Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 435: Dị bảo chung kết giả
Nguồn: Sưu Tầm
Âu Dương nói:
- Vậy ta sẽ để ngươi xem cái gì mới là thật sự tự kiêu.
Âu Dương lắc người bay xuống Thông Thiên phong.
- Tốt! Để ta xem Thần Sư nhà ngươi rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh!
Trịnh Phong đã sớm ôm cục nghẹn cực lớn, vô cùng không cam lòng đến đây xin lỗi, bây giờ Âu Dương tỏ rõ muốn lấy mạng gã, nếu mà gã lùi bước thì không xứng làm Trịnh gia lão tổ .
- Đi báo cho thái thượng trưởng lão.
Lỗ Tu không ngờ sự việc phát triển đến nước này, vốn Đại Đế đều xuất hiện hoàn toàn có thể một hơi đánh chết Trịnh Phong, gã không hiểu tại sao Âu Dương làm điều thừa như vậy?
Lỗ Tu tất nhiên không thể hiểu, mặc dù Âu Dương ở Vạn Tiên sơn nhưng thù hận với Trịnh gia thì hắn muốn giải quyết bằng năng lực của mình. Hôm nay nếu không phải dùng Thần Sư Chi Nhãn nhìn thấy vài thứ thì Âu Dương tuyệt đối để Đại Đế Vạn Tiên sơn ra tay diệt Trịnh Phong.
Bây giờ Âu Dương đã phát hiện ra bí mật, hắn hoàn toàn toàn năng lực xử lý thì cần gì khiến Vạn Tiên sơn rơi vào cái mũ lấy nhiều hiếp ít? Hơn nữa Âu Dương trở thành Thần Sư rồi cũng nên lộ ra vài phần thực lực.
Trên Thông Linh Hải, Âu Dương đứng chính giữa mặt nước, xung quanh có rất nhiều người đang xem cuộc chiến, những người này có là đệ tử Vạn Tiên sơn, có là thế lực khác phái người đến.
Thấy Âu Dương một mình đối mặt Trịnh Phong, đám người rất khó hiểu. Ai cũng biết Trịnh Phong là cảnh giới pháp thân tu vi Đại Đế, mặc dù Âu Dương bước vào Thần Sư nhưng thực tế tu vi chẳng qua mới vào pháp thân, căn bản là cuộc chiến không cùng đẳng cấp. Tại sao Âu Dương muốn một mình khiêu chiến với Trịnh Phong? Không lẽ hắn thật sự tự kiêu đến không sợ gì?
- Cuộc chiến hôm nay, sinh tự biết.
Âu Dương lấy ra Thứ Kiêu cung, từng vòng sóng gợn Thần Sư mang theo huyết sắc yêu khí lan quanh người hắn.
- Sinh tử tự biết!
Trịnh Phong thốt ra bốn chữ, cả người chợt kéo một chuỗi tàn ảnh đánh tới Âu Dương, một thanh trường kiếm ám kim nằm trong tay gã. Ai cũng thấy ra Trịnh Phong hung mãnh.
Chu Đào dứng bên cạnh Đỗ Thanh Huyền, nói:
- Quả nhiên Trịnh Phong đã bước vào Đại Đế, không biết Thần Sư Âu Dương làm sao nghịch thiên mà đi?
- A?
Chu Đào vừa dứt lời thì trên Thông Linh Hải xảy ra chuyện vô cùng kỳ diệu.
Trịnh Phong như lốc xoáy vọt tới chỗ Âu Dương, mũi kiếm của gã đã đến trước mặt hắn. Khi đám Đại Đế Vạn Tiên sơn chuẩn bị sẵn sàng lao vào cứu người thì Âu Dương dùng một ngón tay điểm vào mũi kiếm của Trịnh Phong.
Tiếp theo trên Thông Linh Hải diễn ra một hình ảnh, Trịnh Phong tay cầm kiếm đâm thẳng Âu Dương, tay trái hắn nắm Thứ Kiêu cung, tay phải một ngón chỉ vào mũi kiếm, phút chốc gã như bị đông lại.
Nhìn thấy tình hình này, nhiều người kiềm không được cất tiếng hỏi:
- Có chuyện gì vậy? Tại sao Trịnh Phong bị đóng đinh?
- Có chuyện gì? Tại sao Trịnh Phong không nhúc nhích?
Lỗ Tu dã cầm sẵn kiếm linh màu xanh, tùy thời chuẩn bị ra tay, nhưng thấy tình hình này thì gã không tiện hành động.
- Mau nhìn kìa, người Trịnh Phong biến to!
Mọi người đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trên Thông Linh Hải, Trịnh Phong ở trước mặt Âu Dương không ngừng phình to, mới vài giây gã từ đồng tử mười mấy tuổi biến thành một thiếu niên.
- Có chuyện gì? Tại sao thân đồng tử của Trịnh Phong biến lớn?
Nhìn thấy hình ảnh khó tin này, chính U Nguyệt Ảnh cũng ngây ngẩn.
*Vèo!*
Một cơn gió nhẹ thổi qua mặt biển, bên bờ Bạch Hủ Minh chắp tay đứng nhìn hình ảnh quái dị, dù là lão cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.
Trong khi mọi người thắc mắc thì giọng Âu Dương từ Thông Linh Hải bay bổng:
- Ngươi cho rằng có một dị bảo viễn cổ phong ấn trong người là có thể khiến ngươi từ một phế vật biến thành thiên tài sao?
- Dị bảo viễn cổ!
Âu Dương nói:
- Thực lực của ngươi chẳng qua là thánh thế, dựa vào dị bảo viễn cổ chế tạo ra cảnh giới pháp thân thực lực Đại Đế, nhưng dù ngươi có che giấu cỡ nào thì trước Thần Sư Chi Nhãn đều vô dụng. Thần Sư có một cái tên, gọi là dị bảo chung kết giả!
Pháp thân cự tượng bạo ra từ sau lưng Âu Dương.
Thứ Kiêu cung hiện ra, mặc dù cây cung không linh động chân thật như Đại Đế chân thân nhưng đây chân chính là pháp thân cự tượng, cũng là lần đầu tiên Âu Dương sử dụng sau khi Âu Dương tu phục Thứ Kiêu cung, chân chính có được pháp thân.
