02-02-2011, 02:58 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 35: Dốc sức đỠbạt.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Nói tháºt ra, lần thăng cấp nà y cá»§a Trần Thái Trung tháºt sá»± là má»™t sá»± biến đổi bất ngá». Mặc kệ thế nà o, nhưng lá»i nói cá»§a Äoạn thị trưởng vẫn là nhất ngôn cá»u đỉnh.
Thị trưởng đại nhân, tại sao lại giúp hắn chứ? Nói đến chuyện nà y không thể không nhắc tới vụ thi cỠcông nhân viên chức lần đó.
Trong cuá»™c thi lần đó, ngưá»i được Ä‘iá»u động đến cục nhân sá»± là Triệu Máºu Bân. Mà không may may mắn là cha cá»§a Triệu công tá» lại là cục trưởng cục Ä‘iện lá»±c, là thà nh viên nòng cốt lâu Ä‘á»i cá»§a Tần gia, kẻ thù không đội trá»i chung cá»§a Äoạn thị trưởng.
Vốn là , Äoạn thị trưởng trong lòng muốn là m khó Triệu Máºu Bân má»™t chút nhưng ông không thể sắp đặt ngưá»i cá»§a mình tá»›i cạnh tranh vá»›i hắn được. Nếu như váºy, mùi thuốc súng sẽ trở nên nồng nặc ngay.
Äúng thế, ông chÃnh là thị trưởng, nhưng tranh đấu trên chốn quan trưởng cÅ©ng có quy cá»§. Muốn bà y mưu hãm hại ngưá»i ta cÅ©ng phải kiêng kị, nếu như không phải là kẻ thù ta sống ngươi chết thì bình thưá»ng không ai là m thế, ai mà không có thân bằng cố hữu chứ? Nếu như anh chặn đứng con đưá»ng cá»§a ngưá»i khác thì Ä‘iá»u sắp tá»›i chỠđón anh chÃnh là gặp phải báo ứng.
HÆ¡n nữa, nếu như sắp xếp ngưá»i bên cạnh đối phương mà xảy ra tranh cãi thì Äoạn thị trưởng cÅ©ng chẳng vẻ vang gì.
Lúc ở trong cuá»™c thi viết, Trần Thái Trung là m bà i rất tốt Ä‘i ra, Äá»an thị trưởng đã hÆ¡i vui mừng, định chá» xem náo nhiệt. Sau đó ông lại nghe má»™t ngưá»i bạn cá»§a mình nói, đây là bạn há»c cá»§a con gái cá»§a hắn nếu như có thể thì hãy há»— trợ má»™t chút.
Giúp đỡ nhiá»u thì Äoạn thị trưởng không có khả năng, nhưng nếu như là thuáºn nước đẩy thuyá»n thì ai không là m chứ? Ngưá»i ta có năng lá»±c, chuyện tốt như váºy, ai không bằng lòng chứ?
Lão thầm nghÄ© dùng ngưá»i nà y để khiến cho Triệu gia có chút phiá»n toái nhưng Ä‘iá»u hắn không nghÄ© tá»›i chÃnh là tên Triệu Máºu Bân nà y tháºt sá»± là đồ bị thịt, cho nên Trần Thái Trung hồ đồ chẳng hiểu chuyện gì.
Vá» chuyện nà y, thị trưởng đại nhân quả là có chú ý tá»›i Trần Thái Trung, ông tÃnh rất sâu xa nên muốn đỠbạt đối phương má»™t chút. Thằng nhóc nà y tháºt là không kém, nhìn và o văn chương cá»§a hắn trong cuá»™c thi đã qua thì biết, có được hắn, phe mình chẳng phải là có má»™t trợ thá»§ đắc lá»±c hay sao?
Äiá»u đáng tiếc chÃnh là , ở trên chốn quan trưá»ng nà y có rất nhiá»u chuyện chỉ có thể để trong lòng chứ không thể nói ra. Dù sao Trần Thái Trung cÅ©ng còn rất trẻ, Äoạn thị trưởng sợ rằng tÃnh cách cá»§a hắn không tốt, hắn muốn bồi dưỡng cho hắn nhưng cÅ©ng không tiện nói ra.
Tóm lại, cho tá»›i bây giá», hai bên vẫn chưa hợp tác vá»›i nhau.
Quyết định lần nà y cá»§a Äoạn thị trưởng rất phù hợp, không ai dám nói gì. Trần Thái Trung đã được thị trưởng quan tâm đến, đã thể hiện tốt trong kỳ thi, tuy nhiên khi len lá»i và o chốn quan trưá»ng, là m sao tránh khá»i là hạt cát trong mắt ngưá»i khác chứ?
Ngưá»i nổi danh là không thÃch quản chuyện ngưá»i khác - Äoạn phó bá»™ trưởng trong kì thi kia cÅ©ng đã nói giúp cho thà sinh Trần và i câu! Tuy rằng đây là những lá»i nói vì công đạo nhưng chắc chắn rằng những lá»i công đạo nà y cÅ©ng là vì muốn có lợi cho mình!
Nhưng đúng là do Äoạn thị trưởng không tiếp tục ra tay giúp đỡ cho nên Trần Thái Trung đã bị bổ nhiệm và o chức phó thôn trưởng, vá»›i việc Ä‘iá»u tá»›i chốn nà y cÅ©ng chẳng khác gì việc bị bắt Ä‘i lưu đà y.
Lần nà y Trần Thái Trung được thăng chức bên trong cÅ©ng phát sinh không Ãt chuyện, Ä‘iển hình như cái công văn khiển trách kia!
Ngưá»i khởi xướng nên chuyện nà y chÃnh là Triệu công tá» Triệu Máºu Bân. Hắn muốn tiếp tục bá»›i lông tìm vết trên ngưá»i Trần Thái Trung.
Äiá»u đáng chết chÃnh là cái tên lùn Bạch Kiệt có máy móc bị phá há»§y cÅ©ng á»§ng há»™ Tần gia. Hắn đã phải nháºn và i công trình nhá» má»›i len lá»i được tá»›i vị trà hôm nay.
Bạch Kiệt háºn Trần Thái Trung đến táºn xương. Khi hắn nghe nói trong phe phái cá»§a mình có ngưá»i muốn đối phó vá»›i Trần Thái Trung thì táºn lá»±c giúp đỡ, vá»— ngá»±c cam Ä‘oan vá»›i Triệu công tá»: Cáºu yên tâm Ä‘i, bá»n há» không thể tu sá»a tốt được con đưá»ng đó, Hồng SÆ¡n phân cục đã đảm bảo vá»›i tôi, bất kể có xảy ra chuyện gì thì trước tết âm lịch cÅ©ng sẽ không giải niêm phong.
Niêm phong không được giải, kỳ hạn cá»§a công trình lại sắp tá»›i… Äây quả là chuyện hay, Triệu Máºu Bân liá»n nháºn ra chá»— mà mình có thể ra tay cho nên sau đó má»›i có má»™t công văn được gá»i xuống.
Trương Hà nh Trương trưởng là ng cÅ©ng chỉ được coi như là má»™t cây cá» nhá» nhoi, không ngả vá» bên phe nà o. Äối vá»›i tứ đại phe phái ở thà nh phố ông Ä‘á»u không có liên quan, chỉ là dưá»ng như có gần gÅ©i má»™t chút vá»›i Cát phái.
Khi công văn nà y được đưa tới, Trương trưởng là ng cũng không có phản ứng gì, không có đỠxuất hay dị nghị, sau đó công văn tiếp tục được đưa xuống bên dưới.
Äây là ý muốn cá»§a Triệu Máºu Bân, công văn nà y chỉ là cái cá»›, chỠđến ná»a năm sau hắn sẽ lấy lý do là Trần Thái Trung tu sá»a đưá»ng cháºm chạp mà truy cứu trách nhiệm.
