 |
|

16-04-2008, 09:38 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tay cự phách: Chương 27
(Sidney Sheldon)
Hãng quảng cáo Berkley and Matthews là chiếc vương miện trên bảng xếp hạng các hãng trên đưá»ng Madison Avenue. Số quảng cáo hà ng năm cá»§a hãng ấy vượt quá số quảng cáo gá»™p lại cá»§a hai hãng cạnh tranh gần nhất, nhất là nhá» có tà i khoản lá»›n lao cá»§a Kruger-Brent và hà ng chục các chi nhánh cá»§a nó trên khắp thế giá»›i. Trên bảy mươi lăm nhân viên kế toán, ngưá»i viết bà i quảng cáo, giám đốc sáng tác, thợ ảnh, thợ khắc, nghệ sÄ©, chuyên viên truyá»n tin đã được thu dụng nhá» có tà i khoản cá»§a riêng công ty Kruger-Brent mà thôi. Vì váºy, khi bà Kate Blackwell Ä‘iện thoại cho Aaron Berkley để yêu cầu ông ta tìm má»™t chá»— cho Alexandra thì chá»— là m ấy được tìm ra ngay láºp tức. Nếu bà Kate Blackwell muốn thì há» có lẽ cÅ©ng sẵn sà ng nhưá»ng chức chá»§ tịch cho Alexandra nữa.
“Tôi tin rằng cháu gái Alexandra cá»§a tôi thÃch là m má»™t ngưá»i viết bà i quảng cáo,†Bà Kate nói cho Aaron Berkley biết.
Berkley nói với bà Kate rằng tình cỠvừa mới có khuyết một chân viết bà i quảng cáo nên cô Alexandra có thể bắt đầu công việc khi nà o cô ấy muốn.
Alexandra bắt đầu đi là m việc và o ngà y thứ hai.
Ãt có hãng quảng cáo nà o đặt trụ sở trên đưá»ng Madison Avenue, nhưng Berkley and Matthews là má»™t ngoại lệ. Hãng có má»™t toà nhà lá»›n, tối tân, ở góc đưá»ng Madison và đưá»ng số 57. Hãng chiếm tám tầng lầu và cho thuê các tầng lầu khác. Äể đỡ phải thêm má»™t sổ lương má»›i, Aaron Berkley và ngưá»i hợp tác, Matthews, quyết định rằng Alexandra sẽ thay thế má»™t nhân viên viết bà i má»›i tuyển dụng trước đó sáu tháng. Tin nà y loan ra rất nhanh chóng. Khi nhân viên biết rằng cô gái bị Ä‘uổi sẽ được thay thế bởi con gái cá»§a vị thân chá»§ lá»›n nhất cá»§a hãng thì toà n thể má»i ngưá»i Ä‘á»u bất mãn. Mặc dầu chưa há» gặp mặt Alexandra, há» Ä‘á»u đồng thanh cho rằng nà ng là má»™t mụ đà n bà xấu xa, Ä‘anh ác, có lẽ đã được gá»i đến là m việc ở đó để do thám há».
Khi Alexandra đến là m việc, nà ng được há»™ tống đến văn phòng đồ sá»™, hiện đại cá»§a Aaron Berkley, ở đó cả hai, Berkley và Matthews Ä‘á»u có mặt để chà o đón nà ng. Cả hai ngưá»i hợp tác kinh doanh nà y trông chẳng có gì giồng nhau cả. Berkley thì cao, gầy, tóc bạc trắng xoá, còn Matthews thì lùn tịt, to béo và hoà n toà n sói. Thế nhưng há» có hai Ä‘iểm chung: cả hai Ä‘á»u là những nhà quảng cáo xuất sắc nhất trong tháºp niên qua, và cả hai Ä‘á»u là những tên độc tà i tuyệt đối. HỠđối xá» vá»›i nhân viên như những tên nô lệ, và sở dÄ© các nhân viên chịu đựng lối đối xá» như váºy, ấy là vì bất cứ ai đã là m việc cho hãng Berkley and Matthews nà y cÅ©ng có thể là m việc ở bất cứ hãng quảng cáo nà o trên thế giá»›i. Äó là nÆ¡i huấn luyện nghá» nghiệp.
Lúc Alexandra đến là m việc, còn có má»™t ngưá»i khác nữa cÅ©ng hiện diện trong văn phòng. Äó là Lucas Pinkerton, phó chá»§ tịch cá»§a hãng, má»™t con ngưá»i lúc nà o cÅ©ng tươi cưá»i, có cá» chỉ khúm núm và đôi mắt lạnh lùng. Pinkerton trẻ hÆ¡n là hai ngưá»i kia, nhưng nếu ông ta thua kém vá» tuổi tác, bù và o đó, ông ta tá» ra không thua kém vá» thái độ thù hằn đối vá»›i đà n ông và đà n bà là m việc dưới quyá»n ông.
Aaron Berkley dẫn Alexandra đến má»™t chiếc ghế bà nh rất êm ái. “Cô muốn tôi má»i cô thứ gì nà o, thưa cô Blackwell? Cà phê hay trà ?â€
“Không, tôi không uống gì cả. Xin cảm Æ¡n ông.â€
“Váºy thì cô sẽ là m việc ở đây vá»›i chúng tôi vá»›i tư cách là má»™t nhân viên viết bà i.â€
“Tôi rất cảm Æ¡n quý ông đã tạo cho tôi cÆ¡ há»™i nà y. Tôi biết rằng tôi còn phải há»c há»i nhiá»u lắm, nhưng tôi sẽ rán sức là m việc.â€
“Äiá»u đó thì không cần,†Norman Matthews vá»™i vã nói. Nhưng tiếp đó ông sá»a chữa lại. “à tôi muốn nói là cô không thể gấp rút há»c táºp kinh nghiệm loại nà y được.â€
“Tôi tin chắc rằng cô sẽ rất sung sướng là m việc vá»›i những ngưá»i ở đây,†Aaron Berkley nói thêm. “Cô sẽ là m việc vá»›i những ngưá»i giá»i nhất trong nghá».â€
Má»™t giá» sau, Alexandra ngồi suy nghÄ©. Há» có thể là những ngưá»i giá»i nhất, nhưng không hẳn là những ngưá»i thân thiện nhất. Lucas Pinkerton đã đưa Alexandra Ä‘i má»i nÆ¡i để giá»›i thiệu nà ng vá»›i nhân viên, nhưng ở ná»›i nà o cÅ©ng váºy, sá»± tiếp đón khá nhạt nhẽo. Há» chấp nháºn sá»± hiện diện cá»§a nà ng, rồi sau đó há» nhanh chóng là m những công việc khác. Alexandra đã cảm thấy thái độ thiếu thiện cảm cá»§a há», nhưng không hiểu nguyên nhân vì sao. Pinkerton dẫn nà ng đến má»™t phòng há»p đầy khói thuốc lá. Giáp vá»›i tưá»ng là má»™t chiếc tá»§ trưng bà y các phần thưởng cá»§a Clios và các giám đốc nghệ thuáºt. Ngồi xung quanh má»™t chiếc bà n là má»™t ngưá»i đà n bà và hai ngưá»i đà n ông, tất cả Ä‘á»u hút thuốc lá, hết Ä‘iếu nà y đến Ä‘iếu khác. Ngưá»i đà n bà lùn, thân hình chắc, máºp, tóc mà u sắt rỉ. Hai ngưá»i đà n ông tuổi chừng ba mươi bốn ba mươi lăm, nét mặt tái mét, trông có vẻ ưu tư.
Pinkerton nói, “Äây là nhóm sáng tạo. Cô sẽ là m việc vá»›i nhóm nà y. Há» là Alice Koppel, Vince Barnes và Marty Bergheimer. Äây là cô Alexandra Blackwell.â€
Cả ba ngưá»i trố mắt nhìn Alexandra.
“Thôi, tôi để các ngưá»i là m quen vá»›i nhauâ€. Pinkerton nói. Ông quay vá» phÃa Vince Barnes. “Tôi muốn có tá» quảng cáo thứ nước hoa má»›i trên bà n viết cá»§a tôi và o sáng mai. Anh hãy lo liệu sao cho cô Blackwell có được má»i thứ cô cần.â€
“Cô cần thứ gì váºy.†Vince Barnes há»i.
Alexandra bỡ ngỡ trước câu há»i bất thình lình. “Tôi... tôi chỉ cần há»c công việc quảng cáo thôi.â€
Alice Koppel nói má»™t cách dịu dà ng, “Cô đã đến đúng chá»— đó, cô Blackwell ạ. Chúng tôi Ä‘ang muốn là m thầy giáo đến chết Ä‘i được.â€
“Xéo đi chỗ khác,†Marty Bergheimer nói với Alexandra.
Alexandra bối rối. “Không biết tôi có là m Ä‘iá»u gì mất lòng vị nà o ở đây không?â€
Marty Bergheimer đáp, “Không đâu, cô Blackwell ạ. Chúng tôi Ä‘ang phải là m việc khẩn trương đây, vá» má»™t chiến dịch quảng cáo nước hoa. Các ông Pinkerton và Matthews chưa hà i lòng vá»›i những gì chúng tôi đã đưa ra.â€
“Tôi sẽ cố không quấy rầy các anh chị.â€
“Như váºy thì rất tốt,†Alice Koppel nói.
Những giá» còn lại cá»§a ngà y hôm ấy cÅ©ng chẳng có gì khá hÆ¡n. Không ai nở má»™t nụ cưá»i ở nÆ¡i nà y. Má»™t trong các đồng nghiệp cá»§a hỠđã bị Ä‘uổi vì cô gái già u có xấu xa nà y, vì váºy há» bắt cô ta phải trả giá đắt.
Và o cuối ngà y đầu tiên của Alexandra, Berkley và Matthews đến văn phòng là m việc bé nhỠhỠđã dà nh cho Alexandra để xem cô có được thoải mái hay không. CỠchỉ nà y không qua mắt được các đồng nghiệp của nà ng.
Tất cả má»i ngưá»i trong hãng Ä‘á»u gá»i nhau bằng tên riêng thân máºt, riêng há» gá»i Alexandra bằng tên há» cá»§a nà ng là Blackwell.
“Gá»i tôi là Alexandra,†nà ng nói.
â€œÄÆ°á»£c.â€
Nhưng đến lần sau, há» lại gá»i nà ng là “cô Blackwell.â€
Alexandra há»c há»i má»™t cách nghiêm chỉnh và nóng lòng được đóng góp và o công việc. Nà ng tham dá»± và o các phiên há»p, trong đó các chuyên viên viết quảng cáo tha hồ đưa ra các sáng kiến cá»§a mình. Nà ng nghe ông Lucas Pinkerton bác bá» không tiếc lá»i bà i viết quảng cáo được đệ trình cho ông duyệt. Ông ta là má»™t con ngưá»i xấu xa ti tiện. Alexandra cảm thấy thương hại cho những ngưá»i là m việc dưới quyá»n ông ta. Nà ng Ä‘i Ä‘i lại lại từ lầu nà y đến lầu kia để tham dá»± các cuá»™c há»p cá»§a các vị giám đốc, các cuá»™c há»p vá»›i khách hà ng, những buổi chụp ảnh, các phiên há»p bà n cãi chiến lược quảng cáo. Nà ng ngồi yên lặng, lằng nghe để há»c há»i. Và o cuối tuần lá»… thứ nhất, nà ng cảm thấy thá»i gian lâu như cả má»™t tháng. Nà ng trở vá» nhà mệt má»i, không phải vì công việc mà vì sá»± căng thẳng do sá»± hiện diện cá»§a nà ng gây ra ở sở là m.
Khi bà Kate há»i nà ng công việc tiến triển như thế nà o. Alexandra đáp, “CÅ©ng tốt, bà ná»™i ạ. Rất hay.â€
“Bà chắc chắn rằng cháu sẽ là m việc rất tốt. Nếu có gì khó khăn, cháu cứ gặp ông Berkley hay ông Matthews.â€
Nhưng đó là má»™t Ä‘iá»u mà Alexandra không bao giá» muốn là m.
Ngà y thứ hai kế tiếp, Alexandra đến sở là m vá»›i ý định phải tìm cho ra má»™t cách náo đó giải quyết vấn đỠnà y. Có những giá» nghỉ giải lao và o buổi sáng và buổi trưa để má»i ngưá»i uống cà phê, và đó là cÆ¡ há»™i thuáºn tiện để má»i ngưá»i nói chuyện vá»›i nhau má»™t cách tá»± nhiên, thá»i mái.
Alexandra bước và o, cuộc nói chuyện ngưng bặt lại.
“Äể tôi Ä‘em cà phê đến cho cô nhé, thưa cô Blackwellâ€.
“Cảm Æ¡n, tôi có thể tá»± Ä‘i lấy được.â€
Má»i ngưá»i im lặng trong khi Alexandra bá» má»™t đồng tiá»n và o máy cà phê tá»± động. Khi nà ng bá» Ä‘i cuá»™c nói chuyện lai bắt đầu trở lại.
“Các bạn có nghe vụ quảng cáo Xà phòng tinh khiết bị há»› to vừa rồi không? Cái cô ngưá»i mẫu đẹp như tiên được dùng để quảng cáo ấy hoá ra là má»™t minh tinh cá»§a loại ảnh khiêu dâm...â€
Và o lúc giữa trưa. Alexandra nói vá»›i Alice Koppel, “ Nếu các anh chị rảnh có thể ăn cÆ¡m trưa vá»›i tôi, chúng ta có thể...â€
“Xin lá»—i, tôi có má»™t cuá»™c hẹn.â€
Alexandra đưa mắt sang Vince Barnes. “Tôi cũng thế,†anh nói.
Nà ng nhìn vá» phÃa Marty Bergheimer. “Thá»i gian biểu cá»§a tôi cÅ©ng đã đầy ắp cả rồi.â€
Alexandra cảm thấy quá thất vá»ng, không còn muốn ăn uống gì nữa. HỠđã khiến nà ng có cảm tưởng như mình là má»™t kẻ bị gạt ra ngoà i lá» xã há»™i, và nà ng cảm thấy giáºn dữ. Nhưng nà ng nhất định không bá» cuá»™c. Nà ng sẽ tìm ra má»™t cách nà o đó để Ä‘i đến vá»›i há», để cho há» biết rằng ở sâu dưới cái tên Blackwell, nà ng vẫn là má»™t ngưá»i trong bá»n há». Nà ng ngồi dá»± các phiên há»p, lắng nghe Berkley, Matthews và Pinkerton mắng chá»i các nhà sáng tạo quảng cáo trong khi những ngưá»i nà y chỉ cố gắng hết sức mình để là m công việc cho tốt. Alexandra thương hại cho há», nhưng há» không cần sá»± thương hại ấy cá»§a nà ng. Há» cÅ©ng chẳng cần có nà ng nữa.
Alexandra chỠđợi thêm ba ngà y, rồi lại cố gắng má»™t lần nữa. Nà ng nói vá»›i Alice Koppel, “Tôi nghe nói có má»™t tiệm ăn Ã.â€
“Tôi không ăn các thức ăn Ã.â€
Nà ng quay nhìn vá» phÃa Vince Barnes. “Tôi ăn kiêng.â€
Alexandra lại nhìn Marty Bergheimer. “Tôi sẽ Ä‘i ăn cÆ¡m Tà u.â€
Mặt Alexandra đỠbừng lên. Há» không muốn ngưá»i ta thấy há» Ä‘i chung vá»›i nà ng. Thôi được, mặc kệ há». Äối vá»›i nà ng như thế là quá đủ rồi. Nà ng đã vượt qua thông lệ để cố là m thân vá»›i há», và má»—i lần như váºy nà ng lại bị đánh gục. Là m việc ở đây tháºt là má»™t sai lầm lá»›n. Nà ng cần phải tìm việc là m vá»›i má»™t công ty nà o đó không liên hệ gì đến bà ná»™i nà ng cả. Nà ng sẽ rá»i nÆ¡i nà y và o cuối tuần. Nhưng nà ng tá»± nhá»§, “Mình phải là m cho tất cả má»i ngưá»i nhá»› rằng mình đã từng ở nÆ¡i nà y.â€
Lúc má»™t giá» trưa, tất cả má»i ngưá»i, trừ nhân viên ở tổng đà i diện thoại, Ä‘á»u Ä‘i ăn trưa. Alexandra ở lại văn phòng. Nà ng nháºn ra rằng tại các phòng giấy cá»§a lãnh đạo Ä‘á»u có máy Ä‘iện đà m ná»™i bá»™ nối liá»n vá»›i các phòng sở, để khi nà o má»™t cấp lãnh đạo muốn nói chuyện vá»›i má»™t thuá»™c hạ, ông ta chỉ việc ấn nút trên há»™p máy, ở đó có ghi tên má»—i nhân viên trên má»™t tấm phiếu. Alexandra lẻn và o trong các văn phòng vắng ngưá»i cá»§a Berkley, Matthews và Pinkerton rồi đổi các phiếu tên lẫn lá»™n. Vì váºy, và o lúc đầu giá» trưa hôm ấy, Pinkerton ấn nút máy liên lạc, nối liá»n ông ta vá»›i má»™t chuyên viên viêt bà i, và nói trong máy, “Vác cái Ä‘Ãt cá»§a mà y lên đây. Ngay bây giá»!â€
Má»™t giây phút yên lặng, có vẻ như choáng váng, tiếp theo đó, rồi có tiếng Matthews gầm lên, “Anh nói cái gì?â€
Pinkerton nhìn trừng trừng và o máy sững sá», “Ông Matthews à ? Ông ở đó sao?â€
“Mà y nói đúng rồi đấy. Vác cái Ä‘Ãt cá»§a mà y lên đây ngay!â€
Má»™t phút sau, má»™t chuyên viên viết quảng cáo ấn trên máy liên lạc đặt trên bà n là m việc và nói, “Tôi có Ãt bà i vừa viết xong để anh Ä‘em gấp xuống nhà dưới cho tôi.â€
Giá»ng cá»§a Berkley gầm lên ở đầu dây bên kia đáp lại. “Anh anh cái gì?â€
Thế là sá»± há»—n loạn bắt đầu. Phải bốn giỠđồng hồ sau sá»± lá»™n xá»™n do Alexandra tạo ra má»›i được chỉnh đốn lại, và đó cÅ©ng là bốn giá» vui nhá»™n nhất cho các nhân viên cá»§a Berkley và Matthews. Má»—i lần má»™t sá»± kiện má»›i xảy ra há» lại reo lên vui thÃch. Các cấp lãnh đạo bị gá»i trên máy để được sai là m việc lặt vặt, Ä‘i mua thuốc lá hay sá»a lại má»™t cháºu rá»a trong phòng vệ sinh bị vỡ. Berkley, Matthews và Pinkerton dò há»i khắp nÆ¡i để tìm ra thá»§ phạm, nhưng không má»™t ai biết.
