 |
|

29-11-2008, 12:02 AM
|
 |
Hà n Lâm Há»c SÄ©
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Quá»· Cốc - Hà TÄ©nh
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 4 giá» 19 phút 23 giây
Thanks: 98
Thanked 7 Times in 4 Posts
|
|
Kim Äiêu Thần Chưởng
Tác giả: Ảo Long
Hồi 36: Khôi Kỳ, Mãng Long Äá»™i Tan Há»™i Vỡ
Nguồn:Việt Kiếm
Lúc nà y mồ hôi đã ra ướt dẫm áo quần, Thưá»ng Äại Khà thở hổn hển cố váºn hết sức bình sinh đế chống đỡ vá»›i Biện Thương Ä‘ang xuất kiếm pháp lừng danh Toà n Lịch Kiếm tấn công lão ta như vÅ© bão. Nhìn và o cuá»™c đấu Sở Vân lẩm bẩm:
- Khá lắm quả là kiếm pháp danh gia nhất đại tôn sư, danh bất hư truyá»n. Äà o Quang nghe Sở Vân khen như thế thì tiếp lá»i nói:
- Thưá»ng ngà y Biện trang chá»§ Ä‘á»u luyện kiếm trong Phong Nhai động, tại hạ hầu hạ bên ngoà i. Có thể nói kiếm pháp cá»§a Biện trang chá»§ đã xuất thà n nháºp hóa, triển khai theo ý, dùng kiếm khà đả thương kẻ địch trong vòng hai trượng. Tại hạ tuy nháºp giang hồ chưa lâu nhưng gặp các nhân váºt kỳ tà i không Ãt, có thể nói là chưa có má»™t ai kiếm pháp thần kỳ như Biện trang chá»§!
Äà o Quang không biết nói sao, nhìn thanh trưá»ng kiếm cá»§a Sở Vân Ä‘eo bên đùi lẩm bẩm nói:
- Sở đại hiêp...
- Äà o huynh có ý kiến gì váºy ?
- Không dám, đội nhiên tại hạ nghĩ tới một việc !
- Có Ä‘iá»u gì xin Äà o huynh cứ nói.
- Sở đại hiệp, thanh kiểm đại hiệp mang trên ngưá»i hình như là cổ kiếm, hÆ¡n nữa tÃnh cách cá»§a đại hiệp khác ngưá»i, cách mang kiếm cÅ©ng khác, thấp hÆ¡n ngưá»i khác rất ntlìá»u. Nếu tại hạ Ä‘oán không sai, những ai mang kiếm như thế thì tất phải có kiếm pháp đặc dị.
- Äà o huynh nói thế hÆ¡i quá. Sở má»— Ä‘eo kiếm như thế chẳng qua là thói quen mà thôi. Còn vá» kiếm pháp Äà o huynh thưá»ng ngà y được chiêm ngưỡng Biện trang chá»§, nếu thấy tại hạ dùng kiếm sẽ cưá»i tức bụng thôi!
Äà o Quang chưa kịp nói gì thì bá»—ng nghe má»™t tiếng thét vang lừng truyá»n đến, Sở Vân cưá»i nhạt nói:
- Thất Ngũ Phù Tinh.
Lúc ấy Thần Há»a kiến cá»§a Biện Thương dệt thà nh má»™t lá»›p kiếm quang dà y đặc, như má»™t bức tưá»ng hà o quang chói lá»i, kình khà rợn ngưá»i, những đốm lá»a lóe sáng, công phá không ngừng mà n ngân thương tuyệt kỹ cá»§a Thưá»ng Äại KhÃ. MÅ©i thương bạc cá»§a Thưá»ng Äại Khà vấp phải mà n kiếm khà mãnh liệt ấy cứ dá»™i lại, tóe lá»a, vang lẽn tiếng kêu chát chúa.
Sở Vân đứng ngoà i quan sát, lẩm bẩm:
- Ngân Qua Phi Tinh sắp tắt rồi !
Äà o Quang ngay ngưá»i đứng xem, khẽ nói:
Sở đại hiệp,Thất NgÅ© Phi Tinh cá»§a Thưá»ng Äại Khà quả là hung hiểm !
Ngay lúc ấy bá»—ng Thưá»ng Äại Khà tung ngưá»i lên cao hÆ¡n năm trượng rồi chúc đầu xuống, lao bổ và o NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương.
Äà o Quang bá»—ng báºt nói gấp:
- Ã! Thưá»ng Äại Khà liá»u mạng tá» chiến rồi !
- Không phải đâu, hắn sắp triển khai tuyệt kỹ đó !
Quả nhiên, khi những đưá»ng kiếm cá»§a Biện Thương cuồn cuá»™n cuốn lên, thì thân hình to lá»›n cá»§a Thưá»ng Äại Khà đã bay xéo sang bên tám thước, má»™t cánh tay từ dưới sưá»n hất ra, láºp tức bảy đốm hà n tinh thà nh má»™t dây bay xéo tá»›i như tia chá»›p. Nhưng Biện Thương đã cưá»i khẩy má»™t tiếng, má»™t mà n hà o quang lấp lánh quét ra nghênh đón tức thì, Thưá»ng Äại Khà thét lên môt tiếng, thân hình đảo lá»™n trong không trung, tay chân không ngừng huy động, nhưng Ä‘oá cương tinh phi tiêu ngÅ© giác liên tiếp bắn ra như má»™t tấm lưới tá» thần chụp xuống ngưá»i Biện Thương vô cung ác hiểm.
Trong lúc NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Ä‘ang tung hoà nh báu kiếm dệt nên muôn đạo hà n quang ngăn chặn thì Thưá»ng Äại Khà đã từ trên không đáp xuống sắc mặt vô cùng kì dị trông tháºt khá»§ng khiếp. Sở Vân biết ngay thần sắc ấy chỉ có được vá»›i má»™t kẻ đã mang tất cả căm thù, liá»u lÄ©nh hung ác và điên cuồng trút lên chiêu thức liá»u mạng cuối cùng mà thôi. Chà ng buá»™t miệng nói to:
- Biện đại hiệp ! Có nguy cơ đấy !
NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương hÆ¡i kinh ngạc, nhìn kỹ và o đối thá»§ và chợt hiểu, thân hình như má»™t mÅ©i tên vá»™i bắn ra xa ngoà i chÃn thước.
Ngay lúc ấy Thưá»ng Äại Khà chợt cất tiếng cưá»i man rợ, má»™t mà n Thất NgÅ© Phi Tinh mang theo tiếng rÃt ghê rợn bay vút ra, lẫn trong đó là ngá»n Ngân Qua bén ngá»t nặng trÄ©u bay vút theo. Äó là má»™t chiêu thức cá»±c kỳ độc đáo thâm hiểm được sỠđộng trong thế công liá»u mạng chót cùng nà y. CÅ©ng may cho Biện Thương nhỠđược Sở Vân cảnh tỉnh mà kịp lùi ra xa hÆ¡n chÃn thước đủ để chuẩn bị đối phó. Phi tinh và kiếm quang tiếp xúc nhau, vang lên những tiếng chói tai, hà o quang lóe lên như pháo hoa, sáng lấp lánh theo mà n kiếm khà rồi tắt lịm Ä‘i. Rồi ngá»n ngân thương như má»™t con Ngân long bắn vút đến vá»›i sức mạnh như sấm sét, xé gió vang lên những âm thanh rợn óc phóng thẳng và o thân hình cá»§a Biện Thương.
Lúc ấy Äà o Quang giáºt mình sá»ng sốt kêu lên:
- Nguy to rồi. Thưá»ng Äại Khà đã truyá»n hết chân lá»±c và o binh khÃ!
Sở Vân bước tới một bước, mắt trừng trừng theo dõi... Chà ng biết khi một cao thủ đã dồn toà n bộ chân lực và o binh khà thì sức mạnh của binh khà vô còng khủng khiếp, với võ công trác tuyệt của Biện Thương thì việc né tránh chiêu thức ấy tuy không khó nhưng nếu dùng cương kiếm để đón đữ trực tiếp thì...
Lúc ấy Biện Thương đã thu hồi kiếm thế, hai tay cầm chắc chuôi kiếm, dá»±ng thanh kiếm thẳng đứng ngay trước ngá»±c, táºp trung chân lá»±c, bất động chá» ngá»n ngân thương lao tá»›i.
Sở Vân nhìn thấy thế thì ngạc nhiên, nhưng chợt hiểu, nói:
- NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương là m như thế là muốn tá» ra mình quang minh chÃnh đại cùng địch thá»§ đấu má»™t chiêu cuốn cùng, quả là má»™t con ngưá»i lá»—i lạc!
Ngay lúc ấy, ngân ngân thương đã bay tá»›i trước ngá»±c Biện Thương. Ông ta quát lên má»™t liệng như sấm nổ, thanh Thần Há»a kiếm trong tay ông Ä‘iểm thẳng tá»›i nhanh như chá»›p. theo chiá»u hát xéo lên nghe vút má»™t tiếng chói óc.
Má»™t tiếng “Xoảng†vang lên rung chuyển không gian, hai món binh khà đáºp và o nhau tóe lá»a sáng lóe như ánh chá»›p, cát đá lá cây bay à o à o, gió rÃt lên cuốn bụi bay mù mịt.
Ngá»n Ngân Ä‘ao bị Thần Há»a kiếm chặt đứt là m hai khúc, bay tÃt lên cao hà ng bảy trượng, phản chiếu ánh bình minh lấp lánh, lóe lên rồi rÆ¡i xuống, cắm pháºp và o giữa bãi cá».
Cùng lúc, Thưá»ng Äôi Khà hét lên má»™t tiếng, mồm phun ra má»™t vòi máu tươi, té ngồi xuống đất mặt ngá»a lên trá»i tái mét, đôi mắt thất thần, hoà n toà n kiệt sức, thở không ra hÆ¡i...
NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm bị chấn lùi bắn ra sau hÆ¡n ha bước, khuôn mặt tuấn tú đỠrá»±c lên lốm đốm những vùng tái xám hai mắt nhìn chăm chăm và o thanh báu kiếm cầm đứng trước mặt, lưỡi kiếm bị mẻ mấy miếng, lởm chởm như răng cá»a...
Không gian lặng ngắt, chi còn nghe tiếng thở hổn hển đứt quãng cá»§a há» Thưá»ng.
Äà o quang vá»™i bước lên trước hai bước, dừng lại bên cạnh Sở Vân, đôi mắt Ä‘au đớn nhìn thanh kiếm bị mẻ Ä‘ang cầm trong tay chá»§ nhân. Sở Vân hiểu, đối vá»›i cao thá»§, binh khà còn quý hÆ¡n tÃnh mệnh, binh khà tổn thất, Ä‘au đớn biết nhưá»ng nà o. Chà ng nhìn Äà o Quang cưá»i, rồi bước tá»›i trước mặt Biện Thương nói:
- Biện huynh, lúc nà y cho phép Sở mỗ nói một câu không ?
Biện Thương giáºt mình, tra kiếm và o bao, khom mình bái Sở Vân nói:
- Trong cuá»™c đấu hôm nay má»i việc Ä‘á»u nhá» và o sá»± giúp đỡ cá»§a Sở huynh, Biện má»— không đám nói lá»i cảm tạ! Æ n đức ấy Biện má»— ghi xương khắc cốt, để cho ngà y tháng trôi qua, Biện má»— không bao giá» quên ân nghÄ©a ấy...
Sở Vân tươi cưá»i nói:
- Quả xứng danh là Ngũ Nhạc Nhất Kiếm, dù thế nà o đi nữa, theo cách nhìn của Sở Vân nà y thì lẽ nà o trên giang hồ ngà y nay không có ai còn có con tim hiệp sĩ sao? Biện huynh nói thế Sở mỗ cảm thảy hổ thẹn vô cùng!
Biện Thương sá»a lại quần áo, rồi nắm chặt hai tay Sở Vân nói:
- Sở huynh, trên võ lâm, Biện má»— không há» mang Æ¡n má»™t ai, nhưng không phải là kẻ vô tình bạc nghÄ©a, luôn sống đà ng hoà ng tÃn nghÄ©a. Hôm nay được gặp Sở huynh chỉ vẽ cho má»›i còn có mạng sống nà y, Biện má»— mang má»™t món nợ mà biết rằng không đủ khả năng hoà n trả!
- Biện huynh lại quá lá»i rồi, Sở má»— đâu có xứng đáng. Cuá»™c chiến hôm nay dưá»ng như đã kết thúc rồi!
Biện Thương gáºt đầu, nhìn Thưá»ng Äại Khà ngồi dưới đất, nói:
- Thưá»ng đương gia, có còn muốn chiến đấu nữa không?
Thưá»ng Äại Khà đưa mắt nhìn chăm chăm và o Biện Thương rồi cố dồn sức quát to lên:
- Tất cả thuá»™c hạ cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i tuân lệnh ta:
Ngưng chiến !
Äang đứng gần đó liá»u mình ác đấu, mồ hôi ướt đẫm cả mặt, vết thương bên vai phải máu chảy đầm đìa, Ngân Biển Äảm La Kỳ nghe thấy thế vá»™i la to:
- Thủ lĩnh, thế nà y là thế...
Lá»i lão chưa dứt thì má»™t tiếng thét thê thảm vang lên, tên thá»§ hạ đắc lá»±c Äại Äao Khách Phan Tồn NghÄ©a đã bị chặt mất ná»a đùi gục chết tại chá»—. Nhị Khoái Tá» Châu Hà n toà n thân đẫm máu Ä‘ang đứng chết lặng má»™t bên...
Sở Vân từ từ bước đến trước mặt Ngân Qua Phi Tinh Thưá»ng Äại KhÃ, cháºm rãi nói:
- Thương Äại KhÃ, giết Phan Tồn NghÄ©a, vệc ấy xảy ra trước khi các hạ phát lệnh ngưng chiến, nếu ngươi không Ä‘Ãch thân ra lệnh cho thuá»™c hạ như thế thì e rằng sẽ không còn má»™t thuá»™c hạ nà o cá»§a ngưá»i còn tồn tại.
Trước tình hình đó, Nhị Môn Thần Lôi Vá»ng, Kim Bồ Äá» Tà o Công, Nhị Khoái Tá» Châu Hà n và ba trong bốn võ sÄ© còn lại Ä‘á»u bước đến vây quanh Thưá»ng Äại KhÃ. Bá»n há» ai nấy thương tÃch đầy mình, máu chảy dầm dá» nhưng sắc mặt đầy vẻ căm háºn mà đà nh bất lá»±c.
Cuồng Long Bà nh Mã, Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty, Kiếm Linh Tá» Cung Ninh và các thuá»™c hạ cá»§a NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm như XÃch Kị Truy Phong Lạc Thâm, Tiêu Giang Nhị Quái, Bạch Y Tú SÄ© Äà o Quang... đứng ở hai phÃa đưa mắt nhìn lá»±c lượng đối phương chỠđợi.
Lúc nà y NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm hướng vá» phÃa Sở Vân bái lá»… nói:
- Bây giở xin Sở huynh đứng ra chủ trì cho tất cả !
Sở Vân xua tay nói:
- Äâu thế được, đây vẫn là việc riêng cá»§a Biện huynh và Khôi Kỳ Äá»™i. Tất cả do Biện huynh giải quyết, Sở má»— đâu dám tham gia và o !
Biện Thương “hứ†má»™t tiếng, vẻ trầm ngâm suy nghÄ© rồi báºt cưá»i nói:
- Äã thế Biện má»— lại cà ng phải phạm luáºt thôi!
Nói rồi Biện Thương lạnh lùng nhìn Thưá»ng Äại Khà nói:
- Thưởng đại đương gia, sự việc đã đến như thế nà y, chỉ còn các hạ quyết đinh mà thôi. Biện mỗ sẽ quyết định những việc còn lại, nhưng tình hình hôm nay như thế nà y thì tốt nhất các hạ cũng nên tự mình bỠđi những ý đồ đen tồi trong lòng.
Ngân Qua Phi Tinh đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy tá» thi chặt đất, máu chảy thà nh sông, trong lòng chợt thấu hiểu ý nghÄ©a cá»§a câu nói mà Biện Thương vừa nói, lão suy nghÄ© rất lâu, cuối cùng trầm giá»ng nói:
- Há» Biện kia, Khôi Kỳ Äá»™i, Mãng Long Há»™i có thể nói đã bị tiêu diệt hoà n toà n, ý định cá»§a ngươi, ta cÅ©ng biết rõ. Món nợ máu nà y sẽ không sao giá» bá» qua được. Khe núi chứa và ng ở Song Thá»§ Cốc không bà n đến nữa. Trừ phi ngươi giết chết ta Ä‘i, bằng không Khôi Kỳ Äá»™i, Mãng Long Há»™i cùng vá»›i ngươi và kẻ đột ngá»™t xuất hiện há» Sở kia, nhất định lại sẽ có ngà y tắm máu cá»§a nhau.
Sở Vân bước tá»›i má»™t bước, cưá»i ung dung nói:
- Thưá»ng đại đương gia, ngưá»i có chà khà lắm, Sở má»— đại diện cho Kim Äiêu Minh tiếp nháºn Ä‘iá»u đó, Biện huynh, chắc huynh cÅ©ng không từ chối chứ?
Nôi đến câu đó Sở Vân nhìn Biện Thương cưá»i hóm hỉnh, thấy thế Biện Thương cất tiếng sang sảng nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhưng theo thói quen cá»§a tại ha.....
Biện Thương ngưng lá»i, đưa mắt nhìn Thưá»ng Äại Khà má»™t cách đấy ý nghÄ©a, nói tiếp:
- Theo thá»›i quen cá»§a ta thì ta không muốn để cho các bạn cua há» Thưá»ng kia chiếm được tiện nghi.
Thưá»ng Äại Khà “hứ†má»™t tiếng, lạnh lùng nói:
- Khôi Kỳ Äá»™i, Măng Long Há»™i thây nằm cháºt đất, máu ngợp cá» xanh như hôm nay thì cái mạng cá»§a ta có gì mà tiếc, đừng Ä‘e dá»a vô Ãch, lão phu có thể mất đầu nhưng không chịu khuất phục. Äã bại dưới tay ngươi, ngươi muốn là m gì thì là m. Nếu như ta mà sợ hãi thì không đáng kể là m lãnh tụ Lục Lâm Lưỡng Hà .
Äám bá»™ hạ cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i nhao nhao lên, La Kỳ đỠmặt quát to:
- Phải, dẫu có tan xương nái thịt thì cũng để cho đồng đạo võ lâm biết chúng ta là nam tỠhán đại trượng phu.
Ngũ Nhạc Nhất Kiếm hai mắt bỗng vụt lóe tinh quang, bà n tay phải tự nhiên sỠlên đốc kiếm, nhưng Sở Vân đã nhìn sang lắc đầu:
- Äã thế, thì các vi tá»± đánh giá mình so vá»›i Bách Giác Bảo thế nà o?
Vừa nghe Sá»› Vãn nói thế thì từ Thưá»ng Äại Khà trở xuống, má»i nhân váºt cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i Ä‘á»u tái mặt bởi vì há» quá hiểu uy thế cá»§a Bách Giác Bảo so vá»›i Khôi Kỳ Äá»™i, Mãng Long Há»™i lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u lần, váºy mà chỉ má»™t đêm Bách Giác Bảo chỉ còn là đám tro tà n gạch vụn. Bữa nay bá»n hỠđâu có ngỠđược ngưá»i Ä‘ang đứng trước mặt há» cÅ©ng chÃnh là ngưá»i đã ra tay há»§y diệt Bách Giác Bảo. Toà n bá»™ những nhân váºt cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i sững ngưá»i, kinh hãi chết lặng Ä‘i....Không gian vụt trở nên yên tÄ©nh lạ.
