 |
|

12-10-2008, 06:04 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ bốn mươi
Vương Bỉnh ham của hối lộ hại thân.
Bao Công đi tim bằng cớ diệt nịnh.
Trong khi ăn uống vá»›i Vương Bình thì Quách Hòe há»i
- Bây giỠđại nhân tÃnh tra xét thế nà o xin cho tôi biết.
Vương Bình nói:
- Việc nà y ná»™i trong trà o tôi không nể ai hết duy có Bao Công có trà xét Ä‘oán tà i tình, nếu sÆ¡ xuất không thể qua mắt ông ta được. Bây giá» tôi tÃnh chá»n má»™t ngưá»i giống hệt công công Ä‘em ra giữa pháp đưá»ng mà tra tấn, còn công công thì núp nÆ¡i chá»— kÃn vừa khóc than, vừa kêu oan. Như váºy thì che mắt thiên hạ má»›i được.
Quách Hòe mừng rỡ nói:
- Nếu đại nhân là m được như váºy thì tôi mang Æ¡n đại nhân rất lá»›n mà Lưu Thái Háºu cÅ©ng mang Æ¡n đại nhân không nhá».
Vương Bình nói:
- Cái khó khăn là tìm cho được ngưá»i giống hình hà i công công để thi hà nh kế ấy.
Quách Hòe nói:
- Tôi thấy trong ngục có má»™t ngưá»i hình dáng giống hệt như tôi, cÅ©ng máºp mạp và đi đứng rất khó khăn. Tôi há»i tên thì được biết ngưá»i ấy tên Lam, thứ bảy, nên thưá»ng gá»i Bảy Lam quê quán vẫn ở Biện kinh, vì có tá»™i sát nhân nên bị án xá» tá» song chưa đến ngà y hà nh quyết. Nếu được ngưá»i ấy chịu thế thì việc ắt xong.
Vương Bình mừng rỡ nói:
- Nếu váºy thì rất may mắn cho công công.
Sáng hôm sau, Vương Bỉnh sai ngưá»i đòi ngục quan là Châu Lá»… đến, và tá» hết ý muốn cá»§a mình cho ngục quan nghe, hứa thưởng nhiá»u và ng bạc, châu báu nếu xong việc.
Ngục quan mừng rỡ vội vã vỠnơi ngục dẫn Lam Thất đến giao cho Vương Bỉnh.
Vương Bình xem thấy Lam Thất quả nhiên hình hà i giống hệt Quách Hòe, bèn tỠhết ý mình cho Lam Thất nghe và dặn không được tiết lộ cơ mưu, nếu xong việc sẽ gỡ tội cho Lam Thất, lại ban thưởng và ng bạc nữa.
Lam Thất nghe nói mừng rỡ thưa:
- Thân tôi như con cá nằm trong chảo, chưa biết chết ngà y nà o, nếu lão gia tìm cách gỡ tội cho tôi được thì dù đau đớn, khổ cực đến đâu tôi cũng chịu được.
Vương Bình nói:
- Nếu ngươi đà nh như váºy thì rất tốt, thế nà o ta cÅ©ng ráng mà giải tá»™i cho ngươi.
Nói rồi truyá»n lấy y phục má»›i thay cho Lam Thất, lại khiến Ä‘em rượu thịt thết đãi.
Hôm sau, Vương Bình và o chầu, Thiên Tá» há»i:
- Việc tra khảo Quách Hòe ra thế nà o?
Vương Bình tâu:
- Việc ấy là việc quan trá»ng cho nên tôi không dám sÆ¡ suất xin Bệ hạ cho tôi kỳ thêm ba ngà y nữa đặng tôi tra xét cho phân minh rồi sẽ phục chỉ.
Thiên TỠnói:
- Trẫm biết khanh là ngưá»i công bình, chánh trá»±c cho nên má»›i phú thác việc nà y. Váºy khanh hãy hết lòng tra xét cho phân minh chẳng nên phụ lòng trẫm.
Vương Bình tâu:
- Vả tôi là ngưá»i mang Æ¡i Bệ hạ rất trá»ng, nay có việc nà y, thì tôi phải hết sức là m cho ra lẽ để báo Æ¡n.
Thiên tá» nghe tâu gáºt đầu khẽ, rồi truyá»n bãi chầu, các quan ai vá» dinh nấy.
Khi Bao Công ra đến cá»a triá»u thì kêu Vương Bình nói:
- Vả tôi vá»›i nhân huynh là nghÄ©a đồng môn lại tình đồng hương nữa, nên tôi tin cáºy ở nhân huynh lắm. Xin nhân huynh phải lấy lòng ngay thẳng mà tra cho công minh. Nếu tra ra án nà y chẳng những có công vá»›i hoà ng thượng mà tôi cÅ©ng mang Æ¡n nữa.
Vương Bình nói:
- Nhân huynh lại nói chi lá»i ấy, anh em mình thuở nay đã cùng nhau tương đắc, lẽ nà o nhân huynh lại không rõ lòng tôi sao?
Bao Công nói:
- Vả chăng việc nà y đối vá»›i tôi rất quan trá»ng, nếu nhân huynh để sÆ¡ sẩy thì tôi không khá»i phạm tá»™i khi quân.
Vương Bình nói:
- Vả tôi vá»›i nhân huynh là ngưá»i đồng hương, lại đồng liêu nữa, nếu nhân huynh bị tá»™i khi quân thì tôi cÅ©ng lo phương kế mà gỡ, lẻ nà o lại là m cho nhân huynh bị tá»™i hay sao. Song còn má»™t Ä‘iá»u nà y: Như tôi tra xét không ra thì tôi cÅ©ng phải giao lại cho nhân huynh thẩm Ä‘oán lấy.
Bao Công nói:
- Ấy là lẽ tư nhiên. Nhưng nếu nhân huynh tra xét không ra thì cÅ©ng phải giao gấp lại cho tôi, kẻo để lâu ngà y bá»n gian thần âm mưu phá rối.
Vương Bình gáºt đầu đồng ý. Hai ngưá»i giã từ nhau ra vá».
Khi vỠđến dinh, Vương Bình và o thẳng háºu dinh đêm việc ấy nói cho phu nhân nghe. Phu nhân nói:
- Việc ấy tướng công đã sắp đặt xong rồi, sao không tra phứt Ä‘i để mà phục chỉ. Nếu để lâu ngà y, tôi e Thái Háºu Ä‘em lòng lo sợ, hoặc tiết lá»™ cÆ¡ mưu thì cÅ©ng sanh khó dá»… không Ãt.
Vương Bình nói:
- Phu nhân chớ lo, Ta chẳng dại gì để cho công việc kéo dà i, nội trong đêm nay ta tra một đêm rồi rạng ngà y chầu vua mà phục chỉ.
Phu nhân nói:
- Thế thì rất tốt? Là m để mà không là m gì hết thì chẳng mất lòng ai, lại có lợi nữa.
Äêm ấy, Vương Bình ra giữa pháp đưá»ng, để Quách Hòe núp dưới ghế, rồi Ä‘em Lam Thất ra, khiến hai tên quân tâm phúc là Tiá»n Thà nh và Lý Xuân tra khảo.
Lam Thất là m thinh chẳng nói chi hết, còn Quách Hòe núp dưới ghế thì kêu oan:
- Oan cho tôi lắm. Việc nà y Bao Chuẩn đặt Ä‘iá»u mà nói láo chá»› không có chuyện đó.
Vương Bình nạt lớn:
- Ngươi đừng có già hà m. Nếu ngươi không chịu khai, thì ta tra tới nước.
Bèn khiến quân cứ việc tra khảo. Hễ đánh Lam Thất bao nhiêu thì Quách Hòe la khóc bấy nhiêu. Tội nghiệp cho Lam Thất bị tra khảo nặng nỠmà không dám rên một tiếng nà o. Còn Quách Hòe thì không ai đánh mà khóc la om sòm.
Äêm ấy Bao Công Ä‘i tuần vá»›i bốn tên quân tâm phúc. Khi gần đến dinh Vương Bình gặp hai ngưá»i Ä‘i đưá»ng Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau. Má»™t ngưá»i nói:
- Äêm nay là đêm quan hình bá»™ tra khảo Quách Hòe. Việc ấy quan trá»ng lắm, song không biết hình bá»™ tra khảo thế nà o.
Ngưá»i kia nói:
- Vì tôi nghe việc ấy nên muốn đến xem, té ra nÆ¡i ấy mở cá»a mà không cho ai và o hết, lại nghe trong nhà có tiếng la hét om sòm.
Bao Công nghe nói sinh nghi, nghĩ thầm:
- Lạ thay! Vương hình bá»™ có nói vá»›i ta là đến mai sẽ tra khảo Quách Hòe, sao đêm nay lại tra khảo trước, chắc là có Ä‘iá»u chi gian dối chá»› chẳng không.
Bèn thẳng đến cá»a dinh Vương Bình mà há»i ngưá»i giữ cá»a:
- Äêm nay Vương Hình Bá»™ tra án Quách Hòe phải không?
Ngưá»i giữ cá»a thưa:
- Phải.
Bao Công há»i:
- Váºy ta có thể và o xem được không?
Ngưá»i giữ cá»a thưa:
- Nếu lão gia muốn và o thì để tôi thưa với lão gia tôi đã.
Bao Công nói:
- Ta và quan Hình Bộ là chỗ thân thiết, muốn ra thì ra, muốn và o thì và o, không cần phải thông báo.
Nói rồi liá»n Ä‘i thẳng đến pháp đưá»ng, xem thấy sá»± tình như váºy, liá»n bước đến há»i Vương Bình:
- Váºy chá»› nhân huynh tra khảo ngưá»i nà o đó?
Vương Bình nghe há»i ngước lên thấy Bao Công thì mất cả hồn vÃa, láºt Ä‘áºt đứng dáºy nói:
- Tôi tra khảo Quách Hòe việc ly miêu hoán chúa, thiêu há»§y BÃch Vân cung đó.
Bao Công nói:
- Tôi xem ngưá»i đó đâu phải Quách Hòe, mà tiếng nói thì lại giống Quách Hòe.
Nói rồi liá»n bưng đèn rá»i dưới ghế thì thấy Quách Hòe Ä‘ang ngồi núp trong ấy, liá»n kêu Trương Long, Triệu Hổ áp lại nắm đầu Quách Hòe lôi ra, còn Äổng Siêu, Tiết Bá thá»™p ngá»±c Vương Bình trói lại.
Sau đó, Bao Công dẫn Lam Thất lại gần há»i:
- Váºy ngươi tên há» là chi? Sao lại đến đây mà chịu khảo tra thế cho Quách Hòe?
Lam Thất liệu bỠkhông chối được nên phải khai rõ đầu đuôi câu chuyện.
Bao Công nghe xong cưá»i lá»›n, nói:
- Vương Bình thiệt là gian trá. Thôi, ta cÅ©ng chẳng nói chi cho nhiá»u, để mai và o triá»u sẽ tâu Thiên Tá» rõ.
Vương Bình năn nỉ với Bao Công:
- Tôi lầm lỡ má»™t phen xin nhân huynh bá» qua, từ đây tôi không là m Ä‘iá»u gì quấy nữa.
Bao Công không nghe lá»i năn nỉ, truyá»n dẫn Vương Bình và Quách Hòe vá» dinh mình, đợi ngà y mai và o tâu vá»›i Thiên Tá».
Bá»n gia Ä‘inh thấy váºy, láºt Ä‘áºt chạy và o háºu đưá»ng báo tin cho Mã thị hay. Mã thị run rẩy, Ä‘inh ninh biết là chồng mình sắp bị tá»™i nặng, nhưng không biết kế chi để giải cứu cứ ngồi khoanh tay mà khóc.
