 |
|

05-09-2008, 05:47 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 41
Gặp Dịp May Như à Thoát Ma Bang
Lệnh Hồ Bình xua tay ngắt lá»i :
- Hay lắm, cô đại tiểu thư của ta ơi. Cô đừng nói nữa, hãy nằm nghỉ và i ngà y. Mấy bữa nữa sẽ nghiên cứu.
Ba ngà y qua chà ng được thái bình vô sá»±, nhưng cÅ©ng chưa tìm ra được thêm Ä‘iá»u thần bà nà o cá»§a Long Hổ bang chúa và hai nhân váºt há»™ bang trưởng lão là Trang lão và Ngải lão. Hai lão nà y chỉ ngồi dưới quyá»n má»™t ngưá»i mà trên muôn ngưá»i.
Trong ba bữa, hà ng ngà y Lệnh Hồ Bình cÅ©ng chỉ được gặp mặt năm ngưá»i là Vô Lượng tam ông, Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi và Phong Vân kiếm Thư Khiếâu Thiên ở hà ng Cẩm y há»™ pháp.
Trên thá»±c tế, Cẩm y há»™ pháp là giai cấp há»i han công việc trong bang cùng quyết định kế hoạch.
Theo bang quy là phải cá» hà nh há»™i nghị đúng ngà y để nghe báo cáo những việc trá»ng đại ở các phân đà đưa tá»›i, xá» trà cách nà o, hoặc bà y mưu đối phó là m sao.
Hết ba ngà y, bá»n Cẩm y há»™ pháp lại khai há»™i. Lệnh Hồ Bình má»™t mặt kinh hãi vá» thế lá»±c rá»™ng lá»›n cá»§a tổ chức dã ác nà y, má»™t măït chà ng phát giác được những bà máºt cá»§a há» chẳng dá»… gì khám phá được, tức là khác vá»›i tiên liệu trước kia cá»§a chà ng nhiá»u.
Trước kia chà ng chỉ biết Phong Vân kiếm Thư Khiếu Thiên, má»™t nhân váºt phụ trách trông coi dải Quan Lạc cá»§a Ma bang, ngoà i ra chà ng còn biết Ma bang Ä‘ang chuẩn bị thà nh láºp má»™t phân đà ở Lạc Dương, chà ng vẫn tưởng Ma bang nà y má»›i dá»±ng lên chưa có gì đáng kể, chỉ cần trà trá»™n và o ná»™i bá»™ cá»§a há» tìm cÆ¡ há»™i trừ khá» mấy nhân váºt đầu não là xong, vÄ©nh viá»…n không còn háºu hoạ nữa.
Hiện nay chà ng mới hiểu là lầm to.
Ở trong hội nghị Cẩm y hộ pháp ba ngà y, chà ng phát giác ra sách lược Ma bang áp dụng để khuếch trương thế lực từ xa đến gần.
Tá»· như dải Quan Lạc tuy chưa thiết láºp phân đà , nhưng những nÆ¡i xa như hai phá»§ Ứng Thiên, Thuáºn Thiên đã nằm trong quyá»n khống chế cá»§a bá»n chúng. Còn các tỉnh Xuyên, Tương, Cam, Hoà n Nhân, Việt, Lá»— Ký Ä‘á»u đã thiết láºp phân đà .
Hà ng tháng chúng thu được mấy chục vạn lạng.
Chỉ có má»™t Ä‘iá»u chà ng chưa rõ là tại sao mấy lão ma đầu lại cho chà ng biết những vụ bà máºt trá»ng đại.
VỠđiểm nà y chà ng đặt ra hai giả thuyết :
Một là nay chà ng ở địa vị Cẩm y hộ pháp bất đắc dĩ hỠphải cho chà ng biết.
Hai là bá»n chúng đã tin chà ng thá»±c tâm quy thuáºn.
Nhưng hai thuyết nà y Ä‘á»u không đứng vững, váºy vì nguyên nhân nà o ?
Nghi vấn của chà ng chưa tìm được đáp án thì lại phát sinh biến cố khiến chà ng thêm nghi hoặc.
Ngà y thứ tư Ä‘ang lúc há»™i nghị bá»—ng má»™t tên há»™ pháp trị nháºt và o bẩm phân đà Thái Nguyên vừa xảy biến cố. Phân đà cho ngưá»i vá» báo cáo hiện Ä‘ang chá» ngoà i cổng.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi hạ lệnh cho ngưá»i đó và o.
Lát sau, má»™t tên tráng hán mặc áo Ä‘en tiến và o, Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi ngá»ng đầu lên nhìn gã lạnh lùng há»i :
- Chuyến nà y lại xảy ra chyện gì ?
Hắc y hán tỠlắc đầu đáp :
- Năm bữa trước hÆ¡n ba mươi anh em ở phân đà đá»u đột nhiên mắc phải quái bệnh, toà n thân má»m nhÅ©n bất lá»±c, thần trà hôn mê ly bì… Võ công mất hết.
Lệnh Hồ Bình liá»n nói:
- Nghe nói cả phân đà đá»u mắc quái táºt, sao Tăng huynh đệ má»™t mình không việc gì ?
Mấy lão ma bất giác la lên :
- Ừ nhỉ ?
Bốn cặp mắt lộ vẻ nghi ngỠtrợn lên nhìn thẳng và o mặt hắc y hán tỠtựa hồ muốn nuốt sống gã.
Tráng hán hoang mang vội đáp :
- Tiểu nhân… hôm ấy vâng lệnh ra ngoà i thà nh là m việc, chiá»u tối má»›i vá» tá»›i phân đà liá»n phát giác ra tình hình nà y. Tô phân đà chúa liá»n kêu tiểu nhân…
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi ngắt lá»i :
- Có má»i thầy lang đến coi không ?
Hán tỠđáp :
- Không. Tô phân đà chúa bảo nếu má»i thầy lang dá»… tiết lá»™ bà máºt trong bang ra ngoà i thì không ai chịu nổi trách nhiệm.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi gáºt đầu nói :
- Äiểm nà y quả nhiên đáng lo tháºt.
Rồi hắn vẫy tay bảo hán tỠ:
- Ngươi ra ngoà i chỠđợi.
Hán tỠkhom lưng thi lễ rút lui.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi quay lại há»i :
- Các vị nháºn xét vụ nà y ra sao ?
Phong Vân kiếm Thư Khiêu Thiên đáp :
- Hiện nay không phải thá»i tiết ôn dịch. Chắc là có ngưá»i trà trá»™n và o bang hạ dược váºt xuống nước hoặc đồ ăn.
Thú tâm ông Lãnh Bắc Äẩu nói theo :
- Lão phu cũng nghĩ thế.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi trầm ngâm má»™t lúc, đột nhiên quay sang há»i Lệnh Hồ Bình :
- Äà nh phiá»n lão đệ khó nhá»c má»™t phen. Lão đệ Ä‘em mấy ngưá»i Ä‘i xem sao ?
Lệnh Hồ Bình không tin ở tai mình. Chà ng sợ lão tặc có ý thá» thách, liá»n uyển chuyển đáp :
- Tiểu đệ hiểu rất Ãt vá» dược tÃnh, e rằng không gánh nổi trách nhiệm. Tưởng lão há»™ pháp nên phái nhân váºt khác thoả đáng hÆ¡n. Sinh mạng cá»§a mấy chục anh em không phải là trò chÆ¡i.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi nói :
- Vá» phương diện dược váºt đã có vị khác lo. Vụ nà y nếu quả do ngưá»i gây nên tất khó mà tránh được má»™t trưá»ng ác đấu. Lão đệ nên nhân cÆ¡ há»™i nà y ra tay cho anh em biết há không khoan khoái ư ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Lão hộ pháp đã có dạ thà nh toà n, dĩ nhiên tiểu đệ không tiện chối từ.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi quay ra ngoà i hô :
- Ức há»™ pháp có ngoà i đó không ? Ngươi Ä‘i má»i Tiá»n há»™ pháp ở Toà n Tà i đưá»ng và Mẫn há»™ pháp ở Hình đưá»ng và o đây ngay.
Lát sau Tiá»n há»™ pháp và Mẫn há»™ pháp kẻ trước ngưá»i sau tiến và o.
Hai nhân váºt nà y Ä‘á»u là Lam y há»™ pháp, Tiá»n há»™ pháp ngưá»i kêu ngao ốm nhách, tay xách rương thuốc. Ai trông thấy cÅ©ng biết ngay là má»™t nhà chuyên nghiên cứu y dược.
Mẫn há»™ pháp cặp mắt lấp lánh ánh hà o quang, ra chiá»u kiêu dÅ©ng, lưng cà i đơn Ä‘ao, chắc hắn được phái Ä‘i trợ thá»§.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi nhìn hai ngưá»i nói rõ nhiệm vụ chuyến Ä‘i nà y rồi quay lại bảo Lệnh Hồ Bình :
- Lão phu giao ngưá»i cho lão đệ. Chúc lão đệ lên đưá»ng má»i việc thuáºn lợi.
Lệnh Hồ Bình tuy biết trên Ä‘á»i chẳng bao giá» có dịp thế nà y, nhưng chà ng không muốn nghÄ© nhiá»u, liá»n đứng dáºy gáºt đầu đáp :
- Lão hộ pháp cứ yên dạ. Bản toà đi là m cho hết sức.
Chà ng quay lại nhìn hai vị Tiá»n, Mẫn nói :
- Hai vị hãy chỠở đây. Bản toà đi thu xếp một chút rồi ra ngay.
Lệnh Hồ Bình vỠphòng bảo Như à :
- Cô cải trang thà nh một tên thư đồng cho lẹ.
Như à sá»ng sốt há»i :
- Äể là m gì ?
Lệnh Hồ Bình xụ mặt xuống đáp :
- Nếu cô nương tháºt tâm định dá»i khá»i nÆ¡i đây thì đừng há»i nhiá»u nữa, ta bảo sao, cô cứ thế mà là m.
Như à há»i :
- Còn công tỠ?
Lệnh Hồ Bình há»i lại :
- Cô há»i như váºy chẳng lẽ thừa ư? Ta mà không Ä‘i thì mình cô thông qua được những cá»a quan bên ngoà i chăng ?
Như à há»i :
- Mấy lão tặc kia ngó thấy có sinh lòng ngỠvực không ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Äó là việc cá»§a ta, cô bất tất phải quan tâm.
Như à nói :
- Chá»— khuyết Ä‘iểm lá»›n nhất cá»§a công tá» là có lúc lá»›n máºt quá, lá»›n đến ná»—i ai cÅ©ng phát sợ. Công tá» nên biết mấy lão Cẩm y lão ma…
Lệnh Hồ Bình trợn mắt lên ngắt lá»i :
- Cô có định đi hay không ?
Như à há»i lại :
- Là m gì mà hung dữ thế ?
Thị cũng trợn mắt lên ngó chà ng một cái rồi ngồi và o phòng cải trang, chỉ trong khoảng khắc thị đã biến thà nh một tên thư đồng rất tuấn tú đi ra.
Lệnh Hồ Bình dẫn Như à tá»›i sảnh đưá»ng, trở và o nhìn Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi há»i :
- Bản toà đưa y Ä‘i có Ä‘iá»u chi trở ngại không ?
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi bắt đầu sá»ng sốt rồi cưá»i ha hả đáp :
- Không sao… không sao…
Lệnh Hồ Bình nhẹ buông tiếng thở dà i đáp :
- Nếu lão hộ pháp không tán thà nh thì bản toà …
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cốâi xua tay ngắt lá»i :
- Lão đệ đừng hiểu lầm lão phu. Lão đệ mà vừa ý con a đầu là phước cho thị. Dá»c đưá»ng lão đệ đưa nhiá»u ngưá»i Ä‘i chầu chá»±c cà ng khiến cho lão phu yên dạ, khi nà o lại chẳng tán thà nh ? HÆ¡n nữa trong mình lão đệ đã có Long Hổ lệnh thì các cấp há»™ pháp trong NgÅ© đưá»ng bất cứ muốn Ä‘iá»u động ai cÅ©ng được. Äem má»™t tên a đầu Ä‘i theo đã ăn thua gì…
Hắn dừng lại một chút rồi giục :
- Thá»i gian không còn sá»›m nữa, lừa ngá»±a chuẩn bị cả rồi. Lão đệ thượng lá»™ Ä‘i thôi.
Lệnh Hồ Bình bây giá» má»›i trút khá»i khối đá nặng Ä‘eo bên lòng. Chà ng ra khá»i bà cốc Ä‘i đến bá» sông thì trá»i đã xế chiá»u.
Lệnh Hồ Bình dá»± Ä‘oán rất đúng. Ba tên há»™ pháp kia coi chà ng như báºc thần minh. Chúng đối vá»›i má»™t tên Cẩm y há»™ pháp thế nà o thì đối vá»›i chà ng như váºy, thái độ hoà n toà n chẳng khác gì.
Nếu là ngưá»i khác thì lúc nà y cho là cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở để thoát ly Ma bang vá»›i ý nghÄ© : Mình mang võ công trác tuyệt, ngưá»i muốn đưa Ä‘i rồi cÅ©ng Ä‘i theo rồi, lúc nà y không Ä‘i còn đợi đến bao giá» ?
Nhưng Lệnh Hồ Bình lại không tÃnh thế.
Dù chà ng ở lại giữa thiên binh vạn mã cÅ©ng chẳng chau mà y mà khi gặp trưá»ng hợp cà ng dá»… dà ng, chà ng cà ng tháºn trá»ng.
Chuyến Ä‘i Thái Nguyên tuy chẳng phải là nÆ¡i cạm bãy, nhưng tất nhiên mấy tên lão ma đã trông cáºy và o chá»— nà o đó má»›i yên tâm thả lá»ng cho chà ng Ä‘i. Chà ng không dám có ý niệm bá» trốn má»™t cách khinh xuất.
Mặt khác, chà ng chưa thấu triệt những chá»— huyá»n cÆ¡. Chà ng tá»± tin và o mình và cho rằng chỉ kẻ ngu xuẩn má»›i nhân cÆ¡ há»™i nà y thoát thân.
Chiá»u hôm sau Ä‘oà n ngưá»i Ä‘i tá»›i Giáng Thà nh.
Và o khách sạn rồi Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ai là ngưá»i quen thuá»™c ở đây ?
Tam tà i đao Mẫn Toà n ThỠđáp :
- Ty toà đã qua đây mấy lần, há»™ toà có Ä‘iá»u chi dạy bảo ?
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Trong thà nh nà y có tá»u lầu nà o khá không ?
Tam tà i đao Mẫn Toà n ThỠđáp :
- Ở đưá»ng phố lá»›n mặt nam có Cổ Phong tá»u lâu, nghe nói món ăn là m khá lắm.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Hay lắm. Chúng ta tới đó uống một chung chơi.
Như à lắc đầu đáp :
- Dưá»ng như tiểu tỳ bị cảm mạo, trong mình không được thÆ¡ thá»›i.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Một mình ở lại coi nhà cũng hay. Chúng ta đi thôi.
Ra khá»i khách sạn Lệnh Hồ Bình khẽ nói :
- Con a đầu đó không Ä‘i chÃnh là điá»u ta muốn. Ngoà i Cổ Phong tá»u lâu, Mẫn há»™ pháp có biết trong thà nh còn chá»— nà o hay nữa không ?
Tam tà i Ä‘ao Mẫn Toà n Thá» ngÆ¡ ngác má»™t chút rồi hiểu ý liá»n khẽ cưá»i đáp :
- Hộ toà cứ đi theo ty toà là có.
Bốn ngưá»i liá»n đến má»™t kỹ viện quấy phá đến canh hai cho thoả thÃch rồi má»›i ra
vá».
Dĩ nhiên Như à không còn ở đây nữa.
Lệnh Hồ Bình tức giáºn phi thưá»ng. Nhưng nhà điếm cho hay mấy ngưá»i ra khá»i khách sạn, thư đồng cÅ©ng Ä‘i ngay mà cÅ©ng không biết Ä‘i vá» phương nà o, dÄ© nhiên chẳng có cách gì tìm kiếm được.
Hai lão Tiá»n, Mẫn đà nh kiếm lá»i an á»§i và bảo trong bang hãy còn mấy cô nữa. Lệnh Hồ Bình dần dần bình tÄ©nh lại.
Äêm hôm ấy chà ng ngá»§ rất ngon, vì chẳng còn gì thắc mắc vá» Như à nữa.
