 |
|

13-01-2009, 01:45 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 36 Ai Là Kẻ Trộm Kinh
Ngá»™ Phi đại sư cau mà y khó chịu, đôi mắt hướng nhìn ra ngoà i trầm giá»ng há»i:
- Các ngươi là m gì thế ? Äêm khuya tụ há»p môn chúng là m huyên náo cả Vân Hiên ... phiá»n lây đến quý khách.
Tiếng la hét bên ngoà i dịu lại, ngoà i Vân Hiên bước và o bốn ngưá»i hòa thượng trung niên, tất cả Ä‘á»u mặc cà sa và ng, há» cúi đầu đáp lá»… trước Ngá»™ Phi đại sư, má»™t vi có lẽ lá»›n tuổi nhất đứng dáºy chắp tay thưa:
- Bạch chưởng môn ! Chúng đệ tá» quyết vì thanh dá»± cá»§a Thiếu lâm có ba mươi sáu Ä‘á»i truyá»n thống, chúng đệ tá» thá» chết để bảo vệ Pháºt Pháp ...Cúi xin chưởng môn ban pháp chỉ !
Nói xong hắn bước sang một bên chắp tay cúi đầu.
Ngá»™ Phi đại sư cất giá»ng trầm hùng bảo to:
- Bổn chưởng môn há chẳng biết hay sao? Nhưng mà , ngưá»i lạ đến Tà ng kinh đã lấy sách Ä‘i rồi, bấy giá» biết ngõ nà o tìm “hắnâ€!
Bốn vị hòa thượng trung niên chắp tay nói:
- Xin chưởng môn thứ cho chúng đệ tá» có đôi lá»i !
Ngá»™ Phi đại sư dịu giá»ng há»i:
- Các ngươi muốn bảo gì?
Vị hòa thượng thá»§ lãnh chắp tay, cung kÃnh đáp:
- Bổn tá»± tuy không có tưá»ng đồng vách sắt, nhưng các giá»›i võ lâm Ä‘á»u nể trá»ng mấy Ä‘á»i Sư tổ cá»§a phái Thiếu Lâm, nên chưa chắc dám vượt qua Lôi trì ná»a bước, còn câu chuyện đêm nay tháºt có Ä‘iá»u uẩn khúc !
Vừa nói dứt, tám tròng mắt rực linh quang nhìn thẳng và o mặt Cừu Thiên Hiệp bằng những tia nhìn hồ nghi xoi mói.
Cừu Thiên Hiệp nhìn lại cả kinh, vì chà ng nháºn thấy trong tám tròng mắt cá»§a bốn vị hòa thượng đầy những tia hồ nghi, uất ức, phẫn ná»™, căm há»n. Nhân đó chà ng cao giá»ng há»i:
- Tứ vị đại sư, chẳng nhẽ quý vị lại hoà i nghi Cừu mỗ đã gây ra việc nà y ư !
Vị hòa thượng thá»§ lảnh mỉm cưá»i, gay gắt:
- Thà chủ lại đây rất đúng lúc, bảo sao tiểu tăng không ngỠvực ?
Tiếp theo đấy, ngoà i sân Vân Hiên nhiá»u ngưá»i la ó lên, tuy không có những lá»i ô tục như ngưá»i Ä‘á»i, nhưng nhiá»u giá»ng reo hò đượm đầy vẻ căm há»n phẫn ná»™, là m huyên náo cả lên.
Nhan Như Ngá»c mỉm cưá»i đứng dáºy, hai bá» vai tròn trỉn cá»§a nà ng khẽ run lên, hiển nhiên là nà ng giữ thế phòng thân.
Cừu Thiên Hiệp nóng ran cả mặt, hướng ra ngoà i nói to:
- Qúy vị nhầm lẫn, Cừu má»— nà y không phải là hạng khoét vách đà o tưá»ng, việc gì đã xảy ra cho quý tá»±. Cừu má»— tháºt tình không rõ được !
Bên ngoà i tiếng reo hò cà ng to hÆ¡n, nhiá»u vị tăng quá khÃch động đã bức đến trước thá»m Vân Hiên...
Ngá»™ Phi đại sư đưa sâu chuá»—i bồ đỠvẫy nhẹ, bằng giá»ng nói hùng hồn quát lên:
- Cá»a thiá»n an tịnh ! Thể thốn cá»§a Thiếu Lâm như váºy ư !
Vị chưởng môn Thiếu Lâm tá»±, ná»™i lá»±c phi phà m tiếng quát cá»§a lão không to lắm, nhưng đủ khiến lá»— tai má»i ngưá»i bị lùng bùng, kêu o o rất lâu. Bên ngoà i, chúng tăng vụt nÃn bặt, không còn má»™t tiếng xì xà o nhá».
Bên trong bốn vị hòa thương chắp tay đứng yên như pho tượng hộ pháp thần kỳ.
Ngộ Phi đại sư hét bảo chúng tăng im lặng bèn quay sang Cừu Thiên Hiệp nói:
- Thà chá»§ ! Pho sách “Thượng thừa Hoa Pháp chân kinh†là quyển sách rất cổ Ä‘iển, lại là váºt di truyá»n từ Ä‘á»i chưởng môn thứ bảy đến lão nạp là đá»i thứ ba mươi sáu, ước chừng trên ngà n năm đạo thống thì chẳng trách gì chúng đệ tá» phẫn ná»™ uất lên!
Cừu Thiên Hiệp gáºt đầu tiếp lá»i:
- Äừng nói mất chân kinh, Thiếu Lâm tá»± mà để ngưá»i xâm phạm, dù há» ra tay không, cÅ©ng mất Ä‘i uy tÃn và thanh dá»± cá»§a danh môn chánh phái phần nà o. Vãn bối đã nghÄ© ra và nháºn thế là đúng !
Ngộ Phi đại sư thở dà i buồn não tiếp:
- Không cần lắm, vì lão nạp đối vá»›i các giá»›i võ lâm thanh dá»± hay quy tÃn, thì đã nháºn chịu sá»± kém khuyết hÆ¡n ngưá»i, nhưng à , việc mất bá»™ Chân Kinh...ôi ! ...Háºu quả không biết ra sao !
Cừu Thiên Hiệp ngạc nhiên há»i:
- Váºy công lá»±c sẽ ra sao ? Äại sư xin cho biết nguyên nhân ?
Ngá»™ Phi đại sư chá»›p nhanh viá»n mi bạc buồn bã tiếp:
- Mất quyển kinh nà y theo quy giá»›i cá»§a bổn môn, thì ...vị sư đệ giữ kinh phải tá»± thiêu để tạ tá»™i, vị chưởng môn hiện nhiệm phải đóng cá»a chùa và treo pháp chỉ mưá»i năm, ngà y nà o chưa tìm được quyển chân kinh, là phái Thiếu Lâm chưa có láºp chưởng môn quản nhiệm. Riêng vá» bản thân cá»§a lão nạp là chuyện nhá», mà đối vá»›i Thiếu Lâm tá»± trên ngà n năm hương há»a, bị Ä‘oạn má»™t chu kỳ tháºt là đại sá»± ...vì cả ngà n năm má»›i xảy ra xá»› váºy !
Giá»ng nói cá»§a đại sư rất thê lương buồn não, dưá»ng như đại sư cố dằn lòng, không để rÆ¡i lệ.
Cừu Thiên Hiệp vốn ngưá»i hiá»n háºu, nghe qua những lá»i nói cá»§a Ngá»™ Phi, chà ng cúi đầu trầm tá»± mặc tưởng.
Ngộ Phi đại sư lại nói tiếp:
- Tháºt ra quyển “Thượng thừa Hoa chân kinh†lá»t và o tay ngưá»i lạ, có thể nói không biết Ä‘á»c là m sao nữa, vì gồm toà n thể chữ Phạn phiên âm chữ Hán rất Ãt. Lão nạp chỉ cầu mong vị nà o đã tá»± lấy quyển Chân kinh, xin Pháºt trá»i xuôi khiến cho hắn phát thiện tâm giao trả cho nhà chùa, và toà n thể phái Thiếu Lâm trăm ngà n năm sau còn mến đức và ân nghÄ©a cá»§a vị ấy sẽ lá»›n vô ngần!
Äại sư vừa nói vừa nhìn Cừu Thiên Hiệp trầm ngâm, dưá»ng như ai móc cả ngÅ© tạng lục phá»§ chà ng...ÄÆ°Æ¡ng nhiên Cừu Thiên Hiệp bị nghi ngá»...
Nhan Như Ngá»c quan sát thần sắc Cừu Thiên Hiệp, nhưng thấy chà ng ưu tư phiá»n não, đôi môi mấp máy, nà ng lại hướng và o Ngá»™ Phi đại sư vòng tay bái lá»… nói:
- Hôm nay tiện nữ lại đây không nhầm lúc, gặp hồi quý tự xảy ra việc không may, mà tiện nữ không biết để ứng trợ, thà nh ra kẻ bà ng quan...thế tiện nữ xin cáo từ!
Vừa nói dứt, nà ng vòng tay là m lễ hai là n nhạn bước nhanh ra sân Vân Hiên toan tẩu thoát.
Bốn vị hòa thượng áo và ng nhanh mắt thấy, há» lắc mình chia mau bốn hướng vây Nhan Như Ngá»c, hòa thượng thá»§ lãnh gằn giá»ng há»i:
- Nữ thà chá»§ ! Công việc nÆ¡i đây chưa rõ rệt, xin má»i nữ thà chá»§ lưu lại !
Nhan Như Ngá»c lá»™ vẻ không vui, gằn giá»ng:
- Thế à ! Váºy quý vị nghi ngá» luôn ta nữa!
Vị hòa thượng thủ lãnh nói:
- Chúng tôi há dám ngỠvực cô nương sao, nhưng chỉ mong nước ròng lòi mặt đá !
Ngá»™ Phi đại sư lại không can đệ tá» mà quay nhìn Cừu Thiên Hiệp há»i:
- Cừu Thiên Hiệp ! Có gì muốn nói không?
Lá»i nói cá»§a đại sư dưá»ng như má»™t sá»± chỉ định nói “Cừu Thiên Hiệp có liên can và o vụ trá»™m quyển Chân Kinhâ€.
Cừu Thiên Hiệp mang trong lòng sá»± uẩn khúc chưa tìm ra biện pháp thÃch đáng nà o, bất giác chà ng cất tiếng nói bừa không nghi ngá»:
- Các ngươi hãy để Nhan cô nương đi, chuyện gì sẽ nói sau !
Ngá»™ Phi đại sư lấy là m lạ há»i:
- Ngươi nói thế là nghĩa gì?
Cừu Thiên Hiệp thản nhiên đáp:
- Bóng kẻ trá»™m xuất hiện tại Tà ng Kinh lầu lúc bấy giá» chÃnh mắt tôi thấy Nhan cô nương ở phÃa sau hòn giả sÆ¡n, và xin bảo đảm hà nh động đó không phải do Nhan cô nương là m ra, mong đại sư soi xét!
Nhan Như Ngá»c và Ngá»™ Phi đại sư cả hai biến sắc và suýt kêu lên kinh ngạc.
Bốn vị hòa thượng áo và ng đồng hét lên:
- Sá»± thế đã như vầy, ngươi dám chứng minh và bảo đảm nữ thà chá»§, váºy ai lại đây chứng minh và bảo đảm cho ngươi !?
Tháºt là câu nói trắng trợn và vô lý hết sức. Nhưng, bốn vị hòa thượng lại có lý riêng cá»§a há»? Cho nên sau khi dứt lá»i, bốn ngưá»i chia ra bốn hướng vây Cừu Thiên Hiệp và o giữa, giÆ¡ tay thá»§ thế toan tấn kÃch Cừu Thiên Hiệp.
Nếu Thiếu Lâm tá»± đổi ra má»™t địa phương khác thì Cừu Thiên Hiệp bất luáºn vá»›i giá nà o chà ng cÅ©ng không nhẫn nại được, đừng nói là Thiếu Lâm tá»± mà cho là Thánh cảnh võ lâm hay các thá»§ lãnh Cá»u đại môn phái hợp lại nhếch môi nói động đến thanh dá»± cá»§a chà ng, thì nhứt định mạng đổi mạng, thân liá»u thân chẳng soợ gì hang hùm ổ rắn.
Liá»u trá»ng yếu xuôi chà ng phải nhẫn nại đã, Cá»u đại môn phái đã đến kỳ ước há»™i nay may, mà Ngá»™ Phi đại sư có lá»i nói ngà n và ng. ChÃnh mình lại liên quan rất nhiá»u vá»›i Cá»u đại môn phái mà chỉ có Ngá»™ Phi đại sư là ngưá»i duy nhất có thể hiểu rõ mà thôi, còn má»i ngưá»i chẳng qua là khách Ä‘i đưá»ng không ai biết gì cả. Bởi váºy, bằng má»i giá nà o hay sá»± khổ nhục đến đâu chăng nữa, chà ng cÅ©ng không dám chạm trán vá»›i Ngá»™ Phi đại sư.
Nếu bước thêm má»™t bướt nữa, thì việc động thá»§ sợ xảy ra trong muôn má»™t, chẳng kể thắng hay bại, Ä‘á»u mang tiếng trá»™m sách nhà chùa, dù muốn dù không cÅ©ng khó thoát khá»i công luáºn phê phán.
Nhân đó, Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i, hai tay giÆ¡ thẳng lên trá»i nói to:
- Qúi vị lão tăng, có lẻ bốn vị đỠquyết tại hạ trộm quyển Chân Kinh hay sao?
Ngộ Phi đại sư sớm đã đưa tay ngăn trở vừa từ tốn bảo:
- Các ngươi là Pháºt gia tỠđệ, tại sao có những hà nh động quá khÃch như kẻ phà m phu thế!
Nói xong, Ngá»™ Phi quay nhìn Cừu Thiên Hiệp nhẹ giá»ng há»i:
- Tiểu thà chá»§, lão nạp muốn há»i thà chá»§ má»™t đôi lá»i đặng chăng?
Cừu Thiên Hiệp rùn mình, vì cảm giác vị chưởng môn Thiếu Lâm tá»± đối vá»›i chÃnh mình chưa hết sá»± ngá» vá»±c, chỉ vì lão hòa thượng công lá»±c quá siêu việt, nên chẳng để lá»™ ra mặt những nét vui, mừng giáºn, ghét, muốn.....bèn vòng tay thi lá»… nói:
- Xin đại sư chỉ giáo ?
Ngá»™ Phi đại sư pháp thân nghiêm chỉnh cất giá»ng nói trầm hùng bảo:
- Suốt mấy tháng nay lão nạp có nghe Tiểu thà chá»§ tung hoà nh vùng vẫy chuyện có, chuyện không, lão nạp e rằng thà chá»§ không đủ sức chống lại vá»›i má»i ngưá»i !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua giáºt mình, lùi lại má»™t bước song cố giữ giá»ng thản nhiên há»i:
- Lão chưởng môn ! Äại sư mãi không hiểu được tại hạ, suốt mấy tháng nay tại hạ đã là m gì mà gá»i rằng chuyện có, chuyện không?
Ngộ Phi đại sư vẫn giữ vẻ thản nhiên nói:
- Việc nà y còn có công luáºn giang hồ, lão nạp chỉ có tấc lòng riêng...thà nh thá» má»›i bà y ra buổi ước há»™i và o tiết Äoan Ngá» nà y, má»™t phần là vì nhá» công lý cá»§a đại môn phái, má»™t phần là vì tôn trá»ng lý tưởng cá»§a Tiểu thà chá»§, nhưng riêng vá» lão nạp chỉ mong chấm dứt sá»± tiêu Ä‘ao, vị váºn kiếp sát cá»§a má»i giá»›i võ lâm ! Tại sao thà chá»§ đối vá»›i lão nạp, dưá»ng như không có chút gì đồng tình váºy!
Cừu Thiên Hiệp nghe qua vội và ng đáp:
- Tại hạ vượt ngà n dặm đưá»ng đến dá»± cuá»™c ước há»™i, cÅ©ng vì cảm mến đại sư không nệ hà đến Tây Bắc triệu gá»i, vì sợ trở ngại dá»c đưá»ng nên tại hạ đến đây sá»›m hÆ¡n lá»i đã hứa, váºy tại hạ đâu có bất mãn vá» việc ước há»™i hay có thái độ phụ lòng đại sư ! CÅ©ng vì lại đây sá»›m má»›i có chuyện !
Ngá»™ Phi đại sư niệm má»™t trà ng pháºt hiệu lại nói:
- Ngưá»i xuất gia không dám vá»ng ngữ, nhưng chỉ nguyện tiểu thà chá»§ lấy sá»± thà nh tháºt là để thấy hÆ¡n.
Cừu Thiên Hiệp chẳng lo lưá»ng mà há»i tiếp:
- Vãn bối quyết không vá»ng ngữ dù má»™t chuyện nhá» nà o, mong đại sư hãy tin nÆ¡i vãn bối!
Ngá»™ Phi đại sư gáºt đầu, lại thở dà i u uất nhìn Cừu Thiên Hiệp nói:
- Tiểu thà chủ ! Có thể nà o thà chủ cùng đi với lão nạp giây phút được chăng?
Cừu Thiên Hiệp tuy không rõ đại sư muốn đưa đi đâu, nhưng dõng dạc đáp:
- Äại sư có lòng chỉ dạy, vãn bối lẽ nà o chẳng nghe theo!
Ngá»™ Phi đại sư quay nhìn Nhan Như Ngá»c bảo:
- Xin tạm ngưng hầu chuyện cùng cô nương trong giây phút!
Nói xong, đại sư vẫy tay áo rá»™ng ra hiệu cho tăng chúng giải tán. Bằng chiêu “Phục hư hãm†lão không cần rún mình mà vá»t lên cao.
Tháºt là công phu thâm háºu khác thưá»ng, đã không thấy đại sư khởi thế, hoặc nhÃch động bá» vai, mà thân ngưá»i từ mặt đất nhấc bá»—ng lên không, bay tạt qua nóc chánh Ä‘iện vừa cao giá»ng gá»i:
- Thiếu Hiệp hãy theo lão nạp!
Cừu Thiên Hiệp ở tại Thiếu Lâm tá»±, cảm thấy nÆ¡i đây pháºn mình là hà ng vãn danh háºu bối bèn cất tiếng nói to:
- Äại sư ! Công lá»±c tháºt tối thâm háºu, vãn bối má»›i có dịp mở rá»™ng tầm kiến văn !
Chà ng nói xong, thân mình đứng yên bất động.
Tăng chúng ngoà i Vân Hiên có má»™t cảm giác lạ kỳ đối vá»›i Cừu Thiên Hiệp, qua chá»›p mắt thá»i gian.
Không ngá», trên mái ngói chánh Ä‘iện lại vang lên:
- Xin đại sư đi trước !
Bấy giá», bên dưới Vân Hiên lại không thấy bóng hình Cừu Thiên Hiệp đâu nữa, không rõ chà ng phi thân lên nó Ä‘iện và o lúc nà o.
Chúng tăng ngưá»i ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, kinh ngạc, tuy võ công Thiếu Lâm là lãnh tụ giang hồ và nghiá»…m nhiên là minh chá»§ cá»§a bảy đại môn phái, nhưng không phải má»i ngưá»i Ä‘á»u là tay tuyệt thế cao thá»§.
Vả lại Cừu Thiên Hiệp đã đưa chiêu khinh công “Lôi hà nh cá»a chuyển†lấy trong “thiết thư†là môn khinh công tuyệt há»c đã thất truyá»n hà ng mấy trăm năm, bảo sao má»i ngưá»i không trố mắt nhìn kinh ngạc?
Tháºm chà đến Hồng hoa lệnh chá»§ Nhan Như Ngá»c cÅ©ng lắc đầu chắc lưỡi, mặt phấn á»ng đỠnhư áng mây chiá»u.
Lại nghe trên mái ngói Chánh điện, Ngộ Phi đại sư lên tiếng bảo Cừu Thiên Hiệp:
- Tiểu thà chủ ! Chúng ta lại đây !
Äại sư phất nhanh tay áo thụng, cà sa phÆ¡i phá»›i lượng theo ngá»n gió đêm, thân tá»±a và ng cung báºt mạnh ra bên ngoà i tưá»ng viện chùa, tỉ như má»™t con tiên hạc mà u đà , vá»— cánh tung bay theo gió nhẹ, tháºt là danh môn cao thá»§ khác hÆ¡n kẻ thưá»ng nhân rất nhiá»u.
Cừu Thiên Hiệp hÆ¡i buồn man mác, hắn triển mạnh đôi tay như cánh bà ng lướt gió, Ä‘uổi theo sát mình Ngá»™ Phi đại sư, trong chá»›p mắt hai ngưá»i đã ra khá»i Thiếu Lâm tá»± khá xa.
Ngộ Phi đại sư thân mình nghiêng nghiêng, hạ xuống một khóm cây xanh mịt.
Cừu Thiên Hiệp như bóng với hình, hạ ngay trước mặt đại sư lệch vỠhướng Bắc.
Ngá»™ Phi đại sư vừa hạ mình xuống đất, đã ngồi xếp bằng tròn trên mặt cá» và từ từ há»i:
- Nà y tiểu thà chá»§ ! Có tháºt tiểu thà chá»§ trông thấy má»™t bóng Ä‘en từ trong Tà ng Kinh lầu bay vá»t ra chăng?
