24-09-2009, 01:18 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Ma Giáo....
Bà i gởi: 279
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 428
Thanked 215 Times in 46 Posts
Man Hoang Ký - Quyển I: Côn Bằng
Chương 18: Äạn Chỉ Hồng Nhan
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Ngưá»i dịch: Dẹp Lép
nguồn : nhạn môn quan
Cuồng phong rÃt lên vù vù, địa há»a tuôn trà o, đám ngưá»i Ä‘ang ở độ cao hai trăm trượng giữa chừng không mà vẫn cảm thấy được hÆ¡i nóng hừng há»±c.
CÆ¡ Viá»…n Huyá»n chau mà y trầm ngâm không đáp, ánh mắt loang loáng, còn cố nhìn qua đám Liệt Viêm, Chúc Dung, Lục Ngô như ngầm trưng cầu ý kiến cá»§a bá»n há».
Liệt Viêm trầm giá»ng nói: "Äại ca, chi bằng để ta cùng Chúc chân thần Ä‘i trước xuống dưới đó xem còn biện pháp nà o không. Nếu như Tam đệ vẫn còn ở trong Äịa Hác, bá»n ta sẽ cố gằng toà n lá»±c cứu hắn ra. Còn nếu như không tìm thấy tung tÃch cá»§a hắn, thì má»›i Ä‘em Tức Nhưỡng Thần Thổ mà bịt lấp Äịa Hác nà y lại..."
"Uỳnh!" Nói còn chưa dứt lá»i đã nghe thấy má»™t tiếng nổ chói tai. Sáu cái vòi to lá»›n phi thưá»ng cá»§a Há»—n Äá»™n Thú phá đất vá»t lên nhắm phÃa trá»i xanh bên trên mà quét đảo kéo theo cuồng phong mãnh liệt, cuốn tá»›i sát chá»— quần hùng bên dưới chỉ không đầy bốn trượng nữa thôi.
Kình khà cưá»ng mãnh vô cùng, quần hùng tức thì khà huyết nhá»™n nhạo, suýt nữa đã ngồi không vững, tiếng phi thú gà o thét, tiếng ngưá»i la hoảng ầm Ä©, tất cả vá»™i và ng bay ngược lên trên.
"Bệ hạ, sắp không kịp nữa rồi." VÅ© La Tiên TỠđứng phất phÆ¡ trên không, nhÃu đôi mà y xinh đẹp nói há» hững: "Quyết định sai lầm ắt sinh ra loạn. Kẻ trị vì thiên hạ không thể tham nhá» mà mất lá»›n, cà ng không thể lấy tư bá» công. Thác Bạt thái tá» nếu biết rõ tình thế hiện giá», ắt đã xin bệ hạ mau ra quyết định rồi."
Bá»n Lục Ngô, Chúc Dung ngần ngừ giây lát rồi cÅ©ng tán thà nh, nói: "Tiên tá» nói không sai, không còn lá»±a chá»n nà o khác. Công Tôn Anh Hầu Ä‘a mưu quá»· kế nhưng cÅ©ng vì quần hùng các tá»™c kéo tá»›i trước mắt mà giải há»—n độn ấn, dà nh lấy chút uy phong. Nếu lúc nà y mà không phong trấn nó lại e rằng sau nà y háºu quả tháºt khó mà tưởng tượng nổi."
Mắt đã thấy Há»—n Äá»™n Thú xuất hiện, thá»§ lÄ©nh các tá»™c Ä‘á»u không có dị nghị gì, tiếng bà n tán cá»§a quần hùng cÅ©ng nhá» dần rồi tắt hẳn. Ngay cả đám Tá» Nghị vá»›i các vị du hiệp cÅ©ng chỉ biết nhìn nhau, tuy lòng không muốn mà cÅ©ng vô kế khả thi.
Duy chỉ có Sở Phù Lệ Diệp vẫn yên nhiên hà nh lễ, thốt: "Tức Nhưỡng Thần Thổ một khi sỠdụng, chẳng còn cơ hội cứu vãn. Chuyện sinh tỠcủa Thác Bạt thái từ cùng Long phi chỉ còn trông và o nơi Hoà ng đế bệ hạ mà thôi."
CÆ¡ Viá»…n Huyá»n lắc đầu, thá» dà i: "Sở quốc chá»§, má»—i má»™t ngưá»i ở đây Ä‘á»u quan tâm tá»›i Thác Bạt thái tá» cùng Long phi y như quốc chá»§. Nếu như còn có sá»± lá»±a chá»n khác, quả nhân đã chẳng do dá»± thế nà y. Tam đệ cát nhân thiên tướng, má»—i lần gặp hung hiểm Ä‘á»u có thể hóa thà nh an là nh. Chỉ mong hắn ta lần nà y có thể thoát khá»i hiểm cảnh."
Sở Phù Lệ Diệp hai má á»ng hồng còn muốn nói nữa, nhưng CÆ¡ Viá»…n Huyá»n đã chuyển thân quay vá» phÃa quần hùng, giÆ¡ cao chiếc há»™p bằng đồng cao giá»ng thốt: "Liệt vị bằng hữu, Thần thổ nà y là thánh váºt do Nữ Oa đại thần Ä‘Ãch thân truyá»n lại, hôm nay CÆ¡ Viá»…n Huyá»n phụng chiếu diệt ma, thần thổ xuất, thiên địa hợp. Những mong từ ngà y hôm nay trở Ä‘i, Äại hoang không còn phân chia ranh giá»›i, ngưá»i tại cá»u châu như nhất má»™t lòng!"
"Thần thổ xuất, thiên địa hợp. Äại hoang nhất, cá»u châu đồng!" Tướng sÄ© Thổ tá»™c reo hò ầm ầm, quần hùng nghe thấy tức thì máu nóng sôi sục, liá»n theo đó mà hưởng ứng hò hét.
Sở Phù Lệ Diệp khẽ chá»›p hà ng mi, vẻ mặt Ä‘ang á»ng hồng tức thì biến ra trắng bệch như tuyết. Nà ng nhắm mắt lẳng lặng khẩn cầu các vị đại thần cá»§a Äại hoang hiển linh lần nữa, phù há»™ cho Thác Bạt Dã hóa hiểm thà nh không.
Bá»n Bạt Tá»± Hán vá»›i Thiên Tiá»…n cùng anh hùng Hà n Hoang quốc cÅ©ng vá»™i và ng ngưng thần cầu đảo.
"GRÀOOO!" Há»—n Äá»™n Thú bên dưới Bì Mẫu Äịa Khâu dưá»ng như nghe thấy tiếng reo hò cá»§a má»i ngưá»i, đột ngá»™t phát ra tiếng gầm chói tai, cái vòi văng ra rất nhanh, lá»™ ra cái thân khổng lồ đỠkhé hướng phÃa trên bò lên rất gấp. Mặt đất nứt toác, sụt lở lung tung, địa há»a tuôn trà o hừng há»±c. CÆ¡ Viá»…n Huyá»n không dám chần chừ, quát lên: "Phóng tiá»…n!"
Quần hùng reo hò ầm ầm, đồng loạt bắn ra hà ng vạn mũi tên, dà y đặc đen kịt lao đi như cuồng phong bạo vũ.
Há»—n Äá»™n Thú gầm thét như sấm sét, hà ng chục chiếc vòi khổng lồ giương lên quét ngang dá»c, cuồng phong nổi lên à o à o, tức thì gạt tất cả mÅ©i tên văng ra khắp nÆ¡i, hà ng trăm ngưá»i tránh không kịp bị trúng tiá»…n bay ngược lại, thân hình chao đảo không vững tiếng la thảm vang lên không ngá»›t.
Tuy nhiên vẫn có gần ngà n mÅ©i tên nhá»n xuyên qua lá»›p kình khà mà cắm và o pháºp pháºp liên tiếp và o vòi cá»§a Há»—n Äá»™n Thú.
Há»—n Äá»™n Thú gầm lên Ä‘au đớn, các vòi Ä‘á»u co cả lại, đột nhiên rút và o trong các khe nứt trên mặt đất.
Äám CÆ¡ Viá»…n Huyá»n thấy váºy liá»n cất giá»ng quát lên: "Kỳ thiên, bố tráºn, cầu gió!" Dứt lá»i cưỡi kỳ lân thú lao xuống trước nhất, tay trái cầm chặt há»™p đồng, tay phải xuất Quân Thiên Kiếm rÃt gió vèo vèo, hà o quang chói mắt.
Tướng sÄ© Thổ tá»™c reo hò vang vá»ng khắp nÆ¡i, theo đó mà dục thú lao xuống. Nháy mắt đã bố trà thà nh Kỳ thiên đại tráºn, gươm giáo Ä‘ao kiếm chỉ thẳng lên trá»i.
VÅ© La Tiên Tá» tại giữa tráºn chao đảo bay lượn, mặc niệm pháp quyết, hai nữ đồng Ä‘á»u đồng loạn dạ ran, Cà n Khôn Song Kiếm phá vá» bay ra, múa lượn trong không trung, ánh sáng chói lóa.
"Uỳnh!" Vạn đạo kiếm quang, thương mang giao hòa cùng lúc, trong không trung tức thì nổ ra má»™t tiếng sét chấn động, hà o quang chiếu xạ khắp nÆ¡i khiến ná»n trá»i dưá»ng như trở thà nh ảm đạm.
Äúng lúc đó có má»™t nữ tá» mặc áo và ng tóc trắng, cưỡi má»™t con hắc Ä‘iểu quạt đôi cánh lá»›n bay vá»t lên, múa tÃt má»™t cái quạt bằng đồng hình tròn rất to, quát lá»›n: "Äông nam Tây bắc, khắp thiên hạ nổi gió!" ChÃnh là Phong Bá được thiên hạ xưng là Phong Háºu trong Äại Hoang Lưỡng Äại Phong Thần.
Cây quạt đồng quét qua, mây tuôn cuồn cuá»™n, cuồng phong thét gà o. Trước mắt má»i ngưá»i chợt hoa lên, hÆ¡i thở khó khăn, quần áo tóc tai Ä‘á»u tung bay phần pháºt, nếu chẳng phải đã sá»›m có chuẩn bị ôm chặt lấy thú cưỡi, ắt đã bị hất văng lên táºn chÃn tầng mây.
Cây cá» trên bình nguyên đổ rạp, cát bay đá chạy, cả má»™t biển lá»a rừng rá»±c bị cuồng phong cuốn tá»›i tức thì thụt cả và o các khe nứt trên mặt đất, ánh lá»a khắp nÆ¡i chao đảo pháºp phù, cảnh tượng vô cùng tráng lệ.
CÆ¡ Viá»…n Huyá»n chân khà dâng lên à o ạt, tay trái đột ngá»™t ném chiếc há»™p đồng lên không, hướng vá» phÃa Bì Mẫu Äịa Khâu, quát lá»›n rằng: "Nữ Oa đại thần trên trá»i hiển linh, hãy phù há»™ ta bổ địa liệt, phục hung ma!" Tay phải huy động Quân Thiên Kiếm đột ngá»™t quét ngang, ánh kiếm chá»›p lóe tức thì chém tung chiếc há»™p đồng ra.
"Phình!" Má»™t tảng bùn đất Ä‘en nhánh bay ra à o à o, rÆ¡i xuống khe nứt nhanh như Ä‘iện chá»›p, bị cuồng phong cuốn lấy tức thì bà nh trướng mãnh liệt. Nháy mắt đã phình ra gấp ngà n vạn lần trà n đầy miệng Äịa Hác khổng lồ.
Phong Háºu giương quạt múa loạn, tiếng ầm ầm nổi lên liên tục, Tức Nhưỡng Thần Thổ theo đó mà phình lá»›n cà ng lúc cà ng nhanh, đã to thà nh má»™t quả đồi Ä‘en sì nhanh chóng rÆ¡i thẳng xuống xung quanh khe nứt. Nhìn xuống bên dưới, khối Tức Nhưỡng Thần Thổ trông giống như má»™t con bạch tuá»™c khổng lồ Ä‘en sì ngo ngoe xúc tu vùng vẫy trà n ra xung quanh...
Cả Thần Hồ chấn động kịch liệt, đá tảng trên vách hồ sụt lở như mưa, nặng ná» rÆ¡i xuống xung quanh bốn ngưá»i, Ä‘á»u bị Thanh Minh Tá» Há»a nuốt chá»ng tiếng xì xì không ngá»›t, khói xanh nghi ngút.
"Phìch!" Viên Quá»· Ảnh Châu bị má»™t tảng đá lá»›n rÆ¡i và o, phát ra tiếng nổ kịch liệt, huyá»…n cảnh như sóng nước xao động tản mát, hình ảnh bá»n CÆ¡ Viá»…n Huyá»n dần dần mỠảo rồi chẳng còn thấy đâu nữa.
Äám ngưá»i Thác Bạt Dã không khá»i kinh hãi, Tức Nhưỡng Thần Thổ Ä‘ang bịt kÃn khe nứt, Bì Mẫu Äịa Khâu ắt chẳng thể tồn tại, bá»n há» nhất định là sẽ bị chôn sống và o lòng đất sâu.
Chưa nói tá»›i Âm Dương Minh Há»a Hồ nà y kiến cố vô cùng, cho dù có ra khá»i Thần hồ mà muốn đả phá thần thổ đã kÃn mÃt đông đặc cứng như huyá»n thiết cÅ©ng đã là khó hÆ¡n lên trá»i.
Công Tôn Anh Hầu vừa kinh giáºn, vừa tuyệt vá»ng cưá»i lên Ä‘iên cuồng: "Thác Bạt tiểu tá», huynh đệ kết nghÄ©a cá»§a ngươi, các tá»™c bằng hữu cá»§a ngươi đối xá» vá»›i ngươi cÅ©ng không tệ nhỉ. Ngà n dặm xa xôi nói là muốn đến để cứu ngươi và tân nương, té ra lại là đến cá» hà nh tang lá»… cho các ngươi, khéo tháºt, khéo tháºt!"
Thác Bạt Dã mắt thấy âm mưu cá»§a Thuần Vu Dục thất bại, Há»—n Äá»™n Thú đã cùng vá»›i ả ta bị trấn phục và o lòng đất, bao lo lắng trong lòng ngược lại Ä‘á»u đã giảm gần hết. Chỉ sợ gã trong lúc Ä‘iên cuồng là m hại Long nữ, liá»n quát lá»›n: "Công Tôn Anh Hầu! Hiện tại bốn ngưá»i chúng ta Ä‘á»u ngồi chung má»™t con thuyá»n rồi, ngươi nếu muốn sống sót tìm nam man yêu nữ kia báo cừu thì hãy mau thả VÅ© Sư tá»· tá»· ra, tạm thá»i dẹp má»i ân oán, đồng lòng hợp sức rá»i khá»i nÆ¡i nà y..."
Lưu Sa Tiên Tá» báºt cưá»i khanh khách: "Thác Bạt tiểu tá», ngươi đừng mÆ¡ tưởng nữa. Tên cẩu tặc nà y luôn tâm niệm "duy ngã độc tôn", có thù tất báo. Nếu trong mắt hắn có má»™t hạt cát, vì muốn lấy hạt cát đó ra cho dù phải tá»± móc mắt mình hắn cÅ©ng là m. Hắn háºn ngươi thấu xương, sức mấy mà chịu hợp tác vá»›i ngươi?"
Công Tôn Anh Hầu ánh mắt loang loáng, khóe miệng nhếch má»™t nụ cưá»i lạnh, đột nhiên thả tay đẩy VÅ© Sư Thiếp ra, nói lá»›n: "ÄÆ°á»£c, ngươi muốn thì cho ngươi! phưá»ng tà n hoa bại liá»…u nà y, khắp thiên hạ cÅ©ng chỉ có má»™t mình ngươi ham. Äợi tá»›i lúc ra bên ngoà i má»›i tÃnh toán vá»›i ngươi má»™t thể!"
Thác Bạt Dã khẽ run ngưá»i, không ngá» tá»›i hắn lại đột ngá»™t thay đổi trở lên hà o sảng như váºy. Chẳng dám nghÄ© nhiá»u liá»n ôm chặt lấy eo cá»§a VÅ© Sư Thiếp, lòng bà n tay từ từ truyá»n chân khà và o, tức thì giải khai kinh mạch toà n thân cá»§a nà ng. Tay phải rút Thiên Nguyên Nghịch Nháºn ra thuáºn thế khua nhẹ má»™t cái, bao nhiêu Äịa há»a tà m ti Ä‘á»u đứt hết.
Vũ Sư Thiếp kêu lên "ôi chao" một tiếng, còn chưa kịp thở thì eo lưng đã bị Thác Bạt Dã ôm chặt, chặt tới mức nà ng thở không ra hơi.
