24-03-2011, 06:34 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
Chương 40: Thoát hiểm .
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
- A...!
Trong tiếng thét chói tai của Mã Liên Nhi, DÆ°Æ¡ng Lăng đã kể xong truyện "Oan quá»· lục". Hê hê! Tháºt là thà nh công rá»±c rỡ. Mã Liên Nhi Ä‘ang sÆ¡Ì£ run cầm cáºp, cá»±c kỳ giống má»™t chuÌ chim cun cuÌt, nói chung y đã vá»›t vát được má»™t chút mặt mÅ©i cho "Äại thoại Tây Du".
CÆ°á»i thoả mãn, DÆ°Æ¡ng Lăng nhìn lên miệng hố trắng nhá» nhá» bên trên. Mặc dù trá»i vẫn chÆ°a sáng nhÆ°ng trong không khà đã thoáng có chút hÆ¡i ấm của buổi sá»›m mai.
Mã Liên Nhi vẫn co ro trong chiếc áo choà ng, có thể là vì lạnh, cÅ©ng có thể là vì sợ. DÆ°Æ¡ng Lăng buồn cÆ°á»i, vỗ vỗ vai nà ng, khÃch lệ:
- Trá»i sáng rồi, chúng ta đã chịu Ä‘á»±ng được.
- Trá»i sáng rồi Æ°?
TÆ°Ì€ trong lòng y, Mã Liên Nhi chầm chậm ló đầu ra, tham lam nhiÌ€n những tia saÌng diÌ£u nheÌ£ trên miệng hố. Trá»i sáng thì tốt rồi, trá»i sáng thì sẽ không còn phải sợ nữa. Không ngá» tên tú tà i đáng ghét nà y lại biết kể không Ãt truyện, nhÆ°ng mấy truyện ma quá»· đó cÅ©ng kÃch thÃch tháºt.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i thầm trong bụng, cả đêm kể liền mấy truyện Ä‘ã Ä‘Æ°Æ¡Ì£c y gia công chỉnh sửa nhÆ° "Oán quá»· lục", "Hồn ma hoa anh Ä‘Ã o“, "Ký túc xá nam sinh số 17", nói tháºt, ngay bản thân y cÅ©ng thấy nổi da gà .
Thấy vẻ cÆ°á»i cợt trên mép y, Mã Liên Nhi háºm há»±c lÆ°á»m y má»™t cái, là m mặt giáºn:
- Là huynh cố ý phải không?
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt mình, thái Ä‘á»™ của cô nà ng trông không được thoải mái lắm, có lẽ do nằm trong lòng miÌ€nh quá lâu. Má»™t bên má nà ng đã bị ép đến Ä‘á» lá»±ng, tóc tai rôÌi bÆ¡Ì€i, dáng vẻ cà ng thêm mấy phần quyến rÅ©, tá»±a nhÆ° một cô vÆ¡Ì£ vừa má»›i thức dáºy, lÆ°á»i biếng và yêu kiá»u, vẻ mặt há»n dá»—i trông laÌ£i caÌ€ng động loÌ€ng ngÆ°Æ¡Ì€i quaÌ Ä‘Ã´Ìƒi.
DÆ°Æ¡ng Lăng vá»™i quay đầu, múa may chân tay Ä‘ang tê rần má»™t hồi rồi chầm cháºm chui ra khá»i hố tuyết. NhÆ° chiếc lÆ°á»›i trong tay ngÆ°Æ¡Ì€i Ä‘aÌnh caÌ, mà n đêm Ä‘ang được từ từ thu lại, trá»i đất chiÌ€m trong mà u xaÌm baÌ£c. Mặt trá»i vẫn chÆ°a xuất hiện, song chân trá»i đã bắt đầu á»ng sáng.
Tháºt là lạnh. Äối vá»›i má»™t ngÆ°Æ¡Ì€i Ä‘ang đói nhÆ° y, caÌi cảm giác khi không có má»™t tia nắng nà o quả tháºt giống nhÆ° Ä‘ang ở dÆ°á»›i địa ngục. Phóng mắt nhiÌ€n chung quanh chỉ thấy má»™t mà u trắng xoá, không biết mình Ä‘ang ở nÆ¡i nà o, không có ánh nắng, tháºm chà y không thể nháºn ra phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng giữa núi rừng bị băng tuyết bao phủ nhÆ° thế nà y.
Mã Liên Nhi cÅ©ng chui ra khá»i hố tuyết, naÌ€ng ngó quanh rồi vui mừng:
- Tháºt may trá»i không âm u, tuy mặt trá»i chÆ°a ló dạng nhÆ°ng cÅ©ng có thể thấy được đông tây nam bắc rồi. Äi theo muá»™i, chỉ cần ra khá»i khu rừng naÌ€y, chúng ta sẽ có hy vá»ng trở vá».
Hai ngÆ°á»i đã không thể nà o tiếp tục chiÌ£u Ä‘Æ°Ì£ng thêm má»™t đêm trong núi rừng nữa rồi, phải nhân lúc còn tà sức lá»±c mà cố gắng nhanh chóng rÆ¡Ì€i Ä‘i. Trải qua má»™t đêm khốn đốn, thể lá»±c của bá»n hỠđã kém trÆ°á»›c nhiá»u, hai ngÆ°á»i Ä‘Ã nh phải vừa dìu nhau vừa kháºp khiá»…ng đạp tuyết men theo má»™t doÌ€ng suối đã bị đóng băng mà đi từ từ. Cùng sóng vai dắt nhau Ä‘i, Mã Liên Nhi và y lại giống nhÆ° má»™t đôi bạn đồng hà nh Ä‘ang "đạp tuyết tìm mai".
Äã chẳng thể nhìn ra được diện mạo ban đầu của doÌ€ng suôÌi laÌ€ nhÆ° thÃªÌ naÌ€o nữa, lá»›p tuyết dà y đặc đóng trên bá» mặt giống nhÆ° má»™t con Ä‘Æ°á»ng uốn lượn giữa núi rừng. Chỉ có những cá»™t băng cao ngâÌt thỉnh thoảng má»c lên ở hai bên bá» nhắc nhở ngÆ°á»i ta rằng đây từng là má»™t doÌ€ng suối nhá» nÆ°Æ¡Ìc reo vang chảy siết. Từng cÆ¡n gió nhẹ thổi qua, trút những hạt tuyết trên cây xuống cổ hai ngÆ°á»i, thỉnh thoảng có tiếng chim kêu qua những tầng cây.
Äi được hÆ¡n ná»a canh giá», hai ngÆ°á»i đã ra khá»i khu rừng ráºm, lên tá»›i má»™t sÆ°á»n núi tuyết cây cối thÆ°a thá»›t. Ngẩng đầu nhìn quanh, từ phÃa tây trải dà i vá» hÆ°á»›ng đông bắc Ä‘á»u là những ngá»n núi không cao lắm nhấp nhô Ä‘an xen. Ngoại trừ những thân cây có mà u tà n tro, khắp ngá»n núi chiÌ€m trong thế giá»›i mà u bạc trăÌng xoÌa.
Tia nắng đầu tiên ló dạng mang đến chút hÆ¡i ấm cho hai ngÆ°á»i. Hai ngÆ°á»i Ä‘ang hăng hái muốn tiếp tục Ä‘i về phÃa trÆ°á»›c thì má»™t con sóc chÆ¡Ì£t nhảy phôÌc qua trÆ°á»›c mặt, để lại má»™t hà ng những dấu chân lá» má» trong vuÌ€ng đâÌt tuyêÌt bao la vô haÌ£n. Rồi sau Ä‘oÌ noÌ keÌo theo chiếc Ä‘uôi to xù lủi và o trong má»™t hang tuyết.
Mã Liên Nhi mừng rỡ, vá»™i vã buông tay DÆ°Æ¡ng Lăng, há»›n hở chạy tá»›i nằm trÆ°á»n trên mặt tuyết nhìn má»™t lúc, sau đó bất chấp cái lạnh bắt đầu lấy tay Ä‘Ã o bá»›i. DÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i nhăn nhoÌ bÆ°á»›c tá»›i hỏi:
- Äại tiểu thÆ° à , lúc nà y mà cô còn muôÌn bắt sóc để chÆ¡i sao?
Mã Liên Nhi vẫn nằm soà i nhÆ° má»™t chuÌ cún con Ä‘ang cà o tuyết, thở hổn hển đáp:
- Äừng ngốc nữa! Mau giúp muá»™i Ä‘Ã o Ä‘i naÌ€o! Trong hang sóc chắc chắn sẽ có đồ ăn. Trong hang của má»™t con sóc có thể lấy được tá»›i mấy cân lÆ°Æ¡ng thá»±c đó. Äà o được rồi, cho dù hôm nay không thoát khỏi đây được, chúng ta cÅ©ng sẽ không chết đói.
Vá»— trán má»™t cái, DÆ°Æ¡ng Lăng vứt cây gáºy trong tay, phụ naÌ€ng Ä‘Ã o bá»›i. Äầu tiên hai ngÆ°á»i dẹp hết đống tuyết phiÌa ngoaÌ€i, sau Ä‘oÌ laÌ£i ba lần laÌ€m gãy khuÌc gậy má»›i mở rộng được miệng hang đông cứng. Con sóc đã trôÌn mất bằng má»™t cá»a hang khác. Hang của nó rất sâu, DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Æ°a tay và o mò, mò đến khi mặt mà y dÃnh đầy bùn đất má»›i được toại nguyện, y moi ra được rất nhiá»u quả khô nhÆ° hạt dẻ, hạt kê, táo gai (há» Crataegus)…
Hai ngÆ°á»i phấn khởi ngồi xổm trên tuyết kiểm lại chiến lợi phẩm. DÆ°Æ¡ng Lăng cầm hai hạt kê lên, chà chà lên vạt áo, rồi Ä‘Æ°a cho Mã Liên Nhi má»™t hạt. Hai ngÆ°á»i tham lam duÌ€ng miệng boÌc vá» hạt, sau Ä‘oÌ nhai lấy nhai để nghe rôm rốp cái hạt đã đông cứng ngắc.
DÆ°Æ¡ng Lăng mỉm cÆ°á»i nhìn Mã Liên Nhi Ä‘ang nhai ngon laÌ€nh, vôÌn định khen nà ng mấy câu, Ä‘á»™t nhiên thấy cô nà ng biến sắc, mặt trắng bệch nhÆ° tuyết. Dõi theo ánh mắt kinh hoà ng của nà ng, DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Æ°a mắt nhìn ra sau lÆ°ng, trái tim láºp tức nặng trĩu. Sói! Äến những bốn con, con nà o con nấy so vá»›i con hôm qua coÌ€n to hÆ¡n, khoẻ mạnh hÆ¡n, dữ tợn hÆ¡n.
Bốn con sói cuÌ€ng bÆ°á»›c nhẹ nhà ng nhanh chóng áp sát bá»n há». DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy. Bốn con sói, má»™t trÆ°á»›c ba sau, tạo thà nh hình tam giác từng bÆ°á»›c áp sát. Hà m răng lởm chởm trắng nhá»n, ánh mắt hung tợn khiến ngÆ°á»i ta phải khiếp sợ.
Mã Liên Nhi cÅ©ng run rẩy Ä‘Æ°Ìng dáºy. Tuyệt vá»ng liếc nhìn những con sói hoang Ä‘ang tá»›i gần hÆ¡n, nà ng bất chợt gá»i to:
- Dương Lăng!
DÆ°Æ¡ng Lăng bị kéo xoay ngÆ°á»i lại, đón lấy y chÃnh là khuôn mặt Ä‘ang á»ng hồng cùng vá»›i đôi mắt không rõ Ä‘ang ẩn chứa tình cảm gì của Mã Liên Nhi. Nà ng đột nhiên nhà o tá»›i, ôm chặt lấy DÆ°Æ¡ng Lăng, giá»ng run run:
- Dương Lăng, huynh ôm muội đi!
Cả ngÆ°á»i run rẩy, nà ng siết chặt lấy DÆ°Æ¡ng Lăng, hÆ¡i thở gấp gáp tìm kiếm bá» môi y.
Bốn con sói vì hà nh Ä‘á»™ng quái dị của hai sinh váºt nà y mà thoáng dừng chân laÌ£i. Con sói Ä‘i đầu gừ má»™t tiếng uy hiếp, Ä‘oạn tiến nhanh dần. MÆ°á»i lăm trượng, mÆ°á»i trượng, năm trượng, tiêÌn và o phaÌ£m vi coÌ thể tâÌn công. Cái chân sau mạnh mẽ của nó chợt co lại, nó đã muốn phóng lên.
Ngay và o lúc nà y, "taÌch", tiếng dây cung báºt mạnh, má»™t mÅ©i tên nhá»n hoắt không biết từ đâu bắn đến xuyên qua bụng con sói. Lá»±c tên bắn cá»±c mạnh, đầu mÅ©i tên xuyên thủng bụng soÌi rồi cắm và o trong tuyết. Con sói tru lên má»™t tiếng dà i thê lÆ°Æ¡ng, hai chân lẩy bẩy rồi ngã xuống mặt đất. Chỉ trong chốc lát máu tÆ°Æ¡i đã thấm Ä‘á» má»™t mảng lá»›n.
Nghe tiếng tru thảm thiết, bá»n DÆ°Æ¡ng Lăng láºp tức quay đầu nhìn lại. Ba con sói hoang thấy con sói kia bị trúng tên nên Ä‘ã dừng chân laÌ£i, cùng tru gà o nhiÌ€n quanh tìm kiếm nÆ¡i bắt nguồn của sá»± uy hiếp. Thân hình thon mảnh của chúng nhanh nhẹn chạy quanh má»™t vòng, sau Ä‘oÌ quay lÆ°ng Ä‘iÌ£nh chuồn Ä‘i.
Lúc nà y laÌ£i coÌ ba mÅ©i tên nhá»n xé gió xuyên qua rừng cây bay vút ra, bắn chết cả ba con sói má»™t cách cá»±c kỳ chuẩn xác. Con sói có thể hình nhá» nhất bị lá»±c tên bắn văng lông lốc, thân thể nảy lên không trung rồi rÆ¡i phịch xuống đất, tắt thở.
DÆ°Æ¡ng Lăng và Mã Liên Nhi vừa kinh ngạc vừa vui mừng, ngÆ°á»›c đầu nhìn quanh tìm kiếm ân nhân cứu mạng. Trên sÆ°á»n núi laÌ€ má»™t vùng trắng xoá, ánh nắng của mặt trá»i má»c phản chiếu tÆ°Ì€ Ä‘oÌ khiến mắt hai ngÆ°Æ¡Ì€i bị chói loà . DÆ°Æ¡ng Lăng nheo mắt lại, phát hiện dÆ°á»›i những cây bạch dÆ°Æ¡ng bên sÆ°á»n nuÌi lá»™ ra bóng dáng mấy ngÆ°á»i Ä‘ang từng bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa bá»n há».
Tổng cá»™ng có bốn ngÆ°á»i. Dẫn đầu là má»™t đại hán thân hình vạm vỡ, mặc chiếc áo dà i mà u tro xanh, tuổi chÆ°Ì€ng ngoà i bốn mÆ°Æ¡i, thân trên khoác chéo má»™t tâÌm da thú đã sá»n rách, lÆ°ng Ä‘eo má»™t cây cung săn dà i, tay cầm má»™t cây xiên săÌt.
Ba ngÆ°á»i Ä‘i sau, ngÆ°Æ¡Ì€i lá»›n nhất khoảng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi, Ä‘ang cầm má»™t cây cung, sau lÆ°ng mang ba, bốn con gà rừng, bá»™ lông dà i của chúng Ä‘ung Ä‘Æ°a trong gió. Nhá» nhất là má»™t thằng bé kháu khỉnh, khuôn mặt bụ bẫm Ä‘á» bừng, tuy trông bẩn thỉu nhÆ°ng lại cứng cáp nhÆ° má»™t tảng đá.
