Diệp Khải Nguyên lại quay đầu đi né tránh ánh mắt của Tiểu Tiên.
Vô luáºn là tháºt cÅ©ng được giả cÅ©ng được. Bây giá» cÅ©ng không còn quan trá»ng nữa.
Diệp Khải Nguyên thở dà i nói :
- Khi ta đến cũng không muốn vạch trần chuyện nà y ra.
Tiểu Tiên há»i :
- Tại sao?
Diệp Khải Nguyên ngáºp ngừng đáp :
- Tại vì...
Tiểu Tiên ngắt lá»i đáp :
- Có phải vì chà ng vẫn không nỡ?
Diệp Khải Nguyên gượng cưá»i.
Chà ng không thể phá»§ nháºn cÅ©ng không phải là hoà n toà n nhìn không thấy tình cảm cá»§a nà ng đối vá»›i chà ng.
Tiểu Tiên nói :
- Chà ng không những không nỡ mà cũng không dám.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Không dám?
Tiểu Tiên nói :
- Tại vì chà ng vốn không có một chút chứng cứ nà o cả, chỉ dựa và o sự suy đoán không thể định tội được.
Diệp Khải Nguyên không thể phá»§ nháºn.
Tiểu Tiên nói :
- Nhưng Äinh Linh Lâm gặp chuyện, chà ng liá»n láºp tức bất chấp tất cả.
Sự bi thương trong ánh mắt của nà ng đột nhiên biến thà nh sự đố kỵ.
- Tóm lại, y thị đã là m những chuyện gì mà có thể khiến chà ng cư xá» hết má»±c vá»›i y thị váºy? Ta còn có Ä‘iểm nà o không bằng y thị chứ?
Diệp Khải Nguyên trầm mặc.
Tiểu Tiên nói tiếp :
- Y thị gây há»a sinh sá»± khắp nÆ¡i, gây phiá»n nhiá»…u khắp nÆ¡i, còn cÆ¡ hồ đâm dao giết chà ng. Khi chà ng không có mặt y thị ná»a buổi cÅ©ng chỠđợi không được, muốn cưới ngưá»i khác, cưới má»™t lần không đủ trong má»™t đêm y thị cưới đến hai nam nhân. Má»™t nữ nhân như váºy có Ä‘iểm gì đáng để cho chà ng vì y thị mà hy sinh như váºy?
Diệp Khải Nguyên nói :
- Ta cũng không nghĩ ra.
Tiểu Tiên nói :
- Váºy thì chà ng...
Diệp Khải Nguyên ngắt lá»i nà ng nói :
- Ta chỉ biết cho dù Äinh Linh Lâm có giết ta mưá»i lần, cưới mưá»i nam nhân thì ta vẫn sẽ cư xá» vá»›i nà ng như váºy.
Tiểu Tiên há»i :
- Tại sao?
Diệp Khải Nguyên đáp :
- Vì ta biết nà ng cư xá» vá»›i ta chân tháºt, ta tin tưởng nà ng.
Tiểu Tiên bá»—ng nhiên báºt ngưá»i dáºy, rồi cháºm rãi ngồi xuống.
Khi nà ng ngồi xuống tình cảm đã không còn bị kÃch động nữa.
Khi nà ng đứng dáºy, tình cảm cÆ¡ hồ muốn trà o vá»t ra, nhưng đến lúc nà ng ngồi xuống nà ng đã trở nên lạnh lùng như băng sÆ¡n, khắc nghiệt như lưỡi Ä‘ao.
Có lẽ nữ nhân vốn hay thay đổi chẳng qua nà ng thay đổi nhanh hơn bất cứ nữ nhân nà o khác mà thôi.
Có lẽ nà ng vốn không thay đổi, sự thay đổi chẳng qua chỉ là sự nguỵ trang của nà ng.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Bây giỠnà ng còn có gì muốn nói nữa không?
Tiểu Tiên nói :
- Không có.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Nhưng ta vẫn còn có một điểm không thể không nói.
Tiểu Tiên bối rối :
- Sao?
Diệp Khải Nguyên nói :
- Ta Ä‘Ãch xác là không há» có má»™t chút chứng cứ gì cả, những chuyện nà y nà ng vốn không cần thừa nháºn.
Tiểu Tiên nói :
- Ta cÅ©ng không cần phá»§ nháºn.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Tại sao?
