 |
|

22-06-2009, 08:38 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
|
|
Chương 35 : Ngưá»i xa lạ
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : Hoanghaiha
Nguồn : 2T
Việc nà y không đơn giản như váºy!
Vốn việc nà y Khổng Trác đã không suy nghÄ© nhiá»u, chỉ tưởng là Chu Tuyết đó tháºt sá»± không muốn gả cho Lâm Ngá»c Phong thôi nên má»›i đà o cưới. Việc nà y không phải là quá khó nói, nhưng đồng thá»i giải thÃch sẽ khiến Lâm Ngá»c Phong thống khổ, hắn cÅ©ng có thể hiểu vì sao nha đầu nà y khó xá». Vì đã có mối quan hệ sâu từ trước, nói cho cùng thì Khổng Trác vẫn đứng vá» phÃa nha đầu nà y.
ChÃnh là đêm nay, hắn lại suy nghÄ© chuyện nà y má»™t lần nữa, cà ng lúc cà ng thấy không hợp lÃ, phi thưá»ng không hợp lÃ.
“ Nếu nói Tiểu nha đầu nà y không phải đà o cưới, việc nà y lại cà ng phiá»n toái hÆ¡n.â€
Nếu Tiểu nha đầu nà y không phải đà o cưới thì đi đâu mất chứ ?
Äây là má»™t suy nghÄ© rất đột ngá»™t, kế tiếp cà ng suy nghÄ© sâu từng bước, nếu Tiểu nha đầu bị ngưá»i ta bắt cóc thì ở đâu chứ ?
Má»™t suy nghÄ© nà y vừa lóe qua, đồng thá»i như tia chá»›p mất Ä‘i, vẫn bị Khổng Trác giữ lại.
Tại sao lại có suy nghÄ© như váºy?
Tại sao lại muốn tìm hiểu ngay việc nà y?
Bởi vì Khổng Trác với Chu Tuyết hiểu rõ.
Tiểu nha đầu nà y bá» ngoà i là bá» trốn, nhưng tÃnh ra mà nói từ bé đến giá», trong miệng Ä‘á»u nói :†La Phù chúng ta, La Phù chúng ta!â€. Äúng, luôn luôn lấy La Phù là m vinh dá»±, hÆ¡n nữa từ tÃnh cách mà nói, nà ng vẫn còn má»m yếu lắm, Ä‘iểm nà y có thể nhìn từ Phương Thiếu Bạch ra ngay.
Nếu nói tÃnh cách cá»§a nà ng cứng rắn, căn bản không cần chá» tá»›i bây giá», ngay lúc đó đã bá» Ä‘i cùng Phương Thiếu Bạch, cho dù lúc đấy có cố kị an toà n cá»§a Phương Thiếu Bạch nhưng lúc Phương Thiếu Bạch thoát khá»i La Phù nà ng đã Ä‘i theo ngay. Lùi lại từng bước, nếu lúc đó còn không có chá»§ ý nà y, nếu biết mình và Lâm Ngá»c Phong sá»›m có ước cưới, nà ng cÅ©ng nên Ä‘i, mà không nên Ä‘i bây giá», không nên Ä‘i hôm qua, không nên Ä‘i lúc nà y.
Trừ phi lúc ấy Phương Thiếu Bạch ở bên cạnh nà ng, chÃnh là Khổng Trác có thể xác định, lúc ấy Phương Thiếu Bạch không ở đó.
Hắn đối vá»›i việc mình ra tay nặng nhẹ nắm rất chắc, mặc dù không há» là m cho Phương Thiếu Bạch trá»ng thương, nhưng Ãt nhất có thể là m cho hắn phải nằm liệt mấy tháng không nhúc nhÃch. Từ sức mạnh cá»§a Lôi thuáºt và Nguyên từ lá»±c cá»§a mình mà nói tiểu tá» nà y trong ná»a tháng đã bị phế, chỉ giống ngưá»i bình thưá»ng, cho nên hắn không có khả năng sáng ngà y thứ hai lên La Phù sÆ¡n, mang Chu Tuyết Ä‘i được.
Cái nà y, hắn có chút luống cuống.
Hắn có nên nói với chưởng giáo sư bá chuyện nà y ?
Không, nếu nói ra, váºy chuyện mình cố tình để cho Phương Thiếu Bạch chạy thoát sẽ lá»™ hết.
“ Ta có nên nói vá»›i Thưá»ng Việt không nhỉ ?†NghÄ© đến chuyện cố tình để Phương Thiếu Bạch chạy thoát, hắn lại muốn tìm Thưá»ng Việt, hai suy nghÄ© nà y cà ng ngà y cà ng phức tạp trong đầu hắn.
“ Ta là m sao có thể khẳng định Thưá»ng Việt sẽ không Ä‘em chuyện tối hôm nay nói vá»›i chưởng giáo sư bá chứ? Ta cùng hắn đâu có quan hệ thân thiết? Chưởng giáo sư bá chÃnh là sư phụ cá»§a hắn, quan hệ tốt hÆ¡n ta nhiá»u!â€
“ Vẫn có má»™t số việc tương đối tốt, có thể không đúng vá»›i suy nghÄ© nà y.†Khổng Trác cầm bao quần áo mình vừa sắp xếp, rồi vác lên vai,†Bất quá, cÅ©ng có lúc mà nói, tâm là cá»§a mình tương đối an toà n, thông minh vÄ©nh viá»…n sẽ có ngưá»i thông minh hÆ¡n, mình có má»™t chút suy nghÄ© thông minh nhưng ngưá»i ta lại có nhiá»u, ta có thể nghÄ© má»™t Ä‘iểm như váºy, ngưá»i khác cÅ©ng có thể. La Phù ngÅ© kiếm trừ Bạc Chân Ä‘ang ở bên ngoà i, ngưá»i nà o chẳng phải đã thà nh tinh rồi, ở bá» mặt cá»§a chuyện nà y, ta chỉ cần mắt nhìn xa hÆ¡n ngưá»i khác má»™t chút là được rồi. Ngoà i hắn ra, không dá»… còn ai ta có thể nói chuyện nà y nữa, bảo ta xuống núi tìm ta cÅ©ng xuống núi, bảo ta mang ngưá»i vá» ta cÅ©ng cố Ä‘i tìm ngưá»i mang vá», Tiểu nha đầu là con ruá»™t cá»§a Chu sư bá, là thân nhân duy nhất cá»§a hắn, ta nói chuyện nà y cho hắn váºy !â€
Nghĩ tới điểm nà y, hắn lắc lắc đầu, đem tất cả những suy nghĩ đang rối loạn trong đầu quẳng hết ra ngoà i.
“ Xuống núi má»™t chút cÅ©ng không sao, nhanh như váºy đã có cÆ¡ há»™i xuống núi, bất quá phải Ä‘i chÆ¡i má»™t chút đã, coi như xin lá»—i chÃnh mình .â€
Lúc nà y mới nhớ, Lăng Già Thượng Nhân tựa hồ không cho mình kì hạn xuống núi a!
……………….
Thu ý ở khắp má»i nÆ¡i.
Gió trong trẻo nhưng lạnh lùng thổi bay những cà nh khô lá úa xuống đất.
Gió cuốn mạnh, là và ng khô bay đầy trá»i.
Khổng Trác lê thân hình to lớn, đi trên cà nh khô lá và ng, vẻ mặt đầy cổ quái.
Xuống núi đã ná»a tháng nhưng tin tức vá» Chu Tuyết má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không có, không biết cả tin tức gì trên núi.
Khổng Trác có chút nóng nảy, việc nà y cà ng ngà y cà ng Ä‘i theo hướng quá»· dị, hiển nhiên bây giá» má»i ngưá»i Ä‘á»u cho rằng Chu Tuyết là trốn theo Phương Thiếu Bạch.
Việc nà y ban đầu được bưng bÃt kÃn, nhưng ô a ô a, cuối cùng tin tức không được che, cháºm rãi truyá»n khắp La Phù. Theo tin tức dá»c đưá»ng hắn nghe được, bây giá» Lâm Ngá»c Phong Ä‘ang như phát cuồng trên núi, mà bây giá» tin tức vá»›i má»™t tốc độ đáng sợ Ä‘ang lan ra khắp cả tu chân giá»›i.
Ai nói ngưá»i tu hà nh không tán chuyện ?
Có đôi lúc, không quan tâm đến chuyện nhân gian, chỉ táºp trung tu luyện, nhưng có lúc tu luyện đến nhà m chán vô cùng, đối vá»›i việc tán chuyện còn hÆ¡n cả ngưá»i bình thưá»ng, không muốn nói là điên cuồng.
Mấy ngà y hôm trước, hắn trên đưá»ng Ä‘i gặp má»™t ngưá»i tu hà nh khác, vừa thấy mặt liá»n báo má»™t chút vá» môn phái, rồi lên tiếng gá»i đồ, uống rượu ừng á»±c như trâu, từng ngụm, từng ngụm ăn kèm thêm thịt, đây quả thá»±c là chuyện thÃch ý.
ChÃnh là giỠđây, hắn thấy trốn được ngưá»i tu hà nh khác môn phái, là trốn tháºt xa.
Chỉ sợ ngưá»i khác há»i rốt cuá»™c hôn lá»… nổi danh tại tu hà nh giá»›i xảy ra chuyện gì nhỉ .
Cái loại tâm tình nà y, trong gió thu lại đặc biệt có cảm giác thê lương.
Äây là má»™t căn nhà thôn quê nhá», cách La Phù bốn ngà n năm trăm dặm.
Äối vá»›i việc tìm kiếm Chu Tuyết, hắn quả thá»±c má»™t chút đầu mối cÅ©ng không có.
Thưá»ng Việt trước khi xuống núi nói vá»›i mình cÅ©ng đúng, nÆ¡i nà y rá»™ng mênh mông, muốn tìm má»™t ngưá»i, đặc biệt ngưá»i nà y lại bị má»™t ngưá»i khác bắt Ä‘i, tháºt là khó khăn a.
Bất quá, ná»a tháng nà y vá»›i ná»a tháng trước không giống nhau, hắn không thể Ä‘em hi vá»ng kà thác lên ngưá»i Chu Tuyết nữa.
Cho nên, hắn quyết định … tìm Phương Thiếu Bạch trước.
Phương Thiếu Bạch bị mình đánh trá»ng thương, không ngoà i mưá»i ngà y ná»a tháng hắn không là nh được, nhá»› lại Ä‘oạn cuối cùng má»™t chút, hắn chạy hướng Tây Bắc. Äem lá»±c lượng mà tÃnh toán, đêm đó hắn cách La Phù khoảng trên dưới năm ngà n dặm, chÃnh mình đã từng nghÄ© khiến cho hắn ngà y thứ hai không lên được La Phù, không để là m báºy, bởi váºy đã khống chế địa tâm nguyên từ lá»±c, ra tay nặng má»™t chút.
