Nhìn thấy Viên Cầu ly khai, Trần Thanh Đế ngồi ở trên giường, lấy Nguyên ngọc ra, bố trí Tụ Linh tiểu trận, chuẩn bị tu luyện, tăng tu vi lên.
Muốn thủ hộ, phải có thực lực tuyệt đối.
Trần gia ở thế tục rất ngưu bức, rất cường đại, đứng đầu Tam đại Cự Đầu quân đội. Nếu thật có chuyện gì xảy ra, Viên gia, Lâm gia với tư cách Tam đại Cự Đầu, cũng sẽ ôm thành một đoàn.
Lực lượng thế tục ngưu bức, nhưng mà ở trên địa cầu này, vẫn tồn tại một đám người đặc thù.
Dị Năng giả thật sự xuất hiện, mà ngay cả Tu Chân giả, Trần Thanh Đế cũng tin tưởng, nhất định là có.
Với tư cách Tu Chân giả, Trần Thanh Đế đương nhiên tinh tường biết rõ, đối mặt Tu Chân giả. Cho dù là Trần, Viên, Lâm Tam gia ôm thành một đoàn cũng không đủ xem.
Đối với thực lực của Dị Năng giả, Trần Thanh Đế không phải quá rõ ràng. Bất quá, Trần Chấn Hoa đã nói, dùng sức chiến đấu của Trần Chấn Hoa, cũng chỉ có thể xem như ở bên trong Dị Năng giả cấp độ SS, là tiêu chuẩn bình thường.
Dị Năng giả cấp độ SS, còn chưa tính là Dị Năng giả chính thức, cấp độ SSS mới là chính thức.
Do đó có thể thấy được, thực lực Dị Năng giả mạnh bao nhiêu.
Mà thực lực của Trần Thanh Đế, cũng chỉ mạnh hơn Trần Chấn Hoa một ít. Căn cứ thực lực phán đoán, thực lực của Trần đại thiếu bây giờ, cũng chỉ có thể so sánh với Dị Năng giả cấp SSS, hơn kém cũng không nhiều lắm.
Muốn chém giết Dị Năng giả cấp độ SSS, Trần đại thiếu cũng sẽ trả một cái giá lớn.
Tăng thực lực lên, thế tất phải làm.
- Dị Năng giả cấp độ SSS của Mafia, có lẽ không chỉ là ba cái, nhưng quyết sẽ không quá nhiều.
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang:
- Bất luận bao nhiêu, bất luận mạnh thế nào, chỉ cần dám đến, toàn bộ diệt!
- Tranh thủ ở trong thời gian ngắn nhất, tu luyện tới Luyện Khí tầng bảy.
Trần Thanh Đế nhìn Nguyên ngọc trên giường, hít sâu một hơi, vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, thuận tu chi pháp.
...
Trong bệnh viện quân khu, vết sẹo toàn thân hai người Chu Trướng cùng Trịnh Lục đã biến mất không sai biệt lắm, nhìn TV trong phòng bệnh, tất cả đều trừng lớn hai mắt.
- Con mẹ nó, cái này là tình huống như thế nào a?
Chu Trướng nuốt nuốt nước miếng, gắt gao nhìn chằm chằm vào TV, vẻ mặt không thể tin được:
- Trần Thanh Đế cũng quá ngưu bức rồi? Bùi Ngữ Yên dĩ nhiên là vị hôn thê của hắn, oa kháo kháo...
- Trần Thanh Đế thực cho lực, quá uy vũ khí phách rồi. Đồng dạng, cũng quá nên ăn đòn.
Trịnh Lục xem tivi, vẻ mặt phẫn nộ quát:
- Trần Thanh Đế đã có vị hôn thê như tiên nữ hạ phàm, quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, vì sao ngay cả hoa hậu giảng đường cũng không buông tha?
- Đúng, Trần Thanh Đế thật sự là quá... quá trâu bò rồi.
Chu Trướng vô cùng khoa trương nói:
- Con mẹ nó, ca ca ta mà có một vị hôn thê như Bùi Ngữ Yên, cho dù nữ nhân có xinh đẹp hơn nữa, lột sạch quần áo đi dạo ở trước mặt ca ca ta, ca ca ta cũng không liếc mắt nhìn.
- Chu Trướng, ngươi tỉnh ngủ chưa? Ngươi suy nghĩ nhiều quá đó.
Trịnh Lục liếc mắt, đả kích nói:
- Lấy cái đức hạnh của ngươi, cũng chỉ có Thẩm Kỳ mới có thể vừa ý ngươi.
- Thẩm Kỳ vừa ý ta?
