21-07-2011, 04:19 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 283: Miểu sát.
Chương 283: Miểu sát.
Ãnh mắt An Äức Liệt chợt lóe lên, tá»±a hồ như trong nháy mắt đã có quyết định gì đó, láºp tức nói:
“Nếu như hai vị có thể giúp bản bá tước lấy được "quang nguyên giá»›i chỉ", váºy thì thu hoạch mấy ngà y nay bản bá tước sẽ lấy ra cho hai vị chia Ä‘á»u, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không lưu lại.â€
Trên mặt cá»§a La NhÄ© và Hán Mạc NhÄ© lướt qua má»™t tia tham lam, La NhÄ© cà ng thẳng tắp nhìn và o thân thể mê ngưá»i cá»§a Duy Lạp.
“La NhÄ©, sau khi thà nh công, trong các nữ tu ở đây ngươi muốn mấy ngưá»i, bản bá tước sẽ tặng ngươi bấy nhiêu ngưá»i, thÃch ai cÅ©ng được!â€
An Äức Liệt mê hoặc nói.
Trong mắt của La Nhĩ lộ vẻ vui sướng nói:
“Nếu như ba tước đã hà o phóng như váºy, lão pháp sư ta tất nhiên giúp đỡ.â€
An Äức Liệt gáºt đầu, Hán Mạc NhÄ© bên cạnh tá»±a hồ như Ä‘ang còn chút do dá»±, An Äức Liệt dẫn dụ:
“Hán Mạc NhÄ© nam tước, phân ná»a thu hoạch cá»§a bản bá tước cho ngươi đã đủ cho ngươi tu luyện thoái mải trong hai ba ba mươi năm. Dù có đắc tá»™i giáo há»™i Ä‘i nữa thì ngươi cÅ©ng có thể tìm má»™t nÆ¡i không ngưá»i nà o đó tÄ©nh tu hai mươi năm, đợi đến khi tiến nháºp linh hồn giai má»›i trở lại, khi đó ngươi còn sợ giáo há»™i gây phiá»n phức hay sao chứ? Chỉ sợ bá»n há» cung kÃnh chà o đón, tôn ngươi là m thượng khách.â€
Hán Mạc Nhĩ là m bộ như quyết tâm rất lớn:
â€œÄÆ°á»£c rồi!â€
Lúc nà y trên mặt Duy Lạp hiện lên sá»± kinh hoà ng, An Äức Liệt rõ rà ng đã Ä‘em nà ng trở thà nh má»™t món hà ng trao đổi, hối háºn vừa rồi đã lắm miệng, bằng không sẽ không diá»…n ra nhiá»u chuyện như bây giá», đôi mắt đẹp trong suốt chá»›p động, thế nhưng trong lòng rét lạnh, từ Long Thạch đế quốc nà ng vẫn muốn tìm má»™t chá»— dá»±a vững chắc, hiện tại xem ra đám nam giá»›i tu luyện giả không có ai đáng tin.
Trong má»™t mảnh sÆ¡n lâm bên ngoà i Quang Minh thà nh ba mươi dặm, khuôn mặt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vô cùng bình thản nhìn trá»ng trang chiến sư, trong mắt cá»§a đối phương rõ rà ng hiện lên nét địch ý.
“Ngươi có linh vương Ä‘an?â€
ThÃch Lâm hÃp mắt lại nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nói.
Lòng bà n tay cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mở ra, má»™t khá»a Ä‘an dược mà u và ng lóng lánh xuất hiện.
“Các hạ hẳn là có thể phân biệt tháºt giả đúng không?â€
Sau khi thăm dò, thần sắc ThÃch Lâm cả kinh. Kinh ngạc nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡n là vì linh vương Ä‘an. Loại Ä‘an dược quý hiếm như thế nà y cư nhiên lại xuất hiện trong tay má»™t tiểu tá» như thế nà y, nhiá»u Ãt là m cho ThÃch Lâm khó có thể tưởng tượng được.
“Bán bao nhiêu?â€
“Má»™t trăm vạn nguyên thạch!â€
Quang hoa trong mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chợt lóe, thống khoái nói.
ThÃch Lâm ngắm nhìn linh vương Ä‘an trong lòng bà n tay cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, suy nghÄ© cẩn tháºn hồi lâu nói:
“Linh vương Ä‘an vá»›i cái giá nà y cÅ©ng không tÃnh quá đắt, chỉ là trên ngưá»i cá»§a ta không có nhiá»u nguyên thạch như váºy. Năm trăm trung cấp nguyên thạch và má»™t kiện "quang nguyên giá»›i chỉ" thì sao?â€
"Quang nguyên giá»›i chỉ" chÃnh là thứ tốt dùng đỠphụ trợ tu luyên giả có quang minh nguyên môi, tuy nhiên nếu muốn đổi năm trăm trung cấp nguyên thạch thá»±c sá»± có chút thiệt, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘ang suy nghÄ© má»™t chút thì đột nhiên cảm nháºn được ba cá»— khà tức Ä‘ang di động hướng thẳng vá» phÃa bản thân, tâm niệm chợt lóe nói:
“Thà nh giao!â€
ThÃch Lâm tá»±a hồ như so vá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng còn muốn cấp thiết hÆ¡n, trá»±c tiếp Ä‘em nhẫn và má»™t túi trung cấp nguyên thạch vứt ra ngoà i, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng dùng phong cách cá»±c kỳ huyá»…n hoặc đã đưa tá»›i tay ThÃch Lâm. ThÃch Lâm cổ quái tiếp nháºn Ä‘an dược, trên mặt hiện lên má»™t tia nghi hoặc.
Hai ngưá»i kiểm tra không sai lầm, liá»n Ä‘em váºt phẩm thu hồi, đúng lúc nà y, sắc mặt ThÃch Lâm đại biến, hắn cảm ứng được có ba cá»— nguyên lá»±c cưá»ng đại Ä‘ang di động cá»±c nhanh.
Má»™t Ä‘oà n há»a diá»…m trên bầu trá»i cấp tốc phóng xuống, nổ ầm ầm, An Äức Liệt và La NhÄ© đạp không mà đến, Hán Mạc NhÄ© giống như má»™t mÅ©i tên mà u và ng theo sau, ba ngưá»i trong nháy mắt xuất hiện.
ThÃch Lâm nhìn ba ngưá»i, lạnh lùng cưá»i nói:
“"Quang nguyên giá»›i chỉ" đã được bản chánh án trao đổi đưa cho ngưá»i nà y, các ngươi muốn thì tìm hắn Ä‘i, ngưá»i nà y chÃnh là má»™t truy nã phạm cá»§a giáo há»™i hai mươi năm trước, các vị không cần phải hạ thá»§ lưu tình, bắt được cÅ©ng tốt, chém giết cùng chẳng sao, giáo há»™i vẫn thưởng cho các vị như thưá»ng, ha ha ha!â€
Cùng vá»›i tiếng cưá»i vang, ThÃch Lâm bay lên trá»i, lúc nà y trên mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không khá»i hiện lên nét coi thưá»ng, cưá»i nhạt.
Bà n tay cá»§a An Äức Liệt mở ra, má»™t Ä‘oà n há»a diá»…m nóng cháy bắn tá»›i, “phịch†má»™t tiếng, láºp tức Ä‘em ThÃch Lâm vừa má»›i bay lên trá»i chưa được mưá»i trượng bức trở lại mặt đất.
“An Äức Liệt, ngươi có ý gì? Lẽ nà o ngươi muốn chống đối vá»›i giáo há»™i?†ThÃch Lâm vá»›i má»™t thân chiến giáp nặng ná» giáºn giữ há»i.
“Lão tá» không chỉ muốn có "quang nguyên giá»›i chỉ" mà còn cà ng muốn linh vương Ä‘an hÆ¡n, đừng nghÄ© chạy trốn, bản bá tước nhất định ngăn cản!â€
An Äức Liệt bá đạo nói.
ThÃch Lâm nhìn thoáng qua Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘ang nghịch chiếc nhẫn trong tay, nhãn thần hiện rõ ý xin lá»—i, ThÃch Lâm bừng tỉnh, thảo nà o vừa rồi tiểu tá» nà y đưa ra linh vương Ä‘an lại có những động tác quái lạ như váºy, nguyên lai là để cho ba tên thổ phỉ nà y có đủ thá»i gian và không gian để nhìn rõ được hình dáng thá»±c sá»± cá»§a linh vương Ä‘an.
ThÃch Lâm hiển nhiên không có thá»i gian để hối háºn, thần sắc vừa chuyển, nhìn An Äức Liệt nói:
“NÆ¡i nà y cách Quang Minh Chi thà nh ba mươi dặm, chỉ cần ta toà n lá»±c phóng xuất nguyên lá»±c, các thánh đưá»ng võ sÄ© rất nhanh truy tìm tá»›i đây.â€
An Äức Liệt lạnh lùng nói:
“Phó chánh án đại nhân, bản bá tước rốt cuá»™c cÅ©ng đã minh bạch được ngươi chung quy chỉ có thể là m phó chánh án mà không phải là chánh án rồi, so sánh vá»›i Ão Phỉ Khắc đại nhân, ngươi thá»±c sá»± thua kém quá nhiá»u, nhìn xung quanh ngươi Ä‘i!â€
ThÃch Lâm phóng nguyên thức dò xét, nhất thá»i kinh hãi, phương viên hÆ¡n má»™t trăm trượng xung quanh bị bao phá»§ trong má»™t tầng ma pháp tráºn kết giá»›i phong bế, tất cả má»i chuyện phát sinh bên trong, bên ngoà i căn bản không thể cảm ứng được.
Chỉ là hoảng loạn trong chốc lát, trên mặt cá»§a ThÃch Lâm lần thứ hai hiện lên tiếu ý, nhìn vá» phÃa Tân Tây à đứng phÃa sau Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng khá xa nói:
“Ba đối vá»›i ba, An Äức Liệt, ngươi cho rằng đám các ngươi có mấy thà nh nắm chắc đây?â€
Sắc mặt cá»§a An Äức Liệt không há» thay đổi, thế nhưng trong mắt hÆ¡i hÆ¡i giáºt giáºt, đối vá»›i ám ảnh thÃch khách linh hồn giai, dù sao hắn vẫn có chút kiêng kỵ, lúc đến đây vá»™i vá»™i và ng và ng, dá»± Ä‘oán "quang nguyên giá»›i chỉ" vẫn trong tay ThÃch Lâm vì váºy má»™t lòng suy nghÄ© cách đối phó vá»›i hắn, thá»±c tế hắn chưa từng nghÄ© tá»›i sẽ xảy ra cục diện như thế nà y, ba đấu vá»›i ba, bên mình hiển nhiên không chiếm được nhiá»u ưu thế.
Lúc nà y, trên mặt cá»§a La NhÄ© và Hán Mạc NhÄ© cÅ©ng không thoải mái, nếu như ba ngưá»i toà n lá»±c đối phó vá»›i má»™t ngưá»i ThÃch Lâm, khẳng định nắm chắc mưá»i phần, trước đó cÅ©ng vì nghÄ© như váºy vá»›i đáp ứng An Äức Liệt trợ giúp hắn, thế nhưng thế cục hiện nay lại có chút bất đồng, hai ngưá»i hiển nhiên xuất hiện sá»± hối háºn.
Ngay trong lúc An Äức Liệt tá»± suy nghÄ© hồi lâu, đột nhiên bị má»™t tiếng cưá»i khẽ cắt đứt dòng suy nghÄ© cá»§a hắn, chỉ thấy gã thanh niên mặc trưá»ng bà o mà u xanh tươi cưá»i đầy mặt, ung dung nói:
“Bá tước đại nhân, tại hạ đã ngưỡng má»™ đại danh như sấm bên tai cá»§a ngà i, hiện tại được thấy quả nhiên không phải bình thưá»ng, tại hạ không muốn chỉ vì má»™t kiện "quang nguyên giá»›i chỉ" mà gây nên thù địch, chiếc nhẫn nà y tặng ngà i coi như lá»… gặp mặt Ä‘i!â€
Ba ngưá»i An Äức Liệt vừa nghe được lá»i nà y, trong lòng thả lá»ng.
ThÃch Lâm lại mạnh mẽ cả kinh, láºp tức nói:
“Tiểu tá», ngươi thế nà o lại không có má»™t chút tôn nghiêm cá»§a tu luyện giả như váºy chứ?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không hỠđể ý tá»›i ThÃch Lâm Ä‘ang kêu la, cầm lấy chiếc nhẫn định tung Ä‘i, ThÃch Lâm hoảng hốt nói:
“Cháºm đã, bằng hữu, ta ra giá 200 trung cấp nguyên thạch để thuê ngươi là m má»™t chuyện, thế nà o?â€
An Äức Liệt đã đưa tay định tiếp nháºn chiếc nhẫn, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn "quang nguyên giá»›i chỉ" hầu như đã và o trong tay lại bị mạnh mẽ giáºt lại, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cưá»i tá»§m tỉm nói:
“Trước tiên đưa má»™t ná»a!â€
“Cầm lấy!â€
ThÃch Là m không chút do dá»± tung ra má»™t cái túi.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhanh chóng phóng nguyên thức kiểm tra, bên trong xác thá»±c có má»™t trăm trung cấp nguyên thạch, liá»n nói ngay:
“Thà nh giao!â€
Bị lừa gạt hai lần, hiện tại An Äức Liệt đã không thể khống chế được tâm tình cá»§a mình, thân thể hÆ¡i lùi lại má»™t bước, má»™t Ä‘oà n há»a diá»…m nóng bá»ng bốc lên, tạo thà nh má»™t cá»— lá»±c lượng há»a nguyên trùng thẳng lên trá»i cao, nếu như không có ma pháp tráºn phong bế ngăn cản, chỉ sợ cá»— há»a nguyên lá»±c nà y đã tiếp xúc trá»i xanh.
