 |
|

24-08-2008, 07:48 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 42
- Äấy tình hình là như váºy, Colum kết luáºn. Bây giá» giải quyết sao đây! Äó là chuyện chúng ta phải bà n.
Anh ngồi tÃt ở đầu bà n dà i trong phòng ăn cá»§a Jamie cùng tất cả những ngưá»i lá»›n cá»§a bốn gia đình há» O Hara. Äà ng sau cánh cá»a nhà bếp vá»ng ra tiếng Mary Kate và Helen Ä‘ang cho lÅ© nhóc ăn cÆ¡m. Scarlett ngồi cạnh Colum, mắt đỠhoe và mặt còn sưng húp lên vì khóc.
- Colum, anh muốn nói là ở châu Mỹ nầy, đất không được giao lại toà n bá»™ cho ngưá»i con cả phải không! Matt há»i.
- Äúng là như váºy, Matthew ạ.
- Trong trưá»ng hợp nầy, chú Gerald quả là đã lầm to khi không để lại di chúc gì.
Scarlett bừng tỉnh ngưá»i, quắc mắt nhìn anh ta.
Colum đã xen và o trước khi nà ng kịp mở miệng.
- Ông chú tá»™i nghiệp cá»§a chúng ta nà o có được má»™t tuổi già yên tÄ©nh. Ông tháºm chà còn không có thá»i giá» nghÄ© đến cái chết và đến thế giá»›i bên kia nữa. Xin Chúa cứu lấy lynh hồn ông.
- Xin Chúa cứu lấy lynh hồn ông, má»i ngưá»i lặp lại và là m dấu thánh giá.
Nhìn những gương mặt nghiêm nghị nầy, Scarlett mất hết hy vá»ng. Há» có thể là m gì được! Nà ng tá»± há»i. Há» chỉ là những di dân Ireland mà thôi.
Nà ng sá»›m nháºn ra rằng mình đã lầm to. Cuá»™c thảo luáºn cà ng kéo dà i, Scarlett cà ng thấy hy vá»ng trở lại bởi những di dân nầy có thể là m được nhiá»u việc.
Billy Carmody, chồng Patricia, là m đốc công cho những toán thợ hồ Ä‘ang xây thánh đưá»ng là ngưá»i biết Äức giám mục rất rõ.
- Khổ quá! Anh ta kể lể, má»—i ngà y cái con ngưá»i quái quá»· ấy Ä‘á»u đến gặp tôi ba lần để than rằng công việc tiến triển cháºm quá.
- Äúng là phải là m khẩn trương, Billy giải thÃch, bởi vì có Äức hồng y từ Rome tá»›i thăm nước Mỹ và o mùa thu nầy. Ngà i sẽ ghé qua Savannah để là m lá»… khánh thà nh ngôi thánh đưá»ng nầy, nếu như thá»i gian cá»§a ngà i cho phép.
Jamie gáºt đầu đồng tình.
- Äức giám mục Gross cá»§a chúng ta là má»™t ngưá»i đầy tham vá»ng. Tá»™i gì mà ngà i không gây ấn tượng tốt cho toà thánh! Các ngưá»i có nghÄ© váºy không?
Vừa nói anh vừa quay lại phÃa Gerald, Billy, Brian, Daniel và ông già James cÅ©ng nhìn Gerald như Maureen, Patricia và Katie váºy, Scarlett nhìn theo há» mà không hiểu vì sao.
- Äừng sợ sệt váºy, Polly thân yêu, Gerald nói và nắm tay vợ. Từ giá» trở Ä‘i, em là má»™t ngưá»i thuá»™c dòng há» O Hara, như má»i ngưá»i ta. Em hãy nói xem trong chúng ta, em chá»n ai để nói chuyện vá»›i cha em nà o.
- Ông Tom McMahon, cha cá»§a Polly, là thầu chÃnh cá»§a ngôi thánh đưá»ng nầy, Maureen thầm thì vá»›i Scarlett. Chị cần là m như thể công việc xây dá»±ng bị cháºm lại thì muốn bảo gì Äức giám mục lại chẳng nghe.
Äức giám mục, cÅ©ng như hết thảy má»i ngưá»i khác, Ä‘á»u run sợ trước Tom McMahon.
- Colum sẽ là ngưá»i phát ngôn cá»§a chúng ta, Scarlett nói.
Dưới mắt nà ng, Colum là ngưá»i có khả năng hÆ¡n cả để ứng phó trong má»i trưá»ng hợp. Dưới nụ cưá»i giả lả và thân hình nhá» bé cá»§a Colum lại tiá»m ẩn má»™t sức mạnh đáng sợ và má»™t ý chà sắt thép. Cả nhà đá»u đồng thanh tán thà nh: nếu có má»™t ngưá»i trong há» có thể can thiệp được thì ngưá»i đó chÃnh là Colum.
Colum mỉm cưá»i cảm Æ¡n má»i ngưá»i rồi quay lại phÃa Scarlett.
- ÄÆ°á»£c rồi, chúng tôi sẽ giúp em. Có được má»™t gia đình như thế chẳng phải là phúc đức sao, Scarlett O Hara! Nhất là khi những đồng minh có thể có Ãch cho mình. Em sẽ có Tara cá»§a em. Kiên nhẫn má»™t chút thôi, rồi em sẽ thấy.
- Tara! Tại sao lại lyên quan đến Tara ở đây! Ông già James há»i.
- Äó là tên mà chú Gerald đã đặt cho trang trại cá»§a chú ấy, bác James ạ.
Ông già báºt cưá»i ha hả.
- A! Cái chú Gerald nầy! Ông nói khi hết cưá»i. Con ngưá»i còi cá»c ấy lúc nà o cÅ©ng tá»± đỠcao mình cả.
Scarlett trân ngưá»i lại. Trước mặt nà ng không ai được phép chế giá»…u cha nà ng cho dù đó là anh cá»§a cha nà ng Ä‘i nữa.
- Em cứ bình tÄ©nh. Colum nói nhá». Bác nói không có gì xúc phạm cả đâu. Anh sẽ giải thÃch cho em sau.
Trên đưá»ng đưa Scarlett vá» nhà ông ngoại nà ng, anh đã nói chuyện ấy.
Äối vá»›i má»i ngưá»i Ireland, Tara là má»™t từ thần diệu. Má»™t địa Ä‘iểm thần diệu nữa. Äó là lynh hồn Ireland, là nÆ¡i đóng đô cá»§a các Äại đế Ireland. Từ xa xưa, trước cả Rome và Athènes khi thế giá»›i còn trẻ trung và trà n trá» hy vá»ng, các Äại đế cÅ©ng rất đẹp, cÅ©ng rá»±c rỡ như mặt trá»i đã ngá»± trị trên đất nước Ireland. Các ngà i ban ra những đạo luáºt sáng suốt, che chở các nhà thá» và ban cho há» nhiá»u cá»§a cải. Những con ngưá»i khổng lồ gan dạ ấy đó đã xua Ä‘uổi kẻ dữ bằng những cÆ¡n thịnh ná»™ đáng sợ cá»§a há». Vá»›i thanh kiếm trong tay, hỠđã chiến đấu không há» nao núng trước kẻ thá»§ cá»§a chân lý, cá»§a cái đẹp và cá»§a đất nước Ireland. Các ngà i đã ngá»± trị hà ng trăm ngà n năm trên hòn đảo xanh tươi xinh đẹp cá»§a chúng ta, nÆ¡i mà lúc nà o cÅ©ng rá»™n rà ng lá»i ca tiếng nhạc. Từ má»i miá»n cá»§a đất nước có năm con đưá»ng dẫn tá»›i ngá»n đồi Tara, mà cứ ba năm má»™t lần, nhân dân lại đến đó mở tiệc ăn mừng và nghe Ä‘á»c thÆ¡. Äó không phải là truyá»n thuyết mà là sá»± thá»±c sau nầy ngưá»i ta đã tìm thấy trong lịch sá» cá»§a các dân tá»™c khác. Äoạn kết đáng buồn cá»§a nó được ghi trong sách cá»§a các tu viện: Và o năm cá»§a Chúa thá» năm trăm năm mươi bốn đã diá»…n ra ngà y há»™i cuối cùng cá»§a Tara.
Colum nói cà ng vá» cuối cà ng nhá» dần. Bị cuốn hút và o câu chuyện và giá»ng kể thú vị. Scarlett rÆ¡m rá»›m nước mắt.
HỠbước đi một lát trong im lặng.
- Cha em đã có mÆ¡ ước cao thượng khi ông định xây dá»±ng má»™t Tara má»›i trên "thế giá»›i má»›i" cá»§a châu Mỹ nầy. Nhất định ông phải là ngưá»i đáng kÃnh phục.
- Äúng váºy, Colum. Em rất yêu ông ấy.
- Lần sau anh đến Tara, anh sẽ niệm đến ông và con gái của ông.
- Anh sẽ Ä‘i Tara hả! Có má»™t nÆ¡i như váºy tháºt sao?
- CÅ©ng tháºt như Ä‘oạn đưá»ng chúng ta Ä‘ang Ä‘i. Äó là má»™t ngá»n đồi xanh êm dịu, đất cá»§a nó đầy ma thuáºt, trên đó má»i đà n cừu Ä‘ang ăn cá». Từ trên ngá»n đồi nhìn ra xa mãi sẽ thấy xứ sở diệu kỳ các Äại đế hằng chiêm ngưỡng. NÆ¡i đấy rất gần vá»›i ngôi là ng anh Ä‘ang sống, nÆ¡i cha em và cha anh đã sinh ra, nó nằm trong quáºn Meath.
Scarlett sá»ng sốt. Cha nà ng đã từng ở đấy! Cha đã ở nÆ¡i từng là nÆ¡i đóng đô cá»§a các Äại đế? Nà ng mỉm cưá»i, tưởng tượng cảnh ông ưỡn ngá»±c vênh váo như ông vẫn hay là m khi hà i lòng vá»›i mình.
Äến trước cổng nhà Robillard, Scarlett đà nh dừng lại. Nà ng cứ muốn kéo dà i cuá»™c Ä‘i dạo và nghe mãi câu chuyện cá»§a Colum.
- Em không biết phải cám Æ¡n anh sao nữa vá» tất cả những việc anh là m, bây giá» em cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n trước cả triệu lần và em tin rằng anh sẽ là m cho Äức giám mục thay đổi ý kiến.
- Còn má»™t việc phải là m luôn, em ạ. Äó là phải thuyết phục ông McMahon đáng sợ kia đã. Anh phải gá»i em bằng tên nà o đây Scarlett! Anh thấy em Ä‘eo nhẫn cưới, bởi váºy Äức giám mục chắc là không biết em dưới cái tên O Hara rồi.
- Không, tất nhiên là không, mà dưới cái tên Butler.
Nụ cưá»i Colum biến mất rồi trở lại.
- Một cái tên gây ấn tượng.
- Ở Nam Carolyne thì có thể. Ở đây chẳng ăn thua gì. Rhett Butler, chồng em, là ngưá»i Charleston.
- Anh lấy là m lạ vì sao chú ấy không giúp em giải quyết má»i chuyện.
- Anh ấy sẵn sà ng là m nếu có thể, nhưng anh ấy phải Ä‘i lên miá»n Bắc vì có công việc, Scarlett nói và cưá»i tươi. Anh ấy là má»™t ngưá»i rất báºn rá»™n.
- Anh hiểu. Dù sao anh cũng sẽ giúp em và anh sẽ là m hết sức mình.
Scarlett muốn ôm hôn anh như nà ng vẫn là m vá»›i cha nà ng má»—i khi ông cho nà ng cái nà ng xin. Song nà ng đã kiá»m lại. Không thể ôm hôn má»™t lynh mục ở chá»— công cá»™ng, cho dù đó là anh em há». Nà ng đà nh chúc anh ngá»§ ngon, trước khi bước và o nhà .
Colum vừa đi vừa huýt sáo vui vẻ.
***
- Cháu Ä‘i đâu váºy! Ông già Pierre Robillard thắc mắc. Bữa ăn tối ông không là m sao nuốt nổi.
- Cháu tá»›i nhà anh Jamie. Cháu sẽ bảo dá»n cho ông má»™t mâm khác.
- Cháu vẫn Ä‘i lại vá»›i những ngưá»i đó à ! Ông kêu lên, giáºn run.
Scarlett cũng chẳng vừa.
- Phải, và cháu sẽ còn tiếp tục Ä‘i vá»›i há»! Cháu yêu mến há»!
Nà ng quay gót bá» Ä‘i, không thèm nói thêm lá»i nà o.
Tuy nhiên, trước khi lên phòng, nà ng còn lo bảo ban đầy tớ là m cho ông ngoại một bữa ăn hẳn hoi.
- Thưa bà Scarlett, Pansy há»i. Cô có muốn con mang thức ăn lên phòng cho cô không?
- Không, cô không đói. Giúp cô thay quần áo thôi.
Quả thá»±c là mình không đói. Lạ tháºt, mình có ăn gì đâu chỉ uống má»™t tách trà . Mình chỉ buồn ngá»§. Mình đã quá mệt vì khóc nhiá»u. Mình đã nức nở đến ná»—i mãi sau khó nhá»c lắm má»›i nói được vá»›i Colum vá» bức thư cá»§a Äức giám mục. Mình có thể ngá»§ suốt tuần lyá»n, trong Ä‘á»i mình chưa bao giá» thấy mệt như lúc nầy… Äầu óc trống rá»—ng, thân xác nặng ná» nhưng thư giãn, nà ng buông mình xuống giưá»ng và ngá»§ vùi.
Cả Ä‘á»i lúc nà o Scarlett cÅ©ng đơn độc đương đầu vá»›i má»i khó khăn và giải quyết má»i rắc rối, đôi khi vì nà ng từ chối sá»± giúp đỡ, nhưng thưá»ng là không có ai để nhá» cáºy. Lần nầy tình thế khác hẳn và thân xác nà ng còn cảm nháºn được Ä‘iá»u đó trước cả trà óc. Bây giá» nà ng không còn cô độc, nà ng đã có ngưá»i để nhá» cáºy. Há» hà ng cá»§a nà ng đã tá»± nguyện cất cho nà ng gánh nặng đó. Cuối cùng đã có thể cho há» giúp đỡ.
***
Ông già Pierre Robillard đêm đó ngá»§ rất Ãt. Sá»± thách thức cá»§a Scarlett là m ông khó chịu vì nó giống như sá»± thách thức cá»§a mẹ nó những năm trước đây. Ông đã mãi mãi mất đứa con gái cá»§a mình và vết thương trong tim ông không bao giá» là nh được. Ellen là đứa con ông yêu thương nhất, bởi vì nó giống mẹ nó nhất. Äúng là ông yêu thương Scarlett. Ông chẳng yêu ai: má»i khả năng yêu thương cá»§a ông đã được vùi sâu dưới má»™ cá»§a vợ ông. Nhưng ông không thể cho Scarlett vuá»™t khá»i tay mà không đấu tranh. Trong những ngà y cuối Ä‘á»i, ông muốn được hưởng má»i tiện nghi mà chỉ có má»™t mình nó Ä‘em lại được. Ngồi bên giưá»ng dưới ánh sáng lá» má» cá»§a ngá»n đèn dầu, ông vạch ra chiến lược như viên tướng phải đương đầu vá»›i quân địch mạnh hÆ¡n vá» số lượng.
Äến gần sáng, ông chợp mắt được chừng hai giá» trong má»™t giấc ngá»§ đầy xáo động; khi thức dáºy, ông đã quyết định xong. Lúc Jérome mang mâm thức ăn lên, ông ký tên và o bức thư vừa thảo xong, gáºp lại và niêm phong.
- Mang thư nầy Ä‘i, ông nói vá»›i ngưá»i quản gia. Và chá» trả lá»i.
Scarlett mở cá»a và thò đầu và o.
- Ông gá»i cháu hả ông ngoại!
- Cháu và o đây, Scarlett.
Nà ng ngạc nhiên thấy có má»™t ngưá»i khác trong phòng. Ông ngoại không há» tiếp ai bao giá». Ngưá»i đó nghiêng mình chà o và nà ng cúi đầu đáp lại.
- Ông Jones đây là luáºt sư cá»§a ta. Gá»i Jérome Ä‘i, Scarlett. Ông Jones phiá»n ông ra ngoà i phòng khác chá» tôi gá»i và o.
Scarlett vừa chạm đến dây chuông thì Jérome đã mở cá»a.
- Kéo ghế xÃch lại gần đây, Scarlett. Ta có nhiá»u chuyện muốn nói vá»›i cháu nhưng ta không muốn nói to, sợ mệt.
