Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #36  
Old 11-04-2008, 02:38 PM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
dịch giả: Äàm Quang Hưng

THẦN HOA CÚC

(truyện HOÀNG ANH)
Thiên lý bình cân bốc ẩn cư
Tửu hương hoa khí mộng tinh sơ
Lương duyên ưng vị mai hoa đố
Xử sĩ phong lưu chuyển bất như

Huyện Thuận Thiên, tỉnh Hà Bắc, có ngưá»i há» Mã, tên Tá»­ Tài, có vợ há» Lã, tính rất hiá»n thục.
Gia tư Tá»­ Tài cÅ©ng chỉ vào hàng khá giả, có hai dãy nhà nam bắc, cách nhau má»™t chiếc sân lá»›n. Má»—i dãy dài chừng bốn chục thước, tiếp giáp vá»›i má»™t khu vưá»n chừng ná»­a mẫu đất. Khu bắc có trồng hoa cúc còn khu nam thì bá» hoang.
Ông, cha Tá»­ Tài Ä‘á»u yêu hoa cúc song Tá»­ Tài còn mê hoa cúc hÆ¡n cả cha, ông. Tá»­ Tài chỉ trồng hoa cúc để thưởng ngoạn chứ chẳng Ä‘em bán bao giá» vì Tá»­ Tài vẫn giữ ý nghÄ© cổ truyá»n cá»§a cha, ông, cho việc bán hoa cúc là má»™t việc làm vô liêm sỉ. Há»… nghe nói ở đâu có hoa cúc đẹp là Tá»­ Tài lại lặn lá»™i tìm tá»›i mua, chẳng kể đưá»ng xá gần xa, giá cúc đắt rẻ. Vì thế mà gia tư lụn bại dần.
Má»™t hôm, có ngưá»i khách quen từ thá»§ phá»§ Kim Lăng, tỉnh Giang Tô, lên Thuận Thiên có việc, ghé thăm Tá»­ Tài. Trong khi đàm đạo, khách nói có má»™t ngưá»i bà con ở Kim Lăng mua được hai giống cúc đẹp lắm, không thấy có ở miá»n bắc. Tá»­ Tài mừng quá, tức khắc vào nhà trong bảo vợ sá»­a soạn tiá»n bạc, hành trang để mình theo khách xuống Kim Lăng tìm mua hai giống cúc ấy.
Tá»›i nÆ¡i, Tá»­ Tài đưa tiá»n nhá» ngưá»i bà con cá»§a khách Ä‘i mua giùm được hai giò cúc lạ. Tá»­ Tài quý hai giò cúc ấy lắm, chăm sóc như bảo vật.
Hôm sau, Tá»­ Tài biệt khách, Ä‘em hai giò cúc vá» Thuận Thiên. Má»›i lên ngá»±a phóng Ä‘i được má»™t quãng thì Tá»­ Tài thấy má»™t thiếu niên phong lưu, tuấn tú, cưỡi ngá»±a theo sau má»™t cá»— xe. Thiếu niên thấy Tá»­ Tài Ä‘i cùng đưá»ng vá»›i mình thì mỉm cưá»i, chắp tay vái chào làm quen, nói:"Ãệ há» Ãào, tên Trá»ng Túy, quê ở đất Kim Lăng này, còn quý danh là gì, quý quán ở đâu?" Thấy Trá»ng Túy nói năng lịch sá»±, tao nhã, Tá»­ Tài chắp tay đáp lá»…, nói:"Ãệ há» Mã, tên Tá»­ Tài, quê ở huyện Thuận Thiên tỉnh Hà Bắc" Há»i:"Dám há»i túc hạ xuống đây có việc chi?" Ãáp:"Ãệ xuống đây tìm mua hai giống cúc đẹp không thấy có ở miá»n bắc!" Trá»ng Túy cưá»i, nói:"Cúc nào là cúc chẳng đẹp, chỉ có ngưá»i trồng tỉa chẳng biết cách chăm sóc mà thôi!" Rồi thao thao giảng thuyết vá» cách thức chăm sóc cúc. Nghe xong, Tá»­ Tài mừng lắm, há»i:"Bây giá» túc hạ Ä‘i đâu thế?" Ãáp:"Ãệ theo gia tỉ dá»n nhà lên Hà Sóc, phía bắc sông Hoàng Hà!" Há»i:"Quê túc hạ ở miá»n nam này, sao lại dá»n nhà lên ở miá»n bắc?" Ãáp:"Tuy chị em đệ quê ở miá»n nam, song gia tỉ chán cảnh ở đây rồi, muốn dá»n nhà lên ở miá»n bắc!" Tá»­ Tài mừng lắm, nói: "Nếu túc hạ cùng lệnh tỉ chẳng chê đất Thuận Thiên là nÆ¡i hoang lậu thì xin má»i nhị vị lên tệ xá cư ngụ!" Trá»ng Túy bèn rong ngá»±a tá»›i cạnh xe, há»i vá»ng vào: "Em vừa làm quen vá»›i Mã huynh ở Thuận Thiên, Hà Bắc. Biết chị em mình Ä‘ang dá»n nhà lên Hà Sóc, Mã huynh má»i chị em mình lên nhà Mã huynh cư ngụ, chị có thuận không?" Tá»­ Tài chăm chú theo dõi thì thấy má»™t nữ lang tuyệt sắc, tuổi chừng hai mươi, vén rèm xe lên nhìn Trá»ng Túy, đáp: "Lên đó ở nhá» thì cÅ©ng chẳng sao song nhà cá»­a phải rá»™ng rãi, tuy chẳng cần phải sang trá»ng!" Nghe thấy thế, Tá»­ Tài vá»™i phóng ngá»±a tá»›i cạnh xe, nói:" Tệ xá tuy thô lậu song cÅ©ng rá»™ng rãi lắm!" Hai chị em bèn quyết định theo Tá»­ Tài lên Thuận Thiên.
Tá»›i nhà, Tá»­ Tài vào nói chuyện vá»›i vợ. Lã thị cÅ©ng mừng vì có thêm bạn gái má»›i. Tá»­ Tài bèn ra nói vá»›i Trá»ng Túy: "Vợ chồng đệ cùng lÅ© gia nhân chỉ ở hết dãy bắc, còn dãy nam thì bá» trống, xin má»i túc hạ cùng lệnh tỉ dá»n vào đó cư ngụ!" Trá»ng Túy mừng lắm, liá»n dắt chị vào dá»n dẹp dãy nam để ở. Rồi hai chị em cùng sang dãy bắc chào Lã thị. Lã thị vồn vã đón tiếp, há»i nữ lang: "Hiá»n muá»™i tên chi?" Nữ lang đáp:" Thiếp há» Ãào, tên Hoàng Anh" Thấy Hoàng Anh nói năng lịch sá»± nhã nhặn, Lã thị quý mến lắm. Khi hai chị em cáo biệt, Lã thị sai gia nhân Ä‘em gạo muối và rau thịt sang biếu.
Hôm sau, Trá»ng Túy sang trồng giùm Tá»­ Tài hai giò cúc má»›i. Rồi ngày nào Trá»ng Túy cÅ©ng sang chăm sóc vưá»n cúc cho Tá»­ Tài. Thấy cây nào khô, Trá»ng Túy liá»n nhổ lên, chiết cành má»›i trồng vào chá»— cÅ©. Vì thế, chỉ ít lâu sau, vưá»n cúc nhà Tá»­ Tài trông thá»±c tốt tươi đẹp đẽ, khác hẳn khi trước. Tá»­ Tài thầm cám Æ¡n Trá»ng Túy nên ngày nào cÅ©ng giữ Trá»ng Túy ở lại yến ẩm vá»›i mình. Hoàng Anh cÅ©ng thưá»ng qua dãy bắc kéo tÆ¡, may vá giùm Lã thị nên Lã thị càng quý mến.
Tháng sau. Má»™t hôm Trá»ng Túy nói vá»›i Tá»­ Tài: "Túc hạ vốn chẳng giàu có chi mà ngày nào cÅ©ng giữ đệ ở lại yến ẩm, rồi còn sai gia nhân Ä‘em gạo muối rau thịt sang cho thì đệ thấy ngại ngùng quá. Ãệ đâu có thể ngồi không mà nhận ân huệ mãi như thế được? Bây giỠđệ tính xoay qua nghá» trồng tỉa hoa cúc để bán lấy tiá»n, tá»± túc mưu sinh!" Nghe thấy thế, Tá»­ Tài đâm ra khinh khi Trá»ng Túy, rồi nói thẳng: "Trước kia đệ cứ tưởng túc hạ thuá»™c hàng cao sÄ©, nay nghe nói má»›i biết cÅ©ng chỉ thuá»™c loại phàm phu. Muốn bán hoa cúc để cầu lợi thì thá»±c là nhục cho hoa cúc lắm!" Trá»ng Túy cưá»i, nói: "Lấy việc bán hoa cúc làm nghá» sinh nhai thì có chi là đáng khinh bỉ? Tuy con ngưá»i chẳng nên làm giàu má»™t cách bẩn thỉu song cÅ©ng chẳng nên cầu nghèo chỉ vì không dám làm má»™t nghá» lương thiện!" Tá»­ Tài im lặng. Trá»ng Túy bèn đứng dậy, cáo biệt. Từ đó, Trá»ng Túy không sang chăm sóc vưá»n cúc cho Tá»­ Tài nữa. Tá»­ Tài đành phải chăm sóc lấy má»™t mình, cứ thấy cây nào hÆ¡i héo là nhổ lên vứt Ä‘i, chất thành đống. Tuy thế, hai bên vẫn chưa đến ná»—i tuyệt giao. Thỉnh thoảng Tá»­ Tài vẫn sai gia nhân Ä‘i má»i Trá»ng Túy sang nhà mình đàm đạo.
Trá»ng Túy vá» nhà, đánh luống khu nam thành má»™t khu vưá»n tuyệt đẹp. Rồi sang xin đống cúc vứt Ä‘i cá»§a Tá»­ Tài, vác vá» lá»±a lấy những cây còn sống Ä‘em ra vưá»n trồng. Ngày nào Trá»ng Túy cÅ©ng làm cá», tưới nước, cuốc bá» gốc xấu, chiết cành tốt trồng vào chá»— cÅ©. Chẳng bao lâu, vưá»n cúc cá»§a Trá»ng Túy trông thá»±c tốt tươi đẹp đẽ. Mùa thu năm ấy, cúc nở kín vưá»n.
