Villard trừng mắt nhìn Rudolph một cái, trách mắng: “Anh biết cái gì? Hừ! Không phải Helen không thích hợp làm chính trị, mà là ngài không thích hợp cùng những người đó cùng làm chính trị!”
Rudolph có chút ủy khuất giải thích: “Thật ra… thật ra tôi chính là ý này”.
Helen nói: “Trên thực tế chúng ta cũng không có chứng cứ đi hoài nghi Otis, cho dù hắn trở thành tổng thống, tôi tin tưởng hắn cũng sẽ đem ích lợi quốc gia đặt lên trên hết”.
Villard không cho là đúng nói: “Chứng cứ? Ngài vừa rời Lầu Năm Góc, Otis đã đột nhiên xuất hiện cướp đi quyền khống chế, rõ ràng là có dự mưu, còn cần gì chứng cứ? Ài… ngày đó ngài quay về Nhà Trắng cùng Thạch Thiên giao thiệp, cũng làm cho người xuất thân quân nhân như tôi cảm thấy xấu hổ, sau đó Peter Rick trở về nói ngài bị Thạch Thiên sát hại, tôi thật hối hận lúc ấy không có ngăn cản ngài, nếu không phải Otis dẫn theo hai nhà khoa học đến công bố nắm chắc tiêu diệt Thạch Thiên, tôi sẽ cùng Thạch Thiên liều mạng! Nghĩ không ra… nghĩ không ra sự thật hoàn toàn trái ngược, lại là Thạch Thiên cứu ngài, thật sự là thế sự khó liệu… Đúng rồi, tôi xem xét qua áo khoác ngài bị trúng đạn xuyên qua, trước sau tổng cộng là ba mươi hai phát súng, Thạch Thiên làm sao cứu sống ngài…”
Rudolph không thể tin được nhìn về phía Helen nói: “Cái gì… ngài trúng ba mươi hai phát súng?”
Helen nhớ tới cũng còn thấy sợ, nhún vai nói: “Tôi cũng không đếm, hẳn là không sai biệt lắm, chỉ cảm thấy mình hình như đã chết một lần, không biết làm thế nào mà sống trở lại, sau khi tỉnh lại thì trên người ngay cả vết thương cũng không có”.
Villard cảm khái nói: “Hắn thật sự quá thần kỳ! Hy vọng ngài đem chân tướng án của Kim Hinh công khai thật có thể hóa giải cừu hận hai bên, lính đánh thuê này ta cũng không để trong mắt, nhưng thiếu niên này quả thật đáng sợ, còn có tòa thành Thiên thần bí của hắn, bên trong tựa hồ cũng không phải người bình thường, chỉ là tài phú hắn nắm giữ cũng không thể xem thường”.
Helen hỏi: “Mới vừa rồi ngài nói Otis tìm đến hai nhà khoa học đối phó Thạch Thiên là ai?”
Villard cười lạnh nói: “Hình như gọi là Alex, người kia là con gái hắn. Hừ! Chỉ biết nói mạnh miệng, sập Lầu Năm Góc, Thạch Thiên chẳng phải vẫn sống tốt sao” Trong Lầu Năm Góc văn kiện bí mật, tài liệu cùng các loại số liệu tư liệu thật sự rất nhiều, rất nhiều thứ đều là một mình giữ, nếu như người giữ không có ở đây, thì sẽ không có biện pháp dời đi, mặt khác còn có rất nhiều thiết bị khổng lồ cũng không kịp dời đi. Lầu Năm Góc sau khi bị hủy mặc dù không làm cho hệ thống phòng ngự của Mỹ tê liệt, nhưng tạo thành tổn thất cũng không thể đánh giá, so với Nhà Trắng bị hủy tạo thành tổn thất nghiêm trọng không chỉ gấp trăm lần, ảnh hưởng cũng lớn hơn nữa.
Helen nói: “Có lẽ hai người này thật có biện pháp đối phó Thạch Thiên. Thạch Thiên khi mang ta rời Washington, quả thật bị thương”.
Villard đổi sắc nói: “Ồ….” bởi vì Thạch Thiên cứu Helen, nên hắn đối với Thạch Thiên cảm tưởng cũng biến hóa, nhưng trong ý thức vẫn xem Thạch Thiên là một kẻ địch đáng sợ, làm Bộ trưởng Bộ quốc phòng, đương nhiên hy vọng có thể có biện pháp đối phó Thạch Thiên, gật đầu nói: “Vạy là ta xem thường bọn họ, bất quá cảm thấy Alex này thần bí, nghe nói hắn đã mất tích nhiều năm, không giống như nhà khoa học chân chính, bọn họ đến đối phó Thạch Thiên hiển nhiên còn có mục đích khác, Otis đem công việc dọn dẹp đống đổ nát Lầu Năm Góc giao cho bọn họ, tôi thật muốn xem một chút khi bọn hắn phát hiện dưới đống đổ nát căn bản không có thi thể Thạch Thiên thì có vẻ mặt gì”.
Otis sau khi rời tòa nhà quốc hội thì trở lại phòng làm việc của mình, Alex đã sớm ở trong phòng làm việc chờ hắn, nhìn thấy Otis trở về, sắc mặt trầm trọng nói: “Thạch Thiên không có ở trong tầng hầm, hắn có thể còn sống”.
Otis đối với tin tức này không biểu hiện kinh ngạc, chỉ nghiêm mặt đi tới trước bàn của mình, cầm lấy một tờ báo cùng một phần văn kiện, đưa đến trước mặt Alex, lạnh giọng nói: “Đây là sáng nay tổng bộ Liên Hợp Quốc truyền tới, còn có báo của Philippines ngày hôm qua” đi tới tủ rượu rót một ly rượu mạnh, sau khi ngửa cổ uống cạn thì đem ly rượu hung hăng ném trên mặt đất, xoay người nói: “Ông không phải nói hắn khẳng định đã chết sao? Hắn ta đã sớm ra ngoài ngàn dặm rồi”.