Thái độ cá»§a ông là m Scarlett lúng túng. Ông không nói "cảm phiá»n" là đúng thôi. Ông có vẻ yếu lắm. Lạy Chúa, cầu cho ông đừng chết trên tay mình! Mình không lòng dạ nà o mà ở má»™t mình dá»± đám tang ông cùng vá»›i dì Paulyne và dì Eulalye! Scarlett kéo ghế xÃch lại đầu giưá»ng và nghiêng ngưá»i vá» phÃa ông.
Ông già quan sát từng cỠđộng nhỠcủa nà ng qua đôi mắt khép hỠcủa ông.
Scarlett, ông nói khi nà ng đã ngồi xuống, ta đã gần chÃn mươi tuổi rồi. Sức khá»e cá»§a ta cÅ©ng tốt so vá»›i tuổi già , nhưng theo tÃnh toán thông thưá»ng cÅ©ng không còn sống được lâu nữa. Ta yêu cầu cháu, cháu ngoại cá»§a ta, hãy.ở bên cạnh ta trong những ngà y cuối Ä‘á»i.
Scarlett định mở miệng trả lá»i. Ông giÆ¡ tay ngăn nà ng lại.
- Äể cho ông nói hết đã! Ông không kêu nà i cháu phải hiếu thảo vá»›i gia đình, mặc dầu ông biết cháu đã có những cố gắng đáng khen trong nhiá»u năm vá»›i các dì cá»§a cháu. Ông quyết định là sẽ cho cháu má»™t phần thưởng xứng đáng, có thể nói là hà o phóng nữa. Nếu cháu chịu ở lại đây vá»›i tư cách là bà chá»§ nhà , chiá»u theo ý muốn cá»§a ông và là m dịu những năm tháng cuối cùng cá»§a ông thì ông sẽ cho cháu toà n bá»™ cá»§a cải, không phải là không đáng kể cá»§a ông.
Scarlett sững sá». Ông tặng cho mình cả má»™t gia tà i!
Nhá»› lại thái độ xun xoe cá»§a ông giám đốc ngân hà ng, nà ng tá»± há»i không biết tà i sản cá»§a ông ngoại trị giá bao nhiêu.
Ông cụ hiểu lầm sá»± im lặng cá»§a Scarlett, mà ông tưởng là biểu hiện cá»§a lòng biết Æ¡n. Ông đã sÆ¡ ý không há»i ông giám đốc ngân hà ng nên ông không há» biết tá»›i số và ng mà nà ng đã gá»i trong đó. Những tưởng Ä‘ang ở thế thượng phong, ông tiếp tục lá»›n tiếng hÆ¡n, vẻ thoả mãn hiện trong ánh mắt.
- Ông không biết mà cÅ©ng không muốn biết trong trưá»ng hợp nà o cháu định xin ly dị. Cháu phải vứt bá» má»i ý định ly dị Ä‘i.
- Thì ra ông Ä‘á»c thư từ cá»§a cháu!
- Tất cả những gì xảy ra trong nhà nầy, ta Ä‘á»u có quyá»n quan tâm.
Scarlett giáºn quá không nói nên lá»i. Vẫn tưởng nà ng đã nÃn thinh, ông tiếp tục nói má»™t cách rà nh mạch và lạnh lùng. Má»—i lá»i nói cá»§a ông như kim châm và o da thịt Scarlett.
- Thái độ thiếu suy nghÄ© và ngu ngốc chỉ khiến cho ông khinh bỉ. Váºy mà cháu đã tá» ra thiếu tháºn trá»ng và ngốc nghếch khi bá» chồng mà không nghÄ© đến tình thế cá»§a mình. Nếu cháu có đủ thông minh để há»i ý kiến luáºt sư như ông đã là m, thì cháu sẽ biết rằng luáºt pháp ở bang Nam Carolyne ngăn cấm ly dị vá»›i bất kỳ lý do gì. Äó là nÆ¡i duy nhất ở Hoa Kỳ là m như thế. Cho dù cháu có trốn qua bang Georgie thì chồng cháu vẫn là má»™t ngưá»i chÃnh thức theo pháp luáºt sống ở Nam Carolyne. Việc ly dị là không thể có được.
Äiên tiết khi thấy ngưá»i ngoà i lục lá»i thư từ cá nhân mình. Scarlett chẳng buồn nghe nữa. Chắc chắn do lão Jérome xảo trá nầy! Lão đã thò tay và o công việc cá»§a ta!
Và chÃnh ông ngoại đã bảo lão ta là m thế! Chống hai nắm tay xuống giưá»ng, cạnh bà n tay xương xẩu cá»§a ông lão, nà ng chồm ngưá»i lên.
- Sao ông lại dám sai lão ta lục lá»i phòng cháu! Nà ng vừa la lại vừa đấm thùm thụp và o chăn bông.
Nhanh như chớp, ông già vung tay chụp lấy cả hai cổ tay nà ng.
- Ta cấm mi to tiếng trong nhà nầy, đồ nhãi ranh hỗn láo. Ta ghê tởm tiếng ồn. Mi phải xỠsự xứng đáng với tư cách là cháu ta. Ta không phải thứ du côn như mấy thằng bà con Ireland của mi.
Scarlett không sợ mà kinh ngạc thấy bà n tay cá»§a ông bất ngá» nắm chặt lấy tay nà ng như má»™t cái vòng Ä‘eo tay bằng thép. Cái ông già mà nà ng vẫn cảm thấy thương hại lúc nãy đã biến thà nh ngưá»i gì váºy! Cuối cùng nà ng cÅ©ng gỡ tay ra được và lùi lại ghế cá»§a nà ng.
- Cháu đã hiểu vì sao mẹ cháu đã bá» Ä‘i khá»i nhà nầy và không bao giá» trở lại nữa! - Nà ng la lên, giá»ng run rẩy ngoà i ý muốn.
- Thôi đừng có lâm ly thống thiết, bé con ạ. Mẹ mi đã bá» Ä‘i vì quá cứng đầu và vì còn quá trẻ để chịu nghe lẽ phải. Sau má»™t lần thất tình, nó đã lao và o ngưá»i đà n ông đầu tiên yêu nó. Sau đó nó đã cay đắng hối tiếc, nhưng đã quá muá»™n. Mi không phải là đứa bốc đồng như nó, mi đã tá»›i tuổi suy nghÄ© vá» những việc mình là m. Hợp đồng đã được thảo ra, bây giá» ta vá»›i mi chỉ còn ký nữa thôi. Kêu Jones và o đây và chúng ta là m như má»i chuyện vừa qua không há» xảy ra váºy.
Scarlett quay lưng lại. Không, mình không tin má»™t chút nà o những lá»i ông nói. Mình cÅ©ng chẳng muốn nghe nữa.
Nà ng nhấc ghế để lại chá»— cÅ©, cẩn tháºn đặt bốn chân cá»§a nó đúng và o vết hằn trên thảm từ bao năm qua.
Ông ngoại không còn là m cho nà ng sợ, cÅ©ng chẳng là m cho nà ng thương hại, tháºm chà cÅ©ng không giáºn. Khi quay lại đối diện vá»›i ông, nà ng thấy ông như má»™t ngưá»i nà ng chưa há» thấy bao giá». Má»™t kẻ xa lạ, má»™t ông già độc Ä‘oán, xảo trá, chán ngắt, má»™t ngưá»i không quen biết mà nà ng không muốn quen là m gì.
Khi nà ng cất lá»i, đôi mắt xanh long lanh trên khuôn mặt nhợt nhạt.
- Không bao giá» có đủ tiá»n để giữ cháu ở lại đây đâu, nà ng nói như nói vá»›i chÃnh mình. Tiá»n không là m cho cuá»™c sống trong ngôi má»™ nầy dá»… chịu hÆ¡n chút nà o. Chá»— cá»§a ông ở đây bởi vì ông đã chết, cho dù ông không chịu thừa nháºn Ä‘iá»u đó. Còn cháu, chẳng có gì để là m ở đây cả. Sáng mai cháu sẽ Ä‘i sá»›m.
Nà ng vùng chạy và giáºt tung cá»a ra. Jérome suýt chút nữa ngã và o tay nà ng.
- Chắc ông đã nghe hết rồi! Và o đi.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:53 PM.
|

24-08-2008, 07:49 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 43
- Äừng khóc lóc nữa Pansy, không có chuyện gì xảy ra đâu! Chuyến tà u nầy Ä‘i thẳng tá»›i Atlanta và không Ä‘i xa hÆ¡n. Chỉ cần em đừng xuống trước thôi. Cô đã để tiá»n trong khăn tay và gà i và o túi cho em rồi. Ngưá»i kiểm tà u đã giữ vé cá»§a em và hứa sẽ lo cho em. Nà o, mẹ kiếp, giá» thì em chắc phải hà i lòng rồi! Lâu nay em cứ đòi vá» nhà cho bằng được, giỠđược vá» thì đừng sinh lắm chuyện thế!
- Nhưng thưa bà Scarlett, em chưa há» Ä‘i tà u má»™t mình bao giá».
- Ừ, đâu mà đi má»™t mình, nà o nhìn xem. Có đầy ngưá»i trong tà u kia mà . Ngồi gần cá»a sổ mà nhìn phong cảnh, rồi ăn hết những thứ ngon là nh mà bà O Hara đã chuẩn bị cho em trong giá» thì em vá» tá»›i nÆ¡i lúc nà o không hay. Cô đã đánh Ä‘iện cho ngưá»i ra đón em tại ga rồi.
- Nhưng thưa bà Scarlett, không có cô thì em biết là m gì đây! Em chỉ là con hầu phòng, em đâu biết là m gì khác nữa. Bao giá» thì cô vá»!
- Cô cÅ©ng không biết nữa, còn tuỳ. Thôi Ä‘i, tà u sắp chạy rồi đấy. Äiá»u đó còn tuỳ Rhett, Scarlett nói thêm, và mình hy vá»ng chà ng đến cà ng sá»›m cà ng tốt. Mình tá»± há»i liệu mình sẽ chịu đựng chung sống vá»›i gia đình O Hara đến mức nà o đây…
Nà ng quay lại cưá»i vá»›i Maureen.
- Em quả không biết cám Æ¡n chị thế nà o đây, Maureen ạ. Em rất sung sướng khi nghÄ© đến được ở nhà anh chị, nhưng em lại rất ngại là m phiá»n anh chị.
Vô tình nà ng đã nói khách sáo theo kiểu thượng lưu.
Maureen nắm tay nà ng. Gương mặt buồn bã, Pansy nhìn há» Ä‘i xa qua khung cá»a kÃnh bụi bặm cá»§a con tà u.
- Má»i chuyện rồi sẽ tốt đẹp thôi, Scarlett ạ. Damel rất vui mừng được nhưá»ng cho em cái phòng cá»§a nó để qua ở vá»›i Brian bên nhà Patricia. Nó khoái muốn chết lâu nay mà không dám nói ra đó. Kathleen sẽ thÃch thú biết bao được hầu phòng cho em. Nó sẽ há»c được nghá», vả lại, nó vẫn hết lòng ngưỡng má»™ em mà . Từ hồi đến đây tá»›i giá», lần đầu tiên con bé ngốc nghếch má»›i thá»±c sá»± cảm thấy hạnh phúc đấy! Nói cho cùng thì chá»— cá»§a em là ở vá»›i anh chị chứ không phải vá»›i cái lão già muốn xá» mÅ©i em ấy! Cả gan tháºt! Muốn giữ em lại để quản gia cho lão ta! Nếu anh chị muốn em ở lại, đó chẳng qua vì anh chị thương em, váºy thôi.
Scarlett đã cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n, không ai có thể từ chối tình cảm nồng nhiệt cá»§a Maureen. Tuy váºy, nà ng hy vá»ng là không phải ở đây mãi mãi. Äám trẻ ở đây ồn à o quá. Cô nà ng như con chim bị tên, Maureen nghÄ© khi cảm thấy bà n tay Scarlett run rẩy bồn chồn. Cô nà ng cần khóc tháºt nhiá»u để trút hết tâm sá»± cho lòng mình vÆ¡i Ä‘i bao ưu phiá»n. Má»™t ngưá»i đà n bà không há» tâm sá»± vá» bản thân mình là má»™t Ä‘iá»u knông bình thưá»ng. Cô nà ng tháºm chà cÅ©ng không há» hé môi vá» chồng mình đến mức không thể không đặt vấn Ä‘á»â€¦ Nhưng Maureen không phải là loại ngưá»i chỉ biết phá»ng Ä‘oán. Hồi trước, ở Ireland, khi lau cốc chén trong quán rượu cá»§a cha mình, Maureen đã nháºn ra rằng chỉ cần có thá»i gian để sá»›m muá»™n gì rồi ngưá»i ta cÅ©ng sẽ tá»± thổ lá»™ thôi. Scarlett chắc không là má»™t ngoại lệ.
Gia đình O Hara sống trong bốn căn nhà bằng gạch cạnh nhau, vá»›i cá»a sổ phÃa trước và phÃa sau, má»—i căn cách nhau má»™t bức tưá»ng. Cấu trúc bên trong cá»§a bốn căn nhà giống hệt nhau, nghÄ©a là má»—i tầng có hai phòng: bếp và phòng ăn ở tầng trệt, hai phòng khách ở gác lá»ng và hai phòng ngá»§ ở hai tầng trên nữa. Ở má»—i tầng có má»™t hà nh lang và cầu thang dá»c theo chiá»u dà i cá»§a ngôi nhà . Äà ng sau là khoảng sân rá»™ng có nhà để xe và dụng cụ ở phÃa sau.
Phòng Scarlett ở lầu hai trong nhà Jamie. Phòng có hai giưá»ng - cho Daniel và Brian, trước khi chúng dá»n sang ở nhà Patricia - trang trà đơn giản vì là phòng cá»§a con trai. Trang trà trong phòng còn đơn sÆ¡, gồm có má»™t tá»§, má»™t bà n và má»™t ghế, bù lại là mấy tấm chăn bông sặc sỡ và má»™t tấm thảm đỠvà trắng trên ná»n nhà gá»— đánh xi.
Maureen đã trải lên mặt bà n má»™t tấm khăn ren và treo lên tưá»ng má»™t cái gương để biến nÆ¡i nầy thà nh bà n trang Ä‘iểm cho Scarlett. Kathleen tá» ra giá»i má»™t cách đáng kinh ngạc trong việc giúp Scarlett trang Ä‘iểm và cố hết sức giúp đỡ và là m cho Scarlett hà i lòng. Cô ở chung phòng vá»›i Mary Kate và Helen, cùng má»™t tầng.
Äứa trẻ duy nhất trong nhà là thằng bé Jacky, bốn tuổi, phần lá»›n thá»i gian chá»§ yếu là nó ở bên má»™t nhà nà o đó để chÆ¡i vá»›i các anh em há».
Trong ngà y, khi đà n ông Ä‘i là m và trẻ con Ä‘i há»c thì ngôi nhà trở thà nh vương quốc cá»§a phụ nữ, Scarlett sợ rồi nà ng sẽ chán ghét bầu không khà nầy, nhưng nà ng lại không hỠđược chuẩn bị để tìm hiểu những ngưá»i đà n bà trong gia đình.
Giữa những ngưá»i đà n bà trong gia đình nầy không có chuyện gì bà máºt, cÅ©ng không có chuyện giữ kẽ. Há» nói vá»›i nhau tất cả những gì há» nghÄ©, kể cả những chuyện kÃn mà Scarlett nghe cứ phải đỠmặt, rồi gây gổ nhau khi có chuyện bất đồng, xong lại ôm nhau khóc để giải hoà . Äối vá»›i há» bốn nhà chỉ là má»™t; há» Ä‘i từ nhà nầy qua nhà khác luôn khi thì để uống trà , khi thì để chuyện trò tiếp; há» chia nhau Ä‘i chợ, chia nhau rá»a chén và lau nhà , giặt giÅ©, chăm sóc mấy con vát thả rong trong sân hoặc nhốt trong nhà kho đã được cải tiến thà nh chuồng bò hay chuồng ngá»±a.
Nhưng trước hết là vui đùa, cưá»i giỡn thoải mái, tán gẫu rồi bà y ra nhiá»u thứ âm mưu vô hại chống lại mấy ông chồng. Scarlett vừa đến là hỠđã tiếp nháºn nà ng và o cái cá»™ng đồng vui nhá»™n cá»§a há», nên chẳng mấy chốc Scarlett đã cảm thấy nà ng là má»™t ngưá»i trong bá»n.