Chu Trướng lập tức ngây ngẩn cả người, ở trong đầu của hắn, rất nhanh hiện lên một nữ sinh học giỏi, nhưng cũng rất nhát gan, Thẩm Kỳ.
- Nói nhảm.
Trịnh Lục hừ nhẹ một tiếng, nói ra:
- Ngươi nha, mỗi ngày uy hiếp Thẩm Kỳ, nếu người ta không làm bài tập cho ngươi, ngươi sẽ kéo người ta đến ngõ hẻm cưỡng gian. Mỗi một lần, ngươi đều rất thành công.
- Không chỉ có như thế, bài tập của ta cùng Võ Thuật, cũng đều là Thẩm Kỳ làm đấy.
Trịnh Lục nhún vai, nói ra:
- Phương pháp uy hiếp, đừng nói ngươi không biết.
Phương pháp uy hiếp?
Rất đơn giản.
Nếu như ngươi không làm, chúng ta nói Chu Trướng kéo ngươi đến sau ngõ hẻm cưỡng gian ngươi.
Một chiêu này, Trần đại thiếu cũng đã dùng qua.
- Nếu như không phải Thẩm Kỳ coi trọng ngươi, thầm mến ngươi, ngươi cho rằng người ta thật sự sợ ngươi uy hiếp sao?
Vẻ mặt Trịnh Lục khinh thường nói:
- Thẩm Kỳ ở thời điểm ngươi uy hiếp lần thứ nhất, liền chấm được ngươi rồi.
- Cái này... các ngươi uy hiếp nàng, đối với nàng cũng có hiệu quả a, chẳng lẽ cũng ưa thích các ngươi?
Chu Trướng nhất thời bán hội, thật đúng là không tiếp thụ được.
- Ngươi đúng là một tên ngu ngốc.
Trịnh Lục quyết đoán bị Chu Trướng đánh bại:
- Nếu không phải ta cùng Võ Thuật là huynh đệ của ngươi, Thẩm Kỳ há có thể nghía tới chúng ta sao?
- Cái này... ta đi về hỏi nàng.
Chu Trướng hít sâu một hơi, liên tục chuyển hướng chủ đề:
- Đi, ra viện tìm Trần Thanh Đế, đây mới là chính sự.
- Không cho ra viện? Dựa vào cái gì?
Chu Trướng nhìn một mỹ nữ y tá nói:
- Chính cô nhìn xem, chúng ta có thể ăn có thể uống, có thể chạy có thể nhảy, sao lại không để cho chúng ta ra viện?
- Đúng vậy a, bằng vào cái gì không để cho chúng ta ra viện? Chúng ta lại không nợ tiền viện phí của các ngươi.
Trịnh Lục cười hắc hắc, nhìn chằm chằm vào bộ ngực của nữ y tá nói ra:
- Chẳng lẽ là... là cô vừa ý chúng ta? Cho nên không muốn để cho chúng ta ra viện?
- Cái này... không có viện trưởng đồng ý, các ngươi không thể ra viện.
Tuy mỹ nữ y tá không biết, Chu Trướng cùng Trịnh Lục là người nào, nhưng mà nàng lại biết, hai người bọn họ rất được coi trọng.
Người nào được đưa vào bệnh viện quân đội, lại khiến cho tất cả chuyên gia đều trình diện a?
Chu Trướng cùng Trịnh Lục này, quyết không đơn giản.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Hơn nữa, gần đây viện trưởng cũng cẩn thận từng li từng tí, mỗi ngày đều hỏi mấy lần, thương thế của Chu Trướng cùng Trịnh Lục thế nào. Vừa nghe nói khôi phục vô cùng nhanh, viện trưởng rất là cao hứng.
Đây hết thảy, tất cả đều bị nhóm mỹ nữ y tá nhìn ở trong mắt, ghi ở trong lòng. Tất cả mọi người cho rằng, bối cảnh hai người Chu Trướng cùng Trịnh Lục này, phi thường lợi hại.
Bằng không thì viện trưởng như thế nào sẽ quan tâm như vậy?
Con mẹ nó, không quan tâm có thể làm sao?
Trần đại thiếu đã nói, cho dù là trên người hai tên gia hỏa Chu Trướng cùng Trịnh Lục, lưu lại bất luận một vết sẹo nào, Trần đại thiếu cũng sẽ đập bệnh viện của bọn hắn.
Không cẩn thận?
Được sao?
Hiện tại lại tuôn ra, Bùi Ngữ Yên là vị hôn phu của Trần Thanh Đế, mà Trần Thanh Đế là huynh đệ của Chu Trướng cùng Trịnh Lục này.
