10-06-2010, 12:12 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 35: Cuồng loạn chi cảnh
Nguồn: TTV
Lân há»™i cà ng ngà y cà ng náo nhiệt, những ngưá»i lên đà i thá» thá»i váºn cÅ©ng theo đó mà trở nên lợi hại hÆ¡n, khiến cho những tiếng reo hò cổ vÅ© cứ như thế mà vang lên không ngá»›t. Vô Táºn giá»›i, dẫu cho có trăm ngà n thứ luáºt lệ hay giá trị, thì chung quy lại, cái được ngưá»i ta tôn trá»ng nhất vẫn cứ là kẻ mạnh. Kẻ mạnh, tất nhiên là phải được xác định qua thá»±c chiến.
Gã Kì Lân nam tá» Ä‘ang thá»§ đà i Ä‘Ãch xác là má»™t kẻ mạnh, y không dùng ma thuáºt, không dùng ná»™i công, chỉ thuần túy sá» dụng nhục thể cưá»ng hãn cá»§a giống loà i mình để phát động tấn công, đã đánh đến mức thiên địa hoang mang, không há» tá» ra xuống sức. Nhân hình cá»§a y vóc dáng không há» cao lá»›n, dung mạo không há» tuấn tú, nhưng từ đó lại tá»a ra má»™t thứ khà thế vÄ©nh viá»…n không thể đánh đổ, khiến cho bất cứ ai Ä‘ang có mặt tại Phi Nguyệt quảng trưá»ng Ä‘á»u không khá»i có chút hâm má»™. Kì Lân tá»™c, thá»±c lá»±c tháºt sá»± khiến ngưá»i khác cảm thấy khiếp hãi.
Tá» VÅ© lặng thinh theo dõi từ đầu đến cuối, chứng kiến nam tá» ná» liên tục đánh ngã mưá»i mấy đối thá»§, trong lòng không khá»i khâm phục nhục thể cưá»ng hãn cá»§a y. Nên biết Kì Lân tá»™c không há» biết sá» dụng ma pháp, cÅ©ng không tu luyện ná»™i công, chỉ sá» dụng năng lượng có sẵn cá»§a cÆ¡ thể, cá»™ng thêm vá»›i Kì Lân đấu khà tổ truyá»n mà được xếp ngang hà ng vá»›i Tứ đại gia tá»™c còn lại cá»§a Vô Táºn giá»›i. Kì Lân đấu khà nam tá» ná» còn chưa há» sá» dụng, thá»±c lá»±c đã mạnh mẽ đến váºy, tháºt khiến máu nóng cá»§a Tá» VÅ© sôi lên, muốn nhảy xuống đó quyết đấu má»™t tráºn vá»›i y.
Bất quá, muốn thì muốn, nhưng Tá» VÅ© khẳng định sẽ không xuất thá»§. Sau tráºn chiến vá»›i Phụng VÅ© hôm trước, hắn đã phát hiện ra võ công hiện tại cá»§a mình còn quá nhiá»u sÆ¡ hở và thiếu sót. Những sÆ¡ hở và thiếu sót ấy, căn bản sẽ không thể hoà n thiện bằng những tráºn chiến, mà chỉ có thể dá»±a và o sá»± chiêm nghiệm cá»§a bản thân. Kiến thức cÅ©ng như kinh nghiệm, trước giwof Tá» VÅ© đã thu tháºp được không Ãt, hiện tại, chÃnh là thá»i diểm để hắn dung hòa chúng và o là m má»™t.
- LÃ ta !
Nhã Dạ tÄ©nh lặng trả lá»i, đôi mắt nâu rất nhanh chóng trở vá» vá»›i vẻ trầm trầm vốn có. Äối diện vá»›i “kẻ đóâ€, nà ng đã thá» sẽ không bao giỠđể lá»™ ra sá»± yếu Ä‘uối cá»§a mình, là lá»i thá» nà ng đã thá» khi phải trải qua khoảng thá»i gian thống khổ nhất trong suốt cuá»™c Ä‘á»i.
- Nhã Dạ, tỉ vỠđây, có phải là để dự lễ cưới của muội không ?
Äó là má»™t âm thanh vừa cao vừa sắc, là do ngưá»i còn lại trong hai ngưá»i Ä‘ang đứng đối diện vá»›i Nhã Dạ phát ra. Nhìn ngưá»i đó, khóe môi Ä‘ang hÆ¡i mÃm cá»§a Nhã Dạ không ngá» lại nhẹ giãn ra, rất nhanh chóng trở thà nh má»™t nụ cưá»i dịu ngá»t:
- Phải, ta vá» lần nà y là để chúc mừng đám cưá»i cá»§a muá»™i.
Äối diện vá»›i nụ cưá»i đó cá»§a nà ng, ngưá»i vừa phát thoại, lúc nà y đã hiện rõ là má»™t cô gái vá»›i khuôn mặt có và i phần giống vá»›i Nhã Dạ, chừng như cảm thấy khó chịu, liá»n cố tình dán sát và o gã Ãm Tinh Linh công tá» Ä‘ang đừng bên cạnh, nói:
- Tỉ vá» thì tháºt là tốt, Duyệt ca và cha cá»§a muá»™i lúc nà o cÅ©ng nhắc đến tỉ, đúng không Duyệt ca ?
Cố ý nhấn mạnh ở hai từ “Duyệt ca†và “cha cá»§a muá»™iâ€, câu há»i cá»§a Ãm Tinh Linh nữ tá» ná» tất nhiên là hướng vá» phÃa ngưá»i Ä‘ang đứng cạnh mình. Cưá»i lên má»™t tiếng, y đáp nhẹ nhà ng:
- Äúng váºy, Nhã Äiá»n bá tước và ta Ä‘á»u lo lắng cho muá»™i. Nhã Dạ, mưá»i năm qua muá»™i đã Ä‘i những đâu váºy ?
- Äông Phương lục địa !
Nhã Dạ đôi môi vẽ lên má»™t nụ cưá»i kiá»u mị, rồi cúi mình duyên dáng, nhẹ thốt:
- Ta phải Ä‘i thăm Phiên sư phụ, Nhã Yên, Duyệt ca, gặp lại hai ngưá»i sau.
Nói rồi, nà ng uyển chuyển lướt qua cả hai, những bước chân tức thì dạo lên má»™t nhạc khúc vui tươi, tiếp tục hướng vá» ngá»n tháp phÃa trước Ä‘i tá»›i. Nhìn theo bóng nà ng bằng má»™t ánh mắt quái dị, nam nhân được gá»i là Duyệt ca ná» len lén thở ra má»™t hÆ¡i, Ä‘oạn quay sang Nhã Yên Ä‘ang lẩm bẩm trong sá»± bá»±c bá»™i, nói:
- Yên muội, chúng ta đi thôi !
- Hừ, con ngưá»i đó trở vá», huynh hẳn Ä‘ang rất vui mừng phải không !?
Nhã Yên bá»±c bá»™i nói. Dù có phong thái kiá»u mị cùng thân hình bốc lá»a không thua kém Nhã Dạ, nhưng nà ng rõ rà ng vẫn chỉ là má»™t đứa trẻ trong cách suy nghÄ©, hoà n toà n không có được cái chÃn chắn trầm lặng cá»§a ngưá»i nà ng gá»i là tỉ tỉ.
- Tùy nà ng nghÄ© thế nà o cÅ©ng được. Chúng ta Ä‘i thôi, các vị trưởng lão không thÃch chỠđợi lâu đâu !
Äoạn, y xoay lưng Ä‘i thẳng, tá»±a như không há» nháºn ra thái độ bá»±c tức cá»§a Nhã Yên. Y hiểu quá rõ, chỉ có y bá» nà ng, tuyệt đối không có chuyện nà ng lại bá» y.
- Chúng ta đi thôi !
Tá» VÅ© đột nhiên nói, rồi chuyển thân tà tà bay xuống mặt đất. Trên võ đà i dưới kia, những đối thá»§ Ä‘ang lên thách đấu tháºt quá kém cá»i, căn bản không thể khiến gã Kì Lân nam tá» thá»§ đà i phải tốn lấy ná»a phân sức lá»±c. Xem ra, trong ngà y đầu tiên, cao thá»§ chân chÃnh còn chưa xuất hiện, hắn có xem tiếp cÅ©ng chỉ chuốc thêm sá»± nhà m chán mà thôi.
Tá» VÅ© vừa động thân, Phụng VÅ© cÅ©ng tức thì Ä‘i theo, chỉ có Lục nhi là nán lại má»™t chút, chừng như cảm thấy rất không bằng lòng vá»›i thái độ cá»§a Tá» VÅ©. Nà ng, cà ng lúc cà ng cảm thấy nam nhân nà y tháºt hết sức đáng ghét, chỉ háºn không thể má»™t kiếm tiá»…n hắn xuống Âm phá»§. Bất quá, xen lẫn vá»›i háºn, trong bản thân nà ng còn phảng phất má»™t thứ tình cảm khác, má»™t thứ tình cảm mà chÃnh nà ng cÅ©ng không giải nghÄ©a hay Ä‘iá»u khiển được. Chỉ biết là , theo thá»i gian, thứ tình cảm Ä‘ang đó ngà y má»™t lá»›n hÆ¡n…
- Cho bá»n ta hai phòng !
Bước và o má»™t khách Ä‘iếm ven đưá»ng, Tá» VÅ© trầm giá»ng nói. Hắn hiện tại Ä‘ang rất cần má»™t nÆ¡i an tÄ©nh để có thể táºp trung cho việc dung hòa những thứ sở há»c bác tạp cá»§a mình thà nh má»™t thể thống nhất. Hắn phảng phất cảm thấy, chỉ cần hắn có thể là m được Ä‘iá»u nà y, thì võ công cá»§a hắn nhất định sẽ tiến được sang má»™t cảnh giá»›i khác.
- Khách quan, má»i theo lối nà y !
Sau và i thá»§ tục đơn giản, tên tiểu nhị cung kÃnh đưa cho Tá» VÅ© hai tấm thẻ trúccó gắn chiad khóa, Ä‘oạn nhanh nhẹn bước lên dẫn đưá»ng. Rất nhanh sau đó, y đã đưa cả ba ngưá»i đến má»™t dãy phòng trang nhã giản dị rồi láºp tức cáo lui. Không chần chừ, Tá» VÅ© đưa cho Phụng VÅ© và Lục Nhi má»™t tấm thẻ trúc, rồi nhanh nhẹn bước và o phòng còn lại.
- Ra đi !
Tá» VÅ© trầm giá»ng thốt. Liá»n đó, không khà sau lưng hắn xuất hiện má»™t tráºn ba động kịch liệt, rồi má»™t nhân ảnh lặng lẽ hiện ra, chÃnh là Lá»™ Khiêm, thuá»™c hạ đầu tiên cá»§a Tá» VÅ©.
- Chủ nhân !
- Những chuyện ta dặn, ngươi là m đến đâu rồi ?
- Äá»u đã sắp xếp ổn thá»a, ngà y mai Vô Táºn bảng sẽ được công bố, ngà y mốt chúng ta có thể lên thuyá»n Ä‘i Tây Phương lục địa.
- Váºy được rồi, giá» ngươi Ä‘i nghe ngóng tin tức vá» Lân há»™i cho ta, sau bữa cÆ¡m chiá»u hãy trở lại đây !
- Dạ, chủ nhân !
Lá»™ Khiêm gáºt đầu, Ä‘oạt nhanh nhẹn dùng ẩn thân thuáºt biến mất trong không gian. Kể từ lần gặp nhau tại Quyện Long thà nh, việc riêng cá»§a y dưá»ng như Ä‘á»u đã hoà n tất, hiện tại luôn luôn theo sát Tá» VÅ©, thá»±c sá»± trở thà nh má»™t thuá»™c hạ cá»§a hắn. Äối vá»›i việc Tá» VÅ© cứu y má»™t mạng, Lá»™ khiêm dưá»ng như thá»±c sá»± cảm kÃch, nhưng trước sau Ä‘á»u không nói ra, chỉ lẳng lặng giúp hắn là m việc. Bất quá, Tá» VÅ© cÅ©ng không hỠđể ý, chỉ cần Lá»™ Khiêm hoà n thà nh tốt công việc hắn giao, như váºy là đủ rồi.
Sau khi Lá»™ Khiêm Ä‘i khá»i, Tá» VÅ© tức thì bố trà má»™t đạo cấm chế xung quanh căn phòng, Ä‘oạn nhanh chóng Ä‘i và o trạng thái nháºp định. Hắn sở há»c bác tạp, từ ma pháp, vÅ© kÄ©, ná»™i công…đá»u luyện theo những đưá»ng lối khác nhau, lại thêm và o “Ãm Tuyển†quá»· dị bất định, thá»±c sá»± rất xứng vá»›i má»™t chữ “loạnâ€. Chữ “loạn†nà y, nếu là ngưá»i khác, có lẽ đã khiến há» hãm nháºp trạng thái cà ng luyện cà ng lùi, không thể tiến bá»™, nhưng vá»›i Tá» VÅ©, đó lại là tiá»n đỠđể hắn phát triển bản thân.