Lá»i nói cá»§a đại sư đượm vẻ hồ nghi, vì không tin tưởng lá»i nói cá»§a Cừu Thiên Hiệp là đúng.
Cừu Thiên Hiệp thà nh tháºt đáp:
- Việc nà y chỉ mong đại sư tin tưởng chứ riêng vãn bối chẳng dám dối lòng!
Ngộ Phi đại sư đưa mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp bằng những tia thần quang êm dịu, rất lâu đại sư mới cất tiếng thở dà i não ruột, nói:
- Thôi được ! Hiện tại chúng ta hãy trở lại chùa, mong tiểu thà chá»§ hãy lượng thứ cho tệ tá»± chúng tăng, vì chúng là những ngưá»i không hiểu thà chá»§ ? Và đừng nói lại việc nà y !
Từ ngôn ngữ đến hà nh động cá»§a lão hòa thượng khiến Cừu Thiên Hiệp như bị rÆ¡i và o sa mù, má»™t áng mây má» nghi vấn phá»§ kÃn cÆ¡ não cá»§a chà ng, từng cÆ¡n thắc mắc đánh và o tâm linh đầu não là m cho Cừu Thiên Hiệp thá»™n ngưá»i như bức phổng sà nh:
- Tại sao lại dắt ta ra khá»i vòng thà nh Thiếu Lâm tá»±? Tại sao chỉ há»i má»™t câu há»i không đâu? Lão sư đương nhiên là vị chưởng môn tại sao lại căn dặn ta giấu những lá»i vừa nói? Có gì cố kỵ, có gì đáng ngại đâu? Giá» nà y trở lại chùa hay Ä‘i đâu? Tại sao tá» vẻ sợ ngưá»i hay biết...lạ tháºt?
Ngay lúc đó, Ngá»™ Phi đại sư đã rún mình vá»t lên cao, sánh như lúc ra khá»i chùa thân pháp bấy giá» lại nhẹ nhà ng và mau lẹ hÆ¡n tá»±a như áng mây nổi, bay lượn dưới ánh thiá»u quang, không gây ra má»™t tiếng động nhẹ nà o.....
Cừu Thiên Hiệp trổ khinh thuáºt bám sát theo dưới, ná»a bước không rá»i vị lão sư.
Ngá»™ Phi đại sư không và o cổng trước mà vượt ngá» sau chùa, Ä‘i xuyên qua khoảng vưá»n rau, lại Ä‘i mép mình dưới hà ng trà , lẫn nhanh và o chùa. Lão sư là vị chưởng môn cá»§a nhà Chùa nên biết rõ lối nà o tránh khá»i tai mắt cá»§a tăng chúng dể như trở tay. Quả nhiên trên đưá»ng Ä‘i thần không hay quá»· không biết, chỉ chá»›p mắt đã đến phÃa dưới chân lầu Tà ng kinh.
Cừu Thiên Hiệp ngạc nhiên vô kể, nhưng không dám mở lá»i há»i má»™t câu nà o, chỉ âm thầm lặng lẽ nói gót theo sau lưng Ngá»™ Phi đại sư, như má»™t bóng má».
Ngá»™ Phi đại sư đến dưới chân lầu Tà ng kinh lại không xô cá»a chÃnh và o, mà lần đến bên góc lầu ngay ống máng xối nước, hai tay bám nhẹ mà leo lên thoăn thoắt, lại trèo cá»a song bước và o trong lầu Tà ng Kinh...Cừu Thiên Hiệp váºn dụng cả công phu theo sát má»™t bên.....Cả hai đã thi triển môn khinh công tá»™t bá»±c, đến nổi bụi không đổ, gió không lay, nhẹ như miếng bông gòn rÆ¡i trên tuyết.
Bên trong Tà ng Kinh lầu là gian phòng rá»™ng rãi thênh thang, kệ ngang, tá»§ đứng, dá»±ng dá»±a theo bốn bức tưá»ng san sát. Bên trong tá»§ kệ chứa toà n là kinh sách, từ loại kinh cổ lổ cho đến loại sách hiện kim, đầy dẫy những pho kinh giấy bạch đã ngã mà u và ng như mà u giấy bảng là ng Chu Thượng, cùng có những pho tuyệt đẹp, in bằng thạch hà n nét chữ mạ hoà ng kim và ng óng ánh, tháºt chẳng khác nà o má»™t hư viện cá»§a má»™t xứ nhá».
Ngá»™ Phi đại sư hướng dẫn Cừu Thiên Hiệp xem qua những tá»§ đựng sách, sau cùng đến má»™t ngăn tá»§ chìa ra ba há»™c, có in chữ nê kim. Äại sư chỉ và o ba há»™c tá»§ bảo:
- Thiếu hiệp ! Äây là ngăn tá»§ chứa ba bá»™ quý thư cá»§a bổn tá»±. Má»™t là “Äạt ma di tiết kinhâ€, hai là “Kim Cang chân kinh†còn bá»™ thứ ba đã mất là “Thượng thừa Hoa pháp chân kinhâ€.
Vừa nói dứt, Ngá»™ Phi đại sư lôi trong há»™c má»™t há»™c hai ra hai bá»™ kinh, còn há»™c thứ ba chỉ là cái há»™c rổng tếch. “Thượng thừa hoa pháp chân kinh†đã mất tá»± bao giá». Äôi mắt già nua cá»§a vị sư già long lanh và i ngấn lệ, lão trầm tư mặt tưởng má»™t cách thê lương.
Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy vẻ mặt sầu não cá»§a đại sư tháºt lấy là m khó nghÄ©, bất giác cÅ©ng buồn lây, lại thẩn thá» nói:
- Gá»›m tháºt ! Kẻ nà o và o đây phải tay công lá»±c phi thưá»ng máºt gan chẳng nhá» !
Ngá»™ Phi đại sư nhếch môi cưá»i Ä‘au khổ, lại dùng giá»ng bà máºt há»i:
- Nà y thà chủ ! Ngươi có biết ý ta dẫn ngươi đến đây để là m gì không?
Cừu Thiên Hiệp ngạc nhiên lắc đầu:
- Vãn hạ không rõ được !
Ngá»™ Phi đại sư lá»™ vẻ ngạc nhiên đưa mắt nhìn chà ng sững sá», Ä‘oạn từ từ nói:
- Tà ng kinh lầu bình thưá»ng nà y, trừ chưởng môn và ngưá»i đệ tá» khán thư ra, không má»™t ai được và o đây cả. Hôm nay tiểu thà chá»§ đến đây là ngưá»i thứ hai !
Cừu Thiên Hiệp lấy là m lạ há»i:
- À ! Váºy ngưá»i thứ nhất là ai?
Ngá»™ Phi đại sư mỉm cưá»i thản nhiên nói:
- Tá»± nhiên là vị đã lấy quyển “Thượng thừa hoa pháp chân kinh†là ngưá»i thứ nhứt !
Cừu Thiên Hiệp nghe đỠmặt vừa chép miệng nói thầm:
“ChÃnh mình giá» nà y còn nhiá»u câu há»i !†Do đó chà ng lẩm bẩm nói:
- À ...ra thế ! Phải ... đấy !
Ngộ Phi đại sư lại nói tiếp:
- Khi mất Chân kinh, tuy lão nạp và sư đệ Ngộ Thanh đã lên lầu quan sát, nhưng chỉ có lão nạp nhìn thấy một phần chứng cớ, còn sư đệ Ngộ Thanh vì tâm thần rối loạn, không phát giác được gì !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua lấy là m mừng rỡ bèn vồn vã há»i:
- Nếu như thế, tiá»n bối đã biết rõ kẻ nà o là thá»§ phạm đấy chứ?
Ngá»™ Phi đại sư Ä‘iá»m đạm cưá»i bảo:
- Cũng không chắc lắm!
Cừu Thiên Hiệp như rÆ¡i và o tráºn sa mù khói tá»a, liá»n mÆ¡ hoảng nói:
- Tại sao thế đại sư?
Ngá»™ Phi đại sư tá» vẻ trang trá»ng nói tiếp:
- Vì hắn có để lại dấu vết, song ta quá tư lá»± chưa dám quả quyết, chỉ vì ...vì.. Cừu Thiên Hiệp rất nôn nóng má»™t là vì hảo kỳ, hai là chưa rõ ai là thá»§ phạm, bèn há»i nhanh:
- Äại sư có thể cho tại hạ xem thá» chứng tÃch đó được chăng ?
Ngá»™ Phi đại sư mỉm cưá»i Ä‘iá»m đạm nói:
- Tiểu thà chá»§ là tay lịch duyệt giang hồ, tư tưởng phong phú, may ra ngươi nhìn biết chứng tÃch đó là cá»§a ai?
Cừu Thiên Hiệp cả thẹn, khiêm nhượng tiếp lá»i:
- Xin đại sư chá»› cưá»i, chỉ vì tại hạ nóng lòng muốn biết câu chuyện ra sao, chứ là gì bằng được môn hạ cá»§a đại sư!
Ngá»™ Phi bước lần ra cá»a song đưa mắt nhìn và o cõi mông lung, bằng giá»ng nói cá»±c kỳ nghiêm trá»ng bảo:
- Nà y thiếu hiệp, việc nà y lão nạp đã có giấu bổn môn đệ tá», nếu chúng nghe được, lão sợ chúng không chế ngá»± được ná»™i tâm vá»ng động, mà phá cả giá»›i luáºt cá»§a nhà chùa, nhưng Ä‘iá»u cốt yếu là muốn tránh váºn kiếp sát, sẽ xảy ra bằng cách bất đắc dÄ©...Váºy lão nạp cầu xin tiểu thà chá»§:
Sau khi xem chứng tÃch, trước khi chứng tÃch nà y được minh định cá»§a ai, do ai? Thì tiểu thà chá»§ phải hứa vá»›i lương tâm là không nên đỠcáºp việc nà y bất luáºn vá»›i ngưá»i nà o....Nếu thà chá»§ là m được như thế, là thà chá»§ đã miá»…n cho lão nạp má»™t sá»± thương tâm thống khổ Ä‘á»i Ä‘á»i ...
Cừu Thiên Hiệp cúi đầu lặng lẽ, không rõ có lý do kỳ bà nà o mà đại sư dùng những lá»i lẻ quá chân trá»ng, nên cung kÃnh đáp:
- Äại sư đã có lòng háºu đãi, vãn bối há không có chút thiện tâm hay sao, những lá»i tiá»n bối đã dạy, vãn bối tá»± dặn lòng không nói lá»™ ra ná»a tiếng. Trừ phi việc nà y đã rõ rà ng trước công luáºn.. Ngá»™ Phi đại sư gáºt đầu nói:
- Lão nạp trá»ng tin Tiểu thà chá»§ !
Nói xong, đại sư bước lùi hai bước đưa tấm mà n bằng lụa và ng treo trước cá»a song được cuốn lên rất cẩn tháºn, sau cùng đại sư lên tiếng bảo:
- Äây là tấm mà n cá»a song che cản ánh sáng rá»i và o phòng để hÆ¡i nóng mặt trá»i khá»i là m và ng kinh sách và gió không cuá»™n bụi thổi và o là m bẩn cả sách kinh !
Cừu Thiên Hiệp hơi khó chịu, nói thầm:
- Hiện giá» không phải lúc nói chuyện cấp bách hay sao? Tại sao đại sư Ä‘em chuyện mùng mà n ra nói, vô lý tháºt, hay là tâm lý đại sư bị nhiá»u sá»± kÃch thÃch, nên mất cả bình tÄ©nh cá»§a tâm hồn chăng?
Ngá»™ Phi đại sư nhìn chà ng mỉm cưá»i nói:
- Lúc lão nạp lên lầu xem xét, thì bức mà n con buông tá»a trước song, nhân đó lão nạp má»›i để ý thấy vết tÃch còn ghi trên bức mà n, thuáºn tay lão cuốn lại vắt lên, những vết tÃch và nét bút còn ghi rõ trong bức mà n nà y !
Cừu Thiên Hiệp chợt hiểu kêu lên kinh ngạc:
- A ! Nguyên lai như thế !
Chà ng vừa nói dứt, Ngá»™ Phi đại sư đưa tay kéo bức mà n cho buông xá»a xuống cá»a song, vừa thuáºn miệng bảo:
- Äây thiếu hiệp hãy nhìn xem, đó là chứng tÃch cá»§a kẻ nà o đây!
Cừu Thiên Hiệp vừa nhìn thấy dòng chữ in lồ lá»™ trên tấm mà n, gương mặt chà ng biến nhanh mà u xám xịt, quả tim Ä‘áºp liên hồi, tai ù mắt loạn toà n thân run lên bần báºt muốn ngã.
|

13-01-2009, 01:45 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 37 Khách Hà o Kiệt Bỗng Trở Lại Chùa Xưa
Nhìn lên bức vách rêu phong gần song cá»a, ba chữ “Cừu Thiên Hiệp†được in sâu dưới lá»›p tưá»ng vôi. Có lẽ ngưá»i khắc ba chữ nà y bằng mÅ©i kim nung lá»a hay ngá»n thiết hương, nên những nét nhăn phá lăng nhăng tá»±a vết cua bò trên bãi cát, song trông thấy rất tá» tưá»ng từng chữ má»™t.
Cừu Thiên Hiệp kinh ngạc và rồi chà ng giương đôi mắt tròn xoe nhìn trân trối, qua giây phút sững sá», chà ng má»›i bước đến cạnh Ngá»™ Phi đại sư cất tiếng há»i:
- Äại sư ! Có lẽ đại sư ngá»™ nháºn việc nà y do tại hạ gây ra ư !
Ngá»™ Phi đại sư vẫn giữ nét mặt hiá»n hòa vừa êm giá»ng bảo:
- Không phải thế đâu, Thiếu hiệp ! Bởi lão tăng biết rõ việc nà y không do thiếu hiệp gây ra cho nên lão má»›i đưa thiếu hiệp đến đây để mưu kÃch cho tưá»ng táºn.
Cừu Thiên Hiệp tá» vẻ xúc động, chà ng vòng tay cung kÃnh xá đại sư vừa run giá»ng:
- Xin đa tạ đại sư có lòng ...
Ngá»™ Phi đại sư vá»™i khoát tay ngắt lá»i:
- Thiếu hiệp ! Theo sá»± kiến văn và nháºn xét cá»§a bần tăng, thì trong giá»›i võ lâm ngà y nay, đã đến tuần táºn mạt váºn kiếp sát đã ung đỠbốn phương trá»i, các nẽo giang hồ đầy dẫy ráºp nguy, bẩy nạn nhưng khổ thay ! Bao nhiêu nguy cÆ¡, ách váºn Ä‘á»u đổ và o mình Thiếu hiệp, khiến cho bần tăng ái ngại muôn phần, nên bần tăng có má»™t lá»i khuyên thiếu hiệp hãy cố mà nhẫn nại đôi phần !
Cừu Thiên Hiệp chá»›p mắt nhìn trá»i bằng giá»ng nói chua chát buồn não:
- Äại sư ! Chẳng phải tại hạ dám buông lá»i cuồng vá»ng nhưng tại hạ thá» sẽ lá»™t mặt nạ tên giả danh đội lốt tại hạ đã gây ra thảm há»a nà y ...
Ngá»™ Phi đại sư thở dà i không đáp, thân mình lão tăng đứng im như pho tượng Già Lam, song hữu chưởng giÆ¡ cao vừa phẩy nhẹ và o ba chữ “Cừu Thiên Hiệp†khắc trên vách má»™t cÆ¡n gió nổi mạnh xoáy và o tưá»ng, cuốn bay vô số phấn bụi đục ngầu như đám sa mù trong buổi sá»›m tiết Trá»ng Äông. Ba chữ “Cừu Thiên Hiệp†bốc thà nh hÆ¡i khói và tiêu biến dưới lá»›p bạch trần.
ChÃnh vị chưởng môn Ä‘á»i thứ ba mươi sáu cá»§a phái Thiếu Lâm đã dùng môn ná»™i lá»±c chân truyá»n mà xóa tan Ä‘i giòng tá»± tÃch.
Ngá»™ Phi đại sư nhìn thấy Cừu Thiên Hiệp tá» vẻ kinh ngạc liá»n mỉm cưá»i bảo:
- Nà y thiếu hiệp ! Môn pháp bần tăng vừa thi triển toà n phái Thiếu Lâm không một ai hiểu được, thiếu hiệp chẳng nên quan tâm lắm là m gì ?
Cừu Thiên Hiệp nghiêm sắc mặt há»i:
- Äại sư ! Vì sao lại để mất pho “Thượng thừa Hoa pháp chân kinh†!
Ngô Phi đại sư mỉm cưá»i cÆ¡ khổ:
- Bần tăng sẽ cố hết súc mình tìm lại, chẳng dám là m phiá»n thiếu hiệp.
Cừu Thiên Hiệp nháºn thấy Ngá»™ Phi đại sư Ä‘ang khổ tâm đến cùng tá»™t, cÅ©ng bởi pho “Thượng thừa hoa pháp chân kinh†là váºt trấn môn chà quý chà hữu cá»§a tông phái Thiếu Lâm, nay đã mai má»™t mất Ä‘i tháºt không phải là việc nhá»; vì nó có hai Ä‘iểm tác dụng vô cùng trá»ng đại, má»™t là ... pho chân kinh nhỡ lá»t và o tay bá»n ngưá»i ngoại đạo tà ma thì toà n giá»›i võ lâm sẽ nháºn lãnh má»™t kiếp váºn vô cùng thảm khốc. Hai là pho Chân kinh bị mất Ä‘i sẽ là m suy giảm uy tÃn danh dá»± cá»§a phái võ Thiếu Lâm đã có trên ba mươi sáu Ä‘á»i truyá»n thống.
Cừu Thiên Hiệp nghĩ đến đây, vội ngước mắt nhìn Ngộ Phi đại sư nói:
- Äại sư hãy an lòng, tại hạ tá»± nguyện tìm cho được bá»™ Chân Kinh, song tại hạ chẳng động đến kiếp sát và quyết chẳng để tổn thương đến thanh danh cá»§a quý tá»± !
Ngộ Phi đại sư chắp tay trước ngực, vừa niệm:
- A di đà Pháºt ! A di đà Pháºt !
Bấy giá», trăng lặng sao má», góc trá»i đông á»ng hưá»ng trong tương tư như chiếc khăn hồng nhợt quà ng dà i dưới chân trá»i xa tÃt.
Cừu Thiên Hiệp lại vòng tay hướng và o Ngộ Phi đại sư nói:
- Äại sư, ngà y đại há»™i trên Hương Lô Phong, mong đại sư gắng mà chá»§ tá»a buổi há»™i được công minh, riêng tại hạ sẽ là m phiá»n đại sư đấy !
Ngá»™ Phi đại sư mắt nhìn chà ng dịu giá»ng:
- Thiếu hiệp, cũng nhỠlưu tâm, ngà y hội Hương Lô Phong, gắng quan sát sự biến chuyển trên gương mặt của bần tăng mà hà nh động, nên nhớ hãy lấy sự nhẫn nại là m đầu !
Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i Ä‘au khổ:
- Xin vân lá»i đại sư.
Ngá»™ Phi đại sư lại tiếp tục niệm má»™t trà ng Pháºt hiệu vừa nhẹ giá»ng:
- A di đà Pháºt ! Bần tăng xin tạ ân trước.
Vừa dứt lá»i, cả hai đồng rún mình nhảy lên cao, hướng vá» Vân Hiên mà đi thẳng tá»›i.
- VỠđi ! VỠđi !
- Ta được Ngộ Phi nói rõ rồi.
NÆ¡i Vân Hiên, tiếng ngưá»i huyên náo phá tan bầu không khà tÄ©nh mịch u nhà n, má»™t giá»ng nói to như chuông đồng vang lên, đượm đầy vẻ kiêu căng hách xược.
Tháºt là má»™t Ä‘iá»u quái lạ hi hữu, vì mấy trăm năm nay có ai dám đến vùng đất Cảo SÆ¡n là m huyên náo như thế đâu ? Thế mà , hiện giá» lại có đám ngưá»i đứng trước Vân Hiên gá»i Ä‘Ãch danh vị chưởng môn Thiếu Lâm tá»± ầm Ä© khiến cho má»i ngưá»i chấn động cả tâm can.
Ngá»™ Phi đại sư còn lÆ¡ lá»ng giữa khoảng không đã quát vá»ng xuống:
- Hừ ! Các ngươi là ai ?
Lúc nà y Cừu Thiên Hiệp đã theo sát Ngộ Phi đại sư như bóng với hình, cả hai nương theo đà gió hạ nhẹ thân mình xuống trước cổng Vân Hiên Trung.
Giữa trà ng viện Vân Hiên Trung, lúc bấy giá» số ngưá»i tụ táºp khá đông.
Cừu Thiên Hiệp quét mắt nhìn khắp nÆ¡i, chỉ thấy Nhan Như Ngá»c đứng giữa, cạnh bên là má»™t ngưá»i trung niên hán tá» mắt hổ râu xồm, đầu trần không mÅ© mạo, mặt hầm hầm như sư tá» miệng rá»™ng răng hổ, đôi mắt đảo lia phát ra những tia nhìn man dại, tay tả “hắn†cầm cây “Triá»u Thiết Hốt†đưa trước bụng, đứng thẳng ngưá»i mÅ©i hển mặt vênh, trông hắn Ä‘ang căm há»n và giáºn dữ. Äứng ká» bên hắn là tên “Kiệu dương tán†Lôi Thanh Minh chá»§ tá»a há»™ pháp cá»§a Huyết quan giáo.