Nó chỉ Ä‘á»™ mÆ°á»i hai, mÆ°á»i ba tuổi, mặc chiếc áo da dê rách nát, lÆ°ng Ä‘eo má»™t cây cung, tay Ä‘ang nắm dây thừng dắt má»™t con hoẵng nhá» bị thÆ°Æ¡ng. Cặp giò nhá» nhắn, ngắn ngủn của con vật Ä‘ang vất vả khó nhá»c nhấc bÆ°á»›c trên mặt tuyết phủ dà y quá gối, thằng nhỏ đôi khi quay đầu laÌ£i duÌ€ng cây gậy trong tay vuÌ£t xuôÌng mông con hoẵng một caÌi.
NgÆ°á»i thanh niên chÆ°Ì€ng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi trông khá anh tuấn, y liếc nhìn hai ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng má»™t cách thân thiện, rồi kêu gã trông trẻ hÆ¡n má»™t chút và thằng nhóc mép chỉ má»›i lún phún lông măng cùng Ä‘i thu tháºp xác sói. HoÌ£ rút mÅ©i tên ra khá»i xác mâÌy con vật, quệt máu trên mÅ©i tên lên da sói, cắm tên lại và o trong bao, sau đó nện mạnh má»™t phát xuống đầu con sói còn chÆ°a tắt thở, rồi lấy dây thừng ra cá»™t chung chân của bốn con sói lại.
NgÆ°á»i trung niên Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng, nhìn hoÌ£ từ trên xuống dÆ°á»›i. Ông thấy hai ngÆ°á»i nà y, nam thì mặt dÃnh đầy bùn, nhÆ°ng lại có khà chất của má»™t kẻ Ä‘á»c sách; nữ thì quần áo xốc xếch, nhÆ°ng châÌt liệu vải không tầm thÆ°Æ¡Ì€ng, dung mạo cũng không giống vá»›i ngÆ°á»i sôÌng trong núi. Ông ta hoà i nghi há»i:
- Hai vị là ngÆ°á»i ở đâu? Sao lại chạy đến vùng rừng núi hoang dã ở NgÅ© Sách LÄ©nh naÌ€y?
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy ông ta râu ria xồm xoà m, tuy trông cuÌ£c miÌ£ch song mặt mũi ngay thẳng có vẻ chÃnh khÃ, nên cảm thấy hÆ¡i yên tâm. Có Ä‘iá»u đây là vùng núi rừng hoang vu, y vẫn phải cẩn tháºn một chuÌt, không dám nói tháºt vá»›i gã đại hán trông nhÆ° ngá»n núi nà y.
Y chắp tay đáp:
- Chúng tôi... Huynh muá»™i chúng tôi vôÌn Ä‘iÌ£nh Ä‘i tÆ¡Ìi traÌ£m Kê Minh thăm ngÆ°Æ¡Ì€i thân, trên Ä‘Æ°á»ng gặp phải quan binh và giặc Thát Ä‘ang đánh nhau, trong lúc trốn chạy đã trôÌn đến nÆ¡i nà y. Äa tạ Æ¡n cứu mạng của đại thúc!
- Hi hi, huynh muá»™i Æ°? Vị đại ca nà y, vừa rồi đệ thấy hai ngÆ°á»i Ä‘ang thÆ¡m môi nhé!
Thằng bé kháu khỉnh bụ bẫm không biết Ä‘ã chaÌ£y tá»›i từ lúc nà o, Ä‘ang vÆ°Ì€a giáºm tuyết vÆ°Ì€a nói. Chân nó quấn má»™t đống xà cạp, bên trên lại khoaÌc hai tâÌm da thú, khiến cho vóc ngÆ°á»i vốn không phải là thấp cÅ©ng trở nên béo lùn, hết sức đáng yêu.
Mặt của DÆ°Æ¡ng Lăng và Mã Liên Nhi lập tÆ°Ìc Ä‘á» bừng, ngÆ°á»i trung niên mắng:
- Äừng nói báºy bạ nữa, Ä‘i giúp anh maÌ€y buá»™c thú săn lại Ä‘i!
Thằng nhóc lè lưỡi, âÌm Æ°Ìc:
- Vốn là váºy mà , bá»n há» có thÆ¡m môi mà . Có con thấy, đại ca thấy, nhị ca thấy, cha cÅ©ng thấy...
Äại hán đá má»™t cÆ°á»›c và o mông của thằng nhóc Ä‘ang lẩu bẩu lầu bầu, cÆ°á»i mắng:
- Thằng nhóc naÌ€y, maÌ€y lắm mồm quaÌ Ä‘Ã¢Ìy, vá» ta sẽ phạt không cho maÌ€y ăn cÆ¡m!
Sau đó ông quay đầu lại nhìn hai ngÆ°á»i, aÌnh măÌt cảnh giaÌc loé lên vẻ lạnh lẽo sắc bén, há»i:
- Ta há» Hà n, là thợ săn trên núi. Hai vị rốt cuá»™c là ngÆ°á»i ở đâu?
Tà i sản của chickcannibal
Chữ ký của chickcannibal
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 06:56 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
ChÆ°Æ¡ng 41: Lo trÆ°á»›c tÃnh sau .
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : 6300
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Mã Liên Nhi rất lúng túng, sợ bị ngÆ°á»i khác hiểu nhầm là anh em thì cà ng tệ hÆ¡n nên Ä‘Ã nh Ä‘á» mặt đáp bừa:
- Äại thúc, xin lá»—i thúc. Cháu và ... tÆ°á»›ng công Ä‘ang rá»i nhà đi xa. Äại thúc hÆ¡i quá cẩn tháºn rồi!
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt mình, lúc nà y y mà giải thÃch nữa thì không khá»i cà ng rối rắm hÆ¡n nên Ä‘Ã nh ngáºm miệng là m thinh. Äại hán chợt nói:
- Ta biết rồi, năm má»›i vá» nhà mẹ phải không? Quân Thát gây khổ nhiá»u quá. Chúng ta cÅ©ng từ trong thà nh trốn tá»›i đây, váºy cùng Ä‘i vá»›i nhau nhé!
Äại hán há» Hà n, gá»i là Hà n Lâm, con trai trưởng là Hà n Uy, con trai thứ là Hà n Võ, còn cáºu út có tên hÆ¡i tầm thÆ°á»ng má»™t chút, gá»i là Mãn ThÆ°Æ¡ng (đầy kho). NgÆ°á»i dân có hoà n cảnh thiếu hụt thÆ°á»ng đặt cho con mình cái tên may mắn để lấy khÆ°á»›t. DÆ°Æ¡ng Lăng đã từng biết mấy ngÆ°á»i có tên Mãn ThÆ°Æ¡ng rồi, đáng tiếc là đa số những ngÆ°á»i có tên nhÆ° váºy Ä‘á»u nghèo rá»›t mùng tÆ¡i.
Hà n Lâm náu mình ở vùng núi hẻo lánh nÆ¡i biên thùy, dá»c Ä‘Æ°á»ng đã thu nháºn khoảng má»™t trăm ngÆ°á»i dân Ä‘ang chạy giặc, tất cả Ä‘á»u phải dá»±a và o tay nghá» săn bắn của cha con há» má»›i có thể sống sót. Cả nhà xem ra cÅ©ng khá chất phác, gió lạnh át tiếng không tiện chà o há»i nhiá»u nên há» chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i khách khà rồi vác thú săn được lên lÆ°ng, Ä‘i nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c.
Chú bé Mãn ThÆ°Æ¡ng tá»›i dắt con hoẵng Ä‘i, cÆ°á»i hì hì hết nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng lại nhìn Mã Liên nhi. Cáºu tá»›i sát DÆ°Æ¡ng Lăng, lÃu lo:
- DÆ°Æ¡ng đại ca, vợ của huynh đẹp tháºt đấy! Xinh hÆ¡n chị của đệ nhiá»u.
Mã Liên Nhi nghe được Ä‘á» cả mặt, thoáng nét vui mừng. Äược gá»i là "vợ" khiến cô nà ng má»›i biết yêu nà y ngây ngất mãi. DÆ°Æ¡ng Lăng ngượng nghịu chẳng thể thừa nháºn hay phủ nháºn, Ä‘Ã nh ho khan giả Ä‘iếc.
Hà n Võ nói với Hà n Uy:
- Äại ca, sau khi có tuyết lá»›n thì bầy thú kéo nhau Ä‘i kiếm ăn, quả thá»±c là cÆ¡ há»™i săn bắn rất tốt. Xem ra cả trăm ngÆ°á»i Ä‘á»u có thể húp canh thịt rồi.
Hà n Uy đáp:
- Ừ, những ngÆ°á»i trẻ tuổi Ä‘á»u láºp nhóm tá»›i vùng lân cáºn hái hoa quả khô, thêm và o thú săn được của chúng ta thì có thể khiến má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u được ăn no. Phá»ng chừng cháºp tối là có thể đến Kê Minh rồi.
Hà n Võ liá»n cất tiếng chá»i:
- Ngay cả ông già vá»›i trẻ con còn biết Ä‘i xung quanh nhặt củi khô để má»i ngÆ°á»i sưởi ấm đấy! NhÆ°ng tên tam ca nhà há» DÆ°Æ¡ng lại quá hèn hạ, chẳng chịu là m gì cả, lúc ăn cÆ¡m lại còn cố vÆ¡ vét, tháºt khiến ngÆ°á»i ta bá»±c cả mình!
Hà n Uy huých hắn một cái:
- Äừng cằn nhằn nữa, cha mà nghe thấy lại đá và o mông đệ đấy! Dù sao đó cÅ©ng là bà con của em rể chúng ta, không nên so Ä‘o vá»›i gã là m gì.
Bên cạnh, Hà n Mãn Thương vừa ra sức kéo con hoẵng nhỠvừa hà o hển nói:
- Theo đệ thì chúng ta không nên chạy trốn nữa. Äám giặc Thát tá»›i thôn ta chỉ hÆ¡n ba chục tên, bằng võ nghệ của cha và chúng ta thì sao không thể trừng trị được chúng chứ?
Hà n đại thúc Ä‘ang đứng trên má»™t má»m đá, gằn giá»ng quát con:
- Cuồng vá»ng kiêu căng! Chúng ta có thể trừng trị được mấy chục tên giặc Thát kia, nhÆ°ng khi chúng quay lại sẽ dẫn theo và i trăm và i nghìn tên đến san bằng cả thôn. Má»™t cá nhân võ nghệ cao cÆ°á»ng so vá»›i vạn quân thì có tác dụng gì chứ?
Lão chống nạnh dạy bảo con trai:
- Lúc ta còn ở Thiếu Lâm há»c nghệ, đã từng nghe kể, lúc Tổ TÄ©nh gặp nạn, Äạo Diá»…n đại sÆ° má»i ba trăm tăng binh của phái Thiếu Lâm tá»›i trợ chiến. Cuối cùng chỉ có hÆ¡n má»™t trăm ngÆ°á»i trở vá», phân ná»a đã tà n phế. Lúc đó, dẫn đầu là trưởng lão HÆ° Vân đại sÆ° của La Hán Ä‘Æ°á»ng, có công phu Kim Chung tráo và Thiết Bố sam Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp cÅ©ng chỉ chống đỡ được trong thá»i gian uống cạn chén trà rồi bị loạn tiá»…n bắn nhÆ° con nhÃm.
Hà n Mãn ThÆ°Æ¡ng không phục nên há»i lại:
- Váºy thì há»c võ cÅ©ng chẳng có tác dụng gì Æ°?
Hà n lão nhẹ giá»ng đáp:
- CÅ©ng không hẳn nhÆ° thế! Ba trăm tăng binh Thiếu Lâm kia cÅ©ng chiến đấu ngoan cÆ°á»ng được trong vòng má»™t canh giá» vá»›i hai nghìn quân địch. NhÆ°ng khi đại quân giao chiến thì mấy trăm cao thủ võ thuáºt có tác dụng gì chứ?
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy tên nhóc con kia có vẻ chán nản liá»n phỉnh:
- Äừng nhụt chÃ! Äó là do ngÆ°á»i chỉ huy không biết cách thôi. Phái những cao thủ nhÆ° thế Ä‘i xông pha chiến đấu thì tất nhiên không có tác dụng gì rồi. Nếu nhÆ° giao cho há» cÆ°á»›p đốt lÆ°Æ¡ng thảo, ám sát tÆ°á»›ng địch thì còn có tác dụng hÆ¡n mấy vạn đại quân đấy.
DÆ°Æ¡ng Lăng nói tá»›i đây chợt nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u khiến y giáºt thót mình: â€Không phải chứ? Y há» Hà n, có ba đứa con trai, từng há»c nghệ ở Thiếu Lâm, bây giá» là má»™t thợ săn....".
DÆ°Æ¡ng Lăng hÆ¡i hoảng hốt: "Lẽ nà o đây chÃnh là cha vợ, anh vợ và em vợ mà mình chÆ°a từng được gặp sao? Mình không biết hỠđã Ä‘Ã nh, thế quái nà o mà há» cÅ©ng không nháºn ra mình nhÆ° váºy nhỉ?â€
Thá»±c ra, nếu bây giá» mặt hắn không dÃnh đầy bùn đất thì lão Hà n cÅ©ng không thể nháºn ra ông con rể của mình được. Sau khi con gái mình lấy chồng, tuy lão Hà n cÅ©ng từng gặp con rể mình và i lần nhÆ°ng khà sắc hiện tại của hắn khác xa vẻ mặt và ng vá»t, hÆ¡i thở thoi thóp trÆ°á»›c kia.
Từ miệng của những ngÆ°á»i dân trong là ng Ä‘ang chạy nạn, Hà n Lâm biết được con rể đã bình phục và dá»n và o Kê Minh ở rồi. Cho nên bây giá» dù có thấy DÆ°Æ¡ng Lăng quen quen thì lão cÅ©ng không thể nghÄ© tá»›i cái tên mang vợ và o thà nh thăm ngÆ°á»i thân lại là con rể mình được.
Mà chÃnh DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng chÆ°a từng gặp ngÆ°á»i nhà của Ấu NÆ°Æ¡ng. TrÆ°á»›c đây vì sợ Ấu NÆ°Æ¡ng phát hiện sÆ¡ hở nên má»—i khi nà ng tán gẫu nhắc tá»›i ngÆ°á»i nhà , y cÅ©ng Ä‘á»u không dám dò la tên tuổi của há» là gì. Lúc nà y cảm thấy nghi nghi, DÆ°Æ¡ng Lăng liá»n luống cuống.
Y thấp thá»m bất an, ngượng ngáºp bắt chuyện vá»›i lão Hà n:
- Hà n đại thúc, các ngÆ°á»i từ đâu trốn tá»›i đây váºy?
Hà n Lâm đáp:
- Từ dãy núi Bình Vân. Chúng ta Ä‘i săn trong núi khoảng mÆ°á»i ngà y, vừa má»›i vá» là ng thì đụng phải giặc Thát, phải vá»™i và ng cùng dân là ng chui và o khe núi. Còn hai ngÆ°á»i từ đâu tá»›i đây thế?
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt thót, dãy núi Bình Vân à ? Không thể sai được rồi, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vạm vỡ mặc đồ da thú, tÆ°á»›ng ngÆ°á»i rắn rá»i bị mình lừa chÃnh là .... cha vợ của mình!
Y khục khục cÆ°á»i gượng, vá»™i và ng nói chữa:
- Äại thúc hiểu lầm rồi, vị tiểu thÆ° nà y không phải vợ của cháu. Vì vừa rồi chÆ°a biết rõ ngá»n nguồn nên má»›i nói dối thúc.
