30-04-2009, 09:55 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 41
Hớn Quỳnh dùng trà gạt tướng Phiên
Dương Nghiệp ra công đánh Liêu tướng
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Bấy giá» Hà ng Khuông Tá»± kéo gần tá»›i thà nh, quân thám thÃnh và o báo:
- NÆ¡i phÃa cá»a Tây thà nh Ä‘á»u mở hết, còn quân sÄ© vắng tanh. Khuông Tá»± liá»n kéo đến, thấy trên cá»a thà nh có má»™t tÆ°á»›ng là Lần Hồng Võ đứng ra nói:
- Xin Nguyên soái chớ khá khinh dể mà dẫn binh và o thà nh, tôi chắc trong ấy có phục binh.
Khuông Tá»± khen phải, vừa muốn rút binh, đã nghe má»™t tiếng pháo nổ vang, quân Tống bốn phÃa ùn ùn kéo tá»›i. Hà ng Khuông Tá»± thất kinh bá» chạy, Lý Há»›n Quỳnh giục ngá»±a cản lại, hai bên đánh nhau không mấy hiệp, Hồng Võ sa cÆ¡ bị Há»›n Qụỳnh đâm chết. Tống binh thừa thế đánh binh Liêu, là m cho binh Liêu cả loạn, lá»›p bị giết, lá»›p bị thÆ°Æ¡ng. Gia Luáºt Sa ráng sức xông và o giữa tráºn, cứu Hà ng Khuông Tá»± Ä‘em vá» dinh.
Lúc nà y binh Tống đã kéo đến vây phủ, Gia Luáºt Sa thấy binh Tống quá mạnh, liá»u chết phá trùng vây dẫn Khuông Tá»± chạy tuất vá» Diệt Châu. Còn Lý Há»›n Quỳnh đánh vá»›i Gia Luáºt HÆ°u Ca mấy chục hiệp má»›i chịu lui binh. Ba tÆ°á»›ng Tống lúc nà y kéo binh và o thà nh ra mắt Hà ng Khuông Tá»±. Bấy giá» Tiêu háºu há»i Gia Luáºt HÆ°u Ca:
- Tại sao lại để đến ná»—i lầm mÆ°u quân giặc nhÆ° váºy?
Gia Luáºt HÆ°u Ca kể hết sá»± tình. Tiêu háºu nổi giáºn ra lệnh cho Khuông Tá»± phải chết. Võ sÄ© dẫn Khuông Tá»± đến pháp trÆ°á»ng, thì Gia Luáºt Sa quỳ tâu:
- Xin Bệ hạ niệm tình Tiên đế mà tha cho Khuông Tự một phen.
Tiêu háºu cÅ©ng vị tình, tha tá»™i chém, nhÆ°ng lá»™t hết chức quan Ä‘uổi vá» dân. Kế đó Tiêu háºu lại không cho Gia Luáºt HÆ°u Ca là m Nguyên soái, Gia Luáºt Tả Chuẩn là m Giám quân, thống lãnh mÆ°á»i muôn binh Ä‘em qua phạt Tống.
Các tÆ°á»›ng vâng lệnh kéo binh Ä‘i. Chẳng bao lâu đã tá»›i Tống Thà nh. TÆ°á»›ng Tống hay tin liá»n nhóm các tÆ°á»›ng bà n bạc. LÆ°u Äình Hà ng nói:
- Nay binh Liêu kéo tá»›i nữa, chắc là quyết liệt. Váºy phen nà y đừng có ra binh, cứ đóng cá»a thủ thà nh, rồi sai ngÆ°á»i vá» TrÆ°á»ng An báo tin.
Äình Hà ng nói xong liá»n viết sá»› sai sứ Ä‘em vá» Äại Thà nh, và dặn các tÆ°á»›ng giữ thà nh nghiêm ngặt. Vua Thái Tông nháºn được tá» sá»› của Äình Hà ng, liá»n nói:
- U Châu là nÆ¡i hiểm trở, nay binh Liêu kéo đến đó nếu để mất thà nh thì yếu thế. Váºy bây giá» ai dám vì ta Ä‘em binh chống đỡ? DÆ°Æ¡ng Quang Mỹ tâu:
- Cha con DÆ°Æ¡ng Nghiệp bấy lâu muốn láºp công Ä‘á»n nợ nÆ°á»›c, nay sẵn dịp nà y xin Bệ hạ sai há» Ä‘i là xong.
Thái Tông nháºn lá»i, liá»n phong cho DÆ°Æ¡ng Nghiệp là m U Châu binh mã sứ và lãnh năm muôn binh Ä‘i giải cứu. DÆ°Æ¡ng Nghiệp lãnh mạng lui ra, dặn con lá»›n là DÆ°Æ¡ng Diên Bình coi sóc việc binh, còn Diên Äức, Diên Chiêu theo mình đến U Châu giải cứu.
Khi binh tá»›i XÃch Cùng thì hạ trại. Quân thám thÃnh hay tin vá» báo vá»›i LÆ°u Äình Hà ng hay. LÆ°u Äình Hà ng mừng rỡ, vá»™i vã sá»a soạn Ä‘em quân tiếp ứng. Còn DÆ°Æ¡ng Nghiệp lúc nà y an định hạ trại xong cha con Ä‘i xem xét chốn Bình Nguyên thôn dã để bố liệt tráºn đồ, bá»—ng thấy má»™t đạo binh gÆ°Æ¡m giáo sáng ngá»i, DÆ°Æ¡ng Nghiệp láºt Ä‘áºt ra xem, thấy viên tÆ°Æ¡ng mặt Ä‘en tai lá»›n, hình thù rất kỳ quái liá»n xốc ngá»±a tá»›i há»i:
- Tướng kia, hỠtên là chi?
Vừa há»i xong xem lại là LÆ°u Hắc Äạt. ÄÆ°Æ¡ng Diên Äức giục ngá»±a xông tá»›i đánh, nhÆ°ng được và i hiệp, Diên Äức đã thua chạy dà i, còn Hắc Äạt giục ngá»±a Ä‘uổi theo. Diên Äức quay lại chém Hắc Äạt má»™t búa đứt là m hai khúc. DÆ°Æ¡ng Nghiệp thấy con mình đắc thắng liá»n hối quân sÄ© áp và o há»—n chiến. LÆ°u Äình Hà ng ở trên thà nh xem thấy, liá»n dẫn binh ra hiệp vá»›i binh DÆ°Æ¡ng Nghiệp giết binh phiên thây nằm cháºt đất máu chảy đầy Ä‘Æ°á»ng Gia Luáºt Tà Chuẩn thấy binh mình đại bại thì bá» trại lên ngá»±a chạy tuất vá» Ngõa Kiá»u Quan. Äình Hà ng và DÆ°Æ¡ng Nghiệp kéo binh theo Ä‘oạt lÆ°Æ¡ng thảo và khà giá»›i rất nhiá»u, rồi dùng quân tại phÃa Nam thà nh. Các tÆ°á»›ng nói:
- Nay binh Liêu vá» chiếm cứ tại Ngõa Kiá»u Quan, ta thừa dịp Ä‘uổi theo đánh má»™t tráºn ắt toà n thắng. LÆ°u Äình Hà ng nói:
- Gia Luáºt HÆ°u Ca là ngÆ°á»i có trà dÅ©ng, nay lánh mặt không ra, e có mÆ°u chi đây, xin Nguyên soái lui binh vá» thà nh mà nghỉ rồi sẽ tấn binh cÅ©ng chẳng muá»™n. DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói:
- Chúng nó bại tẩu, còn đủ ngà y giỠđâu mà sắp đặt mưu kế, các tướng chớ lo, cứ việc tấn công ắt thủ thắng.
Các tÆ°á»›ng vâng lệnh kéo binh đến Ngõa Kiá»u Quan, nÆ¡i phÃa Äông Nam sông Hắc Thủy. Lúc nà y Gia Luáºt HÆ°u Ca nghe binh Tống kéo đến, nên cùng Gia Luáºt Tà Chuẩn bà n rằng:
- Cha con DÆ°Æ¡ng Nghiệp tháºt là đấng nhân tà i, nay kéo binh đến đây vây Ngõa Kiá»u Quan nữa, váºy thì ta nên thủ thà nh, chá»› khinh dể giao công, đợi chừng nà o nó hết lÆ°Æ¡ng thá»±c, ta sẽ kéo quân ra đánh má»™t tráºn rá»a há»n.
Tà Chuẩn nghe theo, liá»n truyá»n lệnh chÆ° tÆ°á»›ng đóng các cá»a ải và canh gác nghiêm ngặt Binh Tống kéo đến vây phủ bốn phÃa, đánh phá ngà y đêm nhÆ°ng không thắng nổi.
Qua mÆ°á»i ngà y, DÆ°Æ¡ng Nghiệp có vẻ lo lắng, liá»n lên ngá»±a dẫn và i mÆ°Æ¡i tên quân Ä‘i vòng ngoà i xa xem địa thế. Khi Ä‘i đến má»™t gò cao, DÆ°Æ¡ng Nghiệp biết chắc nÆ¡i đó là chá»— lÆ°Æ¡ng thá»±c của LÆ°u bang, nên trở vỠđòi LÆ°u Äình Hà ng đến bảo:
- Nay Liêu binh cố thủ thà nh trì, là ý chá» cho ta hết lÆ°Æ¡ng, đặng dụng kế táºp công, nay sẵn dịp có gió bấc là m cho khà trá»i lạnh lẽo, quân Phiên biếng nhác tuần phong, ta dùng kế há»a công đánh má»™t tráºn ắt trá»n thắng. LÆ°u Äình Hà ng nói:
- Lá»i của DÆ°Æ¡ng nguyên soái rất có lý, song nếu nhÆ° Gia Luáºt HÆ°u Ca biết được kế ấy, Ä‘á» phòng thì nguyên soái tÃnh thế nà o? DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói:
- Ngai chớ lo xa. Nếu chúng đỠphòng thì ta sẽ tương kế tựu kế.
DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói rồi khiến quân Ä‘i tìm má»™t ngÆ°á»i già cả ở trong là ng gần đó, để há»i thăm công việc. Chẳng bao lâu quân sÄ© dẫn vá» má»™t ông già trông rất sất sáng. DÆ°Æ¡ng Nghiệp há»i ông già :
- Chẳng hay phÃa tả Ngõa Kiá»u Quan nà y có con Ä‘Æ°á»ng nhá» nà o Ä‘i được không? Ông già nói:
- ÄÆ°á»ng đó hẹp lắm, chỉ để cho tiá»u phu Ä‘i đốn củi mà thôi. Còn phÃa trong binh Liêu đã bÃt lại rồi, không có ngả nà o thông thÆ°Æ¡ng được.
DÆ°Æ¡ng Nghiệp nghe ông già nói mấy lá»i liá»n khiến quân Ä‘em rượu thịt cho ông già ấy ăn uống rồi Ä‘Æ°a trở vá».
Ná»™i ngà y hôm ấy, DÆ°Æ¡ng Nghiệp sai Diên Äức dẫn hai trăm quân giả là m tiá»u phu Ä‘i đốn củi, giấu vÅ© khà trong ngÆ°á»i, Ä‘em theo đồ dẫn há»a, thá»±c hiện kế há»a công. Diên Äức vâng lệnh lãnh quân ra Ä‘i. DÆ°Æ¡ng Nghiệp lại sai Diên Chiêu, dẫn quân đến mé sông Hắc Thủy đốn cây thả xuống sông giả là m cầu Ä‘á»™ binh qua, láºp kế tiếp ứng. Mặt khác, sai LÆ°u Äình Hà ng và Ngạn Tấn Ä‘em binh núp gần mé sông Hắc Thủy, chá» cho quân giặc mắc kế kéo đến thì hai đầu đánh ép lại. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vâng lệnh ra Ä‘i. Còn DÆ°Æ¡ng Nghiệp Ä‘Ãch thân đến chá»— gò cao coi chừng quân giặc.
Lúc nà y Gia Luáºt Tà Chuẩn thấy binh Tống không là m gì nổi thì cứ lo ăn uống vui chÆ¡i. Bá»—ng có quân thám thÃnh và o báo:
- Binh Tống muốn kéo qua sông Hắc Thủy, đặng đến Yên Thà nh. Tà Chuẩn nghe báo cÆ°á»i lá»›n nói:
- Bấy lâu ai cÅ©ng đồn rằng DÆ°Æ¡ng Nghiệp dụng binh nhÆ° thần, nay rõ ra không bằng má»™t tên bá»™ hạ của ta. Tà Chuẩn nói rồi liá»n bảo Gia Luáºt Cao:
- NgÆ°Æ¡i mau dẫn má»™t ngà n quân cháºn binh Tống tại bá» sông Hắc Thủy, chá» binh Tống Ä‘á»™ qua gần nữa thì xua binh ra giết.
Gia Luáºt Cao vâng lệnh kéo binh Ä‘i. Tà Chuẩn lại khiến Gia Luáºt Sa và Hà ng Xiêm lãnh má»™t muôn binh đến vây binh Tống. Hai tÆ°á»›ng vâng lệnh ra Ä‘i. Tà Chuẩn sai khiến xong, Ä‘i vá»›i Gia Luáºt HÆ°u Ca chuẩn bị tiếp ứng.
Bấy giá» trá»i vừa chạng vạng, DÆ°Æ¡ng Nghiệp, Diên Chiêu giả bá»™ đốn cây thả bè xuống sông, Gia Luáºt Cao núp ở trên xem thấy đùa binh xuống đánh nhau, binh Tống giả đò kinh sợ thối lui lên bá». Binh Liêu rượt Ä‘uổi theo binh Tống. Diên Chiêu vừa đánh vừa chạy dụ binh Tống đến chá»— phục binh. Bá»—ng nghe má»™t tiếng pháo lá»›n, tên bắn ra nhÆ° mÆ°a. Gia Luáºt Sa và Hà ng Xiêm kéo binh ra vừa đến trại Tống đã nghe quân ó vang trá»i, thì biết là trúng kế, liá»n dẫn binh Ä‘i tiếp cứu.
Trong rừng, Diên Äức nghe tiếng pháo liá»n khiển quân châm ngòi lá»a, cháy rá»±c trá»i, quân giữ kho lÆ°Æ¡ng Ä‘á»u bá» chạy. Diên Äức thừa thế đến đốt cháy hết kho lÆ°Æ¡ng, rồi dẫn binh qua sông đánh giết quân Liêu vô số.
Bấy giá», Gia Luáºt Cao thấy phÃa trại lÆ°Æ¡ng có lá»a, nên lùi lại bị LÆ°u Äình Hà ng phục binh trên mé sông Hắc Thủy đón đánh dữ dá»™i. Còn Gia Luáºt Sa vừa Ä‘em binh tá»›i bị Diên Chiêu và LÆ°u Äình Hà ng đánh úp, quân sÄ© nÆ°á»›c Liêu bá» gÆ°Æ¡m chạy trốn tÆ¡i bá»i. TÆ°á»›ng Tống cháºn giết, thây nằm cháºt đất. Diên Äức thừa kế đánh bá»c háºu phÃa sau thà nh, Gia Luáºt HÆ°u Ca thất kinh phò Tà Chuẩn lén mở cá»a thà nh phÃa Bắc mà chạy. Chẳng ngá» vừa ra khá»i cá»a gặp Ngạn Tấn phục binh, quân sÄ© Ä‘iếng hồn không biết Ä‘Æ°á»ng nà o mà trốn. CÅ©ng may nhá» có Gia Luáºt HÆ°u Ca tả Ä‘á»™t hữu xung, phò vẹn toà n ra khá»i tráºn.
Còn lúc nà y, DÆ°Æ¡ng Nghiệp kéo bình và o thà nh trá»n vẹn. Trá»i vừa sáng, thấy trong thà nh đã dá»±ng cỠđại Tống, tÆ°á»›ng sÄ© kêu nhau và o ra mắt. DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói:
- Nay ta thừa cÆ¡ tiến binh thì lấy Yên Thà nh không khó. LÆ°u Äình Hà ng cản lại, nói:
- Binh ta đã mệt má»i lắm, và lÆ°Æ¡ng thảo cÅ©ng gần hết rồi, không nên khinh địch và o sâu trong đất giặc. DÆ°Æ¡ng Nghiệp nghe nói lÆ°Æ¡ng thảo gần hết nên dồn binh tại Ngõa Kiá»u Quan cho binh sÄ© nghỉ ngÆ¡i.
Lá»i bà n: Trong lúc khổ cá»±c ai cÅ©ng tiếc công lao mình, tránh né nhiệm vụ, còn đến lúc ban thưởng thì lại tranh nhau hưởng thụ. Cha con DÆ°Æ¡ng Nghiệp có công lá»›n được triá»u đình trá»ng thưởng, là m cho các quan đại thần xầm xì, ganh tị, cha con DÆ°Æ¡ng Nghiệp phải từ chức lánh thân. Ấy váºy trong cuá»™c sống con ngÆ°á»i, nhiá»u kẻ ganh tị vá» quyá»n lợi hÆ¡n là đem thân xây dá»±ng sá»± nghiệp để rồi hưởng thụ. Kẻ có lòng ganh ấy bao giá» cÅ©ng là kẻ bất tà i mà muốn thụ hưởng cao sang. Những báºc anh hùng hà o kiệt thÆ°á»ng Ä‘em thân mình giúp đã trả lại công lao ấy, bá»›t lẽ há» không ham hưởng thụ há» khinh thÆ°á»ng danh lợi mà chỉ trá»ng đạo nghÄ©a là m ngÆ°á»i.-oOo-
- Hết hồi 41 :2 (38):
Tà i sản của bagiatam
30-04-2009, 09:57 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 42
Äãi tÆ°á»›ng số Triệu Phổ từ quan
TrÆ°á»ng xạ tiá»…n, Mỹ Bân được thưởng
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Bấy giá» Gia Luáºt Tà Chuẩn vá» an dưỡng nÆ¡i Kế Châu, nghÄ© cà ng giáºn DÆ°Æ¡ng Nghiệp, nên nhóm chúng tÆ°á»›ng muốn kéo binh trở lại quyết tá» chiến má»™t lần nữa. Gia Luáºt HÆ°u Ca nói:
- XÆ°a nay xuất tráºn thắng bại là lẽ thÆ°á»ng, Nguyên soái chẳng nên hổ thẹn là m chi. Bây giá» ta nên dâng sá»› vá» kinh và xin binh đến giúp, nhÆ° váºy má»›i mong phá được binh Tống.
Tà Chuẩn nghe lá»i, viết tá» sá»› sai quân vỠđại thà nh tâu tá»± sá»±. Thái Háºu xem xong há»i sứ giả:
- Váºy chá»› Tống tÆ°á»›ng đó tên chi? Mà dụng binh hay nhÆ° váºy? Sứ giả thÆ°a:
- Tống tÆ°á»›ng là ngÆ°á»i Hà Äông, ở San Háºu Thà nh, lên là DÆ°Æ¡ng Nghiệp. Tiêu háºu nói:
- Ta vẫn nghe tên ấy đã lâu, thiên hạ gá»i là DÆ°Æ¡ng vô địch. Nếu ngÆ°á»i nà y cầm binh cho Tống đế, thì binh ta khó thắng.
Tiêu háºu nói xong sai Gia Luáºt Há» Äể Ä‘em theo mÆ°á»i muôn binh cứu ứng vá»›i Gia Luáºt Tà Chuẩn. DÆ°Æ¡ng Nghiệp hay tin liá»n há»i chÆ° tÆ°á»›ng
- Nay tÆ°á»›ng Liêu là Gia Luáºt Há» Äể Ä‘em binh cứu ứng, mà mình thì lÆ°Æ¡ng thảo đã gần hết, biết là m sao chống đỡ. Theo ý ta hôm nay sai má»™t ngÆ°á»i vá» Biện Kinh, tâu việc Liêu binh cho Thánh hoà ng rõ, và váºn lÆ°Æ¡ng cho đủ, má»›i dám cùng nó giao tranh. LÆ°u Äình Hà ng nói:
- Nguyên soái tÃnh rất hay, váºy xin cho ngÆ°á»i Ä‘i gấp má»›i đặng.
