Lý Minh Thu ở một bên nhìn hai người giương cung bạt kiếm, chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh nhìn, sự thật thiên cung có tìm Đạm Thai gia hỗ trợ cùng chống lại Vạn Tiên sơn, nhưng thái độ của Đạm Thai gia luôn là mập mờ không rõ, không nói đồng ý cũng không từ chối. Nhưng loại thái độ này dù là quỷ cũng biết Đạm Thai gia họ không muốn trêu chọc Vạn Tiên sơn hiện tại.
Lý Minh Thu rất vui thấy Lỗ Tu một bàn tay đập chết Đạm Thai Khước Tà, nếu như gã chết tại đây thì dù Đạm Thai Kha có làm con rùa vạn năm cũng phải ló đầu ra.
Nhưng Lý Minh Thu vui vẻ cũng có chỗ không vui, thái độ của Lỗ Tuy đã đại biểu quan điểm Vạn Tiên sơn, đối với việc Đạm Thai gia chỉ là châm lửa thổi gió đã cứng rắn như vậy, chủ mưu như thiên cung bọn họ e rằng không có kết quả tốt.
- Lỗ tông chủ, thật ra lần này Lý Minh Thu tới là để giải trừ cách nghĩ hiểu lầm của hai tông.
Lý Minh Thu rất vô sỉ, đều đánh tới nhà người ta, muốn để người ta cút đi chết lại chỉ dùng một câu hiểu lầm, giải thích.
Lỗ Tu liếc xéo Lý Minh Thu, nói:
- Hiểu lầm? Ta nghĩ Lý tông chủ thật sự hiểu lầm, Vạn Tiên sơn và thiên cung từ trước đến giờ không có cái gì hiểu lầm.
Lúc Vạn Tiên sơn yếu ngươi muốn chạy tới cắn một miếng, bây giờ Vạn Tiên sơn đứng lên ngươi nói hiểu lầm thì là hiểu lầm sao? Nếu lần này Vạn Tiên sơn tính là hiểu lầm, vậy không nói cao tầng Vạn Tiên sơn có đồng ý hay không, e rằng vài chục vạn đệ tử Vạn Tiên sơn đều sẽ làm phản!
- Cái này...
Sắc mặt Lý Minh Thu cực kỳ khó xem. Lỗ Tu nói câu này tương đương với tát miệng gã.
- Lỗ tông chủ, sự thật là thiên cung không cố ý đối địch với Vạn Tiên sơn, chẳng qua có lúc mạnh ăn thịt yếu là phép tắc tự nhiên, Lỗ tông chủ nên biết...
Lý Minh Thu biết đã nói đến đây thì khó mà nói rõ ràng.
- Ta rất đồng lý lời của Lý tông chủ, mạnh ăn thịt yếu!
Lỗ Tu nhấn mạnh bốn chữ mạnh ăn thịt yếu, nếu Lý Minh Thu không hiểu ý thì gã sống uổng phí.
Lý Minh Thu nhìn chằm chằm Lỗ Tu, nói:
- Thật sự không có đường thương lượng sao?
Lúc này nếu Lỗ Tu nói để thiên cung bồi thường tổn thất cái gì thì thiên cung chắc chắn sẽ lấy ra hết.
- Thương lượng thì đương nhiên là được, thái thượng trưởng lão Vạn Tiên sơn ta từng nói ra, Vân Tiêu bảo điện của thiên cung các ngươi không tệ, cho Vạn Tiên sơn mượn mười vạn năm đi!
Lỗ Tu nói lời này tương đương phá hỏng những lời Lý Minh Thu nói. Vân Tiêu bảo điện có địa vị tương đương với Thông Thiên phong của Vạn Tiên sơn, nếu tặng Thông Thiên phong cho người ta Vạn Tiên sơn mười năm thì mọi người Vạn Tiên sơn có thể đi tìm chết.
Lý Minh Thu đứng dậy, nói:
- Nếu vậy thì Minh Thu không quấy rầy thêm, cáo từ!
Giờ phút này ai đều nhìn ra Vạn Tiên sơn không định làm hòa với thiên cung. Vạn Tiên sơn muốn đánh thiên cung đã là sự thật như thép, giờ có nói thêm cái gì không bằng quay về thiên cung xem thử có kéo được thế lực khác hợp tác không.
Lỗ Tu lười đứng dậy, nói:
- Không tiễn!
Sắp sửa đánh nhau thì cần gì làm chuyện giả mù sa mưa, hôm nay Lý Minh Thu đến đây coi như là thân phận sứ giả, nếu không thì gã chắc chắn đi không ra Vạn Tiên sơn được.
Đạm Thai Khước Tà liếc Lỗ Tu, thái độ của gã với Đạm Thai Khước Tà, với thiên cung đã quá rõ ràng.
Đạm Thai Khước Tà biết có ở lại cũng uổng phí thời gian, đứng dậy nói với Lỗ Tu:
- Lỗ tông chủ nên đắn đo kỹ lại đi, Đạm Thai gia đời đời cư ngụ Thánh Tà đảo, không giống thiên cung tùy tiện bị khi dễ.
Lỗ Tu cười ha ha nhìn Đạm Thai Khước Tà, nói:
- Không sao, Vạn Tiên sơn chưa từng muốn chuyển Bách Binh các của các ngươi.
Trong lòng Lỗ Tu rất là sảng khoái nhìn Đạm Thai Khước Tà rời đi.
Lỗ Tu chờ mọi người đi hết thầm mắng:
- Là cái thứ gì vậy! Nếu hôm nay lão tử không phải là tông chủ thì đã đập chết ngươi rồi!
Thật ra Lỗ Tu và Bạch Hủ Minh giống nhau, đều là loại người rất cuồng ngạo, chẳng qua làm tông chủ nên nhiều lúc gã phải che giấu bản thân, không thể tiêu sái như Bạch Hủ Minh được.
Thái độ của Vạn Tiên sơn đối với thiên cung bị Lỗ Tu cố ý vô tình bày ra rất nhanh truyền khắp Vạn Tiên sơn. Đệ tử Vạn Tiên sơn ai nấy la to, đều xin chiến. Thế lực khác đến Vạn Tiên sơn làm khách từ đầu đến cuối không nói thêm cái gì.