Rạng ngà y, Bao Công dẫn Vương Bình và Quách Hòe đến trước sân triá»u, các quan trông thấy ai nấy Ä‘á»u ngạc nhiên, nhưng không rõ việc chi.
Bao Công quỳ tâu:
- Hồi hôm tôi Ä‘i tuần ở các nẻo đưá»ng, Ä‘i gần đến dinh Vương Bình thì nghe có tiếng khóc than. Ngưá»i Ä‘i qua đưá»ng nói là Vương Bình tra án ban đêm mà lại không cho ai và o.Tôi nghe mấy lá»i ấy thì sanh nghi nên và o xem thì thấy
Vương Bình là m Ä‘iá»u tệ hại, Ä‘em dạ khi quân nên phải bắt Vương Bình và Quách Hoè vỠđây tâu lại cho Bệ hạ rõ.
Thiên Tá» nghe tâu liá»n há»i:
- Váºy chá»› Vương Bình là m Ä‘iá»u tệ hại thế nà o?
Bao Công Ä‘em hết các việc thuáºt lại má»™t hồi.
Thiên Tá» nổi giáºn mắng:
- Loà i súc sanh là m Ä‘iá»u gian trá, chẳng kiêng Trẫm chút nà o.
Liá»n khiến võ sÄ© dẫn Vương Bình và o tra há»i.
Lá»i bà n.
Bao Công và Vương Bình là ngưá»i đồng hương, đồng trà o, tình cảm quyến luyến vá»›i nhau rất nặng. Trong lúc Vương Bình dá»± tÃnh là m sai ý định cá»§a Bao Công thì Bao Công đã gặp mà dặn dò, thế mà trước mặt Bao Công Vương Bình lại dùng lá»i nói đưa đẩy cho qua chuyện, còn việc là m thì không thay đổi.
Như váºy tình cảm vá»›i nhau phải bằng tâm hồn, bằng tấm lòng, chá»› không phải đưa đẩy bằng lá»i nói. Kẻ nà o giao tiếp vá»›i nhau bằng đầu môi chót lưỡi thì tình cảm không chân tháºt mà chỉ cho qua chuyện. Việc là m ăn vá»›i nhau trong cuá»™c sống cÅ©ng váºy, kẻ nà o cà ng đưa đẩy bao nhiêu thì cà ng không chân tháºt bấy nhiêu.
Lá»i nói để là m hà i lòng ngưá»i khác trong má»™t lúc nà o đó thì dá»…, mà để bảo vệ danh dá»± mình thì tháºt là khó.
Những kẻ tinh Ä‘á»i nháºn xét qua lá»i ăn tiếng nói cá»§a má»—i ngưá»i thưá»ng hiểu được bản chất cá»§a ngưá»i ấy.
|

12-10-2008, 06:04 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ bốn mươi mốt
Bao Thị chế lãnh tra đứa nịnh.
Vương Hình bá»™ dẫn đến pháp trưá»ng.
Khi võ sĩ dẫn Vương Bình và o chầu thì Vương Bình quỳ lạy tâu:
- Tôi thần là Vương Bình kiến giá, xin Bệ hạ mở lượng hải hà mà rá»™ng dung cho tôi nhá».
Thiên TỠmắng lớn:
- Ngươi không kể đến đạo quân thần, là m ra công việc như váºy thì còn mặt nà o dám nhìn trẫm nữa.
Vương Bình lạy lục, tâu:
- Xin Bệ hạ dung tha cho tôi được trở lại vụ án đó để lấy công mà chuộc tội.
Thiên TỠnói:
- Ngươi đã biết tá»™i sao? Váºy khi trước ai xui ngươi là m như váºy?
Vương Bình tâu:
- Ấy cÅ©ng tại lòng tôi không cứng cá»i nên má»›i nghe lầm lá»i vợ tôi là Mã thị, thấy cá»§a hối lá»™ thì Ä‘em lòng tham, cứ xúi giục tôi bênh vá»±c Lưu Thái Háºu, cho nên má»›i sanh ra chuyện nà y. Xin Bệ hạ xét lại công các cá»§a tôi lâu nay mà rá»™ng dung.
Thiên TỠphán:
- Ngươi đã là m đến chức Hình Bá»™ Thượng thÆ¡ sao còn nghe lá»i đà n bà là m chi. Việc nà y Trẫm còn chưa tin, váºy giao cho Bao khanh bắt Mã thị đến tra xét cho ra sá»± thá»±c, rồi Ä‘em Quách Hòe ra giữa triá»u đình mà tra khảo cho Trẫm xem.
Bà ng Hồng tâu:
- Vả Bao Chuẩn là ngưá»i có tá»™i mà Bệ hạ không nói đến, lại giao cho lão tra án nữa, nếu là m như váºy tôi e quần thần không phục đâu.
Thiên TỠnói:
- Váºy Bao khanh có tá»™i chi Bà ng khanh cứ tâu cho trẫm rõ.
Bà ng Hồng tâu:
- Vả Vương Bình là ngưá»i cá»§a Bao Chuẩn tiến cá», mà Vương Bình là m ra tá»™i khi quân như váºy thì Bao Chuẩn cÅ©ng có tá»™i tiến cá» bất lá»±c váºy.
Thiên TỠnghe tâu chưa kịp phán thì Bao Công đã quỳ tâu:
- Việc ấy tôi cÅ©ng có tá»™i, song tôi láºp được công chuá»™c lại rồi
Thiên Tá» há»i:
- Váºy chá»› Bao khanh láºp được công chi hãy tâu cho trẫm rõ.
Bao Công tâu:
- Äêm trước tôi Ä‘i tuần du gặp má»™t ngưá»i ná»™i giám là Vương Ân vâng lá»i Lưu Thái Háºu Ä‘em cá»§a hối lá»™ lót vá»›i Vương Bình, lấy đó mà suy ra thì việc ly miêu oán chúa là có thêm bằng cá»› rồi.
Bà ng Hồng tâu:
- Hôm trước Bao Chuẩn bắt được ngưá»i ná»™i giám sao không tâu cho bệ hạ biết để đến hôm nay bị hạch tá»™i tiến cá» không đúng ngưá»i má»›i Ä‘em ra kể công, xin bệ hạ chá»› tin.
Thiên Tá» nghe hai đà ng tâu như váºy thì do dá»± không biết phải trái thế nà o, xảy có Phú Báºc tâu:
- Tôi xét lại Bao Chuẩn là ngưá»i trung can nghÄ©a khÃ, từ trà o thần đến dân dã ai ai cÅ©ng biết, xin bệ hạ chá»› nên nghe lá»i Bà ng Quốc Trượng mà bá» dạ trung thần. Hãy trao cho Bao Chuẩn tra xét việc nà y thì má»›i minh bạch được.
Thiên Tá» gáºt đầu nói:
- Lá»i khanh rất phải.
Bèn kêu Bao Công há»i:
- Váºy chá»› Bao khanh đã tha Vương Ân hay chưa?
Bao Công tâu:
- Tôi đang giam tại dinh tôi.
Thiên Tá» nghe tâu liá»n sai Âu Dương Tu đến dinh Bao Công dẫn Vương ân đến tại giữa triá»u để đối chứng. Lại sai Bà ng Chi Hổ đến dinh Vương Bình bắt Mã thị phu nhân và lục soát tìm số tiá»n hối lá»™ cá»§a Lưu Thái Háºu.
Lúc Bà ng Chi Hổ vừa lãnh lệnh ra đi thì có Văn Ngạn Bác quỳ tâu:
- Chẳng nên sai ngưá»i nà o há» Bà ng dá»± đến việc nà y, nếu sai Ä‘i tra xét cá»§a hối lá»™ ấy tôi e sanh Ä‘iá»u tồi tệ chá»› chẳng không.
Thiên Tá» nghe tâu liá»n phán:
- Váºy chá»› ná»™i trà o có ai ra lãnh việc nà y chăng?
Há»i vừa dứt lá»i thì có Trị Giám viên là Äồ Äiêu bước ra tâu:
- Tôi xin lãnh chỉ cho.
Thiên Tá» nháºn lá»i, bèn sai Äá»— Äiêu ra Ä‘i.
Chẳng bao lâu, Âu Dương Tu dẫn Vương Ân đến. Vương Ân quỳ lạy tâu:
- Việc nà y Thái Háºu nương nương sai tôi Ä‘i, Ä‘em theo năm chục đỉnh và ng ròng, ba chục há»™t minh châu và má»™t tá» máºt chiếu đến cho Vương Bình. Ra Ä‘i thì tôi sợ lầm nhưng tôi không dám cãi lá»i. Äến chừng tôi giao váºt ấy cho Vương Bình xong, vừa trở ra má»™t đỗi xa thì gặp Bao Chuẩn bắt tôi mà giam tại dinh đã hai đêm nay.
Thiên Tá» nghe tâu chưa kịp nói thì đã thấy Äá»— Äiêu Ä‘em nạp và ng bạc, châu báu cá»§a Lưu Thái Háºu trước Kim loan Ä‘iện.
Thiên Tá» thấy mấy váºt ấy thì mặt mà y có vẻ thẹn thùng và nghÄ© thầm:
- Lưu Thái háºu là m đến báºc Quốc mẫu mà lại Ä‘em và ng bạc châu báu mà lo vá»›i quần thần, thì trẫm lấy là m hổ thẹn lắm.
NghÄ© như váºy bèn khiến Vương ân trở vá» cung, còn cá»§a hối lá»™ thì trả lại cho Lưu Thái háºu.
Tiếp đó, Thiên TỠnói với Bao Công:
- Nay trẫm giao ná»™i vụ cho khanh tra xét. Váºy khanh hãy hết lòng vì trẫm là m cho ra lẽ đặng mẹ con trẫm được gặp mặt nhau, ấy là ơn trá»ng lắm.
Phán rồi liá»n bãi chầu, các quan ai vá» dinh nấy.
Khi Bao Công vỠđến dinh thì truyá»n quân dẫn Vương Bình ra mắng rằng:
- Vả ngươi là ngưá»i ăn cÆ¡m vua hưởng lá»™c nước, lẽ ra phải hết lòng giúp nước, có đâu lại nghe lá»i đà n bà mà là m Ä‘iá»u tồi tệ như váºy?
Vương Bình nói:
-Tháºt là tôi quá ngu si nên nghe lá»i ngưá»i vợ bất hiá»n nay đến ná»—i nà y, xin đại nhân rá»™ng lòng tha thứ.
Bao Công nói:
- Ngươi là m đến chức Hình Bá»™ Thượng thÆ¡ mà hà nh động như váºy thì chỉ có cái chết mà thôi.
Vương Bình lạy lục nói:
- Tội tôi đáng muôn thác, song đại nhân nghĩ đến tình cố hữu và đồng hương mà ra ơn xuống phước cho.
Bao Công nói:
- Tội ngươi nặng lắm, không thể nà o dung tha được.
Nói rồi khiến quân dẫn Mã thị và o xét há»i.
Mã thị thưa:
- Xin đại nhân chá»› tin lá»i Vương Bình mà oan ức cho tôi. Vả lại tôi là pháºn đà n bà đâu dám xen và o việc triá»u chÃnh mà chồng tôi lại đổ cho tôi, xin đại nhân xét lại.
Bao Công nói:
- Äà n bà như váºy tháºt cÅ©ng già mồm lắm.
Liá»n quay lại há»i Vương Bình:
- Vợ ngươi đã khai như váºy thì ngươi tÃnh lẽ nà o?