DÆ°Æ¡ng Nghiệp liá»n sai Thái Nhạc vá» triá»u trình tấu. Thái Nhạc vâng lá»i ra Ä‘i không bao lâu đã vỠđến kinh thà nh, yết kiến vua Thái Tông tâu rõ tá»± sá»±. Thái Tông nghe nói muốn thân chinh, nhÆ°ng các quan hết lá»i can gián. Quan đại thần Triệu Phổ bÆ°á»›c ra tâu:
- Xin Bệ hạ giáng chỉ đòi DÆ°Æ¡ng Nghiệp vá», và sai ngÆ°á»i đến trấn thủ các ải địa đầu, thì nÆ°á»›c Liêu chúng nó không là m khó dá»… chúng ta. Vua Thái Tông nháºn lá»i, liá»n sai ngÆ°á»i ra đòi DÆ°Æ¡ng Nghiệp. Bấy giá» DÆ°Æ¡ng Nghiệp được chiếu triệu vá» kinh nên há»™i chÆ° tÆ°á»›ng nói:
- Nay có lệnh triá»u đình dạy ta ban sÆ°, váºy các ngÆ°Æ¡i mau sắp đặt phòng ngừa binh Liêu theo quấy rối. Diên Äức nghe nét liá»n thÆ°a:
- Nay tÆ°á»›ng Liêu đã khiếp vÃa kinh hồn, mà chẳng thừa dịp nà y đánh và o U Châu, lại triệu tÆ°á»›ng hồi trà o tháºt quá uổng. DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói:
- Ta cÅ©ng có ý nhÆ° váºy, song lệnh vua đã ban ra, không thể là m trái.
DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói xong lá»±a ngÆ°á»i ở lại giữ Ngõa Kiá»u Quan, còn bao nhiêu binh mã thì kéo vá» TrÆ°á»ng An phục chỉ. NgÆ°á»i sau có là m bà i thÆ¡ hối tiếc nhÆ° sau:
"Công đã gần nên, chiếu triệu hồi,
Tiếc thay cư hội uổng công tôi.
DÆ°Æ¡ng gia tháºt đáng lòng trung nghÄ©a.
Muôn thuở ngÆ°á»i nghe tức giáºn Ä‘á»i.â€
Cha con DÆ°Æ¡ng Nghiệp vỠđến kinh, vua Thái Tông liá»n hối quân dá»n ăn mừng, đãi đằng nhÆ° tÆ°á»›ng Ä‘i chinh Liêu vá». Hôm sau, Triệu Phổ và o chầu, dâng sá»› xin từ chức Thừa tÆ°á»›ng. Vua Thái Tông nghe nói ngÆ¡ ngẩn, lấy là m lạ há»i:
- Ta với khanh từ thuở nhỠđã tri ngộ với nhau, nhỠkhanh giúp đỡ việc trị nước, nay khanh từ chức là ý gì? Triệu Phổ tâu:
- Không có việc gì hết. Tôi thấy nhân lúc thái bình mà xin từ chức để vỠan dưỡng, xin Bệ hạ xét lại.
Thái Tông thấy Triệu Phổ muốn vá» an nghỉ, nên nháºn lá»i. Triệu Phổ bái tạ lui vá» dinh.
Hôm sau, bá quan và o chầu, vua Thái Tông tỠý thÆ°Æ¡ng tiếc Triệu Phổ có công vá»›i triá»u đình. Tống Ký thấy váºy liá»n tâu:
- Æ n đức của Bệ hạ không ai không cảm mến. NhÆ°ng Triệu Phổ cÅ©ng đã già nua, trở vá» dưỡng lão cÅ©ng là chuyện bình thÆ°á»ng.
Năm ấy, triá»u Tống cải niên hiệu là U Hy năm đầu, vua Thái Tông nhá»› đến ông Trần Äoà n, liá»n cho sứ lên núi Hoa SÆ¡n má»i xuống yến ẩm. Trần Äoà n được tin vua triệu, liá»n xuống núi và o ra mắt Thái Tông. Vua Thái Tông rất háºu đãi, mở tiệc linh đình, cùng Trần Äoà n ăn uống.
Bấy giá» nhân dịp trong ngoà i yên lặng, đâu đó bình an, vua Thái Tông hạ chỉ cho dân chúng ở kinh đô, má»i nhà đến bà y má»™t cuá»™c vui ba bữa, đèn Ä‘uốc rá»±c trá»i. Vua Thái Tông ngá»± giá Ä‘i xem, hết cuá»™c vui nà y đến cuá»™c vui ná» rất nên hoan hỉ. Sau đó, vua Thái Tông vá» triá»u ra lệnh đòi các tÆ°á»›ng và quan cáºn thần đến xem hoa uống rượu, vui chÆ¡i cả ngà y. Vua Thái Tông nói:
- Lúc nà y khà xuân đang ấm, thiên hạ thái bình, cỠcây tươi tết, các khanh là m thi phú, góp vui cho trẫm.
Sau đó má»—i ngÆ°á»i là m má»™t bà i thÆ¡, vua Thái Tông xem bà i nà o cÅ©ng khen hay và nói:
- Nay nước nhà lạc nghiệp an dân, nhưng nếu bỠviệc võ nghệ sau nà y khó xây dựng lại. Nay trẫm đòi hết các võ thần và chư tướng đến võ trướng cỡi ngựa bắn tên, cùng nhau tỷ thà cho trẫm xem. Tống Ký tâu:
- Nếu Bệ hạ có lòng lo lắng Ä‘iá»u ấy thiệt là phÆ°á»›c cho nÆ°á»›c Tống đó.
Vua Thái Tông liá»n khiến là m má»™t trÆ°á»ng xạ tiá»…n gần nÆ¡i vÆ°á»n hoa rồi ra lệnh cho các tÆ°á»›ng mang cung cỡi ngá»±a đến hầu lệnh. Vua Thái Tông phán:
- Nếu ai và o trÆ°á»ng, bắn trúng hồng tâm, thì trẫm thưởng ngá»±a hay áo tốt, còn bắn không trúng thì thôi, trẫm không trách phạt.
Lệnh vừa ban ra, bá»—ng có má»™t thiếu niên tên VÆ°Æ¡ng Äình Mỹ xông ra cỡi ngá»±a giÆ°Æ¡ng cung nhắm hồng tâm bắn ra má»™t mÅ©i, tức thì trống đổ chuông rung, các quan Ä‘á»u vá»— tay khen ngợi. Äình Mỹ rất vui mừng, quà y ngá»±a đến trÆ°á»›c ngá»± tiá»n chá» lệnh. Vua Thái Tông khen:
- Ngà y nay cháu được nhÆ° váºy má»›i đáng con nhà VÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng.
Thái Tông nói xong liá»n thưởng má»™t cái hồng bà o và má»™t con bạch mã. Äình Mỹ lạy tạ Æ¡n lui ra đứng má»™t bên.
Bá»—ng có má»™t tÆ°á»›ng xông ngá»±a ra, giÆ°Æ¡ng cung nhắm hồng tâm bắn trúng má»™t mÅ©i nữa. Ai nấy Ä‘á»u ngợi khen, xem ra là đại tÆ°á»›ng Tà o Bân. Tà o Bân liá»n xuống ngá»±a, đến trÆ°á»›c ngá»± tiá»n lãnh thưởng. Vua Thái Tông cÅ©ng khen, và ban cho áo và ngá»±a.
Hôm ấy, vua tôi ăn uống cả ngà y. Khi ấy Tần vÆ°Æ¡ng Ä‘i ngang qua ngõ Sở vÆ°Æ¡ng Nguyên Tá. Nguyên Tá là con lá»›n của vua Thái Tông, hồi thuở nhá» Tần vÆ°Æ¡ng rất thông minh và tÆ°á»›ng mạo giống nhÆ° vua chẳng khác, nên Thái Tông yêu mến lắm. Rủi má»™t ngà y kia mang bệnh, lúc nà y má»›i hết, nên vua không cho Ä‘i tá»· thÃ. Khi Tần vÆ°Æ¡ng vá» ngang qua đó, biết được việc tá»· thà vừa rồi, lẩm bẩm, nói:
- NgÆ°á»i khác Ä‘á»u đến dá»± há»™i yến, lãnh thưởng, còn ta không đặng dá»± tiệc, mà không ai há»i han đến.
Tần vÆ°Æ¡ng nói rồi Ä‘i Ä‘áºp phá khắp nÆ¡i, và sai quân hầu lấy rượu uống, rồi ná»a đêm má»™t mình lén Ä‘i chất lá»a đốt cung thất. Dân trong thà nh xem thấy khói lá»a bay lên ngùn ngụt Ä‘á»u thất kinh, còn quân sÄ© chạy tá»›i cứu chữa cÅ©ng chẳng tất. Vua Thái Tông gạn há»i duyên cá»› má»›i biết rõ là Tần vÆ°Æ¡ng là m nhÆ° váºy bèn hạ chỉ truất phế Nguyên Tá ra là m dân và cho ở quáºn Châu An Tại. Lệnh vua đã ban, Nguyên Tá lấy là m hồ thẹn, ăn năn thì việc đã rồi.
