Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #36  
Old 02-05-2008, 04:16 AM
naivi's Avatar
naivi naivi is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngày 1 giá» 28 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 10 Hồi 1

Dịch thuật: distantreader

Chương 10
Hồi 1


Khả thị duy ngã (Chỉ có thể dựa vào chính mình)

Nữ tá»­ áo Ä‘en cưá»i nhẹ, tay như hồ Ä‘iệp xuyên hoa, nhanh nhẹn tránh khá»i chỉ lá»±c cá»§a Lương Tiêu, hai ngón tay trắng như tuyết nhẹ nhàng Ä‘iểm tá»›i "Thiếu Uyên" huyệt cá»§a Lương Tiêu. Nó cấp tốc dùng hữu thá»§ sá»­ "Phong Tá»± Quyết" ngăn hai ngón tay cá»§a nàng, tả thá»§ sá»­ "Câu Tá»± Quyết", năm ngón như lưỡi bừa, móc lại nhằm huyệt "Thái Dịch" cá»§a nữ tá»­, nhưng cánh tay nữ tá»­ tá»±a như không phải làm bằng xương thịt, chá»›p nhoáng đã từ giữa song thá»§ cá»§a nó thoát ra. Lương Tiêu toan lùi lại thì năm ngón tay cá»§a nữ tá»­ đã nhẹ nhàng như gió nhắm vào ngá»±c nó phẩy tá»›i, nhưng nó không chịu kém liên tiếp sá»­ hai chiêu "Phá Tá»± Quyết" và "Niệp Tá»± Quyết" để hóa giải.
Hai ngưá»i cách xa giá đàn, ba cánh tay xoắn vào nhau. Nữ tá»­ vẫn thản nhiên ngồi má»™t chá»—, tuy chỉ dùng má»™t tay nhưng phiêu hốt không chừng, thiên biến vạn hóa làm Lương Tiêu không có thì giỠđể thở, nó đã dùng nhị thập tứ quyết cá»§a "Như à Huyá»…n Ma Thá»§" gồm có câu quyển, thiêu hoàn, đạn phá, nữu niết, thôi nã, huy phất, tiệt phách, Ä‘iểm sáp, niêm chiết, phong án, tê trảo, triá»n niệp, sau má»™t lúc liên tục sá»­ ra vẫn vô phương thoát thân. Chỉ trong khoảnh khắc nó đã đánh hÆ¡n trăm chiêu, Lương Tiêu lại sá»­ Triá»n Tá»± Quyết, song thá»§ nó nhắm vào cổ tay cá»§a nữ tá»­ để vặn. Äôi mày xinh đẹp cá»§a hắc y nữ tá»­ khẽ động, co tay lại đẩy vào khuá»·u tay Lương Tiêu, nó chỉ thấy má»™t đạo đại lá»±c tràn tá»›i như nước lÅ©, tức thì bị đẩy ra xa hÆ¡n má»™t trượng, ngã ngồi trên ná»n đá xanh, lưng lại đụng vào lư hương vàng binh má»™t cái. Lương Tiêu đầu váng mắt hoa, ngoát miệng toan mắng chá»­i thì chợt nghe Hoa Thanh Uyên hướng vá» nữ tá»­ áo Ä‘en hấp tấp gá»i: "Mẹ!"
Lương Tiêu nghe vậy thì trông nó giống như vừa nuốt vào mấy chục con nhái, miệng há ra không ngậm lại được, chỉ ngẩn ra nhìn trân trối nữ tá»­ y phục Ä‘en. Nữ tá»­ này Ä‘oán được nó Ä‘ang nghÄ© gì mỉm cưá»i nói: "Không sai, lão thân là Hoa Vô Xuy, cung chá»§ Thiên CÆ¡ cung." Lương Tiêu lấy làm lạ: "Bà...bà là bà ná»™i cá»§a Hiểu Sương?" Hoa Vô Xuy gật đầu: "Ừ."
Lương Tiêu định thần trở lại: "Bà...bà so ra trẻ hÆ¡n nữ nhi cá»§a bà? Bà không thể già sao?" Hoa Má»™ Dung nghe lá»i nó giống như có kim châm, muốn nhân cÆ¡ há»™i này để trêu chá»c cô thì tức giận lắm nhưng Ä‘ang có mẫu thân ở đó nên không tiện phát tác. Hoa Vô Xuy hÆ¡i rung lên vì bật cưá»i: "Thế gian thá»±c có tuổi thanh xuân vÄ©nh viá»…n sao? Ta bất quá tu luyện huyá»n công cÅ©ng có chút ít thành tá»±u, đại khái là so vá»›i ngưá»i thưá»ng thì có trẻ hÆ¡n má»™t ít nhưng sinh lão bệnh tá»­ vẫn theo lẽ tá»± nhiên. Lẽ tá»± nhiên bao trùm tất cả, không có lối thoát!" Trong giá»ng nói tiếng cưá»i có âm hưởng cá»§a sá»± cô độc triá»n miên bất tận, Lương Tiêu nhìn kỹ quả thấy ở Ä‘uôi mắt bà có nếp nhăn rất nhá» khó mà nhìn thấy.
Hoa Vô Xuy nhìn Lương Tiêu má»™t lúc bá»—ng nhiên nói: "Tiêu Thiên Tuyệt có ba đại đệ tá»­, hai nam má»™t nữ." Câu nói này hết sức đột ngá»™t, Lương Tiêu nghe được thì ngạc nhiên vô kể, không biết tại sao bà ta lại đỠcập tá»›i việc này, bá»—ng lại nghe Hoa Vô Xuy nói: "Äại đệ tá»­ Tiêu Lãnh ngưá»i Khất Äan, đồng tá»™c vá»›i Tiêu Thiên Tuyệt, lúc trước ở Khố NhÄ© Lí Äài, vá»›i má»™t ngá»n Hải Nhược Äao áp phục quần hùng Tây Vá»±c, chính là đệ nhất dÅ©ng sÄ© dưới trướng cá»§a Mông Ca Hãn. Nhị đệ tá»­ Bá Nhan, là ngưá»i Mông Cổ Bát Lạt Bá»™, tinh thông binh pháp, kiêu dÅ©ng tuyệt luân, trợ giúp Hốt Tất Liệt bình định chư vương, là trá»ng thần cá»§a triá»u Nguyên, thống suất thiên quân vạn mã; Còn tam đệ tá»­ là Tiêu Ngá»c Linh, theo lá»i đồn là hậu duệ cá»§a hoàng tá»™c Mông Cổ."
Lương Tiêu không hiểu tại sao bà ta lại đột nhiên giải thích chuyện này, lòng cảm thấy kì quái. Lại nghe Hoa Vô Xuy mỉm cưá»i nói: "Lúc trước ta đã dùng Xuyên Hoa Äiệp Ảnh Thá»§ đấu hÆ¡n má»™t trăm chiêu vá»›i Tiêu Thiên Tuyệt, đối vá»›i Như à Ảo Ma Thá»§ cá»§a y tuy không hiểu tâm pháp nhưng chiêu thức thì vẫn nhá»› rõ. Công phu "Như à Ảo Ma Thá»§" cá»§a ngươi tuy há»a hầu còn thấp nhưng chiêu thức biến hóa so vá»›i Tiêu Thiên Tuyệt là má»™t. Nếu không phải do đích truyá»n quyết khó đạt đến mức này. Có ngưá»i nói Tiêu Thiên Tuyệt vÅ© công chuyên vá» quỉ dị, thá»±c ra đã coi thưá»ng y. Nghe nói tam đại đệ tá»­ cá»§a y, Tiêu Lãnh thiện vá» quỉ dị ngoan độc, Bá Nhan thiện vá» cương mãnh sắc nhá»n, chỉ có Tiêu Ngá»c Linh thiện vá» linh động phiêu dật, như ta thấy vừa rồi thá»§ pháp cá»§a ngươi chuyên vá» phiêu dật linh động, đúng là ngươi đã được Tiêu Ngá»c Linh chân truyá»n!"
Khuôn mặt nhá» cá»§a Lương Tiêu trắng bệt, cắn môi: "Hay lắm, bà biết nhiá»u Ä‘iá»u nhỉ?" Hoa Vô Xuy cưá»i: "Không sai, ta biết nhiá»u Ä‘iá»u." Lương Tiêu lá»›n tiếng: "Bà cÅ©ng giống như mấy lão đầu tá»­ không cho ta Ä‘i, đúng vậy không?" Hoa Vô Xuy cưá»i: "Nói vậy cuối cùng là ngươi đã thừa nhận?" Lương Tiêu tuy trăm lần không muốn thừa nhận Tiêu Thiên Tuyệt là sư công nhưng đã bị má»i ngưá»i nhìn thấy cả, vả lại cÅ©ng chẳng còn cách nào khác đành chu má» nói: "Thừa nhận thì thừa nhận." Hoa Vô Xuy cưá»i nhẹ: "Kì thật ta không hoàn toàn biết chắc." Lương Tiêu ngẩn ra, lại nghe Hoa Vô Xuy nói: "Tam đại đệ tá»­ cá»§a Tiêu Thiên Tuyệt tên tuổi vang dá»™i thiên hạ không ai không biết, ta thật đã cùng Tiêu Thiên Tuyệt giao thá»§, nhưng sở trưá»ng cá»§a ba đại đệ tá»­ cá»§a y là ta tá»± nghÄ© ra, nói Tiêu Ngá»c Linh chuyên vá» linh động phiêu dật chẳng qua là do ta đã thấy công phu cá»§a ngươi nên má»›i nói như vậy!" Bà ta vừa nói Ä‘uôi mắt vừa lá»™ vẻ cưá»i cưá»i, Lương Tiêu không nhịn ná»—i phải thất thanh la lên: "Bà...bà là kẻ lưá»ng gạt."
Hoa Vô Xuy cưá»i: "Äúng vậy, chỉ nên trách ngươi quá ngu ngốc nên bị ta lừa." Rồi bà tiếp lá»i: "Ngươi muốn há»c Thái Ất Phân Quang Kiếm sao ?" Lương Tiêu buá»™t miệng nói: "Äúng vậy." Hoa Vô Xuy cưá»i: "Ta có thể dạy ngươi" Lương Tiêu cả mừng: "Hay quá, Ä‘a tạ." Hoa Vô Xuy khẽ lắc đầu, thở dài: "Bất quá..." Lương Tiêu trong lòng trầm xuống, hấp tấp há»i: "Bất quá thế nào?" Hoa Vô Xuy thản nhiên nói: "Bất quá ngươi quá ngu dốt, dù có cố gắng cả Ä‘á»i cÅ©ng luyện không thành!" Lương Tiêu như bị sét đánh, kêu lên: Bà...bà nói gì...ai quá ngu dốt, ta ... ta ..." Nó từ nhỠđã hay gây chuyện thị phi nên kiểu thóa mạ nào cÅ©ng đã bị chá»­i qua, nhưng chưa từng có ai nói nó “quá ngu dốtâ€, mà ngưá»i nói nó thông minh thì lại nhiá»u. Câu này cá»§a Hoa Vô Xuy, quả thá»±c nó nằm mÆ¡ cÅ©ng không nghÄ© tá»›i. Hoa Thanh Uyên thấy vậy toan nói nhưng Hoa Vô Xuy đã xua tay, ông hÆ¡i biến sắc nhưng đành ngồi im.
Lương Tiêu trầm mặc hồi lâu rồi bất ngá» nói lá»›n: "Ta không ngu, chỉ cần bà dạy ta nhất định sẽ há»c được, chỉ cần bà há»i má»™t câu, ta nhất định sẽ trả lá»i được." Hoa Vô Xuy cưá»i: "Tốt lắm, vậy để ta há»i ngươi. Ừm, trước Tê Nguyệt cốc có má»™t bức tưá»ng đá, trên mặt có khắc mưá»i bài toán kể ra cÅ©ng không phải cá»±c khó, ngươi mà giải được thì đúng là thông minh, ngươi muốn há»c món công phu gì ta sẽ dạy hết cho ngươi." Hoa Thanh Uyên và Hoa Má»™ Dung nghe câu này thì há miệng cứng lưỡi, mỹ phụ áo lam cÅ©ng tròn mắt, chỉ có mình Hiểu Sương không hiểu rõ ý bà ná»™i nên chỉ nhìn tổ mẫu vá»›i thần sắc ngá»› ngẩn.
Lương Tiêu gãi đầu suy nghÄ© cả hồi lâu má»›i há»i: "Bài toán là cái gì?" Chúng nhân không nhìn được bật cưá»i, Hoa Vô Xuy cÅ©ng phải mỉm cưá»i nói vá»›i nó: "Äiá»u đó mà cÅ©ng không biết, lại còn nói ngươi không ngu dốt ư ?" Lương Tiêu trong lòng biết là mình không ngu dốt, nhưng câu đó sai lầm thế nào nó cÅ©ng không thể giải thích rõ ra được. Tâm khí nó vốn cao ngạo, không dá»… dàng chịu nhận thua, liá»n lên tiếng đáp ứng: "Bài toán thì bài toán, ta nhất định không thua." Hoa Má»™ Dung không nhịn được lên tiếng: "Cái này không phải là hÆ¡n thua, mà là..." bá»—ng thấy ánh mắt Hoa Vô Xuy nhìn sang, đột nhiên im bặt. Ãnh mắt Hoa Vô Xuy lại xoay chuyển, vừa cưá»i vừa nói: "Ngươi là đứa hài tá»­ có rất nhiá»u đảm khí, tốt lắm, chúng ta kích chưởng làm tin, không được nuốt lá»i." Vừa nói lại đưa cánh tay thon trắng như ngá»c ra. Lương Tiêu hăng hái, cùng bà ta kích chưởng nói: "Ai mà nuốt lá»i thì đúng là con chó con." Ẩn ước lại nghe Hoa Má»™ Dung lầm bầm trong miệng, hình như mắng nó: "Tiểu tá»­ không biết sống chết." Bất giác trừng mắt nhìn lại cô, trong lòng nghÄ©: "Ngươi má»›i là không biết sống chết." Äang nghÄ© tá»›i đây thì bá»—ng nghe có tiếng bụng sôi ục ục. Hoa Vô Xuy nghe âm thanh này thì cưá»i nói: "Ta quên mất ngươi đói bụng đã má»™t đêm rồi." Bà liá»n gá»i má»™t thị nữ đưa Lương Tiêu Ä‘i ăn cÆ¡m.
Lương Tiêu nghênh ngang ra khá»i cá»­a, Hoa Má»™ Dung liá»n kêu lên: "Mẹ..." Hoa Vô Xuy trừng mắt nhìn cô, mục quang quét sang mỹ phụ áo lam, mỹ phụ này đứng lên kéo Hoa Hiểu Sương nói: "Hiểu Sương, chúng ta vá» thôi." Hoa Hiểu Sương cưá»i: "Mẹ, chúng ta cùng Ä‘i ăn cÆ¡m vá»›i Tiêu ca ca Ä‘i." Mỹ phụ áo lam thấy Lương Tiêu thô dã vô lá»… thì lòng hết sức không vui, toan từ chối nhưng lại thấy Hoa Hiểu Sương Ä‘ang cưá»i tít mắt vô cùng hứng chí thì lòng bất nhẫn không muốn trái ý cô, chỉ nói: "Hay lắm."
Hoa Má»™ Dung chá» cho hai ngưá»i Ä‘i xa má»›i cau mày nói: "Mẹ, mẹ cố ý làm khó nó à? Cho dù tiểu tá»­ đó có má»™t trăm năm cÅ©ng không thể nghÄ© đến chuyện giải cho ra Thiên CÆ¡ Thập Toán !" Hoa Thanh Uyên cÅ©ng nói: "Không sai, mưá»i bài toán không thua gì thiên lý, đừng nói đến trong Thiên CÆ¡ cung không ai giải được hết mà phóng mắt tìm cả thiên hạ cÅ©ng không có ai giải được." Sắc diện y đầy vẻ sầu khổ hồi lâu, cá»±c kỳ bối rối.
Hoa Vô Xuy ngồi xếp bằng nhắm mắt, cưá»i nhạt: "Chẳng lẽ các con muốn dạy cho nó “Thái Ất Phân Quang Kiếm†ư ?" Huynh muá»™i hai ngưá»i nhìn nhau, Hoa Thanh Uyên nói: "Tính nó vốn không xấu, vả lại đã cứu mạng hài nhi." Hoa Má»™ Dung cÅ©ng nói: "Äúng vậy, tuy nó cứng đầu, nhưng khi có chuyện khẩn yếu quan đầu xảy ra thì nó lại xá»­ sá»± rất hợp vá»›i nhân tâm..." Nói chưa dứt lá»i thì Hoa Vô Xuy bá»—ng mở mắt ra cưá»i nhạt: "Nếu không phải là duyên cá»› đó, chỉ bằng vào chuyện nó biết công phu cá»§a Tiêu Thiên Tuyệt cÅ©ng đủ cho ta giết nó rồi, làm gì phải vòng vo vá»›i nó? Con phải biết, ngày trước Tiêu Thiên Tuyệt xông vào Quát Thương sÆ¡n, trấn thá»§ tại chân Thạch Trứ phong, liên tiếp đả thương lục đại cao thá»§ cá»§a cung ta, thúc phụ cá»§a con là Hoa Vô Tưởng đã chết yểu trong tay hắn. Hừ, nếu không nhá» có Thái Ất Phân Quang kiếm thì ai có khả năng bức hắn phải bá» Ä‘i chứ? Ta làm sao có thể Ä‘em môn trấn cung tuyệt há»c để dạy lại cho truyá»n nhân cá»§a hắn ?" Mắt bà rá»›m lệ, so vá»›i dáng vẻ ôn hòa nhã nhặn trước đó thì thật là má»™t ngưá»i khác biệt hoàn toàn.
Hoa Má»™ Dung nói: "Cho dù là vậy, nhưng có câu: giết gà cần gì đến dao mổ trâu, mẹ hà tất phải phí công lá»›n lao như thế, tiểu tá»­ đó đối vá»›i số thuật nhất khiếu bất thông, tùy tiện đưa ra má»™t đỠmục là đủ, cần gì phải dùng tá»›i Thiên CÆ¡ Thập Toán làm khó nó ?" Hoa Vô Xuy liếc nhìn cô rồi lạnh lùng nói: "Cái này gá»i là vạn vô nhất thất, nếu không đưa ra đỠmục đặc biệt, con vốn không biết xấu tốt, nói không chừng lại bí mật dạy nó lừa ta thì sao ?" Hoa Má»™ Dung bị bà ta nói ra tâm cÆ¡ thì mặt đỠtá»›i mang tai. Hoa Vô Xuy nói: "Nói đến đây thôi, bây giá» ta cần phải nhập định ngay. Các con truyá»n lệnh xuống rằng trong cung bất kể là ai cÅ©ng không được chỉ dẫn cho tiểu tá»­ đó má»™t chút há»c vấn hoặc vÅ© công nào, nếu kháng lệnh thì cứ y theo cung quy mà xá»­ trí." Bà lại nhìn sang con gái, cưá»i nhạt nói: "Cả hai con cÅ©ng không ngoại lệ!" Nói xong nhắm mắt lại, Hoa thị huynh muá»™i không kìm được nhìn nhau rồi song song rá»i khá»i Cầm Tâm thá»§y tạ.
Tài sản của naivi