Má»™t tay An Äức Liệt giÆ¡ ra, há»a diá»…m trên năm đầu ngón tay hình thà nh má»™t con chim lá»a lá»›n đánh thẳng và o Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vá»›i tốc độ cá»±c nhanh.
Ãnh mắt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không há» thay đổi, kim thá»§ năm ngón tháºt lá»›n từ trên đầu chụp xuống, Ä‘em chim lá»a Ä‘áºpthà nh khói bụi, trong nháy mắt đã tiêu diệt hoà n toà n.
Kỹ nghệ cổ quái, kim thá»§ mà u và ng quá»· dị, La NhÄ© và Hán Mạc NhÄ© hoà n toà n không bởi vì An Äức Liệt xuất thá»§ mà nóng nảy, vẫn lẳng lặng đứng má»™t bên quan sát má»i chuyện phát sinh, cả hai ngưá»i Ä‘á»u chỉ có tu vi đại sư giai trung kỳ, là ngưá»i yếu nhất trong cả sáu ngưá»i ở đây, tuy rằng lá»i hứa cá»§a An Äức Liệt vô cùng mê hoặc, thế nhưng hiển nhiên không thể vì thế mà mang cái mạng nhá» ra đùa giỡn.
Thấy đối phương chỉ cần má»™t chiêu đã có thể Ä‘em chim lá»a cá»§a mình phá tan, trong lòng An Äức Liệt chấn động mạnh mẽ, hiển nhiên hắn đã đánh giá thấp thá»±c lá»±c cá»§a đối phương.
Sau lưng cá»§a An Äức Liệt rung động, má»™t đôi cánh há»a diá»…m mạnh mẽ hiện ra, nguyên lá»±c lần thứ hai bà nh trướng tăng lên, má»™t con chim lá»a khác từ lòng bà n tay An Äức Liệt bay thẳng ra ngoà i.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng khẽ nhÃu mà y, lòng bà n tay đẩy tá»›i, má»™t kim thá»§ lá»›n hiện lên bay ra cùng vá»›i chim lá»a Ä‘ang bay tá»›i tấn công va chạm và o nhau, đồng thá»i bạo tạc ầm ầm nổ vang, kim thá»§ dÄ© nhiên bị chim lá»a đâm tan, còn chim lá»a vẫn sinh long hoạt hổ như cÅ© tiếp tục lao tá»›i tấn công Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có chút giáºt mình, Ä‘ang định phóng nguyên sa ra thì má»™t đạo bóng Ä‘en lấy tốc độ mắt thưá»ng khó có thể thấy được hiện lên, toa, má»™t đạo quang mang mà u bạc lướt qua không trung.
Thân thể không có thá»±c chất cá»§a chim lá»a dÄ© nhiên bị chém tan nát thà nh nhiá»u Ä‘oạn mà biến mất, Tân Tây à vá»›i khuôn mặt băng lãnh nhìn và o An Äức Liệt, An Äức Liệt đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo toà n thân.
An Äức Liệt biết rõ bản thân không thể đối đầu vá»›i Tân Tây Ã, bắt buá»™c phải có sá»± trợ giúp, trầm giá»ng nói:
“La NhÄ© pháp sư, Hán Mạc NhÄ© nam tước, chỉ cần các ngươi trợ giúp ta đánh tráºn nà y, tất cả má»i thứ bản bá tước kiếm được trước đây Ä‘á»u là cá»§a các ngươi.â€
La NhÄ© và Hán Mạc NhÄ© đối mặt nhìn nhau, hai ngưá»i hầu như đồng thá»i nhảy lên, bay thẳng lên trá»i.
An Äức Liệt đỠbừng hai mắt nhìn chằm chằm và o hai ngưá»i Ä‘ang Ä‘i xa, hai tay mạnh mẽ hướng lên không trung, hai đạo roi lá»a vô háºn phóng ra ngoà i, cuốn thẳng lấy hai chân cá»§a La NhÄ© và Hán Mạc NhÄ©, hai ngưá»i láºp tức ra sức chặt đứt roi lá»a, nhanh chóng thoát ra bay Ä‘i.
“Hai tên nhu nhược!â€
An Äức Liệt hèn má»n hung hăng nói.
An Äức Liệt lấy ra má»™t khá»a dược hoà n mà u hồng nuốt và o bụng, cả thân hình biến thà nh há»a diá»…m, nguyên lá»±c má»™t lần nữa tăng cao, trong miệng thì thầm tụng niệm:
“Thiêu đốt Ä‘i, Ä‘em tất cả má»i thứ cản đưá»ng đốt thà nh tro tà n...â€
Há»a diá»…m táºp trung và o hướng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lao thẳng tá»›i, má»™t đạo gió xoáy mà u bạc vẽ lên từ trong bóng tối, ngân quang tà n phá bừa bãi, An Äức Liệt trong quầng há»a diá»…m nóng rá»±c còn chưa biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra thi đã bị gió xoáy mà u bạc nuốt chá»ng.
Há»a diá»…m biến mất, An Äức Liệt toà n thân đầy máu, lảo đảo không vững, không thể tin tưởng nhìn chằm chằm và o ám dạ tinh linh cách đó không xa, trong nhãn thần nhiá»u Ãt có chút không cam lòng, chỉ má»™t chiêu mà bản thân đã thua hoà n toà n, nếu như luáºn dung lượng nguyên lá»±c thì chÃnh mình và đối phương không hÆ¡n kém bao nhiêu, tháºm chà là hoà n toà n bằng nhau, thế nà o mà má»™t chiêu cÅ©ng không thể tiếp được cÆ¡ chứ?
Nhưng mà , linh hồn giai chÃnh là linh hồn giai, đại sư giai mãi mãi chỉ là đại sư giai, cho dù lượng có bằng nhau Ä‘i nữa, thế nhưng sá»± khác biệt vá» chất vẫn vô cùng lá»›n, má»™t trăm cân bạc và má»™t trăm cân và ng tuy có trá»ng lượng bằng nhau, thế nhưng giá trị giữa chúng lại là trên trá»i dưới đất.
Thần sắc cá»§a An Äức Liệt vô cùng ảm đạm, má»™t khá»a há»a cầu mà u đỠtừ trong cÆ¡ thể cháºm rãi thoát ra, Tân Tây à đưa tay bắt lấy quả cầu mà u đỠvà o trong tay, quả cầu mà u đỠgiãy giụa kịch liệt nhưng vô dụng, An Äức Liệt chỉ còn nguyên linh có vẻ cá»±c kỳ vô lá»±c.
ThÃch Lâm vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm và o ám dạ tinh linh, linh hồn giai ám ảnh thÃch khách quả nhiên vô cùng đáng sợ, cư nhiên có thể miểu sát tu luyện giả đại sư giai háºu kỳ đỉnh cấp, há»a ma bá tước An Äức Liệt cư nhiên không chịu nổi má»™t kÃch.
“Công tá», chúng ta xá» trà hắn như thế nà o đây?â€
Sắc mặt cá»§a Tân Tây à vừa má»›i lạnh như băng nhưng khi nhìn và o Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thì biểu tình trên mặt không tá»± giác thả lá»ng hÆ¡n nhiá»u.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thản nhiên nói:
“Ngươi hãy hút lấy toà n bá»™ nguyên lá»±c cá»§a hắn Ä‘i, nguyên linh cá»§a đại sư giai tuyệt đối so sánh được vá»›i tăng nguyên Ä‘an thượng phẩm!â€
“Dạ, công tá»!â€
Tân Tây à cung kÃnh trả lá»i.
ThÃch Lâm nghi hoặc, lúc trong giao dịch sở, ám dạ tinh linh rõ rà ng là sư phụ cá»§a thanh niên nà y, thế nhưng vừa rồi hai ngưá»i đối thoại xung hô vá»›i nhau, rõ rà ng là thanh niên kia chiếm vai trò chá»§ đạo, lẽ nà o?
ThÃch Lâm vô cùng kinh hãi, ám ảnh nô bá»™c, thanh niên nà y bất quá chỉ có tu vi đại sư giai mà thôi, cư nhiên có được ám ảnh nô bá»™c linh hồn giai, váºy thì truy nã phạm cá»§a giáo há»™i nà y có nên bắt hay không đây?
“Phó chánh án đại nhân, hiện tại nguy cÆ¡ đã được giải trừ rồi, ngà i có muốn trả ná»a số tiá»n còn lại cho ta hay không?â€
Thanh âm vô cùng ung dung nhà n nhã bỗng nhiên vang lên.
Tà i sản của TiAnO
Chữ ký cá»§a TiAnO Ngưá»i Ä‘i má»™t ná»a hồn tôi mất
Má»™t ná»a hồn tôi đứng chá»i thá».
21-07-2011, 04:19 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 284: Mỹ mạo cân tung giả.
Chương 284: Mỹ mạo cân tung giả.
ThÃch Lâm khô khốc cưá»i, láºp tức tung ra túi trữ váºt, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đưa tay tiếp lấy, cưá»i cưá»i:
“Chánh án đại nhân thá»±c sá»± có không Ãt túi trữ váºt nha, cảm Æ¡n rồi!â€
Chỉ má»™t linh vương Ä‘an mà có thể đổi được 250 trung cấp nguyên thạch cá»™ng thêm má»™t kiện "quang nguyên giá»›i chỉ", bút buôn bán nà y thá»±c sá»± lá»i to nha, trên mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng xuất hiện tươi cưá»i đã lâu không nhìn thấy. Ngay từ đầu hắn đã không Ä‘em mấy ngưá»i An Äức Liệt để và o trong mắt, bất quá cÅ©ng không muốn kiếm chác thứ gì đó trên ngưá»i bá»n há», thế nhưng nếu như có ngưá»i đến táºn cá»a tặng tiá»n thì khác nha, nếu như không lợi dụng cho tháºt tốt, váºy thì quá xin lá»—i bản thân rồi, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cưá»i hắc hắc, Ä‘em túi trữ váºt thu lại.
“Xin há»i đại danh cá»§a các hạ?â€
Thái độ cá»§a ThÃch Lâm rõ rà ng đã hòa hoãn hÆ¡n rất nhiá»u.
“Lâm!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thản nhiên nói, nói xong liá»n hướng vá» phÃa dá»i khá»i Quang Minh thà nh bước Ä‘i, Tân Tây à lặng yên Ä‘i theo sau, má»™t đôi mắt mà u tÃm thá»a mãn nhìn và o đôi vai không tÃnh rá»™ng dà y phÃa trước mặt.
Äối vá»›i má»—i lá»i nói, má»—i cỠđộng cá»§a Tân Tây à đá»u là m cho ThÃch Lâm sinh ra hứng thú cá»±c lá»›n, ám ảnh thÃch khách có chá»§ nhân ngược lại không phải là chuyện kỳ lạ gì, thế nhưng má»™t ám ảnh thÃch khách linh hồn giai đối vá»›i tu luyện giả tu vi thấp hÆ¡n hắn bản thân lại cung kÃnh như váºy, hiển nhiên vô cùng kỳ quái.
“Lâm tiên sinh, không biết ngà i có hứng thú tá»›i Lai Äặc giáo hay không, vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Lâm tiên sinh hoà n toà n có thể đảm nháºn được chức vị đại giáo chá»§, đến lúc đó tà i nguyên tu luyện cá»§a giáo há»™i có thể để cho ngà i mặc sức sá» dụng, cà ng có thể trở thà nh lá»±c lượng trung kiên cá»§a giáo há»™i, lại có được giáo há»™i che chở, trong tình thế rối loạn như hiện nay, tỉ lệ an toà n hiển nhiên tăng thêm má»™t mức lá»›n.â€
ThÃch Lâm mê hoặc nói.
“Tại hạ không tin giáo nghÄ©a, cÅ©ng không có hứng thú muốn gia nháºp, phó chánh án đại nhân, ngà i nhá»› kỹ khi quay vá» thay ta gá»i lá»i chúc sức khá»e đến Ão Phi Khắc đại nhân và Tạp Tây Lị à điện hạ, hãy nói rằng Lâm má»— đã từng đến Quang Minh thà nh, hy vá»ng bá»n há» sống tháºt tốt đừng để cho hải thú nhất tá»™c ăn sống!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn luôn quay đầu vá» phÃa rừng núi ráºm rạp xa xa, chỉ có thanh âm chung quy vang vá»ng bên tai ThÃch Lâm, ThÃch Lâm kinh ngạc ngẩn ngưá»i đứng má»™t chá»—, hồi lâu má»›i khôi phục lại tinh thần.
Äi sâu và o trong rừng núi, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bắt đầu tăng tốc, bất quá cÅ©ng không lá»±a chá»n phương thức phi hà nh mà chỉ lợi dụng cước bá»™ quá»· dị cá»§a vô tung quyết di động dưới mặt đất vá»›i tốc độ cá»±c nhanh, Tân Tây à vẫn theo sát phÃa sau.
Có thể miểu sát An Äức Liệt, chấn nhiếp ThÃch Lâm, thế nhưng Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không đại biểu cho việc Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã có đủ lá»±c lượng cưá»ng đại đến ná»—i thản nhiên thoải mái, sức uy hiếp cá»§a Ão Tháp Tư Äô thá»§y chung vẫn đè nặng là m cho hắn luôn luôn duy trì tinh thần cảnh giác, vừa má»›i rá»i khá»i tầm mắt cá»§a ThÃch Lâm liá»n lá»±a chá»n tuyến đưá»ng không há» có quy luáºt Ä‘i tá»›i.
Ná»a canh giá» sau Lâm Khiêu ÄÆ°á»ng và Tân Tây à đã xuất hiện tại má»™t nÆ¡i cách Quang Minh thà nh má»™t trăm năm mươi dặm, tiến và o sâu trong mảnh sâm lâm.
“Công tá», vì sao vẫn phải nhiá»…u loạn đưá»ng Ä‘i?†Tân Tây à truyá»n âm nói.
“Có ngưá»i theo dõi chúng ta, từ khi chúng ta rá»i khá»i chá»— giao dịch vá»›i ThÃch Lâm vẫn luôn theo sau.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng truyá»n âm trả lá»i.