Nhưng ai có thể ngá» rằng “Hoà ng đế còn chưa vá»™i mà thái giám đã vá»™iâ€. Mưu đồ cá»§a hắn đã là m khổ ông chá»§ nhà máy xe măng Verdun. Gặp phải chuyện nà y ông ta liá»n ra mặt, khua chiêng gõ trống yêu cầu trưởng là ng tặng cá» thi Ä‘ua , chuyện nà y chẳng phải là không nể mặt ngưá»i ta hay sao?
Trương trưởng là ng đầu tiên phái ngưá»i Ä‘i khảo nghiệm lại việc tu sá»a đưá»ng. DÄ© nhiên khi Ä‘i khảo nghiệm ông cÅ©ng biết là phải coi trá»ng ở chá»— nà o cho nên nÆ¡i đầu tiên ông xem xét chÃnh là chá»— đưá»ng bị phong tá»a.
Kết quả cá»§a cuá»™c khảo nghiệm là ngoại trừ sá»± thán phục không nói nên lá»i vá» khả năng động viên nhân dân sá»a đưá»ng cá»§a Trần thôn trưởng, quả thá»±c là không thể ngá» nổi.
Nhưng ông chá»§ Lữ vì quá cảm kÃch hắn cho nên không dừng lại chỉ ở thôn quê mà còn Ä‘em chuyện nà y lên táºn trên thà nh phố, khéo léo cho các quan chức ở đây biết.
Vốn là Äoạn thị trưởng cÅ©ng chỉ lÆ¡ đãng há»i đến chuyện nà y mà thôi, vá»›i địa vị cá»§a ông thì chẳng việc gì phải chú ý tá»›i động thái cá»§a má»™t nhân váºt nhá» như thế nà y. Nói không chừng, nếu như không có ngưá»i nhắc đến, cái tên Trần Thái Trung nà y cÅ©ng sẽ sá»›m biến mất khá»i trong đầu cá»§a ông.
Là má»™t thị trưởng phải để ý tá»›i rất nhiá»u chuyện. Mà nói thá»±c ra, việc báo tin cùng vá»›i thư cảm Æ¡n nà y từ quần chúng cÅ©ng không có uy lá»±c lá»›n như trong tưởng tượng cá»§a ngưá»i viết thư.
Nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng chÃnh là , gần đây gia trưởng cá»§a Tần gia đã là m khó Äoạn gia cá»§a lão khiến cho trong lòng Äoạn thị trưởng cảm thấy vô cùng khó chịu, ở trong phòng là m việc nhiá»u lần ông đã chá»i mẹ ông trá»i.
Sau đó thư ký cá»§a Äoạn thị trưởng là Lưu Mẫn nghe được chuyện thư cảm tạ ở trong văn phòng bà thư. Vốn là má»™t ngưá»i lanh lợi có trà nhá»› hÆ¡n ngưá»i, cho nên nà ng láºp tức đứng báºt ngưá»i dáºy, Ä‘i Ä‘iá»u tra chuyện nà y.
Trên quan trưá»ng vồn không há» có những chuyện gì thá»±c sá»± trót lá»t hoà n toà n mà là do ngưá»i ta giả câm giả Ä‘iếc không nói mà thôi. Thư ký Lưu sau đó Ä‘iá»u tra ra thì phát hiện Triệu công tá» và Bạch Kiệt cÅ©ng liên quan đến chuyện nà y.
Hai ngưá»i nà y Ä‘á»u là những nhân váºt nhá», nhưng phe phái cá»§a bá»n há» gần đây khiến cho Äoạn thị trưởng rất căm tức. HÆ¡n nữa, hai ngưá»i Lữ Cưá»ng và Trần Thái Trung Ãt nhiá»u cÅ©ng có quan hệ qua lại vá»›i Äoạn thị trưởng.
- Äoạn thị trưởng, ở đây có má»™t bức thư cảm Æ¡n.
Lưu Mẫn cầm bức thư trong tay đi tới văn phòng của lãnh đạo.
Äoạn thị trưởng cầm bức thư nhìn má»™t lúc, sau đó nghe thư ký Lưu giải thÃch má»™t lúc thì cưá»i ha hả, xòe tay Ä‘áºp mạnh xuống bà n là m việc.
- Ngưá»i nà y vì dân mà là m việc, là má»™t cán bá»™ trẻ tuổi có lòng cầu tiến cho nên chúng ta phải dốc sức đỠbạt!
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
02-02-2011, 02:59 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 36: Không mặc cả.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Mặc kệ là được đỠbạt mạnh mẽ hay là do chÃnh phá»§ đỠcá». Tóm lại thá»i gian Trần Thái Trung ở Äông Lâm thá»§y thôn đã sắp hết!
Ông chá»§ Lữ rất giữ lá»i, đồng ý chi tiá»n cho việc tu sá»a đưá»ng. Äến ngà y thứ năm ông ta đã tá» ra sá»± thân thiện há»u hảo cá»§a mình bằng cách Ä‘i xe tá»›i mang đến đó hai mươi vạn.
Chiá»u dà i Ä‘oạn đưá»ng ở Äông Lâm thá»§y thôn hÆ¡n tám km má»™t chút. Toà n bá»™ tà i chÃnh để tu sá»a đưá»ng theo kế hoạch là má»™t trăm hai mươi nhưng trên thá»±c tế phà tổn lại lên tá»›i hai mươi mốt vạn năm trăm đồng.
Số tiá»n nà y không nhiá»u lắm. Mặt đưá»ng rá»™ng tám thước gháºp ghá»nh không bằng phẳng. Äá má»c khắp nÆ¡i nên cho dù là ở năm 96 thì số tiá»n ấy cÅ©ng vẫn khá Ãt. Tuy nhiên ở thôn Äông Lâm thá»§y thì đây chÃnh là giá trên trá»i.
HÆ¡n nữa, mưá»i ngà y sau khi công trình hoà n thà nh lại thưởng cho công nhân hai vạn năm trăm đồng thì toà n bá»™ công trình đã lên tá»›i hai mươi bốn vạn.
Giai Ä‘oạn trước cá»§a công trình Lý Phà m Äinh đã chi ra má»™t vạn, Trần Thái Trung lại chi ra sáu nghìn. Số tiá»n còn lại là hai mươi hai vạn bốn trăm nghìn, số tiá»n nà y còn không Ãt hay sao?
Lữ Cưá»ng để hai mươi bốn vạn cho chắc chắn, hai mươi vạn còn lại, hắn trá»±c tiếp mang tá»›i đây.
Sau vụ nà y, toà n bá»™ thôn Äông Lâm Thá»§y láºp tức náo nhiệt hẳn lên. Äây chÃnh là tiá»n để trang trải nợ nần cuối năm! Äôi mắt cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang nhìn Trần Thái Trung trông mong số tiá»n lá»›n hÆ¡n hai mươi vạn kia!
- Số tiá»n nà y phải phân phát thế nà o, tôi đã nghÄ© kỹ rồi.
Trần Thái Trung ra vẻ đại gia lên tiếng, hắn đứng ở tảng đá cao nhất trong thôn. Khi hắn lên tiếng, thanh âm rất cao nhưng không há» có quan hệ đến tiên thuáºt.
Các món nợ trong thôn trước kia, tôi không tÃnh tá»›i!
TÃnh tình Trần Thái Trung từ trước tá»›i giá» vẫn như váºy.
- Ai thiếu tiá»n các anh, các anh muốn tìm ai thì tìm. Số tiá»n hai mươi vạn lần nà y là do già trẻ trong thôn cố gắng là m việc mà có được, đừng hy vá»ng đến việc mang sổ nợ đến tìm tôi để đòi!