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #37  
Old 02-05-2008, 04:17 AM
naivi's Avatar
naivi naivi is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngày 1 giá» 28 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Dịch thuật: distantreader

Hồi 2


Hoa Má»™ Dung ra khá»i cổng tròn, nói vá»›i giá»ng sầu não: "Ca ca, hiện giá» mình làm sao cho phải?" Hoa Thanh Uyên than: "Mẫu thân tâm ý đã định, tuyệt không thể canh cải. Nhưng chúng ta có thể khuyên Lương Tiêu dẹp bỠý muốn há»c kiếm pháp." Hoa Má»™ Dung lắc đầu: "Tiểu tá»­ này tuy còn nhá» nhưng tính tình cá»±c kỳ cố chấp, chỉ sợ huynh khuyên nó không được đâu." Hoa Thanh Uyên cưá»i khổ: "Huynh cần phải hết sức mình rồi sau đó má»›i an phận theo số trá»i." Khi quay sang há»i má»™t nha hoàn thì biết Lương Tiêu đã Ä‘i vá» Há»a Mi Hiên phía tây bắc để ăn cÆ¡m, há» liá»n cất bước Ä‘i vá» phía trước.
Gần đến cổng thì há» nghe Lương Tiêu la: "Muá»™i nhìn huynh gì vậy ? Hừm, cho là cách ăn cÆ¡m cá»§a huynh không thoải mái à?" Tiếp đó há» lại nghe tiếng cá»§a Hoa Hiểu Sương: "Tiêu ca ca, anh ăn cÆ¡m kiểu gì thật kì quái!" Lương Tiêu nói: "Kì quái thế nào ?" Hiểu Sương cưá»i: "Anh dùng tay bốc, chẳng có ai khác ăn kiểu này cả mà?" Lương Tiêu cưá»i nhạt: "Ä‚n kiểu này thật là thống khoái, ta không há»c các kiểu cách làm bá»™, kiểu cách thì ta lại không ăn được." rồi lại hừm má»™t tiếng, bá»—ng thích thú há»i: "Thẩm thẩm mặc áo lam này, có phải bà là mẹ cá»§a Hiểu Sương không?"
Lại nghe giá»ng cá»§a mỹ phụ áo lam: "Äúng vậy! Ta há» Lăng tên là Sương Quân." Khẩu khí lãnh đạm tá»±a hồ có ý không vui, có lẽ vì không thích kiểu há»i thô dã cá»§a Lương Tiêu. Lại nghe Lương Tiêu cưá»i: " Hai ngưá»i thật là giống nhau." Lăng Sương Quân đáp: "Chuyện này cÅ©ng tá»± nhiên thôi, ngươi không giống mẹ ngươi sao?" Lương Tiêu đáp lá»i: "Mẹ tôi nói tôi rất giống cha, cha tôi lại nói tôi giống mẹ, cuối cùng thì giống ai tôi cÅ©ng không biết nữa." Rồi không nghe gì nữa.
Hoa Thanh Uyên chần chừ ngoài hiên má»™t lúc lâu, cuối cùng má»›i bước vào trong thì thấy Lương Tiêu Ä‘ang ngồi ngẩn ra, hai mắt hÆ¡i Ä‘á», nó thấy y bước tá»›i thì nhảy lên: "Hoa đại thúc, ông tá»›i rồi tốt quá, mau đưa cháu Ä‘i xem mấy cái đỠtoán mệt má»i đó Ä‘i!" Hoa Thanh Uyên bị nó há»i như vậy, bao nhiêu ngôn từ nghÄ© ra trước đó Ä‘á»u không nói ra được nữa, đành trì hoãn: "Cần gì phải gấp vậy? Hay là ngươi hãy nghỉ ngÆ¡i má»™t hôm thì tốt hÆ¡n!" Lương Tiêu níu lấy áo y, kêu ầm ỹ: "Không được, không được, cháu muốn Ä‘i xem, cháu muốn Ä‘i xem." Hoa Thanh Uyên cản nó không được đành phải đưa nó Ä‘i, Ä‘i được khoảng má»™t dặm lá»™ trình thì tá»›i "Lưỡng Nghi Ảo Trần" trận, đến trước má»™t vách đá xanh cạnh đó nói: "Ở đây rồi." Lương Tiêu thấy vách đá có khắc đủ lại dấu hiệu kì quái, cái chấm cái tròn, cái ngang cái dá»c, và nhiá»u chữ viết nhưng nét chữ khó Ä‘á»c, hàm nghÄ©a lại cao thâm, Lương Tiêu nhìn hết má»™t lượt nhưng không hiểu gì cả, trên chá»— khắc văn chương lại có má»™t khối loang lổ, lan cả vào văn tá»± làm nét chữ trở nên mÆ¡ hồ không rõ ràng.
Lương Tiêu nhìn má»™t lúc lâu, khi hết còn kiên nhẫn được nữa má»›i há»i: "Hoa đại thúc, mấy cái này cuối cùng là cái gì ?" Hoa Thanh Uyên than: "Cái này được gá»i là Thiên CÆ¡ Thập Toán, chính là mưá»i đỠtoán do các cao nhân nhiá»u Ä‘á»i trước cá»§a Thiên CÆ¡ cung ghi lai." Lương Tiêu há»i: "Tại sao cháu lại chẳng hiểu chút gì?" Thần sắc Hoa Thanh Uyên ảm đạm: "Tiêu nhi, ngươi nhất định phải há»c kiếm pháp hay sao?" Lương Tiêu gật đầu. Hoa Thanh Uyên thở dài và trầm mặc má»™t lúc rồi nói: "Nếu ngươi hoàn toàn giải được thập đạo toán Ä‘á», ta không cản ngươi, nhưng ta chỉ sợ..." Y muốn nói lại thôi, nhìn quanh không thấy ai, liá»n hạ giá»ng nói, "Nếu ngươi có chá»— không minh bạch hãy tá»›i Thiên Nguyên Các để tìm Ä‘á»c bút kí cá»§a các toán há»c đại gia cổ đại, nếu vẫn không giải được thì vạn lần không nên miá»…n cưỡng." Lương Tiêu gật đầu nói: "Cháu nhất định giải được." Hoa Thanh Uyên chỉ biết cưá»i khổ, vá»— vá»— lên đầu nó rồi lặng lẽ bá» Ä‘i.
Lương Tiêu xem xét cho đến chiá»u, trá»i đã tối Ä‘en, trong đầu nó há»—n độn má»™t má»› vẫn không ra đầu mối. Nó trở vá» phòng ngá»§ thẳng má»™t giấc, hôm sau sáng sá»›m đã trở dậy, há»i má»™t thị nữ vị trí cá»§a Thiên Nguyên Các. Thị nữ này liá»n đưa nó tá»›i trước má»™t tòa lầu các nguy nga và nói: "Chá»— này đây." Lương Tiêu thấy tòa Thiên Nguyên Các này chu vi hÆ¡n năm mươi trượng, cao chín tầng thì lòng kinh dị. Cô thị nữ này nói: "Trong này chứa dịch há»c, toán kinh, thiên văn lịch pháp. Lấy Thiên Nguyên Các làm trục chính, hướng đông thì có Trùng Hư Lâu , chứa cả chục vạn sách cá»§a đạo gia; Hướng tây thì có Ban Nhược Viện chứa bản gốc Phật Äà kinh cá»§a Thiên Trúc, bản dịch cá»§a Trung Thổ, há»c thuyết và kinh Ä‘iển bí mật cá»§a Thiá»n tông; Phương nam thì chính là Äại Trí Phá»§ để chứa văn chương cá»§a các tác giả và kinh truyện cá»§a các triết nhân; Hướng bắc là Phong Tao Tiểu Trúc , trong đó là thi văn cổ kim; Tây nam là Xuân Thu Lư , nÆ¡i thu tàng sá»­ tịch, đông nam là Dược Vương Äình , đúng như tên gá»i, là nÆ¡i cất giữ sách y há»c từ rất xưa đến nay, bất quá thá»i đó Thần Nông nếm bách thảo, cả hai ngành y và nông Ä‘á»u tinh thông nên trong đó có cả Ä‘iển tịch cá»§a nông, lâm, ngư, mục; Tây bắc là "Cá»­u Châu Viên , chứa bản đồ cá»§a sÆ¡n hà địa lí, tư liệu vá» Ä‘iểu thú má»i nÆ¡i, đông bắc chính là Linh Äài , thu tập sÆ¡ đồ cá»§a các máy móc cÆ¡ quan trong thiên hạ và các loại mô hình, nhưng ngươi không nên đến đó vì Minh tiên sinh chăm coi chá»— đó, rất dữ và khó chịu"
Lương Tiêu đồng tình vá»›i Ä‘iá»u này, tức tối: "Tỉ tỉ nói phải đó, Minh lão đầu này không phải là hảo nhân, trước đây đã ném ta lá»™n mèo, hừ, ta sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải báo thù". Ngưá»i thị nữ cưá»i nói: "Nguyên lai là ngươi đã chịu khổ đầu rồi, ôi, nhưng chuyện chê bai như thế này ngươi không nên để cho ngưá»i khác nghe đấy!" Lương Tiêu hừ má»™t tiếng: "Nghe thì nghe, ta không sợ." Ngưá»i thị nữ bÄ©u môi: "Ta chẳng hÆ¡i đâu màng đến chuyện cá»§a ngươi, ngươi có khổ thì đừng than." Lương Tiêu cưá»i: "Ta không há» than khổ, à, tỉ tỉ tên gì, sau này ta sẽ tìm tỉ tỉ cùng chÆ¡i." Ngưá»i thị nữ nói: "ÄÆ°á»£c chứ, ta ở vá» phía tây tại phưá»ng Chúng Hương, ngươi cứ há»i Mai Ảnh thì ai cÅ©ng biết." Cô cưá»i khúc khích rồi bá» Ä‘i không nói gì thêm.
Lương Tiêu vào trong các thì thấy mùi sách vở xá»™c lên mÅ©i, hòa lẫn trong đó là mùi long não, sách cÅ© sách má»›i trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp má»i nÆ¡i, sắp cao như gò đống, trong các có hai ngưá»i đàn bà Ä‘ang phá»§i bụi, há» không há» mảy may để ý đến ngưá»i qua lại. Lương Tiêu nhìn đông ngó tây, tá»›i giá sách thuận tay kéo ra má»™t quyển. Quyển này cÅ© kỹ, vàng nhẻm, bìa trước đã bị hư rách, có bốn chữ "Dịch Tượng Biệt Giải." Xem qua má»™t lúc Lương Tiêu cÅ©ng không nhận ra được văn tá»± trong đó, nó bèn rút ra má»™t quyển khác má»›i hÆ¡n, Lương Tiêu không nhận ra trên đó có hai chữ "Tiá»m Hư" nhưng lại nhận ra tại lạc khoản ba chữ "Tư Mã Quang", nghÄ© thầm: "Tư Mã Quang này là ai?" Nó nhíu mày, đầu nó to ra như cái đấu vá»™i vàng bá» xuống, lại kéo ra má»™t quyển nữa, thì ra là "Thể Tích Thập Di" không rõ do ai viết, Lương Tiêu cảm thấy sách này có những biểu tượng giống như trên thạch bích, cả những kiểu chữ cÅ©ng tương tá»± nhưng xem xét cả ná»­a thá»i thần vẫn không tìm ra đầu mối. Nó lại kéo thêm ra quyển "Äá»™ng Thá»§y Cá»­u Toán" và mặc dù các biểu tượng tuy quen mắt nhưng xem qua xem lại vẫn không có kết quả gì.