*Ầm!*
Âu Dương một đấm mạnh đánh bay Trịnh Phong, sau đó hắn kéo Thứ Kiêu cung, huyết sắc tên bắn ra. Mũi tên này cắm vào lồng ngực Trịnh Phong, nhưng gã có tu vi Đại Đế, dù Âu Dương dùng lực thiên cơ khống chế dị bảo trong người gã thì muốn oanh sát Trịnh Phong không phải chuyện dễ.
Âu Dương nói:
- Không phải ngươi nói mình có tu vi Đại Đế sao? Không phải đã nói ta cuồng vọng tự kiêu sao?
Lại một mũi tên cắm vào người Trịnh Phong.
Nhiều người kinh kêu, Trịnh Phong mới rồi còn rất hung mãnh giờ giống búp bê vải bị Âu Dương xoay tới xoay lui, không có chút sức phản kháng.
- Đây...đây chính là lực Thần Sư? Ngay cả Đại Đế cũng chỉ có thể bị động bị đánh?
Đỗ Thanh Huyền nhìn Âu Dương đứng trên biển liên tục bắn tên cắm vào người Trịnh Phong, lòng ngũ vị tạp trần.
Chu Đào nhìn Âu Dương ở trên Thông Linh Hải hào khí ngất trời, nói:
- Không đúng, chắc chắn có gì lạ, Thần Sư trước giờ không đi kèm với danh từ chiến đấu, Thần Sư đại biểu là hy vọng, chắc chắn là có gì đó khác thường!
Mặc dù Chu Đào cứ cường điệu có điều lạ nhưng nhìn thấy nên là Trịnh Phong ngược sát Âu Dương giờ tình hình hoàn toàn ngược lại, gã không thể chấp nhận được.
*Phập!*
Lại một mũi tên bắn ra. Bị Âu Dương không ngừng oanh kích, Trịnh Phong bắt đầu hộc máu, nhưng hộc máu không bằng nỗi bực tức trong lòng gã.
Trịnh Phong cố gắng muốn thúc đẩy dị bảo thay thế yêu đan trong người gã phóng ra lực lượng. Rốt cuộc, Trịnh Phong xông phá lực Thần Sư của Âu Dương trói buộc dị bảo trong người gã, nhưng giờ gã không dám tới gần hắn nữa, nhân cơ hội lại bị đánh bay vắt giò lên cổ chạy.
- Chạy! Ngươi có thể chạy đi đâu!
Âu Dương thấy Trịnh Phong xoay người rời đi, kéo Thứ Kiêu cung, Thần Sư Chi Nhãn màu vàng nhìn phía xa gã chạy như bay, một mũi xuyên vân tiễn mang theo bão tố to lớn trùng thiên.
Âu Dương đi theo sau Trịnh Phong truy đuổi.
*Ầm!*
Xuyên vân tiễn bay trăm dặm thành công đuổi kịp Trịnh Phong, mũi tên này bắn cho gã ở trên không trung liên tục lộn mấy vòng nhưng gã vẫn không dám dừng lại, bây giờ gã nhìn Âu Dương như thấy quỷ.
Dị bảo của Trịnh Phong chưa từng ra lỗi gì, nhưng khi đối mặt Thần Sư Âu Dương thì hoàn toàn mất đi tác dụng. Chỉ cần Trịnh Phong tới gần Âu Dương thì sẽ bị những phù triện quái dị khống chế dị bảo, suy nghĩ duy nhất trong lòng Trịnh Phong chính là chạy khỏi đây.
- Ngươi đi không được!
Âu Dương hóa thành tia chớp đen theo sát sau lưng Trịnh Phong, từng mũi xuyên vân tiễn không ngừng bay ra, mỗi lần xuyên vẫn tiễn đánh trúng Trịnh Phong là khoảng cách giữa hai người sẽ thu nhỏ lại.
Hai người một trốn một đuổi, sau lưng họ là các Đại Đế đi theo, muốn nhìn Âu Dương có thật sự đánh chết được Đại Đế kỳ lạ Trịnh Phong không.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 436: Kết thúc
Nguồn: Sưu Tầm
Phong lôi dấy lên, bầu trời bị lực lượng Đại Đế khiến biến sắc. Dân chúng Trung Châu thành phát hiện từ hướng nam có mây đen to lớn điên cuồng vọt nhanh qua bên này.
Rất nhiều người ngửa đầu nhìn trời, không lâu sau phong vân đã tới bên trên Trung Châu thành. Một người bay ra khỏi mây đen định chui vào mặt đất bỏ trốn.
Nhưng khi người đó sắp đáp xuống đất thì một mũi huyết sắc tiễn quang từ xa chợt lóe bay tới sau lưng người này, lại đánh kẻ đó bay lên trời, không cho gã cơ hội chui xuống đất.
- Âu Dương! Ngươi khinh người quá đáng!
Trịnh Phong liên tục bảy lần muốn chui xuống đất, nhưng bảy lần dều bị Âu Dương dùng xuyên vân tiễn đánh bay lên trời. Làm Trịnh gia lão tổ, làm một trong bốn trưởng lão Thái Nhất tông, Trịnh Phong phát điên.
Có tu vi Đại Đế như gã từ khi nào bị người truy sát như vậy? Hơn nữa vẫn là Âu Dương thực lực kém gã rất xa.
- Thông Thiên Chỉ!
Trịnh Phong giang đôi tay gã, một ngón tay đen hình thành trước người gã, ngón tay màu đen mang theo uy lực khủng bố, nếu nó hình thành thì đủ tiêu diệt bất cứ pháp thân nào.
Âu Dương sẽ cho gã cơ hội này sao? Ngay khi Thông Thiên Chỉ sắp hoàn thành thì một phù triện màu vàng vèo một tiếng bay vào người Trịnh Phong. Tiếp theo chỉ thấy Thông Thiên Chỉ bị phá vỡ thành mảnh vụn, toàn thân Trịnh Phong cũng bị đánh nát, miệng hộc máu từ trên trời té xuống ngoài Trung Châu thành bốn, năm dặm.
Lần này tâm linh của Trịnh Phong bị đả kích vượt rất xa thân thể. Gã không biết rốt cuộc làm sao vậy, chỉ cần gã ngưng tụ lực lượng là sẽ phù triện vàng sẽ xuất hiện. Phù triện vàng giống như ác ma có thể phá hủy tất cả, yêu đan do dị bảo biến thành của gã chỉ cần đụng phải phù triện vàng liền trong khoảng thời gian ngắn bị Âu Dương trực tiếp phong tỏa toàn bộ tu vi.