Liên Hợp Quốc truyền tới nội dung là Colo Shrike VII tố cáo đảo quốc của mình bị người dùng thủ đoạn dã man chiếm lĩnh, nhân dân cả nước đều bị khu đuổi, đối tượng tố cáo đúng là Thạch Thiên cùng một sòng bạc ở Florida. Mà báo Philippines nội dung vừa vặn chứng thực lời tố cáo của Colo Shrike VII, trên báo nói mấy ngàn người Colo Shrike đột nhiên đi thuyền tập thể tới Philippines, có người xin di dân, có người đi máy bay hoặc lên thuyền đi các nước khác như Indonesia, Malaysia, bất quá trên báo miêu tả những người này cũng không giống như dân chạy nạn bị khu đuổi, bộ dáng nhìn không ra một điểm bi thương, không ít người đã dùng đô la mua nhà xe ở địa phương.
Alex sau khi xem hết, thì ngạc nhiên nói: “Bọn họ đoạt đảo quốc này làm gì?”
Otis giọng căm hận nói: “Đám đáng chết này, Helen sau khi trúng đạn chính là được Thạch Thiên mang đi, khẳng định cũng được hắn cứu sống”.
Alex cười lạnh nói: “Peter Rick đã chết, ai có thể chứng minh mưu sát Helen là ngài làm? Chờ sau khi cô ta từ chức, vị trí tổng thống sớm muộn cũng là ngài. Chân chính tổn thất là tôi, ngài biết vì đối phó Thạch Thiên, chúng tôi đã mất đi vật quan trọng thế nào không? Vật nọ… ngài cũng không thể tưởng tượng !”
Otis ánh mắt sắc bén bắn về phía Alex, lạnh giọng hỏi: “Thật sự không ai có thể chứng minh sao? Các người an bài đám lính đặc chủng Alpha ở đâu?”
Alex nói: “Cái này ngài không cần lo lắng, bọn họ rất nhanh sẽ ngay cả mình là ai cũng quên mất, nếu như thí nghiệm thành công, bọn họ tương lai sẽ trở thành lực lượng cường đại nhất trong tay ngài. Điểm này thật ra cũng phải cảm tạ Thạch Thiên sau khi xuất hiện giúp cho tổ chức chúng ta nghiên cứu ra thành tựu mới, bất quá hắn cùng tòa thành Thiên Thạch đối với ngài và ta mà nói đều là nguy hiểm tồn tại, nhất định phải nghĩ biện pháp tiêu trừ hoạ ngầm này”.
Otis cau mày nói: “Helen đã đem chân tướng công khai, bây giờ đại bộ phận dư luận đang khiển trách Mỹ, lúc này lại phái binh đối phó bọn họ không thích hợp, hơn nữa quái vật này căn bản giết không chết, chẳng lẽ ngươi muốn ta cũng như Helen bị ép từ chức sao?”
Alex lắc đầu nói: “Tôi khẳng định hắn tại Lầu Năm Góc đã bị thương, bằng không lấy tính cách của hắn, sẽ không rời Mỹ trốn tới đảo trên Thái Bình Dương, về phần lý do xuất binh…” cầm lấy phần báo cáo của Liên Hợp Quốc đặt vào tay Otis, trầm giọng nói: “Đây không phải lý do tốt sao? Giúp quốc vương đáng thương này một tay!”
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Mặc dù đại bộ phận thành viên quốc hội đối với việc Helen từ chức tỏ thái độ giữ lại, nhưng đơn từ chức cũng rất nhanh được bọn họ thông qua, trước khi tuyển ra tổng thống mới, thì vẫn do Otistạm đảm nhận chức tổng thống.
Chuyện Thạch Thiên cùng tòa thành Thiên Thạch cưỡng chiếm Quần đảo Colo Shrike lúc này cũng khiến cho toàn cầu chấn động, khăn che mặt thần bí của tòa thành Thiên Thạch đã từ từ bị xốc lên, mặc dù mọi người đối với nó hiểu rõ vẫn rất nhỏ, nhưng đã trở thành việc mà mọi người đều biết. Mà chính phủ Mỹ bởi vì từng tuyên bố đã diệt trừ Thạch Thiên, cho nên Thạch Thiên xuất hiện làm cho nước Mỹ lần nữa trở thành đối tượng châm chọc của giới truyền thông. Hơn thế đồng thời, dưới sự đề nghị của Liên Hợp quốc tại các nước Mỹ, Anh, do Hội đồng bảo an tổ chức tổ điều tra đặc biệt điều tra đối với tố cáo của Colo Shrike VII.
Tổ điều tra đặc biệt rất nhanh tra ra Colo Shrike VII từng tại Florida nợ bạc một khoản lớn, cũng đã đem Quần đảo Colo Shrike gán nợ cho sòng bạc, tổ điều tra lại tìm được sòng bạc này thật ra là một trong các sòng bạc do Thiên Thạch đồng minh khống chế tại Florida, nhưng điều này chỉ có một số ít người trong Thiên Thạch đồng minh cùng trong sòng bạc biết, tuy nhiên tổ điều tra phải thừa nhận Colo Shrike VII quả thật bởi vì nợ bạc quá lớn đã đem quần đảo Colo Shrike gán nợ cho bọn hắn, bởi vì kỳ hạn đến mà vẫn không tới trả lại, nên đã đem nợ của Colo Shrike VII toàn bộ chuyển tặng cho tòa thành Thiên Thạch, cũng đưa ra hiệp nghị chuyển nhượng. Mặt khác thành viên điều tra phái tới Philippines cũng truyền lại kết quả điều tra, mấy ngàn người Colo Shrike ai rời đi mỗi người đều được tòa thành Thiên Thạch cấp cho 100.000 USD phí đền bù, cơ bản đều là tự nguyện rời khỏi quần đảo Colo Shrike.