Bây giá», địa tâm Nguyên từ lá»±c bố trà thà nh lưới trá»ng lá»±c thì lấy Khổng Trác là m trung tâm sẽ bao trùm được má»™t phương viên tầm mưá»i dặm, mà theo hà nh động cá»§a hắn thì phạm vi cá»§a lưới trá»ng lá»±c cÅ©ng không ngừng di động.
So vá»›i trước kia, bây giá» hắn đối vá»›i sá»± váºn dụng cá»§a lưới trá»ng lá»±c ngà y cà ng cao thâm, có thể nói là hoà n toà n thá»±c hiện được ngay khi tâm ý vừa động, trên ý nghÄ©a mà nói, bởi vì lúc đầu chứng kiến con nhện bố trà lưới nhất thá»i cao hứng, từ nghÄ© chÆ¡i rồi sáng tạo ra kỹ pháp nà y, hoà n toà n hướng theo phương pháp cưá»ng lá»±c thuáºt mà phát triển Ä‘i lên, mà đặc Ä‘iểm lá»›n nhất cá»§a nó là công phòng nhất thể.
Chỉ cần có ngưá»i bước và o phạm vi lưới trá»ng lá»±c cá»§a mình, cho dù thân pháp cá»§a hắn có nhanh bao nhiêu Ä‘i nữa, tu vi có cao bao nhiêu, chỉ cần không chú ý tá»›i địa tâm nguyên từ lá»±c dị thưá»ng, liá»n dá»… dà ng không thoát được linh giác cá»§a Khổng Trác.
Khổng Trác căn cứ và o tình huống hiện tại, trong lúc vô ý bước và o lưới trá»ng lá»±c cá»§a chÃnh mình thì rất khó nháºn thấy sá»± tồn tại cá»§a nó, Ä‘iểm nà y có thể chứng minh bằng má»™t số chuyện cÅ©, bắt đầu trên má»™t má»m nùi, từ Tu La Kiếm Lý Nguyên Hóa cùng Thanh Bình Kiếm Bạc Chân đã thấy được những biểu hiện ngoà i ý muốn.
Hai ngưá»i nà y Ä‘á»u là hai kiếm tiên đứng đầu, trong tu hà nh giá»›i cÅ©ng là tuyệt đỉnh cao thá»§ nhưng ở trên má»m núi kia cÅ©ng ngây ngưá»i hồi lâu, không há» cảm thấy trá»ng lá»±c dưới chân có Ä‘iểm khác thưá»ng, từ đó có thể thấy được lưới trá»ng lá»±c cá»§a mình là tuyệt đối ẩn máºt.
Công dụng thế nà o là tùy Khổng Trác sắp xếp, đầu tiên, khu vá»±c có trá»ng lá»±c dị thưá»ng nhá» nhất, là các khu có má»™t và i đưá»ng hoặc có thể nói là má»™t và i tia nhá» như sợi tÆ¡, tiếp theo xung quanh các khu có trá»ng lá»±c nhá» dị thưá»ng đó, có khi là các khu kém gấp vạn lần khu vá»±c đó, nếu không ngưng thần cảm nháºn thì rất khó có thể nháºn ra. Cho dù là ngưá»i tu hà nh có cá»±c độ mẫn cảm dù có phát hiện má»™t chút dị thưá»ng thì cÅ©ng tá»± nhiên quên ngay Ä‘i, bởi vì địa tâm nguyên từ lá»±c vốn phân bố trên mặt đất cÅ©ng không đồng Ä‘á»u giống nhau mà .
Mặc dù có thân thể to lá»›n quá cỡ như váºy, nhưng đối vá»›i các địa phương khác lại có chênh lệch khác nhau, mà loại chênh lệch nà y cÅ©ng có khi lên đến vạn lần, đây là nặng nhất có thể, bởi vì dạng thứ nhất nà y, trải qua bị Khổng Trác dùng địa tâm nguyên từ lá»±c Ä‘iá»u chỉnh trá»ng lượng thân thể, khiến cho bản thân như má»™t mảnh lá cây như biến mất trong má»™t mảng rừng ráºm là m ngưá»i ta không cách nà o để ý phát hiện ra, Ä‘iá»u đó là điá»u Khổng Trác tin tưởng nhất.
Sau khi nắm giữ được các quy luáºt cÆ¡ bản cùng cách thức cá»§a địa tâm nguyên từ lá»±c, vốn lại là đặc tÃnh cá»§a hắn, hắn lại Ä‘em lưới trá»ng lá»±c nà y ra thi triển cùng vá»›i váºn dụng các phương pháp cải tiến, nói trắng ra chÃnh là kết hợp vá»›i nguyên là cá»§a tráºn pháp để tiến hà nh gia cố. Cứ như váºy, vá» sau hắn thi triển chiêu nà y, liá»n dá»… dà ng không mất sức lá»±c, tiêu hao pháp lá»±c không đáng kể, là m cho bây giá» phương viên mưá»i dặm cá»§a địa tâm nguyên từ lá»±c gần như trở thà nh pháp bảo bình thưá»ng cá»§a hắn, tùy ý lấy ra sá» dụng.
“ Ân, có ngưá»i tu hà nh tiến và o trong vòng phạm vi mưá»i dặm, thá»±c lá»±c không kém !†Khổng Trác Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa trước thân thể ngừng lại, nheo mắt lại, linh giác khẩn trương tá»a ra khắp lưới trá»ng lá»±c, cảm ứng từ trong những sợi tÆ¡ trá»ng lá»±c truyá»n đến cho hắn má»™t tráºn tin tức,†Hai ngưá»i tu hà nh nà y hẳn là má»›i bước và o cảnh giá»›i Luyện khà hóa thần, có thể sÆ¡ bá»™ ngá»± kiếm phi hà nh, chá» má»™t chút, hÆ¡i thở cá»§a bá»n há» hình như là thuá»™c La Phù ta mà .â€
Nheo hai mắt lại trong giây lát, vẻ mặt của hắn lúc nà y có chút kinh ngạc.
Luyện khà hóa thần cảnh giá»›i ở La Phù sÆ¡n không Ãt, nhưng trong Tam đại đệ tá» cÅ©ng không có mấy ngưá»i, may ra chỉ biết được và i tên trong hạch tâm đệ tá» môn phái thôi, chẳng lẽ bá»n há» lại là Nhị đại đệ tá» ?
Cũng không đúng.
Nhẹ nhà ng chuẩn bị xuất ra trá»ng lá»±c ti, linh giác cá»§a hắn bắt đầu lan theo trá»ng lá»±c ti mà mở rá»™ng.
Khóe miệng nở ra má»™t nụ cưá»i yếu á»›t, rất cổ quái, Khổng Trác lau lau cái mÅ©i.
“ Bá»n há» tu hà nh Ä‘á»u là La Phù chánh tông công pháp, Tiên Thiên Tá» khÃ, như váºy lại cà ng thú vị hÆ¡n .â€
|

22-06-2009, 08:38 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
|
|
Chương 36 : Oa dặm phản có thể tÃnh
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : Hoanghaiha
Nguồn : 2T
Má»—i má»™t môn phái tu hà nh Ä‘á»u có những bà máºt cá»§a mình, La Phù cÅ©ng không phải ngoại lệ, mà má»™t trong những môn phái chánh phái cá»±c mạnh nà y, bà máºt tá»± nhiên sẽ nhiá»u hÆ¡n so vá»›i môn phái nhá» nhiá»u, vá» Ä‘iểm nà y Khổng Trác biết rõ rà ng, tá»± nhiên cÅ©ng biết quy cá»§, không nên tá»± mình há»i ra, chÃnh mình cÅ©ng không cần biết, không nên há»i sẽ không há»i, vì váºy từ trước đến nay hắn Ä‘á»u thuáºn buồm xuôi gió.
Trong các môn phái tu hà nh, thảo luáºn bối pháºn là má»™t chuyện rất phiá»n toái.
Bởi ngưá»i tu hà nh sống lâu hÆ¡n bình thưá»ng rất dà i, có chút may mắn có thể sống tá»›i cả ngà n năm, tháºm chà và i ngà n năm.
CÅ©ng đúng thôi, ta nói ngà n năm thì phải là ngà n năm, dù có là mấy ngà n năm cÅ©ng không phải là ngưá»i tu hà nh đặc biệt, nhưng nếu nói ngưá»i tu hà nh có má»™t đặc tÃnh khác vá»›i ngưá»i thưá»ng, vấn đỠnà y tá»± nhiên sẽ phức tạp hÆ¡n.
Äặc tÃnh gì ?
Có thuáºt trụ nhan !
Sống lâu, lớn lên tuổi còn đang trẻ, rất lâu gần như không già đi, khiến cho giới tu hà nh như được che đi bởi một lớp sương khói .
Bởi váºy rất nhiá»u lúc ngươi căn bản không thể nháºn ra bối pháºn cá»§a đối phương, nếu cứ nói như váºy thì má»™t lão đầu khoảng tám mươi tuổi hướng má»™t ngưá»i như tiểu hà i tá» mưá»i bốn tuổi hà nh đại lá»…, so ra là má»™t chuyện rất bình thưá»ng.
Chỉ có má»™t gã tu hà nh mạnh hÆ¡n má»™t gã tu hà nh khác thì má»›i có thể dá»… dà ng thấy được thấy được tuổi tháºt cá»§a đối phương, cái đó và nguyên là nhìn ra tu vi cá»§a đối phương là giống nhau.
Nếu không thấy rõ được thá»±c lá»±c cùng vá»›i tuổi cá»§a đối thá»§, cÅ©ng không nhất định ý nghÄ©a cho việc thá»±c lá»±c cá»§a đối phương cao hÆ¡n ngươi bao nhiêu, rất có thể là thá»±c lá»±c cá»§a đối phương chỉ là xui xẻo kém ngươi má»™t chút xÃu hoặc cao hÆ¡n ngươi má»™t chút xÃu.
Má»™t báºc, nghe qua thì có vẻ không lá»›n, nhưng trong tu hà nh giá»›i lại là má»™t khái niệm rất lá»›n, cÅ©ng là má»™t khái niệm mà ngưá»i ta rất mÆ¡ hồ. Thá»±c lá»±c hÆ¡n kém má»™t báºc so vá»›i đối phương chỉ có thể ý nghÄ©a má»™t chuyện, đó là có thể đánh thắng đối phương, hoặc ngược lại bị đối phương đánh thắng. Chiến đấu trên cÆ¡ bản không phải là chuyện cứ nói là được.