Sau tiết Trung thu. Má»™t sáng, Tá»­ Tài Ä‘ang ngồi trong nhà thì chợt nghe có tiếng ồn ào như chợ vỡ ở phía nam. Lấy làm lạ, Tá»­ Tài chạy ra coi thì thấy Trá»ng Túy Ä‘ang đứng giữa cả trăm chậu cúc xếp trong vưá»n, phần lá»›n Ä‘á»u có trồng những giò cúc lạ, rất đẹp, mà mình chưa được thấy bao giá». Dòng ngưá»i Ä‘i chợ ghé vào mua cúc rất đông, ồn ào như thác lÅ©, liên miên chẳng dứt, kẻ thì chất lên xe, ngưá»i thì vác lên vai. Cho là Trá»ng Túy tham tiá»n, Tá»­ Tài khinh khi lắm. Lại thấy Trá»ng Túy giấu các giò cúc lạ để trồng bán lấy tiá»n, chẳng cho mình giò nào, Tá»­ Tài càng thêm giận, nảy ý tuyệt giao. Tá»­ Tài bèn xăm xăm chạy sang nhà Trá»ng Túy gõ cá»­a. Nghe tiếng gõ cá»­a, Trá»ng Túy từ ngoài vưá»n chạy vào mở. Thấy Tá»­ Tài, Trá»ng Túy vồn vã cầm tay má»i vào nhà. Thấy Trá»ng Túy vồn vã như thế, Tá»­ Tài khá»±ng lại, chẳng nói được lá»i nào. ÃÆ°a mắt nhìn ra vưá»n, Tá»­ Tài thấy ná»­a mẫu đất hoang cá»§a mình khi trước, nay đã biến thành má»™t vưá»n cúc tuyệt đẹp. Trừ má»™t miếng đất nhỠđược dùng để dá»±ng chòi canh, còn các chá»— đất khác Ä‘á»u được trồng cúc.
Trá»ng Túy dẫn Tá»­ Tài ra coi vưá»n cúc. Nhìn kỹ các cây cúc trong vưá»n, Tá»­ Tài thấy toàn là những cây mà mình đã nhổ vứt Ä‘i! Sau khi dẫn Tá»­ Tài Ä‘i coi những giò cúc mà mình má»›i trồng hồi sáng, Trá»ng Túy chắp tay nói: "Vì nhà đệ nghèo nên đệ phải xoay qua nghá» bán cúc. Sáng nay đệ bán liá»n tay, cÅ©ng kiếm được chút ít, đủ để má»i túc hạ lưu lại say sưa vá»›i đệ má»™t bữa!" Thấy Trá»ng Túy vồn vã tiếp đãi mình như thế, Tá»­ Tài chẳng nỡ chối từ. Trá»ng Túy bèn vào nhà lấy bàn ghế Ä‘em ra vưá»n đặt cạnh luống cúc, rồi trở vào lấy rượu và chén đũa Ä‘em ra. Chợt Tá»­ Tài nghe thấy tiếng Hoàng Anh từ trong nhà gá»i: "Tam đệ!" rồi thấy Trá»ng Túy chạy vụt vào nhà. Lát sau, Tá»­ Tài thấy Trá»ng Túy bưng ra bốn đĩa thức ăn, đặt lên bàn, chắp tay nói: "Mấy món này Ä‘á»u do gia tỉ nấu. Xin má»i túc hạ hãy cùng đệ nâng chén!" Tá»­ Tài đành ngồi vào bàn yến ẩm vá»›i Trá»ng Túy song chẳng nói má»™t lá»i nào. Lát sau, đột nhiên Tá»­ Tài lên tiếng há»i: "Sao lệnh tỉ chưa xuất giá?" Trá»ng Túy đáp: "Vì chưa tá»›i lúc!" Há»i: "Bao giá» má»›i tá»›i lúc?" Ãáp: "43 tháng nữa!" Há»i: "Sao túc hạ biết?" Trá»ng Túy mỉm cưá»i, chẳng đáp, chỉ nâng chén má»i Tá»­ Tài. Thấy Tá»­ Tài chưa cạn chén đã say, Trá»ng Túy bèn dìu vá» nhà.
Sáng sau, Tá»­ Tài lại sang thăm vưá»n cúc cá»§a Trá»ng Túy. Thấy những giò cúc Trá»ng Túy má»›i trồng sáng qua, sáng nay đã cao đầy thước, Tá»­ Tài ngạc nhiên lắm, nói: "Túc hạ chỉ cho đệ thuật trồng cúc má»c nhanh như thế này Ä‘i!" Trá»ng Túy đáp: "Thuật này chỉ dùng để chóng có cúc thưá»ng mà bán thôi chứ chẳng thể dùng để có cúc đẹp mà thưởng ngoạn được! Túc hạ đã chẳng muốn làm nghá» bán cúc thì há»c thuật này làm chi?" Tá»­ Tài bèn thôi không há»i nữa.
Ãầu tháng chín, khi khách mua hoa đã vãn, Trá»ng Túy bèn gói những giò cúc dư vào bao cói má»ng, buá»™c thành bó, chất đầy má»™t xe, rồi từ biệt chị và vợ chồng Tá»­ Tài, Ä‘em xuống miá»n nam bán.
Ná»­a năm sau, vào độ cuối xuân, Trá»ng Túy lại Ä‘em từ miá»n nam vá» Thuận Thiên nhiá»u giống cúc lạ. Tá»›i chợ huyện, Trá»ng Túy dừng chân, dá»±ng má»™t quán bán cúc. Mưá»i ngày sau, bán hết cúc, Trá»ng Túy vá» nhà. Thế rồi, Trá»ng Túy lại bắt đầu trồng tỉa chăm sóc đợt cúc má»›i.
Tá»›i mùa thu, cúc nở hoa, thiên hạ lại nô nức kéo nhau tá»›i khu vưá»n cá»§a Trá»ng Túy để mua cúc. Nhiá»u ngưá»i năm ngoái đã mua song vì không biết cách chăm sóc, để cúc chết, nên năm nay lại tá»›i mua. Bán được nhiá»u cúc, Trá»ng Túy trở thành giàu có.
Năm sau, Trá»ng Túy để dành đủ tiá»n, bèn xin mua đứt dãy nhà vá»›i khu vưá»n phía nam. Tá»­ Tài bằng lòng bán, rồi thuê ngưá»i rào kín ranh giá»›i hai khu nam bắc. Trá»ng Túy mua xong, thuê thợ ná»›i rá»™ng dãy nhà cÅ© ra, phá hết khu vưá»n cÅ© Ä‘i để xây biệt thá»±. Rồi Ä‘em tiá»n Ä‘i mua má»™t khu vưá»n má»›i rá»™ng rãi hÆ¡n, xây tưá»ng kín vây quanh, trồng cúc ở bên trong. Lại nuôi nhiá»u gia nhân để trồng tỉa cúc và giúp việc nhà.
Năm sau. Má»™t hôm Trá»ng Túy nhẩm tính thá»i gian thì thấy hai chị em mình đã tá»›i Thuận Thiên cư ngụ được hÆ¡n hai năm. Tá»›i mùa thu, sau khi bán cúc cho dân chúng trong vùng, Trá»ng Túy lại chở cúc dư xuống miá»n nam bán. Trá»ng Túy vừa Ä‘i được ít lâu thì ở nhà, Lã thị bị bạo bệnh mà qua Ä‘á»i. Sau khi làm tang lá»… cho vợ, Tá»­ Tài thấy mình cô đơn nên nghÄ© đến chuyện nhá» bà mối tá»›i ướm ý Hoàng Anh xem có chịu làm vợ kế mình không. Bà mối tá»›i há»i thì Hoàng Anh mỉm cưá»i, đáp rằng phải chá» há»i ý kiến cá»§a em trai đã.
Hết mùa xuân, Trá»ng Túy vẫn chưa vá». Hoàng Anh phải đứng ra đốc thúc gia nhân trồng tỉa, chăm sóc cúc theo đúng cách thức cÅ© cá»§a em. Tá»›i mùa thu, Trá»ng Túy cÅ©ng vẫn chưa vá». Hoàng Anh lại phải đứng ra bán cúc. Thấy tiá»n thu vào nhiá»u quá, Hoàng Anh liá»n Ä‘em Ä‘i mua thêm hai chục mẫu vưá»n ở ngoài thôn để trồng cúc. Thấy tiá»n vẫn còn dư, Hoàng Anh lại Ä‘em ra tu bổ cá»­a nhà cho thêm phần khang trang, tiện lợi.
Ná»­a năm sau. Má»™t hôm có khách buôn từ Kim Lăng lên Thuận Thiên có việc, tìm đến nhà Tá»­ Tài, trao cho Tá»­ Tài má»™t lá thư. Tá»­ Tài má»i khách vào nhà ngồi dùng trà rồi mở lá thư ra coi thì thấy là lá thư cá»§a Trá»ng Túy há»i thăm má»i chuyện trong gia đình mình. Cuối thư Trá»ng Túy viết: "Xin túc hạ cho tiện tỉ được coi lá thư này!" Rồi Trá»ng Túy lại viết: "Thân gá»­i chị Hoàng Anh: Em nghe tin Lã tẩu đã qua Ä‘á»i. Em nghÄ© Mã huynh cô đơn, thế nào cÅ©ng há»i chị làm kế thất. Nếu Mã huynh có há»i, em khuyên chị nên ưng thuận!" Coi xong, Tá»­ Tài gấp lá thư cất vào túi rồi há»i khách: "Ãào lang nhá» tôn ông chuyển lá thư này từ bao giá»?" Khách đáp:"Từ năm ngoái, song vì bỉ nhân bận việc, phải ghé nhiá»u nÆ¡i, nên năm nay má»›i tá»›i đây được!" Tá»­ Tài nhẩm tính thá»i gian thì thấy Trá»ng Túy đã viết lá thư từ hồi vợ mình má»›i mất, tính ra cÅ©ng đã trên má»™t năm. Nếu tính từ ngày mình ngồi đối ẩm vá»›i Trá»ng Túy trong vưá»n thì vừa tròn 42 tháng.
