24-11-2011, 02:41 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 36: Hoa rơi trong mộng
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Cái mũi của Nhị Thánh có méo hay không, Vương Tiểu Thạch không biết.
Nhưng giá»ng nói cá»§a y lại thay đổi.
- Tốt! Rượu má»i không uống lại muốn uống rượu phạt, ngươi sẽ trả giá rất đắt vì câu nói nà y.
Giá»ng Ä‘iệu cá»§a y đột nhiên biến thà nh rất sắc bén, má»ng như lưỡi Ä‘ao cắt qua trên dây đà n.
Sau đó giá»ng cá»§a y lại trở nên trầm thấp, hắng giá»ng má»™t tiếng má»›i nói:
- Nếu các ngươi đã không muốn sống… lão phu sẽ thà nh toà n cho các ngươi.
Y đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “lão phuâ€.
Nhưng lần y lại gặp phải ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Vá»›i cá tÃnh cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, khi đã bắt đầu đùa thì không thể nà o ngưng lại được, cho nên hắn thuáºn nước đẩy thuyá»n thêm má»™t câu:
- Lão phu nhân, xin ngà i hãy thà nh toà n ta đi!
Câu nà y vừa dứt, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lẽ ra đã chết mưá»i hai lần, nếu như Vương Tiểu Thạch không ở bên cạnh hắn.
Thân thể Nhị Thánh đột nhiên bắn lên, hai ngón tay đâm và o hai mắt ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Nhưng y lại không muốn móc mắt cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, mà là muốn dùng hai ngón đâm và o tròng mắt, sau đó đâm thẳng ra sau đầu.
Nhìn móng tay phát ra ánh sáng như lưỡi dao, cá»™ng thêm tiếng chỉ phong sắc bén, có thể thấy Nhị Thánh giáºn dữ, tà n độc, căm phẫn và thù háºn thế nà o đối vá»›i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Vì sao y lại giáºn dữ như váºy?
Vì sao y lại tà n độc như váºy?
Vì sao y trở nên căm phẫn như váºy?
Chuyện gì khiến cho thù háºn như váºy?
Vương Tiểu Thạch cÅ©ng cảm thấy ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đùa có hÆ¡i quá trá»›n, nhưng cÅ©ng không đến mức phẫn háºn như váºy.
Hắn đã không còn thá»i gian suy nghÄ©, láºp tức chắn trước ngưá»i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Nhị Thánh ba lần muốn lấy cặp mắt cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, nhưng lại Vương Tiểu Thạch ba lượt ngăn cản.
Äến lần thứ tư, ngay cả Vương Tiểu Thạch cÅ©ng có chút ngăn không nổi.
Thế công cá»§a Nhị Thánh quả tháºt vô cùng ác liệt, ác liệt đến mức chỉ cầu giết địch chứ không quan tâm đến bản thân.
Hai mắt ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đã bắt đầu có chút sợ hãi, nhưng vẫn mở lá»›n hiếu kỳ quan sát.
Äiá»u nà y cà ng khiến cho Nhị Thánh háºn không thể móc cặp mắt hắn ra má»›i cam lòng nguôi giáºn được.
Vương Tiểu Thạch lại ngăn cản lần nữa, má»™t tiếng “xoẹt†vang lên, y phục trên vai hắn đã bị rách má»™t đưá»ng.
Nhị Thánh lần thứ năm xông lên, trong miệng khẽ quát:
- Cút ngay, không có chuyện của ngươi!
Vương Tiểu Thạch thở dà i một tiếng.
Theo tiếng thở dà i, đao đã xuất ra.
Ãnh Ä‘ao như má»™t bà i thÆ¡ động lòng ngưá»i.
Äao như giấc má»™ng.
“Má»™ng Lý Hoa Lạcâ€, hoa rÆ¡i trong má»™ng biết bao nhiêu?
Äó là tên cá»§a má»™t Ä‘ao nà y.
Chiếc nón cỠđứt ra, từ và nh nón đứt thà nh hai ná»a.
Bên dưới chiếc nón có một gương mặt u linh như mộng, một dung nhan xinh đẹp như hoa, nhưng đôi mắt lại trà n đầy oán độc.
Vương Tiểu Thạch chỉ chém đứt nón cá», không há» thương tổn đến khuôn mặt nà y.
Hắn má»™t chiêu đắc thá»§, nhưng lại ngây ngẩn cả ngưá»i.
Hắn cÅ©ng đã hiểu tại sao Nhị Thánh nà y lại giáºn giữ vì lá»i nói cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu như váºy.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng ngây ra, chợt hét lá»›n má»™t tiếng, hóa ra là hắt hÆ¡i.
Cô gái kia có gương mặt trắng nhợt, gò má thanh tú giáºt giáºt, nà ng cắn môi dưới không để cho mình phát ra tiếng. Äúng lúc nà y, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại nhịn không được lên tiếng khen ngÆ¡i:
- Ai da, ngươi đẹp như váºy sao lại dùng mÅ© che đầu, đúng là phà cá»§a trá»i.
Nói xong hắn lại ngá»a mặt lên trá»i hắt hÆ¡i má»™t cái.
Câu nói nà y cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu khiến cho má»i ngưá»i Ä‘á»u ngẩn ra, nhưng đã số lại đồng tình.
Cô gái kia Ä‘ang muốn khóc, nghe được câu nà y, trên mặt lại hiện lên má»™t loại thần sắc “giống như muốn†nÃn khóc mỉm cưá»i.
Loại thần sắc nà y rất khó miêu tả, nhưng lại rất đẹp.
Khi ngưá»i thiếu nữ đẹp nhất, thưá»ng thưá»ng chÃnh là vẻ mặt khó có thể miêu tả nà y.
Có lẽ vì tâm tình cá»§a thiếu nữ cÅ©ng giống như thÆ¡, mà thÆ¡ là thứ khó dùng ngôn ngữ miêu tả nhất, cho nên thÆ¡ chÃnh là thà nh phần quý giá nhất trong ngôn ngữ.
Thiếu nữ vốn Ä‘ang muốn khóc, nghe được má»™t câu khen ngợi lại biến thà nh há»n dá»—i, nhưng lại không dám cưá»i ra. Từ oán độc chuyển sang giáºn há»n, lại từ giáºn há»n biến thà nh há»n dá»—i khiến cho ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nhìn mà choáng váng.
Hắn vừa nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp, trong lòng láºp tức tá»± mình Ä‘a tình, lại hắt hÆ¡i má»™t cái.
Chợt nghe Lôi Thuần nói:
- Hóa ra Nhị Thánh trong “Mê Thiên Thất Thánh†lại là “à Trung Vô Nhân†Chu Tiểu Yêu.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u giáºt mình. Ôn Nhu cà ng giáºt mình hÆ¡n
Khi đến Trung Nguyên, có má»™t ngưá»i mà nà ng rất muốn gặp, đó chÃnh là Chu Tiểu Yêu.
Bởi vì nà ng nghe nói Chu Tiểu Yêu có “bốn rấtâ€: rất đẹp, rất hung ác, rất cao ngạo, eo rất nhá».
Hiện giỠÔn Nhu đã gặp nà ng.
Nà ng tháºt sá»± rất đẹp.
Ra tay cũng rất hung ác.
Dáng vẻ cũng rất cao ngạo.
Nhưng cả ngưá»i nà ng lại phá»§ má»™t chiếc áo khoác lá»›n, nhìn không thấy eo, cÅ©ng không lá»™ ra thân hình.
Cho nên Ôn Nhu rất ấm ức, liá»n nói:
- Cô chÃnh là Chu Tiểu Yêu sao? Sao lại mặc áo khoác khó coi như váºy, mau đổi má»™t bá»™ áo má»m váy xếp Ä‘i, ta muốn xem thá» eo cá»§a cô.
Ngưá»i đội và nh trúc nói:
- Nhãn lá»±c tốt! Lôi cô nương, váºy cô có nhìn ra lão há»§ là ai không?
Lôi Thuần trầm ngâm.
Bạch Sầu Phi cÅ©ng nhìn không ra, bởi vì trong tứ thánh cá»§a “Mê Thiên Thất Thánh†cÅ©ng chỉ có ngưá»i nà y là chưa từng ra tay.
- Ta đoán được.
Chợt nghe Trương Thán giơ tay nói:
- Ngươi chÃnh là “Bất Lão Thần Tiênâ€.
Hắn giống như đứa trẻ lần đầu tiên thả được con diá»u lên trá»i, vá»— tay nói:
- Ngươi là “Bất Lão Äá»™ng Chủ†Nhan Hạc Phát, đúng không? Nhất định là đúng, hÆ¡n nữa ngươi còn là Äại Thánh.
Ngưá»i đội và nh trúc giáºt mình, lẩm bẩm:
- Ngươi… là m sao biết?
Lần nà y ngay cả Bạch Sầu Phi cũng cảm thấy có chút bội phục.
Nhan Hạc Phát từ từ cởi và nh trúc xuống. Hắn tóc trắng râu bạc, nhưng hai hà ng lông mà y lại vừa Ä‘en vừa ráºm, là n da trên mặt mịn mà ng sáng bóng giống như má»™t đứa trẻ. Trong đôi mắt sáng ngá»i cá»§a hắn còn đầy vẻ nghi hoặc:
- Ta còn chưa ra tay… là m sao ngươi biết được?
Trương Thán lấy ra hai chiếc ấn cổ giÆ¡ lên, cưá»i hì hì nói:
- Trong tay áo ngươi có hai chiếc ấn, má»™t chiếc khắc “Mê Thiên Thá»§ Thánhâ€, má»™t chiếc khắc “Bất Lão Thần Tiên Nhan Hạc Phátâ€. Nếu ngươi không phải Nhan Hạc Phát thì ai má»›i là Nhan Hạc Phát?
Nhan Hạc Phát biết ấn cổ trong ngá»±c đã bị Trương Thán trá»™m Ä‘i, giáºn không kiá»m được, mắng:
- Tên trộm ngươi, ngươi… ta giết ngươi!
Bạch Sầu Phi tiến lên má»™t bước, hÃt sâu má»™t hÆ¡i nói:
- Rất tốt.
Năm ngón tay phải của y nhẹ nhà ng phất qua trên mu bà n tay trái.
Vương Tiểu Thạch vừa thấy dáng vẻ cá»§a y, liá»n biết y muốn phát ra “Kinh Thần chỉâ€.
Nếu như Bạch Sầu Phi động thá»§ e rằng không thể tránh khá»i thương vong, cho nên hắn vá»™i nói:
- Các vị nhất định phải má»i Lôi tiểu thư Ä‘i sao?
- Ngoà i chuyện nà y ra.
Äặng Thương Sinh chỉ và o ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, khà n giá»ng nói:
- Ta còn muốn giết hắn.
Nhan Hạc Phát cÅ©ng nhìn Trương Thán giáºn dữ nói:
- Ta cũng muốn giết tên trộm vặt nà y.
Trương Thán Ä‘Ãnh chÃnh:
- Ta là trộm lớn chứ không phải trộm vặt, ta đâu chỉ trộm vặt không.
Bá»n há» Ä‘á»u bị thua thiệt trên tay hai ngưá»i nà y, không giết chết Trương Thán vÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu thì không thể trút háºn, ngay cả Nhâm Quá»· Thần cÅ©ng có ý đó, Chu Tiểu Yêu thì không cần phải nói.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Tốt! Các vị muốn giết ngưá»i hay bắt ngưá»i Ä‘á»u phải há»i qua ta trước. Chuyện nà y ta gánh vác.
Nhan Hạc Phát nói:
- Äó là ngươi tìm chết.
- Chúng ta vốn không thù không oán, cần gì động thủ phải thấy máu.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Không bằng chúng ta tìm má»™t biện pháp tốt hÆ¡n, má»i ngưá»i luáºn võ má»™t cách bình thưá»ng, có thể không tổn hại đến mạng ngưá»i.
Nhan Hạc Phát nói:
- Nếu ngươi sợ thì mau cúp đuôi đứng sang một bên đi!
Vương Tiểu Thạch nói:
- Ta là sợ Ä‘ao kiếm cá»§a ta không có mắt, má»™t khi không cẩn tháºn giết chết các vị, ta sẽ cảm thấy lương tâm bất an, nuối tiếc cả Ä‘á»i.
Tứ đại thánh chá»§ Ä‘á»u giáºn tÃm mặt. Vương Tiểu Thạch lại nói:
- Không bằng như váºy, các vị hãy chá»n má»™t phương thức đồng loạt xông lên, má»™t mình ta sẽ tiếp cao chiêu cá»§a các vị. Nếu may mắn chiếm được lợi thế, xin các vị bá» qua lần nà y; còn nếu như thất bại, chết dưới tay bốn vị cao nhân danh lừng giang hồ cÅ©ng không thể trách.
Tứ đại thánh chá»§ thấy Vương Tiểu Thạch ngông cuồng như váºy, muốn dùng má»™t địch bốn, trong lòng không hẹn mà cùng hiện lên suy nghÄ©: ngưá»i trẻ tuổi nà y vừa xuất kiếm đã chém đứt nón cá» cá»§a Nhị Thánh chá»§ Chu Tiểu Yêu, nhất định có năng lá»±c hÆ¡n ngưá»i, có lẽ là kẻ khó đối phó nhất trên Tam Hợp lâu nà y. Lấy má»™t địch má»™t chưa chắc đã thắng, nhưng nếu như bốn ngưá»i hợp công thì có thể dá»… dà ng tiêu diệt hắn. Có Ä‘iá»u mình cÅ©ng là ngưá»i có tiếng tăm, bốn ngưá»i liên thá»§ đối phó vá»›i má»™t kẻ còn chưa có danh tiếng gì, ngà y sau khó tránh khá»i bị ngưá»i đà m tiếu. Bây giá» hắn lại liá»u lÄ©nh tá»± mình đỠxuất, nên thừa dịp nà y tiêu diệt má»™t tên cưá»ng địch.
Nhan Hạc Phát nói:
- Tiểu tá», đây là ngươi tá»± tìm chết, không thể trách ai được.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Äây là do ta chán sống, không định trách ai cả.
Nhan Hạc Phát lại sợ hắn đổi ý, vội nói:
- Nếu như ngươi gánh vác không nổi, cứ xem như lá»i nói vừa rồi là đánh rắm, chúng ta cÅ©ng sẽ không truy cứu.
Vương Tiểu Thạch cưá»i nói:
- Cho dù lá»i nói cá»§a ta là đánh… đánh rắm, các vị cÅ©ng không phải cái rắm đó mặc cho ta muốn đánh là đánh.
Lần nà y cả bốn ngưá»i Ä‘á»u nổi giáºn. Äặng Thương Sinh trầm giá»ng nói:
- Tiểu tá», ngươi muốn so tà i thế nà o?
Vương Tiểu Thạch trong lòng biết cuối cùng cÅ©ng kÃch động được bốn ngưá»i nhắm và o mình, váºy còn tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Bạch Sầu Phi vừa ra tay liá»n thấy sống chết. Äối mặt bốn đại cao thá»§ nà y hắn quả tháºt không nắm chắc, nhưng chuyện đến nước nà y thì không thể chùn chân, liá»n khẽ mỉm cưá»i nói:
- Cứ tùy theo chư vị!
Äặng Thương Sinh trước giá» tÃnh tình ngay thẳng, lân nà y biết trong kinh thà nh lại xuất hiện thêm má»™t thiếu niên cao thá»§, vÅ© khà bên hông “không Ä‘ao không kiếm, đã Ä‘ao lại kiếmâ€, rất khó đối phó. Hắn biết Vương Tiểu Thạch là coi đây là tuyệt há»c, liá»n nói:
- Chúng ta có bốn ngưá»i, còn ngươi chỉ có má»™t mình. Nếu ngươi thÃch có thể vung Ä‘ao động kiếm, chúng ta sẽ dùng tay không phụng bồi.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Trong bốn ngưá»i các vị, má»™t ngưá»i tinh thông “Thương Sinh thÃchâ€, trong vòng mưá»i thước kình lá»±c đủ để xé nát ruá»™t gan; má»™t ngưá»i sở trưá»ng “Quá»· Thần pháchâ€, trong vòng má»™t trượng có thể đánh chết ngưá»i.
