25-03-2012, 01:58 PM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 35: Äà n Ông Nói Rất Äúng
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Lăng Khiên rút má»™t Ä‘iếu thuốc, đối vá»›i Diệc Trần ý má»i anh ta má»™t Ä‘iếu thì thấy anh ta lắc đầu nên chỉ đốt má»™t Ä‘iếu cho mình. Sau đó anh dá»±a ngưá»i và o lưng ghế, nụ cưá»i trên mặt rất nhạt, rất lạnh: “Tiếu Diệc Trần, tốt nhất là hãy vứt mấy cái lá»i khách sáo giả dối ấy Ä‘i. Bây giá» chỉ cần ngón tay tôi chỉ huy cổ phiếu giảm xuống má»™t chút thì có thể là m cho Trần Dương đổi chá»§ ngay láºp tức. Nếu như anh tháºt sá»± không cần thì bây giỠđã không ngồi ở đây rồi phải không? Cho nên chúng ta nên thẳng thắn trao đổi, bà n bạc chút chuyện.â€
Tiếu Diệc Trần sắc mặt cứng lại má»™t chút, nhưng rất nhanh má»™t lần nữa lấy lại nụ cưá»i ôn hòa nói: “Anh nói má»™t chút Ä‘i.â€
Lăng Khiên gạt khói thuốc và o gạt tà n, thu hồi nụ cưá»i, hai con ngươi Ä‘en bóng như nước sÆ¡n lá»™ ra tinh quang.
“Nếu anh không quấy rầy cuá»™c sống cá»§a Yên Yên nữa, tôi sẽ chuyển nhượng lại toà n bá»™ số cổ phần Trần Dương hiện nay cá»§a tôi cho anh.â€
Tiếu Diệc Trần nhếch khóe miệng lá»™ nụ cưá»i chế giá»…u: “Lăng Khiên, thì ra anh tháºt sá»± là má»™t ngưá»i hèn hạ như váºy. Dùng loại thá»§ Ä‘oạn hèn hạ nà y để chiếm Ä‘oạt hoà n toà n Yên nhi, anh cảm thấy vui vẻ sao?â€
Lăng Khiên cưá»i, ánh mắt nhu hòa Ä‘i chút đỉnh: “Tôi đã sá»›m có được Yên Yên rồi, kể cả thân thể hay lòng cô ấy. Tôi bây giá» muốn nói là anh không nên Ä‘i quấy rầy ba mẹ cô ấy nữa. Tiếu Diệc Trần, thá»i Ä‘iểm anh Ä‘i gặp ba mẹ Yên Yên, thá»i Ä‘iểm anh nói dối ông ấy, lúc đó anh tháºt sá»± đã biết mình hoà n toà n mất Ä‘i Yên Yên rồi. Anh dùng thá»§ Ä‘oạn để là m cho ba Yên Yên bức ép cô ấy chia tay vá»›i tôi, hiện giá» cô ấy đối vá»›i anh má»™t tia tình ý cuối cùng đã không còn nữa đâu. Nói cho cùng anh vá»›i Tương Dao rất xứng đôi, Ä‘á»u ngu xuẩn như nhau.â€
Nụ cưá»i giả tạo trên mặt Tiếu Diệc Trần không còn cách nà o duy trì được nữa. Anh cúi đầu trầm tư, hai hà m răng cắn chặt nói rằng anh rõ rà ng đã bị Lăng Khiên đâm đúng chá»— Ä‘au.
Lăng Khiên đè thấp giá»ng nói qua Ä‘iện thoại vá»›i thư ký: “Mang hai ly cà phê và o đây.â€
Mấy phút sau, thư ký Ä‘em hai ly cà phê đặt trên bà n, Lăng Khiên Ä‘em má»™t ly tá»›i trước mặt Tiếu Diệc Trần song cầm ly cá»§a mình lên nhấp má»™t ngụm, cưá»i nói: “Nóng giáºn không hợp vá»›i anh đâu, bình tÄ©nh lại Ä‘i, sau đó cùng tôi nói chuyện là m ăn.â€
Sau má»™t lúc lâu, Tiếu Diệc Trần ngẩng đầu lên, trên mặt là sá»± mệt má»i vô táºn nhưng ánh mắt lại bình tÄ©nh hÆ¡n nhiá»u. Anh nhìn ngưá»i đà n ông rất bình tÄ©nh, tỉnh táo phÃa đối diện khẽ cưá»i cưá»i, nói: “Không có gì để nói giữa hai chúng ta hết. Vì Yên nhi, tôi sẽ từ bá» Trần Dương.â€
Lăng Khiên chăm chú nhìn Tiếu Diệc Trần, đặt ly cà phê xuống bà n, ngả ngưá»i ra sau ghế, cảm thấy có vị chua dâng lên táºn cổ nhưng khóe miệng vẫn cong lên lá»™ ra nụ cưá»i giá»…u cợt, nhẹ nhà ng phun ra hai chữ: “Trẻ con.â€
Sau đó anh gá»i Ä‘iện thoại cho Lý Duệ, cưá»i nhẹ nhà ng nói: “Giúp tôi Ä‘em cổ phần Trần Dương bán ra thị trưá»ng 0.5 phần trăm.â€
Äầu bên kia Ä‘iện thoại nhanh chóng có tiếng trả lá»i: “0.5?â€
Lăng Khiên nhìn thoáng qua Tiếu Diệc Trần: “Äúng váºy.â€
Và i giây sau lại có tiếng nói: “Xong rồi. Chúng bị mua và o luôn rồi.â€
Tiếu Diệc Trần mÃm chặt môi, vẻ mặt tức giáºn tá»›i cá»±c Ä‘iểm. Anh giương mắt âm trầm nhìn Lăng Khiên, hai hà m răng cắn chặt.
Lăng Khiên cưá»i, nhà n nhã uống cà phê, má»™t lần nữa lại nói và o Ä‘iện thoại: “Tiếp tục bán ra 0.5.â€
Rất nhanh đầu kia Ä‘iện thoại vang lên má»™t giá»ng nói rất hưng phấn: “Thú vị ghê. Quả thá»±c chết ngay láºp tức nha.â€
Lăng Khiên cưá»i đến phong khinh vân đạm, vẫn chưa cúp máy, nghiêng ngưá»i, hai cánh tay đặt trên bà n là m việc, nhìn ngưá»i đà n ông đối diện Ä‘ang kiá»m chế cÆ¡n tức giáºn. Anh nhẹ nhà ng gõ gõ ngón tay xuống bà n, trầm giá»ng nói: “Tiếu tổng à , dá»±a và o thân tình giữa hai ta nên tôi nhắc nhở anh, bây giá» trong tay vợ cÅ© cá»§a anh đã có tá»›i hai mươi chÃn phần trăm cổ phần cá»§a Trần Dương. Anh còn muốn tiếp tục chÆ¡i không?â€
Tiếu Diệc Trần cúi đầu mÃm môi không nói, Lăng Khiên cÅ©ng chẳng gấp nhìn anh ta, tâm tình Ä‘ang rất tốt đẹp.
Ở trên trán Tiếu Diệc Trần chảy xuống và i giá»t mồ hôi, Lăng Khiên chuyển hai mắt sang chá»— khác. Anh bây giá» Ä‘ang bức đối thá»§ cá»§a mình đến mức hắn muốn giết ngưá»i, nhưng hắn lại không thể có bất kỳ sức phản kháng nà o nên là m anh vô cùng vui vẻ. Anh ngắt Ä‘iện thoại, không nói gì thêm.
Mấy phút đồng hồ nữa lại tiếp tục trôi qua, Tiếu Diệc Trần đứng dáºy, vẫn táºn lá»±c duy trì giá»ng nói kiên định, mở miệng: “Tôi đồng ý. Lúc nà o thì chúng ta có thể ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đây?â€
Lăng Khiên nhìn anh ta ý bảo ngồi xuống, nhưng Tiếu Diệc Trần vẫn không há» nhúc nhÃch. Anh cưá»i cưá»i: “Anh cứ ngồi xuống đã. Tôi còn có thêm Ä‘iá»u kiện nữa đây.â€
Tiếu Diệc Trần ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo dị thưá»ng, mÃm chặt môi rồi cứng nhắc ngồi xuống há»i: “Äiá»u kiện gì?â€
Lăng Khiên nhìn anh ta cưá»i: “Má»™t là Trần Dương hãy rút lui và rá»i khá»i thà nh phố G. Hai, giá tiá»n cổ phần chuyển nhượng cá»§a tôi cho anh phải cao hÆ¡n giá thị trưá»ng mưá»i phần trăm.â€
Tiếu Diệc Trần hai răng nghiến lại kèn kẹt: “Lăng Khiên, anh đừng có mà quá đáng.â€
Lăng Khiên cưá»i lạnh: “Tôi và anh chÆ¡i lâu như váºy nhưng tôi cÅ©ng phải kiếm thêm má»™t chút lá»i nhuáºn chứ. Mưá»i phần trăm là để anh có được má»™t bà i há»c, để anh nhìn cho rõ ngưá»i bên cạnh mình như thế nà o, cái gá»i là thâm tình nó buồn cưá»i cỡ nà o.â€
Tiếu Diệc Trần nhìn thẳng anh má»™t lúc lâi, nhẹ nhà ng nhắm chặt hai mắt lại má»™t lúc rồi đứng dáºy, cúi đầu trầm giá»ng nói: “Lăng Khiên, ngươi đúng là má»™t con quá»· vô cùng đáng sợ.â€
Lăng Khiên chỉ cưá»i, thở phà o má»™t hÆ¡i, vươn tay ra phìa trước: “Hợp tác vui vẻ.â€
Tiếu Diệc Trần mặt tái nhợt nhìn anh má»™t cái, sau đó xoay ngưá»i rá»i Ä‘i. Äến khi anh Ä‘i đến cá»a thì nghe thấy má»™t giá»ng nói trầm ổn phÃa sau: “Tiếu Diệc Trần, Yên Yên từng rất yêu anh, anh đã từng đối vá»›i cô ấy là ngưá»i quan trá»ng nhất.â€
Sau khi Tiếu Diệc Trần rá»i Ä‘i, Lăng Khiên cÅ©ng không xá» lý công sá»± nữa mà đem tất cả há»™i nghị cùng các cuá»™c hẹn há»§y bá», rồi tá»± giam mình trong phòng là m việc. Anh ngồi ngẩn ngưá»i cả buổi.
Ão vest bị anh tùy ý vắt trên ghế, cà vạt bị ná»›i ra đến má»™t nữa lá»ng lẻo ở cổ, hai cúc trên cùng bị cởi ra lá»™ ra xương quai xanh gầy gò mà gợi cảm cá»§a anh pháºp phồng theo từng hÆ¡i thở như ẩn như hiện. Trong tay anh cầm má»™t Ä‘iếu thuốc má»›i, anh đứng dáºy đứng bên phÃa cá»a kÃnh sát đất rá»™ng rãi sáng ngá»i, trên mặt không há» là sá»± vui vẻ sau khi thắng tráºn mà là má»™t đôi mắt u ám, thâm trầm và nhẹ run rẩy.
Vui vẻ ư? Không há». Kế hoạch mấy năm cá»§a anh rốt cuá»™c đã thà nh công. Anh đã có được tâm Äồng Yên, cÅ©ng đã Ä‘uổi được Tiếu Diệc Trần ra khá»i thà nh phố G, cuá»™c sống sau nà y cá»§a anh và cô không còn bị ai quấy rầy nữa. Anh phải tháºt sá»± vui vẻ má»›i phải chứ? Nhưng tại sao từ sâu trong đáy lòng anh nổi lên sá»± bất an và sợ hãi cá»±c kỳ rõ rà ng?
Không lâu nữa Tiếu Diệc Trần sẽ cùng Trần Dương cá»§a hắn rá»i khá»i thà nh phố G, đến lúc đó Äồng Yên sẽ phản ứng như thế nà o? Cô sẽ có nghÄ© là anh có liên quan đến việc đó không? Nếu như cô há»i anh, anh sẽ phải giải thÃch thế nà o vá»›i cô đây?
Hoặc là bây giá» anh phải lá»±a chá»n nói thẳng hết má»i chuyện vá»›i cô. Nhưng sẽ hữu dụng sao?
Lăng Khiên lại châm thêm má»™t Ä‘iếu thuốc khác. Anh bây giá» không lo lắng việc Äồng Yên sẽ vì thế mà rá»i bá» anh, anh không thể nói vì sao, chẳng qua là cô bây giá» có vẻ rất lệ thuá»™c và tÃn nhiệm anh và nó là m anh yên tâm. Nhưng con ngưá»i thì luôn có lòng tham không đáy, luôn muốn khi hạnh phúc thì cứ thế hạnh phúc thêm má»™t chút má»™t chút nữa. Bởi vì bây giá» cô đã toà n tâm toà n ý yêu anh cho nên anh không thể để cô có má»™t chút nghi ngá» và dao động nà o cả, tháºm chà nghÄ© đến việc cô có thể cùng anh giải quyết việc cá»§a Tiếu Diệc Trần là anh đã cảm thấy cá»±c kỳ khó chịu. Loại cảm giác uất ức mà không có chá»— nà o phát tiết nà y là m cho tâm tình anh nặng nỠđến cá»±c Ä‘iểm. Khi nháºn được tin nhắn cá»§a Äồng Yên há»i anh có vá» nhà ăn cÆ¡m hay không, anh quyết định nhắn trở vá» cho cô vá»n vẹn và i từ: “Là m thêm giá».â€
Khi mà n đêm buông xuống, anh gá»i má»™t cú Ä‘iện thoại cho Lục Tư Triết hẹn anh ra ngoà i uống rượu.
Ãnh đèn má» má» cá»§a quầy bar, những âm thanh ồn à o và tiếng kim loại há»—n loạn va và o nhau kịch liệt, từng tiếng cứ thế đâm thẳng và o mà ng nhÄ© ngưá»i ta là m cho lòng ngưá»i muốn phát run.
Lăng Khiên cùng Lục Tư Triết ngồi trong má»™t góc khuất từ từ uống rượu. Hiện giá» hai ngưá»i đã cảm giác hÆ¡i say say, trên vẻ mặt cùng nhau lá»™ ra chút khổ sở.
