Rất hiển nhiên, Trang Tất Thành gầm rú, cũng không có phát ra bất cứ tác dụng gì, bị năm tên bảo tiêu liên tục đập trúng, nằm ở dưới đáy nhất, kêu thảm thiết liên tục.
Phốc Phốc Phốc...
Trang Tất Thành bị đè, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi. Cảm giác hô hấp của mình trở nên vô cùng khó khăn, suýt nữa hôn mê.
Năm tên bảo tiêu như là phát hiện tình huống của Trang Tất Thành, cắn chặt răng cố gắng hoạt động thân thể của mình.
Nếu như Trang Tất Thành bị bọn hắn nện chết, bọn hắn cũng sẽ không có tất yếu sống sót, có thể nói bye bye cùng cái thế giới này.
Vô luận trốn ở đâu, cũng chỉ có một con đường chết.
Chỉ là sự tình sớm muộn gì mà thôi.
Với tư cách bảo tiêu của Trang Tất Thành, thù lao rất cao, cũng có thể phi thường hung hăng càn quấy. Nhưng đồng dạng cũng vô cùng nguy hiểm, hậu quả bảo hộ bất lợi, đây chính là phi thường thảm trọng.
- Ngươi... ngươi muốn làm gì? Ngươi... ngươi đừng tới đây...
Nhìn thấy Trần Thanh Đế từng bước một đi tới, trong hai tròng mắt của Trang Tất Thành, tràn đầy vẻ hoảng sợ. Điên cuồng quát:
- Ngươi có biết ba ta là ai hay không, ba của ta là...
- Cút!
Không đợi Trang Tất Thành nói xong, Trần Thanh Đế lạnh quát một tiếng. Tùy theo, một cước đá vào hông của hắn. Trang Tất Thành trực tiếp bị đá bay ra ngoài.
- Trịnh Lục, ngươi vào phòng đi.
Trần Thanh Đế về tới bên người Trịnh Lục, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói:
- Không cần lo lắng, hết thảy có ta.
- Ta...
Trịnh Lục cắn răng, muốn nói cái gì, nhưng lời nói đến bên miệng lại nuốt xuống, quay người đi vào bên trong phòng VIP.
Chu Trướng cùng bị dọa đến không nhẹ, sắc mặt Thẩm Kỳ trắng bệch, ở Trần Thanh Đế ý bảo, cũng quay về trong phòng.
Nhìn thấy Trịnh Lục, Chu Trướng cùng với Thẩm Kỳ về tới trong phòng, Trần Thanh Đế đi tới bên người Bùi Ngữ Yên, một tay ôm nàng vào trong lòng nói.
- Bùi Ngữ Yên, cách làm của ngươi làm cho ta rất tức giận.
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo sát cơ, nhìn Bùi Ngữ Yên ở trong ngực, lạnh giọng nói ra:
- Ta không hi vọng có lần sau.
Cá cược?
Đúng vậy, tuy Bùi Ngữ Yên là đang giễu cợt Ước Hàn, nhưng mà, phương pháp nàng dùng lại làm cho Trần Thanh Đế bất mãn, đem Trần đại thiếu trở thành vật cá cược.
- Đã biết.
Cảm nhận được sát cơ từ sâu trong nội tâm kia của Trần Thanh Đế, Bùi Ngữ Yên cúi đầu, cảm thấy một loại khó chịu không hiểu.
Tại sao có thể như vậy?
Tại sao ta cảm thấy một tia khó chịu không hiểu?
Ta đây là làm sao vậy?
Ta không nên có phản ứng như vậy mới đúng a.
Chẳng lẽ là bởi vì, hắn thật sự sẽ động thủ đối với ta, thậm chí thật sự sẽ giết ta, động sát cơ đối với ta, ta mới cảm thấy khó chịu sao?
Chán ghét.
Ta có lẽ nên chán ghét hắn mới đúng, tại sao có thể như vậy?
Đúng, ta có thể khẳng định, ta y nguyên rất chán ghét hắn.
Ta chán ghét hắn, một mực đều không có cải biến, một mực chán ghét, một mực... một mực...
Nhìn bộ dáng Trần Thanh Đế ôm Bùi Ngữ Yên, sắc mặt Ước Hàn trở nên càng thêm khó coi, quát lạnh một tiếng:
- Chúng ta đi.
- Đi nhanh như vậy? Tiền đâu?
Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt xem thường nói:
- Ngươi đánh cược cùng lão bà của ta, thua chưa chung tiền đã muốn đi sao?
- Ta là cùng Bùi Ngữ Yên cá cược, liên quan gì tới ngươi?
Ước Hàn nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ta không chung tiền, ngươi có thể làm gì ta?
Trước kia, bởi vì mười chín cái ghế bị Ước Hàn đập phá, hắn bị Trần đại thiếu hắc 1,9 tỷ, còn là đôla.
Cho dù Ước Hàn không thiếu tiền, cũng không có khả năng lấy thêm được ra 1,9 tỷ đôla a.
Không thể phủ nhận, hắn là cháu trai giáo phụ Mafia không sai, Mafia cũng hoàn toàn chính xác rất có tiền. Nhưng mà, Ước Hàn hắn cuối cùng chỉ là cháu trai mà thôi.
Giáo phụ của Mafia, cũng không phải hắn.
Lại lấy ra 1,9 tỷ đôla?
Đừng nói Ước Hàn cầm không ra được, coi như là có thể, hắn cũng quyết không lấy ra cho Trần Thanh Đế.
- Nguyện đánh cuộc thì phải chịu thua, thua phải chung tiền.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong hai tròng mắt lóe ra sát cơ nồng đậm:
- Nguyện đánh bạc không chịu thua, đó là gặp người chết đấy.
Ước Hàn lấy Chu Trướng cùng Trịnh Lục uy hiếp Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu đã động sát cơ, quyết định diệt sát toàn bộ bọn hắn.
Hiện tại, Ước Hàn. Tư Cơ Lặc lại muốn quỵt nợ, vừa vặn cho Trần Thanh Đế một cái cớ giáo huấn bọn hắn.
Giết?
Bây giờ không phải là thời điểm giết.
Ít nhất, không thể dùng thân phận Trần Thanh Đế giết.
Bất quá, đánh trọng thương tất cả bọn hắn, Trần Thanh Đế vẫn là rất thích ý.
- Như thế nào? Ngươi còn muốn giết chúng ta hay sao?
Ước Hàn nhíu mày, vẻ mặt khinh thường, xem thường nhìn Trần Thanh Đế.
Lúc này Ước Hàn đã học thông minh, hắn thời thời khắc khắc đề phòng Trần Thanh Đế, để ngừa Trần đại thiếu đột nhiên ra tay, đánh hắn trở tay không kịp.
Ban đầu ở đại lễ đường Trung Y Học Viện, Ước Hàn đã bị Trần đại thiếu đạp một cước.
Mà ở Ước Hàn xem ra, cũng là bởi vì hắn không nghĩ tới Trần Thanh Đế lại đột nhiên ra tay, bị đánh trở tay không kịp, mới có thể mất mặt trước mặt Bùi Ngữ Yên.
Dùng Ba Bỉ Đát cầm đầu ba gã Dị Năng giả, cũng ngay ngắn nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
- Nếu như ngươi không bồi thường tiền, ta cũng không ngại giáo huấn các ngươi một chầu.
Nhìn bộ dáng Ước Hàn cùng với bọn bảo tiêu của hắn, Trần Thanh Đế cười lạnh không thôi.
- Ta ngược lại muốn nhìn, ngươi giáo huấn ta như thế nào.
Trần Thanh Đế đánh bay mười tên bảo tiêu của Trang Tất Thành, đánh rắm cũng không có, tuy thực lực cường hoành, nhưng Ước Hàn lại không có để vào mắt.
Đổi thành hắn, Ước Hàn hắn cũng có đầy đủ tự tin, có thể so với Trần Thanh Đế càng thêm dứt khoát lưu loát.
Chỉ là từ điểm này, Ước Hàn cũng rất quyết đoán cho rằng, thực lực Ước Hàn hắn so với Trần Thanh Đế còn mạnh hơn.
Trần Thanh Đế căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Hơn nữa, bên cạnh còn có ba gã bảo tiêu, thực lực yếu nhất cũng là Dị Năng giả A cấp, càng là có một Ba Bỉ Đát cấp độ S đỉnh tiêm.
Ước Hàn sợ cái gì?
Phanh!
Một tiếng trầm đục, Ước Hàn vô cùng hung hăng càn quấy chỉ cảm thấy trên ngực, như là nhận lấy trọng kích, một cổ đau nhức kịch liệt truyền khắp toàn thân.