Bá»—ng nhiên từ giữa rừng sâu có má»™t tiếng kêu vang lên khẩn cấp, má»i ngưá»i vừa nghe thì Ä‘á»u hiểu rõ đó chÃnh là tiếng kêu cá»§a má»™t kẻ Ä‘ang chạy gấp, mệt quá thốt lên, nhưng giữa buổi bình minh vừa ló dạng nà y thì có ai vá»™i vã chạy Ä‘i vì việc gì thế ?
Kiếm Linh Tá» Cung Ninh vá»™i bước ra má»™t bước, cung kÃnh nói:
- Bẩm Minh chá»§, cho phép đệ tỠđến đó chặn ngưá»i kia lại.
Sở Vân mỉm cưá»i, khe khẽ lắc đầu, rồi cùng má»i ngưá»i đưa mắt nhìn vá» phÃa rừng cây.
Lúc ấy má»™t giá»ng nói ồm ồm cất lên từ phÃa bìa rừng vang đến:
- Mẹ kiếp ! Cái đồ rác rưởi ở phÃa sau kia, cà ng chạy thì lại cà ng động Ä‘áºy... Hừ, sao mà lÅ© chim rừng nà y lắm máu thế ? Buổi sá»›m nay chắc là có cuá»™c vui long trá»i lở đất ngay phÃa trước ta đấy!
|

29-11-2008, 12:04 AM
|
 |
Hà n Lâm Há»c SÄ©
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Quá»· Cốc - Hà TÄ©nh
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 4 giá» 19 phút 23 giây
Thanks: 98
Thanked 7 Times in 4 Posts
|
|
Kim Äiêu Thần Chưởng
Tác giả: Ảo Long
Hồi 37: Nam Hải Sát Giả Kịch Chiến Kiếm Sĩ Trung Nguyên
Nguồn:Việt Kiếm
Lá»i vừa dứt thì má»™t thân hình to béo đã má» má» xuất hiện ở phÃa rừng bên, ngưá»i ấy có vẻ như Ä‘ang nhìn vá» phÃa há» thăm dò.
NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm cưá»i khẩy má»™t tiếng, đưa mắt nhìn Ngân Qua Phi Tinh ngồi trên mặt đất mấy ngón tay nắm chặt chuôi kiếm.
Sở Vân bá»—ng cất tiếng cưá»i sang sảng đây vẻ hoan hỉ, má»i ngưá»i nghe tiếng cưá»i ấy Ä‘á»u đưa mắt nhìn Sở Vân, còn ngưá»i to béo kia thì lại sầm sáºp bước tá»›i vừa Ä‘i vừa nói to:
- Úi chà , cái rừng nà y đã biến thà nh nghĩa địa từ lúc nà o thế ?
Mẹ kiếp, kẻ nằm dá»c ngưá»i nằm ngang lá»™n xá»™n thế kia, ta Ä‘i đằng nà o đây?
Äại hán to béo ấy mình mặc áo mà u đất, da đầu bóng loáng lấp lánh vạt áo phÃa trước không che được cái bụng to tướng. Kiếm Linh Tá» thét lên má»™t tiếng lướt tá»›i trước mặt ngươi đó, không đợi ngưá»i đó kịp nhìn thấy đã quát to:
- Ông bạn kia! NÆ¡i đây và A Tu La địa ngục chẳng khác biệt nhau mấy. Ngươi định để lại cái đầu trá»c lóc cá»§a ngươi ở lại đây à ?
Ngươi má»›i đến ngạc nhiên, các thá»› thịt trên mặt ngưá»i ấy rung rung, nói:
- CÅ©ng được, ngươi nói tháºt là dá»… dãi, cái đầu cá»§a ta đầy mỡ, cảm thấy không đẹp nữa, lại đây ta nhá» ngươi giúp ta lấy nó Ä‘i để lên bà n thỠông tổ nhà ngươi mà cúng.
Vừa nói ngưá»i đó vừa gãi bụng, mắt thì nhìn vá» những ngưá»i phÃa sau Cung Ninh, nói:
- CÅ©ng được đấy, đại gia ta đã qua năm sông mưá»i hồ rồi, đã nhìn thấy đầu trâu mặt ngá»±a không Ãt. Thì ra ngươi định chá»c giáºn ta đấy à ?
- Lại thế nữa sao, Cung mỗ lúc nà y đang muốn thỠvà i chiêu của ngươi đấy.
- ÄÆ°á»£c lắm, mượn tay ta để dạo mát Tây Thiên kể cÅ©ng thông minh đấy.
ÄÆ°a mắt nhìn ngưá»i to béo Ä‘ang lừ lừ tiến đến, Kiếm Linh Tá» mắt lá»™ hung quang, quay lại phÃa sau nhìn Sở Vân, há»i:
- Xin Minh chủ hạ lệnh!
Sở Vân nãy giá» vẫn cứ cưá»i vui vẻ để xem tình hình diá»…n biến ra sao, lúc nà y y má»›i bình tÄ©nh nói to:
- Nghiêm đại ca, đã bao ngà y không gặp, sao nhìn thấy tại hạ lại lạnh lùng như thế?
Cung Ninh kinh hãi cúi đầu không biết ăn nói sao đây vá»›i Minh chá»§ cá»§a mình. Lúc ấy ngưá»i to béo kia như má»™t con voi nhảy dá»±ng lên, mồm hét vang rồi sầm sầm chạy vá» phÃa Sở Vân. Thế rồi Sở Vân và ngươi ấy ôm chầm lấy Nhau giữa bao con mắt kinh ngạc cá»§a má»i ngưá»i. Ngưá»i to béo ấy xúc động vừa khóc vừa cưá»i nói:
- Ta nghÄ© ngươi không thê chết được, ta đã tìm ngươi đến ốm cả ngưá»i. Thế còn ngươi, đã Ä‘i đến những đâu mà , mẹ kiếp, ta không tìm được?
Sở Vân đưa tay vá»— vá»— và o bụng cá»§a Cổ Yển La Hán Nghiêm Tiếu Thiên cưá»i lá»›n nói:
- Lão huynh, hôm đó lão huynh và ngưá»i khác đánh nhau, rồi Ä‘i đâu mất hút là m cho tại hạ tìm kiếm cá»±c nhá»c biết bao?
Nghiêm Tiếu Thiên vỗ vỗ lên vai Sở Vân nói:
- Quả là khà độ bất phà m, cốt cách trá»i phú. Ha ha...ta mừng quá.
À, câu chuyện ngay hôm ấy à , mẹ kiếp, không nói thì thôi đã nói đến là ta tức đầy bụng!
- Váºy những kẻ áo đỠấy là ai ? Nghe nói lão huynh quáºt ngã má»™t đứa à ?
- Hai tên đó là hai đại tướng cá»§a Hồng Ảnh Lang Trung Trần Hạc, trước đây vì má»™t chuyện mua bán, ta đã cùng Trần Hạc đại náo má»™t phen. Hôm đó tại tiểu Ä‘iếm, gặp hai tiểu tỠấy ta không trị chúng nó đã là quá nhưá»ng nhịn rồi, nà o ngá» chúng nó lại ăn nói báºy bạ khiến cho ta không nén nổi giáºn, thế là động thá»§ vá»›i chúng, mẹ kiếp, thế là bá»n chúng đứa chết, đứa bị thương!
- Nếu thế tại sao sau đó lão huynh không quay lại ngay ?
- Chả phải ta Ä‘uổi theo tên đó sao ? Ta cÅ©ng không nghÄ© là lÅ© chó má Trần Hạc lại chỠở bên ngoà i trấn, thế là ta được má»™t tráºn đánh nhau thá»a thÃch, kịch chiến đến hÆ¡n ba giá» mà vẫn bất phân thắng bại, sau đó ta thấy tình hình bất lợi má»›i vá»™i và ng nén giáºn quay lại tìm ngươi.
- Lão huynh có phải ngươi không hạ nổi Trần Hạc không ?
- Mẹ kiếp, tiểu tỠấy công phu khá lắm, nhưng tránh voi chẳng xấu mặt nà o, đó là binh thư mà , đánh không được thì tránh, cũng chăng có gì là xấu, hễ còn có núi cao thì chăng sợ gì hết củi nấu, phải không?
- ÄÆ°á»£c rồi, lão huynh, tại hạ sẽ vì lão mà tìm đến bá»n chúng.
Nhưng bây giỠta phải lo việc khác đã!
Sau đó Sở Vân giá»›i thiệu Cổ Yển La Hán Nghiêm Tiếu Thiên vá»›i má»i ngưá»i, ông ta cưá»i nói:
- Hôm nay tháºt là hạnh phúc, nhất là đối vá»›i NgÅ© Nhạc Nhất Kiểm, lão phu từ lâu đã ngưỡng má»™, không ngá» hôm nay được gặp mặt.
Biện Thương thi lễ, nói:
- Không dám, Cổ Yển La Hán danh trấn giang hồ, Biện mỗ khâm phục vô cà ng.
Bá»—ng Sở Vân hạ giá»ng há»i:
- Lão huynh, có phải ngưá»i ấy Ä‘á»n cùng vá»›i huynh không ?
Nghiêm Tiếu Thiên đưa mắt nhìn quanh, nói vội:
- Äúng rồi chỉ có Ä‘iá»u mấy ngưá»i đó không chỉ đồng hà nh mà còn giúp cho lão phu có thể là m ăn được. Ta Ä‘i trước há», chừng má»™t khắc, vốn định tìm má»™t nÆ¡i thanh tịnh đế má»i ngưá»i tỉ thà má»™t chút...
- HỠlà ai thế? Mà sao kết thù kết oán với lão huynh?
- Mẹ kiếp, lão phu cÅ©ng chẳng biết lúc nà o đã đắc lợi vá»›i Äại Hồng Nhị Tá» hai lão quái váºt ấy. Bá»n ngưá»i Äại Hồng SÆ¡n đợt nhiên Ä‘i tìm lão phu, chẳng nói chẳng rằng, đánh nhau luôn. Mẹ kiếp, vữa và o cuá»™c chúng đã chÆ¡i há»™i đồng luôn Lão phu má»™t mình khó địch bốn tay, không chống đỡ nổi, bèn tìm cách tháo chạy mà lạc đưá»ng Ä‘i đến đây. Thế mà bá»n chúng cứ nhất quyệt Ä‘uổi theo...
Nói đến đó, Nghiêm Tiếu Thiên nhổ má»™t bãi nước miếng, bá»—ng nhìn thấy Ngân Qua Phi Tinh Ä‘ang nhồi trên mặt đất, đầu cúi gục xuống, bá»—ng Thưá»ng Äại Khà ngẩng mặt lên, nhìn thấy Nghiêm Tiếu Thiên thì dở khóc dở cưá»i, định nói mà không cất nên lá»i. Nghiêm Tiếu Thiên nói:
- Ủa! Thưá»ng đại đương gia cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i sao lại khiêm nhưá»ng thế nà y? Lão phu quả là không hiểu nổi.
Thì ra hai ngưá»i Nghiêm Tiếu Thiên và Thưá»ng Äại Khà là đồng trang lứa, đã gáºp nhau đôi lần, há» là m ăn không giống nhau nhưng vì lợi Ãch chúng mà không xung đột, ngược lại còn có chút Ãt tình cảm nữa.
Lúc ấy Sở Vân đưa mắt nhìn vá» phÃa xa xa, miệng bá»—ng nở má»™t nụ cưá»i hà m ý...Hình như chà ng đã nghÄ© tá»›i má»™t chuyện gì đó.
NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương đưa mắt nhìn ra phÃa bìa rừng rồi khẽ nói:
- Sở huynh, có ngưá»i Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa nà y, bá»n chúng không Ãt đâu.
- Phải đấy, có thể bá»n há» là ngưá»i cá»§a Äại Hồng SÆ¡n đấy. Há» Thưá»ng kia trong lúc chúng ta ứng phó vá»›i bá»n Äại Hồng SÆ¡n thì các ngưá»i tốt nhất hãy đứng yên ở đó chá»› có khinh động. Nhược bằng các ngưá»i thừa gió bẻ măng thì háºu quả thế nà o các ngươi cứ nhìn và o Bách Giác Bảo sẽ rõ!
Thưởng Äại Khà “hứ†má»™t tiếng, đưa mắt nhìn trá»i, không nói má»™t lá»i. Còn Nghiêm Tiếu Thiển thì nhìn ra phÃa bìa rừng nghiến răng nghiến lợi nói:
- LÅ© súc váºt kia, mẹ kiếp, ta chạy trốn đã đủ rồi. Các ngươi đến đây, hôm nay bảo đảm là vui vẻ đấy! Sở lão đệ lão phu nói thế cảm thấy áy náy quá. Má»›i gặp mà đã là m phiá»n lão đệ rồi.
- Không việc nà y không chỉ liên quan đến má»™t mình lão huynh, mà chuyện phiá»n phức nà y rất có thể tại hạ lại là m liên lụy đến lão huynh đấy.
Cổ Yển La Hán thấp giá»ng nói:
- Lão đệ, vì sao Thưá»ng Äại Khà lại cùng vá»›i ngươi mâu thuẫn?
Xem ra lão ta đã quá bi thảm rồi, hÆ¡n nữa đầy mặt đất kia Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i và Mãng Long Há»™i?
- Äúng thể, có thể nói toà n bá»™ lá»±c lượng cá»§a hỠđã bị tiêu diệt, còn vì sao tại hạ liên quan đến há» thì chuyện ấy dà i là m. Lúc nà y lão huynh hãy giúp để chúng ta nháºn thức được ngưá»i cá»§a Äại Hồng SÆ¡n trước đã.
Ngay khi ấy đã nghe giá»ng nói cá»§a NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương vang lên:
- Äến rồi, tất cả bảy ngưá»i!
Ngay lúc đó thì cây rừng khẽ lay động, bảy bóng ngưá»i thân pháp kỳ tuyệt tiến và o khu rừng ấy. Ngươi dẫn đầu độ dưới bốn mươi thân hình dong dá»ng cao, mặt trắng không râu, đôi mắt sắc sảo, sâu xa.
Sau lưng ngưá»i ấy là má»™t ngưá»i mặc áo nho sÄ© và má»™t ngưá»i đầu đội mÅ© da như bà n tay, tay cầm ống Ä‘iếu, để hai hà ng ria dà i, y mặt lão chu quán ăn, bá»n ngưá»i kia mặc áo lụa tÃm sẫm, sắc mặt lạnh lùng, hà nh động hùng dÅ©ng.
Bây ngưá»i ấy vừa bước chân và o cánh rừng thì đã đưa mắt nhìn những tá» thi nằm la liệt trên mặt đất, rồi láºp tức chạy vá»t tá»i trước mặt Sở Vân và mấy ngưá»i kia Ä‘ang đứng.
Nghiêm Tiếu Thiên láºp tức bước tá»›i hai bước, cưá»i hà hà nói:
- Ông bạn kia, trên giang hồ có cáºu “Äừng nên ép ngưá»i đến bước đưá»ng cùngâ€. Váºy mà , mẹ kiếp, các ngưá»i ép ta đến má»™t tấc cÅ©ng chẳng chừa, tưởng ta phải khuất phục sao? Lại đây, lúc nà y chúng ta có thể tổng kết, thanh quyết toán được rồi đấy!
Bảy ngưá»i kia nghe nói thế thì dừng bước, đưa mắt nhìn những ngưá»i trước mặt chúng.
Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty đưa mắt nhìn Cuồng Ưng Bà nh Mã, vị tuyệt đại cao thá»§ danh trấn Äại Mạc nà y chỉ im lặng mỉm cưá»i lạnh lùng khinh miệt. Khố Ty vá»™i bước tá»›i bên Sở Vân, chưa kịp lên tiếng thì chà ng đã khẽ lắc đầu ngăn lại. Ngay lúc ấy ngưá»i đúng đầu bảy hán tá» má»›i đến đã cất tiếng lạnh lùng nói:
- Non sông dẫu rá»™ng, trá»i đất tuy lá»›n, thá» há»i trong thiên hạ nà y ai muốn là m kẻ thù cá»§a Äại Hồng SÆ¡n?
Nghe giá»ng nói lạnh lùng kiêu ngạo cuồng Ä‘iên ấy Sở Vân tay chấp sau lưng không nói năng chi, còn Nghiêm Tiếu Thiên thì không nhịn được quát lên:
- Mẹ kiếp, chúng bây y thế hai lão quái váºt ở cái nÆ¡i Äại Hồng SÆ¡n thối tha ấy mà đe dá»a lão phu ư ? Chúng bây chỉ là lÅ© thá»§ hạ dÆ¡ bẩn cá»§a chúng, chẳng há» biết trá»i cao đất rá»™ng gì cả, dám mò đến đây định tác yêu tác quái, tháºt đáng buồn cưá»i, đáng giáºn chết Ä‘i được...!
Ngưá»i mặt trắng không râu kia cưá»i lạnh nhạt nói ngay:
- Äồ con chim thoát nạn, con cá lá»t lưới kia, cứ vô dụng như ngươi thì tốt nhất đã Ä‘áºp đầu tá»± tá» tại Cổ Yển SÆ¡n Ä‘i cho rồi!
Nghiêm Tiếu Thiên bị mắng như thế thì tức điên lên, quát to:
- Cái lÅ© chó má kia, trước khi Ä‘áºp đầu tá»± tá» thì ta phải Ä‘áºp nát chúng bay má»›i được!
Vừa dứt lá»i thì Cổ Yển La Hán đã tung ra má»™t loạt chưởng phong khá»§ng khiếp tung và o đổi thá»§. Ngưá»i kia không há» chá»›p mắt, bước thẳng tá»›i trước má»™t bước, đón luồng chưởng phong cá»§a Cổ Yển La Hán đã cuốn tá»›i. Nhưng má»™t đạo chưởng ảnh liên hoà n, mạnh như cuồng phong bão táp, cuốn cả cát đá, rá»… cây ngá»n cá» Ä‘áºp thẳng và o kình phong cá»§a đối thá»§ đã từ bên Ä‘áºp và o “Ầm, ầm†mấy tiếng vang lên như sấm động, không gian như vữ tan ra, dư lá»±c cá»§a hai luồng kình phong ấy chấn Nghiêm Tiếu Thiên báºt lùi ra sau năm bước, thân hình lắc lư không ngừng. Còn ngươi xuất chưởng kia thì cÅ©ng không hÆ¡n gì, bạt lùi ra sau hÆ¡n sáu thước, cố lắm má»›i đứng lại được, mặt tÃm bầm lại như miếng gan lợn.
Nghiêm Tiếu Thiên thở mấy hơi, căm phẫn nói:
- Dương Văn Hiến ta mà không giết chết ngươi nguyện không là m ngưá»i nữa! Äã muốn là m chó săn cho Äại Hồng SÆ¡n thì hãy dẹp cái chiêu bà i “Nam SÆ¡n Nhất Nho†đi!
