17-12-2010, 11:34 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
ChÆ°Æ¡ng 39: Buồn CÆ°á»i - Phần Thưởng
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Thấy bóng Phượng Cô khuất và o xe ngá»±a, Hồng ThÆ° vá»™i chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt Vãn Thanh, giữ tay nà ng lại: “Nhị phu nhân, ngÆ°á»i không sao chứ?â€
Vãn Thanh lắc đầu, trong mắt là một mảng lạnh lùng.
Chỉ cần không chết, dù là hà nh hạ thế nà o cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», nà ng không muốn thừa nháºn.
Nà ng xoay ngÆ°á»i muốn tiếp tục cầm máu cho tên thị vệ kia, Hồng ThÆ° giữ nà ng lại: “Nhị phu nhân, xin dừng bÆ°á»›c. Vừa má»›i nhÆ° thế, Nhị phu nhân nhÆ° thế nà o còn muốn mạo hiểm sao?â€
Nếu Gia phát hiện ra, không biết sẽ còn chuyện gì xảy ra nữa đây?
Vãn Thanh bá»™ dạng lạnh lùng, trong mắt kiên trì thốt ra: “Nếu hắn không cầm máu thì cÅ©ng sẽ mất mạng.â€
Thị vệ kia nghe thấy thế cũng hiểu được tâm ý của nà ng, hắn nguyện ý không để nà ng vì hắn mà gặp bất cứ chuyện gì.
Hắn quỳ gối tại chá»—, quay vá» Vãn Thanh nói: “Äa tạ Nhị phu nhân quan tâm, Nhị phu nhân mau lên xe, ta không sao, vết thÆ°Æ¡ng nà y không thà nh vấn Ä‘á», tá»± nô tà i biết cách xá» lý.â€
“Nhị phu nhân, ngÆ°á»i yên tâm Ä‘i! NÆ¡i nà y ta sẽ xá» lý!†Lúc nà y, Sâm tổng quản tiến lên nói, hắn là ngÆ°á»i cho tá»›i giá» còn giữ được tỉnh táo, nói ra được lá»i đúng đắn thấy Vãn Thanh nhÆ° thế trong lòng hắn không hiểu sao có Ä‘iểm vui mừng.
Nữ tá» có hữu tình nhÆ° váºy, ở bên cạnh Gia là má»™t việc tháºt tốt.
Hắn ở tại Phượng Gia nhiá»u năm nhÆ° váºy, đối vá»›i chuyện năm đó cÅ©ng biết rất rõ rà ng.
Chu Nguyệt Nhi mặc dù mỹ lệ xuất trần, tÃnh tình ôn nhÆ°, nhÆ°ng đã sá»›m cùng kẻ khác thà nh đôi, hÆ¡n nữa, bản thân hắn xem, cản bản Chu Nguyệt Nhi không thÃch hợp vá»›i Phượng Cô.
Chỉ có nữ tá» trÆ°á»›c mặt hắn đây, trong nhu mang cÆ°Æ¡ng, thâm tình háºu nghÄ©a má»›i là ngÆ°á»i thÃch hợp vá»›i Gia.
Nhìn cảnh tượng nhÆ° váºy, không khiến hắn lại nghÄ© thế.
Vãn Thanh nhìn thị vệ bị thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không biết phải thuyết phục thế nà o, lại thấy hắn kiên trì từ chối nhÆ° thế, biết hắn sẽ không để nà ng bôi thuốc, hÆ¡n nữa, trên xe, ngÆ°á»i kia căn bản là không chịu.
Không kiên trì nữa, vì váºy cầm bình dược trong tay Ä‘Æ°a cho Sâm tổng quản: “Váºy là m phiá»n Sâm tổng quản.†Nói xong bÆ°á»›c chân hÆ°á»›ng xe ngá»±a Ä‘i.
Trong lòng mang theo sự đau thương.
Äang lúc nà y, từ phÃa xe ngá»±a trung tuyá»n má»™t thanh âm lãnh khốc: “Khởi trình!â€
Tất cả má»i ngÆ°á»i có Ä‘iểm không rõ, bởi còn mấy kẻ hắc y nhân bịt mặt chÆ°a có xá» lý.
Mà Vãn Thanh quan tâm hơn là lúc nà y hắn cho khởi trình thì tên thị vệ bị thương kia như thế nà o trị thương được?
Hắn muốn thị vệ kia phải chết mới hả sao?
Tà i không nghĩ ra.
Hoà ng Kỳ tiến lên trÆ°á»›c hÆ°á»›ng Phượng Cô bẩm báo: “Gia, mấy kẻ hắc y nhân kia xá» lý ra sao?â€
“Giết!†giá»ng nói vô tình, quả quyết vang lên không lÆ°u ná»a phần tình ngÆ°á»i,
Hoà ng Kỳ có chút ngạc nhiên không rõ vì váºy lại há»i: “Giết bá»n há», Gia không tra há»i xem kẻ nà o đứng sau là m chủ sao?â€
“NgÆ°Æ¡i cho là có thể tìm được thông tin vá» kẻ đứng sau bá»n ngÆ°á»i nà y sao? ÄÆ¡n giản thế Æ°? Kẻ đó nếu có thể là m cho bá»n ngÆ°á»i nà y đến giết ta liệu không dá»± Ä‘oán thất bại sao? Cò có thể để bá»n chúng lúc thất bại khai ra kẻ đó sao? Hắn nhất định là đã có chuẩn bị rồi†Phượng Cô nói giá»ng lạnh nhạt.
Hoà ng Kỳ vừa nghe, có chút lạnh lùng, mang theo và i phần không cho là đúng: “Haha, nô tỳ không nghÄ© ra. Không ngá» nhÆ° thế!â€
Lá»i của nà ng, mang theo và i phần lạnh lùng, giống xà độc.
Không biết vì sao, nghe giá»ng nói nà y Vãn Thanh rung mình má»™t cái, giá»ng của Phượng Cô đã đủ tà n nhẫn mà nghe của Hoà ng Kỳ lại cà ng thấy âm Ä‘á»™c.
Vãn Thanh Ä‘oán được, nhiá»u ngÆ°á»i sẽ phải chết thảm.
Chỉ sợ sống không bằng chết.
Phượng Cô nhẹ nhà ng mà nói: “NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i liá»n Ä‘i xem có chuyện gì vá»›i chúng Ä‘i.â€
Không chỉ Hoà ng Kỳ, má»i ngÆ°á»i xung quanh cả Vãn Thanh nghe xong Ä‘á»u quay đầu nhìn vá» phÃa đám Hắc y nhân. Bon chúng khóe miệng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u chảy máu Ä‘en, đã Ä‘i Ä‘á»i nhà ma.
Xem ra, nhóm nà y tất cả Ä‘á»u là tá» sÄ©.
“Gia tháºt lợi hại, nô tỳ ngu dốt, đúng là không nghÄ© tá»›i Ä‘iểm nà y.†Hoà ng Kỳ láºp tức quỳ xuống, trịnh trá»ng nói những lá»i kia. Má»™t mặt tháºt sá»± khâm phục Phượng Cô, đồng thá»i cÅ©ng sợ Phượng Cô nhất thá»i tâm tình không tốt giáng tá»™i.