Lăng Khiên Ä‘em thứ chất lá»ng sóng sánh trong ly rượu uống và o trong há»ng, ánh mắt mê ly nhìn sang bên cạnh, phun ra má»™t vòng khói trắng nói: “Tôi Ä‘ang gặp phải má»™t vấn đỠkhó khăn. Mẹ kiếp, vì sao cáºu cÅ©ng chán chưá»ng như váºy hả?â€
Lục Tư Triết tháo kÃnh xuống, tiện tay ném qua má»™t bên, Ä‘ung đưa ly rượu chân dà i, ngưá»i cong vẹo tá»±a và o ghế, miá»…n cưỡng cưá»i cưá»i: “Lăng Khiên, cáºu Ä‘ang khiêu khÃch tôi phải không? Cáºu biết tôi không có bạn gái cho nên cáºu cố tình khiêu khÃch tôi phải không?â€
Lăng Khiên cưá»i, muốn cướp lấy chén rượu cá»§a Tư Triết nhưng lại bị anh gạt tay ra, lá»±c đạo cÅ©ng không nhẹ. Anh nhìn bốn ngón tay đỠđỠrõ rà ng trên mu bà n tay mình thì nhÃu mà y, má»™t phen cướp lấy chén rượu cá»§a Tư Triết đặt mạnh lên bà n, mắng: “Uống rượu xong phát Ä‘iên hả? Cáºu biến mất tá»›i hÆ¡n ná»a tháng, bây giá» trở lại thì lại không bình thưá»ng như má»i khi. Cáºu bị là m sao váºy hả?â€
Lục Tư Triết bị Lăng Khiên mắng mà rượu tan Ä‘i hÆ¡n ná»a, nhìn rõ bốn ngón tay đỠá»ng trên mu bà n tay bạn mình thì trong mắt hiện lên tia ảo não. Hai tay anh vuốt mạnh mặt mình, đứng dáºy chống hai tay lên vai Lăng Khiên nói: “Uống hÆ¡i nhiá»u. Tôi Ä‘i rá»a mặt đây.â€
Lăng Khiên đỡ lấy tay anh há»i: “Không sao chứ?â€
Tư Triết khoát khoát tay, hơi lảo đảo đi tới phòng vệ sinh.
Lăng Khiên nhìn theo dáng xiêu xiêu vẹo vẹo cá»§a bạn mình má»™t lúc lâu sau đó dà tắt Ä‘iếu thuốc, rót cho mình má»™t ly rượu đầy, hÃp mắt hua hua trước mặt rồi uống má»™t hÆ¡i cạn sạch, trên mặt phức tạp và mang theo chút khốn hoặc.
Lục Tư Triết trở lại lần nữa, đã khôi phục lại vẻ nhẹ nhà ng khoan khoái cùng vá»›i nụ cưá»i vốn có, ngồi xuống rồi cầm ly rượu lên đụng đụng ly Lăng Khiên cưá»i nói: “Tiếu Diệc Trần bị cáºu hạ không có cÆ¡ há»™i hoà n thá»§, cảm giác có phải rất tuyệt vá»i không?â€
Lăng Khiên nhếch nhếch khóe miệng, lại uống thêm má»™t ngụm: “Tư Triết, trong khoảng thá»i gian nà y cáºu đã Ä‘i đâu váºy?â€
Tư Triết dừng lại ý định tìm hiểu chuyện cá»§a Lăng Khiên, lông mi lay động, dưá»ng như là đang suy nghÄ© nên trả lá»i bạn thế nà o. Má»™t lúc sau má»›i ngẩng đầu cưá»i cưá»i: “Cho là tôi Ä‘i yêu đương Ä‘i.â€
Lăng Khiên kinh ngạc, nhướn nhướn mi: “Cáºu cuối cùng đã thông suốt rồi sao? Là ngưá»i phụ nữ như thế nà o váºy? Mang đến giá»›i thiệu vá»›i tôi Ä‘i.â€
Lục Tư Triết lặng lẽ tá»±a và o ghế salon, hai cánh tay giÆ¡ lên ra sau đầu, ngá»a đầu nhìn trần nhà , vẻ mặt là sá»± thất bại nặng ná». Anh có chút tá»± giá»…u cưá»i nói: “Cáºu không gặp được nữa đâu. Cô ta ăn tôi xong thì biến mất không tung tÃch, bá» rÆ¡i tôi rồi.â€
Lăng Khiên trố mắt nhìn anh trong mưá»i giây đồng hồ sau đó cưá»i to má»™t trà ng, cho đến khi bị Lục Tư Triết thúc khuá»·u tay và o mạn sưá»n Ä‘au đến mặt trắng bệch thì má»›i dừng lại: “Cô ta tên là gì thế? Có cần tôi thuê ngưá»i Ä‘i Ä‘iá»u tra giúp không?â€
Lục Tư Triết xoa xoa mi tâm: “Không biết.â€
“Là m gì?â€
“Không biết.â€
“Ngưá»i ở đâu?â€
“Không biết.â€
Lăng Khiên mặt không chút thay đổi nhìn bạn mình. Tên tiểu tỠnà y vẻ mặt đang rất cần ăn đòn.
Lục Tư Triết cưá»i khổ: “Khi tôi sang Thụy SÄ© du lịch thì bắt gặp cô ta Ä‘ang bị má»™t ngưá»i theo dõi, sau đó cô ta bám lấy tôi, cuối cùng theo tôi trở vá» nước. Rồi cô ta đến nhà trá» cá»§a tôi ở, sau má»™t tuần thì biến mất tăm, không hỠđể lại bất cứ đầu mối nà o cả.â€
Lăng Khiên đưa cho Tư Triết má»™t Ä‘iếu thuốc, sau đó đốt cho chÃnh mình má»™t Ä‘iếu, hút hai hÆ¡i rồi nói: “Tướng mạo, hình dáng đặc thù ra sao? Tìm cục tình báo nhá» giúp đỡ.â€
Tư Triết nhìn đám khói trằng lượn lá» trước mặt má»™t cách mê man, qua má»™t lúc lâu má»›i nói: “Ãnh mắt rất trong trẻo. Cô ấy rất ngoan.â€
Từ quầy rượu Ä‘i ra, Lăng Khiên đưa Lục Tư Triết Ä‘ang bất tỉnh nhân sá»± vá» nhà rồi má»›i lái xe trở vá» nhà trá» Äồng Yên. Anh lái xe rất nhanh, muốn Ä‘em cô ôm tháºt chặt và o ngá»±c, muốn cảm nháºn tháºt rõ rà ng niá»m hạnh phúc nà y để cho Lục Tư Triết không ngừng hâm má»™.
Dừng xe, lên lầu, dùng chìa khóa mở cá»a, đứng ở cá»a nhìn thân hình nhá» nhắn kia chạy tá»›i, Lăng Khiên trong mắt chỉ còn lại yêu thương nồng Ä‘áºm cùng ngá»n lá»a vô cùng nóng bá»ng.
“Anh vá» rồi. Hôm nay vá» rất muá»™n nhé. Mà sao ngưá»i anh lại nồng nặc mùi rượu thế nà y?â€
Thá»i khắc nghe tá»›i giá»ng nói oán trách cá»§a Äồng Yên cÅ©ng giống như nghe bất kỳ lá»i ngon tiếng ngá»t khác là m cho lòng anh say đắm. Anh đổi giầy, nhanh chóng ôm chặt lấy cô rồi Ä‘i thẳng vá» phÃa phòng ngá»§, nhìn sá»± ngạc nhiên và ngượng ngùng trong mắt cô, anh tá»± nói vá»›i chÃnh mình: “Dù phải đánh đổi bất kỳ Ä‘iá»u gì, mình nhất định, nhất định phải bảo vệ giá» phút hạnh phúc nà y.â€
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Chữ ký cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ Thịt trôi qua cổ.
Pháºt vẫn tại tâm.
Không xao xuyến lòng.
Hẳn thà nh chánh quả.
26-04-2012, 08:59 PM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 36: Äồng Yên Nổi Giáºn
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Äồng Yên nháºn được thông báo phải Ä‘i công tác ở thà nh phố khác, nếu như bình thưá»ng khẳng định Lăng Khiên đã gá»i Ä‘iện cho lão Chu để bảo ông ta há»§y bá» sá»± an bà i nà y, nhưng bở vì anh vẫn không nghÄ© được cách nà o để thẳng thắn nói vá»›i Äồng Yên, lại sợ trong thá»i gian nà y Tiếu Diệc Trần sẽ là m trái vá»›i Ä‘iá»u kiện Ä‘i tìm Äồng Yên, cho nên khi Äồng Yên trưng cầu ý kiến cá»§a anh, anh trá»±c tiếp thở phà o nhẹ nhõm, vui vẻ đáp ứng.
Äồng Yên Ä‘ang công tác ở thà nh phố gần thà nh phố G, chá»§ yếu là đi quảng cáo, Lucy cùng đồng hà nh vá»›i cô. Còn Lăng Khiên cứ má»—i lúc trá»i tối cÅ©ng sẽ gá»i Ä‘iện cho cô.
Cô Ä‘i công tác ba ngà y. Cô trở vá» và o lúc hai giá» chiá»u ngà y thứ tư bằng máy bay. Mặt trá»i ở thà nh phố G rất ấm áp, bầy trá»i vạn dặm không mây, các cô từ phi trưá»ng Ä‘i ra ngoà i trá»±c tiếp bắt xe trở vá» công ty.
Quay vá» công ty, Thiến Thiến không có ở đây, Äồng Yên Ä‘em hợp đồng vừa ký vá»›i quản lý cá»§a công ty quảng cáo sá»a sang lại, lúc xong đã là giá» tan là m. Cô lấy ra từ trong túi xanh má»™t há»™p quà xinh xắn, cưá»i cưá»i chuẩn bị đặt và o ngăn kéo bà n là m việc cá»§a Thiến Thiến, ngà y mai sẽ cho cô ấy má»™t sá»± bất ngá» vui vẻ lá»›n. Má»›i vừa Ä‘i tá»›i bà n là m việc cá»§a Thiến Thiến, thì thấy trên bà n là m việc cá»§a cô ấy má»™t táºp bản thảo viết tay, trên đầu là má»™t dòng chữ nói rõ ná»™i dung hấp dẫn cá»§a bản thảo nà y.
“Tiếu Diệc Trần – tổng tà i cá»§a táºp Ä‘oà n Trần Dương tuyên bố sang năm táºp Ä‘oà n Trần Dương sẽ rút lui khá»i thà nh phố G, tiếp tục chiến đấu ở các thị trưá»ng thà nh thị ở duyên hải khác để phát triển tốt hÆ¡n.â€
Äồng Yên nhìn bản thảo vẫn còn chưa là m xong thì nhất thá»i đứng ngây ngốc không phản ứng, vẻ mặt mê man và khiếp sợ không thể nói ra lá»i. Cô hoà n hoà n không thể suy nghÄ© được rốt cuá»™c chuyện gì đã xảy ra, Tiếu Diệc Trần tại sao lại quyết định để Trần Dương rút lui khá»i ngà nh truyá»n thông ở thà nh phố G nà y, nguy cÆ¡ cá»§a cổ phiếu Trần Dương vừa má»›i được giải trừ, lúc nà y đáng lẽ ra phải chiếm lại thị trưá»ng chứ? Anh tại sao phải lá»±a chá»n rá»i khá»i đây? Cô không tin Tiếu Diệc Trần – má»™t ngưá»i luôn khinh địch như váºy lại bị đánh cho tá»›i mức suy sụp. Anh là m như váºy nhất định là vì bất đắc dÄ©, ngưá»i nà o đã buá»™c anh phải rá»i khá»i thà nh phố G?
Lăng Khiên cắn chặt môi, sắc mặt ngà y cà ng tái nhợt, chá»— ngá»±c trái tưởng như nhảu cả ra bên ngoà i bị cô đè ép trở vá». Cuối cùng cô nghe được má»™t trà ng tiếng chuông Ä‘iện thoại dồn dáºp, cô giáºt mình mạnh má»™t cái, qua tháºt lâu má»›i luống cuống trở vá» chá»— ngồi cá»§a mình.
Má»™t dãy số lạ hiện không ngừng nhấp nháy trên mà n hình Ä‘iện thoại, không hiểu tại sao trong lòng cô dâng lên má»™t dá»± cảm xấu, chuông Ä‘iện thoại trong khi cô thấp thá»m bất an thì ngưng lại.
Nhưng khi cô khẽ thở ra một hơi dà i, tiếng chuông như đòi mạng lại vang lên một lần nữa. Vẫn là mã số lại đó, cuối cùng cô quyết định nhấn nút nghe.
“Alo? Xin há»i ai váºy?
“Yên Yên, là tôi, Tương Dao.â€
“…….â€
“Chúng ta gặp mặt nói chuyện.â€
Không gian thoáng mát, phong cách ưu nhã cá»§a nhà hà ng Tây cùng tiếng dà n du dương phiêu đãng trong không trung là m cho tâm tình ngưá»i ta không tá»± chá»§ mà buông lá»ng, nhưng không bao gồm Äồng Yên.
Cô nhìn ngưá»i phụ nữ đối diện má»™t thân trang phục đẹp đẽ kiểu gì cÅ©ng không thể hình dung ra đây là ngưá»i bạn thân thiết nhất đã cùng mình ở chung phòng thá»i đại há»c. Äồng Yên nhìn Tương Dao không há» chá»›p mắt lấy má»™t cái, trong lúc bất chợt có chút đồng cảm vá»›i cô ta. Mặc dù trên mặt cô ta là nụ cưá»i không chê và o đâu được nhưng ánh mắt lại vô cùng mệt má»i, mặc dù là cô ta bằng tuổi cô nhưng khóe mắt đã có má»™t và i nếp nhăn. Äã bốn năm rồi hai ngưá»i không gặp lại nhau nhưng hiện giá» trên ngưá»i cô ta toát ra chút tang thương.
NghÄ© đến cái từ nà y, Äồng Yên từ từ cúi đầu, bà n tay nắm chặt cốc cà phê trước mặt không tá»± chá»§ mà run rẩy.
“Yên Yên, chúng ta đã hÆ¡n bốn năm rồi không gặp mặt, cáºu má»™t chút cÅ©ng không thay đổi. Vẫn là vẻ đơn thuần, ngoan ngoãn như váºy.†Tương Dao ưu nhã nhấp má»™t ngụm cà phê, hÆ¡i mỉm cưá»i nói.
Äồng Yên trầm mặc má»™t hồi, đưa mắt nhìn Tương Dao, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì: “Dao Dao, cáºu hôm nay tá»›i tìm mình chỉ đơn thuần là ôn chuyện cÅ© thôi sao?â€
Tương Dao cưá»i khẽ: “Äúng như cáºu nói thôi, đơn thuần là ôn chuyện cÅ©, muốn nói ra chuyện bốn năm trước vá»›i cáºu. Chẳng lẽ cáºu đối vá»›i chuyện lúc ấy tôi đã lừa gạt Tiếu Diệc Trần như thế nà o má»™t chút cÅ©ng không hứng thú sao?â€
Äồng Yên trong nháy mắt hiện lên má»™t tia Ä‘au đớn, nhìn cô ta nhà n nhạt nói: “Không có hứng thú.â€
Tương Dao vuốt ve cốc cà phê, cưá»i nói: “Xem ra cáºu tháºt sá»± là không thương hắn ta. Tiếu Diệc Trần tháºt đúng là má»™t ngưá»i đà n ông đáng thương.â€
Äồng Yên mÃm môi, buông thõng mà mắt không nói gì.
