05-09-2012, 11:12 AM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 039 – TỨC GIẬN
Khi TrÆ°Æ¡ng Thái y Ä‘i tá»›i sảnh chÃnh, các phi tần đã quỳ cháºt đất, Hách Liên Bá Thiên ngồi ngay ngắn trên ghế chủ tá»a, sắc mặt không được dá»… chịu cho lắm.
TrÆ°Æ¡ng Thái y và Ngá»c cô cô đứng ngoà i cá»a, nghÄ© má»™t hồi lâu, không biết là có nên và o hay không.
Hách Liên Bá Thiên thấy bá»n há», vì thế quát lá»›n: “Có chuyện gì?â€
TrÆ°Æ¡ng Thái y nghe thấy thế vá»™i và ng Ä‘i và o, quỳ gối bẩm báo: “Hồi Hoà ng thượng, Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chấn kinh quá Ä‘á»™, tinh thần hoảng loạn, dẫn đến sợ hãi, không ai có thể tá»›i gần ná»a bÆ°á»›c, thần má»›i tá»›i gần má»™t bÆ°á»›c, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đã hoảng sợ lùi và o góc giÆ°á»ng, thần Ä‘Ã nh đến thỉnh cầu Hoà ng thượng gợi ý!â€
“Láo xược, ngay cả chút chuyện nhỠđó mà là m cÅ©ng không xong! Lúc trẫm Ä‘i nà ng có sợ hãi lắm đâu, sao thấy ngÆ°Æ¡i thì lại thà nh nhÆ° thế!†Hách Liên Bá Thiên vốn Ä‘ang ôm cÆ¡n tức, vừa vặn Thái y chá»c và o, thà nh ra phải xả trên ngÆ°á»i Thái y.
Coi nhÆ° là giết gà dá»a khỉ, quả nhiên, Thái y sợ tá»›i mức không dám thở mạnh, các tần phi khác cÅ©ng sợ hãi cúi thấp đầu.
Chỉ có Linh Phi, quỳ gối đầu hà ng, vẻ mặt yên tÄ©nh lạnh nhạt nhÆ° thanh lan, khi nghe thấy lá»i Hách Liên Bá Thiên, trong lòng cÅ©ng hÆ¡i kinh hãi, nhÆ°ng không phải kinh hãi vì hắn Ä‘ang tức giáºn.
Cô ta kinh sợ, là do không thể tượng tưởng được, trong cảm nháºn của Hách Liên Bá Thiên, Lâu Khinh Tuyết đã quan trá»ng đến thế, có thể khiến Hách Liên Bá Thiên bốc há»a đến váºy.
“NgÆ°Æ¡i ra ngoà i chá» trÆ°á»›c, đợi lát nữa trẫm Ä‘Ãch thân Ä‘i thăm nà ng!†Hách Liên Bá Thiên trừng mắt nhìn đám tần phi má»™t cách tà n nhẫn, rồi sau đó nói vá»›i Thái y.
Thái y vừa nghe, liá»n thở dà i nhẹ nhõm má»™t hÆ¡i: “Thần tuân chỉ!â€
Nói xong vội và ng lui xuống dưới.
Tuy ngà y thÆ°á»ng Thái y vẫn e ngại vị hoà ng đế nà y, nhÆ°ng vẫn chÆ°a bao giá» chứng kiến bá»™ dạng tức giáºn chân chÃnh của Hách Liên Bá Thiên, lúc nà y quả tháºt là cả kinh không Ãt, chỉ háºn là không thể biến mất khá»i tầm mắt của Hách Liên Bá Thiên ngay láºp tức!
Vừa nghe thấy Hách Liên Bá Thiên cho phép lui xuống, quả nhiên là nhÆ° được đặc xá, quay ngÆ°á»i lại ná»a Ä‘i ná»a chạy rá»i khá»i.
Lúc nà y Hách Liên Bá Thiên má»›i xoay ngÆ°á»i lại, quát và o đám tần phi: “Rốt cục lúc đấy đã xảy ra chuyện gì? Chỉ Ä‘Æ¡n giản là trượt chân rÆ¡i xuống nÆ°á»›c tháºt sao?!â€
“Hoà ng thượng, xin hãy trách thần thiếp, thần thiếp không nên vì lúc đấy nhất thá»i nhiá»u ngÆ°á»i mà sai cung nữ hầu hạ rá»i thuyá»n, má»›i khiến cho Tuyết Phi muá»™i muá»™i rÆ¡i xuống nÆ°á»›c cÅ©ng không thể vá»›t lên ngay, may mà thị vệ trưởng kịp thá»i cứu lên, nếu bằng không… Nếu bằng không… Thần thiếp đáng chết…†Linh Phi vừa nghe Hách Liên Bá Thiên há»i, liá»n dịu dà ng nói, nói chÆ°a hết câu lệ đã trà n mi, quả nhiên là dáng vẻ Ä‘au khổ đến không chịu Ä‘á»±ng nổi.
“Trẫm há»i là rốt cục Tuyết Phi rÆ¡i xuống nÆ°á»›c nhÆ° thế nà o, không há»i chuyện ngÆ°Æ¡i bảo cung nữ rá»i thuyá»n!†Hách Liên Bá Thiên quát.
“Lúc đấy thuyá»n hÆ¡i chao đảo má»™t chút, có lẽ là do Tuyết Phi muá»™i muá»™i chÆ°a từng ngồi thuyá»n, nhất thá»i không vững má»›i có thể…†Linh Phi giải thÃch.