Đế quốc Thiên Thạch lúc này chỉ theo ý của đám người Thạch Thiên mà thành lập, cũng chưa hướng ra thế giới tuyên cáo, cho nên mọi người còn không biết có một quốc gia mới thành lập, bởi vậy sự kiện tòa thành Thiên Thạch cướp lấy quần đảo Colo Shrike trong mắt tổ điều tra đặc biệt chỉ có thể tính là tranh chấp nợ, nếu nói xâm lược thì không khỏi quá gượng ép. Liên Hợp Quốc chỉ có thể hướng tới vương tộc Colo Shrike tỏ vẻ lực bất tòng tâm, bất quá vẫn đang thừa nhận quần đảo Colo Shrike là quốc thổ của vương quốc Colo Shrike.
Các thành viên vương tộc Colo Shrike chỉ có thể tìm biện pháp khác, đem tòa thành Thiên Thạch, sòng bạc, còn có quốc vương Colo Shrike VII của bọn họ kiện lên tòa án quốc tế, nói Colo Shrike VII mặc dù là quốc vương, nhưng vương quốc Colo Shrike là tài sản của cả vương tộc cùng nhân dân Colo Shrike. Colo Shrike VII không có quyền một mình đem quốc thổ cầm cố, yêu cầu tòa án phán hợp đồng mượn nợ của Colo Shrike VII cùng sòng bạc không có hiệu quả, mặt khác tố cáo hành vi tòa thành Thiên Thạch cưỡng chiếm quần đảo Colo Shrike là phi pháp, yêu cầu hoàn lại quốc thổ cho bọn họ, đồng thời bồi thường tổn thất kinh tế cùng tinh thần.
Tòa án quốc tế thág chín bắt đầu tiếp nhận án này, quyết định ngày 1 tháng mười mở tòa thẩm lý, lập tức hướng tới tòa thành Thiên Thạch phát ra giấy gọi. Nhân viên tới quần đảo Colo Shrike truyền giấy trở về miêu tả, trên đảo chỉ phái người tại bến tàu tiếp đãi bọn họ, nhưng không có hồi đáp gì, mà trên hai đảo chính của quần đảo Colo Shrike đang tiến hành cải tạo với quy mô lớn.
Colo Shrike VII cùng vương tộc hắn hiển nhiên tự họa tự xướng, hắn sau khi trở thành bị cáo lập tức đau lòng mà thừa nhận mình không có sự đồng ý của tất cả thành viên vương tộc thì quả thật không có quyền đem quần đảo Colo Shrike cầm cố, khoản nợ đánh bạc là do hắn phụ trách, hứa hẹn sẽ nhanh chóng hoàn lại khoản nợ này, cùng với bồi thường lợi tức, hy vọng có thể lấy lại quần đảo Colo Shrike, đồng thời tỏ vẻ nguyện ý không ràng buộc đối với quốc thổ và hải quyền để làm giá, hướng tới các nước lớn để xin tài trợ.
Liên Hợp Quốc cùng Mỹ đối với điều này rất phối hợp, đầu tiên là Liên Hợp Quốc phát ra nghị quyết, chỉ ra vương quốc Colo Shrike là một trong thành viên của Liên Hợp Quốc, nên quốc gia lẫn quyền lợi đều được Liên Hợp Quốc bảo vệ. Mỹ thì đứng ra tỏ vẻ nguyện ý cấp cho vương quốc Colo Shrike tài chính mười triệu USD không hoàn lại, trợ giúp bọn họ trả nợ.
Thật Otis cũng không phải mưu cầu danh lợi trợ giúp vương quốc Colo Shrike trả nợ, trong kế hoạch của hắn cùng Alex, là muốn lợi dụng lần này cổ động quốc hội cùng Bộ quốc phòng ủng hộ hắn tiếp tục sử dụng vũ lực đối phó Thạch Thiên cùng tòa thành Thiên Thạch. Quần đảo Colo Shrike quốc thổ diện tích tuy nhỏ, nhưng nó ở cạnh Philippines cùng Ấn Độ, lại gần căn cứ quân sự quan trọng của Mỹ tại Thái Bình Dương, vị trí địa lý khá quan trọng. Trước kia vương quốc Colo Shrike chỉ có mấy chục binh sĩ, còn không nhiều hơn nhân viên bảo an của một hộp đêm. Đối với bố trí quân sự của Mỹ tại Thái Bình Dương đương nhiên không có bất cứ ảnh hưởng gì, nhưng một khi bị các quốc gia đối địch hoặc có quan hệ cạnh tranh giữ lấy, giống như là trong mắt lẫn vào hạt cát, uy hiếp tương đối lớn.
Những năm gần đây từ khi kinh tế Trung Quốc phát triển, gây cho Mỹ áp lực rất lớn, bốn năm trước đã đem trọng tâm chiến lược từ Đại Tây Dương hướng sang Thái Bình Dương. Vì thế, quân Mỹ gia tăng trên diện rộng ở ngoài vùng biển Thái Bình Dương cùng chiến hạm chủ lực tác chiến, bố trí sáu hàng không mẫu hạm, cùng hơn bốn mươi tàu ngầm, chiếm hơn 60% lực lượng hải quân của Mỹ. Thông qua cùng Hàn Quốc, Nhật Bản, Đài Loan, các nước đồng minh ở Đông Nam Á như Philippines, Ấn Độ hợp tác, đem Trung Quốc phong tỏa tại bờ tây Thái Bình Dương, để xác lập quyền lãnh đạo quân sự của Mỹ ở Thái Bình Dương.