Lá»i bà n: Trong vui chÆ¡i, bao giá» cÅ©ng có cái buồn, nếu cuá»™c vui không Ä‘em lại nguồn vui chung. Vua Thái Tông chinh phục các nÆ¡i, Ä‘em lại thái bình thạnh trị, thiên hạ vui, thì nguồn vui ấy là mối vui chung của má»i ngÆ°á»i. NhÆ°ng ở Ä‘á»i, nguồn vui nà o cÅ©ng phát xuất những cái buồn không lÆ°á»ng trÆ°á»›c được. Kẻ đã vui còn muốn được vui nhiá»u hÆ¡n, để chiếm nguồn vui của thiên hạ, bởi vì nguồn vui là má»™t phÆ°Æ¡ng tiện để hưởng thụ, mà trong hưởng thụ ai cÅ©ng muốn tranh Ä‘oạt cho mình. Äến ná»—i anh em trong nhà khi vui cÅ©ng cảm thấy lẽ bất công trong niá»m yêu thÆ°Æ¡ng ruá»™t thịt Tâm trong con ngÆ°á»i là thế, tâm trạng nảy sinh nhiá»u biến cố để dẫn dắt sá»± buồn bá»±c đến vá»›i niá»m vui.-oOo-
- Hết hồi 42 :0 (156):
Tà i sản của bagiatam
30-04-2009, 09:59 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 43
Tà o Bân dẫn binh lấn đất Liêu
HÆ°u Ca bà y tráºn vây tÆ°á»›ng Tống
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Lúc nà y Gia Luáºt HÆ°u Ca thấy đại binh của Tống đã kéo vá» nÆ°á»›c, thì thÆ°á»ng ngà y táºp luyện quân nhÆ¡n, đặng trả há»n má»›i đại bại. Hôm sau, HÆ°u Ca cho ngÆ°á»i qua Trung Nguyên do thám, vá» báo rằng:
- Chúa tôi vua Tống Ä‘Æ°Æ¡ng yến ẩm chÆ¡i bá»i, chá»› không lo việc binh tình gì hết. HÆ°u Ca hay tin, láºt Ä‘áºt vá» tâu vá»›i Tiêu háºu:
- Ngu hạ tá»™i cai muôn thác, vì Ä‘em binh ra thất đã mấy lần, nay nhÆ¡n dịp bên Trung Nguyên không phòng bị, chúa tôi Ä‘ang vui hứng lúc thanh nhà n, nên sẵn cÆ¡ há»™i nà y, Bệ hạ phát thêm binh cho tôi Ä‘i má»™t phen nữa, tôi nguyện ra hết sức bình sánh kéo rốc binh đến kinh thà nh, thâu đồ thế đặng trả há»n ngà y trÆ°á»›c. Tiêu háºu nghe tâu lắc đầu nói:
- TÆ°á»›ng quân cả năm nay Ä‘em binh Ä‘á»u bất lợi, và lúc nà y Tống binh cÅ©ng mạnh mẽ bá»™i phần, ta e có khi tÆ°á»›ng quân chẳng đặng sá»± may xảy đến. Tiêu háºu vừa phán, Gia Luáºt Sa quỳ xuống tâu nữa:
- CÆ¡ há»™i tốt nhÆ° lúc nà y Ãt có, và tháng ngà y thấm thoát nhÆ° thoi Ä‘Æ°a. Xin Bệ hạ nhân lúc Tống trà o không phòng bị, dùng má»™t cá» mà khá lấy đại công.
Tiêu háºu thấy các quan Ä‘á»u muốn thì nghe theo, liá»n xuống chỉ cho Gia Luáºt HÆ°u Ca là m giám quân, Gia Luáºt Sa là m tiên phong và võ tÆ°á»›ng từ nhị phẩm sắp xuống, Ä‘á»u theo dÆ°á»›i cá» mà nghe Ä‘iá»u khiển. Hứa Ca khi được lịnh cả mừng, trong ngà y ấy từ tạ Tiêu háºu, rồi kéo mÆ°á»i vạn binh ra khá»i thà nh, nhắm ranh đất Trung Nguyên dẫn binh bắt đầu từ Sóc, Vân mấy châu đó đánh tá»›i.
Thám mã của Tống trà o hay đặng việc đó, bay ngá»±a vá» TrÆ°á»ng An báo tin ấy. Thái Tông nghe báo nổi giáºn nói rằng:
- Äồ vô loại, khi không dám sánh sá»±, Ä‘em binh rối loạn biên thùy. Liá»n quyết định ra lệnh thân chinh. Tống Ký tâu:
- NÆ°á»›c Liêu dầu muốn xâm phạm biên cÆ°Æ¡ng thì cÅ©ng có tÆ°á»›ng ngăn cản, lẽ nà o Bệ hạ nhá»c lòng, dấn thân và o chốn binh lá»a.
Vua Thái Tông thấy quần thần can gián, nên còn lưỡng lá»±. Tá» Hiá»n bÆ°á»›c ra giá»›i thiệu Tà o Bân là m U Châu quảng thủ thủy tÆ°á»›ng lãnh mÆ°á»i muôn binh nhắm nÆ°á»›c Äại Liêu đánh tá»›i. Tà o Bân vâng chỉ, sấp đặt đâu đó xong xuôi, phát pháo kéo quân Ä‘i ra khá»i biên thùy hạ trại.
Lúc nà y Phan NhÆ¡n Mỹ và Cao Hoà i Äức Ä‘i ngả Hoà ng Châu, còn Tà o Bân và Hô Diên Táng Ä‘i ngả Tân Thà nh, hai bên đánh úp lại.
Lúc ấy là tiết xuân, khà trá»i ấm áp, cây cá» xanh tÆ°Æ¡i, quân sÄ© Tà o Bân vừa kéo tá»›i Tân Thà nh thì tÆ°á»›ng giữ ải Tân Thà nh là Hạ TÆ° hay tin, bèn dẫn binh đối địch. Tà o Bân thấy tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Liêu, liá»n giục ngá»±a hét:
- Liêu tÆ°á»›ng, sao chÆ°a chịu xếp giáp đầu hà ng, còn đợi ta nhá»c sức hay sao? Hạ TÆ° nổi giáºn nói:
- NgÆ°Æ¡i tà i cán gì mà dám đến đây xâm chiếm biên cÆ°Æ¡ng? Ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết tà i cao thấp. Tà o Bân quay lại há»i các tÆ°á»›ng:
- Trong chư tướng có ai dám ra bắt thằng giặc Liêu đó không? Hô Diên Táng lướt tới nói:
- Äể tôi bắt nó cho.
Nói rồi xốc tá»›i chém Hạ TÆ°. Hai bên đánh nhau kịch liệt, hÆ¡n mấy chục hiệp, Hạ TÆ° Ä‘uối sức quay ngá»±a chạy dà i. Diên Táng Ä‘uổi theo đâm chết Hạ TÆ°, rồi đốc quân và o lấy ải. Quân nÆ°á»›c Liêu vỡ loạn, kéo nhau chạy khá»i Tân Thà nh.
Qua ngà y sau, Hô Diên Táng tấn binh đến Phi Hồ Lãnh, tÆ°á»›ng giữ ải nà y hay tin, há»™i chÆ° tÆ°á»›ng bà n luáºn:
- Tống binh rất mạnh chỉ má»™t tráºn đã chiếm Tân Thà nh, chúng ta biết là m thế nà o mà chống cá»±. Chi bằng mở cá»a ải, kéo cá» hà ng cho khá»i bị khổ sở sinh linh. TÆ°á»›ng Äại Bà ng ÄÆ°á»›c và Chiêu An SỠđồng nói:
- Nếu tÆ°á»›ng quân là m nhÆ° váºy thì tÆ°á»›ng Tống khi dá»…, chúng ta thà liá»u chết hÆ¡n là mang nhục.
Hai tÆ°á»›ng nói rồi vá» dinh sắp đặt, kéo binh ra thà nh láºp thế tráºn. Binh Tống kéo đến, thì hai tÆ°á»›ng Liêu đã giục ngá»±a ra cản lại, hét lá»›n:
- Vua nước Tống quá tham lam, dám dẫn binh xâm chiếm bỠcõi nước ngoà i. Chúng ta quyết không tha.
Hô Diên Táng chẳng nói lá»i nà o, giục ngá»±a đánh cùng tÆ°á»›ng Liêu. Äại Bà ng ÄÆ°á»›c đánh hÆ¡n năm chục hiệp, Diên Táng giả thua, lui binh và o giữa tráºn, Äại Bà ng ÄÆ°á»›c không ngá», giục ngá»±a Ä‘uổi theo. Hô Diên Táng dùng thế bắt sống trên lÆ°ng ngá»±a. Binh Liêu trông thấy thất kinh, bá» gÆ°Æ¡m giáo đầu hà ng. Tà o Bân Ä‘em Äại Bà ng ÄÆ°á»›c bêu đầu. Trong thà nh, chúa soái là Lữ Hà nh Äức liá»n mở cá»a ải đầu hà ng.
Tà o Bân kéo binh qua khá»i Phi Hổ Lãnh, đến vây ải Linh Kỳ. TÆ°á»›ng giữ ải nà y tên là Hồ Äạt, hay tin trÆ°á»›c cho nên phòng bị sẵn sà ng. Lúc binh Tống đến nÆ¡i, Hồ Äạt kéo binh ra chân đánh. Diên Táng cÅ©ng đốc binh giao chiến, tiếng chiêng trống dáºy trá»i, bụi bay rợp đất. Hai tÆ°á»›ng đánh nhau hÆ¡n má»™t trăm hiệp, mà chÆ°a thấy hÆ¡n thua. Hô Diên Táng nghÄ© thầm:
- Tên tÆ°á»›ng Liêu nà y tháºt cÅ©ng đại tà i, nếu ta không dùng mÆ°u kế thì khó thắng nổi.
NghÄ© rồi, liá»n quà y ngá»±a chạy vòng xung quanh tráºn. Hồ Äạt cứ rượt theo, Diên Táng dùng roi kim tiên quất Hồ Äạt té nhà o xuống ngá»±a chết tốt. Tà o Bân trông thấy mừng rỡ, xua binh tá»›i chém giết quân Liêu, thây nằm cháºt đất, rồi dẫn quân và o thà nh tra xét lÆ°Æ¡ng thảo và hạ lệnh an dân. Tà o Bân kêu Hô Diên Táng đến khen:
- Äã mấy tráºn rồi, tÆ°á»›ng quân Ä‘á»u thâu thà nh Ä‘oạt ải dá»… nhÆ° trở bà n tay, tà i ấy ta không bì kịp. Hô Diên Táng thÆ°a:
- Ấy là nhá» có nguyên soái tÃnh hay, chá»› tiểu tÆ°á»›ng nà y có công cán bao nhiêu mà dám sánh.
Tà o Bân nghe Hô Diên Táng khiêm nhÆ°á»ng mấy Ä‘iá»u, rất phục và khem thầm:
- Chà độ nhÆ° váºy má»›i cao.
Tà o Bân liá»n tả biểu sai ngÆ°á»i vá» cho vua Thái Tông thấu rõ tin là nh. Chẳng bao lâu Thái Tông tiếp đặng tin ấy, mở ra xem thấy thất kinh và nói:
- Vì cá»› nà o tấn binh mau Ä‘Æ°á»ng ấy? Má»›i có mấy ngà y mà thắng đặng ba bốn thà nh váºy, má»›i là tay hảo há»›n đó.
Vua Thái Tông khen rồi, liá»n tả chiếu, dạy sứ ra khiến Tà o Bân đóng binh tại Linh Kỳ an nghỉ, và chừng nà o cho đạo binh Phan NhÆ¡n Mỹ Ä‘i đến nÆ¡i sẽ hiệp nhau tấn bá»™ nữa. Tà o Bân đặng chỉ ấy còn Ä‘Æ°Æ¡ng nghị, thoạt nghe có quân và o báo:
- Äạo quân của Phan NhÆ¡n Mỹ đã Ä‘i đến!