Ma pháp cÅ©ng được, vÅ© kÄ© cÅ©ng được, ná»™i công cÅ©ng được, Tá» VÅ© Ä‘á»u xuất phát từ tinh hà năng lượng tinh thuần bên trong ngưá»i hắn. Từ tinh thuần sinh ra bác tạp, từ bác tạp chuyển thà nh há»—n loạn, từ há»—n loạn mà khống chế vạn váºt. Äây chÃnh là “pháp quyết†cá»§a hắn, do hắn cảm thụ được sau tráºn chiến vá»›i Phụng VÅ©.
Hắn thua Phụng VÅ©, không thua vá» ná»™i công, không thua vá» sức mạnh, mà thua vá» chiêu thức. Há»a VÅ© kiếm pháp cá»§a nà ng ta là thứ kiếm pháp phức tạp nhất, hoà n mÄ© nhất, đã vượt qua cái là luáºn thưá»ng tình cá»§a ngưá»i Ä‘á»i. Ngưá»i Ä‘á»i truy cầu sá»± đơn giản, lấy tÄ©nh để chế động, thứ kiếm pháp nà y lại tìm kiếm cái phức tạp, lấy cá»±c động để để khống chế tất cả các trạng thái khác.
Há»a VÅ© kiếm pháp cá»§a Phụng VÅ© là do má»™t thiên tà i tuyệt thế sáng tạo ra từ 500 năm vá» trước, không phải là thứ kiếm pháp mà Tá» VÅ© chỉ cần má»™t lần trải nghiệm là có thể hiểu thấu được. Bất quá, Tá» VÅ© cÅ©ng không cần hiểu thấu, bởi vì hắn biết, dù có hiểu thấu, hắn cÅ©ng không thể thắng được Phụng VÅ©, mà chỉ có thể Ä‘i theo lối mòn nà ng đã Ä‘i mà thôi. Muốn thắng nà ng, hắn phải tìm ra má»™t con đưá»ng khác, hắn tìm ra rồi, chÃnh là “loạnâ€.
Cái “loạn†khiến cho ngưá»i Ä‘á»i không thể tiến bá»™, là cái loạn há» không thể khống chế. Cái “loạn†mà Tá» VÅ© Ä‘i tìm, là cái “loạn†trong sá»± khống chế. Äã “loạn†còn bị khống chế, có thá»±c là “loạn†không !? Tá» VÅ© đã có câu trả lá»i. CÅ©ng giống như tinh hà kinh mạch trong ngưá»i hắn, há»—n loạn đến cá»±c Ä‘iểm, nhưng vẫn váºn hà nh theo má»™t “bá»™ khung kinh mạchâ€. Hiện tại, Tá» VÅ© chỉ cần tìm được cái “Bá»™ khung†đó, là hắn có thể tá»± do hãm nháºp “Cuồng loạn chi cảnh†do chÃnh mình tạo ra.
Và o thá»i Ä‘iểm nà y, con đưá»ng tu luyện cá»§a Tá» VÅ© lại tiếp tục rẽ sang má»™t bước khác, đã hoà n toà n cách biệt vá»›i lối tu luyện cá»§a ngưá»i Ä‘á»i. Trước kia, dù võ công cá»§a hắn đặc biệt, là luáºn cá»§a hắn đặc biệt, nhưng tâm cảnh cá»§a hắn vẫn cứ từng bước Ä‘i theo thiên hạ, chÃnh là : Vong ngã chi cảnh, DÄ© thân nháºp thế, Tam nguyên quy nhất. Hiện tại, hắn đã từ DÄ© thân nháºp thế tâm cảnh bước sang má»™t giai Ä‘oạn khác, không phải Tam nguyên quy nhất, mà chÃnh là Cuồng loạn chi cảnh. Cái thứ tâm cảnh nà y, rốt cuá»™c có tác dụng thế nà o, Tá» VÅ© thá»±c sá»± không biết. Nhưng, hắn lại đủ tá»± tin và o mình, đủ tá»± tin để má»™t mình bước trên má»™t con đưá»ng tăm tối chưa biết kết thúc ở đâu.
Kết thúc ở đâu ư ? Hắn có cần biết không ?
- Grừ !!!!
Những tiếng gầm gừ khe khẽ khiến Lục Nhi vốn Ä‘ang chỉnh trang nhan sắc bên chiếc gương nhá» giáºt mình quay lại. Là Phụng VÅ© ư ? Không lẽ nà ng ta không phải con ngưá»i ?
Tiếng gầm gừ Ä‘Ãch xác là phát ra từ Phụng VÅ©, nhưng dưá»ng như lại không phải do nà ng phát ra. Chỉ thấy nà ng vẫn ngồi đó, hai cánh tay bên trong chiếc áo choà ng dưá»ng như Ä‘ang ôm ấp má»™t váºt gì đó, sau khi nghe tiếng gầm gừ liá»n mở miệng ngâm nga. Nà ng vốn nói rất khó nhá»c, nên chỉ có thể ngâm nga theo giai Ä‘iệu, hoà n toà n không hát thà nh tiếng, nhưng vẫn khiến Lục Nhi ngồi ở đối diện cảm thấy say mê. Tá» VÅ© đã kì lạ, Phụng VÅ© còn kì lạ hÆ¡n. Phải chăng nà ng ta Ä‘ang hát ru má»™t ai đó ? Má»™t con quái váºt ?
Những tiếng gầm gừ dần cÅ©ng nhá» Ä‘i rồi im bặt, dưá»ng như “quái váºt†trong lòng Phụng VÅ© đã lại má»™t lần nữa chìm và o giấc ngá»§. Miệng vẫn không ngừng ngâm nga, cặp mắt mà u xanh thăm thẳm cá»§a nà ng không ngá» còn ánh lên má»™t nét hòa ái dịu dà ng chưa từng thấy, khiến cho Lục Nhi không khá»i cảm thấy lạ lùng. Không lẽ, “con quái váºt†đó là con cá»§a nà ng ta hay sao ?
- Phụng VÅ©, Lục Nhi, ta đến Tà ng Thư Viện Ä‘á»c sách, đến giá» cÆ¡m các nà ng cứ ăn trước.
Tiếng Tá» VÅ© đột nhiên vang lên bên ngoà i, rồi không để Lục Nhi kịp đáp lá»i, đã vô thanh vô tức biến mất. Nhìn sang Phụng VÅ© vẫn Ä‘ang ngâm nga bà i hát ru cá»§a mình, Lục Nhi khẽ nhÃu mà y, Ä‘oạn nhanh nhẹn bước ra hoa viên phÃa trước dãy phòng, hai ngón tay nhá» búng nhẹ má»™t cái.
- Lục Nhi, nà ng gá»i ta có việc gì váºy ?
- Không có việc gì, không gá»i chà ng được sao ?
Lục Nhi không ngá» lại lá»™ ra thần thái kiá»u mị hiếm có, đôi cánh tay má»m mịn như bông trưá»n lên, quà ng lấy cần cổ cá»§a nam nhân vừa má»›i vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt, cưá»i khúc khÃch.
- Nà ng tháºt khiến ngưá»i ta phát Ä‘iên mà . ÄÆ°á»£c rồi, gã Tá» VÅ© đó thế nà o rồi ?
- Chà ng đó, má»™t chút dịu dà ng cÅ©ng không có, lúc nà o cÅ©ng chỉ há»i ngưá»i ta vá» công việc không thôi. Hắn hả, hắn rất khó đối phó, trên đưá»ng Ä‘i đã giết chết không Ãt lÅ© Phan tá»™c vô dụng cá»§a Thiên Bang…
- Phan tá»™c !? Kể cÅ©ng đúng, đến cả Lục ca còn bị hắn đánh bị thương đến bá» chạy, lÅ© Ãm sát đệ nhất tá»™c đó là m sao qua mặt được hắn chứ !?
- A, chà ng cứ tá» ra thần thần bà bÃ, không ngá» ngưá»i hôm đó đánh hắn trá»ng thương lại là Lục ca cá»§a chà ng…
Lục Nhi nói đến đây, khuôn mặt cÅ©ng thoáng hồng lên, nhá»› lại ngà y đó sau khi trị thương cho Tá» VÅ© đã dùng “Xuân tiêu nhất khắc hương†khiến hắn mê loạn, rồi cùng hắn mặn nồng ân ái, tháºt là má»™t chuyện không dá»… quên.
- ÄÆ°á»£c rồi, nà ng gá»i ta đến có chuyện gì không ?
- Hắn hiện Ä‘ang tá»›i Tà ng Thư Viện, đám ngưá»i cá»§a Thiên Bang tháºt vô dụng, có theo hắn cÅ©ng không được tÃch sá»± gì…
- Nà ng muốn ta theo dõi hắn ư ?
- Äúng váºy. Hắn cứ luôn thần thần bà bÃ, lại rất khó tiếp cáºn, sau lần…lần đó, ngưá»i ta đã dùng đủ má»i cách, cÅ©ng không thể khiến hắn động lòng. Muốn tra ra bà máºt cá»§a hắn, đà nh phải nhá» và o huynh rồi…
- ÄÆ°á»£c rồi. Có Ä‘iá»u, xem ra khả năng dụ hắn và o há»™i quả thá»±c không nhiá»u, nếu là như váºy, ta tin nà ng biết phải là m sao rồi chứ !?
- Ngưá»i ta biết rồi mà , huynh Ä‘i mau Ä‘i…
Nói Ä‘oạn, Lục Nhi liá»n quay ngoắt Ä‘i, không để ý đến nam tá» ná» Ä‘ang choà ng tay ra định ôm nà ng và o lòng. Trong lòng nà ng lúc nà y có má»™t cảm giác hết sức kì lạ, khiến nà ng cảm thấy vô cùng bất an. Rốt cuá»™c, tại sao nà ng lại như váºy, bản thân nà ng cÅ©ng không biết…Không biết ? Hay là biết nhưng cố tình không muốn biết ?
Hết chương XXXV
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
10-06-2010, 12:13 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 36: Bà Tịch Các
Nguồn: TTV
Nhã Dạ dừng lại, đầu hÆ¡i ngẩng lên, Ä‘á»c thấy bốn chữ “Hắc Ãm Ngá»c Tháp†mà trong lòng quặn lên má»™t ná»—i xót xa. Mưá»i năm xa cách, nÆ¡i nà y vẫn không hỠđổi thay, lúc nà o cÅ©ng mang má»™t vẻ âm ám sâm nghiêm đặc trưng bất biến. Nà ng, có lẽ sẽ không bao giá» quên được ngá»n tháp nà y, nÆ¡i mà nà ng từng lá»›n lên, nÆ¡i mà nà ng từng hạnh phúc, cÅ©ng là nÆ¡i từng khiến nà ng thống khổ đến muốn chết Ä‘i.
Hắc Ãm Ngá»c Tháp, tòa tháp cao nhất tại Ãm Lâm Chi Thà nh, thá»±c chất chÃnh là má»™t há»c viện ma pháp, là nÆ¡i đã đà o tạo ra phần lá»›n Ma pháp sư cho Ãm Tinh linh tá»™c. Hắc Ãm Ngá»c Tháp gồm hÆ¡n 20 tầng, trừ má»™t và i tầng đặc biệt như tầng dà nh cho giáo viên, thư viện, phòng luyện táºp…còn lại má»—i tầng Ä‘á»u dạy má»™t hệ ma pháp như: Hắc Ãm, Phong, Há»a, Äịa, Thá»§y…Di chuyển giữa các tầng Ä‘á»u dùng “Chuyển di tráºnâ€, là má»™t loại tráºn pháp đưa ngưá»i sá» dụng đến những vị trà khác nhau đã được cố định từ trước.
- Thanh Âm hệ ma pháp tầng mưá»i tám !
Nhã Dạ sau khi chà o há»i ngưá»i gác cổng tháp liá»n trá»±c tiếp tiến và o má»™t “Chuyển di tráºnâ€, ngâm khẽ. Ngay láºp tức, xung quanh nà ng được bao phá»§ bởi má»™t lá»›p hắc lưu, đến khi lá»›p hắc lưu đó tan ra, nà ng đã có mặt trên tầng mưá»i tám cá»§a Ngá»c Tháp.
Còn chưa bước ra khá»i “Chuyển di tráºnâ€, Nhã Dạ đã nghe thấy những thanh âm trong trẻo vô cùng quen thuá»™c cá»§a nÆ¡i nà ng đã theo há»c cách đây mưá»i năm. Má»—i má»™t tầng tại Hắc Ãm Ngá»c Tháp Ä‘á»u được xây dá»±ng và bố trà hết sức đặc biệt, không có bà n ghế giống như lá»›p há»c cá»§a nhân loại, mà thưá»ng có đặc Ä‘iểm và tÃnh chất cá»§a hệ nguyên tố thÃch hợp, không những tăng lượng nguyên tố ma pháp trong không gian, còn giúp há»c viên có hiệu quả cao hÆ¡n trong việc tu luyện. Hiện tại, Nhã Dạ Ä‘ang đứng trước tầng cá»§a Thanh âm hệ ma pháp, hiển nhiên là không gian phải trà n ngáºp trong âm thanh.