Nhưng hiện tại quần đảo Colo Shrike đã rơi vào tay Thạch Thiên, mà Thạch Thiên là người Trung Quốc, mặc dù không phát hiện bản thân Thạch Thiên hoặc tòa thành Thiên Thạch cùng chính phủ Trung Quốc có quan hệ gì lớn, nhưng quan hệ cùng Mỹ lại dùng chữ “ác liệt” cũng không đủ hình dung. Nếu như sau này quần đảo Colo Shrike bị Trung Quốc lợi dụng, chẳng khác nào không cần cố sức đã phá tan sự phong tỏa do Mỹ kinh doanh nhiều năm mới có, hơn nữa sau lưng tuyến phong tỏa chiếm cứ điểm đặt chân trực tiếp uy hiếp đến các cơ sở trú quân, tương lai một khi phát sinh xung đột, hậu quả không cần phải nghĩ.
Cho nên Otis tự tin được Quốc hội cùng Bộ quốc phòng ủng hộ, không nghĩ tới chính phủ cùng quân đội Mỹ lần này đều bị Thạch Thiên làm cho sợ, tuy rõ ràng Otis sầu lo rất có đạo lý, nhưng cũng tỏ vẻ không thể coi thường vọng động.
Bộ trưởng Bộ quốc phòng Villard khi thảo luận đã hết sức trịnh trọng nhắc nhở: “Lấy thực lực hải quân chúng ta, muốn đánh hạ quần đảo Colo Shrike hẳn là dễ dàng, nhưng vũ khí của chúng ta có thể giết chết Thạch Thiên sao? Nếu như lại chọc quái vật này đến Mỹ, chúng ta hiện tại có biện pháp đối phó hắn sao?”
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Villard nói làm cho ai cũng không khỏi túa mồ hôi lạnh, đều nghĩ Thạch Thiên vì một người phụ nữ mà tới phá hủy Nhà Trắng cùng Lầu Năm Góc, còn bình yên rời Mỹ đi Thái Bình Dương, lực lượng quân sự khổng lồ của Mỹ đối với hắn lại không hề có biện pháp. Nếu lại đi sử dụng vũ lực đối với Quần đảo Colo Shrike, phỏng chừng Thạch Thiên vẫn khó có thể bị tiêu diệt, nhưng lại khó tránh khỏi sẽ giết chết người thân, bằng hữu bên cạnh hắn. Khi đó hắn tức giận lên còn không đem cả nước Mỹ thiêu hủy đi? Vì vậy đều cho rằng hẳn là phải thận trọng, tỏ vẻ trước tiên để cho người của mình ra mặt cho vương tộc Colo Shrike, dùng phương thức đàm phán để lấy lại quần đảo Colo Shrike.
Otis lúc này trong lòng thật cũng không chắc lắm, Alex hứa hẹn sẽ xuất ra biện pháp đối phó Thạch Thiên, hắn mới đồng ý dùng võ lực đối với Thạch Thiên, nhưng Alex sau khi dẫn đám bộ đội đặc chủng kia đi thì không còn tin tức, đến nay cũng không có đem phương pháp đối phó Thạch Thiên lấy ra. Nghĩ trước nghĩ sau, cuối cùng vẫn đồng ý với đề nghị của đám người Villard, bất quá yêu cầu quân đội sớm làm tốt bố trí quân sự xung quanh quần đảo Colo Shrike, để ngừa vạn nhất.
Bộ quốc phòng Trung Quốc thông qua quan hệ với Thạch Lệ, thật ra sớm đã biết trên Thái Bình Dương có một quốc gia tên là đế quốc Thiên Thạch, cũng bởi vậy mà sinh ra tranh luận kịch liệt.
Nhất bộ phận cho rằng đây là cơ hội tốt để gia tăng lợi thế quân sự của Trung Quốc tại Thái Bình Dương, tuyệt đối không thể bỏ qua, hẳn là nên nhanh chóng cùng đảo quốc mới này thành lập quan hệ hữu hảo.
Một bộ phận khác thì cho rằng mặc dù Trung Mỹ tại quân sự có quan hệ cạnh tranh, nhưng có trao đổi cùng hợp tác, ít nhất biểu hiện thoạt nhìn coi như lạc quan, không nên vào lúc này mà làm ra hành động ảnh hưởng tới quan hệ hai nước. Hơn nữa Thạch Thiên sau khi lập nước xưng “đế quốc”, cùng với tư tưởng chính trị của Trung Quốc luôn luôn phản đối chủ nghĩa đế quốc không hợp, từ tình huống trước mắt xem ra, đế quốc Thiên Thạch rất khó được Liên Hợp Quốc thừa nhận. Nếu như tạo quan hệ sẽ có rất nhiều chỗ xấu hổ.
Quốc vụ viện sau khi tổng hợp ý kiến hai bên, chỉ ra thực lực trên phương diện quân sự mới là mấu chốt để Trung Mỹ có thể hợp tác trao đổi công bằng, quần đảo Colo Shrike quả thật là lợi thế quan trọng để Trung Quốc trong tương lai tại Thái Bình Dương cùng Mĩ Quốc đối kháng, cơ hội ngàn năm khó gặp này không thể bỏ qua.
Đế quốc Thiên Thạch đột nhiên xuất hiện ở giữa Thái Bình Dương, hiển nhiên có thể đem lực chú ý của Mĩ Quốc cùng các nước Đông Nam Á hấp dẫn qua, vì thế sẽ hoà hoãn cục diện tại Nam Hải, đối với Trung Quốc cũng rất có ích .
Cuối cùng Quốc vụ viện cho ra quyết định, hiện tại thời cơ cùng đế quốc Thiên Thạch lập quan hệ hiển nhiên còn chưa thành thục, nhưng có thể âm thầm ủng hộ, giúp đỡ đế quốc Thiên Thạch đứng vững gót chân. Dù sao Mỹ bán vũ khí cho Đài Loan cũng không xin ý kiến Trung Quốc, cho dù sau này bị nhận ra, cũng không sợ bọn họ đem việc này ra làm gì được.
Thạch Lệ sau khi từ đại lục trở lại Hongkong, ngày đầu tiên mới vừa đi làm liền nhận được công văn từ Bộ công an truyền tới, thông báo nàng được lên chức Phó Giám đốc bộ phận kỹ thuạt hình sự, bảo nàng sớm chấm dứt công việc tại Hongkong, lập tức quay về Bắc Kinh nhận chức. Nàng biết lúc này điều nàng về Bắc Kinh, quá nửa có liên quan cùng Thạch Thiên, gọi điện thoại đặt vè máy bay xong, liền tới tổng bộ tại HongKong chào từ biệt.
Một năm làm chung, mọi người cũng đã tiếp nhận bề ngoài lạnh như băng của Thạch Lệ. Hơn nữa đối với năng lực làm việc của nàng hết sức kính nể, chúc mừng nàng lên chức đồng thời cũng biểu hiện ra một ít không nỡ, đề nghị sau khi tan sở sẽ đãi tiệc tiễn nàng. Thạch Lệ không thể bất kính, chỉ có thể cười đáp ứng, lộ ra nụ cười khó được nhất thời làm cho không ít nam đồng sự tim đập thình thịch.
Thạch Lệ khi về đến nhà thì đã khuya, thấy Thạch Hiểu Mẫn ôm gối ngồi ở trong phòng khách xem TV, liền ngồi xuống bên cạnh nói mình phải về Bắc Kinh làm việc.
Thạch Hiểu Mẫn mở to mắt nói: “A… em mới vừa thích ứng hoàn cảnh ở Hongkong, lại phải đi rồi sao?”
Thạch Lệ nói: “Cũng không cần em quay về Bắc Kinh, em cũng không phải là đứa nhỏ, hẳn là có thể tự mình lo lắng, chẳng lẽ đời này cứ đi theo chị sao? Thích Hongkong thì cứ lưu lại, chị lần này trở về Bắc Kinh cũng thường xuyên phải đi công tác, sẽ thường xuyên đến Hongkong thăm em”.
Thạch Hiểu Mẫn không thuận theo nói: “Em không nỡ xa chị mà, lãnh đạo của chị thật là, không phải nói ở tại Hongkong làm ba năm sao, còn muốn chờ chị dẫn em đi gặp Thạch Thiên cùng chị Kim Hinh, ha ha ha ha… hắn thật là trâu mà, ngay cả Nhà Trắng cũng dám đi phóng hỏa, quá cool!”.
Thạch Lệ liếc nhìn nàng nói: “Thời gian trước em còn nói hắn là người điên, không muốn sống, lại còn khóc nữa mà”.
Thạch Hiểu Mẫn đỏ mặt lên, trách mắng: “Cũng không phải một mình em khóc, chị Samantha cũng khóc, đều do nước Mỹ thổi phồng, nói cái gì đem Thạch Thiên tiêu diệt, em nếu có bản lãnh như Thạch Thiên, không đi Mỹ đem đài truyền hình của bọn họ đốt thì không thể, xem bọn hắn còn dám thổi phồng không!”
Thạch Lệ không nhịn được cau mày thở dài, nghĩ thầm Thạch Hiểu Mẫn thật ra cùng tổ tông Thạch Thiên này tính cách cũng giống nhau, đều thích gây chuyện, liền nói: “Sau này đối với Thạch Thiên phải lễ phép, không thể giống như trước được”.
Thạch Hiểu Mẫn vẻ mặt quái dị ừ một tiếng, ảo não nói: “Vậy xưng hô hắn là gì? Gọi là tổ gia gia giống như người trong tòa thành Thiên Thạch gọi lão gia gia Laurent sao? Ai dà… rất không được tự nhiên, em trước kia vẫn xem hắn là đệ đệ, hắn sao lại không mọc ra tóc bạc, vậy cũng làm cho người ta trong lòng dễ chịu một chút, như bây giờ làm cho không biết gặp mặt thế nào… Trời ạ! Sao lại có loại sự tình này, mà lại phát sinh trên đầu của em nữa…”
Thạch Lệ nghiêm mặt nói: “Khi có người ngoài đương nhiên không thể biểu hiện ra, việc này chỉ có thể chúng ta tự mình biết, nếu truyền ra, không biết lại sẽ gặp phải phong ba gì nữa”.
Thạch Hiểu Mẫn thấy Thạch Lệ nói nghiêm túc, vội vàng gật đầu đáp ứng. Thạch Lệ lại dặn dò vài câu về sinh hoạt hàng ngày, liền trở về phòng mình, nàng bình thường vẫn thường xuyên đem việc chưa làm hết về nhà làm, trước khi rời Hongkong đương nhiên muốn đem văn kiện sửa sang lại rồi mới đem tới tổng bộ HongKong.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Ngày hôm sau Thạch Lệ không muốn Thạch Hiểu Mẫn đi tiễn nàng, buổi sáng tới tồng bộ sớm, đem xe trang bị cho nàng sử dụng cùng văn kiện đã sửa sang lại bàn giao. Giữa trưa Lưu Ngọc San một mình mời nàng dùng cơm, cũng tự mình đưa xe tiễn nàng đi phi trường, khi đi ra phi trường Bắc Kinh, phái tới đón nàng dĩ nhiên là xe chống đạn chuyên dụng cấp thủ trường, hiển nhiên bời vì quan hệ với Thạch Thiên, làm cho Thạch Lệ cũng xem như là nhân vặt cấp quốc bảo, dọc theo đường đi có xe cảnh sát mở đường, trực tiếp đưa nàng tới Tồng bộ Bộ còng an bộ.
