Chương 37:
- Yên tâm, tôi chỉ luyện đàn, việc gì cũng không làm, nếu cô lo lắng, thì hoanh nghênh đứng xem. --> hoan nghênh
Lão Quy hoảng hốt, lo sợ, ở phía sau Chu Hiểu Xuyên từ trong túi quần, nhô đầu ra, thấy cảnh kẻ khác gặp họa liền vui sướng, hướng Trúc Diệp Thanh xà nói: --> Lão rùa
- Bảo sao mình không thấy con rắn này đâu, hóa ra là đang bị nhốt. Ha ha, ngươi trong lồng nhe rang nhếch mép khè chúng ta cú ích gì? Có giỏi thì đi ra mà cắn chúng ta đi, ta năn nỉ đó… --> nhe răng, có ích
“Thứ này rốt cuộc chơi như thế nào đây?”Chu Hiểu Xuyên trợn tròn mắt, vội vàng đem lão rùa từ trong túi quần lấy ra, đem nó bỏ vào nắp đàn, nhỏ giọng nói: --> đặt lên nắp đàn
- Rôt cuộc chuyện gì vừa xảy ra với tên kia vậy? --> Rốt cuộc
Mặc dù nói, thủ pháp của hắn vẫn tệ như trước, rất nhiều chỗ còn có vấn đề, nhưng so với lúc đầu, cũng đã khác biệt một trời! --> còn rất nhiều chỗ có vấn đề
Lão Quy là danh xưng của con rùa đó, đọc lại mấy c trước là biết.
Đàn pinao khi mở nắp thì nắp sẽ mở lên, chỉ đặt dưới cái nắp đó thôi đặt lên sao đặt thế nên bỏ vào nắp hay bỏ vào dưới nắp vẫn được