Trích:
Nguyên văn bởi _PhongLinh_
|
có lẻ là bài nì phải hok PL mụi mụi
ĐÊM SUY TƯ
có phải em không hiểu về tình yêu
nên người ấy cười em vụng dại
càng chân thật người ta càng xa mãi
như chính ta đi tìm bóng của mình
có phải em không hiểu về tình yêu
không biết dỗi hờn như loài hoa trinh nữ
nên đáng nhận một mảnh tình vụn vỡ
từ tim anh hoà nhỏ xuống lòng mình
phải vì em ngộ nhận mối tình đầu
như hoa cát ngộ mình trong nắng
dưới ánh nắng mặt trời ngỡ riêng mình lấp lánh
hay đâu rằng nắng là của nhân gian
cũng như anh là của những ai
em dâu dám nghĩ mình sẽ có được
ai là cát nắng đời anh toả xuống
ai hoá là mình để có thể quên anh !