Lương Tiêu hết dạo sang hướng đông lại vòng vá» hướng tây thì vầng dương đã lặn vá» tây, tuy đã mở xem hÆ¡n hai chục quyển sách nhưng thật ra nó không hiểu được má»™t quyển nào. Lòng nó hết sức tức tối, hận chỉ muốn phóng há»a đốt rụi cái phòng toàn quái thư này. Nó tức giận trở vá» phòng, cả đêm trằn trá»c buồn bá»±c. Sáng hôm sau nó lại Ä‘i xem sách nhưng lần này vận khí nó càng tệ, toàn tìm thấy những quyển khó hiểu hÆ¡n, khoan nói tá»›i ná»™i dung mà ngay cả loại văn tá»± gì nó cÅ©ng không nhận ra.
Cứ như thế cả chục hôm, Lương Tiêu hai mắt đỠngầu, ngưá»i gầy đét, nhiá»u lần đã muốn bá» dở nhưng lại nghÄ© tá»›i cừu hận nên nó lại cố hết sức mình. Nó làm sao biết được những Ä‘iển tịch này Ä‘á»u là tâm huyết cả Ä‘á»i cá»§a các vị tông sư vá» dịch há»c, các đại gia vá» toán há»c cổ chí kim, thành quả, há»c vấn cá»§a những đại gia này truyá»n lại cho Ä‘á»i sau Ä‘á»u vô cùng sâu rá»™ng, độc bá»™ má»™t thá»i, má»i ngưá»i Ä‘á»u nghe tá»›i duy chỉ là không hiểu được tận tưá»ng, tá»±a như má»™t ngá»n núi lá»›n nằm giữa không trung, Lương Tiêu đứng dưới đất nhìn lên thấy đỉnh núi mà không biết làm sao leo lên.
Chá»›p mắt lại thêm mấy ngày nữa trôi qua, Lương Tiêu cuối cùng cÅ©ng nghÄ© ra má»™t ít đưá»ng lối, nó lá»±a ra những cuốn sách cÅ© kỹ rách nát nhất ra, trá»±c giác nhận ra rằng những quyển sách cÅ© này giải thích cho những quyển má»›i hÆ¡n. Tuy thá»±c tế không hoàn toàn đúng như vậy nhưng nó từ các cuốn cổ thư đúng là đã tìm ra được không ít căn bản vá» toán há»c, chỉ có Ä‘iá»u những cuốn này thật là cổ xưa nên văn tá»± cÅ©ng khó hiểu bí hiểm hÆ¡n, phần nhiá»u Ä‘á»u là cổ triện kim văn. Lương Tiêu từ nhỠđã không thích Ä‘á»c sách, tuy có thể miá»…n cưỡng nhận ra được vài mặt chữ nhưng làm sao có thể Ä‘á»c hiểu minh bạch được những áng cổ văn này? Nhưng nó vốn tá»± phụ nên khi không có ai chịu dạy thì nó cÅ©ng không chịu nhún mình Ä‘i cầu xin ai. Thấm thoát thì đã mấy tháng nữa trôi qua, trong đầu nó lúc nào cÅ©ng hiện lên bảy tám cái quái đồ quái tá»± nhưng nếu há»i hàm nghÄ©a cá»§a chúng thì nó lại không nói được.
Hôm đó Lương Tiêu xem xong ná»­a quyển Thiên Thư, chán nãn nhìn lên trần nhà, thần sắc ngÆ¡ ngẩn thì thoáng nghe có tiếng ngưá»i hô hoán. Nó quay đầu lại nhìn thấy Hoa Hiểu Sương. Hoa Hiểu Sương thấy nó hai má gầy rá»™c, hai mắt vô thần, đầu tóc rối bù thì lòng cô Ä‘au xót, chụp lấy tay nó, giá»ng cô run rẩy: "Tiêu ca ca, huynh bệnh rồi hả ?" Cô đưa tay sá» trán nó nhưng không thấy nóng tay thì má»›i cảm thấy an tâm: "Thật lâu không thấy huynh đâu cả, hôm qua muá»™i nghe Mai Ảnh tỉ tỉ nói huynh ở Thiên Nguyên Các, muá»™i vá»™i đến tìm, gá»i huynh mà huynh không để ý đến!" Lương Tiêu ồ lên má»™t tiếng nhưng vẫn cúi đầu Ä‘á»c sách, Hoa Hiểu Sương thấy nó thần tình lãnh đạm và có vẻ chán chưá»ng nên má»›i ngồi cạnh nó rồi nhìn đồ văn trong sách, chợt nói: "Tiêu ca ca, hóa ra là huynh Ä‘ang Ä‘á»c Cá»­u Cung Chú SÆ¡?"
Lương Tiêu giật mình, nhìn cô há»i "Hiểu Sương, em Ä‘á»c sách này có hiểu gì không?" Hoa Hiểu Sương gật đầu: "Trước đây em có há»c má»™t ít nhưng đầu óc em thật là ngu ngốc không hiểu nhiá»u vá» toán cho nên lúc mình ở trong Lưỡng Nghi Ảo Trần trận em đã tính sai đưá»ng ra" Cô cưá»i vá»›i vẻ xấu hổ và nói: "Nói vá» toán thuật thì trong Thiên CÆ¡ cung nãi nãi là ngưá»i lợi hại nhất."
Lương Tiêu suy nghÄ© má»™t lúc rồi chỉ vào trang nhất cá»§a đồ hình há»i: "Con rùa Ä‘en này là cái gì?" Hoa Hiểu Sương đáp: "Cái này là Cá»­u Cung đồ, cÅ©ng gá»i là Lạc Thư, trong truyá»n thuyết thì nÆ¡i rồng cõng đồ hình là sông Hoàng Hà, linh qui cõng đồ hình là sông Lạc Thá»§y, vì vậy mà cái trước gá»i là hà đồ, còn cái sau gá»i là lạc thư. Chính vì vậy mà Cá»­u Cung đồ dá»±a trên hình mu rùa, tám hướng Ä‘á»u có số, cá»™ng lại Ä‘á»u ra mưá»i lăm." Cô dừng lại rồi tiếp: "Có ngưá»i cho là Lạc Thư vốn là tổ cá»§a toán thuật, nhưng nãi nãi nói toán thuật chia ra làm hai phần xưa và nay riêng biệt. Toán thuật thá»i xưa có tam tổ, Hà Äồ, Lạc Thư và NgÅ© Hành. Hà Äồ hóa thành bát quái, bát quái phát triá»…n thành sáu mươi tư quái, nhưng trong má»—i quái Ä‘á»u có chứa tiểu cá»­u cung.
Cô lại thuận tay vạch tá»›i vạch lui rồi giải thích: "Nhưng trong cá»­u cung cÅ©ng chia ra âm dương và chẵn lẻ, chính ra là lấy từ nguyên tắc âm dương cá»§a hà đồ, cá»­u cung đồ có bốn mươi lăm phương vị, má»—i phương vị lại bao hàm cả bát quái." Cô vừa giải thích vừa tính toán, thôi diá»…n đạo tương sanh cá»§a hà đồ và lạc thư, sau đó lại vạch ra hai đồ hình và giải thích, "NgÅ© hành cÅ©ng có thể biến thành cá»­u cung, đồ hình bên tả gá»i là lạc thư ngÅ© hành thành số, bên hữu đó gá»i là lạc thư ngÅ© hành sanh số, từ hai số này mà cá»­u cung biến ra bát quái. Cứ như vậy mà tương há»— nhau tiếp tục thôi diá»…n đến vô cùng..." Cô cứ từ cái dá»… đưa dần tá»›i cái khó, miệng nói tay vẽ. Lương Tiêu vốn là ngưá»i cá»±c thông minh, nghe giải thích khoảng hai thá»i thần dÄ© nhiên hiểu không phải là ít, nó cầm quyển sách lên Ä‘á»c, chỉ thấy không còn hoàn toàn không hiểu chút gì nữa, mừng đến mức xoa má rá» tai cô rồi lại đưa ra má»™t quyển sách khác há»i: "Còn cái này nói gì?" Hoa Hiểu Sương nhìn qua cưá»i đáp: "Cái này cùng vá»›i cổ toán thuật rất khác, đây chính là kim toán thuật đó. Cá»­u Chương Toán Thuật có thể nói là gom má»i thành tá»±u cá»§a cổ toán thuật lại, kim toán thuật bắt nguồn từ Lưu Hướng Ä‘á»i Hán, Trương Hành Ä‘á»i Hán cùng Lưu Trung cá»§a Tào Ngụy viết ra, nhưng chân chính tá»± thành má»™t phái thì phải chỠđến Tổ Xung Chi, đại gia toán há»c thá»i Bắc Triá»u, ông ta từ hình vuông mở rá»™ng ra vòng tròn, tính được tỉ số vòng tròn. Sau đó trong Äá»™ng Thá»§y Cá»­u Toán, có ngưá»i lại từ phương pháp đó suy diá»…n biến hóa, vẽ hình tương hợp để tìm được những số chưa biết. Ngưá»i ta nói dòng há» muá»™i nhiá»u Ä‘á»i trước có ngưá»i dùng phương pháp này để tính ra tá»›i tầng trên thứ chín, tầng “Thiên†(tác giả: chính là toán thuật Âu châu tính lÅ©y thừa chín cá»§a số X, có ngưá»i cÅ©ng dùng cách này để giải bài toán chín ẩn số) , và tầng dưới thứ chín, tầng “ám quỷ†(tương đương vá»›i căn bậc chín cá»§a X), rồi từ đó vá» sau tằng tổ cá»§a muá»™i là Nguyên Mậu Công lập ra và phát triển Ä‘oạn pháp (tác giả: tương tá»± dùng phương trình tuyến tính cá»§a toán há»c Ä‘á»i sau để giải ra ẩn số) theo số hình chia ra, dần phát triển thành "Thiên Nguyên Chi Thuật , rồi tằng tổ má»›i dùng "Thiên Nguyên Thuật" biến hóa thành tứ nguyên, má»›i có thái âm, thái dương, thiếu dương, thiếu âm là tứ đại số." Nói tá»›i đây cô nhè nhẹ thở dài, yếu á»›t nói "Thật là không may làm sao, phần này quá khó em không hiểu nhiá»u lắm." Cô giải thích tá»›i chá»— này thì cảm thấy chóng mặt, hÆ¡i thở khó khăn, liá»n tá»± đưa tay vào ngá»±c áo lấy Kim Phong Ngá»c Lá»™ hoàn ra uống má»™t viên.
Tài sản của naivi