- á»’?
Hà n Lâm nhìn y ngá» vá»±c, DÆ°Æ¡ng Lăng vá»™i giải thÃch:
- À ừm.. Thá»±c ra chúng cháu chạy tá»›i đây báo tin cho quân Äại Minh. Rút cuá»™c khi chiến sá»± xảy ra, bá»n cháu bị quân Thát truy Ä‘uổi mà lạc và o khu rừng nà y. Còn việc... là do lúc đó nà ng quá sợ hãi. Ngà i là ngÆ°á»i từng trải, chắc ngà i cÅ©ng hiểu phải không? He he he....
Hắn vênh mặt vá»›i ông bố vợ, cÆ°á»i đúng chất của má»™t gã Ä‘Ã n ông Ä‘Ãch thá»±c.
Hà n Lâm hiểu ý cÆ°á»i hô hố rồi vuốt vuốt râu, xem ra chÃnh lão cÅ©ng không biết mình hiểu cái gì nữa, tuy nhiên lão cÅ©ng không tiện há»i lại. DÆ°Æ¡ng Lăng thừa cÆ¡ kể sÆ¡ qua hà ng loạt chuyện mình đã trải qua, bao gồm Ä‘Æ°a tin, gặp mai phục, chạy trốn, gặp sói để â€gà i hà ng†vá»›i ông bố vợ.
Äám ngÆ°á»i trong khe núi lợi dụng địa thế tá»± nhiên, dùng thân cây dá»±ng lên rất nhiá»u lá»u cá» hình chóp, trên nóc được lợp lá cây để chắn tuyết, tạo thà nh những ngôi nhà tạm. Bây giá», phÃa trÆ°á»›c má»—i túp lá»u Ä‘á»u có má»™t nồi sắt sứt miệng bắc trên những chiếc bếp xếp bằng đá, gá»— cháy tà tách, tuyết trong nồi đã được Ä‘un sôi, khói trắng bốc lên mịt mù.
Những ngÆ°á»i chạy nạn nà y dÆ°á»ng nhÆ° đã có kinh nghiệm chạy giặc nên cháºu, nồi, bát, muá»—ng Ä‘á»u đủ cả. Thá»±c ra, bình thÆ°á»ng tất cả tà i sản của há» cÅ©ng chỉ có mấy thứ nà y thôi. Thấy cha con Hà n Lâm mang vỠđược nhiá»u thú nhÆ° váºy, những ngÆ°á»i dân ăn mặc lam lÅ©, mặt mà y ngây dại Ä‘á»u trở nên có sức sống hÆ¡n, nhao nhao tá»›i giúp bá»n há» khiêng thú và o giết mổ.
Mặc dù Hà n lão đại mang vá» hai ngÆ°á»i khách lạ, má»™t ngÆ°á»i lại là má»™t mỹ nhân xinh nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c, nhÆ°ng bá»n há», kể cả là những thanh niên khà huyết cÆ°Æ¡ng phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thèm nhìn lâu. Trên Ä‘Æ°á»ng chạy nạn, hỠđã nhìn thấy quá nhiá»u rồi. Mà bây giỠđối vá»›i bá»n há», sắc đẹp không có sức mê hoặc bằng má»™t chiếc mà n thầu.
Hà n Lâm má»i DÆ°Æ¡ng Lăng và Mã Liên Nhi tá»›i trÆ°á»›c lá»u của mình ngồi. Hà n Uy cắt và i miếng thịt sói, thịt hÆ°Æ¡u quẳng và o trong nồi. Có má»™t bà già tóc bạc cẩn tháºn lấy ra má»™t chiếc túi vải, thả và o từng chiếc nồi má»™t Ãt gạo, rồi thêm má»™t chút muối, cuối cùng thả và o rất nhiá»u quả khô do những ngÆ°á»i dân chạy giặc kiếm được. Trong không khà bắt đầu tá»a lên mùi thức ăn.
Lúc nà y, có má»™t giá»ng nói già nua cất lên:
- Hà n Lão đệ, hôm nay có thể tới được Kê Minh không? Có một và i bà con bị trúng phong hà n, không thầy không thuốc, sợ rằng không chịu nổi nữa rồi.
Nhìn vá» phÃa tiếng nói, DÆ°Æ¡ng Lăng thấy má»™t ông lão chống gáºy lảo đảo bÆ°á»›c tá»›i. Ông có gÆ°Æ¡ng mặt chữ Ä‘iá»n, khuôn mặt Ä‘á» au, đôi lông mà y dà i bạc phÆ¡. Vừa nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Lăng, ông lão liá»n ngẩn ngÆ°á»i, DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng giáºt mình nhìn kỹ lại ông ta. Y đã nháºn ra ông lão nà y, ngà y thứ hai sau khi sống lại chÃnh ông lão nà y còn lên núi thăm hắn. Vị nà y chÃnh là tá»™c trưởng há» DÆ°Æ¡ng, DÆ°Æ¡ng lão thái gia.
Ông lão ngẩn ngÆ°á»i má»™t lúc rồi Ä‘á»™t nhiên tức giáºn, quÆ¡ gáºy nhằm đánh DÆ°Æ¡ng Lăng, miệng thì chá»i:
- Cái thằng chẳng ra gì nà y, ngay cả sản nghiệp tổ tiên cÅ©ng Ä‘em Ä‘i bán! NgÆ°Æ¡i có xứng vá»›i cha ngÆ°Æ¡i không? Có xứng vá»›i liệt tổ liệt tông không hả? Chuyện đại sá»± nhÆ° váºy lại không bà n vá»›i ta, ngÆ°Æ¡i đã trưởng thà nh hay chÆ°a váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng ngỡ ngà ng lùi vá» phÃa sau, không biết cụ lá»›n nà y nổi giáºn vì Ä‘iá»u gì: “Ta bán đất của ta thì việc gì phải bà n bạc vá»›i ông nhỉ? Lại còn tức giáºn nhÆ° thế nữa, chẳng nhẽ ngay cả chuyện nà y cÅ©ng phải há»i gia tá»™c sao?â€
Hà n Lâm giữ tay DÆ°Æ¡ng lão thái gia lại, cÆ°á»i nói:
- Sao lão ca lại là m thế? Có chuyện gì thì cứ nói cái đã.
DÆ°Æ¡ng lão thái gia căm háºn trả lá»i:
- Biết ngay là ông bênh con rể ông mà ! Tên tiểu súc sinh nà y bán cả sản nghiệp tổ tiên, chuyện lá»›n nhÆ° váºy mà không bà n bạc vá»›i ngÆ°á»i trong tá»™c, hắn có còn coi mình là ngÆ°á»i há» DÆ°Æ¡ng nữa không chứ?
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 06:57 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
Chương 42: Nhìn nhau say đắm.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : 6300
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hà n Lâm cÅ©ng trố mắt ra nhìn, lão giáºt mình quan sát DÆ°Æ¡ng Lăng. Quả tháºt mặt mà y của gã nà y cà ng nhìn cà ng giống thằng con rể bệnh táºt liên tục của lão nên ngáºp ngừng há»i:
- Y... y đúng là con rể của ta à ?
DÆ°Æ¡ng lão thái gia trợn mắt, cÆ°á»i khẩy:
- Sao váºy? Hai ngÆ°á»i còn muốn cùng nhau lừa ta nữa à ? Ta tuy già rồi nhÆ°ng chÆ°a có mù đâu nhé, tên nhóc Lăng Nhi nà y là do má»™t tay ta chăm sóc từ bé đến lá»›n, là m sao có thể nhìn lầm được?
- Hả? Ngà i là .... cha vợ ư?
DÆ°Æ¡ng Lăng liá»n giả vá» 'giáºt nảy mình', 'vui mừng ngạc nhiên' tiến lên chà o há»i. Nếu y không là m nhiá»u trò nhÆ° váºy thì sợ rằng ông bố vợ sẽ không chịu tin lá»i giải thÃch vá» chuyện vừa nãy. Ai bảo khoảnh khắc y sắp chết thì bị Mã Liên Nhi 'cưỡng hôn', lại còn bị ông bố vợ nhìn thấy chứ?
DÆ°Æ¡ng lão gia tá» vẫn chÆ°a hết tức giáºn, đứng ở bên cạnh xem vở kịch nháºn ngÆ°á»i thân. Ông bố vợ tuy chÆ°a đến mức lú lẫn nhÆ°ng bị DÆ°Æ¡ng Lăng 'gà i hà ng', nên lúc nà y nhìn thấy ông con rể quả tháºt Ä‘ang vui sÆ°á»›ng nhảy cẫng lên, mặt mà y há»›n hở thì chỉ biết há»i han tình hình gần đây của con gái mình.
NhÆ°ng hai ông anh vợ thì lại không dá»… bị lừa, sau khi nghe nói biết y là em rể của mình, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tá» vẻ hÆ¡i khó chịu. Vá» phần mình, DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng thấy hÆ¡i run khi nhìn và o nắm tay to bằng chiếc bát của há». Thấy DÆ°Æ¡ng lão thái gia và và i ông lão vẫn còn lấn cấn vá» chuyện mình tá»± tiện bán sản nghiệp của tổ tiên nên nhân cÆ¡ há»™i nà y, y bèn tìm cách thoát khá»i hai ông anh rể. Rồi DÆ°Æ¡ng Lăng chủ Ä‘á»™ng tiếp cáºn vá»›i DÆ°Æ¡ng lão thái gia:
- Äại bá, cháu biết ngà i không vừa lòng vá»›i việc cháu bán đất. Tuy váºy, cháu có câu nà y muốn há»i đại bá, tổ tiên của há» DÆ°Æ¡ng từ đâu tá»›i đây, hay là vừa má»›i đến nÆ¡i nà y đã có ngay đám đất Ä‘ai ruá»™ng vÆ°á»n nà y?
DÆ°Æ¡ng lão thái gia giáºt mình, tuy chÆ°a biết y há»i là có ý gì nhÆ°ng cÅ©ng trả lá»i:
- Chúng ta là háºu duệ của ngÆ°á»i kế nghiệp Äại Tống, từ SÆ¡n Tây chuyển tá»›i đây, tÃnh ra thì cÅ©ng đã năm Ä‘á»i. Lúc đó, Thuáºn Äức công chuyển lên phÃa bắc, chỉ mang theo vợ con tá»›i Kê Minh mua mÆ°á»i mẫu ruá»™ng núi. NhÆ°ng bây giá» tá»™c chúng ta đã hÆ°ng vượng, ruá»™ng đất có hÆ¡n trăm mẫu, tất cả Ä‘á»u do tổ tông chúng ta chắt chịu mà có. Chúng ta, pháºn là con cháu thì phải có trách nhiệm giữ gìn không được thay đổi, sao lại có thể phá hoại nhÆ° ngÆ°Æ¡i được?
Lúc DÆ°Æ¡ng lão thái gia tá»›i thăm DÆ°Æ¡ng Lăng, lão cÅ©ng đã lải nhải vá» sá»± tÃch chói lá»i của tổ tiên. Nghe nói bá»n há» là háºu duệ của DÆ°Æ¡ng gia tÆ°á»›ng ở SÆ¡n Tây, cÅ©ng thuá»™c dòng dõi của Long Hổ vệ thượng tÆ°á»›ng quân DÆ°Æ¡ng Hữu của triá»u trÆ°á»›c. Thá»i Hồng VÅ©, có má»™t vị tổ tiên tên là DÆ°Æ¡ng Thuáºn Äức chuyển tá»›i đất nà y, hình thà nh nên há» DÆ°Æ¡ng. Hồi đó khi DÆ°Æ¡ng Lăng nghe xong nguồn gốc của mình cÅ©ng giáºt mình kinh ngạc má»™t hồi lâu.
Tuy nhiên, DÆ°Æ¡ng gia tÆ°á»›ng hÆ°ng thịnh phát đạt, con cháu đông đúc. Các triá»u Bắc Hán, Bắc Chu, Tống, Nguyên, Minh Ä‘á»u có háºu duệ của DÆ°Æ¡ng gia và o triá»u là m quan. Má»—i triá»u Ä‘á»u có háºu duệ kiệt xuất là m đến các chức quan cao, hiển quý không chỉ trăm năm. Do đó, nếu khiên cưỡng gán ghép nhÆ° thế thì có cả đống ngÆ°á»i mang há» DÆ°Æ¡ng nhân đó mà dá»±a hÆ¡i DÆ°Æ¡ng gia tÆ°á»›ng, chÃnh vì thế nên DÆ°Æ¡ng Lăng má»›i ná»a tin ná»a ngá».
Nghe DÆ°Æ¡ng lão thái gia nói thế, DÆ°Æ¡ng Lăng liá»n hân hoan trả lá»i:
- ChÃnh thế, nghèo thì phải thay đổi. Lúc Thuáºn Äức công chuyển tá»›i đây thì không nhà không cá»a, không tấc đất cắm dùi, chẳng phải nhá» xông pha mà có phần gia nghiệp nà y sao? Äã khi nà o ngÆ°á»i ôm khÆ° khÆ° lấy gia viên mà không thay đổi cho thÃch ứng không? ChÃnh vì Ä‘iá»u nà y nên cháu đã tìm ra lối thoát, là m rạng rỡ há» DÆ°Æ¡ng đó. Bây giá» cháu được bổ nhiệm là m Dịch Thừa của Kê Minh, không tốt hÆ¡n là ôm đống ruá»™ng vÆ°á»n là m nông dân sao?
DÆ°Æ¡ng lão thái gia nghe nói DÆ°Æ¡ng Lăng giỠđã là m quan, cÆ°á»i tÃt mắt sung sÆ°á»›ng, cÆ¡n tức giáºn liá»n tan biến ngay láºp tức, còn xoay ra há»i việc là m quan của DÆ°Æ¡ng Lăng. Theo đó, y liá»n Ä‘em việc mình là m sÆ° gia, thêm mắm dặm muối việc mình nháºm chức Dịch thừa, tuần tá»± kể ra má»™t lượt. DÆ°Æ¡ng lão thái gia còn chÆ°a kịp nói gì thì mấy ông già trong tá»™c đã khen ngợi không ngá»›t. Hiển nhiên, má»™t ngÆ°á»i là m quan cả hỠđược thÆ¡m lây.
DÆ°Æ¡ng Lăng lòe xong mấy lão già ngang bÆ°á»›ng, vừa quay đầu lại thì thấy hai ông anh vợ vẫn Ä‘ang nhìn mình trừng trừng, thầm kêu khổ. Y chợt nháºn ra hai ông anh vợ nà y không há» chất phác nhÆ° vẻ bên ngoà i, mà ngược lại từ ánh mắt có thể thấy há» rất lanh trÃ.
Thấy DÆ°Æ¡ng Lăng đã nói chuyện xong vá»›i những ngÆ°á»i trong há», Hà n Võ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i Ä‘i tá»›i, vá»— vai DÆ°Æ¡ng Lăng, thân thiết nói:
- Em rể giá»i tháºt đấy, má»›i lên huyện được hÆ¡n má»™t tháng mà đã là m quan rồi. Em gái của ta tuổi còn nhá», nếu là m gì không đúng quy củ ở nÆ¡i ấy thì mong em rể khoan dung nhiá»u hÆ¡n nữa.
DÆ°Æ¡ng Lăng mỉm cÆ°á»i, khổ sở nói:
- Nhị ca sao lại nói thế, Ấu Nương đối với đệ rất tốt, chúng em là vợ chồng cùng chung hoạn nạn, đệ và Ấu Nương rất là ... rất là đằm thắm.
Hà n Võ vui vẻ nói:
- Thế thì tốt, thế thì tốt, em rể là ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, hiểu biết nhiá»u, chắc cÅ©ng rà nh đạo lý phải quý trá»ng vợ từ thuở hà n vi, quả tháºt ta đã quá lo lắng rồi.
