 |
|

15-10-2008, 11:19 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 41
Nghi Hà n TÃn, Hán vương cải phong
Theo Ãiá»n Hoà nh, nghÄ©a sÄ© tá» tiết
Hán vương nghe lá»i trình bà y cá»§a Trương Lương vá» quan hệ nước Lá»—, liá»n kiểm Ä‘iểm binh mã kéo đến thà nh Lá»— để chinh phục.
Khi đại binh kéo đến nÆ¡i, thấy cá»a thà nh nước Lá»— đóng chặt , cá» xà uy nghi.
Quân Hán đánh phá bốn mặt, muôn mấy ngà y mà không thấy trong thà nh động tĩnh gì cả, chỉ nghe những tiếng đà n ca réo rắt vang ra.
Hán vương nổi giáºn, muốn dùng há»a pháo bắn và o, Trương Lương can :
- Không nên ! Lá»— là nước cá»§a ông Chu công ngà y xưa, má»™t nước lá»… nghÄ©a. Nay cứ xem như Ãại vương Ä‘em quân đến dưới thà nh, mà trong thà nh vẫn tưng bừng tiếng đà n sáo, đủ biết cái nước không thể dùng sức mạnh để chinh phục. Xin Ãại vương Ä‘em đầu cá»§a Hạng vương bá cáo cho ngưá»i Lá»— biết, rồi hiểu dụ cho há» thấy đại nghÄ©a, tá»± nhiên há» phải quì phục.
Hán vương theo lá»i, lấy đầu Hạng vương treo dưới thà nh. Các báºc bô lão trong thà nh trông thấy Ä‘á»u khóc òa.
Hán vương sai ngưá»i hiểu dụ rằng :
" Hạng vương giết NghÄ©a Ãế là m nhiá»u hà nh đông bạo ác gây nhiá»u tang tóc trong dân chúng. ngưá»i xưa có nói : "Chỉ có đạo đức, lá»… nghÄ©a má»›i Ä‘em lại má»™t xã há»™i thái bình, thạnh trị . Chỉ có lòng nhân má»›i Ä‘em lại cho dân chúng cảnh sống lạc nghiệp, an cư. Hán vương không có ác cảm vá»›i Hạng vương, chỉ vì tôn trá»ng lòng nhân, diệt tà n bạo mà Hạng vương phải chết . Nay nước Lá»— bế thà nh trái mạng, không biết theo đạo nghÄ©a thì sao gá»i là má»™t nước cá»§a thánh nhân được ".
Các bô lão nghe lá»i hiểu dụ, cùng vá»›i bá»n nho sÄ©, mở cá»a thà nh ra đầu hà ng.
Hán vương dẫn đại binh và o thà nh, vá»— an bá tánh, rồi Ä‘em đầu và mình cá»§a Hạng vương ráp lại, dùng hiệu Lá»— Công táng ở phÃa Ãông Cốc Thà nh mưá»i lăm dặm.
Các lá»™ chư hầu Ä‘á»u dẫn quân đến chúc mừng.
Ngà y hôm sau, Hán vương truyá»n cho chư hầu ai nấy Ä‘em quân bản bá»™ trở vá» nước, còn các văn võ tướng sÄ© Ä‘á»u trở vá» Lạc Dương, chá» cuá»™c luáºn công hà nh thưởng.
Hán vương nhân nghÄ© Hà n TÃn đóng quân ở đất Tá», cai quản hÆ¡n bảy mươi thà nh, nước lá»›n, quyá»n to như váºy e sanh ra háºu hoạn Lại thấy nước Lá»— ở riêng má»™t góc Kinh Nam, dẫu có muốn khởi binh má»™t và i vạn, cÅ©ng chẳng dá»… gì chiêu táºp được, liá»n gá»i Hà n TÃn và o phá»§ dụ :
- Từ khi được tướng quân, tướng quân láºp nhiá»u công lá»›n, lòng ta chẳng lúc nà o quên. Tuy nhiên, ta lại e tướng quân quyá»n cao, tước trá»ng, kẻ tiểu nhân ghen ghét, không giữ nổi địa vị, là m cho lòng ưu ái cá»§a ta không xứng đáng Ä‘á»n bù. Nay nước Lá»— riêng má»™t góc trá»i, dà n cư an lạc, ta muốn tướng quân giao ấn Nguyên Nhung, rồi thiên sang trấn thá»§ nước Lá»— , dá»±ng nghiệp muôn Ä‘á»i. Như thế sá»± Ä‘á»n ân cá»§a ta má»›i xứng.
Hà n TÃn nghe Hán vương nói, không biết là m sao, bèn Ä‘em ấn soái trả lại cho Hán vương, sai các tướng lá»›n nhá» vá» bản dinh để chá» Hán vương định Ä‘oạt.
Ãoạn, Hà n TÃn và o bái yết Hán vương, tâu :
- Nước TỠđội Æ¡n Ãại vương đã phong cho đã lâu, nay nhất đán cải phong, e lòng dân hoang mang chăng ?
Hán vương phà n nà n :
- Tướng quân nghÄ© như thế là lầm. Xưa Sở, Hán giao binh, lòng ngưá»i chưa định, đất Tá» là cái đất phản phúc, nên sai tướng quân trấn thá»§. Ngà y nay bốn biển thái hòa, dân TỠđâu còn phải lo lắng nữa. Vả lại, tướng quân là ngưá»i Hoà i Âm, phong tướng quân là m Lá»— vương tức là nÆ¡i đất tổ quê nhà , lẽ ấy rất hợp.
Hà n TÃn liá»n Ä‘em ấn Tá» vương giao trả, đổi lấy ấn Lá»— vương, thiên sang đất Lá»—.
Ãến nÆ¡i, Hà n TÃn sai ngưá»i đến Hoà i Âm tìm ngưá»i Phiếu mẫu và gã bán thịt khoảnh ác đã là m nhục mình thuở xưa.
Hai ngưá»i đến nÆ¡i, và o lạy yết kiến. Hà n TÃn nhắc lại thuở hà n vi, nhá» cÆ¡m Phiếu mẫu, và đá»n Æ¡n cho Phiếu mẫu má»™t nghìn lạng và ng. Phiếu mẫu lạy tạ trở vá».
Còn tên hà ng thịt. Hà n TÃn phong cho là m chức Trung úy. .
Gã hà ng thịt nói :
- Năm trước tôi dốt nát, không biết báºc đại quÃ, nên Ä‘a xúc phạm đến Ãại vương. Nay mong Æ¡n Ãại vương không giết, có đâu dám nháºn chức phong ?
Hà n TÃn nói :
- Ta không phải như những kẻ nhá» nhen, báo thù má»™t cách nhá» má»n. Ngươi nháºn chức, chá»› nói nhiá»u .
Gã hà ng thịt lạy tạ lui ra. Những ngưá»i biết chuyện luồn trôn cá»§a Hà n TÃn thuở xưa, nay lại thấy Hà n TÃn đối xá» vá»›i gã hà ng thịt như váºy Ä‘á»u lấy là m lạ.
Hà n TÃn nói :
- Hắn là một ân nhân của ta chứ đâu phải kẻ thù. Nếu ta không bị hắn là m nhục thì đâu có được ngà y nay.
Ta phong chức cho hắn là để Ä‘á»n Æ¡n đó.
Tả hữu nói :
- Lòng khoan dung cá»§a Ãại vương tháºt Ãt ai sánh kịp.
Tháng giêng năm thứ sáu nhà Ãại Hán, Triệu vương Trương NhÄ©, Lá»— vương Hà n TÃn, thần xuất các quan và o xin tôn Hán vương lên ngôi Hoà ng đế.
Hán vương nói :
- Ta nghe Hoà ng đế phải là báºc ngưá»i hiá»n đức, ta đâu dám dá»± và o ngôi ấy.
Quần thần Ä‘á»u nói :
- Ãại vương dùng nhân đạo dấy binh, khu trừ bạo nghịch, bình định bốn bể, kẻ có công Ä‘á»u được phong chức chư hầu. Nếu Ãại vương không lên ngôi Hoà ng đế thì sao tỠđược cái đạo tin cá»§a thiên hạ.
Hán vương đôi ba phen từ chối, sau đó các chư hầu cố nà i ép, Hán vương mới nghe theo và nói :
- Các ngươi xét thấy ta có đủ lòng nhân, cố suy tôn như váºy, ta đâu nỡ chối từ.
Bèn chá»n ngà y Giáp ngá» trong sáng hai, là m lá»… tế trá»i đất, rồi lên ngôi Hoà ng đế ở phÃa Nam DÄ© Thá»§y. Văn võ bá quan Ä‘á»u là m lá»… chúc mừng.
Hán vương đổi hiệu là Hán đế, và ban chiếu trong thiên hạ rằng :
" Trẫm nghÄ© : nhà Châu dứt mối , há» Tần dấy lên, sáu nước kiêm tÃnh, bôn bể tang thương. Ãến Ä‘á»i Tam Thế thiên hạ cà ng loạn lạc. Trẫm vốn là ngưá»i dân đất Bái dấy binh khởi nghÄ©a cốt trừ bạo ngược, cứu giúp muôn dân. Tần diệt, Sở hưng mà Sở lại dẫm trên vết xe cá»§ cá»§a Tần muôn dân chưa thoà i khá»i lầm than khốn đốn . Nay trẫm được muôn dân chung sức, tướng sÄ© hết lòng, dá»±ng nên nghiệp cả, thu thiên hạ vá» má»™t mối , Ä‘em lại thái bình an lạc. Thiết nghÄ© : Mình đức bạc tà i hèn, không dám tá»± tôn , nhưng chư hầu má»™t má»±c nà i ép. Chẳng lẽ phụ lòng trăm há», không kể lá»i khuyên chư hầu, vì thế mà trẫm phải nghe theo. Nay vá»›i ước vá»ng chung trẫm xưng hiệu Hoà ng đế, đánh hiệu cá»§a thiên hạ là Ãại Hán, truy tôn khảo tá»· bốn Ä‘á»i là m Thái thượng Hoà ng đế, dá»±ng ná»n xã tắc ở Lạc Dương, phong Lã Háºu là m Hoà ng háºu , con trưởng là Lưu Doanh là m Ãông cung Thái tá».
Tất cả những hình phạt cÅ© cá»§a Tần, Sở Ä‘á»u bãi bá».
Nay bố cáo cho thiên hạ biết " .
Mùa hạ tháng năm, Hán đế đặt tiệc ở cung Nam thà nh Lạc Dương thết đãi quần thần.
Rượu được mấy tuần, Hán đế há»i :
- Trẫm muốn há»i câu nà y, liệt hầu và các tướng ai biết cứ trả lá»i.
Quần thần Ä‘á»u để ý lắng nghe.
- Trẫm sở dĩ có thiên hạ là vì sao ? HỠHạng mất thiên hạ là vì sao ?
Cao Khởi, Vương Lăng thưa :
- Bệ hạ chuá»™ng nghÄ©a thi nhân, được thiên hạ cảm mến, còn Hạng VÅ© tuy có sức mạnh tuyệt năng, song thiếu đạo đức. Do đó trá»i đã dà nh sẵn sá»± thà nh bại nà y.
Hán đế nói :
- Các khanh chỉ thấy được má»™t phần, chưa thấy được toà n diện. Ãà nh rằng nhân đạo là gốc, song việc lãnh đạo còn phải ở những yếu tố cần thiết má»›i thà nh công được Như váºn trù ở trung quân, quyết thắng ra ngoà i nghìn dặm, ta không bằng Tá» Phòng. Trấn giữ quốc gia, vá»— vá» trăm há», váºn tải lương thá»±c cho chu toà n, ta không bằng Tiêu Hà . Cầm quân trăm vạn, đánh đâu được đấy, phá đâu lấy đấy, ta không bằng Hà n TÃn. Ba ngưá»i ấy Ä‘á»u là báºc nhân kiệt, mà ta biết dùng, vì thế nên lấy được thiên hạ. Còn Hạng VÅ© có má»™t mình Phạm Tăng mà không biết dùng, cho nên bị chết vá» tay ta.
Quần thần nghe Hán đế nói Ä‘á»u bái phục.
Vua tôi lại bắt đầu chén, vui vầy, Hà n TÃn lợi dụng lúc Hán đế vui vẻ, tâu :
- Hạ thần ngà y trước bá» Sở và o Bao Trung, giữa đưá»ng có gặp má»™t tiá»u phu chỉ nẻo. Hạ thần sợ quân Sở Ä‘uổi theo nên phải giết lão Ä‘i, để lão khá»i chỉ cho kẻ khác.
Sau đến núi Cổ Vân, hạ thần lại gặp má»™t kẻ nghÄ©a dÅ©ng là Tân Kỳ, cùng theo hạ thần Ä‘i đánh Sở . Tân Kỳ láºp nhiá»u công tráºn, rá»§i bị chết nÆ¡i Quảng Võ. Nay, hai kẻ ấy chưa được hưởng ân huệ gì.
Hán đế nói :
- Nếu khanh không bảo tấu, trẫm đã phụ ơn kẻ đã có công rồi.
Liá»n khiến láºp Ä‘á»n thá», thá» tiá»u lão, bốn mùa cÅ©ng tế, lại phong cho con cháu Tân Kỳ được thế ấm.
Trương Lương nghÄ© đến quê hương cá»§a mình, vá»™i tâu vá»›i Hán đế láºp con cháu vua Hà n cÅ© là CÆ¡ TÃn là m Hà n vương, đóng đô ở Dịch Dương, láºp lại tôn miếu nước Hà n.
Hán đế nháºm lá»i. Vương Lăng lại tâu xin láºp Ä‘á»n thá» cho mẹ mình.
Hán đế nói :
- Lăng mẫu là báºc đại liá»n, trẫm là m sao quên được Liá»n sai láºp Ä‘á»n, hà ng tháng cấp ngưá»i đến tế lá»….
(Ãến nay dấu tÃch Ä‘á»n thá» Lăng mẫu vẫn còn).
Ãoạn Hán đế phong Ngô Nhuế là m Trưá»ng Sa vương, đóng đô ở Lâm Tương, còn Hoà i Nam vương Anh Bố, Lương vương Bà nh Việt, Yên vương Trang Tà đá»u giữ nguyên chức cÅ©.
Các ngưá»i há» Lưu cùng gia phong má»™t loạt. Còn các công thần Ä‘á»u phong tước hầu.
Tuy nhiên, những kẻ chưa được thụ phong lao nhao thì thầm chưa biết số pháºn mình ra sao.
Hán đế trông thế ngạc nhiên, há»i Trương Lương.
Trương Lương nói :
- Bệ hạ dùng các tướng thu thiên hạ. Nay phong thưởng chỉ nhắm và o ngưá»i thân, mà không chú trá»ng đến kẻ sÆ¡, do đó, há» lấy là m bất mãn.
Hán đế nói :
- Sự phong chức phải thủng thỉnh, tùy công xét định, biết là m thế nà o ?
Trương vương nói :
- Muốn là m an lòng má»i ngưá»i Bệ hạ nên tìm má»™t ngưá»i mà hà ng ngà y Bệ hạ ghét nhất phong chức trước Ä‘i để trấn an các tướng.
Hán đế nói :
- Ngưá»i ta ghét nhất ai cÅ©ng biết, là Ung SÄ©.
Nói xong, liá»n xuống chiếu, phong Ung SÄ© chức Thâp Vạn hầu.
Quân thần hân hoan bà n nhau :
- Ung SÄ© mà còn được phong hầu thì bá»n mình lo gì Bệ hạ bá» rÆ¡i.
Bấy giỠquần thần mới an định.
Trương Lương lại tâu :
- Hiện nay công việc cần kÃp là Ãiá»n Hoà nh trốn ở ngoà i hải đảo, nếu không khu trừ e sau nà y mang há»a.
Hán đế há»i :
- Theo ý Tiên sinh bây giỠnên dùng kế gì ?
Trương Lương tâu :
- Ãiá»n Hoà nh là má»™t kẻ nghÄ©a sÄ©, từ nước Tá» trốn ra ngoà i để trốn để xem thế mạnh yếu, đủ biết cái chà cá»§a hắn không nhá». Bệ hạ nếu sai quân Ä‘i đánh, bể khÆ¡i sóng cả không chắc đã thắng được há». Cứ như ngu ý cá»§a hạ thần nên Ä‘em chiếu đến trần thuyết má»i lẽ tha tá»™i cho hắn và triệu vá», hứa sẽ láºp con cháu nước Tá». Như váºy Ãiá»n Hoà nh sẽ mến đức phục tùng.
Hán đế theo lá»i, sai Trá»ng Ãại phu Lục Giả Ä‘em chiếu sang hải đảo.