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #38  
Old 02-05-2008, 04:19 AM
naivi's Avatar
naivi naivi is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngày 1 giá» 28 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Giải thích của StormRaider

Giải thích của StormRaider:

Äoạn trên hÆ¡i khó hiểu, tá»› sẽ cố giải thích trong hiểu biết cá»§a mình.
"trong truyá»n thuyết thì nÆ¡i hoàng long cầm theo bản đồ bay lên gá»i là sông Hoàng Hà, nÆ¡i rùa thần lấy lại bản đồ lặn xuống gá»i là sông Lạc Thá»§y": theo truyá»n thuyết thì vua Phục Hy nhìn thấy tượng đã cá»§a con Long Mã ở bên bá» sông Hoàng Hà, trên lưng nó có vằn như đồ hình, ông ta căn cứ vào đó để tạo ra Bát quái, ná»n tảng cá»§a Dịch há»c lưu truyá»n đến bây giá», gá»i là Hà đồ. Äá»i vua VÅ© nhìn thấy tượng đã con Linh Qui bên bá» sông Lạc Thá»§y, trên lưng có đồ hình, liá»n từ đó sắp đặt thứ tá»± thành 9 loại, là số cá»§a trá»i đất, gá»i là Lạc Thư. Bát quái chắc má»i ngưá»i biết rồi, còn Lạc Thư hay còn gá»i là Cá»­u Cung đồ thì như sau:
4 9 2
3 5 7
8 1 6
khi ở trên lưng Linh Qui thì đầu đội 9; chân đạp 1; sưá»n trái 3; hông phải 7; vai mang 2/ 4; chân Ä‘i 6/8

“ông ta từ hình vuông mở rá»™ng ra vòng tròn, tính được tỉ số vòng tròn. Sau đó trong Äá»™ng Thá»§y Cá»­u Toán, có ngưá»i lại từ phương pháp đó suy diá»…n biến hóa, vẽ hình tương hợp để tìm được những số chưa biết†: Ä‘oạn này nói vá» cách tính số Pi. Từ xưa (và có lẽ cả hiện nay) ngưá»i ta tính số Pi bằng cách lấy má»™t n-giác Ä‘á»u, tính chu vi (n x độ dài má»™t cạnh) rồi chia cho độ dài đưá»ng chéo để lấy tỉ lệ. Khi n tăng đến vô cùng thì n-giác Ä‘á»u biến thành đưá»ng tròn, và tỉ số trên biến thành số Pi thá»±c. Tổ Xung Chi bắt đầu việc này bằng hình vuông, tức là n = 4. Sau đó có ngưá»i phát triển vá»›i n lá»›n hÆ¡n, qua đó tính được số Pi chính xác hÆ¡n.
“tính ra tá»›i tầng trên thứ chín, tầng “Thiên†(tác giả: chính là toán thuật Âu châu tính lÅ©y thừa chín cá»§a số X, có ngưá»i cÅ©ng dùng nhầm cách này để giải bài toán chín ẩn số) , và tầng dưới thứ chín, tầng “ám quỷ†(tương đương vá»›i căn bậc chín cá»§a X)â€: cái này tá»› cÅ©ng không rõ lắm. MÅ© 9 cá»§a X thì cứ nhân lên là được, còn căn bậc 9 cá»§a X thì hiện nay hình như dùng logarit để tính, có lẽ thá»i cổ tính bằng cách dò dần giống như cách tính số Pi nói trên.
“dần phát triển thành "Thiên Nguyên Chi Thuật , rồi tằng tổ má»›i dùng "Thiên Nguyên Thuật" biến hóa thành tứ nguyên, má»›i có thái âm, thái dương, thiếu dương, thiếu âm là tứ đại sốâ€: có lẽ ở đây nói đến phương trình tuyến tính (phương trình má»™t biến) bậc 4 đối xứng qua trục tung, phương trình loại này có 4 nghiệm đối xứng, hai âm hai dương (-x2 < -x1 < 0 < x1 < x2) nên gá»i là thái âm, thiếu âm, thiếu dương, thái dương chăng ?
Theo bạn trongnghiabk: hiện nay có nhiá»u cách tính số pi độ chính xác cao, giả sá»­ như công thức Leibnitz vá» chuá»—i pi/4 = 1 - 1/3 + 1/5 - 1/7 + ... hay công thức tính tích phân trong Ä‘á»an (0,1) cá»§a f(x) = 1/(1+x^2) bằng giá trị pi/4 .....
Cách tính số pi thá»i cÅ© huynh giải thích bị sai( có thể ko rõ), thật ra là vẽ hình tròn bán kinh 1, sau đó vẽ 2 hình Ä‘a giác Ä‘á»u ná»™i tiếp và ngá»ai tiếp hình tròn. Chu vi đưá»ng tròn bằng trung bình cá»§a 2 chu vi Ä‘a giác , mở rá»™ng ra Ä‘a giác có số cạnh càng lá»›n thì độ chính xác cá»§a chu vi hình tròn càng cao. Từ chu vi hình tròn chia cho đưá»ng kính hình tròn ta được số pi.
Theo như đệ nghÄ© đỠtóan thứ 10 "Nguyên Ngoại Chi Nguyên". Äại ý chính là muốn tìm má»™t phương pháp giải dùng má»™t chiá»u bất kỳ, biến hóa từ "Thiên Nguyên Chi Thuật" và tứ nguyên , đây Ä‘á»u là cách giải phương trình ,pt tuyến tính đến pp bậc 4 và Nguyên Ngá»ai chi nguyên có thể là cách giải bất kỳ phương trình nào .
theo như giá»›i thiệu thì ông này sá»­ dụng Ä‘á»an pháp để giải phương trình rất giống vá»›i cách giải hiện nay cá»§a máy tính, giá»›i hạn dần phạm vi cá»§a nghiệm phương trình, thu hẹp khá»ang cách nghiệm càng ngày càng nhá»( cách này có trong bá»™ môn Phương pháp tính mà đệ quên mất rồi), số phép tính càng cao thì nghiệm càng chính xác.
Bằng cách này thì máy tính có thể giải được má»i pt cấp thấp, trừ những bài vô nghiệm.)
Tài sản của naivi