Tất cả chư tăng cá»§a Thiếu Lâm tá»± đứng dồn trong má»™t góc ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u cau mặt nhăn mà y tá» vẻ khó chịu và phẫn uất bồi hồi.
Ngá»™ Phi đại sư và Cừu Thiên Hiệp cả hai bước lần và o trà ng viện. Phà m Tịnh vị tăng trưởng Thiếu Lâm tá»±, hướng dẫn chúng tăng đánh lá»… ra mắt Ngá»™ Phi đại sư vừa cung kÃnh thưa:
- Bạch chưởng môn ! Có Huyết quan giáo chủ viếng bản tự ! Xin ...
Ngá»™ Phi đại sư khoát tay, gáºt đầu và bước nhanh đến trước hai bước ngang Cừu Thiên Hiệp vòng tay hướng và o tên trung niên hán tá» hà nh lá»…:
- Dị giáo chá»§ đại giá đến đây, bản môn chưa nghênh tiếp tháºt là có lá»—i muôn phần, xin giáo chá»§ lượng thứ !
Huyết quan giáo chá»§ “Thôi mệnh diêm la†Dị Äại Cương, tức là trang hán tá» trung niên nà y, hắn tá» vẻ hống hách vô cùng tay vuốt râu hùm én, mắt trợn trừng chiếu ra những tia nhìn Ä‘iện rá»i thẳng và o mặt Cừu Thiên Hiệp, tuyệt nhiên không đáp lá»… hay trả lá»i câu nói cá»§a Ngá»™ Phi đại sư.
Má»™t lúc sau, Di Äại Cương má»›i quay sang Ngá»™ Phi đại sư nhếch mép cưá»i khinh mạng, bằng giá»ng nói kẻ cả bảo:
- Hừ ! Thiếu Lâm tá»± tháºt là má»™t danh môn chánh phái, quả nhiên khác hẳn các môn phái khác khá nhiá»u !
Giá»ng nói cá»§a hắn đầy vẻ mỉa mai, vô lá»…, khiến ngưá»i là nh đến đâu cÅ©ng khó nhịn được.
Chúng tăng cá»§a Thiếu Lâm tá»±, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u tái mặt, khà giáºn xung thiên, há» muốn ra tay sá»a trị tên Dị Äại Cương vô lá»…. Cừu Thiên Hiệp nghe qua rất tức bá»±c, chà ng muốn động thá»§, nhưng sá»±c nghÄ© đây là Thiếu Lâm tá»± mà chà ng ở và o địa vị khách tân, nên khó ra tay được.
Ngá»™ Phi đại sư là má»™t báºc đại đức chân tu, tấm lòng nguá»™i lạnh, vẫn giữ vẻ mặt hiá»n là nh mỉm cưá»i nói:
- Giáo chủ đã dạy như thế ! Nhưng không rõ lý do gì ? Xin cho bần tăng biết qua !
Thôi Mệnh diêm la Dị Äại Cương nghe qua gằn giá»ng:
- Hừ ! Ta muốn há»i ngươi !
Ngá»™ Phi đại sư Ä‘iá»m nhiên há»i:
- Bần tăng xin hầu nghe chỉ thị giáo chủ !
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương vênh mặt tá» vẻ tá»± đắc, tay hữu giÆ¡ cao Triá»u Thiên Hốt quay má»™t vòng tròn Ä‘oạn cất tiếng cưá»i hô hố bảo:
- Cuá»™c há»p Äoan Ngá» hôm nay do ai chá»§ trương và xếp đặt ?
Ngá»™ Phi đại sư vẫn bình tÄ©nh đáp lá»i:
- ChÃnh bần tăng đứng ra chá»§ tá»a buổi há»™i !
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương giương đôi mắt rá»±c hung quang nhìn đại sư, há»i tiếp:
- Còn những ai nữa ?
Ngá»™ Phi đại sư cưá»i nhẹ:
- Còn rất nhiá»u ngưá»i đại diện cho Cá»u đại môn phái:
Dị Äại Cương bÄ©u môi:
- Xì !
Äoạn hắn nhổ má»™t bãi nước bá»t xuống đất, há»i tiếp:
- Cá»u đại môn phái ? Chẳng nhẽ ngoà i Cá»u đại môn phái ra, không còn nhân váºt giang hồ nà o ư ?
Cừu Thiên Hiệp và tăng chúng thấy hà nh động cá»§a Dị Äại Cương quá ư vô lá»…, tất cả Ä‘á»u run lên toan nhảy tá»›i trước, riêng Cừu Thiên Hiệp quá nhanh nhẹn bước sẵn đến hai bước. Ngá»™ Phi đại sư khoát tay ra hiệu đứng im, vừa Ä‘iá»m đạm nói:
- Anh hùng trong thiên hạ kể sao cho xiết, nói sao cho cùng, võ lâm hà o kiệt khÃch chẳng tá»›i, má»i không lại rất nhiá»u !
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương bước tá»›i trước má»™t bước và rống to:
- Nếu sá»± tháºt là thế, tại sao ngoà i chÃn môn phái lá»›n ra, còn những ngưá»i khác lại chẳng má»i váºy ?
Ngá»™ Phi đại sư bá»—ng nhiên đổi thái độ. Lão tăng ngước mặt nhìn trá»i cưá»i ha hả, bằng giá»ng nói trầm hùng tiếp:
- Những nhân váºt cao thá»§ khác ! Bần tăng đâu dám mạo muá»™i má»i ?
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương cầm cây Triá»u Thiên Hốt giÆ¡ cao và nặng giá»ng:
- Khéo vỠ! Ngụy biện !
Ngá»™ Phi đại sư vẫn giữ nguyên gương mặt từ tưá»ng như cÅ©, nhưng giá»ng nói lại cao trầm hÆ¡n:
- Dị giáo chá»§ ! Bần tăng nà o có gì để ngụy biện ? Sở dÄ© bần tăng chỉ má»i có Cá»u đại môn phái là vì chÃn môn phái nà y có giao ước vá»›i bản tá»± từ lâu Ä‘á»i, lấy bức tượng “BÃch ngá»c cổ pháºt†là m váºt Ä‘Ãnh ước, bởi váºy tượng BÃch ngá»c cổ pháºt chỉ liên hệ đến những khách đồng minh, chứ đối vá»›i chư anh hùng hà o kiệt võ lâm, mấy ai chịu tuân giữ, do đó lão tăng chẳng dám cuồng vá»ng, đưa tượng BÃch Ngá»c cổ pháºt khÃch má»i !
Những lá»i nói ngắn cá»§a đại sư bao hà m đủ ý nghÄ©a, khiến Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương cúi đầu nghÄ© ngợi:
Vá» ngưá»i không má»i mà đến vả lại nếu đến đây tất nhiên phải chịu phục tùng theo lệnh pháºt Ä‘iệp “BÃch Ngá»c cổ Pháºt†hay sao ?
Cho nên trong lúc nhứt thá»i Huyết quang giáo chá»§ nÃn lặng không tìm ra câu nói nà o chống trả được.
Cừu Thiên Hiệp đứng kế bên thấy thế cưá»i nhạt:
- Tháºt là “Äuôi thỠđầu hùm†!
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương đôi mắt không rá»i Ngá»™ Phi đại sư, nặng giá»ng há»i:
- Ngá»™ Phi đại sư ! Các ngưá»i và Cá»u đại môn phái bà y cuá»™c há»™i ra để là m gì ?
Vừa nói dứt, lão lại đưa mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp như ngầm há»i là ai.
Ngá»™ Phi đại sư hiểu ý cả cưá»i đáp:
- Cuộc hội tại “Hương Lô Phong†ai ai cũng rõ, còn vị thà chủ đây là Cừu Thiên Hiệp.
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương nghe qua mắt hồng lá»™ trắng, nặng giá»ng quát:
- Hừ ! Hay lắm vị nà y là Cừu Thiên Hiệp đấy ư ?
Vừa nói dứt Dị Äại Cương nhìn và o Cừu Thiên Hiệp trừng trừng tá»±a hồ muốn nuốt sống chà ng. Lúc đầu, Cừu Thiên Hiệp đã có ác cảm vá»›i Dị Äại Cương qua những lá»i hống hách chà ng đã toan thẳng tay sá»a trị rồi, bấy giá» Dị Äại Cương lại gá»i xách khóe tên tá»™c mình, chẳng khác nà o lá»a cháy chế dầu thêm, khiên Cừu Thiên Hiệp nổi giáºn xung thiên bước sấn tá»›i trước ba bước và cất tiếng quát:
- Cừu mỗ đây ! Ngươi muốn nói gì chứ ?
Ngá»™ Phi đại sư sợ hai ngưá»i giáp mặt, chỉ má»™t và i lá»i nói không hợp cÅ©ng đủ xảy ra cuá»™c tiêu di kiếp váºn cho các giá»›i võ lâm và cuá»™c đại há»™i trên Hương Lô phong sẽ để lại cho võ lâm tiếng cưá»i mai mỉa muôn Ä‘á»i.
Ngá»™ Phi đại sư vừa nghỉ thế, nên vá»™i bước sấn tá»›i đứng trước mặt Cừu Thiên Hiệp vừa cất tiếng trả lá»i Dị Äại Cương hầu phá tan sá»± hiá»m khÃch cả hai:
- Dị giáo chá»§ ! Nguyên giá»›i giang hồ hà nh hiệp, thưá»ng xảy ra lắm chuyện nhầm lẫn vì những lá»i vô cá»› không đâu, vì thế bần tăng và Cá»u đại môn phái láºp thệ quyết chẳng tin lá»i đồn bịa, cả Cừu Thiên Hiệp chúng tôi há»™i nhau tại Hương Lô Phong má»™t là láºp ước, hai là giải thÃch chuyện tỵ hiá»m lúc trước !
Thôi mệnh diêm la cưá»i khẩy lên tiếp lá»i:
- Ngá»™ hòa thượng, ngươi và Cá»u đại môn phái bảo nhau bất động, để cho hắn an nhiên tá»± tại hay sao ?
Cừu Thiên Hiệp lá»a giáºn phừng, không thể nà o nhẫn nại nổi, ngặt có Ngá»™ Phi đại sư Ä‘ang đứng trước mặt, chà ng hét to má»™t tiếng lấy tay chỉ ra ngoà i ven rừng, quát to:
- Dị Äại Cương ! Chúng ta Ä‘i ra ngoà i !
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương hÆ¡i rúng động toà n thân, há»i lại:
- Ngươi bảo đi đâu chứ ?
Cừu Thiên Hiệp rống lên như hổ đói:
- Dị Äại Cương, Cừu má»— tuy bất tà i, nhưng hôm nay quyết lãnh giáo Huyết quang giáo chá»§ và i chiêu tuyệt há»c !
Tháºt là chỉ danh đối diện, mở cá»a thấy trá»i cả hai sắp diá»…n má»™t tuồng ác đấu.
Nhưng má»™t việc quá bất ngá» Dị Äại Cương không lá»™ vẻ gì tức bá»±c chỉ nhếch môi cưá»i bảo:
- Huyết quang giáo chá»§ là m gì có võ công tuyệt há»c !
Cừu Thiên Hiệp quá ức lòng, hét to như sấm:
- Nếu ngươi biết mình như thế ! Tại sao còn dùng những lá»i nói dã man để bức xách kẻ khác ?
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương vẻ mặt lạnh như tiá»n, bằng giá»ng nói trêu:
- Ta chỉ khÃch xung ngưá»i thôi !
Cừu Thiên Hiệp cÆ¡n giáºn đến tá»™t độ, trái lại chà ng phá lên cưá»i sặc sụa, trong tiếng cưá»i nà y chà ng cố ý váºn dụng ná»™i lá»±c phát huy ra thanh âm, nên tiếng cưá»i cá»§a chà ng có má»™t âm Ä‘iệu chát tai, cao giá»ng như cá»p beo rống gầm.
Tăng chúng cá»§a phái Thiếu Lâm nghe qua biến sắc tất cả Ä‘á»u váºn ná»™i lá»±c chống chế.
Dị Äại Cương nghiêm sắc mặt, lão không ngá» má»™t chà ng thiếu niên mà công phu ná»™i lá»±c sung mãn đến bá»±c thượng thừa như thế, khiến lão đứng nhìn Cừu Thiên Hiệp sững sá».
Cừu Thiên Hiệp nÃn tiếng cưá»i và nhìn thẳng và o mặt Dị Äại Cương lá»›n tiếng:
- Hay lắm ! Ta sẽ chá» ngươi tại triá»n núi bên ngoà i !
Vừa nói dứt, chà ng nhún mình nhảy vá»t lên cao hà ng ba trượng, và nhẹ nhà ng như cánh nhạn, nháy mắt đã vá»t ra khá»i cổng chùa. Khiến má»i ngưá»i có mặt tại trưá»ng Ä‘á»u buá»™c miệng khen to:
- Hay tuyệt !
Ngá»™ Phi đại sư đưa đôi mắt từ bị nhìn khắp chúng tăng tại trưá»ng, bằng giá»ng nói êm trầm bảo:
- Các ngươi hãy vỠtăng xá !
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương chẳng dám cháºm trá»…, hắn không đáp từ Ngá»™ Phi đại sư, mà giÆ¡ tay ra hiệu cho Kiệu Dương Tán Lôi Thanh Minh Ä‘i theo, đồng thá»i hắn quay mặt nhìn Hồng hoa lệnh chá»§ Nhan Như Ngá»c bảo:
- Sư muá»™i ! Chúng ta hãy Ä‘i thôi Nhan Như Ngá»c gáºt đầu không đáp, thân hình nà ng như cánh chim bạch yến, rún mình bay nhẹ khá»i bá» tưá»ng Ä‘uổi theo Cừu Thiên Hiệp.
Cừu Thiên Hiệp sau khi ra khá»i chùa Thiếu Lâm chỉ má»™t hÆ¡i dà i chà ng đã chạy đến má»™t vùng đất bằng phẳng, đứng nghỉ ngÆ¡i đôi mắt chăm chú nhìn vá» hướng chùa Thiếu Lâm. Bá»—ng chà ng nháºn thấy từ xa bay đến má»™t bóng ngưá»i ốm nhá» nhanh nhẹ vô cùng, chà ng toan mở lá»i há»i:
Nhan Như Ngá»c Ä‘ang chạy như bay đã lên tiếng trước:
- Thiếu hiệp, sư ca cá»§a ta tÃnh tình nóng nảy, nói năng hồ đồ, ngươi nên dùng lá»i nhá» nhẹ may ra thắng sư ca ta, nếu gây ra ẩu đả khó mong ai thắng phụ !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua, cau mà y há»i lại:
- Ai là sư ca của nà ng ?
Nhan Như Ngá»c chá»›p đôi mi liá»…u, đưa mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp đáp nhá»:
- Dị Äại Cương đó !
Cừu Thiên Hiệp sáºu mặt, bằng giá»ng nói gay gắt:
- Nà ng bảo sư ca nà ng thất thố qua những lá»i nói vừa rồi ư ! Nà ng bảo ta phải đấu dịu vá»›i hắn ư ! Cừu má»— chưa bao giá» biết là m là nh !
Lá»i nói chưa dứt, Kiệu Dương Tán Lôi Thanh Minh đã đến trước mặt chà ng, kế đó là Dị Äại Cương.
Dị Äại Cương vừa chấm gót trên thảm cá», đã vá»™i đưa tay chỉ và o mặt Cừu Thiên Hiệp nói:
- Trốn chẳng đánh chẳng kêu, lá»i không bà n không rõ, ta vá»›i ngươi cần bà n má»™t câu chuyện !
Cừu Thiên Hiệp cưá»i nhạt nói:
- Gã hỠDị, ta không có bà n cãi với ngươi, muốn động thủ hãy tiếp chiêu !
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương đưa mắt nhìn Nhan Như Ngá»c ra hiệu và cất tiếng nói to:
- Chuyện thứ nhất ta muốn nói là ngươi hãy giao lại quyển Thiết thư ? ...
Cừu Thiên Hiệp cưá»i to, ngắt lá»i:
- Không dễ gì ! Muốn thế ngươi hãy trả mạng Dưỡng phụ ta trước đã !
Dị Äại Cương phá lên cưá»i như Ä‘iên dại, bằng giá»ng nói:
- Rõ ngốc ! Mèo chuá»™t mấy thuở được sống chung, hắn háºn không lá»™t được da ngươi, uống không được máu ngươi, thế mà ngươi can tâm lạy hắn thá» là dưỡng phụ, và còn hÆ¡n thế nữa thay hắn báo cừu ? Hà ... hà ... Ä‘á»i sao có chuyện lạ thế !
Cừu Thiên Hiệp giáºn tÃm mặt, chà ng gắt lên như sấm:
- Voi bắt voi, ngá»±a bắt ngá»±a, má»—i ngưá»i mắt ý khác nhau, có thù chẳng trả không quân tá», có mang ân chẳng đáp ấy tiểu nhÆ¡n. Gã há» Dị đừng khua môi múa mép. Là tráng sÄ© ta muốn ngươi hãy tiếp chiêu !
Dị Äại Cương giÆ¡ cao “Triá»u Thiên Hốt†và nạt to:
- Ngươi muốn thế cà ng hay !
Không ngá» cây hốt vừa quay má»™t vòng, Kiệu Dương Tán Lôi Thanh Minh đã bước sấn đến trước, vòng tay hướng và o Dị Äại Cương nói to:
- Giáo chủ ! Xin giáo chủ để cho thuộc hạ tiếp hắn và i chiêu số !
Cừu Thiên Hiệp trong thâm tâm muốn thá» sức vá»›i má»™t cao thá»§ đệ nhứt Huyết quang giáo chá»§, bất ngá» bị Lôi Thanh Minh nhảy ra gánh vác, chà ng quá bá»±c, cưá»i nhạt:
- Tướng bại tráºn, có chi là dÅ©ng ! Chẳng nên xưng hô cho nhục !
Kiệu Dương Tán Lôi Thanh Minh cả giáºn rống lên ầm Ä©, tay hữu hắn rút nhanh món binh khà dắt sau lưng tên là Kiệu Dương Tán ra, đấy là cây lá»™ng nhá» kiểu dù Ä‘i mưa, hắn giương lên phát ra má»™t tiếng “bung†sáu mươi bốn cây kèo bo hình “nấmâ€, quay Ä‘i má»™t vòng tròn tá»a ra muôn đạo kình phong như gió bão.
Lôi Thanh Minh vừa giáºn vừa thẹn quát to:
- Câm mồm ngươi lại ! Lần trước vì “lấy lệnh đổi lệnh†nên bổn há»™ pháp tha thứ cho ngươi tÃnh lại số ngươi chưa vắn lắm ! Hôm nay ta chỉ sợ mạng số ngươi khó thoát nữa rồi !
Vừa nói dứt, cây lá»ng Kiệu Dương múa Ä‘i vùn vụt, tá»a ra má»™t vần hà o quang, lạnh kinh ngưá»i khà thế như muôn ngà n mÅ©i tên trùy thá»§.
Cừu Thiên Hiệp toan dùng song chưởng chống trả, nhưng chà ng lại nghÄ© chưởng lá»±c là má»™t môn đánh bằng da thịt là m sao chống ná»—i sắt thép, nên chà ng lôi trong tay áo ra cà nh “khô trúc thánh kiếmâ€. Äạo hoà ng quang cá»§a Kiệu Dương Tán cà ng xáp đến gần, luồng dịch phong xé không khà phất ra những tiếng à o à o dá»… sợ.
Cừu Thiên Hiệp giơ cao cây kiếm trúc quất nhẹ và o khoảng không hai cái, một đạo hoà ng quang và ng hực chiếu sáng mấy trượng xa.
Dị Äại Cương và Nhan Như Ngá»c trong thấy cả kinh, thần sắc thay đổi nhanh trên gương mặt cả hai.
Cừu Thiên Hiệp nắm chặt đốc kiếm trên tay, cao giá»ng nói to:
- Äá»™ng thá»§ !
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương vá»™i bước tá»›i trước lá»›n tiếng há»i:
- Có phải ngươi đang cầm trên tay cây “Hỗn kim thần kiếm†hay chăng ?
Tiếng nói cá»§a Huyết quang giáo chá»§ quá lá»›n và đượm vẻ lo âu, khiến Lôi Thanh Minh hÆ¡i chá»™t dạ, vôi ngưng múa cây lá»™ng Kiệu Dương, mà đưa mắt kinh nghi nhìn Cừu Thiên Hiệp há»i lại:
- Hỗn Kim thần kiếm phải chăng ?
Cừu Thiên Hiệp cưá»i ngất đáp:
- Tại hạ chẳng hiểu Hỗn Kim hay Hỗn Ngân gì cả ! Tại hạ chỉ biết thanh kiếm nà y, nó không đúc bằng thép, chẳng luyện bằng gan, cũng không phải sắt, cũng không phải và ng, mà nó chỉ là một cà nh trúc khô, một thanh kiếm trúc !