Äổi lại câu nói, nếu ngươi có thể thấy được thá»±c lá»±c cá»§a má»™t ngưá»i tu hà nh, thì ngươi có thể dá»… dà ng hướng mặt hắn mà nhổ nước bá»t, đại tiện lên ngưá»i hắn cÅ©ng được, chạy Ä‘i đâu được chứ. Còn nếu như ngươi xem mÆ¡ hồ, cÅ©ng không phải bối rối, có lẽ thá»±c lá»±c cá»§a hắn chỉ tương đương vá»›i ngươi, tháºm chà còn kém hÆ¡n ngươi nhiá»u .
Phiá»n toái nhất là bối pháºn cá»§a hắn.
Vừa rồi đã nói, ngưá»i tu hà nh sống mấy ngà n năm cÅ©ng không phải không tồn tại mà ngưá»i tu hà nh chu trì sinh trưởng vá»›i ngưá»i bình thưá»ng là giống nhau, má»™t ngưá»i cha mẹ là ngưá»i tu hà nh, sau khi sinh hạ tốc độ tu luyện sẽ ngang so vá»›i má»™t đứa trẻ con bình thưá»ng hai mươi năm tuổi.
Nói cách khác, má»™t ngưá»i tu hà nh tá»›i hai mươi tuổi trưởng thà nh là thà nh ngưá»i, nếu váºy những lão đã sống mấy ngà n năm đã biến Ä‘i đâu mất chứ ?
Sáng tỠđơn giản nhất chÃnh là như chưởng môn các môn phái tu hà nh.
Và dụ như chưởng môn má»™t môn phái, lúc năm mươi tuổi tiếp nháºn thà nh chưởng môn má»™t môn phái tu hà nh, và dụ sau đó hắn có thể sống đến năm trăm tuổi, váºy từ năm năm mươi tuổi đến năm năm trăm tuổi là bốn trăm năm mươi năm trước, nếu môn phái nà y bất diệt thì ngưá»i chưởng môn nà y chắc hẳn là ngồi không sao?
Trên lý luáºn mà nói, sá»± tháºt là không có khả năng.
Mặc dù là không có cái gì quy định nhưng chưởng môn nhân cá»§a tất cả các phái tu hà nh, dà i nhất cÅ©ng chỉ là má»™t trăm lẻ và i năm thôi, mà đại Ä‘a số chưởng môn các môn phái tu hà nh bình thưá»ng chỉ là m khoảng năm, sáu mươi năm thôi.
Thá»±c ra đó cÅ©ng không phải là quy định cứng nhắc, nếu trở thà nh chưởng môn má»™t môn phái, muốn xen và o nhiá»u chuyện, thì trăm ngà n chuyện trong môn phái sẽ xuất hiện, cứ như váºy sẽ cháºm trá»… tu hà nh, ngưá»i tu hà nh không thể như ngưá»i bình thưá»ng, ngưá»i bình thưá»ng tÃnh mạng ngắn ngá»§i, có quyá»n thì có tiá»n, có tiá»n thì có đà n bà , có tiá»n có quyá»n có đà n bà nhưng nhân sinh cÅ©ng chỉ có thể sống ngắn ngá»§i đến như váºy.
Nhưng mà ngưá»i tu hà nh lại không như váºy, tÃnh mạng cá»§a bá»n há» rất dà i, bá»n há» cuối cùng theo Ä‘uổi chÃnh là sá»± bất tá», tìm hiểu những sá»± huyá»n bà cá»§a trá»i đất, được chứng kiến thiên thần nói, rá»±c rỡ cùng nháºt nguyệt, bởi váºy cái nhìn đối vá»›i quyá»n lá»±c so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng phai nhạt hÆ¡n rất nhiá»u.
CÅ©ng vì nếu có lắm suy nghÄ© phà m tục sẽ ảnh hưởng đến tu vi tâm cảnh nên chưởng môn má»™t phái là m má»™t thá»i gian sẽ chá»§ động thoái lui ở ẩn. Chỉ có hai tình huống ngoại lệ, má»™t là dục vá»ng quyá»n lá»±c cá»§a chưởng môn rất nặng, vì váºy tâm cảnh cá»§a ngưá»i tu hà nh sẽ tiến rất cháºm, sẽ khó có thể đạt được thá»±c lá»±c cá»§a má»™t chưởng môn như bình thưá»ng. Má»™t nguyên nhân khác là môn phái đó hoặc tu hà nh giá»›i Ä‘ang bị chấn động bởi má»™t hoà n cảnh quá»· dị nà o đó, lúc nà y đổi chưởng môn sẽ gây ra ảnh hưởng rất lá»›n, tháºm chà ảnh hưởng đến sinh tồn cho nên chưởng môn vẫn phải tiếp tục tại vị.
Hầu như tất cả những vị chưởng môn tại vị hÆ¡n trăm năm Ä‘á»u bởi vì tình huống thứ hai nà y.
Trừ váºy ra không có tình huống thứ ba.
Sau đó là vấn đỠbối pháºn.
Bởi vì nguyên nhân sống rất lâu, nên bối pháºn là má»™t chuyện rất phiá»n toái, nhưng cÅ©ng không phải là không thể giải quyết tốt đẹp, tất cả môn phái Ä‘á»u chia là m ba Ä‘á»i, chưởng môn đương đại là đá»i thứ hai, đệ tá» là đá»i thứ ba, mà tất cả ngưá»i tu hà nh bối pháºn tương đương trên chưởng môn đương đại Ä‘á»u xếp và o Ä‘á»i thứ nhất, còn vá» vấn đỠphân chia trong Ä‘á»i thứ nhất thế nà o thì lại là chuyện trong từng môn phái.
Cho nên, tại La Phù, Khổng Trác bây giá» là đá»i thứ ba, cÅ©ng là thá»±c lá»±c yếu nhất, thuá»™c Ä‘á»i bối pháºn nhá» nhất.
Mà bây giá» ngưá»i xuất hiện trong lưới trá»ng lá»±c cá»§a hắn rõ rà ng là váºn dụng công pháp tu hà nh cá»§a La Phù, Khổng Trác có thể khẳng định bá»n há» không phải là Nhị đại đệ tá», tuyệt đối không phải Tam đại đệ tá», Ä‘á»i thứ nhất lại cà ng không thể.
Bá»n há» căn bản không phải đệ tá» La Phù, Ãt nhất cÅ©ng không phải đệ tá» chÃnh thức cá»§a La Phù phái.
Nhưng mà , đây không phải đệ tá» cá»§a La Phù nhưng lại sá» dụng tu hà nh công pháp cá»§a La Phù, cà ng là m cho Khổng Trác cảm thấy tâm lạnh lẽo, thá»±c lá»±c cá»§a những ngưá»i nà y trong mắt hắn thoạt nhìn không đáng kể lắm, nhưng nếu tÃnh trong Tam đại đệ tá», cÅ©ng là nổi báºt, bá»n há» cÅ©ng có thể dùng nguyên thần ngá»± kiếm mà .
Váºy chỉ có má»™t là do để giải thÃch là hẳn có má»™t vị kiếm tiên cá»§a La Phù đã âm thầm bồi dưỡng đệ tá» riêng cá»§a hắn ở ngoà i.
Äệ tá» riêng, cái nà y trong tu hà nh giá»›i cÅ©ng không phải cái gì má»›i cả.
Kiếm tiên cÅ©ng là ngưá»i, bá»n há» cÅ©ng có thất tình lục dục, cÅ©ng có chuyện riêng cá»§a chÃnh mình, mà những chuyện riêng nà y, có những lúc chÃnh mình cÅ©ng không có Ä‘iá»u kiện để thá»±c hiện, cÅ©ng có thể có rất nhiá»u chuyện vá»™i và ng, cho nên bá»n há» sẽ lá»±a trong đám đệ tá» bình thưá»ng cá»§a môn phái ra má»™t số ngưá»i, váºn dụng má»™t chút thá»§ Ä‘oạn trong thá»i gian ngắn giúp thá»±c lá»±c cá»§a bá»n há» tăng lên, để bá»n há» là m việc cho chÃnh mình.
Từ ý nghÄ©a trên mà suy ra, bá»n há» cùng vá»›i các đệ tá» bình thưá»ng bên trong má»™t tu hà nh môn phái, chÃnh là cấu thà nh nên trụ cá»™t cá»§a tầng thấp nhất tu chân giá»›i.
Nói cho cùng nó cũng là một loại quân đội riêng của một cá nhân.
Tư chất bá»n há» có lẽ không kém, nhưng bởi vì nguyên nhân thế nà y nên không thể trở thà nh đệ tá» chÃnh thức trong môn phái được, nhưng mà trong khi hi vá»ng mất Ä‘i, nếu có được má»™t trưởng bối kiếm tiên trong môn phái chá»n lá»±a, cÅ©ng có cÆ¡ há»™i có được má»™t công pháp tu hà nh cao thâm, coi như cÅ©ng là má»™t chút lợi Ãch khác.
Mà những ngưá»i đệ tá» riêng nà y, có thể trong thá»i gian rất ngắn thá»±c lá»±c tăng lên rất nhiá»u, trong má»™t số trưá»ng hợp tốc độ gia tăng cá»§a thá»±c lá»±c tháºm chà còn vượt qua hạch tâm đệ tá» trong môn phái, đây là thá»§ Ä‘oạn mà các kiếm tiên vì công việc mà tiện tay là m.
Những ngưá»i Ä‘ang xuất hiện trong lưới trá»ng lá»±c cá»§a Khổng Trác chÃnh là như váºy.
Những tiến bá»™ nà y cá»§a bá»n há» không phải tá»± mình đạt được, đồng thá»i cÅ©ng không phù hợp vá»›i các quy tắc bình thưá»ng, lại có Ä‘iểm trái ngược vá»›i chÃnh mình, vì váºy tương lai khả năng tiến bá»™ cá»§a bá»n há» không phải quá lá»›n, nhiá»u nhất chỉ dừng lại ở bá» mặt cá»§a luyện khà hóa thần cảnh giá»›i không tiến thêm được.
Khổng Trác trong môn phái cÅ©ng không mấy khi tiếp xúc vá»›i những tư đệ tá» nà y, bởi vì trên cÆ¡ bản bá»n há» Ä‘á»u Ä‘i theo bên ngưá»i kiếm tiên, giả vá» thà nh ngưá»i hầu, bá»n hỠđối vá»›i Khổng Trác cÅ©ng chÃnh thức quang minh chÃnh đại, bá»n há» Ä‘i ra ngoà i cÅ©ng không cần kiêng kị cái gì cả, mà Khổng Trác cÅ©ng các đệ tá» cÅ©ng không nguyện ý trêu chá»c những ngưá»i nà y, bởi vì trên cÆ¡ bản bá»n há» cÅ©ng không có cái gì phải mỠám cả.
