Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 40-1: Bà chị, đừng làm thế!
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trương Dương cũng tin tưởng, A Cẩu không có khả năng cứ như vậy bỏ qua, nhưng hắn cũng không sợ, chỉ cần đối phương không động đao động súng, hắn có tin tưởng thấy một người đánh một người, đánh tới khi bọn họ phục mới thôi.
Nhưng đó là chuyện thực xa xôi, trước mắt. . . hừ, trước mắt vẫn phải tìm công việc trước, bởi vì túi áo mình hiện tại chỉ dư ba mươi bảy đồng rưỡi , ngay cả tiền mướn phòng cũng không đủ.
- Cho nên ý của cậu là, muốn tiếp tục làm việc tại khách sạn?
Cao Kỳ hiển nhiên không tin, với thân thủ của Trương Dương vừa rồi, đi ra ngoài làm bảo tiêu đều đúng quy cách , làm cái gì mà phục vụ phòng ư, hàng này bỏ qua là cái chắc!
Trương Dương một bộ mặt đương nhiên:
- Bà chị, trên người của em bây giờ còn lại ba mươi bảy đồng đây, ngay cả tiền thuê phòng cũng không đủ, chẳng lẽ cậu hoài nghi thành ý của em?
Cao Kỳ nhíu mày, kỳ thật nàng hiện tại thật sự nghĩ không ra nguyên cớ nào, nhưng nàng cảm thấy toàn thân Trương Dương lộ ra một chút không bình thường:
- Nhưng cậu không tất yếu nên làm loại công việc một buổi tối bốn mươi đồng này, nếu cậu thật sự cần tiền, vừa rồi A Cẩu đưa trả bảy vạn tôi có thể cho cậu tất cả!
- Ha ha, bà chị, đây là cậu không đúng, em đây tuy rằng thiếu tiền, nhưng tiền là cần tự mình kiếm, vì tôi chính là tôi, không phải em, em không lấy, đây chính là quân tử ái tài.
Trương Dương ra vẻ thánh nhân, hiên ngang lẫm liệt mà nói. Đương nhiên hắn nói lời này là hy vọng hệ thống thưởng cho hắn một cái tích phân hiên ngang lẫm liệt, nhưng thoạt nhìn hệ thống không ủng hộ hắn.
- Được rồi được rồi, coi như cậu nói thật là được rồi chứ gì.
Cao Kỳ tuy rằng nhìn ra được Trương Dương nói khoa trương, nhưng chỉ không ra cái tật xấu gì, lại nói, người này thật có thể lại đây hỗ trợ mà nói, nàng vẫn thấy rất vui lòng , ít nhất hắn có ở đây mà nói, đám du côn kia lại đến gây chuyện, cũng có người chống đỡ cho khách sạn.
- Thực đến không thể thực hơn.
Trương Dương nhấc tay thề:
- Nhưng đãi ngộ thỉnh cầu tổ chức không được cắt xén.
- Xí, ta đây là khách sạn đứng đắn, làm sao có thể cắt xén tiền lương nhân viên.
Cao Kỳ nhẹ nhàng nguýt hắn một cái, sau đó lôi ra ngăn kéo, từ bên trong lấy ra một bản hợp đồng sử dụng công nhân, đưa cho Trương Dương, sau đó đột nhiên lại nghĩ tới điều gì, thu lại hợp đồng:
- Nhưng , trước khi ký hợp đồng này, cậu phải trả lời tôi một vấn đề.
- Vấn đề gì mới được?
Trương Dương nhìn thấy Cao Kỳ lấy về hợp đồng, nóng nảy, đây chính là nơi phát ra sinh hoạt phí ngày sau mà.
Cao Kỳ không nhanh không chậm mà đặt hợp đồng trên ngực, nhìn chằm chằm Trương Dương, hồ nghi hỏi han:
- Với thân thủ của cậu, mười Bạch Lượng Phong cũng không phải là đối thủ của cậu, như thế nào đêm hôm đó cậu lại bị hắn đánh bất tỉnh , còn đoạt mất máy chụp hình, không phải là các ngươi thông đồng chứ?
Nghe vậy, Trương Dương ngẩn người, cái này thiệt tình không có cách nào khác giải thích được. Hai mắt hắn thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm bản hợp đồng trong tay nàng kia, hận không thể lập tức đoạt lấy mà ký. Hiện tại chính mình rất cần một công việc, cô ta hỏi cái chuyện không đâu này làm gì, tìm việc làm còn cần tra hỏi hộ khẩu sao.
- Không, không, cái này thật không có mà, bà chị, người có lúc thất thủ, ngựa có lúc lạc đường, cao thủ cũng có lúc ngủ gật, mỹ nữ có xinh đẹp cũng có người thành dì ghẻ, đúng không?
- Hứ, so sánh cái gì đó?
Cao Kỳ mặt cười hơi hơi hồng, đem hợp đồng trong ngực đưa cho Trương Dương:
- Một bản cậu giữ, ký tên là được rồi!
Trương Dương tùy ý quét vài cái, phát hiện không có vấn đề gì lớn, liền ký tên.
Cao Kỳ liền cầm lấy hợp đồng , sau đó còn đưa cho Trương Dương một bản, một bản khác thì cầm lấy, sau đó cười hắc hắc, không nhanh không chậm mà bổ sung nói rằng:
- Tiền lương là một giờ 10 đồng, nhưng … xin phép nghỉ một giờ trừ hai mươi đồng …
- Á, cái gì, một giờ 10 đồng, mà xin phép nghỉ một giờ trừ hai mươi, có hắc ám quá hay không chứ?
- Đùa cậu chút mà!
Cao Kỳ đem hợp đồng cho vào trong ngăn kéo, lại cẩn thận mà khóa ngăn kéo, sau đó mới nhìn Trương Dương nói rằng,
- Buổi tối cậu có thể bắt đầu đi làm .
- Ok …
Trương Dương lúc này cuối cùng yên tâm.
- Đúng rồi, cậu không phải bị Mai Đại khai trừ rồi sao? Lần này trở về là …?
Cao Kỳ đứng dậy, lại mở miệng hỏi, vốn là nàng muốn nói, cậu chẳng lẽ phải về báo thù, nhưng nhìn hắn như vậy cũng không giống, cho nên không tiếp tục hỏi nhiều.
Trương Dương châm chước một chút, nhún vai đáp:
- Nhân phẩm của em tốt, trường học lại làm thông báo hủy khai trừ!
- Phải không? Loại chuyện này chị chưa nghe nói qua.
Cao Kỳ nghe vậy thiếu chút nữa một đầu ngã quỵ, khai trừ còn có thể hủy bỏ sao?
Nàng lắc lắc đầu, tỏ vẻ khó có thể tin:
- Chị nghe nói Bạch Lượng Phong hận cậu thấu xương, với quan hệ nhà bọn họ cùng học viện, như thế nào có khả năng dễ dàng buông tha cho cậu được ?