Hách Liên Bá Thiên chỉ duy trì vẻ mặt lạnh lùng, hung hăng nhìn Linh Phi chằm chằm vá»›i ánh nhìn Ä‘á»™c ác, nhÆ° muốn xuyên thủng ngÆ°á»i Linh Phi, gằn từng tiếng há»i: “Nà ng ấy tháºt sá»± đã rÆ¡i xuống nÆ°á»›c Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy sao? Tại sao lại trùng hợp thế, trùng hợp là nà ng ấy rÆ¡i xuống nÆ°á»›c, mặt hồ luôn lặng sóng, là m sao có thể lay Ä‘á»™ng, còn đúng lúc Ä‘i đến giữa hồ?â€
Linh Phi khẽ run lên, ngẩng đầu dùng đôi mắt đẹp nhìn Hách Liên Bá Thiên, rồi sau đó nói: “Thần thiếp… Thần thiếp tháºt sá»± không biết.â€
Nói xong thần sắc đổi đổi, rồi sau đó giống nhÆ° nghÄ© ra chuyện gì: “Chẳng lẽ, là có ngÆ°á»i cố ý?â€
Nhãn thần của Hách Liên Bá Thiên cà ng thêm lạnh lùng, liếc mắt nhìn các phi tần má»™t lượt, lạnh lùng nhếch miệng cÆ°á»i: “NgÆ°Æ¡i nói thá» xem?â€
“Không phải là Hoà ng thượng hoà i nghi thần thiếp chứ? Thần thiếp xÆ°a nay đâu có tÃnh xấu đó, Hoà ng thượng hẳn là rõ rà ng, thần thiếp là m sao có thể là ngÆ°á»i nhÆ° váºy chứ? Hoà ng thượng…†Linh Phi nghe thấy Hách Liên Bá Thiên nói nhÆ° váºy, liá»n hoảng hốt, vá»™i và ng giải thÃch.
VỠphần Hách Liên Bá Thiên, hoà n toà n từ chối cho ý kiến, chỉ lạnh lùng ra mặt.
NhÆ°ng hắn nhÆ° váºy, cà ng khiến trong lòng Linh Phi thêm bất an, chỉ lo lắng bản thân đã khéo quá hóa vụng.
Lúc nà y, có thị vệ tiến lên bẩm báo.
“NgÆ°á»i đâu? Tại sao không mang đến?†Hách Liên Bá Thiên thầm nghÄ© có Ä‘iá»u không hay, xem ra đã muá»™n má»™t bÆ°á»›c.
Vừa rồi hắn có hạ lệnh cho thị vệ tìm tên thuyá»n phu đến, ngÆ°á»i nà y, chÃnh là manh mối quan trá»ng của vụ án.
Thuyá»n đã đến giữa hồ còn lay Ä‘á»™ng, rõ rà ng là có ngÆ°á»i sắp đặt, nếu không, mặt hồ vốn Ä‘ang yên ả không má»™t gợn sóng sao có thể tá»± lay Ä‘á»™ng? HÆ¡n nữa lại khéo trùng hợp khi thuyá»n ra đến giữa hồ?
Khinh Tuyết rÆ¡i xuống hồ, thuyá»n phu là ngÆ°á»i biết bÆ¡i, tại sao lại không xuống nÆ°á»›c cứu ngÆ°á»i?
Quả nhiên, thị vệ bẩm báo: “Khởi bẩm Hoà ng thượng, khi thần đến, thuyá»n phu kia đã sợ tá»™i tá»± sát!â€
Äôi mắt Hách Liên Bá Thiên cà ng thêm âm u, khiến ngÆ°á»i khác không thể nhìn ra tâm trạng của hắn.
Nhất thá»i, không khà trong sảnh nhÆ° ngÆ°ng Ä‘á»ng lại, yên tÄ©nh đến mức dù chỉ là tiếng của má»™t cái kim rÆ¡i cÅ©ng nghe thấy rất rõ rà ng, tiếng hÃt thở của má»i ngÆ°á»i dần trở nên dồn dáºp.
Có ngÆ°á»i tháºm chà còn lau mồ hôi lạnh.
“Xem ra, tất cả Ä‘á»u được xếp đặt vô cùng hoà n hảo! Äúng là thiên y vô phùng (áo tiên không vết vá, ý là không sÆ¡ hở má»™t manh mối nà o)! Ngay cả trẫm, trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không nghÄ© ra phÆ°Æ¡ng pháp phá giải! Tháºt đúng là nhìn không ra, háºu cung của trẫm, lại có ngÆ°á»i tà i ba đến váºy, có thể vẽ ra má»™t kế hoạch chu toà n đến thế! Trẫm tháºt sá»± cảm thấy không bằng!†Má»™t lúc lâu sau, má»›i nghe thấy Hách Liên Bá Thiên cháºm rãi lên tiếng bằng chất giá»ng sâu kÃn, đôi mắt không ngừng bắn ra những ánh mắt sắc nhá»n nhÆ° tên vá» phÃa má»i ngÆ°á»i.
Nói xong những lá»i trên, hắn không nói thêm gì nữa, chỉ nói: “Äá»u lui ra Ä‘i!â€
Tuy nhìn thoáng qua chÃnh là bá»™ dạng đặc xá, nhÆ°ng ai hiểu rõ Hách Liên Bá Thiên Ä‘á»u biết, chỉ sợ sau đó má»i chuyện sẽ cà ng thêm nghiêm trá»ng.
Sá»± tình sẽ không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, Hách Liên Bá Thiên, chÆ°a bao giá» là ngÆ°á»i dá»… dà ng buông tha cho kẻ dám giở thủ Ä‘oạn trÆ°á»›c mặt hắn!
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
Chữ ký của Tiểu Lăng Nhi
11-10-2012, 03:29 PM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 040 – CHỈ Ỷ LẠI NGƯỜI (1)
Khiển trách những kẻ liên quan xong, Hách Liên Bá Thiên quay vỠphòng trong.
Khinh Tuyết nằm trên giÆ°á»ng, cuá»™n ngÆ°á»i trốn trong góc giÆ°á»ng, ngay cả đầu cÅ©ng che kÃn, vì nà ng sợ hãi run rẩy nên chăn cÅ©ng rung rung theo.
Äôi mắt lạnh lùng của hắn hiện vẻ Ä‘au lòng, hắn Ä‘i nhẹ bÆ°á»›c hÆ¡n, nhẹ nhà ng tiến vá» phÃa giÆ°á»ng.
Ngồi xuống cạnh nà ng.
Khinh Tuyết cà ng run rẩy hÆ¡n, tháºm chà còn phát ra âm thanh sợ hãi mÆ¡ hồ: “Äừng… Äừng… Van cầu các ngÆ°Æ¡i… Van cầu các ngÆ°Æ¡i…â€
Thanh âm kia, khiến sâu trong đáy mắt hắn, chợt lóe lên sá»± phẫn háºn.