Hắn lại quay sang Chu Tiểu Yêu và Nhan Hạc Phát, cưá»i nói:
- Vá» phần hai vị, má»™t vị sở trưá»ng “Âm Nhu miên chưởngâ€, âm kình lâu dà i, nhu lá»±c đến xa, nghe nói có thể ngoà i trăm bước dáºp tắt ngá»n nến; má»™t vị khác lại là Ưng Trảo danh gia nổi tiếng nhất sau thá»i Ưng Trảo Vương năm đó, tá»± mình nghÄ© ra “Bất Lão Äá»™ngâ€, cách không Ä‘iểm huyệt dá»… như trở bà n tay. Ta chỉ có chút công phu nhá» bé, muốn lÄ©nh giáo bốn vị, vốn không đáng để các vị chê cưá»i, tá»± rước lấy nhục, có Ä‘iá»u lại muốn bái lÄ©nh độc môn tuyệt kỹ cá»§a bốn vị, không muốn vuá»™t mất cÆ¡ há»™i tốt…
Mấy câu nói nà y khiến cho tứ thánh có mặt ở đây, dù là già hay trẻ, nam hay nữ, trong lòng Ä‘á»u cảm thấy bay bổng. Vương Tiểu Thạch lại nói tiếp:
- Vá»›i võ nghệ sở trưá»ng cá»§a bốn vị, cách không phát kình là chuyện dá»… dà ng, chắc hẳn cÅ©ng có thể thi triển được hết sở há»c. Không bằng chúng ta cứ ở nÆ¡i nà y, má»—i ngưá»i đứng cách nhau bảy thước vung quyá»n phát chưởng, cách không tá»· thÃ. Thứ nhất có thể khiến cho ta được mở rá»™ng tầm mắt. Thứ hai là tại hạ vốn sợ chết, quyá»n cước lại không có mắt, cách xa má»™t chút, cho dù bị thương cÅ©ng có thể giảm nhẹ nguy cÆ¡ mất mạng, có thể mặt dà y sống qua ngà y, cÅ©ng có thể giữ cho hai bên không thù sâu oán nặng, không cần phải quyết phân sống chết. Nếu như bốn vị khảng khái chấp nháºn, tại hạ cÅ©ng dùng má»™t đôi tay không, trứng chá»i vá»›i đá, dùng tà i hèn lÄ©nh giáo.
Những lá»i nà y cá»§a Vương Tiểu Thạch có thể nói là khiêm tốn hÆ¡n ngưá»i, cÅ©ng có thể nói là cuồng vá»ng kinh ngưá»i. Bốn vị thánh chá»§ trên mặt Ä‘á»u lá»™ ra thần sắc: tiểu tá» nà y tháºt không biết trá»i cao đất dà y, lại dám dùng tay không má»™t mình đấu vá»›i tuyệt há»c sở trưá»ng cá»§a bốn ngưá»i.
Nhâm Quá»· Thần giáºn dữ cưá»i nói:
- Ta khinh! Không bằng đám các ngươi cùng lên đây, một mình ta cũng đủ giải quyết các ngươi.
Vương Tiểu Thạch lắc đầu:
- Không được.
Nhâm Quá»· Thần há»i:
- Vì sao?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Bởi vì ngươi không ứng phó được.
Nhâm Quá»· Thần cả giáºn nói:
- Rút kiếm của ngươi ra!
Vương Tiểu Thạch lại lắc đầu.
Nhâm Quỷ Thần lạnh lùng nói:
- Rút đao hay kiếm của ngươi ra! Lão tỠmuốn giáo huấn ngươi.
Lần nà y Vương Tiểu Thạch không lắc đầu nữa.
Trong mắt cá»§a hắn tá»a ra nhuệ khÃ, còn sắc bén hÆ¡n so vá»›i kiếm.
Nhâm Quá»· Thần ngẩn ngưá»i, nhưng vẫn ngoan cưá»ng nói:
- Rút đao đi, nhìn ta là m gì?
Vương Tiểu Thạch nói từng chữ:
- Ngươi sai rồi.
Nhâm Quá»· Thần dưá»ng bị nhuệ khà cá»§a hắn chấn nhiếp, nhịn không được há»i má»™t câu:
- Vì sao?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Thứ nhất, ngươi không phải lão tỠcủa ta. Thứ hai, ngươi không xứng để ta rút đao.
Nhâm Quá»· Thần lui lại ná»a bước, cưá»i quái dị nói:
- Ta không xứng à ? Ta…
Hắn vừa nói đến đây, chợt thấy tay của Vương Tiểu Thạch đã đặt lên chuôi kiếm.
Nhâm Quá»· Thần láºp tức phát động.
Hắn đã sá»›m táºp trung tinh thần, nhìn chuẩn thế công cá»§a đối phương, chuẩn bị né tránh, chống đỡ, lui vá» phÃa sau… nhưng những ý niệm như sao băng nà y vừa lướt qua trong đầu, trước mắt đã sáng lên.
Chiếc nón lá và nh trúc trên đầu hắn đã rớt xuống.
Là bị cắt đứt.
Vương Tiểu Thạch đã ra tay, hơn nữa còn đắc thủ.
Hắn rút chuôi kiếm ra.
Chuôi kiếm vốn là đao.
Äao cá»§a hắn cắt đứt chiếc nón lá và nh trúc, sau đó lại trở vá» trong chuôi kiếm.
Ai nấy Ä‘á»u thấy được, nếu má»™t Ä‘ao kia cá»§a hắn muốn chặt đứt cái đầu cá»§a Nhâm Quá»· Thần, không phải là chuyện khó.
Không ai còn dám khinh thưá»ng ngưá»i trẻ tuổi nà y.
Không ai còn dám coi nhẹ lá»i cá»§a hắn.
Bất cứ ai muốn ngẩng cao đầu, Ä‘á»u phải là m ra má»™t chút thà nh tÃch, xuất ra má»™t chút thá»±c lá»±c.
Ngưá»i trẻ tuổi cÅ©ng như váºy.
Má»™t Ä‘ao nà y cá»§a Vương Tiểu Thạch, chỉ là má»™t Ä‘ao, nhưng đã bao hà m sá»± khổ luyện bao nhiêu năm tháng, cÆ¡ duyên được bao nhiêu danh sư chỉ bảo, còn có thiên phú bao nhiêu ngưá»i khó gặp.
Ngưá»i có thể cùng hóng mát dưới má»™t bóng cây, cùng ngồi trên má»™t tảng đá, cÅ©ng là công lao sá»± nghiệp bảy trăm năm, má»™t tướng công thà nh vạn xương khô, má»™t Ä‘ao kia có thể thà nh, ai biết đã hao tổn bao nhiêu tâm huyết.
Má»™t Ä‘ao nà y cá»§a Vương Tiểu Thạch láºp tức nháºn được sá»± tôn trá»ng.
Nhan Hạc Phát hắng giá»ng má»™t tiếng, nói:
- Chúng ta có thể thắng được ngươi thì sao? Có thể giết ngươi thì thế nà o?
- Vừa rồi ta đã nói, nếu các vị có thể thắng, ta sẽ mặc kệ việc nà y, y cũng sẽ không nhúng tay và o.
Vương Tiểu Thạch chỉ và o Bạch Sầu Phi bên cạnh:
- Nếu các vị không thắng được, chúng ta xem như kiểm chứng sở há»c, sau nà y còn gặp lại.
Nhan Hạc Phát nghiến răng nói:
- Tốt! Nếu bốn ngưá»i chúng ta không giải quyết được ngươi, cÅ©ng chỉ có nháºn bại chịu thua.
Vương Tiểu Thạch khẽ mÄ©m cưá»i nói:
- Nhan thánh chá»§ nói quá lá»i rồi.
Bạch Sầu Phi biết Vương Tiểu Thạch vốn sở trưởng Ä‘ao kiếm chứ không phải cách không phát kình, mà bốn ngưá»i nà y Ä‘á»u có lai lịch, lấy má»™t địch bốn e rằng không chiếm được lợi thế, trong lòng hÆ¡i lo lắng, liá»n nói nhá»:
- Ngươi có ổn không? Nếu không thì tráºn nà y cứ để ta, “Tam Chỉ Äạn Thiên†cá»§a ta vừa lúc hợp vá»›i phương thức nà y.
Vương Tiểu Thạch lần nà y gặp phải tứ thánh trong “Mê Thiên Thất Thánhâ€, phát hiện bá»n há» cÅ©ng không tà n nhẫn hung ác như trong tưởng tượng. Lần nà y hắn tá»± mình ra mặt, chÃnh vì không muốn Bạch Sầu Phi tạo nhiá»u giết chóc, vá»™i nói:
- Vá» mặt nà y ta xem như cÅ©ng được. Nếu tháºt sá»± là m mất mặt, còn phiá»n nhị ca ném ta ra ngoà i thà nh cho chó ăn, để khá»i là m đại ca chướng mắt.
Bạch Sầu Phi phì cưá»i nói:
- Nói nhảm!
Trong lòng y vẫn hơi lo lắng.
Lúc nà y Mê Thiên tứ thánh đã phân ra bốn phÃa. Nhâm Quá»· Thần dÄ© nhiên là háºn đến nghiến răng, đứng đằng kia múa tay vùn vụt, giống như hai miếng thép phát ra tiếng rÃt. Chu Tiểu Yêu dùng dây tÆ¡ buá»™c tóc sau lên, tư thế rất mê ngưá»i, hai tay hợp lại, lưng áo quấn chặt, vòng eo nhá» nhắn liá»n lá»™ ra. Nhan Hạc Phát lại vén tay áo lên, khuôn mặt dần dần biến thà nh đỠtÃa, cÅ©ng không biết don huyết khà thịnh vượng hay là ngầm váºn huyá»n công. Äặng Thương Sinh thấy hai ngưá»i còn tán gẫu vá»›i nhau, không kiên nhẫn nói:
- Thế nà o? Tá»± tìm chết còn không bước lên nháºn lãnh sao?
Vương Tiểu Thạch phi thân và o trưá»ng, đứng giữa vòng vây cá»§a bốn ngưá»i, má»—i ngưá»i cách nhau bảy thước. Phương hướng bốn ngưá»i trấn giữ là cà n, khôn, khảm, ly. Vương Tiểu Thạch hiên ngang đứng ở trung tâm, chắp tay cưá»i nói:
- Xin má»i!
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Chữ ký cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 02:43 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 37:Thá»§ Äao Chưởng Kiếm
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Äặng Thương Sinh là ngưá»i đầu tiên không nhịn được.
Trong số những ngưá»i nà y, hắn là ngưá»i bị tổn hại nhiá»u nhất, chỉ ước gì sá»›m giải quyết tiểu tá» nà y rồi giết chết tên ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu kia để trút háºn.
Hai tay hắn hợp lại, má»™t trên má»™t dưới, đột nhiên lại chà xát phân ra. Tiếng rÃt xé gió vang lên, chưởng kình đã Ä‘i trước cả âm thanh đánh và o vai trái Vương Tiểu Thạch. Nhưng trước khi ná»™i lá»±c cá»§a “Thương Sinh thÃch†đánh tá»›i, “Quá»· Thần phách†cá»§a Nhâm Quá»· Thần cÅ©ng đã từ xa đánh và o vai phải Vương Tiểu Thạch. Xen lẫn trong đó là tiếng quát cá»§a Nhan Hạc Phát:
- Tiếp chiêu!
Vương Tiểu Thạch nhìn chuẩn thế công, đột nhiên trầm mình xuống.
Hắn trầm ngưá»i rất đúng lúc.
“Thương Sinh thÃch†và “Quá»· Thần phách†đá»u đánh và o khoảng không, hai luồng ná»™i lá»±c mạnh mẽ va chạm và o nhau. “Ầm†má»™t tiếng, Nhâm Quá»· Thần và Äặng Thương Sinh Ä‘á»u bị ná»™i kình cá»§a đối phương chấn đến lắc lư.
Nhưng ngay lúc Vương Tiểu Thạch trầm ngưá»i xuống, má»™t luồng ná»™i lá»±c nhu hòa đã lặng lẽ trà n đến.
Nhu lực phát ra từ cổ tay và đầu ngón tay trắng ngần của Chu Tiểu Yêu.
Trong chốn võ lâm, loại chưởng lá»±c có thể cách không phát động bằng cổ tay và đầu ngón tay vốn không nhiá»u lắm, ngưá»i có thể dùng “Âm Nhu miên chưởng†lại cà ng hiếm thấy, còn luyện “Âm Nhu miên chưởng†đến mức có thể phát kình từ đầu ngón tay và cổ tay cÅ©ng chỉ có má»™t mình Chu Tiểu Yêu.
Má»™t chiêu nà y cá»§a Chu Tiểu Yêu dưá»ng như chưa đến, nhưng còn đáng sợ hÆ¡n so vá»›i hai chiêu vừa rồi cá»§a Nhâm Quá»· Thần và Äặng Thương Sinh.
Vương Tiểu Thạch bỗng vung hai tay. Hai mảnh tay áo của hắn chợt cuốn lên không, sau đó lại hạ xuống.
Thân thể của hắn vẫn đang trầm xuống, một chiêu nà y xem ra rất kỳ lạ. “Âm Nhu miên chưởng†của Chu Tiểu Yêu đã đến gần ngực hắn, nhưng hắn không né tránh cũng không chống đỡ, lại đột nhiên vung tay áo, chẳng lẽ là đầu hà ng?
Chu Tiểu Yêu vừa xuất chiêu, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đứng bên ngoà i cuá»™c đã cảm thấy rùng mình, Trương Thán cÅ©ng không tá»± chá»§ được lén lui lại mấy bước để tránh khà lạnh. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cắn răng đứng thẳng, cÅ©ng bắt đầu run lên.
Lúc nà y hai ngưá»i vừa trông thấy tư thế cá»§a Vương Tiểu Thạch liá»n kinh ngạc, thân ảnh nhoáng lên, muốn lao và o trợ giúp, không ngá» lại cảm giác bên vai trầm xuống, hai chân cÅ©ng khó dá»i ná»a bước. Bá»n há» quay đầu nhìn, trông thấy Bạch Sầu Phi má»—i tay duá»—i ra má»™t ngón, Ä‘ang nhấn lên vai hai ngưá»i bá»n há».
Chỉ có má»™t ngón tay, nhưng lại giống như có lá»±c lượng ngà n cân, Trương Thán vÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không thể di động bước nà o.
Trương Thán vÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trong lòng Ä‘á»u kình hãi. Nếu ngưá»i nà y là kẻ địch, tÃnh mạng cá»§a mình chẳng phải giống như con kiến dưới tay y sao?
Chợt thấy ánh mắt của Bạch Sầu Phi sáng lên.
Y nhìn chiêu thức của Vương Tiểu Thạch, trong lòng nóng lên, trên mặt nóng lên, ánh mắt cũng nóng lên.
“Chiêu thức hay!†- Trong lòng y thầm hô.
Má»™t tiếng “bùng†vang lên, vòng eo nhá» nhắn cá»§a Chu Tiểu Yêu bị đè xuống, là m cả ngưá»i gáºp lại như muốn gãy ngang, muốn bay ra ngoà i cá»a sổ, nhưng nà ng lại láºp tức cháºm rãi đứng lên.
Vòng eo của nà ng vẫn hoà n hảo như trước, không gãy cũng không đứt.
Giống như khi gió mạnh thổi đến, cà nh liễu chỉ lắc lư nhưng không gãy.
Nhưng vừa rồi đâu chỉ là gió mạnh.
Vương Tiểu Thạch thừa dịp “Quá»· Thần phách†và “Thương Sinh thÃch†va chạm, đã xảo diệu chuyển hai luồng ná»™i kình nà y sang đối kháng vá»›i “Âm Nhu miên chưởng†cá»§a nà ng.
“Âm Nhu miên chưởng†mặc dù sở trưá»ng hóa giải cương khà ná»™i gia, nhưng cùng lúc phải đối phó vá»›i kình khà cá»§a “Quá»· Thần phách†và “Thương Sinh thÃch†sắp nổ tung vì va chạm, giống như má»™t ngưá»i có sức ăn cá»±c tốt, nhưng bá»—ng nhiên bắt hắn nuốt năm mươi quả trứng, chỉ sợ hắn cÅ©ng không ăn nổi.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu giá» má»›i hiểu được dụng ý cá»§a Vương Tiểu Thạch, cÅ©ng hiểu rõ vì sao Bạch Sầu Phi lại ngăn bá»n há».
Hắn nhá»› tá»›i sức ăn cá»§a Trương Thán, cho nên há»i:
- Nếu như ta bắt ngươi ăn năm mươi quả trứng trước, ngươi còn có thể nuốt được mấy chén cơm?
Trương Thán bị hắn há»i đột ngá»™t, không hiểu là chuyện gì, đà nh nói:
- Tháºt xin lá»—i! Trứng do mấy tên khốn đưa tá»›i trước giá» ta không ăn.
Nếu không phải ngón tay cá»§a Bạch Sầu Phi vẫn ấn trên hai ngưá»i, nếu không phải lúc nà y Nhan Hạc Phát đã phát động công kÃch, e rằng bá»n hỠđã động thá»§ vá»›i nhau.
Äiá»u kiện thứ nhất cá»§a “Cầm Nã thủ†chÃnh là phải áp sát. Nếu như không thể áp sát, “Cầm Nã thủ†sẽ mất Ä‘i tác dụng.