Ngưá»i duy nhất đã trông thấy Alexandra Ä‘i và o các phòng là m việc là Fran, má»™t nữ nhân viên ở tổng đà i Ä‘iện thoại, nhưng cô ta rất ghét các ông chá»§ hÆ¡n là ghét Alexandra nên cô ta chỉ nói, “Tôi không thấy má»™t mạng nà o cả.â€
Äêm hôm ấy, khi Fran nằm ngá»§ trên giưá»ng vá»›i Vince Barnes cô kể lai câu chuyện xảy ra.
Vince Barnes ngồi hẳn dáºy trên giưá»ng. “Cái cô gái Blackwell là m chuyện ấy à ? Mình tháºt ngốc quá!â€
Sáng sá»›m hôm sau, khi Alexandra bước và o văn phòng, Barnes, Koppel và Bergheimer Ä‘ang ngồi ở đấy chỠđợi. Há» nhìn nà ng chằm chằm trong yên lặng. “Có chuyện gì không hay chăng?†Nà ng há»i.
“Chẳng có chuyện gì Alex ạ,†Alice Koppel nói. “Các anh ấy và tôi muốn má»i chị cùng Ä‘i ăn cÆ¡m trưa vá»›i chúng tôi. Chúng tôi biết cái tiệm ăn à nhá» nổi tiếng ở gần nÆ¡i nà y...â€
|

16-04-2008, 09:38 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tay cự phách: Chương 28
(Sidney Sheldon)
Từ ngà y còn bé, Eve Blackwell đã ý thức được khả năng váºn động má»i ngưá»i xung quanh bằng những mánh khoé khôn ranh. Trước kia, đó là má»™t thứ trò chÆ¡i đối vá»›i nà ng, nhưng bây giá» nó là má»™t cuá»™c váºn động nghiêm chỉnh rất nguy hiểm. Nà ng đã bị đối xá» tồi tệ, đã bị tước Ä‘i tà i sản đáng lẽ thuá»™c vá» nà ng má»™t cách chÃnh đáng, bởi cô em ruá»™t nhiá»u mưu mô và má»™t bà ná»™i già đầy thù háºn. Những ngưá»i nà y phải trả giá đắt cho những gì hỠđã gây cho nà ng. à nghÄ© nà y tạo cho nà ng má»™t niá»m vui thÃch đến tá»™t độ. Mạng sồng cá»§a há» bây giá» nằm trong tay nà ng.
Eve chuẩn bị kế hoạch cá»§a nà ng rất tỉ mỉ và cẩn tháºn, phối hợp má»i động tác má»™t cách ăn ý. Thoạt tiên, George Mellis do dá»± chưa muốn tham gia và o cuá»™c âm mưu nà y.
“Lạy Chúa, cái trò nà y nguy hiểm lắm. Tôi chẳng muốn dÃnh lÃu váo má»™t việc như thế nà y,†anh ta cãi lại. “Tôi cần bao nhiêu tiá»n thì cÅ©ng có thể có được, cần gì là m chuyện ấy.â€
“Bằng cách nà o kia chứ?†Eve há»i vá»›i vẻ khinh bỉ. “Bằng cách ăn nằm vá»›i những cô gái tóc xanh béo phục phịch ấy à ? Anh định sống suốt Ä‘á»i như váºy hay sao? Thế rồi đến lúc anh béo thêm má»™t chút nữa, bắt đầu có những vết nhăn xung quanh mắt, thì chuyện gì sẽ xảy ra vá»›i anh? Không, George ạ, anh sẽ không bao giá» có được má»™t cÆ¡ há»™i tốt như thế nà y đâu. Nếu anh chịu nghe tôi, anh và tôi sẽ có thể là m chá»§ cả má»™t tổ hợp công ty lá»›n lao nhất thế giá»›i. Anh nghe không? Hãy là m chá»§ cả má»™t cÆ¡ nghiệp lá»›n lao như váºy.â€
“Là m sao mà em biết rằng kế hoạch nà y sẽ thà nh công?â€
“Bởi vì tôi là ngưá»i hiểu rõ nhất vá» bà ná»™i và em gái tôi. Cứ tin tôi Ä‘i, kế hoạch nà y sẽ thà nh công.â€
Eve nói vá»›i vẻ tin tưởng, nhưng vẫn có chút dè dặt, và chÃnh những sá»± dè dặt nà y khiến cho Mellis lo lắng. Eve biết rằng có thể đóng được vai trò cá»§a nà ng, nhưng chưa chắc rằng Mellis có khả năng là m như váºy. Y có vẻ lưỡng lá»±, không ổn định, nhưng trong việc thá»±c thi kế hoạch nà y, không được phép có sai lầm. Chỉ má»™t lá»—i lầm nhá», cả kế hoạch sẽ bị tan vỡ.
Lúc nà y, nà ng nói vá»›i Mellis. “Quyết định Ä‘i. Anh định dấn thân và o hay rút ra?â€
Mellis nhìn nà ng má»™t lúc như dò xét. “Dấn và o.†Y sáp lại gần Eve, vuốt vai nà ng. “Dấn và o cho đến táºn cùng.â€
Eve cảm thấy cÆ¡n dục tình cá»§a nà ng dâng lên khắp ngưá»i. â€œÄÆ°á»£c rồi†nà ng thì thầm, “nhưng tôi là m theo cách cá»§a tôi.â€
Chỉ qua má»™t đêm, má»i thứ Ä‘á»u thay đổi đối vá»›i Alexandra. Những gì đã xảy ra và xem như là hoạt động cuối cùng cá»§a nà ng ở hãng Berkley và Matthews đã trở thà nh má»™t sá»± đắc thắng cá»§a nà ng. Từ má»™t kẻ bị gạt ra ngoà i lá», nà ng đã trở thà nh má»™t nữ anh hùng. Tin tức vá» hà nh động tinh nghịch cá»§a nà ng lan rá»™ng khắp đại lá»™ Madison Avenue.
“Chị đã trở thà nh má»™t huyá»n thoại ngoà i giá» là m việc.â€
Bây giá» nà ng đã trở thà nh má»™t ngưá»i trong bá»n há» rồi.
Alexandra ham thÃch công việc cá»§a nà ng, đặc biệt là những buổi há»p đưa ra sáng kiến diá»…n ra má»—i buổi sáng. Nà ng biết rằng đó không phải là công việc nà ng sẽ là m suốt Ä‘á»i, nhưng thá»±c sá»± nà ng không biết chắc chắn nà ng muốn là m gì. Äã có Ãt nhất hà ng chục nÆ¡i cầu hôn và nà ng cÅ©ng đã xiêu lòng trong má»™t và i trưá»ng hợp, nhưng vẫn có cái gì đó còn thiếu. Vấn đỠđơn giản là nà ng chưa tìm ra được ngưá»i hợp ý vá»›i nà ng.
Má»™t buổi sáng thứ sáu, Eve Ä‘iện thoại cho Alexandra má»i nà ng cùng ăn cÆ¡m trưa. “Có má»™t tiệm ăn Pháp vừa má»›i mở cá»a. Chị nghe nói thức ăn ở đó ngon lắm.â€
Alexandra rất vui sướng được biết tin vá» Eve. Nà ng rất lo cho chị. Alexandra đã Ä‘iện thoại hai, ba lần má»™t tuần lá»… cho Eve, nhưng lần nà o Eve cÅ©ng hoặc Ä‘i vắng, hoặc quá báºn rá»™n không gặp được nà ng. Lúc nà y, dù Alexandra đã có má»™t cuá»™c hẹn, nà ng nói, “Em rất thÃch được ăn cÆ¡m trưa vá»›i chị.â€
Tiệm ăn tháºt sang trá»ng và đắt tiá»n, và ở quầy hà ng, có rất đông khách còn chỠđợi các bà n trống. Eve đã phải sá» dụng tên bà ná»™i nà ng để đặt trước má»™t bà n ăn. Äiá»u nà y là m nà ng khó chịu,nhưng nà ng nghÄ©, “Cứ chỠđấy, rồi má»™t ngà y kia các ngưá»i sẽ phải van lạy ta đến ăn tại tiệm ăn bẩn thỉu nà y,†Eve đã ngồi sẵn tại đó khi Alexandra bước và o. Nà ng nhìn theo Alexandra trong khi ngưá»i trưởng nhóm hầu bà n dẫn Alexandra đến bà n ăn, rồi tá»± nhiên nà ng có cảm giác kì lạ là nà ng Ä‘ang nhìn chÃnh mình Ä‘i lại gần chiếc bà n.
Eve chà o em bằng má»™t nụ hôn trên má. “Em trông xinh đẹp quá, Alexandra ạ, công việc là m có vẻ thÃch hợp vá»›i em lắm thì phải.â€
Há» gá»i thức ăn và há»i han nhau vá» cuá»™c sống cá»§a má»—i ngưá»i.
“Công việc là m cá»§a em thế nà o?†Eve há»i.
Alexandra kể lại cho chị nghe tất cả những gì đã xảy ra vá»›i nà ng. Eve cÅ©ng cẩn tháºn kể lại các hoạt động theo lối riêng cá»§a nà ng. Trong lúc hai ngưá»i Ä‘ang trò chuyện, Eve đưa mắt nhìn lên, George Mellis Ä‘ang đứng ở đấy. Anh nhìn hai ngưá»i, hÆ¡i có vẻ bối rối trong chốc lát. “Lạy Chúa.†Eve nghÄ© thầm “anh ta không biết mình là ngưá»i nà o trong hai ngưá»i !â€
“George!†Nà ng nói.
Anh quay lại vá» phÃa nà ng, mừng rỡ. “Eve !â€
Eve nói, “Tháºt là má»™t sá»± ngạc nhiên thú vịâ€. Nà ng hất đầu vá» phÃa Alexandra. “Chắc anh chưa gặp em gái tôi. Alex, chị xin giá»›i thiệu em anh George Mellis.â€
George cầm lấy tay Alexandra và nói, “Hân hạnh.†Eve đã cho anh biết rằng nà ng là em sinh đôi, nhưng anh không nghÄ© rằng há» giống hệt nhau đến như váºy.
Alexandra nhìn Mellis, chằm chằm, có vẻ thán phục.
Eve nói, “Anh vui lòng ngồi ăn vá»›i chúng tôi chứ?â€
“Tôi rất muốn thế nhưng tôi Ä‘ang trá»… má»™t cuá»™c hẹn. Xin lần khác váºy.†Anh nhìn Alexandra. “Hi vá»ng sẽ có má»™t dịp khác gần đây nhất.â€
Hai ngưá»i nhìn theo Mellis bước ra ngoà i. “Trá»i Æ¡i! Ai váºy, hở chị?†Alexandra há»i.
“À, anh ấy là má»™t ngưá»i bạn cá»§a Nita Ludwig. Chị gặp anh ấy trong má»™t bữa tiệc tai nhà Nita.â€
“Không biết em có Ä‘iên rồ hay không, chứ em thấy anh ấy đẹp trai quá. Có tháºt như váºy không, chị?â€.
Eve cưá»i to. “Anh ta không thuá»™c “týp†ngưá»i cá»§a chị, nhưng các cô gái thì hình như cho rằng anh ta hấp dẫn lắm.â€
“Em cÅ©ng nghÄ© như váºy. Anh ấy có vợ chưa nhỉ?â€
“Chưa, nhưng không phải là vì các cô gái không cố ve vãn anh ta hết mình, em ạ. George già u có lắm. Có thể nói rằng anh ta có đủ má»i thứ: dáng vẻ bá» ngoà i, tiá»n cá»§a, gốc gác xã há»™i.†Sau đó, Eve khôn khéo nói lảng sang chuyện khác.
Khi Eve yêu cầu ngưá»i chiêu đãi viên đưa phiếu tÃnh tiá»n bữa ăn thì ngưá»i ấy nói cho nà ng biết rằng ông Mellis đã trả tiá»n rồi.
Alexandra không thể nà o ngưng suy nghĩ vỠGeorge Mellis.
Trưa thứ hai, Eve gá»i Ä‘iện thoại cho Alexandra và nói, “Có vẻ như em đã bắn trúng Ä‘Ãch rồi đấy, em ạ. George Mellis vừa gá»i Ä‘iện thoại cho chị, há»i số Ä‘iện thoại cá»§a em. Em có cho phép chị cho anh ấy số Ä‘iện thoại không?â€
Alexandra ngạc nhiên thấy mình nở má»™t nụ cưá»i. “Nếu chị tin chắc rằng, chị không thÃch anh ấy thì...â€.
“Chị đã nói vá»›i em rồi. Anh ấy không hợp vá»›i “týp†ngưá»i cá»§a chị.â€
“Váºy thì chị cho anh ta số Ä‘iện thoại cá»§a em cÅ©ng không há» gì.â€
Hai ngưá»i nói chuyện vá»›i nhau thêm Ãt phút nÅ©a, rồi Eve đặt Ä‘iện thoại xuống. Nà ng ngước mắt nhìn Mellis, Ä‘ang nằm trần truồng bên cạnh nà ng trên giưá»ng. “Cô ấy bằng lòng rồi.â€
“Bao giá»?â€
“Khi nà o tôi bảo anh.â€
Alexandra cố quên chuyện Mellis sẽ gá»i Ä‘iện thoại đến nà ng, nhưng cà ng cố gạt ra khá»i đầu óc, nà ng lại cà ng nhá»› đến anh ấy. Nà ng chưa hỠđặc biệt chú ý đến những ngưá»i đà n ông đẹp trai, vì nà ng thấy Ä‘a số những ngưá»i ấy thưá»ng tá»± cho mình là trung tâm. Nhưng George Mellis, theo nà ng nghÄ©, có vẻ khác há». Anh ta có má»™t sức mạnh thu hút kì lạ. Anh chỉ cần sá» và o bà n tay là nà ng đã thấy rung động cả ngưá»i. “Mình Ä‘iên rồ quá.†nà ng tá»± nhá»§, “Mình chỉ má»›i thấy anh ta trong hai phút thôi.â€
Mellis không gá»i Ä‘iện thoại cho nà ng trong suốt tuần lá»… ấy, các cảm xúc cá»§a nà ng Ä‘i từ chá»— sốt ruá»™t đến thất vá»ng, rồi đến giáºn dữ. “Kệ anh ta†Nà ng nghÄ©. “Chắc là anh ta đã gặp má»™t ngưá»i nà o khác rồi. Như thế lại cà ng hay!â€
Và o cuối tuần lá»…, chuông Ä‘iện thoại cá»§a Alexandra kêu vang. Nà ng nghe tiếng trầm trầm, khà n khà n cá»§a chà ng, Ná»—i giáºn dữ tiêu tan như do má»™t phép lạ.
“George Mellis đây,†Chà ng nói. “Chúng ta gặp nhau quá ngắn ngá»§i, khi cô và chị cô dùng cÆ¡m trưa vá»›i nhau. Eve nói cô cho phép tôi gá»i Ä‘iện thoại cho cô.â€
“Nhưng chị ấy không nói rằng anh sẽ gá»i Ä‘iện thoại cho tôiâ€. Alexandra nói má»™t cách tá»± nhiên. “Tiện thể đây tôi xin cảm Æ¡n anh vá» bữa ăn hôm đó.â€
“Cô xứng đáng cả má»™t bữa tiệc lá»›n, chứ như thế thì có gì.â€
Alexandra cưá»i vui thÃch vá»›i cái lối nói cưá»ng Ä‘iệu ấy cá»§a chà ng.
“Không biết cô có vui lòng đến ăn cÆ¡m vá»›i tôi má»™t buổi tối nà o đó không?â€
“Vá» chuyện ấy thì... Vâng. Như thế cÅ©ng tốt.â€
“Váºy thì tuyệt đối. Nếu cô từ chối thì có lẽ tôi đến phải tá»± tá» mất.â€
“Äừng là m thế chứ,†Alexandra nói. “Tôi cÅ©ng không thÃch ăn má»™t mình.â€
“Tôi cÅ©ng váºy.Tôi biết có má»™t tiệm ăn nhá» trên đưá»ng Mulberry, tên là Matoon s. Ở đó rất tối, nhưng thức ăn thì...â€
“Matoon s à ? Tôi thÃch nÆ¡i ấy lắm!†Alexandra kêu lên. “Äó là nÆ¡i tôi thÃch nhất.â€
“Cô biết nÆ¡i ấy à ?†Giá»ng anh ta có vẻ ngạc nhiên.
“Ồ, có chứ.â€
George nhìn qua Eve, rồi nhoẻn miệng cưá»i. Anh phải phục cái tà i khôn ranh cá»§a cô gái nà y. Nà ng đã nói cho Mellis biết tất cả những cái thÃch và không thÃch cá»§a Alexandra. George Mellis đã biết má»i thứ cần phải biết vá» cô em gái cá»§a Eve.
Khi Mellis đặt Ä‘iện thoại xuống. Eve nghÄ© thầm, “Thế là má»i sá»± đã bắt đầu.â€
Tháºt là má»™t buổi tối tuyệt vá»i nhất trong Ä‘á»i Alexandra. Má»™t giá» trước khi Mellis đến, anh đã gá»i đến cho nà ng má»™t tá bong bóng mà u hồng, vá»›i má»™t Ä‘oá hoa ngá»c lan buá»™c và o trong đó. Alexandra, trước đó, đã lo sợ rằng trà tưởng tượng có thể khiến cho nà ng mong đợi quá nhiá»u, nhưng ngay khi nà ng gặp lại Mellis, tất cả má»i nghi ngá» cá»§a nà ng Ä‘á»u tiêu tan. Má»™t lần nữa, nà ng thấy sức thu hút cá»§a anh mạnh mẽ như là nam châm.
Hai ngưá»i uống rượu vá»›i nhau ở nhà , rồi sau đó cùng Ä‘i đến tiệm ăn.
“Cô có muốn xem qua thá»±c đơn không?†George Mellis há»i. “Hay là để tôi gá»i cho cô váºy?â€
Alexandra đã có sẵn những món nà ng vẫn ưa thÃch ở nhà hà ng nà y, nhưng để là m vui lòng Mellis nà ng nói, “Sao anh không chá»n Ä‘i?â€
Mellis chá»n toà n những món Alexandra ưa thÃch, khiến cho nà ng có cảm giác say sưa rằng chà ng đã Ä‘á»c được các ý nghÄ© cá»§a nà ng. Há» cùng ăn món áctisô nhồi thịt bò non Matoon, má»™t đặc sản cá»§a nhà hà ng, và món “tóc tiênâ€, tức là má»™t thứ mì sợi rất ngon. Há» cÅ©ng ăn má»™t đĩa xà lách mà Mellis tá»± trá»™n lấy ở bà n ăn má»™t cách tháºt là thà nh thạo.
“Anh quen nấu ăn lắm à ?â€
“À, đó là má»™t trong các thú vui cá»§a tôi. ChÃnh mẹ tôi đã dạy tôi. Bà ấy nấu nướng rất giá»iâ€.