Ở phÃa dưới cÅ©ng có má»™t số ngưá»i có quan hệ lâu vá»›i Lý Phà m Äinh nhao nhao lên. Tuy nhiên những lá»i tạp âm nà y không ai thèm để ý, đại Ä‘a số má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u cảm thấy may mắn, vất vả lắm bá»n há» má»›i có tiá»n mừng năm má»›i. Tại sao lại phải chiếu cố cho vị thôn trưởng trước kia nà y chứ?
Khi sá»a đưá»ng Trần Thái Trung đã cố gắng đạt được tiến bá»™. Trên thá»±c tế toà n bá»™ những ngưá»i trong thôn Ä‘á»u được động viên, ngay cả quả phụ và tiểu Quyên cÅ©ng đạt được tá»›i hÆ¡n ba trăm đồng. Những tráng niên tham gia ngay từ đầu tháºm chà có ngưá»i được tá»›i hÆ¡n bảy trăm!
HÆ¡n má»™t tháng đã kiếm được thu nháºp hÆ¡n bảy trăm, có ai không hà i lòng chứ?
Nhưng số tiá»n trên thá»±c tế lại nhiá»u hÆ¡n má»™t vạn so vá»›i hai mươi vạn cho nên ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u chăm chú nhìn lên.
Lần tu sá»a đưá»ng nà y đã chiếm đất trong thôn, số tiá»n còn lại cứ chia Ä‘á»u theo bình quân đầu ngưá»i.
Lý Phà m Äinh không có ở đây nhưng Trần Thái Trung cÅ©ng không muốn mặc cả. Äây là số tiá»n hắn dùng tiên lá»±c mà có được, tại sao lại để cho ngưá»i phÃa sau hưởng chứ?
Bà thư chi bộ thôn không kìm được, nhẹ nhà ng lay hắn.
- Thái Trung à , cáºu chừa lại má»™t chút cho thôn Ä‘i, lỡ như sau nà y Phà m Äinh trở vá» thì sao? Chuyện nà y không thể không thể Ä‘oán trước được đúng không?
- Ở chỗ ông chủ Lữ còn hai vạn bốn trăm nghìn nữa!
Trần Thái Trung đưa mắt nhìn ông, khóe miệng lá»™ ra má»™t nụ cưá»i khinh thưá»ng. Lần nà y không phải có tôi thì các ngưá»i có thể sá»a xong đưá»ng sao? Tôi giữ lại cho thôn hai vạn bốn trăm nghìn, vẫn còn chưa đủ à ?
Những lá»i nà y mang theo má»™t chút căm há»n cá»§a hắn. Mẹ nó, tôi nhá»› rõ có ngưá»i nợ ta mà không chịu mang tiá»n tá»›i trả!
- Äúng rồi, lần nà y những nhà ăn trong thôn sẽ không được nháºn số tiá»n nà y.
Hắn tùy tiện bổ sung thêm
- Dù sao, đưa tiá»n cho bá»™n há» cÅ©ng là sá»± không công bằng cho những ngưá»i dân ở trong thôn!
Cảm giác không bị trả giá tháºt là sảng khoái!
Ở phÃa dưới láºp tức có má»™t số cặp mắt căm há»n nhìn lên đây!
Thôn Äông Lâm Thá»§y có tá»›i ba trăm há»™. Số tiá»n nà y nếu chia Ä‘á»u thì má»—i nhà có thể có tứoi bốn năm mươi đồng. Số tiá»n nà y chia cho má»i ngưá»i chưa tá»›i má»™t trăm, hÆ¡n nữa bá»n há» má»›i chỉ có hóa đơn tạm thá»i mà thôi!
Thấy ánh mắt căm há»n cá»§a bá»n há», mục quang cá»§a Trần Thái Trung cÅ©ng trở nên dữ tợn không kém.
- Bây giá» tôi chÃnh là thôn trưởng, má»i việc do tôi định Ä‘oạt. Ai mà trợn mắt nhìn tôi cÅ©ng chÃnh là không nể mặt tôi!
Quyết định nà y cÅ©ng không phải là là m cho trá»i oán ngưá»i giáºn. Dù sao nhân số nà y trong thôn cÅ©ng chiếm rất Ãt. HÆ¡n nữa, Lý Phà m Äinh đã Ä‘i mất, ngưá»i tâm phúc cá»§a hắn lại không có, ai dám ồn à o chứ?
Lữ Cưá»ng đứng ở phÃa xa xa trong lòng không khá»i có cảm khái. Tháºt tà i giá»i, quả nhiên là tà i giá»i, am hiểm sâu các thá»§ Ä‘oạn chÃnh trị như váºy sau khi tá»›i thà nh phố Phượng Hoà n sẽ gây ra trà ng mưa gió gì đây?
Hắn cà ng ngà y cà ng thấy ngưỡng má»™ Trần Thái Trung. Ngưá»i nà y chẳng những lòng dạ thâm hiểm thá»§ Ä‘oạn độc ác mà còn không há» tiếc tiá»n tà i. Hai mươi vạn trong tay mình cứ tá»± nhiên mà phân phát như váºy, cho dù tương lai có ngưá»i muốn gây chuyện vá»›i hắn thì cÅ©ng không thể Ä‘em vấn đỠtiá»n bạc để
gây rắc rồi cho hắn.
Tuy nhiên lần nà y Trần Thái Trung cÅ©ng không bị thiệt thòi nhiá»u. Hắn được Lữ Cưá»ng lén đưa cho năm vạn, tuy rằng chá»— kia không được giải niêm phong nhưng con đưá»ng vẫn được thông suốt đúng không?
- Ông chủ Lữ, lần nà y tôi phải đi nhỠxe ông thôi.
Trần Thái Trung sau khi xá» lý xong má»i việc liá»n Ä‘i tá»›i trước mặt hắn.
- Tôi phải Ä‘i rồi, cái chảo và TV đã được mang trở vá».
Sau khi tu sá»a đưá»ng sau chiếc nhẫn Tu Di hoà n toà n không thể dùng đến được nữa. Trần Thái Trung liá»n nảy sinh quyết tâm, nhất định phải là m thêm mưá»i cái nhẫn Tu Di nữa!
Hắn muốn Ä‘i nhưng thôn dân ở đây vẫn không cho Ä‘i. Chỉ riêng câu nói nguyện ý là m việc vì dân thì đã là quan tốt. Công việc sá»a đưá»ng hắn không há» giữ má»™t phần tiá»n là m cá»§a riêng mình, không chỉ váºy má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy rõ lúc tu sá»a đưá»ng hắn Ä‘á»u rất nhiệt tình
Trần Thái Trung vừa mới lên xe đã có bốn năm mươi thôn dân chặn xe ông chủ Lữ lại.
- Thôn trưởng Trần, cáºu không thể Ä‘i được…
Hai mẹ con Thưá»ng quả phụ đứng ở cách đó không xa tháºm chà còn nhìn theo lau nước mắt.
Nhìn thấy cảnh tượng nà y, cho dù hắn có lạnh lùng thế nà o Ä‘i chăng nữa cÅ©ng không kìm nổi xúc động. Thá»±c ra ta cÅ©ng không là m Ä‘iá»u gì to tát, má»i ngưá»i ở đây… thá»±c sá»± là quá thuần phác.
- Chà , đây chÃnh là lòng dân sao?
Trần Thái Trung đưa mắt nhìn quanh… Äây cÅ©ng là thà nh tÃch cá»§a hắn, tháºt là tốt.
- ChÃnh phá»§ đã sắp xếp thì tôi không thể từ chối.
Trần Thái Trung xuống xe, cưá»i tươi giải thÃch vá»›i má»i ngưá»i.