Lát sau, khách cáo biệt. Tá»­ Tài cám Æ¡n rồi đứng dậy tiá»…n khách ra cổng. Khách Ä‘i rồi, Tá»­ Tài vá»™i chạy sang nhà Hoàng Anh, đưa lá thư cho coi. Chá» cho Hoàng Anh coi xong, Tá»­ Tài má»›i há»i:"Hôm ná» bỉ nhân có nhá» bà mối tá»›i đây thưa chuyện cùng nương tá»­ thì nương tá»­ trả lá»i là còn chá» há»i ý lệnh đệ. Nay lệnh đệ đã đưa ý như ở trong thư thì phải chăng nương tá»­ sẽ thuận theo lá»i khuyên cá»§a lệnh đệ?" Hoàng Anh mỉm cưá»i gật đầu. Tá»­ Tài bèn há»i: "Thế thì bao giá» nương tá»­ sẽ cho bỉ nhân làm lá»… nghênh hôn?" Hoàng Anh đáp: "Tháng tá»›i" Há»i: "Nương tá»­ muốn lấy sính lá»… như thế nào?" Ãáp: "Thiếp không lấy sính lá»…!" Rồi tiếp: "Nhà lang quân cÅ© kỹ tồi tàn quá! Sau ngày cưới, lang quân nên dá»n sang nhà thiếp mà ở! Lang quân cứ coi như mình Ä‘i ở rể vậy, có sao đâu?" Tá»­ Tài lắc đầu, nói:"Ãàn ông Ä‘i cưới vợ thì phải đón vợ vá» nhà mình chứ chẳng thể tá»›i nhà vợ ở rể được!" Hoàng Anh im lặng, chẳng nói chi thêm.
Tháng sau, Tá»­ Tài chá»n ngày lành giá» tốt để làm lá»… nghênh hôn. Sau ngày cưới, Hoàng Anh thuê thợ trổ má»™t cổng xuyên qua hàng rào để hai nhà thông nhau.
Cưới Hoàng Anh vá» rồi, Tá»­ Tài lại đâm ra ngượng ngập, cứ sợ thiên hạ cưá»i mình là cưới vợ giàu để nhá» vả. Vì thế, Tá»­ Tài cứ căn dặn vợ là phải làm sổ sách chi thu riêng biệt cho má»—i ngôi nhà. Hoàng Anh cưá»i mà vâng lá»i. Vì nhà Tá»­ Tài nghèo quá, Hoàng Anh thưá»ng phải vá» nhà mình lấy đồ gia dụng Ä‘em sang. Thế nhưng, há»… Tá»­ Tài thấy có vật gì má»›i lạ ở trong nhà thì lại bắt gia nhân phải Ä‘em trả lại nhà vợ, cấm không được lấy sang nữa. Song le, vì nhà Tá»­ Tài thiếu nhiá»u thứ quá nên chỉ má»™t tuần sau, đâu lại vào đấy. Cuối cùng Tá»­ Tài cÅ©ng đành bó tay. Thấy thế, Hoàng Anh cưá»i, nói: "Có ai liêm khiết mà không bị mệt sức đâu!" Tá»­ Tài ngượng lắm song chẳng biết cãi ra sao. Thế rồi Tá»­ Tài buông xuôi, để mặc cho vợ muốn làm chi thì làm. Hoàng Anh được thể, thuê thợ phá hết hàng rào ngăn cách hai ngôi nhà, sá»­a lại ngôi nhà cÅ© cá»§a chồng rồi nối liá»n hai ngôi nhà làm má»™t.
Hàng ngày, Hoàng Anh vẫn ghé vá» nhà mình, đốc thúc gia nhân trồng tỉa, chăm sóc cúc. Vì bán cúc được nhiá»u tiá»n, hai vợ chồng chỉ ngồi hưởng thụ, chi tiêu còn rá»™ng rãi hÆ¡n cả các thế gia trong vùng. Thấy thế, Tá»­ Tài áy náy lắm, đứng ngồi chẳng yên. Má»™t hôm Tá»­ Tài há»i vợ: "Nàng vẫn còn ham làm giàu để làm chi?" Hoàng Anh đáp: "Thiếp có ham làm giàu đâu? Thiếp chỉ muốn kiếm đủ tiá»n cho lang quân được sống sung túc thôi!" Tá»­ Tài nói: "Ta đâu có cần được sống sung túc?" Hoàng Anh nói: "Nếu lang quân không được sống sung túc thì sẽ bị Ä‘á»i sau chê cưá»i!" Tá»­ Tài há»i: "Sao lại bị Ä‘á»i sau chê cưá»i?" Hoàng Anh đáp: "Vì Ä‘á»i sau, thế nào chẳng có kẻ cưá»i rằng Ä‘á»i trước có má»™t ngưá»i mê hoa cúc đến độ nhà Ä‘ang khá giả mà hóa ra lụn bại!" Tá»­ Tài nói: "Suốt ba mươi năm qua, ta là má»™t ngưá»i đàn ông khí phách, nay vì lụy nàng mà phải chiá»u theo ý nữ nhân! Miếng cÆ¡m manh áo cÅ©ng phải nhá» vào nữ nhân, thá»±c chẳng còn chút khí phách nào cá»§a kẻ trượng phu! Ngưá»i ta ai cÅ©ng mong được giàu song riêng ta thì lại chỉ mong được nghèo thôi!" Hoàng Anh cưá»i, nói: "Nghèo mà mong giàu thì má»›i khó chứ giàu mà mong nghèo thì dá»… lắm. Cứ Ä‘em hết tiá»n trong nhà ném ra ngoài đưá»ng là sẽ được nghèo ngay. Lang quân cứ ném hết Ä‘i, thiếp chẳng tiếc đâu!" Tá»­ Tài nói: "Thế nhưng phung phí tiá»n do ngưá»i khác làm ra thì lại là kẻ vô liêm sỉ!" Hoàng Anh cưá»i, nói: "Ãã thế thì thiếp thấy chúng mình khó lòng mà chung sống vá»›i nhau được. Lang quân thì chẳng mong giàu mà thiếp thì lại chẳng mong nghèo. Nếu chẳng thá»a thuận được vá»›i nhau thì chúng mình nên ở riêng ra, ai trong sạch cứ việc trong sạch, ai đục bẩn cứ việc đục bẩn, có trở ngại chi đâu?" Tá»­ Tài đành im lặng. Thấy chồng chịu thua mình, Hoàng Anh cÅ©ng thương hại nên chiá»u ý chồng, đóng cổng vưá»n cúc, chẳng làm nghá» bán cúc nữa.
Hoàng Anh bèn thuê thợ cất má»™t túp lá»u tranh ở vưá»n sau rồi bảo chồng dá»n ra đó mà ở. Tá»­ Tài thích lắm, vá»™i dá»n ra ngay. Hoàng Anh liá»n chá»n hai tì nữ xinh đẹp sai ra lá»u tranh ở để hầu hạ chồng. ÃÆ°á»£c ba ngày, Tá»­ Tài nhá»› vợ, bèn sai tì nữ vào nhà gá»i vợ ra lá»u tranh ở vá»›i mình. Hoàng Anh nhất định không chịu ra. Vì thế, cứ ban đêm thì Tá»­ Tài vào nhà ở vá»›i vợ rồi ban ngày thì lại ra lá»u tranh ở má»™t mình. Lâu rồi thành lệ.
Tháng sau. Má»™t hôm Hoàng Anh cưá»i, nói vá»›i chồng: "Ä‚n đông, nằm tây, có ngưá»i quân tá»­ liêm khiết nào mà cư xá»­ như vậy chăng?" Tá»­ Tài Ä‘uối lý, chẳng biết đối đáp ra sao. Suy Ä‘i nghÄ© lại, Tá»­ Tài cÅ©ng tá»± thấy là mình gàn nên lại dá»n vào nhà ở vá»›i vợ như trước.
Mấy tháng sau. Tới mùa thu, hoa cúc lại nở.
Má»™t hôm, Tá»­ Tài có việc phải xuống Kim lăng. Tá»›i nÆ¡i, thuê quán trỠđể ngá»§. Sáng sau, thu xếp xong công việc, Tá»­ Tài ra chợ coi hoa thì thấy ở chợ có rất nhiá»u quán, bán đủ má»i loại hoa. Thấy có má»™t quán bán toàn hoa cúc, Tá»­ Tài bèn ghé coi. Thấy có nhiá»u giò cúc to, đẹp, giống như những giò cúc mà Trá»ng Túy vẫn bán trước kia, Tá»­ Tài bèn vào quán nói vá»›i ngưá»i bán cúc: "Xin cho gặp chá»§ nhân" Ngưá»i bán cúc má»i Tá»­ Tài ngồi, rồi chạy vào nhà trong báo cho chá»§ nhân hay. Khi chá»§ nhân bước ra quán thì Tá»­ Tài nhận ra là Trá»ng Túy. Tá»­ Tài mừng quá, vá»™i chạy tá»›i nắm lấy tay Trá»ng Túy, há»i chuyện ở Kim Lăng. Trá»ng Túy trả lá»i rồi há»i lại chuyện ở Thuận Thiên. Tá»­ Tài cÅ©ng trả lá»i rồi thuật chuyện mình kết duyên vá»›i Hoàng Anh. Nghe xong, Trá»ng Túy giữ Tá»­ Tài ở lại quán cúc. Tối ấy, sau khi cÆ¡m nước, hai ngưá»i ngồi đàm đạo. Tá»­ Tài nói: "Bây giá» ngu huynh vá»›i lệnh tỉ đã thành gia thất, hiá»n đệ hãy vá» Thuận Thiên mà cư ngụ vá»›i vợ chồng ngu huynh" Trá»ng Túy lắc đầu rồi rút ra má»™t gói tiá»n, nói: "Quê tiểu đệ vốn ở đất Kim Lăng này mà tiểu đệ lại Ä‘ang làm ăn khá giả nên chẳng thể di cư Ä‘i nÆ¡i khác được. Vả lại tiểu đệ cÅ©ng sắp cưới vợ ở đây rồi! Tuy nhiên, cuối năm nay, tiểu đệ có việc phải lên Thuận Thiên và phải tiêu pha má»™t món tiá»n ở trên ấy. Vì thế, tiểu đệ muốn nhỠđại ca cầm món tiá»n này vỠđưa cho gia tỉ, bảo cất Ä‘i giùm để cuối năm tiểu đệ lên trên ấy, sẽ tá»›i xin lại!" Tá»­ Tài từ chối, nói:"Chắc là hiá»n đệ sợ gia đình ngu huynh nghèo nên muốn giúp đỡ món tiá»n này chứ gì? Ngu huynh chẳng nhận đâu!" Trá»ng Túy đành nói:"Thú thá»±c vá»›i đại ca, trong hai năm qua tiểu đệ mở quán bán cúc ở đây, phát tài lắm. Bây giá» tiểu đệ rất giàu, có thể nghỉ bán cúc mà vẫn đủ tiá»n chi tiêu tá»›i già. Ãây là món tiá»n tiểu đệ vẫn dành riêng để biếu gia tỉ khi xuất giá" Tá»­ Tài nhất định từ chối.