Lôi Thanh Minh lấy là m lạ, đưa mắt nhìn kỹ, nháºn thấy thanh kiếm hình thù rất cổ quái, nhưng nhìn kỹ thấy rõ từng lóng má»™t cá»§a cà nh trúc và ng, rõ là cây kiếm bằng trúc, sau khi quan sát, tâm thần trấn định lại, Lôi Thanh Minh liá»n cá» cây Kiệu Dương tán vÅ© lá»™ng lần thứ hai, vừa cưá»i khinh mạn:
- Hừ ! Äầu ma có óc quá»·, tiểu tá» hãy tiếp chiêu !
Kiệu Dương Tán giương lên lần thứ hai, sáu mươi tư chiếc kèo sắt, thanh sắc không thua gì sáu mươi bốn ngá»n dao trá»§y thá»§, từng chiếc kèo tá»a ra má»™t đạo cưá»ng phong, tá»§a ra như má»™t rừng gươm, úp chụp và o ngưá»i Cừu Thiên Hiệp.
Xin nhắc lại, Huyết quang giáo tuy không được liệt và o hà ng Cá»u đại môn phái, nhưng Huyết quang giáo lại là má»™t đại bang há»™i rất to, các giá»›i lục lâm Ä‘á»u nể mặt và thần phục, tuy chưa ra mặt minh chá»§, nhưng mưá»i ba tỉnh giang hồ hà o khách Ä‘á»u nằm gá»n trong vòng lưới cá»§a Huyết quang giáo hết ná»a phần.
Kiệu Dương Tán Lôi Thanh Minh là chá»§ tá»a há»™ pháp, trừ giáo chá»§ và phó giáo chá»§ ra, hắn cÅ©ng thuá»™c và o hà ng đệ tam hà o kiệt thì công lá»±c đâu phải tầm thưá»ng.
Hôm nay, chánh phó giáo chá»§ Ä‘á»u đứng trước mặt, khiến Lôi Thanh Minh hứng chà vÅ© lá»™ng chiêu tuyệt há»c “XÃch địa thiên lý†cây lá»™ng Kiệu Dương quay tÃt, phát ra âm Ä‘iệu “à o à oâ€, tạo thà nh cÆ¡n gió buốt ngưá»i, khà thế như ba đà o cuồng ná»™.
Cừu Thiên Hiệp nghe hÆ¡i gió rất mát, chà ng vá»™i để cao thánh kiếm sá» dụng đưá»ng thứ mưá»i hai là “Mạng váºn kiếm†vừa cao giá»ng nói to:
- Äến cà ng hay !
Luồng kình phong cá»§a Kiệu Dương Tán vừa chụp và o ngưá»i Cừu Thiên Hiệp.
Bá»—ng nghe “Kẽng ! Äoà nh ! Äoà nh !†Những tiếng kim khà chạm nhau toét mang tai, bóng ngưá»i đã lui vá» vị trà cÅ©; giữa trà ng có bốn ngưá»i, tất cả đồng kêu rống lên kinh sợ, ngưá»i nà o cÅ©ng tái mặt, thở ra không ai nói được nữa lá»i, lặng như hồ nước chết.
|

13-01-2009, 01:46 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 38 Trên Danh SÆ¡n Khổ Äá»™i Cao Nhân
Rất lâu !
Kiệu Dương Tán Lôi Thanh Minh, nhìn thấy sưá»n chiếc lá»™ng rÆ¡i xuống đất, cây lá»™ng đã đưa hắn lên hà ng cao thá»§ võ lâm, ngà y nay đã thoát khá»i tay hắn rÆ¡i lả tả, sáu mươi tư cây kèo lá»™ng Ä‘á»u bị gãy ngang, hắn không chế ngá»± nổi sá»± uất nghẹn, và thất bại chua cay trà n ngáºp tâm hồn. Bất giác hai giòng lệ nóng chan hòa bên khóe mắt, trên tay hắn chỉ còn cán lá»™ng trụi, hắn buông thõng luôn trên đất, quay mặt vá» hướng Äông cúi đầu lạy bốn lạy. Hai giòng lệ chảy như mưa, và cất tiếng nói to:
- Äệ tá» há»c táºp không tinh, nên là m hư lụy đến danh dá»± cá»§a sư môn đã ba trăm năm chiến thắng, thì mặt mÅ©i nà o còng sống ở trên Ä‘á»i !
Vừa nói dứt, tả chưởng hắn quáºt ra sau lưng, đánh mạnh và o thiên linh cái để tá»± tá», tháºt là má»™t chuyện ngoà i sá»± xét Ä‘oán cá»§a má»i ngưá»i, nên má»i ngưá»i Ä‘á»u há mồm kinh ngạc ...
Dị Äại Cương và Nhan Như Ngá»c trong lúc xáp chiến cả hai đã lui ra đứng ngoà i ba trượng thà nh thá» không kịp cản trở Lôi Thanh Minh.
Cừu Thiên Hiệp vội thu hồi thanh trúc kiếm, lui ra sau hai trượng.
Ba ngưá»i thấy rõ Lôi Thanh Minh đột nhiên cá» chưởng tá»± váºn, tuy tất cả đồng kêu lên, nhưng chẳng ai nhảy ra cản trở kịp.
Ngay lúc đó, má»™t bóng ngưá»i từ trên cao hạ xuống nhanh như Ä‘iện xẹt, tay áo rá»™ng mà u tro phất mạnh và o cánh tay Lôi Thanh Minh nhấc bổng cánh tay hắn vá» phÃa trước đồng thá»i má»™t giá»ng nói êm trầm vang lên:
- A di đà Pháºt ! Lôi thà chá»§, hãy lấy thân mình là m trá»ng, ta phải cháºn chân má»›i được !
Cừu Thiên Hiệp, Dị Äại Cương và Nhan Như Ngá»c cả ba đồng thở má»™t hÆ¡i dà i khoan khoái.
Ngá»™ Phi đại sư hiện ra ngăn trở sá»± tá»± váºn cá»§a Lôi Thanh Minh, đồng thá»i tay áo rá»™ng cá»§a vị lão tăng nâng bổng Lôi Thanh Minh vá» phÃa trước hai bước, má»™t cỠđộng quá nhẹ nhà ng, nhưng Lôi Thanh Minh không phản kháng gì cả.
Ngộ Phi đại sư đặt nhẹ bà n tay trên vai hắn, từ tốn bảo:
- Con nhà võ tỉ thà vá»›i nhau ta không nên lấy sá»± thắng bại mà nhục chà ! Lôi thà chá»§ xuất thân tại danh môn chánh phái, thì việc là m phải chÃnh đại quang minh, ai ai cÅ©ng lấy danh dá»± cá»§a sư môn là m trá»ng, nhưng tá»± váºn không phải là má»™t phương pháp giúp ta báo ân đáp nghÄ©a sư môn đâu ! Lôi thà chá»§ hãy nghÄ© lại !
Bấy giá», Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương cÅ©ng bước đến trước mặt Lôi Thanh Minh, dịu giá»ng khuyên:
- Há»™ pháp ! Cái lá»—i má»n nà y, Huyết quang giáo thay ngươi nháºn chịu, ngươi hãy an lòng !
Cừu Thiên Hiệp đã đưa ra chiêu kiếm “Mạng váºn chi kiếm†tuy chà ng biết uy lá»±c chiêu thức nà y không nhá», nhưng chà ng không ngá» chỉ má»™t bước đã hạ ngay Lôi Thanh Minh, và không ngá» Kiệu Dương Tán Lôi Thanh Minh quyết định tá»± tá» mau như thế. Do đó nhứt thá»i Cừu Thiên Hiệp cảm thấy hối háºn phần nà o, chà ng vá»™i đến trước mặt Lôi Thanh Minh cất tiếng nghẹn ngà o:
- Lôi huynh ... Lôi ...
Kiệu Dương Tán Lôi Thanh Minh buông tay áo rá»™ng Ngá»™ Phi đại sư, hắn vòng tay xá đại sư vừa cung kÃnh nói:
- Äại sư bổ đức cứu mạng nà y, dù nát thân cÅ©ng khó báo trả, Lôi má»— nguyện Ä‘á»i Ä‘á»i ghi nhá»›.
Vừa nói dứt hắn quỳ nhanh xuống đất lạy hai lạy. Sau đó hắn quay sang Dị Äại Cương vòng tay thi lá»… nói:
- Nhiá»u năm qua, nương tá»±a dưới trưởng giáo chá»§, lòng nà y mến cảm vô cùng, xin nguyện ngà y sau báo đáp !
Sau cùng hắn bước đến trước mặt Cừu Thiên Hiệp, trợn đôi mắt đỠnhư trùng báo vừa nói như thét:
- Há» Cừu ! ÄÆ°á»£c ngươi nhượng cho má»™t đưá»ng kiếm Lôi má»— không thể quên ân, nhưng ba năm sau ta sẽ gặp ngươi lần nữa ! Nếu ngươi có sợ thì hãy giết ta Ä‘i, bằng không ... thì ngươi sẽ hối háºn sau nà y !
Giá»ng nói cá»§a hắn đầy căm há»n phẩn uất, đôi mắt đỠâu lên.
Cừu Thiên Hiệp thấy thế mỉm cưá»i khổ sở bảo:
- Lôi huynh ! Nói chi những lá»i nà y ! Chúng ta ...
Kiệu dương tán Lôi Thanh Minh không để Cừu Thiên Hiệp nói dứt, hắn rống to lên:
- Há» Cừu ! Ngươi không giết ta ! Ta phải rá»i nÆ¡i đây tức khắc !
Vừa nói dứt, hắn quay mình ra sau, vòng tay vái Ngá»™ Phi đại sư, Dị Äại Cương và Nhan Như Ngá»c, lại đưa mắt căm há»n nhìn Cừu Thiên Hiệp rồi nhanh như cắt hắn rún mình nhảy vá»t ra xa.
Cừu Thiên Hiệp Ä‘uổi theo gá»i to:
- Lôi huynh ! Lôi Thanh Minh ...
Lôi Thanh Minh ngoái đầu lại, nặng giá»ng há»i:
- Ngươi hối háºn đã tha mạng sống ta ư ?
Cừu Thiên Hiệp lắc đầu, khổ sở đáp:
- Không phải váºy đâu Lôi huynh ạ ! Ngươi muốn Ä‘i thì Ä‘i, nhưng ngươi hãy dừng lại để cho Cừu má»— nói và i lá»i phân biện.
Kiệu dương tán Lôi Thanh Minh kêu “hừ†má»™t tiếng vừa nặng giá»ng nói:
- Vô Ãch ! Ba năm sau, nếu Lôi má»— còn sống và i ngươi không chết, lúc đó chúng ta sẽ phân biện hay giải thÃch gì ... chẳng muá»™n ! Ta Ä‘i ...
Vừa nói dứt, hắn nhảy vá»t lên cao và trổ hết tuyệt kỹ khinh công Ä‘i như gió lốc, chỉ nháy mắt mất dạng.
Ngá»™ Phi đại sư, Dị Äại Cương, Nhan Như Ngá»c và Cừu Thiên Hiệp nhìn theo hướng “Kiệu dương tán Lôi Thanh Minh†đến khuất dạng. Bốn ngưá»i mang bốn tâm sá»± khác nhau, tuy nhiên má»—i ngưá»i Ä‘á»u tá» ra buồn man mác ...
Khoảng khắc sau ...
Ngộ Phi đại sư thở ra một hơi dà i nói:
- Giữa các giá»›i võ lâm tá»±a hồ như cái vạch ân, há»a nối liá»n, không bao giá» dứt !
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương liếc mắt nhìn cây “khô trúc thánh kiếm†trên tay Cừu Thiên Hiệp cất tiếng bảo:
- Trách vụ của chúng ta, giỠlại ghi thêm một nét bút nữa !
Cừu Thiên Hiệp không vui há»i lại:
- Trách vụ gì thế ?
Dị Äại Cương cưá»i lanh lảnh nói:
- Ngươi bức bách hộ pháp của bổn giáo ra đi, đấy không phải một việc hay sao ?
Bởi váºy ta đã quyết định, lấy thanh dá»± Huyết quang giáo chá»§ ra tiếp ngươi !
Cừu Thiên Hiệp lòng đau như cắt, phẫn uất la lên:
- Dị Äại Cương chÃnh ngươi tá»± vẽ ra lối thoát, Cừu má»— tuy bất tà i, nhưng nguyện hầu tiếp ngươi đến táºn cùng !
Dị Äại Cương quát to:
- Hay cho tiểu tá» ! Dám buông lá»i hống hách, thì chá»› trách bổn giáo chá»§ nhẫn tâm !
Vừa nói dứt, Dị Äại Cương bước tá»›i trước hai bước, tay hữu giÆ¡ cao Triá»u Thiên Hốt, trầm giá»ng quát:
- Lại đây ! Ta sẽ cố gắng hầu tiếp ngươi và i chiêu tuyệt há»c !
Ngá»™ Phi đại sư thấy cả hai tuốt kiếm ra khá»i võ, sợ xảy ra má»™t trưá»ng ác đấu, vá»™i và ng bước và o giữa khoát tay, nói:
- Nhị vị thà chá»§ ! Trá»i chưa sáng tá», giá» há»™i tại Hương Lá»™ Phong cÅ©ng sắp đến, xin nhị vị nán đợi đông đủ quần hùng hợp mặt, lúc bấy giá» ta sẽ nói ra không muá»™n ! Cần gì phải động đến Ä‘ao kiếm má»›i hiểu nhau ! ...
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương ngước mặt cưá»i hô hố bằng giá»ng nói mỉa mai đáp:
- Äại há»™i Hương Lô Phong là cá»§a Äại sư và Cá»u đại môn phái, Dị má»— là hà ng ma ngoại đạo thì là m sao chen chân và o được !
Ngộ Phi đại sư từ tốn bảo:
- Giáo chá»§ nói chi lá»i nà y, chúng ta Ä‘á»u là ...
Dị Äại Cương không đợi đại sư nói dứt, đã lá»›n tiếng ngắt lá»i:
- Ngá»™ đại sư ! Äại há»™i tại Hương Lô Phong bổN giáo chá»§ sẽ đến dá»±, nhưng mà ...
Vừa nói đến đây, bá»—ng nhiên hắn nÃn bặt, rồi bước đến trước mặt Ngá»™ Phi đại sư cất tiếng há»i:
- Và như đúng giá», mà Cá»u đại môn phái không đến dá»± há»™i thì sao ?
Ngá»™ Phi cau mà y khó chịu, song giữ giá»ng hiá»n đáp:
- Lẽ tá»± nhiên là không há»™i, nhưng bần tăng không tin “BÃch ngá»c cổ Pháºt†là hư lệnh !
Thôi mệnh diêm la Dị Äại Cương cưá»i to như sấm, tiếp:
- Hay tuyệt ! Ta sẽ chỠđợi và i giá» xem sao ? Và hầu nghe sá»± giảng luáºn cá»§a quý chưởng môn thế nà o !
Nói đoạn hắn quay sang Cừu Thiên Hiệp bảo:
- Hội tại Hương Lô Phong nếu không kết quả, ta quyết chẳng chia tay !
Vừa nói xong, hắn vẫy tay gá»i Nhan Như Ngá»c cả hai bước dần xuống núi rất nhanh.
Cừu Thiên Hiệp chưa nguôi cÆ¡n giáºn, quay sang Ngá»™ Phi đại sư vòng tay nói:
- Chúng ta sẽ gặp nhau tại Hương Lô Phong !
Ngộ Phi đại sư vòng tay đáp:
- Mà n trá»i chưa sáng, Thiếu hiệp định Ä‘i đâu ?
Cừu Thiên Hiệp cung kÃnh thưa:
- Tại hạ chỉ đi quanh sau núi, đợi đến giỠngỠphó hội !
Ngộ Phi đại sư buồn bã đáp:
- Bần tăng muốn lưu thiếu hiệp lại tệ tá»± nghỉ ngÆ¡i nhưng lại sợ những ngưá»i dá»± há»™i chỉ trÃch, váºy chúng ta gặp nhau và o giá» ngá» ...
Chữ “ngá»â€ chưa thoát khá»i miệng, thì đại sư đã nÃn bặt, vì trông thấy từ xa chạy như bay đến má»™t ngưá»i ốm cao, y phục Ä‘en tuyá»n.
Cừu Thiên Hiệp trông thấy ngưá»i ấy vá»™i reo to:
- Lão tiá»n bối ! Quế lão tiá»n bối !
Bấy giá» Ngá»™ Phi đại sư má»›i nháºn biết ngưá»i lạ ấy là má»™t nhân váºt nổi tiếng giang hồ, trong nhóm Nhứt tăng, nhị khất cái, tam kiếm khách. Ngưá»i nà y là má»™t trong hai khất cái tên hiệu là Kim Bảng trúc trượng Quế Cung Thiá»m.
Ngá»™ Phi đại sư cÅ©ng mừng rỡ không kém, vá»™i cao giá»ng nói to:
- Quế huynh, không rõ ngá»n gió quý nà o đưa quý huynh đến Cảo sÆ¡n, tệ tăng không rõ sá»›m tiếp nghênh ...
Tháºt là má»™t việc bất ngá», Kim bảng trúc trượng Quế Cung Thiá»m mặt tái như đổ chà m, tay cầm trúc trượng múa vùn vụt, nhắm ngay mặt Cừu Thiên Hiệp giáng xuống, thế mạnh như chá»›p giáºt núi băng.
Cừu Thiên Hiệp không thể ngỠđược, khi thấy đầu gáºy sắp Ä‘iểm và o má, là m chà ng thất kinh, sá» dụng ngay thế Lôi hoà nh cá»u chuyển nhảy tréo lên cao tám trượng tránh thoát ngá»n đòn tối độc cá»§a Quế Cung Thiá»m.
May cho chà ng cái thế “Lôi hoà nh cá»u chuyển†là má»™t thế kỳ phách trong pho “Thiết thư thần côngâ€, nếu không thì dù cho cao thá»§ có mình đồng da sắt, cÅ©ng khó thoát cây gáºy trúc Ä‘áºp nát mặt.
Ngá»™ Phi đại sư rúng động táºn đáy lòng, mồ hôi rịn ra ướt trán, lão đứng lặng ngưá»i như pho tượng, không biết phải xá» trà cách nà o.
Cừu Thiên Hiệp nhảy tránh ngá»n roi tre trà mạng, vá»™i kêu lên như Ä‘iên:
- Lão tiá»n bối..... Quế Cung Thiá»m đánh trợt đối phương, lão nổi giáºn xung thiên gầm to như hổ rống:
- Lão Hoa tủ quyết móc mắt ngươi !
Vừa nói dứt, tay tả lão vung kim bảng, tay hữu huy động trúc trượng, đưa ra một chiêu “Hoà nh trảo thiên quân†đánh vụt và o đầu đối phương.
Cừu Thiên Hiệp cả kinh, rú lên má»™t tiếng, rún mình nhảy vá»t lên hà ng trượng tránh thoát ...
Quế Cung Thiá»m quá ư tức giáºn tay roi tay gáºy quáºt mạnh và o đôi chân Cừu Thiên Hiệp, luồng kình phong bốc cuá»™n lên rì rà o, liếm xéo và o chéo áo Cừu Thiên Hiệp rÆ¡i lả tả. Hai lần đánh trượt đối phương. Quế Cung Thiá»m nhảy lên lồng lá»™n như hổ đói, tay gáºy ra roi chẳng khác đôi giao long Ä‘ang vá»n nhau trên Bắc hải, lão vừa mút vừa rống to lên:
- Võ công ngươi đã thà nh tá»±u, hèn chi ngươi chẳng cuồng vá»ng như thế nà y ! Ta sẽ giết ngươi ...
Ngộ Phi đại sư thấy cục diện quá nguy cấp, nên vội nhảy đến trước nói to:
- Quế huynh ! Tại sao huynh lại là m như thế ?
Quế Cung Thiá»m háºm há»±c hét to:
- Ngộ hòa thượng ! Ta không muốn ngươi can thiệp và o chuyện nà y ?
Lão vừa nói vừa vung kim bảng, trúc trượng đánh tới tấp.
Ngá»™ Phi đại sư lấy là m khả nghi, đôi mi Ä‘iểm bạc cá»§a đại sư cau hẳn lại, bằng giá»ng nói Ä‘au khổ hét to lên:
- Có gì thắc mắc, xin nói cho rõ rà ng, chẳng nói là m sao giải quyết được !
Quế Cung Thiá»m giÆ¡ cao trúc trượng chỉ và o mặt Cừu Thiên Hiệp nói lá»›n:
- Ngươi hãy đến há»i hắn !
Cừu Thiên Hiệp chẳng hiểu gì cả, chà ng quá đổi ngạc nhiên nói to:
- Tôi ... tôi đã là m gì ... tại đâu ... để mang tá»™i vá»›i tiá»n bối !
Quế Cung Thiá»m giáºn run lên, tay gáºy tay roi, chống mạnh xuống đất, lão giương đôi mắt đỠngầu nhìn và o Cừu Thiên Hiệp chòng chá»c và rống lên:
- Ngươi khéo giả vá» không hiểu ! Váºy ta há»i ngươi cuá»™c đổ máu tại Vạn Mạnh Trang, ai đã bức tá» Thiết Thương Háºn và Thần y Hoa Tá» Phong. Ai giết ? Nói mau !
