 |
|

13-01-2009, 01:47 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 41 ÄÆ¡n Thân Tuấn Kiệt
Nghĩa Khà Trả Thần Cưu
Hồ lô há»™i chá»§ “Há»a hồ lô†vá»— mạnh chiếc bụng phệ, cưá»i ha hả, đứng trên ngôi má»™ lá»›n nhất, mình nhảy vá»t lên cao, đón ngay Cừu Thiên Hiệp cất giá»ng âm trầm bảo:
- Hồ lô há»™i khi động thá»§, bổn giáo chá»§ đâu cần phải Ä‘Ãch thân xuất mã là m gì ?
Cừu Thiên Hiệp lớn tiếng nói:
- Há»a hồ lô ! Váºy còn những ai, ngươi hãy gá»i nốt ra đây ! Cà ng nhiá»u cà ng tốt !
Há»a hồ lô cưá»i há»nh hệch là m lắc lư cái đầu tà tẹo nằm chá»…m chệ trên tấm thân bồ, bằng giá»ng nói tá»± phụ hét lên:
- Tiểu tá» ! Äêm nay chẳng cần phải giở hết công phu, ngươi cÅ©ng đủ thấy uy danh cá»§a há»™i thá»§, mà phải cúi đầu thán phục ! Ngươi hãy nghe đây, không má»™t ngưá»i khách lạ nà o dám nhúng tay và o đây cả, chỉ có má»™t “Há»a hồ lô†cÅ©ng đủ tiếp đãi ...
ngươi !
Vừa nói dứt, hắn giương đôi mắt ti hà nhìn và o Lăng và n dã hạc một trong nhóm Ngũ hạc bạc bang lại nheo mắt nhìn Dạ du tỠvẻ hiu hiu tự đắc.
Cừu Thiên Hiệp nghe lá»i nói cá»§a hắn quá vô vị, mặt mÅ©i kiêu căng rất dá»… ghét, lá»a giáºn đã nung sôi đầy ruá»™t, nên không nhẫn nại được, thanh Khô trúc thánh kiếm được tuốt ra khá»i võ, hét to như sấm nổ:
- Há»a hồ lô ! Ngươi đừng khoát lác, hôm nay ... dù ngươi có phất và ng lên mặt, cÅ©ng chưa được gá»i là hán tá», đừng tá»± hà o là kẻ trượng phu !
Há»a hồ lô cưá»i sằng sặc, bằng giá»ng nói âm ma như quá»· rên ngoà i má»™ địa:
- Tiểu tá» cuồng si kia ! CÅ©ng bởi ngươi chưa rõ Há»a hồ lô lợi hại, ngươi hãy há»i bá»n chúng thì rõ !
Hắn vừa nói vừa đưa tay chỉ và o mặt, năm ngưá»i cá»§a Bạch hạc bang và Dạ du thần cưu.
Quả đúng như lá»i hắn nói, sáu ngưá»i nà y thoáng hiện trên mặt má»™t tia nể sợ, nhưng không để lá»™ nét giáºn há»n hay mở lá»i Ä‘Ãnh chánh, tất cả Ä‘á»u mặc nhiên nÃn lặng, chứng tá» bá»n chúng đã nể sợ Há»a hồ lô đôi phần.
Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy thế, phá lên cưá»i ngất, lại nặng giá»ng bảo:
- Hừ ! Dưới mắt Cừu mỗ ngươi không có phân lượng nà o !
Vừa nói dứt, thanh “trúc kiếm†lượn nhanh má»™t vòng tròn, tá»a ra muôn đạo kim quang và ng rá»±c sáng chói cả vùng.
Há»a hồ lô xám mặt, toà n thân run lên bần báºt, như con lợn sẽ bị chá»c tiết, cao giá»ng gà o lên:
- Tiểu tá» tháºt to gan ! Ngươi hãy nhắc lại câu nói vừa rồi xem !
Cừu Thiên Hiệp cưá»i hi hà đáp ngay:
- Dưới mắt Cừu mỗ ngươi không có phân lượng nà o !
Há»a hồ lô run lên từng thá»› thịt, mặt hưá»ng hóa tÃa, trầm giá»ng hét to:
- Tiểu tá» cuồng đồ ! Trá»i cao, đất dà y ngươi nên hiểu thế, ngà y mai bổn há»™i chá»§ sẽ trở lại, lấy võ công và luáºn chuyện vá»›i ngươi !
Vừa nói xong, hắn quay mình toan cất bước, Cừu Thiên Hiệp thấy thế dùng thuáºt “Lôi hà nh cá»u chuyển†lắc mình má»™t cái đã cản hẳn bước Ä‘i cá»§a hắn.
Há»a Hồ Lô biến sắc, rống lên:
- Ngươi đợi đến ngà y mai chẳng được sao ?
Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i, đôi mắt tá»±a Ä‘iện quang, nhìn thẳng và o mặt Há»a Hồ Lô, bằng những tia kinh khiếp, mÅ©i khô trúc thánh kiếm chÄ©a lăm lăm, tá»±a hồ như muốn đâm và o mÅ©i hắn. Cừu Thiên Hiệp gằn từng má»™t:
- Há»a Hồ Lô ! Ngươi toan chạy Ä‘i đâu, hãy để lại cái gì là m tin chứ ?
Há»a Hồ Lô rống lên liên hồi như quá»· hú bằng giá»ng nói căm há»n gắt lên:
- Cả gan tháºt ! Có ai dám đối đãi vá»›i bổn há»™i chá»§ như thế đâu ? Hôm nay chỉ có ngươi là ngưá»i thứ nhất !
Cừu Thiên Hiệp tiến gần một bước, và dõng dạc nói to:
- Không có gì là cả gan cả ! Hôm nay ta muốn hiến cho ngươi xem trá»i cao bao nhiêu và đất dà y bấy nhiêu !
Há»a Hồ Lô lui lại má»™t bước, vừa rÃt lên như quá»· hú rừng khuya bảo:
- Tiểu tá», nếu hôm nay ngươi động đến sợi lông trong mình ta, thì trong năm tỉnh đất Trung Nguyên không còn má»™t tấc đấc cho ngươi dừng chân nữa !
Cừu Thiên Hiệp cưá»i nhạt đáp:
- Ta không tin được !
Há»a Hồ Lô chá»›p nhanh đôi mắt nhá», hốt nhiên đôi mà y cau lại, hia tay duổi thẳng ra, mau như tia chá»›p hai tay vá»›i chá»™p và o thanh “khô trúc thánh kiếm†thế mạnh khôn tả, đồng thá»i hắn quát tháºt to:
- Hãy nộp cho ta !
Nguyên Cừu Thiên Hiệp muốn dùng thế giết gà dá»a khỉ, khiến cho Há»a Hồ Lô nháºn sá»± thua thiệt, đồng thá»i gây cho Bạch Hạc bang và Dạ du thần cưu mất tinh thần, tuyệt nhiên không cố ý sát nhân.
Bấy giá», Há»a Hồ Lô đột nhiên đổi ý đưa tay cướp lấy thanh kiếm, khiến Cừu Thiên Hiệp cả kinh. Trong khi cấp bách, chà ng giáºt tay kiếm lui ra sau và quát lá»›n:
- Ngươi muốn chết sao ?
Không ngá», chà ng thuáºn tay xốc mạnh Ä‘ui kiếm vá» phÃa trước, vô hình tung biến ra chiêu thứ mưá»i ba “tháºp nhị sanh tiêu kiếm pháp†là chiêu “Mạng váºn chi kiếm†mÅ©i kiếm dằng lên, dốc xuống, chiêu kiếm tinh diệu tuyệt luân, biến hóa vô cùng, tháºt là chiêu kiếm hy thế tuyệt há»c.
Thá» há»i, Há»a Hồ Lô chỉ cách Cừu Thiên Hiệp trong gang tấc, là m sao né tránh kịp ? Dù cho có trông thấy cÅ©ng khó thoát khá»i đưá»ng chiêu khốc liệt nà y. Chỉ nghe má»™t tiếng “á»i†đau đớn nổi lên, đạo hồng quang bắn ra tứ phÃa, lưỡi kiếm “khô trúc thánh kiếm†cắm và o bụng Há»a Hồ Lô hà ng tấc, tuy không soi thấu đến lưng, nhưng máu huyết theo sống kiếm tuôn ra xối xả.
Há»a Hồ Lô hai tay cướp “thanh kiếm†bấy giá» hai tay cÅ©ng nương theo đà kiếp áp và o bụng, “Khô trúc thánh kiếm†là váºt kỳ cổ bảo váºt nên sắc bén vô cùng, cho nên mưá»i ngón tay cá»§a Há»a Hồ Lô bị đứt tiện, rÆ¡i lả tả trên mặt đất, máu huyết văng bắn tứ phương trông rất hãi hùng, ghê rợn.
Sự việc biến hóa xảy ra trong cái ngoảnh đầu, chớp mắt, ngoà i sức tưởng tượng của Cừu Thiên Hiệp.
Cừu Thiên Hiệp vừa thấy máu tươi phun loạn xạ, bèn kêu lên má»™t tiếng “A†kinh ngạc tay rút mạnh thanh trúc kiếm và thối lui ra sau mấy trượng, trố mắt kinh hoà ng, tấm thân phì ná»™n cá»§a Há»a Hồ Lô đảo nhanh mấy vòng và ngả quỵ xuống đất, chà ng cố nén sá»± kinh ngạc kêu lên:
- Cướp giáºt quen thói ! Ngươi chỉ là bóng nước, má»›i hiện ra đã tan ... ! Ta tưởng ngươi là mãnh hổ, không ngá» chỉ có mảnh giấy bong đầu hổ dá»a ngưá»i !
Há»a Hồ Lô hai tay ôm bụng lăn lá»™n trên mặt đất, thân hình hắn ướp đầy máu, vầng trán mồ hôi rịn ra từng giá»t bằng hạt Ä‘áºu, đôi môi mấp máy rên rÄ© từng tiếng đứt quảng:
- Ngươi ... ngươi ... hãy thưá»ng ... mạng ... ta ... Ôi ! Mạng ta.....đã ... hết ... !
Nói đến đây, đôi mắt hắn trợn to lên, hai tay duổi thẳng, máu huyết trà o ra lai láng ướt đẫm bụng. Ôi ! Một tiếng nói sau cùng, hắn hé miệng phu ra một búng máu tươi, tay chân duỗi thẳng ra, giãy đà nh đạch chết tốt, thân hình của hắn đẫm máu ướt như xối trôn rất thảm hại.
Cừu Thiên Hiệp tuy hung hăng cÅ©ng lắm giết ngưá»i đã nhiá»u, nhưng cái thảm trạng nà y, đối vá»›i chà ng là lần đầu tiên, vì chà ng thấy Há»a Hồ Lô trong tay không có tấc sắt, nhân đó, chà ng cảm thấy lương tâm mình cắn rứt từng hồi, má»™t niá»m hối háºn xung lên là m chua ngáºp cả tâm hồn. Nhưng, hiện tại không cho phép chà ng nghÄ© ngợi vì kẻ địch vây phá»§ như gá»ng kiá»m, không thể chÃnh mình để lá»™ ra sắc tái sợ sệt được, do đó chà ng chép miệng nói:
- Diệu võ dương oai, nhưng không ngỠbản lãnh của ngươi chỉ có thế !
Dạ du thần cưu từ lâu chỉ đứng xa xa nhìn, không lên tiếng. Bấy giá» má»›i phá lên cưá»i lanh lảnh, bằng giá»ng nói vu oan giá há»a gắt lên từng tiếng:
- Äã giết ngưá»i không tấc sắt trong tay, mà ngươi đắc ý lắm sao ... để rồi ngươi xem háºu quả cá»§a nó.
Cừu Thiên Hiệp dá»±ng ngược đôi mà y lưỡi kiếm, đưa đôi mắt rá»i thẳng và o Dạ du thần cưu, quát to lên:
- Ngươi bảo gì ? Ngươi muốn Ä‘i theo con đưá»ng cá»§a Há»a Hồ Lô đấy à ?
Dạ du thần cưu cưá»i há» há» nói:
- Ngươi giết thác Há»a Hồ Lô, tức là ngươi rắp chông gai trên bước tiếng cá»§a ngươi ! Ngươi thắc mắc là m chi đến ta ? Dạ du thần cưu chưa nhúng tay và o việc gì cả !
Hắn nói vừa dứt, bá»—ng nhiên, nhiá»u tiếng gió loạn vang lên, từ trên cao hạ xuống trà ng mưá»i mấy bóng ngưá»i, dẫn đầu là má»™t ngưá»i khá cao niên, đầu chịt khăn the nho sÄ©, mặc áo trưá»ng bà o thắt lưng xanh, dáng Ä‘iệu rất khoan thai nho nhã, mặt trắng như dồi phấn mắt sáng như sao, miệng rá»™ng, mÅ©i thẳng, Ä‘iểm cho gương mặt đà i trang năm chòm râu Ä‘iểm bạc dà i Ä‘uá»™t, tay tả cầm cây quạt tiêu diêu, sau lưng Ä‘eo thanh trưá»ng kiếm, thần thái rất phong nhã dáºt trần, Ä‘i theo sau hắn là mưá»i ngưá»i trung niên, trang phục văn sÄ© má»—i ngưá»i Ä‘á»u cầm quạt Ä‘eo kiếm như nhau, tháºt là tướng mạo đưá»ng đưá»ng, oai phong lẫm lẫm.
Ngưá»i văn sÄ© dẫn đầu cá»§a toán ngưá»i nà y, khi vừa hạ xuống đất, đã trầm giá»ng há»i to:
- Ai giết thác Há»a Hồ Lô ?
Cừu Thiên Hiệp xốc nhanh “Khô trúc thánh kiếm†vừa bước đến má»™t bước, cất giá»ng trầm hùng nói to:
- ChÃnh tay tại hạ !
Ngưá»i lạ cầm quạt che trước bụng, đảo mắt ngó bốn phương, bước tháo ra sau nữa bước, nhẹ giá»ng há»i:
- Là ngươi ?
Cừu Thiên Hiệp để thánh kiếm ngang bụng thản nhiên nói:
- ChÃnh tại ha, ngươi muốn thay hắn mà báo cừu ư ? Ta sẽ hầu tiếp và chẳng sợ !
Không ngá», ngưá»i văn sÄ© ngước mặt lên trá»i cưá»i sang sảng, giá»ng cưá»i trong ấm hà o hùng, má»™t lúc lâu hắn lên tiếng:
- Xin lá»—i cung má»— đến hÆ¡i đưá»ng đột !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua, mặt bạc hóa hồng, sư kinh ngạc hiện nhanh lên khóe mắt, vì chà ng đoán biết kẻ đối diện với mình tự xưng là Cung mỗ chắc chắn là chưởng môn của Tiên Hà phái Thiên Thủ vệ đà Cung Chấn Viễn.
Nhân đó, chà ng thâu ngay kiếm thánh, vòng tay thà lá»…, há»i:
- Vãn bối xin há»i, tiá»n bối đây có phải là chưởng môn phái Tiên Hà , mà ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u xưng tán là Thiên thá»§ vệ đà Cung tiá»n bối phải chăng ?
- Phải đấy, chÃnh tại hạ là Cung Chấn Viá»…n.
Cừu Thiên Hiệp nhìn kỹ hắn quan sát vừa chép miệng khen thầm:
“Tháºt là danh môn chánh phái có khác, đối vá»›i bá»n Dã Hổ, tà ma ngoại đạo phong cách khác xa hẳn má»™t trá»i má»™t vá»±c !†NghÄ© đến đây, khà giáºn đã tiêu bá»›t phần nà o bèn Ä‘iá»m đạm nói:
- Tiá»n bối đã gá»i thiệp đòi hầu, chẳng rõ có Ä‘iá»u chi dạy bảo ?
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n Ä‘iá»m đạm nói:
- Dĩ nhiên là có !
Lão lại đưa mắt quan sát, nhìn từ đầu đến chân Cừu Thiên Hiệp, đồng thá»i đôi mắt ngó chăm chăm và o thanh “Khô trúc thánh kiếm†Má»™t lúc lâu hắn má»›i từ tốn bảo:
- Nghe trong giá»›i giang hồ võ lâm đồn rằng, trong nay may Cừu lão đệ thanh dá»± sẽ oai trên giang hồ, để rồi tá»± xưng là “Thiên hạ đệ nhất kiếmâ€. Tiên Hà là má»™t phái được liệt và o hà ng có thanh dá»± võ lâm ... cho nên có ý muốn ... biết qua má»™t và i chiêu số !
Nguyên Tiên Hà phái là má»™t phái nổi danh vá» kiếm thuáºt, má»™t phái chánh tông, thanh dư không kém Võ Äang phái là bao nhiêu.
Theo lá»i nói cá»§a vị chưởng môn Tiên Hà phái thì việc nà y đối vá»›i Cừu Thiên Hiệp chỉ vì cái riêng “Thiên hạ đệ nhất kiếm†đã khiến hắn bất mãn và không thể phục được.
Thiết tưởng trong giá»›i võ lâm, chỉ vì má»™t chữ “Danh†mà gây không biết bao Ä‘iá»u ân oán, thì tâm ý cá»§a vị chưởng môn phái Tiên Hà cÅ©ng không có gì là lạ !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua những lá»i hắn nói, bất giác nở má»™t nụ cưá»i khổ sở và từ từ tiếp lá»i:
- Sở dỉ có cái danh “Thiên hạ đệ nhất kiếm thủ†là do tiếng đồn cá»§a ngưá»i Ä‘á»i há» Oán ghét tại hạ chứ tại hạ có bao giá» dám nháºn má»™t danh vị như thế ! Vì tại hạ suy nghÄ©, những lá»i bịa đặt nên chẳng lưu ý là m gì. Qúy chưởng môn đã có lòng chỉ dạy, bất luáºn Ä‘iá»u gì tại hạ đâu dám chối từ.
Chà ng nói xong, đưa thanh kiếm và o võ, đứng yên như pho ngá»c tượng, trông lẫm liệt vô cùng.
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n phá lên cưá»i to nói:
- À ... ra thế ! Ngươi nói tháºt đấy chứ ?
Nói xong hắn đưa tay chỉ và o năm ngưá»i mặc ngân y cá»§a Bạch Hạc bang và Dạ du thần cưu, dịu giá»ng há»i tiếp:
- Qúy vị đây là đồng bạn của ngươi à ?
Cừu Thiên Hiệp cưá»i nhạt nói:
- Sá»± tháºt thì trái lại ! Mấy vị đây là kẻ đối địch vá»›i Cừu má»— !
Bấy giá», má»™t tên ngân y trong số năm tên Bạch Hạc bang bước đến trước mặt Cung Chấn Viá»…n vòng tay thi lá»… nói:
- Lãng Văn Dũ hạc xin chỠra mắt chưởng môn !
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn hơi cau mà y, vội vòng tay đáp lễ nói:
- NgÅ© vị thiếu bang chá»§ đã vâng mạng rá»i Bạch Hạc cốt đấy à ?
Năm tên ngân y Ä‘á»u vòng tay má»™t loạt nói:
- ChÃnh chúng tôi vâng lệnh gia phụ đến đây.
Cung Chấn Viá»…n cả cưá»i há»i tiếp:
- Có phái vì sáu chữ “Thiên hạ đệ nhất kiếm thủ†mà đến hay chăng ?
Năm tên ngân y dã hạc ngáºp ngừng đáp:
- Việc ... không phải việc nà y !
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n nghe qua cau mà y nghÄ© ngợi, tay hữu cầm quạt nhịp mạnh hai cái và o tay tả, vui vẻ há»i:
- Chứ các ngươi đến gặp Cừu Thiên Hiệp là m gì ?
Năm tên ngân y đưa mắt nhìn nhau, tất cả Ä‘á»u im lặng, không nói được ná»a lá»i, chúng đứng trÆ¡ trÆ¡ như mấy con hạc lạc.
