11-08-2008, 06:58 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Chương 40
Mùi vị của chết chóc
Tư Dao bá»±c tức tắt máy tÃnh, đầu nhoi nhói Ä‘au, long cô còn Ä‘au hÆ¡n nữa. Cái chết sẽ đến khiến cô run rẩy nhưng không Ä‘au xót; cô Ä‘au xót nghÄ© đến Chung Lâm Nhuáºn. Vì cứu mình mà anh ấy bị cuốn và o tấn bi kịch nà y má»™t cách chẳng đâu và đâu cả.
Bi kịch khiến ngưá»i ta Ä‘au xót.
Má»™t ná»—i xúc động bá»—ng trá»—i dáºy, cô muốn láºp tức gặp Lâm Nhuáºn để xin lá»—i anh, và xin trao cho anh tất cả tình yêu. Cô muốn nói thá»i gian cá»§a chúng ta không còn nhiá»u nữa, liệu tình cảm có thể là mãi mãi không?
Nhưng cô biết tối nay Lâm Nhuáºn phải Ä‘i là m việc ở Văn phòng luáºt sư. Anh là ngưá»i Ä‘am mê công việc, thảo nà o bấy lâu vẫn không bị các cô gái xinh đẹp cá»§a chống phồn hoa cuốn hút. Kể từ khi yêu nhau, sá»± lãng mạn vẫn chỉ thuần túy là má»™t khái niệm nằm trong từ Ä‘iển. Tư Dao đã phải và i buổi tối cùng ngồi vá»›i anh ở Văn phòng để là m việc. Anh nói tối nay sẽ tra cứu tư liệu pháp lý cần thiết để thá»±c hiện việc giao ná»™p đám tiá»n kia. Lúc sắp Ä‘i, thấy cô Ä‘ang lên mạng, anh đã tá»± Ä‘i má»™t mình.
Tư Dao không muốn chỠđợi nữa, vì phải đến khuya anh má»›i vá». huống chi, há»… nghÄ© đến cái chết thì căn phòng nà y lại khiến cô thấy nghẹt thở. Không nghÄ© nhiá»u nữa, cô xuống cầu thang để đến Văn phòng tìm anh.
Äêm cuối thu đầu đông, tháºt đúng là “lạnh âm âmâ€. Trá»i âm u, mặt trăng lúc tá» lúc má» sau những đám mây Ä‘en khiến lòng ngưá»i tê tái.
Dao Dao, tại sao ngươi không nghÄ© theo chiá»u hướng lạc quan? Chẳng lẽ Viên Thuyên trên QQ là má»™t thứ quyá»n để phán quyết sinh tá»? Tại sao cô ấy lại trở nên ngà y xa lạ? Minh có nên tin lá»i cô ấy không?
Trên con đưá»ng nhá» vắng vẻ ven khu biệt thá»±, Tư Dao Ä‘i rất lâu mà không gặp chiếc taxi nà o. Phần lá»›n dân cư ‘ốc đảo quà tá»™c’ Ä‘á»u có xe riêng, nếu không gá»i Ä‘iện trước thì hiếm khi bắt gặp taxi Ä‘i ngang qua đây. Cô biết Lâm Nhuáºn Ä‘i là m thưá»ng đạp xe đến ga ‘á»c đảo’, rồi Ä‘i tà u Ä‘iện ngầm đến ga Trung tâm thương mại, Văn phòng luáºt sư Thiên Hoa ở gần đó. Từ khu biệt thá»± Ä‘i bá»™ chừng 15’ là đến ga tà u Ä‘iện ngầm, cô định đến Văn phòng gặp Lâm Nhuáºn rồi cùng anh Ä‘i tà u Ä‘iện ngầm trở vá». Äi bá»™ và i phút vẫn không gặp taxi, cô không nghÄ© đến nó nữa, dứt khoát rảo bước vá» phÃa ga tà u Ä‘iện.
Äúng và o lúc nà y giác quan thứ sáu mách bảo cô: trên đưá»ng không chỉ có mình cô Ä‘ang Ä‘i.
Có lẽ mình phải gá»i taxi. Cô lấy máy di động ra.
Ngoảnh lại nhìn, vắng ngắt không má»™t bóng ngưá»i.
Nhưng nếu lần ra được số Ä‘iện thoại để gá»i, rồi chỠđược taxi, thì có lẽ mình đã Ä‘i đến ga rồi. Ở đó đông ngưá»i, mình còn sợ gì nữa?
Thế là cô lại rảo bước, mong sao bước chân sẽ nhanh hÆ¡n cả nhịp tim Ä‘ang Ä‘áºp.
Nhưng hình như kẻ bám theo kia cũng đi cà ng nhanh hơn.
Cô quay ngoắt lại, chỉ thấy phÃa sau là cái bóng hắt hiu cá»§a chÃnh mình. Ãnh đèn đưá»ng má» nhạt, hai hang cây và những lùm cây âm u dá»c 2 bên đưá»ng. Liệu có phải ‘giác quan thứ sáu’? Hay lại là áo giác cá»§a mình? Lại như là rối loạn tâm thần?
Mình đã phá»§ nháºn cái gá»i là ảo giác. Kiá»u Kiá»u và Viên Thuyên đã chết mà vẫn tồn tại trong cuá»™c sống cá»§a mình, rà nh rà nh là đã QQ vá»›i nhau sao gá»i là ảo giác được? Ranh giá»›i giữa thá»±c và ảo đôi khi rất mÆ¡ hồ.
Cô bước Ä‘i má»—i lúc má»™t nhanh, và bắt đầu chạy cháºm. Bước chân cá»§a kẻ bám theo kia cÅ©ng dồn dáºp, âm thanh sà n sạt ngay phÃa sau đến ná»—i cô nghe thấy tiếng tim hắn Ä‘áºp thình thịch. Cô dốc toà n lá»±c chạy tháºt nhanh, kẻ kia cÅ©ng không lÆ¡i lá»ng, bám sát luôn. Cô biết mình không thể thoát, đà nh quay ngoắt lại để đối mặt vá»›i hắn.
Không có ai hết. Tiếng bước chân là cá»§a chÃnh cô, tiếng tim Ä‘áºp thình thịch cÅ©ng là cá»§a cô. Ở chá»— không xa mấy, hình như cô nhìn thấy má»™t đôi mắt Ä‘ang ẩn trong bóng cây tối sẫm.
Mong sao chỉ là thần hồn nát thần tÃnh mà thôi.
Cô quay lại tiếp tục dấn bước. Lần nà y cô bước đi vừa phải, cái gì sẽ đến thì cứ việc đến. Kẻ đeo bám kia cũng gian khổ đây, ngươi cứ việc lên đây, chúng ta phải dứt điểm một phen.
Nhưng bốn bá» lặng ngắt má»™t cách kỳ lạ, gió hiu hiu thổi những phiến lá rụng, nghe rõ mồn má»™t đến mức không ngá».
Có lẽ tại mình quá Ä‘a nghi, quá nghÄ© ngợi và quá hoang mang, các giác quan căng lên hết cỡ khiến giác quan thứ sáu quá nhạy cảm nên đã đưa ra thông tin ảo quá sai lệch. Không há» có ai bám theo, mình có là nhân váºt trá»ng yếu gì đâu mà khiến cho ai đó phải ngà y đêm không ngừng theo dõi?
ChÃnh và o lúc Tư Dao thở phà i nhẹ nhõm thì má»™t cảm giác kỳ quái lại dâng lên.
Có phải lúc nà y quá yên tĩnh không?
Tất cả dưá»ng như Ä‘ang ngưng Ä‘á»ng, không má»™t tạp âm. Cô lại ngoái đầu, con tim cô chợt như cứng lại!
Trong mà n đêm nhá» nhá», trên con đưá»ng nhỠâm u, má»™t bóng ngưá»i gầy ngẳng mặc chiếc áo dà i Ä‘ang Ä‘i ngang qua rồi biến và o hang cây bên đưá»ng. Tuy chỉ là má»™t cái bóng lướt qua nhưng Tư Dao vẫn nháºn ra chiếc áo dà i ấy chÃnh là chiếc áo mưa, cô còn nhìn rõ cái mÅ© nhòn nhá»n dá»±ng lên trùm kÃn khuôn mặt cá»§a ngưá»i ấy.
Có phải là ông già bà hiểm ná», sư giả truy hồn?
Ông ta xuất hiện ở đâu thì nÆ¡i ấy trà n ngáºp mùi chết choc.
Lần nà y cũng không ngoại lệ.
Äôi chân Tư Dao bá»§n rá»§n, dưá»ng như không thể đỡ nổi thân hình mảnh dẻ cá»§a cô nữa. Cô bá»—ng thở gấp, tim Ä‘áºp nhanh dữ dá»™i, rồi lại như không muốn Ä‘áºp nữa. Lúc nãy Ä‘au xót khi nghÄ© đến Lâm Nhuáºn, nhưng đó chỉ là ‘nghÄ©a bóng’, lúc nà y cô má»›i tháºt sá»± thấy nhói tim, Ä‘au đớn thấm sâu đến táºn xương tá»§y.
Lẽ nà o lá»i ông ta nói Ä‘á»u là sá»± tháºt?
Là n gió ầm ầm lùa tá»›i, cuốn tung những phiến lá rụng. Äám lá tai tái đỠđang bay lượn trên khoảng không khá gần, dần dần xếp thà nh bốn chữ lá»›n trông hết sức cuồng loạn
ÄAU THÆ¯Æ NG ÄẾN CHẾT
Thì ra là ngà y táºn số đã đến!
Nó là thứ mà Viên Thuyên, Tiểu Mạn, Kiá»u Kiá»u đã trải qua trước khi chết? Váºy là hoà n toà n có thể giải thÃch tại sao hỠđã hoảng loạn, bất lá»±c, suy sụp, tháºt sá»± tiêu tan khát vá»ng sinh tồn. Lẽ nà o mình cÅ©ng phải Ä‘i theo há»? Tiếp theo sẽ là ai nữa? Lâm Nhuáºn, Thưá»ng Uyển…
Äá»›n Ä‘au giã biệt! Tình yêu chân thà nh đâu dá»… gì có được, quá ngắn ngá»§i nhưng lại vô cùng sâu sắc. Mình chẳng phải con ngưá»i không biết trân trá»ng, mình sẽ mãi nâng nui con ngưá»i đáng để mình nâng niu, nhưng không kịp nữa rồi.
Bóng ngưá»i mặc áo mưa ấy Ä‘ang lặng lẽ tiến vá» phÃa cô, vừa di chuyển vừa chầm cháºp lắc đầu. Chiếc mÅ© nhá»n khiến ngưá»i ấy cà ng giống như má»™t bóng ma âm u. Tháºm chà Tư Dao nghe thấy má»™t tiếng thở dà i, hình như nuối tiếc cho tuổi xuân rá»±c rõ như đóa hoa mà phải tà n héo trong giá buốt và gió bụi.
Tiếc thay, trước khi chết mình khong thể kịp đến nÆ¡i ấy để gặp Lâm Nhuáºn. Dù chỉ là để gặp anh lần cuối cùng.
Nhưng khuôn mặt hiá»n hòa ngá»i sang cá»§a Lâm Nhuáºn chợt hiện ra trước mặt Tư Dao. Má»™t ý nghÄ© vụt trá»—i dáºy trong óc cô, dù sắp chết cÅ©ng phải gặp anh ấy đã.
Phải chạy tháºt nhanh thoát khá»i cái bóng Ä‘en ghê gá»›m nà y, dù tim Ä‘ang Ä‘au, dù Ä‘ang nghẹt thở.
Không rõ sức mạnh bất chợt từ đâu tá»›i, Tư Dao lừ mắt nhìn bóng Ä‘en Ä‘ang dần bước tá»›i gần, cô quay ngưá»i vụt chạy. Hà ng ngà y mình vẫn táºp chạy tá»™i gì mà không phát huy!
Chạy được má»™t lát rồi lên đến con đưá»ng lá»›n, ngưá»i qua lại đông dần, ga tà u Ä‘iện ngầm đã ở ngay trước mặt. Lúc nà y cô má»›i nháºn ra vùng ngá»±c cô không Ä‘au như lúc nãy nữa. Quay lại nhìn khắp má»™t lượt, không thấy bóng Ä‘en mặc áo mưa kia đâu nữa.