Ãiá»n Hoà nh hay tin có sứ Hán đến, sai ngưá»i ngăn cá»a trại, không cho sứ Hán và o.
Lục Giả nói :
- Hán đế bình định xong Tây Sở, thiên hạ Ä‘á»u theo vá» má»™t mối, duy còn có chá»§ ngươi chưa chịu qui hà ng. Lẽ ra Ä‘em binh vấn tá»™i, nhưng Hán đế là báºc nhân đức, sai ta Ä‘em chiếu đến vá»i vá» triá»u, bà y tá» lẽ thiệt hÆ¡n. Chá»§ ngươi là m như thế là trái đạo.
Quân và o báo. Ãiá»n Hoà nh suy nghÄ© má»™t lúc rồi ra mở cá»a rước Lục Giả và o, mở chiếu ra Ä‘á»c.
Chiếu rằng :
" Xưa , Di Tá» không thèm ăn thóc nhà Châu, mà nhà Châu vẫn được thiên hạ ; Giá»›i Tá» Thôi không muốn thá» Tấn, mà Tấn vẫn là m bá má»™t nước. Ãiá»n Hoà nh dẫu ở hải đảo nhưng rồi tất cÅ©ng phải là m tôi nhà Hán, không lẽ vượt ra khá»i cá»i nhân gian được. Váºy nên kÃp trở vá», lá»›n thì là m vương, nhá» thì là m hầu , giá» lấy sá»± nghiệp dà i lâu , không đến nổi mất tôn tá»± . Nếu không biết trá»ng lẽ phải, không biết nghe lá»i hay, má»™t khi trẫm đã kéo binh sang Ãông thì không thể hối háºn được nữa . Ngươi nên chóng chóng trở vá» chá»› lầm " .
Ãiá»n Hoà nh Ä‘á»c chiếu xong, liá»n khoản đãi Lục Giả, rồi cùng vá»›i tả, hữu bà n việc hà ng Hán.
Tả, hữu nói :
- Việc đó không nên, Hán đế tuy bá» ngoại rá»™ng rãi, nhưng bên trong rất hẹp hòi. Chúa công lâu nay trốn ở hải đảo, không hà ng phục, nếu trở vá» Hán đế nổi giáºn e mạng chà ng còn, hối không kịp nữa. Chi bằng là m thêm tên lá»a, cất trại ven bá», chúng tôi má»™t lòng chống giữ, dẫu quân Hán trăm vạn kéo sang đây, sóng to gió cả, chắc gì đã là m nên việc.
Ãiá»n Hoà nh nói :
- Tôi cùng các ông Ä‘em nhau ra ở đây, đối vá»›i các ông tôi chưa có ân đức gì. Nay Hán đế vá»i tôi mà tôi không vá», tất Hán đế sẽ Ä‘em quân đến đây, bấy giá» tôi phải phiá»n các ông xông pha tên đạn, mang nhiá»u khổ háºn, lòng tôi không nỡ.
Nói xong, Ä‘em hai ngưá»i mạc khách, theo Lục Giả vá» thà nh Lạc Dương.
Ãi được ba mươi dặm, Ãiá»n Hoà nh lại nghÄ© thầm :
- Hán đế trước kia giết Tá» vương nên ta phải bá» ra hải đảo, dò xem tình thế để mưu phục háºn. Nay Hán đế thu cả thiên hạ, sức ta không chống nổi, nếu cổ thá»§ chỉ là m khổ cho các nghÄ©a sÄ©, còn vá» hà ng thì còn mặt mÅ©i nà o nhìn dân chúng nước Tá» ?
Nghĩ rồi rút gươm đâm và o cổ chết.
Hai ngưá»i mạc khách cùng Lục Giả nhặt thi thể cá»§a Ãiá»n Hoà nh Ä‘em vá» trình vá»›i Hán đế.
Hán đế ngáºm ngùi thương tiếc sai Ä‘em mai táng phÃa Ãông thà nh Lạc Dương và phong cho hai mạc khách là m chức Ãô Uý.
Hai ngưá»i khách ra ngoà i bảo nhau :
- Ãiá»n Hoà nh tá»± sát, má»™t là không muốn thá» nhà Hán, hai là sợ năm trăm nghÄ©a sÄ© lâm nạn, tháºt là hà nh vi cá»§a báºc trượng phu. Nay hai ta há tham phú quý mà sống nhục hay sao.
Bèn ra đà o má»™t cái hố bên má»™ Ãiá»n Hoà nh rồi cùng đâm cổ chết theo.
Ngà y hôm sau, Hán đế hay tin, giáºt mình nói :
- Ãiá»n Hoà nh tá»± sát là báºc hà o kiệt, hai tướng chết theo lại cÅ©ng là anh hùng. Ãiá»n Hoà nh được lòng ngưá»i như thế, e rằng năm trăm ngưá»i ở ngoà i hải đảo, hà ng ngà y chịu Æ¡n cá»§a Ãiá»n Hoà nh, hay tin Ãiá»n Hoà nh chết, há» nổi loạn chăng.
Liá»n sai ngưá»i ra hải đảo chiêu dụ bá»n nghÄ©a sÄ© vá» hà ng.
Năm trăm ngưá»i nghÄ©a sÄ©, nghe tin Ãiá»n hoà nh chết, khóc lóc nói :
- Chúa công vì sợ bá»n ta mắc nạn, nên sang nhà Hán mà chết, nay chúng ta còn mặt nà o ham sống nữa.
Liá»n cùng nhau tá»± tá» cả. Sứ Hán thấy má»i ngưá»i vì nghÄ©a, chết như váºy, vá»™i vá» tâu vá»›i Hán đế.
Hán đế kinh ngạc nói :
- Thiên hạ sao lại có những kẻ trá»ng nghÄ©a như váºy tháºt đáng kÃnh.
Bèn sai ngưá»i thu tháºp tất cả năm trăm thi thể cá»§a các nghÄ©a sÄ© chôn cất ở hải đảo. Ngưá»i sau má»™ cái nghÄ©a khà cá»§a Ãiá»n Hoà nh, đặt tên đảo ấy là đảo Ãiá»n Hoà nh.
Hán đế lại sai láºp miếu phụng thá».
Xong việc Ãiá»n Hoà nh, Hán đế lại nói :
- Cái lo hải đảo đã xong, nay còn hai tướng Quý Bố và Chung Ly Muá»™i chẳng biết trốn thoát nÆ¡i đâu Xưa, ta thua ở sông Trung, bị hai tướng ấy là m nhục. Nay tuyên bố cho xa gần Ä‘á»u biết , há»… ai tìm được chúng sẽ trá»ng thưởng nghìn và ng, còn nếu ai che giấu sẽ bị tá»™i liên can.
Nhắc lại Quý Bố, từ lúc lẩn trốn trong quân Sở, chạy ra khá»i vòng vây đến trú nÆ¡i nhà Chu Trưá»ng tại thà nh Lạc Dương.
Chu Trưá»ng nhân nghe tin vua Hán tìm bắt, bèn bảo Quý Bố :
- Vua Hán máºt bắt tướng quân gấp lắm, nếu biết trốn ở nhà tôi, chẳng những má»™t nhà , má»™t há» tôi bị lụy mà tướng quân cá»§ng không khá»i chết. Váºy tướng quản nên nghÄ© cách nà o cho tiện.
Quý Bố nói :
- Ông không lo. Tôi sẽ có cách.
Hôm sau, Quý Bố cạo hết râu tóc, giả là m ngưá»i ở thuê, tá»± bán mình cho ngưá»i nước Lá»— là Chu Gia.
Chu Gia thấy Quý Bố cá» chỉ khác thưá»ng lòng nghi hoặc, dò xét biết được Quý Bố, liá»n gá»i và o nói :
- Nhà ngươi chÃnh là tướng nước Sở tên là Quý Bố. Nay vua ban chiếu tìm bắt, nhà ngươi trốn nÆ¡i đây e lụy đến tá»™c há» ta thì là m thế nà o ?
Quý Bố nói :
- Tôi chÃnh là Quý Bố, tướng Sở, vì bước đưá»ng cùng phải giả danh, cải dạng. Lâu nay ông đãi tôi rất háºu, không biết lấy gì Ä‘á»n Æ¡n. Váºy ông Ä‘em nạp tôi cho vua Hán để lãnh ngà n và ng. Ãó là cách tôi Ä‘á»n Æ¡n ông váºy.
Chu Gia thở dà i nói :
- Ta đâu nỡ Ä‘em cái chết cá»§a ngươi đổi lấy nghìn và ng. Ta có má»™t ngưá»i bạn là Hạ Hầu Anh hiện là m quan to ở Lạc Dương, từ nhỠđến giá» chÆ¡i nhau rất thân. Nay ta Ä‘em ngươi đến đó xem có cách gì cứu mạng chăng ?
Quý Bố tạ ơn nói :
- Nếu ông cứu được tôi tháºt là ơn tái tạo. Dầu chết chẳng dám quên.
Chu Gia sắm sá»a hà nh lý lên đưá»ng, và nói :
- Ãể ta đến có trước có sao rồi sẽ liệu.
Nói rồi một mình tìm đến Lạc Dương, và o thà nh yết kiến Hạ Hầu Anh.
Hạ Hầu Anh mừng gặp cố nhân, chuyện trò rối rÃt và đặt tiệc khoản đãi .
Chu Gia há»i :
- Quý Bố có tội gì mà nhà vua ra lệnh bắt gấp thế ?
Hạ Hầu Anh đáp :
- Vì Quý Bố trước kia nhiá»u lần là m nhục Hoà ng thượng, nên nay Hoà ng thượng muốn bắt vá» trị tá»™i.
Chu Gia nói :
- Kẻ là m tôi ai vì chúa nấy ! Thánh thượng má»›i thu được thiên hạ mà sai lùng bắt má»™t ngưá»i vì mối thù riêng, sao đủ tỠđại ân cá»§a mình. Vả lai, Quý Bố là tay hà o kiệt, nếu tìm bắt như váºy phá»ng hắn sang Hồ, hoặc sang Việt giúp cho địch quốc thì sao ? Ông nên tâu vá»›i thánh thượng tha tá»™i cho Quý Bố để rá»™ng lối cầu hiá»n.
Hạ Hầu Anh cho lá»i nói ấy là phải, liá»n và o triá»u tâu vá»›i Hán đế :
- Quý Bố vô tội, sao Bệ hạ tìm bắt gấp thế ?
Hán đế nói :
- Hắn đã nhiá»u lần là m nhục ta giữa tráºn, sao lại là Hạ Hầu Anh nói :
- Quý Bố trước kia vì chá»§ mình, chỉ biết có Sở mà không biết Bệ hạ. Váºy Quý Bố là ngưá»i táºn trung. Nếu cho đó là tá»™i thì ai còn dám trung vá»›i vua. Muốn trong triá»u những kẻ táºn trung như Quý Bố theo phò Bệ hạ thì nên tha tá»™i Quý Bố, mà đòi vá» dùng má»›i phải.
Hán đế nói :
- Thế thì Quý Bố và Chung Ly Muá»™i Ä‘á»u là những kẻ vô tá»™i cả
Liá»n ban chiếu tha tá»™i Quý Bố và Chung Ly Muá»™i cho vá» triá»u kiến, và cho giữ nguyên chức cÅ©. Nếu còn trốn tránh sẽ bị toà n gia tru lục.
Hạ Hầu Anh trở vá» thuáºt chuyện vá»›i Chu Gia.
Chu Gia mừng rỡ, từ giã Hạ Hầu Anh, trở vá» nước Lá»—, thuáºt lại cho Quý Bố hay.
Quý Bố hân hoan, sắm sá»a hà nh trang trở vá» Lạc Dương và o bệ kiến Hán đế.
Hán đế nói :
- Nhà ngươi bốn bể bÆ¡ vÆ¡, tấm thân láºn Ä‘áºn, sao không sá»›m trở vá» chầu ?
Quý Bố tâu :
- Nước tan, vua mất, hạ thần xấu hổ vì không cùng Bá vương chết nơi Ô giang, nên không dám và o chầu.
Hán đế nói :
- Sao trước kia nhà ngươi lại là m nhục ta ?
Quý Bố nói :
- Vì hạ thần hết lòng với vua Sở, chỉ sợ không là m nhục được Bê hạ mà thôi.
Hán đế nói :
- Nhà ngươi quả là tôi trung.
Bèn phong chức Lang Trung.
Quý Bố dáºp đầu tâu :
- Thần là bỠtôi của nước đã mất, đầu nhơ, mặt nhuốm không kham gánh nổi công việc. Cúi xin Bệ hạ tha cho hạ thần tội chết đã là may là m rồi, đâu còn dám chịu quan chức.
Hán đế nói :
- Từ chức quan mà không chịu nháºn đó là ngươi không quên Æ¡n Sỡ. Nhưng trẫm thượng là tôi trung mà phong chức là lòng nến cá»§a trẫm. Nhà ngươi đã chịu tùng phục sao lại không chịu nháºn ?
Quý Bố bèn nháºn chức rồi lạy tạ lui ra. Tả, hữu bước và o tâu :
- Quý Bố đã vá» triá»u, còn Chung Ly Muá»™i vẫn trốn tránh, xin Bệ hạ phán xét.
Hán đế nói :
- Chung Ly Muá»™i là má»™t tên danh tướng nước Sở, tà i trà không kém Phạm Tăng, nếu để hắn trốn sẽ thà nh má»™t mối há»a lá»›n. Cần phải máºt bắt cho kỳ được. .
Tả, hữu Ä‘á»u tuyên bố khắp xa gần, tìm bắt Chung Ly Muá»™i.
Chợt lúc đó có má»™t ngưá»i mình mặc áo vải, chân Ä‘i dép cá», lấn quẩn trong thà nh Lạc Dương gặp bá»n tả, hữu Ä‘i truyá»n lệnh, cưá»i lá»›n nói :
- Phá»ng như má»™t gã Chung Ly Muá»™i thì có đủ gì mà lo . Nay tôi có má»™t việc lá»›n, muốn và o chầu vua để tâu trình, chỉ hiểm không có ai tiến dẫn.
Ngưá»i vừa nói đó là nglrá»i nước Tá», há» Lâu, tên KÃnh, Ä‘i thú Lá»§ng Tây, nhân qua Lạc Dương nghe vua Hán có lệnh lùng bắt Chung Ly Muá»™i nên má»›i nói thế.
|

15-10-2008, 11:20 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 42
Nghe Lâu KÃnh, Hán đế thiên đô
Nghi Hà n TÃn, Thánh hoà ng du ngoạn
Quân sÄ© thấy Lâu KÃnh mặc áo vải, Ä‘i dép cá», dáng Ä‘iệu tiá»u tụy liá»n nói :
- Nhà ngươi ăn mặc như thế nà y là m sao chầu vua được ?
Lâu KÃnh nói :
- Vua quan có đồ triá»u phục cá»§a vua quan, còn tôi, là dân giả, tôi có thưá»ng phục cá»§a dân giả, áo vải, dép cá» không phải là váºt đáng khinh.
Quân sÄ© thấy Lâu KÃnh ăn nói cứng rắn, liá»n tâu vá»›i Hán đế.
Hán đế đòi và o yết kiến và há»i :
- Nhà ngươi muốn và o yết đến trẫm hẳn có Ä‘iá»u gì hay ?
Lâu KÃnh tâu :
- Ngà y xưa, Bá vương không theo lá»i cá»§a Phạm Tăng, bá» Quan Trung, đóng đô nÆ¡i Bà nh Thà nh, đó chÃnh là cái cá»› mất thiên hạ. Nay bệ hạ đóng đô ở Lạc Dương, tuy Bà nh Thà nh không sánh kịp song chưa phải là kế lâu dà i.
Hán đế nói :
- Xưa nhà Chu đóng đô ở Lạc Dương, vẫn giữ được nghiệp cả muôn Ä‘á»i. Nay ta noi gương đó.
Lâu KÃnh tâu :
- Bệ hạ láºp nghiệp không giống nhà Châu. Nhà Châu khởi đầu từ ông Háºu Tắc, mấy trăm năm tu nhân tÃch đức, thu Ä‘oạt nhân tâm, đến Ä‘á»i vua VÅ© Vương má»›i đánh Trụ mà có thiên hạ. Khi vua VÅ© lên ngôi, vì nghÄ© Lạc Ấp là chá»— trung tâm, chư hầu bốn phương Ä‘á»u vá» triá»u cống. Tuy nhiên, ở chá»— nà o, có đức thì dá»… hưng, và thất đức thì dá»… mạt. Bằng cứ là lúc nhà Châu thịnh, chư hầu bốn mặt vá» chầu, đến lúc nhà Châu suy, thiên hạ tạo phản khắp nÆ¡i. Nhà Châu uy đức trùm thiên hạ mà còn như váºy, huống chi Bệ hạ khởi binh từ Phong Bái, đánh nhau vá»›i Hạng VÅ©, thâu giang san. Lòng ngưá»i chưa hẳn đã xem đó là đại nghÄ©a, là m sao Bệ hạ và vá»›i nhà Châu được ? Theo ý ngu thần, Bệ hạ nên thiên đô sang Hà m Dương. Ở đó núi sông hùng vÄ©, bốn bá» hiểm cố. Lúc bình có thể vá»— an lê dân, lúc biến có thể động binh dá»… dà ng. Ãó là cái cÆ¡ dá»±ng nghiệp muôn Ä‘á»i, hạ thần xin vì Bệ hạ mà tâu bà y.