Vạn Tiên sơn nguyện ý cùng thiên cung đấu đá, bọn họ không nhúng tay được. Mấy ngày nay từ thái độ của Lỗ Tu cho họ hiểu một điều, Vạn Tiên sơn vẫn là Vạn Tiên sơn. Nếu ngươi không đến xâm phạm ta thì ta chẳng thèm để ý ngươi, nếu như ngươi dám đụng ta thì hãy chở cơn giận lôi đình tẩy lễ.
Vạn Tiên sơn tuyên bố khai chiến thiên cung, tin tức bay khắp Chân Linh Giới. Chân Linh Giới to lớn chỉ mất nửa tháng đã không ai không biết, không ai không hiểu.
Lúc này Nam Lâm Xích Thủy, khu vực thiên cung cai quản, nhiều người bắt đầu bỏ trốn.
Một khi tu luyện giả khiai chiến với nhau thì sẽ đánh đến kinh thiên động địa, quỷ khốc thần sầu. Mấy chục vạn đệ tử Vạn Tiên sơn muốn đánh thiên cung, tùy tiện xuất động có ít nhất mấy vạn người tiến đến, khi đó tất cả khu vực quận thiên cung đều là chiến trường, chỗ này không thích hợp người bình thường sinh tồn, người thường có thể làm chính là trốn đi nơi khác.
Phương đông Lâm Hải cảnh, trong tổ chức Thiên Hồn, một thiếu niên áo đen nhận lấy một lệnh bài vàng, trong mắt không bình tĩnh. Người cho y lệnh bài thấy Dạ Ma La bị kim bài khiến cho mất bình tĩnh thì hơi giật mình.
Dạ Ma La là sát thủ gần đây mới xuất hiện, không ai biết thực lực của y, nhưng nhiệm vụ y nhận chưa từng thất bại. Dạ Ma La là sát thủ đêm đen, y chỉ xuất hiện vào buổi tối. Dạ Ma La trong bóng tối tựa như chân chính Ma La, con mồi bị y nhìn trúng chỉ có con đường chết.
Dạ Ma La cầm lệnh bài, xoay người rời khỏi Tỏa Tâm các của Thiên Hồn, bóng đêm là bình phong che giấu cho Dạ Ma La tốt nhất. Dạ Ma La đi ra khỏi Tỏa Tâm các rồi chớp lóe mấy cái đã biến mất không thấy bóng dáng. Không lâu sau, trong một ngõ nhỏ tối đen, một thiếu niên bình thường đi ra.
Nếu lúc này Âu Dương ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra, đây là Dạ Thiên mấy năm trước được hắn tặng cho Hóa Yêu quyết, người này ở trong mắt nhiều người có tư chất bình thường, thề rằng có một ngày nhất định sẽ lấy thân phận chí tôn Đại Đế cầm Hóa Yêu quyết đi lên Vạn Tiên sơn, trả lại đồ.
Bây giờ mới qua vài năm mà Dạ Thiên đã thông qua Hóa Yêu quyết lĩnh ngộ ra công pháp khiến y ở trong đêm tối biến thành ác ma. Dựa vào công pháp Dạ Thiên một đường tăng lên, giờ đã tiến vào thánh thể, buổi tối y tăng lên sức chiến đấu gấp mười lần, điều này giúp cho y sáng lập danh hiệu sát thủ Dạ Ma La.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Dạ Thiên run rẩy từ trong vòng tay lấy ra Hóa Yêu quyết và thanh sắc bì giáp lúc trước Âu Dương cho mình, y biết nếu như không có những thứ này hắn tặng cho thì có lẽ y còn ở Trung Châu cùng gia gia bán rượu, có lẽ y vĩnh viễn không thể bước vào hàng ngũ cường giả.
Mặc dù con đường tu hành rất gian khổ, mặc dù Dạ Thiên nhiều lần chịu đả kích, nhưng y chưa từng từ bỏ luôn tiến lên. Dạ Thiên tin tưởng chỉ cần mình có thể không ngừng đi tới, nói cho mọi người thiên phú kém cũng có thể xông đến bây giờ. Ban ngày ngay cả thánh thể cũng không tới, đến đêm lại đạt tới sức chiến đấu gấp mười lần thánh thể có được.
- Đại ca, tin tưởng ta, rất nhanh ta sẽ hoàn thành lời hứa, ta sẽ ôm chúng nó đi lên Vạn Tiên sơn.
Dạ Thiên là một người đàn ông rất chú trọng ân tình, một giọt nước lành báo ân cả thùng nước. ân tình thay đổi vận mệnh của Âu Dương với Dạ Thiên là điều y vĩnh viễn không thể trả lại.
- Rất nhanh, mục tiêu của ta sẽ hoàn thành...
Dạ Thiên không ngừng bơm hơi cho mình, đây là động lực để y đi tới.
Thời gian trôi nhanh, một tháng chớp mắt đã qua đi. Lúc này yêu khí của Âu Dương nhờ được Bạch Hủ Minh bồi dưỡng một số lớn đan dược đã hồi phục lại. Lực Thần Sư mặc dù không thể dựa vào đan dược hồi phục nhưng một tháng cho Âu Dương hoàn toàn hồi phục trình độ lúc nghịch thiên cải mệnh cho Lỗ Tu, hắn thậm chí cảm thấy lực Thần Sư của mình có tăng lên.
Âu Dương không nói chuyện này cho Bạch Hủ Minh, dù sao chỉ có một mình hắn là Thần Sư, con đường Thần Sư hắn chỉ có thể lần mò đi tới, gian khổ như tương lai sau khi hắn đạt được Đại Đế phải thăm dò con đường viễn cổ.
*Ầm!*
Cửa đá bị đẩy mở, Lỗ Tu theo hẹn đi tới. ước định một tháng này bất cứ có chuyện gì gã phải đến đây, dù sao lần này còn quan trọng hơn cả việc gã đột phá cấp ý chí viễn cổ.