Trần Thanh Đế lần nữa đột nhiên xuất thủ, Ước Hàn một mực đề phòng, cùng với ba tên bảo tiêu của hắn cũng không có kịp phản ứng.
Nhanh!
Quá nhanh.
Không có bất kỳ báo hiệu, cứ như vậy xuất thủ.
Phốc...
Ước Hàn hộc ra một ngụm máu tươi, trực tiếp bị Trần đại thiếu đạp bay.
Ba Bỉ Đát thực lực mạnh nhất, sắc mặt biến đổi, tốc độ lập tức tăng lên tới cực hạn, rất nhanh tiếp được Ước Hàn.
Nếu như Ước Hàn ngã trên mặt đất, dùng uy lực một cước này của Trần Thanh Đế, mặt đất sẽ bị Ước Hàn ném ra một cái hố to.
Mà Ước Hàn, cũng sẽ trọng thương.
Oanh!
Ở bên trong một tiếng trầm đục, Ba Bỉ Đát thành công tiếp được Ước Hàn, sắc mặt càng là biến đổi. Liên tiếp lui về phía sau mấy mét mới đứng vững thân thể.
Nhìn thấy một màn này, Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc nhìn chằm chằm vào Trần Thanh, hai con ngươi nhịn không được co rụt lại, trong lòng càng là cả kinh.
Một cước kia của Trần Thanh Đế, thậm chí ngay cả Ba Bỉ Đát cũng phải lui về phía sau vài mét mới dừng lại.
Thật là đáng sợ.
Ba Bỉ Đát, đây chính là Dị Năng giả cấp độ S đỉnh tiêm a.
Vèo!
Một đạo kình phong đột nhiên xẹt qua, Trần Thanh Đế một cước đạp bay Ước Hàn. Cũng không có làm bất luận cái gì dừng lại, rất nhanh hướng hai người Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc, công kích mà đi.
Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc thật không ngờ, Trần Thanh Đế lại sẽ tiếp tục động thủ, đối mặt Trần Thanh Đế công kích, trong lòng bọn hắn xiết chặt.
Oanh!
Oanh!
Hai tiếng nổ đột nhiên vang lên, Dị Năng của Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc ở trong nháy mắt bộc phát, đồng thời đã phát động ra công kích.
- Hừ!
Trần Thanh Đế nhíu mày, trên mặt tràn đầy khinh thường, toàn thân tràn ngập sát khí khổng lồ.
Bùi Ngữ Yên ở một bên, cảm thụ được sát khí trên người Trần Thanh Đế, nhịn không được toàn thân lạnh lẽo, vậy mà lui về phía sau một bước.
Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc bị sát khí bao phủ, sắc mặt lập tức trở nên khó coi không thôi, như rơi vào hầm băng rét lạnh.
Bang bang...
Hai tiếng nổ mạnh trước sau vang lên, khoảng cách thời gian trước sau, tuyệt đối sẽ không vượt qua một giây, Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc quyết đoán bị Trần Thanh Đế đánh bay.
Vèo!
Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, thân pháp, tốc độ, được hắn tăng lên tới cực hạn, muốn cho Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc một kích trí mạng.
Cho dù không giết bọn hắn, Trần Thanh Đế cũng muốn đánh cho tàn phế.
- Mẹ nó!
Lúc này, Ba Bỉ Đát tiếp được Ước Hàn, hơn nữa bảo hộ ở sau lưng mắng to một tiếng, hóa thành một đạo hỏa hồng sắc, công kích đến Trần Thanh Đế.
- Mẹ nó? Mẹ bà ngoại ngươi.
Trần Thanh Đế lạnh quát một tiếng, sát khí càng hơn, thân thể xoay chuyển công kích tới Ba Bỉ Đát.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, một cổ công kích khổng lồ, vô hình, dùng Trần Thanh Đế và Ba Bỉ Đát làm trung tâm, rất nhanh lan ra bốn phía.
Phía dưới dư ba, tầng cao nhất trong khách sạn, vật trang trí bốn phía, đều điên cuồng lắc lư, giống như là đang động đất.
Những người lòng hiếu kỳ hơi nặng đi ra quan sát kia, chỉ cảm thấy một đạo cuồng phong mãnh liệt, tấn mãnh thổi qua bọn hắn.
Lập tức, khiến cho thân thể của bọn hắn bắt đầu lắc lư bất định.
Mặt của bọn hắn cũng bị cổ cuồng phong tấn mãnh này thổi đau, giống như là bị người khác tát một cái, hung hăng đánh trên mặt.
