 |
|

15-09-2008, 10:32 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 40
Hội đồng biểu quyết
Trước khi mở ra lá»i giá»›i thiệu rất dà i vá» tác giả táºp Thần đồng đạo CÆ¡ đốc nà y, tôi đã nhắc đến việc ngà i Bonaparte ra lệnh để ông yên má»™t mình. Äó là lệnh đưa ra khi cÆ¡n giáºn cá»§a ông có thể lên đến đỉnh Ä‘iểm. Trái vá»›i những ngưá»i khác khi ông má»™t mình im lặng, khi các suy ngẫm dịu xuống thì chỉ còn sức tưởng tượng còn sôi sục, má»™t cÆ¡n bão tố Ä‘ang hình thà nh trong ông và khi nó bùng phát, sấm sét sẽ phải giáng và o ai đó.
Ông ăn tối má»™t mình, khi ngà i Réal đến cùng vá»›i bản báo cáo rá»™ng như bản ông nháºn được ban sáng nhưng phản ứng cá»§a ông rất khác, khi thấy ngà i Tổng tà i Ä‘ang dà i ngưá»i trên bà n trước tấm bản đồ rá»™ng. Ông Ä‘ang nghiên cứu Ä‘oạn đưá»ng từ Rhin đến Ettenheim, Ä‘o khoảng cách, tÃnh thá»i gian Ä‘i lại.
Thấy ông Réal và o, ngà i đệ nhất Tổng tà i chủ ngón tay xuống bà n và nói:
- Ông Réal, ông chịu trách nhiệm vỠbộ Cảnh sát của tôi, ngà y nà o ông cũng đến gặp tôi mà lại quên nói với tôi công tước Enghien cách biên giới của chứng ta có bốn dặm và đang tổ chức một cuộc âm mưu quân sự?
- Tôi đến chÃnh là để báo cho ngà i má»i chuyện đây - ông Réal bình tÄ©nh đáp - Công tước Enghien không cách biên giá»›i cá»§a ngà i bốn dặm mà đang ở Ettenheim, ông ta không rá»i khá»i đó, tức là còn cách mưá»i hai dặm.
- Mưá»i hai dặm đã là gì? - Bonaparte há»i - Chẳng phải Georges còn cách sáu mươi dặm, Pichegru cách tám mươi dặm đó ư? Còn Moreau, hắn ở đâu? Có cách bốn dặm không? Hắn ở ngay phố Anjou-Saint-Hororé, cách Ä‘iện Tuileries có bốn trăm bước thôi, hắn chỉ cần phẩy tay ra hiệu cho đồng đảng Ä‘ang ở sát hắn tại Paris thì… giả dụ hắn thà nh công thì má»™t tên Bourbon đã ở thá»§ đô lên kế vị tôi rồi. Thế đấy, thế là tôi thà nh con chó mà ngưá»i ta có thể tóm ngoà i đưá»ng trong khi bá»n ám sát tôi thà nh những thánh nhân!
Ngà i Talleyrand cùng với ngà i đệ tam Tổng tà i cùng bước và o.
Bonaparte tiến thẳng đến ngà i Bộ trưởng ngoại giao.
- Bá»™ cá»§a ngà i là m cái quái gì mà để quân kẻ thù cá»§a tôi táºp hợp ở Ettenheim thế?
- Tôi không biết gì vá» chuyện nà y - ông Talleyrand bình tÄ©nh như má»i khi đáp -và Massias cÅ©ng không báo cáo gì vá» vấn đỠnà y.
Cách trả lá»i và cách bao biện ấy cà ng khiến ngà i Bonaparte tức Ä‘iên:
- Tháºt may là những tin tức trong tay tôi cÅ©ng đủ rồi, tôi biết cách trừng trị âm mưu cá»§a chúng, đầu cá»§a kẻ phạm tá»™i sẽ là lẽ công bằng.
Nói xong ông sải những bước dà i trong phòng khách theo thói quen của mình.
Äệ nhị Tổng tà i, ông Cambacères phải cố gắng má»›i theo kịp òng nhưng khi nghe đến câu "Äầu cá»§a kẻ phạm tá»™i sẽ là lẽ công bằng" thì ông nà y dừng lại.
- Tôi nghÄ© giả dụ có nhân váºt như váºy thì tình hình cÅ©ng không nghiêm trá»ng đến váºy chứ.
- Ngà i nói gì thế thưa ngà i? - Bonaparte nhìn ông nà y từ đầu đến chân - Ngà i biết tôi không muốn đụng và o kẻ định ám sát tôi à . Tôi sẽ xá» lý việc nà y theo ý cá»§a tôi và không nghe lá»i khuyên nà o hết, nhất là từ ngà i. Tôi thấy dưá»ng như chÃnh ngà i đã dÃnh dáng đến máu nhà Burbon từ khi ngà i bá» phiếu tá» hình vua Louis XVI. Nếu tôi không có được trong tay luáºt pháp cho phép chống lại hung thá»§, tôi sẽ dùng luáºt tá»± nhiên, dùng quyá»n tá»± vệ hợp lẽ cá»§a mình.
Hắn và ngưá»i cá»§a hắn không có mục Ä‘Ãch nà o khác là muốn cái mạng cá»§a tôi. Tôi bị tấn công từ má»i phÃa, khi thì có dao găm, khi thì lá»a, bá»n chúng còn tạo ra súng gió, thuốc nổ, chúng dồn tồi bằng các cuá»™c phản loạn. Thế nà o ngà y lại ngà y, xa hay gần bá»n chúng sẵn sà ng ra tay giết ngưá»i! Thế mà không lá»±c lượng nà o, không toà án nà o trên mặt đất nà y mang công lý đến cho tôi, tôi cÅ©ng không được như ngưá»i bình thưá»ng khác là lấy chiến tranh đáp trả chiến tranh hay sao! Ai có thể dá»ng dưng kết tá»™i tôi đây? Máu phải trả bằng máu đó là phản ứng tá»± nhiên không thể tránh được kẻ nà o gieo gió ắt phải gặt bão!
Khi ta chịu khuất phục vì sợ có ná»™i chiến và gây xôn xao chÃnh trị thì chỉ có nước là m mồi là m nạn nhân mà thôi! Phải thế nà o má»›i tưởng tượng được má»™t gia đình lưu vong có đặc quyá»n liên tục tấn công, động đến sá»± tồn tại cá»§a tôi mà tôi lại không có quyá»n là m ngược lại. Nó chỉ biết biết hạ ngưá»i khác rồi dùng luáºt pháp khoác lên mình để bảo vệ mình hay sao, cÆ¡ há»™i phải được chia Ä‘á»u chứ.
Vá» mặt cá nhân tôi, tôi chưa là m gì động đến má»™t ai nhà Bourbon. Cả dân tá»™c lá»›n đã đặt tôi lên lãnh đạo nó, hầu như toà n bá»™ châu Âu đã nhượng bá»™ trước lá»±a chá»n nà y, và sau cùng, máu cá»§a tôi đâu phải là bùn, đã đến lúc tôi đặt nó ngang vá»›i máu cá»§a bá»n chúng rồi. Chuyện gì xảy ra nếu tôi thúc đẩy việc trả thù cá»§a mình? Tôi có thể là m Ä‘iá»u đó! Tôi có hÆ¡n má»™t lần cÆ¡ há»™i nắm lấy số mạng cá»§a chúng, hÆ¡n chục lần có ngưá»i đỠnghị tôi lấy đầu chúng và lần nà o tôi cÅ©ng từ chối thẳng thừng, không phải tôi thấy bất công trong vị thế mà chúng hại tôi mà tôi thấy mình còn rất mạnh. Tôi cứ tưởng không nguy hiểm gì và coi việc chấp nháºn giết chúng như má»™t sá»± hèn hạ. Châm ngôn cá»§a tôi trong chÃnh trưá»ng cÅ©ng như trong chiến tranh đó là tất cả những cái xấu xa chỉ tha thứ được chừng nà o nó tuyệt đối cần thiết ngoà i ra chúng là tá»™i ác.
Fouché vẫn chưa nói gì, ngà i Bonaparte quay sang phÃa ông ta và cảm thấy có má»™t chá»— dá»±a. Äể đáp lại câu há»i im lặng cá»§a ngà i Äệ nhất Tổng tà i, Fouché quay sang há»i ông Réal:
- Thưa ngà i Há»™i đồng, chẳng phải má»i chuyện sẽ sáng tá» hÆ¡n khi ngà i đưa ra lá»i khai cá»§a Le Ridant, ngưá»i bị bắt cùng thá»i gian vá»›i Georges hay sao? Chắc là ngà i uá»· viên Há»™i đồng nhà nước cá»§a chúng ta còn chưa Ä‘á»c nó vì ngà i Dubois má»›i chuyển cho ngà i lúc hai giá», và từ hai giỠđến lúc nà y vì quá báºn nên ngà i không có thá»i gian Ä‘á»c nó đúng không?
Ông Réal đỠmặt đến táºn mang tai. Quả tháºt ông ta có nháºn được văn bản mà ngưá»i ta nói rất quan trá»ng nhưng ông ta lại không Ä‘á»c, cÅ©ng không cho và o táºp hồ sÆ¡ cá»§a Georges. Trong lòng tá»± nhá»§ sẽ liếc mắt đến đầu tiên ngay khi ông có thá»i gian rá»—i. Nhưng ông ta đã không có khoảng thá»i gian rá»—i đó, cho nên ông chỉ biết là biên bản há»i cung chứ không rõ ná»™i dung là gì.
Không nói được lá»i nà o, ông mở cặp và lục tìm nó trong số các giấy tá» khác. Fouché cúi đầu xuống chỉ và o má»™t tá» giấy và nói:
- Nó đây nà y.
Ngà i Bonaparte hÆ¡i lấy là m lạ vá» con ngưá»i nà y. Ông ta biết rõ trong cặp cá»§a uá»· viên Há»™i đồng có gì.
Bản cung khai nà y rất quan trá»ng. Le Ridant thú nháºn có cuá»™c âm mưu là m phản, tuyên bố có má»™t hoà ng thân cầm đầu, ngưá»i nà y đã từng đến Paris và có thể sắp quay trở lại. Hắn còn nói thêm đã từng thấy ở chá»— Georges Cadoudal má»™t thanh niên khoảng ba mươi hai tuổi, rất cao quý, lịch lãm được tất cả Ä‘á»u kÃnh trá»ng kể cả Pichegru.
Bonaparte ngắt lá»i ông Réal Ä‘ang Ä‘á»c.
- Thôi đủ rồi? - Ông nói - Thế là đủ rồi! Rõ rà ng ngưá»i thanh niên đó, cái kẻ được tôn kÃnh ấy, không ai khác ngoà i má»™t hoà ng tỠđến từ London. Kẻ được chá» bên vách đá Biville suốt má»™t tháng, đó chỉ có thể là công tước Enghien. Hắn vừa mất bốn mươi tám tiếng rá»i Ettenheim đến Paris và trở vá» từ Paris đến Ettenheim bằng ấy thá»i gian, sau má»™t hồi bà n bạc vá»›i đồng phạm cá»§a hắn. Kế hoạch đã vạch rõ không bà n cãi và o đâu được.
Napoléon nói tiếp:
- Bá tước Altois phải đến Normande vá»›i Pichegru, còng tước Enghien tá»›i Alsace cùng Dumounez. Nhà Bourbon muốn trở lại Pháp phải mượn đến hai tướng Cá»™ng hoà giá»i nhất nà y là m tiá»n trạm.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u hiểu sau khi nghe ngà i Tổng tà i bà y tỠý cá»§a mình lên quyết như váºy thì không ai dám phản đối dù là trá»±c tiếp hay gián tiếp dá»± định cá»§a ông nữa.
Lebrun đưa ra và i nháºn xét mÆ¡ hồ, ông ta sợ má»™t hà nh động tấn công như thế từ phÃa Bonaparte sẽ gây ra tác động tá»›i châu Âu.
Tổng tà i thứ hai, ông Cambacères mặc dù thưá»ng ngà y cÅ©ng mạnh mồm nhưng giỠđây im bặt chỉ gợi đến lòng khoan hồng, nhưng Bonaparte chỉ đáp:
- Tôi biết động cÆ¡ nà o khiến ngà i khuyên tôi như váºy. Äó là lòng táºn tuỵ cá»§a ngà i vá»›i tôi, tòi xin cảm Æ¡n vá» Ä‘iá»u đó nhưng tôi không thể để mình bị giết mà không tá»± vệ. Tôi sẽ cho tất cả đám ngưá»i nà y phải run lên và dạy cho chúng biết giữ sá»± yên ổn là gì.
Lúc nà y, tình cảm bao trùm toà n bá»™ con ngưá»i Bonaparte không phải là sợ hãi hay lòng háºn thù mà là ý muốn cho toà n nước Pháp biết rằng dòng máu nhà Bourbon vốn là thứ thiêng liêng vá»›i đồng bá»n cá»§a chúng nhưng chẳng có nghÄ©a lý gì vá»›i ông cÅ©ng như vá»›i nhưng con ngưá»i cá»§a chế độ Cá»™ng hoà .
- Nhưng rốt cuá»™c, ngà i dùng giải pháp gì? - Cambacèrer há»i.
- Rất đơn giản để bắt sống công tước Enghien và chấm dứt chuyện nà y.
Má»i ngưá»i biểu quyết chỉ riêng Cambacèrer còn dám bảo vệ sá»± phản đối cá»§a mình đến cùng. Váºy là quyết định đã được thông qua trong há»™i đồng và ngà i Bonaparte không phải chịu trách nhiệm má»™t mình vá» chuyện nà y. Ông cho gá»i hai đại tá Ordener và Caulaincourt và o.
Äại tá Ordener sẽ đến bên bá» sông Rhin mang theo ba trăm lÃnh long kỵ binh, nhiá»u binh sÄ©, quân hiến binh và và i lÃnh bắc cầu.
Vì những ngưá»i nà y mang lương thá»±c chỉ trong bốn ngà y nên hỠđược mang má»™t khoảng ba mươi nghìn phăng nữa để khi cần thì mua lương thá»±c trong dân. Há» sẽ qua sông Rheinau, tiến thẳng đến Ettenheim, bao vây khu phố và sẽ bắt công tước Enghien cùng tất cả những ngưá»i sống lưu vong quanh ông ta đặc biệt là Dumoanel. Trong khi đó, má»™t cánh quân khác bao gồm Ãt quân pháo binh đó, Kerhl ở Offenburg chỠđợi cho đến khi công tước được mang vá» lãnh thổ Pháp. Ngay khi má»i việc hoà n tất, đại tá Caulaincourt sẽ đến chá»— công tước Badi để trình lá»i giải thÃch vá» hà nh động há» vừa là m.