- Nhã tỉ, là tỉ phải không ?
Cánh cá»a trước mặt mở ra, má»™t bóng dáng nhá» nhắn Ä‘i tá»›i, sau khi nhìn rõ hình dáng cá»§a Nhã Dạ liá»n hét lên và sà và o lòng nà ng. Không cần suy nghÄ©, Nhã Dạ cÅ©ng biết ngưá»i đến là ai, đôi môi xinh liá»n hé nở nụ cưá»i, dịu dà ng nói:
- Yểu Nhi, bao nhiêu năm rồi mà muội vẫn như thế nà y hoà i !
- Ngưá»i ta nhá»› tỉ mà ! Tỉ đó, tại sao lại đột ngá»™t thất tung như váºy, đến giá» má»›i trở vá» !? Muá»™i nhá»› tỉ, sư phụ nhá»› tỉ, má»i ngưá»i dá»u nhá»› tỉ !
Mưá»i năm trước, Nhã Dạ là thiên tà i cá»§a Thanh âm hệ ma pháp tại Hắc Ãm Ngá»c Tháp, được đỠcá» là m há»c trưởng, thưá»ng hay giúp đỡ các há»c viên khác nên rất được yêu mến.
- Ừm, bây giỠkhông phải tỉ đã vỠrồi sao ? Nà o, tỉ muốn và o thăm sư phụ, muội có và o cùng không ?
Nhìn Yểu Nhi gáºt đầu lia lịa như má»™t cô bé, Nhã Dạ trong lòng khẽ cưá»i. Từ lúc trở vá» Ãm Lâm Chi Thà nh, đây là lần đầu tiên nà ng cảm thấy nhẹ nhõm, tạm thá»i quên Ä‘i được những thứ tình cảm Ä‘ang khiến trái tim nà ng nhá» máu.
- Bằng hữu, đây là thẻ cá»§a ngươi, Ä‘eo thẻ nà y ngươi sẽ được tá»›i Khoái Hoạt Viện tham quan hoặc Ä‘á»c sách, nhá»› giữ cho kÄ©, không thì phải quay lại đây là m thẻ khác, cÅ©ng khá phiá»n phức đó.
ÄÆ°a cho Tá» VÅ© má»™t chiếc thẻ trúc nho nhá», nam tá» trông coi Tri khách sảnh cá»§a Tà ng Thư Viện tươi cưá»i hòa nhã, Ä‘oạn chỉ cho hắn lối và o Khoái Hoạt Viện. Tà ng Thư Viện nhìn từ ngoà i và o khá giống má»™t trang viện lá»›n, chia thà nh bốn khu vá»±c, gồm có: Quang Minh ÄÆ°á»ng, Äại NghÄ©a ÄÆ°á»ng, Khoái Hoạt Viện và Giang Hồ Tứ Hải Viện. Má»—i má»™t đưá»ng má»™t viện tại đây Ä‘á»u có những chức năng riêng, vì thế cÅ©ng phân ra thà nh các cách đón tiếp khác nhau. Và như Quang Minh ÄÆ°á»ng và Giang Hồ Tứ Hải Viện ai cÅ©ng và o được, Khoái Hoạt Viện thì phải đăng kà má»›i được và o, còn Äại NghÄ©a ÄÆ°á»ng thì chỉ dà nh cho thà nh viên chÃnh thức cá»§a Tà ng Thư Viện. Tá» VÅ© sau khi nắm được đại khái những gì cần biết vá» Tà ng Thư Viện, liá»n chuyển thân bước ra hà nh lang dẫn tá»›i Khoái Hoạt Viện.
Trá»i lúc nà y đã nháºp nhoạng tối, hà nh lang dà i hun hút được thắp sáng bằng những chiếc đèn lồng hoa lệ, tạo cho ngưá»i ta má»™t cảm giác vừa thần bà lại vừa huyá»n hoặc. Tá» VÅ©, trong thứ ánh sáng má» mỠảo ảo cá»§a những chiếc đèn lồng, khà chất cô ngạo bất quần lại cà ng nổi báºt, khiến cho bất cứ ai Ä‘ang có mặt trên hà nh lang Ä‘á»u không dám lại gần, chỉ ở xa xa má»™t phÃa quan sát.
Tá» VÅ© dưá»ng như lúc nà o cÅ©ng váºy, vẫn chìm trong những suy tư cá»§a riêng hắn, cảm giác mình sắp tìm ra được má»™t Ä‘iá»u gì đó. Chiá»u nay, sau khi tiến nháºp trạng thái Cuồng loạn chi cảnh, Tá» VÅ© phảng phất thấy được sức mạnh cá»§a mình đã được đỠthăng, nhưng là đỠthăng thế nà o, thì chÃnh hắn cÅ©ng không nháºn ra được. Lúc nà y, khi bước Ä‘i trên hà nh lang mỠảo đến Khoái Hoạt Viện, nhìn thấy trước mặt mình là má»™t con đưá»ng hun hút, hai bên đưá»ng có những mảng vưá»n vá»›i cây cối um tùm, trong đêm tối Ä‘ang vẽ lên trong tâm trà hắn những hình ảnh quái dị. Ảo ảnh ư ? Không phải ! Äây không phải ảo ảnh, mà là do não hắn tưởng tượng ra những hình ảnh đó, rồi khiến cho mắt hắn cÅ©ng “thấy†như thế.
Não hắn tưởng tượng ra những hình ảnh đó, rồi khiến mắt hắn cũng “thấy†như thế.
Suy nghÄ© cá»§a Tá» VÅ© tá»± động láºp lại trong đầu hắn, khiến hắn đột nhiên ngá»™ ra tất cả. Äúng váºy, chÃnh là như váºy, cuối cùng thì hắn cÅ©ng hiểu ra được phương thức công kÃch cá»§a Há»a VÅ© kiếm pháp mà Phụng VÅ© sá» dụng. Thứ kiếm pháp ấy, chÃnh là khiến cho đối phương “nhìn thấy†những gì mà kẻ đó muốn nhìn thấy, khiến hắn chìm và o má»™ng cảnh cá»§a chÃnh mình, để rồi thất bại trong chÃnh cái má»™ng cảnh ấy.
Hiểu được ra rồi, sá»± tá»± tin cá»§a Tá» VÅ© lại tăng thêm má»™t báºc. Äúng váºy, hiện tại, nếu hắn phải đối đầu vá»›i Phụng VÅ© má»™t lần nữa, hắn tin rằng mình đã có cÆ¡ há»™i thắng được nà ng ta.
Vừa Ä‘i vừa suy nghÄ©, Tá» VÅ© đã bá» cái hà nh lang mỠảo ánh đèn lồng kia lại sau lưng và bước và o má»™t tòa trang viện lá»›n từ lúc nà o không hay. Trang viện trước mặt hắn có ba tòa lầu lá»›n, trước má»—i má»™t tòa lầu Ä‘á»u có má»™t tấm bia khắc tên: Binh Thư Các, Bà Tịch Các và Thi Văn Các. Äã định sẵn từ trước, Tá» VÅ© liá»n trá»±c tiến nháºp Bà Tịch Các, mắt chỉ khẽ liếc sang hai tòa lầu các kia, thầm nghÄ© sẽ có ngà y mình ngay lại nÆ¡i nà y để kiến thức qua tất cả những gì chứa tại đây.
Bà Tịch Các chia thà nh bốn tầng, tầng má»™t chỉ chứa những thứ bà kÃp, pháp quyết phổ thông, tầng thứ hai là quý hiếm, ở tầng thứ ba má»—i má»™t thứ Ä‘á»u là kì thư dị tịch chỉ thế gặp, không thể cầu, riêng tầng thứ tư, tầng cuối cùng, nghe đồn chỉ gồm năm bá»™ bà tịch hãn thế, bên trong chứa đựng nhưng môn công phu vô tiá»n khoáng háºu mà chưa ai có thể khám phá ra. Vừa bước chân và o trong, Tá» VÅ© đã có thể đại khái nắm được vị trà cá»§a những khách nhân khác cÅ©ng Ä‘ang có mặt tại Bà Tịch Các, chỉ thấy ngưá»i ở tầng ba là thưa thá»›t nhất, tầng má»™t có hÆ¡n chục ngưá»i, đại Ä‘a số Ä‘á»u táºp trung ở tầng hai, riêng tầng bốn thì không có má»™t ai.
Ban đầu Tá» VÅ© còn cảm thấy lạ, sau đó láºp tức nháºn ra, ở má»—i má»™t tầng Ä‘á»u bố trà má»™t đạo cấm chế đặc biệt, khiến cho những ngưá»i ở đó phải chịu những áp lá»±c nặng ná», nếu công phu không đủ, sẽ không thể trụ được. Nói cÅ©ng đúng, nếu công pháp thượng hạng mà ai cÅ©ng có thể Ä‘á»c được, thiên hạ nà y đã chẳng sá»›m loạn rồi sao ?
Tá» VÅ© cÅ©ng không chú ý quá nhiá»u, liá»n nhanh chóng bước đến má»™t giá sách lá»›n bên trên có ghi: Ma pháp sÆ¡ cấp. Hắn lần nà y đến Tà ng Thư Viện chÃnh là để bổ sung thêm những thứ kiến thức bác tạp cá»§a hắn, khiến cho nó thá»±c sá»± trở thà nh má»™t má»› há»—n độn thứ gì cÅ©ng biết.
Thư tịch vá» ma pháp sÆ¡ cấp có rất nhiá»u, từ Há»a hệ ma pháp đến Thánh quang hệ ma pháp, má»—i loại Ä‘á»u có không dưới chục quyển, chỉ riêng Hắc Ãm hệ ma pháp là không có quyển nà o, đơn giản vì đây là loại ma thuáºt đã bị cấm trên toà n Vô Táºn giá»›i.
Tá» VÅ© đứng trước giá sách lá»›n, hai mắt nhắm lại, dá»± định dùng linh thức thu hết những thứ kiến thức có trên đó và o trong đầu, sau nà y từ từ nghiên cứu. Không ngá», linh thức vừa hướng tá»›i những quyển sách trên giá, má»™t đạo khà tức cưá»ng hoà nh vô bỉ đã áºp đến, đánh thẳng và o đại não cá»§a hắn, tuy không gây quá nhiá»u Ä‘au đớn, nhưng cÅ©ng khiến hắn muốn đầu óc quay cuồng, phải thu hồi linh thức. Cái quái quỉ gì đây, không lẽ nÆ¡i nà y không cho phép ngưá»i ta sá» dụng linh thức để “đá»c sách†hay sao ?
- Tiểu bằng hữu, nếu như ngươi có thể dùng linh thức trong ngà y má»™t ngà y hai Ä‘á»c hết toà n bá»™ thư tịch ở đây, sau đó mang ra ngoà i xao lại, không phải sẽ khiến thiên hạ đại loạn, Tà ng Thư Viện cÅ©ng trở thà nh tá»™i nhân thiên cổ rồi sao ?
Má»™t lão đầu tá» vóc dáng trung bình, tuổi độ lục tuần, thân váºn má»™t bá»™ trang phục mà u trắng, Ä‘Ãch xác là thá»§ thư cá»§a Bà Tịch Các, tiến tá»›i Tá» VÅ© hòa ái nói. Nhìn thấy Tá» VÅ© vẫn đứng trầm ngâm, lão lại nói tiếp, chừng như muốn khuyên nhá»§ Tá» VÅ© từ bỠý định dùng linh thức “đá»c sáchâ€.
- Trong Bà Tịch Các có má»™t và i quy định, như không được dùng linh thức Ä‘á»c sách, tầng má»™t tầng hai tá»± do, tầng ba má»—i ngưá»i mưá»i năm chỉ được Ä‘á»c má»™t cuốn, tầng bốn cả Ä‘á»i chỉ được chá»n má»™t cuốn…Những cái đó Ä‘á»u là quy định để lại từ ngà n xưa, là luáºt lệ bất thà nh văn cá»§a Tà ng Thư Viện, tiểu bằng hữu, mong ngươi hiểu cho.
Tá» VÅ© nhìn sang lão đầu, rồi khẽ gáºt đầu, sau đó tiện tay rút má»™t quyển Thánh Quang hệ ma pháp trên kệ xuống, bắt đầu chăm chú Ä‘á»c. Hắn Ä‘á»c, thá»±c ra chỉ là lướt mắt qua để ghi nhá»› những chữ trong đó, còn thì trong đầu lại suy nghÄ© đến những thứ khác.