Tân Tây à nhất thá»i cảnh giác, ngưá»i nà o mà có thể tránh thoát được cảm ứng cá»§a nà ng? Chẳng lẽ lại là má»™t siêu cấp cao thá»§ địa vương giai? Chỉ có những quái váºt có tu vi bá»±c nà y má»›i có thể tránh thoát được nguyên thức dò xét cá»§a nà ng.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tá»±a hồ như nháºn ra sá»± lo lắng cá»§a Tân Tây Ã, lại truyá»n âm nói:
“Tu vi cá»§a ngưá»i theo dõi chúng ta không cao lắm, chỉ là hắn dá»±a và o trang bị ngụy trang rất tốt và phương pháp thu liá»…m khà tức rất cao thâm. Nếu không phải vì thấy đối phương có tu vi rất thấp không đủ uy hiếp thì ta đã sá»›m bắt hắn lại. Äể đối phương theo dõi chúng ta lâu như váºy cÅ©ng chỉ là vì muốn xem xem hắn muốn là m cái gì?â€
Tân Tây à khẽ gáºt đầu, rút nguyên thức lại chuyển sang truy tìm bằng hai mắt. Tân Tây à đã tiến và o linh hồn giai, thế nhưng nếu xét vỠđộ chÃnh xác và phạm vi bao trùm nguyên thức thi nà ng hoà n toà n không thể so sánh được vá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng. Chỉ xét riêng vá» mặt nguyên thức, Là m Khiếu ÄÆ°á»ng hầu như có thể đạt tá»›i mức địa vương giai, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng là vì hắn đồng thá»i có hai nguyên linh.
Lại tiếp tục Ä‘i thêm mưá»i mấy dặm, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bá»—ng nhiên quay ngưá»i lại, má»™t kim thá»§ đột nhiên xuất hiện bay Ä‘i, chá»™p thẳng và o phÃa sau má»™t gốc cây đại thụ cách đó mưá»i mấy trượng.
“Nha...â€
Tiếng kêu rên rất nhá» theo đó truyá»n đến.
Má»™t thiếu phụ rất xinh đẹp mặc ma pháp bà o mà u lam Ä‘áºm bị kim thá»§ khống chế, từ phÃa sau gốc đại thụ bước ra, khuôn mặt cá»§a thiếu phụ trong bá»™ trưá»ng bà o cá»±c kỳ gợi cảm. Trưá»ng bà o hÆ¡i hÆ¡i mở ra lá»™ cái cổ trắng hồng tinh khiết như bạch ngá»c cùng ná»a đôi nhÅ© phong căng tròn non má»m, bên dưới trưá»ng bà o bị xẻ tà cá»±c cao, hầu như đã đến mông ngưá»i đó. Má»™t là n gió nhẹ nhà ng thổi qua, đôi chân dà i thẳng tắp mê ngưá»i nhất thá»i lá»™ ra ngoà i không khÃ, không còn xót lại chút gì, ná»™i khố bó sát ngưá»i dưới mép trưá»ng bà o Ä‘ong đưa như ẩn như hiện, mê ngưá»i đến cá»±c Ä‘iểm.
Nhìn thiếu phụ xinh đẹp, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhÃu mà y, đôi con ngươi Ä‘en hÆ¡i hÆ¡i nhảy lên, không nói câu gì.
Hai tay cá»§a thiếu phụ bị kim thá»§ vững và ng nắm chặt, nhưng nà ng không há» giãy giụa, tùy ý để cho kim thá»§ đẩy lên phÃa trước, đôi con mắt mà u xanh da trá»i không kiêng nể gì nhìn chằm chằm và o Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i quyệt miệng nói:
“Lâm tiá»n bối, ngươi đối xá» vá»›i má»™t nữ tá» tay trói gà không chặt như thế nà y hay sao?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lạnh lùng cưá»i nói:
“Duy Lạp tiểu thư, ngươi má»™t đưá»ng má» mỠám ám theo Ä‘uôi chúng ta tá»›i táºn nÆ¡i nà y, ta còn chưa há»i ngươi muốn là m cái gì? Ngươi thá»±c tế chÃnh là má»™t cái Ä‘inh sắt, tâm cÆ¡ không thể không sâu a, lá»i ngươi nói nữ tá» yếu Ä‘uối gì gì đó, cho dù là váºy thì thêm và o tâm trà mạnh yếu phải cho ra kết luáºn khác rồi.â€
Duy Lạp uyển chuyển cưá»i, thanh âm cá»±c kỳ mê hoặc, thần thái vô cùng trấn định tá»± nhiên nói:
“Hi hi, Lâm tiá»n bối, vãn bối nghe được những lá»i đó cá»§a tiá»n bối, thế nà o cÅ©ng nghÄ© ngà i đối vá»›i vãn bối có Ä‘iá»u cố kỵ, lẽ nà o vãn bối đáng sợ lắm hay sao?â€
Quang hoa trong mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lòe lòe:
“Duy Lạp tiểu thư không ở trong Long Thạch đế quốc Phỉ Nhã thương há»™i mà lại chạy tá»›i Quang Minh thà nh cá»§a Phổ Lan Tây liên minh xem náo nhiệt gì váºy?â€
Thần sắc Duy Lạp buồn bã, hai mắt mông lung, thở dà i nói:
“Lâm tiá»n bối có Ä‘iá»u không biết rồi, Phỉ Nhã thương há»™i từ mưá»i năm trước đã phải giải tán hoà n toà n.â€
“A?!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chỉ đáp nhẹ má»™t tiếng, trên mặt không há» có chút biểu tình kinh ngạc nà o, tá»±a hồ như chuyện nà y đã nằm trong dá»± liệu cá»§a hắn.
Duy Lạp tiếp tục nói:
“Mưá»i năm trước tiá»n há»™i trưởng tiến và o trong ma tháp cấm địa không há» truyá»n ra chút tin tức nà o, má»™t đám nữ tá» yếu Ä‘uối chúng ta luôn là m cho ngưá»i khác thèm thuồng, chỉ có thể lá»±a chá»n gia nháºp má»™t chá»— dá»±a vững chắc mà thôi...â€
“Duy Lạp tiểu thư, mưá»i năm trước chÃnh mắt ta nhìn thấy tiá»n há»™i trưởng cá»§a các ngươi từ trong cấm địa Ä‘i ra ngoà i, hÆ¡n nữa ở trong Thiên Long thà nh còn gặp qua, sao lại không có tin tức đây chứ? Những lá»i trước đó cá»§a Duy Lạp tiểu thư là nói dối hay là tiểu thư nên giải thÃch tình huống má»™t chút được không?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thản nhiên nói.
Duy Lạp vẫn luôn duy trì khuôn mặt cá»±c kỳ bình tÄ©nh, lúc nà y không tránh khá»i hiện lên nét kinh hãi.
“Lâm tiá»n bối, vãn bối tuyệt đối không há» có ý lừa gạt ngà i, lúc đó Duy Lạp cÅ©ng chỉ vì bị ép, bất đắc dÄ©, bằng không bản thân cÅ©ng không bị hãm sâu trong vÅ©ng bùn, rất có khả năng nguy hiểm tá»›i tÃnh mệnh, tất cả cÅ©ng chỉ vì muốn bảo vệ chÃnh mình mà thôi.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng xuy tay nói:
“Duy Lạp tiểu thư không cần giải thÃch cho ta cái gì, đối vá»›i ngươi ta cÅ©ng không thù háºn gì, Lâm má»— không muốn là m khó dá»… ngươi, ngươi không nên Ä‘i theo ta nữa. Hiện tại An Äức Liệt đã chết rồi, ngươi nên tá»± lo cho bản thân mình, tìm chá»— bà máºt ẩn nấp má»™t thá»i gian, có lẽ cùng thế giá»›i tu luyện giả bên ngoà i hoà n toà n tách biệt cÅ©ng không tồi!â€
Kim thá»§ nhất thá»i biến mất, thân thể Duy Lạp nhẹ nhà ng, nhìn thấy Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng và Tân Tây à đang hướng lên trá»i muốn bay Ä‘i, cả kinh kêu lên:
“Lâm tiá»n bối, chá» má»™t chút!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nghi hoặc nhìn Duy Lạp, Duy Lạp nhấp hé miệng nói:
“Vãn bối biết má»™t tin tức kinh ngưá»i, không biết tiá»n bối có hứng thú hay không đây?â€
“Nói!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vô cùng cứng rắn nói.
Duy Lạp lấy ra phi hà nh khà phụ trợ, bay đến trước mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nói:
“Mấy ngà y tá»›i, hải thú nhất tá»™c tấn công quy mô, Quang Minh thà nh chÃnh là má»™t trong những địa phương chá»§ chốt phải tấn công, toà n bá»™ Minh Tây đại lục Ä‘á»u có khả năng rÆ¡i và o trong vòng nguy hiểm cá»±c độ.â€
Một hồi yên lặng...
“Chỉ như váºy thôi sao?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lạnh nhạt nói.
Duy Lạp nhẹ nhà ng gãi đầu, lại nói:
“Vãn bối còn biết má»™t địa phương có thể tránh né được tráºn tai kiếp nà y, không biết là tiá»n bối có nguyện ý Ä‘i tá»›i đó hay không?â€
“Hải thú nhất tá»™c lợi hại như váºy hay sao?†Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng kỳ quái nói.
Thần tình Duy Lạp vô cùng quái dị nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nói:
“Lâm tiá»n bối gần đây Ä‘i những nÆ¡i nà o? Thá»i Ä‘iểm hải thú nhất tá»™c xua quân tấn công quy mô, ngưá»i không cảm thấy gì hay sao?â€
“Cảm thấy cái gì?â€
“Khà tức cùa má»™t đế hoà ng giai!â€
“Cái gì?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i kinh hãi.
“Không phải nói hạ giá»›i không thể xuất hiện tu luyện giả ngoà i địa vương giai hay sao chứ?â€
Thần sắc Duy Lạp nghiêm trá»ng nói:
“Lâm tiá»n bối có Ä‘iá»u không biết rồi, phân biệt giữa địa vương giai và cấp báºc cao hÆ¡n chỉ giá»›i hạn trong Ä‘a số các chá»§ng tá»™c, thế nhưng đối vá»›i ma thú hay hải thú nhất tá»™c lại không như váºy, bởi vì ma thú và hải thú nhất tá»™c không phải hoà n toà n thông qua tu luyện để đỠthăng tu vi, có đôi khi là do má»™t loại đột biến hay tiến hóa nà o đó, tháºm chà có thể thông qua thôn phệ để đỠcao tu vi bản thân, thế nhưng thú nguyên tinh lại không biển đổi vá» chất tiến và o đế hoà ng giai chân chÃnh, hoà n toà n duy trì giống như địa vương giai, bởi váºy không phi thăng tiến nháºp thượng giá»›i, vẫn như cÅ© tồn tại trong hạ giá»›i, chúng má»›i chÃnh là loà i tu luyện cưá»ng đại nhất trong toà n bá»™ cưá»ng giả hạ giá»›i, chỉ bất quá tỉ lệ xuất hiện cá»±c kỳ thấp, thông thưá»ng má»™t vạn năm may mắn lắm má»›i xuất hiện má»™t hai cá thể như váºy.â€
Duy Lạp rốt cuá»™c cÅ©ng là m cho Lãm Khiếu ÄÆ°á»ng sinh ra chút hứng thú, hiếu kỳ há»i:
“Nếu như bản chất chưa biến đổi, váºy thì khà tức hải thú nhất tá»™c má»›i chỉ là địa vương giai thôi chứ, như thế nà o lại xuất hiện khà tức cá»§a đế hoà ng giai?â€
Duy Lạp giải thÃch nói:
“Nghe nói kẻ đó thoát ra từ trong thượng cổ phong ấn cá»§a "ma tháp cấm địa", dưá»ng như là má»™t con huyá»…n ly thú.â€
Trong mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hiện lên nét kinh ngạc, sắc mặt trầm xuống nói:
“Ngươi đã từng gặp qua huyá»…n ly thú?â€
Duy Lạp lắc đầu:
“Không có, bất quá thá»i Ä‘iểm hải thú nhất tá»™c tấn công và o Long Thạch đế quốc, ta đã từng tá»± thân cảm thụ khà tức đáng sợ đó, lúc đó khà tức đế hoà ng giai đó cách Thiên Long thà nh gần phi thưá»ng.â€
Nếu như là má»™t con huyá»…n ly thú chạy ra tù trong ma tháp cấm địa thì nhất định chÃnh là con huyá»…n ly thú thá»§ há»™ thượng cổ ma pháp tráºn tầng thứ năm đó rồi, chỉ là khi chÃnh mình sấm tráºn nó má»›i chỉ là nhất cấp ma tinh, nghÄ© lại tình cảnh chiến đấu kịch liệt, trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn còn vô cùng sợ hãi, không khá»i có chút kinh hoà ng, chẳng lẽ khi mình khởi động chuyển di ma pháp tráºn thì đã giúp cho con súc sinh nà y má»™t tay hay sao?
“Ngươi là m sao biết được hải thú nhất tá»™c mấy ngà y tá»›i sẽ tấn công quy mô?†Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cẩn tháºn há»i.