“Anh có ở gần gia đình không, anh George?â€
Anh tá»§m tỉm cưá»i. Alexandra cho rằng đó là má»™t nụ cưá»i đẹp nhất nà ng chưa từng thấy.
“Tôi là má»™t ngưá»i Hi Lạpâ€, Mellis nói má»™t cách đơn giản. “Tôi là con trai trưởng vá»›i ba em trai và hai em gái, thế nhưng chúng tôi như là má»™tâ€. Má»™t vẻ buồn thoáng qua trên mặt anh. “Phải xa chúng nó tháºt là đau lòng hết sức. Cha tôi và các em trai tôi cứ năn nỉ tôi đừng Ä‘i. Chúng tôi có má»™t cÆ¡ sở kinh doanh lá»›n nên há» rất cần có tôi ở nhà â€.
“Thế sao anh không ở nhà ?â€
“Có lẽ cô nghÄ© rằng tôi Ä‘iên rồ, nhưng tháºt ra tôi muốn tá»± láºp thân. Tôi lúc nà o cÅ©ng không muốn nháºn quà tặng cá»§a bất cứ ai, mà cÆ¡ sở kinh doanh ấy lại là má»™t món quà được truyá»n lại từ ông tôi cho đến cha tôi. Không, tôi không muốn lấy chút gì cá»§a cha tôi cả. Cứ để cho các em trai lấy hết phần cá»§a tôi cÅ©ng đượcâ€.
Alexandra cảm phục Mellis quá trá»i!
“HÆ¡n thế nữa “ Mellis nói thêm bằng giá»ng khe khẽ. Nếu tôi ở lại Hi Lạp, tôi chắc chẳng bao giá» gặp được cô.â€
Alexandra cảm thấy mặt nà ng đỠbừng lên. “Anh chưa bao giá» lấy vợ hay sao?â€
“Chưa. Tôi vẫn thưá»ng hứa hôn má»—i ngà y má»™t lầnâ€, Mellis là m ra vẻ như nói đùa, “nhưng cứ đến lúc sắp thà nh hôn thì lần nà o tôi cÅ©ng cảm thấy có cái gì đó không ổnâ€. Y vươn ngưá»i vá» phÃa trước, nói vá»›i giá»ng nghiêm chỉnh, “Cô Alexandra ạ, cô có thể cho rằng tôi là má»™t con ngưá»i xưa cổ, thế nhưng má»™t khi đã thà nh hôn rồi thì cuá»™c hôn nhân ấy là vÄ©nh cá»u. Äối vá»›i tôi chỉ má»™t ngưá»i đà n bà là đủ, nhưng phải là má»™t ngưá»i đà n bà xứng đángâ€.
“Tôi cho rằng như váºy rất tốtâ€, nà ng nói thì thầm.
“Thế còn cô?†Mellis há»i. “Cô có yêu bao giá» chưa?â€
“Chưa.â€
“Tháºt là không may cho má»™t kẻ nà o đó, nhưng rất may mắn cho...â€
Ngay lúc ấy, ngưá»i hầu bà n Ä‘em món tráng miệng đến. Alexandra Ä‘ang nóng lòng muốn yêu cầu chà ng nói nốt câu chà ng vừa bá» giở, nhưng nà ng e ngại không dám.
Alexandra chưa há» bao giá» cảm thấy thoải mái hoà n toà n vá»›i bất cứ ai. Mellis có vẻ thá»±c sá»± quan tâm đến nà ng, khiến cho nà ng buá»™t miệng kể cho chà ng nghe vá» thá»i niên thiếu cá»§a nà ng, những kinh nghiệm nà ng đã tÃch lÅ©y và ấp á»§.
George tá»± cho mình là má»™t tay thà nh thạo vỠđà n bà . Anh biết rằng đà n bà xinh đẹp thưá»ng cảm thấy rất bất an, vì đà n ông thưá»ng táºp trung sá»± chú ý cá»§a há» và o sắc đẹp đó, khiến cho đà n bà có cảm tưởng há» là những đồ váºt chứ không phải là những con ngưá»i. Khi Mellis ở bên cạnh má»™t ngưá»i đà n bà đẹp, anh không bao giỠđỠcáºp đến sắc đẹp cá»§a nà ng. Anh là m cho ngưá»i đà n bà cảm thấy rằng anh yêu thÃch trà óc, tâm hồn cá»§a há», rằng anh là ngưá»i bạn tinh thần cùng chia sẻ vá»›i nà ng các giấc mÆ¡. Äó là má»™t kinh nghiệm rất lạ lùng đối vá»›i Alexandra. Nà ng kể cho Mellis nghe vá» bà ná»™i Kate và vá» Eve.
“Chị cô không ở vá»›i cô và ná»™i sao?â€
“Không. Chị ấy... Eve muốn có má»™t căn há»™ riêngâ€.
Alexandra không thể nà o tưởng tượng được vì sao Mellis không bị thu hút bởi ngưá»i chị ruá»™t cá»§a nà ng. Dù là do thế nà o chăng nữa, nà ng cÅ©ng mừng thầm. Trong lúc Ä‘ang ăn cÆ¡m, Alexandra để ý rằng má»i cô gái ở nÆ¡i ấy Ä‘á»u biết Mellis, nhưng anh ta không há» nhìn quanh quất má»™t lần nà o, cÅ©ng không bao giá» rá»i mắt khá»i nà ng.
Và o lúc uống cà phê, Mellis nói, “Tôi không biết cô có thÃch nhạc jazz không, nhưng ở đưá»ng St Market s Place có má»™t câu lạc bá»™, gá»i là Five Spot...â€
“Äó chÃnh là nÆ¡i Cecil Tayler vẫn thưá»ng chÆ¡iâ€.
Mellis trố mắt nhìn Alexandra vá»›i vẻ ngạc nhiên. “Cô đã đến nÆ¡i ấy rồi chăng?â€
“Rất nhiá»u lần!†Alexandra cưá»i há»›n hở. “Tôi rất thÃch nhạc sÄ© ấy! Tháºt lạ lùng đến độ khó tin! Không hiểu sao chúng ta có những sở thÃch giống nhau thế!â€
Mellis lặng lẽ đáp lại. “Nó giống như là má»™t phép lạâ€.
Hai ngưá»i ngồi nghe Cecil Tayler chÆ¡i dương cầm, rồi há» cùng Ä‘i đến má»™t quán rượu trên đưá»ng Blecher, nÆ¡i đó các khách hà ng uống rượu, ăn bắp ngô rang, ném phi tiêu và nghe chÆ¡i dương cầm. Alexandra ngồi nhìn trong khi Mellis Ä‘ang thi ném phi tiêu vá»›i má»™t khách hà ng thưá»ng xuyên ở nÆ¡i nà y. Ngưá»i ấy chÆ¡i rất giá»i, nhưng anh ta không thắng được má»™t lần nà o. Mellis chÆ¡i má»™t cách hăm hở, đầy nhiệt tình, trông tháºt đáng sợ. Äó chỉ là má»™t trò chÆ¡i, nhưng anh chÆ¡i như thể nó là má»™t cuá»™c đấu tranh sống còn. Anh ta là má»™t con ngưá»i lúc nà o cÅ©ng phải thắng, Alexandra thầm nghÄ©.
Lúc hai ngưá»i rá»i quán rượu thì đồng hồ đã chỉ hai giá» sáng. Alexandra không muốn buổi tối hôm ấy chấm dứt.
Mellis ngồi bên cạnh Alexandra trong chiếc xe Rolls Royce do tà i xế lái, mà anh ta đã thuê. Anh không nói lá»i nà o mà chỉ nhìn và o mặt nà ng. Hai chị em giống nhau đến kì lạ. Anh nghÄ© thầm, “Không biết thân hình cá»§a há» có giống nhau không nhỉ?†Anh tưởng tượng Alexandra Ä‘ang nằm trên giưá»ng vá»›i anh, quằn quại và la thét vì Ä‘au đớn.
“Anh Ä‘ang nghÄ© gì váºy?†Alexandra há»i.
“Tôi sợ rằng cô sẽ cưá»i.â€
“Không, tôi sẽ không cưá»i. Tôi hứa đấyâ€.
“Nếu cô có cưá»i thì tôi cÅ©ng không trách cô được. Tôi cho rằng tôi bị xem như là má»™t kẻ ăn chÆ¡i. Cô cÅ©ng hiểu rõ cuá»™c Ä‘á»i – những cuá»™c Ä‘i chÆ¡i bằng du thuyá»n, tiệc tùng và bao nhiêu những thứ khácâ€.
“Vâng...â€
Äôi mắt Ä‘en cá»§a anh dán chặt và o Alexandra. “Tôi nghÄ© rằng cô là ngưá»i đà n bà có thể thay đổi tất cả các thứ ấy. Mãi mãiâ€.
Alexandra cảm thấy mạch máu cá»§a nà ng Ä‘áºp nhanh hÆ¡n. “Em... em không biết nói là m saoâ€,
“Xin em đừng nói má»™t tiếng nà o nÅ©aâ€. Äôi môi chà ng gần sát vá»›i môi nà ng. Alexandra đã sẵn sà ng. Nhưng Mellis không tiến thêm má»™t bước nà o nữa. “Äừng có tấn công trướcâ€, Eve đã căn dặn chà ng.
“Nhất là và o đêm đầu tiên. Nếu anh là m như váºy, anh sẽ trở thà nh má»™t trong những chà ng Romeo Ä‘ang xếp hà ng hai khao khát má»™t cách vô hiệu quả được đặt bà n tay lên ngưá»i nà ng và lên tà i sản cá»§a nà ng. Phải để cho nà ng tiến lên trướcâ€.
Vì váºy, Mellis chỉ cầm lấy tay nà ng cho đến khi chiếc xe hÆ¡i nhẹ nhà ng đỗ trước toà lâu đà i Blackwell. Alexandra dẫn chà ng đến cánh cá»a trước. Nà ng quay lại nói vá»›i chà ng, “Em không thể nói đêm nay em đã được vui thÃch đến thế nà oâ€.
“Tháºt là má»™t đêm kì diệu đối vá»›i anhâ€.
Nụ cưá»i cá»§a Alexandra đủ rạng rỡ để chiếu sáng cả đưá»ng phố.
“Chà o anh George Mellisâ€, nà ng thì thầm, rồi biến mất và o trong căn nhà .
Mưá»i lăm phút sau, Ä‘iện thoại trong phòng Alexandra reo vang. “Em có biết anh vừa là m gì không? Anh gá»i Ä‘iện thoại cho gia đình anh. Anh kể lại cho há» nghe vá» ngưá»i con gái tuyệt vá»i anh má»›i gặp tối nay. Em ngá»§ ngon nhé, Alexandraâ€.
Äặt Ä‘iện thoại xuống, George Mellis suy nghÄ©. “Sau khi nó vá»›i mình cưới nhau rồi, mình sẽ gá»i Ä‘iện thoại cho gia đình mình... rồi bảo cho há» biết mình sẽ cần đếch gì há» nữaâ€.
|

16-04-2008, 09:39 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tay cự phách: Chương 29
(Sidney Sheldon)
Alexandra không còn nháºn tin tức gì vá» George Mellis nữa. Không có tin gì ngà y hôm nay, rồi đến ngà y kế tiếp, rồi suốt cả tuần cÅ©ng váºy. Má»—i lần Ä‘iện thoại reo vang nà ng lại chồm đến, nhặt ống nghe lên, nhưng lần nà o nà ng cÅ©ng bị thất vá»ng. Nà ng không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Nà ng cố gợi lại trong trà nhá»› kỉ niệm tối hôm ấy: “Anh nghÄ© em là ngưá»i duy nhất có thể thay đổi tất cả những thứ ấy†và “Anh đã gá»i Ä‘iện thoại cho ba mẹ và các em cá»§a anh, và nói cho há» biết vá» ngưá»i con gái tuyệt vá»i anh đã gặp đêm nayâ€. Alexandra kiểm Ä‘iểm trong đầu óc má»™t loạt các là do mà nà ng cầu mong là có thá»±c để giải thÃch vì sao chà ng đã không gá»i Ä‘iện thoại cho nà ng.
Phải chăng nà ng đã là m mất lòng chà ng bằng cách nà o đó mà nà ng không biết?
Chà ng mến nà ng quá và sợ phải si mê nà ng nên đã quyết định không gặp lại nà ng lần nữa?
Chà ng đã Ä‘i đến quyết định rằng nà ng không phải là “týp†ngưá»i thÃch hợp vá»›i chà ng?
Chà ng đã gặp một tai nạn khủng khiếp và bây giỠđang nằm bất động tại một bệnh viện nà o đó?
Chà ng đã chết rồi?
Không còn chịu đựng được nữa, Alexandra Ä‘iện thoại cho Eve. Nà ng cố gắng nói chuyện lảm nhảm má»™t lúc trước khi báºt mồm nói ra, “Eve nà y, chị có nghe được tin tức gì vá» George Mellis không?â€
“À, không. Chị tưởng rằng hôm ấy anh ta má»i em Ä‘i ăn cÆ¡m tối chứ?â€
“Có, chúng em ăn cÆ¡m tối vá»›i nhau tuần trướcâ€.
“Thế mà từ đó em không nháºn được tin tức gì vá» anh ta cả à ?â€
“Khôngâ€.
“Có lẽ anh ta báºn.â€
Không ai báºn đến như váºy cả, Alexandra thầm nghÄ©. Nà ng nói to, “Có lẽ váºyâ€.
“Thôi quên anh ta Ä‘i, em ạ. Có má»™t chà ng trai ngưá»i Gia nã đại rất hấp dẫn. Chị muốn giá»›i thiệu anh ta cho em. Anh ta là m chá»§ má»™t hãng hà ng không...â€
Khi Eve gác máy Ä‘iện thoại, nà ng ngả ngưá»i trên ghế tá»§m tỉm cưá»i. Nà ng ước mong là m sao bà ná»™i có thể biết được nà ng đã sắp đặt má»i thứ má»™t cách tuyệt vá»i như thế nà o.
“Nà y, có chuyện gì là m chị bá»±c dá»c thế?†Alice Koppel há»i.
“Xin lá»—iâ€, Alexandra đáp.
Alexandra gắt gá»ng vá»›i má»i ngưá»i và o tất cả má»i buổi sáng. Äã mấy tuần lá»… rồi, nà ng không có tin tức gì vá» George Mellis cả. Nà ng giáºn dữ – không phải nà ng giáºn Mellis, mà giáºn bản thân mình đã không thể nà o quên được chà ng. Anh ta có nợ gì nà ng đâu. Há» là những kẻ lạ gặp nhau má»™t buổi tối, thế mà nà ng là m như là nà ng Ä‘ang chỠđợi anh ta phải cưới nà ng. George Mellis có thể cưới bất cứ ngưá»i đà n bà nà o trên thế gian nà y. Tại sao chà ng lại có thể thÃch nà ng được?
Ngay đến cả bà ná»™i nà ng cÅ©ng nháºn ra tÃnh khà cáu kỉnh ấy cá»§a nà ng. “Có chuyện gì váºy, hở cháu? Có phải ở hãng ấy, há» bắt đầu là m việc nhiá»u quá không?â€
“Không, bà ạ. Chỉ có Ä‘iá»u là gần đây cháu... cháu ngá»§ không được ngon thôiâ€.
Khi nà o nà ng ngủ được thì nà ng lại có những giấc mơ tình ái với George Mellis. Mẹ kiếp anh chà ng ấy! Giá như Eve đừng giới thiệu anh ta với nà ng thì hay cho nà ng biết bao nhiêu!
Trưa ngà y hôm sau, có Ä‘iện thoại gá»i đến nà ng ở sở là m. “Alex? George đây.†Là m như thể nà ng không từng nghe giá»ng nói trầm trầm ấy trong các giấc mÆ¡!
“Alex? Em có ở đấy không?â€
“Có, em ở đây “. Lòng nà ng rá»™n lên vá»›i những cảm xúc lẫn lá»™n. Nà ng không biết nên khóc hay nên cưá»i. Anh chà ng ấy vô tình, Ãch kỉ, chỉ biết có mình, còn nà ng thì không còn quan tâm đến chuyện gặp chà ng lại nữa hay không.
George Mellis xin lá»—i. “Anh muốn gá»i em sá»›m hÆ¡n, thế nhưng anh má»›i từ Athens trở vá» cách đây mấy phútâ€.
Trái tim cá»§a Alexandra như má»m Ä‘i. “Bấy lâu nay anh ở Athens sao?â€
“Phải. Em có nhá»› đêm chúng mình ăn cÆ¡m chung vá»›i nhau không?â€
Dĩ nhiên là Alexandra còn nhớ.
“Sáng hôm sau, ngưá»i em trai cá»§a anh, tên là Steve, gá»i Ä‘iện thoại cho anh, nói rằng bố anh lên cÆ¡n Ä‘au timâ€.
“Trá»i George!†Nà ng cảm thấy mình tá»™i lá»—i vì đã nghÄ© đến những Ä‘iá»u kinh khá»§ng vá» Mellis. “Bây giỠông ấy thế nà o?â€
“CÅ©ng sắp khá»i rồi, cảm Æ¡n Trá»i! Thế nhưng anh cảm thấy mình như bị xé ra từng mảnh. Ông van nà i anh trở vá» Hi Lạp để thay ông trông nom công việc kinh doanh.â€
“Anh có vỠđó không?†Nà ng nÃn thở, chỠđợi câu trả lá»i.
“Không.â€
Nà ng thở phà o một cái.
“Anh biết rằng bây giá» nÆ¡i ở cá»§a anh là ở đây. Không có má»™t ngà y nà o hay má»™t giá» nà o mà anh không nghÄ© đến em. Khi nà o gặp được em?â€
“Ngay bây giá» !†Tối nay, em rảnh có thể Ä‘i ăn cÆ¡m vá»›i anh đượcâ€.
Mellis lại muốn nêu tên má»™t tiệm ăn mà nà ng ưa thÃch. Nhưng thay vì là m như váºy, anh nói, “Thế thì tuyệt. Em muốn chúng mình ăn ở đâu nà o?â€
“NÆ¡i nà o cÅ©ng được. Hay là anh ăn cÆ¡m ở nhà em váºy?â€
“Không đượcâ€. Anh chưa sẵn sà ng gặp mặt bà Kate Blackwell. Eve đã dặn anh, “Trong trưá»ng hợp, phải cố gắng tránh xa bà Blackwell và o lúc nà y. Bà ấy sẽ là má»™t chướng ngại váºt lá»›n lao nhất cho anh đấyâ€. Mellis liá»n nói. “Anh sẽ đến đón em và o lúc tám giá»â€.
Alexandra gác máy Ä‘iện thoại, hôn lên má Alice Koppel, Vince Barnes và Marty Bergheimer và nói. “Tôi phải Ä‘i đến hiệu là m tóc. Sẽ gặp các anh chị ngà y maiâ€.