Ai cÅ©ng biết hắn thống háºn nhất là những phi tá» thÃch dùng thủ Ä‘oạn minh tranh ám đấu, nay đã tổn thÆ°Æ¡ng đến Khinh Tuyết, hắn sẽ không dá»… dà ng nhÆ° thế nữa.
“Khinh Tuyết…†Sợ dá»a đến nà ng, ngữ khà của hắn rất dịu dà ng nhá» nhẹ, nhÆ° gió xuân lÆ°á»›t trên mặt nÆ°á»›c, gợi ra những gợn sóng nhá». Tay nhẹ nhà ng đặt lên lÆ°ng nà ng, nhẹ nhà ng vá»— vá»: “Là trẫm, đừng sợ…â€
Khinh Tuyết thấy thế má»›i kéo chăn ra, đôi mắt long lanh nhÆ° ngá»c giá» lóng lánh lệ quang, lệ trà n khóe mi, nhÆ° hoa lê sau mÆ°a, thoạt nhìn rất yếu á»›t, khiến ai nấy Ä‘á»u Ä‘au lòng.
Nà ng sợ hãi nhìn bốn phÃa.
Vừa thấy là Hách Liên Bá Thiên, nà ng dùng sức nhà o và o lòng hắn, ôm chặt lấy hắn: “Hoà ng thượng… Hoà ng thượng… Ngà i đừng rá»i khá»i thiếp được không? Thiếp tháºt sá»± rất sợ…â€
“Chá»› sợ chá»› sợ, trẫm sẽ không khá»i nà ng, má»i chuyện qua rồi, không cần sợ hãi nữa… Yên tâm, trẫm nhất định sẽ bắt được kẻ chủ mÆ°u, trả lại cho nà ng má»™t công đạo.†Hách Liên Bá Thiên kiên định nói, nét mặt lạnh băng cứng rắn, cho thấy hắn tuyệt đối không tha thứ.
“Thiếp không sợ, chỉ cần Hoà ng thượng ở bên cạnh, thiếp sẽ không sợ.†Khinh Tuyết thấp giá»ng nói, thanh âm của nà ng vốn dÄ© má»m mại nhẹ nhà ng, bây giá» lại được nói vá»›i ngữ khà êm ái hÆ¡n, cà ng khiến ngÆ°á»i nghe nhÆ° say nhÆ° mê.
Hách Liên Bá Thiên cà ng cảm thấy đau lòng hơn.
Tuy nà ng nói không sợ, nhưng cà ng lúc cà ng ôm chặt lấy hắn.
ÄÃch thá»±c là nà ng không sợ.
Chỉ cần không chết, váºy thì còn gì đáng sợ nữa chứ.
Nhưng nà ng không thể biểu hiện là không có việc gì, nà ng biết, nà ng cà ng sợ, cà ng có thể thúc đẩy Hách Liên Bá Thiên tra ra chân tướng.
Chỉ có như thế, mới có thể trừ bỠkẻ chủ mưu, mới có thể cho bản thân thêm một chút an toà n.
Cũng là để cho kẻ khác biết, trong lòng Hách Liên Bá Thiên, nà ng không phải là không có địa vị, có thế mới không có ai dám tùy tiện hãm hại nà ng.
Nà ng không phải kẻ ác, nhÆ°ng lại cà ng không phải ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện.
Vì sinh tồn, nà ng phải như thế… Dùng hết thủ đoạn.
Hách Liên Bá Thiên nghe hai tiếng “không sợ†nhu nhược của nà ng, ôm cà ng chặt hÆ¡n, nhất thá»i chỉ thấy Ä‘au lòng, nữ tá» nà y, rõ rà ng là rất sợ còn cố nói là không sợ.
“Thân thể nà ng còn chá»— nà o không khá»e không? Äể Thái y bắt mạch cho nà ng Ä‘i.†Hắn nhẹ giá»ng nói, dịu dà ng đến mức bản thân hắn cÅ©ng thấy ngoà i ý muốn.
Hắn từng có rất nhiá»u nữ nhân, nhÆ°ng chÆ°a từng có ai có thể khiến hắn lo lắng nhÆ° thế.
Nhưng hắn cảm thấy, là m thế vì nà ng là rất đúng.
Khinh Tuyết ngẩng gÆ°Æ¡ng mặt vẫn Æ°á»›t lệ, nhẹ nhà ng quay sang nhìn TrÆ°Æ¡ng Thái y, sau đó cắn răng má»™t cái, sắc mặt tái nhợt nhÆ° tá» giấy, có chút sợ hãi: “Vâng.â€
Hách Liên Bá Thiên kéo tay trái của nà ng, đặt lên miếng đệm: “TrÆ°Æ¡ng Thái y, nhanh đến đây chẩn mạch Ä‘i.â€
“A… Dạ dạ, Hoà ng thượng.†TrÆ°Æ¡ng Thái y sá»ng sốt, lần đầu tiên thấy dáng vẻ dịu dà ng chu đáo của Hoà ng thượng, nhất thá»i kinh ngạc quá, không hoà n hồn được.
Từ trÆ°á»›c đến giá», Hoà ng thượng vẫn luôn lãnh lệ vô tình mà cuồng bạo.
Hôm nay lại nhu tình thế nà y!
Xem ra, nữ tá» nà y, tháºt sá»± đã có được trái tim Hoà ng thượng.
Có Ä‘iá»u đây không phải chuyện mà má»™t Thái y nho nhá» có thể quản.
TrÆ°Æ¡ng thái y không nói gì, nhanh chóng Ä‘i đến, nhẹ nhà ng kéo tay Khinh Tuyết, cẩn tháºn chẩn mạch, rồi sau đó ngẩng đầu, há»i: “Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, ngà i có cảm thấy thân thể có chá»— nà o không khá»e không?â€
Khinh Tuyết chỉ dè dặt nhìn Trương thái y, không nói tiếng nà o, nhãn thần đầy vẻ đỠphòng.