Ta ... lão Hoa TỠđã khổ nhá»c tìm ngươi ...
Cừu Thiên Hiệp nghe qua như xét đánh ngang mà y, chà ng giÆ¡ hai tay lên trá»i và kêu lên:
- Trá»i ! ... Tiá»n bối ! Ai bảo vá»›i tiá»n bối mấy ngưá»i đó chết và ai đã giết há» ?
Ngá»™ Phi đại sư tái mặt cúi đầu. Quế Cung Thiá»m cà ng tức giáºn rống to lên:
- Ngươi há»i lấy mình ? Ngoà i ngươi ra, ai nhúng tay và o đó ?
Cừu Thiên Hiệp kêu lên đau đớn:
- Tháºt là nổi oan ức tà y trá»i.
Chà ng bèn nhắc lại lúc chà ng rá»i Tiá»m Long cốc được Thần y Hoa Tá» Phong lấy bức tranh Nhứt vÄ© gang đồ treo trên vách mở ra cho chà ng xem, sau cùng Cừu Thiên Hiệp phân biện:
- Nếu vãn bối là hung thá»§ tại Tiá»m Long cốc thì tại sao lưu lại dòng huyết tÃch bằng chữ, mà đỠtên vãn bối nÆ¡i đó ! Vả lại, vãn bối biết rằng các giá»›i võ lâm nghe theo lá»i đồn đãi mà quy tá»™i cho vãn bối quá nhiá»u, chứ tháºt ra, vãn bối bị rÆ¡i và o địa huyệt suốt ba tháng trá»i ròng rã ...
Kim bảng trúc trượng Quế Cung Thiá»m há chịu tin hay sao, cho nên chiếc gáºy trúc chỉ thẳng và o mặt Cừu Thiên Hiệp mắng to:
- Ngươi tưởng Quế lão Hoa tỠnà y là đứa bé lên ba hay sao mà bà y trò dối trá ?
Vừa nói dứt, tả thá»§ giÆ¡ cao kim bảng đánh vụt và o đầu Cừu Thiên Hiệp vá»›i má»™t thế nhanh vô cùng. Cừu Thiên Hiệp thất kinh hoảng nhảy ra ngoà i năm trượng né tránh, đồng thá»i kêu to lên:
- Tiá»n bối thấy xa hiểu rá»™ng, tại sao lại tin những lá»i đồn đãi vu vÆ¡ ?
Quế Cung Thiá»m “hừ†má»™t tiếng quát to:
- Hừ ! Thiết thương Háºn vết kiếm in trên thể xác, nhÆ¡n chứng còn sỠđó, ai bảo ngươi ta tin lá»i đồn đãi vu vÆ¡ ?
Cừu Thiên Hiệp ngẩn ngưá»i, chà ng trầm ngâm má»™t lúc, má»›i nói tiếp:
- Vãn bối tháºt không rõ Thiết lão nhân đã ...
Quế Cung Thiá»m cưá»i lanh lảnh, giá»ng cưá»i sặc mùi tá» khà thê lương:
- Ngươi ngụy biện khéo lắm đấy, nhưng mà trong vÅ© trụ có mấy tay “Tuyệt tình kiếm†vết Ä‘oản kiếm còn in trên mình hắn, ngươi lại nói chẳng biết chi, lão Hoa tỠđã nghe phong phanh ngươi được may mắn há»c được món binh khà đá»i thượng cổ “khô trúc thanh kiếm†và láºp chà giết táºn anh hùng trong thiên hạ để ngươi trở thà nh tay “Thiên hạ đệ nhất kiếm†váºy ngươi có tà i bá»™ gì hãy đưa ra đây ! Lão Hoa tá» nguyện Ä‘em tánh mạng già nà y ra thà nghiệm, để ngươi tế độ luôn !
Cừu Thiên Hiệp cả kinh kêu rú lên:
- Trá»i ! Lão tiá»n bối nói chi những lá»i nà y ...
Quế Cung Thiá»m không chịu nghe lá»i phân giải cá»§a Cừu Thiên Hiệp, tả chưởng huy động gáºy trúc tá»a ra muôn đóa hà o quang vừa rống to:
- Lại đây, chỉ có công phu mới chứng minh được !
Vừa nói dứt, gáºy tre roi và ng thi nhau bá»§a tá»›i tấp, tạo thà nh muôn đạo hà o phong cuốn tÃt và o ngưá»i Cừu Thiên Hiệp.
Ngộ Phi đại sư muốn ra cản trở song không kịp.
Cừu Thiên Hiệp nhảy sang trái, quay sang phải né tránh, chà ng lui mãi vá» phÃa sau.
Quế Cung Thiá»m hét to như sấm:
- Tiểu tỠhãy mau sỠdụng kiếm chiêu, ngươi đừng giở trò khổ nhục kế !
Lão vừa nói, hai tay không ngá»›t vÅ© lá»™ng đôi roi, gáºy. Kim bảng phát ra tiếng kêu rÃu rÃt, âm hưởng kinh hồn, trúc trượng như muôn ngá»n giáo và ng thế mạnh như mưa sa bão táp, thân mình vị phong trần ká»· nhân hình như chim trong biển động ba đà o, tháºt là võ công kinh khiếp nhất trần Ä‘á»i chẳng uổng mưá»i mấy năm công phu luyện táºp.
Ngộ Phi đại sư gà o to lên:
- Quế huynh, hãy dừng tay ! Quế huynh không nên thế !
Cừu Thiên Hiệp vẫn giữ nguyên vị trà cÅ©, nương theo thế tấn cá»§a đối phương mà chìm theo thuáºt “Lôi hà nh cá»u chuyển†đông né tây qua cố tránh mãi những đưá»ng roi tối độc. Quế Cung Thiá»m cà ng đánh cà ng hăng, lồng lá»™n như con hổ đói, trúc trượng trên tay biến ra muôn đạo hoà ng phong chẳng khác rồng bay phụng lá»™n, má»™t chiêu “hà ng môn thác bát†điểm mạnh và o mặt đối phương.
Cừu Thiên Hiệp thất kinh kêu lên:
- Bất cảo ! Chết !
Chà ng rùn ngưá»i xuống thấp, song chưởng xòe ra hướng và o cây trúc trượng Ä‘ang giáng xuống đầu, đấy là phản ứng tá»± nhiên vì chà ng không thể nà o cá» chiêu chống lại được, chỉ có cách mượng thế công biến ra thế thá»§ hầu che chở cho mình.
Không ngá», Quế Cung Thiá»m có đôi mắt sáng hÆ¡n Ä‘iện, lão đổi ngay thế võ, thâu bảng trượng biến ra má»™t chiêu “Nhá»±t tẩu thiên gia†tấn công tá»›i tấp, đồng thá»i lão rống to:
- Cuồng tiểu tỠ! Hãy tiếp thêm chiêu thức !
Chỉ thấy cây trúc trượng như muôn ngà n cÆ¡n sóng dữ lá»›p lá»›p bá»§a và o các yếu huyệt Cừu Thiên Hiệp thế mạnh và nhanh như chá»›p giáºt ngang trá»i.
Cừu Thiên Hiệp hồn bất phụ thể, chà ng thấy cây trúc trượng chỉ cách mặt và i ly, chẳng lẽ ngồi nhắm mắt chỠchết ? Chà ng vội kêu to:
- Tiá»n bối, xin tha cho tiểu bối !
Vừa nói dứt, chà ng lôi trong tay áo ra cà nh kiếm trúc tay hữu váºn ba thà nh lá»±c và o “khô trúc kiếm†vừa quay má»™t vòng, cản ngay đầu kim bảng và khúc trượng Ä‘ang xoi thẳng và o mặt.
Bá»—ng nghe ... choeng, choeng ! Hai tiếng chạm nhau chát chúa, đồng thá»i má»™t giá»ng thê thảm vang lên:
- á»i chao !
Kim bảng trúc trượng Quế Cung Thiá»m như cây pháp đêm Ngươn tiêu bắn vá»t lên không trung và văng ra ngoà i trên ba trượng, hai cây bảng trượng run lên bần báºt như cà nh đà o trước gió. Quế Cung Thiá»m kinh ngạc, lão giương đôi mắt xếch ngược nhìn Cừu Thiên Hiệp trân trối nói chẳng ra lá»i.
Cừu Thiên Hiệp thấy thế vá»™i thâu ngay “khô trúc thánh kiếm†vòng tay bước đến trước mặt Quế Cung Thiá»m kÃnh cẩn thưa:
- Lão tiá»n bối ! Xin tha lá»—i cho vãn bối !
Quế Cung Thiá»m mặt đầy sắc giáºn, đôi mắt đỠngầu, trúc trượng trong tay lão rÆ¡i xuống đất, lão cao giá»ng nói to:
- Tiểu tá» ! Lão Hoa tá» nà y đã thua rồi, ngươi bất tất phải nhún nhưá»ng, ngà y nà o ta có bản lãnh, ta sẽ tìm ngươi dù là chân trá»i góc biển, nếu ta không có bản lãnh thì ta không xuất đạo giang hồ nữa, và há» Quế sẽ chết vá»›i thá»i gian.
Cừu Thiên Hiệp gấp rút nói:
- Lão tiá»n bối ! Nói chi những lá»i như thế ! Việc nà y..... Kim bảng trúc trượng Quế Cung Thiá»m vá»™i nghiêng tai nhắm mắt, tá» vẻ không nghe những lá»i Cừu Thiên Hiệp vừa nói, lão bước đến bên Ngá»™ Phi đại sư Ä‘ang đứng yên như phổng đá vừa cất tiếng há»i:
- Äại sư, có nghe Thiếu Lâm tá»± đã báo thiệp BÃch Ngá»c cổ Pháºt cho Cá»u đại môn phái vá» quy tụ tại Hương Lá»™ Phong dá»± há»™i, có phải váºy không ?
Ngộ Phi đại sư như tỉnh hẳn cơn mê, vội và ng đáp:
- Äúng đấy ! Quế huynh cÅ©ng là ngưá»i trong chÃnh phái, nếu có sá»± hiện diện cá»§a quý huynh cùng vá»›i Cá»u đại môn phái tụ há»p tháºt là quý hóa biết dưá»ng nà o !
Kim bảng trúc trượng Quế Cung Thiá»m buồn bã nói:
- Lúc đầu ta có ý đến dự hội !
Ngá»™ Phi đại sư dịu giá»ng nói:
- Chẳng lẽ bây giỠđại huynh lại đổi ý sao ?
Quế Cung Thiá»m nghe qua mỉm cưá»i:
- Không phải ta đổi ý, mà do ngươi, vị minh chá»§ cá»§a Cá»u đại môn phái, chưởng môn cá»§a Thiếu Lâm tá»± hiện tại..... Ngá»™ Phi đại sư lấy là m khó hiểu, há»i lại:
- Quế huynh ! Xin quý huynh giải thÃch lá»i nói vừa rồi là thế nà o ?
Quế Cung Thiá»m liá»n mỉm cưá»i bà máºt:
- Giữa giỠngỠđại sư sẽ rõ !
Vừa dứt lá»i, lão quay sang Cừu Thiên Hiệp, bằng giá»ng nói âm trầm:
- Cừu Thiên Hiệp ! Núi non không đổi nước biết chảy dà i nếu có duyên chúng ta còn ngà y gặp mặt nhau !
Vừa nói dứt, Quế Cung Thiá»m quay mặt ra sau mà đi lần xuống núi, đôi chân bước kháºp khểnh, chiếc bảng chói tung tăng, lão cúi đầu Ä‘i má»™t mạch ...
Cừu Thiên Hiệp lòng rối tá»±a bồng bông, chẳng biết giải quyết thế nà o cho ổn, chà ng đứng trÆ¡ như tượng gá»— nhìn theo sau lưng Quế Cung Thiá»m, đến lúc mất dạng, bao nhiêu dÄ© vãng, hiện tại, ước vá»ng tương lai thi nhau hiện lên xung đột giữa tâm tư, khiến chà ng như si như dại, thá» thẩn như kẻ mất hồn.
Ngá»™ Phi đại sư chắp tay trước ngá»±c, thầm nhá»› lại những lá»i nói mÆ¡ hồ cá»§a Kim bảng trúc trượng Quế Cung Thiá»m, khiến vị lão tăng vô cùng nghÄ© ngợi.
Vì Quế Cung Thiá»m là má»™t vị kỳ tÃch phong trần kỳ nhân, là má»™t nhân váºt minh quang chÃnh phái ngôn hạnh rất phân minh, không bao giá» chua ngoa xảo mị, thế tại sao nói những câu mÆ¡ hồ, tất phải có lý do gì ...
Ngộ Phi đại sư nói lẩm bẩm:
- Không chẳng lẽ cuộc hội tại Hương Lô Phong, có gì xảy ra ngoà i ý muốn rồi ư ?
Cừu Thiên Hiệp nghe qua thức tỉnh vá»™i vòng tay hướng và o Ngá»™ Phi đại sư cung kÃnh thưa:
- Äại sư vạn thá» ! Ngà y nay Cừu Thiên Hiệp nà y vẫn chưa tìm ra cha mẹ tháºt là có nhà mà không chá»— ở, có tổ quốc mà không có chá»— chen chân, bởi váºy, đại há»™i hôm nay tôi sẽ Ä‘em hết huyết, máºt ruá»™t gan ra thổ lá»™ cùng Cá»u đại môn phái cùng những Ä‘iá»u uẩn khúc rồi sau nà y, tôi sẽ tìm đến Miêu Cương cố tìm ra ngưá»i ấy, nếu tôi không tìm ra được căn nguyên, thì từ đấy tôi sẽ quy y và o cá»a Pháºt, xa lánh bụi Ä‘á»i, thá» không trở lại giang hồ tranh trưá»ng Ä‘oản vá»›i nhân sÄ© võ lâm dù má»™t ngà y cÅ©ng không oan khiên nghiệp chướng nó bám riết mình như bóng vá»›i hình, sá»± phiá»n não sẽ kéo dà i bất táºn !
Giá»ng nói cá»§a Cừu Thiên Hiệp đượm đầy vẻ trầm buồn, gương mặt chà ng tá» ra thê lương ảo não.
Ngá»™ Phi đại sư Ä‘iá»m đạm tiếp lá»i:
- Thiếu hiệp, ngươi là má»™t đóa kỳ hoa trong rừng võ, cuá»™c há»™i hôm nay, ta tin tưởng có giải pháp giúp ngươi trá»n vẹn, đừng chán nản ngã lòng mà nhụt trÃ, chuyện hiểu lầm chỉ ảnh hưởng nhứt thá»i mà thôi, còn sá»± tháºt muôn Ä‘á»i là sá»± tháºt !
Cừu Thiên Hiệp thở dà i thưá»n thượt tá» vẻ chán nản bồi hồi, chà ng lại quay sang đại sá»± từ giã:
- GiỠngỠsẽ gặp lại đại sư !
Vừa nói dứt, chà ng nhún mình nhảy vá»t lên cao hướng và o những hòn non cao ngất mà chạy nhanh lên đỉnh núi ...
|

13-01-2009, 01:46 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 39 Ná»™ Trừng Tháºp Bát La Hán
Hương Lô Phong là má»™t ngá»n đồi, nằm trên tuyệt đỉnh Cảo sÆ¡n vá» phÃa Äông Nam. Ngưá»i địa phương còn đặt thêm má»™t cái tên ná»a là “Sa Mạo sÆ¡n†chỉ vì hòn núi nà y đứng xa xa trông và o tương tá»± chiếc lư hương nên gá»i là Hương Lô, còn má»™t mặt ngưá»i ta nhìn thấy giống hệt cái mão Ô Sa cá»§a phẩm thừa tướng, Ô Sa mao, nên gá»i là Sa Mao.
Bấy giá» sương mù chưa tan hẳn, vầng sương trắng còn lá» má», từ lòng đất xông lên như khói cuá»™n đầy ngá»n cỠđồi cây. Mặc dầu tiết trá»i và o tháng mạnh hạ, nhưng buổi ban mai cá»§a miá»n sÆ¡n dã có má»™t bầu không khà mát rượi tá»±a tiết trong xuân.
Cừu Thiên Hiệp đứng trÆ¡ vÆ¡ má»™t mình trên gà nh độc thạch, đôi mắt lim dim nhìn vá» hướng đông mỠám, trong tương tá»± như má»™t nhà giữa buổi tá»a thiá»n đôi măt hướng vá» cõi Pháºt trầm tư.
Cừu Thiên Hiệp chép miệng nhủ thầm:
“Tại sao phong váºn ta mãi thế nà y?†Và bắt đầu nghÄ© ngợi:
“Từ thuở mở mắt chà o Ä‘á»i ta đã mang trong mình má»™t thân thế mÆ¡ hồ, đứa trẻ vô thừa nháºn, may được ngưá»i chăm nuôi đến mưá»i tuổi, tên há» cÅ©ng không được chÃnh đáng như ngưá»i. Äến ngà y nà y đã trải qua bao lần và o sanh ra tá», gian nan cÅ©ng lắm, nguy ách đã nhiá»u, nhưng vẫn chưa tìm ra sá»± tháºt, thân thế mãi mãi Ä‘eo và o cái chữ “mêâ€. Äến lúc gặp duyên may có mấy phen kỳ ngá»™, được hai món Trúc Kiếm và Thiết Thư, những mong có ngà y góp mặt vá»›i Ä‘á»i là m rạng rỡ cho môn phái, vì há» Cừu mà báo ân, nhưng mà ...ngà y nay....†Chà ng cà ng suy nghÄ©, lòng dạ cà ng thêm rối cuá»™n, rối cuá»™c vẫn không tìm ra má»™t lối thoát khả dÄ© nà o. Bất giác chà ng ngước mặt nhìn vá» hướng Äông, vầng thái dương vừa ló má»c, đỠau như mà u huyết vụ, phát ra những ngá»n hồng quang là m hưá»ng cả chân trá»i xa thẳm...nhìn thấy cảnh trà bao la, đột nhiên chà ng phá lên “hú†nhiá»u tiếng ngân dà i, hà nh động tháºt chẳng khác nà o tên Ä‘iên thá»i đại.
Tiếng hú vừa thoát ra khá»i miệng chà ng bị chiá»u gió cuốn Ä‘i, luồn qua khe động, trưá»n trên vách đá dư âm góp thà nh tiếng vá»ng, gây vang dá»™i khắp cả núi rừng. Cừu Thiên Hiệp rú lên mấy tiếng ngân dà i, dưá»ng như chà ng muốn trút bá» sá»± phẫn uất đầy bụng và o lòng núi hiểm rừng sâu, hầu vÆ¡i Ä‘i những Ä‘iá»u buồn não.
Khoảng khắc sau, Cừu Thiên Hiệp cúi đầu Ä‘i lang thang từ gà nh nà y qua gà nh khác chăm chú và lặng lẽ như Bao Công Ä‘i chuẩn bần. Chà ng tìm được tảng đá phẳng ngồi xuống nghỉ chân, má»™t lúc lâu chà ng má»›i váºn dụng ná»™i lá»±c để Ä‘iá»u hà nh môn “Tỵ sát thần công†hầu chống lại cÆ¡n đói khát ! Chẳng bao lâu tinh thần chà ng được khá»e khoắn trở lại.
Bấy giá», mặt trá»i đã đỠrá»±c như bánh xe lá»a in trên ná»n trá»i xanh mướt mà u lá mạ, khiến cho nhân quang con ngưá»i má»›i thấy rõ trá»i cao thăm thẳm, và chót đỉnh Cảo sÆ¡n chỉ là há»™t cát dưới chân dà i.
GiỠước hẹ chưa đến, vì má»›i hết giá» mẹo bắt đầu qua giá» thìn, nhưng thư bá» vắng ngắt, im lặng má»™t cách lạnh lùng, cÅ©ng vì tiết hè, nên Ãt có gió sá»›m khiến cho cá» cây hoa lá dưá»ng như chết lặng giữa trá»i mai, phong cảnh âm u cùng nặng trầm mùi tá» khÃ.
Cừu Thiên Hiệp nhón gót nhìn khắp nÆ¡i, bốn mặt núi từ trên xuống dưới lặng trang, không có má»™t bóng ngưá»i qua lại.....Chà ng quá đỗi thất vá»ng.
Bốn con đưá»ng cái dẫn và o núi, không có má»™t bóng ngưá»i Ä‘i, tháºm chà đến tiếng chim kêu cÅ©ng vắng bặt, lòng chà ng hồi há»™p rá»™n rã, toan phi thân xuống núi đón chá».
Ngà y lúc ấy, từ đầu đưá»ng phương Äông hiện rõ bốn ngưá»i hướng và o Cảo sÆ¡n Ä‘i như chá»›p nhoán, Cừu Thiên Hiệp lại bỠý định đón tiếp mấy ngưá»i nà y vì e ngại sá»± hiểu lầm nà o đó lại tái diá»…n lần thứ hai, tháºt là vô cùng phiá»n phức nên chà ng khoanh tay đứng thẳng và tiếp tục quan sát bốn con đưá»ng quan lá»™ và o chùa.
- Soạt !
Má»™t tiếng soạt nhá» nổi lên từ hướng Tây truyá»n vá»ng lại.
Từ xa xa, bốn bóng đen tiến dần và o núi mỗi lúc mỗi gần hỠđi nhanh như sao sa điện chớp.