Hán đế Ä‘em lá»i ấy há»i quần thần, và nói :
- Nhà Châu đóng ở Lạc Dương trải mấy trăm năm không suy sút. Thá»§y Hoà ng đóng đô ở Hà m Dương má»›i có và i Ä‘á»i đã bị diệt vong, thế mà Lâu KÃnh lại khuyên ta như thế là ý gì ?
Trương Lương nói :
- Lạc Dương tuy có thà nh cao, xung quanh có sông Hà o, sông Miện, sông Lạc, song bốn mặt Ä‘á»u thù địch, không phải là đất dụng vÅ©. Còn Hà m Dương phÃa hữu có LÅ©ng, Thục, phÃa tả có Hà o, Hà m, lại có đồng rá»™ng thênh thang, hoa mà u bát ngát. Ba mặt kÃn để cố thá»§, mặt trước dùng chế ngá»± chư hầu tháºt là má»™t cái thà nh và ng nghìn dặm. Lá»i Lâu KÃnh nói rất phải.
Hán đế nghe Trương Lương nói, liá»n chá»n ngà y thiên đô sang Hà m Dương, gá»i Lâu KÃnh và o Phụng Xuân quan ban cho quốc tÃch.
Bá tánh được tin Hán đế thiên đô, đặt bà n hương án dá»c đưá»ng vá»ng bái. Cảnh thái bình trà n ngáºp khắp nhân gian.
Má»™t hôm, Hán đế ngồi má»™t mình nÆ¡i ngá»± Ä‘iện, chợt nghÄ© đến Chung Ly Muá»™i, lâu nay trốn biệt, không thấy ra trình diện, sợ Chung Ly Muá»™i ngấm ngầm phản loạn, liá»n triệu quần thần đến nói .
- Chung Ly Muá»™i không thấy vá», không ai rõ tin tức, các khanh có ý kiến gì chăng ?
Quý Bố bước ra tâu :
- Tâu Hoà ng thượng, trước kia Chung Ly Muá»™i cùng vá»›i hạ thần bá» Sở Ä‘i trốn, Chung Ly Muá»™i có nói Hà n TÃn là bạn thân cÅ©, có lẽ đến đấy ẩn lánh chăng ?
Hán đế nghe nói, lòng cà ng lo ngại, đòi Trần Bình và o há»i :
- Hà n TÃn ẩn giấu Chung Ly Muá»™i tất có thâm ý.
Nay phái sai ngưá»i đến dò xem cho Ä‘Ãch thá»±c rồi sẽ liệu.
Trần Bình nói :
- Việc ấy không nên nóng nảy, Nếu hở môi, Chung Ly Muá»™i hay được trốn Ä‘i, ắt sanh háºu hoạn. Bây giá» sai ngưá»i đến bảo Hà n TÃn tìm cách giết hắn Ä‘i là yên.
Hán đế liá»n sai Tùy Hà sang Lâm Châu, giả cách sá»a sang lăng tẩm vua NghÄ©a đế, rồi thuáºn đưá»ng sang thăm Hà n TÃn để dò tin tức Chung Ly Muá»™i. Nếu quả có Chung Ly Muá»™i ở đó sẽ tìm cách khiêu khÃch, khiến cho Hà n TÃn giết Chung Ly Muá»™i Ä‘i.
Tùy Hà lÄ©nh mệnh, sang Lâm Châu xong, ghé đến thăm Hà n TÃn.
Hà n TÃn mừng rỡ đặt tiệc khoản đãi.
Trong tiệc rượu, Tùy Hà nhân nói đến công việc triá»u chÃnh, thừa lúc vui miệng, ghé và o tai Hà n TÃn nói :
- Có ngưá»i máºt cáo nói Ãại vương giấu Chung Ly Muá»™i ở đây Nhưng Hoà ng thượng không tin, bảo rằng : ngà i được thụ phong chức trá»ng, lẽ nà o lại che giấu tên loạn tặc đó. Tuy nhiên, kẻ tả, hữu vẫn kiếm lá»i dèm pha.
Tôi chịu Æ¡n ngà i nên mách giùm câu chuyện ấy . Nếu quả như váºy, ngà i nên khu xá», chá»› nên vì tình bạn mà để lụy đến thân, bao nhiêu công lao từ xưa đến nay Ä‘á»u há»ng hết.
Hà n TÃn nghe Tùy Hà nói dứt lá»i, ngồi thừ ra hồi lâu không đáp. Lòng áy náy vô cùng.
Qua má»™t lúc, Hà n TÃn nói :
- Cứ như lá»i cá»§a quan Ãại phu, bây giá» tôi phải là m thế nà o để tuyệt mối nghi ngá» cá»§a Hoà ng thượng ?
Tùy Hà nói :
- Chỉ có cách giết Chung Ly Muá»™i, Ä‘em đầu vá» triá»u dâng là yên chuyện.
Hà n TÃn nói :
- Chung Ly Muá»™i là ngưá»i bạn cÅ© cá»§a tôi đã mấy mươi năm, nay nỡ giết Ä‘i sao đà nh.
Tùy Hà nói :
- Nếu ngà i trá»ng bạn, khinh phép nước là m sao tránh khá»i tai há»a được.
Hà n TÃn thở dà i nói :
- Lá»i quan Ãại phu nói rất phải. Ãể tôi nghÄ© đã.
Hà n TÃn cùng Tùy Hà đối ẩm cho đến lúc trá»i khuya, tiệc má»›i mãn.
Sau đó, Hà n TÃn ra đà ng sau lên má»™t gác nhá» thăm Chung Ly Muá»™i, kể hết sá»± tình.
Chung Ly Muội nói :
- Váºy cố nhân định xá» trà tôi cách nà o bây giá» ?
Hà n TÃn nói :
- Chỉ có cách tuân theo phép nước, Ä‘em đầu ông nạp vá» Hà m Dương má»›i khá»i mang vạ.
Chung Ly Muội nói :
- Tôi còn, Hán đế còn cần đến Ãại vương, nhưng nếu tôi mất, Hán đế không cần đến tà i Ä‘iá»u binh, khiển tướng cá»§a Ãại vương nữa, tất Ãại vương cÅ©ng bị giết như tôi
Hà n TÃn ngồi trầm tư má»™t lúc , ý định giết Chung Ly Muá»™i không còn nữa.
Tùy Hà lưu lại và i hôm, thấy Hà n TÃn bá» qua, không nói đến chuyện giết Chung Ly Muá»™i, liá»n máºt sai ngưá»i Ä‘em thư vá» dâng cho Hán đế, còn mình thì từ biệt Hà n TÃn, sang Lâm Châu.
Má»™t hôm, Hán đế lâm triá»u, cùng vá»›i quần thần bà n kế, bá»—ng có ngưá»i đến dâng máºt thư.
Hán đế mở ra xem, đó là thư cá»§a Tùy Hà nói việc Hà n TÃn giấu Chung Ly Muá»™i, cố ý tạo phản.
Hán đế xám mặt, đòi Trần Bình và o háºu cung nói :
- Hà n TÃn cáºy công là m báºy. Trước kia hắn định chiếm nước Tá» , mưu Ä‘oạt nghiệp lá»›n, chÃnh ta đã thấy lòng hắn, má»›i cải phong sang Lá»—. Nay hắn cải mệnh, chấp chứa Chung Ly Muá»™i tức là lòng phản phúc đã hiển nhiên.
Trẫm thấy cần phải Ä‘em binh trừ Ä‘i má»›i khá»i sanh háºu hoạn.
Trần Bình nói :
- Không nên ! Hà n TÃn không phải như những kẻ khác, tà i gồm thao lược, Ä‘iá»u binh khiển tướng như thần. Chá»— đất hắn ở lại chÃnh là chá»— xung yếu giữa Tần, Sái.Nếu sanh biến, binh thiên triá»u khó địch nổi.
Hán đế nói :
- Theo ý Tiên sinh bây giỠnên xỠtrà bằng cách nà o ?
Trần Bình nói :
- Cứ ý ngu hạ thì Hà n TÃn chỉ nên dùng trà mà bắt, chứ không nên dùng sức mà đánh.
Hán đế há»i :
- Dùng trà như thế nà o ?
Trần Bình nói :
- Thần có má»™t kế, không phải dùng binh lá»±c, mà Hà n TÃn phải bó tay chịu bắt. Bệ hạ sẽ trừ được mối hại vá» sau.
Hán đế vá»™i há»i :
- Kế ấy như thế nà o ?
Trần Bình nói :
- Theo thưá»ng lệ, các báºc Ãế vương thá»i xưa thỉnh thoảng tuần du đây đó để dò xét dân tình. Nay Bệ hạ ngá»± giá ra chÆ¡i Vân Má»™ng, hạ chiếu cho chư hầu cõi Tây phải đến tiếp giá. Hà n TÃn nghe Bệ hạ đến thế nà o cÅ©ng nghênh đón. Chừng ấy Bệ hạ chỉ cần sai má»™t Ä‘oà n võ sÄ© ra bắt là xong.
Hán đế nghe Trần Bình nói rất mừng, hạ chiếu và o mùa đông năm Canh Tý ngự giá tuần du Vân Mộng.
Chư hầu cõi Tây như Anh Bố, Bà nh Việt nghe lệnh Ä‘á»u sá»a sang tiếp đón.
Hà n TÃn hay tin ấy, bà n vá»›i tả, hữu :
- Ngà y trước Tùy Hà đến đây máºt tin cho ta biết triá»u đình đã hay việc giấu Chung Ly Muá»™i ở đây, khuyên ta nên giết Chung Ly Muá»™i để tránh háºu hoạn. Tuy nhiên, vì tình bạn ta không nỡ là m chuyện đó. Nay Thánh thượng tuần du Vân Má»™ng, nếu hay được việc nà y, ắt ta không khá»i tá»™i, chi bằng Ä‘oạn tình bạn tránh chuyện ưu ái cho xong.
Bà n tÃnh xong, Hà n TÃn ra sau vưá»n hoa, tìm gặp Chung Ly Muá»™i nói rõ việc Hán đế tuần du Vân Má»™ng, và tỠý mình muốn giết bạn.
Chung Ly Muội nói :
- Tôi đã nói vá»›i ngà i, nếu ngà i giết tôi, sá»›m muá»™n ngà i cÅ©ng bị giết. Lá»i ấy không phải là tôi tham sống mà dá»a ngà i đâu.
Hà n TÃn nói :
- Thà rằng vua phụ tôi chứ tôi không đà nh lòng phụ vua. Hôm nay tôi quyết lấy đầu của ông đem đến Vân Mộng nạp cho Hán đế.
Chung Ly Muá»™i nổi giáºn, mắng lá»›n :
- Khốn kiếp, mà y nỡ vô tình đến thế sao ? Ta tiếc không được thấy cái chết của mà y, sau khi mà y đã giết ta.
Nói xong, rút gươm đâm cổ tá»± váºn.
Hà n TÃn cắt lấy thá»§ cấp. Kịp lúc Hán đế khởi giá tuần du Hà n TÃn bèn Ä‘em quân ra biên giá»›i nghênh đón và dâng đầu Chung Ly muá»™i.
Hán đế nói :
- Nhân ngươi giấu Chung Ly Muá»™i đã lâu, nay thấy ta ra chÆ¡i Vân Má»™ng, sợ bị lá»™ nên phải nạp đầu Chung Ly Muá»™i, chứ đâu phải thiện chÃ.
Dứt lá»i quát võ SÄ© trói Hà n TÃn lại.
Hà n TÃn kêu oan. Hán đế nói :
- Việc như váºy mà ngươi còn gá»i là oan ức ?
Hà n TÃn tâu :
- Tôi là một công thần khai quốc, dẫu phạm tội, Bệ hạ nỡ đối xỠnhư thế sao ?
Hán đế nói :
- Ãã cố ý tạo phản, thì dẫu là kẻ công thì cÅ©ng chỉ là má»™t tá»™i nhân .
Hà n TÃn nói :
- Ôi ! Lá»i thiên hạ thưá»ng nói : "Chim cao hết, cung tốt phải xếp xó, thá» cáo hết chó săn bị là m thịt, địch quốc vỡ mưu thần phải tiêu diệt" câu nói ấy kể cÅ©ng đúng váºy.
Hán đế nghe nói cÅ©ng động lòng, chưa nỡ giết, truyá»n trói Hà n TÃn để sau xe.
Xa giá Hán đế đến Vân Má»™ng cách ba mươi dặm thì trá»i sẫm tối, Hán đế xuống xe, cởi con Bạch Long, lá»ng buông tay khấu, từ từ tiến tá»›i.
Bỗng đến một khu rừng gần đó, con Bạch Long ré lên mấy tiếng hãi hùng. Hán đế nói :
- Long mã gầm thét, chắc trong rừng có kẻ thÃch khách.
Liá»n sai Phà n Khoái dẫn má»™t trăm quân kỵ và o lục soát Quả tháºt, Phà n Khoái bắt được má»™t ngưá»i tuổi độ ba mươi ngồi ẩn dưới gốc cây, giương cung đặt tên sẵn, liá»n Ä‘em ná»™p cho Hán đế.
Hán đế há»i :
- Nhà ngươi tên gì ? Tại sao lại ẩn núp trong ấy, với hà nh vi đen tối ?
Ngưá»i ấy nói :
- Tôi ở Hoà i âm, từng được đội Æ¡n dà y cá»§a Hà n TÃn.
Nhân nghe Bệ hạ vô cớ bắt trói ân nhân của tôi, nên tôi định ân trong rừng tìm cách giải thoát.
Hán đế hét :
- Không phải nhà ngươi muốn giải thoát cho Hà n TÃn mà chÃnh là muốn ám hại ta.
Liá»n sai tả hữu đánh chết ngưá»i ấy.
Hà n TÃn ở sau xe hay tin, lòng bùi ngùi cảm động.
Ngà y hôm sau, xa giá đến Vân Má»™ng nghỉ được Ãt hôm rồi hồi loan .
Quần thần Ä‘á»u và o triá»u kiến . Quan Ãại Phu Ãiá»n Khẳng bước ra tâu :
-Bệ hạ nhá» Hà n TÃn dá»±ng nên nghiệp lá»›n , công cá»§a Hà n TÃn rất trá»ng . Nay nhất đán đối xá» như váºy , hạ thần e những kẻ Ä‘em thân láºp công Ä‘á»u nghÄ© đó mà chán nản chăng ?
- Quan Ãại phu luáºn cÅ©ng phải. Song Hà n TÃn đã lâu nay vẫn mang ý khác. E rằng má»™t ngà y kia Hà n TÃn phản loạn, nên trẫm phải đỠphòng.
Ãiá»n Khẳng nói :
- Nếu sợ Hà n TÃn sinh biến, Bệ hạ chỉ cần giữ Hà n TÃn nÆ¡i Hà m Dương, không giao binh quyá»n, thế cÅ©ng đủ rồi.
Hán đế nháºm lá»i, sai ngưá»i ra cởi trói cho Hà n TÃn, và dụ rằng :
- Tướng quân từ khi bá» Sở vá» Hán , trẫm đắp đà ng phong tướng trao cho má»™t trách nhiệm lá»›n lao đãi tướng quân không chút gì bạc. Thế mà tướng quân trái phép nước, chấp chứa kẻ thù cá»§a trẫm, mưu tÃnh tà tâm. Nay bắt vỠđây, đáng lẽ theo quân pháp xá» trị, nhưng trẫm nhá»› Æ¡n khai quốc công thần, không nỡ hà nh tá»™i. Váºy trẫm cải phong chức Hoà i Âm hầu, lưu lại nÆ¡i triá»u trung để sá»a lá»—i. Má»™t ngà y nà o đó, xét thấy tướng quân đã cải hối, ấn vương hầu trẫm sẽ ban cho.
Hà n TÃn lạy tạ lui ra mặt buồn dà u dà u, mấy ngà y nhuốm bệnh, không thể và o triá»u kiến.