Vì thế Hách Liên Bá Thiên cúi đầu, há»i: “Nói cho trẫm, thân thể nà ng có chá»— nà o không khá»e không?â€
Khinh Tuyết nghe thế má»›i nhẹ nhà ng đáp: “Chỉ cảm thấy cổ há»ng hÆ¡i Ä‘au, thỉnh thoảng khó thở, ngá»±c có chút nóng rát khó chịu…â€
Nà ng nói xong, nhìn Hách Liên Bá Thiên.
Hách Liên Bá Thiên đã quay sang há»i TrÆ°Æ¡ng Thái y: “Äây là chuyện gì?â€
TrÆ°Æ¡ng Thái y nghe xong đáp: “Hồi Hoà ng thượng, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chìm trong nÆ°á»›c quá lâu, chỉ sợ là phổi đã bị thÆ°Æ¡ng, tốt nhất là điá»u dưỡng tháºt cẩn tháºn, quyết không thể để nhiá»…m phong hà n, nếu bằng không, sẽ thà nh bệnh mãn tÃnh, cả Ä‘á»i không khá»e.â€
Hách Liên Bá Thiên nghe xong liá»n lạnh mặt, ôm Khinh Tuyết chặt hÆ¡n, nói vá»›i TrÆ°Æ¡ng Thái y: “Còn không nhanh Ä‘i bốc thuốc! Nhất định phải chữa khá»i cho Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng!â€
Ngữ khà mạnh mẽ của hắn, khiến TrÆ°Æ¡ng thái y sợ quá quì sụp xuống: “Thần nhất định sẽ dốc hết toà n lá»±c chữa khá»i cho Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng!â€
“Lui ra đi!†Hách Liên Bá Thiên xua xua tay, ý bảo Trương thái y lui ra.
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
19-01-2013, 10:13 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngà y
Thanks: 189
Thanked 1,641 Times in 334 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 41 – CHỈ Ỷ LẠI NGƯỜI (2)
Sau khi TrÆ°Æ¡ng Thái y Ä‘i khá»i, Hách Liên Bá Thiên lệnh cho Ngá»c cô cô và các ngÆ°á»i hầu khác lui ra nốt.
Sau đó hắn quay đầu há»i Khinh Tuyết: “Nà ng còn nhá»› được lúc đấy là ai đứng sau lÆ°ng nà ng không? Nếu vẫn nhá»› được, sẽ dá»… dà ng Ä‘iá»u tra hÆ¡n rất nhiá»u, có thể dùng phÆ°Æ¡ng pháp loại trừ trong số đó.â€
Khinh Tuyết ngẩng đầu nhìn hắn, nhÃu mà y, nghÄ© nghÄ© má»™t lúc, rồi lắc đầu: “Lúc đấy thần thiếp Ä‘ang đứng ở mÅ©i thuyá»n cùng Linh Phi tá»· tá»· ngắm hoa sen, không há» chú ý có những ai đứng đằng sau.â€
“Hoà ng thượng, cố gắng cÅ©ng là vô Ãch, không bằng… Không bằng coi nhÆ° chấm dứt tại đây…†Nà ng cắn môi dÆ°á»›i, nhẹ nhà ng nói, ánh mắt Ä‘au Ä‘á»›n và bất đắc dÄ© đến cùng cá»±c.
“Nà ng tháºt sá»± có thể coi nhÆ° má»i chuyện chấm dứt tại đây?†Hách Liên Bá Thiên không ngá» là Khinh Tuyết sẽ nói nhÆ° váºy, có chút ngoà i ý muốn, vì thế há»i lại. Có Ä‘iá»u cho dù Khinh Tuyết khẳng định bá» qua, hắn cÅ©ng quyết không thể để má»™t kẻ nhẫn tâm nhÆ° kẻ chủ mÆ°u ở lại trong háºu cung.
Nếu không giải quyết được chuyện lần nà y, chỉ sợ nó sẽ khuếch tán như độc dược.
Khinh Tuyết nÃu lấy má»™t góc chăn, vò nát má»›i nhẹ nhà ng gáºt đầu: “Vừa rồi thần thiếp đã nghÄ©, kỳ tháºt thần thiếp má»›i đến Nháºt Liệt Quốc không lâu, lại Ãt ra ngoà i gặp những ngÆ°á»i khác, chÆ°a từng gây thù chuốc oán vá»›i ai, váºy nên không thể có chuyện có ai đó vì háºn thần thiếp mà nhẫn tâm xuống tay sát hại, nhất định là do lúc đấy thuyá»n quá chao đảo, nhất thá»i vô tình đẩy thần thiếp xuống.â€
Hách Liên Bá Thiên nhìn chằm chằm Khinh Tuyết má»™t hồi lâu, lúc sau má»›i thở dà i: “Nà ng tháºt quá thiện lÆ°Æ¡ng, cho dù nà ng chÆ°a từng gặp ai, ngÆ°á»i khác vẫn có thể oán nà ng.â€
“Các nà ng ấy sao có thể oán thần thiếp chứ?†Khinh Tuyết nhẹ nhà ng nói, dứt lá»i thì giống nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, sắc mặt trở nên ảm đạm: “Cùng là tá»· muá»™i hầu hạ Hoà ng thượng, chẳng lẽ không thể chung sống hòa thuáºn sao? Chẳng phải Ä‘á»u biết hồng nhan rồi sẽ già , tranh đến tranh Ä‘i, cuối cùng có thể tranh được thứ gì chứ? Chẳng qua chỉ là phà phạm tuổi xuân, chẳng bằng tùy tâm mà sống…â€
Nói đến đây, ngữ khà của nà ng có chút thở than, nhÆ° nhá»› đến chuyện cÅ©, trong nhất thá»i ngá»±c nhÆ° nhói Ä‘au, hình ảnh mẫu thân lại hiện lên trong đầu nà ng má»™t lần nữa.
Cảnh tượng kia, lại tra tấn nà ng một lần nữa.
Hách Liên Bá Thiên không biết là nà ng nhá»› đến mẫu thân, chỉ nghÄ© là nà ng vì thất vá»ng Ä‘au khổ mà biến sắc, nhất thá»i cà ng thêm yêu thÃch.
Loại nữ tỠkhông so đo như nà ng, hắn sao có thể không thương chứ!
Tuy trong lòng hắn vẫn có chút nghi hoặc, dá»±a theo hiểu biết của hắn vá» Khinh Tuyết, nà ng không phải loại nữ tá» nhu nhược thế nà y, nhÆ°ng hắn vẫn lá»±a chá»n tin tưởng nà ng.