DÆ°Æ¡ng Lăng trả lá»i vá»›i vẻ mặt nhăn nhó:
- Phải, phải, nhị ca cứ yên tâm đi.
Vừa rồi bị ông anh vợ vá»— má»™t cái, không hiểu sao khá»›p hai vai của DÆ°Æ¡ng Lăng bị sái, bây giá» má»m oặt không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Y ủ ê mặt mà y ngÆ°á»›c mắt nhìn lại, thấy Hà n Mãn ThÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngồi bên cạnh nồi sắt Ä‘ang cÆ°á»i khúc khÃch, là m mặt quá»· vá»›i y. Ba anh em Ä‘á»u ghét má»™t ngÆ°á»i, cặp mắt Ä‘en láy đầy vẻ lanh lợi kia không há» hiá»n là nh nhÆ° vẻ bên ngoà i.
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºn thầm:
- Anh vợ thì "chÆ¡i khó" mình, em vợ thì mình không chấp. Ấu NÆ°Æ¡ng còn biết Ä‘á»c biết viết, hai ông anh vợ nà y sao có thể là kẻ quê mùa không biết chữ nghÄ©a chứ? Chỉ sợ chút mánh khóe nà y của mình chỉ có thể gạt được ông bố vợ hiá»n là nh chất phác thôi.
Hà n Uy vốn Ä‘Ä©nh đạc, thấy DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang khó xá» liá»n bÆ°á»›c tá»›i bắt chuyện vá»›i y:
- Em rể, ta và nhị đệ Ä‘á»u rất yêu thÆ°Æ¡ng cô em gái nhá». Em rể là ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, thông tình đạt lÃ, tất nhiên sẽ không bạc đãi Ấu NÆ°Æ¡ng. Nhị đệ tuy tÃnh tình cÆ°Æ¡ng trá»±c, nhÆ°ng thá»±c ra lại là ngÆ°á»i có tấm lòng rất tốt, đệ đừng nên trách y.
Y tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vá»— lên vai DÆ°Æ¡ng Lăng:
- Äi nà o, chúng ta Ä‘i ăn chút gì đó, nếu em gái biết ta để tÆ°á»›ng công của nó đói thì nó sẽ nổi giáºn vá»›i ta mất, ta không gánh nổi trách nhiệm nà y đâu.
Y mượn Ä‘á»™ng tác lại gần, lặng lẽ huých và o tay trái DÆ°Æ¡ng Lăng, tay phải giữ lấy bả vai ông em rể, tiếng khá»›p xÆ°Æ¡ng khẽ kêu "khục khục", láºp tức phục hồi lại nguyên trạng hai khá»›p vai bị sái.
DÆ°Æ¡ng Lăng cảm thấy bất lá»±c, thầm nghÄ© xem ra mình cÅ©ng cần phải nhanh chóng thúc đẩy quá trình há»c "Phong ma côn pháp" thôi. Nếu không thì mình là m thịt cá cho mấy ngÆ°á»i nà y là m dao thá»›t, cuá»™c sống của mình sau nà y sẽ không dá»… chịu tà nà o đâu.
Buổi chiá»u tà , khi vừa vượt qua ngá»n núi cuối cùng ở phÃa trÆ°á»›c, cổ thà nh Kê Minh bá»—ng hiện ra trong tầm mắt. Vừa leo qua núi, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u sững sá», kinh hoà ng. Lúc nà y ánh hoà ng hôn Ä‘á» nhÆ° máu, từng đụn khói thuốc súng láºp lá» bốc lên từ cánh đồng tuyết, pha lẫn mùi máu tanh nồng nặc. Trên mặt tuyết, hà ng trăm xác ngÆ°á»i Ä‘ang nằm ngổn ngang, giống nhÆ° bị Ä‘Ã n trâu chạy qua già y xéo. Má»—i ngá»n giáo Ä‘á»u xuyên qua má»™t thi thể, lẻ loi vÆ°Æ¡n cao trong là n gió. Trên xác rất nhiá»u quân Minh hoặc quân Thát Ä‘á»u vÆ°Æ¡ng những ngá»n cá» khô, tuyết nhuá»™m chiến bà o.
Và i con chiến mã vô chủ mang theo vết thÆ°Æ¡ng trên mình Ä‘ang cháºm chạp bÆ°á»›c Ä‘i trên cánh đồng tuyết, thỉnh thoảng hà lên những tiếng thảm thÆ°Æ¡ng khiến cho khung cảnh đầy xác ngÆ°á»i cà ng toát lên vẻ thê lÆ°Æ¡ng.
Từ tình cảnh nà y có thể thấy, má»™t ngà y má»™t đêm đó, quân Minh và quân Thát ở trÆ°á»›c trạm Kê Minh giằng co chém giết không biết bao nhiêu hiệp. Không rõ tình hình hiện tại ra sao, quân Thát đã lùi chÆ°a hay vẫn còn đánh chiếm Kê Minh? Lòng DÆ°Æ¡ng Lăng trầm xuống, nếu nhÆ° trạm Kê Minh đã bị Thát tá» chiếm rồi, váºy thì Ấu NÆ°Æ¡ng....
NghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y,trong lòng y cá»±c kì trống rá»—ng, hồn bay phách lạc, muốn lao nhanh xuống núi. Thấy váºy, Hà n Lâm liá»n giữ y lại, quát lên:
-Chớ nên lỗ mãng, phải nhìn cho rõ đã!
Hà n Uy đứng ở nơi cao, rẽ đám cỠlạnh, nheo mắt nhìn một lát, hưng phấn kêu lên:
- Là cỠcủa nhà Minh, trạm Kê Minh vẫn nằm trong tay quân Minh.
HÆ¡n trăm nạn dân nghe váºy, vẻ mặt Ä‘ang lo lắng trở nên rạng rỡ phấn khởi. Không cần kêu gá»i, cả Ä‘oà n ngÆ°á»i liá»n ráng sức băng qua chiến trÆ°á»ng đẫm máu đáng sợ nà y, nhanh chân chạy vá» phÃa Kê Minh. DÆ°Æ¡ng Lăng biết mình suốt má»™t ngà y má»™t đêm không trở vá», không biết Ấu NÆ°Æ¡ng sốt ruá»™t đến nhÆ°á»ng nà o. Lúc ở trên núi y biết có vá»™i cÅ©ng chẳng có tác dụng gì nên còn giữ được bình tÄ©nh, nhÆ°ng lúc nà y đây thấy Kê Minh đã ở trÆ°á»›c mắt, trong lòng kÃch Ä‘á»™ng, y cà ng chạy cà ng nhanh hÆ¡n.
NhÆ°ng đôi già y của y lại không thÃch hợp để Ä‘i Ä‘Æ°á»ng núi, vừa má»›i chạy đã mệt lá», khiến cho y loạng choạng ngã mấy lần liá»n. Mấy anh em Hà n Uy phải chăm sóc cho các cụ cao tuổi nên không rảnh tá»›i giúp y. Mã Liên Nhi thấy thÆ°Æ¡ng, tuy cÅ©ng muốn tá»›i đỡ y, nhÆ°ng ngÆ°á»i nhà há» Hà n, há» DÆ°Æ¡ng gia ở đây, nà ng là ngÆ°á»i dÆ°ng sao có thể đỡ má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, nên chỉ Ä‘Ã nh coi nhÆ° không thấy.
Hà n Lâm thấy váºy thầm lắc đầu, biết rằng xÆ°Æ¡ng cốt thân thể con rể vẫn còn yếu Ä‘uối quá. Mà y là tú tà i, chắc là không thèm để ý tá»›i cái phÆ°Æ¡ng pháp rèn luyện thân thể bằng cách múa thÆ°Æ¡ng xách Ä‘ao của mình đâu. Lão mò mẫm móc từ trong ngÆ°á»i ra má»™t cái bao bố, bên trong Ä‘á»u là những thứ lão kiếm được trong lúc Ä‘i săn, bao gồm cẩu ká»· (vị thuốc đông y), nhung hÆ°Æ¡u, Ä‘uôi hổ, xÆ°Æ¡ng hổ... Ừm... trong lòng lão thầm tÃnh toán chỠđến khi và o thà nh rồi sẽ ủ rượu hầm canh cho con rể uống để bồi dưỡng thân thể má»›i được
Cà ng tá»›i gần cổ thà nh, từ nam chà bắc, tá» thi và máu trên mặt đất cà ng nhiá»u. Cổ thà nh Kê Minh được xây bằng gạch xanh, cô Ä‘á»™c đứng sừng sững dÆ°á»›i bóng núi nháºp nhoạng. Có thể thấy rõ cổng thà nh dù đã sụp má»™t góc nhÆ°ng vẫn vÆ°Æ¡n lên trá»i cao, tạo thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng cong tuyệt đẹp. Trên tÆ°á»ng thà nh thấp thoáng bóng ngÆ°á»i Ä‘ang qua lại.
Äoà n ngÆ°á»i cà ng dìu nhau tá»›i gần, số ngÆ°á»i trên tÆ°á»ng thà nh cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n. Ãnh chiá»u tà rá»i xuống tháp canh, là m cho Ä‘ao thÆ°Æ¡ng và những bó tên trong tay bá»n há» lấp lánh bén ngá»t. DÆ°Æ¡ng Lăng sợ quan binh trên tháp canh tưởng nhầm mình là Thát Tá» mà bắn tên bừa, do váºy, y liá»n chặn bÆ°á»›c chân của nạn dân, má»™t mình Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c, vừa Ä‘i vừa hét to vá» phÃa trên thà nh:
- Ta là Dịch thừa Kê Minh DÆ°Æ¡ng Lăng. Äằng sau là ngÆ°á»i dân ở thôn trấn phụ cáºn, vị đại nhân nà o hiện Ä‘ang trấn giữ tháp canh, má»i ra gặp mặt.
Y còn Ä‘ang do dá»± nhìn đám ngÆ°á»i trên tháp canh (tÆ°á»ng thà nh), thì bá»—ng má»™t bóng ngÆ°á»i quen thuá»™c lá»t và o trong tầm mắt. Là Ấu NÆ°Æ¡ng, nà ng đứng trên tháp canh cao cao. Bóng tà dÆ°Æ¡ng chiếu xuống cổ thà nh, cÅ©ng chiếu xuống ngÆ°á»i nà ng, khiến cho thân thể nà ng nhÆ° được phủ má»™t lá»›p viá»n mà u và ng.
DÆ°Æ¡ng Lăng ngá»a mặt nhìn nà ng, thấy ánh mắt vui mừng khôn xiết của nà ng tá»a sáng nhÆ° ánh mặt trá»i. Bốn mắt nhìn nhau, sóng lòng dâng trà o. Trên tháp canh, Giang Bân cất cao giá»ng ồ ồ:
- Äúng là DÆ°Æ¡ng Dịch thừa rồi, mau mở cổng thà nh! Mau mở cổng thà nh!
Hà n Ấu Nương ngẩn ngơ nhìn Dương Lăng, khuôn mặt thùy mị hiếm có, không hỠnghe thấy gì chung quanh.
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 10:19 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
Chương 43: Cẩm Y Bách hộ.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hôm đó quân Minh Ä‘á»™t phá khá»i vòng vây của ngÆ°á»i Thát, láºp tức tháo chạy vá» trạm Kê Minh, toà n bá»™ ngá»±a xe dùng váºn chuyển quân nhu Ä‘á»u bị vất lại ở NgÅ© Sách LÄ©nh. Do quân Thát bá» ngá»±a, cáºn chiến nên bá»n chúng cùng hoà và o trong đám quân Minh há»—n loạn, kết quả là không kìm lại được nên bị dòng ngÆ°á»i Ä‘iên cuồng ép xông vá» phÃa trÆ°á»›c.
Trên dải đất bằng phÃa trÆ°á»›c trạm Kê Minh xuất hiện má»™t cảnh tượng chiến tranh chÆ°a từng có: vây chặt xung quanh bá»n tÆ°á»›ng tá của hai bên địch, ta có Ãt nhất khoảng trăm tên thân quân, còn lại Ä‘á»u quấn lẫn và o nhau. Trong đó, xông lên phÃa trÆ°á»›c cả chÃnh là quân Minh, phÃa sau là quân Thát, phÃa sau nữa lại là quân Minh, cuối cùng là quân Thát. Má»i ngÆ°á»i cùng chạy đến ná»—i nón xiên giáp lệch, kèn lệnh, chiến kỳ Ä‘á»u bị vứt sạch. Tất cả là má»™t khối "thịt ba rá»i" Ä‘ang "lăn" vá» phÃa trÆ°á»›c.
Äám quân Thát chạy ở đằng đầu chẳng có lòng dạ nà o mà rượt Ä‘uổi. NhÆ°ng khi bá»n chúng vừa ngoái đầu nhìn lại, thì thấy cuồn cuá»™n mênh mông quân Minh Ä‘ang chạy thục mạng áp sát sau lÆ°ng. Nếu dừng chân, thì cho dù không bị giết cÅ©ng sẽ bị quân Minh giẫm chết, thế là bá»n chúng Ä‘Ã nh phải cắm đầu cắm cổ chạy vá» phÃa trÆ°á»›c. Theo sau quân Minh chÃnh là hai cánh quân Thát ở trên chóp núi lúc đầu, vì nhìn thấy đằng trÆ°á»›c quân Minh có ngÆ°á»i của mình, lại không nghe thấy thủ lÄ©nh ra lệnh thu binh, thế là bá»n chúng cÅ©ng liá»n "bèo trôi theo nÆ°á»›c" mà "chảy" vá» phÃa trÆ°á»›c. Do váºy hai bên vừa chạy vừa đánh, trong khi thá»±c lá»±c binh sỹ cÅ©ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, nên nhất thá»i không phân thắng bại.
Từ lúc DÆ°Æ¡ng Lăng rá»i khá»i huyện nha chạy Ä‘i báo tin, Mẫn huyện lệnh không yên lòng bèn kêu ngÆ°á»i khiêng đến thà nh đầu chá». Khi nhìn thấy đám quân nhÆ° má»™t cÆ¡n hồng thuá»· từ xa xa áºp đánh tá»›i, Mẫn huyện lệnh sợ bắn ngÆ°á»i, liá»n vá»™i vã ra lệnh cho sỹ tốt thủ thà nh dà n đại pháo, chuẩn bị nghênh địch.
Äến khi loạn quân chạy tán loạn đến dÆ°á»›i thà nh, thấy cảnh tượng kinh ngạc ngà n năm có má»™t nà y, nhất thá»i Mẫn tri huyện nhìn mà miệng mồm há hốc, hai hà ng lông mà y dá»±ng đứng cả lên. Lão tháºt không rõ tình hình bên dÆ°á»›i thế nà o, là quân Minh đã tạo phản hay là quân Thát đã quy hà ng. Äến khi thấy loạn quân dÆ°á»›i thà nh vẫn "ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘ao, ta má»™t thÆ°Æ¡ng" chém giết nhau không ngừng, lão má»›i Ä‘oán ra mấy phần căn nguyên.
Nếu mở cổng thà nh lúc nà y, loạn quân Thát Äát thế nà o cÅ©ng sẽ thừa lúc há»—n loạn mà xông và o thà nh. Äể Ä‘á»™i quân hÆ¡n má»™t vạn ngÆ°á»i nà y biến trạm Kê Minh thà nh chiến trÆ°á»ng, toà cổ thà nh nà y chắc chắn sẽ bị phá huá»·. Do váºy, Mẫn Văn Kiến quyết định dứt khoát, láºp tức ra lệnh cho quân Ä‘á»™i sở thuá»™c của Giang Bân nghiêm thủ thà nh trì, không mở thà nh cho bất kỳ ai.