Bốn mắt nhìn nhau, thân hình áp sát, nà ng nghe rõ từng hÆ¡i thở cá»§a hắn, tưởng như vẫn còn Ä‘ang nằm má»™ng, trong lòng buồn vui thảng thốt, như có ngà n lá»i mà chẳng nói ra được tiếng nà o.
Thác Bạt Dã trong lòng xao động, thì thầm nói: "Hảo tá»· tá»·, là ta không giữ lá»i vá»›i ngưá»i. Äã nói không rá»i xa ngưá»i thế mà lại để... lại để ngưá»i chịu bao uất ức..."
VÅ© Sư Thiếp đưa tay ngăn miệng hắn lại, hai má đỠnhư say rượu, dịu dà ng nhìn hắn chăm chú, lắc lắc đầu cưá»i lên rạng rỡ, nước mắt long lanh như ngá»c rÆ¡i xuống lã chã. Xung quanh lá»§a cháy phù phù, ánh lá»a chiếu nên mặt nà ng tươi như hoa nở, mái tóc đỠcá»§a nà ng xổ tung như ngá»n lá»a phát ra từ toà n thân nà ng Ä‘ang bừng cháy.
Thác Bạt Dã máu nóng như sôi, hÆ¡i lệ là m má» cả mắt, Hải Thệ SÆ¡n Minh Cổ trong ngưá»i lại bùng phát mãnh liệt, hắn đột nhiên cúi đầu xuống, từ từ gắn chặt lấy hai cánh môi nà ng.
VÅ© Sư Thiếp toà n thân run bắn, toà n thân như má»m oặt, mặc kệ hắn hôn nà ng tham lam cuồng bạo. Má»™t cảm giác vừa ngá»t ngà o vừa Ä‘au đớn bùng phát như liệt há»a xuyên qua cổ há»ng, đốt cháy ruá»™t gan, khiến toà n thân nà ng rung lên như trá»i xoay đất chuyển.
Bao nhiêu ná»—i lòng tưởng như Ä‘á»u bị hắn hút lấy hết và o trong thân thể hắn. Từ nay hòa hợp thà nh má»™t, vÄ©nh viá»…n chẳng bao giá» chia lìa.
Giây phút ấy, địa ngục hừng há»±c lá»a bá»n há» cÅ©ng quên hết, quên hết cả sinh tá», quên cả đại địch bên mình, quên hết tất cả... chỉ còn lại hÆ¡i ấm trên ngưá»i cá»§a đối phương.
Lưu Sa Tiên TỠđứng má»™t bên mỉm cưá»i, trong mắt phát ra má»™t thoáng u ám, đột nhiên nhá»› tá»›i tại buổi hoà ng hôn xa xưa ấy, y đã nói má»™t câu.
"Khoảng cách giữa ngươi và nà ng chÃnh là sinh tá» cách biệt."
Tá»›i hôm nay, nà ng má»›i thấu hiểu được cái loại cảm giác cô đơn tịch mịch ấy, nối thống khổ đứng ngoà i thế nhân. Ngưá»i đó đã Ä‘i rồi, thiên hạ rá»™ng lá»›n chẳng còn cái gì có thể khiến nà ng lưu luyến. Trong cõi trần nà y, nà ng bất quá chỉ là má»™t bóng hình lẻ loi mà thôi.
Cách đó mấy trượng, Công Tôn Anh Hầu khuôn mặt anh tuấn lá»™ vẻ âm trầm như quá»· mị, mắt chá»›p chá»›p, khóe môi máy động bá»—ng nhiên tạo ra má»™t nụ cưá»i, tá»±a như Ä‘ang nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì đó. Má»™t lát sau, đột nhiên trong mắt lóe lên sát ý, quát lên: "Giết hắn Ä‘i!"
Äầu VÅ© Sư Thiếp chợt kêu lên ong ong, đột nhiên rút ra má»™t cái trâm ngá»c mà u xanh xám, đâm thẳng và o lưng Thác Bạt Dã.
Lưu Sa Tiên TỠla lên thất thanh: "Coi chừng!" Ngân châm bay ra à o à o như điện chớp bắn và o cánh tay của Vũ Sư Thiếp nhưng bị Công Tôn Anh Hầu cách không xuất chưởng đánh văng tứ tán.
Lưng Thác Bạt Dã đột nhiên mát lạnh, trong lòng kinh hãi, chợt hiểu rõ vì sao Công Tôn Anh Hầu lại Ä‘em trả VÅ© Sư Thiếp lại cho mình! Chắc chắn hắn đã hạ má»™t loại cổ độc kỳ quái và o ngưá»i nà ng, chỉ đợi mình sau khi cứu nà ng ra là sẽ Ä‘iá»u khiển cổ trùng thao túng, mượn tay nà ng giết mình.
Khoảng cách quá gần, muốn tránh cÅ©ng chẳng được. Nếu là ngưá»i khác thì hắn có thể xoay chuyển Äịnh hải châu trong ngưá»i dùng chân khà phản đòn lại trong chá»›p mắt; Nhưng ở tình cảnh nà y, nếu hắn tá»± vệ thì thế nà o cÅ©ng chấn nát kinh mạch cá»§a nà ng!
Trong sát na ấy, não hắn đã lóe lên ngà n vạn phương pháp, nhưng chẳng có cách nà o lưỡng toà n. Sá»± kinh hãi hoảng loạn thoáng qua trong đầu, hắn nghÄ© thầm: "Thế là hết! Bị Tức Nhưỡng Thần Thổ chôn vùi vạn trượng sâu trong lòng đất, dù sao cÅ©ng chỉ chết má»™t lần. Có thể cùng VÅ© Sư tá»· tá»· chết tại nÆ¡i đây coi như ông trá»i đã không bạc đãi mình rồi. Huồng hồ lại còn được chết trong tay nà ng thi còn mong gì hÆ¡n?"
NghÄ© tá»›i đó, trong lòng tức thì cảm thấy bình yên, tÄ©nh lặng trở lại, khóe miệng khẽ nở nụ cưá»i. Lại nghÄ©: "Hảo tá»· tá»·, giá» chẳng còn ai có thể chia lìa hai ta nữa."
Äúng lúc mÅ©i trâm cắm và o lưng hắn, trong đầu VÅ© Sư Thiếp đột nhiên chấn động, thần thức trở lại rõ rà ng, la lên thất thanh: "Thác Bạt!" Äá»™t ngá»™t láºt tay lại, "pháºp" má»™t tiếng, cây trâm ngá»c tức thì tá»± đâm và o mạch môn cá»§a mình.
Cổ tay Ä‘au nhói tưởng như bị con ong đốt cho má»™t cái, nhưng cảm giác rõ rà ng chẳng có dấu hiệu trúng độc, lòng nà ng đột nhiên kinh hãi vô cùng, chỉ nghe thấy tiếng Thác Bạt Dã la lên thất thanh: "VÅ© Sư tá»· tá»·, ngưá»i... ngưá»i..."
Nét mặt nà ng lá»™ rõ vẻ kinh hoảng, chẳng nói được lá»i nà o.
Tâm hồn VÅ© Sư Thiếp trầm hẳn xuống, tay phải tụ khà thà nh má»™t chiếc gương từ từ đưa lên. Toà n thân run rẩy, thoáng chốc như bị sét đánh ngang đầu, trá»i đất xoay chuyển, tai toà n những tiếng ong ong loạn xạ, hÆ¡i thở, nhịp tim đồng loạt như ngừng cả lại.
Trong tấm gương khÃ, mái tóc nà ng Ä‘ang rá»±c rỡ như lá»a chẳng biết tại sao đã biến thà nh hoa râm, khuôn mặt Ä‘ang tươi tắn thoáng chốc đầy những nếp nhăn, Ä‘uôi mắt lá liá»…u xuất hiện những lằn chân chim, cái cổ thon dà i thanh khiết thoáng hiện những đưá»ng gân nhăn nheo ngang dá»c... Chỉ trong nháy mắt, nà ng dưá»ng như già đi mấy chục tuổi.
"Hồng nhan đạn chỉ lão!" (má hồng thoáng chốc đã già ) Lưu Sa Tiên Tá» trong lòng á»›n lạnh, tá»±a hồ không dám tin và o mắt mình nữa. Khắp thiên hạ, chất độc có thể khiến ngưá»i ta nhanh chóng già yếu chỉ có ở loà i dị thảo trong truyá»n thuyết cá»§a tiên giá»›i mà thôi.
Ngà y trước nà ng cùng vá»›i Thác Bạt Dã cùng Tháºp Vu đấu pháp trên Linh SÆ¡n, lúc so tà i vá» thảo dược, Tháºp Vu đã cố ý bỡn cợt, lấy "Sát na phương hoa" (hoa nở trong nháy mắt) giả là m loà i kỳ thảo kia, mong bá»n há» sợ hãi mà chịu thua. Vốn ngay cả trên Linh SÆ¡n cÅ©ng chẳng tìm được loại kỳ thảo đó, tại nhân gian lại cà ng chẳng thể nà o tồn tại, thế mà gã Công Tôn Anh Hầu lại luyện được chất kịch độc nà y!
Công Tôn Anh Hầu cưá»i sằng sặc Ä‘iên cuồng nói: "Không sai! Hồng nhan đạn chỉ lão, thoáng chốc là tóc bạc. VÅ© Sư muá»™i tá», ta vốn định thà nh toà n cho các ngươi để gã tiểu tá» kia vá»›i ngươi sau má»™t đêm là được như bách niên giai lão, không ngá» ngươi thà tá»± hại mình chứ không chịu đả thương hắn chút nà o. Hắc hắc, không biết là vá»›i má»™t bà lão tóc bạc da mồi như ngươi, hắn ta có còn nói đến tình thâm nghÄ©a trá»ng nữa hay thôi?"
VÅ© Sư Thiếp nghe thấy cÅ©ng như không, chỉ ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn nhìn hình ảnh cá»§a chÃnh mình trong chiếc gương khÃ, tóc trắng như sương tuyết, da thịt nõn nà căng tươi như ngá»c nhanh chóng trở thà nh nhão nhoét nhăn nheo, vẫn tiếp tục già đi không ngừng, sắc mặt nà ng trắng bệch, tưởng như mình Ä‘ang trong cÆ¡n ác má»™ng.
Thác Bạt Dã kinh giáºn lẫn lá»™n, gầm lên: "Công Tôn Anh Hầu, giao thuốc giải ra đây!" Ä‘oạn phi thân vá»t lên, Thiên Nguyên Nghịch Nháºn ánh bạc lóe sáng, tấn công và o gã liên miên bất tuyệt.
Hắn cà ng nôn nóng, Công Tôn Anh Hầu lại cà ng đắc ý. Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao bay lượn tung hoà nh, há»a giải từng thế công cá»§a hắn, gã cưá»i ha hả nói: "Sinh lão bệnh tá», đến ông trá»i còn chẳng có cách gì, ta lấy đâu ra thuốc giải chứ? Dù sao cÅ©ng Ä‘á»u là chết, được chết già thế nà y thì có gì là không tốt?"
Thác Bạt Dã kinh hãi, nhá»› tá»›i Vu Cô, Vu Chân ngà y đó đã nói: "Tuấn tiểu tá», Hồng Nhan Äạn Chỉ Lão nà y chÃnh là kỳ độc cá»§a tiên giá»›i, nhân gian không thể có thuốc nà o cứu chữa được. Cho dù là tại Linh SÆ¡n đây cÅ©ng chẳng tìm được loại dược thảo nà o có thể là m giảm nhẹ độc tÃnh cá»§a nó. Nếu ngươi mà bị trúng độc nà y, tá»· tá»· có muốn cứu ngươi cÅ©ng cứu không xong..."
Äến Linh SÆ¡n Tháºp Vu còn bó tay chịu thua, chất độc Hồng Nhan Äạn Chỉ Lão nà y chỉ sợ đúng là không có thuốc nà o giải được! Lẽ nà o mình chỉ có thể trÆ¡ mắt nhìn ngưá»i mình yêu dấu thoáng chốc trở nên già nua, hÆ¡i thở thoi thóp hay sao?
Thứ mà nữ nhân quan tâm nhất chÃnh là dung mạo vá»›i tuổi tác, VÅ© Sư Thiếp cÅ©ng không ngoại lệ. NghÄ© tá»›i nà ng ta vì mình mà gánh lấy hết sá»± già y vò khuất nhục, sẵn sà ng chịu xấu xà hèn má»n như nô tì, không dá»… dà ng gì má»›i khôi phục được dung mạo lại bị tên cẩu tặc nà y hại như thế nà y, trong lòng buồn bá»±c khổ sở tá»™t cùng, sát cÆ¡ nổi lên bừng bừng quát lá»›n: "Äã không có thuốc nà o giải được thì lấy cái mạng chó cá»§a ngươi ra mà giải!"
NgÅ© hà nh chân khà trong cÆ¡ thể tăng lên mãnh liệt, Bạch Kim chân khà lóe sáng hừng há»±c tụ và o trong Thiên Nguyên Nghịch Nháºn, Ä‘ao quang đột nhiên bắn ra, khÃt khao liá»n mạch. Lúc nà y hắn đã giáºn dữ hết sức, từng chiêu từng thức Ä‘á»u là đao pháp cá»±c kỳ cương cưá»ng hung mãnh cá»§a Kim tá»™c vô cùng liá»u mạng. Mặc dù Công Tôn Anh Hầu tu vi kinh ngưá»i cÅ©ng bị hắn đánh cho loạng choạng thối lui.
Công Tôn Anh Hầu cất tiếng cưá»i lá»›n nói: "Thần lươn qua sông, thân mình còn khó giữ còn dám lá»›n lối. Hải Thệ SÆ¡n Minh trong ngưá»i các hạ Ä‘ang từ từ phát tác, vá»ng động chân khà thế nà y, coi chừng lá»a dục công tâm. Äối vá»›i má»™t bà lão và môt con tiểu yêu tinh e rằng khó mà thá»a mãn."
Chợt nghe Lưu Sa Tiên Tá» cưá»i lên như chuông bạc đáp: "Công Tôn Anh Hầu! Ai nói Hồng Nhan Äạn Chỉ Lão không có thuốc nà o giải được? Cởi chuông phải tìm ngưá»i buá»™c chuông. May mà mụ tú bà mẹ ngươi thần cÆ¡ diệu toán, sá»›m đã chuẩn bị thuốc giải từ hai mươi năm trước rồi."
Trong lúc nói thì ngân châm đã nhanh chóng đâm liên tiếp và o toà n thân Vũ Sư Thiếp phong bế tất cả yếu huyệt. Ngón trỠtay phải của nà ng vạch nhẹ lên cổ tay trái rồi đưa lên miệng Vũ Sư Thiếp, tức thì máu từ cổ tay ròng ròng chảy và o miệng nà ng ta.
VÅ© Sư Thiếp chẳng có cách gì động Ä‘áºy, chỉ thấy cổ há»ng hÆ¡i tanh mà mát rượi, cảm nháºn sá»± phù ná» trên da thịt toà n thân Ä‘ang dần dần biến mất. Chưa đầy má»™t khắc sau, những vết đồi mồi trên lưng bà n tay cÅ©ng từ từ tiêu tán. Da thịt Ä‘ang nhão nhoét nhanh chóng bắt đầu nõn nà tròn căng. Trong lòng vừa kinh ngạc, vừa mừng rỡ, không ngá» máu cá»§a yêu nữ nà y lại có công hiệu kỳ diệu như váºy!
Thác Bạt Dã "A" lên má»™t tiếng đột nhiên tỉnh ngá»™, nói thất thanh: "Phải rồi, Bất lão chi dược!" Hắn vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ lại vừa cảm kÃch, cao giá»ng thốt: "Äại ân đại đức cá»§a tiên tá», Thác Bạt Dã suốt Ä‘á»i không quên!"
Năm xưa Ba Mẫu vì chế luyện Bất Lão Dược liá»n lấy Lưu Sa Tiên Tá» là m ngưá»i thá» thuốc, hại cho nà ng ta hai mươi năm qua vẫn nguyên thân thể cá»§a má»™t bé gái không cách nà o lá»›n lên được. Nhưng nà ng ta đã có tấm thân không thể già thì máu trong ngưá»i nà ng tá»± nhiên cÅ©ng giống như nước suối thần bất lão. Ai có thể ngỠđược ý trá»i sắp đặt, nhân quả hai mươi năm trước đến bây giá» má»›i báo ứng?
Công Tôn Anh Hầu thoáng chút kinh hãi rồi lại báºt cưá»i lên khà nh khạch: "Con kiến mà đòi lay đại thụ, không biết lượng sức, ná»±c cưá»i! Äạn Chỉ Hồng Nhan Lão trong vòng ná»a canh giá» khiến ngưá»i ta trở thà nh già lão, lại có Thanh Minh Tá» Há»a kÃch thÃch, tốc độ còn nhanh gấp ba lần..."
