Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 41: Giải đấu bài danh. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Bên cạnh từng lôi đài đều có một khán đài, trên đó có 11 chỗ ngồi, từng lôi đài đều có một vị ngoại môn trưởng lão và 10 vị ngoại môn chấp sự quan sát.
Toàn bộ ngoại môn có 5, 6 ngàn đệ tử, phân thành 10 Phân Đường, từng Phân Đường đều có một gã Ngoại Môn Trưởng Lão làm Đường Chủ, hai gã Ngoại Môn Trưởng Lão làm Phó Đường Chủ, ngoài ra còn có hơn 10 tên Chấp sự phụ trách quản lý và dạy bảo tất cả đệ tử.
Từng lôi đài đều có một vị Ngoại Môn Trưởng Lão tọa trấn, từng Phân Đường đều có một gã Chấp Sự quan sát rõ ràng hết thảy.
Phía trước quảng trường có một khán đài lớn, trên đó có một ban công, chính là nơi của 10 vị Ngoại Môn Đường Chủ và một ít Ngoại Môn Trưởng Lão. Bọn hắn an tọa trên ban công này để quan sát từng tình huống của 8 lôi đài phía dưới.
- Ngươi nói ai sẽ đoạt được vị trí quán quân thi đấu bài danh lần này?
- Còn phải nói sao? Nhất định là Dương sư huynh a, hắn đã tu luyện Thuần Dương Công đến tầng cao nhất rồi. Chỉ thiếu chút nữa là nội lực đã chuyển hóa thành Tiên Thiên Chân Khí, trở thành cao thủ Tiên Thiên rồi.
- Bạch Triển Hạc sư huynh cũng rất lợi hại a, 5 năm trước tu vi của hắn đã là Võ Đạo Thập Trọng, đứng vị trí thứ 6, còn top 5 năm đó đã tiến vào nội môn. Lúc này căn bản không có ai là đối thủ của Bạch Triển Hạc sư huynh a.
- Trương Long sư huynh cũng rất ạnh a, năm trước đã tiến vào top 10 ngoại môn, vị trí thứ 8. Qua một năm, thực lực của hắn nói không chừng đã vượt qua Bạch Triển Hạc sư huynh a!
- Top 3 có lẽ là 3 người Dương sư huynh, Bạch sư huynh và Trương sư huynh rồi. Cái này không cần phải bàn cãi, nhưng top 10 vẫn còn 7 vị trí, không biết vị sư huynh nào có hi vọng tiến vào top 10 a?
- Lâm Vô Ảnh sư huynh nhất định có thể tiến vào top 10, hắn được xưng là Khoái Kiếm Vô Ảnh, kiếm của hắn cực nhanh, không gì sánh kịp. Toàn bộ ngoại môn đều không thể tìm ra ngươi thứ 2 sử kiếm nhanh như hắn. Cho dù là ba người Dương sư huynh, Bạch sư huynh, Trương sư huynh gặp nhau thì thắng bại cũng khó mà đoán được. Nếu như Lâm Vô Ảnh sư huynh tiến vào top 3 thì cũng không khiến người khác kinh ngạc.
- Luận tốc độ kiếm cực nhanh, không phải Lâm Vô Ảnh sư huynh thì còn ai có thể đây? Nhưng nếu bàn về kiếm kỹ thì Lý Ức Thường sư huynh đứng thứ hai thì không ai đứng nhất. Lý Ức Thường sư huynh được xưng là yêu kiếm. Lúc hắn chiến đấu thì xuất kiếm kỳ dị vô cùng, khác hẳn người thường, khiến người khó lòng phòng bị. Thực lực Lý Ức Thường sư huynh không dưới Khoái Kiếm Lâm Vô Ảnh sư huynh, có hy vọng lọt vào top 5 a..
- Lương Trọng sư huynh gặp phải kỳ ngộ, tu luyện một bộ công pháp Luyện Thể, thân thể hắn thập phần rắn chắn, có được lực lượng vô cùng lớn, lực phòng ngự của hắn cũng khủng bố không kém. Nghe nói Lương sư huynh từng đối bính ba chưởng với Dương sư huynh, dùng thân thể chắc chắn của hắn đối kháng với nội lực Thuần Dương Công của Dương sư huynh. Tuy lùi một bước nhưng lông tóc hắn gần như không hao tổn gì, ngay cả Dương sư huynh cũng thừa nhận lực lượng hắn cường đại. Lương Trọng sư huynh có thể dễ dàng tiến vào top 10, cho dù tiến vào top 5 thì cũng tuyệt không khoa trương.
- Mã Đào sư huynh thân luyện Kinh Đào Kiếm Pháp, có một không hai tại ngoại môn, đã tu luyện đến cảnh giới Đại Thành, tu vi của hắn cũng đã là Võ Đạo Cửu Trọng. Nghe nói không có người nào có thể chịu quá 10 kiếm của hắn, thậm chí có hai sư huynh tu vi Thập Trọng cũng bại dưới kiếm của Mã Đào sư huynh. Ta nghĩ Mã Đào sư huynh có thể vững vàng tiến vào top 10 a.
- Có nhiều sư huynh lợi hại lắm, chỉ là tu vi Võ Đạo Thập Trọng thì chỉ có 32 người, đại bộ phận bọn hắn đều có thực lực tương đương nhau. Ví như Chu Đan sư tỷ, Cố Tích Duyên sư tỷ, Trịnh Ngọc Hồng sư huynh, Đỗ Văn Khách Đỗ sư huynh, Uông Khải Hưng sư huynh, bọn hắn đều là võ giả tu vi Võ Đạo Thập Trọng, thực lực đều phi thường cường đại, đều có hi vọng rất lớn có thể tiến vào top 10.
- Đây cũng chỉ là điều mọi người biết thôi. Còn có những sư huynh bình thường không hiển lộ nhưng tu vi thực lực thì mạnh đến mức đáng sợ. Giải thi đấu bài danh này, nếu có một vị sư huynh bình thường không chút danh khí nào xuát hiện một đường vượt ải chém tướng, trở thành ngựa ô tiến vào top 10 thì cũng không có gì là lạ.