Sáng sau, Tá»­ Tài từ biệt Trá»ng Túy, ra vá».
Tá»­ Tài vừa Ä‘i thì đột nhiên Trá»ng Túy đổi ý, muốn lên Thuận Thiên cư ngụ gần chị. Trá»ng Túy liá»n hạ giá cúc để bán cho mau hết. Vì giá rẻ, chỉ má»™t tuần sau, Trá»ng Túy đã bán hết cúc. Trá»ng Túy bèn trả lại quán cho chá»§, trả tiá»n công hậu hÄ© cho gia nhân rồi cho gia nhân nghỉ việc. Sau đó, Trá»ng Túy thu xếp hành trang, thuê riêng má»™t chiếc thuyá»n lên Hà Bắc, tá»›i Thuận Thiên.
Tá»›i nhà Tá»­ Tài, Trá»ng Túy thấy chị đã dành riêng cho mình ngôi biệt thá»± má»›i, tá»±a hồ như biết trước là mình sắp vá». Vào phòng ngá»§, Trá»ng Túy thấy có giưá»ng đệm, chăn gối má»›i tinh. Sau khi cởi bá» hành trang, Trá»ng Túy vá»™i chạy ngay ra mở cổng vưá»n cúc, vào coi hoa.
Hôm sau, Trá»ng Túy sai gia nhân tá»›i vưá»n trồng tỉa chăm sóc cúc, giống hệt như mấy năm vá» trước. Tuy nhiên, bây giá» Trá»ng Túy chỉ muốn có hoa cúc đẹp để thưởng ngoạn thôi chứ chẳng còn muốn có hoa cúc thưá»ng để bán nữa. Ngoài việc chăm sóc cúc để có hoa thưởng ngoạn, Trá»ng Túy chẳng làm ăn chi cả, chỉ sai gia nhân Ä‘i má»i Tá»­ Tài sang đấu cá» vá»›i mình suốt ngày. Vì Tá»­ Tài ít uống rượu nên Trá»ng Túy thưá»ng uống má»™t mình. Trá»ng Túy uống rượu hào lắm, chưa say bao giá».
Hoàng Anh muốn kén vợ cho Trá»ng Túy song Trá»ng Túy từ chối, nói rằng mình chỉ thích sống độc thân. Hoàng Anh bèn sai hai tì nữ sang ở biệt thá»± để hầu hạ Trá»ng Túy. Bốn năm sau, má»™t tì nữ hoài thai vá»›i Trá»ng Túy, sanh được má»™t bé gái, đặt tên là Tiểu Cúc.
Tá»­ Tài có má»™t ngưá»i bạn há» Tăng, tên Sính, tá»­u lượng rất cao, trong vùng chưa có đối thá»§. Má»™t hôm, Tăng Sính ghé thăm Tá»­ Tài. Tá»­ Tài liá»n sai gia nhân Ä‘i má»i Trá»ng Túy sang uống rượu. Khi Trá»ng Túy sang, Tá»­ Tài giá»›i thiệu hai ngưá»i vá»›i nhau rồi đỠnghị hai ngưá»i uống thi. Ãôi bên cùng hoan hỉ nhận lá»i. Uống thi từ sáng tá»›i tối, Tá»­ Tài thấy má»—i ngưá»i đã uống hết trên trăm chén. Hai ngưá»i cùng phục tá»­u lượng cá»§a nhau, rồi cứ tiếc rằng chẳng được gặp nhau sá»›m hÆ¡n. Tăng Sính say khướt, nằm lăn ra ngá»§, còn Trá»ng Túy cÅ©ng say mèm, đứng dậy trở vá» biệt thá»±. Tá»­ Tài sợ Trá»ng Túy say quá, má»™t mình chẳng vỠđược nên theo sau để phòng khi cần dìu dắt.
Từ trong nhà Tá»­ Tài, Trá»ng Túy bước ra tá»›i vưá»n thì lảo đảo, dẫm bừa lên luống cúc rồi cởi chiếc áo choàng ném xuống đất, nằm vật xuống cạnh chiếc áo mà ngá»§. Vừa chạm mình xuống đất, đột nhiên Trá»ng Túy biến thành má»™t cây cúc cao bằng đầu ngưá»i, trên cành có mưá»i mấy đóa hoa to bằng nắm tay. Tá»­ Tài kinh hãi quá, vá»™i chạy vào nhà báo cho vợ biết. Hoàng Anh vá»™i chạy ra vưá»n, nhổ cây cúc, đặt nằm trên luống, rồi lấy chiếc áo phá»§ lên mà trách:"Sao hiá»n đệ lại uống say đến thế?" Trách xong, Hoàng Anh nắm tay chồng dắt vào nhà, dặn: "Từ giá» tá»›i sáng mai, lang quân chá»› có ra đây nhìn cây cúc này! Lang quân mà ra nhìn thì nguy hiểm cho tính mạng cá»§a Túy đệ lắm!" Tá»­ Tài gật đầu.
Nhá»› lá»i vợ dặn, hôm sau Tá»­ Tài phải chá» tá»›i giữa trưa má»›i dám ra vưá»n để coi xem cây cúc tối qua có biến hóa gì không. Ra tá»›i nÆ¡i thì thấy cây cúc đã biến trở lại thành Trá»ng Túy, Ä‘ang nằm đắp chiếc áo choàng mà ngá»§ trên luống cúc. Lúc đó Tá»­ Tài má»›i hiểu rằng hai chị em Trá»ng Túy Ä‘á»u là thần hoa cúc. Từ đó, Tá»­ Tài lại càng yêu thương, kính trá»ng hai chị em hÆ¡n.
Từ lúc Trá»ng Túy để lá»™ hình tích cho Tá»­ Tài biết chị em mình là thần hoa cúc thì Trá»ng Túy chẳng còn giữ gìn gì nữa, cứ uống rượu liên miên. Trá»ng Túy tá»± tay ngâm má»™t vò rượu thuốc lá»›n để uống dần.
Má»™t hôm Trá»ng Túy viết thiếp, sai tì nữ Ä‘em Ä‘i má»i Tăng Sính tá»›i vưá»n nhà mình uống rượu, rồi sai gia nhân Ä‘em bàn ghế ra bày cạnh luống cúc, khiêng vò rượu thuốc ra đặt ở cạnh bàn. Khi Tăng Sính tá»›i, Trá»ng Túy dẫn ra vưá»n rồi sai gia nhân bưng đồ nhắm ra. Trá»ng Túy má»i Tăng Sính nhập tiệc, hẹn rằng hai ngưá»i phải cùng nhau uống hết vò rượu má»›i thôi. Tăng Sính cưá»i rồi gật đầu ưng thuận. Gia nhân bèn chạy Ä‘i báo cho Tá»­ Tài hay. Tá»­ Tài liá»n ra vưá»n để rình xem tá»­u lượng cá»§a hai ngưá»i tá»›i đâu. Khi thấy vò rượu sắp cạn mà hai ngưá»i còn tỉnh, Tá»­ Tài sai gia nhân vào nhà lấy thêm rượu ra, lén rót vào vò. Hai ngưá»i cứ tiếp tục uống. Khi vò đã cạn, Tăng Sính say quá, gục đầu xuống bàn mà ngá»§. Tá»­ Tài bèn sai hai gia nhân thay phiên nhau cõng Tăng Sính vá» nhà. Trá»ng Túy cÅ©ng say, lại cởi chiếc áo choàng ném xuống đất rồi lại nằm lăn xuống luống mà ngá»§. Ãá»™t nhiên, Trá»ng Túy lại biến thành cây cúc. Vì đã được thấy Trá»ng Túy biến hóa như thế má»™t lần nên lần này, Tá»­ Tài chẳng sợ nữa, cứ bắt chước vợ mà nhổ cây cúc, đặt nằm trên luống, rồi lấy chiếc áo phá»§ lên. Tá»­ Tài đứng cạnh để chá» xem cây cúc biến trở lại thành Trá»ng Túy như thế nào? Thế nhưng lần này, Tá»­ Tài chỉ thấy lá cúc héo dần. Kinh hãi quá, Tá»­ Tài vá»™i chạy vào nhà thuật lại cho vợ nghe. Hoàng Anh tái mặt, thốt lên:"Lang quân đã giết chết bào đệ cá»§a thiếp rồi!" Thốt xong, Hoàng Anh vùng chạy ra vưá»n. Tá»­ Tài cÅ©ng vá»™i chạy ra theo. Tá»›i nÆ¡i, Tá»­ Tài thấy gốc rá»… cây cúc đã héo khô. Hoàng Anh Ä‘au khổ lắm, bẻ má»™t cành còn tươi, cắm vào má»™t chậu đất sẵn có ở trong vưá»n, rồi tưới nước, bưng vá» trưng trong phòng mình. Tá»­ Tài theo vợ vá» phòng, trong lòng hối hận là đã giết chết Trá»ng Túy. Suy nghÄ© miên man, Tá»­ Tài đâm ra oán hận Tăng Sính.
Hôm sau, Tá»­ Tài toan sang nhà Tăng Sính để trách mắng thì nghe tin Tăng Sính đã chết vì cÆ¡n say rượu bữa trước ở vưá»n cúc nhà Trá»ng Túy.
Hàng ngày, Hoàng Anh tưới nước cho cành cúc trong phòng mình. Ãt lâu sau, cành cúc bén rá»… rồi sinh ra nhiá»u nhánh nhá». Chín tháng sau, cành cúc nở hoa. Hoàng Anh chiết các nhánh nhá» Ä‘em trồng thì các nhánh này lại sinh ra má»™t giống cúc má»›i, thân thấp lè tè, cánh hoa có phấn, tá»a ra má»™t mùi thÆ¡m tá»±a như mùi rượu. Vì thế, vá» sau giống cúc này được gá»i là Túy Ãào Cúc (Cúc Ãào Say). Nếu được tưới bằng rượu thì giống cúc này nở đầy hoa rất đẹp.
Từ đó, trong nhà Tử Tài chẳng còn chuyện gì lạ xảy ra nữa. Hoàng Anh sống rất hạnh phúc bên chồng.
Mưá»i lăm năm sau. Con gái cá»§a Trá»ng Túy là Tiểu Cúc đã tá»›i tuần cập kê. Hoàng Anh bèn Ä‘em gả cho con trai cá»§a má»™t thế gia trong vùng.
Tài sản của XuyVuu