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #39  
Old 02-05-2008, 04:21 AM
naivi's Avatar
naivi naivi is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngày 1 giá» 28 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Dịch thuật: distantreader

Hồi 3

Khả Thị Duy Ngã

Lương Tiêu nhịn không được há»i: "Hiểu Sương, ta vốn đã muốn há»i muá»™i Ä‘iá»u này...em rốt cuá»™c là bị bệnh gì vậy?" Hoa Hiểu Sương lắc đầu đáp: "Muá»™i không biết, cha mẹ cÅ©ng không nói. Thá»i gian đầu bệnh hết sức trầm trá»ng, cha và cô cô đã Ä‘em em tá»›i Lao SÆ¡n gặp Ngô gia gia, Ngô gia gia đúng là bậc thần y, nhưng cÅ©ng hết sức lợi hại!" Cô vừa nói vừa cưá»i rồi tiếp: "Khi vá» lại thì bệnh đã đỡ hÆ¡n nhiá»u, nhưng thỉnh thoảng thì hay bị chóng mặt, Ngô gia gia không muốn muá»™i phải sợ hãi nên nói là sẽ chữa lành." Nói tá»›i đây cô hiện lên vẻ suy nghÄ© rồi há»i: "Tiêu ca ca đã từng thấy biển chưa?" Lương Tiêu lắc đầu, vẻ không hiểu, Hoa Hiểu Sương mỉm cưá»i: "Biển thật là lá»›n, nhìn không thấy bá». Có câu ở trên ngá»n Lao SÆ¡n nhìn mặt trá»i má»c trên biển má»›i gá»i là đẹp , nhưng cô cô nói sáng sá»›m gió lạnh không cho em đến đó." Nói đến chá»— này cô hÆ¡i cau mày có vẻ tiếc nuối, Lương Tiêu thương hại nói: "Không sao đâu, tương lai ta sẽ đưa muá»™i đến đó xem."
Hoa Hiểu Sương sáng mắt lên cưá»i: "Thật chứ?" Lương Tiêu đáp: "Thật, ta sẽ không quên lá»i hứa mà." Vừa nói vừa dùng ngón út móc ngón út cá»§a Hiểu Sương nói: "Ngá»±a vàng ngá»±a bạc, đứa nào nói mà không làm là con chó con." Hai đứa nhá» nhìn nhau má»™t lúc rồi buông tay ra cùng cưá»i, Hiểu Sương tiếp tục giảng giải, nghiá»…m nhiên là má»™t cô giáo nhá», Lương Tiêu thì ngoan ngoãn lắng nghe, nghiá»…m nhiên từ má»™t đứa nhá» ngang bướng phá phách đã biến thành má»™t há»c sinh hết sức chăm chỉ.
Từ đó trở Ä‘i Hiểu Sương má»—i ngày Ä‘á»u đến "Thiên Nguyên Các", Lương Tiêu có gì không hiểu Ä‘á»u há»i cô. Nhưng căn bản cÅ©ng là may mắn cho nó vì những Ä‘iá»u này không phải thật khó, Hiểu Sương vốn gia há»c uyên nguyên, lại biết hết phần lá»›n các loại cổ triện minh văn nên Ä‘á»u giải được cả. Hai đứa nhá» ngôn hòa ý thuận không há» gây gá»—, cứ như thế vá»›i nhau trải qua nhiá»u tháng, Lương Tiêu chung qui đã minh bạch sá»± tình, nguyên là trong Thiên CÆ¡ thập toán, bốn đỠđầu là cổ toán thuật, sáu đỠsau là kim toán thuật, cả mưá»i đỠtoán Ä‘á»u là tuyệt đại nan Ä‘á», không đỠnào lại không gây khốn đốn cho các vị trí giả cổ kim.
Lương Tiêu vốn thuá»™c loại ngưá»i cá»±c thông minh, bất luận kể vá» vÅ© công hay há»c vấn, đã không há»c thì thôi nhưng má»™t khi đã nhập môn thì lại há»c rất nhanh, đến mức như tá»± trói buá»™c lại vá»›i vấn đỠthành má»™t khối không thể thoát ra. Thá»i gian trôi nhanh, thấm thoát đã hÆ¡n ná»­a năm. Hoa Vô Xuy vốn dÄ© cho là Lương Tiêu chỉ trong vòng mưá»i ngày ná»­a tháng là biết khó mà lui, nào ngá» má»™t năm đã trôi qua nhưng tiểu tá»­ này lại vẫn chưa bá» Ä‘i, lòng lấy làm ngạc nhiên thêm nên âm thầm phái ngưá»i theo dõi, biết được Hiểu Sương thưá»ng đến Thiên Nguyên Các để giúp nó thì không khá»i nổi cÆ¡n đại ná»™. Chỉ vì Hoa Hiểu Sương tuổi nhá» Ä‘a bệnh không thể trừng phạt chỉ cấm cô gái nhá» này không được phép tiếp cận Lương Tiêu ná»­a bước. Hiểu Sương tuy buồn bã vì bị ngăn cấm nhưng biết tổ mẫu ngôn xuất như sÆ¡n nên cô cÅ©ng không biết làm gì khác hÆ¡n.
Nhưng lúc này Lương Tiêu đã thoát li khá»i cảnh giá»›i hoàn toàn không biết gì, bước ra khá»i vùng mây mù sâu thẳm và thấy trước mắt nó là má»™t thế giá»›i má»›i mẻ, nhưng không có Hiểu Sương làm nó thấy khó khăn bất lá»±c. Nó vốn có khiếu vá» toán há»c, chỉ cảm thấy toán thuật kỳ diệu hÆ¡n vÅ© công nhiá»u, càng khó khăn thì lại càng cần phải vượt qua, nên trong má»™t thá»i gian dài nó quên hết má»i ưu phiá»n và giải trí chỉ chuyên tâm vào đó. Vật đổi sao dá»i, lại bốn năm trôi qua, Lương Tiêu y theo lá»i cá»§a Hiểu Sương cứ tuần tá»± tiệm tiến, bắt đầu từ hà đồ lạc thư mà Ä‘á»c, Ä‘á»c tá»›i Quá»· Cốc Toán Kinh cá»§a Quá»· Cốc Tá»­ Ä‘á»i Chiến quốc, Tôn Tá»­ Toán Kinh cá»§a Tôn VÅ©, Dịch Kinh cá»§a Trịnh Huyá»n, đại hiá»n cá»§a bao nhiêu triá»u đại vương bật xưa, Thái Huyá»n cá»§a Dương Hùng, Tiá»m Hư cá»§a Tư Mã Quang, Cá»­u Chương Toán Thuật cá»§a Ä‘á»i Hán, NgÅ© Tào Toán Kinh, Trương Khâu Kiến Toán Kinh, Chuế Thuật cá»§a phụ tá»­ Tổ Xung Chi, nó tuần tá»± từ cổ toán thuật tiến nhập kim toán thuật, trước sau Ä‘á»c hết Tập Cổ Toán Kinh, Äá»—ng Uyên Cá»­u Toán, Số Thuật Cá»­u Chương, Trác Viên Hải Kính, lại có cả mấy chục quyển Thiên CÆ¡ Bút Kí cá»§a tổ tiên Thiên CÆ¡ cung lưu lại. Nhưng Thiên CÆ¡ Thập Toán quả nhiên vẫn nan giải, nó phải tham duyệt qua cách làm lịch, cÆ¡ quan toán há»c, cách thôi diá»…n biến hóa cá»§a trá»i đất, vận hành cá»§a nhật nguyệt, nguyên lí cá»§a kiến trúc cấu tạo. Chỉ vì muốn giải má»™t Ä‘iá»u mà nó phải Ä‘á»c vô số thứ khác.
Năm thứ năm, khi tiết trá»i Ä‘ang vừa chá»›m đông, mai vẫn chưa tàn lụi thì Lương Tiêu giải được đỠtoán thứ nhất "Thiên Äịa Sanh Thành Giải" , từ "Thiên Äịa DÄ© Hợp Chi Vị", phản lại là "Thiên Äịa Vị Hợp Chi Số", rồi tính ra tá»›i "Thiên Äịa Sanh Thành Chi Số". Tam đại số này vốn đã có đồ hình truyá»n lại, nhưng làm sao để phản hồi để trở vá» dạng nguyên thá»§y, biến ngược lại thành "Thiên Äịa Sanh Thành Chi Sổ" thì chưa ai biết tá»›i, nói tóm lại cÅ©ng là từ trong chánh phản biến hóa cá»§a cá»­u cung bát quái mà ra.
Sau khi giải xong đỠsố má»™t thì Lương Tiêu giống như mÅ©i tên bắn ra không thu lại được, liên tiếp giải luôn hai đỠ"Thái Huyá»n Lưỡng Nan", hai nan đỠnày xuất xứ từ Thái Huyá»n Kinh cá»§a Dương Hùng Äích, Trương Hành Ä‘á»i Hán theo căn cÆ¡ số thuật cá»§a Thái Huyá»n Kinh chế tạo ra "Hậu Phong Äịa Äá»™ng Nghi", nên phức tạp tinh thâm và hết sức khó khăn. Tháng sau nữa, Lương Tiêu giải ra luôn đỠtoán thứ tư "Song Thá»§ Thập Chỉ Äá»" (Tác giả: Chính là cách chuyển đổi giữa hai hệ nhị phân và hệ thập phân cá»§a số há»c sau này do đại toán há»c gia ngưá»i Äức Lai Bố Ni Tư [Leibniz] ba trăm năm sau đỠxuất); Äá» toán thứ năm là "Nhị Thập Bát Túc Chu Thiên Giải" (Tác giả: Nan đỠvá» việc tính âm lịch). Sau đó là "Trì Hà Äồ", đây chính là toán đỠvá» hình há»c, dùng Diá»…n Äoạn Pháp để tính thể tích cá»§a đất đá dùng để dùng trong việc trị thá»§y sông Hoàng Hà, sá»± tính toán vÄ© đại không thể tưởng, Lương Tiêu phải tính toán ròng rả hÆ¡n bốn mươi ngày má»›i xong. Äá» số bảy "Quá»· Cốc Tá»­ Vấn" được giải nhanh chóng bằng Äóa Tích Thuật (Tác giả: Toán Há»c thá»i Tống Nguyên là phương pháp số há»c tinh diệu giải được số há»c cao cấp).
Äá» số tám và chín Ä‘á»u thuá»™c vá» toán thiên văn, thập phần phức tạp và khó khăn, lúc này đã phải dùng đến toán há»c đương thá»i mà Thiên Nguyên Tứ Nguyên thuật Ä‘ang ở ngôi vị tối cao, đỠsố tám là "Tá»­ Ngá» Tuyến Chi Hoặc" phải tính ra chính xác chiá»u dài cá»§a tá»­ ngá» tuyến, không những phải tính toán mà còn phải ra hiện trưá»ng để Ä‘o đạc thật là hết sức cá»±c khổ; Äá» số chín là "Nhật Biến Kì Toán", dùng Tứ Nguyên thuật để đơn giản hóa tốc độ xoay cá»§a mặt trá»i, nhưng sau đó khi tính lại phải vượt ra khá»i giá»›i hạn cá»§a Tứ Nguyên biến thành NgÅ© Nguyên, tính sao cÅ©ng không xong, Lương Tiêu đành phải tá»± mình tham ngá»™, chuyên chú vá»›i đỠtoán này ròng rả ba tháng má»›i sáng tá», cuối cùng nó cÅ©ng đã giải tá»›i đỠsố mưá»i, "Nguyên Ngoại Chi Nguyên". Äại ý chính là muốn tìm má»™t phương pháp giải dùng má»™t chiá»u bất kỳ.