Cảnh này khiến thân phận của Chu Trướng cùng Trịnh Lục càng thêm thần bí, khó bề phân biệt.
Ít nhất, ở trong mắt nhóm mỹ nữ y tá là như thế.
Vị hôn phu của quốc tế toàn năng siêu sao, như là tiên nữ hạ phàm Bùi Ngữ Yên, có thể đơn giản sao?
- Cái kia... Lý Vưu.
Ánh mắt của Chu Trướng, đã rơi vào trên người Lý Vưu phụ trách bảo hộ bọn hắn:
- Ngươi nhìn xem có thể để cho Trần Thanh Đế gọi điện thoại cho lão hiệu trưởng, để cho viện trưởng thả chúng ta ra viện hay không?
Trịnh Lục cùng Chu Trướng, là biết rõ mình có bao nhiêu cân lượng. Bọn hắn tinh tường biết rõ, có thể có được chiếu cố cẩn thận như thế, tất cả đều là bởi vì Trần Thanh Đế.
Đương nhiên, mặt mũi của Trần Thanh Đế cũng không có lớn như vậy, hết thảy đều dựa vào Mã Quan Thiên.
Ai bảo Mã Quan Thiên muốn thu Trần Thanh Đế làm đồ đệ chứ?
Có Mã Quan Thiên bảo kê, Trần Thanh Đế chính là phi thường trâu bò hổ báo.
- Ta sẽ đi nói với viện trưởng.
Lý Vưu nhẹ gật đầu, mặt không biểu tình rời khỏi phòng bệnh. Hắn đã được Trần đại thiếu bảo, chỉ cần Chu Trướng cùng Trịnh Lục muốn ra viện, thì để cho bọn hắn xuất hiện.
Hinh thản nói.
- Không cần, trên người chúng ta không có tiền.
Trịnh Lục rất khách khí nói:
- Đưa chúng ta về trường học là được, y phục của chúng ta đều ở ký túc xá.
- Ân.
Lý Vưu không nói gì, chỉ là nhẹ gật đầu.
- Đúng rồi, phiền toái ngươi gọi điện thoại cho Trần Thanh Đế, hỏi một chút hắn có ở trường học hay không.
Trịnh Lục nghĩ nghĩ, nói ra:
- Nói cho Trần Thanh Đế, chúng ta đã xuất viện.
Điện thoại của Chu Trướng cùng Trịnh Lục đều bị đánh nát, mà bọn hắn cũng không cho rằng Trần Thanh Đế sẽ ở trường học.
- Ta đã gọi điện thoại, Trần đại thiếu đang ở trường học chờ các ngươi.
Lý Vưu bình thản nói.
- Đã gọi điện thoại rồi hả?
Chu Trướng dương dương mi, trong nội tâm nhịn không được oán thầm:
- Con mẹ nó, ta còn tưởng rằng ngươi rất ngưu bức, nguyên lai là đã gọi điện thoại rồi. Nhất định là Trần Thanh Đế gọi điện thoại cho lão hiệu trưởng, sau đó chúng ta mới có thể ra viện.
Cửa ra vào Trung Y Học Viện chỉ có một ít học sinh, sau khi chụp Trần đại thiếu mấy tấm hình, cũng đã mất đi hứng thú, ngay ngắn đi ra.
Trần Thanh Đế đã lộ ra ngoài ánh sáng, giá trị ảnh chụp cũng không còn đáng giá. Không hề thần bí, cũng không có giá trị chú ý, đào móc gì.
Rất hiển nhiên, video Trần Thanh Đế cưỡng hôn Bùi Ngữ Yên bị truyền bá ra, hiệu quả Trần đại thiếu muốn, đã đạt đến hoàn mỹ.
Về phần tiếng mắng của đám fans hâm mộ Bùi Ngữ Yên kia, Trần Thanh Đế không nhìn, hơn nữa hắn cũng không có nghe được.
Con mẹ nó, ngay cả Ước Hàn, Trần Thanh Đế còn chưa kịp giải quyết, ai có công phu đi để ý tới những Fans hâm mộ bình thường kia.
Đám fans hâm mộ mắng, so sánh với Ước Hàn trả thù, căn bản chính là mưa bụi, hoàn toàn không coi vào đâu.
Phải biết rằng, Trần Thanh Đế rất biết bơi lội, nước miếng nhiều hơn nữa Trần đại thiếu cũng không sợ.
- Oa kháo...