“tầng ba má»—i ngưá»i mưá»i năm chỉ được Ä‘á»c má»™t cuốn, tầng bốn cả Ä‘á»i chỉ được chá»n má»™t cuốn…†những quy định nà y tuy rằng hợp lÃ, nhưng là m sao để giữ đây ? Không lẽ cứ nói như váºy là khách nhân phải nghe, không ai dám cãi ? Theo ngữ khà cá»§a lão đầu tỠđó, thì hình như thứ luáºt lệ nà y chưa từng bị phá vỡ, váºy thì Tà ng Thư Viện đã giữ vững những qui định mình đưa ra bằng cách nà o đây ?
Khả dÄ© chỉ có má»™t phương pháp, chÃnh là Kết giá»›i.
Năm đó, Trình Tưởng ngoà i việc dạy cho Tá» VÅ© Tá» Vong hệ ma pháp, còn truyá»n cho nó không biết bao nhiêu kiến thức kinh nghiệm, trong đó có đỠcáºp đến ba loại ma thuáºt đặc biệt không nằm trong Nguyên tố ma pháp. Ba loại ma thuáºt đó chia ra bao gồm: Tráºn pháp, Kết giá»›i và Phong Ấn. Trong đó, “Tráºn pháp†có thể do Ma pháp sư hoặc Tu chân giả thiết láºp, sá» dụng huyá»…n cảnh để vây khốn đối phương, tháºm chà là giết chết đối phương, ngưá»i láºp tráºn không những phải có ma thuáºt cao cưá»ng, mà còn phải am hiểu thiên địa, sá»± tương sinh tương khắc giữa các nguyên tố, nắm được thiên đạo…Nếu như “Tráºn pháp†chỉ có Ma pháp sư và Tu chân giả má»›i láºp ra được, thì bất cứ chức nghiệp nà o cÅ©ng có thể sá» dụng “Phong ấnâ€. “Phong ấn†là má»™t loại ma thuáºt ám chỉ ngưá»i sá» dụng dùng sức mạnh cá»§a mình thiết láºp má»™t đạo cấm chế, hoặc giam hãm đối phương, hoặc khiến đối phương lâm và o trạng thái chết giả, cÅ©ng có thể khiến hắn mất hết sức mạnh…Khác vá»›i “Tráºn pháp†buá»™c lòng phải nháºp tráºn má»›i có thể phá tráºn, ngưá»i bị phong ấn lại không có cách gì thoát ra khá»i “phong ấn†nếu như không được sá»± giúp đỡ cá»§a ngưá»i bên ngoà i. Trong ba loại ma thuáºt đặc biệt đó, đặc biệt nhất chÃnh là “Kết giá»›iâ€.
“Kết giá»›i†chỉ có thể được sá» dụng bởi má»™t loại chức nghiệp đặc biệt, đó chÃnh là Kết giá»›i sư, là loại chức nghiệp hiếm gặp nhất trên Vô Táºn giá»›i. “Kết giá»›i†chia thà nh nhiá»u loại, thưá»ng là má»™t vùng không gian được Kết giá»›i sư sá» dụng năng lá»±c cá»§a mình phong tá»a, sau đó đặt lên đó những luáºt lệ nhất định, bắt buá»™c những ngưá»i ở trong kết giá»›i đó phải nghe theo, nếu không sẽ gặp phải những sá»± trừng phạt do Kết giá»›i sư đó định ra. Có rất nhiá»u chá»§ng loại “Kết giá»›i†tồn tại, trong đó đại khái có thể chia thà nh hai dạng cÆ¡ bản, má»™t là Kết giá»›i phòng thá»§, ngăn không cho ngoại nhân tiến và o nếu không há»™i đủ Ä‘iá»u kiện được định trước, hai là Kết giá»›i phong tá»a, ai cÅ©ng có thể và o được, nhưng khi đã và o trong thì phải tuân theo quy định đã được Kết giá»›i sư đặt ra. Ở Bà Tịch Các nà y, Tá» VÅ© có thể khẳng định chÃnh là được bao bá»c bởi má»™t tầng Kết giá»›i phong tá»a, khiến khách nhân buá»™c lòng phải tuân theo quy định cá»§a Tà ng Thư Viện, nếu không, như bản thân Tá» VÅ© vừa rồi, phải chịu má»™t cÆ¡n xây xẩm mặt mà y có lẽ là hình phạt nhẹ nhất.
Tá» VÅ© sau khi thông suốt, mắt cÅ©ng đã lướt qua hết quyển Thánh Quang hệ ma pháp sÆ¡ cấp trên tay, liá»n nhanh nhẹn chá»n má»™t quyển khác, Ä‘oạn lại tiếp tục Ä‘á»c. Theo như hắn nhá»›, Trình Tưởng đã từng dạy hắn, “Kết giá»›i†là loại ma thuáºt khó đối phó nhất, dù võ công có cao đến đâu, ma thuáºt mạnh đến mức nà o, nếu không hiểu rõ nó, cÅ©ng sẽ không có cách phá giải. Muốn phá giải má»™t “Kết giá»›iâ€, đơn giản nhất chỉ có hai cách, cách thứ nhất là do Kết giá»›i sư tạo ra nó tá»± thân thu hồi, cách thứ hai chÃnh là “lách luáºtâ€. Lách luáºt ý chỉ phải tìm ra sÆ¡ hở trong nguyên tắc bất biến cá»§a “kết giá»›i†sau đó lợi dụng sÆ¡ hở đó để là m cho nó trở nên vô dụng. Tá» VÅ© hiện tại, chÃnh là muốn tìm cách “lách luáºtâ€.
Muốn “lách luáºt, trước hết hắn phải biết được “luáºt†chÃnh xác đến từng câu chữ.
- Là m sao để biết các thứ luáºt lệ trong Bà Tịch Các nà y !?
Trong tâm đã quyết, Tá» VÅ© liá»n quay sang lão đầu tá» nãy giá» vẫn chăm chú nhìn hắn, há»i. Mỉm cưá»i khó hiểu, ông ta bước vá» phÃa sau và i đước, Ä‘oạn chỉ ra ngoà i cá»a Bà Tịch Các. Luáºt lệ cá»§a Bà Tịch Các chÃnh là được khắc sau tấm bia có tên cá»§a tòa các nà y đặt ngoà i cổng.
Lướt qua những luáºt lệ đó má»™t lượt, cuối cùng, Tá» VÅ© dừng lại ở câu mà hắn chú ý nhất:
“Không được sá» dụng linh thức để Ä‘á»c các thư tịch trong Bà Tịch Cácâ€
Một trò chơi câu chữ.
Trình Tưởng đã từng nói như thế, muốn “lách†qua những nguyên tắc cá»§a má»™t Kết giá»›i, cách tốt nhất chÃnh là bắt bẻ từng câu từng chữ má»™t trong những nguyên tắc đó, khiến nó trở nên vô dụng. Äá»c qua Ä‘á»c lại và i lần những câu chữ khắc trên tấm bia, khóe môi Tá» VÅ© khẽ nhếch lên thà nh má»™t nụ cưá»i mang ba phần khinh bạc. Hắn hiện tại có thể khẳng định, nếu sau nà y hắn trở thà nh má»™t Kết giá»›i sư, thì sẽ tuyệt đối không bao giá» Ä‘em thứ nguyên tắc mà mình đặt ra viết lên má»™t cách công khai.
Bởi vì, bất cứ má»™t câu chữ nà o, Ä‘á»u có thể bị ngưá»i hữu tâm bắt bẻ.
Tá» VÅ© chìm và o suy tưởng, loại bá» toà n bá»™ những suy nghÄ© tạp loạn trong đầu, khiến cho đầu óc tiến nháºp trạng thái không minh. Äây là bước cÆ¡ bản nhất cá»§a má»™t ngưá»i luyện võ, chÃnh là cảnh giá»›i “Vong ngã chi cảnh†mà hắn đã vượt qua từ rất lâu rồi.
Trong trạng thái vô dục vô cầu, Tá» VÅ© khai mở linh thức, tiếp cáºn vá»›i những cuốn sách trên giá. Äúng như hắn nghÄ©, nếu hắn không có ý muốn “đá»c sáchâ€, thì kết giá»›i cÅ©ng không phát động tấn công. ChÃnh và o lúc đó, Tá» VÅ© biết hắn đã thà nh công rồi.
Hắn không muốn “đá»c sáchâ€, thứ hắn muốn, chỉ là “nhìn sách†mà thôi.
Liá»n đó, linh thức cá»§a Tá» VÅ© mở rá»™ng, tiếp xúc vá»›i tất cả những quyển sách có tại cả bốn tầng lầu cá»§a Bà Tịch Các. Lúc nà y, trong đầu hắn tuyệt đối chỉ có duy nhất má»™t suy nghÄ©, hắn muốn “nhìn†hết tất cả các quyển sách nà y.
“Nhìn sách†bằng linh thức, và i ngà n quyển sách trong Bà Tịch Các mau chóng bị Tá» VÅ© nhìn hết. Sau và i khắc thá»i gian, hắn đứng thẳng lên, cặp mắt lại há» hững khép, chầm cháºm li khai khá»i Bà Tịch Các.
Thứ Tá» VÅ© cần nhất hiện tại, chÃnh là thá»i gian.
Thá»i gian để hắn tiêu hóa hết những thứ kiến thức vừa má»›i thu nạp và o trong đầu.
Hết chương XXXVI
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
10-06-2010, 12:14 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 37 : Nguyệt Thi
Nguồn: TTV
- Huynh đệ, chúng ta lại gặp nhau rồi !
Tá» VÅ© vừa li khai Bà Tịch Các được và i bước, má»™t bóng ngưá»i đã nháng lên trước mặt hắn, Ä‘Ãch thị là Thất Ảnh mà hắn má»›i gặp hôm trước trên chiếc thương thuyá»n ná».
- Huynh đệ, ngươi cÅ©ng Ãt nói quá Ä‘i, như váºy sẽ rất buồn chán, hay là qua bên kia cùng ta đà m đạo và i câu, ngươi thấy thế nà o ?
Thấy Tá» VÅ© không trả lá»i, Thất Ảnh lại tiếp tục. Con ngưá»i y dưá»ng như da mặt rất dà y, chừng như không nhìn thấy sá»± khó chịu cá»§a Tá» VÅ©, dai dẳng Ä‘eo bám hắn.
- Ngươi có năm giây !
Tá» VÅ© lúc nà y đã chuẩn bị bước qua cánh cổng hình bán nguyệt dẫn ra hà nh lang khi nãy, thấy Thất Ảnh vẫn không có ý định từ bá», liá»n buông gá»n má»™t câu. Thất Ảnh, lẽ dÄ© nhiên là hiểu hắn muốn nói gì, liá»n nhún vai má»™t cái, Ä‘oạn lẳng lặng quay Ä‘i. Gã là má»™t ngưá»i ưa nói chuyện, cà ng ưa chá»c phá thiên hạ, nhưng cÅ©ng hết sức thông minh. Những ngưá»i thông minh, thì sẽ không trêu và o loại ngưá»i như Tá» VÅ©.
Loại ngưá»i không biết đùa.
“Cạch !â€
Ãm Tuyển đột nhiên rá»›t xuống đất.
Từ sau tráºn đấu vá»›i Phụng VÅ©, Ãm Tuyển chừng như yên lặng hẳn, cho đến hôm nay má»›i như đột ngá»™t tỉnh giấc, hÆ¡n nữa lại rÆ¡i xuống đất chứ không chỉ rung động như bình thưá»ng. Chỉ cần có thế, là Tá» VÅ© biết có má»™t chuyện không tầm thưá»ng sắp phát sinh.
Hắn đối với thanh kiếm của mình, là tuyệt đối tin tưởng.
Vừa chạm và o Ãm Tuyển trong khi định nhặt nó lên, tâm linh Tá» VÅ© tức thì máy động. Bằng má»™t cái đảo ngưá»i, hắn chá»™p lấy thanh kiếm kì lạ, Ä‘oạn thần tốc cắm nó xuống đất. Như rồng và o biển lá»›n, hắc khà trên Ãm Tuyển tức thì cuồn cuá»™n chui xuống lòng đất, trong phút chốc khiến cho không khà xung quanh Tá» VÅ© đặc quánh lại thà nh má»™t mà u Ä‘en.
- Xuy !!!
Má»™t tiếng rÃt gió vang lên, cùng vá»›i má»™t bóng hình đột ngá»™t phóng vút lên không từ những hòn giả sÆ¡n ngay cạnh nÆ¡i Tá» VÅ© Ä‘ang đứng.
- Hảo !
Bóng Ä‘en quát lá»›n, Ä‘oạn nhẹ nhà ng xoay mình, né khá»i má»™t cú đớp nhanh như chảo chá»›p cá»§a má»™t con ám long tạo thà nh từ hắc khÃ, vốn chÃnh là nguyên nhân khiến gã phải tung mình lên không né đòn.