Cái này cũng là nguyên nhân tại sao Trịnh Phong ở trên Thông Linh Hải bị đóng đinh.
Âu Dương bắt Trịnh Phong quăng lên trời, nở nụ cười tà ác nói:
- Chạy, tiếp tục chạy đi!
U Nguyệt Ảnh chỉ có thể đứng bên lên tiếng, nàng không cách nào tiến lên giúp một tay:
- Âu Dương, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, hôm nay Trịnh Phong trưởng lão ôm thành ý đến Vạn Tiên sơn muốn hóa giải can qua, còn ngươi...
Nguyên nhân rất đơn giản, Âu Dương và Trịnh Phong ở trên Thông Linh Hải quyết đấu công bình một chọi một, hơn nữa hai người là tự nguyện đấu, nếu U Nguyệt Ảnh nhúng tay thì mặt sau Bạch Hủ Minh chắc chắn sẽ kiềm chế nàng ngay.
Âu Dương hùng hổ nhìn U Nguyệt Ảnh, hỏi lại:
- Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng? Nàng hãy hỏi Trịnh Phong hắn có muốn nói câu này không? Lúc trước ở Tiếp Dẫn thành Trịnh gia phái người giết ta thì sao không nói câu này ra?
Âu Dương nói câu này khiến U Nguyệt Ảnh câm nín. ân oán giữa Âu Dương và Trịnh gia bắt đầu từ tiểu thế giới, cũng bởi vì có thù với Trịnh gia nên Âu Dương vốn tiến vào Thái Nhất tông bọn họ ma xui quỷ khiến gia nhập Vạn Tiên sơn. Ban đầu biết Âu Dương có được Chân Thực Chi Nhãn Tu Phục Tông Sư thì Thái Nhất tông vô cùng hối hận.
Bây giờ Âu Dương tiến thêm một bước đạt được Thần Sư, có lực thiên cơ càng khiến Thái Nhất tông hối thắt ruột. Lần này khiến Trịnh Phong cùng U Nguyệt Ảnh đi đến Vạn Tiên sơn là muốn giải trừ thù hận giữa Âu Dương cùng Trịnh gia. Nhưng có ai ngờ Âu Dương không cho bất cứ cơ hội hóa giải nào, một lòng muốn giết Trịnh Phong.
[Sư phụ, Âu Dương chưa từng là người nhân từ nương tay, hắn độc ác với kẻ địch vượt xa người tưởng tượng. Chỉ cần ai có thù với hắn thường chỉ có thể đi hai con đường, một là giết Âu Dương, hai là bị Âu Dương giết chết, không có con đường khác.]
Câu này là Trịnh Tú Nhi đã nói, U Nguyệt Ảnh nghĩ đến lời này bây giờ mới thấy quá đúng, nhưng dù có đồng ý đến đâu thì nay đã muộn.
Lỗ Tu lên tiếng:
- U Nguyệt Ảnh, Trịnh Phong tài nghệ không bằng người, không oán được ai!
Âu Dương dùng cách thần kỳ này khắc chế Trịnh Phong là điều không ai ngờ được. Hôm nay Âu Dương xem như dùng cách khác chứng minh sự đáng sợ của Thần Sư.
U Nguyệt Ảnh chỉ vào Lỗ Tu, nói:
- Tài nghệ không bằng người? Nếu như Trịnh gia lão tổ tại chỗ này thì phải chăng ngươi cũng tài không bằng người!?
Ý của U Nguyệt Ảnh rất đơn giản, đang cười nhạo Lỗ Tu.
Lỗ Tu là chưởng môn Vạn Tiên sơn nhưng sự thật tu vi là thấp nhất trong tất cả chưởng tông bát tông thập nhị thánh địa. Hiện tại U Nguyệt Ảnh lại lấy chuyện này ra cười nhạo Lỗ Tu.
- Nàng...!
Lỗ Tu bị chọc tức, nhưng gã liếc mắt Âu Dương. Trong người Lỗ Tu có một tia lực viễn cổ, đợi qua vài ngày Âu Dương hồi phục rồi chắc chắn sẽ giúp gã nghịch thiên cải mệnh, đem lực viễn cổ này chuyển hóa thành ý chí viễn cổ.
Nghĩ đến đây, máu Lỗ Tu sục sôi. Thêm cường giả ý chí viễn cổ cùng ra Vạn Tiên sơn, nó cường đại đủ càn quét bốn phương.
*Phập!*
Trong lúc bên này nói chuyện thì Âu Dương không rảnh rỗi, một tay hắn đâm vào ngực Trịnh Phong, nhưng không có giọt máu nào chảy ra ngoài.
Âu Dương nói:
- Tên xác sống như ngươi sớm nên chết đi.
Từng đợt phù triện không ngừng ùa ra từ tay hắn, phù triện chớp lóe, tay Âu Dương từ từ kéo ra ngoài, rất nhanh, một hạt châu màu xanh bị hắn kéo ra khỏi thân thể Trịnh Phong.
Biểu tình của Trịnh Phong vặn vẹo, đó là biểu hiện thống khổ đến tột cùng. Trịnh Phong rất muốn hét to nhưng không thể phát ra tiếng.
"Âu Dương! Giết ta thì Trịnh gia lão tổ sẽ không tha cho ngươi!"
Đây là suy nghĩ cuối cùng của Trịnh Phong, dù gã rất muốn biểu đạt ra suy nghĩ này nhưng không thể làm được, bởi vì sinh mệnh bắt đầu thoát khỏi tầm tay gã khống chế.
*Bùm!*
Một đấm đánh vào người Trịnh Phong, đã mất đi hạt châu xanh, xác gã vỡ vụn ra. Không ai ngờ cường giả cấp Đại Đế như Trịnh Phong một chọi một bị Âu Dương ngược sát trên Trung Châu thành.
Đây vốn là cuộc chiến không công bình, ban đầu mọi người cảm thấy không công bình với Âu Dương, sự thật là không công bình với Trịnh Phong. U Nguyệt Ảnh không hiểu lực lượng thật sự của Thần Sư.
