 |
|

17-04-2008, 03:41 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Chương 18
Trần Phiên Ngung
Nam thiên nhất tuyệt kiếm
Chương 18
Nguyên Huân thu hồi Vũ Mục Di Thư
Phượng Thánh trá»ng thương âm Hà n Ngá»c Chướng.
Thoắt đã đến đầu tháng chạp, khà trá»i cà ng lúc cà ng giá buốt, tuyết trắng đầy trá»i, kinh thà nh co ro trong cái không gian lạnh lẽo. Sinh hoạt phố xá vì thế mà giảm Ä‘i, đã cuối giá» Thìn, đưá»ng sá vắng ngưá»i qua lại. Tuy trá»i giá buốt, rét mướt như thế, Nguyên Huân vẫn thức dáºy và o lúc tiếng trống Ä‘iểm canh tư. Trong suốt mưá»i mấy năm trá»i, chà ng không há» bá» dở việc luyện táºp, giỠđã thà nh thói quen. Dù bất kỳ nÆ¡i đâu, bất kể Ä‘iá»u kiện thá»i tiết nà o, chẳng má»™t lần lÆ¡ là việc tinh luyện võ công; chÃnh vì sá»± chuyên cần khổ luyện ấy chà ng đã đạt được má»™t cách hết sức nhanh chóng những thà nh tá»±u vá» võ há»c.
Sau khi dùng Ä‘iểm tâm, Nguyên Huân khoác lên ngưá»i chiếc áo khinh cừu, bước ra trá»i tuyết lạnh. Chà ng Ä‘i đến địa Ä‘iểm mà Kiến Nghiệp đại sư đã ghi trong giấy.
NÆ¡i chà ng tìm đến là má»™t căn nhà cổ kÃnh, khuất sau những hà ng cây và má»™t hoa viên nhá». Má»™t gia nhân bước ra, co ro vì giá lạnh, nét mặt cau có; nhưng khi nhìn thấy tấm áo khinh cừu quý giá trên ngưá»i chà ng, y liá»n tươi ngay nét mặt, há»i:
- Công tỠcó việc gì cần?
Nhìn ngưá»i gia nhân già nua Ä‘ang run rẩy trong cái buốt giá lạnh cóng cá»§a buổi mạnh đông, Nguyên Huân động lòng trắc ẩn, chà ng thò tay và o túi, lấy ra thoi bạc chừng bốn, năm lượng đưa cho lão:
- Trá»i lạnh quá, lão cầm lấy uống rượu cho ấm!
Lão gia nhân trố mắt nhìn Nguyên Huân, đôi mắt mệt má»i bá»—ng sáng lên:
- Công tá» cho lão nhiá»u thế, lão thá»±c áy náy lắm!
Tuy nói váºy nhưng bà n tay nhăn nheo đã cầm lấy thoi bạc nhanh như cắt.
- Xin lão trượng cho biết Thái công công đã vỠchưa?
Lão gia nhân nói:
- Công công đã vá» hồi hôm, chắc giá» còn Ä‘ang ngá»§. Má»i công tá» và o, tuyết xuống nhiá»u quá!
Dẫn Nguyên Huân và o má»™t khách phòng rá»™ng, lão rót nước má»i chà ng:
- Má»i công tá» dùng trà cho ấm!
Nguyên Huân nói:
- Nếu Thái công công đã thức, xin lão trượng bẩm vá»›i Thái công công là có ngưá»i từ Hắc Mai SÆ¡n ở Hà ng Châu tá»›i thăm!
Chỉ má»™t lát sau, lão gia nhân bước ra cung kÃnh:
- Thưa công tá», chá»§ nhân có lá»i má»i.
Nguyên Huân đứng lên, Ä‘i theo ngưá»i lão bá»™c, xuyên qua má»™t hà nh lang rá»™ng, đến má»™t căn nhà xinh xắn; lão đẩy cá»a bước và o ra dấu cho chà ng Ä‘i theo. Ngưá»i đà n ông có tuổi, không râu, tóc đã lốm đốm bạc, ngồi lá»t trong chiếc ghế rá»™ng, đôi mắt lim dim dưới hà ng lông mà y thưa, như còn ngái ngá»§ ; nhưng chà ng bắt gặp, rất nhanh, má»™t ánh tinh quang lóe lên rồi lại tắt ngay. Lão đứng dáºy đón chà ng, Nguyên Huân vòng tay thi lá»…:
- Tại hạ hỠTrần, xin được Thái công công tiếp kiến!
- Lão há»§ chÃnh là Thái Hòa đây ? Chẳng hay công tá» gặp lão há»§ nà y có chuyện gì váºy?
May mắn quá! Tại hạ từ Hắc Mai SÆ¡n ở Hà ng Châu ghé ngang đây, nghe Công công là ngưá»i tâm phúc trong cung, nên có chút báu váºt muốn bán và o cung. Chẳng hay Công công có giúp cho được không?
- Äiá»u nà y có thể được, lấy ra thì khó tháºt, nhưng bán và o thì cÅ©ng dá»… thôi!
"Lấy ra thì khó, bán và o thì dá»…". Nguyên Huân biết lão lang tra há»i máºt khẩu chà ng:
- "Báu váºt tùy ngưá»i mà đến", kẻ có phúc thì "không cầu cÅ©ng tá»›i", "Vinh bất chiêu nhi tá»± lai, nhục bất trục nhi tú khứ".
(Cái vinh không cầu cũng tới, cái nhục không trục cũng đi).
Nguyên Huân Ä‘á»c lá»i ở chương Hiếu Hạnh trong sách Thuyết Uyển.
- Nhưng công tá» có báu váºt gì ? "Sao bán Ä‘i mà không tiếc"?
- Tại hạ "Không còn phúc thì giữ là m sao được" vì " ngá»c quý giống như mỹ nhân, không có đức thì nên há»a". Món hà ng cá»§a tại hạ gồm "Lam ngá»c", "Uyên ương hồng bảo ngá»c và " NgÅ© Hà nh kỳ há»a ngá»c".
- Váºy thì đưa "NgÅ© Hà nh kỳ đến Ä‘i!"
Nguyên Huân tươi cưá»i ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, Thái Hòa công công nói:
- Hữu sứ vẫn mạnh chứ! Công tỠcó gì xin cứ nói.
- Tại hạ má»›i chia tay vá»›i Äại sư khoảng hai tháng nay, lão sư có việc cùng Ngô kỳ sứ Ä‘i Trưá»ng Bạch Äại sÆ¡n, có lẽ cÅ©ng sắp ghé Yên Kinh!
Nguyên Huân trình bà y lý do mà chà ng đến đây và những hà nh sự cần thiết của mình. Thái công công nghe xong, nói:
- Lão há»§ coi vá» Ngá»± trù, tức là nÆ¡i nấu món ăn cho Nhà Vua, hà ng tháng được ra phố để thanh toán tiá»n bạc vá»›i các nguồn cung cấp thá»±c phẩm cho Hoà ng cung. Thá»±c ra lão há»§ cÅ©ng có thể dà n cảnh để đưa công tá» và o ná»™i cung, nhưng chỉ có thể ở lại trong khuôn viên cá»§a nhà bếp, chứ không được Ä‘i lại tá»± do, váºy cÅ©ng chẳng giúp Ãch gì cho công từ. Vã lại, lão há»§ đã theo Minh giáo gần bốn mươi năm nay, khi má»›i mưá»i bảy, mưá»i tám tuổi, được lệnh cá»§a Hữu sứ, là m ngưá»i ká» cáºn, giám sát và thu lượm tin tức từ khi Thà nh Tổ lên ngôi.