Dương Văn Hiển ngầm váºn chân khÃ, cố cất tiếng cưá»i lá»›n lên:
- Má»i, bá»n lão phu đánh Ä‘uổi Nghiêm Tiếu Thiên tá»›i táºn đây cÅ©ng chẳng có ý gì khác là muốn Nghiêm huynh đến trước mặt ÄÆ°Æ¡ng gia cá»§a bổn SÆ¡n để giải thÃch má»™t việc.
- Mẹ kiếp, dùng cách nà y để đối phó mà gá»i là má»i à ? Nếu không phải là má»i chắc ta đã bị các ngươi ăn tươi nuốt sống từ lâu rồi!
Bá»—ng có má»™t giá»ng lạnh lùng âm u cất lên, ngắt lá»i Nghiêm Tiếu Thiên:
- Äúng thế đấy! Há» Nghiêm kia! Nếu không là m như thế thì ngay từ mấy hôm trước Dương lão sư và anh em ta đã Ä‘em thá»§ cấp cá»§a ngươi vá» ná»™p ở Tá» Linh ÄÆ°á»ng cá»§a Äại Hồng SÆ¡n rồi !
Nghiêm Tiếu Thiên cố nén giáºt, cất tiếng cưá»i ha hả nói giá»ng thâm trầm:
- Mẹ kiếp, mồm mép ghê tháºt, trông mặt các ngươi nếu không biết nói thì chẳng ai biết ngươi là con ngưá»i đâu! Hãy mau khai báo danh tÃnh để nhá»› lão phu có giết chết ngươi thì cÅ©ng đỡ ân háºn là giết lầm má»™t loại sâu bá» nà o đó!
Dương Văn Hiển nhìn Nghiêm Tiếu Thiên nói giá»ng mỉa mai:
- Nghiêm huynh, ngưá»i có tiếng là sáng mắt như kim tinh cÆ¡ mà ?
Lẽ nà o không biết vị sư phụ trước mặt ngươi đó? Mông Mông Vụ Lý Nhất Cô ÄÆ¡n, Phiêu Dao Ká»· Ä‘a sầu !
Nghiêm Tiếu Thiên còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩc thì bá»—ng má»™t giá»ng sang sảng cất Iên:
- Khiếu giang hồ Lãng Hà o ý trưởng. Bạch Sát Chiêm Như Long!
Dương Văn Hiến tái mặt, đưa mắt nhìn ngươi vừa nói thì thấy Sở Vân nhìn lại y vẻ mặt đầy ý nghÄ©a... Lúc ấy ngưá»i mặt trắng lạnh lùng nói:
- Ông bạn, không thể ngỠông bạn còn Ãt tuổi váºy mà đã biết danh cá»§a Chiêm má»—, như váºy chắc ông bạn cÅ©ng đã ăn cÆ¡m giang hồ không Ãt?
Lúc nà y Sở Vân má»›i bước tá»›i hai bước vá»— vá»— vai há» Nghiêm cưá»i nói:
- Lão huynh, từ giỠtrở đi hãy để cho tiểu đệ lo!
Nói rồi chà ng chấp tay sau lưng, bình tÄ©nh nhìn ngưá»i kia nói:
- Chiêm bằng hữu, ngươi nói đúng đấy. Tại hạ quả cÅ©ng đã lăn lá»™n giang hồ không Ãt, cÅ©ng có má»™t cái tên nhá» nhoi, đâu thể sánh vá»›i Nam Hải nhất phái Bạch Sát Chiêm đại hiệp! Nhưng trước khi các ngươi muốn má»i Cổ Yển SÆ¡n Nghiêm đương gia vá» Äại Hồng SÆ¡n thì...
Bạch Phát Nghiêm Như Long lạnh lùng nói:
- Cứ há»i Ä‘i, ngưá»i há»i xong thì ta cÅ©ng có đôi Ä‘iá»u muốn há»i ngươi!
- Nếu thế thì trước hết xin há»i Chiêm đại hiệp, các vị huy động lá»±c lượng má»i Nghiêm đương gia đến Äại Hồng SÆ¡n là vì nguyên nhân gì ?
- Äiá»u đó thì đợi lão há» Nghiêm kia đến đó rồi sẽ rõ. Còn cái lÅ© đầu trâu mặt ngá»±a các ngưá»i tụ táºp nÆ¡i đây là có ý đồ gì? Còn những xác chết kia là do đâu? Còn ông bạn quan hệ thế nà o vá»›i lão há» Nghiêm kia? Là bạn hay là kẻ thù cá»§a Äại Hồng SÆ¡n?
Sắc mặt cá»§a Sở Vân đột nhiên trở nên thâm trầm, giá»ng nói lạnh như băng đầy vẻ Ä‘e dá»a, đôi tay khoanh lại trước ngá»±c, nói má»™t hÆ¡i:
- Nếu hôm nay các ngươi muốn má»i Nghiêm đương gia rá»i khá»i nÆ¡i đây má»™t bước thì các ngươi phải đủ tá»± tin là m được Ä‘iá»u đó.
Nghiêm đương gia là Bái huynh cá»§a ta, các ngươi đã kết nên thù oán gì vá»›i ông ta thì ta sẽ đảm nháºn hết. Còn những tá» thi ấy là tấm gương cá»§a các ngươi đấy. Nói thế thì Chiêm Như Long ngươi chắc thừa biết ta là bạn hay là thù cá»§a Äại Hồng SÆ¡n chứ?
Bạch Sát Giả Chiêm Như Long là anh em kết nghÄ©a cá»§a Nhị đương gia Äại Hồng SÆ¡n là Tả Quải Tá» Tống Bang, võ công cá»§a hắn cao thâm hiểm ác kỹ tuyệt, có địa vị chà tôn ở Äại Hồng SÆ¡n, xấp xỉ Nhị đại đương gia, hÆ¡n nữa hắn lại là cao thá»§ trưởng bối cá»§a Nam Hải Nhất Phái được má»i ngươi kÃnh sợ nên vô cùng kiêu căng tá»± phụ.
Nghe những lá»i Sở Vân nói rất Ä‘anh thép, sắc sảo mà cÅ©ng đầy vẻ cao ngạo khiến cho Chiêm Như Long mặt tái Ä‘i, cưá»i khẩy má»™t tiếng đầy vẻ Ä‘e doạ, bá»±c tức.
Bá»—ng giữa lúc cá»±c kỳ căng thẳng ấy, Nam SÆ¡n Nhất Nho bước tá»›i trước má»™t bước chăm chú nhìn Sở Vân như cố nhá»› lại má»™t Ä‘iá»u gì đó?
Bá»—ng Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty “hứ†má»™t tiếng, lạnh lùng quát:
- Toan lão nhị! Chỉ dá»±a và o cách ngươi nhìn bổn Minh chá»§ như thế cÅ©ng đủ để bổn tá»a đây kết án rồi đấy!
Sở Vân lại mỉm cưá»i đưa tay ngăn Äại Mạc Äồ Thá»§ lại, nhìn Nam SÆ¡n Nhất Nho chỠđợi.
Lão đưa tay gõ gõ lên trán má»™t hồi lâu, bá»—ng kêu thét lên má»™t tiếng sá»ng sốt:
- Lãng tỠSở Vân ?
Sở Vân phất tay áo khẽ vái ông ta một cái, nói:
- Äã xa cách nhau bao nhiêu năm, váºy mà tiên bối còn thá»› tại ha.....Qua những ngà y tháng cách xa, tại hạ vẫn luôn nhá»› đến tiá»n bối...
Nam Sơn Nhất Nho bước tới nắm lấy tay Sở Vân, cảm động nói:
- Khá lắm, cáºu bé! Ngà y ấy ngươi má»›i đặt chân và o võ lâm chưa lâu, lúc ấy lão phu đã dá»± kiến tương lại ngươi sẽ có má»™t sá»± chuyển biển lá»›n lao. Hôm nay gặp lại, chứng tá» lá»i lão phu nói khi ấy chẳng sai. Ha ha...Vân Lý Thanh Long Tả lão nhi nếu mà biết được ngươi trưởng thà nh như thế nà y thì hẳn ngáºm cưá»i nÆ¡i chÃn suối...Ha ha...
Nam SÆ¡n Nhất Nho nhắc đến ân sư là m cho Sở Vân cúi đầu hoà i niệm và thầm khấn bái cho ông, ngưá»i đầu tiên có công đà o tạo chà ng nên ngưá»i.
So vá»›i Nam SÆ¡n Nhất Nho thì Sở Vân tuổi Ä‘á»i còn nhá» hÆ¡n má»™t thế hệ, lại xuất hiện giang hồ khi ông ta đã nổi danh như cồn, hÆ¡n nữa ông ta lại biết cả sư phụ cá»§a chà ng nữa, nhưng kết giao không Ä‘áºm đà . Lúc nà y Nam SÆ¡n Nhất Nho biểu hiện tình cảm thân thiện như thế nhất định là ông ta phải có dụng ý gì đó. Vì ông ta thấy lá»±c lượng đối phương toà n những cao thá»§ váºy mà lại để cho Sở Vân là m lãnh tụ thì chà ng phải thế nà o đây? HÆ¡n nữa nếu là m thân vá»›i Sở Vân thì dá»… liệu bỠứng phó, hÆ¡n nữa loại bỠđược cá»§a phe địch má»™t đại cưá»ng đối thá»§ rồi!
Lão ta ha hả nói:
- Tiểu tá»! Lê cô nương cá»§a bổn SÆ¡n nuôi má»™ng chắc là ngươi đấy !
Khá lắm không ngá» nổi đấy...Ha hạ..Lão phu còn nhiá»u việc nặng nhá»c không sao gánh vác nổi chắc là phải trao lại cho ngươi thôi....Ha ha...Tiểu tá», ngươi thấy kẻ trưởng bối nà y mà không chịu nháºn ra ta, váºy là mắc tá»™i gì nhỉ? Thế mà lão già nà y cặp mắt còn tá» tưá»ng láºp tức nháºn ra ngươi ngaỵ..Ha ha...
Bá»—ng má»™t giá»ng lạnh lùng vang lên ngắt lá»i lão:
- Dương huynh, lúc nà y không phải là lúc là m quen, nhắc chuyện cÅ©. Có gì thì ngươi hãy mau nói hết Ä‘i để Chiêm má»— đưa vị Sở anh hùng nà y lên miá»n cá»±c lạc !
Nam SÆ¡n Nhất Nho cảm thấy khó xá» quá, bá»™ mặt trở nên khó nhìn, cố cưá»i nói:
- Khoan đã ! Chuyện lúc nà y hãy để lão phu và Sở Vân bà n bạc cách giải quyết!
Chiêm Như Long không há» tá» ra tôn trá»ng nhân cách ngưá»i khác, lạnh lùng nói:
- Bà n bạc các gì ? Há» Sở cản trở, dung túng ngưá»i mà chúng ta Ä‘ang truy Ä‘uổi, nhục mạ ta, cái lÅ© chuá»™t nhắt ấy, nếu các hạ có ý đồ riêng thì xin đứng sang lên để Chiêm má»— ta tá»± mình xá» lý lấy, rồi sau khi vá» núi hãy bà n công tá»™i !
Nam SÆ¡n Nhất Nho không thể ngá» Chiêm Như Long lại nói năng vá»›i lão như thế trong lúc nà y vì dù sao địa vi cá»§a lão ở Äại Hồng SÆ¡n cÅ©ng thuá»™c hà ng đứng đầu, lại bị nhục mạ trước mặt biết bao ngưá»i cá»§a cả hai phÃa địch ta, là m sao lão lại chịu nổi. Nhưng vì cái chung, cố nén háºn là m ra ôn hòa, cưá»i nói:
- Äâu dám, đâu dám. Trách nhiệm chÃnh do Chiêm huynh gánh vác, lão phu chỉ là tùy phái má»™t bên mà thôi, đâu dám tham gia đại sá»±.
Chiêm Như Long lạnh lùng nói:
- Nếu váºy thì ngươi hãy lùi sang má»™t bên!
Nhìn thấy Dương Văn Hiển tức tối nhưng cố gượng cưá»i lùi sang má»™t bên, Sở Vân hiểu rõ mà n kịch Ä‘ang diá»…n trong ná»™i bá»™ phe địch, thầm nhá»§:
- Bạch Sát Giả Chiêm Như Long quả là coi ngưá»i bằng ná»a con mắt, nghe nói sở há»c cá»§a hắn lại còn khiến ngưá»i ta khiếp nữa, nhưng cách là m ấy cá»§a hắn đã động chạm quá nặng đến Nam SÆ¡n Nhất Nho, và cách là m ấy chắc chắn sẽ là m hại ná»™i bá»™ cá»§a chúng ngay lúc nà y...
Lúc nà y Bạch Sát giả đưa tay ra hiệu cho thủ hạ tự mình lui vỠsau hai bước, nheo mắt lạnh lùng nói:
- Nghiêm Tiếu Thiên ! Bạch Sát muốn ngươi phải chết và o canh ba, ai dám cho ngươi sống đến canh năm thì hãy và o đây, Chiêm mỗ dạy cho kẻ đó biết tuyệt kỹ của Nam Hải Môn.
Nghiêm Tiếu Thiên ngữa mặt cưá»i lá»›n. nói - Hay lắm, ta cÅ©ng đã nghe nói đến ngươi từ lâu rồi, nếu ta không dạy cho ngươi má»™t bà i há»c thì có lẽ ngươi không biết lúc trong bụng mẹ, ngươi đã ăn những gì ?
Vừa nói tay phải ông ta vừa ngoặc lại lấy ra má»™t món tinh khà cá»±c kỳ quái dị ngá»i ngá»i hà o quang cẫm chắc nÆ¡i tay. Còn tay trái là m má»™t động tác kỳ ảo, cả thân ngưá»i liá»n nghiêng xéo sang bên chuẩn bị xuất thá»§ thì chợt có má»™t tiếng nói vang lên sang sảng:
- Nghiêm huynh hãy khoan đã !
Lá»i vừa dứt thì má»™t bóng ngưá»i cưá»ng tráng mặc áo bà o xanh nhạt đã đáp xuống trước mặt Cổ Yển La Hán, cưá»i nói:
- Nghiêm huynh cùng tại hạ hôm nay là lần đầu tiên gặp gỡ, vì váºy tráºn đấu nà y xin để tại hạ thay cho, coi như là má»™t món quà cá»§a Ngu đệ dâng lá»… ngà y gặp mặt.
Nghiêm Tiếu Thiên thấy Biện Thương hà nh động như thế thì cảm kÃch vô cùng chưa kịp nói gì thì ông ta đã quay sang phÃa Bạch Sát Giả Chiêm Như Long bái má»™t lá»…, nói:
- Tại hạ là NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương xin được lãnh giáo tuyệt há»c bất truyện cá»§a Nam Hải Môn Bạch Sát Giả!
Bốn tiếng NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm vừa cất lên, láºp tức sáu thuá»™c hạ cá»§a Äại Hồng SÆ¡n tái mét mặt mà y, riêng Chiêm Như Long cố giấu nhưng cÅ©ng không tránh khá»i rùng mình. Thấy thế Sở Vân mỉm cưá»i nói thầm trong bụng:
- Anh chà ng Biện Thương nà y tháºt thà . trong sáng quá.Thế nà y là chà ng ta tá»± tìm đến đấu vá»›i Bạch Sát Giả, tá» ra hÆ¡n ngưá»i đây, vì biết dù võ công có cao tuyệt Nghiêm huynh cÅ©ng khó mà thắng nổi há» Chiêm, lúc nà y mà ta ra tay thì e là m cho chà ng há» Biện xấu hổ mất.
Kiểu nà y lại xảy ra một cuộc huyết chiến nữa rồi!
Lúc ấy Chiêm Nhu Long vẫn nheo nhéo cặp mắt, thâm hiểm nói:
- Biện Thương! Ngươi lăn lóc giang hồ chẳng phải kém, không sợ cái uy vang dá»™i cá»§a ngươi lại bị Äại Hồng SÆ¡n chà nát mất sao?
- Cũng có thể như thế, nhưng trước hết phải xem hư thực ra sao đã chứ?
- Äã váºy thì kẻ giết chết NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm chÃnh là ta :
Bạch Sát Giả đấy!
Biện Thương cưá»i má»™t trà ng dà i thân hình bá»—ng cất lên, hai chân liên tục xuất động, má»™t mà n hà o quang trà n ngáºp cuồn cuá»™n áºp tá»›i phÃa Bạch Sát Gỉa, tiếng gió rÃt ầm ầm. Ngay và o lúc ấy, thân hình Chiêm Như Long nhoang nhoáng, hà o quang lấp lánh, lắc lư không ngừng, nhưng hai chân vẫn đứng nguyên chá»— cÅ©, không dịch chuyển ná»a bước mà vẫn tránh khá»i hÆ¡n sáu chiêu mưá»i ba thức cá»§a Biện Thương.
Biện Thương vẫn giữ nguyên khà sắc, bình tĩnh, chiêu thức chợt biến, điểm ra muôn và n đóa hoa ngân tinh lấp lánh từ khắp bốn phương tám hướng tấn công và o đối thủ.
Chiêm Như Long hừ má»™t tiếng lạnh lùnh, tung ngưá»i bắn ra xa hÆ¡n hai trượng, ngay trên không trung đã lấy ra má»™t món binh khà kỳ hình dị dạng má»™t mặt to như cái láºp là , ánh sáng lấp lánh, trên hình tròn ấy khắc đầy hoa văn, ở giữa là má»™t cái mặt hổ, nổi lên là má»™t lưỡi búa cá»±c kỳ sắc bén.
Biện Thương hoa Thần Há»a kiếm trong tay nói giá»ng lạnh lùng:
- Chiêm bằng hữu quả nhiên là có hai tay, Ä‘áºp địa hoán hồn công phu chắc là đứng đầu Nam Hải nhất phái, nhưng khó mà thi triển được dưới Thần Há»a kiếm cá»§a ta đấy!
Chiêm Như Long chẳng nói chẳng rằng tay trái phóng thẳng ra trước, tay phải hÆ¡i co lại, món binh khà dị hình ấy xoay tÃt như má»™t cái bánh xe phát ra tiếng rÃt rùng rợn, phóng thẳng tá»›i đối phương.
Còn Biện Thương thì thân hình xoay tÃt, kiếm quang lóe lên muôn tia sáng lạnh, phảng phất có hà ng chục thanh kiểm cùng lúc xuất chiêu đâm thẳng và o đối thá»§.
Hai món binh khà cá»§a hai cao thá»§ va chạm và o nhau vang động không gian, hai đại cao thá»§ xáp và o rồi láºp tức rá»i xa nhau ra, thanh Thần Há»a kiếm như má»™t con ngân xà bao phá»§ ná»a thân hình bên trái cá»§a đối phương. Chiêm Như Long ngã ngưá»i trên mặt đất, lấy chân phải là m tâm, thân hình quay tÃt, cái hình tròn trong tay hắn ta bắn và o hai ống chân đối thá»§, còn lưỡi búa thì phóng và o dưới bụng Biện Thương. Nhưng lưỡi kiếm thần há»a cá»§a chà ng há» Biện đã như má»™t vòng tròn bạc lấp lánh đánh báºt binh khà cá»§a đối phương trở lại. Sở Vân thấy thế thì cưá»i nói:
- Biện huynh, Chiêm Như Long muốn huynh ngạnh đấu với lưỡi búa của ông ta đấy!
NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm như nghe lá»i cá»§a Sở Vân, láºp tức thi triển má»™t lúc ba tuyệt chiêu liên hoà n:
Toản Liên Thà nh Xuyên, Tinh Toản ngÅ© huy, Há»a Tán lưu tang Kiếm khà vây bá»§a trong vòng ba trượng, gió lạnh cuồn cuá»™n bốc lên, khà thế vô cùng dÅ©ng mãnh. Cùng lúc tay trái phóng ra lên tiếp những luồng chỉ phong Ä‘iểm và o các đại huyệt bên hông Chiêm Như Long vút vút.
Trong lúc lạng ngưá»i né tránh chiêu thức cá»§a đối phương, Bạch Sát Giả nhanh như chá»›p xoay ngưá»i, hai chân dịch chuyển không ngừng, lưỡi búa tung hoà nh ngang dá»c, hà o quang chói lá»i như những ánh cầu vòng vun vút công và o đối thá»§. Chỉ trong chợp mắt, hai đại cao thá»§ đã trao đổi trên ba mươi chiêu, và đối vá»›i há», đấy má»›i chỉ là bắt đầu. Hai ngưá»i đứng đối diện nhau nhìn chăm chăm và o mắt đối thá»§. Sở Vân đưa mắt nhìn xung quanh suy nghÄ©:
- Hai ngà y qua quả là báºn rá»™n, khắp nÆ¡i chỉ thấy toà n máu và tá» thi, thế mà việc cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i vẫn chưa giải quyết táºn gốc...
Lúc ấy bỗng nghe tiếng của Nghiêm Tiếu Thiên vang lên:
- Nà y lão tú tà i há» Dương kia, ta biết mấy hôm vừa rồi ngươi nhá»c lòng vì ta lắm. Nà o, hãy và o đây, chúng ta tâm sá»± nà o!
- Nghiêm huynh, mấy hôm vừa rồi lão phu và ngươi đã có những lúc không vui nhưng vì lệnh cá»§a ngưá»i trên, ta không là m thế không được. Nếu Nghiêm huynh và Sở lão đệ còn già nh cho ta má»™t chút sÄ© diện thì hãy để ta quay vá» nói vá»›i đại đương gia hòa giải.
- Lão tú tà i kia, ngươi nói sao mà dá»… thế, ngươi Ä‘em theo mấy ngưá»i bạn không cần phân biệt trắng Ä‘en xanh Ä‘á», tìm đến ta gây sá»±, rnà cho đến phút nà y ta cÅ©ng chẳng hiểu duyên cá»› vì đâu. Äại Hồng SÆ¡n đã cố tình là m thế thì ta cÅ©ng đà nh liá»u thân đối phó.
- Viện nguyên nhân ấy ư? Thá»±cc ra thì cÅ©ng không có gì, chỉ má»™t sợ hiểu lầm nho nhá», nên Lê đại đương gia muốn được trá»±c tiếp gặp Nghiêm huynh như thế má»›i dá»… giải thÃch.
- Mẹ kiếp, Ngươi nói gì thế? Quá»· Cô Tá» Lê Kỳ , nếu có hÆ¡n hẳn uy tÃn lão phu trên giang hồ, thì cÅ©ng không nên khinh ngưá»i đến thế. Còn Nghiêm Tiếu Thiên ta là cái hạng nà o mà các ngươi định dùng vÅ© lá»±c để cưỡng bức? Mẹ kiếp, cà ng nghÄ© đến nó ta cà ng tức, cà ng nghe ngươi nói ta cà ng bá»±c. Bản thân ngưá»i chỉ là đồ chó săn cho nó mà cÅ©ng đâm Ä‘i tìm ta gây khó dá»…, váºy mà còn định nói chuyện nhân nghÄ©a nữa ư? Äồ chó chết, dẹp ngay Ä‘i!
Nói rồi, Nghiêm Tiếu Thiên quay sang nhìn Sở Vân nói:
- Sở Vân lão đệ, ngươi đứng đó là m gì? Ngũ Nhạc Nhất Kiếm đại hiệp đã vì Ngu huynh mà ra tay nghĩa hiệp, còn chúng ta đứng đây dương mắt mà nhìn à ?
Sở Vân cưá»i cưá»i nói:
- Nếu đã váºy thì xin Khố hoà n chá»§ ra tay là m việc vá»›i bốn ngưá»i mặc áo tÃm sặc sỡ kia cho đỡ phải chướng mắt Nghiêm huynh!
Chỉ đợi có thế, Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty đã thét lên má»™t tiếng vang như sấm, bay vá»t qua đầu má»i ngưá»i, tấn công và o bá»n ngưá»i áo tÃm ngay tức khắc. Äó chÃnh là Tứ Tỉá»n vệ cá»§a Tả Quải Tá» Tống Bang thưá»ng gá»i là Tứ Tá» Long Tiếng thét chưa dứt thì Äại Mạc Äồ Thá»§ đã tung ra hà ng loạt chưởng phong chỉ ánh quyá»n cước như gió cuốn mây bay, chỉ chá»›p mắt đã đánh cho Tứ Tá» Long tay chân luống cuống, tháo chạy tứ tung, đội hình tan tác.
Nghiêm Tiếu Thiên thấy thế thì nghĩ thầm trong bụng:
- Lão ấy tháºt là lợi hại, mình không thể tưởng tượng nổi, bản thân mình đã từng giao đấu vá»›i Tứ Tá» Long mấy lần Ä‘á»u phải trên sáu bảy mươi chiêu má»›i chiếm được thượng phong, thế mà lão nà y vừa má»›i thượng đại đã đánh cho lÅ© ấy thái Ä‘iên bát đảo, quả là nhân váºt bất phà m. Tên tỉểu tá» Sở Vân quả là thần thông quảng đại, không thể hiểu nổi hắn tìm ở đâu mà được lắm cao thá»§ tuyệt đỉnh võ lâm thế nà y để là m thá»§ hạ?
Lúc ấy Tứ Tá» Long như những kẻ say rượu Ä‘ang lảo đảo nghiêng né tránh những đòn tần công như vÅ© bão cá»§a Khố Ty. Cổ Yển La Hán đắc chà cưá»i to:
- Ha hạ.. Äại Hồng SÆ¡n hảo hán hóa ra chỉ như thế đó à ? Lão tú tà i kia ngươi định sao đây?
Lúc nà y, Nam SÆ¡n Nhất Nho dù tức Ä‘iên ngưá»i cÅ©ng cố nhịn, bước đến trước mặt Sở Vân nói:
- Sở lão đệ, thế nà y là thế nà o? Cứ như thế nà y lão phu vá» núi khó mà giải bà y được. HÆ¡n nữa cứ tiếp diá»…n thế nà y, lão phu e rằng không tránh khá»i phải động thá»§.
Sở Vân mỉm cưá»i, khẽ nói; - Nếu tiá»n bối cÅ©ng nhúng tay và o thì e rằng hòa khà cá»§a chúng ta sẽ không còn nữa!
- Lão đệ nói phải lắm, nhưng quyết sách cá»§a ngưá»i cầm đầu quyết định, cho nên Sở đệ hãy ra lệnh cho vị kia dừng tay lại, bằng không cuá»™c chiến không thể bó hẹp được.
- Tiá»n bối, các vi truy Ä‘uổi bái huynh cá»§a ta có phải vì ta đã đổi xá» thất lá»… vá»›i Phượng Mục Nữ Lê Tưá»ng không? Nà ng có thể không ác cảm tại hạ, có nghÄ©a là nà ng không muốn tìm tại hạ gây khó khăn, nhưng sau sá»± việc đó, các vị và Lãnh Trúc Song Sát lại không dám Ä‘em sá»± tháºt ra báo cáo mà lấy những sá»± việc ấy để là m cá»› động thá»§.
Tiá»n bối, ta nói có phải không?
Nam SÆ¡n Nhất Nho dỡ khóc dỡ cưá»i, nói:
- Sở lão đệ, việc ấy ai nói cho đệ váºy? Quy tắc cá»§a Äại Hồng SÆ¡n rất nghiêm khắc, nếu sá»± việc phát sinh mà không báo cáo, Äại đương gia Ä‘iá»u tra ra thì dù địa vị cao đến chừng nà o thì cÅ©ng không tránh được tá»™i. Như váºy, lão đệ vả Thiên Kim tiểu thÆ¡ cá»§a bổn SÆ¡n có chuyện xung đột sao?
Trong lúc đó tại đấu trưá»ng NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm và Bạch Sát Giả Ä‘ang hồi kịch chiến không phân thắng bại, còn Äại Mạc Äồ Thá»§ thì Ä‘ang Ä‘uổi đánh Tứ Tá» Long chạy tứ tán.
Sở Vân nói tiếp:
- Tiá»n bối, phải báo lên Äại Hồng Nhị Tá», Quá»· Cô Tá» Lê Kỳ phải Ä‘Ãch thân gá»i con gái? mình Ä‘i há»i cho rõ nguyên nhân, có thể Lê Kỳ cà ng hiểu rõ con gái ông ta ra tay ăn cướp Ngá»c pháºt, còn Cổ Yển La Hán và Bán Diện quá»· sứ lúc ấy Ä‘ang đánh nhau sắp đến hồi lưỡng bại câu thương. Và ông ta cà ng hiểu rõ hÆ¡n vì sao tại hạ tại doanh trấn đã ra tay hạ nhục Lê Tưá»ng, đương nhiên Lê Kỳ không can đảm để con gái mình bị hạ nhục, thế là sẽ phẫn ná»™ Ä‘i tìm kẻ hạ nhục con gái mình. Nhưng lần ấy ra tay, tại hạ lại che mặt nên Lê Kỳ không có cách chi há»i rõ tại hạ Ä‘Ãch thá»±c là ai nên đà nh phải tìm ngưá»i bạn gắn bó cá»§a tại hạ là Cổ Yển La Hán. Như thế Cổ Yển La Hán chÃnh là chá»§ Ä‘iểm cá»§a sá»± việc Ngá»c pháºt, thà nh thỠông ta trong những ngà y gần đây bị các ngươi truy lùng ráo riết mệt muốn đứt hÆ¡i mà cÅ©ng chẳng biết nguyên nhân gì cả. Có đúng vấy không ?
Những Ä‘iá»u Sở Vân nói hoà n toà n chÃnh xác khiến cho Nam SÆ¡n Nhất Nho kinh ngạc sững ngưá»i còn Cổ Yển La Hán đứng bên nghe rõ cả nên tức khà quát to lên tiếng:
- Mẹ kiếp, nếu thế thì lão phu trở thà nh váºt hy sinh rồi. Kẻ ăn cắp Ngá»c Pháºt cá»§a ta lại là a đầu Lê Tưá»ng. ÄÆ°á»£c lắm, Quá»· Cô Tá» lần nà y gặp được sẽ cứng há»ng tắc tiếng cho mà coi. Mẹ kiếp, nó không Ä‘i tìm lão thì lão phải Ä‘i tìm nó cho bằng được Trong lúc đó Sở Vân vá»— vai Nghiêm Tiểu Thiên cưá»i nói:
- Nghiêm lão huynh, Tứ TỠLong đang bại kia kìa.
Má»i ngưá»i vừa đưa mắt nhìn qua thì vừa thấy hai bóng ngưá»i áo tÃm bị hất văng trong không trung rÆ¡i xuống nằm chồng lên nhau thà nh má»™t đống.
Nam SÆ¡n Nhất Nho Dương Văn Hiển không kìm được lo lắng và tức giáºn quát lên má»™t tiếng, xông thẳng và o cuá»™c đấu nhưng Nghiêm Tiểu Thiên đã cưá»i lá»›n, nói:
- Lão tú tà i kìa, hỠNghiêm ta đợi ngươi đã lâu rồi.
Nói rồi tay vung Kim Cô VÄ© định lao và o đánh Dương Văn Hiển nhưng Sở Vân ở đằng sau đã đưa tay kéo lại, Nghiêm Tiếu Thiên tức tối quay đầu lại há»i:
- Lão đệ, mẹ kiếp, tức không chịu được, váºy mà còn đúng đây là m cái thá»› gì?
Lá»i ông ta chưa dứt thì má»™t tiếng hú ngân dà i như xé không gian, má»™t đạo ngân quang lấp lánh vang lên tiếng chuông gá»i hồn đã từ trên không vẽ nên má»™t áng cầu vòng tuyệt sắc kÃch và o phÃa sau lưng Nam SÆ¡n Nhất Nho. Khiến cho vị cao thá»§ đệ nhất Äại Hồng SÆ¡n luống cuống bắn mình ra xa bảy thước má»›i dám phản đòn đương cá»±, nhưng ngay lần nghênh đấu đầu tiên Nam SÆ¡n Nhất Nho đã bị đánh báºt lùi lại hÆ¡n ba bước. Nghiêm Tiếu Thiên kinh ngạc há»i:
- Lão đệ, đó có phải là tiểu tỠđịnh đánh nhau vá»›i Ngu huynh lúc đầu không? Mẹ kiếp, quả là má»™t nhân váºt siêu tuyệt, Ngu huynh suýt nữa lại phạm phải sai lầm nữa rồi, ở đâu mà lão đệ đà o ra lắm cao thá»§ tuyệt đỉnh váºy?
Sở Van cưá»i nói nhá»:
- Äá»u từ Äại Mạc Tuy Viá»…n, tá»± Quải Tá» Hồ cung cấp cho đấy? Nà y lão huynh, cái lão để râu chữ bát kia là ai váºy?
- Äại Hồng SÆ¡n phân ra Tám ÄÆ°á»ng NgÅ© Äà , ngưá»i ẩy là Äà Chá»§ chữ “Thổ†tức là Äà thứ năm đó gá»i là Nhất Cam Tẩu Chưởng lang đó.
Hắn độc ác vô cùng, chưa tới lúc cần thiết là chưa ra tay, đã ra tay là tồi độc hiểm. Ta đã giao đấu với lão ấy một lần rồi, lợi hại lắm lắm?
- Lão huynh, tiểu đệ muốn đùa vá»›i ngưá»i kia má»™t lúc. Lão huynh thay đệ trông nom cái lÅ© tà n binh bại tướng Khôi Kỳ Äá»™i ấy cẩn tháºn nhé. Chúng chưa chịu yên thân đâu!
- Từ nay vá» sau Khôi Kỳ Äá»™i hết khả năng hoà nh hà nh thiên hạ rồi, nghe đâu Mãng Long Há»™i cÅ©ng chỉ còn má»™t ná»a lá»±c lượng còn Bách Giác Bảo thì bị thiêu há»§y chỉ trong má»™t đêm. Chẳng biết mai nà y ai hùng bá lưỡng hà đây. Nghe nói những ngưá»i áo Ä‘en có thêu Kim Äiêu trước ngá»±c là m nên kiệt tác ấy. Lão đệ có phần cÅ©ng giống há», mắc áo Ä‘en đầy! Ha hạ..
Sở Vân đã bước Ä‘i chừng ba bước, nghe váºy quay lại, dùng ngón tay cái vạch tà áo dà i ra, từ bên trong má»™t con Kim Äiêu lấp lánh Ä‘ang tung cánh dưới ánh bình minh rá»±c rỡ. Nghỉêm Tiếu Thiên báºt lùi ra sau, kêu thất thanh:
- á»i chao, quả nhiên là kiệt tác cá»§a lão đệ rồi! á»i chao..... Sở Vân không nói gì quay sang nhìn kẻ đứng im lìm kìa, nói:
- Chưởng Äà chá»§ cá»§a Äại Hồng SÆ¡n, trên giang há» Nhất Cam Tảu nổi danh đã lâu, nay Sở Vân ta muốn lãnh giáo tuyệt há»c bất truyện cá»§a ngươi, xin đừng giấu giếm nữa.
Chưởng Lang không ngá» Sở Vân lại khiêu chiến vá»›i hắn ta, tuy chưa bao giỠđộng thá»§ cùng chà ng nhưng qua phong cách và thần thái cá»§a chà ng cÅ©ng như qua lá»i thuáºt cá»§a Nam SÆ¡n Nhất Nho vá» cuá»™c đỠsức ở Doanh trấn ngà y nà o..... hắn biết món nà y quả là khó gặm đây nên trong lòng không yên chút nà o nhưng ngoà i mặt thì cố không đế lá»™ ra tâm trạng ấy. Lão ta nhìn Sở Vân cưá»i nhạt, nói:
- Sở đại hiệp đã chá»n, lão phu đâu dám chối từ. Có Ä‘iá»u dù có thua hay thắng cÅ©ng xin Sở đại hiệp đừng nên nổi giáºn.
- Chưởng Äà chá»§, câu nói nà y đáng ra tại hạ phải bẩm vá»›i ngưá»Ã má»›i phải đấy!
Hai ngưá»i cứ đứng đó nói qua nói lại mà chẳng ai chịu động thá»§ trước. Biết dụng ý cá»§a Chưởng Lang là muốn tìm cách chá»c giáºn Sở Vân để tìm chá»— hở, nên Sở Vân vẫn cứ ung dung nhìn lão chắp hai tay sau lưng cưá»i há»i chà ng:
- Há» Nghiêm kia, chỉ nhá»› được cá»§a ngươi má»™t câu nói, mà cái giá cá»§a ngươi phải trả cho cái nói đó phải gấp mưá»i lần đó. Sở đại hiệp, chúng mình chẳng nên lắm lá»i nữa, kể cả cái kẻ hèn nhát chỉ đứng ngoà i xúi bẩy kia cÅ©ng thế.
Nghiêm Tiếu Thiên cưá»i ha hả nói:
- HỠChưởng kia, ngươi chớ có mong chiếm được thượng phong với Sở đệ của ta. Mẹ kiếp, ngươi có vẻ chiếm phần ưu thế vỠmiệng lưỡi đấy. Ha ha!
|

29-11-2008, 12:05 AM
|
 |
Hà n Lâm Há»c SÄ©
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Quá»· Cốc - Hà TÄ©nh
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 4 giá» 19 phút 23 giây
Thanks: 98
Thanked 7 Times in 4 Posts
|
|
Kim Äiêu Thần Chưởng
Tác giả: Ảo Long
Hồi 38: Äấu Trưá»ng Lại Mở Khiếp VÃa Nhất Can
Nguồn:Việt Kiếm
Sở Vân định quay ngưá»i lại định nói gì đó vá»›i Nghiêm Tiếu Thiên thì bá»—ng thấy mặt ông ta tái Ä‘i, há mồm to lên mà chưa kịp nói nên lá»i. Sở Vân láºp tức tung ngưá»i thẳng đứng lên cao hÆ¡n trượng, ngay lúc đấy ngá»n thiết can cá»§a Chưởng Lăng đã Ä‘iểm vút tá»›i, xượt dưới đế già y cá»§a chà ng nghe vút má»™t tiếng kinh ngưá»i.
Rồi thân hình cá»§a Sở Vân Ä‘ang ở trong không lại bắn lên cao thêm hai trượng nữa, cưá»i sang sảng nói:
- Chưởng Äà chá»§, tà i đánh lén cá»§a ngươi có thể coi là vô địch thiên hạ đấy?
Chưởng Lăng không nói gì tay lăm lăm chiếc cần câu thép được ghép dà i hÆ¡n bảy thước từ ba Ä‘oạn thép. Lúc thưá»ng rút ra lồng và o nhau trông như má»™t chiếc gáºy sắt váºy. Có thể để trong tay áo dà i được không ai trông thấy. Lúc nà y Chưởng Lăng Ä‘ang vÅ© lá»™ng chiếc cần câu thép nghe vù vù như mưa bão, cố tấn công và o Sở Vân tá»›i tấp đủ má»i phương vị, thế công hiểm ác vô cùng. Nhưng thân hình cá»§a Sở Vân lúc thì như con lý ngư vá»n sóng lúc thì như đại bà ng truy phong cứ như má»™t đám mây, má»™t là n khói má»ng, hư ảo luồn qua hết lá»›p kình phong nà y đến lá»›p tá» khà ná» cứ như má»™t ảo ảnh.