Lương Tiêu giải suốt ba tháng mà hoàn toàn không được gì, nhưng nó đã gần mức đến thì làm sao có thể cam tâm chịu thua nên liá»n vùi đầu ngày đêm vào việc Ä‘á»c Ä‘iển tịch, vừa nghiên cứu vừa tính toán. Thoáng chốc lại thêm ná»­a năm trôi qua, Lương Tiêu chỉ còn da bá»c xương, chỉ cần dùng tí sức là tim đã đập thình thịch, hô hấp khó khăn, cuối cùng má»™t ngày ná» nó ngã bệnh. Lúc này trong Thiên CÆ¡ cung ai ai cÅ©ng Ä‘á»u biết vá» câu chuyện Thiên CÆ¡ Thập Toán này, việc nó tận tâm tận lá»±c để giải đỠthì trừ Mai Ảnh là ngưá»i đến để chăm sóc cho nhu cầu sinh hoạt hàng ngày cá»§a nó ngoài ra không má»™t ai quan tâm tá»›i cả ngược lại chỉ chá» cho tiểu tá»­ này biết khó mà rút lui; Lương Tiêu tâm khí cá»±c cao ngạo, cho rằng sẽ liên tiếp giải được hết cả mưá»i đỠThiên cÆ¡ thập toán, lại vừa biết rõ lòng ngưá»i, còn má»™t đỠchưa giải xong thì nó nhất quyết không há» tiết lá»™ ra má»™t tí gì, vì thế nên không má»™t ai biết nó đã liên tiếp giải xong chín Ä‘á». Huynh muá»™i Hoa Thanh Uyên đến thăm viếng cÅ©ng cho là nó vì tận tâm tận lá»±c trong thá»i gian dài lại không được gì nên uất ức quá sinh bệnh, hai ngưá»i than vắn than dài, cứ khuyên dá»— nó hoài: "Ngươi chỉ má»›i vừa nhập môn thì có không giải được cÅ©ng là Ä‘iá»u phải thôi mà." Hai ngưá»i không tiện nói thẳng ra là Hoa Vô Xuy đã lập kế để gạt nó, nên phải cố nói thật khéo léo. Lương Tiêu thì không hiểu ý há» chỉ nói những bài thập toán này Ä‘á»u có thể giải được, lòng lại canh cánh, ngay cả khi Ä‘ang nằm trên giưá»ng bệnh mà trong tâm nó thì đã ngấm ngầm tiếp tục tìm cách giải.
Kì thật Thiên CÆ¡ cung tên gá»i là Thiên CÆ¡, lấy toán há»c làm căn bản cá»§a việc lập cung. Chỉ cần nhìn lầu đài cá»§a tàng thư các được xây theo hình thái cá»±c bát quái và Thiên Nguyên Các độc chiếm vị trí thái cá»±c cÅ©ng đủ biết cung chá»§ đối vá»›i toán há»c xem trá»ng như thế nào rồi.
Thiên CÆ¡ thập toán vốn là do các đại toán há»c tông sư các Ä‘á»i cá»§a Thiên CÆ¡ cung để lại, mặc dù trong các danh đỠcó cả cổ lẫn kim, nhưng phần nhiá»u là những đỠmà các vị tông sư này khi sinh tiá»n không tìm ra giải pháp, khắc lại trên thạch tượng để chá» cho ngưá»i Ä‘á»i sau giải đáp. Nhưng khi bài thứ tám được khắc lên thì cả trăm năm sau vẫn không ai giải được cho mãi đến khi "Thương Minh Thần Toán" Hoa Nguyên Mậu ra Ä‘á»i. Hoa Nguyên Mậu là bậc thiên sinh kì tài sau khi giải bài số tám thì lần lượt cho ra hai đỠtoán, đỠthứ chín do chính ông ra đỠvà sau đó tá»± giải lấy. Cho tá»›i lúc ấy, tinh hoa toán há»c cá»§a Hoa Nguyên Mậu phải nói là tá»± cổ chí kim chưa từng có ai có thể sánh bằng nhưng ông vẫn không hài lòng, nghÄ© ra "Nguyên Ngoại Chi Nguyên" muốn tìm ra phương pháp giải bằng má»™t chiá»u bất kỳ, vốn không phải là toán, mà là má»™t sá»± tá»± thách đố.
Hoa Nguyên Mậu khổ tâm suy nghÄ© trước thạch bích hết năm năm, hao tổn tâm huyết cuối cùng vẫn không tìm ra giải đáp cho đỠtoán này, sau rồi tinh khí suy kiệt há»™c máu mà chết lúc má»›i ba mươi tám tuổi, để lại hai ngưá»i con, má»™t trai má»™t gái, lúc này trưởng nữ Hoa Vô Xuy má»›i tá»›i tuổi cập kê. Lương Tiêu lúc má»›i đầu thấy trên thạch bích này má»™t khối loang lá»— màu nâu chính là do khi Hoa Nguyên Mậu khi lâm tá»­ ói máu ra phun lên mà thành. Do các tông sư Ä‘á»i trước sợ rằng ngưá»i Ä‘á»i sau đầu cÆ¡ thá»§ xảo nên má»›i che lấp Ä‘i đưá»ng lối đã qua, rồi để lại lá»i tổ huấn: Giải đáp được toán đỠtrên thạch bích, chỉ được nói ra nghÄ©a lý cá»§a kết quả, nhưng không được nói ra phương pháp giải. Sau khi Hoa Nguyên Mậu chết, Hoa Vô Xuy lại bắt đầu, giải được tá»›i đỠthứ tám thì gặp phải Tứ Nguyên Chi Thuật thì cảm thấy vô cùng khó khăn sâu rá»™ng không nghÄ© là tiếp tục nổi. Giả như có ai biết được Lương Tiêu liên tiếp giải luôn chín đỠthì chỉ sợ là Thiên CÆ¡ cung sẽ xảy ra má»™t cÆ¡n trá»i long đất lở.
Lương Tiêu không biết Ä‘iá»u này, lòng nặng ná», suy nghÄ© đến kiệt sức, bệnh tình má»—i ngày má»™t nặng, châm cứu uống thuốc gì cÅ©ng không hiệu quả. Chúng nhân thấy vậy chỉ cho là số nó rồi sẽ phải chịu Ä‘iá»u bất hạnh. Hoa Hiểu Sương nghe qua lá»i thị nữ kể lại thì tuy không hiểu rõ ngá»n ngành nhưng lại đến khóc lóc vá»›i Hoa Vô Xuy, Hoa Vô Xuy tuy thiên tính lương bạc nhưng cÅ©ng bị lương tâm cắn rứt phần nào, cuối cùng cÅ©ng bằng lòng cho Lăng Sương Quân đưa Hiểu Sương sang thăm nó. Hoa Hiểu Sương vào phòng, thấy Lương Tiêu bệnh nặng đến độ chẳng còn hình dạng, thì không nhịn được, chụp lấy tay nó mà lệ tuôn như suối, Lăng Sương Quân lòng Ä‘au xót, quay lưng Ä‘i không nỡ nhìn.
Lương Tiêu nghe tiếng khóc mở mắt nhìn thì thấy má»™t thiếu nữ đứng trước mặt mình Ä‘ang khóc lóc, nhìn má»™t hồi lâu má»›i nhận ra đó là Hoa Hiểu Sương. Hai bím tóc cô đã không còn, thân thể đã cao hÆ¡n nhưng ốm yếu, mặc chiếc váy bách Ä‘iệp, sắc mặt vẫn trắng xanh như xưa, ngÅ© quan đã thay đổi và phát triá»…n trở thành phân minh hÆ¡n, không còn bé nhá» nữa. Lương Tiêu thấy cô như vậy thì gắng gượng mỉm cưá»i, môi hÆ¡i động đậy, Hoa Hiểu Sương trố mắt nhìn, Lương Tiêu lại động môi, Hoa Hiểu Sương cố gắng nhưng cÅ©ng chỉ nghe loáng thoáng: "Hiểu Sương, đỡ ta tá»›i cạnh thạch bích." Hoa Hiểu Sương sa nước mắt than: "Tiêu ca ca, anh vẫn phải làm toán sao?"
Lương Tiêu than: "Không có đỠtoán...đã không làm toán, không...toán...ta...thật không vui." Hoa Hiểu Sương không nhịn được thất thanh khóc rống lên, cô khóc hồi lâu rồi má»›i gạt lệ, kể lại cho Lăng Sương Quân nghe Ä‘iá»u Lương Tiêu nói. Lăng Sương Quân tuy thấy không ổn nhưng lại không muốn trái ý con gái, phải cho ngưá»i mang Lương Tiêu tá»›i trước thạch bích. Lương Tiêu tá»±a vào ngá»±c Hoa Hiểu Sương, ngÆ¡ ngẩn nhìn lên phiến thạch bích, trong lòng trống rá»—ng, bá»—ng nhiên lại sinh ra má»™t tư tưởng: "Nếu ta được chết dưới đỠtoán thứ mưá»i này thì cÅ©ng không còn gì tiếc nuối nữa." Lúc này bao nhiêu cừu hận quá khứ Ä‘á»u bá» sang má»™t bên, nó run rẩy nhặt má»™t nhánh cây khô rồi vạch lên mặt đất. Hoa Hiểu Sương không nhịn được há»i: "Tiêu ca ca, đỠnày thứ mấy?" Lương Tiêu "A" lên má»™t tiếng: "Äá» mưá»i." Hoa Hiểu Sương ngay khi còn bé đã yếu Ä‘uối nhiá»u bệnh nên Hoa Vô Xuy và má»i ngưá»i sợ cô quá lao tâm nên không cho cô biết toán đỠnày có thể làm khô kiệt tâm huyết con ngưá»i, chính vì vậy cô vẫn không biết Lương Tiêu Ä‘ang rÆ¡i vào hoàn cảnh lợi hại này, nghe nói vậy thì chỉ thuận miệng đáp má»™t tiếng, nghÄ© má»™t thoáng rồi cô lại nói: "Tiêu ca ca, trên Ä‘á»i này có chuyện gì mà thập toàn thập mÄ© đâu?"
Lương Tiêu trố mắt lắng nghe Hoa Hiểu Sương nói: "Cứ theo như chuyện thá»i cổ xưa, thá»§y thần Cá»™ng Công bị bại trong tay há»a thần Chúc Dung, đã giận dữ phá núi, làm trá»i đất từ đó trở thành méo lệch Ä‘i. Chính vì vậy mà vầng thái dương lúc nào cÅ©ng trồi ra từ hướng đông rồi trượt vá» hướng tây. Huynh nhìn lại xem, vầng nguyệt thưá»ng chẳng tròn, thái dương lại cÅ©ng có lúc bị chuyện thiên cẩu nuốt mặt trá»i xảy ra. Äó tại vì do trá»i đất nghiêng lệch, nhật nguyệt còn có lúc khuyết, Tiêu ca ca, trên Ä‘á»i này có chuyện gì mà thập toàn thập mÄ© đâu?" Äiá»u cô nói này Lương Tiêu chưa hỠđược nghe qua bao giá», bất giác nó run lên.
Tài sản của naivi