Bọn người Ước Hàn bị thương, ngay ngắn trừng lớn hai mắt.
Bùi Ngữ Yên ở một bên, sắc mặt cũng phải biến đổi, thân thể chấn động, đánh tan dư ba công kích.
Phốc!
Phanh!
Ba Bỉ Đát phun ra một ngụm máu tươi, nàng liều mạng đánh tới Trần Thanh Đế một kích, trực tiếp bị bức lui, nương theo một tiếng trầm đục, va chạm vào vách tường.
Ken két...
Ở trên vách tường, rất nhanh xuất hiện khe hở, còn đang không ngừng gia tăng biến lớn.
Mãnh liệt liều mạng, Trần Thanh Đế cũng lui lại mấy bước, đùi phải rất nhanh đá ra sau, đá vào một mặt tường sau lưng, ổn định thân hình của mình.
- Thực lực Dị Năng giả cấp độ S, còn coi như không tệ.
Lông mày Trần Thanh Đế giương lên, trong nội tâm cười lạnh không thôi. Lập tức, đùi phải đá vào trên tường vừa dùng lực, rất nhanh công kích tới Ba Bỉ Đát.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Sắc mặt Ba Bỉ Đát biến đổi lớn, không kịp xóa đi máu trên khóe miệng, nổi giận gầm lên một tiếng, rất nhanh đánh tới Trần Thanh Đế.
- Đi!
Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc ngay ngắn khẽ quát một tiếng, che chở Ước Hàn bỏ chạy.
- Cút!
Trần Thanh Đế nộ quát một tiếng, linh khí trong cơ thể lập tức bộc phát, tốc độ công kích cũng tăng lên tới một cực hạn.
Rầm rầm rầm...
Phốc Phốc Phốc...
Liên tục chín quyền hung hăng đập vào trên người Ba Bỉ Đát, mà Ba Bỉ Đát cũng hộc ra chín ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Oanh!
Một tiếng trầm đục, Ba Bỉ Đát hung hăng ngã trên mặt đất, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Thanh Đế, đã không có xem thường, có chỉ là sợ hãi, sợ hãi thật sâu.
Trọng thương.
Ba Bỉ Đát bị trọng thương.
Ba!
Ba Bỉ Đát vỗ mặt đất, cả thân thể bắn lên, không dám làm bất luận dừng lại gì, hóa thành một đạo tàn ảnh hỏa hồng sắc, trực tiếp đào tẩu.
- Muốn chạy trốn?
Trần Thanh Đế nhíu mày, cách không đánh cho một quyền, Ba Bỉ Đát lần nữa nhổ ra một ngụm máu tươi, chịu đựng đau nhức kịch liệt, tốc độ chạy trốn nhanh hơn nữa.
Mà lần này, Trần Thanh Đế cũng không có truy kích.
Đối với Trần Thanh Đế mà nói, căn bản không có cái tất yếu kia, đây hết thảy, đã đầy đủ rồi.
Hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng không muốn hiện tại ở nơi này giết Ước Hàn.
Lữ Đông!
Cái thân phận này Lữ Đông, có thể là đồ tốt.
Còn có nữa là, Trần Thanh Đế cách không đánh ra một quyền kia, đã trọng thương Ba Bỉ Đát, để lại trong cơ thể nàng một tia linh khí nhỏ bé yếu ớt.
Hết cách rồi, Ba Bỉ Đát là Dị Năng giả cấp độ S đỉnh tiêm, muốn ở trên người của nàng lưu lại linh khí mà không bị phát hiện, thật sự là quá khó khăn.
Thời điểm Ba Bỉ Đát trọng thương, đánh vào một tia linh khí nhỏ bé yếu ớt, Ba Bỉ Đát muốn phát giác, ít nhất thương thế cũng phải khôi phục bảy tám thành mới được.
Bất quá, Trần Thanh Đế há có thể cho nàng thời gian dài như vậy khôi phục thương thế?
- Trần Thanh Đế, ngươi...
Bùi Ngữ Yên gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu cường đại, đã vượt qua nàng suy đoán.
Mạnh.
Phi thường mạnh.
- Vừa đánh một trận, ta lại đói bụng.
Trần Thanh Đế nhíu mày, căn bản là không có để ý tới ánh mắt khiếp sợ, mê hoặc của Bùi Ngữ Yên, quay người đi vào trong phòng.