Bấy giá» Dạ du thần cưu bước tá»›i trước mặt má»™t bước, cất tiếng cưá»i hăng hắc âm Ä‘iệu hiểm ác vô cùng, bằng giá»ng nói âm âm trầm trầm bảo:
- Cung đại chưởng môn ! Ngưá»i vì danh mà đến còn Bạch Hạc bang cá»§a chúng lại vì lợi mà lại, và kẻ đã chết là Há»a Hồ Lô hắn lại muốn gồm thâu cả danh lẫn lợi, do đó hắn má»›i đến Diêm la bá»u Ä‘iện để khiếu nại !
Cừu Thiên Hiệp không nhìn thấy vẻ thâm độc ác ngầm cá»§a hắn, nên vá»™i há»i:
- Còn ngươi ... tại sao cũng đến ?
Dạ du thần cưu rút cổ lại, trông thấy rất kỳ khôi cổ quái, hắn lắc lư chiếc đầu nhá»n bằng giá»ng nói âm hà n, cưá»i há» hỠđáp:
- Ta đấy à ! Ta đến xem sự náo nhiệt của trò nhân thế ... để vui chơi !
Cừu Thiên Hiệp bÄ©u môi, mắng nhá»:
- Hừ ! Bộ “vó†như ngươi cũng dám đến đây à ?
Dạ du thần cưu là m ngÆ¡ không đáp, hắn đưa mắt ngó Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n như thầm há»i ý kiến.
Cung Chấn Viá»…n cưá»i nhạt bảo:
- Dạ du thần cưu, ngươi bớt những trò múa mép, lãng du ! Hôm nay, ở đây có gì lý thú, vì tình thế không tiện cho ngươi ... !
Dạ du thần cưu hÆ¡i chá»™t dạ, nhưng hắn vốn là ngưá»i tinh ma quá»· quyệt bèn cất tiếng cưá»i há»nh hệch nói:
- Tình thế hiện giỠđã đổi mới ... chứ có gì là không tiện ?
Cừu Thiên Hiệp gằn giá»ng quát:
- Tình thế đổi mới là nghĩa gì ?
Dạ du thần cưu chỉ và o cổ thi hà i Há»a Hồ Lô cưá»i há» há», bằng giá»ng nói âm ma lạnh lẽo bảo:
- Ngươi giết nó ! Äêm nay Dạ du thần cưu nà y sẽ ghi ở lòng mình mãi mãi sá»± tà n ác hãi hùng !
Cừu Thiên Hiệp trầm giá»ng gắt:
- Ngươi có quen biết Há»a Hồ Lô à ?
Dạ du thần cưu nói như rên:
- Tuy không quen biết, nhưng việc nà y quan hệ khá to ! Ngươi dùng kiếm giết thác Há»a Hồ Lô, lại có mặt chúng ta tại trà ng nà y ... Ôi ! Khổ cho tấm thân ... vì việc nà y sẽ đồn đãi khắp nÆ¡i ... Ôi ! Chỉ sợ ... sợ ...
Nói đến đây hắn bá»—ng phá lên cưá»i lanh lảnh, giá»ng cưá»i hà m chứa sá»± âm trầm ác hiểm, khiến ngưá»i nghe chán ghét vô cùng.
Cừu Thiên Hiệp nghe hắn nói, hà m chứa sá»± buá»™c tá»™i cho mình bèn nổi giáºn rút thanh trúc kiếm vung lên, gắt to:
- Ngươi muốn thay hắn báo thù à ?
Dạ du thần cưu nói nhanh:
- Ta không có ý định đó ! Song ta chẳng bỠqua vụ nà y !
Cừu Thiên Hiệp thấy hắn gà n gà n dở dở, nên nổi giáºn xung thiên, nhấc mình Ä‘i hai vòng, nhanh như chá»›p tay tả chà ng chá»™p mạnh cổ Dạ du thần cưu quát lá»›n:
- Ngươi muốn gì ? Hãy nói mau ?
Dạ du thần cưu mặt mà y biến sắc, song vốn dỉ là con ngưá»i quá»· quyệt hắn đổi giá»ng Ä‘anh thép gầm lên:
- Ngươi hãy dùng kiếm giết ta Ä‘i, ta bằng lòng chết dưới thanh kiếm báu. Má»™t kẻ trong tay không tấc sắt ... ta và Há»a Hồ Lô số pháºn như nhau ... Giết ta Ä‘i ... nếu không thì ...
Cừu Thiên Hiệp quát lớn:
- Nếu không thì sao ?
Dạ du thần cưu rÃt lên:
- Nếu không thì ta sẽ Ä‘em câu chuyện hôm nay mà truyá»n bá cho má»i ngưá»i rõ vá» hà nh động giết Há»a Hồ Lô ...
Cừu Thiên Hiệp báºt cưá»i khì, má»™t tay nắm cổ má»™t tay bợ hông Dạ du thần cưu, giở há»ng lên cao ném văng ra xa mấy trượng, đồng thá»i chà ng cao giá»ng hét to:
- Chuyện ta là m ta chịu, kẻ trượng phu nà o có sợ ai ? Vì ngươi biết nói câu nà y ta tha ngươi khá»i chết !
Dạ du thần cưu là má»™t lão gian manh cụ cốt, nguyên hắn đã thấy táºn đáy lòng Cừu Thiên Hiệp là má»™t kẻ trượng phu quân tá», nên dùng lá»i khách sáo cho khá»i chết, sau khi bị ném xa hắn lồm cồm ngồi dáºy vừa rên rÄ©:
- Hiện giá» ngươi không chịu giết ta để khóa miệng ư ? Ngươi sẽ hối háºn trong tương lai !
Cừu Thiên Hiệp nổi xung, khoát tay gắt ầm lên:
- Äi ... Ä‘i cho khuất mắt ! Ta thấy ngươi như cá» ná»™i hoa ngà n không có gì đáng kể !
Dạ du thần cưu lại cưá»i há»nh hệch, gáºt gù bảo:
- Rất xứng đáng là hạo khà nam nhi !
Nói xong hắn váºn dụng toà n lá»±c nhảy lên cao má»™t trượng, vượt qua bãi tha ma chạy như bay biến, trong nháy mắt đã biến mình và o đêm tối âm u ...
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn bất giác thở ra một hơi dà i não ruột nói:
- Cừu lão đệ ! Trong tương lai ngươi bị phiá»n toái nhiá»u đó !
Cừu Thiên Hiệp không rõ sá»± gì nên vá»™i há»i:
- Váºy tiá»n bối muốn bảo gì ...
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n lấy tay chỉ và o vÅ©ng máu và cổ thây cá»§a Há»a Hồ Lô Ä‘ang quằn quại dưới đất, từ từ đáp:
- Cừu lão đệ ! Ngươi phóng thÃch Dạ du thần cưu là là m má»™t việc thất sách !
Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i nói:
- tại hạ không sơ hắn điêu ngôn vỠviệc nà y !
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n giÅ© cây quạt tiêu diêu phất nhẹ và o bụng mấy cái, bằng giá»ng nói âm trầm trầm bảo:
- Hắn không có gì đáng ngại, nhưng tiếc thay, Hồ Lô há»™i, há»™i viên trà n ngáºp cả giang hồ, Ä‘i đâu cÅ©ng chạm phải chúng, tuy chúng toà n là hạ lưu nhân váºt, nhưng không thiếu tay cao thá»§. Bá»n chúng đối vá»›i há»™i chá»§ kÃnh trá»ng tá»±a thần minh như hôm nay nhỡ chết dưới kiếm lão đệ, lại không được rõ rà ng lắm mà ngươi thả lá»ng cho Dạ du thần cưu Ä‘i, tất nhiên hắn sẽ thêm dầu thêm mỡ và kinh khá»§ng hóa câu chuyện rồi tung ra khắp mặt giang hồ, má»™t đồn mưá»i, mưá»i đồn trăm, thì há chẳng phải là sá»± phiá»n hà sầu não vá» sau hay sao ? Và như Cừu lão đệ có tà i kinh thiên bạt chúng, cÅ©ng không thể ngừa được kẻ ném đá giấu tay, thì khắp mặt giang hồ ngưá»i ở đâu lâu được !
Bằng giá»ng nói trong êm, Cung Chấn Viá»…n nói rõ từng tiếng má»™t, khiến ngưá»i nghe phải rung cảm và nháºn thấy rất chà lý, chà tình.
Cừu Thiên Hiệp tánh tình khẳng khái, ý chà kiêu hùng, chuyện mình là m mình chịu, nên chà ng từ tốn đáp lá»i:
- Cung tiá»n bối lá»i và ng khuyên nhá»§, tháºt chà lý chà tình nhưng tiếc thay, việc nà y tại hạ coi như rÆ¡m rác vệ đưá»ng. Chỉ vì tại hạ không sợ cuồng phong nổi dáºy, là m sáºp chòi câu ngư phá»§, Hồ Lô há»™i có biên bức khắp non sông Ä‘i nữa, tại hạ vẫn chẳng sợ nà o ?
Cung Chấn Viá»…n gáºt gù nói tiếp:
- Lão đệ có lòng hà o khÃ, khiến Cung má»— bá»™i phục muôn và ng !
Bấy giá» ... năm tên ngân y, thiếu bang chá»§ cá»§a Bạch hạc bang, đột nhiên chúng vòng tay hướng và o Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n, cung kÃnh thưa:
- Tiểu điệt chỠđợi đến giỠnà y, xin thế bá thứ lỗi !
Cung Chấn Viễn hơi ngạc nhiên nói:
- NgÅ© vị thiếu bang chá»§ quá nhún nhưá»ng !
Năm tên dã hạc đồng nói:
- Vì chúng Ä‘iệt nhi có lá»i ước hẹn vá»›i Cừu Thiên Hiệp tại đây, lại là vâng mệnh gia phụ mà hà nh sá»±, ắt có má»™t sư trao đổi nhau ... hầu sá»›m vá» cốc để phục mệnh !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua, chẳng đợi Cung Chấn Viá»…n trả lá»i, vá»™i ngắt lá»i bảo:
- Dã hạc thiếu bang chủ ! Các ngươi muốn xuất đao hãy đến đây !
- Soạt !
Má»™t đạo bạch quang quay tròn chá»›p lóe, tiếp theo đấy ba bốn rồi năm bóng ngân quang sáng mà u bạc, năm vị thiếu bang chá»§ Bạch Hạc bang Ä‘á»u tung mình nhảy ra trà ng đấu “leng keng†nhiá»u tiếng nổi lên, năm ánh thép sanh biếc lóe ra năm đạo hà o quang lạnh á»›n ngưá»i, năm thanh trưá»ng kiếm được tuôn ra khá»i võ thá»§ thế.
Cừu Thiên Hiệp thấy năm tên cùng nhảy ra má»™t lượt, bèn đứng thẳng ngưá»i tay váºn công, cất tiếng cưá»i cuồng ngạo bảo:
- Các ngươi hãy cẩn tháºn ! Má»i cả năm vị cùng tấn chiến !
Năm tên thiếu bang chá»§ Bạch Hạc bang cùng rống lên má»™t loạt, tay hữu váºn công phổ và o thanh kiếm, thân hình như con hạc ná»™i múa nghê thưá»ng nhảy má»™t loạt đến bên Cừu Thiên Hiệp, đồng thanh hét to:
- Hãy xem chiêu thế của chúng ta !
Bá»n chúng vừa nói dứt, năm thanh kiếm giÆ¡ cao, vÅ© lá»™ng mạnh, phát ra tiếng gió “vi vèo†ánh thép xanh tá»a rá»±c trá»i, uyển chuyển như muôn đóa hà n mai, biến ảo như gươm rùng kiếm bể năm đạo ngân tinh xoáy tÃt như năm luồn gió lốc bay xoắn và o ngưá»i Cừu Thiên Hiệp, thế mạnh hÆ¡n cưa núi xẻ rừng.
Luáºn vá» kiếm thuáºt năm ngưá»i nà y là cao thá»§ đệ nhất cá»§a Bạch Hạc bang, địa vị lại là thiếu bang chá»§, mà Bạch Hạc bang lại chuyên sá» dụng kiếm thuáºt, ngoà i Cá»u đại môn phái ra Ãt có ngưá»i nà o sánh nổi sá»± uyên bác cá»§a chúng vá» kiếm thuáºt và công lá»±c.
Nhưng sánh vá»›i Cừu Thiên Hiệp lại khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c. Vá» Cừu Thiên Hiệp đã may mắn nháºn được quyển “Bá»™ thiên tà ng thiết hạo khà thơ†và Thưá»ng thắng bát kiếm, lại thêm má»™t độ kỳ duyên nÆ¡i địa huyệt há»c được “Tháºp tam sanh tiêuâ€. Mưá»i ba chiêu kiếm tá»™t Ä‘á»i, cho nên tổng kết lại đưá»ng kiếm thuáºt cá»§a chà ng là má»™t đưá»ng kiếm bà truyá»n, siêu linh, tuyệt há»c.
Cho nên, năm đưá»ng chiêu như sao sa bão táp cuốn đến mình, Cừu Thiên Hiệp vẫn thản nhiên đứng nguyên thế, tay tuốt nhanh thanh trúc kiếm quay má»™t vòng trước mặt, mỉm cưá»i quát to:
- Năm vị hãy đỠphòng !
|

13-01-2009, 01:47 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 42 Cao Thá»§ Cháºt Tha Ma
Kiếm Thần Ra Oai Vũ
Thanh “Khô trúc thánh kiếm†vừa tuốt ra khá»i vá» chẳng khác con rồng và ng uốn khúc, vÅ© lá»™ng ra muôn đạo hoà ng quang sáng rá»±c trá»i.
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn thất thanh hô to:
- A, tháºt là thần ... kiếm.
Tiếng nói cá»§a lão chưa dứt, bóng ngưá»i Ä‘ang xoáy tÃt bá»—ng phân hai.
Năm vị thiếu bang chủ Bạch hạc bang vừa thấy ánh sáng và ng của “trúc kiếm†tất cả kêu lên kinh ngạc, miễn cưỡng đưa gươm ra đỡ, bị luồng kiếm phong đẩy ngược dội ra sau sáu bảy thước.
Cừu Thiên Hiệp cao hứng huýt lên tiếng sáo diá»u ngân vang như rồng gầm giữa biển, thân hình tá»±a cụm mây ô, kiếm quang vẫn chưa dừng chá»›p nhoáng, lần thứ hai xuất thá»§, sá» dụng chiêu “Hổ túc cao cương†má»™t trong mưá»i ba đưá»ng “Sanh tiêu kiếm pháp†chiêu kiếm nà y biến ra năm thức đánh, hướng và o năm tên thiếu bang chá»§ Ä‘iểm mạnh, đâm ngay, chém ngang phạt xép, sả đầu ... năm tên Bạch Hạc bang tuy cách xa sáu, bảy thước, nhưng vẫn còn trong vòng phong tá»a cá»§a kiếm phong.
Năm ngưá»i tuy nhảy ra sáu, bảy thước né tránh, song khó thoát nổi đạo hoà ng quang theo Ä‘uổi như bóng vá»›i hình, bất giác đại binh thất sắc, tất cả Ä‘á»u rống lên, tuốt nhanh thanh kiếm đưa ra nghênh chiêu, tiếp thế.
Không ngá», kiếm quang lóe mắt, kiếm khà tá»±a vòng cầu, nhưng thấy Cừu Thiên Hiệp đổi chiêu biến thế miệng lại quát to lên:
- Hãy cầm chặt trưá»ng kiếm !
Tiếng “kiếm†vừa thoát khá»i và nh môi Cừu Thiên Hiệp, đột nhiên nhiá»u tiếng “lẻng kẻng†vang lên.
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn hai lần kêu lên thất thanh:
- Ngũ vị thiếu bang chủ ! Lui mau !
Cùng lúc đó, năm chiếc bóng ngưá»i trăng bạc như ngá»n pháo vô tri sắp nổ, xoà i ngưá»i tiến dưới ngá»n hoà ng quang, chẳng khác Ä‘oà n phù du cuồng dại Ä‘ua nhau nhảy và o bóng đèn tá»± thiêu.
Cừu Thiên Hiệp đột nhiên rút đưá»ng “thánh kiếm†thu hồi thế tấn, đứng sững giữa trà ng viện, dáng Ä‘iệu tháºt oai phong lẫm liệt, tay cầm thanh “khô trúc thánh kiếm†chỉ và o năm tên thiếu bang chá»§, quát nói:
- Năm vị tay kiếm không thắng nổi Cừu má»—, thì không nên vá»ng tưởng đến quyển “Bổ thiên tà ng thiết hạo khà thơ†!
Năm vị thiếu bang chá»§ cá»§a Bạch Hạc bang bấy giá» má»›i hoảng hồn, chúng đưa mắt nhìn lại thanh trưá»ng kiếm trên tay, má»›i hay đã gãy tiện hết phân ná»a, chúng lấy mắt nhìn nhau ngÆ¡ ngác đến độ mất hồn, vẻ mặt trắng nhợt lúc trắng lúc hồng trông rất thảm hại:
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n vá»™i bước mau tá»›i trước dùng lá»i giảng hòa, bảo:
- Thắng bại là thưá»ng sá»±, đến đây là tạm đủ.
Cừu Thiên Hiệp cao giá»ng nói:
- Năm vị thiếu bang chá»§ Bạch Hạc bang chúng ta vốn không có tiá»n cừu háºu háºn gì cả phải chăng !
Năm tên thiếu bang chủ Bạch Hạc bang lấy mắt nhìn nhau vừa quay sang Cung Chấn Viễn nói:
- Chúng tiểu Ä‘iệt há»™i nghệ chẳng tinh, xin thế bá đừng cưá»i nhé !
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn nói mau:
- Nói chi những lá»i như thế, Bạch Hạc bang kiếm phái oai trấn giang hồ, danh vang võ hiệp nhưng lần ...
Nói đến đây, lão vụt nÃn lặng, đưa mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp vì ái ngại. Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i Ä‘au khổ, tiếp ngay:
- Nhưng lần nà y tại binh khà kém, năm vị nên tìm có kiếm báu, trở lại đây lần nữa tìm tại hạ, tại hạ sẽ tùy thá»i mà hầu giáo quý vị !
Năm tên thiếu bang chá»§ mặt còn sắc giáºn, chúng ném nhanh năm chuôi kiếm gãy xuống đất, đồng thanh nói to:
- Các hạ nói hãy nhá»› lá»i, chúng ta sẽ còn ngà y gặp gỡ. Thôi Ä‘i !
Vừa nói dứt, năm bóng ngưá»i bay vá»t lên cao hà ng trượng, biến hình và o bóng đêm phút chốc đã mất dạng.
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n, nhìn theo cả năm ngưá»i Ä‘i khá»i bãi tha ma rất xa, má»›i quay sang đối diện Cừu Thiên Hiệp thở dà i nói:
- Bạch Hạc bang năm con dã hạc, đây là lần đầu tiên chúng nếm mùi thất bại, nhưng khổ nổi tuổi thanh niên, khó có lòng nhẫn nại, khó chịu nháºn sư chân ! Chúng không thể bá» qua việc nà y được !
Cừu Thiên Hiệp cảm thấy năm tên thiếu bang chá»§ Bạch Hạc bang có phong độ bất phà m, bèn cất giá»ng u buồn nói:
- Con nhà võ, ai cÅ©ng tá»± trá»ng lấy oai phong cá»§a mình, không tránh được !
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n mỉm cưá»i khổ, gượng nói:
- Lão đệ nói không sai, tuy ngươi không tá»± xưng là “thiên hạ đệ nhất kiếm thủ†nhưng theo kiếm thuáºt chiêu pháp, thì ngươi đã đạt đến mất nháºp hóa xuất thần. Cung má»— cam bái phục xin thua. Hẹn gặp lại !
Cừu Thiên Hiệp thấy thế vá»™i gá»i nhanh:
- Cung chưởng môn. Cừu mỗ muốn hầu chuyện !
Cung Chấn Viá»…n quay lại, vẻ mặt thoáng qua má»™t tia nghi ngá», bất giác há»i:
- Cừu lão đệ ngươi ? ...