“Dá»c Ä‘Æ°á»ng liên tục bị đánh lén, kẻ phÃa sau kia ta đã 7, 8 phần Ä‘oán ra, đợi tên dò la vá» là có thể biết rõ.†Phượng Cô trái lại không há» trách tá»™i nà ng.
NhÆ°ng lá»i nói rồi lại cà ng khiến mồ hôi trên ngÆ°á»i Hoà ng Kỳ chảy ròng ròng.
Äá»™t nhiên Phượng Cô là m nhÆ° nhá»› ra cái gì bất thÆ°á»ng liá»n kêu: “Hồng ThÆ°!â€
Hồng ThÆ° vá»™i và ng tiến lên: “Gia có gì phân phó?â€
“Gần đây ngÆ°Æ¡i rất tiến bá»™, chỉ má»™t chiêu mà tuyệt diệu vô cùng. Chiêu thức nhÆ° váºy có thể phá được tráºn của đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không tệ. Nói Ä‘i, ngÆ°Æ¡i muốn ban thưởng gì?†Phượng Cô luôn luôn là má»™t ngÆ°á»i thưởng phạt phân minh.
Lúc nà y má»›i nhá»› ra Hồng ThÆ° láºp công vì váºy nghÄ© đến chuyện ban thưởng.
Hồng ThÆ° vừa nghe, quỳ xuống: “Nô tỳ không dám lÄ©nh thưởng!â€
“Sao?†Phượng Cô nghe xong có chút kỳ quái, những thuá»™c hạ nà y sá»›m đã quen vá»›i tác phong hà nh sá»± của hắn, là tứ thị tỳ nhất má»±c trung thà nh vá»›i hắn, sống chết vá»›i hắn, thưởng cùng phạt các nà ng Ä‘á»u lÄ©nh nháºn, căn bản sẽ không nói nhiá»u lá»i.
Äó cÅ©ng là nguyên nhân mà hắn rất vừa lòng vá»›i các nà ng.
Hôm nay, Hồng ThÆ° khÆ°á»›c có Ä‘iểm khác thÆ°á»ng.
Không phải chỉ Phượng Cô cảm giác được kỳ quái, má»™t bên má»i ngÆ°á»i cÅ©ng biểu lá»™ ánh mắt ngạc nhiên.
Vãn Thanh thấy thế, biết là Hồng ThÆ° muốn nói là nà ng dạy nà ng ấy, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không nghÄ© ra, trÆ°á»›c giá», Ä‘á»™i ngÅ© binh pháp chỉ có nam tá» má»›i biết, nà ng chỉ là nhà n hạ vô sá»± há»c má»™t Ãt, cÅ©ng không muốn má»i ngÆ°á»i biết tá»›i. Äang muốn để Hồng ThÆ° nháºn thì nà ng lại nói ra.
“Gia, kỳ tháºt má»™t chiêu phá tráºn kia, không phải do nô tỳ nghÄ© ra mà là do Nhị phu nhân dạy nô tỳ, Gia muốn thưởng thì hãy thưởng cho Nhị phu nhân.â€
Hồng ThÆ° nói nhÆ° váºy, đối vá»›i Phượng Cô không má»™t lá»i nói dối, vá» phÆ°Æ¡ng diện khác cÅ©ng là hi vá»ng Gia nhìn nháºn tốt hÆ¡n vá» Nhị phu nhân.
Nà ng rất tôn sung Nhị phu nhân.
“Sao?†Từ trong xe ngá»±a Phượng Cô nói ra, cảm giác kỳ quái, tứ thị tỳ, trừ Hoà ng Kỳ ra, ba ngÆ°á»i còn lại Ä‘á»u há»c theo võ công của hắn.
Năng lá»±c các nà ng ra sao, hắn là ngÆ°á»i rõ nhất.
Mà tráºn pháp vừa rồi vô cùng hiểm, đến Tá»±u Liên Sâm (Sâm tổng quản) cÅ©ng khó có thể phá giải, Hồng ThÆ° má»™t chiêu có thể phá, là điểm rất khó hiểu.
Hắn những tưởng là do nà ng gặp may mà thà nh, không ngỠrằng là do Thượng Quan Vãn Thanh chỉ cho nà ng.
Trong nhất lá»i, hắn có cái nhìn khác vá» nà ng.
Không nghÄ© tá»›i, Tà i nữ Vân Quốc chẳng những cầm kỳ thy há»a, thi từ ca phú thông thạo, lại còn phá giải được tráºn pháp?
Không biết là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o?
Hắn có và i phần tò mò.
Hồng ThÆ° nghe qua thấy sá»± nghi hoặc của Phượng Cô lại bá» thêm câu: “Những Ä‘iá»u nô tỳ nói Ä‘á»u là sá»± tháºt.â€
“NgÆ°Æ¡i há»c ở đâu ra?†Phượng Cô Ä‘á»™t nhiên há»i má»™t câu.
Hồng ThÆ° nhất thá»i sững sá», không hiểu ý tứ của hắn, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i hầu hạ bên Gia đã lâu, chốc lát đã hiểu ra, liá»n chuyển hÆ°á»›ng sang Nhị phu nhân.
Ãnh mắt nháy nhá», khẽ giá»ng: “Nhị phu nhân, Gia Ä‘ang há»i ngÆ°á»i.â€
Vãn Thanh bất đắc dÄ©, nghÄ© đến việc nói chuyện vá»›i nam nhân lãnh khốc nà y nà ng cảm giác không thoải mái, nhÆ°ng nghÄ© lại, đôi khi quáºt cÆ°á»ng chỉ hại bản thân.
Suy nghĩ một chút rồi nói.
Cúi mặt xuống, thanh âm truyá»n ra má»m nhÅ©n mà tình cảm: “Hồi Gia, không há»c ở đâu, chỉ là trÆ°á»›c kia xem tráºn pháp trong sách mà ngá»™ ra.â€
“Tá»± há»c mà thà nh mấy ai là m được.†Phượng Cô nói nhá» trong giá»ng nói đã bá»›t Ä‘i lãnh khốc.
Nghe hắn khÃch lệ, Vãn Thanh cÅ©ng không có chút cao hứng, đứng nguyên má»™t chá»— không có nói thêm gì.
Chợt thấy Phượng Cô lại nói: “NghÄ© xem muốn thưởng cái gì?â€
Vãn Thanh ngẩng đầu, vốn định nói không cần, vì căn bản nà ng không muốn nháºn thị tình của hắn, chỉ là ánh mắt lại lÆ°á»›t qua tên thị vệ kia.
Trong lòng không Ä‘Ã nh lòng, vì váºy nói: “Thiếp thân hi vá»ng Gia có thể an trà tốt cho tên thị vệ bị thÆ°Æ¡ng kia.â€
Trong xe Phượng Cô nghe đến những lá»i nà y, mặt biến sắc lạnh lùng, mắt lóe lên giáºn dữ, hắn khó khăn lắm má»›i có hảo tâm tình thưởng cho nà ng, ai ngá» nà ng lại Ä‘em chuyện xin cứu tên thị vệ ra để xin vá»›i hắn.