Khi Trần Thanh Đế đẩy cửa phòng ra, chứng kiến Trịnh Lục đang điên cuồng uống rượu. Càng uống, sắc mặt Trịnh Lục lại càng tái nhợt, đồng thời, còn tràn đầy lo lắng, lo nghĩ.
Rất hiển nhiên, Trịnh Lục là đang lo lắng cho Trần Thanh Đế.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế tiến vào phòng VIP, vẻ mặt Chu Trướng, Thẩm Kỳ đang lo lắng đứng dậy. Trịnh Lục cũng đình chỉ uống rượu, đứng dậy theo.
Bởi vì Trịnh Lục uống hơi nhiều, cả người đều đang không ngừng lắc lư.
Trần Thanh Đế có thể rõ ràng cảm giác được, trong nháy mắt ba người bọn họ nhìn thấy Trần đại thiếu đi vào, ngay ngắn nhẹ nhàng thở ra.
Bên ngoài phòng VIP làm ra động tĩnh lớn như vậy, không cần nghĩ cũng biết, đánh nhau phi thường kịch liệt, chiến đấu cũng rất hung hiểm.
Tuy Chu Trướng cùng Trịnh Lục rất muốn giúp, lại tinh tường biết rõ, cho dù bọn hắn đi ra ngoài, cũng không phải phụ trách bị đánh đơn giản như vậy, còn có thể trở thành vướng víu cho Trần Thanh Đế.
Tuy bọn hắn lo lắng, lại cố nén không có đi ra ngoài.
Không đi ra, là đang giúp Trần Thanh Đế.
Những chuyện này, Chu Trướng cùng Trịnh Lục vẫn là hiểu lấy.
Hiện tại nhìn thấy Trần Thanh Đế, lông tóc không thương đi vào, Bùi Ngữ Yên cũng theo sát ở phía sau. Chu Trướng cùng Trịnh Lục nhẹ nhàng thở ra, đồng thời đối với thực lực của Trần Thanh Đế cũng phi thường khiếp sợ.
- Trần Thanh Đế, thực xin lỗi.
Trong tay Trịnh Lục còn nắm bình rượu, trên mặt tràn đầy áy náy, dùng đến thanh âm run rẩy nhìn Trần Thanh Đế nói ra.
- Ngươi cũng không có làm sai cái gì, cũng không có thực xin lỗi ta. Chúng ta là huynh đệ, không cần nói xin lỗi.
Trần Thanh Đế cũng không quay đầu, thản nhiên nói:
- Bùi Ngữ Yên, đóng cửa lại.
Nhìn thấy Bùi Ngữ Yên đóng của phòng VIP lại, Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, cũng không nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi:
- Ngươi cùng Trang Tất Thành kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Oanh!
Trịnh Lục chấn động toàn thân, sắc mặt cũng trở nên càng thêm tái nhợt, khó xem. Cả thân thể đều không ngừng run rẩy, trong đôi mắt tràn đầy tơ máu.
Trịnh Lục cũng không trả lời ngay, mà là đem chai rượu trong tay đặt ở trên mặt bàn. Móc ra một điếu thuốc, sau đó đốt lên.
Toàn bộ phòng VIP, đều phi thường yên tĩnh.
Trần Thanh Đế cũng không có thúc giục Trịnh Lục.
Chờ.
Trần Thanh Đế đang đợi.
Tất cả mọi người đang đợi.
- Thời điểm ta học Cao trung, ta cùng Trang Tất Thành học chung trường, hắn so với ta lớn hơn một lớp.
Đã trầm mặc nửa ngày, Trịnh Lục hít một hơi thuốc lá thật sâu, mở miệng nói ra:
- Ta ở thời điểm cấp hai có một người bạn gái, lớn lên không tính xinh đẹp dường nào, nhưng làm người rất đơn thuần, rất đáng yêu, ta rất thích nàng.
Thời điểm Trịnh Lục nói đến bạn gái hắn, trên mặt xuất hiện bộ dáng hạnh phúc.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Bất quá, ngay sau đó, diện mục của Trịnh Lục trở nên dữ tợn, trong hai tròng mắt huyết hồng, tràn đầy cừu hận.
- Thẳng đến có một ngày, Trang Tất Thành xuất hiện, coi trọng bạn gái của ta.
Nước mắt của Trịnh Lục, ở trong hốc mắt đảo quanh, cả thân thể cũng kịch liệt rung động:
- Từ ngày đó, ác mộng của ta cùng bạn gái, đã bắt đầu.