Dù sao, nà ng cÅ©ng là đặt má»™t chân và o Quá»· môn quan rồi má»›i quay vá», khó tránh khá»i sang chấn tinh thần.
“Nếu ai cũng được như nà ng nghĩ thì tốt rồi, nhưng những kẻ kia, lại không nghĩ được thế.†Hắn ôm chặt nà ng, thản nhiên nói.
“Có lẽ các nà ng ấy cÅ©ng là quá yêu Hoà ng thượng, thế nên má»›i thà nh nhÆ° thế, tình yêu có thể khiến ngÆ°á»i ta Ä‘iên cuồng, đúng là nhÆ° thế, nói không chừng, ngà y nà o đó, thần thiếp cÅ©ng sẽ trở nên nhÆ° thế.†Khinh Tuyết nhẹ nhà ng nói.
“Trẫm tin tưởng nà ng sẽ không.†Hách Liên Bá Thiên nói.
“Nếu thần thiếp thá»±c sá»± trở thà nh ngÆ°á»i nhÆ° thế thì sao?†Nà ng thấp giá»ng há»i: “Äến ngà y đấy, Hoà ng thượng sẽ xá» lý thần thiếp thế nà o?â€
Hách Liên Bá Thiên liếc mắt nhìn nà ng một cái, không nói gì.
Khinh Tuyết cÅ©ng không cố chấp há»i tiếp chuyện đó, nà ng biết chuyện gì có thể là m, nếu là m quá, sẽ khiến ngÆ°á»i ta phản cảm.
Tuy rằng giá» phút nà y Hách Liên Bá Thiên có vẻ rất dịu dà ng, nhÆ°ng rốt cục hắn vẫn là má»™t ngÆ°á»i đầy khà phách, hÆ¡n nữa, dù hắn đã có chút tình ý vá»›i nà ng, nhÆ°ng tình cảm đó chÆ°a sâu sắc.
“Äừng suy nghÄ© nhiá»u quá, nhanh khá»e lên, trẫm còn muốn uống trà nà ng pha!†Hách Liên Bá Thiên cÅ©ng không có ý định trả lá»i câu há»i kia của nà ng.
Vì đáp án cho câu há»i đó, chÃnh bản thân hắn cÅ©ng Ä‘ang cân nhắc không xong.
Chuyện chưa xảy ra, hắn cũng không có ý định sẽ nghĩ trước.
Nữ nhân nà y, là sủng phi của hắn tại thá»i Ä‘iểm hiện tại, nhÆ°ng nà ng quá thông minh, hắn không thể không có chút dè chừng.
“Nếu Hoà ng thượng muốn uống, thần thiếp Ä‘i pha cho Hoà ng thượng.†Khinh Tuyết vừa nghe thế, nở má»™t nụ cÆ°á»i yếu á»›t, bà n tay trắng nõn nhẹ nhà ng nhấc chăn ra, dáng vẻ muốn xuống giÆ°á»ng.
Hách Liên Bá Thiên cản nà ng lại: “Không cần gấp, trÆ°á»›c tiên nà ng hãy nghỉ ngÆ¡i mấy ngà y Ä‘i, chá» khá»e hẳn rồi nói sau.â€
“Thần thiếp không sao!†Khinh Tuyết cÆ°á»i nói, nhÆ°ng tháºt đúng lúc, thá»i Ä‘iểm nà ng đứng lên lại sa sẩm mặt mà y lảo đảo ngã xuống.
Hách Liên Bá Thiên vá»™i và ng ôm lấy nà ng: “Còn nói không có việc gì, nà ng nhìn Ä‘i, đứng cÅ©ng không vững, sắc mặt thì cà ng lúc cà ng tái nhợt!â€
“Hoà ng thượng…†Khinh Tuyết ngẩng đầu, đôi mắt đẹp như bị tổn thương.
Hách Liên Bá Thiên nhìn nà ng, nhẹ nhà ng hôn lên môi nà ng, rồi sau đó nói: “TrÆ°á»›c tiên nà ng hãy nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, trẫm xá» lý chÃnh sá»± xong sẽ vỠđây vá»›i nà ng.â€
“Nếu Hoà ng thượng có việc phải là m thì vá» Ä‘i! Thần thiếp không có việc gì.†Nà ng nhu thuáºn nói, rồi sau đó nÆ°Æ¡ng theo cánh tay Hách Liên Bá Thiên nhẹ nhà ng đặt lÆ°ng nằm xuống giÆ°á»ng.
Khinh Tuyết nở má»™t nụ cÆ°á»i tuyệt mỹ, Ä‘iá»m tÄ©nh mà đẹp mắt.
“Nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt, trẫm Ä‘i trÆ°á»›c …†Hách Liên Bá Thiên nói xong, muốn Ä‘i, lại phát hiện ra, vạt áo bị Khinh Tuyết kéo lại.
Nhìn lại, thấy trong mắt nà ng hiện vẻ không muốn buông tay.
Hắn cÆ°á»i má»™t tiếng.
Lúc nà y nà ng mới thẹn thùng không đà nh lòng mà buông tay.
Tà i sản của acmakeke1111
Chữ ký của acmakeke1111 Nhân nhượng là tự sát , độc ác là huy hoà ng.
19-01-2013, 10:15 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngà y
Thanks: 189
Thanked 1,641 Times in 334 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
ChÆ°Æ¡ng 42 – KHÔNG CÓ à Tá»T
Hách Liên Bá Thiên đi rồi, Khinh Tuyết dẹp ngay vẻ mặt nhu nhược thẹn thùng.
Vẻ mặt nà ng trở nên lãnh đạm lạnh lùng.
Nà ng khẽ mÃm môi, lá»™ vẻ cứng cá»i bất khuất.
Äá»™t nhiên thấy Ngá»c cô cô Ä‘i đến, nà ng lại bầy ra vẻ mặt nhu nhược.