Lúc ngà i Bonaparte chá»§ trì phiên há»p Há»™i đồng là tám giá» vì ông sợ mình hối háºn mà thay đổi quyết định nên cho hai đại tá Ä‘i ngay trong đêm. Chỉ còn lại má»™t mình, cảm giác chiến thắng lá»™ rõ trên khuôn mặt Bonaparte. Sá»± kiện nà y má»™t khi thà nh công có lẽ sẽ là điá»u ân háºn suốt Ä‘á»i nhưng và o lúc vừa quyết định xong, ông chỉ có cảm giác mãn nguyện, dòng máu cá»§a ông cÅ©ng ngang vá»›i cá»§a các vua chúa và ngay cả má»™t ông vua trên ngai cÅ©ng không có quyá»n buá»™c nó phải đổ.
á»’ng liếc nhìn đồng hồ, đã tám giá» mưá»i lăm. Ông Méneval, thư ký má»›i thay thế cho Boumerine cÅ©ng tham dá»± và o cuá»™c há»p kỳ lạ ấy, vẫn ngồi tại chá»— để chá» xem ngà i Tổng tà i có ra lệnh gì không.
Bonaparte đi đến bà n, chỉ tay và o bà n đó rồi nói:
- Ông viết đi!
"Ngà i Äệ nhất Tổng tà i gá»i đến Bá»™ trưởng Chiến tranh
Paris ngà y 19 Ventose năm XII (10/3/1804)
Công dân tướng quân, mong ngà i ra lệnh cho tướng Ordeler, ngưá»i mà tôi má»›i trao cho ngà i, lệnh cho anh ta Ä‘i đến Strasbourg đêm nay anh ta sẽ mang bà danh khác và đi gặp má»™t sư trưởng.
Nhiệm vụ cá»§a anh ta liên quan đến Ettenheim, bao vây thà nh phố và bắt công tước Enghien, Dumounez, đại tá Anh và tất cả những ngưá»i khác có liên quan. Sư Ä‘oà n trưởng, hạ sÄ© quân cảnh cÅ©ng như cảnh sát trưởng sẽ cung cấp tất cả các thông tin cần thiết cho anh ta.
Ngà i lệnh cho tướng Ordener lấy ba trăm quân long kỵ binh ở đội 26 phải đến Rhemau và o tám giỠtối.
Sư trưởng sẽ cá» mưá»i má»™t lÃnh bắc cầu đến Rheinau cÅ©ng và o tám giá» tối. Quân pháo binh hạng nhẹ có thể Ä‘i xe hoặc ngá»±a độc láºp. Phải chuẩn bị từ bốn hoặc năm chiếc tà u lá»›n đủ để đưa ba trăm ngưá»i và ngá»±a qua sông chỉ trong má»™t chuyến.
Quân số chỉ có bánh mỳ trong vòng bốn ngà y và mang đủ đạn dược. Sư trưởng sẽ gặp ở đó một đại uý hay một sĩ quan, một trung uý cảnh sát và ba bốn quân hiến binh. Ngay khi tướng Ordener vượt qua sông Rhin, anh ta sẽ tiến vỠEttenheim, đến nhà công tước và nhà Dumouriez. Công việc nà y hoà n tất, anh ta sẽ trở lại Strasbourg.
Khi qua Lunéville, tướng Ordener sẽ lệnh cho má»™t sÄ© quan Ä‘i xe đến Strasbonrg trước để chá» lệnh. Äến Strasbourg, tướng Ordenerr sẽ bà máºt sai hai máºt vụ Ä‘i báo tin. Cùng ngà y giỠấy, ngà i lệnh cho hai trăm long kỵ bmh đội 26 dưới sá»± chỉ huy cá»§a tướng Caulamcourt đến bao vây Offemburg và bắt bà nam tước Reich, nếu bà ta không bị bắt ở Strasbourg vì có thể má»™t ngưá»i anh Ä‘ang sống ở Strasbourg có thể báo tin trước cho bà ta.
Từ Offemburg, tướng Caulamcourt sẽ chỉ huy quân tiến lại gần Ettenheim, khi anh ta biết tướng Ordener đã đến đó. Há» sẽ chuẩn bị trợ thá»§ cho nhau đồng thá»i, sư trưởng cÅ©ng sẽ cho ba trăm quân đến Kerlh cùng bốn pháo hạng nhẹ để chiếm má»™t trạm ngá»±a nhỠở Wilstardt để không còn chá»— trung gian giữa hai đưá»ng nữa.
Hai tướng Caulamconrt và Ordener phải lưu ý không được để quân lÃnh là m ảnh hưởng đến dân chúng, ngà i sẽ cấp cho há» khoảng mưá»i hai nghìn phăng. Nếu há» không thể hoà n thà nh nhiệm vụ mà muốn lưu lại ba bốn ngà y để hoà n tất công việc thì hỠđược phép. Còn nếu lâu hÆ¡n trên lãnh thổ nước ngoà i, há» sẽ gặp bất hạnh lá»›n.
Ngà i ra lệnh cho chỉ huy Neufbrissac để má»™t trăm ngưá»i qua tả ngạn con sông cùng hai đại bác. Trạm ngá»±a sẽ được giải phóng ngay khi hai cánh quân trở vá». Tướng Caulaincourt chỉ Ä‘em theo khoảng ba chục quân hiến binh bên mình, còn lại tướng Ordener, sư Ä‘oà n trưởng sẽ tuỳ tình hình di chuyển.
Nếu xảy ra trưá»ng hợp ở Euenheim không có công tước Enghien, Mourieg và những ngưá»i khác thì phải gá»i máºt báo đặc biệt vá» khi ấy ngà i ra lệnh bắt chá»§ trạm ngá»±a ở Kerlh và những ngưá»i khác để có thể có tin tức vá» chuyện đó.
BONAPARTE".
Lúc ông Ä‘ang ký tà i liệu quý hoá ấy thì có ngưá»i và o báo công dân Chateaubriand đến.
Như tôi đã nói ở trên, ông Chateaubriand cùng tuổi vá»›i ngà i Bonapalte tức là và o thá»i Ä‘iểm ấy, há» cùng ba mươi lăm tuổi. Cả hai Ä‘á»u có vóc dáng nhá» nhắn. Tất cả những ai từng có hân hạnh quen biết Chateaubriand Ä‘á»u đồng ý vá»›i tôi là há» chưa từng thấy ai cao ngạo như ông trừ sá»± kiêu căng cá»§a ngà i Bonaparte.
Vẻ kiêu căng cá»§a tác giả Thần đồng đạo CÆ¡ đốc là thứ còn sống sót sau tất thảy, khi tà i sản tiêu tan, mất nghiệp chÃnh trị hay khi có thà nh công trong văn chương. Và o lúc vinh quang nà y, vẻ kiêu căng ấy còn lá»›n hÆ¡n nữa.
Vá» phần mình, ngà i Bonaparte chỉ cần má»™t bước nữa là bước đến báºc cao tá»™t đỉnh mà con ngưá»i có thể đạt đến cho nên sá»± kiêu ngạo cá»§a ông không chấp nháºn bị Ä‘em ra so sánh vá»›i bất cứ ai, trong quá khứ cÅ©ng như ở hiện tại.
- Chà o ngà i Chateaubriand - Bonaparte nói và tiến vá» phÃa ông - Ngà i thấy đấy tôi vẫn chưa há» quên ngà i.
- Xin cảm Æ¡n công dân Tổng tà i. Cuối cùng ngà i đã hiểu là có những ngưá»i chỉ có giá trị ở vị trà cá»§a há».
- Tôi nhá»› lại lá»i cá»§a César: "Thà là ngưá»i đứng đầu ở quê còn hÆ¡n là m ngưá»i thứ hai ở Rome". Sá»± tháºt là lẽ ra ngà i không phải giải khuây ở nhà ông chú quý hoá cá»§a tôi, giữa những phiá»n nhiá»…u vụn vặt cá»§a giáo chá»§, giữa thói khoác lác cá»§a các quý ông giám mục Châlons và những lá»i dối trá không ngá»›t cá»§a giám mục Maroc trong tương lai.
- Cha Guillon - Chateaubriand nói.
- Ngà i cÅ©ng biết chuyện cá»§a ông ta đó - Bonaparte nói tiếp - Lợi dụng có tên giống nhau, ông ta cho rằng sau khi thoát được má»™t cách kỳ diệu khá»i vụ thảm sát Cannes, ông ta đã rá»a tá»™i cho phu nhân Lamballe ở Force. Chẳng câu nà o trong chuyện nà y là sá»± tháºt cả… thế ngà i đã là m gì ở đó để giải khuây?
- Tôi sống ở mức có thể nhất giữa những kẻ đã chết. Tôi là m tất cả những gì ngưá»i nước ngoà i đến Rome muốn là m, đó là mÆ¡ má»™ng. ChÃnh bản thân Rome cÅ©ng là má»™t giấc mÆ¡ rồi, phải thấy ánh trạng từ trên cao Trinité-du-Mot, những công trình xa xa như những nét phác thảo cá»§a hoạ sÄ© hay như những bá» biển chìm hÆ¡i sương nhìn từ má»™t mạn tà u. Vầng trăng, cái khối cầu mà ngưá»i ta ngỡ ở má»™t thế giá»›i đã chết ấy lại toả thứ ánh sáng tái nhợt lên trên thà nh Rome hoang tà n. Nó chiếu đến các khu phố không dân cư, những quảng trưá»ng công viên tịnh không có bóng ngưá»i, những tu viện và hà nh lang cá»§a nó cÅ©ng vắng lặng như hà nh lang ở Colisée. Tôi tá»± há»i chuyện gì xảy ra nÆ¡i đây cách đây mưá»i tám thế ká»· cÅ©ng và o giá» nà y. Những ai ở đây đã xuyên qua bóng tốt những toà tháp nà y. Không chỉ nước à cổ đại đã chết mà nước à thá»i trung cổ cÅ©ng không còn. Trong khi tất cả dấu vết cá»§a hai nước ấy còn in trong thà nh phố vÄ©nh hằng. Nếu thà nh phố Rome hiện đại trưng ra nhà thá» Saint-Pietre và những kiệt tác cá»§a nó thì thà nh Rome xa xưa chống lại bằng Ä‘á»n thá» Panthéon và những mảnh vụn cá»§a nó. Nếu má»™t thà nh phố dẫn nhưng nhà tà i phiệt cá»§a mình xuống từ Capitol thì thà nh phố xưa đưa các giáo chá»§ từ Vatican đến. Dòng sòng Tibre chia hai vinh quang ngÆ¡i nghỉ trong cùng lá»›p bụi ấy. Rome vô thần ngà y cà ng chìm sâu và o nấm mồ cá»§a nó và Rome CÆ¡ đốc cÅ©ng lún xuống hầm má»™ cá»§a mình.
Bonaparte thả mình mơ mà ng trong cách miêu tả thú vị thà nh Rome, tai ông lắng nghe nhà thơ nhưng mắt ông lại nhìn xa xăm. Mãi sau, ông nói:
- Thưa ngà i nếu như tôi đến Rome, nhất là vá»›i cương vị cá»§a má»™t tham tán đại sứ Pháp, tôi sẽ thấy trong Rome thứ khác vá»›i Rome cá»§a César, cá»§a Dioclétien và cá»§a Grégorie VII, tôi sẽ thấy ở đấy không chỉ di sản sau ngà n năm mà còn thấy bà mẹ cá»§a thế giá»›i La Mã tức là từ má»™t đại đế chế chưa từng đâu có; nhất là tôi sẽ thấy bà hoà ng Äịa Trung Hải vá»›i bình lưu tuyệt vá»i, độc nhất thiên hạ, được các ná»n văn minh cà y xá»›i cá»™ng vá»›i sá»± thống nhất các dân tá»™c châu Âu. Má»™t tấm gương lần lượt phản chiếu Marseille, Venice, Corinthe, Athenes, Constantinople, Smyrne, Alexandrie, Cyrène, Calthage và Cadix; quanh nó, ba phần cá»§a thế giá»›i cÅ© là châu Âu, châu Phi và châu à chỉ cách có và i ngà y đưá»ng.
Nhá» nó, ngưá»i nà o là m chá»§ Rome và Italie có thể Ä‘i đến khắp nÆ¡i, theo dòng Rhône, trái tim nước Pháp, theo dòng Eridan, trái tim nước Ã, qua eo Gibraltar đến Senégal, đến mÅ©i Hảo Vá»ng đến hai miá»n châu Mỹ, qua eo Dardanelles đến biển Marmara, đến Bosphore, Pont-Euxin tức là Tartare, qua biển ÄỠđến Ấn Äá»™, Thibet, đến châu Phi, Thái Bình Dương tức là đến miá»n cá»±c kỳ rá»™ng lá»›n, qua sông Nil đến Ä‘i Ai Cáºp, đến Thèbes, Memphis, Eléphantine, Ethiopie, đến sa mạc tức là đến miá»n má»›i lạ. Äể chuẩn bị cho sá»± nghiệp lá»›n lao sau nà y cá»§a mình, có thể còn vượt cả César và Charlemagne, thế giá»›i vô thần đã lá»›n mạnh quanh biển nà y. Cá»™ng đồng CÆ¡ đốc giáo cÅ©ng ôm nó trong tay được Ãt lâu. Những Alexandre, Anmbal, César Ä‘á»u được sinh ra bên bá» cá»§a nổ. Và biết đâu, má»™t ngà y ngưá»i ta lại nói Bonaparte được sinh ra từ trong lòng nó! Thà nh Milan cÅ©ng mang má»™t câu vá»ng "Charlemagne", Tunis cÅ©ng hoà theo "thánh Louis". Quân A Ráºp xâm lăng cÅ©ng túa ra bên bá» cá»§a nó; các cuá»™c tháºp tá»± chinh lần lượt trèo lên, suốt ba nghìn năm qua, ná»n văn minh soi sáng nó, từ mưá»i tám thế ká»· qua, Calvaire ngá»± trị nó!