Nói chưa dứt câu chợt "Uỳnh" má»™t tiếng, hà n khà từ trên nóc hồ phun xuống à o à o, ánh lá»a biến mất, trong hồ từ từ bắt đầu có đại tuyết bay lất phất trắng xóa.
Lưu Sa Tiên Tá» cưá»i lanh lảnh nói: "Nói tạnh thì lại mưa, ông trá»i cÅ©ng không giúp ngươi rồi! Äạn Chỉ Hồng Nhan Lão trong lá»a nóng thì tốc độ dÄ© nhiên rất nhanh, nhưng trong băng thiên tuyết địa thì tốc độ không biết ra sao?" Tay phải nà ng vẫn án tại sau lưng VÅ© Sư Thiếp, từ từ truyá»n chân khà và o.
Nang vốn tÃnh Ãch ká»· lạnh lùng, giết ngưá»i loạn xạ, nếu là lúc thưá»ng hoặc là ngưá»i khác thì tuyệt đối không bao giá» chịu quên mình cứu giúp. Nhưng đối vá»›i mẹ con nhà Công Tôn háºn tá»›i thấu xương, lại đối vá»›i Thác Bạt Dã có cảm tình khó hiểu, hÆ¡n nữa lúc nà y thân Ä‘ang kẹt trong lòng đất, chẳng còn hy vá»ng thoát được nên đã có chá»§ ý tá»± hy sinh bản thân mong sao có thể giúp cho Thác Bạt Dã đánh bại Công Tôn Anh Hầu, giải trừ mối háºn trong lòng.
Hoa tuyết tung bay, rÆ¡i xuống khuôn mặt cá»§a VÅ© Sư Thiếp, trên ngưá»i tức thì ngưng kết thà nh lá»›p băng má»ng nhà n nhạt, bốc hÆ¡i nghi ngút. Nếp nhăn trên khuôn mặt từ từ giảm hết, mái tóc trắng như tuyết đã dần dần chuyển thà nh mà u đỠtươi.
Công Tôn Anh Hầu nhướng mà y cưá»i lạnh: "Trong hồ thá»§y há»a thay phiên, cứ ná»a canh giá» là má»™t chu kỳ. Tiểu tiện nhân, ta ngược lại muốn coi xem ngươi rốt cục là có bao nhiêu máu, có thể duy trì tá»›i lúc nà o?"
Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao ánh tÃm rá»±c ngá»i, ánh lá»a vụt phát ra dà i tá»›i hà ng chục trượng xuất ra liên tiếp bảy Ä‘ao như sét đánh chém và o Thiên Nguyên Nghịch Nháºn.
"Uỳnh! Uỳnh!"
Kình khà trùng Ä‘iệp cuồng bạo, cổ há»ng Thác Bạt Dã cảm thấy tanh lợm, hai tay tê rần, vá»™i và ng xoay chuyển Äịnh Hải Châu mượn thế đảo thân lùi lại, kế đó lại uốn ngưá»i vá»t lên tấn công như gió táp mưa sa, không dám để cho hắn tá»›i gần hai nà ng chút nà o.
Cuồng phong cuốn tung băng tuyết liên tục tạt và o mặt, khà lạnh thấu xương.
Lưu Sa Tiên Tá» hai má đỠnhư táo chÃn, hai hà m răng va và o nhau láºp cáºp, má»™t mặt không ngừng nhá» máu cá»§a mình và o miệng VÅ© Sư Thiếp, má»™t mặt váºn khà truyá»n và o ngưá»i nà ng ta đẩy chất kỳ độc ra các nÆ¡i đại huyệt đã cắm ngân châm.
Cái không khà chợt nóng chợt lạnh thay đổi pháºp phù nà y khiến cho tình cổ trong ngưá»i Lưu Sa Tiên Tá» và Thác Bạt Dã lại bắt đầu hoà nh hà nh. Nhưng Ä‘ang trong giây phút quan hệ tá»›i sá»± sống chết cá»§a VÅ© Sư Thiếp, không thể nà o tái sá» dụng Thao Thiết Li Há»a Äỉnh để cân bằng nhiệt độ trong lòng Thần Hồ, chỉ còn cách ngưng thần tụ niệm vừa cố gắng duy trì thế tráºn cá»§a riêng mình vừa lại phải chế ngá»± lá»a dục Ä‘ang hoà nh hà nh trong cÆ¡ thể, khó chịu vô cùng.
Chân khà trong ngưá»i Thác Bạt Dã vốn đã không bằng Công Tôn Anh Hầu, lúc nà y phải chia ra là m hai việc lại cà ng thêm Ä‘uối, cố gắng chịu đựng qua má»™t lát thì từ cổ há»ng xuống ruá»™t gan nóng rát như Ä‘ang bị luồng lá»a thiêu đốt. Trong lòng thầm kinh hãi, mắt chẳng dám nhìn vá» hướng hai nà ng nữa, chỉ sợ lại sinh ra tạp niệm linh tinh khó mà tá»± kiá»m chế được.
Công Tôn Anh Hầu cà ng đánh cà ng dÅ©ng mãnh, Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao xuất ra như sấm sét xoay chuyển phừng phừng, nham thạch tại vách hồ xung quanh bị kình khà quét trúng sụp xuống liên tiếp, lá»™ ra phần vách bằng đồng xanh ảm đạm.
Äối vá»›i ngưá»i khác thì bị thá»§y há»a cùng lúc công kÃch nóng lạnh thay phiên như váºy thì khó mà chịu nổi, nhưng Công Tôn Anh Hầu vốn là có Thá»§y Há»a Äồng Äức Chi Thân, hÆ¡n nữa đã từng bị phong ấn trong Thần Hồ nà y tá»›i mưá»i sáu năm, thà nh ra lại cảm thấy rất thoải mái.
Thác Bạt Dã thối lui liên tiếp, tuy có Äịnh Hải Châu mượn lá»±c đổi thế phản hồi kình khÃ, nhưng cÅ©ng chống đỡ không nổi, bị Ä‘ao khà cá»§a hắn ép đến ngạt thở, tóc vá»›i lông mà y Ä‘á»u cháy xém quăn tÃt lại, y phục cÅ©ng liên tiếp bắt lá»a.
Trong đầu đột nhiên lóe sáng, tá»± xỉ vả mình hồ đồ không ngá»›t. Trong ngÅ© hà nh thì Há»a khắc Kim, rõ rà ng là chân khà cá»§a mình bị thua thiệt. Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao cá»§a Công Tôn Anh Hầu vốn là đao khà thuá»™c tÃnh Há»a cá»±c kỳ mãnh liệt, mình lại cứ dùng chân khà thuá»™c tÃnh Kim, dùng cả binh khà cÅ©ng thuá»™c tÃnh Kim để chống cá»± có khác gì Ä‘em trứng chá»i đá?
NghÄ© Ä‘oạn liá»n ngưng thần tụ ý, chân khà trong cÆ¡ thể từ Thá»§ Thái Âm Phế Kinh trong kinh mạch hệ Kim mau chóng chuyển qua nháºp và o Túc Thiếu Âm Tháºn Kinh thuá»™c kinh mạch hệ Thá»§y rồi quay trở lại tay phải ngưng tụ và o trong Thiên Nguyên Nghịch Nháºn...
"Äinh" má»™t tiếng như long ngâm không dứt, Kim sinh Thá»§y, Thiên Nguyên Nghịch Nháºn đột nhiên phát ra luồng hắc quang tối mắt, kình khà mãnh liệt. Thác Bạt Dã hú lên má»™t trà ng dà i, chân khà phát ra à o ạt như triá»u dâng, múa tÃt Ä‘ao khà chém và o ngang lưng Công Tôn Anh Hầu.
"Uỳnh!" sắc tÃa cá»§a Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao xoay chuyển Ä‘áºp và o Ä‘ao khà cá»§a Thiên Nguyên Nghịch Nháºn, cả hai ngưá»i Ä‘á»u thấy hụt hÆ¡i song song báºt lùi lại phÃa sau.
"NgÅ© hà nh chân khÃ!" Công Tôn Anh Hầu vừa kinh vừa giáºn, tuy rằng trước đã nghe nói tiểu tá» nà y há»c được NgÅ© Hà nh Tương Hóa Äại Pháp, nhưng trong lòng thá»§y chung vẫn không tin. Vừa rồi giao chiêu, má»›i rõ là lá»i đồn không sai. Trong khắp thiên hạ, ngưá»i có khả năng Ä‘em Bạch Kim chân khà chuyển thà nh Huyá»n Thá»§y chân khà trong nháy mắt ngoà i Thần Nông thì chỉ còn có gã tiểu tá» nà y mà thôi.
Hắn ta bẩm sinh đã có Thá»§y Há»a Äồng Äức Chi Thân, trăm năm khó gặp, tá»± phụ vô cùng, chỉ có nể sợ duy nhất có NgÅ© Äức Chi Thân cá»§a Thần Nông mà thôi, vốn là sau khi Thần Nông hóa vÅ© đã sá»›m tá»± coi mình là thiên hạ vô địch. Bá»—ng đâu lại lòi ra má»™t tấm NgÅ© Äức Chi Thân trên ngưá»i tiểu tá» nà y!
Vừa giáºn dữ vừa đố kỵ, sát cÆ¡ cà ng mãnh liệt, hắn cưá»i lên Ä‘iên cuồng: "Giá»i! Giá»i! Ta không ngá» rốt cục ngươi lại có má»™t chiêu NgÅ© Hà nh Chân Khà nà y, còn cưá»ng mãnh hÆ¡n cả Thá»§y Há»a Thần Anh cá»§a ta!"
Hai tay rung lên, bốn phương hoa tuyết tung bay, luồng bạch khà lạnh lẽo xoay chuyển ầm ầm như gió lốc, tạo lên một vòng xoáy khổng lồ bao quanh thân hình Công Tôn Anh Hầu. "Hừ" một tiếng đột nhiên xoay tay phóng ra như con rồng gầm thét, đánh thẳng và o Thách Bạt Dã.
Thác Bạt Dã sá»›m đã phòng bị, nhướng mà y cố ý nhại giá»ng cá»§a gã nói: "Con kiến mà lay đại thụ, ná»±c cưá»i không biết lượng sức!" Rồi đột ngá»™t xoay chuyển Äịnh Hải Châu, toà n thân quay tÃt như con vụ, tiếng "binh binh" vang lên liên tiếp, luồng Huyá»n Thá»§y chân khà kia Ä‘áºp và o ngưá»i hắn, kình lá»±c đột nhiên bị hất văng ra ngoà i.
Thác Bạt Dã hÆ¡i thở hổn hển, cảm thấy khà lạnh thấu xương liá»n gắng nhịn Ä‘au tá lá»±c xoay tÃt như Ä‘iện chá»›p, Ä‘em luồng kình khà âm hà n cá»§a Huyá»n Thá»§y Chân Khà nhanh chóng nháºp và o Thúc Thiếu Âm Tháºn Kinh, rồi ồ ạt chuyển sang Túc Thiếu Dương Äảm Kinh.
Thá»§y sinh Má»™c! Toà n thân phát ra ánh sáng xanh biếc cuồn cuá»™n tụ và o mạch môn tay trái. Hắn gầm lên má»™t tiếng, dùng tay trái rút ra Vô Phong Äoạn Kiếm, ánh sáng đột ngá»™t trở lên xanh lét bạo liệt, má»™t chiêu Vạn Má»™c Tranh Xuân hung hãn đánh thẳng và o Công Tôn Anh Hầu.
"Uỳnh!" Gió rÃt ầm ầm, hoa tuyết sương khói xung quanh như bị cuốn và o lốc xoáy, kình khà cá»±c kỳ cuồng bạo. Công Tôn Anh Hầu thân hình loạng choạng, bị đẩy ra sau hÆ¡n mưá»i trượng khà huyết nhá»™n nhạo, kinh hãi vô cùng.
Lưu Sa Tiên Tá» cùng VÅ© Sư Thiếp đứng má»™t bên quan sát, thấy váºy không khá»i mừng rỡ reo hò. Hai bên giao thá»§ từ nãy tá»›i giá», đây là lần đầu tiên Thác Bạt Dã chiếm được thượng phong.
Công Tôn Anh Hầu giáºn dữ Ä‘iên cuồng cưá»i thốt: "Giá»i cho má»™t chiêu tá thế tùy hình, thá»§y má»™c tương sinh! Thác Bạt tiểu tá», ta đã quá coi thưá»ng ngươi rồi!" Từ trong Ä‘an Ä‘iá»n, tá» quang phát ra bừng bừng, toà n thân chợt bốc lên quầng lá»a hừng há»±c, rùn ngưá»i quét ra Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao.
Thác Bạt Dã lấy lại tinh thần, dÄ© nhiên đã tìm được cách khắc địch, cưá»i đáp: "Phải không đó? Ta thì lại đỠcao ngươi quá. Bằng bà o bản lãnh như thế nà y mà dám nháºn xằng là m Äại Hoang Tháºp Thần, không sợ anh hùng thiên hạ cưá»i đến rụng cả răng hay sao?"
Nói Ä‘oạn liá»n xoay chuyển Äịnh Hải Châu, tiếp tục quay tÃt, má»™t mặt thì khÃch bác, má»™t mặt ngưng thần tụ khà chiếu theo thứ tá»± Má»™c sinh Há»a, Há»a sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim sinh Thá»§y, dùng ngÅ© hà nh chân khà trong kinh mạch lần lượt kÃch hóa lẫn nhau rồi tụ và o Thiên Nguyên Nghịch Nháºn nhắm Công Tôn Anh Hầu mà chém tá»›i tấp.
Chân khà cá»§a Công Tôn Anh Hầu rất mãnh liệt, còn hÆ¡n cả bá»n Song Äầu Lão Tổ, Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao so vá»›i Tá» Há»a Thần Binh cá»§a Chúc Dung tuyệt không sút kém. Lại thêm có Thá»§y Há»a Song Äức, biến hóa Ä‘a dạng, trong đám quần hùng ngÅ© tá»™c đương thá»i, có thể thắng được gã thá»±c sá»± chẳng được mấy ngưá»i.
Nếu ngạnh tiếp chân khà vá»›i hắn, dÄ© nhiên Thác Bạt Dã còn xa má»›i là đối thá»§ cá»§a Công Tôn Anh Hầu, nhưng hắn ta luyện táºp NgÅ© Hà nh Phổ cÅ©ng đã hÆ¡n bốn năm, am hiểu thâm sâu sá»± kỳ diệu cá»§a ngÅ© hà nh sinh khắc; Lại từng trải qua kịch chiến sinh tá» từ bá»n Song Äầu Lão Tổ, NgÅ© Hà nh Quá»· Vương đến bá»n U Thiên Quá»· Äế, Chúc Long..., nên đã thông suốt hoà n toà n NgÅ© Hà nh tuyệt há»c, thu phát tá»± nhiên.
Lúc nà y dá»±a và o NgÅ© Äức Chi Thân, lại thêm Äịnh Hải Thần Châu, Äoạn Kiếm, Thiên Nguyên Nghịch Nháºn... mấy loại thần binh pháp bảo há»— trợ, mượn lá»±c đổi chiêu, thuáºn thế chiếm lấy tiện nghi. Lúc thì lấy Kim sinh Thá»§y tạo thà nh binh khà thuá»™c tÃnh Thá»§y à o ạt hung mãnh áp chế hoà n toà n Äịa Há»a Äao KhÃ; lúc lại lấy Há»a sinh Thổ, khắc chế chân khà thuá»™c tÃnh Thá»§y cá»§a đối phương. Lại dùng thêm các loại kỳ công tâm pháp cá»§a ngÅ© tá»™c, trong nhất thá»i đánh vá»›i Công Tôn Anh Hầu bất phân thắng bại.
Ngược lại Công Tôn Anh Hầu đánh mãi không xong, tròng lòng đã hÆ¡i lo lắng nóng nảy. Thấy hắn ta kÃch hóa ngÅ© hà nh thông suốt tá»± nhiên, má»—i lần đánh ra Ä‘á»u là kỳ chiêu quái thức khiến cho mình ứng phó không kịp, bao nhiêu cuồng vá»ng khoa trương trước kia dần dần bị thay thế bằng sá»± kinh hãi đố kỵ, chẳng dám hung hăng khinh địch chút nà o nữa.