Tà o Bân nghe báo cả mừng, cho tÆ°á»›ng sÄ© ra má»i và o nghị luáºn. Phan NhÆ¡n Mỹ đến nÆ¡i, và o ra mắt Tà o Bân kể chuyện lấy đặng Hoà n, Sóc mấy châu, lại thâu phục đặng mãnh tÆ°á»›ng nhÆ° Triệu Ngạn ChÆ°Æ¡ng và Triệu Hy Viên cá»™ng mÆ°á»i mấy tay hổ tÆ°á»›ng nữa. Tà o Ban khen má»™t hồi rồi nói:
- Má»›i đây tôi có tiếp đặng tin của Thánh hoà ng dặn bảo rằng: tôi phải đợi đạo binh Chiêu thảo đến đây rồi sẽ tấn nữa. Váºy thì hôm nay chúng ta nghỉ má»™t bữa, rạng ngà y kéo binh qua Trác Châu khiêu chiến.
NhÆ¡n Mỹ vâng lá»i, đóng binh an nghỉ. Qua ngà y sau, các tÆ°á»›ng kéo rốc đại binh ra khá»i Linh kỳ, nhắm Trác Châu thắng tá»›i. Lúc nà y Gia Luáºt HÆ°u Ca dồn binh tại Vân Châu, có thám mã vá» nói:
- Äạo binh Tống nhắm Ä‘Æ°á»ng qua Trác Châu, trong má»™t và i ngà y nữa sẽ tá»›i.
HÆ°u Ca nghe báo thất kinh, láºt Ä‘áºt ra lệnh dẫn hết đại binh mình đến phÃa Nam thà nh Trác Châu cách xa chục dặm hạ trại. Ba quân vâng lệnh, ná»™i ngà y ấy kéo Ä‘i, chẳng bao lâu đến chốn. Khi đó HÆ°u Ca đòi Gia Luáºt Sa đến trại trung nói:
- Tống binh hôm nay đã sâu và o nÆ¡i huyệt địa rồi, thế đó cÅ©ng đã má»i mệt, nên nhân săn cÆ¡ há»™i nà y dẫn má»™t đạo binh và o thà nh trì thủ và kiên bế cho nghiêm, đợi Tống tÆ°á»›ng bá»›t oai yếu thế rồi, chừng ấy sẽ dồn binh ra đánh tróc.
Gia Luáºt Sa vâng mạng kéo binh Ä‘i. HÆ°u ca liá»n kêu Huê Thắng dạy rằng:
- NgÆ°Æ¡i mau dẫn má»™t muôn binh mạnh, lén Ä‘i bá»c ngõ tiểu lá»™ qua ải Linh Kỳ, và kiếm nÆ¡i mà phục binh, đặng đón Ä‘oạt Ä‘Æ°á»ng lÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng của Tống, nhÆ° váºy má»›i bá»›t oai thế giặc đặng.
Huê Thắng vâng mạng, láºp tức dẫn binh Ä‘i. HÆ°u Ca lại khiến bổn bá»™ binh mình canh giữ dinh trại cho chắc chắn, ban ngà y thì dẫn nhau ra trÆ°á»›c táºp luyện cho tinh nhuệ oai phong, và muốn khoe mình cho Tống binh khiếp sợ. Còn ban đêm, cứ việc dẫn tốp thì năm trăm, tốp thì ba trăm quân mạnh, đến tại dinh Tống cÆ°á»›p phá cầm chừng là m cho yếu oai Tống tÆ°á»›ng. HÆ°u Ca phòng bị sẵn sà ng còn chiến tÆ°á»›ng cứ chiếu theo mà là m.
Lúc nà y Tà o Bân hết sức tức giáºn, ra đốc lá»±c các tÆ°á»›ng mình áp và o được thà nh đặng địch chiến. Liêu binh cứ việc ở trong thà nh là m thinh là kiên bế giữ gìn nghiêm nhặt, cùng lăn cây đá xuống thÆ°á»ng thÆ°á»ng chẳng dứt. Tống binh lúc nà y không là m gì nổi, và xem thấy sá»± tinh nhuệ của Liêu binh có oai thế, thì chẳng dám khinh mà áp tá»›i. Bên Tống túng quá, thét phải đóng binh lại hÆ¡n mÆ°á»i ngà y mà ngó vây.
Lúc nà y trong quân lÆ°Æ¡ng thảo không đủ dùng, Tà o Bân đã quýnh tá»›i, không hiểu tại sao mà bặt Ä‘Æ°á»ng lÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy? Trong lúc Tà o Bân Ä‘ang lo lắng, bá»—ng có má»™t thám mã bay ngá»±a vá» báo:
- Äã mấy ngà y rà y Ä‘Æ°á»ng lÆ°Æ¡ng thảo Ä‘á»u bị Liêu tặc chúng nó đón Ä‘oạt thâu, nên tôi phải mau vá» báo tin cho chúa soái.
Lá»i bà n: Nếu ở phÆ°Æ¡ng diện quốc gia, ngÆ°á»i ta lấy uy quyá»n khống chế thiên hạ, thì ở phÆ°Æ¡ng diện cá nhân ngÆ°á»i ta lấy uy danh cá nhân phô trÆ°Æ¡ng uy tÃn của mình. NÆ°á»›c Tống sau khi củng cố thế lá»±c trong nÆ°á»›c, lại Ä‘em binh chinh phục Liêu bang, tá»›i mục Ä‘Ãch là bắt các liên bang tùng phục mình. Bắt các nÆ°á»›c tùng phục không phải là quyá»n lợi, mà chỉ là danh vị. Bản chất háo danh là ý thức khe khoang của con ngÆ°á»i, nhÆ°ng nếu khoe khoang má»™t cách lố bịch thì là m trò cÆ°á»i cho thiên hạ lá»i tục có nói: "Hữu xã tá»± nhiên hÆ°Æ¡ng, hà tất Ä‘Æ°Æ¡ng phong láºp.†Há»… có mùi thÆ¡m thì tá»± nhiên tá»a khắp nÆ¡i, cần gì phải nhỠđến là n gió thổi.-oOo-
- Hết hồi 43
Tà i sản của bagiatam
30-04-2009, 10:01 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 44
Sa cÆ¡ Cao Hoà i Äức từ trần
Tiến cỠDương Diên Bình hộ giá
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Tà o Bân hay tin thám mã vá» báo quân Liêu đã Ä‘oạt hết lÆ°Æ¡ng thảo thì thất kinh, mồ hôi toát ra nhÆ° tắm. Liá»n nói vá»›i Phan NhÆ¡n Mỹ:
- TÆ°á»›ng giặc mấy ngà y nay đón Ä‘Æ°á»ng cÆ°á»›p lÆ°Æ¡ng thảo, nay trong quân không còn bao nhiêu lÆ°Æ¡ng thá»±c, váºy phải mau mau lui binh vá» Hùng Châu đồn trú đã, kéo quân giặc biết được tình trạng nà y, Ä‘em binh đến bá»c háºu thì binh ta khó bá» chống nổi.
Phan NhÆ¡n Mỹ khen phải, liá»n thôi thúc ba quân rút binh vá» Hùng Châu. Cuá»™c rút quân vô sá»± nên Tà o Bân má»›i an tâm, viết sá»› sai sứ vá» triá»u váºn lÆ°Æ¡ng. Vua Thái Tông tiếp được tin, nổi giáºn nói:
- Quân ta Ä‘ang tấn công à o ạt nhÆ° váºy, sao lại lui vá» Hùng Châu mà đợi lÆ°Æ¡ng, tháºt là là m nhẹ oai tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tống. Nói rồi liá»n thảo chiếu, ra lệnh cho Tà o Bân:
- Không nên thối binh nữa. Phải sắp xếp kế hoạch tấn binh qua Bạch Câu mà bình định Phiên quốc. Tà o Bân tiếp được chiếu vua, liá»n há»™i chÆ° tÆ°á»›ng nói:
- Lệnh vua đã truyá»n nhÆ° váºy, bá»n la phải liệu thế nà o? Phan NhÆ¡n Mỹ nói:
- Thế giặc còn Ä‘ang mạnh lắm, còn Ä‘Æ°á»ng sá thì chúng ta không thuá»™c, rủi gặp sá»± bất trắc thì liệu là m sao? Chi bằng ở lại Hùng Châu thêm má»™t Ãt ngà y rồi sẽ tÃnh. Cao Hoà i Äức nói:
- Chiếu vua nhÆ° váºy mà cứ đóng binh thì sao yên, chi bằng thuáºn theo lá»i chúa tấn công cho khá»i bị ngá» vá»±c.
Tà o Bân lúc nà y cÅ©ng bối rối, nên nhất định thâu lÆ°Æ¡ng thảo chở theo, Tống binh tá»›i Các Châu má»™t lần nữa. Gia Luáºt Ca hay tin ấy, liá»n viết thÆ¡ sai quân Ä‘em và o thà nh nói cho Gia Luáºt Sa biết:
- Nên thừa lúc sÆ¡ hở cùng tÆ°á»›ng Tống, hôm nay xuất đại binh ra, chắc binh Tống rối loạn, phải rút binh. Là m nhÆ° váºy ất trá»n thắng.
Gia Luáºt Sa y lá»i, sấp đặt Ä‘á»™i ngÅ© đâu đó tá» chỉnh, đợi binh Tống đến quyết chiến. Còn Gia Luáºt HÆ°u Ca sai Gia Luáºt Nạp dẫn má»™t đạo binh đến Sà o Lâm mai phục. Sấp đặt xong, HÆ°u Ca, và Há» Äể kéo binh thẳng đến Kỳ Câu Quan khiêu chiến.
Hôm ấy, binh Tống đã Ä‘i má»™t ngà y đêm, ngá»±a không nÆ°á»›c uống, ngÆ°á»i đã má»i mệt, thấy giặc oai nghi thì trong lòng rung Ä‘á»™ng. Cao Hoà i Äức thấy lòng quấn không định, vá»™i ra ngá»±a đến trÆ°á»›c Liêu quân, cố là m cho quân nÆ°á»›c Liêu mất khà thế. Gia Luáºt Há» Äể nổi giáºn xốc ngá»±a tá»›i đánh vá»›i Cao Hoà i Äức, dụ Cao Hoà i Äức và o tráºn.