Trải qua mấy chục năm là m nghá» Thái giám, phải há»§y mình Ä‘i, thì còn tiếc tấm thân già nà y là m gì, chỉ e vì khinh xuất mà là m há»ng đại cuá»™c, chẳng là m trá»n vai trò cá»§a mình. Nay leo lên đến chức Tổng Quản Ngá»± trù phòng cÅ©ng là điá»u Ä‘au lòng không Ãt; lão há»§ giỠđã già , gia đình không có ai, có chết cÅ©ng chẳng quản; dẫu nguy hiểm thế nà o, lão cÅ©ng cố gắng giúp cho công tá»!
Vì công việc được giao, lão không dám để lá»™ tông tÃch. Nay công tá» muốn biết sÆ¡ đồ cá»§a ná»™i cung; tuy rằng sống trong cung đã lâu, nhưng từ Kim Lăng vá» Yên Kinh chưa đầy ba năm, nên lão cÅ©ng chưa nắm được sÆ¡ đồ, địa hình. Công tá» ráng chá» lão dăm ba ngà y, để lão còn có thì giá» phối kiểm má»›i được. Công tá» nghÄ© thế nà o?
Nguyên Huân mừng rỡ đáp:
- ÄÆ°á»£c lão anh hùng táºn tình giúp đỡ như thế nà y, đến chết vãn bối cÅ©ng không quên Æ¡n đức cao dà y cá»§a Tôn giá!
Thái Hòa trầm ngâm nói:
- Công việc xâm nháºp Hoà ng thà nh rất nguy hiểm, kẻ tầm thưá»ng không thể nà o là m nổi. Công tá» chắc hẳn phải công lá»±c phi phà m má»›i dám liá»u mình như thế! Hiện giá» quân Cấm vệ, Cẩm Y vệ canh giữ ná»™i cung không dưới vạn ngưá»i, Thánh Hoà ng Ä‘i thân chinh cÅ©ng chỉ mang theo má»™t ná»a. Tất cả lá»±c lượng còn lại trong tay Pháp Vương Ä‘iá»u động, thêm má»™t số cao thá»§ trợ lá»±c. Không những thế, trong đạo quân Cẩm Y vệ, số cao thá»§ không phải là Ãt. Lúc nà y trá»i mưa tuyết, việc canh phòng cÅ©ng có phần lÆ¡i lá»ng; lão sẽ cố gắng hoà n tất sÆ¡ đồ để công tá» còn có thì giá» hà nh sá»± trong những đêm mưa tuyết, và áo quần dạ hà nh phải cho tiệp vá»›i mà u trắng cá»§a tuyết, như váºy má»›i dá»… ẩn thân được. ..
- Xin cảm ơn lão anh hùng đã chỉ dạy!
Tám ngà y sau, chà ng nháºn được sÆ¡ đồ Hoà ng thà nh và ná»™i cung, do ngưá»i lão bá»™c đưa tá»›i:
- Lão Công công có dặn, công tá» xem xong, nhá»› cho kỹ rồi há»§y ngay Ä‘i. Lão nô phải chá» cả má»™t buổi má»›i gặp được công tá», không dám đưá»ng đột và o tá»u lầu!
Nguyên Huân nhìn ngưá»i lão bá»™c hóa trang lem luốc trong võ bá»c má»™t ngưá»i bán than, chà ng cảm động, tặng lão má»™t thá»i và ng chừng bốn lạng, nói:
- Tại hạ xin cảm Æ¡n lão trượng! Có chút đỉnh mong lão nháºn cho. Äây không phải là sá»± tạ Æ¡n, chỉ có chút tấm lòng nhỠđấy thôi . . .
Ngưá»i lão bá»™c rưng rưng nước mắt:
- Công tá» cho lão háºu quá, lão không biết nói gì thêm được! Từ lâu lão chỉ ao ước cổ áo quan, bây giá» công tỠđã chu tất cho!
Ngưá»i lão bá»™c già nua vái chà ng rồi quay Ä‘i.
Suốt hai ngà y trá»i, Nguyên Huân nghiên cứu sÆ¡ đồ, đến khi nhắm mắt có thể hình dung được, chà ng đốt sÆ¡ đồ; đợi đêm xuống, mặc bá»™ dạ hà nh, từ đầu đến chân Ä‘á»u trắng như tuyết Chà ng nai nịt gá»n gà ng, mang theo những váºt quý giá, đỠphòng trưá»ng hợp biến động nà o đó mà chà ng không thể quay lại được. Äến cuối giá» Hợi, Nguyên Huân mở cá»a sổ phóng ra ngoà i
|

17-04-2008, 03:44 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Trăng mùng chÃn khuất trong cÆ¡n mưa tuyết dà y đặc, những cánh tuyết rÆ¡i trong không gian như lông ngá»—ng. Kinh đô chìm trong im lặng, lạnh lẽo, buốt giá. Giá» nà y, ngoà i chà ng chắc không còn ai dám ló đầu ra khá»i nhà ; thỉnh thoảng chỉ còn nghe lẻ loi những tiếng trống cầm canh rá»i rạc vang lên trong đêm lạnh... Nguyên Huân xá» dụng Hoán Ảnh thân pháp đến mức chót, thân ảnh như bóng má», lẫn và o mà n đêm dà y đặc loang loáng sáng má» bởi từng đợt bông tuyết rÆ¡i theo từng cÆ¡n gió thổi mạnh... Äến chân Hoà ng thà nh, chà ng chá»n má»™t ngá»n cây cao Ä‘ang trÄ©u xuống dưới lá»›p tuyết dà y nặng, ẩn mình nhìn và o...
Äiện đà i như bát úp, ẩn hiện lá» má» sau mà n tuyết rÆ¡i, thỉnh thoảng thấp thoáng ánh lá»a, chà ng Ä‘oán là do những ngưá»i lÃnh canh và tuần tra đốt lá»a sưởi . Nguyên Huân phóng qua mặt thà nh như cÆ¡n gió thoảng, ẩn dưới tà n cây, rồi nhún ngưá»i lên trên chục ba má»™t thân cây lá»›n . Vừa lúc đó, toán quân tuần tiểu xách đèn lồng Ä‘i tá»›i, chúng chụm và o nhau cho bá»›t lạnh. Có tiếng ngưá»i trong đám:
- Lạnh buốt thế nà y, ở nhà rúc đầu và o nách vợ là nhất; nghĩ chẳng biết con vợ già đêm nay nó có chịu nằm một mình không?
- Con vợ ngươi già khú đế, đứa nà o nó thèm thuồng mà ngươi sợ!
- Tôn huynh chẳng biết gì, nồi nà o úp vung nấy chứ, chẳng nhẽ bà xã của tôn huynh mới đáng lo hay sao?
- Ta đã khóa chặt cá»a rồi còn sợ gì!
Tiếng ngưá»i thứ ba chen và o:
- Äà n bà mà đã muốn, dẫu có bá» và o chai và o há»§, nó vẫn lăng nhăng được như thưá»ng!