“U u u…â€
Những tiếng “u u†kéo dà i đột nhiên vang lên, liá»n đó không khà xung quanh kẻ ná», con hắc long cùng Tá» VÅ© liá»n Ä‘iên cuồng ba động, khiến cho hình ảnh cá»§a cả ba Ä‘á»u trở nên méo mó. “Bụp†má»™t tiếng nho nhá», má»i thứ lại trở vá» vẻ bình thưá»ng vốn có, nhưng cả ba đã biến mất vô tung vô tÃch, hệt như cuá»™c chiến giữa há» chưa bao giá» tồn tại trong Tà ng Thư Viện.
- Mẹ kiếp, cái kết giới chết dịch, là m ta hụt xem một vở tuồng hay…
Vốn chứng kiến má»i chuyện kể từ phút đầu, Thất Ảnh tiếc nuối cà u nhà u, nhưng rồi cÅ©ng nhanh chóng lấy lại sá»± bình tÄ©nh và đi và o khoảng tối cá»§a khoảnh sân đằng trước Bà Tịch Các.
Trên bảng luáºt lệ cá»§a Tà ng Thư Viện có ghi rõ, tuyệt đối không được đánh nhau trong khuôn viên cá»§a thư viện nà y.
“Bụp !â€
Ngoại thà nh Ná»™i Hà có má»™t khu rừng nhá», vốn rất hoang vắng bởi không có cảnh váºt gì đặc sắc, đột nhiên xuất hiện từng tráºn ba động trong không khÃ, thế rồi như thể từ hư vô, hai bóng nhân ảnh hiện ra. Hai nhân ảnh đó, tất nhiên chÃnh là Tá» VÅ© và kẻ lạ mặt ná».
- Kết giá»›i cá»§a Tà ng Thư Viện quả nhiên quái dị, không ngá» lại có thể truyá»n tống chúng ta ra đây…
Kẻ nỠlẩm bẩm, đoạn quay qua TỠVũ đang tĩnh lặng nhìn gã, nói tiếp:
- Thanh kiếm cá»§a ngươi cÅ©ng rất đặc biệt. Theo như Lục ca nói, dưá»ng như nó không chỉ là má»™t thanh kiếm ?
“Lục ca ?â€, Tá» VÅ© tức thì nhá»› đến gã Sư nhân Thánh cấp từng chạm trán vá»›i hắn ở ngoại vi Quyện Long thà nh, sát cÆ¡ trong lòng tức thì đại thịnh. Tá» VÅ© là ngưá»i thế nà o chứ ? Hắn tuyệt đối không quên những kẻ có ân oán vá»›i mình. Ngoà i mặt hắn có vẻ thÆ¡ Æ¡, nhưng bên trong thì chưa từng bá» qua má»™t chi tiết nhá». Lâu nay hắn vẫn luôn thắc mắc, tại sao má»™t cao thá»§ như thế lại ra tay vá»›i hắn ? Chỉ vì hắn Ä‘i cùng Lục Nhi ư ? Thắc mắc cá»§a hắn rốt cuá»™c đã có thể giải đáp, bởi vì, câu trả lá»i Ä‘ang ở ngay trước mặt hắn.
- Ta biết, Nghịch Thiên há»™i các ngưá»i và Thiên bang Ä‘ang cùng chÆ¡i má»™t trò chÆ¡i. Ta vốn không quan tâm, nhưng các ngưá»i lại lôi ta và o đó. Váºy thì, đà nh phiá»n ngươi trở thà nh ngưá»i…
Nhìn thẳng và o đối phương, Tá» VÅ© chầm cháºm nói. Hắn vốn là ngưá»i Ãt nói, thế nên khi hắn nói, thưá»ng thì ngưá»i khác sẽ chăm chú lắng nghe. Bất quá, trước khi kẻ ná» nghe được trá»n vẹn câu nói cá»§a hắn, má»™t cái bóng Ä‘en đã nhanh như chảo chá»›p chùm lên gã từ phÃa sau lưng, khiến gã phải vá»™i vã né sang má»™t bên. ChÃnh và o lúc đó, Tá» VÅ© lao tá»›i, đồng thá»i cÅ©ng kết thúc câu nói vẫn còn dang dở.
- …hướng dẫn luáºt chÆ¡i cho ta váºy !
Nói đến chữ “váºyâ€, bà n tay hắn đã đặt lên cổ há»ng đối phương, dụng lá»±c bẻ mạnh. “Rắc†má»™t tiếng, cái đầu cá»§a kẻ nỠđã ngoẹo sang má»™t bên, nhưng Tá» VÅ© tức thì cảm thấy không ổn. Trong má»™t sát na, cái bóng Ä‘en khi nãy đã chùm lên kẻ ná», kịp thá»i che cho Tá» VÅ© trước khi cái xác ná» phát nổ. “Bùng†má»™t tiếng, mà n hắc khà rung rinh, Tá» VÅ© cÅ©ng lặng lẽ nở nụ cưá»i.
Hắn đã sai lầm. Kẻ nà y Ãt nhất cÅ©ng mạnh tương đương vá»›i gã Hùng sư ná».
Trong khi Ãm Tuyển thu lại mà n hắc khÃ, Tá» VÅ© chầm cháºm đảo mắt nhìn quanh, trong lòng không khá»i cảm thấy thú vị. Tá» VÅ© luôn tá»± tin và o kÄ© năng ẩn nấp cá»§a bản thân, nhưng khi đứng trước đối thá»§ lần nà y, hắn bắt buá»™c phải tá»± nháºn không bằng. Vá»›i kÄ© năng ẩn nấp đó, hèn nà o gã có thể theo Ä‘uôi Tá» VÅ© mãi đến khi Ãm Tuyển đỠtỉnh.
“Veo ! Veo ! Veo !â€
Má»™t loạt những tiếng xé gió vang lên liên tiếp, cùng lúc bốn phÃa xung quanh Tá» VÅ© xuất hiện hà ng trăm hà ng ngà n những mÅ©i phi tiêu vá»›i muốn hình vạn trạng, Ä‘iên cuồng phóng tá»›i hắn như má»™t cÆ¡n mưa. Không nhìn, nhưng Tá» VÅ© cÅ©ng biết những mÅ©i phi tiêu nà y tuyệt đối không hỠđơn giản, thân hình tức thì như ma mị tiêu thất và o hư vô. Thân hình Tá» VÅ© vừa biến mất, đám phi tiêu cÅ©ng láºp tức biến mất theo, hệt như chúng chưa từng tồn tại trên Ä‘á»i.
Khu rừng hoang lúc nà y đã trở thà nh má»™t sà n đấu tháºp phần kì dị, bởi lẽ, dù ngưá»i ngoà i có căng mắt ra, cÅ©ng không há» thấy bóng dáng cá»§a hai đối thá»§.
Má»™t ngá»n cuồng phong đột ngá»™t xuất hiện, tức thì khiến cho cây cối trong vùng trở nên nghiêng ngả, thân hình vặn vẹo như thể muốn báºt gốc bay lên. Trong cÆ¡n cuồng phong đó, má»™t tiếng cưá»i lạnh lẽo đột ngá»™t vang lên, kèm theo đó là những tiếng “leng keng†không ngá»›t. Thế rồi, lại đột ngá»™t như khi nó xuất hiện, cÆ¡n cuồng phong biến mất, tiếng cưá»i và những âm thanh leng keng cÅ©ng ngừng lại theo, trả lại cho khu rừng má»™t vẻ yên tÄ©nh hoang vu vốn có.
- Ngươi sẽ đếm đến ba !
Tá» VÅ© đột ngá»™t hiện ra từ thinh không, chiếc mÅ© trùm đã gỡ ra, má»™t bên vai rướm máu, nhưng khóe miệng vẫn nhếch lên thà nh má»™t nụ cưá»i khinh bạc. Hắn hôm nay đã mắc liên tiếp ba sai lầm. Hai lần đầu là đánh giá sai thá»±c lá»±c cá»§a đối thá»§, lần thứ ba là dùng thứ không phải sở trưá»ng đối đầu vá»›i sở trưá»ng cá»§a địch thá»§. Bất quá, ba sai lầm ấy không đủ để lấy mạng cá»§a hắn. Và giá», khi hắn đã nháºn ra sai lầm cá»§a mình, thì hắn biết cÅ©ng nên kết thúc tráºn đấu vô nghÄ©a nà y ở đây rồi.
- Một…
Tá» VÅ© chầm cháºm đến. Hắn không phải ngưá»i vá»™i và ng, cÅ©ng không cần phải vá»™i và ng. Má»™t khi đã nắm được toà n cục trong lòng bà n tay cá»§a mình, thì chẳng ai cần phải vá»™i và ng cả.
- Hai…
Ban đầu hắn đã đánh giá đối thá»§ quá thấp, sau đó lại là quá cao. Hắn hiện giỠđã biết rõ thá»±c lá»±c cá»§a đối phương, khẳng định là Thánh cấp cấp 4 cá»§a má»™t trong những chức nghiệp đáng sợ nhất trên Vô Táºn giá»›i: Nhẫn giả. Nhẫn giả cá»§a phương Äông cÅ©ng giống như Sát thá»§ cá»§a phương Tây, Ä‘á»u là những chức nghiệp sinh ra để lấy mạng ngưá»i khác. Biết rõ Ä‘iá»u nà y, nên Tá» VÅ© đã nắm chắc phần thắng trong tay.
Äối thá»§ tuyệt đối không muốn giết hắn.
- Ba !
Tiếng ba vừa thốt, má»™t bóng Ä‘en tức thì nháng qua ngưá»i Tá» VÅ©, là má»™t nhát dao trà mệnh đâm và o tâm tạng cá»§a hắn. Không há» là đến mÅ©i dao Ä‘ang lăng lệ bổ tá»›i, Tá» VÅ© lặng lẽ đưa tay ra, hệt như muốn lấy má»™t mạng đổi má»™t mạng váºy.
Ngay và o giây phút đó, bóng Ä‘en khá»±ng lại. Bóng Ä‘en vừa khá»±ng lại, những móng tay cá»§a Tá» VÅ© tức thì đột ngá»™t dà i ra, nhanh như chá»›p xuyên thá»§ng não bá»™ đối phương. Cặp mắt trợn trừng như thể không tin và o những gì vừa xảy ra, kẻ đó từ từ gục xuống, tháºm chà đến má»™t nhát dao cuối cùng cÅ©ng không thể xuất ra. Gã đã chết, ngay khi móng tay cá»§a Tá» VÅ© chạm và o da thịt.
Lẳng lặng nhìn bóng Ä‘en gục xuống, Tá» VÅ© cháºm chạp nắm tay lại, bá»™ móng vuốt tức thì lại trở thà nh thanh kiếm Ä‘en Ä‘ang rung rung như thể thÃch thú. Tráºn chiến nà y, dù đối thá»§ không há» yếu, nhưng ngoại trừ má»™t vết thương nhẹ nÆ¡i vai phải, hắn căn bản không há» tốn sức.
- Khai !
Má»™t đạo hắc khà tức thì xuất hiện bên cạnh Tá» VÅ©, sau đó nhanh chóng tan biến, lá»™ ra hình thù cá»§a má»™t chiếc quan tà i dá»±ng đứng, bên trên ngoà i những phù triện tháºp phần quỉ dị còn khắc hình má»™t thiếu nữ khá»a thân Ä‘ang ôm lấy má»™t chiếc đầu lâu. Nhìn chiếc quan tà i, Tá» VÅ© không khá»i cảm thấy má»™t tráºn cảm xúc rá»™n lên trong lòng. Äây chÃnh là di váºt mà Trình Tưởng để lại cho hắn.
- Nguyệt Thi, mở ra !
Nguyệt Thi chÃnh là tên cá»§a thiếu nữ được khắc trên nắp quan tà i, cÅ©ng chÃnh là tên cá»§a chiếc quan tà i nà y. Theo truyá»n thuyết, chiếc quan tà i nà y được là m ra bởi chÃnh tay cá»§a Hắc Ãm Ma Thần, dùng để chôn cất ái nữ duy nhất cá»§a vị thần nà y. Bất quá, khi Trình Tưởng tìm được nó, thì bên trong lại chẳng có bá»™ thi thể nà o cả, chỉ là má»™t chiếc quan tà i trống rá»—ng vá»›i u minh hắc khà cuồn cuá»™n bên trong. Sau nà y, dá»±a và o bá»™ óc thiên tà i cá»§a mình, lão đã chỉnh sá»a lại cá»— quan tà i nà y, biến nó thà nh công cụ luyện hóa Cương Thi cá»§a mình, khiến lão nhà n hạ hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i những kẻ đồng chức nghiệp.
Tá» VÅ© vừa niệm chú, nắp quan tà i đã chầm cháºm khai mở, lá»™ xuất má»™t khoảng không Ä‘en kịt bên trong. Chụp lấy đầu cá»§a cá»— thi thể Ä‘ang nằm dưới chân mình, hai tay Tá» VÅ© bá»—ng chốc xuất ra đạo đạo hắc khÃ, trong thoáng chốc bao phá»§ cả hai và o trong. Qua má»™t lúc lâu, hắc khà đột ngá»™t tan biến, Tá» VÅ© nhanh chóng ném cá»— thi thể đó và o trong Nguyệt Thi, Ä‘oạn láºp tức đóng nó lại rồi lại niệm nhá» má»™t câu thần chú, khiến chiếc quan tà i biến mất trong phút chốc.