Giờ phút này trên mặt của nàng phân minh, tràn ngập không tin, không tin, lão nương tuyệt đối không tin!
Trương Dương nhìn nàng, chỉ có thể vô liêm sỉ mà đáp:
- Cho nên em mới nói nhân phẩm tốt mà!
- Xí , không một câu nói thật.
Cao Kỳ nghĩ nghĩ, xem bộ dáng lại lười hỏi lại ,
- Đi thôi, chị mời cậu ăn cơm, coi như đáp tạ vì hôm nay cậu giúp khách sạn giải vây.
- Ai nha, điều nầy thật ngại, nhưng nếu chị thực sự có thành ý thì …
Trương Dương nhìn nhìn đại Mimi trước ngực nàng kia, nuốt một ngụm nước miếng.
Đương nhiên, động tác này nhất thời để Cao Kỳ sinh cảnh giác:
- Ngừng … cậu đừng suy nghĩ nhiều ha.
- Cậu hiểu lầm rồi, là như vậy, làm công nhân của khách sạn, là em muốn hỏi, có thẻ khách quý hay không, cái gì ưu đãi … linh tinh, tỷ như …
Trương Dương vươn tay gãi gãi đầu, thật cẩn thận mà bổ sung nói,
- Nói thí dụ như dẫn người đến thuê phòng giảm giá …
- Nằm mơ đi!
Cao Kỳ đột nhiên có loại ý muốn cướp hợp đồng trong ngực Trương Dương về xúc.
- Ai da, đừng chạy, bà chị, không được coi như thôi, còn có chút việc muốn tham thảo một chút đây!
Cao Kỳ nhìn hắn một cái, theo bản năng mà kéo chặt cổ áo, đồng phục chết tiệt này sao mặc mà cứ cảm thấy nhỏ như số 1, cả giận nói:
- Còn có chuyện gì?
- Không phải mới vừa rồi chị muốn mời em ăn cơm sao, em suy nghĩ, cùng với mời em ăn cơm, không bằng đem phân nửa tiền chuẩn bị mời em ăn cơm chia cho em ... Như vậy mọi người liền bớt việc , chị không cần chạy, cũng không cần nói chuyện, em còn có thể kiếm được tiền…
- Lăn ngay!
- Này, này, vậy sờ Mimi một chút được không nhỉ ... Ai da, chỉ là nói mà thôi, chị đừng đập, phải dọn bình hoa đấy!
Trở lại ký túc xá xa cách nửa tháng, Trương Dương phát hiện có chút cảm động nhỏ, ngoài Lý Kính Đông và Lỗ Thần, con mọt sách Lưu Thanh cũng ở đó, xem bộ dáng là đang chờ hắn .
- Ha, cần gì hoan nghênh vậy đâu, như vậy tớ sẽ cảm động .
Trương Dương cười ha ha, không ngờ ba tên gia súc không nói hai lời, bắt lấy Trương Dương đè ở trên giường trực tiếp xông vào đánh.
- Chó chết, can tội ngươi đi không từ giã!
- Can tội ngươi nửa tháng không nghe điện …
- Can tội ngươi đem xóa hết video mấy em chân dài trong máy tính, hừ, đây chính là tài sản duy nhất ba năm đại học của ta!
Người nói thứ ba hiện đã lòng đầy căm phẫn không thể nghi ngờ là Chu Vĩ, bởi vì những mỹ nữ hắn trân quý toàn bộ không còn thấy.
- Tốt rồi, hiện tại cậu có thể nói, nửa tháng này cậu đi nơi nào ?
Đánh xong Trương Dương, trong ba tên, Lý Kính Đông ngồi trung gian, Lưu Thanh cùng Lỗ Thần an tọa hai bên, bắt đầu đường thẩm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 40-2: Hứa Đan Lộ bị công kích
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Nhìn khí thế không đủ, Chu Vĩ nắm lên dép lê, nặng nề mà vỗ một cái vào bàn máy tính:
- Nghe đây, thẳng thắn thì được khoan dung, kháng cự nghiêm trị!
- Làm từ thiện, tin hay không?
- Phì! Xem ra ngươi là da bò. ( không sợ chết)
Chu Vĩ giơ lên dép lê.
Trương Dương đen mặt, vội giơ lên hai tay đầu hàng:
- Tớ thẳng thắn, tớ cứu vớt địa cầu mà! Ai da, đừng đánh mặt, này, giầy cậu bao nhiêu ngày không giặt hả?
- Tốt, hiện tại nói vào chính sự .
Lưu Thanh phất phất tay, để bọn họ đều an tĩnh lại, bản thân hắn do dự một chút, quay đầu hướng Lý Kính Đông, nói rằng,
- Đông Tử, cậu nói đi.
Lý Kính Đông gật gật đầu, nhìn qua Trương Dương, thản nhiên mà mở miệng nói rằng:
- Hiện ở bên ngoài lời đồn đãi bay đầy trời, nói cậu chén được cái bô Hứa Đan Lộ của Bạch Lượng Phong, làm cho Bạch Lượng Phong điên tiết gọi du côn. Cho nên, nửa tháng qua phải đi trốn tránh đầu sóng ngọn gió , việc này, thiệt hay giả?
- Làm gì Bạch Lượng Phong ?
Trương Dương ló mặt sau dép lê, sắc mặt trở nên có chút khó coi:
- Tin tức này chỗ nào truyền đến ?
- Truyền như thế nào cũng không quan trọng, mấu chốt là cậu làm việc này không?
Trương Dương thở dài, việc này hắn thật đúng là không biết nên nói từ đâu. Hứa Đan Lộ thẳng thắn thành khẩn với hắn, vừa mới bắt đầu nàng đích thật là muốn xin tiền từ Bạch Lượng Phong, giúp người trong nhà giải quyết khó khăn.
Nhưng nàng cùng Bạch Lượng Phong cho tới bây giờ chưa tồn tại qua cái gì mà quan hệ nam nữ, nàng đối với Bạch Lượng Phong cũng không tồn tại thiện cảm nào, nhưng không thể phủ nhận chính là, hai người bọn họ đích xác đã rất thân thiết.
Nhưng đối với người ngoài mà nói bọn họ không phải nam nữ yêu đương, phỏng chừng không ai tin.
Mà hiện tại, hắn cùng Hứa Đan Lộ đích xác cũng đã rất gần, gần đến nỗi cũng chỉ kém một đạo phòng tuyến cuối cùng kia, tuy rằng cũng không có ghi rõ hai người bọn họ là quan hệ yêu đương.
Cho nên nếu có người nói hắn đá đít Bạch Lượng Phong đi, thật đúng là bịa chuyện.
- Cậu thở dài, điều này cũng thuyết minh việc này là sự thật?