Từ đó, Hán đế sá»a sang cung thất, chỉnh đốn chÃnh trị, sai Tiêu Hà láºp ra pháp luáºt, dá»±ng tôn miếu xã tắc, thiên hạ an hưởng thái bình.
Hán đế cứ năm ngà y lại và o chầu Thái công má»™t lần. Má»—i lần như thế Ä‘á»u phục lạy rất trá»ng lá»….
Tả hữu thấy thế nói với nhau :
- Cứ lấy tình nhà thì là đạo cha con, nhưng lấy theo quốc thể chỉ là đạo vua tôi. Hoà ng thượng lấy tình đãi Thái công như thế hóa ra vua lại cúi đầu lạy bỠtôi sao.
Thái công nghe câu nói ấy cho là phải, và tự nghĩ :
- Bấy lâu nay ta đã thất lễ với muôn dân .
Ngà y hôm sau, Hán đế và o chầu, Thái công cầm cây chổi đứng đón nÆ¡i cạnh cá»a.
Hán vương trông thấy kinh hãi, há»i :
- Sao thân phụ lại có cỠchỉ ấy ?
Thái công nói :
- Bệ hạ là báºc vua chúa má»™t nước, chá»› nên vì má»™t kẻ tôi thân nà y mà trái đạo vua tôi, trái phép thiên hạ.
Hán đế đem việc ấy bà n với quan thần, rồi tôn Thái công lên là m Thái Thượng Hoà ng, ban chiếu hiểu cho thiên hạ rằng :
" Ngưá»i chà công không ai bằng cha con . Cho nên , cha có thiên hạ truyá»n xuống cho con, con có thiên hạ hà m ân cho cha. Ãạo là m ngưá»i vẫn thế. Trẫm bao năm mặc giáp Ä‘eo gươm, chịu bao cam khổ, bình bạo loạn, láºp chư hầu, tạo trong thiên hạ má»™t Ä‘á»i thạnh trị . ÃÆ°á»£c như váºy là nhá» Æ¡n giáo huấn cá»§a Thái công.
Nay sá»± nghiệp hiển vinh, để Ä‘á»n Æ¡n, trẫm tôn Thái công lên là m Thái Thượng Hoà ng. "
Trăm quan Ä‘á»u và o triá»u là m lá»… lạy mừng Ai nấy say sưa hỉ dạ.
Chợt tả hữu và o báo :
- Vua nước Hà n là CÆ¡ TÃn, cùng vá»›i rợ Hung nô hiệp binh đánh các thà nh Ấp biên cương rất gấp. Nay quân địch đã chiếm lấy Bạch Thổ ở Thái Nguyên, bá»n Man ChÃnh Thần, Vương Hoà ng thì bà n láºp tướng cÅ© nước Triệu là Triệu Lợi là m vua, há»p quân ba mươi vạn, thanh thế rất mạnh, xin Bệ hạ kịp phái quân Ä‘i tiá»…u trừ.
Hán đế nghe lá»i tâu, vá»™i vã đòi dá»n Trần Bình và o há»™i kiến .
Trong cuá»™c thảo luáºn, có ngưá»i bà n nên lấy binh mã ở các nÆ¡i gần đây Ä‘em dẹp giặc, lại có ngưá»i bà n nên sai tướng đến phong Thái Nguyên phá giặc.
Hán đế nói :
- à kiến các ngươi Ä‘á»u chưa đủ chế phục được giặc. Nay trẫm cần phải thống xuất đại binh đến đấy má»›i mong trừ được .
|

15-10-2008, 11:22 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 43
Và o Bạch Ãằng trúng kế, Hán đế hầu nguy
Theo XÃch Trùng tu tiên, Trương Lương giả thác
Hà n đế bà n tÃnh vá»›i triá»u thần xong, truyá»n lệnh khởi binh tấn phát.
Quân gồm ba mươi vạn, tướng mạnh năm mươi viên, gồm có Tà o Tham, Phà n Khoái, Ngân Hấp, Lư Quán là những tay dõng tướng.
Hán đế giao Tiêu Hà coi việc triá»u chÃnh, rồi phái ngưá»i đến Bạch Ãằng, Thái Nguyên xem xét địch tình.
Bấy giá» Hà n vương là CÆ¡ TÃn, đóng tại thà nh Tấn Dương, Chúa Hung Nô là Mặc Ãặc ở đất Ãại Cốc, Ä‘á»u hay tin Hán đế ra binh, cho ngưá»i Ä‘i thám thÃnh, liá»n Ä‘em những binh mã khá»e mạnh giấu cả sau núi, chỉ để lại trong dinh toà n những binh lao, mã liệt, Ä‘i đứng liểng xiểng .
Ngưá»i do thám cá»§a Hán đế thấy váºy mÄ©m cưá»i, trở vá» báo lại. Giữa lúc đó Hán đế đã đóng binh nÆ¡i Triệu Thà nh.
Hán đế muốn kéo đại binh đến đánh gấp, Trần Bình can :
- Ngưá»i Hung nô quá»· quyệt, lại thêm CÆ¡ TÃn liên kết e rằng chúng dùng mưu gạt ta đó. Cần phải dò xem biết Ä‘Ãch thá»±c má»›i tiến binh.
Hán đế há»i :
- Sức mạnh cá»§a Mặc Ãặc, CÆ¡ TÃn, so vá»›i Hạng VÅ© ai hÆ¡n ?
Trần Bình tâu :
- Mặc Ãặc cÅ©ng là tay vÅ© dÅ©ng chá»› nên xem thưá»ng.
Hán đế lòng nghi ngại, vá»™i sai Lâu KÃnh Ä‘i thám thÃnh lần nữa.
Lâu KÃnh Ä‘i và i ngà y trở vá» tâu .
- Xưa nay hai nước đối Ä‘Ãch thưá»ng Ä‘em cái hay, cái mạnh ra khoe. Nay Mặc Ãặc cạnh trại bừa bải ,quân mã gầy còm, chắc là hắn giấu những quân tinh nhuệ Ä‘i để gạt ta. Váºy xin Bệ hạ hãy thong thả để dò xét kỹ cà ng đã.
Hán đế hét lớn nói :
- Ta sai nhà ngươi Ä‘i thám thÃnh, nhà ngươi đã không dò được địch tình, còn trở vá» kiếm lá»i láo khoét là m nhụt chà ba quân.
Nói xong, sai tả, hữu bắt Lâu KÃnh giam nÆ¡i Triệu Thà nh, rồi truyá»n quân nhổ trại tấn phát.
Quân đi một ngây đến Bà nh Thà nh, Hán đế sai Phà n Khoái thỠđi dò thám.
Phà n Khoái đến nÆ¡i, thấy quân Mặc Ãặc yếu á»›t, đóng đồn trên núi Tiểu Tùng phÃa Bắc , độ và i vạn ngưá»i.
Phà n Khoái trở vỠtâu với Hán đế.
Hán đế cưá»i khúc khÃch nói :
- Lâu KÃnh tư thông vá»›i Hung Nô, sợ đại binh cá»§a trẫm kéo đến nên tìm cách cản trở trẫm, để có thì giá» cho địch quân rút lui. Nay tình hình đã rõ, còn chá» gì không diệt địch.
Nói xong xua ba quân tiến thẳng và o thà nh. Quân trong thà nh rất Ãt, há» kháng cá»± qua loa rồi mở cá»a đầu hà ng.
Hán đế đem binh và o thà nh kiểm điểm ba quân, mở tiệc ăn mừng.
Giữa lúc đó bên ngoà i có tiếng súng nổ vang trá»i.
Tiếp theo đó, tiếng quân reo dáºy đất. Quân Hung Nô ồ ạt kéo đến, vây phá»§ bốn mặt, đèn Ä‘uốc nối liá»n nhau tá»a ánh sáng hÆ¡n năm dặm.
Hán đế thất kinh nói :
- Ta đây lầm kế cá»§a giặc rồi. Chỉ vì ta không chiu nghe lá»i Lâu KÃnh .
Bèn đòi Trần Bình và o vấn kế.
Trần Bình tâu :
- Quân Hung Nô tÃnh hiếu chiến lại liá»u lÄ©nh, quân ba không nên dùng sức kháng địch, phải dùng kế lừa há» má»›i mong thoát khá»i vòng vây.
Hán đế há»i :
- Kể ấy như thế nà o ?
Trần Bình nói :
- Hạ thần có nghe Mặc Ãặc thưá»ng hay chiá»u chuá»™ng ngưá»i vợ là Ãt Chi. Má»i việt Ä‘á»u do nà ng Ãt Chi chá»§ trương. Vợ chồng má»™t bước không rá»i nhau. Nay sai ngưá»i há»a má»™t bức tranh mỹ nhân tuyệt đẹp, Ä‘em dâng cho Ãt Chi và nói : "Vua Hán vì bị vây khốn nên muốn Ä‘em mỹ nhân nà y cống hiến cho Mặc Ãặc, nhá» phu nhân chuyển đạt". Nà ng Ãt Chi tất ghen chồng, sợ chồng say mê sắc đẹp, khuyên Mặc Ãặc rút quân.
Hán đế khen là diệu kế, truyá»n Trần Bình lá»±a thợ khéo vẽ bức tranh, rồi sai ngưá»i lén ra ngoà i thà nh, dùng và ng bạc đút lót cho kẻ thân tÃn nà ng Ãt Chi, để dâng cho nà ng Ãt Chi bức tranh ấy.
Ãt Chi xem bức tranh, rõ được sá»± tình, lòng ghen tức lẩm bẩm :
- Nếu để Ãại vương vây thà nh Hán, Hán đế cống mỹ nhân, Ãại vương sẽ say mê ngưá»i ấy thì địa vị ta sau nà y ra sao ? Chi bằng khuyên Ãại vương rút binh để cho Hán đế khá»i phải tiến dâng mỹ nữ.
Ãêm hôm ấy, nà ng Ãt Chi nói vá»›i Mặc Ãặc :
- Hán đế bị vây đến nay đã bảy ngà y mà không há» nao núng. Như váºy là lòng trá»i phù há»™ Hán đế. Vả lại Hán đế là chân mệnh, các chư hầu khắp nÆ¡i Ä‘á»u tùng phục. Nếu ta cứ vây mãi, lỡ ra binh mã các nÆ¡i đến ứng cứu thì ta cá»± sao lại ?
Mặc Ãặc nói :
- Nà ng nói cÅ©ng phải ! Quân ta cần chá»— tốc chiến tốc thắng. Nếu váºy lâu ngà y bất lợi.
Sáng hôm sau Mặc Ãặc truyá»n lệnh giải binh.
CÆ¡ TÃn nghe lệnh ấy ngạc nhiên và o yết kiến Mặc Ãặc, nói :
- Ãại vương đã vây Hán đế nÆ¡i đây, cá»› sao lại giải binh ?
Mặc Ãặc nói :
- Quân ta vây nÆ¡i đây lâu ngà y, chư hầu kéo đến ứng cứu thì cá»± sao lại. Chi bằng tÃnh trước Ä‘i để bảo tồn thá»±c lá»±c.
CÆ¡ TÃn nói :
- Ãại vương lầm kế cá»§a Hán đế rồi. Tôi có nghe Hán đế há»a hình mỹ nhân sang dâng cho Ãại vương yêu cầu Ãại vương rút quân. Việc nà y chỉ là kế để lừa gạt ta, chứ Hán đế là m gì có mỹ nhân ?
Mặc Ãạc nghe nói ngạc nhiên, dò há»i hồi lâu má»›i rõ tá»± sá»±, liá»n nói :
- Nếu Hán để đã chịu dâng mỹ nhân váºy ta bắt phải trình diện xem thá».
Ãêm hôm ấy, Mặc Ãặc đứng dưới thà nh, kêu quân Hán nói :
- Nếu Hán đế chịu dâng mỹ nhân thì phải dẫn lên thà nh để ta xem mặt.
Quân và o báo. Hán đế liá»n gá»i Trần Bình và o há»i :
- Mặc Ãặc đòi xem mặt mỹ nhân, nay phải liệu là m sao ?
Trần Bình nói :
- Tôi đã tÃnh trước rồi, nên có sai thợ là m mấy tượng hình gá»—. Bây giá» Ä‘em trang Ä‘iểm, cho ăn mặc sang trá»ng, dắt lên thà nh, dưới ánh đèn máºp má», thế nà o chúa Hung Nô cÅ©ng phải lầm.
Hán đế nháºn lá»i. Trần Bình sai trang Ä‘iểm các tượng gá»—, dá»±ng trên cá»a thà nh, rồi gá»i Mặc Ãặc đến xem.
Dưới ánh đèn lồng, áo xiêm lòe loẹt, son phấn rá»±c rỡ, Mặc Ãặc trông thấy hÆ¡n và i mưá»i mỹ nữ, mặt mà y xinh xắn, lòng say sưa, không kể lá»i can gián cá»§a CÆ¡ TÃnh và lòng phẫn ná»™ cá»§a nà ng Ãt Chi, nhất định lui binh, để cho quân Hán thoát nạn.
Hán đế thấy quân Hung Nô rút lui, liá»n truyá»n quân kéo ra khá»i thà nh, nhắm hướng Nam tẩu thoát.
Mạc Ãặc thấy quân Hán đã ra hết liá»n Ä‘em quân và o thà nh bắt mỹ nữ. Nhưng khi và o đến nÆ¡i, thấy các mỹ nữ ấy toà n là tượng gá»— .
Vua tôi ngơ ngác nhìn nhau, lòng căm tức chúng cùng.
Giữa lúc đó, Hán đế đã lui binh vỠđến Triệu Thà nh, cùng văn võ bá quan mở tiệc ăn mừng.
NghÄ© đến Lâu KÃnh là ngưá»i bị hà m oan, Hán đế truyá»n quân mở ngục, thả Lâu KÃnh ra và phá»§ dụ rằng :
- Trẫm không nghe lá»i khanh, suýt bị giặc Hung Nô bắt giết. Nay trẫm đã thấy lá»—i, và rõ khanh là kẻ có công.
Váºy trẫm phong cho khanh là m Kiến TÃn Hầu.
Ngà y hôm sau, Hán đế kéo quân vá» Nam, Ä‘i ngang huyện Khúc á»c, thấy nÆ¡i đó thà nh trì đẹp đẽ, đưá»ng sá thẳng tắp, dân chúng đông đảo, lòng thÃch thú nói vá»›i tả hữu :
- Huyện Khúc á»c nà y đẹp thay ! Ta Ä‘i chu du trong thiên hạ rất nhiá»u, nhưng không đâu đẹp bằng Lạc Dương và Khúc á»c.
Nói xong, gá»i Trần Bình đến phán :
- Trẫm được khanh nhiá»u lần bà y kế, giúp nhiá»u việc lá»›n váºy trẫm phong cho khanh đất Khúc á»c nà y.
Trần Bình nói :
- Ãó không phải là tà i năng cá»§a hạ thần mà chÃnh la thá» hồng phúc cá»§a Bệ hạ.
Hán đế nói :
- Lòng trẩm đã định, khanh chớ khiêm nhượng.
Trần Bình dáºp đầu tạ Æ¡n.
Mấy ngà y sau đại binh vỠđến Trà ng An, thấy Tiêu Hà xây dá»±ng cung Vị vương rát tráng lệ Hán đế ná»—i giáºn :
- Thiên hạ loạn lạc đã mấy năm nay, mới bình định xong, lúc nà y là lúc cần nên thiết dụng, để thiên hạ đỡ tốn kém, lo việc là m ăn, cớ sao lại phung phà ?
Tiêu Hà nói :
- Thiên tá» lấy bốn bể là m nhà , nếu cung thất không tráng lệ sao đủ tá» uy quyá»n vá»›i thiên hạ ?
Hán đế nói :
- Cung thất đã là m xong, dẫu có nói cÅ©ng không Ãch gì nữa. Song trẫm không muốn má»™t mình hưởng sá»± già u sang đó.
Liá»n sai tả, hữu má»i Thái thượng hoà ng đến rồi cùng các quan đặt tiệc vui chung.
Tiệc tan, quần thần đưa Thái thượng hoà ng vỠcung an nghỉ.
Hán đế chá»t nhá»› đến Hà n TÃn lâu nay bị bệnh không và o chầu, liá»n sai tả, hữu má»i Hà n TÃn đến phá»§ dụ .
- Khanh đã lâu không và o chầu. Trong lúc bá quan chung vui an lạc mà vắng khanh, trẫm mong nhá»› lắm, nên vá»i và o đây để thăm viếng.
Hà n TÃn nói :
- Ngà y xưa, khi thần cầm quân đánh Sở, có khi đến mưá»i ngà y không được ăn no, vì mất sức lâu ngà y thà nh bệnh. Nay nhà n rá»—i, bệnh cÅ© trở lại. Hạ thần nhiá»u lúc cÅ©ng nhá»› long nhan, song không là m sao đặng.