Vương Bình nổi giáºn mắng Mã thị thì Mã thị cÅ©ng mắng Vương Bình. Hai vợ chồng cãi lẫy nhau, là m cho Bao Công bá»±c mình truyá»n quân tra khảo.
Cuối cùng hai vợ chồng chịu Ä‘au không nổi phải khai sá»± tháºt.
Bao Công há»i Vương Bình:
- Váºy chá»› khi vợ ngươi xui khiến ngươi như váºy thì Lưu
Thái háºu đã sai ngưá»i Ä‘em lá»… váºt đến chưa?
Vương Bình thưa:
- Khi vợ tôi xui khiến tôi là m việc ấy thì Lưu Thái háºu chưa sai ngưá»i Ä‘em lá»… váºt đến.
Bao Công há»i Mã thị thì Mã thị cÅ©ng khai như váºy.
Bao Công nói:
- Váºy việc nà y phải chá» tra xét Quách Hòe rồi sẽ định Ä‘oạt.
Nói rồi sai quân dẫn vợ chồng Vương Bình và Quách Hòe giam và o thiên lao.
Hôm sau, Thiên Tá» lâm trà o thì Bao Công dâng biểu cho Thiên Tá» xem, Thiên Tá» xem rồi thì khiến Bao Công dẫn vợ chồng Vương Bình ra pháp trà ng mà xá» tá».
Bao Công vâng lệnh lui ra, là m y như lá»i Thiên Tá» phán.
Lá»i bà n.
Từ xưa đến nay, những việc có liên quan đến xét xá» dÃnh lÃu đến nhiá»u ngưá»i. Vụ việc nà o lá»›n thì sá»± dÃnh lÃu cà ng phức tạp hÆ¡n, bởi lẽ ngưá»i có tá»™i bao giá» cÅ©ng tìm cách trốn tránh tá»™i lá»—i cá»§a chÃnh mình bằng cách mua chuá»™c kẻ có quyá»n.
Như Vương Bỉnh là ngưá»i không có liên quan gì, được tiến cá» tra xét, nhưng lại vì việc tra xét mà vướng và o tá»™i lôĩ, là m cả hai vợ chồng Ä‘á»u mất mạng.
Sá»± tháºt xưa nay há»… tá»™i lá»—i thưá»ng hay kéo đến tá»™t lá»—i muốn khá»i tá»™i lá»—i mà xông và o tá»™i lá»—i. Äó là tâm lý ở Ä‘á»i. Vì váºy Bao Công là ngưá»i rất rà nh vá» tâm lý, nên đã khám phá ra những tá»™i lá»—i liên quan đến sá»± việc má»™t cách rất tà i tình.
Suy nghiệm vá» nháºn xét và hà nh động cá»§a Bao Công chúng ta má»›i hiểu thấu được tà i năng đặc biệt ấy.
|

12-10-2008, 06:05 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ bốn mươi hai
Tống đế âu lo vì thương mẹ.
Bao Công quyết chà muốn trừ gian.
Hôm sau Thiên Tá» lâm trà o phán giữa triá»u đình:
- Nay Trẫm giao án Quách Hòe cho Bao khanh tra xét.
Bao Công tâu:
- Việc ấy tôi không dám lãnh.
Thiên TỠnói:
- Nếu Bao khanh không nháºn việc ấy thì Trẫm biết giao cho ai?
Bao Công tâu:
- Xin Bệ hạ giao việc ấy cho Bà ng Quốc trượng tra xét ắt ra lẽ ngay gian.
Bà ng Hồng nghe Bao Công tâu như váºy thì nghÄ© thầm:
- Lạ tháºt? Hôm trước lão Bao Hắc tá» nói ta không thể tra xét được, cá»› gì hôm nay lại muốn giao cho ta, chắc là lão có mưu kế gì muốn hại ta chá»› chẳng không.
NghÄ© như váºy nên quỳ tâu:
- Hôm trước Bao Công đã tâu giữa trà o là việc ấy tôi không thể tra xét được, nay lại giao cho tôi nên tôi không dám lãnh. Xin Bệ hạ chá»n ngưá»i khác là m việc ấy.
Bao Công tâu:
- Nếu Bà ng Quốc trượng không lãnh chỉ thì chắc trong triá»u không ai là m được việc nà y.
Thiên TỠnói:
- Hai khanh Ä‘á»u không chịu lãnh chỉ, chẳng lẽ việc nà y bá» qua sao?
Bao Công tâu:
- Xin Bệ hạ cứ tra xét lại triá»u đình thì việc nà y má»›i minh bạch được.
Thiên TỠnghe tâu có ý buồn, nên phán:
- Bấy lâu cÅ©ng có nhiá»u vụ án rất khó mà Bao khanh tra xét rất minh bạch, nay có việc nà y là việc mẹ Trẫm mang lấy tai há»a, lẽ thì Bao khanh phải hết lòng tra xét, để mẫu tá» tương phùng cá»› sao lại từ chối.
Bao Công tâu:
- Chẳng phải tôi muốn từ chối, ngặt vì ngà y trước Bà ng Quốc trượng nói tôi là ngưá»i chá»§ cáo không lẽ tra xét nên tôi không dám lãnh chỉ. Vả lại nếu tôi lãnh chỉ mà tra án nà y thì tôi phải tra xét cho minh bạch, và cứ theo luáºt mà xá» Ä‘oán. Lỡ khi Lưu Thái Háºu và Äịch Thái Háºu có tá»™i thì hai vị nương nương ấy là báºc mẫu nghi, không khá»i Bà ng Quốc trượng gá»i tôi là khi quân, phạm thượng. Vì váºy tôi không dám lãnh chỉ xin Bệ hạ xét lại.
Thiên TỠphán:
- Lá»i Bao khanh rất phải, song ná»™i trà o không ai đủ sức tra xét việc ấy, váºy khanh hãy cứ phép nước mà là m, há»… Thái Háºu có tá»™i thì cÅ©ng cứ luáºt mà xét Ä‘oán, Bà ng Quốc trượng có tá»™i thì cÅ©ng nghị tá»™i nữa.
Bao Công tâu:
- Nếu Bệ hạ phán như váºy, thì tôi má»›i dám lãnh chỉ.
Thiên Tá» mừng rỡ truyá»n bãi chầu, các quan ai lui vá» dinh nấy. Duy có Bà ng Hồng lòng giáºn Bao Công lắm, song cÅ©ng không dám nói tiếng chi.
Bấy giá» Lưu Thái Háºu hay tin ấy Ä‘em lòng lo sợ, biết Bao Công là ngưá»i thiết diện vô tư, không dám đưa cá»§a hối lá»™ cho nên cứ nằm yên than thở mà thôi.
Còn Bao Công khi lui vỠdinh rồi thì khiến quân và o nhà lao dẫn Quách Hòe ra. Khi thấy mặt Quách Hòe, Bao Công nghĩ thầm:
"Bấy lâu nó dá»±a thế Lưu Thái Háºu nên không kiêng nể ai, nay sá»± việc đã có nhiá»u chứng cá»›, dù có Lưu Thái Háºu cÅ©ng không dám khinh khi nữa rồi".
Lúc Quách Hòe còn Ä‘ang trầm tư thì đã có bốn tên quân cá»§a Bao Công nhảy đến đạp Quách Hòe má»™t đạp té nhà o xuống đất, rồi thá»™p ngá»±c dẫn đến trước pháp đưá»ng.
Quách Hòe nổi giáºn, mắng lá»›n:
- Bao Chuẩn? Ngươi là m quan đến bá»±c ấy mà không kể phép tắc, lại ngang ngược như váºy. Ngươi không thấy quyá»n thế cá»§a ta bấy lâu sao? Từ Thiên Tá» cho đến văn võ bá quan không ai dám khi dá»… ta chút nà o. Nay ngươi là m váºy thiệt là chẳng kiêng Thái Háºu và không kể gì đến Thánh Hoà ng nữa.
Bao Công nạt lớn:
- Loà i súc sanh! Ngươi đã toan mưu hại ấu chúa, đốt BÃch Vân cung, là m cho mẹ má»™t nÆ¡i, con má»™t ngả. Ngươi tưởng việc ấy dấu mãi được sao. Nay ta đã phát hiện ra rồi thì không lẽ ngươi trốn đâu cho khá»i. Váºy ngươi phải mau mau khai thiệt ra, nếu còn dấu diếm thì không khá»i bị tra tấn.
Quách Hòe nói:
- Nếu nói như váºy tháºt là dại dá»™t lắm. Vả chăng Ä‘á»i nay chẳng thiếu chi ngưá»i gian trá, sao ngươi lại nghe lá»i má»™t mụ ăn mà y mà không suy xét, là m cho xáo trá»™n trong triá»u đình. Có phải là ngươi Ä‘em dạ bất nhân, vu oan giá há»a cho ngưá»i là nh hay không?
Bao Công nói:
- Quách Hòe! Ngươi đừng già mồm, nếu ngươi nói việc ấy không có, tại sao Lưu Thái Háºu còn lo lót cho Vương Bỉnh để là m kế tra khảo thế cho ngươi váºy? Còn nếu ngươi ngưá»i đà n bà ấy là mụ ăn mà y không dÃnh lÃu gì, tại sao biết bà n tay, bà n chân cá»§a Thánh Thượng có chữ SÆ N HÀ Xà TẮC. Ta cÅ©ng biết ngươi muốn liá»u mạng già để che dấu nhưng không thể dấu nổi đâu.
Nói rồi liá»n khiến quân đè Quách Hòe xuống mà khảo tra má»™t cách nặng ná».
Quách Hòe vì có gan dạ và sức mạnh nên khảo tra mấy cũng không chịu khai.
Bao Công thấy tra khảo đến nước mà Quách Hòe vẫn không chịu khai thì nghĩ thầm:
- Thuở nay ta tra tấn cÅ©ng nhiá»u lắm, nhưng chưa thấy ai gan dạ như váºy.
Liá»n nói vá»›i Quách Hòe:
- Nếu bây giá» ngươi không chịu cung khai thì ngà y sau thác xuống âm phá»§ ngươi cÅ©ng không thể dấu được. Váºy ngươi hãy khai phứt Ä‘i cho xong để tránh khá»i Ä‘au đớn.
Quách Hòe nói:
- Thà đến chừng chết xuống âm phủ thì ta cung khai còn bây giỠtrước mặt ngươi ta không thèm khai gì hết.
Bao Công nghe nói nghĩ thầm:
- Như váºy là nó có ý khinh dá»… và chống đối ta nên má»›i có thái độ như váºy. Thôi để ta láºp kế khác mà tra khảo nó xem sao.
NghÄ© như váºy liá»n khiến quân dẫn Quách Hòe và o thiên lao mà giam lại.
Lúc ấy Quách Hòe bị tra khảo đau đớn lắm, nên trong mình mê man, ăn ngủ không được.
Bao Công lui và o háºu đưá»ng nghÄ© thầm:
-" Quách Hòe đợi đến lúc chết xuống âm phá»§ má»›i chịu cung khai, váºy ta phải tương kế tá»±u kế mà tâu cùng Thánh Thượng hay, đặng xin thiết láºp má»™t cảnh âm phá»§ tại nÆ¡i Ngá»± Huê viên, chỠđến lúc ná»a đêm bắt Quách Hòe đến đó mà tra khảo thì chắc nó phải chịu cung khai. Song việc nà y phải rất kÃn đáo, đừng cho ai biết thì má»›i nên việc".
NghÄ© rồi và o tâu vá»›i Thiên Tá», xong âm thầm trở vá» dinh.