Chưởng Lăng vô cùng kinh dị, tức mình biến chiêu tung ra hà ng mưá»i mấy ngá»n roi nữa cá»±c kỳ cương mãnh, đồng thá»i tả chưởng váºn kình lá»±c phóng và o chân cá»§a Sở Vân hai luồng kình khà nhanh như chá»›p. Thân hình Sở Vân Ä‘ang từ trên cao hạ xuống thấy thế chà ng hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, nạp xuống Ä‘an Ä‘iá»n, thân hình lại láºp tức bắn vá»t trở lên, tránh hết má»i thế công cá»§a đối thá»§ và o hạ bà n cá»§a mình, đồng thá»i nhằm và o Chưởng Lăng phất ra mấy chưởng liên hoà n.
Nhất Cam Tẩu xuống tấn,vung cương tiên lên múa vun vút tạo nên má»™t bức tưá»ng dà y đặc kình phong phản công và o chưởng lá»±c cá»§a đối phương.
“Ầm†má»™t tiếng long trá»i lở đất, thân hình cá»§a Sở Vân từ không trung lá»™n lại má»™t vòng rồi bay trở lên ba thước nữa. Còn Chưởng Lăng mặt và ng như nghệ, báºt lùi ra sau hÆ¡n bảy bước, ngá»n Cương tiên trong tay rung động không ngừng.
Bá»—ng từ trên không Sở Vân lại gầm lên má»™t tiếng rồi cất tiếng hú tháºt dà i, rồi lướt xuống nháºp thẳng và o trung cung cá»§a đối thá»§, tung ra liên tiếp hà ng mấy mươi chưởng song cước phóng và o lưng đối phương nhanh như gió cuốn.
Lúc ấy, sau má»™t tráºn đòn đấu ná»™i lá»±c cùng Sở Vân, khà huyết trong ngưá»i Chưởng Lăng còn đảo lá»™n, chưa kịp trấn định chân nguyên thì kình lá»±c cá»§a đối phương đã áºp đến. Theo bản năng, lão ta báºt ngưá»i ra sau để tránh, thì cÅ©ng vừa khá»›p vá»›i ngá»n cước cá»§a Sở Vân phóng ra phÃa sau lưng lão chừng hai thước.
Quả không hổ danh là má»™t cao thá»§ thượng thừa, trong lúc ngà n cân treo sợi tóc ấy, Chưởng Lăng thét lên má»™t tiếng, thân hình lão ta bắn vá»t lên cao rồi từ trên cao ấy lão ta lá»™n má»™t vòng, sá» dụng thế Mảnh Long Nháºp Hải phóng ngá»n Cương tiên và o giữa yết hầu đối phương nhanh như tia chá»›p.
Nhưng khi mà thân hình lão chưa đảo hết vòng, ngá»n Cương tiên chưa bắn đúng Ä‘Ãch thì hông trái lão ta đã bị trúng má»™t cước cá»§a Sở Vân rồi. Thân hình cá»§a Chưởng Lăng lại láºp tức bay lên cao như có má»™t luồng kình lá»±c đẩy lên váºy, ngá»n Cương tiên rÆ¡i xuống bãi không có mặt tiếng vang.
Sở Vân không truy kÃch nữa mà đứng tại chá»— cưá»i nói:
- Chưởng Äà Chá»§, kém thua quá xa, xin miá»…n trách.
Chưởng Lăng cố gắng đứng lên tháºt vững trên mặt đất, chiếc mÅ© da đã bay mất tá»± lúc nà o rồi, sắc mặt lúc Ä‘á», lúc trắng, mồm cứ mấp máy giáºt giáºt, mắt nhìn ngá»n Cương tiên rÆ¡i trong đám cá» mà cÅ©ng không còn sức cúi xuống lấy lên... Nghiêm Tiếu Thiên thấy thế thì báºt cưá»i ha hả, nói:
- Sao, lão Chương, ta đã nói ngươi không biết sÄ© diện có đúng không? Có chịu chưa? Ta đã nói, nếu ngươi có kém ta thì cÅ©ng còn chiến đấu được trăm chiêu, chứ ngươi lại đòi so sánh vá»›i Sở đệ cá»§a tạ.. Ha ha, quả là không biết trá»i cao đất dà y là gì cả.
Bá»—ng nhiên, Chưởng Lăng cúi xuống nhặt lấy ngá»n Cương tiên rồi đâm vút và o yết hầu cá»§a Nghiêm Tiếu Thiên, còn tay trái cá»§a hắn vung ra bảy đóm Ä‘en chia là m bảy vị trà bắn vút và o ngưá»i Sở Vân.
Nghiêm Tiếu Thiên bình tÄ©nh vung Kim Cô VÄ© lên cuốn lấy ngá»n Cương tiên mồm vẫn cứ nói:
- Ta đã bảo rồi mà , hỠChưởng ngươi quả là đồ độc ác.
Lúc ấy những đóm Ä‘en loáng lên bay vá» phÃa trái thân hình Sở Vân, hình tròn như những đồng xu, nhưng Ä‘en bóng, chắc chắn là đã tẩm má»™t chấc kịch độc lên đấy rồi. Chà ng ta chá» cho những ám khà ấy tá»›i gần, thân hình má»›i uốn lượn như má»™t cà nh dương liá»…u, khéo léo lách qua những khoảng không gian cháºt hẹp không đồng nhất ấy má»™t cách nhẹ nhà ng, nhưá»ng cho bảy đóm Ä‘en ấy bay qua sát sạt ngưá»i chà ng rồi rÆ¡i táºp trung lại má»™t nÆ¡i cách chà ng chừng bảy tấc.
Ngay lúc ấy, vừa trao đổi với Chưởng Lăng được ba chưởng, nhìn thấy ám khà ấy, Cổ Yển La Hán đã vội kêu to lên:
- Sở đệ hãy tránh xa ra, đó là Há»a Tiêu Äạn cá»§a Äại Hồng SÆ¡n đặc chế đó!
Lúc đó có những tiếng như tiếng chẻ tre rồi những tia sáng như pháo hoa lóe lên bắn tung ra bổn phÃa, má»™t là n khói dà y đặc tuôn ra, mùi vị rất là khó ngá»i.
Sở Vân nhìn cảnh ấy cau mà y, rồi láºp tức quát to lên:
- Anh em ta hãy chú ý, hãy mau mau áp chế kẻ địch bằng má»i cách. Bá»n chúng định gây rối loạn rồi tẩu thoát đó!
Cổ Yển La Hán tức giáºn la ầm lên:
- Lão thất phu há» Chưởng nà y xảo quyệt tháºt, ngưá»i là kẻ mà ta không thể nà o tha thứ được đấy nghe không?
Nói xong ông ta múa tÃt Kim Cô VÄ© tá»a kim quang tấn công như vÅ© bão và o há» Chưởng. Hắn ta cÅ©ng liá»u chết vung Cương tiên quáºt lại tá»›i tấp quyết liá»u chết đánh nhau vá»›i Nghiêm Tiếu Thiên.
Lúc ấy má»™t đám cá» cây lá»›n đã bốc cháy và những nÆ¡i lân cáºn bị tia lá»a bắn ra cÅ©ng bốc cháy, khói trắng bay dà y đặc, mùi vị khó ngá»i vô cùng, lại cay mắt không thể chịu nổi.
Sở Vân phong bế mũi miệng, đưa mắt nhìn quanh thì thấy Ngũ Nhạc Nhất Kiếm đã chiếm được thượng phong, ép dần Chiêm Như Long và o thế bị động, nhưng khói trắng bay đến là m cho Biện Thương khó chịu chiêu thức không chuẩn xác và uy lực như trước đấy.
Nhưng Chiêm Như Long thì có vẻ như không hỠbị mà n khói trắng ấy là m ảnh hưởng gì cả.
Tứ Tá» Long thì chỉ còn Ä‘ang cố gắng gượng né tránh, chạy quanh Khố Ty nhá» mà n khói lá»a ấy mà cố kéo dà i tráºn đánh chứ không dám trá»±c diện đấu vá»›i Khố Ty.
Sở Vân nhìn thấy phần thắng đã nằm trong tay nhưng vẫn lo sợ có những biến đổi bất ngá» xuất hiện, chà ng khẽ hÃt má»™t hÆ¡i không khÃ. Sở Vân vá»— xéo hai cánh tay, thân hình như má»™t ngôi sao bay xuyên và o trong mà n khói lá»a. Ngưá»i đầu tiên chà ng thấy trong mà n khói dà y đặc ấy là Ngân Quạ Phi Tinh Thưá»ng Äại Khà đầu tóc rối bá»i, tay cầm má»™t thanh Ä‘ao, Ä‘ang cùng Bạch Y Tú SÄ© Äà o Quang há»—n đấu mà Äà o Quang có phần thất thế.
Tháºt ra thì Thưá»ng Äại Khà tuy có bị ná»™i thương nặng nhưng sá»± căm phẫn trong lòng hắn còn lá»›n hÆ¡n nhiá»u, khi nãy trước sá»± khống chế cá»§a quần hùng hắn thấy rõ đối phương ai nấy công lá»±c siêu tuyệt nên không dám vá»ng động, nhưng khi bắt đầu há»—n loạn đã cho hắn cÆ¡ há»™i và dÅ©ng khÃ. Thế là dưới ám hiệu cá»§a hắn, những thuá»™c hạ còn sống sót cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i lại dốc toà n lá»±c vùng lên tấn công và o đối phương cạnh đó. Công tâm mà nói, võ há»c cá»§a Thưá»ng Äại Khà trong lục lâm hắc đạo phải coi là má»™t trong những cao thá»§ báºc nhất, thêm nữa lúc nà y hắn Ä‘ang liá»u mạng nên là m cho Bạch Y Tú SÄ© Äà o Quang võ công tuy cao cÅ©ng không tránh khá»i tay chân lúng túng.
Kim Bồ Äá» Tà o Công nghiá»n răng nghiến lợi vung Ä‘ao đấu vá»›i Tá» Bà o Äồng Quải Công Tôn Hùng. Nhị Khoái Tá» Châu Hà n thương tÃch không nhẹ nhưng không cam chịu chết, liá»u mạng xông và o XÃch Kị Truy Phong Lạc Thâm. Nhi Môn Thần Lôi Vá»ng như má»™t hung thần há»—n chiến vá»›i Tiêu Giang Nhị Quái. Nhân Biển Äảm La Kỳ xuất lÄ©nh ba tên còn lại trong Tứ VÅ© SÄ© Ä‘ang nhằm vế hướng NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương. Sở Vân nhìn thấy tình hình trở nên nghiêm trá»ng liá»n không để cháºm trá»… quát to:
- Thưá»ng Äại KhÃ, ngưá»i vẫn không chịu ra lệnh cho thuá»™c hạ đình chiến à ? Lẽ nà o ngươi muốn khiến cho Khôi Kỳ Äá»™i cá»§a ngươi tiêu tan há»§y diệt Ä‘á»n mức không còn có thể khôi phục được nữa sao?
Nghe tiếng Sở Vân nói, Thưá»ng Äại Khà hÆ¡i lưỡng lá»± má»™t lúc rồi lại múa tÃt thanh Ä‘ao, kình lá»±c cuồn cuá»™n như sóng trà o nói lá»›n:
- Thôi Ä‘i, há» Sở kia, thôi Ä‘i... Hôm nay Thưá»ng má»— trả cho ngươi cái đầu ta đây nè.
Bên cạnh đó Tà o Công mặt đỠbầm, hơi thở hổn hẽn, nghe thấy thế thì điên cuồng gà o lên:
- Äại đương gia, Tà o Công nà y chết sống luôn luôn theo sát ngưá»i, dù có xuống cá»u tuyá»n thì Tà o Công nà y cÅ©ng vẫn thế!
Thưá»ng Äại Khà quÆ¡ quÆ¡ thanh Ä‘ao cưá»i lá»›n:
- Khá lắm, khá lắm, Tà o sứ giã, ta luôn bên nhau, luôn luôn bên nhau.
Sở Vân lắc đầu than thầm má»™t tiếng rồi cao giá»ng nói:
- Thưá»ng Äại Khà chá»› có liá»u lÄ©nh, sao ngươi không nghÄ© xa hÆ¡n má»™t chút, không nghÄ© đến việc trùng hưng Khôi Kỳ Äá»™i ư, không nghÄ© tá»›i việc khôi phục thanh danh cá»§a ngươi sao?
Thưá»ng Äại Khà gầm lên:
- Äánh chết bây giá», vá»›i tình hình cá»§a ta lúc nà y là m sao có thể khôi phục như cÅ©. Sở Vân kia, ngươi không cần phải thuyết pháp lung tung nữa, ta háºn không thể ăn tươi nuốt sống được ngươi.
Sở Vân lại thở dà i một tiếng nói:
- Thưá»ng Äại KhÃ, không còn hy vá»ng đình chiến sao?
- Sở Vân! Việc sống chết của ta do ngươi quyết định đấy!
Nhưng cao thá»§ Äại Hồng SÆ¡n không ai chịu hồi đáp, há» vẫn lăn xả và o định thả liá»u mạng kịch chiến, không ai chiu dừng tay. Sở Vân lúc đầu, quay lại thì thấy Tá» Bà o Äồng Quải Ä‘ang băng bó thương tÃch cho Bệch Y Tú SÄ© Äà o Quang, còn XÃch Kị Truy Phong thì bước đến nÆ¡i Bốc Hợp Ä‘ang phá»§ phục trên thi thể cá»§a Bốc Linh. Bá»—ng má»™t tiếng sá»ng sốt thảm thiết vang lên:
- Trá»i Æ¡i! Bốc Hợp chết rồi, Bốc Hợp cÅ©ng chết rồi ...
Nghe XÃch Kị Truy Phong kêu như thế, Sở Vân bước lại đỡ thân hình Bốc Hợp đặt nằm ngữa ra thì thấy máu từ miệng ông ta ướt đầm, chà ng nói vẻ xót xa :
- Bốc Hợp đã cắn lưỡi tự vẫn để đi theo anh mình ... Ôi cốt nhục thâm căn.
Tá» Bà o Äồng Quải nhòa lệ đưa mắt nhìn Sở Vân há»i:
- Sở đại hiệp, không còn có khả năng cứu chữa nữa sao?
Sở Vân lắc đầu, buồn bã nói:
- Muộn rồi, muộn mất rồi, mà cũng không nên là m thế...
Sở Vân nói lớn:
- Giá»i đấy, há» Thưá»ng kia, đợi kiếp sau chúng ta bà n nhau cho rõ ranh giá»›i bạn thù.
Vừa dứt lá»i Sở Vân đã cất tiếng hú, rồi lao vút tá»›i Ngân Qua Phi Tinh, Thưá»ng Äại Khà báºt cưá»i má»™t trà ng dà i, múa tÃt thanh Ä‘ao chặn đưá»ng tấn công cá»§a Sở Vân. Bạch Y Tú SÄ© lau mồ hôi trán, tung ngưá»i phóng chưởng và o hông Thưá»ng Äại KhÃ, hữu ước đột ngá»™t đá và o Ä‘an Ä‘iá»n đối phương.
Thanh Khổ Tâm Hắc Long trong tay Sở Vân ngay từ trên không bắn ra mưá»i ba đóa kiếm hoa lao vút xuống kéo theo những đóa hà o quang sáng loáng chụp xuống đối phương. Äó chÃnh là Cô Quang Kiếm Pháp mà chà ng đã khổ luyện trên hoang đảo, lúc nà y sá» dụng chiêu Cô Anh Mãng Không trong Lục tuyệt thức. Ngân Qua Phi Tinh không há» né tránh, vung Ä‘ao đánh thẳng và o thế công cá»§a Sở Vân, rồì nghiêng sang bên chém xuống chặn đưá»ng tiến cá»§a Bạch Y Tú SÄ© tả chưởng váºn đủ mưá»i hai thà nh công lá»±c phóng và o ngá»±c Sở Vân.
Bạch Y Tú SÄ© đầu tiên đấu cùng vá»›i ba ngưá»i áo lam cá»§a Mãng Long Há»™i đã bị trúng thương, vá»›i qua lại dùng khá nhiá»u chân lá»±c để giao đấu vá»›i Ngân Qua Phi Tinh nên chiêu thức không còn linh hoạt, tháºm chà thân hình không thi triển phù hợp vá»›i thế kiếm, nên lúc đó chà ng không ngá» Thưá»ng Äại Khà lại bá» thế công cá»§a Sở Vân mà tấn công chà ng, vì thế...
... Sở Vân công lực siêu tuyệt dù không hỠphòng bị nên không kịp trở tay; nhìn thấy tình thế thì lo lắng vô cùng, tăng thêm tốc độ thế kiếm, miệng thét lên hai tiếng:
- Tránh mau!
Nhưng lúc ấy Äà o quang đã nhìn thấy rõ thế nguy cá»§a đưá»ng kiếm Ä‘ang xỉa thẳng vá» ngưá»i chà ng thì cảm thấy đầu mình trống không, má»™t vầng sáng lóe lên rồi tối sầm lại, chà ng không còn kịp nghÄ© gì, biết gì nữa, chỉ thấy má»™t sá»± Ä‘au đớn vô cùng rồi không còn biết gì nữa. Nhưng khi lưỡi ác Ä‘ao cá»§a Thưá»ng Äại Khà cách ngưá»i Äà o Quang chừng ba tấc thì mặt đạo hà n ảnh từ phÃa bên bắn tá»›i, song chưởng quáºt thẳng và o lưỡi Ä‘ao. Không há» kịp nhìn thấy sá»± việc diá»…n biến ra sao cÅ©ng không há» có mặt tiếng kêu thảm thiết, má»™t tiếng kêu Ä‘au đớn mà chỉ có ba thân hình nhuốm máu ngã lăn trên mặt đất, xương thịt ruá»™t gan chất lên má»™t đống, cảnh tượng tháºt là khá»§ng khiếp.
Sở Vân trầm ngâm đứng lên, sắc mặt hÆ¡i tái Ä‘i biểu lá»™ má»™t sá»± thương tiếc vô và n. Thanh hổ Tâm Hắc Long lấp lánh ba giá»t máu tròn ôn rÆ¡i xuống Ngân Qua Ohi Tinh Thưá»ng Äại Khà hai mắt phẫn ná»™ nhìn trừng trừng phÃa trước, nằm trên mặt đất, toà n bá»™ thân rồi từ ngá»±c trở xuống dà i hÆ¡n má»™t thước, đã bị mổ banh ra, lục phá»§ ngÅ© tạng tuôn trà o xuống đất, cánh tay phải vẫn nắm chặt thanh ác Ä‘ao, toà n thân nhuá»™m máu đỠlòm.