- Nhã Dạ, là con đó sao ?
Bước qua má»™t cánh đồng ngáºp trà n trong âm thanh, Nhã Dạ và Yểu Nhi bá»—ng chốc nghe thấy má»™t giá»ng nói từ hòa vang lên ngay phÃa trước mặt. Mỉm cưá»i, Nhã Dạ cúi mình thi lá»…, Ä‘oạn cất giá»ng dịu dà ng:
- Phiên sư phụ, cầu chúc cho ánh mắt cá»§a Ãm thần luôn luôn dõi theo con đưá»ng cá»§a thầy !
Bước ra từ má»™t bụi cây ráºm rạp, má»™t nhân ảnh trong chiếc áo choà ng phá»§ kÃn đầu xuất hiện, những bước chân lặng lẽ, nhưng lại ẩn ước trong đó má»™t giai Ä‘iệu huyá»n bà thâm ảo.
- Và luôn dõi theo con !
Ngưá»i đó nói, thanh âm ẩn ước như có má»™t nụ cưá»i, Ä‘oạn lặng lẽ cởi chiếc mÅ© trùm ra, để lá»™ má»™t khuôn mặt đà n ông khá trẻ vá»›i mái tóc Ä‘en nhánh, nước da xám trắng, đôi môi tái cùng cặp mắt vừa sắc bén lại vừa thâm ảo.
- Yểu Nhi, con ra táºp hợp các đồng há»c lại Ä‘i, chúng ta sẽ bắt đầu giá» há»c sau mươi phút nữa !
Vừa nghe dứt câu, đôi môi Yểu Nhi đã hÆ¡i dẩu ra, chừng như định lên tiếng kháng nghị. Nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt từ hòa mà nghiêm nghị cá»§a Phiên sư phụ, cô nà ng tức thì rụt lại như má»™t con thá», Ä‘oạn quay sang thì thầm và o tai Nhã Dạ và i câu gì đó rồi nhanh nhẹn chạy biến Ä‘i. Nhìn theo nà ng, Nhã Dạ khẽ cưá»i, Ä‘oạn xoay mình má»™t cái, nhắm mắt táºn hưởng không gian trà n ngáºp trong âm thanh cá»§a nÆ¡i vô cùng thân thuá»™c vá»›i nà ng mưá»i năm vá» trước.
- Nơi đây không bao giỠthay đổi, có phải không !?
Ãnh mắt thoáng qua má»™t tia lạ lùng khi nhìn Nhã Dạ, Phiên sư phụ khẽ cưá»i, cánh tay trắng xám thò ra từ trong áo choà ng, nắm lấy tay nà ng và bước nhanh vá» phÃa trước.
- Äi theo ta. Con vá» vừa kịp lúc, ta có má»™t thứ rất tuyệt muốn cho con xem.
Nhẹ nhà ng rút tay lại, rồi Nhã Dạ cÅ©ng bước theo ngưá»i thầy mà nà ng luôn kÃnh trá»ng, trong lòng không khá»i gợn lên má»™t chút tò mò. Nà ng biết rất rõ con ngưá»i cá»§a Phiên sư phụ, để cho má»™t ngưá»i luôn luôn lãnh đạm như ông vá»™i vã như váºy, thứ mà ông muốn cho nà ng xem khẳng định không há» tầm thưá»ng.
Theo chân Phiên sư phụ, Nhã Dạ bước qua cánh cổng dẫn ra khu háºu viện cá»§a tầng dà nh cho Thanh Âm hệ ma pháp. Không như gian sảnh chÃnh vá»›i má»™t không gian ngáºp trong âm thanh vá»›i cây cối và hoa cá» như má»™t cánh đồng, khu háºu viện là má»™t hà nh lang dà i tăm tối tÄ©nh lặng vô cùng.
- Khai !
Äến trước má»™t cánh cá»a bằng đá Ä‘en, Phiên sư phụ nhẹ hô má»™t tiếng. Bước và o trong, ông quay ra, miệng khẽ cưá»i, Ä‘oạn nói:
- Con và o đây !
Nhã Dạ lúc nà y bắt đầu cảm thấy kì quái vì thái độ cá»§a Phiên sư phụ, nhưng nà ng vẫn chầm cháºm bước và o trong. Vừa bước và o đến nÆ¡i, đôi mắt trong veo cá»§a nà ng bá»—ng chốc hóa thà nh má»™t vẻ ngạc nhiên xen lẫn kinh hoà ng tá»™t độ.
Căn phòng trống không, nhưng má»—i má»™t tấc đất cá»§a nó, từ sà n phòng, tưá»ng, đến nóc phòng, Ä‘á»u bị ghi chi chÃt chỉ bởi hai chữ lặp Ä‘i lặp lại: Nhã Dã.
- Nhã Dạ !
Thanh âm cá»§a Phiên sư phụ đột ngá»™t vang lên bên tai Nhã Dạ, nhưng không còn vẻ từ hòa nghiêm nghị như từ trước đến nay, mà ngáºp trà n trong sá»± si mê đắm Ä‘uối.
Hết chương XXXVII
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
10-06-2010, 12:29 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 38 : Giam cầm
Nguồn: TTV
- Bùng !
Nhã Dạ cá»±c tốc phóng ngược trở lại phÃa sau, nhưng chưa ra tá»›i cá»a đã bị má»™t lá»›p mà ng trong suốt chắn lại, đẩy báºt nà ng vá» giữa phòng. Äứng ở trước cá»a, Phiên sư phụ vẫn đứng tÄ©nh lặng, cặp mắt đăm đắm nhìn và o tấm thân yêu kiá»u mÄ© diệu cá»§a ngưá»i gá»i lão là thầy, miệng lẩm bẩm những câu vô nghÄ©a.
- Phiên sư phụ, chuyện nà y rốt cuộc là sao ?
Rất nhanh sau đó, Nhã Dạ lấy lại sá»± bình tÄ©nh, ma lá»±c trong ngưá»i tức thì ngưng tụ lại ở hai bà n tay, âm thầm chuẩn bị cho má»™t tráºn liá»u mạng.
- Ta gặp nà ng lần đầu tiên cách đây 15 năm, khi đó, nà ng vẫn là một đứa trẻ, còn ta cũng mới chỉ là một kẻ tha hương vừa mới trở vỠquê nhà …
Phiên sư phụ bắt đầu nói, âm giá»ng chẳng còn nét từ hòa nghiêm nghị thưá»ng thấy, mà phảng phất giống như má»™t hồn ma Ä‘ang kể vá» quá khứ. Nhìn lão, Nhã Dạ cảm thấy khó mà tin nổi, nà ng, dù trà tưởng tượng có phong phú đến đâu Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng chưa má»™t lần bắt gặp cÆ¡n ác má»™ng nà y…
- …để ta nói cho nà ng biết, ngay từ ngà y hôm đó, trái tim ta đã bị hình dáng cá»§a nà ng ngá»± trị. Nà ng là động lá»±c duy nhất để ta trở thà nh giáo viên cá»§a cái há»c viện nà y…
Nhã Dạ chừng như theo lá»i kể cá»§a Phiên sư phụ, cÅ©ng phần nà o nhá»› lại cái ngà y hôm đó. Lúc đó, nà ng vừa má»›i hoà n thà nh lá»›p Ma pháp sÆ¡ cấp, Ä‘ang hà o hứng trở vá» nhà thì va phải má»™t ngưá»i thanh niên mà và i năm sau đó đã trở thà nh ngưá»i thầy mà nà ng kÃnh trá»ng vô cùng. Hôm nay, ở đây, ngưá»i thầy đó Ä‘ang đứng trước mặt nà ng, vá»›i má»™t bá»™ dạng mà nà ng trước nay chưa từng thấy, và nói rằng ông ta yêu nà ng.
- Ta mãi sau má»›i biết, nà ng vốn là con gái cá»§a Tá»™c trưởng, thân pháºn muôn phần cao quÃ…má»™t tên thầy giáo nghèo hèn như ta, là m sao mà vá»›i tá»›i được nà ng chứ ?
Phiên sư phụ vừa dứt câu, Nhã Dạ đã lao lên, đôi bà n tay thon mảnh vung ra, tạo thà nh má»™t chuá»—i những thanh âm vui tai kéo theo hà ng loạt những tia sáng bà ng bạc cuốn vỠđối thá»§. Chừng như không để ý đến đòn tấn công cá»§a nà ng, Phiên sư phụ chỉ nhẹ nhà ng lui lại. Má»™t bước, nhưng thế là đủ, để khiến cho những tia sáng mà Nhã Dạ tạo ra bị chặn lại bởi má»™t lá»›p mà ng trong suốt. Tất nhiên rồi, nếu không gã đã chẳng tốn công đưa nà ng tá»›i táºn đây.
Nhìn Nhã Dạ đã má»™t lần nữa trở vá» trạng thái tÄ©nh lặng, Phiên sư phụ cưá»i, má»™t nụ cưá»i vừa đắm Ä‘uối vừa mê muá»™i.
- Nà ng vẫn luôn đẹp như thế… má»™t cái đẹp vừa nóng bá»ng lại vừa băng lạnh, luôn khiến ta muốn nà ng đến phát Ä‘iên, lại khong dám chạm và o nà ng dù chỉ bằng má»™t ngón tay…
- Phiên Văn, ngưá»i là m ta bất ngá» !
Nhã Dạ đột nhiên nói, ngưá»i cÅ©ng đứng thẳng lên, đôi mắt nâu bình thản nhìn và o ngưá»i mà nà ng đã không thể gá»i là thầy thêm nữa.
Phiên Văn cưá»i, má»™t nụ cưá»i mang ná»a phần Ä‘iên cuồng, ná»a phần ngạo nghá»….
- Ta đã từng ngu ngốc chá» nà ng, chá» nà ng nháºn ra tình yêu cá»§a ta, chá» nà ng chấp nháºn ta…cho đến khi nà ng biến mất… Mưá»i năm, mưá»i năm đó nà ng có biết không ? Không lúc nà o ta không nhá»› đến nà ng, không ngụp lặn trong má»™t giấc mÆ¡ vá»›i nà ng trong tay…Mưá»i năm…mưá»i năm đủ để là trà và sá»± kiên nhẫn cá»§a ta bị bà o mòn đến cá»±c Ä‘iểm…
Phiên Văn ngừng lại má»™t chút, khuôn mặt trẻ măng không phá»§ giấu thá»i gian cá»§a má»™t Ãm tinh linh vụt trở lên vui mừng đến Ä‘iên dại. Thế rồi, gã nói tiếp, vá»›i tất cả ná»—i hân hoan trong tim mình, vốn đã khiến gã mất Ä‘i là trÃ.
- Và hôm nay, cuối cùng thì Ãm thần tối cao cÅ©ng hiểu thấu được lòng ta, đã trao nà ng và o tay ta… ta thá», có Ãm thần chứng giám, nà ng phải là cá»§a ta !!!
Nhã Dạ lặng lẽ thở ra má»™t hÆ¡i, trong lòng không ngừng suy tÃnh tìm cách thoát thân. Ãm thần tại thượng, có nằm mÆ¡ nà ng cÅ©ng không bao giá» ngỠđược rằng mình sẽ bị rÆ¡i và o má»™t tình huống như thế nà y. Ngưá»i Ä‘ang đứng kia là ai chứ ? Là Phiên sư phụ, là ngưá»i thầy nà ng luôn kÃnh trá»ng, là ngưá»i đã dạy cho nà ng nhiá»u hÆ¡n bất kì ai…ông ta yêu nà ng ư ? Äây là kiểu yêu gì chứ ? Biến thái…
Nén lại cÆ¡n giáºn dữ Ä‘ang trà o dâng trong lòng, Nhã Dạ cố gắng lấy lại bình tÄ©nh. Dá»±a và o biểu tình cá»§a Phiên Văn, nà ng biết ông ta đã gần như phát Ä‘iên. Äối phó vá»›i ngưá»i Ä‘iên, hÆ¡n nữa còn là má»™t ngưá»i Ä‘iên hÆ¡n nà ng vá» má»i mặt, nà ng buá»™c lòng phải giữ được sá»± bình tÄ©nh. Nếu không, háºu quả thế nà o, cả nà ng cÅ©ng không dám nghÄ© tá»›i.
- Nếu ngưá»i yêu ta, thì hãy thả ta ra Ä‘i. Äây là kiểu yêu cá»§a ngưá»i sao ? Nhốt ngưá»i con gái mình yêu và o má»™t nhà lao lạnh lẽo ?
Nhã Dạ cố tình cất cao giá»ng, khiến cho Phiên Văn hÆ¡i ngẩn ra. Má»™t lúc lâu sau, hắn má»›i từ từ cưá»i khẽ, đáp:
- Ta không thể. Nếu ta thả nà ng ra, ta sợ nà ng sẽ một lần nữa biến mất. Nói đi, hãy nói nà ng yêu ta, và thỠsẽ ở bên ta mãi mãi, và khi đó…
- Ta không yêu ngưá»i ! Mưá»i mấy năm qua ta Ä‘á»u coi ngưá»i là sư phụ. Sư phụ, chuyện ngưá»i yêu ta khiến ta quá bất ngá», ngưá»i phải để cho ta có thá»i gian suy nghÄ©. Phiên sư phụ, thả ta ra Ä‘i, ta hứa sẽ không biến mất đâu…
Nhã Dạ vẫn má»m má»ng, dù những lá»i vừa nói thá»±c sá»± đã khiến nà ng cảm thấy lợm giá»ng. Nà ng từng nghe ở đâu đó má»™t câu nói cá»§a Nhân loại: “Tình yêu có thể thay đổi bất cứ aiâ€, trước đây nà ng không tin, nhưng bây giá» thì nà ng thá»±c sá»± tin rồi.
- KHÔNG !!!!
Suy nghÄ© má»™t lát, rồi Phiên Văn đột nhiên gà o lên, cặp mắt vằn lên những tia man dại. Bước và o bên trong căn phòng giăng đầy cấm chú, ma lá»±c cưá»ng đại tá»a ra từ gã khiến Nhã Dạ lần đầu tiên cảm thấy mình tháºt sá»± nhá» bé. Nhìn gã, nà ng bá»—ng chốc xuất hiện má»™t ý nghÄ© khiến cho trái tim nà ng run rẩy: Giá mà ngưá»i đó ở đây…
- Nà ng đừng hòng lừa ta !!!! Nói đi, nà ng yêu ta…hoặc là ta sẽ bắt nà ng phải nói !!!
Nhìn cặp mắt đỠtá»±c như lá»a cá»§a Phiên Văn cà ng ngà y cà ng sát lại gần mình hÆ¡n, toà n thân Nhã Dạ bá»—ng trở nên lạnh ngắt. Nà ng biết gã nói tháºt, nà ng biết gã Ä‘iên nà y có thể là m được bất cứ thứ gì mà nà ng không có cách nà o chống trả…Nà ng sẽ…
- Dừng lại !!! Hoặc là cả hai chúng ta sẽ cùng chết ở đây !!!
Nếu có má»™t ngưá»i có thể chạm và o Nhã Dạ, thì đó tuyệt đối sẽ không phải là Phiên Văn. Bà n tay giÆ¡ lên phÃa trước, để lá»™ ra những câu thần chú và những hình xăm kì dị Ä‘ang hiện lên khắp cánh tay trắng xám, nà ng ngẩng cao đầu nhìn thẳng và o Phiên Văn. Nếu bị má»™t ngưá»i đà n ông khác chạm và o ngoà i ngưá»i đó, thì thà nà ng chá»n lấy cái chết !
Nhìn hình xăm biểu tượng cá»§a “Bạo Liệt Ma Âm†vốn là bùa chú tá»± bạo khá»§ng bố nhất cá»§a thanh âm hệ ma pháp trên tay Nhã Dạ, Phiên Văn tức thì chùn bước. Má»™t giây, hai giây, rồi gã bắt đầu cưá»i lá»›n, kiểu cưá»i cá»§a má»™t kẻ Ä‘iên mãn nguyện.
- ÄÆ°á»£c ! Cùng chết vá»›i nà ng là hạnh phúc lá»›n nhất Ä‘á»i ta !!!
Nói rồi, gã vẫn tiếp tục bước tới, với đôi cánh tay giang rộng như muốn ôm Nhã Dạ và o lòng. Chưa bao giỠkinh hoảng đến thế, nhưng Nhã Dạ không ngỠvẫn có thể gượng lên, nói khẽ:
- Nếu ngưá»i đã yêu ta như thế, chá» ta lâu như thế, váºy thì hãy cho ta ba năm suy nghÄ©. Sau ba năm, ta sẽ có câu trả lá»i cho ngưá»i, như váºy có được không ?
Nhã Dạ vẫn còn hi vá»ng cuối cùng.
Phiên Văn ngẩn ra má»™t lúc, thế rồi đôi mắt vốn Ä‘ang trở lên ngà y má»™t Ä‘iên cuồng cá»§a gã bá»—ng nhiên bình lặng trở lại. Nhìn Nhã Dạ, rồi gã nở ra má»™t nụ cưá»i ôn nhu đắm Ä‘uối, nói:
- Váºy được. Ta sẽ đợi nà ng ba năm, nhưng trong ba năm đó, nà ng sẽ phải ở tại máºt thất nà y. Sau ba năm, hoặc nà ng trở thà nh ngưá»i phụ nữ cá»§a ta, hoặc ta sẽ cùng chết vá»›i nà ng. Hãy nhá»›, đừng cố trốn ra, cÅ©ng đừng cố tá»± tá», tin ta Ä‘i, dù thế nà o, nà ng cÅ©ng sẽ trở thà nh cá»§a ta !!!
Phiên Văn cưá»i, đôi môi nhếch lên khiến khuôn mặt vốn Ä‘iển trai cá»§a gã trở lên lạnh lùng lãnh khốc hÆ¡n bao giá» hết. Thế rồi, gã xoay mình bước ra khá»i phòng, tay trái phẩy nhẹ, khiến cánh cá»a bằng đá cháºm chạp đóng lại. Còn lại má»™t mình trong căn máºt thất viết đầy tên mình vá»›i sá»± cô đơn và bất lá»±c, Nhã Dạ lúc nà y má»›i khụy hai chân xuống, trong tâm trà hiện lên má»™t bóng hình duy nhất.
- Hi vá»ng chà ng sẽ không quên những gì đã nói…
- Phiên ca, nà ng ta thế nà o rồi !?
Äang bước lặng lẽ trên hà nh lang dà i tăm tối, Phiên Văn khẽ khá»±ng lại khi má»™t thanh âm trong trẻo vang lên bên tai. Nhìn ngưá»i đó, đôi môi gã khẽ nhếch lên thà nh má»™t nụ cưá»i, không phải từ ái nghiêm nghị, cÅ©ng chẳng si mê Ä‘iên dại, mà là má»™t cái cưá»i hiểm độc chứa đầy toan tÃnh.
- Thế nà o ư ? Ta và nà ng ta có một cái hẹn ba năm !!!
- Ha, Nhã Dạ đúng là Nhã Dạ, trong tình huống đó vẫn có thể kéo dà i thá»i gian. Uhm, nhưng như váºy là đủ cho kế hoạch cá»§a chúng ta rồi, có phải không ?
- Thế nà ng nghĩ sao ?
Phiên Văn cưá»i khẩy, bà n tay vươn ra nâng cằm ngưá»i vừa xuất hiện lên, để cho ngưá»i đó có thể nhìn và o khuôn mặt Ä‘ang tá» ra vô cùng mãn ý cá»§a mình. Trong thứ ánh sáng nhá» nhá» cá»§a hà nh lang tối, khuôn mặt ngưá»i đó hiện lên, là má»™t khuôn mặt vô cùng quen thuá»™c.
Khuôn mặt của Nhã Dạ.
- Chủ nhân !
Nhìn Lá»™ Khiêm lặng lẽ xuất hiện trước mặt mình trong bá»™ dạng toà n thân đẫm máu, cặp đồng tá» mà u tÃm cá»§a Tá» VÅ© tức thì cau lại. Lá»™ Khiêm sau khi được hắn gắn lại cánh tay trái, thá»±c lá»±c đã được đỠthăng lên hà ng Thánh cấp, tuy má»›i chỉ là cấp 1, nhưng có thể là m hắn bị thương thế nà y, đối phương tuyệt đối không phải đơn giản.
- LÃ ai ?
- Lũ Phan tộc, xem ra vẫn là Thiên bang. Chủ nhân, chúng đã biết mối quan hệ của chúng ta rồi !
Lá»™ Khiêm nói, đầu cúi hÆ¡i thấp. Gã vốn là sát thá»§, lần nà y không ngá» lại để đối phương giăng bẫy, vừa tiếp cáºn Lân há»™i đã bị hÆ¡n chục gã Phan tá»™c vây đánh, nếu không phải có “nóâ€, chỉ e mạng gã xong rồi. Nhắc đến “nóâ€, Lá»™ Khiêm không khá»i nhìn xuống tay trái cá»§a mình, chỉ thấy cánh tay đó tuy thấm đẫm máu, nhưng tuyệt đối không phải máu cá»§a gã, mà là máu cá»§a đối thá»§. Cánh tay đó, hiện giỠđã không còn là tay cá»§a nhân loại nữa, mà má»c đầy những vẩy, vá»›i vô và n những vuốt sắc và gai nhá»n chạy dá»c cánh tay, kết thúc bằng bá»™ móng vuốt cá»± đại sắc lẻm đã bị nhuá»™m đỠbởi máu. Cánh tay mà Tá» VÅ© ban tặng cho hắn.
- Dùng nó tốt chứ ?
Tá» VÅ© nói, trong lòng má»™t lần nữa tÃnh toán lại má»i chuyện. Thiên bang ư ? Nếu chúng biết quan hệ cá»§a Lá»™ Khiêm và hắn, thì chúng sẽ tuyệt đối không tấn công Lá»™ Khiêm. Từ kà ức cá»§a tên Nhẫn giả vừa bị hắn giết, hắn có thể khẳng định Ä‘iá»u đó. Lục Nhi và Nghịch Thiên há»™i ư ? Không thể, nếu chúng đã phát hiện ra cái chết cá»§a gã ná» và muốn trả thù bằng cách vu vạ cho Thiên bang thì cÅ©ng tuyệt đối không đủ thá»i gian. Hừm, là ai đây ?
- Tốt ! Chủ nhân, hiện thuộc hạ cần một bộ trảo pháp !
Lá»™ Khiêm thẳng thắn nói. Gã đối vá»›i sá»± thần bà cá»§a Tá» VÅ© dần dần trở nên sùng kÃnh. Ban đầu, trở thà nh thuá»™c hạ cá»§a Tá» VÅ© là do bị ép buá»™c, vì gã khi đó chỉ muốn hoà n thà nh tâm nguyện và nháºn lấy cái chết. Hiện tại, tâm nguyện thì gã đã hoà n thà nh, nhưng chết thì vẫn chưa chết. Thà nh ra, gã sống chỉ để phục vụ Tá» VÅ©, cho tá»›i khi gã chết.
Äây thá»±c sá»± là loại thuá»™c hạ duy nhất tốt hÆ¡n Cương Thi.
- Trảo pháp ? Nếu ngươi muốn, ta có thể cấp cho ngươi, nhưng ta nghÄ©, sẽ chẳng có bá»™ trảo pháp nà o thÃch hợp vá»›i ngươi đâu.
Tá» VÅ© khẽ cưá»i, Ä‘oạn xoay lưng Ä‘i vá» phÃa nhà trá». Không cháºm trá»…, Lá»™ Khiêm cÅ©ng lẳng lặng bước theo, trong lòng tuy có thắc mắc, nhưng cÅ©ng không há» lên tiếng há»i.
Má»™t chá»§ má»™t tá»›, má»™t trước má»™t sau, nhanh chóng mất hút và o dòng ngưá»i tấp náºp. Theo từng bước chân, tâm trạng cá»§a Tá» VÅ© cà ng ngà y cà ng trở lên nặng ná» hÆ¡n. Vì cái gì, chÃnh hắn cÅ©ng không biết…vì tráºn chiến vừa rồi cá»§a Lá»™ Khiêm và đám Phan tá»™c ư ?
Hết chương XXXVIII
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
10-06-2010, 12:30 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 39 : Nhã Dạ Ä‘Ãch quá khứ
Nguồn: TTV
Ngưá»i ta nói Ãm tinh linh thuá»™c vá» bóng tối, đến từ bóng tối, Ä‘i trong bóng tối, là cái đẹp xuất hiện từ mà n đêm sâu thẳm. CÅ©ng bởi váºy, nếu có ngưá»i nói, má»™t Ãm tinh linh sợ bóng tối, thì khẳng định đó sẽ bị gá»i là má»™t kẻ nói dối. Nhã Dạ không phải má»™t kẻ nói dối, nhưng nếu có ai đó há»i nà ng, thì nà ng sẽ nói vá»›i ngưá»i đó, có má»™t Ãm tinh linh sợ bóng tối. Vì nà ng biết chắc chắn có má»™t kẻ như thế.
Vì kẻ đó là nà ng.
Nhã Dạ co rúm ngưá»i lại và o má»™t góc máºt thất, hai cánh tay thon mảnh ôm chặt lấy đầu gối rung rung, gục đầu và o chÃnh lòng mình như thể cố kiếm tìm ở nÆ¡i đó má»™t tia ấm áp.
Nà ng sợ bóng tối.