Há» nhìn theo Alexandra Ä‘i ra khá»i phòng.
“Lại má»™t anh chà ng nà o đó rồiâ€, Alice Koppel nói.
Hai ngưá»i ăn cÆ¡m tối tại nhà hà ng Maxwell s Plum. Má»™t ngưá»i trưởng nhóm hầu bà n dẫn há» Ä‘i ngang qua má»™t quầy rượu hình móng ngá»±a đông nghẹt khách khứa, gần cá»a ra và o, rồi Ä‘i lên cầu thang đến phòng ăn. Há» gá»i các món ăn.
“Em có nghÄ© gì đến anh không, lúc anh Ä‘i vắng?â€
“Cóâ€. Nà ng cảm thấy hoà n toà n chân tháºt vá»›i chà ng trai nà y – má»™t con ngưá»i lúc nà o cÅ©ng rất cởi mở và nhạy cảm. “Không được tin anh, em cứ hay nghÄ© đến má»™t chuyện gà khá»§ng khiếp có thể xảy ra. Rồi em đâm ra hoảng sợ. Em tưởng rằng không thể chịu đựng thêm được má»™t ngà y nữaâ€.
Phải cho Eve mưá»i Ä‘iểm trên mưá»i má»›i được, Mellis nghÄ© thầm. Eve đã bảo anh, “Ngồi yên tại chá»—. Tôi sẽ nói cho anh biết rằng lúc nà o thì nên Ä‘iện thoại cho Alexandraâ€. Lần đầu tiên, Mellis có cảm tưởng rằng kế hoạch nà y sẽ có hiệu quả thá»±c sá»±. Cho đến lúc nà y, anh để nó gáºm nhấm ở bên rìa trà óc anh, đùa giỡn vá»›i ý tưởng sẽ kiểm soát được tà i sản lá»›n không tưởng tượng nổi cá»§a gia đình Blackwell, nhưng anh không dám thá»±c sá»± tin tưởng và o Ä‘iá»u ấy. Nó chỉ là má»™t trò chÆ¡i mà anh và Eve Ä‘ang cùng tham dá»±. Nhìn Alexandra, lúc nà y Ä‘ang ngồi trước mặt, cặp mắt trà n đầy yêu thương, George biết rằng nó không còn là má»™t trò chÆ¡i nữa. Alexandra đã thuá»™c vá» anh rồi. Äây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch. Những bước sau có lẽ nguy hiểm hÆ¡n, nhưng vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a Eve, anh có thể đảm đương nổi má»™t cách thà nh công.
Eve đã nói, “Chúng ta sẽ cùng tham dá»± và o vụ nà y suốt từ đầu đến cuối, George ạ, rồi chúng ta sẽ chia sẻ vá»›i nhau tất cả má»i thứ cho đến táºn phần ở giữa.â€
George Mellis không tin tưởng và o những kẻ hợp tác vá»›i mình. Khi anh ta đã có thứ gì anh ta thÃch, khi anh ta đã chiếm được Alexandra rồi thì lúc ấy anh sẽ thanh toán vá»›i Eve. à nghÄ© nà y khiến anh ta vui thÃch vô cùng.
“Anh cưá»i gì váºy?†Alexandra há»i.
Anh đặt bà n tay lên tay nà ng. Sá»± động chạm nà y khiến nà ng cảm thấy ấm áp. “Anh Ä‘ang nghÄ© chúng mình ngồi bên nhau ở đây tháºt là hạnh phúc biết bao. NghÄ© đến chúng mình sẽ ở gần bên nhau tại bất cứ nÆ¡i nà oâ€. Anh móc từ trong túi ra má»™t chiếc há»™p nữ trang. “Anh Ä‘em thứ nà y từ Hi Lạp để tặng emâ€.
“Trá»i, George....â€
“Em mở ra xem. Alexâ€
Bên trong là má»™t chuá»—i kim cương Ä‘eo ở cổ, đẹp đẽ tuyệt vá»i.
“Tháºt là đẹpâ€.
Äó chÃnh là chuá»—i nữ trang đã lấy cá»§a Eve.
Eve đã nói vá»›i Mellis, “Cứ đưa cái nà y cho nó, không sợ gì đâu. Nó chưa từng thấy cái chuá»—i ấyâ€.
“Anh cho em thế nà y là quá nhiá»u. Tháºt đấyâ€.
“Như thế chưa hẳn là đủ.Anh muốn nhìn thấy em Ä‘eo nó lên cổâ€.
“Em... em…†Alexandra run lên. “Cảm Æ¡n anhâ€.
Mellis nhìn và o đĩa ăn cá»§a nà ng. “Em chưa ăn gì cảâ€.
“Em không đóiâ€.
Anh lại nhìn và o ánh mắt cá»§a Alexandra lần nữa, rồi cảm thấy sức mạnh quen thuá»™c trong con ngưá»i anh bắt đầu dâng lên. Anh đã nhìn thấy ánh mắt cá»§a không biết bao nhiêu đà n bà : những ngưá»i đà n bà xinh đẹp xấu xÃ, già u có, nghèo khổ. Anh đã sá» dụng tất cả bá»n há». Bằng cách nà y hay cách khác, há» Ä‘á»u đã cho anh thứ gì đó. Nhưng cô gái nà y sẽ cho anh nhiá»u hÆ¡n là tất cả những ngưá»i ấy gá»™p lại.
“Váºy em muốn là m gì nà o?†Giá»ng nói khà n khà n cá»§a anh là má»™t lá»i má»i má»c.
Nà ng chấp nháºn nó má»™t cách đơn giản và cởi mở “Em muốn ở gần anhâ€.
George Mellis có đủ là do để tá»± hà o vá» căn há»™ cá»§a y. Nó là má»™t căn há»™ đẹp đẽ, sang trá»ng, được trang bị bởi những ngưá»i yêu biết Æ¡n y – cả đà n ông lẫn đà n bà – những kẻ đã mua chuá»™c tình cảm cá»§a y bằng những món quà đắt tiá»n, và đã thà nh công, má»™t sá»± thà nh công lúc nà o cÅ©ng chỉ tạm thá»i.
“Căn há»™ nà y đẹp quáâ€, Alexandra kêu lên.
Y đến sát bên nà ng, cháºm rãi quay ngưá»i nà ng lại để cho chuá»—i kim cương lóng lánh trong ánh sáng đã được là m dịu bá»›t Ä‘i cá»§a căn phòng. “Nó tháºt hợp vá»›i em, em yêu quý ạâ€.
Rồi y hôn nà ng thoạt tiên nhè nhẹ, rồi gấp gáp hÆ¡n nữa. Alexandra không còn biết gì nữa, khi y dẫn nà ng và o phòng ngá»§. Căn phòng được trang trà bằng các mà u xanh lÆ¡ Ä‘áºm nhạt khác nhau vá»›i những đồ đạc rất mÄ© thuáºt. Ở giữa phòng là má»™t chiếc giưá»ng rất lá»›n. George Mellis lại ôm nà ng trong vòng tay, và thấy toà n thân nà ng run rẩy. “Em có há» gì không?â€
“Em... em hÆ¡i bị xúc độngâ€. Nà ng sợ là m ngưá»i đà n ông nà y thất vá»ng. Nà ng thở mạnh ra má»™t cái, rồi bắt đầu cởi khuy áo ra.
Mellis thì thầm, “Äể anhâ€. Y bắt đầu cởi áo cho cô gái tóc hoe tuyệt trần Ä‘ang đứng trước mặt y. Y nhá»› lại câu nói cá»§a Eve: “Hãy tá»± kiá»m chế. Nếu anh là m cho Alexandra bị Ä‘au, nếu nó biết được rằng anh thá»±c sá»± là má»™t con heo đáng ghê tởm, anh sẽ không bao giỠđược gặp lại nó lần nữa. Anh có hiểu không? Dà nh các quả đấm cá»§a anh cho bá»n gái Ä‘iếm và những thằng con trai bé nhá» xinh đẹpâ€.
Vì váºy, y cởi áo cho Alexandra má»™t cách nhẹ nhà ng, và kéo nà ng sát và o ngưá»i y. Hai ngưá»i đứng sát và o nhau, nhìn và o mắt nhau, Mellis nhẹ nhà ng, cháºm chạp và trìu mến...
“Ôi, anh yêu quýâ€, nà ng nói. “Xin anh là m mau Ä‘i... ngay bây giá»...â€.
Cuối cùng, Alexandra nằm yên trong cánh tay Mellis, và thì thầm, “Trá»i, anh yêu quý. Em mong rằng anh cảm thấy chuyện nà y tuyệt vá»i đối vá»›i anhâ€.
Y nói dối, “Tháºt tuyệt vá»iâ€.
Nà ng ép sát và o ngưá»i y, rồi không hiểu sao, nà ng rÆ¡i nước mắt. Ấy chỉ vì nà ng mừng thầm đã được hưởng những giây phút tháºt vui sướng, huy hoà ng.
“Kìa, em.†Mellis nói như vá»— vá». “Má»i thứ Ä‘á»u tháºt là tuyệt diệuâ€.
Mà tuyệt diệu tháºt.
Chắc hẳn Eve phải rất tự hà o vỠy.
Trong má»i chuyện yêu đương, Ä‘á»u có những sá»± hiểu lầm ghen tuông, những xúc phạm nho nhá», nhưng trong mối tình giữa Mellis và Alexandra thì không thế. Vá»›i sá»± dìu dắt, chỉ bảo cá»§a Eve, George Mellis có thể là m rung động má»i xúc cảm cá»§a Alexandra má»™t cách thà nh thạo. Y biết những ná»—i lo sợ, những ý nghÄ© kì quặc, những Ä‘am mê và ác cảm cá»§a nà ng, và lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng thoả mãn đúng nhu cầu cá»§a nà ng. Y biết những gì là m cho nà ng cưá»i hay khóc. Alexandra run ngưá»i lên vá»›i lối ân ái cá»§a y, nhưng y lại thấy như váºy chẳng có gì thÃch thú. Khi y ân ái vá»›i Alexandra, lắng nghe những tiếng kêu rên rỉ cá»§a nà ng, sá»± kÃch thÃch cá»§a nà ng là m cho cÆ¡n sốt cá»§a y lên đến cá»±a độ. Lúc ấy y chỉ muốn hà nh động như má»™t con thú dữ, muốn nà ng phải kêu thét van lÆ¡n, có như váºy y má»›i thấy dá»… chịu. Nhưng y biết rằng nếu là m như váºy, y sẽ phá hoại tất cả má»i thứ. Sá»± buồn chán cá»§a y cứ tăng dần lên. Cà ng ân ái vá»›i Alexandra, y lại cà ng thấy khinh bỉ nà ng.
Có má»™t số nÆ¡i khả dÄ© khiến cho Mellis được thoả mãn, nhưng y biết y phải cẩn tháºn. Và o lúc đêm khuya, y lui tá»›i những tiệm rượu cá»§a những kẻ độc thân vô danh và những tiệm disco vui nhá»™n, rồi y nhặt những bà goá phụ cô đơn muốn tìm thú vui qua má»™t tối, những đứa con trai truỵ lạc khát tình, những bá»n gái Ä‘iếm khát tiá»n. Y Ä‘em chúng đến những khách sạn tồi tà n ở phái Tây New York, trong các vùng Bowery và Greenwich Village. Y không bao giá» trở vá» cùng má»™t khách sạn hai lần, mà ngưá»i ta cÅ©ng chẳng ai hoan nghênh y trở lại. Ngưá»i ta thưá»ng thấy những ngưá»i tình cá»§a y hoặc nằm bất tỉnh hoặc ná»a tỉnh ná»a mê, thân thể bầm dáºp và đôi khi đầy vết bá»ng vì thuốc lá.
Y không thÃch bá»n “masochists†tức là những kẻ thÃch được Ä‘au đớn trong lúc ân ái, do y gây ra, vì như váºy là m cho y mất vui. Không, y phải nghe há» kêu thét, van xin y thương hại, giống như y đã từng khóc thét, van xin khi còn bé má»—i lúc bị cha y đánh Ä‘áºp. Lối trừng phạt cá»§a cha y vá» những tá»™i nhá» nhất là đánh Ä‘áºp tà n nhẫn, nhiá»u khi khiến y phải nằm bất tỉnh. Lúc y tám tuổi, má»™t hôm cha y bắt gặp y và má»™t thằng con trai ông láng giá»ng trần truồng vá»›i nhau, thế là cha y đánh y cho đến khi máu chảy ra đằng mÅ©i và mồm, rồi để cho y chừa cái tá»™i nà y, ông ta dà điếu thuốc lá Ä‘ang cháy lên “con chim†cá»§a y. Vết thương bên ngoà i sau đó là nh lại thà nh sẹo, nhưng cái sẹo sâu hÆ¡n ở bên trong tâm hồn bị nhiá»…m độc.
George Mellis có bản chất hung bạo, Ä‘am mê cá»§a tổ tiên ngưá»i Hi Lạp. Y không chịu được ý tưởng bị ai khống chế. Y phải chịu khuất phục trước những lá»i châm chá»c, quở trách cá»§a Eve bởi vì y cần đến nà ng. Má»™t khi y đã nắm được tà i sản Blackwell trong tay, y dá»± định sẽ trừng trị nà ng cho đến khi nà ng phải van xin y giết nà ng cho chết. Gặp gỡ Eve là má»™t Ä‘iá»u y cho là may mắn nhất chưa từng có trong Ä‘á»i. Y thầm nghÄ©, “Äó là má»™t Ä‘iá»u may mắn cho mình, nhưng không may cho nà ngâ€.
Alexandra vẫn tiếp tục ngạc nhiên vì sao George Mellis lúc nà o cÅ©ng biết được loại hoa nà o nà ng thÃch, loại đĩa nhạc nà o nà ng muốn mua và những cuốn sách nà o nà ng thÃch Ä‘á»c. Khi y đưa nà ng Ä‘i xem má»™t viện bảo tà ng, y tá» ra thÃch thú trước những bức tranh mà chÃnh nà ng cÅ©ng ưa thÃch. Tháºt là má»™t Ä‘iá»u khó tin đối vá»›i Alexandra, vì sao mà sở thÃch cá»§a hai ngưá»i lại có thể giống hệt nhau đến như váºy. Nà ng cố tìm ra má»™t khuyết Ä‘iểm nà o đó ở George Mellis, nhưng chịu không thể tìm ra. Anh ấy là ngưá»i hoà n hảo! Nà ng cà ng lúc cà ng muốn cho bà Kate gặp được chà ng.
Nhưng Mellis luôn luôn tìm ra một cái cớ nà o đó để tránh phải gặp bà Kate Blackwell.
“Tại sao, hở anh? Anh sẽ thấy mến bà . HÆ¡n nữa, em cÅ©ng muốn khoe khoang vá»›i bà má»™t chút vá» anhâ€.
“Chắc chắn là bà ná»™i em là má»™t ngưá»i đà n bà tuyệt vá»iâ€, Mellis nói vá»›i vẻ ngây thÆ¡ như đứa trẻ con, “Thế nhưng anh sợ bà sẽ nghÄ© rằng anh không xứng đáng vá»›i emâ€.
“Anh nói tháºt vô lÃ!†Thái độ nhÅ©n nhặn cá»§a anh là m nà ng xúc động, “Bà ná»™i em sẽ yêu anh lắmâ€.
“Rồi sẽ đến lúc, em ạâ€, anh nói vá»›i Alexandra. “Chừng nà o mà anh có đủ can đảm đãâ€.
Má»™t tối ná», anh thảo luáºn vá» vấn đỠnà y vá»›i Eve.
Nà ng suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói, â€œÄÆ°á»£c rồi. Không chóng thì chầy anh cÅ©ng sẽ phải giải quyết vấn đỠnà y. Nhưng anh phải cảnh giác từng giây từng phút. Bà ấy là má»™t con mụ già đanh ác, nhưng rất khôn ngoan. Äừng có đánh giá bà ta quá thấp bất cứ lúc nà o. Nếu nghi ngá» anh có mưu đồ gì, bà ta sẽ cắt trái tim anh ra Ä‘em cho chó ăn đấyâ€.
“Tại sao chúng mình lại phải cần bà ấy?†Mellis há»i.
“Bởi vì nếu anh là m Ä‘iá»u gì khiến cho Alexandra phản kháng lại bà ấy, tất cả chúng ta sẽ bị ra rìa hếtâ€.
Alexandra chưa bao giá» cảm thấy hồi há»™p, lo lắng như váºy. Mellis, Alexandra và bà Kate sẽ ăn cÆ¡m tối vá»›i nhau lần đầu tiên. Alexandra cầu nguyện sao đừng có chuyện gì bất trắc xảy ra cả. HÆ¡n bất cứ thứ gì khác trên Ä‘á»i nà y, nà ng mong muốn rằng bà ná»™i nà ng và Mellis sẽ mến nhau, bà ná»™i sẽ thấy rằng Mellis là con ngưá»i tuyệt vá»i, còn Mellis sẽ kÃnh mến bà Blackwell.
Bà Kate Blackwell chưa há» bao giá» thấy cô cháu gái vui vẻ như váºy. Alexandra đã từng gặp những chà ng trai trẻ rất xứng đáng, nhưng nà ng không thÃch ai cả. Bà Kate dá»± tÃnh sẽ xem xét tháºt kÄ© con ngưá»i đã thu hút được cháu gái bà . Bà đã từng có nhiá»u năm kinh nghiệm vá»›i những kẻ “ đà o má»â€ nên không muốn để cho Alexandra bị mắc và o bẫy cá»§a má»™t kẻ nà o trong bá»n ấy.
Bà nóng lòng muốn gặp “ông George Mellis†ấy. Bà có cảm tưởng như anh nà y do dá»± không muốn gặp mặt bà , và bà lấy là m lạ vá» Ä‘iá»u ấy.
Bà Kate nghe tiếng chuông ở cá»a rung lên, rồi má»™t phút sau, Alexandra Ä‘i và o phòng khách, dắt tay má»™t ngưá»i lạ mặt cao lá»›n và đẹp trai theo lối cổ Ä‘iển.
“Bà ná»™i ạ, đây là George Mellisâ€.
“Cuối cùng rồi tôi cÅ©ng gặp được anhâ€, bà Kate nói, “Tôi sắp sá»a nghÄ© rằng anh lại muốn tránh tôi lần nữa, anh Mellis ạâ€.
“Trái lại thế, thưa bà Blackwell, chắc bà không hiểu được tôi đã trông ngóng được gặp bà như thế nà oâ€. Anh sắp sá»a định nói, “Bà trông đẹp đẽ hÆ¡n là Eve đã mô tả vá»›i tôiâ€, nhưng anh kịp ngưng ngay lại.