Mà nếu số pháºn đưa ngà i quay trở lại Rome, tôi cÅ©ng bạo gan mà nói vá»›i ngà i rằng: "Ngà i Chateaubriand, khá thi sÄ©, khá mÆ¡ má»™ng và khá thông thái đã nhìn Rome bằng quan Ä‘iểm cá»§a mình đã đến lúc má»™t con ngưá»i thá»±c tế, thay vì chìm mình trong những giấc mÆ¡ trên chÃnh thà nh phố hãy lao mình và o chân trá»i sâu rá»™ng hÆ¡n. Chẳng còn gì để là m vá»›i thà nh phố đã hai lần là thá»§ đô cá»§a nhân loại; phải để cánh đồng ấy tá»± cà y lấy thôi". Nếu má»™t ngà y tôi là chá»§ Tây Ban Nha cÅ©ng như đứng đầu Italie, tôi sẽ cho lấp eo biển Gibraltar đến nước Anh, tôi sẽ phải xây chân tưá»ng thà nh trong lòng đại dương. Như váºy, thưa ngà i Chateaubriand, Äịa Trung Hải không còn là biển nữa mà sẽ là má»™t cái hồ cá»§a nước Pháp.
Nếu má»™t con ngưá»i thiên tà i như ngà i không báo giá» quay trở lại Rome nữa, Ä‘iá»u nà y có thể lắm, và nếu tôi còn cầm quyá»n thì tôi sẽ cá» ngà i đến đó không phải vá»›i tư cách má»™t chân thư ký quèn mà là đại sứ tháºt sá»±. Tôi sẽ nói vá»›i ngà i: "Äừng lưu luyến cái thư viện nữa, hãy để nó cho Paris Ovide, Tacite hay Slléton, ngà i hãy chỉ mang má»™t tấm bản đồ thôi, bản đồ Äịa Trung Hải, và đừng bao giỠđể rá»i mắt khá»i nó dù là giây lát. Dù ở đâu trên thế giá»›i, hứa vá»›i ngà i ngà y nà o tôi cÅ©ng sẽ giữ nóâ€.
Xin từ biệt ngà i Chateaubriand.
Chateaubriand cúi đầu đi ra, ông vừa có cảm giác một bà n tay mạnh mẽ đặt lên trán mình là m vỡ vụn ý chà và khiến thói tự cao phải oằn xuống.
Last edited by phongvan; 17-09-2008 at 09:25 PM.
|

15-09-2008, 10:33 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 41
Chặng đưá»ng Ä‘au khổ
Lúc ngà i Bonaparte và Chateaubriand chia tay sau khi cân Ä‘o cao thấp giống như hai váºn động viên Ä‘iá»n kinh gặp mặt để thách đấu hÆ¡n là má»™t ngưá»i đến nháºn lệnh từ chỉ huy, thì tướng Ordener lên xe Ä‘i Strasbourg, vừa đến nÆ¡i, anh đến gặp sư trưởng đóng quân ở đây. Sư trưởng đã nháºn lệnh đáp ứng má»i yêu cầu không cần há»i lý do. Ông ta giao cho viên tướng tạm quyá»n bấy giá» gá»i là tướng Frion, ba trăm long kỵ binh cá»§a đội số 26, những lÃnh là m cầu kèm theo má»i thứ mà tướng Ordener cần thiết.
Tướng Ordener đến Schelestadt, cá» má»™t đội trưởng quân hiến binh cải trang đến Ettenheim dò la xem hoà ng thân và tướng Dumounez có ở đó hay không. Ngưá»i nà y vá» báo cả hai Ä‘á»u ở Ettenheim.
Ngà y sau đó, tướng quân Ordener đi đến Rheinau. NhỠphà và năm tà u lớn hợp lại, hỠqua sông Rhin chỉ trong một chuyến.
Khoảng năm giá» sáng, lâu đà i cá»§a hoà ng thân đã bị bao vây hoà n toà n. Nghe thấy tiếng ngá»±a và tiếng mở cá»a, hoà ng thân nhảy xuống giưá»ng vá»› lấy khẩu súng trưá»ng hai viên, mở cá»a sổ và nhìn thấy công dân Charlot, đại đội trưởng, đội hiến binh quốc gia số 38 Ä‘ang hét vá»›i những ngưá»i mà anh ta nhìn thấy trên cá»a sổ lâu đà i:
- Nhân danh nhà nước Cá»™ng hoà , hãy mở cá»a ra.
Ông hoà ng định nổ súng (và nếu thế chắc chắn công dân Charlot cÅ©ng nhả đạn) thì đại tá Grunstein ngá»§ trong phòng cạnh đó vá»™i vã chạy ra cá»a sổ đặt tay lên khẩu súng và nói:
- Tâu đức ông, ngà i cũng đồng loã trong vụ nà y ư?
- Không hỠmảy may, Grunstein thân mến ạ.
- Nếu váºy - Grunstein nói - má»i kháng cá»± Ä‘á»u vô Ãch, chúng ta đã bị bao vây, đức ông cÅ©ng thấy đấy, tôi còn thấy nhiá»u lưỡi lê ách lên. Äối vá»›i kẻ khiêu khÃch, đó là tên cầm đầu, nếu ngà i giết chúng thì ngà i sẽ thua và chúng tôi cÅ©ng váºy.
- Äúng thế! - Hoà ng thân ném súng xuống và nói - Cứ để chúng và o nhưng phá cá»a mà và o. Tôi không quen bá»n Cá»™ng hoà nên không mở cá»a cho chúng được.
Trong lúc quân lÃnh phá cá»a, hoà ng thân vá»™i vã mặc quần áo.
Nhiá»u tiếng kêu "Äốt lá»a lên!" vang lên nhưng nhanh chóng câm bặt. Má»™t ngưá»i chạy đến nhà thỠđể rung chuông bị bắt ngay và kẻ Ä‘i báo tin cho tướng Dumounez, bị tóm không kịp kháng cá»± (chứng ta biết rằng đó không phải là Dumounez mà là Thumery).
Ông hoà ng bị dẫn ra khá»i phòng trong lúc ngưá»i ta lục lá»i tất cả giấy tá» cá»§a ông. Ông ta được đưa đến má»™t cái cối xay gần Ä‘iện Tulleries. Phần còn lại, ngưá»i ta không cần phải phá cá»a. Hôm trước má»™t đội trưởng hiến binh Pferdsdorff đã được cỠđến để chỉ dẫn tất cả những nÆ¡i ông hoà ng ở. Pferdsdorff cùng và i hiến binh và hÆ¡n chục long kỵ binh trung Ä‘oà n hai hai đã và o nhà bằng cách nhảy qua tưá»ng bao quanh sân.
Khi táºp hợp các tù nhân, ngưá»i ta không tên thấy Dumounez trong số há». Khi được há»i, ông hoà ng nói Dumounez chưa bao giỠở Ettenheim và ông tháºm chà chưa từng gặp ngưá»i nà y. Những ngưá»i bị bắt là : Hoà ng thân, hầu tước Thumer, nam tước Grunstein, trung uý Schmidt.
Cha Weinbom, cá»±u sáng táºp toà giám mục Strasbourg, cha Michel, thư ký toà n giám mục Strasbourg, Jacques thư ký tin cẩn cá»§a công tước Englá»§en, Simon Fenand, cáºn vệ và hai ngưá»i hầu có tên là Pierre Poulain và Joseph Canone.
Ban đầu công tước tỠra sợ khi bị dẫn độ vỠParis.
- Ông ta bắt được tôi rồi - Công tước nói - ông Äệ nhất Tổng tà i sẽ cho giam giữ tôi. Ta thấy bá»±c khi không bắn và o ông, chỉ huy ạ. Nếu thế ngưá»i cá»§a ông đã bắn ta và thế là bây giá» má»i chuyện đã chấm dứt.
Má»™t chiếc xe bò chở rÆ¡m đã sẵn sà ng. Ngưá»i ta tống tù nhân lên xe và dẫn Ä‘i giữa hai hà ng súng đến táºn sông Rhin. Sau đó há» qua sông Rhin, Ä‘i đến Plobsheim dừng lại ăn trưa. Sau bữa trưa, công tước lên xe cùng chỉ huy Charlot và đội trưởng hiến binh. Má»™t hiến binh khác lên cạnh đại tá Grunstein.
HỠđến Strasbourg khoảng năm giá» chiá»u. Má»i ngưá»i đến lâu đà i bản doanh cá»§a đại tá Charlot. Ná»a giá» sau, công tước bị đưa lên xe ngá»±a ba bánh để đưa và o thà nh còn những ngưá»i khác Ä‘i xe bò hoặc cưỡi ngá»±a cá»§a nông dân. Äại tá Charlot cho táºp trung tất cả ở phòng khách. Äệm ngá»§ trải luôn ở đó, bên ngoà i cá»a có má»™t toán lÃnh và bên trong có hai toán khác liên tục túc trá»±c suốt đêm.
Hoà ng thân ngá»§ không ngon giấc. Ông không thể yên tâm trước cái cách diá»…n ra má»i việc. Những lá»i cảnh báo trước đây như sống dáºy trong tâm trà cá»§a ông và ông tá»± trách mình đã không cảnh giác.
Thứ sáu ngà y 16 tháng Ba, công tước được thông báo sẽ đổi chá»— ở. Tướng quân Leval, chỉ huy trưởng tại Strasbourg và trưởng Friron đến thăm ông. Cuá»™c viếng thăm lạnh lùng và tẻ ngắt. Công tước được đưa đến phòng cạnh thá»m, bên phải ngôi nhà , nối vá»›i phòng cá»§a quý ông Thumery, Schmidt và Jacques, nhưng ông cÅ©ng như ngưá»i cá»§a mình không thể Ä‘i qua Ä‘i lại gặp nhau.
Dẫu sao, ngưá»i ta cÅ©ng để ông được phép Ä‘i dạo trong má»™t khu vưá»n nhá» phÃa sau am. Má»™t tốp lÃnh hÆ¡n mưá»i ngưá»i cùng má»™t sÄ© quan canh gác cạnh đó, bá tước Grunstein bị chia cách vá»›i ông bằng cách được sắp xếp ở phòng đầu sân bên kia. Công tước rất buồn trước sá»± chia cắt nà y. Ông bắt đầu viết cho nữ công tước vợ mình, trao cho tướng Leval và nhỠông nà y chuyển giúp nhưng không nháºn được lá»i hồi âm nà o, Ä‘iá»u nà y cà ng khiến ông Ä‘au buồn gấp bá»™i. Tất cả má»i giao tiếp Ä‘á»u bị cấm.
Bốn giá» chiá»u, ngưá»i ta đến xem xét giấy tá» cá»§a ông. Ngưá»i ta Ä‘á»c qua loa, phân chia thà nh từng táºp rồi gá»i vá» Paris.
Mưá»i má»™t giỠđêm, công tước lên giưá»ng Ä‘i ngá»§, dù rất mệt má»i, nhưng ông không sao chợp mắt được. Ông Machine, phụ trách khu nà y đến thăm ông trên giưá»ng, an á»§i và i câu gượng ép.
Thứ bảy, ngà y 17, công tước Enghien không nháºn được hồi âm nà o cho lá thư ông viết tá»›i nữ công tước Rohan. Ông Ä‘ang ở trong tình trạng gần như tuyệt vá»ng. Ngưá»i ta đến cho ông ký và o biên bản. Buổi tối, há» thông báo ông được phép Ä‘i dạo trong vưá»n vá»›i sÄ© quan canh gác và các bạn tù cá»§a mình. Sau đó, ông ăn tối và ngá»§ ngon hÆ¡n.
Chá»§ nháºt ngà y 18, lúc má»™t giá» rưỡi sáng, ngưá»i ta đến đưa công tước Ä‘i ông chỉ kịp mắc quần áo và ôm hôn các bạn cá»§a mình.
Ông Ä‘i má»™t mình giữa hai sÄ© quan hiến binh và hai hiến binh. Äến quảng trưá»ng Eglise, trung uý Petermann và má»™t hiến binh trèo lên xe, ngồi cạnh ông trong khi Blitersdorff và má»™t liến binh khác trèo lên ghế đánh xe.
Chiếc xe dẫn công tước đến quáºn 20 và o lúc mưá»i má»™t giá» hôm sau, đó cÅ©ng là trạm gác. HỠở lại đó năm tiếng trong khi đó chắc chắn những chi tiết cá»§a thảm cảnh hãi hùng Ä‘ang diá»…n ra sắp kết thúc. Lúc bốn giá» chiá»u, chiếc xe Ä‘i vá» phÃa lâu đà i Vincennes và đến nÆ¡i và o quãng ná»a đêm. Äã đến lúc các nhà Tổng tà i cá»§a nhà nước Cá»™ng hoà ra lệnh bắt như sau:
"Paris ngà y 29 Ventôse năm thứ XII
cá»§a ná»n Cá»™ng hoà Duy nhất và Báºc khả chia cắt
ChÃnh phá»§ Cá»™ng hoà lệnh bắt:
Công tước Enghien, vá» tá»™i cầm vÅ© khà chống lại nhà nước Cá»™ng hoà , cấu kết vá»›i quân Anh tham gia và o vụ phản loạn là m nguy hại đến an ninh ná»™i bá»™ và an ninh ngoà i nước. Công tước sẽ bị đưa ra xét xá» tại Uá»· ban Quân sá»± bao gồm bảy thà nh viên do chỉ huy trưởng Paris chỉ định và táºp hợp tại Vincennes.
Chánh án, ngà i Bộ trưởng Chiến tranh, chỉ huy trưởng Paris chịu trách nhiệm vỠsự có mặt của bị cáo.
BONAPARTE
HUGUES MARET
CHỈ HUY TRƯỞNG PARIS
MURAT"
Chiá»u theo luáºt quân sá»±, sư Ä‘oà n trưởng phải thà nh láºp uá»· ban xét xá» và ra lệnh xét xá». Murat vừa là chỉ huy trưởng Paris vừa là sư trưởng. Lệnh bắt cá»§a các vị Tổng tà i nói trên có chữ ký cá»§a Murat là vì ông buá»™c phải ký và o đó. Biết mình lỡ tay, ông thấy vô cùng Ä‘au xót. Ông là má»™t ngưá»i dÅ©ng khÃ, xốc nổi nhưng cÅ©ng tốt bụng. Ông có được thông báo há»™i đồng Tổng tà i ra quyết định bắt công tước Enghien, trong lúc sốt ruá»™t thấy anh vợ luôn bị những âm mưu láºt đổ má»›i má»c lên Ä‘e doạ, ông đã vá»— tay tán đồng quyết định ấy. Nhưng khi công tước Enghien đã bị bắt, ông lại chịu trách nhiệm giải quyết háºu quả đáng sợ trong cuá»™c bắt bá»› nà y thì ông chá»™t dạ.
- Chà ! - Ông thất vá»ng ném cái mÅ© ra xa - Ngà i Äệ nhất Tổng tà i lại muốn dìm bá»™ quân phục cá»§a mình trong máu đây!
Sau đó ông chạy ra cá»a sổ hét to:
- Äóng ngá»±a và o xe!
Xe vừa chuẩn bị xong, ông lao lên và ra lệnh: "Äến Saint-Clou!"
Ông không muốn nhượng bá»™ ngay láºp tức má»™t mệnh lệnh mà theo ông là má»™t vết nhÆ¡ cho Bonaparte và cho bản thân ông. Murat đến gặp anh vợ, giải thÃch vá» ná»—i lòng cá»§a mình, vá» sá»± lo lắng và đau xót trước sá»± việc. Nhưng Bonaparte đã giấu trong chiếc mặt nạ bằng đồng chÃnh những cảm xúc như thế cá»§a ông. Ông tá» ra mạnh mẽ, không thể lay chuyển, coi đó là sá»± yếu Ä‘uối hèn kém và nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, nếu chú sợ, tôi sẽ chỉ định ai sẽ là ngưá»i ký lệnh xét xá» ngay trong ngà y.
Chắc hẳn chúng ta còn nhá»› chuyện ngà i Tổng tà i Bonaparte đã ra lệnh cho Savary đến rình bên vách đá Biville hồi hỠđợi chuyến tà u cá»§a các ông hoà ng cáºp bến. Savary là má»™t trong chúng con ngưá»i hiếm thấy, khi anh ta hiến dâng là hiến dâng toà n bá»™ cả thể xác lẫn tâm hồn không há» kêu ca. Anh ta yêu quý Bonaparte, không có quan Ä‘iểm chÃnh trị nà o cả, anh ta chỉ đơn thuần tôn thá» ngà i Äệ nhất Tổng tà i.
Ngà i Tổng tà i đã cho thảo lệnh, tá»± tay ký rồi sai Savary mang chúng đến cho Murat chá»§ trì việc xét xá». Mệnh lệnh đó rất đầy đủ và rõ rà ng. Do váºy Murat bị ngà i Tổng tà i thúc đẩy mạnh quá trong lòng vừa rá»§a thầm vừa vò đầu bứt tai, ông tá»± tay viết mệnh lệnh sau:
"Chinh quyá»n Paris
Ngà y 29 Ventôse, Nhà nước Cộng hoà năm thứ XII
Tổng chỉ huy trưởng Paris
Căn cứ thi hà nh lệnh cá»§a chÃnh phá»§, uá»· ban quân sá»± bảy thà nh viên sẽ do Tổng chỉ huy trưởng Paris bổ nhiệm và đã bổ nhiệm những ngưá»i sau:
Tướng quân Hulin, chỉ huy đội Hồng vệ binh bảo vệ các Tổng tà i chủ toạ.
Äại tá Guiton, chỉ huy Trung Ä‘oà n thiết giáp số 1.
Äại tá Bazancourt, chỉ huy Trung Ä‘oà n bá»™ binh số 4
Äại tá Ravier, chỉ huy Trung Ä‘oà n bá»™ binh số 18
Äại tá Banois, chỉ huy Trung Ä‘oà n bá»™ binh số 96
Äại tá Rabbe, chỉ huy Trung Ä‘oà n bảo vệ thá»§ đô số 2
Công dân Autancourt, tham mưu đội Hiến binh ưu tú giữ nhiệm vụ báo cáo viên uá»· ban nà y được thà nh láºp ngay tại lâu đà i Vincennes để xét xá» nghi phạm như chÃnh phá»§ quy định, má»i văn bản sẽ được trao lại cho chá»§ toạ.
J. MURAT"
Tù nhân vừa bước và o Vincennes.
Quản lý lâu đà i nà y có tên là Harel. Ông ta được thăng chức Ä‘iá»u hà nh sau vụ Ceracchi và Aréna. Tháºt trùng hợp khi vợ ông ta lại là chị em cùng vú nuôi vá»›i công tước Enghien.
Ông Harel không nháºn được mệnh lệnh nà o. Ngưá»i ta há»i ông có chá»— nà o cho tù nhân không, ông đáp là không, chỉ có phòng cá»§a chÃnh ông và phòng há»p. Láºp tức ông Harel được lệnh Ä‘i chuẩn bị má»™t chá»— để tù nhân có thể ngá»§ trong khi chá» phán quyết. Lệnh nà y kèm theo việc đà o trước cái hố trong sân.
Harel đáp Ä‘iá»u nà y rất khó vì sân lát gạch. Ngưá»i ta tìm chá»— để đà o và há» tìm thấy má»™t cái hố có sẵn ở lâu đà i.
Bảy giá» tối, công tước bước và o lâu đà i. Ông lả Ä‘i vì đói và lạnh, không có vẻ buồn nhưng hÆ¡i lo lắng. Vì phòng cá»§a ông chưa được sưởi ấm nên ông chá»§ toà lâu đà i cho công tước ở phòng cá»§a mình. Sau đó, ngưá»i ta cho tìm đồ ăn trong là ng.
Hoà ng thân ngồi và o bà n và má»i chá»§ toà lâu đà i cùng ăn. Ông Harel từ chối và muốn phục vụ hoà ng thân. Thế là ông hoà ng đưa ra hà ng lố câu há»i vá» phòng thá»§ cá»§a toà lâu đà i Vincennes và vá» các sá»± kiện đã xảy ra. Rồi đột nhiên ông hoà ng quay lại hoà n cảnh cá»§a mình:
- Nà y, ông chá»§ thân mến, ông có biết ngưá»i ta định là m gì tôi không?
Ông Harel không biết và không thể nói gì vá» chá»§ đỠnà y. Nhưng vợ ông nấp sau tấm bình phong che rèm nghe rõ má»i việc Ä‘ang xảy ra. Khi có lệnh đà o hố, bà hình dung ra ngay tương lai thế nà o nên khóc nấc lên. Tôi đã nói bà là chị em cùng vú nuôi vá»›i công tước Enghien.
Công tước vá»™i và ng Ä‘i ngá»§ do chuyến Ä‘i quá mệt má»i. Nhưng chưa kịp chợp mắt, trung uý Noirot, trung uý Jacquin, đại uý Autancourt và hiến binh Nerva, Tharsis và o phòng cá»§a ông.
Với sự tham dự của công dân Molin, đại uý trung đoà n 18, là lục sự do báo cáo viên chỉ định, tất cả tham dự buổi thẩm vấn:
- Há», tên, tuổi, phẩm vị cá»§a ông là gì? - đại uý Autancourt há»i.
- Tôi tên là Louis-Antoine-Henri de Bourbon, công tước Enghien, sinh ngà y 2 tháng 8 năm 1772 tại Chantilly - Hoà ng thân đáp.
- Ông rá»i Pháp từ bao giá»?
- Tôi không thể nói chÃnh xác nhưng tôi nghÄ© đó là ngà y 16 tháng 7 năm 1789, tôi Ä‘i cùng Hoà ng thân Condé là ông cá»§a tôi, cha tôi là công tước Bourbon, bá tước Artois và các con ông ấy.
- Ông sống ở đâu sau khi rá»i Pháp?
- Khi rá»i Pháp, tôi luôn Ä‘i cùng cha mẹ từ Monge đến Bruxelles. Ở đó, chúng tôi ở nhá» chá»— vua Sardaigne khoảng mưá»i sáu tháng. Tôi đã ở Worn và vùng lân cáºn đó, bên bá» sông Rhin.
Khi quân đội Condé được thà nh láºp, tôi tham gia chiến đấu. Tôi láºp chiến dịch năm 1792 ở Brabant cùng quân cá»§a công tước Bourbon và quân đội cá»§a công tước Albert.
- Ông sống ở đâu sau khi hoà bình láºp lại giữa Cá»™ng hoà Pháp và đế chế Ão?
- Chúng tôi chấm dứt chiến dịch cuối cùng ở gần Gratz. Äến khi đó quân đội được bán cho nước Anh và há»™i giải ngÅ©. Tôi ở lại Gratz và khu gần đó khoảng tám, chÃn tháng vừa để chá» tin cá»§a ông ná»™i tôi Ä‘ang ở bên Anh để đòi khoản trợ cấp cho tôi. Trong khoảng thá»i gian ấy, tôi được giáo chá»§ Rohan cho phép đến xứ cá»§a ông. Tôi ở lại đó hai năm. Khi Giáo chá»§ qua Ä‘á»i, tôi chÃnh thức yêu cầu nghị viện Ba de cho tôi tiếp tục chiến đấu tại đó và ông đã đồng ý.
- Ông chưa bao giá» sang Anh và chÃnh quyá»n nà y cÅ©ng không gá»i tiá»n cho ông chứ?
- Tôi chưa bao giá» sang Anh nhưng tôi vẫn nháºn được má»™t khoản và chỉ dá»±a và o đó để sống.
- Ông có liên lạc vá»›i giá»›i quý tá»™c Pháp sống lưu vong ở London và gặp há» từ bao giá»
Tất nhiên, tôi vẫn liên lạc vá»›i ông và cha tôi nhưng từ lâu rồi không gặp há», từ 1794 hay 95 gì đó.
- Ông giữ chức vụ gì trong quân đội Condé?
- Chỉ huy quân Tiên phong, trước năm 1796, tôi tự nguyện phục vụ tại tổng hà nh dinh của ông tôi.
- Ông biết tướng Pichegru chứ?
- Tôi cho là mình chưa bao giá» gặp ông ta, tôi không há» có quan hệ gì vá»›i ngưá»i nà y. Tôi biết ông ta muốn gặp tôi những tôi tảng lá» không biết ông ấy.
- Ông biết tướng Dumouriez chứ? Ông có quan hệ với ông nà y không?
- Không, tôi chưa bao giỠthấy ông ta.
- Từ ngà y hoà bình láºp lại, ông chưa bao giá» liên lạc vá»›i ná»™i bá»™ phe Cá»™ng hoà chứ?
- Tôi có viết cho và i ngưá»i bạn nhưng chỉ là thư thưá»ng không ảnh hưởng gì đến chÃnh phá»§.
Äại uý Autancourt chấm dứt cuá»™c há»i cung, cho công tước Jacquin, trung uý Noirot hai viên hiến binh và chÃnh Autancourt ký và o biên bản. Nhưng khi ký, công tước viết mấy dòng sau:
"Trước khi ký và o biên bản, tôi tha thiết yêu cầu được đặc cách gặp ngà i Äệ nhất Tổng tà i. Tên tuổi, địa vị cách nghÄ© cá»§a tôi cÅ©ng như tình hình tệ hại cá»§a tôi cho tôi hy vá»ng ông sẽ không từ chối lá»i đỠnghị nà y.
"LOUIS-A-H-DE BOURBON
Lúc đó Bonaparte đã lui vá» La Malmaison nÆ¡i ông cấm ai đến quấy rầy mình. Äó là địa Ä‘iểm ẩn náu khi ông tuyệt đối muốn được ở má»™t mình để suy nghÄ©.
Phu nhân Bonaparte, hoà ng háºu trẻ Hortense và toà n thể phụ nữ trong nhà đá»u tuyệt vá»ng. Nhiá»u lần Joséphine mạnh dạn Ä‘i và o phòng và trá»±c tiếp đặt vấn Ä‘á». Nhưng ngà i Bonaparte đã đáp lại bằng giá»ng dứt khoát.
- Cô im Ä‘i, để tôi yên. Các ngưá»i là đà n bà thì đừng tham gia và o chÃnh trị.
Vá» phần mình, tối ngà y 20 tháng Ba, ông thư giãn chút Ãt, bình tÄ©nh sải bước rá»™ng, hai tay chắp sau lưng và đầu chúi vá» phÃa trước như má»i khi. Cuối cùng, ông ngồi xuống má»™t chiếc bà n và thấy có bá»™ bà i liá»n nói to.
- Xem nà o, ai trong số các phu nhân cho tôi chơi bà i với?
Phu nhân Rémusat đứng dáºy ngồi đối diện vá»›i ông nhưng chỉ và i phút, ông đã ném bá»™ bà i xuống, không xin lá»—i và đi ra.
Äể hoà n toà n thoát khá»i vụ việc nà y, chúng ta cÅ©ng thấy ông rất tuyệt vá»ng, Bonaparte đã trút toà n bá»™ nhiệm vụ cho Murat.
Cuá»™c thẩm vấn kết thúc, hoà ng thân mệt đến ná»—i Ä‘i ngá»§ ngay láºp tức Nhưng chỉ được má»™t tiếng ngưá»i ta lại và o phòng cá»§a ông, đánh thức ông dáºy, bắt ông mặc quần áo rồi đưa xuống phòng há»™i đồng.
Chá»§ toạ há»™i đồng xét xá», tướng Hulin, có sá»± nghiệp may mắn hiếm thấy. Ông là ngưá»i Thuỵ SÄ©, sinh tại Genève năm 1758. Giống như phần lá»›n ngưá»i Genève khác, ông ta là m nghá» sá»a đồng hồ. Hầu tước Congflans thấy ông cao ráo và đẹp trai đã cho ông Ä‘i săn cùng. Khi tiếng súng đầu tiên từ nhà ngục Bastille vang lên là lúc ông ta Ä‘ang chạy trong bá»™ trang phục tuyệt đẹp và thế là được phong là m tướng quân. Ông không há» cải chÃnh sá»± nhầm lẫn đó, đứng đầu má»™t Ä‘oà n ngưá»i anh dÅ©ng nhất xông và o sân nhà tù cá»§a triá»u đình. Sau đó, ông mang quân hà m đại tá mà không ai phản đối cả. Chỉ má»›i và i tuần trước ông má»›i được phong hà m tướng quân. Lòng can đảm mà ông chứng tá» cÅ©ng đáng nể lắm. Số là , tráºn đấu vá»›i Launay vừa kết thúc, ông đã chiến đấu rất kiên cưá»ng, chỉ dừng lại khi kiệt sức nằm váºt xuống đất, tuy váºy vẫn không ngăn được ông hạ má»™t sÄ© quan nữa và cho hắn nát như tương.
Có thể vì nhá»› lại lòng nhân ái ấy mà ông được bổ nhiệm là m chá»§ toạ uá»· ban xét xá» công tước Enghien. Hoà ng thân được xét há»i lần thứ hai vỠđủ má»i chuyện. Nhưng trong má»™t há»™i đồng chiến tranh thì chỉ có má»™t việc phải là m là nếu hoà ng thân nháºn tá»™i thì cho thi hà nh bản án. Và bản án đó như sau:
...
"1) Uá»· ban tuyên bố ngưá»i có tên Louis-Antoine-Henri de Bourbon, tức công tước Enghien, thừa nháºn là thá»§ phạm đã cầm vÅ© khà chống lại nước cá»™ng hoà Pháp.