Äêm ấy, và o lúc canh ba, Thiên Tá», Bao Công và mấy ngưá»i ná»™i thị đến thay đổi y phục, vẽ mặt, vẽ mà y giả dạng y theo cảnh âm phá»§. Thiên Tá» ngồi giữa mà là m Diêm vương,
Bao Công là m Phán quan ngồi má»™t bên để chép lá»i cung, còn quân sÄ© thì đứng hầu hai bên giả là m quá»· sứ.
Äêm ấy, Quách Hòe nằm trong thiên lao, tinh thần má»i mệt, ná»a tỉnh, ná»a mê, thì có bốn ngưá»i hình dung cổ quái, tướng mạo dị kỳ, đầu trâu mặt ngá»±a dưá»ng như quá»· sứ dưới âm ty, đến bắt Quách Hòe trói lại, khiêng và o Ngá»± Huê viên.
Äến nÆ¡i, Quách Hòe nghe tiếng rên la thảm thiết, bèn mở mắt ra xem, thấy có má»™t ngưá»i dữ tợn đứng giữ cá»a nạt lá»›n:
- Chỗ nà y là Quỷ môn quan, không ai được đến đây.
Bá»n quá»· sứ khiêng Quách Hòe nói:
- Thằng nà y là Quách Hòe, ở trên dương gian có tội rất lớn, nên chúng tôi vâng lệnh Diêm vương bắt nó đến cho Diêm vương tra khảo.
Quá»· giữ cá»a nói:
- Äã có lệnh Diêm vương thì khiêng nó và o.
Quách Hòe nghe hai đà ng nói như váºy thì nghÄ© rằng:
- Té ra hồn ta đã xuống Diêm la rồi, còn gì nữa đâu?
Các quỷ ấy khiêng đi một lúc nữa thì lại nghe tiếng than khóc om sòm, chiêng khua rổn rảng. Quách Hòe đinh ninh là mình đã chết xuống Âm phủ rồi, nên chỉ biết thở dà i.
Äến chừng khiêng tá»›i má»™t chá»— Ä‘iện các thì các quá»· bá» Quách Hòe xuống đất mà nói:
- Äã tá»›i Diêm la Ä‘iện rồi, hãy quỳ xuống mà hầu tra.
Quách Hòe nhướn mắt lên xem thì thấy đèn Ä‘uốc leo lét trên ngai có má»™t vị Diêm vương ngồi giữa, hai bên có ngưu đầu mã diện đứng hầu thì cả kinh không dám nhìn, cứ dáºp đầu mà xin tha tá»™i.
Thiên TỠnạt lớn:
- Quách Hòe, khi ngươi ở dương thế Ä‘em lòng bạc ác là m việc khi quân như váºy, bây giá» xuống đây ngươi đã biết xét tá»™i mình chưa?
Quách Hòe không biết nói lá»i nà o, cứ lạy lục mà xin tha.
Thiên TỠnạt: .
- Vả Tống đế là chÆ¡n mạng Thiên Tá» mà ngươi dám cả gan toan mưu hãm hại, lại phóng lá»a đốt BÃch Vân cung, chút nữa thì nghiệp Tống đã không còn. Tá»™i lá»—i cá»§a ngươi như váºy đó bây giá» ngươi đã chịu án hay chưa?
Nói rồi liá»n khiến quá»· sứ khiêng Quách Hòe bá» và o vạt dầu.
Quỷ sứ tuân lệnh vừa muốn ra tay thì Quách Hòe la lớn:
- Xin Diêm vương dung tha, để tôi xin khai sá»± tháºt.
Tiếp đó, Quách Hòe khai:
- Khi tôi vâng lá»i Lưu Thái Háºu mà là m việc ấy thì cÅ©ng bởi tham cuá»™c già u sang và cÅ©ng nhÆ¡n dịp Tiên đế ngá»± thân chinh nữa. Nguyên khi ấy Chánh háºu sanh đặng công chúa, còn Lý Thần Phi sanh đặng hoà ng nam, cho nên nương nương Ä‘em lòng đố kỵ, e đến khi Tiên đế ban sư hồi trà o thì Lý Thần Phi sanh đặng hoà ng nam thì Ä‘em lòng yêu dấu chăng? Cho nên ngưá»i nằng nặc quyết má»™t, toan mưu mà cho đặng mẹ con Lý Thần Phi, Ngưá»i má»›i khiến tôi liệu định cÆ¡ mưu mà lo việc ấy. Xin Diêm vương xét lại cho tôi nhá». Vả tôi đã là m thân nô tì, lẽ nà o lại không hết lòng hết sức mà là m cho vừa ý ngưá»i sao. Lúc ấy cá»±c chẳng đã tôi phải láºp mưu mà khiến nương nương đến BÃch Vân cung mà nói công chúa thiếu sữa, đặng có nhÆ¡n dịp ấy má»i Lý Thần Phi Ä‘em Thái TỠđến Chiêu Dương cung, toan mưu giết mèo mà tráo. Khi Lý Thần Phi còn Ä‘ang yến ẩm thì tôi Ä‘em mèo ấy qua BÃch Vân cung, giao cho cung nữ mà nói: Thái tá» Ä‘ang an giấc, chẳng nên dở ra mà là m mất giấc ngá»§. Vì váºy cung nữ vâng lá»i không dám dở ra xem. Äến chừng Lý Thần Phi trở vá» cung thì Lưu nương nương lại sai ngưá»i thiêu há»§y cung đình, đặng là m cho biệt tÃch. Khi ấy tôi vá»›i Lưu nương nương cÅ©ng ngỡ là Lý Thần Phi đã chết thiêu trong cung ấy rồi. Qua đến canh năm, Lưu nương nương lại sai cung nữ là Khấu Ngá»± Thừa bồng Thái tá» ra Ngá»± Huê viên mà bá» xuống Kim thá»§y trì. Không dè Khấu Ngá»± Thừa lại có lòng nhân ái, mách bảo cho Lý Thần Phi tẩu thoát, lại dấu Thái tá» nÆ¡i nà o không biết, rồi nhảy xuống Kim thá»§y trì mà liá»u mình. Lúc ấy cung nữ bị thiêu chết hÆ¡n má»™t trăm ngưá»i, cho nên Lưu nương nương ngỡ là Lý Thần Phi cÅ©ng chết trong đám lá»a ấy rồi. Từ ấy đến nay đã gần hai mươi năm thì cÅ©ng biệt tăm biệt tÃch, cho nên Lưu nương nương không còn lo tá»›i việc ấy nữa. Bây giá» thì tôi má»›i biết Tống Thiên Tá» không phải là con Äịch Thái Háºu, mà thiệt là con cá»§a Lý Thần Phi ngà y trước mà Khấu Ngá»± Thừa Ä‘em giao lại cho Trần Lâm. Trần Lâm lại Ä‘em giao lại cho Äịch Thái Háºu bảo dưỡng. Äến chừng Tiên đế ban sư hồi trà o, hay được Lý Thần Phi và Thái tá» Ä‘á»u bị chết thiêu nên Ä‘em lòng thương xót. Lúc ấy, Tiên đế đã sợ không ngưá»i kế vị nên láºp con cá»§a Äịch Thái Háºu là m Äông cung Thái tá». Bây giá» lây việc ấy duy có má»™t mình Äịch Thái Háºu và Trần Lâm hiểu rõ cÆ¡ mưu cá»§a tôi mà thôi. Xin Diêm vương xét lại việc ấy; cá»±c chẳng đã tôi má»›i phải là m.
Lúc ấy Bao Công ngồi là m Phán quan ghi hết các lá»i cung khai cá»§a Quách Hòe. Thiên Tá» rÆ¡i lệ dầm dá» nghÄ© thầm:
- "Nếu váºy thì mẹ ta chịu lao khổ hÆ¡n mưá»i tám năm trá»i, còn ta thì uy nghi sung sướng như vầy, tháºt cÅ©ng là bất hiếu lắm".
NghÄ© như váºy liá»n khiển quân Ä‘em Quách Hòe giam và o thiên lao, rồi nói vá»›i Bao Công:
- Trẫm cÅ©ng nhá» khanh nên má»›i minh bạch oan tình mẫu háºu, song trẫm nghÄ© đến việc ấy thì lại cà ng hổ thẹn lắm, Vì trẫm là m đến Thiên Tá» mà mẫu háºu bị cá»±c khổ như váºy. .
Bao Công tâu:
- Lý Thái háºu bị gian lao khổ cá»±c là do Lưu Thái Háºu Ä‘em lòng ganh ty, vả Quách Hòe sắp đặt gian mưu. Còn Bệ hạ lúc ấy thì còn thÆ¡ ấu, biết đâu dược chuyện đó. Bây giá» Quách Hòe đã cung khai như váºy rồi, xin Bệ hạ há»i lại Trần Lâm, cá»› gì đã dấu được Thái tá», mà khi Tiên đế hồi trà o lại không tấu trình cho Tiên đế biết.
Thiên TỠnói:
- Lá»i ấy rất vừa ý trẫm.
Bèn khiến nội thị đem y phục mà thay đổi, rồi trở vỠcung mà yến ẩm với Bao Công.
Khi quân sĩ đem Quách Hòe vỠđến thiên lao thì Quách Hòe nghĩ thầm:
- Thế là mình đã mắc mưu Bao Công rồi.
Nhưng khi biết được thì đã muá»™n, chỉ còn buồn bã mất ăn, mất ngá»§ đến ná»—i xanh xao không khác gì ngưá»i Ä‘au nặng.
Lúc nà y Thiên Tá» sai ná»™i thị đến Nam Thanh cung đòi Trần Lâm và o triá»u kiến.
Nguyên Trần Lâm từ ngà y cứu được Thái tá» thì Äịch Thái Háºu cho chức an nhà n không sai khiến đến nữa. Lúc ấy Trần Lâm đã 92 tuổi, đầu bạc như bông mà khà lá»±c còn mạnh lắm. Khi Thánh chỉ tuyên triệu thì Trần Lâm cÅ©ng không biết có việc gì, nên vá»™i vã đến nÆ¡i.
Thiên Tá» thấy Trần Lâm liá»n há»i:
- Lúc trước Khấu Ngá»± Thừa giao Thái tá» cho ngươi, đến lúc Tiên Äế hồi trà o tại sao ngươi không tâu lại? Bây giá» Thái tỠở đâu? Ngưá»i phải thá»±c thà mà khai ngay Ä‘i.
Trần Lâm nghe Thiên Tá» há»i váºy thì thất kinh nghÄ© thầm:
- Lạ tháºt! Sao Thiên Tá» biết được việc nà y mà tra há»i. Bây giá» biết liệu là m sao? Nếu cứ sá»± tháºt khai ngay thì ta vá»›i Äịch Thái Háºu cÅ©ng không khá»i tá»™i yểm án.
Bao Công thấy Trần Lâm đang suy nghĩ thì hiểu ý nên nói:
- Việc ly miêu hoán chúa, thiêu há»§y BÃch Vân cung thì Quách Hòe đã chịu án rồi, cho nên Thánh Thượng triệu công công đến mà đối chứng, chá»› công công là ngưá»i vô tá»™i, có há» chi mà sợ.