Hú vÃa, cô đã thoát chết!
Cô thấy vui vui, những rồi vẫn ngầm lo sợ, Những gì cô vừa trải qua, liệu có phải là ‘thá» nghiệm cáºn ká» cái chết’ không? Có lẽ ná»—i khát vá»ng vá» Lâm Nhuáºn đã khiến cho mình vượt qua được ranh giá»›i cá»§a cái chết. Phải giải thÃch như thế nà o vá» mặt sinh lý há»c đây? Lúc nãy rõ rang mình sắp xá»§i Ä‘i, sao bá»—ng có thể chạy như bay? Liệu có phải như ngưá»i ta vẫn nói: khi rÆ¡i và o trạng thái căng thẳng cá»±c độ, con ngưá»i ta sẽ phát huy được tiá»m năng dị thưá»ng?
Cứ thế miên man nghĩ ngợi, cô bước xuống cầu thang, rồi đi đến sân chỠtà u điện ngầm. Sau chuyến tà u nà y, mình sẽ gặp được anh!
Từ ga nà y đến ga Trung tâm thương mại, tà u phải chạy mất mấy giá». Tư Dao vá»™i vã ra khá» nhà , nên quên không mang theo máy MP3 nghe nhạc. Cô bèn đến quay báo mua tá» báo Buổi Chiá»u.
Tà u còn chưa tới, cô giở ngay tỠbáo, một bức ảnh khiến cô kinh ngạc ngây ra nhìn.
Äó là ảnh Má»… Lam- cô gái xinh xắn mà Tư Dao đã gặp, cô gái đã khóc sướt mướt trước má»™ ngưá»i chị há» tên là Phó Sương Khiết có má»™ tang ở nghÄ©a trang Chuyên Kiá»u- Thượng Hải.
Sá»± cố giao thông chết ngưá»i ở tuyến xe Ä‘iện ngầm Thượng Hải.
Một cô gái 19 tuổi bị chen ngã xuống sân ga.
Tư Dao vừa Ä‘á»c hang tÃt in Ä‘áºm, đã thấy toà n than run bắn như bị ngâm trong băng. Má»… Lam cÅ©ng chết rồi! Lại má»™t ngưá»i nữa ra Ä‘i!
Cô chìm trong ná»—i sợ hãi không sao xua Ä‘i nổi, và không nháºn ra Ä‘oà n tà u đã và o ga. Kho cô tỉnh ra, thì đèn cảnh báo ‘đóng cá»a’ đã sang lên lần cuối, cô không thể lên chuyến tà u nà y.
Thất vá»ng. Bá»—ng cô nhìn thấy má»™t bóng ngưá»i cao gầy mặc chiếc áo dà i mà u xám, hình như đã ‘bay’ và o toa tà u. Vẫn trùm đầu chiếc mÅ© cao cao, không thể nhạn rõ khuôn mặt. Tư Dao ngẩng đầu lên tháºt mạnh. Äoà n tà u đã chuyển bánh. Từ trong chiếc áo mưa mà u xám có má»™t bà n tay giÆ¡ lên Ä‘ang vẫy chà o cô.
Thì ra thần chết cũng đi tà u điện ngầm. Hắn đi đâu nhỉ?
Lâm Nhuáºn! Cô kêu lên kinh hãi, khiến những ngưá»i Ä‘ang đứng chá» tà u ở sân ga ngá»› ra.
Có lẽ mình đã tạm thá»i thoát khá»i cái chết, nhưng mục tiêu tiếp theo cá»§a hắn chắc chắn là Chung Lâm Nhuáºn!
Tà i sản của ♥huytuandc♥
Chữ ký của ♥huytuandc♥
Thịt gà xôi nếp đà n bÃ
Ba cái thứ đó phải dùng bằng tay
Ai đừng má»™t dạ hai má»
Äừng chê cu ngắn đừng mê cu dà i
Cu dà i là cá»§a bá»n tây
Việt Nam tuy ngắn nhưng cầy lâu hơn
Chỉ một lần chạm nhẹ cũng là m bụng ai.... to tướng...
2 tuổi mới cai sữa, 15 tuổi đã tái nghiện rồi....
Chưa thấy quan tà i chưa đổ lệ , chưa thấy xế vụ chưa kinh hồn ....
Cây lá»›n má»™t ôm, khởi sinh từ má»™t cái mầm nhá» - Äà i cao chÃn tầng, khởi đầu từ má»™t sá»t đất - Äi xa ngà n dặm, bắt đầu từ má»™t bước chân...
Mắt trong , môi má»m , lưỡi thì ... đừng há»i . Là 1 bầu trá»i tư cách, là 1 tấm gương đáng há»c há»i, là má»™t thanh niên yêu nước, thương dân, là 1 cốc cafe ấm áp cho các em gái má»›i lá»›n á»§ tay khi lạnh, là má»™t chà ng trai trong mÆ¡, và là hạnh phúc , ước mÆ¡ cá»§a các chị em gái ngây thÆ¡
-Bà Danh: ThÃch Giao Hợp và ThÃch Thì Thượng.
-Thà nh viên chÃnh phá»§ cao cấp các khối ASIAN vá» tình dục há»c và tâm sinh lý há»c
-Cục trưởng cục phân cục chuyên ngà nh phân tÃch cục phân
-Bá»™ phó bá»™ chém gió và các vấn đỠvá» ngôn ngữ há»c
-Há»™i trưởng há»™i thất há»c kiêm hiệu phó trưá»ng mầm non dân láºp THÃCH THÃŒ PHẬP
-Chá»§ tịch HÄQT,tổng giám đốc tâp Ä‘oà n Sexsolophy and F ucksolophist Co.Ltd..
Tình yêu thì tầm thưá»ng, Tình dục là cao thượng
Ăn thì có thể chay nhưng ngủ thì phải có thịt
Äừng nói tôi văng tục chỉ là tôi cá tÃnh thôi
Äừng tá»± hà o vì mình nhà nghèo mà há»c giá»i - Hãy tá»± há»i sao mình há»c giá»i mà vẫn nghèo
Äừng tá»± ti vì mình nhà già u mà há»c dốt - Hãy tá»± tin vì mình há»c dốt mà vẫn già u!
Có cái nắng có cái gió nhưng thiếu ..... cái đó thì ta xa nhau ngưá»i Æ¡i ....
Tá»± hà o là hai bà n tay trắng láºp nên...vô số nợ
Ngà y ta sinh ra Ä‘á»i, má»i ngưá»i cưá»i ta khóc. Hãy sống như thế nà o để khi ta ra Ä‘i má»i ngưá»i khóc ta cưá»i...
...Rất nhiá»u ngưá»i coi cụm từ viết tắt "lol" là để chỉ má»™t dụng cụ giải trà có tÃnh phức tạp cao...
11-08-2008, 07:02 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Chương 41
Trò chơi của tỠthần
Tư Dao láºp tức bấm di động gá»i đến phòng là m việc cá»§a Lâm Nhuáºn, giá»ng êm ái cá»§a má»™t nữ nhân viên vang lên: “Chà o mừng quà khách đã gá»i đến văn phòng luáºt sư Thiên Hoa! Thá»i gian là m việc cá»§a văn phòng chúng tôi từ 8h30 sáng đến 17h30 chiá»u, từ thứ 2 đến thứ 6. Hiện là ngoà i giá», xin quà khách gá»i lại trong giá» là m việcâ€.
Cái tổng đà i đáng ghét, không them bố trà cho ngưá»i ta gá»i trá»±c tiếp đến máy lẻ.
Cô lại gá»i và o di động cá»§a Lâm Nhuáºn, nhưng nháºn được tÃn hiệu tắt máy.
Là m thế nà o bây gi�
Cô bá»—ng nhá»› ra căn há»™ chung cư cá»§a Thưá»ng Uyển thuê nằm ở trung tâm thà nh phố, cách văn phòng luáºt sư Thiên Hoa 2 con phố, có thể chạy tá»›i đó trong và i phút. NghÄ© đến Thưá»ng Uyển, cô bá»—ng giáºt mình: đến chá»— Thưá»ng Uyển cÅ©ng phải Ä‘i tuyến tà u Ä‘iện ngầm nà y, váºy hoà n toà n cÅ©ng có khả năng mục tiêu cá»§a ‘thần chết’ là Thưá»ng Uyển!
Cáºu nghe máy Ä‘i, mình xin câu đấy! Tư Dao chá» rất sốt ruá»™t, dù biết rằng gần đây rất khó gá»i được cho Thưá»ng Uyển, cô cảm thấy rất Ãt hy vá»ng.
Nhưng, rất vui, điện thoại đã kết nối được
“Thưá»ng Uyển, Thưá»ng Uyển, mình đây!â€
Chỉ thấy im lặng.
Tư Dao chợt có má»™t linh cảm chẳng là nh. Tại sao Ä‘iện thoại thông rồi mà không ai nói gì? Lẽ nà o đã xảy ra chuyện vá»›i Thưá»ng Uyển? “Tá» thần†lại ghé Giang Kinh thì việc gì cÅ©ng có thể xảy ra.
“Thưá»ng Uyển cáºu đừng đùa, đừng hù dá»a mình, được không?â€
Vẫn khong có ai trả lá»i.
Những rõ rang có nghe thấy tiếng thở dồn nặng nhá»c.
Có lẽ nên tắt máy, rồi báo công an.
“Có tháºt là dá»a nổi cáºu không?†Tiếng Thưá»ng Uyển đột nhiên truyá»n tá»›i, khiến Tư Dao vừa mừng, vừa giáºn.
“Cáºu quáºy quá thể, mình Ä‘ang quá lo cho cáºu†Tư Dao hÆ¡i bá»±c mình.
Có lẽ Thưá»ng Uyển thấy Tư Dao cáu kỉnh, lắp bắp nói “Thôi nà o, thôi nà o, mình chỉ muốn là m cho không khà sôi nổi má»™t chút thôi, vì lần nà o nháºn được lá»i nhắn cá»§a cáºu trên Ä‘iện thoại, nghe Ä‘á»u có vẻ nghiêm túc quáâ€.
“Cáºu không giáºn mình nữa chứ?†Tư Dao nhá»› đến vụ tranh cãi cá»§a 2 ngưá»i lần trước.
“Nà y Tư Dao, 2 chúng ta cãi vã, có lần nà o để bụng đến hôm sau không? Coi mình là đồ nhá» nhen à ?â€
“Thế thì được, cáºu nghe đây, đêm nay cáºu nhất định phải cẩn tháºn, mình… mình đã nhìn thấy… ngưá»i mặc áo mưa. Ông ta Ä‘i vá» hướng trung tâm thà nh phố, có khả năng cáºu sẽ bị nguy hiểm. Ông ta đã xuất hiện ở nÆ¡i Kiá»u Kiá»u, Viên Thuyên và Tiểu Mạn chết, tháºt là đáng sợâ€.
Rõ rà ng Thưá»ng Uyển chẳng cảm thấy có gì đáng sợ, há»i luôn “Mặc áo mưa gì? Ông già đã gặp ở Tân Thưá»ng Cốc à ? Sao cáºu gặp ông ta được? Dao Dao, cáºu vẫn bình thưá»ng đấy chứ?â€
“Hãy tin mình Ä‘i, mình không đùa hoặc Ä‘oán mò đâu. Cáºu nhất định phải cẩn tháºnâ€
“Dao Dao, cáºu Ä‘ang ở đâu, sao ồn à o thế, nghe không rõ mấy…â€
“Mình ở ga tà u Ä‘iện ngầm chá» tà u, mình sẽ tá»›i chá»— cáºuâ€. Dao Dao sốt ruá»™t nhìn vá» phÃa trước, hy vá»ng có thể nhìn thấy ánh đèn trên đầu tà u Ä‘iện.
“Không cần, không cần, muá»™n thế nà y rồi, ngồi tà u Ä‘iện ngầm chạy Ä‘i chạy lại là m gì? Cáºu cứ ở yên đó, mình lái xe đến đón, chúng ta cùng đến “Bách Gia Thôn†uống rượu. Cứ quyết định như váºy Ä‘i, không nói lại nữaâ€. Thưá»ng Uyển như là đã bắt đầu sắp xếp các thứ.