Cừu Thiên Hiệp nhếch môi cưá»i nụ:
- Nghe danh tiếng vÅ© ná»™i kiếm thuáºt, đứng đầu là phái Tiên Hà Võ ÄÆ°Æ¡ng, nổi tiếng rất lâu Ä‘á»i, hằng mong được gặp, dịp may rất Ãt có. KÃnh má»i chưởng môn thi triển má»™t và i chiêu cá»§a quý phái tuyệt há»c cho tiểu đệ được mở rá»™ng kiến văn !
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n bấy giá» mặt bạc hóa hồng, mà y ngà i nhÃu lại, lão đưa tay mân mê chòm râu Ä‘iểm bạc, ngẫm nghÄ© mà chẳng nói ra lá»i:
Không ngá», phÃa sau lưng Cung Chấn Viá»…n, từ lâu không nghe tiếng động cá»§a mưá»i tên kiếm sÄ© Tiên Hà . Äá»™t nhiên má»™t tráºn gió nổi thoáng nhanh qua tá»±a hồ như tiếng động chân ngưá»i, ngá»n gió lại quyện thà nh hình tròn vây phá»§ Cừu Thiên Hiệp và o giữa. Bấy giá» má»›i rõ là mưá»i tên kiếm sÄ© Tiên Hà tá»§a vây phá»§ Cừu Thiên Hiệp, mưá»i lưỡi gươm trần lấp lánh ánh thanh quang, giÆ¡ lên ngang bụng, má»—i tên Ä‘á»u lá»™ vẻ phẫn ná»™ đến cùng tá»™t, dưá»ng như chúng muốn mở tráºn thư hùng.
Cừu Thiên Hiệp thấy váºy mỉm cưá»i, đôi mắt chiếu ra tia sáng long lanh, rá»i thẳng và o mặt mưá»i tên dÅ©ng sÄ© Tiên Hà kiếm, Ä‘oạn quay sang nhìn Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n trầm giá»ng há»i:
- Cung chưởng môn không thÃch cùng tại hạ động thá»§ mà ra lệnh cho quý phái đệ tá», dùng thuáºt “Ném đá dò đưá»ng†phải chăng ?
Cung Chấn Viá»…n cau mà y khó chịu, bằng giá»ng nói Ä‘au buồn đáp:
- Cung má»— là đà n anh có há»c thức, dù không thà nh mô phạm, chứ cÅ©ng xưng vá»›i nghÄ©a trượng phu ... ta tuyệt nhiên không có ý như thế, chẳng qua là ...
Cừu Thiên Hiệp vá»™i cướp lá»i, bằng má»™t giá»ng gay gắt nói tiếp:
- Chẳng qua là tại hạ tà i sÆ¡ há»c cạn, đâu có đủ cho Tiên Hà phái cao thá»§ động chiêu, vì không xứng đáng !
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n nghe qua tái mặt, tay hữu run khẽ giÆ¡ lên chỉ thẳng và o mưá»i tên dÅ©ng sÄ© Tiên Hà , trầm giá»ng nói:
- Chúng nó là tay kiếm hữu hạng cá»§a bổn môn, hiá»m vì trẻ tuổi ngưá»i non dạ, tá»± ái sôi trà o theo nhiệt huyết. Cừu lão đệ nếu muốn chỉ giáo thì cứ ra tay ... Cung má»— không can thiệp !
Cừu Thiên Hiệp dõng dạc nói to:
- Chưởng môn không can dá»±, thì các ngươi cứ tá»± tiện.....Nà o, xin má»i tháºp vị anh hùng !
Vừa nói dứt, thanh “khô trúc thánh kiếm†chuyển nhẹ. Thoạt như chỉ là má»™t khúc tre, đã lâu nước trá»— mà u và ng, song rất hiếm có ở trần Ä‘á»i, vì trúc kiếm vừa nhÃch động nhẹ, láºp tức phát ra muôn đạo kim quang, chói sáng cả ngôi nghÄ©a địa, tiếng kiếm kêu “réo†và ngân dà i tá»±a như rồng gầm hổ rú.. Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n, đột nhiên lắc nhẹ thân mình bay vá»t lên cao ba trượng, và hạ xuống lên phiến đá trên má»™t gò cao, vừa buá»™t miệng gá»i to mưá»i tên đệ tá» Tiên Hà phái:
- Các ngươi tá»± ý tá»± nguyện, bụng là m dạ chịu không được trách ta ... song các ngươi hãy táºn lá»±c mà lãnh giáo Cừu Thiên Hiệp má»™t chiêu tuyệt há»c !
Mưá»i tên kiếm sÄ© đồng thanh đáp:
- Chúng đệ tỠđã hiểu !
Giá»ng nói chưa dứt, bóng ngưá»i đã tráºp trùng thoạt tiến, thoạt lùi, mưá»i tên dÅ©ng sÄ© và mưá»i lưỡi gươm trần óng ánh, bức hãm Cừu Thiên Hiệp và o giữa trung tâm, khiến ngưá»i hoa cả mắt chỉ thấy mà u trắng bạc, xanh xanh, chứ không thấy dạng ngưá»i nà o cả.
Ban đầu, chỉ thoáng qua như là n gió nhẹ dần dần, mưá»i dÅ©ng sÄ© cá»§a Tiên Hà phải cà ng vượt cà ng mau, kình phong cà ng đến gần cà ng lan rá»™ng.
Sau cùng, không còn phân biệt được bóng ngưá»i, kiếm phong thì réo lên như sấm rá»n gió thét phảng phất như hà ng vạn kỵ binh ồ ạt cuốn tá»›i như nước vỡ bá».
Má»™t phái tuyệt há»c, quả nhiên khác hẳn tay thưá»ng.
Cừu Thiên Hiệp không dám lÆ¡ đểnh, cầm kiếm há»™ thân ngưng khà dưỡng thần, chẳng dám khinh thưá»ng vá»ng động, lại không dám sÆ¡ hở như trước. Má»™t khắc qua.
Bá»—ng nhiên mưá»i tên dÅ©ng sÄ© phái Tiên Hà đồng thanh hét lá»›n:
- Hãy xem kiếm !
Mưá»i ngưá»i kêu lên má»™t lượt ráºp nhau, như đất bằng nổi cÆ¡n sấm dáºy, mưá»i đạo kiếm phong đồng thá»i bay lông lốc đến, bốn phương tám hướng xung lên vầng thiết khà lạnh buốt ngưá»i ...
Cừu Thiên Hiệp chép miệng khen thầm, thuáºn tay vung mạnh “khô trúc thánh kiếm†hóa ra chiêu “Văn kê khởi vũ†má»™t trong Sanh tiêu kiếm pháp, trúc kiếm vừa chá»›p động má»™t vòng, tá»a ra má»™t vầng hoà ng quang và ng buốt không khÃ, vừa cao giá»ng nói to:
- Cừu mỗ xin lãnh giáo !
Trúc kiếm vừa vung ra, bóng địch đã tiêu thất.
Nguyên mưá»i tên kiếm sÄ© Tiên Hà phái đưa ra chiêu thế rợn ngưá»i, đấy là chiêu dụ địch hư chiêu, thấy bước tá»›i trước, chứ kỳ tháºt còn ở sau sáu trượng, Ä‘i chạy như thưá»ng lệ song kiếm chiêu đã thâu lại.
Cừu Thiên Hiệp đưa ra chiêu “Văn kê khởi vũ†lại đánh và o khoảng không khà hư vô, trong lòng lấy là m kinh hãi, vội thâu ngay “trúc kiếm†rùng mình giữ bộ, vừa đưa mắt thăm dò địch tình động tịnh ra sao.
Không ngá», mưá»i tên dÅ©ng sÄ© Tiên Hà phái đột nhiên quáºt khởi, tất cả đồng lá»±c má»™t tiếng ráºp nhau, vang lên má»™t tiếng kinh hồn, mưá»i luồng hà o quang chá»›p nhoáng cá»§a trưá»ng kiếm, mau như lưu tinh, thế cứng hÆ¡n phi mã, như nhiá»u tia Ä‘iện quét ngang trá»i, đây là má»™t chiêu biến ảo khôn lưá»ng, lợi hại không kể xiết.
Cừu Thiên Hiệp toát mồ hôi lạnh, sá»± cấp bách trong chá»›p mắt, váºn công không còn kịp, chỉ còn cách giÆ¡ cao “khô trúc thánh kiếm†sá» dụng chiêu thần tốc là “Thấp Long tại thiên†múa nhanh để phòng thân.
Cách đấy ba trượng xa, Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn, đột nhiên kêu rống lên:
- Các ngươi mau thối lui, lấy quạt hộ thân tức khắc !
- á»i chao ! á»i !
Nhiá»u tiếng kêu kinh khá»§ng nổi lên, bóng ngưá»i phân tán nhanh, mưá»i tên dÅ©ng sÄ© Tiên Hà phái, Ä‘ang cuốn tròn bên vòng chiến, bá»—ng dạt ra. Trong số mưá»i ngưá»i, có ba ngưá»i bị hất văng thiết kiếm. Ba ngưá»i nà y vá»™i lấy quạt múa lên để há»™ thân, số còn lại tuy không bị thương, nhưng hảy cây quạt bị kiếm phong thổi nát, bay tứ tán.
Cừu Thiên Hiệp tron cÆ¡n gấp rút, liá»n hoà nh thân thi triển chiêu thế, không rõ ý gì chà ng sá» dụng hai chiêu “Mạng váºn kiếm†và “Thưá»ng thắng bát kiếm†là hai chiêu tuyệt há»c bà truyá»n chợt nghe Cung Chấn Viá»…n rống bên tai, má»›i vá»™i thu hồi thế kiếm há»™ thân, và cÅ©ng nhỠđó mà hai chiêu thế tuyệt há»c chỉ thi triển má»™t phần nhá».
Bấy giá» chà ng má»›i tỉnh chÃ, định thần nhá»› lại, bất giác bảo nhá» vá»›i mình:
“Toi công !†Tháºt ra, nếu Cừu Thiên Hiệp không thâu hồi hai chiêu thế, thì mưá»i tên dÅ©ng sÄ© Tiên Hà phái, khó tránh được máu đổ rừng hoang, thây phÆ¡i má»™ đà i.
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn, từ trên cái gò cao vội nhún mình nhảy xuống, đến trước mặt Cừu Thiên Hiệp, vòng tay thi lễ nói:
- Äa ta lão đệ đã nương tay, tha cho chúng !
Cừu Thiên Hiệp đỠmặt khẽ đáp lá»i:
- Chương môn nhún nhưá»ng thái quá !
Không ngá», Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n bước sấn tá»›i trước, cây quạt tiêu diêu xòe rá»™ng ra phe phẩy bằng giá»ng nói trân trá»ng bảo:
- Cung má»— tay tả phiến, tay hữu kiếm, há»™i cùng ba mươi năm công lá»±c và kim tượng danh dá»± trong võ lâm, thừa nháºn “Kiếm phiến song tuyệt†Cung má»— tháºt lấy là m hãnh diện vô cùng, nhưng mà sá»± kết quả ra sao. Cung má»— tháºt không biết đến. Hôm nay, xin mượn thiếu hiệp những đưá»ng kiếm thuáºt thần kỳ, để mà đo lưá»ng thá» tà i bá»™ cá»§a Cung má»— xem đến đâu váºy xin thiếu hiệp chá»› bá» qua.
Lá»i nói cá»§a Cung Chấn Viá»…n phân minh là muốn động thá»§ qua chiêu, nhưng xuất phát từ cá»a miệng cá»§a má»™t vị chưởng môn nên lá»i lẽ phải khiêm cung và cam mỉ.
Nhân đó Cừu Thiên Hiệp vòng tay cung kÃnh đáp:
- Cung kÃnh chẳng bằng vâng lá»i, song tại hạ có má»™t lá»i yêu cầu nho nhá».
Cung Chấn Viá»…n ngạc nhiên há»i:
- Lão huynh đà i, ngươi muốn ta đánh cuộc ư ?
Lá»i nói vô cùng trang trá»ng, hiển nhiên là Cung Chấn Viá»…n nói tháºt tình, không đùa.
Cừu Thiên Hiệp đáp nhanh:
- Không dám ! Chỉ vì tại hạ có trong tay lưỡi “thánh kiếm†quá sắc bén, chỉ xin mượn má»™t vị nà o cá»§a quý phái má»™t thanh kiếm thưá»ng, như thế má»›i gá»i là công bằng và hợp lý trong cuá»™c qua chiêu.
Cung Chấn Viễn vội khoát tay từ chối nói:
- Không cần thiết ! Vì thanh kiếm cá»§a Cung má»— ... rất khác xa loại kiếm thưá»ng dùng !
Nói xong, quạt giao tay tả, tay hữu đưa lên vai nắm lấy đốc kiếm rút “soạt†ra khá»i vá», má»™t thanh kiếm cổ kiếm dà i ba thước hai tấc, mà u xanh biêng biếc ấy là cây “Tòng văn cổ kiếm†má»™t thanh kiếm kỳ cổ nhất Ä‘á»i.
Tháºt váºy, Tòng kiếm vừa thoát ra khá»i vá», mà u xanh lá mạ chiếu mát mặt, hÆ¡i lạnh rợn ngưá»i kèm theo tiếng kiếm phong, nghe o o ngân dà i như phụng gáy, sánh vá»›i mưá»i thanh kiếm thép cá»§a mưá»i tên dÅ©ng sÄ© Tiên Hà phái khác xa nhau má»™t vá»±c má»™t trá»i.
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n thuáºn tay vÅ© lá»™ng má»™t vòng “thá»â€ thân kiếm đảo nghiêng nghiêng đã phát ra tiếng kêu “oong oong†ánh thanh quang theo đó mà tuôn ra xanh biết cả trá»i, kế đấy bèn thu kiếm để ngang bụng, bằng giá»ng nói trầm hùng bảo:
- Thanh kiếm nà y truyá»n đến tay Cung má»—, có trên mưá»i Ä‘á»i, ước chừng năm trăm năm lịch sá», tuy không chém đá như bùn song có thể thổi lông đứt Ä‘oạn. Lão đệ đà i, ngươi hãy cố gắng nhé !
Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy “Tòng văn cổ kiếm†rá»i khá»i vỠđã biết là loại bữu kiếm, giỠđược nghe qua cà ng lấy là m tin tưởng, do đó chà ng tá»§m tỉm cưá»i tiếp lá»i:
- Thì ra là thế, tại hạ vui lòng lãnh giáo ! Xin má»i !
Nói dứt, chà ng bao kiếm vòng tay, nhấc bổng thân mình lui ra xa bảy bước, hai chân bẹt ra hình chữ bát, mình rùn xuống thấp, mặt ngó ngay tá»›i trước, tháºt là phong độ cá»§a má»™t tay cao thá»§ thượng thừa, cung mà không kiêu ngạo, kÃnh hòa đủ lá»… nghi.
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn vội hoà nh kiếm day ngang, khiếm tốn nói:
- Lão đệ đà i ... quá nhiá»u nghi lá»… !
Nói xong, lão khoan mình xuống thấp như tá»a bá»™, ấy là chiêu thức há»™ thân cá»§a hà ng kiếm khách lão luyện. Thoạt nhiên như thi lá»… bên quyá»n cước.
Hai ngưá»i đứng xổm đối diện nhau, đồng thanh hét to:
- Miá»…n luáºt !
Hai bóng đang đối chiếu bỗng phân ra, một xanh một và ng, biến thà nh hai luồng ánh sáng chớp lóe và bay lượn.
Nguyên cả hai Ä‘ang dùng hư chiêu để mà đo lưá»ng trình độ cá»§a nhau, nà o là nhảy né há»™ thân, nà o là giở bá»™ trầm thá»§ thế, hai bên diá»…n ra và i đưá»ng hư ảo, sau cùng má»›i rùn bá»™ đưa mắt nhìn nhau, hầu chỠđịch thá»§ tấn chiêu.
Luáºn vá» kiếm thuáºt, rất khác xa các loại binh khà khác như côn Ä‘ao, cổn, phá»§, vì sá»± há»c táºp thuần vá» khÃ, không bao giá» khinh thưá»ng mà tấn chiêu trước, chỉ vì lấy tịnh chế động, nếu để sá»± giáºn dữ là m cho khà huyết phá»§ trầm sẽ thua ngay ...
Sở dÄ© hai ngưá»i Ä‘á»u chuẩn bị, răn lòng mình không nhÃch động, ai thất bại là kẻ đã ra tay trước.
Vì thế, hai ngưá»i trà n qua né lại, bốn mắt giao nhau không ai chịu xuất thá»§.
Äá»™t nhiên ... Cừu Thiên Hiệp rùn bá»™ đổi thế, lại cất tiếng hét to:
- Chưởng môn, tại hạ xin vô lễ !
Lá»i nói dứt, chiêu kiếm đã thà nh, đạo quang và ng như ánh sáng chiá»u, tá»a ra sáng rá»±c bãi tha ma, chiêu “thưá»ng thắng bát kiếm†vÅ© lá»™ng như rồng và ng uống khúc, lượng theo mây, lướt theo gió cuốn thà nh má»™t tráºn phong ba truy kÃch đối phương.
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn reo to:
- Quả nhiên chiêu thế phi phà m !
Lá»i nói dứt, tả thá»§ phe phẩy quạt tiêu diêu ... tay hữu cá» thanh “tòng kiếm†ra nghênh địch, hai bên đối thá»§ đã mở đầu tráºn so tà i.
Nên biết, Cung Chấn Viá»…n vừa Ä‘ua ra chiêu thế, đây là má»™t chiêu tuyệt há»c cá»§a phái Tiên Hà , thấy chiêu thế rá»i rạc không hình thức, kỳ tháºt là bên trong nó biến hóa muôn Ä‘oạn, huyá»n bà ẩn trong chiêu khiến ngưá»i không thể lượng được.
Nhân vì khi đưa kiếm ra, mÅ©i kiếm đã Ä‘iểm thân kiếm lạìquằng, lưng kiếm lại vạch, chuôi kiếm cÅ©ng như xÃch tòng, phong kiếm tá»a ra là n gió má»ng bảo vệ bà n tay, đấy là năm nguyên tắc lá»›n cá»§a kiếm thuáºt “Thiên địa quân thân sưâ€. Năm nguyên tắc nà y dùng phổ và o chiêu thức để chế địch má»™t uy lá»±c dùng để phát huy phả kÃch.
Vả lại, thêm và o đấy cây quạt tiêu diêu luôn luôn thá»§ hạ bá»™, khi thuáºn theo đà kiếm quạt tá»›i, khi nghịch thì quạt ngang binh khà địch, tuy cánh quạt má»ng manh, nhưng có má»™t đạo lá»±c rất hùng háºu đủ sức đẩy rÆ¡i các loại bịnh khÃ, khi cáºn chiến thì quạt và o mặt, bụng địch thá»§. Nhân đó, quạt phổ và o kiếm, kiếm chuyển ra chiêu tuyệt há»c “Song tuyệt kiếm phiếnâ€.
Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy thế kiếm biến ảo khiến cho mặt mà y thất sắc mồ hôi rịn ướt toà n thân.
|

13-01-2009, 01:48 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 43 Oan Gia Äeo Äuổi
Hai Gái Cháºn ÄÆ°á»ng
Äứng má»™t bên mưá»i tên kiếm sÄ© Tiên Hà phái cất tiếng hô to như sấm nổ:
- Hay tuyệt !
Thiên thá»§ vệ Ä‘a Cung Chấn Viá»…n thầm đắc ý, tuy không muốn tạo sá»± thương tâm cho ngưá»i khác, song tâm ý không quên phần thá»§ thắng, tay hữu kiếm tòng đảo mạnh, tay tả quạt tiêu diêu hạ trầm, lại cất tiếng nói to:
- Xin...
Tiếng “nhưá»ng†chưa thoát khá»i và nh môi, Cừu Thiên Hiệp mà y ngà i đảo ngược, mắt biếc chuyển nhanh, tay đả hạ trầm cao giá»ng khen:
- Chiêu số tuyệt diệu....