Ha ha, như váºy Ä‘i, dù sao má»i ngưá»i Ä‘á»u đã có tiá»n, Ä‘i mua đồ tết Ä‘i. Má»i ngưá»i đã nhá»› tôi như váºy thì sau nà y tôi trở vỠđây thăm má»i ngưá»i là được rồi.
Äiá»u hắn muốn chÃnh là có thể Ä‘i và o thăm bất kỳ nhà nà o ngưá»i nà o trong thôn. Äây chẳng phải là chứng minh cho chÃnh phá»§ thấy rằng hắn đã thá»±c hiện công tác dân tâm rất hiệu quả hay sao?
May mà hắn không nhá»› ra rằng trong lịch sỠđã có Ä‘iển cố “Cái ô vạn dânâ€, nếu không hắn đã Ä‘i mua má»™t cái ô để má»i ngưá»i ký tên và o đó rồi.
Khi hắn rá»i khá»i thôn quê có hÆ¡n ba trăm ngưá»i tiá»…n đưa, cả là ng Bạch Phượng Ä‘á»u bị chấn động. Há» thầm nghÄ©:
“Có ngưá»i nà o Ä‘ang gây chuyện ở đây váºy?â€
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:59 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 37: Äánh cuá»™c lấy ngá»c.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Công việc cuối năm đã giải quyết xong khiến cho Trần Thái Trung cảm thấy thoải mái, bây giỠhắn muốn đi tìm nguyên liệu để là m một chiếc nhẫn Tu Di.
Chiếc nhẫn Tu Di lần trước cá»§a hắn sau khi được luyện chế xong được Ä‘eo như nhẫn bạc ở trên tay để phù hợp vá»›i thân pháºn há»c sinh cá»§a mình. Tuy nhiên lần nà y sẽ không đơn giản như váºy.
Chất lượng lần nà y sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u lần. Trần Thái Trung Ä‘ang cân nhắc phải dùng váºt liệu gì cho tốt. Bưu ca lần trước đã mang đến nhà hắn mưá»i vạn nhưng sau khi gã biết hắn đã trở lại thà nh thôn trưởng cho nên cÅ©ng không đến nữa.
Mình có tiá»n nên mua thứ gì tốt má»™t chút. Trần Thái Trung cao hứng, tuy nhiên hắn láºp tức ý thức được má»™t Ä‘iá»u:
- Äúng rồi, tôi còn có má»™t yêu cầu đối vá»›i anh thì phải?
Khuôn mặt cá»§a Bưu ca nhất thá»i nhăn nhó.
- Vá» chuyện, tấm ảnh kia…. Cuối năm rồi nên các gái gú Ä‘á»u vá» nhà hết, em không tìm được ai. Trần ca, để tiểu Bưu từ từ là m có được không?
Trần Thái Trung nhìn Bưu ca má»™t lúc lâu không nói má»™t lá»i nà o. Tuy nhiên ánh mắt sắc sảo cá»§a hắn khiến cho Bưu ca phải sợ hãi.
Sau má»™t lúc lâu hắn má»›i trầm giá»ng nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, tôi sẽ cho anh hai tháng, đến lúc đó nếu như anh không tìm thấy được cô em nà o váºy thì tôi phải ra tay, hiểu rồi chứ?
- Vâng ạ.
Bưu ca không dám nói gì, xoay ngưá»i Ä‘i. Äây chÃnh là cán bá»™ quốc gia con mẹ gì? Cách là m việc so vá»›i tôi còn lưu manh hÆ¡n.
Trần Thái Trung không thèm để ý tá»›i hắn nữa. Cầm mưá»i vạn trong tay hắn thầm nghÄ© mình có thể mua ngá»c tốt hÆ¡n để là m nhẫn. Chất liệu như thế má»›i phù hợp vá»›i thân pháºn hiện tại cá»§a hắn, không giống như loại nhẫn kim cương hay bạch kim tầm thưá»ng kia.
NghÄ© như váºy hắn liá»n lấy năm vạn ra từ cái túi nilông mà u Ä‘en kia. Ở phÃa Tây thà nh phố Phượng Hoà ng có má»™t cá»a hà ng bán ngá»c, bên trong có không Ãt ngá»c tháºm chà còn bán cả ngá»c thạch nguyên khối.
Loại ngá»c nà y trong truyá»n thuyết là có thể tránh được cả ma quá»·. Tuy nói là những năm gần đây đã Ãt ngưá»i mê tÃn hÆ¡n nhưng vẫn không có Ãt ngưá»i và o dịp tết muốn mua ngá»c cho các cháu nhi đồng.
Trần Thái Trung có năng lá»±c phân biệt các loại ngá»c như bất kỳ tiên nhân nà o khác. Nhãn quang nhìn ngá»c cá»§a bá»n há» rất tốt, đối vá»›i những ngưá»i thưá»ng nhân có nhãn quang tốt nhất thì tuyệt đối không há» kém cạnh.
Thế nên mấy loại ngá»c thứ phẩm, những viên nhá», có vết rạn nứt được chế tác lại, Ä‘em bán cho ngưá»i ta thì không thể nà o lá»t và o pháp nhãn cá»§a Trần Thái Trung.
Váºn khà cá»§a hắn hôm nay không được tốt cho lắm, hắn Ä‘i vòng vèo bảy tám vòng má»›i nhìn thấy má»™t pho tượng Di Lặc bằng ngá»c. Ông chá»§ tiệm dưá»ng như thấy hắn thÃch pho tượng nà y thì ra giá tá»›i bảy tám vạn, còn không cho hắn mặc cả.
Trần Thái Trung cÅ©ng không am hiểu việc trả giá, nhưng bây giá» hắn rất thÃch nếm thá» mùi vị nà y. Tuy nhiên sau khi nước miếng đã bắn tung tóe ra hắn không thể không buồn bã rá»i khá»i đó.
- Miếng ngá»c nà y cÅ©ng chỉ bình thưá»ng, ông tưởng rằng tôi không mua được ở chá»— khác sao? Tôi sẽ không mua ở đây cho ông hối háºn.
Ông chá»§ có hối háºn hay không hắn cÅ©ng không biết. Tuy nhiên, thá»i gian kế tiếp hắn cÅ©ng vẫn không thu hoạch được gì, bây giá» hắn ngược lại cảm thấy hối háºn. Hừ, có nên quay đầu lại không nhỉ?
Sau khi ăn uống xong, Trần Thái Trung liá»n tá»± động viên mình, xoay ngưá»i Ä‘i.
À? Chá»— nà y, chá»— nà y tại sao lại như váºy?
Ở phÃa trước cách đó không xa có má»™t cá»§a hà ng bán ngá»c. Trước cá»a hà ng bà y ra hÆ¡n mưá»i tảng đá nhỠđược buá»™c dây thừng xung quanh, đứng ở bên cạnh là hai ngưá»i đà n ông.
NÆ¡i nà y chÃnh là chá»— đánh cược ngá»c, gá»i là “Äánh cược đá†là má»™t phương thức bán ngá»c từ xưa đến nà y. Má»i ngưá»i có thể bán ngá»c ở nguyên trong đá. Äây là ngá»c ở nguyên trong đá nên có tên gá»i là “đánh cuá»™câ€
Ngưá»i bình thưá»ng rất khó đánh giá ngá»c được ngáºm trong đó. Lúc đánh cuá»™c ngá»c, ngưá»i mua cÅ©ng không được mở tảng đá để coi ngá»c. Vá» việc mua được ngá»c tốt hay không hoà n toà n là do váºn may, nhưng dÄ© nhiên nhãn quang cá»§a ngưá»i mua cÅ©ng rất quan trá»ng.
- Những cục đá nà y bán thế nà o?
Trần Thái Trung tiến tá»›i há»i, nhìn sÆ¡ qua và i lần sau đó hắn liá»n biết được cái gì ẩn trong khối đá đó.