Một đứa khác gắt:
- Lạnh chết mẹ mà còn nói nhăng cuá»™i. Hừ? Äêm lạnh thế nà y, có ma nà o dám mò đến mà tuần phòng. Tưá»ng cao, hà o sâu, có đến tiên cÅ©ng chẳng lá»t và o được!
Äợi cho toán tuần tra Ä‘i qua, Nguyên Huân định hướng, phóng vút Ä‘i. Chà ng kiểm tra địa Ä‘iểm toà n bá»™, lá»t và o đến ná»™i cung, thân pháp như ảo ảnh. Chá»§ Ä‘Ãch chà ng đêm nay là thám sát, nháºn định tình hình, việc tìm kiếm sẽ và o đêm khác.
Qua đêm thứ hai,trá»i cÅ©ng như đêm trước nên Nguyên Huân cÅ©ng lá»t và o dá»… dà ng. Ngá»± Thư phòng nằm trong Thiên Cá»±c cung; nÆ¡i nà y vì là chá»— Hoà ng đế ngá»±, cho nên việc canh phòng cá»±c kỳ cẩn máºt, nhưng hiện nay, vì Hoà ng đế đã thân chinh, do đó có phần lá»ng lẻo, nhất là trong những đêm giá buốt như thế nà y. Nguyên Huân lá»t và o không mấy khó khăn sau khi đã phải vượt qua bảy, tám vá»ng gác. Má»™t lần, lúc phóng qua vá»ng gác thứ năm, chà ng nghe má»™t lÃnh gác kêu lên vá»›i bạn:
- Quái lạ! Mà y có nghe thấy cÆ¡n gió lạ không, bông tuyết bị cuốn Ä‘i như có tráºn cuồng phong, kỳ lạ tháºt?
- Mà y thắc mắc là m gì? Trá»i đất nhiá»u lúc vẫn có những Ä‘iá»u kỳ lạ!
- Tao phải để ý xem má»›i được, gió gì kỳ quái váºy!
Ngá»± Thư phòng nằm ở hướng đông nam Thiên Cá»±c cung, đó là nÆ¡i Hoà ng đế Ä‘á»c sách, hoặc nghe quan Thị Giảng Äại Há»c sÄ© giảng giải kinh, sách; nhưng Ä‘á»i Thái Tổ và Thà nh Tổ. láºp Ngá»± Thư phòng cho có vẽ văn há»c, nhà Vua Ãt khi bước chân tá»›i. Bởi váºy, quanh năm, cánh cá»a sÆ¡n son thếp và ng, chạm trổ long phượng đóng im ỉm. Nguyên Huân nhảy lên cao, lá»±a chá»—, gỡ những thanh gá»—, chui và o.
Căn phòng rá»™ng mênh mông, bốn phÃa là kệ sách. Có chá»§ tâm từ trước, chà ng đã xin Qui Loan Cô Cô cho chà ng hạt Dạ Minh Châu, viên ngá»c quý xanh biếc, tá»a ánh sáng mỠảo. Vá»›i thị lá»±c cá»§a chà ng, ánh sáng mỠấy đủ cho chà ng tìm thấy má»™t chiếc kim dưới đất, và việc Ä‘i lại tìm kiếm trong Thư phòng cÅ©ng khó có ai phát giác.
Cả đêm, chà ng lục tìm không để sót má»™t nÆ¡i nà o, đến ná»—i trá»i đã sáng bạch mà chẳng hay. Biết mình không thể ra khá»i Thư phòng, ra khá»i cung cấm và o lúc ban ngà y, Nguyên Huân nghÄ© nhanh: "Hoà ng đế Ä‘i chinh chiến, mà dẫu có ở nhà cÅ©ng không há» ghé và o đây, bởi những thư mục rõ rà ng đã rất lâu không có dấu đụng tá»›i, nhưng bằng và o việc các kệ sách, bà n ghế sạch sẽ, không má»™t hạt bụi; những kẻ quét dá»n vẫn và o đây là m bổn pháºn hà ng ngà y, la phải tìm chá»— ẩn thân má»›i được!"
Chà ng đưa mắt nhìn quanh. Không má»™t chá»— ẩn mình. San sát nhau chỉ toà n là kệ sách kê đến sát xà ngang; và cÅ©ng vì thế Nguyên Huân tìm thấy nÆ¡i ẩn thân cá»±c tết: má»™t thanh xà ngang cá»±c lá»›n, hình khối chữ nháºt, nằm vắt ngang chÃnh giữa trần phòng cao, bá» mặt dà y đến ba gang tay đủ cho má»™t ngưá»i nằm, ở dưới dẫu cho có nhìn lên cÅ©ng không thể trông thấy được. Nguyên Huân tung ngưá»i nhẹ nhà ng nhảy lên, má»™t lá»›p bụi lả tả từ phiến gá»— rÆ¡i xuống; chà ng nằm sấp xuống dá»c theo. thanh xà , đưa mắt nhìn sang kệ sách, và , đôi mắt chà ng bá»—ng sáng lên, chú ý nhìn phÃa trên kệ sách. Kê sát tưá»ng, là má»™t chiếc tá»§ nhá», mà nếu vô tình không để ý, đứng dưới đất, hoặc dù có trèo lên cao cÅ©ng không thấy được. Trên cánh tá»§ sÆ¡n son, bốn chữ và ng lá»™ng lẫy: "Thái Tổ Di Váºt", Nguyên Huân vá»›i tay, vừa đủ chạm cánh tá»§, cánh tá»§ không khóa, theo bà n tay chà ng, mở ra, cùng lúc chà ng nghÄ© thầm: "Di váºt cá»§a Thái Tổ tại sao lại để tại chốn nà y, đáng lẽ phải để nÆ¡i Ä‘iện thá» má»›i phải !"
Chà ng có biết đâu rằng, khi má»›i dá»i đô, Thà nh Tổ không muốn bất cứ ai, bất cứ vị Thân Vương nà o nhìn thấy những di váºt nà y, vì có những Ä‘iá»u bất tiện, mà từ khi lên ngôi, chÃnh vì quá khứ cá»§a Thái Tổ, Thà nh Tổ đã mang mặc cảm, cái mặc cảm khó chịu nhất cá»§a con ngưá»i là mặc cảm tá»± ti. Khi vua Thái Tổ băng hà , láºp Hoà ng tôn là Kiến Văn, con cá»§a trưởng Thái tá» Chu Nguyên Tiêu đã chết. Kiến Văn ham thÃch văn chương, cho rằng nguồn gốc xuất thân cá»§a Thái Tổ là má»™t Ä‘iá»u đáng quý trá»ng, vì từ đó, đã nói lên được rằng có phúc trạch rất lá»›n. Từ trong cá»a Pháºt bước ra là gồm thâu thiên hạ, đó chẳng phải là mệnh trá»i sao, nên gom góp những di váºt cá»§a Thái Tổ, cất giữ trong Ä‘iện thá». Äến khi Thà nh Tổ cướp ngôi cá»§a cháu. Thà nh Tổ vốn là con thứ cá»§a Thái Tổ, không ưa văn há»c, chỉ thÃch võ công, vì váºy, tuy không dám há»§y di váºt cá»§a cha, nhưng chẳng muốn má»™t ai biết tá»›i, má»›i Ä‘em cất dấu ở Ngá»± Thư phòng.