Bóng ngưá»i xoáy tÃt quay động, bá»—ng phân ra hai, cây quạt cá»§a Cung Chấn Viá»…n đột nhiên bị đẩy khá»i vòng tay văng bay lên cao mấy trượng. Tiếp theo đấy là má»™t tiếng “koeng†cá»§a sắt thép nổi lên nhẹ. Cung Chấn Viá»…n cảm thấy cánh tay hữu tê buốt, vá»™i xách thanh “cổ kiếm†nhảy lùi ra sau mấy trượng dư.
Cừu Thiên Hiệp đưa ra chiêu thế, bị đạo dư lực kình khà đẩy lui ra ngoà i bảy bước.
Lại thấy cây quạt Cung Chấn Viá»…n Ä‘ang lÆ¡ lá»ng giữa khoảng không, lại rÆ¡i từ từ xuống, ká» bên Cừu Thiên Hiệp nhanh như cắt, tay hữu giÆ¡ cao lên mÅ©i “khô trúc thánh kiếm†chá»c thá»§ng cánh quạt, thuáºn tay chà ng phất mạnh “kiếm thánh†đẩy cây quạt bay vá» phÃa Cung Chấn Viá»…n, đồng thá»i kêu to:
- Hãy tiếp lấy....
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n Ä‘ang mở to đôi mắt nhìn và o đầu mÅ©i kiếm “Tòng văn cổ kiếm†cá»§a chÃnh mình, má»™t sá»± thương tâm đến cùng cá»±c nổi lên là m cho gương mặt già nua lúc bạc, lúc hồng đôi mắt lá» Ä‘á», ngưá»i như Ä‘iên dại, gương mặt hiện lên đầu vẻ kinh hoà ng, trố mắt nhìn thanh kiếm đến độ xuất thần.
Äến lúc nghe tiếng Cừu Thiên Hiệp hét bên tai, Cung Chấn Viá»…n má»›i hoà n hồn ngó lên, thấy cánh quạt bay vút và o mặt, vá»™i đưa tay tả bắt chá»™p lại, đồng thá»i lão giương đôi mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp trân trối, nÃn lặng không nói được ná»a lá»i.
Cừu Thiên Hiệp bấy giỠmới tỉnh ngộ, hồi tưởng:
“Chẳng nhẽ thanh kiếm kỳ cổ của lão đã hư ?†Chà ng lại nghĩ nhanh:
“Nếu thanh Tòng văn cổ kiếm bị hư bẻ, thì cây thánh kiếm cá»§a chÃnh mình chỉ là má»™t cà nh trúc khô thế nà o còn nguyên vẹn được†NghÄ© đến đây chà ng để ngang “khô trúc thánh kiếm†trước mặt dưới ánh sáng trăng, thì thấy thanh trúc kiếm vẫn nguyên vẹn, không sức mẻ tà nà o, nước bóng vẫn trÆ¡n láng, không há» trầy khuyết, nên cảm thấy kỳ lạ vá»™i cất tiếng há»i Cung Chấn Viá»…n:
- Cung chưởng môn, thanh Tòng văn cổ kiếm cá»§a ngưá»i có...
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn nghe qua biến sắc hồng cả hai và nh tai, năm chòm râu đuột run lên như gió thổi, lão cất tiếng thở dà i nói:
- Ta không ngá» thánh kiếm kỳ cổ là váºt trấn môn tương truyá»n đến mưá»i chÃn Ä‘á»i ngưá»i, nay đến phiên ta lại bị nhục thế nà y. Cung Chấn Viá»…n chưởng môn Tiên Hà phái ngà y nay đã trở thà nh kẻ tá»™i nhân đối vá»›i những anh hồn đã khuất !
Lá»i vừa nói ra, Cừu Thiên Hiệp nghe tái mặt luôn cả mưá»i tên kiếm sÄ© phái Tiên Hà không hẹn mà đồng kêu lên má»™t tiếng “á†kinh ngạc, má»—i tên Ä‘á»u run lên vẻ mặt nhuá»™m đầy buồn thảm, tÃa mắt chưa hết kinh hoà ng.
Cừu Thiên Hiệp vá»™i há»i ngay:
- Cung tiá»n bối bảo sao ?
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n đưa thanh “Tòng văn cổ kiếm†ra trước mặt quay nhẹ má»™t vòng, lại dùng lá»i nói quá trang trá»ng bảo:
- Bổn môn cổ kiếm là má»™t phẩm váºt tá»™t Ä‘á»i, chỉ vì ta Cung Chấn Viá»…n công lá»±c chẳng ra gì, há»c nghệ không tinh, nên nguyện đóng cá»a để tạ lá»—i vá»›i tiá»n nhân ! Cừu Thiên Hiệp không can hệ đến việc nà y !
Nói xong, lão đưa tay áo vẫy mạnh và o nhóm mưá»i tên kiếm sÄ© Tiên Hà phái, ngầm ra hiệu cho chúng cất bước.
Mưá»i tên kiếm sÄ© Tiên hà đối vá»›i Cừu Thiên Hiệp rất uất háºn và bất phục, song chưởng môn đã ra lệnh, chúng đâu dám cưỡng lại, vì thế...
Mưá»i tên kiếm sÄ© đồng thanh kêu lên:
- Hãy đi thôi !
Mưá»i bóng ngưá»i chá»›p lạch, xung bắn lên cao mấy trượng, nhắm hướng đưá»ng cái quan chạy tá»›i như trối bão, trong nháy mắt đã chìm mình khuất dưới bóng đêm.
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n chắp cây “Tòng văn cổ kiếm†và o vá», vẻ mặt chưa hết lạnh lùng, miá»…n cưỡng nhếch mép nở má»™t nụ cưá»i Ä‘au khổ, hai tay vòng lại hướng và o Cừu Thiên Hiệp nói:
- Câu chuyện đêm nay, Tiên Hà phái tá»± xét nghệ nghiệp chẳng tinh, và việc là m không cân nhắc, mong thiếu hiệp dùng lá»i nhân đức khi đỠcáºp chuyện nà y vá»›i má»i ngưá»i. Xin dung cho Cung má»— còn chút Ãt thể diện !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua, lấy là m bà ng hoà ng chua xót cho hoà n cảnh cá»§a vị chưởng môn, bèn cất tiếng hiá»n hòa cung kÃnh đáp:
- Chưởng môn nói chi những lá»i nà y, tại hạ tuy có trong tay kiếm thánh rất sắc xảo, nhưng vá» nghá» nghiệp thì....đêm nay vãn hạ chưa thi triá»…n cho nên quý vị tôn phái chưa có dịp lá»™ sở trưá»ng. Tại hạ tuy đã hÆ¡n thánh kiếm song chẳng lấy gì là m hứng thú !
Cung Chấn Viá»…n nghe qua hÆ¡i tái mặt, không lá»™ vẻ gì hân hoan hay tha thứ, mà trầm giá»ng nói to:
- Xin cáo từ !
Nói xong, lão quay ngưá»i qua phÃa hữu toan cất bước. Không ngá» Cừu Thiên Hiệp nhanh chân bước sấn tá»›i trước cản lối Ä‘i vừa nhẹ giá»ng:
- Xin chưởng môn khoang đi !
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n vá»™i thối lui má»™t bước trầm giá»ng há»i:
- Ngươi muốn giữ ta lại hay sao ? Ngươi muốn gì ?
Vừa nói dứt, lão giũ mạnh cây quạt, che ngay bụng tay hữu lại nắm chặt đốc kiếm, chân dạt hình chữ đinh thủ thế.
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n vẫn lấy là m khó nghÄ© vá»™i há»i:
- Chuyện gì thế ?
Cừu Thiên Hiệp nghiêm trang, há»i lại:
- Chưởng môn có bằng lòng chỉ giáo không ?
Cung Chấn viễn đáp mau:
- Nếu được... có thể !
Cừu Thiên Hiệp quắc cặp mắt tinh anh, nhìn thẳng và o mặt Cung Chấn Viá»…n Ä‘iá»m đạm há»i:
- Cuá»™c đại há»™i trên Hương Lô Phong - Cảo sÆ¡n và o tiết Ä‘oan ngá» vừa qua, Cá»u đại môn phái Ä‘á»u má»™t lòng ước há»™i, quý chưởng môn tại sao đến giá» lại thất ước, chăng nhẽ tượng “BÃch ngá»c cổ pháºt†là tÃn váºt cá»§a Ngá»™ Phi đại sư bấy giá» hết hiệu lá»±c rồi sao ?
Thiên thá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n nghe qua biến sắc dưá»ng như đất sáºp trá»i long, lão đưa mắt nhìn trừng trừng và o Cừu Thiên Hiệp má»™t lúc lâu má»›i lên tiếng, bằng giá»ng nói chân thà nh đáp lại:
- Äại há»™i và o tiết Ä‘oan ngá» ? Ngá»™ Phi đại sư lại truyá»n lệnh lần thứ hai và đã thá»§ tiêu lệnh trước !
Cừu Thiên Hiệp nghe những lá»i Cung Chấn Viá»…n vừa nói, má»™t áng mây ngá» vá»±c nổi lên là m tối cả tâm hồn liá»n cúi đầu nghÄ© ngợi:
“Phái Thiếu Lâm là minh chá»§ trong Cá»u đại môn phái mà Ngá»™ Phi đại sư là má»™t ngưá»i chánh phái đầy thanh dá»±, luôn cả giang hồ võ lâm cÅ©ng coi Ngá»™ Phi đại sư là ngưá»i tiá»n nhân vá»ng trá»ng, chẳng nhẽ đại sư bà y ra buổi ước há»™i để gạt ta hay sao, tại sao đại sư lại không bảo ta trước có tiện hÆ¡n không ? Lạ tháºt... †Cừu Thiên Hiệp lấy là m khó nghÄ© vá»™i lên tiếng há»i:
- Cung tiá»n bối ! Giải tán buổi ước há»™i tiết Ä‘oan ngá» có gì là m bằng cá»› chăng ?
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn đáp ngay không suy nghĩ:
- Phải có chứ ! Ước há»™i cÅ©ng do tượng “BÃch ngá»c cổ Pháºt†là m tÃn váºt thì thá»§ tiêu buổi há»™i tiết Ä‘oan ngá» vẫn dùng váºt tÃn ước là “BÃch ngá»c cổ Pháºt†là m bằng chứng cá»› sao !
Cừu Thiên Hiệp thở dà i buồn bã, vừa chép miệng trách thầm:
“Thá»±c ta không ngá» Ngá»™ Phi đại sư, nỡ gạt gẫm ta !†nghÄ© đến đây lòng chà ng dâng lên má»™t nổi buồn khó tả, bèn đưa mắt nhìn Cung Chấn Viá»…n bằng những tia mắt dịu hòa há»i:
- Xin phép há»i chưởng môn, lần thứ hai đưa ra tượng BÃch ngá»c cổ Pháºt, để giải tán buổi ước há»™i Ä‘oan ngỠỞ đâu, và o lúc nà o quý phái nháºn được ?
Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn không do dự đáp:
- Lần thứ nhì ước lệnh “BÃch ngá»c cổ Pháºt†lại không truyá»n đến tổng đà n cá»§a Tiên Hà phái, mãi cho đến ngaà y mùng bốn tháng năm, chỉ còn má»™t ngà y nữa là đến tiết Ä‘oan dương... thì lúc đó Bát đại môn đã lại tụ há»p ngoà i chân núi Cảo Thiếu Lâm rồi.... lúc đó thì ước lệnh truyá»n đến bảo thá»§ tiêu buổi há»™i, riêng phần Cung má»— có dắt theo nhiị đại đệ tá» gồm mưá»i ngưá»i đến dá»± há»™i, không ngá» chưa đến nÆ¡i đã được tin giải tán, nên Cung má»— và chúng đệ tá» lặng lẽ vá» không... công việc chỉ thế !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua nhủ thầm:
“Nếu như thế ắt là có nhiá»u Ä‘iểm sai sá»± tháºt ! Vì hôm mùng bốn tháng năm, chÃnh mình ở tại Thiếu Lâm tá»±. Ngá»™ Phi đại sư truyá»n lệnh thá»§ tiêu buổi há»™i thiì không có lý lắm, vì chÃnh mình theo sát chân đại sư không rá»i ná»a bước, và trong chùa lại xảy ra vụ mất chân kinh, náo loạn cả lên, nhứt động gì cÅ©ng rõ, tại sao vụ truyá»n ước tÃn lại không hay.... ?†Cừu Thiên Hiệp nghÄ© không ra lẻ, nên cúi đầu nghÄ© ngợi không nói được nữa.
Thiên chá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n thấy chà ng thá»™n mặt ngồi nghÄ© ngợi, bèn há»i tiếp:
- Nà y huynh đà i, ngươi há»i ta việc đó để là m gì ?
Bấy giá», sá»± tháºt còn nằm trong vòng bà máºt, nên Cừu Thiên Hiệp không tiện đưa ra ý kiến, bèn thẩn thỠđáp xuôi:
- Tại hạ trong nhất thá»i nhá»› ra nên tiện há»i váºy thôi, chứ không có ý kiến gì ?
Thiên chá»§ vệ đà Cung Chấn Viá»…n mỉm cưá»i Ä‘au khổ, bằng giá»ng nói cá»±c trầm buồn tiếp:
- Thiếu hiệp có gươm kỳ cổ, có chiêu thế tá»™t Ä‘á»i, thì danh hiệu “đệ nhất kiếm thiên hạ†không có gì phải nói nữa, theo sá»± thà nh tháºt cá»§a Cung má»—, thì thiếu hiệp rất xứng đáng hưởng danh hiệu đó. Còn cuá»™c há»™i ước tại Hương Lô phong mục Ä‘Ãch có bao nhiêu đó thôi, hôm nay Trung Nguyên võ lâm kẻ đứng đầu chỉ là thiếu hiệp mà thôi.
Cừu Thiên Hiệp chưa kịp nói những lá»i khiêm tốn, thì Cung Chấn Viá»…n rún nhẹ đôi vai cất tiếng “huýt†má»™t hÆ¡i dà i Ä‘oạn nhấc mình lên cao mấy trượng nhanh như cánh én đầu xuân chỉ nháy mắt đã biến mình sau mà n đêm dà y mịt.
Cừu Thiên Hiệp cúi đầu nghĩ ngợi, không rõ nguyên nhân nà o Ngộ Phi đại sư thủ tiêu buổi hội tại Hương Lô Phong, lại giấu nhẹm không cho chà ng biết rõ một mảy may nà o ?
Cung Chấn Viá»…n đã biến mình mất dạng từ lâu mà Cừu Thiên Hiệp không hay biết gì cả, chà ng đứng trÆ¡ trá»i như phổng đá giữ tha ma.
Lúc bấy giá», ánh nguyệt đã xế tà , ước độ khoảng cuối canh tư gần bước sang đầu canh năm, tuy và o mùa hè nóng bức, nhưng nhiá»u ngá»n gió Nam thổi đến nghe mát rưá»i rượi tá»±a gió xuân.
Cừu Thiên Hiệp không dám nghÄ© ngợi nữa, chà ng cất bước Ä‘i chầm cháºm, chà ng lại nghÄ©:
“Ta nên trở vá» khách Ä‘iếm nghÄ© ngÆ¡i, sáng hôm sau sẽ lên đưá»ng.†Vừa cúi đầu lầm lá»§i chẳng mấy chốc đã rá»i khá»i vùng má»™ địa mà đến đưá»ng cái quan, lúc nà y chà ng toan giở thuáºt khinh công nhắm hướng thị trấn Ä‘i tá»›i.
Bá»—ng thấy xa xa có má»™t bóng xanh bay lÆ¡ lá»ng giữa mà ng đêm, tháºt nhẹ nhà ng thanh thoát, song nhanh như sao sa Ä‘iện xẹt, hướng thẳng phÃa trước đồng thá»i chà ng nghe được giá»ng nói từ hướng đó văng vẳng bên tai.
Cừu Thiên Hiệp nghe qua biết ngay là giá»ng nói cá»§a thiếu nữ bèn chép miệng nói thầm:
“Rõ là nợ†Ngay lúc đó chà ng vá»™i giảm bá»›t ná»™i lá»±c đứng hẳn lại đưa mắt nhìn bốn phÃa quan sát.
Nguyên chiếc bóng xanh nà y không ai xa lạ mà chÃnh là Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng.
Cừu Thiên Hiệp reo lên vui vẻ:
- á»’... BÃch cô nương ! Xin thứ cho tại hạ không nháºn rõ !
BÃch Lệ Hồng dưá»ng như nháºn rõ Cừu Thiên Hiệp bất giác gương mặt trắng hóa hồng nhưng sá»± xúc động chỉ thoáng qua trong nháy mắt, lại phục hồi gương mặt như đóa hoa đà o, đầy vẻ vui tươi xuân má»™ng, tháºt là má»™t sá»± vui mừng bất ngá», nên đôi mà y liá»…u lúc cao lúc thấp, đôi mắt hạnh hà m chứa đầy nét tình tứ nhìn Cừu Thiên Hiệp ngượng ngáºp:
- Là ngươi ?
Cừu Thiên Hiệp vốn dÄ© là ngưá»i hiá»n chân thà nh nên há»i ngay:
- Phải chÃnh tại hạ ! BÃch cô nương đêm khuya canh vắng má»™t mình Ä‘i đâu đấy ?
BÃch Lệ Hồng nhếch mép cưá»i tình:
- Chẳng nhẽ ngươi lại đi hai mình sao ?
Cừu Thiên Hiệp bị cô ả há»i má»™t câu không trả lá»i được, song cố gượng... lúng túng đáp đùa:
- Hừ, tại hạ vẫn có má»™t... má»™t ngưá»i thôi !
BÃch Lệ Hồng nhìn thấy sắc diện và điệu bá»™ lúng túng cá»§a Cừu Thiên Hiệp tháºt khó nÃn cưá»i khiến nà ng cao hứng nói:
- Nà y nhé, ngươi một mình ta cũng một mình, gặp nhau tại đây chẳng phải là hai mình hay sao ?
Cừu Thiên Hiệp cà ng thêm khó nghÄ©, bất giác đỠmặt tÃa tai, gượng cưá»i đáp:
- á»’ à ra thế ! BÃch... cô....
BÃch Lệ Hồng bÄ©u môi, dùng giá»ng mÅ©i há»i:
- Có phải ngươi đang lo sợ lắm không ?
Cừu Thiên Hiệp giương to đôi mắt nhìn BÃch Lệ Hồng ngạc nhiên há»i:
- Ta mà sơ..... ? Ta sợ cái gì chứ ?
BÃch Lệ Hồng bÄ©u môi, bằng giá»ng nói máºp má» bảo:
- Chẳng phải ngươi sợ kẻ “gai chôm chổm†nhìn hay sao ?
Cừu Thiên Hiệp Ä‘iên ngưá»i lên vì danh từ quái lạ bèn há»i lại:
- Cái gì là “gai chôm chổm†? Gai chôm chổm là ai ?
BÃch Lệ Hồng cưá»i nhoẽn miệng, ngắt lá»i:
- Ngươi khéo vá» vÄ©nh ? Tháºt không biết gai chôm chổm là ai à ?
Cừu Thiên Hiệp như lạc và o “U mê độngâ€, lắc đầu nguây nguẩy kêu lên:
- Tháºt rõ khổ ! Tại hạ chưa nghe danh từ quái dị đó.
Tiếng nói vừa dứt, đột nhiên trong bóng rừng đầy cả lá đưa ven đưá»ng, bay vá»t ra má»™t bóng trắng xóa, thân mình nhẹ nhà ng hạ xuống ngay trà ng, lại nghe giá»ng nói eo éo thét lên:
- ChÃnh mình không biết rõ mà dám gá»i ngưá»i là gai chôm chổm !
Cừu Thiên Hiệp nghe thấy ngưá»i vừa đến là Hồng hoa lệnh chá»§ Huyết quang giáo phó giáo chá»§ Nhan Như Ngá»c, lòng chà ng nổi lên má»™t sá»± phiá»n não đến cùng cá»±c, vì oan gia ở đâu đến cùng má»™t lúc, tháºt rõ khổ !