Chữ ký của XuyVuu
[CENTER][SIZE="3"]Vợ là địch, bồ là ta
Chiến sự xảy ra,Ta vỠvới địch
Nằm trong lòng địch,Vẫn hướng vỠta
[/SIZE][/CENTER]
[CENTER][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=4790"]Thông báo link die[/URL][/CENTER]
Viện Chủ Lạc Hương Viện
[CENTER][IMG]http://www.upanh.com/images/ydir029ew97ax0ih43sy.gif[/IMG][/CENTER]
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #37  
Old 11-04-2008, 02:41 PM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
dịch giả: Äàm Quang Hưng

LẤY NGƯỜI, MA Sá»NG LẠI

(truyện LIÊN TỎA)
Hoang thảo thùy hương dạ sắc hôn
Ngâm hoài bi sở nguyệt vô ngôn
Thập niên nhất giác tuyá»n đài má»™ng
Hà tất chân hương thủy phản hồn

Tỉnh Sơn Tây có nho sinh hỠDương, tên Tử Úy, gia tư khá giả nhỠở gia sản của cha mẹ để lại.
Năm ấy, Tá»­ Úy bá» SÆ¡n Tây sang SÆ¡n Ãông, mua má»™t ngôi nhà ở huyện Tứ Thá»§y để cư ngụ. Ngôi nhà nằm giữa má»™t vưá»n bạch dương, có hàng rào dâm bụt vây quanh. Ãêm đêm, gió thổi vào lá bạch dương gây nên tiếng rì rào như tiếng sóng vá»—. Cổng chính ngôi nhà trông ra má»™t cánh đồng trống trải, đầy cổ má»™.
Má»™t tối, Tá»­ Úy vừa thắp đèn lên để Ä‘á»c sách thì chợt nghe có tiếng thiếu nữ ngâm thÆ¡, từ ngoài hàng rào vá»ng vào nhà. Âm thanh trong vắt song đượm vẻ ai oán thê lương, ngâm Ä‘i ngâm lại mãi hai câu:
Nguyên dạ thê phong khước đảo xuy,
Lưu huỳnh thông thảo phục triêm vi.
(Ãêm xuân gió nhẹ lạnh căm căm,
Ãom đóm theo hoa lướt buổi rằm)
Tá»­ Úy cứ thắc mắc, chẳng hiểu là tiếng ngưá»i hay tiếng ma. Sáng sau, Tá»­ Úy ra ngoài hàng rào để coi xem có vết chân ngưá»i hay không thì chẳng thấy gì ngoài má»™t chiếc nịt bít tất mắc trong bụi cá» gai. Tá»­ Úy nhặt lên, Ä‘em vá» nhà, để trên thành cá»­a sổ. Tối ấy, quá canh hai, lại nghe có tiếng ngâm thÆ¡, Tá»­ Úy bèn bắc ghế đứng nghển cổ nhìn qua hàng rào xem là ai thì bá»—ng thấy tiếng ngâm im bặt. Vì thế, Tá»­ Úy nghÄ© chắc là ma. Tuy nhiên, Tá»­ Úy vẫn ưa thích tiếng ngâm ấy.
Tối sau, Tá»­ Úy ra phía ngoài hàng rào, nấp trong bụi rậm để rình. Sắp sang canh hai, chợt thấy từ trong bụi cỠở đằng xa, có má»™t nữ lang, dáng Ä‘iệu tha thướt, lướt tá»›i má»™t cây nhá» cạnh hàng rào nhà mình, đứng tá»±a vào cây, cúi đầu ngâm thÆ¡, Tá»­ Úy khẽ lên tiếng đằng hắng. Nữ lang nghe có tiếng ngưá»i, vá»™i lướt trở lại bụi cá» rồi lẩn mất.
Từ đó, tối nào Tá»­ Úy cÅ©ng ra nấp trong bụi rậm để chá» nghe lén. Ãến khi nữ lang ngâm xong, lẩn vào bụi cá», Tá»­ Úy má»›i quay vào nhà.
Má»™t tối, khi nghe nữ lang ngâm xong, Tá»­ Úy chợt nghÄ© ra hai câu kế, liá»n cất giá»ng ngâm tiếp:
U tình khổ tự hà nhân kiến,
Thúy tụ đan hàn nguyệt thượng thì.
(Ná»—i niá»m buồn tá»§i nào ai thấy,
Ão biếc cô đơn dưới bóng trăng)
Ngâm xong, thấy chung quanh vắng lặng, Tá»­ Úy bèn quay vào nhà. Vừa ngồi xuống ghế, chợt thấy nữ lang từ ngoài sân bước vào, chắp tay vái chào, Tá»­ Úy mừng lắm, vá»™i chắp tay đáp lá»…, há»i:"Nương tá»­ há» tên chi?" Nữ lang đáp:"Thiếp há» Chu, tên Liên Tá»a" Há»i:"Nhà ở đâu?" Ãáp:"CÅ©ng ở gần đây thôi" Há»i:"Quê cÅ©ng ở huyện này phải không? Ãáp:"Không phải! Ở huyện LÅ©ng Tây tỉnh Cam Túc!" Há»i:"Sao lại sang đây lưu ngụ?" Ãáp:"Vì khi trước gia phụ dá»i nhà sang đây, nên dắt sang theo!" Há»i: "Nương tá»­ có phải là ngưá»i sống không?" Ãáp:"Không phải! Thiếp là ma!" Há»i:"Sao qua Ä‘á»i sá»›m thế?" Ãáp:"Vì bị bạo bệnh!" Tá»­ Úy há»i:"Má»™ ở đâu?" Nữ lang lấy ngón tay chỉ vá» phía cánh đồng trước cổng, đáp:"Cách đây má»™t dặm, nằm cạnh gốc cổ thụ cao!" Há»i:"Qua Ä‘á»i đã lâu chưa?" Ãáp:"Ãã được 20 năm rồi! Từ năm má»›i 17 tuổi!" Há»i:"Sao đêm nào cÅ©ng tá»›i đây ngâm thÆ¡?" Ãáp:"Vì ở chốn cá»­u tuyá»n hoang dã quá! Lang thang tá»›i đây ngâm thÆ¡ cho đỡ buồn!" Há»i:"Hai câu thÆ¡ vẫn ngâm là cá»§a thi sÄ© nào?" Ãáp:"Cá»§a thiếp!" Há»i:"Sao lại làm thÆ¡ ai oán, thê lương thế?" Ãáp:"Vì muốn gá»­i gấm mối u tình!" Há»i: "Thưá»ng lẩn trốn ngưá»i sống, sao tối nay lại dám vào đây?" Ãáp:"Vào để cám Æ¡n!" Há»i:"Cám Æ¡n vá» việc gì?" Ãáp:"Vá» việc đã nghÄ© giùm hai câu kế vô cùng tuyệt diệu! Thiếp chỉ nghÄ© được hai câu đầu, còn hai câu kế thì chịu! Nay được kẻ sÄ© phong nhã nghÄ© giùm cho, thiếp khâm phục lắm, nên vào đây để cám Æ¡n!" Hai bên bèn chuyện trò thân mật, cách xưng hô cÅ©ng má»—i lúc má»™t thân hÆ¡n. Gần tá»›i ná»­a đêm, bá»—ng Tá»­ Úy dang tay ra đùa bỡn. Liên Tá»a chỉ đưa tay chống cá»± yếu á»›t. Chợt Tá»­ Úy đưa mắt nhìn chằm chặp xuống hai chân Liên Tá»a. Thấy thế, Liên Tá»a cưá»i, nói:"Cuồng sinh này sàm sỡ quá!" Tá»­ Úy nói: "Chẳng phải là sàm sỡ đâu! Thấy nịt bít tất lạ thì nhìn đó thôi! Bên phải là nịt màu tím mà bên trái lại là tÆ¡ màu vàng!" Lúc đó Liên Tá»a má»›i vỡ lẽ. Liá»n đáp:"Tối ná» ngỡ là bị Ä‘uổi bắt, hốt hoảng bá» trốn, nên bị tuá»™t mất má»™t chiếc nịt, chẳng biết ở đâu!" Tá»­ Úy nói:"Ãể ta biếu nàng má»™t chiếc khác!" Rồi tá»›i thành cá»­a sổ lấy chiếc nịt đưa cho. Thấy đúng là chiếc nịt cá»§a mình, Liên Tá»a hết sức kinh ngạc, há»i:"Lấy ở đâu ra?" Tá»­ Úy nói thá»±c cho nghe. Liên Tá»a liá»n tháo tÆ¡ ra, cá»™t nịt vào. Thế rồi, hai ngưá»i ngồi đàm luận văn thÆ¡. Thấy Liên Tá»a thông tuệ, dá»… thương, Tá»­ Úy coi như má»™t bạn văn tri ká»·. Quá ná»­a đêm, Liên Tá»a cáo biệt. Sáng sau, Tá»­ Úy Ä‘i vá» phía đằng trước cổng nhà chừng má»™t dặm thì thấy quả có má»™t ngôi má»™ nằm cạnh má»™t gốc cổ thụ cao.
Từ buổi ấy, tối nào Tá»­ Úy cÅ©ng nghe thấy tiếng ngâm thÆ¡, rồi má»™t lát sau thì thấy Liên Tá»a tá»›i. Hai bên gặp nhau, nói cưá»i vui vẻ, đàm luận văn thÆ¡ rất tương đắc, tá»±a hồ như cá gặp nước vậy.
Má»™t tối, Tá»­ Úy ngỠý muốn ái ân song Liên Tá»a chẳng chịu. Thế nhưng, khi Tá»­ Úy ngỠý muốn kẻ lông mày cho thì Liên Tá»a lại chịu ngay.
Tối khác, Liên Tá»a tá»›i, dặn:"Xin chá»› nói chuyện đôi ta cho ai biết!" Tá»­ Úy há»i:"Tại sao?" Ãáp:"Vì thiếp nhát lắm! Ngoài chàng ra, thiếp chẳng dám cho ngưá»i nào gặp mặt vì sợ ngưá»i ta bắt nạt mình!" Tá»­ Úy gật đầu.
Mấy hôm sau. Má»™t bữa, Tá»­ Úy mượn được cuốn Liên Xương Cung Từ, Ä‘em vỠđể trên bàn. Tối ấy, khi Liên Tá»a tá»›i, thấy cuốn cung từ thì bất giác thở dài. Tá»­ Úy há»i: "Sao lại thở dài?" Liên Tá»a đáp:"Vì sinh thá»i, thiếp thích Ä‘á»c cuốn này lắm! Nay thấy nó, thiếp lại nhá»› tá»›i thá»§a sinh thá»i nên ngậm ngùi mà thở dài đó thôi!" Tá»­ Úy nói: "Cuốn này hay lắm! Ta cÅ©ng muốn chép lại má»™t bản để thỉnh thoảng ngâm nga!" Liên Tá»a nói:"Nếu thế thì để thiếp chép cho!" Nói xong, liá»n ngồi dưới đèn mà chép, nét chữ rất ngay ngắn, mảnh mai. Rồi tá»± chá»n cho mình má»™t trăm bài ưa thích, chép thành má»™t tuyển tập. Sáng sau, Tá»­ Úy cất bản chép vào rương, để tuyển tập trên bàn, còn bản chính thì Ä‘em Ä‘i trả.
Má»™t tối, Liên Tá»a tá»›i, nói:"Chàng nên mua lấy má»™t bàn cá» vá»›i má»™t cây đàn để chúng mình giải trí vá»›i nhau!" Tá»­ Úy gật đầu. Sáng ra, Tá»­ Úy Ä‘i mua. Tối đến, khi Liên Tá»a tá»›i, thấy có bàn cá» vá»›i cây đàn thì mỉm cưá»i, nói: "Chàng hãy đấu thá»­ vá»›i thiếp vài ván xem sao!" Tá»­ Úy gật đầu rồi ngồi vào bàn, đấu cá» vá»›i Liên Tá»a. Tá»­ Úy thua liá»n hai ván.
Tối sau, Liên Tá»a tá»›i, nói:"Thiếp má»›i viết được khúc Tiêu Song Linh VÅ©, nhưng chẳng biết chàng có thích nghe chăng?" Tá»­ Úy gật đầu. Liên Tá»a bèn ôm đàn mà gảy, âm thanh ai oán. Má»›i nghe được ná»­a chừng, Tá»­ Úy đã xua tay, nói:"Thôi đừng gảy nữa! Âm thanh buồn lắm!" Liên Tá»a bèn ngưng, rồi nói:"Thiếp có thuá»™c khúc Hiểu Uyển Oanh Thanh, nhưng chẳng biết chàng có thích nghe chăng?" Tá»­ Úy gật đầu. Liên Tá»a lại ôm đàn mà gảy, âm thanh hoan lạc, khác hẳn khúc trước. Tá»­ Úy thích khúc này lắm. Bèn cùng nhau vui chÆ¡i, quên cả thá»i khắc. Khi nhìn qua cá»­a sổ, thấy vừng đông đã ló rạng, Liên Tá»a má»›i kinh hãi, vá»™i đứng dậy ra vá».