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #40  
Old 02-05-2008, 04:22 AM
naivi's Avatar
naivi naivi is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngày 1 giá» 28 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Dịch thuật: distantreader


Hồi 4


Ngã Thị Duy Ngã,


Hoa Hiểu Sương thấy thần sắc Lương Tiêu như bị mê hoặc thì nói thêm: "Muá»™i từ nhỠđã có bệnh, thưá»ng vẫn hay so sánh vá»›i má»i ngưá»i, thấy mình khiếm khuyết Ä‘iá»u gì thì cảm thấy không thống khoái chút nào. Mẹ nói vá»›i em, con ngưá»i ...ai cÅ©ng có ít nhiá»u Ä‘iá»u đáng tiếc, không thể có được tất cả những Ä‘iá»u gì mình muốn, ngay cả hoàng đế cÅ©ng vậy thôi. Má»™t vị lão tiên sinh thá»i xưa đã nói rất hay Äại thành nhược khuyết, kì dụng bất tế, đại doanh nhược xung, kì dụng vô cùng . Tri túc thưá»ng nhạc, cầu toàn tất há»§y ni! (1) Cô lại nói tiếp Phiêu phong bất chung triêu, sậu vÅ© bất chung nhật (2), nếu anh muốn giải đỠgấp rút thì cÅ©ng giống như gió mưa cá»§a trá»i đất, không thể nào kéo dài mãi mãi được, Tiêu ca ca, anh không nên cố chấp như thế, hiện tại anh không giải được thì mai này anh sẽ từ từ giải ra thôi mà."
Lương Tiêu chưa bao giá» nghÄ© tá»›i đạo lí này, nghe xong mẫu thuyết thoại này cá»§a cô thì chợt đại ngá»™, nhất thá»i ngẩn ra như si ngốc. Lúc này bá»—ng thấy Hoa Thanh Uyên vá»™i vã chạy tá»›i, sắc diện nhợt nhạt, thấy Lương Tiêu thì liá»n quay sang Lăng Sương Quân quát lên: "Nàng trở thành hồ đồ rồi sao? Sao lại mang nó ra đây chứ? Nàng định hại nó chết à?" Lăng Sương Quân bị chồng quát mắng thì cúi đầu nói: "Tại thiếp cả, thiếp sẽ đưa nó vá» lại." Hiểu Sương toan nói chen vào thì Lăng Sương Quân đã đặt tay lên miệng cô ngăn lại, rồi ngồi xuống đỡ Lương Tiêu lên, đứa tiểu đồng đứng cạnh muốn giúp nhưng bị nàng đẩy ra.
Hoa Thanh Uyên sợ hãi, ngăn nàng lại vá»™i vã nói: "Sương Quân, thế không được, ta nhất thá»i đã nổi nóng." Lăng Sương Quân hai mắt đỠlên, cưá»i nhạt: "Bao nhiêu năm là vợ chồng, thiếp chưa từng thấy thấy chàng nóng nảy má»™t lần..." Hoa Thanh Uyên biết nàng muốn nói gì nên vá»™i vã: "CÅ©ng tại ta không phải, phải đánh phải mắng gì Ä‘á»u tùy ở nàng, bằng không thì ta sẽ quì xuống tạ lá»—i vá»›i nàng được không?" Lăng Sương Quân cắn môi, bất ngá» cao giá»ng: "Hoa Thanh Uyên, chàng tưởng chỉ cần mang ra bá»™ mặt giả nhân giả nghÄ©a đó là có thể bịt miệng được má»i ngưá»i ư?" Hoa Thanh Uyên mặt đỠrần, ấp úng nói không ra lá»i, Hoa Hiểu Sương vốn đã thương tâm vì Lương Tiêu lại thấy cha mẹ lại gây gá»— như thế thì trong lòng nôn nóng, bất giác cô thấy váng đầu chóng mặt, cÆ¡ hồ không thể đứng vững nữa, bá»—ng đúng lúc này thì lại nghe Lương Tiêu than dài: "Thôi, Ä‘i vá» thôi, ta không giải nữa." Hoa Hiểu Sương mừng rỡ, thất thanh kêu lên: "Tiêu ca ca, anh đã suy nghÄ© thông suốt thật chứ?" Lương Tiêu nhắm mắt lại, má»™t lát sau mở ra nói: "Ta đã nghÄ© thông rồi, không giải nữa." Hoa Thanh Uyên nhìn nó chăm chú rồi ôm nó vào lòng, cưá»i: "Chỉ cần cháu đã thấu hiểu thì ta có bị đánh đập la mắng gì cÅ©ng không sao." Vừa nói vừa nhìn sang Lăng Sương Quân, thấy nàng Ä‘ang cau mày, ngá»±c phập phồng thở gấp và vẫn chưa hết giận, thì chỉ biết ngoan ngoãn bồng Lương Tiêu Ä‘i trước quay vá».
Má»™t khi tâm bệnh Lương Tiêu đã không còn thì nó thuyên giảm hết sức mau lẹ, chẳng lâu sau thì nó đã có thể tá»± mình Ä‘i được rồi. Kì thật nó đã may mắn thoát nạn trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc khi không còn phải đương đầu vá»›i đỠtoán "Nguyên Ngoại Chi Nguyên" này, nếu nó theo đưá»ng lối cá»§a Thiên Nguyên Tứ Nguyên để thôi diá»…n thì căn bản là không thể giải được đỠtoán độc đáo này, vì tá»›i hÆ¡n bốn trăm năm sau, nước Pháp Lan Tây ở tây phương má»›i xuất hiện má»™t bậc toán há»c kì tài, dùng toán thuật tây phương làm ná»n tảng, thá»­ qua các phương pháp khác rồi cuối cùng má»›i giải được, nhưng cÅ©ng chỉ là giải ra trên nguyên lý chứ không phải đã tính ra bằng số, nếu dùng sức má»™t ngưá»i thì không thể được vì phải tốn cả mấy trăm năm cÅ©ng không tính xong, phải mượn tá»›i cÆ¡ giá»›i để trợ lá»±c má»›i làm được Ä‘iá»u này. Hoa Nguyên Mậu là kì tài má»™t Ä‘á»i đành phải chịu chết má»™t cách oan uổng.
Lại thêm ba bốn tháng nữa trôi qua, Lương Tiêu đã bình phục phần lá»›n, thầm nghÄ©: "Mấy năm qua ta chỉ nghiên cứu toán há»c còn vÅ© công thì hoàn toàn để cho hoang phế, chỉ sợ cho đến hết Ä‘á»i cÅ©ng không bằng Tiêu Thiên Tuyệt." Nó không giải xong Thiên CÆ¡ Thập Toán dÄ© nhiên không thể nghÄ© đến chuyện há»c Thái Ất Phân Quang Kiếm, hà huống đã kích chưởng làm tin nên dù Hoa Vô Xuy có nguyện ý truyá»n thụ nó cÅ©ng không mặt mÅ©i nào để há»c, nghÄ© như vậy thì lòng nó sinh ra thê lương: "Ta đã làm hết sức mình nhưng thiên tư ta chỉ tá»›i mức này, mong cha ta ở chốn hoàng tuyá»n đừng quở trách. Ôi, ta tá»± nghÄ© mình không phải ngu ngốc, vô luận đỠtoán nào viết trên đó, từ đầu cho tá»›i đỠmục áp chót, chín toán đỠđó Ä‘á»u khó khăn phi thưá»ng, nhưng ta cÅ©ng đã nhất nhất giải xong hết. Theo chuyện này mà nói thì đệ thập đạo toán đỠcăn bản không có cách giải. Hiểu Sương đã nói đúng, trên Ä‘á»i này không có việc gì là thập toàn."
Gần đây Hoa Thanh Uyên lúc đầu thưá»ng đến thăm nó, nhưng đến rồi Ä‘i rất vá»™i vã, thần sắc lo âu, dưá»ng như có nhiá»u tâm sá»±. Sau khi Lương Tiêu đã khá hÆ¡n thì ông ta ít đến. Còn Hoa Hiểu Sương sau ngày đó thì không thấy tá»›i lần nào. Lương Tiêu ngÆ¡ ngẩn hai ngày, cảm thấy tịch mịch và phiá»n muá»™n nên nảy ra ý nghÄ© muốn Ä‘i dạo. Những năm tháng cá»§a nó ở đây chỉ biết tá»›i lui có Thiên Nguyên Các và tấm thạch bích, còn các địa phương khác không há» biết tá»›i.
Khi bước ra khá»i phòng, Lương Tiêu vì tâm thần lÆ¡ đễnh nên thần xui quá»· khiến thế nào không biết lại đến trước thạch bích, nó bật cưá»i đưa tay vá»— vào thạch bích: "Chung qui ta vẫn không thể quên được. Bất quá Hiểu Sương đã nói đúng, hiện tại ta không giải được thì ngày sau chả lẽ ta lại không giải được sao? Giả như ta đã chết Ä‘i, thì ngay cả ngày sau cÅ©ng chẳng có." Nó nghÄ© ra Ä‘iá»u này thì trong lòng khoát nhiên được khai sáng, chợt đưa mắt nhìn thấy từ xa là Lưỡng Nghi Ảo Trần trận Ä‘ang vận chuyển không ngừng thì động tâm: "Năm ấy ta bị vây khốn trong trận, phải chịu mặc ngưá»i đặt để. Bây giá» ta đã thông hiểu chu thiên vạn tượng, âm dương dịch lí, có còn sẽ bị vây khốn nữa chăng?" NghÄ© tá»›i đây thì nó lại muốn thá»­, bèn xem xét kỹ lưỡng trận pháp cho đến khi đã thấy rõ hết má»›i bước vào trận, giống như Ä‘i dạo chÆ¡i nÆ¡i khoáng dã, tá»›i lui tùy ý, lòng thích thú vui sướng khôn xiết.
Nó nhìn thạch tượng xung quanh, nhá»› lại đêm ấy đã sở ngá»™ được vÅ© công. Những năm sau này trừ những lúc hiếm hoi ngồi tÄ©nh tá»a luyện khí ngoài ra nó không há» rèn luyện, hÆ¡n nữa nó há»c chỉ má»™t đêm, hiểu công phu cá»§a chừng trăm thạch tượng, số còn lại thì không đủ thì giá» tìm hiểu. Nó liá»n đưa tay duá»—i chân, luyện môn "Äại Hiá»n Tâm Kinh" ngày trước, nào ngá» chỉ luyện được khoảnh khắc thì bất ngá» như có Ä‘iện chá»›p lá»­a xẹt, nó nhận thức ra được những Ä‘iá»u kì diệu trước đây chưa há» biết tá»›i, cảm xúc này làm nó sá»­ng sá» hồi lâu, nhìn lại thạch tượng, thì thấy rằng những gì nó lãnh há»™i được bây giá» so vá»›i trước đây cao minh hÆ¡n gấp mưá»i lần.
Kì thá»±c đạo lý thập phần đơn giản, vÅ© công cá»§a Thiên CÆ¡ cung dùng số thuật làm ná»n tảng, mặc dù Hoa Lưu Thá»§y vÅ© công lợi hại, nhưng vẫn không thể thoát li khá»i căn cÆ¡ này. Nếu như Hoa Nguyên Mậu đã phát hiện ra bí mật cá»§a các thạch tượng tất nhiên đã trở thành má»™t nhất đại cao thá»§, chỉ vì ông say mê vá»›i toán há»c và đối vá»›i vÅ© công thiếu phần hứng thú, nhưng chính vì vậy má»›i lưu lại được cho Ä‘á»i sau nhiá»u môn toán pháp tinh diệu. Lương Tiêu giả như không hiểu thấu được pháp ý này cá»§a Hoa Lưu Thá»§y thì làm sao có đủ tài năng để giải ra được cá»­u đạo toán đỠtrong vòng năm năm ngắn ngá»§i như thế được.
Lương Tiêu càng suy tưởng càng phát giác ra các thạch tượng này ảo diệu vô cùng, tức thì chìm đắm đam mê, ngày ngày ở trong trận pháp để tham thấu vũ công của các thạch tượng.
Thấp thoáng đã mấy mùa trăng trôi qua, Lương Tiêu cứ theo tám trăm pho tượng thánh hiá»n luyện cho đến khi hết sạch, hốt nhiên phát giác ra nguyên lai thạch trận có Ä‘iá»u ảo diệu khác, chỉ nhìn thạch tượng thì giữa tượng này và tượng kia luôn luôn có má»™t chút không quán thông, nhưng đợi cho đến khi các thạch tượng vào đúng phương vị trong trận pháp thì lại biến hóa dung nhập vÅ© công vào trong, tiá»n chiêu hậu thức liá»n lạc như áo trá»i không thấy đưá»ng kim, phát huy cá»±c đại uy lá»±c. Nó phát hiện ra được chá»— này thì đối vá»›i sá»± trí xảo cá»§a vị tiá»n bối lập tượng nó thá»±c sá»± bá»™i phục hết chá»— nói.
Lưỡng Nghi Ảo Trần trận do Thiên CÆ¡ Tam Luân thôi chuyển, cÅ©ng từ đó mà sinh ra Cá»­u Bàn Chuyển Pháp, thay nhau biến hóa, Lương Tiêu từ sá»± vận chuyển này cá»§a trận pháp, biến hóa thành má»™t kiểu thân pháp má»›i. Nó tập luyện bá»™ thân pháp này được khoảng chục hôm thì má»™t ngày ná» khi nó bước tá»›i má»™t bước, hốt nhiên lại nghÄ©: "Má»™t bước này giống như biến hóa cá»§a cá»­u cung, so ra còn xảo diệu hÆ¡n." NghÄ© rồi nó lại bước thêm, có bao giá» nó dám nghÄ© Ä‘oạn đưá»ng bốn bước này lại do chính nó bước ra, thật là má»™t sá»± đại chấn kinh. Hốt nhiên nó đã nghÄ© ra má»™t môn công phu má»›i.
Thuở thÆ¡ ấu Lương Tiêu tuy hư đốn ngang bướng nhưng trí nhá»› cá»±c tốt, chuyện gì qua tai nó là không bao giá» quên, má»™t ngày ná», Lương Văn TÄ©nh giảng thuật tinh nghÄ©a cá»§a "Tam Tài Quy Nguyên Chưởng", Lương Tiêu không muốn nghe nhưng cÅ©ng nhá»› được gần hết, bây giá» nó ráng nhá»› lại cÅ©ng được hai ba thành. Ngày ấy nó nghe phụ thân giảng giải hoàn toàn không hiểu gì, lúc này chỉ cần nghÄ© sÆ¡ qua thì đã thấy tình huống có nhiá»u tư vị vô cùng, nó liá»n vạch lên mặt đất cá»­u cung đồ, y theo lá»i dạy Văn TÄ©nh thôi diá»…n cả ná»­a thá»i thần thì nghÄ© ra được sá»± ảo diệu cá»§a "Tam Tam Bá»™"; Nhiên hậu nó dùng "Tam Tam Bá»™" làm ná»n tảng, theo đó thôi diá»…n ra "Tứ Tứ Bá»™", "Mai Hoa Bá»™", "Thiên Cương Bá»™", "Äại Diá»…n Bá»™", "Phục Hi Bá»™", rồi tiến thẳng cho tá»›i "Cá»­u Cá»­u Quy Nguyên Bá»™", lúc này đã tá»›i cùng, Lương Tiêu kinh hãi nghÄ© thầm: "Thiên hạ không ngá» lại có bá»™ pháp này, so vá»›i thạch trận thì thân pháp này tá»±a hồ như lợi hại hÆ¡n má»™t ít, đáng tiếc ta tuy hiểu rõ nghÄ©a lí nhưng công lá»±c lại thiển bạc không thể thi triá»…n "Cá»­u Cá»­u Quy Nguyên Bá»™" cho đến nÆ¡i đến chốn."
Nó giải được tá»›i đây chỉ thấy trong lòng thư giãn vui sướng, hứng khởi chạy ra khá»i thạch trận, thấy khói nước mênh mông, vài chiếc thiên lí thuyá»n lượn lá» trên mặt hồ, Ä‘ang tung lưới bắt cá, những thuyá»n nhân vô tư và nhàn nhã Ä‘ang cùng nhau xướng há»a ca lên những thi từ, tiếng ca bay bá»—ng thanh thoát như xuyên thá»§ng tầng mây, phá nát không gian, âm hưởng vang vá»ng khắp mặt hồ.
Lương Tiêu lắng nghe hồi lâu rồi ngẫng đầu nhìn hai vách đá. Chỉ thấy trên vách núi hai hàng chữ lá»›n vẫn y nhiên như cÅ©: "Hoành tận hư không, thiên tượng địa lí vô nhất khả thị nhi khả thị giả duy ngã. Thụ tận lai kiếp, hà đồ lạc thư vô nhất khả cứ nhi khả cứ giả giai không." Lương Tiêu trong lòng ngâm Ä‘i ngâm lại vài lần, hốt nhiên hiểu ra: "Cái gá»i là thụ tận lai kiếp , nghÄ©a là chết là hết, tương lai là Ä‘iá»u không ai hiểu được. Hà đồ Lạc thư nghÄ©a là bói toán tiên tri Ä‘á»u là má»™ng tưởng; Cái gá»i là hoành tận hư không tức là nói đến trên trá»i dưới đất biến hóa thay đổi rất nhiá»u, chẳng có sá»± vật nào có thể dá»±a vào má»™t cách chân chính, thá»§y chung có thể dá»±a vào chính là chỉ có bản thân mình. Cái thụ tận lai kiếp, hoành tận hư không , bất quá muốn nói: Tiêu Thiên Tuyệt tuy nhìn giống như ta không thể đánh thắng, nhưng tương lai vị tất không có khả năng ta sẽ hÆ¡n hắn, nhưng chìa khóa để thắng hắn không phải ở ngưá»i khác mà ở chính ta. Thật đáng tiếc năm năm qua cá»§a ta, chỉ muốn há»c kiếm pháp cá»§a ngưá»i khác, hăng hái dán cái mặt nóng vào cái mông đít lạnh. Hà, chả lẽ ta không thể dá»±a vào khả năng cá»§a chính mình, luyện tập đến mức có thể đả bại vÅ© công cá»§a Tiêu Thiên Tuyệt sao? "NghÄ© thông suốt đạo lí này, nó bá»—ng nhiên thấy được má»™t cảnh giá»›i má»›i mẻ, liá»n phát sinh hào khí và không nhịn được cưá»i lên ha hả. Nghe tràng cưá»i này má»›i biết giá»ng nó đã khàn Ä‘i không ít, rá» mép thì thấy đầy lông tÆ¡ đâm vào tay, nguyên lai năm năm trôi qua lúc nào nó không hay, thằng bé trong lứa tuổi thÆ¡ ngày nào nay đã trưởng thành nên má»™t thiếu niên anh tuấn.
Hết Khả Thị Duy Ngã, Hồi 4