Má»™t tá» thi bị xẻ là m hai ná»a nằm váºt ngang, mặt nghiêng sang bên tá» vẻ vô cùng Ä‘au đớn trước lúc lâm chung, hai mắt trừng trừng, ngưá»i ấy không phải ai khác mà chÃnh là Tiêu Giang Nhị Quái lão đại Bốc Linh. Nằm phÃa ngoà i cùng là Bạch Y Tú SÄ© Äà o Quang, tấm áo bà o trắng cá»§a chà ng ta nhuá»™m thắm máu Ä‘á», từ vai trái xuống đến hông là má»™t vết thương sâu hoắm nhìn thấy cả xương, máu chảy ròng ròng. Thì ra nhìn thấy đưá»ng kiếm hiểm ác cá»§a Ngân Qua Phi Tinh bổ và o Bạch Y Tú SÄ© Äà o Quang, ngưá»i ở gần đó nhất là Bốc Lỉnh đã không tiếc thân mình lao và o ngăn cản, nhưng công lá»±c cá»§a Bốc Linh không sánh bằng Thưá»ng Äại Khà nên dù song chưởng cá»§a Bốc Linh có đẩy đưá»ng Ä‘ao chệch Ä‘i ná»a thước, nhưng ná»a Ä‘ao đã chém xuống ná»a thân bên phải từ ngá»±c xuống bụng Bốc Linh rồi theo đà xả và o Bạch Y Tú SÄ© Äà o Quang. CÅ©ng ngay lúc đó Khổ Tam Hắc Long đã banh thây Thưá»ng Äại KhÃ. Thế là trong chá»›p mắt ba cao thá»§ võ lâm nằm đè lên nhau trong vÅ©ng máu, hai chết má»™t bị thương, chết tháºt thê thảm, bị thương tháºt đớn Ä‘au.
Sở Vân lặng ngưá»i Ä‘i, xúc động Ä‘au đớn, lúc nà y chà ng không còn cảm thấy căm phẫn mà chỉ thấy tiếc thương cho những con ngưá»i đã sá»›m lìa Ä‘á»i, đã quằn quại bởi những vết thương.
Ngay lúc đó có má»™t bóng ngưá»i áºp tá»›i ôm chầm lấy thi thể Bốc Linh khóc rống lên, ngưá»i ấy chÃnh là Bốc Hợp Ä‘au đớn tá»™t cùng trước cái chết cá»§a ngưá»i anh. Bá»—ng lại có má»™t thân hình to lá»›n lao vút tá»›i quát to như sấm:
- LÅ© dã man, có giá»i thì đừng có chạy, mẹ kiếp, hôm nay mà không ăn tươi nuốt sống các ngươi thì ta thá» không mang há» Lôi nữa.
Thì ra ngưá»i đó là chấp pháp nhị môn Thần Lôi Vá»ng cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i vừa má»›i giao thá»§ cùng vá»›i Tiêu Giang Nhị Quái. Lúc nà y Bốc Hợp như không há» nghe thấy gì, cứ ôm lấy xác anh mình mà khóc nức nở, đầu tóc rÅ© rượi. Thấy thế Nhị Môn Thần Lôi Vá»ng lao tá»›i tung ra bảy chưởng kinh thiên động địa nhằm và o Bốc Hợp miệng gà o to:
- Chết mẹ mà y Ä‘i, hôm nay món nợ máu cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i buá»™c ngươi phải trả má»™t phần.
Ngay và o lúc chưởng phong cá»§a Lôi Vá»ng giáng và o Bốc Hợp như những quả tạ sắt thì đột nhiên từ phÃa bên, má»™t luồng kình lá»±c vô cùng hùng háºu đã áºp đến đánh bạt chưởng phong cá»§a Lôi Vá»ng tan Ä‘i, không những thế mà còn khiến cho thân hình to lá»›n cá»§a Lôi Vá»ng bị đánh báºt ra phÃa ngoà i hÆ¡n tám thước. Lôi Vá»ng như không hỠđể ý, lại tiếp tục lao tá»›i, trên trán những đưá»ng gân xanh nổi lên to như chiếc đũa, hà m răng nghiến chặt, vẻ mặt liá»u lÄ©nh bất kể sống chết.
|

29-11-2008, 12:06 AM
|
 |
Hà n Lâm Há»c SÄ©
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Quá»· Cốc - Hà TÄ©nh
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 4 giá» 19 phút 23 giây
Thanks: 98
Thanked 7 Times in 4 Posts
|
|
Kim Äiêu Thần Chưởng
Tác giả: Ảo Long
Hồi 39: Ngá»c Nát Còn HÆ¡n Giữ Ngói Là nh
Nguồn:Việt Kiếm
Sở Vân, ngưá»i vừa xuất chưởng cứu Bốc Hợp thấy cá» chỉ cá»§a Lôi Vá»ng như thế thì cưá»i khảy nói:
- Lôi chưởng pháp, đã đến giá» cá»§a ngươi rồi đấy. Lá»i chưa dứt thì má»™t đạo ngân quan như má»™t con mãnh xà từ trên cao vút xuống tạo nên chÃn cái vòng tròn nhá» lạnh lẽo bắn thẳng và o giữa ngá»±c Lôi Vá»ng vá»›i khà thế không cách gì có thể tránh đỡ được. Äó chÃnh là má»™t thức nữa trong Lục tuyệt thức cá»§a Cô Quang Kiếm có tên là Ngân Cô Huy Mục. Nhị Môn Thần Lôi Vá»ng cảm thấy toà n chân như có muôn và n gáo nước lạnh dá»™i và o tê buốt rồi cảm thấy má»i việc bá»—ng nhiên thanh thoát nhẹ nhà ng. Tất cả là con số không. Sở Vân không thèm nhìn kiệt tác cá»§a mình mà thét lên má»™t tiếng, bay vút lên cao ba trượng quát lá»›n:
- Thuá»™c hạ Kim Äiêu Minh, má»™t ngá»n cá» cÅ©ng không bá» xót.
Nói xong thân hình như má»™t áng cầu vòng cao vút tá»›i Ngân Biển Äảm La Kỳ và ba hán tá» còn lại trong Tứ VÅ© SÄ© lúc nà y Ä‘ang vây công NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương. Thân hình chưa đến thì chưởng phong cá»§a Sở Vân đã như thiên la địa võng chụp xuống Tam VÅ© SÄ©, cá»n kiếm khà đã công và o La Kỳ. Lúc ấy Biện Thương liá»n táºp trung khà lá»±c huy động Thần Há»a kiếm, xá» dụng tuyệt há»c triển khai Liên Hoà n Kiếm, kiếm quang kÃn trá»i kÃn đất bá»§a vây ngăn chặn tấn công Bạch Sát Giả vô cùng lợi hại.
Trưá»ng kiếm trong tay Sở Vân đột nhiên biến thức vẽ nên những đạo bạch quang từng luồng từng luồng khắp má»i phÃa công và o La Kỳ. Còn ba VÅ© SÄ© ná» thì bị chưởng phong cá»§a Sở Vân đánh cho té lên té xuống hoảng loạn đội hình. Lúc nà y Ngà n Biển Äảm La Kỳ, hồn tiêu phách tán, ngá»n Ngân Äảm trong tay quáºt lên vun vút chưởng cước táºp trung và o ngăn cản thế công cá»§a Sở Vân, mồ hôi ướt đẫm thân hình, hÆ¡i thở hổn hển, cứ má»—i lần xuất chiêu là La Kỳ lại bị đánh dá»™i lại phÃa sau năm sáu thước.
Thần Há»a kiếm trong tay Biện Thương biến ảo khôn lưá»ng, lúc thì cuồn cuá»™n như bão tố, lúc thì sầm sáºp như mưa rÆ¡i khiến cho Chiêm Như Long má»—i lúc má»™t thất thế.
Bỗng Sở Vân hét lớn:
- La Kỳ, ngươi hãy Ä‘i theo Thưá»ng Äại Khà cho rồi.
Láºp tức La Kỳ múa tÃt Ngân Äảm tung ra liên tiếp bảy tám độc chiêu, miệng thất thanh kêu lá»›n:
- HỠSở kia, ngươi muốn gì?
Sở Vân không nói gì, thanh trưá»ng kiếm trong tay vẽ nên mưá»i tám đạo hà n quang tách rá»i nhau bắn xuống thân hình La Kỳ đó chÃnh là thức Cô Ãnh Ma Ảnh trong Cô Quang Kiếm.
Lúc ấy La Kỳ vung Ngân Äảm phản công thì bá»—ng kiếm quang cá»§a Sở Vân vụt tắt, và trước mắt La Kỳ là tá» thi nát nhừ cá»§a Thưá»ng Äại KhÃ. La Kỳ vừa nhìn thấy tá» thi cá»§a Ngân Qua Phi Tinh thì rùng mình sắc mặt như xác chết kêu lên:
- Sở Vân, ngươi tháºt là độc ác ...
Lá»i hắn chưa dứt thì mưá»i tám đóa hà n quang đã xuất hiện nối Ä‘uôi nhau lao vút và o La Kỳ, trong chá»›p mắt tấm thân to lá»›n cá»§a hắn đã bị phân là m chÃn Ä‘oạn chỉ còn nhìn thấy má»™t đống xương thịt bà y nhà y. ÄÆ°á»ng kiếm cá»§a Sở Vân như má»™t con rồng bạc uốn lượt vây quanh ba VÅ© SÄ© ná», láºp tức những trong rú thảm thiết vang lên, ba thân hình chia là m sáu mảnh đổ nhà o xuống đất. Tiếp đó lại hai tiếng “pháºp, pháºp†nữa vang lên, hai cái đầu bắn vút lên không, hai thân ngưá»i áo tÃm mất đầu gục xuống, đó chÃnh là tác phẩm cá»§a Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty. Cùng lúc ấy má»™t tấm thân dong dá»ng bị XÃch Äồng Quái Trượng đánh bay lên không liên tiếp sáu lần, thân hình nát nhừ bê bết máu bắn vá»t ra xa hÆ¡n má»™t trượng má»›i rÆ¡i xuống, đó chÃnh là Hữu sứ giả cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i Tà o Công bị Tá» Bà o Äồng Quải Công Tôn Hùng giết chết. Nhìn thấy cái xác cá»§a Tà o Công bắn Ä‘i trong không trung, Nhi Khoái Tá» Chu Hân, toà n thân nhuốm máu Ä‘ang gắng gượng đối phó vá»›i XÃch Kị Truy Phong Lạc Thâm, bá»—ng rú lên má»™t tiếng, lao vá»t ra ngoà i chạy lồng lên như má»™t con trâu Ä‘iên, thì ra cánh tay trái cá»§a hắn đã bị đối phương chặt đứt. Vừa đúng lúc Tá» Bà o Äồng Quải quay ngưá»i lại thì thấy Châu Hà n Ä‘ang bá» chạy liá»n cưá»i nói:
- Ông bạn định lên trá»i đấy phải không?
Láºp tức quái trượng cá»§a Công Tôn Hùng vụt đến như tia chá»›p hất bắn thân hình cao gầy cá»§a Châu Hà n lên cao năm sáu thước rồi lại quáºt ngang má»™t trượng nữa là m cho tấm thân ấy quay lá»™n trong không trung ba vòng rồi rÆ¡i bịch xuống đất, xương tan máu chảy ngáºp ngụa.
Công Tôn Hùng cưá»i sang sảng nói:
- Khôi Kỳ, Mãng Long đồng sinh đồng tá»... ha ha ...
Sở Vân tra gươm và o vá», đưa mắt nhìn quanh, cảnh tượng đầu tiên mà chà ng nhìn thấy là Kiếm Linh Tá» Cung Ninh Ä‘ang chiếm ưu thế, áp đảo Nam SÆ¡n Nhất Nho. Còn Nhất Cam Tẩu và Cổ Yển La Hán thì Ä‘ang kịch chiến bất phân thắng bại, nhưng ná»™i lá»±c cá»§a Cổ Yển La Hán thâm háºu hÆ¡n, nếu cuá»™c đấu còn kéo dà i nữa thì rõ rà ng phần thắng sẽ thuá»™c vỠông ta.
Khắp khu rừng tá» thi nằm kÃn mặt đất, máu đà o nhuá»™m thắm thảm cá» xanh.
Sở Vân đặt tay lên chuôi kiếm, lạnh lùng nói:
- Các bạn cá»§a Äại Hồng SÆ¡n, vẫn còn hứng thú đánh tiếp tục nữa à ? Uy lá»±c cá»§a Há»a Tiêu Äạn không còn nữa, các ngưá»i nên dừng tay đình chiến Ä‘i.
Tá» Bà o Äồng Quải nghiến răng nói giá»ng căm phẫn:
- Äà o huynh cÅ©ng bị thương thế rất nặng, cái lÅ© khốn nạn nà y phải phanh thây xé xác chúng má»›i được.
- Chúng ta còn đợi gì nữa, phải giết sạch lũ khốn kiếp nà y đi.
Vừa dứt tiếng quát vang dá»™i ấy, XÃch Kị Truy Phong đã lao vút vá» phÃa Bạch Sát Giả Chiêm Như Long Ä‘ang quyết đấu cùng NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm vá»›i má»™t mối căm phẫn tá»™t cùng, cái chết cá»§a hai ngưá»i bạn thâm giao Bốc Linh, Bốc Hợp là m cho ông ta như Ä‘iên lên...
Nhưng Sở Vân đã bắn ngưá»i tá»›i, chặn trước mắt XÃch Kị Truy Phong. Ông ta hất mặt nhìn chà ng, cặp mắt nảy lá»a, hung bạo tá»™t cùng rồi bá»—ng nhiên thét lên má»™t tiếng tung ra liên liếp hà ng sáu bảy chưởng cước rồi lao mình Ä‘i. Tuy ra tay bất ngá» và vá»›i khà thế rất mãnh liệt nhưng vẫn bị Sở Vân tóm chặt lấy ngưá»i ông ta và chiếu đôi mắt lạnh buốt và o mắt ông ta như hai đốm lá»a xanh rợn gáy buá»™c ông ta phải cúi đầu, thở dà i bất lá»±c...
Sở Vân buông tay ra, đỡ ngang lưng XÃch Kị Truy Phong, ôn tồn nói:
- Lạc huynh, tấm lòng cá»§a huynh lúc nà y tại hạ hiểu rất rõ, nhưng đừng bi thương nữa, ngưá»i chết đã chết rồi, ngưá»i sống chúng ta còn nhiá»u việc phải là m lắm. Lạc huynh, chúng ta là những kẻ giang hồ, vốn coi nhẹ tÃnh mạng mà coi trá»ng danh dá»±, giữ trá»n chữ tÃn. Chúng ta có ai tá»± biết được sẽ chết và o lúc nà o đâu, sinh ra và o lúc nà o đâu. Hai chữ Sinh Tá» nếu suy xét cho kỹ lưỡng thì sinh ra ở Ä‘á»i cÅ©ng bằng vá»›i việc chết Ä‘i váºy.
XÃch Kị Truy Phong buồn bã nhìn Sở Vân nói:
- Nếu váºy, Sở đại hiệp, đã gây nên những thảm kịch thì chúng ta phải cố gắng tránh lặp lạt vai diá»…n ấy má»™t lần nữa. Nhưng còn tướng công cùng gã há» Chiêu kia Ä‘ang kịch đấu ác liệt mà ...
- Lạc huynh, Chiêm Như Long đang trong cơn phẫn nộ mà giữ được như thế, chứ thực ra hắn đâu phải là đối thủ của Biện đại hiệp.
HÆ¡n nữa, nếu có Ä‘iá»u gì đặc biệt, thì Sở má»— không chịu khoanh tay đứng ngoà i đâu. Lạc huynh coi kìa. Bà nh đưá»ng chá»§ cá»§a bổn minh nãy giá» vẫn chưa hỠđộng thá»§ mà , dụng ý cá»§a ông ta là không để cho kẻ địch có má»™t cÆ¡ há»™i đắc thắng.
- Lần nà y hạ sÆ¡n có mưá»i hai võ sÄ© không phải là kém cõi, váºy mà chỉ má»™t lần là mất Ä‘i má»™t ná»a, vừa rồi lại thêm hai ngưá»i nữa...
không thể ...
- Thôi xin Công Tôn huynh hãy chăm sóc vết thương cho Äà o huynh và các anh em khác tháºt chu đáo, nhất là Äà o huynh vết thương sâu, mất nhiá»u máu. Còn Lạc huynh xin Ä‘i kiểm tra má»™t lượt xem có con cá nà o lá»t lưới không?
- Không đâu, nếu có thì chỉ có lúc hỗn chiến thôi, lúc nà y không lưu lại một ai hết, chỉ có mấy tên của Mãng Long Hội ...
Sở Vân đưa mắt nhìn vá» phÃa đám cá» cây bị Há»a Tiêu Äạn đốt cháy còn le lói những là n khói má»ng, nÆ¡i ấy Nam SÆ¡n Nhất Nho Dương Văn Hiển Ä‘ang cố hết sức chống trả quyết liệt thế công cá»§a Kiểm Linh Tá» Cung Ninh. Dương Văn Hiển mồ hôi đầm đìa Ä‘ang cố hết sức chăm chú, tháºn trá»ng đón đỡ ngá»n kiếm xuất thần nháºp hóa cá»§a Cung Ninh mà bước chân má»—i lúc má»™t loạn.
Sở Vân nhìn thế tráºn lẩm bẩm trong lóng:
- Dương Văn Hiển là báºc tiá»n bối, có cần tại hạ bảo thuá»™c hạ bổn minh dừng tay không?
Nam SÆ¡n Nhất Nho Ä‘ang táºp trung chú ý và o đấu trưá»ng nên nghe không rõ, không hiểu hết ý nghÄ©a cá»§a lá»i Sở Vân nói, vừa né tránh vừa trả lá»i:
- Sở lão đệ, sự hỗn loạn thế nà y đáng buồn quá, lão phu cũng chịu thôi.
- Äã thế, Cung Ninh hãy lùi ra. Sở Vân mỉm cưá»i khẽ nạt.
Cung Ninh dạ má»™t tiếng, bay ngưá»i lên cao rồi đáp xuống cạnh Sở Vân.
Dương Văn Hiển đưa vạt áo lau mồ hôi đầm đìa khuôn mặt, rồi nhìn quang cảnh chiến trưá»ng, đôi mắt ông ta dừng lại trên xác các tá» thi áo tÃm rồi nhìn lên thì thấy Äại Mạc Äồ Sát Khố Ty lạnh lùng đứng cạnh đó, chợt thấy rùng mình toát mồ hôi lạnh, lần đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i giang hồ, Dương Văn Hiển bị cảm giác khiếp hãi dà y vò ...
Một lúc lâu sau, như cố trấn tĩnh lại, ông ta nhìn Sở Vân nói:
- Sở lão đệ thảm cảnh hôm nay đáng ra có thể tránh được, chỉ vì má»™t lá»i cá»§a lão đệ là má»i việc không thể xảy ra. Nhưng cái chết cá»§a Tứ há»™ vệ vá» tay thuá»™c cá»§a lão đệ, lão phu e rằng khó thuyết phục nổi bổn sÆ¡n Äại đương gia hiểu cho cặn kẽ...
- Tiá»n bối nói có thể coi là không sai, nhưng tại hạ cÅ©ng không muốn lấy mạng cá»§a bốn ngưá»i ấy, nếu không có việc quý sÆ¡n Chương đà chá»§ xá» dụng Há»a Tiên Äạn lôi kéo bá»n ngưá»i cá»§a Khôi Kỳ Äá»™i thừa cÆ¡ là m loạn... Xét cho cùng tại hạ cÅ©ng có má»™t phần trách nhiệm, nhưng không phải là chÃnh, phải không?