Trần Lâm nghe Bao Công nói như váºy thì an lòng tâu:
- Nguyên năm ấy tôi vâng lệnh Bác Hiá»n Vương và o ngá»± huê viên mà hái hoa. Äến nÆ¡i thì thấy Khấu Ngá»± Thừa bồng Thái tá» ngồi gần Kim thá»§y trì mà khóc, tôi má»›i gạn há»i sá»± tình biết được Lưu Thái Háºu Ä‘em lòng đố kỵ, muốn hại Thái tá» và Lý Thần Phi. Khi ấy tôi má»›i giấu Thái tá» và o giá» : hoa Ä‘em vá» Nam Thanh cung mà thuáºt lại cho Bác Hiá»n vương nghe. Lúc ấy Bác Hiá»n Vương ná»a mừng ná»a sợ bèn khiến Äịch Thái Háºu cứ việc bảo dưỡng, đặng chá» Tiên đế hồi trà o thì sẽ tâu trình. Té ra Tiên đế chưa kịp ban sư thì Bác Hiá»n vương đã tạ thế rồi. Vì váºy nên Äịch Thái Háºu sợ oai quyá»n cá»§a Lưu Thái Háºu không dám cáo thú chuyện đó.
Thiên Tá» há»i:
- Váºy chá»› Äịch Thái Háºu đã bảo dưỡng Thái tỠấy bấy lâu bây giá» Thái tỠấy ở đâu?
Trần Lâm tâu:
- Thái tỠlà Bệ hạ đó.
Thiên TỠnói:
- Nếu váºy trẫm đây không phải là con cá»§a Äịch Thái Háºu sao?
Trần Lâm tâu:
- Không phải! Bệ hạ tháºt là con cá»§a Lý nương nương.
Thiên TỠnói: .
- Khanh thiệt là trung nghÄ©a, đáng khen lắm. Rồi đó trẫm sẽ phong thưởng để Ä‘á»n Æ¡n.
Nói rồi khiến ngưá»i đưa Trần Lâm trở vá» Nam Thanh cung.
Hôm sau, Thiên Tá» truyá»n cho ná»™i thị và các quan nhứt phẩm Ä‘á»u phải tùy giá qua Trần Châu mà nghênh tiếp Thái Háºu.
Còn Trần Lâm vỠđến Nam Thanh cung thì thuáºt hết việc cho Äịch Thái Háºu nghe. Äịch Thái Háºu mừng cho Lý Thần Phi còn ở dương thế mà mẹ được gặp con.
Chừng ấy Lộ Huê vương mới biết Thái tỠkhông phải anh ruột mình.
Bấy giá» Lưu Thái Háºu hay công chuyện xảy ra như váºy nên lo lắng không yên, xảy có ná»™i giám và o tâu:
- Nương nương đã mang khốn rồi. Nay tôi đã thám thÃnh rõ rà ng Thiên Tá» tra được án ly miêu hoán chúa vì Quách công công và Trần công công Ä‘á»u khai cặn kẽ. Bây giá» Thiên TỠđã truyá»n dá»n xa giá ra Trần Châu mà nghênh tiếp Lý Thái Háºu
Lưu Thái Háºu nghe báo than:
- Không biết vì cá»› gì mà Bao Chuẩn oán thù vá»›i ta như váºy cứ mong lòng tra cho ra án đặng mà hãm hại Quách Hòe. Bây giá» phần ta là đÃch mẫu, thì không lẽ Vương nhi đà nh lòng là m tá»™i, song e Quách Hòe không khá»i bị tá»™i lăng trì. Tuy ta khá»i bị tá»™i mặc lòng, song mặt mÅ©i nà o dám ngó Lý Thần Phi nữa. Thôi, chẳng thà liá»u thác phứt cho rồi, chá»› sống đây thì cà ng hổ thẹn lắm.
NghÄ© như váºy bèn đóng cá»a cung tá»± váºn.
Lá»i bà n.
Má»—i ngưá»i có má»™t cuá»™c Ä‘á»i, trong thá»i gian hình thà nh cuá»™c Ä‘á»i ấy chứa chất không biết bao nhiêu ká»· niệm Ä‘au buồn sướng khổ. Ai cÅ©ng muốn vươn lên để tranh Ä‘oạt hưởng thụ, vì váºy tạo ra những háºn thù, bất công, độc ác. Cuối cùng cÅ©ng đến chá»— há»§y diệt theo luáºt thiên nhiên mà thôi. Cái giá trị nhất trong cuá»™c sống là không để cho mình phải ân háºn trước lúc tạ thế.
Lưu Thái Háºu chỉ vì ganh ty má»™t lúc mà có những hà nh động phi nhân, dù cho sống trong cao sang, quyá»n quý đến đâu mà trước lúc lâm chung bị hối háºn, Ä‘au khổ, thấy mình không xứng đáng là m ngưá»i thì Ä‘iá»u đó không bằng sống bình thưá»ng mà đến lúc tạ thế vẫn thấy tâm hồn mình vui vẻ không là m Ä‘iá»u gì tá»™i lá»—i trong cuá»™c sống.
Lá»i xưa có nói: Äánh giá má»™t con ngưá»i, má»™t cuá»™c sống chỉ chá» lúc há» tắt tở má»›i biết được cuá»™c Ä‘á»i và giá trị con ngưá»i ấy ra sao. Kẻ có tâm niệm là m ngưá»i thì trong lúc sống má»—i hà nh động phải kiểm Ä‘iểm, cân nhắc trước khi hà nh động, không nên là m bừa vì tham vá»ng để rồi hối háºn khi sắp rá»i cõi sống.
|

12-10-2008, 06:05 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ bốn mươi ba
Nơi lò gạch Tống quân rơi.
Chốn cung vi Lý Háºu trở vá».
Khi Thiên Tá» ngá»± giá đến Trần Châu thì Bao Công Ä‘i trước đến ra mắt Lý Thái Háºu trước để báo tin.
Lý Thái Háºu há»i:
- Váºy Bao đại nhân vá» trà o đã phân biện việc ấy xong chưa?
Bao Công tâu:
- Ãn ấy đã minh bạch nên tôi cùng Thánh Thượng ngá»± giá đến đây rước nương nương vá» cung.
Lý Thái Háºu mừng rỡ nói:
- Oan khúc cá»§a tôi như thế nà y mà nay đã tra ra, thiệt là ơn cá»§a đại nhân rất trá»ng. Nếu không có đại nhân gánh vác việc nà y thì chắc thân tôi suốt Ä‘á»i phải chịu cá»±c khổ.
Quách Hải ThỠnghe nói xen và o:
- Nếu váºy thì Thánh Thượng cÅ©ng không phải là minh
quân. Ai Ä‘á»i mẹ ruá»™t mà lại bá» ra thân thể như váºy, lại nhìn ngưá»i khác là mẹ thì mang tá»™i bất hiếu biết là nhưá»ng nà o?
Bao Công nói:
- Ngưá»i nói như váºy tháºt là quấy lắm. Vả chăng khi ấy Thánh Thượng còn thÆ¡ ấu mà biết đâu đến việc trá»› trêu như váºy Ngưá»i phải suy xét cho kỹ chẳng nên nói báºy mà phạm đến uy tÃn cá»§a Thánh Thượng.
Lý Thái Háºu nói:
- Con Æ¡i! Lá»i Bao đại nhân nói đó là phải lắm, con đừng có nóng nảy mà lá»—i đạo quân thần. Con cứ là m thinh đứng bên mẹ đây mà thôi.
Quách Hải ThỠnói:
- Lá»i mẫu thân đã dạy con đâu nà o dám cãi.
Bao Công lại tâu:
- Xin nương nương hãy thay đổi đồ cung trang đi, vì
chút nữa đây Thánh Thượng sẽ đến ra mắt nương nương và nghinh tiếp nương nương cùng trở vá».
Lý Thái Háºu nói:
- Thân tôi bị nạn bấy lâu, ăn mặc rách rưới đã quen rồi, bây giỠcũng chẳng nên mặc đồ hoa mỹ là m chi nữa.
Bao Công nói:
- Xưa khác, nay khác, lúc trước nương nương bị nạn thì không ai biết, còn nay thì cÅ©ng tá»· như cây khô mà trổ bông, đã trở lại báºc quốc mẫu rồi, lẽ nà o lại ăn mặc rách rưới như váºy?
Lý Thái Háºu nói:
- Äại nhân đã nói cạn lá»i như váºy thì tôi cÅ©ng nghe theo, song để Thánh Thượng đến đây, mẹ con gặp nhau rồi tôi sẽ thay đổi cung trang cÅ©ng chẳng muá»™n.
Thái Háºu nói vừa dứt lá»i thì cá» quân sÄ© chạy đến báo vá»›i Bao Công:
- Thánh giá đã đến rồi.
Bao Công láºt Ä‘áºt ra tiếp giá. Khi ấy Thiên Tá» không muốn kinh động đến Quốc mẫu nên không cho các quan há»™ giá theo đông, chỉ Ä‘i tá»›i năm vị đại thần và o đó mà ra mắt Thái Háºu.
Thiên TỠđến nÆ¡i quỳ dưới đất, còn các quan cÅ©ng quỳ theo. Bao Công tâu vá»›i Thái Háºu rằng:
- Thánh Thượng đến đây đang quỳ trước mặt nương nương đó.
Lý Thái Háºu nghe nói thì mừng rỡ, láºt Ä‘áºt lấy tay quá» lia quÆ¡ lịa, song quÆ¡ không tá»›i. Còn Thiên Tá» thấy thân thể Thái Háºu như váºy thì lòng Ä‘au như dao cắt, nước mắt nhá» xuống ròng ròng, bèn quỳ xê lại bên Thái Háºu mà tâu:
- Con đã quỳ gần bên mẹ đây.
Thái Háºu nghe nói thì đưa tay quÆ¡ nhằm vai Thiên Tá», bá»—ng khóc òa lên nói:
- Hoà ng nhi Æ¡i. Mẹ con ta cách nhau đã gần hai mươi năm, nay ngỡ là đã không gặp mặt nhau được nữa. May mà mẫu tá» tương phùng như váºy thì cÅ©ng nhá» Æ¡n Bao đại nhân lắm.
Nói rồi vùng khóc lá»›n lên. Thiên Tá» thấy váºy cÅ©ng khóc sướt mướt, không nói ra lá»i.
Qua một lúc, Thiên TỠmới nói được:
- Máºu háºu Æ¡i. Con là m đến báºc Thiên Tá», già u có bốn biển, và o đà i ra các, mà để thân mẹ chịu cá»±c khổ như vầy thiệt là tá»™i rất lá»›n, nay còn mặt mÅ©i nà o mà ngồi chốn ngà i và ng sá»a trị thiên hạ nữa? Tá»™i ấy đáng muôn thác. Nếu mẹ không bắt tá»™i con thì cÅ©ng phế con xuống láºp lên ngưá»i khác để trị vì thiên hạ.
Các vị đại thần tâu:
- Việc nà y không phải tại lá»—i Bệ hạ đâu, vì khi đó Bệ hạ còn nhá», lẽ nà o lại biết ÄÆ°á»£c gian kế như váºy, bây giá» Bệ hạ lại định tá»™i bất hiếu cho mình, chúng tôi e không nhằm quốc pháp, xin Bệ hạ đừng nói đến việc ấy nữa. Ngà y nay là ngà y mẫu tá» Ä‘oà n viên, xin rước nương nương vá» trà o đặng cùng hưởng phú quý thì hay hÆ¡n.
Lý Thái Háºu than:
- Bây giá» tôi đã ra thân tà n táºt và chịu khổ đã quen rồi, cÅ©ng chẳng cần vá» chốn cung vi là m chi nữa. Äể tôi ở lại lò gạch nà y cho qua ngà y Ä‘oạn tháng thì hÆ¡n.