Tiểu Tiên lạnh lùng nói :
- Vì ta không những là Bang chá»§ Cá»u Nguyệt bang mà còn là Giáo chá»§ Ma giáo. Ta không những nắm trong tay hai đại bang phái đáng sợ nhất thiên hạ, mà còn nắm tÃnh mạng cá»§a Äinh Linh Lâm. Ta vô luáºn thừa nháºn cÅ©ng được, phá»§ nháºn cÅ©ng được. Chà ng Ä‘á»u phải nghe thôi.
Diệp Khải Nguyên ngơ ngác.
Chà ng đột nhiên phát hiện bản thân mình rõ rà ng không cách đối phó với Tiểu Tiên, không có một cách nà o cả.
Tiểu Tiên nói :
- Bây giỠchà ng còn có gì muốn nói nữa không?
Diệp Khải Nguyên không thể nói gì nữa cả.
Tiểu Tiên nói tiếp :
- Äinh Linh Lâm bây giá» vẫn còn sống, chà ng có muốn y thị tiếp tục sống hay không.
Diệp Khải Nguyên liá»n nói :
- Muốn!
Tiểu Tiên nói :
- Như váºy lá»i ta nói chà ng phải nghe, nghe kỹ từng chữ má»™t..
Diệp Khải Nguyên đã không còn nghe nữa.
Vì chà ng đột nhiên nghe thấy giá»ng nói cá»§a má»™t ngưá»i khác :
- Lá»i y thị nói chà ng chẳng cần phải nghe má»™t chữ nà o cả. Vì y thị vốn là đồ thối tha.
Giá»ng nói nà y phát ra từ bên dưới giưá»ng.
Bên dưới giưá»ng rõ rà ng chỉ có má»™t ngưá»i, má»™t ngưá»i chết.
Ngưá»i chết sao có thể nói được?
Thượng Quan Tiểu Tiên là má»™t ngưá»i tuyệt đỉnh thông minh, Diệp Khải Nguyên cÅ©ng thế. Nhưng bá»n há» cÅ©ng không thể tưởng tượng nổi chuyện nà y là thế nà o?
Má»™t chuyện mà ngay bá»n há» cÅ©ng không nghÄ© ra thì trên thế gian nà y còn có ai có thể nghÄ© ra?
Bên dưới giưá»ng rõ rà ng chỉ có má»™t ngưá»i chết, bá»n há» vừa rồi đã nhấc chiếc giưá»ng nà y lên xem.
Lúc nà y chiếc giưá»ng đột nhiên lại được nhấc lên, được ngưá»i từ bên dưới nhấc lên.
Tiểu Tiên cảm thấy trong lòng nặng ná».
Ngưá»i má»›i nói vừa rồi rõ rà ng là Äinh Linh Lâm, Tiểu Tiên nghe ra giá»ng nói cá»§a Äinh Linh Lâm.
Nhưng Äinh Linh Lâm sao lại ở bên dưới giưá»ng? Hà n Trinh đã chết sao lại có thể biến thà nh Äinh Linh Lâm còn sống được?
Tiểu Tiên nghĩ không ra nổi.
Diệp Khải Nguyên cũng nghĩ không ra.
Má»™t chuyện nếu ngay bá»n há» cÅ©ng nghÄ© không ra, trên thế gian nà y còn có ai có thể nghÄ© ra được.
Chỉ có má»™t ngưá»i.
Ngưá»i nà y đương nhiên chÃnh là bản thân Äinh Linh Lâm.
Äinh Linh Lâm không Ä‘iên.
Trên thế gian nà y kẻ giả Ä‘iên không chỉ má»™t mình Thượng Quan Tiểu Tiên mà Äinh Linh Lâm cÅ©ng biết là m.
- Chuyện mà ngươi biết, ta Ä‘á»u biết.