- Ân, giống như Dương sư huynh năm ngoái, tu vi mới chỉ là Võ Đạo Cửu Trọng đã đánh bại rất nhiều sư huynh Võ Đạo Thập Trọng, tiến vào top 10. Ta nhớ năm ngoài có rất nhiều người mở trừng hai mắt, ai cũng không ngờ Dương sư huynh lại lợi hại như vậy, khiêu chiến vượt cấp còn đánh bại đối thủ có cảnh giới cao hơn hắn, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
- Gần đây danh tiếng Hoàng Thiên sư huynh cũng đang thịnh, hắn cùng với Dương sư huynh đối bính một chưởng, tuy lui hai bước nhưng lông tóc không chút tổn thương. Thực lực của hắn quả nhiên cao hơn tu vi. Hắn có thể trở thành ngựa ô vượt quá dự đoán của mọi người, tiến vào top 10 không?
- Điều này sao có thể? Vẻn vẹn đối nhau một chưởng, Dương sư huynh khẳng định không sử xuất toàn lực. Trong cùng cảnh giới thì Hoàng Thiên sư huynh là đỉnh tiêm, coi như là sư huynh tu vi Cửu Trọng cũng chưa chắc đã thắng được hắn, nhưng tiến vào top 10 thì đều là những người nổi bật trong tu vi Thập Trọng. Ngay cả Dương sư huynh tu luyện Thuần Dương Công những cũng chỉ có thể khiêu chiến đối thủ hơn một cảnh giới mà thôi. Tu vi Hoàng Thiên sư huynh mới chỉ là Bát Trọng, so với sư huynh tu vi Cửu Trọng thì khó phân thắng bại nhưng so với sư huynh tu vi Thập Trọng thì khẳng định là thất bại!
- Đúng vậy, tu vi Võ Đạo Bát Trọng và Võ Đạo Thập Trọng kém nhau quá xa.
...
...
Giải thi đấu bài danh còn chưa bắt đầu mà chúng đệ tử ngoại môn trên quảng trường đã vây chật như nêm cối quanh 8 cái lôi đài, nhao nhao nghị luận.
Đối tượng nghị luận không ai là không ở trong hàng đệ tử ngoại môn, lại là những nhân vật phong vân thanh danh hiển hách. Huyền Thiên gần đây khiến ngoại môn khiếp sợ nên cũng trở thành đối tượng nghị luận của một số đệ tử. Đối với thực lực Huyền Thiên, hiển nhiên không ai cho hắn là nhân vật phong vân, đừng nói là những đệ tử cự đầu như Dương sư huynh, Trương Long, ...
Đối với ước hẹn giữa Huyền Thiên và Trương Long thì chúng đệ tử hiển nhiên nghiêng về phía Trương Long.
...
...
- Mau nhìn, Dương sư huynh, Bạch sư huynh, Trương sư huynh, Lâm sư huynh, Lý sư huynh, ... Tất cả đệ tử tinh anh đã tới Hư Không Võ Thánh.
Lúc này, chúng đệ tử ngoại môn trên quảng trường nhao nhao lên một hồi, quả nhiên những đệ tử tinh anh tham gia thi đấu giải bài danh lần này đã tiến đến quảng trường. Đi cùng còn có nhiều vị Ngoại Môn trưởng lão Thiên Kiếm Tông và các vị Chấp sự.
Dưới đài phía trước quảng trường chính và những lôi đài có một vùng trống trải, không có một đệ tử bình thường nào dám bước vào khu vực này. Những đệ tử tinh anh trực tiếp tiến đến khu vực trống trải này.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 42: Giải đấu bài danh. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Trên người những đệ tử tinh anh đều dán một mã số, theo thứ từ từ trên xuống dưới, từ số 1 đến số 1016. Huyền Thiên gần đây đăng ký vào hàng đệ tử Võ Đạo Bát Trọng, số thứ tự là 467, sau hắn là những đệ tử tu vi Thất Trọng.
Những đệ tử tinh anh cùng với ngoại môn trưởng lão, chấp sự trực tiếp tiến vào sân rộng, phân biệt đi tới tám lôi đài.
Chỉ có một vị Trưởng lão mang theo ba vị Chấp sự đi tới phía trước những đệ tử tinh anh, tại đây có đặt một cái bàn thật dài, trên mặt bàn có một cái hòm rất lớn.
Một vị Ngoại Môn Trưởng lão đứng bên cạnh cái hòm, nói:
- Lão phu họ Hàn, vừa rồi đã thông báo quy tắc trận đấu với các ngươi rồi. Bên trong cái rương này là số thứ tự các đệ tử tu vi Thất Trọng, hiện giờ bắt đầu từ số 1, các ngươi rút ra đối thủ từ trong rương này tiến hành trận đấu. Người thắng thì vào vòng trong, kẻ thua thì bị loại. Giải thi đấu bài danh bắt đầu!
Vị trưởng lão này vừa nói xong, đệ tử có số thứ tự số 1 liền đi ra.
Huyền Thiên đứng trong hàng đệ tử tinh anh, ánh mắt nhìn về phía người có số thứ tự số 1 đó, là một tên thanh niên áo trắng chừng 16, 17 tuổi.
Người này nhìn có chút quen mắt, trong đầu Huyền Thiên lóe lên linh quang, lập tức nhớ lại lúc hắn chọn lựa Tiên Thiên Công tại Võ Kỹ Các thì người này đã từng khuyên hắn không nên tu luyện Tuyệt Ảnh Kiếm.
Số thứ tự số 1, tức không phải là Dương Đỉnh Quân, lại không phải là Trương Long, tự nhiên là Bạch Triển Hạc đại danh đỉnh đỉnh không thể nghi ngờ gì.
Giải thi đấu bài danh đệ tử ngoại môn năm ngoái, Bạch Triển Hạc xếp thứ 6, năm nay 5 năm top 5 đã đột phá Tiên Thiên, trở thành nội môn đệ tử nên Bạch Triển Hạc hiển nhiên xếp vị trí thứ 1.
Bạch Triển Hạc đi đến trước cái hòm, thò tay vào lấy ra một tấm lệnh bài, giao cho Hàn trưởng lão.
Hàn Trưởng lão tiếp nhận lệnh bài, lớn tiếng nói:
- Trận đầu tiên vòng thứ nhất, Bạch Triển Hạc số 1 đấu với Hoàng Viễn số 799, lôi đài số 1.
Chấp sự bên cạnh đã sớm chuẩn bị xong.
Trong hàng đệ tử tinh anh, một vị thanh niên tuổi chừng mười bảy lập tức sắc mặt cả kinh, dãy số trên người hắn đúng là số 799, hắn chính là Hoàng Viễn sẽ quyết đấu với Bạch Triển Hạc.