Thiên Tá» nghe Thái Háºu nói như váºy thì tâu:
- Mẹ Æ¡i! Xin mẹ chá»› nói lá»i ấy. Nếu mẹ có lòng nhân từ không là m tá»™i con, váºy con xin rước mẹ trở vá» cung vi đặng phụng dưỡng thì con má»›i an lòng. Nếu mẹ không Ä‘i thì con không chị hồi trà o đâu. Con quyết ở đây hôm sá»›m cùng mẹ mà thôi.
Nói rồi khóc òa lên.
Thái Háºu nói:
- Thân mẹ mù lòa như vầy, dẫu có vỠcung cũng chẳng vui gì mà lại còn là m mất thể diện của con nữa.
Thiên Tá» nghe nói như váºy cà ng Ä‘au xót hÆ¡n nữa, liá»n bước ra ngoà i chấp tay khấn vái trá»i đất:
- Ngà y nay mẹ con tôi đã được Ä‘oà n viên, mà mẹ tôi vì bị mù lòa mà không chịu theo tôi vá» triá»u, tôi không thể nà o bá» mẹ tôi mà đi cho được, cúi xin Hoà ng Thiên Háºu thổ giúp cho mẹ tôi hết mù lòa, để tôi đưa mẹ tôi vá» cung nuôi dưỡng. Nếu được như váºy, tôi hứa sẽ xuất kho mà bố thà cho nhân dân tại Trần Châu nà y, và tha thuế 10 năm cho dân chúng rồi đại xá tù nhân, để má»i ngưá»i an hương ân đức.
Vái rồi vừa bước và o trong thì Lý Thái Háºu đôi mắt bá»—ng sáng lên.
Lý Thái Háºu mừng rỡ nói:
- Hoà ng nhi Æ¡i? Bây giá» con mắt cá»§a mẹ đã lần lần sang tá» rồi. Tháºt là trá»i pháºt đã thương mẹ con ta.
Thiên Tá» và các quan đại thần Ä‘á»u vui mừng không biết nói sao cho hết. Quách Hải Thá» nhảy tá»›i reo vui, nói:
- Thánh Thượng vái có mấy lá»i mà mẹ tôi mắt đã sáng ra rồi, nếu biết váºy thì bấy lâu nay tôi đã khấn vái cho mẹ tôi sáng mắt ra, đâu để đến bây giá».
Thiên Tá» nghe Quách Hải Thá» nói như váºy thì há»i Thái váºy chá»› ngưá»i nà y là ai mà lại kêu Mẫu háºu bằng mẹ váºy?
Lý Thái Háºu nói;
- Nó là Quách Hải Thá», vẫn là con nuôi cá»§a mẹ đấy, bấy lâu nay mẹ cÅ©ng nhá» nó nuôi dưỡng nên má»›i sống được đến ngà y nay.
Thiên TỠnói:
- Nếu váºy thì đáng là m ân huynh cá»§a con lắm.
Bèn day lại nói vá»›i Quách Hải Thá»:
- Xin ân huynh ngồi lại đặng trẫm lạy má»™t lạy mà đá»n Æ¡n lao khổ.
Nói rồi vừa muốn lạy thì Quách Hải ThỠvội vã tâu:
- Xin Bệ hạ chá» là m như váºy mà lá»—i đạo tôi thần.
Bao Công nói:
- Bệ hạ vì lòng thương mẹ mà không nghÄ© đến thân mình, tháºt đáng quý, nhưng Bệ hạ không nên là m như váºy mà bỠđạo vua tôi.
Thiên Tá» nghe Bao Công nói như váºy thì vòng tay nói
vá»›i Quách Hải Thá»:
- Trẫm nhá» có ân huynh thay mặt trẫm mà bảo vệ Mẫu háºu bấy lâu nay, nên mẹ con trẫm má»›i có ngà y Ä‘oà n viên. Váºy trẫm xin má»i ân huynh vá» trà o đồng hưởng vinh hoa vá»›i trẫm.
Quách Hải Thá» láºt Ä‘áºt quỳ xuống tâu:
- Vả Bệ hạ là con, tôi cÅ©ng là con. Bệ hạ chỉ mang Æ¡n sanh thà nh, còn tôi mang Æ¡n dưỡng dục. Bệ hạ biết đến nghÄ©a trá»ng, lẽ nà o tôi không biết trả Æ¡n dà y. Xin Bệ hạ chá»› nói đến việc trả Æ¡n mà lá»—i niá»m tôi chúa.
Thiên Tá» bước đến đỡ Quách Hải Thá» dáºy, nói:
- Ân huynh miễn lễ.
Lúc ấy Thái Háºu thấy các quan quỳ dưới đất thì nói:
- Các vị hiá»n khanh miá»…n lá»….
Thiên Tá» khiến các quan thi lá»… cùng Quách Hải Thá». Các quan Ä‘á»u vâng lệnh, duy chỉ có má»™t mình Bà ng Hồng mặt có vẻ buồn vì nghÄ© rằng mình là đương triá»u nhất phẩm mà lại phải thi lá»… vá»›i má»™t thằng ăn mà y như váºy thì hổ thẹn lắm
Tuy suy nghÄ© như váºy song không dám cãi lệnh. Quách Hải Thá» cÅ©ng đáp lá»… vá»›i mấy vị đại thần, nhưng rất ngượng ngáºp, vì từ nhỠđến giá» chưa biết lá»… nghi là gì cả. Bao Công tâu vá»›i Lý Thái Háºu:
- Xin nương nương thay đồ cung trang đặng lên kiệu mà vỠtrà o.
Thái Háºu nói:
- Váºy thì Hoà ng nhi và các quan hãy lui ra, rồi ta sẽ theo sau.
Thiên Tá» vâng lá»i dẫn các quan lui ra.
Lúc ấy Bao Công khiến thái giám và các cung nữ Ä‘em đồ cung trang và o dâng cho Thái Háºu. Thái Háºu thay đổi cung trang xong thì Thiên Tá» lại khiến Ä‘em y phục trao cho Quách Hải Thá» thay đổi. Quách Hải Thá» lắc đầu nói:
- Tôi mặc đồ rách rưới lâu nay đã quen rồi, chẳng nên thay đổi long bà o là m chi.
Thái Háºu nói:
- Con ơi! Bấy lâu nay rách rưới thì mẹ con ta cùng chịu với nhau, nay mẹ đã đổi cung trang thì con cũng phải mặc long bà o mà cộng hưởng phú quý cho vui lòng Hoà ng nhi.
Thiên TỠnói:
- Ân huynh đã chịu cá»±c khổ vá»›i Mẫu háºu bấy lâu, nay mẹ con trẫm đã sum há»p, thì trẫm là con, ân huynh cÅ©ng là con, trẫm bá»±c nà o thì ân huynh cÅ©ng báºc nấy. Váºy xin ân huynh hãy thay đổi cho vui lòng mẫu háºu.
Quách Hải ThỠnói:
- Không phải là tôi không tuân chỉ, song lâu nay tôi ở nÆ¡i quê mùa. Không thông hiểu lá»… nghi, xin Bệ hạ để tôi ở lại đây cho an pháºn.
Thái Háºu nói:
- Con đừng nói như váºy. Vả con vá»›i Thánh Thượng tuy có tình anh em, song còn phải giữ niá»m tôi chúa. Chúa vá»›i tôi cÅ©ng như cha vá»›i con, váºy con phải vâng lá»i chỉ bảo mà vá» trà o sống gần gÅ©i vá»›i mẹ như bấy lâu nay.
Quách Hải ThỠnói:
- Mẹ đã dạy như váºy con đâu dám cãi.
Nói rồi liá»n thay đổi y phụ, cùng Thái Háºu bước lên kiệu, còn Thiên Tá» bước lên long xa cùng các quan trở vá» Biện kinh.
VỠđến nÆ¡i, các quan trà o Ä‘á»u ra khá»i thà nh nghênh tiếp Thiên Tá» truyá»n dá»n yến tiệc thết đãi để chúc mừng việc Ä‘oà n viên.
Lúc ấy Tà o Hoà ng Háºu, Bà ng Quà Phi Ä‘i vá»›i tam cung lục viện đến đó mà triá»u kiến Lý Thái Háºu. Triá»u kiến xong, Lý Thái Háºu truyá»n chỉ ai vá» cung nấy, rồi than vá»›i Thiên Tá» rằng:
- Nay vỠđến đây được thấy cung viện như vầy tháºt là phước lá»›n. Song nhá»› lúc còn ở nÆ¡i Trần Châu nếu không có Bao đại nhân thì không biết đến bao giá» má»›i được trở lại nÆ¡i đây
Thiên TỠnói:
- Váºy để xong việc triá»u đình con sẽ cho ngưá»i đến Trần Châu trùng tu miếu võ, chẩn tế nhân dân. Còn bây giá» Quách Hòe đã Ä‘em lòng độc ác như váºy thì cứ phải luáºt mà hà nh hình. Còn Lưu Thái Háºu thì cÅ©ng không nhẹ và Äịch Thái Háºu cÅ©ng có tá»™i khi quân nữa. Tuy váºy pháºn là m con, không lẽ dám định án đấy.
Lý Thái Háºu nói:
- Vả chăng ngà y ấy Trần Lâm cứu Hoà ng nhi vá» cho Äịch Thái Háºu bảo dưỡng, thì Äịch Thái Háºu tuy không có công đẻ song cÅ©ng có công nuôi, sanh dưá»ng đạo đồng thì Äịch Thái Háºu cÅ©ng như mẹ, thiết là có công mà không có tá»™i cho hết. Còn Lưu Thái Háºu tuy có lòng độc dữ, song cÅ©ng là vợ lá»›n cá»§a Tiên đế thì cÅ©ng là đÃch mẫu cá»§a Hoà ng nhi rồi. Äạo là m con không lẽ định tá»™i cho Ä‘Ãch mẫu. Bây giá» mẹ con ta được Ä‘oà n viên thì Hoà ng nhi phải xóa bá» hết những chuyện ấy, chẳng nên nhắc đến nữa. Còn Trần Lâm có công cứu chúa, Æ¡n ấy phải Ä‘á»n. Khấu cung nga có lòng nhân ái thì phải âm phong và láºp miếu phụng từ. Duy có má»™t mình Quách Hòe tá»™i
ấy rất nặng, không thể thứ dung. Phải giao cho Bao Công tra xét mà định tội.
Thiên TỠnói:
- Mẫu háºu phán như váºy tháºt là có nhân từ.
Vừa nói dứt lá»i thì có cung nga đến báo:
- Từ ngà y thà nh giá ra khá»i kinh thà nh thì Lưu Thái Háºu đã đóng cá»a cung mà tá»± váºn rồi.
Thiên Tá» há»i:
- Khi trẫm mới vỠđây sao không báo trước cho trẫm hay?
Cung nữ tâu:
- Khi ấy Chánh háºu nương nương nói Thái Háºu má»›i vá», Ä‘ang lúc vui mừng nên không cho báo việc hung tin như váºy.
Lý Thái Háºu nghe xong thì rÆ¡i lệ nói:
- Thế khi Lưu Thái Háºu sợ tôi mà liá»u mình chăng? Không dè ta có lòng rá»™ng dung như váºy mà Lưu Thái Háºu không biết.
Thiên Tá» há»i cung nữ:
- Váºy chá»› đã tẩm niệm rồi hay chưa?
Ngà y ấy, Thiên Tá» truyá»n chỉ tẩm liệm Lưu Thái Háºu xong thì chá»n chá»— đất khác mà an táng, song không cư tang.
Ngà y thứ Äịch Thái Háºu ra mắt Lý Thái Háºu thì cÅ©ng muốn noi theo việc lá»… mà triá»u bái tung hô, song Lý Thái Háºu không cho, dắt tay má»i ngồi và trò chuyện cùng nhau. Äịch Thái Háºu cÅ©ng sợ Thiên Tá» bắt tá»™i khi quân nên có ý khép nép, té ra Lý Thái Háºu chẳng những không nói đến tá»™i mà còn tạ Æ¡n:
- Trong khi con tôi bị nạn đó, nếu không có hiá»n tẩu bảo bá»c thì còn đâu nối trị ngôi trá»i đặng Æ¡n ấy thiệt là lá»›n.
Cung nữ tâu:
- Chánh háºu nương nương nói Lưu Thái Háºu là ngưá»i có tá»™i, phải chá» Bệ hạ vá» xem thá» thế nà o đã rồi sẽ tẩm liệm.
Lý Thái Háºu nói:
- Váºy Hoà ng nhi hãy nghÄ© tình Tiên đế mà là m theo lá»… an táng nÆ¡i Hoà ng lăng.
Thiên TỠnói:
- Việc ấy không được đâu. Tuy Lưu Thái Háºu là ngưá»i nguyên phối phối cá»§a Tiên đế mặc lòng, song là m đến tá»™i ấy cÅ©ng không thua gì Võ Háºu Ä‘á»i ÄÆ°á»ng, vì cÅ©ng có lòng muốn là m tuyệt dòng nhà Tống. Nếu bây giá» còn an táng nÆ¡i Hoà ng lăng e khi con cÅ©ng bị tá»™i vá»›i Tiên đế nữa. Thôi, con cÅ©ng cho lấy lá»… mà tẩm liệm, nhưng không được chôn và o Hoà ng lăng.
Thái Háºu thấy Thiên Tá» nói như váºy thì là m thinh, không nói gì nữa.
Äịch Thái Háºu nói:
- Việc ấy tuy cÅ©ng có công, song lấy theo quốc pháp thì cÅ©ng không khá»i tá»™i khi quân. Nay nương nương cùng Thánh Thượng rá»™ng lòng không định tá»™i là may, xin chá»› nói đến công Æ¡n nữa.
Lý Thái Háºu nói:
- Tuy hiá»n tẩu nói như váºy, song theo ý tôi xét thà chẳng có tá»™i chi cả.
Nói vừa dứt thì Thiên TỠđến cung mà triá»u bái Äịch Thái Háºu. Kế đó Dư Thái Quân cÅ©ng đến chầu Lý Thái Háºu nữa.
Lý Thái Háºu truyá»n dá»n tiệc thết đãi. Ä‚n uống xong đến chiá»u tối má»›i vá».
Hôm sau, Thiên Tá» lâm trà o há»i Bao Công:
- Khấu cung nữ có lòng nhân ái, vì cứu trẫm mà phải liá»u mình như váºy, còn Trần Lâm thì cÅ©ng có công cứu chúa, song má»™t đáng mất, má»™t đáng còn, hai đà ng Ä‘á»u có Æ¡n rất nặng theo ý khanh tưởng phải phong thưởng báºc chi cho xứng ?
Bao Công tâu:
- Khấu cung nữ công cán rất lá»›n, xin Bệ hạ gián chỉ mà di táng linh cữu nÆ¡i Hoà ng lăng, rồi truy phong Thiên Phi nguyên mẫu, láºp miếu mà phụng thá». Còn Trần Lâm có lòng trung nghÄ©a xin Bệ hạ phong đến tước công, rồi cho an nhà n dưỡng lão, sống thì hưởng lá»™c triá»u đình, chết thì Ä‘em tên và o Thái miếu. Còn Quách Hoè có lòng độc ác, bà y mưu sâu kế độc thì phải chịu tá»™i rút ruá»™t, cắt lưỡi và phân thây.
Thiên TỠnói:
- Váºy thì trẫm giao cho khanh cứ theo án ấy mà thi hà nh.
Bao Công tâu:
- Vả Quách Hòe và Trần Lâm Ä‘á»u là ná»™i giám hết, mà Trần Lâm có lòng nhân ái, Còn Quách Hòe thì gian tà , má»™t đà ng hại chúa, má»™t đà ng cứu chúa, hai nẻo cách nhau, xin Bệ hạ cho Trần Lâm đến giữa pháp trưá»ng mà coi xá» tá»™i Quách Hòe cho vui lòng, đẹp mắt.
Thiên Tá» nháºm lá»i, phán:
- Phán Ä‘oán như Bao khanh tháºt vừa ý trẫm.
Liá»n hạ chỉ tuyên triệu Trần Lâm trước khi bãi triá»u. Các quan ai vá» dinh nấy.
Bao Công vỠđến dinh liá»n sai quân thẳng đến thiên lao bắt Quách Hòe Ä‘em ra pháp trưá»ng xá» tá»™i.
Quân sĩ dẫn Quách Hòe đến nơi thì Bao Công và Trần Lâm đã có mặt.
Bao Công cưá»i, nói:
- Quách Hòe và Trần công công Ä‘á»u là ná»™i giám mà má»™t đà ng vinh hiển như vầy, còn má»™t đà ng thì bị hà nh hình thế ấy, tháºt khác xa nhau.
Nói rồi khiến quân khiên ra má»™t thùng nước để giữa pháp trưá»ng và căng Quách Hòe ra xá» tá»™i lăng trì.
Lúc ấy quân sÄ© vâng lá»i cầm dao mở ruá»™t Quách Hòe, rồi rút ruá»™t ra, cắt bá» và o thùng nước, còn thịt thì xé ra từng miếng. Trần Lâm thấy Quách Hòe kêu la om sòm thì vá»— tay cưá»i lá»›n nói:
- Quách Hòe! Bởi ngươi ăn ở bất nhÆ¡n, độc ác nên mi má»›i bị tá»™i như váºy. Tháºt đáng kiếp.
Nói rồi cưá»i ngất cho đến hụt hÆ¡i mà chết. Quân sÄ© thấy váºy đỡ Trần Lâm dáºy, nhưng đã lạnh ngắt không còn cứu được nữa. Bao Công bảo quân sÄ© giữ thi hà i rồi trở vá» triá»u báo lại vá»›i Thiên Tá».
Thiên TỠnghe tin than:
- Trần Lâm có công cứu trẫm, chưa được hưởng phong thưá»ng mà đã lìa trần.
Bèn truyá»n chỉ văn võ thay mắt mình mà lo việc tống táng.
Còn Quách Hải Thá» lâu nay chịu cảnh bần hà n đã quen, nay vá» triá»u thấy việc nghi lá»… rưá»m rà không muốn ở trà o,
nên và o tâu cùng Lý Thái Háºu xin trở vá» Trần Châu, Lý Thái Háºu nghe tâu buồn bã nói:
- Con Æ¡i Mẹ con ta bấy lâu chịu rách rưới đói nghèo, nay mẹ đã tai qua nạn khá»i rồi thì còn phải ở đây vui hưởng vinh hoa vá»›i mẹ thì mẹ má»›i an lòng.
Quách Hải ThỠnói:
- Mẹ Æ¡i! Con là ngưá»i bần hà n, thuở nay không biết lá»… nghi chi hết, nay con ở đây lâu chừng nà o, thì lòng con thêm thẹn vá»›i bá quan văn võ chừng ấy. Vì con xét mình văn không biết má»™t chữ, võ không biết má»™t chiêu, xin mẹ cho con trở vá» Trần Châu mà thá»§ pháºn thanh bần mà con vui hÆ¡n là ở nÆ¡i đây trong vinh hoa phú quý. Vả lại từ Trần Châu đến đây cÅ©ng chẳng bao xa, khi nà o nhá»› mẹ con đến thăm cÅ©ng chẳng khó gì. Còn thân mẹ bây giỠđã có Thánh Hoà ng chăm sóc, sá»›m tối có ngưá»i hầu hạ, nên con an lòng không lo đến việc ấy nữa. Xin mẹ đừng trách con không biết vâng lá»i.
Lý Thái Háºu cÅ©ng biết lòng hiếu thảo cá»§a Quách Hải
Thá»,song vì không muốn sống trong cảnh phồn hoa, nên muốn trở vá» vá»›i thôn dã. Vì váºy Lý Thái Háºu nói :
- Con đã quyết chà không muốn ở lại đây thì để mẹ nói vá»›i Thánh Thượng xin sai ngưá»i qua Trần Châu láºp vương phá»§ cho con ở, váºy con chỠđợi Ãt ngà y nữa, lúc láºp xong vương phá»§ con hãy trở vá» .
Quách Hải Thá» nghe nói như váºy thì cÅ©ng vui lòng.
Ngà y kia, Lý Thái Háºu dạo khắp các cung mà xem nhÆ¡n phẩm thế nà o. Khà thấy Bà ng Quà Phi, tuy là môi son má phấn, mà y liá»…u mặt hoa, nhưng dưới chân mà y có má»™t chá»— sát khÃ, thì biết không phải là ngưá»i thuần lương, bèn thừa dịp nói vá»›i Thiên Tá» rằng:
- Mẹ xem Bà ng Quý Phi không phải là ngưá»i hiá»n háºu, chắc là có tánh hay đố kỵ. Váºy Hoà ng nhi không nên yêu dấu cho lắm, mẹ e ngà y sau nó cÅ©ng không khác chi Lưu Thái Háºu. Con khấu cung nữ và Trần Lâm đã chết rồi mà chưa được truy phong, váºy Hoà ng nhi hãy lo việc ấy, còn Quách Hải Thá» nằng nặc xin trở vá» Trần Châu, liệu bá» không ép được, con cÅ©ng nên gia phong quyá»n tước và sai ngưá»i láºp vương phá»§ cho nó vá» Trần Châu mà ở.
Thiên Tá» vâng lá»i, hứa sẽ chu toà n má»i việc.
Lá»i bà n.
Lý Thái Háºu bị tai nạn, sống khổ cá»±c gần hai mươi năm, không tham danh vá»ng, nên lúc trở vá» triá»u không chút oán thù. ấy bởi Lý Thái Háºu thấy được bả vinh hoa phú quà là miếng mồi tham vá»ng, là m cho lòng con ngưá»i tà n nhẫn, ác độc.
Vì tình mẹ con được tương ngá»™ nên Lý Thái Háºu trở vá» triá»u, chá»› không phải vì tham lam phú quý. ChÃnh vì lẽ đó mà lòng Lý Thái Háºu trở nên từ tâm, quên hết háºn thù.
Còn Quách Hải Thá», má»™t chà ng trai chất phát, sống giữa thôn dã, chỉ biết có tình ngưá»i. Không tham lam giầu sang, nên không thÃch ở lại triá»u đình. Ấy cÅ©ng là bản chất cá»§a con ngưá»i không có lòng tham, chen chút trong danh lợi.
Từ xưa, những kẻ xa lánh lợi danh thưá»ng hay tìm cảnh sống vá»›i núi non đồng ruá»™ng, ấy cÅ©ng chÃnh vì hỠđã từng chán ngán mùi thế sá»± mà tránh xa việc tranh Ä‘oạt lợi danh.
|

12-10-2008, 06:05 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ bốn mươi bốn
An Lạc vương vinh qui định cang lệ.
Tây Hạ chúa hung bạo dấy binh nhung.
Thiên Tá» nghe Lý Thái Háºu nói thì tâu:
- Lúc con rước mẹ nÆ¡i Trần Châu con có lá»i khấn vái cho mẹ là nh táºt sẽ xuất khi mà chẩn bần, và tha thuế cho dân Trần Châu mưá»i năm. Nay mắt mẹ đã sáng rồi con cÅ©ng phải tÃnh cho xong lá»i hứa ấy.
Lý Thái Háºu nói:
- Váºy thì con phải sai ngưá»i Ä‘i lo việc đó cho đúng vá»›i lá»i hứa cá»§a con.