Äinh Linh Lâm từ dưới giưá»ng Ä‘i ta, nhìn Thượng Quan Tiểu Tiên ánh mắt sáng lên :
- Ngươi biết lừa ngưá»i, ta cÅ©ng biết. Ngươi biết giết ngưá»i, ta cÅ©ng biết. HÆ¡n nữa tuyệt không kém hÆ¡n ngươi. Ngươi muốn Hà n Trinh đến giết ta, lại nghÄ© cách là m cho Diệp Khải Nguyên cho rằng ta do phát Ä‘iên mà chết. Ngươi chắc chắn không ngỠđược ta lại giết y. Ngươi biết bá» mê dược trong bát miến gà cá»§a ta, ta cÅ©ng biết bá» mê dược và o trong chén trà mà y uống. Y đương nhiên không đỠphòng má»™t nữ nhân đã phát Ä‘iên, giống như bá»n ta trước đây không đỠphòng ngươi. Cách thức nà y ta vốn há»c từ ngươi đấy...
Hà n Trinh đã chết vẫn còn ở dưới giưá»ng, lần nà y y tháºt sá»± đã chết không còn nghi ngá» gì nữa.
- … Khi ta mang thi thể cá»§a y để ở dưới giưá»ng, thì phát hiện ở dưới giưá»ng có má»™t cái hầm đất, là nÆ¡i cất rượu. Nguyên là rượu cá»§a Lãnh Hương viên Ä‘á»u cất ở trong hầm đất nà y cả. Vì váºy cái ngà y đó bá»n ta ở bên ngoà i không tìm ra nổi má»™t hÅ© rượu nà o. Ta biết hai ngưá»i sẽ trở lại, vì váºy má»›i trốn và o hầm rượu, rồi mang thi thể đặt ở bên ngoà i. Ta tÃnh đúng, sau khi ngươi nhìn thấy Hà n Trinh đã chết, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc tuyệt sẽ không chú ý đến ở bên dưới còn có má»™t cái hầm đất. Ta còn muốn nghe hai ngưá»i ở bên trên nói những gì, xem Diệp Khải Nguyên có phải bị ngươi lừa Ä‘i hay không...
Nà ng nhìn Diệp Khải Nguyên ánh mắt ngáºp trà n những tia sáng hạnh phúc, dịu dà ng nói :
- Kỳ thá»±c muá»™i cÅ©ng biết chà ng lần nà y tuyệt sẽ không mắc mưu y thị nữa, chà ng quả nhiên không để cho muá»™i thất vá»ng.
Nà ng nói rất giản dị.
Trên thế gian nà y vốn có rất nhiá»u chuyện ly kỳ, nhưng khi cấu thà nh Ä‘á»u giản dị như thế cả.
Tiểu Tiên nãy giỠđang lắng nghe, trên khuôn mặt mỹ lệ trắng xanh vẫn không hỠcó chút biểu lộ nà o.
Äợi cho Äinh Linh Lâm nói xong hết, nà ng má»›i cháºm rãi nhấc tay lên đặt lên bà n.
Bà n tay má»m mại kiá»u diá»…m đó đột nhiên trở nên cứng rắn lại như kim loại.
Äèn cÅ©ng ở trên bà n.
Bà n tay nà ng phát sáng dưới ánh đèn, không phải bà n tay của nà ng phát sáng mà là một đôi bao tay rắn chắc như kim loại nhưng trong suốt như băng.
Äêm đó ở bên ngoà i bức tưá»ng lá»›n cá»§a quán trá» Hồng Tân, cái mà Äinh Linh Lâm nhìn thấy chÃnh là đôi tay nà y.
Cái mà Thôi Ngá»c Chân ở đầu tưá»ng nhìn thấy xa xa cÅ©ng chÃnh là đôi tay nà y.
Tiểu Tiên nói :
- Äây chÃnh là Kim Cang bất hoại, Äại Sưu thần thá»§ trong truyá»n thuyết.
Diệp Khải Nguyên thốt lên :
- Thế sao?
Tiểu Tiên nói :
- Bà n tay nà y vốn chuẩn bị để đối phó vá»›i Lữ Äịch và Quách Äịnh.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Ta nhìn thấy.
Tiểu Tiên nói :
- Chỉ tiếc bá»n há» lại là m ta thất vá»ng.
Bá»n há» vốn không cho y thị cÆ¡ há»™i để dụng xuất võ khà nà y.
Y thị xòe tay ra, trong lòng bà n tay có một cây kim đen còn nhỠhơn cả cây kim thêu nói :
- Äây là Thượng thiên nháºp địa đại sưu hồn châm cá»§a ta.
Diệp Khải Nguyên thốt lên :
- Sao?