Không thể nghi ngờ, vận khí của Hoàng Viễn thật sự quá xấu, bị Bạch Triển Hạc bài danh đầu rút trúng, kết quả có thể nghĩ, một chiêu phải bị thua, vòng thứ nhất sẽ bị đào thải, chỉ có thể tranh đoạt thứ tự với 508 người sau.
Bạch Triển Hạc và Hoàng Viễn tiến đến lôi đài số 1, ngay sau đó, đệ tử số 2 đi ra, cũng từ trong rương rút ra một mã số, giao cho Hàn trưởng lão.
Hàn trưởng lão lớn tiếng nói:
- Vòng thứ nhất, trận thứ hai, số 2 Trương Long, đấu với số 833 Lý Nguyên, lôi đài số 2.
Đệ tử ngoại môn bài danh thứ 7 năm trước, năm nay đã đột phá Tiên Thiên, tiến vào nội môn, Trương Long năm trước bài danh thứ 8, gần với Bạch Triển Hạc, tự nhiên sắp xếp số 2.
- Vòng thứ nhất, trận thứ ba, số 3 Dương Đỉnh Quân đấu với số 468 Triệu Phổ, lôi đài số 3
- Vòng thứ nhất, trận thứ tư, số 4 Lâm Vô Ảnh đấu với số 1003 Tạ Đông, lôi đài số 4
- Vòng thứ nhất, trận thứ năm, số 5 Lý Ức Thường đấu với số 194 Đinh Vĩnh Thịnh, lôi đài số 5
- Vòng thứ nhất, trận thứ sáu, số 6 Lương Trọng đấu với số 988 Lâu Gia Tường, lôi đài số 6
- Vòng thứ nhất, trận thứ bảy, số 7 Mã Hào đấu với số 563 Trần Văn Đào, lôi đài số 7
- Vòng thứ nhất, trận thứ tám, số 8 Cố Tích Duyên đấu với số 497 Cao Lập Khôn, lôi đài số 8.
...
...
Từ số 1, số 2, số 3 -- các đệ tử tinh anh lần lượt tới chiếc rương kia rút ra một đệ tử Võ Đạo cảnh thất trọng làm đối thủ, đệ tử bị rút trúng sắc mặt đều ảm đạm.
Đệ tử tu vị thất trọng tổng cộng có 549 người, mà bát trọng, cửu trọng, thập trọng cộng lại cũng chỉ có 467 người, nói cách khác, 467 tràng sau, 82 người còn thừa đều là đệ tử tu vị thất trọng.
82 người người này sẽ chiến đấu với nhau, 41 người có cơ hội thắng sẽ tấn cấp vòng tiếp theo.
Thiên tài có thể chiến đấu vượt cấp dù sao đã ít càng thêm ít, tuyệt đại đa số đệ tử đều chỉ có thể chiến đấu với cùng cảnh giới.
Những người bị rút phía trước nếu không chiến đấu với đệ tử tu vị thập trọng thì cũng là cửu trọng, bát trọng, khả năng bọn hắn tấn cấp trận đấu vòng tiếp theo cơ hồ là không.
Cho nên đệ tử thất trọng bị rút trúng sắc mặt đều ảm đạm, còn không bị rút trúng thì trong nội tâm mừng thầm, rồi lại tâm thần bất định, sợ tiếp theo sẽ là mình.
...
Trận đấu tiến hành được rất nhanh, không ngoài dự tính, đệ tử thất trọng bị rút trúng lúc trước không phải vừa lên lôi đài đã nhận thua thì cũng trực tiếp bị đệ tử tu vị thập trọng một kiếm đánh bại.
Đằng sau đến phiên đệ tử tu vị cửu trọng rút thăm, đệ tử thất trọng bị rút trúng cũng không ngoại lệ, rất nhanh liền nhận thua.
Thẳng đến khi đệ tử tu vị bát trọng rút thăm, tuy rằng đệ tử thất trọng vẫn bị thua như trước, nhưng cuối cùng vẫn có thể chống lại một hai, từ đó trận đấu mới dần chậm lại.
...
...
- Vòng thứ nhất, trận 466, số 466 Võ Tư Hà đấu với số 689 Cốc Nguyên Giang, lôi đài số 2.
Thời gian trôi qua hơn một canh giờ, số thứ 466 ố rốt cục cũng đã bắt đầu trận đấu, Huyền Thiên là số 467, đến phiên hắn rút thăm rồi.
Hắn đi đến trước mặt hòm rương, rút ra một miếng lệnh bài, trên đó viết 955, giao cho Hàn trưởng lão.
Hàn trưởng lão lớn tiếng nói:
- Vòng thứ nhất, trận 467, số 467 Hoàng Thiên đấu với số 955 Khúc Hướng Nam, lôi đài số 3.
Huyền Thiên đi vào lôi đài số 3, đối thủ của hắn Khúc Hướng Nam đã đến trên lôi đài.
Chung quanh lôi đài số 3 giờ phút này hấp dẫn không ít đệ tử quan sát, Huyền Thiên sắp tới thanh danh đại chấn, chúng đệ tử đều muốn tận mắt biết một chút về vị tân tú mới nổi này.
Huyền Thiên từng bước một, đi lên lôi đài.
Trong nội tâm Khúc Hướng Nam có chút tâm thần bất định, lại có chút hưng phấn.
Tâm thần bất định chính là Huyền Thiên thanh danh đại chấn, tất cả đệ tử ngoại môn đều biết biết Hoàng Thiên đối một chưởng với Dương sư huynh, thực lực bất phàm, khiến hắn rất cảm thấy áp lực.
Hưng phấn chính là, nếu như trận này có thể thắng Huyền Thiên, như vậy, thanh danh Khúc Hướng Nam hắn tuyệt đối sẽ lên như diều gặp gió, nhất phi trùng thiên.
Khúc Hướng Nam liếm liếm bờ môi, thầm nghĩ có lẽ thanh danh Huyền Thiên hư lớn hơn thực, mình đối với kiếm thuật cũng khá nắm chắc, có lẽ thật sự chiến thắng cũng không chừng.
Nghĩ như thế, Khúc Hướng Nam liền hưng phấn hơn nhiều, ôm kiếm nói với Huyền Thiên:
- Tại hạ Khúc Hướng Nam, Hoàng Thiên sư huynh xin chỉ giáo.