Cẩn tháºn đấy. Äừng có nịnh hót, George ạ. Nó giống như má»™t lá cỠđỠđối vá»›i bà già ấy. Eve đã căn dặn như váºy.
Má»™t ngưá»i quản gia Ä‘i và o, pha rượu, rồi kÃn đáo rút lui.
“Anh ngồi xuống Ä‘i, anh Mellisâ€.
“Xin cảm Æ¡nâ€.
Alexandra ngồi bên cạnh anh trên đi văng, đối diện với bà nội.
“Chắc anh đã hiểu biết khá nhiá»u vá» cháu gái tôi rồi đấy nhỉâ€.
“Thưa bà , đó là má»™t niá»m vui thÃch đối vá»›i tôiâ€.
Kate nhìn anh như dò xét bằng cặp mắt xám đục. “Alexandra nói vá»›i tôi anh là m cho má»™t hãng môi giá»›iâ€.
“Vâng ạâ€.
“Tháºt tình tôi lấy là m lạ vì sao anh lại chá»n là m má»™t nhân viên hưởng lương trong khi anh có thể đứng đầu má»™t cÆ¡ sở kinh doanh cá»§a gia đình rất có lợiâ€.
“Thưa bà , cháu đã giải thÃch cho bà ...â€.
“Bà muốn nghe chÃnh anh Mellis nà y nói ra, Alexandra ạâ€.
Phải lễ độ, Eve đã căn dặn, nhưng đừng có tỠra khúm núm, quỵ luỵ quá đối với bà ta. Nếu anh tỠra một dấu hiệu yếu ớt nà o, bà ấy sẽ xé anh ra từng mảnh.
“Thưa bà Blackwell, tôi không quen nói vá» cuá»™c sống riêng tư cá»§a mình “. Anh do dá»± má»™t lát, như thể để đưa ra má»™t quyết định. “Thế nhưng, trong hoà n cảnh nà y, tôi nghÄ© rằng...†Anh nhìn thẳng và o mắt bà Blackwell và nói, “Tôi là má»™t con ngưá»i độc láºp, không muốn nháºn sá»± bố thà cá»§a ai. Nếu chÃnh tôi là ngưá»i sáng láºp nên Mellis và Công ty, tôi đã tá»± mình Ä‘iá»u khiển nó và o lúc nà y rồi. Nhưng cÆ¡ sở ấy là do ông ná»™i tôi thiết láºp nên rồi sau đó cha tôi xây dá»±ng nó thà nh má»™t cÆ¡ sở kinh doanh rất nhiá»u lợi lá»™c. Nó không cần sá»± hiện diện cá»§a tôi. Tôi có ba em trai hoà n toà n có khả năng Ä‘iá»u khiển cÆ¡ sở kinh doanh ấy. Tôi chỉ muốn là m việc hưởng lương, cho đến khi nà o tôi tá»± xây dá»±ng được cho bản thân tôi và lấy là m hãnh diện vá» Ä‘iá»u ấyâ€.
Bà Kate gáºt đầu cháºm rãi. Anh chà ng nà y không giống như bà đã nghÄ© chút nà o. Bà nghÄ© rằng anh ta là má»™t kẻ ăn chÆ¡i đà ng Ä‘iếm, má»™t tên đà o má», thuá»™c loại ngưá»i vẫn từ lâu Ä‘eo Ä‘uổi các cháu gái bà . Anh chà ng nà y thì khác hẳn. Thế nhưng, vẫn có Ä‘iá»u gì đó khiến bà băn khoăn vá» anh ta, nhưng bà không thể là m sao xác định được.Anh ta hầu như quá hoà n hảo, đến mức khó tin.
“Tôi biết rằng gia đình anh già u cóâ€. Bà Kate nói.
Anh nhá»› câu nói cá»§a Eve, “Chỉ cần bà ta tin rằng anh rất già u có, và yêu cháu gái bà ta Ä‘iên cuồng, George ạ. Hãy tá» ra dá»… thương, hấp dẫn. Hãy kiá»m chế các cảm xúc lại, thế là xong má»i việcâ€.
“Thưa bà Blackwell,†anh nói. “Tiá»n bạc là cần thiết, thế nhưng có hà ng trăm thứ khác hấp dẫn đối vá»›i tôi nhiá»uâ€.
Bà Kate đã cho Ä‘iá»u tra giá trị thá»±c sá»± cá»§a George Mellis và công ty. Theo báo cáo bà nháºn được, tà i sản ấy vượt quá con số ba mươi triệu đô la.
“Anh có gần gÅ©i gia đình anh không?â€
Mắt Mellis sáng lên. “Có lẽ quá gần gÅ©iâ€. Y để má»™t nụ cưá»i loé trên môi. “Chúng tôi có má»™t phương ngôn trong gia đình, thưa bà Blackwell, ấy là “máu chảy ruá»™t má»mâ€. Chúng tôi vẫn liên lạc vá»›i nhau thưá»ng xuyênâ€. Tháºt ra thì y chưa há» nói chuyện vá»›i má»™t ai trong gia đình y đã trên ba năm nay rồi.
Kate gáºt đầu ra vẻ tán thưởng. “Tôi tin tưởng và o các gia đình kết hợp gắn bó vá»›i nhau chặt chẽ như váºyâ€.
Bà đưa mắt nhìn cô cháu gái. Má»™t vẻ kÃnh phục trìu mến hiện ra trên mặt Alexandra. Thoáng qua má»™t lúc, nó gợi cho bà nhá»› đến bà và David và o những thá»i xa xưa, khi hai ngưá»i yêu nhau say đắm. Nhiá»u năm trôi qua vẫn chưa xoá nhoà kà ức vá» những cảm xúc cá»§a bà lúc ấy.
Lester Ä‘i và o trong phòng. “Thưa bà , cÆ¡m đã dá»n rồi ạâ€.
Cuá»™c trò chuyện trong bữa ăn có vẻ tá»± nhiên hÆ¡n, nhưng các câu há»i cá»§a bà Kate vẫn rất sắc nét. Mellis đã chuẩn bị sẵn sà ng cho câu há»i quan trá»ng nhất, khi nà o nó đến.
“Anh có thÃch trẻ con không, anh Mellis?â€
Eve đã căn dặn anh: “Bà ấy mong má»i có má»™t đứa chắt trai... Bà ấy mong má»i Ä‘iá»u nà y hÆ¡n bất cứ thứ gì trên Ä‘á»iâ€.
Mellis liá»n quay vá» phÃa bà Kate, tá» vẻ ngạc nhiên. “ThÃch trẻ con ư? Má»™t ngưá»i đà n ông mà không có con trai hay con gái thì còn có ý nghÄ©a gì nữa? Tôi e rằng khi nà o tôi lấy vợ, bà vợ tá»™i nghiệp cá»§a tôi sẽ rất báºn rá»™n. Ở nước Hi Lạp chúng tôi, giá trị cá»§a má»™t ngưá»i được Ä‘o lưá»ng bằng số con mà anh ta đã sinh raâ€.
Hắn ta có vẻ chân thá»±c, bà Kate thầm nghÄ©. Nhưng cẩn tháºn bao giá» cÅ©ng hÆ¡n. Ngà y mai, mình phải bảo Brad Rogers mở má»™t cuá»™c Ä‘iá»u tra vá» các tà i khoản riêng cá»§a anh chà ng nà y má»›i được.
Trước khi Ä‘i và o giưá»ng nằm, Alexandra Ä‘iện thoại cho Eve. Nà ng đã nói cho Eve biết rằng George Mellis sẽ đến ăn cÆ¡m tối hôm ấy.
“Chị nóng lòng đợi tin tức vá» chuyện ấyâ€. Eve đã nói vá»›i nà ng như váºy. “Khi nà o anh ấy rá»i khá»i nhà em nhá»› Ä‘iện thoại cho chị nhé. Chị muốn nghe báo cáo tháºt đầy đủâ€.
Và bây giỠđây, Alexandra sắp sá»a là m báo cáo ấy. “Chị ạ, em nghÄ© rằng bà ná»™i thÃch anh ấy lắmâ€.
Eve rùng mình vì sung sướng. “Bà nói gì?â€
“Bà há»i George hà ng trăm câu há»i riêng tư. Anh ấy trả lá»i tất cả má»™t cách khôn khéoâ€.
Thế là hắn ta là m đúng rồi.
“À, thế là hai cô cáºu sắp sá»a cưới nhau chứ gì?â€
“Em... Anh ấy chưa há»i em chuyện ấy, Eve ạ, nhưng chắc cÅ©ng sắp sá»aâ€.
Nà ng có thể nháºn ra vẻ sung sướng trong giá»ng nói cá»§a Alexandra. “Thế bà ná»™i sẽ tán thà nh chứ?â€
“Ồ, em chưa chắc. Bà sẽ còn Ä‘iá»u tra thêm vá» tà i khoản riêng cá»§a anh ấy nữa, nhưng em chắc không có vấn đỠgìâ€.
Eve cảm thấy trái tim nà ng chao đảo.
Alexandra nói, “Chị cÅ©ng biết rằng bà ná»™i tháºn trá»ng lắmâ€.
“Phải.†Eve nói. “Chị biếtâ€.
Thế là toi mạng cả lũ! Trừ phi nà ng nghĩ ra được một kế gì khác.
“Nhá»› cho chị biết má»i tin tức nhéâ€.
“Em hứa. Chúc chị ngá»§ ngonâ€.
Ngay khi vừa đặt ống nghe xuống, Eve quay số Ä‘iện thoại cá»§a Mellis. Y chưa vỠđến nhà . Cứ mưá»i phút, Nà ng gá»i lại má»™t lần, cuối cùng y trả lá»i. Eve nói, “Anh có thể nà o kiếm gấp được má»™t triệu đô la không?â€
“Em nói cái gì mà lạ thế?â€
“Bà Kate sẽ Ä‘iá»u tra vá» tà i chÃnh cá»§a anhâ€.
“Bà biết gia đình tôi có bao nhiêu rồi. Bà ấy...â€
“Tôi không nói vá» gia đình anh. Tôi nói vá» anh kia. Tôi đã bảo anh là bà ấy không ngu đâuâ€.
Má»™t phút yên lặng kế tiếp theo đó. “Kiếm đâu cho ra má»™t triệu đô la bây giá»?â€
“Tôi có má»™t ý kiếnâ€, Eve nói.
Khi bà Kate đến văn phòng bà ngà y hôm sau, bà nói vá»›i viên phụ tá, “Bảo Brad Rogers thá»±c hiện ngay má»™t cuá»™c Ä‘iá»u tra vá» tình trạng tà i chÃnh riêng cá»§a George Mellis. Anh ta là m công cho hãng Hanson and Hansonâ€.
“Ông Brad Rogers Ä‘i vắng, ngà y mai má»›i vá», thưa bà Blackwell. Có thể chỠđến lúc ấy, hay là ...?â€
“Ngà y mai cÅ©ng đượcâ€.
Ở phÃa dưới Manhattan, trên đưá»ng Wall Street, George Mellis ngồi ở bà n giấy tại hãng môi giá»›i Hanson and Hanson. Các vụ trao đổi chứng khoán đã bắt đầu, và văn phòng rá»™ng lá»›n nà y trở thà nh má»™t nÆ¡i há»—n loạn đầy tiếng ồn à o và hoạt động náo nhiệt. Có 225 nhân viên trong các ban chỉ huy cá»§a hãng: những kẻ môi giá»›i, phân tÃch gia, kế toán, buôn bán chứng khoán và đại diện khách hà ng. Tất cả, ngoại trừ George Mellis. Anh Ä‘ang ngồi yên ở bà n viết, trong cÆ¡n hoảng sợ. Äiá»u anh sắp sá»a là m có thể sẽ đưa anh ta và o nhà tù, nếu thất bại. Nếu nó thà nh công, anh sẽ là m chá»§ cả thế giá»›i.
“Anh không trả lá»i Ä‘iện thoại hay sao?â€
Má»™t trong các đồng nghiệp Ä‘ang đứng nhìn anh, há»i. Lúc ấy George Mellis má»›i nháºn ra rằng máy Ä‘iện thoại cá»§a anh Ä‘ang reo từ nãy giá». Anh phải hà nh động vá»›i vẻ bình thưá»ng để không gây nghi ngá». Anh nhặt máy Ä‘iện thoại lên. “George Mellis đâyâ€, rồi tá»§m tỉm cưá»i vá»›i anh bạn đồng nghiệp.
Sáng hôm ấy, Mellis báºn bịu nháºn các lệnh mua và bán chứng phiếu, nhưng trà óc cá»§a anh vẫn quanh quẩn vá»›i kế hoạch ăn cắp má»™t triệu đô la mà Eve đã gợi ý cho anh. Nó tháºt là đơn giản, George ạ. Tất cả công việc anh phải là m chỉ là mượn các giấy chứng nháºn cổ phần qua má»™t đêm thôi. Sáng hôm sau anh có thể trả lại chá»— cÅ© mà không ai có thể hay biết.
Má»—i hãng môi giá»›i cổ phần Ä‘á»u có hà ng triệu đô la bằng cổ phần và trái phiếu cất giữ trong các hầm để thuáºn tiện cho các khách hà ng. Má»™t số các chứng phiếu có đỠtên ngưá»i chá»§, nhưng Ä‘a số Ä‘á»u mang số máºt mã để có thể nháºn ra ngưá»i chá»§ sở hữu, khi cần. Các giấy chứng nháºn cổ phần ấy không thể đổi thà nh tiá»n được nhưng Mellis không có ý định lấy tiá»n mặt. Anh ta đã có dá»± tÃnh khác trong đầu. Ở hãng Hanson and Hanson, các cổ phiếu được giữ trong má»™t hầm lá»›n ở tầng thứ bảy trong má»™t vùng an toà n, có cảnh sát võ trang canh gác trước má»™t cánh cá»a, mà cá»a nà y chỉ có thể mở ra được bằng má»™t tấm thẻ bằng nhá»±a có ghi mã số. George Mellis không có tấm thẻ nhá»±a nà y. Nhưng anh biết ai có tấm thẻ ấy.
Helen Thatcher là má»™t bà goá phụ cô đơn ở trong tuổi bốn mươi. Nà ng có khuôn mặt dá»… coi, dáng ngưá»i khá đẹp, và nấu ăn rất giá»i. Nà ng đã có chồng được hai mươi ba năm, nhưng cái chết cá»§a chồng nà ng đã khiến cuá»™c Ä‘á»i nà ng trở nên trống rá»—ng. Nà ng cần có má»™t ngưá»i đà n ông để chăm sóc cho nà ng. Vấn đỠkhó khăn là các đà n bà , con gái trong hãng lại trẻ hÆ¡n nà ng, và trông hấp dẫn hÆ¡n đối vá»›i những ngưá»i môi giá»›i là m việc trong sở. Không ai rá»§ nà ng Ä‘i chÆ¡i cả.
Nà ng là m việc tại phòng kế toán ở lầu phÃa trên văn phòng cá»§a Mellis. Lần đầu tiên gặp George Mellis, nà ng đã nghÄ© rằng anh sẽ là má»™t ngưá»i chồng là tưởng cá»§a nà ng. Äã nhiá»u lần nà ng má»i anh đến ăn cÆ¡m do chÃnh nà ng nấu, và gợi ý bóng gió rằng không phải chỉ có ăn uống mà còn có những thứ khác nữa. Thế nhưng lúc nà o Mellis cÅ©ng tìm cách chối từ. Äặc biệt sáng hôm ấy, chuông Ä‘iện thoại cá»§a nà ng reo vang, Thatcher nhặt Ä‘iện thoại lên nói, “Bà Thatcher ở phòng kế toán đâyâ€. Giá»ng Mellis vang lên trong máy. “Helen đó hả? George đâyâ€. Giá»ng anh ấm áp khiến toà n thân nà ng run lên vì sung sướng, “Anh cần gì tôi váºy, George?â€
“Tôi có má»™t Ä‘iá»u bất ngá» nho nhá» dà nh cho cô đấy. Cô có thể xuống ngay văn phòng tôi được không?â€
“Ngay bây giá» Ã ?â€
“Phảiâ€.
“Tôi sợ rằng bây giá» tôi Ä‘ang...â€
“Nếu cô báºn quá thì thôi cÅ©ng được. Tôi sẽ giữ nó lại đã, sẽ nói sauâ€.
“Không, không... Tôi xuống ngay bây giỠđâyâ€.
Äiện thoại cá»§a Mellis lại reo vang. Anh để mặc nó ở đấy. Nhặt lấy má»™t nắm giấy tá», anh Ä‘i vá» phÃa dãy thang máy. Nhìn quanh quất không thấy ai quan sát mình, anh Ä‘i qua thang máy, trèo lên cầu thang ở phÃa sau. Lên đến tầng trên, anh kiểm soát xem Helen đã rá»i văn phòng chưa, rồi bước và o tá»± nhiên như thể anh Ä‘ang có công việc ở đấy. Giá như anh ta bị bắt nhưng anh không thể nghÄ© đến chuyện ấy. Anh mở ngăn kéo giữa cá»§a Helen ra, vì anh biết nà ng vẫn để tấm thẻ nhá»±a ở đấy. Nó ở kia rồi. Anh nhặt lấy, nhét và o túi, rá»i khá»i phòng, vá»™i vã Ä‘i xuống lầu. VỠđến bà n giấy, anh thấy Helen Ä‘ang đứng ở đấy, nhìn quanh quất để tìm anh.
“Xin lá»—iâ€, Mellis nói. “Tôi vừa bị gá»i Ä‘i ra ngoà i má»™t phútâ€.
“Không há» gì đâu.Anh nói cho tôi biết cái Ä‘iá»u bất ngỠấy là gì?â€
“À, má»™t con chim bé nhá» nà o đó bà o cho tôi biết hôm nay là sinh nháºt cá»§a cô, vì váºy tôi muốn má»i cô ăn cÆ¡m trưa vá»›i tôi hôm nayâ€. Anh nhìn mặt cá»§a nà ng để xem phản ứng cá»§a nà ng như thế nà o. Nà ng băn khoăn không biết có nên nói sá»± thá»±c cho chà ng biết hay không, nhưng lại sợ lỡ mất cÆ¡ há»™i được hẹn hò vá»›i chà ng.
“Như thế thì... rất tốt. Tôi cÅ©ng muốn cùng ăn trưa vá»›i anhâ€, nà ng nói.
â€œÄÆ°á»£c rồi, váºy tôi sẽ gặp cô ở hiệu Tony lúc má»™t giá» nhéâ€. Äó là má»™t cuá»™c hẹn hò mà anh có thể đỠnghị vá»›i nà ng bằng Ä‘iện thoại, nhưng Thatcher quá vui sướng nên không há»i han gì cả. Anh nhìn theo trong khi nà ng rá»i khá»i văn phòng.