- Bao nhiêu tiá»n má»™t khối?
Ngưá»i đà n ông Ä‘ang ngồi giÆ¡ hai đầu ngón tay lên.
- Hai nghìn má»™t khối, chÃnh là những khối đó.
- Hai nghìn sao?
Trần Thái Trung trầm ngâm má»™t lúc, hắn hiểu được hai cục đá trong nà y có nhiá»u sá»± biến hóa. Tuy nhiên hiện tại việc trả giá đối vá»›i hắn đã trở thà nh má»™t thói quen.
- Mắc váºy, liệu có lá»i quá không?
- Không mắc, đây chÃnh là ngá»c Phỉ Thúy nguyên khối ở Myanmar.
Ngưá»i đà n ông đó lắc đầu.
- Cáºu có hay chÆ¡i ngá»c không? Äây là ngá»c nguyên thạch ở Myanmar, cáºu có muốn Ä‘áºp nó ra không?
Trần Thái Trung dùng Thiên nhãn nhìn qua má»™t lượt. Quả là không tệ, hai cục đá nà y đúng là có ngá»c khá cứng, so vá»›i miếng ngá»c bức tượng Di Lặc lức nãy thì còn thÃch hợp hÆ¡n để luyện chế nhẫn Tu Di.
Tuy nhiên, miếng ngá»c nằm trong đá nà y không có có ngá»c hạch, tất cả Ä‘á»u chỉ là những tiểu vụn vặt tạp nham. Tuy rằng mua hai khối là đủ nhưng độ tinh khiết chắc chắn không đủ.
Ngá»c Myanmar à ? Hai nghìn là đúng.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu nhưng sau đó hắn lại lắc.
- Tuy nhiên, tỉ lệ cá»§a ngá»c trong những tảng đá nà y… Thôi bá» Ä‘i còn có cái gì tốt hÆ¡n không?
Ngưá»i đà n ông kia liếc mắt đánh giá hắn má»™t cái từ trên xuống. Ãnh mắt cá»§a hắn đảo tá»›i chiếc túi ni lông mà u Ä‘en kia, ngầm hiểu ý gáºt gáºt đầu.
- Tháºt không phải, trong kia có hà ng tốt, những thứ nà y Ä‘á»u là dà nh cho ngưá»i bình thưá»ng chÆ¡i.
Trong kia còn có bảy tám cục đá lá»›n hÆ¡n so vá»›i bên ngoà i má»™t chút. Tuy nhiên lượng ngá»c sẽ nhiá»u hÆ¡n, độ tinh khiết cÅ©ng tốt hÆ¡n. Nói chung những miếng ngá»c nà y tốt hÆ¡n so vá»›i bên ngoà i.
Trong đó còn có má»™t ngưá»i cao gầy, dưá»ng như là ông chá»§ ở đây. Vẻ mặt lão Ä‘ang Ä‘au khổ giải thÃch cho má»™t thiếu phụ.
- Tôi nói rồi, thứ ngá»c đánh cuá»™c nà y là do má»i ngưá»i nguyện ý, cô chá»n ngá»c không đúng thì tại sao lại trách tôi?
- Tôi nói là tôi trách ông sao? Chút tiá»n ấy tôi trả là được rồi.
Thiếu phụ kia rất cao, dưá»ng như là má»™t mét bảy, dáng vẻ tươi đẹp như là má»™t cây hoa đà o, vóc ngưá»i có thể nói là hoà n mỹ, không chỉ váºy cặp đùi đẹp kia xem ra còn dà i hÆ¡n cả đùi cá»§a Trần Thái Trung.
Cách ăn mặc của phụ nữ nà y toát ra một khà chất vô cùng lịch sự tao nhã.
- Tuy nhiên tôi muốn ông đem giảm giá, hai vạn một cục, được không?
- Không được mặc cả.
Ông chá»§ lắc đầu. Hắn biết rằng ngưá»i phụ nữ nà y có tiá»n.
- Tôi nháºp hà ng cÅ©ng đâu được đòi há»i. Cô mua tám khối nà y, ba tám hai mươi bốn vạn, má»™t đồng cÅ©ng không được thiếu.
- Cái tên xú tiểu tá» tiểu Phan ông tÃnh tình gần đây lại cà ng trở nên xấu xa.
Ngưá»i phụ nữ nà y hÆ¡i mất hứng, nhưng cho dù mắng chá»i như váºy vẫn không là m ảnh hưởng đến khà chất cao quý cá»§a cô.
- Chỉ là ngá»c đánh cuá»™c, tôi đưa cho ông hai mươi vạn được không? Thế nà o, bây giá» có thể bổ ra được chưa?
Cái ngưá»i tênâ€tiểu Phan†kia dù sao cÅ©ng là má»™t ngưá»i năm mươi tuổi rồi, bị má»™t phụ nữ má»›i hai mươi ba hai mươi bốn tuổi gá»i như váºy liá»n tức giáºn không nói gì, hướng vá» phÃa Trần Thái Trung há»i:
- Cáºu muốn thứ gì đây?
- Tôi muốn mua ngá»c.
Trần Thái Trung bị phÆ¡i nắng ná»a ngà y nên trong lòng hÆ¡i bá»±c bá»™i.
- Aizzz, nÆ¡i nà y còn bán Ä‘áºu hÅ© nữa hay sao?
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 03:00 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 38: Bảo váºt trấn Ä‘iếm.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Lá»i nói nà y cá»§a Trần Thái Trung khiến cho tiểu Phan bị tắc nghẹn. Ông chá»§ Phan đưa mắt nhìn chiếc túi ni lông ở trong tay hắn, vẻ mặt nhất thá»i trở nên tươi cưá»i, không ngừng gáºt gáºt đầu.
- Ha ha, đúng thế, cáºu muốn mua ngá»c gì đây?
Chiếc túi ni lông nà y cho dù chỉ chứa những đồng tiá»n mệnh giá năm mươi đồng thì cÅ©ng có giá trị hÆ¡n hai mươi vạn. Ngưá»i nà y là má»™t ông chá»§ lá»›n, liếc mắt má»™t cái là có thể đánh giá sÆ¡ qua được.
- Mua cá»§a hắn sao? Cáºu nên cẩn tháºn thì hÆ¡n.
Thiếu phụ chen và o nói.
- Ngưá»i nà y không trung thá»±c đâu.
Hừ, hắn có thể lừa bịp tôi được sao? Trần Thái Trung cưá»i cưá»i, không thèm để ý tá»›i.
- Tảng đá nà y bán như thế nà o?
- Một cục ba vạn.
Tiểu Phan liá»n vá»™i và ng nói giá.
- Trước khi mua không được đụng chạm tá»›i, sau khi mua không được đổi lại, quy cá»§ nà y cáºu có biết không?
Lá»i nói nà y chưa chắc là chỉ dà nh riêng cho Trần Thái Trung. Mang nhiá»u tiá»n đến như váºy để đánh cuá»™c ngá»c rất Ãt ngưá»i không hiểu quy cá»§a nà y. Câu nói cá»§a tiểu Phan nà y dưá»ng như còn dà nh cho cả thiếu phụ kia. Tuy nhiên gã không dám nói rõ ra.
Thiếu phụ liá»n tức giáºn, thanh âm trong trẻo lại vang lên:
- Tiểu tá» kia, tôi đến nÆ¡i nà y mua ngá»c vẫn chưa xong tại sao ông lại không trả lá»i tôi, ông có hiểu phép tắc hay không váºy?
Quy cá»§ nà y dÄ© nhiên Trần Thái Trung biết. Ở tiên giá»›i cÅ©ng có má»™t trò như váºy, nhưng khác là ở đó ngưá»i ta mua bán pháp bảo, nguyên liệu luyện khà bằng cách không mặc cả vì váºy kẻ đến sau không thể xen và o, cÅ©ng không thể trả giá cao hÆ¡n để tranh mua lấy.