Thanh âm khinh lãnh truyá»n ra: “Lãnh Sâm, an bà i tên thị vệ kia vá» Song phúc trấn. Những ngÆ°á»i khác khởi trình.â€
Mặc dù Phượng Cô ngữ khà bất hảo, nhưng tên thị vệ kia được trị thương, Vãn Thanh vô cùng vui mừng.
Nà ng vốn tâm địa Bồ tát, thấy má»™t ngÆ°á»i máu chảy đầm đìa nhÆ° thế trÆ°á»›c mắt, muốn nà ng ngồi yên là không thể được.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:11 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 11:46 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
ChÆ°Æ¡ng 40: Bão Äược Máºp Má»
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Qua một hồi biến động, tất cả tựa hồ quay trở lại sự yên bình như ban đầu.
Hơn 10 ngà y qua, tất cả song êm gió lặng, không phát sinh thêm bất cứ chuyện gì.
Nà ng cùng Vãn Cô từ hôm đó dÆ°á»ng nhÆ° có chung má»™t suy nghÄ© nà o đó, không há» phát sinh má»™t vấn Ä‘á» gì thêm, hắn cÅ©ng không há» là m khó dá»… thêm cho nà ng, nà ng cÅ©ng má»™t má»±c táºn lá»±c tránh né má»i việc phải tiếp xúc vá»›i hắn.
Không có Song Nhi bên cạnh nhất thá»i chÆ°a quen được, mặc dù Hồng thÆ° hết sức tỉ mỉ chăm sóc nhÆ°ng tháºt sá»± vẫn có cảm giác thiếu má»™t phần thân thiết. Dù sao Song Nhi theo hầu bên nà ng cÅ©ng đã mÆ°á»i mấy năm, hằng ngà y luôn vui cÆ°á»i bên nhau, là điá»u tháºt hạnh phúc.
Kéo mà n xe lên nà ng nhìn cảnh sắc bên ngoà i cá»a sổ.
Rất đẹp, vạn váºt tá»a sắc, núi non xanh biếc, yên bình thanh tÄ©nh, không có bất cứ Ä‘iá»u gì tÆ° nhiá»…u, không buồn không lo, trái lại rất hợp cho việc du sÆ¡n ngoạn thủy.
Äáng tiếc, ngà y vui ngắn chẳng tầy gang.
Äang lúc nà ng ngắm cảnh núi non, vượn hót thì có tiếng cÆ°á»i vá»ng qua, nà ng sợ rằng lại có phiá»n phức.
Những ngà y qua nà ng không dám suy nghÄ© chuyện nà y, đã hÆ¡n mÆ°á»i ngà y, hắn không nên tá»›i, ai biết hắn nghÄ© thế nà o lại ngang nhiên xuất hiện trÆ°á»›c mặt nà ng.
Bất quá hắn tháºt kiêu ngạo, dám thể hiện là mình Ä‘ang ở phÃa sÆ°á»n núi, hoà n toà n không sợ chết.
Nhìn qua hai phÃa tả hữu, 2 ngÆ°á»i thị vệ Ä‘i bên tá»±a hồ không há» phát hiện ra Ä‘iểm gì bất thÆ°á»ng.
Nà ng tá»± cÆ°á»i mình, bản thân chắc là nhìn thấy ảo giác.
Nhưng nà ng nghĩ lại, rõ rà ng không phải là ảo giác.
NhÆ°ng lần nà y Hồng ThÆ° Ä‘ang bên nà ng, nếu hắn muốn bắt nà ng Ä‘i thì sẽ không dá»… dà ng váºy.
NghÄ© đến đây chợt thấy tiếng hô hoán của thị vệ phÃa trÆ°á»›c, có lẽ có chuyện gì xảy ra, xe ngá»±a cÅ©ng chợt ngừng lại.
Lòng nà ng, cùng vá»›i cú xóc nảy xe nà ng má»™t phen chấn Ä‘á»™ng, mà mắt giáºt liên hồi.
Biết lại có chuyện, nà ng hé rèm che, không hiểu giữa Ä‘Æ°á»ng tại sao lại có má»™t tảng đá lá»›n ngăn trở lối Ä‘i.
Không quá lớn nhưng cũng đủ gây khó dễ cho xe ngựa đi qua.
NhÆ°ng xá» lý được cÅ©ng không phải là chuyện Ä‘Æ¡n giản, bởi vì hai bên sÆ°á»n dốc, vá» căn bản không biết dá»i tảng đá Ä‘i bằng cách nà o.
Chỉ thấy Lãnh Sâm là lẳng lặng đứng ở phÃa xa, sau đó nói: “Äá vụn.â€
Và i tên thị vệ phi thân từ trên ngá»±a xuống, váºn lá»±c trong tay, trong tay bá»n há» ngÆ°ng tụ lại má»™t vòng diệu quang.
“Hống†lá»›n má»™t tiếng, bốn ngÆ°á»i nhất tế hÆ°á»›ng tay vá» phÃa tảng đá lá»›n dùng sức đẩy, tảng đá lá»›n dần di chuyển rồi bay là là đất.
Vãn Thanh vô cùng ngạc nhiên, nà ng rất cảm thán trÆ°á»›c loại ná»™i công ảo diệu thần kỳ nà y. Nhìn tảng đá bay lên tháºp phần quá»· dị.
Tinh thần bừng tỉnh, trong nháy mắt, tảng đá đã vỡ vụn ra.
Giá» cÅ©ng đã quá trÆ°a, chá»— nà y rừng núi sÆ°Æ¡ng mù, mà chói mắt phi thÆ°á»ng, giống nhÆ° có Ä‘á»™c khiến ngÆ°á»i ta không thể chịu nổi phải nhắm mắt lại.
Không rõ thế nà o, tay nà ng bất giác hÆ°á»›ng vá» phÃa Hồng ThÆ° nắm lấy.
Ngón tay thon dà i, hÆ¡n nữa lại tháºp phần cÆ°á»ng hữu, thủ chưởng, có má»™t cái bao dà y đủ bao trá»n bà n tay nhá» bé của nà ng.
Không đúng, nà ng kinh hãi hất tay ra.
Äá»™t nhiên bị kéo lại, cả ngÆ°á»i nà ng suy chuyển.
SÆ°Æ¡ng mù dà y đặc, nà ng vừa cảm thấy thân thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy đã bị ngÆ°á»i mang xa khá»i Ä‘oà n xe.
Nà ng cảm thấy mùi hương xa lạ mà quen thuộc - tùng thảo vị.
Nà ng bất giác khẽ thở dà i, không nghĩ tới một vòng lại bị hắn bắt đi.
Tháºt không biết nên nói cái gì má»›i phải?
Nên khen hắn thâu thuáºt lợi hại hay nên nói rằng Phượng Cô khả năng cảnh giác quá kém đây?
Không biết vì sao, nà ng há»™i suy nghÄ© được, hai lần bị Tà Phong bắt Ä‘i, Ä‘á»u tháºp phần kỳ quái. Äá»™i thị vệ không há» hay biết, trong khi thÆ°á»ng ngà y, há» canh giữ vô cùng nghiêm ngặt.
Nà ng có cảm giác nhÆ° bá»n hỠđể cho nà ng bị ngÆ°á»i ta bắt Ä‘i.