2) Thừa nháºn là thá»§ phạm phục vụ cho chÃnh phá»§ Anh, kẻ thù cá»§a dân tá»™c Pháp.
3) Thừa nháºn là thá»§ phạm đã tiếp nháºn lÃnh từ chÃnh phá»§ Anh, giúp há» mưu mô trên đất Pháp và cùng há» là m phản gây mất an ninh trong và ngoà i nước.
4) Thừa nháºn là thá»§ phạm đứng đầu má»™t tổ chức lưu vong và những ngưá»i khác do nước Anh háºu thuẫn đóng bên biên giá»›i nước Pháp và ở các xứ Fribóurg và Baden.
5) Thừa nháºn là thá»§ phạm liên lạc vá»›i ngưá»i Strasbourg định gây tình hình có lợi cho nước Anh.
6) Thừa nháºn là thá»§ phạm đồng loã trong cuá»™c mưu phản do ngưá»i Anh giáºt dây nhằm và o tÃnh mạng cá»§a ngà i Äệ nhất Tổng tà i và nếu âm mưu nà y thà nh công sẽ vá» Pháp nắm quyá»n"
Äá»c xong phần khép tá»™i trên, chá»§ toạ Ä‘á»c nốt phần cuối liên quan đến áp dụng hình phạt. Phần nà y cÅ©ng được rà nh mạch như phần trên và uá»· ban thống nhất tuyên án tá» hình cho ngưá»i có tên Louis-Antoine-Henri de Bourbon tức công tước Enghien vì tá»™i là m gián Ä‘iệp, cấu kết vá»›i kẻ thù nước cá»™ng hoà , âm mưu là m mất an ninh quốc gia.
Có má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ khiến chÃnh các thà nh viên cá»§a uá»· ban không nháºn ra đó là không ai được báo trước mục Ä‘Ãch hỠđược triệu táºp là m gì. Má»™t trong số thà nh viên uá»· ban còn phải đứng hà ng tiếng trong hà nh lang mà không là m sao cho ngưá»i ta nháºn ra mình. Má»™t ngưá»i khác, vừa nháºn lệnh vá»™i đến thẳng Vincennes cứ tưởng mình bị bắt nên há»i mãi phải là m gì để và o nhà giam.
Vá» lá»i yêu cầu mà công tước xin gặp ngà i Bonaparte, má»™t thà nh viên uá»· ban đỠnghị nên chuyển nó đến chÃnh phá»§. Cả uá»· ban Ä‘á»u đồng ý nhưng có má»™t tướng quân đứng sau ghế cá»§a ngà i chá»§ toạ, ngưá»i nà y hình như đại diện cho ngà i Tổng tà i, tuyên bố lá»i đỠnghị nà y chưa đúng lúc, uá»· ban nên chuyển sang việc khác và dà nh việc là m thoả mãn phạm nhân sau.
Khi bản án đã xong, tướng Hulin vá»›i cây bút định viết cho ngà i Bonaparte mong muốn cá»§a công tước Enghien thì ngưá»i ban nãy bảo yêu cầu chưa phải lúc há»i:
- Ngà i là m gì thế?
- Tôi viết cho ngà i Tổng tà i - Hulin đáp - Tôi chuyển mong muốn của hội đồng xét xỠvà của phạm nhân đến ông ấy.
- Công việc cá»§a ngà i thế là xong rồi - Ngưá»i đà n ông ấy nói và cất bút Ä‘i - Bây giá» chuyện nà y không liên quan đến tôi nữa.
Sau khi tham dá»± buổi xét xá», Savary Ä‘i ra gặp đội hiến binh ưu tú và đứng ngoà i bãi đất gần lâu đà i. Viên sÄ© quan chỉ huy toán quân nước mắt vòng quanh đến trình bà y ngưá»i ta xin anh ta cái cá»c để thi hà nh bản án cá»§a uá»· ban quân sá»±.
- ÄÆ°a nó cho há». - Savary nói.
- Nhưng tôi biết đặt nó ở đâu bây gi�
- Ở chỗ nà o mà anh không thể là m ai bị thương ấy.
Cái anh chà ng đáng thương Ä‘i tìm khắp nÆ¡i. Sau khi xem xét mãi, anh ta quyết định chá»n chá»— cái hố là chắc ăn nhất vì không thể là m ai bị thương được.
Cuá»™c há»p há»™i đồng đã xong, công tước lại lên phòng mình Ä‘i ngá»§. Äang ngá»§ ngon ngưá»i ta lại đến gá»i ông dáºy để Ä‘á»c bản án và thi hà nh nó. Vì bản án phải được Ä‘á»c ở chá»— hà nh quyết nên ngưá»i ta bắt ông ra khá»i giưá»ng và mặc quần áo. Ông hoà ng không nghÄ© ngưá»i ta dẫn mình Ä‘i bắn đến ná»—i khi xuống cầu thang dẫn đến hố cá»§a pháo đà i ông há»i:
- Chúng ta đi đâu thế nà y?
Cảm thấy hai cánh tay bị lạnh, ông xiết tay ngưá»i quản lý lâu đà i Ä‘ang xách đèn há»i nhá»:
- Ngưá»i ta cho giam tôi và o má»™t xà lim à ?
Chỉ má»™t lát sau ông sẽ được giải thÃch hết nên chẳng ai cần trả lá»i. Dưới ánh sáng cá»§a ngá»n đèn từ tay Harel, ngưá»i ta Ä‘á»c bản án cá»§a ông. Công tước thản nhiên nghe Ä‘á»c. Sau đó ông rút má»™t lá thư từ trong túi, chắc ông đã phòng sẵn cho tình huống nà y.
Lá thư có kèm má»™t lá»n tóc và má»™t chiếc nhẫn và ng. Ông trao nó cho trung uý Noriot, ngưá»i ông cảm thấy gần gÅ©i và thân thiện nhất từ khi vá» Vincennes. Viên chỉ huy chịu trách nhiệm xá» bắn há»i ông:
- Ngà i có muốn quỳ không?
- Sao phải là m thế? - ông hoà ng há»i.
- Äể đón nháºn cái chết.
- Má»™t ngưá»i Bourbon chỉ quỳ gối trước Chúa mà thôi!
Äám lÃnh lùi lại và i bước. Äúng lúc ấy má»™t con chó nhá» vốn theo chân công tước từ Ettenheim chạy ra khá»i phòng đến dụi và o chân ông và sá»§a lên vui vẻ. Hoà ng thân cúi xuống để vuốt ve nó, khi thấy đám lÃnh chuẩn bị vÅ© khÃ, ông nói:
- Hãy chăm sóc cho con Fidèle đáng thương cá»§a tôi, đó là tất cả những gì tôi yêu cầu các vị - Rồi đứng thẳng dáºy, ông nói - Tôi thuá»™c vá» các anh, hãy là m Ä‘i!
Bốn khẩu lệnh lần lượt: " Chuẩn bị vÅ© khÃ!", " Lên đạn!", " Ngắm!", "Bắn!", tiếng nổ chát chúa vang lên và hoà ng thân đổ váºt xuống. Ông nằm sấp và còn nguyên quần áo trong cái hố đà o từ trước. Chỉ má»™t lát sau, thi thể đã bị lấp đầy đất. Äám lÃnh lấy chân dáºm đất để cố gắng xoá Ä‘i dấu vết hỠđể lại trên cá».
Má»›i Ä‘á»c xong bản án, tất cả các thà nh viên cá»§a uá»· ban quân sá»± đã muốn rá»i khá»i Vincennes. Ai cÅ©ng gá»i xe nhưng há» bối rối trước cổng lâu đà i vì chẳng có chiếc xe nà o cá»§a những ngưá»i vừa tham gia và o cái chết cá»§a má»™t ông hoà ng bất hạnh trước khi tiếng súng vang báo hiệu má»i việc đã kết thúc cả.
Mãi sau cá»a má»›i mở và ngưá»i nà o ngưá»i nấy vá»™i lên xe, ra lệnh cho ngưá»i đánh xe rá»i khá»i cái lâu đà i đáng nguyá»n rá»§a nà y cà ng nhanh cà ng tốt. Có thể nói rằng tất cả những con ngưá»i anh hùng nà y có thể trên chiến trưá»ng, đối diện vá»›i cái chết há» sẽ không lùi má»™t bước nhưng bây giá» Ä‘ang hấp tấp chạy chốn trước má»™t thây ma.
Savary có lẽ là ngưá»i bị ấn tượng hÆ¡n những ngưá»i khác cÅ©ng lên đưá»ng vá» Paris. Äến trạm gác, anh gặp ngà i Réal Ä‘i đến Vincennes trong bá»™ quần áo há»™i đồng. Anh chặn ông lại há»i:
- Ngà i đi đâu đấy?
- Äến Vincennes - ông Réal đáp.
- Ngà i đến đó là m gì? - Savary há»i.
- Thì đến thẩm vấn công tước Enghien theo lệnh cá»§a ngà i Äệ nhất Tổng tà i chứ là gì nữa.
Công tước Enghien đã chết cách đây mưá»i lăm phút rồi - Savary nói.
Ông Réal kêu lên ngạc nhiên gần như khiếp hãi và tái mét ngưá»i.
- Ôi tại sao lại vội và ng là m hại ông hoà ng bất hạnh ấy thế?
"Câu trả lá»i cho câu há»i đó, tôi bắt đầu nghi ngá» cái chết cá»§a công tước Enghien là tác phẩm cá»§a ngà i Äệ nhất Tổng tà i" - Savary đã nói như váºy trong táºp Hồi ức cá»§a mình.
Ông Réal quay trở lại Paris còn Savary thẳng đến Malmaison để báo cáo cho ngà i Äệ nhất Tổng tà i biết mình thấy gì. Lúc đó là mưá»i má»™t giá». Ngà i Tổng tà i cÅ©ng ngạc nhiên như ngà i Réal khi nghe thông báo vá» cái chết nà y. Là m sao há» lại thẳng thừng vá»›i phạm nhân khi ông hoà ng muốn gặp ông?
- Theo những gì tôi biết vá» tÃnh cách cá»§a ông ta, tất cả có thể dà n xếp được giữa chúng tôi - Ngà i Bonaparte nói rồi lại bước những bước dà i - Trong chuyện nà y có Ä‘iá»u gì đó khiến ta không hiểu! Việc uá»· ban đồng ý thỉnh cầu cá»§a công tước Enghien thì có gì phức tạp. Mà mong muốn ấy có ngay từ lúc đầu vụ xét xá»! Việc tiến hà nh bản án chỉ diá»…n ra sau khi ngà i Réal thẩm vấn má»™t Ä‘iểm quan trá»ng cần là m sáng tá» cÆ¡ mà .
Ông nhắc lại:
- Ở đây có cái gì đó Ä‘ang xảy ra vá»›i tôi? Vụ nà y chẳng Ä‘i đến đâu và chỉ nhằm mục Ä‘Ãch khiến tôi trở nên bỉ ổi!
CÅ©ng khoảng mưá»i má»™t giá», đô đốc Truguet hoà n toà n chưa biết sá»± kiện định mệnh nà y xảy ra, đến La Malmaison để báo cáo vá»›i ngà i Äệ nhất Tổng tà i công việc do ông chịu trách nhiệm tổ chức tà u thuyá»n ở Brest. Không thể và o phòng là m việc cá»§a ngà i Tổng tà i vì ông Ä‘ang tiếp Savary, viên đô đốc hải quân đà nh chỠở phòng khách. Ông ngạc nhiên khi thấy phu nhân Bonaparte nước mắt lã chã và ở tình trạng rất tuyệt vá»ng. Bà vừa được tin vụ hà nh quyết hoà ng thân, bà không thể dấu được ná»—i sợ hãi cho tương lai sau thảm hoạ kinh khá»§ng nà y.
ChÃnh bản thân đô đốc khi được tin bất ngá» nà y cÅ©ng phải rùng mình và ná»—i lo lắng cà ng tăng lên khi ngà i Tổng tà i cho gá»i ông. Äến phòng là m việc cá»§a ngà i Bonaparte, ông cố gắng trình bà y:
- Thưa công dân Tổng tà i, tôi đến báo cáo công việc ngà i giao cho tôi vỠhạm đội Brest.
- Cảm ơn - Bonaparte nói và tiếp tục đi đi lại lại, sau đó ông đột ngột dừng lại - Nà y Truguet, lại bớt được một tên Bourbon.
- Ãi chà ! - Truguet nói - Có phải Louis XVIII không may chết rồi không?
- Không. Thế đã tốt! - Bonaparte giáºn dữ nói - Tôi đã cho bắt công tước Enghien ở Enenheim; tôi cho giải hắn vá» Paris và sáu giá» sáng nay hắn đã bị bắn ở Vincennes.
- Nhưng mục Ä‘Ãch cá»§a hà nh động nghiêm khắc nà y là gì váºy?
- Thá»±c tình, đã đến lúc phải chấm dứt bá»n sát nhân nhắm và o tôi Bây giá», ngưá»i ta sẽ không nói tôi muốn sắm vai Monck nữa - Bonaparte đáp.
Hai ngà y sau thảm hoạ đó, Boumerine lo ngại trước tình trạng cá»§a phu nhân Bonaparte liá»n gởi thư há»i xem bà có thể tiếp anh ta không. Lá thư khẩn được chấp nháºn, Boumerine chạy vá»™i đến La Malmaison và được đưa ngay và o phòng nÆ¡i chỉ có Joséphine, phu nhân Louis Bonaparte và Rémusat. Cả ba Ä‘á»u rất buồn.
- Boumerine đây rồi - Phu nhân Bonaparte kêu lên khi nhìn thấy anh chà ng nà y - Ôi tháºt là bất hạnh khá»§ng khiếp! Giá ngà i biết ông ta từ trước đến giá»! Ông ấy lánh mặt, sợ tiếp xúc vá»›i tất cả má»i ngưá»i, thế mà ai lại đổ cho ông ta có hà nh động như thế chứ?
Boumerine biết má»i chi tiết vá» cuá»™c hà nh án qua Harel nên kể lại.