Trong lòng chợt nghÄ©: "Tiểu tá» nà y chân khà lưu chuyển cà ng nhanh thì Hải Thệ SÆ¡n Minh phát tác cà ng thêm mãnh liệt. Cứ để cho hắn đắc ý má»™t lát, đợi tá»›i lúc đám quái chiêu kia đã sá» ra hết má»›i toà n lá»±c thu tháºp hắn cÅ©ng không muá»™n." NghÄ© Ä‘oạn liá»n má»™t mặt kÃch đấu, má»™t mặt quan sát các loại kỳ chiêu diệu pháp cá»§a Thác Bạt Dã, cố gắng ghi nhá»› và o đầu.
Trong lúc nà y Hồng Nhan Äạn Chỉ Lão trong ngưá»i VÅ© Sư Thiếp đã được máu Lưu Sa Tiên Tá» tạm thá»i phong trấn lại. Da thịt đã trở lại săn chắc nõn nà , mái tóc hầu hết đã chuyển thà nh mà u đỠnhư lá»a, duy chỉ có khóe mắt dấu chân chim vẫn còn chưa tan hết, sắc mặt trông rất tiá»u tụy, tưởng như vừa má»›i qua cÆ¡n bao bệnh.
Từ hình ảnh phản chiếu cá»§a mình trên băng tuyết tại thạch quan, VÅ© Sư Thiếp cảm thấy cảm kÃch, vui mừng, Ä‘au khổ, thê lương... cùng dấy lên trong lòng, khe khẽ cưá»i nói nhá»: "Lạc tiên tá», Ä‘a tạ ngưá»i!"
Lưu Sa Tiên Tá» bị mất rất nhiá»u máu, sắc mặt trắng bệch, nghe thấy nà ng ta cảm Æ¡n, hai má thoáng hồng trở lại báºt cưá»i nói: "Ngươi không phải cảm Æ¡n ta, muốn cảm Æ¡n thì hãy cảm Æ¡n Công Tôn cẩu tặc kìa. Nếu không phải gã ta không muốn đẩy ngươi và o tỠđịa, thì ta cÅ©ng chẳng cứu được ngươi."
Ngừng má»™t lát rồi nà ng lại từ từ nói: "HÆ¡n nữa Hồng Nhan Äạn Chỉ Lão vô cùng độc địa, huyết dịch cá»§a ta chỉ có thể tạm thá»i phong trấn nó má»™t thá»i gian, khó mà nói trước được gì. Nói tháºt, nếu ngươi sáng mai tỉnh lại, ngưá»i trong gương lại biến thà nh má»™t lão bà tóc bạc da mồi thì ngươi cÅ©ng đừng trách ta y thuáºt không ra gì là được."
VÅ© Sư Thiếp mỉm cưá»i lắc đầu, chăm chú nhìn Thác Bạt Dã Ä‘ang kịch đấu giữa lưng chừng không, trong lòng Ä‘au khổ, nghÄ© thầm: "Bị chôn vùi dưới lòng đất sâu vạn trượng, vừa yên buổi sá»›m đã lo buổi tối, còn mong gì tá»›i sáng mai? Chỉ cần trước khi chết còn chưa dá»a cho chà ng phát khiếp thì đã mãn nguyện rồi."
Lưu Sa Tiên Tá» ngoảnh đầu nhìn lại, thấy Thác Bạt Dã tay cầm Kim Má»™c hai đại thần binh nhắm Công Tôn Anh Hầu đánh trên đánh dưới như bướm vá»n hoa, như dÆ¡i chao liệng cá»±c kỳ linh xảo kỳ diệu, dù Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao đâm chém cuồng mãnh như mây gió cÅ©ng chẳng chạm được và o hắn phân nà o. Má»—i lần phản kÃch lại cà ng tăng gia uy lá»±c, khiếng nà ng không kìm được phải reo hò ầm cả lên.
Công Tôn Anh Hầu háºn nà ng ta đến cá»±c Ä‘iểm, nghe tiếng nổi giáºn đùng đùng quát: "Giết con tiểu tiên nhân nà y trước rồi từ từ thu tháºp Thác Bạt tiểu tặc."
Liá»n cách không đánh ra má»™t chưởng đẩy Thác Bạt Dã dạt ra sau, lắc ngưá»i lao tá»›i chá»— Lưu Sa Tiên Tá» gầm lên: "Tiểu yêu tinh, trả mạng cho huynh đệ cá»§a ta đây!" Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao phát ra ầm ầm, hÆ¡i nóng tá»a ra phừng phừng.
Lưu Sa Tiên Tá» vừa má»›i áp chế kỳ độc trong ngưá»i VÅ© Sư Thiếp, chân nguyên cùng khà huyết Ä‘á»u cạn kiệt, lúc nà y nhìn thấy há»a kình áºp tá»›i trước mắt, thở không ra hÆ¡i loạng choạng ngồi phịch xuống đất, muốn lăn ngưá»i ra sau mà cÅ©ng không đủ sức.
Thác Bạt Dã kinh hãi, không dám nghÄ© nhiá»u đột ngá»™t tung ngưá»i lên, Thiên Nguyên Nghịch Nháºn cuồn cuá»™n sắc bạc từ bên hông đánh mạnh và o đạo Há»a diá»…m Ä‘ao khà kia.
Chấn động phát ra ầm ầm, hai ngưá»i Ä‘á»u loạng choạng. Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao chém lệch sang bên trái sát ngay bên thân cá»§a Lưu Sa Tiên Tá», mãnh liệt đánh xuống thà nh hồ, vách đá vỡ loạn xạ.
Thác Bạt Dã vá»™i hạ xuống, Thiên Nguyên Nghịch Nhân dư lá»±c chưa giảm, ánh bạc như Ä‘iện chá»›p chém và o quẻ Cà n tại đồ án bát quái trên ná»n, vang lên má»™t tiếng "Binh" trầm đục. Tảng đá lá»›n chạm khắc hình quẻ Cà n đột nhiên tụt xuống dưới, phát ra má»™t đạo bạch quang chói mắt.
Bạch quang cuồn cuá»™n, cuồng phong thổi à o à o, mấy ngưá»i thấy trước mắt hoa lên má»™t cái, cố quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đạo bạch quang kia chiếu thẳng và o vách hồ phÃa bắc, trên bá» mặt đồng xanh ảm đạm đột nhiên thấp thoáng nổi lên cả trăm chữ kiểu cổ triện méo mó kỳ quặc.
Tất cả trong lòng Ä‘á»u rúng động. Công Tôn Anh Hầu lại cà ng kinh hãi vô cùng, hắn bị giam tại trong hồ mưá»i sáu năm, vì muốn đà o thoát mà đã từng xem xét kỹ nÆ¡i nà y từng tấc má»™t, đã từng nghÄ© ra không biết bao nhiêu biện pháp, thế mà cho táºn tá»›i ngà y hôm nay má»›i biết Thần Hồ nà y còn có huyá»n cÆ¡ như váºy.
Bốn ngưá»i đưa mặt nhìn nhau, trong lòng ai cÅ©ng có ý nghÄ©: "Thần Hồ nà y đã ẩn chứa cÆ¡ quan, không chừng còn có cá»a ra cÅ©ng nên!" Tim Ä‘áºp thình thịch, lo lắng, kinh ngạc mừng rỡ như Ä‘iên, cảm thấy vô cùng may mắn liá»n không hẹn mà cùng ngừng tay, ngẩng đầu chăm chú xem xét.
Thác Bạt Dã tuy đã Ä‘á»c hết mấy quyển sách Äại Hoang Kinh, NgÅ© Hà nh Phổ, nhưng từ lúc nhìn thấy đám triện văn cổ xưa méo mó uốn lượn như rắn nà y lại hoà n toà n không giống vá»›i văn tá»± trên Thiên Nguyên Nghịch Nháºn và Tháºp Nhị Thá»i Bà n. Nhìn ngang nhìn dá»c thá»§y chung vẫn chẳng hiểu gì.
Còn ba ngưá»i kia lại cà ng má» mịt giống như Ä‘i và o trong mây mù mà xem thiên thư váºy.
Sắc mặt VÅ© Sư Thiếp trở nên đỠlá»±ng, chau mà y nói: "Văn tá»± mà Nữ Oa đại thần đã tá»± thân khắc ra nà y phải chăng là văn tá»± cá»§a Xà tá»™c? Nhưng mà ba ngà n năm trước Xà tá»™c đã bị hai tá»™c Thổ, Há»a tiêu diệt, cho dù có Ä‘i ra ngoà i Thần Hồ thì cÅ©ng tìm đâu ra ngưá»i Xà tá»™c bây giá»?"
Lưu Sa Tiên Tá» trong lòng thất vá»ng, "hừ" má»™t tiếng, cưá»i lạnh đáp: "Nếu có thể ra khá»i Thần Hồ, cần gì phải tìm ngưá»i nà o nữa? Nữ Oa cố là m ra kiểu huyá»n bÃ, hại bá»n ta mừng hụt má»™t phen rồi."
Công Tôn Anh Hầu ngẩng đầu nhìn đến si ngốc, sắc mắt tái xanh, nghÄ© tá»›i biết bao vất vả má»›i lóe lên được má»™t tia hy vá»ng bây giá» lại tan tà nh, chắc là phen nà y cả Ä‘á»i bị chôn trong lòng đất u ám nà y rồi. Trong lòng cà ng lúc cà ng u uất Ä‘iên cuồng, lá»a giáºn đột nhiên bốc lên đỉnh đầu phừng phừng, rống lên má»™t trà ng dà i. Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao tung hoà nh đâm chém như Ä‘iên và o vách tưá»ng đồng phÃa bắc, hoa lá»a bắn loạn xạ.
Duy chỉ có Thác Bạt Dã vẫn chăm chú suy nghÄ©, tá»± nhá»§: "Nữ Oa đại thần bố trà thế nà y ắt phải có thâm ý. Như trong NgÅ© Hà nh Phổ từng nói tá»›i, bát quái là do Phục Y đại thần sáng tạo ra, ẩn chứa âm dương ngÅ© hà nh, bao hà m chân lý cá»§a vÅ© trụ vạn váºt. Bà ta sao phải đặt cái ná»n bát giác được bố trà thà nh hình bát quái nà y ở đáy Thần Hồ là m chi?"
Hắn cúi đầu chăm chú nhìn xuống ná»n bát quái, chầm cháºm Ä‘i qua Ä‘i lại nghÄ© thầm: "Vừa nãy ta má»™t Ä‘ao chém trúng quẻ Cà n nà y, cÆ¡ quan liá»n khởi động, nếu như ta lại chém trúng quẻ Khôn, thì sẽ ra sao?"
NghÄ© tá»›i đó liá»n ngưng thần tụ khÃ, vung Ä‘ao cách không chém và o hình quẻ Khôn kia má»™t cái. "Uỳnh!" má»™t tiếng chấn động dữ dá»™i, kình khà bay phần pháºt, cả cái ná»n chẳng há» suy chuyển.
Công Tôn Anh Hầu nghe tiếng vang dưá»ng như đột ngá»™t bừng tỉnh, lách ngưá»i bước tá»›i, khuôn mặt anh tuấn trắng bệch, lá»™ vẻ gian ác dữ tợn cưá»i nói: "Không có hy sinh, sao được thần linh phù há»™? Äể lão tá» giết chết ngươi Ä‘em tế Nữ Oa thần linh!" Hai tay phát ra chân khà à o à o, vắt chéo má»™t cái đột nhiên cuồn cuá»™n nổ ra đạo kình khà hình con rồng Ä‘en dÅ©ng mãnh vồ lấy đầu Thác Bạt Dã.
Trong tiếng la hoảng cá»§a hai nà ng, Thác Bạt Dã vá»t ngưá»i lên gắng gượng né tránh, Thiên Nguyên Nghịch Nháºn lóe ánh bạc quét ngang phản kÃch liên tiếp.
"Uỳnh! Uỳnh!" Äao khà chá»›p động, hai đạo kình khà vừa vặn chém trúng quẻ Äoà i trên đồ án bát quái vang lên hai tiếng nổ liên tiếp. Tảng đá lá»›n chạm khắc hình quẻ Äoà i đột nhiên tụt xuống, phát ra má»™t đạo bạch quang chói mắt!
Hết chương 18
Tà i sản của Tiểu Phùng
Chữ ký cá»§a Tiểu Phùng [SIZE="4"][COLOR="Purple"][CENTER][MARQUEE]Bất Tương Phùng-Ẩn giả lưá»i nhất 4vn[/MARQUEE][/CENTER][/COLOR][/SIZE]
[CENTER][IMG]http://i517.photobucket.com/albums/u335/phung_ga/20100311105813689-1.jpg[/IMG][/CENTER]
[CENTER][SPOILER][CENTER][IMG]http://i517.photobucket.com/albums/u335/phung_ga/20321fycuodflse.gif[/IMG][/CENTER]
Ba nhân váºt : Nấm , vinh , út [/SPOILER][/CENTER]
24-09-2009, 01:27 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Ma Giáo....
Bà i gởi: 279
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 428
Thanked 215 Times in 46 Posts
Man Hoang Ký - Quyển I: Côn Bằng
Chương 19: Cà n Khôn Na Di
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Ngưá»i dịch: Dẹp Lép
nguồn : nhạn môn quan
"Uỳnh!" Tảng đá lá»›n khắc hình quẻ Äoà i chợt tụt xuống, má»™t đạo bạch quang chiếu thẳng và o vách hồ phÃa tây bắc khiến nó đột nhiên nổi lên hà ng trăm chữ triện cổ xưa ngoằn ngoèo như rắn.
Bốn ngưá»i giáºt mình, kinh ngạc vui sướng như Ä‘iên. Tám tảng đá lá»›n khắc hình bát quái đã khởi động hai, chứng minh rõ rà ng trong Thần Hồ nà y quả nhiên có cÆ¡ quan bà máºt, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên. Chỉ cần tìm ra được sá»± liên hệ huyá»n bà bên trong, không chừng có thể thoát khá»i nÆ¡i nà y.
Thác Bạt Dã nghÄ© thầm: "Vừa nãy ngẫu nhiên đánh và o quẻ Cà n, chỉ cần đánh có má»™t cái đã tụt xuống ngay, tại sao quẻ Äoà i nà y lại cần phải đánh tá»›i hai cái liên tiếp? Chả lẽ theo đó mà suy thì cái cÆ¡ quan thứ ba phải đánh ba cái hay sao? Mà thôi, dù sao cái ná»n bát quái nà y chỉ còn sáu khối cá»± thạch chưa từng thá» qua, đà nh liá»u váºn khà má»™t phen váºy."
NghÄ© Ä‘oạn liá»n ngưng thần tụ khÃ, Thiên Nguyên Ngịch Nháºn tá»a ra hà o quang cuồn cuá»™n, liên tiếp chém ba nhát liá»n xuống tảng đá khắc hình quẻ Tốn, kình khà à o ạt xông ra, hoa tuyết bay loạn xạ, tảng đá vẫn bất động y như trước.
Sau đó từ mặt nam hướng qua phÃa tây, rồi lại từ mặt bắc hướng qua phÃa đông, lần lượt đánh và o quẻ Khảm và quẻ Cấn... cho tá»›i tân cuối cùng là tảng đá khắc hình quẻ Li Ä‘á»u chém ba nhát, đánh tá»›i chấn động tê rần cả cổ tay mà thá»§y chung không há» có má»™t chút dịch chuyển nà o lạ thưá»ng.
Công Tôn Anh Hầu đứng má»™t bên ngó đến mất cả kiên nhẫn, hét lên: "Tránh ra, để ta!" Nói rồi váºn động toà n lá»±c, Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao phát ra ánh lá»a bừng bừng, nhắm và o tảng đá quẻ Li liên tiếp chém tá»›i như chá»›p.
"Phừng!" Äao thứ ba vừa đánh xuống, tá» quang bùng lên, tảng đá quẻ Li đột nhiên tụt xuống, vách đồng phÃa tây tức thì lại nổi lên hà ng trăm chữ triện.
Bụi tuyết bay lả tả, mấy ngưá»i đồng loạt reo lên, không khá»i mừng rỡ vô cùng.
Công Tôn Anh Hầu đảo mắt loang loáng, chau mà y cưá»i lá»›n: "Ta hiểu rồi! Ta đã hiểu rồi! Cần phải từ nam sang đông, ngược lại má»›i đúng!" Äao khà quét ra ầm ầm liên tiếp bốn lần chém xuống tảng đá quẻ Chấn. Lần nà y chỉ có ánh lá»a bắn lung tung, tảng đá vẫn chẳng hỠđộng Ä‘áºy gì cả.
Lòng gã chùn xuống, sắc mặt đang đầy vẻ vui mừng tức thì cứng ngắc. Gã gầm lên lại chém và o các tảng đá khác, cũng chẳng hỠcó cục cựa gì.
Mấy ngưá»i lại chuyển thà nh thất vá»ng, ngÆ¡ ngẩn nhìn ngó cái ná»n bát quái, trầm ngâm nghÄ© ngợi.