Trên thá»±c tế, “Cầm Nã thủ†trong cáºn chiến luôn là má»™t trong những võ công hữu dụng và hữu hiệu nhất.
Nhưng “Ưng trảo thủ†của Nhan Hạc Phát lại hoà n toà n phá vỡ hạn chế nà y.
Hắn vừa phát chiêu chÃnh là “Kim Giao Tiá»…nâ€, mặc dù cách không phát ra, nhưng lại giống như giữa không trung có má»™t đôi tay vô hình, trái móc cổ há»ng, phải chụp và o sưá»n, cùng đánh vá» phÃa Vương Tiểu Thạch.
Vương Tiểu Thạch đứng trong má»™t tấc vuông, nhanh chóng lá»™n ngưá»i theo thế “Hoà nh Giá Thiết Môn Thuyênâ€, bá»™ pháp lại chợt biến thà nh “Vân Long Äẩu Giápâ€, tránh khá»i má»™t chiêu “Cách Không Cầm Nã†nà y.
“Cách Không Ưng Trảo†cá»§a Nhanh Hạc Phát chiêu sau lại nhanh hÆ¡n chiêu trước, “Vi Äà Phá»§ng Xá» thức†láºp tức cuốn đến. Chiêu còn chưa Ä‘i hết, “Trầm Lôi Tiết Äịaâ€, “Thiết VÅ© Lăng Phong†lại tiếp theo sau. Trên đánh dưới công, chưởng lá»±c lăng không, vừa nhanh vừa mạnh. Hắn cÅ©ng không không chừa thá»i gian nghỉ ngÆ¡i, láºp tức biến chiêu triệt chưởng, đổi chiêu hoán thức, nhanh như ánh chá»›p.
Chiêu nà y quả tháºt so vá»›i ngưá»i dùng tay không thi triển “Cầm Nã thủ†cáºn chiến còn tiện lợi hÆ¡n, còn mãnh liệt gấp đôi.
Nhan Hạc Phát vừa ra tay, Vương Tiểu Thạch liá»n thở dà i má»™t tiếng.
Bạch Sầu Phi cũng ồ lên một tiếng. Hắn biết hiện giỠnếu đổi lại là mình, “Kinh Thần chỉ†cũng phải xuất ra.
Không biết Vương Tiểu Thạch ứng phó thế nà o?
Vương Tiểu Thạch thở dà i má»™t tiếng, láºp tức xuất Ä‘ao.
Hắn vốn không rút đao, là m sao để xuất đao?
Hắn dùng tay là m đao.
Äao cắt không trung, Ä‘ao thế phá không, Ä‘ao kình xuyên không.
Mỗi chiêu của Nhan Hạc Phát vừa mới phát ra, đao khà đã cắt đứt dư kình của hắn.
Vì váºy cho dù “Cách Không Ưng Trảo†cá»§a Nhan Hạc Phát có đánh và o ngưá»i, cÅ©ng giống như hoà n toà n mất Ä‘i tác dụng.
Nhan Hạc Phát mỗi lần phát chiêu, Vương Tiểu Thạch lại dùng cách không đao khà chặt đứt kình lực của hắn.
Äối phương vừa công má»™t chiêu, hắn lại láºp tức phá vỡ ngay.
Thân hình Nhan Hạc Phát lay động. Mái tóc cá»§a hắn trắng như lông hạc, nhưng gương mặt thì lại hồng hà o như trẻ con, lúc kịch chiến lông mà y và tóc dá»±ng lên, khuôn mặt lại cà ng tuấn tú dị thưá»ng. Nhưng sau khi đánh ra ba bốn chục chiêu vẫn không hiệu quả, khuôn mặt cá»§a hắn đã cà ng lúc cà ng Ä‘á», cÅ©ng bắt đầu có chút thở dốc.
Vương Tiểu Thạch vẫn ung dung, chỉ nhìn chuẩn thế công của đối phương, đợi đối phương vừa phát chiêu thì mới phát đao.
Äây là đao gì?
Lúc nà y Bạch Sầu Phi đột nhiên nhá»› tá»›i “Thá»§ Äao†.
Nhưng thứ mà Vương Tiểu Thạch dùng không chỉ là “Thá»§ Äao†.
“Thá»§ Äao†còn không thể cách không phát kình.
Vương Tiểu Thạch dùng tay là m Ä‘ao, tri triển tá»± nhiên giống như trong tay Ä‘ang cầm má»™t thanh trưá»ng Ä‘ao dà i trượng bảy, không gì không phá được, không thế công nà o không khắc được, khống chế tá»± nhiên, như Ä‘ao mà không phải Ä‘ao, ý tại trước Ä‘ao, Ä‘ao tùy tâm đến.
“Tâm Äao†còn hÆ¡n cả “Thá»§ Ä‘ao†.
Vương Tiểu Thạch xuất thá»§ cà ng giống vá»›i “Tâm Äaoâ€.
Má»—i lẫn hắn xuất Ä‘ao, Nhan Hạc Phát lại luống cuống tay chân má»™t tráºn.
Vương Tiểu Thạch vẫn không hỠphản công, hắn chỉ phá chiêu.
Äao cá»§a hắn cà ng dùng cà ng nhanh, cà ng lúc cà ng ác liệt, trên Tam Hợp lâu Ä‘á»u bị Ä‘ao khà lạnh lẽo bao trùm.
Nhưng địch thủ của hắn không chỉ có mình Nhan Hạc Phát.
Chu Tiểu Yêu, Nhâm Quá»· Thần và Äặng Thương Sinh cÅ©ng toà n lá»±c ra tay.
“Âm Nhu miên chưởngâ€, “Quá»· Thần pháchâ€, “Thương Sinh thÃch†và “Ưng trảo thủ†Nhan Hạc Phát cách không Ä‘an và o nhau, hóa thà nh má»™t Ä‘oà n khà lưu vừa cương vừa nhu đánh vá» phÃa Vương Tiểu Thạch. Cùng lúc đó, phương vị cá»§a bốn ngưá»i cÅ©ng nhanh chóng biến đổi sang cà n, khôn, khảm, cách, cấn, chấn, tốn, Ä‘oái. Bốn phương vị lá»›n nhanh chóng chuyển dá»i, bao gồm hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, tá», kinh, khai; có lúc tạo thà nh “Tà nguyệt tam tinh†thức, có khi lại trở thà nh “Ngư Phụ Tát Võng†thức, liên tục xoay vòng. Trên mÅ©i và thái dương cá»§a bốn ngưá»i Ä‘á»u đã lấm tấm mồ hôi. Liên tục di chuyển và xuất chiêu, đây má»›i xem như bốn ngưá»i bá»n há» hoà n toà n thi triển bản lÄ©nh xuất chúng và má»™t thân công lá»±c cá»§a mình.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trước giá» lá»›n gan cÅ©ng cảm thấy mắt hoa đầu trệ.
Trương Thán vốn khôi hà i thà nh tÃnh cÅ©ng cảm thấy mắt ngây đầu ngốc.
Äao thế cá»§a Vương Tiểu Thạch dần dần suy yếu.
Trương Thán chợt há»i:
- Ngươi có muốn bằng hữu của ngươi chết không?
Bạch Sầu Phi vốn Ä‘ang táºp trung quan sát tráºn chiến, trong mắt phát ra ánh sáng cuồng nhiệt, nghe váºy khẽ giáºt mình:
- Cái gì?
Trương Thán nói:
- Nếu ngươi không bỠngón tay của ngươi ra, Trương đại gia sẽ không thể đi giúp bằng hữu của ngươi, bằng hữu của ngươi sẽ chết.
Bạch Sầu Phi cưá»i nói:
- Ngươi yên tâm, bằng hữu nà y cá»§a ta không dá»… dà ng chết như váºy đâu. Theo ta thấy, muốn lấy mạng cá»§a hắn trong kinh thà nh cÅ©ng chỉ có và i ngưá»i đủ tư cách, nhưng cho dù bá»n há» ra tay, nói không chừng ngược lại còn chết trên tay hắn.
Cặp mắt cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vẫn chăm chú theo dõi tráºn chiến ngoạn mục nà y, nhưng trong tai lại không bá» sót cuá»™c đối thoại cá»§a Trương Thán và Bạch Sầu Phi, vá»™i há»i:
- Bá»n há» là ai? Có ÄÆ°á»ng cá»± hiệp ta không?
Ãnh mắt cá»§a Bạch Sầu Phi vẫn nhìn chăm chú và o tráºn chiến, giống như nhìn má»™t báu váºt hiếm thấy, lẩm bẩm:
- Lôi Tổn, Tô Má»™ng Chẩm, ta, Quan Thất, Äịch Phi Kinh, Lôi Äá»™ng Thiên…
Bá»—ng nhiên trong tráºn bừng lên ánh kiếm.
Vương Tiểu Thạch đã phát ra phá không kiếm.
Hắn tay phải phát đao, tay trái xuất kiếm.
Äao kiếm vẫn còn trong vá». Nhưng hắn dùng tay là m Ä‘ao kiếm, so vá»›i Ä‘ao tháºt kiếm tháºt còn ác liệt hÆ¡n.
Bạch Sầu Phi nhìn thấy ánh kiếm, thanh âm chợt dừng, thất thanh nói:
- Không được, Lôi Äá»™ng Thiên cÅ©ng không được.
Y nói xong câu nà y, tình thá» trong tráºn đã biến đổi.
Nhâm Quá»· Thần đột nhiên phát hiện kình lá»±c “Quá»· Thần phách†cá»§a mình bị chặt đứt, ná»™i lá»±c áp chế ngược lại. Hắn Ä‘ang cố gắng triệt tiêu ná»™i kình do mình phát ra, Vương Tiểu Thạch đã phát ra má»™t kiếm vá» phÃa hắn.
Nhâm Quá»· Thần vá»™i vã đón đỡ má»™t kiếm nà y. Thân hình hắn bị bắn tung ra ngoà i cá»a sổ, sau đó huÆ¡ chân múa tay rá»›t xuống.
Äó là vì hắn ứng phó má»™t kiếm nà y đã dùng hết toà n lá»±c, ngay cả muốn dùng khinh công vá»t lên cÅ©ng không đủ sức.
Lúc hắn rÆ¡i xuống lầu, cÅ©ng là lúc Äặng Thương Sinh phá tưá»ng bay ra.
Äặng Thương Sinh phải ứng phó vá»›i má»™t Ä‘ao cá»§a Vương Tiểu Thạch, lại bị “Thương Sinh thÃch†do mình phát ra áp chế ngược lại, vừa đỡ đòn đã bị đánh bay, phá tan tưá»ng gá»— rÆ¡i xuống lầu.
Chu Tiểu Yêu bị Ä‘ao phong và “Âm Nhu miên chưởng†như cuồng phong mưa rà o quay lại áp chế, vòng eo giống như cà nh liá»…u lay động, có lúc lướt lên xà ngang, có lúc lại bay lên cá»™t nhà , giống như má»™t con thuyá»n nhá» nhấp nhô trong sóng to gió lá»›n và sấm chá»›p đùng đùng nhưng vẫn không bị nuốt chá»ng.
Mặc dù không bị nuốt chá»ng, nhưng cÅ©ng mất Ä‘i phương hướng.
Nhan Hạc Phát vẫn luôn dùng “Thiết Ngưu Canh Äịa†chống đỡ, ngón tay kêu lên “phụp phụpâ€, má»—i khi đánh ra má»™t chiêu thanh âm nà y cà ng lá»›n hÆ¡n.
Ãnh Ä‘ao chá»›p động, kiếm khà tung hoà nh, má»™t đôi tay không cá»§a Vương Tiểu Thạch còn đáng sợ hÆ¡n so vá»›i Ä‘ao kiếm tháºt.
Nhan Hạc Phát lông mà y cà ng trắng, râu cà ng trắng, tóc cũng cà ng trắng, nhưng sắc mặt lại đỠlên.
Hắn đột nhiên quát to má»™t tiếng, phóng lên trá»i, má»™t tay ôm lấy eo Chu Tiểu Yêu.
Vòng eo như rắn nước cá»§a Chu Tiểu Yêu giống như được truyá»n nguyên khà và o, đột nhiên bắn lên, cùng vá»›i Nhan Hạc Phát lướt ra ngoà i cá»a sổ. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lấy là m kỳ lạ, báºt thốt lên:
- Äánh không lại, muốn chạy à ?
Lá»i còn chưa dứt, Nhan Hạc Phát, Chu Tiểu Yêu, Nhâm Quá»· Thần và Äặng Thương Sinh đã đồng loạt bay và o.
Hóa ra Nhan Hạc Phát hiểu rõ có chiến tiếp vẫn sẽ thất bại dưới “Cách Không Tương Tư Ä‘ao†và “Lăng Không Tiêu Hồn kiếm†cá»§a Vương Tiểu Thạch, cho nên hắn quyết định từ bá», liá»n truyá»n ná»™i lá»±c và o Chu Tiểu Yêu giúp nà ng thoát khá»i phong tá»a, sau đó hai ngưá»i cùng nhảy ra ngoà i cá»a sổ, đỡ lấy Nhâm Quá»· Thần và Äặng Thương Sinh Ä‘ang rÆ¡i xuống, lại trở và o Tam Hợp lâu.
Vương Tiểu Thạch vừa thấy bá»n há» lên đến, phân biệt đứng tại đông nam tây bắc, trong lòng thầm than má»™t tiếng.
Năm ngón tay cá»§a hắn vốn đã buông lá»ng, 1úc nà y lại nhanh chóng khép và o.
Tay trái kiếm, tay phải đao.
Lúc Vương Tiểu Thạch vừa phát ra “Lăng Không Tiêu Hồn kiếmâ€, Bạch Sầu Phi chợt nhá»› tá»›i má»™t nhân váºt danh chấn thiên hạ.
Lãnh Huyết.
Lãnh Huyết trong “Tứ Äại Danh Bá»™â€, bình sinh giao đấu vá»›i ngưá»i khác chỉ tiến chứ không lùi, chỉ công chứ không thá»§. Tuyệt há»c “Tứ Tháºp Cá»u kiếm†không có thức nà o quay kiếm vá» phòng thá»§. Nghe nói kiếm thứ bốn mươi tám cá»§a y là dùng kiếm gãy là m chiêu, vá» sau lại sáng tạo ra kiếm thứ bốn mươi chÃn dùng lưỡi kiếm là m chiêu, ngoà i ra còn kiếm thứ năm mươi, má»™t kiếm cuối cùng.
“Kiếm Chưởngâ€.
Rất Ãt ngưá»i có thể thoát khá»i “Kiếm Chưởng†cá»§a Lãnh Huyết, dù là ngưá»i võ công cao hÆ¡n y cÅ©ng không ngoại lệ.
“Kiếm Chưởng†của Lãnh huyết không hỠnổi danh, bởi vì đó là sát chiêu của y.
Sát chiêu cá»§a má»™t ngưá»i, cà ng Ãt ngưá»i biết thì lại cà ng hiệu quả. Ngươc lại, sát chiêu nếu để cho ngưá»i khác biết quá nhiá»u, chưa chắc có thể xem là đòn sát thá»§.
Lãnh Huyết Ä‘em chưởng và kiếm hợp lại là m má»™t, chưởng chÃnh là kiếm, kiếm chÃnh là chưởng, kiếm còn ngưá»i còn, kiếm mất ngưá»i mất.
“Lăng Không Tiêu Hồn kiếm†của Vương Tiểu Thạch lại không đồng dạng.
Äã không có chưởng, cÅ©ng không có kiếm.
Hắn dùng có thể là chưởng, cũng có thể là kiếm, lúc chưởng lúc kiếm, không chưởng không kiếm, nhưng khi phối hợp với đao nơi tay phải, tay trái của hắn lại rõ rà ng là kiếm, phát huy ra uy lực của kiếm, thâm chà còn phát huy uy lực mà kiếm không thể có.
Vì váºy uy lá»±c cá»§a kiếm nÆ¡i tay trái Vương Tiểu Thạch có thể xem là bị Ä‘ao nÆ¡i tay phải bức ra, mà uy lá»±c cá»§a Ä‘ao nÆ¡i tay phải cÅ©ng là bị kiếm nÆ¡i tay trái dẫn phát.
Loại uy lá»±c nà y là m cho ngưá»i ta cảm thán, là m cho ngưá»i tặc lưỡi, là m cho Bạch Sầu Phi chỉ có má»™t suy nghÄ©: “Không biết ‘Tam Chỉ Äạn Thiên’ cá»§a mình giao đấu vá»›i ‘Cách Không Tương Tư Ä‘ao’ và ‘Lăng Không Tiêu Hồn kiếm’ cá»§a Vương Tiểu Thạch, rốt cuá»™c ai thắng ai thua?â€
Nếu như y không thể giao đấu với tuyệt thế kỳ đao, hãn thế kỳ kiếm nà y, có thể nói là một chuyện vô cùng đáng tiếc.