Nguyên Huân thấy trong đó: Má»™t bá»™ áo cà sa đã cÅ©, má»™t đôi dép bằng da trâu, má»™t chuá»—i hạt bồ Ä‘á», má»™t chiếc mÅ© ni bằng len mà u nâu đã rách tổ chở, và trong số di váºt Ãt á»i kia, má»™t cuốn sách, má»™t cuốn sách khá dà y, bìa bằng loại da má»m, mà u Ä‘en.
Mở và o trong, giấy sách đã ố và ng, nhưng chữ còn Ä‘á»c rõ. Trang đầu ghi bốn chữ: " VÅ© .. . Di Thư , chữ thứ hai đã bị mối gáºm nhấm, nhưng Nguyên Huân nháºn ra ngay, đó là cuốn VÅ© Mục Di Thư cá»§a Nhạc Phi, má»™t báu váºt truyá»n Ä‘á»i cá»§a Nga Mi phái mà mấy chục năm nay Tâm Hư sư thái đã tốn bao nhiêu công phu tìm kiếm. Cuốn sách nà y trước đây Trương Vô Kỵ, Giáo chá»§ Minh giáo trao cho Từ Äạt dùng để đánh Ä‘uổi quân Nguyên Mông, khi đại sá»± đã thà nh, Thái Tổ êen ngôi Hoà ng đế, lấy niên hiệu là Hồng Võ để nhá»› đến Há»a giáo, vốn là khởi thá»§y cá»§a Minh giáo, đồng thá»i thu hồi VÅ© Mục Di Thư lại, sợ lá»t và o tay ngưá»i khác.
Nguyên Huân vá»™i thu lấy quyển sách quý cất giấu và o ngưá»i, khép lại cánh tá»§, vừa lúc nghe tiếng cá»a phòng mở.
|

17-04-2008, 03:47 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Äó là những Thái giám và o là m công việc lau dá»n Ngá»± Thư phòng. Há» lăng xăng quét lau có vẻ vá»™i và ng, khẩn cấp. Má»™t ngưá»i nói:
- Hôm nay Thiên tuế thanh sát tất cả ná»™i, ngoại Hoà ng cung; nghe đâu Thánh thượng sắp sá»a hồi loan?
- Trước đây Khẩu Phúc mang quân chinh di, đánh tráºn nà o bại vong tráºn nấy. Từ ngà y Thánh thượng xuất chinh, đánh luôn chÃn tráºn, thắng cả chÃn; Ä‘uổi con cháu Thuáºn đế đến táºn Hưng An, bá»n chúng phải chạy trốn khá»i vùng thảo nguyên Hắc Long Giang.
- Nhưng bá»n chúng quay lại mấy hồi! Theo ý ta, Thánh thượng chưa thể hồi loan ngay được, còn phải là m cho con cháu Bản Nhã Thất Ly và A Lá»— Äà i tuyệt đưá»ng quáºt khởi, má»›i ổn định được phÃa Bắc lâu dà i được. Nếu có trở vá», Ãt ra cÅ©ng phải má»™t, hai năm nữa!
- Ôi thôi, chuyện đó không phải việc chúng ta lo, các ngưá»i bảo quét cứ quét, bảo dá»n, cứ dá»n, đừng có vá»› vẩn già non, chết không kịp ngáp!
Bá»n Thái giám là m công việc rất nhanh rồi rút lui. Nguyên Huân trong dạ vừa buồn phiá»n, vừa mừng rỡ. Lúc thấy quyển sách bìa Ä‘en, chà ng những tướng tình cá» tìm thấy được báu váºt cá»§a Tổ tiên, không ngá» lại là cá»§a Nga Mi phái, nhưng dù sao, chà ng cÅ©ng hiểu rằng, khi quân Minh kéo sang Äại Việt, thì ngà y ấy Thái Tổ đã băng hà , nên việc gom thu sách vở tà i váºt nhân tà i cá»§a nước Nam, chắc chắn không do lệnh cá»§a Thái Tổ.
Khoảng đầu giá» Tỵ, cá»a Ngá»± Thư phòng lại mở, Nguyên Huân ghé mắt nhìn xuống. Bá»n Thái giám hà ng Tổng Quản bao quanh má»™t ngưá»i tướng mạo phương phi, khoảng trên bốn mươi, dáng ngưá»i cao lá»›n, ăn mặc theo phẩm phục Vương gia, nhìn bao quát khắp phòng, ngưá»i nà y lên tiếng há»i:
- Ngự Thư phòng gồm tất cả bao nhiêu quyển sách?
Má»™t viên Thái giám kÃnh cẩn thưa:
- Khải trình Thiên tuế, số sách tại nÆ¡i đây gồm đủ loại, do quan Äại Há»c sÄ© Thị Giảng lá»±a chá»n. Theo thống kê, gồm má»™t vạn bốn ngà n tám trăm quyển, ngoà i ra còn lưu trữ chế biểu dưới triá»u Thái Tổ!
Nguyên Huân dá»± Ä‘oán ngưá»i nà y có lẽ là Nhiếp ChÃnh Thà nh Vương Thoán, y bước đến chiếc long ká»· kê trên bục cao, bên cạnh chiếc bà n chân quỳ Long Ly Quy Phượng hình chữ nháºt, hai đầu uốn cong, trên để văn phòng tứ bảo toan ngồi xuống, nhưng nghÄ© sao lại thôi. Y nhìn quanh má»™t lúc rồi nói:
- Thánh thượng rất Ãt khi ghé nÆ¡i đây, phải không?
- Bẩm vâng!
Viên Thái giám Tổng Quản đáp.
- Ngưá»i Ãt khi đến đây, chỉ có dám lần từ ngà y dá»i đô đến nay!
- Bẩm Thiên tuế! Theo trong thư mục thì đủ má»i loại, không thiếu má»™t loại nà o, được tuyển lá»±a từ Thư khố Ä‘em đến theo lệnh cá»§a quan Thị Giảng!
Thà nh Vương Thoán ngá»a mặt nhìn lên nói:
- Các ngưá»i phải cho quét dá»n luôn luôn má»›i được, ngay cả trên các xà ngang nữa, lâu bụi đóng, gặp cÆ¡n gió lùa, bụi rÆ¡i xuống lúc ngà i Ngá»± Ä‘ang nghe giảng sách thì khổ thân cho các ngưá»i đấy!
- Bẩm vâng, ná»™i trong ngà y nay hạ thần cho ngưá»i quét dá»n liá»n!
- Thôi được! ấy là ta nói váºy, để đến mai, mốt là m cÅ©ng không muá»™n!
Nói xong, y vá»™i vã bước ra, bá»n Thái giám theo sau. Cá»a Ngá»± Thư phòng đóng lại. Nguyên Huân hồi há»™p suốt má»™t ngà y dà i. Và thá» bá»n Thái giám, ngà y hôm nay đến tổng vệ Ninh toà n bá»™ trên nóc và đà ngang, chà ng không biết sẽ đối phó ra sao? Mãi đến chiá»u tối, chà ng má»›i yên tâm, và cho cho đến đầu giá» Hợi, chà ng lại tìm tòi lục soát cho đến gần sáng, nhưng không thấy dấu vết gì vá» Vạn Kiếp Bà Truyá»n. Chà ng cÅ©ng tìm thấy quyển Thư mục dà y cá»™p, xem từ đầu, vẫn không thấy được Ä‘iá»u chà ng muốn kiếm..