Ngá»c cô cô bẩm: “Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, Chu thị nữ cầu kiến.â€
Vốn dÄ© Khinh Tuyết không muốn gặp cô ta, nữ nhân nà y, Ãt gặp là hay nhất, nhÆ°ng sau má»™t hồi suy nghÄ©, Khinh Tuyết lại gáºt đầu: “Cho cô ta và o Ä‘i.â€
Nà ng tháºt sá»± muốn xem xem, lần nà y cô ta đến có mục địch gì.
Chu Uyển BÃch mặc cung phục mà u ngá»c bÃch, mi thanh mục tú, dáng Ä‘i tao nhã uyển chuyển, vẻ mặt lo lắng rất tá»± nhiên, nhÆ°ng Khinh Tuyết lại nhìn ra, chỉ là giả dối.
“Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, thiếp thân đến thăm ngà i, thân thể ngà i đã ổn chÆ°a?†Khi đến gần, cô ta nhún mình, thấp giá»ng thỉnh an, vô cùng chân tháºt, ngÆ°á»i ngoà i nghe thấy liá»n cho rằng cô ta rất quan tâm Khinh Tuyết.
NhÆ°ng trong lòng Khinh Tuyết chỉ thầm cÆ°á»i lạnh.
Nữ nhân nà y, quyết là không quan tâm tới nà ng.
Nói không chừng, cô ta còn Ä‘ang Æ°á»›c cho nà ng chóng chết Ä‘i, có nhÆ° váºy, kế hoạch của cô ta má»›i diá»…n ra thuáºn lợi, cÅ©ng không lo có ngà y bị tố giác.
Có Ä‘iá»u vẫn nên giữ thể diện cho cô ta.
Nà ng nhẹ nhà ng cÆ°á»i: “Chu tá»· tá»· nhanh miá»…n lá»… Ä‘i… Ta đã tốt hÆ¡n nhiá»u rồi…â€
“NhÆ° váºy thiếp thân an tâm.†Chu Uyển BÃch nói, nói xong còn khẽ thở phà o nhẹ nhõm, dÆ°á»ng nhÆ° vẫn chÆ°a muốn Ä‘i.
Khinh Tuyết nhìn bá»™ dạng của cô ta, biết là cô ta sẽ nói ra mục Ä‘Ãch ngay thôi.
Vì thế quay sang nói vá»›i Ngá»c cô cô: “Ngá»c cô cô, nhanh dâng má»™t chén trà thÆ¡m má»i Chu thị nữ.â€
“Dạ, nô tỳ Ä‘i là m ngay.†Ngá»c cô cô nghe xong liá»n xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i.
Khinh Tuyết hÆ¡i nheo mắt, dá»±a hẳn và o đầu giÆ°á»ng, nhìn thẳng và o Chu Uyển BÃch: “Tá»· tá»· tá»›i đây chắc không phải chỉ vì quan tâm tá»›i ta chứ?â€
Chu Uyển BÃch không chút vá» vịt, chỉ cÆ°á»i, Ä‘i đến bên giÆ°á»ng: “Muá»™i muá»™i quả nhiên thông minh.â€
Khinh Tuyết cÆ°á»i lạnh, vẻ mặt lãnh đạm: “Có chuyện gì, nói Ä‘i!â€
“Lần nà y ngÆ°Æ¡i có thể được Hách Liên thị vệ trưởng tÆ°Æ¡ng trợ coi nhÆ° là phúc tinh cao chiếu, gặp hiểm cảnh vẫn hồi sinh, nhÆ°ng không phải lúc nà o cÅ©ng may mắn được thế, minh tranh ám đấu trong háºu cung không lúc nà o không có, ngÆ°Æ¡i có thể cam Ä‘oan, lần nà o cÅ©ng may mắn thoát nạn không?†Chu Uyển BÃch lạnh lùng nói, vừa nói vừa nhìn Lâu Khinh Tuyết chằm chằm.
VỠphần Khinh Tuyết, từ đầu đến cuối vẫn bầy ra vẻ mặt bình tĩnh, không có chút biến hóa gì.
Nà ng Ä‘á»™t nhiên rất thắc mắc, vì sao Chu Uyển BÃch lại nói những lá»i nà y, chẳng lẽ là muốn mượn sức nà ng sao?
Dù sao đi nữa, trừ bỠlý do nà y, nà ng không thể nghĩ ra bất cứ là do gì khác.
“May mắn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không có khả năng lúc nà o cÅ©ng có.†Nà ng nhẹ nhà ng nói, nhãn thần trong trẻo nhÆ°ng lạnh lùng, khiến ngÆ°á»i khác không thể nhìn ra ý nghÄ© của nà ng.
Chu Uyển BÃch có chút thất vá»ng, bất quá vẫn nói tiếp: “Xem ra muá»™i muá»™i cÅ©ng đã minh bạch, ai cÅ©ng nói, thịnh sủng của Hoà ng thượng, không có khả năng duy trì suốt má»™t Ä‘á»i, chúng ta Ä‘á»u là tiến cống nữ, nếu có ngà y thất sủng, kết cục, chỉ sợ là không thể tưởng tượng nổi.â€
“Váºy theo tá»· tá»· nên là m gì lúc nà y?†Khinh Tuyết nhẹ nhà ng há»i, khẽ nhếch khóe môi, dụng ý của Chu Uyển BÃch, nà ng đã rõ rà ng.
Quả tháºt là cô ta muốn mượn tay nà ng.
NhÆ°ng chắc hẳn, cô ta vẫn chÆ°a biết mục Ä‘Ãch của nà ng là gì, nếu biết, tất là không nghÄ© ra ý tưởng nà y.
Trong lòng nà ng thầm nở má»™t nụ cÆ°á»i trà o phúng.
“Chỉ cần ngÆ°Æ¡i đứng vá» phe ta, ngÆ°á»i của phe ta sẽ đảm bảo cho ngÆ°Æ¡i bình an vô sá»±, phe ta có rất nhiá»u máºt thám.†Chu Uyển BÃch lại khuyên nhủ: “Trừ khá» Nháºt Liệt Quốc, chúng ta má»›i có thể vá» nÆ°á»›c, chỉ có quốc gia đã sinh ra ta và nuôi lá»›n ra, má»›i là quốc gia của ta. Nếu ngÆ°Æ¡i ở lại đây má»™t thân má»™t mình đối khà ng vá»›i số nữ nhân đông đảo của háºu cung nà y, dù có chiếm được thịnh sủng nhất thá»i, cÅ©ng sẽ không có kết cục tốt.â€
Khinh Tuyết nghe xong, chỉ nở má»™t nụ cÆ°á»i nhợt nhạt, từ chối cho ý kiến.