Tiểu Tiên nói :
- Bốn ngưá»i Dương Thiên bá»n há» chÃnh là đá»u chết ở dưới cây kim nà y cá»§a ta.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Ta cũng nhìn thấy.
Tiểu Tiên nói :
- Năm xưa Mai Hoa châm cá»§a Mai Hoa Äạo đã khiến cho ngưá»i võ lâm thiên hạ sợ mất máºt.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Ta có nghe qua.
Tiểu Tiên nói :
- Nhưng ta có thể bảo chứng cây kim nà y cá»§a ta còn đáng sợ hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Mai Hoa châm.
Diệp Khải Nguyên thở dà i nói :
- Cây kim nà y của nà ng chắc hẳn chuẩn bị dùng để đối phó với ta?
Tiểu Tiên thừa nháºn.
Y thị nhìn chằm chằm Diệp Khải Nguyên đột nhiên há»i :
- Phi đao của chà ng đâu.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Äao đây!
Tiểu Tiên nói :
- Ở đâu?
Diệp Khải Nguyên không trả lá»i.
Trên trá»i dưới đất xưa nay không có ai biết phi Ä‘ao cá»§a chà ng đâu cảm cÅ©ng không ai biết Ä‘ao phóng ra như thế nà o.
Trước lúc đao còn chưa xuất thủ, không ai tưởng tượng được tốc độ và sức mạnh của nó.
Má»i ngưá»i chỉ biết má»™t chuyện. Äao chắc chắn ở cái nÆ¡i mà nó phải ở.
Tiểu Tiên cháºm rãi nói :
- Ta cũng biết đao của chà ng không đâu không tồn tại, không đâu không đến được.
Diệp Khải Nguyên phá»§ nháºn.
Vì Ä‘ao tuy là cá»§a chà ng tuy ở trên thân chà ng nhưng thần tá»§y cá»§a Ä‘ao chà ng lại vẫn là ngưá»i khác.
Má»™t ngưá»i vÄ© đại.
Trên trá»i dưới đất, tuyệt đối không thể tìm được bất cứ ai có thể thay thế cho Thiên Äịa Nhất Äao sư phụ cá»§a chà ng.
Phi đao! Phi đao vẫn không ở trong tay nhưng tinh thần của đao đã có.
Äó không phải là sát khà nhưng lại khiến ngưá»i sợ hãi còn hÆ¡n cả sát khÃ.
Con ngươi mắt của Tiểu Tiên đã có rút lại, y thị nói :
- Äao cá»§a ngươi không đâu không tồn tại, không đâu không đến được thì kim cá»§a ta cÅ©ng như thế.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Thế sao?
Tiểu Tiên nói :
- Ngươi cũng mãi mãi không cách gì tưởng tượng được kim của ta sẽ từ đâu phóng ra. Cà ng không cách gì tưởng tượng được nó sẽ phóng ra như thế nà o.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Ta không nghĩ tới cũng chẳng cần phải nghĩ tới.
Tiểu Tiên cưá»i nhạt :
- Nếu ngươi cho rằng ngươi có thể đối phó với ta thì ngươi lầm rồi đấy.
Diệp Khải Nguyên trầm mặc.
Tiểu Tiên nói :
- Kim của ta như hằng hà sa số, đao của ngươi lại chỉ hữu hạn.
Diệp Khải Nguyên nói :
- Ta chỉ cần một đao là đã đủ.
Tiểu Tiên ngay góc mắt cũng co rút lại, rất lâu sau đột nhiên thở dà i nói :
- Có lẽ đây chÃnh là váºn mạng!
Diệp Khải Nguyên thốt lên :
- Váºn mạng?
Tiểu Tiên nói :
- Có lẽ chủ định trong mạng số ta, sớm muộn cũng phải cùng ngươi quyết định thắng bại.
Ãnh mắt cá»§a y thị lá»™ ra vẻ bi thương :
- Giống như phụ thân ta năm xưa, mệnh trung chá»§ định phải cùng Thiên Äịa Nhất Äao quyết định thắng bại.
Diệp Khải Nguyên cÅ©ng không khá»i thở dà i nói :
- Thượng Quan bang chá»§ năm xưa Ä‘Ãch xác không hổ thẹn là nhất thế chi hùng, chỉ tiếc bây giá»...