Nhưng bây giá», sá»± mỠám xuất hiện.
Khổng Trác cÅ©ng có thể suy Ä‘oán nguyên nhân xuất hiện cá»§a bá»n há»?
Bởi vì mục tiêu hà nh động cá»§a bá»n há» rất rõ rà ng, không có má»™t tia do dá»±, tố độ rất nhanh, Ä‘á»u là hướng vá» phương hướng cá»§a má»™t ngưá»i.
Phương Thiếu Bạch!
Phương Thiếu Bạch ở trong vòng trăm dặm phÃa trước.
Lúc nà y, Khổng Trác đã hÆ¡i hÆ¡i có chút cảm ứng được hÆ¡i thở cá»§a Phương Thiếu Bạch, mặc dù còn xa, không ở trong phạm vi lưới trá»ng lá»±c cá»§a chÃnh mình nhưng Phương Thiếu Bạch nà y là do hắn đánh trá»ng thương nên vừa tiến và o phạm vi trăm dặm, hà nh tung cá»§a Phương Thiếu Bạch liá»n không giấu được Khổng Trác.
“ Bá»n há» như thế nà o lại biết Phương Thiếu Bạch ở chá»— nà y? Bá»n há» tìm Phương Thiếu Bạch là m gì ?†Hai nghi vấn nà y cÆ¡ hồ cùng lúc hiện lên trong đầu hắn, ngay láºp tức hắn liá»n gia tăng tốc độ cá»§a bản thân.
Khoảng cách trăm dặm, đối vá»›i Khổng Trác chỉ cần nhấp nhô ngưá»i và i cái.
Äây là má»™t chá»— hoang vu, là má»™t thôn trang bị bá» quên.
Nói là má»™t thôn trang nhá», bởi vì trong vòng và i dặm hoang vắng cÅ©ng có mấy chá»— có nhà ở, biểu hiện và i chục năm trước hoặc mưá»i năm trước nÆ¡i nà y có lẽ là má»™t cái thôn, nói là trước kia bởi vì hiện giá» nÆ¡i nà y đã không còn ngưá»i nà o ở, trừ má»™t cái tiểu viện tồi tà n mà Phương Thiếu Bạch Ä‘ang dưỡng thương kia ra.
Nhẹ nhà ng, như một sợi bông không chút động tĩnh tiến và o trong cái sân của tiểu viện kia.
Trong viện, Phương Thiếu Bạch đã bà y ra mấy cái tráºn pháp phòng ngá»± khá tốt.
Nhưng cái nà y cũng không thể là m khó Khổng Trác được, cũng không là m khó được mấy thần bà đệ tỠsắp đến kia.
Khổng Trác nhẹ nhà ng đứng lên, rá»i khá»i cái sân, má»™t lần nữa phi trên mặt đất rồi dừng lại ở má»™t gốc cây thùy cách đó má»™t dặm.
Giống như má»™t con nhện to béo bình thưá»ng, lẳng lặng đợi con mồi đến.
|

23-06-2009, 12:51 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 37 : Rá»i Ä‘i
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : Hoanghaiha
Nguồn : 2T
Trên bầu trá»i mây Ä‘en lưu chuyển, Khổng Trác ngẩng đầu, hai con ngươi nhá» nhìn theo má»™t mảng mây Ä‘ang cuồn cuá»™n trôi từ đông sang tây, nhìn bầu trá»i toà n mây là mây, than nhẹ má»™t tiếng.
Ngưá»i Ä‘á»i nói cÅ©ng đúng, phong vô định, vân vô thưá»ng.
“ Xem ra chuyện không thể nhìn bằng mặt ngoà i, cÅ©ng có lúc, ngươi xác định chuyện cả mưá»i phần nhưng lại không phải là sá»± tháºt, là m ngưá»i đâu mà mất chứ, cÅ©ng giống như việc buôn bán thôi, mấu chốt nhất chÃnh là muốn tìm ra được lợi Ãch cho cả hai bên, con mắt chứng kiến Ä‘iá»u gì đó, đại Ä‘a số Ä‘á»u là giả dối!â€
Khổng Trác cứ cho rằng cái suy nghÄ© cá»§a hắn là những tư đệ tá» cá»§a má»™t vị kiếm tiên trong môn phái sai đến Ä‘uổi giết Phương Thiếu Bạch là chÃnh xác, nhưng sá»± tháºt trước mắt đã khiến cho hắn biết mình đã Ä‘oán sai.
Tổng cá»™ng có năm ngưá»i, thân mặc hắc y, che mặt, rất chuẩn xác tìm được chá»— ẩn thân cá»§a Phương Thiếu Bạch.
Khi đến bên ngoà i tiểu lạc viện kia, năm ngưá»i cước bá»™ dừng lại.
Nhưng bá»n há» hiển nhiên cÅ©ng không che dấu sá»± tồn lại cá»§a mình.
Má»™t ngưá»i cầm đầu hÆ¡i thở trầm ổn, rất tá»± nhiên Ä‘i tá»›i trước cá»a, nhẹ nhà ng gõ và i cái lên cá»a tiểu viện.
Ngay sau đó, cá»a tiểu viện vô thanh vô tức mở ra.
“ Bản lãnh để ngá»± váºt đưá»ng dà i cÅ©ng không tồi, nhưng ở dưới tình huống nà y lãng phà pháp lá»±c cá»§a bản thân mình, tháºt là có chút ngu ngốc !†Khổng Trác trong lòng thầm nghÄ©.
“ Äại sư huynh !â€
Hướng và o trong căn phòng nhỠẩm ướt, u tối kia, ngưá»i cầm đầu mở miệng nói.
“ Ta không phải Äại sư huynh cá»§a các ngươi !†Phương Thiếu Bạch ánh mắt chợt lóe lên, cắt đứt lá»i hắn.
Ãnh trăng xuyên thấu qua nóc nhà bắn thẳng xuống dưới, Ä‘ang chiếu và o chÃnh trên mặt hắn.
Ngoại trừ có chút tái nhợt bên ngoà i, cũng không thấy hắn có cái gì không ổn.
“ Ta không phải Äại sư huynh, các ngươi cÅ©ng không phải gá»i ta như váºy !â€
Hắc y nhân cầm đầu “ A a !†cưá»i hai tiếng,†Äại sư huynh cần gì khách sáo như thế chứ, lúc trước ngưá»i ở trên núi, má»i ngưá»i gá»i ngươi là cá»u su huynh, còn bây giá» ngươi cÅ©ng không còn là đệ tá» cá»§a La Phù nữa rồi, chúng ta gá»i ngưá»i má»™t tiếng Äại sư huynh thì có gì sai đâu ?â€
“ Ta đã không còn là ngưá»i cá»§a La Phù, vo luáºn là nói Äại sư huynh hay là Cá»u sư huynh Ä‘á»u có vấn Ä‘á».â€
“ Ai nói Äại sư huynh không phải La Phù đệ tá» nà o !†Hắc y nhân ná» thanh âm chợt cao lên,†Trong mắt chúng ta, Äại sư huynh mãi mãi là La Phù đệ tá»!â€
“ Loại nói nhảm nà y giá» trước mặt ta còn có ý nghÄ©a gì sao?†Phương Thiếu Bạch lạnh lùng nói,†Nói Ä‘i, lúc nà y các ngưá»i đến tìm ta cuối cùng là có chuyện gi váºy ?â€
“ Sư phụ lão nhân gia rất kì quái, ná»a tháng trước tại sao ngươi không xuất hiện ?â€
“ Ta là m hết những việc ta có thể là m được!†Phương Thiếu Bạch nhà n nhạt nói,†Chỉ là năng lá»±c ta có hạn, được giúp đỡ dưới chân núi kia !â€
“ ÄÆ°á»£c giúp đỡ dưới chân núi ?†Hắc y nhân có chút sá»ng sốt, sau đó thở dà i nói :†Sư phụ lão nhân gia quả nhiên liệu việc như thần, ngươi được Khổng Trác giúp đỡ ở chân núi phải không ?â€
Phương Thiếu Bạch ánh mắt vừa đưa lên, nhìn chằm chằm Hắc y nhân,†Ta được ngưá»i nà o trợ giúp, không liên quan đến ngươi !â€
“ Äại sư huynh, nÆ¡i nà y không có ngoại nhân, ngươi không cần phải cẩn tháºn quá thế, hÆ¡n nữa nếu không phải được giúp đỡ dưới chân núi, liá»n phối hợp vá»›i sư phụ, thì ngươi bây giá» hẳn có thể cùng sư tá»· cùng trốn Ä‘i được rồi !â€
“ Nếu lúc đó ta lên núi, bây giá» không sợ ta đã biến thà nh má»™t cá»— thi thể rồi sao?â€
“ Äại sư huynh nói lá»i nà y có ý tứ gì, chẳng lẽ ngươi không tin ân sư lão nhân gia sao ?â€
“ Ta bây giá» không tin tưởng bất kì ai !†Phương Thiếu Bạch nói, đứng lên hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nhìn Hắc y nhân ná» nói :†Nếu như các ngưá»i hôm nay đến đây chỉ có thể nói chuyện nà y, váºy các ngưá»i có thể Ä‘i !â€
“ Äi !†Hắc y nhân ná» phảng phát như nghe được cái gì đó chê cưá»i,†Äại sư huynh, có phải ngưá»i Ä‘ang chê cưá»i chúng ta phải không váºy, ngươi nghÄ© chúng ta xuất môn ngà n dặm chạy đến chá»— nà y, chỉ há»i ngươi má»™t câu như váºy là dá»… dà ng Ä‘i hay sao, nếu chúng ta trở vá» nói lại như váºy, ngươi bảo chúng ta là m sao có thể gặp mặt lão nhân gia được đây ?â€
“ Äó là chuyện cá»§a các ngươi !†Phương Thiếu Bạch nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, thân thể bắt đầu đứng lên, mỉm cưá»i nói :†Sau sá»± việc nà y, ta cÅ©ng nên Ä‘i, nên là m, không nên là gì, ta Ä‘á»u sẽ là m tất cả, thiếu vá»›i sư phụ ta cÅ©ng đã trả xong rồi, từ nay vá» sau không còn trở ngại gì nữa, Ä‘i cÅ©ng là phải thôi !â€
Nói xong liá»n giÆ¡ chân lên, là m bá»™ muốn rá»i Ä‘i.
“ Äại sư huynh nói đùa !†Hắc y nhân cầm đầu chân phải hướng ra phÃa ngoà i, chÃnh là phong bế đưá»ng ra cá»§a Phương Thiếu Bạch, mặt khác cùng lúc đó bốn gã Hắc y nhân còn lại cÅ©ng đã động thá»§, dá»±a theo phương vị cá»§a Cá»u cung bát quái, liá»n hình thà nh má»™t cái sát tráºn.