- Bối cảnh của Trang Tất Thành rất cường đại, hắn đón mua khuê mật của bạn gái ta, sau đó tiếp cận nàng. Bạn gái của ta không để ý tới hắn, thời gian lâu rồi, hắn đã mất đi tính nhẫn nại.
- Trang Tất Thành ỷ vào bối cảnh sau lưng mình, lợi dụng thủ đoạn hèn hạ, cưỡng gian bạn gái của ta.
Cưỡng gian?
Ở chỗ sâu trong con ngươi của Trần Thanh Đế, tràn đầy sát cơ đầm đặc.
- Sau khi ta biết rõ, đi tìm Trang Tất Thành, lại bị hắn đánh nằm viện ba tháng. Ta muốn báo cảnh sát, nhưng ta biết rõ, dùng bối cảnh của Trang Tất Thành, báo cảnh căn bản cũng không có bất luận tác dụng gì.
Trịnh Lục hít sâu một hơi, hai đấm nắm chặt:
- Về sau, Trang Tất Thành lợi dụng thân phận của mình, cầm người nhà của bạn gái ta, cùng với người nhà của ta, uy hiếp bạn gái ta.
- Bạn gái của ta vì ta, vì người nhà của nàng, biến thành đồ chơi cho Trang Tất Thành.
Toàn thân Trịnh Lục đều đang run rẩy, tay hắn cầm điếu thuốc run rẩy lợi hại, hung hăng hít một hơi:
- Lúc ấy ta còn nằm ở bệnh viện, toàn thân đều là thương tích, cũng không có ai nói cho ta biết, thẳng đến...
- Về sau Trang Tất Thành chụp một tấm ảnh mà hắn cùng bạn gái của ta trên giường, phát đến điện thoại di động của ta.
Hai mắt Trịnh Lục sung huyết, nước mắt chảy xuống:
- Đến cuối cùng, Trang Tất Thành bắt bạn gái ta chụp ảnh nude, lưu truyền ra ngoài. Ban đầu là chút ít hồ bằng cẩu hữu của hắn, về sau trực tiếp truyền đến trên mạng.
- Trang Tất Thành chính là một tạp chủng, ta hận không thể ăn hắn thịt, uống máu của hắn.
Nước mắt của Trịnh Lục rơi như mưa, ôm đầu ghé vào trên mặt bàn, thống khổ nói:
- Hắn đánh ta, coi như là giết ta, ta cũng không để ý. Cướp đi bạn gái của ta, chỉ có thể nói ta vô dụng, không có biện pháp bảo vệ tốt bạn gái của mình. Thế nhưng mà... thế nhưng mà thời điểm bạn gái của ta tự sát, chỉ có mười lăm tuổi, mười lăm tuổi...
- A a a...
Trịnh Lục tê tâm liệt phế, không ngừng đấm vào cái bàn, tất cả đều là tự trách:
- Đều tại ta, là ta vô dụng, ta không bảo hộ tốt nàng, ta vô dụng, ta vô dụng a...
Chén rượu bị đập nát, liền đâm vào trên tay Trịnh Lục, máu tươi rất nhanh chảy xuống, máu tươi đầm đìa đầy tay. Bất quá hắn lại không có để ý.
Trịnh Lục hận.
Hắn hận Trang Tất Thành, càng hận chính mình.
Hận mình không có dũng khí dốc sức liều mạng cùng Trang Tất Thành, hắn muốn giết Trang Tất Thành, nhưng vì người nhà, vì người nhà bạn gái hắn, hắn không dám làm như vậy.
Trịnh Lục không sợ chết, hắn mấy lần muốn giết Trang Tất Thành. Nhưng mà, nếu như giết Trang Tất Thành, người nhà của hắn cùng người nhà bạn gái hắn, đều sẽ phải chịu liên quan đến.
Trọng yếu hơn là, dùng bối cảnh của Trang Tất Thành, Trịnh Lục ngay cả giết Trang Tất Thành đều không có cơ hội.
Trang Tất Thành có nhiều bảo tiêu như vậy, Trịnh Lục muốn giết hắn, ngay cả cận thân cũng còn chưa tới, đã bị diệt sát rồi.
Trịnh Lục bị giết rồi, dùng bản tính của Trang Tất Thành, người nhà của hắn cùng người nhà bạn gái hắn, cũng khó tránh khỏi kiếp nạn.