Bởi vì vừa xong, cả Ä‘á»™i thị vệ không có má»™t ngÆ°á»i nà o Ä‘uổi theo.
Cho là há» không há» phát hiện ra Ä‘i, nhÆ°ng không thể có khả năng nhÆ° thế, nhÆ°ng bản thân nà ng nhất thá»i không Ä‘oán ra được nguyên nhân đó.
Nà ng mở đôi mắt xinh đẹp mang theo và i phần tức giáºn, trừng mắt hÆ°á»›ng qua Tà Phong: “NgÆ°Æ¡i là âm hồn phải không…â€
Lá»i nói ná»a chừng bị ngắt bởi nà ng bị Tà Phong Ä‘á»™t ngá»™t ôm trá»n trong ngá»±c hắn.
TÆ° thế máºp má»â€¦ không rõ.
Trên mặt nà ng nóng rần, đỠbừng.
“Sao lại là Âm hồn bất tán đây? Khó nghe quá! Chúng ta đây nên gá»i là hữu duyên thiên lý năng tÆ°Æ¡ng ngá»™!†Khuôn mặt Tà Phong tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói, ánh mắt tinh quái nhìn vá» phÃa Vãn Thanh.
Trên mặt nà ng là má»™t mà u hồng phấn, cà ng lúc cà ng nóng, thân thể cứng ngắt, trong mắt tá»a ra vẻ kỳ lạ.
Hắn cho rằng thân thể nà ng không khá»e liá»n há»i: “NgÆ°Æ¡i là m sao váºy?â€
Lá»i vừa má»›i dứt, Vãn Thanh liá»n thét lên: “Buông!†mặt nà ng lá»™ rõ vẻ thẹn thùng. Cả ngÆ°á»i kiá»u diá»…m nhÆ° xuân hoa, trông cá»±c kỳ mỹ lệ.
Tà phong bất giác nhìn tÆ° thế của hai ngÆ°á»i bá»n há».
Hắn cũng “Hống†lên một tiếng, mặt đỠbừng.
Hắn không phải cố ý a!!!
Hắn chÆ°a từng có ôm qua nữ tá», chỉ là má»›i rồi thuáºn tay lôi nà ng liá»n kéo và o trong lòng, chÆ°a kịp ngẫm lại liá»n ôm nà ng phi nÆ°á»›c đại.
Lúc nà y đây hắn má»›i thấy bá»™ dạng lúc nà y của hai ngÆ°á»i tháºt ám muá»™i.
Trong lòng nghÄ© sao phản ứng váºy, nghe nà ng thét buông hắn liá»n buông tay ra, quên mất bản thân lúc nà y Ä‘ang khinh công bay giữa không trung.
Vãn Thanh cả thân rơi thẳng tắp xuống đất.
Tà Phong hoảng mình vội hướng theo kéo Vãn Thanh lại nhưng không kịp khinh công, vô phương cứu.
Cả hai ngÆ°á»i cứ thế rÆ¡i thẳng xuống đất.
Vì tránh cho Vãn Thanh ngã bị thÆ°Æ¡ng, hắn ôm lấy Vãn Thanh rồi quay ngÆ°á»i xuống dÆ°á»›i, cuối cùng Vãn Thanh ngã trên thân ngÆ°á»i của hắn. (haha. Ãm muá»™i chết Ä‘i nhá nhá. Công nháºn anh nè ga lăng.)
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:12 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 11:59 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
Chương 41: Da Mặt Dà y - Hắn
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Vãn Thanh tức giáºn dùng sức đẩy hắn, ánh mắt trừng trừng phóng ra.
Kỳ tháºt nà ng không muốn nhÆ° thế nhÆ°ng do thẹn quá. Hắn vừa má»›i vì nà ng mà bị thÆ°Æ¡ng, tình nguyện ngã trên mặt đất để nà ng an toà n.
NgÆ°á»i là m được nhÆ° váºy chắc chắn không nhiá»u.
Cho dù là ngÆ°á»i có nghÄ©a hiệp thế nà o nhÆ°ng nguyện ý cứu ngÆ°á»i khác nhÆ° thế tháºt không nhiá»u ngÆ°á»i là m được.
HÆ¡n nữa, xét cho cùng tháºt buồn cÆ°á»i, là kẻ bắt cóc và ngÆ°á»i bị bắt cóc.
Huống hồ hắn đối với nà ng cũng không cố ý khinh bạc, xem hà nh vi vừa xong thì nà ng không thể nà o nhỠnhen so đo với hắn.
NhÆ°ng nếu cứ để yên nhÆ° váºy thì hai ngÆ°á»i không tá»± nhiên chút nà o.
“Ta không phải cố ý.†Tà Phong nhất thá»i luống cuống, mặt á»ng hồng, nói năng lung tung, bá»™ dạng tháºp phần ủy khuất.
Hắn cho là Vãn Thanh tưởng nhầm hắn khinh bạc ngÆ°á»i, là do hắn vô tình mạo phạm nà ng, hắn chỉ là vừa má»›i … ôm nà ng, tá»± nhiên …, theo bản năng trá»i sanh, hốt nhiên quên mất nam nữ thụ thụ bất thân.
NhÆ°ng… tháºt sá»± là hắn không có cố ý!!! (nam nhân nà y dá»… thÆ°Æ¡ng qá qá. Mún bẹo má cho chit J) )
Ãnh mắt vô tá»™i nhìn nà ng.
Vãn Thanh thấy bá»™ dạng của hắn nhÆ° váºy trong lòng muốn cÆ°á»i nhÆ°ng không lá»™ ra, chỉ nhìn hắn, vẫn duy trì vẻ lạnh lùng: “Là m chuyện nhÆ° thế lại còn nói là không cố ý sao?â€
“Ta chỉ là … vô tình!!†Hắn vội và ng biện minh.
“Äược rồi! Ta coi nhÆ° là ngÆ°Æ¡i vô tình váºy.â€
Còn tưởng rằng phải má»™t hồi thanh minh má»›i có thể khiến Vãn Thanh tha thứ, ai ngá» hắn chỉ vừa nói má»™t câu, Vãn Thanh liá»n tha thứ cho hắn.
Nhất thá»i, hắn có chút kinh ngạc, ánh mắt mở lá»›n nhìn nà ng.
Vãn Thanh nhìn vá» phÃa hắn, cố ý nói tiếp: “Là m sao váºy? Chẳng lẽ không đúng là vô tình?â€
“Không phải, không phải! Ta tháºt sá»± vô tình!†Hắn vừa nghe vá»™i và ng tả hữu khoát tay, Ä‘Æ°a tay loạn xạ chỉ sợ cháºm má»™t chút sẽ khiến hắn thà nh kẻ cố ý váºy.
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, đứng lên: “NgÆ°Æ¡i là do vô tình thì ra cÅ©ng không trách.â€
Nói xong tay Ä‘Æ°a lên vuốt má»™t và i sợi tóc bị xõa ra, bởi vì không có gÆ°Æ¡ng nên nà ng không thể coi rõ được, chỉ có thể vuốt mấy sợi tóc rối ra phÃa sau rồi búi lên.
Khuôn mặt trắng hồng, khóe miệng cÆ°á»i yếu á»›t, liá»…u mi tháºt dà i, đôi mắt trong suốt ngá»i sáng, cái mÅ©i nhá» xinh đẹp, lại đôi môi chúm chÃm.