Dá»c đưá»ng vẻ mặt Lệnh Hồ Bình buồn rưá»i rượi, thá»±c sá»± chà ng rất khổ tâm suy nghÄ© nguyên nhân khiến mấy lão ma cho chà ng ra Ä‘i chuyến nà y.
Tiá»n, Mẫn hai lão thấy chà ng không vui cÅ©ng chẳng dám nói nhiá»u. Do đó Ä‘i đưá»ng cà ng mau lẹ hÆ¡n.
Sau ba ngà y tỉnh Thái Nguyên đã hiện ra trước mặt.
Phân đà ma bang ở Thái Nguyên thiết láºp trong tiệm bán quan tà i. Ngưá»i hắn béo tròn như cái thùng mà đầu nhá» xÃu.
Những lá»i báo cáo cá»§a Tăng Äại Ngưu quả đúng sá»± thá»±c. Hai ba chục bang chúng trong phân đà , tên nà o tên nấy Ä‘á»u ra chiá»u ngái ngá»§, sắc mặt lợt lạt, ngáp dà i ngáp ngắn, chẳng còn kình lá»±c nà o.
Lệnh Hồ Bình lấy tư cách Cẩm y há»™ pháp há»i chẳng thiếu câu nà o, nhưng chà ng há»i lui há»i tá»›i vẫn không ra được má»™t chút manh mối nà o. Bá»n bang đồ ngoà i việc ngáp lên ngáp xuống lại lắc đầu, mà không hiá»u vì lẽ gì.
Lệnh Hồ Bình đà nh bảo mấy ngưá»i tuỳ tùng Ä‘i má»i Hồi Xuân Lang Trung Tiá»…n SÆ¡n Äà o đến coi mạch xem chúng mắc bệnh chứng gì.
Hồi Xuân Lang Trung quan sát bang chúng hồi lâu rồi nhăn mặt trầm ngâm không nói gì.
Lệnh Hồ Bình khẽ đặng hắng một tiếng nói :
- Tiá»n há»™ pháp …
Thầy lang ngá»ng đầu lên muốn nói lại thôi.
Tam tà i Ä‘ao Mẫn Toà n ThỠđứng trước tình hình nà y biết thầy lang giữa đám đông có Ä‘iá»u không tiện nói ra liá»n nhìn phân đà chúa Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quang Tổ xua tay là m hiệu cho y bảo bao nhiêu bang đồ hãy ra ngoà i hết, chá» khi gá»i rồi má»›i và o. Hồi Xuân Lang Trung chá» má»i ngưá»i ra hết rồi, trong sảnh chỉ còn ba nhân váºt ở tổng đà tá»›i, má»›i nhìn Lệnh Hồ Bình khẽ nói :
- Báo cáo hộ toà . E rằng trong vụ nà y có tay tà n độc.
Lệnh Hồ Bình chăm chú nhìn y á»§a má»™t tiếng há»i :
- Tay tà n độc ở địa phương nà o?
Hồi Xuân Lang Trung khẽ đáp :
- Vừa rồi ty toà chẩn mạch tìm ra kết quả đúng như sá»± tiên liệu cá»§a Tể Phụ há»™ pháp. Bệnh chứng cá»§a má»i ngưá»i tương tá»± như nhau, gây ra bởi phương diện ẩm thá»±c...
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Váºy phải là m thế nà o ?
Hồi Xuân Lang Trung thất vá»ng đáp :
- Chẳng phải ty toà có Ä‘iá»u chán nản, nhưng ngưá»i hạ độc vá» phương diện dược liệu hiển nhiên còn cao thâm hÆ¡n ty toà nhiá»u.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Vì thế mà Tiá»n há»™ pháp đà nh bó tay ư ?
Hồi Xuân Lang Trung đáp :
- Hiện giá» ty toà có thể cầm giữ cho bệnh tình khá»i Ä‘i và o tình trạng nguy ngáºp. Còn chữa đến gốc rá»… ty toà không đủ tà i.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Váºy phải là m thế nà o ?
Hồi Xuân Lang Trung đáp :
- Trừ phi tìm cách há»i cho ra đối phương đã dùng dược váºt gì, ty toà tháºt không có phương pháp nà o khác.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Trong võ lâm hiện nay, những nhà dùng độc dược có thể đếm trên đầu ngón tay. Theo ý kiến cá»§a Tiá»n há»™ pháp thì những nhân váºt nà o tương đối khả nghi hÆ¡n ?
Hồi Xuân Lang Trung ngáºp ngừng đáp :
- Cái đó …
Lệnh Hồ Bình động tâm chợt nhá»› đến má»™t ngưá»i đà nh há»i :
- ÄÆ°á»ng gia ở Tứ Xuyên kết oán đã nhiá»u. Những năm gần đây Ãt khi há» chen chân và o chốn giang hồ, nhưng má»›i nẩy ra những nhân váºt có ngoại hiệu là Äà m Tiếu Truy Hồn, tá»± xưng là Äà m Tiếu thư sinh còn tên tháºt là Vưu Thắng ÄÆ°á»ng. Tiá»n há»™ pháp nghÄ© coi phải chăng há» Vưu đã chÆ¡i trò nà y ?
Hồi Xuân Lang Trung giáºt mình kinh hãi ngẩng đầu lên há»i lại :
- Sao ? Há»™ toà chưa biết Äà m Tiếu Truy Hồn Vưu Thắng ÄÆ°á»ng là đưá»ng chúa cá»§a Toà n Tà i đưá»ng cá»§a chúng ta ư ?
Lệnh Hồ Bình nghe nói ngẩn ngưá»i đáp :
- Té ra ..
Hồi Xuân Lang Trung dưá»ng như tỉnh ngá»™ gáºt đầu ngắt lá»i :
- Phải rồi. Ty toà nhá»› lại nhất định hôm đó há»™ toà đã quá chén. Ty toà lại nhá»› lúc Tể Phụ lão há»™ pháp giá»›i thiệu cùng há»™ toà hai bà n Huỳnh y há»™ pháp và NgÅ© đưá»ng đưá»ng chúa, chắc vì nhiá»u ngưá»i nhốn nháo há»™ toà chưa để ý.
Lệnh Hồ Bình uể oải gáºt đầu :
- Có lẽ thế. Hôm ấy bản toà quả uống nhiá»u rượu tháºt.
Có phải hôm ấy Lệnh Hồ Bình say quá không? Äúng thế tháºt. Hôm ấy quả Lệnh Hồ Bình uống đến say khướt rồi không để ý. Có Ä‘iá»u chà ng dám khẳng định hôm ấy Hoa Kiểm lão tặc chỉ giá»›i thiệu bốn vị Huỳnh y há»™ pháp mà tuyệt không giá»›i thiệu NgÅ© đưá»ng đưá»ng chúa.
Trong tổ chức Ma bang, có thể nói NgÅ© đưá»ng đưá»ng chúa là những nhân váºt mấu chốt nắm quyá»n lá»±c, vỠđịa vị cÅ©ng chẳng kém gì Huỳnh y há»™ pháp.
NghÄ© kỹ lại thì đây là má»™t quái sá»±. Tại sao Hoa Kiểm lão tặc chỉ giá»›i thiệu cùng chà ng bốn tên Huỳnh y há»™ pháp mà không giá»›i thiệu NgÅ© đưá»ng đưá»ng chúa ?
Tam tà i đao Mẫn Toà n ThỠđột nhiên xen và o :
- Còn má»™t Ä‘iá»u không hiểu há»™ toà nghÄ© đến chưa ?
Lệnh Hồ Bình quay lại há»i :
- Äiá»u chi ?
Tam tà i đao Mẫn Toà n ThỠchớp mắt đáp :
- Nhân váºt hạ độc bất luáºn lai lịch thế nà o, nhưng hỠđã có cÆ¡ há»™i hạ thá»§, sao lại không Ä‘em dược lượng hạ cho đến nÆ¡i, khiến ngưá»i trúng độc hết đưá»ng cứu chữa ? Há» cố ý lưu lại tình trạng sống dở chết dở nà y để là m gì ? Theo nháºn xét cá»§a ty toà thì trong Ä‘iểm nà y có Ä‘iá»u ngoắt ngéo.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu đáp :
- Mẫn há»™ pháp quả là ngưá»i tinh tế. Vá» Ä‘iểm nà y bản toà cÅ©ng nháºn thấy dưá»ng như có ẩn tình gì.
Chà ng ngẩng đầu nhìn hai ngưá»i nói tiếp :
- Nếu bản toà đoán không sai lầm thì ông bạn hạ độc bây giá» chưa rá»i khá»i Thái Nguyên. Trong vụ nà y nếu không Ä‘iá»u tra ra gốc ngá»n thì hai vị cùng bản toà đá»u mất mặt.
|

05-09-2008, 05:48 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 42
BÃnh Dần Kỳ SÄ© Gặp Hồ Lang
Chà ng dừng lại một chút rồi tiếp :
- Váºy bây giá» má»i chuyện phá»ng Ä‘oán hãy gác lại. Việc khẩn yếu là phải tìm cho ra nhân váºt hạ độc.
Hai gã Tiá»n, Mẫn cÅ©ng nháºn thấy đây là biện pháp tốt nhất. Hãy tìm cho ra kẻ hạ độc là tất nhiên má»i việc sẽ lòi ra hết.
Hồi Xuân Lang Trung chế thuốc cho má»i ngưá»i uống, Lệnh Hồ Bình và Tam tà i Ä‘ao Mẫn Toà n Thá» thay đổi hình dạng ra ngoà i phân đà , chà ng cải dạng thà nh má»™t văn sỹ trung niên, dù bây giá» chà ng có gặp Tam tà i Ä‘ao Mẫn Toà n Thá», hắn cÅ©ng chẳng nháºn ra được là ai.
Thái Nguyên chẳng phải là nơi phồn hoa trong trà tưởng tượng.
Chỉ còn ba ngà y nữa là đến đêm trừ tịch, bá»™ mặt thị trấn vẫn tiêu Ä‘iá»u. Chẳng có chút chi gá»i là bầu không khà tưng bừng cá»§a ngà y trước tết.
Lệnh Hồ Bình nhẹ buông tiếng thở dà i, trong lòng không khá»i buồn rầu.
Äây là tết thứ ba chà ng lưu lạc bên ngoà i. Ba năm thấm thoát qua rồi mà mối tâm sá»± ngà y trước đến nay vẫn chưa thá»±c hiện được.
Và o khoảng đầu giá» ngá», Lệnh Hồ Bình bâng khuâng thả bước, chà ng cÅ©ng chẳng biết mình Ä‘i tá»›i đâu.
DÄ© nhiên chà ng lại chân tâm không vì công việc phân đà nà y mà áp chế ngưá»i lương thiện, vì bá»n bang đồ ma bang mà bách bức đối phương phải đưa thuốc giải.
Lệnh Hồ Bình lúc nà y chỉ muốn tìm nơi thanh tĩnh để suy nghĩ vỠvấn đỠthiết thân cho mình.
Mấy vấn đỠđã qua lại nói lên trong đầu óc, chà ng tá»± há»i :
- Tại sao hôm ấy Hoa Kiểm lão tặc lại không giá»›i thiệu năm tên đưá»ng chúa vá»›i ta? Lão ma đầu kia đã đưa ra bảo chứng nà o vá»›i Vô Lượng tam ông để chúng yên dạ cho ta đưa ngưá»i Ä‘i Thái Nguyên ? Sao hắn không lo chuyện thả chim hồng ra táºn phương trá»i?
Chà ng vừa Ä‘i vừa ngẫm nghÄ© thì đột nhiên phÃa sau có ngưá»i lá»›n tiếng hô hoán :
- Nà y. Ông bạn Ä‘i phÃa trước kia. Phải chăng là Mã Văn Viá»…n lão đệ ?
Lệnh Hồ Bình quay đầu nhìn lại thấy má»™t ông già lối năm chục tuổi, tay cầm rá»c tẩu, mình mặc áo xám. Lão Ä‘ang vung tay rảo bước chạy tá»›i.
Chà ng biết đối phương trông bóng sau lưng mình nên nháºn lầm ngưá»i, nhưng cÅ©ng đứng lại chỠđối phương Ä‘i tá»›i.
Äây là má»™t phương thức hay nhất để ứng phó vá»›i trưá»ng hợp nà y. Chà ng dừng bước nhìn đối phương, để đối phương ngó mình cho kỹ.
Má»™t Ä‘iá»u quái lạ đã xảy ra.
Hồi y lão già tá»›i gần, chẳng những chưa phát giác ra lão nháºn nhầm chà ng là Mã Văn Viá»…n. Lão còn cưá»i hì hì khẽ há»i :
- Thế nà o ? Tôn phu nhân có đồng ý chăng ?
Lệnh Hồ Bình thấy lão già hồ đồ không khá»i tức cưá»i, chà ng liá»n tìm cách giỡn chÆ¡i má»™t lúc thá» xem đến bao giá» lão má»›i phát giác ra đã nháºn lầm ngưá»i.
Chà ng khẽ đặng hắng má»™t tiếng há»i lại :
- Äồng ý thì sao ?
Hồi y lão già đưa tay ra vỗ vai chà ng đáp :
- Hà tất phải thế ? Lão đệ, Hoả Nhãn Nhi Äịch tam gia nà y là hạng ngưá»i nà o chẳng lẽ lão đệ còn chưa rõ ? Vẻn vẹn ba trăm lạng bạc ta có coi và o đâu ? Vả lại con a đầu Thu Hương má»™t Ä‘iá»u hô Tam gia, hai Ä‘iá»u hô Tam gia. Con ngưá»i khả ái như váºy, lão đệ mà thu nạp thì là phải đôi vừa lứa. Äịch tam gia đây kiếp nà y chẳng có con cái gì thì cÅ©ng tu cho kiếp sau là m má»™t việc tốt là nh.
Lão hạ thấp giá»ng xuống nói :
- Chỉ cần Tôn phu nhân không phản đối là xong. Tiá»n bạc có rồi, còn lá»— lãi không đáng kể, bất tất phải để ý. Äối vá»›i lão đệ là chá»— thân tình đặc biệt, chúng ta chỉ cần tÃnh lá»i má»—i tháng tám ly được không ?
Bây giỠLệnh Hồ Bình đã hiểu đại khái câu chuyện.
Lão già nà y nguyên là má»™t nhà tư bản chuyên nghá» cho vay nặng lãi. Anh chà ng Mã Văn Viá»…n nà o đó mà lão kêu bằng lão đệ, chắc có dòm ngó má»™t thiếu nữ tên là Thu Hương muốn thu là m tiểu thiếp. ChÃnh y không tiện hà nh động má»›i thương lượng vá»›i lão già nà y. Cuá»™c thượng nghị thứ nhất chưa thà nh kết quả, sau lão tÃnh toán lại cuá»™c giao dịch nà y có thể là m được nên chạy theo y tiếp tục đỠnghị tiếp.
Lão già tá»± xưng là Hoả Nhãn Nhi Äịch tam gia, dÄ© nhiên cặp mắt không được linh mẫn nên nháºn lầm ngưá»i chẳng thể trách được.
Lệnh Hồ Bình nháºn ra lão già không phải dạng hiếu sắc, liá»n quyết định tiến thêm bước nữa để lão biết mùi cho vay ăn lãi Ãt.
Chà ng liá»n dương mặt lên vẫn dùng giá»ng Ä‘iệu trước thá»§ng thẳng há»i :
- Tiá»n bạc để ở đâu ?
Lão già cưá»i hì hì đáp :
- DÄ© nhiên mang theo đây. Äối vá»›i Hoả Nhãn Äịch tam gia mấy trăm lạng bạc chẳng đáng là bao, nhưng có má»™t Ä‘iá»u cần phải thuyết minh vá»›i lão đệ trước.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Äiá»u chi ?
Lão già khẽ há»i lại :
- Äại khái địa vị cá»§a lão đệ ở Long Hổ bang không phải thấp kém chứ ?
Lệnh Hồ Bình nghe nói ngẩn ngưá»i. Bây giá» chà ng má»›i biết mình mắc bẫy muốn rút lui thì đã không kịp nữa.
Năm ngón tay lão già đặt trên vai chà ng bóp mạnh một cái. Ba đại huyệt Kiên tĩnh, Thiên tôn, Tý trinh bị lão nắm chặt.
Lệnh Hồ Bình cảm thấy vai bên trái tê chồn, ná»a ngưá»i má»m nhÅ©n.
Lão già đắc thá»§ rồi vênh mặt lên cưá»i há»i :
- Các hạ là Huỳnh y hộ pháp hay Lam y hộ pháp ?
Lệnh Hồ Bình là m bộ thảm nhiên đáp :
- Chẳng phải là Huỳnh y, cũng không Lam y.
Lão già há»i :
- Thanh y hộ pháp sao ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Cẩm y hộ pháp.
Lão già mạo xưng Äịch tam gia nghe nói sá»ng sốt má»™t chút rồi nổi lên trà ng cưá»i hô hố.
Lệnh Hồ Bình lạnh lùng há»i :
- Cái gì đáng cưá»i đâu ?
Hồi y lão già dừng tiếng cưá»i đáp :
- Ta cưá»i lão đệ quả là con ngưá»i không biết sống. Chết đến gáy mà vẫn ung dung.
Lệnh Hồ Bình cố ý kéo dà i thá»i gian dá»±ng mặt lên há»i :
- Lão nói váºy là nghÄ©a là m sao ?
Hồi y lão già cưá»i đáp :
- Lúc nà y coi thái độ cá»§a lão đệ dưá»ng như có vẻ quáºt cưá»ng. Äáng tiếc ta chưa từng nghe nói trong quý bang có vị Cẩm y há»™ pháp nà o trẻ tuổi như lão đệ.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Cách xưng hô tôn giá thế nà o ? Có thể cho nghe được chăng ?
Hồi y lão già đáp :
- Lão đệ có biết bây giá» và ở nÆ¡i đây mà há»i câu đó là không phải lúc chăng ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Không hẳn thế.
Hồi y lão già hiển nhiên chưa hiểu ba chữ nà y có ý nghÄ©a gì. Lão chá»›p mắt toan mở miệng, nhưng Lệnh Hồ Bình đã váºn Như à huyá»n công, rung tay trái má»™t cái. Chân khà đi và o các huyệt đạo, láºp tức tá»± động khai giải.
Hồi y lão già có ngỠđâu đối phương còn nhá» tuổi như váºy mà công lá»±c đã ghê ghá»›m đến thế . Trong lúc nhất thá»i lão không kịp đỠphòng, năm ngón tay tuá»™t ra.
Lệnh Hồ Bình dÄ© nhiên chẳng chịu đình thá»§, láºp tức thay đổi địa vị, phân khách vi chá»§.
Chân trái chà ng bước chênh chếch lùi lại má»™t bước, ná»a ngưá»i trước nhoà i tá»›i, xoay tay nắm lấy cánh tay cá»§a đối phương kéo tuá»™t từ trên vai chà ng xuống nhanh như chá»›p.
Hồi y lão già khẽ cưá»i khạch má»™t tiếng, phản ứng rất mau lẹ, nghiêng cánh tay, ngưá»i lùi lại tránh khá»i má»™t chiêu cầm nã cá»§a đối phương má»™t cách tuyệt diệu lại thừa thế đánh ra má»™t chưởng.
Lệnh Hồ Bình chụp sểnh không khá»i ngấm ngầm kinh hãi. Lão ra tay kiá»m chế huyệt đạo chà ng má»™t cách đột ngá»™t chẳng có chi đáng kể, nhưng bất cứ má»™t tên Hắc y hôï pháp nà o ở Long Hổ bang cÅ©ng không là m nổi.
Bây giỠđối phương lại ở gần trong gang tấc mà tránh khá»i chiêu cầm nã thì tháºt ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a chà ng.
Nên biết chiêu nà y tuy bình thưá»ng chẳng có chi kỳ dị mà thá»±c ra đó là chiêu NgÅ© Äinh Cầm Long trong Vô Tướng thần chưởng, biến hoá vô cùng mà lại là má»™t chiêu tuyệt tác đắc ý nhất do Aát Sá»u kỹ sÄ© để tâm nghiên cứu sáng láºp ra. Bá»™ vị cá»§a đối phương bị tấn công trong phạm vi năm thước, bất luáºn né tránh cách nà o cÅ©ng khó lòng thoát khá»i chưởng tâm.
Nói một cách nghiêm khắc thì dịch địa là Hoa Kiếm Diêm La Tể Phụ Cối hoặc Vô Lượng tam ông cũng chưa chắc đã hóa giải được, đằng nà y hồi y lão già hoá giải dễ
dà ng đã là ghê gá»›m, huống chi trong lúc hoang mang lão còn phản kÃch má»™t chưởng thì chà ng tiên liệu là m sao được.
May mà Lệnh Hồ Bình vá» phương diện lá»i nói hay việc là m tuy ra chiá»u phóng đãng, nhưng khi đối địch chẳng bao giá» chà ng Ä‘em lòng khinh địch. Äây là má»™t Ä‘iá»u mà Tứ kỳ sÄ© đã huấn luyện chà ng thà nh thói quen.
Äồng thá»i Lệnh Hồ Bình lúc nà o cÅ©ng coi trá»ng những môn tuyệt há»c cá»§a Tứ kỳ sÄ© rèn luyện cho, chẳng bao giá» lãng quên.
Vì thế mà Hồi y lão già phản công má»™t chưởng, dù lão ra tay trong lúc thảng thốt chẳng có uy lá»±c gì mấy, chà ng vẫn thi triển thân pháp Cá»u Cung Di Hình cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ© để né tránh.
Lão già kia coi thân pháp cá»§a chà ng bất giác mắt sáng lên, đồng thá»i báºt tiếng la :
- Ủa .
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i há»i :
- Thế nà o ? Tại hạ nói là m Cẩm y hộ pháp ở Long Hổ bang, bây giỠlão bằng hữu đã tin được chưa ?
Hồi y lão già thu chưởng vá» chăm chú nhìn chà ng há»i :
- Dù ta tin rồi thì lão đệ định là m gì ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Kẻ nà o đắc tội với Cẩm y hộ pháp của Long Hổ bang kết quả sẽ ra sao chắc lão bằng hữu có thể tưởng tượng được, nên tại hạ mới bảo …
Hồi y lão già há»i :
- Bảo là m sao ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Bảo lão bằng hữu hay hÆ¡n hết là hãy báo tÃnh danh Ä‘i để chúng ta tiện việc xưng hô. Kế đó nếu lão bằng hữu không phản đối thì hãy giải thÃch má»™t cách vắn tắt giữa lão bằng hữu và Phân đà Thái Nguyên cá»§a bản bang đã có Ä‘iá»u chi xÃch mÃch mà gây thù oán vá»›i những anh em ở đây ?
Hồi y lão già nói :
- Hay lắm . Ngoà i hai Ä‘iểm đó, đại há»™ pháp còn Ä‘iá»u chi thắc mắc không ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Không còn.
Hồi y lão già há»i :
- Sau khi lão phu theo lá»i cá»§a đại há»™ pháp rồi, đại há»™ pháp định xá» trà lão phu bằng cách nà o ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Cái đó bản hộ pháp còn thông tình đạt lý cân nhắc nặng nhẹ rồi mới xỠsự cho công bằng.
Hồi y lão già nói :
- Lão phu muốn biết má»™t cách tưá»ng táºn.
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Giả tỷ chuyện nà y vì lỗi của đệ tỠbản bang gây nên thì chỉ cần lão bằng hữu đưa thuốc giải ra, hoặc giả bản hộ pháp suy nghĩ rồi buông tha lão, không truy cứu vụ nà y nữa.
Hồi y lão già gáºt đầu nói :
- Äiá»u kiện như váºy không đáng kể là quá há khắc.
Lão chưa dứt lá»i cưá»i khẩy má»™t tiếng, đồng thá»i lạng mình ra xa, miệng cưá»i lạt nói tiếp :
- Phát chưởng vừa trao đổi đáng kể là lá»±c lượng ngang nhau. Bây giỠđại há»™ pháp hãy tiếp ba chưởng cá»§a lão phu cho có vốn có lá»i rồi nói hãy nói đến Ä‘iá»u kiện cÅ©ng chưa muá»™n.
Lệnh Hồ Bình cưá»i mặt đáp :
- Khoan rồi hãy nói ….
Nguyên Hồi y lão già vừa di chuyển thân pháp để xa ra cũng như tấm lá rụng trước gió thu nhảy múa, không biết đâu mà phân định phương hướng.
Lệnh Hồ Bình vừa lên tiếng đã thấy bóng chưởng láºp lá», Hồi y lão già vươn năm ngón tay mặt như móc câu chụp tá»›i trước mặt.
Lệnh Hồ Bình giáºt mình kinh hãi. Chà ng ngó thân pháp đối phương chợt nhá»› ra má»™t ngưá»i.
Chà ng không dám phản kÃch, vừa tung mình lùi lại, vừa lá»›n tiếng hô :
- Dừng tay .
Hồi y lão già nghe lá»i thu tay vá». Lão dừng lại cưá»i lạt há»i :
- Sao ? Äại há»™ pháp còn Ä‘iá»u chi muốn nói ?
Lệnh Hồ Bình trông trước trông sau tiến lên má»™t bước khẽ há»i :
- Phải chăng đây là Thượng Quan thúc thúc ?
Hồi y lão già giương mắt lên á»§a má»™t tiếng há»i :
- Ngươi là ….
Lệnh Hồ Bình khẽ đáp :
- Tiểu tỠlà A Bình.
Nguyên Hồi y lão già trước mắt chà ng chẳng phải ai khác lạ mà chÃnh là BÃnh Dần kỳ sÄ© Thượng Quan Lượng đã hoá trang. BÃnh Dần kỳ sÄ© đã truyá»n thụ cho chà ng thân pháp Cá»u Cung Di Hình nên chà ng ngó thấy là nháºn ra ngay.
Lệnh Hồ Bình lại cưá»i hì hì dùng phép truyá»n âm nói :
- Äi thôi. Tiểu tá» má»i Thượng Quan thúc thúc Ä‘i uống má»™t chung.
Trên toà tá»u lầu Thanh Äạm ở gần cá»a bắc, Lệnh Hồ Bình nghỉ chân chừng ná»a giá» má»›i kể hết những sá»± đã trải qua từ ngà y chà ng dá»i khá»i bảo cùng những cuá»™c tao ngá»™ trong ba năm nay và hÆ¡n hết đã phát hiện ra Long Hổ bang cho Thượng Quan Lượng nghe. Chà ng còn tưá»ng thuáºt đã lần mạo hiểm trà trá»™n và o Tổng đà bang nà y ở Già Mã cốc.
BÃnh Dần kỳ sÄ© nghe xong nhẹ buông tiếng thở dà i nói :
- Ta đã tiên liệu sẽ có ngà y nay, nhưng lệnh tôn có tÃnh cương cưá»ng, lại thêm Tư Äồ lão nhi cho là thế lá»±c Kỳ sÄ© bảo đã lá»›n mạnh, lại không tranh chấp vá»›i ai …
Lệnh Hồ Bình chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì không chá» lão nói hết lá»i đã há»i :
- Vị Thượng Quan háºu cái ở Cái bang đã đến bản bảo chưa ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp :
- Äến rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Mình y bị trúng kỳ độc, Thượng Quan thúc thúc có tìm cách giải trừ cho y không ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp :
- Chuyến nà y ta đi Thái Nguyên cũng vì chuyện đó. Ông bạn dùng độc ở Long Hổ bang kia mà không trừ khỠđi thì khó lòng mà yên tâm được.
Lệnh Hồ Bình sá»ng sốt há»i :
- Phải chăng Thượng Quan muốn nói Háºu Cái trúng độc chưa hết được.
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp :
- Kể ra Háºu Cái trúng độc cÅ©ng không tốn phà nhiá»u hÆ¡i sức, nhưng vụ nà y còn phải tÃnh đến váºn khà cá»§a nhân váºt số hai Cái Bang đó.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Thế là nghĩa là m sao ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp :
- Vì y là ngưá»i thứ nhất bị hãm mình trong ma thuáºt mà ông bạn dùng độc kia chưa tÃnh đến có ngà y thoát thân ra ngoà i nên hạ độc không tháºn trá»ng, chỉ cần…
Lệnh Hồ Bình chuyển động mục quang la thất thanh :
- Há»ng bét.
BÃnh Dần kỳ sÄ© ngá»ng đầu lên há»i :
- Chuyện chi há»ng bét ?
Lệnh Hồ Bình chớp mắt đáp :
- Còn hai vấn Ä‘á», A Bình muốn thỉnh giáo ở nÆ¡i Thượng Quan thúc thúc: Tại sao Hoa Kiểm lão tặc lại không giá»›i thiệu NgÅ© đưá»ng đưá»ng chúa vá»›i tiểu tá» ? Hai là lần nà y sao hắn lại yên tâm để tiểu tỠđưa ngưá»i ra Ä‘i ? Cho đến bây giá» hai vấn đỠđó A Bình vẫn chưa tìm được đáp án. A Bình là ngưá»i thứ hai sau Háºu Cái.
BÃnh Dần kỳ sÄ© gáºt đầu đáp :
- Phải rồi. Lúc ngươi Ä‘ang thuáºt chuyện ta đã nghÄ© đến Ä‘iểm nà y.
Lệnh Hồ Bình ngần ngừ má»™t chút rồi há»i :
- Nghe giá»ng nói cá»§a Thượng Quan thúc thúc thì dưá»ng như hiện giá» A Bình trúng phải chất độc mà cả Thượng Quan thúc thúc cÅ©ng không hoá giải được.
BÃnh Dần kỳ sÄ© vừa trá» tay vừa đáp :
- Phạt ngươi ba chung rượu để thay và o cái vả miệng.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên má»™t chút rồi cưá»i nói :
- Dạ dạ. A Bình không biết lá»±a lá»i, tá»™i đáng muôn thác. Thượng Quan thúc thúc chỉ phạt có ba chung rượu là nhẹ quá rồi.
Chà ng dứt lá»i uống liá»n má»™t hÆ¡i ba chung. Chà ng lại chụp lấy bình rượu nói :
- Xin phạt ba chung nữa.
BÃnh Dần kỳ sÄ© quát :
- Cá và o miệng mèo hợp vị lắm. Ngươi tưởng ta không biết ư ? Mau đặt hồ rượu xuống.
Lệnh Hồ Bình nâng chung rượu lên kÃnh cẩn đáp :
- Tiểu tá» kÃnh mừng thúc thúc được không ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© vừa cưá»i vừa uống cạn chung rượu. Lão đặt chung không xuống buông tiếng thở dà i rồi thá»§ng thẳng đáp :
- A Bình ngươi cÅ©ng đừng mừng vá»™i. Mấy năm nay Thượng Quan má»— tuy chưa gặp chứng nà o bất trị, nhưng chỉ trị cho bá»n tệ hại là nhiá»u, lâu lâu má»›i trị được má»™t ngưá»i tá» tế.
Lão dừng lại một chút rồi tiếp :
- Bây giá» ngươi bị trúng độc cÅ©ng theo cách thức chữa cho Háºu Cái là xong không cần phải quan sát, vì đã biết trúng chất gì và dùng thuốc nà o để trừ đến gốc rá»…. Có Ä‘iá»u việc tìm đủ dược phẩm trong lúc nhất thá»i không phải là chuyện dá»….
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Phải mất chừng bao lâu ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp :
- Từ đây lên đến ngá»n Thiên SÆ¡n cao ngất trá»i, vừa Ä‘i vừa vá» mất bao nhiêu ngà y giá», ngươi tá»± mình tÃnh lấy cÅ©ng được.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Trá»i Æ¡i. Chẳng má»™t năm cÅ©ng phải ná»a năm thì là m sao mà lấy vỠđể kịp chữa bịnh ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp :
- Ngưá»i được phái Ä‘i chẳng những võ công phải cao cưá»ng mà còn phải hiểu cách hái thuốc, giữ gìn thế nà o, không thì lấy được dược thảo vá» cÅ©ng chẳng Ãch gì.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Thứ thảo dược đó kêu bằng gì ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp :
- Cái đó kêu bằng quỷ sâm.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Quỷ sâm là gì ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i lại :
- Ngươi chưa nghe ai nói tới quỷ sâm phải không ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Trong bản thảo cương mục chỉ ghi chép: Nhân sâm, đẳng sâm, sa sâm, nam sa sâm, thái tỠsâm, châu nhi sâm, thổ nhân sâm và liêu đông sâm, chứ chẳng chỗ nà o nói tới quỷ sâm.
BÃnh Dần kỳ sÄ© mỉm cưá»i há»i :
- Nếu bao nhiêu dược váºt trong thiên hạ đó đủ trong bản thảo, thì những chứng bệnh kỳ dị cứ coi trong đó mà dùng thuốc. Trên Ä‘á»i nà y là m gì có những chứng nguy
nan bất trị? Ở Kỳ sÄ© bảo đã mua biết bao nhiêu kinh sách vá» dược liệu, BÃnh Dần kỳ sÄ© hà tất phải nhá»c lòng tìm cách chữa cho Thượng Quan Háºu Cái.
Lệnh Hồ Bình nhún vai há»i lại :
- Váºy phải là m thế nà o ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© nhìn chà ng cưá»i há»i :
- Ngươi tÃnh nên dùng biện pháp gì ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Äà nh phải xin Thượng Quan thúc thúc chỉ rõ cách lấy Quá»· sâm và dá»± trữ thế nà o, để A Bình tá»± mình lên đỉnh núi Thiên SÆ¡n má»™t chuyến.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i :
- Ngoà i đưá»ng lối nà y còn đưá»ng lối nà o dá»… dà ng hÆ¡n chăng ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Tiểu tỠkhông nghĩ ra một biện pháp nà o hay hơn.
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i nói :
- Thượng Quan thúc thúc có thể đối chứng phương và toa thuốc gồm bảy chữ “Cởi nhạc phải do tay buá»™c nhạcâ€.
Lệnh Hồ Bình vỗ bà n reo lên :
- Phải rồi, A Bình ngu quá, có thế mà không nghĩ ra.
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp :
- Bây giỠmới nghĩ cũng chưa muộn.
Lệnh Hồ Bình dưá»ng như tỉnh ngá»™ nhìn lão há»i :
- Chuyến nà y Thượng Quan thúc thúc đến hà nh động tại phân đà Ma bang phải chăng để dẫn dụ Äà m Tiếu Truy Hồn gì đó tá»›i Thái Nguyên ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© gáºt đầu đáp :
- Äúng thế. Kế hoạch cá»§a ta là câu con cá lá»›n há» Vưu, không ngá» kết quả chỉ được con chạch nhá» Hồ Xuân Lang Trung má»›i tức chứ.
|

05-09-2008, 05:48 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 43
Trên Tá»u Lâu Chá» Äợi BÃnh Dần
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Thượng Quan thúc thúc bây giá» tÃnh biện pháp nà o?
BÃnh Dần kỳ sÄ© móc trong bá»c ra hai bình thuốc, đổ lấy má»™t viên và ng, má»™t viên Ä‘en và bảo chà ng:
- Ngươi uống viên thuốc và ng nà y Ä‘i là có thể giữ được công lá»±c trong mình chừng ná»a tháng, không bị ảnh hưởng chi hết. Còn viên thuốc Ä‘en, lát nữa ngươi Ä‘em vá» pha và o lu nước ăn. Hiệu lá»±c cá»§a nó là phá tan sá»± hiệu nghiệm vá» thuốc giải cá»§a Hồi Xuân Lang Trung. Kế đó ngươi nhân danh Cẩm y há»™ pháp tìm thầy lang đó, phiá»n trách hắn chẳng được việc gì. Hắn không chịu nổi áp lá»±c chẳng còn đưá»ng nà o chạy chữa dÄ© nhiên phải quay vá» cầu viện Vưu đại đưá»ng chúa. Vụ nà y hoà n toà n do Toà n Tà i đưá»ng phụ trách thì lão Vưu đại đưá»ng chúa không đến Thái Nguyên cÅ©ng không được. Chúng ta cứ ở đây chá» hắn, chẳng phải Ä‘i đâu cả.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Sau nà y A Bình liên lạc với Thượng Quan thúc thúc bằng cách nà o?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Hà nh tà ng của ta mà bị tiết lộ là tai hại rất lớn. Vì thế ta phải thay đổi bộ mặt luôn. Ngươi muốn kiếm ta thì cứ hóa trang như bữa nay đến tòa lầu nà y. Ta sẽ là m ám hiệu cho ngươi biết. Nếu chẳng có chuyện gì cần thì đừng gặp ta nữa hay hơn.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Váºy bây giá» A Bình xin Ä‘i trước má»™t bước.
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Ngươi cũng nên vỠđi thôi!
Lệnh Hồ Bình ra khá»i tá»u lâu đến ngõ hẻm lúc trước, thay hình đổi dạng trở lại rồi má»›i vá» phân đà .
Chà ng do cá»a ngách tiến và o ná»™i viện, bá»—ng nghe tiếng ngưá»i cưá»i nói không ngá»›t ở sảnh đưá»ng vá»ng ra, trong lòng ngấm ngầm bá»™i phục Hồi Xuân Lang Trung quả là tay thá»§ Ä‘oạn không vừa.
Bang chúng uống thuốc giải rồi, hiển nhiên tinh thần đã khá hÆ¡n trước nhiá»u.
Lệnh Hồ Bình biết bá»n chúng lúc nà y Ä‘ang ngồi vây quanh lò sưởi trong sảnh đưá»ng vui chÆ¡i. Chà ng đảo mắt nhìn quanh rồi rẽ và o đại trù phòng trong góc viện.
Trong trù phòng hÆ¡i nóng già n giụa, mấy tên bá»™c phụ chân to Ä‘ang chỉ huy má»™t tên đầu bếp máºp ú. Má»i ngưá»i Ä‘á»u báºn rá»™n sắp bữa ăn uống.
Lệnh Hồ Bình đến bên lu nước, búng ngón tay bắn viên thuốc và o rồi sa sầm nét mặt há»i:
- Lu nước nà y có nắp không?
Tên đầu bếp hối hả chạy lại liên thanh đáp:
- Có có..
Lệnh Hồ Bình mặt lạnh như tiá»n nói:
- Từ giá» bá»n trù phòng các ngươi phải coi chừng. Vụ nà y xảy ra phần lá»›n các ngươi Ä‘á»u có trách nhiệm. Phải nhá»› luôn má»—i khi lấy nước rồi láºp tức Ä‘áºy nắp lu lại, hiểu chưa?
Tên trù sự không ngớt khom lưng đáp:
- Dạ dạ. Äúng thế! Từ giá» tiểu nhân nhất định lúc nà o cÅ©ng để ý.
Lệnh Hồ Bình ra khá»i trù phòng lên nhà háºu sảnh. Quả nhiên bang chúng Ä‘ang ngồi xung quanh lò lá»a uống rượu.
Má»i ngưá»i vừa ngó thấy Cẩm y há»™ pháp trở vá», vá»™i nhưá»ng chá»— tốt nhất cho chà ng.
Chẳng bao lâu, Tam Tà i Äao Mẫn Toà n Thá» cÅ©ng vỠđến. Lệnh Hồ Bình há»i:
- Mẫn hộ pháp có thu lượm được kết quả gì không?
Tam Tà i Äao lắc đầu, gượng cưá»i thở dà i đáp:
- Vụ nà y chẳng khác gì mò kim đáy biển. Ty tòa chạy khắp các nÆ¡i cả ná»a tòa thà nh Thái Nguyên mà chẳng thấy ngưá»i nà o khả nghi, dÄ© nhiên chẳng được manh mối gì.
Hắn ngẩng đầu lên há»i:
- Còn hộ tòa thì sao?
Lệnh Hồ Bình thở dà i đáp:
- Bản tòa cÅ©ng váºy.
Hôm sau tình hình trong phân đà lại biến đổi. Thuốc giải cá»§a Hồi Xuân Lang Trung dÄ© nhiên công hiệu, nhưng viên thuốc Ä‘en cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ© cà ng ứng nghiệm như thần.
Viên thuốc mà u Ä‘en cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ© dùng để tiêu trừ thuốc giải cá»§a Hồi Xuân Lang Trung. Vì thế Lệnh Hồ Bình, Tam Tà i Äao, Hồi Xuân Lang Trung cùng bá»n Äại
Ngưu mấy ngưá»i bữa trước không trúng độc nên chẳng bị ảnh hưởng gì. Ngoà i ra bá»n bang chúng ở phân đà lại ngáp dà i suốt ngà y, toà n thân bất lá»±c, tức là trở lại tình trạng hôm trước.
Lệnh Hồ Bình kêu Hồi Xuân Lang Trung lên đến dá»±ng mặt lên há»i:
- Sao? Thuốc giải cá»§a Tiá»n há»™ pháp phải chăng chỉ công hiệu được má»™t ngà y?
Hồi Xuân Lang Trung gãi đầu gãi tai đáp:
- Vụ nà y tháºt quái lạ...
Lệnh Hồ Bình lá»™ vẻ không bằng lòng há»i:
- Äiá»u chi quái lạ?
Hồi Xuân Lang Trung nhăn tÃt cặp lông mà y đáp:
- Liá»u thuốc hôm qua cá»§a ty tòa đáng lý trong vòng năm ba ngà y không thể tái phát được...
Lệnh Hồ Bình lạnh lùng ngắt lá»i:
- Tiá»n há»™ pháp ở Toà n Tà i đưá»ng ở tổng đà đã mặc áo bà o lam sao lại hồ đồ như váºy? Chẳng thế hôm qua há»™ pháp đừng cho thuốc hay hÆ¡n.
Hồi Xuân Lang Trung khiếp sợ cúi rạp xuống đất không dám nói gì.
Lệnh Hồ Bình lạnh lùng nói tiếp:
- Bản tòa hạn cho há»™ pháp dùng má»™t liá»u nữa nếu vẫn còn tình trạng nà y thì bản tòa phải đỠnghị cho há»™ pháp xuống thế chân Hắc y há»™ pháp ở tổng đà .
Hồi Xuân Lang Trung nghe rất đỗi hoang mang.
Hắn Ä‘ang là m Lam y há»™ pháp phải giáng xuống Hắc y há»™ pháp thì tháºt là mất mặt. Hắn vá»™i nói:
- Xin há»™ tòa bá»›t giáºn. Äây có thể là anh em đã uống thuốc giải lại uống rượu quá nhiá»u mà ảnh hưởng. Há»™ tòa hãy khoan dung cho ty tòa thá» khai phương má»™t lần nữa.
Bang chúng uống thuốc giải lần thứ hai đến hôm sau vẫn chẳng thấy hiệu nghiệm gì. Dĩ nhiên cái đó Lệnh Hồ Bình đã biết tại sao rồi.
Hồi Xuân Lang Trung chẳng còn đưá»ng nà o đà nh nói tháºt vá»›i Lệnh Hồ Bình, muốn trị hết quái táºt nà y phải má»i vị ÄÆ°á»ng chúa kia thân hà nh đến Thái Nguyên má»™t chuyến.
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Bất luáºn ai trị cÅ©ng được, bản tòa chỉ biết công việc cá»§a Cẩm y há»™ pháp. Hiện giá» Toà n Tà i đưá»ng phái há»™ pháp tá»›i đây, Bản tòa chỉ há»i ngươi mà thôi.
Hồi Xuân Lang Trung lại kéo Tam Tà i Äao đến năn nỉ dùm má»›i được Lệnh Hồ Bình thuáºn cho. Hắn liá»n viết má»™t phong thÆ¡ sai Tăng Äại Ngưu Ä‘i ngay đêm vá» tổng đà để cầu viện Toà n Tà i đưá»ng.
Lệnh Hồ Bình không hiểu sau khi Äà m Tiếu Truy Hồn được thÆ¡ chÃnh hắn có chịu ra Ä‘i không, nhưng sá»± tình biến diá»…n đến thế nà y cÅ©ng kể ra thà nh công má»™t phần. DÄ© nhiên chà ng phải tìm cách đưa tin cho BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Chà ng liá»n mượn tiếng Ä‘i Ä‘iá»u tra, lại cùng Tam Tà i Äao Mẫn Tôn Thá» chia đưá»ng và o thà nh.
Nhưng lần nà y chà ng không hiểu tại sao đã ngồi ở tòa tá»u lâu đó hÆ¡n má»™t giá» vẫn chưa thấy BÃnh Dần kỳ sÄ© xuất hiện.
Nguyên tá»u lâu nà y không phát đạt, rất thưa khách, hôm sau lại là ngà y đại trừ tịch, nên kể cả chà ng má»›i là bốn tá»u khách.
Ba tá»u khách kia là má»™t lái buôn vải lụa đứng tuổi, má»™t lão gia mặt mÅ©i hồng hà o và má»™t thầy tướng quần áo rách rưới.
Trong ba ngưá»i nà y không má»™t ai có vẻ là BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Ba tá»u khách má»—i ngưá»i ngồi má»™t bà n mà chẳng ai ngó qua bên nà y đưa mắt, hoặc đánh tay ra hiệu. Nếu có BÃnh Dần kỳ sÄ© dÄ© nhiên lão không có lãnh đạm vá»›i chà ng.
Nếu váºy BÃnh Dần kỳ sÄ© Ä‘i đâu?
Lệnh Hồ Bình khổ công suy nghÄ© không tìm được đáp án. Chà ng toan tÃnh tiá»n để xuống lầu, bá»—ng trong óc vụt qua má»™t ý niệm. Chà ng nhá»› lại hôm trước lúc chia tay, BÃnh Dần kỳ sÄ© đã nói: “Hà nh tà ng ta mà bị bại lá»™ thì rất là tai hại, nên ta phải thay đổi bá»™ mặt luôn. Ngươi muốn gặp ta thì cứ giữ bá»™ mặt như bữa nay đến tòa tá»u lâu nà y, ta sẽ là m ám hiệu cho ngươi. Nếu không cần ngươi đừng gặp ta là hÆ¡n...â€
Chà ng nghÄ© lại mấy câu đó liá»n phát giác ra má»™t sá»± thá»±c là BÃnh Dần kỳ sÄ© không chỉ định đến tòa tá»u lâu nà y và o giá» nà o.
Nói má»™t cách khác là chỉ chà ng giữ nguyên bá»™ mặt hôm qua tá»›i đây liá»n bắt liên lạc được ngay.
Những câu nà y má»›i nghe có vẻ dá»… dà ng mà tháºt ra còn nhiá»u khúc mắc. Tá»u lâu mở cá»a chỉ có giá» chứ không phải suốt ngà y suốt đêm. Vả lại có ai ngồi lỳ trong tá»u lâu không Ä‘i đâu bao giá»? Như váºy mà không hạn chế thá»i gian thì tá»›i đây khó lòng bắt được liên lạc.
Nghĩ sâu xa hơn nữa thì trên thực tế cũng chẳng phải chỗ sơ sót nà y không thể bổ
sung.
Nếu có tên tiểu nhị trên lầu đã được BÃnh Dần kỳ sÄ© giao thiệp thì giữa hai ngưá»i sẽ dùng phương thức liên lạc khác, là m gì chẳng giải quyết được vấn Ä‘á»?
Do đó chà ng Ä‘oán ra sở dÄ© bữa nay chà ng không được gặp BÃnh Dần kỳ sÄ© là vì tên tiểu nhị kia gặp việc bất ngá» phải Ä‘i chá»— khác.
Phân đà đã sai Tăng Äại Ngưu bữa nay thượng lá»™ mà Äà m Tiếu Truy Hồn chịu đến cÅ©ng phải sáu bảy ngà y má»›i tá»›i, nên chà ng không cần hoang mang trong lúc nhất thá»i.
Có Ä‘iá»u chà ng ly biệt tứ kỳ sÄ© đã lâu, mối tình tha thiết khiến chà ng không nhịn được nên nóng gặp BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Äồng thá»i chà ng cÅ©ng muốn BÃnh Dần kỳ sÄ© phải má»™t phen kinh ngạc là những bà máºt nà y đối phương không cho chà ng hay, hoà n toà n do trà lá»±c cá»§a chà ng nghÄ© ra.
Mặt khác đã lâu chà ng chưa được phô trương thân thủ trước mặt tứ kỳ sĩ. Chà ng mong đây là một dịp gợi lại nguồn vui ngà y trước.
Trước kia chà ng ở nhà tứ kỳ sÄ© chia nhau truyá»n thụ võ công cho chà ng. Giữa hai bên tình thá»±c là thầy trò mà không mang danh sư đồ. Những lúc rá»—i rãi chà ng cùng ngồi uống trà , đánh cá», gẩy đà n, ngâm thÆ¡ như cả má»™t đám trẻ nÃt vá»›i nhau.
Ở má»™t địa phương nhá» bé, tứ kỳ sÄ© thưá»ng bị chà ng trêu cợt, nhưng chẳng ai cho là chà ng há»—n xược.
Lệnh Hồ Bình nghÄ© tá»›i những ká»· niệm nà y không khá»i mỉm cưá»i rồi nhẹ buông tiếng thở dà i.
Bá»—ng má»™t tên tiểu nhị lên lầu, chà ng liá»n vẫy tay nói:
- Tiểu ca! Lại đây!
Tiểu nhị dạ má»™t tiếng rồi khom lưng há»i:
- Phải chăng tướng công muốn lấy thêm gì?
Lệnh Hồ Bình ngẩng đầu lên há»i:
- Trong mấy chú ở đây, còn một chú bữa nay sao không thấy đâu?
Tiểu nhị há»i lại:
- Phải chăng tướng công muốn há»i Hương Thang lão nhị?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Ta không há»i tên y. Y là Hương Thang lão nhị ư?
Tiểu nhị cưá»i đáp:
- Phải rồi! Lão nhị đó cá»§a bá»n tiểu nhân cứ đến mùa đông là má»—i buổi tối lại Ä‘un nước rá»a chân cho má»i ngưá»i, nên ai cÅ©ng gá»i đùa y là Hương Thang lão nhị.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Hiện giỠTriệu lão nhị đi đâu?
Tiểu nhị đáp:
- Trưởng quỹ sáng sá»›m hôm nay bảo y và o thà nh mua má»™t Ãt rau. Äáng lý y vá» tá»›i nÆ¡i rồi má»›i phải. Không hiểu y còn mắc chuyện gì chưa vá» tá»›i. Tướng công kiếm y có chuyện gì?
Lệnh Hồ Bình nói:
- Lần trước ta lên đây có nhỠy giúp việc, không hiểu y là m xong chưa? Nhưng chuyện nà y không vội gì. Bao giỠy vỠtiểu ca bảo y lên đây cũng được.
Tiểu nhị há»i:
- ÄÆ°á»£c rồi. Nhất định tiểu nhân ghi nhá»› và bảo y. Tướng công còn dặn Ä‘iá»u chi nữa không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Xà o cho hai món ăn và lấy thêm một hồ rượu.
Tiểu nhị dạ một tiếng rồi trở gót xuống lầu.
Lệnh Hồ Bình mừng thầm. Những Ä‘iá»u chà ng Ä‘oán quả nhiên đúng sá»± thá»±c. Bây giá» má»›i giá» mùi, hãy còn sá»›m lắm. Triệu lão nhị trở vá» là chà ng có thể gặp BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Giữa lúc ấy cá»a cầu thang lầu bá»—ng thấy ngưá»i tháºp thò rồi trở gót xuống lầu. Lá»›n tiếng hô:
- Lên đây. Trên nà y còn rộng lắm.
Ngưá»i hô hoán cúi xuống nói hết câu rồi lên lầu trước.
Lệnh Hồ Bình ngó thấy ngưá»i kia lên lầu rồi. Kiểu cách cá»§a hắn khiến chà ng động lòng.
Ngưá»i lên lầu trước lối ba mươi tuổi, trong mặc áo quần má»›i, ngoà i khoác áo choà ng mà u lam. Lưng cà i má»™t thanh Tá» kim Ä‘oản Ä‘ao. Vá» Ä‘ao đẩy tấm áo choà ng cao gồ lên.
Lúc hắn Ä‘i ngá»±c phưỡn ra có vẻ kiêu ngạo, tá»±a hồ dù là má»™t tòa kim sÆ¡n ở trước mặt ngó thấy hắn cÅ©ng phải nhưá»ng bước.
Hán tá» Ä‘eo Ä‘ao đảo mắt nhìn bốn phÃa thì đồng thá»i dưới cầu thang có tiếng bước chân vang lên. Lại ba ngưá»i lên lầu.
Ba ngưá»i nà y cÅ©ng Ä‘á»u là hán tá» Ä‘eo Ä‘ao, tuổi cÅ©ng xuýt xoát ngang nhau. Trong ba ngưá»i nà y dưá»ng như chưa má»™t ai quá ba mươi.
Ngưá»i Ä‘i trước ai ngó thấy cÅ©ng nháºn ra là má»™t chà ng công tá» sẵn tiá»n. Chưa kể đến cái khác, nguyên má»™t tấm áo hồ cừu mặc trên ngưá»i e rằng nhà hạng trung phải là m ba năm má»›i mua được.
Theo sau chà ng công tỠnà y là một thanh niên áo và ng.
Sau hoà ng y thanh niên là má»™t gia nhân tay cầm rá»c tẩu và cái hầu bao.
Cứ coi ba ngưá»i xuất hiện cÅ©ng Ä‘oán được hán tá» Ä‘eo Ä‘ao lên lầu trước hiển nhiên là má»™t vị há»™ viện võ sư.
Chỉ còn thanh niên áo và ng là ngưá»i chưa Ä‘oán ra được thân pháºn.
Mấy ngưá»i nà y và o giữa sảng mâu ngồi xuống, lá»›n tiếng hô hoán gia nhân, coi bá»™ rất vênh váo, tá»±a hồ bên mình cÅ©ng chẳng còn ai?
Trong khi chỠđợi rượu thịt bưng lên, mấy ngưá»i nà y dưá»ng như bà n việc gì bà máºt. Chúng vươn cổ ra cúi xuống mặt bà n nói thì thầm má»™t hồi rồi đột nhiên đồng thá»i nổi lên trà ng cưá»i hô hố, ngồi ngay ngưá»i lên dưá»ng như đã tìm ra kế hoạch viên mãn.
Há» cưá»i má»™t hồi rồi chà ng công tá» mặc áo xám không hiểu chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, hắn thò đầu ra nói khẽ vá»›i hán tá» Ä‘eo Ä‘ao mấy câu.
Hán tá» Ä‘eo Ä‘ao vá»— ngá»±c lên giá»ng cả quyết:
- Xin công tỠyên dạ. Nếu vụ nà y không linh nghiệm thì cứ gõ và o đầu tiểu nhân.
Tiếp theo mấy hán tá» Ä‘eo Ä‘ao đảo mắt nhìn quanh, chợt phát giác trên lầu có má»™t vị Toán mệnh tiên sinh dưá»ng như lấy là m hứng thú vẫy tay cưá»i nói:
- Toán mệnh bằng hữu! Lại đây coi cho công tỠchúng ta một quẻ.
Toán mệnh tiên sinh Ä‘ang uống rượu tiêu sầu nghe tiếng ngưá»i hô hoán liá»n quay đầu nhìn lại lạnh lùng nheo mắt nhìn má»™t cái nhưng chẳng nói gì.
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm lấy là m kỳ.
Chà ng thấy thầy tướng nà y ngưá»i nghèo mà chà không nghèo, chẳng úy kỵ gì những tay hà o phú ngang tà ng, chà ng không khá»i khen thầm.
Có Ä‘iá»u lòng chà ng đã sẵn thà nh kiến, không khá»i e ngại há» diá»…n kịch.
Quả nhiên không ra ngoà i sự tiên liệu của chà ng.
Hán tá» Ä‘eo Ä‘ao cụt hứng thu tiếng cưá»i lại, biến đổi sắc mặt, khịt mÅ©i má»™t tiếng. Hắn chống tay xuống mặt bà n lá»›n tiếng gá»i:
- Nà y ông bạn! Ta nói gì ông bạn đã nghe rõ chưa?
Coi bộ điệu gã tưởng chừng thầy tướng nói câu bất nhã là hắn nhảy xổ lại sinh sự.
Dè đâu toán mệnh tiên sinh vẫn hững há», ngá»ng đầu lên lạnh lùng đáp:
- Nhị gia Æ¡i! Nhị gia ăn nói lịch sá»± má»™t chút được không? Äây là tá»u lâu ngưá»i ta bán rượu. Ai có tiá»n và o uống rượu cÅ©ng được, bất phân già trẻ nam nữ Ä‘á»u là thá»±c khách, chẳng ai để nhị gia kêu réo như váºy.
Mấy câu nà y không há»—n xược mà cÅ©ng không hèn kém, lá»i lẽ rất thẳng thắn như chém đá. Lợi hại nhất là câu đầu tiên đã gá»i địa vị cá»§a đối phương ra, đừng hòng là m phách. Khác nà o bảo đối phương bất quá là má»™t cáºu hai Ä‘i che tà n.
Hán tá» Ä‘eo Ä‘ao tắc há»ng.
Gã tức quá sắc mặt xám xanh. Cặp mắt lộ ra những tia nhãn quang coi mà phát khiếp.
Toán mệnh tiên sinh nói rồi lại cúi đầu xuống ăn uống, tá»±a hồ chẳng có chuyện gì quan trá»ng.
Hán tá» Ä‘eo Ä‘ao bị vố cay dÄ© nhiên chẳng chịu bá» qua. Gã rung cánh tay má»™t cái hất tấm áo choà ng ra báºt tiếng cưá»i âm trầm đứng phắt dáºy, đá ghế sang má»™t bên rảo bước xông đến chá»— ngồi cá»§a toán mệnh tiên sinh cạnh cá»a sổ, vẻ mặt rất hung hăng.
Lệnh Hồ Bình đã nháºn ra toán mệnh tiên sinh tá»±a hồ không hiểu võ công, chà ng toan quay lại nhìn mặt hán tá» Ä‘eo Ä‘ao, không ngá» gã chưa dá»i khá»i chá»— ngồi, cục diện khẩn trương xảy ra đột nhiên là m gã biến đổi chá»§ ý.
Hán tá» vừa tiến vá» phÃa trước mấy bước không hiểu vì duyên cá»› gì, gã lá»™ vẻ hoang mang, dừng chân lại rồi trở gót vá» chá»— ngồi.
Lệnh Hồ Bình Ä‘ang ngạc nhiên, bá»—ng nghe cá»a cầu thang lầu có tiếng cưá»i ha hả
nói:
- Năm nay chúng ta còn lo gì không qua được.
Lệnh Hồ Bình ngoảnh đầu nhìn ra thì ngưá»i má»›i tá»›i chẳng phải ai xa lạ, chÃnh là Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công.
Chà ng hiểu ngay sở dÄ© hán tá» Ä‘eo Ä‘ao đột nhiên mất vẻ hung hăng là vì gã ngó thấy lão tá»u quá»·.
Lạ hÆ¡n nữa là thanh niên mặc áo và ng dưá»ng như cÅ©ng quen biết Hồ Lô Tẩu là nhân váºt thế nà o. Cặp mắt gã đảo sùng sục, vẻ mặt ra chiá»u hÆ¡ hải chỉ muốn bá» Ä‘i, tá»±a hồ có Ä‘iá»u úy kỵ. Coi gã xao xuyến như kẻ ngồi trên đám chông gai, khiến ai ngó cÅ©ng phải tức cưá»i mà cÅ©ng tá»™i nghiệp cho gã.
Hán tá» Ä‘eo Ä‘ao biết hà nh tung cá»§a mình đã bị bại lá»™, gã đà nh liá»u dá»i khá»i chá»— ngồi chắp tay cượng cưá»i nói:
- Không biết tiá»n bối giá lâm, chưa kịp ra xa đón tiếp...
Hồ Lô Tẩu hÃp cặp mắt mòng má»ng những nước cưá»i ha hả đáp:
- Không dám, không dám! Lão tá»u quá»· nà y đến cÆ¡n ghiá»n là chạy ngang chạy ngá»a, bổ nháo bổ nhà o nên không kịp báo trước. Ha ha! Mấy ai được rảnh như Thái lão tam? Ủa! Chưa có rượu nhắm gì ư? Hay quá, hay quá! Nhắm thì thong thả cÅ©ng được, chỉ rượu là phải có trước.
Miệng lão cưá»i cưá»i nói nói, ngưá»i Ä‘i thẳng và o bà n, chẳng khách khà gì hết, kéo ghế ngồi xuống đối diện vá»›i Hôi y công tá» sang trá»ng.
Hôi y công tỠđầy vẻ khó chịu. Hán tỠđeo đao vội đưa chân qua gầm ghế đá gã một cái, gã đà nh nhẫn nại không tiện nổi nóng.
Hồ Lô Tẩu trá» tay há»i:
- Hai vị nà y là ...
Thái lão tam liá»n giá»›i thiệu:
- Äây là Kiá»u công tá» cá»§a bá»n tại hạ. Còn vị nà y là Tam công tá», bạn hữu cá»§a Kiá»u công tá».
Tam công tỠtức là thanh niên mặc áo và ng.
Lệnh Hồ Bình tuy không nháºn ra gã, nhưng chà ng dám đánh cuá»™c gã tuyệt không phải há» Tam.
Hồ Lô Tẩu dưá»ng như chẳng để ý gì đến há» cá»§a hai gã. Lão nói mấy câu xã giao khách sáo rồi quay và o chÃnh Ä‘á», thúc giục ngưá»i ta lấy rượu Ä‘em lên cho lẹ.
Lệnh Hồ Bình ngó thấy vừa bá»±c mình lại vừa tức cưá»i, miệng lẩm bẩm:
- Quả là giang sÆ¡n dị cải, bẩm tÃnh nan di.
Lần trước ở Äồng Quan, lão đã được má»™t bà i há»c vá» vụ Tiểu Ôn Thần Hồ NgÅ© đưa cho cái đùi chó tẩm ngÅ© vị hương nhưng chắc lão đã quên sạch rồi.
Huỳnh y thanh niên tưởng chừng lão tá»u quá»· chưa nháºn ra gã là ai, thần sắc gã đã dần dần trở lại bình thưá»ng.
Trong bốn tá»u khách lúc trước thì ngưá»i bán vải đứng tuổi và lão mặt đỠđã nhân lúc hán tá» Ä‘eo Ä‘ao gặp rắc rối, lén lút trả tiá»n ăn bá» Ä‘i rồi.
Chỉ còn lại hai ngưá»i là Lệnh Hồ Bình và toán mệnh tiên sinh vẫn đủng đỉnh ngồi uống rượu lạnh, nhấm nháp những đồ ăn dở.
Toán mệnh tiên sinh từ lúc thấy Hồ Lô Tẩu xuất hiện ở đầu cầu thang, vẫn đưa mục quang nhìn lão. Có lúc y chau mà y toan nói lại thôi. Không hiểu y muốn ngá» lá»i từ tạ Hồ Lô Tẩu đã giải vây cho mình, hay là muốn cảnh cáo lão tá»u quá»· chá»› nên nháºp bá»n vá»›i mấy ngưá»i kia.
Sau cùng đại khái y ăn uống hết sạch rồi, má»›i thấy y buông tiếng thở dà i liếc mắt ngó Hồ Lô Tẩu má»™t lần nữa rồi gục gặc cái đầu rá»i khá»i chá»— ngồi Ä‘i xuống lầu.
Lệnh Hồ Bình nẩy dạ hoà i nghi muốn theo xuống để há»i cho ra cứu cánh, nhưng sợ Hồ Lô Tẩu má»™t mình ở trên lầu lỡ ra bị bá»n kia ám toán, nên chà ng đà nh ngồi yên để theo dõi diá»…n biến.
Chỉ trong khoảnh khắc rượu thịt lục tục đưa lên. Hồ Lô Tẩu liá»n thi triển bản lÄ©nh ăn uống thả cá»a.
Giữa lúc ấy lại có tiếng động ở cầu thang lầu. Bảy tám tá»u khách nữa tá»›i nÆ¡i.
Bữa ăn dang dở, má»›i đến món thứ năm, huỳnh y thanh niên đột nhiên mượn tiếng có việc báºn muốn Ä‘i trước rồi đứng dáºy cáo từ rút lui.
Chẳng bao lâu, Kiá»u công tá» cÅ©ng đưa gia nhân xuống lầu.
DÄ© nhiên Hồ Lô Tẩu đã nháºn ra bá»n há» chán ghét mình mà bá» Ä‘i. Lão chỉ cần lưu lại Thái lão tam, lại lấy là m thÃch chà được ăn uống thêm mấy phần. Äối vá»›i hai ngưá»i bá» Ä‘i trước chẳng khách khà chút nà o.
Nhưng hai ngưá»i Ä‘i rồi biến cố liá»n xảy ra.
Hồ Lô Tẩu tiếp tục ăn uống rất hứng thú thì đột nhiên cổ há»ng òng á»c, cặp mắt trợn toà n lòng trắng, ngưá»i xiêu Ä‘i rồi ngã ngá»a vá» phÃa sau.
Lệnh Hồ Bình la thầm:
- Há»ng bét!
Chà ng toan nhảy xổ lại bắt Thái lão tam để tra há»i, bá»—ng nghe tiếng ngưá»i dùng phép truyá»n âm lá»t và o tai:
- Äể hắn Ä‘i. Nhất thiết đã có thúc thúc phụ trách.
Lệnh Hồ Bình đứng lên rồi, nghe tiếng láºp tức dừng lại.
Chà ng biết ngưá»i dùng phép truyá»n âm đó chÃnh là BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Äã có BÃnh Dần kỳ sÄ© chá»§ trương, dÄ© nhiên Lệnh Hồ Bình chẳng cần nôn nóng.
|

05-09-2008, 05:48 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 44
Kỳ Sĩ Thi Mưu Bắt Lão Tam
Chà ng đảo mắt nhìn quanh nhưng trong lúc nhất thá»i chưa ngó thấy BÃnh
Dần kỳ sĩ ở chỗ nà o.
Bá»n tá»u khách mồm năm miệng mưá»i la lên:
- Lão nà y say rồi, lấy thuốc giã rượu ngay!
Hán tá» kêu bằng Thái lão tam, nhân lúc má»i ngưá»i nhốn nháo bá» nắm bạc vụn xuống bà n rồi chá»›p mắt không biết biến Ä‘i đâu mất.
Một tên tiểu nhị bưng nước giã rượu và o toan đổ cho Hồ Lô Tẩu thì một lão già cổ có bướu lớn đưa tay ra nói:
- Ta đã đến đây.
Má»i ngưá»i không để ý, Lệnh Hồ Bình nhìn thấy rõ lão già đưa tay đón lấy chén thang ấn ngón tay nghiến viên thuốc và o trong chén.
Bây giá» Lệnh Hồ Bình má»›i biết lão bướu cổ nà y chÃnh là BÃnh Dần kỳ sÄ© hóa trang.
Hồ Lô Tẩu dần dần tỉnh lại, chưa biết sinh mạng mình đã vãn hồi. Lão vừa dụi mắt vừa quát há»i:
- Thái lão tam đâu?
BÃnh Dần kỳ sÄ© dùng phép truyá»n âm cưá»i đáp:
- Lão ca cùng Vưu môn ở SÆ¡n Tây tháºt là có duyên. Lần trước đã gặp rồi. Lần nà y thăng cấp lại gặp thá»§ đồ ở Vưu môn.
Hồ Lô Tẩu cÆ¡ hồ muốn nhảy lên. Lão há»i:
- Ông bạn... ông bạn bảo sao?
BÃnh Dần kỳ sÄ© khẽ cưá»i đáp:
- Nói nhỠđi một chút. Lão mà còn la là ta điểm và o á huyệt lão ngay.
Hồ Lô Tẩu ngạc nhiên hạ thấp giá»ng xuống há»i:
- Lão ca là ai?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp:
- Lão phu là ngưá»i đã đánh cá» vá»›i lão ngà y trước rồi bị lão ăn cắp mất ba con...
Hồ Lô Tẩu giương mắt lên há»i:
- Lão huynh là ...
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i lại:
- Lão phu là m sao? Phải chăng lão quỷ trách ta xuất hiện không đúng lúc?
Hồ Lô Tẩu tức giáºn nói:
- Vừa rồi lão đã nháºn ra trong đám đông có đồ đệ cá»§a Vưu Thắng ÄÆ°á»ng, tại sao không bắt gã dùm cho lão tá»u quá»·?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Ông bạn ơi! Bao nhiêu lẽ phải ông bạn dà nh hết cả rồi. Ông bạn có nghĩ tới sau nà y vạn nhất còn gặp đồ đệ nà o khác của hỠVưu, ai dám ra tay mà can thiệp và o việc của ông bạn nữa?
Hồ Lô Tẩu đứng dáºy nói:
- Äi thôi!
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
- Äi đâu bây giá»?
Hồ Lô Tẩu đáp:
- Äi kiếm thằng lá»i há» Thái. Cứ tìm thấy má»™t tên thì chẳng lo gì không kiếm ra hai tên khác.
BÃnh Dần kỳ sÄ© nói:
- Lão hãy ngồi xuống đây nghe ta nói hết đã.
Hồ Lô Tẩu há»i:
- Còn Ä‘iá»u chi mà nói?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Má»™t mạng cá»§a lão có thể giữ vững rồi. Nhưng còn sinh mạng cá»§a ngưá»i khác chỉ trông và o má»™t câu cá»§a lão.
Hồ Lô Tẩu ngạc nhiên há»i:
- Ngưá»i ấy là ai?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Lãng Äãng công tá»!
Hồ Lô Tẩu á»§a má»™t tiếng há»i:
- Gã tiểu tỠđó còn... còn... chưa chết ư?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp:
- Lão ca còn sống thì dĩ nhiên gã không chết được. Hiện giỠloạn cũng loạn rồi. Lão ca có thể định tâm lại được không? Hãy cho lão phu hay mấy ông bạn nhỠtuổi vừa rồi của lão ca còn trú trong thà nh nà y không?
Hồ Lô Tẩu chá»›p mắt há»i lại:
- Lão bảo thằng lá»i đó lá»t và o tay bá»n Vưu rồi chăng?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Äầu Ä‘uôi câu chuyện là thế nà y: Thằng lá»i đến Long Hổ Bang được phong là m Cẩm y há»™ pháp. Nay gã ở trong thà nh Thái Nguyên nà y nhưng gã bị dược váºt cá»§a bang đó kiá»m chế. Võ công gã không biết mất hết lúc nà o má»›i tháºt là nguy hiểm. Kẻ hạ thá»§ chÃnh là Äà m Tiếu Truy Hồn.
Lão dừng lại một chút rồi tiếp:
- Muốn giải trừ cấm chế cho thằng lá»i, hiện giá» còn thiếu má»™t vị quá»· sâm ở núi Thiên SÆ¡n. Thượng Quan má»— Ä‘ang tìm cách dẫn dụ há» Vưu tá»›i Thái Nguyên, chưa hiểu có được như nguyện hay không. Trong ba ngưá»i vừa rồi hoặc giả trong mình có thuốc giải cÅ©ng chưa biết chừng. Vì thế bây giá» phải há»i lão ca má»™t câu, muốn Ä‘i kiếm ba thằng cha kia thì phải tá»›i đâu?
Hồ Lô Tẩu trợn mắt lên há»i:
- Thế thì lạ tháºt. Lão đã ngó thấy trong ba tên kia má»™t tên là đồ đệ cá»§a há» Vưu sao không chụp lấy gã?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Chỉ cháºm mất má»™t bước.
Hồ Lô Tẩu há»i:
- Lão vừa đến hay sao?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Äúng thế! Tại hạ ở ngoà i thà nh đã được tin chạy đến đây thì thằng lá»i bá» Ä‘i rồi. Äáng lẽ tại hạ đã rượt theo để dò xét, nhưng biết lão ở trên lầu má»›i chạy lên xem sao đã. Không ngá» lão lại mắc mưu thằng lá»i con rồi đó. Kể ra đây cÅ©ng là má»™t cái may trong những cái không may.
Hồ Lô Tẩu nói:
- Thế má»›i há»ng bét.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
- Tại sao váºy?
Hồ Lô Tẩu chau mà y đáp:
- Lão tá»u quá»· cÅ©ng chỉ nháºn biết gã há» Thái trong ba ngưá»i. Sáu tháng trước gặp gã má»™t lần ở há»™i chùa. Gã khinh khi cha con ngưá»i mãi võ rồi bị lão tá»u quá»· giáo huấn thế nà o thì Thượng Quan huynh đã biết rồi. Việc gì qua Ä‘i là thôi, không há»i đến gốc gác gã nữa.
BÃnh Dần kỳ sÄ© trầm ngâm nói:
- Bây giá» chỉ còn hạ thá»§ và o tên há» Kiá»u. Hiện giá» chúng ta chia tay má»—i ngưá»i Ä‘i má»™t ngả, sau khi trá»i tối sẽ gặp nhau ở phân đà Cái Bang. Thượng Quan má»— nhân lúc nà y Ä‘i trước thám thÃnh vá» lai lịch cá»§a há» Kiá»u.
Ở Thái Nguyên muốn dò há»i Kiá»u công tá» không phải chuyện dá»…, vì những nhà phú há»™ trong thà nh có đến phân ná»a là ngưá»i há» Kiá»u. Chá»— nà y Kiá»u viên ngoại, chá»— kia cÅ©ng có Kiá»u viên ngoại.
Con trai viên ngoại dÄ© nhiên là công tá». Trong bao nhiêu Kiá»u công tá» thì biết Kiá»u công tá» nà o là anh chà ng đã gặp lúc ban trưa.
BÃnh Dần kỳ sÄ© chạy suốt buổi chiá»u mà chẳng há»i ra được manh mối chi hết.
Sau y đà nh trở vỠphân đà Cái Bang ở Thái Nguyên để thỉnh giáo những đệ tỠphân đà nà y.
Phân đà chúa ngẫm nghĩ hồi lâu rồi nói:
- Äại Ä‘a số há» Kiá»u ở trong thà nh Ä‘á»u an pháºn thá»§ thưá»ng. NghÄ© lui nghÄ© tá»›i dưá»ng như chỉ còn má»™t nhà ở cá»a tây thà nh má»›i quáºt khởi là việc giáo huấn có chá»— khả nghi.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
- Chủ nhân nhà nà y tên gì?
Phân đà chúa cưá»i đáp:
- Kiá»u Nhị Trùy Tá».
Kiá»u Nhị Trùy Tá» tá»±a hồ không phải là cái ngoại hiệu thông thưá»ng.
Ngoại hiệu nà y chỉ mang ý nghĩa già u có.
Nếu truy cứu gốc gác ngoại hiệu đó để phân tÃch thì có Ä‘iá»u bất nhã.
Vị Kiá»u viên ngoại kia bị ngưá»i ta kêu bằng Kiá»u Nhị Trùy Tá», nếu chẳng phải lão ở hà ng thứ hai thì lão mang tên Trùy nhi. Sở dÄ© hiện nay lão trở nên già u có, toà n nhá» và o sá»± buôn bán ngà y trước. Cân cá»§a lão có hai trái. Má»™t trái nặng và má»™t trái nhẹ. Bán hà ng lão cân bằng trái nhẹ, mua và o lão cân bằng trái nặng.
Kiá»u Nhị Trùy Tá» sau khi có đủ tư cách được ngưá»i ta kêu bằng viên ngoại má»›i dá»n nhà từ Lâm phần đến Thái Nguyên. Lão có má»™t đứa con, khi vắng mặt, ngưá»i ta kêu bằng Kiá»u Tiểu Trùy Tá» chứ không hô tên.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» là m gì cÅ©ng khiến cho lão già vừa ý. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u chưa thá»a mãn là đã lấy cho gã ba nà ng dâu mà tá»›i nay chưa được đứa cháu nà o.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» tuy chưa sinh được Tiểu Tiểu Trùy Tá», nhưng nhá» cha buôn bán gian láºn trở nên già u có, gã đã là m nhiá»u Ä‘iá»u bất hảo ở thanh lâu. Những kỹ nữ trong thà nh chẳng mấy ai không biết gã Kiá»u công tá» nà y.
Mấy năm gã hoang chÆ¡i đưa đến kết quả là rước lấy ám táºt và o mình. Dù tuổi còn trẻ gã đã bất lá»±c.
Ba tháng nay Kiá»u gia ngấm ngầm Ä‘i kiếm danh y, đưa nhiá»u tiá»n dẫn dụ triệu vỠđược gã thanh niên áo và ng.
Hoà ng y thanh niên là đồ đệ đứng đầu của hỠVưu, mang ngoại hiệu là Tiểu Biển Thước.
Trá»i tối rồi.
Trong sảnh đưá»ng ấm áp ở háºu viện ở Kiá»u phá»§ ngoà i cá»a tây thà nh, mùi thuốc sá»±c nức trong bầu không khà vui nhá»™n.
Má»™t bá»n a hoà n nhá» tuổi Ä‘i lại tá»›i tấp. Chúng cùng mục Ä‘Ãch là hy vá»ng sau khi công tá» uống thuốc rồi đêm nay được nghỉ bên cạnh nương nương.
Lão viên ngoại Kiá»u Nhị Trùy Tá» tay cầm rá»c tẩu, tá»± mình trông coi lò nấu thuốc vì lão bá» tiá»n mua thuốc muốn lấy Ãt hÆ¡i để gỡ gạc.
Má»—i lần lão hÃt hÆ¡i lại nổi cÆ¡n ho, nhưng cái ho đêm nay không khiến cho lão khó chịu. Lão rất cao hứng nhìn ngá»n lá»a hồng trong lò lay động chẳng khác đứa cháu nhá» Ä‘ang múa chân múa tay.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» lại cà ng cao hứng .
Có Ä‘iá»u nguyên nhân cao hứng cá»§a hai cha con lại hoà n toà n khác biệt.
Lão già cao hứng vì hy vá»ng con cá»§a lão uống thuốc nà y và o, cùng ngà y nà y năm sau, lão được đứa cháu nhỠđể bồng bế nâng niu.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» cao hứng vì nếu quả thang thuốc nà y hiệu nghiệm gã sẽ được hưởng khoái lạc vá»›i Tiểu Diệm Hồng ở Hương Hoa viện tại cá»a bắc.
Kiá»u Nhị Trùy TỠở trong sảnh đưá»ng ấm áp há»i:
- Công tỠđâu?
Một tên a hoà n đáp:
- Ở trong thư phòng đang xem sách.
Kiá»u Nhị Trùy Tá» thở dà i nói:
- Thằng nhá» nà y có Ä‘iá»u không hay là từ sáng đến tối chỉ ngồi Ä‘á»c sách chỉ khiến cho thân thể mệt má»i.
Äiểm nà y đúng tháºt. Hiện giá» Kiá»u Tiểu Trùy Tá» quả Ä‘ang Ä‘á»c sách ở háºu thư viện. Nhưng gã chẳng Ä‘á»c cuốn nà o khác, mà là cuốn ngá»c phòng bà quyết rất quý báu.
Tên hộ viện võ sư Thái lão tam cũng ngồi đối diện với gã.
Kiá»u Tiểu Trùy TỠđột nhiên ngá»ng đầu lên há»i:
- Sao Phương sư phụ lại không đến?
Thái lão tam vươn vai há»i:
- Mấy giỠrồi.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» há»i lại:
- Äại khái má»›i và o canh má»™t. Y nói giá» nà o má»›i tá»›i?
Thái lão tam đáp:
- Không nhất định. Y nói muốn coi xem lão tá»u quá»· lúc tối háºu bị ai giải cứu đưa Ä‘i. Không tìm ra Ä‘iểm nà y thì y chẳng há» yên lòng được.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» há»i:
- Má»™t tên tá»u quá»· gió thổi bay mà khiến các vị hoang mang như váºy, tại hạ tháºt không hiểu sao được. Thái huynh chẳng nói ân sư cá»§a Phương sư phụ kêu bằng Äà m Tiếu Thư Sinh gì đó chỉ vung tay má»™t cái là giết chết mạng ngưá»i rồi ư?
Thái lão tam đáp:
- Quả đúng thế tháºt.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» há»i:
- Phương sư phụ là đồ đệ thứ nhất cá»§a Äà m Tiếu Thư Sinh thì tất nhiên bãn lãnh không phải tầm thưá»ng mà sao lại sợ lão tá»u quá»· đến thế?
Thái lão tam gượng cưá»i đáp:
- Kiá»u công tá»! Những chuyện rắc rối giang hồ công tá» không thể hiểu nổi.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» nói:
- Váºy lão tam nói cho tại hạ biết.
Thái lão tam đáp:
- Phương sư phụ không phải sợ lão tá»u quá»·.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» há»i:
- Váºy y sợ ai?
Thái lão tam đáp:
- Y sợ nhân váºt nà o đó đã cứu sống được lão tá»u quá»·.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» há»i:
- Tại sao váºy?
Thái lão tam đáp:
- Vì nhân váºt đó đã cứu sống được lão tá»u quá»· tất nhiên hắn là má»™t cao thá»§ trong bá»n há». Nói má»™t cách khác là gặp hạng ngưá»i nà y thì đối phương cÅ©ng biết y là ai. Giả tá»· đối phương không chịu bá» qua thì y không thể ở thà nh Thái Nguyên được nữa.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» há»i:
- Váºy là m thế nà o? Chứng bịnh cá»§a tại hạ y bảo phải ba liá»u má»›i trị được táºn gốc. Y mà bá» Ä‘i sá»›m chẳng hóa ra há»ng việc ư? Lão tam hãy tìm cách gì lưu y lại.
Thái lão tam đáp:
- Công tá» bất tất phải hoang mang. Y nói là nói váºy mà thôi, còn Ä‘i hay không cÅ©ng chưa nhất định. Dù có Ä‘i nữa cÅ©ng chỉ là né tránh trong lúc nhất thá»i. Tiểu đệ vẫn có phương pháp tìm tá»›i y được. Công tá» hứa cho ba trăm lượng hoà ng kim mà má»›i đưa năm chục lạng, khi nà o y chịu bá» không lấy.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» chau mà y toan há»i nữa thì má»™t tên a hoà n đột nhiên thò đầu và o há»i:
- Thưa công tá»! Thuốc nấu được rồi. Lão gia há»i công tỠđưa và o ngay hay sao?
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» gáºt đầu đáp:
- Äem và o Ä‘i.
A hoà n lại há»i:
- Nương nương bảo: Công tỠuống thuốc rồi đêm nay...
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» xua tay gạt Ä‘i:
- Äể lát nữa hãy nói.
A hoà n vui vẻ bỠđi.
Thái lão tam khẽ há»i:
- Công tỠđịnh đêm nay ngủ ở phòng nà o?
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» nhẹ buông tiếng thở dà i nói:
- Thá»±c tình ta không muốn ngá»§ ở phòng nà o hết. Nếu chẳng bị ông già thúc bách, ta hy vá»ng lại đến vá»›i Tiểu Diệm Hồng ở Hương Hoa viện.
Thái lão tam ngắt lá»i:
- Như váºy không hay đâu. Äến Hương Hoa viện sau nà y còn nhiá»u cÆ¡ há»™i. Bữa nay là buổi đầu, công tỠđừng để lão cụt hứng.
Kiá»u Tiểu Trùy TỠđáp: - Phải rồi! Ta đà nh đến phòng tam nương.
Thái lão tam há»i: - Sao không đến phòng đại nương?
Kiá»u Tiểu Trùy TỠđáp: - Ta vừa ở đó ra kêu nhức đầu, chắc bị cảm mạo. Äể má»™t mình Ä‘iá»u dưỡng hay
hơn.
Thái lão tam nói:
- Phương sư phụ bây giỠchưa tới, chắc là đêm nay không đến rồi. Công tỠuống thuốc xong đi nghỉ sớm đi. Tiểu đệ xin cáo thoái.
Kiá»u Tiểu Trùy TỠđáp:
- Ngươi đi đi.
Kết quả nhị nương một mình khuê phòng lạnh lẽo.
Kiá»u Tiểu Trùy Tá» uống thuốc rồi và o phòng tam nương.
Thái lão tam lén lút đến phòng đại nương.
Trong phòng tam nương tắt đèn rồi, đèn ở phòng đại nương cũng tắt đi.
Trong phòng tam nương chưa thấy động tÄ©nh gì. Kiá»u Tiểu Trùy Tá» uống thuốc má»™t lúc rồi ngá»§ say.
Trong phòng đại nương trái lại, có tiếng nói chuyện rất nhá».
Phu nhân khẽ há»i:
- Thằng chết đó đi đâu? Ở phòng nhị nương hay ở phòng tam nương?
Nam nhân đáp:
- Tam nương.
Phu nhân há»i:
- Thằng chết đó uống thuốc liệu có hiệu quả không?
Nam nhân đáp:
- Dĩ nhiên là hiệu nghiệm.
Phu nhân há»i:
- Linh diệu đến thế ư?
Nam nhân đáp:
- Không linh thì lấy ba trăm lạng và ng thế nà o được?
Phu nhân ngáºp ngừng há»i:
- Sao ngươi lại kiếm cho gã há» Phương đó? Gã khá»i bịnh rồi sá»›m muá»™n cÅ©ng qua bên nà y... Khi đó ngươi là m thế nà o?
Nam nhân đáp:
- Dĩ nhiên ta có chỗ dụng tâm.
Phu nhân há»i:
- Dụng tâm thế nà o?
Nam nhân há»i lại:
- Nương nương thỠđoán coi.
Phu nhân há»i:
- Kiếm món tiá»n thưởng chứ gì?
Nam nhân đáp:
- Cái đó chỉ là thứ yếu.
Phu nhân há»i:
- Muốn là m tổng quản phải không?
Nam nhân đáp:
- Còn má»™t ná»a nữa.
Phu nhân há»i:
- Còn má»™t ná»a vì cái gì?
Nam nhân đáp:
- Vì đại nương. Ô hay! Âm thanh gì váºy?
Phu nhân cÅ©ng há»i:
- Thanh âm ở đâu đưa tới?
Nam nhân đáp:
- Ta nghe tiếng kẹt rất nhẹ hình như tiếng gió thổi mở cá»a sổ ra. Nương nương có đóng kỹ không?
Phu nhân đáp:
- Äóng kỹ và cà i then rồi. Gió thổi là m sao báºt ra được.
Nam nhân nói:
- Lạ quá!
Phu nhân há»i:
- Chuyện gì?
Nam nhân đáp:
- Lạnh quá đúng là cá»a sổ mở ra rồi.
Phu nhân giục:
- Ngươi thá» dáºy xem coi.
Nam nhân đáp:
- Trá»i lạnh quá là m sao dáºy được?
Phu nhân nói:
- Váºy ngươi nằm đây để nô gia ra coi.
Nam nhân đáp:
- Thôi được...
Thái lão tam buông tiếng thở dà i, ngưá»i run bần báºt đứng trước cá»a sổ quả nhiên thấy cá»a mở.
Thái lão tam thò tay ra toan đóng cá»a, tá»± nhiên mắt trợn ngược đứng thá»™n mặt ra đương trưá»ng hồi lâu không nhúc nhÃch.
Ãnh trăng chiếu và o trong viện má»™t mà n sáng bạc soi rõ cả ná»n lát gạch hoa trong viện. Má»™t mảnh giấy treo trên cá»a sổ dÄ© nhiên gã đã ngó thấy.
Trên tỠgiấy chỉ có mấy chữ nhưng cũng đủ là m cho gã kinh khiếp:
“Lão viên ngoại Ä‘ang Ä‘i khắp chá»— kiếm ngươi. Ra cho lẹ. Phương bạchâ€.
Phu nhân trên giưá»ng khẽ gá»i:
- Trá»i lạnh lắm, và o Ä‘i!
Thái lão tam như ngưá»i trong má»™ng choà ng tỉnh giấc, vá»™i quay và o nói:
- Nguy quá! Không hiểu sao lão mắc dịch có chuyện gì Ä‘ang kiếm ta. Äêm nay công tỠở nhà mà ta không ra lại tìm cách chống chế, chẳng sá»›m thì muá»™n cÆ¡ quan sẽ bị bại lá»™.
Phu nhân cÅ©ng giáºt mình kinh hãi, giương cặp mắt lên há»i:
- Sao ngươi biết váºy?
Thái lão tam hối hả đáp:
- Sau nà y được rảnh sẽ nói cho hay.
Gã láºt Ä‘áºt chuồn qua cá»a sổ ra ngoà i.
Gã không dám ra cá»a viện, tung mình nhảy lên nóc nhà , chuẩn bị Ä‘i trên cao chạy ra trước trang.
Không ngá» hai chân gã lại đặt xuống mái ngói, má»™t bà n tay Ä‘áºp và o vai rồi khẽ cưá»i nói:
- Xin lá»—i. Äã là m cho lão huynh phải cụt hứng.
Thái lão tam nghe âm thanh không phải Tiểu Biển Thước Phương Trị Nhân, má»›i biết mình mắc bẫy thì đã cháºm mất rồi.
Ngưá»i kia Ä‘iểm và o á huyệt khiến gã không nói được nữa.
Tiếp theo ngưá»i kia cắp ngang lưng gã, Ä‘iểm chân xuống vá»t Ä‘i như đằng vân giá vÅ© bay ra ngoà i trang.
Ngưá»i kia bước cao bước thấp chạy trong khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà và o đại Ä‘iện trong tòa phá miếu.
Thái lão tam đảo mắt nhìn cảnh tượng trên Ä‘iện không khá»i bở vÃa, cÆ¡ hồ chết
giấc.
Trong góc đại Ä‘iện đã đốt bồn lá»a. Trên giá sắt có rượu có đồ nhắm. Má»™t ngưá»i bên cạnh chÃnh là Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công.
Hồ Lô Tẩu ngá»ng đầu lên cưá»i khanh khách há»i:
- Ông bạn lại đến đây ư?
Thái lão tam sau khi được giải khai huyệt đạo, chẳng kể gì trong mình Ä‘au đớn, vá»™i quỳ gối xuống tiến lại mấy bước gáºt đầu lạy như tế sao. Gã vừa lạy vừa năn nỉ:
- Xin lão tiá»n bối tha mạng cho...
|

05-09-2008, 05:49 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 45
Äến Sòng Bạc Dò La Äá»™c Thái Tuế
Hồ Lô Tẩu lượm thanh tiêm Ä‘ao ở dưới đất lên gáºt đầu nói:
– Lại gần đây má»™t chút. Lão phu vừa trúng độc, thuốc giải chế xong rồi, chỉ còn chá» trái tim ngươi để là m thuốc dẫn. Ngưá»i ta có câu: Muốn cởi nhạc phải cầu ngưá»i Ä‘eo nhạc. Äà nh nhá» lão đệ má»™t phen.
Thái lão tam giáºt mình kinh hãi lăn ngưá»i Ä‘i lùi lại toan chạy trốn.
Gã không ngá» phÃa sau có ngưá»i đợi sẵn. Gã vừa co mình lại đã bị đá má»™t cước và o vai.
Ngưá»i vừa đá gã cưá»i khẩy quát:
– Muốn trốn ư?
Thái lão tam biết mình khó lòng thoát chết, lại dáºp đầu van lÆ¡n:
– Tiểu nhân bất quá là cái bị thịt, chẳng hiểu gì vá» dược váºt. Vụ hạ độc ở tá»u lâu, chẳng hay biết chi hết. Xin tiá»n bối soi xét cho...
Ngưá»i đứng phÃa sau há»i:
– Váºy thì ai biết?
Thái lão tam cất tiếng run run lắp bắp:
– Cái đó... có lẽ là ... Kiá»u công tá». Y hồ đồ... hà nh động vụ nà y...
Ngưá»i đứng đằng sau lại há»i:
– Vị nhân huynh kia hỠtên là gì?
Thái lão tam ngáºp ngừng nói:
– Y tên gá»i Phương Trị Nhân, ngoại hiệu Tiểu Biển Thước... Nghe đâu y là ... đại đồ đệ cá»§a... Äà m Tiếu Thư Sinh.
Hồ Lô Tẩu cưá»i lạt há»i:
– Vị Phương huynh đó hiện giỠở đâu?
Thái lão tam đáp:
– Tiểu nhân không rõ.
Ngưá»i đứng đằng sau há»i:
– Không biết tháºt ư?
Thái lão tam đáp:
– Tiểu nhân không biết tháºt. Hai vị không tin thì tiểu nhân xin phát thệ, Thái lão tam nà y mà nói dối là chẳng được chết yên là nh.
Hồ Lô Tẩu gáºt đầu nói:
– Ông bạn thá» như váºy là đúng lắm.
Thái lão tam vội nói:
– Sở dĩ...
Ngưá»i đứng đằng sau hắng dặng má»™t tiếng ngắt lá»i:
– Nếu váºy thì những lá»i ngươi hứa vá»›i Kiá»u công tá» toà n là giả dối hay sao? Ngươi chẳng đã nói gã há» Phương Ä‘i hay không cÅ©ng chưa nhất định. Dù y có Ä‘i cÅ©ng là né tránh tạm thá»i, ngươi vẫn có phương pháp kiếm được y kia mà ! Ngươi muốn đã cho Nhạc lão lấy trái tim là m thuốc dẫn chăng? Nếu không, ngươi phải nói gã há» Phương hiện giỠở đâu?
Thái lão tam tá»± biết không còn đưá»ng nà o khác, đà nh thú tháºt:
– Ông bạn há» Phương, tiểu nhân ngẫu nhiên được kết giao ở trong Hương Hoa viện. Y rất mê má»™t kỹ nữ tên gá»i Tiểu Diệm Hồng. Không hiểu hiện giá» há» Phương đã đến Hương Hoa viện chưa?
Ngưá»i phÃa sau há»i:
– Hương Hoa viện ở đâu?
Thái lão tam đáp:
– Ở căn nhà thứ hai trong hẻm la a tá».
Ngưá»i phÃa sau há»i:
– Tiểu Diệm Hồng ở phòng nà o trong viện?
Thái lão tam đáp:
– Thị ở trong sương phòng trên gác nhỠvỠmé đông viện thứ hai, tức là nơi tiếp đãi những khách sang.
Ngưá»i phÃa sau nói:
– Ta hy vá»ng ông bạn đưa tin má»™t cách xác thá»±c. Nếu không tìm được gã há» Phương sẽ quay trở lại há»i tá»™i ông bạn đó.
Tiếng nói vừa dứt ngưá»i cÅ©ng mất hút.
Sau chừng má»™t trống canh trong viện ở Ä‘iện trước bóng Ä‘en thấp thoáng. BÃnh Dần kỳ sÄ© đã trở vá».
Thái lão tam đã cho tin rất đúng. BÃnh Dần kỳ sÄ©, lên Ä‘iện buông má»™t ngưá»i Ä‘ang cắp nách xuống. ChÃnh là Tiểu Biển Thước Phương Trị Nhân.
Ngó áo quần xốc xếch của Phương Trị Nhân đủ biết gã vừa bị lôi ở kỹ viện ra
Lúc BÃnh Dần kỳ sÄ© ra Ä‘i, Thái lão tam đã bị Hồ Lô Tẩu Ä‘iểm huyệt và đẩy qua má»™t bên.
Bên ngoà i khà trá»i giá lạnh, BÃnh Dần kỳ sÄ© đặt Tiểu Biển Thước xuống rồi lại thò tay và o bồn lá»a sưởi ấm. Y lại chụp lấy hồ rượu uống mấy há»›p rồi má»›i giải huyệt đạo cho Tiểu Biển Thước.
Tiểu Biển Thước Phương Trị Nhân chỉ biết Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công chứ không nháºn biết lão già áo xám bắt mình là BÃnh Dần kỳ sÄ© lừng lẫy tiếng tăm đã cải trang.
Gã được lão áo xám giải huyệt đạo cũng như Thái lão tam vừa rồi bò đến trước mặt Hồ Lô Tẩu năn nỉ:
– Äại nhân không chấp nhặt lá»—i lầm cá»§a tiểu nhân. Mong tiá»n bối giÆ¡ cao đánh khẽ, nhiêu dung cho tiểu nhân lần nà y. Bất luáºn tiá»n bối sai bảo Ä‘iá»u chi, tiểu nhân cÅ©ng ưng chịu.
Hồ Lô Tẩu nhấp nháy cặp mắt “ á»§a†má»™t tiếng há»i:
– Tháºt thế ư?
Tiểu Biển Thước đáp ngay:
– Äể tá» lòng thà nh thá»±c, tiểu nhân xin dâng trước năm chục lạng hoà ng kim để tiá»n bối uống rượu.
Hồ Lô Tẩu ngoẹo đầu nhìn BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Ông bạn coi Ä‘iá»u kiện nà y thế nà o?
BÃnh Dần kỳ sÄ© mỉm cưá»i đáp:
– Năm mươi lạng hoà ng kim không phải là nhá». Nếu lão chấp nháºn, tại hạ không phản đối. Nhưng...
Tiểu Biển Thước vội quay lại nói:
– Nếu tiá»n bối đây mở lượng từ bi, tiểu nhân cÅ©ng mở lòng kÃnh cẩn.
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i há»i:
– Cũng năm chục lạng hoà ng kim phải không?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Tiểu nhân chỉ có năm chục lạng hoà ng kim, tiá»n bối muốn lấy thêm tiểu nhân không sao kiếm ra được. Nhưng ngoà i hoà ng kim, tiểu nhân còn thứ khác cÅ©ng đáng tiá»n.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Cái gì?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Nhân sâm.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Có quỷ sâm không?
Tiểu Biển Thước sá»ng sốt há»i lại:
– Tiá»n bối cần quá»· sâm là m chi?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
– Ta chỉ há»i ông bạn có hay không mà thôi.
Tiểu Biển Thước nhăn nhó đáp:
– Tiểu nhân mà nói không có chắc tiá»n bối cÅ©ng chẳng tin nà o, nhưng sá»± thá»±c trong túi thuốc cá»§a tiểu nhân Ä‘em theo quả không có vị đó.
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i lạt há»i:
– Nghe ông bạn nói cũng tội nghiệp. Chắc ông bạn chưa từng thấy qua món quỷ sâm thì phải?
Tiểu Biển Thước vội đáp:
– Không không! Tiểu nhân chẳng những thấy rồi mà có cả một con nữa.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Cả một con ư? Hiện giỠđể ở đâu?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Câu chuyện là thế nà y: Năm trước gia sư vì kiếm đủ dược váºt đã mạo hiểm lên đỉnh núi cao nhất núi Thiên SÆ¡n đà o được hÆ¡n chục con quá»· sâm. Ngà y ấy bá»n sư huynh đệ tại hạ ba ngưá»i, má»—i ngưá»i được chia má»™t con. Con quá»· sâm cá»§a tiểu nhân để mãi đến mùa xuân năm nay má»›i Ä‘em chế thuốc...
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Kho thuốc của lệnh sư ở địa phương nà o?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Trước kia ở Truy Hồn cốc núi Mỹ Nương, nhưng sáu tháng trước đây má»›i dá»n vá» Già Mã Cốc núi Long Môn. Nghe nói bên đó có bang há»™i Ä‘ang ở trong vòng tổ chức bà máºt.
BÃnh Dần kỳ sÄ© nghe nhắc tá»›i tên Già Mã Cốc núi Long Môn biết là gã nói tháºt, gáºt đầu lia lịa không ngá»›t.
Tiểu Biển Thước nói tiếp:
– Anh em sư huynh sư đệ tại hạ ba ngưá»i hà ng năm ước định đến Thái Nguyên tụ há»™i má»™t lần, không hiểu trong mình hai vị đó còn thứ thuốc nà y chăng? Xin tiá»n bối khoan hạn cho mấy bữa chá» há» tá»›i đây là biết.
BÃnh Dần kỳ sÄ© biết Tiểu Ôn Thần Hồ NgÅ© đã bị Lệnh Hồ Bình thá»§ tiêu rồi. Lão liá»n há»i:
– Nhị sư đệ của tiểu ca là ai?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Äá»™c Thái Tuế Du Chà Hoà ng.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Nhị sư đệ Äá»™c Thái Tuế Du Chà Hoà ng trước nay thưá»ng xuất hiện ở đâu?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Ở phá»§ Äại Äồng.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Các vị há»™i há»p ngà y nà o?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Mồng ba.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Còn ba ngà y nữa ư?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Phải rồi! Không chừng y tới nơi rồi cũng chưa biết chừng?
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Há»™i há»p ở địa Ä‘iểm nà o?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Ở chùa Tam Quan ngoà i cá»a nam thà nh. Có Ä‘iá»u chưa tá»›i mồng ba thưá»ng khi y đã đến chùa Tam Thanh trước rồi.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Tại sao váºy?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Bá»n tiểu nhân đã ước hẹn trước đã cừu gia không hay biết mà theo dõi hà nh
tung.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Nếu hai ngưá»i hiện giỠđã đến Thái Nguyên liệu tiểu ca có cách gì kiếm được há» hay không?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Tam sư đệ hơi khó kiếm, còn nhị sư đệ kiếm được ngay.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
– Kiếm bằng cách nà o?
Tiểu Biển Thước đáp:
– Äến đổ trưá»ng.
BÃnh Dần kỳ sÄ© nhìn Hồ Lô Tẩu hất hà m nói:
– Những Ä‘iá»u muốn há»i tại hạ há»i hết rồi, bây giá» giao ngưá»i cho lão đó.
Hồ Lô Tẩu vung bà n tay to tướng lên nói:
– Bây giỠông bạn thượng lộ được rồi.
Tiểu Biển Thước rú lên một tiếng rồi tắt hơi.
Hồ Lô Tẩu ngá»ng đầu lên há»i:
– Bây giỠlà m gì nữa?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp:
– Bây giỠuống rượu.
Hồ Lô Tẩu ngạc nhiên há»i:
– Còn quỷ sâm thì sao? Không đi kiếm ư?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp:
– Ra và o đổ trưá»ng thằng nhá» kia hà nh động dá»… hÆ¡n chúng ta. Công tác nà y giao cho gã hà nh động.
o O o
Ngà y mồng một tết trong thà nh Thái Nguyên, bầu không khà tưng bừng nhộn nhịp, nhưng phân đà Thái Nguyên Long Hổ Bang lại bao phủ mây mù ảm đạm.
Lệnh Hồ Bình nhìn phân đà chúa Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quang Tổ há»i:
– Trong thà nh có nơi nà o đánh bạc chăng?
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quang Tổ, ngáp dà i gượng cưá»i đáp:
– Há»™ tòa cÅ©ng thÃch trò nà y ư?
Lệnh Hồ Bình vênh mặt lên cưá»i đáp:
– Trò nà y ai mà không thÃch?
Hạt Nhãn Phán Quan thở dà i nói:
– Năm ngoái và o dịp tết chơi suốt ba ngà y đêm, nhưng năm nay gặp vụ nà y chẳng còn hứng thú gì nữa... hỡi ôi...
Lệnh Hồ Bình há»i:
– Ăn thua lớn không?
Hạt Nhãn Phán Quan đáp:
– Lá»›n cÅ©ng có mà nhá» cÅ©ng có. Cái đó còn tùy nhà cái có đủ tiá»n không?
Lệnh Hồ Bình há»i:
– Tại sao váºy?
Hạt Nhãn Phán Quan đáp:
– Nhiá»u chá»— đánh, nhưng Trương Tứ ở cá»a nam đánh lá»›n nhất.
Lệnh Hồ Bình há»i:
– Tại sao váºy?
Hạt Nhãn Phán Quan đáp:
– Bên đó nhiá»u khách ở ngoà i tá»›i, đặt cá»a lá»›n mà đánh đúng phép tắc. Những hà o khách trong thà nh hà ng năm cÅ©ng thưá»ng tụ táºp ở đó.
Lệnh Hồ Bình há»i:
– Từ đây sang đó qua những đưá»ng nà o?
Hạt Nhãn Phán Quan đáp:
– Äể tại hạ bảo ngưá»i dẫn há»™ tòa Ä‘i.
Lệnh Hồ Bình nói:
– Không cần. Bá»n há» mà biết rõ bản tòa thì đánh bạc chẳng còn gì hứng thú nữa.
Hạt Nhãn Phán Quan gáºt đầu đáp:
– Äúng thế tháºt.
Lệnh Hồ Bình há»i:
– Bây giỠđi nẻo nà o?
Hạt Nhãn Phán Quan đáp:
– Ở đây Ä‘i vá» phÃa nam, xuyên qua hẻm Thiên Sư là tá»›i cây cầu đá nhá». Sang bên kia cầu đến căn nhà thứ ba. Ngoà i cá»a có bá»n ăn xin ngồi phÆ¡i nắng là đúng đó.
Lệnh Hồ Bình há»i:
– Lũ ăn xin phơi nắng có phải là đệ tỠCái Bang không?
Hạt Nhãn Phán Quan đáp:
– Không phải.
Lệnh Hồ Bình há»i:
– Chúng là bá»n lưu manh trong thà nh hay sao?
Hạt Nhãn Phán Quan đáp:
– Có thể nói như váºy. Bá»n chúng má»—i ngưá»i Ä‘á»u có hai tay để là m bảo tiêu cho Trương Tứ.
Lệnh Hồ Bình há»i:
– Kẻ thua bạc có hay gây rối không?
Hạt Nhãn Phán Quan đáp:
– Tình trạng nà y Ãt khi xảy ra. Bắt đầu từ năm ngoái, bá»n há» Ä‘á»u đã ná»™p tiá»n bảo há»™ cho bản đà . Dù có ngưá»i muốn gây rối cÅ©ng không dám.
Lệnh Hồ Bình nói:
– Hay lắm! Äi lấy cho ba trăm lạng bạc.
Trong nhà Trương Tứ bữa nay có lẽ là nơi náo nhiệt nhất trong thà nh.
Bước qua cổng và o là má»™t khu đình viện rất rá»™ng. Tuyết Ä‘á»ng đã được quét tước sạch sẽ. Chá»— nà o cÅ©ng rắc vôi bá»™t và đầy xác pháo, hiển nhiên là phong cảnh ngà y tốt.
Trên hai dãy hà nh lang cứ cách năm ba bước lại đặt má»™t cái bát lá»›n. Xung quanh kẻ quỳ ngưá»i ngồi đặt tiá»n, trông tá»±a hồ những đám ruồi nhặng Ä‘ang chá»±c bánh ngá»t.
Tiếng xúc xắc gieo lá»c cá»c lẫn vá»›i tiếng quát tháo. Con xúc xắc dừng lại. Kẻ thì chá»i bá»›i lảm nhảm, ngưá»i lại nổi lên trà ng cưá»i hô hố.
Từng là n sóng ngưá»i cỠđộng lúc nhúc. Những ngưá»i mặt đỠbừng chen chúc nhau lùi ra, đồng thá»i nhiá»u ngưá»i giương cặp mắt thèm muốn chen lấn và o.
Lên thá»m rồi tiến và o đại sảnh cà ng nhiệt náo hÆ¡n. Trong đại sảnh Ä‘ang đánh bà i
cẩu.
Tất cả có năm bà n. ChÃnh giữa má»™t bà n lá»›n, ngưá»i đông hÆ¡n hết.
Lúc nà y ngưá»i ngồi là m cái là má»™t hán tá» mặt Ä‘á».
Lệnh Hồ Bình vừa bước chân và o, má»™t tên “nhị gia†mặc trưá»ng bà o cầm cái khay sÆ¡n Ä‘en đựng kẹo mứt niá»m nở đưa ra má»i:
– Cung hỷ công tỠphát tà i.
Tiện tay chà ng bốc nắm hạt dưa. Äồng thá»i đặt xuống má»™t cái phong bao Ä‘á».
Bà n bạc chÃnh giữa nhà cái xem chừng Ä‘ang hên váºn. Trước mặt để đống tiá»n chồng cao như núi. Bên cạnh hắn là hai tay trợ thá»§, tay áo xắn lên cao, trán toát mồ hôi lá»›n tiếng hô:
– Äặt xuống, đặt xuống! Lẹ lên! Lẹ lên!
Nhà cái đã ăn mấy bà n rồi. Những ngưá»i đặt cá»a Ä‘á»u lá»™ vẻ âm trầm.
Hau tên trợ thủ lại hô:
– Ai không đặt lẹ là thôi.
Tiếng hô nà y rất linh nghiệm. Những ngưá»i thua bạc không ngần ngại gì nữa Ä‘á»u đặt tiá»n xuống.
Chỉ trong chá»›p mắt trên bà n bạc đã đầy tiá»n. Hai tên trợ thá»§ và nhà cái cưá»i há»·
hả.
Hán tỠmặt đỠcầm hai con xúc xắc trong lòng bà n tay lắc mấy cái rồi hô lớn:
– Coi đây!
Hai con xúc xắc dá»i khá»i tay rá»›t xuống đĩa xoay tÃt giây lát dừng lại năm Ä‘iểm.
Nhà cái rút quân bà i thứ nhất úp xuống chưa láºt lên, đảo mắt nhìn toà n trưá»ng để chá» ba nhà kia láºt bà i trước.
Cá»a thiên môn bốn Ä‘iểm, hạ môn má»™t Ä‘iểm.
Nhà cái lại hô:
– Khôn hồn thì lục điểm.
Hai con bà i láºt lên, quả nhiên lục Ä‘iểm.
Má»i ngưá»i trong trưá»ng la ó. Hán tá» mặt đỠvà hai tên trợ thá»§ cưá»i hô hố.
Äống tiá»n trước mặt nhà cái lại cao thêm?
Hai tên trợ thủ hô:
– Äặt xuống, đặt xuống.
Giữa lúc ấy má»™t túi tiá»n khá nặng quẳng xuống mặt bà n.
Má»™t ngưá»i trong đám đông tuyên bố:
– Cá»a thiên môn có ngưá»i bao rồi.
Ngưá»i phát thoại chÃnh là Lệnh Hồ Bình.
Những tiếng huyên nà o Ä‘á»u dừng cả lại.
Nụ cưá»i trên môi hán tá» mặt đỠbiến mất. Hai tên trợ thá»§ cÅ©ng biến sắc.
Nhà cái ngẩng đầu cưá»i gượng há»i:
– Công tỠđặt bao nhiêu?
Lệnh Hồ Bình ung dung mở túi tiá»n ra đáp:
– Trong nà y có hÆ¡n ba trăm lạng. Bản công tá» chưa hiểu rõ thể lệ ở đây. Äặt bấy nhiêu có được không?
Má»i ngưá»i Ä‘á»u phụ há»a theo:
– Dĩ nhiên là được.
Hán tỠmặt đỠngần ngại một chút rồi đánh bạo nói:
– Con mẹ nó! Cứ ăn đi!
Hắn gieo xúc xắc thà nh bảy điểm.
Lệnh Hồ Bình đặt ở cá»a thiên môn rút bà i trước.
Khi chà ng láºt bà i lên thì má»™t con “Tiểu tạp ngũ†má»™t con “Vô danh thất†hợp lại thà nh hau Ä‘iểm. Hai Ä‘iểm là nước bà i thấp quá.
Hán tỠmặt đỠlộ vẻ yên tâm.
Hắn láºt bà i lên được “Lưỡng Ä‘iểmâ€.
Má»i ngưá»i lại ồn à o.
Nhà cái bốc quân bà i thứ hai láºt lên là con “Cá»u Ä‘iểmâ€.
Hai vá»›i chÃnh thà nh má»™t Ä‘iểm.
Cả nhà đại sảnh lại nhao nhao một lúc.
Lệnh Hồ Bình được tiếng bạc nà y ung dung đi và o chỗ vị trà nhà cái. Chà ng theo thể lệ kiếm hai tên trợ thủ rồi tiếp tục khai diễn cuộc đánh bạc.
Chà ng chỉ có việc gieo xúc xắc, còn việc khác để mặc hai tên trợ thá»§ là m cho. Chà ng để ý đến tâm tình những đổ khách để kiếm tên cao đồ cá»§a há» Vưu tức Äá»™c Thái Tuế Du Chà Hoà ng.
Cuá»™c đánh bạc tiến hà nh má»™t lúc nữa. Lệnh Hồ Bình ngẫu nhiên ngó và o góc đại sảnh thấy tên mặt đỠlúc trước cùng Trương Tứ Ä‘ang thì thầm vá»›i nhau, chà ng không khá»i động tâm.
Nhãn lá»±c cá»§a Lệnh Hồ Bình sắc bén phi thưá»ng. Chà ng vừa ngó thấy đã nháºn ra dưá»ng như hán tá» mặt đỠđang mượn tiá»n cá»§a Trương Tứ.
Äối vá»›i khách quen chuyện nà y rất bình thưá»ng. Kẻ thua tiá»n ai không tÃnh gỡ? Muốn có tiá»n dÄ© nhiên phải đến cầu cứu chá»§ sòng.
Tình hình lúc nà y có vẻ bất đồng, cứ coi thái độ Trương Tứ là nháºn ra. Hán tá» mặt đỠtuy là khách quen nhưng hiển nhiên chÆ¡i không sòng phẳng. Trương Tứ lắc đầu quầy quáºy ra chiá»u không muốn cho mượn tiá»n.
Hán tá» mặt đỠnóng nảy rút ra má»™t cái túi da ở trong mình ra, dưá»ng như muốn cầm váºt gì trong túi.
Trương Tứ đón lấy coi rồi lại lắc đầu trả lại dưá»ng như váºt Ä‘em cầm không đáng
tiá»n.
Lệnh Hồ Bình tá»± há»i:
– Thằng cha kia phải chăng là Äá»™c Thái Tuế? Váºt trong túi cá»§a gã phải chăng là con quá»· sâm?
Dù hy vá»ng không nhiá»u, chà ng cÅ©ng nhân lúc má»i ngưá»i đặt tiá»n quay sang há»i tên trợ thá»§:
– Du đại gia vừa rồi thua hết cả hay sao?
Tên trợ thá»§ gáºt đầu đáp:
– Hai bữa nay y xúi quẩy. Vừa rồi đã khá lên má»™t chút liá»n bị công tá» bao cả bà n...
Lệnh Hồ Bình mừng thầm, nhưng lại sợ tên trợ thá»§ nghe lầm, liá»n há»i:
– Cách đánh bạc của hỠDu thế nà o?
Tên trợ thủ không ngần ngừ gì đáp ngay:
– Du gia chÆ¡i bà i cẩu không giá»i lắm nhưng tư cách rất đà ng hoà ng.
|
 |
|
| |