Diễn biến nà y phát sinh trong nháy mắt.
Phương Thiếu Bạch đồng thá»i việc nhấc chân thì bá»n Hắc y nhân cÅ©ng hà nh động, chỉ là cước cá»§a Phương Thiếu Bạch không hạ xuống như bá»n há» Ä‘oán.
Trưá»ng kiếm, như độc xà từ đất lao ra, từ sau lưng Phương Thiếu Bạch đâm tá»›i, Hắc y nhân cầm đầu cÅ©ng không có cả thá»i gian phản ứng, cước bá»™ vừa má»›i hạ xuống đất thân thể đột nhiên cứng đỠlại, cảnh lá»™ ra phÃa sau ngưá»i là má»™t Ä‘oạn cá»§a đầu mÅ©i kiếm.
“ Ngươi …!†Bốn gã Hắc y nhân còn lại hiển nhiên cÅ©ng không ngỠđến Phương Thiếu Bạch chẳng nói gì vô Ãch liá»n động thá»§ ngay, hÆ¡n nữa ra tay tà n nhẫn như váºy, khiến bá»n chúng có chút thất thần.
Trong nháy mắt thất thần nà y, Phương Thiếu Bạch liá»n dá»… dà ng rá»i khá»i phòng nhá», nguyên thần ngá»± kiếm, hóa thà nh má»™t đạo lưu quang hướng đến phương xa bá» chạy.
Äợi đến lúc bốn gã Hắc y nhân kia phản ứng lại thì đạo kiếm quang kia đã xa, muốn Ä‘uổi theo nhưng có Ä‘uổi cÅ©ng không kịp, đà nh phải ảo não dừng lại má»™t chút rồi quay trở vá», kiểm tra thi thể cá»§a Hắc y nhân cầm đầu không may mắn kia, có thể thấy má»™t kiếm vừa rồi cá»§a Phương Thiếu Bạch là rất ngoan độc.
Cách xa như váºy, Khổng Trác vẫn có thể cảm giác được má»™t kiếm kia trà n ngáºp Tiên Thiên Tá» khì cùng má»™t luồng âm tà vô cùng mạnh mẽ, Hắc y nhân không há» phòng bị dưới má»™t kiếm đó, mặc dù nguyên thần đã sÆ¡ bá»™ ổn định nhưng căn bản là không kịp thoát Ä‘i, liá»n bị má»™t kiếm kia đánh cho thần hồn câu diệt.
“ Tiểu tá» nà y so vá»›i trước kia ngoan độc và cÆ¡ trà hÆ¡n nhiá»u !†Trốn ở trên cây, Khổng Trác nở nụ cưá»i :†Váºy bây giá» ta chỉ cần Ä‘i theo bốn tên ngu ngốc nà y sẽ biết được cuối cùng ai là ngưá»i là m ra những chuyện nà y, hoặc có thể thông qua những ngưá»i đó, Ä‘em Tiểu nha đầu tìm ….., cái gì !†Khổng Trác cau mà y lại, bởi vì Phương Thiếu Bạch vừa Ä‘i đã trở lại.
Lúc trước dùng kiếm quang bá» chạy, lúc nà y hắn quay lại chÃnh là có thể tá»± ẩn giấu được ngay.
Vốn thanh quang của kiếm đã biến thà nh mà u đen, cho nên hắn trở lại âm thầm, vô thanh vô tức.
“ Hắn muốn là m cái gì a !†Nhìn thấy kiếm quang cá»§a hắn tá»a ra quá»· khà hắc ám, Khổng Trác trong lòng vừa động má»™t chút liá»n xuất hiện nhiá»u dá»± cảm không hay. Quả nhiên, không cần đợi dá»± cảm cá»§a hắn kÄ© hÆ¡n, kiếm quang mà u Ä‘en kia vô thanh vô tức liá»n dá»… dà ng Ä‘em cả bốn tên Hắc y nhân còn lại trảm sát toà n bá»™.
Nhanh, âm hiểm, ngoan độc.
Äây cÅ©ng không phải là La Phù kiếm pháp.
Thân thể có chút đánh quá sức, Phương Thiếu Bạch bá»™ dạng tá»±a hồ có chút đứng không vững, bất quá kiếm trong tay kịp thá»i trụ tại trên mặt đất, hắn cÅ©ng không có ngã xuống.
Nhẹ nhà ng lau Ä‘i máu tươi chảy từ khóe miệng ra, Phương Thiếu Bạch hắc hắc cưá»i.
“ NgÅ© sư huynh, ra Ä‘i, ta biết ngưá»i Ä‘ang ở quanh đây !â€
Khổng Trác mà y cau lại, vẫn không nhúc nhÃch.
Thấy váºy Phương Thiếu Bạch sắc mặt không đổi, lại tiếp tục hô lên và i tiếng, vẫn không thấy động tÄ©nh gì, không khá»i nở nụ cưá»i khổ, do động tác cưá»i mạnh nên động đến thương thế trong cÆ¡ thể, lại ho liên tục.
Nặng nhá»c thở dốc và i tiếng, hắn lại ngẩng đầu lên.
“ NgÅ© sư huynh, ngươi đối vá»›i ta tu vi cao hÆ¡n, pháp lá»±c mạnh hÆ¡n, cho nên ta không thể xác định ngưá»i có ở quanh đây không, bởi vì tại đây, lúc nà y, ta không biết chúng ta còn có thể có cÆ¡ há»™i gặp lại nhau nữa không, nên có và i câu quan trá»ng muốn nói, ta nghÄ© nên nói vá»›i ngươi cho nên ta coi như ngươi có nghe thấy!†Nói đến đây âm thanh hắn ngừng lại má»™t chút.
“ Ta giết bá»n há» bởi vì ta sợ ngươi Ä‘ang ở xung quanh đây, đã xem hết tất cả má»i chuyện xảy ra, nếu như váºy chắc hẳn ngươi nhất định len lén Ä‘i theo bá»n há», để xem rốt cục ai ở sau tấm mà n nà y !â€
“ Tháºt ra ngươi là ngưá»i hiểu rõ ta nhất !†Khổng Trác trong lòng thầm nghÄ©.
“ Ta đúng là có má»™t sư phụ khác, tại La Phù hắn đối vá»›i ta có ân, không chỉ gần gÅ©i mà đúng là có ân nghÄ©a, hÆ¡n nữa đối vá»›i cả nhà ta Ä‘á»u là có ân trá»ng, cho nên ta phải nghe theo lá»i hắn, ta cÅ©ng không dối gạt ngươi, má»™t thân kiếm pháp ma đạo cá»§a ta nà y cÅ©ng theo hắn há»c được, mà nguyên nhân khiến cho ta bị trục xuất khá»i La Phù cÅ©ng bởi vì má»™t thân công pháp ma đạo nà y !â€
Phương Thiếu Bạch than nhẹ má»™t tiếng, tiếp tục nói,†Vốn hết thảy má»i chuyện ẩn giấu tốt lắm, chỉ là ngà y đó ta nghe được tin tức Tiểu Tuyết cùng Lâm Ngá»c Phong có Ä‘Ãnh ước từ trước, không nhịn được để lá»™, bị sư phụ cùng sư bà phát hiện, cho nên má»›i truy Ä‘uổi khá»i sư môn.â€
“ Vốn tưởng rằng má»™t Ä‘iểm cÆ¡ há»™i thoát cÅ©ng không còn, đã định có tâm tư tá»± vẫn, nhưng chÃnh sư phụ lão nhân gia đã âm thầm ra tay giúp ta, nên ta má»›i có đủ thuáºn lợi chạy thoát ?â€
“ Bây giá» cả Thần Châu Trung thổ nhìn có vẻ như gió êm sóng lặng, chánh đạo rá»±c rỡ, nhưng thá»±c sá»± sóng ngầm đã bắt đầu khởi động. La Phù đó, bên trong cÅ©ng có nhiá»u cái không ổn, cÅ©ng không phải hoà n toà n hòa khà như bá» mặt bên ngoà i thấy đâu. Ta chắc rằng không bao lâu nữa, tất sinh đại biến, sư huynh ngưá»i tâm tư linh động, luôn luôn ẩn dấu mình, nhưng mà cÅ©ng phải tháºt cẩn tháºn, đỠphòng ngưá»i khác âm thầm tÃnh kế, ta có thể nói được như váºy là đã nhiá»u, ngÅ© sư huynh, chỉ mong ngươi ở vùng quanh đây có thể nghe thấy lá»i tiểu đệ nói !â€
…………..
Äi thôi, Ä‘i thôi, Ä‘i cÅ©ng tốt !
Nhìn kiếm quang vụt đi phương xa, Khổng Trác trong lòng có chút cảm giác thê lương.
Xem bá»™ dạng, tiểu tá» nà y cÅ©ng không biết chuyện cá»§a Tiểu nha đầu kia, bất quá như váºy cÅ©ng tốt, sẽ an tâm hÆ¡n má»™t chút, nếu không cẩn tháºn xúc động lên lại rước lấy há»a sát thân.
Chỉ là bây giá» tin tức nà y đã truyá»n Ä‘i khắp tu hà nh giá»›i rồi, cÅ©ng không biết có thể giấu giếm hắn được bao lâu, bất quá nghe khẩu khà vừa rồi cá»§a hắn, thì cÅ©ng có ý quy ẩn nÆ¡i nà o đó, nếu nói như váºy, không hẳn là hắn sẽ có cÆ¡ há»™i nghe tin xấu ?
|

23-06-2009, 06:49 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 38 : Thịt điêu
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : Hoanghaiha
Nguồn : 2T
Khổng Trác tâm tình không tốt lắm.
Sá»± tháºt là tâm tình rất kém cá»i.
Sau khi rá»i khá»i thôn trang kia, nhìn Phương Thiếu Bạch ngá»± kiếm bá» chạy, chẳng hiểu tại sao hắn lại sinh ra má»™t cảm giác uể oải.
Cực kì uể oải.
“ Hình như suy nghÄ© trước đây cá»§a ta là quá ngây thÆ¡ rồi !â€
Äúng váºy, quá ngây thÆ¡ rồi .