Huyền Thiên giơ lên tay, nói:
- Thỉnh.
Kiếm của Huyền Thiên đeo trên lưng, cũng không động kiếm.
Đệ tử dưới đài đều nghị luận, một vị kiếm khách, không động kiếm trong tay, tuyệt đối là coi rẻ đối với đối thủ, cho rằng cử đại lần này của Huyền Thiên hơi có chút tự đại.
Dù sao, kiếm khách trong tay không có kiếm, thực lực cũng không còn.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 43: Giải đấu bài danh. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Kiếm khách Võ Đạo bát trọng cảnh không cần kiếm mà muốn thắng võ giả thất trọng cũng thập phần khó khăn.
Khúc Hướng Nam khóe mắt giật giật, rõ ràng bị người coi rẻ, trong nội tâm thầm phát hỏa.
Nếu trận đấu đã bắt đầu Khúc Hướng Nam cũng không nhắc lại, hai chân hắn hơi cong, mãnh liệt đạp một cái, cả người, như một đầu báo săn, đột nhiên phóng nhanh tới trước.
Khinh công Hoàng giai thượng phẩm, Báo Ảnh Thuật.
Hào quang lóe lên, kiếm trong tay Khúc Hướng Nam trong chốc lát rút ra, kiếm quang sáng chói như như thiểm điện đâm ra phía trước, đâm thẳng vào lồng ngực Huyền Thiên.
- Tốt --!
Khúc Hướng Nam ra chiêu như báo săn tập kích, nhanh như tia chớp, lại như hành vân lưu thủy, thông thuận tự nhiên, từ tĩnh đến động thập phần hài hòa, khiến người còn chưa kịp phản ứng, kiếm đã đâm ra rồi
Kiếm của Khúc Hướng Nam rất nhanh, trong chớp mắt đã tới trước ngực Huyền Thiên.
Chúng đệ tử dưới lôi đài nhìn không chuyển mắt, xem Huyền Thiên hóa giải như thế nào, trong đó, có không ít đều là đệ tử tinh anh ngoại môn đã xong trận đấu.
Là sử dụng thân pháp khinh công né tránh hay là sử dụng kiếm kỹ đôi công?
Đệ tử dưới lôi đài trong đầu đều đang nghĩ đến phản ứng của Huyền Thiên.
Thân thể Huyền Thiên khẽ động, vượt quá dự đoán của mọi người, hắn một không tránh né, hai không rút kiếm, ngược lại trực tiếp xông về trước đi, tựa hồ còn ngại kiếm của Khúc Hướng Nam không đủ nhanh, thân thể như muốn xông tới mũi kiếm vậy.
Thấy Huyền Thiên không hề ngăn cản, thân thể vọt tới mũi kiếm, không chỉ chúng đệ tử quan chiến dưới lôi đài, mà ngay cả Khúc Hướng Nam cũng thất kinh, cái này không phải là tìm chết sao?
Chỉ có trưởng lão ngoại môn ngồi xem trên khán đài nhìn Huyền Thiên, mới lộ ra một tia ngạc nhiên.
Huyền Thiên sử dụng cũng là khinh công Hoàng giai thượng phẩm -- Báo Ảnh Thuật, nhưng tạo nghệ cao hơn Khúc Hướng Nam gấp trăm lần.
Tuy rằng không ít đệ tử nhìn khinh công của Khúc Hướng Nam có vẻ hành vân lưu thủy, nhưng trong mắt Huyền Thiên lại trăm ngàn chỗ hở, sơ hở liền hiện, ngay cả tiểu thành cũng chưa đạt đến, ở trước mặt Huyền Thiên đã tu luyện đến đại thành chẳng khác nào múa rìu qua mắt thợ cả.
Hơn nữa, Huyền Thiên sở trường nhất không phải công pháp, không phải khinh công, thân pháp, mà là kiếm kỹ.
Một kiếm của Khúc Hướng Nam nhìn như cực nhanh, nhưng theo Huyền Thiên thấy lại rất thô lậu.
Lập tức kiếm của Khúc Hướng Nam muốn cắm vào lồng ngực Huyền Thiên, trong lúc đó, thân hình Huyền Thiên tựa như linh xà uốn xuống, thân thể hơi nghiêng.
Kiếm của Khúc Hướng Nam cơ hồ lướt qua quần áo trước ngực Huyền Thiên
Một kiếm này, rơi vào khoảng không!
Chúng đệ tử dưới đài con mắt trừng lớn, cái này lại tránh được?
Khinh công Huyền Thiên sử dụng là Báo Ảnh Thuật, một sát na tránh né kia, lại sử dụng thân pháp Linh Xà Bộ, Báo Ảnh Thuật và Linh Xà Bộ, hai loại thân pháp khinh công hoàn toàn bất đồng lại được Huyền Thiên kết hợp tinh xảo như thế.
Một màn khiến con mắt chúng đệ tử trứng lớn còn ở phía sau.
Ngay khi Huyền Thiên tránh thoát một kiếm này bàn tay liền duỗi ra trước, hệt như là lè lưỡi, đánh ngay lên cổ tay cầm kiếm của Khúc Hướng Nam.
Cổ tay Khúc Hướng Nam tê rần, như bị điện giật vậy, kiếm trong tay lập tức rơi vào tay Huyền Thiên.
Huyền Thiên phản trảo chuôi kiếm, thân thể nương theo lực nghiêng người xoay tròn lấy, trường kiếm vẽ ra một đạo hàn mang trên không.
Khúc Hướng Nam vừa muốn đoạt kiếm, bỗng cổ họng mát lạnh, trường kiếm lạnh như băng đã kề lên cổ hắn rồi.
Một cổ cảm giác mát lạnh từ cổ họng, một mực lan đến trái tim, khiến toàn thân Khúc Hướng Nam rùng mình một cái.
Né tránh, ra tay, đoạt kiếm, phản kích!
Các động tác liên tiếp, vẻn vẹn chỉ trong chớp mắt, Huyền Thiên tay không đoạt kiếm, chế trụ Khúc Hướng Nam.
Kiếm đã gác trên cổ, mục tiêu có bất kỳ phản kháng nào, chỉ cần nhẹ nhàng vẽ một cái sẽ khiến đối phương máu tươi văng ba bước..
Thanh âm Khúc Hướng Nam run lên, kinh hãi nói:
- Ta nhận thua, Huyền Thiên sư huynh, ta nhận thua.