Ra khá»i Hoà ng thà nh, và vỠđến tá»u lầu, trá»i bắt đầu sáng; lòng buồn chán và thất vá»ng, Nguyên Huân lăn mình ra giưá»ng, đầu óc căng thẳng vá»›i bao ý nghÄ©, bao nhiêu dá»± Ä‘oán, rồi chìm Ä‘i trong giấc ngá»§ mệt má»i.
Nguyên Huân thức giấc và o khoảng giá» Ngá». Nghe tiếng gõ cá»a, chà ng bước ra mở, A Thá»±c bước và o rụt rè há»i:
- Cả ngà y hôm qua không thấy công tá» ra dùng cÆ¡m, đêm qua tiểu nhân gõ cá»a cÅ©ng không thấy động tỉnh, cá»a trong lại cà i ká»·. Sáng nay lại chẳng thấy công tá» Ä‘iểm tâm, tiểu nhân định gõ cá»a lần nà y, nếu không thấy công tá» lên tiếng, e rằng có Ä‘iá»u không hay xảy ra, sẽ phá cá»a mà và o. Công tá» là m sao váºy?
- Hôm qua ta bị cảm nằm mê mệt, không hay biết gì, sáng nay mới thấy bớt !
- Chết, lao công tá» không gá»i tiểu nhân để rước thầy lang!
- Cảm Æ¡n A Thá»±c, ta không sao cả, giỠđã bá»›t nhiá»u rồi; cho ta ăn cÆ¡m trong phòng nà y nhé!
- Công tỠdùng cháo nhé?
- Không cần, ta dùng cÆ¡m bình thưá»ng như má»i bữa!
- Trá»i lạnh quá, công tá» có cần đốt lò sưởi cho bá»›t lạnh không?
Nguyên Huân dịu dà ng nói:
- Không! Cảm Æ¡n A Thá»±c, ta chịu lạnh quen rồi. Ta dặn riêng ngươi Ä‘iá»u nà y, giữ kÃn nhé; ta có việc riêng, nên có thể ra Ä‘i bất chợt, bất cứ lúc nà o. Tiá»n phòng ta đã trả trước cả tháng, nếu trong hai ngà y, ngươi không thấy ta ra dùng cÆ¡m, hoặc không gá»i gì, ngươi cứ cầm chìa khóa nà y và mở cá»a. Äồ đạc còn lại ngươi giữ dùm ta, và ngươi báo cho chá»§ nhân là ta đã trả phòng nhé!
A Thá»±c nhìn chà ng tò mò, nhưng không dám há»i:
- Vâng, thưa công tá», tiểu nhân sẽ là m đúng những gì công tá» dặn dò!
- A Thá»±c, đây là chút tiá»n bạc trả công cho A Thá»±c những ngà y ta ở đây. Nếu lúc ta Ä‘i không gặp, má»™t ngà y nà o đó ta sẽ trở lại!
- Tiểu nhân xin đội Æ¡n công tá»!
- A Thá»±c, bây giá» dá»n cÆ¡m cho ta, lẹ lên nhé; ta đói lắm rồi đấy!
Váºy là chỉ còn má»™t địa Ä‘iểm nữa là nÆ¡i có thể hy vá»ng, đó
là Thư khố. Má»—i ngà y qua Ä‘i, Nguyên Huân cà ng thấy niá»m hy vá»ng ấy vÆ¡i dần. Nếu Vạn Kiếp Bà Truyá»n không được cất giấu ở Thư khố, chà ng sẽ phải tìm kiếm ở nÆ¡i nà o đây! Äáy bể mò kim. Nếu chà ng không tìm lại được di váºt cá»§a Tổ tiên, chà ng sẽ chẳng bao giá» quay vá» Tổ quốc nữa; chỉ nghÄ© đến quãng Ä‘á»i tha phương đằng đẳng, lòng chà ng quặn Ä‘au.
CÆ¡m nước xong, chà ng ra phố. Tuyết đã ngừng rÆ¡i, nhưng máºt trá»i bị che lấp sau lá»›p mây xám nặng ná» . Phố xá lác đác ngưá»i qua lại, co ro trong những tấm áo lạnh. Nguyên Huân nhắm hướng SÆ¡n Quang Tá»± tiến bước. Äến nÆ¡i, chà ng có thá»i giá» nhìn ngắm quang cảnh ngôi cổ tá»± dưới bóng nắng nhạt. Ngôi chùa cổ được xây dá»±ng trên má»™t ngá»n đồi thấp, phÃa Bắc thà nh. Phong cảnh u nhà n, tịch mịch, ẩn dưới những hăng thông già , cà nh lá còn trÄ©u nặng dưới lá»›p tuyết phá»§. Con đưá»ng dẫn lên cổng tam quan được lát bằng đá tảng. Từ chân đồi, những báºc đá rêu phong dẫn đến cổng chùa, hai bên là những hà ng tùng bách cổ thụ nhởn nhÆ¡ trong những lá»›p tuyết lạnh.
|

17-04-2008, 03:50 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Chà ng ngồi xuống trên má»™t tảng đá dưới gốc tùng già , trong lòng chà ng, không dưng nhen nhúm má»™t niá»m vui êm à , thấy như dịu Ä‘i những cảm giác chán chưá»ng, vô vá»ng. Chà ng không tin rằng Vạn Kiếp Bà Truyá»n lại có thể cất giấu ở Thư khố, nÆ¡i chà ng hy vá»ng nhất là Ngá»± Thư phòng, nhưng đã không tìm được. Trá»i đất bao la, chà ng biết tìm ở nÆ¡i nà o? Bá»—ng nhiên, chà ng nghÄ©: Di váºt Ä‘ang nằm trong tay Dương Tiêu, xâm nháºp và o Ngá»± Thư phòng thì dá»…, nhưng Ä‘oạt được từ trong tay Dương Tiêu thì trăm lần khó khăn. Chà ng hoạch định trong đầu trăm phương ngà n kế, nhưng chẳng thấy kế nà o thá»±c hiện có kết quả nếu tiếp cáºn được Dương Tiêu, Nguyên Huân tá»± nhá»§ : Dẫu sao ta cÅ©ng phải lục soát Thư khố má»›i được, biết đâu!
Phải, biết đâu, nÆ¡i tưởng rằng có thì hóa không, nÆ¡i tưởng rằng không lại hóa có. Äầu óc chà ng suy nghÄ© miên man, cho đến lúc nháºn ra tiếng bước chân ngưá»i Ä‘i tá»›i.
- Trần thà chủ sao lại ngồi đây?
Trước mặt chà ng là Tâm Hư sư thái, Nguyên Huân đứng báºt dáºy:
- Vãn bối mãi nghĩ ngợi nên không biết Sư thái đến!
- Thân thá»§ võ công đến mức như thà chá»§, mà ngưá»i đến gần chẳng hay; chắc thà chá»§ Ä‘ang có Ä‘iá»u phiá»n não?
- Vãn bối quả tháºt có Ä‘iá»u báºn tâm. Sư thái Ä‘i đâu váºy?
- Bần ni đang định đi tìm gặp thà chủ, thì thà chủ đã tới đây Xin và o trong chùa!
Nguyên Huân theo chân Sư thái. Tâm Hư há»i:
- Thà chá»§ đến gặp bần ni có Ä‘iá»u gì hệ trá»ng không?
Nguyên Huân lấy trong ngưá»i ra cuốn sách bìa Ä‘en, hai tay đưa lên:
- Vãn bối đã tìm được Di Thư cho Sư thái!