Duy Lạp cúi đầu nói:
“Ta nghe được mấy ngưá»i An Äức Liệt nói chuyện vá»›i nhau, thá»i gian vừa rồi bá»n há» vẫn ở trong Quang Minh thà nh liá»u mạng thu tháºp tà i nguyên tu luyện, cố gắng tÃch súc nhiá»u nhiá»u má»™t chút rồi tìm đến má»™t địa phương hoang vắng nà o đó để bế quan tu luyện, có thể tránh thoát được đợt tấn công quy mô cá»§a hải thú nhất tá»™c, lại có thể là m tăng thêm thá»±c lá»±c, chá» khi ra ngoà i, mặc kệ tình huống như thế nà o Ä‘i nữa thì bản thân đã có năng lá»±c tá»± bảo vệ.â€
Duy Lạp lo lắng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không tin, lại tiếp tục nói:
“Ná»a năm trước An Äức Liệt vì không muốn ở lại Quang Minh thà nh chá» hải thú nhất tá»™c tấn công, lại sợ kinh động hải thú vì váºy hắn đã chá»n đưá»ng vòng, cuối cùng gặp được má»™t con hải thú mưá»i hai cấp tháp la thú bị thương nặng, con hải thú nà y đã có khả năng biến hóa, bá» ngoà i so vá»›i con ngưá»i không sai biệt nhiá»u lắm, chỉ là bản thân đã trá»ng thương nên bị An Äức Liệt bắt giữ, cùng mang nó và o trong Quang Minh thà nh, dùng hết tất cả má»i phương pháp để lấy được tình báo nhưng không có kết quả gì, cuối cùng tháp la thú tá»± há»§y thú nguyên tinh mà bá» mình, bất quá khi An Äức Liệt há»§y Ä‘i thân thể cá»§a nó thì thấy má»™t khối nguyên quân bà i, là má»™t loại pháp bảo đặc biệt dùng để liên hệ khoảng cách lá»›n. Có mấy lần nguyên quân bà i chá»›p động, An Äức Liệt cảm thấy nghi hoặc, nên đã má»i La NhÄ© pháp sư đến để nghiên cứu. Thông thưá»ng ma pháp sư Ä‘á»u có kiến thức vô cùng uyên bác, La NhÄ© vừa nhìn thấy nguyên quân bà i đã vô cùng thất kinh, đây là má»™t loại pháp bảo mà thượng cổ tu luyện giả thưá»ng dùng để trao đổi thông tin, chỉ cần hai ngưá»i có được nguyên quân bà i Ä‘á»u có thể liên hệ được lẫn nhau vá»›i khoảng cách rất xa, bốn tháng trước rốt cuá»™c thì La NhÄ© pháp sư đã phá giải được bà máºt trong nguyên quân bà i thu được tin tức bà máºt...â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn dùng nguyên thức bao phá»§ Duy Lạp, phán Ä‘oán xem nà ng nói tháºt hay giả, từ đầu đến cuối trên ngưá»i Duy Lạp không há» sinh ra bất cứ dị động nà o...
Tà i sản của TiAnO
21-07-2011, 04:20 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 285: Huyá»n vÅ© thú.
Chương 285: Huyá»n vÅ© thú.
Lâm Khiếu Äuá»ng dừng mắt trên ngưá»i Duy Lạp, thản nhiên nói:
“Còn có bao nhiêu ngà y?â€
“Tối Ä‘a ba ngà y!â€
Thần sắc Duy Lạp vô cùng ngưng trá»ng.
“NÆ¡i bà máºt theo như lá»i nói cá»§a Duy Lạp tiểu thư là nÆ¡i nà o đây ?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bình tÄ©nh há»i, nếu là hải thú nhất tá»™c tấn công quy mô Minh Tây đại lục, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hiển nhiên không muốn bản thân dÃnh và o tráºn chiến nà y, vô luáºn là bên nà o thắng Ä‘i nữa, đối vá»›i hắn tuyệt đối không có chá»— tốt nà o, chá»n má»™t chá»— vắng vẻ lần thứ hai bế quan tu luyện coi như là má»™t lá»±a chá»n không tồi.
Vốn là Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng dá»± định vượt biển má»™t phen, thế nhưng hang ổ cá»§a hải thú nhất tá»™c lại chÃnh là biển rá»™ng mênh mông, lúc nà y hải thú nhất tá»™c gây rối, nếu như lá»±a chá»n vượt biển hình như không phải lá»±a chá»n sáng suốt cho lắm.
“PhÃa cá»±c đông đại lục, và i trăm dặm vùng duyên hải có má»™t ngá»n núi lá»a từ rất lâu không còn phun trà o dưới đáy biển.â€
Duy Lạp nói ra lá»i kinh ngưá»i.
Núi lá»a dưới biển, tuy rằng rất nhiá»u, thế nhưng tuyệt đại bá»™ pháºn lại không thể lợi dụng, xung quanh núi lá»a độc khà nồng Ä‘áºm, hÆ¡n nữa lại không có chá»— nà o tụ táºp nguyên khÃ, tÃnh bà máºt cÅ©ng hoà n toà n không như trong tưởng tượng.
“Núi lá»a tắt đã lâu dưới đáy biá»n? Lấy phương thức sinh tồn cá»§a hải thú nhất tá»™c thì những địa phương như thế nà y bá»n há» phải rất dá»… dà ng tìm thấy má»›i đúng, thế nà o lại thà nh chá»— bà máºt đây chứ?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có chút kỳ quái.
Duy Lạp giải thÃch nói:
“Vùng biển có ngá»n núi lá»a tắt ấy cùng vá»›i những nÆ¡i khác có Ä‘iểm không giống, xung quanh rất Ãt tà i nguyên tu luyện, hải lưu mạnh mẽ, nguyên tá» trên bầu trá»i lại dà y đặc, mưá»i ba cấp hải thú đến gần nhất định bị nguyên tá» cưá»ng đại hấp dẫn, và hải thú cấp thấp lại không thể qua được dòng hải lưu chảy siết...â€
Nói đến đây Duy Lạp vô ý thức dừng lại.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bá»—ng nhiên nói tiếp:
“Ná»a thú ná»a không có thể tÃnh là trôi qua, lại không thể đấu lại ta và Tân Tây à đúng không?â€
Bị nhìn thấu tâm tư, Duy Lạp nhá» giá»ng nói:
“Äúng váºy.â€
“Vì váºy muốn lôi kéo hai ngưá»i chúng ta cùng ngươi Ä‘i và o, như váºy ngươi có thể yên tâm không lo lắng gì rồi!â€
“Lâm tiá»n bối, vãn bối cÅ©ng không hoà n toà n là tư tâm. Trước kia tiá»n bối thêm và o má»™t váºt phẩm nho nhỠđó, vãn bối vẫn luôn cảm kÃch ngưá»i.â€
Duy Lạp thấp giá»ng nói.
Sắc mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không há» thay đổi:
“Äại khái cần bao nhiêu ngà y có thể tá»›i nÆ¡i?â€
“Lấy tốc độ cá»§a Lâm tiá»n bối thì chắc chỉ cần mưá»i lăm ngà y là được.†Trên mặt cá»§a Duy Lạp hÆ¡i hiện lên nét nhẹ nhõm.
“Nói như váºy, trước khi tá»›i nÆ¡i đó thì chúng ta vẫn còn phải chịu nguy hiểm trong vòng mưá»i hai ngà y?â€
Sắc mặt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trầm xuống nói.
“Tất nhiên, tiá»n bối!†Duy Lạp gáºt đầu nói tiếp: “Chỉ cần chúng ta có thể ly khai được những khu vá»±c chÃnh, hẳn là không có vấn đỠgì.â€
Äúng lúc nà y, hai mắt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mạnh mẽ mở ra, mấy trăm cá»— khà tức không quen thuá»™c đột nhiên xuất hiện cách đó hÆ¡n má»™t trăm dặm, Ä‘ang lấy tốc độ cá»±c cao hướng thẳng vá» phÃa mấy ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘ang đứng, nếu như không phải Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng luôn duy trì cảnh giác thì căn bản không có khả năng phát hiện.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không thể xác định được những cá»— khà tức nà y rốt cuá»™c thuá»™c vỠđộng váºt gì hay con ngưá»i, chỉ là nÆ¡i nà y hiển nhiên không thể ở lâu, má»™t kim thá»§ tháºt lá»›n trong nháy mắt hình thà nh.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng quát khẽ má»™t tiếng:
“Äi thôi!â€
Duy Lạp và Tân Tây à láºp tức bước lên, hầu như trong nháy mắt hai nà ng bước lên trên kim thá»§, cảnh tượng trước mắt đột nhiên rung động không rõ, kim thá»§ phá không bay Ä‘i, rất nhanh đã biến mất nÆ¡i chân trá»i.
Thôi động kim thá»§ phi hà nh vá»›i tốc độ cá»±c cao là m cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cà ng bay cà ng kinh ngạc, mấy trăm cá»— khà tức cảm ứng được trước đó tuy là đã thoát khá»i, thế nhưng tại má»™t phương hướng khác cÅ©ng đột nhiên cảm giác được những cá»— khà tức xa lạ khác phát ra, hÆ¡n nữa lại là hÆ¡n má»™t nghìn cá»— khà tức tạo thà nh Ä‘oà n, thỉnh thoảng có má»™t hai cá»— khà tức tách riêng ra thế nhưng Ä‘á»u là cưá»ng đại đến kinh ngưá»i.
Lá»™ tuyến phi hà nh cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cà ng dần cà ng hẹp, tốc độ cÅ©ng có hÆ¡i chút cháºm lại, có má»™t số khà tức cách đó thá»±c sá»± rất gần, tốc độ nếu như quá nhanh, phản ứng không kịp rất có khả năng đâm thẳng và o những cá»— khà tức ấy.
“Kia là cái gì?â€
Duy Lạp đột nhiên cả kinh kêu lên.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn luôn phóng nguyên thức ra dò xét xung quanh, lúc nà y hÆ¡i hÆ¡i thu liá»…m, ngưng thần nhìn lại thì thấy phÃa dưới cách đó xa xa, có má»™t váºt thể lá»›n đến kinh ngưá»i Ä‘ang lấy tốc độ rất cháºm Ä‘i vá» phÃa trước, phảng phất giống như má»™t tòa núi nhá» di động.
“Cá»± chương thú!â€
Tân Tây à thất thanh nói.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nghi hoặc nói:
“Äây không phải là má»™t trong những hải thú sinh sống tại khu vá»±c nước sâu hay sao? Chúng cÅ©ng có thể Ä‘i và o đại lục?!â€
“Nếu như cá»± chương thú có thể tiến hóa đến cấp mưá»i trở lên thì nó có thể ly khai biển sâu, sá»± cưá»ng đại cá»§a chúng hoà n toà n không thua kém gì so vá»›i long tá»™c, tháºm chà vá» mặt nà o đó còn muốn mạnh hÆ¡n.â€
Duy Lạp lầm bầm giải thÃch.
Toa...
Má»™t chiếc xúc tu to lá»›n không há» có dấu hiệu nà o quét ngang mà đến, sắc mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cả kinh, cánh tay đẩy vá» phÃa trước, má»™t kim thá»§ biến ảo hiện ra, nắm chặt lấy chiếc xúc tu, quăng ngược trở lại.
Nhưng mà , cà ng ngà y cà ng có nhiá»u xúc tu to lá»›n từ nhiá»u phương hướng khác nhau đồng thá»i đánh tá»›i, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mạnh mẽ đỠcao tốc độ, thoáng cái đã biến mất trong tầng mây trên cao.
Sá»± linh mẫn cá»§a cá»± chương thú so vá»›i tưởng tượng cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng còn mạnh hÆ¡n nhiá»u lắm, hầu như đồng thá»i lúc ba ngưá»i phát hiện ra nó thì nó cÅ©ng phát hiện ra ba ngưá»i.
Phóng lên trá»i cao, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không dám dùng toà n lá»±c phi hà nh, chuyện cổ quái cà ng nhiá»u, ở đây lại cà ng không an toà n, thế nhưng chưa bay được xa thì Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lại cảm giác được có hÆ¡n mưá»i cá»— khà tức dùng tốc độ cá»±c nhanh Ä‘uổi theo phÃa sau.
Xoay ngưá»i nhìn lại, đúng là hÆ¡n mưá»i con quái ngư hình dáng gần giống như con thoi đưa, chỉ là chúng có chân có tay, khép lại cùng má»™t chá»— giống như con thoi mà thôi.
“Xuyên toa thú!â€
Tân Tây à lần thư hai nói lên danh tự.
Khà tức cá»§a hÆ¡n mưá»i con xuyên toa thú nà y không phải rất mạnh, nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ có mưá»i cấp mà thôi, thế nhưng tốc độ cá»§a chúng lại nhanh đến kinh ngưá»i, nhìn giống như hÆ¡n mưá»i mÅ©i tên lá»a mà u hồng bay vùn vụt, so vá»›i độn thuáºt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng còn muốn nhanh hÆ¡n má»™t chút.
“Các ngươi đứng cho vững!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trầm giá»ng nói, nguyên lá»±c toà n thân bà nh trướng, lúc nà y không thể nói nhiá»u được nữa, đối phó vá»›i má»™t con xuyên toa thú không tÃnh là cái gì thể nhưng đối phó vá»›i hÆ¡n mưá»i con cùng má»™t lúc váºy thì phiá»n phức rồi, chà Ãt thì trong thá»i gian ngắn không thể giải quyết xong được, lúc nà y những cá»— khà tức cổ quái ở khắp nÆ¡i, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không còn thá»i gian để so sánh cao thấp vá»›i chúng.
Toà n thân Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hiện lên má»™t tầng quang mang mà u và ng nhạt, mÆ¡ hồ còn có xen lẫn mà u xanh, tốc độ cá»§a kim thú dưới chân lần thứ hai đỠthăng, hóa thà nh má»™t mÅ©i tên xẹt qua đám mây, hÆ¡n mưá»i con xuyên toa thú cà ng ngà y cà ng xa, rất nhanh liá»n biến mất khá»i tầm mắt.
Ngay khi ba ngưá»i thầm thở má»™t hÆ¡i, đột nhiên phÃa trước, trong đám mây trắng truyá»n tá»›i má»™t cá»— khà tức nồng Ä‘áºm hải nguyên khà cưá»ng đại, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng phảng phất như ngá»i được mùi vị cá»§a biển trong đó.