Tiểu Tiên không để cho Diệp Khải Nguyên nói tiếp lạnh lùng nói :
- Phụ thân ta tuy đã không còn nữa, nhưng Thượng Quan bang chủ hôm nay vẫn còn sống.
Diệp Khải Nguyên cũng nói :
- Phi đao cũng còn.
Tiểu Tiên nói :
- Tráºn chiến cá»§a bá»n há» năm xưa tuy đủ để kinh thiên động địa khắp quỉ thần nhưng không có ai có thể táºn mắt chứng kiến.
Äinh Linh Lâm nhịn không được nói :
- Tráºn chiến cá»§a hai ngưá»i hôm nay lại nhất định có ngưá»i táºn mắt chứng kiến.
Tiểu Tiên nói :
- Không có ai.
Äinh Linh Lâm nói :
- Có.
Tiểu Tiên đột nhiên quay đầu lại nhìn trừng trừng Äinh Linh Lâm lạnh lùng nói :
- Ngươi muốn xem à ?
Äinh Linh Lâm :
- Ta nhất định có thể xem được.
Tiểu Tiên cưá»i nhạt nói :
- Váºy thì ngươi chỉ có thể xem Diệp Khải Nguyên chết.
Äinh Linh Lâm cÅ©ng cưá»i nhạt.
Tiểu Tiên nói :
- Ngươi nếu ở đây, phi châm cá»§a ta xuất thá»§ kẻ đầu tiên phải đối phó chÃnh là ngươi. Y nếu vì ngươi mà phân tâm thì y chỉ có chết mà thôi.
Äinh Linh Lâm ngÆ¡ ngác.
Tiểu Tiên không nói gì thêm cÅ©ng không thèm nhìn Äinh Linh Lâm nữa nhưng y thị lại bá» Ä‘i.
Khi y thị bỠđi toà n thân đã lạnh băng.
* * * * *
Cánh cá»a đóng lại, tất cả những gì có trong Ä‘á»i hoà n toà n bị đóng lại ở bên ngoà i.
Cái còn lại trong cá»a chỉ có cái chết?
Ai chết?
Äinh Linh Lâm cong ngưá»i xuống, cÆ¡ hồ đã không nhịn được muốn ói mữa.
Nà ng có cảm giác không biết phải là m thế nà o đó. Cái cảm giác nà y má»›i tháºt sá»± có thể là m nà ng phát Ä‘iên.
Nhưng phát Ä‘iên cÅ©ng vô Ãch.
Tráºn chiến năm xưa nà ng tuy không chứng kiến nhưng có nghe nói.
Ngay chÃnh bản thân Thiên Äịa Nhất Äao cÅ©ng thừa nháºn, Thượng Quan Vân Phi Ä‘Ãch xác có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i có thể giết chết, tháºm chà có thể khiến Thiên Äịa Nhất Äao không cách gì hoà n thá»§.
Thượng Quan Vân Phi cố ý bỠlỡ tất cả những cơ hội đó chỉ vì y trước sau đã đánh cược.
Äánh cược y có thể tránh được xuất thá»§ nhất Ä‘ao “lệ bất hư phát†đó cá»§a Thiên Äịa Nhất Äao. Lần nà y Thượng Quan Tiểu Tiên tất nhiên tuyệt sẽ không tái phạm sai lầm như váºy.
Ná»—i Ä‘au khổ cá»§a Äinh Linh Lâm Ä‘ang ứa trà o ra.
Diệp Khải Nguyên có lẽ Ä‘ang ở trong cánh cá»a nà y, Ä‘ang chịu sá»± già y vò cá»§a cái chết. Nhưng nà ng chỉ có thể ở bên ngoà i cá»a mà nhìn thôi.
Cánh cá»a trước mặt nà ng đây, nà ng có thể mở tung xông và o bất cứ lúc nà o, nhưng lại không dám là m như váºy.
Nà ng tuyệt không thể là m cho Diệp Khải Nguyên phân tâm.
Nà ng tháºt sá»± mong muốn cánh cá»a trước mặt nà y là cánh cá»a sắt không thể phá mở được. Như thế Ãt ra nà ng không phải chịu đựng cái cảm giác Ä‘au khổ kiá»m chế chÃnh mình.
Ngưá»i không tá»± mình trải qua tuyệt đối không thể tưởng tượng được ná»—i thống khổ nà y đáng sợ thế nà o.