Nửa năm sau.
Má»™t trưa, Tá»­ Úy Ä‘ang nằm ngá»§ ở phòng khách, bá»—ng có ngưá»i bạn nho sinh há» Tiết, tá»›i thăm. Thấy Tá»­ Úy Ä‘ang ngá»§, Tiết sinh đảo mắt nhìn quanh thì thấy có nhiá»u quân cá» vứt ngổn ngang trên bàn, cạnh má»™t cây đàn. Vốn biết Tá»­ Úy chẳng thích những thứ này, Tiết sinh lấy làm lạ nên Ä‘oán là Tá»­ Úy má»›i có bạn gái. Tá»›i bàn coi, Tiết sinh bắt gặp má»™t bản chép các bài cung từ. Lật trang đầu ra coi, thấy nét chữ mảnh mai, ngay ngắn, lật trang cuối ra coi, thấy có ba chữ Liên Tá»a chép, Tiết sinh càng tin là mình Ä‘oán đúng.
Lát sau, khi tỉnh giấc, thấy bạn tá»›i chÆ¡i, Tá»­ Úy vùng dậy mặc quần áo, ngồi tiếp chuyện. Trong lúc hàn huyên, Tiết sinh há»i:"Sao lại có bàn cá» vá»›i cây đàn?" Tá»­ Úy đáp:"Vì muốn há»c đấu cá» vá»›i gảy đàn!" Há»i:"Ai chép cho bản cung từ để trên bàn?" Ãáp:"Má»›i mượn được cá»§a má»™t ngưá»i bạn chứ có ai chép cho đâu!" Cưá»i, nói:"Liên Tá»a là tên con gái chứ đâu có phải là tên ngưá»i bạn nào? Nói dối làm chi?" Tá»­ Úy chẳng biết phải trả lá»i ra sao nên chỉ ngồi im lặng. Tiết sinh gặng há»i song Tá»­ Úy nhất định không nói. Tiết sinh bèn giả vá» cắp bản cung từ ra vá». Quẫn quá, Tá»­ Úy đành phải thuật lại chuyện mình gặp Liên Tá»a. Nghe xong, Tiết sinh nói:"Chuyện này lạ lắm. Nhá» bạn nói vá»›i Liên Tá»a cho tôi gặp mặt má»™t lần!" Tá»­ Úy đáp:"Tôi đã hứa vá»›i nàng là sẽ chẳng nói chuyện tôi gặp nàng cho ai biết! Xin bạn đừng ép!" Tiết sinh năn nỉ: "Nghe chuyện, tôi ngưỡng má»™ nàng lắm! Vì thế tôi má»›i nảy ý muốn xin gặp mặt má»™t lần! Ngoài ra, tôi chẳng có ý gì khác!" Bất đắc dÄ©, Tá»­ Úy phải nhận lá»i. Tiết sinh bèn trả lại bản cung từ, hẹn:"Sáng mai, tôi sẽ trở lại!" rồi cáo biệt. Tối ấy, khi Liên Tá»a tá»›i, Tá»­ Úy thuật lại chuyện Tiết sinh yêu cầu. Nghe xong, Liên Tá»a giận lắm, nói:"Hôm nỠđã căn dặn thế nào, mà hôm nay lại Ä‘i tiết lá»™ cho ngưá»i khác biết?" Tá»­ Úy bèn Ä‘em tình trạng cùng quẫn cá»§a mình ra để biện bạch. Nghe xong, Liên Tá»a thở dài, nói: "Thế là đôi ta đã hết duyên nợ vá»›i nhau rồi!" Tá»­ Úy bèn năn nỉ, giải thích, xin lá»—i cả trăm lần song Liên Tá»a vẫn chẳng vui. Lát sau, Liên Tá»a đứng dậy, nói:"Thôi, thiếp Ä‘i đây! Phải tạm lánh ngưá»i bạn cá»§a chàng má»™t thá»i gian đã!" Nói xong, biến mất.
Ãúng hẹn, sáng sau Tiết sinh trở lại. Tá»­ Úy nói: "Tôi đã nói giùm bạn rồi song Liên Tá»a chẳng chịu!" Tiết sinh nói:"Tôi nghi là bạn nói dối quá!" Tá»­ Úy bất bình, nói:"Tôi nói thá»±c, còn tin hay không là tùy bạn!" Tiết sinh bèn cáo biệt. Tối ấy, Tiết sinh trở lại nhà Tá»­ Úy, dắt theo hai bạn nho sinh khác, má»™t ngưá»i há» Vương, má»™t ngưá»i há» Phùng, cùng tá»›i nằm lỳ ở nhà Tá»­ Úy như bá»™ ba ăn vạ, nói chuyện ồn ào suốt đêm, cố ý không cho Tá»­ Úy ngá»§, để chá» gặp Liên Tá»a. Thế nhưng, trong ba đêm liá»n, chẳng thấy Liên Tá»a đâu. Bá»™ ba chán nản, bèn bàn tính vá»›i nhau chỉ ở lại thêm má»™t đêm nữa rồi sẽ ra vá».
Tối ấy, vào khoảng canh hai, khi bá»™ ba sắp Ä‘i ngá»§ thì bá»—ng nghe có tiếng ngâm thÆ¡ ai oán thê lương từ ngoài hàng rào vá»ng vào. Vốn tính hung hãn, Vương sinh chạy ra sân nhặt má»™t viên đá ném qua hàng rào, quát: "Làm bá»™ chẳng thèm tiếp chuyện ai, sao bây giá» lại tá»›i đây mà ngâm thÆ¡ ư á»­?" Lập tức, tiếng ngâm im bặt. Bá»™ ba bá»±c tức vá»›i Liên Tá»a còn Tá»­ Úy thì bá»±c tức vá»›i bá»™ ba, ná»—i bá»±c tức hiện rõ trên nét mặt cÅ©ng như trong lá»i nói. Thấy thế, bá»™ ba bèn rá»§ nhau Ä‘i ngá»§.
Sáng sau, bá»™ ba cáo biệt. Tá»­ Úy hững há» tiá»…n ra cổng. Bá»™ ba vá» rồi, Tá»­ Úy lại cảm thấy vô cùng trống rá»—ng, chỉ cầu mong Liên Tá»a trở lại vá»›i mình. Tối ấy, Tá»­ Úy thức chá» Liên Tá»a suốt đêm song chẳng thấy Liên Tá»a đâu.
Hai tối sau. Trong lúc Tá»­ Úy Ä‘ang buồn rầu thất vá»ng, ngồi gục đầu trên bàn, bá»—ng thấy Liên Tá»a đẩy cá»­a bước vào phòng. Tá»­ Úy mừng quá, vá»™i đứng dậy, chạy ra đón. Liên Tá»a ôm mặt khóc, nói:"Bạn bè chàng hung hãn quá, chỉ muốn bắt nạt thiếp thôi!" Tá»­ Úy nói:"Xin nàng thứ lá»—i cho ta! Hãy ngồi xuống đây cho ta phân trần!" Ãáp:"Chàng chẳng cần phải phân trần làm chi nữa! Thiếp chỉ đến để chào vÄ©nh biệt chàng thôi!" Nói:"Thì hãy ngồi xuống đây đã!" Ãáp:"Ãã nói đôi ta hết duyên nợ vá»›i nhau rồi mà! Thôi, từ nay xin vÄ©nh biệt!" Tá»­ Úy toan lên tiếng năn nỉ thì thấy Liên Tá»a đã biến mất.
Bẵng Ä‘i hÆ¡n má»™t tháng, chẳng thấy Liên Tá»a trở lại, Tá»­ Úy nhá»› lắm, gày dá»™c hẳn Ä‘i, song cÅ©ng chẳng biết phải làm thế nào.
Má»™t tối, Tá»­ Úy buồn quá, lấy rượu ra ngồi độc ẩm. Chợt thấy có ngưá»i đẩy cá»­a bước vào phòng, Tá»­ Úy đưa mắt nhìn thì thấy là Liên Tá»a. Tá»­ Úy mừng quá, vá»™i há»i: "Phải chăng là nàng đã thứ lá»—i cho ta?" Liên Tá»a chẳng đáp, chỉ ứa nước mắt khóc. Tá»­ Úy há»i:"Sao lại khóc?" Liên Tá»a mấp máy môi toan nói song lại thôi. Tá»­ Úy há»i: "Toan nói gì rồi lại thôi?" Liên Tá»a nuốt nước mắt, đáp: "Thiếp tức giận chàng nên đã bá» Ä‘i, quyết tâm chẳng bao giá» trở lại! Song, tối nay có việc gấp, lại phải tá»›i đây nhá» chàng nên chẳng khá»i ngượng ngùng!" Tá»­ Úy há»i:"Việc gì mà gấp thế?" Liên Tá»a vẫn ngập ngừng chưa chịu nói. Tá»­ Úy giục:"Có việc gì thì nói ra Ä‘i, ta sẽ tận tình giúp đỡ cho!" Bấy giá» Liên Tá»a má»›i nói:"Tối qua, tá»± nhiên có má»™t con quá»· tục tằn bẩn thỉu, chẳng biết lai lịch ở đâu, tá»›i bắt thiếp phải Ä‘i theo nó để làm vợ. Thiếp nghÄ© mình là con nhà gia giáo nên quyết tâm chẳng chịu, nhưng cÅ©ng biết mình là kẻ yếu Ä‘uối, chẳng thể chống cá»± được vá»›i nó nên má»›i tìm kế hoãn binh, xin nó cho hai ngày để thu xếp. Nó ưng thuận, hẹn tối mai sẽ tá»›i đón. Vì trá»™m nghÄ© đôi ta đã thân mật như vợ chồng nên tối nay thiếp má»›i tá»›i đây để nhá» chàng diệt trừ nó giùm thiếp!" Thoạt nghe, uất khí trào lên cổ, Tá»­ Úy nói ngay:"Ta thá» là sẽ giết chết nó cho nàng!" Nói xong, như chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, Tá»­ Úy lại nói: "Thế nhưng, nó vá»›i ta, âm dương đôi ngả, làm sao mà ta có thể giết nó được?" Liên Tá»a đáp:"Chàng chá»› lo vá» việc này! Thiếp đã có cách!" Tá»­ Úy há»i:"Cách nào?" Liên Tá»a đáp:"Tối mai thiếp sẽ nói, bây giá» xin đừng há»i! Chỉ cần tối mai chàng Ä‘i ngá»§ sá»›m là được rồi!" Tá»­ Úy thắc mắc lắm song cÅ©ng đành gật đầu. Liên Tá»a bèn ngồi lại đàm luận văn thÆ¡ vá»›i Tá»­ Úy cho tá»›i rạng đông má»›i đứng dậy ra vá». Trước khi Ä‘i, Liên Tá»a còn dặn:"Tối mai, xin chàng nhá»› Ä‘i ngá»§ sá»›m!" Tá»­ Úy lại gật đầu.