Nhìn thấy Chu Trướng cùng Trịnh Lục xuống xe, Trần Thanh Đế trừng lớn hai mắt:
- Các ngươi... các ngươi không thể đổi bộ quần áo khác sao?
Trần đại thiếu là như thế nào cũng không nghĩ tới, Chu Trướng cùng Trịnh Lục, vậy mà sẽ mặc quần áo bệnh viện, trực tiếp chạy tới Trung Y Học Viện.
- Ha ha, cái kia có cái gì, chúng ta không phải là nhớ ngươi sao?
Trịnh Lục cho Chu Trướng một ánh mắt, hai tên gia hỏa xoa xoa đôi bàn tay, âm hiểm cười liên tục, từng bước một đi tới gần Trần Thanh Đế.
- Các ngươi... các ngươi muốn làm gì?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
- Làm gì? Đương nhiên là muốn... làm thịt ngươi rồi.
Trịnh Lục cùng Chu Trướng một trái một phải, kẹp Trần Thanh Đế ở giữa, trực tiếp uy hiếp.
- Chúng ta đều là người văn minh, có chuyện gì từ từ nói, không nên động thủ động cước, cái này cũng không hay.
Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:
- Các ngươi muốn chơi ta, cũng không thể ở chỗ này phải không, nhiều người như vậy nhìn xem, ta rất xấu hổ.
- Ọe...
Chu Trướng cùng Trịnh Lục ngay ngắn phát ra thanh âm nôn ọe, trực tiếp ném Trần Thanh Đế tới một bên, không ngừng xé quần áo bệnh viện trên người mình.
- Trần Thanh Đế, ngươi nói a, có một vị hôn thê là quốc tế toàn năng siêu sao như Bùi Ngữ Yên, vậy mà không nói cho chúng ta.
- Không nói cho chúng ta, chúng ta không trách ngươi. Thế nhưng mà...
Chu Trướng tiếng nói xoay chuyển, rất là tức giận nói:
- Ngươi đã có một vị hôn thê như vậy, lại ngay cả Lâm Tĩnh Nhu cùng Lý Nhược Băng là hoa khôi của hệ ngươi không buông tha. Trần Thanh Đế, ngươi... ngươi thật sự là quá tàn nhẫn.
- Đáng thương chúng ta, ngay cả kiểu bạn gái kinh tế thực dụng cũng không có.
Chu Trướng lắc đầu thở dài, vẻ mặt oán niệm:
- Ngươi nói ngươi, làm nhiều như vậy, lại để cho chúng ta sống thế nào a? Không thể chừa cho chúng ta chút niệm tưởng sao?
- Cùng hắn nhiều lời làm cái gì, hung hăng làm thịt hắn một chầu, đi khách sạn năm sao ăn cơm tắm rửa, phục vụ.
- Chỉ cần các ngươi nguyện ý, vấn đề gì cũng không ngại.
Nói xong, Trần Thanh Đế đi đến trước xe, mở cửa xe, đem một cái valy tiền ra nói:
- Tiền, ta đã chuẩn bị xong, đừng cho ta mặt mũi.
- Oa kháo, tiền cũng chuẩn bị xong, Trần Thanh Đế, ngươi thật sự là Thái Thượng Đạo rồi, ha ha.
Trịnh Lục một tay đoạt lấy valy tiền qua, nói ra:
- Còn rất nặng, ta ngược lại muốn nhìn ngươi chuẩn bị bao nhiêu tiền, một cái valy lớn như vậy, ít nhất cũng mấy ngàn...
Trịnh Lục mở valy ra, lập tức ngây ngẩn cả người, một câu cũng nói không nên lời.
Ngay sau đó, liền tranh thủ khép valy lại.
- Trần Thanh Đế, ngươi... ngươi mang nhiều tiền như vậy làm cái gì?
Trịnh Lục đưa va ly đến trong tay Trần Thanh Đế, nói ra:
- Nhiều tiền như vậy, chúng ta tiêu sao hết a.
- Không phải theo như ngươi nói ấy ư, thỏa thích tiêu.
Trần Thanh Đế nhíu mày lại, nói ra:
- Không có việc gì, ca ca ta không thiếu tiền.
- Hắc hắc, có một vị hôn thê là quốc tế toàn năng siêu sao, hắn có thể thiếu tiền sao.
Chu Trướng nhún vai, hít sâu một hơi, nói ra:
- Trịnh Lục, Trần Thanh Đế căn bản là không quan tâm, chúng ta dùng sức ăn, dùng sức tiêu. Mịa, ta đã lớn như vậy rồi, còn là lần thứ nhất nhìn thấy nhiều tiền như vậy.
- Đúng, hung hăng làm thịt hắn một chầu.