Lúc ấy Gia Luáºt HÆ°u Ca là m ra ve yếu thế dụ tÆ°á»›ng Tống và o đến quân khẩu, thì Gia Luáºt Nạp phục binh nổi dáºy chá»n Ä‘Æ°á»ng vây binh Tống và o giữa. Còn Gia Luáºt Sa được tin xua binh trong thà nh ra má»™t lượt áp đến bắn tên à o à o, tiếng quân ó vang trá»i dáºy đất. Tà o Bân thấy binh sÄ© rối loạn, liá»n quay ngá»±a chạy dà i, nhÆ°ng chạy chÆ°a được bao xa thì con ngá»±a quỳ xuống. Tà o Bân Ä‘ang lúng túng thì có Hô Diên Táng phi ngá»±a đến nói:
- Chủ tướng theo tôi mà thoát thân.
Nói xong, Hô Diên Táng liá»n bảo há»™ Tà o Bân ra khá»i trùng vây. Lúc nà y Phan NhÆ¡n Mỹ đầu cổ tÆ¡i bá»i, mình mẩy không còn manh giáp, bá»—ng thấy Hô Diên Táng vừa cứu NhÆ¡n Mỹ ra khá»i trùng vây cÅ©ng muốn theo Hô Diên Táng thoát ra, nhÆ°ng binh Liêu à o đến, không còn lối thoát.
Cao Hoà i Äức lúc ấy cÅ©ng bị vây nÆ¡i giữa tráºn, chống cá»± vá»›i Gia Luáºt Nạp hÆ¡n mấy chục hiệp, thì bị Gia Luáºt Sa dẫn quân à o tá»›i giết Cao Hoà i LÆ°Æ¡ng tại tráºn. Cao Hoà i Äức hay tin láºt Ä‘áºt Ä‘em binh đến giải cứu cho em mình, nhÆ°ng thân thể đã bị mấy mÅ©i tên, máu nhuá»™m Æ°á»›t giáp. Äã váºy quân liêu cà ng lúc cà ng đông, Hoà i Äức ráng hết sức bình sánh cÅ©ng không thoát ra khá»i được. Cao Hoà i Äức bèn rút gÆ°Æ¡m tá»± vẫn vì bị nhục nhã, hÆ° danh của má»™t tÆ°á»›ng Trung Quốc. Cao Hoà i Äức tá» tráºn, có quân báo cho Tà o Bân hay, Tà o Bân láºt Ä‘áºt ra lệnh lui quân chạy qua mé sông, theo Ä‘Æ°á»ng tắt ở chân núi trở vá» Tân Thà nh kiểm Ä‘iểm lại thấy quân sÄ© hao quá ná»a, vá»™i viết sá»› sai ngÆ°á»i vá» triá»u báo lại cho vua Thái Tông hay. Vua Thái Tông được tin thì toát mồ hôi, than:
- Ấy cũng vì ta nóng lòng một chút mà là m hại binh tướng mấy chục muôn.
Bá quan thấy váºy khuyên giải. Vua Thái Tông liá»n hạ chiếu đòi Tà o Bân vá», và giao cho phó tÆ°á»›ng là Mê TÃn ở lại cầm binh coi giữ Tân Thà nh. Tà o Bân được lệnh dẫn hết tÆ°á»›ng sÄ© vá» triá»u phục tá»™i. Vua Thái Tông thấy váºy an ủi:
- Bởi vì trẫm không rõ địa thế nên đốc thúc tiến binh, không phải tội các khanh đâu.
Tà o Bân thấy vua tha tá»™i, liá»n lạy tạ lui ra. Kế đó vua Thái Tông giáng chỉ sai Hô Diên Táng dẫn má»™t đạo quân ra coi là m hai cái đồn nÆ¡i Äịnh Châu và Trùng Tấn, rồi đồn binh trấn thủ, không cho quân nÆ°á»›c Liêu xâm lấn. Bấy giá» Tà o Bân trở vá» dinh buồn bá»±c nghÄ© thầm:
- Ta có trách nhiệm Ä‘iá»u binh khiển tÆ°á»›ng, lại để cho sinh linh chết đến mấy mÆ°Æ¡i muôn, tháºt không còn đáng mặt là m ngÆ°á»i.
NghÄ© nhÆ° váºy, Tà o Bân vá»™i viết sá»› xin từ chức. Vua Thái Tông cá»±c chẳng đã cÅ©ng phải nháºn lá»i, sai ngÆ°á»i trấn nháºn tại Phòng Châu để an dưỡng. Lúc nà y vua Thái Tông má»›i nhá»› đến công lao Cao Hoà i Äức, nên đòi hai ngÆ°á»i con là Cao Lân và Cao Phụng đến phong là m chức Äoà n Luyện sứ Äại châu.
Bấy giá» Gia Luáºt HÆ°u Ca, khi được trá»n thắng vá» thà nh, nên viết biểu vá» kinh, xin vá»›i Tiêu thái háºu, cỠđại binh thừa cÆ¡ diệt Tống. Tiêu háºu láºt Ä‘áºt sai ngÆ°á»i trở lại Trác Châu ngăn lại, nói:
- Binh ta má»›i thắng tráºn, ngÆ°á»i má»i ngá»±a mệt, chỉ nên dưỡng sức mà giữ nguyên ải.
Gia Luáºt HÆ°u Ca tuân lệnh, đóng binh tại Trác Châu, không hà nh Ä‘á»™ng gì nữa. Vua Thái Tông hay tin nÆ°á»›c Liêu Ä‘ang dưỡng binh nên cÅ©ng bá»›t lo. NhÆ°ng có Bát vÆ°Æ¡ng tâu:
- Binh Liêu lúc nà y rất mạnh, xin Bệ hạ truyá»n các tÆ°á»›ng láºp thêm đồn ải biên giá»›i, để Ä‘á» phòng chúng nó xâm lấn.
Vua Thái Tông khen phải, hạ lệnh cho các đồn trấn ở biên cÆ°Æ¡ng lúc nà o cÅ©ng phải Ä‘á» phòng cẩn tháºn. Má»™t hôm vua Thái Tông nhá»› đến lá»i di chúc của Tiên đế, bèn há»i quần thần:
- Anh trẫm ngà y trÆ°á»›c có lá»i dặn: phải là m sao thu được NgÅ© Äà i sÆ¡n. Vì đấy là vùng đất quan trá»ng. Quần thần nghe vua nói liá»n tâu:
- Tuy Tiên đế có lá»i dặn xong vừa rồi nÆ°á»›c ta vá»›i nÆ°á»›c Liêu đã đánh nhau hÆ¡n trăm tráºn, hao binh tổn tÆ°á»›ng rất nhiá»u nếu bây giá» Bệ hạ cá» binh Ä‘i nữa, thì rất bất tiện. Vả lại, NgÅ© Äà i sÆ¡n là biên giá»›i của nÆ°á»›c Liêu, có Gia Luáºt HÆ°u Ca trấn giữa nếu Bệ hạ đến đó, chúng Ä‘em binh vây phủ, thì chúng ta biết tÃnh kế nà o mà thoát được.
Vua Thái Tông nghe tâu, chÆ°a biết tÃnh sao thì Phan NhÆ¡n Mỹ xin có ý kiến:
- Tôi xin tiến cá» má»™t ngÆ°á»i theo bảo há»™ Bệ hạ đến NgÅ© Äà i sÆ¡n, thì chắc không có việc gì đáng lo. Vua Thái Tông há»i:
- Khanh định tiến cừ ai?
Phan Nhơn Mỹ nói:
- NgÆ°á»i nà y là con lá»›n của DÆ°Æ¡ng Nghiệp, tên là DÆ°Æ¡ng Diên Bình, văn võ toà n tà i, lượt thao đầy đủ, xin dùng ngÆ°á»i ấy há»™ giá thì má»i việc khá»i lo. Vua Thái Tông mừng rỡ phong cho Diên Bình là m há»™ giá Äại tÆ°á»›ng quân, truyá»n chỉ theo há»™ tống.
Hôm sau, Diên Bình được lệnh dẫn hai muôn binh ra khá»i thà nh, há»™ giá vua Thái Tông nhắm NgÅ© Äà i sÆ¡n tấn phát.
Lá»i bà n: Lòng tham con ngÆ°á»i không bao giỠđủ, nếu không biết tá»± mình hạn chế cái đủ trong lẽ sống. Vua Tống Thái Tông Ä‘i chinh phục khắp nÆ¡i để thị uy trong thiên hạ, nÆ°á»›c nà o không tùng phục thì oán cừu. NhÆ° váºy, là má»™t kẻ vừa háo danh vừa tham quyá»n, là m khổ cho binh tÆ°á»›ng. Trong lúc đánh vá»›i nÆ°á»›c Liêu vừa bại tráºn thế mà chỉ buồn rầu trong chốc lát rồi lại muốn Ä‘oạt NgÅ© Äà i sÆ¡n là má»™t vùng đất biên giá»›i của nÆ°á»›c Liêu. Tham vá»ng con ngÆ°á»i đặt trên xÆ°Æ¡ng máu của kẻ khác để hưởng thụ, thì tháºt là việc là m thiếu nhân đạo. NgÆ°á»i Ä‘á»i phải biết đến cái đủ, là cái so vá»›i kẻ khác mình không thua kém. Còn cứ nghÄ© vá» quyá»n lá»±c của mình thì chẳng bao giỠđủ.-oOo-
- Hết hồi 44
Tà i sản của bagiatam
30-04-2009, 10:02 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 45
Thái Tông ra viếng NgÅ© Äà i sÆ¡n
Diên Bình liá»u thác U Châu Äịa
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Vua Thái Tông rá»i Biện Kinh, Ä‘i chẳng bao lâu đã đến NgÅ© Äà i sÆ¡n và o má»™t ngôi chùa, kêu Quan Hữu TÆ° Ä‘em lá»… váºt bà y trÆ°á»›c bà n pháºt niệm hÆ°Æ¡ng giải nguyện. Công việc vừa xong, vua Thái Tông Ä‘Ãch thân giá»ng chuông đánh trống, đốt nhang quỳ khấn vái:
- Nay tôi đến đầy là vì lá»i dặn của Tiên đế ngà y trÆ°á»›c, xin cầu đức Pháºt ban Æ¡n cho hưởng phÆ°á»›c thái bình, muôn dân lạc nghiệp.