Lưu Sa Tiên Tá» chợt hạ giá»ng nói lầm rầm: "Ở giữa lưỡng nghi âm dương chÃnh là thái cá»±c. Thiên địa cố định bốn phương, sÆ¡n trạch thông thoáng, lôi phong cùng phát, thá»§y há»a chẳng thể hòa lẫn, đó chÃnh là bát quái (*). Y từng nói rằng thái cá»±c bát quái đồ bao hà m hết chân lý âm dương tương hóa, ngÅ© hà nh sinh khắc cá»§a vÅ© trụ, có chút phù hợp vá»›i Hà đồ trên lưng cá»§a con Long Mã đó. Nhưng Hà đồ sắp xếp tráºn đồ theo thứ tá»± từ Nhất tá»›i Tháºp, kết hợp vá»›i bát quái rốt cục là còn có liên hệ gì nữa?" (**)
Trong đầu Thác Bạt Dã như có tia sáng lóe qua, nhá»› tá»›i hình Hà đồ thần bà trong NgÅ© Hà nh Phổ. Nhưng trong tráºn đồ đó thì Nhất - Lục nằm bên dưới, Nhị - Thất nằm bên trên, Tam - Bát nằm bên trái, Tứ - Cá»u nằm bên phải, NgÅ© - Tháºp nằm ở giữa. Lấy đó mà so sánh vá»›i bát quái cá»§a Phục Hy thì có vẻ chẳng liên quan gì hết.
Lại nghÄ©: "Phục Hy đã từ Hà đồ má»›i ngá»™ ra bát quái, hai cái đó ắt phải có mối quan hệ. Nếu như lấy các số thứ tá»± sắp xếp tráºn cá»§a Hà đồ mà lắp và o bát quái thì sẽ có biến hóa thế nà o? Vừa rồi tảng đá quẻ Cà n là chá»— đầu tiên bị đánh tụt xuống, lại chỉ cần đánh có má»™t cái, vị trà Cà n là ở chÃnh nam tạm đặt là Nhất. Tảng đá quẻ Äoà i là cái thứ hai bị đánh tụt xuống lại cần đánh tá»›i hai cái, vị trà Äoà i nằm ở phÃa đông nam tạm đặt là Nhị..."
Tim hắn chợt Ä‘áºp thình thịch, trong đầu tưởng như vừa thoáng thấy cái gì đó, nhưng nhất thá»i khó mà nói ra được. Lại nghÄ© tiếp: "Phục Hy vốn lấy số chÃn là m gốc, bát quái lại chỉ có tám quẻ chia ra tám vị trÃ, váºy thì còn vị trà "Cá»u" kia phải đặt và o chá»— nà o đây?" Chăm chú nhìn và o ná»n bát quái, đột nhiên giáºt mình. Thái Cá»±c! CỬU đã là chà tôn, dÄ© nhiên phải đặt và o vị trà hình thái cá»±c ở chÃnh giữa rồi."
Như có tia sáng vụt qua, đột nhiên lại nghÄ© tá»›i má»™t ý kì quặc: "Thái cá»±c là do âm dương giao hòa mà ra, tóm lại là chỉ vÅ© trụ, như váºy còn có hà m ý chia thái cá»±c ra thà nh hai quẻ riêng, váºy thì phần nà o tương ứng vá»›i vị trà "Cá»u" má»›i là đúng?"
NghÄ© tá»›i đó liá»n váºn chân khà và o ngón tay, chiếu theo quy tắc trên Ä‘em các vị trà tương ứng cá»§a bát quái vạch rõ rà ng lên ná»n tuyết.
Quẻ cà n ở hướng chÃnh nam là vị trà Nhất, quẻ Khôn tại hướng chÃnh bắc là vị trà Bát. Quẻ Äoà i ở hướng đông nam là vị trà Nhị, quẻ Cấn ở phái tây bắc dÄ© nhiên là vị trà Thất. Quẻ Li ở hướng chÃnh đông là vị trà Tam, ắt quẻ Khảm ở phÃa chÃnh tây là vị trà Lục không sai. Còn lại hai quẻ Chấn, Tốn tá»± nhiên là ứng vá»›i vị trà Tứ, NgÅ© rồi.
Cứ như thế mà vạch ngang vạch dá»c theo tám vị trà tương ứng vá»›i thứ tá»± số, từng cặp mà nối lại vá»›i nhau, quả nhiên lá»™ ra vị trà Cá»u rõ rà ng nguyên vẹn không chút sai lệch.
Thác Bạt Dã vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, tưởng như đột nhiên thấy được má»™t thế giá»›i kỳ niệu không thể tưởng tượng. CÆ¡ quan huyá»n bà tại ná»n bát quái nà y tưởng như trong nháy mắt đã thấu hiểu hết.
Nhưng lòng lại chùng xuống, xoay chuyển trong đầu nghÄ© thầm: "Kì quái, vừa nãy ta rõ rà ng đã chém và o tảng đá quẻ Li ba Ä‘ao liá»n, sao chẳng có phản ứng gì? Thế mà tại sao khi Công Tôn Anh Hầu đánh ba lần, tảng đá liá»n láºp tức tụt xuống ngay? Cho dù là vì chân khà mạnh yếu chênh lệch, lúc trước gã ta chém loạn xạ rõ rà ng cÅ©ng có đánh trúng hai tảng đá quẻ Cà n và quẻ Äoà i, sao cÅ©ng không có biến hóa gì? Lẽ nà o... lẽ nà o là vì thuá»™c tÃnh chân khà cá»§a gã vá»›i ta không giống nhau?"
Vừa má»›i nghÄ© tá»›i đây liá»n cảm thấy giống như có dòng suối tiên dá»™i thẳng và o đầu, hét lá»›n lên "A" má»™t tiếng, vừa kinh ngạc vừa sung sướng lại vừa kÃch động vô cùng. Má»™t tay hắn ôm chặt lấy VÅ© Sư Thiếp cưá»i lên ha hả: "Hảo tá»· tá»·, chúng ta có thể thoát ra rồi!"
Ãnh chiá»u tà đỠnhư máu, ráng mây đầy trá»i rá»±c rỡ.
Bình nguyên tại Chân Lăng SÆ¡n bao la tráng lệ đã biến thà nh trăm dặm đất khô, khắp nÆ¡i đá vỡ ngổn ngang, xác chết nằm đầy đất, đâu đâu cÅ©ng thấy bị tổn thương. Cuồng phong quạt đến, trong không khà trà n ngáºp mùi hôi tanh khét lẹt.
Hà ng đà n kên kên, chim ăn xác thối Ä‘ang lượn vòng trên không, lá»›p lá»›p hạ xuống Ä‘áºp cánh phà nh phạch, tranh nhau giằng xé thi những thể cá»§a cả ngưá»i và thú, tiếng rÃt quang quác vang lên hết đợt nà y tá»›i đợt khác.
Lúc nà y quần hùng các tá»™c Ä‘á»u đã lục tục rút lui hết, cá» bay ngá»±a hà đá»u đã Ä‘i xa, chỉ còn tám trăm thú kỵ quân cá»§a Hà n Hoang quốc vẫn chỉnh tá» xếp thà nh hà ng dà i, im phăng phắc, tưởng như đã đông cứng thà nh má»™t khối.
Sở Phù Lệ Diệp mái tóc sổ tung, y phục bay phần pháºt, ngÆ¡ ngẩn nhìn vá» phÃa trước nÆ¡i đó hÆ¡i nổi lên má»™t cái gò đất Ä‘en sì, ánh mắt xanh nhạt tuyệt đẹp phát ra những tia sáng lấp lóa, mặt không lá»™ chút tình cảm nà o.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u mang thần sắc ảm đạm, tá» vẻ buồn bã khôn tả.
Thác Bạt Dã không chỉ giải cứu gần ngà n nữ đồng cá»§a Hà n Hoang quốc, mà còn giúp tám tá»™c dẹp tan loạn đảng, tránh được cái há»a binh Ä‘ao, ở trong mắt há» chà ng vốn đã là hảo bằng hữu, là đại ân nhân rồi. Mắt thấy chà ng ta bị chôn vùi trong lòng đất sâu vạn trượng mà không là m được gì, từ táºn đáy lòng cảm thấy Ä‘au khổ áy náy chẳng có lá»i nà o diá»…n tả nổi.
Thiên Tiá»…n lẳng lặng cứa loan Ä‘ao, đầu ngón tay chảy ra má»™t dòng máu, chảy xuống Ä‘á»ng lên đầu mÅ©i tên, chuyển ngưá»i kéo cây cung cong như trăng tròn. "Xoẹt!" MÅ©i tên như sao băng bay thẳng lên trá»i xanh, Ä‘iểm đỠtươi phản chiếu ánh chiá»u tà lóe lên má»™t tia sáng vô cùng diá»…m lệ.
Äám ngưá»i Bạt Tá»± Hán đồng loạt cắn ngón tay nhá» máu và o đầu mÅ©i tên, sau đó giương cung bắn lên trá»i.
Tiếng rÃt gió vang lên phần pháºt, bầy chim kinh hoảng bay tán loạn, tên bay đầy trá»i vẽ thà nh vô số đưá»ng cong rồi cắm phầm pháºp xuống mặt đất đằng xa, trông giống như má»™t đám cá» lau tua tá»§a.
Thiên Tiá»…n đưa tay rút ra chiếc sừng bò tót mà u hổ phách ở thắt lưng, ngẩng đầu thổi lên u u. Trong giây lát hà ng loạt tiếng tù và hưởng ứng vang lên, thê lương bi tráng. Trong truyá»n thống cá»§a tám tá»™c Hà n Hoang quốc, chỉ có dÅ©ng sÄ© không còn thi thể thì má»›i được cá» hà nh nghi lá»… "Tiá»…n táng".
Sở Phù Lệ Diệp khẽ chá»›p hà ng mi, nước mắt từ đó đột nhiên trà o ra chảy xuống lã chã. Nà ng cố gắng kìm chế tiếng nghẹn nà o, nhưng hai vai ngược lại bắt đầu rung lên kịch liệt, ngẩng đầu nhìn ánh chiá»u tà n rá»±c rỡ lóa mắt lại nghÄ© tá»›i nụ cưá»i rạng rỡ cá»§a chà ng. Nháy mắt cổ há»ng như bị cái gì đó siết chặt, trong lòng Ä‘au như cắt khiến nà ng nghẹt thở.
"Äi thôi." Nà ng tung ngưá»i nhảy lên lưng Hà n hổ thú, không dám quay đầu nhìn lại, nước mắt vẫn lã chã rÆ¡i xuống không ngừng. Ngá»n trưá»ng tiên quất lên, hổ thú gầm vang buồn bã rồi nhắm bóng tà n dương nÆ¡i chân trá»i lao Ä‘i như ánh chá»›p.
Má»i ngưá»i cÅ©ng lần lượt tung ngưá»i lên lưng thú, vung roi chạy theo đằng sau.
Äã Ä‘i rất xa, Bạt Tá»± Hán còn ngoảnh đầu lại, chỉ thấy tia sáng cuối cùng cá»§a vầng tà dương chiếu xuống trên gò đất Ä‘en đó liên miên diá»…m lệ, lấp lánh ánh và ng nhà n nhạt tưởng như má»™t con thương long Ä‘ang nằm ngá»§. Tròng mắt hắn chợt cay xè, liá»n xoay ngưá»i lại tiếp tục giục thú chạy mau, trong lòng lặng lẽ tá»± nhá»§: "Thác Bạt huynh đệ, chỉ mong ngưá»i cát nhân thiên tướng để ngà y khác còn có thể gặp lại. Bảo trá»ng!"
Nhưng hắn đã không nhìn thấy, đúng và o sát na hắn xoay ngưá»i Ä‘i, trong dòng Chân Lăng Hà tại phÃa nam cá»§a gò đất Ä‘en chợt phụt khà ầm ầm, sóng cuá»™n dữ dá»™i, "Ã’a!", đột ngá»™t xuất hiện má»™t đầu ngưá»i ướt nhẹp.
Má»™t cái đầu nữ nhân tóc dà y và đen, bên tai Ä‘eo hà ng chục cái khuyên, từng giá»t nước như ngá»c Ä‘ang chảy xuống từ khuôn trắng ngà , hà ng mi cong cong, ánh mắt như trăng lưỡi liá»m lấp lóa nhìn đám ngưá»i nÆ¡i xa, rồi lướt qua chiếc vòng ngá»c mà u cam nhạt trên cổ tay bên trái, khuôn mặt tươi tắn nở ra má»™t nụ cưá»i sung sướng đắc ý rồi tư từ chìm trở lại lòng sông.
"Uỳnh!" Thác Bạt Dã ngay láºp tức váºn khÃ, thanh Äoạn Kiếm phát ra ánh sáng xanh biếc, liên tục chém xuống tảng đá khắc quẻ Chấn bốn nhát, tảng đá lá»›n đột nhiên tụt xuống, chiếu ánh sáng và o vách đồng phÃa tây nam, tức thì nổi lên hà ng trăm chữ cổ triện như rắn.
Vu Sư Thiếp, Lưu Sa Tiên TỠánh mắt lấp lánh, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ đồng loạt la lên thất thanh: "NgÅ© hà nh chân khÃ!" Äá»™t nhiên hiểu ra sá»± huyá»n bà cá»§a cÆ¡ quan trong cái ná»n bát quái nà y.
"Không sai!" Thác Bạt Dã lúc nà y lòng như mở cá», mặt mà y phÆ¡i phá»›i tươi cưá»i nói tiếp: "Tám quẻ Ä‘á»u có thuá»™c tÃnh ngÅ© hà nh riêng, tám tảng đá nà y nhất định phải lấy chân khà thuá»™c tÃnh ngÅ© hà nh tương ứng, lại phải chiếu theo thứ tá»± má»›i có thể mở ra được!"
Lưu Sa Tiên Tá» vá»— tay cưá»i nói: "Phải rồi! Cà n, Äoà i thuá»™c tÃnh Kim, thứ tá»± có phân biệt đặt thà nh thứ Nhất, thứ Nhị, sở dÄ© bị Thiên Nguyên Nghịch Nháºn cá»§a ngươi phát ra bạch kim chân khà đánh trúng má»›i chịu mở ra. Li thuá»™c tÃnh Há»a, thứ tá»± là Tam, vì thế ngươi dùng Thiên Nguyên Nghịch Nháºn chẳng có cách nà o mở ra được, nhưng lại bị Äịa Há»a Äao cá»§a Công Tôn cẩu tặc đánh ba nhát tức thì tụt xuống ngay. Còn Chấn thuá»™c tÃnh má»™c, thứ tá»± là Tứ, chỉ có dùng thần binh và chân khà cá»§a Má»™c tá»™c má»›i mở ra được..."
Công Tôn Anh Hầu giáºt mình hiểu ra, cái cÆ¡ quan thứ Nhất trên ná»n bát quái trong Thần Hồ nà y chỉ có chân khà thuá»™c tÃnh Kim má»›i khởi động được, còn nếu muốn mở hết tám cÆ¡ quan, cà ng cần phải có ngÅ© hà nh chân khà thay phiên nhau má»›i xong. Thảo nà o hắn bị phong trấn trong Thần Hồ nà y đằng đẵng mưá»i sáu năm, thá»§y chung chưa từng phát hiện được manh mối.
Äừng nói là gã, khắp cả thiên hạ ngoà i Thần Nông và tiểu tá» trước mặt đây thì là m gì còn ai vừa có được NgÅ© Äức Chi Thân, vừa am hiểu xảo diệu ngÅ© hà nh nữa? Mình hôm nay nếu chẳng phải bị giam ở nÆ¡i đây cùng vá»›i hắn, chỉ sợ tá»›i mãn kiếp cÅ©ng chẳng có cách nà o thoát ra được.
NghÄ© tá»›i đây, cảm giác kinh ngạc mừng rỡ, sợ hãi phẫn ná»™, ghen ghét háºn thù, hổ thẹn uất ức... dâng lên trong lòng à o ạt mãnh liệt, sắc mặt từ trắng bệch dần chuyển thà nh Ä‘á», từ đỠthà nh tÃm, rồi lại từ tÃm chuyển thà nh tái xanh.
Lòng gã vốn nhá» nhen, tá»± phụ ngông cuồng, tuyệt đối không thể chịu được có ngưá»i hÆ¡n mình chút nà o, lúc đầu vốn là vì ghen ghét Thần Nông gã má»›i liá»u lÄ©nh giải ấn Há»—n Äá»™n Thần Thú khiến cho Thần Äế đế nổi giáºn lôi đình. Bây giá» muốn gã thừa nháºn tên tiểu tá» nhóc con nà y tư chất vượt xa mình, lại còn thuáºn tay cứu mình má»™t mạng, thì tháºt là má»™t sá»± sỉ nhục vô cùng không thể nà o chịu nổi.