- Sở lão đệ nếu không có lệnh cá»§a lão đệ thì đâu có chuyện ấy, món nợ vá» cái chết cá»§a bốn há»™ vệ ấy phải là m sao cho trá»n tình nghÄ©a?
Sở Vân lắc đầu ngăn Cung Ninh đang bực tức định ra tay, rồi chà ng ta nói:
- Tiá»n bối, trong lúc can qua, không thể luáºn bà n lý sá»±. Nói tháºt ra ngưá»i cá»§a quý sÆ¡n truy bắt bái huynh ta đến táºn cùng đưá»ng, chỉ má»™t việc ấy cÅ©ng đủ để gán tá»™i chết rồi đấy. Tại hạ vì nể mặt tiá»n bối nên má»›i nói Ä‘iá»u phải quấy nếu không thì nằm trên mặt đất lúc nà y chẳng phải chỉ có bốn há»™ vệ ấy đâu!
Nam SÆ¡n Nhất Nho quá hiểu Sở Vân nói thế là hoà n toà n đúng, lúc nà y nằm trong thế bị động há» má»›i thấy hà nh động gây hấn cá»§a mình là hoà n toà n sai trái và chÃnh việc quan hệ đến Phượng Mục Nữ Lê Tưá»ng cÅ©ng như việc truy Ä‘uổi Nghiêm Tiếu Thiên Ä‘á»u hoà n toà n vô lý và chÃnh đó là nguyên nhân gây nên cuá»™c tà n sát hôm nay. Cho nên Nam SÆ¡n Nhất Nho đà nh đứng đó, động thá»§ thì sai lầm mà không động thá»§ cÅ©ng không phải vá»›i đồng đội, dù có giáºn há»n, lão ta cÅ©ng không thể thể hiện, mà tháºt ra cÅ©ng không dám thể hiện. Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty từ từ bước đến bên cạnh Nam SÆ¡n Nhất Nho đưa mắt nhìn từ đầu đến chân ông ta, coi bá»™ lạ lùng lắm, rồi hứ má»™t tiếng, hai tay nắm chặt. Nam SÆ¡n Nhất Nho vốn đã khiếp hãi Khố Ty, lúc nà y lại bị Khố Ty khinh bỉ thì cảm thấy lo sợ hÆ¡n lên, bước lại trước mặt Sở Vân cố nở nụ cưá»i là m là nh:
- Sở lão đệ, ở Ä‘á»i có câu nói rằng:
“Khi nói cÅ©ng không nên nói hết, bức ngưá»i không nên bức đến cùng đưá»ngâ€. Theo ý lão phu, câu chuyện hôm nay không cần biết háºu quả sau nà y thế nà o, cÅ©ng không cần biết giải quyết thế nà o, nhưng lúc nà y tốt nhất là nên đình chiến.
Sở Vân cưá»i đầy ý nghÄ©a nói:
- Tiá»n bối đã dạy thế, vãn bổi đâu dám không phÅ©c tùng. Nếu váºy xin ngưá»i cứ Ä‘i Ä‘i.
Nam SÆ¡n Nhất Nho không ngá» tá»›i Sở Vân lại giao cho ông ta cái việc khuyên má»i ngưá»i ngưng chiến. Ông ta thấy khó mà thá»±c hiện được vì Bạch Sát Giả có địa vị cao hÆ¡n ông, lại không bằng lòng ông, còn Nhất Cam Tẩu địa vị ngang nhau nhưng chắc gì đã chịu nghe lá»i, cho nên Nam SÆ¡n Nhất Nho trầm ngâm do dá»± không biết tÃnh sao. Sở Vân bá»—ng cưá»i, gá»i to:
- Biện huynh, có thể ngừng tay chốc lát được không?
Lúc nà y NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm đã hoà n toà n chiêm thượng phong, chá»§ động Ä‘iá»u khiển tráºn đấu, nghe Sở Vân nói thế thì tung ra mấy Ä‘ao kiếm quang phạm vi ảnh hưởng rất lá»›n rồi Biện Thương tung ngưá»i nhảy vá»t ra xa ngoà i hai trượng, cất tiếng nói:
- Chiêm bằng hữu, Biện má»— xin nhưá»ng.
Chiêm Như Long hứ một tiếng, gịân dữ nói:
- Ngũ Nhạc Nhất Kiếm, dù có thua thì Chiêm mỗ cũng không phục, chỉ cần Chiêm mỗ còn một hơi thở nhất định chúng ta sẽ còn có ngà y tỉ thà trở lại. Lần đấy quyết đấu cho đến kết quả cuối cùng.
Ngũ Nhạc Nhất Kiếm không thèm để ý, lạnh lùng nói:
- Tùy ngươi sắp xếp.
Chiêm Ngư Long nhìn Nam Sơn Nhất Nho vẻ bực bội, nói:
- Äi thế nà y à , Tứ Tiá»n vệ sống chết ra sao?
Nam SÆ¡n Nhất Nho cố nén giáºn, khẽ trả lá»i:
- Tứ Tiá»n vệ bất hạnh Ä‘á»u chết cả bởi tay địch thá»§.
- Kẻ nà o đã là m việc ấy?
Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty cưá»i khẩy má»™t tiếng, nói lá»›n:
- Bằng hữu, kiệt tác ấy chÃnh do Äại Mạc Äồ Thá»§ nà y cố tình là m nên đấy!
- ÄÆ°á»£c lắm, Chiêm má»— sẽ không bao giá» quên ngươi.
- Bổn hoà n chá»§ sẽ đợi ngươi đấy, nói tháºt nhé, vá»›i chút Ãt võ nghệ thô thiển ấy, bổn hoà n chá»§ không đáng để mắt đến.
|

29-11-2008, 12:07 AM
|
 |
Hà n Lâm Há»c SÄ©
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Quá»· Cốc - Hà TÄ©nh
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 4 giá» 19 phút 23 giây
Thanks: 98
Thanked 7 Times in 4 Posts
|
|
Kim Äiêu Thần Chưởng
Tác giả: Ảo Long
Hồi 40: Kết Thù Tam Phái Äoạn Tý Răn Ngưá»i
Nguồn:Việt Kiếm
Nghe Khố Ty sỉ nhục đến thể mà một kẻ cực kỳ kiêu căng hống hách như Chiêm Như Long mà phải im hơi lặng tiếng thì đủ biết lão đang ở trong tình thể như thế nà o.
Nam Sơn Nhất Nho lại nói nhỠvới Sở Vân :
- Lão đệ hãy ra lệnh cho Cổ Yển La Hán ngưng chiến đi.
Bỗng Sở Vân nghiêm mặt lại, lạnh lùng nói :
- Tiêu Giang Nhị Quái chết, Bạch Y Tú SÄ© bị trá»ng thương, tuy do Thưá»ng Äại Khà gây nên, nhưng xét vá» nguyên nhân sâu xa là do Chưởng Lăng Chưởng Äà Chá»§ phóng Há»a Tiêu Äạn gây nên. Vì thế ta không muốn cho hắn được sống sót quay vá».
Câu nói đó cá»§a Sở Vân là m cho Dương Văn Hiển cứng há»ng còn Biện Thương thì cưá»i nói :
- Sở huynh, theo tại hạ nghÄ©, cái việc ấy không nên là m phiá»n Nghiêm huynh mà để chÃnh tại hạ là m Ä‘iá»u đó.
Dương Văn Hiển vội và ng nói chen và o :
- Biá»n đại hiệp. Ngưá»i Ä‘á»i thưá»ng nói :
â€œÆ n có đầu, nợ có chá»§â€.
Thưá»ng Äại Khà đã chết rồi coi như háºn đã rá»a, sao lại để việc nà y cho Chưởng Äà Chá»§ cá»§a bổn sÆ¡n ? HÆ¡n nữa cuá»™c đấu đến đây tạm thá»i dừng lại là thượng sách.
Sở Vân nghe thấy thế thì cưá»i khẩy, nói :
- Tiá»n bối, từ tối qua cho đến trưa nay tại hạ đã nhịn nhiá»u rồi đấy, cÅ©ng vì trong cánh rừng nà y oan hồn đã quá nhiá»u, váºy cÅ©ng vì nể mặt tiá»n bối lần cuối, ta tha mạng cho Chưởng Lăng, nhưng phải chặt Ä‘i cá»§a hắn má»™t cánh tay.
Dương Văn Hiển vội nói:
- Lão đệ nên suy nghÄ© lại, tuy lão phu không địch nổi nhưng Äại Hồng SÆ¡n không chịu ra tay đâu.
- Nếu váºy cái chết cá»§a Tiêu Giang Nhi và vết thương cá»§a Bạch Y Tú SÄ© không những để cho những kẻ cuồng sát kia suy nghÄ©, vẫn tiếp tục hoà nh hà nh mãi sao ?
Lúc ấy Bạch Sát Giả bước đến trước mặt Sở Vân nói:
- HỠSở kia, tuy chúng ta thất bại nhưng vẫn còn một chữ nghĩa trên giang hồ. Nếu các hạ cứ thế thì dù còn một hơi thở, Chiêm Như Long tuyệt không để cho ngươi khinh miệt được.
Nói xong đã đưa binh khà lên ngang ngá»±c chuẩn bị liá»u mình. Sở Vân hứ má»™t cÅ©ng nói:
- Chiêm Như Long, được lắm ngươi đã hiểu thấu ý nghÄ©a chữ "chặt" chưa ? Nếu ngươi đã không đánh thì ta coi ngươi là má»™t kẻ hảo hán, thừa nháºn ngươi đã được chá»§ ngươi đánh giá đúng.
Nghe Sở Vân nói thế , Chiêm Như Long tá»± nhiên hiểu rất rõ ý chà ng muốn nói, nên im lặng. Không khà lúc ấy bá»—ng trở nên yên tÄ©nh đến rợn ngưá»i ...Sở Vân từ từ đưa mắt nhìn và o đối thá»§, chỉ có kẻ ấy má»›i nháºn biết được mà thôi, rồi chà ng bắt đầu ra lệnh cho thuá»™c hạ.
Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty, Kiếm Linh Tá» Cung Ninh, Cuồng Ưng Bà nh Mã, ba ngưá»i sắc mặt lạnh lùng, từ từ bước vá» phÃa Bạch Sát Giả.
Má»™t cách công bằng mà nói, sở há»c cá»§a Chiêm Như Long đã đến mức đứng đầu thiên hạ, nhưng nếu đối phó vá»›i Cung Ninh có thể tương đồng , còn như muốn đối đầu vá»›i má»™t trong hai vị Bà nh Mã, Khố Ty thì tuyệt nhiên không mong thá»§ thắng, huống hồ lúc nãy cả ba ngưá»i cùng xáp tráºn thì kết quả, không đánh đã biết tá» rồi.
Chiêm Như Long mặc dầu chưa thấy Bà nh Mã ra tay, nhưng Khố Ty và Cung Ninh thì hắn chẳng lạ gì. Nếu khởi đầu vá»›i ba ngưá»i ấy thì hắn quá hiểu tÃnh mạng cá»§a mình đã đến hồi kết thúc, tất nhiên mồ hôi trong ngưá»i hắn đổ ra. Trong hoà n cảnh nà y dù bất cứ ai thì cÅ©ng không thể nói rằng mình không sợ chết, nhất là khi cái chết từ từ đến vá»›i ngưá»i ta.Trong giá» phút ngắn ngá»§i đó Bạch Sát Giả nghÄ© đến biết bao nhiêu sá»± việc, bá»—ng nhiên hắn hoà n toà n không muốn tham dá»± cuá»™c đấu không công bằng nà y, nhưng những kẻ danh trấn võ lâm thiên hạ như hắn thì lại không thể từ chối cuá»™c đấu ấy được.
Tất cả những tình cảm phức tạp, lo lắng, ân háºn, sợ hãi, van xin Ä‘á»u thể hiện má»™t cách tá»± nhiên theo bản năng trên mặt Chiêm Như Long và tất cả má»i ngưá»i có mặt nÆ¡i đó Ä‘á»u nhìn thấy rất rõ. Sở Vân cố tình kéo dà i những giây phút đó rồi trầm giá»ng, nói sắc gá»n mấy chữ :
- Chiêm Như Long ! Ngươi có thể đi đi !
Láºp tức Binh Mã, Khố Ty, Cung Ninh trên đà bước đến trước mặt chiêm Như Long bá»—ng đứng sững lại, mắt vẫn nhìn hắn trừng trừng.
Chiêm Như Long toà n thân ướt sũng mồ hôi sắc mặt lúc đỠlúc trắng, căng thẳng đến cực độ, các tình cảm trong hắn giằng xé kịch liệt. Lưỡi búa trong tay từ từ xuôi xuống. Sở Vân lạnh lùng nói tiếp :
- Chiêm Như Long nếu không chịu đi thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu !
Thế là , vị cao thá»§ Nam Hải nhất phái danh chấn giang hồ ấy, ngẩng mặt nhìn trá»i, than dà i má»™t tiếng rồi tung mình băng Ä‘i ngay, lưỡi búa trong tay lóe lên những tia chói chang. NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm lắc đầu nói:
- Thế nà y giết hắn còn tà n nhẫn, Ä‘au đớn hÆ¡n nhiá»u, tuy mang tiếng là sống...
Sở Vân tiếp lá»i vẻ mặt lạnh lùng :
- Trên pháp trưá»ng, kẻ chịu chết chém cuối cùng má»›i là anh hùng, chịu má»i nổi thống khổ cá»§a thế gian má»›i là hà o kiệt !
Câu nói ấy như má»™t chân lý khiến má»—i ngưá»i trầm ngâm suy nghÄ©.
Dương Văn Hiến lại cất tiếng phá tan sự yên lặng :
- Sở lão đệ. Chấp pháp cá»§a bổn sÆ¡n đã Ä‘i, lão phu như châu chấu đâu dám đá xe. Nhưng Chưởng Äà Chá»§ không thể tránh được tá»™i hình chết hay sao ?
Sở Vân cao giá»ng nói :
- Khố hoà n chủ, hãy chấp hà nh lệnh của tại hạ !
“Dạ†má»™t tiếng vang lừng , Khố Ty tung ngưá»i lên cao, bắn và o phÃa Nhất Cam Tẩu Chưởng Lăng nhanh như chá»›p.
Ngũ Nhạc Nhất Kiếm nói với Sở Vân :
- Khố Hoà n chủ của quý minh võ công cái thế. Chưởng Lăng khó giữ nổi tay.
- Äúng thế , đấy cÅ©ng là má»™t bà i há»c đối vá»›i Äại Hồng SÆ¡n !
Lá»i Sở Vân chưa dứt thì Khố Ty đã giáng xuống ngưá»i Chưởng Lăng liên tiếp hà ng loạt chưởng, cước. Cổ Yển La Hán bắn ngưá»i ra ngoà i vòng đấu cưá»i nói:
- Hay thay, ông bạn câu cá Æ¡i! Bây giá» thì bạn được dịp vui vẻ nhiá»u đấy.
Ngay lúc ấy, Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty đã nghiêng ngưá»i lạng bên hướng vá» phÃa bên phải cá»§a đối thá»§ tung ra mưá»i mấy chưởng, nhìn khà thế vô cùng uy vÅ©. Chưởng Lăng lúc nà y chỉ còn má»™t mình vẫn gắng gượng chiến đấu. Mồ hôi đầm đìa, mặt tÃm lại vì gắng sức, cây cần câu thép vẫn múa vù và phản công lại má»™t thế thá»§ hÆ¡n hẳn.
Chưởng Lăng vẫn má»™t phương chống đỡ. Nếu công bằng mà nói thì dù sao Chưởng Lăng cÅ©ng là má»™t nhân váºt lẫy lừng võ lâm trung nguyên, tuy có thua kém Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty, nhưng muốn thắng nhau đâu có dá»…. Äằng nà y Chưởng Lăng đơn thân độc mã giữa má»i kẻ thù, trước đó đã tổn hao khá nhiá»u chân lá»±c để kịch đấu vá»›i Sở Vân và Nghiêm Tiếu Thiên, do váºy lúc nà y sức đỠkháng cá»§a Chưởng Lăng đã bị hạn chế nhiá»u. Bá»—ng Äại Mạc Äồ Thá»§ thay đổi đấu pháp, Ä‘ang tấn công tá»›i tấp bá»—ng nhảy lùi ra xa, rồi từ trên cao phóng thắng và o trung cung cá»§a đối thá»§. Tay trái như móc câu chụp lấy thiết ngân câu, tay phải như nắm cương Ä‘ao nhanh như chá»›p chém xả và o cánh tay cá»§a đối thá»§ đồng thá»i hai chân như những quả đồng chảy giằng thẳng và o mưá»i mấy trá»ng huyệt phÃa trước thân hình Chưởng Lăng, chiêu thế cá»±c kỳ hiểm ác, cá»±c kỳ mạnh mẽ lại nhanh như gió cuốn.
Chưởng Lăng không thể ngỠđối phương lại ra đòn má»™t cách liá»u lÄ©nh, hiểm độc như váºy, nên không thế nà o kịp biện chiêu, né tránh được nữa. Chưởng Lăng chỉ còn cách nghiến răng giằng mạnh thiết ngân câu , đưa tay trái ra váºn công đối chưởng cá»§a đối phương, còn toà n thân thì né tránh những cú đá liên hoà n cá»§a Khố Ty, chiêu thức biến ảo tháºt là xảo diệu. Thế là ngay lúc ấy, thân hình hai đối thá»§ xáp lại nhau rồi láºp tức phân khai. Má»—i ngưá»i đứng ngoà i đưa mắt nhìn theo. Sau mấy tiếng há»± há»±, rắc rắc cá»§a ngá»n ngân thiết câu.
Chưởng Lăng bắn ngược ra sau té ngồi xuống đất, cánh tay trái máu chảy ròng ròng, ngân thiết câu đã bay đâu mất. Ngoà i xa trăm thước là Khố Ty đứng trân bất động, vẽ mặt lạnh lạnh tay trái nắm hết cây cần câu thép đã bị vặn uốn không ra hình dáng gì nữa, tay phải đưa ra trước ngực, vết thương trên tay đỠbầm máu tươi sâu hoắm đến xương.
Dương Văn Hiển vá»™i lao tá»›i bên Chưởng Lăng, giá»ng lo lắng há»i :
- Chưởng Äà Chá»§ ! Vết thương thế nà o ? Có cần lão phu giúp cho không ?
- Khá»i cần, Dương huynh... chúng ta đã bị đại bại rồi , cánh tay trái cá»§a ta đã nứt rạn cấn thịt xương rồi, không còn cách nà o cứu vãn ná»—i nữa ... ác độc vô cùng !
Nam SÆ¡n Nhất Nho Dương Vân Thiên đứng báºt dáºy, đưa tay chỉ mặt Sở Vân quát :
- Há» Sở kia ta không cần biết ngươi lặn lá»™i giang hồ danh tiếng ra sao ? CÅ©ng không thèm biết ngươi võ công thâm háºu dưá»ng nà o ?
Chỉ biết ngươi không thể cư xá» vá»›i ngưá»i bạn bè xưa cÅ© như thế. Trước mặt ta ngươi đã dùng những thá»§ Ä‘oạn tà n khốc để đối phó vá»›i những báºc trưởng bối. Giang hồ đồng đạo mà biết thì sẽ coi ngươi là kẻ bạc tình bạc nghÄ©a.
Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty mặt bá»—ng đằng đằng sát khÃ, quát lá»›n :
- Lão thất phu kia câm mồm lại, ngươi dùng những lá»i lẻ, ngôn từ đó để nói vá»›i Minh Chá»§ cá»§a bổn minh, thì bổn hoà n chá»§ phải quyết sống chết vá»›i ngươi má»™t phen má»›i được.
Kiếm Lệnh TỠCung Ninh khom lưng nói với Sở Vân :
- Bẩm Minh chủ , cho phép đệ tỠcắt lưỡi cái lão thất phu ăn nói hỗn hà o nà y !
Nam SÆ¡n Nhất Nho vẫn cứ cưá»i như Ä‘iên dại, quát to lên :
- Nà o hãy và o đây, và o đây để xem cái lũ thối tha chúng mà y là m gì được lão phu nà o. Lúc nà y thì ta đã quá hiểu đạo nghĩa tình cảm của chúng bây rồi, cái thứ ỷ đông hiếp yếu.
NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm cưá»i nói:
- Khá lắm ! đó mới là anh hùng bản sắc.
Äại Mạc Äồ Thá» Khố Ty lao đến quát to lên :
- Äồ thất phu, bổn hoà n chá»§ sẽ cho ngươi biết tay !
Nhưng Sở Vân đã đưa tay trái lên ngăn Khố Ty lại, cháºm rãi nói :
- Tiá»n bối ! Tại hạ bất đắc dÄ© thôi , xin hãy tha thứ. Còn bá»n tại hạ tuy đông. Nhưng chẳng há» dùng đến xa luân chiến mã, đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh má»™t chá»i má»™t. Theo luáºt giang hồ, lấy đạo nghÄ©a võ lâm ra mà nói thì chẳng có Ä‘iá»u gì quá cả. Äiá»u Ä‘uy nhất đáng nói, là trách Äại Hồng SÆ¡n kiêu căng quá. Nhưng võ công không đủ mạnh......
- Sở Vân, lão phu và ngưá»i có chút quen biết cÅ©, ngà y nay hãy quên Ä‘i, bá» hết đừng nhắc tá»›i nữa. Sau nà y có gặp nhau cÅ©ng vì lão phu tìm ngươi để đòi lại nợ máu hôm nay. Äại Hồng SÆ¡n và Kim Äiêu Minh thá» không đội trá»i chung.
- Tiá»n bối, tại hạ tiếp thu tất cả, dù tiá»n bối từ nay vá» sau muốn báo phục thế nà o cÅ©ng được nhưng trong phạm vi có thể cho phép được, tại hạ tuyệt nhiên không xâm phạm má»™t móng tay sợi tóc cá»§a tiá»n bối. Nhưng những ngưá»i khác cá»§a Äại Hồng SÆ¡n thì khá»i phải bà n nữa ! Sở Vân nghiêm trang nói.
- Quả là mồm mép. Ngụy quân tỠ!
Dương Văn Hiến tức tối quát to. Sở Vân đưa tay ngăn các thuộc hạ đang muốn phanh thây xé xác Dương Văn Hiển nói to :
- Tiá»n bồi có thế hiểu lầm tại hạ, nhưng tại hạ không thay đổi tấc lòng. Bâ giá» tiá»n bối hãy Ä‘i Ä‘i, và đương nhiên Chưởng Äà Chá»§ cÅ©ng váºy, xin Ä‘i đị..
Nam SÆ¡n Nhất Nho không nói không rằng, mặt tái xanh Ä‘i vì tức giáºn hầm hầm nhìn từng ngưá»i má»™t rồi đỡ Chưởng Lăng từ từ bỠđị..
Ngũ Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương lắc đầu nói:
- Từ hôm qua đến nay, Khôi Ká»· Äá»™i đã hoà n toà n tan vỡ, Mãng Long Há»™i đại bá»™ pháºn chưởng lá»±c đã bị tiêu diệt, cả đến Äại Hồng SÆ¡n cÅ©ng thất bại rút lui. Cuá»™c chiến nà y ác liệt từ trước nay chưa từng có. Sở huynh, tháºt thân mà nói thì Biện má»— bôn ba giang hồ đã lâu, đã chứng kiến nhiá»u cuá»™c ác chiến nhưng đây là lần đầu được thấy má»™t cuá»™c ác đấu khá»§ng khÃêp thế nà y đây. Tuy hùng tráng oanh liệt, nhưng cÅ©ng quá thảm khốc thê lương...
- Biện huynh nói đúng lắm. Tuy váºy, ngoà i các thá»§ Ä‘oạn lấy độc trị độc ra thì còn có cách gì để thức tỉnh những kẻ cưá»ng đạo độc ác ấy. Và dù ngươi không muốn hỠđỗ máu thì há» cÅ©ng bắt ngươi phải đổ máu... Ngươi là con ngưá»i dà o đạt tình thương yêu mà sao cÅ©ng vô cùng độc ác váºy ? Äó là sá»± mâu thuẫn lá»›n nhất trong cái gá»i là con ngưá»i đấy ! Sở Vân trầm giá»ng nói.
Mãi má»™t lúc tháºt lâu sau, NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm má»›i từ từ ngẩng đầu lên, cháºm cháºm nói:
- Thôi được rồi, Sở huynh, chuyện ấy sau nà y ta lại nói tiếp. Còn giỠđây những tá» thi kia phải giải quyết thể nà o đây ? Mà cÅ©ng lạ tháºt, chúng ta đánh nhau từ hôm qua đến giá» nà y, váºy mà chẳng thấy có quan phá»§ thưá»ng dân gì đến xem xét thăm dò cả ?
Sở Vân lệnh cho Cung Ninh lo Ä‘i tìm cách chôn cất tá» thi, rồi cưá»i nói:
- Biện huynh, nói tháºt buồn cưá»i, bá»n hỠđâu có mấy ai chân tà i thá»±c há»c đâu. Chúng ta Ä‘ang đêm kịch chiến hỠđâu dám Ä‘i theo mà theo dõi. Äặc biệt kẻ nà o đã dám đến tức là không lương thiện hiá»n là nh gì đâu. Nên tốt nhất là thá» Æ¡, chá» chúng ta Ä‘i hết má»›i dám lên tiếng để báo công váºy thôi !
Nói rồi, chà ng nhìn quanh rồi kêu to lên :
- Nghiêm huynh đi đâu rồi mà chẳng thấy mặt ?
Má»i ngưá»i Ä‘ang lo lắng kiếm tìm dáo dác thì thân hình to lá»›n cá»§a Nghiêm Tiếu Thiên từ ngoà i bìa rừng bước và o, vừa Ä‘i vừa nói to :
- Mẹ kiếp, đánh nhau cả ngà y đói muốn chết được, ngưá»i chứ có phải là gá»— đâu cÆ¡ chứ. Cho nên ta má»›i phải Ä‘i mua được hÆ¡n mưá»i cân thịt bò luá»™c, ba thùng bánh bao. Ha hạ..
Nói rồi ông bà y ra lên mặt cá» mấy bá»c thức ăn to tướng, thấy thế Cuồng Ưng Bạch Mã cưá»i hà hà nói:
- Ha hạ.. Nghe nói Nghiêm đương gia kiêu ngạo vô cùng, nà o ngá» lại tá» tế cẩn tháºn đến thế.
Cổ Yển La Hán vừa lau mồ hôi trán, vừa đưa tay bốc thịt cho và o mồm nói:
- Không dám, không dám, thế nà y ...thế nà y là biểu hiện tình cảm của lão phu với các vị đó thôi, ngược lại thì ta chẳng thèm bỠra một xu nà o đâu. Ha hạ..
Má»i ngưá»i tức thì cưá»i ầm lên rồi ai nấy ngồi xuống ăn. Lúc bầy giá», cả cánh rừng yên lặng không má»™t tiếng động, má»i ngưá»i ăn uống no nê Ä‘á»u nghỉ ngÆ¡i váºn công Ä‘iá»u tức. Chỉ có má»™t mình Sở Vân Ä‘i Ä‘i lại lại phÃa bìa rừng như canh chừng giấc ngá»§ cho má»i ngưá»i. Sở Vân nhìn bóng nắng thấy trá»i đã giữa chiá»u liá»n nói to:
- Cung Ninh Thà nh Äại Hạnh không cần lo ta ở tiếp nữa. Bà nh ÄÆ°á»ng Chu và Khố Hoà n chá»§ đã vá» NgÅ© Phước khách sạn đưa má»—i ngưá»i đến đây, còn NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện đại hiệp thì Ä‘i vá» phÃa trước mưá»i lăm dặm tìm chá»— trú cho chúng ta tại Hoà ng SÆ¡n Táºp.
Tình hình công việc trong đó còn bao lâu nữa mới xong ?
- Bẩm cÅ©ng đã gần xong. Nghiêm ÄÆ°Æ¡ng Gia Ä‘ang kiểm tra lần cuối.
Lúc ấy Cổ Yển La Hán bước ra rá»a tay bên khe nước nói:
- Cái mùi máu khô khó ngá»i quá, thế mà mẹ kiếp phải ngá»i cả ngà y. Nà y lão đệ, mấy hôm nay đã mệt má»i lắm rồi, tối nay cần nghỉ sá»›m má»™t chút.
Bá»—ng Nghiêm Tiếu Thiên tá» ra kinh ngạc ngá»i ngá»i rồi đưa mắt ra xung quanh , còn Sở Vân thì đưa mắt nhìn vá» phÃa lùm cây thấp ở phÃa trước mắt há» chừng năm trượng. Cổ Yển La Hán ngạc nhiên nói:
- ThÆ¡m tháºt, mùi thÆ¡m nà y đến kỳ lạ. Mùi thÆ¡m nà y hình như là toát ra từ thân thể thiếu nữ.
Sở Vân đã phát hiện được mùi thÆ¡m nà y và cả hương vị quen thuá»™c cá»§a Bách Lan Hoa, liá»n nói lá»›n ; - Nếu là thiên kim tiểu thÆ¡ cá»§a Äại Hồng SÆ¡n, Lê cô nương thì xin má»i ra đây.
Má»™t lúc lâu sau, má»™t tấm thân kiá»u diá»…m mặc áo xanh lục xuất hiện, vá»›i má»™t khuôn mặt xinh đẹp đặc biệt, đôi mắt như là n thu thá»§y Ä‘oạt hồn cướp phách ngưá»i ta. Kiểm Linh Tá» Cung Ninh đưa mắt nhìn soi mói rồi đứng yên, còn Cổ Yên La Hán thì buá»™c giá»ng nói:
- Quả nhiên là ngươi, lão phu đã từng bị ngươi chÆ¡i cho má»™t vố , nhưng quả nhiên là tháºt là hiếm có. .. Sở Vân Ä‘iá»m tÄ©nh nói vá»›i Lê cô nương :
- Äã lâu lắm rồi không được gặp, cô nương lại cà ng đẹp hÆ¡n.
- Thôi, đừng như thế nữa , ta há»i ngươi ngươi có gặp những ngưá»i mà cha ta phái đến đây để bắt ngươi không ?
- Cô nương há»i thế có ý gì ? Tại hạ không là m gì động đến cô nương, Äại Hồng SÆ¡n đương gia tại sao lại đột nhiên cá» ngươi Ä‘i bắt tại hạ?
Phượng Mục Nữ Lê Tưởng nhìn chăm chăm và o mặt Sở Vân rồi hừ một tiếng nói:
- Trong những ngà y ấy, ngươi trốn Ä‘i đâu? Hừ ! hôm đó ngươi giả bá»™ khá lắm, xuất thá»§ khinh khi thiên hạ, đâu dá»… để ngươi ra Ä‘i tá»± do như thế. Cha ta muốn gặp ngươi để xem thá» ngươi là nhân váºt ra sao?
- Giả dụ tại hạ không đi thì sao ?
Lê Tưá»ng bá»—ng cưá»i rồi nói:
- E rằng Ä‘iá»u đó không tùy thuá»™c và o ngươi. Ngươi đã biết ngưá»i má»i ngươi là ai chưa ? Ngoà i Dương thúc thúc còn có Bạch Sát Giả Chiêm thúc thúc, Nhất Cam Tẩu Chương thúc thúc và Tứ Tá» Long, hỠđã là hảo thá»§ cá»§a Äại Hồng SÆ¡n, ta biết ngươi có bản lÄ©nh khá lắm nhưng sao qua nổi bá»n há» liên thá»§ vá»›i nhau Ä‘au nhất là lại có Chiêm thúc thúc.
Sở Vân biết Lê Tưá»ng chưa gặp những ngưá»i ở đây bại tráºn trở vá» và cÅ©ng chưa biết tình hình diá»…n ra ở đây nên chà ng nói:
- Nam Hải Bạch Sát Giả nghe cũng có chút tiếng tăm đấy, nhưng tại hạ chẳng sợ đâu, tại hạ sẽ đợi ở đây để gặp hỠmột lần chơi.
Lê Tưá»ng bá»—ng tá» vẻ giáºn dữ nói:
- Ngươi tại sao khi nói chuyện vá»›i ngưá»i khác lại nhắm mắt, lẽ nà o ta không đủ tư cách để ngươi mở mắt ra à ?
- Không dám, chỉ vì sắc đẹp của cô nương quốc sắc thiên hương khiến cho tại hạ không dám mở mắt ra ngắm.
- Nếu thế ta cho phép ngươi mở mắt ra đấy, bằng không sau nà y có muốn được nhìn thấy ta, ta cũng không cho phép đâu.
Sở Vân thở dà i má»™t tiếng, đưa mắt trá»i, mùi nước hoa Bạch Lan Hoa lại và o mÅ©i chà ng. Sở Vân cứ nghÄ© giả như không có cuá»™c chiến xảy ra thì cuá»™c gặp gỡ nà y đẹp biết mấy.
Thấy Sở Vân không nói gì Lê Tưá»ng khẽ há»i :
- Ngươi là m sao thế? Ngưá»i ta Ä‘ang nói chuyện vá»›i ngươi cÆ¡ mà ...!
- Không phải ta không nghe đâu, sáng ngà y chưa rá»a mặt thế mà nói chuyện vá»›i cô nương quả tháºt là chả lịch sá»± chút nà o.
- Ha ha, thì ra ngươi cÅ©ng tá»± biết mình đấy chá»›! à mà ngươi Ä‘ang ở đây là m gì thế, đợi ai hay định là m việc gì? xoi vá» mặt thá»i gian thì Chiêm thúc thúc và mấy ngưá»i kia phải đến rồi chứ ? há» vẫn bám sát theo Cổ Yển La Hán mà .
Sở Vân nhìn Nghiêm Tiếu Thiên và Cung Ninh gáºt đầu nói :
- Tại hạ quả Ä‘ang đợi ngưá»i đến, bây giá» những việc cần là m đã là m xong rồi. Lê cô nương, lần nà y sợ há» có chuyện gì khác không?
Cung phụng có việc gì bắt buộc hắn.
- Chỉ vì ở mãi trên núi buồn lắm, lại bị phụ thân quản lý quá chặt, ta muốn tìm cách xuống núi để được tá»± do Ä‘i lại. Tháºt ra là m má»™t ngưá»i có địa vị, nhiá»u lúc cảm thấy quá đơn Ä‘iệu.
Những lá»i nà ng ta nói rất chân tháºt mà cÅ©ng đầy ý nghÄ©a, Sở Vân đã hiểu cả, chà ng chưa kịp nói thì Nghiêm Tiếu Thiên đã cưá»i hà hà nói:
- Lê tiểu thÆ¡, lão phu cÅ©ng thế. Ha ha, đại khái lão phu cÅ©ng không muốn ăn má»™t mình, uống má»™t mình. Ha ha, chẳng hay cô nương cÅ©ng váºy chứ ?
- Äại La Hán, ai mà hiểu nổi ông cÆ¡ chứ, những đức tÃnh tốt cá»§a ông chỉ sợ thiên hạ cÅ©ng chỉ có mình ông có được mà thôi...
- Hay lắm, hay lắm, không dám, không dám... Lão phu đã bôn tẩu giang hồ cả Ä‘á»i, tuy không đạt đến đỉnh cao nhất. Nhưng cÅ©ng đã toại nguyện... Từ trước đến nay cái gì cÅ©ng tá»± mình là m cả, chỉ có tiến mà không lui. Váºy mà không nghÄ© nổi đến tuổi nà y lại bị xáo trá»™n tâm can vì bị má»™t tiếng ái tình, xảy ra vá»›i cả lão phu Ä‘ang ra tay là m ăn... ha hạ..
- Ôi, lại có chuyện ấy tháºt à ? Váºy cái kẻ luáºn minh ấy chắc là to gan lắm nhỉ? Dám vuốt râu hùm cÆ¡ đấy... mà lại chiếm được tiện nghi à ?
Cổ Yển La Hán lại cưá»i ha hả, nói:
- Ngưá»i có lúc thất thần, chân có khi quên lối, ai mà chẳng có lúc bị má»™t hòn đá, nhưng chóp Ä‘i tiện nghi cá»§a lão phu đâu có dá»…... Viên đá rÆ¡i xuống giếng còn tìm được nữa là ... Ha hạ..
Thấy hai ngưá»i ấy đối đáp miệng lưỡi tháºt là sắc sảo, Sở Vân cưá»i cưá»i lùi lại hai bước nói :
- Nghiêm lão huynh, hình như Bảnh đưá»ng chá»§ đã đến lúc nãy rồi đấy.
Hiểu ý Sở Vân, Nghiêm Tiếu Thiên cưá»i hà hà nói:
- Phải đấy, đã đến lúc phải đến rồi ...
Phượng Mục Nữ Lê Tưá»ng cau mà y nói:
- Xem ra thì ngưá»i cá»§a các vị đến cÅ©ng không Ãt đấy nhỉ. Sở Vân đợi đến lúc Chiêm thúc thúc đến đây, bổn cô nương muốn được lÄ©nh giáo má»™t Ãt tuyệt há»c cái thế cá»§a ngươi đấy.
Cổ Yển La Hán lại cưá»i nói:
- A đầu giá»i tháºt, ngươi đã chiếm được tiện nghi rồi đấy. Nói đến công lá»±c cá»§a Sở lão đệ chẳng phải lão phu là m giảm uy phong cá»§a cô nương đâu mà tháºt sá»± lo sợ cô nương không thể có hy vá»ng tìm kiếm được má»™t chút tiện nghi nà o !
Phượng Mục Nữ có dụng tâm khác, nên lúc nà y trợn tròn mắt, tức giáºn nói:
- Äại La Hán, ngươi cho rằng cô nương ta cÅ©ng mÆ¡ hồ như ngươi sao ? Việc đánh thông hay đại bại là má»™t vấn đỠkhác, chiếm được thượng phong hay không lại là má»™t chuyện nữa.
- Hừ. Cô nương ta không sợ hắn đâu !
Cổ Yển La Hán sá» sá» cái đầu trá»c lóc, cưá»i tháºt lá»›n nói:
- Thôi, được rồi ! Có câu rằng :
“không đánh nhau vá»›i đà n bà . Ta đã sống chừng nà y tuổi rồi mà còn kiêng miệng lưỡi ngươi, thì đã đủ biết ngươi đã thể hiện mức độ ra sao rồi, ngươi dám cho ngưá»i ta là lão phu chẳng ra cái thá gì rồi mà . Ha hạ.. lợi hại lắm, lợi hại lắm!
|
 |
|
| |