Vua Thái Tông khấn vái xong, đến nghỉ tại cung Huê Nguyên. Có các quan hầu hạ. Vua Thái Tông nói:
- Trẫm bấy lâu mắc lo việc triá»u chÃnh, nay sẵn dịp nà y muốn Ä‘i ngoạn cảnh rồi sẽ vá» triá»u cÅ©ng chẳng muá»™n.
Các quan nghe vua phán nhÆ° váºy không ai dám ngăn cản. Hôm sau, vua Thái Tông Ä‘i dạo chÆ¡i, đến má»™t đỉnh núi rất xinh đẹp nối liá»n đất U Châu, há»i ra má»›i biết đây là hòn Kỳ Lân chung quanh bao bá»c nhiá»u núi nhá», hình tượng sắc sảo nhÆ° tranh vẽ. Vua Thái Tông rất ngợi khen, dẫn các quan lần lượt Ä‘i xem bốn phÃa. Thoạt nhiên, đến má»™t khoảng trống, vua Thái Tông xem thấy có má»™t hòn núi nhá», chÃnh giữa lại có thà nh trì, phong cảnh rất xinh đẹp, liá»n há»i các quan:
- Äây là đâu mà phong cảnh tốt tÆ°Æ¡i nhÆ° váºy? Phan NhÆ¡n Mỹ tâu:
- Äó là U Châu thà nh, xÆ°a nay đóng đô tại đó. Vua Thái Tông rất vui vẻ, nói vá»›i các quan:
- à trẫm muốn cùng các quan đến đó du ngoạn, cũng để biết cảnh đẹp của nước ngoà i. Bát vương nghe vua phán thất kinh, bước ra tâu:
- U Châu là thủ đô của Tiêu háºu, mà Bệ hạ muốn tá»›i đó thì chẳng khác nà o chim bay và o lÆ°á»›i ráºp. Xin Bệ hạ mau dá»i gót trở vá», để tránh Ä‘á»u lo lắng. Vua Thái Tông nói:
- Ngà y trÆ°á»›c vua ÄÆ°á»ng Thái Tông cÅ©ng Ä‘i bình định Liêu Äông, thÆ°á»ng hay ra chiến tráºn còn ta đây có đủ thiên binh vạn mã, lo gì Tiêu háºu, thôi các khanh sắp sá»a theo trẫm đến đó mà du ngoạn.
Bát vÆ°Æ¡ng thấy lệnh vua đã quyết, nên không dám cản ngăn đồng dẫn nhau trở lại chÆ°a. Sáng hôm sau, xa giá rá»i khá»i NgÅ© Äà i sÆ¡n Ä‘i vá» phÃa U Châu nhÆ°ng vừa tá»›i phần DÆ°Æ¡ng Äịa, bá»—ng thấy binh mã kéo đến rần rần giây phút đã có quân trở vá» báo:
- Có binh Phiên cản Ä‘Æ°á»ng. Vua Thái Tông há»i:
- Ai dám ra cản Ä‘Æ°á»ng trẫm váºy.
Há»i vừa dứt tiếng thì có quan bảo giá DÆ°Æ¡ng Diên Bình giục ngá»±a vung thÆ°Æ¡ng phóng tá»›i trÆ°á»›c, gặp đại tÆ°á»›ng của nÆ°á»›c Liêu Äông, tay cầm đại Ä‘ao, cỡi ngá»±a xÃch thố tên là Gia Luáºt Kỳ. TÆ°á»›ng ấy hét to:
- Tống tướng mau trở vỠthì ta dung thứ, bằng đến đây, xâm phạm cõi bỠthì chết uổng mạng.
DÆ°Æ¡ng Diên Bình vung thÆ°Æ¡ng, lÆ°á»›t ngá»±a tá»›i đánh. Gia Luáºt Kỳ đánh được và i mÆ°Æ¡i hiệp bị DÆ°Æ¡ng Diên Bình đâm má»™t thÆ°Æ¡ng, liá»n quất ngá»±a chạy vá». Diên Bình cÅ©ng trở lại báo cho vua Thái Tông biết. Gia Luáºt Kỳ bị thua, chạy vá» Äại Liêu tâu vá»›i Tiêu thái háºu rõ sá»± tình. Tiêu thái háºu nổi giáºn há»i quần thần:
- Các khanh có biết tại sao quân Tống đến đó là m chi. Gia Luáºt Kỳ tâu:
- Cách mấy bữa trÆ°á»›c, tôi có nghe quân báo rằng vua Tống tá»›i NgÅ© Äà i sÆ¡n và o chùa cầu nguyện, nhân tiện Ä‘Æ°á»ng đến đây du ngoạn, chá»› không có việc chi lạ.
Tiêu háºu nghe nói má»›i hết sợ, liá»n phán há»i các quan:
- Lúc trÆ°á»›c có nhiá»u ngÆ°á»i xin ra binh phạt Tống, nay sẵn cÆ¡ há»™i nà y sao không ai dám xuất binh?
Tiêu háºu vừa dứt tiếng, có Thiên Khánh VÆ°Æ¡ng và Gia Luáºt Thượng đồng quỳ tâu:
- Hai tôi xin ra tráºn bắt Tống chúa Ä‘em vá» nạp cho Bệ hạ. Tiêu háºu y lá»i, nói:
- Hai khanh Ä‘i ta e bất tiện: váºy phải lá»±a má»™t tÆ°á»›ng nữa theo giúp má»›i được.
Lúc đó có Mã Yên là Hà ng Diên Thá» ra xin Tiêu háºu cấp quân trợ chiến. Ba tÆ°á»›ng sắp đặt đâu đó xong xuôi, dẫn binh ra vây thà nh Phần DÆ°Æ¡ng, dinh trại đóng liá»n nhÆ° bao lÆ°á»›i, binh khà sáng ngá»i chẳng khác má»™t trá»i sao. Tống Thái Tông hay tin ấy liá»n sai DÆ°Æ¡ng Diên Bình Ä‘em quân đối địch. DÆ°Æ¡ng Diên Bình tâu:
- Binh Liêu rất mạnh mẽ, lại chuẩn bị trÆ°á»›c láºp bà y tráºn thế nếu ra đánh bây giá» không thể thắng được, xin Bệ hạ cháºm và i ngà y để tìm cách giải phá trùng vây.
Qua ngà y sau, Gia Luáºt Thượng đốc sức binh Liêu kéo đến đánh phá binh Tống, là m cho bình Tống kinh hãi. Vua Thái Tông đứng ngồi không yên, dẫn các quan lên dịch lầu xem thế tráºn. Thái Tông thấy binh Liêu vây phủ bốn phÃa dà i hÆ¡n mấy dặm, thất kinh há»i các tÆ°á»›ng:
- Binh Liêu vây phủ nhÆ° váºy, ta là m thế nà o thoát thân cho đặng? Phan NhÆ¡n Mỹ tâu:
- Xin Bệ hạ chá»› lo, tôi có má»™t kế hoạch giải vây không khó, gần đây có DÆ°Æ¡ng Nghiệp đồn binh tại Äại Châu, cách đây không xa lắm nếu lá»±a má»™t ngÆ°á»i cho giá»i, thoát ra khá»i trùng vây, đến cầu DÆ°Æ¡ng Nghiệp cứu giá, ắt DÆ°Æ¡ng Nghiệp giải cứu không khó. Vua Thái Tông khen phải, liá»n há»i các tÆ°á»›ng:
- Có ai dám qua Äại Châu cầu cứu chăng? DÆ°Æ¡ng Diên Bình bÆ°á»›c ra tâu:
- Ngu thần xin liá»u mình Ä‘á»n Æ¡n Bệ hạ.
Vua Thái Tông liá»n giao tá» cứu chỉ cho Diên Bình, rồi khiến mở cá»a phÃa Äông thà nh, cho Diên Bình thoát ra cầu cứu. Khi DÆ°Æ¡ng Diên Bình vừa ra khá»i Ä‘iếu kiá»u thì đã gặp tÆ°á»›ng Liêu là LÆ°u Quân Báºt cản lại. Diên Bình ráng sức đánh nhau má»™t tráºn giết được Quân Báºt, là m cho quân Liêu tan rã, rồi thừa thế thoát thân. Suốt đêm hôm ấy, Diên Bình đến Äại Châu, ra mắt thân phụ thÆ°a rằng:
- Có chiếu của Bệ hạ sai con vỠđây xin phụ thân cỠđại binh đến Phần Dương giải vây cho Thánh giá.
DÆ°Æ¡ng Nghiệp đắc ý. Hai cha con hiệp lá»±c dẫn binh ra Ä‘i. Chẳng bao lâu, binh của DÆ°Æ¡ng Nghiệp đã kéo đến nÆ¡i. Quân thám thÃnh chạy vá» báo cho Thiên Khánh VÆ°Æ¡ng hay. Khánh VÆ°Æ¡ng há»™i chÆ° tÆ°á»›ng nói:
- Nay cha con DÆ°Æ¡ng Nghiệp Ä‘em binh đến cứu giá, thế nà o chúng ta cÅ©ng phải liá»u sống thác má»™t tráºn. TrÆ°á»›c hết, ta phải giả thua là m cho cha con nó tá»± đắc, để cho chúng nó nháºp thà nh rồi sau sẽ vây lại nữa, thì má»›i trừ được chúng.
ChÆ° tÆ°á»›ng khen phải, hạ lệnh truyá»n binh mã lui ra hai chục dặm. Binh Tống thám thÃnh vá» báo cho DÆ°Æ¡ng Nghiệp hay, DÆ°Æ¡ng Nghiệp nghÄ© thầm:
- Binh Liêu chưa đánh mà lui, chắc là có mưu kế chi đây. Ta cứ kéo binh và o thà nh rồi sẽ liệu cách.