Vẻ mặt của Vương Tiểu Thạch cũng đang nuối tiếc.
- Nếu cứ tiếp tục đánh, ta cũng không chịu được nữa.
Hắn chắp tay nói:
- Bốn vị hãy dừng tay! Chúng ta vốn không thù không oán, sao nhất định phải phân sống chết.
Bốn ngưá»i nhìn nhau má»™t cái.
Nhan Hạc Phát sầm mặt nói:
- Sai rồi.
Vương Tiểu Thạch biết bốn ngưá»i nhất định không chịu thôi. Trên thế gian có bao nhiêu ngưá»i dÅ©ng cảm tiếp chiến mà lại chịu thừa nháºn thất bại? Hắn chỉ đà nh nói:
- Như váºy…
Nhan Hạc Phát kiên quyết nói:
- Chúng ta không đánh nữa.
Vương Tiểu Thạch sững sá», vá»™i nói:
- Äã nhưá»ng, đã nhưá»ng.
Nhan Hạc Phát cắt lá»i:
- Cái gì mà đã nhưá»ng, chúng ta vốn không có nhưá»ng, đã dùng hết toà n lá»±c nhưng vẫn đánh không lại ngươi.
Hắn ngừng một chút mới nói:
- Chúng ta tuyệt đối đánh không lại ngươi. Chúng ta thua.
Vương Tiểu Thạch lại giáºt mình, trong lòng thầm nghÄ©: “Bốn vị thánh chá»§ nà y không hổ là nhân váºt thà nh danh, lại dám thừa nháºn thất bại trước mặt má»i ngưá»i như váºy.â€
Nhan Hạc Phát nói tiếp:
- Nhưng chúng ta cũng rất tiếc.
Vương Tiểu Thạch ngạc nhiên há»i:
- Vì sao?
Nhan Hạc Phát khẽ thở dà i nói:
- Bởi vì chúng ta không giữ được mạng cho ngươi nữa.
Vương Tiểu Thạch không hiểu.
Nhan Hạc Phát nói:
- Bởi vì Thất Thánh chủ đã đến rồi.
Hắn bổ sung:
- Vừa rồi khi chúng ta bay xuống, trông thấy Thất Thánh chủ và Ngũ Thánh, Lục Thánh đã đến dưới lầu.
Bạch Sầu Phi thầm cả kinh, bởi vì có ba ngưá»i đã đến bên dưới Tam Hợp lâu, nhưng hắn lại không há» phát giác ra.
Chỉ thấy vẻ mặt cá»§a Äặng Thương Sinh, Nhâm Quá»· Thần và Chu Tiểu Yêu Ä‘á»u rất kỳ lạ, giống như thương tiếc, giống như vui mừng, lại giống như cưá»i trên ná»—i Ä‘au cá»§a ngưá»i khác. Tóm lại là ánh mắt cá»§a bá»n há» Ä‘á»u như Ä‘ang nhìn mấy ngưá»i sắp chết má»™t lần cuối cùng.
Vương Tiểu Thạch cảm thấy không phục, hừ một tiếng nói:
- Mê Thiên Thất Thánh chá»§ là nhân váºt nà o, ta đã muốn gặp từ lâu rồi.
Chợt nghe dưới lầu có má»™t giá»ng nói non ná»›t vang lên:
- Muốn gặp ta thì cút xuống đây!
Vương Tiểu Thạch cưá»i hì hì nói:
- Ta muốn gặp ngươi, sao ngươi không cút lên đây?
Hắn vừa nói xong câu nà y, trước mặt và dưới chân đã xảy ra biến hóa nghiêng trá»i lệch đất.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 02:44 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 38: Ngưá»i trống rá»—ng
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
NÆ¡i bá»n hỠđứng đột nhiên rá»›t xuống.
Cho dù bá»n há» muốn nhảy lên, né tránh, tìm nÆ¡i đặt chân, Ä‘á»u hoà n toà n vô dụng. Bởi vì cả sà n nhà cá»§a lầu hai Tam Hợp lâu Ä‘á»u rÆ¡i xuống, giống như nó vốn gác ở má»™t nÆ¡i hư vô mỠảo, hiện giá» lại mất Ä‘i chá»— dá»±a.
Trong phút chốc, tất cả má»i thứ, ngay cả ngưá»i và bà n ghế, bao gồm bốn tỳ nữ và bốn thánh chá»§ Ä‘á»u đồng loạt trầm xuống.
Khói bụi bốc lên, tấm ván gỗ lớn kia ầm ầm rơi xuống đất.
Bạch Sầu Phi vẫn đứng thẳng, bồng bá»nh không dÃnh bụi trần.
Y lướt đến sau lưng Lôi Thuần và Ôn Nhu. Cũng nhỠhai ngón tay của y, Ôn Nhu và Lôi Thuần mới không bị ngã nhà o.
Bốn tỳ nữ lại lảo đảo. Trần Trảm Hòe cà ng ngã đến chổng vó lên trá»i. Bốn thánh chá»§ đã có chuẩn bị trước nên không cháºt váºt.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại gặp phiá»n toái. Vóc ngưá»i cá»§a hắn rất lá»›n, lúc rÆ¡i xuống có lúc chúi vá» phÃa trước, có khi lại ngả ngá»a ra sau. Hắn cố gắng ổn định thân hình lại, nhưng thân thể lại không chịu nằm yên, cứ lắc qua lắc lại, rá»›t xuống má»™t cú giống như chó đói gặp phân.
Trương Thán lại khá nhẹ nhà ng linh hoạt. Có Ä‘iá»u hắn cà ng báºn hÆ¡n, báºn cứu năm mươi sáu cái chén kia. Năm mươi sáu cái chén không đó là công cụ để hắn ăn cÆ¡m, quyết không thể đánh vỡ được.
Äám ngưá»i theo tấm ván gá»— rÆ¡i xuống lầu. Lúc nà y dưới lầu đã không có ngưá»i, không có bà n ghế, giống như đã bị ngưá»i ta dá»i Ä‘i má»™t cách thần không biết quá»· không hay, chỉ còn lại má»™t cá»a tiệm trống trÆ¡n.
Có hai ngưá»i che mặt Ä‘ang nhanh chóng lướt đến bên cạnh má»™t ngưá»i khác ở trước cá»a Tam Hợp lâu.
Hai ngưá»i che mặt nà y trong nháy mắt đã dỡ xuống tất cả những thứ chống đỡ sà n nhà lầu hai, sau đó láºp tức trở vá» bên cạnh Thất Thánh chá»§.
Má»i ngưá»i rÆ¡i xuống đất, còn chưa ổn định tâm thần, lại thấy Chu Tiểu Yêu, Äặng Thương Sinh, Nhan Hạc Phát và Nhâm Quá»· Thần đồng thá»i hướng vá» phÃa ngưá»i ngồi trước cá»a, cung kÃnh nói:
- Thuộc hạ khấu kiến Thất Thánh chủ, Quan Thất gia!
Nhất thá»i sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung và o Thất Thánh chá»§.
Thất Thánh chá»§, Mê Thiên Quan Thất rốt cuá»™c là nhân váºt thế nà o?
Bá»n há» không nhìn thấy Quan Thất.
Bá»n há» chỉ thấy má»™t ngưá»i trống rá»—ng.
Ngưá»i nà y không há» che mặt, cÅ©ng không Ä‘eo các thứ linh tinh như mÅ© rá»™ng và nh.
Bất cứ ai nhìn thấy ngưá»i nà y Ä‘á»u nháºn ra y là má»™t ngưá»i trống rá»—ng. Sá»± trống rá»—ng nà y bao gồm tư tưởng, cảm tình, quá khứ, hiện tại, tương lai, tháºm chà là tất cả.
Nét mặt của y có vẻ đang suy tư, lông mà y và tóc mai giống như bị bông tuyết che phủ, nhưng lại có một gương mặt trẻ con.
Gương mặt trẻ con nà y khác với Nhan Hạc Phát.
Nhan Hạc Phát là do bảo dưỡng tốt, già vẫn tráng kiện, còn ngưá»i nà y lại giống như lá»›n lên đến má»™t mức độ nà o đó thì hoà n toà n ngưng lại. Ãnh mắt má» mịt cá»§a y đã đạt đến tình trạng trống rá»—ng, tháºm chà cả ngÅ© quan và biểu tình cá»§a y Ä‘á»u gây cho ngưá»i ta má»™t cảm giác trống rá»—ng.
Ngưá»i nà y ngồi trên má»™t chiếc ghế dá»±a mà u Ä‘en có thể di chuyển được.
Gá»i nó là cái ghế, không bằng gá»i là xe tù. Bốn phÃa cá»§a nó Ä‘á»u là sắt Ä‘en, giống như má»™t cái cÅ©i sắt, ngưá»i ngồi bên trong chỉ lá»™ ra cái đầu giống như tá»™i phạm quan trá»ng bị áp giải Ä‘i.
Có Ä‘iá»u chiếc cÅ©i sắt nà y chỉ cà i then ba mặt, còn má»™t mặt để trống, đó là chÃnh diện.
Cho nên má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u có thể nhìn thấy ngưá»i trống rá»—ng nà y. Giữa hai cổ tay cá»§a y bị má»™t sợi xÃch mà u nâu xÃch lại, vòng sắt buá»™c ngay trên cổ tay, xÃch sắt dà i gần hai thước. Giữa hai mắt cá chân cÅ©ng có vòng sắt, nối liá»n vá»›i má»™t sợi xÃch mà u xám dà i không đến ba thước.
Ngưá»i nà y giống như má»™t phạm nhân.
Má»i ngưá»i vừa nhìn thấy ngưá»i nà y, chỉ cảm giác y trắng đến mức không thể tưởng tượng nổi, giống như quanh năm suốt tháng không nhìn thấy ánh mặt trá»i, trong lòng Ä‘á»u thương cảm.
Nhất là Trương Thán, mà u da khá»e mạnh cá»§a hắn so vá»›i ngưá»i ná» lại cà ng đối láºp. Hắn chỉ nhìn ngưá»i ná» má»™t cái, đã cảm thấy rất không thoải mái, cà ng không thoải mái vì vừa rồi thiếu chút nữa đã ngã lá»™n nhà o, vì váºy quát há»i:
- Ai là Thất Thánh chủ? Chúng ta đã đến rồi, còn chưa cút ra đây?
Hắn vừa nói xong câu nà y, ngưá»i trống rá»—ng kia đột nhiên ngẩng đầu lên.
Ngưá»i ná» vừa ngẩng đầu, Trương Thán liá»n giáºt mình, không nhịn được lui má»™t bước.
Hắn chưa từng thấy qua ánh mắt đáng sợ như váºy .
Ãnh mắt cương liệt, đáng sợ và sắc bén đó lại đến từ má»™t đôi mắt hoà n toà n trống rá»—ng.
Ãnh mắt sắc bén chợt lóe lên rồi biến mất.
Trương Thán nhất thá»i nói không nên tiếng, trong lòng hắn có má»™t cảm giác rất kỳ lạ.
Trước giá» hắn không muốn chết. Hắn sống má»™t cách rất vui vẻ, cÅ©ng vô cùng phong phú. Hắn kết giao vá»›i Lôi Thuần là vì đã đáp ứng nà ng má»™t câu, nháºn má»™t ân huệ cá»§a nà ng, cho nên đã thá» sẽ bảo vệ nà ng đến khi xuất giá má»›i thôi. Kết giao cùng vá»›i má»™t vị hồng phấn giai nhân như váºy, tâm tình cá»§a hắn dÄ© nhiên là rất vui sướng. Huống hồ má»—i ngà y hắn Ä‘á»u ăn cÆ¡m, đây là hứng thú lá»›n nhất cá»§a hắn, nếu như chết Ä‘i thì sẽ không ăn cÆ¡m được, cho nên trước giá» hắn chưa từng nghÄ© tá»›i cái chết.
HÆ¡n nữa hắn còn rất sợ chết, khi có thể không chết, hắn Ä‘á»u cố gắng để sống sót.
Vì để sống sót cho nên hắn không tiếc khóc than, cũng không tiếc kêu cứu mạng.
Hắn cÅ©ng không muốn tá»± kết thúc tÃnh mạng cá»§a mình.
Nhưng khi hắn bị ngưá»i ná» nhìn thoáng qua, đột nhiên trong lòng giống như có má»™t khối sắt đè nặng, gần như có cảm giác muốn chết Ä‘i.
Chết là má»™t quyết định hoà n toà n tuyệt vá»ng, nhưng đó cÅ©ng chỉ là má»™t quyết định, giống như quyết định sống, quyết định thÃch má»™t ngưá»i, hay quyết định là m cho mình vui vẻ.
Nhưng khi ý nghÄ© chết chóc vừa sinh ra, cÅ©ng là lúc không thể quyết định thêm bất cứ chuyện gì. Cho nên má»›i có câu là : “ngưá»i muốn chết không thể giải quyết được chuyện gìâ€.
Trương Thán chỉ bị ngưá»i ná» nhìn thoáng qua, đột nhiên hiện lên ý nghÄ© chết chóc nà y.
Sắc trá»i má» mịt, gió nổi mây vần.
Gió là gió ngược, mạnh đến ná»—i má»i ngưá»i gần như mở mắt không ra.
Nhan Hạc Phát trầm giá»ng nói:
- Thất Thánh chủ Quan Thất gia đã tới, chớ có vô lễ!
Trong lòng má»i ngưá»i Ä‘á»u rùng mình.
Ngưá»i trống rá»—ng dáng vẻ ngá» ngệch như tù phạm nà y, không ngá» lại chÃnh là Quan Thất danh chấn thiên hạ, thần bà khó lưá»ng, võ công cao tuyệt, hiệu lệnh hắc đạo.
Má»i ngưá»i vẫn ná»a tin ná»a ngá», chợt nghe trên đỉnh đầu có ngưá»i nói:
- Y là Quan Thất à ? Váºy còn có… Quan Bát không?
Má»i ngưá»i chợt ngẩng đầu lên, trông thấy Vương Tiểu Thạch má»™t tay bám và o xà nhà , Ä‘ang cưá»i hì hì nhìn xuống phÃa dưới.
Quan Thất cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt mỠmịt.
Vương Tiểu Thạch cưá»i nói:
- Có thế chứ! Cuối cùng thì ngươi cũng ngẩng đầu nhìn ta trước.
Nói xong hắn liá»n đáp xuống. Vừa rồi hắn nghe bên ngoà i có ngưá»i ra lệnh cho hắn cút xuống, sau đó sà n nhà bá»—ng sụp đổ. Hắn láºp tức nhảy vá»t lên, bám và o xà nhà , kiên trì ở yên trên đó, cho đến khi Quan Thất ngẩng đầu nhìn má»›i chịu đáp xuống.
Quan Thất cÅ©ng không tức giáºn, chỉ ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác há»i:
- Quan Bát, ai là Quan Bát?
Trên mặt y lộ ra thần sắc suy tư, cà ng khiến cho y trở nên trống rỗng hơn.
Có hai ngưá»i đứng ở hai bên Quan Thất.
Hai ngưá»i nà y Ä‘á»u che mặt, giống như hai pho tượng lá»›n đúc bằng thép. Ngưá»i bên phải mặc áo rá»™ng, bà n tay khép tại trong tay áo; còn ngưá»i bên trái Ä‘eo bao tay bằng da hươu, ngón tay dà i hÆ¡n gần má»™t ná»a so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng. Không ai quên vừa rồi chÃnh hai ngưá»i nà y đã dỡ xuống cả tòa lầu, dá»… dà ng giống như cắt Ä‘áºu há»§.
Ngưá»i có ngón tay dà i chợt ghé sát bên tai Quan Thất, nói nhá»:
- Thất gia, xin hạ lệnh!
Quan Thất ngÆ¡ ngác há»i:
- Hạ lệnh à ? Hạ lệnh gì?
Ngưá»i che mặt có ngón tay dà i nói:
- Bá»n chúng đã xúc phạm uy danh cá»§a thánh chá»§, xin hãy hạ quyết sát lệnh!
Vẻ má» mịt trong mắt Quan Thất cà ng Ä‘áºm hÆ¡n:
- Bá»n chúng dám xúc phạm uy danh cá»§a ta à ? Sao bá»n chúng lại phải xúc phạm uy danh cá»§a ta?
Ngưá»i che mặt có ngón tay dà i, vóc ngưá»i cao gầy nói:
- Bá»n chúng không chỉ xúc phạm uy danh cá»§a thánh chá»§ mà còn ngăn cản thánh chá»§ cưới Lôi cô nương.
Vẻ mặt Quan Thất vẫn ngơ ngác:
- Ta cưới Lôi cô nương à ?