(1) Tạm dịch:
Äại thành giống như thiếu, dùng hoài không hoại, đầy tràn giống như rá»—ng, dùng hoài không hết.
Biết đủ thì vui hoài, cầu toàn sẽ hư mất!
(2) Tạm dịch:
gió (lốc) không khi nào thổi suốt cả buổi sáng, mưa (rào) không khi nào trút suốt cả ngày
Tài sản của naivi

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
àëòûí, Ä‘oc truyen con luan, bia truyen con luan, bo truyen con luan, côn lôn phượng ca, côn luân, côn luân chương 132, côn luân phần 1, côn luân phượng ca, côn luân phượngca, côn luân phương ca, côn luân tron bo, côn luân-phương ca, chuyen loai luan, con lon cua phuong ca, con lon phuong ca, con lon phuong ca 4vn, con lon tron bo, con luan, con luan ( phuong ca ), con luan ca, con luan chuong 132, con luan cua phuong ca, con luan du bo, con luan long du quyển, con luan phan 2, con luan phan bo sung, con luan phan cuoi, con luan phuog ca, con luan phuong ca, con luan phuong ca 132, con luan phuong ca 133, con luan phuong ca 2012, con luan phuong ca 4vn, con luan phuong ca audio, con luan phuong ca full, con luan phuong ca hoan, con luan phuong ca wiki, con luan site:4vn.eu, con luan tap 7 phuong ca, con luan tron bo, con luan tron bo day du, con luan truyen, con luan-phuong ca, con luan-phuong ca full, con luan_phuong ca, con luoan phuong ca, con luon by phuong ca, conluan, conluan tron bo, conluan truyen tron bo, cwuu ai nan man, doc con luan phuong ca, doc con luan tron bo, doc tieu thuyet con luan, doc toan bo con luan, doc tron bo con luan, doc truyen con luan, du bo truyen con luan, ïåäàãîãè÷åñêèõ, ìîíèòîð, kiep ba quyen - con luan, kiep ba quyen con luan, long du quyỂn, long du quyen, nghe truyen con luan, òþìåíü, phan ket truyen con luan, phuongca, tom tat con luan, tom tat truyen con luan, tron bo con luan, tron bo truyen con lon, truyen con luan, truyen con luan du bo, truyen con luan phan bo, truyen con luan tron bo, truyen con luon, truyen conluan, truyn con luan, www.truyen con luan, [côn luân] phuong ca, æèâîòíûìè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™