Ngay lúc nà ng vừa Ä‘i khá»i, Mellis liá»n ra tay hà nh động. Anh còn phải là m nhiá»u việc trước khi trả lại tấm thẻ nhá»±a ấy. Anh dùng thang máy Ä‘i lên tầng thứ bảy, rồi tiến đến khu vá»±c an ninh có ngưá»i canh giữ trước má»™t cánh cổng sắt. Mellis nhét tấm thẻ và o thì cánh cổng mở ra. Khi anh sắp sá»a bước và o, ngưá»i bảo vệ nói, “Hình như tôi chưa gặp anh bao giá»â€.
Trái tim cá»§a Mellis Ä‘áºp lên tháºt nhanh. “Phải, tôi vẫn không thưá»ng hay đến đây. Má»™t trong các khách hà ng cá»§a tôi đột nhiên muốn xem các chứng phiếu cá»§a ông ấy nên tôi phải đến moi nó ra. Hi vá»ng công việc nà y không là m tôi mất toi cả buổi trưaâ€.
Tên bảo vệ tá»§m tỉm cưá»i ra vẻ thông cảm. “Chúc anh may mắnâ€. Y nhìn theo Mellis trong khi anh bước và o trong hầm.
Hầm nà y bằng bê tông, khoảng mưá»i thước trên năm thước. Mellis bước tá»›i những chiếc tá»§ hồ sÆ¡ là m bằng váºt liệu chống cháy, chứa đựng các chứng phiếu, rồi mở các ngăn kéo ra. Bên trong có hà ng trăm các chứng phiếu cổ phần cá»§a các công ty ở New York và các giao dịch chứng khoán cá»§a Mỹ. Số cổ phần biểu thị trên má»—i giấy chứng nháºn được in trên mặt giấy, và có thể từ má»™t đến má»™t trăm nghìn cổ phần, Mellis lục lá»i rất nhanh và thà nh thạo. Anh chá»n các giấy chứng nháºn cá»§a nhiá»u công ty khác nhau có uy tÃn, giá trị đến má»™t triệu đô la. Anh nhét các giấy tá» và o túi áo, đóng ngăn kéo lại, rồi trở lại nên ngưá»i bảo vệ Ä‘ang đứng.
“Nhanh nhỉâ€, ngưá»i ấy nói.
Mellis nói, “Các máy Ä‘iện toán cho ra các con số sai. Sáng mai tôi sẽ lại phải đến Ä‘iá»u chỉnh cho đúngâ€.
“Những cái máy Ä‘iện toán khốn kiếp ấy!†tên bảo vệ nói ra vẻ thương hại. “Chúng có thể là m tiêu ma sá»± nghiệp cá»§a tất cả chúng ta cÅ©ng chưa biết chừngâ€.
Khi trở vỠđến bà n giấy, Mellis thấy mồ hôi anh vã ra như tắm. Nhưng cho đến lúc nà y, má»i thứ Ä‘á»u trôi chảy cả. Anh nhấc Ä‘iện thoại lên, gá»i Alexandra.
“Em yêu quý ạ. Anh muốn gặp bà ná»™i em và em tối hôm nayâ€.
“Em tưởng anh có má»™t phiên há»p bà n vá» công việc tối hôm nay chứ?â€
“Có, nhưng anh đã huá»· bá» nó rồi.Anh có má»™t chuyện quan trá»ng muốn nói vá»›i emâ€.
Và o đúng má»™t giá» trưa, Mellis đã có mặt trong văn phòng cá»§a Helen Thatcher để bá» tấm thẻ lại trong ngăn kéo, trong khi nà ng Ä‘ang ngồi chỠđợi anh ở tiệm ăn. Anh rất muốn giữ lại tấm thẻ nhá»±a ấy, vì sẽ còn phải dùng đến nó, nhưng anh biết rằng tấm thẻ nà o không được trả lại và o má»—i buổi tối thì máy Ä‘iện toán sẽ là m cho nó mất hiệu lá»±c và o sáng hôm sau. Äến má»™t giá» mưá»i phút, Mellis ăn cÆ¡m trưa vá»›i Helen Thatcher.
Anh nắm lấy bà n tay Thatcher và nói, “Tôi muốn chúng ta được gặp nhau như thế nà y thưá»ng xuyên hÆ¡nâ€. Mellis vừa nói vừa nhìn nà ng như dò xét. “Ngà y mai cô có rảnh để ăn cÆ¡m trưa nữa vá»›i tôi không?â€
Nét mặt nà ng rạng rỡ. â€œÄÆ°á»£c, được, anh George ạâ€.
Khi Mellis rá»i khá»i văn phòng trưa hôm ấy, anh đã có trong tay các giấy chứng nháºn cổ phần trị giá má»™t triệu đô la.
Anh đến nhà bà Blackwell rất nhanh và o lúc bảy giỠtối và được đưa đến thư viện, nơi bà Kate và Alexandra đang ngồi chỠđợi.
“Chà o bà và côâ€, Mellis nói, “Tôi xin mạn phép đến đây bất thình lình như thế nà y, vì có Ä‘iá»u muốn thưa cùng bà và cô. Tôi biết là m như thế nà y tháºt ra có vẻ nệ cổ, nhưng tôi thà nh thá»±c muốn xin bà cho phép Alexandra và tôi tin rằng cô ấy cÅ©ng yêu tôi. Nếu được bà cho phép, đó là điá»u hạnh phúc lá»›n lao cho cả hai chúng tôiâ€. Y thá»c tay và o túi áo, rút ra các giấy chứng nháºn cổ phần, ném lên bà n trước mặt bà Kate. “Tôi sẽ cho cô ấy má»™t triệu đô la là m quà cưới. Cô ấy sẽ không cần bất cứ số tiá»n nà o cá»§a bà , mà chúng tôi chỉ cần được bà cho phép thôiâ€.
Bà Kate nhìn xuống các giấy chứng nháºn cổ phần mà Mellis đã trải ra má»™t cách cẩu thả. Bà nháºn ra tên cá»§a tất cả các công ty ghi trên đó. Alexandra bước đến gần Mellis, đôi mắt sáng ngá»i, “Ôi, anh yêu mến!†Nà ng quay vá» phÃa bà ná»™i, nhìn vá»›i đôi mắt van lÆ¡n, “Bà ?â€
Kate nhìn hai ngưá»i Ä‘ang đứng bên cạnh nhau. Không có cách nà o từ chối chúng được nữa. Trong giây phút ngắn ngá»§i, bà thèm muốn được như chúng nó. Bà nói, “Các ngưá»i được phép cá»§a taâ€.
Mellis nhoẻn miệng cưá»i, bước đến bà Kate. “Xin bà cho phépâ€. Y hôn lên má bà má»™t cái.
Trong hai giá» kế tiếp đó, há» bà n vá»›i nhau vá» lá»… cưới, “Cháu không muốn má»™t lá»… cưới linh đình, bà ạâ€, Alexandra nói. “Cần gì phải là m thế, phải không bà ?â€
“Anh đồng ý.†Mellis đáp. “Tình yêu là má»™t vấn đỠriêng tưâ€.
Cuối cùng, hỠquyết định tổ chức một cuộc lễ nhỠvới một vị thẩm phán đứng ra là m chủ hôn.
“Cha anh có đến dá»± lá»… cưới không, Mellis?†Bà Kate há»i.
Mellis cưá»i. “Không thể nà o gạt ông ấy ra rìa được. Cha tôi, ba em trai và hai em gái sẽ có mặt ở đây.â€
“Tôi rất mong được gặp há»â€.
“Bà sẽ thÃch há».†Mellis đưa mắt nhìn Alexandra.
Bà Kate tá» vẻ rất xúc động suốt tối hôm ấy. Bà mừng cho cháu gái bà – mừng vì nó được lấy má»™t ngưá»i mà nó rất yêu quý. Bà tá»± nhá»§, “Mình phải nhá»› bảo Brad Rogers đừng báºn tâm tìm hiểu vá» tình trạng tà i chÃnh cá»§a George Mellis nữaâ€.
Trước khi ra vá», Mellis ngồi má»™t mình vá»›i Alexandra và nói ra vẻ tình cá», “Anh nghÄ© mình không nên để các giấy tá» chứng nháºn má»™t triệu đô la nà y vương vãi ở trong nhà . Anh sẽ cất chúng tạm thá»i cho em.â€
“Tháºt váºy sao?â€
Mellis nhặt các giấy chứng nháºn cổ phần lên, bá» cả và o trong túi áo.
Sáng hôm sau, Mellis lặp lại công việc là m vá»›i Helen Thatcher giống như trước. Trong khi Thatcher xuống lầu dưới để gặp anh (“Tôi có má»™t món quà nhá» tặng côâ€) thì anh ta Ä‘i và o phòng Thatcher, lấy cắp tấm thẻ nhá»±a. Anh tặng nà ng má»™t chiếc khăn quà ng – má»™t món quà sinh nháºt cháºm trá»… – rồi xác nháºn cuá»™c hẹn hò và o bữa ăn trưa. Lần nà y y Ä‘i và o hầm lưu trữ dá»… dà ng hÆ¡n. Anh đặt lại các giấy cứng nháºn cổ phần và o chá»— cÅ©, trả lại tấm thẻ nhá»±a, rồi Ä‘i đến gặp Thatcher ở má»™t tiệm ăn gần đó.
Nà ng cầm lấy tay anh và nói, “ George nà y, anh cho phép em má»i anh ăn cÆ¡m tối nay, do chÃnh em nấu nhé?â€
Nhưng Mellis đáp, “Anh e rằng anh không thể đến được em ạ. Anh sắp sá»a lấy vợâ€.
Ba ngà y trước lá»… thà nh hôn, George Mellis đến nhà bà Blackwell, nét mặt buồn rầu. “Cháu vừa nháºn được tin khá»§ng khiếp quá. Cha cháu vừa bị má»™t cÆ¡n Ä‘au timâ€.
“Trá»i, tháºt là tiếc quáâ€. Bà Kate nói. “Thế ông ấy có bình phục được ngay không?â€
“Cháu vừa nói Ä‘iện thoại vá»›i gia đình cháu suốt đêm. Há» bảo cha cháu thế nà o cÅ©ng bình phục, nhưng chắc là ông không thể đến dá»± đám cưới cá»§a cháu đượcâ€.
“Chúng mình có thể Ä‘i Athens trong tuần trăng máºt và thăm gia đình anh luôn thểâ€. Alexandra nói.
Mellis vuốt lên má Alexandra. “Anh có những dá»± định khác cho tuần trăng máºt cá»§a chúng ta rồi em ạ. Không có gia đình nà o hết, mà chỉ có hai đứa mình thôiâ€.
Lá»… thà nh hôn được cá» hà nh trong phòng khách cá»§a toà lâu đà i Blackwell. Không đến mưá»i hai ngưá»i khách tham dá»±, trong đó có Vince Barnes, Alice Koppel và Mary Bergheimer. Alexandra van xin bà Kate cho phép Eve đến tham dá»±, nhưng bà Kate vẫn giữ láºp trưá»ng sắt đá. “Chị cháu sẽ không bao giỠđược bén mảng đến ngôi nhà nà yâ€.
Mắt Alexandra đẫm lệ. “Bà ạ, bà là m thế thì tà n nhẫn quá. Cháu yêu cả bà lẫn chị ruá»™t cháu. Bà không thể tha thứ cho chị ấy hay sao?â€
Trong phút chốc, bà Kate định tuôn ra hết câu chuyện phản bá»™i, bất nghÄ©a cá»§a Eve, nhưng bà kịp ngưng lại và nói. “Bà chỉ là m những gì cho bà là tốt nhất cho cả má»i ngưá»iâ€.
Má»™t ngưá»i thợ nhiếp ảnh chụp ảnh trong lá»… cưới, và chÃnh tai bà Kate nghe Mellis yêu cầu anh ta rá»a thêm nhiá»u tấm để y còn gá»i vá» cho gia đình. Tháºt là con ngưá»i chu đáo, bà Kate khem thầm.
Sau lá»… cắt bánh, Mellis thì thầm vá»›i Alexandra, “Em yêu quý ạ, anh sắp sá»a phải lánh mặt trong khoảng má»™t giỠđồng hồâ€.
“Có chuyện gì không hay chăng?â€
“DÄ© nhiên là không rồi.Anh chỉ có má»™t cách duy nhất để thuyết phục sở là m cá»§a anh cho phép anh nghỉ việc má»™t thá»i gian để Ä‘i chÆ¡i tuần trăng máºt, ấy là hứa vá»›i há» rằng anh phải là m xong công việc cho má»™t khách hà ng quan trá»ng. Sẽ không lâu đâu. Máy bay cá»§a chúng ta mãi đến năm giá» má»›i cất cánhâ€.
Alexandra mỉm cưá»i. “Anh nên vá»™i trở vá» nhé. Em không thể Ä‘i chÆ¡i tuần trăng máºt mà không có anh.â€
Khi Mellis trở lại căn há»™ cá»§a Eve, nà ng Ä‘ang ngồi chỠđợi, mặc má»™t bá»™ đồ ngá»§ má»ng dÃnh. “Anh vui vá»›i lá»… cưới cá»§a anh rồi chứ, anh yêu quý?â€
“Vui chứ, cảm Æ¡n em. Nó nhá» nhưng mà sang trá»ng. Tất cả Ä‘á»u trôi chảy, không gặp má»™t trục trặc nà oâ€.
“Anh biết đó là nhá» ai không, George? Nhá» em đấy, đừng có quên Ä‘iá»u ấyâ€.
Anh nhìn nà ng, nói cháºm rãi. “Không quên đâuâ€.
“Chúng ta hợp tác từ đầu chà cuốiâ€.
“DÄ© nhiên rồiâ€.
Eve mỉm cưá»i. “Hay tháºt! Thế là anh cưới em gái tôi rồi đấyâ€.
Mellis nhìn và o đồng hồ. “Phải. Tôi phải trở vỠđó ngay bây giá»â€.
“Chưa được đâuâ€, Eve nói.
“Sao váºy?â€
“Bởi vì anh sẽ phải ân ái vá»›i tôi trước đã, anh yêu quý ạ. Tôi muốn nằm vá»›i ngưá»i chồng cá»§a em gái tôiâ€.
|

16-04-2008, 09:40 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tay cự phách: Chương 30
(Sidney Sheldon)
Eve đã láºp kế hoạch cho tuần lá»… trăng máºt cá»§a Mellis – Alexandra. Nó sẽ rất tốn kém, nhưng nà ng nói vá»›i Mellis, “Äừng có hà tiện vá» bất cứ thứ gìâ€.
Nà ng bán ba món nữ trang nà ng đã lấy được từ tay những kẻ si mê theo Ä‘uổi nà ng, rồi đưa tiá»n ấy cho George Mellis.
“Anh rất cảm Æ¡n em, Eve ạâ€. Y nói. “Anh sẽ...â€
“Tôi sẽ lấy lại mà â€.
Tuần trăng máºt tháºt hoà n hảo. Mellis và Alexandra ở trong khách sạn Round Hill, trong vịnh Montego Bay, thuá»™c miá»n bắc Jamaica. Hà nh lang cá»§a khách sạn là má»™t toà nhà nhá», mà u trắng, đặt ở giữa và i chục ngôi nhà má»™t tầng rất đẹp cá»§a tư nhân, trải dà i từ đồi xuống bãi bể mà u nước trong xanh. Äôi vở chồng Mellis ở trong má»™t ngôi nhà trệt Noel Coward, có má»™t bể bÆ¡i riêng và má»™t ngưá»i hầu gái sá»a soạn những bữa ăn sáng trong phòng ăn ngoà i trá»i. Mellis thuê má»™t chiếc thuyá»n để hai ngưá»i du ngoạn và câu cá. Há» bÆ¡i, Ä‘á»c sách, chÆ¡i cá» và ân ái vá»›i nhau. Alexandra là m đủ má»i cách để là m vui lòng Mellis khi hai ngưá»i ân ái vá»›i nhau, và khi nghe những tiếng rên rỉ cá»§a chồng và o những lúc cá»±c khoái, nà ng cÅ©ng run ngưá»i lên vì thấy mình có thể Ä‘em lại sá»± vui sướng như váºy cho chà ng.
Äến ngà y thứ năm, Mellis nói, “Alexandra nà y, anh phải lái xe Ä‘i Kingston có công việc. Hãng cá»§a anh có má»™t chi nhánh văn phòng ở đấy nên há» yêu cầu anh để mắt trông coiâ€.
â€œÄÆ°á»£c, để em sẽ Ä‘i vá»›i anh.†Alexandra nói.
Y nhăn mặt. “Anh cÅ©ng muốn như váºy lắm em ạ, nhưng anh Ä‘ang đợi má»™t cú Ä‘iện thoại từ nước ngoà i. Em nên ở nhà để tiếp nháºn lá»i nhắn nhá»§ há»™ anhâ€.
Alexandra tá» vẻ thất vá»ng. “Có thể nà o nhá» phòng tiếp tân cá»§a khách sạn nháºn há»™ cho mình được không?â€
“Việc nà y rất quan trá»ng nên anh không thể tin tưởng ở hỠđượcâ€.
“Thôi được, để em ở nhà váºyâ€.
Mellis thuê má»™t chiếc xe hÆ¡i và lái đến Kingston. Y đến đó và o lúc xế trưa. Các đưá»ng trong thà nh phố nà y đông nghẹt du khách mặc quần áo sặc sỡ vừa bước xuống từ các du thuyá»n để Ä‘i mua sắm tại các chợ và hiệu tạp hoá nhá». Kingston là má»™t thà nh phố thương mại, vá»›i các nhà máy tinh lá»c, nhà kho, và chuyên nghỠđánh cá, nhưng vì là má»™t hải cảng có đất liá»n vây quanh nên nó cÅ©ng là má»™t thà nh phố có nhiá»u toà nhà xưa cổ rất đẹp, các viện bảo tà ng và thư viện. Mellis không quan tâm gì đến các thứ nà y. Y Ä‘ang bị trà n ngáºp bởi má»™t thứ nhu cầu mãnh liệt đã tÃch tụ trong con ngưá»i y qua bao nhiêu tuần lá»… và cần phải được thoả mãn. Y Ä‘i và o trong tiệm rượu đầu tiên và nói chuyện vá»›i chá»§ quán. Năm phút sau, y dắt tay má»™t cô gái Ä‘iếm da Ä‘en mưá»i lăm tuổi bước lên cầu thang cá»§a má»™t khách sạn rẻ tiá»n. Y ở vá»›i cô gái suốt hai giỠđồng hồ. Khi ra khá»i khách sạn y Ä‘i má»™t mình ngồi và o xe hÆ¡i lái vá» Montego Bay. Alexandra cho y biết rằng nà ng ngồi đợi Ä‘iện thoại khẩn cấp, nhưng không có ai gá»i.
Sáng sá»›m hôm sau, các báo cáo ở Kingston loan tin rằng má»™t du khách nà o đó đã đánh Ä‘áºp và gây thương táºt cho má»™t gái Ä‘iếm, và cô ta Ä‘ang hấp hối.