Hán đế nói :
- Khanh có bệnh, nên tìm thầy thuốc Ä‘iá»u trị cho khá»i, chá»› nên cháºm trá»….
Hà n TÃn tâu :
- Hạ thần vì vô sá»± nên sinh bệnh, chứ nếu được là m công việc gì thì bệnh táºt tất khá»i hẳn.
Hán đế nói :
- Khanh là má»™t kẻ có tà i, rất quan hệ trong lúc biến loạn. Khanh nên bảo trá»ng đến tấm thân hữu dụng cá»§a khanh.
Ãoạn, Hán đế lại cùng Hà n TÃn bà n luáºn vá» các tướng, ngưá»i nà o có thể chống được giặc, ngưá»i nà o không cầm được quân.
Hà n TÃn nhất nhất tâu bà y, Hán đế rất hợp ý, và nhân lúc vui miệng há»i :
- Như trẫm có thể cầm được bao nhiêu quân ?
Hà n TÃn nói :
- Bệ hạ bất quá chỉ cầm được mưá»i vạn quân mà thôi.
Hán đế há»i :
- Trẫm so với tướng quân thì như thế nà o ?
Hà n TÃn nói :
- Như hạ thần thì quân cà ng nhiá»u cà ng tốt.
Hà n đế cưá»i lá»›n nói :
- Cà ng nhiá»u cà ng tốt cá»› sao còn bị trẫm bắt ?
Hà n TÃn nói :
- Bệ hạ không giá»i cầm quân nhưng giá»i cầm tướng.
Vì thế mà thần bị Bệ hạ bắt. Vả lại, Bệ hạ có trá»i giúp, không phải sức ngưá»i mà là m nên như thế được.
Hán đế nghe lá»i giải bà y cá»§a Hà n TÃn, tuy ngoà i mặt vui cưá»i, song lòng thêm nghi kỵ , bèn cho vá» dinh dưỡng bệnh chứ không tÃnh đến việc gia phong nữa.
Hà n TÃn buồn bã, bái tạ Hán đế trở vá» dinh. Mối buồn quanh quẩn mãi không nguôi.
Trong lúc đó, chẳng những Hà n TÃn mang mối sầu riêng, mà Trương Lương cÅ©ng buồn bã không kém
Từ khi Hà n vương là CÆ¡ TÃn há»p binh vá»›i Hung Nô mưu phản . Trương Lương cáo bệnh, ngồi nÆ¡i tư dinh suốt ngà y tịnh cốc.
Hễ ai đến chơi, Trương Lương lại nói :
- Ãá»i ngưá»i chẳng khác nà o bóng câu qua cá»a sổ, trăm năm chi là má»™t cái chá»›p mắt thì công danh phú quý mà chi ! Tôi muốn và o núi tầm tiên há»c đạo, tìm kế trưá»ng sinh, thoát vòng danh lợi, nhưng vì Hoà ng thượng quá trá»ng háºu tôi, nên tôi chưa nỡ rá»i.
Hán vương thấy Trương Lương không và o chầu, lòng nghi hoặc, nhưng khi nghe Trương Lương nói câu ấy lấy là m lạ. Má»™t hôm cho vá»i Trương Lương và o dò ý :
- Trẫm từ khi được Tiên sinh chẳng khác nà o như chim hồng thêm cánh. Nhá» Tiên sinh mà trẫm dá»±ng nên nghiệp cả , ý trẫm muốn lá»±a má»™t nước lá»›n phong cho để Ä‘á»n Æ¡n Tiên sinh.
Trương Lương nói :
- Thần từ khi theo Bệ hạ và o đất Quan Trung, được nhá» hồng đức cá»§a Bệ hạ là m nên đôi việc. Tuy nhiên, thần là kẻ áo vải , chân không mà được Bệ hạ cho là m Lưu hầu thế cÅ©ng đã cao sang lắm rồi, đâu còn dà m mong ước gì hÆ¡n. Sau khi đã được đội Æ¡n dà y cá»§a Bệ hạ thần muốn xa lánh nhân gian, theo ông XÃch Tùng Tá» tu luyện, nghiên cứu cái phép tịnh cốc là m kế trưá»ng sinh, để sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i an nhà n cho thá»a thÃch.
Hán đế thấy Trương Lương có ý thà nh thá»±c và khẩn thiết, bèn chuẩn y cho vá» dưỡng bệnh, lại truyá»n má»—i tháng phải má»™t lần và o chầu.
Trương Lương từ đó đóng cá»a, không bước chân ra khá»i nhà ngồi tu tâm dưỡng tánh, má»—i tháng chỉ theo các quan và o chầu má»™t lần. Khi tan chầu chẳng há» báºn nghÄ© đến Ä‘iá»u gì cả.
Má»™t hôm con Trương Lưong là Trương TÃch Cưá»ng nói vá»›i cha :
- Phụ thân suốt Ä‘á»i táºn tụy việc nước, công lao rất lá»›n. Ãến lúc nước thịnh dân an, lẻ ra vui hưởng phú quý , sao lại cam chịu khắc khổ ?
Trương Lương nói :
- Mà y có biết đâu được thói Ä‘á»i leo cao té nặng, cà ng vinh hoa phú quý cà ng mang lấy há»a và o thân. Há»… ngồi cao thì bị Ä‘á»i ghen ghét, vua sanh lòng ngá». Cái phú quý ấy chẳng khác nà o như phù vân. Sao bằng Ä‘em vinh hoa đổi lấy gió mây, táºn hưởng cảnh thanh nhà n, không vướng mùi tục lụy.
TÃch Cưá»ng bái phục thưa :
- Bây giá» con má»›i rõ cái tịch cốc cá»§a phụ thân tức là phương châm giá» mình váºy.
Sau đó Trương Lương thưá»ng ngao du sÆ¡n thá»§y để hưởng nhà n.
Má»™t hôm, đến phÃa Ãông Cốc thà nh, chợt thấy má»™t hang đá và ng, Trương Lương chợt nghÄ© :
- Năm xưa ta gặp ông già ở DÄ© Thượng , ông ấy có nói sau nà y có gặp má»™t viên đá và ng ở Cốc Thà nh tức là ông ta váºy. Thế thì lá»i nói ấy nay quả ứng nghiệm.
NghÄ© rồi liá»n phục lạy mấy lạy để Ä‘á»n Æ¡n.
Nhắc lại vua Hung Nô Mặc Ãặc giáºn vì Hán đế dùng mỹ nhân kế đánh lừa, lòng căm tức, Ä‘em đại binh phá rối nÆ¡i biên cương, cướp eá»§a giết ngưá»i là m xôn xao thiên hạ.
Các phá»§, huyện dâng sá»› vá» triá»u xin viện binh. Hán đế lấy là m lo lắng.
Lâu KÃnh thấy váºy bước ra tâu :
- Thiên hạ lâm cảnh chiến tranh lâu ngà y, ai cÅ©ng chán ngán. Nếu nay lại động binh e trái lòng dân. Vả lại Mặc Ãặc là kẻ phi nhân cướp ngôi cha, lấy vợ cha. Ngưá»i như thế không thể dùng đạo đức chinh phục được. Chi bằng Bệ hạ Ä‘em trưởng công chúa gả cho Mặc Ãặc. Mặc Ãặc yêu công chúa tất láºp là m chánh cung, sau nà y có con nối ngôi sẽ là cháu ngoại cá»§a Bệ hạ. Ãiá»u đó rất có lợi.
Hán đế nói :
- Ta đưá»ng đưá»ng là má»™t thiên triá»u, đất cất gồm thâu bốn bể, binh uy cưá»ng mạnh, quốc thể không hèn, lại không có cách gì chống đối vá»›i Hung Nô hay sao mà phải Ä‘em công chúa gả cho phưá»ng tanh hôi vô đạo.
Lâu KÃnh thưa :
- Bệ hạ dùng nhân đức thu phục sÆ¡n hà . Ãã bao lâu, sinh linh khổ sở vá» binh cách. Nay Bệ hạ cầu hòa vá»›i Hung Nô không phải vì hèn yếu, mà chÃnh vì muốn cho dân chúng được an lạc, ấm no. Còn việc gả công chúa cho Mặc Ãặc, chỉ cần chá»n má»™t mỹ nữ trong dân giả, giả là m công chúa mà thôi.
Hán đế theo lá»i, lá»±a má»™t mỹ nhân giả là m công chúa, đưa đến thà nh Thái Nguyên để cùng Mặc Ãặc giảng hòa.
Mặc Ãặc hay được việc ấy lòng mừng khấp khởi thân hà nh ra khá»i thà nh đón rước sứ giả, nháºn lãnh công chúa, và dáºp đầu vá» phÃa Nam lạy tạ, hứa chẳng bao giá» quấy rối biên cương nữa.
Sứ giả là m xong việc ấy, vá» triá»u phục chỉ. Hán đế mừng rỡ ban thưởng Lâu KÃnh rất háºu.
Lâu KÃnh lại tâu :
- Ãất Tần Trung từ sau khi bị tà n phá, dân thưa, ruá»™ng hoang, phÃa Bắc lại gần rợ Hồ, phÃa Ãông giáp sáu nước chư hầu Tá», Sở, Yên, Triệu, Hà n, Ngụy. Nay phải táºp trung dân giả, cùng các nhà hà o kiệt nÆ¡i đó lo việc khai khẩn ruá»™ng nương, tÃch lÅ©y đồn binh, lúc bình thì lo việc sản xuất, lúc biến chuyển ra thế phòng ngá»±, như thế má»›i mong cÆ¡ nghiệp lâu dà i.
Hán đế khen phải, liá»n ra lệnh di dân sáu nước cùng các hà o kiệt các nÆ¡i đến đó hÆ¡n mưá»i vạn.
Bây giá» trong nước vô sá»±, triá»u đình nhà n rá»—i.
Má»™t hôm Hán đế thấy nà ng ThÃch CÆ¡ sanh đựợc đứa con trai là Như Ã, tuổi đã lá»›n khôn, tư chất lại thông minh hÆ¡n Thái tá» Doanh. Hán đế có ý muốn bá» Thái tá» Doanh láºp Như à là m Thái tá», nên Ä‘em việc ấy bà n vá»›i quần thần.
Quan Thượng đại phu là Chu Xương nghe nói thất kinh , bước ra can :
- Không nên ! Không nên ! Bệ hạ là m như thế tức là tự gây cho mình mối loạn đó.
|

15-10-2008, 11:23 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 44
Trần Hy mưu phản Triệu Ãại
Hán đế đóng quân nÆ¡i Hà m Ãan
Hán đế muốn bá» Thái tá» Doanh, láºp Như ý, quần thần can gián, Hán đế theo lá»i, không nghÄ© đến việc ấy nữa.
Cách và i hôm sau, có quan Thái thú Triệu Ãại sai ngưá»i vê triá»u báo rằng :
- Quân Phiên lại kéo đến đánh phá nÆ¡i biên giá»›i, dân chúng bá» chạy trốn, các quáºn, huyện không là m sao cá»± nổi, nếu triá»u đình không kÃp phái binh đến e cả vùng Yên, Triệu Ä‘á»u phải thất thá»§.
Hán đế chưa biết tÃnh lẽ nà o, quần thần ai nấy Ä‘á»u lo lắng. Trần Bình tâu :
- Cứu binh rất gấp, Anh Bố và Bà nh Việt Ä‘á»u ở xa, không thể gá»i ngay được. Hà n TÃn thì trà sÄ© vô quyá»n, không thể dùng, duy có Trần Hy, trà dÅ©ng gồm đủ, xin Bệ hạ sai Ä‘em quân ra biên giá»›i má»›i cá»± nổi giặc.
Hán đế cho triệu Trần Hy đến phán :
- Trẫm lâu nay đã má»i việc binh, lần nà y quân Phiá»n lại đến phá rối nữa, thanh thế rất lắm. Nay khanh nên vì ta cá» binh mưá»i vạn, Ä‘em theo các quân dụng do Hà n TÃn trước kia chế ra, đến Ãại Châu trừ khá» quân giặc.
Trần Hy tâu :
- Thần vâng chiếu mệnh Bệ hạ, đâu dám chẳng ra công. Nhưng e binh lực không đủ chống với quân giặc chăng ?
Hán đế nói .
- Trẫm sẽ ban cho khanh ấn phù, nếu binh mã phong đủ thì đi đến đâu lấy thêm đến đấy.
Trần Hy bái biệt Hán đế, Ä‘em mưá»i vạn quân đến Ãai Châu.
Nhân lúc Ä‘i ngang qua nhà riêng cá»§a Hà n TÃn, Trần Hy nghÄ© mình trước kia chịu Æ¡n Hà n TÃn rất nhiá»u,
lại nhá» Hà n TÃn chỉ dạy binh pháp nên ghé và o để vấn kế .
Hai ngưá»i gặp nhau thi lá»… xong, Trần Hy nói :
- Tôi vâng mệnh Hoà ng thượng Ä‘em quân đến Ãại Châu bình Phiên tặc. Nhân ghé sang đây nhỠđại nhân chỉ bảo đôi lá»i.
Hà n TÃn lưu Trần Hy ở lại chÆ¡i, đặt tiệc khoản đãi.
Trong lúc đối ẩm, Hà n TÃn Ä‘uổi hết tả, hữu ra ngoà i, rồi nói :
- Ông Ä‘em quân bình Phiên sẽ gặp nhiá»u gian nan khổ sở. Tuy nhiên, cái công khó ấy chẳng Ä‘em lại lợi Ãch gì .
Hà n TÃn nói đến đấy, thấy Trần Hy ngÆ¡ ngác chưa hiểu, liá»n nói tiếp :
- Công bình Phiên của ông ngà y nay với công phá Sở của tôi trước kia ai hơn ?
Trần Hy nói :
- Công phá Sở cá»§a đại nhân là cái công muôn Ä‘á»i ! Tôi sánh sao kịp ?
Hà n TÃn nói :
- Thế mà ngà y nay tôi bị bá» rÆ¡i, ngồi má»™t xó . Ô dẫu có bình được giặc Phiên cÅ©ng chẳng Ãch gì. Chi bằng sẳn dịp ông Ä‘ang cầm đại binh trong tay, mưu việc lá»›n, Ä‘oạt thiên hạ. Tôi sẽ tùy cÆ¡ là m ná»™i ứng giúp đỡ ông.
Trần Hy suy nghĩ một lúc rồi nói :
- Tôi nghe theo lá»i dạy cá»§a đại nhân.
Hai ngưá»i bà n định xong, Trần Hy từ biệt ra Ä‘i.
Ãại binh kéo đến Triệu Ãại, Trần Hy truyá»n lệnh đóng quân lại, chá» xem địch tình rồi sẽ quyết định.
Quân do thám đi dò xét và i hôm, rồi trở vỠbáo :
- Quân Phiên có bốn trại lá»›n má»—i trại có chừng vạn ngưá»i. Phiên vương đóng trại ngoà i thà nh Ãại Châu quân hÆ¡n ba mươi vạn. Thá»§ hạ Phiên vương có má»™t kiện tướng là Cáp Duyên XÃch, sá» dụng cây búa lá»›n nặng trăm cân, muôn ngưá»i không địch nổi. Nếu Nguyên soái dùng kế gì dụ được tướng ấy đến hà ng thì phá quân Phiên không khó .
Trần Hy nghe nói mừng rỡ, hội các tướng, nói :
- Quân Phiên thế mạnh, không thể dùng sức đánh được, phải dùng kế thủ thắng.
Nói xong ban lệnh cho các tướng thi hà nh.
Ngà y hôm sau, Trần Hy Ä‘em quân ra tráºn khiêu chiến. Phiên vương xông ngá»±a ra trước tráºn, gá»i Trần Hy nói :
- Hán đế nhà ngươi đánh không nổi Mặc Ãặc, phải gả con cho Mặc Ãặc để cầu hòa, tháºt là xấu hổ. Ta đây binh lá»±c còn mạnh hÆ¡n Mặc Ãặc lẽ nà o lại không đòi há»i ở Hán đế má»™t quyá»n lợi nà o sao ?
Trần Hy nói :
- Hán đế là má»™t Hoà ng đế thiên triá»u há lại không trị nổi nhà ngươi hay sao ?
Dứt lá»i cầm Ä‘ao đâm tá»›i. Phiên vương tránh sang má»™t bên ra hiệu cho má»™t Phiên tướng ra đánh.