- Tháºt là ác độc! - Joséphine kêu lên. Ãt ra ngưá»i ta cÅ©ng không bảo đó là lá»—i cá»§a tôi vì tôi đã cố gắng ngăn cản dá»± định thảm thiết nà y. Ông ấy không nói cho tôi biết nhưng tôi đã Ä‘oán được. Ôi giá ngà i biết ông đã từ chối lá»i thỉnh cầu cá»§a tôi thế nà o? Tôi đến quỳ gối trước ông ấy thế mà ông ấy giáºn dữ nói "Hãy Ä‘i mà lo chuyện cá»§a cô. Äây không phải là chuyện cá»§a đà n bà , hãy để tôi yên?" Rồi ông ấy đẩy mạnh tôi như lần ông ấy vá» Ai Cáºp. Rồi dư luáºn Paris sẽ thế nà o? Tôi chắc là đâu đâu cÅ©ng có lá»i nguyá»n rá»§a bởi vì ở đây ngay cả những kẻ nịnh bợ cÅ©ng có vẻ e dè trước sá»± có mặt cá»§a ông ấy. Ngà i cÅ©ng biết khì không hà i lòng vá» mình ông ấy cÅ©ng tá» ra như váºy vá»›i tất cả má»i ngưá»i rồi đấy; không ai dám nói vá»›i ông ấy ná»a lá»i. Còn đây là tóc và chiếc nhẫn và ng ông hoà ng tá»™i nghiệp xin tá»›i gá»i cho má»™t ngưá»i yêu dấu cá»§a ông ta. Viên đại tá mà ông ấy tin tưởng đã đưa cho Savary và Savary trao lại cho tôi. Savary cÅ©ng nước mắt lưng tròng khi kể vá»›i tôi vá» giây phút cuối cùng cá»§a công tước đến ná»—i chÃnh cáºu ta cÅ©ng phải xấu hổ. "Ôi, kể ra thì không sao thưa phu nhân - Anh ta vừa nói vừa gạt nước mắt - nhưng ngưá»i ta không thể nhìn má»™t con ngưá»i như thế ra Ä‘i mà không thấy xót xaâ€.
Ngà i Chateaubriand chưa Ä‘i đến đại sứ quán Valais, lúc ngang qua vưá»n Tuileries tình cá» nghe được má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang rao tin chÃnh thức. Những ngưá»i qua đưá»ng vá»™i dừng lại, sững sá» trước những lá»i sau:
"Bản án cá»§a uá»· ban quân sá»± đặc biệt triệu táºp tại Vincennes đã tuyên án tá» hình cho ngưá»i có tên là Louis-Antoine-Henri de Bourbon tức công tước Enghien, sinh ngà y 2 tháng 8 năm 1772 ở Chantilly".
Lá»i rao ấy giáng xuống ông như tiếng sét nổ ngang tai, trong giây lát, ông cÅ©ng sững sá» như những ngưá»i khác. Sau đó, ông trở vá» nhà ngồi và o bà n viết đơn xin từ chức rồi ngay ngà y hôm đó gá»i cho Bonaparte.
Ngà i Bonaparte nháºn ngay ra nét chữ cá»§a Chateaubriand, ông xoay xoay lá thư trong tay mấy lần rồi má»›i bóc niêm phong và đá»c. Äá»c xong ông giáºn giữ ném nó xuống bà n:
- Cà ng tốt! - Chúng tôi không bao giỠcó thể hoà hợp được, ông ta chỉ là quá khứ, tôi mới là tương lai!
Phu nhân Bonaparte quả không nhầm khi lo ngại ảnh hưởng cá»§a cái chết cá»§a công tước Enghien. Qua những ngưá»i rao tin, Paris hồi âm lại bằng những lá»i bà n tán xôn xao, không chá»— nà o nói đến từ "xét xá»" công tước Enghien mà đâu đâu cÅ©ng nói "ám hại" công tước Enghien. Không ai tin công tước là thá»§ phạm và đã có má»™t cuá»™c hà nh hương tháºt sá»± kéo đến xem hố chôn ông ta.
Nhưng ngưá»i ta đã cho lấp cá» lên đó khiến không ai có thể nháºn ra chá»— nà o là chá»— chà ng trai trẻ bị chôn nếu không có má»™t con chó chỉ cho há» vì lúc nà o nó cÅ©ng nằm lên chá»— ấy. Äám ngưá»i nhìn trân trân và o cái hố cho đến khi trước mắt khiến hình ảnh ấy nhà o Ä‘i, thế là há» thì thầm gá»i:
- Fidèle! Fidèle! Fidèle!
Con chó đáng thương đáp lại những tiếng gá»i trìu mến ấy bằng những tiếng rên dà i và buồn bã.
Má»™t buổi sáng, ngưá»i ta tìm mãi mà không thấy con Fidèle đâu, chá»— cá»§a nó vẫn còn hiển hiện vá»›i những ai nhìn thấy bằng tấm lòng, còn Fidèle lo ngại cảnh sát đã biến mất.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:06 AM.
|

15-09-2008, 10:33 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 42
Tự sát
Chúng ta trở lại vá»›i Pichegru, ban đầu ông ta chối bá» tất cả má»i việc nhưng má»™t cáºn vệ cá»§a Moreau đã nháºn ra ông ta là ngưá»i bà máºt đến nhà ông chá»§ cá»§a hắn thì Pichegru không chối cãi nữa và chịu chung số pháºn như Georges.
Khi đến nhà ngục Temple, ngưá»i ta dà nh cho Pichegru má»™t phòng tầng trệt. Äầu giưá»ng cá»§a ông quay ra cá»a sổ nên chiếc bà n nhá» bên cạnh giưá»ng được ánh sáng từ cá»a sổ chiếu và o rất rõ, nhỠđó ông có thể Ä‘á»c trên giưá»ng. Bên ngoà i cá»a sổ có má»™t nhóm canh gác có thể quan sát nhất cá» nhất động cá»§a ông ta trong phòng.
Giữa Georges và Pichegru chỉ có má»™t phòng chá» nho nhá» ngăn cách. Có má»™t cảnh sát bị nhốt và o phòng nà y, chìa khoá do ngưá»i gác cổng giữ. Anh ta chỉ có thể báo động bằng cách gá»i ngoà i cá»a sổ, khi đó lÃnh gác ngoà i hà nh lang sẽ chạy Ä‘i báo tin cho ngưá»i gác cổng.
Như váºy Pichegru hầu như có hai cảnh sát kè kè không rá»i mắt ná»a giây, thêm nữa phòng cá»§a ông ta chỉ cách có má»™t bức vách vá»›i phòng cá»§a ngà i Bouvet de Lozier, chúng ta chắc còn nhá»› ông nà y đã từng có tá»± tá» bằng dây cà vạt. Cách đó ba bốn bước vá» phÃa tiá»n sảnh phÃa bên phải là phòng cá»§a Georges mở cá»a suốt ngà y đêm. Có hai cảnh sát hiến binh và má»™t cảnh sát hình sá»± theo dõi ông ta.
Sau buổi gặp ngà i Réal, Pichegru giống như Georges trước đây từng bị hai hiến binh ở trong phòng, đã yêu cầu Ä‘iá»u hai lÃnh gác phiá»n toái nà y Ä‘i. Lá»i đỠnghị được chuyển đến ngà i Bonaparte. Ông nhún vai nói:
- Việc gì phải là m hắn ta mệt má»i má»™t cách vô Ãch? Äám lÃnh ấy ở trong phòng không phải để ngăn hắn ta chạy trốn mà để ngăn hắn tá»± tá». Và má»™t khi ai đó muốn chết tháºt sá»± thì thế nà o cÅ©ng đạt được mục Ä‘Ãch.
Ngưá»i ta để cho Pichegru má»™t lá» má»±c và cây bút lông ngá»—ng cho ông ta là m việc. Äó là những dá»± định liên quan đến việc chỉnh đốn kinh tế đảo Guyane, thứ là m ông rất thÃch. Rõ rà ng vá»›i khả năng hoạch định chiến lược gấp đôi ngà y thưá»ng, là con ngưá»i giá»i tÃnh toán số liệu cá»™ng vá»›i những ký niệm Ä‘i săn trên mảnh đất trên biển nà y ông bắt tay và o việc ngay vá»›i niá»m hân hoan thÃch thú.
Việc Bonaparte ám chỉ Pichegru có ý định tá»± vẫn không phải là vô căn cứ. Hầu tước Rivière đã kể có đôi lần Ä‘i lang thang cùng Pichegru ở Paris vì sợ vá» nhà dá»… bị bắt, viên tướng đã đột ngá»™t dừng lại, gà há»ng súng và o đầu mình và nói:
- Kỳ thực, không cần phải trốn đi đâu nữa, chúng ta dừng lại ở đây thôi!
Ông Rivière đã xông và o gỡ khẩu súng ra. Pichegru Ãt ra là lúc đó đã nghÄ© lại và bỠý định tá»± tá». Sau đó ông dẫn Rivière đến nhà má»™t phụ nữ đồng ý cho hỠẩn nhá» trên phố Noyers. Äến đó, Pichegru đặt con dao găm lên bà n và nói:
- Còn một tối như hôm nay nữa thôi rồi tất cả sẽ chấm hết.
Charles Nodiers, trong những hồi ức vá» thá»i kỳ cách mạng đã kể má»™t chuyện khá kỳ lạ, nó giống như má»™t Ä‘iá»m báo cho ngưá»i mưá»i má»™t năm sau phải và o Temple: "Giống như tất cả bá»™ tham mưu, Pichegru thắt cà vạt bằng lụa Ä‘en khÃt quanh cổ. Không như mốt thá»i đó Ä‘eo cà vạt kiểu Saint-Just, anh chà ng nà y chỉ quấn má»™t nút. Theo lệnh cá»§a Saint-Just, má»i ngưá»i Ä‘á»u để nguyên trang phục khi Ä‘i ngá»§, Pichegru và hai thư ký cá»§a mình ngá»§ cùng má»™t phòng, má»—i ngưá»i có má»™t tấm nệm trải xuống sà n nhà . Pichegru rất Ãt ngá»§, chỉ ba bốn tiếng gần sáng mà thôi".
Má»™t đêm, Nodiers Ä‘ang chìm trong giấc ngá»§ nặng ná», ông ta gặp má»™t cÆ¡n ác má»™ng trong đó các thổ dân da đỠxiết cổ mình thì ông ta cảm thấy có má»™t bà n tay luồn xuống cổ ná»›i nút cà vạt ra. Ông báºt thức giấc, mở mắt và nháºn ra tướng quân Ä‘ang quỳ gối cạnh mình.
- Là tướng quân ư?
- Ngà i cần tôi sao?
- Không - Pichegru đáp - Ngược lại, chÃnh ông má»›i cần tôi.
- Ông bị Ä‘au và kêu la, tôi nhìn qua cÅ©ng biết ngay là do. Khi Ä‘eo cà vạt chặt, cần phải cho chúng nghỉ ngÆ¡i khi ta Ä‘i ngá»§ nếu không chỉ cần quên Ä‘i là gây ra nghẽn máu và sẽ chết tức thì. Äó là má»™t cách tá»± tỠđấy.
Trong những lần ngà i Réal đến thăm và há»i han vá» cách thuá»™c địa hoá đảo Guyane, ông há»i xem liệu Pichegru có cần gì không.
- Có sách, mang cho tôi sách - Pichegru đã yêu cầu.
- Sách lịch sỠư? - ông Réal há»i.
- Không! Sách lịch sở ư, tôi đội trên đầu quá nhiá»u rối, hãy gá»i cho tôi sách cá»§a Sénèque: Tôi giống như má»™t con bạc.
- Tướng quân - Ngà i Réal vừa nói vừa cưá»i - Má»™t con bạc chỉ Ä‘á»c Sénèque khi nó đã thất bại hoà n toà n. Ngà i đâu đến mức như váºy!
Äồng thá»i, Pichegru cÅ©ng muốn được gá»i bức chân Ä‘ung ngưá»i ta vẽ ông mà ông gắn bó nhất. Sách cá»§a Sénèque được gá»i đến và ngà i Desmaret Ä‘i lấy bức hoạ nhưng thấy nó bị thay đổi nên lại thôi không gá»i nữa.
Khi đấy chỉ có má»—i sách, Pichegru há»i bức hoạ đâu, ngưá»i ta đưa ra lý do từ chối: nó quá xấu.
- Thế đấy! - Pichegru nói vá»›i ngưá»i gác cổng - Tôi nghÄ© ngà i Réal đã chế giá»…u tôi khi ông ấy nói vá» Cayenne vá»›i tôi.
Và ông ta sốt ruột chỠngà i Réal đến thăm lần thứ hai.
Nhưng và o thá»i Ä‘iểm ấy, vụ việc cá»§a Công tước Enghien xảy ra khiến cho ngà i Réal báºn tối tăm mặt mÅ©i, không có thá»i gian đến thăm Pichegru lần nữa. ChÃnh thế mà ngưá»i nà y quyết định tá»± tá». Ban đầu ông ta kêu lạnh nhưng vì trong phòng có má»™t lò sưởi nên ngưá»i ta cho đốt lá»a. Muốn váºy, ngưá»i ta phải mang đến những thanh cá»§i khô cho dá»… cháy.
Ngà y hôm sau nữa, khi và o phòng ban sáng, ngưá»i ta đã thấy ông nằm trên giưá»ng thanh thản, bất động. Há» lay gá»i.
Ông đã chết!
Má»™t giá» sau khi nháºn được tin dữ, tức là khoảng tám giá» sáng, Savary Ä‘ang gác ở Tuileries thì nháºn được má»™t tá» giấy cá»§a má»™t hiến binh ưu tú, hôm ấy chỉ huy trạm gác ở Temple. Anh ta báo và i phút trước, tướng Pichegru đã được phát hiện chết trên giưá»ng và má»i ngưá»i Ä‘ang chá» ai đó đến xem xét sá»± việc. Ngay láºp tức Savary chuyển tá» giấy đến cho ngà i Tổng tà i thứ nhất. Ông cho gá»i anh ta đến, tưởng Savary biết nhiá»u hÆ¡n. Thấy anh nà y không biết gì, ông bảo:
Nhanh lên, đến đó xem có tin tức gì không. Một cái chết cho kẻ chinh phục Hà Lan mới hay hớm là m sao!
Savary không để lỡ má»™t phút nà o vá»™i chạy đến Temple, đúng lúc ngà i Réal cÅ©ng vừa tá»›i nÆ¡i theo chức danh chánh án đến xem xét tình hình. Chưa má»™t ai và o phòng ngoà i ngưá»i gác đã phát hiện tai nạn trước tiên. Ngà i Réal và Savary được đưa lại gần chiếc giưá»ng cá»§a nạn nhân và nháºn ra ông ta rất rõ dù khuôn mặt đã trở nên đỠbầm do háºu quả cá»§a chứng ứ máu.