Nhìn vẻ đẹp nà y của nà ng, Tà Phong hốt nhiên phất hiện nhìn nà ng lúc nà y hắn có và i phần ý tình mê loạn.
Kỳ tháºt nà ng không phải mỹ nhân khuynh quốc khuynh thà nh, chỉ có thể coi là thanh tú giai nhân, nhÆ°ng là không biết vì sao, Ä‘i theo chung má»™t chá»— vá»›i nà ng luôn cho hắn cảm giác vô cùng thoải mái.
Nhìn miệng nà ng cÆ°á»i, chút tâm tình buồn bá»±c cÅ©ng tan biến hết.
Vuốt tóc xong, Vãn Thanh nhìn vá» phÃa Tà Phong, thấy hắn hai mắt đăm đăm thẳng nhìn chăm chú nà ng, lại suy nghÄ© gì sao, vì váºy nà ng há»i: “Là m sao váºy?â€
Tà Phong thất thần nghe nà ng há»i, tay không bất giác gãi tai, có Ä‘iểm không tá»± nhiên, là hắn vừa má»›i có ý tà mị.
Không dám ngẫm nghÄ©, hắn cÆ°á»i ha hả má»™t tiếng: “Không có gì a!â€
Vãn Thanh nhìn vẻ mặt Ä‘ang cÆ°á»i của hắn tháºt khả nghi, không thể tin tưởng được, nhÆ°ng tả hữu không có chuyện gì xảy ra, vẻ mặt hắn che giấu không có ý gì là nói ra, chÃnh vì váºy không há»i nữa.
Nhìn quanh má»™t chút, căn bản là không thấy bất cứ ai Ä‘uổi theo tung tÃch nà ng, nà ng biến mất nhÆ° thế mà bá»n há» không há» hay biết, giống nhÆ° xe ngá»±a thiếu má»™t ngá»n cá», là chuyện bình thÆ°á»ng.
Rõ rà ng nghÄ© đến thế trong lòng không khá»i sầu não.
Tà Phong nhìn vẻ mặt nà ng liá»n nói: “NgÆ°á»i của bá»n há» không có theo tá»›i, hÆ¡n nữa nếu có tá»›i kịp, phải đánh nhau ta tất chiếm được thượng phong, nói vá» khinh công, không phải khoe khoang, trên Ä‘á»i số ngÆ°á»i có thể vượt qua không nhiá»u.â€
Tà Phong nói xong có điểm kiêu ngạo, bất quá hắn cũng có cơ sở để kiêu ngạo, đệ nhất thiên hạ thần trộm không phải là hư danh. (lần nà o gặp anh nà y cũng tự kiêu ác, đúng là tinh thần xì tin.)
“NgÆ°Æ¡i đúng là đồ mặt dà y, nói không há» Ä‘á» mặt!†Vãn Thanh cÆ°á»i trừ nói.
“Không phải váºy, ta không phải kẻ mặt dà y, mà là ta chÆ°a bao giá» nói láo, ta chỉ nói sá»± thá»±c thôi.†Hắn trịnh trá»ng tuyên bố.
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng.
Tá»±a hồ chỉ cần cùng hắn chung má»™t chá»—, Ä‘á»u có thể thoải mái cÆ°á»i. Chỉ tiếc, hắn không cùng kiếp vá»›i hắn, nếu không, có thể cùng hắn xông xáo giang hồ thì tốt a.
Trong lòng nà ng hốt nhiên sinh ra một ý nghĩ điên cuồng như thế.
NghÄ© đến Ä‘iá»u đó, nà ng sẽ chá», chá» má»™t ngà y nà o đó, má»™t cô há»™i nà o đó có thể bÆ°á»›c ra bên ngoà i thiên hạ.
“Tháºt sao?†Nà ng nhÃu mà y, cố tình cÆ°á»i nhạt hắn.
“Tất nhiên! Trong chốn giang hồ chẳng ai không biết tá»›i khinh công Tà Phong ta? Ai không nghe tá»›i ta: Tà Phong khinh công Ä‘á»™t phá?†Nghe được Vãn Thanh nói nhÆ° váºy, hắn cà ng ngá»a cao đầu, vẻ mặt kiêu ngạo. (sắp thủng trá»i rồi.:-j)
“Ta vừa biết nhÆ°ng sẽ có ngÆ°á»i không biết!†Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, cố ý nói tiếp.
“NgÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o?†Tà Phong nghe thấy nhảy dá»±ng lên. NhÆ°ng nhìn thấy đôi mắt hà m chứa ánh cÆ°á»i của Vãn Thanh má»›i biết trúng mÆ°u nà ng.
Chợt thấy nà ng nói nhá»: “Ta không biết ngÆ°á»i ta nói khinh công của ngÆ°á»i Ä‘á»™t phá nhÆ° thế nà o nhÆ°ng chÆ°a nhìn qua sao ta có thể khẳng định được.â€
Nói xong cÆ°á»i má»™t tiếng nhìn vá» phÃa hắn.
Tà Phong nhìn vá» phÃa nà ng rồi sau đó nói: “NgÆ°Æ¡i thông minh nhÆ° thế, qua ba lần rồi lẽ nà o còn nói không biết sao? Chẳng lẽ vừa rồi không phải là ….†Hắn nói xong, khóe miệng đắc ý nhìn Vãn Thanh.
Nói đến ba lần, Vãn Thanh đã mÆ¡ hồ nghÄ© qua, liá»n lãnh thanh nói: “Cái gì mà trải qua ba lần, ta chÆ°a thấy được khinh công của ngÆ°Æ¡i khá ở Ä‘iểm nà o!!â€
“ChÆ°a rõ sao?†Tà Phong vừa nghe, trên mặt tức thì bất mãn, Ä‘Æ°a tay kéo tay trái nà ng rồi sau đó nói: “Nắm chặt, để cho ngÆ°Æ¡i há»™i rõ khinh công ta.â€
Thân thể Vãn Thanh Ä‘á»™t nhiên cảm thấy nhẹ bá»—ng, cả ngÆ°á»i được hắn mang lên giữa không trung, hắn váºn nhẹ công, nhún chân lên thân cây, tháºt là dá»a ngÆ°á»i khác chết ngất.
Vãn Thanh không khá»i muốn kêu lên, nhược là bị hắn ôm trong ngá»±c. không sợ hãi, lúc nà y nhượng hắn lôi kéo má»™t tay, giống nhÆ° bản thân Ä‘ang Ä‘i trên má»™t ngá»n cây, dù biết sẽ không té xuống nhÆ°ng nhìn Ä‘á»™ cao thế nà y, lại gió vù vù bên tai không thể không sợ hãi.
May mắn là hắn chỉ chứng minh thoáng cái, sau đó tốc Ä‘á»™ cháºm lại, chuyển đầu há»i: “Thế nà o?â€
Vãn Thanh trừng mắt, sắc mặt sợ tá»›i tái nhợt: “Tà Phong đại hiệp khinh công lợi hại!†NgÆ°á»i nà y tháºt cố chấp quá Ä‘i, tháºt không muốn đấu tá»›i cùng.