Lãnh đạo sau khi tiếp đãi nàng nói chuyện. Thạch Lệ biết được quả nhiên không ngoài dự liệu của minh. biểu hiện ra nàng vẫn thuộc về Bộ công an. phụ trách công việc nghiên cứu điều tra hình sự, nhưng thân phận chính thức là người liên lạc đặc biệt giữa Trung Quốc cùng để quốc Thiên Thạch, hơn nữa trực tiếp thuộc Bộ quốc phòng, tại Bộ công an chỉ là che đậy tai mắt người khác. Thạch Lệ tuy không nỡ bò công tác của mình. nhưng lại hy vọng minh có thể giúp Thạch Thiên cùng tòa thành Thiên Thạch, khi biết được chính phủ muốn âm thầm ủng hộ đế quốc Thiên Thạch, đương nhiên sẽ không cự tuyệt công việc này.
Bộ công an vì Thạch Lệ chuẩn bị một phòng khách cùng phòng làm việc rộng rãi, có thể trực tiếp ở tại phòng làm việc, cấp cho nàng một trợ thủ, chính là đặc công Y Chánh Hiền của Bộ quốc an trước ờ tại phi trường Hongkongđà gặp qua, mặt khác Bộ quốc phòng còn từ Trung Nam Hải điều bốn vệ sĩ làm thuộc hạ của nàng, thực tể đương nhiên là bảo vệ an toàn của nàng.
Công việc này đối với Thạch Lệ mà nói cũng không cẩn phải chuẩn bị gì, sau khi hiểu rõ ý của Bộ Quốc phòng, đêm đó đã gọi điện thoại cho Thạch Thiên. Nếu là người khá, cho dù là Bộ trường Bộ quốc phòng Trung Quốc gọi điện thoại cho Thạch Thiên. Thạch Thiên cùng mặc kệ. Bắt quá là Thạch Lệ, hắn căn bản mặc kệ Thạch Lệ điện thoại thảo luận cái gì, miệng cứ đáp ứng là được. Bộ trưởng Bộ quốc phòng thấy Thạch Lệ đảm đương liên lạc, tuyệt đối là tìm đúng người.
Trải qua một thời gian chuẩn bị, vào tháng Chín, Thạch Lệ cùng tổ công tác dẫn theo ba kỹ sư công trình cao cấp cùng một đội công trình của Bộ quốc phòng, một đội hơn ba trăm người lấy thân phận là chủ thầu còng trình đến quần đào Thiên Thạch, nhiệm vụ là vì đế quốc Thiên Thạch thiết lập hệ thống phòng ngự. Đội công trình mà tòa thành Thiên thạch mời tới có năng lực xây dựng những tòa cao ốc cao nhắt thể giới, cung điện huv hoàng nhắt. nhưng về phương diện công trình an toàn cùng không phải thế mạnh của bọn họ. Thạch Lệ dẫn đến đội công trình này nhất thời làm cho Tổng quản quẩn đảo Thiên Thạch Laurent vui mừng khôn xiết.
Bắt quá nếu là thân phận chủ thầu, hợp đồng làm việc cũng phải ký, chi phi cùng như bình thường mà trả, mặt khác các thiết bị phòng ngự do Trung Quốc âm thẳm cung cấp vốn là biếu tặng, nhung Laurent vẫn nhắt định chi ra, đồng thời bảo ba gã kỹ sư còng trình nọ quy hoạch, không nên tiếc tiền, nếu có thể đem quần đảo Thiên Thạch xây dụng kín như thùng sắt vậy, thì cho dù bỏ ra mấy trăm triệu, vài tỷ USD cũng không quan hệ.
Thoáng cái muốn để cao quy mô kiến tạo lên nhiều lần như vậy, ba kỹ sư công trình cùng Thạch Lệ cùng không làm chủ được, đem tin tức báo về trong nước. Bộ Quốc phòng sau khi hiểu rõ, thì trừ một ít thứ thuộc về cơ mật tạm thời không thể cung cấp ra, những cái khác tận lực thỏa mãn vêu cầu của đế quốc Thiên Thạch nếu đế quốc Thiên Thạch không sợ cho tiền, ba kỹ sư công trình cũng được buông lòng tay chân, cho thợ lên lên kế hoạch phát huy năng lực đến tận cùng. Bất quá hai đảo Nam Bắc cộng lại cũng chi có diện tích hon một trăm cây số vuông, cho dù thật tạo ra một vành đai thép, thì vẫn ngăn cản không được sự phá hoại của hỏa lực cường đại do kẻ địch đổ xuống.
Vì vậy Bộ Quốc phòng Trung Quốc lại phái tới hai chuyên gia công trình dưới đất, tại hai đảo Nam Bắc thiết kế ra hai tòa thành dưới đất quy mô khổng lồ, mỗi tòa thành dưới đất chia làm bày tầng, nhiều nhất dung nạp trên vạn người, tầng dưới nhất cách mặt đất 1 km, coi như là bom nguvên tử nổ trên đảo, thì người trốn ờ tòa thành dưới đất cũng không bị ảnh hưởng chút nào. Mặt khác mỗi tòa thành dưới đắt đều có hon mười lối ra, có lối thông tới các đảo nhò chung quanh, có lối trực tiếp thông ra biển, còn có bảy đường hẳm đem hai tòa thành dưới đắt nối với nhau, điều này chẳng những để cao sự an toàn, mà còn gia tăng tính cơ động khi chiến đấu. cho dù hai đảo Nam Bắc bị nổ thành đống đổ nát. nghênh đón quân xâm lấn vẫn là những bẳy rập thắp thoáng bóng tử vong.
Kiến trác trên đảo cùng hệ thống phòng ngự mặt đất, dự tính chi phí tồng cộng cũng chi hơn bốn trăm triệu USD. So với con số một tỷ USD mà Laurent muốn dùng còn chưa tới phân nửa, bất quá đám người Laurenr, Braid sau khi xem các kỹ sư công trình giảng giải, đã cảm thấy tương đối hài lòng. Dù sao cũng chi là phòng ngự vạn nhất, đại bộ phận lực lượng mà đế quốc Thiên Thạch có được lại phân bố khắp nơi trên thế giới, cho dù thiên hạ thái bình, không ai cùng bọn họ đối nghịch, cũng không đem tất cả lực lượng tập trung lên trên hai đảo nhỏ này, nếu có tình huống gì, bọn họ lại càng sẽ không đem chiến trường đặt ở trên lành thổ của mình.