Mắt thấy hai nà ng vì tiểu tá» kia mà reo hò nhảy nhót đầy vẻ hâm má»™, trong lòng hắn lá»a giáºn bốc lên phừng phừng, sát cÆ¡ cà ng lá»±c cà ng Ä‘áºm, tay phải nắm chặt thà nh quyá»n gân xanh nổi lên chằng chịt.
Thát Bạt Dã Ä‘ang vui mừng sung sướng nên chẳng há» nháºn ra, chỉ cưá»i nói: "Tiên tá» nói không sai, Tốn cÅ©ng thuá»™c tÃnh Má»™c thứ tá»± là NgÅ©, chắc chắn lấy Vô Phong Kiếm đánh liên tiếp năm cái sẽ tụt xuống ngay!"
Nói xong liá»n xoay chuyển kiếm quang đánh xuống, kình khà mãnh liệt, "Binh" má»™t tiếng, tảng đá tại quẻ Tốn quả nhiên tụt xuống, phát ra luồng sáng xanh biếc.
Thác Bạt Dã chân không chạm đất, toà n thân xoay tÃt liên tiếp biến đổi ngÅ© hà nh chân khà trong ngưá»i rồi tách lấy Huyá»n thá»§y chân khÃ, Hoảng thổ chân khÃ, lần lượt đánh tụt tảng đá quẻ Khảm và tảng đá quẻ Khôn xuống luôn.
Tiếng ầm ầm vang lên không ngá»›t, tám đạo hà o quang tung hoà nh Ä‘an xen, chiếu lên trên vách hồ, những chữ triện văn cổ kÃnh xao động như sóng, dà y đặc tụ thà nh má»™t khối, vô số hoa tuyết từ trong cá»™t hà o quang tung bay dáºp dá»n, khiến trên mặt bốn ngưá»i bắt đầu hiện ra nhiá»u mà u rá»±c rỡ kì quái.
Thác Bạt Dã nÃn hÆ¡i ngưng thần, tim Ä‘áºp thình thịch không ngá»›t, sau má»™t lát im ắng vẫn không thấy có phản ứng gì, khiến hắn rất đỗi thất vá»ng.
Công Tôn Anh Hầu lại đổi giáºn thà nh vui, cưá»i ha hả Ä‘iên cuồng nói: "Thác Bạt tiểu tặc, Ngươi ba hoa chÃch chòe má»™t hồi, tá»± cho là đã tham thấu huyá»n cÆ¡, rốt cục có hiểu được đám cổ tá»± nà y chăng? Nếu như cÆ¡ quan nà y thá»±c sá»± có thể rá»i khá»i đây, Công Tôn má»— lại có thể bị giam ở chá»— nà y hÆ¡n mưá»i sáu năm hay sao? Hắc hắc, ông trá»i dẫn dắt lòng vòng, tá»±u chung cÅ©ng chỉ là đẩy ba ngưá»i bá»n ngươi tá»›i để tuẫn táng cùng vá»›i lão tá» mà thôi."
Nói chưa dứt lá»i, tay trái ngưng tụ hắc quang cuồn cuá»™n, tay phải xuất Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao ầm ầm chém ra, Thá»§y Há»a Thần Anh cùng lúc phát ra đánh như sấm sét và o bá»n Thác Bạt Dã ba ngưá»i.
Thác Bạt Dã kinh hãi, liá»n ôm hai nà ng bay vá»t lên trên, Hai tiếng "Uỳnh! Uỳnh!" liên tiếp, Huyá»n Thá»§y Khà Äao cùng vá»›i Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao chém đúng và o đồ hình Thái Cá»±c nằm giữa ná»n bát quái, kình khà tung bay à o ạt.
Äúng lúc đó, đồ hình Thái Cá»±c đột nhiên chấn động kịch liệt, xoay chuyển vù vù, từ Âm cá»±c và Dương cá»±c chia nhau phát ra hai đạo hà o quang má»™t Ä‘en má»™t đỠchói lòa.
Cuồng phong nổi lên ầm ầm, hà o quang lóa mắt, cả Thần Hồ tưởng như Ä‘á»u bị sá»± xoay chuyển cá»§a đồ hình Thái Cá»±c kia lôi cuốn, dần dần bắt đầu quay theo, tạo ra má»™t cÆ¡n lốc xoáy khổng lồ mãnh liệt vô bì.
Tất cả Ä‘á»u cảm thấy hô hấp khó khăn, thân không tá»± chá»§ được bị cuốn bay vòng vòng và o giữa. Ãp lá»±c cá»§a lốc xoáy khiến cho há» tóc tai xổ tung, y phục bay phần pháºt, ngay cả da thịt cÅ©ng bắt đầu uốn lượn như sóng, ngá»±c tức như bị đè bởi ngà n cân.
Thác Bạt Dã kinh hãi vô cùng, nắm chặt tay hai nà ng, vá»™i và ng xoay chuyển Äịnh Hải Thần Châu trong Ä‘an Ä‘iá»n mượn lá»±c đổi thế, nhưng đám tình cổ trong ngưá»i vất vả lắm má»›i khống chế được kia đột nhiên lại bắt đầu phát tác, lá»a dục như thiêu đốt. Tay trái Ä‘ang nắm lấy cánh tay cá»§a Lưu Sa Tiên Tá» cÅ©ng thấy tay nà ng Ä‘ang run lên bần báºt, nóng hừng há»±c như lá»a, hiển nhiên cÅ©ng Ä‘ang cố gắng kiá»m chế Hải Thệ SÆ¡n Minh.
"Uỳnh!" Má»™t đạo Ä‘ao khà nóng rẫy từ sát bên trái hắn đột ngá»™t quét tá»›i, y phuc láºp tức bắt lá»a, da thịt Ä‘au đớn vô cùng. Rõ rà ng là Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao.
Thác Bạt Dã kinh ngạc giáºn dữ, không ngá» tá»›i lúc nà y mà Công Tôn Anh Hầu còn không quên đánh đòn ám toán, hắn gầm lên: "Ngươi Ä‘iên à ...!" Bị luồng cuồng phong tạt thẳng và o mặt, cả lưỡi lẫn miệng Ä‘á»u khô rát, những lá»i tiếp theo chẳng thốt ra nổi.
Công Tôn Anh Hầu cưá»i khà nh khạch Ä‘iên dại, xoay vòng vòng trong cÆ¡n lốc xoáy, Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao cùng vá»›i Huyá»n Thá»§y Äao Khà liên tục chém tá»›i không ngừng, kình khà loạn xạ bay qua xung quanh ba ngưá»i chém và o vách hồ Ä‘ang xoay chuyển tạo ra những tiếng ầm ầm không dứt, hà o quang bắn tung khắp nÆ¡i.
Thác Bạt Dã hai tay Ä‘á»u Ä‘ang nắm lấy hai nà ng, chẳng có cách nà o phản công chống trả, duy chỉ còn có nhá» và o Äịnh Hải Thần Châu, ngưng thần tÃnh toán đưá»ng Ä‘i cá»§a các loại kình khà xung quanh, theo đó mà tìm hướng mạo hiểm lách qua lách lại né trách.
Chợt nghe VÅ© Sư Thiếp rên lên Ä‘au đớn, Thác Bạt Dã nhìn qua trong lòng đột nhiên kinh hoảng. Từ ánh hà o quang chiếu rá»i, mái tóc đỠrá»±c cá»§a VÅ© Sư Thiếp dang dần dần chuyển thà nh mà u trắng, khóe mắt bá» môi bắt đầu lá»™ ra những nếp nhăn nứt nẻ... Chắc là cÆ¡n lốc cuồng mãnh nà y đã là m tăng tốc độ phát tác cá»§a Hồng Nhan Äạn Chỉ Lão trong cÆ¡ thể nà ng.
Äúng lúc cảm giác kinh hãi, ưu phiá»n, bi thương, giáºn dữ vừa dấy lên, lại nghe "Uỳnh!" má»™t tiếng vang lừng, đồ hình Thái Cá»±c dưới đáy hồ đột nhiên xoay tÃt vá»t lên trên như con rồng cuốn ngược tá»›i nóc hồ, nghiến nát cả chiếc thạch quan.
Ãnh hà o quang chiếu khắp nÆ¡i, quay cuồng múa lượn, mấy ngưá»i hoảng kinh rầu rÄ©, ngay cả thở cÅ©ng chẳng ra hÆ¡i, tưởng như sắp bị nghiá»n ra thà nh bá»™t, các cảm giác sợ hãi, hoang mang, kinh ngạc, thê lương... Ä‘á»u rá»™ cả lên trong lòng.
Trong cÆ¡n cuồng loạn, chỉ nghe tiếng Công Tôn Anh Hầu cưá»i Ä‘iên cuồng, Huyá»n Quang Khà Äao cuồn cuá»™n phát ra đánh sượt qua bên Thác Bạt Dã, chém thẳng xuống tảng đá quẻ Khảm bên dưới, kế đó chợt nghe má»™t tiếng nổ ầm ầm chói tai, kình khà à o ạt, thân hình mấy ngưá»i đột ngá»™t lao xuống, tưởng như đã bị hút và o trong vá»±c sâu không đáy!
Thác Bạt Dã lòng thầm kinh hãi, cố gắng nắm chặt cổ tay Vũ Sư Thiếp, tay trái mới chao một cái, Lưu Sa Tiên TỠ"A" một tiếng đã tuột ra rơi thẳng xuống dưới.
Hắn còn chưa kịp vung tay chá»™p lại, trong tai đã như bị ngưá»i ta gõ chuông, mắt mÅ©i tối sầm, khà huyết nhá»™n nhạo chẳng còn nghe thấy, nhìn thấy gì nữa...
MÆ¡ mÆ¡ hồ hồ không biết đã qua bao lâu, đột nhiên cảm thấy má»™t luồng khà lạnh thấu xương, trong cÆ¡n hoảng hốt, tá»±a hồ như bị má»™t ngón tay lạnh lẽo chầm cháºm quẹt lên má, Thác Bạt Dã chợt rùng mình á»›n lạnh, trong lòng kinh hãi kêu lên: "VÅ© Sư tá»· tá»·!" Äá»™t ngá»™t mở bừng hai mắt ngồi báºt dáºy.
Chỉ nghe má»™t giá»ng cưá»i dịu dà ng ngá»t ngà o báºt lên lảnh lót: "Ngoan nà o! Tên đệ đệ thông minh lanh lợi nà y sao lại Ä‘oán được tá»· tá»· chÃnh là VÅ© Sư váºy?"
Ngoảnh đầu nhìn lại, chỉ thấy VÅ© Sư Thiếp cưá»i rạng rỡ như hoa nở Ä‘ang ngồi đằng sau, tóc đỠnhư lá»a, dung mạo xinh đẹp như lúc ban đầu, hai mắt phát ra ánh sáng lấp lánh, còn tá» ra có mấy phần ngây thÆ¡ hồn nhiên như trẻ ra tá»›i mấy tuổi.
Thác Bạt Dã kinh ngạc sung sướng, ôm chặt lấy nà ng cưá»i thốt: "Hảo tá»· tá»·, khuôn mặt cá»§a tá»·! Khuôn mặt cá»§a tá»· lại biến thà nh xinh đẹp thế nà y!"
VÅ© Sư Thiếp "A" lên má»™t tiếng, hai má thẹn Ä‘á», đột nhiên lách mình tránh thoát, "phì" má»™t cái nói há»n: "Äáng ghét! Ngươi mở mồm là nói ngon nói ngá»t, vốn chÃnh là má»™t tên vô lại chót lưỡi đầu môi. Sá»›m biết thế nà y thà để ngươi tiếp tục hôn mê cho xong." Nhưng khóe miệng nà ng lại không kìm được, lá»™ ra nụ cưá»i sung sướng.
Thác Bạt Dã ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn, thoáng cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng lúc nà y Ä‘ang vui vẻ vô cùng nên chẳng muốn nghÄ© nhiá»u. Quay đầu nhìn quanh chỉ thấy bốn phÃa toà n là tưá»ng băng cá»™t tuyết trắng xóa má»™t mà u, rõ rà ng Ä‘ang ở trong má»™t căn phòng được đục đẽo từ băng đá.
Dưới thân là má»™t chiếc giưá»ng băng độc đáo, được trải má»™t tấm chăn bằng da thú rất dà y. Góc tưá»ng đặt hai chiếc há»a lò cÅ©ng bằng băng mà u xanh nhạt, là n khói sẫm bay vấn vÃt, thoang thoảng hương thÆ¡m. Ngay cả giá nến, lồng đèn Ä‘á»u là được chế tạo từ băng, trong suốt lung linh.
Từ khung cá»a sổ hẹp nhìn ra ngoà i thấy trá»i xanh trong vắt, mặt trá»i rá»±c rỡ, bát ngát mênh mông là những tảng băng trôi nổi bồng bá»nh, chợt có con Bắc Cá»±c Âu (hải âu tại cá»±c bắc) bay quá chân trá»i kêu lên những tiếng kêu lảnh lót. Cảnh như tranh vẽ, tú lệ thuần khiết vô cùng.
Thác Bạt Dã cảm thấy kỳ lạ, ngạc nhiên há»i: "Äây là nÆ¡i nà o? Bắc Hải chăng? Chúng ta sao lại tá»›i nÆ¡i nà y?"
VÅ© Sư Thiếp cưá»i đáp: "Ngưá»i như ngươi quả tháºt là thú vị, ta còn Ä‘ang định há»i vì sao ngươi lại tá»›i đây. Còn ta thì ta đã ở nÆ¡i nà y mưá»i năm rồi. Muốn biết ngà y đó tại sao ta lại tá»›i đây thì ngươi phải há»i Ä‘i sư tôn cá»§a ta thôi."
Thác Bạt Dã kinh ngạc, nghe giá»ng nói cá»§a nà ng hình như không há» nháºn ra mình. Lẽ nà o nà ng... nà ng thá»±c sá»± không phải là VÅ© Sư Thiếp? Tim hắn Ä‘áºp thình thịch, hoà i nghi thắc thá»m, cổ há»ng như bị cái gì chặn lại, nghẹn ngà o nói: "Dám há»i cô nương là ai? Tôn sư cá»§a cô nương là ai?"
Thấy sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi, ngữ khà chợt trở thà nh nghiêm túc, VÅ© Sư Thiếp trợn mắt như vô cùng kinh ngạc, bất giác báºt cưá»i lên khanh khách, hai má á»ng hồng dịu dà ng nói: "Äệ đệ ngoan, ngươi chẳng phải đã kêu ta bằng VÅ© Sư tá»· tá»· là gì? Sao còn phải há»i lại nữa?"
Chăm chú quan sát, nà ng ta ngÅ© quan dung mạo hồn nhiên, chÃnh giữa mi tâm có Ä‘iểm má»™t chấm đỠtÃa, thần sắc còn xinh đẹp hÆ¡n mấy phần, nhưng lại giảm bá»›t và i phần quyến rÅ©, khi cưá»i lại cà ng lá»™ rõ vẻ trẻ trung, trong lòng Thác Bạt Dã hÆ¡i xao động, nghÄ© thầm; "Lẽ nà o là tác dụng cá»§a cái Cà n Khôn Minh Há»a Hồ kia cùng vá»›i thần lá»±c bất lão chi huyết cá»§a Lưu Sa Tiên TỠđã khiến nà ng ta biến thà nh như thế nà y? Ngay cả ký ức cÅ©ng mất hết?"
Nhìn lại cẩn tháºn, lại phát hiện thấy thân hình nà ng nhá» nhắn, lại cà ng thon thả mảnh mai, chứ không nở nang quyến rÅ© bốc lá»a như trước. Ngược lại trông giống Li VÅ© Tiên Tá» khi má»›i gặp dưới gốc Bất Tá» Thần Thụ tại Nam Uyên Côn Lôn SÆ¡n ngà y đó...
Lòng hắn chấn động mãnh liệt, đột nhiên hiện ra má»™t ý nghÄ© không tưởng: Lẽ nà o cái Cà n Khôn Minh Há»a Hồ cÅ©ng có thần lá»±c giống như Bất Tá» Thần Thụ, nhân lúc mình mang theo Tháºp Nhị Kỳ Bà n, Thiên Nguyên Nghịch Nháºn phát sinh ra cảm ứng phù hợp dẫn đến nghịch chuyển thá»i gian, đẩy mình trong khoảnh khắc quay lại năm xưa tháng cÅ© gặp được má»™t nà ng VÅ© Sư Thiếp khác chăng?"
Má»›i nghÄ© tá»›i đây, Thác Bạt Dã đã túa mồ hôi toà n thân lạnh ngắt, lần tay và o trong túi Cà n Khôn, may mắn thay cả Thiên Nguyên Nghịch Nháºn lẫn đám pháp bảo trong đó vẫn còn nguyên vẹn.
Còn Ä‘ang định nói thì nà ng "VÅ© Sư Thiếp" đã cất giá»ng dịu dà ng: "Ngươi có đói không? Tá»· tá»· Ä‘i chút rồi quay lại ngay." Nói Ä‘oạn rÅ© tấm áo choà ng Ä‘en, nhanh nhẹn Ä‘i ra ngoà i, ánh nắng chiếu xiên và o vóc ngưá»i thướt tha cá»§a nà ng thoáng ẩn thoáng hiện. Äến cá»a chợt quay đầu lại hạ giá»ng nói: "Ngoan ngoãn ở tại nÆ¡i nà y, dù sao cÅ©ng đừng để ngưá»i ngoà i trông thấy nhé." Rồi nà ng mỉm cưá»i tươi tắn lách ngưá»i qua khung cá»a bước Ä‘i.
Thác Bạt Dã kinh nghi bất định, nếu như nà ng ta không phải là tháºt, váºy thì VÅ© Sư Thiếp hiện giá» Ä‘ang ở nÆ¡i đâu? Phải chăng cÅ©ng Ä‘ang ở tại má»™t không gian nà o đó Ä‘ang nôn nóng tìm kiếm mình?
NghÄ© tá»›i đó trong lòng Ä‘au như dao cắt, háºn không thể láºp tức quay vá» cái luyện ngục trong Thần Hồ kia. Cho dù cùng nà ng chịu hết má»i Ä‘au khổ rồi chết tại đó vẫn còn hÆ¡n má»™t thân má»™t mình cô liêu tạm bợ thế nà y nhiá»u!
Äang lúc tâm rối như tÆ¡ vò không lối tháo gỡ, đột nhiên nghe thấy ngoà i cá»a truyá»n đến tiếng bước chân nhẹ nhà ng, Thác Bạt Dã kinh hãi, nhanh nhẹn nép và o bệ cá»a, nÃn thở ngưng thần.
"Kẹt" má»™t tiếng, có ngưá»i đẩy cá»a từ khoảng cách rất gần, mùi lãnh hương ngà o ngạt, so vá»›i mùi hương ngá»t ngà o cá»§a "VÅ© Sư Thiếp lúc nãy hoà n toà n khác biệt. Thác Bạt Dã chẳng kịp nghÄ© ngợi, tức thì tay phải Ä‘iểm ra như chá»›p, phát động chân khà phong trụ tất cả kinh mạch trên ngưá»i nà y rồi kéo và o trong nhà .
Ngưá»i nà y mở to mắt lạnh lùng nhìn hắn, khuôn mặt thon thon như má»™t cái hạt dưa đầy vẻ giáºn dữ, té ra lại là má»™t thiếu nữ cá»±c kỳ xinh đẹp. Chiếc áo dà i Ä‘en được là m từ lụa, trên cái cổ thon dà i Ä‘eo má»™t cái hồ lô bằng ngá»c Ä‘en rất tinh xảo, cà ng tôn nên là n da trắng hÆ¡n tuyết.
Thác Bạt Dã ngẩn ngưá»i, chợt cảm thấy tay cảm và o má»™t váºt má»m mại liá»n giáºt mình tỉnh ngá»™, bà n tay phải mình bất ngá» lại Ä‘ang nắm lấy ngá»±c áo cá»§a nà ng ta, sắc mặt liá»n đỠbừng lên vá»™i và ng buông tay ra, giá»ng đầy vẻ hối háºn: "Xin đắc tá»™i!"
Hắn láºp tức đỡ nà ng ta ngồi thẳng trên sà n băng, giải khai á huyệt, mỉm cưá»i khẽ nói: "Tại hạ vô ý mạo phạm cô nương, chỉ là có má»™t Ä‘iểm nghi hoặc hy vá»ng cô nương giải đáp cho. Má»™t khi hiểu rõ ngá»n nguồn láºp tức rá»i khá»i nÆ¡i nà y ngay, tuyệt không là m thương tổn cô nương chút nà o."
Hắc y thiếu nữ kia vẫn lạnh lùng nhìn hắn chẳng thèm đáp lá»i, sắc mặt so vá»›i căn phòng đầy băng tuyết còn lạnh hÆ¡n mấy phần.
Vẻ mặt Thác Bạt Dã ấm áp thân thiết, lá»i nói thà nh tháºt, trá»i sinh vốn đã có mị lá»±c khiến ngưá»i ta tin tưởng, đối vá»›i nữ nhân lại cà ng hiệu nghiệm. Duy chỉ có thiếu nữ nà y là khác biệt, cứ lạnh băng chẳng có phản ứng gì.
Hắn cảm thấy vô cùng gượng gáºp, khẽ ho lên má»™t tiếng rồi nói: "Xin há»i cô nương, nÆ¡i nà y rốt cục là nÆ¡i nà o cá»§a Bắc Hải?" Äợi tá»›i ná»a ngà y chẳng thấy nà ng ta trả lá»i, đà nh cưá»i khổ nói tiếp: "Váºy thì cô nương có biết ta vì sao lại tá»›i nÆ¡i đây chăng?"
Hắc y thiếu nữ vẫn im lặng như trước, lạnh lùng nhìn hắn chăm chăm, khuôn mặt trắng như tuyết đột nhiên thoáng hiện sắc hồng kì dị, qua má»™t lát liá»n xoay đầu hạ giá»ng nói: "Ngươi giải khai hết kinh mạch cho ta rồi nhắm mắt lại, ta sẽ nói cho ngươi biết." Thanh âm cÅ©ng giống như sắc mặt, lạnh lùng thánh thót, giống như phát ra từ má»™t chiếc chuông gió bằng băng, cá»±c kỳ dá»… nghe.
Thác Bạt Dã chần chừ giây lát, rồi giải khai kinh mạch cho nà ng ta, sau đó nhắm mắt lại, cưá»i nói: "Như thế nà y đã được chưa..." tiếng còn chưa dứt, hương thÆ¡m đã quạt và o mặt, miệng đã bị hai váºt má»m mại ẩm ướt bịt chặt.
Thác Bạt Dã không kịp đỠphòng, cố gắng đưa tay đẩy ra, nhưng lại chạm phải hai khối váºt má»m nhÅ©n tròn trịa, vá»™i và ng rụt tay lại, chỉ nghe thấy nà ng ta thở hổn hển, cổ hắn đã bị cánh tay má»m như bạch tuá»™c quấn lấy, tức thì má»™t tấm thân ngá»c ngà má»m mại đã nép sát và o, phảng phất mùi Ä‘inh hương thÆ¡m ngát, căn phòng băng giá láºp tức trà n đầy sắc xuân.
Thác Bạt Dã vừa sá»ng sốt vừa bối rối, ngà n vạn lần không nghÄ© tá»›i thiếu nữ lạnh lùng như băng nà y đột ngá»™t biến thà nh má»™t ngưá»i khác, xuân tình cuồng nhiệt như váºy.
Láºp tức không dám do dá»± chút nà o, đột nhiên váºn khởi há»™ thể chân khÃ, chấn động nà ng ta má»™t cái, thuáºn thế giãy mình ra lùi lại đằng sau mấy bước, trầm giá»ng nói: "Cô nương, tại hạ vô ý mạo phạm, xin đắc tá»™i."
Hắc y thiếu nữ hai má á»ng hồng, hÆ¡i thở hổn hển, lồng ngá»±c gấp gáp nhấp nhô, chiếc hắc ngá»c hồ lô Ä‘ong đưa trên khe ngá»±c trắng nõn, cà ng thêm vẻ quyến rÅ©. Hai mắt ngân ngấn nước nhìn hắn, tá»±a như buồn, tá»±a như vui, tá»±a như hổ thẹn. NgÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn chăng biết trá»i đất gì mất má»™t lúc, khóe mặt chợt chuyển thà nh đỠhoe, hai giá»t nước mắt long lanh trà n mi rÆ¡i xuống.
Thác Bạt Dã sợ nhất là thấy nữ nhân rÆ¡i lệ, trong lòng chợt má»m nhÅ©n cưá»i khổ nói: "Cô nương, ngưá»i... ngưá»i nếu không muốn trả lá»i nghi vấn cá»§a ta thì cứ nói thẳng ra. Cá»› sao lại..."
"NÆ¡i đây là Bắc Cá»±c Thiên Cá»± SÆ¡n." Vừa nói xong, nà ng ta đột nhiên ngáºm miệng nÃn luôn, lau nước mắt rồi lại trở thần thái băng giá cao ngạo như khi trước, lạnh lùng nhìn hắn nói tiếp: "Bảy ngà y trước, bá»n ta tại Hải Uyên Äá»™ng trên Thiên Cá»± SÆ¡n phát hiện ra ngươi, liá»n mang ngươi vỠđây."
"Bắc Cá»±c Thiên Cá»± SÆ¡n?" Thác Bạt Dã lòng thầm kinh hãi, Thiên Cá»± SÆ¡n tại nÆ¡i cá»±c bắc cá»§a Bắc Hải, là má»™t trong Tam Äại Thánh SÆ¡n cá»§a Thá»§y tá»™c. Trên núi có Cá»±c Thánh Cung, chÃnh là nÆ¡i thánh nữ các Ä‘á»i cá»§a Thá»§y tá»™c tÄ©nh tu khổ hạnh.
Núi cao vạn thước, chu vi hÆ¡n mưá»i dặm, quanh năm băng tuyết che phá»§, xung quanh là Bắc băng dương mênh mông bát ngát. Chân núi phÃa nam là Hải Bình Tuyến, có má»™t má»™t cái hang động tối tăm sâu không thể dò, nước xoáy cuồn cuá»™n hút và o bên trong, truyá»n thuyết nói rằng nước bị cuốn sâu và o táºn trong lòng đất nên má»›i có tên gá»i là Hải Uyên Äá»™ng.
Không ngá» mình lại từ trong lòng đất sâu vạn trượng táºn đông nam Äại Hoang xuyên ngược vạn dặm tá»›i nÆ¡i lạnh nhất thiên hạ nà y. Trong khoảng bảy ngà y qua, rốt cục đã phát sinh ra chuyện gì? Mình vì sao lại xuất hiện tại trong Hải Uyên Äá»™ng kia?
Vưa nãy mình má»›i gặp VÅ© Sư Thiếp rốt cục không biết nà ng ta vốn là ngưá»i nà o? Nếu không phải là nà ng, thì nà ng hiện nay Ä‘ang ở nÆ¡i nà o? Phải chăng đã cùng vá»›i Lưu Sa Tiên Tá» và Công Tôn Anh Hầu cÅ©ng Ä‘á»u ở trên Thiên Cá»± SÆ¡n?
Nghi vấn trùng trùng, còn Ä‘ang muốn há»i cho ra lẽ, chợt nghe tiếng cánh cá»a băng chuyển động, "VÅ© Sư Thiếp" đã Ä‘em tá»›i má»™t mâm hoa quả và thức ăn, "A" lên má»™t tiếng rồi cưá»i nói: "Lâm tá»· tá»·, ngưá»i đã đến rồi. Ta Ä‘ang định báo cho tá»· là hắn đã tỉnh lại cÆ¡ đấy."
Sắc mặt Hắc y thiếu nữ á»ng hồng, "Hừ!" má»™t tiếng rồi xoay ngưá»i Ä‘i ra, "VÅ© Sư Thiếp" lại nói: "À phải, ta vừa má»›i gặp sư tôn tại Kỳ Thiên Äiện, bà đang cùng vá»›i Cưá»ng Lương sư bá thảo luáºn vá» buổi lá»… ngà y mai, còn nói muốn tìm ngưá»i để bà n bạc..."
Hắc y thiếu nữ thân hình khẽ giáºt mình dừng bước, khuôn mặt nháy mắt chuyển thà nh trắng bạch như tuyết.
"Cưá»ng Lương sư bá?" Thác Bạt Dã lòng thêm kinh hãi, trầm giá»ng thốt: "Sư tôn cá»§a các ngưá»i là Cá»u Phượng Tiên TỠư?"
"VÅ© Sư Thiếp" cưá»i khanh khách đáp: "Äệ đệ ngoan quả thá»±c là thông minh!" rồi đặt mâm hoa quả xuống trước mặt hắn cưá»i nói tiếp: "Hôn mê bảy ngà y, bụng đói lắm rồi phải không? Tá»· tá»· nghÄ© đệ nên gắng ăn lấy má»™t chút." Rồi chẳng cho hắn phân trần, nà ng lấy má»™t quả Tá» Ngá»c Băng Bồ Äà o căng má»ng ngá»t ngà o ấn và o miệng hắn.
Thác Bạt Dã trong lòng buồn vui lẫn lá»™n, nhất thá»i trong miệng chẳng cảm thấy có mùi vị gì.
Cưá»ng Lương, Cá»u Phượng vốn được xưng là Bắc Cá»±c Song Tôn, là hai cao thá»§ tuyệt đỉnh cấp tiểu thần cá»§a Thá»§y tá»™c. Hà ng năm vẫn tu luyện tại bắc cá»±c, Cá»u Phượng còn có nhiệm vụ trấn thá»§ Thiên Cá»± SÆ¡n, trợ giúp thánh nữ quản giáo ba mươi sáu thánh nữ dá»± bị trong Cá»±c Thánh Cung.
Từ sau há»™i bà n đà o trên Côn Lôn, Ô Ti Lan Mã huy động hai mươi mốt thà nh phản kháng lại Chúc Long nên bị Thá»§y tá»™c tước bá» vị trà thánh nữ, tạm thá»i cho Cá»u Phượng Tiên Tá» thay thế tiếp nháºn chức vị thánh nữ, sau nà y lại chá»n ngưá»i ưu tú trong số ba mươi sáu nữ đệ tỠđể kế tục.
Thiếu nữ kia đã là đệ tá» cá»§a Cá»u Phượng Tiên Tá», dÄ© nhiên không thể là VÅ© Sư Thiếp rồi. Theo đó mà luáºn thì mình chưa từng xuyên qua thá»i gian, vẫn còn ở trong thá»i Ä‘iểm hiện tại cá»§a Äại Hoang. Chỉ là không ngá» từ trong cÆ¡n mê tỉnh dáºy, lại có thể gặp được ngưá»i giống hệt Long nữ như váºy.
Hắc y thiếu nữ đột nhiên xoay ngưá»i, nhìn chăm chú và o Thác Bạt Dã cưá»i lạnh nói:"Ngươi có muốn đến xem Hải Uyên Äá»™ng nÆ¡i đã bá»n ta đã phát hiện ra ngươi hay chăng?"
Thác Bạt Dã Ä‘ang định tá»›i nÆ¡i đó để tìm kiếm xem đám ngưá»i VÅ© Sư Thiếp hạ lạc nÆ¡i nà o, thấy nà ng ta chá»§ động đỠnghị như váºy, liá»n mừng rỡ gáºt đầu. Cá»±c Thánh Cung phòng vệ thâm nghiêm, mình tuy chẳng sợ thá»§y yêu, nhưng nếu đả thảo kinh xà , lá»™ ra thân pháºn thì sẽ cá»±c kỳ bất lợi cho việc tìm kiếm Long nữ. Có bá»n há» trợ giúp, tá»± nhiên sẽ dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u.
"VÅ© Sư Thiếp" chợt giáºt nảy ngưá»i, buá»™t miệng nói: "Không được! Ngà y mai là ngà y cá» hà nh đại lá»…, trong ngoà i cung đỠtuần tra nghiêm ngặt, sư tôn ắt không đồng ý để Lâm tá»· tá»· rá»i khá»i cung má»™t bước, nếu như lại để bà ta phát hiện chúng ta che giấu má»™t nam nhân thì tháºt là há»ng bét."
Hắc y thiếu nữ cưá»i lạnh lùng đáp: "Ngươi đã sợ hãi như váºy, hôm trước vì sao còn mạo hiểm Ä‘em hắn ta và o giấu trong cung là m chi? Muốn ăn cá mà lại sợ tanh, thiên hạ là m gì có chuyện gì dá»… dà ng như váºy?"
"VÅ© Sư Thiếp" bị nà ng ta nói tá»›i vừa buồn vừa thẹn, mặt mÅ©i đỠbừng cả lên, ngừng má»™t lát rồi nói há»n: "Thá»§y Long Lâm! Ngươi còn nói xằng báºy nữa, xem ta có mách vá»›i sư tôn hay không!"