Ngưá»i mặc áo rá»™ng nhá» bé nhanh nhẹn, thân hình rắn chắc bá»—ng hắng giá»ng má»™t tiếng, nói:
- Lôi cô nương chÃnh là con gái má»™t cá»§a Lôi tổng đưá»ng chá»§ thuá»™c Lục Phân Bán đưá»ng.
Ngưá»i che mặt kia không chỉ có ngón tay dà i, thân hình cÅ©ng rất thon dà i, nói:
- Thánh chá»§ muốn kết hôn vá»›i Lôi cô nương. Lôi cô nương chÃnh là thánh chá»§ phu nhân. Thánh chá»§ phu nhân là phu nhân cá»§a ngà i. Có Ä‘iá»u tên tiểu tá» không biết trá»i cao đất rá»™ng kia lại ra tay ngăn cản.
Trên mặt Quan Thất đã xuất hiện vẻ giáºn dữ:
- Ai là Lôi cô nương?
Ngưá»i có vóc dáng cao gầy dùng ngón giữa chỉ vá» phÃa Lôi Thuần ở xa, nói:
- ChÃnh là cô ấy.
Quan Thất nhìn má»™t cái, liá»n không nhịn được nhìn lần thứ hai, nhìn lần thứ hai lại không nhịn được nhìn lần thứ ba, cà ng nhìn thì vẻ má» mịt trong mắt cà ng giảm Ä‘i, thay bằng vẻ ôn nhu.
Ngay lúc nà y, trong trưá»ng lại xảy ra biến hóa cá»±c lá»›n.
Khi ngưá»i có vóc dáng cao gầy kia chỉ vá» phÃa Lôi Thuần, Bạch Sầu Phi đã bước ngang má»™t bước, đỠphòng lỡ may đối phương táºp kÃch thì có thể ra tay kịp thá»i.
Y biết rõ, hai ngưá»i má»™t cao má»™t thấp, má»™t gầy ốm má»™t cưá»ng tráng nà y e rằng thân pháºn còn cao hÆ¡n so vá»›i bốn thánh chá»§ trước đó, hÆ¡n nữa võ công lại cà ng khó lưá»ng.
Nhưng y vẫn không ngỠđược.
Khi ngưá»i vóc dáng cao gầy kia dùng ngón giữa chỉ vá» phÃa Lôi Thuần, ngón út cÅ©ng đồng thá»i nhếch lên. Má»™t chỉ vá» phÃa Lôi Thuần không xảy ra chuyện gì, nhưng từ hướng ngón út lại đột nhiên bắn ra má»™t luồng kình phong. Má»™t tỳ nữ mặc áo hoa lan Ä‘au đớn kêu lên má»™t tiếng, trên trán bắn ra tÆ¡ máu, ngá»a mặt lên trá»i ngã xuống.
Ngưá»i vóc dáng cao gầy cưá»i âm hiểm má»™t tiếng, là m cho ngưá»i không lạnh mà run.
Ba tỳ nữ Ä‘á»u kinh hô, nhìn thấy nÆ¡i huyệt Ấn ÄÆ°á»ng cá»§a đồng bạn rỉ ra máu tươi, vừa sợ vừa giáºn, trưá»ng kiếm liá»n đâm vá» phÃa ngưá»i vóc dáng cao gầy.
Bạch Sầu Phi biết những tỳ nữ nà y không phải đối thủ của kẻ vóc dáng cao gầy kia, vội quát lên:
- Dừng lại!
Ba tỳ nữ kia vì căm phẫn trước cái chết cá»§a đồng bạn nên mặc kệ tất cả, cầm kiếm muốn lao lên liá»u mạng. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không đà nh lòng nhìn các nà ng chịu chết, liá»n tiến lên và i bước, vươn hai tay ra chụp lấy bả vai cá»§a hai tỳ nữ, nói:
- Äừng Ä‘i!
Hai tỳ nữ kia Ä‘á»u là thiếu nữ trẻ tuổi, lúc nà y bị đôi bà n tay to lá»›n cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đặt lên vai, ná»a bước cÅ©ng khó dá»i Ä‘i, trong lòng xấu hổ và giáºn dữ, láºp tức quay ngưá»i lại, má»™t trái má»™t phải tát cho ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hai cái.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu kêu lá»›n:
- Sao các cô lại đánh ngưá»i?
Hắn xoa mặt kêu la không thôi.
Tỳ nữ mặc áo hoa cúc thở hổn hển nói:
- Ai bảo ngươi là m cà n, cho ngươi biết lợi hại!
Trương Thán thấy ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu chụp lấy hai tỳ nữ, cÅ©ng vươn ngưá»i ngăn cản má»™t tỳ nữ mặc áo hoa mai khác. Chợt liếc thấy ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu bị ăn tát, quả nhiên tỳ nữ mặc áo hoa mai kia cÅ©ng vung tay tát đến, liá»n lui lại hai bước, né tránh cá»±c nhanh, cưá»i hì hì nói:
- May mà có gương cá»§a ngưá»i Ä‘i trước.
Không ngỠtrong lúc đắc ý hắn lại dẫm phải chân của Ôn Nhu.
Ôn Nhu vừa thấy ngưá»i vóc dáng cao gầy kia ra tay ám toán, giết chết tỳ nữ mặc áo hoa lan, trong lòng vô cùng giáºn dữ. Nà ng Ä‘ang muốn lao lên, lại bị thân hình to lá»›n cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu chắn mất. Khinh công cá»§a nà ng rất tốt, láºp tức lách ngưá»i qua, không ngá» lại vừa lúc gặp phải Trương Thán Ä‘ang lui vá» phÃa sau, giẫm lên chân má»™t cái Ä‘au Ä‘iếng.
Ôn Nhu vốn Ä‘ang tức giáºn, liá»n nhấc chân đá và o mông Trương Thán má»™t cái:
- Äồ chết tiệt, dám đạp lên chân bản cô nương!
Trương Thán bá»—ng nhiên giẫm phải Ôn Nhu, láºp tức quay đầu lại, trông thấy má»™t khuôn mặt như Ä‘ang giáºn dá»—i, đẹp đến mê ngưá»i, trong lòng không biết vì sao lại nghÄ© đến hai câu vốn không liên quan, đó là “a di đà pháºt†và “chỉ có hạ nhân và nữ nhân là khó dung túng†*. Hắn Ä‘ang muốn xin lá»—i, không ngá» câu “tháºt xin lá»—i†còn chưa ra khá»i miệng, Ôn Nhu đã cho hắn má»™t cước.
* Khổng Tá» nói: “Chỉ có phu nhân, nữ nhân và hạ nhân là khó có thể dung túng. Ngươi ở gần bá»n há» thì bá»n há» không hiểu lá»… nghi, còn ngươi ở xa thì bá»n há» lại oán trách ngươi.â€
Hắn tránh rất nhanh, không đến mức bỠmông bị đá, nhưng bắp chân cũng bị Ôn Nhu đá trúng, lảo đảo và i bước kêu lên:
- Cô là m cái gì váºy!
Äến lúc nà y, ba tỳ nữ Mai, Trúc, Cúc Ä‘á»u không có ngưá»i ngăn cản, lại cầm kiếm xông tá»›i ngưá»i vóc dáng cao gầy.
Bạch Sầu Phi nhÃu mà y má»™t cái, nói vá»›i Lôi Thuần:
- Mau bảo các cô ấy dừng lại!
Lôi Thuần không nhanh không cháºm kêu lên:
- Không được đi!
Ba tỳ nữ Mai, Cúc, Trúc đột nhiên dừng lại. Trúc kiếm tỳ giáºm chân nói:
- Tiểu thư, Lan tỷ không thể chết uổng…
Ãnh mắt Lôi Thuần cÅ©ng như Ä‘ang nén giáºn, nhưng vẫn bình tÄ©nh nói:
- Bạch công tỠvà Vương thiếu hiệp sẽ đòi lại công đạo cho chúng ta.
Vương Tiểu Thạch đã nhảy ra, nhìn ngưá»i vóc dáng cao gầy, quát lên:
- Sao ngươi lại ra tay giết ngưá»i?
Ngưá»i vóc dáng cao gầy trầm giá»ng nói:
- Äã ra tay thì phải giết ngưá»i. Không giết ngưá»i thì cần gì phải ra tay.
Vương Tiểu Thạch cả giáºn nói:
- ÄÆ°á»£c! Ngươi có thể tùy tiện giết ngưá»i, ta cÅ©ng có thể tùy thá»i giết ngươi.
Ngưá»i vóc dáng cao gầy dưá»ng như Ä‘ang nhìn xuống ngón tay cá»§a mình:
- Má»™t ngưá»i nếu có bản lÄ©nh tùy thá»i giết ngưá»i, hắn có quyá»n giết ngưá»i khác bất cứ lúc nà o. Äáng tiếc là ngươi không có bản lÄ©nh nà y, cho nên chỉ có thể là m má»™t kẻ bị giết.
Vương Tiểu Thạch giáºn dữ cưá»i nói:
- Là m sao ngươi biết ta không có bản lÄ©nh giết ngưá»i?
Ngưá»i có vóc dáng cao gầy ngạo nghá»… nói:
- Bởi vì ngươi đã gặp phải ta. Bởi vì trong kinh thà nh không có nhân váºt nà o danh hiệu như ngươi.
Hắn nói một cách âm trầm lạnh lẽo:
- Tá»± phế má»™t tay má»™t chân rồi cút ra khá»i kinh thà nh, “Mê Thiên Thất Thánh†chúng ta còn có thể tha cho cái mạng nhá» cá»§a ngươi.
Vương Tiểu Thạch bá»—ng cưá»i, là nụ cưá»i giáºn dữ.
Bạch Sầu Phi cÅ©ng cưá»i, là nụ cưá»i ngạo mạn.
Trước giá» chưa có ai cưá»i lên lại ngạo mạn như y.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nhìn thấy, cÅ©ng rất muốn cưá»i lên má»™t tiếng. Trương Thán ở bên cạnh liá»n quát hắn:
- Nà y, ngươi cưá»i ngu ngốc cái gì thế?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu liá»n im lặng.
Ngưá»i vóc dáng cao gầy cÅ©ng im lặng.
Bởi vì hắn nghe được Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi nói chuyện.
- Ngươi có nghe hắn nói gì không?
Vương Tiểu Thạch há»i Bạch Sầu Phi.
- Hắn đang để lại di ngôn.
Bạch Sầu Phi nói.
- Hắn sai rồi.
- Hắn sai rất lớn.
- Chúng ta đến đây vốn là để bảo vệ Lôi cô nương, cho dù bên nà o thắng, bên nà o bại, Ä‘á»u không cần phải ra sức giết ngưá»i.
- Vốn là váºy.
- Thế nhưng, tên nà y vừa đến thì đã giết một cô gái không hỠliên quan.
- Giết ngưá»i thì Ä‘á»n mạng, thiếu nợ thì trả tiá»n.
Bạch Sầu Phi lạnh lùng nói:
- Thiếu ngưá»i má»™t mạng thì trả ngưá»i má»™t mạng, đây là đạo lý trên giang hồ ngà n năm không dá»i.
- Äúng. Hắn đã giết ngưá»i, váºy thì cÅ©ng phải sẵn sà ng để bị ngưá»i giết.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Cho nên, lần giao thủ nà y không giống như vừa rồi.
- Vừa rồi là tá»· thÃ, còn bây giá» là phân sống chết.
- Äã như váºy, xin nhị ca chiếu cố má»i chuyện ở đây.
Vương Tiểu Thạch chắp tay nói:
- Ta lên trước má»™t tráºn.
- Tháºt xin lá»—i! Mạng cá»§a tên nà y phải do ta lấy, ngươi hãy trông chừng đại cuá»™c.
Bạch Sầu Phi chắn ở trước mặt Vương Tiểu Thạch, kiên định nói.
- Chuyện nà y…
- Vừa rồi ngươi đã đánh má»™t tráºn, tráºn nà y nên đến phiên ta.
Cặp mắt cá»§a Bạch Sầu Phi nhìn chằm chằm và o ngón tay cá»§a ngưá»i vóc dáng cao gầy kia:
- Huống hồ, má»™t chỉ nà y cá»§a hắn đã dung hợp hai môn tuyệt há»c “Lạc Phượng chưởng†và “Ngá»a Long trảo†thất truyá»n nhiá»u năm. Xem như ta đã sÆ¡ xuất. Hắn giết ngưá»i ở trước mặt ta, việc nà y nên để ta gánh vác.
- Nhị ca…
- Cho dù ngươi không tin ta, cũng có thể tin và o “Kinh Thần chỉ†của ta.
Bạch Sầu Phi nói:
- Ngươi yên tâm, hôm nay cao thá»§ đến còn nhiá»u lắm.
Nghe hai ngưá»i nói chuyện, quả tháºt giống như xem ngưá»i vóc dáng cao gầy kia là má»™t kẻ đã chết chắc, chỉ thảo luáºn xem ai ra tay mà thôi.
Ngoà i sá»± tức giáºn, cà ng khiến ngưá»i vóc dáng cao gầy kinh hãi là : “Lôi Phượng trảo†do mình dung hợp hai đại tuyệt há»c “Ngá»a Long trảo†và “Lạc Phượng chưởng†sáng tạo ra, lại bị tên thanh niên kiêu ngạo kia vừa nhìn đã thấu.
Hắn đột nhiên có một cảm giác đặc biệt.
Hắn nhất định phải giết chết kẻ nà y, nếu không một ngà y nà o đó hắn sẽ bị kẻ nà y giết chết.
Váºn mệnh cá»§a hai ngưá»i bá»—ng giống như Ä‘an và o vá»›i nhau, trong đó má»™t ngưá»i nhất định phải chết trong tay cá»§a đối phương.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 02:45 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 39: Tam Chỉ Äạn Thiên
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Bạch Sầu Phi tiêu sái bước ra, chợt cảm thấy thế gió như mạnh mẽ hơn.
- Ngươi là ai?
Bạch Sầu Phi ngạo mạn nói:
- Trước giỠta không giết kẻ vô danh.
- Còn ngươi là ai? Lục Thánh chủ trước giỠcũng không giết vô danh tiểu tốt.
Ngưá»i vóc dáng cao gầy nói, nhưng hắn láºp tức phát hiện lá»i nói cá»§a mình lại vô tình “bắt chước†ngưá»i trẻ tuổi cao ngạo trước mắt nà y.
- Hóa ra là Lục Thánh chủ.
Bạch Sầu Phi cưá»i lạnh:
- Váºy ngươi cÅ©ng không xem là kẻ vô danh, chẳng qua là thứ không thể gặp ngưá»i.
Lục Thánh chá»§ giáºn dữ, nhưng rất nhanh lại kiá»m chế tâm tình:
- Ngươi biết lần nà y “Mê Thiên Thất Thánh†chúng ta tổng cá»™ng có bao nhiêu ngưá»i đến không?
Bạch Sầu Phi trông thấy phố lá»›n ngõ nhá» chẳng có bóng ngưá»i nà o, chỉ có gió chạy cát bay, thổi và o những cánh cá»a gá»— và đồ dùng trong nhà kêu lên kèn kẹt.
- Lần nà y có hai trăm mưá»i bảy ngưá»i đến, Ä‘á»u là tinh binh cá»§a chúng ta.
Lục Thánh chủ đắc ý nói:
- Huống hồ còn có Thất thánh chá»§ Ä‘Ãch thân tá»›i.
Sau đó hắn kết luáºn:
- Dám nói ra những lá»i nà y, ngươi chết chắc rồi.
Bạch Sầu Phi đột nhiên cưá»i.
- Ngươi tháºt đáng thương.
Y nói.
CÆ¡n giáºn cá»§a Lục Thánh chá»§ lại bốc lên, lần nà y hắn gần như áp chế không nổi.
- Vì để hù dá»a ta, ngươi không tiếc lôi ra má»™t đám ô hợp, lại sợ đắc tá»™i vá»›i Quan Thất nên vá»™i đưa hắn ra áp tráºn. Äã sợ gió lá»›n còn muốn ra khÆ¡i, ta tháºt cảm thấy mất mặt cho ngươi.
Lá»i nói cá»§a Bạch Sầu Phi như dao nhá»n:
- Rốt cuá»™c là ngươi không có có lòng tin, hay là muốn tìm ngưá»i giúp đỡ?
Lục Thánh chá»§ quát lên má»™t tiếng, hắn chưa bao giá» cảm thấy giáºn dữ như váºy.
Thân hình của hắn nhoáng lên.
Cùng lúc đó Ngũ Thánh chủ nhỠbé nhanh nhẹn bên cạnh cũng đột nhiên “bắn†ra.
Hắn tháºt sá»± “bắn†ra, giống như dưới chân có má»™t chiếc lò xo cá»±c mạnh, nếu không dù cố sức thế nà o cÅ©ng không thể có được thanh thế nà y.
Tháºm chà còn phát ra tiếng xé gió kịch liệt.