Huyền Thiên thu kiếm lại, đâm về phía trước, Khúc Hướng Nam chấn động, lại nghe thấy BOANG... một tiếng, trường kiếm đã chọc vào vỏ kiếm của hắn
Huyền Thiên quay người, đi xuống khỏi lôi đài, từ đầu đến cuối cũng không chạm một chút vào kiếm trên lưng.
- Một vị kiếm khách chính thức tâm phải như kiếm, phong duệ lăng lệ ác liệt ẩn nấu trong vỏ, không ra khỏi vỏ thì thôi, vừa ra khỏi vỏ phong mang tất lộ, kiếm khách chính thức, kiếm trong tay, không dễ dàng ra, vừa ra kiếm, phong duệ tung hoành bát phương lục hợp, kiếm khí chém khắp hư không tứ phía. Thiên Nhi, con cần lĩnh ngộ hàm nghĩa chính thức của kiếm!
Trong đầu Huyền Thiên nhớ tới lời phụ thân dạy lúc trước, trước kia mình không hiểu, nhưng theo lĩnh ngộ của hắn đối với kiếm càng ngày càng khắc sâu, thời gian dần trôi qua đã hiểu hàm nghĩa trong đó.
Kiếm khách chính thức, kiếm không ở trong tay, kiếm ở trong lòng, tâm chính là kiếm, mặc dù phong mang lăng lệ ác liệt có che dấu trong vỏ, không dễ dàng xuất kiếm, nhưng kiếm vừa ra phong mang tất lộ, kiếm khí tung hoành, quét bát phương lục hợp, trảm hư không tứ phía, không thể ngăn cản.
- Kẻ này là kiếm đạo kỳ tài, tuổi còn trẻ, lĩnh ngộ đối với kiếm lại vô cùng cao sâu. Trong hàng đệ tử ngoại môn, người kiếm kỹ cường đại, quỷ dị, linh xảo, bá đạo đều không thiếu, nhưng phong mang quá lộ, không biết thu liễm, người chính thức hiểu được hàm nghĩa của kiếm chỉ mình kẻ này.
Trưởng lão ngoại môn rên khán đài nhìn Huyền Thiên đi xuống lôi đài, thầm nghĩ trong lòng.
Trưởng lão ngoại môn nhìn ra môn đạo vừa rồi Huyền Thiên đoạt kiếm phản kích, chúng đệ tử ngoại môn lại không hiểu ra sao, ánh mắt mở to, cũng không suy nghĩ cẩn thận cuộc chiến vừa rồi Huyền Thiên đến cùng đã dùng kiếm kỹ gì?
Trong tay hắn không có kiếm, lại chiếm kiếm trong tay, quay người đấu một cái liền chế trụ Khúc Hướng Nam.
Thoạt nhìn, Huyền Thiên làm tựa hồ rất dễ dàng, nhưng chúng đệ tử trong lòng hiểu rõ, nếu là mình gặp phải tình huống này nhất quyết không làm được như Huyền Thiên.
Tin tức Huyền Thiên một chiêu chế địch được đông đảo đệ tử ngoại môn trông thấy, kể cả rất nhiều đệ tử tinh anh nữa, rất nhanh dẫn đến một mảng xôn xao.
Đệ tử tinh anh ngoại môn quan sát trận đấu của Huyền Thiên có một ít là người của Dương sư huynh hoặc Trương Long, quá trình trận đấu của Huyền Thiên rất nhanh liền truyền vào tai bọn hắn.
Mặc dù đại bộ phận đệ tử cảm thấy kinh ngạc vì thực lực Huyền Thiên, nhưng những cự đầu trong hàng đệ tử tinh anh như Dương sư huynh, Trương Long... thì lại xì mũi coi thường, không thèm để ý đến.
Khúc Hướng Nam chỉ là đệ tử có tu vị Võ Đạo cảnh thất trọng, tùy tiện một đệ tử có tu vị cửu trọng cũng đều có thể tay không đoạt kiếm đánh bại, phương pháp của Huyền Thiên tuy rằng kỳ diệu, nhưng thực lực biểu hiện ra cũng không vượt qua đệ tử tu vị cửu trọng, tự nhiên sẽ không khiến cho Dương sư huynh, Trương Long... coi trọng.
Giải đấu bài danh quan trọng là mấy trận đấu vòng sau, trận đấu vòng đầu tổng cộng có 508 trận, Huyền Thiên là trận thứ 467, còn 41 trận nữa thì sẽ đấu xong.
Nhưng sau khi trận đấu vòng đầu xong, còn phải đợi sau khi 508 vị đệ tử bị loại xếp thứ tự mới có thể triển khai trận đấu thứ hai, thời gian phải hai ngày sau.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 44: Truy Phong Cửu Kiếm. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Trong lúc đấu, đệ tử bình thường phải quan sát đệ tử tinh anh, đệ tử tinh anh tham gia trận đấu có thể tự do đi lại, các trận đấu phía sau đối với Huyền Thiên đều không có lực hấp dẫn, không bằng trở về tu luyện nhiều thêm chút, mau chóng đột phá Võ Đạo cảnh cửu trọng.
Mới đi qua một ngọn núi ánh mắt Huyền Thiên liền ngưng tụ nhìn về phía trước.
Một người đưa lưng về phía Huyền Thiên, đứng ở giữa đường, thân hình thẳng tắp giống như một thanh kiếm xuất vỏ vậy, lộ ra phong mang.
Vẻn vẹn chỉ bóng lưng đã khiến Huyền Thiên từ khí tức trong cổ phong mang kia nhận ra được người này là Trương Long.
Huyền Thiên không ngừng bước chân, tiếp tục đi thẳng về phía trước, đến khi cách Trương Long ước mười trượng Trương Long liền xoay thân thể lại, ánh mắt như kiếm khí quét tới, nhìn về phía Huyền Thiên.
- Ngươi đã đến!
Trương Long phun ra ba chữ.
Huyền Thiên mặt không đổi nói:
- Chuyện gì?
Trương Long mắt lộ khinh thường:
- Nghe nói ngươi tay không đoạt kiếm, một chiêu đã đánh bại đối thủ cùng cảnh giới.
- Thì thế nào?
Huyền Thiên nhìn chăm chú lên Trương Long.