Lý Kính Đông truy vấn, nói.
- Sự tình không phải đơn giản như các cậu tưởng tượng …
Trương Dương nhìn ba người bạn vài lần, nói rằng,
- Hứa Đan Lộ cũng không phải cái loại người như các cậu tưởng tượng.
- Loại người như vậy gì chứ, bạn tốt, cô ta là gì, cậu nói đi, làm cho chúng ta mở mặt .
Trương Dương lời còn chưa dứt, ba người bạn đồng thời giơ chưởng, miệng rung run, trên mặt một đám kích động vô cùng.
- Này, cậu biết không, bốn người chúng ta, từ năm 1 đến năm 4, đều là một cái phòng, muốn cứ như vậy tốt nghiệp. Hiện tại cuối cùng cậu cũng làm mở mày mở mặt chúng ta. Hứa Đan Lộ chính là hoa hậu giảng đường, còn là đoạt tới từ tay Bạch Lượng Phong đó, rất oai.
Lý Kính Đông không biết từ nơi này lấy ra mấy lon bia, rống lớn nói,
- Vui, uống cạn một chén lớn!
Trương Dương không nói gì mà nhìn vài cái tên, uống bia cái gì chứ!
Bia này hắn đã có chút uống không nổi, nếu giống như lời bọn họ vậy, bên ngoài đồn đãi bay đầy trời, giờ phút này áp lực của Hứa Đan Lộ hẳn là rất lớn đây.
- Các cậu uống trước, tớ có chút chuyện, đi trước một chuyến.
Trương Dương nghĩ nghĩ, chung quy có chút không yên lòng.
Ba người đồng đội ngạc nhiên mà nhìn Trương Dương mới được buông ba lô không bao lâu:
- Mới trở về, đi đâu?
- Tìm em gái của bạn các cậu!
- Này, cậu còn chưa có giải thích một cái vấn đề quan trọng khác đâu.
- Vấn đề gì?
Lý Kính Đông ngửa đầu một chút, đem cả lon bia uống hết, sau đó cười cười chỉ vào Trương Dương, hỏi:
- Trường học tại sao lại không khai trừ cậu ? Chuyện này không hợp đạo lý!
Trương Dương nghĩ nghĩ, dừng bước lại nơi cửa, nhìn ba người bạn một cái, hỏi:
- Các cậu muốn cử đi học nghiên cứu hay không?
Ba cái tên kia nhìn nhau, sửng sốt một hồi, đồng thời gật đầu:
- Không hiểu!
- Chờ tin tức của tớ!
Trương Dương vươn ra ngón trỏ hư không chỉ chỉ, khiến cho ba thàng bạn nhìn mà không hiểu gì.
Ngồi ở bên giường, sắc mặt Lưu Thanh rõ ràng có chút quái dị mà nhìn chằm chằm vào cửa, một bộ mặt như có điều suy nghĩ nói rằng,
- Chẳng lẽ các cậu không phát hiện, người này hình như không giống với trước kia sao?
Lý Kính Đông cùng Chu Vĩ liếc nhau, sau đó nắm lên dép lê gối đầu, cùng điên cuồng đánh:
- Này, can tội ra vẻ thâm trầm!
Lưu Thanh bụm mặt, nhìn nhìn Lý Kính Đông cùng Chu Vĩ, ủy khuất mà nói:
- Tốt xấu trước tiên nghe tớ nói cho hết lời đi.
- Nhổ vào, lão tử cái gì cũng không thiếu, thiếu nhất chính là tính nhẫn nại, nhanh lên, nói cho xong.
Chu Vĩ mang theo dép lê giơ giữa không trung, mùi thối lan đến làm hai người Lý Kính Đông cùng Lưu Thanh thiếu chút nữa ngất xỉu đi.
- Hai người các cậu, còn muốn thi nghiên cứu sinh à? Ngay cả tính ăn khớp điểm ấy đều không có.
Lưu Thanh thật sự chịu đựng không nổi công kích thối chân của Chu Vĩ, nắm cái mũi, giải thích:
- Mới vừa rồi Trương Dương nói cái gì đó, hỏi chúng ta muốn được cử đi học hay không, lại muốn chúng ta chờ tin tức hắn, nói cách khác, hắn có biện pháp để chúng ta được cử đi học, các cậu nói xem, một người có thể trợ giúp chúng ta bảo vệ thành công, làm sao có thể bị trường học dễ dàng khai trừ, các cậu cũng không hiểu, sau lưng của cậu ta khẳng định có chỗ dựa vững chắc.
- Có chỗ dựa? Hắn có chỗ dựa vững chắc?
Chu Vĩ lắc lắc đầu, đưa ánh mắt chuyển hướng Lý Kính Đông, làm người có đường tin tức ngầm, lấy tin tức gì đó, hắn rất lành nghề .
Lý Kính Đông nhíu mày, rồi sau đó như có điều suy nghĩ mà nói rằng:
- Ừ, cậu vừa nói ra, tớ cũng thực cảm thấy có chút vấn đề .
Hắn vươn tay chỉ chỉ, cẩn thận phân tích nói:
- Các cậu nói xem, có trường học nào gửi thông báo yêu cầu xin tự nghỉ học , mới một ngày đã bị hủy bỏ ? Việc này cũng quá hiếm thấy , các cậu nói nghe, đây là vì cái gì? Điều này chứng minh hoặc là sau lưng Dương tử có người, hoặc là có người ủng hộ cậu ta, nhưng. . . Người này muốn thật là có chỗ dựa vững chắc, cũng không đến mức thảm như vậy, cái này tớ thật không hiểu.
- Hắc hắc, cậu không hiểu, tớ thì đã hiểu.
Chu Vĩ đại khái cũng chịu không nổi hương vị giầy của chính mình, vội vàng ném xuống dưới sàn, làm ra vẻ tổng kết nói:
- Các cậu ngẫm lại, Dương tử này từ lúc vào trường học, chỉ có ông nội hắn làm bạn , cho tới bây giờ chưa nghe nói qua có cha mẹ. Tớ đoán trắc, phỏng chừng cha mẹ Dương tử thực sự có thể là quan lớn, từ nhỏ bị thất lạc. Hiện tại Dương tử nhận tổ quy tông , các cậu cũng đừng quên, hiệu trưởng trường Mai Đại chúng ta cũng họ Trương, nghe nói có một đứa con thất lạc nhiều năm, nói không chừng…
- Đúng vậy, hiệu trưởng Mai Đại cũng họ Trương, cậu vừa nói, tớ còn cảm thấy hai người bọn họ khá giống! Nếu như là Trương hiệu trưởng mà nói, vậy hủy bỏ xử phạt cũng là thuận lý thành chương …
- Xem ra chân tướng chính là như thế !
Ba người chốt hạ định luận.