Từ trước đến nay, trong lòng hắn, ngưá»i tu hà nh phải rất tiêu dao má»›i đúng, lá»±c lượng cưá»ng đại, sống lâu muôn tuổi, tất cả những thứ mà ngưá»i bình thưá»ng không thể tưởng tượng ra. CÅ©ng là nhá» cÆ¡ duyên may mắn, Khổng Trác từ bé đã được lên La Phù sÆ¡n, nhưng có thể do hắn đặc biệt thông minh nên đối vá»›i những chuyện lúc còn bé nhá»› khá rõ rà ng. Bởi váºy khi trở thà nh ngưá»i tu hà nh, hắn như có má»™t loại cảm giác hoà n toà n giải thoát, có thể nói từ xưa đến nay, ngoại trừ việc cố gắng tu luyện đỠcao thá»±c lá»±c cá»§a bản thân mình, ngoà i ra hắn cÅ©ng chỉ muốn là m những gì mình thÃch, hắn rất muốn mãi mãi sinh tồn ở trạng thái nà y.
Chỉ là trước những chuyện liên tiếp phát sinh gần đây khiến cho hắn rõ rà ng thêm má»™t Ä‘iá»u, trên cái thế giá»›i nà y cÅ©ng không có gì hoà n toà n công bằng, có những lúc cứ là m bá»™ ngây thÆ¡ sẽ sinh truyện phiá»n toái.
Kiếm quang vẫn phi liên tục, nhưng cứ phi không có mục Ä‘Ãch.
Khổng Trác thÃch cái cảm giác được bay trên không trung thế nà y, không có mục tiêu cố định, rất tiêu dao, rất tá»± tại, đồng thá»i cÅ©ng có thể rèn luyện kÄ© năng ngá»± kiếm cá»§a chÃnh mình cùng khả năng khống chế Tiên Thiên Tá» khÃ.
Ngự kiếm phi hà nh, đây từng là mục tiêu của hắn, bây giỠmục tiêu nà y đã thực hiện được.
Cảm giác từng tráºn gió lạnh băng tạt lên mặt, phi hà nh cảm thấy thoải mái, hô hấp cá»§a Khổng Trác dần vững và ng, vốn lúc trước có chút áp lá»±c nhưng bây giá» tâm tình cÅ©ng chầm cháºm ổn định lại .
Sau má»™t lúc ngá»± kiếm vượt mây, hầu như những chá»— Ä‘i qua Ä‘á»u là núi non vá»±c sâu, có cả má»™t Ãt hình thà nh má»™t dãy núi lá»›n, tá»±a như sóng biển pháºp phồng, khi bay tá»±a như đất tá»± động lui vá» phÃa sau. Có khi lá»t và o tầng mây, ngoà i thân toà n mây, dà y đặc chầm cháºm trôi, hoặc cuồn cuá»™n bay lên hóa thà nh những Ä‘oà n lá»›n, như tiện tay là có thể bắt được, tá»±a như má»™t cÆ¡n lÅ© không thấy bá» nhưng đảo mắt cái đã tan Ä‘i, biến ảo không ngừng. Khi bay ra khá»i mây, liá»n gặp thanh minh, cảm giác tinh thần bay lên táºn trá»i cao, mạnh mẽ ra khá»i thân thể. Có thể đối diện vá»›i trá»i cao, cà ng bay cà ng cao hứng.
Vừa bay được ná»a canh giá», kiếm quang có chút cháºm lại.
Hắn có chút đói bụng.
Có lẽ đây là khuyết Ä‘iểm lá»›n nhất cá»§a con ngưá»i hắn, theo đạo lý mà nói, tên tiểu tá» nà y đã sá»›m vượt qua giai Ä‘oạn tÃch cốc, ăn gió uống sương có thể dá»… dà ng giải quyết vấn đỠsinh lý kia cá»§a hắn, chỉ là không biết tại sao chỉ cần nghÄ© đến chuyện ăn cÆ¡m má»™t chút là hắn cảm giác trong bụng sôi ùng ục, nếu như không được ăn, hắn sẽ không muốn là m gì nữa, trong khi giãy chết, hắn không chỉ muốn được ăn thôi, mà lại muốn ăn ngon, phải có cả thịt nữa, cho dù là điểm tâm cÅ©ng phải có thịt trong đó. Từ má»™t ý nghÄ©a nà o đó nói lên, hắn đối vá»›i loại sở thÃch nà y đúng là tu hà nh, có thể xem như má»™t loại bắt buá»™c.
Có trách mắng thì cứ trách mắng, hắn không thay đổi được a, cÅ©ng như cái tên sư phụ tá»u quá»· kia cá»§a hắn cÅ©ng không bao giá» bá» rượu được.
Tại phương đông vô táºn đã hiện ra má»™t đưá»ng ánh sáng, Khổng Trác cháºm rãi huy động kiếm quang ngừng lại, tại giữa không trung ngồi xuống, ngắm nhìn mặt trá»i lên.
Cảnh tượng mặt trá»i má»c quả là đẹp, đã thấy nhiá»u lần rồi nhưng vẫn có cảm giác đó.
Lúc bắt đầu có thể ngá»± kiếm, Khổng Trác ngà y nà o cÅ©ng xem nhưng bây giá» hắn không còn nhiá»u hứng thú lắm.
PhÃa dưới thân là má»™t mảng rừng ráºm, theo như lá»i hắn nói, thì nếu sắp chết là sẽ có nước có thịt, hÆ¡n nữa loại giải thÃch nà y hắn coi là chân lý, cho nên không há» nghÄ© ngợi, liá»n dá»… dà ng từ không trung rÆ¡i xuống.
Chỉ là mặc dù trên trá»i ánh sáng đã hiện lên, mắt nhìn thấy mặt trá»i má»c rất nhanh nhưng trên mặt đất vẫn bị toà n hắc ám bao phá»§, cảnh váºt tối om. Bất quá tu vi cá»§a hắn rất cao, kể cả trong đêm tối không thấy được ngón tay nhưng hắn vẫn có thể phân biệt được sá»± váºt, bây giá» hoà n cảnh mặc dù tối như váºy nhưng cÅ©ng không thể là m khó được hắn.
Äịa phương hắn hạ xuống là trên má»™t má»m núi, trên má»m núi toà n má»™t mà u Ä‘en, tháºt sá»± không có má»™t chút ánh sáng, không có má»™t ngá»n cá». Dưới má»m núi nà y chừng má»™t trăm mưá»i trượng có má»™t cái động sâu, hắc phà cuồn cuá»™n thoát ra, phảng phất như có má»™t cá»± sư Ä‘ang ngồi, hay má»™t quái thú Ä‘ang bị giam cầm, tức giáºn Ä‘iên cuồng, ngà y ngà y chỉ muốn thôn thiên. Äịa thế hiểm trở khiến kẻ khác phải hoa mắt.
" Mẹ kiếp, thế nà o lại rÆ¡i xuống má»™t cái ác địa như thế nà y ?" Khổng Trác có chút hối háºn, tức giáºn thầm nghÄ©.
Vừa rồi ngá»± kiếm cao hứng, cÅ©ng không thèm quan tâm phương hướng, cứ bay lung tung suốt mấy ngà n dặm, cÅ©ng chẳng biết mình đã bay tá»›i phương nà o nữa. Lúc nà y ánh sáng đã chiếu lên tá»›i má»m núi, không phát hiện ná»a Ä‘iểm dấu vết cá»§a thịt, nước thì không thiếu, tá»±a như nước chảy mây trôi từ trên vách núi hạ xuống, thân thá»§ trá»±c tiếp rÆ¡i và o trong cái động kia.
" Tháºt hối háºn đã và o đây !" Khổng Trác trong lòng thầm nghÄ©, hắn ở trên trá»i xem nÆ¡i nà y đầy hắc khà cuồn cuá»™n, liá»n dá»… dà ng Ä‘i xuống, không ngỠđây lại là ác địa đến phân chim cÅ©ng không có, nhìn ra xung quanh, mảng rừng gần nhất cÅ©ng cách đây đến mưá»i dặm, hÆ¡n nữa toà n hắc khà âm trầm, cảm giác không có sá»± tồn tại cá»§a sinh váºt ở nÆ¡i nà y, Ä‘iá»u nà y khiến Khổng Trác có chút kinh ngạc.
" Con mẹ nó đây rốt cuộc là địa phương gì, ngay cả một chút thịt cũng không tìm thấy ?" Khổng Trác trong lòng nổi lên một dự cảm bất hảo.
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn chợt có chút ngưng lại, lỗ tai vừa động, hắn nghe được trong không gian một âm thanh.
" Có chim ?" Hắn ngẩng đầu, ánh mắt mÆ¡ hồ nhìn lên bầu trá»i vẫn còn vẻ hắc ám, " Äúng váºy, là âm thanh cá»§a chim, nhưng lại là má»™t con chim to !"
Nheo con mắt lại, ánh mắt bắt đầu trở nên thâm thúy, đồng thá»i đầu lưỡi bắt đầu nhẹ nhà ng tiến ra, liếm nhẹ quanh môi, tay trái đưa ra, rồi bám và o má»™t cà nh cây cách đó không xa, cả thân hình như khá»±ng lại, ngay sau đó, phảng phất như có má»™t bà n tay vô hình đẩy Ä‘i, cả thân thể hướng lên trên má»m núi bay tá»›i.
Tay nhẹ nhà ng đưa má»™t vòng cung, bay tá»›i lưng chừng thân hình liá»n cuá»™n lại, như linh xà quyện lại thà nh má»™t cục, tại giữa không trung hình thà nh má»™t ngưá»i hình khối.
Khổng Trác tay móc ở bên hông má»™t cái, lấy cái túi da rắn mà u trắng ra, từ bên trong lấy ra má»™t cái nồi kim loại nhá», chân phải chà chà trên mặt đất, đất đá cứng rắn như đá hoa cương dưới má»™t cước nà y cá»§a hắn dá»… dà ng vụn ra như bá»™t, mặt đất tụt xuống, rất nhanh trên má»i núi hình thà nh má»™t cái bếp đơn giản.
" Dù thế nà o Ä‘i chăng nữa, thân thể thuần hà nh Thổ quả tháºt cÅ©ng có nhiá»u cái tiện lợi !" Hắn cưá»i đắc ý, Ä‘em cái nồi nhá» quen thuá»™c kia đặt lên trên cái bếp vừa hình thà nh, sau đó Ä‘oản kiêm trong tay xuất ra, lưu quang chợt lóe lên, trong chá»›p mắt liá»n bay tá»›i khu rừng tối ná» cách đó hÆ¡n mưá»i dặm, chém đứt cả mảng rừng cây lá»›n.
Khổng Trác cũng không thèm nhìn , tay vung ra một cái, mang cả mảng rừng vừa bị đoạn bay lại gần đây.
Äốt lá»a, Ä‘un nước.
Äây là má»™t quá trình rất bình thưá»ng.
Xa xa phÃa chân trá»i, má»™t bóng Ä‘en nhá» xÃu xuất hiện, tốc độ rất nhanh, bất quá chỉ trong chốc lát công phu liá»n trở nên to như nắm tay, sau đó to bằng cháºu nước rá»a mặt, sau đó Khổng Trác liá»n thấy rõ .