Không có biện pháp nà o đấu với hắn a!!!
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:12 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 12:02 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
ChÆ°Æ¡ng 42: Thể Thiếp Ấm Ãp
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Khà trá»i vốn vô cùng tốt, bá»—ng nhiên lại đổ mÆ°a.
Mặc dù chỉ là mưa phùn, nhưng một lúc cũng đủ khiến toà n thân ướt đầm.
Gió lạnh thổi táp và o ngÆ°á»i, toà n thân lạnh run, Vãn Thanh hắt xì liên tục hai cái.
Tà Phong nhÆ°á»›ng mà y, kéo nà ng, dáºm chân má»™t cái, tức giáºn mắng ông trá»i: “Trá»i tháºt là không chiá»u lòng ngÆ°á»i, trá»i Ä‘ang đẹp, nói 1 câu đã đổ mÆ°a! !â€
Vãn Thanh cÆ°á»i khẽ, muốn nói gì đó, nhÆ°ng vừa mở miệng gió đã lùa và o lạnh buốt cả răng, Vãn Thanh liá»n ngáºm miệng lại, không nói nữa.
Mưa cứ rơi, không có dấu hiệu sẽ ngừng.
Cái sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y xem ra không lá»›n, tuy chỉ là má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng nhá», nhÆ°ng hai ngÆ°á»i trú mÆ°a thì không thà nh vấn Ä‘á».
Äáng tiếc toà n thân Æ°á»›t mÆ°a, không mang theo quần áo để thay, y phục dÃnh sát và o ngÆ°á»i, không thoải mái không nói là m gì, cái chÃnh là lạnh vô cùng.
Tóc cũng ẩm ướt nặng trịch.
Tà Phong nhìn Vãn Thanh, lại nhìn khà trá»i, rồi sau đó trá»±c tiếp Ä‘i và o bên trong Ä‘á»™ng.
“NgÆ°Æ¡i và o trong Ä‘á»™ng là m gì váºy?†Bên trong Ä‘en thui má»™t mà u, nói không chừng có thể có dã thú nhÆ° ác Ä‘iểu Ä‘á»™c xà ! Muốn tránh không được, hắn còn đâm đầu và o là m gì không biết? !
“Toà n thân ngÆ°Æ¡i Æ°á»›t đẫm, rất dá»… nhiá»…m phong hà n -, ta xem xem trong Ä‘á»™ng có củi không, đốt lên sưởi ấm cho ngÆ°Æ¡i, Ãt nhất cÅ©ng nên hong khô quần áo.†Tà Phong vừa nói vừa Ä‘i. ( ôi . iu qá :X)
Hà nh động lơ đãng đấy, cũng đủ để lay động trái tim Vãn Thanh-.
Vãn Thanh không nghÄ© tá»›i hắn lại chu đáo nhÆ° váºy, trong lòng cảm thấy ấm áp.
Từ trÆ°á»›c tá»›i nay, trừ… mẫu thân cùng Song nhi, chÆ°a từng có ngÆ°á»i cho nà ng cảm giác ấm áp nhÆ° váºy
Nhìn bóng lÆ°ng hắn Ä‘i xa, nà ng nhẹ nhà ng mà nói: “Cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i, Tà Phong.â€
Nà ng mặc dù nói nhá», nhÆ°ng Tà phong vẫn nghe thấy, cÆ°á»›c bá»™ dừng lại, Ä‘i cà ng nhẹ nhà ng , trên mặt, hiện lên sá»± vui vẻ.
Nà ng gá»i hắn Tà Phong! !
Äây là lần đầu tiên nà ng gá»i hắn nhÆ° váºy! !
Trong lòng, trà o lên cảm giác ngá»t ngà o.
Lát sau ôm ra củi to củi nhá».
Äi tá»›i trÆ°á»›c mặt Vãn Thanh, xếp củi thà nh má»™t đống, rồi sau đó lấy ra má»™t viên đá lá»a, đánh và i cái rồi châm lá»a.
Ngá»n lá»a Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, khiến Vãn Thanh cảm thấy vô cùng ấm áp, thân thể không tá»± chủ vÆ°Æ¡n vá» phÃa trÆ°á»›c, hai tay củng hÆ¡ vá» phÃa đống lá»a lấy sá»± ấm áp.
Äang lạnh lại tiếp xúc vá»›i lá»a, Vãn Thanh liên tục hắt xì mấy cái, tóc tai cÅ©ng dá»±ng đứng lên
Tà Phong vừa nhìn, nhÃu mà y nói: “Mặc quần áo Æ°á»›t sẽ cảm lạnh đó .†( cởi ra a :â€>)
“Ta lấy đâu ra quần áo để thay bây giá».†Nà ng tá»± nhiên biết mặc quần áo Æ°á»›t sẽ rất lạnh, nhÆ°ng không mang theo y phục, nhất thá»i cÅ©ng không có biện pháp a!
Äá»™t nhiên Tà Phong nhÆ° nhá»› ra cái gì, nhãn tình sáng lên, xếp bằng ngồi xuống, Vãn Thanh nhìn mặt của hắn Ä‘á» bừng lên, rồi sau đó đỉnh đầu bốc khói.
Khói bốc lên cà ng lúc cà ng nhiá»u, má»™t lúc sau cả ngÆ°á»i nhÆ° mất hút trong khói trắng.
Má»™t lúc sau nữa, khói từ từ tan Ä‘i, quần áo Æ°á»›t của hắn lại khô cong nhÆ° chÆ°a từng dÃnh mÆ°a.
Tháºt là thần kì, nà ng đã nghe nói chân khà có thể đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i, có thể thôi công cứu ngÆ°á»i, chÆ°a từng nghe qua có khả năng hong khô quần áo, tháºt là kì lạ! !
Miệng nà ng bất giác cong lên má»™t nụ cÆ°á»i, nhìn hắn thÃch thú nói: “Không ngá» Tà Phong đại hiệp – võ công lợi hại nhÆ° thế, quần áo cÅ©ng có thể hong khô, tháºt có thể nói là thế gian Ãt có! !†(vì trên Ä‘á»i nà y là m gì có ai hao phà chân khà cho việc tầm thÆ°á»ng đó)
Tà Phong Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nghe được sá»± chế nhạo trong lá»i nói của nà ng, biết nà ng là nói móc hắn, cÅ©ng cÆ°á»i đến sáng lạn cả mặt, không thèm để ý nói: “Tuy Tà Phong ta không phải vạn năng, nhÆ°ng có 9999 khả năng – ! ! Chuyện nhá» nà y không đáng để nói đến! !â€
Con ngÆ°á»i nà y! !
Không biết là hắn giả vá» không biết hay không biết tháºt! !
Bị nói váºy mà vẫn thản nhiên trả lá»i, nà ng tháºt sá»± là cam bái hạ phong ! !
“Tà Phong đại hiệp tháºt lợi hại, tiểu nữ tá» cam bái hạ phong ! !â€
“Hắc hắc, biết là tốt rồi! !†Tà Phong nhÆ°á»›ng mà y cÆ°á»i má»™t tiếng, còn không quên xoa cằm, ra vẻ lợi hại.
Nói giỡn xong, nhớ ra chánh sự, Tà Phong đứng lên, kéo rớt đai lưng, cởi bỠy phục.