Lần này Âu Dương vì bản thân nghịch thiên cải mệnh sắp dẫn động Tứ Phương chiến kỳ, nếu thật sự thành công thì Vạn Tiên sơn sẽ có vương bài lớn nhất, khi đó cho dù có đối địch với toàn thế giới thì Vạn Tiên sơn sẽ không bị động.
Lỗ Tu tiến vào, trước tiên chào hỏi Bạch Hủ Minh:
- Sư huynh!
Bạch Hủ Minh hỏi:
- Giải quyết chuyện bên trên xong chưa?
Mặc dù Bạch Hủ Minh không đi lên nhưng đoán được vài chuyện.
Lỗ Tu dứt khoát đáp:
- Lý Minh Thu đến, ta đã nói cho hắn chúng ta muốn là Vân Tiêu bảo điện.
- Hừ! Lão già Khúc Hướng Tiền không có lá gan đến, làm ta uổng công chú trọng hắn.
Bạch Hủ Minh ban đầu đoán có lẽ Khúc Hướng Tiền sẽ đến, nhưng gã không có lá gan đó đúng là khiến lão thất vọng.
- Đạm Thai Khước Tà cũng đến, còn dám nhắc đến Mê Hồn Hải với ta!
Lỗ Tu biết Đạm Thai Khước Tà muốn nói là họ ở Mê Hồn Hải, muốn đánh bọn họ không dễ dàng.
Âu Dương nghe đến Mê Hồn Hải thì khinh thường hừ:
- Mê Hồn Hải? Hừ hừ!
Lúc này Vạn Tiên sơn có hai viễn cổ cộng thêm Thần Sư là hắn, nếu Âu Dương thành công bước vào Đại Đế, có thể mượn tạm lực lượng Tứ Phương chiến kỳ, vậy cho dù Đạm Thai gia có ở Mê Hồn Hải thì Vạn Tiên sơn giết vẫn lên Thánh Tà đảo.
Hai viễn cổ giết lên Thánh Tà đảo dù không thể huyết tẩy cũng đủ làm Đạm Thai gia bị tổn thất thảm trọng. Nhưng Âu Dương không định để ai giết lên Thánh Tà đảo, bởi vì hắn có ước hẹn năm mươi năm với Đạm Thai Minh. Âu Dương tin tưởng, năm mươi năm sau chắc chắn hắn có thể khống chế Tứ Phương chiến kỳ, đến lúc đó hắn đi Bách Tôn đảo hoàn thành ước định và huyết tẩy Đạm Thai gia.
Xuyên Vân thuyền lần thứ hai ra biển đi tới đâu, Hoàng Thiên Đại Đế biến mất ở chốn nào, đây đều là một phần của bí mật viễn cổ, cũng là điều Âu Dương cần thăm dò. Tương lai hắn chắc chắn sẽ bước lên con đường giống Hoàng Thiên Đại Đế, ngồi zVệ Thi lần thứ hai đi hướng không biết, xé rách tấm mành che bí mật viễn cổ.
Bạch Hủ Minh nói:
- Cuộc chiến với thiên cung đã là nhất định, nhưng trước đó phải cho Âu Dương nuốt Thiên Mệnh Thánh Dược.
Bạch Hủ Minh biết nếu muốn yên tâm đánh thiên cung thì phải để Âu Dương tăng cấp, chỉ khi hắn đạt đến Đại Đế, có năng lực mượn dùng lực lượng Tứ Phương chiến kỳ thì mới bảo đảm an toàn cho bản thân hắn.
Lỗ Tu ánh mắt tràn đầy tin tưởng nhìn Âu Dương, nói:
- Sư huynh, một lần này chúng ta bắt tay nhau hộ pháp cho Âu Dương, tin tưởng Âu Dương chắc chắn có thể phá tan cửa ải khó khăn này.
Âu Dương mỉm cười nói:
- Đa tạ tông chủ!
Thật ra nghịch thiên cải mệnh cho người khác và cho bản thân có điều khác nhau, coi như là chính Âu Dương cũng hơi thẳng thẳng. Dù sao đây là lần đầu tiên hắn hoàn thành nghịch thiên cải mệnh từ sau viễn cổ tái hiện thân thể viễn cổ. Nhưng Âu Dương không nhớ nổi mình đã làm bao nhiêu lần đầu tiên, cho nên lần đầu tiên này chắc chắn có thể thông qua!
- Sư phụ, tông chủ! xin các người hộ pháp cho ta, tạo ra thân thể viễn cổ nhất định cần phù triện ý chí vĩnh sinh kích hoạt, ta cần trước tiên khắc phù triện ý chí vĩnh sinh. Khi ta hoàn thành nghịch thiên cải mệnh thì là lúc ta nuốt Thiên Mệnh Thánh Dược, khi đó mặc kệ xảy ra chuyện gì sư phụ nhất định phải đánh Thiên Mệnh Thánh Dược nhập vào người ta.
Âu Dương biết thân thể viễn cổ là không nên tồn tại trên đời, lúc trước hắn không dám tự cải tạo thân thể viễn cổ cho mình bởi vì sợ sau khi hành thành sẽ dẫn đến vô tận thần lôi.
Bây giờ có Thiên Mệnh Thánh Dược, khi đạt đến thân thể viễn cổ lập tức nuốt Thiên Mệnh Thánh Dược, đẩy thân thể viễn cổ vào đại thành, một bước đi vào Đại Đế.
Bạch Hủ Minh chắc chắn đáp lại Âu Dương:
- Yên tâm đi, chỗ này là an toàn nhất Vạn Tiên sơn, tại đây có ta cùng Lỗ Tu hộ pháp cho ngươi, tuyệt đối sẽ không xảy ra sai sót gì.
Nếu ở đây bị người xông vào đánh gãy Âu Dương nghịch thiên cải mệnh thì Vạn Tiên sơn từ nay không cần lăn lộn nữa.
- Sư phụ, nếu sớm phát hiện chỗ này thì có lẽ lần trước sẽ không ra Cửu Thiên Thần Lôi.
Âu Dương đã quan sát chỗ này một tháng trời, ở đây xem như ngăn cách với thế gian. Nơi này tuy rằng vẫn ở trong Thông Thiên phong nhưng bị tổ tiên Vạn Tiên sơn dùng thủ đoạn đặc biệt, chắc là mở ra tiểu thế giới ngăn cách thế gian, ở đây muốn dẫn động Cửu Thiên Thần Lôi gần như là không có khả năng.
Âu Dương cảm thấy muốn đem chỗ này biến thành một nhà giam cầm tù người ta thì cho dù ngươi có đạt đến phi tiên, chỉ cần không dùng lực lượng phá ra ngoài thì đừng mơ dẫn động tiên âm giáng thế.
Lỗ Tu cười cười nói:
- Thật ra lúc bắt đầu ta đã có nghĩ đến chỗ này.
Ban đầu Lỗ Tu có nghĩ tới đây khiến Âu Dương nghịch thiên cải mệnh cho mình, nhưng lúc đó không chắc chắn rốt cuộc được không, cho nên không nói.
Bây giờ Âu Dương bỗng nói chỗ này có loại hiểu qua như vậy xem như là thu hoạch rất không tồi, ít nhất sau này có làm chuyện gì cũng không cần oanh động toàn Chân Linh Giới.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thật ra bọn họ đều đã sai, mặc dù chỗ này ngăn cách với thế giới, trừ phi ngươi vĩnh viễn không ra ngoài, nếu không thì nên đến tự nhiên vẫn sẽ đến.
Từng phù triện bị Âu Dương khắc từ không trung, lần này hắn nghịch thiên cải mệnh tạo thân thể viễn cổ cho mình, không thể có chút gì sơ sẩy, nếu không thì không nói đến có thành công hay không, có lẽ cả đời là một phế nhân.
Âu Dương biết huyết sắc yêu đan của mình thần kỳ, rất nhiều lúc làm được việc mà nhiều người tưởng tượng đều không dám. Tuy nhiên, chỉ dựa vào huyết sắc yêu đan giết lên Đại Đế, dù Âu Dương tưởng tượng cũng thấy xấu hổ.
Giết lên Đại Đế, đó là lấy bao nhiêu mạng người chồng lên? Đến lúc đó hắn không muốn đối địch với toàn thế giới đều rất khó.
Từng phù triện được khắc ra, ánh sáng vàng từ người Âu Dương chiếu lên phù triện xung quanh, lần này không có thần quang kinh tâm động phách, không có phù triện bay đầy trời, lần này lực khống chế của Âu Dương vượt xa lần trước nhiều, có thể hoàn mỹ khống chế điều mình cần.
Tâm bình khí hòa, Âu Dương điều chỉnh trạng thái của mình đến trình độ tốt nhất, cùng lúc đó tất cả phù triện của Âu Dương bắt đầu bị kích hoạt.
Phù triện xung quanh giống vô số tinh vân nhỏ xoay tròn quanh Âu Dương, hắn giống như là người thống trị tinh vân. Ngón tay Âu Dương múa may, tinh thần nhấp nháy theo hắn, loại nhảy nhìn như không có quy luật thật ra là dựa theo ý của hắn không ngừng tụ tập lại.
Rất nhanh, vô số phù triện dựa theo quy tắc nhất định tiến vào trong phù triện ban đầu Âu Dương khắc, ý chí vĩnh sinh ban đầu tùy theo tiến vào phù triện biến đổi.
- Chính là như vậy! Phải biến! Phải biến thành hy vọng!
Âu Dương biết hắn không lấy được ý chí vĩnh sinh, hắn cũng không cần ý chí vĩnh sinh. Âu Dương cần là dùng ý chí vĩnh sinh diễn hsao ra loại phù triện thần kỳ biến đổi thể chất của hắn.
Phù triện chấn động, từng ánh sáng vàng phát ra từ phù triện, giống như là mặt trời nhỏ thắp sáng cả mật thất. Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu nhìn phù triện nhiều lần biến hóa rồi bị đốm sáng, hai người biết chắc Âu Dương thành công.
- Không ngờ thuận lợi như vậy!
Chính Âu Dương cũng không ngờ sẽ thuận lợi như vậy, nhưng đây cũng không tính là thuận lợi. Dù sao là Thần Sư, vì chính mình cải tạo thành thân thể viễn cổ không tính khó, khó là làm sao cứ giữ như vậy.
Nếu như không có Thiên Mệnh Thánh Dược, cho Âu Dương thêm lá gan hắn cũng tuyệt đối không dám chuyển hóa mình thành thân thể viễn cổ.
Phù triện vàng hoàn thành rồi bay đến lồng ngực Âu Dương, nhưng chính lúc hắn cho rằng mình sắp thành công thì phù triện vàng bị một huyết sắc quang phát ra từ người hắn hòa tan!
Đúng vậy, là hoàn toàn hòa tan. Âu Dương tốn bao công sức sáng tạo ra phù triện có thể biến đổi hắn thành thân thể viễn cổ vậy mà không thể ngăn cản lực lượng thể chất của bản thân hắn, bị hfoa tan.
Âu Dương cảm giác sau khi phù triện bị hòa tan thì thân thể bắt đầu mất đi khống chế, giống như cơ thể cảm thấy hắn phản bội nó, tức giận lên, không cho hắn kiểm soát.
Bạch Hủ Minh không thấy tất cả điều xảy ra trong cơ thể Âu Dương, lão chỉ thấy phù triện biến mất trước người hắn, rồi thì hắn đứng đó, toàn thân tỏa ra ánh sáng đỏ. Cảm giác đầu tiên của Bạch Hủ Minh là Âu Dương thành công, lão bắt lấy Thiên Mệnh Thánh Dược quăng nó tới trước ngực của hắn. Khi Thiên Mệnh Thánh Dược đụng vào thân thể Âu Dương thì quỷ dị bị người hắn nuốt.
"Không cần!"
Âu Dương chỉ có thể thầm thét gào, nhưng đã muốn. Thiên Mệnh Thánh Dược xông vào người Âu Dương rồi giống như mãnh hổ điên cuồng, bắt đầu hóa thành khí nóng chạy điên cuồng bên trong.
Chính lúc Âu Dương cho rằng mình chết chắc thì hắn phát hiện, thể chất quái dị vượt xa hắn tưởng tượng.