Ông tướng ấy nằm nghiêng bên phải, quanh cổ, chiếc cà vạt bị xoắn như má»™t sợi dây cáp. Hình như ông ta đã quấn nó ở mức chặt nhất có thể, sau đó lấy má»™t Ä‘oạn cá»§i dà i mưá»i lăm centimet luồn và o rồi vặn cho đến khi sợi dây siết mạnh cho đến lúc không còn tỉnh táo nữa, đổ váºt xuống gối, do sức nặng cá»§a cái cổ đè xuống, Ä‘oạn cá»§i không nÃu chặt không để đây ná»›i ra. Trong trưá»ng hợp nà y, việc ứ máu chưa thể xảy ra nên tay òng ta còn luồn lên cổ và chạm và o cái tay quay.
Bên cạnh đó là chiếc bà n nhá», trên bà n, má»™t quyển sách mở sẵn như ai đó vừa Ä‘á»c dở dang. Äó là cuốn sách Sénèque mà ngà i Réal đã gá»i cho ông ta. Nó vừa mở đúng trang mà Sénèque nói: "Kẻ nà o muốn là m phản trước hết phải đừng sợ chếtâ€.
Rất có thể, đây là đoạn cuối cùng Pichegru đã Ä‘á»c. Ông ta tưởng, nhất là sau tin đồn vá» cái chết cá»§a công tước Enghien, trước sau viá»…n cảnh ông cÅ©ng không hÆ¡n gì ngoà i bản án cá»§a ngà i Tổng tà i hoặc phải chết.
Ngưá»i ta cho thẩm vấn tất cả những ai có thể biết các chi tiết vá» cái chết bất ngá» và kỳ lạ ấy bởi lẽ, suy nghÄ© đấu tiên nảy ra trong đầu Savary là ngà i Bonaparte sẽ bị đổ lá»—i đầu tiên vá» cái chết ấy.
Trước tiên, anh thẩm vấn viên hiến binh gác trong phòng chá» ngăn giữa Georges và Pichegru. Suốt đêm, ngưá»i nà y không nghe thấy gì ngoà i lúc má»™t giá» sáng có tiếng tướng Pichegru ho nhưng ông ta đã nén lại ngay chắc vì sợ là m má»i ngưá»i xung quanh thức giấc. Tiếp đó, Savary thẩm vấn viên hiến binh gác ngoà i cá»a sổ, ngưá»i thấy tất cả má»i việc trong phòng nhưng anh nà y cÅ©ng khẳng định không thấy gì cả. Thế là ngà i Réal đâm ra tuyệt vá»ng.
Dù không có gì chứng tá» rõ hÆ¡n là vụ tá»± tá» nhưng dù nói gì ngưá»i ta vẫn cho là ông ta bị siết cổ.
Quả nhiên, ngưá»i ta nói như váºy, nhưng sá»± thất lại không đúng. Kể ra cÅ©ng chẳng có lý do gì để Pichegru phải nghÄ© quẩn vì ngà i Tổng tà i đã giao ông ta má»™t dá»± án mà ông ta dà nh cả Ä‘á»i theo Ä‘uổi cÆ¡ mà , dá»± án sá» dụng đến tiếng tăm cá»§a chÃnh ông.
Ngà i Bonaparte không chỉ đặc ân cho Pichegru, ngưá»i thầy cÅ© cá»§a mình ở Brienne mà còn giao cho ông má»™t nhiệm vụ vinh dá»± ở Cayenne, nhiệm vụ sẽ xoá bá»›t tiếng xấu cá»§a ông dù bản án cá»§a Moreau có như thế nà o.
Vả lại sau sức ép dư luáºn vá» vụ hà nh quyết công tước Enghien, dại gì ông lại phải nhân lên lá»i bà n tán xì xà o cá»§a công chúng chống lại ông bằng cách ám hại Pichegru trong đêm.
Tiếc thay, - Ngà i Bonaparte nói vá»›i Réal khi thấy ông nà y quay lại - Chúng ta cứ ngỡ đã giải quyết vấn đỠGuyane theo cách cá»§a ông ấy chỉ vá»›i 6 triệu ngưá»i da Ä‘en và 6 triệu đồng !
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:06 AM.
|

15-09-2008, 10:34 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 43
Biên bản há»i cung
Nếu như cảnh sát dùng má»i biện pháp để bắt Georges thì từ lúc rá»i London đến Paris và từ ngà y đặt chân lên đất Pháp cho đến ngà y thứ sáu, mồng 9 tháng Ba; vừa có ngưá»i không rá»i mắt ná»a bước khá»i ông ta, đó là nhân viên tinh nhuệ nhất trong số quân cá»§a công dân Fouché, anh chà ng Thợ Ná».
CÅ©ng chÃnh ông Fouché biết rằng Georges là ngưá»i không thể không dùng vÅ© khà khi bị tấn công nên ông ta không muốn anh chà ng Limousine ra mặt vì nhỡ tay Bretagne nổi giáºn thì Thợ Ná» nguy mất.
Fouché trù tÃnh bắt Georges tại dinh cá»§a mình. Mãi chÃn rưỡi tối nó má»›i đến chá»— ông ta. Ông ta cho gá»i Limousine Ä‘ang ở phòng bên cạnh.
- Anh cũng nghe rồi đấy - Fouché nói - Bây giỠchúng ta chỉ còn phải bắt Villeneuve và Burban nữa.
- Khi nà o cần, chúng ta sẽ bắt há». Tôi biết há» Ä‘ang ở đâu.
- Äối vá»›i những ngưá»i nà y thì chưa vá»™i, chúng ta còn thá»i gian. Chỉ có Ä‘iá»u đừng để mất dấu cá»§a há».
- Thế tôi đã để mất dấu của Georges chưa?
- Chưa. Nhưng ngà i lại để sót mất má»™t thứ, chÃnh ngà i ấy.
- Tôi?
- Äúng váºy.
- Thứ gì?
Tiá»n cá»§a Georges. Khi chúng tôi rá»i London, ông ta có hÆ¡n má»™t trăm nghìn phăng bên mình.
- Anh sẽ chịu trách nhiệm tìm thấy số tiá»n ấy chứ?
- Tôi sẽ gắng hết sức, chỉ có Ä‘iá»u không có gì dá»… biến mất như tiá»n.
- Anh sẽ bắt đầu truy lùng nó ngay tối nay.
- Tôi có được nghỉ ngơi đến tối mai không?
- Bằng giá» nà y ngà y mai, tôi có cuá»™c hẹn vá»›i ngà i Tổng tà i thứ nhất. Tôi sẽ rất vui nếu cổ thể trả lá»i tất cả các câu há»i cá»§a ông ấy.
Ngà y hôm sau, đúng chÃn rưỡi, Fouché đã có mặt tại Tuileries. Äó là thá»i Ä‘iểm trước khi có quyết định bắt công tước Enghien. Khi đến cuá»™c bắt Georges, là chúng ta vừa lui lại má»™t bước.
Fouché thấy ngà i Tổng tà i thứ nhất đang bình tĩnh và khá vui vẻ.
- Tại sao ông không đến báo việc bắt Goerges chotôi? - Ngà i há»i.
Bởi vì cÅ©ng phải để việc gì đó cho ngưá»i khác là m chứ - Fouché đáp.
- Ông biết tình tiết vụ bắt đó không?
- Hắn đã giết một cảnh sát có tên là Buffet và là m bị thương Caniolle.
- Hình như cả hai Ä‘á»u đã có vợ.
- Vâng.
- Cần phải dà nh má»™t khoản cho vợ cá»§a hai con ngưá»i đáng thương đó.
- Tôi đã nghÄ© đến rồi: má»™t khoản trợ cấp cho ngưá»i phụ nữ goá và má»™t khoản tiá»n thưởng cho vợ ngưá»i bị thương.
- Lẽ ra nước Anh phải trả khoản nà y mới đúng.
- Thì chÃnh há» chứ ai.
- Sao lại thế?
- Nếu không cÅ©ng là Cadoudal. Nhưng vì tiá»n cá»a Cadoudal cÅ©ng là tiá»n cá»§a nước Anh thì tóm lại vẫn là nước Anh thanh toán tiá»n thôi.
- Nhưng ngưá»i ta nói vá»›i tôi hắn chỉ có má»™t nghìn hay má»™t nghìn hai trăm phăng bên ngưá»i, khi khám xét chá»— ở cá»§a hắn, ngưá»i ta có thấy gì nữa đâu.
- Hắn rá»i London vá»›i má»™t trăm nghìn phăng. Hắn đã tiêu mất ba mươi nghìn từ khi vá» Paris. Hắn chỉ còn bảy mươi nghìn, khoản nà y thừa để trả cho hai ngưá»i phụ nữ kia.
- Nhưng bảy mươi nghìn ấy ở đâu? - Ngà i Bonaparte há»i.
- Chúng đây - Fouché nói.
Rồi đặt lên bà n một túi và ng nhỠvà cái ngân phiếu.
Bonaparte tò mò dốc xuống bà n. Có bốn mươi nghìn phăng bằng tiá»n và ng Hà Lan còn lại là ngân phiếu.
- Kỳ lạ! Bây giá» ngưá»i Hà Lan lại trả tiá»n cho những kẻ ám sát tôi sao?
- Không, chắc chúng sợ tiá»n Anh sẽ gây nghi ngỠđó thôi.
- Là m sao ông tìm được khoản nà y?
- Ngà i cũng biết câu tiên đỠcủa giới cảnh sát rồi đấy: "Anh hãy tìm đà n bà là ra tất"
- Tốt lắm! Rồi sao?
- Tôi đã cho tìm phụ nữ và tôi đã thấy.
- Hãy nói rõ xem nà o, tôi thấy tò mò quá.
- ÄÆ°á»£c thưa ngà i, tôi biết có má»™t nà ng Izai nà o đó, má»™t ngưá»i có quan hệ vá»›i chúng và thuê má»™t phòng nhà chị bán hoa quả để thỉnh thoảng bá»n là m phản tụ táºp. Cô ta vừa đến gần đó thì Georges lên xe, hắn Ä‘oán đã bị theo dõi nên chỉ kịp ném cái túi nhá» và o tạp dá» cá»§a cô ta và kêu "Äến nhà Carob bán nước hoa!" Chỉ Camolle nghe thấy những lá»i nà y và cÅ©ng chỉ kịp nói vá»›i má»™t nhân viên:
- Bám theo ả!
- Thế có nghÄ©a là gì? - Bonaparte há»i.
NghÄ©a là đuổi theo và không rá»i mắt khá»i cô ta.
Georges đã lao xe Ä‘i, cô ta Ä‘i lang thang trên phố, nhưng khi đến ngã tư Odéon khi đó Georges vừa bị bắt, cô ta thấy có đám đông nên không dám Ä‘i qua. Bấy giá» cô ta má»›i biết Georges đã bị bắt. Không dám vá» nhà , cô ta trốn tại nhà má»™t cô bạn và nhá» ngưá»i nà y giữ há»™ cái túi. Tôi đã cho khám xét nhà ngưá»i bạn cá»§a cô ta và tìm thấy cái túi. Chuyện chỉ có thế. Lạy Chúa! Quả không có gì dá»… hÆ¡n.
- Thế ông không cho bắt Izai sao?
- Có chứ, nhưng chúng tôi không cần cô ta nữa. Äó là má»™t cô bé ngoan đạo đáng được Chúa phù há»™.
- Sao lại thế? - Bonaparte nhÃu mà y há»i - Ông biết thừa là tôi không thÃch những hà nh động phản nghịch.
- Ngà i có biết gì đeo trên cổ cô ta không?
- Sao ông lại muốn tôi biết nó? - Bonaparte há»i và dù không muốn ông vẫn bị sá»± tò mò lôi cuốn trong câu chuyện vá»›i Fouché, má»™t ưu thế mà Bonaparte không có so vá»›i Fouché đó là biết lắng nghe.
- Là vì cô ta có má»™t chiếc phù hiệu có ghi dòng chữ như sau: "Mảnh vỡ cá»§a cây thánh giá chÃnh gá»™c. TÃn đồ sùng đạo ở Sainte-Chapelle Paris và giáo Ä‘oà n Saint-Pierre ở Lilleâ€.
- Thôi được rồi - Bonaparte nói - Má»™t cô nà ng Saint-Lazare. Äám trẻ cá»§a anh chà ng Buffet bất hạnh và Camolle sẽ được nuôi dưỡng bằng ngân sách Nhà nước. Ông mang năm mươi nghìn phăng tiá»n tìm thấy tại nhà cô bạn Izai cho chị goá Buffet, còn lại cho Caniolle. Tôi thêm và o khoản trợ cấp má»™t nghìn phăng cho chị gái Buffet.
- Chắc ngà i muốn cô ta chết vì sung sướng hay sao?
- Tại sao váºy?
- Vì chị ta thấy rằng việc chồng mình chết đã là may mắn lắm rồi.
- Tôi không hiểu - Bonaparte sốt ruột nói.
- Sao ngà i không hiểu cÆ¡ chứ! Tay chồng là má»™t tên vô lại, ngà y nà o cÅ©ng say xỉn và đánh Ä‘áºp vợ. Kể ra tá»™i đồ Georges cá»§a chúng ta ném má»™t viên đá cÅ©ng trúng hai Ä‘Ãch đấy.
- Bây giá», khi má»i việc bắt Georges đã hoà n tất, ông hãy chuyển dần các biên bản há»i cung cho tôi chừng nà o chúng đến tay ông. Tôi muốn theo dõi vụ nà y từng bước và tháºt cẩn tháºn.
- Tôi sẽ mang bản đầu tiên ngay đây - Fouché nói - Nguyên bản từ chÃnh miệng Georges và ngà i Réal đấy.
- Thỉnh thoảng, các ông cÅ©ng thay đổi lá»i cung cá»§a tá»™i phạm chứ?
- Chắc ngà i cÅ©ng biết các bà i diá»…n văn không bao giỠở trên báo Le Moniteur như ở trên trục đúng không? Việc các lá»i cung cÅ©ng váºy, chúng tôi không thay đổi, chúng tôi chỉ cho chúng chau chuốt hÆ¡n thôi.
- Hãy xem bản khẩu cung của Georges nà o.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:06 AM.
|

15-09-2008, 10:34 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 44
Nhà ngục Temple.
Fouché chuyển má»™t táºp giấy cho ngà i Tổng tà i thứ nhất.
Ông vá»™i vã cầm nó lên, láºt qua má»™t số câu há»i thá»§ tục, chuyển ngay sang trang thứ tư.
Há»i: Ông ở Paris từ bao giá»?
Äáp: Cách đây năm, sáu tháng. Tôi không nhá»› rõ thá»i Ä‘iếm.