Quẩn đảo Thiên Thạch trên mặt đắt kể cả kiến trác bên trong hoàng cung, trong một năm có thể hoàn thành, còn hệ thống phòng ngự thì chia làm từng bước áp dụng kiến tạo, nhanh nhắt là vài ngày sau là có thể đưa vào sử dụng, nhưng chỉnh thể cùng phải hơn một năm. về phần tòa thành dưới đắt thì thời gian dài hon nhiều, cũng phân ra giai đoạn vừa xây dựng vừa sử dụng, toàn bộ hoàn thành ít nhất cũng phải ba năm
Thạch Lệ ở trên đảo đợi một tuần, lưu lại nhản viên công trình còn bản thân về Bắc Kinh trước, ngày nàng rời đi vừa vặn là 1-10, cũng chính là ngày đẩu tiên Tòa án quốc tế khai đình thâm lý án quẩn đảo Colo Shrikebị xâm chiếm.
Nếu như đổi là tòa thành Thiên Thạch trước kia làm việc khắp nơi đểu có chừng mực, đụng tới tranh cài như thế nàv cùng sẽ án theo lề thường mà ứng đối, đáng lên tòa thì lên tòa. Nhưng hiện tại Thạch Thiên đã trở về, bọn họ làm một chuyện gì cũng đều lấy tính cách của chủ nhân Thạch Thiên nàv làm tiêu chuẩn, biết nếu đi đi Tòa án quốc tế cùng người ra lý luận giải thích, khẳng định sẽ bị chủ nhân trách mắng, làm cho chủ nhân trong lòng khó chịu. Bời vậy đế quốc Thiên Thạch hiện tại căn bản không để ý tới án này, coi như án này cùng mình không có quan hệ, không có phái ra bắt luận ai, cũng không mơi luật sư nào đi tới Tòa án quốc tế để ứng đối. Bất quá sòng bạc tại Florida nọ còn muốn tiếp tục buôn bán, muốn ờ trước mặt công chúng bảo trì hình tượng tuân thủ phép luật, hơn nữa sòng bạc cùng không phải Thiên Thạch đồng minh một mình có được, bọn họ thật ra phái ra thành viên quan chức bình thường, mời một luật sư tới Tòa án quốc tế.
Last edited by Minh Huệ; 03-05-2011 at 06:29 PM.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
Hague là thành phố lớn ở Hà Lan, mặc dù không phải thủ đô Hà Lan. nhưng nó là trung ương của chính phủ Hà Lan, là nơi nữ vương hơn bảy mươi tuổi của Hà Lan ở, tất cả cơ quan chính phủ cùng các cơ quan nước ngoài đều ở đây, bắt quá mọi người quen tai nhất là Tòa án quốc tế Hague.
Tòa án quốc tế Hague ở tại cung Hòa Bình, ờ trung tâm Hague, chủ yếu là làm trọng tài các án mà các quốc gia đưa tới, hoặc tại đại hội Liên Họp Quốc và Hội Đồng Bảo An Liên Họp Quốc yêu cầu cung cấp mang tính chất cố vấn tư pháp. còn có thể thẩm lý các án nghi ngờ sai với công ước quốc tế. Thật Tòa án quốc tế thành lặp tư năm 1946 tới nay, hàng năm cũng không có mấy án, đến hiện tại cũng chi mới đưa ra hơn 70 phát xét, hơn nữa không phải mỗi một phán xét cùng được thực hiện.
Hague là một thành phố cạnh biển dân số không tới 50 vạn, bình thường làm cho người ta cảm thấy rất lạnh, sau 7 giờ tối đại bộ phân cửa hàng đều đóng cửa, chỉ có thể nhìn thấy đám người vội vã về nhà. Nhưng hiện tại bất cứ chuvện gì có liên quan đến Thạch Thiên cũng trờ thảnh tiêu điểm của thế giới, từ sau khi tin tức thành viên Vương tộc Colo Shrike đem Thạch Thiên kiện ra Tòa án quốc tế truvền ra, mấy vạn phóng viên đều ùa tới, tạp chí nào cũng không chịu lạc hậu, dù án tới đầu tháng 10 mới bắt đẩu. nhưng từ trung tuần tháng chín các khách sạn của Hague đã không còn chỗ, rất nhiều đài truvền hình châu Âu bằng vào ưu thể địa lý, trực tiếp thuê xe lữ hành có phòng ngủ chạy đến Hague, lấy công viên làm nhà. Mà đảo quốc Colo Shrike trước kia rất ít người biết sự tồn tại của nó, cũng bời vì án này mà trở thành quốc gia không người nào mà không biết, trên thực tế lúc này nó đã không tồn tại.
Hai giờ chiều ngày 1-10. Toàn án quốc tế khai đình, các phóng viên truyền thông đã biết phía Thạch Thiên không có phái người ra tòa, tin tức này nhiều ít làm cho bọn họ có chút thất vọng. Bắt quá kết quả thẳm phán cùng làm cho bọn họ chú ý, cho nên cơ bản đểu ờ lại, nên Tòa án từ sáng sớm đã đông nghẹt người.