" Má»™t con Ä‘iêu tháºt to a !" Khổng Trác cảm thấy trong miệng Ä‘au xót, nước miếng chút nữa không chảy ra nổi, chỉ thấy xuất hiện là má»™t con Ä‘iêu mắt và ng má» Ä‘á», hai cái cương trảo, toà n thân là má»™t mà u Ä‘en, không pha má»™t cái lông tạp sắc nà o, trông tráng kiện phi thưá»ng. Xa xa nhìn tá»›i thì chỉ có vẻ to hÆ¡n chiếc cháºu rá»a mặt má»™t chút, nhưng đó là vì ở xa, trên sá»± tháºt lúc nó mở hai cánh ra, dà i có khi đến bảy tám trượng, mà đó má»›i chỉ là má»™t bên cánh.
Xem con Ä‘iêu nà y vá»›i bá»™ dạng hùng kiện (to lá»›n, nhiá»u thịt ...), nhất là đôi cánh trà n ngáºp sức sống kia, nếu mà là m thịt được thì là phần thịt ngon nhất, thÆ¡m nhất.
Nhịn không được bèn chép miệng và i cái, Khổng Trác nở nụ cưá»i, nhìn con Ä‘iêu Ä‘ang nhanh chóng bay đến kia, trong nháy mắt đã tá»›i trên đỉnh đầu cá»§a hắn, có thể là số cá»§a nó phải chết, chết tá» tế thì không muốn, lại cá»± lượn quanh trên đầu Khổng Trác.
" A a, ngay cả súc sinh cÅ©ng biết lão tá» Ä‘ang đói bụng !" Khổng Trác vui vẻ thầm nghÄ©, tay phải năm ngón mở ra, đưa trảo lên lăng không má»™t cái, lưới trá»ng lá»±c khổng lồ cùng ngá»± váºt pháp lá»±c mãnh mẽ xuất ra, hình thà nh má»™t cái lưới lá»›n vô hình, hướng đến hắc Ä‘iêu kia trùm tá»›i.
Hắn sá»›m đã nhìn ra hắc Ä‘iêu nà y không phải là má»™t loà i bình thưá»ng, vô luáºn từ hình dạng bên ngoà i, vừa to lá»›n, hùng kiện như váºy, tuyệt đối không phải váºt bình thưá»ng, chạy đâu mà mất được chứ, thưá»ng như váºy đây là những cái ngon nhất .
Cho nên lúc nà y Khổng Trác ra tay không lưu tình.
Äại Ä‘iêu kia vốn đã có ý phòng bị sá»›m, nó vốn phi hà nh cao trên mặt đất khoảng môt trăm thước, nếu chú ý má»™t chút sẽ không bị Khổng Trác bắt được. Chỉ là súc sinh cÅ©ng như con ngưá»i, cÅ©ng có lúc không may, luôn muốn tránh nhưng không phải lúc nà o cÅ©ng thoát được má»™t Ä‘ao, hôm nay là ngà y nó phải chết.
Bị cái lưới khổng lồ vô hình kia cá»§a Khổng Trác chụp xuống, không kịp phòng bị, thân thể nhanh chóng bị quăng xuống phÃa dưới. Con Ä‘iêu nà y là loà i thông linh, cảm giác không ổn, hai cánh giang ra, mạnh mẽ quạt Ä‘em thân thể Ä‘ang nhanh chóng hạ xuống liá»n từ từ ổn định lại. Lần thứ hai Ä‘áºp cánh, dÄ© nhiên muốn phá tan lưới ra, gấp gấp muốn thoát khá»i chá»— nà y. ChÃnh là trong nháy mắt nó muốn thoát ra bay lên trên, kiếm quang cá»§a Khổng Trác đã tá»›i .
Kiếm quang từ má»™t góc độ bất ngá» nhất cá»§a con Ä‘iêu vung lên, cắt đứt yết hầu cá»§a nó, phÃa trên thân kiếm lá»™ ra Tiên Thiên Tá» Khà nhẹ nhà ng lấy Ä‘i hÆ¡i thở tÃnh mạng cuối cùng cá»§a con đại Ä‘iêu.
Kim quang sáng lạn lóe lên trong mắt, ngay láºp tức tÃnh mạng như quang mang vụt tắt Ä‘i, ngay cả kêu má»™t tiếng cÅ©ng không là m được.
Nó có lẽ là má»™t con Ä‘iêu đã sống khá lâu rồi, nếu tÃnh theo năm thì có lẽ nó đã sống mấy trăm năm, đừng nói là có tÃnh thông linh, kể cả nói được tiếng ngưá»i cÅ©ng không phải không có khả năng. Äáng tiếc nó cÅ©ng không phải loà i ngưá»i, mà Khổng Trác lại dùng kiá»m thuáºt cá»§a ngưá»i tu hà nh đối phó vá»›i nó nên nó cÅ©ng chẳng còn cÆ¡ há»™i mà thoát chết.
Thi thể rất nặng, đối với Khổng Trác không có cái gì là ảnh hưởng.
Vặt lông, xẻ thịt, cho và o nồi, đun liu riu rồi ngồi đợi .
Äiêu rất lá»›n, không thể cho hết má»™t lần và o nồi, chỉ cho được phần nhá», cánh.
Trong lúc nấu cái cánh, Khổng Trác từ trong túi lấy ra má»™t bao muối to, bắt đầu trét lên đại bá»™ pháºn còn lại cá»§a chim Ä‘iêu, quả nhiên không sai, hắn chuẩn bị xá» là là m lương khô.
|

25-06-2009, 04:13 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
|
|
Chương 39: Trừng phạt cho tội tham ăn
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : zerokavn
Nguồn : 2T
Cái cảm giác nà y tháºt là không tốt.
Khổng Trác luôn luôn tá»± nháºn mình là má»™t ngưá»i tốt, Ãt nhất không phải là má»™t ngưá»i xấu, chÃnh là bây giá», hắn đột nhiên cảm giác được cái định nghÄ©a ngưá»i tốt nà y tháºt sá»± rất giả dối.
Äôi mắt chá»±c à o lệ, đồng tá» trừng trừng trừng nhìn, ánh mắt cá»§a cô gái trước mặt đó, cùng Chu Tuyết tám năm vá» trước, giống nhau như đúc.
“Con chim nà y không phải là nà ng nuôi đấy chứ ?†Trong miệng còn ngáºm má»™t đầu khá»›p xương, Khổng Trác trong lòng bi ai nghÄ© thầm.
Tám năm trước, chÃnh mình len lén Ä‘em con chó nhá» cá»§a Chu Tuyết là m thịt. Tiểu nha đầu đó đã nhìn mình bằng ánh mắt y hệt tiểu cô nương kia.
“Cái nà y, cô nương, con chim nà y không phải là do ngươi nuôi đấy chứ ?†Hắn phất tay, ném khớp xương vừa ăn xuống, có chút xấu hổ.
ÄÃch xác, vẻ mắt hắn bây giá» mang bá»™ dáng không biết không có tá»™i, nhưng lại là đỠtụ Tiên Thiên Tá» Khà trong cÆ¡ thể, lấy hắn là m trung tâm, lưới từ lá»±c vô hình bắt đầu lan ra khắp hướng.
Nữ tá» nà y thoạt nhìn tuổi còn trẻ, bất quá, bá»™ dáng chừng mưá»i bốn, mưá»i lăm tuổi, cá»±c kỳ Ä‘iá»m mỹ ngây thÆ¡, má»™t đôi mắt to má»ng nước, toát ra táºn cùng bi ai cùng á»§y khuất, đủ để hòa tan chÃn mươi chÃn phẩy chÃn chÃn chÃn chÃn phần trăm nam nhân trên Ä‘á»i
Khổng Trác lại là thuộc vỠphần trăm 0,0001 nam nhân còn lại kia.
Nà ng xuất hiện rất cổ quái.
Mãi tới lúc cách Khổng Trác ba dặm Khổng Trác mới cảm thấy được.
Thứ nhất là tu vi nà ng hiển nhiên cao hÆ¡n Khổng Trác, thứ hai là tốc độ nà ng tháºt sá»± quá nhanh.
Äồng thá»i lúc Khổng Trác cảm ứng được, nà ng đã tiến được ba dặm.
Cho nên, Khổng Trác rất cẩn tháºn, ná» tá» nà y thoạt nhìn tuổi còn trẻ, chÃnh là trá»i má»›i biết được nà ng có phải má»™t ngưá»i đã sống mấy trăm năm rồi không, dù sao cÅ©ng có những tên tâm lý biến thái, Ä‘em chÃnh mình biến thà nh bá»™ dáng mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi.
Loại chuyện nà y mặc dù hiếm thấy, nhưng là không phải không có.
Chỉ là , rất nhanh, biểu hiện cá»§a nữ tá» nà y dá»… dà ng phá tan phán Ä‘oán cá»§a hắn, vô luáºn biến thái cỡ nà o, giả bá»™ cỡ nà o, má»™t gã tu hà nh nhiá»u tuổi sẽ không tại trước mặt má»™t nam nhân, hét to má»™t tiếng, mắt đầy nước, sau đó, huy kiếm chém tá»›i.
Rất phiá»n toái, rất xúi quẩy.
Thà nh tháºt mà nói, kiếm pháp cá»§a nữ tá» nà y thuá»™c loại rất cao cấp, tại tu hà nh giá»›i có thể được xưng là má»™t trong những kiếm pháp cao thâm nhất, chÃnh là , kiếm thuáºt cá»§a nà ng không cao minh, lý giải đối vá»›i kiếm ý cÅ©ng rất bình thưá»ng, chỉ tương đương vá»›i các đệ tá» bình thưá»ng cá»§a La Phù.
Má»™t bá»™ kiếm pháp cao thâm từ tay nà ng xuất ra, cÅ©ng không có sai sót gì lá»›n, nhưng cÅ©ng không có gì đặc sắc, Ä‘á»u như là mô phá»ng mà thôi, Ä‘iá»u nà y cà ng là m cho Khổng Trác tin và o phán Ä‘oán tuổi cá»§a nà ng không lá»›n, má»™t gã kiếm tiên hÆ¡n trăm tuổi, kiếm thuáºt lúc đó, cÅ©ng có thể tùy tiện dụng má»™t khối Ä‘áºu hÅ© đâm chết ngưá»i ta.
ChÃnh là lúc xác nháºn được Ä‘iá»u nà y, Khổng Trác trong lòng cà ng bất an.
Bởi vì, tiểu cô nương trc mặt kiếm thuáºt mặc dù tương đối không đáng lo, chÃnh là tu vi cá»§a nà ng cá»±c cao.