Một Thần Sư cả đời giao tiếp với yêu binh, kiếm linh, bất cứ dị bảo nào gần như đều bị Thần Sư khống chế. Chiến đấu với Thần Sư, dù là dị bảo gì chỉ có thể nuốt hận. Quái vật Trịnh Phong nhờ có dị bảo viễn cổ mới được lực lượng Đại Đế, mất đi dị bảo viễn cổ thì gã chỉ là phế vật.
Đây là tại sao khi mới bắt đầu thì Âu Dương muốn đơn độc khiêu chiến cùng Trịnh Phong, bởi vì hắn hiểu một mình đấu dễ tiêu diệt Trịnh Phong hơn là cùng sáu Đại Đế.
Âu Dương cầm lấy bảo châu màu xanh, nhìn Bạch Hủ Minh đứng ở phía xa, ném bảo châu cho lão.
Âu Dương nói:
- Sư phụ, hạt châu này đến từ viễn cổ, có dược ý chí vĩnh sinh, có lẽ nó có thể khiến người trở thành cường giả đầu tiên có hai ý chí!
Bảo châu vèo một tiếng bay vào tay Bạch Hủ Minh, lão đón lấy hạt châu, lập tức cảm giác từ hạt châu không ngừng toát ra sức sống dạt dào, đây chính là lực ý chí vĩnh sinh.
Hạt châu này chắc là báu vật của một cường giả viễn cổ tinh thông ý chí vĩnh sinh, hiện tại lọt vào tay mình, nếu mình thật có thể hiểu thấu lực lượng từ hạt châu thì đúng là sẽ giống như Âu Dương nói, có hai ý chí.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 437: Sáng tạo ý chí viễn cổ
Nguồn: Sưu Tầm
Nhìn Âu Dương đem bảo châu có ý chí viễn cổ giao cho Bạch Hủ Minh, người tông phái khác vô cùng giật mình.
Báu vật thế này nếu đặt chân vào Đại Đế, nương tựa lực lượng nó lĩnh ngộ lực viễn cổ thì sẽ dễ dàng rất nhiều, tại sao Âu Dương đại công vô tư như vậy?
Đương nhiên họ không ngờ cái gì mà bảo châu ý chí viễn cổ, cho dù hạt châu có mạnh cỡ nào thì sao sánh bằng Tứ Phương chiến kỳ? Âu Dương có Tứ Phương chiến kỳ, lĩnh ngộ ý chí viễn cổ còn cần bảo châu này sao?
U Nguyệt Ảnh nở nụ cười tàn nhẫn, nói:
- Tốt! Tốt! Vạn Tiên sơn là muốn đối địch với cả thế gian sao?
- Chuện Vạn Tiên sơn không cần Thái Nhất tông các ngươi dạy, U Nguyệt Ảnh tông chủ nếu đến làm khách thì Vạn Tiên sơn hoan nghênh, nếu không thì, hừ hừ.
Từ lúc U Nguyệt Ảnh nói Lỗ Tu tài nghệ không bằng người thì gã đã bất mãn với nàng.
- Tốt, chuyện hôm nay Thái Nhất tông ghi nhớ.
U Nguyệt Ảnh không còn tâm tình đứng ở đây nữa, nàng trừng Âu Dương một cái rồi biến thành ánh sáng bay đi xa.
Sau khi U Nguyệt Ảnh đi, Âu Dương coi như hiểu một đạo lý, từ ngày hắn đặt chân vào Thần Sư thì đã không cùng đẳng cấp với những người thánh thể pháp thân nữa. Từ nay về sau hắn đối diện là cường giả Đại Đế mỗi tông phái, thực lực của hắn đúng là vấn đề rắc rối, cho nên hắn phải kéo lên cảnh giới Đại Đế mới được.
Lỗ Tu liếc các tông chủ có mặt, hỏi:
- Các vị có còn trở về Vạn Tiên sơn làm khách không?
Thật ra gã nói câu này tương đương với tiễn khách, cộng thêm qua chuyện Trịnh Phong, họ có ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Chu Đào chắp tay từ biệt với Lỗ Tu:
- Lỗ tông chủ sự vật bận rộn, chúng ta đã đưa đến tâm ý, không tiện tiếp tục quấy rầy.
Lỗ Tu chắp tay đáp lễ:
- Vậy thì Lỗ Tu không tiễn.
Mấy người khác liếc nhau, cuối cùng lựa chọn rời đi. Sau đó đám người Âu Dương dùng truyền tống ngọc phù quay về Vạn Tiên sơn. Tiếp theo toàn bộ cao tầng Vạn Tiên sơn tụ tập ở Tông Chủ đại điện.
Bạch Hủ Minh ngồi ở ghế chủ tọa cao cao, liếc mắt đám người bên dưới, mở miệng nói:
- Hôm nay Trịnh Phong bị giết, Thái Nhất tông lão tổ chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này.
Lỗ Tu hết sức đồng ý nói:
- Đúng vậy, Thái Nhất tông lão tổ xuất từ Trịnh gia, lần này Âu Dương trưởng lão giết chết Trịnh Phong, chắc lão quái vật đó sẽ ra tay.
- Vậy nên tiếp theo Vạn Tiên sơn phải tăng nhanh bước chất. Chắc thiên cung đã chuẩn bị sẵn sàng hết mọi chuyện, có lẽ Thái Nhất tông cũng vì chuyện này mà liên hợp cùng thiên cung, chúng ta tuyệt đối không thể để hai nhà này hợp tác.
Bạch Hủ Minh biết chuyện bây giờ họ phải làm là một chữ nhanh.
Chỉ có trong thời gian ngắn triệt để đánh tan tác thiên cung mới khiến Thái Nhất tông không có thế lực liên hợp. Đạm Thai gia co đầu rụt cổ ở Thánh Tà đảo, chỗ đó người bình thường không đi được, mà Đạm Thai Kha chắc không dám mang đệ tử Đạm Thai gia từ đó đi ra. Nếu không vì vậy thì mình đánh chớp nhoáng một hơi có thể đánh tan hang hổ Đạm Thai gia.
- Ngày mai! Ngày mai ta sẽ nghịch thiên cải mệnh cho tông chủ, để lực viễn cổ trong người tông chủ chuyển hóa thành ý chí viễn cổ.
Âu Dương biết lần này lại là hắn gây họa, nhưng cũng chẳng sao, chỉ cần hắn kéo Lỗ Tu lên đến hàng ngũ cường giả ý chí viễn cổ thì Vạn Tiên sơn không có gì phải sợ.
- Tốt lắm, ngày mai thanh lý Thông Thiên phong, tất cả cường giả dưới Đại Đế tập thể rời khỏi Thông Thiên phong.
Bạch Hủ Minh biết một khi Âu Dương nghịch thiên cải mệnh cho người liền dẫn động Cửu Thiên Thần Lôi, phù triện chính là Đại Đế bị trúng còn bị thương, pháp thân bình thường dính một chút liền chết ngay.
Các trưởng lão Vạn Tiên sơn cùng kêu lên:
- Tuân lệnh!
Nghịch thiên cải mệnh tạo nên một cường giả ý chí viễn cổ, đây là chuyện lần đầu tiên xảy ra tại Chân Linh Giới từ sau viễn cổ, mọi người rất mong chờ lần này Âu Dương ra tay.
- Cái gì? Âu Dương trưởng lão định lấy lực nghịch thiên tạo ra ý chí viễn cổ?
- Lực Thần Sư quá đáng sợ, tông chủ sắp đặt chân vào hàng ngũ ý chí viễn cổ?
Nguyên Vạn Tiên sơn đều bán tàn về chuyện này.
Đệ tử bắt đầu rời khỏi Thông Thiên phong, toàn Vạn Tiên sơn hay tin Thần Sư Âu Dương lại lần nữa ra tay, muốn nghịch thiên cải mệnh cho tông chủ Lỗ Tu, muốn dùng lực nghịch thiên chế tạo ra một cường giả ý chí viễn cổ.
Tin tức này đối với tất cả đệ tử Vạn Tiên sơn không khác gì tiên âm buông xuống. Hai ý chí viễn cổ cùng ở Vạn Tiên sơn vậy thì Vạn Tiên sơn không chỉ là đứng đầu bát tông, khi đó Vạn Tiên sơn chính là thiên hạ đệ nhất!
Vạn Tiên sơn có hàng vạn ngọn núi, mặc dù lần trước Đạm Thai Kha, Khúc Hướng Tiền đến thì hủy đi mấy trăm nhưng đối với Vạn Tiên sơn có hàng vạn ngọn núi thì không lộ rõ ra.
Ngân long vẫn là từ trên Thông Thiên phong rơi xuống Thông Linh Hải. Bên bờ Thông Linh Hải, các đệ tử Thông Thiên phong đang ngồi vây quanh thảo luận.
- Các ngươi nói xem Âu Dương trưởng lão có thể thành công không?
Lúc này đề tài mọi người bàn tán chỉ có một, đó là Âu Dương có thật sự có lực lượng nghịch thiên không, có thể đưa Lỗ Tu một hơi đẩy lên cường giả cấp ý chí viễn cổ?
Có người nghi ngờ, khó hiểu nói:
- Không biết, nhưng từ tối hôm qua đến giờ trên Thông Thiên phong không có biến đổi gì.
Thông Thiên phong từ tối hôm qua đã bị thanh lý, lúc này trên núi chỉ để lại sáu trưởng lão Đại Đế và Bạch Hủ Minh, Âu Dương, Lỗ Tu.
Một khi Âu Dương nghịch thiên cải mệnh cho Lỗ Tu, vậy thì sẽ có Cửu Thiên Thần Lôi giáng xuống, những thần lôi này không phải đệ tử bình thường có thể chống cự được, để đám đệ tử này ở đây chỉ tăng thêm nguy hiểm.
Trên Thông Thiên phong, Lỗ Tu đứng ở khoảnh đất trống mênh mông, bên cạnh gã có từng vòng đồ án cực kỳ quái lạ bị vẽ ra. Những đồ án này do Âu Dương tự tay vẽ, đương nhiên không phải hắn tùy tay vẽ bậy, đồ án là hắn căn cứ bùa chú trên chiến kỳ phía nam đại biểu ý chí bất khuất trong Tứ Phương chiến kỳ khắc ra.
Những đồ án này Đại Đế xem không hiểu, nhưng Bạch Hủ Minh có thể nhìn ra. Bởi vì lúc trước Bạch Hủ Minh lĩnh ngộ ý chí trung hậu thì bỗng xuất hiện một số bùa chú gần giống cái Âu Dương khắc.
Hiện tại Âu Dương khắc những phù triện này chắc là vì chỉ dẫn lực viễn cổ trong người Lỗ Tu, diễn hóa thành ý chí viễn cổ.
Lỗ Tu nhìn Âu Dương dùng trọn một đêm rốt cuộc hoàn thành các bùa chú, hỏi:
- Đây chính là phù triện ý chí bất khuất?
- Thật ra ta vốn định chuyển hóa ý chí hủy diệt cho tông chủ, nhưng tông chủ không có đại sát khí như vậy, theo ta đoán ý chí bất khuất chắc là thích hợp nhất cho tông chủ.
Âu Dương không nói dối, lực ý chí là phải tìm đeiẻm cộng minh với bản thân, chỉ có tìm ra cộng minh mới chuyển hóa càng tốt hơn.
Nghịch thiên cải mệnh là Thần Sư dùng lực thiên cơ sửa thiên mệnh, nếu vì một người bình thường sửa đổi thì không sao, nhưng Lỗ Tu đến một bước này không khác gì từ người đến thần.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
- Tông chủ, hãy giữ bản tâm của ngươi, ta sẽ hết sức ứng phó.
Lần này nghịch thiên cải mệnh khó khăn hơn lúc giúp Bạch Hủ Minh hồi phục kiếm linh nhiều.
Bạch Hủ Minh đó là hồi phục, còn Lỗ Tu lại là một bước lên trời. Nhưng Âu Dương cảm thấy cái này không phải khó nhất, gian khó nhất là hoàn thành cho Lỗ Tu xong tiếp theo đến lượt hắn.
Thân thể của Âu Dương không cách nào hấp thu bất cứ linh nguyên chuyển hóa thành yêu khí, đeièu hắn cần làm là đem thể xác phế vật này biến thành thân thể viễn cổ. Khó khăn này tuyệt đối là nghịch thiên.
- Sư phụ, lần này Cửu Thiên Thần Lôi chắc chắn vô cùng cuồng bạo, dù thế nào nhất định phải ngăn cản lại! Nếu không thì có lẽ sẽ thất bại!
Âu Dương rất tin tưởng Bạch Hủ Minh, hắn cũng tin lần này vì Lỗ Tu, mọi người có mặt sẽ hết sức chống đỡ.
Bạch Hủ Minh chỉ nói một câu:
- Yên tâm đi!
Lỗ Tu là sư đệ của lão, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình không khác gì thân huynh đệ. Bạch Hủ Minh vì bảo vệ Lỗ Tu chắc chắn sẽ dốc hết sức.
Âu Dương nói:
- Vậy được rồi! Ta bắt đầu đây! Dù xảy ra chuyện gì các ngươi cũng đừng quan tâm, điều duy nhất các ngươi phải làm là ngăn cản Cửu Thiên Thần Lôi cuối cùng sẽ xuất hiện cho chúng ta.
Sóng gợn vàng lan ra trên người Âu Dương.
Sóng gợn không ngừng lăn tăn, chốc lát sau sóng gợn màu vàng diễn hóa thành vô số thiên cơ phù triện bắt đầu lan tràn nguyên Thông Thiên phong. Đứng dưới Thông Linh Hải nhìn lên Thông Thiên phong chỉ thấy sóng triều vàng từ tầng mây lan xuống dưới.
- Lực lượng thật đáng sợ.
Mục Uyển nhìn ra được lưc thiên cơ này mặc dù không có sức chiến đấu gì nhưng khi kích đọng thiên cơ, toàn Thông Thiên phong ngăn cách với thế giới.
Ngươi dùng con mắt thấy được Thông Thiên phong tồn tại nhưng nhắm mắt lại thì Thông Thiên phong dường như biến mất, đây chính là lực thiên cơ, lực thiên cơ thay đổi tất cả.
*Ầm!*
Cột sáng vàng bỗng phóng lên cao, khắp người Âu Dương bốc lên huyết sắc liệt diễm biến thành cột sáng vàng. Âu Dương giống như là thần linh, hắn một tay điểm vào trán Lỗ Tu. Thời gian trôi qua, vô số sóng gợn màu vàng bắt đầu điên cuồng xoay tròn. Nguyên Thông Thiên phong thậm chí là toàn bộ Vạn Tiên sơn đều chìm trong biển vàng, loại lực lượng này vô cùng thần thánh, loại lực lượng này dù là Bạch Hủ Minh cũng sinh ra cảm giác muốn quỳ lạy. Đôi mắt Âu Dương đã biến thành màu vàng, ngón tay hắn không ngừng nhúc nhích, vô số phù triện chớp lóe điên cuồng xoay tròn bên cạnh người hắn và Lỗ Tu.
Âu Dương hét lớn một tiếng:
- Khởi!
Phù triện bí ẩn ban đầu Âu Dương khắc bay lên khỏi mặt đất, xông vào cột sáng vàng cao đâm mây, giống như mồi lửa đốt lên mỗi một đường cong phù triện bí ẩn.
- Đi ra!
Một tay Âu Dương đâm thủng ngực Lỗ Tu, máu trào ra. Nhìn thấy tình hình này các trưởng lão đứng cạnh giật nảy mình, nhưng không ai tiến lên. Âu Dương không có lý do gì hại Lỗ Tu, hơn nữa lồng ngực của gã không dễ bị đâm xuyên.
Lý do Âu Dương dễ dàng xuyên thủng ngực Lỗ Tu chỉ có một, là bởi vì gã từ bỏ chống cự, lựa chọn hoàn toàn tin tưởng hắn.
*Vèo!*
Một khí thể đen quái dị bay ra khỏi ngực Lỗ Tu, mặc dù khí thế rất yếu ớt nhưng vẫn có hơi thở viễn cổ.
Cái này chính là một tia lực viễn cổ trong người Lỗ Tu. Bạch Hủ Minh thấy lực viễn cổ xuất hiện, lão biết Âu Dương định dùng lực thiên cơ cứng rắn đem lực viễn cổ phong vào phù triện hắn khắc, tiếp theo đem phù triện dẫn nhập vào thân thể Lỗ Tu, trợ giúp gã được đến ý chí viễn cổ.
*Ầm!*
Cột sáng vàng bắt đầu điên cuồng bành trướng, phù triện màu vàng như lốc xoáy xoay quanh trên bầu trời Vạn Tiên sơn. Phù triện ở trên trời không ngừng xoay quanh, chúng nó giống như mặt gương mắt ra từng luồng sáng vàng liên kết với cột sáng từ người Âu Dương xông lên tầng mây.
Khí thể đen ra khỏi người Lỗ Tu xong bắt đầu không yên phận, nó cố gắng muốn chạy trốn, nhưng bị vô số phù triện vàng tổ thành quả cầu bao bọc, nó không cach nào trốn thoát.
Một chỉ điểm phá phù triện, Âu Dương tay chộp khí thể đen, tay kia đối với phù triện ý chí bất khuất đã được kích hoạt vung lên, phù triện biến nhỏ trong lòng bàn tay của hắn.
Một tay bắt lấy khí thể đen, một tay cầm phù triện ý chí bất khuất, lúc này đã đến phút mấu chốt, là dung hợp cuối cùng.
Lúc này ông trời bị lực lượng không nên xuất hiện dẫn động, trên bầu trời toàn Vạn Tiên sơn tầng mây đen dày đặc, trên trời tia chớp tím giống như thần long lúc ẩn lúc hiện trong tầng mây.
- Chắn lại thần lôi này!
Bạch Hủ Minh nắm sẵn tiểu kiếm đen, uy nhiếp từ trên trời giáng xuống dù là Đại Đế cũng thấy cực kỳ khó chịu. Nhưng giờ là phút mấu chốt, nếu lúc này Âu Dương bị thần lôi đánh gãy thì tất cả thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Bảy bóng người đứng trên không trung, sáu Đại Đế Vạn Tiên sơn cộng thêm Bạch Hủ Minh thiên hạ đệ nhất dốc sức ứng phó, mặc kệ thế nào cũng liều mạng ngăn cản thần lôi giáng xuống.
*Xẹt đùng!*
Một tia chớp thô to cỡ thùng nước từ trên trời giáng xuống. Sáu Đại Đế bùng phát toàn bộ yêu khí, có lấy kiếm linh chỉ lên trời. Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế thì đem lực linh hồn bố trí thành bình chướng to lớn.
Liều, lúc này trưởng lão Vạn Tiên sơn thật sự liều mạng.
Bạch Hủ Minh xông lên trước nhất, nói:
- Các ngươi không nên gấp gáp, ta ngăn cản trước tiên, đợi lát nữa các ngươi ngăn cản sau, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực.
Bạch Hủ Minh biết tia chớp bắt đầu xuất hiện này không phải mạnh nhất, mạnh nhất còn ở phía sau. Nếu như bây giờ dể sáu Đại Đế hao phí lực lượng thì mặt sau không dễ chống đỡ.
- Tuân lệnh!
Sáu người ổn định lực lượng của mình nhìn Bạch Hủ Minh cầm kiếm linh chỉ lên trời, một kiếm cứng rắn đánh vào tia chớp tím. Không ngờ tia chớp tím bị kiếm linh đen của Bạch Hủ Minh đánh thành mảnh vụn.
- Hợp cho ta!
Hai tay Âu Dương bỗng ấn cùng một chỗ, vô số phù triện điên cuồng cuốn động hướng hắn, xâm nhập vào người hắn. Mỗi một phù triện đều giống như chất xúc tác, phù triện đầy trời điên cuồng nhập vào thân thể Âu Dương, khí thể đen và ý chí bất khuất từ từ dung hợp. Lực viễn cổ đen giống như nước chảy bị Âu Dương dùng lực lượng nghịch thiên cải mệnh rót vào phù triện, thùy theo khí thể đen nhập vào bùa chú, bùa cũng bị nhuộm thành màu đen.
Lỗ Tu không nhúc nhích nhìn Lỗ Tu, quần áo tóc tai của hắn không gió tự bay. Lỗ Tu nhìn ra được lần này Âu Dương thật sự liều mạng.
Tạo nên một cường giả ý chí viễn cổ, từ viễn cổ đến nay chưa từng có người nào dám làm như vậy, hôm nay Âu Dương đã làm!
*Ầm! Ầm! Ầm!*
Tia chớp dày đặc như rừng, nhưng đèu bị kiếm linh của Bạch Hủ Minh chặn lại. Tia chớp đến ngày càng nhiều, có một ít xuyên qua kiếm linh của Bạch Hủ Minh rơi xuống, may là sáu Đại Đế ở bên dưới dốc sức ngăn cản thần lôi muốn phá hủy Âu Dương nghịch thiên.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 439: Kinh người
Nguồn: Sưu Tầm
*Vèo vèo vèo!*
Từng viên lôi cầu từ trên trời lao xuống như lôi võng rơi vào Thông Thiên phong.
Bạch Hủ Minh hét:
- Hết sức ra tay!
Bạch Hủ Minh biết màn diễn chính nhất rốt cuộc vén lên, Âu Dương cũng đến phút cuối cùng, chỉ cần chịu đựng qua điểm này là hắn sẽ thành công tạo nên bùa chú ý chí viễn cổ thứ nhất. Khi bùa chsu này hiện thế, chính là lúc cường giả ý chí viễn cổ thứ hai của Vạn Tiên sơn sinh ra.
"Dung hợp! Dung hợp!"
Trong lòng Âu Dương gào lên thúc hối, hắn đã cố hết sức nhưng tạo nên cường giả ý chí viễn cổ khó khăn hơn hắn nghĩ rất nhiều, đem khí thể cứng rắn biến thành bùa chú mới chân chính là nghịch thiên cải mệnh.
*Ong!*
Rốt cuộc thì khi tất cả bùa chú vàng bay vào người Âu Dương, hắn thành công tạo ra ý chí viễn cổ thứ nhất trong Chân Linh Giới!
*Ong!*
Nguyên phù triện hoàn toàn biến thành màu đen, Âu Dương rốt cuộc hoàn thành đắp nặn ra ý chí viễn cổ thứ nhất. Khi ý chí viễn cổ này được sáng tạo ra thì cột sáng vàng trên người Âu Dương bũng bùng phát! ánh sáng vàng phá tan tầng mây đen trên trời, đánh tầng mây tan tác, nhưng chưa xong.
Khi tầng mây bị đánh tan, trên bầu trời bắt đầu rơi xuống vô số quang vũ vàng. Khi quang vũ đến, trên bầu trời một mãnh ánh sáng vàng tung bay, giống như từ viễn cổ truyền đến tiên âm xuất hiện ở vùng trời này!
- Tiên âm! Tiên âm đi ra! Có người sắp vũ hóa phi tiên!
Đệ tử Vạn Tiên sơn trợn to mắt nhìn trên Thông Thiên phong một khoảnh đất nhỏ bắt đầu ngâm xướng tiên âm. Bọn họ không biết xảy ra chuyện gì nhưng trong đầu trừ có người sắp vũ hóa phi tiên ra mới xuất hiện tiên âm, tuyệt đối không có lý do nào khác.
Bạch Hủ Minh bềnh bồng trên trời, lúc tiên âm dù là lão cũng trợn mắt há hốc mồm. Khi Bạch Hủ Minh liếc mắt nhìn Âu Dương thì càng giật mình há to mồm.
Chỉ thấy toàn thân Âu Dương tràn ngập ánh sáng vàng, ngũ quang thất sắc tổ thành cánh hoa bay quanh người hắn. Âu Dương toát ra khí chất thoát tục, coi như là Bạch Hủ Minh cũng nghĩ đến vũ hóa phi tiên.
Đúng vậy, đây thật sự là vũ hóa phi tiên, nhưng nó là giả vũ hóa phi tiên. Thực lực của Âu Dương căn bản không đạt đến phi tiên, cho nên hắn có thể dẫn động bầu trời ngâm xướng phạn âm rơi xuống cánh hoa ngũ quang thất sắc, nhưng sự thật là vì lực Thần Sư và phi tiên là đồng nguyên.
Nếu chỉ có lực Thần Sư thì vẫn chưa đủ khiến tiên âm ngâm xướng và cánh hoa ngũ quang thất sắc rơi rụng. Âu Dương có thể dẫn động tất cả điều này còn bởi vì trong cơ thể của hắn có Tứ Phương chiến kỳ.