Phiên tướng cầm búa chém tới rất mạnh, Trần Hy đưa đao ra đỡ. Hai bên đánh nhau một hồi, Trần Hy yếu sức quất ngựa bỠchạy. Phiên tướng giục ngựa đuổi theo chạy được ba mươi dặm, đến một hòn núi cao, trước mặt có một khe suối cạn. Trần Hy quất ngựa lội qua suối, Phiên tướng cũng cho ngựa băng qua. Nhưng lúc Phiên tướng vừa đến giữa suối thì bỗng nước suối chảy xuống ầm ầm, sâu hơn hai trượng.
Phiên tướng thất kinh, muốn quảy ngựa trở lại nhưng không còn kịp nữa.
Quân Hán đã phục sẵn hai bên suối, nổi dáºy dùng tên bắn Phiên tướng nhà o xuống ngá»±a.
Phiên tướng ấy chÃnh là Cáp Duyên XÃch, kiện tướng cá»§a Phiên vương.
Phiên vương đem quân tiếp cứu, đến nơi thấy nước suối chảy ầm ầm, quân Hán đang vây giết quân Phiên tở mở .
Phiên vương toan đốc quân và o giải vây, thì chợt có quân đến báo :
- Quân Hán thừa lúc Ãại vương dân quân Ä‘i ứng cứu , đến cướp trại và đốt lương thảo quân ta cháy sạch.
Phiên vương nghe nói không dám trở vá» trại , dà n quân mã bản bá»™ nhắm đưá»ng Bắc Phiên mà chạy vá».
Trần Hy đại thắng, phá vỡ hơn bốn mươi vạn quân Phiên. Ngà y hôm sau và o thà nh đặt tiệc khao thưởng tướng sĩ .
Rượu được và i tuần, Trần Hy nâng cốc nói với các tướng :
- Ta dùng kế thắng quân Phiên, nhưng thá»±c ra nhỠở sá»± táºn tâm cá»§a các tướng. Ãó là má»™t vinh dá»±, đáng khen. Chỉ hiá»m có má»™t Ä‘iá»u là Hán đế không bét thương kẻ cá»±c nhá»c , lúc biên thì trá»ng tướng thương quân, lúc bình thì sanh tâm nghi kỵ . Xem như Hà n TÃn, công lao phá Sở rất lá»›n. thế mà nay vẫn bá» xó không dùng, lại còn muốn tìm cÆ¡ hãm hại. Cứ như thiển y cá»§a ta, chúng ta đóng quân nÆ¡i đây, trấn giữ những nÆ¡i hiểm yếu, tÃch thảo dồn lương mưư việc thiên hạ. Hán đế hiện nay tuổi tác Ä‘a cao, việc binh nhung trá»… biếng. Còn trong triá»u không ai giá»i hÆ¡n Hà n TÃn, chúng ta còn sợ gì. Nếu nghiệp cả được thà nh, phú quý ta sẽ cùng các ngươi chung hưởng.
Các tưởng đồng thanh nói :
- Vâng ! Chúng tôi xin nguyện là m theo ý của tướng quân.
Tháng bảy năm ấy, Trần Hy truyá»n hịch ước há»™i dùng vá»›i bá»n Vương Hoà ng để cùng nhau ứng viện. Ãoạn tá»± láºp lên là m vua, cướp bóc các quáºn, huyện ở miệt Triệu Ãại .
Ngụy Vương hay việc ấy vội vã viết hịch vỠtriệu cấp báo.
Hán đế xem biểu thất kinh, vội vã triệu Tiêu Hà , Trần Bình và o thương nghị.
Hán đế nói :
- Ta đãi Trần Hy không bạc, cớ sao hắn lại phản ?
Tiêu Hà nói :
- Trần Hy vốn có mưu lược lại võ nghệ tinh thông, cả triá»u không ai địch nói. Duy có Anh Bố và Bà nh Việt là hai tay đối thá»§. Váºy xin Bệ hạ kÃp xuống chiếu vá»i hai ngưá»i ay đến đánh Trần Hy thì má»›i xong.
Hán đế theo lá»i, viết chiếu thôi thúc Anh Bố và Bà nh Việt Ä‘em binh dẹp loạn.
Bấy giá», Hà n TÃn được tin Trần Hy là m phản, lại nghe Hán đế lấy quân Sở, Lương để đánh Trần Hy, liá»n viết má»™t máºt thư, sai ngưá»i đến hai nước xui Anh Bố và Bà nh Việt đừng Ä‘em quân Ä‘i đánh Trần Hy.
Anh Bố và Bà nh Việt được máºt thư cá»§a Hà n TÃn vá»™i mở ra xem. Trong thư đại khái viết :
" Tôi là ngưá»i có công lá»›n, thế mà Chúa thượng không tưởng đến công lao, đối xá» tệ bạc. Nếu hai ông vâng chiếu đánh Trần Hy, khi Trần Hy bị bắt, ắt các ông cÅ©ng bị giết. Bởi vì, Hán đế là ngưá»i chỉ có thể cùng ở trong lúc ly loạn, mà không có thể cùng ở trong lúc thái bình.
Các ông cà ng láºp được công to, cà ng dá»… bị giết, không mong gì được ngồi yên ở đất Hoà i Nam và Ãại Lương đâu.
TÃn tôi sợ hai ông không tỉnh ngá»™, sa và o cạm bẫy nên sai ngưá»i đến tá» bà y, mong hai ông đừng dẫm trên bước chân tôi mà hối háºn. "
Anh Bố và Bà nh Việt xem thư xong thác bệnh không chịu xuất quân.
Sứ giả trở vê triá»u tâu lại, Hán đế lo lắng đòi Trần Bình đến bà n rằng :
- Bà nh Việt và Anh Bố Ä‘á»u cáo bệnh không đến, phải là m thế nà o ?
Trần Bình nói :
- Trần Hy là m phản bởi ba nguyên nhân. Má»™t là Trần Hy thấy Hà n TÃn bị bãi chức không còn ai có thế đối địch vá»›i hắn. Hai là hắn nghÄ© Bệ hạ lâu nay chán việc binh, không muốn chinh phạt, nên sanh ra cuồng vá»ng . Ba là Triệu Ãại, hai nÆ¡i ấy đất rá»™ng ngưá»i đông, dá»… bá» cố thá»§. Nay xin Bệ hạ đừng nản việc binh, cá» binh chinh phạt, tạm giao cho Tiêu Hà giúp Hoà ng háºu giữ đất Bao Trung, như thế chư hầu má»›i bái vá»ng.
Hán đế theo lá»i, sai Chu Bá»™t, Vương Lăng là m tiên phong, Phà n Khoái, Tà o Tham, Hạ Hầu Anh là m tả chi, hữu dá»±c, dẫn bốn mươi vạn quân tấn phát.
Trước khi xuất quân, Hán đế và o cung nói vá»›i Lã háºu :
- Nay Trần Hy là m phản, xâm chiếm Triệu Ãại, tá»± xưng vương vị. Trẫm đã xuống chiếu sai Anh Bố và Bà nh Việt Ä‘em quân Ä‘i đánh, nhưng hai ngưá»i ấy Ä‘á»u cáo bệnh, không tuân. Xét lại các tướng trong triá»u, không ai địch nồi Trần Hy, nên trẫm phải Ä‘em quân trừ loạn . Ãi khanh ở nhà coi việc triá»u đình, nhất là phải để ý đến Hà n TÃn , vì Hà n TÃn lâu nay bất mản, có ý ngấm ngầm phản loạn, e thừa túc ta ra ngoà i là m kế ná»™i gián. Nếu ái khanh có Ä‘iá»u gì khó khăn nên bà n vá»›i Trần Bình rồi sẽ quyết định.
Lã háºu tâu :
- Hà n TÃn trước kia quyá»n binh tại thá»§, lợi dụng thế lá»±c láºp nhiá»u công lá»›n. Song hiện nay đã bãi chức, hắn chỉ là má»™t đứa thất phu, có gì đáng ngại. Xin Bệ hạ cứ an lòng xuất chinh.
Hán đế lại gá»i Tiêu Hà đến trước Ä‘iện, phá»§ dụ :
- Trẫm nay phải ngá»± giá thân chinh, đất Quan Trung không có ngưá»i coi giữ. Trẫm giao cho khanh ở nhà giúp cho Hoà ng háºu coi việc nhiếp chánh. Phà m việc gì lá»›n nhá» Ä‘á»u phải bà n bạc kỹ cà ng, chá»› nên sÆ¡ xuất.
Tiêu Hà dáºp đầu bái lÄ©nh và tâu :
- Hạ thần chỉ mong Bệ hạ dẹp yên phản tặc, còn việc nhiếp chÃnh thần xin hết lòng lo lắng.
Xa giá khởi hà nh, trăm quan đưa đón. Ãại binh nhắm miá»n Triệu Ãại tấn phát.
Má»™t hôm, xa giá Ä‘i đến Hà m Ãan, và o thà nh an nghỉ, các tướng túc trá»±c ứng hầu, Hán đế há»i :
- Trần Hy hiện nay đóng quân ở đâu, binh mã được bao nhiêu ?
Các tướng đòi những quan thị trấn đến há»i, rồi tâu:
- Quân Trần Hy hiện đóng ở Khúc Dương, binh mã bản bá»™ và các nÆ¡i há»p lại ước hÆ¡n năm mươi vạn, tướng tá hÆ¡n hai mươi ngưá»i do bá»n Lưu Võ cầm đầu.
Hán đế băn khoăn, quay lại há»i quần thần :
- Theo ý trẫm, Hà m Ãan là hiểm địa, thế mà Trần Hy không thá»§ nÆ¡i đây, lại đóng quân ở Khúc Dương. Xem đó thì kiến thức Trần Hy cÅ©ng chẳng đáng sợ.
Quần thần Ä‘á»u khen lá»i cá»§a Hán đế rất phải Hán đế liá»n sai Chu Xương ra các quáºn, huyện chung quanh lá»±a bốn ngưá»i tráng sÄ© đến dùng là m hướng đạo .
Chu Xương lá»±a được bốn ngưá»i Ä‘em và o dâng nạp.
Hán đế há»i :
- Các ngưá»i có dám vì trẫm Ä‘i trước dẫn đưá»ng cho đại binh chăng ?
Bốn tráng si Ä‘á»u tâu :
- Thiên binh cá»§a Hoà ng thượng từ xa đến đây, thinh thế lẫy lừng. Tuy nhiên chưa rõ đưá»ng lõi thì chưa nên tấn binh vá»™i. Quân pháp có câu : "Muốn thắng địch phải nắm vững tráºn thế trước khi Ä‘iá»u binh". Váºy xin Bệ hạ cho chúng tôi Ä‘i dò thăm trước đã.
Hán đế liá»n phong cho bốn ngưá»i đó là m chức Thiên Há»™, và ban thưởng rất háºu.
Bốn tráng sÄ© mừng rỡ, nhảy nhót ra Ä‘i. Các tướng thấy váºy nói vá»›i Hán đế :
- Bốn tráng sÄ© chưa có tác công nà o, má»™t sá»›m Bệ hạ đã ban thưởng trá»ng chức là ý gì váºy ?
Hán đế nói :
- Trần Hy là m phản, sách nhiá»…u dân chúng. Nay binh thiên triá»u đến đây, nếu không ban ân để mua chuá»™c lòng dân thì ai còn kể đến cái nhân nghÄ©a cá»§a ta. Phong thưởg bốn ngưá»i, mà cả dân Triệu, Ä‘á»u ngưỡng vá»ng, như thế chẳng lợi hÆ¡n sao ?
Tả, hữu nghe nói Ä‘á»u bái phục.
Rồi đó, bốn tráng sÄ© ăn mặc giả là m thương dân đất Ãại Ä‘i đến Khúc Dương, dò nghe hư thá»±c.
Chẳng bao lâu, bốn ngưá»i trở vá» Hà m Ãan, và o yết kiến Hán đế, tâu :
- Trần Hy dùng bá»n tướng tá toà n là những lái buôn và ng ngá»c. Nếu Bệ hạ chịu tốn phà má»™t Ãt và ng bạc, đến mua chuá»™c há», thì việc bắt Trần Hy chẳng khó khăn gl.
Hán đế triệu quần thần đến há»i :
- Bây giá» ai dám len lõi và o trong quân cá»§a Trần Hy, Ä‘em và ng bạc đút lót, khiến cho các tướng là m ná»™i phản. Như váºy ắt Trần Hy phải thất thá»§.
Má»™t ngưá»i bước ra tâu :
- Hạ thần xin lãnh trách nhiệm ấy.
Hán đế xem lại, thấy ngưá»i vừa nói là quan Trung đại phu Tùy Hà , lòng mừng rỡ, phán :
- Nếu khanh là nh trách nhiệm nà y thì trẫm không lo gì nữa .
Tùy Hà đem má»™t trăm thoi và ng và mấy ngưá»i tùy tùng ra Ä‘i. Trước hết, Tùy Hà viết má»™t bá»±c thư, nói dối là Hán đế gởi đến dụ hà ng.
Trần Hy nghe tin Tùy Hà đưa thư đến dụ hà ng, nghĩ thầm :
- Tùy Hà là một gã thuyết khách. Bức thư ấy chắc là hắn dối trá chứ không phải do Hán đế sai đến .
Liá»n sai tả, hữu má»i Tùy Hà và o. Tùy Hà và o trông thấy Trần Hy chà o theo lá»… vua tôi.
Trần Hy nói :
- Quan Ãại phu vá»›i tôi cÅ©ng là đồng hà ng, cá»› sao lại dùng lá»… ấy.
Tùy Hà nói :
- Túc hạ cầm quân trăm vạn uy dáºy hai nước, nay cùng Hoà ng thượng tranh hùng để đồ vương định bá, tôi đâu dám vô lá»… mà đem cổ thá» gươm !
Trần Hy nói :
- Quan Ãại phu nói quá lá»i. Sở dÄ© tôi đóng quân nÆ¡i đây là vì thấy Hán đế hay nghi ky, lúc biến cùng khổ, nhưng lúc bình không được cùng hưởng, lẽ ấy chắc quan Ãại phu cÅ©ng rõ. Nhưng chẳng hay quan Ãại phu đến đây muốn phá»§ dụ tôi như thế nà o ?
Tùy Hà nói :
- Tôi vâng mệnh Hoà ng thượng đến đây để chiêu phá»§ túc hạ bãi việc chiến tranh. Nếu túc hạ bằng lòng, Hoà ng thượng sẽ phong cho túc hạ là m Ãại vương, cai trị miá»n đất Ãại nà y.
Trần Hy biết là kế của vua Hán, bụng bảo dạ :
- Nếu ra hà ng tất bị bắt .
Liá»n nói vá»›i Tùy Hà :
- Hán đế đã Ä‘em quân đến đây, chưa cùng tôi giao chiến, sao quan Ãại phu đã Ä‘em thư chiêu phá»§. Tôi e thư nà y không phải thá»±c bụng chăng ?
Tùy Hà nói :
- Hoà ng thượng lúc má»›i đến, cÅ©ng muốn cùng túc hạ giao tranh, song vừa rồi các tướng can gián, bảo phải trá»ng sinh mệnh thiên hạ, vì váºy Hoà ng thượng đổi ý sai tôi Ä‘i dụ hà ng. Nếu túc hạ không tin, tôi trở vá» bẩm mệnh chứ biết là m sao ?
Trần Hy nói :
- Hà n TÃn công rất lá»›n lao, thế mà Hoà ng thượng còn nghi kỵ , giả cách ra chÆ¡i Vân Má»™ng để bắt, huống hồ tôi đây là kẻ tạo
phản, là m sao tin được lá»i nói cá»§a Chúa thượng. Xin phiá»n quan Ãại phu trở vá» tâu lại .
Tùy Hà cố ý kéo dà i câu chuyện với Trần Hy trong nữa ngà y.
Giữa lúc đó, bá»n tùy tòng đã Ä‘em và ng bạc đút lót cho bá»n tướng lÄ©nh Trần Hy, khuyên đừng nghe lệnh cá»§a Trần Hy nữa.
Các tướng lÄ©nh được và ng, vui vẻ nháºn lá»i.
Tùy Hà giã biệt Trần Hy trở vá», yết kiến Hán đế tâu hết má»i việc. Ngà y hôm sau Hán đế dẫn quân ra tráºn, gá»i Trần Hy ra nói chuyện.
Trần Hy trông thấy Hán đế, ngồi trên ngựa nghiêng mình nói :
- Bệ hạ xuân thu đã cao, tội gì đem quân ra chỗ chiến địa.
Hán đế nói .
- Trẫm chưa hỠphụ ngươi, sao ngươi nỡ phản ta ?
Trần Hy nói :
- Bệ hạ giết hại công thần, vô ân bá»™i nghÄ©a, dẫm chân lên vết xe đổ cá»§a Tần ChÃnh, Hạng VÅ©, lẽ nà o tôi lại không là m phản.