Má»™t đạo quang mang mà u trắng đột nhiên từ trong đám mây bắn ra, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘ang muốn chống lại thì má»™t bóng Ä‘en giống như thiểm Ä‘iện mạnh mẽ thoát ra, mấy đạo quang mang mà u bạc bắn tá»›i cùng vá»›i quang mang mà u trắng va chạm và o nhau trong không trung, bá»™c phát ra quang mang chói mắt, hai bên trung hòa lẫn nhau. Tân Tây à vá»›i má»™t thân hắc khà vá»n quanh thân thể, chÃnh là lần phóng xuất nguyên lá»±c đầu tiên cá»§a nà ng sau khi tiến nháºp linh hồn giai.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘ang muốn dùng tốc độ cao nhất phóng tá»›i, thế nhưng không gian xung quanh hÆ¡n nghìn trượng Ä‘á»u là mây trắng nồng Ä‘áºm, bên trong truyá»n ra khà tức cá»±c kỳ nguy hiểm, dưới tình thế bị ép đà nh phải hạ thấp tốc độ, tìm kiếm Ä‘iểm có thể thoát ra.
Má»™t quái nhân toà n thân được bao quanh bởi lá»›p lân giáp dà y đặc tù trong mây trắng bay ra ngoà i, trên đầu không có cá»ng tóc nà o chói sáng giống như cái vung mà u trắng, hai mắt mà u và ng đất, lưng hÆ¡i hÆ¡i nổi lên.
Nhìn thấy ngưá»i nà y toà n thân Duy Lạp mạnh mẽ chấn động, cánh tay vô ý thức run lên nhè nhẹ:
“Huyá»n vÅ© thú, là má»™t trong những loà i cao cấp trong hải thú nhất tá»™c, thá»i gian tấn công cá»§a chúng rõ rà ng quá sá»›m.â€
Hai mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»na ngưng tụ, bà n tay đột nhiên tụ nguyên lá»±c, má»™t thanh trưá»ng thương mà u và ng tÃm trong nháy mắt bắn thẳng ra ngoà i.
ÄÆ°Æ¡ng...
Tiếng va chạm chói tai chấn hồn tan phách.
Tá» kim trưá»ng thương và bá»™ lân giáp bao quanh thân thể va chạm và o nhau, tiếng vang sinh ra mạnh không ai sánh được, thế nhưng chỉ là m cho quái nhân văng ngược trở lại mấy trăm trượng mà thôi, lân giáp và trưá»ng thương không há» có chút tổn hại nà o.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cả kinh, trưá»ng thương hoà n toà n dùng từ bà huyá»n kim chế tạo nên cÅ©ng không thể xuyên thấu được lân giáp trên ngưá»i đối phương, rốt cuá»™c là lân giáp cá»§a đối phương là m từ thứ gì đây chứ?
Sá»± kinh ngạc cá»§a huyá»n vÅ© thú không há» kém hÆ¡n so vá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, vạn năm huyá»n giáp biết bao tinh lá»±c luyện chế cÅ©ng không thể là m cho trưá»ng thương rách nát kia bị phá há»§y. Nếu như quyết đấu đơn thuần mâu và thuẫn, từ trước đến giá» huyá»n vÅ© thú chưa lần nà o chịu thua.
Bạch giáp thuẫn và tá» kim trưá»ng thương va chạm lẫn nhau, cả hai ngưá»i không ai là m gì được ai, huyá»n vÅ© thú có chút giáºn dữ, thân ảnh hÆ¡i hÆ¡i nhoáng lên bay vụt ra ngoà i, giống như má»™t mÅ©i khoan cá»±c lá»›n lao tá»›i.
Má»™t thân ảnh không biết từ khi nà o đã xuất hiện bên cạnh huyá»n vÅ© thú Ä‘ang xoay tròn cà ng ngà y cà ng kịch liệt, thanh ngân nguyệt chi nháºn (Ä‘ao hình trăng rằm mà u trắng) nhanh đến không gì sánh được không há» có tiếng động nà o bắt đầu huy vÅ©.
Toa toa toa...
Ngân quang như mưa, toà n bá»™ đánh thẳng và o thân thể cá»§a huyá»n vÅ© thú, đông đông đông..., liên tục phát ra âm thanh chấn động khó chịu...
Äang muốn khởi động công kÃch, đột nhiên huyá»n vÅ© thú dừng xoay tròn lại, vẻ mặt cá»§a Tân Tây à hiện lên nét kinh hãi, ngân nguyệt chi nháºn cá»§a mình chưa bao giá» thất thá»§ qua, lần nà y dÄ© nhiên ngay cả lá»›p da cá»§a đối phương cÅ©ng không thể tổn thương được mảy may.
Răng rắc, phanh.... hai thanh ngân nguyệt chi nháºn trong tay Tân Tây à đột nhiên bạo nát, vỡ vụn thà nh vô số mảnh nhá» mà u bạc phiêu đãng theo gió.
“Lá»±c phòng ngá»± cá»§a huyá»n vÅ© thú mạnh siêu cưá»ng, sinh mệnh dà i dằng dặc đủ là m cho nó có thá»i gian để tinh luyện bá»™ lân giáp trên ngưá»i kiên cố tá»›i mức đáng sợ, lợi khà bình thưá»ng căn bản không thể gây cho nó bất cứ tổn thương nà o, không biết thanh trưá»ng thương cá»§a Lâm tiá»n bối là m bằng chất liệu gì, có thể cùng vá»›i vạn năm huyá»n giáp va chạm mà không vỡ nát thì quả là đáng ngạc nhiên.â€
Duy Lạp tá»±a hồ như nhìn ra được sá»± nghi hoặc cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng giải thÃch.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn chưa đáp lại, chỉ là nhìn thanh tá» kim trưá»ng thương sau khi va chạm vá»›i bạch giáp thuẫn, trong lòng âm thầm hô đáng tiếc, nếu là có hai thanh trưá»ng thương như thế nà y mà nói, nhất định có khả năng Ä‘em lân giáp cá»§a hắn phá nát, chỉ là hiện tại chỉ có má»™t thanh trưá»ng thương mà thôi, vô luáºn là thể tÃch hay diện tÃch không thể nà o so sánh được vá»›i lân giáp cá»§a đối phương, không thể táºp trung công kÃch và o má»™t Ä‘iểm, bằng không nhất định có thể Ä‘em lân giáp đục thà nh má»™t lá»— hổng.
Trên khuôn mặt cứng ngắc cá»§a huyá»n vÅ© thú hiện lên nét tươi cưá»i xấu xÃ, sắc mặt cá»§a Tân Tây à căng thẳng, đỉnh đầu huyá»n vÅ© thú đột nhiên phóng ra má»™t đạo quang mang mà u trắng, thân ảnh cá»§a Tân Tây à chợt lóe, biến mất tại chá»—, sau thá»i gian chá»›p mắt đã xuất hiện bên cạnh Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, trên mặt huyá»n vÅ© thú hiện rõ sá»± thất vá»ng.
Ãm ảnh thÃch khách không có vÅ© khà khác gì không có hai tay, lá»±c công kÃch giảm Ä‘i má»™t mức lá»›n. Cáºn thân ám sát má»›i là sở trưá»ng chÃnh cá»§a ám ảnh thÃch khách, má»™t khi không có vÅ© khÃ, Tân Tây à rất khó có thể phát huy được toà n bá»™ lá»±c lượng, cho dù nà ng đã có tu vi linh hồn giai Ä‘i nữa thì cÅ©ng không có tác dụng gì nhiá»u.
Có và i cá»— khà tức so vá»›i con huyá»n vÅ© thú trước mắt nà y Ä‘ang hướng vá» phÃa bản thân vá»›i tốc độ cá»±c nhanh, sắc mặt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vô cùng nghiêm trá»ng, phải mau chóng đột phá chướng ngại huyá»n vÅ© thú nà y, chỉ má»™t hải thú thượng vị trong hải thú nhất tá»™c đã khó đối phó như váºy, nếu như có và i con cùng đến váºy thì đừng nghÄ© chạy thoát.
Kim quang trong mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chợt lóe, ba mươi sáu kim thá»§ trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh huyá»n vÅ© thú, huyá»n vÅ© thú tuy bị bao vây thế nhưng vẻ mặt vẫn cá»±c kỳ bình tÄ©nh, tháºm chà trong mắt còn mang theo má»™t tia coi thưá»ng rất rõ rà ng.
Bang bang bang.... ba mươi sáu kim thá»§ trong nháy mắt hóa thà nh hoặc chưởng hoặc chỉ hoặc Ä‘ao đồng thá»i tấn công, Ä‘áºp và o lân giáp cứng rắn trên ngưá»i đối phương là m phát sinh những tiếng vang thanh thúy.
“Lục địa tu luyện giả. ngươi đây là định gãi ngứa cho ta hay sao chứ?†Thanh âm cá»§a huyá»n vÅ© thú giống như sấm vượt không gian mà tá»›i.
Trên mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng duy trì nụ cưá»i nhà n nhạt, huyá»n vÅ© thú đột nhiên cảm thấy không ổn.
Nói thì cháºm, thế nhưng cá»±c nhanh, má»™t tá» kim chi thá»§ (bà n tay mà u và ng tÃm) bá»—ng nhiên vá»i tá»›i, hai ngón tay mạnh mẽ đâm thẳng và o hai mắt cá»§a huyá»n vÅ© thú, tốc độ cá»±c nhanh không để cho đối phương có thá»i gian né tránh.
Huyá»n vù thú láºp tức nhắm hai mắt lại...
Rống...
Má»™t tiếng rống rung trá»i, huyá»n vÅ© thú Ä‘iên cuồng gầm thét, hai tay ôm lấy mắt thống khổ vô cùng.
Trên mặt Tân Tây à hiện lên vẻ tiếc nuối, lúc nà y chÃnh là thá»i Ä‘iểm đột kÃch ám sát hải thú tốt nhất, đáng tiếc bản thân đã không còn binh khà trong tay, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn cÆ¡ há»™i từ từ trôi Ä‘i.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thôi động kim thá»§ má»™t lần nữa đỠthăng tốc độ phi hà nh, muốn vượt qua ngăn cách cá»§a mây trắng xung quanh.
Huyá»n vÅ© thú đột nhiên xuất hiện phÃa trước ba ngưá»i, hầu như nhanh đến ná»—i cảm tưởng thuấn di, trong đôi mắt vốn mà u và ng đất lúc nà y trà n đầy máu tươi, thế nhưng vẫn chưa hoà n toà n há»ng mất.
Trong cÆ¡n giáºn dữ Ä‘iên cuồng huyá»n vÅ© thú hầu như mất Ä‘i lý trÃ, quang mang toà n thân bà nh trướng, nguyên lá»±c tăng cao.
“Huyá»n lôi chi quang!†Duy Lạp thất thanh nói.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không biết huyá»n vÅ© thú Ä‘ang là m gì, thế nhưng nhìn bá»™ dáng cá»§a đối phương, hiển nhiên là muốn đánh hết sức.
Phản ứng cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cá»±c nhanh, vung tay lên, thanh tá» kim thá»§ chế tạo từ bà huyá»n kim từ phÃa sau lưng đối phương đánh lén, nắm chắc lấy cái cổ đối phương, dồn sức bóp mạnh...
Tà i sản của TiAnO
21-07-2011, 04:20 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 286: Toà n qua hải vực.
Chương 286: Toà n qua hải vực.
Äồng thá»i lúc đó Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng phóng ra tá» kim trưá»ng thương...
Dưới lá»±c lượng vô cùng lá»›n cá»§a tá» kim chi thá»§, huyá»n vÅ© thú vị ép tá»›i Ä‘au đớn há hốc miệng.
Toa...
Một đạo quang mang tỠkim...
Phốc...
Huyá»n vÅ© thú không thể tin tưởng nhìn và o tá» kim trưá»ng thương gần trong gang tấc, không cam lòng mạnh mẽ phun ra má»™t ngụm máu.
Tá» kim trưá»ng thương trong tay Tân Tây à mạnh mẽ đâm xuyên qua cái miệng Ä‘ang há lá»›n cá»§a huyá»n vÅ© thú, đôi mắt mà u tÃm lạnh lùng nhìn huyá»n vÅ© thú Ä‘ang dần dần mất Ä‘i sức sống, hÆ¡n ná»a thân thương đã đâm xuyên qua miệng huyá»n vÅ© thú thò ra ngoà i sau gáy, trên thân thương còn dÃnh máu mà u xanh, nước miếng và thịt...
Tân Tây à rút mạnh tá» kim trưá»ng thương ra, quyá»n đầu hóa thà nh trảo mạnh mẽ xâm nháºp và o trong thân thể cùa huyá»n vÅ© thú rồi rút ra, trong bà n tay nhá» bé còn mang theo má»™t quầng quang mang chói sáng.
Thú nguyên tinh! Ãnh mắt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng sáng ngá»i, trước kia khi gia nháºp Cá»± Kiếm sÆ¡n trang hắn đã từng nhìn qua thứ nà y trong lần sấm nháºp Mê Vụ cốc.
Nhìn viên quang cầu mà u trắng trong tay, Tây Tây à vui vẻ nói:
“Công tá», đây là má»™t thú nguyên Ä‘an, không nghÄ© tá»›i huyá»n vÅ© thú nà y đã tiến giai tá»›i cấp mưá»i má»™t, hải thú từ mưá»i cấp trở lại rất Ãt có khả năng ngưng kết nguyên tinh thà nh Ä‘an, tối Ä‘a chỉ có má»™t thú nguyên tinh mà thôi.â€
Nguyên lai là thú nguyên Ä‘an, thảo nà o so vá»›i thú nguyên tinh mà mình nhìn thấy trước kia có Ä‘iểm không giống nhau. Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tiếp nháºn thú nguyên Ä‘an tạm thá»i thu và o trong không gian trữ váºt.