Tuy nhiên là má»™t ngưá»i chán ngán ở tiên giá»›i cho nên hắn không quan tâm đến chuyện nà y. Nhưng bây giá» hắn đã thay đổi không Ãt, cố gắng thÃch ứng vá»›i các loại quy cá»§, kể cả những quy cá»§ được nói rõ ra và những quy cá»§ ngầm.
- Ông nói tới tám cục đá nà y sao?
Trần Thái Trung bÄ©u môi, cÅ©ng không để ý tá»›i thiếu phụ kia mà hướng vá» phÃa ông chá»§ tiểu Phan nói:
- Tôi không cần thứ nà y, tảng đá kia thì sao? Nó có giá bao nhiêu?
- Tảng đá khác sao?
Ông chá»§ tiểu Phan thoáng ngây ngưá»i.
- à cáºu nói là khối đá đó?
- Äúng thế, là khối đá kia.
Trần Thái Trung chỉ tay vá» mặt đất phÃa trước, nÆ¡i đó có má»™t tảng đá nhá», thoạt nhìn dưá»ng như là tảng đá để chặn cá»a hoặc là để kê chân, vô cùng bẩn.
- Cái nà y à ….
Ông chá»§ tiểu Phan trầm ngâm không nói gì, tảng đá nà y đã để ở đây được hai năm. Lần trước mua hà ng ở Myanmar rồi mang vá». Bởi vì bá» ngoà i không có ngá»c mạch gì, kÃch cỡ và khối lượng cÅ©ng không cho thấy là có ngá»c ẩn ở trong đó. Tuy nhiên do hình dạng cá»§a nó cÅ©ng được nên vẫn để ở đây.
Chỉ có Ä‘iá»u, thương nhân vẫn là thương nhân. Nhìn thấy chiếc túi nilông nặng trong tay cá»§a Trần Thái Trung tiểu Phan cảm thấy việc nà y có vẻ hÆ¡i kỳ quái. Tại sao lại có ngưá»i coi trá»ng tảng đá kia chứ?
- Tảng đá kia không bán, đó chÃnh là bảo váºt trấn Ä‘iếm cá»§a chúng tôi.
- Ha ha.
Thiếu phụ kia vốn vẫn Ä‘ang bất mãn nghe thấy câu nói nà y thì láºp tức cưá»i to. Trên vóc ngưá»i cao gầy có chá»— còn rung lên, đôi mắt cÅ©ng nheo lại thà nh hình trăng lưỡi liá»m.
- Bảo váºt trấn Ä‘iếm mà vứt ở trên mặt đất à ? Tiểu Phan, ông muốn tôi nói thẳng sao?
Trần Thái Trung liá»n cảm thấy tức giáºn, như thế nà y không phải là ông hiếp ngưá»i sao?
- Không bán thì tôi Ä‘i, các ngưá»i cứ từ từ nói chuyện…
Ông không bán sao? Hừ, tới buổi tối ta sẽ tới lấy trộm!
Tiểu Phan thấy váºy đã cảm thấy hÆ¡i nôn nóng. Gã cÅ©ng không muốn đắc tá»™i vá»›i má»™t đại khách hà ng như váºy, hÆ¡n nữa gã cÅ©ng muốn biết ngưá»i khách kia sẽ ra giá cho tảng đá nà y như thế nà o!
Nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng chÃnh là , hắn tháºt sá»± không ngá» rằng thiếu phụ nà y Ä‘ang đứng yên má»™t chá»— lại xen và o chuyện nà y.
- Ngưá»i anh em, từ từ đã, tôi chỉ đùa má»™t chút thôi, cáºu đưa ra giá Ä‘i.
- Tôi sẽ ra một cái giá nhưng không muốn bị mặc cả!
Trần Thái Trung nhìn chằm chằm và o tiểu Phan, đây chÃnh là thói quen cá»§a hắn.
- Bán thì bán, không bán thì tôi bỠđi.
Cùng lắm thì tối nay mình đến đây ăn trộm. Mặt mũi của La Thiên thượng tiên không thể bị mất được.
- Cáºu nói Ä‘i.
Tiểu Phan trong lòng cảm thấy rất hứng thú, thiếu phụ kia cũng tò mò nhìn hắn, lần nà y cô không nói chen và o.
- Hai vạn.
Trần Thái Trung ngẫm nghÄ© má»™t chút, ra má»™t cái giá như váºy, bên trong tảng đá là má»™t khối ngá»c hạch cứng chỉ là không lá»›n lắm mà thôi. Luáºn theo giá trị thì có thể được tá»›i bảy tám mươi vạn hoặc là má»™t trăm bảy mươi hay má»™t trăm tám mươi vạn. Tuy nhiên hắn đã đánh cuá»™c tảng đá nà y thì nói giá cao không hợp lý cho lắm.
Nhưng nếu như đưa ra giá thấp thì tháºt là mất mặt. Cứ như váºy mà lừa gạt hai ngưá»i phà m tục nà y thì không hay cho lắm.
Äây có phải là mang tiá»n Ä‘i đốt không? Tiểu Phan nhìn Trần Thái Trung, lại nhìn tảng đá kia rồi lại nhìn Trần Thái Trung, dưá»ng như ông muốn tìm được manh mối gì đó trên mặt cá»§a đối phương.
- Bán hay là không bán đây? Nói thẳng một câu đi!
Trần Thái Trung không kiên nhẫn nữa, lông mà y hắn cÅ©ng đã nhÃu lại.
Tiểu Phan cắn răng má»™t cái cuối cùng cÅ©ng thảo thuáºn:
- Cáºu lấy tiá»n ra, tảng đá là cá»§a cáºu.
Trần Thái Trung lấy từ trong túi ra hai vạn ném lên trên mặt quầy.
- Thống nhất mua bán.
Thiếu phụ kia lúc nà y má»›i biết rằng trong cái túi nilông kia toà n bá»™ Ä‘á»u là nhân dân tệ. Ngưá»i có thá»±c lá»±c thì Ä‘i đâu cÅ©ng được ngưá»i khác xem trá»ng cho nên ánh mắt cá»§a cô lúc nà y nhìn Trần Thái Trung không giống như lúc trước nữa, Ãt nhất cÅ©ng không còn vẻ lãnh đạm.
- Tảng đá nà y chÃnh là đồ để hắn dùng để chặn cá»a đó.
- Cô thì biết cái gì? Cáºu ấy chÃnh là ngưá»i trong nghá».
Tiểu Phan nịnh ná»t hắn mà không để lại dấu vết.
- Tiểu huynh đệ, có hứng thú phá ra xem ngay tại đây không?
- Chuyện nà y thì đơn giản thôi.
Trần Thái Trung liá»n cầm miếng ngá»c rồi lấy ra má»™t con dao, vung tay lên chém xuống, ngay sau đó má»™t khối đá to liá»n rá»i ra.
- Hạ Ä‘ao mạnh như váºy sao?
Thiếu phụ kia sợ hãi kêu lên, cô biết rằng phá đá thì phải từ từ nếu không ngá»c sẽ bị tổn thương là m giảm giá cá»§a nó.
Tiểu Phan cÅ©ng trợn mắt há há»™c mồm. Hắn đã từng chứng kiến nhiá»u ngưá»i phá ngá»c nhưng chưa từng thấy ai có thể nhẹ nhà ng dùng má»™t dao mà phá được tảng đá lá»›n như váºy: Thằng nhóc nà y, tuyệt đối không phải là ngưá»i thưá»ng.