Tối sau, Tá»­ Úy mặc sẵn quần áo rồi lấy rượu Ä‘em vào phòng ngồi độc ẩm. Khi đã ngà ngà say, Tá»­ Úy cứ để nguyên quần áo, lên giưá»ng nằm. Chợt thấy Liên Tá»a đẩy cá»­a bước vào, tiến tá»›i cạnh giưá»ng, trao cho mình má»™t bá»™i Ä‘ao, Tá»­ Úy vá»™i vùng dậy để đỡ. Chú mục nhìn thì thấy bá»™i Ä‘ao dài hÆ¡n thước, chuôi có nạm minh châu. Tá»­ Úy chưa kịp há»i chuyện thì Liên Tá»a đã nắm lấy tay, kéo ra khá»i phòng, chạy nhanh như gió.
Lát sau, tá»›i má»™t ngôi nhà, Liên Tá»a đẩy cá»­a, kéo Tá»­ Úy vào, rồi đóng sập lại, cài then thật kỹ. Tá»­ Úy há»i: "Nhà này cá»§a ai?" Liên Tá»a đáp:"Cá»§a thiếp!" Vừa đáp xong thì bá»—ng có tiếng đập cá»­a ầm ầm. Liên Tá»a tái mặt, nói:"Con quá»· tá»›i rồi đó!" Tá»­ Úy vá»™i nắm chắc bá»™i Ä‘ao trong tay, chạy ra mở cá»­a, phóng mình ra sân. Thấy má»™t con quá»·, đầu đội mÅ© Ä‘á», mình mặc áo xanh, đứng ở giữa sân, Tá»­ Úy liá»n quát:"Loài quá»· tục tằn bẩn thỉu kia, mi ở đâu mà dám tá»›i đây quấy nhiá»…u?" Con quá»· tức giận, trừng mắt nhìn Tá»­ Úy, quát lại:"Cái thằng khốn nạn này! Mi ở đâu mà dám tá»›i đây xen vào chuyện cá»§a tao?" Tá»­ Úy nổi giận, múa tít bá»™i Ä‘ao, xông vào loạn trảm. Con quá»· bèn cúi xuống nhặt má»™t viên đá, ném Tá»­ Úy, trúng cổ tay, làm thanh bá»™i Ä‘ao suýt bị văng Ä‘i. Liên Tá»a ở trong nhà nhìn qua cá»­a sổ, thấy Tá»­ Úy bị lâm nguy thì kinh hãi quá, vá»™i chạy tá»›i ngồi bệt ở góc phòng, co rúm ngưá»i lại. Trong cÆ¡n nguy cấp, Tá»­ Úy chợt thấy má»™t thợ săn ở đằng xa, vá»™i hét lá»›n:"Cứu tôi vá»›i! Cứu tôi vá»›i!" Thợ săn phóng mình chạy tá»›i. Con quá»· lại cúi xuống nhặt má»™t viên đá, ném thợ săn, nhưng không trúng. Thợ săn bèn giương cung bắn quá»·, mÅ©i tên cắm phập vào bắp vế, làm quá»· ngã lăn xuống đất. Thợ săn vá»™i bắn bồi má»™t mÅ©i nữa, xuyên qua sá», làm quá»· chết ngay. Tá»­ Úy mừng quá, chạy tá»›i gần thợ săn để cám Æ¡n thì chợt nhận ra thợ săn chính là Vương sinh. Vương sinh cÅ©ng nhận ra Tá»­ Úy. Hai ngưá»i cùng kinh ngạc. Vương sinh há»i:"Bạn Ä‘i đâu mà lại tá»›i đây?" Tá»­ Úy đáp:"Liên Tá»a nhá» tôi tá»›i đây để diệt trừ con quá»· giùm nàng song tôi bị nó lấy đá ném trúng cổ tay. Ãang bị lâm nguy thì may được bạn tá»›i cứu! Xin cám Æ¡n bạn nhiá»u! Ãây là nhà cá»§a Liên Tá»a! Vậy xin má»i bạn hãy vào nhà nói chuyện má»™t lát đã!" Vương sinh mừng lắm, nghÄ© bụng mình vừa giết được con quá»· để cứu Tá»­ Úy và Liên Tá»a thì chắc là đã chuá»™c được cái lá»—i ném đá và quát thét trước kia. Vì thế, Vương sinh theo Tá»­ Úy vào nhà. Thấy Liên Tá»a ngồi ở góc phòng Vương sinh gật đầu chào. Vì còn hồi há»™p, Liên Tá»a chỉ khẽ gật đầu đáp lá»…. Tá»­ Úy đặt bá»™i Ä‘ao lên bàn. Vương sinh thấy bá»™i Ä‘ao lạ, bèn tá»›i cầm lên coi. Thấy bá»™i Ä‘ao sáng quắc và nhá»n hoắt, Vương sinh cứ tấm tắc khen:"Bá»™i Ä‘ao này đẹp quá! Bá»™i Ä‘ao này tốt quá!" Vương sinh cầm bá»™i Ä‘ao ngắm nghía hồi lâu rồi má»›i đặt trở lại bàn, há»i:"Bạn lấy bá»™i Ä‘ao này ở đâu ra?" Tá»­ Úy đáp:"Bá»™i Ä‘ao này là cá»§a Liên Tá»a trao cho tôi để diệt trừ con quá»· chứ chẳng phải là cá»§a tôi! Nay bạn đã giết được con quá»· giùm tôi rồi thì tôi chẳng còn phải dùng tá»›i bá»™i Ä‘ao này nữa! Vì thế, bây giá» tôi Ä‘em trả lại cho nàng!" Thấy chẳng còn chuyện gì, Vương sinh bèn nói:"Thôi, tôi vỠđây!" rồi quay vá» phía góc phòng, gật đầu chào Liên Tá»a. Liên Tá»a cÅ©ng gật đầu đáp lá»…. Vương sinh liá»n mở cá»­a, bước ra khá»i nhà. Thấy Vương sinh ra vá», Tá»­ Úy cÅ©ng muốn vá» theo nên quay nhìn Liên Tá»a, nói:"Thôi, ta cÅ©ng vỠđây!" Liên Tá»a chưa kịp đáp thì Tá»­ Úy đã phóng mình chạy theo Vương sinh. Vì chạy nhanh quá, Tá»­ Úy vấp phải đá rồi tỉnh giấc, biết là mình nằm chiêm bao. Thấy cổ tay Ä‘au nhức, Tá»­ Úy kinh ngạc lắm, cứ thắc mắc chẳng lẽ chuyện mình bị ném đá trong má»™ng lại là chuyện có thá»±c hay sao? Sáng ra, coi kỹ lại thì quả nhiên thấy cổ tay mình đã bị sưng vù.
Trưa ấy, Tá»­ Úy thấy Vương sinh tá»›i thăm mình thì càng kinh ngạc. Vương sinh bước vào phòng khách, nói: "Ãêm qua tôi nằm má»™ng thấy má»™t chuyện lạ!" Tá»­ Úy há»i: "Có phải là chuyện đã dùng cung tên bắn chết má»™t con quá»· hay không?" Vương sinh cá»±c kỳ kinh hãi, há»i:"Sao bạn biết?" Tá»­ Úy bèn chìa cổ tay ra cho coi, rồi thuật lại giấc má»™ng cho nghe. Nghe xong, Vương sinh nói:"Tôi cÅ©ng nằm má»™ng thấy như thế!" Hai ngưá»i cùng hết sức kinh nghi. Vì nhá»› rõ nhan sắc cá»§a Liên Tá»a trong giấc má»™ng nên Vương sinh nói:"Nhá» bạn làm Æ¡n nói vá»›i Liên Tá»a cho tôi được gặp mặt nàng má»™t lần nữa!" Tá»­ Úy đáp: "ÃÆ°á»£c! Ãể rồi tôi sẽ nói cho!"
Tối ấy, Liên Tá»a tá»›i, nói:"Cám Æ¡n chàng đã diệt trừ được con quá»· cho thiếp!" Tá»­ Úy nói:"Ãó là công cá»§a Vương huynh chứ có phải là công cá»§a ta đâu! Vương huynh muốn được gặp mặt nàng má»™t lần nữa đó!" Ãáp: "Vương huynh đã cứu mạng thiếp, thiếp chẳng dám quên Æ¡n! Tuy nhiên, vì Vương huynh hung hãn quá nên thiếp kinh hãi lắm, chẳng dám gặp lại nữa! Thiếp thấy Vương huynh thích bá»™i Ä‘ao cá»§a thiếp nên thiếp muốn nhá» chàng Ä‘em bá»™i Ä‘ao ấy biếu Vương huynh giùm thiếp để tạ Æ¡n!" Há»i:"Nàng lấy bá»™i Ä‘ao ấy ở đâu ra?" Ãáp:"Nguyên bá»™i Ä‘ao ấy là cá»§a gia phụ mua ở đất Việt vá»›i giá trên trăm lượng vàng. Thiếp thấy bá»™i Ä‘ao thì thích, cứ đòi xem. Gia phụ thấy thế bèn cho thiếp. Thiếp thuê thợ nạm minh châu trên chuôi và quấn kim tuyến chung quanh cho đẹp. Khi thiếp qua Ä‘á»i, gia phụ thương thiếp quá nên sai gia nhân chôn bá»™i Ä‘ao cùng vá»›i thi thể thiếp. Nay thiếp xin tình nguyện dứt tình vá»›i bá»™i Ä‘ao để Ä‘á»n Æ¡n cứu mạng cá»§a Vương huynh. Vương huynh có bá»™i Ä‘ao thì cÅ©ng như đã gặp mặt thiếp má»™t lần nữa rồi!"