Duy Lạp nhìn thú nguyên Ä‘an vô cùng ước ao, thứ nà y nếu như cấp cho nà ng mà nói, nhất định là m cho tỉ lệ trùng quan thà nh công cá»§a nà ng tăng lên má»™t mức lá»›n, chỉ cần thá»i gian rất ngắn liá»n tiến và o đại sư giai.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thu hồi thú nguyên Ä‘an rồi đưa mắt như vô ý mà có ý nhìn liếc qua Duy Lạp, Duy Lạp nhanh chóng thu hồi ánh mắt ước ao lại.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đưa tay liá»n Ä‘em thân thể cá»§a huyá»n vÅ© thú thu lại. Sau đó khởi động kim thá»§ trong nháy mắt bay vá» phÃa xa xa. Äám mây trắng quá»· dị theo cái chết cá»§a huyá»n vÅ© thú dần dần biến mất.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng dốc toà n lá»±c phi hà nh, không dám dừng lại nghỉ ngÆ¡i. Khà tức nguyên lá»±c phÃa sau vẫn dùng tốc độ cá»±c nhanh Ä‘uổi theo.
Cứ duy trì như váºy trong năm ngà y năm đêm, nguyên lá»±c cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hao tổn nghiêm trá»ng, thế nhưng vẫn không thể cắt đứt được cái Ä‘uôi phÃa sau. CÅ©ng may thuáºt thu liá»…m khà tức cá»§a ba ngưá»i rất cao minh. Má»™t thân tu vi cá»§a Duy Lạp không cao, thế nhưng lại có kiện trang bị phụ trợ, chÃnh là kiện trưá»ng bà o mà u lam Ä‘áºm đã giúp nà ng che Ä‘i phần nà o khà tức.
Ba ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đột nhiên dừng lại Ä‘iá»u chỉnh, khà tức thu liá»…m đến mức gần như biến mất, truy binh phÃa sau cÅ©ng theo đó dừng lại, sau khi khôi phục Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lại má»™t lần nữa khởi động kim thá»§ bay Ä‘i.
Những cá»— khà tức truy Ä‘uổi phÃa sau lại tiếp tục Ä‘uổi theo không dá»i, cứ như váºy năm ngà y năm đêm nhanh chóng trôi qua.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thá»§y chung không thể Ä‘em truy binh cắt Ä‘uôi chạy thoát, trong những ngà y vừa rồi vẫn luôn theo con đưá»ng mà Duy Lạp chỉ toà n lá»±c phi hà nh, cÅ©ng may trên đưá»ng chạy trốn không há» gặp phải má»™t hải thú mạnh mẽ nà o. Thế nhưng những cái Ä‘uôi phÃa sau lại cà ng ngà y cà ng ép đến gần hÆ¡n, lúc đầu cá»± ly lên tá»›i hÆ¡n má»™t trăm dặm, hiện tại chỉ còn có năm mươi dặm, cá»± ly nà y vẫn còn Ä‘ang không ngừng thu nhá» lại.
Má»™t đưá»ng chạy trốn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã phi hà nh qua mấy khu thà nh nhá», chỉ nhìn thấy má»™t Ãt hải thú cấp thấp Ä‘ang Ä‘iên cuồng tà n sát nhân loại địa phương trên đại lục, cách đó không xa má»™t số khu vá»±c quan trá»ng, bầu trá»i bao phá»§ bởi rất nhiá»u khà tức khá cưá»ng đại, Ä‘iá»u nà y chÃnh là do những hải thú tương đối mạnh mẽ và nhân loại tu luyện giả tụ táºp cùng má»™t chá»— sinh ra.
Duy Lạp không há» nói dối, tất cả Ä‘á»u là thá»±c sá»±, hÆ¡n nữa lá»±c lượng cá»§a hải thú nhất tá»™c mạnh mẽ hÆ¡n xa tưởng tượng, tấn công vô cùng Ä‘iên cuồng, chà Ãt trên con đưá»ng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chạy trốn, liên tục nhìn thấy cảnh sinh linh đồ thán.
Bởi vì có sá»± quấy nhiá»…u, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng dùng thá»i gian hÆ¡n hai mươi ngà y má»›i có thể tiến nháºp và o hải vá»±c, mà những cái Ä‘uôi phÃa sau đã tiếp cáºn cách hắn không đầy hai mươi dặm.
Hải vực trống tải mênh mông, thỉnh thoảng nhìn thấy một và i hòn đảo cô độc tĩnh mịch xuất hiện trong tầm mắt.
Nhìn hoà n cảnh bốn phÃa là m cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng khẽ cau mà y, hoà n cảnh xung quanh rất rõ rà ng, vô cùng bất lợi cho việc chạy trốn. Äúng lúc nà y, má»™t vòng gió xoáy quay tròn khiến cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng táºp trung chú ý, mặt biển ngoà i khÆ¡i cá»±c kỳ không ổn định.
Kim thá»§ đột nhiên mạnh mẽ trầm xuống, Tân Tây à và Duy Lạp có chút không giải thÃch được, thế nhưng không đợi hai nà ng có phản ứng gì, kim thá»§ đã chìm xuống lòng biển sâu.
Cà ng chìm cà ng sâu, cho tá»›i táºn khi tia sáng không thể soi sáng xuống địa phương nà y, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng má»›i dừng việc chìm sâu xuống dưới. Dưới lòng biển khÆ¡i hầu như không có ánh sáng, bất quá quang mang trong mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tá»a sáng, má»i thứ xung quanh có thể nhìn thấy được rõ rà ng.
Tân Tây à và Duy Lạp có vẻ hÆ¡i cáºt lá»±c, bất quá hai ngưá»i mượn nguyên thức dò xét nên cÅ©ng không đến ná»—i giống như ngưá»i mù.
Tu luyện giả má»™t khi đột phá sÄ© giai tiến nháºp và o sư giai, ngoà i việc bản chất phát sinh sá»± biến đổi ra, ăn uống chỉ là má»™t loại hưởng thụ chứ không phải là hoạt động cần thiết, cÅ©ng chÃnh là có thể Ãch cốc, giấc ngá»§ cÅ©ng có thể biến mất, hấp thu thiên địa nguyên khÃ, Ä‘iá»u tức sinh ra năng lượng là được, đã mất Ä‘i rất nhiá»u sá»± ước thúc đối vÆ¡i con ngưá»i thông thưá»ng.
Hô hấp cÅ©ng giống như váºy, không còn cần thiết, từ khi tiến và o lòng biển sâu, ba ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngoại trừ sinh ra chút ảnh hưởng đến thị giác ra thì áp lá»±c cá»§a nước biển dần dần không còn ảnh hưởng gì nhiá»u.
Tốc độ cháºm Ä‘i má»™t mức lá»›n, mà những chiếc Ä‘uôi phÃa sau cÅ©ng cảm giác được mục tiêu hạ xuống biển, láºp tức theo đó lặn xuống dưới. NÆ¡i sinh sống cá»§a hải thú nhất tá»™c chÃnh là biển cả, khi và o trong nước thì giống như hổ má»c thêm cánh, tốc độ so vá»›i trên không trung không giảm Ä‘i bao nhiêu.
Còn tốc độ cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thì lại giảm Ä‘i mức lá»›n, mấy cá»— khà tức nguyên khà đuổi phÃa sau Ä‘ang cà ng lúc cà ng tiếp cáºn gần hÆ¡n. Duy Lạp vô cùng kinh hãi, ngay cả nà ng cÅ©ng có thể cảm nháºn được bá»n chúng, Ä‘iá»u nà y nói rõ truy binh đã phi thưá»ng gần.
Không lâu, phÃa sau dòng nước truyá»n đến dị động, ba đạo quang mang bất đồng phóng tá»›i cá»±c nhanh, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vững và ng tránh né, Duy Lạp và Tân Tây à không khá»i có chút nghi hoặc, nếu như không phải lặn xuống dưới nước thì bá»n há» cÅ©ng không bị Ä‘uổi kịp nhanh như váºy.
Sá»± lo lắng cá»§a hai nà ng hiển nhiên không có được câu trả lá»i, tốc độ cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tuy rằng vẫn cháºm như trước, thế nhưng hắn vẫn cố chấp nhằm thẳng hướng đã xác định dồn lá»±c phóng Ä‘i.
Năm thân ảnh vá»›i những hình thái hoà n toà n khác nhau đã xuất hiện trong tầm cảm giác, Duy Lạp hầu như có thể thông qua nguyên thức để cảm nháºn được hình thể cá»§a bá»n chúng, cá»± ly giÅ©a hai bên đã rút ngắn tá»›i mức chỉ còn má»™t trăm trượng mà thôi.
Äám hải thú nhất tá»™c nà y vẫn Ä‘uổi theo không bá», có má»™t loại chấp niệm không Ä‘uổi kịp mục tiêu thì nhất định không bá» cuá»™c.
Ngay khi Duy Lạp cho rằng bản thân nhất định bị Ä‘uổi theo thì dòng nước bên ngưá»i cà ng ngà y cà ng trở nên nhanh hÆ¡n, hÆ¡n nữa lại cá»±c kỳ không ổn định. Nước xoáy giống như gió xoáy trên đất liá»n uy lá»±c to lá»›n vô cùng vô táºn, nếu như bị chạm tá»›i, cho dù tu vi có cao thâm hÆ¡n nữa thì cÅ©ng không thể tránh thoát được.
Tốc độ xoáy tròn cá»§a dòng nước nhanh đến phi thưá»ng, hÆ¡n nữa cà ng lúc cà ng mạnh, vô cùng bà máºt, nếu như không đến gần căn bản không thể cảm nháºn được.
Tốc độ cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn cháºm chạp như cÅ©, vững và ng tránh thoát được hai dòng nước xoáy cuốn trôi, trong mắt tá»a kim quang chói lá»i, hiện tại quang mang tá»a ra từ hai mắt cá»§a hắn giống luồng rada, chỉ dẫn con đưá»ng an toà n nhất tiến lên.
Mấy cá»— khà tức nguyên khà phÃa sau vẫn bám theo Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tiến và o trong hải vá»±c hung hiểm, chỉ là vừa má»›i và o trong đó đã có hai cá»— khi tức đột nhiên biến mất, tá»±a hồ như đã bị dòng nước xoáy cuốn Ä‘i.
Ba cá»— khà tức còn lại vẫn như cÅ© bám Ä‘uôi, hÆ¡n nữa tốc độ không há» giảm xuống, trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vô cùng kinh hãi, không nghÄ© tá»›i năng lá»±c dưới biển cá»§a đám hải thú nà y lại mạnh như váºy, dÄ© nhiên thoát được vô số dòng nước xoáy ẩn mình.
Bất quá, sá»± cảm ứng đối vá»›i dòng nước xoáy xung quanh cá»§a đám hải thú nà y cÅ©ng không phải vô cùng chuẩn xác, rất nhiá»u thá»i gian phải dừng lại để dò xét phương hướng, Ä‘iá»u nà y là m cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có thể lợi dụng chút thá»i gian Ãt á»i đó để mở rá»™ng khoáng cách giữa hắn và truy binh.
Cứ như váºy, cuá»™c truy Ä‘uổi không ngừng nghỉ liên tục duy trì trong thá»i gian ba ngà y ba đêm, độ khó so vá»›i trên không trung phi hà nh còn muốn lá»›n hÆ¡n nhiá»u, nguyên lá»±c cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã hao tổn cá»±c lá»›n, tuy là đã Ä‘em cá»± ly má»™t lần nữa kéo dà i hÆ¡n má»™t trăm trượng, thế nhưng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không há» dám ngừng lại nghỉ ngÆ¡i.
Rốt cuá»™c khi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hầu như kiệt lá»±c thì tá» nguyên hải vá»±c theo như lá»i nói cá»§a Duy Lạp đã xuất hiện.
Quả nhiên, ba cá»— khà tức nguyên lá»±c phÃa sau cà ng dần cà ng nhạt, khi ba ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hoà n toà n xâm nháºp và o trong tá» nguyên hải vá»±c thì ba cá»— khà tức nà y cuối cùng cÅ©ng biến mất.
Bởi vì má»™t đưá»ng chạy trốn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không há» chạy theo đưá»ng thẳng, lúc nà y cách ngá»n núi lá»a đã tắt còn má»™t khoảng cách không xa, thế nhưng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không còn sức lá»±c để tiếp tục di chuyển, đà nh phải dừng lại nghỉ ngÆ¡i hồi phục.
Ngà y hôm sau, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÆ¡ bản khôi phục lại nguyên khÃ, ba ngưá»i tiếp tục di chuyển vá» phÃa trước, hÆ¡n ná»a ngà y má»›i đến được ngá»n núi lá»a trong lá»i nói cá»§a Duy Lạp.
Bên sưá»n ngá»n núi lá»a dưới đáy biển có má»™t huyệt động tá»a ánh sáng, bởi vì miệng núi lá»a đã được che lại vì váºy nước không thể xâm nháºp sâu và o trong tuyệt động, bị khà lưu nóng rá»±c đẩy ra ngoà i huyệt động.
NÆ¡i nà y thá»±c sá»± đúng như lá»i Duy Lạp nói nguyên khà thiên địa Ãt á»i đến đáng thương, bên trong huyệt động không khà đục ngầu, trà n ngáºp độc lá»±c núi lá»a, huyệt động lại vô cùng rá»™ng rãi, kéo dà i tá»›i táºn giữa ngá»n núi. (DG: Ä‘á»c đến đây chắc có bạn thắc mắc dưới nước sao lại có không khÃ, theo mình nghÄ© thì do núi lá»a quá nóng, khà nóng bốc lên ngăn chặn nước biển ở bên ngoà i, vì váºy bên trong là khoảng không, có không khÃ, tất nhiên không có O2 đâu nhá)
Äi theo huyệt động, ba ngưá»i tiến và o má»™t chá»— cá»a ra khác, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không khá»i cảm thán tá»± nhiên vô cùng vÄ© đại, toà n bá»™ không gian trong lòng núi lá»a đã bị dung nham ná»™ há»a tùy ý Ä‘iêu khắc thà nh những hình dạng vô cùng quái dị, vách huyệt động bị dung nham chiếu sáng thà nh má»™t mảnh đỠbừng.