Há»i: Ông đã trỠđâu?
Äáp: Không đâu cả.
Há»i: Mục Ä‘Ãch đến Paris cá»§a ông là gì?
Äáp: Tấn công ngà i Tổng tà i thứ nhất.
Há»i: Dùng dao găm à ?
Äáp: Không, dùng vÅ© khà như đội cáºn vệ cá»§a hắn.
Há»i: Ông giải thÃch xem nà o.
Äáp: Tôi dùng sÄ© quan cá»§a tôi đã đếm kỹ các cáºn vệ cá»§a Bonaparte, há» có ba mươi ngưá»i. Tôi cùng hai mươi chÃn ngưá»i cá»§a mình sẽ chiến đấu giáp lá cà vá»›i há» sau khi chăng dây cản đưá»ng ở Champs-Élysées. Cuối cùng, bằng quyá»n lợi chÃnh đáng và sức mạnh từ lòng can đảm cá»§a chúng tôi, Chúa sẽ phán xét phần còn lại.
Há»i: Ai là ngưá»i đến Pháp cùng là m nhiệm vụ nà y vá»›i ông?
Äáp: Các hoà ng thân. Má»™t trong số há» lẽ ra phải đến gặp chúng tôi ngay khi tôi thông báo các Ä‘iá»u kiện đủ để đạt đến mục Ä‘Ãch cá»§a mình.
Há»i: Những ngưá»i nà o thưá»ng gặp ông ở Paris?
Äáp: Cho phép tôi không trả lá»i ông. Tôi không muốn tăng thêm số nạn nhân nữa.
Há»i: Pichegru có vị trà gì trong kế hoạch tấn công ngà i Tổng tà i thứ nhất không?
Äáp: Không. Ông ta không khi nà o muốn nhắc đến chuyện nà y.
Há»i: Nhưng nếu việc tấn công cá»§a ông thà nh công, ông ta có thuáºn hà nh động vì lợi Ãch cái chết cá»§a ngà i Tổng tà i chứ?
Äáp: Äó là bà máºt cá»§a ông ta chứ không phải là cá»§a tôi.
Há»i: Giả sá» vụ tấn công cá»§a ông thà nh công, dá»± định cá»§a ông và cá»§a các đồng phạm khác là gì?
Äáp: ÄÆ°a nhà Bourbon thay vị trà ông Tổng tà i.
Há»i: Thế ngưá»i nà o nhà Bourbon đã được chỉ định?
Äáp: Louis-Xavier-Starnilas, chúng ta vẫn biết ngà i là Louis XVIII.
Há»i: Như váºy, kế hoạch đã được thoả thuáºn và được thá»±c thi trong sá»± đồng thuáºn vá»›i các ông hoà ng nước Pháp phải không?
Äáp: Äúng thế, thưa công dân thẩm phán.
Há»i: Như váºy, ông đã đồng loã vá»›i những cá»±u hoà ng tá»™c?
Äáp: Äúng, thưa công dân thẩm phán.
Há»i: Ai cung cấp tiá»n và vÅ© khà cho các ông?
Äáp: Tôi có tiá»n để dà nh từ lâu, còn vÅ© khà thì chưa có.
Bonaparte giở sang trang khác nhưng không thấy gì. Bản há»i cung kết thúc ở đấy.
- Dá»± định cá»§a Georges tháºt là phi lý hết sức - ông nói - Äịnh ám sát tôi bằng số ngưá»i như Ä‘oà n tuỳ tùng cá»§a tôi ư?
- Ngà i đùa à ! - Fouché nói vá»›i nụ cưá»i chế nhạo - Ngưá»i ta đâu có muốn ám sát ngà i. Ngưá»i ta chỉ muốn giết ngà i. Äó là tráºn chiến Ba Mươi, má»™t kiểu đỠgươm thá»i trung cổ có thêm quân há»™ tống.
- Äấu gươm vá»›i Georges à ?
- Ngà i chẳng cũng muốn đấu với Moreau không cần ai chứng kiến đó thôi.
- Moreau là Moreau, ông Fouché ạ. Äó là má»™t đại tướng quân, má»™t ngưá»i đánh chiếm các thà nh trì, má»™t kẻ thắng tráºn vá»›i cách là m biên giá»›i nước Pháp rá»™ng ra, việc nghỉ hưu cá»§a ông ta được coi như Xénophone. Tráºn Hohenlinden đã đưa ông ta ngang tầm vá»›i những tướng Hoche hay Pichegru, trong khi đó Georges chỉ là thá»§ lÄ©nh cá»§a bá»n kẻ cướp má»™t dạng Spartacus cá»§a Bảo hoà ng mà thôi, má»™t kẻ mà để chống lại hắn, ngưá»i ta chỉ cần tá»± vệ chứ không chiến đấu, đừng quên Ä‘iá»u đó, ông Fouché ạ.
Nói xong, ngà i Bonaparte đứng dáºy để ám chỉ cho Fouché biết công việc cá»§a ông ta đã xong.
Hai tin kinh hoà ng vá» việc hà nh quyết công tước Enghien và vụ tá»± sát cá»§a Pichegru vừa khiến Paris xôn xao cách nhau chỉ và i ngà y. CÅ©ng phải nói việc hà nh quyết tà n bạo má»™t ngưá»i khiến ngưá»i ta khó tin ngưá»i kia tá»± tỠđược. Nhất là trong nhà ngục Temple, nÆ¡i giam giữ hầu hết các phạm nhân, tin nà y còn gây ra những ảnh hưởng đáng sợ hÆ¡n và lá»i dá»± Ä‘oán cá»§a ngà i Réal vá»›i Savary lúc Pichegru chết đã trở thà nh sá»± tháºt: "Chúng ta có chứng minh việc tá»± tá» cá»§a ông tướng nà y cÅ©ng vô Ãch, chúng ta không thể ngăn má»i ngưá»i cho rằng chÃnh chúng ta đã xiết cổ ông ấy".
Tôi đã đưa ra ý kiến cá»§a mình, má»™t ý kiến hoà n toà n chá»§ quan vá» cái chết cá»§a vị tướng đó, bây giá» sẽ chÃnh đáng hÆ¡n khi đưa ra ý kiến cá»§a những ngưá»i sống trong cùng nhà tù vá»›i kẻ chiến thắng Hà Lan. HỠđã xét ở má»™t góc độ nà o đó, tham dá»± và o má»™t cuá»™c Ä‘á»i rất đỗi vinh quang nhưng cÅ©ng không Ãt chông gai cá»§a ông ta.
Chúng ta sẽ lần lượt nghe những tù nhân sống gần phạm vi ấy nói vá» sá»± việc nà y. Äó là má»™t ngưá»i mà chúng ta chưa nhắc đến tên lần nà o, má»™t ngưá»i có ảnh hưởng Ä‘en tối lên cuá»™c Ä‘á»i Pichegru, kẻ bán sách ngưá»i Thuỵ SÄ© tên là Fauche-Borel, ngưá»i đã chuyển lá»i má»›i đầu tiên từ hoà ng thân Condé đến ông và đã bị bắt và đưa và o Temple ngà y 1 tháng Bảy năm ngoái.
Nhà tù nà y lần lượt đón các tá»™i phạm: Moreau, Pichegru, Georges và tất cả tòng phạm trong vụ đại phản loạn như Joyaut, bà danh Villeneuve, Roger tức L’oiseau, và cuối cùng là Coster-Saint-Victor. Coster-Saint-Victor được các cô nà ng xinh đẹp lẳng lÆ¡ che giấu nên thoát được sá»± truy lùng cá»§a cảnh sát khi má»—i tối đổi má»™t chá»— ở. Khi được há»i, Fouché đã nói: Các ông hãy cho má»™t ngưá»i biết mặt hắn theo dõi ngoà i cá»a tụ Ä‘iểm vui chÆ¡i Frascati và các ông sẽ không mất ba ngà y là tóm được hắn ra và o nÆ¡i nà y.
Quả nhiên ngà y thứ hai, Coster đã bị bắt.
Và o thá»i Ä‘iểm công tước Enghien bị bắt, tại Temple đã có 107 phạm nhân và nhà tù không còn chá»— cho công tước nữa. Từ đó đến trạm gác cách 5 giỠđồng hồ, ngưá»i ta đà nh tìm tạm má»™t chá»— để ông chá» cho đến khi có bản án cuối cùng. Tôi đã kể lại cái chết cá»§a công tước Enghien. Bây giá», tôi xin nhắc lại là có không chỉ má»™t ngưá»i ở Temple, vá» tinh thần, cho là Pichegru bị ám sát.
Fauche-Borel không những khẳng định Pichegru bị siết cổ mà còn chỉ ra kẻ đã là m chuyện ấy. Ông ta đã viết năm 1807 như sau:
"Tôi khẳng định vụ ám sát do ngưá»i có tên là Spon, quân nhân đội quân tinh nhuệ, thá»±c hiện cùng hai kẻ gác cá»a khác, má»™t đã chết hai tháng sau vụ việc đó, ngưá»i kia tên là Savard bị nháºn diện là má»™t kẻ tà n sát tháng ChÃn năm 1792â€.
Các tù nhân khác cà ng chịu tác động trong niá»m tin Pichegru bị sát hại và bị tiêm nhiá»…m suy nghÄ© ngưá»i ta siết cổ Pichegru khi thấy tướng Savary mặc quân phục đại lá»… kèm theo bá»™ tham mưu đông đảo kéo đến gặp Georges Cadoudal. Trong khi ấy, Georges vừa cạo râu xong, Ä‘ang nằm trên giưá»ng, hai tay bị xÃch đặt lên bụng. Hai nhân viên hiến binh gác ông ta đã hoà n tất cái việc tra tấn nho nhá» mà ngưá»i ta quy định ấy. Tất cả bá»™ tham mưu vá»™i vã và o phòng Georges. Nhìn há» Ä‘á»u gấp gáp táºn hưởng cái hoà n cảnh á»§ dá»™t cá»§a viên tướng Bảo hoà ng, con ngưá»i mà vá» phần mình Ä‘ang gắng chịu đựng sá»± hiện diện cá»§a há». Cuối cùng, sau mưá»i phút kiểm tra và thì thà o to nhá», tất cả lại cuốn gói Ä‘i ra y như lúc há» vá»™i vã Ä‘i và o váºy.
- Thế cái đám quần áo diêm dúa ấy là gì thế? - Georges há»i má»™t vệ binh.
- Äó là em cá»§a ngà i Tổng tà i thứ nhất - Má»™t trong số tháp tùng tướng Savary và đám tham mưu cá»§a ông ta đáp.
- Hẳn rồi- Georges nói - Các vị còng tay tôi là tốt lắm.
Tuy thế, biên bản cÅ©ng dần dần hoà n thiện và việc dá»± thẩm Ä‘ang ở những bước cuối cùng. Ná»™i quy trong Temple cÅ©ng có phần lÆ¡i lá»ng hÆ¡n. Ngưá»i ta để cho các phạm nhân được ra khá»i phòng và tụ táºp trong vưá»n. Nhưng như thế không có nghÄ©a việc vượt ngục là dá»… dà ng. Savary là ngưá»i có quyết định cao nhất trong nhà tù Temple, và dù có ghét các phạm nhân Ä‘iá»u đó không ngăn việc anh ta thưá»ng xuyên đến đây nhiá»u hÆ¡n mức cần thiết.
Má»™t hôm, vừa ra khá»i phòng giam, Moreau giáp mặt anh ta nhưng tá»± ông ta đã quay lưng và đóng cá»a lại.
Vá»›i tướng Moreau, không có Ä‘iá»u gì lạ và cảm động hÆ¡n là các cá» chỉ tôn kÃnh sâu sắc cá»§a tất cả lá»±c lượng phục vụ trong nhà tù: má»i ngưá»i Ä‘á»u ngả mÅ© và chà o ông theo kiểu nhà binh. Nếu ông ngồi xuống, má»i ngưá»i nhanh chóng vây quanh và chá» xem ông muốn vá»›i gì, há» yêu cầu ông kể lại những tráºn đánh khiến ông thà nh đối thá»§ cá»§a Bonaparte và đặt ông lên trên các tướng lÄ©nh khác. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, chỉ cần ông ra lệnh, há» sẽ mở cá»a Temple thay vì đóng chặt. Ông có được má»™t ân huệ trong Ä‘á»i đó là được phép gặp vợ con. Ngà y nà o ngưá»i mẹ trẻ cÅ©ng Ä‘em con đến thăm ông. Thỉnh thoảng, ngưá»i ta còn mang đến cho Moreau loại rượu vang Clos-Vougeot hảo hạng. Ông chia cho tất cả những ngưá»i bị ốm tháºm chà cả những ngưá»i khoẻ mạnh. CÅ©ng cần kể thêm rằng những tù nhân chÆ¡i bóng, khi đã nóng lên cÅ©ng được coi như bệnh nhân, nháºn những ly rượu Clos-Vougeot. Äiá»u phân biệt Georges và các phạm nhân khác là vẻ tươi vui và vô tư cá»§a há». Há» chÆ¡i hết mình, ầm Ä© như đám há»c trò trong giá» ra chÆ¡i, trong số đó phải kể đến hai thanh niên đẹp trai và hà o hoa phong nhã nhất Paris là Coster de Saint-Victor và Roger tức Oiseau.
Một hôm Roger đang nóng khi chơi bóng bỠchiếc khăn quấn cổ ra, Saint-Victor nói với anh ta:
- Cáºu có biết là mình cócái cổ đẹp như Antinous không?
- Thực ra - Roger đáp - Cùng đáng để khen nó lắm, chỉ tám ngà y nữa là nó bị chặt rồi.
Chẳng bao lâu, tất cả đã sẵn sà ng cho việc đưa phạm nhân ra trước toà trình Ä‘iá»u tra đã lên tá»›i năm mưá»i bảy ngưá»i, hỠđã nháºn lệnh chuẩn bị để đưa sang Conciergene.
Cả nhà tù đã mang má»™t sắc thái hoà n toà n má»›i. Phấn khởi khi thoát khá»i thá»i kỳ cầm tù, đối vá»›i má»™t số ngưá»i sẽ là thoát khá»i phần cuối cuá»™c sống, tất cả Ä‘á»u hát rống lên khi chuẩn bị cất hòm rương, buá»™c tay lại, tư trang lại, ngưá»i thì hát hò, ngưá»i thì huýt sáo, ai có thể là m ồn thế nà o thì ra sức là m thế ấy, ná»—i buồn và nghÄ© ngợi chỉ dà nh cho những ai ở lại Temple.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:07 AM.
|
 |
|
| |