Nà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn ra cá»a, thá»i gian tháºt chuẩn, Ngá»c cô cô Ä‘ang cầm má»™t chén hÆ°Æ¡ng trà đi đến.
Nà ng cÅ©ng không có ý định cho Chu Uyển BÃch má»™t đáp án, vì thế cÆ°á»i nói: “Ngá»c cô cô mang trà đến đây.â€
Chu Uyển BÃch thấy thế, cÅ©ng không thể nói thêm gì nữa, dù sao việc nà y cÅ©ng là việc tối máºt, không thể để ngÆ°á»i khác biết, nếu bằng không, không chỉ là không hoà n hoà n thà nh nhiệm vụ, có khi đến cái mạng nà y cô ta cÅ©ng không giữ được.
Vì thế quay đầu, vừa vặn là lúc Ngá»c cô cô cầm chén trà đến bên cạnh: “Chu thị nữ, thỉnh dùng trà .â€
Chu Uyển BÃch nháºn chén trà , lại cùng Khinh Tuyết nói chuyện phiếm má»™t lúc.
Sau đó cáo lui.
TrÆ°á»›c khi Ä‘i, cô ta quay đầu nhắn nhủ: “Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, bà ẩn mà thiếp thân vừa kể, ngà i hãy suy nghÄ© cẩn tháºn, biết đâu tìm ra đáp án. Nếu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘oán được, đừng ngại, cứ cho ngÆ°á»i thông tri vá»›i thiếp thân.â€
Khinh Tuyết cÆ°á»i nhẹ, biết cô ta muốn Ä‘á» cáºp đến chuyện gì, nhÆ°ng không lá»™ chút thái Ä‘á»™ gì, nhìn chằm chằm cô ta má»™t lúc, rồi má»›i đáp: “Äược.â€
khả năng trá»i phú cho những thằng ngu, là là m cho những đứa thông minh nó ức chế!!!
Tà i sản của acmakeke1111
21-01-2013, 04:08 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngà y
Thanks: 189
Thanked 1,641 Times in 334 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 043 – CHO BUỒN LÒNG AI
Sau khung cá»a sổ, hoa hải Ä‘Æ°á»ng Ä‘ang kỳ nở rá»™, trÆ°á»›c khung cá»a sổ, mỹ nhân tuyệt sắc khiến hoa cÅ©ng hổ thẹn không bằng.
Mái tóc Ä‘en dà i của nà ng nhÆ° má»™t tấm lụa mà u má»±c, má»m mại sáng bóng, dÆ°á»›i thái dÆ°Æ¡ng sáng lạn, ánh lên rá»±c rỡ, gÆ°Æ¡ng mặt trắng nõn, đôi mắt long lanh, nhãn thần trong suốt, nhÆ° thi nhÆ° há»a, vô cùng quyến rÅ©.
Äôi môi anh Ä‘Ã o khẽ mÃm lại.
Nà ng nghiêng ngÆ°á»i dá»±a và o cá»a sổ, vẻ mặt lạnh nhạt, cầm má»™t quyển thi thÆ° bìa và ng, chỉ Ä‘á»c trong im lặng.
Hà nh Ä‘á»™ng đó, nếu để ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng là m, sẽ chỉ cảm thấy nặng mùi sách vở.
Nhưng khi đổi lại là nà ng, không toát lên chút mùi sách vở nà o, chỉ toát lên sự quyến rũ phong tình.
Từng cÆ¡n gió nhẹ thổi qua, khẽ lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i nà ng nhÆ° những sợi tÆ¡ vô hình, cháºm rãi bay lên, khiến nà ng cà ng thêm Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
Nam tỠkia chỉ đứng xa xa, lẳng lặng ngắm, cà ng ngắm cà ng như mất hồn.
Khinh Tuyết cảm thấy có ngÆ°á»i nhìn mình, vì thế quay đầu, nhìn lại, chỉ thấy xa xa, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t bóng ngÆ°á»i áo xanh, xa đến ná»—i chẳng thế thấy rõ, đến ná»—i chẳng thể nhìn ra là ai.
Nhưng, Khinh Tuyết lại rất rõ rà ng hắn là ai.
Hách Liên TrÆ°á»ng Phong.
Lòng nà ng thầm kiên định.
Bởi vì hơi thở của hắn như đang bảng lảng quanh đây.
Tuy hắn là háºu cung thị vệ trưởng, nhÆ°ng tẩm cung của nữ quyến, bình thÆ°á»ng hắn cÅ©ng không được bÆ°á»›c và o, chỉ có thể đứng canh ở cá»a. HÆ¡n nữa còn những lá»i Hách Liên Bá Thiên từng nói hôm đó, đã khiến hắn phải thêm phần kiêng dè.
NhÆ°ng trong lòng hắn, lại không gạt được ná»—i nhá»›, sá»± lo lắng dà nh cho nà ng, thế nên, hắn kìm lòng không được đến gần nà ng nhất có thể, ngắm nà ng an tÄ©nh lạnh nhạt dá»±a và o cá»a sổ Ä‘á»c sách, trong lòng hắn, đã thấy thá»a mãn.
Hai ngÆ°á»i bá»n há», chung quy vẫn không bÆ°á»›c Ä‘i trên cùng má»™t con Ä‘Æ°á»ng.
Chung quy là sẽ không có kết quả.
NhÆ°ng, có thể nhìn thấy nà ng má»—i ngà y, hắn liá»n thá»a mãn.
Tuy chỉ là ngắm nhìn mơ hồ từ xa, nhưng hắn cũng đã thấy mãn nguyện.
Khinh Tuyết nhìn bóng lÆ°ng cÆ°Æ¡ng nghị mà u xanh, nhất thá»i trong lòng trà n đầy cảm Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i nà y, là ngÆ°á»i duy nhất tại Nháºt Liệt Quốc mà nà ng cảm thấy đối xá» chân thà nh vá»›i nà ng.