Nếu như chá»— nà y an trà má»™t và i đạo ma pháp tráºn, tà i nguyên tu luyện phong phú thì ngược lại chÃnh là má»™t nÆ¡i bế quan tu luyện không tồi, Ä‘iá»u thiếu hụt duy nhất chÃnh là không có nguyên nhãn, phải nói là má»™t Ä‘iểm cảm ứng nguyên khà thiên địa cÅ©ng không có.
Hiện tại, toà n bá»™ Minh Tây đại lục đại loạn, nếu đã tá»›i nÆ¡i nà y thì ở lại cÅ©ng là lá»±a chá»n tốt, và i lần bôn ba Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không há» quên việc tìm kiếm tung tÃch cá»§a Hoa Tiên Tá» và Nạp Lan U, bởi vì trước kia khi đưa bạch ngá»c đà m hoa cho Nạp Lan U, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã đặc biệt động tay động chân, bá» thêm má»™t loại ấn ký đặc thù, phạm vi tìm kiếm có thể tăng thêm rất nhiá»u.
Và i lần trằn trá»c, phạm vi tìm kiếm vô cùng rá»™ng lá»›n, má»™t Ä‘iểm tung tÃch cÅ©ng không há» tìm được, thầy trò hai ngưá»i nà y chắc đã phản hồi vá» Kỳ Äông đại lục. Mưá»i năm trước Hoa Tiên Tá» và A La Khắc đánh má»™t tráºn nếu như thụ thương, chắc trốn Ä‘i má»™t chá»— nà o đó Ä‘iá»u tức khôi phục, còn nếu như nói Hoa Tiên Tá» hương tiêu ngá»c vẫn, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng má»™t trăm hai mươi phần không tin, vá»›i tu vi cá»§a Hoa Tiên Tá» thì ngưá»i có thể giết được nà ng trong cái Minh Tây đại lục nà y hẳn là chưa sinh ra.
Mà khả năng trước so vá»›i khả năng sau, xác suất xảy ra còn muốn lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, dù sao thì Hoa Tiên TỠđến Minh Tây đại lục không còn nhiá»u không gian để phát triá»n, hiển nhiên không cần phải lưu lại là m gì, thứ nà ng cần thì đã lấy được rồi, thoải mái trở lại đất cÅ© luyện chế "thần thi thảo" tiếp tục tu luyện má»›i là lá»±a chá»n sáng suốt nhất.
So vá»›i việc ở lại má»™t huyệt động không há» có giá trị nà y, không bằng thá» vượt biển má»™t phen, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhìn thoáng qua Duy Lạp, sau đó ngồi xuống ngay tại chá»— tiến nháºp và o trạng thái tÄ©nh tu. à niệm vượt biển đã quyết, nhưng không quá nóng lòng nhất thá»i, vượt biển hiển nhiên không phải là cuá»™c Ä‘i chÆ¡i ngắm cảnh, chỉ sợ không há» thoải mái, trước khi xuất phát, phải Ä‘iá»u chỉnh trạng thái tinh thần thể xác lên tá»›i mức cao nhất.
Má»™t ngà y má»™t đêm thay nhau đổi vị trÃ, thá»i gian ná»a tháng rất nhanh đã trôi qua. Duy Lạp trong thá»i gian chỠđợi đã Ä‘em huyệt động cải tạo má»™t chút, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lại tá»±a hồ như không quan tâm, cả ngà y chỉ ngồi đả tá»a Ä‘iá»u tức, Tân Tây à cÅ©ng như váºy, nhưng Duy Lạp lại không thể so sánh được vá»›i hai ngưá»i nà y, hiện tại nà ng bất quá chỉ có tu vi sư giai mà thôi, lại ở trong má»™t huyệt động trà n ngáºp độc nguyên như thế nà y, nà ng cảm thấy vô cùng khó chịu, nói chi đến chuyện tu luyện, không có sá»± trợ giúp cá»§a tà i nguyên phụ trợ tốt nhất, Duy Lạp căn bản không há» có biện pháp gì.
Ngà y hôm nay Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn như cÅ© nhắm mắt đả tá»a Ä‘iá»u tức tu luyện trong huyệt động, đột nhiên có má»™t cá»— nguyên lá»±c cá»±c kỳ khổng lồ lại quen thuá»™c vô cùng đột nhiên trùng kÃch thẳng tá»›i.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mạnh mẽ mở to hai mắt, biểu tình ngưng trá»ng không gì sánh được, nhanh chóng đứng dáºy, Tân Tây à cÅ©ng vô cùng khiếp sợ trợn tròn hai mắt, hai ngưá»i giáºt mình liếc mắt nhìn nhau.
Oanh..., má»™t tiếng vang tháºt lá»›n vô cùng khó chịu, sau đó cả huyệt động rung mạnh kịch liệt, không Ãt nham thạch bắt đầu rÆ¡i xuống, bốn vách tưá»ng xung quanh cÅ©ng đã bắt đầu xuất hiện rất nhiá»u vết nứt.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cá»±c kỳ không tình nguyện bay ra khá»i huyệt động, Tân Tây à vẫn như cÅ© theo sau không dá»i, Duy Lạp còn chưa biết chuyện gì xảy ra, bản thân lại không muốn má»™t mình ngồi chá» trong nà y nên cÅ©ng theo đó bay ra ngoà i...
Tà i sản của TiAnO
21-07-2011, 04:21 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 287: Vượt biển.
Chương 287: Vượt biển.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chưa hoà n toà n trồi lên trên mặt nước, tìm má»™t chá»— bà máºt có thể quan sát được rõ rà ng, yên lặng chăm chú nhìn và o mấy Ä‘iểm Ä‘en mỠảo trên không trung, hai bên quấn lấy nhau chiến đấu.
Kỳ Ão, vừa rồi chÃnh là Kỳ Ão, tá»±a hồ má»—i khi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ổn định lại bắt đầu quyết định bắt đầu thá»±c hiện bước kế hoạch trong thá»i gian tá»›i thì Kỳ Ão lại như âm hồn không tan xuất hiện rất đúng lúc, tinh chuẩn không gì sánh được.
Ngoại trừ Kỳ Ão ra còn có ba Ä‘iểm Ä‘en khác, từ hình dáng bên ngoà i thì tá»±a hồ bá»n há» không phải là nhân loại, bá»™ dáng ná»a ngưá»i ná»a thú, thế nhưng so vá»›i thú nhân lại có Ä‘iểm không giống, cùng vá»›i huyá»n vÅ© thú gặp mặt lần trước rất tương tá»±, bình tÄ©nh quan sát tháºt kỹ thì rõ rà ng là hải thú.
Trên ngưá»i cá»§a ba hải thú nà y tản mát ra khà tức nguyên lá»±c vô cùng cưá»ng liệt, chà Ãt cÅ©ng đạt tá»›i linh hồn giai háºu kỳ, theo đó có thể suy Ä‘oán ra ba hải thú nà y thuá»™c vá» hải thú mưá»i hai cấp trở lên.
“Duy Lạp tiểu thư, không phải ngươi nói rằng nÆ¡i nà y không thể có hải tá»™c cấp cao xuất hiện hay sao?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trầm giá»ng há»i.
Duy Lạp nhấp hé miệng, chÃnh nà ng cÅ©ng không là m sao giải thÃch được, suy nghÄ© má»™t chút rồi nói:
“Lâm tiá»n bối, nÆ¡i nà y đối vá»›i hải thú mưá»i ba cấp sinh ra ảnh hưởng lá»›n nhất, mưá»i hai cấp tuy rằng có ảnh hưởng nhất định, thế nhưng trong thá»i gian ngắn chúng vẫn có thể chịu đựng được.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không tiếp tục há»i nhiá»u, thượng giá»›i bất luáºn là có thá»±c hay không, lấy năng lá»±c cá»§a Duy Lạp là m sao biết được tin tức hải thú nhất tá»™c sắp sá»a xua quân tấn công quy mô Minh Tây đại lục, nÆ¡i nà y thá»±c sá»± có an toà n như váºy hay không, rất nhiá»u Ä‘iá»u giống như má»™t dấu chấm há»i tháºt lá»›n vẫn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên đầu Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng.
Kỳ Ão và ba đại hải thú chiến đấu tá»›i mức thiên hôn địa ám, chu vi hÆ¡n má»™t nghìn trượng xung quanh Ä‘á»u bị lá»±c lượng khà tức nguyên lá»±c cưá»ng đại cá»§a hai bên bao phá»§, không gian tá»±a hồ như Ä‘ang run lên nhè nhẹ.
Má»—i má»™t đòn tấn công Ä‘á»u sinh ra kình khà cưá»ng đại không gì sánh được trà n ra xung quanh, bất luáºn là nguyên khà va chạm hay là bảo bối hai bên đối chá»i vá»›i nhau.
Kỳ Ão đã tiến nháºp địa vương giai, hÆ¡n nữa hiện tại tu vi đã là trung háºu kỳ, cho dù ba đại hải thú đã tiến hóa lên cấp mưá»i hai Ä‘i nữa thì cÅ©ng phải rÆ¡i xuống hạ phong. Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đối vá»›i việc Kỳ Ão tu luyện nhanh chóng như váºy cảm thấy hiếu kỳ không thôi, ngưá»i nà y thá»§y chung là điểm mắc trong lòng chÃnh mình, nếu như không giải quyết triệt để thì ngưá»i nà y mãi mãi trở thà nh bóng ma trong lòng. Từ trước đến giá», Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn luôn tu luyện má»™t cách Ä‘iên cuồng chỉ vì muốn Ä‘em ngưá»i nà y bá» lại phÃa sau, chà Ãt không để cho hắn thÃch hiếp bức thì hiếp bức.
Thế nhưng năng lá»±c hiện nay cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng còn xa má»›i đạt tá»›i mức có thể đối kháng lại được Kỳ Ão.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không muốn bị liên lụy, hÆ¡i lẻn sâu và o trong biển, chuẩn bị độn Ä‘i tháºt xa...
Äúng lúc nà y, trên mặt biển đột nhiên bạo phát má»™t tiếng nổ rung trá»i, không gian trong nháy mắt phát sinh những biến đổi to lá»›n, xuất hiện xu thế muốn vặn vẹo nữu khúc. xa...á»c Kỳ Ão lại phÃa sau, chà Ãt không (Ä‘oạn nà y file ảnh lá»—i, không đủ =.=!)
Nước biển bị má»™t cây gáºy nước lá»›n đến không gì sánh được chá»c xuống mãnh liệt xoáy tròn mà cuồn cuá»™n bốc lên cao. Phảng phất giống như ngà y táºn thế, biển và trá»i thông vá»›i nhau.
Khi chiến đấu tá»±a hồ như cả hai bên Ä‘á»u dùng hết tuyệt chiêu sở trưá»ng cá»§a chÃnh mình. Sá»± biến đổi cá»§a không gian Ä‘ang dần dần lan rá»™ng ra xung quanh, diện tÃch bao phá»§ cà ng lúc cà ng lá»›n hÆ¡n.
Ba ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã bá» chạy tháºt xa, bá»—ng nhiên bị má»™t cá»— hấp lá»±c vô cùng lá»›n hút vá» phÃa sau, phảng phất giống như có má»™t hắc động không gian vừa hình thà nh.
Oanh...
Trên không trung có má»™t thân ảnh giống như viên đạn bị đánh văng xuống mặt biển, núi lá»a dưới lòng biển sâu vốn đã tắt từ lâu đột nhiên phun trà o mãnh liệt, bắn ra những đóa hoa lá»a chói mắt, cả trá»i đất trong nháy mắt trở nên Ä‘en tối.
Ba gã hải thú sau khi đánh trúng mục tiêu, láºp tức giống như diá»u đứt dây rÆ¡i xuống biển khÆ¡i, thân thể nhanh chóng thạch hóa (hóa đá), trong không trung hóa thà nh tro bụi biến mất không thấy, dÄ© nhiên đã tá»± bạo thú nguyên Ä‘an để tạo ra đòn công kÃch cá»±c mạnh vừa rồi.
Vô luáºn giãy dá»±a như thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng không thể thoát khá»i lá»±c hút cá»±c lá»›n, Lâm Khiêu ÄÆ°á»ng láºp tức phóng ra nguyên sa ngưng tụ thà nh má»™t quả cầu cát bao bá»c bản thân, Tân Tây à và Duy Lạp và o bên trong.
Chỉ nghe thấy bên ngoà i truyá»n đến những tiếng oanh minh, trá»i đất có âm thanh tư tư cá»§a sấm sét, thiểm Ä‘iện.
Không biết đã trải qua bao lâu, quả cầu cát bắt đầu dừng lại không quay cuồng nữa, từ từ ổn định, những tiếng nổ ầm Ä© vang vá»ng bên ngoà i cÅ©ng từ từ yên lặng.
Phốc...
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng phun ta má»™t ngụm máu tươi, đối mặt vá»›i uy thế thiên địa cưá»ng đại như váºy muốn Ä‘iá»u khiển quả cầu cát cÅ©ng không phải má»™t chuyện dá»… dà ng, liá»u mạng Ä‘em hết toà n lá»±c cuối cùng cÅ©ng vẫn bị ná»™i thương.
Thu hồi quả cầu cát, trá»i đất sáng bừng, thế nhưng không gian bốn phÃa lại không giống như trước đó, gió xoáy ngoà i khÆ¡i đã biến mất không thấy, tất cả Ä‘á»u có vẻ như vô cùng yên bình, như chưa há» có chuyện gì xảy ra, hÆ¡n mưá»i hòn đảo nhá» cách đó không xa hòa lẫn và o nhau.
“Cảm tạ Lâm tiá»n bối đã xuất thá»§ cứu giúp!â€
Ngay khi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng còn Ä‘ang vô cùng kỳ lạ nhìn bốn phÃa, thanh âm cảm kÃch cá»§a Duy Lạp từ phÃa sau truyá»n tá»›i.