Sau lần đầu tiên xuống núi kiếm được chuyện tốt tháºt lá»›n kia, tá»± đó tá»›i sau nà y, Khổng Trác đối vá»›i tu vi cá»§a mình rất tá»± tin, đừng xem hắn vẻ mặt bình thưá»ng ôn hòa, đối đãi vá»›i má»i ng vẫn duy trì má»™t loại khiêm cung cùng sắc mặt lá»… phép, nhưng là chÃnh hắn tá»± đánh giá, thuần tu vi mà nói, tại La Phù cÅ©ng như tu hà nh giá»›i hà ng đệ tá» Ä‘á»i thứ ba, Ä‘á»u là số má»™t số hai, đệ tá» cùng bối pháºn có thể lá»t và o mắt hắn đúng là không nhiá»u lắm.
Ngẫm lại, còn chưa tá»›i hai mươi tuổi, Tiên Thiên Tá» Khà tu vi đã đạt tá»›i cảnh giá»›i tầng thứ năm, mưá»i hai chánh kinh hắn đã đả thông được chÃn, theo hắn tÃnh toán, chỉ má»™t hai năm nữa, nếu cứ bảo trì trạng thái tu luyện như hiện nay, váºy, hoà n toà n đột phá mưá»i hai chánh kinh, Ä‘em Tiên Thiên Tá» Khà tu luyện tá»›i cảnh giá»›i tầng thứ sáu cÅ©ng không phải là việc gì khó khăn.
ChÃnh là , chỉ lấy tu vi mà nói, tiểu cô nương mứoi mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi trước mặt, lại có vẻ cao thâm hÆ¡n.
Cái tiểu cô nương nà y, kiếm thuáºt kém má»™t chút, nhưng là pháp lá»±c từ đưá»ng kiếm khiến cho Khổng Trác tê dại, tuy là kiếm không trúng, nhưng là kiếm khà vô cùng lợi hại, khiến Khổng Trác cÅ©ng thấy thâm tâm phát lạnh.
Tu vi tiểu cô nương nà y có thể tương đương với Tiên Thiên TỠKhà tầng thứ tám, tầng thứ tám a!!
Còn trên Khổng Trác ba tầng, Ä‘iá»u nà y có ý nghÄ©a gì ?
à nghÄ©a là tiểu cổ nương trước mắt cá»±c kỳ nguy hiểm, ý nghÄ©a là đằng sau tiểu cô nương nà y là má»™t lá»±c lượng rất mạnh, Ãt nhất sẽ không như cái La Phù xui xẻo cá»§a mình, bởi La Phù cÅ©ng không có cách nà o là m cho đệ tá» Ä‘á»i thứ ba đạt được thá»±c lá»±c như váºy ở tuổi nà y.
“Buôn bán vá»›i ngưá»i ta, không thể lúc nà o cÅ©ng chỉ để ý đối phương có bao nhiêu tiá»n, như váºy thưá»ng thưá»ng sẽ đánh mất rất nhiá»u cÆ¡ há»™i!â€
Lá»i cha nói lại vang lên bên tai.
â€Có lúc, má»™t ngưá»i có thể Văn Bất Danh, nhưng lại có thể mang lại cho ngươi tà i phú tháºt lá»›n, vÄ©nh viá»…n nhá»› kỹ, trên thế giá»›i nà y, má»™t ngưá»i tà i phú dù có nhiá»u, những việc hắn là m được vẫn là có hạn, má»™t ngưá»i, cho dù là tà i phú địch quốc, nhưng hắn cÅ©ng không thay mặt được cả quốc gia, lá»±c lương ngưá»i cưá»ng đại, nhưng không cần má»™t ngà y, nếu bị má»™t đám ngưá»i hợp lá»±c đối phó, đó má»›i là đáng sợ nhất, cho nên, khi đối mặt vá»›i bất kỳ ai, vô luáºn là hợp tác hay đối kháng, Ä‘iá»u phải lo lắng, cÅ©ng không chỉ là thá»±c lá»±c đối phương, mà là đám ngưá»i sau lưng mà đối phương đại biểu cho.â€
Mà từ thá»±c lá»±c tiểu cô nương biểu hiện ra, Khổng Trác có thể phán Ä‘oán, nà ng không phải là từ thá»±c chiến tu luyện được, mà phÃa sau nà ng hiển nhiên có má»™t thế lá»±c đủ cưá»ng đại, má»›i có thể là m cho má»™t ngưá»i còn Ãt tuổi như tiểu nha đầu nà y có tu vi cao tá»›i váºy.
Nói trắng ra, lúc nà y đây, hắn tá»±a hồ đụng phải khối thiết bản tháºt lá»›n (thiết: sắt, bản: hiểu là cái bảng cÅ©ng được)
Là đụng, chứ không phải đá, đá là cố ý, mà đụng là vô tình.
Lúc nà y đây, hắn tháºt sá»± là vô tình
Chuyện đã tới nước nà y, hắn chỉ còn cách từng bước từng bước giải quyết.
Nhưng là , lưới trá»ng lá»±c cá»§a hắn không có tác dụng gì.
Trá»ng lá»±c thay đổi đối vá»›i nà ng ảnh hưởng không lá»›n, bởi vì má»—i khi cái loại thay đổi nà y có tác dụng lên ngưá»i thì bá»™ quần áo trên ngưá»i tiểu cô nương kia sẽ hiện lên má»™t đạo vầng sáng, Ä‘em lưới trá»ng lá»±c kia hoà n toà n hóa giải.
Quần áo trên ngưá»i nà ng, hiển nhiên cÅ©ng là má»™t kiện bảo váºt.
Khổng Trác cưá»i khổ, Ä‘oản kiếm trong tay múa loạn, Ä‘em chữ thá»§ trong Nhị Phân Quy Nguyên Kiếm phát huy tá»›i cá»±c hạn.
Thủ, chỉ có thể thủ.
Thân thể Khổng Trác như núi đá chống lại sóng biển đánh tá»›i, mặc cho đối phương tấn công kiểu gì, ta vẫn bảo trì bất động, nhưng sá»± tháºt là , hắn không động nổi.
Kiếm pháp cá»§a tiểu cô nương không có gì đáng nói, nhưng từ thân kiếm phát ra mênh mông kiếm khÃ, cấu thà nh má»™t là n ba lãng bà n phá hư mang chung quanh thân Khổng Trác, dốc đá dưới chân đã sá»›m bị kiếm khà chém thà nh vô số đá vụn, chỉ là , chừng đó vẫn đủ để Khổng Trác đặt chân.
Dù gì, Khổng Trác cÅ©ng có tư cách để tá»± tin, dù tiểu cô nương nà y tu vi rất lá»›n, cùng vá»›i công kÃch sắc bén, nhưng cước bá»™ cá»§a hắn cÅ©ng không cần di động nhiá»u, trước sau tả hữu trong vòng ba thước vuông, chỉ dá»±a và o má»™t chiêu khẩu quyết chữ thá»§, liá»n dá»… dà ng phong bế chiêu tấn công cá»§a nà ng.
Hắn không phải là không có cÆ¡ há»™i phản kÃch, chỉ là lúc phát hiện thá»±c lá»±c cá»§a tiểu cô nương nà y, hắn liá»n không nghÄ© tá»›i tấn công, toà n lá»±c thá»§, á»· và o kiếm thuáºt siêu cưá»ng cá»§a mình, cho dù tu vi cách xa, cÅ©ng duy trì thế cục không bại.
Tu vi cá»§a nà ng tuy cao, nhưng chém báºy lung tung như váºy, có thể Ä‘oán sẽ duy trì không được bao lâu.
Hắn dá»± tÃnh không sai, Ä‘iên cuồng công kÃch chừng ná»a canh giá», tiểu cô nương bá»—ng không tấn công nữa.
Chỉ là , cái phương thức sau đó là m Khổng Trác có chút ứng phó không kịp.
Chỉ thấy nà ng “Oa†má»™t tiếng, khóc rống lên, kiếm trong tay ném sang má»™t bên, Ä‘áºp tại mặt đất hai cái, sau đó rÆ¡i khá»i vách đá, xuống cái động sâu kia. "Ãch, uy, giá»›i cá——! " Rất xấu hổ Ä‘Ãch, Khổng Trác tay chân quýnh lên.
Tiểu cô nương vẫn ngồi trên mặt đất, đầu úp và o hai gối, cứ như váºy mà oa oa khóc, không há» có dáng vẻ gì cá»§a ngưá»i tu hà nh.
"Tiểu muội muội, ngươi đừng khóc có được không.... "
"Äừng khóc a, khóc nữa sẽ không đẹp......! "
"Khóc nhiá»u sẽ không lấy chồng được…! "
..................
..................
Äánh có ná»a canh giá», nhưng là khóc suốt má»™t canh giá», cÅ©ng là ngưá»i tu hà nh, nếu đổi là ngưá»i bình thưá»ng, khóc suốt cả canh giá», nước mắt đã sá»›m cạn, chÃnh là , tiểu cô nương nà y bây giá» vẫn còn khóc.
"Ai, khóc Ä‘i, cháºm rãi khóc khóc Ä‘i, ta cÅ©ng không tin ngươi có thể khóc đến khi trá»i tối! "
Từ lúc bình mình tá»›i cái địa phương quá»· quái nà y, đã qua mấy canh giá», mặt trá»i đã lên tá»›i đỉnh đầu, xua tan âm hà n nÆ¡i đây.
Có bản lãnh thì ngươi lại khóc một canh giỠnữa a!
Khổng Trác trong lòng có chút nảy sinh ý nghĩ độc ác.
Bất quá, một canh giỠtựa hồ cũng là cực hạn, tiểu cô nương dần dần ngừng khóc.
Khổng Trác thở dà i một hơi, không khóc là tốt rồi.
Chỉ thấy tiểu cô nương kia cháºm rãi ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhá» nhắn nhòe nước mắt, thương cảm nhìn Khổng Trác.
Äến lúc nà y, Khổng Trác trong lòng cÅ©ng Ä‘au xót, phảng phất chÃnh mình đã là m má»™t chuyện vô cùng xấu, thiếu chút nữa khiến ngưá»i ta háºn chết.
“Tốt lắm, không khóc là tốt rồi …†Khổng Trác nhẹ nhà ng nói, thanh âm rất thấp, rất nhu hòa, muốn dò ý tứ của nà ng.
Hai con mắt hấp háy, tiểu cô nương kia rốt cuộc mở miệng, lấy một loại ngữ khà cực kỳ ủy khuất mở miệng.
“Gia gia!â€
Nà ng kêu lên.
"Gia gia? ! " Khổng Trác sá»ng sốt, chợt, khuôn mặt cứng Ä‘á», hắn cảm thấy má»™t cánh tay đã đặt lên gáy mình.
|
 |
|
| |