“Không… cáºu phải cẩn tháºnâ€. Tư Dao ra sức can ngăn nhưng Thưá»ng Uyển đã tắt máy rồi.
Có thể là m gì đây? Nếu lên tà u Ä‘iện ngầm, Thưá»ng Uyển chắc chắn sẽ đón hụt. Cô lại gá»i Ä‘iện, không có ai nhấc máy, gá»i di động thì tắt máy.
Tư Dao nhẩm tÃnh, nếu Thưá»ng Uyển đến, sẽ bảo cô ấy phóng xe đến văn phòng luáºt sư Thiên Hoa, chá»§ yếu toà n là đưá»ng vòng, nhưng so vá»›i Ä‘i tà u Ä‘iện ngầm cÅ©ng không châm hÆ¡n là bao, thôi thì đợi váºy.
Tư Dao ra khá»i ga, đứng dưới đèn đưá»ng Ä‘á»c bà i báo vá» cái chết cá»§a Má»… Lam trên tá» Buổi chiá»u.
Sáng sá»›m thứ 6 tuần trước, và o giá» cao Ä‘iểm, Má»… Lam Ä‘ang chá» tà u Ä‘iện ngầm trên sân ga Từ Gia Há»™i ở Thượng Hải. Khi tà u đến, má»i ngưá»i lên à o à o, ai cÅ©ng muốn tranh được chá»— ngồi tốt nhất. Tron khi chen chúc, Má»… Lam mảnh khảnh không may bị chen ngã xuống đưá»ng, chưa kịp đứng lên thì đã bị má»™t chiếc tà u Ä‘ang và o ga đẩm phải, chết ngay tại chá»—.
Tư Dao Ä‘á»c xong, dù Ä‘ang là đêm giữa thu nhưng long bà n tay cô cầm tá» báo vẫn nhá»›p mồ hôi.
Trước đó, có phải Má»… Lam cÅ©ng đã trong thấy ‘tá» thần’- ngưá»i khách bà ẩn mặc áo mưa dà i vá»›i chiếc mÅ© nhá»n? Nếu đúng là thế thì tá» thần nà y còn có thể chạy rất nhanh, chỉ má»™t hai ngà y mà đãh chạy từ Thượng Hải đến Giang Kinh.
Cô tháºm chà còn lấy là m mừng vì mình đã ra khá»i ga tà u Ä‘iện ngầm. Nên lánh sân ga cà ng xa cà ng tốt.
Má»™t hồi còi vang lên, Tư Dao ngẩng đầu đã thấy chiếc xe ‘VÅ© Yến’ mà u đỠcá»§a Thưá»ng Uyển đỗ bên đưá»ng. Cô thở phà o, vá»™i chạy đến.
Lâu ngà y không gặp, thấy Thưá»ng Uyển má»›i là m mái tóc xoăn bồng bá»nh, khuôn mặt trái xoan và đôi mắt phượng, kiến cô đẹp mê ngưá»i. Tư Dao không thể không cất lá»i khen: “Ôi, lâu nay không gặp, cáºu đẹp đến ná»—i mình không nháºn ra được nữa!â€
“Nhìn ngưá»i đẹp dưới ánh đèn, chỉ là cái đẹp mÆ¡ hồ mà thôiâ€. Thưá»ng Uyển khiêm tốn nói. Cô nhìn Tư Dao há»i: “Dao Dao, mình tháºt sá»± lo cho cáºu, hồn vÃa Ä‘i đâu cả thế? Mình mua cho cáºu cà phê đây nà y, cáºu uống Ä‘i cho ấm bụngâ€
Tư Dao nghÄ© bụng, sau cáºu có thể biết được những gì mình đã trải qua trong ná»a tiếng vừa rồi. Cô khẽ thở dà i.
“Nà o, giúp mình má»™t việc, trước tiên quay vá» trung tâm thà nh phố, đến văn phòng luáºt sư Thiên Hoaâ€
“Äến đó thì có gì hay đây?†Thưá»ng Uyển láºp tức hiểu ra. À, cáºu gá»›m tháºt… anh chà ng luáºt sư Ä‘iển trai!
“Không đùa đâu, mình lo anh ấy Ä‘ang bị nguy hiểm đến tÃnh mạngâ€
“Tại sao thế?â€
“Anh ấy… ôi, nói ra thì dà i lắm, anh ấy cÅ©ng đã và o hang Tháºp Tịch†Tư Dao không biết phải giải thÃch thế nà o.
Thưá»ng Uyển quay xe, chạy vá» hướng trung tâm, kinh ngạc há»i “Anh ta sao lại và o hang Tháºp Tịch? Muốn chết à ?â€
“Cáºu nói cho dá»… nghe 1 chút được không?â€
Thưá»ng Uyển thè lưỡi “Mình dở quá, quên mất anh ấy là ngưá»i cá»§a cáºu… 2 ngưá»i… việc đó xảy ra khi nà o thế?â€
“Má»›i má»™t tuần… Nói cho cáºu biết váºy. Hai tuần vừa rồi bá»n mình đã đến hang Tháºp Tịch 2 lầnâ€. Tư Dao Ä‘ang nghÄ© là m thế nà o để giải thÃch cho Thưá»ng Uyển vá» bà máºt cá»§a Viên Thuyên.
“Quả nhiên là 2 ngưá»i đến Tân Thưá»ng Cốc!†Thưá»ng Uyển kinh ngạc kêu lên.
Tư Dao còn ngạc nhiên hÆ¡n: “Sao cáºu lại biết?â€
“Thôi nà o! Ông nhà báo láng giá»ng cá»§a cáºu, thứ 6 tuần trước xông và o công ty cá»§a mình, há»i mình có biết cáºu Ä‘i đâu không, mình không há» biết. Anh ta bèn nhẩn nha dò dẫm há»i xem Dao Dao mấy hôm nay có nhắc đến Viên Thuyên không, có nhắc tá»›i Tân Thưá»ng Cốc không. Mình đương nhiên chẳng biết gì mà nói. Anh ta lại há»i tiếp và i việc lặt vặt lien quan đến Viên Thuyên, mình bèn trả lá»i quấy quá cho xongâ€
Anh chà ng Tá» Phóng tháºt là … được việc thì Ãt, há»ng việc thì nhiá»u, ngay cái mồm cÅ©ng không giữ nổi!
“Các cáºu đến đó là m gì?â€
“Vì lá»i di chúc cá»§a Viên Thuyên… Cụ thể là cái gì thì đến giá» vẫn chưa rõ lắm, cho nên bá»n mình cứ phải Ä‘i hết lần nà y đến lần khác. Äợi và i ngà y nữa má»i việc rõ rà ng, mình nhất định sẽ nói vá»›i cáºuâ€. Tư Dao chỉ đợi đến ngà y mai thứ 2, các cÆ¡ quan Ä‘á»u là m việc, cô và Lâm Nhuáºn sẽ bà n gia đám tiá»n khổng lồ trong hang Tháºp Tịch. Sau đó má»›i có thể yên tâm kể hết vá»›i Thưá»ng Uyển.
â€œÄÆ°á»£câ€, Thưá»ng Uyển thá» Æ¡ đáp, Tư Dao cảm tháy lá»i nói cá»§a mình khó mà khiến ngưá»i ta tin được.
Lúc nà y, máy di động cá»§a Thưá»ng Uyển đổ chuông. Tư Dao thấy run run: tiếng chuông nà y sao nghe quen quen? Là nhạc bà i hát nà o nhỉ? Có nét sầu thảm, lại có chút bất lá»±c, lại có chút dị kỳ.
“Vângâ€. Thưá»ng Uyển trả lá»i Ä‘iện thoại, hình như là phục tùng má»™t mệnh lệnh gì đó
“Äúng thếâ€
“Vâng ạâ€
“Bye-byeâ€
Äối thoại chỉ có thể, Tư Dao há» hững há»i: “Ai đấy? Sao giống ong chá»§ váºy? Từ trước đến nay chưa thấy cáºu cung khà vá»›i ai như thế cảâ€
Thưá»ng Uyển thở than “Má»™t ngưá»i còn đáng sợ hÆ¡n cả ông chá»§, đúng là oan gia cá»§a mìnhâ€
À, mình cảm thấy má»™t chút hương vị cá»§a tình yêu rồi đấy… Chỉa trách cáºu đẹp tá»›i mức mình không nháºn ra được nữa. Con gái là m đẹp là vì ngưá»i ta! Là ai váºy? Mình đã từng gặp chưa?
Thưá»ng Uyển có vẻ hÆ¡i buồn, chỉ khẽ đáp: Äợi lát nữa đón xong anh chà ng cá»§a cáºu, mình sẽ đưa 2 ngưá»i đến Bách Gia Thôn gặp anh ấy.
“Quà tÃnh đại danh cá»§a ‘lệnh ái’ là gì?†Tư Dao bắt đầu dùng ‘tiếng lóng’ theo kiểu thá»i đại há»c cá»§a ‘Năm tráng sÄ© núi Lang Nha’.
“Tạm giữ kÃn cho hồi há»™p má»™t chút đãâ€.
Trong lúc nói chuyện, Thưá»ng Uyển đã lái xe đến cá»a tòa cao ốc văn phòng hÆ¡n 20 tầng. Tòa nhà nà y có cái tên rất khà thế “Khởi siêu đại lầuâ€, nằm giữa trung tâm rát đắc địa, tuy nhiên xugn quanh không có quá nhiá»u cá»a hang, nên lại có được sư yên tÄ©nh giữa cái cảnh ồn áo náo nhiệt. Văn phòng luáºt sư Thiên Hoa nằm trá»n ở tầng 8 và 9 cá»§a tòa nhà . Tư Dao ra khá»i xe, ngẩng nhìn lên thấy phòng là m việc cá»§a Lâm Nhuáºn ở tầng 9 vẫn sang đèn, cô phần cảm thấy yên tâm hÆ¡n. Cô quay lại nói vá»›i Thưá»ng Uyển: “Cáºu chịu khó ở đây đợi mình má»™t lúc được không? Mình lên rồi lấp tức lôi anh ấy xuống, sống chết gì cÅ©ng phải lôi xuốngâ€.
Thưá»ng Uyển cưá»i, gáºt đầu.
Tư Dao quay ngưá»i Ä‘i lên, thấy ánh đèn ở sảnh ngoà i đã tắt, chỉ còn phòng bảo vệ vẫn sang, bèn gõ gõ và o cá»a kÃnh, chá» bảo vệ Ä‘i ra mở cá»a. Mấy hom nay dưá»ng như tối nà o Lâm Nhuáºn Ä‘i là m co cÅ©ng Ä‘iá»u Ä‘i cùng, nên bảo vệ 3 ca trá»±c Ä‘á»u đã biết cô. Má»—i lần cô theo Lâm Nhuáºn Ä‘i và o, há» Ä‘á»u ngá» ngợ quan sát cô, chắc há» tưởng tượng ra đủ thứ.
Tà i sản của ♥huytuandc♥
11-08-2008, 07:04 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Chương 42
Tấm vé má»™t chiá»u đến vá»›i ná»—i sầu muá»™n
Có phải em muốn ngủ đi rồi sẽ không cần tỉnh lại nữa? Thế thì em sẽ dễ chịu quá à ?
Tư Dao dần dần tỉnh lại, đây là câu đầu tiên cô nghe thấy. Giá»ng nói quen thuá»™c, mang má»™t vẻ khoái trá ná»a oán háºn ná»a phục thù. ChÃnh là Lâm Mang. Bên tai cô là tiếng nước chảy róc rách không ngừng. Cô Ä‘ang nằm trên bãi cát má»m mại, không khà ẩm ướt sá»™c và o mÅ©i. Chắc là đang ở bên sông Thanh An. Gió từ sông đưa tá»›i, cô cảm thấy là nh lạnh, chân tay Ä‘á»u tê buốt. Thì ra chân tay cô đã bị trói bằng dây thừng bện từ thứ cá» mần trầu, đây đương nhiên không phải là cuá»™c hẹn hò lãng mạn cá»§a hai ngưá»i tình cÅ©.