Ở hãng Hanson and Hanson, các nhà hợp tác kinh doanh cao cấp cá»§a hãng Ä‘ang bà n luáºn vá»›i nhau vá» trưá»ng hợp George Mellis. HỠđã nháºn được nhiá»u lá»i than phiá»n cá»§a má»™t số khách hà ng vá» cung cách là m ăn cá»§a y vá»›i các tà i khoản chứng khoán. HỠđã Ä‘i đến quyết định thải hồi y. Thế nhưng, bây giá», há» bắt đầu suy nghÄ© lại.
“Hắn ta đã cưá»i má»™t trong hai cháu gái cá»§a bà Kate Balckwellâ€, má»™t ngưá»i nói. “Vấn đỠnà y phải được đặt lại trên má»™t căn bản khácâ€.
Ngưá»i thứ hai nói thêm. “Chắc chắn phải như váºy. Nếu chúng ta có thể thu vá» tà i khoản cá»§a bà Blackwell thì...â€.
Sá»± tham lam thèm muốn cá»§a há» hầu như có thể sá» thấy được trong không khÃ. Há» quyết định cần phải cho George Mellis thêm má»™t cÆ¡ há»™i khác nữa.
Khi Alexandra và Mellis trải qua tuần trăng máºt, trở vỠđến nhà , bà Kate nói vá»›i hai ngưá»i, “Bà muốn hai cháu dá»n đến ở đây vá»›i bà . Nhà nà y rất rá»™ng, nên không ai gây trở ngại cho ai cảâ€.
Mellis cắt ngang câu nói cá»§a bà Kate. “Bà rất tốt vá»›i các cháu, nhưng cháu nghÄ© Alexandra và cháu nên có nÆ¡i ở riêng thì tốt hÆ¡nâ€.
Y không có ý định sống chung một mái nhà với một bà già lúc nà o cũng bay lượn ở trên đầu để dò xét từng cỠchỉ của mình.
“Bà hiểuâ€, Bà Kate đáp. “Nếu như váºy, các cháu hãy để cho bà mua cho các cháu má»™t ngôi nhà . Nó sẽ là má»™t món quà cưới do bà tặngâ€.
Mellis quà ng tay lên ngưá»i bà Kate và hôn tÃu tÃt. “Bà tháºt là rá»™ng lượngâ€. Giá»ng y khà n Ä‘i vì xúc động, “Alexandra và cháu xin nháºn lá»i vá»›i tất cả lòng biết Æ¡nâ€.
“Cảm Æ¡n bà â€, Alexandra nói. “Chúng cháu muốn ở gần để tiện trông nom săn sóc cho bà . Bà tháºt hấp dẫn vô cùng, bà ạâ€.
Trong vòng má»™t tuần lá»…, há» tìm được má»™t nhà kiểu cổ xây bằng đá nâu rất đẹp gần công viên, chỉ cách lâu đà i Blackwell chừng mưá»i khu nhà ở cho gia nhân, má»™t cái bếp lá»›n, má»™t phòng ăn lát ván, má»™t phòng khách sang trá»ng và má»™t thư viện.
“Em sẽ tá»± trang trà lấy ngôi nhà nà y, em ạâ€. Mellis nói vá»›i Alexandra. “Anh báºn bịu vá»›i các khách hà ng quáâ€.
Sá»± tháºt là y không đến sở là m bao giá», và cÅ©ng Ãt tiếp xúc vá»›i khách hà ng. Hà ng ngà y, y báºn bịu vá»›i những vấn đỠthÃch thú hÆ¡n nhiá»u. Cảnh sát nháºn được má»™t loạt báo cáo cá»§a những hạng ** Ä‘iếm, cả gái lẫn trai, những ngưá»i đà n bà cô đơn lui tá»›i các quán rượu, cho biết rằng há» bị tấn công thô bạo. Các nạn nhân mô tả kể tấn công há» là má»™t chà ng trai đẹp đẽ, có há»c thức, gốc gác từ nước ngoà i, có lẽ gốc gác la tinh. Má»™t số ngưá»i nước được cho xem các ảnh căn cước ở sở cảnh sát, nhưng không thể nà o nháºn diện được tên ấy.
Eve và Mellis ngồi ăn cÆ¡m trưa tại má»™t tiệm ăn nhỠở dưới phố, nÆ¡i há» Ãt có cÆ¡ há»™i bị nháºn diện.
“Anh phải bà o Alexandra láºp má»™t bản chúc thư má»›i, nhưng không được để cho bà Kate biết.â€
“Là m thế đếch nà o được?â€
“Tôi sẽ bảo cho anh, anh yêu quý ạ...â€
Tối hôm sau, Mellis gặp Alexandra ở Le Plaisir, má»™t trong những tiệm ăn Pháp ngon nhất ở New York, để cùng ăn cÆ¡m tối. Y đến trá»… gần ba mươi phút, Pierre Jourdan, ông chá»§ tiệm, dẫn y đến chiếc bà n ăn nÆ¡i Alexandra Ä‘ang ngồi đợi. “Anh xin lá»—i, thiên thần cá»§a anh ạâ€, Mellis thở hổn hển nói. “Anh vừa má»›i gặp các luáºt sư cá»§a anh. Em biết há» như thế nà o rồi. Lúc nà o cÅ©ng là m má»i chuyện thêm rắc rốiâ€.
Alexandra há»i. “Có chuyện gì không hay chăng?â€
“Không, chỉ có vấn đỠthay đổi bản chúc thư cùa anh thôiâ€, y cầm tay Alexandra.†Nếu có chuyện gì xảy ra vá»›i anh bây giá», tất cả những gì anh có sẽ thá»™c vá» em hếtâ€.
“Anh ạ, em không muốn...â€
“Ồ nó có đáng gì so vá»›i gia tà i Blackwell nhưng nó cÅ©ng có thể tạo cho em má»™t cuá»™c sống dá»… chịuâ€.
“Không có chuyện gì xảy ra cho anh đâu. Không bao giá»â€.
“DÄ© nhiên là không rồi, Alexandra ạ. Cuá»™c Ä‘á»i đôi khi có những trò éo le lắm. Tháºt ra nghÄ© đến những chuyện như thế thì không vui lắm, nhưng nếu có dá»± tÃnh trước để chuẩn bị tinh thần thì bao giá» cÅ©ng hÆ¡n, phải thế không em?â€
Nà ng ngồi yên lặng suy nghÄ© má»™t lát. “Váºy thì em cÅ©ng nên thay đổi bãn chúc thư cá»§a em chứ. Có nên không anh?â€
“Äể là m gì?†Giá»ng y nói có vẻ ngạc nhiên. “Anh là chồng em, váºy tất cả mói thứ cá»§a em Ä‘á»u là cá»§a anhâ€.
Y rút bà n tay y lại. “Alexandra ạ. Anh không quan tâm má»™t chút nà o đến tiá»n bạc cá»§a em cảâ€.
“Em biết như váºy chứ, George ạ, nhưng anh nói đúng. Mình phải nhìn trước má»i chuyện để chuẩn bịâ€. Mắt nà ng đẫm lệ. “Em biết rằng em ngu lắm, nhưng em Ä‘ang được hạnh phúc quá nên không thể nà o chịu đựng nổi vá»›i ý nghÄ© rằng sẽ có chuyện gì đó xảy ra vá»›i anh hoặc vá»›i em. Em muốn chúng ta cứ tiếp tục bên nhau mãi mãi.â€
“Nhất định rồiâ€. Mellis nói khe khẽ.
“Em sẽ nói vá»›i bác Brad Rogers và o ngà y mai vá» chuyện sá»a đổi chúc thưâ€.
Y nhún vai. “Nếu em muốn như váºy thì anh cÅ©ng phải chịu thôiâ€. Nhưng rồi, y suy nghÄ© lại và nói tiếp, “NghÄ© lại chuyện nà y, có lẽ em nên để cho luáºt sư cá»§a anh là m việc sá»a đổi nà y cho em. Ông ta đã quen thuá»™c vá»›i các công việc liên quan đến tà i sản cá»§a anh rồi, nên có thể phối hợp má»i thứ dá»… dà ng hÆ¡nâ€.
Y vuốt má Alexandra. “Chúng ta không nên để cho bà ná»™i biết chuyện nà y. Anh yêu quý bà lắm nhưng phải chăng là chúng mình nên giữ má»i việc cá»§a chúng mình hoà n toà n có tÃnh cách riêng tư?â€
“Anh nói đúng, anh yêu quý ạ. Em sẽ không nói gì vá»›i bà ná»™i. Anh có thể nà o thu xếp cho em gặp luáºt sư cá»§a anh và o ngà y mai được không?â€
“Em hãy nhá»› nhắc anh gá»i Ä‘iện thoại cho ông ta nhé. Bấy giá» thì anh đói bụng lắm rồi. Chúng ta hãy bắt đầu ăn món cua bể kia nhỉ...â€
Một tuần lễ sau, Mellis gặp Eve ở căn hộ của nà ng.
“Alexandra có kà và o bản chúc thư má»›i không?â€
“Sáng nay. Nó sẽ thừa hưởng phần cá»§a công ty dà nh cho nó và o tuần sau, đúng và o ngà y sinh nháºtâ€.
Tuần lá»… kế tiếp đó, 49 phần trăm các cổ phần cá»§a công ty hữu hạn Kruger-Brent được chuyển nhượng cho Alexandra. Mellis gá»i Ä‘iện cho Eve để báo tin nà y. Eve nói, “Tuyệt vá»i! Lại đây tối nay nhé. Chúng ta sẽ ăn mừngâ€.
“Anh không đến được. Bà Kate sẽ tổ chức buổi tiệc sinh nháºt cho Alexandraâ€.
Má»™t phút im lặng. “Há» dá»n món ăn gì váºy?â€
“Biết thế đếch nà o được?â€
“Cố dò há»i cho raâ€. ÄÆ°á»ng dây bị cúp.
Bốn mươi lăm phút sau, Mellis gá»i lại Eve. “Anh không biết vì sao em lại quan tâm đến thá»±c đơn ấy như váºyâ€, y nói vá»›i vẻ cáu kỉnh, “vì em có được má»i đến đâu. Nhưng thôi được, nó gồm có món “Coquille Saint Jacquesâ€, “Chateaubriandâ€, xà lách cải, “Brie Cappucino†và má»™t chiếc bánh sinh nháºt, vá»›i thứ kem đá Alexandra thÃch nhất, gá»i là Neapolitan. Thoả mãn chưa?â€
“Rồi, George ạ. Tôi sẽ gặp anh tối nayâ€.
“Không được, Eve ạ. Không cách nà o bá» Ä‘i được giữa lúc Alexandra Ä‘ang...â€
“Anh sẽ nghÄ© ra cách nà o đóâ€.
Mẹ kiếp cái con mẹ quái ác! Mellis gác máy Ä‘iện thoại, nhìn và o đống hô. Mẹ kiếp tất cả má»i thứ! Y có má»™t cuá»™c hẹn vá»›i má»™t khách hà ng quan trá»ng mà y đã lỡ hẹn đến hai lần rồi. Bây giá» thì đã trá»… rồi. Y biết các chá»§ hãng còn giữ y lại là m việc chỉ vì đã cưới má»™t ngưá»i thuá»™c dòng há» Blackwell. Y không dám là m Ä‘iá»u gì có thể gây nguy hại cho địa vị cá»§a y. Y đã tạo nên má»™t hình ảnh khả kÃnh đối vá»›i Alexandra và bà Kate, cho nên Ä‘iá»u bắt buá»™c là y không được là m Ä‘iá»u gì khả dÄ© phá huá»· nó Ä‘i. Chẳng bao lâu nữa, y sẽ chẳng cần đến bất cứ ngưá»i nà o trong bá»n há».
|

16-04-2008, 09:41 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tay cự phách: Chương 31
(Sidney Sheldon)
Tâm thần cá»§a George Mellis bị rúng động thảm hại vì những gì vừa xảy ra. Y đã tiến gần má»™t cách nguy hiểm đến việc huá»· hoại tất cả những gì y Ä‘ang thèm muốn. Trước đó, y đã ý thức rất rõ rằng nếu y kiểm soát được công ty Kruger-Brent thì Ä‘iá»u đó có ý nghÄ©a lá»›n lao đối vá»›i y như thế nà o. Y đã từng thoả mãn vá»›i cuá»™c sống nhá» vả và o các món quà tặng cá»§a các bà , các cô cô đơn, nhưng bây giá» y đã cưới được má»™t cô gái thuá»™c gia đình Blackwell và sắp sá»a nắm bắt được má»™t công ty lá»›n lao hÆ¡n bất cứ thứ gì mà cha y đã từng mÆ¡ ước. Bố Æ¡i, nhìn con đây nà y. Con đã sống lại và đã là m chá»§ má»™t công ty lá»›n hÆ¡n công ty cá»§a bố rất nhiá»u. Äó không phải là má»™t trò chÆ¡i nữa. Y biết rằng y phải giết ngưá»i để có những gì y ao ước.
Mellis cố hết sức tạo ra cho mình hình ảnh cá»§a má»™t ngưá»i chồng hoà n hảo. Y phải luôn luôn ở bên cạnh Alexandra, chừng nà o có thể được. HỠăn sáng chung vá»›i nhau, y dắt vợ ra phố ăn cÆ¡m trưa và chiá»u nà o cÅ©ng vá» nhà sá»›m. Và o những ngà y cuối tuần, hai vợ chồng cùng đến ngôi nhà trên bá» biển cá»§a bà Kate Blackwell ở East Hampton, hay Ä‘i đến Dark Harbor bằng chiếc máy bay Cessna 620 cá»§a Công ty. Dark Harbor là nÆ¡i mà Mellis lấy là m vui thÃch nhất. Y thÃch ngôi nhà cổ ấy vá»›i các đồ cổ đẹp đẽ và những bức tranh vô giá. Y lang thang hết phòng nà y sang phòng khác. Chẳng bao lâu nữa những thứ nà y sẽ thuá»™c vá» ta. à nghÄ© nà y gây cho y má»™t cảm giác ngây ngất.
Mellis cÅ©ng là má»™t đứa cháu rể hoà n hảo. Y rất chăm lo cho bà Kate. Bà đã tám mươi mốt tuổi, bà lãnh đạo công ty Kruger-Brent, má»™t ngưá»i đà n bà cương nghị, trà n đầy sức sống. Mellis thu xếp là m sao để y và Alexandra có thể ăn cÆ¡m tối vá»›i bà Kate má»—i tuần má»™t lần, và cứ Ãt ngà y y lại Ä‘iện thoại cho bà má»™t lần để nói chuyện. Y cẩn tháºn xây dá»±ng nên hình ảnh cá»§a má»™t ngưá»i chồng tốt, má»™t đứa cháu rể có lòng hiếu thảo.
Không ai có thể ngỠđược rằng y dang âm mưu giết hai ngưá»i mà y rất yêu thương.
Sự thoả mãn của George Mellis bị phá vỡ đột ngột vì một cú điện thoại của bác sĩ John Harley.
“Tôi đã thu xếp cho anh đến gặp má»™t bác sÄ© tâm thần. Bác sÄ© Peter Templeton.â€
Mellis cố đáp lại bằng má»™t giá»ng sốt sắng, cố là m ra vẻ dá»… mến. “Chuyện ấy bây giá» không thá»±c sá»± cần thiết nữa, bác sÄ© Harley ạ. Tôi nghÄ© rằng…â€
“Tôi đếch cần anh nghÄ© cái gì. Chúng ta đã thoả thuáºn vá»›i nhau – tôi không báo cáo vá»›i cảnh sát, và anh phải Ä‘i khám bệnh vá»›i má»™t bác sÄ© tâm thần. Nếu anh muốn phản bá»™i lá»i hứa…â€
“Không, không.†Mellis vá»™i vã và nói. “Nếu ông muốn như váºy thì cÅ©ng được thôi.â€
“Số Ä‘iện thoại cá»§a bác sÄ© Templeton là 555 3161. Ông ấy chá» anh gá»i Ä‘iện thoại hôm nay.†Nói xong bác sÄ© Harley Ä‘áºp mạnh ống nghe xuống.
Äồ rách việc! Mellis rá»§a thầm. Y ghét nhất là mất thì giá» vá»›i những chuyện như váºy, nhưng y không dám liá»u mạng vá»›i bác sÄ© Harley. Y sẽ gá»i bác sÄ© Templeton, gặp ông ta má»™t, hai lần, rồi chuồn luôn.
Eve Ä‘iện thoại cho George Mellis ở văn phòng. “Tôi đã vá» nhà .†“Em có...†Y sợ không dám há»i, “Em có được bình thưá»ng không?â€
“Äến đây sẽ biết. Tối nay.â€
“Và o lúc nà y anh khó mà đi được lắm. Anh và Alexandra...â€
“Tám giá».â€
Y khó có thể tin được. Eve đứng trước mặt y, trông vẫn xinh đẹp như bao giá». Y nhìn kÄ© mặt nà ng, nhưng không tìm thấy má»™t vết thương tÃch nà o do y đã gây ra cho nà ng trước đây.
“Tháºt khó tin nổi. Em giống hệt như xưa kia.â€
“Phải. Tôi vẫn xinh đẹp đấy chứ? Phải không, George?†Nà ng tá»§m tỉm cưá»i kÃn đáo, trong khi đầu óc nà ng Ä‘ang dá»± tÃnh sẽ là m gì vá»›i anh chà ng nà y. Y là má»™t con váºt bệnh hoạn, không đáng được sống. Y sẽ phải trả đủ cho những gì y đã gây ra cho nà ng, nhưng chưa đến lúc. Nà ng vẫn còn cần y. Hai ngưá»i đứng ở đó, nhìn nhau, tá»§m tỉm cưá»i.
“Eve nà y, anh không thể nói vá»›i em anh đã hối háºn như thế nà o…â€
Nà ng đưa bà n tay lên. “Thôi đừng nói đến chuyện ấy nữa. Xong rồi. Không có gì thay đổi cả.â€
Nhưng Mellis nhá»› rằng đã có má»™t sá»± thay đổi. Y nói, “Anh vừa nháºn Ä‘iện thoại cá»§a bác sÄ© Harley. Ông ấy đã xếp đặt cho anh gặp má»™t bác sÄ© tâm thần khỉ gió nà o đó.â€
Eve lắc đầu. “Bảo vá»›i ông ấy rằng anh không có thì giá».â€
“Anh cÅ©ng đã cố là m như váºy. Nhưng nếu anh không Ä‘i, ông ta sẽ báo cáo vá»›i cảnh sát vá» tai nạn vừa rồi.â€
“Mẹ kiếp!â€
Nà ng đứng yên tại chá»—, ra dáng suy nghÄ©, “Ai váºy?â€
“Ông bác sÄ© tâm thần ấy à ? Má»™t ngưá»i nà o đó tên là Templeton. Peter Templeton.â€
“Tôi có nghe tên ông ta. Ông ấy nổi tiếng lắm.â€
“Äừng lo. Tôi chỉ nằm xuống trên Ä‘i văng chừng năm mưá»i phút và sẽ không nói gì hết. Nếu...â€
Eve không lắng nghe. Một ý kiến chợt đến với nà ng, và nà ng đang thăm dò nó xem sao.