Dưới thà nh binh sỹ quân Minh kêu gà o "mở thà nh", Hoà ng huyện thừa dìu Mẫn tri huyện đứng trên thà nh đầu, hướng xuống thà nh la lớn:
- Giết giặc là trách nhiệm của các ngươi, giữ đất là chức trách của bổn huyện. Quân Thát còn chưa lui thì cổng thà nh còn chưa mở!
Äôi khi, ná»—i sợ hãi cá»±c Ä‘á»™ cÅ©ng có thể khiến ngÆ°á»i ta sinh ra dÅ©ng khà giết ngÆ°á»i. Trong lúc binh sỹ quân Minh còn chÆ°a hết kinh hoảng thì lại bị chặn mất Ä‘Æ°á»ng lui, quay đầu lại nhìn, vốn dÄ© bá»n Thát tên nà o cÅ©ng cao to, kéo đến kéo Ä‘i nhÆ° má»™t cÆ¡n gió, nhÆ°ng hôm nay bá»n chúng cÅ©ng giống nhÆ° bá»n há», chạy đến nhá»… nhại mồ hôi, trông cá»±c kỳ thảm hại, tức thì bá»n há» dÅ©ng khà dâng trà o, không cần tÆ°á»›ng, tá hạ lệnh liá»n bắt đầu "bắt cặp" chém giết luôn.
Mẫn huyện lệnh Ä‘iá»u Ä‘á»™ng toà n bá»™ hÆ¡n bốn trăm quan binh lÆ°u thủ ở ba cổng thà nh khác Ä‘á»u đến bá» tÆ°á»ng thà nh nam, dùng cung tiá»…n hiệp trợ quân Minh dÆ°á»›i thà nh. Nhiá»u mÅ©i tên bất ngỠđược bắn Ä‘i, tuy rằng địch ta há»—n loạn đã giảm thiểu lá»±c sát thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng sức uy hiếp vá» tâm lý lại cá»±c lá»›n.
Bá Nhan Mãnh Khả tá»± mình dẫn đại quân chặn Ä‘Æ°á»ng quân Minh ở cuối đầu Hồ Lô cốc, lấy khoẻ ứng mệt (dÄ© dáºt đãi lao). Sỹ tốt Thát Äát lại nhÆ° sói nhÆ° hổ, nghênh chiến vá»›i quân Minh Ä‘ang quýnh quáng, dÄ© nhiên quân Minh láºp tức tan rã, Hạ đô ty Hạ SÄ© Kiệt tá» tráºn. Bá Nhan Mãnh Khả liên tục Ä‘uổi theo, nhÆ°ng không ngá» tráºn chiến lại biến thà nh nhÆ° thế nà y.
Lúc nà y số lượng nhân mã của hắn vốn đã hÆ¡i chiếm thượng phong so vá»›i quân Minh, vá» năng lá»±c cáºn chiến thì lại cà ng bá» xa quân Minh, nhÆ°ng muốn giết chết hết má»™t nghìn binh lÃnh quân Minh thì bản thân cÅ©ng tổn thất hết tám trăm. Vì váºy, nếu nhÆ° tháºt sá»± muốn quét sạch những binh sỹ quân Minh đã Ä‘á» mắt liá»u mạng nà y, hắn cÅ©ng không chắc sẽ còn ngÆ°á»i nà o có thể bình yên trở vá» hay không.
Ngoà i ra hắn vẫn chÆ°a quên tham tÆ°á»›ng doanh mã Trác Lá»™c Thạch Ä‘ang chỉ huy má»™t Ä‘á»™i quân Ä‘ang tiến tá»›i gần. Mặc khác, đại quân của Quảng tham tÆ°á»›ng Uất huyện tuy bị má»™t cánh nhân mã khác của mình dẫn dụ, nhÆ°ng hÆ¡n hai nghìn quân tinh nhuệ của Du kÃch tÆ°á»›ng quân DÆ°Æ¡ng Gia Long cÅ©ng Ä‘ang thẳng tiến vá» phÃa Hoà i Lai, nếu không thể tốc chiến tốc thắng thì sẽ bị quân Minh bao vây ngược lại. Thế là , Bá Nhan Mãnh Khả đã Ä‘Æ°a quân đánh lén được má»™t tráºn, hết cách Ä‘Ã nh phải thu tháºp loạn binh, bắt đầu thoái lui.
May mắn cho quân Thát là lúc nà y quân Minh tá»± ai nấy đánh, nên không cách nà o tổ chức phản kÃch má»™t cách hiệu quả. Vì váºy, há»—n chiến kéo dà i đến ná»a đêm, Bá Nhan Mãnh Khả đã có thể thu tháºp loạn quân rút lui, cÆ°á»›p lấy ngá»±a rong bên ngoà i Hồ Lô cốc rồi trốn xa.
Lúc nà y Mẫn tri huyện má»›i mở cổng thà nh cho tà n quân và o thà nh. Quân Minh bấy giá» nhÆ° chim sợ cà nh cong, hối hả rút và o thà nh, không có lấy cả dÅ©ng khà để thu dá»n chiến trÆ°á»ng. Tráºn chiến nà y quân Minh tổn thất hai nghìn binh sÄ©, ngoà i ra ba trăm cá»— chiến xa, tám trăm thá»›t chiến mã Ä‘á»u bị vất lại ở Hồ Lô cốc.
Hà tham tÆ°á»›ng thủ ở trạm Kê Minh thêm ba ngà y, rồi phụng lệnh Tổng binh Tuyên phủ thu binh quay vá» thà nh, còn nhân mã quân Ä‘á»™i sở thuá»™c của Tất đô ty thì lÆ°u thủ tại Kê Minh. Lúc nà y, Hà tham tÆ°á»›ng biết rằng con Ä‘Æ°á»ng là m quan của mình đã mịt má» rồi, Ä‘Ã nh ngoan ngoãn chá» nghe hạch tá»™i.
Sau khi vá» thà nh, DÆ°Æ¡ng Lăng đã viết lại má»™t Ãt tri thức vá» tăng cÆ°á»ng tố chất binh lÃnh và váºn dụng hoả khà đưa cho Hà tham tÆ°á»›ng. Y thấy rằng, hiện nay loại quân Ä‘á»™i "trá»ng tÆ°á»›ng không trá»ng binh, hai quân giao chiến Ä‘á»u dá»±a và o dÅ©ng tÆ°á»›ng, tÆ°á»›ng dÅ©ng thì binh cÅ©ng nhÆ° hùng sÆ° (sÆ° tá» Ä‘á»±c), mất tÆ°á»›ng thì trăm vạn sỹ binh cÅ©ng biến thà nh cát vụn" nà y tháºt sá»± là quá có vấn Ä‘á». Tuy nhiên ngay khi y vừa má»›i rá»i Ä‘i, thì những Ä‘iá»u y đã khổ tâm tÆ° lá»± viết ra liá»n bị Hà tham tÆ°á»›ng cÆ°á»i khẩy ném xuống bà n:
- Một kẻ thư sinh thì biết quái gì vỠquân sự chứ?
Trái lại, vị LÆ°u công công kia lại lặng lẽ nhặt lấy bức thÆ° cất và o trong ngá»±c áo. Bây giá» bất cứ thứ gì có thể gây chút bất lợi cho Hà tham tÆ°á»›ng Ä‘á»u là "chứng cứ" để lão "chạy tá»™i", đùn đẩy trách nhiệm cho ngÆ°á»i khác. Vị LÆ°u công công nà y Ãt há»c nhÆ°ng không ngá» lại có thể viết ra được má»™t bản sá»› chÆ°Æ¡ng "trình Ä‘á»™ cao" Ä‘Æ°a khoái mã phi báo vá» kinh sÆ°: quân ta tổn thất thê thảm, má»™t vị đại quan tứ phẩm tá» tráºn, tất cả Ä‘á»u vì Hà tham tÆ°á»›ng ngang ngược Ä‘á»™c hà nh, tham công mạo tiến, mắc mÆ°u giặc Thát.
Ngà y thứ bảy sau khi cuá»™c chiến chấm dứt, DÆ°Æ¡ng lão thái gia báºn lòng vá» nhà cá»a ở quê, cho nên thế cục vừa ổn định liá»n không nhẫn nại được nữa, đòi dẫn tá»™c nhân trở vá» DÆ°Æ¡ng gia bình. Thấy váºy, DÆ°Æ¡ng Lăng thở phà o nhẹ nhõm. Qua bảy ngà y nà y, y má»›i biết dấu ấn gia tá»™c in sâu trên thân thể má»™t ngÆ°á»i ở thá»i đại nà y nhÆ° thế nà o. Nếu trong gia tá»™c có má»™t ngÆ°á»i tà i hoa xuất chúng, bất luáºn quan hệ há» hà ng xa hay gần, kẻ đó Ä‘á»u phải gánh vác trách nhiệm trá»ng đại cho cả gia tá»™c. Vì thế, cả nhà há» DÆ°Æ¡ng nhân khẩu khoảng sáu, bảy mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i (trong đó có và i ngÆ°á»i chỉ là há» hà ng cùng chi gần cả trăm năm trÆ°á»›c), và o thà nh ăn, ở toà n bá»™ chi phà đá»u đến đòi y má»™t cách rất là "hợp tình hợp lý", hệt nhÆ° đó chÃnh là nghÄ©a vụ mà y phải hoà n thà nh.
HÆ¡n nữa những ngÆ°á»i khác, bất kể là Ấu NÆ°Æ¡ng hay là hÆ°Æ¡ng thân đồng liêu, há» cÅ©ng Ä‘á»u coi chuyện đấy là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên. Tuy nhiên, đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng thì Ä‘iá»u nà y tháºt sá»± hÆ¡i khó hiểu. Do váºy, sau khi vất vả tiá»…n Ä‘Æ°a những ngÆ°á»i nà y xong, DÆ°Æ¡ng Lăng liá»n nhẹ nhõm trở vá» sở Dịch. Má»™t tên tiểu lại chạy đến trÆ°á»›c mặt bẩm báo:
- Äại nhân, có má»™t vị tiên sinh muốn gặp ngà i, chá» trong phòng khách đã lâu.
ÄÆ°a cÆ°Æ¡ng ngá»±a cho má»™t tên dịch tốt, vá»™i chạy đến phòng tiếp khách be bé của sở Dịch thừa, DÆ°Æ¡ng Lăng thấy má»™t lão già mặc áo bà o xanh Ä‘ang ngồi vắt chân trên chiếc ghế dá»±a cháºm rãi nhấp trà . DÆ°Æ¡ng Lăng biết trà của sở Dịch được chia thà nh bốn cấp, nếu không phải là những quan viên mà mình tá»± thân khoản đãi, bá»n tiểu lại sẽ không dâng loại trà ngon thượng đẳng lên. Khi thấy loại trà tứ đẳng thấp kém ấy mà lão vẫn thưởng thức ngon là nh đến váºy, y bèn thầm đánh giá: xem ra lão ta cÅ©ng chẳng phải là nhân váºt trá»ng đại gì. NghÄ© váºy, y lấy là m yên tâm, bèn ung dung cÆ°á»i nói:
- Vị tiên sinh đây, tại hạ chÃnh là Dịch thừa của bổn huyện, không biết có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Lão già mặc áo bà o xanh má»™t tay bÆ°ng trà , má»™t tay nhịp khẽ lên bà n ra Ä‘iá»u hà i lòng. Nhìn dung mạo của lão thấy tuổi trạc ngÅ© tuần, vẻ mặt quắc thÆ°á»›c, cặp mắt phượng Ä‘ang khép há». Nghe tiếng DÆ°Æ¡ng Lăng, lão hÆ¡i mở mắt, nhìn từ trên xuống dÆ°á»›i mấy lượt, rồi cÆ°á»i ha hả nói:
- DÆ°Æ¡ng lão đệ đã vá» rồi à ? Còn nháºn ra ta không?
Lão vừa nói, vừa nhẹ tay đặt chén trà lên bà n. DÆ°Æ¡ng Lăng liếc thấy trên tay lão Ä‘eo má»™t chiếc nhẫn ngá»c lục trong suốt. Thá»i đó vẫn chÆ°a có sản phẩm hợp chất nhân tạo, mà u sắc chiếc nhẫn lại êm dịu nhÆ° váºy nhất định giá trị của nó không nhá». DÆ°Æ¡ng Lăng chá»™t dạ, cà ng cảm thấy thêm phần hiếu kỳ đối vá»›i thân pháºn của ngÆ°á»i nà y. Y bèn nhìn kỹ lại, thấy lão tháºt cÅ©ng có hÆ¡i quen quen, song nhất thá»i y lại không nhá»› nổi đã gặp lão ở đâu rồi.
Lão già áo bà o xanh thấy DÆ°Æ¡ng Lăng có phần lúng túng, không kìm được bèn báºt cÆ°á»i ha hả, đứng dáºy nói:
- Lần trước ta và ngươi đã gặp nhau, cũng là ở trong sở Dịch thừa nà y, khi đó ta là khách, ngươi cũng là khách. Nhưng mà không ngỠchưa đến một tháng, ngươi đã là m chủ nhân rồi.
Dương Lăng "a" lên một tiếng, vui vẻ chắp tay nói:
- Ta nhớ ra rồi, ông là ... Ông là bằng hữu của Mã dịch thừa Mã đại nhân, đại dược thương (buôn dược) của Xuyên, Thiểm, Ngô Kiệt, Ngô lão tiên sinh.
Ngô Kiệt, cÅ©ng chÃnh là nhà buôn dược lá»›n đã giúp Mã dịch thừa khuyên nhủ nhà há» VÆ°Æ¡ng rút kiện khi xÆ°a, nghe xong cÅ©ng phá ra cÆ°á»i to, liá»n đó chỉnh lại nét mặt, nghiêm túc nói:
- Ta không phải là bằng hữu của Mã dịch thừa, mà chÃnh là thượng cấp của y. DÆ°Æ¡ng dịch thừa, hôm nay... Ta cÅ©ng là thượng cấp của ngÆ°Æ¡i.
DÆ°Æ¡ng Lăng mặt mà y rúng Ä‘á»™ng nhìn lão già thoắt cÆ°á»i tÆ°Æ¡i roi rói, thoắt thâm trầm lạnh nhạt nà y, trong lòng chợt loé linh quang, không khá»i la thất thanh:
- Lão tiên sinh là ... là Cẩm Y...
Ngô Kiệt nét mặt dãn ra, mỉm cÆ°á»i, cháºm rãi nói:
- Hiện giá» ngÆ°Æ¡i không phải cÅ©ng váºy sao? DÆ°Æ¡ng đại nhân, DÆ°Æ¡ng bách há»™!
DÆ°Æ¡ng Lăng sững sá». Bách há»™? Bách há»™ là má»™t chức quan chánh lục phẩm đó trá»i, và còn là quan chức thuá»™c vệ sở nữa. Từ lúc nà o mình đã tòng quân, lại còn được lên Bách há»™ váºy?
Thấy mặt y trà n đầy vẻ kinh ngạc, Ngô Kiệt cÆ°á»i lá»›n khoát tay nói:
- Không cần phải ngạc nhiên. NgÆ°Æ¡i vừa được nháºm chức Dịch thừa tạm thá»i, thì bá»™ Lại đã phát công văn, phá»ng chừng không lâu sau thì ngÆ°Æ¡i sẽ có thể tiếp nháºn lệnh bổ nhiệm thôi. Dịch thừa Äại Minh chúng ta tuy thuá»™c quản hạt của bá»™ Há»™, nhÆ°ng ai ai cÅ©ng biết rằng, tất cả dịch thừa Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Cẩm Y Vệ chúng ta. Bổn Thiên há»™ đã phái ngÆ°á»i Ä‘iá»u tra vá» ngÆ°Æ¡i rồi. NgÆ°Æ¡i là tú tà i năm Hoằng Trị thứ mÆ°á»i lăm, gia thế trong sạch, là háºu duệ của danh tÆ°á»›ng Bắc Tống nhà há» DÆ°Æ¡ng. Bây giá», ta phụng chỉ dụ của Bắc Trấn phủ ty (2) Trấn phủ TrÆ°Æ¡ng đại nhân triệu ngÆ°Æ¡i gia nháºp Cẩm Y Vệ, phụ trách truy bắt và thám thÃnh tình báo khu vá»±c Hoà i Lai, trao chức Bách há»™, má»i việc ngÆ°Æ¡i sẽ trá»±c tiếp chịu sá»± Ä‘iá»u khiển của bổn Thiên há»™.
Nói Ä‘oạn, Ngô Kiệt rút từ trong ống tay áo ra má»™t cuá»™n giấy, má»™t thẻ bà i giắt lÆ°ng, mỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Lăng rồi nói tiếp:
- DÆ°Æ¡ng bách há»™! Mã dịch thừa vất vả ná»a Ä‘á»i, cÅ©ng chÆ°a được phong Bách há»™. NgÆ°Æ¡i tuy má»›i sÆ¡ nhiệm Dịch thừa, nhÆ°ng đã vì Äại Minh ta láºp được đại công, thế nên già nh được sá»± tưởng thưởng nà y. Ha ha, Bách há»™ của Cẩm Y Vệ ta so vá»›i Thiên há»™ trong quân hãy còn cao hÆ¡n ba phần, ngÆ°Æ¡i chá»› có mà phụ sá»± ân thưởng của Trấn phủ TrÆ°Æ¡ng đại nhân đấy nhé!
Mù má» nháºn lấy thẻ bà i và chỉ dụ, DÆ°Æ¡ng Lăng lắp bắp:
- Äại nhân, tại hạ... ti chức tháºt sá»± không hiểu, ti chức đã từng láºp được đại công gì?
Ngô Kiệt cÆ°á»i nói:
- Có công mà không kiêu ngạo, quả nhiên rất tốt, có Ä‘iá»u đã là công của ngÆ°Æ¡i thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần phải khiêm nhÆ°á»ng. Tiểu vÆ°Æ¡ng tá» Thát Äát bố trà mai phục ở Hồ Lô cốc muốn má»™t mẻ tóm gá»n quân ta, nhÆ°ng may nhá» máºt thám Cẩm Y Vệ nháºn được tin tức nà y, DÆ°Æ¡ng dịch thừa lại phi ngá»±a báo tin má»›i khiến quân Ä‘á»™i Äại Minh tránh được há»a thua trắng. Äây còn không phải là má»™t đại công sao?
Dương Lăng thất thanh:
- Cái gì? Nà o có chuyện đó, Thiên há»™ đại nhân đã hiểu lầm rồi. Khi tại hạ nháºn được tin tức Ä‘uổi đến thì đã cháºm trá»…, nếu không phải nhá» Tất đô ty dẫn quân liá»u chết mở má»™t Ä‘Æ°á»ng máu thì quân ta đã...
Nói đến đây, y bất giác lạnh ngÆ°á»i, láºp tức không dám nói tiếp những lá»i phÃa sau nữa.
Lúc nà y, ánh mắt của vị Ngô thiên há»™ diện mạo quắc thÆ°á»›c, phong thái nhẹ nhà ng đã trở nên âm u lạnh lẽo, trên ngÆ°á»i toát ra vẻ lạnh lùng mà chỉ những kẻ có thể tuỳ ý quyết định sinh tá» kẻ khác má»›i có thể có. Lão thoáng cÆ°á»i nhạt, rất lâu sau má»›i buông ra từng chữ:
- Tiểu vÆ°Æ¡ng tá» Thát Äát bố trà mai phục ở Hồ Lô cốc, muốn má»™t mẻ tóm gá»n quân ta. Hà tham tÆ°á»›ng tham công mạo tiến, nhÆ°ng may nhá» Cẩm y vệ DÆ°Æ¡ng dịch thừa phi ngá»±a báo tin, nên quân Äại Minh không bị tiêu diệt, có đúng hay không?
DÆ°Æ¡ng Lăng lạnh ngÆ°á»i, bất giác đáp:
- Việc nà y... Ti chức... Äúng ạ!
Ngô Kiệt nhẹ gáºt đầu, Ä‘á»™t nhiên lại mở miệng cÆ°á»i, nói:
- NgÆ°Æ¡i vốn là má»™t kẻ Ä‘á»c sách, thân lại ở xa chốn triá»u đình nên không biết chuyện trong triá»u, không hiểu má»™t số chuyện vốn cÅ©ng không thể trách ngÆ°Æ¡i được. NhÆ°ng giá» ngÆ°Æ¡i đã là ngÆ°á»i của Cẩm Y Vệ, cho nên... Những chuyện trÆ°á»›c đây không hiểu, bây giá» nhất định ngÆ°Æ¡i phải hiểu!
DÆ°Æ¡ng Lăng không cầm lòng được há»i:
- à đại nhân là ...
Ngô Kiệt Ä‘Æ°a ngón tay Ä‘eo ban chỉ (3) bằng ngá»c xoa xoa cằm, thong thả:
- Triá»u đình cần má»™t chút thể diện, quân Ä‘á»™i lại cần má»™t con dê thế tá»™i, Cẩm Y Vệ thì cần phần công lao nà y, ngÆ°Æ¡i hiểu chứ?
(1) Thá»i Minh, chế Ä‘á»™ quân Ä‘á»™i vệ sở cÅ©ng láºp ra Bách há»™ sở. Bách há»™ là quan chỉ huy (trưởng quan) của Bách há»™ sở, thống lÄ©nh 112 quân, gồm 2 tổng kỳ, má»—i tổng kỳ gồm 5 tiểu kỳ; má»—i tiểu kỳ 10 lÃnh. Bách há»™ sở trá»±c thuá»™c Thiên há»™ sở. Có lẽ con số 112 bao gồm 2 vị chỉ huy tổng kỳ lẫn 10 vị chỉ huy tiểu kỳ (Rất cám Æ¡n Bác luulang )
(2) Nhà Nguyên, Minh Ä‘á»u cho chÆ° vệ bố trà Trấn phủ ty, thiết láºp cấp quan Trấn phủ. Cẩm y vệ sở thuá»™c của nhà Minh có Nam Bắc Trấn phủ ty.
Nam Bắc Trấn phủ ty là cÆ¡ cấu phụ trách thám thÃnh và truy bắt hình sá»± của Cẩm y vệ, trong đó "Nam Trấn phủ ty" phụ trách quân ká»·, pháp ká»· của bản vệ. "Bắc Trấn phủ ty" ghi chép các án kiện mà Hoà ng đế đã khâm định, có ngục riêng (Chiếu ngục), có thể tá»± do bắt bá»›, tra há»i, hà nh quyết mà không cần phải qua tổ chức tÆ° pháp.
(3) Má»™t loại nhẫn to Ä‘eo trên ngón tay cái, có từ đầu nhà Thanh, đến cuối nhà Thanh má»›i được biết đến rá»™ng rãi. Äầu Ä‘á»i Thanh, ban chỉ được là m bằng xÆ°Æ¡ng, dùng để bảo vệ ngón tay cái khi bắn cung. Sau nà y, ban chỉ được là m bằng và ng, bạc, ngá»c thạch và dùng để trang sức cho giá»›i quý tá»™c Mãn thanh, hoặc là tặng phẩm của vua ban cho bá» tôi có công. (Nguồn: baike)
Tà i sản của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 25-03-2011 at 03:47 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
25-03-2011, 03:18 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
Chương 44: Trăng tỠkhó tròn.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
HẾT QUYỂN I
Ngà y mai là rằm tháng giêng. Sau khi trải qua cuá»™c chiến loạn đêm giao thừa, dân chúng đã tìm lại được cảm giác ngà y Tết. Ngay khi Hà tham tÆ°á»›ng háºm há»±c ra Ä‘i, quan viên Kê Minh Dịch cÅ©ng dần bắt đầu mở tiệc má»i nhau tá»›i tấp.
Mãi đến hÆ¡n mÆ°á»i ngà y sau, lệnh bổ nhiệm của bá»™ Lại mà theo lá»i của Ngô thiên há»™ là sẽ láºp tức đến ngay má»›i rá» rà đưa đến, khiến cho DÆ°Æ¡ng Lăng được má»™t phen kiến thức trá»n vẹn sá»± chênh lệch giữa hệ thống tình báo bà máºt và đưá»ng Ä‘i bình thÆ°á»ng của quan phủ.
Hôm nay, Mẫn huyện lệnh thiết tiệc khoản đãi Tất đô ty. Tuy rằng thưởng phạt của triá»u đình còn chÆ°a ban bố, song ai nấy Ä‘á»u biết Mẫn tri huyện sắp được thăng chức. Tuy quân Hoà i Lai thua tráºn, nhÆ°ng trách nhiệm không thuá»™c vá» huyện lệnh. HÆ¡n nữa, huyện lệnh là quan văn mà có thể tá»± tay chém chết vÆ°Æ¡ng tá» của thủ lÄ©nh địch quân, trong mắt của thánh thượng và đám đại há»c sỹ, ý nghÄ©a chÃnh trị của nó đã vượt xa bản chất của cuá»™c chiến.
Äang lúc rượu cao hứng, Mẫn tri huyện cÆ°á»i há» há» Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Lăng, thấp giá»ng:
- DÆ°Æ¡ng sÆ° gia à , em rể của bổn huyện đã Ä‘Æ°a tin đến cho bổn huyện, kinh thà nh muốn Ä‘iá»u ta Ä‘i phÆ°Æ¡ng nam, nghe đâu là điá»u nhiệm là m Phó sứ Diêm váºn ty Hải Ninh.
DÆ°Æ¡ng Lăng không biết chức quan nà y phẩm cấp cỡ nà o, song thấy Mẫn tri huyện mặt mà y há»›n hở, nên y nghÄ© chắc hẳn chức quan không nhá». HÆ¡n nữa vùng đất biên thùy nghèo xác hoang vu nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể so sánh vá»›i Hải Ninh, thế là y vá»™i và ng vòng tay chúc tụng:
- Chúc mừng đại nhân! Chúc mừng đại nhân!
Phó sứ Diêm váºn ty là quan Tòng ngÅ© phẩm, đối vá»›i tri huyện má»™t huyện cấp ba nhÆ° Mẫn Văn Kiến có thể được xem là đã thăng liên tiếp ba cấp rồi (1). Quan trá»ng nhất chÃnh là Diêm váºn sứ là má»™t chức quan cá»±c tốt. Diêm thÆ°Æ¡ng (nhà buôn muối) vùng đó Ä‘á»u là ức vạn phú ông, già u nứt đố đổ vách, chỉ cần chút tiá»n lá»t qua kẽ hở ngón tay thôi cÅ©ng đủ cho ngÆ°á»i ta ăn cả Ä‘á»i rồi.
Mẫn tri huyện thÃch chà cÆ°á»i tÃt mắt, xua tay lia lịa:
- Nói nhỠchút đi! NhỠchút đi! Chiếu chỉ còn chưa ban xuống, chưa thể nói gì được.
Thoáng nhìn đám quan lại Ä‘ang luân phiên má»i rượu nhau, nói cÆ°á»i rôm rả, lão nói tiếp vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng:
- Sau khi bổn huyện qua đó, má»™t khi ổn định rồi sẽ liá»n giúp ngÆ°Æ¡i hoạt Ä‘á»™ng, cÅ©ng Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i đến Giang Nam. Bổn huyện ngồi ở cái xứ Kê Minh khỉ ho cò gáy nà y hết hai năm cÅ©ng không được chút công tÃch nà o, ngÆ°Æ¡i vừa tá»›i, bổn huyện liá»n được thăng quan. NgÆ°Æ¡i tháºt đúng là phúc tÆ°á»›ng của bổn huyện.
Äiá»u đến Giang Nam tất nhiên là tốt, nhÆ°ng mà tôi còn mạng hưởng phúc sao? Vả lại thân pháºn công khai trÆ°á»›c mắt của tôi là Dịch thừa, trong tối đã là Cẩm y vệ Bách há»™, còn cao hÆ¡n lão đại ông má»™t cấp, không được Cẩm y vệ gáºt đầu, việc Ä‘iá»u Ä‘á»™ng đâu dá»… váºy được?
NghÄ© đến đây, DÆ°Æ¡ng Lăng gượng cÆ°á»i, đáp:
- Äại nhân đã yêu mến Ä‘á» bạt ti chức, DÆ°Æ¡ng Lăng tháºt cảm Ä‘á»™ng, xin ghi khắc trong tim, không biết lấy gì báo đáp!
Trá»™m thấy y có vẻ lÆ¡ Ä‘á»…nh, Mẫn tri huyện không khá»i cÆ°á»i ha hả. Lão đấm vai DÆ°Æ¡ng Lăng, thân máºt nói:
- Äại trượng phu chà tại bốn phÆ°Æ¡ng, chá»› nên bi quan nhÆ° váºy. Vả lại sau khi ta nháºm chức, thế nà o cÅ©ng phải mất má»™t năm rưỡi má»›i có thể tìm được cÆ¡ há»™i Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i Ä‘i. NgÆ°Æ¡i nên thoải mái má»™t chút, thá»i gian dà i nhÆ° váºy đủ để sinh con rồi. Äã có lòng thì "ra tay" sá»›m chút Ä‘i, chá»› nên lá» má» cháºm chạp.
Dương Lăng ù ù cạc cạc, chả hiểu mô tê gì:
- Ủa! Ủa? Sao ti chức chẳng hiểu đại nhân đang nói gì cả?
Mẫn tri huyện bĩu môi, liếc xéo y nói:
- Tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i chả thà nh tháºt! Chuyện nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết cả rồi, ngÆ°Æ¡i còn muốn giấu ta sao? Ha ha, cÅ©ng khó trách ngÆ°Æ¡i phải giấu giấu diếm diếm, đứa con gái đó tháºt sá»± là "má»ng véo ra nÆ°á»›c" quá mà . NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i, ông đây không ham nữ sắc, ha ha ha...
DÆ°Æ¡ng Lăng đầu óc mù má» còn Ä‘ang muốn truy vấn, Tất đô ty đã gá»i lá»›n kêu Mẫn tri huyện qua. Y Ä‘ang cảm thấy thắc mắc quay ngÆ°á»i lại thì LÆ°u Ä‘iển sá» mỉm cÆ°á»i Ä‘i tá»›i, nâng chén chúc mừng:
- DÆ°Æ¡ng lão đệ, chúc mừng song há»· lâm môn, hôm trÆ°á»›c vinh dá»± nháºm chức dịch thừa, Ãt hôm nữa lại “đỗ nhá»â€ (2). Äến lúc đó LÆ°u má»— lại phiá»n kÃnh má»™t chén rượu nhạt đấy.
- Nà o có, nà o có, Lưu đại nhân khách khà rồi!
DÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i rồi cùng nâng chén. Lúc nà y y má»›i ngẫm lại ý tứ trong câu nói vừa rồi: “Äá» tên trên bảng và ng là đỗ lá»›n, Ä‘á»™ng phòng hoa chúc là đỗ nhá». Hắn nói mình ‘đỗ nhá»' là có ý gì?â€
DÆ°Æ¡ng Lăng muốn há»i lại cho rõ, nhÆ°ng ai nấy Ä‘á»u chỉ uống cho cao hứng rồi Ä‘i lung tung chuyện trò, vá»› lấy má»™t ngÆ°á»i thì lè nhè và i câu. LÆ°u Ä‘iển sá» vừa dứt lá»i đã loạng choạng Ä‘i thẳng đến chá»— VÆ°Æ¡ng chủ bá»™. Ãnh mắt DÆ°Æ¡ng Lăng mãi dõi theo lão đến nổi Hoà ng huyện thừa đến bên cạnh mà cÅ©ng không hay biết.
Hoà ng huyện thừa thong thả bÆ°á»›c đến cạnh y, ho nhẹ má»™t tiếng, rồi mỉm cÆ°á»i nói:
- Mẫn đại nhân sắp thăng quan! Dá»±a và o tÆ° cách, lai lịch của cáºu và mối quan hệ vá»›i Mẫn đại nhân, theo lão phu Ä‘oán, không tá»›i mấy năm cáºu sẽ có thể lên đến thất phẩm. Tiếp đó có thể vượt được VÅ© môn hay không, phải xem phúc khà của cáºu nữa. Cáºu còn trẻ, chỉ cần cẩn tháºn là m quan, má»™t mai phong vân tá» tụ (3), tiá»n đồ tá»± nhiên vô lượng, nóng vá»™i sẽ lại không được.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy Hoà ng huyện thừa đến, vá»™i cung kÃnh đáp:
- Äa tạ Hoà ng lão chỉ Ä‘iểm, há»c sinh xin thụ giáo!
Hoà ng huyện thừa thấy chung quanh không ai chú ý, Ä‘á»™t nhiên thấp giá»ng nói:
- Có Ä‘iá»u chuyện lần nà y cáºu tháºt đã lá»— mãng rồi! Nhà há» Mã tuy đã sa sút nhÆ°ng suy cho cùng ngÆ°á»i ta cÅ©ng từng là m quan, hôm nay chuyện của các cáºu ai ai cÅ©ng đã biết, tại sao cáºu cứ ká» cà không chịu sắm đồ mua thiếp (4)? Nếu trong túi eo hẹp, mấy năm nay lão phu vẫn còn chút tiết kiệm, cáºu cứ tạm cầm để ứng phó trÆ°á»›c váºy.
Dương Lăng thất kinh:
- Hoà ng lão, ông nói gì váºy? Nạp thiếp? Tôi... tôi... Tôi nói là muốn nạp thiếp khi nà o váºy? HÆ¡n nữa tiểu thÆ° nhà há» Mã vì lý gì lại chịu là m thiếp ngÆ°á»i ta?
Y vừa nói xong, Hoà ng huyện thừa đã giáºt nảy mình, vá»™i luôn miệng nói:
- Cẩn tháºn lá»i nói, cẩn tháºn lá»i nói! Cáºu nói báºy bạ gì thế? Là m thiếp ngÆ°á»i ta tuy hÆ¡i mất thể diện, nhÆ°ng cÅ©ng không ai lại chê cÆ°á»i nà ng. Còn cáºu nói nhÆ° váºy, lỡ mà lan truyá»n ra ngoà i, tiểu thÆ° nhà há» Mã là m sao sống được đây?
DÆ°Æ¡ng Lăng trợn mắt há»i:
- Hoà ng lão, rốt cuá»™c là đã xảy ra chuyện gì váºy? Tại sao... tại sao há»c sinh nghe mà không hiểu?
Hoà ng huyện thừa cÆ°á»i nói:
- Nạp thiếp rÆ°á»›c ngÆ°á»i đẹp vá», đó là chuyện hết sức phong lÆ°u, cáºu còn nghệch mặt ra là sao? Hôm đó cáºu cùng Mã tiểu thÆ° quay vá» thà nh, bá»n ta vá»›i Mẫn tri huyện đã nghe Mã tiểu thÆ° kể lại đã từng cùng cáºu trải qua má»™t đêm trong hố tuyết trên rừng núi ...
Nghe xong, lúc nà y DÆ°Æ¡ng Lăng má»›i chợt tỉnh ngá»™, không kìm được Ä‘Ã nh báºt cÆ°á»i ha hả, nói:
- Hoà ng lão quả nhiên đã hiểu lầm rồi. Tôi cùng Mã tiểu thÆ° chỉ là vì trá»i đông đất lạnh, không há» có bất kỳ...,
Nói đến đây, y chợt nhá»› đến chuyện hai ngÆ°á»i từng ôm nhau qua đêm; cho dù ở thá»i hiện đại cÅ©ng đủ coi là mỠám rồi, thế là y láºp tức nghẹn há»ng, không nói gì được nữa.
Hoà ng huyện thừa vân vê chòm râu, hÆ¡i pháºt lòng, nói:
- Tóm lại chuyện cô nam quả nữ cùng nhau qua đêm là tháºt, đúng không? Nà ng ta dám kể chuyện nà y cho má»i ngÆ°á»i, hiển nhiên đã có tình ý vá»›i cáºu. Nữ tá» coi trá»ng danh tiết, nà ng còn có thể chá»n chồng khác tái giá được sao? Là m già u thì phải nhân từ, là m quan thì phải liêm chÃnh, là m ngÆ°á»i thì phải có tình nghÄ©a. Cáºu là kẻ Ä‘á»c sách thánh hiá»n, chẳng nhẽ còn không hiểu đạo lý nà y hay sao? Ta coi cáºu nhÆ° con cháu nên má»›i nói câu chân thà nh nhÆ° váºy vá»›i cáºu, cáºu nhất định chá»› phạm sai lầm đó!
DÆ°Æ¡ng Lăng thoáng nghẹn lá»i, nhất thá»i cÅ©ng không nói thêm được gì...
***
Tuyết Ä‘á»ng dÆ°á»›i chân bá» tÆ°á»ng trên con Ä‘Æ°á»ng truyá»n tin bị DÆ°Æ¡ng Lăng giẫm lên phát ra những tiếng "rá»™p rá»™p". BÆ°á»›c và o gian thứ tÆ° của dịch quán, ngẩng đầu nhìn thấy đèn treo trong sân của Mã Liên Nhi vẫn sáng, DÆ°Æ¡ng Lăng nhá»› lại lá»i Hoà ng huyện thừa đã nói trong bữa tiệc hồi tối, trong lòng máy Ä‘á»™ng bèn chầm cháºm bÆ°á»›c tá»›i.
Cá»a phòng không đóng, dÆ°á»›i ánh đèn có thể thấy khói bếp bên trong lan toả ra ngoà i, DÆ°Æ¡ng Lăng bÆ°á»›c tá»›i cá»a, nhìn thấy Mã Liên Nhi Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế đặt trÆ°á»›c bếp, má»™t tay chống cằm, má»™t tay Ä‘un củi và o lò, dáng trông rất nhà m chán, tÆ° thế uể oải yêu kiá»u Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
Ãnh lá»a soi lên khuôn mặt trắng bóng nhÆ° ngá»c của nà ng, thoáng lá»™ vẻ á»ng hồng mỹ lệ, đôi mắt quyến rÅ© mê ngÆ°á»i lá» má» lá»™ vẻ trưởng thà nh: sá»± dằn vặt khiến cho ngÆ°á»i ta trở nên chÃn chắn. So vá»›i buổi đầu gặp gỡ, vị đại tiểu thÆ° nà y hôm nay đã bá»›t sôi nổi và khinh xuất, bất giác đã nhã nhặn và trầm tÄ©nh hÆ¡n.
DÆ°Æ¡ng Lăng gõ nhẹ lên khung cá»a. Mã Liên Nhi ngẩng đầu, nhìn thấy y, trong mắt nà ng bá»—ng loé lên má»™t tia vui mừng và thân thiết. Nà ng phấn khởi định đứng dáºy, song lại láºp tức thu lại tình cảm đã biểu lá»™, mỉm cÆ°á»i nói:
- Từ lúc trở vỠthà nh, đã mấy ngà y rồi không gặp huynh! Tiệc rượu đã tà n rồi sao?
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt mình, không nhịn được bèn há»i:
- Là m sao cô biết tôi đi dự tiệc?
Mã Liên Nhi không trả lá»i, chỉ dùng cặp mắt biết nói liếc y tháºt sâu. DÆ°Æ¡ng Lăng chợt sững ngÆ°á»i. Y chợt biết, những ngà y qua chắc chắn Mã Liên Nhi không lúc nà o không để ý tá»›i hà nh tung của y. Những lá»i nà ng nói trong cái đêm trên NgÅ© Sách LÄ©nh đó, tháºt chỉ là nói đùa sao?
"Nà ng ta dám kể chuyện nà y cho má»i ngÆ°á»i, hiển nhiên đã có tình ý vá»›i cáºu. Nữ tá» coi trá»ng danh tiết, nà ng còn có thể chá»n chồng khác tái giá được sao?" Ngẫm lại lá»i Hoà ng huyện thừa, DÆ°Æ¡ng Lăng chợt hiểu. Mình không biết có nhiá»u cấm kỵ nhÆ° váºy, nhÆ°ng Mã Liên Nhi lại có thể không biết sao? Nà ng đã kể lại những chuyện nà y, rõ rà ng là đang tạo ra má»™t sá»± tháºt đã rồi, lợi dụng dÆ° luáºn khiến mình phải rÆ°á»›c nà ng vá».
DÆ°Æ¡ng Lăng không khá»i cÆ°á»i khổ:
- Liên Nhi tiểu thÆ°! Có phải là cô đã cố ý Ä‘em chuyện chúng ta bị lạc trong rừng, cùng trải qua má»™t đêm dÆ°á»›i hố tuyết kể cho mấy ngÆ°á»i Mẫn đại nhân phải không? Cô rõ rà ng biết những thứ lá»… nghi phiá»n phức đó hại chết ngÆ°á»i, váºy mà còn Ä‘em danh tiết của mình ra đùa được. Sao cô có thể là m ra chuyện ngốc nghếch nhÆ° váºy chứ?
Mã Liên Nhi chợt ngÆ°ng bá» củi và o lò, im lặng má»™t hồi, rồi Ä‘á»™t nhiên báºt cÆ°á»i lá»›n đáp:
- Chẳng phải ngốc sẽ tốt hÆ¡n hay sao? Chẳng phải ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói con gái bất tà i thì có đức sao? Huynh thÃch muá»™i thông minh má»™t chút hay là ngốc má»™t chút?
Nà ng cÆ°á»i có phần xảo quyệt, lại có phần đắc ý nhÆ° đã đạt được quá»· kế.
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºm chân nói:
- Sao cô lại chẳng biết nặng nhẹ đến váºy? Mồm mép chết ngÆ°á»i, cô... Cô tháºt quá khinh xuất rồi!
Tay Mã Liên Nhi thoáng run lên. Không há» ngẩng đầu lên, nà ng cứ cúi đầu má»™t hồi lâu rồi bá»—ng nghẹn ngà o há»i:
- Dương Lăng! Có phải huynh rất ghét muội hay không?
Bếp lá»a hồng bùng lên những ngá»n lá»a, DÆ°Æ¡ng Lăng bắt gặp má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt trong suốt nhá» xuống mu bà n tay nà ng, bất giác má»m lòng, bèn vá»— vá»:
- Sao lại có thể như thế được chứ? Có lúc nà o cô thấy tôi ghét cô không?
Mã Liên Nhi nÃn khóc, mỉm cÆ°á»i:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ... chÆ°a thấy. Huynh có thÃch muá»™i hay không, muá»™i nhìn ra ngay.
Bếp lá»a hồng sáng rá»±c, vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i rạng rỡ Ä‘ang mang đầy nét vui sÆ°á»›ng lẫn đắc ý.
DÆ°Æ¡ng Lăng buồn bá»±c. Nha đầu nà y chẳng những diện mạo giống hồ ly tinh, bụng dạ cÅ©ng hệt nhÆ° má»™t cô nà ng tiểu hồ ly. Tháºt không biết má»›i nãy nà ng ta tháºt sá»± Ä‘au lòng hay là giả đò Ä‘au lòng nữa, bá»™ dạng của nà ng nà o có giống nhÆ° ngÆ°á»i má»›i khóc đâu?
Bị y nhìn chằm chằm, Mã Liên Nhi váºy mà lại biết thẹn thùng, nà ng ngượng nghịu cúi đầu, Ä‘á» mặt nói:
- DÆ°Æ¡ng đại ca, đêm đó là muá»™i không tốt. Huynh nói đúng, nếu nhÆ° huynh tháºt sá»± thôi Ấu NÆ°Æ¡ng, váºy còn đáng để muá»™i yêu sao? Hôm đó ở dÆ°á»›i thà nh, nhìn thấy ánh mắt huynh nhìn Ấu NÆ°Æ¡ng thì muá»™i đã biết cả cuá»™c Ä‘á»i nà y sẽ không có ai có thể thay thế vị trà nà ng ấy trong trái tim huynh. Muá»™i nà o dám má»™ng tưởng tranh già nh địa vị đó, muá»™i chỉ hy vá»ng... chỉ hy vá»ng huynh cÅ©ng có thể đối xá» tốt vá»›i muá»™i, thì muá»™i đã đủ thoả mãn rồi.
Nà ng ngẩn ngÆ¡ nhìn chăm chăm và o ánh lá»a báºp bùng, ánh mắt trà n ngáºp sá»± khao khát được hạnh phúc, rồi nói vá»›i giá»ng mÆ¡ mà ng:
- Muá»™i chỉ cần có má»™t phu quân có thể cÆ°ng muá»™i, yêu muá»™i thì đã cảm thấy mỹ mãn rồi. Ä‚n ngon mặc ấm? Muá»™i không khao khát. Còn địa vị chÃnh thê?... Hừm! Nếu nhÆ° má»™t nam nhân coi nữ nhân là tà i sản riêng của mình, giống nhÆ° cha muá»™i, và cÅ©ng nhÆ° rất, rất nhiá»u nam nhân Äại Minh chúng ta, thì cái gá»i là chÃnh thê đó, liệu có Ä‘em đến hạnh phúc cho ngÆ°á»i ta không?
Bằng giá»ng Ä‘iệu cứng cá»i chứa Ä‘á»±ng má»™t sá»± chÃn chắn không cân xứng vá»›i tuổi tác, nà ng thổ lá»™ ná»™i tâm thiếu nữ vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng:
- Muá»™i lá»›n lên vùng biên ngoại, ăn nói, cÆ° xá» không biết giữ lá»…, quy củ nhÆ° con gái Trung Nguyên chúng ta. NhÆ°ng muá»™i tuyệt đối không phải là má»™t đứa con gái tuỳ tiện. DÆ°Æ¡ng đại cạ, muá»™i sẽ tuân theo đạo là m vợ, kÃnh trá»ng Ấu NÆ°Æ¡ng.
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºm chân cÆ°á»i khổ:
- Cô... Ngà y thÆ°á»ng thấy cô thông minh lắm mà , sao lại bất chấp lý lẽ nhÆ° váºy chứ? Tôi không đùa vá»›i cô nữa, ngà y mai tôi sẽ láºp tức Ä‘i tìm Mã Ngang bái kết nghÄ©a. Hẳn không ai có thể huyên thuyên chuyện huynh muá»™i vì mạng sống mà náu thân cùng má»™t chá»— chứ?
Mã Liên Nhi thấy y quay ngÆ°á»i sắp bá» Ä‘i thì phát hoảng, nà ng vá»™i vã phóng tá»›i ngăn y, rồi lao và o lòng ôm lấy y há»n mắng:
- Cả ná»a tháng huynh má»›i tá»›i gặp muá»™i, muá»™i không cho huynh Ä‘i!
Dương Lăng cuống lên, vội vã kêu:
- Mau bá» tay ra, để ngÆ°á»i ta trông thấy thì còn ra thể thống gì?
Mã Liên Nhi cà ng ôm cứng lấy y không chịu buông. Khuôn mặt ngá»c còn chÆ°a khô lệ hé má»™t nụ cÆ°á»i lấy lòng:
- Kẻ có danh tiết không biết giữ là muá»™i, kẻ đáng bị ngÆ°á»i ta nhổ nÆ°á»›c bá»t dìm chết cÅ©ng là muá»™i. Hết thảy muá»™i Ä‘á»u không sợ, huynh sợ gì chứ?
DÆ°Æ¡ng Lăng nghẹn há»ng, lắp bắp nói:
- Là ... Tôi... là tôi lo cho cô thôi!
Mã Liên Nhi chợt đảo đôi mắt trong veo, quyến rũ nói:
- Chà ng vẫn có thể cÆ°á»›i, thiếp còn chÆ°a gả, muá»™i má»›i không sợ kẻ khác nói lá»i Ä‘Ã m tiếu.
Trong ánh mắt loé lên má»™t tia khinh miệt và oán háºn kỳ lạ, nà ng bá»—ng nhiên căm giáºn thốt lên má»™t câu tục ngữ: "Nghe tiếng dế kêu mà không trồng trá»t Æ°(5)!"
DÆ°Æ¡ng Lăng đứng trÆ¡ ra đấy, dở khóc dở cÆ°á»i. Mã Liên Nhi nở má»™t nụ cÆ°á»i xinh đẹp, hai tay vẫn ôm lấy cổ DÆ°Æ¡ng Lăng, say sÆ°a nói:
- Từ sau đêm ấy, muội rất nhớ vòng tay của huynh, nhớ đến những câu truyện xưa vừa dễ sợ, lại hấp dẫn mà huynh kể cho muội nghe. Huynh biết không, bắt đầu sau cái đêm ấy, muội đã không thể nà o cách xa huynh được nữa.
Lá»i của nà ng tháºt sá»± thốt lên tá»± đáy lòng, ngữ khà hết sức chân thà nh. Äáng tiếc khuôn mặt trá»i sinh Ä‘oan chÃnh của nà ng vốn chứa sức mê hoặc của loà i yêu tinh, chỉ là vì tuổi tác hãy còn nhá», còn chÆ°a hiện quá rõ. Lúc nà y hình ảnh má»™t thiếu nữ mÆ¡ má»™ng trong tình yêu, vẻ mặt nhu mì, má Ä‘á» hây hây, bất kể có tình cảm chân thà nh và nồng nà n nhÆ° thế nà o cÅ©ng vẫn mang vẻ yêu kiá»u lẳng lÆ¡, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang cố ý quyến rÅ© ngÆ°á»i.
Thấy vẻ mặt khó xỠcủa Dương Lăng, nà ng ranh mãnh nói:
- Huynh tháºt muốn kết bái vá»›i đại ca muá»™i à ? Tháºt sá»± muốn là m thân ca ca của muá»™i?
Äôi mắt lấp lánh Ä‘en nhánh đó cháy ngầm hai ngá»n lá»a, bá» mi thẹn thùng rÅ© xuống, miệng khẽ ngâm nga má»™t bà i hát: "Củi khô ~ Lá»a cháy ~ Nấu nên cÆ¡m ngon à a ~ NghÄ©a huynh, nghÄ©a muá»™i ~~~ Cà ng thêm thân ~~", chỉ hát được mấy câu, nà ng không nén được xấu hổ mà vùi và o lòng DÆ°Æ¡ng Lăng, lấy hết dÅ©ng khà nói:
- Bà i hát nà y muá»™i há»c ở biên ngoại, huynh muốn là m anh… kết nghÄ©a của muá»™i? Äược á, muá»™i thấy chả sao cả!
DÆ°Æ¡ng Lăng hoà n toà n hoá đá: "Äồng chÃ, đồng chà từ nÆ¡i nà o vượt thá»i không đến đây váºy?" Cô nà ng đại tiểu thÆ° ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác thì hoá trang thà nh má»™t tiểu thục nữ nà y, ở trưóc mặt y lại trà n trá» nóng bá»ng hệt nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vùng quan ngoại, không chút che giấu (cái hotness của her!).
Mã Liên Nhi lấy hết dÅ©ng khà mạnh dạn thổ lá»™ ná»—i lòng xong, nhiệt Ä‘á»™ trên khuôn mặt xinh xắn không ngừng tăng lên. Bà n tay của nà ng dán lên cổ DÆ°Æ¡ng Lăng, mu bà n tay bị lò bếp hun, má»m mại và nóng hừng há»±c. “Äôi gò bồng đảo đầy đặn mê ngÆ°á»i ở trÆ°á»›c ngá»±c nà ng có phải cÅ©ng ’má»m mại và hừng há»±c’ nhÆ° váºy hay không?â€
DÆ°Æ¡ng Lăng biết rõ là không nên nghÄ© đến nó, nhÆ°ng khi ánh mắt vừa chạm phải Ä‘Æ°á»ng cong Æ°u mỹ trÆ°á»›c ngá»±c nà ng, trong đầu y không tá»± chủ mà loé lên cái ý nghÄ© đấy. Y chỉ cảm thấy bụng dÆ°á»›i nóng lên, má»™t loại xao Ä‘á»™ng khó có thể chế ngá»± khiến y thiếu chút nữa mất tá»± chủ, hôn lấy đôi môi anh Ä‘Ã o có thể tuỳ ý "chiếm Ä‘oạt" ấy của nà ng.
"BÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c thì sẽ không thể quay đầu được nữa đâu!" DÆ°Æ¡ng Lăng âm thầm cảnh báo chÃnh mình, rồi vùng thoát khá»i vòng tay của Mã Liên Nhi. Bị bất ngá», Mã Liên Nhi loạng choạng lui lại mấy bÆ°á»›c, sắc mặt láºp tức trở nên trắng bệch, đôi mắt cong vút tá»±a vầng trăng bá»—ng nhiên đỠđẫn, giống nhÆ° tá» tù bị áp giải ra pháp trÆ°á»ng - trà n ngáºp sá»± hoảng sợ.
Nếu nhÆ° DÆ°Æ¡ng Lăng có tình, có ý vá»›i nà ng, nếu nhÆ° y chịu nạp nà ng là m thiếp, thì sao y có thể đối xá» vá»›i nà ng nhÆ° váºy? Mã Liên Nhi cố kìm chế bản thân, muốn giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng, nhÆ°ng nÆ°á»›c mắt lại cứ tuôn trà o, đồng thá»i khoé miệng nhếch lên má»™t nụ cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng.
Dương Lăng không đà nh lòng, bèn quay đầu đi, khẽ nói:
- Liên Nhi tiểu thÆ°! DÆ°Æ¡ng Lăng không phải là ngÆ°á»i đáng để cô phó thác cả Ä‘á»i. Tháºt đấy, lá»i tôi nói ngà y hôm nay không phải vì bản thân tôi, cÅ©ng không phải vì Ấu NÆ°Æ¡ng, mà chỉ là vì cô. Hai năm, nhiá»u nhất là hai năm, cô sẽ hiểu vì sao tôi lại cá»± tuyệt cô!
Y không dám quay đầu lại, cứ váºy bÆ°á»›c thẳng ra ngoà i, mất hút trong mà n đêm. Mã Liên Nhi chầm cháºm bÆ°á»›c đến cá»a, đôi mắt đượm ná»—i mất mát thất thần nhìn vá» phÃa y vừa biến mất, má»™t lúc lâu sau lại cháºm rãi hÆ°á»›ng lên bầu trá»i.
Trá»i đêm trong vắt, má»™t vầng trăng sáng nhÆ° chiếc mâm bạc lấn át bầu trá»i, soi sáng vô số chùm sao.
Lệ đẫm nhoè mi, Mã Liên Nhi khẽ ngâm: "'Kim phong ngá»c lá»™ nhất tÆ°Æ¡ng phùng, tiện thắng khÆ°á»›c nhân gian vô số (6).
Muá»™i không biết huynh Ä‘ang nói gì, không hiểu huynh Ä‘ang tìm cá»› gì. Có lẽ đối vá»›i huynh, ở chung vá»›i nhau đêm đó không đáng là gì, nhÆ°ng mà huynh có biết, vá»›i muá»™i, đó lại là hạnh phúc mà suốt cuá»™c Ä‘á»i muá»™i cÅ©ng khó thể quên.â€
(1) Tri huyện Kê Minh Dịch là quan Tòng thất phẩm
(2) Thuở xÆ°a, việc thi Ä‘áºu và việc cÆ°á»›i vợ gần nhÆ° liên tiếp gắn liá»n vá»›i nhau, vì thi Ä‘áºu Trạng Nguyên thì được nên danh pháºn, rồi có nhiá»u gia đình quyá»n quà kêu gả con gái cho. Do đó, ngÆ°á»i xÆ°a xem việc thi Ä‘áºu Trạng là Äại đăng khoa (Ä‘áºu lá»›n), cÆ°á»›i vợ là Tiểu đăng khoa (Ä‘áºu nhá»).
(3) Nguyên văn "phong vân tế hội" ý chỉ gặp được cơ hội hiếm có, sẽ thăng quan tiến chức vù vù.
(4) Thá»i đó, khi cÆ°á»›i vợ (thê) thì được gá»i "thú" (cÆ°á»›i), mà thiếp lại là "nạp". Lá»… váºt tặng cho gia đình nhà vợ khi "thú thê" (cÆ°á»›i vợ) được gá»i là "sÃnh lá»…", mà lá»… váºt dà nh cho lúc "nạp thiếp" thì lại bị gá»i là "đồ mua thiếp".
(5) Nguyên văn "thÃnh lạt lạt cổ khiếu, hoà n bất chủng địa liá»…u ni": "lạt lạt cổ" là má»™t loại côn trùng có hại cho hoa mà u, thuá»™c há» dế nhÅ©i, nghÄ©a Ä‘en là : nghe thấy tiếng dế kêu mà sợ không dám trồng trá»t. Tục ngữ nà y răn chá»› nên nghe những lá»i tầm phà o (tiếng dế) mà hãy cứ là m chuyện mình nên là m (trồng trá»t).
(6) Dịch thơ
"Gió và ng sÆ°Æ¡ng ngá»c tìm nhau
ÄÆ°á»ng trần muôn kiếp có đâu sánh cùng" (vietkiem.com)
Äây là câu thÆ¡ trÃch trong bà i "ThÆ°á»›c kiá»u tiên" (Cầu ô thÆ°á»›c) của Tần Quán viết khi bị Ä‘Ã y ra biên cÆ°Æ¡ng, chia cắt vá»›i ngÆ°á»i vợ là Tô Tiểu Muá»™i.
Hai câu nà y miêu tả sá»± gặp gỡ của NgÆ°u Lang và Chức Nữ (kim phong: gió thu, do mùa thu thuá»™c hà nh kim), ám dụ rằng phu thê của tác giả chia cách đôi nÆ¡i, nhÆ°ng vá»›i tình cảm sâu Ä‘áºm của phu thê há», gặp nhau má»™t lần còn giá trị hÆ¡n nhiá»u lần gặp mặt của ngÆ°á»i khác.
Nguyên văn:
鵲橋仙
纖雲弄巧
飛星傳æ¨
銀漢迢迢暗度
金風玉露一相逢
便å‹å»äººé–“無數
柔情似水
佳期如夢
å¿é¡§éµ²æ©‹æ¸è·¯
兩情若是久長時
åˆè±ˆåœ¨æœæœæš®æš®
Hán Việt:
Tiêm vân lộng xảo,
Phi tinh truyá»n háºn,
Ngân Hán Ä‘iá»u Ä‘iá»u ám Ä‘á»™.
Kim phong ngá»c lá»™ nhất tÆ°Æ¡ng phùng,
Tiện thắng khước nhân gian vô số.
Nhu tình tự thuỷ,
Giai kỳ như mộng,
Nhẫn cố thÆ°á»›c kiá»u quy lá»™!
Lưỡng tình nhược thị cá»u trÆ°á»ng thì,
Hựu khởi tại triêu triêu mộ mộ?
Dịch nghĩa:
Từng đám mây mà u nhỠkhoe đẹp
Sao bay truyá»n cho nhau ná»—i háºn
Sông Ngân vá»i vợi thầm vượt qua
Gió và ng móc ngá»c má»™t khi gặp nhau
HÆ¡n hẳn bao lần ở dÆ°á»›i cõi Ä‘á»i
Tình má»m tá»± nÆ°á»›c
Hẹn đẹp như trong giấc mơ
Không nỡ nhìn cầu Ô ThÆ°á»›c là lối vá»
Hai mối tình đã tháºt sá»± là lâu dà i
Há đâu cứ phải gặp nhau chiá»u chiá»u sá»›m sá»›m
Và i bà i dịch thơ :
Mây viá»n khoe đẹp,
Sao bay Ä‘Æ°a háºn,
Thầm qua sông Ngân vá»i vợi.
Gió và ng, móc ngá»c má»™t gặp nhau,
HÆ¡n biết mấy ngÆ°á»i Ä‘á»i gần gụi.
Tình má»m tá»±a nÆ°á»›c,
Hẹn đẹp như mơ,
Cầu Thước nhìn vỠngại nỗi.
Hai tình và phá»ng mãi lâu dà i,
Äâu cứ phải mai mai tối tối.
(Nguyễn Xuân Tảo, thivien.net)
Âm thầm quá bÆ°á»›c Ngân hÃ
Sao bay gá»i háºn mây hoa khoe mà u
Gió và ng sÆ°Æ¡ng ngá»c tìm nhau
ÄÆ°á»ng trần muôn kiếp có đâu sánh cùng
Nhu tình mộng đẹp tương phùng
Ngáºm ngùi chẳng nỡ ngoảnh trông thÆ°á»›c kiá»u
Tình xưa nếu mãi còn yêu
Cần chi sá»›m sá»›m chiá»u chiá»u bên nhau
(Phi hoa phi tuyết, Vietkiem.com)
Tà i sản của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 25-03-2011 at 03:47 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn nguoc ve thoi minh , àäàìàñ , áàëëîâ , áàëòèéñêèé , àâòîçàï÷àñòè , àâòîìèð , åâðîñïîðò , âèäåî , áèàòëîí , àêöèÿ , àíãëèéñêèé , äîìàøíèé , ãîòèêà , áîóëèíã , àóäèîêíèãè , äóøåâûå , áüÿíêà , đóa nhan tam vệ , çàäàíèÿ , çàùèòå , çíàêîìñòâ , doc nguoc ve thoi minh , êàäåòñòâî , ëàçàðåâ , êàìèí , êèòàéñêèé , êîìïüþòåð , êîðáèíà , èðêóòñê , îäåæäû , íàòàëè , ïåðååçä , ïåðåâîäîâ , ìåðëåí , ïèäîðû , ïîãîäà , ïîòòåð , ìóðàò , ïðèêîë , lac ve thoi minh , ñåêñà , ñàéòîâ , ngouc ve thoi minh 4vn , ngucoc ve thoi minh4vn , nguoc ve minh chieu 208 , nguoc ve thoi duong , nguoc ve thoi minh , nguoc ve thoi minh 104 , nguoc ve thoi minh 4eu , nguoc ve thoi minh 4vn , nguoc ve thoi minh 4vn\ , nguoc ve thoi minh full , nguoc ve thoi minh- 4vn , nguoc ve trieu minh 4vn , nguoc-ve-thoi-minh 4vn , nguocvethoiminh , nguyệt quan , nguyệt quan) , nguyet quan chuong 125 , ñîâåòñêèé , ñïåöîäåæäà , ñïîðò , ñïîðòèâíûå , ñïðàâî÷íèê , nuoc ve thoi minh 4vn , òåàòð , òåëåôîííûé , òàíöû , õðåíîâûé , òðåòüÿêîâñêàÿ , pham nhan tu tien , quan trà sữa ngược , ran khong lo , sat than , tac gia nguyet quan , tac gia nguyet sinh , trở vá» thá»i minh , trinh ngon khanh 4vn , tro ve thoi minh , vu dong can khon , ýðîòèêà , ðåôåðàòè , ðîëèêè