- Thuốc ngá»§ trong cà phê đủ để là m em ngá»§ ná»a tiếng, cÅ©ng giống như ngưá»i bảo vệ kia, có thể kịp thá»i đến mở cá»a cầu thang cho em ra.- Lâm Mang qua đứng quay lưng lại phÃa Tư Dao, mắt nhìn xuống nước sông Ä‘en thẳm.
-Có biết con số ngưá»i vì các nguyên nhân khác nhau, hà ng năm chết Ä‘uối ở khúc sông Thanh An chảy qua Giang Kinh nà y? Trừ má»™t vụ đắm tà u thảm khốc cá»§a thương nhân Äà i Loan, thì bình quân là 115 ngưá»i. Ãng chừng cứ ba ngà y lại có má»™t con ma chết Ä‘uối..- Tiếng Lâm Mang nghe rõ dần, đúng là anh ta xác định Tư Dao đã tỉnh lại.
-Cho nên, chắc chắn không ai báºn tâm hôm nay có thêm hai con.
-Hai con? Tư Dao thầm kêu lên “nguy rồiâ€, cô gắng nghển lên, thấy trên bãi cát không xa, Thưá»ng Uyển Ä‘ang nằm bất động, cÅ©ng bị trói chặt.
-Cô ấy luôn giúp đỡ anh, mà sao anh không buông tha cho cô ấy. –Tư Dao không hiểu nổi tại sao ngưá»i con trai mình đã từng yêu lại trở nên tà n nhẫn thế nà y.
Và o cái đêm biết tin Tiểu Mạn chết trong vụ láºt xa ở Äại Lý, chuông ở cá»a nhà Thưá»ng Uyển bá»—ng vang lên. Nhìn qua mắt thần, tim cô Ä‘áºp thình thịch.
-Anh đã Ä‘i Thâm Quyến kia mà ? Cô quan sát Lâm Mang từ đầu đến chân, vẫn cái dáng vẻ phong sương, má»™t vẻ phong sương khiến ngưá»i ta phải rung động. Thưá»ng Uyển tá»± nhá»§, ngươi vừa bước ra từ má»™t cuá»™c tình tan vỡ, chá»› nên lại phạm sai lầm.
-Äá»c được tin nà y, anh vá»™i và ng quay lại, muốn biết các em có ổn cả không, anh muốn được săn sóc các em. – Lâm Mang chỉ và o tá» báo trải ra trên bà n trà .
Câu nói ấy là m xúc động trái tim cô lúc nà y Ä‘ang quá má»m yếu, không hiểu tại sao cô lại ôm mặt khóc nức nở.
-Chúng ta…chúng ta Ä‘á»u sẽ chết phải không? Em sợ, em rất sợ…
Quả thá»±c cô rất sợ, Kiá»u Kiá»u, Viên Thuyên, Tiểu Mạn những ngưá»i bạn thân đã lần lượt ra Ä‘i. Tư Dao cÅ©ng Ä‘ang trong cÆ¡n váºt lá»™n, thỉnh thoảng lại đưa đến cho cô những tin đáng sợ. Những ná»—i sợ hãi mà cô đã tÃch tụ từ rất lâu cứ thế tuôn trà o theo dòng nước mắt.
Chẳng rõ bao lâu trôi qua, cô nháºn ra mình đã gục và o bá» vai vạm vỡ cá»§a Lâm Mang mà khóc. Cô mÆ¡ hồ cảm thấy không ổn, nhưng tá»±a và o vai Lâm Mang cô có cảm giác rất an toà n. Hai cánh tay anh ấy ôm lấy mình, mình thấy yên tâm và có sức mạnh.
Lâm Mang cưá»i ha hả. Lúc ấy dưới ánh trăng, Tư Dao nhìn thấy khuôn mặt và nụ cưá»i cá»§a anh ta, má»™t nụ cưá»i vẫn rạng rỡ mê hoạc lòng ngưá»i như xua, nếu không phải vì biết anh ta sắp phạm má»™t tá»™i ác thì chắc ngươi vẫn dá»… dà ng phải xiêu lòng vì nụ cưá»i đó. Anh ta lại thở dà i, nói : Cô ấy là đứa con gái ngốc ngếch, hoà n toà n khác vá»›i hai ngưá»i khó đối phó là em và Viên Thuyên. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cô ấy vẫn là bạn tốt cá»§a em. Nếu trước đây cô ấy biết được suy nghÄ© thá»±c cá»§a anh, thì chắc chắn sẽ không để cho anh nán lại căn há»™ nho nhỠấy, cà ng không tin những gì anh nói; đánh thuốc mê em, chỉ vì anh muốn bình tÄ©nh gặp em má»™t lần. CÅ©ng may, và o đúng lúc cô ấy Ä‘ang cần má»™t ngưá»i bạn trai; cô ấy như má»™t tá» giấy trắng, như má»™t công ty má»›i thà nh láºp, tình yêu mù quáng có thể là m nên tất cả.
-Lâm Mang, tôi khuyên anh chá»› coi thưá»ng bất cứ ai; Lần nà y cho thấy anh rất giá»i lừa gạt, rất giá»i lợi dụng sá»± đồng cảm cá»§a má»™t cô gái hiá»n là nh.
-Những nhược Ä‘iểm cá»§a bá»n há», nói cách khác, trong tÃnh cách cá»§a má»—i con ngưá»i Ä‘á»u có nhược Ä‘iểm, và dụ nghi ngá», đố kỵ, dục vá»ng…lần đó gần như anh đã sắp thà nh công, nếu không vì Tiểu Mạn dá»a dẫm thì…Và cả Kiá»u Kiá»u nữa, hồn ma đáng ghét cá»§a Kiá»u Kiá»u…
-Nó vừa là ảo giác, lại vừa là tháºt, đúng là anh đã nháºn được QQ cá»§a Kiá»u Kiá»u.
-Tháºt khó mà là m cho anh từ bỠý định. Äã trải qua những việc như thế mà vẫn không biết má»—i lá»i nói, má»—i việc là m cá»§a anh Ä‘á»u Ä‘ang bị âm thầm phán xét. Anh hại nhiá»u ngưá»i như váºy, chắc chắn sẽ không được tha đâuâ€. Tư Dao nói ra những lá»i phẫn uất, song lại thấy hÆ¡i hối háºn. Cô hiểu rằng tư tưởng và hà nh vi cá»§a Lâm Mang lúc nà y đã là vô cùng trái vá»›i lẽ thưá»ng, chá»c tức anh ta không phải là khôn ngoan, nếu muốn sống tất phải lợi dụng Ä‘iểm yêu cá»§a anh ta.
Quả nhiên, Lâm Mang giÆ¡ tay tát mạnh và o mặt Tư Dao: Tất cả Ä‘á»u lá»—i cá»§a cô, Ä‘á»u là lá»—i cá»§a cô! Bây giá» cô còn quay lại dạy bảo tôi ư? Chỉ có giết cô má»›i có thể giải tá»a má»i ná»—i thống khổ cá»§a tôiâ€- Tư Dao cảm thấy má sưng lên, miệng tanh tanh mằn mặn mùi máu.
Lâm Mang rat ay rồi, dưá»ng như cÅ©ng thấy bang hoà ng vì cÆ¡n cuồng ná»™ cá»§a mình. Anh ta nhìn kỹ bà n tay, có vẻ như không tin mình lại có má»™t hà nh vi dã man đến váºy, lại nhìn vá» phÃa Tư Dao, ánh mắt dần lá»™ vẻ thương xót, đưa tay khẽ vuốt má cô: Anh vừa là m gì thế nà y? Anh vừa là m gì thế nà y! Sao anh lại có thể là m Ä‘au ngưuá»i con gái mà anh rất yêu thương? Ôi, anh đã đánh em như thế nà y…dung nhan kiá»u diá»…m, là n da má»m mại cá»§a em đã bị anh là m hạiâ€.
Tay anh ta vuốt trên mặt cô khiến Tư Dao chỉ cảm thấy sởn tóc gáy, toà n thân run rẩy. Cô muốn ngóc đầu lên cắn tháºt tà n nhẫn và o bà n tay ấy, nhưng cô biết để được sống có lẽ cần phải giả vá». Cô tháºm chà còn Ä‘oán rằng, có lẽ Viên Thuyên- để đạt được má»™t mục Ä‘Ãch nà o đó- cÅ©ng đã là m thế nà y. Cho nên Tư Dao nói dịu dà ng, bản thân cÅ©ng không dám tin lại có thể nói ra những lá»i như thế: Anh Lâm Mang, vết sưng ở trên mặt cuối cùng rồi cÅ©ng sẽ mất Ä‘i, vết thương ở trên da cÅ©ng sẽ là nh, tình yêu cÅ©ng như váºy.
-Nói thì dá»…, tấm vé má»™t chiá»u Ä‘i đến ná»—i sầu muá»™n, chỉ có Ä‘i mà không có vá»!
“One way ticket to the blues (tấm vé má»™t chiá»u đến vá»›i ná»—i sầu)â€
Cuối cùng Tư Dao cÅ©ng đã hiểu tại sao chuông Ä‘iện thoại cá»§a Kiá»u Kiá»u, Tiểu Mạn và Thưá»ng Uyển lại là bà i hát nà y.
Lâm Mang khe khẽ hát, tiếng hát có sức hút tháºt kỳ lạ, nhưng Tư Dao lại thấy trong đó có nét u ám và thảm thương:
Tu, tu…tà u vừa rá»i ga
Bắt đầu một chuyến đi không bao giỠtrở lại
Thế lÃ
Tôi có tấm vé má»™t chiá»u Ä‘i đến ná»—i muá»™n sầu
Tạm biệt, tạm biệt ngưá»i yêu nà ng đã bá» tôi
GiỠđây những giá»t lệ cô đơn là tất cả những gì tôi thấy
Ôi
Tấm vé má»™t chiá»u Ä‘i đến ná»—i muá»™n sầu
Tôi đi qua những thị trấn cô đơn
Tôi nán lại khách sạn “trái tim tan vỡâ€
Chưa bao giỠtôi ngu dại như lúc nà y
Tôi gạt là n nước mắt lã chã rơi
Tu, tu…tà u vừa rá»i ga
Bắt đầu một chuyến đi không bao giỠtrở lại
Thế lÃ
Tôi có tấm vé má»™t chiá»u Ä‘i đến ná»—i muá»™n sầu
Äây
Tấm vé má»™t chiá»u Ä‘i đến ná»—i muá»™n sầu
Tôi đi qua những thị trấn cô đơn
Tôi nán lại khách sạn “trái tim tan vỡâ€
Chưa bao giỠtôi ngu dại như lúc nà y
Tôi gạt là n nước mắt lã chã rơi
Tu, tu…tà u vừa rá»i ga
Bắt đầu một chuyến đi không bao giỠtrở lại
Ôi
Tấm vé má»™t chiá»u Ä‘i đến ná»—i muá»™n sầu
Ôi
Tấm vé má»™t chiá»u Ä‘i đến ná»—i muá»™n sầu
‘Muá»™n rồi, quá muá»™n rồi! Năm ấy em đã tà n phá lòng tá»± tin cá»§a anh. Thân nam nhi đứng giữa cõi Ä‘á»i rất cần có tư thế và thể diện; huống chi má»i ngưá»i Ä‘á»u đánh giá thể diện cá»§a anh còn mạnh hÆ¡n nhiá»u ngưá»i, sao anh lại không lá»t được và o mắt em? Em nói anh chuá»™ng hư vinh, đúng anh rất chuá»™ng hư vinh, lẽ nà o đây không phải là nhu cầu cá»§a xã há»™i? Lẽ nà o sá»›m thà nh danh, sá»›m bay cao bay xa, không phải những thứ mà xã há»™i chấp nháºn, vá»— tay khen ngợi? Em đã biết rõ anh là chuá»™ng hư vinh, sao em còn cho má»™t cái tát tháºt Ä‘au trước khi tốt nghiệp? Em nên biết, bị cô gái hoa khôi cá»§a trưá»ng là em ‘đá’, anh đã cá»±c kỳ bẽ mặt. Có biết tại sao anh phải bá» Ä‘i xa, đến táºn Thượng Hải không? Liệu anh có thể sống lay lắt ở Giang Kinh nữa hay không?†Lâm Mang lá»›n tiếng quát há»i, bên song đêm khuya vắng ngắt, anh ta không phải sợ có ai nghe thấy.