Tâm Hư mừng rỡ cầm lấy cuốn sách, mở xem và i trang; bà ôm và o ngá»±c và nhắm mắt, từ hai khóe mắt, hai dòng lệ lăn dà i... Má»™t lúc sau, Sư thái mở mắt, giá»ng bà xúc động:
- Thà chá»§ đã ban cho bần ni và Nga Mi phái má»™t niá»m vui vô giá, bần ni không biết lấy gì Ä‘á»n đáp công Æ¡n trá»i biển nà y cho đủ, chỉ biết xin Trá»i Pháºt phù trì cho thà chá»§ được má»i Ä‘iá»u an lạc!
Nguyên Huân nói:
- Xin Sư thái đừng nói thế, chẳng qua chỉ là nhân tiện đó thôi!
Nói xong chà ng kể tất cả những việc đã trải qua trong hai ngà y đêm, lục tìm trong Ngá»± Thư phòng, cùng nổi tuyệt vá»ng cá»§a mình. Tâm Hư sư thái an á»§i:
- Trá»i Pháºt chẳng phụ lòng ngưá»i, xin thà chá»§ chá»› phiá»n não, biết đâu thà chá»§ chẳng tìm thấy di váºt Tổ tiên trong lúc tình cá» nhất; tất cả má»i Ä‘iá»u Ä‘á»u có căn duyên cả!
Thở dà i, bà tiếp:
- Tháºt sá»± ra, đối vá»›i bản thân cá»§a bần ni, VÅ© Mục Di Thư, hay bất cứ má»™t cái gì, chẳng có gì để bần ni báºn tâm đến, nhưng vì đó là di váºt cá»§a Tổ sư bản phái. CÅ©ng bởi những việc như thế, có khi uổng phà cả má»™t Ä‘á»i ngưá»i. Trong bốn lá»i thá» kia, ba mươi năm má»›i hoà n thà nh được má»™t ná»a. Còn Äồ Long Ä‘ao và ỷ Thiên kiếm giá» vẫn chưa biết lưu lạc nÆ¡i nà o? Có khi cho đến chết, cÅ©ng không hoà n thà nh được tâm nguyện cá»§a ân sư!
Nguyên Huân chợt nhớ:
- Tại hạ có lần được nghe, Äồ Long đã được hà n lại, á»¶ thiên vẫn gãy rá»i, chắc hẳn nằm trong tay cá»§a Giáo chá»§ Minh giáo!
- Äúng váºy! Bần ni biết Ä‘iá»u đó, nên hÆ¡n ba mươi năm nay, bần ni vẫn truy tầm tông tÃch cá»§a Trương Giáo chá»§, và ngưá»i vẫn tuyệt tÃch...
Nguyên Huân nói như reo:
- Vãn bối có được nghe Kiến Nghiệp đại sư nói là đã tìm được nơi ẩn cư của Trương Giáo chủ . Việc nà y Sư thái không biết sao?
Tâm Hư sư thái giáºt mình:
- Thà chá»§ có biết hiện giá»...Trương Giáo chá»§ ẩn cư tại đâu không?
- Vãn bối không được rõ, chỉ biết Äại sư và Ngô kỳ sứ tìm lên Trưá»ng Bạch Äại SÆ¡n, Äại sư có nói sẽ trở vá» Yên Kinh và o đầu tháng chạp!
- Hôm nay đã gần hết ná»a tháng chạp rồi, bần ni phải Ä‘i tìm Äại sư má»›i được. Trần thà chá»§, thà chá»§ có định tìm kiếm thêm trong Thư khố không?
- Dù có dù không, vãn bối cÅ©ng phải lục soát cho tháºt kỹ má»›i yên lòng được!
- Thà chá»§ phải tháºn trá»ng!
- Vâng, thưa Sư thái, vãn bối vâng theo lá»i dặn!
Äêm hôm đó, Nguyên Huân lại vượt thà nh và o Hoà ng cung và đến Thư khố. Chà ng kiểm soát tất cả, công văn, giấy tá»... Cách sắp xếp ở đây không được thứ tá»± như ở Ngá»± Thư phòng, nên việc tìm kiếm tháºt phức tạp, khó khăn. Và trong ba đêm tiếp theo, chà ng cố gắng tra cứu thư mục, lục lá»i không bá» sót chá»— nà o, nhưng tuyệt nhiên không há» thấy tăm tÃch Vạn Kiếp Bà Truyá»n. Qua đêm thứ tư, tuyết rÆ¡i nhiá»u hÆ¡n mấy đêm trước, chà ng yên tâm ra Ä‘i. Sau khi vượt qua thà nh, Nguyên Huân Ä‘i vá» hướng Tây Bắc. Những dãy nhà san sát nhau, nÆ¡i là m việc cá»§a các bá»™. Có ba dãy nhà chứa sách vở, công văn giấy tá», các biểu chương lưu trữ.
Nguyên Huân vừa đặt chân lên báºc thá»m Thư khố, má»™t tiếng pháo bá»—ng nổ vang trá»i, và đèn Ä‘uốc thắp chiếu sáng rá»±c chung quanh khu vá»±c chà ng Ä‘ang đứng. Tiếng trống nổi lên inh tai, tiếng la hét vang lừng, khu dân cư ở sát chân Hoà ng thà nh giáºt mình thức dáºy, nhìn nhau nghi hoặc...
Nguyên do cá»§a sá»± phát hiện nay, cÅ©ng do từ sá»± sÆ¡ ý cá»§a Nguyên Huân. Trong lúc lục soát, chà ng đã vô tình là m xô lệch sách vở, mất dấu niêm phong. Viên Thá»§ thư phát hiện ra Ä‘iá»u bất thưá»ng, bèn trình lên Thông ChÃnh ty, việc Ä‘iá»u tra được mở ra khẩn cấp. Tất cả bá»n quân canh trong những đêm qua Ä‘á»u bị tra há»i, má»™t tên lÃnh gác đêm khai báo, má»™t lần y đã từng thắc mắc vá» luồng quái phong mãnh liệt lướt nhanh qua, xoáy mạnh những bông hoa tuyết như có sức hút...
Má»i sá»±, được trình lên Dương Vương, ngưá»i đảm trách vấn đỠan ninh cá»§a Triá»u đình và Hoà ng tá»™c. Dương Vương biết ngay, má»™t nhân váºt giang hồ thượng thừa đã xâm nháºp Hoà ng thà nh, và mục Ä‘Ãch là tìm kiếm Ä‘iá»u gì đấy trong các Thư khố đồng thá»i quan Chưởng Ngá»± Thư phòng cÅ©ng báo lên, có dấu vết cạy phá trên trần phòng. Nhưng sau má»™t ngà y khẩn trương để kiểm kê lại toà n bá»™ cả hai nÆ¡i, không thấy mất mát gì, Dương Vương Ä‘i đến nháºn xét, là gian phi chưa đạt được mục Ä‘Ãch, có thể sẽ còn quay lại. ông Ä‘iá»u động má»™t số cao thá»§ cá»§a Thất Sát Ä‘oà n và ba ngà n Cẩm Y Vệ phục kÃch, bao vây kÃn mÃt khu vá»±c.