NghÄ© nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng Nghiệp truyá»n lệnh và o thà nh triá»u kiến. Vua Thái Tông nói:
- Nếu không có khanh đến cứu viện thì là m sao quân giặc lui được. Uy danh của khanh đã là m cho quân giặc khiếp vÃa. DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói:
- NgÆ°á»i Phiên tánh tình khó lÆ°á»ng. Xin Bệ hạ sá»a soạn xa giá trở vá» cung, không nên nấn ná ở đây nữa. Vua Thái Tông nói:
- Ngà y mai trẫm sẽ thượng lá»™! Vua Thái Tông vừa nói dứt lá»i, bá»—ng có quân và o báo:
- Binh Liêu lại kéo đến vây như cũ. Thái Tông nghe báo thất kinh, nói với Dương Nghiệp:
- Lá»i khanh nói tháºt rất đúng. Bây giá» phải là m thế nà o để lui được quan Liêu. DÆ°Æ¡ng Nghiệp tâu:
- Xin Bệ hạ lui và o trÆ°á»›ng nghỉ an, để cha con tôi tÃnh kế.
DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói rồi từ tạ lui ra. Cùng các con lên dịch lầu xem thấy binh Liêu bốn phÃa đông nghịt, gÆ°Æ¡m Ä‘ao lởm chởm. DÆ°Æ¡ng Nghiệp lắc đầu, than:
- Tuy tráºn nà y không khó phá, nhÆ°ng vì mắc bảo há»™ Thánh hoà ng và văn võ, biết là m sao cho trá»n vẹn? DÆ°Æ¡ng Diên Bình thÆ°a:
- Nếu phụ thân đã hết kế thì các con biết liệu là m sao? Dương Nghiệp nói:
- Kế sách tuy có, nhÆ°ng phải có ngÆ°á»i táºn trung. DÆ°Æ¡ng Diên Bình thÆ°a:
- XÆ°a nay phụ thân đã dạy lấy cái chết mà đá»n Æ¡n nÆ°á»›c. Nay chúa thượng gặp nguy biến, thì thần tỠđâu dám tiếc thân. DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói:
- Nếu con chịu là m theo kế cha dạy thì bảo há»™ thánh chúa má»›i được váºy để cha và o tâu vá»›i chúa thượng rồi con lãnh chỉ mà thi hà nh.
Kế đó, cha con kéo nhau xuống dịch lầu và o thằng ngự điện tâu với vua Thái Tông:
- Quân địch vây rất đông, nếu muốn phá giặc thì phải dùng kế Kỹ TÃn cứu Hán Cao Tổ ngà y trÆ°á»›c. Bây giá» phải dùng kế trá hà ng cho Phiên thông ở Tây Môn rồi các quan bảo há»™ thánh hoà ng ra cá»a Äông môn thì má»›i tiện. Thái Tông nói:
- Kế ấy rất hay NhÆ°ng có ai chịu là m Kỹ TÃn không? DÆ°Æ¡ng Nghiệp tâu:
- Xin Bệ hạ chá»› lo việc ấy, con lá»›n tôi là Diên Bình chịu lãnh mạng Ä‘i là m việc đó. Bây giá» xin Bệ hạ là m hà ng biểu, khiến ngÆ°á»i trao cho tÆ°á»›ng Liêu, rồi sẽ theo kế ấy mà là m thì vô sá»±. Vua Thái Tông buồn bã nói:
- Trẫm nghÄ© cha con khanh từ trÆ°á»›c đến nay chÆ°a được trá»ng đãi, mà nay khanh lại lấy thân Ä‘em ra bảo vệ trẫm thì tháºt là ơn đức không lấy gì Ä‘á»n. Diên Bình thấy vua lưỡng lá»±, liá»n tâu:
- Ngu thần tuy bất tà i, nhÆ°ng nguyện thi hà nh kế ấy, xin Bệ hạ sắp đặt mà dá»i chân cho kịp kéo để trá»… nà i mang khốn. Còn việc là m của cha con hạ thần thì chỉ là đạo thần tỠđâu dám tiếc thân. DÆ°Æ¡ng Diên Bình vừa nói dứt lá»i, thì đã có quân và o báo:
- Binh Liêu đã phá được ngoà i thà nh là m sáºp má»™t tấm vách, chúng nó Ä‘ang thả bè kéo quân và o công phá nữa. Diên Bình láºt Ä‘áºt tâu:
- Xin thánh thượng mau cởi ngá»± bà o giao lại cho tôi, đặng tôi cùng mấy anh em là Diên Chiêu, Diên Tá»± bảo giá Bệ hạ ra cá»a phÃa Äông lánh nạn. Còn ngu thần vá»›i bốn đứa em khác là Diên Äịnh, Diên Huy. Diên Lăng và Diên Äức ở lại đây, rồi đồng ra cá»a phÃa tây là m theo kế. Nếu lúc nà y mà thánh thượng không quyết tin chẳng khá»i bị chết trong thà nh nà y.
Vua Thái Tông thấy cha con há» DÆ°Æ¡ng hết lòng Ä‘á»n nợ nÆ°á»›c thì không nỡ, bất đắc dÄ© phải cởi ngá»± bà o trao cho Diên Bình. DÆ°Æ¡ng Diên Bình tìm má»™t ngÆ°á»i miệng lưỡi, Ä‘em hà ng biểu đến dinh Phiên. TÆ°á»›ng Liêu là Thiên Khánh VÆ°Æ¡ng nháºn được hà ng biểu liá»n nói vá»›i các tÆ°á»›ng:
- Nay vua Thái Tông dâng hà ng biểu là đã bị chúng ta đây khốn, không còn cách nà o thoát ra. Hà ng Diên ThỠnói:
- Tống chúa nà y bị vây nên tÃnh việc hà ng. Váºy ta cÅ©ng nên rá»™ng lòng tha cho vá», đừng sát hại là m chi cho gây cừu oán vá» sau.
Ngà y hôm sau, cá»a thà nh phÃa Tây thấy binh Tống treo cá» hà ng. TÆ°á»›ng phiên thấy váºy không công thà nh nữa, chỉ đợi vua Tống đến giao hòa. Chẳng ngá» lúc ấy vua Thái Tông cùng văn võ kéo nhau ra cá»a Äông Ä‘i mất hết. Còn DÆ°Æ¡ng Diên Bình lúc đó ngoà i nÆ¡i cá»a Tây cắm cá» quỳnh kỳ, ngồi trên kiệu trÆ°á»›c sau phủ kÃn, lần lần ra đến. Thiên Khánh VÆ°Æ¡ng ngỡ thiệt, dẫn các tÆ°á»›ng ra đón tiếp:
- Nếu phải Tống chúa ảnh nguyện ra đầu hà ng, thì xuống long xa cho chúng ta xem mặt.
Diên Bình nghe nói liá»n khiến tả hữu vén mà n lên, khi trông thấy tÆ°á»›ng Liêu là Thiên Khánh VÆ°Æ¡ng ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, Diên Bình nổi giáºn hét lá»›n:
- Nếu không giết đặng thằng nà y, là m sao rá»a nhục.
Diên Bình nói rồi kéo cung nhắm mặt Thiên Khánh Vương bắn ra một mũi, Khánh Vương nhà o xuống ngựa chết tốt. Dương Diên Bình xuống xe nói lớn:
- Ta là con lớn của Dương Nghiệp, tên là Diên Bình đây, có tướng nà o dám cùng ta đối địch.
Hà ng Diên Thá» nổi giáºn truyá»n quân vây bốn phÃa rồi giục ngá»±a rÆ°á»›c tá»›i đâm Diên Bình má»™t thÆ°Æ¡ng té nhà o xuống xe. Diên Äịnh xem thấy em mình bị thÆ°Æ¡ng, láºt Ä‘áºt đến cứu thì có Gia Luáºt Kỳ má»™t ngá»±a tá»›i Hai tÆ°á»›ng đánh nhau gần mÆ°á»i hiệp. Binh Liêu kéo tá»›i vây phủ trùng trùng nên Diên Äịnh bị tÆ°á»›ng Liêu giết chết.
Còn Diên Huy thấy hai anh mình tá» tráºn, ráng sức xông phá trùng vây tìm Ä‘Æ°á»ng thoát thân, chẳng ngá» bị quân Liêu dùng móc ném tá»›i kéo nhà o xuống ngá»±a, bị tÆ°á»›ng Phiên giết chết. DÆ°Æ¡ng Diên Lăng lúc ấy chỉ còn má»™t mình má»™t ngá»±a, tả xung hữu Ä‘á»™t đánh vá»›i tÆ°á»›ng Liêu hÆ¡n mấy chục hồi. Sau bị Hà ng Diên Thá» và Luáºt Kỳ áp tá»›i bắt sống Ä‘em vá» dinh.
Lá»i bà n: Lá»i nói của kẻ quyá»n thế nếu không suy xét chÃnh đáng thì rất tai hại cho kẻ thuá»™c hạ. Vua Thái Tông vì lòng tá»± ái, ngồi tại triá»u, không hiểu gì thế tráºn ngoà i biên ải, chỉ nói má»™t câu mà là m cho binh tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tống phải chết hÆ¡n phân ná»a trÆ°á»›c tráºn chiến vá»›i quân Liêu. Ấy váºy có kẻ có quyá»n có chức khi nói ra má»™t lá»i phải suy xét lợi hại không để vì cái quyá»n của mình là m cho thuá»™c hạ phải bị nguy khốn. Äến lúc Ä‘i du ngoạn, cÅ©ng chỉ vì thú riêng của mình mà là m cho binh tÆ°á»›ng phải bị nguy khốn để bảo vệ thân danh mình. Má»™t chuyến du ngoạn chi để vui chÆ¡i mà là m khốn khổ hà ng muôn ngÆ°á»i thì tháºt là điá»u đáng chê trách. Má»™t minh quân không thể không hiểu rõ Ä‘iá»u đó. Äây cÅ©ng là má»™t tấm gÆ°Æ¡ng cho những ai có quyá»n có thế, cho biết mình mà không nghÄ© đến cái khổ của ngÆ°á»i khác.-oOo-
- Hết hồi 45 :0 (133):
Tà i sản của bagiatam
Từ khóa được google tìm thấy
bo phim tam ha nam duong , caylienra , êîâðîâ , gia ban tam ha nam duong , íàðàùèâàíèå , ïëèòêà , íîâîñòðîéêà , ñåðãåé , phim bo tam ha nam duong , phim tam ha nam duong , phimtayhanamduong , tam h , tam ha nam duong , tam ha nam duong phim , tam ha nam duong tap 1 , tam ha nam duong truyen , tam hạ nam Ä‘Æ°á»ng , tamha namduong , tamhanamduong , truyen tam ha nam duong