Pháp quan Tòa án quốc tế hết sức nghiêm khắc, là đang tại chức tư phép tối cao của Hà Lan hoặc chuyên gia pháp luật quốc tế được công nhận. hơn nữa yêu cầu phẩm cách rất cao. Mặc dù phẩm cách là thứ không thể ước định. nhưng bời vì có điều kiện này tồn tại, người trở thành phép quan Tòa án quốc tế chẳng khác nào là được công nhận có phẩm cách cao thượng, mà án của Tòa án quốc tế bình thường đểu là các tranh chấp trọng đại của các nước. được toàn bộ thế giới chú ý cùng giám sát, cho nên mặc kệ là phép quan này có cao thượng thật hay giả, thì đều phải tận lực đưa ra thẩm phán công bằng.
Mười lăm pháp quan của Tòa án quốc tế trái qua rút thăm đơn giản. Frese đến từ Thụy Sĩ đà trở thành pháp quan chủ thẩm vụ quần đảo Colo Shrike này. Bước đầu tiên chính là phải làm rõ hành vi Colo Shrike VIIđem quốc thổ ra cầm cố có hữu hiệu hav không. Đại biểu và luật sư của Vương tộc Colo Shrike ngav từ đầu đã mãnh liệt tuyên bố hợp đồng mượn nợ này không có hiệu lực. lần nữa làm rõ quần đào Colo Shrike thuộc về nhân dân cà nước cùng sở hữu. Mặc dù là quốc vương, cùng không thể cướp đoạt quyền ở lại của bọn họ. Bản thân Colo Shrike VII thì tỏ vẻ hắn lấy quvển sử dụng quốc thổ làm đảm bảo, mà không phải dùng quyền sỡ hữu tất cả đảm bảo, bời vì bản thản hắn mặc dù là quốc vương, nhưng cũng không có quyền sở hữu toàn bộ quẩn đảo Colo Shrike.
Luật sư phía sòng bạc lập tức chi ra, chuvện sở hữu quần đảo Colo Shrike là chuvện của Colo Shrike VIIcùng vương tộc và nhân dân của mình, cùng sòng bạc không có bất cứ quan hệ gì. Colo Shrike VII tại sòng bạc thua bạc không thể trả, hắn tự nguyện dùng quần đảo Colo Shrike để thế chấp. cũng không phải là bắt buộc, mặc dù hợp đồng mượn nợ không có ghi rõ là có quyền sỡ hữu tất cà hay không, nhưng nếu như là quyền sử dụng, hắn vì sao không viết rõ kỳ hạn sử dụng? Có thể lý giải quyền sử dụng có tính chất vĩnh viễn hay không? Còn khi Colo Shrike VII tới lúc trả nợ. sòng bạc dựa theo hợp đồng mượn nợ. có quyền dựa theo họp đồng mà đồi thứ hắn đã cầm. Có nghĩa là cũng có quyền đem quyển này chuyển tặng cho ké thứ ba. sòng bạc tại án này không có bất cứ sai lầm gì phản hợp đồng hoặc pháp luật, mặc kệ Colo Shrike VII mượn nợ là quyền sử dụng hay sở hữu quẩn đào Colo Shrike. cùng với người có quyển với khoản nợ mới quyển mâu thuẫn tranh cãi , thì đối với sòng bạc không có bất cứ quan hệ gì.
Đại biểu cùng luật sư của sòng bạc cũng không biết tòa thành Thiên Thạch cùng sòng bạc thật ra là người một nhà. bọn họ chỉ biết án này sòng bạc không có khả năng thua, cho dù hợp đồng mượn nợ không có hiệu quả, thì người phụ trách cùng là người mượn nợ là Colo Shrike VII, nhưng sòng bạc đem hợp đồng mượn nợ chuyển tặng cho kè thứ ba. Nếu như hợp đồng mượn nợ không có hiệu quả. như vậy bọn họ đã chuvển cho kẻ thứ ba phụ trách. Cho nên tận lực giữ gìn phần hợp đồng mượn nợ, nếu không tương lai khó tránh khỏi lẩn nữa trờ thành bị cáo, thì đó chính là tòa thành Thiên Thạch chứ không phái sòng bạc.
Vì thế luật sư sòng bạc nghiêm chỉnh nói rõ, Colo Shrike VII nếu như hợp đồng mượn nợ không có hiệu quả, như vậv là lừa đảo, sòng bạc mới là chân chính là người bị hại. Mặt khác Vương tộc Colo Shrike đưa ra tố tụng vô lý đối với danh dự sòng bạc đã tạo thành tổn hại thật lớn. bởi vậy tổn thất về kinh tế không thể ước lượng, sòng bạc sẽ có quyền truy tố vương tộc Colo Shrike và Colo Shrike VII đối với việc này.
Mục đích của vương tộc Colo Shrike là quốc gia của mình. muốn kiện thật ra chi muốn chiếm lại quốc gia của bọn họ từ Thạch Thiên cùng tòa thành Thiên Thạch, bọn họ đương nhiên cùng biết kiện không được sòng bạc, bời vậy tại pháp đình cũng không cùng phía sòng bạc đối chọi, nếu muốn làm cho họp đồng mượn nợ không có hiệu quả, Colo Shrike VII khẳng định là phải gánh chịu tắt cả trách nhiệm.
Nhưng sòng bạc lẩn nữa nói rõ các sự kiện cùng bọn chúng không quan hệ. hợp đồng mượn nợ có hữu hiệu hay không thì đi mà lý luận với phía Thạch Thiên, mà phía Thạch Thiên căn bản là không phái người đến. Điều này làm cho phía vương tộc Colo Shrike cùng bó tav. Hơn nữa trong lòng bọn họ đối với Thạch Thiên đã đốt Nhà Trắng thì rất sợ hãi, bằng không sẽ không vừa nhìn thấv Thạch Thiên đã ngoan ngoãn rời quốc gia mình, đưa lên tòa là bời vì MỸ nguyện ý cung cấp tiền, muốn thông qua Tòa án quốc tế điều giải, đem quần đào Colo Shrike chuộc về, chứ không phải muốn trả nợ cho Colo Shrike VII.
Last edited by Minh Huệ; 03-05-2011 at 06:31 PM.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