Hán đế nổi giáºn, quay nhìn các tướng nói :
- Có tướng nà o dám ra bắt tên phản loạn đó chăng?
Phà n Khoái, Chu Bá»™t vá»— ngá»±a xông đến cùng Trần Hy giao chiến. Ãánh nhau được hÆ¡n và i mươi hiệp, Vương Lăng và Chu Xương xông ra trợ lá»±c. Trần Hy cá»± không lại dẫn quân chạy vá» hướng Nam cố ý chá» bá»n Lưu Võ Ä‘em quân tiếp cứu.
Nhưng bá»n Lưu Võ đã nháºn và ng bạc cá»§a Hán đế, không tiếp cứu, cứ đóng quân trong trại ngồi xem.
Quân Trần Hy rối loạn, quân Hán đế đuổi theo, chém giết rất hăng.
Trần Hy chạy được hai mươi dặm, đà ng sau quân Hán Ä‘uổi theo rất gấp, bá»—ng phÃa trước mặt có má»™t doanh trại láºp rất uy nghi, quân kỳ tá» chỉnh. Trần Hy vừa chạy đến đó thì má»™t tiếng pháo lệnh nổ, cá»a trại mở ra bốn mặt, quân sÄ© ùa ra cứu ứng cho Trần Hy, đánh lùi quân Hán đế lại.
Hán đế thấy trá»i đã tối, vá»™i vã thu quân vá» trại, nói vá»›i chư tướng :
- Ngà y nay tuy chiến đấu má»i mệt, song đêm nay không nên ngá»§, cần phải đỠphòng địch quân cướp trại.
Trần Hy bị thua má»™t tráºn, song nhá» cứu binh, không đến nổi thiệt hại nặng lắm.
Khi vỠđến bản doanh Trần Hy gá»i bá»n Lưu Võ đến trách :
- Các ngươi thấy ta lâm tráºn sao chẳng ứng cứu.
Nếu ta không láºp trước cái trại nà y để phòng bị thì còn gì tánh mạng. Sau nà y nếu tướng nà o còn vi lệnh, ta quyết chẳng dung.
Các tướng Ä‘á»u sợ sệt, lùi ra.
Ngà y hôm sau, Hán đế thăng tướng, cùng các tướng đà m luáºn.
Vương Lăng bước ra tâu :
- Trần Hy là tay mưu lược, xem như tráºn vừa rồi, Trần Hy láºp sẵn trại quân cứu ứng, tá» ra lối dùng quân rất chu đáo. Nếu ở đây đánh mãi vá»›i hắn khó thắng. Chi bằng lui vá» Hà m Ãan, lấy quân các lá»™ chư hầu, tÃch thảo dồn lương, quyết má»™t tráºn thư hừng, má»›i bắt Trần Hy nổi.
Hán đế nói :
- Ta tá»± nhiên lui quân, e bị Trần Hy truy kÃch.
Vương Lăng nói :
- Quân ta vừa thắng tráºn, Trần Hy là tay lão luyện, dám đâu Ä‘uổi theo. Hắn cÅ©ng biết rằng quân lá»±c cá»§a ta chưa hao mòn, má»™t khi rút lui tất có binh phục.
Hán đế khen phải. Ãêm ấy phân phối các tướng mai phục hai bên ven đưá»ng, rồi truyá»n lệnh kéo đại binh vá» Hà m Ãan.
Quân thám thÃnh được tin ấy và o báo. Trần Hy nói:
- Hán đế lui quân là vì thấy đóng nơi đây bất lợi.
Vả lại từ xa kéo đến, lương thực thiếu thốn, không thể đóng lâu được.
Các tướng nói :
- Ta nên nhân cÆ¡ há»™i nà y truy kÃch đánh cho quân Hán tan tà nh.
Trần Hy nói :
- Hán đế lui binh vì thấy bất lợi quân cÆ¡ chá»› đâu phải bại tẩu. Nếu ta Ä‘uổi theo không khá»i bị quân phục đánh chết.
Các tướng không tin, cho ngưá»i dò xét, quả có quân Hán mai phục hai bên lá»™, lòng khen ngợi Trần Hy chẳng cùng.
Hán đế lui quản vá» Hà m Ãan, an dinh hạ trại. Từ đó hai bên chì đóng quân canh giữ, chưa nghÄ© đến chuyện đánh nhau nữa.
|

15-10-2008, 11:25 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 45
Cung Vị Ương, Lã Háºu giết Hà n TÃn
Ãất Ãông Tá», Lục Giả lừa Khoái Kiệt
Từ lúc Hán đế kéo binh ra khá»i Trà ng An Ä‘i đánh Trần Hy, Hà n TÃn thác bệnh không theo, ở nhà cho ngưá»i dá» há»i quân cÆ¡.
Khi hay được Trần Hy đóng quân ở Khúc Dương, Hà n TÃn nghÄ© thầm :
- Trần Hy đáng lẽ nên đóng ở Hà m Ãan, và sai quân chặn chẹt đưá»ng sông Chương Hà má»›i thá»§ thế được, cá»› sao lại bá» Hà m Ãan mà đóng nÆ¡i Khúc Dương ?
Liá»n viết má»™t phong thư, sai ngưá»i Ä‘em đến Trần Hy, bảo Trần Hy cho má»™t cánh quân lẻn vỠđánh Trà ng An, để mình sẽ ở trong là m ná»™i ứng.
Tuy nhiên, lúc Hà n TÃn sai ngưá»i ra Ä‘i, lại có tên nô bá»™c Ä‘i theo, cùng ngưá»i Ä‘em thư đến quán uống rượu .
Ngưá»i nô bá»™c ấy tên Tạ Công Trứ, tánh hay chè chén say sưa.
Tối hôm ấy, Tạ Công Trứ vỠdinh, hơi men còn nồng nặc.
Hà n TÃn tức giáºn, gá»i đến mắng :
- Mà y đi đâu cả ngà y mà say sưa bê bết như thế ?
Trong cơn say, Tạ Công Trứ không còn biết gì là đạo tôi tớ buộc miệng nói cà n :
- Tôi đi uống rượu chớ có tư thông với ai đâu mà sợ.
Hà n TÃn nghe Tạ Công Trứ nói câu ấy, mặt mà y biến sắc, bước và o phòng trong nghÄ© kế giết Tạ Công Trứ để khá»i lá»™ chuyện kÃn cá»§a mình.
Vợ Hà n TÃn là Tô thị, thấy váºy há»i :
- Công Trứ nói gì mà tướng quân giáºn dữ như thế ?
Hà n TÃn nói :
- Nó say rượu, nói năng báºy lắm, cần phải giết nó má»›i được.
Tô thị nói :
- Ãứa say nói cà n, hÆ¡i đâu chấp trách. Tướng quân để nó tỉnh rượu rồi sẽ xá» trà cÅ©ng chẳng muá»™n.
Hà n TÃn theo lá»i, và o phòng an nghÄ© .
Ãêm ấy, Tạ Công Trứ ngá»§ vùi, đến đầu canh năm tÄ©nh rượu má»›i chợt giấc.
Ngưá»i vợ nói :
- Tối hôm qua lang quân Ä‘i uống rượu vá», nói năng báºy bạ, là m cho Hà n TÃn tức giáºn. Thế nà o lang quân cÅ©ng bị tá»™i.
Tạ Công Trứ thất kinh há»i :
- Ta nói những gì ?
Ngưá»i vợ đáp :
- Lang quân nói : "Tôi có tư thông với ai mà sợ " .
Công Trứ nhủ thầm :
- Trong lúc say ta đã Ä‘iên cuồng tiết lá»™ Ä‘iá»u bà máºt quan trá»ng cá»§a chá»§. Ôi ! Mạng ta chắc chẳng còn.
NghÄ© rồi âm thầm thu xếp hà nh trang định bá» trốn Ä‘i Nhưng lúc đó trá»i chưa sáng, cá»a thà nh đóng chặt, quân sÄ© canh gác rất nghiêm.
Công Trứ lại nghĩ :
- Nếu đợi sáng, Hà n hầu ắt sai quân tìm bắt, ta chạy trốn sao được Chi bằng đem việc nà y tiết lộ với Tiêu Thừa tướng. Hà n hầu có chết thì ta mới sống được.
Liá»n chạy đến dinh Tiêu Hà tố cáo rằng :
- Tôi có việc cÆ¡ máºt nÆ¡i dinh Hà n hầu, xin báo cho Thừa tướng rõ.
Tiêu Hà lúc ấy Ä‘ang thức dây, ngồi kiểm Ä‘iểm lại công việc trong triá»u, nghe nói thất kinh vá»™i há»i :
- Ngươi tố cáo việc chi ?
Công Trứ nói :
- Hà n hầu tư thông với Trần Hy, liên kết nhau phản loạn.
Tiêu Hà nói :
- Việc nà y quan trá»ng, không phải chuyện chÆ¡i. Nếu nhà ngươi tố cáo gian sẽ mất mạng ngay láºp tức.
Công Trứ nói :
- Tôi đâu dám gian ngoa. Ngà y trước khi Trần Hy Ä‘i đánh Phiên, Trần Hy không có ý là m phản, chỉ vì Hà n hầu xúi giục nên Trần Hy má»›i có ý ấy. Lâu nay hai bên vẫn có thư thông nhau. Hôm qua Hà n hầu lại viết thư sai tôi, máºt đưa cho Trần Hy, bảo Trần Hy lẻn vỠđánh Trà ng An, Hà n hầu sẽ là m ná»™i ứng. Tôi vì say rượu nói lở lá»i, Hà n hầu sợ bị lá»™ nên toan giết tôi.
Tiêu Hà liá»n đưa Công Trứ và o yết kiến Lã háºu, kể hết má»i sá»±.
Lã háºu thất kinh nói :
- Hà n TÃn đã ra mặt phản loạn rồi, Thừa tướng có ý kiến thế nà o ?
Tiêu Hà nói :
- Bây giá» nên giấu tên quân nà y Ä‘i. Sáng mai và o trong lao tìm má»™t tù nhân mặt mà y giống Trần Hy, chặt lấy đầu, giả cách từ mặt tráºn gởi vá», nói Chúa thượng đã giết được Trần Hy, truyá»n bêu nÆ¡i Trà ng An là m hiệu lệnh. Các quan được tin ấy tất phải đến chúc mừng. Hà n TÃn cÅ©ng sẽ đến. Bấy giá» hạ thần tùy dịp bắt lấy dâng cho Hoà ng háºu nghi xá».
Lã háºu nói :
- Kế ấy rất hay.
Liá»n máºt sai ngưá»i và o lao lá»±a má»™t tù nhân Ä‘em chém lấy đầu, đựng và o má»™t cái hòm, giả cách đến phá»§ Thừa Tướng báo tiệp.
Tiêu Hà tuyên bố cho má»i ngưá»i biết. Các quan hay tin Ä‘á»u đến chúc mừng
Tiêu Hà nói :
- Các ông và o triá»u chúc mừng nên rá»§ cả Hà n hầu cùng Ä‘i. Tuy Hà n hầu tạm thá»i bị bá», nhưng nghe nói Chúa thượng định gia phong quyá»n tước đó.
Các quan nghe Tiêu Hà nói, đến thuáºt lại cho Hà n TÃn nghe.
Hà n TÃn bâng khuâng đưa tiá»…n các quan vá» rồi trở và o phòng noi vá»›i vợ là Tô Thị .
- Ngay mai tôi phải và o triá»u chúc mừng vá» việc Hoà ng thượng dẹp loạn.
Tô phu nhân nói :
- Ngà y trước Ä‘i đánh Trần Hy, tướng công cáo bệnh chứng theo. Bấy lâu nay lại chưa có lần nà o và o triá»u kiến Lã háºu. Nay nghe có tiệp âm đưa vá» lại và o chúc mừng e Lã háºu nghi hoặc. Xin tướng công xét kỹ.
Hà n TÃn nói .
- Nếu nay không và o triá»u chúc mừng, đến lúc Hán đế hồi loan, ta còn mặt mÅ©i nà o nhìn Hán đế. Vả lại, hiện nay Tiêu Thừa tướng Ä‘ang giữ quyá»n nhiếp chánh, không lẻ không bênh vá»±c ta.
Tô phu nhân nói :
- Luôn mấy ngà y nay, tôi thấy khà sắc tướng công chẳng tốt e có việc chà ng là nh.
Hà n TÃn thở dà i :
- Ta có việc riêng, cần phải và o triá»u xem hư thiệt. Ãây là má»™t cÆ¡ há»™i không nên bá» qua.
Ngà y hôm sau, Hà n TÃn theo các quan và o triá»u kiến.
Chà o mừng xong, Lã háºu nói :
- Các quan cứ tá»± tiện lui vá». Riêng Tiêu Thừa tướng và Hà n hầu hãy và o tiá»n Ä‘iện để cùng ta bà n việc cÆ¡ máºt.
Tiêu Hà bước xuống Ä‘iện má»i Hà n TÃn và o ná»™i cung.
Vừa qua khá»i mấy dãy hà nh lang, chợt có bốn năm mươi võ sÄ© phục sẵn, xông đến bắt Hà n TÃn trói lại dẫn đến Ä‘iện Trưá»ng Lạc.
Hà n TÃn nói :
- Tôi có tá»™i gì mà Hoà ng háºu bắt tôi ?
Lã háºu nói :
- Hoà ng thượng trước kia đăng đà n bái tướng, giao cho ngươi tất cả quyá»n binh, không có việc gì bạc vá»›i ngươi. Ngươi muốn là m Tá» vương Hoà ng thượng phong cho, sau thấy nước Tá» dân không phục nên cải phong là m Lá»— vương. Lòng ưu ái ấy đáng lẽ ngươi phải biết Æ¡n, cá»› sao sanh tâm phản phúc. Trước đây, Hoà ng thượng giả cách ra chÆ¡i Vân Má»™ng, cốt bắt ngươi Ä‘em vá» giết, nhưng nghÄ© vì ngươi là má»™t công thần khai quốc, không nỡ xá» bạc.
Ngà y nay, ngươi lại còn tư thông với Trần Hy, xui Trần Hy đem quân vỠcướp Trà ng An, để ngươi là m nội ứng .
Tâm địa ngươi như thế là m sao dung thứ được.
Hà n TÃn nói .
- Hoà ng háºu buá»™c tá»™i tôi như thế có gì là m bằng chứng chăng ?
Lã háºu nói :
- Tên gia bá»™c nhà ngươi là Tạ Công Trứ đến đây tiết lá»™ Ä‘iá»u đó .
Hà n TÃn nói :
- Công Trứ say rượu nói cà n, bị tôi hăm giết nên kiếm lá»i hại tôi.
Lã háºu nói :
- ChÃnh Hoà ng thượng trong lúc đánh vá»›i Trần Hy cÅ©ng đã bắt được má»™t máºt thư chÃnh tay ngươi viết gởi đến, ngươi còn chối cãi là m gì nữa.
Hà n TÃn nghe nói cúi đầu, không cãi lại.
Lã háºu sai Ä‘em trói Hà n TÃn nÆ¡i cung Vị Ương, rồi sai võ sÄ© Ä‘em chém.
Lúc sắp chết, Hà n TÃn nói :
- Ta hối háºn đã không nghe lá»i Khoái Kiệt trước kia, để đến ná»—i bị đà n bà sát hại.
Ngưá»i sau có thÆ¡ rằng :
Ãem thân bách chiến dá»±ng cÆ¡ đồ,
Thế sá»± hưng vong má»™t cuá»™c cá».
Danh lợi anh hùng mang thảm lụy
Gương treo nháºt nguyệt chá»a phai má»
Lã háºu giết Hà n TÃn xong sai Tiêu Hà viết biểu và sai Lục Giả Ä‘em thá»§ cấp Hà n TÃn đến mặt tráºn trình cho Hán đế biết.
Hán đế tiếp được biểu, mở ra xem, biểu như sau :
" Nhà Ãại Hán năm thứ mưá»i má»™t, Hoà ng Lã háºu cúi đầu dâng biểu.
Trá»™m thấy : hình để răn kẻ dưới, rạng phép nước nhà . Pháp để trị ngưá»i dân, tá» oai vua chúa. KÃnh nghÄ© :
Hoà ng đế bệ hạ thần võ khắp muôn phương, uy đức vang bốn bể . Váºy mà Hoà i Âm hầu Hà n TÃn, đã ăn lá»™c Hán, không giỠđạo vua tôi, liên kết vá»›i Trần Hy âm mưu phản loạn. Tên gia nô cá»§a Hà n TÃn máºt tấu tõ hết má»i lá»i. Thần thiếp trá»™m nghÄ© : căn bệnh bên ngoà i đâu bằng tâm bệnh bên trong , nên bà n vá»›i Tiêu Thừa tướng giết bá» kẻ nghịch, cá»§ng cố sÆ¡n hà . Kẻ có tá»™i phải Ä‘á»n , ba há» tru di.