Trần Thanh Đế cùng bọn người Chu Trướng, nguyên một đám sắc mặt khó coi. Bất quá, bọn hắn yên lặng nhìn xem hết thảy, không có người mở miệng ngăn cản. Cũng không có ai đi an ủi Trịnh Lục.
Bọn họ đều biết, thời điểm một người gặp áp lực cực lớn, tổng cần thông qua một loại phương thức nào đó để phát tiết.
Sự tình bạn gái của Trịnh Lục, đối với Trịnh Lục mà nói, giống như từng vết sẹo trong lòng, trong lòng của hắn, để lại dấu vết không cách nào phai mờ.
Ở dĩ vãng, Trịnh Lục cũng là thông qua vui đùa, để che dấu nội tâm đau xót của mình.
Hôm nay, Trang Tất Thành khiêu khích, nhục nhã, hung hăng xé rách vết sẹo trong lòng Trịnh Lục, làm cho Trịnh Lục lòng như đổ máu.
- Ngao...
Một phút đồng hồ sau, Trịnh Lục phát ra một tiếng gầm nhẹ, hít sâu một hơi đứng lên.
- Trịnh Lục, có một số việc, dằn xuống đáy lòng, không có nghĩa là không có phát sinh qua.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, đem một cái khăn tay giao cho Trịnh Lục, trong hai tròng mắt hiện lên một đạo hàn mang, nói ra:
- Tin tưởng ta, Trang Tất Thành kia nhất định sẽ trả giá thảm trọng, nhất định!
Không thể phủ nhận, Trần Thanh Đế đã phán quyết hình phạt cho Trang Tất Thành rồi.
Phán quyết tử hình!
Đương nhiên, Trang Tất Thành bị Trần Thanh Đế đả thương, coi như là Trần Thanh Đế không tìm hắn, Trang Tất Thành hắn cũng sẽ trả thù Trần đại thiếu, quyết sẽ không bỏ qua Trần Thanh Đế.
Phải biết rằng, Trang Tất Thành biết rõ Trần Thanh Đế là vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, nhưng Trang Tất Thành căn bản là không đem Trần Thanh Đế để vào mắt, y nguyên kêu la rầm rĩ, uy hiếp.
Có thể thấy được, bối cảnh của Trang Tất Thành thật không đơn giản.
Không đơn giản?
Trần Thanh Đế há sẽ quan tâm?
Cũng giết không tha.
Trên thế giới này, còn có người nào Trần đại thiếu không dám đắc tội, không dám giết.
- Ta không sao rồi.
Trịnh Lục tiếp nhận khăn tay, rút ra một tờ, xóa đi vệt nước mắt trên mặt, nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- Huynh đệ, lại cho ngươi thêm phiền toái.
- Là huynh đệ, không cần nói phiền toái.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Cũng không cần nói với ta, bối cảnh Trang Tất Thành kia là cái gì.
Mặc dù Trần đại thiếu không có nói thẳng, nhưng trong giọng nói của hắn lại tràn đầy khinh thường.
Bất luận Trang Tất Thành ngươi là bối cảnh gì, Trần Thanh Đế căn bản là sẽ không đặt ở trong mắt. Ngươi lại ngưu bức như thế nào, cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Bọn người Ước Hàn chạy thoát, khách sạn xảy ra chuyện lớn như vậy, có chút vách tường đều đã nứt ra. Bất quá, lại không có bất kỳ người nào báo cảnh sát, mà ngay cả giám đốc khách sạn cũng không có lộ diện.
Không cần hỏi, đây hết thảy, đã sớm bị Bùi Ngữ Yên dọn dẹp rồi.
Bùi Ngữ Yên cũng không cần nói cái gì, chỉ là chuyện này có quan hệ cùng Bùi Ngữ Yên, người ta sẽ không hỏi đến.
Trần Thanh Đế ai không biết?
Đây chính là vị hôn phu của quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên.
Vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên đánh nhau cùng người khác, đừng nói không có tai nạn chết người, coi như là giết người, cũng sẽ không có người hỏi đến, càng thêm không có người báo cảnh.
Trần đại thiếu, ta là được Quân Thần phái tới bảo hộ ngươi a.
Tốt, ngươi thực lực cường hãn, không cần ta bảo hộ, lại là ân nhân cứu mạng của ta. Thế nhưng mà... thế nhưng mà ta muốn theo ngươi học mấy chiêu a.
Bằng không thì lúc nào mới có thể leo đến trên đầu Liễu Nhất Thôn kia, lúc nào mới có thể để cho tên kia giặt rửa bít tất, giặt quần áo lót cho ta.