Tương Dao thu hồi nụ cưá»i, có chút thổn thức mở miệng: “Cho dù cáºu không có hứng thú thì tôi vẫn phải nói. Chúng tôi sẽ láºp tức rá»i khá»i thà nh phố G, nếu như hôm nay không nói sợ sẽ không còn cÆ¡ há»™i nữa.â€
Äồng Yên nắm chặt cốc cà phê, ngẩng đầu nhìn Tương Dao há»i: “Diệc Trần bây giá» thế nà o rồi? Các cáºu tháºt sá»± phải rá»i khá»i thà nh phố G?â€
Tương Dao chá»›p mắt má»™t cái, đáy mắt hiện lên má»™t tia háºn ý, lạnh lùng nói: “Tháºt khó mà ngá» cáºu vẫn còn quan tâm đến sá»± sống chết cá»§a hắn ta. Chúng ta hôm nay vừa uống rượu vừa hà n huyên. Tôi sẽ từ từ nói cho cáºu biết mấy năm nay cuá»™c sống cá»§a hắn ta như thế nà o.â€
Äồng Yên trong lòng khẽ Ä‘au, cô có má»™t ý muốn rá»i khá»i đây ngay láºp tức.
Tương Dao không có cho Äồng Yên thá»i giand để đổi ý, từ từ mở miệng: “Lần đầu tiên nhìn thấy Tiếu Diệc Trần tôi đã yêu anh ta rồi, khi đó tình cảm cá»§a các ngưá»i vô cùng tốt đẹp. Tôi nhìn Diệc Trần cưng chiá»u cáºu, đáp ứng má»i Ä‘iá»u cáºu muốn, trong lòng tôi Ä‘au giống như vị dao cắt váºy. Tôi cố ý thân cáºn cáºu, mục Ä‘Ãch chÃnh là muốn tiếp cáºn anh ta.â€
Thá»i Ä‘iểm cáºu bị ngưá»i nhà giam lá»ng gá»i Ä‘iện cầu cứu tôi, tôi cảm thấy đây là thá»i cÆ¡ tốt trá»i cao ban cho mình, vì váºy tôi đã nói vá»›i Tiếu Diệc Trần rằng cáºu tháºt ra đã sá»›m yêu vị hôn phu kia rồi, chẳng qua là không có cách nà o đối mặt vá»›i anh ta, rồi liá»n bảo tôi nói rõ rà ng vá»›i anh ta há»™ cáºu. Lúc đầu Tiếu Diệc Trần không tin, ta liá»n để cho anh ta gá»i Ä‘iện cho cáºu nhưng anh ta không gá»i được, tôi nói rằng cáºu đã cùng vị hôn phu kia Ä‘i du lịch rồi sau đó sẽ trở vá» Ä‘Ãnh hôn.
Tiếu Diệc Trần muốn Ä‘i tìm cáºu nhưng tôi kéo anh ta lại, an á»§i anh ta sau đó cùng anh ta uống rượu, sau đó thừa dịp anh ta say không biết gì rồi lên giưá»ng. Khi anh ta tỉnh lại thì đã hoà n toà n má»™ng mị, anh ta không há» biết rằng cáºu Ä‘Ãnh hôn. Anh ta tức giáºn đến choáng váng đầu óc.
Cho nên tôi cÅ©ng có công trong việc giáºt dây cho buổi lá»… Ä‘Ãnh hôn diá»…n ra. Yên Yên, cáºu không biết được rằng khi tôi thấy được cáºu hoà n toà n kinh ngạc đến ngây ngưá»i thì trong lòng tôi thoải mái đến mức nà o đâu.
Tin tức cáºu tá»± sát là sau khi chúng tôi vá» nước má»›i nghe được nhưng khi đó tôi và Tiếu Diệc Trần đã kết hôn rồi. Anh ta âm thầm truy tìm tin tức cá»§a cáºu nhưng không há» có bất cứ kết quả nà o.
Tôi lấy lòng ba mẹ Tiếu Diệc Trần bằng má»i cách, tôi cho rằng chỉ cần tôi tháºt lòng đối tốt vá»›i anh ta thì cuối cùng sẽ có má»™t ngà y anh ta yêu tôi, lại không nghÄ© rằng cáºu vá» nước là m tôi trở tay không kịp. Khi Tiếu Diệc Trần muốn ly hôn thì tôi lại mang thai. Tôi quả thá»±c rất vui vẻ, trong thá»i gian đó anh ta thưá»ng xuyên vá» nhà . Tôi luôn cẩn tháºn dưỡng thai, trong lòng trà n ngáºp vui sướng nhưng tháºt là trá»i cao không có mắt. Tôi sảy thải, hÆ¡n nữa có thể cả Ä‘á»i sẽ không còn cÆ¡ há»™i mang thai. Yên Yên, cáºu biết không? Trong má»™t khắc kia tôi quả thá»±c háºn không thể Ä‘em cáºu bầm thây vạn Ä‘oạn.â€
Giá»ng nói Tương Dao run rẩy, ánh mắt lạnh lẽo, trà n đầy háºn ý.
Äồng Yên bình tÄ©nh nhìn cô ta, trong lòng cà ng ngà y cà ng lạnh, má»i cảm xúc đồng cảm cùng có lá»—i lúc má»›i gặp lại giá» hoà n toà n biến mất. Äồng Yên không nói gì, chẳng qua là chỉ nhìn Tương Dao, chá» cô ta nói tiếp.
Tương Dao cúi đầu bình phục lại tâm một chút, uống một ngụm cà phê rồi mở miệng một lần nữa.
“Lúc cáºu đồng ý tiếp nháºn Lăng Khiên, Tiếu Diệc Trần anh ta giống như là má»™t kẻ váºy. Anh ta cá»± tuyệt chung má»™t phòng vá»›i tôi, rồi nhìn tôi vá»›i ánh mắt trà n ngáºp sá»± chán ghét, sau đó chuyển ra ngoà i sống. Rồi từ từ tôi phát hiện ra, trong mắt anh ta trà n ngáºp ưu thương và khổ sở, tôi đã cảm thấy vô cùng vui vẻ. Khi Tiếu Diệc Trần cố ý muốn ly hôn, tôi đã quyết định phá há»§y anh ta ngay láºp tức. Tôi vá»›i anh ta rằng muốn hai mươi phần trăm cổ phần cá»§a Trần Dương, Äồng Yên, không thể không nói Tiếu Diệc Trần rất yêu cáºu, vì thế có thể cùng Lăng Khiên cạnh tranh công bằng. Hắn thế nhưng đã đáp ứng Ä‘iá»u kiện vô lý đó cá»§a tôi, sau đó tôi liá»n để em trai tôi giúp mình mua cổ phiếu Trần Dương. Tôi muốn là m cho Tiếu Diệc Trần thân bại danh liệt, nhưng mà tôi biết lá»±c lượng cá»§a mình không thể vặn ngã anh ta, cho nên tôi đã Ä‘i tìm Lăng Khiên. Khi Lăng Khiên biết được kế hoạch cá»§a tôi thì đã vui vẻ đồng ý hợp tác.â€
Nói tá»›i đây, trên mặt Tương Dao đã đổi thà nh nụ cưá»i đắc ý. Cô ta nhìn Äồng Yên sắc mặt cà ng ngà y cà ng khó coi, tâm tình thoải mái tá»›i cá»±c Ä‘iểm. Tương Dao lại gá»i thêm má»™t ly cà phê nữa, không tiếp tục nói gì thêm, chẳng qua chỉ ngồi đó thưởng thức vẻ mặt Ä‘au đớn cá»§a ngưá»i phụ nữ đối diện rồi cưá»i khẽ.
Äồng Yên cúi đầu, hai tay để dưới bà n đã nắm chặt thà nh nắm đấm. Cô buông thõng mà mắt để ngưá»i đối diện không nhìn thấy má»i biến hóa trong đáy mắt mình nhưng đôi hà ng mi không ngừng rung động cho thấy, giá» phút nà y Äồng Yên Ä‘ang cá»±c lá»±c đè nén tâm tình cá»§a mình.
Cách bà n cá»§a hai ngưá»i không xa, Lục Tư Triết vừa bước và o cá»§a thì nhìn thấy Äồng Yên, Ä‘ang định cất tiếng gá»i thì nhanh chóng nhìn thấy ngưá»i phụ nữ đối diện cô. Anh giáºt mình, sững sá» trong giây lát rồi vá»™i và ng lấy Ä‘iện thoại gá»i cho Lăng Khiên. Sau khi đối phương bắt máy anh láºp tức nói ngắn gá»n địa chỉ rồi thêm má»™t câu: “Sá»§ng váºt nhà cáºu Ä‘ang ngồi nói chuyện cùng Tương Dao ở đó.â€
Lúc Lăng Khiên nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Tư Triết là anh Ä‘ang cùng Tiếu Diệc Trần ký kết hợp đồng chuyển nhượng cổ phần Trần Dương. Nghe được câu nói cá»§a Lục Tư Triết, trong nháy mắt cả ngưá»i anh bị chấn động không phản ứng, ngây ngốc trong và i giây, mặt trắng bệch như tá»›i giây tôi ném hợp đồng, đã ngã ghế lăn rồi vá»™i và ng chạy ra ngoà i. Tiếu Diệc Trần ngÆ¡ ngác không hiểu nhưng cÅ©ng chạy theo Lăng Khiên ra ngoà i.
Trong má»™t nhà hà ng kiểu Tây, Äồng Yên vẫn trầm mặc. Qua má»™t khắc đồng hồ, cô hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nhẹ nhà ng nâng tầng mắt nhìn thẳng Tương Dao há»i: “à cá»§a cáºu là , Lăng Khiên hợp tác vá»›i cáºu để phá đổ Tiếu Diệc Trần, buá»™c anh ta rá»i khá»i thà nh phố G?â€
Tương Dao gáºt đầu, cưá»i nói: “Không tệ. Yên Yên, cáºu đúng là má»™t ngưá»i may mắn, má»™t ngưá»i yêu có khả năng vì cáºu mà loại bá» Ä‘i chướng ngại váºt không là m quầy rầy cuốc sống sau nà y cá»§a các ngưá»i. Mặc dù thá»§ Ä‘oạn cá»§a anh ta có hÆ¡i hèn hạ nhưng hiệu quả thá»±c sá»± rõ rà ng.â€
Äồng Yên nhìn Tương Dao vẫn nở nụ cưá»i không đổi, má»™t lúc lâu không nói gì, sau đó từ từ đứng dáºy, hai tay chống lên mặt bà n, thân thể nghiêng vá» phÃa trước, hai hà m răng cắn chặt lại, cô dùng giá»ng nói cá»±c kỳ lạnh lẽo mở miệng: “Tương Dao, cáºu cảm thấy cáºu rất á»§y khuất phải không? Cáºu cảm thấy tá»›i giá» vẫn không chiếm được trái tim cá»§a Tiếu Diệc Trần là do tôi tạo thà nh có phải không?â€
Tương Dao nhìn Äồng Yên, trong mắt hiện lên tia bối rối.
Äồng Yên tiếp tục mở miệng: “Cáºu sai lầm rồi. Cho dù không có tôi thì Tiếu Diệc Trần cÅ©ng sẽ không yêu cáºu đâu. Cáºu có biết nguyên nhân vì sao không? Bởi vì cáºu là má»™t ngưá»i không có lương tâm, đơn giản là không đáng để bất luáºn má»™t ai yêu thương.
Cáºu có tư cách háºn tôi sao? Không há» có, cáºu hoà n toà n không có. Sá»± kiện năm đó tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u có lý do để háºn tôi, bao gồm cả Tiếu Diệc Trần nhưng duy chỉ có cáºu là không có. Sau khi vá» nước tôi tháºt sá»± là muốn trả thù cáºu, nhưng mà cuối cùng tôi phát hiện tình cảm cá»§a mình dà nh cho Tiếu Diệc Trần hoà n toà n không còn nữa, do đó tôi đã buông tay. Nếu không tôi đã tháºt muốn chia rẽ các ngưá»i. Má»›i vừa trở vá» nước tôi liá»n yêu cầu anh ta ly hôn vá»›i cáºu, cáºu bây giá» có phải đã hoà i nghi năng lá»±c cá»§a tôi? Nhưng sở dÄ© tôi không có là m như váºy, bởi vì tôi cảm thấy cáºu thá»±c sá»± yêu Tiếu Diệc Trần. Do đó tôi hi vá»ng anh ta nháºn được hạnh phúc.â€
Nói tá»›i đây thì Äồng Yên ngừng lại, cúi đầu trầm mặc rồi lại nói tiếp: “Cáºu nói Lăng Khiên ép buá»™c Tiếu Diệc Trần rá»i khá»i đâu, tôi hoà n toà n tin Ä‘iá»u nà y. Äây là phong cách cá»§a anh ấy, nhưng mà nói rằng anh ấy hợp tác vá»›i cáºu thì hoà n toà n giả dối và vô lý. Riêng năng lá»±c cá»§a anh ấy căn bản là không cần hợp tác vá»›i cáºu rồi, cho dù có cần Ä‘i chăng nữa, anh ấy cÅ©ng sẽ không bao giỠđồng ý hợp tác. Bở vì anh ấy không thể nà o hợp tác vá»›i ngưá»i đã từng là m tổn thương tôi như váºy được.â€
Cáºu hôm nay nói nhiá»u như váºy, là do Lăng Khiên ép buá»™c được Tiếu Diệc Trần rá»i khá»i thà nh phố G, và cáºu không phục. Cáºu biết Lăng Khiên không há» nói chuyện nà y cho tôi biết, vì thế cáºu lợi dụng Ä‘iá»u nà y để khÃch bác quan hệ giữa chúng tôi, để là m cho tôi Ä‘au lòng sau đó tá»›i gặp anh ấy bất bình há»™ Tiếu Diệc Trần sao?
Äáng tiếc cáºu tÃnh sai rồi, tôi đã không còn yêu Tiếu Diệc Trần nữa. Khi anh ta lợi dụng ba tôi, má»i áy náy cuối cùng cá»§a tôi đối vá»›i anh ta đã biến mất. Tôi nói cho biết rõ rà ng hÆ¡n má»™t chút, việc Lăng Khiên lừa gạt tôi, tôi thá»±c sá»± rất tức giáºn, nhưng tôi không phải là Tiếu Diệc Trần. Äã yêu thì phải tin tưởng nhau, loại tÃn nhiệm nà y không thể chỉ vì mấy lá»i nói tùy tiện cá»§a cáºu mà có thể biến mất được, hÆ¡n nữa anh ấy cÅ©ng đã không để cho Tiếu Diệc Trần thân bại danh liệt sao? Vá» phần ép Trần Dương rút lui khá»i thà nh phố G, tôi hoà n toà n có thể lý giải đó là vì cạnh tranh kinh doanh. Và Tiếu Diệc Trần tà i nghệ không bằng ngưá»i ta thì thua là đúng thôi, đã chấp nháºn đánh cuá»™c thì phải có gan chấp nháºn thua cuá»™c, không cần cáºu phải lấy danh vợ trước thay anh ta ra mặt.â€
Äồng Yên nói dõng dạc, thanh âm bình tÄ©nh mà trầm ổn, ngữ Ä‘iệu không nhanh không cháºm, thẳng thắn đối diện là m Tương Dao á khẩu không cách nà o phản biện được. Sau khi nói xong, cô cúi đầu yên lặng trong chốc lát, sau đó xoay ngưá»i. Khi quay ra đằng sau thì ngây ngẩn cả ngưá»i.
Hai ngưá»i đà n ông cao lá»›n cá»±c kỳ đẹp trai không biết đứng đằng sau cô từ khi nà o. Má»™t ngưá»i trên mặt là vô hạn Ä‘au đớn cùng cô đơn, má»™t ngưá»i vừa khiếp sợ vừa vui sướng.
Cô nhìn má»™t trong hai ngưá»i lạnh lùng nói: “Tiếu Diệc Trần, quản vợ trước cá»§a anh cho tốt và o, không nên để cho cô ta tùy tiện cắn ngưá»i.â€
Sau đó hướng sang ngưá»i còn lại Ä‘ang dùng nụ cưá»i chân thà nh và thâm tình Ä‘ang nhìn mình, oán háºn nói: “Cưá»i cái gì cưá»i. Lăng Khiên, anh là đại lừa gạt. Tôi muốn chia tay.â€
Hết chương 36
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
26-04-2012, 09:00 PM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 37: Lăng Khiên Bị Ngược Äãi
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Ba ngà y sau.
Lăng Khiên vẻ mặt tiá»u tụy ngồi ở trong lòng là m việc buồn bá»±c hút thuốc.
Ngà y hôm đó anh táºn mắt nhìn thấy phong thái dÅ©ng cảm tốt nhất từ trước đến nay cá»§a Äồng Yên, qua má»—i lá»i nói cá»§a cô anh cố gắng nhịn không vá»— tay bảo “Tuyệtâ€, nhất là cô vẫn duy trì tÃn nhiệm vá»›i anh như váºy, má»™t khắc đó anh quả thá»±c vui sướng đến mức tưởng Ä‘iên rồi. Là má»™t ngưá»i đà n ông là m nhiá»u việc lừa dối ngưá»i mình yêu như váºy nhưng lại được cô không có má»™t chút nghi ngá» nà o, ngược lại còn được á»§ng há»™, anh cảm động đến mức chỉ thiếu Ä‘iá»u lệ nóng vòng quanh mắt. Chẳng qua là anh còn chưa kịp biểu đạt ra sá»± thá»a mãn mãnh liệt nà y, thì tiểu sá»§ng váºt từ trước đến nay luôn ngoan ngoãn nghe lá»i, quay đầu lại dùng khà thế ngất trá»i, tức giáºn nói ra câu nói kia, anh tức thì u mê bất động tại chá»—.
Khi Lục Tư Triết kéo anh Ä‘uổi theo Äồng Yên thì chỉ còn nhìn thấy đèn sau cá»§a taxi.
Buổi tối hôm đó Äồng Yên không trở vá» nhà trá», Ä‘iện thoại thì tắt máy. Anh lái xe tá»›i nhà Thiến Thiến thì bị ngăn ở ngoà i cá»a, sau đó anh ngồi trong xe dừng dưới nhà trá» Thiến Thiến cả má»™t đêm.
Ngà y thứ hai mặc dù báºn rá»™n cả ngà y nhưng cÆ¡ hồ cứ ná»a giá» anh lại gá»i Ä‘iện cho cô má»™t lần, nhưng Ä‘iện thoại Äồng Yên vẫn tắt máy như cÅ©, ngay cả Ä‘iện thoại cá»§a Thiến Thiến cÅ©ng tắt. Cuá»™c hẹn vá»›i khách hà ng buổi tối anh cÅ©ng không Ä‘i, láºp tức lái xe tá»›i nhà trá» cá»§a Thiến Thiến, vẫn dừng xe ngồi đợi ở dưới lầu. Äến ná»a đêm, anh nháºn Ä‘uợc Ä‘iện thoại cá»§a Thiến Thiến nói rằng Äồng Yên không ở nhà cô nhưng anh không tin, cuối cùng Thiến Thiến chấp nháºn cho anh và o nhà kiểm tra.
Xem xét má»™t vòng, xác định Äồng Yên tháºt sá»± không ở đây, má»™t khắc kia anh đột nhiên hoảng sợ tá»™t độ. Trừ Thiến Thiến ra, anh không há» biết cô còn bạn bè nà o khác ở thà nh phố nà y. Anh phát hiện ra rằng anh vẫn Ä‘nh ninh là đã hiểu rõ má»i thứ vá» cô rồi, không ngá» vẫn còn thiếu nhiá»u lắm.
Sau đó Lăng Khiên gá»i Ä‘iện cho Lục Tư Triết, hai ngưá»i đà n ông cả đêm láºt tung tất cả các nhà trá», khách sạn ở thà nh phố G lên để tìm cô nhưng như cÅ© không có thu hoạch được gì.
Ngà y thứ ba, vạn bất đắc dÄ© Lăng Khiên gá»i Ä‘iện cho Tiếu Diệc Trần, đầu bên kia Ä‘iện thoại là má»™t ngưá»i say rượu. Nghe được Äồng Yên mất tÃch, trong men say hắn lạnh lùng nói: “Ngưá»i phụ nữ cá»§a anh mất tÃch thì tìm tôi là m gì?†Sau đó cúp máy.
Anh vừa gá»i Ä‘iện vá» nhà ba mẹ Äồng Yên, vòng vo há»i han mấy câu biết rằng cô vẫn chưa vá» nhà , cÅ©ng không há» liên lạc vá»›i bá»n há». Buổi tối anh lại lái xe đến nhà Thiến Thiến má»™t lần nữa, có lẽ bá»™ dạng tiá»u tụy cá»§a anh đã là m Thiến Thiến má»m lòng. Cô nói cho anh biết: “Yên Yên tháºt sá»± là có liên lạc vá»›i tôi, nhưng mà cÅ©ng không nói cho tôi biết hiện giá» cô ấy Ä‘ang ở đâu, chỉ nói rằng cô ấy Ä‘ang Ä‘i giải sầu, không cần lo lắng cho cô ấy.â€
Lăng Khiên há»i số Ä‘iện thoại cá»§a Äồng Yên thì Thiến Thiến nói là Äồng Yên dùng Ä‘iện thoại công cá»™ng gá»i tá»›i, không phải số ở thà nh phố nà y.
Äêm đó Lăng Khiên trở lại nhà trá» cá»§a Äồng Yên, đứng bên cá»a sổ hút thuốc cả đêm. Khi trá»i sắp sáng, anh cảm thấy choáng váng lợi hại, mò tá»›i phòng ngá»§, ngả ngưá»i nằm xuống giưá»ng.
Thá»i gian hình như trôi qua rất lâu, cho đến khi chuông Ä‘iện thoại không ngừng vang lên, Lăng Khiên đầu Ä‘au buốt, cả ngưá»i từng đợt rét run, anh cảm thấy cÆ¡ thế mình nóng hÆ¡n bình thưá»ng.
Cuá»™c há»p lúc xế chiá»u vừa kết thúc, anh yêu cầu thư ký há»§y bá» má»i công việc buổi tối, bá»™ dáng thì tiá»u tụy, váºt vá», nhìn như ná»a sống ná»a chết.
Lục Tư Triết sau khi gõ cá»a Ä‘i và o phòng, nhìn Lăng Khiên má»™t cái xong ngồi xuống, bá»™ dáng cÅ©ng vô cùng mệt má»i, kéo kéo cà vạt nói: “Tôi đã sai ngưá»i ra sân bay tra xét danh sách hà nh khách rồi, nhưng cÅ©ng không có tên Äồng Yên.â€
Cà vạt cá»§a Lăng Khiên đã sá»›m bị anh ném ở trên ghế salon, cổ áo bên trong cÅ©ng mở rá»™ng, sắc mặt tái nhợt, đôi môi khô nứt, trên trán từng giá»t mồ hôi chảy xuống, nghe được lá»i nói cá»§a Lục Tư Triết cÅ©ng không há» kinh ngạc má»™t chút nà o, cÅ©ng không nói tiếp, chẳng qua chỉ ngồi đó cúi đầu hút thuốc.
Lục Tư Triết cÅ©ng đốt má»™t Ä‘iếu thuốc, có chút phiá»n não tháo mắt kÃnh ném ở trên bà n, chà xát khuôn mặt nói: “Cáºu nói sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?â€
Lăng Khiên không há» nói lá»i nà o, buông thõng mà mắt, lông mi thỉnh thoảng lay động, trên mặt nặng ná» mà khổ sở.
Lục Tư Triết cÅ©ng không nói nữa, chỉ từ từ hút thuốc từng hÆ¡i từng hÆ¡i má»™t. Qua má»™t lúc chá» tâm tình bình phục, anh đưa mắt nhìn Lăng Khiên: “Tôi khẳng định Äồng Yên ở chá»— Thiến Thiến. Äồng Yên là ngưá»i luôn luôn hiểu chuyện, chắc sẽ không là m chuyện gì sai lầm đâu. Má»™t lát nữa chúng ta sẽ qua nhà Thiến Thiến xem má»™t chút.â€
Lăng Khiên vẫn không ngẩng đầu, nói: “Không Ä‘i.â€
Tư Triết kinh ngạc, sau đó có chút tức giáºn nói: “Cáºu ở đấy ngang bướng cái gì? Lần nà y là cáºu không đúng. Cáºu cÅ©ng nói rằng đã cô ấy đã ngầm nói vá»›i cáºu bao nhiêu lần, cÅ©ng cho cáºu rất nhiá»u cÆ¡ há»™i để thắng thắn nói ra, váºy mà toà n bị cáºu bá» qua lãng phÃ. Bây giá» cáºu còn ngồi đấy nói “không Ä‘i†hả? Nhanh chóng thu xếp lại gá»n gà ng tỉnh táo Ä‘i, rồi Ä‘i tìm Äồng Yên.â€
Lăng Khiên giương mắt, ánh mắt vô cùng ảm đạm, có chút mê man, hoà n toà n không còn thấy má»i sá»± sắc bén không khéo ngà y thưá»ng mà chỉ còn lại cô đơn. Anh nói: “Cáºu Ä‘i ra ngoà i Ä‘i, tôi muốn ở má»™t mình thế nà y.â€
Lục Tư Triết nổi giáºn, đứng dáºy, mấy bước Ä‘i qua lôi kéo Lăng Khiên đứng dáºy. Nhưng cần lấy cánh tay nóng bá»ng cá»§a Lăng Khiên thì anh kinh hãi, láºp tức buông tay ra, cau mà y há»i: “Cáºu bị sốt rồi.â€
Lăng Khiên vô lá»±c hất cánh tay bạn mình ra, cúi đầu trầm mặc má»™t hồi sau đó chống tay lên bà n mượn sức đứng dáºy, quay đầu nhìn Tư Triết khà n khà n nói: “Tránh ra.â€
Lục Tư Triết kéo anh: “Cáºu định Ä‘i đâu? Nếu là tìm Äồng Yên thì tôi vá»›i cáºu cùng Ä‘i. Cô ấy không gặp cáºu thì tôi có thể gặp thay cáºu.â€
Lăng Khiên có chút phiá»n nà o, gạt tay Tư Triết ra nói: “Không phải. Tôi ra ngoà i Ä‘i dạo thôi.†Nói xong anh dừng lại, cầm lấy chìa khóa trên bà n rồi Ä‘i ra khá»i phòng.
Lục Tư Triết nhìn bóng lưng cứng nhắc biến mất ở cá»a, tháºt lâu má»›i hồi phục lại tinh thần. Má»™t Lăng Khiên như váºy anh chưa từng gặp qua, má»™t bá»™ dáng cô đơn và chán chưá»ng không từ nà o tả được. Khi vừa bắt đầu khởi nghiệp, có nhiá»u vất vả và trắc trở, mệt đến lả ngưá»i nhưng Lăng Khiên cÅ©ng không há» như váºy. Lăng Khiên bây giá» là m cho ngưá»i ta có cảm giác như là má»™t con đại bà ng mạnh mẽ mất Ä‘i lá»±c chiến đấu, đáy mắt lại vô cùng u ám.
Anh cÅ©ng biết Äồng Yên là huyệt chết trên ngưá»i Lăng Khiên, nhưng thế nà o cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, Äồng Yên má»›i chỉ mất tÃch ba ngà y, Lăng Khiên đã trở nên tiá»u tụy như váºy. Rốt cuá»™c yêu sâu Ä‘áºm đến mức nà o có thể là m cho Lăng Khiên trở thà nh như váºy?
Chá»›p mắt má»™t cái, trong lòng anh trở lại bình thưá»ng. Trên thế gian nà y không ai có thể yêu Äồng Yên hÆ¡n Lăng Khiên, cÅ©ng không ai có thể thÃch hợp vá»›i Lăng Khiên hÆ¡n Äồng Yên.
Lăng Khiên lái xe Ä‘i dạo lòng vòng không mục Ä‘Ãch. Sau giá» ngá», nắng mặc dù chói chang nhưng không nóng quá mức, rất ôn hòa, nhưng là m sao anh cÅ©ng không cảm thấy ấm áp, thân thể không nhịn được phát run má»™t cái. Loại cảm giác lạnh lẽo nà y không phải vì cÆ¡ thể cứ nóng dần lên, mà là ở trong lòng anh từng chút hÆ¡i lạnh lẽo tản dần ra cùng vá»›i ná»—i tuyệt vá»ng là m anh không nhịn được mà phát run.
Lục Tư Triết nói cÅ©ng đúng. Lần nà y là anh sai rồi, cô tức giáºn, trốn tránh chÃnh mình có thể lý giải được. Câu nói “chia tay†cá»§a cô hÆ¡n phân ná»a là nói nhảm, bá»™c phát trong lúc giáºn dá»—i cÅ©ng là rất bình thưá»ng. Nhưng bảy mươi hai tiếng liên tục không tìm được cô, trong lòng anh đã trải qua lo lắng, rồi sợ hãi, và cho tá»›i giá» là tuyệt vá»ng. Anh cảm giác mình bây giá» tá»±a như bị rút mất linh hồn khá»i thể xác, tâm đã Ä‘au đến chết lặng.
Giá» khắc nà y anh có má»™t chút háºn Äồng Yên. Cô biết rất rõ rà ng là anh yêu cô nhiá»u đến mức nà o, sợ hãi bao nhiêu khi không tìm thấy cô, váºy mà cô lại ngoan cố, quyết tâm trốn tránh anh ba ngà y. Chẳng lẽ cô không biết rằng anh sẽ sắp nổi Ä‘iên lên sao?
Lăng Khiên dừng xe bên bá» sông, hai tay chống lên trên thà nh lan can cá»§a cây cầu, ánh mắt vô hồn nhìn ra phÃa xa. Lục Tư Triết khẳng định cô ở nhà Thiến Thiến, anh cÅ©ng tin là như váºy. Ãnh mắt tránh né cá»§a Thiến Thiến tối hôm qua đã nói lên tất cả. Có lẽ ngà y hôm qua lúc anh đến tìm, cô Ä‘ang trốn ở chá»— nà o đó, nhìn được bá»™ dáng cá»§a anh hôm qua, cô có phải cảm thấy rất hả giáºn hay không? Nếu như hôm nay anh lại tá»›i tìm cô, cô sẽ tha thứ cho anh phải không?
Hẳn là có rồi. Anh cảm thấy hiện tại nếu như anh nhá» Thiến Thiến chuyển lá»i đến cô, nói rằng anh sốt ngà y cà ng cao, dạ dà y cÅ©ng Ä‘au quặn thắt ruá»™t gan, cô chắc chắn sẽ trở vá» vá»›i anh. Anh có lòng tin nà y, nhưng mà anh không muốn là m như váºy, má»™t chút cÅ©ng không muốn. Anh muốn xem xem rốt cuá»™c cô muốn biến mất bao lâu? Khi biết rằng anh Ä‘ang Ä‘au đến mức không muốn sống nữa, cô muốn hà nh hạ anh tá»›i khi nà o?
Tại nhà trỠcủa Thiến Thiến.
Lục Tư Triết ngồi trên ghế salon day day mi tâm, nhìn ngưá»i phụ nữ đã là m hao tổn tâm sức cá»§a anh gần má»™t canh giá», có chút bất đắc dÄ© mở miệng: “Thiến Thiến, tôi biết Yên Yên không há» rá»i khá»i thà nh phố G. Cô mau nói cho tôi biết hiện giá» Yên Yên Ä‘ang ở đâu?â€
Thiến Thiến nhìn chằm chằm và o Lục Tư Triết, bất mãn nói: “Lục đại soái ca à , anh ở chá»— tôi ngăn không tá»›i ngưá»i. Yên Yên không ở đây tháºt mà .â€
Lục Tư Triết cưá»i cưá»i nói: “Tôi biết bây giá» cô ấy không có ở đây, nhưng mấy hôm trước khẳng định là có ở. Nếu không như váºy, cô gá»i Ä‘iện cho cô ấy Ä‘i, nói rằng tôi muốn nói vá»›i cô ấy mấy câu.â€
Thiến Thiến quay đầu đi hừ lạnh một tiếng tỠvẻ không từ.
Lục Tư Triết có chút mệt má»i, vuốt vuốt cổ đứng lên nói: “Cô không muốn thì thôi váºy. Nhưng có thể giúp tôi chuyển lá»i tá»›i cô ấy má»™t câu được không?â€
Thiến Thiến nhìn anh có chút cảnh giác nói: “Câu gì cÆ¡?â€
Lục Tư Triết cưá»i khẽ nói: “Lăng Khiên đã sốt cao đến bốn mươi độ rồi, sắp chết rồi.â€
Thiến Thiến trợn to hai mắt há»i: “Cái gì? Bốn mươi độ? Anh ta muốn Ä‘un nước sôi sao? Äừng tưởng rằng dùng má»™t chút khổ nhục kế thì Yên Yên sẽ thá»a hiệp, cá»a cÅ©ng không có đâu.â€
Lục Tư Triết Ä‘i vá» phÃa cá»a, phiêu phiêu nói: “Cô chỉ cần nói vá»›i Yên Yên câu đó thôi, thá»a hiệp hay không không phải việc cá»§a cô. Thế nhé, bye!â€
Từ nhà cá»§a Thiến Thiến Ä‘i ra ngoà i, Lục Tư Triết gá»i Ä‘iện cho Lăng Khiên, Ä‘iện thoại vang lên tháºt lâu má»›i có ngưá»i nghe.
“Alo?†Giá»ng nói cá»§a Lăng Khiên khà n khà n, hình như là đang ngá»§ nhưng bị đánh thức.
Lục Tư Triết sá»ng sốt há»i: “Cáºu Ä‘ang ở đâu váºy?â€
“Ở nhà .â€
“Nhà trá» cá»§a Äồng Yên à ?â€
“Không. Cáºu tìm tôi có chuyện gì không?â€
Lục Tư Triết nghe giá»ng nói hÆ¡i bá»±c bá»™i cá»§a bạn mình, có chút dở khóc dở cưá»i há»i: “Cáºu Ä‘ang là m gì ở đấy?â€
“Ngá»§.†Lăng Khiên trả lá»i rất đơn giản, giá»ng nói thêm chút ngang ngược.
Lục Tư Triết gãi gãi đầu, tâm trạng hÆ¡i khó hiểu: “Cáºu không sao chứ? Ngưá»i còn nóng lắm không?â€
“Äã uống thuốc rồi, không là m sao cả. Cáºu rốt cuá»™c tìm tôi có chuyện gì?â€
Lục Tư Triết vừa cuống vừa nói: “Không có gì, chỉ là muốn biết cáºu thế nà o rồi thôi. Ngá»§ tiếp Ä‘i, tôi cúp máy đây.â€
Lăng Khiên đáp lại má»™t câu: “Mấy ngà y tá»›i tôi không đến công ty đâu. Có chuyện gì cáºu tá»± giải quyết là được.â€
Lục Tư Triết “ừ†má»™t tiếng rồi cúp máy. Anh cảm thấy tình huống nà y là “Hoà ng thượng không vá»™i thái giám đã gấpâ€, mình chÃnh là thái giám xen và o việc cá»§a ngưá»i khác.
Sau khi Lục Tư Triết Ä‘i rồi, Thiến Thiến vá»™i và ng gá»i Ä‘iện thoại cho Äồng Yên.
“Alo? Thiến Thiến à ? Tư Triết Ä‘i chưa?â€
“Äi rồi. Yên Yên à , anh ta nói là Lăng Khiên giá» Ä‘ang sốt cao đến bốn mươi độ, mình Ä‘oán là anh ta nhất định là nói dối cáºu thôi.â€
Äồng Yên rõ rà ng là sá»ng sốt, trong lòng nháy mắt cảm thấy Ä‘au đớn, má»™t lát sau má»›i nói: “Mình biết rồi.â€
Cúp Ä‘iện thoại xong, cô ngồi xuống ghế dà i suy nghÄ© má»™t chút, rồi sau đó gá»i Ä‘iện thoại cho Lục Tư Triết.
Lục Tư Triết lúc nà y vừa má»›i vá» nhà , thấy má»™t số Ä‘iện thoại lạ hiện trên mà n hình, ngẩn ngưá»i sau đó má»›i nhấn nút nghe.
“Alo?â€
“Tư Triết, là tôi.â€
“Yên Yên! Cô rốt cuá»™c đã xuất hiện rồi.â€
Äồng Yên nghe thanh âm mừng rỡ cá»§a anh, trong lòng cảm thấy ấm áp cùng hÆ¡i áy náy nói: “Tháºt xin lá»—i, là m anh lo lắng rồi.â€
Lục Tư Triết nghe giá»ng nói má»m nhẹ cá»§a cô, trên mặt dần dần nhu hòa hÆ¡n, ngã mình và o ghế salon rá»™ng rãi, cưá»i nói: “Bản thân tôi thì không có gì đâu, nhưng ngưá»i khác thì sắp phát Ä‘iên đến nÆ¡i rồi.â€
Äồng Yên cắn cắn môi há»i: “Anh ấy thế nà o rồi?â€
Lục Tư Triết cưá»i khẽ: “Nếu quan tâm đến cáºu ấy như váºy cần gì phải là m gay gắt như thế. Tôi chưa bao giá» thấy qua cáºu ấy thống khổ như váºy, ba ngà y nà y đối vá»›i Lăng Khiên quả thá»±c là sống không bằng chết mà .â€
Äồng Yên trong lòng ngà y cà ng Ä‘au đớn hÆ¡n, cô nắm chặt Ä‘iện thoại không nói gì.
Lục Tư Triết cÅ©ng không trêu chá»c cô nữa, nói: “Chiá»u nay tôi vừa gặp cáºu ấy, ngưá»i rất nóng. Bất quá bây giỠđã ngoan ngoãn vá» nhà nghỉ ngÆ¡i rồi, cÅ©ng không biết là có ngá»§ hay không. Cô mau chóng gá»i Ä‘iện cho Lăng Khiên Ä‘i.â€
Äồng Yên nhẹ nhà ng lên tiếng, nói thêm và i câu rồi cúp máy.
Sau đó cô gá»i Ä‘iện cho Lăng Khiên, nghe được đầu dây bên kia Ä‘iện thoại truyá»n đến giá»ng nói khô khan, nháy mắt ngây ngẩn cả ngưá»i.
Lăng Khiên đã tắt điện thoại.
Hết chương 37
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
26-04-2012, 09:05 PM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 38: Äồng Yên Rất Bá»±c Bá»™i
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Äồng Yên tay nắm chặt Ä‘iện thoại hồi lâu không phản ứng, qua mấy phút đồng hồ cô má»›i cúp máy, sau đó Ä‘i ra ngoà i phòng trá» má»™t lần nữa gá»i Ä‘iện lại cho Tư Triết, rất nhanh đã có ngưá»i bắt máy.
“Alo? Yên Yên, chuyện gì váºy?â€
“Tư Triết, tôi má»›i vừa gá»i Ä‘iện cho Lăng Khiên nhưng anh ấy tắt máy rồi. Anh có thể qua nhà anh ấy xem xét má»™t chút có được không? Tôi sợ anh ấy xảy ra chuyện gì đó.â€
Lục Tư Triết hÆ¡i sững sá», nói: â€œÄÆ°á»£c. Tôi bây giá» qua xem cáºu ấy. Cô đừng lo lắng.â€
Giá»ng nói Äồng Yên hÆ¡i run, đáp má»™t tiếng rồi cúp máy. Cô đứng ở bên đưá»ng đón taxi Ä‘i tá»›i nhà Lăng Khiên. Cô má»›i chỉ đến nhà anh hai, ba lần, mấy lần là theo anh trở vá» lấy đồ, nhà anh cách nhà Thiến Thiến hÆ¡i xa. Äồng Yên lại gá»i Ä‘iện cho Lăng Khiên má»™t lần nữa, Ä‘iện thoại anh vẫn tắt máy, cổ há»ng cô nghẹn lại Ä‘au đớn, sắc mặt cà ng trắng bệch hÆ¡n. Cô cứ nghÄ© đến anh cả ngưá»i sốt cao, khó chịu lại má»™t mình má»™t phòng mà chỉ muốn trà o nước mắt.
Lục Tư Triết không tá»›i mưá»i lăm phút đã tá»›i nhà Lăng Khiên. Anh gá»i Ä‘iện thì Ä‘iện thoại Lăng Khiên tắt máy, sau đó dùng sức nhấn chuông cá»a. Qua gần năm phút đồng hồ cá»a má»›i được mở ra, Lăng Khiên đứng ở cá»a, cả ngưá»i trên để trần, ánh mắt mông lung, vẻ mặt phiá»n não đứng đó nhìn Lục Tư Triết tức giáºn nói: “Tại sao cáºu lại tá»›i đây?â€
Lục Tư Triết nhìn Lăng Khiên, ngoà i sắc mặt có hÆ¡i trắng bệch thì còn lại không giống như là vừa má»›i ngất và tỉnh lại, mà trông gióng như là bá»™ dạng Ä‘ang ngá»§ say mà bị đánh thức. Má»™t cá»— lá»a giáºn xông thẳng lên ót, Lục Tư Triết hướng bạn mình quát to: “Mẹ kiếp! Cáºu ngá»§ thôi mà sao lại tắt Ä‘iện thoại hả?â€
Lăng Khiên bị bạn quát mà nhất thá»i thanh tỉnh má»™t ná»a, vuốt vuốt mi tâm rồi tránh qua má»™t bên, khà n khà n nói: “Và o Ä‘i.â€
Lục Tư Triết nhìn vẻ mặt bình tÄ©nh cá»§a bạn, trong lúc bất chợt lại cảm thấy dị thưá»ng phiá»n não, cÅ©ng chẳng Ä‘i và o nhà , lạnh lùng ném ra má»™t câu: “Äồng Yên gá»i Ä‘iện cho cáºu mấy lần mà không được đấy. Gá»i lại cho cô ấy Ä‘i.†Nói xong láºp tức xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Lăng Khiên nghe được lá»i cá»§a Tư Triết thì ngẩn ra, sau đó vá»™i và ng chạy nhanh vá» phòng ngá»§, tìm kiếm hồi lâu má»›i thấy chiếc Ä‘iện thoại cá»§a mình đã tan nát nằm ở dưới đất. Anh cÅ©ng không nhá»› rõ Ä‘iện thoại rÆ¡i lúc nà o, mà cÅ©ng chẳng quan tâm suy nghÄ© nhiá»u, ngồi ngay xuống ná»n nhà , lắp pin và o rồi mở máy, nhìn thấy mấy cuá»™c gá»i nhỡ trên mà n hình, không suy nghÄ© gá»i lại ngay cho Äồng Yên.
Nhưng lại thấy báo máy cô báºn, anh cúi đầu mắng má»™t tiếng rồi tiếp tục gá»i.
Mà Äồng Yên bởi vì không yên lòng, vừa má»›i gá»i Ä‘iện cho Lục Tư Triết má»™t lần nữa.
“Tư Triết, anh đã qua xem chưa váºy? Anh ấy thế nà o rồi? Không sao chứ?†Giá»ng cá»§a Äồng Yên rất thấp, nghe kỹ hình như có chút nghẹn ngà o.
Lục Tư Triết Ä‘i ra từ nhà trá» Lăng Khiên cÅ©ng không rá»i Ä‘i ngay láºp tức mà là ngồi trong xe hút thuốc lá, nghe được giá»ng nói khẩn trương cá»§a cô, anh có chút phẫn háºn nói: “Không có chuyện gì cả. Tiểu tá» nà y rất tốt, tôi qua thì cáºu ta Ä‘ang ngá»§ say. Yên Yên, cô cÅ©ng không cần tá»›i đây đâu, cáºu ta á»· và o việc cô Ä‘au lòng mà tắt Ä‘iện thoại Ä‘i đấy. Mấy ngà y nữa cÅ©ng đừng để ý là m gì, để cho hắn biết mùi luôn.â€
Äồng Yên nghe được Lăng Khiên không có chuyện gì, trong lòng nhẹ nhõm hẳn Ä‘i, sau đó lại nghe đến anh cố ý tắt Ä‘iện thoại, trong lòng ngà y cà ng á»§y khuất hÆ¡n. Cô cắn cắn môi nói: “Anh ấy không có chuyện gì là ổn rồi. Xin lá»—i đã là m phiá»n anh. Anh đã vá» nhà chưa váºy?â€
Lục Tư Triết nghe giá»ng cô hÆ¡i ưu thương mà trong lòng khẽ Ä‘au má»™t cái, ảo não gãi gãi đầu nói: “Cô đã tá»›i rồi sao?â€
Äồng Yên nhìn hai bên đưá»ng thì đã thấy sắp tá»›i nhà trá» cá»§a Lăng Khiên, cô từ bá» suy nghÄ© đến xem anh. Cô lấy tay che Ä‘iện thoại nói vá»›i tà i xế lái xe trở vá», sau đó lại nói tiếp và o Ä‘iện thoại: “Không có. Tôi trở vá» nhà Thiến Thiến.â€
Tư Triết mÃm môi khởi động xe, trầm mặc má»™t chút nói: “Yên Yên, đừng khổ sở là m gì. Cáºu ta chỉ là giáºn dá»—i má»™t lúc thôi, nhưng thá»±c ra trong lòng là khó chịu muốn chết. Cô tối nay ngá»§ má»™t giấc tháºt ngon Ä‘i nhé, có gì thì để ngà y mai hãy nói.â€
Nghe giá»ng nói trầm ấm cá»§a anh mà nước mắt cô lặng lẽ chảy xuống, anh là đang an á»§i cô. Äồng Yên lau nước mắt, bình ổn lại tâm tình rồi ôn nhu nói: “Tư Triết, cảm Æ¡n anh.â€
Lục Tư Triết nghe ngữ Ä‘iệu cá»§a cô đã khôi phục lại rồi thì thở phà o nhẹ nhõm, cưá»i nói: “Hai ngưá»i ầm Ä© mà tôi cÅ©ng mệt má»i gần chết. Nếu tháºt sá»± muốn cảm Æ¡n tôi thì ngà y mai má»i tôi ăn cÆ¡m Ä‘i.â€
Äồng Yên cÅ©ng cưá»i: â€œÄÆ°á»£c.â€
Cô cúp máy, chưa đến và i giây đồng hồ, điện thoại di động hết sạch pin tự động tắt máy.
Mà Lăng Khiên gá»i Ä‘iện đến chục lần không được, cuá»™c gá»i cuối thì lại nghe nhân viên tổng đà i báo: “Äiện thoại đã tắt máy†thì trá»±c tiếp ném Ä‘iện thoại và o bức tưá»ng đối diện, lần nà y thì hoà n toà n vỡ nát.
Hai tay anh ôm lấy đầu, đầu Ä‘au gay gắt, trước mặt má»™t tráºn biến thà nh mà u Ä‘en, dạ dà y tưởng chừng bị xé rách đến nÆ¡i, mồ hôi lạnh không ngừng chảy Ä‘iên cuồng. Anh ngồi im trên mặt đất gần ná»a giá» má»›i chống tay gắng gượng đứng dáºy, lại ngã ngay xuống giưá»ng, tháºm chà đến cả sức lấy chăn đắp cÅ©ng không có. Anh cứ như váºy thẳng tắp nằm úp xuống giưá»ng, cảm nháºn má»i nÆ¡i trên thân thể Ä‘á»u Ä‘au đến tâm tê phế liệt, không đầy má»™t lát đã ngá»§ mê man.
Äồng Yên trở lại nhà trá» cá»§a Thiến Thiến, vẻ mặt vô cùng mệt má»i cùng vá»›i Ä‘au lòng, cô nói chuyện vá»›i Thiến Thiến mấy câu rồi trở vá» phòng, tắm rá»a qua rồi nằm ở trên giưá»ng, trằn trá»c trở mình khó có thể ngá»§ được. Trong lòng cô rất rối loạn, có lo lắng, có Ä‘au lòng nhưng hÆ¡n hết là thương tâm cùng á»§y khuất. Rõ rà ng là anh sai, váºy mà còn dám tắt Ä‘iện thoại không để ý đến cô, cô trở mình xoay mặt và o bên trong, tức giáºn lẩm bẩm: “Lăng Khiên xấu xa, còn dám tắt cả Ä‘iện thoại. Tôi không thèm để ý đến anh nữa.â€
Ngà y thứ hai Äồng Yên thu dá»n đồ đạc trở vá» nhà trá» cá»§a mình, thấy trong phòng ngá»§ bừa bãi không chịu nổi, vừa Ä‘au đớn vừa mỉm cưá»i, Ä‘i tá»›i bên giưá»ng nhìn thấy gạt tà n đầy đầu mẩu thuốc lá thì nước mắt nhanh chóng vòng quanh mắt. Cô cÅ©ng không dá»n dẹp lại giưá»ng chiếu mà là ngồi ở má»™t bên trên giưá»ng, nhìn gạt tà n thuốc mà ngẩn ngưá»i, má»™t lúc lâu sau vá»™i và ng lấy Ä‘iện thoại ra, mở máy, cÅ©ng không để ý bao nhiêu tin nhắn chưa Ä‘á»c, nhanh chóng gá»i Ä‘iện cho Lăng Khiên, vẫn là nghe được giá»ng nói khô khan báo hiệu anh tắt máy. Nước mắt cô cố kìm nén cuối cùng cÅ©ng chảy ra.
Cô có má»™t loại cảm giác nói không ra lá»i mất mát cùng chua xót trà n ngáºp trong lòng, nghÄ© đến anh hiện giá» cô thấy Ä‘au lòng vô cùng.
Thá»i gian nhanh chóng đến buổi trưa, Äồng Yên gá»i Ä‘iện cho Lục Tư Triết, hai ngưá»i hẹn gặp mặt tại phòng ăn phụ cáºn gần nhà Äồng Yên.
Khi Tư Triết tá»›i nÆ¡i, Äồng Yên đã ngồi đợi ở đó từ lúc nà o, trên tay cô cầm cốc nước, ánh mắt vô thần nhìn ra ngoà i cá»a sổ, trên mặt cô đơn mà khổ sở. Anh chỉ chăm chú nhìn, trái tim khẽ co rút, Ä‘au Ä‘au, nhưng lại không Ä‘em má»i Ä‘iá»u ở trong lòng nói ra, thay và o đó tá» ra là má»™t ngưá»i đà n ông không biết tốt xấu, cưá»i hì hì Ä‘i tá»›i.
“Bạn nhá» Yên Yên, đợi lâu chưa?â€
Äồng Yên quay đầu cưá»i khẽ: “Bạn nhá» Tư Triết tá»›i trá»… nha.â€
Lục Tư Triết báºt cưá»i: “Xem ra tâm tình cô không tệ, vẫn còn có thể nói đùa được nha.â€
Äồng Yên uống má»™t ngụm nước chanh, thở dà i: “Nếu không thế, chẳng lẽ phải khóc cho anh xem sao?â€
Lục Tư Triết khẽ cau mà y. Sáng sá»›m hôm nay anh vốn định há»i Lăng Khiên ngà y hôm qua đã liên lạc được vá»›i Äồng Yên hay chưa, lại phát hiện ra Ä‘iện thoại cá»§a anh vẫn tắt máy như cÅ©, gá»i Ä‘iện tá»›i Ä‘iện thoại bà n thì không ai bắt máy, trong lòng sinh khÃ. Tháºt sá»± rất bá»±c mình mà , nhưng ngoà i miệng anh lại nói: “Tôi Ä‘oán là tên tiểu tá» nà y tối qua hôn mê rồi. Thôi chúng ta anh cÆ¡m Ä‘i, không cần phải để ý đến cáºu ta đâu.â€
Äồng Yên có chút khổ sở cưá»i cưá»i, nhẹ nhà ng gáºt đầu, ánh mắt thấy được hai tay Lục Tư Triết đã nắm chặt thà nh quả đấm.
Lăng Khiên chÃnh xác là bị hôn mê, từ buổi tối hôm trước ngá»§ mê man tá»›i hôm sau vẫn chưa hoà n toà n thanh tỉnh. Tháºt ra thì anh cÅ©ng không có hoà n toà n thanh tỉnh, tá»±a như hiện tại, đầu óc anh tháºt ra hoạt động rất cao, trong đầu ngổn ngang, lá»™n xá»™n bao nhiêu hình ảnh, chuyện xưa chuyện nay cứ không ngừng hiện ra. Nhiá»u hình ảnh rất mÆ¡ hồ, thỉnh thoảng lại có hình rất rõ rà ng, rồi lại bắt không được. Suy nghÄ© cá»±c kỳ há»—n loạn, trong miệng lẩm bẩm má»™t cái tên, cảm giác cÅ©ng không rõ là m anh cau chặt chân mà y, đôi môi khô nứt, có chá»— da bị bong, thỉnh thoảng anh nhếch môi lên lại rỉ ra má»™t chút máu. Lăng Khiên vá»—n là đang sốt cao, trong phòng Ä‘iá»u hòa vẫn báºt, nằm cả má»™t đêm không đắp chăn, nhiệt độ trên ngưá»i anh bây giá» giống như Lục Tư Triết nói vá»›i Äồng yên – bốn mươi độ mất rồi.
Trong phòng ăn, Lục Tư Triết gá»i ngưá»i phục vụ thu dá»n bà n ăn, gá»i thêm cho má»—i ngưá»i má»™t cốc nước uống, má»™t lần nữa mở miệng: “Yên Yên, cách là m cá»§a Lăng Khiên lần nà y có chút quá, nhưng là cáºu ta yêu cô như váºy tuyệt đối là cô không nghÄ© tá»›i.â€
Äồng Yên cúi đầu, đôi lông mi cong dà i run rẩy. Cô không đáp lá»i, chỉ lẳng lặng uống trà sữa.
Lục Tư Triết nhìn thoáng qua bên ngoà i cá»a sổ, bầu trá»i vạn dặm không mây, tâm tình cÅ©ng dần dần trở nên tốt hÆ¡n. Anh quay đầu cưá»i nói: “Lăng Khiên đã nói cho cô biết tình cảnh gặp mặt đầu tiên giữa hai ngưá»i chưa?â€
Äồng Yên giương mắt, suy tư má»™t chút nói: “Lần đầu tiên gặp mặt không phải là ở lá»… Ä‘Ãnh hôn sao?â€
Lục Tư Triết lắc đầu cưá»i khẽ: “DÄ© nhiên không phải. ChÃnh là trước đó má»™t năm cô đã gặp Lăng Khiên rồi, hÆ¡n nữa cô còn chá»§ động đến gần cáºu ấy.â€
Äồng Yên kinh ngạc: “Sao có thể?â€
Lục Tư Triết cưá»i cà ng thêm vui vẻ, thân thể dá»±a vá» phÃa sau, hai cánh tay khoanh trước ngá»±c, nói: “Bởi vì hôm nay cô má»i tôi ăn cÆ¡m, nên tôi sẽ tốt bụng nói cho cô biết má»™t chút chuyện xưa tiểu bạch thá» cứu vá»›t đại hôi lang.â€
Má»™t lát sau, Lục Tư Triết nháºp má»™t ngụm cà phê, bắt đầu kể: “Là thế nà y, cô ở trong lòng Lăng Khiên chÃnh là má»™t thiên sứ hoà n mỹ, trước khi cô không yêu cáºu ấy, cáºu ấy yêu cô má»™t cách rất hèn má»n, nhưng khi cô đã yêu cáºu ấy rồi thì cáºu ấy lại trở nên lo được lo mất, giống như là má»™t ngưá»i bị bệnh thần kinh là m những chuyện cần phải đánh đòn váºy, và dụ như là đối phó vá»›i Tiếu Diệc Trần, rồi giáºn dá»—i như bây giá». Nhưng Yên Yên à , cáºu ấy là m những Ä‘iá»u nà y nhất định là so vá»›i cô còn thống khổ gấp trăm lần, Ä‘iá»u nà y là không thể nghi ngá». Lăng Khiên bá đạo, ngang bướng cố chấp, rồi không nghe lá»i khuyên cá»§a ngưá»i khác như váºy, Ä‘á»i nà y muốn cáºu ta thay đổi tÃnh tình là không há» có khả năng, nhưng chỉ có cô má»›i cảm hóa được cáºu ấy từ từ từng chút má»™t. Tôi khẳng định là tên tiểu tá» nà y Ä‘ang ở nhà ngá»§ rất ngon, má»™t lát nữa cô Ä‘i vá» trước Ä‘i. Tôi đảm bảo tối nay sẽ bắt cáºu ấy đến gặp cô.â€
Äồng Yên nhìn anh, trong mắt là cảm động tháºt sâu, nhẹ nhà ng gáºt đầu, cô cảm thấy má»i Ä‘iá»u khổ sở và ủy khuất trong lòng từ từ tan biến. Äúng váºy, Lăng Khiên chÃnh là má»™t ngưá»i như thế, những khuyết Ä‘iểm nà y cá»§a anh cô cÅ©ng sá»›m đã biết rồi. Anh yêu sâu Ä‘áºm mà bá đạo như thế nà o cô có thể cảm nháºn được, muốn giáºn anh cÅ©ng không thể giáºn được. Haizz, ai bảo ngưá»i cô yêu chÃnh là ngưá»i đà n ông vừa đáng giáºn vừa đáng yêu như thế chứ.
ÄÆ°a Äồng Yên vá» nhà , Lục Tư Triết láºp tức lái xe tá»›i nhà trá» cá»§a Lăng Khiên, trên đưá»ng anh lại nháºn được má»™t cuá»™c gá»i quốc tế đưá»ng dà i. Nhìn thấy mã số kia, trong nháy mắt tim anh nhảy cháºm Ä‘i má»™t nhịp.
“Alo?â€
“Là tôi.â€
Lục Tư Triết sá»ng sốt, sau đó thì nổi giáºn: “Mèo hoang nhá»!!! Hiện giá» em Ä‘ang ở đâu thế hả?â€
Äầu bên kia là má»™t giá»ng nữ khẽ há»i anh: “Anh có tà i khoản ở ngân hà ng Thụy SÄ© không?â€
“Có chuyện gì?â€
“Có hay không váºy?â€
“Có.â€
“Cho tôi mượn tà i khoản cá»§a anh Ä‘i, đưa tôi cả máºt khẩu nữa, thuáºn tiện thì cho tôi vay năm trăm ngà n, tôi giúp anh là m ăn, bảo đảm là sẽ kiếm được rất nhiá»u tiá»n.â€
Äầu óc Lục Tư Triết có chút rối rắm, anh trố mắt và i giây rồi dừng xe ở bên đưá»ng nói: “Mèo hoang nhá» Ã , em ăn tôi sạch sẽ xong rồi con mẹ nó biến mất đến hÆ¡n hai mươi ngà y, bây giá» vừa má»›i gá»i Ä‘iện lại muốn mượn tôi năm trăm ngà n, em cho tôi là kẻ ngu hả?â€
Ngưá»i ở đầu dây bên kia Ä‘iện thoại không nói hai lá»i, láºp tức tắt máy.
Lục Tư Triết ngÆ¡ ngác má»™t lát, sau đó vá»™i và ng gá»i lại, nghe được ngưá»i kia nháºn Ä‘iện thoại, trong lòng thầm thở phà o má»™t cái.
Ngữ Ä‘iệu anh cháºm rãi, há»i: “Em Ä‘ang ở đâu thế?â€
Äầu bên kia Ä‘iện thoại vẫn im lặng không nói chuyện.
Anh tiếp tục ôn nhu há»i: “Em muốn là m ăn cái gì? Tại sao lại cần nhiá»u tiá»n như váºy?â€
Ngưá»i kia hiển nhiên là không còn kiên nhẫn được nữa, há»i: “Thế anh rốt cuá»™c là có cho mượn hay không?â€
“Có cho. Nhưng mà em nói xem sau nà y tôi phải liên lạc vá»›i em như thế nà o? Chỉ cần gá»i Ä‘iện thoại và o số nà y có thể tìm được em sao?â€
Cô gái kia trầm mặc má»™t lúc má»›i nói: “Ừm. Chỉ cần gá»i là có thể gặp tôi ngay. Váºy hôm nay anh có thể chuyển tiá»n không?â€
Lục Tư Triết nhìn đồng hồ nói: “Có thể.â€
Ngưá»i kia lại trầm mặc má»™t lúc, giá»ng nữ ở đầu bên rất thấp, nói là “Cảm Æ¡nâ€, sau đó ngay láºp tức cúp máy.
Lục Tư Triết nhìn chằm chằm vá» phÃa trước, nắm chặt Ä‘iện thoại ngây ngốc, sau đó soạn má»™t tin nhắn vá»›i ná»™i dung là máºt khẩu cùng tà i khoản ngân hà ng gá»i và o số Ä‘iện thoại vừa rồi, nhanh chóng nháºn được tin nhắn đáp lại: “Nháºn rồi.â€
Anh nhìn tin nhắn đơn giản đến mức không thể đơn giản hÆ¡n, có chút tá»± giá»…u cưá»i cưá»i, sau đó gá»i Ä‘iện cho bạn ở ngân hà ng, xá» lý công việc xong xuôi rồi ném Ä‘iện thoại qua má»™t bên, khởi động xe Ä‘i tiếp.
Năm trăm ngà n mua được hai chữ, mình tháºt đúng là con mẹ nó ngu đần.
Tư Triết đứng ở bên ngoà i nhà trá» Lăng Khiên, vừa gá»i Ä‘iện vừa ấn chuông cá»a, đến mức tay muốn gãy thì cá»a má»›i được mở ra, anh mở rá»™ng cá»a ra bước và o. Nhìn cái ngưá»i đứng ở cá»a nhưng đứng cÅ©ng chẳng vững, anh má»™t phen đỡ lấy ngưá»i anh rồi kinh hô: “Là m sao cáºu lại thà nh cái dạng nà y hả?â€
Lăng Khiên mắt hÃp lại má»™t ná»a, được bạn đỡ lấy ngồi xuống ghế salon, thở dốc má»™t tráºn má»›i nói: “Trước tiên rót há»™ tôi cốc nước đã, tôi khát muốn chết rồi đây.â€
à thức Lục Tư Triết coi như còn tỉnh táo, ôm lấy khóe miệng rót cho bạn mình má»™t cốc nước nóng, nhìn anh uống hÆ¡n má»™t ná»a cốc má»›i nhắm mắt lại, Ä‘i tá»›i ghế salon ngồi xuống, cưá»i nói: “Vẫn còn sốt cao hả? Äi tá»›i bệnh viện thôi.â€
Lăng Khiên lắc đầu, nhưng chỉ má»™t động tác lắc nhẹ đầu mà má»i thứ trước mặt anh cÅ©ng biến thà nh mà u Ä‘en, qua má»™t lúc lâu má»›i vô lá»±c nói: “Dùng Ä‘iện thoại cá»§a cáºu gá»i Ä‘iện cho Yên Yên Ä‘i.â€
Lục Tư Triết vừa gá»i Ä‘iện vừa há»i: “Äiện thoại cá»§a cáºu đâu?â€
“RÆ¡i vỡ rồi.â€
Lục Tư Triết thấy Ä‘iện thoại được thông, trừng mắt lưá»m Lăng Khiên má»™t cái không trách móc nữa, sau đó cưá»i há»i: “Yên Yên hả? Là tôi. Cô vá» nhà chưa?â€
Äầu bên kia thoại là Äồng Yên, cô Ä‘ang ở trên xe bus, thanh âm hÆ¡i run rẩy nói: “Tư Triết, nhà ba mẹ tôi có chuyện rồi, tôi phải láºp tức trở vá» má»™t chuyến. Anh gặp Lăng Khiên thì nói vá»›i anh ấy má»™t tiếng há»™ tôi nhé.â€
Lục Tư Triết cả kinh há»i: “Xảy ra chuyện gì váºy?â€
Nghe được lá»i anh, Lăng Khiên khó khăn mở mắt, láºp tức quay đầu nhìn bạn.
Äồng yên do dá»± nói: “Ba tôi bệnh tim tái phát phải nháºp viện rồi.â€
Lục Tư Triết trong lòng căng thẳng nhưng vẫn không quên an á»§i cô, có hÆ¡i vá»™i và ng: “Cô đừng sợ. Chúng tôi sẽ láºp tức Ä‘i tá»›i nhà ba mẹ cô.â€
Äồng Yên đáp má»™t tiếng rồi cúp máy, trong lòng cô đã khẩn trương lắm rồi, cÅ©ng không có nghe rõ là anh nói “chúng tôiâ€.
Lục Tư Triết cúp máy, quay đầu nhìn Lăng Khiên, rất nghiêm túc nói: “Ba Yên Yên nháºp việc rồi, hình như rất nghiêm trá»ng.â€
Chân mà y Lăng Khiên Ä‘ang nhÃu lại giá» lại cà ng nhÃu chặt hÆ¡n, anh mấp máy môi, chống tay lên thà nh ghế cố đứng dáºy nói: “Chá» tôi vá»›i. Tôi Ä‘i thay quần áo.â€
Lục Tư Triết nắm lấy tay anh: “Cáºu có Ä‘i được không? Có muốn đến bệnh viện khám trước rồi Ä‘i không?â€
Lăng Khiên gạt tay bạn ra, lắc đầu nói: “Lát nữa tôi chỉ đưá»ng, còn cáºu lái xe.â€
Hết chương 38
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
26-04-2012, 09:06 PM
Vạn lý phong sương vạn lý sầu… Tìm ngưá»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Ngoan, Anh yêu em
Edit: VitaminB2
Chương 39: Cuối Cùng Cũng Hòa Hảo
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Lăng Khiên trước khi ra cá»a uống thêm má»™t cốc nước nóng lá»›n, Lục Tư Triết đưa cho anh hai viên thuốc hạ sốt, Lăng Khiên cầm thuốc nhìn má»™t cái rồi vứt qua má»™t bên, Tư Triết nổi giáºn, túm lấy tay anh nói: “Cáºu là m gì thế hả? Sốt cao như váºy mà sao lại không chịu uống thuốc?â€
Lăng Khiên đã suy yếu đến cá»±c Ä‘iểm, quay đầu nhìn bạn, mệt má»i nói: “Dạ dà y rất Ä‘au, uống và o lát nữa còn khổ sở hÆ¡n. Äi thôi, không chết được đâu.â€
Lục Tư Triết nhìn anh má»™t cái, cầm lấy cốc nước nóng đặt lên bà n rồi má»›i theo bạn Ä‘i ra cá»a. Lúc chá» thang máy, Lăng Khiên phải dá»±a lưng và o tưá»ng đứng má»›i vững, hai tay khoang trước ngá»±c, đầu cúi thấp không nhìn được vẻ mặt ra sao, nhưng mồi hôi lạnh từ trán không ngừng chảy xuống, nhìn là nháºn thấy ngay bây giá» anh nhất định khó chịu muốn chết.
Lúc bước và o thang máy, Lục Tư Triết đỡ Lăng Khiên bước và o nhưng bị anh gạt tay ra.
Lục Tư Triết nhìn bóng lưng cố thẳng cá»§a bạn mà lầm bầm: “Cáºy khá»e.â€
Vừa lên xe, Lăng Khiên mở cá»a xe ngồi xuống má»™t bên, sau đó lưng dá»±a và o ghế đã hạ xuống thấp hÆ¡n nằm nghỉ. Khi xe Ä‘i vá»›i tốc độ cao hÆ¡n, Lục Tư Triết thỉnh thoảng quay đầu ra nhìn Lăng Khiên, thấy sắc mặt anh ngà y cà ng trắng thì không khá»i lo lắng, sau đó giảm tốc độ để xe chạy cháºm hÆ¡n, chưa đầy mấy phút đã nghe thấy giá»ng Lăng Khiên khà n khà n mà vô lá»±c vang lên: “Tình hình giao thông không tốt à ?â€
Lục Tư Triết quay đầu, nhìn thấy bạn vẫn nhắm mắt, đáp má»™t câu: “Không phải.â€
“Váºy sao cáºu Ä‘i cháºm thế?â€
Lục Tư Triết thở dà i má»™t hÆ¡i, bất đắc dÄ© tăng tốc: “Cáºu có chịu đựng được không? Sá»›m hay muá»™n má»™t canh giá» thì có quan trá»ng gì đâu.â€
Lăng Khiên mở mắt ra nhìn Tư Triết, xong lại nhắm mắt lại, nói nhá»: “Cô ấy Ä‘ang rất sợ hãi.â€
Khi xe dừng lại ở trạm xăng, Lăng Khiên xuống xe nôn má»™t tráºn, sau đó xe lại lên đưá»ng, hô hấp cá»§a anh ngà y cà ng dồn dáºp và khó khăn, Lục Tư Triết sợ anh không thể nhịn được nữa dứt khoát chạy xe tốc độ tối Ä‘a, muốn mau chóng tá»›i nÆ¡i.
Sau khi đến nÆ¡i, Lục Tư Triết gá»i Ä‘iện cho Äồng Yên há»i địa chỉ rõ rà ng, khi được hướng dẫn rõ rà ng anh lái xe thẳng tá»›i bệnh viện. Dừng xe ở bãi đỗ xe, Lăng Khiên vẫn là đang nằm không động Ä‘áºy, Tư Triết đưa tay sá» trán anh, quả thá»±c là rất nóng, vừa định mở miệng thì đã nghe thấy giá»ng khà n khà n vô lá»±c cá»§a Lăng Khiên: “Äến rồi?â€
“Ừ. Cáºu thà nh dạng gì rồi thế nà y? Có muốn gá»i bác sỹ Ä‘em cáng ra đưa cáºu và o không?â€
Lăng Khiên mở mắt, trong mắt là đau đớn cá»™ng thêm chút Ãt mê man, anh buông thõng mà mắt trì hoãn trong chốc lát sau đó chống tay ngồi dáºy, đôi môi không chút huyết sắc giống như môi ngưá»i chết, tất cả các dây thần kinh Ä‘á»u căng thẳng. Nhìn qua trừ sắc mặt trắng bệch cùng hai bên thái dương không ngừng toát ra mồi hôi lạnh thì nhìn không ra má»™t chút thống khổ nà o.
Xuống xe, Lục Tư Triết Ä‘i đằng sau Lăng Khiên, nhưng anh luôn cảm giác rằng ngưá»i đà n ông cao ngất Ä‘i lại vững và ng ở đằng trước nà y chỉ má»™t là sẽ láºp tức té xỉu.
Và o thang máy, Lăng Khiên đầu cúi thấp, cả thân thể má»m nhÅ©n vô lá»±c, hai tay buông lá»ng hai bên, thỉnh thoảng nắm chặt thà nh nắm đấm rồi lại từ từ buông ra. Anh Ä‘ang vô cùng kiá»m chế hô hấp hÆ¡i dồn dáºp cá»§a mình, hai vai pháºp phồng lợi hại, lưng áo hÆ¡i ươn ướt nhưng cÅ©ng không thay đổi gì lắm.
Äến được tầng ba Äồng Yên Ä‘ang nằm, Lăng Khiên vẫn là đi phÃa trước, chân mà y khẽ nhÃu lại, vẻ mặt là vô cùng lo lắng. Lục Tư Triết túm lấy cánh tay bạn nói: “Äợ chút đã, tôi gá»i Ä‘iện cho Äồng Yên.â€
Lăng Khiên dừng lại, mÃm môi gáºt đầu.
Tư Triết nhanh chóng gá»i Ä‘iện cho Äồng Yên, qua tháºt lâu Ä‘iện thoại má»›i có ngưá»i bắt máy.
“Tư Triết.†Äồng Yên lúc nà y Ä‘ang ở trong phòng bệnh, giá»ng cô rất nhá», vừa nhìn thoáng qua ba mình Ä‘ang nằm hôn mê trên giưá»ng bệnh, nhìn thoáng qua mẹ mình ý bảo má»™t chút, sau đó cầm Ä‘iện thoại Ä‘i ra ngoà i.
Tư Triết đứng cạnh Lăng Khiên đứng gần phòng bệnh đã nhìn thấy cô Ä‘i ra ngoà i, nhưng mà Äồng Yên lại đứng đưa lưng vá» phÃa há», hÆ¡n nữa Ä‘ang Ä‘i theo hướng ngược lại hai ngưá»i.
Lăng Khiên ánh mắt gắt gao nhìn và o thân ảnh xinh xắn quen thuá»™c kia, trong lồng ngá»±c nháy mắt như được rót và o bởi má»™t dòng nước ấm. Qua và i giây vẻ lạnh lùng trên mặt cá»§a anh đã được thay bằng vẻ mặt vô cùng nhu hòa, trong mắt là đau đớn xen lần yêu thương toát ra mãnh liệt, là m cho Lục Tư Triết đứng bên cạnh cÅ©ng không khá»i rung động. Yêu như váºy tháºt là m cho anh vừa hâm má»™ vừa ghen tỵ.
Lăng Khiến hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu cầm lấy Ä‘iện thoại trong tay Tư Triết ngắt cuá»™c gá»i, sau đó vững và ng Ä‘i vá» phÃa Äồng Yên.
Äồng Yên không có nghe thấy tiếng đối phương trả lá»i, vừa “alo†má»™t tiếng, sau đó thì Ä‘iện thoạt bị ngắt. Cô sá»ng sốt má»™t chút sau đó như cảm nháºn được cái gì đó thì xoay ngưá»i mạnh má»™t cái. Khi nhìn thấy thân ảnh anh tuấn hồn khiên má»™ng nhiá»…u Ä‘ang từng bước từng bước má»™t Ä‘i tá»›i gần, hai tay cô bụm miệng, và nh mắt nhanh chóng đỠá»ng.
Lăng Khiên nhanh chóng bước đến gần cô, sau đó không do dá»± chút nà o ôm chặt cô và o trong ngá»±c, ôm tháºt chặt, giống như là muốn Ä‘em thân thể cô nháºp cả và o thân thể mình váºy.
Gương mặt Äồng Yên dán chặt và o ngá»±c ở nÆ¡i trái tim anh không có má»™t khe hở nà o,, cảm nháºn được nhiệt độ ngưá»i anh cao hÆ¡n bình thưá»ng rất nhiá»u, tiếng tim Ä‘áºp mãnh liệt cứ từng tiếng từng tiếng truyện và o tai cô, rồi truyá»n tá»›i trong lòng cô là m cô Ä‘au đến mức hô hấp cÅ©ng cứng lại.
Má»™t lát sau, hai ngưá»i đồng thá»i mở miệng.
Cô nói: “Ngưá»i anh sao lại nóng như váºy hả?â€
Anh nói: “Anh xin lá»—i.â€
Äồng Yên ngẩng đầu, nước mắt nhanh chóng chảy xuống, hai tay cô chạm và o mặt anh, bà n tay má»m mại lau mồ hôi trên trán anh, ánh mắt không há» che dấu sá»± Ä‘au lòng cùng lo lắng.
Lăng Khiên khẽ mỉm cưá»i, sau đó cúi đầu hôn lên chóp mÅ©i cô má»™t cái há»i: “Chú Äồng thế nà o rồi em?â€
Ãnh mắt Äồng Yên ảm đạm, tá»±a và o lồng ngá»±c anh, tá»±a và o trong ngá»±c anh, má»™t lần nữa ôm tháºt chặt lấy eo anh nói: “ Ba em đã qua nguy hiểm rồi, nhưng mà còn Ä‘ang ngá»§ mê man.â€
Anh ôm cô chặt hÆ¡n, bà n tay to lá»›n mà mảnh khảnh nhje nhà ng vá»— vá» lưng cô, cằm chống trên vai cô, nghiêng đầu thở ra hÆ¡i thở cá»±c nóng nhưng hÆ¡i dồn dáºp, anh Ä‘iá»u chỉnh lại hô hấp má»™t chút, giá»ng anh trầm thấp vang lên: “Äừng sợ, đã có anh ở đây rồi.â€
Má»™t canh giá» sau, Lưng Khiên giúp ba Äồng Yên chuyển tá»›i phòng bệnh cao cấp hÆ¡n, má»™t mình má»™t phòng, sau đó Ä‘i tìm bác sỹ chá»§ trị, rồi sau đó gá»i Ä‘iện thoại liên lạc vá»›i chuyên gia nổi tiếng vá» tim mạch, xác định rằng ông ta sẽ đến và o tuần sau, anh má»›i ôm lấy cô Ä‘i và o phòng bệnh cá»§a Äồng ba, nhìn lão nhân già nua mà suy yếu trên giưá»ng bệnh, không còn vẻ lá»›n lá»—i và tÃnh tình cố chấp nữa, anh lại nhìn thấy hai mắt Äồng Yên đỠlên thì Ä‘au lòng ôm cô, hôn má»™t chút lên mắt cô nói nhá»: “Äừng khóc. Em yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu.â€
Äồng Yên gáºt đầu, sau đó cảm thấy thân thể anh khẽ phát run má»›i nhá»› đến là anh còn Ä‘ang sốt cao, lại vô cùng lo lắng, vá»™i và ng há»i: “Anh có mệt lắm hay không?â€
Lăng Khiên nhắm mắt, lắc đầu, sau đó chà o há»i mẹ Äồng Yên và i câu rồi nắm tay cô đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i phòng bệnh, vừa má»›i ngồi xuống trên ghế dà i hà nh lanh, anh má»›i buông lòng thân thể, nhắm mắt tá»±a và o lưng ghế ngồi nghỉ.
Äồng Yên nhìn anh mệt má»i đến cá»±c Ä‘iểm và vẻ mặt thống khổ, ôm anh nghẹn ngà o nói: “Em Ä‘i gá»i bác sỹ nhé. Anh ngồi chá» má»™t chút, em sẽ trở lại ngay thôi.â€
Anh cảm thấy cô lại muốn Ä‘i, nhanh chóng cầm chặt lấy cánh tay cô, dùng hết sức ôm cô ngồi trên đùi mình, sau đó ôm lấy cô, vùi đầu và o ngá»±c cô thở hổn hển, rồi lẩm bẩm: “Äừngâ€, nói xong anh cảm thấy má»i thứ trước mắt tối sầm, không còn biết gì nữa.
Äồng Yên cảm giác được cánh tay anh căng thẳng, còn chưa kịp phản ứng thì cảm thấy thân thể anh chợt nặng hÆ¡n, đổ ra phÃa trước, cúi đầu nhìn thì thấy anh ngất mất ròi. Cô cắn môi ôm chặt lấy anh, vá»™i và ng gá»i Lục Tư Triết đến giúp, nước mắt cô không biết đã trà o ra từ lúc nà o.
Trong má»™t phòng bệnh khác, Äồng Yên ngồi bên giưá»ng bệnh, cẩn tháºn dùng khăn ẩm nhẹ nhà ng thấm thấm và lau sạch đôi môi Lăng Khiên cho đến khi không còn khô khốc nữa. Anh Ä‘ang ngá»§ mê man trên giưá»ng bệnh, hai mắt hồng hồng ngồi trên ghế bên cạnh giưá»ng, sau đó Ä‘em bà n tay anh áp lên mặt mình.
Ba giá» trước, anh cứ như váºy không có dấu hiệu gì té xỉu ở trong ngá»±c cô, sau đó thì được bác sỹ cấp cứu và kiểm tra. Anh sốt đến 39,7 độ, cô và Lục Tư Triết bị bác sỹ giáo huấn cho má»™t tráºn, anh suýt nữa thì sốt thà nh phế viêm*, sau đó bác sỹ tá»± mình truyá»n nước cho anh. Lục Tư Triết nói: “Dạ dà y cá»§a cáºu ấy hình như vẫn Ä‘au dữ dá»™i.†Äồng Yên nghe xong mà lòng Ä‘au gần chết.
Truyá»n nước ba tiếng đồng hồ, Äồng Yên vẫn ngồi bên cạnh giưá»ng trông anh, đặt tay mình lên trên bụng anh từ từ xoa, cho đến khi hai chân mà y cá»§a anh giãn ra má»›i dứng dáºy, lại dùng khăn ẩm thấm môi cho anh.
Bác sỹ nói rằng thân thể anh đã suy yếu quá mức, bây giá» ngá»§ mê man chỉ là hiện tượng bình thưá»ng thôi, cô không cần phải quá lo lắng. Nhưng cô là m sao có thể không lo lắng được chứ, anh ở trong lòng cô cưá»ng thế như váºy, cao lá»›n như váºy, chỉ cần má»™t câu nói cá»§a anh là : “Äừng sợ, đã có anh ở đây rồi†là cô sẽ không còn sợ hãi nữa. Cô tÃn nhiệm anh, lệ thuá»™c và o anh, cô biết rằng chỉ cần có anh là không còn phải sợ Ä‘iá»u gì cả. Nhưng bây giá» anh lại hôn mê, vẻ mặt yếu á»›t và mệt má»i tá»™t độ, hai chân mà y thỉnh thoảng nhÃu lại là m cô Ä‘au lòng đến hÃt thở cÅ©ng khó.
Khi Lăng Khiên tỉnh lại đã là buổi sáng ngà y hôm sau. Anh vẫn chưa mở mắt, đầu tiên là cỠđộng tay đã, cảm giác được trong lòng bà n tay mình là bà n tay má»m mại nho nhá» kia, khóe miệng anh nhếch lên, sau đó lại nghe thấy giá»ng nói êm ái: “Anh tỉnh rồi?†thì má»›i cháºm rãi mở mắt ra.
Ãnh nắng buổi sáng sá»›m không chói mắt, nhưng rất sáng, cô đứng ở bên giưá»ng cúi ngưá»i xuống, ánh mắt trà n ngáºp lo lắng nhìn anh là m tim anh thoáng chốc nhói má»™t cái. Hiện giỠđôi mắt to cá»§a cô thâm quầng lại, khuôn mặt thì tiá»u thụy, anh Ä‘au lòng quá, vì thế dùng hết sức ôm cô ở trước ngá»±c, nhìn hai mắt cô khẩn trương mở to ra nhìn anh, tâm tình cá»§a anh tháºt là tốt, cưá»i hết sức vui vẻ. Anh ôm cô chặt hÆ¡n, nhưng vẫn là phát hiện vẫn chưa thể chạm tá»›i đôi môi phấn hồng mê ngưá»i kia.
Anh thở dà i má»™t hÆ¡i nói: “Em cúi xuống gần thêm tà nữa Ä‘i.â€
Cô ngẩng đầu khó hiểu nhìn anh: “Là m gì ạ?â€
Lăng Khiên vô lá»±c thở hổn hển mấy cái, khó khăn nói: “Cúi xuống má»™t chút Ä‘i, để anh hôn má»™t cái.â€
Äồng Yên sá»ng sốt, sau đó khuôn mặt khẽ hồng má»™t chút, quay đầu nhìn thoáng qua phÃa cá»a rồi biết Ä‘iá»u cúi thấp xuống, hai tay ôm lấy cô anh, Ä‘em môi mình dán và o môi anh. Trước tiên liếm má»™t chút hai cách môi tái nhợt, sau đó Ä‘ang định tiến và o bên trong thì gặp phải trở ngại. Cô khốn hoặc mở mắt thì lại thấy hai tròng mắt trà n đầy ý cưá»i ranh mãnh thì hai má đỠbừng, Ä‘ang định thôi thì đầu lưỡi cô đã bị ngưá»i kia cắn nhẹ má»™t cái rồi bị hút và o trong, triá»n miên dây dưa.
Không lâu tư thế đã chuyển đổi, quyá»n chá»§ động cảu cô hoà n toà n bị tước Ä‘oạt, cả ngưá»i bị đôi tay anh mạnh mẽ giam cầm, nụ hôn cá»§a anh cà ng ngà y cà ng mạnh hÆ¡n, hai cánh môi hoà n toà n nuốt trá»n lấy môi cô, sau đó môi anh từ từ di chuyển xuống cổ, tinh tế ngá»t ngà o hôn và o hõm sâu giữa hai xương quai xanh là m cô run rẩy hai cái nhưng lại không cảm nháºn được động tác kế tiếp cá»§a anh, tiếp theo đó ngưá»i đà n ông Ä‘ang nằm ở trên ngưá»i cô nặng ná» xoay ngưá»i nằm trở lại xuống giưá»ng.
Cô ôm lấy tấm lưng căng đầy cá»§a anh, há»i nhá»: “Anh có phải lại mệt rồi không?â€
Lăng Khiên vùi đầu và o gáy cô rầu rÄ© nói: “Không phải.â€
“Nhưng mà không thoải mái mà . Hay là dạ dà y lại Ä‘au rồi?â€
Giá»ng Lăng Khiên lại cà ng thấp: “Không phải.â€
Äồng Yên nhẹ vá»— vá» lưng anh, Ä‘ang suy nghÄ© những khả năng khác thì lại nghe thấy giá»ng nói cá»±c kỳ buồn bá»±c cá»§a anh vang lên: “Anh hôn vẫn chưa đã.â€
Hết chương 39
*Phế viêm: hay còn gá»i là viêm phế quản: Các thương tổn rãi rác cả hai phổi, vùng thương tổn xen lẫn vá»›i vùng phổi là nh, các tiểu phế quản thương tổn nặng ná» hÆ¡n, các thương tổn không Ä‘á»u nhau và khi khá»i thưá»ng để lại xÆ¡.
Tà i sản cá»§a â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåîêàìåðû , àêâàðèóìíûå , àëüôà , âíåøòîðãáàíê , äîìàøíåå , äîñòàâêà , anh dam yeu em a full , anh dám yêu em à full , anh han anh yeu em full , anh yeu em tieu bao boi , áûòîâàÿ , ba xa anh yeu em full , bà xã anh yêu em full , çåíèò , çíàêè , dinh cap luu manh , êîìïàíèÿ , êóëèíàðíûå , http://is.gd/emdam11 , íåîáû÷íûå , ïèööû , ïîãîäà , ïóãà÷åâà , ìóçûêà , ïðîõîæäåíèå , mỹ nữ ngôn tình , ñàëàòîâ , ñàéòà , ñëîâàðè , ñèòèáàíê , ñëóæáà , ngôn tình , ngoan a iu e full , ngoan a y e 4vn , ngoan a yeu e 4vn , ngoan anh yêu em , ngoan anh yêu em full , ngoan anh yêu em(5) , ngoan anh yeu , ngoan anh yeu chuong 28 , ngoan anh yeu em , ngoan anh yeu em -phan 5 , ngoan anh yeu em 4 eu , ngoan anh yeu em 4vn.eu , ngoan anh yeu em chap 21 , ngoan anh yeu em chap 7 , ngoan anh yeu em full , ngoan anh yeu em tap 2 , ngoan anh yeu em trang 3 , ngoan anh yeu em trang 7 , ngoan anh yeu em trang 9 , ngoan anh yeu em.trang 6 , ñíîóáîðä , ñòðèïòèç , õàáàðîâñê , ôèãóðíîå , tieu thuyet ngon tinh , truyen ngoan anh yeu em , truyen ngoan! anh yeu em , vu dong can khon , ÿíäåêñ , øàõìàòû