Ngưá»i thứ nhất mà hắn lướt qua chÃnh là Vương Tiểu Thạch.
Tay cá»§a hắn từ trong tay áo vươn ra, giống như rút binh khÃ, cách không phát ra má»™t chưởng.
Bà n tay cá»§a hắn vừa ngắn, vừa thô, vừa máºp, vừa dà y, ngắn đến mức giống như chỉ bằng má»™t đốt ngón tay cá»§a ngưá»i thưá»ng.
Hai tay Vương Tiểu Thạch khép lại đón đỡ má»™t chưởng nà y, Ä‘ang muốn xông lên ngăn chặn thế tá»›i cá»§a đối phương, đột nhiên phát hiện má»™t chưởng nà y lại có đến ba tầng uy lá»±c đáng sợ, đồng thá»i bùng phát.
Tầng thứ nhất là chưởng lực như ngăn nước rẽ sóng.
Tầng thứ hai là âm kình như sóng to gió lớn.
Tầng thứ ba là độc lá»±c như dá»i non lấp bể.
Ngưá»i tiếp chưởng cho dù có thể chống đỡ được chưởng lá»±c, cÅ©ng sẽ bị âm kình ẩn chứa trong chưởng lá»±c là m đứt gân cốt; cho dù có thể ngăn cản được âm kình, cÅ©ng sẽ bị độc lá»±c do chưởng lá»±c âm kình mang theo chế ngá»±.
Vương Tiểu Thạch vội và ng bảo vệ tâm mạch, bay ngược lại.
NgÅ© Thánh chá»§ đã lướt đến trên đầu ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán .
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vá»t lên không, muốn ngăn cản lại.
Hắn có vóc ngưá»i to lá»›n, má»™t khi chắn đưá»ng có thể nói là chim bay khó lá»t.
Nhưng ngưá»i cá»§a hắn má»›i vá»t lên, chân trái đã bị Nhâm Quá»· Thần nắm chặt, kéo xuống mặt đất.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trá»i sinh thần lá»±c, Nhâm Quá»· Thần kéo không xuống được, trái lại còn bị hắn kéo lên không, hai chân cách mặt đất.
Lúc nà y Äặng Thương Sinh cÅ©ng kịp thá»i lướt tá»›i, má»™t tay bắt lấy chân phải ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu. Hai ngưá»i cùng hợp lá»±c kéo ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu xuống đất. Nhưng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu sức lá»›n vô cùng, lại đồng loạt kéo cả hai lên giữa không trung.
Tam Hợp lâu chỉ có hai tầng lầu, trong đó lầu hai đã bị sáºp. Bá»n há» bắn tung lên. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu muốn so khà lá»±c vá»›i hai ngưá»i nà y, cho nên váºn sức liên tục nhảy lên, phá vỡ cả nóc nhà , sau đó má»›i rÆ¡i xuống.
Nhưng hắn đã quên mình vì sao mình lại nhảy lên.
Trương Thán giáºm chân hừ lạnh, hắn biết mình phải ngăn NgÅ© Thánh chá»§ lại.
Năm mươi sáu cái chén không cá»§a hắn bá»—ng nhiên hợp lại là m má»™t, biến thà nh má»™t cá»™t chén, giống như má»™t cây côn quét vá» phÃa NgÅ© Thánh chá»§.
NgÅ© Thánh chá»§ vá»™i và ng biến hướng, nhưng cá»™t chén cá»§a Trương Thán cÅ©ng láºp tức biến theo. NgÅ© Thánh chá»§ nhảy đến đâu, chén cá»§a hắn cÅ©ng theo đến đấy.
Nhưng khi chén của hắn công đến, lại bị một đôi vuốt sắt của Nhan Hạc Phát gần như phá thà nh trăm ngà n lỗ.
Nhan Hạc Phát đã sấn đến. Trương Thán đà nh phải bá» qua NgÅ© Thánh chá»§, năm mươi sáu cái chén không má»™t phân thà nh hai, dùng như hai cây roi đánh xa thá»§ gần, phong tá»a thế công cá»§a Nhan Hạc Phát.
NgÅ© Thánh chá»§ đã đến trước ngưá»i Ôn Nhu.
Ôn Nhu chỠcơ hội xuất thủ đã lâu.
Nà ng nhảy ra má»™t bước, trầm ngưá»i, hất tóc, vung Ä‘ao, quát lên:
- Bản tiểu thư…
Nà ng còn chưa nói xong, bá»—ng thấy má»™t bóng ngưá»i nhá» nhắn nhoáng lên. Chu Tiểu Yêu vung tay ra, “điêu, nã, khấu, đạnâ€, trong nháy mắt đã Ä‘oạt lấy Ä‘ao cá»§a nà ng.
Ôn Nhu cá»±c kỳ tức giáºn.
Chu Tiểu Yêu má»™t chiêu đắc thá»§ liá»n cưá»i lạnh thối lui, nhưng bóng ngưá»i lại chợt lóe lên, công kÃch đã đến cổ há»ng cá»§a nà ng.
Chu Tiểu Yêu khẽ giáºt mình, vá»™i quay Ä‘ao chém má»™t nhát. Ôn Nhu liá»n biến chiêu chụp lấy cổ tay cá»§a nà ng.
Chu Tiểu Yêu cưá»i nói:
- Trả lại cho ngươi thì sao chứ?
Nà ng láºp tức vứt Ä‘ao, dùng chưởng tấn công và o hông cá»§a Ôn Nhu.
Thân hình cá»§a Ôn Nhu giống như lông ngá»—ng gặp cuồng phong, đột nhiên bay ngược trở vá», lại vung Ä‘ao soà n soạt vẽ lên và i đưá»ng, quát lá»›n:
- Äồ tiểu nhân, dám ám toán bản tiểu thư! Äến đây Ä‘i!
Chu Tiểu Yêu trong lòng lại e dè: “Cô ả nà y võ công cẩu thả bình thưá»ng, nhưng Ä‘ao pháp thì lại rất lưu loát. Nếu như chịu khổ công táºp luyện, bá»™ Ä‘ao pháp nà y quyết không thể xem thưá»ng. Còn cần phải đỠphòng khinh công cá»§a cô ta, có vẻ giống như thân pháp ‘Thuấn Tức Thiên Lý’ cá»§a Tiểu Hà n SÆ¡n phái. Sau khi mình Ä‘oạt được Ä‘ao lại bị đối phương Ä‘oạt lại, là do không ngá» khinh công cá»§a đối phương lại nhanh và lặng lẽ như váºy, suýt nữa đã tÃnh sai.â€
Ôn Nhu vừa mất Ä‘ao, sắc mặt liá»n trầm xuống, láºp tức dá»±a và o thân pháp tinh xảo kịp thá»i Ä‘oạt lại binh khÃ. Lúc nà y nà ng chỉ muốn liá»u mạng vá»›i Chu Tiểu Yêu, tá»± nhiên đã quên mất chuyện chặn đưá»ng NgÅ© Thánh chá»§.
Ba tỳ nữ Mai, Cúc, Trúc đồng thá»i xuất kiếm đâm vá» phÃa NgÅ© Thánh chá»§.
Má»™t kiếm thi triển ra chÃn thức, ba kiếm lượn vòng lại tạo thà nh tráºn thế, cho dù là kẻ có võ công có cao hÆ¡n ba ngưá»i các nà ng cÅ©ng sẽ bị uy lá»±c cá»§a kiếm tráºn áp chế.
Äáng tiếc các nà ng lại thiếu mất má»™t ngưá»i.
Lan kiếm đã không còn.
NgÅ© Thánh chá»§ chỉ dùng má»™t chưởng đã đánh bay ba ngưá»i ra ngoà i.
Hắn đã đến trước ngưá»i Lôi Thuần, định vươn tay túm lấy nà ng.
Lôi Thuần lại rất bình tĩnh.
Bình tĩnh mà rất đẹp.
Äẹp má»™t cách thanh linh.
Thanh linh đến trấn định.
Äại địch trước mắt, nguy cÆ¡ tứ bá», nhưng nà ng lại không há» bối rối, đôi mắt lung linh như má»™ng nhìn thẳng và o NgÅ© Thánh chá»§.
Ngũ Thánh chủ ngẩn ngơ.
Ngay cả má»™t kẻ hung thần ác sát như hắn, nhất thá»i cÅ©ng không dám sinh lòng mạo phạm.
NgÅ© Thánh chá»§ láºp tức vái chà o:
- Äắc tá»™i rồi!
Hắn hóa chưởng thà nh chỉ, muốn điểm huyệt Lôi Thuần.
Nhưng tay cá»§a hắn vừa khẽ động, chợt nghe sau lưng có ngưá»i nói:
- Cẩn tháºn đấy! Từ giá» trở Ä‘i, ngươi chỉ có thể lui, đến khi nà o trở vá» chá»— cÅ©.
Cùng vá»›i câu nói nà y, hắn đã nhìn thấy kiếm quang, nghe thấy kiếm phong, cảm thấy kiếm khÃ.
Kiếm quang, kiếm phong và kiếm khà do tay phát ra.
Lúc câu nói nà y vang lên, hắn đã bắt đầu lui. Bất kể hắn chống đỡ, né tránh, trốn tránh hay phản kÃch, tất cả Ä‘á»u không tác dụng. Nếu như muốn bảo vệ tÃnh mạng, chỉ có đưá»ng lui.
Khi câu nà y nói xong, hắn đã lui đến chỗ ban đầu, ở bên cạnh Quan Thất.
Sau đó hắn má»›i có thể thở dốc má»™t hÆ¡i, nhìn vá» phÃa ngưá»i vừa xuất kiếm, chÃnh là Vương Tiểu Thạch.
Vương Tiểu Thạch luôn tươi cưá»i, dánh vẻ thá» Æ¡ như không quan tâm đến gì.
Hiện tại hắn hoà n toà n tin, nếu như vừa rồi Vương Tiểu Thạch muốn giết hắn, tuyệt đối không phải là chuyện khó.
Còn nếu Vương Tiểu Thạch đồng thá»i sá» dụng Tương Tư Ä‘ao, muốn giết hắn căn bản không cần tốn nhiá»u sức.
Hắn phát hiện bên cạnh còn có má»™t ngưá»i, đó là Lục Thánh chá»§.
Có Ä‘iá»u dáng vẻ cá»§a Lục Thánh chá»§ đã hoà n toà n thay đổi.
Hắn gần như không nháºn ra Lục Thánh chá»§, bởi vì quần áo trên ngưá»i Lục Thánh chá»§ đã rách rưới tả tÆ¡i, giống hệt như má»™t tên ăn mà y đã là m nghỠăn xin hai mươi năm.
Có lẽ khác biệt chỉ là quần áo của Lục Thánh chủ chỉ rách mà không bẩn.
Kỳ tháºt khi vừa má»›i quát lên, Lục Thánh chá»§ cÅ©ng đã ra tay.
Hắn nhoáng ngưá»i má»™t cái đã đến trước mặt Bạch Sầu Phi. Chỉ trong khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i đó hắn đã cách không phát ra sáu chỉ.
Sáu chỉ phá không như kiếm khà công đến Bạch Sầu Phi.
Khoảng cách giữa hai ngưá»i cà ng gần, chỉ kình lại cà ng mãnh liệt.
Bạch Sầu Phi cưá»i.
Y vén tay áo lên, vươn tay trái ra, duỗi đầu ngón tay, sau đó phản công.
Má»—i lần hắn vung chỉ Ä‘á»u rung lên ba lần. Khi hắn rung lần thứ nhất, Lục Thánh chá»§ đã phát đến chỉ thứ sáu.
Nhưng Lục Thánh chủ lại không phát ra chỉ thứ bảy.
Bởi vì hắn phát không ra.
Bạch Sầu Phi vừa xuất chỉ, kình lá»±c liá»n bắn ra bốn phÃa. Lục Thánh chá»§ chỉ có đưá»ng né tránh, dùng má»i biện pháp để né tránh.
Bạch Sầu Phi liên tục tấn công, dùng ngón út cá»™ng thêm ngón áp út. Lục Thánh chá»§ cà ng lui ra xa, lại cà ng cảm giác chỉ phong cá»§a đối phương mãnh liệt hÆ¡n. Quần áo cá»§a hắn đã bị chỉ kình cắt đứt, cháºt váºt vô cùng.
Lục Thánh chủ vội và ng thối lui, vừa né tránh vừa gắng tiến đến gần ghế sắt của Quan Thất.
Bạch Sầu Phi hiểu ý của hắn.
Lục Thánh chủ là đang cầu cứu Quan Thất.
Cũng không biết vô tình hay cố ý, một chỉ trong số đó của Bạch Sầu Phi lại phá không bắn vỠhướng Quan Thất.
Quan Thất vẻ mặt má» mịt, bà n tay bá»—ng nâng lên giống má»™t đưa má»™t ly trà và o miệng, động tác nà y không cháºm không nhanh, chỉ là má»™t động tác rất bình thưá»ng.
Nhưng Bạch Sầu Phi láºp tức cảm giác má»™t chỉ nà y cá»§a mình tá»±a như trâu đất xuống biển, chẳng những chỉ kình không có chút tác dụng nà o, hÆ¡n nữa còn giống như đột nhiên biến mất.
Bạch Sầu Phi trong lòng chấn động, láºp tức thu chỉ không tiếp tục truy kÃch.
Vẻ mặt Quan Thất vẫn ngơ ngẩn như trước, nhưng ánh mắt đã không còn trống rỗng.
Y vẫn luôn nhìn Lôi Thuần, trên mặt lại xuất hiện vẻ ôn nhu.
Y hóa giải má»™t chỉ kia cá»§a Bạch Sầu Phi, giống như chÃnh y cÅ©ng không hay biết.
Lúc nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u ngừng tay.
Lục Thánh chá»§ tìm được đưá»ng sống trong chá»— chết, vô cùng hung hiểm, liá»n thở hổn hển, chỉ và o Bạch Sầu Phi giáºn dữ nói:
- Ngươi đây là … chỉ pháp gì?
- “Kinh Thần chỉâ€.
Bạch Sầu Phi nói như chế nhạo, nhưng lại toà n tâm đỠphòng Quan Thất:
- “Tam Chỉ Äạn Thiên†trong “Kinh Thần chỉâ€, ta chỉ dùng ngón út, là ngón tay có uy lá»±c nhá» nhất.
Lục Thánh chủ lạnh lùng nói:
- Lôi Quyển cá»§a Giang Nam PhÃch Lịch đưá»ng là gì cá»§a ngươi?
Bạch Sầu Phi nói:
- Ngươi không xứng há»i.
- Ta có thể há»i các ngươi má»™t việc không?
Giá»ng nói nà y rất nhá», rất non ná»›t, tháºm chà là rất ngây thÆ¡; há»i cÅ©ng rất khách khÃ, rất đúng má»±c, rất uyển chuyển, tháºm chà rất trống rá»—ng, rất không có lòng tin.
Ngưá»i há»i câu nà y lại là Quan Thất.
Bạch Sầu Phi ngẩn ra, nói:
- Má»i nói!
Vương Tiểu Thạch cũng đi tới đứng bên cạnh Bạch Sầu Phi:
- Xin cứ há»i!
- Lôi cô nương là phu nhân của ta, sao các ngươi lại chia rẽ chúng ta?
Quan Thất há»i như váºy.
ÄÆ°á»ng đưá»ng là thá»§ lÄ©nh cá»§a “Mê Thiên Thất Thánh†lại há»i má»™t câu như váºy, nhất thá»i Bạch Sầu Phi cÅ©ng không biết trả lá»i thế nà o.
Vương Tiểu Thạch vội nói:
- Bởi vì Lôi cô nương không đồng ý.
Quan Thất ngÆ¡ ngẩn há»i:
- Là Lôi cô nương không đồng ý sao?
Y nhìn vá» Lôi Thuần phÃa xa, nhẹ nhà ng há»i.
Lôi Thuần kiên định nói:
- Ta không đồng ý.
Quan Thất há»i:
- Vì sao?
Bạch Sầu Phi cưá»i lạnh nói:
- Ngươi có biết không, đáp án mà ngươi muốn biết sẽ là m cho ngươi rất khó chịu?
Quan Thất nói:
- Ta mặc kệ. Ta muốn biết câu trả lá»i.
Bạch Sầu Phi cao giá»ng nói:
- Tốt…
Y Ä‘ang muốn nói và i câu đả kÃch.
Vương Tiểu Thạch vá»™i cướp lá»i:
- Bởi vì Lôi cô nương đã Ä‘Ãnh hôn.
Quan Thất ngÆ¡ ngác há»i:
- Ai bắt Lôi cô nương Ä‘Ãnh hôn?
Trương Thán cướp lá»i nói:
- Là Lôi tổng đưá»ng chá»§.
Quan Thất vẫn ngÆ¡ ngác há»i:
- Lôi tổng đưá»ng chá»§ là ai?
Lục Thánh chá»§ vá»™i cúi ngưá»i nói:
- ChÃnh là thá»§ lÄ©nh Lôi Tổn cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng.
Quan Thất giống như Ä‘ang suy nghÄ© chuyện gì, sau đó lại há»i:
- Lôi cô nương Ä‘Ãnh hôn vá»›i ai?
Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi Ä‘á»u cảm thấy kinh ngạc đối vá»›i ngưá»i nhợt nhạt trước mắt nà y, mải quan sát nên không trả lá»i.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu thấy Trương Thán đã mở miệng, cÅ©ng lá»›n tiếng nói:
- Là Tô Mộng Chẩm.
Quan Thất ngơ ngẩn nói:
- Tô… Mộng… Chẩm…
Giống như cái tên nà y rất quen thuá»™c vá»›i y, nhưng nhất thá»i lại nhá»› không ra.
NgÅ© Thánh chá»§ cÅ©ng hạ giá»ng nói:
- Là lâu chủ Tô Mộng Chẩm của Kim Phong Tế Vũ lâu.
- Ồ, là hắn.
Quan Thất nhìn Lôi Thuần lắc đầu nói:
- Lôi cô nương, cô không cần khó xá»! Cô đã Ä‘Ãnh hôn, ta cÅ©ng không trách cô…
Sau đó y há»i hợt nói thêm má»™t câu:
- Ta sẽ bảo Lôi Tổn thay đổi chá»§ ý, lệnh cho Tô Má»™ng Chẩm chá»§ động từ hôn, váºy chẳng phải được rồi sao?
Câu nà y vừa nói ra, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u kinh hãi.
- Cô tới đây!
Quan Thất lại vẫy tay với Lôi Thuần:
- Bây giá» ta sẽ đưa cô Ä‘i, đưa cô trở vá».
Sắc mặt Bạch Sầu Phi biến đổi, biến thà nh cà ng trắng hơn.
Y cà ng giáºn sắc mặt cà ng trắng, uống rượu cà ng nhiá»u sắc mặt cà ng trắng, giết ngưá»i cà ng nhiá»u sắc mặt cÅ©ng cà ng trắng.
Mà u da trắng nõn cá»§a y gây cho ngưá»i ta má»™t cảm giác sạch sẽ, cao nhã, xuất trần, không giống như mà u trắng cá»§a Quan Thất.
Mà u trắng cá»§a Quan Thất là không khá»e mạnh, giống như đã mất Ä‘i sinh mạng, không còn huyết khÃ.
Nhưng cũng có một chút giống nhau.
Mà u trắng cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u là m cho ngưá»i ta cảm giác được sát khÃ.
Sát khà mãnh liệt.
Sắc mặt Bạch Sầu Phi bắt đầu biến trắng, ngón tay cũng biến trắng khiến cho gân xanh trên mu bà n tay cà ng lộ rõ, đốt ngón tay nhô lên cà ng dà i hơn.
- Câu nà y cá»§a ngươi, chỉ có hai loại ngưá»i má»›i nói được.
Bạch Sầu Phi nói:
- Là thằng điên hoặc thằng ngu.
Quan Thất đột nhiên nhìn thẳng và o Bạch Sầu Phi, giá»ng nói trở nên sắc bén:
- Ngươi nói ta là tên điên à ?
Bạch Sầu Phi cũng liếc mắt nhìn hắn, đột nhiên sinh ra một cảm giác kỳ dị.
Äó là cái chết.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 02:46 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 40: Kinh Tráºp
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Äối vá»›i loại ngưá»i như Bạch Sầu Phi, “chết†gần như là má»™t chuyện hoà n toà n không có khả năng. Y trước giá» gặp mạnh cà ng mạnh, bị áp chế lại cà ng vùng lên, sức sống cá»§a y ngoan cưá»ng đến mức gần như có thể cá»± tuyệt tá» vong.
Nhưng bây giỠy lại cảm giác được nó.
Y chỉ nhìn Quan Thất má»™t cái, má»™t cảm giác trống rá»—ng mãnh liệt bá»—ng áºp áºp đến khiến cho y nghÄ© đến cái chết.
Y đột nhiên vung tay phát ra một chỉ, là dùng ngón giữa.
Gió sắc phá không bắn ra.
Y phải giết ngưá»i, dùng cái chết cá»§a ngưá»i khác để ngăn lại ý nghÄ© chết chóc cá»§a mình.
Chỉ phong so với gió còn nhanh hơn, so với dao còn sắc hơn, so với ám khà còn lặng lẽ hơn, so với kinh khủng còn đáng sợ hơn.
“Kinh Thần chỉ†phát ra một điểm chỉ kình, nhưng bằng và o một luồng chỉ phong nà y đã đủ xuyên núi phá đá.
Chỉ phong bắn và o Ấn ÄÆ°á»ng cá»§a Quan Thất.
Quan Thất nghiến răng nghiến lợi, thì thà o lẩm bẩm, giống như không hỠphát hiện một chỉ kinh thiên nà y.
Äá»™t nhiên chỉ phong gáºp lại, bắn vá» phÃa Lục Thánh chá»§.
Lục Thánh chá»§ không ngỠđến chiêu nà y, láºp tức quát to má»™t tiếng. Lúc nà y hắn đã tránh không được, né không kịp, trốn không xong, chống đỡ cà ng không nổi. Äá»™t nhiên hai tay Quan Thất vung lên, “ầm†má»™t tiếng, hai khối sắt bên ngưá»i đã bắn ra, đụng và o bên trái Lục Thánh chá»§ và bên phải NgÅ© Thánh chá»§ khiến cả hai ngưá»i Ä‘á»u bay ra mấy bước.
Má»™t tiếng “xoẹt†vang lên, chỉ cá»§a Bạch Sầu Phi bắn vá» phÃa Lục Thánh chá»§ chỉ lướt qua cánh tay phải cá»§a hắn, không đến mức bá» mạng đương trưá»ng.
Ngũ Thánh chủ nhảy ra mấy bước mới cảm thấy nơi tai tê rần.
Hóa ra lúc Bạch Sầu Phi xuất chỉ vá» phÃa Lục Thánh chá»§, ngón út cÅ©ng phát ra má»™t chỉ, lặng lẽ bắn vá» phÃa NgÅ© Thánh chá»§.
Một chỉ nà y không hỠcó dấu hiệu, so với một chỉ sắc bén không thể ngăn cản còn đáng sợ hơn.
Nếu không phải Quan Thất kịp thá»i ra tay, chỉ sợ trên mặt NgÅ© Thánh chá»§ lúc nà y đã có thêm má»™t lá»— thá»§ng.
Ngũ Thánh chủ thần hồn chưa định, vẫn còn sợ hãi.
Lục Thánh chủ lại đau đớn kêu lên một tiếng, ôm cánh tay lảo đảo.
Bạch Sầu Phi thấy Quan Thất giống như si ngốc, nhưng chỉ cần giơ tay đã phá vỡ thế công của mình, trong lòng lại rùng mình.
Y giết không được NgÅ©, Lục Thánh chá»§, ý nghÄ© chết chóc kia liá»n không thể tiêu tan, trong lòng cảm thấy nặng trịch, rất không thoải mái.
Quan Thất vẫn há»i:
- Ngươi dám nói ta là tên điên à ?
- Ta không dám.
Bạch Sầu Phi cố ý chá»c giáºn kẻ nà y, muốn kÃch động để y ra tay:
- Ngươi không những là thằng điên mà còn là thằng ngu.
Y muốn thỠthực lực của đối phương một lần, cũng muốn thỠthực lực của mình một lần.
Quan Thất thét lên, giống như một nữ nhân gặp phải chuyện gì cực kỳ kinh khủng.
Y vừa thét lên, mà ng tai cá»§a má»—i ngưá»i Ä‘á»u giống bị dao nhá»n cắt qua, không che lại kịp. Quan Thất bá»—ng nhiên đứng dáºy, lạnh lùng chỉ tay nói:
- Ngươi nói gì? Ta giết ngươi, ta giết chết ngươi!
Bạch Sầu Phi vừa thấy y chỉ tay, cho là y muốn xuất thá»§, vá»™i lách ngưá»i má»™t cái, nhưng lại phát hiện ngón tay cá»§a đối phương không há» mang theo kình lá»±c, nhất thá»i trên mặt không nén được giáºn, cưá»i lạnh nói:
- Ngươi giết được thì cứ giết. Chỉ sợ giết không được, ngược lại bị ngưá»i ta giết.
Không ngỠQuan Thất nghe được mấy câu nà y, trên mặt lại hiện ra vẻ mỠmịt, lẩm bẩm:
- Ta giết được ngưá»i, ngưá»i sẽ bị ta giết chết; ta giết không được ngưá»i, ta sẽ bị ngưá»i giết chết.
Y ngá»a đầu nhìn lên trá»i, cưá»i thảm nói:
- Ta chế ngá»± được ngưá»i, ngưá»i sẽ bị ta chế ngá»±; ta không chế ngá»± được ngưá»i, ta sẽ bị ngưá»i chế ngự…
Y nói năng lá»™n xá»™n, dây xÃch chên tay và chân bị lay động kêu lên leng keng.
Bạch Sầu Phi không đáp lá»i. Hắn muốn thá» công lá»±c cá»§a Quan Thất má»™t lần, bốn ngón tay liá»n gáºp lại, ngón giữa nhô lên bắn ra má»™t chỉ vá» hướng mi tâm cá»§a Quan Thất.
Quan Thất vẫn đang nói:
- Ta thắng được ngưá»i, ngưá»i sẽ bị ta đánh bại; ta không thắng được ngưá»i, ta sẽ bị ngưá»i đánh bại.
Y nói má»™t cách rất thong thả, đồng thá»i giÆ¡ hai tay lên, vươn ngón trá» và ngón giữa ra, má»™t tay đặt ở trước mặt còn má»™t tay ấn và o sau đầu. Chỉ phong do Bạch Sầu Phi phát ra giống như khối băng gặp phải kìm sắt, đột nhiên tan biến vô hình.
Hóa ra má»™t chỉ kia cá»§a Bạch Sầu Phi bá» ngoà i là công và o chÃnh diện địch nhân, nhưng chỉ phong lại phân thà nh hai đạo, má»™t đạo khác ngầm đánh và o sau gáy. Má»™t chỉ nà y có tên là “Äại Hà nâ€, còn má»™t chỉ lúc trước công kÃch Lục Thánh chá»§, lại ngầm mang theo má»™t luồng chỉ kình khác đánh lén NgÅ© Thánh chá»§, lại có tên là “Tiểu Hà nâ€. Äá»u là má»™t trong hai mươi bốn tuyệt chiêu cá»§a “Kinh Thần chỉâ€.
Quan Thất nhìn có vẻ cháºm chạp, nhưng chỉ cần nhấc tay đã láºp tức phá tan chiêu thức cá»§a đối phương, hÆ¡n nữa trong miệng còn lẩm bẩm:
- Ta lừa được ngưá»i, ngưá»i sẽ bị ta lừa; ta lừa không được ngưá»i, ta sẽ bị ngưá»i lừa…
Bạch Sầu Phi đã đến trước ngưá»i y, đột nhiên phát động thế công.
Lúc nà y Vương Tiểu Thạch mới biết mình đã đánh giá sai Bạch Sầu Phi.
Hắn luôn cho rằng Bạch Sầu Phi chỉ pháp lợi hại, khinh công nhất lưu, nhưng lại không biết sá»± Ä‘a dạng trong võ công cá»§a y đã đạt đến mức không thể tưởng tượng nổi như váºy. Äa dạng cÅ©ng không phải là yếu tố ảo diệu nhất, Trương Thán cÅ©ng có thể dá»… dà ng là m được, nhưng trong má»—i chiêu cá»§a Bạch Sầu Phi Ä‘á»u thêm và o sá»± suy diá»…n và sáng tạo cá»§a mình. Nói cách khác, má»—i chiêu má»—i thức y đánh ra so vá»›i ngưá»i Ä‘i trước uy lá»±c cà ng mạnh hÆ¡n, cà ng không có sÆ¡ hở.
Bạch Sầu Phi vừa đến trước ngưá»i Quan Thất, bá»—ng giống như biến thà nh bốn Bạch Sầu Phi.
Bốn Bạch Sầu Phi tấn công và o trước mặt, sau lưng, bên trái và bên phải Quan Thất, chợt trước chợt sau, chợt đông chợt tây, má»—i má»™t chiêu đánh ra Ä‘á»u là tuyệt há»c cá»§a má»™t môn phái. Y đã đánh ra ba mươi bảy chiêu, nhưng không má»™t chiêu nà o lặp lại, không má»™t môn phái nà o tương đồng.
Lúc đầu Quan Thất còn lẩm bẩm trong miệng:
- Ta gạt được ngưá»i, ngưá»i sẽ bị ta gạt; ta gạt không được ngưá»i…
Lúc nà y y chợt dừng lại.
Bởi vì y phái chống đỡ thế công của Bạch Sầu Phi.
Äỡ đến chiêu thứ mưá»i tám, Quan Thất bá»—ng nhiên là m má»™t chuyện kinh ngưá»i. Y đột nhiên chổng ngược ngưá»i xuống.
Ngưá»i cá»§a y vẫn ở trong cÅ©i sắt, đầu dưới chân trên, hai tay và hai chân vẫn mang xÃch sắt. Cà ng kinh ngưá»i là lại dùng tay chống tay chống đỡ thân hình, dùng chân để phá chiêu.
Nói cách khác, y dùng chân để thay tay, dùng tay để thay chân.
Y dùng chân nghênh đỡ, dùng tay bay đá. Chỉ sau mấy chiêu, Bạch Sầu Phi đã cảm thấy không chịu nổi.
Ba mươi bảy chiêu đã qua, sắc mặt Bạch Sầu Phi đã trắng bệch, nhưng vẫn còn cố đánh. Vương Tiểu Thạch bỗng nhiên phát hiện một việc.
Không phải Bạch Sầu Phi muốn đánh tiếp, mà là lui không được.
Quan Thất quyá»n cước biến hóa, má»—i chiêu xuất ra Ä‘á»u không theo lẽ thưá»ng, hoà n toà n không thể Ä‘oán trước được, đã hình thà nh má»™t loại chiêu số cá»±c kỳ đáng sợ. Mặc dù có hÆ¡i chút không hợp vá»›i thân pháºn võ lâm tông chá»§, nhưng so vá»›i những chiêu thức đẹp mắt còn đáng sợ, thá»±c dụng và tuyệt diệu hÆ¡n nhiá»u.
Tuyệt diệu đến mức ngay cả Bạch Sầu Phi cũng không ứng phó nổi.
Sắc mặt của y đã ngà y cà ng trắng, so với giấy còn trắng hơn, so với tuyết còn trắng hơn, so với mà u trắng cà ng trắng hơn.
Vương Tiểu Thạch Ä‘ang muốn lên giúp đỡ, Bạch Sầu Phi đã rÃt dà i má»™t tiếng, má»™t lần nữa phát ra “Kinh Thần chỉâ€.
Tiếng sấm vang âm, mặt đất thăng trầm.
Trên bầu trá»i sấm chá»›p đùng đùng, từng tia sáng xé rách không trung, tiếng vang chấn động lòng ngưá»i.
Trên mặt đất bão táp chợt nổi, giống như có má»™t con rồng giáºn dữ phá đất bay lên, đến bảy tầng trá»i, bay chÃn vạn dặm, thế không thể cản.
Äó là má»™t chỉ cá»±c kỳ uy lá»±c trong “Kinh Thần chỉâ€, có tên là “Kinh Tráºpâ€.
“Kinh Tráºp†vừa xuất ra, cả ngưá»i Quan Thất Ä‘á»u biến đổi.
Biến thà nh má»™t kẻ cuồng nhiệt, vui mừng, bùng cháy, giống như toà n thân Ä‘á»u Ä‘ang thiêu đốt.
Bị má»™t loại băng há»a âm hà n thiêu đốt.
Y vẫn giữ tư thế đầu dưới chân trên, nghênh tiếp “Kinh Tráºp†cá»§a “Kinh Thần chỉâ€.
Äại, Nhị, Tam, Tứ, NgÅ©, Lục Thánh chá»§ đồng loạt kêu lên:
- Thất Thánh chủ!
Cả ngưá»i Quan Thất bị bắn ra ngoà i.
Bạch Sầu Phi láºp tức vá»t theo, áo gấm tung bay như múa trong mây Ä‘en dà y đặc, vô cùng đẹp mắt.
“Kinh Tráºp†trên tay y muốn thừa dịp tấn công Quan Thất.
Nhưng đúng lúc nà y, Quan Thất lại như đạn pháo bắn trở vá», nghênh đón thế công cá»§a y.