Nam phương...Bắc phương ...Ä‘á»u có bóng ngưá»i Ä‘i như bay đến, nhưng lạ thay, má»—i hướng Ä‘á»u Ä‘i bốn ngưá»i, há» Ä‘i như gió, chỉ trong nháy mắt đã khuất mình dưới những tà n cây sầm uất mất dạng.
Cừu Thiên Hiệp cúi đầu suy nghĩ:
“Cá»u đại môn phái từ bốn phương và o núi, tại sao má»—i hướng Ä‘i có bốn ngưá»i, chẳng nhẽ trừ phái Thiếu Lâm ra còn tám môn phái khác, má»—i phái chỉ đại diện có hai ngưá»i hay sao? Hay là hỠđã ước giao vá»›i nhau? Hoặc giả đây là quy luáºt chung cá»§a Cừu đại môn phái?†Chà ng nghÄ© lại:
“Chi bằng ta ngồi đợi thêm Ãt lâu, vì như Cá»u đại môn phái đến ta phải tìm lá»i lẽ gì để thuyết từ cho ổn thá»a, chứ những lá»i đồn đãi trên giang hồ đã thấu tai há» rồi†Những ngưá»i và o núi lúc nãy, đến giá» vẫn chưa tá»›i Hương Lô Phong.
Mặt trá»i đứng bóng, giá» NgỠđã đến, Cá»u đại môn phái vẫn bặt âm vô tÃn. Hương Lô Phong chỉ có má»™t mình Cừu Thiên Hiệp ngồi trÆ¡ như phá»—ng đá, ngoà i ra không có tiếng động nhẹ nà o.
Cừu Thiên Hiệp lòng như lá»a đốt, chà ng không thể nhẫn nại được nữa, chà ng đứng phắt dáºy, nhảy lên ngá»n cây đại thá» lấy tay che mắt nhìn bốn phÃa, mưá»i sáu ngưá»i lúc nãy vẫn bặt vô âm tÃn, không tìm thấy bóng dáng má»™t ngưá»i nà o cả.
Bỗng nhiên...
- Hi hà !
Hai tiếng cưá»i khúc khÃch rất nhá», nổi lên giữa bầu không khà vắng lặng.
Cừu Thiên Hiệp giáºt mình, chà ng nghe tiếng động Ä‘oán ngay vị trà phát ra tiếng cưá»i. Chiêu thế “yến tá» ngá»± liá»m†được chà ng đưa ra sá» dụng tuyệt đẹp, trông chẳng khác nà o “cánh én lượn vòng cầu†xuyên thẳng và o chá»— phát ra tiếng cưá»i đồng thá»i chà ng quát to như sấm:
- Ai đó ?
- á»’ !
Hai tiếng kêu “Ồ†âm Ä‘iệu trong êm cá»§a phụ nữ nổi lên, tiếp theo đấy là má»™t bóng trắng toát như cánh chim câu, từ cà nh cây bay xà xuống phiến đá phẳng, khi ngưá»i nà y vừa đứng yên chà ng nháºn ra Hồng hoa lệnh chá»§ Nhan Như Ngá»c.
Cừu Thiên Hiệp cưá»i nhẹ bảo:
- Hóa ra nà ng?
Hồng hoa lệnh chá»§ Nhan Như Ngá»c giương cặp mắt hạnh đà o nhìn Cừu Thiên Hiệp trìu mến đáp:
- ChÃnh ta, có gì không thiếu hiệp ?
Cừu Thiên Hiệp đối vá»›i Nhan Như Ngá»c ná»a yêu ná»a háºn, nên từ tốn đáp:
- Nhan cô nương, ngươi đến giá» nà y tháºt đúng lúc !
Nhan Như Ngá»c nở nụ cưá»i duyên dáng, bằng giá»ng nói êm như ru bảo:
- Thiếu hiệp, ta thấy ngươi xuẩn đáng buồn cưá»i, lại thêm ngốc má»™t cách khá thương hại !
Cừu Thiên Hiệp cau mà y khó chịu, ngáºp ngừng há»i lại:
- Tôi ! Tôi đáng thương hại đáng buồn cưá»i ?
Nhan Như Ngá»c kiểu co đáp:
- Chẳng phải à ? Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không đến, mà trá»i sáng đã lâu rồi, Hương Lô Phong chỉ có má»™t ngưá»i cô đơn đứng đợi, ta chẳng biết ngươi đợi đến thái dương lặn xuống Tây Äoà i, hay chỠđể hấp ngá»n gió đêm ?
Cừu Thiên Hiệp lắc đầu chống chế:
- Thế nà o cÅ©ng có há»™i, chẳng nhẽ Cá»u đại môn phái không chịu tuân theo lệnh “BÃch Ngá»c cổ Pháºt†hay sao ? Ta tin thế nà o há» cÅ©ng đến!
Nhan Như Ngá»c bÄ©u môi nói:
- Äến ư ? Tại sao giá» nà y chẳng động tịnh gì cả ?
Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy trá»i đã nóng gắt, nhưng cÅ©ng gượng gạo nói:
- Dù sao cũng chưa đến chánh ngỠ!
Nhan Như Ngá»c phá lên cưá»i the thé vừa kiểu cỠđáp:
- Hừ ! Chỉ có ngươi má»›i chân tháºt thiệt thà nói giá» chánh ngá» khai há»™i, thì chẳng nhẽ hỠđợi đến giá» ngá» má»›i vượt ngà n dặm đến đây sao? Dù có tám thà nh khinh công cÅ©ng khó bay đến kịp ?
Cừu Thiên Hiệp thấy nà ng phân biện rất bực mình nên nói to:
- Cô nương không được Cá»u đại môn phái má»i dá»±, theo ý tôi cô nương nên Ä‘i chá»— khác là hÆ¡n ! Äừng miá»…n cưỡng..... Nhan Như Ngá»c nghe qua biến sắc, vẽ mặt tái nhợt, cong cá»›n nói như khóc:
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u đặc biệt đến bồi đãi ngươi, thì tại sao ngươi hạ lệnh Ä‘uổi khách!
Cừu Thiên Hiệp cảm thấy vui vui, bèn hòa nhã đáp lá»i:
- Nhan cô nương, ta có lòng tốt đối với cô nương vì ta nghĩ đến cô nương đấy chứ ta đâu nỡ đuổi xua?
Nhan Như Ngá»c cau đôi mà y liá»…u nói:
- Bất tất phải nghÄ© đến ta? Nhan Như Ngá»c nà y trá»i không ngán, đất chẳng ghê, hà huống là ngưá»i vá»›i nhau !
Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i, bằng giá»ng nói khổ sở đáp:
- Chắc gì cô nương chống nổi Cá»u đại môn phái, vả lại hôm nay tháºt chẳng nên...!
Nhan Như Ngá»c tá»±a hồ cố ý chống đối, nà ng xẳng giá»ng đáp:
- Huyết quang giáo không chuá»™ng mua cừu chất oán, chứ tháºt ra cÅ©ng đủ sức “mở miệng Cá»u đại môn phái và khóa miệng Cá»u đại môn phái†cho nên không Ä‘i cùng vá»›i chúng đó thôi !
Cừu Thiên Hiệp đỠmặt gắt:
- Hay lắm ! Cô nương có lá gan bằng trá»i ! Riêng tôi con báºn nhiá»u việc!
Nhan Như Ngá»c vẫn bám sát và trầm giá»ng:
- Hóa ra thiếu hiệp báºn nhiá»u việc ? Ngưá»i cá»§a Cá»u đại môn phái đâu ? Quá»· cÅ©ng không nhìn thấy má»™t ngưá»i !
Cừu Thiên Hiệp ngước mặt nhìn trá»i, thong thả đáp:
- Vẫn chưa đến giỠchánh ngỠ!
Nhan Như Ngá»c cưá»i hì hì, nà ng vá»›i tay bẻ má»™t cà nh cây, cấm mạnh xuống đất trá» chiếc bóng vừa lá»›n tiếng há»i:
- Là m gì chưa đến giá» ngá» ! Ngươi hãy xem..... Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy nhánh cây cắm trên đất, bóng cây đã đứng giữa trung tâm chứng tỠđã đứng giá» chánh ngá», nhân đó chà ng lấy là m lạ nói:
- Lạ tháºt ! Tại sao há» thất ước kìa !
Nhan Như Ngá»c cưá»i nhạt:
- Ngươi tưởng ai cũng là danh môn chánh phái cả sao ?
Cừu Thiên Hiệp đổi giá»ng:
- Bây giỠta nói chuyện tâm tình được chứ ?
Nhan Như Ngá»c bÄ©u môi, cong cá»›n bảo:
- Ngươi muốn nói gì ?
Cừu Thiên Hiệp liếc mắt nhìn nà ng, song chẳng nói được ná»a lá»i, chà ng lại quay mặt nhìn vá» Thiếu Lâm tá»±, tuy núi non đã che lấp cả tầm mắt ngưá»i, nhưng chà ng có cảm tưởng trông thấy cảnh chùa vắng lặng nên nói lẩm bẩm:
- Có lẽ giá» nà y Ngá»™ Phi đại sư vô cùng sốt ruá»™t ngưá»i dá»± há»™i không đến, và cuá»™c há»™i chẳng biết ra sao?
Nhan Như Ngá»c nhìn chà ng cưá»i tá»§m tỉm, nụ cưá»i độc đáo chẳng khác đóa hoa xuân.
Cừu Thiên Hiệp nổi cáu gắt:
- Cô nương cưá»i gì thế ?
Nhan Như Ngá»c nói:
- Ta cưá»i má»™t ngưá»i, chỉ sợ giá» nà y ngưá»i đó không đủ sức chống cá»± ! Thì ngưá»i đó đâu nhá»› đến ngươi được.
Cừu Thiên Hiệp quá ngạc nhiên há»i:
- Ai ? Ngươi nói ai không đủ sức chống cự ?
Nhan Như Ngá»c mỉm cưá»i, bằng giá»ng nói ná»a kÃn ná»a hở, bảo:
- Lão đầu tròn áo vuông, lão hòa thượng!
Cừu Thiên Hiệp tái mắt há»i nhanh:
- Ngươi bảo Ngộ Phi đại sư à ?
Nhan Như Ngá»c cưá»i hì đáp:
- Trừ lão, thì ta nói ai chứ ?
Cừu Thiên Hiệp nóng mặt há»i giáºt giá»ng:
- Tháºt váºy sao?
Nhan Như Ngá»c cất giá»ng đáp:
- Ngươi hãy lắng nghe kìa !
Vừa nói dứt, nà ng giÆ¡ ngón tay chỉ và o phÃa sau ...Cừu Thiên Hiệp chẳng lưu tâm, chỉ hướng đôi mắt nhìn và o khoảng rừng dà y xa tÃt, hầu tìm kiếm bóng ngưá»i, bấy giá» nghe Nhan Như Ngá»c nói thế, vá»™i lắng tai nghe ngóng.
Quả nhiên...từ xa xa vá»ng lại tiếng chân ngưá»i dẫm lên đất thình thịch, cùng nhiá»u tiếng reo hò tở mở, lại có tiếng binh khà chạm nhau “choang choang†là m chà ng cả kinh kêu lên:
- Có loạn ở Thiếu Lâm tự rồi !
Vừa nói dứt, chà ng giương to cặp mắt nhìn và o Hồng hoa lệnh chá»§ Nhan Như Ngá»c như ngầm chá» sá»± trả lá»i.
Nhan Như Ngá»c cau mà y, mỉm cưá»i trả lá»i:
- Có thể như váºy !
Cừu Thiên Hiệp giÆ¡ tay chỉ vá» phÃa trước nói:
- Ta đến đấy xem sao?
Nhan Như Ngá»c nhướng mà y há»i:
- Ngươi muốn đến đâu chứ ?
- Chùa Thiếu Lâm !
- Tháºt à ? Äể là m gì ?
Cừu Thiên Hiệp nói nhanh:
- Äể xem thá» ai gây chiến !
Nhan Như Ngá»c bÄ©u môi nói:
- Ngươi dám và o chùa Thiếu Lâm và o giữa lúc thanh thiên bạch nháºt nà y thì không phải là kẻ tầm thưá»ng!
Cừu Thiên Hiệp nặng giá»ng đáp:
- Cừu Thiên Hiệp nà y chẳng sợ uy vÅ© cưá»ng bạo đâu !
Nhan Như Ngá»c tá» vẻ băn khoăn há»i:
- Ngươi muốn can dự và o nội bộ Thiếu Lâm tự hay sao chứ ?
Cừu Thiên Hiệp lắc đầu đáp nhá»:
- Không ! Nhưng ta có giao tình với Ngộ Phi đại sư !
Nhan Như Ngá»c bÄ©u môi nói tiếp:
- Giao tình ? Tại sao Ngá»™ Phi đại sư chẳng lên há»™i tại Hương Lô Phong nà y ? Và Ngá»™ Phi cÅ©ng là má»™t phái trong Cá»u đại môn phái đối phó vá»›i ngươi, ngươi quên rồi hay sao?
Cừu Thiên Hiệp nghe qua hÆ¡i chá»™t dạ, nhưng rồi phá»§ nháºn ngay vì chà ng không thể tin được lý luáºn nà y, lắc đầu bảo:
- Không...không lý, không thể có như váºy !
Nhan Như Ngá»c mỉm cưá»i bảo:
- Hừ ! Không lý, không thể có ! Tại sao ngươi chẳng nói thế nà y có hay hơn không:
“Ta là kẻ ngốc nhất trần Ä‘á»i và ta là thiên hạ đệ nhất kiếmâ€?
Vừa nói xong nà ng phá lên cưá»i khúc khÃch, giá»ng cưá»i cá»§a nà ng như tiếng lạc ngá»±a đưá»ng xa, phá vỡ sá»± vắng lặng buổi trưa hè trên đỉnh Hương Lô Phong.
Cừu Thiên Hiệp bị nà ng mê cảm tháºt sá»±, khiến chà ng nhá»§ thầm:
“Cuá»™c há»™i hôm nay, không rõ cứu cánh như thế nà o?†Vừa nghÄ© đến đây, chà ng đổi giá»ng nói to:
- Không có cuá»™c há»™i ! Ừ, nếu là Cá»u đại môn phái đối phó vá»›i ta, thì tại sao giá» nà y chẳng có má»™t ngưá»i nà o đến Hương Lô Phong chứ ?
Nhan Như Ngá»c nhoẻn miệng cưá»i:
- Biết đâu chẳng có báºc cao nhân cản trở há» !
Cừu Thiên Hiệp cau mặt há»i:
- Cản trở để là m gì ?
Nhan Như Ngá»c Ä‘iá»m tÄ©nh đáp:
- Äể cứu mạng ngươi “Kẻ đệ nhất kiếm thiên hạ†chứ sao ?
Cừu Thiên Hiệp khó chịu nói nhanh:
- Cô nương không nên đùa nữa, tại hạ là m gì dám tá»± xưng “Thiên hạ đệ nhất kiếmâ€!
Nhan Như Ngá»c bÄ©u môi cong cá»›n bảo:
- Ngưá»i gì mà không có chút chà khà gì cả !
Cừu Thiên Hiệp đỠmặt, tiếng hò hét tại Thiếu Lâm tá»± vang lên lồng lá»™ng khiến chà ng nóng ruá»™t cắt lá»i:
- Cô nương hãy vỠđi, dù với giá nà o, tôi cũng quyết đến đó xem sao !
Vừa nói, chà ng bước sấn tá»›i trước lướt nhanh qua mặt Nhan Như Ngá»c, Ä‘oạn phóng mình chạy vá» hướng chùa Thiếu Lâm.
Chà ng đứng trên cao nhìn vá» hướng chùa Thiếu Lâm, chỉ thấy tư bá» vắng lặng, không có má»™t bóng ngưá»i chẳng có dấu hiệu gì nÆ¡i đây có má»™t trưá»ng xung đột, nhưng tiếng reo hò và binh khà chạm nhau không dứt, chẳng nhẽ bên trong chùa lại xảy ra cuá»™c ẩu đả hay sao?
Cừu Thiên Hiệp lại lắng nghe ngóng, chà ng phân biệt được tiếng động nà y phát ra ở vá» phÃa tả ngôi chùa, có lẽ tại khu rừng trà m sầm uất. Chà ng vá»™i phóng mình chạy đến khu nà y, nÆ¡i đây không phải khu rừng trà m mà là má»™t cái trảng rá»™ng cỠđầy gò đất má»c lô nhô như nấm, tiếng động phát ra sau mấy gò đất cao, chà ng nhún mình nhảy vá»t lên cao hai trượng, khi bước chân vừa chấm đất thì chà ng đã thấy rõ má»™t trưá»ng ác đấu Ä‘ang diá»…n ra trước mắt. Äá»™ mưá»i lăm mưá»i sáu tên cao thá»§, tay Ä‘ao tay kiếm vây chặt Ngá»™ Phi đại sư và o giữa khà thế tháºt hãi hùng.
Ngá»™ Phi đại sư tay cầm “Tấn thiết thiá»n trượng†múa vùn vụt, cây thiá»n trượng như sanh long hoạt hổ đánh trái, đỡ phải phát ra ngá»n gió tá»±a song nổi ba đà o, bóng cây thiá»n trượng cháºp chá»n như muôn đóa hà n mai, không có vẻ gì sợ hãi.
Dưới đất bốn cái xác chết nằm quằn quại, máu đỠướt tăng bà o, chÃnh là tăng chúng cá»§a chùa Thiếu Lâm.
Ngá»™ Phi đại sư công lá»±c khá cao, nhưng không chống nổi bốn tay hảo há»›n, thì đại sư là m sao chống nổi mưá»i sáu tên hán tá» nà y, vì má»—i tên Ä‘á»u chẳng phải tầm thưá»ng.
Má»—i chiêu thế chúng sá» dụng rất rà nh rá»t, chứng tá» bá»n chúng cÅ©ng thuá»™c và o hà ng cao thá»§ võ lâm.
Cừu Thiên Hiệp trông thấy cảnh á»· chúng hiếp cô, máu nóng chảy vá»ng lên đỉnh đầu, chà ng hét lên má»™t tiếng to khá»§ng khiếp, chạy như bay và o trưá»ng đấu, ngưá»i chưa đến mà chà ng cố gá»i to đến trước:
- Ngộ Phi đại sư, có Cừu Thiên Hiệp đến đây !
Má»™t đạo hoà ng quang chóa mắt, từ tay áo chà ng bắn mạnh ra, cây “khô trúc thánh kiếm†lượn theo chiêu “Thương ưng thoát thủ†(ưng xanh bắt thá») nhảy múa tá»±a hồ Ä‘iên là m sáng chói má»™t vùng, Cừu Thiên Hiệp rống lên:
- Các ngươi chá»› hiếp ngưá»i quá lắm !
Chà ng vừa nói dứt, thanh “khô trúc thánh kiếm†trên tay vũ lộng một cách thần tinh.
- Äình ! Äoang !
Nhiá»u tiếng thép chạm nhau tóe lá»a.
- á»i ! á»i !
Nhiá»u tiếng kêu kinh sợ bồi hồi.
Mưá»i sáu tên hán tỠđồng kêu to, vì kinh khiếp tất cả lui ra ngoà i, tháo lá»ng vòng vây.
Ngộ Phi đại sư vô cùng mừng rỡ kêu lên:
- Kìa ! Thiếu hiệp !
Nguyên mưá»i sáu tên nà y, hai tên bị ngá»n “khô trúc thánh kiếm†hất hư binh khÃ, ba tên binh khà bị kình phong bốc văng ra ngoà i xa.
Cừu Thiên Hiệp tay vần lay động “trúc kiếm†lá»›n tiếng đáp lá»i Ngá»™ Phi:
- Äại sư ! Hãy để tại hạ quét sạch chúng khá»i cổng chùa !
Vừa nói dứt, chà ng giơ cao trúc kiếm toan đưa ra chiêu thế thứ hai.
Ngộ Phi đại sư vội lớn tiếng ngăn lại:
- Thiếu hiệp ! Xin thiếu hiệp để bần tăng há»i chúng má»™t và i lá»i.
Cừu Thiên Hiệp nghe qua vá»™i dừng tay. Ngá»™ Phi đại sư tay cầm thiá»n trượng chống xuống đất, vừa cao giá»ng nói to:
- Bổn phái Thiếu Lâm đối vá»›i Cá»u Cung sÆ¡n “tháºp bát la hán†gần đây không oán, trước đó không cừu, các vị lại đột ngá»™t cản trở và gây sá»± vá»›i bần tăng giữa lá»™, không kịp đến cá»a, các vị là m như thế là nghÄ©a lý gì ?
Mưá»i sáu tên La Hán xúm nhau xì xầm to nhá», tá»±a hồ như chúng không nghe lá»i nói cá»§a Ngá»™ Phi đại sư.
Ngá»™ Phi đại sư lấy tay chỉ và o má»™t tên mặt đỠđứng gần bên há»i to:
- Các hạ là hội viên của La Hán hội, xin các hạ cho biết rõ vụ nà y !