Là sá»± sợ hãi phải sống cô đơn, là sá»± sợ hãi khi thấy mình chìm dần và o khoảng tối vô táºn, cảm thấy mình yếu Ä‘uối, bất lá»±c.
Nhưng Nhã Dạ sẽ không khóc đâu.
Nhã Dạ khóc ? Chuyện đó bảo đảm khó tin gấp cả tỉ lần chuyện má»™t Ãm tinh linh sợ bóng tối.
NghÄ©a là , Ãm tinh linh có thể sợ bóng tối, nhưng Nhã Dạ thì không được khóc.
Nếu Nhã Dạ khóc, thì đó không còn là nà ng nữa.
Bởi váºy, tháºm chà cả khi trái tim nà ng tan vỡ thà nh từng mảnh nhá», Nhã Dạ vẫn chưa từng nhá» ra má»™t giá»t nước mắt…
Äó là má»™t buổi chiá»u mang má»™t vẻ tươi sáng đặc biệt. Ãm Lâm Chi Thà nh luôn bị phá»§ má» bởi má»™t bầu trá»i ảm đạm sắc Ä‘en, bởi váºy, chỉ cần tòa thà nh nà y bá»›t u ám Ä‘i má»™t chút, thì đó đã là má»™t vẻ tươi sáng đặc biệt.
CÅ©ng có thể bầu trá»i hôm nay không tươi sáng đến thế, chỉ là tâm trạng cá»§a Nhã Dạ Ä‘ang đặc biệt vui vẻ mà thôi.
Hôm nay nà ng đã bà y tá» vá»›i chà ng trai mà nà ng thÃch, và ngưá»i đó đã đồng ý.
Chỉ váºy thôi, nhưng nà ng đã thấy thế giá»›i xung quanh mình bá»—ng chốc trở thà nh má»™t mảnh thiên đưá»ng ngáºp trà n hạnh phúc.
Lúc đó, hạnh phúc đối vá»›i Nhã Dạ thá»±c sá»± chỉ giản đơn như váºy.
Nà ng cÅ©ng chẳng nhá» vì sao mình lại thÃch Duyệt ca. Duyệt ca cá»§a nà ng cao, vóc ngưá»i thanh mảnh, trên khuôn mặt Ä‘iển trai luôn treo má»™t nụ cưá»i lạnh nhạt đặc trưng, luôn đối xá» rất dịu dà ng vá»›i tỉ muá»™i nà ng.
Nhưng nà ng nhá»›, nà ng đã thầm yêu Duyệt ca suốt sáu năm qua. Sáu năm, nếu so sánh vá»›i tuổi thá» bất táºn cá»§a Ãm tinh linh, bất quá đó chỉ là má»™t cái chá»›p mắt. Nhưng sáu năm, đối vá»›i tấm lòng cá»§a má»™t thiếu nữ má»›i lá»›n, Ä‘Ãch thá»±c dà i đến không tưởng.
Thế nhưng, sáu năm đó có là bao, so vá»›i niá»m hạnh phúc ắp đầy mà nà ng Ä‘ang có bây giá» ?
Chỉ là , so vá»›i con số sáu năm chỠđợi, thì niá»m hạnh phúc mà nà ng có lại quá ngắn ngá»§i.
Ngắn đến mức như thể chỉ là má»™t cái chá»›p mắt đầy ngái ngru cá»§a vị thần thá»i gian.
Äó lại cÅ©ng là má»™t buổi chiá»u tươi sáng đặc biệt.
Lần nà y, thì Nhã Dạ có thể khẳng định bầu trá»i tươi sáng hÆ¡n là do tâm trạng cá»§a nà ng Ä‘ang đặc biệt vui vẻ.
Hôm nay là ngà y nà ng có cái hôn đầu tiên với Duyệt ca. Vụng dại, ngây ngô, nhưng trà n đầy xúc cảm yêu thương.
Chỉ là , sự vui vẻ ấy ra đi quá mau.
Nà ng vẫn nhá»› đó là khi vừa bước chân và o nhà , đôi tai thÃnh nhạy nghe thấy má»™t tiếng “Bịch†khe khẽ, là tiếng má»™t thứ gì đó ngã ra sà n.
Ná»a giây sau, nà ng biết thứ đó là má»™t hình ngưá»i. Ngưá»i đó, là mẫu thân cá»§a nà ng.
Mẫu thân cá»§a nà ng nằm trên sà n nhà , những dòng máu tươi đỠchảy ra khá»i vết thương nÆ¡i bụng, trà o ra lênh láng. Lúc đó, nà ng cảm thấy má»i thứ trong mắt mình Ä‘á»u trở lên u tối, chỉ có bá»™ áo váy trắng tinh cá»§a mẫu thân và dòng máu đỠối Ä‘ang chảy trà n ra trên ná»n nhà lạnh ngắt là nổi báºt hÆ¡n cả. Lúc đó, bên tai nà ng nghe thấy những tiếng “tà tách†nho nhá», là tiếng những giá»t nước rÆ¡i từ má»™t khoảng không nhất định xuống sà n nhà .
Những giá»t nước, hay những giá»t máu. Máu cá»§a mẫu thân nà ng, rá» xuống từ kiếm cá»§a phụ thân nà ng.
Phụ thân nà ng đứng đó, khuôn mặt lạnh ngắt, vô cảm, với cặp mắt dữ tợn hiện đang xoáy sâu và o khuôn mặt nà ng, đẩy nà ng xuống một cái vực sâu tăm tối của sự sợ hãi.
Trước khi nà ng kịp hiểu ra má»i chuyện, mẫu thân nà ng từ dưới sà n nhà gượng đứng lên, khó nhá»c bước tá»›i ôm nà ng và o lòng, khuôn mặt thì nhìn vá» hướng ngược lại. Nhã Dạ không nhìn thấy đôi mắt bà lúc đó, nhưng nà ng biết, đó là má»™t cái nhìn cầu khẩn.
Cầu khẩn phụ thân nà ng tha mạng cho nà ng.
Phụ thân nà ng quay đi, mẫu thân nà ng ngã xuống, nà ng cũng ngã xuống.
Cho đến lúc đó, nà ng má»›i ngá»i thấy mùi tanh cá»§a máu.
Vụt mở choà ng mắt, nhưng vẫn không nhìn thấy gì hÆ¡n ngoà i má»™t khoảng tăm tối bất táºn, Nhã Dạ láºp tức nhá»› lại hoà n cảnh hiện tại cá»§a mình. Trái tim nà ng lạnh ngắt, vá»›i từng cÆ¡n Ä‘au cuá»™n lên nhức nhối, khiến cho nà ng cảm thấy nước mắt muốn ứa ra.
Nhưng nước mắt của nà ng vĩnh viễn không thể chảy ra.
Bởi vì nà ng là Nhã Dạ.
Mưá»i năm trước nà ng đã không khóc, bây giá» nà ng cÅ©ng không thể khóc.
Khóc. Không phải là nà ng.
Bóng tối sâu thẳm vẫn cứ vây quanh Nhã Dạ, khiến cho đầu óc cá»§a nà ng dưá»ng như dần tê liệt Ä‘i. Má»›i má»™t ngà y, nà ng biết nà ng má»›i chỉ ở đây có má»™t ngà y, váºy mà hiện tại dưá»ng như nà ng đã không thể chịu đựng được…
Nà ng sẽ phải ở đây ba năm tháºt sao ???
Äôi mắt Nhã Dạ khép lại trong bóng tối…
à thức nà ng cũng dần chìm và o đêm đen…
Con tim Tá» VÅ© đột nhiên nhói lên má»™t cái, khiến hắn bá»—ng chốc cảm thấy đầu óc bấn loạn không sao giữ được sá»± bình tÄ©nh. Trong vô thức, trước mắt hắn chỉ còn trà n ngáºp hình ảnh cá»§a má»™t ngưá»i, tai hắn chỉ nghe thấy âm thanh cá»§a má»™t ngưá»i. Nhã Dạ…Tá» VÅ© chắc chắn đến trăm phần là Nhã Dạ đã xảy ra chuyện…
Ngồi trong bóng đêm sâu thẳm cá»§a căn phòng khách Ä‘iếm, Tá» VÅ© cảm thấy tháºp phần bất an. Cái thứ cảm giác nà y, hắn chưa từng trải qua trước đó, là m hắn không sao có thể là giải nổi. Hắn, chỉ là có má»™t linh tÃnh, rằng ngưá»i quan trá»ng nhất đối vá»›i hắn Ä‘ang gặp nguy hiểm.
Tháºt váºy chăng ??
Hắn đã mất Trình Tưởng….nếu như…
Không !!!
Tá» VÅ© nắm chặt bà n tay, chỉ mong đêm qua tháºt mau để có thể lên thuyá»n tá»›i Tây Phương lục địa. Hắn thá», lần nà y hắn sẽ tuyệt đối không bao giỠđể Nhã Dạ rá»i khá»i vòng tay cá»§a hắn nữa.
“Cạch !â€
Ãm Tuyển Ä‘ang đặt trên bà n đột nhiên cá»±a mình má»™t cái, phát ra má»™t tiếng động dù nhẹ nhưng vẫn vang vá»ng trong không gian tÄ©nh lặng cá»§a buổi đêm. Như vừa tỉnh lại từ má»™t giấc mÆ¡, Tá» VÅ© chá»™p lấy thanh kiếm kì lạ đó và lao vút ra khá»i phòng, vừa kịp nhìn thấy má»™t bóng dáng mà u trắng cÅ©ng lướt ra từ phòng bên cạnh.
Phụng Vũ !
Phụng VÅ© không nói má»™t lá»i, chân vừa chạm đất đã tung mình lên không, cặp song kiếm trong tay uốn thà nh những đưá»ng cong mÄ© lệ, đâm thẳng và o khoảng Ä‘en tối trước mặt.
“Bùng†lên má»™t tiếng chát chúa, giữa không trung lần lượt xuất hiện ba bốn hình ngưá»i, má»™t trong số đó Ä‘ang vung tay ra, tạo thà nh má»™t lá»›p mà n chắn giữa há» và Phụng VÅ©.
Má»™t lá»›p mà n chắn ma pháp má»ng manh có thể cản nổi Phụng VÅ© không ?
Phụng VÅ© xoay kiếm. Äó là má»™t cái xoay rất nhẹ, nhưng lại khiến cho không khà xung quanh đó rÃt lên thà nh tiếng.
“Bụp !â€
“Keng !â€
Lớp mà n chắn bị phá tung, vừa kịp lúc một lưỡi gươm từ trong đó vươn ra, đỡ lấy một nhát kiếm của Phụng Vũ. Ma pháp sư vừa dựng lên mà n chăn tức thì lùi lại, vội vã lên tiếng:
- Bạch Ẩn ! Chúng tôi không có ý xấu !
Bạch Ẩn chÃnh là danh tá»± mà ngưá»i ngoà i đặt cho Phụng VÅ©, bởi vì hiếm ngưá»i biết được tên nà ng. Nhìn những ngưá»i ná», Phụng VÅ© cháºm rãi thu lại hai thanh kiếm, tung mình nhảy xuống đứng cạnh Tá» VÅ©, ngước mắt lên chỠđợi.
- Bạch Ẩn, chúng tôi có má»™t và i chuyện cần há»i nà ng !
Những ngưá»i đó cÅ©ng lần lượt hạ xuống, hòa nhã cúi mình như thể xin lá»—i rồi nói. Má»—i ngưá»i trong số há» Ä‘á»u phát ra má»™t thứ khà tức cưá»ng đại, gồm có hai nam má»™t nữ, ngưá»i nữ chÃnh là ma pháp sư ná», xem ra là ngưá»i cầm đầu trong ba ngưá»i.
- Công tá», có chuyện gì váºy ?
Lúc nà y, Lục Nhi cÅ©ng từ trong phòng bước ra, tò mò nhìn năm ngưá»i. Há» hững nhìn nà ng, Tá» VÅ© không đáp, Phụng VÅ© không đáp, ba ngưá»i ná» cÅ©ng không há» lên tiếng. Cau mà y má»™t cái, nhưng Lục Nhi không ngá» lại không há» có phản ứng gì, chỉ nhún mình thi lá»… má»™t cái rồi lại bước và o trong, trả lại không gian tÄ©nh lặng cho năm ngưá»i.
Những tiếng va chạm vừa rồi chừng như không há» kinh động đến những ngưá»i khách trá» xung quanh.
Hết chương XXXIX
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
Từ khóa được google tìm thấy
äèåòà , åêàòåðèíáóðã , dam nam loan nu , ëèòûå , íåîáû÷íûå , ïèòàíèå , ïîäâåñíûå , ìîñêîâñêèé , phiêu vÅ© 4vn , phiêu vÅ© tac gia , tac gia phieu vu , thi vu , thi vuong , thi vuong / tien hiep , thi vuong 4vn , thi vuong 4vn eu , thi vuong 4vn phieu vu , thi vuong-phieu vu , thi vương , thi vương 4vn , truyen thi vuong 4vn , van nam thi vuong 4vn , ðåôåðàòè