Vãn Thanh nhìn hắn Ä‘á»™t nhiên cởi áo tháo thắt lÆ°ng, trong mắt lá»™ vẻ nghi hoặc: “NgÆ°Æ¡i là m gì váºy!â€
Vãn Thanh tin tưởng hắn không phải loại ngÆ°á»i có thể là m trò bỉ ổi đó, đó là loại tÃn nhiệm từ ná»™i tâm. NhÆ°ng câu hắn trả lá»i khiến nà ng lo sợ tháºt!
“Ngươi cũng cỡi quần áo a, đừng lo lắng! !†Tà Phong đáp.
“Ngươi muốn là m gì! !†Bởi vì lo lắng, thanh âm nà ng có chút thất thanh, hơn nữa còn rất mất bình tĩnh. Hai mắt, nhìn chăm chú lưng Tà Phong.
Tà Phong thấy nà ng quát lên, quay đầu lại, vẫn chưa nhớ ra là hắn chưa nói rõ chuyện muốn đổi quần áo cho nà ng.
Nhìn nà ng hiểu lầm một lúc.
Hắn Ä‘á»™t nhiên cảm thấy máu dồn lên mặt, mặt Ä‘á» bừng, rõ rà ng là Vãn Thanh hiểu sai , không biết nói gì, hắn vẫn cảm thấy e lệ không thôi, xèo xèo ngô ngô nói: “Cái…kia,, cái…kia ngÆ°Æ¡i đừng hiểu lầm ta chỉ …. ta chỉ…. muốn đổi y phục vá»›i ngÆ°Æ¡i thôi!â€
Thì ra là thế! Vãn Thanh nghe xong lá»i của hắn gáºt đầu: “Tại sao không nói sá»›m chút!†Nói xong , trên mặt của nà ng, cÅ©ng Ä‘á» lên.
Äá»u do hắn, không nói rõ rà ng, hại nà ng hiểu lầm !
“Ta là m sao biết ngÆ°Æ¡i lại nghÄ© đến chuyện đó!†Hắn nói, thanh âm lúc nà y má»›i trở vá» bình thÆ°á»ng.
“NgÆ°Æ¡i nói máºp má» nhÆ° váºy, oan chá»— nà o chứ!†Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng.
Vừa nói gian Tà Phong vừa cởi áo khoác ngoà i, đưa cho Vãn Thanh.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:12 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 12:09 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
Chương 43: Vừa Thấy Lư Sơn Chân Diện Mắt
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
TrÆ°á»›c mắt Vãn Thanh là má»™t thân cẩm y, má»™t nam tá» phong tÆ° xÆ°á»›c xÆ°á»›c, nà ng cảm thấy cả kinh không Ãt.
NgÆ°á»i trÆ°á»›c mắt, không phải ai khác, đúng là đương nhiệm – minh chủ võ lâm, Má»™ Dung Kiá»m! !
Hóa ra hắn chÃnh là ân nhân của Tà phong a! NhÆ°ng không nghÄ© ra, hắn lại sai Tà Phong bắt nà ng. Hắn là m váºy vá»›i mục Ä‘Ãch gì chứ?
NhÆ°ng nà ng biết, nếu có thể nói, không cần há»i hắn cÅ©ng tá»± Ä‘á»™ng nói, đã không chịu nói, có há»i cÅ©ng không ra, cho nên nà ng má»™t má»±c duy trì trạng thái trầm mặc, tỉnh táo nhìn hắn.
Má»™ Dung Kiá»m cÆ°á»i má»™t tiếng, chắp tay thi lá»…: “Khiến Phượng Thiếu phu nhân phải chịu ủy khuất, đã mạo phạm thiếu phu nhân nhiá»u, hi vá»ng được tha thứ, Phượng Thiếu phu nhân má»i ngồi.†Nói xong quay ra nha hoà n đằng sau nói: “Không nhìn thấy khách quý tá»›i sao? ! Còn không mau dâng trà ngon! !â€
Vãn Thanh mặc dù trá»i sanh tÃnh tình lạnh nhạt, nhÆ°ng cÅ©ng không phải loại ngÆ°á»i dá»… bị khi dá»…, vốn đã không thÃch Má»™ Dung Kiá»m, cảm giác hắn vô cùng giả dối, hết lần nà y tá»›i lần khác hắn còn tìm cách bắt cóc nà ng, còn nói những lá»i thừa thãi đấy, nà ng nghe cà ng không thoải mái, kết quả là cÆ°á»i nhạt.
CÆ°á»i ôn nhu má»™t cái, lạnh lùng phun ra má»™t câu nói: “Má»™ Dung minh chủ lá»i nà y nói không đúng lắm, má»™t ngÆ°á»i bị bắt cóc, chỉ có thể coi là tù nhân, sao lại nói là khách quà chứ? Trà ngon Vãn Thanh cÅ©ng không dám nháºn, còn Má»™ Dung minh chủ nói tha thứ, Vãn Thanh cà ng là không dám tha thứ, đã nhÆ° thế nà y, tha thứ vá»›i không tha thứ có gì khác biệt chứ? Huống hồ ngà i còn là minh chủ võ lâm!â€
Ngụ ý: nà ng tuyệt đối không tha thứ cho hắn, chỉ sợ rằng hắn – minh chủ võ lâm, võ công cao cÆ°á»ng, má»™t chưởng có thể lấy mạng nà ng dá»… dà ng.
Trong lúc nói, nà ng má»™t má»±c duy trì nụ cuá»i lãnh đạm lÆ°á»i biếng, không thể hiện chút cảm xúc nà o, giống nhÆ° Ä‘ang nói chuyện không liên quan tá»›i mình.
Má»™ Dung Kiá»m lá»™ ra nụ cÆ°á»i tán thưởng, ngÆ°á»i thông minh luôn khiến ngÆ°á»i khác thÃch thú, huống chi đây lại là má»™t nữ tá» vừa thông minh vừa xinh đẹp? !
Hắn cÆ°á»i má»™t tiếng: “Ha ha, xem ra, phượng Thiếu phu nhân không tha thứ tá»™i lá»—i của ta ! Bất quá, phượng Thiếu phu nhân yên tâm, Má»™ Dung quyết không có ý tứ gì khác, chỉ muốn má»i phu nhân tá»›i chÆ¡i mấy nà y, tất cả đãi ngá»™, sẽ nhÆ° thượng khách! Nhất định khiến Phượng Thiếu phu nhân cảm giác thoải mái nhÆ° ở nhà !â€
“Thoải mái nhÆ° ở nhà ?†Vãn Thanh nghe xong cÆ°á»i khẽ: “Má»™t ngÆ°á»i bị bắt cóc, dù có được đối đãi tốt đến đâu, cÅ©ng cảm thấy thấp thá»m bất an, trong lòng đã bất an, là m sao có thể cảm thấy thoải mái đây?â€
Vãn Thanh nói đến váºy, Má»™ Dung Kiá»m vẫn không có chút hổ thẹn nà o, trái lại Tà Phong lại không mặt dà y thế, hắn đứng ở má»™t bên, sắc mặt tháºp vô cùng xấu, nhÆ°ng không biết là m nhÆ° thế nà o cho phải.
Nghe Vãn Thanh nói, hắn biết nà ng nhất định là háºn chết hắn .
Vì váºy vá»™i và ng nói: “NgÆ°Æ¡i đừng lo vá» vấn Ä‘á» an nguy, ta sẽ má»™t má»±c ở bên ngÆ°á»i, sẽ không để cho ngÆ°Æ¡i có việc.â€
Lá»i nà y vừa nói ra, khiến Má»™ Dung Kiá»m giáºt mình, hắn là hạng thông minh ngÆ°á»i, chỉ cần lá»i nà y, liá»n nghe ra sá»± ám muá»™i.
Tà Phong chÆ°a bao giá» là ngÆ°á»i ăn nói tùy tiện, cÅ©ng chÆ°a bao giỠđể nữ tá» trong mắt, trÆ°á»›c kia Má»™ Dung Kiá»m đã giá»›i thiệu cho Tà Phong rất nhiá»u nữ tá», mỹ lệ, ôn nhu, nhà n tuệ, thông minh, Tà Phong không thèm liếc mắt má»™t cái. Không ngá», chỉ ở chung vá»›i Vãn Thanh mấy ngà y, lại nảy sinh tình cảm vá»›i nà ng.
NhÆ°ng Má»™ Dung Kiá»m không há» lá»™ ra chút ý tứ nà o, chỉ cÆ°á»i tháºt nhã nhặn: “Tà Phong, ngÆ°Æ¡i nói lá»i nà y là có ý gì, vi huynh là ngÆ°á»i nhÆ° nà o chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn không hay.â€
“Má»™ Dung đại ca, ta không có ý tứ nà y.†Tà Phong nghe được Má»™ Dung Kiá»m nói thế, vì váºy trịnh trá»ng trả lá»i.
Má»™ Dung Kiá»m nghe xong, vá»— vá»— vai Tà Phong: “Tốt lắm tốt lắm! Äại ca chỉ đùa má»™t chút mà thôi, đại ca biết ngÆ°Æ¡i không có ý tứ nà y.â€
Dá»… dà ng nháºn ra, Tà Phong rất kÃnh trá»ng Má»™ Dung Kiá»m.
NhÆ°ng Vãn Thanh lại nghÄ© là Má»™ Dung Kiá»m Ä‘ang lừa Tà Phong! !
NhÆ°ng Tà Phong “trúng Ä‘á»™c†rất sâu, đối vá»›i Má»™ Dung Kiá»m vô cùng sùng bái, hÆ¡n nữa nghe nói, Má»™ Dung Kiá»m từng cứu Tà Phong má»™t mạng, nhân cách Tà Phong, thẳng thắn mà lá»—i lạc, đối vá»›i ân nhân cứu mạng, hắn tin tưởng vô Ä‘iá»u kiện không có gì lạ.
Lúc nà y nha hoà n đã mang trà tá»›i, Vãn Thanh ngồi xuống, tiếp nháºn chén trà , mở ra chén lục thúy hoa lan, chỉ cảm thấy má»™t mùi thÆ¡m xông và o mÅ©i, là bÃch loa xuân, nÆ°á»›c xanh biếc, chén trà men trắng nõn, vô cùng đẹp mắt, là m cho lòng ngÆ°á»i thÃch thú.
Vừa nhấp má»™t ngụm, vị ngá»t thấm đến yết hầu, đúng là trà ngon, xem ra Má»™ Dung Kiá»m là m ngÆ°á»i không được tốt lắm, nhÆ°ng đồ dùng trong nhà không tệ chút nà o.
“Trà tốt, ngÆ°á»i pha trà cÅ©ng tốt!†Không muốn lại nghe hắn ở má»™t bên giả tình giả nghÄ©a, vì váºy nà ng ngắt lá»i nói.
Nghe nà ng khen ngợi, Má»™ Dung Kiá»m cÅ©ng cầm lấy chén – trà , uống má»™t há»›p, nhắm mắt lại, trở vá» chá»— cÅ© hồi lâu sau má»›i mở mắt: “Nguyệt nhi, ngÆ°Æ¡i ra đây Ä‘i!â€
Vãn Thanh giáºt mình.
Nguyệt nhi? ! !
Là Nguyệt Nhi mà Phượng Cô từng nhắc đến sao? ! !
Chợt thấy ngoà i cá»a má»™t phấn y nữ tá» thÆ°á»›t tha Ä‘i và o, hà o quang tá»a ra, đúng là vẻ đẹp khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy hổ thẹn.
Là n da trắng nõn nà nhÆ° bạch ngá»c, là n mi dà i cùng đôi mắt long lanh nhÆ° hồ thu, nhìn ai có thể khiến kẻ đấy má»m nhÅ©n ná»a ngÆ°á»i, mÅ©i đẹp nhÆ° Ä‘iêu, môi Ä‘á» tÆ°Æ¡i, giá» phút nà y Ä‘ang cÆ°á»i mỉm, vô cùng mỵ hoặc.
Má»™t thân hồng nhạt trÆ°á»ng sa bay nhẹ nhà ng, tôn lên vóc ngÆ°á»i cao ráo cân đối, thÆ°á»›t tha má»m mại nhÆ° tiên giáng trần.
Vãn Thanh tháºt sá»± muốn cảm thán ông trá»i bất công , trên Ä‘á»i lại có nữ tỠđẹp đến váºy, thêm má»™t chút là béo, bá»›t má»™t chút thà nh gầy, ba phần nhu mì, ba phần linh khÃ, ba phần mỵ hoặc, là m cho ngÆ°á»i ta ngắm mãi không chán.
“TÆ°á»›ng công vị giác tháºt tốt a! NhÆ° váºy cÅ©ng biết là Nguyệt nhi !†Thanh âm của nà ng nhẹ nhà ng mà giòn nhÆ° ngá»c rÆ¡i trên mâm và ng, vô cùng dá»… nghe.
Nói xong quay sang Vãn Thanh Ä‘ang sợ đến ngây ngÆ°á»i, cÆ°á»i má»™t tiếng: “Vị…nà y nói váºy nhất định là tà i nữ Vân Quốc – Thượng Quan cô nÆ°Æ¡ng ?â€
Vãn Thanh đã gả cho Phượng Cô là m thiếp, mà Nguyệt Nhi, không gá»i nà ng là Phượng Thiếu phu nhân, lại trá»±c tiếp gá»i tà i nữ Thượng Quan cô nÆ°Æ¡ng, lá»i nà y có lẽ ngÆ°á»i khác nghe không ra, nhÆ°ng Vãn Thanh nghe ra, Má»™ Dung phu nhân không muốn công nháºn nà ng là Phượng phu nhân.
Có hay không cơ chứ ?
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:13 AM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àâòîìàòû , àêêóìóëÿòîð , áóõãàëòåðñêèé , casido cam phuchim com , dinh cap luu manh , ebook that than lamthiep , ëþñòðû , ïåðâûé , ïîðíî , òåñòû , pham nhan tu tien , photo kiên trần , than than lam thiep 4vn , that than lam thiep 38 , that than lam thiep 4vn , that than lam thiep 99 , that than lam tiep , y nghia cua so 599368 , ðàáî÷åãî