Khuôn mặt tái nhợt cá»§a Quan Thất cùng vá»›i y phục mà u Ä‘en sáºm đột nhiên sáng lên, trên ngưá»i y tá»a ra má»™t lá»±c lượng kỳ dị.
Không phải sát khÃ, sát khà không dÅ©ng mãnh như váºy.
Không phải cương khÃ, cương khà không tinh tiến như váºy.
Không phải nguyên khÃ, nguyên khà không sắc bén như váºy.
Không phải tà khÃ, tà khà không chÃnh trá»±c như váºy.
Không phải chÃnh khÃ, chÃnh khà không liá»u lÄ©nh như váºy.
Không phải sát khÃ, sát khà không dồi dà o như váºy.
Nó giống như kiếm khÃ, cÅ©ng giống như chân khÃ, đến từ trong cÆ¡ thể Quan Thất, phát ra từ trong tay Quan Thất, công kÃch Bạch Sầu Phi.
Quan Thất vừa ra tay, thần sắc cÅ©ng láºp tức biến đổi.
Thần sắc như si ngốc trên mặt y hoà n toà n thay đổi, trở nên giống như một thần linh đứng trong mây.
Y đã khôi phục lại tư thế bình thưá»ng, dùng chân để đứng, dùng tay công thá»§. Luồng chân khà vô hình nà y cá»§a y vừa xuất ra, sắc mặt Bạch Sầu Phi liá»n tái nhợt, cả hai tay ngón út, ngón giữa và ngón cái đồng thá»i phát ra kình khÃ, chỉ phong xé gió bắn ra đầy trá»i, muốn phá tan bức tưá»ng khà cá»§a Quan Thất.
Vương Tiểu Thạch “ồ†lên một tiếng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu thấy tình thế bất thưá»ng, vá»™i há»i:
- Äây là chỉ pháp gì?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Chỉ pháp dù có hay hơn cũng vô dụng, bởi vì Quan Thất…
Nhất thá»i lại hắn không nói được.
Trương Thán nhìn không chớp mắt, nói:
- Chẳng lẽ là … “Phá Thể Vô Hình kiếm�
Hắn thấy Bạch Sầu Phi đánh ra võ công cá»§a các nhà các phái, hÆ¡n nữa còn tá»± giải thÃch và sáng tạo, khiến cho má»—i chiêu cà ng thêm hoà n mỹ, đã sá»›m cảm thấy theo không kịp. Nhưng khi nhìn thấy chiêu thức mà Bạch Sầu Phi và Quan Thất giao đấu, hắn lại cà ng trợn mắt há mồm.
Vương Tiểu Thạch thở dà i một tiếng, nói:
- Äúng là “Phá Thể Vô Hình kiếmâ€.
Trương Thán hÃt má»™t hÆ¡i, lại há»i:
- Tháºt sá»± là “Phá Thể Vô Hình kiếm†sao?
Vương Tiểu Thạch nghiêm mặt nói:
- HÆ¡n nữa còn đã luyện thà nh “Phá Thể Vô Hình kiếm khÃâ€.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu sợ hãi:
- “Phá Thể Vô Hình kiếm khÆà ?
Hắn Ä‘ang muốn há»i lại, chợt nghe thấy tiếng rút kiếm.
Nhưng trên tay hắn không có kiếm.
Trương Thán cũng không có.
Vương Tiểu Thạch cÅ©ng không rút kiếm, nhưng tiếng rút kiếm lại phát ra từ trên ngưá»i hắn, ngay và o lúc tay trái cá»§a hắn từ trong tay áo vươn ra.
Äây cÅ©ng là lúc ba ngón tay trái cá»§a Bạch Sầu Phi phát ra “Tiểu Tuyếtâ€, ba ngón tay phải bắn ra “SÆ¡ Tìnhâ€.
“Tiểu Tuyết†và “SÆ¡ Tình†là hai chiêu thức cá»±c kỳ lợi hại trong “Kinh Thần chỉâ€.
Từ khi Bạch Sầu Phi xuất đạo đến nay, đây vẫn là lần đầu tiên y dùng hai chiêu thức lợi hại nà y để đối địch.
“Phá Thể Vô Hình kiếm khÆcá»§a Quan Thất va chạm vá»›i chỉ kình cá»§a “Tiểu Tuyết†và “SÆ¡ Tìnhâ€, lại không phát ra tiếng động nà o. Äá»™t nhiên hai ngưá»i Ä‘á»u dừng tay. Quan Thất trở lại chiếc cÅ©i sắt, bá»—ng dùng má»™t chưởng đánh và o trên đỉnh đầu mình. Bạch Sầu Phi lại lui mưá»i bảy mưá»i tám bước, trở tay Ä‘iểm và o mấy huyệt đạo trên ngưá»i mình.
Sau đó trong tai Quan Thất chảy xuống hai hà ng máu tươi.
Máu đỠchảy trên da trắng, nhìn rõ vô cùng.
Ôn Nhu mừng đến vỗ tay hoan hô:
- Rau cải trắng, ngươi thắng rồi!
Không biết từ lúc nà o nà ng đã tìm cho Bạch Sầu Phi má»™t cái ngoại hiệu như váºy.
Nhưng nà ng còn chưa dứt lá»i, đã đổi thà nh kinh hô.
Bởi vì dưới mÅ©i Bạch Sầu Phi cÅ©ng chảy xuống hai hà ng máu tươi, hÆ¡n nữa trên ngưá»i y Ãt nhất có bảy chá»— Ä‘ang từ từ thấm ra vết máu.
Vương Tiểu Thạch tiến lên má»™t bước, thấp giá»ng nói:
- Nhị ca…
Ngạo khà trên mặt Bạch Sầu Phi cà ng tăng lên, hừ lạnh má»™t tiếng phóng lên trá»i.
Thân pháp của y so với trước khi bị thương còn nhanh nhẹn, dũng mãnh và nhẹ nhà ng hơn.
Hai tay cá»§a y liên tục bắn ra, thi triển “Láºp Xuânâ€, “VÅ© Thá»§yâ€, “Xuân Phânâ€, “Thanh Minhâ€, “Cốc VÅ©â€, “Láºp Hạâ€, “Tiểu Mãnâ€, “Mang Chá»§ngâ€, “Hạ ChÃâ€. NÆ¡i thân hình lướt qua, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Từ những mái hiên, tưá»ng vây, nhà tranh, sân nhá», nóc nhà , đỉnh mái, sưá»n mái, phòng trong, cá»a ngõ Ä‘á»u có ngưá»i ngã xuống, má»—i ngưá»i Ä‘á»u trúng phải má»™t chỉ tại trên huyệt Mi Tâm, tất cả Ä‘á»u không sống nổi. Tháºt không biết “Mê Thiên Thất Thánh†đã mai phục bao nhiêu nhân thá»§ tại phố lá»›n ngõ nhá», nhà trong nhà ngoà i.
Bạch Sầu Phi xuất chỉ má»™t hÆ¡i giết chết mưá»i ba ngưá»i, sát ý bừng lên, ý nghÄ© chết chóc trong lòng cÅ©ng tiêu tan, tinh thần vô cùng phấn chấn, láºp tức lại tấn công. Hai tay cá»§a y hợp chỉ, dùng má»™t chiêu “Äông ChÆcông thẳng vá» phÃa Quan Thất.
“Äông ChÆvừa xuất ra, những ngưá»i ở đây Ä‘á»u cảm thấy gió lạnh thấu xương, giống như trá»i vừa hạ xuống má»™t cÆ¡n mưa tuyết.
Quan Thất đột nhiên trợn mắt lên.
Hắn mắt y vừa mở ra, nhìn thẳng và o Bạch Sầu Phi, Bạch Sầu Phi liá»n giống như gặp phải ám khÃ, đột nhiên ngá»a ngưá»i má»™t cái. Hai tay Quan Thất hợp lại, “Phá Thể Vô Hình kiếm khÆcòn mãnh liệt hÆ¡n so vá»›i lúc trước láºp tức cắt đứt chỉ kình cá»§a “Äông ChÆtrong “Kinh Thần chỉâ€, hÆ¡n nữa còn bắn và o đầu Bạch Sầu Phi.
Bạch Sầu Phi biết đây là giá» khắc sống chết, đà nh phải toà n lá»±c ứng phó, phát ra “Tam Chỉ Äạn Thiênâ€.
“Tam Chỉ Äạn Thiên†vốn là ba tuyệt chiêu trong tuyệt chiêu cá»§a “Kinh Thần chỉâ€. Ba tuyệt chiêu nà y có ba tên gá»i khác nhau là “Phá Sátâ€, “Kinh Má»™ng†và “Thiên Äịchâ€.
Bạch Sầu Phi vốn không dám tùy tiện dùng ba chỉ nà y, bởi vì ba chiêu chỉ pháp nà y má»—i lần sá» dụng, chân khà đá»u bị tiêu giảm má»™t phần. HÆ¡n nữa vá»›i những loại võ công khác, chân khà hao tổn chỉ cần váºn khà điá»u tức thÃch hợp là có thể khôi phục lại, nhưng “Tam Chỉ Äạn Thiên†thì không, cho dù có thể giết được kẻ địch cÅ©ng sẽ tá»± thương hại đến mình, chân lá»±c hao tổn, vÄ©nh viá»…n không cách nà o hồi phục.
Cho nên không phải lúc bất đắc dĩ, Bạch Sầu Phi quyết không dùng đến ba chỉ nà y.
Hiện giá» y đã không có lá»±a chá»n, đà nh phải thi triển ra “Phá Sátâ€.
Sắc mặt Bạch Sầu Phi cà ng trắng hÆ¡n, ná»a ngưá»i hÆ¡i hóp xuống, bởi vì “Tam Chỉ Äạn Thiên†khi thi triển tiêu hao rất nhiá»u thể lá»±c chân nguyên.
Không ngỠkhi chỉ của Bạch Sầu Phi còn chưa phát ra, chợt thấy gió nhẹ thổi và o mặt.
Binh khà xé gió lao đến, nhưng không phải công vá» phÃa y mà là Quan Thất.
Binh khà lao đến là kiếm, nhưng kiếm nà y không phải kiếm, mà là tay.
Tay của Vương Tiểu Thạch, là tay trái.
Äây chÃnh là “Lăng Không Tiêu Hồn kiếm†cá»§a hắn.
Hắn từng dùng thanh kiếm không phải kiếm nà y dá»… dà ng đánh lui tứ đại thánh chá»§, lúc nà y lại đối kháng vá»›i “Phá Thể Vô Hình kiếm khÆcá»§a Quan Thất.
Kiếm cá»§a Quan Thất cÅ©ng không phải kiếm, kiếm cá»§a Vương Tiểu Thạch lại cà ng không phải kiếm, nhưng bất kể bảo kiếm danh kiếm nà o trên Ä‘á»i e rằng Ä‘á»u không thể phát ra kiếm khà và kiếm phong như váºy.
“Phá Thể Vô Hình kiếm khÆvà “ Lăng Không Tiêu Hồn kiếm†giao đấu vá»›i nhau, kết quả như thế nà o?
Kết quả cá»§a tráºn nà y, chẳng những ngưá»i trong võ lâm Ä‘á»u muốn biết, kể cả ngưá»i không phải trong võ lâm cÅ©ng muốn biết.
Rốt cuộc kết quả thế nà o?
Kết quả là những biến hóa xảy ra liên tiếp, rất nhanh, hÆ¡n nữa không có má»™t chút thá»i gian để suy nghÄ© hay thở dốc, tháºm chà chỉ cần nháy mắt má»™t cái, ngươi sẽ không còn nhìn thấy gì nữa.
Chưởng kiếm cá»§a Vương Tiểu Thạch đánh và o “Phá Thể Vô Hình kiếm khÃâ€, tay phải cá»§a hắn cÅ©ng láºp tức chém xuống, “Cách Không Tương Tư Ä‘ao†đồng thá»i phát ra.
Nhưng hắn vẫn chống cự không nổi.
Gần như cùng lúc, hắn đã rút đao.
Thanh loan đao xinh xắn như ánh mắt lắng trầm, chân mà y xa xăm.
Hắn chém ra một đao, giống như một vết mộng của tháng năm.
Má»™t Ä‘ao nà y là đao tháºt.
Äao chém và o “Phá Thể Vô Hình kiếm khÆphát ra tiếng ngân dà i trong trẻo.
“Phá Thể Vô Hình kiếm khÆvẫn bức đến gần.
Vương Tiểu Thạch không hỠdo dự, cũng không thể do dự, hắn rút kiếm ra.
Thanh kiếm mang theo ba phần rực rỡ, ba phần tiêu sái, ba phần thương cảm và một phần không gì sánh được, đánh ra loại kiếm pháp rực rỡ, tiêu sái, thương cảm và không gì sánh được.
Kiếm quang nghênh đón kiếm khÃ.
“Xoẹt†má»™t tiếng, kiếm khà tách ra, lại trở vá» trên tay và trên ngưá»i Quan Thất.
Ngay lúc nà y, hai tay Quan Thất bỗng vang lên tiếng vỡ vụn giòn giã.
Hóa ra sau khi y tiếp má»™t chỉ “Äông ChÆcá»§a Bạch Sầu Phi, hai tay đã kết má»™t lá»›p băng má»ng gần như trong suốt, bị “Cách Không Tương Tư Ä‘ao†và “Lăng Không Tiêu Hồn kiếm†cá»§a Vương Tiểu Thạch công kÃch má»›i bắt đầu vỡ ra.
Vết máu bên tai Quan Thất ngà y cà ng Ä‘áºm, máu chạy qua khuôn mặt, Ä‘á»ng lại dưới cằm, còn chảy xuống dưới cổ, hoà n toà n tương phản vá»›i vá»›i là n da trắng nõn thần kỳ cá»§a y.
Quan Thất đột nhiên ho lên, ho rất kịch liệt.
Y vừa ho, vừa ngưng tụ “Phá Thể Vô Hình kiếm khÆlần thứ ba, hÆ¡n nữa so vá»›i hai lần trước cà ng mạnh và bá đạo hÆ¡n.
Vương Tiểu Thạch ngẩn cả ngưá»i.
Äối phương chỉ dùng má»™t chiêu đã là m cho hắn phải Ä‘ao kiếm cùng xuất, “Thá»§ Äao Chưởng Kiếm†cùng thi triển, nhưng đối phương lại giống như không há» bị tổn thương.
“Phá Thể Vô Hình kiếm khÆchém xuống đầu. Chỉ thấy bóng ngưá»i chợt lóe lên, má»™t thân ảnh là m cho ngưá»i ta nhất thá»i sinh ra cảm giác tiêu sái tá»± nhiên, cùng vá»›i thân pháp xuất trần lao đến nghênh đón kiếm khÃ.
Ngưá»i nà y đương nhiên chÃnh là Bạch Sầu Phi.
Ngón cái cá»§a y gáºp lại, ngón út nhếch lên, ngón giữa bắn ra “Phá Sát†trong “Tam Chỉ Äạn Thiênâ€.
Sát, có thể phá được không?
Kiếm khà lúc nà o mới có thể tiêu tan?
Thù háºn, rốt cuá»™c liệu có chấm dứt?
Äấu tranh trong nhân thế, khi nà o má»›i có thể dừng tay?
Những vấn đỠnà y ai cÅ©ng sẽ há»i, ai cÅ©ng Ä‘ang há»i, ai cÅ©ng có thể há»i, nhưng ngưá»i há»i vốn cÅ©ng Ä‘ang thù háºn và đấu tranh.
Bởi vì đấu tranh và thù háºn là đặc tÃnh cá»§a con ngưá»i từ xưa tá»›i nay.
Äặc tÃnh nà y đã tồn tại trong quá khứ, tồn tại trong hiện tại, cÅ©ng tồn tại trong cả tương lai.
May mắn là nhân gian còn có hà i hòa và yêu thương, ôn nhu và nghÄ©a khÃ.
Cho nên Vương Tiểu Thạch vì Bạch Sầu Phi mà đón đỡ “Phá Thể Vô Hình kiếm khÃâ€.
Bạch Sầu Phi cÅ©ng vì Vương Tiểu Thạch mà nghênh tiếp “Phá Thể Vô Hình kiếm khÃâ€.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , âåëèêèé , áåòàëèíê , àâòîêðåäèò , ãîðÿùèé , ôn nhu chi kiếm 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao , ôn nhu nhất Ä‘ao 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao pdf , Ôn nhu nhẤt Äao 4vn , êåðàìîãðàíèò , ïðîáëåìû , ñïàðòàê , ôîòîøîïà , on nhu nhat dao , on nhu nhat dao 4vn , on nhu nhat dao chuong 6 , on nhu nhat dao phan 2 , on nhu thap nhat dao , onthuyan , truyen on nhu nhat dao , xem phim on nhu nhat dao , ýêîëîãèÿ , ðîñãîññòðàõ