Trương Long khẽ cười một tiếng, nói:
- Chút tài mọn, vòng thứ nhất, đệ tử tu vị thất trọng về cơ bản đều đã đào thải xong, vòng thứ hai liền đến phiên đệ tử tu vị bát trọng, không biết ngươi có thể chịu được bao lâu? Ngươi muốn khiêu chiến ta, ta sợ ngươi không có bổn sự kia, không chịu được đến cuối!
Huyền Thiên cũng cười khẽ một tiếng nói:
- Ngươi yên tâm, xương cốt của ngươi ngứa ngáy, ta sẽ như ngươi mong muốn, một đường tấn cấp, thẳng đến khi gặp sẽ thay ngươi nơi lỏng gân cốt.
Trương Long sắc mặt phát lạnh, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đừng có mạnh miệng, rốt cuộc là ai xương cốt ngứa ngáy, ai thay ai thư giãn xương cốt, không bao lâu nữa sẽ biết. Người của Dương Đỉnh Quân gặp ngươi sẽ không để cho ngươi sống khá giả đâu, ngươi cần phải có chút tiền đồ, đừng có không đợi đến khi gặp ta thì xương cốt đã bị người hủy trước rồi.
Nói xong, Trương Long khinh miệt nhìn Huyền Thiên, xoay người rời đi, đi ước chừng năm bước lại ngừng lại, xoay người nói:
- Rất nhanh thôi, Hoàng gia các ngươi rất nhanh sẽ bị đuổi ra khỏi Bắc Mạc Huyện thôi!
Lần này nói xong, Trương Long cũng không quay đầu lại, xa xa mà đi.
Huyền Thiên nhìn bóng lưng Trương Long, chủ đề liên lụy đến Hoàng gia, khiến trong lòng của hắn tức giận đằng đằng, ở sâu trong hai mắt thâm thúy mơ hồ dần hiện ra một bóng kiếm loại bạch ngọc, trong nội tâm nổi lên sát cơ.
Trong lúc đó, Huyền Thiên bỗng có một loại cảm giác luyện kiếm mãnh liệt, không luyện kiếm thì như gà mái muốn đẻ trứng lại nghẹn lại vậy, rất khó chịu.
Không quay về chỗ ở, Huyền Thiên đi thẳng tới hậu phong hắn thường luyện kiếm, không thể chờ đợi được rút Hàn Tuyết Kiếm ra, một bộ Truy phong kiếm pháp tự nhiên sử ra.
Huyền Thiên tự nhiên không thấy bóng kiếm sâu trong mắt mình, chỉ biết là giờ phút này muốn luyện kiếm, không ngừng luyện kiếm.
Trong tay hàn tuyết kiếm, từ thấp tới cao, một kiếm nghiêng nghiêng đâm ra, đây là Truy phong kiếm pháp thức mở đầu, kiếm như gió lên.
Giờ phút này trong nội tâm Huyền Thiên đối với kiếm kỹ cảm ngộ đặc biệt tốt, bất luận gió thổi gì trong không khí đều bị Huyền Thiên cảm nhận rõ ràng, kiếm theo thế gió linh động dị thường.
Một kiếm đâm đến cuối cùng, bước chân dưới chân khẽ động, kiếm trong tay hệt như sức gió, một lớp chưa ngừng một lớp lại lên, lần nữa đâm ba lượt về phía trước.
Cuồng phong vận chuyển!
Huyền Thiên cầm Hàn Tuyết Kiếm quét ngang, giống như cuồng phong lướt qua đại địa, nơi kiếm phong đi qua, bãi cỏ trên mặt đất đều theo gió thổi ngã rạp xuống.
Kiếm theo gió động!
Huyền Thiên trong lòng một mảnh không linh, giờ phút này, hắn không chỉ dùng mắt luyện kiếm, dùng tay luyện kiếm mà còn dùng cả người để luyện kiếm, dùng cảm giác để luyện kiếm, phong chi sở hướng, kiếm chi sở hướng, chỉ thấy bóng kiếm theo gió thổi, tầng tầng lớp lớp, trong nháy mắt liền đâm ra vài kiếm.
Kiếm động phong theo!
Trong lúc đó Huyền Thiên bắt được quỹ tích của gió, dung nhập vào kiếm, bóng kiếm khẽ động, không còn theo gió mà đi nữa, mà là bóng kiếm lướt qua, gió thổi nương theo, vô cùng lăng lệ ác liệt.
...
...
Tiếng gió nổi lên bốn phía!
Huyền Thiên bỗng đâm ra một kiếm, kiếm quang trong tay đột nhiên biến mất, chỉ nghe thấy tiếng gió rền vang.
Truy Phong nhất kiếm!
Trong không khí gió thổi như trước, một đạo kiếm quang bỗng theo gió mà ra, một kiếm này, tựa hồ xuất hiện ở bất luận nơi nào trong gió, muốn ngăn cũng không thể
Luyện xong một bộ Truy phong kiếm pháp, Huyền Thiên trong nội tâm vô cùng khoan khoái dễ chịu, tạo nghệ đối với Truy phong kiếm pháp tựa hồ lại càng tiến vào một tầng.
Dục vọng muốn luyện kiếm trong lòng vẫn tràn đầy như trước, Huyền Thiên tiếp tục nghiêng nghiêng đâm ra một kiếm, lại là một chiêu kiếm như gió thỏi, đã bắt đầu lần thứ hai.
Từ sau khi trải qua kỳ ngộ ở Ẩn Kiếm Đàm, bạch ngọc tiểu kiếm kia tiến vào mi tâm Huyền Thiên, trong lòng Huyền Thiên lần đầu tiên nổi giận như thế, bởi vì, việc này quan hệ đến Hoàng gia.
Trong thư phụ thân gởi có nói mâu thuẫn giữaHoàng gia và ba nhà Trương Ngưu Trình càng ngày càng sâu, tất phải trải qua một hồi quyết chiến, Hoàng gia lực bạc, nhất định sẽ bị yêu thế, nghe ngữ khí vừa rồi của Trương Long, tựa hồ ba nhà Trương Ngưu Trình muốn động thủ đối với Hoàng gia rồi
Lửa giận của Huyền Thiên có thể xúc động bạch ngọc tiểu kiếm trong mi tâm, đây là lần đầu Huyền Thiên trong mắt xuất hiện bóng kiếm.
Bóng kiếm trong mi tâm khiến Huyền Thiên tu luyện đối với kiếm pháp như si mê như say sưa, lĩnh ngộ đối với kiếm pháp vượt xa bình thường.