Nà ng Ä‘i chợ má»—i ngà y vá»›i Maureen hoặc Katie, trả giá những món hà ng tốt nhất vá»›i giá rẻ nhất, vá»›i những ngưá»i trẻ tuổi như Kathleen hay Polly, nà ng thÃch thú nghÄ© ra nhiá»u trò bằng những giải ru-băng và đồ uốn tóc, nà ng xem xét tá»· mỉ cùng vá»›i Patricia những mẩu hà ng trang trà ná»™i thất rất lâu sau khi Maureen và Katie đã chịu thua. Nà ng uống không biết bao nhiêu là tách trà , vểnh tai nghe bao chuyện thà nh đạt hay bao ná»—i âu lo cá»§a từng ngưá»i. Nếu nà ng chưa chia xẻ vá»›i ai những thầm kÃn cá»§a riêng mình thì há» cÅ©ng không ép mà há» cÅ©ng không ngăn cản nà ng thổ lá»™. Má»™t hôm nà ng nói vá»›i Maureen má»™t cách ngạc nhiên thá»±c sá»±: "Em không bao giá» nghÄ© rằng má»i ngưá»i lại có chuyện hấp dẫn như váºy".
Những buổi tối diá»…n ra theo những nhịp độ khác nhau. Äà n ông là m việc nặng nhá»c, vá» nhà mệt má»i, chỉ mong trước hết có má»™t bữa ăn ngon, má»™t ống Ä‘iếu và má»™t ly rượu. Äà n bà thì lo thoả mãn những thứ đó. Sau đó buổi tối thì tuỳ hứng. Thưá»ng thì cả nhà táºp trung ở nhà Matt, vì anh ta có tá»›i năm đứa con nhá» không thể để chúng ngá»§ má»™t mình trên lầu. Maureen và Jamie giao Jacky và Helen cho Mary Kate, còn Patricia có thế mang mấy đứa con hai ba tuổi theo mà không phải đánh thức chúng dáºy. Chẳng mấy chốc đã có ai đó chÆ¡i nhạc. Từ ngà y có Colum vá», anh là ngưá»i khởi xướng.
Lần đầu tiên trông thấy cái bodhran, cứ tưởng là cái trống con. Thá»±c ra đó là má»™t miếng da căng trên má»™t vòng sắt, đưá»ng kÃnh khoảng hÆ¡n ná»a thước, nhạc cụ nầy chỉ có má»™t mặt, như cái trống con và Gerald ôm nó như ôm trống váºy, khi anh ngồi, anh để nó ở trên đầu gối, cầm lấy chÃnh giữa chiếc đũa và gõ và o mặt trống bằng hai đầu đũa, thì nà ng cho đó là má»™t cái trống. Má»™t cái trống tồi tà n, nà ng nghÄ©, chc đến khi Colum cầm lấy nó. Tay trái anh để bên trong tấm da như để vuốt ve nó, còn bà n tay phải cầm chiếc đũa và múa tÃt nhá» bà n tay và cổ tay cá»±c kỳ uyển chuyển. Bà n tay xuống rồi chuyển và o giữa mặt trống, ấn chiếc đũa và o những nhịp trống dồn dáºp, cuốn hút. Tiếng trống lúc lá»›n lúc nhá», nhưng không lúc nà o nhịp Ä‘iệu lÆ¡i lá»ng, ngay cả khi cây violon, Sáo và phong cầm cùng hoà chung. Maureen bị thu hút mải mê đến ná»—i quên cả tung bá»™ xương con cá»§a mình.
Scarlett hoà n toà n thả hồn theo Ä‘iệu nhạc mê hồn ấy. Nà ng khóc, cưá»i, nhảy múa như chưa bao giá» tưởng có thể nhảy múa như thế. Mãi cho đến khi Colum đặt cái bodhran xuống và đòi uống thì nà ng má»›i nháºn thấy ai cÅ©ng say sưa chứ không riêng gì nà ng.
- Con ngưá»i nầy không giống vá»›i những con ngưá»i khác, nà ng thầm nghÄ© và nhìn anh vá»›i vẻ kÃnh trá»ng và khâm phục.
- Scarlett yêu quý, em biết rà nh hÆ¡n chị vá» món sò huyết, Maureen nói lúc vừa đến chợ. Em là m Æ¡n chá»n giùm những con ngon nhất nhé. Chị sẽ là m món cháo cho Colum, và o giá» uống trà .
- Äể uống trà ư? Món nầy bổ ngang vá»›i má»™t bữa ăn đấy!
- Chị biết, nhưng chiá»u nay chú ấy phải nói chuyện tại má»™t cuá»™c há»p và không có thá»i gian ăn tối trước.
- Cuá»™c há»p gì váºy, Maureen! Mình có Ä‘i không?
- Không, đó là cuá»™c há»p cá»§a những ngưá»i Ireland tình nguyện, không có phụ nữ tham dá»±.
- Colum sẽ nói gì với h�
- Chú ấy sẽ nói vá»›i há» rằng trước hết há» là ngưá»i Ireland, mặc dầu hỠđã là ngưá»i Mỹ từ lâu. Sau đó, chú ấy là m cho há» chảy nước mắt, khi nhắc lại đất nước xa xưa cá»§a hỠđể rồi há» dốc túi ra á»§ng há»™ những ngưá»i nghèo và cần được giúp đỡ ở Ireland. Theo Jamie, Colum là má»™t diá»…n giả không ai nghe mà có thể cầm lòng được.
- Em tin như váºy. Ở anh ấy có cái gì đó như ma thuáºt.
- Váºy thì em hãy tìm giúp chị những con sò ma quái Ä‘i!
Scarlett báºt cưá»i.
- Chúng sẽ không nhả ra ngá»c, nà ng vừa nói vừa nhại giá»ng Maureen, nhưng chúng sẽ cho má»™t bát cháo ngon.
Colum nhìn tô cháo bốc khói, nhÃu mà y.
- Cái nầy quá thịnh soạn cho một bữa ăn nhẹ, Maureen ạ.
- Bữa nay sò ngon tuyệt, chị tươi cưá»i nói.
- Ở Mỹ ngưá»i ta không in lịch hay sao ấy nhỉ!
- Nà o Colum, ăn đi cho nóng.
- Chúng ta Ä‘ang còn trong Mùa Chay, Maureen ạ. Chị biết lá» luáºt ăn chay rồi đấy: má»—i ngà y ăn má»™t bữa và kiêng thịt.
Scarlett từ từ để muá»—ng xuống. Thế thì mấy bà dì cá»§a nà ng có lý. Chị Maureen tá»™i nghiệp! Má»™t bữa ăn ngon như thế phải bá» Ä‘i - không kể việc chị phải chịu Ä‘á»n tá»™i nữa. Sao Colum lại là lynh mục nhỉ!
Sững sá», Scarlett thấy Maureen vừa mỉm cưá»i vừa thá»c muá»—ng và o tô để vá»›t má»™t con sò.
- Chị không sợ hoả ngục đâu, Colum ạ, chị được sá»± miá»…n trừ cá»§a dòng há» O Hara mà . Em cÅ©ng là ngưá»i thuá»™c dòng há» O Hara. Em cứ ăn cho khá»e Ä‘i.
- Cái gì là sá»± miá»…n trừ cá»§a dòng há» O Hara! Scarlett há»i, má»—i lúc má»—i thêm ngạc nhiên.
Colum miá»…n cưỡng trả lá»i thay cho Maureen.
- Cách nay khoảng ba mươi năm, đã xảy ra má»™t tráºn đói khá»§ng khiếp nhất trong lịch sá» Ireland. Ngưá»i ta chết đói suốt hai năm ròng không có lương thá»±c, ngưá»i ta đã phải ăn cá» cho đến khi cá» cÅ©ng chẳng còn. Ngưá»i ta chết hà ng ngà n ngưá»i mà không ai có thể cứu hỠđược cả. Trong má»™t và i xứ đạo, những ngưá»i sống sót được miá»…n ăn chay để khá»i phải chết đói. Gia đình O Hara nằm trong số đó, được miá»…n ăn chay, trừ việc kiêng thịt, cố nhiên.
Anh nhìn thẳng và o tô nước đặc sệt trên đó lá»nh bá»nh mấy con sò vá»›i mấy giá»t bÆ¡. Äặt má»™t ngón tay lên miệng để bảo Scarlett im lặng, Maureen ra dấu bảo nà ng ăn Ä‘i. Nà ng không đợi phải giục.
Một lúc lâu sau, Colum cũng cầm lấy muỗng. Anh cúi đầu húp hết tô cháo ngon là nh ấy và thì thầm cảm ơn Maureen rồi đi qua nhà Patricia, nơi anh ở với Stephen.
Scarlett nhìn Maureen vẻ tò mò.
- Chị có ở Ireland hồi xảy ra nạn đói không?
- Có. Cha chị là má»™t chá»§ quán rượu, gia đình cÅ©ng may mắn hÆ¡n ngưá»i khác. Thiên hạ lúc nà o cÅ©ng tìm được má»™t và i xu để mua rượu nên nhà chị lúc nà o cÅ©ng có tiá»n để mua bánh, mua sữa. Chỉ có những nông dân nghèo là khổ nhất. Ôi! Tháºt khá»§ng khiếp!
Hai tay khoanh trước ngá»±c, Maureen rùng mình nhá»› lại dÄ© vãng. Chị rưng rưng nước mắt và giá»ng nói nghẹn ngà o:
- Há» chỉ ăn khoai tây thôi, em hiểu đấy. Há» phải bán sạch, nà o lúa mì há» trồng ra, nà o bò há» nuôi, nà o sữa và bÆ¡ há» sản xuất. Äúng, phải bán sạch trước để trả địa tô.
Há» chỉ còn lại má»™t Ãt bÆ¡, sữa, đôi khi và i con gà mái để có trứng ăn ngà y chu nháºt, nhưng há» sống chá»§ yếu bằng khoai tây và há» phải chịu đựng như váºy. Nhưng tá»›i khi khoai tây bắt đầu thối thì há» chẳng còn gì nữa. Chẳng còn gì hết…
Maureen nÃn lặng. Chìm đắm trong những ká»· niệm Ä‘au buồn, chị Ä‘ung đưa thân hình, hai tay vẫn khoanh trước ngá»±c. Äôi môi chị rung rung báºt ra má»™t tiếng kêu Ä‘au đớn.
Scarlett đứng phắt dáºy ôm chặt lấy chị. Maureen tá»±a và o ngá»±c nà ng khóc.
- Em không thể nà o hiểu nổi thế nà o là không còn gì để ăn cả, chị nói giữa hai tiếng nấc.
Scarlett nhìn than hồng đang rực đỠlên trong lò sưởi.
- Có, em đã biết nó thế nà o rồi…
Ôm chặt Maureen trong vòng tay, nà ng kể cho chị nghe lúc nà ng trở lại Tara sau khi Atlanta bị quân Bà c đốt cháy. Äôi mắt ráo hoanh và giá»ng nói trầm tÄ©nh, nà ng kể lại chuyện đồn Ä‘iá»n bị tà n phá, ná»—i tuyệt vá»ng, những tháng dà i đằng đẵng nà ng đã bị cÆ¡n đói hà nh hạ, cÆ¡n đói là m cả ngưá»i bá»§n rá»§n. Nhưng chỉ đến khi Scarlett kể tá»›i việc phát hiện ra mẹ nà ng đã chết khi nà ng vỠđến Tara, và cha nà ng suy sụp tinh thần, trước bao thá» thách thì nà ng không sao còn chịu đựng được nữa, oà khóc.
Và lần nầy, chÃnh Maureen ôm nà ng và o lòng vá»— vá».
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:54 PM.
|

24-08-2008, 07:49 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 44
Những cây thù du đột nhiên cùng nở hoa trong một đêm. Sáng sớm đi chợ, Maureen và Scarlett chợt thấy một đám hoa trắng dà y đặc phủ lên thảm cỠtại bồn hoa nằm giữa lòng đại lộ.
- A, má»™t cảnh tượng tuyệt đẹp nhỉ! Maureen nói. Ãnh nắng ban mai là m sáng rỡ những cánh hoa mong manh má»™t mà u hồng rá»±c. Từ giỠđến trưa, chúng sẽ trắng như cổ thiên nga. Vui thÃch biết bao, thà nh phố đã trồng những loại hoa tuyệt diệu nầy cho má»i ngưá»i cùng thưởng thức - Chị hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i. - Chúng ta tổ chức bữa ăn ngoà i trá»i ở công viên Ä‘i, Scarlett. Äể được hưởng khà trá»i xuân mát mẻ. Nhanh lên, chúng ta còn phải mua rất nhiá»u thứ! Chiá»u nay chị chuẩn bị tất cả, rồi sáng mai, sau khi xem lá»…, chúng ta sẽ Ä‘i chÆ¡i công viên cả ngà y.
Hôm nay đã thứ bảy rồi sao! Scarlett thoáng đăm chiêu và cuống cuồng tÃnh thá». Sao, nà ng đã ở Savannah gần má»™t tháng rồi! Má»™t giá»ng kiá»m siết chặt tim nà ng. Sao Rhett vẫn chưa đến! Chà ng ở đâu! Công việc không thể giữ chà ng ở Boston lâu đến thế!
"Boston", Maureen nói và Scarlett chợt khựng lại. Nà ng nắm lấy tay Maureen và nhìn chị vẻ ngỠvực.
Sao Maureen lại biết Rhett ở Boston! Sao chị ấy lại có thể nghe nói vỠRhett! Mình có nói gì với chị ấy đâu.
- Scarlett yêu dấu, em là m sao váºy! Em tráºt chân hả?
- Chị nói gì vỠBoston thế?
- Chị nói: Rất tiếc là Stephen không thể Ä‘i dạo ngoà i trá»i vá»›i chúng ta. Hôm nay nó Ä‘i Boston. Chị nghÄ© chắc là ở đấy cây chưa trổ hoa như ở đây. Thôi, nó sẽ có dịp gặp được Thomas và gia đình nó và mang tin tức vá» cho chúng ta. Ông già James sẽ mừng lắm. Khi ta nghÄ© tá»›i anh em Ä‘ang tản mát khắp nước Mỹ, tháºt là kỳ diệu…
Scarlett rảo bước bên cạnh Maureen. Nà ng cảm thấy quá xấu hổ. Sao mình lại bỉ ổi đến như thế? Maureen là bạn thân cá»§a mình, ngưá»i bạn thân nhất mà mấy khi mình có được. Chị ấy không bao giá» lục lá»i Ä‘á»i tư cá»§a mình. Chỉ có Ä‘iá»u là thá»i gian đã trôi qua mà mình không để ý. Váºy là thần kinh mình đã quá căng thăng đến nổi nóng vá»›i chị ấy. Bởi vì đã quá lâu rồi mà Rhett vẫn chưa đến.
Nà ng ầm ừ trước những gợi ý cá»§a Maureen vá» thá»±c đơn bữa ăn ngoà i trá»i, trong khi bao câu há»i cứ xô đẩy nhau trong đầu óc nà ng như những con chim bị nhốt trong lồng. Nà ng có sai lầm khi không vá» Charleston vá»›i mấy dì không! Hay tháºm chà nà ng đã sai lầm vì đã bá» Ä‘i! Äáng phát Ä‘iên tháºt! Nếu cứ suy nghÄ© nữa chắc mình phải thét lên mất. Nhưng những câu há»i vẫn cứ ám ảnh nà ng.
Hay là mình cứ nói vá»›i Maureen. Maureen đáng cho mình tin cáºy và chị ấy lại biết nhiá»u chuyện. Chị Maureen sẽ hiểu. Chắc chị ấy có thể giúp đỡ mình cÅ©ng nên.
Không, mình sẽ nói vá»›i Colum. Ngà y mai, Ä‘i dạo chÆ¡i thì có thừa thá»i giỠđấy. Mình sẽ nói là mình cán nói chuyện vá»›i anh ấy và đỠnghị hai ngưá»i sẽ Ä‘i tách riêng ra má»™t chút, Colum sẽ biết nên là m gì. Theo cách cá»§a anh, cÅ©ng giống như Rhett váºy đó. CÅ©ng như Rhett. Colum thấy mình đầy đủ cho mình, bên cạnh Colum, má»i ngưá»i như không có bá» dà y, cÅ©ng giống như ngưá»i lá»›n bá»—ng dưng biến thà nh thiếu mên trước mặt Rhett. Colum là m cho má»i việc phải thá»±c hiện. Giống y như Rhett, rồi anh cÅ©ng cưá»i như Rhett.