Trịnh Lục cười hắc hắc, nói ra:
- Vị hôn phu của quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên này, xem ra nhà của ngươi rất có tiền a.
Cái dạng người gì, xứng với dạng người đó.
Người có thể phối hợp với Bùi Ngữ Yên, bối cảnh quyết sẽ không đơn giản.
Ít nhất, sẽ rất có tiền.
- Cũng không chỉ có tiền, mặt khác cái gì có.
Trần Thanh Đế nhún vai, không cho là đúng nói.
- Móa, ngươi thực biết trang bức!
Chu Trướng cùng Trịnh Lục ngay ngắn liếc mắt, đối với Trần Thanh Đế là vẻ mặt khinh bỉ.
- Ồ? Chu Trướng, cái kia không phải Thẩm Kỳ nhà của ngươi sao? Tình huống của nàng, giống như có chút không thích hợp a.
Đúng lúc này, Trịnh Lục phát hiện Thẩm Kỳ đang bụm mặt chạy ra.
- Thẩm Kỳ, cô làm sao vậy?
Chu Trướng nhíu mày, chắn ở trước mặt Thẩm Kỳ, nói ra:
- Ngươi bụm mặt làm gì? Chẳng lẽ có người khi dễ ngươi?
- A... Ta... Ta không sao.
Thẩm Kỳ ngẩng đầu, nhìn bộ dáng của Chu Trướng, quan tâm hỏi:
- Thương thế của ngươi... không có việc gì chứ?
- Ta không sao, mặt của ngươi là làm sao vậy? Cho ta xem một chút.
Thẩm Kỳ lui về phía sau một bước, lắc đầu liên tục.
- Không muốn? Ngươi tin ca ca ta kéo ngươi đến ngõ hẻm cưỡng gian ngươi hay không?
Vẻ mặt Chu Trướng tà ác, lại thi triển kỹ năng uy hiếp kia.
Một bên Trịnh Lục ở lúc bình thường, mỗi lần nghe được Chu Trướng uy hiếp Thẩm Kỳ, đều phát ra tiếng cười quái dị. Bất quá, bây giờ hắn lại không có.
- Buông tay ra, cho ta xem xem, đến cùng là chuyện gì xảy ra.
Chu Trướng trực tiếp mạnh bạo, một tay lấy tay Thẩm Kỳ ra. Ngay sau đó, Chu Trướng phẫn nộ rồi.
Ở trên mặt Thẩm Kỳ, có năm dấu ngón tay huyết hồng, phi thường rõ ràng.
- Nói cho ta biết, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Là ai đánh ngươi?
Chu Trướng không biết vì cái gì, chứng kiến bộ dáng của Thẩm Kỳ như vậy, trong lòng nhịn không được tê rần.
- Như thế nào, ngươi rất đau lòng?
Đúng lúc này, một thanh âm rất không hài hòa đột nhiên vang lên. Một thanh niên nam tử khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy, sắc mặt trắng bệch, đi đường có chút lơ mơ, từ trong trường học đi ra.
Hai mắt Chu Trướng híp lại thành một tuyến, gắt gao nhìn chằm chằm vào người thanh niên nam tử này, nộ khí trùng thiên, lạnh giọng nói ra:
- Là ngươi đánh nàng?
Một bên Chu Trướng cùng Trần Thanh Đế cũng đều đem ánh mắt rơi vào trên người tên thanh niên nam tử kia.
- Là ta thì thế nào?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Mặt mũi tên thanh niên nam tử này tràn đầy vẻ khinh thường.
- Như thế nào? Ta sẽ cho ngươi biết, ngươi sẽ như thế nào.
Chu Trướng một bước đi tới, cả người từ trên mặt đất bắn lên, muốn đá tới tên thanh niên nam tử kia.
- Chu Trướng, không muốn...
Thẩm Kỳ phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Lúc này, Trần Thanh Đế cũng động, một tay bắt lấy Chu Trướng, nhìn Chu Trướng lắc đầu.
- Trần Thanh Đế, ngươi kéo ta làm gì?
Vẻ mặt Chu Trướng khó hiểu, phẫn nộ chỉ vào tên thanh niên nam tử kia, quát:
- Là hắn đánh Thẩm Kỳ, vì cái gì không cho ta giáo huấn hắn...
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, hai mắt híp lại thành một đầu thẳng tắp, vỗ vỗ bả vai Chu Trướng, nói ra:
- Để cho ta đến xử lý.
- Ta không phải là đối thủ của hắn?