Trần Thái Trung không ngẩng đầu lên, cứ như váºy chém ba nhát dao xuống, sau đó má»™t khối ngá»c phỉ thúy nhá» hiện ra trước mắt ba ngưá»i.
- Phỉ thúy thượng hạng!
Nhìn miếng ngá»c thạch trong suốt nà y, tiểu Phan liá»n hÃt má»™t hÆ¡i dà i.
- Trá»i Æ¡i, như thế nà y thì già u to rồi…
- Là ngưá»i ta già u to rồi!
Thiếu phụ trừng mắt nhìn hắn một cái, vẻ mặt hâm mộ của cô vẫn chưa hết.
- Xem ra ông cũng bị qua mắt!
- Dám chơi dám chịu, là do ông nói đó.
Trần Thái Trung cưá»i tá»§m tỉm nhìn tiểu Phan.
- Ha ha, nhãn quang của tôi không tệ chứ?
- Tiểu huynh đệ, tá»· tá»· thương lượng vá»›i cáºu chuyện nà y.
Thiếu phụ nhìn thấy hắn xoay ngưá»i Ä‘i thì tiến tá»›i giữ lại.
- Cách nháºn ngá»c nà y cáºu dạy tôi được không? Giá bao nhiêu cáºu cứ việc nói.
Trần Thái Trung đánh giá cô từ trên xuống dưới, từ từ lắc đầu.
- Cô… há»c không được.
- ÄÆ°á»ng tá»· tháºt là thông minh.
Tiểu Phan tuy rằng đã Ä‘au đớn đến mức ói máu, nhưng chuyện qua rồi thì hối háºn cÅ©ng đã muá»™n. Hắn láºp tức bắt đầu suy nghÄ© đến vấn đỠmà ngưá»i phụ nữ nà y Ä‘ang đặt ra.
- Cáºu cÅ©ng đừng xem thưá»ng ÄÆ°á»ng tá»·, có ÄÆ°á»ng tá»· giúp đỡ, cáºu muốn Ä‘i chÆ¡i ở đâu trong thà nh phố Phượng Hoà ng cÅ©ng được.
- Äó lÃ ÄÆ°á»ng tá»· cá»§a ông, không phải lÃ ÄÆ°á»ng tá»· cá»§a tôi.
Trần Thái Trung xoay ngưá»i bước Ä‘i.
- Không đúng, không đúng, ngưá»i phụ nữ nà y…
Hắn tuy là trẻ tuổi hÆ¡n tiểu Phan rất nhiá»u nhưng là m sao có thể gá»i lÃ ÄÆ°á»ng tá»· chứ? Dù thế nà o cÅ©ng phải gá»i lÃ ÄÆ°á»ng muá»™i đúng không?
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 03:01 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 39: Ai là kẻ tục.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Như thế nà o má»›i có thể há»c được?
Thiếu phụ không chịu buông tha cho Trần Thái Trung mà kéo hắn lại, trong mắt hiện lên vẻ cuồng nhiệt:
- Cáºu nói Ä‘iá»u kiện thá» xem. Cáºu không nói thì là m sao biết là tôi không há»c được?
Ôi, Trần Thái Trung cảm thấy vừa bá»±c lại vừa buồn cưá»i. Công phu cá»§a tiên gia là m sao ngưá»i bình thưá»ng có thể há»c được chứ? Chẳng qua ngưá»i phụ nữ nà y chấp nhất như váºy khiến hắn có chút hảo cảm.
Nhá»› lại năm đó bản thân mình chẳng phải cÅ©ng vì chấp nhất nên má»›i sáng tạo nên má»™t ká»· lục như váºy sao?
- Trừ phi....
Trừ phi cô tu luyện. Hắn nói được má»™t ná»a liá»n vá»™i ngáºm miệng. Chuyện nà y không thể nói. Cuối cùng hắn lắc đầu:
- Không có khả năng. Cô chỉ là nổi hứng nhất thá»i, cần gì phải cố chứ?
- Anh muốn gì đây, nói đi, cứ thoải mái.
Thiếu phụ không chịu lùi bước, vẻ si mê trong mắt không giảm mà còn tăng.
- Muốn tiá»n muốn quyá»n không? Muốn nhà ở hả? Cứ việc mở miệng. Ở thà nh phố Phượng Hoà ng nà y, chuyện mà tôi không là m được...ko nhiá»u đâu!
Khẩu âm cá»§a mình vẫn còn giống ngưá»i thà nh phố Phượng Hoà ng! Trần Thái Trung uốn uốn lưỡi. Giá» thì hay rồi, ngưá»i ta đã nháºn ra, muốn giả là m ngưá»i từ bên ngoà i tá»›i cÅ©ng không được rồi. Äúng là há»c tốt tiếng phổ thông quan trá»ng tháºt.
Nhìn hắn há mồm cứng lưỡi, ông chá»§ Phan cÅ©ng sốt cả ruá»™t. Lão tháºt sá»± háºn không thể khiến Trần Thái Trung quấn ngay lấy ÄÆ°á»ng tá»·. Nếu mà có thể khiến cô ta vui vẻ thì lão còn có thể nhân há»a đắc phúc. Kiểu gì thì kiểu, lão cÅ©ng phải khuyên và o mấy câu.
- Tiểu tá», ÄÆ°á»ng tá»· đã mở miệng, cáºu sao còn ngốc váºy? Còn không nháºn lá»i Ä‘i!
Ông nói tôi ngốc? Trần Thái Trung lúc nà y cảm thấy váng đầu. Kẻ có dÅ©ng khà nói tiên nhân như váºy mà có thể sống sót chưa có mấy ngưá»i đâu. Hắn cưá»i khẽ nói:
- Tốt, váºy tôi muốn quyá»n thế. Cho tôi là m thị trưởng thà nh phố Phượng Hoà ng thì tôi sẽ dạy cô giám định ngá»c!
- Là m thị trưởng thà nh phố Phượng Hoà ng sao?
ÄÆ°á»ng tá»· trợn tròn mắt, theo tiá»m thức láºp lại má»™t lần nữa, sau đó má»›i ngạc nhiên nhìn hắn há»i:
- Cáºu nói tháºt hay nói chÆ¡i thế?
- Tôi nói tháºt đấy. Trần Thái Trung gáºt đầu, vẻ mặt trịnh trá»ng nói:
- Trần... ÄÆ°á»ng đưá»ng là má»™t nam nhân như tôi, đâu có phải là loại chỉ biết nói văng miểng.
Thiếu phụ nhất thá»i cảnh giác, quay đầu nhìn tiểu Phan má»™t chút, trong mắt đầy nghi hoặc:
- Tiểu Phan, hai ngưá»i .... có thá»a thuáºn trước hả?
- Có trá»i chứng giám, ÄÆ°á»ng tá»·, tôi thá»±c sá»± không biết hắn!
Tiểu Phan láºp tức giÆ¡ hai tay lên trá»i thá» thốt, vẻ mặt trà n đầy vẻ kinh hoà ng.
- Hơn nữa tôi cũng biết lai lịch cô....
Hắn chỉ biết là có má»™t lần ÄÆ°á»ng tá»· mua má»™t khối đá khá lá»›n liá»n gá»i má»™t cú Ä‘iện thoại. Láºp tức liá»n có má»™t loạt xe mang huy hiệu thị á»§y cùng vá»›i cảnh sát có vÅ© trang tá»›i váºn chuyển khối đá Ä‘i.
- Yêu cầu nà y tôi không là m được.
Vẻ si mê trong mắt ÄÆ°á»ng tá»· cuối cùng cÅ©ng biến mất, thay thế và o đó là má»™t vẻ khôn khéo và thâm thúy: - Anh chẳng phải nói là tôi tuyệt đối không há»c được sao? Giá» sao lại nói là nếu cho anh trở thà nh thị trưởng thì có thể có biện pháp dạy tôi?
- Biện pháp thì khẳng định có, nhưng tôi e là không thể thực hiện được.
Trần Thái Trung úp mở nói, sau đó rung rung cái túi nilon mà u đen trên tay.
- Mà cô có biết thứ nà y rất nặng không? Không còn chuyện gì khác chứ?
- Hóa ra anh cũng chỉ là một kẻ tục.
Trên mặt ÄÆ°á»ng tá»· lá»™ ra vẻ tươi cưá»i. Äó là má»™t nụ cưá»i tá»± giá»…u. Sau đó cô thở dà i má»™t tiếng, chá»›p chá»›p mi mắt:
- Ôi, tôi còn tưởng là đã gặp được một cao nhân chứ.
Trên thế giá»›i nà y sợ rằng chỉ có má»—i mình tôi là không phải ngưá»i tục thôi. Trong lòng Trần Thái Trung thầm hừ lạnh. Cô thì không tầm thưá»ng chắc? Nếu cô không phải kẻ tục thì đã sá»›m há»c được cách giám định ngá»c rồi!
- Äúng, đúng, tôi tục, cô không còn việc gì nữa phải không?
Trong mắt thiếu phụ dâng lên vẻ mặt mát sâu sắc, không nói thêm má»™t lá»i mà nhìn hắn rá»i Ä‘i.
- ÄÆ°á»ng tá»·, tiểu tá» nà y không phải là má»™t nhân váºt đơn giản đâu.
Tiểu Phan lúc nà y má»›i nói. ÄÆ°Æ¡ng nhiên mục Ä‘Ãch chá»§ yếu cá»§a hắn là đánh lạc hướng sá»± oán giáºn cá»§a cô gái đối vá»›i mình.
- Cô có chú ý tới đao pháp khi hắn phá đá không? Nếu tôi không nhìn lầm thì....
- Ngưá»i phụ nữ nà y, hình như có chút lai lịch.
Trần Thái Trung vừa Ä‘i vừa suy nghÄ©. Chẳng qua dạy cô ta nháºn ngá»c thì đúng là chuyện phiá»n toái. ÄÆ°a tiên linh khà và o cÆ¡ thể cô ta thì cô ta cÅ©ng chẳng giữ được.
Thể chất ngưá»i bình thưá»ng căn bản không thể giữ được tiên linh khÃ, tá»±a như dùng giá» trúc tát nước váºy. Trừ phi là được cải tạo, giống như Nhâm Kiá»u, đó chÃnh là do hắn vô tình cải tạo má»™t chút nên má»›i có thể hưởng thụ được sá»± dá»… chịu do tiên linh khà mang lại.
NghÄ© tá»›i Nhâm Kiá»u, Nhâm Kiá»u liá»n láºp tức xuất hiện. Trần Thái Trung vừa má»›i tá»›i cá»a nhà thì Nhâm Kiá»u từ má»™t bên nhà o tá»›i ôm lấy hắn.
- Thái Trung, sao trở vỠmà không nói cho em biết?
Trần Thái Trung giơ giơ cái túi nilon trong tay:
- Äi ra ngoà i mua đồ. À, còn phải chế nhẫn Tu Di cho em. ÄÆ°á»£c rồi, tên hiệu trưởng sắc quá»· chá»— em còn tá»›i là m phiá»n bá»n em không?
- Hắn có gan đó sao?
Nhâm Kiá»u đầu tiên trợn trừng mắt, tá» vẻ hết sức phẫn ná»™ và khinh thưá»ng, sau đó láºp tức đôi mắt lại lá»™ vẻ quyến rÅ©, cưá»i tươi như hoa, lá»™ đôi núm đồng tiá»n:
- ÄÆ°á»£c rồi, anh sao không há»i em vì sao lại biết anh đã vá»?
- Không biết, dù sao thì anh cũng biết là em tìm anh là chẳng có chuyện gì tốt.
Trần Thái Trung nhá»› lại lần trước Nhâm Kiá»u vá» tác hợp hắn vá»›i má»™t mỹ nữ mình quen biết, cuối cùng lại gặp phải Mông Hiểu Diá»…m, trong lòng lại thấy buồn bá»±c.
- Anh tháºt là ! Em còn không thèm trách anh chuyện trở vá» mà không cho em biết đấy!
Nhâm Kiá»u lưá»m Trần Thái Trung, hung hắn véo hắn.
- Anh lại dám giở quẻ với em à .
Cô đã là gì cá»§a tôi đâu mà tôi phải nói cho cô? Trần Thái Trung hÆ¡i buồn bá»±c. Chuyện trước kia chỉ là trao đổi, trao đổi thôi. DÃnh và o cô rồi thì là m sao tôi tu tiên đây chứ?
Chẳng qua nói thế nà o thì nói, hắn cÅ©ng "tà n phá" thân thể cô ấy nhiá»u như thế, tương lai lại còn có thể tiếp tục, đối vá»›i Nhâm Kiá»u cho dù Trần Thái Trung có ngốc tá»›i mấy thì cÅ©ng không dám nói ra những lá»i nà y.
Thấy hắn không nói năng gì, trong lòng Nhâm Kiá»u vui vẻ. Xem ra hôm nay cuá»™c sống gió Tây áp đảo gió Äông cÅ©ng tá»›i rồi.
- Lần nà y tìm anh là có chuyện vui đó.
Cô chá»›p chá»›p mắt cưá»i nhìn hắn.
- Má»™t ngưá»i há» hà ng cá»§a em khai trương nhà hà ng, bảo em tá»›i góp vui. Em tá»›i đây xem anh đã vá» chưa thì rá»§ anh cùng Ä‘i tá»›i đó ăn.
Nhâm Kiá»u lại vuốt ve hắn má»™t tráºn.
- Anh tháºt là , trở vá» rồi cÅ©ng không thèm nói cho em.
Äây đúng là má»™t chiêu tháºt cao tay. Trần Thái Trung không ở nÆ¡i nà y, cô cẩn tháºn suy nghÄ© lại má»™t chút, phát hiện ra quan hệ cá»§a hai ngưá»i căn bản là chưa rõ rà ng, há»—n độn rối tinh rối mù.
Muốn nói đây là quan hệ lợi dụng, quan hệ trao đổi, thì sau khi kết thúc kỳ thi, hai ngưá»i phải không ở cùng nhau nữa má»›i đúng. HÆ¡n nữa sau đó Trần Thái Trung lại còn mua đồ lót tặng cô, chuyện nà y tÃnh sao đây?
Mà nói quan hệ giữa hai ngưá»i là ngưá»i yêu cÅ©ng không thá»a đáng lắm. Ãt nhất là hai ngưá»i cÅ©ng chưa là m rõ quan hệ, mà Nhâm Kiá»u lại lá»›n hÆ¡n Trần Thái Trung những bốn tuổi, còn đáp ứng vì hắn " giữ thân như ngá»c".
ChÃnh là vì váºy nên cô má»›i yêu cầu Trần Thái Trung cùng Ä‘i. Phải lợi dụng lần nà y mà kéo hắn và o cuá»™c sống mình, định rõ quan hệ giữa bá»n há».
- Ở cách đây cũng không xa, ngay trong khu đô thị mới.
Cô thấy vẻ ngÆ¡ ngác cá»§a Trần Thái Trung, tay liá»n đẩy má»™t cái.
- Giữa trưa ngà y mai nhá»› báºt Ä‘iện thoại di động đó. Em sẽ gá»i cho anh.
Trần Thái Trung là m sao Ä‘oán ra nổi tâm tư cá»§a cô chứ? Hắn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ gáºt đầu. Khu đô thị má»›i sao? Mình vừa má»›i nháºn chức phó chá»§ nhiệm ở đó mà !
Tà i sản của Goncopius