"À vâng, ông thầu khoán McMahon là ngưá»i to iá»›n và táo bạo. Hai cánh tay như búa thợ rèn, là m bung hết đưá»ng chỉ cá»§a chiếc áo xa hoa lá»™ng lẫy ông Ä‘ang mặc chắc là do chÃnh tay McMahon chá»n cho phù hợp vá»›i trang trà trong phòng khách, nếu không thì mặc cái áo sang trá»ng như thế là m gì! Má»™t con ngưá»i thánh thiện, biết kÃnh trá»ng nguồn ánh sáng được ban cho lynh hồn ông vì đã có vinh dá»± xây dá»±ng ngôi nhà cá»§a Chúa ở Savannah trên đất Mỹ. Anh đã ban phước là nh cho ông vá» việc đó, theo cách khiêm tốn cá»§a anh. Quả thế, anh đã nói gì vá»›i ông ấy nhỉ. Anh biết chắc ông là con ngưá»i quá đạo đức để không bao giá» lấy thêm má»™t xu nà o cá»§a xứ đạo ngoà i số tiá»n lá»i bốn mươi phần trăm cá»§a ông.
Thế là ai chẳng thấy đôi mắt ông sáng rá»±c lên, bắp thịt ông vồng lên giống như cá»§a con bò tót, và cánh tay áo lụa sang trong cá»§a ông bắt đầu bục ra thà nh tiếng khe khẽ vui vui dá»c suốt các đưá»ng chỉ khâu sao! Anh nói tiếp vá»›i ông rằng, thưa ông thầu khoán, chắc chắn là má»™t ngưá»i nà o khác sẽ lấy tá»›i năm mươi phần trăm lá»i khi há» thấy Äức giám mục không phải là ngưá»i Ireland.
ChÃnh lúc đó con ngưá»i hiá»n là nh cá»§a chúng ta má»›i bá»™c lá»™ hết cái hay cá»§a mình ra. Tháºt là sỉ nhục! Ông la gầm lên to đến ná»—i anh cứ tưởng má»i cá»a kiếng sẽ vỡ tung ra hết. Má»™t ngưá»i Thiên chúa giáo như váºy thì phải gá»i bằng gì nhỉ! Thế rồi ông ta kể cho anh nghe má»i Ä‘iá»u đồi phong bại tục cá»§a Äức giám mục, những câu chuyện mà chiếc áo chùng thâm cá»§a anh cấm anh không được tin. Anh chia xẻ sá»± buồn phiá»n cá»§a ông, cÅ©ng như cùng uống vá»›i ông má»™t hai ly và thế là anh nói vá»›i ông ấy vá» cô em há» nhá» bé khốn khổ cá»§a mình. Con ngưá»i hiá»n là nh cá»§a chúng ta đã nổi giáºn má»™t cách chÃnh đáng. May là anh còn kịp ngăn cản, không thì ông giáºt luôn cái gác chuông bằng hai cánh tay há»™ pháp cá»§a ông. Anh không nghÄ© là ông sẽ kêu gá»i ngưá»i cá»§a ông đình công, nhưng anh cÅ©ng không chắc cho lắm. Ông ta nói vá»›i anh là ông sẽ giải thÃch cho Äức giám mục biết mối quan tâm cá»§a ông vá» sá»± bình yên cho lynh hồn cá»§a Scarlett bằng những từ ngữ mà con ngưá»i hay lo kia không thể hiểu, và ông sẽ nói cho tá»›i khi nà o thuyết phục được Äức giám mục vá» tÃnh nghiêm trá»ng cá»§a vấn đỠmá»›i thôi".
- Em cưá»i thầm cái gì váºy! Maureen há»i.
Scarlett quay lại cưá»i.
- Vì em sung sướng thấy mùa xuân đã đến và ngà y mai chúng ta lại Ä‘i chÆ¡i, ăn trưa ngoà i trá»i tại công viên, nà ng đáp.
Và bởi vì nà ng sẽ dà nh lại được Tara, nà ng tin chắc như thế!
***
Scarlett chưa bao giỠthấy công viên Forsyth. Hodgson Hall nằm ngay trước mặt nhưng hôm nà ng đến dự lễ khánh thà nh là vỠban đêm. Scarlett như muốn hụt hơi.
Hai con nhân sư bằng đá đứng gác ở cổng và o. Những đứa trẻ đứng ngẩn ngÆ¡ nhìn mấy con váºt kỳ lạ cấm không được leo lên nầy, rồi ú té chạy và o lối Ä‘i chÃnh trong công viên, để đến quây quần bên Scarlett. Nà ng khá»±ng lại giữa lối Ä‘i, kinh ngạc.
Vòi phun nước là má»™t tượng đà i xây dá»±ng cách cổng và o khá xa mà sao lại trông tháºt gần. Những cá»™t nước hình vòng cung và những tia nắng đứng bắn vá»t lên cao rồi rÆ¡i xuống, là m bắn lên tung tóe muôn ngà n viên kim cương lấp lánh. Scarlett sững sá». Chưa bao giá» nà ng được thấy má»™t cảnh tượng ngoạn mục đến thế!
- Lại đây nầy, Jamie đỠnghị. Lại gần xem còn đẹp hơn.
Anh nói đúng. Mặt trá»i là m long lanh muôn ngà n sắc cầu vồng trong vÅ© Ä‘iệu quay cuồng cá»§a những giá»t nước ngÅ© sắc, chúng lóe sáng, biến mất, rồi lại lóe sáng theo má»—i bước chân cá»§a Scarlett. Những thân cây quét vôi dá»c theo lối Ä‘i loá sáng từ trong bóng râm lốm đốm cá»§a tà n lá đến táºn mà u trắng chói lá»i cá»§a vòi nước bằng đá cẩm thạch. Khi đến chá»— hà ng rà o sắt bao quanh bồn nước, nà ng phải ngá»a đầu đến chóng mặt để ngắm tượng nữ thần trên nóc tượng đà i, má»™t pho tượng lá»›n hÆ¡n ngưá»i tháºt, tay giương cao má»™t cán cá» trên đó phun thẳng lên trá»i xanh má»™t tia nước rất má»ng.
- Còn tôi, Maureen nói, tôi thÃch mấy ngưá»i - rắn hÆ¡n. Bao giá» chúng cÅ©ng ra vẻ đùa vui thoả thÃch.
Scarlett nhìn theo hướng Maureen chỉ. Những vị thần đuôi cá bằng đồng quặp đuôi quỳ trong bể nước rộng, một tay chống nạnh và một tay cầm tù và đưa lên miệng.
Äám đà n ông trải nệm dưới cây sồi do Maureen chá»n, còn đám phụ nữ lấy thức ăn trong giá» ra. Mary Kate và Kathleen thả đứa bé gái cá»§a Patricia và thằng út cá»§a Katie cho chúng bò chÆ¡i trên cá». Mấy đứa lá»›n chạy nhảy tuỳ thÃch.
- Em phải nghỉ chân cái đã, Patricia nói.
Billy giúp cô ngồi tựa lưng và o gốc cây.
- Thôi Ä‘i Ä‘i, cô giáºn nói. Em chẳng cần anh cứ bám hết cả ngà y như thế.
Billy hôn má cô rồi tháo dây đà n phong cầm và đặt xuống bên cạnh.
- Lát nữa anh sẽ chÆ¡i cho em nghe má»™t bà i em thÃch nhé, anh hứa.
Rồi anh ta chạy tá»›i chá»— má»™t nhóm ngưá»i Ä‘ang chÆ¡i bóng chà y ở đằng xa.
- Äi chÆ¡i trò ngốc vá»›i há» Ä‘i Matt, Katie gợi ý vá»›i chồng.
- Phải rồi, đi chơi cả đi! Maureen nhấn thêm.
Chị xua tay như Ä‘uổi há» Ä‘i. Jamie và những đứa con lá»›n phóng Ä‘i như bay. Colum và Gerald bước theo sau chân há», nhưng há» cháºm hÆ¡n cùug vá»›i Matt và Billy.
- Lúc trở lại há» sẽ chết đói mất, Maureen nói. Giá»ng chị run lên vì vui sướng. Rất may, là chúng ta Ä‘em theo thức ăn đủ nuôi má»™t đạo quân đấy!
Cả má»™t núi thức ăn, Scarlett thoạt đầu nghÄ© thế. Nhưng rồi nà ng lại nghÄ© tất cả sẽ bị ngốn hết trong má»™t giỠđồng hồ nữa thôi! Trong những gia đình đông ngưá»i bao giá» cÅ©ng váºy cả. Nà ng cảm thấy yêu thương tháºt sá»± những ngưá»i phụ nữ trong dòng há» O Hara và cảm thấy cÅ©ng yêu thương như váºy đối vá»›i những ngưá»i đà n ông khi há» trở lại, cổ áo banh ra, tay áo xắn lên, mÅ© và áo ngoà i vắt trên tay. Nà ng đã từ bá» những kiêu căng xã há»™i cá»§a mình lúc nà o không biết. Nà ng không há» thấy ngượng ngùng khi biết những ngưá»i trong dòng há» cá»§a nà ng đã là m việc như đầy tá»› trong huyện cá»§a hỠở Ireland. Matt là m thợ má»™c, và Gerald, dưới quyá»n cá»§a anh ta, đã trông coi sá»a sang cho hà ng chục ngôi nhà và hà ng kilômét hà ng rà o. Katie là m nhân viên trong trại chế biến sữa, còn Patricia là hầu bà n. Nhưng tất cả những thứ đó nà o có gì cách biệt. Scarlett sung sướng được là ngưá»i trong dòng há» O Hara.
Nà ng quỳ xuống bên cạnh Maureen và bắt tay và o giúp chị.
- Em mong là cánh đà n ông sẽ không vỠtrễ đâu, nà ng nói. Không khà mát mẻ nầy là m em đói meo.
***
Khi chỉ còn lại có hai mẩu bánh ngá»t và má»™t trái táo, Maureen bắt đầu Ä‘un nước pha trà bằng bếp cồn. Billy Carmody nâng đà n phong cầm lên, nháy mắt vá»›i Patricia.
- Em thÃch bà i gì nà o, Patsy! Anh đã hứa vá»›i em má»™t bà i mà .
- Suỵt, bây giỠkhông được đâu, Billy, Katie nói, mấy đứa nhỠmới vừa thiu thiu.
Năm thằng nhóc lym dim ngá»§ trên nệm, chá»— có nhiá»u bóng mát nhất. Billy huýt sáo khe khẽ, và bấm nhẹ lên phÃm đà n, Patricia mỉm cưá»i. Cô vén má»› tóc trên trán Timothy, rồi ngân nga bà i hát ru con mà Billy Ä‘ang chÆ¡i.
Trên đôi cánh gió lướt trên mặt biển nổi sóng.
Các thiên thần đang canh giấc ngủ của con.
Các thiên thần đến phù hộ cho con.
Con hãy nghe gió lướt trên biển.
Hãy nghe gió thì thầm lá»i yêu thương, hãy nghe gió thì thầm
Hãy nghiêng đầu nghe gió thì thầm
Các con thuyá»n Ä‘ang ra khÆ¡i trên sóng biển xanh
Äuổi theo con cá trÃch xanh bạc
Cá trÃch bạc trên là n sóng bạc
Rồi đây chúng sẽ trở thà nh bạc cho tình ta và ta
Hãy nghe gió thì thầm lá»i yêu thương, hãy nghe gió thì thầm
Hãy nghiêng đầu nghe gió thì thầm…
Im lặng một lúc, rồi bé Timothy mở mắt:
- Hát nữa Ä‘i mẹ, thằng bé lẩm bẩm giá»ng còn ngái ngá»§.
- Vâng, thưa bà , xin bà hát tiếp đi!
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngước mắt kinh ngạc nhìn ngưá»i trẻ tuổi vừa nói. Äôi bà n tay thô và bẩn cá»§a anh cầm chiếc mÅ© tồi tà n đằng trước áo vét rách bươm. Nếu anh ta để râu, chắc ngưá»i ta sẽ cho anh già hÆ¡n tá»›i cả chục tuổi.
- Tôi xin lá»—i quý bà , quý ông, anh thà nh kÃnh nói tiếp. Tôi thấy như thế nầy là quá đưá»ng đột vá»›i quý vị. Nhưng cha tôi đã hát cho mấy chị em tôi bà i hát ấy. Và cứ má»—i lần nghe, lòng tôi lại quặn Ä‘au.
- Ngồi xuống đây Ä‘i, anh bạn, Maureen nói. Còn má»™t cái bánh ngá»t không ai ăn cùng vá»›i phó mát và bánh mì trong giá». Tên anh là gì và anh ở đâu đến váºy!
Chà ng trai ngồi xuống cạnh Maureen:
- Danny Murray, thưa bà .
Anh ta vén má»› tóc Ä‘en phá»§ xuống trán, chùi tay và o vạt áo rồi đưa ra nháºn miếng bánh Maureen lấy trong giá» ra.
- Trước đây tôi ở Connemara.
Anh ăn ngấu nghiến. Billy lại nâng cây phong cầm lên. Chà ng trai buông thõng tay
- Trên đôi cánh gió… Katie hát.
Chà ng trai đang đói cũng nuốt vội miếng bánh để hát theo.
Hãy nghe gió thì thầm… má»i ngưá»i kết thúc sau khi hát Ä‘i hát lại ba lần toà n bá»™ bà i hát. Äôi mắt Ä‘en láy cá»§a Danny Murray long lanh như những hòn ngá»c.
- Thôi, ăn Ä‘i, Danny Murray, Maureen nói, giá»ng xúc động. Anh cần phải lấy lại sức. Tôi sẽ dá»n trà cho anh, rồi anh sẽ hát tiếp. Anh có má»™t giá»ng hát tuyệt vá»i trá»i phú cho đấy.
- Äúng váºy tháºt. Chà ng trai nầy có má»™t giá»ng nam cao cÅ©ng trong như giá»ng cá»§a Gerald.
Mấy bà lăng xăng dá»n tách má»i uống trà , để chà ng trai ăn uống tá»± nhiên vì không bị ai dòm ngó.
- Tôi vừa há»c được má»™t bà i hát má»›i chắc mấy bà sẽ thÃch. Tôi Ä‘i trên má»™t con tà u dừng lại ở Piladelphie trước khi đến đây. Các bạn có muốn nghe tôi hát bà i ấy không?
- Bà i hát ấy tên là gì váºy, Danny, có thể tôi biết chăng! - Billy há»i.
- Anh sẽ đưa em vỠquê hương.
Billy lắc đầu.
- Tôi rất sung sướng nếu anh dạy tôi bà i đó.
Khuôn mặt Danny Murray rạng rỡ.
- Còn tôi thì rất sung sướng được táºp cho anh hát.
Anh ta hất mái tóc ra phÃa sau, lấy hÆ¡i. Rồi anh hé môi và tiếng nhạc thoát ra, như má»™t sợi chỉ bạc.
Kathleen, anh sẽ đưa em vỠquê hương
Chúng ta sẽ vượt qua trùng dương
Äến nÆ¡i nà o em đã để lại trái tim
Từ ngà y chúng ta cưới nhau
Má em đã phai hồng
Anh thấy chúng nhạt dần và biến mất
Giá»ng em nói u buồn
Và lệ ướt mi em
Anh sẽ đưa em vá», Kathleen
Nơi trái tim em không còn khổ đau
Và khi những ngá»n đồi lên xanh mát
Kathleen, anh sẽ đưa em vỠquê hương.
Scarlett vá»— tay cùng vá»›i má»i ngưá»i. Nà ng thấy bà i hát rất hay.
- Bà i hát hay quá nên tôi không để ý thuộc lòng được.
Billy buồn rầu thú nháºn. Hát má»™t lần nữa Ä‘i, Danny, để tôi nhá»› lại Ä‘iệu nhạc.
- Không!
Kathleen O Hara đứng phắt lên. Mặt cô đầm đìa nước mắt.
- Em không thể nghe được nữa! Em không thể! - Cô lấy tay gạt nước mắt. - Xin lá»—i, - cô nói trong tiếng nức nở - Tôi phải Ä‘i khá»i nÆ¡i đây.
Cô rón rén bưởc qua những đứa nhỠđang nằm ngủ, và chạy trốn.
- Tôi rất tiếc, chà ng trai ấm úng.
Nhưng đâu có phải lá»—i tại anh, Colum đáp. Anh đã cho chúng tôi má»™t niá»m vui thÃch tháºt sá»±. Cô gái nầy Ä‘au khổ vì Ireland, và nói tháºt ra, chÃnh vì cô ấy tên là Kathleen. Nầy, anh có biết bà i Les Congues de Kildare không! Äó là bà i tá»§ cá»§a anh chà ng Billy đây, vừa hát vừa đà n. Nếu anh có thể hát hoà theo tiếng nhạc cá»§a anh thì tuyệt quá.
Tiếng nhạc kéo dà i đến lúc mặt trá»i đã khuất sau bóng cây và gió mát dần. Má»i ngưá»i vá» nhà nhưng Danny không thể nháºn lá»i má»i cá»§a Jamie được. Khi đêm xuống, thì anh phải xuống tà u.
***
- Jamie, Colum mở lá»i, tôi nghÄ© rằng tôi phải mang Kathleen theo khi tôi Ä‘i. Cô ta ở đây đã lâu, đáng lẽ đã khuây khoả ná»—i nhá»› nhà , nhưng cô vẫn còn da diết tưởng nhá»› quê hương.
- Scarlett suýt bị bá»ng vì chế nước sôi và o tay thay vì và o ấm trà .
Anh đi đâu đấy, Colum!
- Anh trở vỠIreland, em ạ. Anh đến đây chỉ là đi thăm thôi.
- Nhưng Äức giám mục đã thay đổi ý kiến đâu, vá» vấn đỠTara đấy. Vả lại, em còn có chuyện muốn nói vá»›i anh.
- Vâng, nói váºy chứ anh đã Ä‘i ngay đâu, Scarlett yêu quý Việc nầy rồi cÅ©ng có thì giá» cho nó. Em là phụ nữ, em nghÄ© sao! Kathleen có cần phải vá» xứ sở không?
- Em không biết. Anh cứ há»i Maureen ấy. Chị ấy Ä‘ang ở trên lầu vá»›i Kathleen từ lúc chúng ta vá» tá»›i giá».
Kathleen là m gì thì có gì đáng báºn tâm đâu! Chỉ có Colum là đáng kể. Sao anh lại bá» Ä‘i đột ngá»™t như váºy trong lúc mình rất cần tá»›i anh! Ô, sao mình lại cứ ngồi đó mà hát vá»›i chà ng trai cáu ghét đó! Nà ng nghÄ©. Lẽ ra mình phải đưa Colum Ä‘i nói chuyện má»™t vòng như mình định má»›i phải.
Scarlett chỉ chạm và o món rô-ti bơ và món xúp khoai tây đó là tất cả bữa ăn tối. Nà ng chỉ chực oà khóc.
- Ôi! - Maureen rên rỉ khi đã dá»n dẹp xong nhà bếp.
Tối nay, chị chỉ muốn đặt bá»™ xương già nầy xuống giưá»ng sá»›m thôi. Ngồi suốt ngà y dưới đất, xương sống chị cứ đỠnhư cán cà y váºy. Mấy con cÅ©ng váºy, Mary Kate và Helen ạ. Mai các con còn phải Ä‘i há»c.
Scarlett cÅ©ng má»i cả lưng. Nà ng vươn vai trước ngá»n lá»a.
- Chúc ngủ ngon, nà ng nói.
- Em ngồi đây má»™t lúc. Colum đỠnghị. Äể anh hút xong Ä‘iếu thuốc nầy đã. Jamie ngáp dữ quá nên anh biết thế nà o anh ấy cÅ©ng bá» anh ngồi đây.
Scarlett ngồi lên chiếc ghế trước mặt Colum. Jamie xoa đầu nà ng trong lúc đi ngang qua để lên cầu thang.
Colum rÃt thuốc, mùi thuốc lá dìu dịu nhưng cÅ©ng hÆ¡i cay.
- Không gì sung sướng bằng ngồi bên lá»a mà nói chuyện; má»™t hồi anh má»›i nói. Có Ä‘iá»u gì là m cho trái tim và tâm trà em băn khoăn váºy, Scarlett!
Scarlett thở dà i.
- Em không biết phải là m gì vá» vấn đỠRhett bây giá», Colum ạ. Em sợ đã là m há»ng cả rồi.
Gian bếp ấm cúng và lá» má» sáng là khung cảnh là tưởng để thổ lá»™ tâm tình. HÆ¡n nữa, Scarlett mÆ¡ hồ cảm nháºn rằng Colum là lynh mục, anh sẽ giữ kÃn má»i chuyện, cÅ©ng giống như nà ng nói hết má»i chuyện vá»›i anh trong phòng xưng tá»™i, ở nhà thá» váºy.
Nà ng kể lại từ đầu toà n bá»™ sá»± tháºt vá» cuá»™c hôn nhân cá»§a mình.
- Lúc đầu, em không yêu anh ấy, hay Ãt ra thì em cÅ©ng không biết có yêu hay không. Em yêu má»™t ngưá»i khác. Rồi khi em hiểu ra yêu Rhett thì anh ấy lại không còn yêu em nữa. Ãt nhất, đó là điá»u anh ấy đã nói vá»›i em. Nhưng em không tin, Colum ạ, không thể là như váºy.
- Anh ấy đã bỠem à !
- Phải. Nhưng sau đó, thì chÃnh em đã bá» Ä‘i. ChÃnh chá»— nầy em thưá»ng tá»± há»i có phải là em đã sai lầm chăng!
- Nà o, để anh hiểu rõ cái đã.
Vá»›i tÃnh kiên nhẫn vô táºn, Colum đã lần theo câu chuyện cá»§a Scarlett. Äã quá ná»a đêm khi anh gõ ống Ä‘iếu cho tro đã nguá»™i tắt từ lâu rÆ¡i ra và cất và o túi.
- Em đã là m đúng Ä‘iá»u em phải là m, em yêu dấu ạ. Vì lẽ chúng anh mặc áo lá»™n cổ ra ngoà i, má»™t số ngưá»i cứ nghÄ© lynh mục không phải là đà n ông như má»i ngưá»i khác. Há» lầm. Anh có thể hiểu chồng em. Tháºm chà anh còn thông cảm nhiá»u vá»›i chú ấy; chuyện cá»§a chú ấy còn sâu kÃn và đau đớn hÆ¡n cá»§a em nhiá»u, Scarlett ạ. Chú ấy phải đấu tranh vá»›i chÃnh mình, và đối vá»›i má»™t ngưá»i có bản lÄ©nh thì đó là cuá»™c đấu tranh quyết lyệt. Chú ấy rồi sẽ trở vá» vá»›i em và em phải tá» ra rá»™ng lượng khi ngà y ấy đến, vì cuá»™c đấu tranh nầy đã là m chú ấy thương tổn.
- Khi nà o, Colum!
Anh không rõ "khi nà o.", nhưng em biết là chú ấy sẽ trở vá» vá»›i em. ChÃnh chú ấy sẽ tìm em như thế má»›i đúng. Em không thể là m việc đó thay cho chú ấy được. Chú phải đơn độc trong cuá»™c đấu tranh nầy cho đến chừng nà o chú ấy cảm thấy cần tá»›i em và chấp nháºn Ä‘iá»u đó.
- Anh tin là anh ấy sẽ trở lại với em ư?
- Anh chắc chắn là như váºy. Còn bây giá» thì anh Ä‘i ngá»§ đây. Anh cÅ©ng khuyên em nên Ä‘i ngá»§ Ä‘i.
***
Scarlett vùi đầu và o gối, cố chống lại hai mà mắt cứ chá»±c sụp xuống. Nà ng muốn kéo dà i giây phút hiện tại để táºn hưởng sá»± hà i lòng mà Colum đã là m nảy nở trong lòng nà ng.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:55 PM.
|

24-08-2008, 07:50 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 45
Sáng hôm sau, Scarlett cảm thấy hÆ¡i bá»±c mình khi Kathleen đến đánh thức nà ng dáºy. Äêm qua, nà ng đã thức quá khuya để nói chuyện vá»›i Colum, nên bây giá» nà ng chỉ muốn được ngá»§ tiếp.
- Chị mang trà lên cho em đây, Kathleen thầm thì. Vá»›i lại chị Maureen há»i em có Ä‘i chÆ¡i vá»›i chị ấy không?
Scarlett xoay mình và nhắm mắt lại.
- Không, em còn ngủ thêm đã.
Nà ng cảm thấy Kathleen do dự. Sao con bé khỠkhạo nầy không chịu đi để cho nà ng ngủ nhỉ!
- Chị muốn gì váºy, Kathleen!
- Xin lá»—i, Scarlett. Em có cần chị giúp em mặc quần áo không! Maureen muốn chị Ä‘i chợ thay em và chị không biết tá»›i mấy giá» má»›i trở vá».
- Äể Mary Kate giúp em cÅ©ng được! Scarlett lầu bầu trong gối.
- á»’ không, nó Ä‘i há»c từ hồi nà o rồi. GiỠđã gần chÃn giá» sáng.
Scarlett buá»™c lòng phải mở mắt. Nà ng có cảm giác mình có thể ngá»§ suốt Ä‘á»i, nếu như cứ để cho nà ng yên.
- Thôi được, nà ng thở dà i, chị lấy quần áo giùm em! - Em mặc cái áo dà i đỠvà xanh xứ Êcốt ấy.
- Ồ áo đó hợp với em lắm. - Kathleen vui vé reo lên.
Cái áo nà o cá»§a Scarlett thì cô ta cÅ©ng nói như váºy!
Kathleen cho Scarlett là phụ nữ duyên dáng và xinh đẹp nhất trên trần gian nầy.
Scarlett uống trà trong lúc Kathleen chải tóc cho nà ng thà nh má»™t bÃm dà y sau gáy. Mình có bá»™ mặt ngà y táºn thế đấy, nà ng nghÄ©. Hai mắt hÆ¡i thâm quầng. Lẽ ra mình nên mặc áo hồng má»›i phải, nó sẽ tôn nước da cá»§a mình lên, nhưng như thế thì Kathleen phải là m lại tất cả: mà u hồng hợp vá»›i vóc dà ng mình hÆ¡n, còn cái Ä‘iệu bá»™ nhõng nhẽo nầy là m mình phát Ä‘iên lên mất.
- Tuyệt lắm, nà ng tuyên bố khi Kathleen đã cà i xong cái kẹp tóc cuối cùng. Bây giỠchị đi được rồi đấy!
- Em uống một tách trà nữa chứ?
- Không. Thôi chị Ä‘i mau Ä‘i. Cái mà mình cần là cà phê kia Scarlett nghÄ©. Có lẽ là mình cần phải Ä‘i chợ, thá»±c tế là . Không, mình quá mệt để có thể Ä‘i, vá», xem xét kỹ lưỡng việc nầy, việc ná». Nà ng thoa nhẹ phấn phÃa dưới mắt, là m dáng trước gương, rồi xuống bếp kiếm chút gì Ä‘iểm tâm.
- Lạy chúa! - Nà ng kêu lên khi thấy Colum Ä‘ang ngồi Ä‘á»c báo. Nà ng tưởng mình Ä‘ang ở trong nhà má»™t mình.
- Anh đến xin em má»™t ân huệ, anh nói. Anh cần má»™t phụ nữ để cho ý kiến vá» những món hà ng mà anh sẽ mang vá» Ireland. Anh có thể tá»± xoay xở lấy để mua quà cho bá»n trẻ và mấy ông bố cá»§a chúng, nhưng anh không biết nên mua gì cho phụ nữ cả. Anh tá»± nhá»§, chắc Scarlett biết rõ cái gì Ä‘ang là thá»i trang ở Mỹ lúc nầy.
Nà ng báºt cưá»i trước thái độ phân vân cá»§a anh.
- Em rất sung sướng được giúp anh, Colum, nhưng anh phải thù lao cho em một tách cà phê và một miếng bánh xốp ở tiệm bánh phố Broughtone Street đấy nhé!
Nà ng chẳng còn mệt nữa.
- Em không hiểu vì sao anh lại cứ đòi cho được em phải Ä‘i theo anh. Colum ạ Em gợi ý cái gì anh cÅ©ng không thÃch cả. Scarlett chán ngán nhìn đống găng da, khăn tay thêu ren, bÃt tất lụa, xắc tay nạm ngá»c, quạt vẽ, những xấp lụa, nhung và sa-tanh. Những ngưá»i bán hà ng đã bà y hết ra những gì tốt nhất cá»§a há», trong cá»a hà ng sang trá»ng nhất cá»§a Savannah, nhưng Colum vẫn lắc đầu từ chối.
- Tôi rất lấy là m tiếc là đã là m mất công các bạn, anh nói vá»›i những ngưá»i bán hà ng Ä‘ang mỉm cưá»i gượng gạo. Cả vá»›i em, Scarlett, anh cÅ©ng xin lá»—i. Anh sợ là không nói rõ ý anh muốn. Nà o Ä‘i thôi, anh trả nợ cho em đã! Rồi chúng ta sẽ thá» bắt đầu lại xem sao. Má»™t tách cà phê là m chúng ta dá»… chịu.
Phải là má»™t cái gì khác hÆ¡n là má»™t tách cà phê thì nà ng má»›i có thể tha thứ cho anh chuyện mất công vô Ãch nầy! Scarlett là m như phá»›t lá» cánh tay đưa ra cho nà ng và vụt chạy khá»i cá»a hà ng. Ná»—i bá»±c dá»c cá»§a nà ng đã dịu bá»›t khi anh má»i nà ng uống cà phê ở khách sạn Pulaski.
Äây là má»™t phòng trà thá»i thượng mà nà ng chưa bao giỠđặt chân đến. Khi hỠđã ngồi và o ghế xôpha bá»c nhung, trong căn phòng lá»™ng lẫy có những hà ng cá»™t bằng đá cẩm thạch, nà ng bắt đầu nhìn quanh vá»›i vẻ hà i lòng.
- Äẹp tuyệt, nà ng vui vẻ nói khi ngưá»i hầu bà n mang găng trắng đặt lên bà n má»™t cái mâm bạc trên có đủ thứ.
Trông em cứ như Ä‘ang ở nhà mình giữa cái khối cẩm thạch đồ sá»™ và những cây cá» là m kiêng nầy cùng vá»›i trang phục thanh lịch cá»§a em, anh mỉm cưá»i nháºn xét. ChÃnh vì váºy mà con đưá»ng cá»§a chúng ta lại gặp nhau, chứ không phải Ä‘i cùng chiá»u.
Æ Ireland, anh giải thÃch cho nà ng, ngưá»i ta sống đơn giản hÆ¡n là nà ng tưởng. Tháºm chà còn đơn giản hÆ¡n là nà ng có thể tưởng tượng được nữa. Há» sống trong các trang trại, ở đồng quê, không có má»™t thà nh phố nà o ở gần cả, chỉ có đúng má»™t ngôi là ng vá»›i má»™t nhà thá» và má»™t lò rèn, và má»™t quán rượu mà má»i chuyến n xe qua Ä‘á»Ã¹ dừng lại đấy. Tại cá»a hà ng độc nhất ở trong góc quán rượu nầy, ngưá»i ta có thể bá» thư và mua thuốc lá hay và i món thá»±c phẩm. Äôi khi có những ngưá»i bán hà ng rong Ä‘i qua vá»›i mấy chiếc xe bò để bán ru băng, kẹp tóc và đồ hà ng mã. Ngưá»i ta giải trà má»™t cách đơn giản là qua lại thăm há»i nhau.
- Váºy thì giống hệt cuá»™c sống trong các đồn Ä‘iá»n rồi!
Scarlett kêu lên. Phải, Tara cách Jonesboro tá»›i năm dặm, và nếu ai tá»›i đó, cÅ©ng chỉ thấy có má»™t ga xe lá»a và má»™t cá»a hà ng thá»±c phẩm bé xÃu khốn khổ.
- Nhưng không, Scarlett ạ. Trong các đồn Ä‘iá»n ngưá»i ta ở trong những căn nhà lá»›n chứ không phải sống đơn giản trong những túp lá»u quét vôi.
- Anh không biết là anh Ä‘ang nói gì, Colum O Hara ạ. Trong khắp quáºn Clayton chỉ độc nhất có ngôi nhà Mưá»i hai cây sồi cá»§a dòng há» Wilkes thôi. Phần đông, dân chúng ở trong những căn nhà lúc đầu chỉ có má»™t, hoặc hai phòng và má»™t bếp, rồi sau đó há» má»›i sắm thêm những gì há» thiếu.
Colum mỉm cưá»i chịu thua. Tuy nhiên, - anh nói - những món quà mua cho gia đình thì không cần phải hà o nhoáng quá đáng. Các cô gái quen dùng vải hÆ¡n là sa-tanh, và há» không biết dùng quạt vẽ tranh để là m gì cả.
Scarlett đặt mạnh tách cà phê xuống đĩa.