Chu Trướng ngây ngẩn cả người, tên kia đi đường cũng như không vững, sắc mặt tái nhợt, xem xét là biết suy yếu không thôi, ta không phải là đối thủ?
Không chỉ có Chu Trướng, ngay cả Trịnh Lục cũng rất nghi hoặc, mà ngay cả Lý Vưu ở một bên cũng cau chặt lông mày, trong nội tâm rất không minh bạch. Bất quá, Lý Vưu tin tưởng, Trần Thanh Đế nói đúng.
Chỉ là, Lý Vưu hắn nhìn không ra mà thôi.
- Trần Thanh Đế, ngươi quả nhiên không đơn giản.
Tên thanh niên nam tử kia, cười lành lạnh, trong tay xuất hiện một lưỡi dao sắc bén, rất nhanh công kích tới Trần Thanh Đế.
- Lý Vưu, bảo vệ tốt bọn hắn.
Trần Thanh Đế khẽ quát một tiếng, vung tay lên, đẩy Chu Trướng qua một bên, thân thể khẽ động, rất nhanh nghênh đón.
- Đi chết đi.
Sắc mặt thanh niên nam tử tái nhợt, xem xét liền thấy rất suy yếu, lại như là thay đổi một người. Cầm lưỡi dao sắc bén trong tay, diện mục lành lạnh, gầm nhẹ một tiếng, cấp tốc đâm tới ngực Trần Thanh Đế.
- Đại ca, không muốn a...
Một bên trong nội tâm Thẩm Kỳ kinh hãi, liên tục kinh hô:
- Không nên thương tổn Trần Thanh Đế, đại ca, van ngươi.
Phanh!
Một tiếng giòn vang, lưỡi dao sắc bén trong tay thanh niên trực tiếp bị Trần Thanh Đế đánh rớt, rơi trên mặt đất. Lập tức, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, một quyền đánh vào ngực thanh niên nam tử.
Phốc!
Oanh!
Một ngụm máu tươi từ trong miệng thanh niên nam tử phun ra, cả người rất nhanh bay ngược ra sau, hung hăng ngã trên mặt đất, bò không dậy nổi.
Phốc!
Thanh niên nam tử lại phun ra một ngụm máu, sắc mặt cũng trở nên càng thêm tái nhợt, vẻ mặt đờ đẫn:
- Ta... ta như thế nào sẽ ở đây?
- Ngươi là ai? Tại sao ngươi đánh ta?
Thanh niên nam tử chỉ vào Trần Thanh Đế, ôm đầu còn muốn nói điều gì, bất quá, cả thân thể đều run rẩy:
- Cho ta tiền, cho ta tiền.
- Hắn là một người nghiện, đừng cho hắn cắn đầu lưỡi, Lý Vưu, coi chừng bọn hắn.
Vứt bỏ một câu, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, chạy nhanh vào trong sân trường.
Thanh niên nam tử là đại ca của Thẩm Kỳ, bất quá lại là một con nghiện, người như vậy, tinh thần rất dễ dàng khống chế, tiến hành thao tác.
Mà người khống chế hắn, tất nhiên là Dị Năng giả, Dị Năng giả có được loại Dị Năng tinh thần.
Còn có nữa là, Dị Năng giả này muốn dùng tinh thần khống chế người, khoảng cách tuyệt đối không thể quá xa. Hơn nữa, Dị Năng giả kia còn ở phụ cận nhìn xem.
Trần Thanh Đế có thể khẳng định, tên Dị Năng giả kia đang ở trong trường học.
Dù sao, đại ca của Thẩm Kỳ là ở trong trường học đánh Thẩm Kỳ, sau đó từ trong trường học đi tới. Tên Dị Năng giả kia, trước kia cũng có thể ở trong trường học.
Còn một điều nữa là, tên Dị Năng giả kia đối với hành tung của Trần đại thiếu rất rõ ràng, đối với quan hệ giữa Chu Trướng cùng Thẩm Kỳ cũng phi thường hiểu rõ.
Trọng yếu hơn nữa, tên Dị Năng giả kia còn biết, Chu Trướng cùng Trịnh Lục đã ra viện, sẽ từ lúc nào đuổi tới trường học.
Bằng không thì thời gian không có khả năng trùng hợp như thế.
Đây hết thảy, tất cả đều là có dự mưu.
Càng là như thế, Trần Thanh Đế lại càng muốn bắt được người này.
Phải biết rằng, Chu Trướng cùng Trịnh Lục ra viện cũng là quyết định tạm thời, trước đó ngay cả Trần Thanh Đế cũng không biết, nhưng mà, đối phương lại rõ như lòng bàn tay.
Loại Dị Năng tinh thần?
Hai gã cao thủ Viên gia chết kia, không phải là loại Dị Năng tinh thần giết chết sao?
Trần Thanh Đế vừa xông vào trường học, thình lình phát hiện một đạo thân ảnh màu đen leo tường mà trốn, cái này lại để cho trong hai tròng mắt Trần đại thiếu, hiện lên một đạo sát cơ.
Là người này.
Hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng có thể từ trên người của hắn, cảm nhận được năng lượng chấn động nồng hậu dày đặc.
- Lưu lại.
Trần Thanh Đế phát ra một tiếng gầm nhẹ, thân thể nhảy lên, rất nhanh bay qua tường vây trường học, đuổi theo tên Dị Năng giả này.
Sau khi đuổi theo, Trần Thanh Đế liền thấy rõ bộ dáng người này.
Một bộ trang phục màu đen, mặt cũng bị che vô cùng kín, chỉ lộ ra một đôi mắt đen nhánh. Bất quá, dáng người lại bày ra vô cùng tinh tế, xem xét chính là một nữ nhân.
Phát dục tuy không coi là nổi bật, nhưng cũng là linh lung hấp dẫn.
Chỉ là xem dáng người, liền biết tướng mạo sẽ không thể kém.
Phanh!
Một tiếng trầm đục, Trần Thanh Đế cảm giác có một loại lực lượng vô hình, công kích đến tinh thần của hắn.
- Chỉ là tinh thần công kích, cũng có thể làm gì được ta sao?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
-----oo0oo-----
Chương 414: Đánh sưng hai ngọn núi
Nguồn: MT Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm cười lạnh, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường.
Đối với tinh thần công kích, Trần Thanh Đế căn bản là không nhìn.
Một chút tinh thần công kích như vậy, đối phó cao thủ bình thường mà nói, có lẽ có thể ảnh hưởng đến, thậm chí là diệt sát đối thủ.
Nhưng đối với Trần đại thiếu mà nói, chính là cái rắm.
Trần Thanh Đế, luyện khí, luyện đan, luyện phù, bày trận... Đại Tông Sư, lợi hại nhất chính là cái gì? Không phải tu vi, mà là Tinh Thần lực cùng linh hồn cường đại.
Tinh Thần lực của người bình thường, giống như một hạt đậu nành, mà Tinh Thần lực của Trần Thanh Đế, ít nhất cũng bằng một quả bóng rổ.
Đậu nành so sánh với bóng rổ, sao mà nhỏ? Chênh lệch sao mà lớn?
Ngươi dùng Tinh Thần lực có thể ảnh hưởng, thậm chí là đánh chết hạt đậu nành, đến công kích một Tinh Thần lực bằng quả bóng rổ?
Tìm tai vạ sao?
Phanh!
Tốc độ của Trần Thanh Đế tăng lên tới cực hạn, một quyền đánh vào ngực đối phương. Mềm nhũn, Trần đại thiếu cảm giác cũng không tệ lắm.
Phốc!
Một tiếng trầm đục, người này hộc ra một ngụm máu tươi. Bất quá, bởi vì miệng cũng bị miếng vải đen bao khỏa, nên không có nhả đi ra ngoài.
- Tạ Khinh Diệu, là ngươi?
Trần Thanh Đế cười lạnh một tiếng, thân thể khẽ động, tay công kích cũng không có dừng lại, trái lại, trở nên càng thêm tấn mãnh.
- Thật sự là một nữ nhân ngu xuẩn, Dị Năng này của ngươi, đối với ta vô dụng.
Rầm rầm rầm...
Thanh âm trầm đục liên tục vang lên, Trần Thanh Đế ra mỗi một quyền đều công bằng, đánh vào phía trên bộ ngực đối phương. Ở Trần đại thiếu hành hung, bộ ngực của đối phương quyết đoán biến lớn rồi.
- Xúc cảm cũng không tệ lắm.
Lần này Trần đại thiếu không có đánh, mà là trực tiếp bóp.
Dùng tốc độ của Trần Thanh Đế bộc phát toàn lực, coi như là Dị Năng giả, cũng đừng nghĩ tránh thoát.
Phốc!
Đối phương lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, mà lần này máu tươi mạnh mẽ hữu lực, vậy mà xuyên qua trang phục màu đen, phun ra đến bên ngoài.
- Trần Thanh Đế, không nghĩ tới ngươi mạnh như vậy.
Đối phương rốt cục nói chuyện, thanh âm lạnh như băng:
- Tốt nhất đình chỉ hết thảy động tác của ngươi, nếu không... Hừ!
Nói xong, nữ nhân trang phục hắc y này, thân thể động liên tục, rất nhanh chạy thục mạng.
Đáng sợ chính là, tốc độ của nàng đột nhiên trở nên vô cùng mau lẹ, ít nhất so với tốc độ mà Trần Thanh Đế toàn lực bộc phát, nhanh hơn không chỉ một bậc.
Trần đại thiếu đuổi một hồi, liền không thấy bóng dáng nữa.
- Tốc độ của nàng đột nhiên biến nhanh, hẳn là có quan hệ tới ngụm máu mà nàng phun ra kia.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Chẳng lẽ là, một phương pháp chạy trốn nào đó của Dị Năng giả?
Phương pháp chạy trốn đặc thù, Trần Thanh Đế biết rất nhiều. Bất quá, mỗi một lần thi triển đều cần trả giá thật lớn, không đến bất đắc dĩ, không có người nguyện ý đi thi triển.
Ở Trần Thanh Đế xem ra, người chạy trốn này, có lẽ là thi triển bí pháp nào đó.
- Tạ Khinh Diệu a Tạ Khinh Diệu, ngươi làm gì vẽ vời cho thêm chuyện chứ?
Trong lòng Trần Thanh Đế cười lạnh:
- Vốn ta còn không dám xác định là ngươi, bất quá, ngươi mới mở miệng, còn cố ý cải biến thanh âm của mình, há có thể che dấu hay sao?
Nàng không mở miệng, Trần Thanh Đế chỉ hoài nghi nàng là Tạ Khinh Diệu, vừa mới mở miệng, Trần đại thiếu liền có thể khẳng định.
Trần đại thiếu hoài nghi ngươi là Tạ Khinh Diệu, ngươi thành thành thật thật đừng nói chuyện, nên thi triển bí thuật chạy trốn thế là xong?
Làm cái gì trước khi chạy trốn, còn nói một câu như vậy?
Chẳng lẽ sợ không có người ngươi chịu tiếng xấu thay cho ngươi sao?
Ngươi mới mở miệng, còn cải biến thanh âm của mình, mặc dù không có nói gì, nhưng ngươi không phải là muốn nói cho Trần Thanh Đế, ngươi không phải Tạ Khinh Diệu sao?
Tại sao phải giải thích?
Cũng là bởi vì, ngươi là Tạ Khinh Diệu, còn không muốn cho Trần Thanh Đế biết rõ.
Càng là như thế, Trần Thanh Đế lại càng tăng khẳng định, nữ nhân hắc y kia, là em gái Thiết Nam, Tạ Khinh Diệu.
- Đình chỉ hết thảy động tác trong tay? Động tác duy nhất của ta, là để cho Thiết Nam đi điều tra Mạnh Ngưng Tuyết mà thôi.
Trần Thanh Đế nhíu lông mày:
- Tạ Khinh Diệu, xem ra hai gã cao thủ Viên gia kia chính là ngươi giết.
- Mà ngươi, không phải không quan tâm Thiết Nam sống chết, trái lại, còn vô cùng khẩn trương.
Trong lòng Trần Thanh Đế cười lạnh không thôi:
- Bằng không thì ngươi sẽ không tốn hao công phu lớn như vậy, điều tra nhiều như vậy, còn khống chế đại ca Thẩm Kỳ đến ám sát ta.
- Trực tiếp giết ta, thật sự là ngoan độc.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thầm nghĩ:
- Xem ra, Thiết Nam tiếp tục đi điều tra, chắc có lẽ sẽ không có nguy hiểm gì rồi.
Xác nhận người ngăn cản điều tra là Tạ Khinh Diệu, mà Tạ Khinh Diệu lại rất khẩn trương cho an nguy chị Thiết Nam của nàng, không tiếc đến ám sát Trần Thanh Đế hắn.
Đủ để thấy, Tạ Khinh Diệu không muốn giết Thiết Nam.
- Tạ Khinh Diệu này cùng Mạnh Ngưng Tuyết là quan hệ như thế nào? Ngày đó trong đêm, Mạnh Ngưng Tuyết đột nhiên đi ra ngoài, là vì gặp Tạ Khinh Diệu sao?
Trần Thanh Đế cau chặt lông mày, rất là nghĩ không ra.
- Bất quá, cuối cùng là có chút phát hiện.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ:
- Hiện tại đã xác định, Tạ Khinh Diệu cùng Mạnh Ngưng Tuyết là... Ân, hẳn là một tổ chức.
- Dùng không được bao lâu, ta sẽ có thể móc ra hết thảy.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương