Mình thấy truyện về cơ bản là thú vị, chỉ phải cái bệnh muôn thuở của tác giả là "tự sướng" hơi nhiều. Nhân vật chính đánh đâu thắng đó (có thua thì cũng chỉ thua trong những lúc luyện tập hoặc thua sư phụ, chứ hễ đấu nghiêm túc, thi thố quan trọng gì là thắng). Em Hạo của chúng ta được ưu ái quá, ôm đồm nhiều thứ chết nghẹn đó =_=.
bạn cứ đùa nvc ko mạnh thì cho nó lên nvc làm gì, đánh thua thường ko chột cũng què có đứa nào nương tay đâu
Mình thấy truyện về cơ bản là thú vị, chỉ phải cái bệnh muôn thuở của tác giả là "tự sướng" hơi nhiều. Nhân vật chính đánh đâu thắng đó (có thua thì cũng chỉ thua trong những lúc luyện tập hoặc thua sư phụ, chứ hễ đấu nghiêm túc, thi thố quan trọng gì là thắng). Em Hạo của chúng ta được ưu ái quá, ôm đồm nhiều thứ chết nghẹn đó =_=.
Truyện của Đ3 mà bạn nói "tự sướng" hơi nhiều thì mấy bộ Đô Thị thì gọi là gì bác nhỉ.
làm gì mà đến mức tự sướng hả bạn? bộ này chưa đến lúc nv chính phải ăn quả dắng thôi vẫn còn đang pt. Nhớ hồi đấu la 1 đi học cũng vô đối nhưng mà về sau người yêu chết không bảo vệ đc, mấy lần gần như là chết r. Bạn cứ từ từ.