Nam nhân kia, chÃnh trá»±c cÆ°Æ¡ng nghị.
Hai ngà y trÆ°á»›c, nếu không phải hắn, chỉ sợ nà ng đã thà nh má»™t linh hồn dÆ°á»›i đáy Ngá»c Hà Hồ lạnh lẽo.
Hắn đối với nà ng quá nặng ân tình, thế nên, nà ng sẽ yên lặng, để hắn là m vị thần bảo vệ. Nhớ tới giấc mộng kia, lòng nà ng thầm cảm thán.
Nà ng cũng nhìn ra được, hắn có tình cảm với nà ng.
Chỉ là … bá»n há» không có khả năng.
Nếu bằng không, có thể trao gá»i cả Ä‘á»i cho nam nhân nhÆ° thế, tất là hạnh phúc.
Nà ng thầm than thở, chung quy, nà ng không phải ngÆ°á»i có phúc.
Khinh Tuyết cúi đầu, không nhìn hắn nữa.
Cuốn sách trong tay, nhưng chẳng có chữ nà o và o đầu.
Sách là váºt của thánh hiá»n, khi Ä‘á»c sách, nhất định phải tÄ©nh tâm táºp trung tinh thần, nếu bằng không, chi là khinh nhá»n thánh hiá»n.
Nà ng cố gắng để không nghĩ đến hắn nữa.
Nà ng tá»›i nÆ¡i nà y, chỉ có má»™t mục Ä‘Ãch, dùng bản thân để báo thù cho mẫu thân.
Chẳng nên gieo má»™t hy vá»ng mãi mãi không thà nh cho hắn.
Nam nhân kia, không nên dÃnh dáng vá»›i nà ng, nếu có liên quan, không chỉ hại đến bản thân nà ng, sẽ liên lụy đến cả hắn.
Nà ng không thể là m váºy.
Khinh Tuyết không nhìn nữa, chỉ cúi đầu, tiếp tục dụng tâm Ä‘á»c sách.
Vá» phần Hách Liên TrÆ°á»ng Phong, nhìn nà ng ngẩng liếc mắt đầu nhìn hắn má»™t cái, sau đó lại cúi đầu nhanh chóng, đối vá»›i hắn hoà n toà n coi thÆ°á»ng, trong lòng có chút khó chịu, hắn cúi đầu, không muốn nghÄ© nữa.
Nhưng trong lòng, lại vẫn nhớ thương dung nhan diễm lệ kia.
NgÆ°á»i đẹp kiá»u diá»…m ấy, nhÆ° tiên nữ lạc bÆ°á»›c nÆ¡i trần thế, đôi mắt nà ng, trong suốt mà nhÆ° ẩn chứa ná»—i Ä‘au thÆ°Æ¡ng không lá»i.
Hắn nghĩ, chắc là hắn trúng tà của nà ng rồi, một kiếp nà y, chỉ sợ không thể thoát ra.
Hắn không phải ngÆ°á»i già u tình cảm, khi đã nháºn định, sẽ không dá»… dà ng thay đổi.
Hắn cảm giác được, nà ng có má»™t quá khứ phức tạp, má»™t quá khứ vá»›i rất nhiá»u chuyện đã từng xảy ra. Bởi vì khi chỉ còn má»™t mình, nhãn thần của nà ng, luôn Ä‘au khổ má»™t cách rất vô thức.
Hắn muốn nghe nà ng kể vỠquá khứ, lại sợ nghe xong, sẽ lún sâu hơn.
NhÆ°ng… hắn nghÄ©, mặc kệ nhÆ° thế nà o, hắn nhất định sẽ bảo vệ nà ng tháºt tốt.
Äó không chỉ là trách nhiệm của hắn, còn là sá»± Ãch kỉ của hắn.
Là sá»± Ãch kỉ duy nhất suốt má»™t Ä‘á»i nà y của hắn.
TrÆ°á»ng kiếm trong tay, nhẹ nhà ng vung lên, hắn khẽ báºt ngÆ°á»i lên, trÆ°á»ng kiếm trong tay vẽ ra những Ä‘Æ°á»ng cong hoà n hảo nhÆ° cầu vồng, quét ngang đâm thẳng, chiêu nà o cÅ©ng dứt khoát dÅ©ng mãnh.
Chỉ thấy lá cây bay tán loạn, không ngừng khiêu vũ quanh hắn.
NhÆ°ng hắn lại tiêu Ä‘iá»u cô Ä‘á»c.
TrÆ°á»ng kiếm của hắn đâm tá»›i, rồi lại thu vá», khi cắm xuống đất, đã xuyên hết lá cây chung quanh. Võ công của hắn, là số má»™t số hai ở Nháºt Liệt Quốc nà y.
NhÆ°ng hắn vẫn luôn kiên trì không ngừng luyện công, chỉ vì, trách nhiệm của hắn, là bảo há»™ hoà ng cung, muốn thế cần võ công cao cÆ°á»ng.
Lần luyện kiếm nà y, trong lòng hắn thầm nghÄ© vì muốn bảo há»™ má»™t ngÆ°á»i, thế nên, lại cà ng ra sức.
Tà i sản của acmakeke1111
Từ khóa được google tìm thấy
dinh cap luu manh , doc tam quan nguyet sinh , êðåñòîì , hách liên bá thiên , íàëîãîâûé , lâu khinh tuyết , nguyệt sinh , quan sinh ta da lao ch46 , tac gia nguyet sinh , tam quan , tam quan chuong 029 , tam quan cua nguyet sinh , tam quan cuc sung , tam quan cuc sung full , tam quan nguyet sinh , tam quan(cuc sung) , tam quan/cuc sung , tam quân cÆ°c sung , tác giả nguyệt quan , tác giả nguyệt sinh , tẩm quân , tẩm quân full , tẩm quâm , tẩm quân , tẩm quân 4vn , tẩm quân cá»±c sủng , tẩm quân chuong 040 , tẩm quân chuong 89 , tẩm quân ebook , tẩm quân full , tieu thuyet tẩm quân , truyện tẩm quân , truyen tam quan , truyen tam quan full , truyen tẩm quân , truyen tẩm quân , truyen tẩm quân full , xem tam quan