Sau đó, nói một câu đây là mệnh lệnh!
Tuy Lý Vưu rất sốt ruột, nhưng hắn có thể tinh tường cảm giác được, Trần Thanh Đế coi trọng Chu Trướng cùng Trịnh Lục. Cho nên, coi như là liều mạng, cũng phải bảo vệ bọn hắn chu toàn.
Nhìn Lý Vưu mang theo Chu Trướng, Trịnh Lục cùng với Thẩm Kỳ ly khai, Bùi Ngữ Yên ngồi ở bên trong xe thể thao Ferrari màu đỏ, ánh mắt đã rơi vào trên người Trần Thanh Đế ngồi ở ghế phụ.
- Về trường học?
Bùi Ngữ Yên mỉm cười, thăm dò nói:
- Ngươi khinh địch buông tha Ước Hàn như vậy, không có ý định giết hắn?
Dùng sơ bộ hiểu rõ của Bùi Ngữ Yên đối với Trần Thanh Đế, làm cho Bùi Ngữ Yên biết rõ, huynh đệ Trần Thanh Đế chính là Nghịch Lân của hắn, ai chạm đến, chết.
Ước Hàn cầm Chu Trướng cùng Trịnh Lục đến uy hiếp Trần Thanh Đế, làm cho sát cơ của Trần Thanh Đế bắn ra bốn phía, cái sát khí kia, ngay cả Bùi Ngữ Yên cũng cảm thấy sợ run.
Quá kinh khủng.
Bùi Ngữ Yên cũng không nhận ra, Trần Thanh Đế sẽ đơn giản buông tha Ước Hàn.
Về phần Trang Tất Thành, trực tiếp bị Bùi Ngữ Yên bỏ qua. Trang Tất Thành chỉ là một tiểu nhân vật, đồng dạng, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, căn bản là không đáng chú ý.
- Một nữ nhân, vô luận nàng mạnh ra sao, nhiều thần bí cỡ nào, quá thông minh cũng không phải chuyện gì tốt.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Ta phát hiện, ta lại bắt đầu không thích ngươi rồi, ta không thích nữ nhân thông minh.
- Xem ra ngươi là nhất định sẽ giết Ước Hàn.
Bùi Ngữ Yên nhíu mày, nhắc nhở:
- Đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, ngươi tốt nhất không nên giết Ước Hàn.
- Ngươi biết thân phận của hắn, giáo huấn là có thể, nhưng mà không thể giết.
Bùi Ngữ Yên trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Thế lực Mafia rất mạnh, giết hắn đi, đối với Trần gia các ngươi không có bất kỳ chỗ tốt, sẽ rất phiền toái...
- Trong mắt ta, không có người không thể giết. Vô luận là ai, chạm đã đến điểm mấu chốt, Nghịch Lân của ta, đều phải chết.
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến, sát khí xông mạnh, nhìn chằm chằm vào Bùi Ngữ Yên nói ra:
- Kể cả cô ở bên trong.
- Ngươi...
Trong lòng Bùi Ngữ Yên run lên, chỉ vào Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng:
- Ta cho ngươi biết Trần Thanh Đế, ta so với ngươi càng muốn giết chết Ước Hàn.
- Ta biết rõ.
Trần Thanh Đế nhún vai, thân thể tựa vào trên ghế, thản nhiên nói:
- Ngươi có năng lực giết hắn, nhưng mà, ngươi không dám.
- Giết Ước Hàn là một phiền phức, ta không thích nhất là phiền toái. Nhưng mà...
Trần Thanh Đế tiếng nói xoay chuyển, dùng đến thanh âm bình thản làm cho lòng người sợ run nói ra:
- Phiền toái, không phải dùng để chán ghét, mà là phải giải quyết.
- Ta nhớ được rất nhiều chuyện, nhưng, có một chuyện trọng yếu, lại bị ta quên.
Nói đến đây, Trần ánh mắt Thanh Đế đã rơi vào trên người Bùi Ngữ Yên, thản nhiên nói:
- Ta không nhớ rõ chuyện gì xảy ra, nếu như ngươi không xuất hiện, ta căn bản cũng không biết, mình còn có một vị hôn thê. Trên thế giới này, còn có một người tên Bùi Ngữ Yên.
- Buồn cười nhất chính là, quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, nổi danh như thế, ta vậy mà không biết.