- Vải! Nà ng nói. Phải rồi, vải trúc bâu em dám chắc vá»›i anh là các cô sẽ say mê cho mà coi. Vải trúc bâu có mà u sắc, kiểu hoa đủ có thể may nhiá»u áo xinh đẹp đấy! Hà ng ngà y, chúng em vẫn mặc áo vải trúc bâu ở nhà đấy chứ.
- Và cả giầy bốt nữa chứ! Colum nói thêm, móc trong túi ra má»™t xấp giấy và mở ra. - Anh có cả má»™t danh sách, vá»›i má»i thứ kÃch, cỡ.
Scarlett phì cưá»i khi nhìn cái danh sách dà i dằng dặc ấy.
- HỠđã nắm được ý của anh rồi đó, Colum ạ!
Không ngưá»i đà n ông hay đà n bà ở Meath lại không ghi tên cá»§a mình trong bản danh sách cá»§a Colum, nà ng nghÄ©. Äúng y như cách cá»§a dì Eulalye: Cháu Ä‘i chợ hả, mua cho dì và i thứ được không. Và sau đó, dì bao giá» cÅ©ng quên trả tiá»n những thứ dì nhá» mua. Scarlett dám chắc những ngưá»i bạn Ireland cá»§a Colum cÅ©ng dá»… quên như váºy thôi.
- Nói cho em nghe vỠIreland đi.
Bình cà phê gần như còn đầy nguyên.
- À, đó là một hòn đảo xinh đẹp hiếm có, Colum mở đầu nhỠnhẹ.
Bằng tình cảm chan chứa, anh đã gợi lên hình ảnh những ngá»n đồi xanh rì vá»›i những pháo đà i chót vót trên đỉnh, những dòng sông cuồn cuá»™n giữa hai bỠđầy hoa, cá lá»™i xôn xao, những hà ng rà o ngát hương để cho ngưá»i ta Ä‘i dạo dưới mưa phùn, đâu đâu cÅ©ng vang lên lá»i ca tiếng nhạc, bầu trá»i mênh mông, cao vút hÆ¡n bất cứ bầu trá»i nà o trên thế giá»›i nầy, vá»›i ánh nắng dìu dịu và ấm áp như nụ hôn cá»§a mẹ hiá»n.
- Hình như anh nhớ nhà cũng chẳng kém gì Kathleen.
Colum cưá»i.
- Quả là anh không há» khóc khi ngưá»i ta căng buồm cho thuyá»n ra khÆ¡i. Không ai hâm má»™ nước Mỹ hÆ¡n anh và anh bao giá» cÅ©ng sung sướng đến thăm nước Mỹ, nhưng anh cÅ©ng sẽ không há» nhá» má»™t giá»t nước mắt nà o khi tà u nhổ neo đưa anh vá» bên đó.
- Nhưng em thì chắc là có đấy! Em không biết sẽ là m gì nếu không có Kathleen.
- Váºy thì em hãy Ä‘i vá»›i chúng tôi để được biết quê hương cá»§a dòng há» mình!
- Em không thể đi được!
- Äó là má»™t chuyến phiêu lưu cá»±c kỳ hấp dẫn. Ireland mùa nà o cÅ©ng tuyệt vá»i, nhưng mùa xuân thì dịu ngá»t đến mê mệt trái tim ta.
- Em đâu cần một trái tim mê mệt, cám ơn anh, Colum, em cần một cô hầu phòng.
- Anh sẽ gá»i Brigid đến cho em. Nó chỉ mÆ¡ ước được đến đây. Anh nghÄ© là từ đầu, đáng lẽ dẫn Brigid Ä‘i chứ không phải Kathleen, có Ä‘iá»u chúng anh chỉ muốn cách ly Kathleen.
Scarlett đánh hơi thấy có chuyện tò mò nà o đó.
- Vì sao các anh lại muốn cách ly cô gái dịu dà ng ấy!
- Äà n bà tháºt tò mò! Anh nói đà n bà ở đâu cÅ©ng váºy, dù là ở bên bỠđại dương. Các anh không thÃch anh chà ng Ä‘ang tán tỉnh Kathleen. Anh ta là lÃnh, lại là kẻ ngoại đạo.
- Anh muốn nói là ngưá»i tin là nh chăng! Chị ấy có yêu anh ấy không chứ?
- Bộ quân phục đã là m cho nó mê mẩn, thế thôi.
- Cô nà ng tội nghiệp! Em mong là anh ta sẽ chỠđợi chị ấy.
- Cảm ơn Chúa, trung đoà n của anh ta đã quay vỠnước Anh. Anh ta sẽ không còn là m khổ nó nữa
Gương mặt Colum đanh lại. Scarlett ngừng nói.
- Nà o ta hãy xem qua danh sách, má»™t lát sau nà ng nói, không muốn tìm hiểu thêm nữa. Tốt hÆ¡n là chúng ta Ä‘i mua hà ng tiếp. Anh thừa biết là cá»a hà ng cá»§a Jamie có đủ thứ. Sao ta không đến đó!
- Anh không muốn là m cho anh ấy khó xá». Anh ấy sẽ cảm thấy bị bó buá»™c phải bán cho anh vá»›i giá bất lợi cho anh ấy.
- Nói thẳng ra, Colum ạ, khi bà n tá»›i chuyện buôn bán thì anh cÅ©ng chẳng thông minh gì hÆ¡n má»™t con ráºn. Dù cho anh ấy có bán vốn cho anh thì anh ấy cÅ©ng gây được ấn tượng tốt vá»›i những ngưá»i cung cấp hà ng cho anh ấy, và há» sẽ tÃnh hoa hồng cao hÆ¡n cho anh ấy trong chuyến sau.
Sá»± hoảng hốt cá»§a Colum là m cho nà ng phì cưá»i.
- Bản thân em cÅ©ng có má»™t cá»a hà ng, em hiểu rõ những gì em nói. Äể em giải thÃch cho anh nghe.
Thế rồi nà ng sôi nổi nói lyá»n má»™t mạch suốt Ä‘oạn ctưá»ng cho tá»›i khi hai ngưá»i đến cá»a hà ng cá»§a Jamie. Bị lôi cuốn rõ rà ng bởi má»™t ấn tượng mạnh và o câu chuyện.
Colum chất vấn nà ng lyên tục.
- Colum! Jamie kêu lên khi ấy hai ngưá»i bước và o. Chúng tôi vừa lấy là m tiếc là anh đã không ở đây! Bác James ạ, Colum tá»›i đây rồi.
Ông già từ sau quầy hà ng bước ra, trên tay khệ nệ những xấp vải.
- Chúng tôi vừa cầu nguyện cho anh tôi thì đã thấy anh. Anh thấy chúng ta nên chá»n mà u nà o!
Ông trải vải lên quầy. Tất cả Ä‘á»u mà u xanh lá cây, chỉ có Ä‘áºm nhạt khác nhau.
- Mà u nầy đẹp nhất, Scarlett chỉ.
Jamie và bác James yêu cầu Colum chá»n dùm há».
Scarlett pháºt ý. Nà ng đã nói cho há» biết mà u nà o đẹp nhất rồi còn gì Má»™t ngưá»i như Colum thì biết cái gì kia chứ!
- Bác và anh định để vải ở đâu!
- Ở tá»§ kiếng, phÃa trong và phÃa ngoà i.
- Váºy thì chúng ta hãy nhìn các mà u sắc ở cá»a sổ, để thấy rõ tác dụng cá»§a ánh sáng, Colum đáp.
Trông anh nghiêm nghị như Ä‘ang chá»n giấy để in bạc, Scarlett bá»±c bá»™i nghÄ©. Toà n bá»™ câu chuyện nầy là cái gì váºy!
Jamie nhìn thấy nà ng bĩu môi.
- Äó là để trang trà trong lá»… thánh Patrick, Scarlett ạ. Colum là ngưá»i duy nhất có thể cho chúng ta biết mà u nà o gần nhất vá»›i mà u xanh cá»§a hình Ba lá Ireland. Bác James vá»›i anh thì đã lâu quá rồi không được nhìn thấy.
Những ngưá»i cá»§a dòng há» O Hara đã nói vá»›i nà ng vá» thánh Patrick từ buổi gặp gỡ đầu tiên.
- Bao giá» váºy! Scarlett há»i theo phép lịch sá»± hÆ¡n là quan tâm.
Ba ngưá»i Ä‘á»u há hốc miệng nhìn sững nà ng.
- Em không biết sao! Jamie há»i lắp bắp, vẻ không tin.
- Nếu em biết, em đã không há»i.
- Ngà y mai, Jamie đáp. Ngà y mai. Rồi em sẽ thấy, Scarlett, chưa bao giá» em được vui chÆ¡i thoả thÃch như thế trong Ä‘á»i mình đâu.
Những ngưá»i Ireland ở Savannah - cÅ©ng như ở khắp nÆ¡i bao giá» cÅ©ng ká»· niệm ngà y 17 tháng ba. Äó là ngà y lá»… Thánh tá»™c chá»§ cá»§a Ireland, má»™t lá»… vừa có ý nghÄ©a trần tục vừa mang tÃnh tôn giáo. Mặc dầu ngà y lá»… nầy diá»…n ra trong Mùa Chay nhưng ngưá»i ta không ăn chay, kiêng thịt trong ngà y lá»… Thánh Patrick. Trái lại, ngưá»i ta ăn uống thịnh soạn hÆ¡n ngà y thưá»ng, lại còn tha hồ nhảy múa ca hát nữa. Các trưá»ng há»c công giáo cÅ©ng như những xà nghiệp công giáo Ä‘á»u đóng cá»a suốt ngà y, còn vá»›i những quán rượu thì đây là ngà y kiếm chác khá nhất trong năm.
Äã có những ngưá»i Ireland ở Savannah ngay thá»i kỳ đầu - những ngưá»i dòng há» Jasper Green đã chiến đấu trong cuá»™c Cách mạng Hoa Kỳ - và lá»… Thánh Patrick bao giá» cÅ©ng là ngà y há»™i lá»›n cá»§a há». Nhưng mưá»i năm sau sá»± thất bại cá»§a miá»n Nam, cả thà nh phố đã có thói quen tham gia buổi lá»… cùng vá»›i há». Ngà y 17 tháng ba trở thà nh ngà y Há»™i Xuân ở Savannah và hôm ấy, ai cÅ©ng là ngưá»i Ireland cả.
Hôm ấy khắp nÆ¡i các hà ng quán Ä‘á»u trang hoà ng sặc sỡ rất vui mắt, ở đó ngưá»i ta bà y bán kẹo bánh, nước chanh, cà phê và bia. Mấy anh há» là m trò tung hứng và xiếc chó biểu diá»…n ở các góc phố. Các nhạc sÄ© chÆ¡i đà n violon ở báºc cấp toà thị chÃnh hoặc những ngôi nhà quyá»n quà nay đã hư há»ng ở khắp Savannah. Những dải ru băng xanh bay phất phá»›i trên cà nh cây và trên đưá»ng phố, đà n bà và trẻ con bà y bán các hình Ba lá bằng giấy lụa. Những cá»a kÃnh ở phố Broughtone Street treo những tấm vải má»ng mà u xanh lá cây, những già n nho được giăng từ ngá»n đưá»ng nầy sang ngá»n đưá»ng bên kia, tô Ä‘iểm cho con đưá»ng trên đó sẽ diá»…n ra cuá»™c diá»…u hà nh cá»§a xe hoa.
- Diễu hà nh bằng xe hoa! Scarlett thốt lên.
Scarlett đưa tay sỠnhững bông hồng nhỠbằng lụa xanh mà Kathleen đã cà i trên tóc nà ng.
- Äã xong chưa! Trông em có dá»… coi không! Tá»›i giá» Ä‘i chưa?
- Äã tá»›i giá». Trước hết là xem lá»… sáng, rồi há»™i hè suốt ngà y và má»™t phần ban đêm nữa.
- Jamie nói vá»›i chị là sẽ có bắn pháo hoa rá»±c rỡ cả bầu trá»i trên công viên cho đến lúc nà o ta hoa cả mắt má»›i thôi. Kathleen tuyên bố. Khuôn mặt và đôi mắt phấn kÃch sáng hẳn lên.
Äôi mắt xanh cá»§a Scarlett đột nhiên có vẻ tÃnh toán.
- Em dám cá là không có diá»…u hà nh cÅ©ng không có bắn pháo hoa trong là ng cá»§a chị đâu, Kathleen ạ. Nếu chị rá»i khá»i Scarlett thì chị sẽ hối tiếc đấy!
Kathleen ngắm nà ng vẻ mặt rạng rỡ.
- Chị sẽ ghi nhá»› mãi chuyện nầy suốt Ä‘á»i, chị sẽ kể lại má»—i tối cho má»i nhà nghe. Má»™t khi chị vá» nhà , thì việc chị đã đến nước Mỹ là má»™t sá»± việc phi thưá»ng! Má»™t khi chị đã vá» tá»›i nhà .
Scarlett chịu thua. Không còn cách nà o khác để thuyết phục nổi con ngỗng con nầy đâu.
Má»™t đám đông trang sức lá»e loẹt mà u xanh lá cây trà n ra phố Broughtone Street. Scarlett báºt cưá»i khi trông thấy má»™t gia đình Ä‘ang tung tăng vá»›i đám trẻ nhỠăn mặc chải chuốt Ä‘ang khoe nhứng chiếc nÆ¡, khăn quà ng, và cả những chiếc lông chim xanh trên mÅ© cá»§a chúng: có thể nói đó là gia đình O Hara. Ngoại trừ há» là ngưá»i da Ä‘en.
- Anh đã chẳng nói vá»›i em, hôm nay ai cÅ©ng là ngưá»i dân Ireland sao! Jamie vừa nói, vừa mỉm cưá»i.
Maureen nắm lấy khuỷu tay nà ng.
- Cả giá»›i thượng lưu bữa nay cÅ©ng mặc đồ xanh nữa. Maureen vừa nói, vừa hất đầu vá» phÃa má»™t nhóm ngưá»i.
Scarlett ngóng cổ lên nhìn. Lạy Chúa, đó là ông luáºt sư trịnh trá»ng cá»§a ông ngoại cùng vá»›i má»™t chà ng trai, chắc là con ông ta. Cả hai Ä‘á»u diện cà vạt xanh. Nà ng tò mò tìm trong đám ngưá»i Ä‘ang vui vẻ tản bá»™ xem có ngưá»i nà o quen nữa không. Ở đà ng kia có Mary Telfair vá»›i má»™t nhóm phu nhân đội mÅ© quấn ru băng xanh, và cả Jérome nữa! Lão ta kiếm ở đâu ra cái áo xanh kia váºy! Ông ngoại nà ng chắc không có ở đó rồi. Lạy Chúa! Con cầu xin ngưá»i đừng cho ông đến chốn nầy! Ông ta mà đến thì ông ta cố là m cho mặt trá»i ngừng chiếu sáng đấy. Không, Jérome cùng Ä‘i vá»›i má»™t phụ nữ da Ä‘en có buá»™c má»™t dải ru băng xanh rá»™ng là m thắt lưng. Ôi, cứ hình dung mà xem, cái lão Jérome da nâu sánh đôi vá»›i má»™t cô bồ nhà thua lão đến hai mươi tuổi!
Má»™t ngưá»i bán hà ng rong chia nước chanh và kẹo nhân dừa cho gia đình O Hara bắt đầu từ đám trẻ con, những đứa chá»™n rá»™n nhất. Äến lượt mình, Scarlett mỉm cưá»i chìa tay ra nháºn và cắn ngay má»™t miếng. Nà ng đã ăn ngoà i đưá»ng! Không bao giá» má»™t phu nhân lại được phép là m má»™t việc như thế, cho dù có đói đến ngất xỉu Ä‘i nữa! Tháºt là hay cho ông, ông ngoại à ! Scarlett thầm nghÄ©, lòng vui thÃch vá»›i sá»± táo tợn cá»§a mình. Cùi dừa ướt và mát, ăn rất ngon, Scarlett thưởng thức món ăn thú vị ấy, tuy bây giá» sá»± thách thức cá»§a nà ng đã kém nảy lá»a như trước, vì nà ng thấy chÃnh bà Telfair cÅ©ng Ä‘ang nhấm nháp cái gì đó cầm giữa ngón tay giữa và ngón trá» Ä‘eo găng da.
- Chị vẫn cứ cho cái anh chà ng cao bồi mÅ© xanh là khá hÆ¡n cả, Mary Kate cố cãi. Anh ta đã quăng dây tuyệt vá»i, hÆ¡n nữa anh ta khá đẹp trai.