Suy nghÄ© cá»§a Tư Dao chuyển động theo lá»i nói cá»§a Lâm Mang, cô thấy kinh hãi, không kịp nháºn định kỹ nhưng cô cần gấp nắm bắt tâm trạng Lâm Mang bá»™c lá»™ ra trong lá»i nói ấy “Äá»u là lá»—i cá»§a em, em vẫn còn tÃnh trẻ con, em không biết đánh giá con ngưá»i, nhưng thá»±c tế đã chứng minh anh là ngưá»i rất xuất sắc, không có ai háºu thuẫn mà ở Thượng Hải anh vẫn ngà y cà ng vươn lên…
-Em biết thế thì tốt! Anh đâu có dá»… sống? So vá»›i ngưá»i khác, anh phải bá» ra nhiá»u tinh thần và sức lá»±c để giao thiệp, tÃnh toán, tháºm chà phải bán cả thân mình. Em cho rằng anh tá»± nguyện là m thế hay sao? Khi Nghiêm Nhụy chết trong tay anh, khắp ngưá»i anh nổi da gà vì sợ. Suy cho cùng anh đâu phải má»™t sát thá»§ giết ngưá»i hà ng loạt? Anh định cung khai anh ra, há»§y hoại tiá»n đồ cá»§a anh. Bị dồn đến bước đưá»ng cùng rồi thì anh còn có thể là m gì khác? – Tư Dao nhá»› ra, Nghiêm Nhụy là ngưá»i quản lý Bá»™ pháºn đầu tư cá»§a táºp Ä‘oà n Thân Hồng- nghi phạm trong má»™t vụ án tham ô, cÅ©ng đã từng có quan hệ yêu đương vá»›i Lâm Mang, vá» sau đã cứa cổ tay tá»± tá». Những lá»i anh ta vừa nói, rõ rà ng là sá»± thừa nháºn đã sát hại Nghiêm Nhụy, chẳng qua là tạo ra hiện trưá»ng giả vá» má»™t vụ tá»± sát.
- Lâm Mang đừng nên trách mình nhiá»u, dù sao cÅ©ng đã là chuyện quá khứ rồi. Anh nên vui má»›i phải, Kiá»u Kiá»u, Tiểu Mạn, Thưá»ng Uyển, tháºm chà cả Viên Thuyên Ä‘á»u nghiêng ngả bởi sức hấp dẫn cá»§a anh. Anh là má»™t ngưá»i rất thà nh công, rất xuất sắc, là ngưá»i rất có năng lá»±c! Tư Dao vốn chỉ định nói lấy lòng cho qua chuyện, nhưng cà ng nói cà ng thấy căm giáºn nên giá»ng nói đầy vẻ giá»…u cợt.
Tuy váºy dưá»ng như Lâm Mang không nháºn thấy. Nghe nhắc đến tên Kiá»u Kiá»u..y ngẩn ngưá»i : Kiá»u Kiêu là má»™t cô gái tốt…Lần đó lẽ ra không nên đến Tân Thưá»ng Cốc. Cho đến khi nhìn thấy em, anh má»›i nháºn ra rằng anh cố ý tiếp cáºn vá»›i Kiá»u kiá»u, đồng thá»i cám dá»— Tiểu Mạn, nói cho cùng Ä‘á»u là má»™t thứ tiá»m thức tá»±a như báo thù vì anh không có được em. Tháºt thế, lúc má»›i bắt đầu ngay chÃnh anh cÅ©ng không nháºn ra… cho đến khi em lại xuất hiện! ÄÆ°Æ¡ng nhiên, qua lại vá»›i Tiểu Mạn cÅ©ng chỉ vì bố cô ta sãn tiá»n bạc và quyá»n lá»±c, có thể giúp anh quay vòng vốn trong kinh doanh nhà đất. Thá»±c ra sau khi Kiá»u Kiá»u ra Ä‘i, anh có thể có kết quả vá»›i Tiểu Mạn, ai ngá» bố cô ta lại bị Ủy ban kiểm tra ká»· luáºt Äảng để mắt tá»›i. Tiểu mạn bá» ngoà i thì bặm trợn nhưng kỳ thá»±c lại biết nghe lá»i hÆ¡n Kiá»u Kiá»u. Cô ấy đã bỠđứa bé Ä‘i, còn Kiá»u Kiá»u thì nhất quyết muốn sinh con. Sauk hi nhìn thấy em dưới chân núi VÅ© Di, anh đã cá»§ng cố lại ý nghÄ© ban đầu, tuyệt đối không thể để đứa bé ấy tồn tại, bởi vì ngưá»i anh tháºt sá»± cần chÃnh là emâ€
Tư Dao giáºt mình kinh hãi: “Trước khi chết Kiá»u Kiá»u nói, cô ấy buồn ngá»§â€
“Em đã Ä‘oán ra rồi, cần gì phải nhắc lại nữa? Vốn dÄ© đó là má»™t sá»± cố hoà n hảo, không để lại bất cứ dấu vết gì. Cô ấy lÆ¡ mÆ¡ ngá»§ gáºt Ä‘i trên con đưá»ng núi trÆ¡n tuồn tuá»™t. Anh chỉ cần đẩy khẽ, tháºm chà cô ấy còn cho rằng chÃnh là tại mình hụt chân, ngay cả bản năng kêu cứu cÅ©ng bị thuốc an thần hãm hại. Em tháºt rách việc, suýt nữa thì đã kéo được cô ta lênâ€
Thì ra con ngưá»i ta có thể quay quắt đến mức độ nà y. Tư Dao cảm thấy cô sắp không thể bình tÄ©nh nổi nữa, từ đáy lòng như có má»™t quả núi lá»a sắp phun trà o. Nhưng cô biết, mình phải tiếp tuc kéo dà i đối thoại, tranh thá»§ thá»i gian, tranh thá»§ cÆ¡ há»™i, nếu có thể chịu đựng đến sáng, có ngưá»i Ä‘i qua nhìn thấy là ổn “Kỳ thá»±c không phải chỉ có mình em Ä‘oán váºy…â€
“Không cần em phải nhắc! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là anh biết. Viên Thuyên… Viên Thuyên là nhân váºt khó nhằn nhất anh từng gặp phải. Sauk hi Kiá»u Kiá»u chết, rõ rà ng số lần cô ta Ä‘i Thượng Hải đã tăng lên. Nhà Kiá»u Kiá»u, căn há»™ cá»§a Kiá»u Kiá»u thuê, cÆ¡ quan trước đây cá»§a Kiá»u Kiá»u, nÆ¡i anh ở… cô ta Ä‘á»u đến há»i han, rõ rà ng là muốn Ä‘iá»u tra đến cùng. Lúc đầu anh cảm thấy căn cứ háºu thuẫn cá»§a anh ở Thượng Hải cùng những chuyện rất riêng tư đã bị cô ta ‘đánh hÆ¡i’ thấy không Ãt. Lúc đó anh biết mình phải là m gì. Vừa may cô ta lại chá»§ động tiếp cáºn vá»›i anh, rõ rà ng là muốn trá»±c tiếp moi sá»± tháºt má»i chuyện từ miệng anh nói ra. Còn anh, lại đúng lúc cô ta Ä‘ang nắm rất nhiá»u tiá»n, anh bèn chuẩn bị trao đổi vá»›i cô ta. Anh không những định nói vá»›i cô ta sá»± tháºt, mà còn muốn vay tiá»n cá»§a cô ta để đầu tư, để cô ta cÅ©ng được lợi. Chỉ cần cô ta đồng ý thì sẽ là ngưá»i cùng há»™i cùng thuyá»n vá»›i anh, cô ấy biết sá»± tháºt thì đã sao? Anh tin và o sức mạnh cá»§a… và khả năng thuyết phục cá»§a mìnhâ€.
“Như váºy tức là , giữa 2 ngưá»i…â€
“Chẳng có gì xảy ra cả, em đã vừa ý chưa?Anh và cô ta cÅ©ng chá»›t nhả đủ Ä‘iá»u, nói đủ má»i lá»i vá» tình dục, nhưng chẳng có việc gì xảy ra. Trước sau cô ta vẫn giữ được cái đầu bình tÄ©nh lạnh lùngâ€
“Bởi váºy, anh cÅ©ng cho cô ấy uống thuốc ngá»§? Khiến cô ta bị tai nạn xe hÆ¡i?â€
Tại sao anh phải là m thế? Vì anh vẫn chưa đạt được cái mình cần: tiá»n cá»§a cô ta, thể xác cá»§a cô ta, dù thấy đã gần trong gang tấc, nhưng dưá»ng như không sao vá»›i tá»›i được. Tiếc rằng số cô ta cÅ©ng không thá», chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì khác nên má»›i dẫn đến tai nạn ấy…†Thảo nà o lúc sắp chết Viên Thuyên còn đánh được tÃn hiệu “Äau thương đến chếtâ€, xem ra không phải do tác động cá»§a thuốc ngá»§.
“Anh có tin câu nói “Äau thương đến chết†không? Những ngưá»i và o hang Tháºp Tịch đã chết rất nhiá»u, Ä‘á»u là sá»± cố bất ngá»â€¦â€
“Hiện nay sẽ lại có thêm 2 ngưá»i nữaâ€. Lâm Mang lại tá» ra đắc ý.
“Äã nghÄ© đến bản thân anh chưa?†Tư Dao lạnh lùng há»i.
“ Năm đó em cắt đứt vá»›i anh, con tim anh đã chết rồi. Em có thể cho rằng hư vinh và ham muốn chiếm hữu đã đẩy anh đến chá»— cá»±c Ä‘oan,nhưng anh có thể nói mình đã… “đau thương đến chếtâ€!
Tư Dao thấy tim nhói Ä‘au, đúng là như váºy hay sao? Nói Ä‘i nói lại, mình vẫn là nguyên nhân là m nảy sinh tá»™i ác? Không đúng, má»—i ngà y trên thế gian có ngà n vạn trai gái yêu nhau rồi chia tay, lẽ nà o Ä‘á»u có kết cục thế nà y? Äây chỉ là cái cá»› anh ta ngụy biện cho mình để giảm nghẹ cảm giác tá»™i lá»—i. Xem ra, táºn trong sâu thẳm đáy lòng thì không ai muốn là m kẻ có tá»™i. Nếu mình muốn sống sót thì vẫn phải nắm lấy Ä‘iểm nà y. Cô nghÄ© má»™t lát rồi nói: “kể ra, anh cÅ©ng rất có lòng, nói là đi Thâm Quyến nhưng vẫn ở lại Giang Kinh, luôn bám sát emâ€
“Không giấu gì em, đâu phải chỉ có mình anh bám theo em. Anh nháºn ra mình vẫn không phải là ngưá»i chịu khó nhất, kiên nhẫn nhất nên đã để lỡ mà n kịch có ngưá»i trèo và o cá»a sổ phòng emâ€
“Ngưá»i mặc áo mưa trong ga tà u Ä‘iện ngầm, trong “Khởi siêu đại lầu†chÃnh là anh à â€?
“Em đã nhắc đến chá»— anh Ä‘au nhất, em thá»±c không nên nhắc đến chá»— anh Ä‘au nhất! Tại sao đêm hôm khuya khoắt như thế lại cùng gã luáºt sư Ä‘i đến đó? Các ngưá»i đã là m những gì? Em có biết khi nhình thấy 2 ngưá»i thân máºt cặp kè, anh đã Ä‘au xót đến thế nà o không? Anh tháºm chà còn bất chấp nguy hiểm, để lá»™ mình, đến má»™t công ty khác ở tòa nhà đó xin má»™t chân nhân viên quèn, buổi tối cÅ©ng là m tăng ca. Trong và i ngà y ngắn ngá»§i, anh đã quen thân vá»›i bảo vệ, nắm rõ cấu trúc cá»§a toà n bá»™ tòa nhà , mục Ä‘Ãch là vì lo má»™t ngà y nà o đó em và tên Lâm Nhuáºn kia là m việc gì đó khó coi, anh có thể chấm hết tất cả!†Lâm Mang cà ng nói cà ng phấn khÃch, gần như Ä‘ang gầm lên, đột ngá»™t đứng phắt dáºy, trong tay cầm má»™t con dao găm.