Nà ng mong muốn có thể dùng đinh mà đóng lên đôi chân của mình.
Äêm đã khuya...
Äinh Linh Lâm vẫn còn đợi, toà n thân đã vì chỠđợi mà đổ sụp, Ä‘iá»u bi ai là nà ng vẫn không biết mình đợi cái gì nữa?
Äiá»u mà nà ng đợi có lẽ chẳng qua chỉ là cái chết cá»§a Diệp Khải Nguyên.
NghÄ© đến cÆ¡ trà và võ công cá»§a Thượng Quan Tiểu Tiên, nà ng tháºt sá»± không biết Diệp Khải Nguyên có thể có mấy phần cÆ¡ há»™i sống sót mà đi ra.
Vì váºy trong cái giây phút mà cánh cá»a đó báºt mở ra, cÆ¡ hồ trái tim nà ng đã dừng Ä‘áºp.
Cho đến lúc nà ng nhìn thấy Diệp Khải Nguyên.
Diệp Khải Nguyên xem ra rất là mệt má»i, nhưng vẫn còn sống sót.
Sống sót, đó má»›i là điá»u quan trá»ng nhất.
Äinh Linh Lâm nhìn chà ng, nước mắt từ từ lăn dà i trên đôi má. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nước mắt mừng vui.
Lúc vui cÅ©ng như lúc buồn ngoà i trừ chảy nước mắt ra thì không thể nói lá»i nà o khác, không thể là m được chuyện gì, tháºm chà muốn nhúc nhÃch cÅ©ng không được.
- Còn Thượng Quan Tiểu Tiên?
Rất lâu sau nà ng má»›i có thể há»i ra câu đó.
Câu trả lá»i chỉ có bốn chữ :
- Y thị bại rồi.
* * * * *
Y thị bại rồi!
Bốn chữ đơn giản.
Quyết định thắng bại cũng chẳng qua chỉ là một chuyện trong nháy mắt.
Nhưng lại có ai có thể tưởng tượng được sá»± căng thẳng và kÃch động trong cái nháy mắt đó.
Ảnh hưởng trong nháy mắt đó đối với giang hồ lại to lớn vô cùng.
Một cái nháy mắt.
Một đao.
Äao quang lóe lên, lại kinh tâm tráng lệ vô cùng.
Tháºm chà chẳng cần táºn mắt nhìn thấy, chỉ cần tưởng tượng thôi, hÆ¡i thở cÅ©ng không khá»i phải nén lại.
Nhưng Äinh Linh Lâm không suy nghÄ©.
Tất cả má»i chuyện đối vá»›i nà ng Ä‘á»u chẳng quan trá»ng. Chuyện quan trá»ng là Diệp Khải Nguyên vẫn còn sống.
Chỉ cần Diệp Khải Nguyên vẫn còn sống thì nà ng đã mãn nguyện lắm rồi.
* * * * *
Trong cá»a vẫn còn có tiếng khóc, ngưá»i chết không biết khóc.
Lẽ nà o Thượng Quan Tiểu Tiên vẫn chưa chết?
Äao cá»§a Diệp Khải Nguyên vốn không phải là đao sát nhân.
Diệp Khải Nguyên để cho Tiểu Tiên sống có phải là vì chà ng biết Thượng Quan Tiểu Tiên sau nà y sẽ không phải là một Thượng Quan Tiểu Tiên giống như trước?
Khoan thứ vÄ© đại hÆ¡n báo phục rất nhiá»u.
DÄ© nha hoà n nha, dÄ© huyết hoà n huyết, câu nói nà y không thÃch hợp vá»›i Diệp Khải Nguyên.
Cái mà chà ng dùng là Thiên Äịa Phi Ä‘ao.
Äao lượng cá»§a cây Ä‘ao nà y là ai, chứ không phải là háºn.
Thượng Quan Tiểu Tiên có phải cũng có thể hiểu được đạo lý nà y?
Äinh Linh Lâm cÅ©ng không há»i gì thêm, vì trong lòng nà ng lúc nà y chỉ có ái chứ không có háºn, nà ng Ä‘ang nhìn và o đôi mắt Diệp Khải Nguyên...
Sinh mạng tốt đẹp như váºy, ái tình kỳ diệu như váºy. Má»™t ngưá»i nếu vẫn không thể quên thù háºn, há không ngu xuẩn lắm sao?