Rất nhanh lần luyện thứ hai đã qua đi, Huyền Thiên lại bắt đầu lần thứ ba!
Lần thứ tư!
Lần thứ năm!
...
...
Một lần lại một lần, Huyền Thiên một hơi trọn vẹn luyện mười lần Truy phong kiếm pháp, toàn thân mồ hôi rơi như mưa.
Nhưng Huyền Thiên vẫn không dừng lại, một kiếm nghiêng nghiêng đâm ra, Huyền Thiên lại bắt đầu lần thứ mười một.
Ân!
Trong miệng Huyền Thiên truyền đến một tiếng kinh nghi, một kiếm này đâm ra, trong đầu linh quang lóe lên, tựa hồ lĩnh ngộ được gì đó, nhưng cảm giác chỉ lóe lên tức thì không cách nào nắm bắt được.
Huyền Thiên cứ như vậy một kiếm đâm tới, qua mấy lần nháy mắt cũng không có tiếp tục chiêu thứ hai mà lại thu kiếm, lại một kiếm nghiêng nghiêng đâm ra.
Một kiếm này Huyền Thiên đề cao tinh thần, nhưng lại không xuất hiện loại lĩnh ngộ kia.
Huyền Thiên lần nữa thu kiếm, lần nữa một kiếm nghiêng nghiêng đâm ra, vẫn không có!
Thu kiếm, một kiếm nghiêng nghiêng đâm ra!
Lại thu kiếm, một kiếm nghiêng nghiêng đâm ra!
...
...
Liên tiếp đâm hơn mười kiếm vẫn không lĩnh ngộ được gì.
Có một câu gọi là, cố tình trồng hoa hoa không nở, vô tâm chọc vào liễu liễu thành cây.
Khi Huyền Thiên đề cao tinh thần, muốn cảm nhận được lĩnh ngộ thì vô luận như thế nào cũng không thể tiến được vào trạng thái vừa rồi.
Nghĩ đến có thể do đề cao tinh thần, trong nội tâm quá khẩn trương nên Huyền Thiên thử chậm rãi buông lỏng bản thân.
Quên đi phải lĩnh ngộ.
Quên đi đang luyện kiếm.
Tựa hồ như vô thức, Huyền Thiên nghiêng nghiêng đâm ra một kiếm.
Tựa hồ có hơi có chút cảm giác, nhưng vẫn cảm thấy không đủ.
Huyền Thiên lần nữa nghiêng nghiêng đâm ra một kiếm.
Một lần, lại một lần nữa, lại một lần nữa.
Huyền Thiên quên tất cả, lặp lại chiêu đầu của Truy phong kiếm pháp.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 45: Truy Phong Cửu Kiếm. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Đến tột cùng là một trăm lần, hay hai trăm lần, hay là 5 600 lần Huyền Thiên không biết, hắn cảm giác số lần hơi nhiều, nhưng lại như không nhiều lắm, hắn quên minh đã đâm ra bao nhiêu kiếm.
Không biết là lần thứ bao nhiêu, Huyền Thiên nghiêng nghiêng đâm ra một kiếm, trong đầu sinh ra một cổ lĩnh ngộ.
Hai mắt Huyền Thiên đột nhiên khép lại, cả người, bảo trì tư thế nghiêng nghiêng đâm ra một kiếm.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Huyền Thiên bảo trì tư thế bất động.
Trọn vẹn qua nửa canh giờ, Huyền Thiên đột nhiên mở hai mắt ra.
Huyền Thiên nhìn lại bốn phía, ánh mắt của hắn trở nên vô cùng nhạy cảm.
Gió nhẹ đi qua, cỏ xanh trên mặt đất, ngọn cỏ nhẹ nhàng uốn lượn, mỗi một mảnh lá cây trên cảnh, theo gió thổi, đều thể hiện ra tư thế bất đồng .
Thính giác của Huyền Thiên cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, hắn nghe được dưới gốc cây bên cạnh truyền đến một hồi thanh âm yếu ớt, nhưng nghe giống như có người so kiếm vậy.
Chuyển mắt nhìn lại thấy hai con Bọ Ngựa đang đánh nhau, chúng đao chân cứng rắn ngươi tới ta đi, giao tiếp trên không trung giống như hai vị kiếm khách đang so kiếm vậy, tựa hồ ẩn chứa chiêu thức tinh diệu đến cực điểm.
- Thì ra là thế!
Huyền Thiên thở nhẹ một tiếng, tâm thần bỗng khoan khoái dễ chịu, hắn nghiêng nghiêng đâm ra một kiếm.
Không khí bình tĩnh theo một kiếm này đâm ra, sinh ra một cổ khí lưu chấn động, một hồi gió nhẹ sinh ra.
Trước kia Truy phong kiếm pháp của Huyền Thiên đều là kiếm theo gió mà đi, chỉ có lkhi uyện đến kiếm động gió theo mới có thể dùng kiếm cưỡi gió.
Nhưng một kiếm này, không chỉ là dùng kiếm cưỡi gió, mà là sáng tạo ra một trận gió.
Truy phong kiếm pháp khi có gió mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, mà Huyền Thiên hiện giờ đâm ra một kiếm lại có thể sáng tạo ra một trận gió, vô luận lúc nào, Truy phong kiếm pháp đều có thể phát huy ra công kích lớn nhất .
Thậm chí, xa xa vượt qua Truy phong kiếm pháp trước kia, uy lực càng lớn, Truy phong kiếm pháp ở trong tay Huyền Thiên cơ hồ như đề cao một phẩm chất vậy, biến thành kiếm kỹ Hoàng giai thượng phẩm.
Trọn bộ kiếm chiêu của Truy phong kiếm pháp không ngững hiện lên trong đầu, dung hợp, cuối cùng, suốt 27 chiêu kiếm pháp, bị Huyền Thiên dung hợp trở thành chín thức kiếm chiêu.
- Về sau, kiếm kỹ Hoàng giai trung phẩm Truy phong kiếm pháp đã không còn nữa, chỉ còn kiếm kỹ Hoàng giai thượng phẩm Truy Phong Cửu Kiếm!
Huyền Thiên khẽ động kiếm trong tay, đâm ra một kiếm, không khí như phân ra hai bên, sinh ra hai cổ khí lưu, kiếm của Huyền Thiên chợt trái chợt phải, theo hai cổ khí lưu, huyền diệu khó giải thích đâm tới trước, tựu như gió, khiến cho không người nào có thể phân biệt mục tiêu công kích chỗ nào.