Hôm sau, Thiên Tá» lâm trà o truyá»n chỉ truy phong Khấu cung nữ là m Thiên Phi Thục Äức, phong hà m ân cho Trần Lâm là m trung liệt công và láºp miếu mà thá», lại phong cho Quách Hải Thá» là m An Lạc Vương, cho phép bất kỳ lúc nà o muốn vá» trà o cÅ©ng được, rồi lại gia phong cho Bao Công là m Long Äồ Các Khu Máºt Sứ và ban cho má»™t chá»— ngồi trong trà o để lúc Ä‘i chầu khá»i đứng. Rồi đó vua truyá»n chỉ đại xá tù trong nước, há»… tá»™i lá»›n thì giảm, tá»™i nhá» thì tha ngay. Lại truyá»n chỉ láºp vương phá»§ cho An Lạc vương ở nÆ¡i Trần Châu. Ban thưởng xong vua bãi triá»u, các quan ai vá» dinh nấy.
Cách Ãt ngà y sau, Thiên Tá» lại truyá»n chỉ cho Bà ng Hồng và Bao Công phải nán lại Trần Châu mà chẩn bần, rồi sẽ vá» sau.
Lúc ấy, Quách Hải Thá» bái biệt Lý Thái Háºu rồi ra Ä‘i.
Lý Thái Háºu nói:
- Từ nay vỠsau cứ cách ba tháng con vỠthăm mẹ một lần kẻo mẹ thương nhớ lắm.
Quách Hải Thá» vâng lá»i rồi tạ Æ¡n lui ra.
Tháng ngà y thấm thoát trôi qua đúng ba tháng, Bao Công cũng đã chẩn bần xong và nhân dân ca tụng ơn đức lắm.
Từ ấy An Lạc vương an hưởng già u sang, sung sướng không biết chừng nà o, song còn má»™t Ä‘iá»u là chưa có đôi bạn thì cÅ©ng chưa được vừa lòng cho mấy.
Bấy giá» có Vương Tăng Nguyên là Tể Tướng cá»§a Tiên đế nay đã hưu trà vá» tại Trần Châu, lại có má»™t đứa con gái tên là Long Châu, tuổi vừa cáºp kê mà nhan sắc rất đẹp, nên Vương Tăng có ý muốn gả cho An Lạc vương.
Khi Bao Công phát chần xong thì đến viếng Vương Tăng, nên sẵn dịp Vương Tăng ngỠý cầu hôn.
Bao Công nói:
- Ngà i có lòng thương An Lạc vương như váºy để tôi sẵn lòng giúp cho.
Nói rồi bèn từ giã Vương Tăng đến gặp An Lạc vương tỠbà y việc ấy. An Lạc vương vui vẻ nói:
- Tôi vẫn là ngưá»i lâu nay sống bần tiện, nhá» có Mẫu Háºu mà được vinh hiển như ngà y hôm nay. Còn cháu Vương Thái sư là cà nh và ng lá ngá»c, tôi đâu dám vá»ng tưởng.
Bao Công nói:
- Tuy ngà y trước đại vương nghèo khổ, nhưng nay đã đặng phong vương rồi, má»™t đà ng là vương hầu, má»™t đà ng là Tể Tướng, thì hai bên kết duyên vá»›i nhau xứng lắm. Nay Vương Thái sư cáºy tôi chá»› tôi không phải bà y ra chuyện ấy đâu.
Quách Hải ThỠnói:
- Nếu đại nhÆ¡n đã nói như váºy thì xin đại nhÆ¡n dâng biểu vá» tâu cùng Thánh Thượng, coi thá» Thánh Thượng liệu định thế nà o?
Bao Công nói:
- Lá»i ấy rất phải.
Bèn từ giã Quách Hải ThỠđến ra mắt Vương Tăng thuáºt lại ý kiến cá»§a An Lạc vương cho Vương Tăng nghe.
Vương Tăng mừng rỡ nói:
- Váºy xin đại nhÆ¡n hãy gắng lo cho xong việc.
Bao Công vâng lá»i thảo má»™t đạo biểu chương Ä‘em vá» Biện kinh mà dâng cho Thiên Tá».
Thiên Tá» rất đẹp ý, và o cung tá» lại sá»± tình vá»›i Lý Thái Háºu. Lý Thái Háºu nói:
- Vương Thái sư là ngưá»i trung háºu mà lại là má»™t cá»±u
công thần. Nếu Quách Hải Thá» mà được sánh duyên như váºy cÅ©ng có phước lắm.
Thiên Tá» liá»n phê và o tá» chiếu, khiến Bao Công toan liệu việc ấy Bao Công được chi liá»n truyá»n cho văn võ bá quan nÆ¡i Trần Châu sắm lá»… váºt, rước Vương tiểu thÆ¡ vá» vầy duyên vá»›i An Lạc Vương.
Bà ng Hồng hay được việc ấy thì phiá»n muá»™n lắm, vì lúc nà y Thiên Tá» lại sai Ä‘i Tam Quang là m y theo lá»i xin cá»§a Dương Tôn Bảo phong cho Äịch Thanh là m phó Nguyên Soái, và phong thưởng cho các tướng, đặng hiệp sức vá»›i Dương Tôn Bảo mà trấn giữ Tam Quang.
Bà ng Hồng vỠđến dinh nghĩ thầm:
- Bấy lâu ta dốc lòng mưu hại Äịch Thanh, té ra mưu nà y kế khác vẫn không hại được, Mà Äịch Thanh lại được phong là m đến Phó Nguyên soái. Ta nghÄ© chừng nà o thì giáºn Bao Hắc Tá» chừng ấy, không biết kế mà hại Bao Hắc Tá» cho đặng, rồi sẽ láºp kế mà hại Äịch Thanh.
Từ ấy Bà ng Hồng lo lắng và buồn rầu không nguôi.
Lúc nà y Dương Tôn Bảo tiếp được Thánh chỉ phong chỉ Äịch Thanh là m Phó Nguyên soái, Tương Trung, Lý NghÄ©a và Lưu Khánh là m đến chức Thống chế, còn chư tướng Ä‘á»u thăng cấp nên ai nấy Ä‘á»u vui mừng, mở tiệc vui chÆ¡i.
Cách Ãt ngà y sau, Äịch Thanh nhiá»…m bịnh, cÆ¡m cháo không ăn, rên la cả ngà y. Dương Nguyên soái Ä‘em lòng lo sợ nên khiến Phạm Trá»ng Yêm là m biểu chương sai ngưá»i vợ trà o tâu cho Thiên Tá» rõ.
Giữa lúc ấy có quân thám thÃnh lại vá» báo:
- Bên Tây Hạ phong cho Tiết Äức Lá»… là m Diệt Tống Nguyên soái khiến Ä‘em ba mươi muôn binh đến đánh nước ta. Bây giá» hãy còn đóng trại cách thà nh nà y chừng năm mươi dặm.
Dương Nguyên soái tuy nghe báo như váºy, nhưng cÅ©ng không Ä‘em lo lòng, vì á»· mình có đủ sức mạnh đương cá»±.
Kế đến thấy binh tướng đem chiến thơ đến. Dương Nguyên soái cũng phê và o chiến thơ hẹn ngà y giao chiến
Hôm sau, Tiết Äức Lá»… Ä‘em binh đến khiêu chiến. Tiêu Äình Quý xin ra tráºn thì Dương Nguyên soái cÅ©ng cho Ä‘i.
Tiêu Äình Quý ra đến tráºn thì thấy Tiết Äức Lá»… mặt xanh, râu Ä‘á», mình cao má»™t trượng, tay cầm đại Ä‘ao, xốc tá»›i đánh Tiêu Äình Quý.Tiêu Äình Quý ráng sức đánh được và i mươi hiệp, liệu bá» cá»± không lại liá»n giục ngá»±a chạy vỠải. Tìết Äức Lá»… dốc quân rượt theo. Khi đến ải thì quân trên ải bắn tên xuống, là m cho quân Phiên chết rất nhiá»u. Tiết Äức Lá»… thấy váºy phải thâu quân quay vá» trại.
Còn Dương Tôn Bảo Ä‘ang ngồi thượng thư vá»›i chư tướng xảy thấy Tiêu Äình Quý chạy vá» thưa:
- Tiết Äức Lá»… anh hùng vô địch, tôi cá»± vá»›i nó không lại nên phải vỠđây.
Dương Nguyên soái nói:
- Thắng bại là việc thưá»ng trong binh gia. Nhưng ra tráºn chưa được bao lâu, lẽ nà o lại chịu thua sá»›m váºy?
Tiêu Äình Quý nghe nói láºt Ä‘áºt thưa:
- Tuy đánh chẳng bao lâu, song biết sức mình không địch nổi, thà thua sớm còn hơn.
Lúc nà y Tiết Äức Lá»… thừa thắng vây thà nh, Dương Tôn Bảo nổi giáºn sai Trương Trung ra đánh. Trương Trung cÅ©ng chỉ đánh được và i chục hiệp rồi cÅ©ng quà y ngá»±a bá» chạy. Dương Nguyên soái lại sai Lý NghÄ©a Ä‘em quân ra đối địch. Lý NghÄ©a ra đánh và i chục hiệp rồi cÅ©ng bị thua chạy vá» thà nh. Bấy giá» Tiết Äức Lá»… thấy trá»i đã tối nên kéo binh vá» trại.
Hôm sau, Tiết Äức Lá»… lại kéo binh đến khiêu chiến nữa.
Dương Tôn Bảo liá»n nai nịt chỉnh tá» dẫn quân ra ứng chiến. Tiết Äức Lá»… thấy Dương Tôn Bảo liá»n há»i lá»›n:
- Tống tướng tên chi phải nói rõ cho ta biết.
Dương Tôn Bảo nói:
- Ta là đại Nguyên soái Tôn Bảo đây. Sao ngươi dám cả gan đem quân xâm lấn bỠcõi Tống trà o. Hãy mau xếp giáp quy hà ng kẻo mất mạng.
Lá»i bà n.
Lá»i xưa nói: "TÃch thiện phùng thiện, tÃch ác phùng ác" tức là : Chứa là nh thì gặp là nh, chứa dữ thì gặp dữ. Váºy thì là nh, dữ chứa ở đâu. ?
Trong cuá»™c sống con ngưá»i, thá»i gian xây dá»±ng cuá»™c Ä‘á»i đụng chạm không biết bao nhiêu là sá»± việc để mưu sinh, má»—i hà nh động con ngưá»i chứa đựng nhiá»u việc là nh và việc dữ.
Việc là nh, dữ ấy di lưu trong cuá»™c sống cá»§a mình để Ä‘em đến háºu quả cá»§a nó, ấy váºy là nh dữ chứa trong cuá»™c sống cá»§a chúng ta chá» không ở đâu xa lạ cả.
Chúng ta thấy Lưu Thái Háºu rồi đến Quách Hòe đến Thái giám Trần Lâm và tất cả những ngưá»i khác trong chuyện nà y, kẻ nà o chứa là nh thì cuối cùng gặp là nh, kẻ nà o chứa dữ thì cuối cùng gặp dữ.
Bởi váºy, ngưá»i xưa khuyên: Thiện ác đáo đầu chung hữu báo. Tức là : Là nh dữ cuối cùng Ä‘á»u có trả.
Trong lúc mưu sinh, chúng ta Ãt ngưá»i nghÄ© đến lẽ như quả nên không tá»± răn lấy mình, đến khi nháºn háºu quả thì chỉ còn biết hối háºn mà thôi.
|
 |
|
| |