Duy Lạp vẫn luôn trăn trở vá»›i các tu luyện giả cưá»ng đại từ trước đến giá», sá»›m đã hình thà nh nên trong nà ng táºp quán a dua dối trá, bỠđá xuống giếng, tất cả những tu luyện giả thu lưu nà ng trước kia Ä‘á»u là nhìn trúng thân thể nữ nhân nguyên môi cá»§a nà ng, muốn lợi dụng mà thôi, lại xét thái độ lãnh đạm cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đối vá»›i nà ng mà nói, không láºp tức giết chết nà ng đã là má»™t kết quả vô cùng mÄ© mãn.
Duy Lạp căn bản không há» hy vá»ng xa vá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng sẽ xuất thá»§ cứu giúp, tại thá»i khắc nguy cÆ¡ như vừa rồi lại cà ng không cần phải tưởng tượng, thế nhưng sá»± bảo há»™ ngoà i dá»± liệu lại xảy ra, lần đầu tiên Duy Lạp thá»±c sá»± xuất phát từ chân tình Ä‘i cảm tạ má»™t ngưá»i.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng liếc mắt nhìn thoáng qua Duy Lạp, lại tiếp tục quan sát tình cảnh bốn phÃa xung quanh, nÆ¡i nà y tá»±a hồ như không phải là tư nguyên hải vá»±c mà đã tá»›i má»™t địa phương hoà n toà n khác.
“Công tá», lá»±c lượng trùng kÃch cưá»ng đại đó đã là m cho không gian xuất hiện hắc động, hút chúng ta và o trong đó, nÆ¡i nà y đã không còn là tá» nguyên hải vá»±c nữa rồi!â€
Tán Tây à rất khẳna định nói.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘em nguyên thức mở rá»™ng tá»›i mức lá»›n nhất, tỉ mỉ tìm kiếm, không há» cảm ứng được má»™t Ä‘iểm há»—n độn khà nguyên nà o, bốn phÃa cá»±c kỳ yên lặng, xác thá»±c đã không còn ở trong tá» nguyên hải vá»±c nữa rồi.
“Công tá», ngưá»i ná» cÅ©ng bị truyá»n tống tá»›i nÆ¡i nà y!†Tân Tây à bá»—ng nhiên nói.
Chỉ thấy mặt bên ngá»n núi trên má»™t hòn đảo nhá» có má»™t ngưá»i Ä‘ang ngồi xếp bằng, quanh thân hÆ¡i nổi lên má»™t tầng quang mang nhà n nhạt, hai mắt ngưá»i nà y nhắm nghiá»n, biểu tình cá»±c kỳ bình thản, chÃnh là Kỳ Ão.
Sát khà trong mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chợt lóe lên, nhưng lại có chút do dá»±, Kỳ Ão hiển nhiên đã bị trá»ng thương, lúc nà y Ä‘ang toà n tâm Ä‘iá»u tức chữa thương, nếu như lúc nà y muốn giết chết hắn thì quả là cÆ¡ há»™i tốt nhất, thế nhưng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lại không hoà n toà n nắm chắc. Äịa vương giai cấp uy thế trấn nhiếp vô cùng lá»›n biểu hiện ra bên ngoà i, loại lá»±c lượng ẩn tà ng đè nén ngưá»i khác nà y là m cho hắn khó có thể xuống tay được.
â€œÄÆ°á»ng Lâm, giữa ta và ngươi thá»±c sá»± vô cùng hữu duyên, như thế mà cÅ©ng có thể gặp nhau tại má»™t chá»—, bất quá trong lòng có sát ý nhưng cÅ©ng không được lá»™ ra ngoà i. ÄÆ°á»ng Lâm, sát khà trên ngưá»i cá»§a ngươi hiện rõ rà ng như váºy đã là m mất Ä‘i năm phần thà nh công, còn cần phải tu luyện nhiá»u hÆ¡n a!â€
Thanh âm cá»§a Kỳ Ão bá»—ng nhiên truyá»n đến, trong mắt không há» có ná»a Ä‘iểm nao núng, tá»±a hồ như không há» thụ thương.
Äuôi lông mà y cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i giáºt giáºt, sát niệm trong lòng đột nhiên biến mất, hai mắt trợn tròn trong nháy mắt trở nên trong suốt như thưá»ng:
“Tiá»n bối vì sao lại đồng thá»i đối địch vá»›i ba gã hải thú nhu váºy?â€
Hai mắt cá»§a Kỳ Ão vẫn đóng chặt như cÅ©:
“Chỉ là vì má»™t Ãt váºt nhá» mà thôi, ai biết được đám hải thú nhất tá»™c nà y lại keo kiệt như váºy cÆ¡ chứ, không nói tá»›i cùng được, ÄÆ°á»ng Lâm, chẳng lẽ ngươi không muốn trở lại Kỳ Äông đại lục hay sao chứ?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nao nao nói:
“Tiá»n bối biết phương hướng?â€
Hai mắt vẫn đóng kÃn lúc nà y lại như hiện lên tiếu ý nhà n nhạt nói:
“Äâu chi là biết, những năm gần đây không biết đã qua lại bao nhiêu lần.â€
Biểu tình cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng khá đạm mạc, tá»± suy nghÄ© má»™t hồi há»i:
“Không biết tiá»n bối có thể chỉ dẫn má»™t chút được không?â€
“Ha ha, ÄÆ°á»ng Lâm, hiếm khi ngươi tôn kÃnh đối vá»›i ta như váºy, nói cho ngươi cÅ©ng không có vẫn đỠgì, bất quá phải có trao đổi, ngươi phải Ä‘em thú nguyên Ä‘an cá»§a huyá»n vÅ© thú cho ta!â€
Lá»i nói cá»§a Kỳ Ão vãn bình thản như trước.
Trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cả kinh, ngưá»i nà y rốt cuá»™c là m cách nà o để theo dõi chÃnh mình, mục Ä‘Ãch cá»§a hắn rốt cuá»™c là gì? Hoặc có lẽ tất cả chỉ là trùng hợp? Trong lòng có rất nhiá»u Ä‘iá»u nghi hoặc.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không há» cò kè mặc cả nhiá»u, trá»±c tiếp lấy ra thú nguyên Ä‘an ném tá»›i. Kỳ Ão đưa tay tiếp được, đôi mắt vẫn như cÅ© không há» mở ra, chỉ là lấy ngón tay sá» nắn và i cái, liá»n há miệng nuốt và o bụng sau đó má»›i cháºm rãi nói:
“NÆ¡i nà y đã ở ngoà i phạm vi cá»§a Minh Tây đại lục rồi, cách xa nhau khoảng hÆ¡n mưá»i vạn dặm, nhưng hiển nhiên chưa tiến nháºp và o Kỳ Äông đại lục, thuá»™c vá» má»™t hải vá»±c ở giữa hai địa lục, nhưng cách Kỳ Äông đại lục gần hÆ¡n má»™t chút, hÆ¡n nữa lại vượt qua được mấy chá»— hiểm yếu thuá»™c phạm vi cá»§a hải thá»§ nhất tá»™c và nhân ngư nhất tá»™c. Con đưá»ng tiếp theo tuy là không ngắn, thế nhưng lại không có chá»— nà o quá nguy hiểm, ngoại trừ cần phải vượt qua địa bà n cá»§a Hải Long tá»™c ra thì cÆ¡ bản là có thể thẳng đưá»ng mà đi, chỉ cần nháºn rõ được phương vị, váºy thì chỉ mất thá»i gian nhất định là có thể đến được Kỳ Äông đại lục.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thấy Kỳ Ão đột nhiên dừng lại, thi lá»… má»™t cái nói:
“Mong tiá»n bối chỉ Ä‘iểm!â€
Kỳ Ão không chút lo lắng, khà nguyên trên ngưá»i nhẹ nhà ng, tá»±a hồ như thú nguyên Ä‘an vừa má»›i nuốt và o đã xuất hiện tác dụng, ổn định được khà nguyên má»›i nói tiếp:
“Hải vá»±c tuy rằng rá»™ng lá»›n vô cùng, thế nhưng cÅ©ng không phải là đất cằn sá»i đá, đảo nhá» có cách má»™t Ä‘oạn nhất định là có thể nhìn thấy được, mà trong những hòn đảo nhá» nhìn như lá»™n xá»™n nà y lại có má»™t số chứa đựng nguyên nhãn trong đó, nhưng nguyên nhãn nho nhá» nà y có nguyên vị luôn luôn má»™t bên hướng vá» phÃa đông má»™t bên hướng vá» phÃa tây, má»™t bên nguyên vị bà ng bạc chÃnh là phương đông, còn má»™t bên chÃnh là phương tây, tuyệt đối không phân biệt hướng vá» phÃa nam bắc, lá»i đã nói hết, có thể hiểu được bao nhiêu chỉ có thể dá»±a và o chÃnh ngươi rồi...â€
Vừa nói xong, Kỳ Ão liá»n hóa thà nh má»™t đạo quang mang tiến và o trong nước biển, rất nhanh đã biến mất khá»i tầm nhìn.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cẩn tháºn suy nghÄ© tháºt kỹ lá»i nói cá»§a Kỳ Ão, phóng nguyên thức ra tìm kiếm nguyên nhãn trong các hòn đảo nhá» xung quanh, rất nhanh liá»n tìm được má»™t chá»— phát ra nguyên khà yếu á»›t, nguyên vị trước và sau xác thá»±c không giống.
Những nguyên nhãn yếu á»›t nà y nếu như không có nguyên thức tinh chuẩn dò xét, căn bản không thể nà o cảm ứng được, thảo tu luyện giả dưới linh hồn giai rất khó vượt biển, chỉ khi đạt tá»›i linh hồn giai thì nguyên thức má»›i đủ mạnh và chÃnh xác, đạt tá»›i yêu cầu để dò xét được nguyên nhãn xung quanh.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có thể chất đồng thá»i tồn tại hai nguyên linh là m cho nguyên thức cùa hắn mạnh mẽ vượt qua ngưá»i cùng giai, tháºm chà là Tân Tây à cÅ©ng có chút không bằng.
Có phương vị, con đưá»ng má» mịt láºp tức trở nên vô cùng rõ rà ng, tâm trạng bình thản cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lúc nà y không tránh khá»i vô cùng kÃch động, mê mang tại Minh Tây đại lục hÆ¡n hai mươi năm dà i, rốt cuá»™c cÅ©ng đã tìm đưá»ng vá» nhà , từng thân ảnh quen thuá»™c và thân thương lần lượt hiện lên trong đầu cá»§a hắn.
Ãnh mắt cá»§a Duy Lạp lay động, tâm tình vô cùng phức tạp, do dá»± má»™t hồi, rốt cuá»™c mở miệng nói:
“Lâm tiá»n bối, có thể mang vãn bối cùng Ä‘i hay không? Vãn bổi thá»±c sá»± muốn nhìn xem Kỳ Äông đại lục thần bà rốt cuá»™c là có cảnh sắc như thế nà o!â€
Tân Tây à trầm mặc không nói, trên dung nhan băng lãnh cá»§a nà ng lúc nà y cÅ©ng hiện lên má»™t chút chá» mong, đối vá»›i cố hương cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nà ng vẫn luôn hiếu kỳ.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng lo lắng đưá»ng xá buồn chán:
“Mang ngươi Ä‘i cÅ©ng không phải là việc khó, bất quá Duy Lạp tiểu thư ngươi cần phải rõ rà ng má»™t Ä‘iá»u, má»™t khi ngươi quyết định Ä‘i, chỉ sợ không còn đưá»ng để quay vá»,. chà Ãt vá»›i năng lá»±c cá»§a ngươi hiện nay còn xa má»›i đủ để tìm đưá»ng quay trở vá» Minh Tây đại lục.â€
Biểu tình của Duy Lạp vôcùng hững hỠnói:
“Cho dù Lâm tiá»n bối không mang Duy Lạp đến Kỳ Äông đại lục Ä‘i nữa thì ở lại hải vá»±c mênh mông nà y, vá»›i tu vi cá»§a Duy Lạp, chắc là suốt quãng Ä‘á»i còn lại không thể thoát khá»i biển rá»™ng.â€
“Tốt lắm, váºy thì Lâm má»— mang theo ngươi là được, có lẽ Duy Lạp tiểu thư còn có thể nhìn thấy cố nhân cÅ©ng không chừng!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhẹ nhà ng cưá»i nói.
Lá»i nói nà y là m cho Duy Lạp có chút không hiểu rõ, Kỳ Äông đại lục là m sao lại có cố nhân cá»§a nà ng đây chứ? Liệu có phải là Lâm tiá»n bối sai lầm má»™t chút hay không?
Ngay khi Duy Lạp còn Ä‘ang suy nghÄ© miên man, bước Ä‘i bá»—ng nhiên không ổn định thiếu chút nữa ngã sấp xuống, khi hoà n hồn lại thì ngưá»i từ lâu đã ở ngoà i nghìn trượng, dưới chân kim thá»§ không biết từ khi nà o đã hình thà nh, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã thôi động bay Ä‘i...
Hải vá»±c mênh mông so vá»›i tưởng tượng cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng còn rá»™ng lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, phi hà nh liá»n má»™t mạch hÆ¡n má»™t tháng, thế nhưng vẫn như cÅ© không há» có đầu cùng, khi hắn bắt đầu mất Ä‘i phương hướng thì lại bắt đầu tÄ©nh tâm cảm ứng nguyên nhãn trong phương viên mấy trăm dặm xung quanh, có lúc tháºm chà phải bay lung tung xung quanh tìm kiếm má»™t phen, con đưá»ng quay vá» cÅ©ng không liên tục, thế nhưng chung quy thì trong cháºm có chắc, loạn mà không tiêu tan...
Ba ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cách Kỳ Äông đại lục cà ng ngà y cà ng gần.
Tà i sản của TiAnO