Mà thời gian này, dọc theo đường Trương Dương mệt lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã vào hồ Mẫu Đơn. Hắn đương nhiên không biết mấy người trong ký túc xá đã giúp hắn bố trí một thân phận cực kỳ khủng bố và một thân thế cực kỳ bi ai, đương nhiên, nếu hắn biết được, xác định sẽ hộc máu mà chết.
Ký túc xá của Hứa Đan Lộ cũng gần hồ Mẫu Đơn, khoảng cách với ký túc xá Trương Dương có một đoạn đường, nửa đường Trương Dương đã đánh hai ba cú điện thoại cho nàng, nàng lại không nhận. Gọi điện thoại cho Kiều đại mỹ nữ lại xác nhận Hứa Đan Lộ đã về ký túc xá , cho nên Trương Dương không khỏi có chút buồn bực.
Nhưng khi hắn đi sắp đến nơi, liền phát hiện một vài manh mối, một đám nữ sinh vây ở dưới lầu vườn hoa đang kích động tranh luận những thứ gì.
Nhưng thỉnh thoảng truyền tới , tỷ như từ mấu chốt: Lộ Lộ … để Trương Dương nhất thời cảnh giác, việc này khẳng định có liên quan với Hứa Đan Lộ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 41-1: Đồ con điếm
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Chính như lúc trước Trương Dương suy nghĩ , vừa mới về tới trường học, Hứa Đan Lộ lập tức liền gặp phiền toái, Kiều Hi Nhi đưa nàng về ký túc xá rồi đi. Mà Hứa Đan Lộ mới trở lại ký túc xá liền lập tức bị những người bạn khác trong ký túc xá ghẻ lạnh.
Phòng ký túc xá của Hứa Đan Lộ tính cả chính cô ta tổng cộng sáu người, trong đó một người thường ở ngoài trường, còn lại bốn người, hai người quan hệ tốt với Hứa Đan Lộ, hai người khác quả thực coi Hứa Đan Lộ thành thù địch.
Theo quan điểm Hứa Đan Lộ mà nói, nàng cảm thấy đây là đương nhiên , bởi vì hai người này và nàng không hợp. Đều là những người cực xấu, điển hình là ục ịch, da đen, cho dù dùng dù đồ trang điểm tốt đi nữa cũng vẫn xấu ục ịch và đen xì.
Người xấu ục ịch và mỹ nữ hoa hậu giảng đường vốn đã chênh lệch, hơn nữa ngày thường Hứa Đan Lộ ăn diện lại thời thượng và gợi cảm, nam sinh theo đuổi nàng đủ để nhồi kín hồ Mẫu Đơn.
Nếu so sánh, từ năm 2 đến năm 4 hai người đó cũng chưa người nào muốn theo đuổi thì họ thù hận nàng đương cũng là bình thường .
Nhưng nàng tự hỏi ngày thường ở trước mặt họ, cũng không có ý kỳ thị họ, ngược lại là hai người bọn họ, một ngày một đêm châm chọc khiêu khích, khi Bạch Lượng Phong theo đuổi nàng, còn không ngừng truyền bá tin tức nàng ABC ở ký túc xá.
Mà hiện tại, nàng cùng Bạch Lượng Phong không còn quan hệ , lập tức lại bắt đầu công kích nàng mang nón xanh cho Bạch Lượng Phong (cắm sừng!).
Hơn nữa nói đến cực kỳ khó nghe, khó nghe đến nỗi Hứa Đan Lộ phát điên.
Hứa Đan Lộ mới vào ký túc xá, hai người liền đen mặt lên, chặn tại cửa, không cho Hứa Đan Lộ vào ký túc xá:
- Thực xin lỗi, ký túc xá 407 không chào đón cậu!
Nói rất cứng rắn , thật giống như ký túc xá là nhà của họ.
Hứa Đan Lộ ngẩn người, một lúc lâu mới kịp phản ứng:
- Dựa vào cái gì?
- Dựa vào cái gì? Chỉ cần dựa vào những gì cậu lăng nhục thanh danh ký túc xá chúng ta, hiện giờ người ở bên ngoài đều đang truyền lưu, cậu đang ngoại tình. Chiếm lấy Bạch Lượng Phong không nói, bây giờ còn thông đồng tiểu tử Trương Dương. Ký túc xá 407 chúng tôi không chứa người này!
- Cậu nói tôi ngoại tình?
Mặt Hứa Đan Lộ khó coi lên, đem ba lô ném vào trong ký túc xá, vén lên tay áo cười lạnh nói:
- Cho dù tôi ngoại tình thì thế nào? Quản được à?
Nàng không thấp, hơn nữa mang một đôi giày cao gót, khi nói chuyện với hai người không đủ 1.5 m mà nói, cảm giác áp bách mười phần.
- Tôi muốn nhúng tay vào đấy, thế nào?
Một người xấu ục ịch bật người lên, cầm lấy chổi ký túc xá làm bộ sẽ đánh Hứa Đan Lộ.
Một người cùng phòng đi với Bạch Lượng Phong thăm cha của Hứa Đan Lộ vội vàng lại đây khuyên can, nhưng lại bị một người xấu ục ịch khác ngăn trở :
- Lý Cúc, hôm nay cậu đừng ngăn cản, người nào cản trở tôi sẽ đánh!
Nói xong, hai người vây đánh Hứa Đan Lộ, người tên Lý Cúc thấy tình thế không ổn, vội vàng che chắn cho Hứa Đan Lộ chạy ra cửa ký túc xá. Hai người xấu ục ịch kia cũng không biết ăn cái gì liền đuổi theo ra, cuối cùng ở vườn hoa dưới lầu ngăn chặn được Hứa Đan Lộ, các loại ô ngôn uế ngữ phô thiên cái địa.
- Không biết xấu hổ, ăn trong nồi , nhìn trong bát !
- Mất nết, cha còn sắp chết, còn có tâm trạng thông đồng cùng giai!
Hứa Đan Lộ vốn cho là nàng bị người mắng còn không hề gì, vừa nghe đến ngay cả cha của nàng đều bị mắng , liền dựng lông , lập tức cởi giày cao gót vọt đi lên.
Lúc này bác gái quản ký túc xá chạy tới , hơn nữa có mấy người khuyên can , cuối cùng tách ba người ra.
Nhưng nói là tách ra, miệng lại quản không được, song phương bắt đầu dùng miệng, hai người xấu ục ịch vốn là chiếm cứ thượng phong, sau đó không biết chỗ nào lại đi ra một đống đồng minh rõ ràng là sớm có chuẩn bị, vây quanh một mình Hứa Đan Lộ công kích, thậm chí là đem đường lui của nàng cũng chặn lại.
- Đồ đê tiện, con điếm, không biết xấu hổ!