Tư Dao Ä‘ang trong cÆ¡n sợ hãi tá»™t cùng nhưng vẫn gan góc há»i: “Ngưá»i mặc áo mưa xuất hiện ở nÆ¡i Viên Thuyên và Tiểu Mạn chết, lẽ nà o cÅ©ng là anh?â€
Lâm Mang ngá»› ra: “Không rõ em Ä‘ang nói đến cái gì. Lúc há» gặp chuyện, anh không có mặt ở đó, nhưng anh cam Ä‘oan rằng bất kể việc gì xảy ra đối vá»›i em, anh chắc chắn sẽ có mặt ở đó!†Mắt anh ta lá»™ rõ sát khÃ.
Dao Dao, bây giá» ngươi phải xoay chuyển tình thế, xoay chuyển hoà n toà n, vì kẻ nà y đã trà n ngáºp ý nghÄ© giết choc.
“Cuối cùng em đã hiểu, thì ra anh yêu em nhiá»u như váºyâ€. Câu nà y thá»±c ‘lợm giá»ng’ nhưng có lẽ nó sẽ cứu được mạng cá»§a cô và Thưá»ng Uyển.
“Tiếc rằng đã quá muá»™n, bao nhiêu tá»™i lá»—i lá»›n đã hình thà nh†Lâm Mang phẫn ná»™ giáºt tóc cá»§a mình.
Anh ta sắp suy sụp, việc gì cũng dám là m, nhất định phải là m cho anh ta bình tâm trở lại.
“Tiểu Lâm Tá»!†Trong tình thế cấp bách, Tư Dao gá»i tên thân máºt cá»§a Lâm Mang trng thá»i gian yêu nhau ở đại há»c, má»™t cái tên không mấy vẻ vang, lấy từ tác phẩm “Tiếu ngạo giang hồ†cá»§a Kim Dung, là tên gá»i thân máºt cá»§a nhân váºt Lâm Bình Chi.
Bất kể có vẻ vang hay không, nó vẫn có hiệu quả rõ rệt. Khi Lâm Mang nghe thấy cô nhắc đến cái tên ấy, anh ta tá» ra hÆ¡i sững sá», vẻ dịu dà ng dần dần trở lại trên khuôn mặt. Hồi ức và những ước vá»ng ngà y xưa đã trở lại trong đầu anh ta, mối tình đầu đẹp tươi và trong sáng luôn khiến ngưá»i ta vô cùng thương nhá»›.
“Tiểu Lâm Tá» còn nhá»› lần ấy lúc chia tay, chúng ta cùng vá» thăm trưá»ng cÅ© không? Nói tháºt vá»›i anh, hôm ấy là ngà y em vui vẻ nhất trong mấy năm nayâ€
“Anh có thể nháºn ra, có thể Ä‘oán ra, bá»i vì đó là do anh sắp đặt†Lâm Mang khẽ nhếch mép cưá»i.
“Má»™t sá»± sắp đặt tuyệt diệu, em không há» hối háºn cùng anh thăm lại chốn xưa, bao nhiêu cảm giác bá»—ng Ä‘iá»u trở lại. Tháºm chà lúc ấy em còn định nói vá»›i anh…â€
“Äừng Ä‘i nữa, chúng ta hãy là m lại từ đầuâ€. Lâm Mang chầm cháºm nói ra câu mà hôm ấy Tư Dao không thể nói ra, dưá»ng như nhìn thấu tâm can cá»§a Tư Dao. Tất cả Ä‘á»u do anh ta sắp đặt, Tư Dao nghÄ©.
“Äúng, đúng là em nghÄ© như váºy. Anh nhá»› không, anh đã há»i em má»™t câu: nếu có thể được lá»±a chá»n lại…â€
Má»™t câu há»i rất ngu xuẩn,mấy cái lá»i thoại ‘thiểu năng’ sao chép từ những bá»™ phim truyá»n hình ngá»› ngẩn, bởi vì không ai có thể có cÆ¡ há»™i lá»±a chá»n lại…
“Nhưng Ãt ra cÅ©ng là má»™t câu há»i có đáp án, lúc ấy em nói vá»›i anh, em sẽ cho anh nhiá»u thá»i gian hÆ¡n, nhiá»u cÆ¡ há»™i hÆ¡n, còn anh liệu có nghÄ© rằng có lẽ chúng ta thá»±c sá»± có cÆ¡ há»™i để là m lại không?†Tư Dao hết sức cẩn tháºn lá»± chá»n từ ngữ, hy vá»ng có thể là m Lâm Mang hoà n toà n bình tÄ©nh trở lại.
“Em nghÄ© đủ cách cùng vá»›i những lá»i hoa mỹ, chỉ là mong anh sẽ không giết em thôi†Lâm Mang tá» ra rất thông minh, xưa nay anh ta vẫn thế.
“Nếu chúng ta có cÆ¡ há»™i ở bên nhau mãi mãi, và nếu có thể bá» qua tất cả những việc anh đã là m, thì anh sẽ cùng em là m lại từ đầu chứ? Anh rất thông minh, anh biết mình đã thà nh công, mục Ä‘Ãch cá»§a anh khi đến Giang Kinh đã đạt được, anh nhen lại mối tình cÅ© cá»§a chúng ta, khiến nó bùng cháy tháºt sá»±. Mấy ngà y đầu sau khi anh ra Ä‘i, em đã Ä‘au đớn không thiết sống nữa, lẽ nà o còn chưa khiến anh vừa ý? Anh lặng lẽ đợi chỠở Giang Kinh, không phải vì mong có ngà y em phát hiện ra anh chung đụng vá»›i Thưá»ng Uyển sẽ ghen đến phát Ä‘iên ư? Thá»±c ra anh đã là m được rồi, mong có thể già nh lại được trái tim anh†Tư Dao kiểu ná»a đùa ná»a tháºt thổ lá»™ tâm tình, thì luôn rất có sức thuyết phục.
“ Anh vẫn không hiểu Ä‘iá»u em vừa nói ‘bá» qua tất cả’ là ý gì?â€
Anh vừa nhắc đến, cho rằng Viên Thuyên sẵn tiá»n. Anh nói đúng, đó là sá»± tháºt, nó còn là má»™t món tiá»n khổng lồ ngoà i sức tưởng tượng cá»§a anh. Món tiá»n ấy cô ấy để lại cho em. Anh cÅ©ng biết, em luôn khao khát má»™t ngưá»i thá»±c sá»± yêu em, không phải vì nhan sắc cá»§a em, khong phải vì cái gì khác, mà là tháºt lòng yêu thương. Tối nay em thấy mình đã tìm được rồi, anh đã quá yêu em, liệu có mấy ngưá»i con gái được đón nháºn má»™t tình yeu dữ dá»™i đến như thế không? Cho nên em cảm thấy 2 đứa mình có thể là m lại từ đầu, cầm số tiá»n đó Ä‘i khai phá miá»n Tây, hoặc ra nước ngoà i. Món tiá»n đó đủ để chúng ta lo lót để di cư. Dù Ä‘i theo con đưá»ng nà o, anh Ä‘á»u có sá»± khởi đầu hoà n toà n má»›i. Năng lá»±c cá»§a anh, tà i trà thông minh cá»§a anh nếu không dung và o lÄ©nh vá»±c đầu tư và kinh doanh thì tháºt là đáng tiếcâ€
Lâm Mang ngá»› ngưá»i ra nghe, tá» ra rất nghiêm túc. Tư Dao cảm thấy má»—i câu nói cá»§a mình có vẻ dưá»ng như Ä‘á»u tác động đến anh ta.
“Tiá»n ở đâu?†Anh ta vẫn rất thá»±c tế
“Äể trong má»™t căn há»™ chung cư ở Thượng Hải. Nếu anh đồng ý, chúng ta sẽ Ä‘i lấy ngay bây giá»â€
“Ngá»±c Lâm Mang pháºp phồng, đôi mắt nhìn Tư Dao chằm chằm, muốn tìm cho ra dấu vết cá»§a sá»± trà trá trong đôi mắt, nhưng đôi mắt ấy lại trong veo.
“Váºy… lẽ nà o em… tháºt sá»± không háºn những việc anh đã là m vá»›i em?â€
Tư Dao cưá»i, rạng rỡ long lanh: “ Anh có là m gì tổn thương đến em đâu? HÆ¡n nữa, em cÅ©ng biết anh không nỡ ra tay. Anh tát em rồi lại xót xa đến váºy, sao có thể giết em được? Anh chỉ yêu em mà thôi?†Lúc nói câu nà y Tư Dao thấy hÆ¡i ghê ghê, nhưng cô tin rằng má»™t ná»a trong đó là sá»± tháºt.
Lâm Mang ngồi xuống, mắt lại nhìn ra phÃa sông, lẩm bẩm vá»›i mình: “Trá»i Æ¡i, tôi Ä‘ang là m gì thế nà y, tôi phải là m thế nà o đây?â€
“Chúng ta sẽ cùng Ä‘i đến chân trá»i, góc bểâ€
“Em vẫn có thể chấp nháºn anh, tha thứ cho anh tháºt chứ?â€
Tư Dao định nói ‘Äúng váºy’, nhưng chợt nảy ra má»™t ý, nên cô đổi thà nh má»™t câu nói giảo hoạt hÆ¡n “Lẽ nà o yêu má»™t ngưá»i đến mức Ä‘iên rồ, mà cÅ©ng cà n được tha thứ à ? Có được tình yêu cá»§a anh, thì em sẽ không sống phÃ, sống hoà i trên cõi Ä‘á»i nà y!†Cô cố gắng lục tìm những câu trong tiểu thuyết tình cảm.
Lâm Mang hú má»™t tiếng rất dà i, dưá»ng nhừ muốn xả hết những thứ vẩn đục, âm u trong lòng. Rồi quay ngưá»i, dịu giá»ng há»i “Dao Dao, có phải là tháºt thế không? Chúng ta có thể ở bên nhau mãi mãi?â€
“Vâng, vâng, ở bên nhau mãi mãi†Tư Dao cảm thấy mình đã là m trái vá»›i lương tâm khi nói ra câu nà y. Cô nhá»› tá»›i Kiá»u Kiá»u, nhá»› tá»›i Tiểu Mạn, nhá»› tá»›i Nghiêm Nhụy, nước mắt trà o ra, nhưng Lâm Mang lại tưởng cô quá cảm động vì tấm lòng chân tình.
â€œÄÆ°á»£c, chúng ta quay vá» Thượng Hải ngayâ€. Lâm Mang lấy dao cắt đứt dây thừng. Tư Dao từ từ xoa bóp chân tay. Nình con dao trong tay Lâm Mang, cô biết mình còn lâu má»›i được tá»± do.
Lâm Mang bá»—ng ôm chặt lấy cô, hôn má»™t cách say đắm, mặc kệ khóe miệng cô vẫn còn vương vết máu. Phản ứng đầu tiên cá»§a Tư Dao là giáºn dữ đẩy ra, nhưng cô biết, mình vẫn chưa hoà n toà n thoát khá»i sá»± nguy hiểm. Cô thá» thẻ bên tai Lâm Mang: “Chúng ta nên nhanh nhanh rá»i khỠđây thôi!â€
“à kiến hay. Nhưng cần phải xá» lý Thưá»ng Uyển đãâ€
Cô sững sá», lúc nà y má»›i hiểu kẻ đứng bên cô tháºt sá»± đã có quá đủ tâm thái cá»§a má»™t kẻ giết ngưá»i hà ng loạt.