- Phá Phong Thức!
Dung hợp Truy Phong Cửu Kiếm, Huyền Thiên đều lần lượt thi triển ra chín thức kiếm chiêu, đây là Truy Phong Kiếm Pháp hắn dung hợp do chính mình sáng tạo ra, kiếm kỹ vô cùng thành thạo, so với tạo nghệ cảnh giới Đại thành còn sâu sắc hơn nhiều, chính là cảnh giới Đại Viên Mãn.
Tuy cả người tràn đầy khí thế nhưng thân thể Huyền Thiên lại vô cùng nhẹ nhõm, cảm giác và tâm tình vô cùng khoan khoái dễ chịu, không có chút mệt mỏi nào, Huyền Thiên cất Hàn Tuyết Kiếm vào trong vỏ, bắt đầu luyện tập Mãng Ngưu Quyền Pháp.
Hắn kinh ngạc phát hiện sau khi lĩnh ngộ thấu triệt kiễm kỹ, hắn vô cùng tinh thông, tựa hồ học 1 biết 100. Đối với lĩnh ngộ quyền pháp cũng càng cao minh, võ kỹ Hoàng Giai Trung phẩm Mãng Ngưu Quyền Pháp do Huyền Thiên thi triển ra tuyệt không thua kém những đệ tử khác học tập võ kỹ Hoàng Giai thượng phẩm.
Sau mấy lần luyện tập Mãng Ngưu Quyền Pháp, Huyền Thiên lại luyện tập Báo Ảnh Thuật, Linh Xà Bộ, phát hiện vô cùng tinh thông, thân pháp khinh công cũng đều có tiến triển không nhỏ.
Thẳng đến khi bụng đối kêu ọt ọt, Huyền Thiên mới ngừng hào hứng tu luyện, tâm tình của hắn vô cùng khoan khoái dễ chịu, cảm xúc sớm đã khôi phục lại. Bóng kiếm trong mắt cũng biến mất không thấy gì nữa, tắm rửa một lát tại Kiếm Đầm rồi mới xuống núi.
Rất nhanh, hai ngày liền trôi qua, trận đấu từ số thứ tự 509 đến 1016 cũng đã trôi qua.
Những cái này chỉ là vòng ngoài, mấu chốt chính là vòng trong của giải thi đấu bài danh đệ tử ngoại môn Thiên Kiếm Tông. Rốt cục vòng thứ hai đã bắt đầu, Huyền Thiên lại gặp phải đối thủ thứ hai.
Quy tắc trận thứ hai vẫn như trước, chỉ là đệ tử tu vi Thất Trọng cơ bản đã bị loại, chỉ có vẻn vẹn 41 tên bước vào vòng trong.
Lúc 41 tên đệ tử tu vi Thất Trọng này bị rút thăm trúng thì trận thứ 42 liền rút thăm đệ tử tu vi Bát Trọng làm đối thủ.
Huyền Thiên cảm giác được không ít ánh mắt đều nhìn chăm chú lên người hắn.
Từ khi vòng thứ hai bắt đầu thì Huyền Thiên muốn gặp phải đệ tử có tu vi cao khiêu chiến hắn.
Nếu vận khí tốt, không bị ai rút trúng thì đối thủ lượt sau của hắn chính là võ giả tu vi Bát Trọng.
Nếu vận khí càng thêm tốt, bị đệ tử tu vi Cửu Trọng rút trúng thì hắn sẽ là đối thủ của đệ tử tu vi Cửu Trọng.
Đệ tử tu vi Thập Trọng chỉ có 32 người, mà đệ tử tu vi Thất Trọng vẫn còn 41 người nên vô luận thế nào thì đợt thứ hai Huyền Thiên cũng sẽ không gặp phải những đệ tử tu vi Thập Trọng cường đại kia.
...
...
Ngô Liêu là đệ tử có số thứ tự 107, lúc hắn rút lệnh bài trong rương ra thì nhìn về phía Huyền Thiên, bờ môi có chút nhếch lên, lộ ra một tia vui vẻ, giao lệnh bài cho Hàn trưởng lão.
Hàn Trưởng lão nhìn xuống lệnh bài, lớn tiếng nói:
- Vòng thứ hai, đệ tử Ngô Liêu số 107 đấu với Hoàng Thiên số 467, lôi đài số 3.
Cảm nhận được ánh mắt Ngô LIêu, Huyền Thiên biết rõ hắn đã rút trúng lệnh bài của mình, quả nhiên không ngoài sở liệu.
Đệ tử bài danh số 107, là Ngô Liêu tu vi Cửu Trọng, tính ra cũng tương đối nổi bật.
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng trong nội tâm, Ngô Liêu là người của Dương sư huynh, đã từng đại biểu cho Dương sư huynh đến chỗ ở của Huyền Thiên tìm hắn, lúc ấy nói chuyện cũng có chút không thoải mái.
Nếu là người Dương sư huynh thì Huyền Thiên sẵn sàng đánh Ngô Liêu một trận tơi bời.
Theo như lệ cũ, đệ tử bị rút thăm trúng phải tiến lên lôi đài.
Huyền Thiên nhanh hơn Ngô Liêu một bước, đi tới lôi đài số 3. Giống như vòng thứ nhất, tại cùng một lôi đài, con mắt vị Ngoại môn trưởng lão trên khán đài sáng ngời, hiển nhiên là ấn tượng của Huyền Thiên để lại trong lòng hắn vô cùng sâu sắc. Không nghĩ tới đợt thứ hai HUyền Thiên lại tiếp tục tiến vào lôi đài số 3.
Dưới lôi đài, ngoại trừ thông đạo hai bên dẫn đến lôi đài thì những nơi khác đều bị những đệ tử ngoại môn vây chật cứng như nêm cối.
Vòng thứ nhất, Huyền Thiên dùng tay không, một chiêu chế địch đã truyền lưu trong khắp chúng đệ tử ngoại môn. Lúc này, đối thủ của Huyền Thiên là đệ tử tu vi Cửu Trọng, so với vòng thứ nhất thì trọn vẹn hơn hai cảnh giới. Chúng đệ tử đều phi thường tò mò trong nội tâm, tu vi Huyền Thiên là Võ Đạo Bát Trọng, hắn có thể là đối thủ của Ngô Liêu tu vi Cửu Trọng hay không?
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.