Tên mặt đỠtrầm giá»ng đáp:
- Äại sư, thù có căn, nợ có chá»§, việc lá»—i lầm nà y xin đại sư chá»› đổ và o đầu “La Hán há»™i†Ngá»™ Phi đại sư rất đỗi ngạc nhiên, ông quét cặp mắt từ hòa rá»i thẳng và o mặt mưá»i sáu tên bao vây, bảo:
- Các hạ chá»› nên nặng lá»i ! Váºy các vị đây không có vị nà o là há»™i viên “La Hán há»™i†hay sao? Bần tăng không thể nhầm lẫn đâu !
Ngưá»i mặt đỠmỉm cưá»i bà hiểm đáp:
- Äại sư nói đúng đấy ! Nhưng tiếc thay, nếu ba tháng vá» trước thì có ! Còn hiện giá» thì ...thì ...
Nói đến đây bá»—ng hắn nÃn bặt, không rõ vì lý do gì ?
Ngá»™ Phi đại sư lấy là m lạ há»i:
- Có lý nà o “La Hán hội†hạ cỠvà giải tán bang hội hay sao?
Tên mặt đỠtá» vẻ trầm ngâm giây phút, Ä‘oạn mỉm cưá»i đáp:
- CÅ©ng có thể nói như váºy !
Cừu Thiên Hiệp đứng má»™t bên, nghe tên hán tá» trả lá»i má»™t cách ởm á», ngôn ngữ thiếu thà nh tháºt, chà ng cảm thấy bá»±c tức vá»™i bước lên má»™t bước nói:
- Äại sư ! Lấy võ công mà luáºn vá»›i chúng nó, thì lo gì chúng không trả lá»i !
Tên mặt đỠcả giáºn quát to:
- Tiểu tá», ngươi tà i bá»™ gì mà dám xin và o câu chuyện cá»§a ta ?
Cừu Thiên Hiệp bÄ©u môi cưá»i đáp:
- Không tà i bá»™ gì cả, nhưng ta đủ chế phục bá»n ngươi như lÅ© trẻ lên ba !
Tên đỠmặt cả giáºn, rút nhanh đại Ä‘ao vừa vẫy vừa gá»i mưá»i lăm tên đồng bá»n:
- Mau so vai mà hạ nó !
Mưá»i mấy tên hán tá» bên ngoà i nghe nói, chúng giÆ¡ cao binh khÃ, hò hét và xông ra tá»±a bầy ong.
Ngá»™ Phi đại sư xốc cao cây thiá»n trượng. Cừu Thiên Hiệp thấy thế khoát tay nói nhanh:
- Äại sư, hãy đứng yên mà lượt tráºn giúp tôi !
Chà ng vừa nói dứt, thân hình đảo nhanh như mãnh hổ. Trúc kiếm quay tròn tá»±a giao long “Tháºp nhị sanh tiêu kiếm†pháp, bắt đầu từ “ư thủ†thanh kiếm trúc uốn lượn như chiếc cầu vồng. Má»™t chiêu pháp nà y biến ra năm chiêu thức, má»—i thức tá»a ra đạo hoà ng quang khiếp đảm, má»—i chiêu cuá»™n nổi vầng kình khà hải hồn, chẳng khác nà o chiếc lưới kim phong bá»§a ra bao trá»n mưá»i sáu tên hán tá». Bá»n chúng binh khà thi nhau cả loạn tinh thần lụn bại má»™t cách thảm thương, chúng hùa nhau kêu la Æ¡i á»›i vang trá»i và bá» chạy tán loạn.
Ngá»™ Phi đại sư thần phục ngá»n kiếm thần, song lúc háo sinh khiến ông buá»™t miệng nói to:
- A di đà Pháºt ! Thiếu hiệp hãy nương tay, chá»› tạo nhiá»u sát kiếp?
Cừu Thiên Hiệp nghe qua không hà i lòng, vì chà ng nghĩ thầm:
“Bá»n chúng đến Cảo sÆ¡n, giết chết bốn vị tăng sÄ© vô tá»™i, mà đại sư bảo nương tay cho chúng chá»› tạo Ä‘iá»u kiếp sát. Hừ ...có vô lý không?†Chà ng lại nghÄ©:
“Quyết bắt cho được tên mặt Ä‘á», vì tên nà y là chúa cá»§a mưá»i lăm tên kia, theo tâm lý gá»i “tróc tặc phải cầm vương tặc!â€.
CÅ©ng vì Cừu Thiên Hiệp có tánh cố chấp muốn tìm cho ra cái nguyên á»§y vụ gây hấn vừa rồi, nên trong lúc Cừu Thiên Hiệp suy nghÄ©, thanh trúc kiếm trên tay không ngá»›t vÅ© lá»™ng và rượt nã theo bá»n chúng.
Tên đầu đảng mặt đỠthấy thế nguy vội hô to:
- Hãy chạy cho nhanh !
Vừa nói dứt hắn trở thuáºt phi hà nh chạy như gió vá» phÃa trước.
Cừu Thiên Hiệp cả giáºn, dùng ngay thuáºt “Lôi hoà nh cá»u chuyển†chạy đến đầu phÃa trước, tay tả quất mạnh ngá»n “trúc kiếm†tá»a ra muôn đạo hoà ng quang như vách sắt chắn cả lối Ä‘i “tên mặt Ä‘á»â€ bằng giá»ng nói trầm khiếp quát to:
- Tên kia hãy để mạng sống lại đây !
Vừa nói dứt, tay trái chà ng đã chá»™p nhanh và o vai tên mặt Ä‘á», tay phải chà ng giÆ¡ “khô trúc kiếm†ká» và o cổ hắn, vừa hét lá»›n:
- Ngươi chẳng muốn sống hay sao ?
|

13-01-2009, 01:46 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 40 Cưá»i Äá»c Ba Äạo Chiến ThÆ¡
Mưá»i mấy tên hán tá» còn lại, thấy tên đầu lãnh bị kiá»m chế, vá»™i ùa và o toan giải vây.
Cừu Thiên Hiệp trông thấy thế vội ấn mũi kiếm và o cổ tên mặt đỠvừa lớn tiếng quát:
- Nếu ai động thủ ta giết hắn tức khắc !
Quả là má»™t tiêu lệnh ! Mưá»i mấy tên Ä‘ang hùng hổ xông và o nghe váºy đồng đứng khá»±ng lại má»™t lượt, chúng đưa mắt nhìn nhau, sau cùng chẳng má»™t tên nà o dám động thá»§.
Cừu Thiên Hiệp cưá»i lanh lảnh, thanh kiếm gỠấn mạnh và o cổ tên mặt đỠvừa gắt to:
- Ngươi hãy khai mau, ta sẽ tha khá»i chết !
Ngộ Phi đại sư thấy thế vội bước tới trước dịu dà ng bảo:
- Äà nh rằng thù có căn, có chá»§, tại sao các vị thay ngưá»i chịu lá»—i ?
Tên mặt đỠchá»›p mắt nhìn đại sư, do dá»± giây phút má»›i đáp lá»i:
- Chỉ vì ...
Không ngỠhắn vừa thốt được hai tiếng. Bỗng nhiên, một đốm hồng quang, xé không khà bay vèo, xẹt qua mặt hắn.
- Húy !
Hắn khẽ kêu lên một tiếng nhỠkhủng khiếp, cái đốm đỠđã rơi nhanh xuống trước mặt hắn non trượng. Nhìn kỹ là đóa hồng nung.
- Veo, veo Hai tiếng vi veo nổi lên kế tiếp hai đóa hoa hồng khác tiếp tục bay phớt qua đầu hắn.
Tên mặt đỠtái mặt, thần sắc biến đổi một cách thảm hại, hắn nghiến răng nói mạnh:
- Ngươi muốn giết cứ giết ! Gia gia không có lá»i gì để nói !
Ngay lúc đó, từ xa xa vang đến giá»ng cưá»i lanh lảnh, cÅ©ng vì đóa hoa hồng xuất hiện đột ngá»™t, khiến tên mặt đỠcả sợ mà không dám nói rõ lai lịch hắn ta.
Cừu Thiên Hiệp nổi giáºn xung thiên, giắt nhanh thanh trúc kiếm và o lưng, hai tay nhấc bá»—ng tên mặt đỠlên cao và ném mạnh ra xa, thân hình vạm vỡ cá»§a hắn lăn long lốc như quả cầu, chà ng lại nhún mình nhảy đến chá»— phát ra tiếng cưá»i, vừa quát lên ầm Ä©:
- Có đầu, có mặt xin hãy hiện ra đây, Cừu má»— rất ghét bá»n ngưá»i “ném đá giấu tay†! Ra đây ... Mau ra đây !
Tiếng quát cá»§a chà ng vừa dứt, thì ngay khóm cây trước mặt, chạy ra má»™t bóng ngưá»i y phục Ä‘en tuyá»n, ngưá»i nà y quay mặt nhìn Cừu Thiên Hiệp, Ä‘oạn chạy rất nhanh vá» phÃa trước, băng mình ẩn hiện dưới rừng cây như quá»· sứ hiện hình.
Cừu Thiên Hiệp không bá» qua, vì chà ng Ä‘inh ninh ngưá»i nà y là chá»§ nhÆ¡n cá»§a Tháºp bát la hán, nên chà ng nhất định Ä‘uổi theo đến kỳ cùng. Bóng ngưá»i lạ dưá»ng như khÃch dụ chà ng lúc ẩn lúc hiện chạy và o rừng già dà y mịt.
Cừu Thiên Hiệp nổi giáºn xung thiên, môn “Lôi hoà nh cá»u chuyển†được chà ng đưa ra sá» dụng, tuy môn thần công nà y rút trong quyển “Thiết thư†có má»™t công lá»±c siêu phà m vá» khinh công, nhưng đối vá»›i rừng già dà y mịt, gai gốc cháºp trùng, bước tiến đã kém Ä‘i rất nhiá»u, bóng Ä‘en tiến mãi và o mãi rừng sâu, nhanh như hạc ná»™i mây ngà n, chẳng bao lâu đã mất dạng. Cừu Thiên Hiệp giở thuáºt khinh công Ä‘uổi mãi vẫn không theo kịp bóng hình ngưá»i lạ, mà rừng sâu dưá»ng như bất táºn, chà ng nhìn kỹ ngưá»i lạ đã trốn mất tá»± bao giá».
Cừu Thiên Hiệp nổi giáºn hét to:
- Ngươi là ma quá»· hay ngưá»i, hãy mau lá»™ diện đừng giở trò ma quái nữa !
Chà ng gá»i liên tiếp mấy lần, không nghe tiếng trả lá»i, chỉ có dư âm vang dá»™i giữa rừng già , hoặc tiếng côn trùng nép mình dưới lá khô kêu rã rich ...
Cừu Thiên Hiệp nổi giáºn xung thiên, thanh khô trúc kiếm chà ng cầm chặt nÆ¡i tay múa mấy vòng liên tiếp, tá»™i nghiệp cho những thân đại thá» vô tri bị ngá»n kiếm thánh chém xối xả, và thi nhau gãy đổ ầm ầm, chẳng khác nà o đất động núi băng. Những tiếng ngã đổ cá»§a ngà n cây đánh thức Cừu Thiên Hiệp trở vá» thá»±c tại, chà ng bà ng hoà ng nhìn thấy cây cối đổ ngổn ngang chắn cả lối Ä‘i mà bóng hình ngưá»i lạ vẫn không trôn gì tìm thấy nữa.
Chà ng cúi đầu thở dà i, đoạn thẩn thỠquay vỠchỗ cũ.
Lúc bấy giá», khoảng đất cá»§a đấu trà ng lại trống không, mưá»i sáu tên La Hán đã biến mất tá»± bao giá». Ngá»™ Phi đại sư và bốn thi hà i cá»§a tăng sÄ© Thiếu Lâm, cÅ©ng biến mất. Äấu trà ng chỉ phảng phất mùi máu tanh và sá»± vắng lặng núi rừng. Cừu Thiên Hiệp nhìn quanh má»™t hồi, Ä‘oạn chép miệng thở dà i. Vì chà ng cảm thấy thất sách, công việc trở nên vô lý và vô Ãch, chà ng lại nghÄ© nên đến tìm Ngá»™ Phi đại sư há»i lại..... NghÄ© Ä‘oạn Cừu Thiên Hiệp trổ thuáºt phi hà nh chạy vá» hướng chùa Thiếu Lâm.
Khi bước chân chà ng đứng trước cổng chùa, bất giác chà ng há hốc mồm kinh ngạc. Vì chà ng thấy cá»a chùa đã đóng chặt. Ngoà i cá»a dá»±ng má»™t tấm bảng đỠrằng:
“Bổn tá»± và tất cả chúng tăng, kể từ hôm nay bắt đầu là m lá»… thiá»n định má»™t trăm ngà y. Xin tạ tuyệt tháºp phương bá tánh đến cúng đưá»ng. Vì lá»… thiá»n tịnh chỉ riêng cho bổn tá»± theo quy luáºt nhà thiá»n. KÃnh xin bá tánh tháºp phương, các giá»›i thà chá»§ rõ.
Cảo sÆ¡n Thiếu Lâm tá»± chá»§ tá»a. Äệ tam tháºp đại lục đại chưởng môn ThÃch Ngá»™ Phị CẨN BÃI†Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy nét má»±c chưa khô, nên nhất thá»i mở to đôi mắt kinh ngạc và cÅ©ng chưa biết phải xá» trà thế nà o, chà ng muốn gá» cá»a xin và o, lại sợ mang tiếng ngoan cố lá»— mãng, chà ng toan bá» Ä‘i, ngặt nổi chưa giải quyết sá»± phiá»n hà ở đây !
Chẳng tìm được giải pháp nà o cho ổn.
Cừu Thiên Hiệp đà nh ngồi bệt xuống trước cổng chùa, ôm đầu nghĩ ngợi.
Bỗng nhiên, chà ng vỗ đầu reo to:
- Ngốc tá», ngươi đã quên khuấy Ä‘i mất ! Äóa hoa hồng ... hoa hồng !
Chà ng đã nhá»› ra đấy là lần thứ hai cánh hoa hồng xuất hiện. Lần thứ nhất, lúc chà ng má»›i xuất đạo giang hồ đã gặp ngay đóa hoa hồng, lại gặp gã Kiêu dương tán Lôi Thanh Minh Ä‘uổi đòi quyển “thiết thư†sau cùng nhá» Hồng Hoa lệnh chá»§ Nhan Như Ngá»c “lấy lệnh đổi lệnh†để giải vây cho chà ng.
“Äóa hoa hồng là cá»§a Hồng hoa lệnh chá»§ Nhan Như Ngá»c, nà ng đã dung hồng hoa để bỡn cợt, tại sao ta chẳng đến đó tìm nà ng !†NghÄ© đến đây, chà ng không còn trù trừ nữa mà đứng phắt dáºy nhắm ngá»n Hương Lô Phong chạy như bay. Cừu Thiên Hiệp nóng lòng như lá»a đốt, nên váºn dụng toà n bá»™ khinh công chạy như gió chỉ trong nháy mắt đã đến Hương Lô Phong.
Chà ng rảo mắt nhìn khắp nÆ¡i, chỉ thấy núi cao rừng ráºm, bốn bên phẳng lặng như tá», hình bóng Nhan Như Ngá»c đã biến mất từ lâu.
Cừu Thiên Hiệp cúi đầu nghÄ© ngợi, bất giác chà ng tức cưá»i thầm tá»± nhá»§:
“Trách gì Nhan Như Ngá»c chẳng cưá»i ta là kẻ ngốc nhứt Ä‘á»i, nà ng đã bảo ta không có buổi há»™i tại Hương Lô Phong lẽ tá»± nhiên nà ng không có mặt nÆ¡i đây nữa, ta cố tìm vô Ãch ! Ta xuẩn ngốc tháºt !†Cừu Thiên Hiệp nghÄ© đến đây, tâm thần sáng suốt lại phần nà o, và cảm thấy hết lưu luyến ngá»n Cảo sÆ¡n nữa, chà ng bèn thả dần xuống núi.
Bấy giá» mặt nháºt đã gát non tây. Sau khi rá»i núi Cảo, Cừu Thiên Hiệp thả bách bá»™ giữa đưá»ng cái quan mà đi lần vá» Vu Châu.
Vá»§ Châu hay Châu Trị cÅ©ng thế, đấy là má»™t thà nh phố lá»›n, có thương cảng có phố phưá»ng lại thêm ba ngôi chợ, cùng những cao lầu, tá»u Ä‘iếm, khách sạn, hiệu buôn, ngưá»i qua lại ồn à o tấp náºp. Nếu Cừu Thiên Hiệp má»›i xuất đạo giang hồ, thì Vô Châu đối vá»›i chà ng là má»™t thà nh phố phồn hoa diá»…m lệ, nhưng lúc bấy giá», Cừu Thiên Hiệp đã lịch lãm giang hồ được phần nà o, chà ng đã có dịp tiếp xúc nhiá»u tay kiệt liệt võ lâm, cho nên bước giang hồ đối vá»›i chà ng không có nÆ¡i đâu là chá»— an thân được, cho nên Vô Châu không là m cho chà ng hứng cảm, mà chỉ là m cho chà ng lo ngại muôn phần.
Nhân đó, chà ng Ä‘i lần và o cá»a tây thà nh Vô Châu, mà tâm trà chà ng luôn luôn chú trá»ng và o việc quan sát như Ä‘ang Ä‘i và o Bát quái tráºn.
Chà ng liếc thấy bá» tưá»ng phÃa tây, bên tả có dán má»™t tá» phiêu ký, bên hữu dán tấm hiệp phù, tuy không biết rõ dấu hiệu cả hai cá»§a môn phái nà o nhưng chà ng biết rõ đó là dấu hiệu truyá»n tìn cá»§a các phái giang hồ.
Khi chà ng bước và o trong thà nh thấy nhiá»u việc xảy ra khiến chà ng tin chắc mình không lầm lẫn. Nguyên chà ng liếc mắt thấy, rất đông nhân váºt cao thá»§ võ lâm qua lại cá»a Tây, mà ngưá»i nà o cÅ©ng ngó chà ng má»™t cách xoi mói.
Cừu Thiên Hiệp vá» không chú ý, đôi chân bước mạnh và o ná»™i thà nh, chà ng vừa Ä‘i vừa lưu ý xem có ai theo dõi chăng; bá»—ng nhiên chà ng nghe phÃa sau có mấy ngưá»i hảo hán, há» vừa Ä‘i vừa nói chuyện luyên thuyên, bà n tán vá» Ä‘á»i tư cá»§a chà ng ai ai cÅ©ng tá»± khoe mình gặp Cừu Thiên Hiệp mấy lần.
Cừu Thiên Hiệp cố nén cưá»i, bước tháºt nhanh vá» hướng trung tâm thà nh phố, chẳng mấy chốc chà ng bá» rÆ¡i nhóm ngưá»i theo dõi ở tÃt phố xa ...
Chà ng chá»n má»™t ngôi khách sạn tại khu náo nhiệt nhất thà nh phố mà bước và o, đứng trước quầy hang há»i thăm giá cả thuê phòng vá»›i tên chưởng quá»· mắt chà ng bá»—ng liếc thấy tấm kiến trắng treo sau lưng tên chưởng quá»·.
Trong gương nhìn thấy ba bốn tên hán tá» lấp ló sau lưng chà ng, dưá»ng như bá»n chúng dò được chá»— ở cá»§a chà ng nên má»—i tên thì thầm và i câu và tá»± giải tán.
Cừu Thiên Hiệp tự nhủ:
- Bá»n chó săn Ä‘iên ! Các ngưá»i tưởng ta không có mắt sao, các ngươi cứ quan sát kỹ Ä‘i, từ trước ra sau từ trên xuống dưới, thá» xem các ngươi có tìm gặp được Cừu má»— hay không !
Chà ng Ä‘ang suy tư, thì tên chưởng quá»· gá»i má»i chà ng lên lầu, sau khi quan sát các phòng, Cừu Thiên Hiệp chá»n thuê hai căn phòng ở góc lầu phÃa Äông.
Sau khi tắm rá»a và dung cÆ¡m chiá»u xong, khách sạn đã lên đèn, mà u trá»i nhá nhem tối hẳn lại. Cừu Thiên Hiệp tánh khà thiếu niên Ãt chịu bó gối ngồi nhà , chà ng cao hứng sá»a soạn lại y phục, Ä‘oạn rá»i khách sạn Ä‘i dạo phố vỠđêm.
Thà nh phố Vũ Châu không rộng lớn lắm, nên chẳng mấy chốc Cừu Thiên Hiệp đã đi dạo khắp nơi. Khi bước vỠđến khách sạn mới bắt đầu canh một.
Cừu Thiên Hiệp không có ý Ä‘i hóng mát như kẻ nhà n thư, mà chá»§ ý cá»§a chà ng cố trêu chá»c các giá»›i võ lâm giang hồ có mặt tại VÅ© Châu, cÅ©ng như tá»± giá»›i thiệu chà ng cÅ©ng có mặt nÆ¡i đây.
Cừu Thiên Hiệp vừa bước và o khách sạn thì tên chưởng quá»· vá»™i cưá»i hì hì đón tiếp, vừa vui vẻ há»i:
- Tiểu quan nhơn ! Có lẽ khách quan hay lui tới Vũ Châu chứ ?
Cừu Thiên Hiệp ngạc nhiên há»i lại:
- Tại sao chưởng quá»· há»i ta như thế ?