“Tại sao phải thế? Chúng ta Ä‘i rồi. Cô ấy sẽ không thể biết được gì hếtâ€. Tư Dao tháºm chà còn hy vá»ng có thể bế Thưá»ng Uyển vá» chiếc xe mà u đỠcá»§a cô ấy
“Dao Dao, đần quá, muốn xóa sạch những chuyên quá khứ thì không thể để cô ta tồn tại, cô ta biết chúng ta ở bên nhau, sau khi tỉnh lại thấy cúng ta mất tăm, chắc chắn sẽ Ä‘i báo công an. Äến lúc đó, đừng nói tá»›i chuyện Ä‘i đến góc bể chân trá»i mà ngay cả Thượng Hải cÅ©ng không Ä‘i nổiâ€
“à anh là …â€
“Sông Thanh An đêm nay má»›i chỉ có má»™t ngưá»i chết Ä‘uối, ưu đãi 50%†Lâm Mang cưá»i khẩy, nói vá»›i má»™t giá»ng thoải mái nhưng cá»±c kỳ tà n nhẫn. Y không há» do dá»±, Ä‘i vá» phÃa Thưá»ng Uyển.
“Không được, không thể là m váºy, nếu anh không nghe em, em sẽ không Ä‘i Thượng Hải vá»›i anh nữa†Tư Dao chợt quên mất ‘vai Ä‘ang diá»…n’.
Lâm Mang chầm cháºm quay đầu lại, dưá»ng như ngá»™ ra Ä‘iá»u gì đó. Y nhìn Tư Dao chằm chằm, nói má»™t cách lạnh lung “Hóa ra những gì cô vừa nói Ä‘á»u là dối trá, có biết tôi quá yêu cô nên cô đã lừa tôi hết lần nà y đến lần khác!†Nói đến cuối câu, anh ta cất cao giá»ng, giống như Ä‘ang gà o thét. Tư Dao hiểu rằng cứ đà nà y thì kế hoạch tẩu thoát nà cô vừa dà y công tÃnh toán sẽ mất trắng, nhưng việc cần kÃp vẫn là không thể để anh ta là m hại Thưá»ng Uyển.
Lúc nà y, chỉ còn cách chuyển chủ ý của anh ta sang hướng khác.
Tư Dao lùi vá» sau mấy bước nói “Anh đã cố chấp như váºy, thì cà ng không biết phải là m gì để chúng ta có được tiếng nói chung, em không thể lại dối mình dối ngưá»i được nữa†Chư nói hết câu cô bá»—ng vụt chạy dù cô biết rằng trên bãi cát vắng vẻ nà y, má»™t ngưá»i cưá»ng tráng như Lâm Mang chẳng bao lau sẽ Ä‘uổi kịp cô. Äuổi kịp rồi thì thế nà o? Cô không dám nghÄ© nhiá»u, đại loại sẽ chẳng phải là má»™t cảnh tượng hay ho gì.
Quả nhiên Lâm Mang nổi khùng, giáºn dữ, y cảm thấy mình vừa bị bỡn cợt. Y sẽ không tin bất cứ lá»i nói nà o cá»§a Tư Dao, bất cứ lá»i nói nà o cá»§a các cô gái nữa. Ynhặt con dao găm dưới bãi cát lên, giáºn dữ gá»i “Tư Dao cô đã nghÄ© chưa? Cô có thể chạy bao xa?†Rồi sải bước Ä‘uổi theo.
Tư Dao ngà y thưá»ng không ngừng táºp luyện, vì thế sau khi chạy được mấy chục mét Lâm Mang đã rá»›t ở phÃa sau; nhưng cô đã có thể nghe rõ rà ng tiếng thở cá»§a anh ta, tiếng thở hồng há»™c mang theo ná»—i tức giáºn. Không cần quay đầu lại, dưá»ng như cô cÅ©ng có thể nhìn rõ bá»™ mặt anh ta Ä‘ang méo xệch vì phẫn ná»™.
Thoát thân. Lần thứ 3 thoát thân, trong 1 đêm.
“Cứu tôi vá»›i!†Cô kêu to, dù biết chắc sẽ là vô vá»ng, nhưng cô không bá» qua bất cứ cô há»™i nà o để sống sót.
Bá»—ng nhiên, trước mặt thấp thoáng hiện ra má»™t bóng ngưá»i, má»™t giá»ng nói quen thuá»™c gá»i cô: “Dao Dao, cố lênâ€. Äúng là tiếng Lâm Nhuáºn.
Không thể nà o!
Có lẽ là ảo giác cá»§a mình, vì việc nà y không hợp vá»›i lẽ thưá»ng. Nà o có ai biết Lâm Mang đưa mình đến bãi sông hoang vắng nà y?
Lâm Mang cÅ©ng cho rằng bóng ngưá»i xuất hiện trước mặt chỉ là ảo ảnh đáng sợ nối tiếp sau ảo ảnh cá»§a Kiá»u Kiá»u, nhưng y cÅ©ng nhanh chóng nháºn ra tất cả Ä‘á»u là sá»± tháºt. Cà ng gay go hÆ¡n là đằng sau cÅ©ng có tiếng ngưá»i vá»ng đến: “Lâm Mang, dừng lại!†Sứ mệnh trả thù mà y đã nát óc toan tÃnh để hoà n thà nh, cùng tiá»n đồ tươi đẹp cá»§a y Ä‘á»u sắp tan thà nh mây khói. Lúc nà y y còn tuyệt vá»ng hÆ¡n cả con mồi mà y Ä‘ang rượt Ä‘uổi.
Trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, Lâm Mang nhặt má»™t hòn đá cuá»™i to trên bãi cát, lấy hết sức ném vá» phÃa trước vá»›i sá»± phẫn ná»™ vẫn chưa tan.
Tư Dao Ä‘ang chạy thục mạng bá»—ng thấy gáy mình bị má»™t váºt cứng nặng Ä‘áºp và o, cô láºp tức không còn biết gì nữa.
Tà i sản của ♥huytuandc♥
11-08-2008, 07:09 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Chương 43
CHá»N CŨ
“Anh Tá» Phóng đâu? Còn chưa gặp để cảm Æ¡n anh ấy đây nà y!†Lâm Nhuáºn và Lịch Thu đến đón Tư Dao ở bệnh viện vá», cô được chẩn Ä‘oán là chấn thương sá» não,thể nhẹ, sẽ không có biến chứng gì. Sau khi lên tắc-xi, Tư Dao vẫn nhá»› Tá» Phóng đã cùng Lâm Nhuáºn chạy đến bá» sông cứu cô thoát chết.
Hai ngưá»i chạy đến kịp thá»i, quả là điá»u ngoà i sức tưởng tượng.
Theo như Lâm Nhuáºn nói, tối hôm đó hết giá» là m thêm, anh Ä‘i tà u Ä‘iện ngầm vá»-đúng lúc Tư Dao chạy và o trung tâm thà nh phố. VỠđến nÆ¡i,thấy Tư Dao không có nhà ,lúc đầu còn chưa để ý lắm, nhưng sau ná»a đêm anh bắt đầu thấy sốt ruá»™t..Anh và Tá» Phóng chia hai ngả gá»i Ä‘iện há»i bạn bè và đồng nghiệp cá»§a Tư Dao,nhưng không có được bất kỳ thông tin nà o. Äiá»u kỳ lạ là , khoảng hai giá» sáng,Lâm Nhuáºn nháºn được má»™t cú Ä‘iện thoại lạ lùng,má»™t giá»ng nữ tá»±a như giá»ng ngưá»i máy bảo anh rằng Tư Dao bị bắt cóc đến bãi hoang ở bá» sông,còn miêu tả cụ thể vị trÃ.Hai anh bèn báo cảnh sát 110, rồi láºp tức chạy đến đó. HỠđến hiện trưá»ng trước cả cảnh sát,váºy là chưa há» muá»™n.
Ai đã báo tin cho Lâm Nhuáºn? Tư Dao cảm thấy bất an. Lâm Nhuáºn nói,lúc ấy Tá» Phóng cÅ©ng cùng nghe,anh bảo, đó là tiếng cá»§a máy nói, nhưng nghe rất quen tai,chỉ hiá»m anh không khẳng định được vá»›i Lâm Nhuáºn là giống tiếng cá»§a ai.
Tư Dao nghe Lâm Nhuáºn nói xong, nghÄ© má»™t lát rồi bảo : “Anh cố là m ra vẻ huyá»…n hoặc,thá»±c ra em Ä‘oán ra là ai rồiâ€.
Yêu Yêu : Khuyên Khuyên,cáºu ở đó không?
Viên Viên Khuyên Khuyên : Vẫn luôn ẩn kÃn chá» cáºu, vẫn ổn chứ?
Yêu Yêu: Cáºu gá»i Ä‘iện cho anh chà ng luáºt sư, đúng không?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cáºu định cảm Æ¡n mình thế nà o đây?
Yêu Yêu : Rốt cuá»™c cáºu ở đâu? Mình cần gặp cáºu. Mình nhá»› cáºu.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Coi như là cáºu vẫn có lương tâm đấy. Mình cứ tưởng cáºu và anh chà ng luáºt sư yêu nhau rồi sẽ quên hết mấy ngưá»i bạn cÅ© bá»n mình!
Yêu Yêu : Sẽ gặp ở đâu?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Chá» cáºu ở chá»— cÅ©.
Yêu Yêu: Chúng mình có rất nhiá»u chá»— cÅ©, nhà Hoa Cúc hay Tiểu La Phù?
Viên Viên Khuyên Khuyên : Sao toà n nghĩ đến những điểm ăn uống giải trà thế? “Chỗ cũ†mới của chúng ta…
Yêu Yêu : Mình đần độn
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cáºu chỉ giả vỠđần độn.Không vòng vo vá»›i cáºu nữa,Tân Thưá»ng Cốc.
Yêu Yêu: Hang Tháºp Tịch à ?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Äó là nÆ¡i duy nhất có thể gặp được mình.
Yêu Yêu: Cáºu đã có thể thấy Lâm Mang phạm tá»™i ở bá» sông Thanh An,thì nhất định cáºu Ä‘ang ở Giang Kinh. Tại sao phải bá» nÆ¡i gần chá»n nÆ¡i xa?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Chỉ dá»±a và o Ä‘iá»u ấy mà nói rằng mình ở Giang Kinh à ?
Yêu Yêu: Rốt cuá»™c là cáºu ở đâu?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Mình ở trên mạng QQ.
Yêu Yêu: Thế nà y là cáºu không thẳng thắn, nói chuyện vá»›i cáºu tháºt mệt má»i.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cứ nghe mình Ä‘i,thì cáºu sẽ đỡ phải nghÄ© ngợi!
Yêu Yêu: Việc nà y mình có thể quyết định được.Ngà y mai,anh ấy và mình sẽ cùng Ä‘i báo vá»›i Sở công an vỠđịa chỉ giấu tiá»n. Anh ấy đã sắp xếp các việc,sẽ có ngưá»i chuyên xá» lý việc nà y.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Ai cho cáºu là m thế? Tiá»n là cá»§a mình,mình để lại cho cáºu!
Yêu Yêu: Äã để lại cho mình thì mình có thể là m chá»§, chẳng phải thế à ?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Nếu biết cáºu ná»™p cho công an, thì mình để lại cho cáºu là m quái gì!
Yêu Yêu: Nhưng ná»™p cho công an thì có gì là sai? Sao cáºu Ãch ká»· thế?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Thá»±c ra là ai Ãch ká»·? Cáºu không dám lấy số tiá»n đó,sợ bá»ng tay? Äúng không? Cáºu muốn có thêm ngưá»i và o hang Tháºp Tịch , để rồi “Äau thương đến chết†à ?
Yêu Yêu: Mình sẽ tá»± Ä‘i lấy, để bá»n há» chá» ngoà i cá»a hang.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Ngây thÆ¡ quá! Cáºu không hiểu tÃnh tò mò bẩm sinh cá»§a con ngưá»i à ? Nếu cáºu nói ra chuyện “Äau thương đến chếtâ€,bá»n há» sẽ chỉ cho rằng cáºu không muốn để bá»n há» và o hang mà thôi.Và sẽ suy Ä‘oán là cáºu Ä‘ang có âm mưu gì,hoặc là có Ä‘iá»u gì khuất tất không thể nói ra.
Yêu Yêu : Cáºu nghÄ© hÆ¡i xa rồi…
Viên Viên Khuyên Khuyên: Nhưng không phải là không có lý, đúng không?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Nên biết, bất kỳ hang quan tà i treo nà o cÅ©ng Ä‘á»u có thể trở thà nh đối tượng bảo tồn di tÃch văn hoá cấp quốc gia. Dẫn nhiá»u ngưá»i đến đó,sẽ lại cho má»™t kết quả là các cÆ¡ quan khảo cổ và bảo tồn văn hoá cổ có hứng thú đặc biệt đối vá»›i hang Tháºp Tịch,và sẽ cà ng có nhiá»u ngưá»i “Äau thương đến chếtâ€!
Yêu Yêu: Váºy mình nên là m thế nà o?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Tá»± cáºu khuân tiá»n ra,rồi giữ lấy.
Yêu Yêu : Nà y,rốt cuá»™c cáºu Ä‘ang ở đâu,bá»n mình có thể nói chuyện trá»±c tiếp không?Mình muốn gặp cáºu!
Viên Viên Khuyên Khuyên : Äến hang Tháºp Tịch là có thể gặp mình.
Yêu Yêu: Nhưng ở đó có ngưá»i ám hại mình.Cáºu đã biết hết má»i chuyện, thì hãy cho mình biết lần đó kẻ ám hại mình ở trong động là ai váºy?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Mình không phải Thượng đế, không phải là đấng vạn năng.
Yêu Yêu: Ãt ra cáºu cÅ©ng nên để cho mình trông thấy cáºu!
Viên Viên Khuyên Khuyên: Hãy nghe lá»i, đến hang Tháºp Tịch,cáºu sẽ trông thấy mình.
Kiá»u Kiá»u: Mình đến rồi đây!
Yêu Yêu: Kiá»u Kiá»u, đã lâu rồi không gặp!
Kiá»u Kiá»u: Có phải cáºu nhá»› mình không?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Mình có phải là ngưá»i cáºu yêu thương nhất không?
Yêu Yêu: Khuyên Khuyên,chẳng phải mình không nói chuyện vá»›i cáºu nữa,Kiá»u Kiá»u lên mạng rồi.
Con bé oái ăm: Yêu Yêu,cáºu vẫn cố thá»§ ở nÆ¡i thế tục à ?
Yêu Yêu: Trá»i Æ¡i,cáºu cÅ©ng lên rồi?
Con bé oái oăm: Không hoan nghênh à ? Mình cứ tưởng chúng ta đã giảng hoà rồi?
Kiá»u Kiá»u: Tại sao không và o phòng chat chung?
Yêu Yêu: Tiểu Mạn cũng đã lên mạng,mình không chống đỡ nổi nữa.
Kiá»u Kiá»u: Mình chỉ muốn quan tâm anh ta thế nà o rồi?
Yêu Yêu: Cáºu nói vá» tên giết ngưá»i Lâm Mang à ?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Kiá»u Kiá»u đến,cáºu liá»n bá» mặc mình!
Yêu Yêu: Äợi má»™t chút
Yêu Yêu: Hắn Ä‘ang ở trong trại giam.Suýt nữa thì hắn giết mình và Thưá»ng Uyển!
Kiá»u Kiá»u: Có lúc nghÄ© lại,cÅ©ng không thể hoà n toà n trách anh ta.
Yêu Yêu: Không trách hắn,lẽ nà o lại trách mình?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Và o chat chung đi.
Kiá»u Kiá»u: Lẽ nà o cái chết bất ngá» cá»§a mình và Khuyên Khuyên không liên quan tý gì đến cáºu?
Yêu Yêu: Cáºu vẫn nói,mình không nên khăng khăng và o hang Tháºp Tịch kia mà !
Kiá»u Kiá»u : Nay cÅ©ng đã biết, đối vá»›i số mệnh cá»§a chúng ta,và o hang Tháºp Tịch là tấm vé má»™t chiá»u.
Yêu Yêu: Cáºu nghe quá nhiá»u bà i hát không ốm mà rên cá»§a Lâm Mang truyá»n bá rồi đấy!
Tư Dao lại như rÆ¡i xuống vá»±c sâu,cô giáºn dá»—i tắt QQ.Cô thấy ngá»™t ngạt vì cái lồng sắt ngoà i cá»a sổ. Quả tháºt bá»n Kiá»u Kiá»u vẫn oán háºn mình đã quyết ý và o hang Tháºp Tịch hay sao? Nhưng,bá»n há» cÅ©ng không phải là không có lý,tÃnh đến hôm nay, đã có bao nhiêu ngưá»i trẻ tuổi và o hang Tháºp Tịch mà chết yểu rồi?
Cô muốn Ä‘i tìm Lâm Nhuáºn để thổ lá»™ nhưng lại sợ anh sẽ nói mình nghÄ© ngợi lan man. Lúc nà y đầu lại Ä‘au âm ỉ,chắc là tại tức giáºn nên bố hoả,cô bèn nằm xuống ngá»§.
Kiá»u Kiá»u,Viên Thuyên,tại sao các cáºu không nói vá»›i mình,rốt cuá»™c là chết như thế nà o,tại sao cứ đổ trách nhiệm lên đầu mình? Nhưng nếu không Ä‘i hang Tháºp Tịch,có lẽ những bi kịch có vẻ như trùng hợp nà y sẽ không xảy ra,chẳng phải thế là gì?
Suy cho cùng,mình vẫn là tá»™i nhân Ä‘Ãch thá»±c, bá»n há» sẽ còn quấy rối mình bao lâu nữa?
Cho đến khi mình chết!
Tà i sản của ♥huytuandc♥
11-08-2008, 07:14 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Chuơng 44
GIẢI SẦU
Chị y tá láºt giở quyển sổ đăng ký, lại nhìn cô gái trông khổ sở đáng thuÆ¡ng ngồi truá»›c bà n, nói “ Em không có hẹn truá»›c à ?â€
“Em không biết... Em có việc rất gấp, được bạn giá»›i thiệu đến đâyâ€. Tư Dao biết mình đã bước được đến đây không dá»… dà ng chút nà o, má»™t khi qua được ngà y hôm nay , chưa chắc đã có can đảm đế đến má»™t lần nữa.
“Nhưng, chỉ có ngưá»i hẹn trước má»›i có thể khám..â€
“Chị Trần, có chuyện gì thế?†Vừa may má»™t bác sỹ vóc ngưá»i tầm thước Ä‘i tá»›i, há»i
“Thưa trưởng khoa Lượng, cô gái nà y muốn gặp anh xin khám bệnh, nhưng chưa được hẹn trước, theo thông lệ thì không thể tiếp. Nhưng cô ấy nói là được giá»›i thiệu đếnâ€.
Vị bác sỹ há»i Tư Dao : “Xin há»i cô là ..â€
“Em là Mạnh Tư Dao, thì ra anh là chá»§ nhiệm Du Thư Lượng†.Trông Thư Lượng chẳng có vẻ má»™t chuyên gia phân tÃch thần kinh như tưởng tượng cá»§a Tư Dao -Trong phim nước ngoà i, những bác sỹ nà y luôn rất phong độ - Du Thư Lượng thấp lùn, cái đầu thì to ; thứ duy nhất thu hút sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i là cặp kÃnh gá»ng to, rất thá»i trang; nhưng hỠđâu có biết Thư Lượng đã mang cặp kÃnh nà y 15 năm nay, cặp kÃnh cổ lá»— nà y đã từng bị các bạn trêu trá»c suốt mấy năm đại há»c trước đây.
Thư Lượng nghe thấy tên Tư Dao, thoạt nhiên ngá»› ra, sau đó cưá»i nói: “Tôi nhá»› ra rồi, chắc chắn có ngưá»i đã nói vá»›i tôi vá» em – má»™t luáºt sư tà i giá»i, đúng không? Tôi đã sá»›m muốn gặp em nói chuyện, sau ná»a tiếng nữa vì có má»™t bệnh nhân đã hẹn trước. Nếu em có việc gấp, chúng ta nói nhanh má»™t chút, cÅ©ng không biết thá»i gian có đủ hay không, sau đó lại hẹn hôm khác để nói rõ hÆ¡n, được không?†Thư Lượng nói năng dá»… chịu, nhiệt tình khiến Tư Dao có cảm giác thân thiết.
Phòng khám bệnh cá»§a anh giống má»™t phòng tiếp khách hoặc phòng thư giãn, ánh đèn dìu dịu, chiếc ghế tá»±a thoải mái, không khà trong là nh, chắc chắn là môi trưá»ng được bố trà sắp đặt riêng cho loại bệnh đặc thù nà y
“ Rất xin lá»—i anh Lượng, em liá»u đến đây, chiếm dụng thá»i gian cá»§a anh. Em quả thá»±c cảm thấy cần...vá» thần kinh...cần giúp đỡ vá» mặt thần kinh...Anh quen vá»›i Lâm Nhuáºn phải không? Anh ấy đã giá»›i thiệu em đến “
Thư Luyện gáºt đầu : “Cáºu ấy rất quan tâm đến em, cảm thấy em gặp má»™t và i chuyện phiá»n phức nên trước đây đã miêu tả vá»›i anh vá» má»™t số tình hình cá»§a em, mong rằng em sẽ không khó chịu, không trách móc cáºu ấyâ€
Tư Dao thấy trong lòng trà o dâng má»™t sá»± dịu ngá»t. Lâm Nhuáºn nói không sai, anh ấy đã lặng lẽ quan tâm đến mình từ lâu. Mặt cô hÆ¡i á»ng đỠ: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là không ạ, chúng em đã là ...bạn bè rất thân, em hiểu, anh ấy chỉ vì quan tâm đến em. Anh ấy đã nói những chuyện đó vá»›i anh, em có thể khá»i cần há»i lại các chi tiết..â€
“Không, tôi cần được nghe em nói má»™t lượt từ đầu đến cuối, thông tin lấy được từ ngưá»i khác không thể đảm bảo sá»± chÃnh xác. Äồng thá»i tôi có thể bảo đảm, cuá»™c trao đổi sẽ được giữ bà máºt tuyệt đối, ngay cả Lâm Nhuáºn cÅ©ng sẽ không biết. Bởi váºy mong em sẽ kể lại tỉ má»· tất cả những tình hình có liên quanâ€.
Nghe Tư Dao kể hết vá» những cảm giác cô từng thấy, Thư Luyện bước ra cá»a, dặn dò y tá chuyển lá»i xin lá»—i, đỠnghị bệnh nhân tiếp theo chá» thêm mưá»i phút; sau đó anh quay lại nói vá»›i Tư Dao và i chuyện sinh hoạt Ä‘á»i thưá»ng, đồng thá»i trong đầu anh nghiá»n ngẫm những thông tin kỳ lạ và rối rắm kia.
Chẩn Ä‘oán ban đầu cá»§a anh không khác nhiá»u lắm so vá»›i suy nghÄ© lúc nghe Lâm Nhuáºn thuáºt lại má»i chuyện. Äây là điển hình cá»§a chứng thần kinh phân liệt, đặc biệt là những bóng ma cùng chữ “Äau thương đến chết †đỠtươi xuất hiện lặp Ä‘i lặp lại, Ä‘á»u là do Tư Dao bị gánh nặng tâm lý và cảm giác mắc tá»™i ám ảnh quá mạnh dẫn đến. Nhưng còn đối thoại trên QQ thì sao? Tư Dao nói không chỉ có má»™t ngưá»i từng Ä‘á»c những lá»i thoại nà y, đây không thể là ảo giác.
“Theo suy nghÄ© bước đầu cá»§a tôi, mấy ngưá»i bạn đã chết mà em trông thấy có lẽ Ä‘á»u là do ná»—i nhá»› cá»§a em quá sâu sắc, vì tâm lý bị ám ảnh nặng ná» mà dẫn tá»›i ảo giác. Chúng ta sẽ hợp tác là m cho chúng hoà n toà n rá»i khá»i cuá»™c sống cá»§a em. Nhưng tuyệt đối không thể lên QQ được, tôi ngá» rằng có kẻ giở trò quáºy pháâ€
Tà i sản của ♥huytuandc♥