- Ai nha, nghe nói, cô ta lừa Bạch Lượng Phong mười vạn, nghe nói là cho cha của nó chữa bệnh , kết quả tiền vừa đến tay, liền lập tức ngoại tình!
- Nghe nói nó còn cùng Lý Đại Cương phụ đạo viên của trường học trước kia đã bị khai trừ có quan hệ ấy, trách không được tuyển lớp nó có thể qua.
- Nghe nói nó ở khách sạn cùng Bạch Lượng Phong làm XX nhiều lần, còn kễnh bụng …
- Đúng vậy, đúng vậy, cái cậu Trương Dương kia nhất định là bị lừa …
- Ai da, nhất định là báo ứng mà, trách không được ba của nó bị cái loại bệnh này.
- Tôi còn nghe nói. . .
- Được rồi, ngươi còn nghe nói cái gì? Không tồi, bổn cô nương là tao bao, kia thì thế nào? Các ngươi một đám xấu, hắc, ải, béo, các ngươi ngay cả tao tư cách đều không có, bổn cô nương tìm được cao phú soái, các ngươi tìm được sao?
Hứa Đan Lộ cười lạnh, trong trường học, nữ đồng học có mâu thuẫn rất bình thường, nhưng có mâu thuẫn cũng không đến mức đột nhiên có một đống người cùng tới vây chính mình, nàng nhìn nhìn người chung quanh, tuyệt đại đa số đều là người chính mình không biết , điều này thuyết minh, đối phương là có ý định .
Người đi đầu nàng không rõ lắm, nhưng thực rõ ràng khẳng định cùng hai người xấu ục ịch trong ký túc xá có liên quan, cho nên nàng lập tức tát các nàng hai cái, bắt đầu phản kích.
- Quách Xuân, bộ dạng cậu béo còn chưa tính, nhưng bộ dáng giống heo nhất còn tự xưng thon thả cái này thật ghê tởm, cho dù là heo, tôi cũng chưa thấy một con heo hai trăm cân!
- Còn cậu, La Phượng, tôi đã thấy nhiều người xấu , nhưng còn chưa thấy người nào xấu giống như cậu đâu. Cậu là cái loại người xấu đến ngay cả người nào XX với cậu đều sẽ thấy cậu xấu. . .
Quách Xuân cùng La Phượng vừa nghe, bật người phát điên , kéo bác gái quản ký túc xá ra, điên cuồng nhằm phía Hứa Đan Lộ, hai người đều để móng tay, lúc này đều nhô ra, mục tiêu nhắm thẳng vào mặt cùng tóc của Hứa Đan Lộ, đây là chiêu đánh nhau tất nhiên của con gái.
Nhưng hai người chạy đến một nửa, ngay khi sắp kề bên Hứa Đan Lộ, đột nhiên gian phát hiện thân thể mình đều bay lên không .
Hai người đạp chân, phát hiện mũi chân với không tới đất.
Sau đó các nàng mới phát hiện, mình bị người ta kéo áo, xách lên, lơ lửng giữa không trung.
- Ở đâu lại có người quái dị, dám trêu chọc bạn gái của tôi?
Trương Dương híp hai mắt, cười tủm tỉm mà xách hai người xấu ục ịch đến trước mặt Hứa Đan Lộ, ném trên mặt đất, sau đó phủi phủi hai tay, giống như đụng phải *** chó, dùng sức lau vài cái trên quần áo, mới đi đến bên cạnh Hứa Đan Lộ, nhìn đám nữ sinh đến vây rất đông, thản nhiên mà nói rằng:
- Lão tử vốn không đánh nữ nhân, nhưng treu chọc người con gái của lão tử, lão tử nhất định đánh.
- Trương Dương?
Trong đám người, không ít nữ sinh lập tức nhận ra tiểu tử bộ dạng cao cao đẹp trai, trông sáng sủa trước mắt này.
- Không sai, tôi chính là Trương Dương, là đối tượng mà Hứa Đan Lộ ngoại tình trong lời đồn.
Trương Dương vươn ra một tay, ôm Hứa Đan Lộ thân mình còn đang run rẩy vào trong ngực,
- Bạn trai chính thức của cô ấy!
- Không biết xấu hổ, Hứa Đan Lộ rõ ràng là bạn gái của Bạch Lượng Phong!
Một trong hai người xấu ục ịch, La Phượng xoay người đứng lên, lớn tiếng nói.
- Tôi không phải! Cậu mới là.
Không đợi Trương Dương trả lời, Hứa Đan Lộ mang theo tiếng khóc nức nở, mắng lại.
- Chính là cô, chẳng lẽ Bạch Lượng Phong nói láo sao?
Quách Xuân hát đệm, nói.
Trương Dương vươn tay vỗ nhẹ nhẹ sau lưng Hứa Đan Lộ, thấp giọng an ủi:
- Lộ Lộ, trước tiên em nghỉ một lát, đừng cùng đám xấu ục ịch đó nói chuyện, như vậy sẽ tổn hại sự xinh đẹp của em!
Sau đó ngẩng đầu, nhìn nhìn La Phượng một cái, cười tủm tỉm mà nói rằng:
- Cô chính là Phượng tỷ muội trong lời đồn đúng không? Cô không phải nói Lộ Lộ nhà tôi là bạn gái Bạch Lượng Phong sao? OK, tôi cho cô nửa giờ, gọi cậu ta tới nơi này, để bản thân cậu ta chính mồm nói.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 41-2: Tắt điện thoại rồi!
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Được, anh cho là tôi không dám sao?
La Phượng lập tức lấy điện thoại di động ra, bắt đầu ấn điện thoại, sau còn cố ý mở loa nói ngoài, để tất cả mọi người ở đây có thể nghe được.
- Alo, là anh Lượng Phong à? Em là La Phượng đây!
- Ờ, chuyện gì?
Điện thoại đầu kia thanh âm rõ ràng là mang theo chán ghét.
- Là như vậy, chúng em đã giúp anh ngăn chặn Hứa Đan Lộ.
La Phượng làm bộ như nũng nịu nói rằng.
- Hả …
- Bây giờ anh có thể lại đây một chuyến hay không, thật không biết xấu hổ, Hứa Đan Lộ không thừa nhận là bạn gái của anh đâu, cũng không thừa nhận mượn anh mười vạn.
- Khụ. . . Khụ, phải không đó, các em xử lý là được rồi, hiện tại anh có chút bận.
- Không được, anh không xuất hiện, người khác không tin đâu, chúng em chờ anh đến, được không?
La Phượng cơ hồ là dùng giọng cổ họng hát một bài. Người chung quanh, chẳng những là Trương Dương, cho dù quân đồng minh của nàng, cũng nghe được một thân nổi da gà, thiếu chút nữa nôn ra bữa sáng.
Bên kia Bạch Lượng Phong đại khái cũng thấy ghê tởm, qua một hồi lâu mới lấy ngữ khí cực không tình nguyện nói rằng,
- Ừ, được rồi, vậy chờ anh một lát.
- Vâng, nhanh lên đi, anh Lượng Phong.
La Phượng nói tới chỗ này, đắc ý giơ di động hướng lên không trung, quơ quơ về phía Trương Dương, sau đó mới bổ sung một câu với microphone trên điện thoại di động:
- Anh cần phải nhanh lên, không thì tên Trương Dương kia chạy đi mất!
- Trương Dương?
Đầu bên kia di động, loảng xoảng một tiếng, hình như là cái gì rơi rụng trên sàn nhà, yết hầu Bạch Lượng Phong giống như bị chặn một con cua lớn, nửa ngày không hé răng.
- Đúng vậy, chính là cái tên đoạt bạn gái của anh , Trương Dương, ha ha, hắn buồn cười tới mức độ nào anh biết không? Còn gọi anh lại đây tự mình thừa nhận nói con điếm kia là bạn gái của anh đây. Nhanh lên đi, anh Lượng Phong, đừng làm cho chúng em phải chờ lâu nha!
Điện thoại bên kia trầm mặc.
- Anh Lượng Phong ơi?
Trầm mặc!
- Anh Lượng Phong?
Trầm mặc như trước!
Vẫn là trầm mặc, sau đó truyền đến một tràng tiếng tút tút dồn dập, điện thoại tắt.
Trên mặt La Phượng có chút xấu hổ, nhưng vẻ mặt ngạo nghễ, thu di động trở về, sau đó nhìn chằm chằm Trương Dương, nói rằng:
- Anh Lượng Phong ca nhất định là nghe được cậu cũng ở đây, tức giận đến ngay cả nói đều nói không nên lời, trực tiếp chạy tới , cậu chờ bị đánh đi.
- Phải không, tôi rất sợ hãi.
Trương Dương thật cẩn thận mà giúp Hứa Đan Lộ lau đi nước mắt trên mặt, một bên cười tủm tỉm mà nhìn chằm chằm La Phượng hồi đáp,
- Nhưng cô bảo cậu ta nhanh lên, Lộ Lộ của tôi thật sự là không có nhiều thời gian như vậy để nghe hai người quái dị mắng!
- Ngươi …
Hai người quái dị rõ ràng là mắng các nàng , La Phượng cùng Quách Xuân tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu, nhưng nhìn thấy Trương Dương nhìn như cười tủm tỉm, lại lộ ra ánh mắt hung quang, liên tưởng đến cảnh tượng vừa rồi dễ dàng xách hai người lên, không khỏi rùng mình một cái, không dám nói thêm cái gì.
- Ngươi chờ đấy đi!
Hai người tràn ngập lửa giận, cuối cùng hóa thành bốn chữ này.
Trương Dương cười cười, không để ý các nàng.
Thời gian từng giây từng phút đi qua, người vây xem càng tụ càng nhiều, người thì quen, không quen , bắt đầu mọi nơi nghe được, vừa nghe thấy ngọn nguồn sự tình, càng nhiều người hiểu chuyện lại xúm lại đây.
Mười phút sau, Bạch Lượng Phong không có xuất hiện!
Sắc mặt La Phượng có chút khó coi nhìn về phía ánh mắt nghi ngờ chung quanh giải thích:
- Anh Lượng Phong tự mình lái xe, nhất định là kẹt xe .
Hai mười phút trôi qua, Bạch Lượng Phong vẫn không có xuất hiện, lúc này La Phượng cũng nóng nảy. Bạch Lượng Phong thuê một căn nhà bên ngoài trường nàng có biết, khoảng cách trường học không quá năm phút đồng hồ đường xe, hai mươi phút đi đường, có vẻ quá dài.
Cho nên có chút bất an, nàng thử một lần nữa bắt đầu gọi điện thoại, kết quả làm cho nàng thiếu chút nữa khóc lên chính là, Bạch Lượng Phong tắt điện thoại.
Nhìn chung quanh một đôi mắt khác thường, nàng cùng Quách Xuân hai người nặn khuôn mặt tươi cười, giải thích:
- Vừa rồi hẳn là ở trên lớp, hiện tại đã tan học , sẽ không vượt quá năm phút ... Không, sẽ không vượt qua mười phút khẳng định chạy tới.
- Mười phút? Cô khẳng định?
Trương Dương cười tủm tỉm hỏi han.
- Tôi khẳng định! Có bản lĩnh, anh chớ đó cho tôi, tôi bảo anh Lượng Phong mang thêm những người khác đến.
Trong lòng bàn tay La Phượng đầy mồ hôi, ngoài miệng lại còn ương ngạnh.
- Được.
Trương Dương nhún vai, đưa Hứa Đan Lộ đến một bàn đá bên cạnh đó, cho nàng ngồi đó nghỉ ngơi.
Hứa Đan Lộ có chút lo lắng mà nhìn nhìn hắn, thấp giọng nói rằng:
- Bạch Lượng Phong lâu như vậy không tới, có phải đi tìm xã hội hay không? Hay là, chúng ta đi trước đi?
Trương Dương nhìn nàng, mỉm cười, vươn tay vỗ vỗ bả vai của nàng nói:
- Em yên tâm, có anh ở đây.
Bạch Lượng Phong không có tới, đúng như Hứa Đan Lộ đoán, thực có thể là đi tìm bọn xã hội đen. Nhưng đán A Cẩu mới bị chính mình đánh cho, thật không biết nếu hắn muốn đi tìm, còn có thể tìm ai.
Từ lúc giáo huấn được A Cẩu, hắn tràn ngập tin tưởng đối với thuật đánh nhau kịch liệt cao cấp của mình học, hắn tin tưởng hiện tại cho dù người luyện võ như Bạch Cương, cũng sẽ không phải là đối thủ của mình. Giờ phút này, hắn ngược lại chờ đợi hai huynh đệ kia cùng tới, vừa lúc đánh bọn họ 1 trận, giải thoát ác khí trong lòng, nói không chừng còn có thể được điểm hệ thống tích phân.
Nhưng hiện tại nhìn khắp nơi, hai tên đó cũng chưa lộ diện, điều này không khỏi làm hắn rất là thất vọng.
Mười phút lại qua, một số người mới vừa tan học nghe thấy tin đồn, cũng tụ lại lại đây, trong lúc nhất thời, dưới lầu thành người ra vào tấp nập, bọn họ mỗi người một câu phán, chờ Bạch Lượng Phong và Trương Dương quyết đấu.
Nhìn thấy người càng ngày càng nhiều, Quách Xuân cùng La Phượng ngược lại nóng nảy, các nàng đương nhiên hy vọng giờ phút này Bạch Lượng Phong từ trên trời giáng xuống, dạy cho Trương Dương một bài học, nhưng hiện tại nhìn bộ dáng này, chuyện này giống như có chút huyền hoặc.
- Này, người quái dị, anh Lượng Phong của cô đâu?
Trương Dương cũng có chút mất kiên nhẫn , cho dù Bạch Lượng Phong đi tìm người đi, cũng không nên lâu như vậy, trước sau đã một giờ, chẳng lẽ còn muốn hoá trang nữa?
Quách Xuân nhìn nhìn La Phượng, đột nhiên có loại xúc động muốn chết, nàng hung hăng mà trừng mắt nhìn La Phượng một cái, thấp giọng hỏi:
- Thế nào, còn không liên hệ được sao?
- Tớ làm sao biết được, anh ấy . . . anh ấy tắt điện thoại.
Quách Xuân nóng nảy:
- Tên Vương bát đản đó không phải là đùa giỡn chúng ta chứ? La Phượng, đều tại cậu, Bạch Lượng Phong đó là cậu đi liên lạc , anh ta không tới, tớ không để yên cho cậu.
- Hứ, là cậu nói muốn tìm Bạch Lượng Phong mà, bây giờ còn trách tớ?
Hai người ngươi một lời ta một ngữ bắt đầu oán giận nhau, sau khi nhìn thấy chung quanh những ánh mắt mang theo hồ nghi, hai người không tự chủ được mà bắt đầu lui cước bộ vào trong ký túc xá.
Đám người không khỏi nở nụ cười lớn, rồi sôi nổi phát ra tiếng cười nhạo chói tai, xấu hổ làm cho Quách Xuân cùng La Phượng hận không thể tìm cái lỗ chui xuống. Về phần quân đồng minh của các nàng, sau khi nhìn thấy loại cảnh tượng như vậy, tất cả cũng đều trầm mặc .
Trương Dương lôi kéo tay Hứa Đan Lộ, chậm rãi đi đến chỗ hai người bọn họ, trước mặt hơn trăm người vây xem, không hề kiêng kỵ mà lôi kéo Hứa Đan Lộ xiết chặt, hai mắt nhìn nàng, khẽ mỉm cười:
- Lộ Lộ, trước mặt nhiều người như vậy, anh hỏi em một câu được không?
Hứa Đan Lộ hiển nhiên còn có chút như nằm mộng, nàng nhìn hai người vừa rồi gắt gao thù địch mình mà hiện tại mang theo cái đuôi vẫy vẫy, một câu cũng nói không nên lời, trong lòng oán khí đã sớm tan thành mây khói, hoặc là nói, chưa từng có vui nào giống giờ phút này. Hiện tại đột nhiên nghe được Trương Dương hỏi như vậy trước nhiều người như vậy, nàng không nghĩ nhiều, không ngừng gật đầu:
- Vâng!
- Em đồng ý làm bạn gái của anh không?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 42: Ha ha, ngươi hiểu đấy!
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Hứa Đan Lộ ngẩn người, sau đó nước mắt liền chảy xuống, nàng một tay bụm mặt, một tay kia dùng sức gõ ngực Trương Dương, sau đó … ở trước mặt mọi người, không hề kiêng kỵ mà núi non cao ngất gắt gao để ở ngực Trương Dương, đem đầu vùi sâu trong lòng ngực của hắn, khóc không thành tiếng:
- Đồng ý, em đương nhiên đồng ý!
- Ha ha …
Trương Dương thừa dịp người khác không chú ý, tay ma quỷ lặng lẽ di chuyển núi non cao ngất kia, lặng lẽ thì thầm bên nàng, nói rằng:
- Thuê phòng đi.
- Nằm mơ!
Miệng nàng nói như vậy , thân mình lại mềm nhũn.
Trên thực tế, Bạch Lượng Phong không phải thật sự không muốn đến, nhưng từ khi biết thông báo cho Trương Dương của trường bị lãnh đạo trong viện ép hủy bỏ, Bạch Lượng Phong cho dù là ngốc cũng hiểu được cái này có nghĩa Trương Dương không phải mặt hàng bình thường.
Hôm nay là ngày đầu tiên Trương Dương trở về trường, sáng sớm Bạch Cương đã gọi hắn, trong khoảng thời gian này tốt nhất chớ chọc vào Trương Dương, miễn cho người mặt trên phát hỏa.
Nhưng hắn cũng chưa từ bỏ ý định, cho nên tối hôm qua cho người dùng tiền mua chuộc mấy đứa con gái, xui khiến bạn cùng ký túc của Hứa Đan Lộ, cuối cùng mình sẽ lộ diện, như vậy hoàn toàn có thể khắc họa Hứa Đan Lộ thành một người ngoại tình, hám giàu, chỉ cần tuyên truyền một chút trên diễn đàn, cam đoan để thanh danh hai người là Trương Dương và Hứa Đan Lộ không còn.
Sự tình vốn an bài thỏa đáng, nhưng, trước khi hắn nhận được điện thoại của La Phượng, lại trước nhận được điện thoại của A Cẩu.
A Cẩu trước tiên mắng hắn xối xả ở trong điện thoại, sau đó Bạch Lượng Phong truy vấn, hắn mới đem sự tình ngọn nguồn nói cho hắn, nói hắn bị Trương Dương đánh đến nửa tháng không xuống giường được , muốn Bạch Lượng Phong bồi thường ít nhất mười vạn, nếu không Bạch Lượng Phong sẽ không xong với hắn.
Bạch Lượng Phong tức giận đến gần như đien lên, nhưng hắn cũng không dám làm loạn đối với loại du côn này, uy hiếp hắn không sợ, nhưng Bạch Lượng Phong đã thuê hắn đánh Trương Dương mà bị loạn truyền sẽ rất rắc rối. Cho nên Bạch Lượng Phong đành nén giận chuyển mười vạn cho A Cẩu.
Mới chuyển tiền, La Phượng điện thoại tới , thời gian này Bạch Lượng Phong nào còn dám lộ diện, trong đầu hắn không ngừng hiện lên cảnh tượng lần trước bị Trương Dương hành hung, khi đó còn không biết lợi hại Trương Dương bao nhiêu, hiện tại đã biết Trương Dương không chỉ có bạo lực, còn rất biết đánh nhau, mà ngay cả cái loại lưu manh như A Cẩu này đều bị hắn đánh đến nửa tháng không xuống giường được. Tiểu thân thể của Bạch Lượng Phong còn không trực tiếp bị can thành mì sợi sao ... Xem ra lần trước coi như may mắn đó.
Cho nên hắn tin tưởng chỉ cần chính mình lộ diện, phỏng chừng linh kiện trên người liền sẽ không đầy đủ .
Hắn không phải ngốc, nếu chọn thể diện cùng thân mình đương nhiên lựa chọn thân mình, bởi vậy điện thoại La Phượng hắn liền không nhận.
Sau hắn gọi điện thoại cho Bạch Cương, người này trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng rốt cục nghẹn ra một câu:
- Việc này em làm đúng.
Sau đó không câu lâu, Bạch Lượng Phong tức giận cúp điện thoại, sau đó nhìn nhìn một người khỏa thân nằm ở trên giường hắn, hai chân dài phong trần coi như không tồi, phát hiện càng nhìn càng cảm thấy nàng xấu xí, so sánh cùng cái loại cấp bậc mỹ nữ như Hứa Đan Lộ hoàn toàn là hai việc khác nhau, trong lòng không khỏi dâng lên một cơn tức vô danh, tối hôm qua như thế nào mà ngủ cùng cô ta chứ?
- Cút!
- Bệnh thần kinh!
Người con gái bất mãn mà trừng mắt nhìn hắn một cái, nhanh mặc quần áo chạy lấy người, Bạch Lượng Phong thì phát hiện giữa mông hần nàng còn mọc vài nốt hồng bằng hạt đậu, không biết có bệnh gì hay không?
- Thằng khốn, thằng Trương Dương chết tiệt, ta không để yên cho ngươi.
Bạch Lượng Phong vừa nghĩ tới thân thể trắng nõn trắng mịn của Hứa Đan Lộ kia, thân thể mê người đến mức tận cùng, dừng ở trong ngực Trương Dương, ngực liền giống như vạn con sâu chui vào cắn, đau lòng đến không chịu được.
- Này, khẩu ác khí, xem ra đến thỉnh lão gia tử hỗ trợ à, với quan hệ của lão gia tử cùng lãnh đạo cao tầng của Mai Đại, hẳn là không đến mức đấu không lại Trương Dương nhỉ?
Đuổi đi người con gái hắn tìm từ bên ngoài về, nổi gân xanh hắn lại vội vàng nhặt di động vừa ném trên mặt đất lên chuẩn bị gọi điện thoại, kết quả phát hiện đã hỏng.
- Chết tiệt, đen đủ đường …
Sau khi dàn hòa Quách Xuân và La Phượng với Hứa Đan Lộ, Trương Dương cũng không để Hứa Đan Lộ trở lại ký túc xá , nguyên nhân rất đơn giản, bây giờ trở về đi, mặc dù hai người bọn họ không dám đối đầu hay làm cái gì với Hứa Đan Lộ, nhưng Hứa Đan Lộ cũng sẽ không vui ở ký túc xá. Vô luận là ai, cả ngày đối mặt hai người vẫn luôn căm thù chính mình, nhìn đều khó chịu.
Lại nói tiếp, Trương Dương cũng sợ Quách Xuân cùng La Phượng vạn nhất ngày nào đó trong lòng bất bình ám sát Hứa Đan Lộ, vậy không ổn .
Cho nên hắn để Hứa Đan Lộ trở về đem đồ vật chỉnh lý một chút, sau đó mang theo ba lô liền đi khỏi ký túc xá.
Hai tay Hứa Đan Lộ vươn một cái, đi theo phía sau Trương Dương mà nhẹ bước, nói nhỏ rằng:
- Như vậy cũng tốt, dù sao trước hết em sẽ ở chỗ ba mẹ thuê kia.
Nàng nhìn Trương Dương phía trước mang theo bao lớn bao nhỏ, nhìn nhìn lại chính mình hai tay trống trơn, mắt đẹp không tự chủ được lộ ra một tia mang ngọt ngào, được người khác cưng chiều cảm giác thật là thoải mái, thoải mái đến thật muốn đón ánh mặt trời ấm áp duỗi cái lưng làm biếng.
Trương Dương quay đầu lại nhìn nàng một cái, nói rằng:
- Ha hac, ai nói cho em đi sang bên kia ?
- Hả ..
Hứa Đan Lộ đi giày cao gót, sôi nổi mà đi theo song song Trương Dương, một đôi mắt to nhìn chằm chằm Trương Dương, hồ nghi hỏi han,
- Không ở bên kia thì ở đâu?
- Khách sạn!
- Khách sạn?
Hứa Đan Lộ nhăn cong cong mày liễu, vuốt vuốt tóc , nhăn cái mũi nhẹ giọng nói rằng,
- Cần xa xỉ như vậy hay không ? Chúng ta cũng chưa có tiền.
- Ba mẹ em thuê phòng ở cách Mai Đại có chút xa, nếu gặp người xấu, anh lại ở ngoài tầm tay với, cứu không được em!
- Hừ, hừ, thật sự là sợ ngoài tầm tay với ư?
Hứa Đan Lộ cắn cắn môi dưới, ý vị thâm trường mà nói rằng.
- Ha ha …
Trương Dương cũng nghe ra , nghiêng đầu nhìn nhìn cô gái nhỏ, nhìn chằm chằm khe rãnh trong sơ mi nàng nàng lộ ra tuyết trắng và núi non cao ngất, không kìm lòng nổi mà nuốt nước miếng một cái.
Mặc dù khi ở X đã phi thường quen thuộc đối với thân thể của Hứa Đan Lộ, nhưng cái này đều là sờ trong chăn, đối với thứ trắng nõn trắng mịn của nàng này, tay không thể sánh bằng ánh mắt quen.
- Ha ha cái gì …
Hứa Đan Lộ có chút thẹn thùng mà đem bàn tay cong trong dưới cánh tay Trương Dương, bất mãn mà liếc mắt với Trương Dương một cái.
- Đùa với anh thôi!
- Được rồi, em muốn ở bên cạnh bệnh viện cũng được, nhưng anh nhắc nhở em, phòng ở kia lần trước anh thấy, vừa vặn ngay tại bên cạnh nhà xác bệnh viện, phong thuỷ không tồi . . .
Nói còn chưa dứt lời, thân mình Hứa Đan Lộ liền nhẹ nhàng run lên một cái:
- Thiệt hay giả?
- Đương nhiên thật sự, không phải cho không dễ dàng như vậy, một tháng sáu trăm, đây chính là đoạn đường hoàng kim.
Trương Dương nhẹ lườm nàng một cái, thản nhiên mà nói.
- Kia. . . Vậy anh có thể giúp em không?
Hứa đại mỹ nữ cuộn thân mình lên, dưới chân nện bước rõ ràng chậm lại.
- Trước tiên ở khách sạn!
Trương Dương cười tủm tỉm mà nhìn chằm chằm nàng nói rằng,
- Hôm nào lại đi ra bên ngoài tìm một phòng ở, cam đoan không có nhà xác.
- Không tin à, không tin một mình em ở một buổi tối sẽ biết.
- A! Em không!
Cuối cùng Hứa Đan Lộ vẫn bị khuất phục bởi Trương Dương, không dám một mình đến ở phòng đã thuê gần bệnh viện Trung Sơn, mà đi theo hắn đến khách sạn Thanh Viễn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius