14-02-2009, 03:18 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2008
Bà i gởi: 88
Thá»i gian online: 1 giá» 0 phút 59 giây
Thanks: 307
Thanked 154 Times in 18 Posts
THIÊN NGÂN
Chương 14: Bất TỠThụ (1)
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
"Lại gì nữa?" Dương Chân đưa mắt nhìn qua.
"Không có gì, ngươi thá» xem." Thanh Äiểu do dá»± má»™t chút rồi lại quay ra xúi Dương Chân.
Lúc nà y Dương Chân lại rụt tay lại, Ä‘oán rằng cái đầm nước rá»™ng mấy chục trượng nà y ắt phải có Ä‘iá»u gì đó cổ quái nên nà o dám tùy tiện mạo hiểm. Chỉ thấy Thanh Äiểu nói giá»ng dá»ng dưng: "Bảo ngươi thá» thì thá», nếu không bản Ä‘iểu dẫn ngươi tá»›i đây là m gì?"
"Con chim chết dịch nhà ngươi, nói rõ rà ng xem ngươi vì sao lại cần ta giúp ngươi, ta phát hồ đồ lên rồi." Dương Chân bực mình nói.
"Thần thụ nà y có phải váºt phà m đâu? Nếu bản thân nó không chấp thuáºn thì ai cÅ©ng đừng mong hái được, tháºm chà ngay cả nhìn cÅ©ng không thấy luôn." Thanh Äiểu nói giá»ng căm tức xen lẫn buồn bá»±c.
"Huyá»n bà váºy sao? Ngươi có thể nhìn thấy Khoái Lạc Quả nhưng hái không được?" Dương Chân suy Ä‘oán có vẻ rất chắc chắn.
"Bản Ä‘iểu... bản Ä‘iểu hai ngà n năm trước đã ăn má»™t quả, từ đó vá» sau thì cái cây chết toi nà y cÅ©ng không cho ta hái nữa, quác...." Thanh Äiểu rÃt lên Ä‘áºp cánh phà nh phạch, bá»™ dạng cà ng thêm ấm ức.
"Hắc hắc..." Dương Chân cưá»i đến ngồi phệt xuống bên hồ nước, con chim chết dịch nà y váºy mà cÅ©ng có lúc thê thảm như váºy.
"Váºy thì cÅ©ng đâu có gì mất mặt, quả cây Bất tá» thụ nà y ngoại trừ thánh nữ đương đại, không có ai có thể tùy tiện hái. Ngưá»i ngoà i cÅ©ng chỉ có nước dá»±a và o cÆ¡ duyên thì má»›i có cÆ¡ há»™i lấy được mà thôi." Thanh Äiểu gắng giải thÃch.
"Bởi váºy, ngươi má»›i dẫn ta tá»›i đây?" Dương Chân không đợi Thanh Äiểu đáp lá»i, lại nói tiếp: "Nhưng mà , ngươi sao biết được thần thụ lại chấp nháºn ta?"
"Bằng trá»±c giác, trá»±c giác cá»§a bản Ä‘iểu." Thanh Äiểu nghiêm trang nói.
"Trực giác?" Dương Chân trợn tròn mắt.
"Bản Ä‘iểu đã Ä‘i theo chi phái cá»§a Tây Vương Mẫu mấy vạn năm, kiến thức vô số, má»™t đứa nhóc con như ngươi là m sao có thể hiểu được?" Thanh Äiểu khinh khỉnh nói rồi hất hất mà o chim phượng trên đầu bé bé má»™t cái.
"Hắc, ngươi cÅ©ng sống lâu quá rồi, tháºt đã từng thấy thần nhân thá»i thượng cổ Tây Vương Mẫu?" Dương Chân từ trong quyển Huyá»n Tông Nguyên trong đám tà ng thư kinh Ä‘iển cá»§a Ngá»c Tiêu Phong cÅ©ng từng thấy có giá»›i thiệu chút Ãt vá» chi phái Vương Mẫu Phong.
"Quác..." Thanh Äiểu nghe nói liá»n ngẩn ngưá»i ra rồi đảo đảo đầu nói: "Hình như cÅ©ng có chút ấn tượng, sao nhá»› không ra nhỉ... bản Ä‘iểu xem ra cÅ©ng già quá rồi, những chuyện quá xa Ä‘á»u đã quên sạch sà nh sanh."
"Äừng nói vá»› vẩn nữa, ta thấy chi bằng thừa lúc còn chưa bị ngưá»i ta phát hiện, mau mau đưa ta trở vá», ta không muốn bị cấm chế mưá»i tám năm, tệ hÆ¡n không chừng còn bị phế bá» tu vi Ä‘uổi khá»i sÆ¡n môn, như váºy má»›i gá»i là thá»±c sá»± oan uổng đó." Dương Chân lúc nà y đã chẳng còn tin tưởng và o Thanh Äiểu, lại cà ng không tin tưởng và o trá»±c giác cá»§a má»™t con quái Ä‘iểu chút nà o. Äan Ä‘iá»n cà ng lúc cà ng phát sinh Ä‘iểm dị thưá»ng khiến hắn cảm thấy bất an vô cùng, chỉ mong nhanh chóng rá»i khá»i nÆ¡i bất trắc nà y mà thôi. Trong cấm lệnh cá»§a Côn Lôn phái đặc biệt có má»™t Ä‘iá»u vá» Vương Mẫu, hắn có thể nhá»› rất rõ rà ng, tá»›i nÆ¡i nà y thì vá» sau chỉ có hối háºn không kịp.
"Thì ngươi hãy thá» má»™t lần, bản Ä‘iểu lấy nhân cách ra đảm bảo sẽ chẳng sao đâu!" Thanh Äiểu ưỡn ngá»±c nói giá»ng dụ dá»—.
"Ngươi có nhân cách?" Dương Chân trợn tròn mắt. "Bản Ä‘iá»u... bản Ä‘iểu..." Thanh Äiểu lắp bắp không sao nói rõ rà ng ra được, cảm thấy bá»±c tức tá»›i nghẹt thở.
"Nếu đắc thủ, phần ta sẽ lấy bảy phần tinh hoa?"
"Quác, cứ theo ý ngươi đi..."
à nghÄ© cá»§a Dương Chân thoáng xoay chuyển, đằng nà o đến thì cÅ©ng đến rồi, chẳng qua chỉ định thá» Thanh Äiểu má»™t cái nên má»›i thuáºn miệng đưa ra Ä‘iá»u kiện, không ngá» nó lại đáp ứng ngay, còn không ngừng gáºt đầu như gà mổ thóc, cứ giống như sợ hắn sẽ đổi ý váºy. Thanh Äiểu chăm chú nhìn cánh tay Ä‘ang đưa ra cá»§a Dương Chân, thân hình cÅ©ng từ từ rướn vá» phÃa lòng hồ, và o khoảnh khắc sắp chạm và o mặt nước thì nó cÅ©ng nhắm luôn cả cặp mắt lại. Má»™t là n khà huyá»n ảo rá»±c rỡ bảy mà u phát ra, cảnh tượng trước mắt Dương Chân vụt thay đổi. Trong má»™t khoảng vuông vắn chu vi chừng ná»a dặm là n nước chợt trong suốt tá»›i táºn đáy, từ đó nổi lên những bóng khà mà u và ng, xanh, tÃm rồi không ngừng vỡ tan ra, những là n khà vấn vÃt bay lên cao.
Từ giữa hồ chợt nổi lên má»™t cây lá như lá sen, thân nổi vồng như Bà n Long kì dị cao tá»›i cả trượng, trên đỉnh có ba cái đà i sen, từ đó sinh ra ba trái quả to bằng nắm tay trong suốt trÆ¡n nhẵn mà u hồng tÃa. Äiểm đặc biệt chÃnh là ở khắp thân cây lấp lánh vô số đốm sáng tao ra ánh và ng ánh tÃm không ngừng bao quanh lấy Bất tá» thụ. Äồng thá»i ngá»i thấy có má»™t mùi thÆ¡m khôn tả, sá»±c nức cả không gian, thấu và o táºn phế phá»§.
"Oa, bản Ä‘iểu quả nhiên nhìn không lầm, khó trách Nhất Kỳ lão đầu kia lại coi trá»ng ngươi như váºy. Ngươi chÃnh là ngưá»i có Thiên Linh, thần thụ sẽ không bà i xÃch." Thanh Äiểu hoan há»· như Ä‘iên, bay vá»t tá»›i phÃa ngoà i cá»§a Dao trì. Thế mà Dương Chân lại chẳng có lòng dạ nà o mà chia vui vá»›i nó, Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a hắn lúc nà y Ä‘ang sôi ùng ục như má»™t cái há»a lò, tưởng như muốn nổ bung ra, chân lá»±c toà n thân không có cách nà o váºn chuyển được khiến hắn bất giác khụy xuống bên bá» linh trì. Mồ hôi trên trán không ngừng lăn xuống mặt rồi nhá» tong tong.
"Xú tiểu tá», ngươi sao váºy?" Thanh Äiểu rốt cục cÅ©ng phát hiện ra Ä‘iểm dị thưá»ng.
"Ta..." Dương Chân ngẩng đầu, khuôn mặt đỠlá»±ng như máu, trước mắt trợt thấy tối sầm. "Uỳnh" má»™t tiếng, cả ngưá»i đã rÆ¡i và o linh trì chìm nghỉm và o trong là n nước sóng sánh.
Thanh Äiểu lao vá»t tá»›i như anh chá»›p nhưng dưá»ng như bị va phải má»™t bức tưá»ng ánh sáng vô hình báºt ngược trở lại, tá»›i lúc quay lại thì nó má»›i phát hiện Thiên Thá»§y Dao Trì đã hồi phục trở lại y như trước, nÆ¡i nà y chẳng còn cảm thấy sá»± tồn tại cá»§a Dương Chân nữa.
"Thanh Äiểu, ngươi lại gây há»a rồi." Má»™t giá»ng nữ nhân má»m mại uyển chuyển như nước vá»ng tá»›i.
"Oa... Tiểu Hương Hương, bản... bản Ä‘iểu..." Thanh Äiểu Ä‘ang bay nhanh trên không tức thì chao đảo, má» rÃt lên the thé, nói không ra được từ nà o rõ rà ng.
Má»™t nữ nhân mặc áo lông thanh lệ vô cùng đột nhiên xuất hiện bên ngoà i Dao trì. "Cái thứ già không nên thân ngươi, kế nà y không xong lại kiếm kế khác, thần thụ tháºt dá»… dà ng linh ứng váºy ư?" Nữ tỠđó nhẹ giá»ng trách. Thanh Äiểu ngoan ngoãn Ä‘áºu xuống lòng bà n tay cá»§a nà ng ta, cúi đầu á»§ rÅ© không dám hé má».
"Ài dà , năm trăm năm trước nguyên khà cá»§a ngươi bị đại thương, thần thức Ä‘iên đảo, cho tá»›i bây giá» bất quá má»›i chỉ khôi phục được ba phần... đâu biết Bất tá» thụ vốn là Thượng giá»›i thần phẩm không phải là thứ mà chúng ta có thể thao túng, khai hoa kết quả cÅ©ng không là việc con ngưá»i có thể định liệu. Nô gia vốn dá»± định sau khi quả rụng thì Ä‘em hai quả tá»›i Äan Dương Phong luyện chế má»™t lò Thần Phẩm Thánh Nguyên Äan rồi cho ngươi má»™t viên. Ai ngá» ngươi lại lá»— mãng như thế, tùy tiện dẫn tá»›i má»™t gã thiếu niên, để xem ngươi là m sao thu xếp việc nà y?" CÆ¡ Hương vừa nói vừa bước tá»›i, chỉ thấy nà ng áo dà i tha thướt khẽ động, nhoáng má»™t cái đã hiện ra nÆ¡i Dao trì, má»™t ngưá»i má»™t Ä‘iểu đứng bên bá» hồ.
"Tiểu tỠđó quả thá»±c đã được thần thụ tiếp nháºn rồi." Thanh Äiểu ngẩng đầu nhá» giá»ng bà o chữa.
CÆ¡ Hương không lý gì tá»›i nó, chỉ ngưng thần chăm chú nhìn vá» phÃa trước. Lúc nà y trong lòng Dao trì nổi lên những bóng khà lá»›n bằng miệng bát rồi vỡ tan ra là m nước trong hồ bắn tung lên không, linh quang rá»±c rỡ lan tá»a, cả Bất tá» thụ được bao bá»c bởi má»™t quầng ánh sáng mà u xanh, linh căn ở dưới nước tá»a ra những vầng ánh sáng rá»±c rỡ má»™t cách kỳ dị, nhìn lóa cả mắt.
Sau má»™t hồi lắng Ä‘á»ng, lòng hồ lại phát sinh dị biến. Má»™t là n sương và ng óng ánh dáºt dá» theo lá»›p sóng, có mầm cây nhá» má»c lên từ giữa lòng hồ rồi nhanh chóng đâm chồi nảy lá»™c, nháy mắt đã bà nh trướng bằng kÃch thước cá»§a Bất tá» thụ, có Ä‘iá»u là toà n thân nổi sắc và ng, lá hình trái tim cÅ©ng mà u và ng phát ra mùi thÆ¡m khác biệt hẳn vá»›i mùi thÆ¡m cá»§a Bất tá» thụ. Má»™t cá»™t linh quang từ trá»i chiếu xuống, giữa lòng Dao trì, hai thần thụ cùng tá»a sáng chiếu rá»i lẫn nhau vô cùng đẹp mắt.
"Trá»i Æ¡i... đây là ... Thất Bảo Diệu Thụ, nó đã trở vá» rồi." CÆ¡ Hương tá»± la lên thất thanh, nét mặt tá» ra vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.
"Là cái cây mà Thiên Pháºt Tá»± đã trá»™m Ä‘i ư?" Thanh Äiểu hiển nhiên cÅ©ng rất có kiến thức.
"ChÃnh thế, hồi đó là hạo kiếp cá»§a Huyá»n Tông, chi phái Tây Vương Mẫu không đà nh phân tranh tạo ra sát nghiệt nên má»›i bá» không truy hồi Thất Bảo Diệu Thụ. Ba ngà n năm rồi, nó lại trở vá» nhà ... Giả sá» các vị Vương Mẫu trước đây có biết, nhất định sẽ cảm thấy rất an á»§i." CÆ¡ Hương thả Thanh Äiểu ra, hai ôm lấy ngá»±c thà nh kÃnh hướng lên trá»i cầu nguyện.
Má»™t ngưá»i má»™t Ä‘iểu đứng ngẩn ra cả ná»a ngà y, Thanh Äiểu Ä‘áºu trên đầu vai cá»§a CÆ¡ Hương đột nhiên la lên: "Váºy tiểu tá» chết dịch đó Ä‘i đâu rồi?" CÆ¡ Hương khẽ cúi đầu nhìn xuống lòng sâu cá»§a Dao Trì hồi lâu, chợt báºt cưá»i nói: "Hắn không sao, có thể và o trong Thiên thá»§y dao trì đối vá»›i hắn cÅ©ng là má»™t má»™t trưá»ng tạo hóa... xem ra ngươi rất lo lắng cho gã thiếu niên nà y, chẳng phải ngươi vốn không chịu qua lại vá»›i ngưá»i ta hay sao?" Thanh Äiểu đảo đảo cái đầu nhá» nói: "Bản Ä‘iểu khó mà hợp vá»›i hắn được, có Ä‘iá»u không thể thấy chết mà không cứu. Quác!"
CÆ¡ Hương nghe thấy váºy chỉ cưá»i nhẹ, hai tay kết thà nh ấn quyết trước ngá»±c, chỉ pháp uyển chuyển biến ảo vô cùng; Äồng thá»i miệng nà ng mấp máy niệm động chân ngôn, má»™t vầng ánh sáng đỠrá»±c rỡ bao trùm toà n thân trên dưới, tưởng như đã hóa thà nh má»™t má»™t khối lá»a lá»›n.
Äá»™t nhiên thá»§ ấn cá»§a nà ng kết lại rồi đẩy ra phÃa trước, má»™t luồng ánh sáng chói lóa phóng thẳng vá» phÃa Thất Bảo Diệu Thụ vừa má»›i trưởng thà nh, láºp tức thần thụ nổ ra má»™t vầng linh quang bảy mà u bao trùm toà n thân.
Tà i sản của latienthanh1982
Chữ ký của latienthanh1982
14-02-2009, 09:22 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
THIÊN NGÂN
Chương 14: Bất TỠThụ (2)
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Không đúng, linh thần cá»§a Thất Bảo Diệu Thụ tá»±a hồ như có tổn thương, không sao giao cảm được, rốt cục là vì cá»› gì?" CÆ¡ Hương thi triển pháp thuáºt hồi lâu rồi thu hồi pháp quang, thần thụ cÅ©ng phục hồi lại nguyên trạng. "Gã thiếu niên nà y lai lịch ra sao?"
Thanh Äiểu ngoẹo đầu hồi tưởng má»™t lúc rồi nói: "Chỉ biết hắn là đệ tá» cá»§a Ngá»c Tiêu Phong, quác, đối vá»›i Nhất Kỳ tiểu tỠở Vạn Thú Cốc cÅ©ng có chút quan hệ." "Nhất Kỳ?" CÆ¡ Hương nhìn và o lòng Dao trì chú tâm quan sát má»™t lát rồi kinh ngạc thốt: "Cà n Khôn Ấn... tên nhóc con nà y được ông ta chá»n trúng rồi ư?"
Nằm trong Thiên thá»§y dao trì, Dương Chân như Ä‘ang trải qua quá trình lá»™t xác, da thịt toà n thân cùng kinh mạch được má»™t nguồn sức mạnh nguyên thá»§y cá»±c kỳ thuần khiết cá»§a thiên địa không ngừng tẩy rá»a khiến hắn thá»±c sá»± thoát thai hoán cốt.
Năm xưa lúc ở Tiểu Äông SÆ¡n dưới Hà Dương Trấn, khi hắn bị Huyết Yêu Äa Di La độn pháp lao tá»›i hút Ä‘i gần hết tinh nguyên bản mạng, nguyên khà cạn sạch, có thể nói là ngưá»i đã bước má»™t chân xuống địa phá»§ rồi.
Tinh nguyên bản mạng, vô luáºn là đối vá»›i phà m phu tục tá» hay là kẻ sÄ© tu chân Ä‘á»u là nguồn gốc cá»§a sinh mệnh. Vá» sau mà nói, tháºm chà còn là gốc cá»§a Äạo, tinh nguyên bản mạng cà ng sung mãn mạnh mẽ thì cà ng có nhiá»u cÆ¡ há»™i tiếp xúc vá»›i nguồn sức mạnh cá»§a thế giá»›i tá»± nhiên, ngá»™ được cái gốc cá»§a Äạo. Kẻ theo hai lối tu hà nh tà đạo là Yêu Ma sở dÄ© không há» ngần ngại tước Ä‘oạt nguyên mạng cá»§a kẻ tu đạo, cá»§a chÃnh đồng đạo yêu ma, tháºm chà cướp Ä‘oạt cả Kim Ä‘an, nguyên nhân chÃnh là vì thế.
Ai ngá» Dương Chân trong lúc sống dở chết dở lại vừa vặn bị chôn xuống đất, ngay gần nÆ¡i linh căn cá»§a Thất Bảo Diệu Thụ tiá»m tà ng nên nó đã mượn thân hắn mà nương náu. Nhá» và o sức mạnh kì dị cá»§a thần thụ, trong thá»i gian bảy ngà y đã trùng tu lại tiên thiên bản nguyên, tái tạo xác phà m cung cấp sinh cÆ¡ vô hạn cho cÆ¡ thể. Thà nh ra Dương Chân có thể hồi phục bản mệnh má»™t cách kỳ tÃch, tụ thần quay lại dương thế. Không ngá» ngưá»i mà Phổ Tế đại sư cá»§a Thiên Pháºt Tá»± nháºn định là đã chết lại có thể nghịch chuyển váºn mạng mà sống trở lại.
Thất Diệu Bảo Thụ sau khi đã hoà n thà nh quá trình tái tạo thì nguyên khà bản mệnh lại cà ng bị thương tổn nặng ná», đồng thá»i mất luôn Ä‘i linh thức, tà ng nháºp và o huyệt Khà Hải cá»§a Dương Chân tiến và o trạng thái "ngá»§ đông". Hiện tượng kỳ dị khi Dương Chân luyện khà lúc nháºp môn Ä‘á»u là là do Thất Bảo Diệu Thụ gây ra. Hiện tại Thất Bảo Diệu Thụ gặp được Bất thá» thần thụ cÅ©ng cùng má»™t dạng, dưới sá»± kÃch thÃch cá»§a thiên thá»§y đã khôi phục được má»™t phần linh thức, từ đó tái tạo lại bản thể. CÆ¡ duyên xảo hợp trùng trùng bồi tạo lên Dương Chân, cÅ©ng là việc thà nh toà n cho quá trình Thất Bảo Diệu Thụ trở vá» mà thôi.
Ở nÆ¡i Thiên thá»§y dao trì, Bất tá» thụ cÅ©ng đã có cảm ứng vá»›i Thất Bảo Diệu Thụ cả vạn năm, do váºy má»›i có thể đánh thức sinh cÆ¡ cá»§a Thất Bảo Diệu Thụ khiến nó từ trong giấc ngá»§ tỉnh dáºy, tái tạo lại má»™t cuá»™c sống má»›i. Dương Chân trong cÆ¡n mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, dưới sá»± ảnh hưởng cá»§a linh lá»±c vô biên cùng vá»›i sức mạnh kỳ diệu cá»§a Bất tá» thụ, lục thức liá»n ẩn sâu và o trong cÆ¡ thể tá»±a như lúc còn là má»™t bà o thai trong bụng mẹ, cứ thế từ từ nháºp định.
Bởi linh căn cá»§a Thất Bảo Diệu Thụ đã rá»i khá»i Ä‘an Ä‘iá»n tam phá»§ khà mạch cá»§a hắn, nên đạo quan ải cuối cùng nÆ¡i Trung Hoà ng đại mạch cÅ©ng được đả thông, tả hữu thanh long bạch hổ liá»n lạc, chân nguyên toà n thân tất cả Ä‘á»u trở vá» tá» phá»§ rồi theo thần niệm váºn chuyển, từ Thiên cung tá»›i Äịa phá»§, thiên địa linh khà dồi dà o liên miên bất tuyệt xông và o há»™i nháºp khắp tứ chi toà n thân, thông sướng không có trở ngại.
Trong Thiên thá»§y dao trì thì dung dịch giống như sóng ấy lại có linh lá»±c thần kỳ tẩy rá»a khiến thân thể thăng hoa chưa từng thấy, nguyên khà được mà i luyện tá»›i cá»±c kỳ thuần khiết; Lại thêm độc môn tâm pháp kia cá»§a hắn láºp tức lấy bách khiếu là m nguyên lô, sức dẫn nháºp thiên địa nguyên khà so vá»›i tâm pháp tầm thưá»ng thì vượt rất xa. Bởi trong hồ nước linh khà dồi dà o vô cùng, nên trong cÆ¡ thể hắn như có hà ng trăm hà ng ngà n dòng suối nhá» từ từ há»™i tụ thà nh con sông lá»›n, nguyên lá»±c tăng lên nhanh chóng. Cứ vô tri vô giác như váºy mà cÅ©ng đã trải qua hÆ¡n má»™t tháng.
Cứ theo tiến độ tu hà nh trước mắt cá»§a Dương Chân, thì vốn Ãt nhất cÅ©ng phải trên dưới hai mươi năm má»›i có thể đủ há»a hầu kết Ä‘an, không ngá» hiện tại lại vô tình phát sinh quái sá»±. Má»™t luồng sức mạnh tinh thuần vô cùng cổ quái ở bên ngoà i như từ trên trá»i chợt bổ xuống đầu, nháy mắt đã hòa hợp vá»›i ngÅ© hà nh tinh khÃ, ngÅ© tạng lục phá»§, tứ chi toà n thân cá»§a Dương Chân, trong khoảnh khắc hóa thà nh má»™t sức mạnh há»—n độn cứ không ngừng tăng cưá»ng và luân chuyển theo chu thiên. Sau cùng nguyên lô tại bách khiếu đột nhiên lại sinh ra chân nguyên tá» khÃ. Tá» khà theo chân nguyên Ä‘i lưu chuyển khắp vòng chu thiên, cuối cùng há»™i tụ tại Trung Hoà ng rồi xông lên Thượng Tiêu đến táºn Thiên Môn cá»§a Tá» Phá»§, tụ khà thà nh hình như rồng bay hổ cuá»™n ầm ầm phá nháºp và o trong Thiên Môn. Lúc nà y Dương Thần chá»§ thể cá»§a Dương Chân mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, trong tá» phá»§ như ẩn chưa thiên cÆ¡ không ngừng tÃch tụ nguyên lá»±c, Tá» khà từ từ bốc lên dà y đặc. Äồng thá»i Tá» phá»§ lấy nguyên linh là m hạt nhân không ngừng bà nh trướng, có rút. Äá»™t nhiên má»™t đốm sáng rá»±c rỡ vô cùng phát ra ở nÆ¡i Tâm hải, má»™t đốm rồi hai đốm...
Tá» phá»§ chợt phát ra má»™t tiếng nổ như sấm sét, hà ng triệu đạo kim quang bắn vá»t lên, chiếu rá»i khắp nÆ¡i, hà o quang xuyên phá vô táºn, tháºm chà xuyên qua cả nhục thân cá»§a Dương Chân khiến hắn như bị thá»§ng lá»— chá»—, bá»™c phát tinh mang vạn trượng. Cả trong ngoà i Dao Trì Ä‘á»u bị nhuá»™m thà nh mà u và ng rá»±c rỡ.
Luồng sáng và ng phản chiếu qua lại trong Tá» phá»§ chÃn chÃn tám mươi mốt lần rồi hóa thà nh má»™t khối ngá»c dịch và ng óng, thấp thoáng xoay chuyển khà tÃm, từ Thiên môn chạy xuống Trung Hoà ng rồi lại như gặp hạn hóa mưa từ từ tản ra bách mạch chu thiên má»™t cách rất cổ quái. Sau khi chạy hết bốn mươi chÃn vòng đại chu thiên, bách mạch khiếu huyệt toà n thân như được Äan Lá»™ tẩy rá»a thà nh má»›i tinh, chịu sá»± Ä‘iá»u khiển khó hiểu cá»§a thiên cÆ¡, Äan Lá»™ lại quay trở lại Trung Hoà ng rồi chạy ngược lên Thiên môn.
Tại trung tâm cá»§a Tá» phá»§, ánh và ng đã thu lại, tá» khà tức thì tiêu tán, chỉ còn má»™t viên Ä‘an hoà n nhá» và óng ánh như bạch ngá»c phát ra ánh sáng rá»±c rỡ vấn vÃt quanh Hạch tâm tá» phá»§ rồi không ngừng xoay chuyển. Má»™t luồng sức mạnh không rõ nguồn gốc vẫn xông ra liên miên bất tuyệt, kế đó viên Ä‘an hoà n đột nhiên bốc lá»a cháy phừng phừng, từ trắng hóa ra Ä‘á», từ đỠhóa thà nh và ng thổ rồi lại từ và ng thổ biến thà nh mà u hoà ng kim... cứ luân chuyến mấy vòng như váºy, sau cùng biến thà nh má»™t viên kim Ä‘an chiếu ra ánh và ng rá»±c rỡ. Như váºy là đã chÃnh thức hoà n tất cảnh giá»›i Hoà n Äan để tiến và o giữa thá»i kỳ Kim Äan.
Äá»™t nhiên Tá» phá»§ cá»§a Dương Chân nhảy lên má»™t cái, luồng sức mạnh vô cùng vô táºn kia chợt kết tinh co rút lại rồi biến mất và o sâu trong Tâm Hải cá»§a hắn, viên Kim Äan cuối cùng đã bắt đầu ổn định.
Cùng lúc đó, bên ngoà i Dao trì má»™t nữ nhân mặc áo nghê thưá»ng cÅ©ng thu công đứng dáºy, trên thân Bất tá» thụ bên trong Dao trì chỉ còn lại hai Bất tá» quả mà thôi. Thất Bảo Diệu Thụ ở bên cạnh kim quang cà ng thêm chói lá»i, cà nh lá cÅ©ng như Ä‘ang reo cưá»i. Dương Chân hiện tại đã hoà n toà n hòa nháºp và o thiên địa thà nh má»™t thể, linh thai trong sáng như gương, tuệ tâm rá»™ng mở, chỉ cảm thấy trà n trá» linh cÆ¡. Bên trong bên ngoà i thân thể Ä‘á»u cảm thấy thoải mái thÆ¡m tho vô cùng. Chân nguyên tinh thuần lưu chuyển trong bách mạch à o ạt, hÃt thở má»™t cái đã cảm thấy như thu được cả thế giá»›i và o trong lòng bà n tay, bồng bá»nh như thần tiên. Thu hồi lục thức trở lại, hắn tá»± mình rá»i khá»i Thiên thá»§y dao trì, nhẹ nhà ng như má»™t chiếc lông vÅ© phiêu hốt nổi lên trên mặt nước, thoát hẳn khá»i là n nước như cởi bá» má»™t cái áo ngoà i, linh tÃnh thuần khiết cá»§a hắn tá»±a hồ có thể tá»± mình thoát ra khá»i thân thể mà không lưu lại vết tÃch nà o.
Xa xa bên hồ nước, lá»t và o mắt hắn là bóng hình má»™t nữ nhân xinh đẹp vô cùng. Nữ nhân đó Ä‘ang nghiêng ngưá»i ve vuốt má»™t khối anh sáng mà u xanh, tóc nà ng tuôn chảy như ngá»n thác xanh trải dà i xuống phÃa sau, dịu dà ng như nước chảy mây trôi, bóng mượt tuyệt vá»i, hòa vá»›i bá»™ áo lông đỠrá»±c có thể nói là chưa thấy ngưá»i đã thấy phong thái khuynh quốc khuynh thà nh.
Dương Chân nhẹ nhà ng hạ xuống bên bỠDao trì, cách nữ nhân đó khoảng mấy trượng, tưởng như e sợ là m kinh động tới giai nhân.
Äá»™t nhiên nữ nhân đó như cảm giác được, uyển chuyển xoay ngưá»i lại. Má»™t khuôn mặt tươi cưá»i đẹp đẽ khiến ngưá»i ta nghẹt thở hiển hiện trước mắt Dương Chân, da thịt trong trẻo như bạch ngá»c, ánh mắt sáng như là n nước, mà y cong như ánh trăng, mi dà i như mắt phượng, cái mÅ©i thanh tú cùng bá» môi má»ng đỠtưởng như luôn mang má»™t nụ cưá»i vÄ©nh hằng. Nà ng ta cứ đứng như váºy, tay áo buông lÆ¡i, xiêm y dà i quét đất, tá»±a như đứng giữa má»™t ráng mây má»ng rá»±c rỡ, lại giống như Nghê thưá»ng tiên tá» từ thiên cung hạ xuống phà m trần. Trong đầu Dương Chân đột nhiên trống rá»—ng, nếu quả như lúc nà y hắn có thể nói được thì nhất định hắn sẽ la lá»›n lên: Tiên nữ, ta thấy được tiên nữ rồi!
Tâm tình hắn hiện tại cÅ©ng y như lần đầu tiên gặp Tiêu Nguyệt Nhi tại Hà Dương Trấn năm xưa váºy.
"Ngươi tên là Dương Chân?" Má»™t giá»ng nói trong trẻo như suối ngá»t, dịu dà ng như nước chảy kèm theo má»™t mùi thÆ¡m đặc trưng cá»§a nữ nhân vấn vÃt trong linh cảnh mênh mang kéo Dương Chân trở vá» thá»±c tại.
"Cô nương là ai?" Dương Chân vừa má»›i mở miệng thì đã tá»± thấy mình ngốc nghếch, trong lòng bất giác cà ng thêm rụt rè, mình như váºy không phải là quá bá»™p chá»™p hay sao?
"Nô gia tục danh CÆ¡ Hương." CÆ¡ Hương báºt cưá»i, tiếng cưá»i như con gió mát thổi qua đại mạc nóng bức. Nà ng ta cÅ©ng không ngá» lại xưng hô thà nh như váºy, nhưng trong lòng thầm khen tháºt là má»™t gã thiếu niên rất khả ái.
"CÆ¡, CÆ¡ tiên tá», Thanh Äiểu nó đâu rồi?" Dương Chân vừa thấy nụ cưá»i ấy tức thì thần tình trở thà nh vui vẻ, chỉ cảm tháy cái tên nà y có chút quen tai nhưng nhất thá»i lại không nhá»› ra đã từng nghe ở đâu. HÆ¡n nữa hắn Ä‘ang lo lắng vì bản thân mình đã Ä‘i và o cấm địa, không biết sẽ bị trừng phạt ra sao nữa.
"Nà y." Cơ Hương cất bước đi tới bên Dao Trì, khối ánh sáng mà u xanh vẫn đang xoay chuyển không ngừng giữa các ngón tay.
"Thanh Äiểu nó sao rồi?" Dương Chân co ngưá»i đứng sang bên cạnh.
"Ài... giặc nhà khó phòng." Giá»ng nói cá»§a CÆ¡ Hương vẫn như trước, không há» nghe thấy chút bá»±c dá»c nà o, "Con chim già đó đã có được tinh hoa phần thịt cá»§a Bất tá» quả, còn ngươi có được hạt cá»§a Bất tá» tinh nguyên, phân chia như váºy là trá»n vẹn má»™t quả Bất tá» thánh quả, nó hiện giá» Ä‘ang dưỡng thần quy nguyên, không ngại gì."
Dương Chân vốn Ä‘ang cảm thấy rất lo lắng, thấy đối phương chẳng há» có ý phòng bị liá»n gãi đầu không biết phải là m thế nà o cho phải.
"Nói, ngươi là m sao bồi thưá»ng Bất tá» quả cho nô gia?" CÆ¡ Hương xoay đầu, vẻ mặt như cáu như giáºn.
"Ta chỉ nhá»› là đã lao đầu xuống hồ, chưa từng nhá»› tháºt có ăn bất tá» quả hay không?" Dương Chân thầm nói trong lòng, nhưng tÃnh cách cá»§a hắn vốn rất quáºt cưá»ng, liá»n cứng cá»i trấn định nhìn lại nà ng ta.
"Sư phụ ngươi không nói cho ngươi rằng Vương Mẫu Phong không thể xông và o hay sao?" CÆ¡ Hương mỉm cưá»i dịu giá»ng há»i.
"Cái nà y..." Dương Chân láºp tức lúng túng.
"ÄÆ°á»£c rồi, nô gia há»i ngươi, ngươi có biết tá»›i Bồ Äá» Thụ trên Vân Äỉnh SÆ¡n?" CÆ¡ Hương nói Ä‘oạn vén tà áo ngồi xuống bên bá» Dao Trì lá»™ ra bà n chân trắng như bạch ngá»c, nhẹ nhà ng vung vẩy xuống hồ nước, xinh đẹp vô cùng.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
17-02-2009, 11:41 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
THIÊN NGÂN
Chương 14: Bất TỠThụ (3)
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
"Biết... có Ä‘iá»u..."
"Nó đang ở đây nà y"
Dương Chân phát giác đứng mãi cÅ©ng không phải lắm liá»n theo đó ngồi xuống, hai ngưá»i cách nhau khoảng ba trượng. Hắn nghe thấy lá»i cá»§a CÆ¡ Hương thì giáºt mình đưa mắt nhìn lên, lúc đó má»›i phát hiện trong Dao trì đã có thêm má»™t gốc kỳ thụ.
"Nó là do ngươi đem tới, ngươi có biết không?"
"Ta?" Dương Chân đưa tay chỉ và o mũi mình vẻ mặt đầy nghi hoặc.
CÆ¡ Hương khẽ chau mà y, há»i lại: "Xem ra ngươi cÅ©ng có kỳ ngá»™ đấy, gần đây ngươi có qua lại vá»›i ngưá»i cá»§a Thiên Pháºt Tá»± chăng?"
Dương Chân ngẫm nghÄ© rồi thà nh thá»±c đáp: "Mấy năm nay ta Ä‘á»u ở tại Côn Lôn Tiên Phá»§, nhưng hòa thượng thì năm xưa dưới núi có gặp qua hai vị."
CÆ¡ Hương đột nhiên cảm thấy rất hứng thú, liá»n bắt Dương Chân kể rõ ngá»n ngà nh chuyện ngà y trước, thi thoảng lại há»i má»™t và i chá»—, sau khi nghe xong thì trầm tư hồi lâu.
Dương Chân thấy nà ng ta thân thiện hòa ái, luôn luôn mỉm cưá»i không khá»i khiến ngưá»i ta tươi mát như gặp gió xuân, cảm giác lo lắng trong lòng từ từ tan biến, thi thoảng lại lén liếc nà ng ta má»™t cái, chỉ cảm thấy nhìn mãi không biết chán. Trong lòng thầm tán thưởng, trên Ä‘á»i nà y lại có vẻ đẹp tuyệt vá»i như váºy, nếu không thấy táºn mắt thì không sao tin được.
"Tất cả Ä‘á»u đã có định sẵn từ trong u minh." CÆ¡ Hương nhà n nhã vuốt là n tóc bên tai, thá» dà i thốt. "Bồ Äá» Thụ, không, phải gá»i là Thất Bảo Diệu Thụ năm xưa đã cứu ngươi má»™t mạng, ngươi cÅ©ng lại giúp nó tái sinh hồi phục."
Dương Chân sững ngưá»i, nhá»› lại toà n bá»™ những Ä‘iểm dị thưá»ng phát sinh trong cÆ¡ thể mình, tức thì đột nhiên thông suốt bừng tỉnh. Những việc kỳ quái ngà y xưa ở dưới núi cùng vá»›i dị trạng phát sinh sau khi lên Côn Lôn tất cả có nguyên nhân cá»§a nó.
"ChÃnh thế, Thất Bảo Diệu Thụ bị mất linh căn, linh thần bị tổn thương. Linh căn bị yêu nhân không rõ lai lịch kia mà ng Ä‘i nên có lẽ Ä‘ang nằm trong Tịnh Thá»§y Trì cá»§a Bồ Äá» Viện, nay Bản Tôn má»›i thỉnh cầu ngươi giúp đỡ mang nó vá», có được không?" CÆ¡ Hương đứng dáºy trịnh trá»ng há»i.
Hai chữ Bản Tôn lá»t và o đầu cá»§a Dương Chân, tức thì giống như má»™t tiếng sét ngang trá»i. Thì ra nà ng ta chÃnh là Thánh Nữ đương đại, đồng thá»i cÅ©ng là Tôn chá»§ cá»§a Côn Lôn Thánh Tông. Mình hiện Ä‘ang ngồi nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i thuá»™c bối pháºn sư tổ, sao có thể tùy tiện được. NghÄ© tá»›i đó liá»n giáºt mình đứng dáºy, không dám coi thưá»ng.
"Xin... CÆ¡ tiá»n bối đừng nói như váºy." Dương Chân cố gắng trấn tÄ©nh tinh thần cúi mặt đáp.
"Cùng là ngưá»i luyện khà tu đạo, tuổi tác, vai vế, thân pháºn có gì quan trong lắm đâu?" Giá»ng nói cá»§a CÆ¡ Hương đột nhiên trở lên lạnh lùng, tá»±a hồ như mất hết cả hứng thú.
"CÆ¡ Tiên Tá»..." Dương Chân thấy không khà đang vui vẻ thì bị má»™t lá»i vô tình cá»§a mình phá há»ng mất, không ngưng thầm trách trong lòng.
CÆ¡ Hương cÅ©ng chẳng thèm để ý, liá»n cất bước ra ngoà i, chợt vung tay phóng ra má»™t đạo kiếm quang trắng xóa lao thẳng và o trong mây má», nhanh chóng biến mất tăm tÃch.
Dương Chân thấy váºy kinh hãi, lẽ nà o bà ta truyá»n tin tá»›i Côn Lôn Chưởng Luáºt ÄÆ°á»ng xá» lý mình hay sao?
Tinh thần hoảng hốt, vá»™i và ng chạy tá»›i mong cố gắng giải thÃch.
CÆ¡ Hương chợt dừng chân xoay ngưá»i lại, nhìn Dương Chân Ä‘ang hoảng hốt chạy theo vẻ mặt có chút vui vẻ cưá»i nói: "Sợ gì chứ, bất quá là truyá»n má»™t đạo khẩu tÃn tá»›i Ngá»c Tiêu Phong, ngươi đã ở tại Vương Mẫu Phong gần ba tháng rồi."
"Ba tháng?" Dương Chân tức thì trợn mắt há mồm, trong ấn tượng cá»§a hắn thì nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ là ngá»§ má»™t giấc mà thôi, "Ta bặt tin đã lâu như váºy, sư huynh bá»n há» nhất định là lo lắng lắm."
CÆ¡ Hương tá»±a hồ rất vui vẻ, thấy hắn ta thần tình nóng nảy liá»n nhẹ nhà ng nói: "Thanh Äiểu đã sá»›m thay ngươi đưa tin qua rồi, tiểu tá» ngốc."
Dương Chân cÅ©ng chẳng biết phải là m sao, đà nh là m mặt ngốc cưá»i ha ha mấy tiếng.
"Thay bản tôn tá»›i Thiên Pháºt Tá»± má»™t chuyến, thế nà o?" Ãnh mắt tuyệt mỹ cá»§a CÆ¡ Hương chăm chú nhìn Dương Chân.
"Äi tìm Phổ Tế Hòa Thượng để giải đáp chuyện năm xưa?" Dương Chân giáºt mình, nhanh chóng tỉnh ngá»™.
"CÅ©ng không hoà n toà n như váºy, nếu là có cÆ¡ duyên thu hồi được linh căn mà Thất Bảo Diệu Thụ bị mất thì cà ng tốt." CÆ¡ Hương nhẹ cất bước, xoay mặt vá» phÃa khóm hoa rồi Ä‘i tiếp vá» hướng đó.
"Cơ..." Dương Chân cảm thấy khó hiểu, bà ta tự đi chẳng phải còn hơn mình gấp trăm lần hay sao? Vừa mới mới há miệng thì chợt nhớ chuyện lúc nãy, hắn bắt đầu do dự sợ nà ng ta không được cao hứng.
"Nói năng không cần phải ngại, gá»i má»™t tiếng tá»· tá»· là được." CÆ¡ Hương nhìn hắn bình thản nói, ánh mắt đưa vá» phÃa trước thoáng có chút cưá»i mong manh thú vị.
"CÆ¡ tá»· tá»·..." Dương Chân nói mà nổi da gà , theo đó tiến lên phÃa trước.
"Nô gia không thể ra mặt, ngươi hiểu chứ?" CÆ¡ Hương tâm sáng như gương hiểu ngay tâm tư cá»§a hắn, tiếp tục giải thÃch: "Thất Bảo Diệu Thụ tuy là váºt chà bảo cá»§a chi phái Vương Mẫu Phong, nhưng nếu như bây giá» khuấy lên cuá»™c tương tranh giữa hai tông Pháºt Äạo thì tuyệt không phải là ý nguyện cá»§a tá»· tá»·."
CÆ¡ Hương Ä‘i sóng đôi bên cạnh Dương Chân, kể cho hắn nghe nguồn gốc cá»§a chi phái Vương Mẫu Phong cùng má»™t và i Ä‘iá»u cÆ¡ máºt không truyá»n ra ngoà i.
Truyá»n thuyết từ thá»i cổ đại đột nhiên như được vén lên tấm mà n vẫn che phá»§ bấy lâu.
Thá»i thái cổ há»—n độn mù mịt, bách tá»™c Nhân, Yêu, Tinh, Quái cùng chung sống nÆ¡i Cá»u Châu đại địa, bình an vô sá»±.
Khi ấy thì phong vÅ© lôi Ä‘iện, hạn hán lÅ© lụt, thiên tai dịch há»a, sinh lão bệnh tá» cùng vá»›i rất nhiá»u khổ nạn tá»± nhiên khác từ lâu đã gây Ä‘au khổ cho sinh linh trên đại địa, kẻ sÄ© kẻ hùng cá»§a bách tá»™c không khá»i dốc hết tâm sức dưới sá»± chỉ dẫn cá»§a Thần minh khai thiên thá»i thái cổ, má»—i tá»™c tìm lấy đưá»ng tu hà nh luyện khà riêng, từ đó sinh ra hà ng trăm các pháp môn tu hà nh, tiêu diêu trong tam giá»›i há»—n độn.
Nhanh chóng sau đó, nhá» những kẻ sÄ© có đạo hạnh thần thông năng lá»±c phi thưá»ng dẫn lối, Cá»u châu đại địa bắt đầu trở nên phồn thịnh, tạo ra ngà n vạn bá»™ tá»™c, các tá»™c sinh linh cÅ©ng sinh sôi vô số, đại địa má»™t khối vui vẻ phồn vinh.
Thế nhưng các tá»™c thá»i cổ tu hà nh theo đưá»ng lối và pháp môn khác nhau, khiến cho cách tá»™c dần dần sinh ra chia rẽ, không ngừng xung đột lẫn nhau. Äặc biệt là Yêu tá»™c là ngạo mạn và hung dữ nhất, á»· và o pháp lá»±c thần thông gây loạn hoà nh hà nh khiến trá»i long đất lở, đất Ä‘ai cằn cá»—i, thảm há»a lÅ© lụt khắp nÆ¡i, sinh linh bách tá»™c Ä‘á»u khổ cá»±c. Lúc đó các dị nhân có thần thông pháp lá»±c xuất hiện phân định ra phép tắc cá»§a nhân gian, sinh linh cá»§a đại đĩa má»›i có được cÆ¡ há»™i dá»… thở má»™t chút.
Tá»›i thá»i Tam Hoà ng, NgÅ© Äế định ra luân thưá»ng đạo đức, bách tá»™c sinh linh tại Thần châu lại khởi sắc phát triển thịnh vượng.
Tuy váºy nhưng những mầm mống bất hòa còn ẩn tà ng trong các tá»™c lại tiếp tục gây ra cừu háºn liên miên kéo dà i mãi không dứt.
Qua ngà n vạn lần xung đột giữa dục vá»ng và tÃn ngưỡng, cuối cùng đã khiến bách tá»™c Ä‘oạn tuyệt vá»›i nhau, khói lá»a chiến tranh nổi lên khắp cá»u châu tháºp địa. Sau cùng thì hai đại tá»™c Nhân và Yêu vượt lên dẫn lÄ©nh quần hùng tạo thà nh thế quân bình.
Ba ngà n năm trước, tại Hồng Hoang phÃa tây, cuá»™c chiến đã đạt tá»›i đỉnh Ä‘iểm.
Các tông phái tu chân cá»§a Nhân tá»™c dẫn đầu là Huyá»n Tông tụ táºp nhân sÄ© tu chân toà n nhân loại cùng triển khai những tráºn chiến ác liệt chưa từng có vá»›i đám Yêu tá»™c pháp lá»±c thần thông tại Tây Lục Hạ Châu.
Yêu tá»™c dá»±a và o sức mạnh sinh mạng ngoan cưá»ng, tá»›i lúc cuối cá»§a cuá»™c quyết chiến dần dần chiếm được thượng phong, mắt thấy Nhân tá»™c sắp bị diệt vong, chi phái Tây Vương Mẫu trong Huyá»n Tông đã lấy ra Thần Thụ chưa từng xuất hiện cá»§a mình, bằng và o thần uy vô thượng quét sạch cả Tây Lục Hạ Châu, thuáºt tay tiêu diệt toà n bá»™ hÅ©ng dữ ác độc cá»§a Yêu tá»™c.
Yêu tá»™c từ đó thảm bại rút lui, Yêu Hoà ng cá»§a cá»u bá»™ Yêu tá»™c không cam bại vong, liá»n tụ táºp sức mạnh trong tá»™c, huy động Thượng Cổ Thá»§y Thần trợ sức phát động những pháp thuáºt đã bị cấm chế, má»™t lần nữa đánh bạt Thiên Trụ Thần SÆ¡n, Bất Chu SÆ¡n khiến cả thiên đạo lẫn thần minh Ä‘á»u nổi giáºn là m tan chảy cả vạn ngá»n núi băng tẩy sạch Tây Phương Äại Lục, bách tá»™c sinh linh bị tiêu diệt quá ná»a, thê thảm không sao chịu nổi.
Cà ng tệ hại hÆ¡n là bởi long mạch bị gãy Ä‘oạn, Tây Hoang từ đó mưa gió thất thưá»ng, khà háºu cà ng ngà y cà ng khắc nghiệt rốt cục rÆ¡i và o thá»i kỳ hoang hóa vô táºn.
Yêu tá»™c tan dư từ đó cÅ©ng lui vá» sống tại nÆ¡i hoang hóa mà nhân loại không thÃch lai vãng ấy, còn Nhân tá»™c lùi lại Côn Lôn SÆ¡n chiếm lấy các châu phÃa đông cá»§a Trung Nguyên. Những kẻ tu hà nh các đạo cÅ©ng chia thà nh Dương Tiêu, Äạo Môn, Pháºt Môn, Ma Môn đưá»ng ai nấy Ä‘i, không còn can thiệp và o chuyện cá»§a nhân gian nữa.
Sau đó chi phái Vương Mẫu Ä‘i theo Côn Lôn Phái dà nh được vị trà tôn sùng vô thượng trong giá»›i tu chân, từ đó cÅ©ng lánh rá»i tam giá»›i.
Ai ngá» thần chiến vừa xong, Huyá»n Tông sÆ¡n môn lá»ng lẻo, chi phái Vương Mẫu bị mất Ä‘i Thất Bảo Diệu Thụ, vá» sau má»›i biết được là do má»™t chi phái cá»§a Pháºt môn đã chÆ¡i trò thừa gió bẻ măng.
Trước đó, chi phái Vương Mẫu đối vá»›i bên ngoà i chỉ phô trương thần uy cá»§a Bất tá» thụ, còn lại thì chẳng ai biết được sá»± tồn tại cá»§a Thất Bảo Diệu Thụ, lần nà y bị mất cÅ©ng chỉ đà nh ngáºm bồ hòn là m ngá»t mà thôi.
Hiện thá»i ma đạo đã dần dần có động tÄ©nh, tà n dư cá»§a Yêu tá»™c cÅ©ng bắt đầu thỉnh thoảng xâm phạm, không ngừng gây ra các cuá»™c chiến lá»›n nhá». Các chi phái cá»§a Huyá»n Tông chỉ có Thiên Pháºt Tá»± là chung tay kháng cá»±, gắng gượng duy trì sá»± yên bình cá»§a thần châu.
Sau khi rá»i tá»›i Vương Mẫu Phong, Tông chá»§ cá»§a Thánh Tông đương nhiệm đã quyết định bá» qua ân oán vá»›i Thiên Pháºt Tá»±. Thất Bảo Diệu Thụ loáng cái cÅ©ng biến thà nh Bồ Äá» Thụ mà nương náu trên Vân Äỉnh SÆ¡n, từ đó tá»›i nay cÅ©ng đã qua ba ngà n năm.
Bởi váºy háºu thế nghe kể thì nhiá»u lắm là biết tá»›i Bất tá» thụ chứ sao biết nổi cái tên Thất Bảo Diệu Thụ.
Thánh Tông trải qua các Ä‘á»i Ä‘á»u không khá»i lấy việc đón thần thụ trở vá» là nhiệm vụ chÃnh cá»§a mình, nhưng vẫn chưa có ai thà nh công.
Hiện tại, ước nguyện ấy lại không ngá» do má»™t tên đệ tá» Côn Lôn hoà n thà nh trá»n vẹn.
Hết chương 14
Tà i sản của hung bo
Chữ ký của hung bo [CENTER][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]Bấm [/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=7][COLOR=Blue][URL="http://4vn.eu/forum/post_thanks.php?do=post_thanks_add&p=444326&securitytoken=1274872536-f9499ffec8ab63dd4d1a13c2f6a6c88ec514714d"][IMG]http://4vn.eu/forum/chgstyle/buttons/post_thanks.gif[/IMG][/URL][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5] là cách độc giả tri ân tới dị[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]ch giả văn minh lịch sự nhất![/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]
[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER]
18-02-2009, 11:20 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
THIÊN NGÂN
Chương 15 - Quy Tông (1)
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Vừa Ä‘i vừa nói, hai ngưá»i đã tá»›i chá»— sưá»n núi, địa hình trông giống cái tổ chim má»™t cách kỳ lạ.
NÆ¡i nà y cổ thụ chót vót, vách đá vắt ngang, cá» xanh kÃn đất, trăm hoa ken kÃn như trải thảm. Mấy con suối nhá» chảy xuyên qua khu rừng chẳng biết bắt nguồn từ đâu và sẽ chảy vỠđâu.
Những bụi cây ven rừng bên dòng suối có không Ãt những con thú nhá» nhảy nhót tung tăng, không há» sợ hãi.
Äiá»u khiến ngưá»i ta thấy lạ nhất là ở bìa rừng bên sưá»n núi, giữa mà n mây bay là là thò xuống mấy cái tổ rất lá»›n, gần chạm tá»›i mặt đất. Những cái tổ đó hình dạng rất kỳ quái, kÃch thước không đồng Ä‘á»u, ngay cả độ thô mịn hay mà u sắc cÅ©ng không há» giống được dùng thá»§ pháp tinh xảo để tạo thà nh mà phảng phất như từ khi sinh ra đã như váºy rồi.
Dương Chân lần nà y nhìn thấy coi như được mở rá»™ng tầm mắt, không ngá» trên Ä‘á»i lại có cảnh tượng đặc biệt đến thế.
Theo lá»i cá»§a CÆ¡ Hương thì đó là má»™t phần linh cảnh ở trong thần thụ huyá»…n hóa mà sinh ra gá»i là Vân Sà o Cư, tuy không phải là do bà n tay con ngưá»i tạo ra nhưng lại chÃnh là chá»— mà từ đạo đồng tá»›i trưởng lão cá»§a Vương Mẫu Phong vẫn thưá»ng sinh sống.
Men theo má»™t con suối trong uốn lượn tiếp tục tiến và o, xuyên qua sưá»n núi thì cảnh váºt đột nhiên mở rá»™ng, hai ngưá»i đã Ä‘i tá»›i má»™t khu rừng đà o. Cây cối bao quanh lấy má»™t đám mây trá»i ở chÃnh giữa, từ đám mây thò ra những sợi dây leo như con rồng treo lá»§ng lẳng má»™t cái tổ rất lá»›n, thoắt ẩn thoắt hiện giữa mà u xanh ráºm rạp.
Trên mặt đất cá»§a cả khu rừng khói trắng liá»…u nhiá»…u như trải thảm, nước chảy róc rách, trên không là những đám mây ngÅ© sắc phá»§ kÃn cả rừng, tất cả Ä‘á»u nhẹ nhà ng thanh khiết. Bước chân trên con đưá»ng nhá» vấn vÃt sương khói cùng cá» mịn như nhung, xuyên qua má»™t khu vưá»n cây ăn quả tÄ©nh lặng, chợt thấy có hai nữ đồng như hoa như ngá»c không biết từ đâu hiện ra nghênh đón.
"Tham kiến thánh nữ." Cả hai cùng đồng thanh nói.
"Hái trái đà o mới, có khách." Cơ Hương ra lệnh.
Hai nữ đồng hiếu kỳ quan sát Dương Chân má»™t hồi, rồi cưá»i hi hi nháºn mệnh bước Ä‘i, nháy mắt đã chạy không còn thấy hình dáng đâu nữa. Bước qua má»™t cây cầu nhá» bắc qua suối thì tiến và o má»™t vưá»n hoa lá»›n, giữa mà n mây khói, Vân Sà o Cư như nối từ trá»i xuống đất kia đã hiện ra trước mắt.
Tá»›i gần, Dương Chân má»›i nhìn được rõ rà ng, trên cái cổng chÃnh cong cong có gắn má»™t tấm biển lá»›n Thánh Hương Cư. Những sợi dây leo bên ngoà i sà o cư vấn vÃt vá»›i nhau thà nh má»™t khối, dây và lá tạo thà nh bức tưá»ng bằng cây, từ mà u sắc tá»›i mùi hương Ä‘á»u toát ra vẻ thanh nhã siêu nhiên. Má»™t và i sợi dây leo như râu rồng chẳng biết từ đâu hạ xuống quấn lấy sà o cư giữ nó lÆ¡ lá»ng trên không má»™t cách chắc chắn.
"Căn nhà cá»§a tá»· tá»· sÆ¡ sà i nhỉ." CÆ¡ Hương nghiêng ngưá»i dẫn đưá»ng tiếng vá» phÃa Hương Cư.
Dương Chân đưa mắt nhìn quanh, vừa cảm thấy rất thần kỳ lại vừa kỳ quái không biết cái vị "Cơ tỷ tỷ" nà y dẫn hắn tới đây là có dụng ý gì?
Trong sà o cư so vá»›i má»™t căn nhà tranh thông thưá»ng lại chẳng há» có chút khác biệt nà o, cÅ©ng chia ra mấy căn phòng ở trước sau, trái phải. Chỉ có Ä‘iá»u tất cả Ä‘á»u phải theo hình dáng cá»§a ná»n cây để tạo ra. Trên trần nhà có mấy viên châu to bằng nắm tay tá» ra bạch quang nhà n nhạt. Ná»n nhà trải thảm nhung khiến cả phòng toát vẻ ấm cúng vừa phải.
Hai ngưá»i Ä‘ang ngồi đối diện vá»›i nhau qua má»™t cái bà n tròn là m bằng gá»— tỠđà n.
Lúc nà y má»™t nữ đồng mang má»™t mâm tiên đà o tá»›i Thánh Hương Cư, sau khi bà y biện gá»n gà ng thì lại kÃnh cẩn lui ra ngoà i.
"Äây là Vương Mẫu Äà o ư?" Dương Chân chăm chú nhìn quả đà o trắng hồng.
"Còn gá»i là Bà n Äà o, ăn được cÅ©ng không dá»… đâu." CÆ¡ Hương tá»± mình lấy má»™t quả ấn và o trong tay cá»§a Dương Chân.
Dương Chân đột nhiên nháºn được sá»± sá»§ng ái nên cÅ©ng dè dặtm nhẹ nhà ng cắn thá» má»™t miếng, thịt đà o má»m như nước vừa và o miệng đã tan ra, má»™t dòng linh khà thá»§y má»™c mát lạnh nhanh chóng lan khắp lục phá»§ ngÅ© tạng, sau đó lại hóa thà nh ấm áp chuyển và o bách mạch khiến cả ngưá»i cảm thấy như được ngâm trong dòng suối nóng, thư thái vô cùng. NÆ¡i răng miệng vẫn còn lưu hương vị mãi không thôi. Nhưng ngó thấy CÆ¡ Hương vẫn thản nhiên nhìn, hắn liá»n cắn vá»™i thêm hai ba miếng liên tiếp, nuốt trợn trụa sạch cả vá» lẫn thịt quả.
Ãnh mắt cá»§a CÆ¡ Hương há» hững chiếu vá» phÃa rừng đà o ngoà i cá»a sổ, thuáºn miệng nói: "Äó là Bách niên đà o, có tác dụng bổ Ãch nguyên khà bản mệnh, nếu là kẻ luyện khà tầm thưá»ng cÅ©ng có thể tăng được thêm hai mươi năm công phu. Tá»›i nay cÅ©ng bất quá còn có mưá»i mấy quả, số còn lại ngươi Ä‘á»u lấy cả Ä‘i."
Dương Chân thấy ánh mắt nà ng ta trong trẻo sâu thẳm, thần tình như Ä‘ang trôi dạt táºn đâu, rõ rà ng là không há» có ý giả trá.
Hắn liá»n tế khởi Cà n Khôn Ấn, trước trán liá»n lóe ngân quang, năm quả Vương Mẫu Äà o và cả cái khay ở trên bà n láºp tức biến mất không thấy đâu nữa. Hắn gãi gãi đầu, cái khay ngá»c lại quay trở lại mặt bà n như cÅ©.
Sá» dụng lại Cà n Khôn Ấn, Dương Chân cảm giác thấy rõ rà ng pháp lá»±c cá»§a mình đã đã đạt tá»›i cảnh giá»›i mà trước kia hắn không bao giá» dám tưởng tượng, pháp lá»±c vô táºn từ trong Kim Äan ùn ùn xuất ra, lưu chuyển khắp cÆ¡ thể khiến tinh thần cá»§a hắn rất phấn chấn.
Trong ánh mắt CÆ¡ Hương lá»™ ra nét cưá»i vô cùng xinh đẹp, nói: "Tu vi cá»§a ngươi đột ngá»™t vượt xa, có từng suy nghÄ© xem là vì sao chưa?"
Dương Chân lắc đầu, chợt cảm thấy lá»i nà ng ta nói đối vá»›i nghi vấn lúc sá»›m cá»§a hắn ắt phải có liên quan, trong lòng cà ng thêm thắc thá»m không yên.
"Cho dù là Nhất Nguyên sư tổ cá»§a ngươi tá»± thân tá»›i đây, Bất tá» quả nà y cÅ©ng chưa chắc tá»· tá»· đã đưa ra, ngươi có biết vì sao tá»· tá»· lại quyết định thà nh toà n cho ngươi không?" CÆ¡ Hương lại há»i tiếp.
"Nguyên nhân là do Thất Bảo Diệu Thụ?" Dương Chân buột miệng nói.
CÆ¡ Hương lắc đầu mỉm cưá»i.
Dương Châu lúng túng nói: "Lẽ nà o thực là do ta trong lúc bất giác đã lén ăn thánh quả?"
CÆ¡ Hương tắt nụ cưá»i nghiêm trang nói: "Bởi vì trên ngưá»i ngươi có Há»—n Nguyên Thiên Mạch."
Dương Chân lắc đầu tá» vẻ không hiểu, tuy Thanh Äiểu đã từng đỠcáºp tá»›i vấn đỠnà y nhưng hắn vẫn không hiểu gì hết, lẽ nà o bản thân mình lại có Ä‘iểm khác vá»›i má»i ngưá»i?
"Hỗn Nguyên Thiên Mạch là cái gì?"
"Nhất Kỳ, ông ta chưa từng nói cho ngươi hay sao?" Cơ Hương có chút kinh ngạc.
Dương Chân lắc đầu mù tịt, thầm nghĩ, lẽ nà o Nhất Kỳ lão đầu lại có dây mơ dễ má gì đó với Vương Mẫu Phong nà y?
"CÅ©ng còn chưa tá»›i lúc... Äạo hạnh cá»§a ngươi còn nông cạn, tá»· tá»· trợ giúp cho ngươi cÅ©ng chỉ phần nà o thôi. Cái hạt cá»§a quả bất tá» kia ngưá»i cÅ©ng chỉ hấp thụ được không quá ba thà nh, bằng và o tu vi cá»§a ngươi hiện tại thì không đủ dung há»™i lượng tinh hoa thánh nguyên lá»›n đến thế, sau nà y tất cả còn phải trông và o bản thân ngươi... úy, sư phụ cá»§a ngươi, ông ta tá»›i rồi." CÆ¡ Hương nói Ä‘oạn liá»n chuyển ngưá»i đứng lên.
Dương Chân giáºt mình cÅ©ng đứng dáºy theo.
"Thế nhé, Dương Chân, tá»· tá»· vá»›i ngươi thống nhất váºy, tương lai cá»§a Thất Bảo Diệu Thụ giao lại cho ngươi nhé." CÆ¡ Hương bất ngá» nắm lấy tay Dương Chân nói má»™t cách cháºm rãi.
"Việc nà y..." Dương Chân cảm thấy các ngón tay cá»§a nà ng ta má»m nhÅ©n, mùi hương gần ngay trước mặt tá»a ra thoang thoảng khiến hắn tâm hoảng ý loạn má»™t hồi, có Ä‘iá»u má»™t chút sáng suốt còn sót lại vẫn cảnh báo cho hắn biết, phải chăng hắn vẫn chưa từng nháºn lá»i?
"Sao, ngươi hối háºn?" CÆ¡ Hương khẽ chau mà y, thần tình vừa giáºn vừa oán, phong tình khôn tả. "Thân pháºn cá»§a tá»· tá»· vốn không tiện, cà ng không thể tìm được ngưá»i nà o ở Côn Lôn Phái ra mặt giao thiệp, ngươi chÃnh là sá»± lá»±a chá»n thÃch hợp nhất... lẽ nà o ngươi thá»±c nhẫn tâm để Thất Bảo Diệu Thụ phải chịu kiếp nạn ngà n năm, linh thức cÅ©ng không được toà n vẹn, lưu lạc tha hương như trước kia? Tá»· tá»· tháºt khó xá» lắm."
"Váºy, thôi được rồi." Dương Chân nhăn trán đáp ứng.
"Váºy má»›i ngoan chứ." CÆ¡ Hương vá»— vá»— và o tay hắn rồi rụt tay lại, mỉm cưá»i ngá»t ngà o nói giá»ng thần bÃ: "Nhá»› đấy, tất cả những chuyện ở đây là bà máºt giữa tá»· tá»· và ngươi, nhất định không thể nói cho ngưá»i thứ ba biết, ngay cả sư phụ ngươi cÅ©ng không ngoại lệ, rõ chưa?"
Dương Chân nhăn mặt gáºt đầu đồng ý.
"ÄÆ°á»£c rồi, bất cứ lúc nà o ngươi rảnh rá»—i thì rất mong lại tá»›i chá»— nà y cá»§a tá»· tá»· là m khách, bây giá» thì phải tiá»…n ngươi vá» thôi, úy..." CÆ¡ Hương chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, vá»— nhẹ lên trán nói: "Xem trà nhá»› cá»§a tá»· tá»· kìa."
Nói dứt lá»i, nà ng liá»n giÆ¡ ngón tay vẽ lên không, nháy mắt trong không trung đã xuất hiện má»™t đạo linh phù mà u trắng rất huyá»n ảo, tiếp đó xông và o chá»— Cà n Khôn Ấn nÆ¡i mi tâm cá»§a Dương Chân, ánh sáng phát ra lấp lóe, dấu hiệu ấn ký mà u bạc đột nhiên sáng bừng lên.
Dương Chân đột nhiên cảm thấy Cà n Khôn Ấn dưá»ng như chuyển động, vô số ý niệm kỳ dị từ trong tâm hải không ngừng xoay chuyển, má»™t số pháp lý huyển ảo xuyên qua tâm thần cá»§a hắn, Cà n Khôn Ấn... thì ra là như váºy.
Trong lúc váºn động ý niệm, Cà n Khôn Ấn đã chui và o trong tá» phá»§ nằm lên phÃa trên cá»§a Kim Äan liên tiếp chiếu ra những quang cảnh kỳ diệu.
Sau khi trấn định lại tâm thần, lục thức hồi phục thì hắn má»›i giáºt mình phát giác sắc trá»i đã thay đổi, hắn đã Ä‘i tá»›i bên trên cây cầu lá»›n ở Vân Hải bên ngoà i cá»§a Vương Mẫu Phong.
Xa xa trên vân hải, má»™t ngưá»i mặc áo xanh đứng chắc chắn ngay giữa chừng không, ánh mắt vừa vặn cÅ©ng Ä‘ang ngó vá» phÃa Dương Chân.
"Sư phụ..." Dương Chân vui mừng vẫy tay la lớn.
Tiêu Vân Vong chao ngưá»i má»™t cái đã xuất hiện ngay trước mặt Dương Chân, những lá»i sau hắn còn chưa kịp nói thì đầu đã bị ông ta gõ cho má»™t cái. "Vốn tưởng rằng ngươi là đứa tháºt thà hiá»n là nh nhất trong đám đồ đệ cá»§a ta, ai ngá» lại to gan lá»›n máºt như váºy, hừ..."
Tà i sản của nguoidoi123
19-02-2009, 10:47 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
-------------o0o----------------
Chương 15 - Quy Tông (2)
Dương Chân buông tay cúi đầu, nà o dám mở miệng nữa.
"Ã..." Tiêu Vân Vong quan sát kỹ cà ng toà n thân Dương Chân, tá» vẻ bất ngá» vô cùng. "Tiểu tá» ngươi tu vi đã tá»›i thá»i kỳ Kim Äan rồi."
Khuôn mặt Dương Chân lá»™ vẻ hoan há»·, nhưng lại tiu nghỉu liếc vá» phÃa Bất tá» thụ đằng xa má»™t cái.
"CÆ¡ sư thúc tổ cá»§a ngươi vẫn khá»e chứ?" Tiêu Vân Vong khoanh tay bước Ä‘i, nhìn vá» phÃa xa thần tình tÄ©nh lặng phi thưá»ng, ánh mắt thấp thoáng có chút dịu dà ng rất khó nháºn ra.
"CÆ¡ tá»· tá»·, nà ng ta vẫn khá»e" Dương Chân chần chừ nói.
"Ngươi kêu bà ta là tỷ tỷ?" Tiêu Vân Vong quay đầu kinh ngạc.
"Nà ng ấy bắt đệ tá» kêu như váºy." trong lòng Dương Chân quả thá»±c không há» muốn xưng hô vá»›i CÆ¡ Hương theo kiểu mất tôn ti như thế, nên thuáºn miệng tá»± nhiên nói ra.
Khuôn mặt đẹp đẽ cá»§a Tieu Vân Vong biểu lá»™ thần tình rất kỳ lạ, trầm mặc hồi lâu rồi gáºt đầu nói: "CÅ©ng là duyên pháp."
Hai sư đồ chẳng hiểu vì sao, Ä‘á»u trở thà nh trầm mặc, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có tâm sá»± riêng.
"Äi, theo vi sư tá»›i Thái Hạo Phong má»™t chuyến." Tiêu Vân Vong vung tay tế xuất má»™t đạo kiếm quang mà u tÃa rồi dắt Dương Chân nhảy lên trên.
Là n kiếm quang xoay chuyển bên ngoà i Vương Mẫu Phong rồi từ từ bay Ä‘i, thoáng cái biến thà nh to lá»›n, không ngừng tăng tốc vá»t tá»›i, tiếng không khà rÃt lên vù vù cà ng lúc cà ng lá»›n. Sau cùng lúc bay má»™t vòng qua núi thì kÃch thước lằn kiếm quang đã tá»›i ba mươi trượng, khà thế to lá»›n vô cùng phá không bay thẳng vá» phÃa đông.
Dương Chân đạp chân lên thân kiếm, cảm thấy tốc độ rất nhanh, má»™t ý nghÄ© cổ quái chợt xuất hiện trong đầu: Sư phụ, ông ấy hình như cÅ©ng có chút thất thưá»ng a?!
Chẳng bao lâu sau, bên trên vân hải, hai cái bóng cao thấp khác nhau đã tá»›i sát tá»›i bên sưá»n núi.
Ngoà i không trung có không Ãt những lằn kiếm quang bay lên, mà u lam, mà u trắng, mà u Ä‘á», mà u lục Ä‘á»u có cả, rất là đẹp mắt.
Äó chÃnh là trung tâm cá»§a Côn Lôn Tiên Phá»§, hai ngá»n Thái Hạo và Thiếu Hạo phong.
Trong đó ngá»n núi phÃa bên trái chÃnh là thánh địa Thái Hạo Phong cá»§a Côn Lôn Äạo tông. Äỉnh núi ngang tà ng hiểm trở, trên cùng lại chia thà nh năm phá»§ theo ngÅ© hà nh, giữa những ngá»n núi mây mù liá»…u nhiá»…u ẩn hiện lá»›p lá»›p những sÆ¡n viện cùng Ä‘iện đà i tạo thà nh theo địa hÃnh núi non. Äi theo con đưá»ng đá thì đến chÃnh giữa là má»™t cái quảng trưá»ng cá»±c lá»›n diện tÃch phải tá»›i cả trăm mẫu.
Ở giữa năm phá»§, bên ngoà i quảng trưá»ng nÆ¡i khe núi sâu má»c lên dà y đặc những ngá»c trụ cao vút như Bà n long, đủ số bảy mươi hai cá»™t khà thế như thiên tinh quy tụ, chá»c trá»i xuyên mây.
Thổ phá»§ ở phÃa chÃnh bắc là Chưởng tôn chá»§ phá»§ cá»§a Côn Lôn Phái, Hạo Thiên Äiện. Mặt tây nam là Má»™c phá»§ chÃnh là Trưởng lão viện, Kim phá»§ ắt là phá»§ cá»§a hình phạt, là nÆ¡i đặt Huyá»n Äức Äiện cá»§a Chưởng luáºt đưá»ng. Há»a phá»§ là KÃnh Sá»± ÄÆ°á»ng nÆ¡i thu xếp các tạp vụ cá»§a Côn Lôn. Còn lại Thá»§y phá»§ là nÆ¡i những đệ tỠđạo tông trẻ tuổi tu hà nh, gá»i là Kim Chung Viện.
Tiêu Vân Vong đặc biệt ngá»± kiếm chầm cháºm má»™t vòng bên ngoà i Thái Hạo Phong, đơn giản chỉ là để giá»›i thiệu má»i chuyện trong núi vá»›i Dương Chân.
Lúc nà y má»™t đạo kiếm quang mà u và ng kéo dà i kéo qua, có chút lắc lư chao đảo như vừa uống rượu say Ä‘ang cố gắng tránh qua phÃa trước.
"Kẻ nà o dám cà n rỡ thế?" Tiêu Vân Vong có mấy phần kém vui, liá»n tản pháp tráo há»™ thể lá»™ ra hình dạng, giá»ng ông ta cất lên vang rá»n má»™t góc.
"Thì ra là Tiêu sư thúc, Thắng Y thất lá»… rồi." Là n phi kiếm chuệch choạc kia cÅ©ng mở ra, lá»™ xuất hai ngưá»i. Äi trước là má»™t ngưá»i mà y kiếm mắt sáng, thần thái phÆ¡i phá»›i, chÃnh là Sở Thắng Y, phÃa sau chà ng còn có thêm má»™t đạo nhân trẻ tuổi ăn mặc tương tá»±.
Vẻ mặt gã đệ tỠkia cũng đang tỠra lo lắng và rất biết lỗi.
"Hắn má»›i há»c ngá»± kiếm?" Tiêu Vân Vong chau mà y, nhãn lá»±c cá»§a ông ta đến mức nà o, chỉ liếc má»™t cái là nháºn ra ngay. Hai ngưá»i Ä‘ang cố gắng hợp lá»±c ngá»± quyết phi hà nh, chÃnh là nháºp môn ngá»± kiếm thuáºt thưá»ng thấy cá»§a Côn Lôn.
"Äúng váºy, sư đệ nà y cá»§a đệ tá» vừa má»›i luyện táºp, khiến sư thúc phải cưá»i chê." Sở Thắng Y ngoái đầu nhìn sư đệ phÃa sau má»™t cái rồi ung dung đáp.
"Tá» Äình gần đây có khá»e không?" Tiêu Vân Vong thấy hắn thái độ vừa phải, khiêm hòa giữ lá»… thì cÅ©ng không để bụng, tháºm chà còn cảm thấy rất hứng thú vá»›i đệ tá» trẻ tuổi nà y cá»§a Côn Lôn.
"Sư phụ gần đây luôn luôn báºn rá»™n, đệ tá» cÅ©ng lâu rồi chưa được tham kiến, Ä‘a tạ sư thúc quan tâm." Trong lúc Sở Thắng Y nói thì đã ngá»± kiếm Ä‘i lên, tiến đến cách phÃa sau Tiêu Vân Vong má»™t chút rồi theo đó chầm cháºm đứng giữa không trung.
"Cá»u châu các phương tạm thá»i chưa có động tÄ©nh, sư phụ ngươi sẽ nhanh chóng quay vá» thôi." Tiêu Vân Vong há» hững nói.
"Như váºy tháºt tốt quá." nét mặt Sở Thắng Y lá»™ vẻ vui mừng, rồi quay vá» phÃa Dương Chân nói: "Dương Sư đệ, lâu rồi không gặp, mấy lần gần đây tá»›i Ngá»c Tiêu Phong cÅ©ng Ä‘á»u không gặp qua ngươi."
Dương Chân thầm nghÄ©, ngươi là đến gặp Thanh Nhi sư tá»·, ta ở đó hay không thì có quan hệ gì? Trong lòng cảm giác không vui nhưng vẫn không lá»™ ra ngoà i mặt, chỉ gáºt đầu vá»›i chà ng ta để đáp lá»i.
"Ngưá»i gần đây có rá»—i rãi không?" Tiêu Vân Vong đột nhiên há»i.
"Sư thúc việc nà y..." Sở Thắng Y đương nhiên không nháºn ra vị Tiêu Chân Nhân trước nay vẫn má»™t mình má»™t phương ở Côn Lôn phái tá»± nhiên há»i tá»›i việc nhà n rá»—i cá»§a chà ng là có dụng ý gì.
"Mấy đứa đệ tỠkhông nên thân của ta gần đây muốn xuất sơn du lịch qua Tây hoang, nếu ngươi rỗi thì cùng đi." Tiêu Vân Vong từ từ thốt.
"Thắng Y không dám trái lá»i." Sở Thắng Y tức thì cảm thấy vui mừng khôn xiết.
"Thôi ngươi Ä‘i Ä‘i, nhá»› đấy, sá»›m ngà y mai tá»›i Ngá»c Tiêu Phong." Tiêu Vân Vong xua xua tay, rồi xoay chuyển kiếm quang hạ thẳng xuống Thái Hạo Phong.
Sở Thắng Y cung tay đưa tiá»…n, áo bà o tung bay phần pháºt.
"Sư huynh, ông ta là ai thế?" Gã đệ tá» trẻ tuổi phÃa sau chà ng cất giá»ng há»i nhá».
"Là ngưá»i đệ nhất trong bối pháºn chữ Tá» cá»§a Côn Lôn Phái, có danh là Äa Tình Kiếm Tiên, Tiêu Vân Vong, tiêu sư thúc." Sở Thắng Y nói giá»ng vô cùng ngưỡng má»™.
"Ông ta... ông ta còn lợi hại hÆ¡n sư phụ ư?" Lúc nà y giá»ng nói cá»§a gã đệ tá» trẻ tuổi lại cà ng nhá» hÆ¡n.
"Má»—i ngưá»i má»™t vẻ..." Sở Thắng Y hạ giá»ng ho, quát nhẹ: "Khặc khặc, sư tôn không phải là ngưá»i để ngươi đỠcáºp lung tung!"
Gã đệ tá» trẻ tuổi phÃa sau len lén le lưỡi, tiếp tục ngá»± pháp, kiếm quang lại cháºp choạng bay ra.
Hai sư đồ hạ xuống phÃa bắc cá»§a quảng trưá»ng, dưới ná»n bóng láng như gương, mây má» lẩn lướt vấn vÃt trên mặt đá xanh. Dương Chân quan sát xung quanh, cá»a sÆ¡n môn mở lá»›n, năm cái vân thê (cầu thang mây) uốn lượn kéo lên táºn ngÅ© hà nh phá»§ trên năm ngá»n núi, lại nhìn Bà n Long Trụ, trong lòng nảy sinh cảm giác bản thân tháºt là nhá» bé.
Toà n bá»™ ngưá»i trên núi cho dù là đi ra hay quay vá» thì Ä‘á»u phải bắt đầu từ quảng trưá»ng nà y. Xung quanh có không Ãt những đệ tá» trẻ tuổi Ä‘i lại hối hả, thoắt bay lên, thoặt hạ xuống.
"Sư phụ, chúng ta Ä‘i tá»›i chá»— nà o váºy?"
"Hạo Thiên Äiện."
Tiêu Vân Vong đáp lá»i má»™t cách rất đơn giản, nhưng cÅ©ng đủ cho Dương Chân chứng thá»±c suy Ä‘oán cá»§a mình lúc trước. Nháºp sÆ¡n đã qua sáu năm, lần nà y rốt cục má»›i được chân chÃnh gia nháºp đạo tịch cá»§a Côn Lôn.
Äi xuyên qua chá»— kiểm tra đệ tá» cá»§a Thổ phá»§, hai sư đồ Ä‘i thẳng tá»›i vân thê, trước tiên Ä‘i xuống khoảng chừng ná»a dặm thì bắt đầu vá»t lên cao, con đưá»ng lên núi quanh co uốn khúc, hai bên là vá»±c mây sâu không thấy đáy, tai chỉ nghe thấy tiếng gió nghẹn ngà o cùng mây bay cuồn cuá»™n.
Hai ngưá»i từng bước tiên lên báºc đá, bước chân nhanh nhẹn không ngừng nghỉ, mây má» trước mắt liá»…u nhiá»…u trôi vá» phÃa sau, cảm giác như Ä‘ang dạo bước trên mây.
Äây chÃnh là quá»· cá»§ bất thà nh văn cá»§a Côn Lôn, đệ tá» tiến lên Thái Hạo cá»§a hai phá»§ Thổ, Má»™c thì phải má»™t lòng kÃnh cẩn, nghiêm cấm phi kiếm ngá»± pháp tỠý khinh thưá»ng, cÅ©ng là cách để rèn luyện thể lá»±c.
"Tới rồi."
Theo lá»i sư phụ, Dương Chân quan sát thấy mây mù vẫn còn má» mịt y như trước, chẳng thấy đỉnh núi đâu cả, không tránh khá»i cảm thấy có chút kỳ quái. Ai ngá» bước thêm má»™t bước thì trước mắt đã sáng bừng lên. Má»™t giải tùng bách cao chót vót xanh tươi ngằn ngặt, ráºm rì dà y đặc, thấp thoáng bóng Ä‘iện đà i ẩn hiện trong mây, trước mặt chỉ còn lưu lại má»™t con đưá»ng rá»™ng lát báºc đá xanh thoải thoải, không Ãt cà nh lá vươn dà i cả ra ngoà i đưá»ng.
Quay đầu nhìn lại, bên ngoà i núi vẫn chỉ thấy má»™t mà u trắng bạc mênh mông vô táºn, giống như thái hạo ngÅ© hà nh xoay chuyển đảo lá»™n không ngừng, phát xuất những lằn mây nhẹ như dát bạc vấn vÃt tạo thà nh muôn hình vạn trạng.
Äi má»™t hồi trên báºc đá, chợt thấy trước mắt rá»™ng mở, khu rừng ráºm đã lùi hẳn lại phÃa sau. Ngẩng đầu trông lên chỉ thấy trá»i xanh trong vắt, quang đãng thà nh má»™t khối, không há» có tì vết, toà n bá»™ chân trá»i nối khÃt thà nh má»™t vòng tròn. Mấy con tiên hạc rÃt dà i bay qua đầu núi, lượn vòng vòng trên vân hải lưu luyến không rá»i.
Núi cao xuyên mây, ngá»c Ä‘iện hùng vÄ©.
Lên đến đỉnh báºc ngá»c, chá»§ Ä‘iện cá»§a Äạo Tông đã hiện ra trước mắt. ChÃnh Ä‘iện cao vút nguy nga, hai bên thiên Ä‘iện như đôi cánh, Ä‘á»u được chạm khắc ngá»c ngà bảo váºt, tưá»ng và ng, ngói lưu ly, xà thẳng mái cong cao rá»™ng sang trá»ng, sừng sững đối mặt vá»›i tuế nguyệt.
ChÃnh Ä‘iện có bốn mặt, chÃn tầng thá»m ngá»c, lan can bằng ngá»c ghép suốt thà nh con đưá»ng, xa ngang cá»™t dá»c khắp nÆ¡i cÅ©ng Ä‘á»u là m bằng ngá»c trụ. Cánh cổng Ä‘ang mở lá»›n, bên trên có má»™t tấm biển và ng bắc ngang Ä‘á»: "Hạo Thiên Äiện". Bốn vị trung niên đạo nhân mặc áo xanh Ä‘eo mÅ© ngá»c, tay cầm phất trần đứng thà nh má»™t hà ng, thá»§ há»™ trước cổng.
Cách hai ngưá»i mấy bước là sáu pho tượng Khai Minh thạch thú chÃn đầu thân hổ, Ä‘ang nhe nanh múa vuốt hùng cứ nÆ¡i khoảng sân rá»™ng phÃa trước Ä‘iện.
Tiêu Vân Vong vẫn chưa dẫn Dương Chân tiến lên chÃnh Ä‘iện, mà đi qua hà nh lang cá»§a thiên Ä‘iện, Ä‘i thẳng ra phÃa sau núi, vòng qua má»™t cái lò hương là m bằng tá» kim cao tá»›i mưá»i bá»™, hương thÆ¡m nghi ngút, khói xanh vấn vÃt.
Bên trong Ä‘iện, ngưá»i qua lại chẳng có bao nhiêu, quá ná»a là những đạo đồng báºn bịu, cà ng Ä‘i vá» phÃa sau thì ngưá»i cà ng Ãt dần.
Loanh qua loanh quanh không biết đã rẽ mấy lượt, xuyên qua mấy cái hà nh lang, hai ngưá»i đã tá»›i má»™t cái háºu đình là m bằng gá»— thô, chỉ thấy phÃa sau có má»™t cái từ đưá»ng thâm u cổ kÃnh, trên tấm biển mà u xám tro có đỠba chữ "Linh Tổ ÄÆ°á»ng".
Ở bên góc, dưới má»™t cây cổ tùng, trước cái bà n đá có hai lão đạo tóc bạc phÆ¡ Ä‘ang ngồi luáºn đạo uống trà nhà n nhã, tá» ra rất vui vẻ.
"Vân tiểu tá», nhiá»u năm rồi má»›i gặp mà cÅ©ng không chà o lấy má»™t tiếng ư?" Má»™t giá»ng nói già nua nhưng đầy sảng khoái vá»ng tá»›i.
Lúc Ä‘i qua, Tiêu Vân Vong vốn không há» muốn quấy rầy tá»›i hai vị trưởng lão, nhưng đã có má»™t ngưá»i tinh mắt nhìn thấy gá»i ông, đà nh phải dẫn Dương Chân Ä‘i qua hà nh lá»….
"Nhất Nhà n, Nhất Thái hai vị sư thúc tháºt rảnh rá»—i." Tiêu Vân Vong cung cung kÃnh kÃnh lấy thân pháºn vãn bối hà nh lá»….
Hai vị lão đạo nà y má»™t béo má»™t gầy, Ä‘á»u tóc trắng mặt Ä‘á», toà n thân váºn áo xám. Lão đạo béo máºp là trưởng lão Nhất Thái, mà y dà i, mặt mÅ©i hồng hà o, thân thể khá»e mạnh bá»™ dạng rất vui vẻ. Còn lão đạo gầy ốm thì trán cao Ä‘iểm và i nếp nhăn, khuôn mặt quắc thước, căn cốt thanh kỳ bá»™ dạng đúng là tiên phong đạo cốt.
Hai ngưá»i Ä‘á»u là trưởng lão bối pháºn chữ Nhất ở Côn Lôn phái, tu vi tuyệt thế, cÅ©ng chÃnh là chân nhân được sắp xếp trong Trưởng lão viện. Lần nà y Nhất Nhà n trưởng lão tá»›i phiên bảo há»™ từ đưá»ng tổ tông, tÃnh tình vốn thoải mái liá»n tìm thêm Nhất Thái trưởng lão tá»›i, hai lão cùng nhau giải trà cho vui.
Tà i sản của nhitrung
Last edited by nhitrung; 20-02-2009 at 10:59 AM .
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , áîäèáèëäèíã , ãîðÿùèé , áðèòíè , êàðòèíû , ëèòåðàòóðà , ìàðãàðèòà , ñïîðòà , tách newtap , thiên ngân , thiên ngân ******.vn , thiên ngân chuong 20 , thiên ngân chuÆ¡ng 49 , thiên ngân chương 48 , thiên ngân chương 49 , thiên ngân táºp 49 , thiên ngân văn đà n , thiên ngân yên minh , thiên ngân yến minh , thien ngan - yen minh , thien ngan 4vn , thien ngan chap 47 , thiên ngân chu , thien ngan chuong 18 , thien ngan chuong 21 , thien ngan chuong 26 , thien ngan chuong 38 , thien ngan chuong 42 , thien ngan chuong 43 , thien ngan chuong 47 , thien ngan chuong 48 , thien ngan chuong 49 , thien ngan chuong 50 , thien ngan chuong 51 , thien ngan tac ta dich , thien ngan tap 4 , thien ngan truyen , thien ngan yen minh , thien ngan yen minh full , thien ngan yet minh , thien ngân chương 49 , thien nhan 4vn , thienngan 4vn.eu , thiennganchuong49 , truyen thiên ngân , truyen thien ngan , truyen thien ngan 4vn , truyen thien ngan tap 18 , truyen thien ngan tap 48 , truyen thien ngan tap 5 , truyen thien ngan tap 50 , truyenthienngan , vet thuong cua chang , ðàñêðàñêè