- Chị nói váºy chẳng qua vì anh ta mim cưá»i vá»›i chúng ta thôi, Helen đáp, giá»ng khinh khỉnh. Hay nhất là chiếc xe vá»›i mấy con yêu tinh Ä‘ang nhảy múa kỳa.
- Nhưng đó đâu phải là yêu tinh. Ở Mỹ là m gì có yêu tinh.
- Chúng mà y nhảy múa chung quanh cái túi và ng. Không ai có túi và ng cả, trừ yêu tinh thôi.
- Em còn con nÃt lắm, Helen ạ. Äó là mấy thằng con trai cải trang thôi. Em không thấy chúng nó có tai giả đó sao! Tháºm chà còn có má»™t thằng đã đánh rÆ¡i mất má»™t cái tai giả nữa kỳa.
Maureen đã can thiệp kịp thá»i trước khi cuá»™c tranh cãi trở nên gay gắt.
- Tiết mục nà o cÅ©ng hay cuá»™c diá»…u hà nh tháºt là tuyệt vá»i! Thôi, Ä‘i Ä‘i, mấy con, nhá»› dắt bé Jacky đấy.
***
Những ngưá»i chưa há» quen nhau hôm trước, những ngưá»i không quen ngà y hôm sau, tất cả Ä‘á»u nắm tay nhảy múa và cùng nhau ca hát. Ngưá»i ta chia nhau mặt trá»i và không khÃ, âm nhạc và đưá»ng phố.
- Tháºt kỳ diệu! Scarlett say sưa nói trong lúc cắn má»™t đùi gà luá»™c tại má»™t quầy thịt bên đưá»ng. Tháºt kỳ diệu.
Nà ng lại say sưa khi nhìn thấy mấy hình ba lá kẻ bằng phấn xanh trên con đưá»ng lát đá tấm trong Công viên Chatham. Tháºt kỳ diệu! Nà ng lại say sưa khi nhìn thấy con đại bà ng dÅ©ng mãnh bằng đá hoa cương trên tượng đà i Pulaski cÅ©ng trang trà má»™t dải ru băng xanh quanh cổ Tháºt là má»™t ngà y tuyệt, tuyệt diệu! Nà ng vừa kêu lên vừa quay tròn ngưá»i mãi cho đến khi ngả và o má»™t băng ghế trống, bên cạnh Colum.
- Xem nầy, Colum, đế giầy bốt cá»§a em thá»§ng má»™t lá»— đây nầy! Ở chá»— em, ngưá»i ta nói ngà y há»™i tốt nhất là ngà y ngưá»i ta nhảy đến thá»§ng đế giầy cá»§a mình đấy. Mà đây không phải là đôi hà i Ä‘i trong nhà đâu nhé, đôi giầy bốt hẳn hoi đấy! Äây chắc chắn là ngà y há»™i vui nhất mà con ngưá»i có thể nghÄ© ra được.
- Hôm nay quả là một ngà y huy hoà ng, mà chúng ta còn cả buổi tối với bắn pháo hoa nữa chứ! Em còn là m em mệt lỠnhư chiếc giầy bốt ấy Scarlett yêu dấu ạ, nếu như em không chịu nghỉ một chút. Sắp đến bốn giỠrồi. Ta vỠnhà đi chứ!
- Em chưa muốn vá»! Em còn muốn nhảy và ăn thịt heo quay cÅ©ng như kem mà u xanh, và rồi em còn muốn nếm thá» thứ bia xanh ghê ngưá»i mà Matt và Jamie đã uống.
- ÄÆ°á»£c em sẽ là m má»i thứ ấy tối nay. Em có thấy là Matt và Jamie đã vá» nhà Ãt nhất là cÅ©ng được má»™t giỠđồng hồ rồi không?
- Äồ gà mắc mưa! Scarlett thốt lên. Nhưng anh không phải váºy. Anh là ngưá»i tốt nhất dòng há» O Hara. ChÃnh Jamie đã nói như váºy, và anh ấy nói đúng.
Colum mỉm cưá»i khi thấy đôi má Scarlett hồng và đôi mắt rá»±c sáng.
Ngưá»i tốt nhất sau em Scarlett ạ. Bây giá» anh tháo giúp em chiếc giầy bốt bị thá»§ng đế. ÄÆ°a chân đây cho anh!
Anh khéo léo tháo dây chiếc giầy bốt da dê, kéo nó ra rồi lộn cho cát và mảnh sò rơi ra. Rồi anh lấy một miếng giấy cát-tông xếp lại cho vừa lỗ thủng và nhét nó và o.
- Thế là bây giỠem có thể đi vỠnhà được rồi đấy! Anh nghĩ là ở nhà , em sẽ có một đôi giầy bốt khác để thay.
- Tất nhiên rồi. Ôi, đi êm quá! Cảm ơn, Colum. Lúc nà o anh cũng biết việc gì phải là m.
Äiá»u anh biết bây giá» là chúng ta phải vá» nhà uống má»™t tách nước trà rồi nghỉ ngÆ¡i cho khá»e.
Scarlett không mươn thú nháºn chứ tháºt ra nà ng rất mệt. Nà ng bước chân cháºm bên cạnh Colum trên phố Dryton Street, mỉm cưá»i vá»›i đám đông Ä‘ang lượn lá».
- Vì sao Thánh Patrick là tá»™c chá»§ xứ Ireland váºy! Ông ấy có đỡ đầu cho xứ nà o nữa không?
Colum nháy mắt, lúng túng trước sự kém hiểu biết của Scarlett.
- Má»i vị thánh Ä‘á»u thiêng lyêng đối vá»›i hết thảy má»i ngưá»i, ở khắp má»i nÆ¡i. Thánh Patrick là ngưá»i gần gÅ©i vá»›i tâm hồn ngưá»i Ireland là vì ngưá»i đã Ä‘em đạo Thiên chúa đến cho chúng ta trong khi chúng ta còn mê muá»™i tin theo những lá»i dối trá cá»§a bá»n đạo sÄ©. Ngưá»i đã xua Ä‘uổi tất cả rắn độc ra khá»i Ireland để biến xứ sở nầy thà nh má»™t thiên đà ng trên trái đất không há» có loà i rắn độc ác Scarlett cưá»i.
- Cái đó là anh bịa thêm đấy.
- Không hỠbịa chút nà o. Tuyệt nhiên không có một con rắn nà o trên đảo Ireland cả.
- Lạ tháºt. Em sợ rắn kinh khá»§ng.
- Váºy là em phải Ä‘i vá»›i anh vá» bên ấy thôi, Scarlett ạ. Äất nước ấy sẽ là m cho em say mê. Tà u chỉ Ä‘i có hai tuần và má»™t ngà y tá»›i Galway.
- Nhanh nhỉ!
- Lý do là vì gió thổi vá» hướng Ireland để đưa những con ngưá»i xa xứ khốn khổ vá» nhà vá»›i tốc độ tháºt nhanh. Tháºt là má»™t cảnh tượng tuyệt vá»i khi má»i cánh buồm Ä‘á»u được giương lên và con tà u bồng bá»nh trên sóng. Bầy hải âu cứ bay theo mãi, theo mãi cho đến khi không còn nhìn thấy đất lyá»n, lúc đó chúng nó quay trở lại, rên rỉ buồn rầu vì đã không tiếp tục cuá»™c hà nh trình đến cùng. Những chú cá heo lại thay thế chúng để há»™ tống con tà u, đôi khi còn có cả má»™t con cá voi lá»›n, phun nước hệt như má»™t máy nước, nó mê say vá»›i ngưá»i bạn đưá»ng có những cánh buồm trắng lá»›n. Äi biển đẹp lắm. Ta cảm thấy tá»± do như có thể bay vút lên được.
- Em biết, Scarlett nói. Hoà n toà n như thế tháºt. Ta cảm thấy tá»± do.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:55 PM.
|

24-08-2008, 07:50 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 46
Tối hôm đó, Kathleen loá mắt khi Scarlett đem chiếc áo lụa mà u xanh nước biển mà nà ng sẽ mặc đi dự lyên hoan ở Công viên Porsyth, nhưng nà ng lại là m cho cô sợ hãi khi đòi mang theo đôi hà i đi trong nhà mà u xanh thay vì đi giầy bốt.
- Nhưng cát đá cứng lắm Scarlett ạ. Äôi hà i xinh đẹp cá»§a em sẽ bị thá»§ng đế mất.
- Äấy chÃnh là điá»u em muốn. Má»™t lần trong Ä‘á»i, em muốn là m há»ng hai đôi giầy trong má»™t tuần lá»…. Chị chải đầu cho em Ä‘i, Kathleen, rồi buá»™c tóc bằng dải ru băng nhung xanh. Em muốn để cho tóc bay bay trong lúc em khiêu vÅ©.
Nà ng đã ngá»§ được hai mươi phút, và cảm thấy đủ sức khiêu vÅ© đến táºn sáng.
NÆ¡i khiêu vÅ© là má»™t mảnh đất lót đá hoa cương chung quanh vòi nước, vá»›i tiếng nước róc rách, mà u nước long lanh như muôn và n viên ngá»c Ä‘ang hoà theo Ä‘iệu gic vui nhá»™n và cuốn hút hoặc Ä‘iệu nhạc bay bổng cá»§a những bản balát. Nà ng nhảy má»™t bà i vá»›i Daniel, xoay tÃt đôi hà i như những ngá»n lá»a xanh lục theo tiết tấu phức tạp cá»§a Ä‘iệu múa.
- Cô tháºt là tuyệt vá»i, anh nói.
Anh lấy tay giữ hai bên hông nà ng, nâng bổng nà ng lên khá»i đầu, rồi vừa quay, vừa dáºm chân, theo nhịp cá»§a Ä‘iệu bodhran. Scarlett dang rá»™ng đôi tay, ngước mặt nhìn mặt trăng, quay tÃt, quay tÃt, không ngừng trong hÆ¡i nước lấp lánh mà u bạc cá»§a vòi nước.
- Äấy chÃnh là điá»u em cảm thấy đêm nay, nà ng nói vá»›i những ngưá»i anh há» trong lúc ngá»n pháo hoa đầu tiên vụt lên trá»i nổ tung thà nh muôn và n tia sáng là m mặt trăng má» hẳn.
Sáng hôm sau, Scarlett Ä‘i kháºp khiá»…ng. Äôi chân sưng vù, nhức nhối!
- Äừng có nói báºy bạ nghe không, nà ng dặn Kathleen khi cô hoảng hốt thấy vết trầy trụa ở chân nà ng. Em đã vui chÆ¡i đến tuyệt đỉnh.
Ão coóc-sê vừa buá»™c xong, nà ng lyá»n cho Kathleen xuống nhà . Nà ng không muốn nói chuyện vá»›i ai vá» niá»m vui sướng trong ngà y Há»™i Thánh Patrick. Nà ng chỉ muốn ngồi má»™t mình, yên lặng nhá»› lại. Có cháºm ăn Ä‘iểm tâm má»™t chút cÅ©ng thây kệ; dù sao nà ng cÅ©ng đã tÃnh không Ä‘i chợ rồi. Nà ng không mang tất, và ở lại nhà , chỉ xá» chân và o đôi dêp nỉ.
Chỉ có từ lầu hai xuống bếp, sao mà lắm báºc thang thế nhỉ! Scarlett nà o có bao giỠđể ý đến khi nà ng chạy lên, chạy xuống. Nhưng hôm nay, cứ má»—i bước chân, nà ng lại Ä‘au nhói, nếu như không để ý bước nhè nhẹ. Ôi dà ! Äã nhảy má»™t đêm vui vẻ như váºy thì nghỉ má»™t, hai ngà y ở nhà cÅ©ng đáng thôi! Có thể nà ng sẽ nói vá»›i Katie nhốt con bò cái lại trong chuồng. Hồi nà o tá»›i giá», nà ng vẫn sợ bò cái. Nhưng nếu như nà ng biết nó bị nhốt, nà ng có thể ra ngồi ngoà i sán. Không khà lá»t và o nhà qua cá»a sổ hé mở, tháºt dịu và đượm hÆ¡i xuân khiến nà ng cứ chết thèm được ra ngoà i Ä‘i chÆ¡i.
- Ấy, nà ng đã Ä‘i gần tá»›i tầng lầu cá»§a phòng khách rồi. Mình đã Ä‘i được ná»a đưá»ng. Mình muốn Ä‘i nhanh hÆ¡n. Mình đói rồi.
Khi nà ng sắp sá»a bước xuống cầu thang thứ hai để xuống bếp thì từ dưới đã nồng nặc xông lên mùi cá rán. Khốn khổ, nà ng nghÄ©, lại trở lại ăn chay. Cái mình thèm lúc nầy là má»™t miếng thịt mỡ tháºt dà y.
Bất ngá» bụng quặn lại và nà ng cảm thấy buồn nôn. Hoảng hốt, nà ng lao vá»™i tá»›i cá»a sổ, hai tay bám lấy bức rèm, nà ng nghiêng ngưá»i để nôn lên đám lá dà y cá»§a cây má»™c lan má»c ở ngoà i sân. CÆ¡n nôn oẹ dữ dá»™i là m nà ng kiệt sức, mặt nà ng đầm đìa mồ hôi và nước mắt. Rồi nà ng buông rÅ© ngưá»i xuống đất như má»™t đống.
Nà ng lấy tay chùi miệng, nhưng cái cá» chỉ mệt má»i ấy không xoá được vị đắng ở trong miệng. Giá như mình được uống nước, nà ng nghÄ©. Chỉ nghÄ© tá»›i đó, bụng nà ng lại quặn Ä‘au và lại nôn oẹ.
Hai tay ôm bụng, Scarlett báºt khóc. Hôm qua, chắc mình ăn phải món gì đã thiu. Mình sẽ chết ở đây như má»™t con chó. Nà ng thở má»™t cách khó nhá»c. Nếu như nà ng có thể ná»›i lá»ng coóc-sê; nó Ä‘ang thắt lấy bụng nà ng quặn Ä‘au và khó thở. Những gá»ng cứng cá»§a nó như siết nà ng trong cái lồng sắt ác độc. Chưa bao giá» nà ng thấy Ä‘au đớn như váºy.
Nà ng nghe rõ tiếng nói từng ngưá»i trong gia đình ở bên dưới. Maureen há»i nà ng ở đâu, Kathleen đáp nà ng sắp xuống. Có tiếng mở cá»a, rồi nà ng nghe tiếng Colum.
Anh cÅ©ng há»i thăm nà ng. Nà ng nghiến chặt hai hà m răng. Phải đứng dáºy má»›i được! Phải bước xuống má»›i được! Nà ng không muốn cho ai thấy nà ng trong tình cảnh nầy, Ä‘ang khóc như má»™t đứa trẻ, sau má»™t đêm vui chÆ¡i thái quá. Nà ng lấy gấu váy chùi nước mắt, rồi cố gượng đứng dáºy.
- Kỳa rồi! Colum reo lên, khi nhìn thấy Scarlett xuất hiện trong khung cá»a.
Rồi anh chạy vội đến.
- Tá»™i nghiệp Scarlett, trông em như Ä‘ang giẫm trên mảnh chai váºy. Nà o để anh đỡ em ngồi lại cho đà ng hoà ng đã.
Nà ng chưa kịp nói tiếng nà o thì anh đã bế bổng nà ng lên và đặt ngồi lên chiếc ghế mà Maureen đã nhanh nhẹn xách đến gần lò sưởi.
Má»i ngưá»i xúm lại chăm sóc cho nà ng, quên cả bữa ăn sáng, và trong phút chốc, Scarlett thấy chân mình đã được đặt lên gối, vá»›i má»™t tách trà trên tay. Nà ng nuốt nước mắt, những giá»t nước mắt hạnh phúc và mệt má»i.
Tháºt là dá»… chịu khi được má»i ngưá»i vá»— vá», yêu thương.
Nà ng đã cảm thấy dá»… chịu nhiá»u. Nà ng tháºn trá»ng nhấp má»™t ngụm nước trà và thấy ngon.
Nà ng uống đến tách trà thứ hai, rồi tách trà thứ ba vá»›i má»™t lát bánh mì nướng. Nhưng nà ng tránh không nhìn cá rán và khoai tây. Không ai để ý đến chuyện đó cả: má»i ngưá»i Ä‘ang báºn rá»™n đưa sách vở và cặp lồng cho mấy đứa trẻ Ä‘i há»c.
Khi cánh cá»a đã khép, Jamie hôn lên môi Maureen, trên trán Scarlett và lên má Kathleen và nói:
- Bây giá» anh phải ra cá»a hà ng, anh cần sắp xếp đồ trang trà lại, và đặt lên quầy má»™t lá» thuốc nhức đầu để bán cho những anh chà ng khốn khổ Ä‘ang cần đến nó! Vui chÆ¡i há»™i hè thì hay tháºt đấy, nhưng những hôm sau thì đôi khi cÅ©ng khổ tháºt!
Scarlett cúi đầu giấu khuôn mặt Ä‘ang đỠá»ng.
- Äừng có nhúc nhÃch đấy nhé, Scarlett, Maureen dặn. Chị vá»›i Kathleen sẽ quét dá»n nhà bếp má»™t lát, sau đó bá»n chị Ä‘i chợ, còn em thì Ä‘i nghỉ má»™t chút. Colum O Hara, em cÅ©ng váºy, cứ ngồi yên ở đó, chị không muốn em là m vướng chân. Và chị cÅ©ng muốn tranh thá»§ má»™t chút. Chẳng mấy khi được gặp em. Nếu không có sinh nháºt cá»§a cụ bà Katie Scarlett thì chị đã yêu cầu em đừng Ä‘i Ireland vá»™i như váºy.
- Katie Scarlett là ai váºy! Scarlett há»i lại.
Maureen để rơi giẻ lau nhà .
- Váºy chứ không ai nói cho em biết sao! Bà ná»™i em, mà chÃnh em mang tên bà , sẽ ká»· niệm sinh nháºt má»™t trăm tuổi và o tháng tá»›i.
- Bà vẫn ăn nói lyến thoắng như hồi còn con gái váºy, Colum cưá»i rúc rÃch. Äó là điá»u mà cả dòng há» O Hara Ä‘á»u tá»± hà o.
- Chị sẽ vỠđó cho kịp lá»… sinh nháºt, Kathleen nói. Cô ta rạng rỡ niá»m hạnh phúc.
- Ôi em cÅ©ng muốn Ä‘i đến đó quá, Scarlett thốt lên. Cha em kể rất nhiá»u vá» bà ná»™i.
- Em Ä‘i được quá, Scarlett yêu dấu ạ, Colum nói. Em hãy nghÄ© đến niá»m vui khi bà được gặp em!
Maureen và Kathleen đến cạnh Scarlett để khuyên lÆ¡n, nà i nỉ, dá»— dà nh và Scarlett hoang mang không biết tÃnh sao. Tại sao lại không nhỉ! Nà ng bắt đầu tá»± nhá»§.
Khi nà o Rhett đến tìm nà ng thì nà ng buá»™c phải trở vá» Charleston. Tại sao không lùi thá»i hạn ấy lại má»™t chút!
Nà ng thù ghét Charleston. Những chiếc áo mà u kém tươi những cuá»™c thăm viếng và há»™i há»p bất táºn, những bức tưá»ng lá»… giáo đã loại nà ng ra ngoà i, còn những bức tưá»ng cá»§a những ngôi nhà đổ nát và những khu vưá»n hoang phế lại cứ giam hãm nà ng. Nà ng ghét cách nói năng cá»§a ngưá»i Charleston - những nguyên âm phát ra nhạt nhẽo và kéo dà i, những câu chuyện muôn thuở vá» há» hà ng và tổ tiên, những tiếng Pháp, tiếng Latinh và Chúa biết còn những thứ quái quỉ gì nữa, cái kiểu vênh váo là m như biết hết má»i nÆ¡i mà nà ng chưa hỠđặt chân đến bao giá», những ngưá»i mà nà ng chưa từng được nghe nói đến, và những cuốn sách mà nà ng chưa bao giỠđược Ä‘á»c. Nà ng căm ghét cái xã há»™i ấy - những cuốn sổ khiêu vÅ© rồi cái kiểu xếp hà ng đón khách, những quy tắc xã giao mà nà ng phải theo nhưng nà ng chẳng biết gì cả, thói vô luân mà há» chấp nháºn, thói đạo đức giả cá»§a há» khi lên án nà ng vá» tá»™i lá»—i mà nà ng chẳng há» phạm bao giá».
Ta không thÃch mặc chiếc áo tẻ nhạt và cứ phải luôn miệng thưa thốt "vâng, thưa bà " vá»›i những con mụ dÆ¡ dáy có ông ngoại gì đó là anh hùng cá»§a Charleston hay là cái gì chỉ có Chúa má»›i biết nổi! Ta không muốn chá»§ nháºt nà o cÅ©ng phải nghe mấy bà dì cãi nhau ầm Ä©. Ta cÅ©ng chẳng muốn bắt mình phải nói vÅ© há»™i nữ Thánh Cécile là phút giây đẹp nhất trong Ä‘á»i mình. Ta thÃch lá»… Thánh Patrick hÆ¡n.
Scarlett báºt cưá»i.
- Tôi sẽ đi! - nà ng tuyên bố.
Nà ng bá»—ng nhiên cảm thấy như đã hoà n toà n bình phục. Nà ng đứng dáºy ôm chặt Kathleen và o lòng mà quên hẳn nà ng Ä‘ang còn Ä‘au chân.
Charleston có thể chỠđợi nà ng trở vá». Cả Rhett nữa.
Nà ng đã chá» chà ng mãi rồi. Sao nà ng lại không Ä‘i thăm những ngưá»i còn lại trong há» O Hara! ÄÆ°á»ng biển chỉ mất có hai tuần má»™t ngà y để Ä‘i đến xứ Tara kia.
Nà ng có thể sống má»™t thá»i gian cuá»™c sống tươi đẹp cá»§a má»™t cô gái Ireland trước khi trở lại vá»›i gông cùm cá»§a Charleston.
Äôi chân trầy trụa cá»§a nà ng bắt đầu dáºp theo Ä‘iệu gic hoang dại.
***
Hai hôm sau, nà ng lại có thể khiêu vÅ© hà ng giá» lyá»n trong dịp mừng Stephen vừa Ä‘i Boston vá». Và chẳng mấy chốc, nà ng đã Ä‘i xe mui trần vá»›i Colum và Kathleen xuống bến cảng ở Savannah.
Việc chuẩn bị lên đưá»ng chẳng há» gặp khó khăn.
Ngưá»i Mỹ không cần có giấy thông hà nh để đến những hòn đảo cá»§a nước Anh. Há» cÅ©ng không cần mang theo tÃn dụng thư, nhưng Colum đã thuyết phục Scarlett lấy má»™t tÃn dụng thư ở ngân hà ng gá»i tiá»n. "Äá» phòng khi cần", anh nói váºy. Anh không nói rõ khi cần là khi nà o.
Mà Scarlett cũng bất cần. Chuyến phiêu lưu đã là m nà ng say mê.
- Anh có chắc là mình không nhỡ tà u không, Colum! - Kathleen lo ngại. Anh đến tìm chúng em muá»™n quá! Jamie và những ngưá»i khác đã Ä‘i bá»™ má»™t giá» rồi.
- Chắc mà , hoà n toà n chắc mà ; - Colum trấn an cô em. Anh nháy mắt vá»›i Scarlett - Và nếu có cháºm má»™t chút, thì đó không phải là lá»—i cá»§a anh! Ông Tom McMahon cao quý cá»§a chúng ta nà i anh uống vá»›i ông ấy má»™t, hai ly rượu, khẳng định lá»i hứa thuyết phục Äức giám mục, và dÄ© nhiên là anh không thể là m pháºt lòng con ngưá»i dÅ©ng cảm ấy được.
- Nếu mình nhỡ tà u! Kathleen rên rỉ.
- Thôi, em đừng tá»± là m khổ mình nữa! Kathleen yêu dấu ạ. Thuyá»n trưởng cá»§a tà u là Seamus O Brien, má»™t ngưá»i bạn lâu Ä‘á»i cá»§a chúng ta; anh ấy sẽ không bao giá» căng buồm nếu chưa có chúng ta. Nhưng anh ấy sẽ không là m bạn em nếu em gá»i con tà u cá»§a anh ấy là Brian Boru. Äó là má»™t con tà u thá»±c sá»±, má»™t con tà u đẹp nữa là khác, lát nữa em sẽ thấy ngay thôi.
Äúng lúc đó, chiếc xe cá»§a há» rẽ và o má»™t mái nhà vòm và đột nhiên sau những cú sóc mạnh, đâm chúi xuống má»™t đưá»ng dốc tối và trÆ¡n trượt. Kathleen thét lên, Colum mỉm cưá»i. CÆ¡n kÃch động khiến Scarlett nÃn thở.
Há» xuống tá»›i bá» sông. Cảnh náo nhiệt, xô, lấn và há»—n loạn còn kÃch động hÆ¡n cả Ä‘oạn đưá»ng bão táp vừa qua. Những con tà u đủ cỡ, đủ kiểu, Ä‘ang thả neo nÆ¡i chân đê chắn sóng bằng gá»—, còn nhiá»u hÆ¡n ở Charleston nữa.
Những chiếc xe ngá»±a bánh sắt, hay bánh gá»— chất đầy hà ng, Ä‘ang khua vang trên mặt đưá»ng cá»§a bến cảng mênh mông, trong cảnh huyên náo bất táºn. Tiếng ngưá»i la, hét om sòm. Những cái thùng lăn trên các thanh trượt bằng gá»— xuống boong tà u trong tiếng ầm ì Ä‘inh tai.
Má»™t chiếc tà u hÆ¡i nước kéo còi nghe chát tai, và má»™t chiếc khác lại kéo chuông inh á»i. Má»™t Ä‘oà n phu khuân vác Ä‘i chân đất, hát vang vá»›i những kiện bông nặng trÄ©u trên vai. Cá» hiệu sặc sỡ, cá» hiệu ngạo nghá»… Ä‘á»u phần pháºt trước gió. Những con hải âu lượn quanh kêu chà chóe.
Ngưá»i đánh xe đứng lên và ra roi vun vút. Chiếc xe vá»t lên phÃa trước, xô vẹt đám đông hiếu kỳ. Gió lá»™ng, khiến Scarlett cưá»i vang thÃch thú. Xe cá»§a há» Ä‘i qua khối dà y đặc các thùng tô nô, ồn à o vượt qua má»™t chiếc xe ngá»±a Ä‘ang ì ạch và dừng lại chá»— rẽ cuối cùng.
- Tôi hy vá»ng là các anh sẽ không lấy thêm tiá»n vì đã là m cho tóc tôi thêm mấy sợi bạc trên đầu! - Colum nói vá»›i ngưá»i đánh xe.
Anh nhảy xuống xe và đưa tay giúp Kathleen bước xuống.
- Anh không quên cái hòm của em chứ, Colum!
- Má»i hà nh lý lá»§ng cá»§ng Ä‘á»u được sắp xếp xong từ lâu rồi, em thân yêu ạ. Bây giá» em Ä‘i hôn từ giã bà con Ä‘i - Anh chỉ Maureen - Em đừng bá» qua mái tóc đỠhoe Ä‘ang rá»±c cháy như đèn pha kia kỳa!
Kathleen đi rồi, anh nói nhỠvới Scarlett:
- Em còn nhá»› lá»i anh dặn vá» việc xưng tên há» chứ, Scarlett thân yêu.
- Em sẽ không quên đâu! Nà ng mỉm cưá»i, vui thÃch vá»›i cái âm mưu vô tá»™i vạ nầy.
"Em sẽ là Scarlett O Hara chứ không là bất cứ ai khác, lúc trên tà u cÅ©ng như ở Ireland, anh nói vá»›i nà ng và nháy nháy mắt. Chuyện nầy không lyên quan gì tá»›i em và ngưá»i thân cá»§a em, nhưng Butler là má»™t cái tên cá»±c kỳ nổi tiếng ở Ireland. Nổi tiếng và đáng ghét".
Scarlett không thấy có gì bất tiện cả. Nà ng sẽ táºn dụng cái tên O Hara cà ng lâu, cà ng tốt.
Như Colum đã nói trước, chiếc Brian Boru là má»™t con tà u lá»™ng lẫy. Vá» tà u sÆ¡n trắng lấp lánh, bên trên có những hình cuá»™n mạ và ng. Phần mui xanh lục che bánh gồng nước được thếp và ng và tên con tà u cÅ©ng được kẻ chữ và ng đóng khung trong các mÅ©i tên mạ và ng. Cá» nước Anh phất phá»›i trên đỉnh cá»™t buồm. Nhưng má»™t lá cá» lá»›n mà u xanh, có thêu má»™t cây đà n hạc mạ và ng Ä‘ang phần pháºt trên cá»™t buồm trước mÅ©i. Äây là má»™t con tà u loại sang, phù hợp vá»›i thị hiếu sang trá»ng cá»§a ngưá»i Mỹ muốn trở vá» Ireland để thăm lại quê hương - thăm là ng mạc nÆ¡i tổ tiên há», những ngưá»i di cư sang Mỹ, đã sinh ra - hoặc để khoe khoang những bá»™ cánh đẹp nhất, và đi thăm những xóm là ng nÆ¡i chÃnh hỠđã chà o Ä‘á»i. Các phòng khách và phòng nghi lá»… thì quá rá»™ng và trang trà quá lá»™ng lẫy. Thuá»· thá»§ Ä‘oà n đã được huấn luyện để chiá»u theo má»i yêu cầu cá»§a hà nh khách.
Còn hầm tà u rá»™ng má»™t cách kỳ lạ, so vá»›i những con tà u khách khác, bởi vì ngưá»i Mỹ Ä‘i thì mang theo rất nhiá»u quà tặng cho bà con ở quê nhà , và vá» thì mang rất nhiá»u váºt lưu niệm. Những ngưá»i phu khuân vác tháºn trá»ng mang rương, thùng chẳng khác gì há» vác những thùng đồ pha lê. Mà thưá»ng là như thế tháºt. Chẳng hiếm gì những bà vợ già u có gốc Ireland, đã thà nh ngưá»i Mỹ từ ba Ä‘á»i nay, thắp sáng các phòng trong ngôi nhà má»›i xây cá»§a há» bằng những ngá»n đèn chùm pha lê cá»§a Wateford.
Má»™t cầu tà u nhá», bên ngoà i có bá» thà nh vững chắc, che phá»§ bánh gồng nước, Scarlett đứng ở chá»— nầy cùng vá»›i Colum và má»™t số hà nh khách để vẫy chà o há» hà ng lần cuối. Há» chỉ đủ thá»i gian để chia tay vá»™i và ng trên bến cảng vì chiếc Brian Boru phải rút theo thuá»· triá»u xuống. Nà ng gá»i những cái hôn nồng nhiệt đến má»i ngưá»i trong gia đình O Hara. Sáng hôm ấy đám trẻ nghỉ há»c và Jamie đã đóng cá»a tiệm má»™t giỠđồng hồ để cùng vá»›i Daniel Ä‘i tiá»…n há».
Stephen đứng lùi lại phÃa sau má»i ngưá»i má»™t chút, im lặng. Chỉ má»™t lần, anh đưa tay vẫy chà o Colum.
Äó là dấu hiệu cho biết ngưá»i ta đã mở những cái hòm cá»§a Scarlett ra trên quãng đưá»ng từ nhà ra cảng.
Giữa lá»›p giấy lụa, váy phồng, áo đầm là những cây súng tra dầu mỡ cẩn tháºn đã được bá»c kỹ, cùng mấy thùng đạn mà Stephen đã mua ở Boston.
CÅ©ng như cha, mẹ, ông bà cá»§a há» và nhiá»u thế hệ trước đây, Stephen, Jamie, Matt, Colum và bác James giá» Ä‘ang ra sức chống lại việc nước Anh đô há»™ Ireland. Äã từ hÆ¡n hai trăm năm nay, những ngưá»i trong dòng há» O Hara đã lyá»u thân chiến đấu và nhiá»u khi đã giết được kẻ thù trong những cuá»™c chạm súng không có ngà y mai.
Chỉ má»›i chừng mưá»i năm trở lại đây, má»›i có má»™t tổ chức thá»±c sá»± hình thà nh và phát triển. Là những ngưá»i có ká»· luáºt và đáng gá»m, được tà i trợ từ Mỹ, những ngưá»i Fenians đã sá»›m nổi tiếng khắp Ireland. Là anh hùng trong mắt ngưá»i nông dân, những con thú dữ dá»™i vá»›i những chá»§ đất ngưá»i Anh, đối vá»›i quân đội Anh há» chỉ là những nhà cách mạng đáng bị treo cổ.
Colum O Hara là ngưá»i Ä‘i váºn động gây quỹ cừ nhất và là má»™t trong những thá»§ lÄ©nh trong phong trà o bà máºt cá»§a những ngưá»i Fenians.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:56 PM.
|
 |
|
| |