Biết đã bị phát hiện, và sa và o ổ phục kÃch như tưá»ng đồng vách sắt cá»§a quân Triá»u đình, Nguyên Huân bình tÄ©nh, chà ng tung ngưá»i lên mái Ä‘iện. Ngay láºp tức khi vừa đặt chân xuống, chà ng nghe tiếng phèn la gióng lên, từ bốn phÃa, hăng ngà n mÅ©i tên nhắm chà ng bay tá»›i như mưa. Nguyên Huân vá»™i xá» dụng Vân Hà Tá»a Kiếm phá tiá»…n thức, má»™t luồng ánh sáng lấp lánh rÃt lên, kiếm quang như má»™t giải lụa bạch vây kÃn ngưá»i chà ng. Từng đợt tên lao đến, gặp bức tưá»ng kiếm khà đánh tạt ra, tên rÆ¡i lả tả..
HÆ¡i nóng cá»§a hà ng trăm ngá»n Ä‘uốc là m khà lạnh ấm dần; tuyết tan, tá»a như hÆ¡i sương, như cÆ¡n mưa bụi, cháy xèo xèo trên những thân Ä‘uốc lá»›n... Vòng vây trùng trùng. Toán quân há»™ thà nh cÅ©ng được Ä‘iá»u động đến, cà ng lúc cà ng đông, vây hãm chà ng như nêm, tưởng rằng dẫu chim muông, cái kiến cÅ©ng khó lòng thoát khá»i hãm địa.
Äứng ở trên cao bất lợi, Nguyên Huân tá»a rá»™ng đưá»ng kiếm, đánh văng những mÅ©i tên dạt ra bốn hướng, có nhiá»u mÅ©i tên bị kiếm đánh báºt ngược. phóng thẳng vá» phÃa lá»›p quân lÃnh đứng vây như nêm cối, nhiá»u tên không tránh được, bị trúng tên, rú lên ngã lăn ra đất. Lợi dụng cÆ¡ há»™i, Nguyên Huân tung mình nhảy xuống, toan phá trùng vây để thoát thân...
Những tên Thị vệ hung hãn, mong láºp công, lao và o chà ng. Nguyên Huân hiển lá»™ thần uy, múa Bạch hạc kiếm, tiếng rÃt như lụa xé, những thây ngưá»i gục ngã... Nhìn thấy cảnh máu đổ đầu rÆ¡i dưới tay mình, Nguyên Huân hết sức Ä‘au lòng, những chà ng chẳng còn phương cách nà o khác, ngoà i sá»± chém giết để đột phá trùng vây. Chà ng như mãnh hổ giữa đà n dê, như cánh thần ưng trước bầy chim sẻ. Lá»›p tuyết trên sân đã biến thà nh mà u hồng, nhưng chiếc áo khinh cừu trên ngưá»i chà ng không má»™t giá»t máu vấy. Nguyên Huân đánh dồn vá» mặt Nam, lá»›p Cẩm Y Vệ dạt ra, trùng trùng như sóng cuá»™n. Chúng không cản nổi chà ng, nhưng tiếng la hét đốc thúc, tiếng thị uy, như muốn đè bẹp tinh thần kẻ địch thá»§ ngoan cố.
|

17-04-2008, 03:54 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Giữa lúc chưa thể tìm được má»™t lối thoát, mà để đến lúc trá»i sáng sẽ cà ng bất lợi; trước mặt chà ng, bảy bóng ngưá»i vùn vụt lao xuống như bảy con chim ưng, lần lượt trước sau, đã đứng dà n ngang giữa khoảng cách chà ng và bá»n quân binh Thị vệ. Nhìn thân pháp bá»n nà y, Nguyên Huân biết ngay đó là các cao thá»§ số má»™t cá»§a Thất Sát Ä‘oà n lâm chiến. Và cùng má»™t lúc, không hiểu vì sao, có lá»a bốc cháy tại phÃa Tây Hoà ng thà nh, ngay khu vá»±c Võ Hiển Ä‘iện; ngá»n lá»a có vẻ cháy nhanh, vì khói đã bốc lên cuồn cuá»™n. Tiếng kêu cứu chữa cháy vang dá»™i má»™t góc trá»i, tiếng phèng la, tiếng trống ngÅ© liên đùng đùng như sấm dáºy, hÆ¡i nóng ngùn ngụt bốc lên, tuyết bá»—ng dưng biến mất.
Bảy cao thá»§ cá»§a toán Thất Sát vừa nhảy và o tráºn địa, chúng láºp ngay Thất Tinh tráºn pháp, vòng vây bá»§a lấy Nguyên Huân, và bảy thanh trưá»ng kiếm, chiếu theo bá»™ vị các tá» huyệt trên ngưá»i chà ng, đánh ra cùng má»™t lúc. Bảy mÅ©i kiếm loang loáng như sao sa, rồi đột biến thà nh trăm vạn bông hoa dưới ánh sáng cá»§a những ngá»n Ä‘uốc, mÅ©i kiếm chưa đến mà ná»™i lá»±c đã trà n như thác.
Không dám khinh xuất, Nguyên Huân váºn toà n bá»™ ná»™i gia chân khà cá»§a Tiên Thiên Công, phối hợp vá»›i Há»a Vân Công, chân đạp và o bá»™ vị cá»u cung, xá» dụng Hoán Ảnh thân pháp, đưá»ng kiếm Bạch Hạc lóe lên, thân hình chà ng má» Ä‘i như sương khói, theo lẽ sinh khắc cá»§a Thất Tinh tráºn, khống chế không cho tráºn pháp Thất Tinh phát huy uy lá»±c.
Biết gặp phải tay đại địch, bảy tên cao thá»§ Thất Sát giở hết toà n bá»™ tuyệt há»c mong áp đảo, nhưng lạ thay, cà ng lúc chúng cà ng cảm thấy hÆ¡i thở trở nên khó khăn, má»™t luồng kình lá»±c phản chấn mạnh như di sÆ¡n, đảo hải đè nặng lên bảy mÅ©i kiếm như má»™t áp lá»±c không rá»i... Äá»™t ngá»™t, Nguyên Huân hét lá»›n, thanh Bạch Hạc như chá»›p giáºt, đánh ra má»™t lúc hai mươi tám thế kiếm liên hoà n cá»±c độc, nhằm và o bảy thân thá»§ vây quanh mình. NhÅ©ng tiếng thét Ä‘au đớn, rùng rợn vang lên. Ba tên đã bị trúng kiếm. Láºp tức thế tráºn rối loạn. Nhưng dưá»ng như ngay láºp tức, má»™t toán bảy tên khác lao và o, bao vây tấn công chà ng không dứt; lá»›p đến sau võ công thâm háºu hÆ¡n toán trước, và cứ thế, chúng liên tục tấn công chà ng đến lá»›p toán thứ sáu. Sáu lần phá tan Thất Tinh kiếm tráºn, Nguyên Huân giết chết mưá»i bảy tên cao thá»§.
Nguyên Huân biết không thể kéo dà i được nữa. Äến lúc toán thứ bảy cá»§a Thất Tinh tráºn vừa nhảy và o, chúng chưa kịp hình thà nh thế tráºn, chà ng cướp vá»™i tiên cÆ¡, tung mình vá»t lên như pháo; thoáng như bóng má», chân chà ng Ä‘iểm trên đầu những ngá»n giáo, trên những chá»m mÅ© cá»§a bá»n lÃnh Cẩm Y, lao vút vá» phÃa Nam như vệt khói, vượt khá»i trùng vây...