Chưởng quá»· không đáp, hắn lôi trong bá»c da chiếc phong bì mà u hồng, cung kÃnh trao cho Cừu Thiên Hiệp nói:
- Có lẽ hay tin khách quan đến nên có ba ngưá»i gá»i đến mấy bức thư !
Cừu Thiên Hiệp lấy là m lạ, chà ng Ä‘oán chắc đêm nay có chuyện xảy ra, song không ngỠđược thÆ¡ thiệp như thế, nhưng chà ng không muốn nói nhiá»u vá»›i tên chưởng quá»·, nên giả bá»™ vui vẻ tiếp thư và mỉm cưá»i bảo:
- Cảm ơn chưởng quỷ nhé !
Vừa dứt lá»i, chà ng quay quả bước vá» phòng. Cừu Thiên Hiệp mở phong thư thứ nhất ra xem, bên trong có má»™t mảnh hoa trên viết rằng:
“Canh ba đêm nay, xin má»i đến phÃa Bắc ngoại thà nh, tại cá»u khóa hồng liá»…u thá» há»™i mặt, xin chá»› khước từ “Gá»i Cừu Thiên Hiệpâ€â€œ Cuối thư đỠmấy chữ to:
Tiên Hà phái, đệ tháºp cá»a đại chưởng môn “Thiên chá»§ vệ úy ! Cung chấn Viá»…n Ợ KÃnh bút†Cừu Thiên Hiệp xem qua lấy là m khó nghÄ©, chà ng tá»± nhá»§:
“Tiên Hà phái là má»™t trong Cá»u đại môn phái bấy giá», lẽ gì mà đến VÅ© Châu ?
Tại sao lại không đến dá»± đại há»™i tại Hương Lô Phong, mà giỠđây lại gởi thiệp má»i há»™i ?†Chà ng không nghÄ© đến nữa, vá»™i bóc thư thứ hai ra xem, bên trong ghi võn vẹn mấy chữ:
“Gá»i:
Cừu Thiên Hiệp, Canh ba tả hữu má»i đến Bắc thà nh VÅ© Châu dá»± há»™i†Cuối thư vẻ con bạch hạc xòe cánh, ngoà i ra không có chữ ký.
Cừu Thiên Hiệp không rõ “con hạc†tượng trưng cho ai hoặc đại biểu cho phái nà o, nhưng Ä‘em so sánh bức thư nà y vá»›i bức thư cá»§a Tiên Hà phái, thì đại biểu bức nà y không phải danh môn chánh phái, chà ng mỉm cưá»i mở nốt thư thứ ba, bên trong đỠrằng:
“Cừu Thiên Hiệp nháºn thư Äem nay quyết thư hùng Hồ Lô Há»™i thá»§ “chiến thơ†!†Cừu Thiên Hiệp Ä‘á»c xong, cố nén cưá»i to:
Hồ Lô há»™i, bang há»™i gì lại xưng hiệu “Hồ Lô†lại them hia chữ “chiến thơ†khiến ngưá»i xem tức cưá»i vỡ ruá»™t, chưa chi đã tá» ra ngưá»i chá»§ động.
Ba bức thư gồm có Tiên Hà phái, Bạch hạc và Hồ Lô hội nhưng chỉ có Tiên Hà phái là đáng kể hơn cả.
Chỉ vì, Tiên Hà phái xuất đạo giang hồ trên khoảng má»™t trăm năm, không gây tiếng ác “Thiên thá»§ vệ úy†Cung Chấn Viá»…n má»™t nhân váºt võ lâm nổi tiếng hai, ba mươi năm vá» trước được tôn là cao thá»§ võ lâm. Luáºn vá» công lá»±c thì Cung Chấn Viá»…n không kém Cừu Thiên Hiệp tuy cả hai chưa có dịp so tà i, trong quá khứ Cung Chấn Viá»…n là tay vô địch đứng trong Cá»u đại môn phái, cho nên Tiên Hà phái là phái trưá»ng cá»™t nhất trong Cá»u đại môn phái.
Cừu Thiên Hiệp xem xong ba bức chiến thÆ¡, chà ng không thể quyết định được gì cả, nhưng Cung Chấn Viá»…n cá»§a Tiên Hà phái là má»™t Ä‘iểm thắc mắc nhứt đối vá»›i chà ng; nên chà ng Ä‘i tìm tên chưởng quá»· há»i thăm đưá»ng Ä‘i đến “Cá»u khóa hồng liá»…u thá»â€ ở đâu ? ÄÆ°á»£c tên chưởng quá»· chỉ rà nh mạch, Cừu Thiên Hiệp má»›i lui vá» phòng vừa ngả mình trên giưá»ng váºn công dưỡng sức. Hốt nhiên ... có tiếng gió cuốn mạnh trên nóc viện, chà ng nháºn rõ là tiếng ta áo chạm và o nhau gây nên tiếng động.
Cừu Thiên Hiệp vá»™i đứng phắt dáºy vừa mắng thầm:
“Chưa đến canh hai, khách dạ hà nh sao đến sá»›m thế ?†Chà ng vừa suy nghÄ© xong, bá»—ng nghe hai tiếng “cách†nhẹ nổi lên, tá»±a hồ như ngưá»i lạ đã lá»t và o trong khách Ä‘iếm.
Cừu Thiên Hiệp thầm hiểu khách là con ngưá»i nóng tÃnh nên có hà nh động hÆ¡i lổ mảng, chà ng sÆ¡ e là m kinh động má»i ngưá»i nên bước nhanh đến bên song cá»a mở hoát cá»a sổ, khẽ kêu:
- Nà y vị bằng hữu !
Trên tưá»ng nhà má»™t bóng Ä‘en vá»t nhanh ra ngoà i cạnh cá»a song, mà Cừu Thiên Hiệp vừa mở, chà ng nom thấy bóng nà y là má»™t ngưá»i ốm cao, chà ng sợ xảy ra chuyện chẳng là nh, nên cố váºn ná»™i lá»±c nói khẽ:
- Vị bằng hữu, có phải ngưá»i vì Cừu má»— nà y mà đến đây chăng ? Canh ba đêm nay tại Bắc thà nh Cá»u khóa hồng liá»…u thá» gặp nhau ! Giá» nà y xin thứ cho tại hạ miá»…n tiếp !
Vừa nói xong, chà ng đóng mạnh cá»a song, Ä‘oạn bước lên giưá»ng nằm nghÄ©.
Bên ngoà i, vang lên chuá»—i cưá»i lanh lảnh, và giá»ng nói như đồng la bể vang lên:
- Tháºt là tên tiểu tá» cuồng ngạo !
Tiếng nói dứt, tà áo Ä‘áºp nhau phần pháºt vang theo gió, phút chốc xa xa dần.
Cừu Thiên Hiệp không thể tưởng được má»™t thà nh phố nhá» như VÅ© Châu, mà chà ng chÃnh là nhân váºt trung tâm, mà má»i giá»›i giang hồ Ä‘á»u nhá»§ tâm chỠđợi.
Chà ng nghĩ được một lúc lầu.
“Cốc ... cốc !†Tiếng mõ cá lại vang lên hai hồi một, báo hiệu bước sang đầu canh hai:
Cừu Thiên Hiệp mở choà ng mắt tỉnh dáºy, vuốt lại y phục và bước xuống giưá»ng. Sau khi kiểm Ä‘iểm khà dụng đầy đủ, chà ng mở nhẹ cá»a song vá»t ra ngoà i.
Bấy giá», trong khách sạn đèn Ä‘uốc tắt tối om ngưá»i chìm trong giấc ngá»§ triá»n miên.
Cừu Thiên Hiệp rá»i mắt nhìn lên bốn phÃa để nháºn định phương hướng, sau khi tìm ra hướng Bắc, chà ng nhún mình đạp lên mái ngói chạy ra phÃa Bắc thà nh, y theo lối chưởng quá»·, chà ng tìm dấu vết lần đến Cá»u khóa hồng liá»…u thá».
Ra khá»i thà nh VÅ© Châu trên trăm trượng, Cừu Thiên Hiệp rá»i đưá»ng cái quan mà lần theo con đưá»ng mòn nhá», dẫn và o rừng liá»…u xa xa. Äêm nay lạnh mây áng, trăng má», rừng thưa sương lạnh mấy cá»™i tòng, cá»™i liá»…u già nua, không chịu nổi cÆ¡n nắng sáng mưa chiá»u nên khô khan cằn cá»—i, trong phảng phất như loà i quá»· nghe nanh múa vút vá»n vá»›i bóng đêm.
Cừu Thiên Hiệp mÃm môi Ä‘i dần và o trong, hai bên vệ đưá»ng vắng lặng như tá», chẳng thấy xóm là ng nhà cá»a, chỉ thấy và i ngôi má»™ bị bốc những tấm bia đổ ngá»—n ngang. Má»™t và i gò mối cao thấp nhấp nhô, che phá»§ bởi những bụi gai cá» chằng chịt, tiếng dế kêu rả rÃt hòa âm vá»›i muôn loại côn trùng tạo thà nh bản nhạc hoang vu tá»± ngà n Ä‘á»i, và i bầy Ä‘om đóm chá»›p nhoáng láºp lòe, tô Ä‘iểm cho cánh rừng thưa thà nh má»™t cảnh giá»›i yêu ma đầy mà u sắc thê lương.
Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy cảnh váºt quá cô liêu bèn nhá»§ thầm:
- Tại sao Tiên Hà phái lại chá»n nÆ¡i đây để ước hẹn ?
Bá»—ng nhiên, má»™t tiếng “soạt†nổi lên. Má»™t bóng Ä‘en lùn tịt từ trong bụi ráºm nhảy vá»t ra ngoà i chạy như bay và biến và o cụm gai chằng chịt. Cừu Thiên Hiệp giáºt mình đánh thót, chà ng thá»§ thế rất nhanh và toan quát há»i, nhưng cái bóng Ä‘en ná» là con dã dẩu, Ä‘ang rình mồi gặp ngưá»i nó hoảng sợ chạy và o rừng. Cừu Thiên Hiệp nháºn rõ, cố nÃn phát ra tiếng cưá»i ngặt nghẻo.
Chà ng chưa kịp bình tâm, bá»—ng nhiên, hai tiếng “hi, hi !†nổi lên, rõ là tiếng cưá»i ma quái vang lên phÃa sau lưng chà ng, nhanh như chá»›p Cừu Thiên Hiệp hoà nh thân ra sau vừa thá»§ thế há»™ mạng.
Dưới ánh trăng má», chà ng thấy má»™t ông lão ốm như que cá»§i, đứng sừng sững trên phiến đá to, lão nà y có bá»™ mặt ốm khô, dưá»ng như không còn huyết nhục, miệng lão hé ra bảy hà m răng trắng hếu lởm chởm, hai con mắt xanh như cú vá», trên đầu có mái tóc và ng loe loét như râu bắp, bay phất phÆ¡ trước giống ổ chuá»™t trù, nhìn qua hình dáng lão chẳng khác nà o cốt tượng bằng cây, chứ không có vẻ gì là ngưá»i tháºt.
Cừu Thiên Hiệp rùng mình kinh sợ, chẳng phải chà ng sợ con ngưá»i cá»§a lão, mà chà ng sợ cảnh giá»›i nà y tháºt hay ma ?
Vị lão nhân nhìn chà ng chòng chá»c, bá»—ng phá lên cưá»i hăng hắc, tháºt là giá»ng cưá»i rừng rú cá»§a loà i quỉ mị u linh, tiếp theo đấy giá»ng nói âm trầm cá»§a lão vang lên:
- Ngươi nháºn thấy cảnh trà nên thÆ¡ chứ ? ChÃnh lão phu đã khổ công chá»n đấy !
Hà hà Giá»ng nói ấm áp nà y, chÃnh là giá»ng nói cá»§a ngưá»i đến dá» thám khách sạn lúc nãy.
Cừu Thiên Hiệp nháºn nghe giá»ng nói cá»§a lão nà y âm Ä‘iệu tháºt vô cùng ác độc, chỉ vì giá»ng nói cá»§a lão nghe chát tai nhức óc, khiến ngưá»i nghe tóc lông phải dá»±ng đứng, hay nổi ốc như da gà , nháºn thấy đối phương chưa chi đã thá»§ thế lòe ngưá»i, chà ng liá»n cao giá»ng quát to:
- Vị bằng hữu, quá ư sốt sắn ! Äêm hẹn chưa đến giá», mà ngang nhiên xâm nháºp lữ Ä‘iếm, chẳng rõ ý ngươi ra sao ?
Lão nhân tóc và ng phá lên cưá»i hì hì, giá»ng cưá»i như ma thương quỉ khóc Ä‘ang ngồi sưởi ấm giữa lò hương, và lão đưa ngón tay gầy guá»™c chỉ và o ngá»±c, há»i:
- Hi hi ! Ngươi há»i lão phu đấy à !
Cừu Thiên Hiệp cáu lên nặng giá»ng:
- Chẳng há»i các hạ chá»› há»i ai ?
Lão nhân tóc và ng mỉm môi cưá»i nhẹ bằng giá»ng nói Ä‘anh thép âm hà n bảo:
- Nà y tiểu tá», ngươi hãy mau dâng cho lão phu quyển “Bổ thiên tà n thiết hạo khà thưâ€, tá»± nhiên lão sẽ nói cho ngươi rõ !
Cừu Thiên Hiệp khà giáºn xung lên táºn óc, tả chưởng vẫy mạnh và o phiến đá lão nhân đứng, vừa quát to:
- Hay nhỉ ! Ngươi bằng thế nà y chăng ?
Luồng kình phong vô thanh, thoát khá»i chưởng tâm chà ng bay quyện đến ...
Má»™t tiếng nổ long trá»i, phiến đá kế vị lão nhân bị hất tung lên cao và bể nát ra tro bụi, thảo má»™c kế bên biến thà nh cám bốc lên mù mịt, khiến vị lão nhân tóc và ng kinh hãi rống to:
- á»i chao ! Hay cho tiểu tá» !
Vừa hét thân mình gầy guá»™c cá»§a lão như và nh cung báºt thẳng lên cao hai trượng và chuyển qua trái má»™t vòng né tránh cÆ¡n bụi cát bốc lên ngá»™p trá»i, lão buá»™c miệng nói to:
- Quả nhiên ngươi thà nh tựu được hai năm hạo khà !
Cừu Thiên Hiệp chưa nguôi cÆ¡n giáºn, nhảy tréo qua má»™t bên đối diện lão nhân, chà ng quắc đôi mắt sáng rá»±c rá»i thẳng và o mặt lão gầm to:
- Ngươi tiếp được ta ba chưởng, quyển thiết thư ngươi có phần !
Lão nhân tóc và ng cưá»i há» há», không đáp.
Bá»—ng nhiên má»™t giá»ng nói trầm tư xa vá»ng lại:
- Dạ du thần cưu, tiểu tỠchia phần cho ngươi à ! Ngươi đừng hoan hỉ nhé !
Lá»i nói chưa dứt, đã nghe gió cuốn phần pháºt năm luồng bạch quang, từ trên cao hạ xuống như năm con hạc tiên xòe cánh đáp xuống thá»m đá Dao trì, vÅ© lá»™ng má»™t cách nên thÆ¡, rÆ¡i nhẹ nhà ng như sợi lông hồng.
Cừu Thiên Hiệp buộc miệng khen:
- Hay tuyệt !
Nguyên năm đạo bạch quang vừa hạ xuống trà ng là năm ngưá»i Ä‘á»u váºn sắc phục mà u ngân bạc, tất cả tuổi tác phá»ng độ ba mươi cùng má»™t trang lứa tá»±a hồ như anh em ruá»™t “sanh nămâ€.
Cừu Thiên Hiệp nhá»› ngay “Cánh hạc xòe†trong bức chiến thÆ¡ thứ nhì, chà ng mỉm cưá»i đưa mắt theo dõi hà nh động há».
Vị lão nhân tóc và ng vẫn lạnh lùng, bá»—ng giá»ng nói âm hà n cưá»i bảo:
- Hi, hi ! Bạch hạc bang, năm chá»§ đã bạc giá lâm cùng má»™t lúc, tất là sá»± thắng lợi sẽ vá» tay ... ta là “Dạ du thần cưu†hôm nay má»›i được rá»a mắt !
Má»™t trong năm tên áo bạc, trầm giá»ng nói to:
- Dạ du thần cưu ! Äây chẳng phải là nÆ¡i Ä‘áºu cá»§a Cưu thần, hiểu xa thấy rá»™ng xin rá»i nÆ¡i đây tức khắc ! Nếu không ! Hừ.. Dạ du thần Cưu nghe qua ôm bụng cưá»i ngắc nghẻo lão cố váºn ná»™i lá»±c truyá»n ra tiếng cưá»i ma quái, âm thanh dưá»ng như cưa núi xẻ rừng, quá»· giá»ng khiến chim sa nhạn lạc. Sau khi nÃn cưá»i, lão trở giá»ng trầm hùng bảo Ä‘oà n dã hạc:
- Ä‚n mà y còn nhá» chút thần linh sau má»™t đêm ngá»§ trá» góc đình ! Các ngươi từ Trưá»ng Bạch sÆ¡n xa tÃt đến đất Trung Châu, đã không giao tình vá»›i các bạn Trung Châu, mà các ngươi dám nói lá»i vô nhân mục hạ ! Nà y Ä‘oà n dã hạc ở hoang sÆ¡n ! Các ngươi nên nhá»› đây là chốn “ngà n năm văn váºt, chá»› không phải miá»n man rợ đâu nhé !
Năm tên áo bạc nghe qua, cả giáºn, mặt trắng hóa hồng, mắt thanh lá»™ trắng, chúng đồng hét to má»™t tiếng, rút kiếp thép nhảy ra vây phá»§ Dạ du thần Cưu và o giữa, khà thế tháºt kinh ngưá»i.
Cừu Thiên Hiệp nhân có hai cuộc hội nữa, sợ hai đà ng đánh nhau sẽ gặp rắc rối câu chuyện của mình, do đó chà ng nhảy đến trước, khoát tay cản lại:
vừa dịu giá»ng nói:
- Qúy vị hãy cháºm lại ! Qúy vị nên chá» câu chuyện cá»§a Cừu má»— kết thúc, chừng ấy sẽ so tà i không muá»™n !
Dạ du Thần Cưu nhìn Cừu Thiên Hiệp dịu giá»ng nói:
- Äúng đấy ! Vì có chánh chá»§ nhi ở cạnh bên, lão phải há»™ vệ dù nhịn các ngươi chút Ãt cÅ©ng chẳng lấy gì là m nhục.
Lão vừa nói vừa nhìn Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i.
Bá»—ng nhiên, má»™t giá»ng nói cao trầm phÃa sau ngôi má»™ nói vá»ng ra:
- Cừu Thiên Hiệp chánh chá»§ đã có ta hầu tiếp, không nhá»c lòng đến ngươi !
Dưới ánh trăng mỠảo, sau ngôi má»™ hiện nhanh ra má»™t ngưá»i béo phệ, mặt thịt, lừng rùa, bụng to, vú xệ, dáng vóc tháºt khó coi. Sau khi hắn nói dứt, vá»›i chiêu thức “Bình địa phong ba†từ ngôi má»™ bắn phóng mình tá»›i trước mặt Cừu Thiên Hiệp, tuy thân mình hắn quá to, nhưng bá»™ pháp lại nhanh nheẹ, và khinh công cÅ©ng và o hạng thượng thừa, hắn không lưu ý năm tên dã hạc, hoặc nhìn Dạ du Thần Cưu, mà hắn chăm chú nhìn Cừu Thiên Hiệp vừa cưá»i ha hả nói:
- Chiến thÆ¡ cá»§a ta, các hạ đã nháºn được chứ ?
Cừu Thiên Hiệp cau mà y nghÄ© ngợi, Ä‘oạn mỉm cưá»i há»i:
- Váºy các hạ là ai ?
Lão nhân béo phệ, đưa bà n tay phốp pháp vá»— và o bụng cả cưá»i bảo:
- Hồ Lô há»™i, ta là chưởng môn hiệu Há»a hồ lô, tên Lệnh Hồ Dương.
Cừu Thiên Hiệp trống thấy vóc dáng hắn giống hệt chiếc bầu hồ lô, bất giác chà ng phá lên cưá»i rÅ© rượi, sau đó nghiêm trang nói:
- Quả nhiên danh phù ká»· tháºt, các hạ đã gởi chiến thÆ¡ tương trước, mà ta vá»›i các hạ chưa há» quen biết nhau, váºy các hạ có ý kiến gì, xin cho biết ?
Há»a hồ lô Lệnh Hồ Dương nghiêm sắc mặt nói:
- Chỉ vì hai câu chuyện đại sư, ta má»›i má»i ngươi đến đây, Ä‘iá»u thứ nhất là mượn ngươi quyển thiết thư để dùng, Ä‘iá»u thứ hai là ta muốn cùng ngươi vị thiên hạ đệ nhất kiếm thá» sức ba trăm chiêu kiếm pháp ! Váºy ý ngươi thế nà o ?
Cừu Thiên Hiệp nghe qua cả giáºn, chà ng lôi trong áo ra “khô trúc thánh kiếm†quay má»™t vòng tròn và mỉm cưá»i bảo:
- Há»a hồ lô, đâu có dá»… dà ng như thế ? Nà o ... má»i ngươi hãy tiếp chiêu !
|
 |
|
| |