Nà ng quay vá» phÃa George Mellis và nói. “Có thể rằng đó là điá»u may mắn cho anh đấy.â€
Peter Templeton ở và o tuổi ba mươi, cao trên hai thước, vai rá»™ng, nét mặt sáng sá»§a, đôi mắt xanh tò mò, trông giống như má»™t tiá»n vệ bóng bầu dục hÆ¡n là má»™t bác sÄ©. Lúc nà y, anh nhăn mặt Ä‘á»c má»™t ghi chú trên thá»i khoá biểu cá»§a anh: George Mellis – cháu rể bà Kate Blackwell.
Những vấn đỠcá»§a ngưá»i già u có không phải là mối quan tâm cá»§a anh. Äa số các đồng nghiệp cá»§a anh Ä‘á»u vui mừng khi được tiếp xúc vá»›i các bệnh nhân thuá»™c tầng lá»›p cao trong xã há»™i. Khi má»›i bắt đầu hà nh nghá», anh cÅ©ng đã từng tiếp xúc vá»›i há», nhưng rồi anh nhanh chóng nháºn ra rằng anh không thể nà o thông cảm vá»›i những vấn đỠcá»§a há». Anh đã gặp những bà quả phụ thừa kế già u có la hét trong văn phòng cá»§a anh vì các bà ấy không được má»i tham dá»± và o má»™t buổi tiệc tùng nà o đó, những nhà tà i chÃnh doạ tá»± tá» vì đã mất tiá»n trong thị trưá»ng chứng khoán, những bà máºp ú xen kẽ cuá»™c sống trong các nông trại vá»›i những cuá»™c há»™i hè, tiệc tùng. Thế giá»›i toà n những vấn Ä‘á», nhưng đó không phải là những vấn đỠanh quan tâm giúp đỡ để giải quyết.
George Mellis. Peter miá»…n cưỡng đồng ý gặp y chỉ vì lòng kÃnh trá»ng cá»§a anh đối vá»›i bác sÄ© Harley. ChÃnh anh đã nói. “Tôi mong ông giá»›i thiệu anh ta vá»›i bác sÄ© khác, vì hiện nay thá»i khoá biểu cá»§a tôi đã đầy cả rồi.â€
“Anh cứ xem đây là má»™t đặc ân cá»§a anh dà nh cho tôi, Peter ạ.â€
“Trưá»ng hợp anh ta như thế nà o?â€
“Äây là má»™t trưá»ng hợp thuá»™c phạm vi chuyên môn cá»§a anh. Tôi chỉ là má»™t bác sÄ© già ở thôn quê thôi.â€
“Thôi được.†Peter đồng ý. “Ông bảo anh ta gá»i lại tôi.â€
Lúc nà y, Mellis đã đến phòng khám bệnh cá»§a anh. Templeton ấn nút máy “intercom†trên bà n. “Má»i ông Mellis và o đây.â€
Peter Templeton đã thấy ảnh của George Mellis trên báo chà nhưng anh ngạc nhiên trước dáng vẻ mạnh khoẻ, trà n đầy sức sống của y.
Há» bắt tay nhau. Peter nói. “Ngồi xuống Ä‘i, anh Mellis.â€
Mellis nhìn lên chiếc Ä‘i văng. “Ở nÆ¡i kia sao?â€
“Äâu cÅ©ng được, miá»…n là anh thấy thoải mái.â€
Mellis ngồi trên chiếc ghế đối diện vá»›i bà n giấy. Y nhìn Templeton tá»§m tỉm cưá»i. Y nghÄ© rằng y sẽ kinh sợ giá» phút nà y lắm, nhưng sau khi nói chuyện vá»›i Eve, y đã thay đổi ý kiến. Bác sÄ© Templeton sẽ là ngưá»i đồng minh vá»›i y, là nhân chứng cá»§a y.
Peter nhìn chằm chằm và o ngưá»i đối diện, vá»›i anh. Khi bệnh nhân đến vá»›i anh, há» thưá»ng tá» vẻ lo lắng. Má»™t số che Ä‘áºy sá»± lo lắng ấy bằng vẻ can đảm bá» ngoà i, má»™t số khác chỉ yên lặng, tá»± bênh vá»±c hay nói tháºt nhiá»u. Trái lại, anh chà ng nà y xem ra có vẻ vui thÃch. Kì lạ tháºt, Peter nghÄ© thầm.
“Bác sÄ© Harley bảo tôi anh có vấn Ä‘á».â€
Mellis thở dà i. “Tôi có hai vấn đỠthì đúng hÆ¡n.â€
“Váºy anh hãy kể cho tôi nghe Ä‘i.â€
“Tôi cảm thấy rất thẹn thùng. Vì váºy, tôi xin... tôi đòi phải được đến đây gặp ông.†Y tá»±a lưng và o chiếc ghế và nói má»™t cách nghiêm chỉnh. “Tôi đã là m má»™t việc mà tôi chưa bao giá» là m trước kia, bác sÄ© ạ. Tôi đã đánh má»™t ngưá»i đà n bà .â€
Peter chỠđợi.
“Chúng tôi cãi cá» nhau, thế rồi tôi thấy hoa mắt. Khi tỉnh dáºy thì ra tôi... tôi đã đánh cô ấy.†Giá»ng y hÆ¡i tắc lại “Tháºt kinh khá»§ng quá.â€
Tiếng nói bên trong cá»§a Templeton nói vá»›i anh rằng anh đã biết vấn đỠcá»§a Mellis là gì rồi. Y thÃch đánh Ä‘áºp đà n bà .
“Có phải anh đánh vợ anh không?â€
“Chị vợ tôi.â€
Peter Templeton thỉnh thoảng cÅ©ng có Ä‘á»c những bà i báo vá» hai chị em song sinh Blackwell trên báo chà khi há» xuất hiện ở những há»™i từ thiện hay tiệc tùng. Peter Templeton nhá»› rằng há» giống hệt nhau, và đá»u xinh đẹp cả. Như váºy, anh chà ng nà y đã đánh cô chị vợ. Äây là má»™t vấn đỠkhá thú vị. Äiá»u thú vị khác nữa là anh chà ng Mellis nà y là m ra vẻ như y chỉ má»›i đánh cô gái ấy má»™t, hai lần thôi. Nếu sá»± thá»±c là như váºy thì bác sÄ© Harley hẳn đã không nằng nặc đòi Peter phải khám bệnh cho y.
“Anh nói anh đã đánh cô ta. Váºy anh có là m cô ta Ä‘au không?â€
“Tháºt ra, tôi đã gây thương tÃch khá nặng cho cô ấy. Nhưng tôi đã nói vá»›i ông, lúc ấy tôi hoa mắt, không còn biết gì nữa. Khi tỉnh dáºy, tôi không thể nà o tin nổi mắt tôi nữa.â€
Khi tôi tỉnh dáºy. Äó là má»™t lối tá»± bênh vá»±c rất cổ Ä‘iển. Tôi không là m chuyện ấy, mà chÃnh là tiá»m thức tôi đã là m.
“Anh có biết nguyên do nà o đã gây ra phản ứng ấy không?â€
“Gần đây tôi đã bị tinh thần căng thẳng khá»§ng khiếp. Cha tôi bị ốm nặng. Ông ta bị nhiá»u cÆ¡n Ä‘au tim. Tôi rất lo lắng vỠông ta. Gia đình chúng tôi sống rất gần gÅ©i nhau.â€
“Cha anh có ở đây không?â€
“Ông ấy ở Hi Lạp.â€
À, đúng ông Mellis ấy rồi. “Anh bảo anh có hai vấn Ä‘á».â€
“Phải, vợ tôi, Alexandra...†Y ngưng lại.
“Anh có những vấn đỠrắc rối vá» chuyện vợ chồng?â€
“Không phải theo nghÄ©a ông muốn nói đâu. Chúng tôi rất yêu nhau. Chỉ có vấn đỠlà ...†Y do dá»± má»™t lát, “Gần đây, Alexandra không được khoẻ.â€
“Vá» thể chất?â€
“Vá» cảm xúc. Vợ tôi luôn luôn tá» ra buồn bã. Nà ng luôn nói vá» chuyện tá»± vẫn.â€
“Bà ấy có tìm sá»± giúp đỡ cá»§a y khoa không?â€
Mellis tá»§m tỉm cưá»i, nói. “Nhà tôi từ chối.â€
Tệ quá nhỉ, Peter nghÄ©. Má»™t ông bác sÄ© nà o đó ở Park Avenue lại mất má»™t cÆ¡ há»™i hốt bạc. “Thế anh đã nói Ä‘iá»u nà y vá»›i bác sÄ© Harley chưa?â€
“Chưa.â€
“Vì ông ấy là bác sÄ© gia đình, tôi đỠnghị anh nên nói vá»›i ông ta. Nếu cần, ông ấy sẽ giá»›i thiệu cho má»™t bác sÄ© tâm thần.â€
George Mellis nói ra vẻ lo lắng. “Không. Tôi không muốn Alexandra cảm thấy rằng tôi đã nói sau lưng nà ng. Tôi e rằng ông Harley sẽ…â€
“Thế cÅ©ng được. Äể tôi sẽ gá»i Ä‘iện thoại cho ông ấy.â€
“Eve ạ, chúng mình nguy to rồi.†Mellis nói.
“Có chuyện gì váºy?â€
“Anh đã nói hệt như em dặn. Anh bảo rằng anh lo lắng vì Alexandra có ý định tá»± vẫn.â€
“Thế thì sao?â€
“Tên bác sÄ© chó đẻ ấy sẽ gá»i Ä‘iện thoại cho Harkey và bà n vấn đỠnà y vá»›i ông ta.â€
“Lạy Chúa! Không thể để hắn là m thế!â€
Eve bước qua lại, suy nghÄ©. Bá»—ng nà ng dừng lại, nói, “Thôi được rồi. Äể tôi giải quyết vá»›i lão Harley. Anh còn có cuá»™c hẹn nà o vá»›i Templeton nữa không?â€
“Cóâ€
“Phải đến đúng hẹn.â€
Sáng hôm sau, Eve đến gặp Harley ở văn phòng ông ta. John Harley rất yêu mến gia đình Blackwell. Ông đã trông thấy hai cô gái nà y lá»›n lên. Ông đã chứng kiến thảm kịch vá» cái chết cá»§a Marianne, vụ tấn công bà Kate, và việc đưa Tony và o dưỡng đưá»ng ngưá»i Ä‘iên. Kate đã Ä‘au khổ quá nhiá»u. Ông không biết nguyên nhân nà o đã gây ra những chuyện ấy, nhưng đó không phải là công việc cá»§a ông. Công việc cá»§a ông là chăm lo sức khoẻ vá» thể chất cá»§a gia đình nà y.
Khi Eve bước và o, ông nhìn nà ng và nói, “Keith Webster đã thà nh công tuyệt vá»i!†Má»™t vết tÃch duy nhất còn lại trên mặt Eve là má»™t cái sẹo Ä‘á», rất nhá», hầu như không thể trông thấy được, ngang qua trán. Eve nói, “Bác sÄ© Webster sẽ là m cho cái sẹo nà y mất Ä‘i trong vòng má»™t tháng nữa thôi.â€
Harley vá»— nhẹ trên cánh tay Eve. “Nó chỉ là m cho cô xinh đẹp thêm thôi. Eve ạ, tôi rất mừng.†Ông chỉ cho nà ng đến ngồi trên chiếc ghế. “Cô cần gì tôi nà o?â€
“Không phải vì tôi, bác sÄ© ạ, mà vì Alexandra kia.â€
Harley nhăn mặt. “Cô ấy có gì rắc rối chăng? Vì George hay sao?â€
“Ồ, không đâu,†Eve nói tháºt nhanh. “George rất tá» tế vá»›i nó. Sá»± tháºt là George rất lo lắng vá» nó. Gần đây, Alex có những cá» chỉ rất lạ lùng. Nó rất buồn bã, và có ý định tá»± tá» nữa.â€
Harley nhìn Eve, và nói thẳng thắn, “Tôi không tin, Alexandra không bao giá» như váºy.â€
“Tôi biết. ChÃnh tôi trước đây cÅ©ng không tin. Vì váºy, tôi đến gặp nó. Tôi ngạc nhiên vì thấy nó thay đổi nhiá»u quá. Nó ở trong má»™t trạng thái hết sức suy sụp. Tôi rất lo, bác sÄ© John ạ, nhưng tôi không thể đến gặp bà ná»™i tôi được để nói vá» chuyện nà y. Vì váºy, tôi phải đến gặp ông, ông phải là m Ä‘iá»u gì đó để giúp đỡ nó.†Mắt nằng như nhoà hẳn Ä‘i. “Tôi đã mất bà ná»™i tôi, bây giá» tôi không muốn mất cả em gái cá»§a tôi nữa.â€
“Câu chuyện nà y xảy ra bao lâu rồi?
“Tôi không biết chắc. Tôi van xin nó nói rõ cho ông biết vá» chuyện ấy. Thoạt tiên, nó từ chối, nhưng cuối cùng tôi thuyết phục nó được. Ông cần phải giúp đỡ cho em gái tôi.â€
“Cố nhiên tôi sẽ giúp. Bảo cô ấy lại đây và o sáng mai. Và cô cÅ©ng đừng có lo, Eve ạ. Có những phương thuốc chữa trị má»›i rất có hiệu quả.â€
Harley đưa nà ng ra đến cá»a. Ông cầu mong sao cho bà Kate tá» ra khoan dung chứ đừng quá cứng rắn như thế. Eve tháºt là má»™t cô gái biết quan tâm đến má»i ngưá»i.
Khi Eve trở vá» phòng, nà ng cẩn tháºn thoa kem để che Ä‘i sẹo đỠtrên trán.
Sáng hôm sau, nhân viên tiếp khách cá»§a bác sÄ© Harley loan báo. “Bà George Mellis muốn gặp ông, bác sÄ© ạ.â€
“Má»i bà ấy và o.â€
Nà ng bước và o cháºm rãi, do dá»±. Mặt nà ng tái nhợt, và có những vết thâm quầng xung quanh mắt.
John Harley cầm tay nà ng nói, “Rất mừng được gặp cô. Alexandra ạ. Tôi nghe cô Ä‘ang gặp vấn đỠrắc rối váºy bây giá» cô hãy cho tôi biết đó là những vấn đỠgì?â€
Giá»ng nà ng nói rất nhá». “Tôi là m báºn rá»™n ông như thế nà y tháºt là vá»› vẩn quá. Chắc rằng tôi chẳng Ä‘au ốm gì cả. Nếu Eve không nằng nặc buá»™c tôi phải đến đây, chắc chắn tôi không phiá»n đến ông là m gì. Tôi vẫn cảm tháy khoẻ mạnh, vá» thể chất.â€
“Thế còn vá» cảm xúc thì sao?â€
Nà ng do dá»±, “Tôi ngá»§ không được ngon giấc lắm.â€
“Còn gì nữa không?â€
“Có lẽ ông sẽ nghÄ© rằng tôi mắc chứng hay lo ngại vá» bệnh táºt.â€
“Tôi biết rõ vá» cô hÆ¡n thế chứ. Alexandra.â€
Nà ng cúi gằm mặt xuống. “Nhiá»u khi tôi cảm thấy chán nản. Có vẻ như là lo âu và ... mệt má»i. George là m đủ má»i cách cho tôi được sung sướng và nghÄ© ra những việc cho chúng tôi cùng là m vá»›i nhau và những nÆ¡i chúng tôi thăm viếng. Vấn đỠlà tôi không thấy thÃch là m gì hay Ä‘i đâu cả. Má»i thứ có vẻ như là … vô vá»ng.â€
Ông bác sÄ© lắng nghe kÄ© từng lá»i và quan sát nét mặt nà ng. “Còn gì nữa không?â€
“Tôi… tôi nghÄ© đến việc tá»± vẫn.†Giá»ng nà ng rất nhá», khiến cho ông nghe không được rõ lắm. Nà ng ngước mắt nhìn lên mặt ông bác sÄ© và nói, “Có phải tôi sắp bị Ä‘iên không?â€
“Cô có bao giá» nghe nói cái trạng thái là “anhedonia†không?â€
Nà ng lắc đầu.
“Äó là má»™t trạng thái rối loạn sinh là thưá»ng gây nên những triệu chứng cô vừa kể. Nó cÅ©ng rất thông thưá»ng thôi, và hiện nay có những thứ thuốc Ä‘iá»u trị dá»… dà ng. Những thuốc nà y không có những háºu quả phụ, và rất hiệu nghiệm. Tôi sẽ khám cho cô, nhưng chắc rằng cô không Ä‘au ốm gì đâu.â€
Khi cuá»™c khám nghiệm hoà n tất, và Alexandra đã mặc lại áo quần, bác sÄ© Harley nói, “Tôi sẽ viết đơn cho cô mua thuốc Wellbutrin. Äó là má»™t loại thuốc má»›i chống tình trạng suy sụp tinh thần, má»™t thứ thuốc má»›i thần diệu.â€
Nà ng nhìn ông lơ đãng trong khi ông viết toa thuốc.
“Tôi muốn cô trở lại đây má»™t tuần lá»… nữa, tÃnh từ ngà y hôm nay. Trong thá»i gian ấy, nếu cô có vấn đỠgì, xin cứ gá»i Ä‘iện thoại cho tôi, dù ngà y hay đêm.â€
Ông đưa cho nà ng toa thuốc.
“Cảm Æ¡n, bác sÄ© John. Tôi hi vá»ng rằng thứ thuốc nà y sẽ chấm dứt cÆ¡n mÆ¡.â€
“MÆ¡ gì?â€
“Ồ, tôi tưởng đã nói vá»›i ông rồi chứ. Äêm nà o cÅ©ng váºy, tôi mÆ¡ thấy mình Ä‘ang Ä‘i trên má»™t con thuyá»n giữa lúc gió to, rồi tôi nghe tiếng gá»i cá»§a biển cả. Tôi Ä‘i đến lan can, nhìn xuống, rồi thấy mình Ä‘ang ở dưới nước, sắp chết Ä‘uối…â€
Nà ng bước ra khá»i văn phòng bác sÄ© Harley, rồi Ä‘i xuống đưá»ng phố. Nà ng tá»±a và o toà nhà để thở tháºt sâu.
Mình đã thà nh công rồi. Eve nghÄ© thầm má»™t cách đắc chÃ. Nà ng vứt toa thuốc xuống đất.
|
 |
|
| |