Hôm sau, Vương sinh tá»›i. Tá»­ Úy thuật lại ý cá»§a Liên Tá»a. Nghe xong, Vương sinh tá» vẻ buồn vì chẳng được gặp lại Liên Tá»a song cÅ©ng mừng vì sắp được biếu bá»™i Ä‘ao. Tối ấy, quả nhiên Liên Tá»a Ä‘em bá»™i Ä‘ao tá»›i trao cho Tá»­ Úy, nói:"Chàng nhá»› dặn Vương huynh giữ gìn bá»™i Ä‘ao này cho cẩn thận! Nó chẳng phải là vật tầm thưá»ng đâu! Ở Trung Quốc chẳng có ai chế tạo được loại bá»™i Ä‘ao này cả!" Hôm sau, Vương sinh tá»›i. Tá»­ Úy Ä‘em bá»™i Ä‘ao ra biếu giùm. Vương sinh thích lắm, gá»­i lá»i cám Æ¡n Liên Tá»a rồi cầm bá»™i Ä‘ao ra vá».
Từ đó, Liên Tá»a lại lui tá»›i vá»›i Tá»­ Úy như trước.
Ba tháng sau. Má»™t tối, Liên Tá»a Ä‘ang ngồi đàm luận văn thÆ¡ vá»›i Tá»­ Úy thì bá»—ng đôi má á»­ng hồng, đôi mắt cứ nhìn Tá»­ Úy chằm chặp, đôi môi mấp máy tá»±a hồ như muốn nói Ä‘iá»u gì rồi lại thôi. Tá»­ Úy lấy làm lạ, há»i: "Nàng muốn nói Ä‘iá»u gì, sao chẳng nói ra?" Liên Tá»a đáp: "Bấy lâu nay thiếp đội Æ¡n chàng quyến luyến nên đã tiếp thụ được sinh khí. Vì thế, bây giá» thiếp muốn sống lại. Tuy nhiên, muốn sống lại thì phải ân ái vá»›i nam nhân trần thế để có tinh huyết cá»§a ngưá»i sống!" Tá»­ Úy cưá»i, nói:"Tưởng chuyện gì khó chứ chuyện ấy thì dá»… quá mà! Trước kia ta đã đỠnghị vá»›i nàng mà nàng chẳng chịu chứ có phải là tại ta tiếc gì nàng đâu!" Liên Tá»a càng á»­ng hồng đôi má, nói:"Thế nhưng nếu chàng chịu làm như vậy thì chàng sẽ bị bệnh nặng đó! Tuy nhiên nếu chàng chịu khó uống thuốc thì chỉ trên dưới mươi ngày là khá»i!" Tá»­ Úy liá»n gật đầu rồi chạy tá»›i bồng Liên Tá»a lên giưá»ng mà ân ái. Sau cuá»™c mây mưa, Tá»­ Úy tưởng là đã xong thì lại nghe thấy Liên Tá»a nói:"Chưa xong đâu! Còn phải có ba giá»t máu cá»§a ngưá»i sống nhá» vào rốn nữa! Chàng có thể chịu Ä‘au má»™t chút mà cho thiếp ba giá»t máu ấy không?" Tá»­ Úy gật đầu rồi xuống giưá»ng, Ä‘i lấy dao sắc chích vào cổ tay, nhá» ba giá»t máu vào rốn cho Liên Tá»a.
Lát sau, Liên Tá»a ngồi dậy mặc quần áo, nói:"Bây giá» thì xong rồi! Xin tạm biệt. Tối tối thiếp sẽ chẳng trở lại đây nữa!" Tá»­ Úy há»i:"Bao giá» thì nàng má»›i sống lại?" Ãáp:"Tính từ hôm nay, đúng má»™t trăm ngày!" Há»i:"Khi nàng sống lại thì tìm nàng ở đâu?" Ãáp:"Ở dưới má»™!" Há»i: "Ở dưới má»™ thì làm sao đón vá» nhà được?" Ãáp:"Ãể thiếp chỉ cách cho!" Há»i:"Cách nào?" Ãáp:"Vào buổi chiá»u ngày thứ má»™t trăm, chàng cứ dẫn gia nhân vác thuổng cuốc tá»›i má»™ thiếp. Khi thấy má»™t đôi chim xanh bay tá»›i đậu trên ngá»n cây bên má»™ rồi hót đủ bốn tiếng thì chàng phải cho gia nhân đào má»™ thiếp lên ngay, đưa thiếp vá» nhà! Xin chàng nhá»› kỹ cho má»™t Ä‘iá»u là sá»›m má»™t chút cÅ©ng há»ng mà trá»… má»™t chút cÅ©ng chẳng xong!" Tá»­ Úy gật đầu. Liên Tá»a bèn cáo biệt.
Mưá»i ngày sau, quả nhiên Tá»­ Úy lâm trá»ng bệnh, bụng cứ sình lên như cái trống. Tá»­ Úy bèn sai gia nhân Ä‘i má»i thày lang tá»›i hốt thuốc cho mình. Uống thuốc xong, Tá»­ Úy Ä‘i cầu ra phân Ä‘en như bùn.
Mưá»i ngày sau, quả nhiên Tá»­ Úy khá»i bệnh. Tá»­ Úy bèn Ä‘i mua sẵn má»™t bá»™ quần áo phụ nữ vá»›i má»™t cái chăn má»›i, rồi ngồi đếm ngày rất cẩn thận.
Vào sáng ngày thứ má»™t trăm, theo đúng lá»i dặn, Tá»­ Úy dẫn gia nhân vác thuổng cuốc tá»›i má»™ Liên Tá»a, Ä‘em theo bá»™ quần áo vá»›i cái chăn. Chá» từ sáng tá»›i chiá»u, khi mặt trá»i đã ngả vá» tây, Tá»­ Úy má»›i thấy má»™t đôi chim xanh bay tá»›i đậu trên ngá»n cây cạnh má»™. Ãôi chim cất tiếng hót bốn tiếng rồi bay Ä‘i. Tá»­ Úy mừng quá, vá»™i giục gia nhân:"ÃÆ°á»£c rồi đó! Hãy phạt cá», đào má»™ lên Ä‘i!" Gia nhân vâng lá»i mà đào. Ãào tá»›i quan tài thì thấy gá»— đã mục. Mở nắp ra coi thì thấy mặt mÅ©i Liên Tá»a vẫn còn tươi như ngưá»i sống. Tá»­ Úy bèn lấy tay chà xát khắp châu thân Liên Tá»a, lấy bá»™ quần áo má»›i ra mặc cho, lấy chăn quấn kín châu thân. Rồi sai gia nhân khiêng vá» nhà trước, đặt lên giưá»ng, đốt lò sưởi, đắp chăn ấm.
Lát sau, Tá»­ Úy vá» nhà, đưa tay sá» mÅ©i Liên Tá»a, thì thấy có chút hÆ¡i thở nhè nhẹ, mong manh như sợi tÆ¡. Tá»­ Úy bèn sai gia nhân lấy nước cháo rót vào miệng. Gần sáng, Liên Tá»a sống lại.
Tuần sau, Liên Tá»a sinh hoạt bình thưá»ng, chẳng khác chi ngưá»i sống. Từ đó, hai ngưá»i chung sống bên nhau vô cùng tương đắc.
Má»™t hôm, Liên Tá»a nói vá»›i Tá»­ Úy:"Trên hai chục năm qua thiếp nằm dưới má»™ mà bây giá» thiếp cứ tưởng như mình vừa tỉnh má»™t giấc mÆ¡ dài!"
Tài sản của XuyVuu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #38  
Old 11-04-2008, 02:47 PM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
dịch giả: Äàm Quang Hưng

THAY TIM, Ãá»”I ÃẦU

truyện. LỤC PHÃN

Tài sản của XuyVuu


Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 02:46 PM.
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #39  
Old 11-04-2008, 02:49 PM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
dịch giả: Äàm Quang Hưng

VÂN THÚY TIÊN

Tài sản của XuyVuu


Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 02:49 PM.
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #40  
Old 12-04-2008, 11:05 AM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
dịch giả: Äàm Quang Hưng

CHỬ SINH

Tài sản của XuyVuu


Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 02:50 PM.
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
4vn lieu trai chi di, êîíäèöèîíåð, èíôîðìàòèêà, ïåðåâîäîâ, ïðàçäíèêîâ, liêu trai chí dị, lieu trai chi di 4vn, lieu trai chi duc, ðîññèÿ



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™