Chạy đến má»™t khu đất trống dưới chân má»™t bức tưá»ng cao, chà ng phóng mình toan vượt qua tưá»ng, Nguyên Huân bá»—ng cảm thấy sau lưng mình má»™t luồng kình lá»±c cá»±c kỳ mãnh liệt và lạnh buốt hÆ¡n băng tuyết áºp đến. Không kịp suy nghÄ©, chần chá», chà ng váºn dụng Cá»u Dương, Há»a Vân Công đánh tạt nghiêng má»™t chưởng. Má»™t tiếng "Bùng" vang lên, thân hình Nguyên Huân bị đánh tung ngược trở lại, cánh tay chà ng tê dại, chân khà trong cÆ¡ thể nhá»™n nhạo không ngừng; chà ng lá»™n thêm má»™t vòng để hóa giải luồng kình khà và đặt chân xuống đất...
Trước mặt chà ng là má»™t ngưá»i mặc bá»™ đồ trắng, thân thể cao lá»›n, giữa ngá»±c áo thêu má»™t ngá»n lá»a Ä‘á», tay trái Ä‘eo găng trắng, tuổi chừng trên bảy mươi, da mặt hồng hà o, râu năm chòm Ä‘en nhánh; ánh mắt loang loáng xanh rá»n. Tay không vÅ© khÃ, buông thá»ng hai bên sưá»n, miệng quát:
- Tiểu tá»! Mi là ai mà lại biết " Äiêu Phong thân pháp" nhà há» Dương? Nói mau!
Tuy không biết mặt, nhưng bằng và o võ công, và là kẻ đã ngay láºp tức nháºn ra Äiêu Phong thân pháp, Nguyên Huân biết . không thể có ai khác hÆ¡n, ngưá»i đứng trước chà ng chÃnh là Quang Minh Dương Vương, là Pháp Vương cá»§a Thà nh Tổ nhà Äại Minh, là kẻ đứng đầu má»i thế lá»±c Ä‘en tối, đứng đầu cá»§a má»i tá»™i ác, và là nhân váºt có võ công kỳ tuyệt thiên hạ.
Nguyên Huân không lên tiếng trả lá»i, bởi mắt chà ng Ä‘ang dán chặt và o bà n tay trái mang găng cá»§a y; bà n tay đủ năm ngón. Nguyên Huân trong bụng phân vân... Nếu ngưá»i nà y là hung thá»§ thảm sát gia đình chà ng năm xưa, thì bà n tay trái chỉ còn lại hai ngón, ngón trá» và ngón cái. Nhưng tại sao y lại mang găng, trong khi bà n tay phải lại để trần! Chà ng chợt hiểu ngay, không cần phải suy Ä‘oán: bà n tay trái đủ năm, vì có ba ngón giả, và y mang găng để che giấu.
Giáp mặt, nhìn táºn mặt kẻ thù trong lúc không ngá» nhất, ruá»™t gan chà ng bá»—ng Ä‘au như dao cắt, mối háºn thù bốc lên ngút trá»i, Nguyên Huân thét lá»›n:
Tên há» Tiêu khốn kiếp kia, ngươi không cần biết ta lÃ
ai, chỉ biết hôm nay ta liá»u chết vá»›i ngươi...
Dương Tiêu giáºt mình kinh hãi. Không má»™t ai trên thế gian nà y biết được tông tÃch cá»§a hắn, vốn là há» Tiêu cá»§a dân tá»™c Khiết Äan. Tên tiểu tá» nà y là ai, và o lục soát, tìm kiếm gì trong Ngá»± Thư phòng và Thư khố, và vừa chạm mặt, hắn lại biết ngay được bà máºt lai lịch thân thế cá»§a y. Chắc chắn tiểu tá» nà y phải có liên hệ đến má»™t ngưá»i nà o đó biết rõ vá» y Ngưá»i đó là ai mà thông thuá»™c cả thân pháp " Äiêu Phong" cá»§a nhà há» Dương, và cÅ©ng là thân pháp cá»§a chÃnh y?! Do sá»± phân tâm ấy, nên Dương Tiêu nhất thá»i không khám phá ngay được tên thiếu niên đứng trước mặt y là ai.
Nhìn nét mặt y, Nguyên Huân nghÄ© vá»™i, nếu ta xá» dụng Kiếm pháp, y có thể nháºn ra lai lịch ta má»™t cách dá»… dà ng, Ä‘iá»u nà y ta cần phải che giấu. NghÄ© thế Nguyên Huân tra kiếm và o vá».
Dương Tiêu trầm giá»ng:
- Tiểu tá», ngươi xâm nháºp Ngá»± Thư phòng có mưu đồ gì, láºp tức nói ngay. Ta sẽ vì đức hiếu sinh mà cho ngươi được chết toà n thây! Ngươi là ai, từ đâu tá»›i?
Nguyên Huân như đổ thêm dầu và o lá»a:
- Ta đã nói, ngươi chẳng cần biết ta là ai, Ä‘iá»u duy nhất, há» Tiêu kia, ta chỉ cần lấy cái mạng cá»§a ngươi!
Nguyên Huân biết rằng, trong giá» phút nà y, nếu chà ng để sá»± căm giáºn phát tác, nó sẽ đồng nghÄ©a vá»›i cái chết. Chà ng hÃt má»™t hÆ¡i dà i, tá»± dặn mình phải lấy lại sá»± bình tÄ©nh, sáng suốt Äối diện vá»›i chà ng là má»™t địch thá»§ tối thượng vá» võ công, thiên hạ võ lâm úy kỵ... Chà ng váºn dụng toà n bá»™ chân khà và o đơn Ä‘iá»n, tâm lặng như chân không, lòng như biển rá»™ng, bát mạch mở ra như trưá»ng giang, Tinh, KhÃ, Thần hợp nhất. Và lòng chà ng như trống không, không buồn lo, không giáºn há»n, không yêu thương, căm ghét...
Thế Äại định đã đạt, Tam Hoa tụ vỠđỉnh; Thần lá»±c phát sinh. Bà n tay chà ng để hững há» trên ngá»±c, Tiên Thiên công, Tam Hóa Nháºt Nguyệt thần công đã váºn dụng đến mức chót. Má»™t cảm giác hưng phấn nở trà n, nhẹ nhà ng, phiêu diêu như má»™t cánh bướm vá»n trên đà i hoa má»™t sáng xuân hồng...
Dương Tiêu nhìn thấy thần khà cá»§a chà ng thanh niên lạ mặt. Trong suốt cuá»™c Ä‘á»i ông cho đến ngà y hôm nay, duy nhất chỉ có má»—i má»™t ngưá»i là m cho ông úy kỵ, đó là Giáo chá»§ Minh giáo Trương Vô Kỵ. Nhưng đã trên ba mươi năm nay, Trương Giáo chá»§ tuyệt tÃch giang hồ, không biết sống chết ra sao! Cả võ lâm thiên hạ, không còn ai là tay đối thá»§.
Hôm nay, ông gặp ngưá»i thiếu niên nà y là duy nhất, trong lúc bất thần, đã tránh thoát được Hà n Ngá»c âm chưá»ng, môn võ công âm nhu tuyệt độc cá»§a ông, má»™t Ä‘iá»u khiến ông không ngỠđược, hắn còn xá» dụng thân pháp cá»§a nhà há» Dương ở Chung SÆ¡n, và nhất là hắn biết rõ cả nhân thân ông.
|
 |
|
| |