Hắc y thiếu nữ mỉm cưá»i, thoáng có chút giáºn dữ, thần sắc lại có chút thê lương cổ quái, từ từ nói: "Giá»i nhỉ, đợi sư tôn tá»›i đây, nhìn thấy ngươi giấu diếm má»™t gã tiểu tá» tuấn tú tại khuê phòng, thá» Ä‘oán xem bà ta sẽ nói sao? Thì ra là VÅ© Sư Vi đệ tá» ngoan được bà ta hết lòng sá»§ng ái đã vì động lòng xuân mà xem thưá»ng tá»™c quy..."
"VÅ© Sư Thiếp" vá»™i và ng bịt miệng nà ng ta lại, liếc nhìn Thác Bạt Dã má»™t cái, hai và nh tai đỠbừng, giáºn dá»—i nói: "Thôi được, coi như ta sợ ngươi. Nếu khi xuất cung bị ngưá»i ta nhìn thấy thì không liên quan gì tá»›i ta đâu đấy."
Thác Bạt Dã mỉm cưá»i, nghÄ© thầm: "Té ra tên ngươi là VÅ© Sư Vi. Tháºt là quá trùng hợp." Lúc nà y má»›i thấy thiếu nữ nà y vá»›i VÅ© Sư Thiếp quả thá»±c có rất nhiá»u Ä‘iểm khác biệt, tuy dung mạo gần giống nhưng nét đáng yêu và sá»± lòe loẹt lẳng lÆ¡ thì khác nhau rất xa.
"Váºy má»›i là muá»™i muá»™i ngoan chứ." Hắc y thiếu nữ Thá»§y Long Lâm cưá»i lên rạng rỡ giống như băng tuyết má»›i tan, tháo chiếc hắc ngá»c hồ lô từ trên cổ xuống rồi quay sang VÅ© Sư Vi nói: "Ngươi hãy giấu bá»n ta và o trong Nguyên Khảm Hồ, cho dù là đÃch thân thánh nữ có tá»›i cÅ©ng không phát hiện ra được."
VÅ© Sư Vi đà nh phải chịu theo lá»i cá»§a nà ng ta, mặc niệm pháp quyết, hắc ngá»c hồ lô phát ra ánh sáng lấp lánh, đột nhiên vá»t lên xoay tròn trên không, cà ng xoay cà ng lá»›n. Miệng hồ lô khà đen cuồn cuá»™n, đột nhiên sinh ra má»™t lá»±c hút cá»±c lá»›n nhấc bổng Thát Bạt Dã và Thá»§y Long Lâm hai ngưá»i lên không rồi hút bá»n há» và o trong.
Thác Bạt Dã cÆ¡ hồ nghẹt thở, mắt mÅ©i tối om, bồng bá»nh bên trong hồ lô. Chiếc hồ lô bé tà chưa đầy má»™t tấc nà y bên trong lại có má»™t cả má»™t thế giá»›i riêng, giống như má»™t cái thạch động khổng lồ sức chứa được cả trăm ngưá»i có dư.
Phảng phất có mùi hương lạ vô cùng sảng khoái. Thá»§y Long Lâm cháºm rãi nói: "Nguyên Khảm Hồ là thần khà thá»i tối cổ cá»§a Thá»§y tá»™c, ngăn cách âm dương kiên cố vô cùng, chúng ta trốn tại nÆ¡i nà y thì tuyệt đối an toà n."
Thác Bạt Dã dùng niệm lá»±c thăm dò, quan sát xung quanh má»™t lát, quả nhiên không thấy chút xÃu hình ảnh bên ngoà i nà o, chỉ có có thể thấp thoáng nghe thấy có chút tiếng vá»ng, ngoảnh đầu lại định nói chợt giáºt nảy ngưá»i la lên thất thanh: "Thá»§y cô nương, ngươi là m gì thế?"
Chỉ thấy tấm thân trần trụi trắng như tuyết cá»§a nà ng ta Ä‘ang đứng trên đám y phục vứt đầy mặt đất, trong ánh sáng lấp lánh cá»§a hắc ngá»c xung quanh chiếu xuống, da thịt nà ng trắng như mỡ đông, lung linh quyến rÅ©, đẹp đến ná»—i khiến ngưá»i ta nghẹt thở.
Nà ng ta ngẩng đầu, sắc mặt dần Ä‘á», cặp mắt long lanh ngấn nước Ä‘ang nhìn hắn, nhá» giá»ng thốt: "Công tá»§, bảy ngà y trước ta ở bên ngoà i Hải Quyên Äá»™ng lạy trá»i vái đất, mong sao ông trá»i cứu ta. Kết quả là chỉ má»™t lát sau đã phát hiện ra ngươi trong Hải Uyên Äá»™ng. Nếu là ngưá»i thưá»ng bị dìm trong biển sâu sá»›m đã chết từ lâu. Nhưng ngươi vẫn thở mạnh, tâm mạch cháºm rãi, chân khà như vá»±c bể thâm sâu khó dò. Ta tuy không biết ngươi là ai, nhưng ta tin ngươi nhất địch là ngưá»i mà ông trá»i đã phái xuống để cứu ta..."
Nói tá»›i lá»i cuối cùng, nước mắt trà n mi, thanh âm biến thà nh ra nghẹn ngà o, từ từ nằm xuống mặt đất, cất giá»ng run rẩy: "Công tá», chỉ có ngươi má»›i có thể cứu được ta. Nếu như ngươi... ngươi không lấy Ä‘i tấm thân trinh trắng cá»§a ta, tá»›i lúc sáng mai thì số kiếp đã định ta chắc chắn phải gặp đại nạn vạn kiếp bất phục rồi."
Thác Bạt Dã kinh ngạc hoang mang như trong mây mù, xoay ngưá»i không dám nhìn và o nà ng ta, trầm giá»ng nói: "Cô nương, rốt cục là có chuyện gì sao không từ từ mà nói? Ta tin rằng ngoà i cách nà y ra chắc chắn sẽ còn phương pháp khác giải quyết."
Thá»§y Long Lâm lắc đầu, toà n thân run rẩy, nước mắt trà n ra đầy mặt, nói giá»ng thảm thiết: "Không có đâu. Nếu còn phương pháp khác, ta còn phải hạ mình đến thế nà y hay sao? Nếu không phải đại thù chưa báo, chẳng thể xem thưá»ng mạng sống thì ta... ta đã sá»›m vùi thân và o lòng biển, kết thúc cuá»™c Ä‘á»i nà y rồi..."
Nói chưa dứt lá»i chợt "binh" má»™t tiếng, chiếc hồ lô trấn động mãnh liệt, chắc là đã va Ä‘áºp và o cái gì đó. Thân hình hai ngưá»i chao đảo, kinh hãi vô cùng, không biết là VÅ© Sư Vi đã gặp Ä‘iá»u gì không ổn?
Thác Bạt Dã hướng vá» phÃa nà ng ta khua tay ra hiệu, ý nói nà ng ta đừng có động Ä‘áºy, còn mình thì lắc ngưá»i phóng lên trên miệng hồ lô.
Má»™t cÆ¡n gió xoáy đột ngá»™t quạt và o mặt khiến cho hai mắt hắn cay xè, nhắm chặt không mở ra được, chỉ nghe thấy rất rõ có má»™t giá»ng nói dịu dà ng quen thuá»™c Ä‘ang cất lá»i: "Trấp tá»· tá»·, tất cả Ä‘á»u đã chuẩn bị kỹ lưỡng, chỉ đợi đến giá» là nh ngà y mai, ngưá»i và ta có thể đăng đà n là m phép cầu trá»i, cúng tế thần thú rồi."
Ngưng thần nhìn ra, chỉ thấy trong đại Ä‘iện tạo từ băng tuyết, hà ng trăm tướng sÄ© Thá»§y tá»™c Ä‘ang đứng nghiêm trang, trước mặt là má»™t cái đà i cao. Äứng lá»™n xá»™n trước đà i là ba mươi mấy thiếu nữ, chắc là thánh vệ và đám thánh nữ dá»± bị cá»§a Cá»±c Thánh Cung.
Bên trên đà i cao là má»™t nữ nhân cao gầy nhanh nhẹn mặc áo bà o dà i bằng tÆ¡ Ä‘en. Mưá»i ngón tay nà ng ta thon dà i mảnh mai, móng tay Ä‘en kịt. Äôi trân trần trắng như tuyết nhưng các ngón chân cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘en sì. Trên eo buá»™c má»™t dà i Ä‘ai dà i dệt bằng tÆ¡ kéo lê trên mặt đất. Tuy ăn mặc có vẻ tao nhã đơn giản nhưng lại toát ra khà chất rất cao quý.
Khi quay ngưá»i lá»™ ra mái tóc Ä‘en búi cao, mắt xanh như nước đầy vẻ thông tuệ, từ trên đôi môi mà u tÃm khẽ nở ra má»™t nụ cưá»i, không phải là Ô Ti Lan Mã thì còn là ai và o đây?
Thác Bạt Dã kinh hãi, sau há»™i bà n đà o, Ô Ti Lan Mã chống đối vá»›i Chúc Long nên đã trở thà nh phe cừu địch vá»›i Thá»§y tá»™c, cá»› sao bây giá» lại xuất hiện tại nÆ¡i nà y trong Cá»±c Thánh Cung tại Thiên Cá»± SÆ¡n? thánh vệ cùng vá»›i thánh nữ Ä‘á»i sau sao lại đối vá»›i bà ta rất má»±c cung kÃnh, má»i ngồi lên trên như váºy?
Thánh nữ nà y trước mắt tuy đã trở thà nh đồng minh bên mình, nhưng ẩn trong đó, Thác Bạt Dã cảm giác thấy bà ta tâm cơ thâm trầm, ắt còn có mưu đồ khác, lúc nà y lại gặp ở đây khiến sự hồ khi của hắn cà ng thêm mãnh liệt.
Nhìn kỹ lại thì trên đà i cao còn ngồi thêm ba ngưá»i nữa.
PhÃa bên tay trái là má»™t kẻ mình ngưá»i đầu hổ, tay chân móng vuốt như thú, trên hay tay còn quấn hai con xÃch luyện xà phun ná»c phì phì. Cặp mắt tam giác xanh lét hung dữ, cái mõm hổ cưá»i hi hi, há ra thấy bên trong miệng còn có má»™t con xÃch luyện xà uốn lượn ngo ngoe, nhìn đầy vẻ ác độc. DÄ© nhiên chÃnh là Cưá»ng Lương, kẻ mà hắn đã gặp má»™t lần trên Côn Lôn SÆ¡n.
PhÃa bên tay phải là má»™t nữ nhân cao gầy, mắt phượng hÆ¡i xếch, thần sắc lạnh lẽo băng giá. Trên đầu đội má»™t cái mÅ© phượng chÃn đầu, trên chiếc áo dà i mà u tÃm có thêu chÃn con phượng hoà ng, xem ra chÃnh là vị thánh nữ mà Chúc Long Ä‘Ãch thân bổ nhiệm, Cá»u Phượng Tiên Tá».
ChÃnh giữa là má»™t nữ nhân đầu tóc trắng như tuyết, xin đẹp tuyệt vá»i, da dẻ toà n thân trắng tá»›i mức gần như trong suốt, dưới ánh dương quang chiếu rá»i trông vừa quá»· dị vừa thấy quen quen, nhưng nghÄ© mãi không ra là đã gặp ở đâu.
Nữ nhân nà y có lẽ là ngưá»i mà Ô Ti Lan Mã gá»i là "tá»· tá»·" rồi. Bà ta mỉm cưá»i, thần sắc ngạo mạn, cháºm rãi nói: "Tốt lắm. Phong ấn cá»§a Côn Ngư (***) má»™t khi giải khai, Chúc Long lão tặc cho dù có thú thân cá»§a Bất Tá» Thần Mãng cÅ©ng không đáng báºn tâm..."
"Côn Ngư Phong Ấn!" Thác Bạt Dã lòng thầm kinh hãi, đột nhiên minh bạch bá»n há» nói tá»›i ngà y mai tế lá»… là để là m gì. Té ra bá»n há» muốn thông qua việc tế lá»… để giải khai phong ấn cho con thần thú thá»i tối cổ ngang hà ng vá»›i Há»—n Äá»™n Thú nà y, nhằm Ä‘em đối phó vá»›i Bất Tá» Thần Mãng cá»§a Chúc Long.
Thác Bạt Dã kinh ngạc giáºn dữ, Ä‘ang muốn nhảy ra khá»i hồ lô để phân tÃch lợi hại thì nữ nhân tóc trắng kia lại chau mà y đột ngá»™t nói: "Ô Ti Lan Mã muá»™i tá», còn việc kia không biết ngươi đã chuẩn bị kỹ cà ng hay chưa?"
Ô Ti Lan Mã tươi cưá»i nhẹ giá»ng nói: "Tá»· tá»· yên tâm, chỉ cần phong ấn Côn Ngư má»™t khi được giải khai, mẹ con các ngưá»i ắt sẽ được Ä‘oà n viên. Khắp thiên hạ, việc Ä‘au lòng nhất cÅ©ng không qua được cốt nhục chia lìa. Bởi váºy lần nà y, bá»n ta má»›i bất chấp tất cả nhằm đánh bại Chúc lão yêu, mang lại thái bình cho thiên hạ, khiến cho bá tánh vÄ©nh viên không còn phải chịu ná»—i Ä‘au cốt nhục chia lìa..."
Sắc mặt cá»§a nữ nhân tóc trắng chợt đỠlên, buồn vui lẫn lá»™n, mỉm cưá»i dịu dà ng nói: "Thiên hạ bá tánh thì có quan hệ gì tá»›i ta? Ta chỉ cần có thể tìm lại nhi tá» má»›i phải giết Chúc Long, báo cừu cho đại ca Trấp Quang Ká»· cá»§a ta thì kiếp nà y má»›i không nuối tiếc."
Ba Mẫu! Thác Bạt Dã trong lòng kinh hãi vô cùng, hÃt và o má»™t hÆ¡i khà lạnh, giá» má»›i biết nữ nhân kia vốn chÃnh là muá»™i muá»™i cá»§a Hắc Äế, là mẫu thân cá»§a Công Tôn Anh Hầu - Trấp Huyá»n Thanh.
Hết quyển 1
Chú thÃch:
(*) Câu trên là chỉ tá»›i sá»± tương tác giữa các cặp quẻ trong đồ hình bát quái. Phục Hy chế ra đồ hình bát quái gá»i là Tiên Thiên Bát Quái Äồ, tá»›i thá»i Thương mạt, Chu Văn Vương má»›i chế tạo ra má»™t dạng đồ hình bát quái dá»±a theo đồ hình cá»§a Phục Hy, gá»i là Háºu Thiên Bát Quái Äồ, tráºt tá»± các quẻ trong Háºu Thiên Bát Quái Äồ có khác Tiên Thiên Bát Quái Äồ má»™t chút. Xin tham khảo tại địa chỉ: http://vi.wikipedia.org/wiki/B%C3%A1...C4%91%E1%BB%93 Như trình tá»± mà Lưu Sa Tiên Tá» nói ở trên là theo Tiên Thiên Thái Cá»±c Bát Quái Äồ cá»§a Phục Hy.
(**) Tráºn thế theo Hà Äồ tham khảo xin tham khảo tại địa chỉ: http://www.anviettoancau.net/anviett...k=view&id=1331
(***) Côn Ngư: NÆ¡i táºn cùng cá»§a biển bắc có má»™t loại cá lá»›n tên gá»i là Côn. cá Côn thân hình rất lá»›n dà i không biết mấy ngà n dặm. Có thể hóa thà nh chim có tên gá»i là Bằng. Lưng chim Bằng lá»›n không biết mấy ngà n dặm, khi bay sải cánh như mây rợp trá»i. Loà i chim nà y há»… mặt biển bắc nổi sóng lá»›n thì lại bay xuống phÃa nam, coi biển nam như má»™t cái ao trá»i tá»± nhiên (trÃch Trang Tá» - Tiêu Dao Du, thiên thứ nhất). Do Côn Ngư có thể hóa thà nh Bằng Äiểu nên còn gá»i loà i nà y là Côn Bằng. Cái tên Côn Bằng cá»§a quyển thứ nhất Man Hoang Ký nà y là chỉ tá»›i thần thú đó. (lá»i dịch giả)
Tà i sản của Tiểu Phùng
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêèé , çîäèàêà , doc truyen man hoang ki , doc truyen man hoang ky , doctruyen man hoang ky , man hoang chuc long , man hoang ká»· 4vn , man hoang ký , man hoang ký 4vn , man hoang ký bach , man hoang ki , man hoang ky , man hoang ky 4vn , man hoang ky bach ngoc , man hoang ky ca chua , man hoang ky full , man hoang ky quyen 6 , man hoang ky truyen dich , man hoang ky tunghoanh , man hoang kyÌ , man hoang thần kà 4vn , manh hoang ky-tuchangioi , manhoangky , mãn hoang ky , tuyen man hoang ky