Bấy giá», BÃch Lệ Hồng cưá»i lanh lảnh bằng giá»ng nói trêu:
- Tháºt không ngoà i sá»± ước Ä‘oán cá»§a ta, gã há» Cừu Ä‘i đến đâu bá»n gái Ä‘eo sát gót... !
Nhan Như Ngá»c cau mà y hét lên:
- Ngươi cũng theo hắn đến đây ư ? Hắn với ngươi là gì ?
BÃch Lệ Hồng nhếch mép cưá»i nhại nói:
- Xì ! Ai đi theo hắn sát đuôi thì rõ ? Hắn là ai ?
Cừu Thiên Hiệp thấy Nhan Như Ngá»c sắc giáºn hiện đầy mặt, chân tay thá»§ thế, bèn dịu giá»ng khuyên:
- Hay lắm ! Hay lắm ! Nhan cô nương hãy nói một câu xem nà o !
Không ngá», Nhan Như Ngá»c nhanh như bướm, đã bước sấn tá»›i trước đưa tay chỉ BÃch Lệ Hồng nhìn Cừu Thiên Hiệp nói như hét:
- Ngươi không bênh nó à ? Tại sao ngươi không nói vá»›i nó má»™t câu, mà bảo ta ? Vì cá»› nà o mà nó dám gá»i ta là “gai chôm chổm†?
BÃch Lệ Hồng thấy thế cưá»i khì, bằng giá»ng nói lanh lảnh thét to:
- Hồng hoa, hoa hưá»ng chẳng có gai chÆ¡m chởm hay sao ? Tại sao ngươi không thừa nháºn ?
Nhan Như Ngá»c phừng phừng lá»a giáºn, đưa tay rút nhanh thanh trưá»ng kiếm múa má»™t vòng hư chiêu Ä‘oạn thu kiếm thá»§ thế đưa tay chỉ BÃch Lệ Hồng hét to:
- Tuốt kiếm mau ! Bổn cô nương sẽ dạy ngươi !
BÃch Lệ Hồng tái mặt giương đôi mắt phượng tròn xoe nhìn Nhan Như Ngá»c, thét lên lanh lảnh:
- Bổn cô nương há sợ ngươi sao ?
Vừa nói dứt, tay liá»n tuốt nhanh trưá»ng kiếm rún bá»™ như thể phượng xòe, toan giữ thế tấn chiêu.
Hai vị cô nương giáºn lên như đôi hổ cái đói mồi kẻ mặt tái xanh, ngưá»i mà y xếch ngược, lưá»m nhau như chá»±c nuốt tươi địch thá»§.
Cừu Thiên Hiệp chẳng biết là m sao hơn, vội chen và o giữa trung gian, hai tay đưa ra hai bên nói:
- BÃch cô nương, Nhan cô nương, hai ngưá»i....
Hai cô gái tay lăm lăm trưá»ng kiếm, đồng thanh quát lá»›n:
- Ngươi hãy tránh ra.... !
Cừu Thiên Hiệp hốt hoảng, vì thấy cả hai vượt qua khá»i mình, tay giÆ¡ chân nhún thân xuất chiêu vừa cất tiếng hô to:
- Các ngươi muốn là m gì thế ?
Bấy giá», BÃch Lệ Hồng và Nhan Như Ngá»c kiếm chiêu đã thà nh, hai ngưá»i đồng nghiêng mình xuất chiêu.
- Keng !
Má»™t tiếng kim khà chạm nhau ngân lên như gió rÃt, tia lá»a văng tung tóe, hai ngưá»i đã giao qua má»™t chiêu, đồng thá»i nhảy lùi ra sau, soát lại thanh kiếm lần thứ rồi nhảy ra ác đấu.
Cừu Thiên Hiệp cau mà y khó chịu, thấy cả hai chiêu qua lại, các thế cá»±c nhanh không còn vẻ gì nhân nhượng nữa, chà ng bước tá»›i trước cao giá»ng hét:
- Mau dừng tay ! Dừng tay lại !
Nhưng hai cô nà ng nhanh như phượng vũ chiêu thế tựa phong ba, đánh va nhau không ai chịu kém hơn ai, nên chẳng ai chịu ngừng tay.
Luáºn võ công lá»±c cá»§a hai ngưá»i không phân thượng hạ, kiếm chiêu chỉ suýt soát nhau, nhưng bấy giá» vì Cừu Thiên Hiệ, khiến cả hai dốc hết sức bình sanh để phân tà i cao thấp.
Là n kiếm qua lại, hai cô gái nhảy lồng lá»™n cà ng mau đánh lẹ, má»™t lam má»™t trắng như hai chiếc cầu vòng trắng xòe tá»±a kiếm quang, uyển chuyển như đôi bướm cháºp chá»n rất đẹp mắt.
Thá»i gian mau như chá»›p, nhoáng cái cả hai đã giao nhau hai mươi chiêu thế, dưá»ng như chúng cố liá»u mạng đấu vá»›i nhau, cố đưa ra những đưá»ng chiêu tuyệt mạng.
Cừu Thiên Hiệp hò hét chẳng dứt, song chẳng biết dùng lá»i gì khuyên giải.
Bá»—ng nhiên... chà ng nhìn thấy Nhan Như Ngá»c kiếm chiêu dÅ©ng mãnh, ánh sáng bạc xạ dà i, hai hà m răng ngá»c nghiên chặt, biết rằng nà ng váºn thêm công lá»±c mà đưa ra những chiêu tuyệt thế.
Còn BÃch Lệ Hồng hÆ¡i thở ồ ồ, mồ hôi rịn ướt trán, tay kiếm tá»±a hoà ng hoa, phát xuất những đưá»ng chiêu khốc liệt dị thưá»ng.
Nên biết vá» kiếm thuáºt đạo, kiếm chiêu không nên táºn dụng ná»™i lá»±c, mà trái lại dùng phân lá»±c cá»±c nhẹ, chỉ vì chiêu phải dùng toà n ná»™i lá»±c hầu lấy nhu để chế cương, đúng thế khắc định tranh thắng.
Lúc bấy giá» hai cô nà ng vùi đầu đánh nhau không còn phân chiệu, biện thế nữa, mà chỉ táºn dụng cả tâm lá»±c ra so tà i quyết tá» chỉ vì tâm trạng cả hai Ä‘ang đứng và o cuá»™c diện “Mêâ€...
Cừu Thiên Hiệp đưa đôi mắt là nh lạnh, nhìn xem hai cô ả như một khách bà ng quang xa la.....
Chà ng thấy hai cô ả đánh nhau trên dưới ba mươi chiêu chưa phân thắng bại, mồ hôi rịn ra ướt trán hơi thở hồng hộc, chang lại nghĩ:
“Nếu để hai cô ả đánh vùi, tất phải có má»™t thảm hai má»™t bị thương†Vì nghÄ© thế, nên chà ng không thể là m kẻ đứng xem trò, bèn vươn thẳng hai tay, nhÃch động mạnh đôi chân, dùng thế Lôi hà nh cá»u chuyển luồn mình và o giữa tráºn kiếm quanh thân pháp mau lẹ vô cùng. Äôi tay nhanh nhạy nhắm ngay Ä‘Ãch cầm kiếm cá»§a hai cô gái chá»™p mạnh, đồng thá»i quát to:
- Hai ngưá»i hãy dừng tay mau !
BÃch, Nhan hai cô gái cứ thế giao phóng quá mạnh, bất thình lình bị chá»™p và o cánh tay, là m mất cả thăng bằng và buốt lên như dao cắt, cả hai không hẹn đồng kêu to lên má»™t tiếng thất thanh, vá»™i thu hồi trưá»ng kiếm đứng sá»ng lại..
Cừu Thiên Hiệp má»™t tay nắm má»™t ngưá»i nổi giáºn hét to:
- Các ngươi điên rồi hay sao, vô duyên vô cớ đem tánh mạng ra đùa hay sao ?
Nhan Như Ngá»c mặt mà y xám ngắt, bÄ©u môi nói:
- Ngươi lại há»i nó ?
BÃch Lệ Hồng không chịu kém, đưa tay xỉa xói Nhan Như Ngá»c nhìn Cừu Thiên Hiệp bảo:
- Tại sao ngươi không há»i nó ?
Cừu Thiên Hiệp lấy là m phiá»n não, hai tay thẳng cánh vung hai cô gái văng ra hai bên tả, hữu cách nhau xa hà ng mấy trượng.
BÃch, Nhan hai cô nương bị té lùi ra sau mấy bước, chúng gượng đứng dáºy, đưa mắt nhìn nhau lom lom như chá»±c nuốt sống lẫn nhau.
Cừu Thiên Hiệp nổi cáu quát to:
- Nếu ai muốn động thủ, thì hãy đến tìm ta ?
Hai ngưá»i liếc mắt nhìn nhau bằng những tia căm há»n, oán độc đồng thá»i bốn gót sen Ä‘i động lại buá»™c miệng gá»i “Hay†tất cả Ä‘á»u rún mình nhảy đến trước, toan há»—n chiến lần thứ hai nữa.
Cừu Thiên Hiệp cà u nhà u:
- Tháºt là oan gia.
BÃch, Nhan hai cô ả đứng đối diện nhau song chẳng cứ chưởng, vung gươm nữa, và giương đôi mắt nhìn nhau như trá»±c thị.
Cừu Thiên Hiệp không chịu nổi bầu không khà ngá»™t ngạt, bèn cất tiếng thở dà i thưá»n thượt bảo:
- Nhị vị cô nương vốn không có cừu sâu oán nặng, việc gì phải lấy tÃnh mạng mà đùa giỡn vá»›i tá» thần ! Chẳng nhẽ hai ngưá»i muốn má»™t còn, má»™t mất hay sao ?
BÃch Lệ Hồng sẳng giá»ng nói:
- Tôi muốn lấy tÃnh mạng nó là m gì ?
Nhan Như Ngá»c không kém, gay gắt bảo:
- Ai cần lý sự với ngươi !
Nói xong, cả hai sắc mặt vô cùng nghiêm khắc nhìn nhau động thủ.
Cừu Thiên Hiệp thấy thế, vá»™i nhảy vá»t và o giữa nói to như quát:
- Dừng tay mau ! Các vị muốn gì thì cứ nói với nhau, chẳng được ư ?
BÃch Lệ Hồng chá»›p nhanh đôi mắt phượng nhìn Cừu Thiên Hiệp bằng những tia nhìn trìu mến, cất giá»ng há»i:
- Nghe nói thiếu hiệp và Cá»u đại môn phái há»™i nhau ở Hương Lô Phong váºy kết quả ra sao ?
Nhan Như Ngá»c không đợi Cừu Thiên Hiệp trả lá»i, đôi mắt ướt tình xuân nhìn Cừu Thiên Hiệp bằng những tia nồng cháy, bằng giá»ng nói trong êm bảo:
- Thiếu Hiệp đưá»ng xuống Giang Nam đầy dẫy cạm bẫy, ta đặt biết chú ý ngươi chá»› nên can thiệp và o việc ngưá»i khác hư việc, hãy đỠphòng, cố bảo vệ lấy thân !
BÃch, Nhan vừa nói dứt, hai cô ả lại đứng chống nạnh nhìn nhau bằng những tia nảy lá»a như cố ý khiêu khÃch và toan giữ thế tấn chiêu.
Cừu Thiên Hiệp thấy váºy nghÄ© thầm:
“Hai cô gái nà y tháºt lạ, đồng đến đây tìm ta, lại có ý tốt lo lắng cho ta, tại sao cá nhân cá»§a há» dưá»ng như bất mãn mà giở trò tranh sống tranh chết vá»›i nhau.... †Vì nghÄ© như thế chà ng bắt đầu khổ sở bảo:
- Tại hạ không rõ gì cả, hai vị cô nương nếu có ý tốt với tại hạ, là tự nhiên cùng một hướng một ý chà với nhau.... chứ tại sao....
Nhan Như Ngá»c phá lên cưá»i lanh lảnh, bằng giá»ng nói kiêu kỳ bảo:
- Hừ ! Ai mà có một ý chà như nó !
BÃch Lệ Hồng không chịu kém bèn mỉm cưá»i ngạo nghá»… nói:
- Hừm ! Có ai giống ngươi đâu, đà n bà , con gái mà là m phó giáo chủ Huyết Quang giáo. Trai chẳng ra trai, gái không nên gái, khà n khà n như thái giám ở hoà ng cung !
Nhan Như Ngá»c giáºn Ä‘oá» mặt quát to:
- BÃch Lệ Hồng ! Còn ngươi danh dá»± lắm hay sao ?
Cừu Thiên Hiệp tuy trải qua vô số gian nguy hung hiểm, đánh nhau vá»›i vô số cao thá»§, nhưng mà đối vá»›i hai vị cô nương nà y, chà ng đà nh bó tay, nát óc không giải quyết được, lại thêm lá»i qua tiếng lại má»—i lúc má»—i căng thẳng, chẳng biết xá» sá»± cách nà o cho êm đà nh cao giá»ng nói to:
- ÄÆ°á»£c lắm ! Ta sẽ Ä‘i ngay tức khắc, sau khi ta Ä‘i rồi các ngươi tá»± do đả kÃch, tá»± do cãi nhau, vì mắt ta không thÃch nhìn sá»± há»—n loạn như thế nà y được !
Nói xong, quả nhiên chà ng nhấc mình bay vụt lên cao, không muốn trở vá» khách Ä‘iếm nữa, mà băng qua đưá»ng cái quan, nhắm hướng Nam hạ chạy Ä‘i như gió lốc.
Tháºt là kỳ quái, câu nói cá»§a Cừu Thiên Hiệp như lệnh Ä‘iá»u, khi chà ng cất bước hai cô ả không còn nghÄ© đến việc ẩu đả nữa, mà đồng tung mình lên cao, Ä‘uổi theo Cừu Thiên Hiệp.
BÃch Lệ Hồng kêu lên thất thanh:
- Cừu Thiên Hiệp hãy cháºm lại !
Nhan Như Ngá»c lạc giá»ng gá»i:
- Cừu Thiên Hiệp ! Tiểu muá»™i có lá»i muốn nói !
BÃch Lệ Hồng nghẹn ngà o kêu:
- Cừu.....
Cừu Thiên Hiệp nghe lồng lá»™ng bên tai, song chẳng chịu dừng bước, vì chà ng muốn thoát khá»i sá»± phiá»n phức vá»›i hai cô ả cà ng sá»›m cà ng đở phiá»n, cho nên cố váºn thêm ná»™i lá»±c chạy hết tốc độ phi trần.
BÃch, Nhan hai vị cô nương tuy khinh công thuá»™c và o hạng thượng thừa, song không thể sánh được sá»± kháng kiện mau mắn cá»§a Cừu Thiên Hiệp... sau cùng hai cô ả bị bá» rÆ¡i rất xa.
Cừu Thiên Hiệp thi triển tá»™t bá»±c khinh công chạy như bay biến chẳng quay đầu lại cho đến lúc không nghe tiếng kêu hét phÃa sau lưng lẫn tiếng tà áo chạm và o nhau cÅ©ng không nốt, lúc đó chà ng má»›i hãm bá»›t công lá»±c quay đầu ra sau quan sát, thì không thấy hình bóng hai vị cô nương đâu nữa....
Cừu Thiên Hiệp thở dà i khoan khoái như vừa trút bỠmột gánh nặng trên vai, lại tiếp tục dùng thế khinh công đi vỠNam Hạ.
Bấy giá», từ phương xa tiếng gà đua nhau gáy rá»™, báo hiệu đã tan canh, nÆ¡i góc trá»i Äông xa thẳm mà u rạng sáng đã viá»n Ä‘á»u dưới dãy mây xanh nên tuy mà u trá»i sắp sáng, song hÆ¡i đất còn cuồn cuá»™n vô số sa mù như vầng khói trắng.
Suốt má»™t hồi phi hà nh dà i mệt nhá»c. Cừu Thiên Hiệp bá» thuáºt khinh công mà đủng đỉnh bước trên đưá»ng quan lá»™.
Hai bên đưá»ng là má»™t thôn nghèo hẻo lánh, trên mái tranh còn tá»a nhiá»u đợt khói trắng, dưá»ng như ngưá»i đã thức giấc nhóm lá»a Ä‘un trà . Cừu Thiên Hiệp đưa mắt ngó mông, thấy xa xa vá» phÃa trước có má»™t ngôi chợ nhá», chi chÃt là những dãy phố bá»c quanh, chà ng thầm tÃnh Ä‘i đến đây tìm má»™t tá»u Ä‘iếm ăn uống nghÄ© ngÆ¡i, rồi sau đây sẽ lên đưá»ng.
Không ngá», Cừu Thiên Hiệp vừa bước chân và o tiểu trấn, khi Ä‘i ngang qua má»™t quán nước lá»›n rất đông khách, từ trong quán đột nhiên vang ra giá»ng nói ồ á» bảo:
- Kìa ! Tên điểm tỠđến kìa !
Tiếng nói dứt, từ trong quán chạy ra má»™t gã cao lá»›n vạm vỡ đầu trần chân không thá»±c là má»™t đại hán tá».
Tên hán tá» mình trần để lá»™ bá»™ ngá»±c đẫy da, lưng Ä‘eo má»™t cái phù Ä‘iêu đã ngã mà u xám xịt, buông lòng thòng, hắn mặc quần cá»™c bằng vải hoa mà u tim tÃm, đôi mắt chiếu ra nhiá»u tia sáng rá»±c, hai cánh tay thịt nổi vồng trông là má»™t trang dÅ©ng sÄ© nhưng cá» chỉ và sắc diện cá»§a hắn không lương thiện.
Tên đại hán dá»±ng ngược đôi mà y, cao giá»ng quát:
- Ta bảo ngươi ! Vì ta coó chuyện muốn nói với ngươi đây !
Cừu Thiên Hiệp ngước mặt nhìn trá»i cưá»i ha hả, bằng giá»ng nói khinh miệt bảo:
- Ta không có chuyện gì để nói với ngươi cả !
Vừa nói dứt, chà ng lách mình bước ngang qua mặt tên đại hán và thá»§ thế giở thuáºt khinh công.
Không ngá», tên đại hán tá» vẻ giáºn dữ gầm to:
- Ngươi tháºt không lại đây à ?
Cừu Thiên Hiệp bÄ©u môi “xì†má»™t tiếng nặng giá»ng há»i:
- Thế à ? Ngươi là m cái thá gì mà gá»i ta lại đây chứ ?
Nói xong chà ng không lưu ý đến tên đại hán chỉ bước săn tới, hướng và o chợ đi rất nhanh.
Tên đại hán cả giáºn rống lên liên hồi, hắn bước ba bước má»™t, chạy theo sau lưng Cừu Thiên Hiệp thình thịch, đồng thá»i tay tả hắn xòe ra nhắm ngay cổ Cừu Thiên Hiệp chụp tá»›i.
Cừu Thiên Hiệp tuy mặt hướng vá» phÃa trước, cất bước Ä‘i rất nhanh, nhưng tai mắt chà ng rất thông tuệ, há chẳng biết có kẻ Ä‘uổi theo sao ?
Nhưng chà ng cố chá» bà n tay há»™ pháp cá»§a tên đại hán vừa hạ xuống bên vai cá»§a mình, tay hữu giÆ¡ lên tháºt nhẹ, ngoặc ra sau chá»™p mạnh và o cổ tay tên đại hán, theo võ thế “Thuáºn thu cầm dương†tay vẫn nắm chặt cổ tay tên đại hán, rùn mình nhảy tá»›i trước, đồng thá»i hét to:
- Bằng hữu ! Lại đây chúng ta có chuyện nói !
Chiêu thứ nhì là “Tá» lưỡng thiên giai “ mượn sức ngưá»i là m thế đánh cá»§a mình.