Nay thần thiếp gởi đầu Hà n TÃn đến Hà m Ãan, khiến Trần Hy trông thấy mà mất vÃa, kẻ gian nghe mà kinh hồn. Ãại binh đến đâu dẹp tan đến đấy, thần thiếp khôn xiết vui mừng ".
Hán đế xem biểu xong, mừng rỡ vì đã trừ được Hà n TÃn, má»™t kẻ ngấm ngầm tạo phản.
Tuy nhiên Hán đế cÅ©ng không khá»i bùi ngùi nhá»› đến công khai quốc lá»›n lao cá»§a Hà n TÃn, đôi dòng lệ ướt nhòa .
Các tướng thấy váºy Ä‘á»u cảm động.
Nhắc lại Trần Hy, khi bắt được máºt thư cá»§a Hà n TÃn định sai má»™t cánh quân theo đưá»ng nhá» kéo vá» há»p vá»›i Hà n TÃn đánh lấy Trà ng An.
Nhưng quân chưa kịp ra Ä‘i thì đã nghe tin Hà n TÃn bị Lã háºu giết, sai Lục Giả Ä‘em đầu bêu nÆ¡i Hà m Ãan.
Trần Hy hét lên một tiếng nhà o lăn xuống đất.
Tả, hữu vá»™i đỡ dáºy, lay gá»i má»™t lúc, Trần Hy má»›i tỉnh.
Quá đau xót, Trà n Hy mếu máo nói :
- Ta chịu Æ¡n Hà n TÃn dạy bảo bấy nay, tuy ngưá»i khác há», song coi như tình ruá»™t thịt. Hà n hầu đã thác, công việc ta ắt há»ng rồi, biết liệu là m sao ?
Các tướng nói :
- Hà n hầu tuy chết, Ãại vương cÅ©ng chá»› nên thoái chÃ. Chúng tôi xin nguyện cùng Ãại vương kéo quân đến Hà m Ãan, cùng Hán đế giao tranh má»™t tráºn.
Các tướng còn Ä‘ang suy luáºn thì đã có tin Hán đế ồ ạt kéo đại binh đến Khúc Dương.
Trần Hy dặn các tướng phải hết lòng chiến đấu chớ thỠơ như trước nữa.
Các tướng Vâng lệnh, hà ng ngÅ© chỉnh tá» chia hà m hai đội ra khá»i thà nh đóng trại chỠđịch quân.
Giữa lúc đó, quân Hán cũng đã đóng trại xong cách thà nh Khúc Dương ba mươi dặm
Hán đế biết rằng Hà n TÃn đã chết, uy thế cá»§a Trần Hy không còn nữa, lúc nà y là lúc cần phải đánh gấp
Ãêm ấy Hán đế sai Phà n Khoái, Chu Bá»™t, Vương Lăng kéo quân mai phục nÆ¡i phÃa Bắc Khúc Dương, chá» lúc Trần Hy thua chạy đến đó đổ ra bắt. Lại sai Chu Xương dẫn quân ra mai phục sau thà nh, chặn đưá»ng cứu ứng cá»§a Trần Hy. Còn Quán Anh lãnh việc xáp chiến vá»›i Trần Hy , há»… Trần Hy thua phải Ä‘uổi theo táºn lá»±c.
Các tướng được lệnh, dự bị sẵn sà ng.
Ngà y hôm sau, Quán Anh Ä‘em quân ra tráºn, kêu Trần Hy mắng :
- Hởi đứa phản thần, hãy đem đầu ra đây dâng nạp.
Trần Hy xốc ngựa đến nói :
- Ta quyết lấy đầu ngươi để báo thù cho Hà n hầu.
Dứt lá»i cầm Ä‘ao đâm tá»›i Quán Anh rước đánh.
Hai tướng đánh nhau được hai mươi hiệp thì cánh quân tả, hữu của Trần Hy ùa ra tiếp cứu. Bên Hán, Chu Xương dẫn đạo binh phục của mình ngăn lại, cùng quân Trần Hy giao tranh.
Hai bên đánh nhau má»™t hồi, thế tráºn vẫn chưa bên nà o hÆ¡n kém.
Hán đế thấy vạy liá»n ra lệnh các tướng kéo quân à o tá»›i vây Trần Hy và o giữa.
Trần Hy thấy hai cánh quân mình bị chặn đánh, không cứu ứng nổi, quân Hán lại đông, nhắm bỠcự không ai, quay ngựa nhắm hướng Bắc mà chạy.
Hán vương láºp tức đốc quân Ä‘uổi theo. Quân cá»§a Trần Hy thấy chá»§ tướng yếu thế, quay ra đầu hà ng cả.
Bá»n Lưu Võ Ä‘á»u bị Chu Xương giết chết trong đám loạn quân.
Trần Hy Ä‘ang lúc tìm đưá»ng tẩu thoát, chợt nghe có tiếng pháo nổ, hai cánh quân phục cá»§a Hán đế nổi dáºy cầm đầu là Phà n Khoái và Vương Lăng.
Trần Hy thất kinh, ngưá»i ngá»±a lÃnh quýnh bị Phà n Khoái đâm cho má»™t kÃch, nhà o xuống đất.
Lúc đó Hán vương cũng vừa rượt đến, cầm đao cắt đầu Trần Hy rồi thu quân vỠtrại.
Ãêm ấy, vua tôi mở tiệc ăn mừng, vì đã trừ xong mầm phản loạn.
Ãoạn, Hán đế sai ngưá»i Ä‘i chiêu an dân chúng hai miá»n Triá»u, Ãại, rồi kéo đại binh trở vá» Lạc Dương.
Dá»c đưá»ng, dân chúng các quáºn, huyện đặt bà n hương án lạy mừng.
Khi xa giá vỠđến Lạc Dương triá»u thần ra khá»i thà nh ba mươi dặm nghênh tiếp. Hán đế vui vẻ há»i Hoà ng háºu việc xá» trị Hà n TÃn. Lã háºu thuáºt lại má»i việc.
Hán đế há»i :
- Lúc thá» hình, Hà n TÃn có nói câu nà o chăng ?
Lã háºu đáp :
- Hắn bảo rằng hắn quá hối háºn vì trước kia không nghe lá»i Khoái Kiệt, nên ngà y nay má»›i bị chết vá» tay má»™t ngưá»i đà n bà .
Hán đế há»i tả, hữu :
- Khoái Kiệt là ngưá»i thế nà o, đã bà y mưu gì cho Hà n TÃn ?
Trần Bình tâu .
- Khoái Kiệt là ngưá»i nước Tá», Ä‘a mưu túc trÃ. Trước đây Khoái Kiệt đã từng bà y Hà n TÃn đừng diệt Sở, chiếm lấy nước Tá», chia thiên hạ là m thế ba chân vạc, nhưng Hà n TÃn không nghe. Hiện nay Khoái Kiệt sợ mang tá»™i vá»›i triá»u đình, giả Ä‘iên Ä‘i lang thang đây đó.
Hán đế nói :
- Ta là m sao có thể trừ được ngưá»i ấy ?
Trần Bình nói :
- Ngưá»i ấy chỉ có thể dùng trà mà lừa chứ không thể dùng sức mà đánh. Nếu bức bách, Khoái Kiệt tá»± vẫn ngay .
Hán đế liá»n há»i tả, hữu :
- Có ai vì ta sang TỠđón vá»i Khoái Kiệt vỠđây chăng ?
Lục Giả bước ra tâu :
- Hạ thần xin đi.
Hán đế liá»n cấp cho Lục Giả hÆ¡n mưá»i ngưá»i tùy tùng, sang nước Tá» tìm Khoái Kiệt.
Lục Giả lên đưá»ng, sang nước Tá», trước tiên và o nhà quân thú là Lý Hiển nghỉ ngÆ¡i để dò xét hoạt động cá»§a Khoái Kiệt.
Lục Giả há»i Lý Hiển :
- Khoái Kiệt bây giỠở đâu ?
Lý Hiển đáp :
- Ngưá»i ấy hiện nay vẫn tiếp tục lang thang khắp chợ búa, lúc nói, lúc cưá»i như ngưá»i rồ dại. Tôi thưá»ng lấy lá»… má»i hắn, nhưng hắn không chịu đến. Chúa thượng thiếu gì ngưá»i dùng mà phải tìm ngưá»i Ä‘iên như thế cho nhá»c.
Lục Giả nói :Khoái Kiệt chỉ giả điên đó thôi. Ông nên tìm hắn rủ hắn uống rượu, rồi là m y kế tôi dặn, tức khắc hắn sẽ hết điên ngay.
Lý Hiển theo lá»i, tuyển hai ngưá»i nói giá»i, đưa cho Ãt tiá»n, bảo rá»§ cho được Khoái Kiệt đến uống rượu, và là m theo kế đã dặn.
Hai ngưá»i lÄ©nh mệnh Ä‘i ra chợ, thấy Khoái Kiệt Ä‘ang xõa tóc, vừa Ä‘i vừa hát :
Ngá»±a qua cá»a sổ
Bóng thá»i gian lố nhố
Mùi phú quý hôi tanh
Ãất thẳm trá»i xanh
Say sưa ba chén rượu
Mây trắng rợn xây thà nh
Hỡi công danh, hỡi công danh
Ãá»i Ä‘en như má»±c, dữ, là nh ai hay ?
Hát xong câu hát, Khoái Kiệt lại lá»§i thá»§i Ä‘i vá» phÃa Nam.
Sai nhân cá»§a Lý Hiển Ä‘i theo đà ng sau, đến gần nắm lấy ta Khoái Kiệt vừa cưá»i vừa nói :
- Ông rồ, nhưng chúng tôi cÅ©ng Ä‘iên, váºy cùng nhau và o quán nhắp chÆ¡i và i chén.
Khoái Kiệt vui vẻ, theo hai ngưá»i và o hà ng rượu.
Sau và i ngà y nữa chúng tôi sẽ ra bể ngao Ä‘u, không thèm sống trên dải đất nà y, quyến luyến công danh vá»›i ngưá»i Ä‘á»i nữa.
Khoái Kiệt thấy hai ngưá»i ăn nói khác thưá»ng, liá»n há»i :
- Tôi phát bệnh điên là bởi một duyên cớ, còn các ông có điên vì một duyên cớ nà o chăng ?
Hai ngưá»i nói :
- Cái cá»› phát Ä‘iên cá»§a chúng tôi không thể nà o nói được Chúng ta cứ cùng nhau uống rượu là đủ. Nói nhiá»u lỡ ai có hay được thì chúng ta lại còn phải Ä‘iên nặng hÆ¡n .
Khoái Kiệt nghiêm sắc mặt nói :
- Hai ông quyết không phải là ngưá»i thưá»ng, xin cho tôi biết quý danh.
Hai ngưá»i nói :
- Hai chúng tôi nguyên là ngưá»i Triệu, nghe Hà n hầu là ngưá»i hiá»n nên theo đến Sở để hầu hạ. Không ngá» Hà n hầu vô cá»›, bị kẻ nô bá»™c vu phà m, khiến cho Lã háºu tru di tam tá»™c. Lúc sắp gia hình Hà n hầu có nói : "Ta tiếc rằng không nghe lá»i Khoái Kiệt" câu nói ấy vẫn như còn văng vẳng bên tai chúng tôi Chúng tôi thấy Hà n hầu chết oan như váºy Ä‘au xót vô cùng, bá» cả công danh, không mà ng phú quý, Ä‘i ngao du trong thiên hạ, nói xiêng nói quà ng cho hả lòng căm tức. Hôm nay gặp ngà i hát mấy câu biết ngà i là Khoái tiên sinh, nên thỉnh và o đây hầu và i chung tá»u để tá» tâm sá»±.
Hai ngưá»i nói đến đây khóc òa. Khoái Kiệt bất giác thở dà i dáºm chân xuống đất nói :
- Hà n hầu không sớm tỉnh ngộ để đến nỗi phải thác oan. Tấm thân ta vô chủ, còn sống sao được ?
Ba ngưá»i Ä‘ang khóc lóc, tá»§i há»n, thì bá»—ng có má»™t ngưá»i từ bên ngoà i bước và o, nắm lấy Khoái Kiệt nói :
- Bấy lâu nay anh cứ giả điên mãi, nay mới để lộ chân tướng.
Khoái Kiệt biến sắc há»i :
- Ông là ai ?
Ngưá»i ấy nói :
- Ta là quan Trung Ãại phu Lục Giả, vâng mệnh vua đến đây bắt anh.
Nói dứt lá»i, hô bá»n tùy tùng trói Khoái Kiệt lại, rồi lấy lá»… tiếp đãi và nói :
- Khoái tiên sinh bất tất phải giả Ä‘iên như thế, nên mau mau sá»a sang áo mÅ© cùng tôi đến Lạc Dương yết kiến Hoà ng thượng. Hiện nay bốn bể Ä‘á»u thu vá» má»™t mối, các hiển sÄ© Ä‘á»u há»p mặt cùng nhau lo hưởng thái bình. Kẻ trà giả tất phải thức thá»i, kẻ hiá»n giả tất phải biết chá»n chúa. Hán đế là báºc chân chá»§ Ä‘á»i nay, mấy ai bì kịp.
Khoái Kiệt nói :
- Tôi điên đã mấy năm, chỉ có ông mới tìm thấy căn nguyên !
Nói xong, sá»a sang quần áo cùng hà nh trang theo Lục Giả vá» Lạc Dương, ra mắt Hán đế.
Hán đế thấy Lục Giả dẫn Khoái Kiệt vá», liá»n nói :
- Nhà ngươi có phải ngà y trước xui Hà n TÃn là m phản chăng ?
Khoái Kiệt tâu :
- Vâng, chÃnh tôi đã nhiá»u lần xúi Hà n TÃn là m phản.
Hán đế há»i :
- Tại sao nhà ngươi lại bất trung như váºy ?
Khoái Kiệt nói :
- Tâu Bệ hạ, lúc đó hạ thần xui Hà n hầu tạo phản là chà trung váºy. Nhà Tần mất, má»i ngưá»i tranh nhau Ä‘oạt thiên hạ, ai có tà i thì ngưá»i ấy được. Con chó cá»§a thằng TÃch cắn vua Nghêu không phải vua Nghêu là ngưá»i bất đức, chỉ vì vua Nghêu không phải là chá»§ cá»§a nó. Tôi phò Hà n TÃn, chỉ biết có Hà n TÃn chứ đâu biết đến Bệ hạ. Nếu Hà n TÃn lúc đó chịu nghe lá»i tôi thì thế sá»± sẽ không phải như ngà y nay. Nay Hà n TÃn đã chết, tôi cÅ©ng không muốn sống má»™t mình. Bệ hạ muốn giết tôi, tôi xin sẵn sà ng chịu chết, chẳng hỠân háºn.
Hán đế cưá»i lá»›n, nói vá»›i triá»u thần :
- Lá»i Khoái Kiệt trình bà y đáng là má»™t trung thần. Trẫm không có ý trách cứ.
Ãoạn quay qua nói vá»›i Khoái Kiệt :
- Bây giỠta cho ngươi là m quan, ngươi nghĩ thế nà o ?
Khoái Kiệt nói :
- Là m quan tôi không muốn, chỉ xin Bệ hạ nghÄ© đến cái công bình thiên hạ cá»§a Hà n TÃn, cho tôi được Ä‘em hà i cốt cá»§a Hà n TÃn vá» chôn nÆ¡i Hoà i Âm, và phục chức cho Hà n TÃn.
Hán đế nói :
- Khoái Kiệt là ngưá»i rất có nghÄ©a.
Liá»n truyá»n quân Ä‘em má»™ Hà n TÃn cải táng nÆ¡i Hoà i Âm , xây cất tá» tế, và xuống chiếu phục chức cho Hà n TÃn .
Khoái Kiệt không chịu là m quan, tá»± do Ä‘i ngao du trong thiên hạ. Ngưá»i sau khen Khoái Kiệt là báºc trượng phu.
Chẳng bao lâu, một hôm Hán đế cùng quần thần đà m đạo, chợt có quân và o báo :
- Ngoà i thà nh có má»™t ngưá»i xin và o cáo việc cÆ¡ máºt .
Hán đế ngơ ngác nói :
- Việc Trần Hy vừa xong, lại biến gì khác chăng ?
Liá»n cho đòi và o.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
äâèæåíèÿ, âèäåîíàáëþäåíèå, âèçèòêà, han so tranh hung, ìîñêîâñêèé, ñèñüêè, ñïðàâî÷íèê, ñòðàíèöû, òåêñò, ðàìñòîð, øêîëüíèöû  |
| |