Vô số kinh mạch vốn nên bị Thiên Mệnh Thánh Dược hóa thân thành mãnh hổ xé nát vậy mà không sao cả, Thiên Mệnh Thánh Dược để lại khí thể có chín phần biến mất, còn lại một tia lực lượng bắt đầu dung nhập vào thân thể của Âu Dương, khiến lực lượng không ngừng tăng lên.
- Bắt đầu tăng lên rồi?
Bạch Hủ Minh ở bên ngoài tất nhiên không biết tình hình của Âu Dương, nhưng lão nhìn ra được khí thế tăng cao trên người hắn. Lực lượng của Âu Dương cũng đang tăng lên.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Hiện tại Âu Dương không thể khống chế thân thể của mình, chỉ đành trơ mắt nhìn Thiên Mệnh Thánh Dược chạy dọc thân thể.
Không biết qua bao lâu, Thiên Mệnh Thánh Dược chạy khắp tàon thân Âu Dương, mỗi một tấc không tha, Thiên Mệnh Thánh Dược đã bị hấp thu không còn sót lại bao nhiêu.
Bên ngoài nhìn Âu Dương thì tu vi của hắn đã đến đỉnh pháp thân, nhưng đỉnh pháp thân này không dính chút gì với thân thể viễn cổ, hoàn toàn là thể chất quái dị của hắn khiến chín phần dược hiệu hoàn toàn lãng phí, sau đó số còn dư đẩy hắn lên.
Có lẽ đây cũng xem như là cơ duyên xảo hợp, chính Âu Dương không ngờ rằng không có thân thể viễn cổ hắn vẫn hấp thu được Lý Xu.
- Khí thế đang tăng, có lẽ sẽ xông phá cực hạn cuối cùng đạt đến Đại Đế!
*Ầm!*
Uy thế mạnh mẽ lao ra khỏi thân thể Âu Dương, lực lượng này đánh bay Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu ra xa mấy chục thước đánh vào vách đá mới miễn cưỡng ngừng lại.
Hai người hoàn toàn không để ý mình bị đụng chật vật, phút chốc Bạch Hủ Minh giơ tay biến ảo ra màu đen hợp thành quả cầu khủng bố bao bọc toàn thân Âu Dương. Lỗ Tu không chậm chạp, ý chí bất khuất cùng lúc biến thành quả cầu đen bao bọc bên ngoài lực lượng của Bạch Hủ Minh, hợp thành hai tầng phòng ngự.
*Ầm!*
Âu Dương cảm giác thân thể sắp bị xé rách, đây không phải dự triệu đột phá Đại Đế, đây là vì hắn cầm huyết sắc yêu đan xung quanh bỗng bùng phát lực lượng.
Tứ Phương chiến kỳ không ngừng xoay tròn quanh huyết sắc yêu đan. Huyết sắc yêu đan của Âu Dương bạo tạc, một loại lực lượng vượt qua sức tưởng tượng của hắn bắn ra khỏi huyết sắc yêu đan.
Huyết sắc yêu đan bạo tạc! Vô số lực lượng từng bị nuốt vận chuyển trong người Âu Dương, nhưng lực lượng này đã vượt xa điều hắn tưởng tượng, đây căn bản không phải lực lượng đỉnh pháp thân nên có được.
Lực lượng này cường đại hơn đỉnh pháp thân gấp trăm, ngàn lần! Bây giờ Âu Dương bỗng nhiên hiểu ra, đó là vì thể chất của hắn. Lúc trước hắn nuốt vào các linh đan lực lượng không tan biến mà dùng cách gì đó hắn không biết tồn tại trong huyết sắc yêu đan ở trong người hắn.
Lúc này Thiên Mệnh Thánh Dược xuất hiện rốt cuộc khiến huyết sắc yêu đan đạt đến một loại cực hạn, nó bạo tạc! Nó phóng thích tất cả lực lượng!
"Chết chắc rồi..."
Đây là suy nghĩ đầu tiên của Âu Dương. Tuy nhiên, tận thế không buông xuống, mặc dù lực lượng đáng sợ lao ra nhưng Tứ Phương chiến kỳ không bị đụng mở.
Đối diện huyết sắc sóng triều xông ra, Tứ Phương chiến kỳ vận chuyển, tất cả sóng đụng vào Tứ Phương chiến kỳ đều bị chiến kỳ hấp thu.
Vô số lực lượng đáng sợ đẩy tu vi của Âu Dương lên cấp Đại Đế! Đây tuyệt đối là Đại Đế đầu tiên không có yêu đan! Nhưng giờ phút này nếu ngươi từ bên ngoài nhìn Âu Dương, vậy ngươi sẽ cảm nhận được lực lượng Đại Đế từ người hắn.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu không hay biết chuyện xảy ra, bọn họ cảm thấy Âu Dương rất may mắn.
Âu Dương bỗng hú dài:
- A!!!
Tiếp theo chỉ thấy bống luồng sáng đỏ bắn ra khỏi ngực Âu Dương, ánh sáng đỏ đụng vỡ quả cầu của Bạch Hủ Minh rồi tới quả cầu của Lỗ Tu.
Cái gì ý chí trung hậu, cái gì ý chí bất khuất! Khi Tứ Phương chiến kỳ muốn xông ra thì tất cả đều phải tránh đường cho chúng nó!
- Tứ Phương chiến kỳ! Thật sự là Tứ Phương chiến kỳ! Mau lên! Hết sức phong lại chúng nó!
Bạch Hủ Minh lần đầu tiên chính mắt trông thấy Tứ Phương chiến kỳ. Mặc dù Tứ Phương chiến kỳ không có bốn máu mà hoàn toàn là màu đen, nhưng Bạch Hủ Minh biết rõ chúng nó tỏa ra lực lượng khiến đây mới là ý chí viễn cổ tinh thuần nhất! Chúng nó là ngọn nguồn ý chí viễn cổ, chúng nó là lực căn nguyên!
- Chặn lại chúng nó!
Lúc này Bạch Hủ Minh không rảnh suy nghĩ có bị hao tổn hai không, lão dốc hết lực lượng ngưng kết ra một bàn tay to lớn, bàn tay đè lại Tứ Phương chiến kỳ xông ra, xem như tạm thời ngăn cản chúng nó muốn phá vỡ mật thất, bày ra lực lượng của chúng cho thế nhân thấy.
- Sư đệ! Giúp ta!
Bạch Hủ Minh tốn hao sức lực, dù Tứ Phương chiến kỳ chưa bị kích hoạt nhưng ngay cả chủ nhân khống chế chúng nó còn không cách nào nhúc nhích, chỉ dựa vào căn nguyên chúng nó đủ đối kháng với bất cứ cường giả nào trong thiên hạ.
- Ta đến đây!
Lỗ Tu xông tới bàn tay to Bạch Hủ Minh huyễn hóa ra, biến thành một luồng sáng từ trên trời lao thẳng xuống bàn tay to.
Âu Dương làm chủ nhân nhìn chằm chằm Tứ Phương chiến kỳ, mặc dù chiến kỳ rời khỏi thân thể nhưng Âu Dương vẫn còn lực Đại Đế, hắn thậm chí cảm nhận được mình cùng Tứ Phương chiến kỳ hợp thành một thể.
- Trở...trở về...
Âu Dương cố nén đau đớn thân thể tạc nổ, muốn kêu gọi Tứ Phương chiến kỳ lại quay về thân thể. Huyết sắc yêu đan bạo tạc, Tứ Phương chiến kỳ trực tiếp thôn phệ huyết sắc yêu đan, hiện tại chúng nó chính là yêu đan mới của Âu Dương. Nếu trong thời gian ngắn không thể làm chúng nó trở về thì Âu Dương chết chắc.
*Ầm!*
Hai cường giả ý chí viễn cổ đều xuất hiện thế mà không cách nào ngăn cản Tứ Phương chiến kỳ. Bốn loại ý chí của Tứ Phương chiến kỳ hóa thành bốn luồng sấng đỏ bắt đầu trùng kích mật thất này.
- Trở về!
Âu Dương biến thành tia chớp đen, đây là lực lượng cuối cùng của hắn. Nếu như lần này không thể kéo Tứ Phương chiến kỳ trở về thì có lẽ là ngày chết của hắn.
Tia chớp đen chợt lóe bay tới bên trên Tứ Phương chiến kỳ, Âu Dương vươn đôi tay chộp hướng huyết quang Tứ Phương chiến kỳ.
- Không cần!
Bạch Hủ Minh thấy Âu Dương định chộp trở lại Tứ Phương chiến kỳ, cảm giác đầu tiên là Âu Dương sắp bị Tứ Phương chiến kỳ xé thành mảnh vụn.
Tuy nhiên, điều Bạch Hủ Minh tưởng tượng không xảy ra. Tứ Phương chiến kỳ bị Âu Dương một tay bắt lấy hai mặt.
Nắm Tứ Phương chiến kỳ, Âu Dương mặc kệ trắng đen nhét vào lỗ hổng trước ngực bị tạc thủng.
Tứ Phương chiến kỳ tiếp xúc với máu ở ngực Âu Dương nhưng không cuồng bạo, hóa thành dòng nước tiến vào ngực hắn.
Tứ Phương chiến kỳ nhập vào, thương tổn ở ngực Âu Dương lấy tốc độ mắt thường trông thấy điên cuồng khép lại.
Tứ Phương chiến kỳ tiến vào thân thể Âu Dương biến thành huyết sắc Tứ Phương chiến kỳ xuất hiện ở vị trí huyết sắc yêu đan ban đầu. Vốn Tứ Phương chiến kỳ bốn màu bây giờ biến thành một màu đỏ, dung hợp cùng huyết sắc yêu đan, Tứ Phương chiến kỳ biến thành yêu đan.
Chiến kỳ quay về chỗ cũ, toàn thân Âu Dương vào khoảnh khắc này tràn ngập lực lượng có tính bạoc lạc. Cho dù là Âu Dương cũng cảm thấy lực lượng này đáng sợ, hắn bị hù không dám nhúc nhích, bởi vì hắn phát hiện lực lượng hiện tại vượt qua sức mạnh mình nên có. Có lẽ Âu Dương vung tay một cái là sẽ hủy diệt Thông Thiên phong.
Âu Dương bật thốt:
- Quá...cái này là lực phi tiên sao?
Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu đã bị lực lượng phát ra từ người Âu Dương đè nằm sấp trên mặt đất.
Đúng vậy, đây là uy nhiếp thật sự, loại uy nhiếp này dù là Chiến Đế cũng bị ép gục xuống!
- Không đúng! Đây không phải là lực lượng của ta! Đây là lực lượng của Tứ Phương chiến kỳ!
Âu Dương biết cái này không phải là lực lượng của hắn, bởi vì nó tựa như gió rút đi, chỉ duy trì chưa tới mười giây. Khi lực lượng hoàn toàn biến mất, Âu Dương vẫn là tu vi Đại Đế, lực lượng rút đi đến Đại Đế thì ngừng lại.
- Đại Đế! Không ngờ dùng cách như vậy tiến vào Đại Đế!
Âu Dương không biết thế này xem như là phúc hay họa. Vốn muốn có thân thể viễn cổ nhưng không được, tuy nhiên lại được đến Thiên Mệnh Thánh Dược. Vô tình kích hoạt Tứ Phương chiến kỳ, hơn nữa đem Tứ Phương chiến kỳ dùng hợp cùng huyết sắc yêu đan, khiến chiến ký bốn màu biến thành toàn thể màu đỏ.
Không biết nên nói là huyết sắc yêu đan nuốt Tứ Phương chiến kỳ, hay nói Tứ Phương chiến kỳ nuốt huyết sắc yêu đan.
- Thành công!
Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu bò dậy, hai người mới nãy rõ ràng cảm nhận trong mười giây ngắn ngủi Âu Dương bùng phát ra lực lượng tuyệt đối là lực phi tiên, tuyệt đối là lực lượng đến từ Tứ Phương chiến kỳ.
Âu Dương cười khổ từ trên trời đáp xuống, nói:
- Sư phụ, ta không biết cái này có tính là thành công không.
Kiểu tiến vào Đại Đế thế này quá quái dị, không khác gì với lúc trước, đều là hai chữ thôn phệ, không tính là thật sự đột phá.
Mình đi vào cái vòng lẩn quẩn chết tiệt, thể chất quái dị này đúng là nước lửa khó xâm, ngay cả lực thiên cơ cũng không thể đánh phá thân thể của mình.
Bạch Hủ Minh chắc chắn nói:
- Sao vậy? Mới rồi ta rõ ràng cảm nhận được lực lượng Tứ Phương chiến kỳ, bây giờ ngươi phải có cách gì sử dụng Tứ Phương chiến kỳ mới đúng!
Nếu vào một phút kia bị sử dụng thì Âu Dương chắc chắn có cách tái sử dụng, dù chỉ ngắn ngủi vài giây đã quá đủ.
Lực lượng như vậy bùng phát ra mười giây đủ phá hủy Vạn Tiên sơn!
Giơ tay nhấc chân hủy thiên diệt địa! Đây chính là lời giải thích của Bạch Hủ Minh nói về mười giây vừa rồi của Âu Dương! Trong mười giây đó dù Âu Dương chỉ nhẹ phất tay cũng đủ chớp mắt phá hủy mật thất này.
Âu Dương thành thật nói:
- Ta không biết! Ta có thể cảm nhận chúng nó tồn tại, bởi vì chúng nó đã biến thành yêu đan của ta, nhưng ta không biết cách khống chế nó!
Bây giờ Tứ Phương chiến kỳ có liên kết với hắn, nhưng Âu Dương thề rằng hắn thật sự không biết cách sử dụng.
- Không sao!
Lỗ Tu vỗ vai Âu Dương, nói:
- Tứ Phương chiến kỳ là của ngươi, chúng nó dung hợp cùng ngươi chứng minh đã nhận ngươi làm chủ, bây giờ cho dù không thể sử dụng thì luôn sẽ có cơ hội khiến ngươi giống như mới rồi giơ tay nhấc chân hủy thiên diệt địa!
Lỗ Tu bị Âu Dương mới rồi làm sợ muốn chết.
Mới nãy lực lượng của không phải một người nên có, lực lượng đáng sợ đó thật sự là phất tay có thể tiêu diệt hai người họ tại chỗ.
Đây mới là lực lượng thật sự của người tụ tập bốn ý chí, nó đã siêu thoát tất cả. Mười giây! Đó là mười giây vô địch! Đó là mười giây có thể hủy diệt tất cả.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Nếu như Âu Dương có một ngày nào đó tùy ý khống chế mười giây kia, vậy thì Vạn Tiên sơn có mười giây không sợ cái gì nữa, toàn Chân Linh Giới có ai là kẻ địch của Âu Dương?
Đạm Thai gia? Sợ là trong mười giây Âu Dương từ Vạn Tiên sơn một mũi tên bắn xuyên Mê Hồn Hải hủy Thánh Tà đảo còn được.
- Sư phụ, không thấy huyết sắc yêu đan của ta đâu, bây giờ Tứ Phương chiến kỳ đã thay thế huyết sắc yêu đan biến thành yêu đan của ta, có lẽ ta thật sự trở thành một quái vật!
Âu Dương không biết nên hùng dung mình như thế nào, từ ban đầu hắn đã khác với mọi người, bây giờ ngay cả yêu đan cũng không có.
Bạch Hủ Minh nói:
- Truyền rằng lúc vũ hóa phi tiên thì yêu đan sẽ phá vỡ trở thành một loại lực lượng mới, ó lẽ Tứ Phương chiến kỳ khiến ngươi trước tiên có được, vì vậy không cần quá mức để ý, hãy dũng cảm tiến tới! Khi ngươi có thể vũ hóa phi tiên thì tất cả sẽ biến thành của ngươi.
Bạch Hủ Minh không trải qua những việc này nên lão không biết làm sao an ủi Âu Dương.
Lỗ Tu cũng nói:
- Mặc kệ nói như thế nào thì hôm nay ít nhất đã đạt đến Đại Đế, Tứ Phương chiến kỳ ở trong thân thể của ngươi không có ảnh hưởng gì tới ngươi, vậy ngươi nên vui vẻ mới đúng.
- Ta cảm thấy bây giờ mình giống quái vật tùy thời bạo tạc...
Âu Dương cảm nhận Tứ Phương chiến kỳ trong người mình không chút ổn định.
- Vậy hãy nhanh chóng tăng tiến chính mình, đem chúng nó chuyển thành lực lượng của ngươi, chứ không phải để chúng nó khống chế ngươi!
Bạch Hủ Minh biết rõ, từ hôm nay trở đi, Tứ Phương chiến kỳ đã kích hạot sẽ biến đổi Âu Dương. Không ai biết Âu Dương hiện tại trong tương lai sẽ đi trên con đường này, dù là Bạch Hủ Minh cũng không biết.
- Ài...Đi một bước tính một bước đi!
Đột phá Đại Đế, kích hoạt Tứ Phương chiến kỳ, Âu Dương không có chút gì vui vẻ, bởi vì hắn thật tình vui không nổi. Tứ Phương chiến kỳ giống như một bao thuốc nổ không nghe lời, thể chất quái dị của hắn vẫn không bị đánh phá, điều này khiến con đường về sau của Âu Dương sẽ vô cùng gian khó.
Âu Dương không nói ra chuyện thân thể viễn cổ, có vài thứ tự mình biết là được, biết quá rõ không có gì hay.
Âu Dương vuốt mặt, lộ nụ cười, trước không nói Tứ Phương chiến kỳ như thế nào, ít nhất hôm nay hắn đã chân chính đặt chân đến Đại Đế. Âu Dương cảm thấy chỉ cần mình đủ cố gắng thì tương lai có thể dựa vào lực lượng của mình đạt đến mười giây kinh thiên, chứ không phải dựa vào Tứ Phương chiến kỳ khống chế mình mà đạt được.
- Ha ha ha! Từ hôm nay trở đi, Vạn Tiên sơn lại thêm một Đại Đế, còn là Đại Đế có thể ngắn ngủi được lực phi tiên!
Bạch Hủ Minh rất là vui vẻ, từ hôm nay lão không cần lo an nguy của Âu Dương.
Có được mười giây kinh thiên, Âu Dương chỉ cần phát ra uy nhiếp liền đè ép Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu, hai cường giả ý chí viễn cổ nằm sấp trên mặt đất không thể nhúc nhích. Nếu có ai chọc giận Âu Dương lại kích hoạt Tứ Phương chiến kỳ, một khi lực lượng bùng phát ra thì dù ngươi có ý chí vĩnh sinh cũng sẽ bị oanh nát.
Ý chí vĩnh sinh không phải thật sự bất tử, khi đối diện lực lượng mười giây Âu Dương phát ra, đừng nói là ý chí vĩnh sinh, Bạch Hủ Minh cảm thấy coi như một đám người ý chí vĩnh sinh đứng chung một chỗ cũng phải chết.
- Chuyện Âu Dương chỉ có ba người chúng ta biết, dù là trưởng lão cũng không thể lộ ra, với bên ngoài chỉ nói Âu Dương bước vào Đại Đế là được!
Bạch Hủ Minh biết lúc này Âu Dương là lá bài tẩy cuối cùng, không đến bước đường cùng tuyệt đối không thể lật bài lên.
Bởi vì khi lực phi tiên bùng phát thì toàn Chân Linh Giới đừng mong có ngày yên bình.
Một khi Tứ Phương chiến kỳ, lực phi tiên xuất thế, sợ là toàn Chân Linh Giới sẽ điên cuồng. Đến lúc đó cho dù Vạn Tiên sơn có thêm hai ý chí viễn cổ cũng không thể ngăn cản vô số cường giả đến.
- Tốt! Chuyện hôm nay sẽ là bí mật vĩnh viễn giữ kín, chúng ta đi lên đi!
Bạch Hủ Minh không nói nhiều chuyện hôm nay, đây là bí mật lớn nhất của Vạn Tiên sơn.
Khi ba người đi tới lối ra, Lỗ Tu lên tiếng:
- Sư huynh yên tâm, chuyện này liên quan đến tồn vong của Vạn Tiên sơn, chỉ ba chúng ta biết, sẽ không có người khác biết được.
Khi Lỗ Tu mới nói xong câu đó mang Âu Dương từ lòng núi Thông Thiên phong đi lên đỉnh núi thì có người bên thứ tư biết được, đó chính là ông trời!
Âu Dương mới toát ra lực phi tiên là lực lượng không nên xuất hiện, mặc dù ở bên trong tạm thời bị che giấu nhưng khi đi ra thì Cửu Thiên Thần Lôi vẫn giáng xuống.
Lần này Cửu Thiên Thần Lôi cuồng bạo vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Một tia chớp vàng từ trên trời đánh xuống, coi như là Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu cùng ra tay cũng không đỡ nổi, bởi vì tia chớp này không cách nào ngăn cản, nó không thèm nhìn người khác, đánh tới Âu Dương.
Quần áo của Âu Dương bị tia chớp đánh nát vụn, hắn bị đánh toàn thân khét đen ngã xuống đất ngất xỉu.
Tia chớp này đánh xong trên bầu trời có vô số tia chớp vàng giáng xuống, nhiều tia chớp như vậy cùng đánh trúng Âu Dương thì dù là cấp Đại Đế hắn cũng chết chắc, bởi vì đây là viễn cổ thần lôi!
- Cản lại!
Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu định ngăn cản thần lôi, nhưng không thể ngăn được, vì mục tiêu của nó chỉ có mình Âu Dương.
Tia chớp đầy trời như là ảo ảnh xuyên thấu Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu đi tới trên đầu Âu Dương, tuy nhiên, chúng nó không đánh vào người hắn.
Tia chớp xoay quanh thân thể Âu Dương bị đánh khét đen thật lâu, dường như không tìm thấy lực lượng không nên xuất hiện, lượn lờ một vòng rồi lại bay đi.
Thấy tình cảnh hài hước như vậy, Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu nhìn nhau, nhưng nói sao thì Âu Dương xem như nhặt lại cái mạng khỏi viễn cổ thần lôi buồn cười này.
Mọi người ba chân bốn cẳng đi tới bên cạnh Âu Dương bị đánh ngã xuống đất, làn da hắn bị đánh khét đen, tầng ngoài cơ bắp bị nướng chín. Nhưng nhìn thấy Âu Dương thảm như vậy mọi người đều thở phào một hơi.
Da thịt bị thương thoạt trông rất đáng sợ, sự thật đối với Âu Dương bước vào Đại Đế thì thương tổn này tùy tiện có thể tốt hơn.
Bạch Hủ Minh vung tay hướng ngân long thác nước không ngừng chảy xuống Thông Thiên phong, một thủy tên bay ra đổ xuống đầu Âu Dương. Âu Dương tỉnh dậy.
Âu Dương mới tỉnh liền hét lên:
- A!
Mới rồi bị tia chớp đánh không tổn thương đến căn nguyên, nhưng bị sét đánh thành như vậy đau đớn vượt qua sức tưởng tượng của mọi người.
Âu Dương vận yêu khí, tùy theo huyết sắc yêu khí tuôn ra, cơ bắp biểu bì của hắn nhanh chóng tróc ra, da thịt mới thay đổi, dùng tốc độ cực nhanh tăng trưởng.
Thật ra không cần Đại Đế, cho dù là pháp thân nếu bị thương da thịt cũng sẽ mau chóng hồi phục, nếu sử dụng linh đan thì tất nhiên càng tốt hơn. Nhưng thể chất của Âu Dương gần như miễn dịch linh đan, đã định trước hắn chỉ có thể dựa vào bản thân.
Bạch Hủ Minh nhìn Lỗ Tu đứng cạnh, nói:
- Phát Vạn Tiên lệnh! Báo cho Chân Linh Giới ba ngày sau Vạn Tiên sơn sẽ tiến vào Nam Lâm Xích Thủy, mục tiêu là Vân Tiêu bảo điện!
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế