 |
|

25-09-2008, 02:32 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P8 - 3
5.
Khi các khu ngoại ô bị cháy, các bồn dầu, các cá»™t dây thép và các biển quảng cáo đã lùi xa và khuất hẳn, nhưá»ng chá»— cho những cảnh khác xuất hiện, như các cánh rừng, các quả núi nhá» có con dưá»ng rá»™ng lát đá chạy ngoằn ngoèo lúc ẩn lúc hiện, thì Samdeviatov nói:
- Ta trở vá» chá»— ngồi thôi. Tôi sắp xuống ga rồi. Ông bà cÅ©ng váºy. Chỉ sau tôi má»™t ga thôi. Cẩn tháºn kẻo Ä‘i quá đấy.
- Ông thông thuộc vùng nà y quá nhỉ?
- Rà nh hÆ¡n cả thổ công, trong khoảng chu vi má»™t trăm dặm. Tôi là luáºt gia mà . Tôi đã hà nh nghá» hai chục năm. Bao nhiêu vụ kiện cáo, chá»— nà o tôi chả đến.
- Bây giỠcũng thế?
- Chứ sao.
- Bây giỠthì còn kiện cáo xét xỠđược nhỉ?
- Bất cứ gì ông muốn. Những hợp đồng cÅ© còn dang dở, Các vụ tiá»n nong và cam kết chưa được thá»±c hiện, công việc cứ gá»i là ngáºp đầu, đến sợ.
- Chẳng lẽ những vụ việc kiểu đó chưa bị xoá bỠhay sao?
- Vá» phương diện tên gá»i, thì dÄ© nhiên đã bị xoá bá». Nhưng trên thá»±c tế, lại vẫn cần đến những việc xung khắc nhau trong cùng má»™t thá»i Ä‘iểm. Nà o là quốc hữu hoá các xà nghiệm, nà o là bảo đảm phương tiện chuyên chở, cụ thể là xe ngá»±a, cho Há»™i đồng kinh tế quốc dân cá»§a tỉnh. Trong khi đó, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn sống cả. Những nét đặc thù cá»§a thá»i kỳ quá độ, khi lý luáºn chưa Ä‘i đôi vá»›i thá»±c tế. Äây chÃnh là lúc cần đến những ngưá»i hiểu nhanh, tháo vát, có bản lÄ©nh, như chúng tôi chẳng hạn. Phúc thay cho kẻ nà o được hưởng cái cảnh sống chết mặc bay, tiá»n thầy bá» túi. Tuy đôi khi cÅ©ng chết dở như cha tôi thưá»ng nói. Má»™t ná»a tỉnh nà y phải sống dá»±a và o tôi. Thỉnh thoảng tôi sẽ đến Varykino thăm quý vị, vá» việc cung cấp gá»—, cá»§i. Bằng xe ngá»±a, tất nhiên. Con ngá»±a cá»§a tôi Ä‘ang bị què. Nếu nó là nh lặn, chẳng Ä‘á»i nà o tôi chịu ngồi xe lưa để bị nhồi lên nhồi xuống, lá»™n cả ruá»™t gan! Ông xem, nó bò ì ạch như rùa thế nà y mà gá»i là xe lá»a à ! Khi nà o đến Varykino, tôi sẽ có thể giúp Ãch gia đình ông bà . Cái gia đình lão quản lý Miculisyn cá»§a ông bà , tôi chẳng lạ gì.
- Ông có biết tại sao chúng tôi vỠđây và dự định là m gì không?
- CÅ©ng sÆ¡ sÆ¡ thôi. Tôi Ä‘oán được, tôi biết. Mối quyến luyến muôn thuở cá»§a con ngưá»i vá»›i đất Ä‘ai. Niá»m mÆ¡ ước được sống bằng hai bà n tay cá»§a mình.
- Thế mà xem chừng ông lại phản đối thì phải? Ông có nháºn xét gì?
- MÆ¡ má»™ng ngây thÆ¡, má»™ng hưởng thú Ä‘iá»n viên. Nhưng cÅ©ng chả sao. Cầu Chúa phù há»™ ông bà , riêng tôi, tôi không tin. Cái má»™ng ấy là không tưởng, viển vông, thô thiển.
- Liệu lão Mikulisyn sẽ đón tiếp chúng tôi ra sao?
- Lão ta sẽ không cho quý vị bước qua ngưỡng cá»a nhà lão, lão sẽ lấy lá dắt tay quý vị ra ngoà i, và lão có lý! Lão Ä‘ang chết dở, có đến ngà n lẻ má»™t chuyện rối rắm, các nhà máy không hoạt động, thợ thuyá»n bá» Ä‘i tứ tán, lão chả có phương tiện để sinh sống, giữa lúc đó thì quý vị lại kéo đến. Chà , vui Æ¡i là vui! Chỉ còn thiếu má»—i quý vị nữa thôi. Giá lão có giết quý vị, tôi cÅ©ng chả trách lão.
- Äó ông thấy chưa, ông là má»™t tay bolsevich, song chÃnh ông cÅ©ng không phá»§ nháºn rằng như thế nà y thì chẳng phải là sống nữa, mà là má»™t cái gì chưa ừng thấy, má»™t cÆ¡n ác má»™ng, má»™t sá»± phi lý.
- DÄ© nhiên nhưng đó lại là má»™t tất yếu lịch sá». Phải trải qua nó má»›i được.
- Sao lại là một tất yếu?
- Bác sÄ© là con nÃt hay giả vá» ngây thÆ¡? Ông từ cung trăng rÆ¡i xuống à ? Bá»n tham ăn và lưá»i biếng đè đầu cưá»i cổ những ngưá»i lao động nghèo đói, hà nh hạ hỠđến chết, cái cảnh ấy phải tồn tại mãi hay sao? Rồi còn các hình thức sỉ nhục và áp bức khác? Lẽ nà o ông không nháºn ra, rằng nhân dân nổi giáºn, muốn được hưởng má»™t cuá»™c sống công bằng, muốn tìm kiếm chân lý, đó là đòi há»i chÃnh đáng và hợp pháp cá»§a há»? Hay ông tưởng rằng má»™t sá»± phá vỡ táºn gốc có thể đạt được ở các viện Duma, bằng con đưá»ng nghị viện, rằng có thể không cần đến chuyên chÃnh?
- Chúng ta Ä‘ang nói vá» những Ä‘iá»u khác nhau, và giá có tranh cãi hà ng trăm năm thì cÅ©ng chả thống nhất ý kiến vá»›i nhau được. Dạo trước, tôi cÅ©ng có tinh thần á»§ng há»™ cách mạng lắm, nhưng bây giá» tôi cho rằng sẽ không thể dùng bạo lá»±c mà già nh được kết quả tốt đẹp. Phải dùng Ä‘iá»u thiện lôi cuốn ngưá»i ta tá»›i cái thiện. Nhưng vấn đỠkhông phải ở đó. Ta hãy trở lại chuyện Mikulisyn. Nếu lão ta định đối xá» vá»›i chúng tôi như váºy thì chúng tôi còn đến đó là m gì nữa? Chúng tôi phải quay vá» Moskva thôi.
Vô lý chưa. Thứ nhất, chả lẽ trên Ä‘á»i nà y chỉ có má»™t nhà Miculisyn? Thứ hai, Miculisyn là ngưá»i tốt bụng ghê gá»›m, tốt bụng đến mức tá»™i lá»—i. Lão sẽ là m ồn lên tà chút, sẽ ca cẩm và i câu rồi đấu dịu ngay. Lão sẽ cởi chiếc áo lót và chia mẩu bánh cuối cùng cá»§a lão cho ông bà .
Rồi Samdeviatov kể tiếp.
6.
Hai mươi nhăm năm vá» trước, khi Ä‘ang là sinh viên Há»c viện Kỹ nghệ ở Petersburg, Miculisyn đã bị đưa quản thúc ở Yuratin. VỠđây được Ãt lâu, Miculisyn kiếm được chân quản lý cho cụ Cruyghe và cưới vợ. Thuở đó, ở đây có bốn chị em nhà Tunsev, - đông hÆ¡n trong vở kịch cá»§a Sekhov má»™t ngưá»i, - là Agripina, Evdokia, Galia và Seraphima. Dân ở đây dùng thứ tá»± chị em để gá»i há» là cô Hai, cô Ba, cô Tư, cô út. Miculisyn đã kết hôn vá»›i cô Hai.
Sau đó Ãt lâu, vợ chồng Miculisyn đẻ con trai. Vì tôn thá» tư tưởng tá»± do, ngưá»i cha ngốc ngếch ấy bèn đặt cho con má»™t cái tên Ãt gặp là Leveri, nôm na là Lipca. Lipca lá»›n lên thà nh má»™t cáºu bé hết sức tinh quái, tá» ra có những năng khiếu khác thưá»ng. Chiến tranh bùng nổ. Thằng nhá» má»›i mưá»i lăm tuổi đã sá»a giấy khai sinh và trốn nhà , tình nguyện ra mặt tráºn. Cô Hai, mẹ cáºu, vốn hay Ä‘au yếu, không chịu nổi chuyện buồn phiá»n ấy, đã ngã bệnh để không bao giá» ngồi dáºy nữa, và đã qua Ä‘á»i mùa đông năm kia, ngay trước cuá»™c cách mạng.
Chiến tranh kết thúc, Lipa trở vá». Cáºu đã trở thà nh má»™t ngưá»i như thế nà o? Thưa, má»™t vị thiếu uý anh hùng, được gắn ba tấm huân chương, được giá»›i thiệu rùm beng là má»™t đại biểu bolsevich ngoà i mặt tráºn. Bác sÄ© có nghe nói đến "Anh em ở Rá»" bao giá» chưa?
- Xin lỗi, chưa được nghe.
- Nếu váºy, có kể cÅ©ng chả thấy hay. Có nhìn ra cái xa kia ông cÅ©ng chả thú gì. Nó lừng danh ở diểm nà o? Hiện nay thì nó nổi tiếng nhá» du kÃch quân. Du kÃch quân là gì? Lá»±c lượng nòng cốt cá»§a cuá»™c ná»™i chiến cá»§a cuá»™c chiến, bao gồm hai thà nh phần. Tổ chức chÃnh trị nắm quyá»n lãnh đạo cuá»™c cách mạng; và số binh lÃnh xuất thân từ tầng lá»›p nghèo khổ, sau khi nước Nga bại tráºn, số anh em nà y không chịu tuân lệnh chÃnh quyá»n cÅ©. Äó hai cái đó liên kết lại thà nh quân du kÃch. Thà nh phần cá»§a nó rất da dạng. Phần đông là trung nông. Nhưng bên cạnh đó cÅ©ng đủ hạng ngưá»i. Nà o cố nông, nà o tu sÄ©, nà o con em kulak cầm súng chống lại cha ông há». Nà o những tên vô chÃnh phá»§ có lý luáºn hẳn hoi, nà o những gã khố rách áo ôm không có thẻ căn cước. Nà o những anh chà ng đần độn đã quá tuổi lấy vợ mà vẫn ế, bị Ä‘uổi khá»i trưá»ng trung há»c vì dốt nát và quá tuổi . Rồi cả những tù binh vốn là lÃnh Äức, lÃnh áo, được hứa hẹn trả lại tá»± do và cho vá» quê hương. Và má»™t trong những đơn vị cá»§a cái quân đội nhân dân đông đảo mang tên "Anh em ở Rá»" ấy được đặt dưới quyá»n chỉ huy cá»§a đồng chà Lennyc, hay Lipca, Liveri, con trai cá»§a Miculisyn Stapanovich Aveckia, thì cÅ©ng thế.
- Ông bảo sao?
- Bảo cái Ä‘iá»u bác sÄ© vừa nghe đó. Nhưng để tôi kể tiếp. Sau khi vợ chết, Miculisyn tục huyá»n. Ngưá»i vợ kế tên là Elena Proslovna, má»™t cô nữ sinh trung há»c đúng là vừa rá»i ghế nhà trưá»ng thì được đưa ra xe dâu. Vốn đã ngây thÆ¡ má»™t cách tá»± nhiên, cô nà ng còn cố tình là m bá»™ ngây thÆ¡ hÆ¡n, vốn đã trẻ, còn giả bá»™ trẻ hÆ¡n. Cô nà ng cứ là m bá»™ uốn a uốn éo, rÃu ra rÃu rÃt ngây thÆ¡ hồn nhiên, ngá»› nga ngá»› ngẩn, nhà nha nhà nhảnh như thế. Há»… gặp ai cÅ©ng bắt đầu sát hạch ngưá»i ta: "Tướng Suvorop sinh năm nà o?", "Hãy kể các trưá»ng hợp đồng dạng cá»§a hình tam giác". Và nếu bắt bà hoặc nói móc được ngưá»i ta, là cô nà ng hoan hỉ ra mặt. Nhưng chỉ và i giá» nữa bác sÄ© sẽ gặp cô nà ng và sẽ biết tôi tả có đúng hay không thôi.
Ông chồng lại có những Ä‘iểm yếu riêng cá»§a lão: cái pÃp và những câu nói theo kiểu chÃnh thống giáo. Lẽ ra lão phải là má»™t nhà hà ng hải, hồi ở trưá»ng Kỹ nghệ, lão đã há»c ngà nh đóng tà u. Äiá»u nà y vẫn còn thấy rõ qua vẻ ngoà i và các thói quen cá»§a lão. Lão cạo mặt rất cẩn tháºn, suốt ngà y cái pÃp không bao giá» rá»i miệng, lão nói qua kẽ răng má»™t cách từ tốn, lịch sá»±. Hà m dưới nhô ra vì luôn luôn ngáºm pip, cặp mắt xám lạnh ồ suýt nữa tôi quên mất chi hết nà y: Lão là đảng viên Äảng Ese, được khu bầu và o Há»™i nghị Láºp hiến.
- Äiá»u đó rất quan trá»ng. NghÄ©a là , hai cha con ông ta là đối thá»§ chÃnh trị, thù địch vá»›i nhau à ?
- Trên danh nghÄ©a, hẳn thế. Còn trên thá»±c tế, thì "Anh em ở Rá»" không đánh nhau vá»›i Varykino. Nhưng để tôi kể tiếp cho mà nghe. Ba cô em vợ trước cá»§a Miculisyn hiện vẫn ở Yuratin. Cả ba Ä‘á»u là gái già . Thá»i thế thay đổi, các cô gái cÅ©ng đổi thay.
Cô Ba, tức Evdokia, là m thá»§ thư cá»§a thư viện thà nh phố. Má»™t cô gái xinh xắn, da ngăm ngăm, e thẹn hết chá»— nói. Äá»™ng má»™t tÃ, mặt cô đã thẹn đỠnhư gấc. Phòng Ä‘á»c sách cứ yên ắng như trong nhà mồ. Cô Ba mắc chứng sổ mÅ©i kinh niên, khi nổi cÆ¡n thì cô hắt hÆ¡i có đến hai chục cái liá»n, cô xấu hổ chỉ muốn độn thổ cho rồi. Nhưng biết là m thế nà o? Bệnh thần kinh mà .
Cô Tư, tức Galia, là phúc là nh cá»§a bốn chị em nà ng. Má»™t cô gái cá»±c kỳ sôi nổi, khéo chân khéo tay má»™t cách thần tình. Cô không ná» hà bất cứ việc gì. Ai cÅ©ng phải công nháºn rằng Lipca, hay Lexnyc, vị chỉ huy du kÃch quân, giống bà dì ấy cá»§a mình. Vừa thấy cô Tư là m thợ may trong xưởng may hay xưởng là m bÃt-tất, thế mà thoáng má»™t cái đã thấy cô là m thợ há»›t tóc rồi. Bác sÄ© có để ý trên ga xe lá»a Razvilie ở chá»— bẻ ghi, có mụ đà n bà cứ dứ dứ nắm đấm và lè lưỡi doạ chúng ta không? Lúc ấy tôi nghÄ© thầm: ô kìa, cô Galia lại chuyển sang bẻ ghi đưá»ng sắt rồi kìa? Nhưng có lẽ không phải cô Galia, vì Galia phải trẻ hÆ¡n nhiá»u.
Cô út Seraphima, là ná»—i khổ tâm cá»§a gia đình. Cô nà y là má»™t trà thức há»c rá»™ng, uyên bác. Cô há»c triết, thÃch thÆ¡ ca. Trong mấy năm cách mạng, dưới ảnh hưởng cá»§a không khà hà o hứng cá»§a các cuá»™c biểu tình trên đưá»ng phố và các bà i diá»…n thuyết ở các quảng trưá»ng, cô đâm ra ương bướng, mắc cái bệnh Ä‘iên mê tÃn ngưỡng. Mấy bà chị Ä‘i là m, nhốt cô và o trong phòng, khoá trái cá»a lại, nhưng cô mở phắt cá»a sổ, vá»t ra đưá»ng, múa may ngoà i phố, khi đám đông tá»± táºp lại xem, thì cô rao giảng rằng Äấng cứu thế đã trở lại và ngà y táºn thế đã đến. Nhưng thôi, tôi ba hoa mãi, sắp tá»›i ga rồi. Tôi xuống ga nà y. Bác sÄ© sẽ xuống ga sau. Chuẩn bị Ä‘i là vừa.
Lúc Samdeviatov đã xuống tà u. Tonia nói:
- Em không biết anh nghÄ© sao, chứ theo ý em, thì đúng là số mình rất hên má»›i gặp được ngưá»i nà y. Em cảm thấy ông ta sẽ đóng má»™t vai trò hữu Ãch trong cuá»™c sống cá»§a gia đình nhà mình.
- Rất có thể, em ạ. Nhưng anh chả vui khi ngưá»i ta nháºn ra em vì em giống ông em, khi ngưá»i ta vẫn nhá»› ông em rõ thế. Ngay như Samdeviatov vừa nghe anh nhắc đến Varykino, đã buông ra những lá»i cay độc: "Varykino, các nhà máy cá»§a Cruyghe. Tình cỠđồng chà có phải là bà con thân thÃch hay ngưá»i kế nghiệp cá»§a Cruyghe không đấy?". Anh sợ rằng chúng ta chạy đến đây là để sống mai danh ẩn tÃch, nhưng hoá ra sẽ bị lá»™ liá»…u hÆ¡n cả ở Moskva mất thôi. DÄ© nhiên, bây giỠđã đâm lao thì phải theo lao. Song tốt nhất là không xuất đầu lá»™ diện, mà nên náu mình kÃn đáo hÆ¡n. Nhìn chung, anh có những dá»± cảm chẳng là nh. Thôi, ta đánh thức ba và Niusa dáºy, sá»a soạn hà nh lý để còn xuống tà u là vừa.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:29 AM.
|

25-09-2008, 02:32 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P8 - 4
7.
Äứng trên sân ga Torfianaia. Tonia cứ đếm Ä‘i đếm lại số ngưá»i trong gia đình và số hà nh lý mang theo, xem có quên gì trên toa nữa không. Rõ rà ng nà ng cảm thấy dưới chân mình lá»›p cát cá»§a sân ga, mà vẫn canh cánh ná»—i lo nhỡ ga và tai vẫn nghe tiếng tà u chạy xình xịch, mặc dù Ä‘oà n tà u Ä‘ang đứng bất động rà nh rà nh trước mắt nà ng. Äiá»u đó khiến nà ng khó bá» tỉnh táo trong việc nghe, nhìn và suy nghL các hà nh khách còn Ä‘i tiếp Ä‘ang đứng trên toa nói lá»i từ biệt vá»›i nà ng, nhưng nà ng không để ý đến há». Nà ng cÅ©ng chẳng để ý đến cái Ä‘oà n tà u rá»i ga lúc nà o, chỉ phát hiện nó đã biến Ä‘i, sau khi nà ng nhìn thấy cánh đồng xanh rì và bầu trá»i xanh biếc lá»™ ra ở phÃa bên kia đưá»ng tà u trống.
Toà nhà ga xây bằng dá. Có hai chiếc ghế dà i kê ở hai bên lối ra và o. Gia đình bác sĩ Zhivago là số hà ng khách duy nhất xuống ga nà y. HỠđặt hà nh lý và ngồi xuống một trong hai hai chiếc ghế dà i vừa nói.
Há» ngạc nhiên trước cảnh vắng vẻ, yên tÄ©nh, sạch sẽ cá»§a nhà ga, không thấy cảnh đông đúc, cãi cỠồn à o xung quanh mình. Cuá»™c sống ở chốn hẻo lánh nà y như bị tụt lại, không theo kịp bước tiến chung cá»§a lịch sá». Còn mệt nó má»›i bắt kịp tình trạng rồ dại cá»§a thá»§ đô.
Nhà ga ẩn mình trong má»™t cánh rừng bạch dương, khi tà u chạy và o ga, trong toa tối hẳn lại. Bây giá», trên tay và trên mặt ngưá»i, trên lá»›p cát và ng sạch sẽ cá»§a sân ga, trên mặt đất và trên mái nhà cứ chá»n vá»n những cái bóng cá»§a các ngá»n cây Ä‘ang dua trong gió nhẹ. Tiếng chim hót vang trong rừng hoà hợp vá»›i không khà tươi mát cá»§a rừng. Những âm thanh trong là nh hoà n toà n trong là nh, trà n ngáºp và thấm đượm khắp rừng. Có hai con đưá»ng, đưá»ng xe lá»a và dưá»ng bá»™, chạy qua rừng. Các cà nh cây rá»§ xuống la đà cả hai bên đưá»ng cứ như các cánh tay áo dà i quét đất cá»§a rừng.
Äá»™t nhiên mắt và tai cá»§a Tonia trở lại bình thưá»ng, má»i thứ áºp đến vá»›i cảm thức cá»§a nà ng cùng má»™t lúc. Tiếng hót lÃu lo cá»§a bầy chim, sá»± thanh khiết cá»§a cánh rừng vắng vẻ, sá»± bình yện cá»§a cánh váºt xung quanh. Trong óc nà ng đã sắp sẵn câu há»i vá»›i chồng: "Em không ngá» rằng chúng mình sẽ đến được nÆ¡i ấy bình an vô sá»±. Hắn ta, cái gã Strelnikov cá»§a anh ấy, hắn giả bá»™ độ lượng cao cả, thả anh ra, nhưng hắn lại đánh Ä‘iện đến ga nà y chỉ thị cho há» bắt giữ cả nhà mình lại, khi nhà mình xuống ga nà y. Anh Æ¡i, em chả tin và o sá»± cao quý cá»§a bá»n chúng. Tất cả chuyện đó chỉ là thứ tá» tế ngoà i mặt". Nhưng thay vì nói như thế, nà ng lại thốt lên: "Tuyệt vá»i!" trước khung cảnh kỳ diệu bao quanh. Rồi nà ng không thể nói nên lá»i. Nước mắt trà o ra. Nà ng khóc oà lên.
Nghe tiếng khóc nức nở, viên xếp ga từ trong nhà ga bước ra. Äấy là má»™t ông già ngưá»i thấp nhá», dáng Ä‘i nhanh nhẹ.
Ông già bước vá»™i tá»›i bên chiếc ghế dà i, đưa tay lên riá»m chiếc mÅ©i lưỡi chai chóp đỠđể chà o gia đình Zhivago và há»i:
- Có lẽ tiểu thư đây cần và i giá»t thuốc an thần chăng? Tá»§ thuốc cá»§a ga chúng tôi có loại đó.
Giáo sư Gromeko trả lá»i:
- Cảm ơn ông. Chuyện vặt thôi, không sao đâu.
- Äó là những ná»—i lo lắng, vất vả trong cuá»™c hà nh trình. Thưá»ng thưá»ng ai cÅ©ng váºy cả. Lại thêm trá»i nóng như ở châu Phi, hiếm thấy ở miá»n nà y. Äã thế, lại còn các biến cố cá»§a Yuratin nữa.
- Chúng tôi có thấy các đám cháy lúc tà u chạy ngang qua thà nh phố ấy.
- Nếu tôi không lầm, chắc gia đình ông từ nước Nga tới.
- Từ trung tâm của nó.
- Từ Moskva? Thế thì chả lạ gì khi tiểu thư đây xúc động mạnh. Nghe đồn Moskva thà nh bình địa rồi phải không?.
- Há» phóng đại đấy? Nhưng đúng là cÅ©ng xảy ra lắm chuyện. Äây là con gái tôi, anh nà y là còn rể tôi. Cháu bé kia là con cá»§a hai vợ chồng nó. Còn đây là Niusa, ngưá»i giúp việc trông nom cháu bé.
- KÃnh chà o. KÃnh chảo cả nhà . Rất hân hạnh. Tôi cÅ©ng được báo trước và i Ä‘iá»u. Ông Samdeviatov có Ä‘iện thoại cho tôi từ ga Sacma, bảo bác sÄ© Zhivago đưa gia đình từ Moskva tá»›i đỠnghị tôi tìm cách giúp đỡ. Váºy bác sÄ© Zhivago chÃnh là ông phải không?
- Không, bác sÄ© Zhivago là con rể tôi, đây anh nà y, còn tôi là m ngà nh khác, tôi là nhà nông há»c, giáo sư Gromeko.
- Xin lỗi, tôi nhầm. Rất hân hạnh được là m quen.
- Váºy ra, theo lá»i ông nói, ông cÅ©ng biết luáºt sư Samdeviatov à ?
- Ai mà chẳng biết con ngưá»i kỳ diệu ấy. Niá»m hy vá»ng cá»§a chúng tôi, ngưá»i nuôi sống chúng tôi đấy. Không có ông ấy khéo bá»n chúng tôi ở đây chết ngáp từ lâu rồi. Äúng. Ông ấy bảo tôi hãy hết lòng giúp đỡ gia đình bác sÄ© . Tôi trả lá»i, xin lÄ©nh ý. Tôi đã hứa vá»›i ông ấy. Váºy nếu gia đình cần xe ngá»±a hay bất cứ phương tiện gì khác, tôi xin lo liệu. Nhà ta định vỠđâu ạ?
- Chúng tôi vỠVarykino. Nơi ấy có xa đây không ông?
- Äi Varykino à ? Hèn nà o từ nãy tôi cứ nghÄ© mãi chưa biết con gái ông giống ai như đúc. Bây giá» nhắc đến Varykino thì tôi hiểu ra rồi. Thì chÃnh tôi vá»›i cụ Cruyghe đã xây dá»±ng cái đưá»ng sắt nà y mà lại. Bây giỠđể tôi lo liệu xe cá»™ cho gia đình. Ê, Donat! Donat! Trong khi chỠđợi, bác hãy mang hà nh lý cá»§a các vị đây và o phòng đợi nhé! Còn ngá»±a thì sao nhỉ? Nà y, bác hãy chạy ra quán nước há»i xem có được không. Hình như sáng nay thấy lão Văc luẩn quẩn ở đây thì phải. Há»i xem lão ta còn ở đây không. Bảo lão chở bốn ngưá»i khách Ä‘i Varykino, hà nh lý kể như chẳng có gì đáng kể. Khách xa đến. Thôi, bác chạy quà ng lên Ä‘i. Còn thưa tiểu thư, tôi xin lấy tư cách má»™t ngưá»i cha để khuyên tiểu thư má»™t Ä‘iá»u. Tôi cố ý không há»i tiểu thư có quan hệ há» hà ng thế nà o vá»›i cụ Cruyghe, nhưng xin tiểu thư cứ tháºn trá»ng hÆ¡n vá» Ä‘iểm ấy. Chá»› nên thổ lá»™ vá»›i tất cả má»i ngưá»i. Thá»i buổi nà y, chắc tiểu thư cÅ©ng hiểu…
Nghe nhắc đến cái tên Văc, ba ngưá»i má»›i đến kinh ngạc đưa mắt nhìn nhau. Há» vẫn nhá»› những cây chuyện bà Anna Ivanovna kể vá» anh thợ rèn kỳ dị đã rèn cho mình má»™t bá»™ ruá»™t bằng sắt không thể hư, và những câu chuyện lạ lùng khó tin khác vỠđịa phương nà y.
8.
Con ngá»±a chở há» là má»™t con ngá»±a cái mà u trắng vừa má»›i đẻ con. Xà Ãch là má»™t ông già tai to, tóc bá»m xá»m, bạc như cước. Má»i thứ lão ta mang trên ngưá»i Ä‘á»u mà u trắng vì nhiá»u lý do khác nhau. Äôi dép má»›i cá»§a lão chưa kịp xỉn lại vì Ãt được dùng đến, còn quần áo cá»§a lão thì đã mất mà u, bạc phếch vì dầu dãi vá»›i thá»i gian.
Con ngựa non mình đen như than, cái đầu nhỠlông xoăn xoăn, giống như một con ngựa gỗ là m đồ chơi, bộ vó nhỠnhoi còn run lẩy bẩy, lon ton chạy theo ngựa mẹ.
Mấy ngưá»i khách ngồi ở hai bên thà nh xe phải bám chặt lấy mép xe để khá»i bị hất xuống, vì đưá»ng rất xóc. Lòng há» thanh thản mÆ¡ ước cá»§a há» Ä‘ang thà nh hiện thá»±c, há» Ä‘ang tiến gần tá»›i Ä‘Ãch cá»§a cuá»™c hà nh trình. Buổi hoà ng hôn cá»§a má»™t ngà y đẹp trá»i cứ trải rá»™ng cảnh huy hoà ng má»™t cách thong thả, như dùng dằng ná»a ở ná»a Ä‘i.
Con đưá»ng hết chạy qua rừng, lại băng qua bãi trống. Trong rừng, má»—i khi bánh xe vấp phải rá»… cây, khách trên xe lại ngã chúi và o nhau và cau mà y nhăn nhó, khom lưng lại. Ở chá»— bãi trống, nÆ¡i không gian như hân hoan ngả mÅ© đón chà o, há» lại ngồi thẳng ngưá»i lên và há» nguáºy đầu cho thoải mái.
Vùng nà y nhiá»u đồi núi. Bao giá» cÅ©ng thế, đồi núi có diện mại và bá»™ mặt riêng cá»§a chúng. Chúng nổi lên như những cái bóng Ä‘en sẫm khổng lồ và ngạo nghá»…, lặng lẽ dò xét khách qua đưá»ng. Ãnh hồng êm dịu rá»i theo há» băng qua cánh đồng trống khiến há» yên tâm và hy vá»ng.
Má»i thứ Ä‘á»u khiến há» thÃch thú và ngạc nhiên, nhất là những lá»i lẽ huyên thuyên bất táºn cá»§a ông già xà Ãch hÆ¡i kỳ quặc nà y. Lá»i nói cá»§a lão còn mang dấu vết cá»§a thứ tiếng Nga cổ xưa nay đă không ai dùng nữa, những cách diá»…n tả cá»§a dân Tacta và các phương ngữ, pha trá»™n vá»›i những chữ tối nghÄ©a do chÃnh lão đặt ra.
Má»—i khi chú ngá»±a non tụt lại đằng sau, con ngá»±a mẹ Ä‘á»u dừng lại để chá». Chú ngá»±a non bắt kịp mẹ bằng các bước nhảy duyên dáng, chá»n vá»n như sóng. Nó vụng vá» xÃch bốn chân lại gần nhau, mon men đến sát hông xe, thò cái cổ dà i vá»›i cái đầu nhá» xÃu xuống dưới gá»ng xe để bú mẹ.
- Em vẫn không sao hiểu được, - Tonia nói to với chồng.
Nà ng phải dằn từng tiếng, để lỡ lúc xe xóc bất ngá», khá»i cắn phải lưỡi mình.
- Chẳng lẽ kia chÃnh là lão Văc mà mẹ vẫn kể ngà y trước. Bao nhiêu phi lý ấy mà , anh nhá»› chứ? Chuyện anh chà ng thợ rèn bị lòi ruá»™t trong má»™t cuá»™c ẩu đả, đã tá»± chế ra bá»™ ruá»™t khác thay và o. Tóm lại, anh chà ng thợ rèn Văc Ruá»™t Sắt ấy em hiểu rằng đó chỉ là chuyện cổ tÃch. Nhưng chẳng lẽ chuyện kể vá» chÃnh ông già nà y ư?
- DÄ© nhiên là không. Thứ nhất, chÃnh em vừa bảo đó là chuyện cổ tÃch, chuyện dân gian. Thứ hai, cái chuyện dân gian ấy như mẹ nói hôm kể lại, đã xảy ra trước cả thá»i mẹ hà ng trăm năm rồi. Nhưng đừng nói to lên thế! Ông lão nghe thấy sẽ tức mình - Ông lão chả nghe thấy đâu. Nghá»…nh ngãng lắm rồi. Mà có nghe thấy chắc gì đã hiểu. Lẫn cẫn rồi.
- Ê cái thằng ngá»±a khỉ nà y! - chả hiểu tại sao lão xà Ãch lại gá»i con ngá»±a là thằng, khi đét roi và o mông nó, - vì chÃnh lão hiểu hÆ¡n ai hết, rằng đó là con ngá»±a cái. - Ná»±c cái chi như ná»±c cạnh vạc dầu thế ni! Y như rằng là đám tá» tôn cá»§a Abraham quanh hoả lò dân Ba Tư dáºy. Quá»· Thần Æ¡i, má»— bảo mi đấy, thằng khỉ ạ!
Äá»™t nhiên lão cao hứng xướng lên mấy câu ca dao do thợ thuyá»n vùng nà y đặt ra ngà y xưa.
Ai ơi chớ ở mỠnà y,
ÄÆ°á»ng thì lầm bui, suốt ngà y chẳng ngÆ¡i
Bánh kia chủ chẳng cho xơi
Uống toà n nước suối cầm hơi đục ngầu.
Äục ngầu bởi nước vịt bÆ¡i.
Vịt ơi vịt hỡi, thêm sầu lòng em.
Sầu đâu tại rượu tại nem.
Sầu vì chà ng phải má»™t phen lên đưá»ng.
Em ơi, anh chả ngại ngùng.
Anh đâu ngu muá»™i như phưá»ng xấu xa.
Anh đi lên tỉnh Sibia
Tìm nơi ở đợ đặng mà nương thân.
Ê coong ngá»±a trá»i đánh thánh dáºt nà y! Bà coong ngó giùm tôi coi, cái coong nghẽo chết tiệt ni! Mình quất nó, nó hất mình! Bao giá» mi má»›i chịu chạy hả? Cái rừng tai ga rù sao mà đi mãi chẳng táºn. Sức mạnh nhâng dâng trong ná»›, anh em bưng biá»n trong ná»›. Ê, thằng ngá»±a khỉ, mi lại đứng chết gà đó rồi!
Bá»—ng lão quay ngưá»i nhìn Tonia chằm chằm và nói:
- Nè cô, cô tưởng lão hông biết tông tÃch nhà cô đấy hả lão ngó chừng cô chất phác quá, cô Æ¡i. Äất sẽ nuốt lão, nếu lão hông nháºn ra cô! Lão thừa biết, thừa biết! Lão ngá» hai hòn bi cá»§a lão nhắm chệch, chá»› Ä‘Ãch thị cụ cố Cruyghe đây rồi! (Lão xà Ãch gá»i đôi mắt là hai hòn bi, Cruyghe là Grigô). Cô là cháu cụ cố phải không? Tuồng như lão hổng có biết Grigô là ai? Lão đã hầu hạ cụ cố cùn cả Ä‘á»i, rụng cả răng, đã là m đủ nghỠở ná»›, nà o dưới má», nà o lăn trục, nà o coi ngá»±a. Ê, chạy Ä‘i chứ, mi lại đứng rồi, thằng nghẽo. Quân khỉ Tà u, má»— bảo mi đó, mi nghe thá»§ng chưa hả? Cô vừa há»i có phải là anh chà ng thợ rèn Văc hay không? Cô có hòn bi to, cô là m mẹ rồi mà ngá»› ngẩn quá chừng. Anh chà ng Văc cá»§a cô há» cá»§a hắn là Postanogov. Postanogov Ruá»™t Sắt. Hắn ngá»§ vá»›i giun năm mươi năm có lẻ rồi. Còn há» cá»§a lão là Mêhônôsin kia. Lão trùng tên vá»›i hắn. Äừng có mà nhầm.
Dần dần, bằng lối nói riêng cá»§a mình kiểu đó, ông lão kể cho mấy ngưá»i khách nghe tất cả những gì Samdeviatov đã nói vá» gia đình Miculisyn. Lão gá»i bà vợ hiện tại cá»§a Miculisyn là bà Hai, còn ngưá»i vợ trước, đã quá cố, là "thiên thần", "thiên thần trắng", dịu ngá»t như máºt ong. Khi kể đến vị chỉ huy du kÃch Lipca và được biết, rằng danh tiếng Lipca chưa lan đến Moskva, rằng ở kinh đô dân chúng chả nghe nói gì đến "Anh em ở Rá»", thì ông lão cho đó là điá»u không thể tin nổi.
- Hông nghe, hông nghe nói chi vỠđồng chà Lesnyc ư? Quân khỉ Tà u, nếu dáºy, dân Moskva có tai để là m chi?
Trá»i bắt đầu nháºp nhoạng, khách trên xe thấy bóng mình chạy đằng trước há», cứ má»—i lúc má»™t ngả dà i thêm. Con đưá»ng Ä‘ang dẫn qua má»™t khoảng trống vắng tanh, trÆ¡ trụi. Äây đó rải rác và i bụi cây tân lê, cúc gai hoặc cây liá»…u diệp lá hẹp, có các chùm hoa đâm ra từ các thân cây khẳng khiu nhô cao. Anh chiá»u tà từ dưới thấp chiếu hắt lên, ná»›i rá»™ng chu vi cái bóng cây ấy khiến chúng giống như những gã lÃnh cưỡi ngá»±a đứng bất động canh giữ cánh đồng.
Rất xa phÃa trước, cánh đồng chấm dứt ở chân má»™t dãy đồi Dãy đồi ấy đứng sững, chặn ngang con đưá»ng như má»™t bức tưá»ng mà bên dưới có thể có má»™t cái khe hoặc má»™t dòng sông. Tá»±a hồ bầu trá»i ở đó bị vây bá»c bởi má»™t thà nh luỹ và con đưá»ng nà y đưa tá»›i cổng cá»§a thà nh luỹ ấy.
Trên đỉnh dốc, hỠthấy có một ngôi nhà mà u trắng, trên tầng, chạy dà i.
- Cô có thấy cái tháp canh trên đỉnh non kia hông? - lão Văc há»i. - Nhà Miculisyn ở chá»— ná»›. Còn bên dưới có má»™t cái khe. Sutma là tên ngưá»i ta gá»i nó.
Hai tiếng súng kế tiếp nổi vang trên đồi, vang vá»ng Ä‘i rất xa, lúc to lúc nhá».
- Gì thế hả cụ? Có phải du kÃch há» bắn không? Há» không nhằm bắn chúng cháu đấy chứ?
- Dá»› dẩn. Du kÃch du kiếc gì đâu. Äấy là Miculisyn bắn doạ con chó sói dưới khe Sutma đó.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:30 AM.
|

25-09-2008, 02:33 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P8 - 5
9.
Cuá»™c gặp mặt đầu tiên giữa mấy ngưá»i khách vừa đến vá»›i chá»§ nhà diá»…n ra ở sân nhà viên quản lý. Äó là má»™t cảnh tượng hÆ¡i nặng ná», mở đầu trong im lặng để rồi kết thúc má»™t cách ồn à o, lúng túng và lung tung.
Elena vừa má»›i Ä‘i dạo trong rừng vá» tá»›i sân. Các tia nắng cuối cùng cá»§a hoà ng hôn và ng rá»±c như mái tóc cá»§a chị ta, cứ bám theo sau chị ta từ cây nà y qua cây kia khắp cánh rừng. Chị ta mặc quần áo má»ng mùa hè, chốc chốc lại dùng khăn tay lau khuôn mặt đỠá»ng, lấm tấm mồ hôi vì Ä‘i bá»™. Chiếc mÅ© rÆ¡m lá»§ng lẳng sau lưng, có sợi dây cao su vòng quanh khuôn cổ để trần cá»§a chị ta.
Ông chồng Ä‘i ngược vá» phÃa chị ta, ông vừa dưới khe xách súng di lên, Ä‘ang định ngay lúc ấy thông hai cái nòng còn vương vấn khói, vì khi vừa bắn thấy có đạn xịt.
Bất thình lình, lão Văc Ä‘em theo đám tặng phẩm bất ngỠđánh xe chạy xá»™c và o sân, qua cái cổng lát đá khiến bánh xe vang lên những tiếng lá»™c cá»™c rất to. Chẳng mấy chốc cả nhà đã xuống xe, và giáo sư Gromeko bắt đầu ngắc ngứ đưa ra mấy lá»i giải thÃch đầu tiên, vừa nói vừa bo mÅ© ra rồi lại đội mÅ© và o.
Trong giây lát, vợ chồng chá»§ nhà bị dồn và o thế bà cứng đứng ngây ra thá»±c sá»±, còn các vị khách thì vô cùng bối rối, xấu hổ đến mức chả biết chui và o đâu. Tình thế khá»i cần giải thÃch dà i dòng cÅ©ng đã quá rõ, không chỉ đối vá»›i những ngưá»i trá»±c tiếp tham gia, vá»›i lão Văc, Niusa, và bé Xasa. Cảm giác nặng ná» còn lây lan sang cả hai mẹ con con ngá»±a, cả các tia nắng và ng cá»§a hoà ng hôn và những con muá»—i Ä‘ang bâu quanh Elena và đáºu và o mặt và o cổ chị ta.
- Tôi không hiểu, - cuối cùng Miculisyn lên tiếng phá tan sá»± im lặng. - Tôi không hiểu, tôi chả hiểu gì cả và sẽ không bao giá» hiểu nổi. Các ngưá»i tưởng ở phương Nam chúng tôi nà y là đất cá»§a bạch vệ và sẵn bánh mì lắm hả? Tại sao các ngưá»i lại chá»n nhà chúng tôi, tại sao các ngưá»i lại nhè ngay chúng tôi, nhè đúng chúng tôi mà bám lấy thế? Hay chá»a, chả hiểu các ngưá»i có nghÄ© các ngưá»i khoác và o ông Miculisyn nhà tôi má»™t trách nhiệm như thế nà o hay chưa?
- Äừng dây và o chuyện nà y, Elena. Ừ đúng thế. Cô ấy nói có lý lắm. Các ngưá»i có nghÄ©, các ngưá»i trút xuống đầu tôi cái gánh nặng như thế nà o không?
- Trá»i Æ¡i, bác chưa hiểu ý chúng tôi rồi. Có gì đâu? Chúng tôi chỉ cần má»™t chút xÃu, hoà n toà n má»™t chút xÃu thôi. Chẳng ai khoác trách nhiệm hay trút gánh nặng cho bác đâu. Chúng tôi chỉ cần má»™t cái xó xỉnh nà o cÅ©ng được giữa cái cÆ¡ ngÆ¡i trống trải hoang tà n nà y. Má»™t khoảng đất bá» hoang chả ai cần đến, để chúng tôi có thể trồng Ãt rau thôi. Và sau hết, má»™t chút cá»§i mà chúng tôi sẽ và o rừng kiếm lúc không ai nhìn thấy chúng tôi cả. Như thế có phải là quá nhiá»u chăng, là xâm phạm ghê gá»›m chăng?
- Phải, nhưng thế gian còn rá»™ng chán. Tại sao lại đến chá»— chúng tôi? Tại sao các ngưá»i lại dà nh cho chÃnh chúng tôi cái vinh dá»± ấy, chứ không phải cho kẻ khác?
- Chúng tôi đã biết vỠông và hi vá»ng ông đã nghe nói vá» chúng tôi, rằng chúng tôi không phải là những ngưá»i xa lạ đối vá»›i ông, và chúng tôi cÅ©ng đến không phải vá»›i kẻ xa lạ.
- À ra thế, ra là vì cụ Cruyghe, vì các ngưá»i là thân quyến cá»§a Cruyghe hả? Sao các ngưá»i lại còn mở miệng thú nháºn những chuyện dại dá»™t như thế giữa thá»i buổi nà y nhỉ?
Miculisyn là ngưá»i có nét mặt cân xứng, mái tóc vuốt ngược ra đằng sau, bước chân dà i rá»™ng. Vá» mùa hè, ông ta mặc chiếc áo va-rÆ¡i bó sát bụng bằng má»™t sợi dây lưng hẹp đầu có ngù. Thá»i cổ xưa, những ngưá»i như ông ta thưá»ng là m nghỠăn cướp trên sông Volga, còn thá»i nay thì trông há» như loại ngưá»i suốt Ä‘á»i là sinh viên hoặc má»™t giáo viên má»™ng mÆ¡.
Miculisyn đã hiến tuổi thanh xuân cá»§a mình cho phong trà o giải phóng, cho cách mạng, và chỉ sợ không sống được đến ngà y cách mạng nổ ra, và nếu nó có nổ ra, chỉ lo nó quá ôn hoà , không đáp ứng những đòi há»i cấp tiến và khát máu cá»§a mình. Thế rồi nó đã đến, là m đảo lá»™n má»i dá»± án táo bạo nhất cá»§a ông; còn ông, má»™t ngưá»i bản tÃnh hay lam hay là m và luôn luôn siêng năng, má»™t trong những ngưá»i đầu tiên đứng ra thà nh láºp Uá»· ban xà nghiệp và ban thanh tra công nhân ở nhà máy "Tráng sÄ© Sviatogo", ông lại xôi há»ng bá»ng không, thay vì được dá»± phần và o đó, lại bị lạc lõng trong má»™t xóm thợ hoang tà n, nÆ¡i công nhân bá» chạy tứ tán, còn má»™t số thì theo Ä‘uôi bá»n melsevich. Và hôm nay thì cái chuyện vô lý nà y, đám con cháu lão Cruyghe không má»i mà đến nà y đối vá»›i ông đúng là má»™t thứ số pháºn trá»› trêu, cắc cá»›, khiến ông hết chịu đựng nổi.
- Tháºt là ngoà i sức tưởng tượng, tháºt không sao hiểu nổi. Các ngưá»i có hiểu các ngưá»i Ä‘em đến mối nguy hiểm như thế nà o, các ngưá»i đẩy tôi và o hoà n cảnh nà o không? Äúng là tôi Ä‘iên đầu mất rồi. Tôi không hiểu, tôi chả hiểu gì nữa và sẽ không bao giá» hiểu nổi. Hay chá»a, liệu các ngưá»i có biết, chúng tôi Ä‘ang ngồi trên ngá»n núi lá»a như thế nà o, ngay cả khi các ngưá»i chưa tá»›i hay không.
- Khoan đã, Elena. Cô ấy nhà tôi nói rất chà lý. Các ngưá»i chưa đến, chúng tôi đã chẳng sung sướng ná»—i gì. Má»™t cuá»™c sống chó má, má»™t nhà thương Ä‘iên. Lúc nà o cÅ©ng bị kẹt giữa hai là n đạn, không má»™t lối thoát. PhÃa bên nà y thì buá»™c tá»™i, căn vặn, tại sao để con thà nh má»™t tên Äá», má»™t tên bolsevich, má»™t ngưá»i được dân chúng mến yên. PhÃa bên kia thì chẳng ưa, cứ vặn vẹo vì lẽ gì được bầu và o Há»™i nghị Láºp hiến. Chẳng ai ưa mình cả. Cứ như cá nằm trên thá»›t. Bây giá» lại thêm các ngưá»i mò đến. Bị Ä‘em ra xá» bắn vì các ngưá»i thì sẽ thấy vui mắt lắm đó!
- Ồ, ông nói gì lạ thế! Hãy bình tĩnh lại nà o? Ông chẳng việc gì đâu!
Má»™t lát sau, Miculisyn đổi giáºn là m là nh:
- Thôi được quát tháo ở ngoà i sân như thế đủ rồi. Có thể tiếp tục quát tháo ở trong nhà . DÄ© nhiên, tôi thấy sẽ trước là chẳng có gì hay ho cả, nhưng nước Ä‘á»ng trên mây thì má» tịt, Ä‘oán mò Ä‘oán mẫm thì quẫn trÃ. HÆ¡n nữa, chúng tôi cÅ©ng chả phải là quân dị giáo. Chúng tôi chả Ä‘uổi các ngưá»i và o rừng là m mồi cho gấu xé. Elena nà y, tôi nghÄ© tốt nhất hãy tạm đưa há» và o phòng có cây cá», cạnh buồng là m việc. Sau đó ta sẽ bà n xem nên thu xếp cho hỠở đâu, tôi nghÄ© ta sẽ để há» sống trong hoa viên. Nà o, má»i các vị và o trong nhà . KÃnh má»i quý vị. Mang hà nh lý và o Ä‘i, lão Văc, giúp khách khứa má»™t tay nà o.
Trong lúc thi hà nh mệnh lệnh, lão Văc luôn miệng thở dà i:
- Cha mẹ Æ¡i! Äồ đạc cá»§a há» y như rằng là những kẻ hà nh hương. Chỉ rặt má»™t đám tay nải. Hổng có lấy nổi má»™t chiếc vali.
10.
Äêm đã xuống, trá»i se lạnh, những ngưá»i má»›i đến đã tắm rá»a xong. Tonia và Niusa đã lo xong chá»— nghỉ đêm trong căn phòng dà nh cho gia đình há». Bé Xasa vẫn quen thấy ngưá»i lá»›n thÃch thú đón nháºn những câu nói ngây thÆ¡ ngá»™ nghÄ©nh cá»§a nó, nên nó vẫn lá»±a theo ý thÃch cá»§a há» mà say sưa huyên thuyên đủ thứ chuyện vá»› vẩn, hôm nay nó cứ bứt rứt không yên vì chẳng ai buồn nghe nó nói hoặc nhòm ngó gì đến nó.
Nó khó chịu vì ngưá»i ta không Ä‘em con ngá»±a non mà u Ä‘en và o trong nhà , và lúc ngưá»i ta khẽ dằn giá»ng bảo nó im Ä‘i, thì nó khóc tướng lên, vì sợ má»i ngưá»i coi nó là đứa trẻ hư thân mất nết, sẽ Ä‘em gá»i trả nó vá» cái tiệm bán trẻ con, là nÆ¡i, theo nó nghÄ©, khi nó ra chà o Ä‘á»i, ngưá»i ra đã đưa nó từ đấy vá» nhà vá»›i cha mẹ. Nó cứ lá»›n tiếng bà y tá» ná»—i sợ hãi thà nh thá»±c cá»§a nó vá»›i má»i ngưá»i xung quanh, nhưng các câu nói ngá»› ngẩn đáng yêu cá»§a nó không gây được tác dụng như má»i khi. Những ngưá»i lá»›n ngại ngần vì Ä‘ang ở nhà ngưá»i khách, Ä‘i lại vá»™i vã hÆ¡n bình thưá»ng và cứ lẳng lặng lo việc cá»§a mình. Thằng bé ngúng nguẩy há»n dá»—i, theo cách nói cá»§a các chị bảo mẫu. Ngưá»i ta phải vất vả má»›i dá»— được nó ăn và bắt nó nằm ngá»§.
Cuối cùng nó cÅ©ng thiếp Ä‘i. Lúc ấy bà Ustina, ngưá»i giúp việc cá»§a gia đình Miculisyn má»›i dẫn Niusa vá» buồng mình cho ăn tối và kể cho nghe những bà máºt cá»§a ngôi nhà nà y. Tonia và hai ngưá»i đà n ông được má»i đến dùng bữa trà tối.
Giáo sư Gromeko và Zhivago xin phép ra ngoà i thá»m má»™t chút để hÃt thở khà trá»i trong là nh.
- Bao nhiêu là sao kia? - Giáo sư Gromeko nói.
Trá»i tối Ä‘en. Äứng cách nhau có hai bước trên thá»m mà bố con không nhìn thấy nhau. Từ má»™t chiếc cá»a sổ bị góc nhà che lấp sau lưng há», có ánh đèn rá»i xuống khe núi. Trong dải sáng má» má» hiện ra mấy bụi cây nhá», mấy thân cây lá»›n và má»™t và i váºt thể gì đó không rõ Ä‘ang co ro trong cái lạnh ẩm ướt.
Cái dải sáng ấy không hắt đến chá»— hai cha con mà chỉ là m dà y đặc thêm bóng tối ở xung quanh há».
- Ngà y mai, việc đầu tiên chúng ta phải là m buổi sáng là xem các dãy nhà phụ mà ông ta định cho nhà ta ở nhá», và nếu nó còn tạm ở được, thì ta cần bắt tay tu sá»a ngay. Trong thá»i gian lo thu xếp chá»— ăn ở cho tá» tế, thì tuyết sẽ tan hết, đất sẽ ấm lại. Lúc ấy ta sẽ láºp tức bắt tay trồng rau, không để lỡ má»™t phút. Hình như con có nghe thấy trong lúc nói chuyện, ông ta có hứa sẽ giúp ta khoai giống thì phải. Hay là con nghe nhầm?
- Không, ông ấy hứa tháºt đấy. Và còn hứa giúp cả các loại hạt giống khác. ChÃnh tai ba nghe thấy mà . Còn cái chá»— ông ấy cho ta ở, ta đã nhìn thấy lúc xe chạy qua hoa viên. Anh có biết nó ở chá»— nà o không? Äó là căn nhà ở phÃa sau toà nhà chÃnh, ngáºp trong những bụi gai. Căn nhà bằng gá»—, còn nhà chÃnh thì bằng đá. Tôi đã chỉ cho anh căn nhà lúc ngồi trên xe, anh nhá»› chưa? Theo tôi, ta sẽ đánh luống trồng rau ở quanh đây. Chá»— ấy phải còn các dấu vết cá»§a má»™t vưá»n hoa nhá». Nhìn từ xa, tôi có cảm tưởng như váºy. Có thể là tôi nhầm. Phải chừa các lối Ä‘i ra, còn đất ở các bồn hoa cÅ© thì chắc chắn là ẩm và già u chất mùn.
- Mai chúng ta sẽ xem. Con không biết, đất chá»— ấy chắc phá»§ đầy cá» dại và cứng như đá. Trại ấp nà y ngà y xưa nhất định phải có vưá»n rau chứ ba. Không chừng nó vẫn còn dùng được. Tất cả những Ä‘iá»u đó sẽ được là m sáng tá» và o ngà y mai. Buổi sáng ở đây hình như vẫn còn sương giá. Ban đêm thì rét dữ. May thay chúng ta đã ở đây, đã đến nÆ¡i. Chúng ta có thể chúc mừng nhau được rồi. Äây là má»™t nÆ¡i dá»… chịu đấy, ba ạ.
- Há» cÅ©ng rất dá»… thương. Äặc biệt ông ấy. Chị vợ hÆ¡i Ä‘iệu bá»™. Chị ta có vẻ không bằng lòng vá» má»™t Ä‘iểm nà o đó cá»§a chÃnh bản thân mình. Äó là lý do tại sao chị ta cứ nói thao thao bất tuyệt và giả bá»™ ngá»› ngẩn. Chị ta cứ như vá»™i và ng đánh lạc hướng chú ý cá»§a ngưá»i khác, để hỠđừng lưu ý đến dáng vẻ cá»§a chị ta, và đừng có ấn tượng bất lợi vá» chị ta. Cả cái việc chị ta quên bá» mÅ©, cứ Ä‘eo lá»§ng lẳng ở hai bên vai cÅ©ng không phải do đãng trà đâu. Cái đó xem ra lại hợp vá»›i chị ta.
- Nhưng ta và o thôi, kẻo hỠnghĩ mình thiếu lịch sự.
Trên lối đi đến phòng ăn, nơi vợ chồng chủ nhà và Tonia đang ngồi uống trà quanh chiếc bà n tròn, cạnh ấm samova, dưới một chiếc đèn treo, hỠđi qua cái phòng là m việc tối mò của giám đốc.
Phòng nà y có má»™t cá»a sổ cá»±c lá»›n, lắp kÃnh liá»n, chạy suốt chiá»u dà i bức tưá»ng, nhìn xuống khe núi. Từ chá»— cá»a sổ nà y, lúc nãy, khi trá»i còn sáng, Zhivago đã kịp nhìn thấy cái khe núi chạy dà i ra xa và cái cánh đồng mà lão Văc đã đánh xe qua. Kê sát cá»a sổ là má»™t chiếc bà n rá»™ng, cÅ©ng chạy dà i suốt bức tưá»ng, chắc là bà n cá»§a kỹ sư thiết kế hoặc kỹ sư đồ hoạ. Má»™t cây súng săn đặt trên bà n theo bá» dá»c, má»—i đầu còn thừa cả má»™t khoảng rá»™ng, cà ng là m nổi báºt độ dà i cá»§a cái bà n.
Bây giá» Ä‘i qua chá»— nà y, Zhivago lại thèm thuồng ghi nháºn cái cá»a sổ có tầm nhìn rá»™ng, cái kÃch thước và vị trà chiếc bà n, đến căn phòng là m việc rá»™ng rãi và được bà y biện lịch sá»±, và đó là điá»u đầu tiên chà ng thốt lên vá»›i chá»§ nhà , khi hai cha con bước tá»›i bên chiếc bà n trà trong phòng ăn:
- Khu vá»±c cá»§a ông bà tuyệt vá»i quá! Và cái phòng giấy cá»§a ông má»›i thÃch chứ? Má»™t căn phòng tuyệt duyệt, gợi cảm hứng là m việc xiết bao!
- Các vị thÃch dùng ly hay dùng tách? Và các vị ưa trà đặc hay nhạt đây?
- Anh Yuri xem nà y, đây là cái kÃnh xem ảnh nổi mà cáºu con trai ông Miculisyn đã chế ra từ hồi còn bé cÆ¡ đấy.
- Cho đến bây giá» nó vẫn chưa đứng đắn, vẫn còn là má»™t thằng nhóc, dù nó đã lần lượt già nh cho chÃnh quyá»n Xô viết hết tỉnh nà y đến tỉnh ná» từ tay Komus.
Ông bà o từ tay ai?
- Từ tay Komus.
- Komus là cái gì váºy?
- Là quân đội cá»§a ChÃnh phá»§ Sibiri, Ä‘ang chiến đấu chống chÃnh quyá»n Xô viết để tái láºp chÃnh quyá»n cá»§a Há»™i nghị Láºp hiến.
- Suốt ngà y hôm nay chúng tôi lúc nà o cÅ©ng nghe ngưá»i ta khen ngợi con trai ông. Ông hoà n toà n có thể hãnh diện chÃnh đáng vá» cáºu ấy.
- Những phong cảnh Ural trong cái kÃnh xem ảnh nổi nà y cÅ©ng là tác phẩm cá»§a nó, được chụp bằng chiếc ống kÃnh do chÃnh nó chế ra đấy.
- Äây có phải là những chiếc bánh lằm bằng đưá»ng hoá há»c không? Bánh ngon quá.
- á»’ cô nói gì váºy! Äà o đâu ra đưá»ng hoá há»c ở cái xó hẻo lánh nà y? ÄÆ°á»ng ta vẫn ăn đó thôi. Thế vừa rồi cô không để ý là tôi lấy đưá»ng trong lỠđưá»ng bá» và o chén trà cho cô à .
- Vâng, đúng là đưá»ng ta vẫn ăn tháºt. Tôi đã xem các bức ảnh, và hình như món trà nà y cÅ©ng là loại trà chÃnh cống phải không ạ?
- Trà ướp hoa, dĩ nhiên.
- Mua đâu ra váºy?
- Như trong chuyện tấm thảm thần ấy mà . Chúng tôi có má»™t ngưá»i quen. Má»™t nhà hoạt động thá»i má»›i, rất khuynh tả, đại diện chÃnh thức cá»§a Há»™i đồng kinh tế quốc dân tỉnh nà y. Ông ta chở gá»— từ đây lên thà nh phố và , do chá»— quen biết, vẫn mang bá»™t mì, bá»™t bánh và bÆ¡ vá» cho chúng tôi. (Äoạn chị ta quay sang phÃa chồng). Mình Æ¡i, mình đẩy giúp tôi cái lỠđưá»ng vá»›i. May chá»a, bây giá» xin há»i cô nhà văn Griboedov mất năm nà o?
- Sinh năm 1795 thì phải. Còn bị giết năm nà o thì tôi không nhá»› chÃnh xác.
- Cô uống trà nữa nhé?
- Thôi, cám ơn bà .
- Bây giá» xin há»i câu nà y. Hoà ước Nimveghen được ký khi nà o và giữa những nước nà o?
- Äừng hà nh các vị ấy nữa, Elena. Mình nên để ngưá»i ta nghỉ ngÆ¡i đôi chút sau má»™t cuá»™c hà nh trình vất vả.
- Hay chá»a, bây giá» tôi muốn biết Ä‘iểm nà y. Xin các vị cho biết có bao nhiêu loại kÃnh phóng đại và trong trưá»ng hợp nà o ta thu được ảnh thá»±c, ảnh ảo, ảnh dảo, ảnh đứng?
- NhỠđâu mà bà am hiểu váºt lý há»c đến thế?
- Ở Yuratin chúng tôi trước có má»™t giáo sư toán há»c lá»—i lạc. Ông ấy dạy ở cả hai trưá»ng trung há»c, trưá»ng nam và trưá»ng nữ chúng tôi. Ông ấy giảng hay lắm, hay không thể tưởng tượng được! Y như má»™t vị thánh! Tá»±a hồ ông ấy nhai sẵn rồi má»›m cho chúng tôi. Tên ông ấy là Pasa Antipop, vợ ông ấy cÅ©ng dạy há»c ở thà nh phố. Äám nữ sinh, cô nà o cÅ©ng chết mê chết mệt vì ông ấy. Ông ấy tình nguyện ra mặt tráºn và không trở vá» nữa. Bị giết. Ngưá»i ta quả quyết rằng cái nhà ông tư lệnh Strelnikov, cái hình phạt do trá»i giáng xuống đầu chúng ta ấy chÃnh là ông Pasa Anti- pov tái sinh. DÄ© nhiên, đó chỉ là huyá»n thoại. Và chẳng giống mấy. Nhưng biết đâu đấy? Má»i chuyện Ä‘á»u có thể xảy ra. Các vị uống má»™t tách trà nữa nhé?
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:30 AM.
|

25-09-2008, 02:34 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P9 - 1
1.
Mùa đông, khi có thá»i giá» thư thả hÆ¡n, bác sÄ© Zhivago bắt đầu ghi chép những Ä‘iá»u khác nhau. Chà ng viết:
"Mùa hè vừa rồi đã bao lần tôi muốn cùng thốt lên với Chutchev(1):
Mùa hè, ơi cái mùa đẹp nhất.
Phép nhiệm mà u cá»§a trá»i đất bao la.
Ta muốn há»i ngưá»i từ đâu Ä‘i đến.
Mà bất ngá», ngưá»i chả nói cùng ta?
Hạnh phúc thay khi được là m việc cho mình và gia đình suốt từ sáng đến tối, cất nhà , xá»›i đất trong ná»—i lo có đủ miếng ăn, tạo dá»±ng cái thế giá»›i riêng cá»§a mình như Robinson Cruseu, bắt chước đấng tạo hoá và noi theo ngưá»i mẹ cứ luôn luôn tái tạo bản thân lình!
Biết bao tư tưởng, bao ý nghÄ© má»›i mẻ diá»…n ra, nảy sinh trong tâm trÃ, khi ta miệt mà i vá»›i công việc chân tay nặng nhá»c cá»§a ngưá»i thợ thổ hay thợ má»™c, khi ta tá»± đặt cho mình những nhiệm vụ hợp lý, vừa vá»›i sức vóc cá»§a mình, mà khi hoà n thà nh ta sẽ được thưởng công bằng niá»m vui và kết quả rõ rệt, khi suốt sáu giỠđồng hồ liên tiếp, ta đà o đất hay đẽo cây dưới bầu trá»i phóng khoáng khiến ta nám mình vì hÆ¡i thở đầy sinh khà cá»§a nó. Và nếu như những tư tưởng, những suy Ä‘oán, những sá»± tiếp cáºn ấy không được ghi lại trên giấy, mà bị lãng quên bởi chúng chỉ thoáng vụt qua trong giây lát, thì đó chẳng phải là sá»± mất mát, mà còn Ãch lợi là đằng khác. Hỡi ngưá»i ẩn sÄ© nÆ¡i đô thị, quen dùng cà phê den Ä‘áºm và thuốc lá nặng để kÃch thÃch suy nhược cá»§a bạn, bạn sẽ chẳng biết được má»™t thứ ma tứy mạnh nhất hà m chứa trong những nhu cầu sinh hoạt thà nh thá»±c và trong má»™t sức khá»e dồi dà o.
Tôi không Ä‘i xa hÆ¡n Ä‘iá»u vừa nói, tôi chẳng thuyết giáo cho quan Ä‘iểm tha thứ hết thảy và trở vá» vá»›i ruá»™ng đất theo kiểu Tolstoy, tôi cÅ©ng không định bổ sung gì cho chá»§ nghÄ©a xã há»™i vá» vấn đỠruá»™ng đất. Tôi chỉ ghi nháºn sá»± kiện có thá»±c và tôi không đỠcao cái số pháºn tình cỠđưa đẩy cá»§a chúng tôi lên thà nh má»™t hệ thống. Trưá»ng hợp cá»§a chúng tôi có thể chưa đúng và chưa cho phép rút ra kết luáºn. Ná»n kinh tế gia đình cá»§a chúng tôi quả không đồng nhất vá» thà nh phần. Bà n tay chúng tôi chỉ là m được má»™t phần nhá» cá»§a nó, đó là rau và khoai. Toà n bá»™ phần còn lại do nguồn khác tạo nên, việc chúng tôi sá» dụng đất Ä‘ai là phi pháp, là hà nh động cố ý trốn tránh sá»± kiểm soát theo quy định cá»§a chÃnh quyá»n Nhà nước. Việc đốn gá»— cá»§a chúng tôi là trá»™m cắp tà i sản cá»§a Nhà nước, không thể biện bạch rằng trước đây rừng cây ấy vốn là quyá»n cá»§a Cruyghe. Chúng tôi được che chở bởi sá»± dung túng cá»§a Miculisyn là ngưá»i Ä‘ang sống theo cách tương tá»± chúng tôi; sá»± xa cách thà nh phố đã cứu chúng tôi. Ở đó, may thay ngưá»i ta vẫn chưa hay biết gì vá» các hà nh động sai trái cá»§a chúng tôi.
Tôi đã từ giã nghá» y và lá» Ä‘i cái chuyện tôi là bác sÄ© để khá»i trói buá»™c tá»± do cá»§a mình, nhưng luôn luôn vẫn có những kẻ từ tâm ở những nÆ¡i xa tÃt tắp biết rằng tại Varykino có má»™t vị đốc tá». Há» cất công lặn lá»™i và i ba chục dặm đưá»ng tá»›i đây xin má»™t lá»i khuyên. Ngưá»i thì Ä‘em theo con gà , kẻ Ä‘em theo chục trứng, hoặc há»™p bÆ¡ hay má»™t món quà gì đó. Dù tôi tha hồ là m bá»™ không cần thù lao, cÅ©ng không sao khước từ các thứ đó, bởi vì má»i ngưá»i cấm chịu tin và o sá»± hiệu nghiệm cá»§a những lá»i khuyên không mất tiá»n. Váºy là việc khám bệnh Ä‘em lại cho tôi má»™t khoản thu nháºp. Nhưng chá»— dá»±a chá»§ yếu cá»§a chúng tôi và cá»§a Miculisyn vẫn là Samdeviatov.
Tôi không sao hiểu nổi con ngưá»i ấy dung hoà trong bản thân mình những Ä‘iá»u trái ngược. Ông ta chân thà nh á»§ng há»™ cách mạng và hoà n toà n xứng đáng vá»›i sá»± tin cáºy cá»§a Xô viết thà nh phố Yuratin. Vá»›i toà n bá»™ thẩm quyá»n cá»§a mình, ông ta có thể trưng dụng và chở Ä‘i hết số gá»— ở Varykino mà chẳng cần nói vá»›i chúng tôi và Miculisyn má»™t lá»i, và chúng tôi cÅ©ng sẽ không dám ho he. Mặt khác, nếu muốn biển thá»§ công quỹ, ông ta có thể ung dung nhét và o túi bao nhiêu xấp tiá»n cÅ©ng được, mà chẳng ai hé răng. Ông ta chẳng có ai để chia chác hay quà cáp lấy lòng. Váºy Ä‘iá»u gì buá»™c ông ta quan tâm đến chúng tôi, giúp đỡ gia đình Miculisyn và nâng đỡ hết thảy má»i ngưá»i trong vùng, như giúp viên trưởng ga Torfianaia chẳng hạn.
Luôn luôn thấy ông ta đến nÆ¡i nà y nÆ¡i ná», mang Ä‘i hoặc chá»› đến cái nà y cái kia, ông ta phân tÃch và lý giải "Bầy Quá»·" cá»§a Dostoievsky và Tuyên ngôn Äảng cá»™ng sản má»™t cách say sưa như nhau, và tôi có cảm tưởng rằng, nếu ông ta không là m cho cuá»™c sống cá»§a ông ta trở nên rắc rối má»™t cách không cần thiết, má»™t cách không tÃnh toán và hiển nhiên như thế, chắc ông ta sẽ chết vì buồn".
Chú thÃch:
(1) Chutchep F. I (1803 – 1873) nhà thơ Nga nổi tiếng.
2.
Ãt lâu sau, bác sÄ© Zhivago viết:
"Chúng tôi thu xếp ăn ở trong hai phòng cá»§a cái chái nhà bằng gá»—, là m nối và o tưá»ng háºu cá»§a toà nhà vụ chá»§ trại ngà y xưa Thuở bà Anna Ivanovna còn thÆ¡ ấu, cụ Cruyghe đã dà nh chái nhà nà y cho mấy ngưá»i đầy tá»› do cụ lá»±a: chị thợ may, chị quản gia và bà vú nuôi đã mất sức.
Chái nhà nà y đã bị thá»i gian là m cho hư nát khá nhiá»u. Chúng tôi tu sá»a lại khá nhanh. Vá»›i sá»± trợ giúp cá»§a những ngưá»i am hiểu, chúng tôi đã xoay lại cái bếp lò chung cho cả phòng theo kiểu má»›i, khiến nó Ä‘em lại hÆ¡i nóng nhiá»u hÆ¡n.
Ở góc nà y cá»§a hoa viên, má»i dấu vết lối quy hoạch ngà y xưa đã bị cá» cây trùm lấp. Bây giá», giữa mùa đông, khi vạn váºt xung quanh Ä‘á»u chết lặng, cái sống không che phá»§ được cái đã chết, thì các dấu xưa bị tuyết vùi lại nổi lên rõ rệt hÆ¡n.
Chúng tôi gặp may… Mùa thu vừa rồi rất khô ráo và ấm áp chúng tôi đã kịp bá»›i khoai trước khi mùa mưa và các đợt rét áºp đến. Sau khi trả số khoai đã vay cá»§a Miculisyn, chúng tôi còn được hai chục bao. Tất cả được chất trong gian chÃnh cá»§a tầng hầm, bên dưới lót cá» khô, bên trên phá»§ các tấm chăn cÅ© rách. Hai thùng dưa leo và hai thùng bắp cải do Tonia muối cÅ©ng được cất xuống hầm. Bắp cải tươi được treo từng đôi má»™t suốt các cây cá»™t chống. Cà rốt dá»± trữ được vùi dưới cát khô, cùng vá»›i số lượng tạm đủ vá» cá»§ cải đưá»ng, cá»§ cải chát, còn ở trên nhà thì trữ rất nhiá»u Ä‘áºu ván và đáºu Hà Lan. Cá»§i chở vá» xếp trong vá»±a đủ dùng cho đến mùa xuân. Tôi thÃch hÆ¡i ấm cá»§a mùa đông ở dưới hầm nhà . Mùi cá»§, quả mùi đất và tuyết xá»™c ngay và o mÅ©i khi ta vừa mở nắp xuống hầm và o lúc tảng sáng, trước hừng đông, vá»›i ánh sáng leo lét cá»§a cây nến ta cầm nÆ¡i tay.
Ra khá»i chà i nhà , trá»i hãy còn tối. Ta khép cánh cá»a nghe ken két, ta vô tình hắt hÆ¡i hoặc nghe tiếng tuyết lạo xạo dưới chân, và đằng kia, từ má»™t luống rau có những bắp cải nhô lên từ dưới tuyết, mấy chú thá» rừng sẽ vá»t ra, chạy biến Ä‘i, để lại trên mặt tuyết, khắp xung quanh những vết chân chằng chịt. Và những con chó ở gần đâu đây cứ lần lượt sá»§a hồi lâu. Những con gà cuối cùng ngừng tiếng gáy vì trá»i bắt đầu sáng. Ngoà i dấu chân thá», trên cánh đồng tuyết bát ngát còn vô số vết chân linh miêu, từng lá»—, từng lá»— nhá» kế tiếp nhau, kéo dà i được xâu cẩn tháºn bằng các sợi chỉ. Linh miêu Ä‘i hoang như mèo nhà , chân sau đặt và p vết chân trước, ngưá»i ta quả quyết rằng má»—i đêm chúng vượt được nhiá»u dặm đưá»ng.
Ngưá»i ta đặt bẫy bắt chúng. Nhưng thay vì linh miêu, lại chỉ thấy các chú thá» rừng đáng thương sa bẫy, khi gỡ ra, chúng đã chết cóng, cứng Ä‘á», và bị vùi ná»a mình dưới tuyết.
Thá»i kỳ đầu, dạo mùa xuân, mùa hè, Ä‘á»i sống tháºt cÆ¡ cá»±c, chúng tôi kiệt sức. Còn bây giá», các buổi chiá»u tối mùa đông, chúng tôi được nghỉ ngÆ¡i. Nhá» Samdeviatov cung cấp dầu hoả, chúng tôi quây quần quanh ngá»n đèn dầu. Phụ nữ thì Ä‘an lát hay khâu vá, tôi hoặc giáo sư Gromeko Ä‘á»c sách cho cả nhà nghe. Lò sưởi Ä‘ang cháy. Tà i nhóm lò cá»§a tôi được công nháºn từ lâu nên tôi canh lò và đóng cá»a lò đúng lúc để hÆ¡i nóng khá»i phà phạm ra ngoà i. Nếu gặp thanh cá»§i khó cháy, là m tắc lò thì tôi lôi nó ra mà chạy ra cá»a và quẳng thanh cá»§i còn Ä‘ang bốc khói mù mịt xa mãi ngoà i sân tuyết. Nó bay trong không khà như má»™t cây Ä‘uốc, bắn ra vô số tia lá»a nhá», rá»i sáng cái mép hoa viên Ä‘ang ngá»§ trong bóng tối có các ô tứ giác mà u trắng cá»§a bồn cá», nó nổ lách ta lách tách và tắt ngấm khi rÆ¡i xuống đống tuyết.
Chúng tôi Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại "Chiến tranh và hoà bình", "Evgenhi-Oneghin" và tất cả các trưá»ng ca, chúng tôi Ä‘á»c "Äá» và Äen" cá»§a Standan, "Hai thà nh phố" cá»§a Dicken và các truyện ngắn cá»§a Clast qua bản dịch sang tiếng Nga".
3.
Zhivago viết và o những ngà y sắp sang xuân:
"Tôi thấy hình như Tonia có bầu. Tôi nói vá»›i nà ng Ä‘iá»u đó, nà ng không tin, song tôi quyết là đúng. Những dấu hiệu ban đầu khó nắm bắt chẳng đánh lừa nổi tôi, trước khi có những triệu chứng rõ rệt hÆ¡n.
Mặt ngưá»i thiếu phụ thay đổi, không thể nói nà ng xấu Ä‘i, nhưng ngoại diện cá»§a nà ng vốn hoà n toà n nằm dưới sá»± kiểm soát cá»§a nà ng trước đó, nay thoát ra khá»i sá»± kiểm soát ấy. Bây giá» nà ng bị chi phối bởi cái tương lai nà ng mang trong mình, nên nà ng không còn là chÃnh nà ng nữa. Việc diện mạo thoát ra khá»i sá»± kiểm soát cá»§a ngưá»i thiếu phụ theo kiểu đó sẽ biểu lá»™ tình trạng bối rối cá»§a cÆ¡ thể: mặt nà ng kém tươi, da kém mịn Ä‘i, và mắt thì bắt đầu sáng lên theo cách khác, không như nà ng muốn, tá»±a hồ nà ng không còn là m chá»§ được tất cả những biểu hiện đó, đà nh bá» mặc.
Tôi và Tonia chẳng lúc nà o rá»i nhau. Những cái năm lao động nà y cà ng giúp chúng tôi gần gÅ©i nhau hÆ¡n nữa. Tôi thấy nà ng tháo vát, khá»e mạnh và dẻo dai xiết bao, nà ng khéo léo thu xếp công việc để đỡ tốn thá»i gian má»—i khi thay đổi chúng.
Tôi luôn luôn có cảm tưởng rằng má»i sá»± thụ thai Ä‘á»u không có tá»™i, Ä‘á»u là trinh khiết và cái giáo lý liên quan đến Äức Mẹ Äồng Trinh ấy thể hiện ý tưởng phổ biến vá» tư cách là m mẹ.
Má»—i sản phụ còn mang cái ánh sáng phản chiếu cá»§a sá»± cô đơn, bị bá» rÆ¡i, chỉ biết trông chá» yà o chÃnh bản thân mình. Và o cái khoảnh khắc quyết định sá»± sinh tỠấy, ngưá»i đà n ông bị gạt ra rìa, đến mức hệt như anh ta không há» tham dá»± và o cuá»™c sản sinh ấy và tất cả được ban xuống từ trên trá»i.
Ngưá»i đà n bà tá»± mình cho đứa con ra chà o Ä‘á»i, tá»± mình theo đứa con rút lui vo má»™t góc khuất cá»§a cuá»™c sống, má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh, nÆ¡i có thể an tâm đặt má»™t chiếc nôi. Trong âm thầm lặng lẽ, nà ng tá»± mình nuôi dưỡng đứa con.
Ngưá»i ta cầu khẩn Äức Mẹ: "Xin Mẹ hãy cầu vá»›i con và Chúa cá»§a mẹ". Ngưá»i ta đặt và o miệng Äức Mẹ những lá»i trÃch từ Thánh thi: "Và linh hồn tôi mừng rỡ trong Chúa Cứu tinh tôi Ngưá»i đã Ä‘oái nhìn tôi tá»› hèn má»n cá»§a Ngưá»i và vì váºy, má»i thế hệ tuyên xưng tôi có phúc". Ấy là Mẹ nói vá» con mình, ngưá»i con sẽ là m cho mẹ vinh danh ("Vì Chúa toà n năng đã dá»±ng nên tôi"). Ngưá»i con là vinh danh cá»§a Mẹ. Ngưá»i đà n bà nà o cÅ©ng có thể nói như váºy. Chúa cá»§a hỠở trong đứa con cá»§a há». Cảm giác ấy phải là quen thuá»™c đối vá»›i các bà mẹ cá»§a các vÄ© nhân. Nhưng hết thảy các bà mẹ, không trừ má»™t ai, Ä‘á»u sinh hạ các vÄ© nhân, và nếu sau nà y cuá»™c Ä‘á»i có đánh lừa há», thì đó đâu phải lá»—i tại há»".
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:31 AM.
|

25-09-2008, 02:34 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P9 - 2
4.
"Chúng tôi cứ Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại "Evgenhi-Oneghin" và các bản trưá»ng ca. Hôm qua Samdeviatov tá»›i, mang theo nhiá»u quà tặng. Chúng tôi vừa ngồi uống trà , ăn bánh ngá»t, vừa đà m đạo bất táºn vá» nghệ thuáºt.
Từ bao lâu nay, tôi vẫn quan niệm rằng nghệ thuáºt không phải là tên gá»i cá»§a má»™t loại hình hay má»™t lÄ©nh vá»±c bao gồm hằng hà sa số các khái niệm và các hiện tượng được phân nhánh tỉ mỉ. Trái lại, nghệ thuáºt là má»™t cái gì rất thu hẹp, rất táºp trung, biểu thị cái khởi nguyên nằm trong thà nh phần cá»§a tác phẩm nghệ thuáºt, nó là tên gá»i cá»§a cái sức mạnh được váºn dụng hoặc cá»§a cái chân lý được khai thác trong tác phẩm ấy.
Và tôi không bao giá» cảm thấy nghệ thuáºt là đối tượng hoặc má»™t phương diện cá»§a hình thức; mà đúng ra nó là cái bá»™ pháºn bà ẩn và ẩn tà ng cá»§a ná»™i dung. Tôi thấy Ä‘iá»u đó rõ như ban ngà y, tôi cảm nháºn Ä‘iá»u đó bằng hết thảy các thá»› thịt đưá»ng gân trong con ngưá»i tôi, nhưng biết diá»…n tả hoặc phát biểu tư tưởng ấy như thế nà o nhỉ?
Các tác phẩm nói bằng nhiá»u cách: bằng các đỠtà i, bằng các hoà n cảnh, các cốt truyện, các nhân váºt. Nhưng trên tất cả, nó hấp dẫn ta bởi sá»± hiện diện cá»§a nghệ thuáºt chứa đựng trong tác phẩm. Sá»± hiện diện cá»§a nghệ thuáºt trên các trang "Tá»™i ác và trừng phạt" khiến ta xúc động nhiá»u hÆ¡n là tá»™i ác cá»§a Rasconhikov.
Nghệ thuáºt thá»i cổ sÆ¡, nghệ thuáºt Ai Cáºp, nghệ thuáºt Hy Lạp, nghệ thuáºt thá»i nay tuy trải qua bao ngà n năm, song chắc chắn vẫn là má»™t và vẫn váºy thôi. Äó là má»™t tư tưởng nà o đó, má»™t sá»± khẳng định nà o đó vá» cuá»™c sống, - sá»± khẳng định nà y có tầm khái quát khá rá»™ng nên không thể chia nhá» thà nh các từ ngữ riêng biệt, và khi má»™t nguyên tá» cá»§a sức mạnh ấy Ä‘i và o thà nh phần cá»§a má»™t há»—n hợp phức tạp hÆ¡n, thì cái phần tá» nghệ thuáºt ấy sẽ có ý nghÄ©a nặng hÆ¡n hết thảy phần còn lại và nó là thá»±c chất, là linh hồn ná»n tảng cá»§a những gì được miêu tả
5.
"Tôi bị cảm lạnh, ho và có lẽ kèm theo sốt nóng thể nhẹ. Suốt ngà y cứ như có má»™t cục gì vương vưởng lan lên cổ há»ng, mắc kẹt ở đó, khiến tôi nghẹn thở. Gay go rồi. Äó là động mạch chá»§. Những triệu chứng đầu tiên cá»§a bệnh Ä‘au tim mà bà mẹ tá»™i nghiệp cá»§a tôi đã di truyá»n đến tôi. Có, tháºt váºy chăng? Sao sá»›m thế nhỉ? Nếu đúng váºy, thì tôi sẽ chẳng được sống lâu trên cõi Ä‘á»i nà y.
Có mùi khen khét trong phòng, mùi vải Ä‘ang được á»§i. Ai đó Ä‘ang ui đồ, chốc chốc lại cá»i má»™t cục than nóng đỠra khá»i lò sưởi, gắp bá» và o bà n á»§i và đáºy nắp bà n á»§i lại nghe lạch cạch như tiếng hai hà m răng va và o nhau. Äiá»u nà y gợi nhá»› má»™t cái gì đó nhưng tôi chưa nhá»› ra được. Hiện tượng dá»… quên nà y chắc do tôi Ä‘ang bệnh.
May thay, Samdeviatov mang xà bông, dầu hôi tá»›i, cả nhà liá»n tiến hà nh giặt giÅ© toà n bá»™ quần áo và đồ lót giưá»ng.
Bé Xasa không ngưá»i coi sóc suốt hai ngà y ấy. Khi tôi ngồi viết nó chui và o gầm bà n, ngồi lên cái then ngang nối giữa hai chân bà n và bắt chước Samdeviatov má»—i lần tá»›i Ä‘á»u cho nó ra ngồi xe trượt tuyết, nó là m như Ä‘ang chở tôi trên xe.
Khi nà o khá»i bệnh, tôi cần lên thà nh phố Ä‘á»c và i cuốn sách vá» lịch sá» và dân tá»™c há»c ở miá»n nà y. Ngưá»i ta quả quyết rằng ở đấy có má»™t thư viện tuyệt diệu nhá» mấy đợt quyên góp lá»›n láºp nên. Tôi thèm viết. Phải khẩn trương má»›i được. Thấm thoát sắp sang xuân rồi. Lúc ấy chả còn bụng dạ nà o để Ä‘á»c sách và viết lách.
Bệnh Ä‘au đầu má»—i ngà y má»™t tăng. Tôi ngá»§ không ngon. Tôi mÆ¡ má»™t giấc mÆ¡ phà lý, má»™t trong những giấc mÆ¡ bị quên ngay khi tỉnh dáºy. Tôi quên diá»…n biến giấc mÆ¡, chỉ còn nhá»› cái nguyên nhân khiến mình tỉnh dáºy. Äó là tiếng nói cá»§a má»™t ngưá»i phụ nữ mà tôi đã nghe thấy trong mÆ¡ và tiếng vang vá»ng cá»§a nó. Tôi nhá»› rõ giá»ng nói ấy và tái hiện nó trong ký ức tôi Ä‘iểm lại trong óc những phụ nữ quen biết, mong tìm ra trong số há» ai là ngưá»i có giá»ng nói trầm nặng, dịu dà ng và ướt át ấy. Không thấy ai cả. Tôi nghÄ© có lẽ mình đã quá quen vá»›i Tonia nên Ä‘iá»u đó là m giảm thÃnh giác cá»§a tôi đối vá»›i nà ng chăng. Tôi thá» quên nà ng là vợ và đẩy lui hình ảnh cá»§a nà ng tá»›i má»™t khoảng cách đủ xa để là m sáng tá» sá»± tháºt. Không, đó vẫn không phải là giá»ng nói cá»§a nà ng. Váºy là vẫn chưa xác định được giá»ng nói kia là cá»§a ai.
Nhân tiện nói vá» má»™ng mị. Má»i ngưá»i vẫn cho rằng ban đêm ta thưá»ng mÆ¡ thấy những gì gây ấn tượng mạnh nhất lúc ban ngà y, lúc ta tỉnh. Riêng tôi nháºn thấy hoà n toà n ngược lại.
Nhiá»u lần tôi để ý rằng chÃnh những cái ta Ãt để ý ban ngà y, những tư tưởng chưa được suy ngẫm đến cùng, những lá»i nói chÆ¡i và thoảng qua, thì đêm đến sẽ trở lại, hiện ra nguyên hình và trở thà nh đầu đỠcá»§a các giấc mÆ¡, như để trả mối háºn đã bị ta coi thưá»ng chúng lúc ban ngà y".
6.
"Äêm trong sáng và băng giá. Vạn váºt hiện ra trá»n vẹn và rá»±c rỡ khác thưá»ng. Äất, trá»i, trăng, sao, được băng giá kết dÃnh lại vá»›i nhau. Những bóng cây in rõ nét, như được cắt gá»t và lồi lên, trên những con đưá»ng đôi trong hoa viên. Luôn luôn có cảm giác tá»±a hồ những bóng Ä‘en nà o đó cứ Ä‘i cắt ngang con đưá»ng ở các chá»— khác nhau. Những ngôi sao lá»›n treo lÆ¡ lá»ng giữa các cà nh cây trong cánh rừng như những chiếc đèn bằng mi-ca xanh. Cả bầu trá»i chi chÃt những ngôi sao nhá», như đồng cá» mùa hè đầy các bông cúc Ä‘iểm nhặt.
Tối tối, chúng tôi tiếp tục trò chuyện vá» Puskin. Chúng tôi phân tÃch những bà i Puskin là m hồi còn há»c trưá»ng lÃtsê, in trong táºp đầu. Biết bao Ä‘iá»u lệ thuá»™c và o việc lá»±a chá»n cách luáºt cá»§a thÆ¡!. Khi Puskin viết những câu thÆ¡ dà i, thì giá»›i hạn Ä‘ua tranh cá»§a chà ng thi sÄ© trẻ tuổi là Thi xã Arzamat (1), chà ng muốn không thua kém các báºc đà n anh, muốn lừa phỉnh ông bác ruá»™t (2) bằng các Ä‘iển tÃch thần thoại, bằng giá»ng văn hoa mÄ©, bằng cách giả bá»™ hư há»ng và ham mê chá»§ nghÄ©a khoái lạc, bằng cách vá» ra vẻ ta đây thạo Ä‘á»i từ sá»›m.
Nhưng vừa thoát ly khá»i sá»± bắt chước Osian hoặc Pacni, hoặc từ sau bà i "Những hồi ức ở Hoà ng Thôn", chà ng thi sÄ© non trẻ láºp tức dùng các câu thÆ¡ ngắn trong "Tỉnh Lỵ" hoặc "Thư gá»i em gái tôi", hay bà i "Gá»i lá» má»±c cá»§a tôi" viết ở Kishinev sau đó Ãt lâu, hoặc dùng các nhịp Ä‘iệu trong "Thư gá»i Yudin", thì toà n bá»™ nhà thÆ¡ Puskin tương lai đã thức dáºy trong chà ng thiếu niên nà y.
Ãnh sáng và không khÃ, tiếng ồn à o cá»§a cuá»™c sống, các sá»± váºt các thá»±c thể từ bên ngoà i ùa và o thÆ¡ chà ng như ùa và o má»™t căn phòng vừa mở cá»a sổ. Các sá»± váºt cá»§a thế giá»›i bên ngoà i, các váºt dụng sinh hoạt, các danh từ cứ chen lấn xô đấy nhau già nh giáºt các dòng thÆ¡, loại bá» Ä‘i những từ loại kém chÃnh xác định hÆ¡n. Äồ váºt, sá»± váºt, luôn luôn chỉ thấy các váºt thể xếp hà ng thà nh từng cá»™t hoà váºn ở rìa bà i thÆ¡.
Hệt như các loại thÆ¡ bốn âm tiết ấy cá»§a Puskin, sau nà y trở nên lừng danh, là má»™t thứ đơn vị Ä‘o lưá»ng cá»§a cuá»™c sống Nga, má»™t thứ thước Ä‘o cuá»™c sống được rút ra từ toà n bá»™ Ä‘á»i sống nước Nga, giống như ngưá»i ta vẫn vẽ khuôn bà n chân để đóng giầy hoặc gá»i con số để lá»±a bao tay cho vừa kÃch thước.
Tương tá»± như váºy, sau đó các nhịp Ä‘iệu cá»§a nước Nga biết nói, giá»ng trầm bổng cá»§a tiếng Nga thưá»ng nháºt đã được thể hiện trong các độ dà i ngắn bởi các tiết tấu nhịp ba cá»§a thÆ¡
Nekrasov (1) và bởi nhịp thơ đăctin của ông".
Chú thÃch:
(1) Thi xã Arzamat: nhóm thi sỹ ở Petersburg những năm 1815 - 1818, chống thói bắt chước chủ nghĩa cổ điển, bảo vệ chủ nghĩa tình cảm và chủ nghĩa lãng mạn.
(2) Ngụ ý Vaxili Lvovich Puskin (1770 - 1830), nhà thÆ¡ Nga là bác ruá»™t cá»§a nhà thÆ¡ A. S. Puskin vÄ© đại. V. L. Puskin tham gia Thi xã Acdamat, viết trưá»ng ca, thÆ¡ ngụ ngôn và trà o phúng.
(3) N. A. Nekrasov (1821 - 1877). Nhà thÆ¡ nhân dân Nga có ảnh hưởng to lá»›n đến sá»± phát triển văn há»c Nga thế ká»· 19.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:31 AM.
|
 |
|
| |