Tên đại hán bị chá»™p má»™t cách thình lình, kế đấy lại bị lôi Ä‘i như can vụ, va té nhoà i xuống chân Cừu Thiên Hiệp... Vì quá hãi hùng, nên hai hà m răng hắn há ra ngáºm và o kêu “láºp cáºp†thân mình co ro, trông chẳng khác con đả cẩu ăn trá»™m cám heo.
|

13-01-2009, 01:48 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 44 Tam Hung Lộ Hình Dung
Cừu Thiên Hiệp quáºt ngã tên đại hán, gót chân chà ng giẫm lên lưng, mỉm cưá»i há»i:
- Có Ä‘iá»u gì muốn nói, thì hãy nói mau cho ta nghe ?
Tên đại hán như con heo bị thá»c huyết, “quái kêu†rá»n trá»i “á»i chao†không ngá»›t.
Cừu Thiên Hiệp nổi giáºn dằn mạnh bà n chân lên lưng gã cao giá»ng quát:
- Nếu ngươi không nói, ta nhất định bẻ gãy hế cả hai hà m răng ! Nói không ?
Bá»—ng nhiên ... má»™t giá»ng nói khà n khà n từ xa vang dá»™i lại:
- Hãy dừng tay ! Nó chỉ là kẻ thừa hà nh, ngưá»i ra lệnh đến ngay đây !
Tiếng nói dứt, từ trên má»™t ngá»n bà ng cao ngất bay xuống má»™t bóng ngưá»i, thân pháp nhẹ nhà ng như chiếc lá rÆ¡i, hạ xuống đất không gây tiếng động nhẹ, tháºt là khinh công đến hà ng cao diệu thượng thừa.
Cừu Thiên Hiệp vá»™i rá»i bà n chân khá»i lưng tên đại hán, đồng thá»i nhảy trái qua má»™t bên, đứng thá»§ thế ... rồi cao giá»ng há»i:
- Hừ ! Hóa ra ngươi có kẻ há»™ trợ sau lưng, song tiếc thay đến hÆ¡i cháºm má»™t tà !
Vừa nói dứt, chà ng đưa mắt nhìn và o ngưá»i lạ, chỉ thấy ngưá»i phát ra tiếng nói can thiệp cho thêm đại hán là má»™t vị lão nhân ốm như que cá»§i, tuổi cao chừng năm mươi trở lên, gương mặt khô khan trắng như sáp, không có má»™t tà huyết hồng, cái đầu tròn láng loe hoe và i sợi tóc và ng, mÅ©i nhá» mắt lươn, dưới cằm lốm đốm và i sợi râu chuá»™t, vóc ngưá»i xương xẩu cao độ ba thước má»™c, hình dạng chẳng khác má»™t con khỉ khô. Nhưng đôi maà ng tang và hai gò thái dương huyệt lại vung lên cao, đôi mắt nhá» như lươn song sáng long lanh như Ä‘iện, khiến ngưá»i nhìn và o đủ biết hắn có má»™t công lá»±c phi phà m.
Lão ốm bước ngay đến trước mặt Cừu Thiên Hiệp há miệng cưá»i há» há», phô bà y hà m răng trắng như ngá»c, bằng giá»ng nói âm ma như ngưá»i dưới má»™ chui lên:
- Äánh chó phải kiêng chá»§ nhà , bước lui sẽ thấy con đưá»ng rá»™ng !
Cừu Thiên Hiệp nhếch môi cưá»i lại, đưa tay chỉ tên đại hán nằm dưới đất bảo:
- Ngươi có phải là chủ nhân của con chó ăn cám xú nà y không ?
Lão ốm nghe qua gương mặt xụ lại, đôi mắt ti hà chá»›p nhanh mấy lượt, cưá»i há»nh hệch đáp:
- Hà ... hà ! Mắng được cứ mắng ! Tiếc thay ta không phải là chá»§ thiệt há», nhưng hiện tại ta có thể đảm nháºn !
Bằng giá»ng nói âm ma mặt mà y nham nhở, trông lão như ngưá»i dở sống dở chết, mất hết sanh khà con ngưá»i.
Cừu Thiên Hiệp cau mà y, nặng giá»ng:
- Hắn gá»i ta là điếm tá», lại cản hẳn lối Ä‘i cá»§a má»—, ngươi hãy soát vấn lại xem ý hắn muốn gì ?
Lão ốm gáºt gù cưá»i nhẹ, bằng giá»ng nói thân:
- Phải đấy ! Hắn gá»i ngươi là điếm tá», và cản đưá»ng ngưá»i đấy là pháºn sá»± thừa hà nh cá»§a hắn ! Muốn há»i ngươi hãy há»i ngưá»i ra lệnh !
Cừu Thiên Hiệp quắc mắt nhìn lão ốm thôi thúc:
- Ngươi hãy trả lá»i thay hắn Ä‘i Lão ốm lại cưá»i há» há», bằng giá»ng nói cháºm rãi đáp:
- Các hạ chá»› nóng tÃnh ! Vì chúng tôi nghe đồn:
đã mấy tháng qua, các hạ ý muốn thao túng võ lâm, nuốt gá»n giang hồ, không phân hai phái chánh tà hắc bạch, vì thế tiếng vang cà ng lá»›n rá»™ng thì háºu quả chẳng nhá» gì !
Cừu Thiên Hiệp không thÃch nghe những giá»ng ấm a ấm á»› cá»§a lão, nên lá»›n tiếng ngắt lá»i:
- Các hạ muốn gì, hãy nói thẳng ra, ta không có thì giỠđể nghe những chuyện hoang đưá»ng ! Mà phải dá»i chân đây !
Lão ốm cưá»i hì hì, lại từ từ nói tiếp:
- Dần dần sẽ nói đến chánh đỠchứ ! Vì tại hạ có nghe các hạ được may mắn có quyển “Thiên tà ng thiết hạo khà thơ†lại thêm trong mình có mang cây kiếm không biết tên quái kiếm gì đó.
Cừu Thiên Hiệp nghe qua nổi giáºn quát:
- Quái kiếm ? HÆ¡, gá»i là “Khô trúc thánh kiếm†tháºt đúng là “ếch ngồi đáy giếng, thấy bao là m trá»i†... cái gì cÅ©ng quái, cÅ©ng lạ !
Lão ốm lại phát lên cưá»i hăng hắc, bằng giá»ng nói lạnh như băng:
- Có ngưá»i muốn xem, muốn thưởng thức cây ... kiếm ... gì cá»§a các hạ !
Cừu Thiên Hiệp trầm giá»ng nhắc lại:
- Khô ... trúc ... thánh ... kiếm ! Nghe rõ chứ !
Lão ốm vẫn cưá»i, song đôi mắt rá»±c hùng quang nhìn Cừu Thiên Hiệp ngáºp ngừng:
- À ! Nghe rõ rồi và cũng chỉ vì thế thôi !
Cừu Thiên Hiệp thấy hắn như xác chết rá»i mồ nên nổi xung hét lá»›n:
- Ngươi đừng dà i dòng vô Ãch ! Hiện tại trong mình Cừu má»— có đủ “thiết thư, trúc kiếmâ€. Ngưá»i nà o muốn xem ? Phải ngươi hay chăng ?
Nói xong, hai tay chà ng nhÃch động giữ thế, chỠđợi sá»± biến động.
Không ngá», lão ốm lắc đầu và khoát tay lia lịa, bằng giá»ng nói khước từ:
- Không phải váºy đâu ! Tại hạ là m gì có đức hạnh dám Ä‘ua đòi như thế ! Xin các hạ hãy bình tâm lại, đừng ám chỉ và o ta !
Cừu Thiên Hiệp vốn ngưá»i khẳng khái, không thÃch nói lôi thôi, bèn nặng giá»ng quát:
- Váºy ... ngươi bảo ai ?
Lão ốm lấy lại sá»± bình tÄ©nh, bèn cưá»i hi hà đáp:
- Ngươi có nghe, trên chốn giang hồ có má»™t ngưá»i oai dáºy võ lâm, danh vang kiếm hãi là “Dương Âm Ma kiếm†Äằng Công Ngươn hay không ?
Cừu Thiên Hiệp mỉm môi ra dáng nghĩ ngợi, sau cùng đáp:
- Không nghe ai nói đến tên đó ! Không có !
Bấy giá» tên đại hán nằm lăn dưới đất, vá»™i lồm cồm ngồi dáºy, cất tiếng rống to:
- Hay cho tiểu tá», không có ! Ngươi dám nói không nghe, không có, thì ngươi hết muốn sống rồi !
Cừu Thiên Hiệp thấy hắn giở giá»ng ma, bắt tức cưá»i thầm, song giữ giá»ng Ä‘iá»m đạm nói:
- Ngươi quên nỗi khốn khổ rồi ư ? Cái mặt đã tráp đất nhuộm bùn không biết lo, còn khua môi múa mép, ta sợ cho ngươi phải một phen ăn đất nữa !
Tên đại hán đưa tay sá» mặt, hai và nh môi mấp máy, song chẳng nói được lá»i nà o cả.
Lão ốm chá»›p nhanh đôi mắt hÃ, đưa ngón tay cái lên môi ra hiệu cho tên đại hán im lặng bèn cao giá»ng nói:
- Dương Âm Ma kiếm Äằng Công Ngươn, tổng đà n từ Äông phương Nhâm Qúy thá»§y, “há»™i bang†vô số khắp tứ hải ngÅ© hồ !
Tên đại hán không thể nhẫn nại được, bèn lớn tiếng chen và o:
- Bà i bang, ngươi có nghe đến không ?
Cừu Thiên Hiệp gáºt đầu như chợt hiểu, há»i lại:
- Bà i bang nà o ? Có phải Thần châu bà i bang đấy không ? Việc nà y ta có nghe !
Lão ốm vui mừng ra mặt nói to:
- Tại hạ là tiểu lão nhi, có tên là Tiêu Äịnh Khuê ngoà i ra được ngưá»i gá»i là “Trại Ngá»™ không†! Lão chÃnh là nhân váºt cá»§a Bà i bang chưởng quản Äịa tỠđưá»ng, má»™t trong tam đưá»ng Thiên địa nhÆ¡n, sở dỉ lúc nãy lão đỠcáºp đến “Dương âm ma kiếm†Äằng Công Ngươn vì ông nà y là Bổn bang, bang chá»§, mà lão chỉ là thuá»™c hạ.
Cừu Thiên Hiệp chợt hiểu cưá»i ngất bảo:
- Nếu được như thế Cừu má»— không để “ai†phải thất vá»ng, xin má»i quý bang bang chá»§ ra diện kiến vá»›i Cừu má»—.
Tên đại hán phá lên cưá»i to và chen lá»i:
- Äâu phải dá»… dà ng như ngươi tưởng ?
Lão ốm tức Trại ngá»™ không Tiêu Äình Khuê vẻ mặt động cỡn như khỉ già đắc ý, bằng giá»ng nói cao trầm:
- Bang chủ tại Thần Châu chỠhầu giá, phái Tiêu mỗ đến đây rước ngươi đi !
Cừu Thiên Hiệp không vui cưá»i nhạt nói:
- Cừu má»— có việc cần phải Ä‘i ngay, không thể vâng lá»i các hạ được, nếu có duyên há»™i ngá»™ thì có ngà y sẽ gặp gỡ nhau !
Chà ng vừa nói dứt, bá»—ng nhiên .... trên đưá»ng cái quan bụi bốc lên mù mịt, hai con ngá»±a hất mông chở hai ngưá»i chạy như gió bảo, nhắm và o hướng Cừu Thiên Hiệp và Trại ngá»™ không chạy đến, má»™t ngưá»i trên ngá»±a nói to:
- Äúng đấy ! Gặp được món hà ng quý rồi !
Tiếng nói vừa dứt, má»™t tên nhảy nhanh xuống ngá»±a, tên còn ngồi trên ngá»±a phá lên cưá»i lanh lảnh nói:
- Có Tiêu lão đại ở đây, ngươi không được nói như thế ?
Trại ngá»™ không Tiêu Äình Khuê chá»›p nhanh đôi mắt ti hà há»i lại:
- Váºy chá»› ở đâu ta má»›i nói được ?
Tên kỵ mã đứng dưới đất dá»±ng ngược đôi mi cao giá»ng nói:
- Chỉ vì ở đây không phải là địa pháºn cá»§a Thần Châu mà nÆ¡i đây là “Toan mạch táºp†ngươi hiểu đấy chứ ?
Trại ngá»™ không giáºn run lên, gương mặt xương xẩu xám kịt lại, bằng giá»ng nói lạnh như băng há»i:
- Toan mạch táºp là cái thá gì, mà không cho ngưá»i ta há»i chứ ?
Tên kỵ mã cưá»i há» há» bảo:
- Vì “Toan mạch táºp†là vùng đất cá»§a “Phi Mã song hung†nà y, tuy không dám tá»± bảo là má»™t nÆ¡i an máºt cá»§a chúng ta, nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u rõ sá»± tháºt đất nà y do “Phi Mã song hung†chứ không phải cá»§a Bà i bang là m chá»§ !
Trại ngá»™ không đưa tay gãi đầu, bằng giá»ng nói âm trầm, khinh miệt bảo:
- Hừ ! Mảnh đất “Toan mạch táºp†có chá»§ à ? Äây là câu nói vô lý hoang đưá»ng mà ta được hân hạnh nghe lần thứ nhất !
Phi Mã song hung lão đại ngồi trên ngá»±a, tai nghe lão nhị cãi lý vá»›i Trại ngá»™ không, song đôi mắt hắn không rá»i Cừu Thiên Hiệp, hắn bèn lên tiếng cắt ngang câu đáp cá»§a lão nhị, tiếp lá»i há»i Trại ngá»™ Không:
- Nà y lão đại, có phải tên điếm tỠđó chăng ?
Cừu Thiên Hiệp nghe qua nổi giáºn hét lên:
- Các ngươi đi tìm ta ư ?
Phi Mã song hung lão nhị lên tiếng đáp:
- Bằng hữu ! huynh đệ ta không ngá» vùng đất cá»n con Toan mạch táºp nà y lại đón được ngươi. Lâu nay huynh đệ ta phá rừng lấy cá»§i, đà o kinh lấy nước, thế mà con má»™t Ä‘iá»u tâm nguyện quá nhá» chưa thá»±c hà nh được !
Cừu Thiên Hiệp chưa kịp trả lá»i. Äá»™t nhiên Trại ngá»™ không Tiêu Äình Khuê nổi giáºn, bước tá»›i trước má»™t bước, quát to:
- Gáºy quà chẳng cản đưá»ng thâu tiá»n mãi lá»™ Phi Mã song hung uổng danh nổi tiếng giang hồ suốt chÃn mưá»i năm !
Phi Mã song hung phá lên cưá»i ngất, lão đại cất tiếng đáp:
- Nà y Tiêu lão đại ! Phiá»n ngươi nói qua những câu Ä‘iá»u lệ cá»§a giang hồ xem nà o ?
Nhược bằng không nói để ta giảng lại Ä‘iá»u lệ cá»§a các giá»›i giang hồ cho ngươi nghe ... !
Trại ngá»™ không Tiêu Äinh Khuê trầm giá»ng rất thể lệ nói:
- Các ngươi cứ giảng xem nà o !
Phi Mã song hung lão đại hắng giá»ng nói:
- Trên chốn giang hồ, ai ai cÅ©ng có vùng đất riêng, má»™t phái má»™t “cá»™i rể gốc nguồn†má»™t môn có má»™t môn “cấm địaâ€. Các ngươi thì chiếm cứ Thần Châu “Bà i bangâ€.
Huynh đệ ta thì định nghiệp tại Toan mạch táºp vô duyên cá»› ngươi xâm phạm Toan mạch táºp lại toan dắt ngưá»i Ä‘i, ngươi là m như váºy là nghÄ©a lý gì chứ ?
Trại ngá»™ không Tiêu Äình Khuê không chịu kém nói:
- Theo như lá»i nhị vị nói thì nhị vị Ở môn nà o, phái nà o, bang nà o, giáo nà o ?
Phi Ma song hung nổi giáºn mặt mà y biến sắc đồng kêu rống lên:
- Bang nà o, phái nà o, giáo nà o không cần ngươi há»i. Toan mạch táºp nà y là vùng địa đầu xà cá»§a huynh đệ ta trấn giữ, không bao giá» dung tha cho kẻ lạ mặt nà o, hãy cho đây là không để cho ai tá»± tiện muốn là m gì thì là m !
Trại ngá»™ không Tiêu Äinh Khuê kêu “khẹt†má»™t tiếng và phun “phèo†xuống đất bãi nước bá»t, bằng vẻ kiêu ngạo nói:
- á»’ ! Hoà ng đế cá»§a phưá»ng tuồng. Ai phong cho ngươi vùng đất nà y ? Có phải các ngươi tá»± dắt ngá»c nạm và ng và o má»™t mình không ?
Phi Mã song hung lão đại nghe qua tÃm mặt, vá»™i đưa tay và o bá»c, rút ra hai ngá»n roi da dà i má»™t trượng năm tấc, giÆ¡ cao lên đánh “trót†má»™t tiếng và cao giá»ng gầm lên:
- Ngươi muốn gì cứ nói ? Nhưng hiện tại ngươi đừng tưởng mang gã há» Cừu chạy trốn, trừ phi mặt trá»i má»c ở hướng Tây, sóng nổi hạ đà o nÆ¡i chút núi, thì ngươi má»›i thá»±c hà nh được !
Cừu Thiên Hiệp nghe cả hai lá»i qua tiếng lại, bắt tức cưá»i thầm và lẩm bẩm:
- Tháºt là bá»n ngưá»i không biết chết sống là gì, dám ngang nhiên thà ta như món hà ng hóa, muốn mang lụy và o thân, tháºt là những kẻ có mắt không tròng†Chà ng lại nghÄ©:
“Ta giả bá»™ không biết gạ để chúng nó lấy độc công độc, chừng nà o có kẻ chết ngưá»i sống ... rồi sẽ tÃnh sau.†NghÄ© đến đây chà ng lấy là m đắc ý và hứng thú nên đứng khoanh tay im lặng, đưa mắt lạnh nhạt theo dõi ba tên hung đồ.
Trại ngá»™ không Tiêu Äinh Khuê vẫn giở gương mặt lạnh lùng nói to:
- Muốn gây sự à ? Âu là thi hà nh một giải pháp hợp lý công bằng ... hay lắm ...
Lại đây !
Vừa nói dứt, lão xoay ngưá»i má»™t vòng, rút nhanh trên lưng xuống má»™t cây thiết bổng múa vụt vụt mấy vòng, lại to tiếng bảo:
- Äây là cây “Hà nh giả bổng†mang từ Thần Châu đến đây, chưa có dịp sá» dụng qua, nay được múa men quay cuồng cÅ©ng là điá»u hay lắm .... !
Ngay lúc đó “Phi Mã song hung†hét to hai tiếng rút nhanh ngá»n roi gân ngá»±a, vÅ© lá»™ng thà nh má»™t đạo bạch quang tròn lá»›n rá»™ng, hÆ¡i gió phát ra “vu vuâ€, ngá»n roi Ä‘áºp và o nhau kêu “bing boong†không ngá»›t.
Cừu Thiên Hiệp đứng bên ngoà i quan sát và ước định.
“Nếu Phi Mã song hung lấy má»™t đánh vá»›i má»™t thì tất nhiên không đấu lại Trại ngá»™ không tá»›i mưá»i chiêu thế, nháºt định sẽ bại, nhưng mà hai tên liên kết song thá»§ phối hợp sẽ có má»™t chiếu số hùng mạnh, có thể dưới ba mươi chiêu chưa phân thắng bại !
Nếu Phi Mã song hùng liên thá»§ thà nh má»™t chiêu tuyệt há»c, tá»± nhiên không phải luáºn cưá»ng, nhược nữa†Giữa lúc Cừu Thiên Hiệp Ä‘ang suy tư bình luáºn ... Trại ngá»™ không đột nhiên xách “Hà nh giả bổng†lướt đến trước, giÆ¡ cao ngá»n bổng chỉ và o mặt Song hung quát lá»›n:
- Hai ngươi liên thủ chống lại ta à ?
Phi Mã song hung vẫn giữ vẻ mặt tự nhiên không lấy gì là m hổ, lão đại dõng dạc nói:
- Huynh đệ ta từ ngà y xuất giang đạo giang hồ đến nay, suốt mươi năm qua chưa hỠđánh đơn đấu một, không thể liệt ngoại được sự song đấu liên thủ, vì đó là câu bà n từ trước nà o phải buổi hôm nay !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua cố nén khá»i báºt cưá»i thà nh tiếng.
Trại ngộ không nạt to:
- Hừ ! Váºy mà ngươi mở miệng nói được sao ? Nà o hãy xem chiêu thế cá»§a ta !
Lá»i vừa dứt thì chiêu thế đã đưa ra. “Hà nh giả bổng†đưa ra má»™t chiêu Dương đông kÃch tây đánh và o bá»™ Song hùng.
Bổng nhiên Phi Mã song hung nhảy vá»t lên cao vừa hét to má»™t tiếng:
- Hay đấy !
Bóng ngưá»i chá»›p xẹt, roi hiệp nôn chiêu, “tróc tróc†hai tiếng nổi lên nhẹ, hai ngá»n khảm tiên tá»±a hồ như kiêu long múa vút, xoắn tÃt và o cây “Hà nh giả bổng†công địch.
Hai ngưá»i liên thá»§, má»™t công thì má»™t thối, má»™t tiến má»™t lùi, chiêu thức váºn dụng nhịp nhà ng lanh loát công phu đến độ quá»· má»n thần kinh.
Chẳng phải rồng và ng khó lại cua Bắc Hải, nhưng Trại ngá»™ không chẳng không yếu thế, vừa thấy đôi roi trá» tá»›i, gương mặt khỉ già khô máu cá»§a lão xám kịt lại, tay hữu giÆ¡ cây “Hà nh giả bổng†thi triển má»™t chiêu tuyệt há»c “Ô long đắc châu†hóa ra muôn ngà n cây bổng xoay mạnh và o vòng roi cá»§a Phi Mã song hung vừa buá»™t miệng nói to:
- Thế ra coi bộ các ngươi chỉ có thế sao ?
Phi Mã song hung rất có nhiá»u kinh nghiệm đấu váºt, trông thấy thế bổng lá»›n như núi, hư tháºt khôn lưá»ng, đồng thá»i cả hai huýt lên má»™t tiếng tiêu, thì ngay ngá»n roi chuyển lượn giữa không trung má»™t phút giữa lá»™ má»™t phút dưới hạ bà n, đấy là thế Lăn lê chi cá»±c.
Không ngá», Trại ngá»™ không thế bổng hung hăng, khinh công lại độc đáo, ngá»n “Hà nh giả bổng†điểm mạnh xuống đất, váºn thế tả lá»±c vung lên, tỵ chiá»u phát trước, hiệp bổng lùi sau miệng quát “khá»t khẹt†chiêu thế kỳ bÃ, ngưá»i linh hoạt dị thưá»ng.
Ba ngưá»i thoạt đến thoạt lui, chá»›p mắt đã vượt hÆ¡n ba mươi chiêu dư, há» vẫn kịch đấu triá»n miên, song chưa phân thắng phụ.
Bấy giá», mặt trá»i đã lên hÆ¡n ba con sà o, trên đưá»ng quần đạo không thiếu ngưá»i qua lại, hỠđứng chung quanh vá» phÃa xa xa quan sát.
Cừu Thiên Hiệp thấy bá»n chúng triá»n miên kịch đấu, trong nhất thá»i không dể gì phân thắng bại, do đó chà ng cảm thấy phiá»n toái vô cùng, lúc đầu chà ng có ý định là m kẻ bà ng quan đứng ngoà i trông cục diện, bấy giá» tình hình kéo dà i mãi, khiến chà ng dần dần đổi ý định, lại thấy cả ba tên có đâu bốn, năm thế há»c trò tháºt vô vị, nên bầu máu nóng sôi lên, tay hữu giÆ¡ ngang bụng, tay tả thẳng tá»›i trước, xuyên nhanh và o giữa tráºn đấu, bằng chiêu Phụng đảo hoà ng sa, cứ chưởng gạt văng ba ngưá»i dang ra xa, đồng thá»i quát to:
- Tất cả hãy nghe ta. Dừng tay lại !
Bóng ngưá»i cả loạn, tháºt là má»™t lệnh Ä‘iá»u, ba ngưá»i nghe qua vá»™i rún mình nhảy ra sau bảy thước, sáu con mắt rá»±c hà o quang đổ xô nhìn và o mặt Cừu Thiên Hiệp, bằng những tia quái dị lạnh lùng.
Cừu Thiên Hiệp cưá»i nhạt há»i:
- Các ngươi sở dĩ phải ẩu đả liên miên, có phải vì tại hạ mà ra hay chăng ?
Ba ngưá»i giương cặp mắt rá»±c hung quang nhìn lẫn nhau im lặng, không biết phải nói thế nà o ...
Cừu Thiên Hiệp lại há»i tiếp:
- Ta có má»™t phương pháp rất tuyệt diệu có thể kết thúc cuá»™c tranh luáºn cá»§a các ngươi, không kể những vấn đỠngoại lệ miá»…n là ta giúp các ngươi đạt được mục Ä‘Ãch, các ngươi có đồng ý hay không ?
Ba ngưá»i nghe qua gáºt đầu lia, và đồng thanh trả lá»i:
- A ... thế nà o ngươi hãy nói xem ?
Cừu Thiên Hiệp nở má»™t nụ cưá»i thoải mái nói:
- Các ngươi ẩu đả vá»›i nhau, chỉ vì há» Cừu nà y mà ra, váºy hiện tại ta đồng ý để cho ba ngưá»i hiệp sức vá»›i nhau, kết thà nh má»™t bá»n, để cùng ta tranh tà i cao hạ được hay không ?
Trại ngá»™ không ngạc nhiên trố mắt há»i:
- Húy ... việc nà y Phi Mã song hung lấy là m lạ, cao giá»ng há»i:
- Ngươi không đùa đấy chứ ?
Cừu Thiên Hiệp nghiêm sắc trầm giá»ng nói:
- Không bao giá» ta đùa cả. Nhưng các ngươi hãy cố mà thi triển các mông tuyệt há»c cho có kết quả.
Trại ngá»™ không đưa mắt nhìn Phi Mã song hung quay qua Cừu Thiên Hiệp há»i gằn lại:
- Ngươi nói tháºt à ?
Cừu Thiên Hiệp cau mà y trầm giá»ng nói to:
- Äừng nói là tháºt, và ta còng giúp các ngươi thêm má»i tiện nghi !
Phi Mã son hung trợn mắt không tin tưởng há»i:
- Tiện nghi như thế nà o ?
Cừu Thiên Hiệp dõng dạc nói:
- Ta chỉ dùng hai bà n tay không, mà tiếp cách ngươi hai ngá»n roi và cây bổng hà nh giả !
Bấy giá», ba ngưá»i Ä‘á»u tá» vẻ kinh ngạc.
Trại ngá»™ không Tiêu Äinh Khuê sắc mặt hiện đầy vẻ hoan hỉ nghiêm giá»ng nói:
- Kẻ đại trượng phu “Nhất ngôn kỳ xuất, tứ mã nan truy†... đó !
Cừu Thiên Hiệp lại tiến thêm má»™t bước, trầm giá»ng nói to:
- Ta chưa nói hết lá»i, lại còn má»™t Ä‘iểm nữa là , các hạ ba ngưá»i bất luáºn là ai, ngá»n roi cánh bổng, mà đánh trúng vạt áo Cừu má»— thì Cừu má»— đồng ý theo ngưá»i đó Ä‘i bất luáºn chân trá»i góc biển nà o !
Câu nói nà y như hòn đá nặng ném xuống hồ thu nước văng tung tóe, lại như sấm dáºy đất bằng ... khiến Trai ngá»™ không và Phi Mã song hung, ba ngưá»i chẳng hẹn đồng kêu thất thanh:
- Hay lắm ! Ngươi nói nên ghi nhá»› lá»i.
Cừu Thiên Hiệp khoát tay nói:
- Khoan đã ta còn một và i câu muốn nói.
Phi Mã song hung nghiêm sắt mặt:
- Rồi ngươi sẽ ăn năn hối háºn.
Cừu Thiên Hiệp cả cưá»i thét to:
- Cừu mỗ nói chuyện chưa dứt mà !
Phi Mã song hung vô cùng tức giáºn, muốn động thá»§ ngay.
Cừu Thiên Hiệp hiểu rõ tâm lý cá»§a chúng nên cả cưá»i bảo:
- Trong vòng ba mươi chiêu tuy các vị không chém được vạt áo cá»§a ta, nhưng nếu động được vạt áo ta sẵn sà ng nháºn thua, bằng cách hai món đồ quý giá tá»™t Ä‘á»i là thanh Khô trúc thánh kiếm và quyển “Bổ thiên tà ng thiết hạo thưâ€, ta sẽ trao hết cho các vị để lá»±a chá»n, như thế chẳng hoan hỉ lắm hay sao ?
Chà ng nói rất nghiêm trang không có ý đùa cợt cả.
Phi Mã song hung và Trại Ngộ Không cả ba tên hung hăng ác sát nghe qua như điên như dại, không thể ngỠđược Cừu Thiên Hiệp giúp đầy đủ tiện nghi như thế. Trái lại chúng tưởng đâu mình nghe lầm, nên cả ba đưa mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp nghi ngỠhiện lên đầy mặt.
Cừu Thiên Hiệp liá»n bổ khuyết thêm:
- Äể ta nhắc lại các ngươi lần nữa. Cừu má»— chỉ dùng hai tay không giao đấu vá»›i đôi roi, chiếc gáºy, trong vòng ba mươi chiêu ! Vì ta muốn cho các ngươi tâm phục ý phục, các ngươi nghe rõ chứ ?
Ba ngưá»i như vừa tỉnh má»™ng, bá»n chúng đưa mắt nhìn nhau bằng những tia hân hoan đến cá»±c độ, song chúng đã quên là đem tánh mạng ra đùa vá»›i thần chết, nên cả ba phân thế hình tam giác bước đến trước đồng thanh nói:
- Xin y theo lá»i ước cá»§a ngươi !
Cừu Thiên Hiệp thấy bá»n chúng phân thế, bèn bước đến giữa trung tâm tam giác, đôi mắt tá»a ra thần quang, nhãn lá»±c rá»i thẳng và o ba tên hung ác, cất tiếng rống to:
- Ta đã nói ra rồi, các ngươi hãy táºn lá»±c mà thi hà nh, chỉ vì đây là cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở chá»› dại bá» qua.
Sau khi Cừu Thiên Hiệp nói dứt, Phi Mã song hung và Trại Ngá»™ Không cả ba tuốt nhanh binh khà không hẹn mà vung ra má»™t chiêu hư thế đấy là khai thế váºn công, đồng thá»i bước xấn tá»›i trước mấy bước, ba môn binh khà lượn nhanh thà nh hai đạo bạch quang, xung tá»a ra như vầng khói trắng, kình phong hiệp lại kêu “hô hô†bay xoắn tÃt và o ngưá»i Cừu Thiên Hiệp Sá»± việc rất quang trá»ng là đoạt cho được hữu váºt nên cả ba tên hung đồ lá»™ nguyên hình hung ác, chúng váºn toà n lá»±c đưa ra những chiêu trà mạng, vì thế đôi roi như rồng bay, chiếc bổng như hổ múa, thế lợi hại vô cùng, sát khà xung lên ngá»™p trá»i.
|

13-01-2009, 02:05 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 45 Phi Mã Song Hùng Bị Trừng Trị
Cừu Thiên Hiệp vừa trông thấy nổi giáºn phừng phừng thầm tưởng:
- Ta cố lấy sá»± khiêm hòa mà hạn chế cuá»™c tỉ đấu vá»›i cả ba chúng nó nhưng tưởng chúng nó sẽ biết sá»± khó khăn mà thối lui, không ngá» cả ba lòng tham không đáy, vừa nghe qua những lá»i ước đấu như thuyá»n bá»c gió, mà chúng nó cố Ä‘em hết sức bình sanh, đánh và o các ngôi đại huyệt cá»§a mình, bằng những chiêu tuyệt há»c trà mạng !
NghÄ© đến đây, lá»a giáºn sôi trà o lên táºn óc, chà ng trầm giá»ng quát to:
- Các ngươi chớ trách Cừu mỗ sao vô lý nhé !
Vừa nói dứt, ngưá»i chà ng như chiếc lá và ng rÆ¡i, chân đáp chiêu “Lôi hà nh cá»u chuyển†tay xòe chưởng thế to như quả núi váºn công đẩy ra má»™t đạo kình phong, hướng và o ngá»n roi thần bổng mà đánh nhanh tá»›i.
Ba tên hung hản thấy Cừu Thiên Hiệp giữ đúng lá»i hứa tay cứ xÃch thu chưởng đồng kêu to lên má»™t tiếng thôi thúc ngá»n roi, đầu bổng, đưa ra những đưá»ng chiêu tuyệt diệu tạo ra ba đạo kình phong bay cuá»™n cuá»™n tá»›i, vÅ© lá»™ng thà nh bức tưá»ng không gian, dù má»™t giá»t mưa phong bão cÅ©ng khó lá»t và o.
Trại Ngá»™ Không Tiêu Äinh Khuê lại động mạnh Hà nh giả bổng rún binh nhảy vá»t qua bên “Phi Mã song hung†cất giá»ng âm trầm kêu lên:
- Cố đốn cây to để có củi đun, hai bạn cố gắng nhé !
Phi Mã song hung đồng thanh nói:
- Ngươi khá nhá»› lá»i hứa má»›i gá»i đại trượng phu !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua, bất giác cÆ¡n lá»a giáºn sôi lên sùng sục, lại quát to:
- Hởi bầy lang độc quái váºt kia ! Nếu hôm nay ta để cho các ngươi tẩu thoát ba mươi chiêu thế, thì Cừu má»— nà y nguyện không hà nh tẩu giang hồ nữa !
Bấy giá» Cừu Thiên Hiệp như con hổ Ä‘iên, chưởng lá»±c tá»±a cuồng phong, tả cá»± vá»›i đôi roi, hữu chốn vá»›i đơn bổng, phân chiêu thế, vãn ná»™i lá»±c hà nh công nhưng thấy kình phong như dá»i non tát biển, bóng ngưá»i bay lượng tá»±a cánh nhạn, không ngá» chỉ má»›i ba chiêu đầu đã là m cho Trại Ngá»™ Không và “Phi Mã song hùng†luống cuống cả chân tay, thâu vá»™i chiêu thế. Cả ba ngưá»i Ä‘á»u nhảy lùi ra sau mấy bước, cất tiếng thở hồng há»™c huyên thiên.
Cừu Thiên Hiệp chiêu thế đã triển khai, không thể dừng tay được nữa, hai cảnh chó giáºt mạnh ra sau, lại đẩy ra trước Phi Mã song hung, và quát to:
- Äá»™ng thá»§ ... A !
Phi Mã song hung còn ngơ ngẩn chưa định được đã cảm thấy đạo kình phong như giòng thiên hà , từ không trung bay đáp xuống liên miên, Phi Mã song hung bất giác kêu rú kinh hãi, miễn cưỡng vũ lộng đôi roi ứng phó.
Trại Ngá»™ không Tiêu Äình Khuê thấy thá»i cÆ¡ đã đến, vá»™i xuyên nhan ra sau lưng Cừu Thiên Hiệp cây “Hà nh giả bổng†uyển chuyển như con độc mảng xà , Ä‘iểm mạnh và o Ngá»c chẩm huyệt cá»§a Cừu Thiên Hiệp má»™t chiêu trúng Ä‘Ãch lạ thưá»ng.
Cừu Thiên Hiệp mắt nhìn tứ phÃa, tai nghe rõ tứ phương, đột nhiên nghe lá»±c kình phong từ phÃa sau Ä‘iểm mạnh tá»›i, nhanh như cắt chiêu thế vung ra như bảo táp, vÅ© lá»™ng kinh ngưá»i.
Cừu Thiên Hiệp tuy hữu vá»›i chá»™p hụt cây bổng, hay tay báºt nhẹ lên, sá» dụng chiêu “Phân hoa phất hương†thân ngưá»i như má»™t tráºn gió thanh, ẩn ngay trong bóng roi luồn nhanh ra sau lưng Phi Mã song hung, đồng thá»i hai tay chà ng vươn ra chá»™p mạnh và o hai cưá»m tay cầm roi cá»§a song hung trầm giá»ng quát:
- Ngừng lại !
Dù trong giấc mộng “Phi Mã song hung†cũng không nghi được Cừu Thiên Hiệp có thân pháp quỷ mị như thế !
Phi Mã song hung đang chuyển mạnh đôi roi bức tới, đột nhiên bị chộp và o cánh tay bèn nén cả kinh kêu to:
- Ôi chao, nguy mất !
Cả hai kêu lên Ä‘au đớn, toan nhảy lùi ra sau né tránh nhưng không còn kịp nữa, vì đôi cưá»m tay Ä‘au buốt như dần, hai cánh tay cứng đỠnhư khúc gá»—, buông xuôi dưới đất, hai ngá»n roi da không nhấc lên nổi, tá» vẻ Ä‘au đớn vô cùng.
Cừu Thiên Hiệp đã khóa chặt hai cưá»m tay cá»§a Phi Mã song hung, vừa hét to:
- Các ngươi tà i nghệ tuyệt vá»i đấy chứ !
Ngay lúc đó ... Trại ngá»™ không chẳng bá» dịp may ngà n năm má»™t thưở, lượn mình đến trước. Ngá»n “hà nh giả bổng†trong tay, không kể trá»i đất gì nữa, múa lá»™ng loạn lên, xung tá»›i tấn công như vÅ© bão. Trại ngá»™ không tháºt là lão quái váºt, gian manh tinh quái hắn Ä‘áºp loạn ngá»n Hà nh giả bổng mà không hướng và o Cừu Thiên Hiệp, trái lại chỉ hướng và o Phi Mã song hung vì cả hai tên “Phi Mã†bị Cừu Thiên Hiệp kẹp chặt cổ tay, không phương vùng vẫy.
Phi Mã song hung thấy Trại Ngá»™ Không hướng ngá»n Hà nh giả bổng đánh mạnh và o mình, khiến cả hai thất kinh kêu to:
- Trá»i ! Ngươi ....
Cừu Thiên Hiệp thấy lão giở trò gian ác bèn nổi giáºn quát to:
- Trại Ngộ Không ngươi đi tìm cái chết hay sao ?
Vừa nói dứt, thân mình chà ng chuyển nghiêng nghiêng hai tay tả hữu kéo giáºt Phi Mã nhị hung thối lui thế bổng. Trại ngá»™ không bước sấn tá»›i đâm ngay mÅ©i bổng vá» phÃa trước y như tìm “Phi Mã nhị hung†đã kÃch.
Bấy giá» Cừu Thiên Hiệp hai tay giữ chặt hai ngưá»i “Phi Mã†không chịu buông tha, lại thấy Trại ngá»™ không chỉa mÅ©i bổng đâm tá»›i khà thế tối độc dị thưá»ng, bất giác cÆ¡n giáºn nổi lên tái mặt, thân mình chá»›p động, nghiêng ra sau che chở cho song hung đồng thá»i tấn công và o đôi tay, toan phóng mạnh hai tên Phi Mã song hung ra phÃa sau thả chúng, và cần phải chế hạ tên gian manh lão cốt Trại Ngá»™ Không trước.
Không ngá», chà ng vừa chá»›p động thân mình, vạt áo sau rung động mạnh, đột nhiên má»™t tiếng “rẹt†nổi lên, nhanh như cắt Trại Ngá»™ Không má»p ngưá»i sát đất chạy lui ra ngoà i hai trượng lại phá lên cưá»i ngất nói:
- Thiếu hiệp ! Äã nhưá»ng ... ha ... ha !
Cừu Thiên Hiệp giáºn quá hét to:
- Ngươi nói thế là nghĩa lý gì ?
Trại Ngá»™ không rút ngay ngá»n Hà nh giả bổng vỠđưa ngang ngá»±c mỉm cưá»i trầm giá»ng:
- Tiểu lão đại hôm nay mang ơn thiếu hiệp thương tình nhượng cho ta một chiêu số !
Cừu Thiên Hiệp cau mặt quát lên:
- Äừng há»—n láo !
Trại Ngá»™ Không Ä‘iá»m đạm không tá» vẻ gì giáºn dá»—i nói:
- Thiếu hiệp chẳng nói quá đấy ư trong vòng ba mươi chiêu ai động được tà áo, thì thiếu hiệp sẽ theo ngưá»i đó Ä‘i ... Vì thế, Tiểu lão đại nà y chẳng dám đối mặt thiếu hiệp không ngá» hoà ng thiên chẳng phụ lòng ngưá»i khó ... cho nên trong vòng chưa tá»›i ba mươi chiêu. Trại má»— hân hạnh chạm được vạt áo thiếu hiệp, sở dÄ© ta nói:
Nếu thắng phải thiếu hiệp có ý thương tình nhưá»ng cho ... thì vá»›i tà i nghệ cá»§a ta là m gì sỠđược vạt áo cá»§a thiếu hiệp.
Hắn nói hết sức tâm lý khúc chuốc, âm toan và hòa lẫn chút Ãt nghiêm nghị thân tình.
Cừu Thiên Hiệp nghe qua mặt bạc hóa hồng, mắt xanh lộ trắng chà ng quát to như sấm động:
- Ngươi đừng mộng ! Dù ngươi có thêm hai tay, ba cẳng ta cũng ....
Trại Ngá»™ Không vá»™i cướp lá»i:
- Äúng váºy ! Do đó ta má»›i nói Thiếu hiệp đã thương tình nhưá»ng cho ...
Cừu Thiên Hiệp nghe qua như lá»a chế dầu thêm, vẫy tay đánh ra má»™t hư chưởng quát lá»›n:
- Ngươi hãy lại đây lần nữa, ta chỉ dùng má»™t cánh tay tả, đánh vá»›i ngươi mưá»i chiêu xem nà o !
Trại Ngá»™ Không tháºt xứng đáng là con khỉ già quá»· quyệt, hắn nghe Cừu Thiên Hiệp nói, liá»n giả bá»™ nhăn mặt lắc đầu, hắn khoát tay đáp:
- Dù ta có gan lá»›n bằng trá»i cÅ©ng không dám, vả lại thiếu hiệp đã hứa, thì tá»± nhiên bằng lòng theo ta vá» Thần Châu ... thì còn gì phải đùa nữa.
Cừu Thiên Hiệp ức muốn bể ngá»±c, nhưng Trại Ngá»™ Không Tiêu Äình Khuê đã nể chà ng tháºt sá»±, lại không cố ý động thá»§, thì chÃnh mình là m sao động thá»§, tháºt là hạc Ä‘áºu nằm kế há»a lò, muốn thổi thổi chẳng xong, muốn đánh đánh chẳng được.
Cừu Thiên Hiệp chẳng biết là m sao hÆ¡n, đà nh nguyá»n rá»§a má»™t câu lấy lệ:
- Trại Ngá»™ Không ! Ngươi có tháºt tên là tiểu bối khiếp nhược !
Trại Ngá»™ Không vẫn như không, chẳng lá»™ vẻ phiá»n hà giáºn dữ tà nà o, mà trái lại há» há» nói:
- Chỉ mong thiếu hiệp giữ tròn chữ “TÃnâ€, là sá»± đại vinh quang cho Tiểu lão đại nà y rồi:
Cừu Thiên Hiệp vốn ngưá»i cương trá»±c, nên chỉ suy nghÄ© qua loa, sau cùng nghiêm trang nói:
- ÄÆ°á»£c ! Ta chuẩn bị trong vòng ná»a tháng tá»›i, ta sẽ đúng lá»i mà thân hà nh đến khu rừng Bà i bang ở Thần Châu, ngươi chá»› e ngại ta bá»™i ước !
Trại Ngá»™ Không nghe qua, như cá gặp nước, rồng gặp mây, vẻ mặt há»›n hở khôn cùng, hắn bèn cúi gặp ngưá»i xuống trước mặt Cừu Thiên Hiệp vui vẻ nói:
- Äa tạ thiếu hiệp, má»™t lá»i ước hẹn quý giá ngà n và ng. Tiêu lão đại xin phép cáo từ !
Nói xong, tay hắn xách cây Hà nh giả bổng chỉ và o tên đại hán vẫy gá»i bảo:
- Chúng ta hãy đi !
Äá»™t nhiên má»™t giá»ng hét to như sấm vang lên:
- Tiêu lão đại ! Hãy cháºm lại !
Äây là tiếng hét cá»§a Phi Mã song hung. Tiếng nói chưa dứt, mà hai tên “Phi Mã†đã cỠđôi roi giÆ¡ trước mặt cản hẳn lối Ä‘i cá»§a Trại Ngá»™ Không và tên đại hán.
Trại Ngá»™ Không phái lên cưá»i ngất nói:
- Nà y hai anh bạn Phi Mã ! Chẳng phải Tiêu lão đại nà y vừa cứu sống hai bạn đấy ư, nếu không thi khà xung huyệt bế hai bạn đã chết rồi còn đâu ....Thế mà lấy Æ¡n trả oán, sao mà vô tình quá váºy !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua bắt tức cưá»i thầm, đồng thá»i chà ng cÅ©ng nháºn rõ Trại Ngá»™ Không là má»™t lão giang hùng phi đãng miệng lưỡi tá»±a dao.
Phi Mã song hùng lão đại, nhấc bá»—ng ngá»n roi đánh vụt, gương mặt giáºn xâm như chà m, lão hét to:
- Huynh đệ ta bị nạn, nhá» thế mà ngươi “tay trắng là m nênâ€, không có dá»… như váºy đâu ?
Phi mã song hung lão nhị cả giáºn tiếp lá»i:
- Huynh đệ ta may mắn thoát khá»i ngá»n Hà nh giả bổng cá»§a ngươi, ấy cÅ©ng là nhá» trá»i cao có mắt !
Trại Ngá»™ Không ngước mặt lên trá»i cưá»i dà i, bằng giá»ng mÅ©i lạnh hẳn thấu xương bảo:
- Bấy giỠkhông còn kịp nữa !
Nói xong, lão xốc cây Hà nh giả bổng giÆ¡ lên thá»§ thế “Cá»§ há»a liêu thiên†phất mạnh ...
Phi mã song hung háºn Trại Ngá»™ Không thấu xương, cả hai bước xấn tá»›i trước, đôi song tiên giÆ¡ lên cao, tả hữu quất mạnh, hướng và o Trại Ngá»™ Không, nhanh như đằng xà uốn khúc, tia chá»›p lưng trá»i.
Trại Ngá»™ Không mỉm cưá»i, Hà nh giả bổng biến ra chiêu “Thương long náo hải†uyển chuyển đón hai ngá»n song liá»…u, lại buá»™t miệng nói to:
- Thế cà ng tốt !
Thế là ba ngưá»i cuá»™n nhau, ẩu đả kịch liệt, biến thà nh má»™t vầng khói trắng, chá»›p nhoáng liên hồi.
Cừu Thiên Hiệp đứng má»™t bên vừa tức cưá»i, vừa khoái trÃ.
Ba ngưá»i đấu vá»›i nhau cà ng lúc cà ng hăng khà lá»™ng ngá»™p trá»i.
Cừu Thiên Hiệp đứng xem sốt ruột, toan nhảy và o can thiệp.
Bá»—ng nhiên ... ba ngưá»i đồng kêu to lên:
- Há»ng mất !
Nguyên vì Phi Mã song hung quá mạnh tay đánh hai ngá»n roi cuốn chặt và o cây Hà nh giả bổng cá»§a Trại Ngá»™ Không tá»±a hồ như hai sợi dây buá»™t cứng và o đầu gáºy.
Trại Ngá»™ Không lại tá»± á»· và o công lá»±c cá»§a chÃnh mình sẻ cao trá»™i hÆ¡n Phi Mã song hung má»™t báºc, lại thêm có tÃnh kiêu ngạo chẳng chịu thu hồi cây hà nh giả bổng để cho hai ngá»n roi cuốn chặt như bị đóng Ä‘inh.
Bấy giá» cả ba ngưá»i váºn dụng hết sức bình sinh nÃu kéo môn võ khà cá»§a mình.
Không ngá» cả ba tên Ä‘á»u dÅ©ng mãnh ngang nhau, kẻ tám lượng ngưá»i ná»a cân, là m cho hai ngá»n roi cong vòng như và nh cung, và má»—i ngưá»i Ä‘á»u đỠmặt tÃa tai, nhưng không là m sao trì kéo món binh khà vỠđược.
Cừu Thiên Hiệp trông thấy cả ba phùng mang trợn mắt, thở ồ ồ, song chẳng là m gì được, bất giác chà ng váºn ná»™i công đẩy ra má»™t chưởng vừa quát tiếp:
- Dang ra !
Kình phong tá»a ra rất nhanh, bá»—ng nghe:
- Băng ! Băng ... Cách ... cách !
Hai tiếng nổ kình hồn nổi lên, kế đấy là hai tiếng “lách cách†vẳng lên nhẹ.
Phi Mã song hung dưá»ng như mất cả công lá»±c, cả hai không tá»± chá»§ được, thân mình loạng choạng lùi ra sau trên mưá»i bước gắng gượng đứng thẳng lên cho khá»i ngả quỵ.
Trại Ngộ Không tê buốt cả cánh tay ! Boong !
Má»™t tiếng vang lên, lão té ngồi trên mặt đất, trên tay còn cầm cây hà nh giả bổng bằng đồng chỉ còn có hai phần ba, còn má»™t phần ba bị gãy, dÃnh trong hai ngá»n roi cá»§a Phi Mã song hung, và hai ngưá»i nà y cÅ©ng bị áp lá»±c đẩy loạng choạng ra xa hai trượng.
Những ngưá»i háo kỳ qua đưá»ng xúm lại xem rất đông, há» không ngá»›t buá»™t miệng khen:
- Công phu hay tuyệt !
Cừu Thiên Hiệp cứ chưởng đánh gãy lia cây Hà nh giả bổng cá»§a Trại Ngá»™ Không, chà ng liá»n bước sấn tá»›i trước hai bước lại đưa tay chỉ và o Phi Mã song hung Ä‘ang đứng xa xa, ngÆ¡ ngác như phổng đá, lại lấy mắt nhìn Trại Ngá»™ Không Ä‘ang ngồi bệch trước mặt bèn cao giá»ng nói to:
- Äến đây là chấm dứt, nếu ba ngưá»i bất phục thì tìm má»™t chổ vắng vẻ, cùng vá»›i há» Cừu nà y tỉ thà ... tỉ đấu !
Trại Ngá»™ Không và Phi mã song hung cả ba tuy công lá»±c Ä‘á»u không bằng Cừu Thiên Hiệp, song cùng là tay lịch lãm giang hồ cho nên lúc bấy giá» ... ChÃnh mắt bá»n chúng thấy, chỉ má»™t chưởng lá»±c đã bẻ gãy gáºy đồng, đẩy lui đối thá»§, thì công lá»±c cá»§a Cừu Thiên Hiệp có trên ba trăm năm há»a hầu, vượt đến hang tuyệt đỉnh võ lâm ... Vì thế cả ba Ä‘á»u nÃn lặng không dám lên tiếng phản đối hay bằng lòng.
Phi Mã song hung háºn đến cá»±c Ä‘iểm gằn từng tiếng đáp:
- Nà y há» Tiêu khỉ rá»m ! Ngươi không đủ can đảm gặp anh em ta, song anh em ta sẽ tìm ngươi dù gốc biển chân trá»i !
Trại Ngá»™ Không Tiêu Äinh Khuê mặt không sắc giáºn, mà gáºt đầu nhẹ giá»ng:
- Thế thì còn gì bằng ! Chúng ta sẽ gặp lại !
Nói xong, hắn vẫy tay gá»i tên đại hán, cả hai ngưá»i bước thấp bước cao, dìu nhau rá»i khá»i đây.
Cừu Thiên Hiệp nhếch môi cưá»i nhạt, hoà nh thân bước tá»›i trước mặt hia ngá»n roi, thuáºn tay tháo lấy ná»a khúc gáºy hà nh giả, hai ngá»n roi lại ném trả cho “Phi mã song hung†chà ng giương đôi mắt rá»±c tinh quang nhìn cả hai quát bảo:
- Các ngươi có thể rá»i nÆ¡i đây là vừa Phi mã song hung lão đại đưa tay tiếp lấy hai ngá»n roi, hai mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp sá»ng sốt không nói được ná»a lá»i.
Lão nhị đứng má»™t bên thấy thế, vá»™i bước đến xem nhưng lão nhị vừa xem qua hia ngá»n roi, cÅ©ng giống như lão đại cứ ngÆ¡ ngẩn như kẻ mất hồn, chỉ giương đôi mắt to nhìn Cừu Thiên Hiệp không chá»›p.
Cừu Thiên Hiệp nhoẻn miệng cưá»i, để ngay ná»a khúc hà nh giả bổng xuống đất, thuáºn tay chà ng cho và o bá»c lấy ra quyển “Bổ thiên tang thiết hạo khà thư†còn bà n tay kia lôi thanh “Khô trúc thánh kiếm†giÆ¡ ngang trước mặt Phi mã song hung xem, nhiêu hầu cho và o bá»c cất như cÅ©, sau cùng trầm giá»ng nói:
- Äấy là “Trúc kiếm thiết thư†hai món váºt quý giá nhất Ä‘á»i, thì ngưá»i là m chá»§ nó phải là tay tuyệt thế, còn những kẻ vô duyên đừng nên si tâm tưởng báºy, và dụ có tưởng nghÄ© đến nát óc cÅ©ng không được nà o ... Bởi váºy ta có lá»i khuyên hai vị, nên bá» hẳn những Ä‘iá»u vá»ng tưởng vô lý và vô Ãch đó nhé !
Phi mã song hung tái mặt, lúc đỠlúc nhạt, lấy mắt nhìn nhau mà chẳng thốt ra lá»i ...
Cừu Thiên Hiệp đổi giá»ng, lá»›n tiếng bảo:
- Từ nay vá» sau, nếu các ngươi chạm phải tại hạ lần nữa, thì các ngươi không mong gì được may mắn như hôm nay, lúc đó dù các ngươi có leo lên trá»i cÅ©ng khó thoát ... và hiện tại các ngươi hãy rá»i khá»i nÆ¡i đây tức khắc !
Vừa nói dứt, chà ng đưa tay chỉ và o con đưá»ng phÃa trước lại đưa mắt nhìn chúng.
Phi mã song hung chẳng dám hé miệng nói ná»a lá»i, và hình như không còn gì để nói, cho nên cả hai băng mình theo hướng Cừu Thiên Hiệp chỉ chợt thấy đôi tuấn mã Ä‘ang cắm đầu ăn cá», cả hai vá»™i phóng mình lên lưng ngá»±a, nhưng không quên ngó ngoái ra sau nhìn Cừu Thiên Hiệp lần cuối cùng, rồi chúng má»›i ghì cương thúc đôi tuấn mã chạy nhanh.
Cừu Thiên Hiệp thấy cả hai tên Phi mã song hung ẩn mình dưới lá»›p bụi và ng tháºt xa, chà ng má»›i cất bước hướng Toan mạch Táºp tiếng tá»›i.
Lúc bấy giá» mặt trá»i đã lên giữa đỉnh đầu, ánh nắng rất nóng bức và gay gắt.
Cừu Thiên Hiệp lần qua chợ Táºp, lại thấy phố xá san sát, ngưá»i qua lại trên đưá»ng rất đông.
Cừu Thiên Hiệp Ä‘i và o má»™t tá»u Ä‘iếm rất khang trang, sau khi chá»n cho mình má»™t chá»— ngồi ngó ngay ra đưá»ng, chà ng má»›i gá»i tiểu nhị Ä‘em nước rữa mặt, kế đấy lại gá»i má»™t bình trà nóng và mấy món Ä‘iểm tâm.
Bá»—ng nhiên ... Từ ngoà i cá»a tá»u Ä‘iếm Ä‘i và o má»™t bà già lưng còng vóc lá»›n, tóc bạc da gà , dưá»ng như đôi dép cứng nên lão bà bước kháºp khểnh bước thấp bước cao.
Khi Ä‘i ngang má»™t cái bà n đối diện vá»›i Cừu Thiên Hiệp, lão bà kéo ghế ngồi xuống lai nhướng đôi mắt lỠđỠnhìn gương mặt Cừu Thiên Hiệp dưá»ng như bà ta không trông thấy rõ.
Cừu Thiên Hiệp trông thấy bà lão chà ng thầm Ä‘oán có lẽ đó là má»™t bà già dân quê nông phu tuổi tác độ bảy mươi, mặt nhăn nheo hai hà m răng rụng hết, tháºt không có gì đáng chú ý. Bấy giỠđã đúng ngá», giá» trưa nắng gắt nên khách bá»™ hà nh thưá»ng ghé và o tá»u Ä‘iếm, trà thất dừng chân, do đó ngôi quán nà y khách ra và o tấp náºp dần dần đông nghẹt.
Lão bà ăn xong bát mì, hai chân bước khệnh khạng đến bên bà n Cừu Thiên Hiệp, vẻ mặt mụ trầm tỉnh như không, đột nhiên mụ cúi đầu xuống bên tai Cừu Thiên Hiệp bảo nhá»:
- Ta đợi bên ngoà i thà nh phố ... nhớ nhé !
Cừu Thiên Hiệp trố mắt ngạc nhiên, vá»™i há»i khẻ:
- Lão thái thái, có gì thế ?
Lão bà dưá»ng như đứng không vững, tay tả vìn và o góc bà n thân mình run rẩy chá»±c ngả, tay hữu thuáºn đà vá»›i chụp và o cái bình sứ để trà gượng đứng vững lại bảo khẻ:
- Äến đó sẽ rõ !
Vừa nói dứt, bà ta khệnh khạng bước Ä‘i lần ra ngoà i tá»u Ä‘iếm.
Cừu Thiên Hiệp ngơ ngẩn vì câu chuyện xảy ra quá đột ngột, chà ng đưa tay nâng ly trà lên uống một ngụm, và cúi đầu suy nghĩ.
Không ngá», lão bà bước thấp bước cao, chỉ chá»›p mắt đã ra đến quan lá»™ và đi khá xa ....
Cừu Thiên Hiệp cà ng lấy là m lạ, nên chép miệng bảo thầm:
- Thấy bà ta khệnh khạng, không ngá» Ä‘i mau dưá»ng nà y, tháºt là ngưá»i nông dân lao động nên đến tuổi già nua vẫn còn quắc thước khang kiệnâ€.. NghÄ© đến đây thuáºn tay chà ng vét lấy bình trà toan rót và o ly uống, sau cùng sẽ Ä‘uổi theo lão bà , nhưng chà ng vừa nhấc cái bình sứ lên, má»™t việc hết sức bất ngá», khiến quả tim Ä‘áºp lien hồi cặp mắt ngÆ¡ ngẩn đến độ mất thần, chà ng chép miệng rá»§a nhá» ! Rõ ... khỉ già !
Nguyên cái bình sứ trà , đột nhiên lún sâu xuống mặt bà n hai phân, hiển nhiên là có ngưá»i dung đại lúc thá»§ pháp ấn xuống.
Tháºt là câu chuyện hoang đưá»ng quái đản.
Chỉ có thực khách trong quán, ai ai cũng chăm chú và o việc ăn uống không ai có vẻ gì động tịnh, trừ bà lão khệnh khạng.
Trên bà n lúc nãy ... ngoà i mụ ra thì ai và o đây ?
Cừu Thiên Hiệp cau mà y khó chịu, đặt bình trà đứng dáºy kêu to:
- Tiểu nhị, tÃnh tiá»n.
Ra khá»i tiểu lầu, chà ng cất bước dưới ánh nắng như thiêu đốt.
|
 |
|
| |