Tứ Phương chiến kỳ đại biểu là bốn loại ý chí viễn cổ, một khi lĩnh ngộ chúng nó thì chính là phi tiên. Dùng lực Thần Sư thay thế lực phi tiên, dùng Tứ Phương chiến kỳ thay thế ý chí tứ phương. Lần này phi tiên tuyệt đối là chân chính phi tiên, nhưng phi tiên này chỉ có thể là sai lầm, bởi vì lực lượng của Âu Dương căn bản không đạt đến trình độ chuyển hóa tất cả vũ hóa phi tiên.
- Đây chính là vũ hóa phi tiên, đáng tiếc ý chí tứ phương của ta là giả.
Âu Dương lắc đầu cười khổ, theo đó ánh sáng nhiều màu xung quanh hắn bắt đầu điêu linh, cuối cùng biến thành ánh sáng bảy sắc lại bay trở về trời, trên trời tiên âm cũng từ từ biến mất.
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương lại đáp xuống đất, mới rồi một khắc kia lão xiết bao hy vọng hắn có thể xông thiên chuyển hóa lực lượng vũ hóa đạt đến lực phi tiên. Tiếc rằng giả chính là giả, dù là Tứ Phương chiến kỳ hay lực Thần Sư của Âu Dương chỉ có thể lừa gạt một lúc, muốn đầu cơ trục lợi là không thể nào.
Nhưng Âu Dương làm những điều này khiến toàn Chân Linh Giới chấn động! Âu Dương nghịch thiên cải mệnh cho Bạch Hủ Minh dẫn động thiên địa đã đủ oanh động. Lần này càng tuyệt, Âu Dương trự tiếp dẫn ra vũ hóa phi tiên tiên âm tạm thời.
Từ viễn cổ đến bây giờ tiên âm sớm bị quên đi, nhưng ngày này khắc này tiên âm lại xuất hiện, mặc dù không phải thật sự vũ hóa phi tiên nhưng tuyệt đối khiến toàn Chân Linh Giới rung động.
Dù ngươi ở góc nào trong Chân Linh Giới đều có thể nghe thấy tiên âm ngâm xướng, dù ngươi ở đâu trong chân tam giới, ngươi đều có thể thấy ngũ quang thất sắc biến ảo ra cánh hoa nhiều màu.
Tiên âm đến thì, vũ hóa phi tiên. Dù là đại hay tiểu tông phái Chân Linh Giới đều có ghi chép, nhưng lần này tiên âm ngâm xướng không có ai vũ hóa phi tiên.
Tuy nhiên, như vậy cũng đủ mang đến hy vọng khôn cùng cho Chân Linh Giới. Người Chân Linh Giới rất lâu trước kia thạm chí xem tiên âm đến như một truyền thuyết, một truyền thuyết chỉ có được người kể cho nhau nghe.
Hôm nay truyền thuyết này thật sự xuất hiện trước mắt mọi người, tuy không ai vũ hóa phi tiên nhưng cũng khiến vô số người trông thấy hy vọng phi tiên.
Đạm Thai Kha bềnh bồng trên bầu trời Thánh Tà đảo, kinh ngạc bật thốt:
- Phi tiên! Thật sự có phi tiên! Lại là Vạn Tiên sơn! Chắc chắn lại là Âu Dương! Rốt cuộc hắn có ma lực gì? Sao hắn có thể dẫn động tiên âm ngâm xướng?
Lúc này Đạm Thai Kha bỗng hơi hối hận Đạm Thai gia kết tử cừu với Âu Dương.
Một quái thai dẫn động cả tiên âm có ai không sợ? Hôm nay hắn dẫn động tiên âm giáng thế, đánh vỡ tất cả truyền thuyết từ viễn cổ đến ngày nay, để tiên âm tái hiện, nói cho người Chân Linh Giới rằng phi tiên không phải truyền thuyết, phi tiên thật sự xuất hiện. Như vậy có ai dám nói tiểu tử này ngày mai sẽ không quái dị phi tiên?
Cùng một phi tiên đối địch?
Đạm Thai Kha ngẫm nghĩ thấy rất hối hận. Một phi tiên giơ tay nhấc chân hủy thiên diệt địa, nếu Âu Dương có thể sử dụng lực phi tiên thì chỉ phất tay đủ khiến Thánh Tà đảo biến thành tro tàn.
Mười mấy năm trước hắn xuất hiện ở mai cốt chi địa, dùng sức một mình độc chiến với Cốt Long Phệ Hồn, cực cảnh hủy diệt vô số người đều cảm thấy hắn chết rồi, nhưng mười năm sau hắn còn sống quay về Vạn Tiên sơn, trở thành trưởng lão Vạn Tiên sơn.
Hai năm trước hắn đại biểu Vạn Tiên sơn cưỡi trên Xuyên Vân thuyền tiến vào Mê Hồn Hải, khi bạch cốt chiến thuyền xuất hiện lần hai, vô số người tuyệt vọng thì hắn thắp sáng thanh đăng tam tiễn kinh thiên được lực lượng đỉnh Đại Đế.
Sau đó ở trên Bách Tôn đảo hai tên liên tục giết hai Đại Đế chấn kinh Chân Linh Giới.
Đạm Thai gia ra tru sát lệnh đều không thể giết chết quái thai này. Âu Dương quái lạ biến mất hai năm sau lại xuất hiện ở Vạn Tiên sơn, lực Thần Sư chấn kinh thế nhân, lực Thần Sư lại lại kiếm linh cho Bạch Hủ Minh, một phen xoay chuyển càn khôn, hù chạy hai cường giả ý chí viễn cổ.
Hôm nay hắn càng điên cuồng, dẫn động tiên âm giáng thế, khiến phi tiên không chỉ là truyền thuyết. Tiểu tử mới đến Chân Linh Giới mười mấy năm này rốt cuộc có ma lực như thế nào?
- Tông chủ! Đây là ý chí bất khuất của ngươi!
Âu Dương không rảnh để ý có phi tiên hay không phi tiên, hắn cản bản không có lực phi tiên, buồn rầu về nó không bằng lo lắng hiện tại. Âu Dương đem phù triện ẩn chứa ý chí bất khuất vỗ vào người Lỗ Tu. Lực viễn cổ này vốn chính là của Lỗ Tu, khi đụng vào gã thì ý chí bất khuất trực tiếp tiến vào thân thể.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius