 |
|

21-02-2010, 12:35 PM
|
.gif) |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
|
|
Chương 41 : Căn nhà ma.
Dịch : dauqua
Nguồn : TTV
- A, cuối cùng rồi thì cũng vỠđến nhà .
Äại Minh đứng ở trước cá»a nhà mà rất lâu rồi minh không thấy, trong long trà n đầy cảm thán. Chẳng biêts là MÄ© Hạnh ba ngưá»i bây giá» thế nà o, chÃnh mình đã rất lâu rồi không gặp.
- Vô Ngân, em thấy ổn chứ ?
Thi Hà m có Ä‘iểm lo lắng há»i. Vô Ngân xuất than từ Côn Lôn tiên cảnh đối vá»›i sá»± huyên náo cá»§a thà nh phố thì cá»±c kỳ không quen. Ngòai chuyện không khà ô nhiá»…m, mà còn khói xe bay ra cùng vá»›i tro bụi… là m cho Vô Ngân vừa má»›i rá»i khá»i Côn Lôn không thÃch ứng được, mÅ©i vá»›i mắt Ä‘á»u hồng hồng. A Ngốc biến thà nh con mèo nhá» cùng vá»›i tiểu hồ ly Mỵ Nhân cÅ©ng cùng má»™t dạng như thế.
- Mmm! Em không có sao cả. Má»™t thá»i gian nữa em sẽ quen thôi.
- Äừng có miá»…n cưỡng quá. Không chịu được thì phải nói để chị còn nghÄ© biện pháp. Xem ra lần nà y Äại Minh trở vá» thì ý nghÄ© đầu tiên chÃnh là điá»u đó, không muốn cho dạng tiên nữ như Vô Ngân bị nhiá»…m trần tục. Thế nhưng ở đây không khà ô nhiá»…m quá nghiêm trá»ng, Ä‘i đến nÆ¡i nà o cÅ©ng giống như thế, Ä‘iá»u nà y là m cho Äại Minh suy nghÄ© rất nhiá»u.
Bởi vì sừng nhỠở trên đầu cá»§a Vô Ngân rất đặc biệt nên hấp dẫn ngưá»i nhìn, cho nên Thi Hà m đã cho nà ng đội hai cái bao nho nhá», thuáºn tiện thêm cái mÅ© nữa, vá»›i hình dạng như thế thì không còn phải băn khoăn nữa. Nếu không thì Vô Ngân khẳng định sẽ bị bắt Ä‘i là m váºt triển lãm.
Ở dưới lầu thì viên quản là nhìn thấy Äại Minh trở vá» thì láºp tức gáºt đầu chà o há»i, sau đó thuáºn tiện thông báo cho thượng cấp.
Khi cá»a nhà mở thì Äại Minh gặp má»™t cảnh ở trước mặt mình.
- Hoan nghênh trở vá».
Bốn cô gái mặc quần áo giống nhau Ä‘ang quỳ gối ở hai bên cá»a, cung kÃnh hướng vá» Äại Minh hà nh lá»….
- Các cô là ai?... MÄ© Hạnh, Thiên Äại Hoa Quỳ Ä‘ang ở đâu rồi?
Äại Minh cảm thấy kỳ quái , bốn cô thì đến ba cô chưa bao giá» thấy mặt, mà tá»± nhiên xuất hiện những cô bé nà y. Từ quần áo cùng vá»›i hoa văn Nguyệt Luân thì các nà ng chÃnh là ngưá»i cá»§a Minh Nguyệt Lưu.
- Vì sắp có cá» hà nh đại há»™i. thế nên ba vị tá»· tá»· đã bị triệu hồi trở vỠđể chuẩn bị công tác sắp tá»›i, chÃnh vì là do nà y mà chúng em đến để hầu hạ ngá»± chá»§.
- Các cô trước hết cứ Ä‘i xuống Ä‘i! Có việc gì thì tôi sẽ gá»i các cô.
- Dạ Vâng!
Bốn cô gái lùi ra cá»a phòng rồi xuống lầu. Các cô gái nà y giống như các nà ng MÄ© Hạnh hồi trước, Ä‘á»u như là ngưá»i máy, chỉ có biết nghe lệnh cá»§a gia tá»™c, ngay cả má»™t Ä‘iểm ý thức Ä‘á»u không có.
Äang ngồi ở phòng khách thì Vô Ngân đã xem rõ tình huống , thế nhưng mÅ©i cÅ©ng đã hồng hồng, nhìn Äại Minh vá»›i ánh mắt rất yêu thương. A Ngốc cùng vá»›i Mị Nhân thì dáng vẻ rất mệt má»i nằm ở trên ghế, không hỠđộng Ä‘áºy má»™t chút nà o cả.
- Thi Hà m, anh muốn chuyển chỗ ở.
Äại Minh Ä‘em ý nghÄ© cá»§a chÃnh mình nói ra, đã muốn láºp gia đình rồi, Äại Minh cÅ©ng không nghÄ© ở tại nÆ¡i nà y, bởi vì ở nÆ¡i nà y có rất nhiá»u ngưá»i nhìn hắn nhất cá» nhất động, bầy giá» Äại Minh muốn tìm chÃnh là không gian riêng cho hắn cùng vá»›i Thi Hà m và Vô Ngân sống.
- Bây giỠmuốn đi đâu ?
Thi Hà m cÅ©ng hiểu được Ä‘iá»u mà Äại Minh Ä‘ang lo lắng.
- Trước mắt thì tìm má»™t nÆ¡i ngưá»i ở thưa thá»›t, má»™t nÆ¡i mà ở đó hòa nháºp vá»›i tá»± nhiên. Anh bây giá» không phải là ngưá»i bình thưá»ng, cà ng xa đám đông thì sẽ cà ng Ãt phát sinh phiá»n tóai. Em đã biết Ä‘iá»u đó thì kiếm má»™t chá»— nà o cho tốt nhé.
- ÄÆ°á»£c rồi việc đó để cho em.
Lâm Thi Hà m cầm lấy Ä‘iện thoại, nhấn số rồi gá»i Ä‘i.
Sá»± tháºt đã chứng mình, ngưá»i có tiá»n thì là m việc bao giá» cÅ©ng tốt. Ngắn ngá»§i và i giá» thì mấy ngưá»i Äại Minh đã đứng ở trước nhà má»›i để nhìn phòng ở.
Căn nhà nà y là má»™t khu biệt thá»± ba tầng, là m cho Äại Minh nhìn nó vá»›i ánh mắt khác chÃnh là nó được bao xung quanh nhà chÃnh là má»™t khu vưá»n như rừng ráºm, các loại thá»±c váºt Ä‘ang sinh sống khắp không gian xung quang khu nhà . Các căn phòng thì ở trên núi, xung quanh không có nhà ở, tháºt sá»± là rất thÃch hợp.
Mặc dù cso cách xa trưá»ng há»c, nhưng Ä‘iá»u đó không thà nh vấn Ä‘á». Äiá»u quan trá»ng nhất là m cho Äại Minh thÃch thú chÃnh là các căn phòng ở cùng vá»›i môi trưá»ng xung quang, cây cối thì rất nhiá»u. Tuy nói bây giá» kinh tế không nhiá»u lắm nhưng cÅ©ng không như ngà y trước.
- Cái nà y má»™t căn nhà quá»·, nó là má»™t căn nhà tương đối nổi danh. Những ngưá»i ở căn nhà nà y không phải là m ăn phá sản thì cÅ©ng bị bệnh nặng mà mất, nghe nói có ngưá»i đã nhìn thì bảo nÆ¡i đây là nÆ¡i ở cá»§a quá»·.
Lâm Thi Hà m nhìn trên tay tư liệu mà nói.
- Bây giá» ta còn có sợ Ä‘iá»u chi sao?
Äại Minh cưá»i tháºt sảng khóai , nÆ¡i nà y chÃnh là vì hắn mà chuẩn bị, chÃnh là căn nhà quá»· ám sẽ là m cho rất Ãt ngưá»i muốn tiến đến nÆ¡i nà y.
- Vô Ngân, em cảm thấy tốt chứ. Từ nay vỠsau chúng ta sẽ ở nơi nà y.
Äại Minh nhìn thấy Vô Ngân tinh thần đã tốt lên rất nhiá»u, là m cho hắn cà ng có ý định ở nÆ¡i nà y trong đầu. Không cần nó quá»· quái Ä‘iá»u gì, chỉ cần dám đến tác quái thì Äại Minh sẽ là m cho nó chết rất khó khăn.
- Ân.
Vô Ngân ưng thuáºn gáºt đầu.
A Ngốc rất cao hứng ở trên mặt đất chạy Ä‘i chạy lại, nÆ¡i nà y so vá»›i cái địa phương quá»· quái kia thì tốt hÆ¡n rất nhiá»u, nhưng tháºt ra thì Mị Nhân cứ má»™t má»±c ở trong phòng nhìn mà chẳng biết Ä‘ang nhìn cái gì.
- Nhìn thấy cái gì sao?
Äại Minh ôm lấy Mị Nhân rồi nhìn xung quang xem có gì tồn tại hay không. Mị Nhân chỉ ôm lấy cánh tay cá»§a Äại Minh rồi sau đó không nói gì nữa cả.
Äến ngà y chá»§ nháºt thì Äại Minh cÅ©ng chuẩn bị những đồ dùng cho nhà ở má»›i. Những đồ váºt là m cho ba ngưá»i để thà nh má»™t hà ng dà i. Có nhiá»u thứ mà Vô Ngân không có xem qua như Ti Vi, máy vi tÃnh, Ä‘iện sang…. Cứ những thứ gì liên quan đến Ä‘iện thì Ä‘á»u là m cho nà ng tìm hiểu má»™t tráºn.
Chuẩn bị bữa cÆ¡m cÅ©ng chÃnh là má»™t vấn Ä‘á». MÄ© Hạnh đã vắng mặt., mà hai cô kia Ä‘á»u không phải ngưá»i là m cÆ¡m được cho nên Äại Minh đà nh phải tá»± mình nấu ăn. Bằng kinh nghiệm mấy năm tu luyện tại Yêu Tháp thì hắn đã phát huy hòan tòan bản lÄ©nh cá»§a mình. Nhìn thấy ánh mắt cá»§a hai nà ng vừa ăn vừa sung bái thì Äại Minh chẳng biết vẻ mặt cá»§a mình thế nà o nữa.
Sau bữa ăn thì Äại Minh ngồi ở trên ghế xem ti vi, hai ngưá»i còn lại ở trong bếp để rá»a má»i thứ, công việc nà y thì Thi Hà m cÅ©ng đã là m qua cho nên so vá»›i Vô Ngân tốt hÆ¡n nhiá»u, Vô Ngân thì lại gặp má»™t kiá»u rồng nước má»›i thế nên hai ngưá»i vừa là m vừa cưá»i nói rất vui vẻ.
Äến sang ngà y hôm sau… Äã phải đến trưá»ng há»c rồi, chẳng biết A Äức cùng vá»›i Lão Hiếu ra sao nữa. Äại Minh nghÄ© đến hai tên chÆ¡i vá»›i mình cùng vá»›i giáo viện lâu không thấy, hắn không khá»i cảm thán, sáu năm, tháºt là má»™t quãng ngà y dà i.
- A Nguy rồi.
Äại Minh nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u hết sức quan trá»ng.
- Có chuyện gì sao?
Hai cô gái nghe thấy Äại Minh kêu thì láºp tức chạy từ ở trong phòng bếp ra.
- Không có Ä‘iá»u gì cả.
Äại Minh cưá»i trừ. Bởi vì hắn lăn lá»™n ở trong Luyện Yêu Tháp sáu năm, trÆ¡ng thá»i gian nà y hắn không có tiếp xúc gì vá»›i những việc hắn đã há»c , chÃnh vì thế hắn đã hòan tòan quên việc há»c ở trưá»ng Ä‘i rồi.
Bây giỠđà nh phải bắt đầu khổ há»c, bằng không đầu năm sẽ bị đánh trượt.
Buổi tối ba ngưá»i cứ theo quan hệ trước mắt cho nên cÅ©ng phân phòng ra mà ngá»§. A Ngốc tại phòng khách tìm má»™t chá»— ngá»§,đầu vắt qua chân ngá»§ ngon là nh. Mị Nhân thì ở trên cầu thang chạy bốn phÃa , mà ở trong mắt hiện ra tia lục quang khó dò.
Khi Mị Nhân Ä‘i đến cầu thang lầu ba thì đột nhiên dừng lại. Äó chÃnh là ở trước cá»a phòng mà không có ai ở cả. Äại Minh tháºm chà ngay cả cá»a phòng nà y cÅ©ng không có mở ra.
Lúc nà y cá»a kia đột nhiên cháºm rãi mở ra, thổi ra ngòai từng tráºn gió lạnh. Mị Nhân lục quang trong mắt sáng rá»±c, Ä‘uôi giÆ¡ cao.
- Chỉ là má»™t con hồ ly nhá».
Ở trong cá»a vang ra má»™t âm thanh thê lương, nghe giá»ng nói trà n ngáºp ý khinh thưá»ng, Mị Nhân nghe xong thì không tốt. Nà ng tốt xấu gì cÅ©ng là má»™t con Cá»u VÄ© Thiên Hồ nổi danh, bây giá» cư nhiên bị má»™t oan hồn nhá» nhoi không coi và o đâu.
Äuôi cá»§a Mị Nhân giÆ¡ cao lên, má»™t đòan lá»a xanh biếc ở trên hiện lên, rồi xoay ngưá»i hướng và o bên trong cá»a.
- Có một chút đạo hạnh, thế nhưng cũng không dùng được.
Trong phòng nổi lên má»™t đòan sương mù mà u Ä‘en trong chá»›p mắt đã ăn mòn hết lá»a do Mị Nhân phóng ra.
- Äã lâu rồi không có ngưá»i sống tiến đến rồi, dÄ© vãng ta lưu tình rất nhiá»u, bây giá» còn ngưá»i dám đến quấy rầy ta, xem ra lại phải chết nhiá»u ngưá»i má»›i được. Tiểu Hồ Ly trước hết Ä‘em ngươi khai Ä‘ao.
Hắc vụ tan đi thì xuất hiện một bong quỷ tòan than mà u đen.
Trong phòng bóng quá»· má»™t câu đã nói xong, thì từ trong ngưá»i tóat ra má»™t tia hắc khà nhằm thẳng cổ cá»§a Mị Nhân phóng tá»›i,đưa nà ng lÆ¡ lá»ng ở giữa không trung. Mị Nhân cá»±c lá»±c giãy dụa, lá»a ở Ä‘uôi phát ra nhưng hòan tòan không có tác dụng. Mị Nhân biết chÃnh mình từ sau khi phế đạo hạnh thì đã biến thà nh mưá»i phần yếu á»›t, chỉ là không nghÄ© yếu đến độ nà y, ngà y cả má»™t oan hồn cÅ©ng không đối phó được.
Mị Nhân không khá»i cảm thấy tuyệt vá»ng, cÅ©ng chÃnh mình ác nghiệt nhiá»u lắm thế nên má»›i có kết quả như thế nà y.
Äúng lúc Mị Nhân tuyệt vá»ng thì có má»™t đạo kiếm khà chém sợi dây Ä‘en ở trên ngưá»i cá»§a Mị Nhân thà nh từng Ä‘oạn. Mị Nhân ở trên không trung không còn khà lá»±c, thân thể rÆ¡i xuống đất.
- Cẩn tháºn.
Lâm Thi Hà m vươn hai tay nhẹ nhà ng đón lấy Mị Nhân.
- Tháºt đúng là như thế. Tưởng là ngà y hôm nay trước tiên phải Ä‘i há»c đã, nghỉ há»c thì má»›i Ä‘i giải quyết ngươi, không ngá» ngươi đã muốn sinh sá»±, tháºt sá»± là muốn chết mà .
Äại Minh chẳng biết lúc nà o đã dá»±a và o tưá»ng trong phòng, giá»ng nói rất là không kiên nhẫn.
Quá»· ảnh nhìn thấy ngòai cá»a vá»›i ở trong phòng tá»± nhiên xuất hiện ngưá»i thì bị dá»a má»™t tráºn, đúng lúc nà y thì má»™t thanh trưá»ng kiếm mà u lam đã đâm và o ngá»±c cá»§a hắn,hồn phách Ä‘á»u không thoát ra được.
- Tướng công, bây giỠphải xỠlý là m sao đây a ?
Thá»§y Vô Ngân nhìn vá» phÃa Äại Minh há»i.
- Ãc! Thế phải là m sao bây giá» ?
- Vá»›i loại oan hồn có đạo hạnh trăm năm thì Ä‘á»u rất khó để độ hóa, thông thưá»ng Ä‘á»u trá»±c tiếp tiêu diệt thì nhanh hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i phương pháp khác, mà lại còn chắc chắn hồn phi phách tán. Nếu nặng thì có thể là m cho nó bị luyện ngục chi há»a, không thể siêu sinh.
- A a, tháºt là đáng sợ.
Bóng ma nghe thấy hai ngưá»i nói chuyện thì hai chân như nhÅ©n ra ( nếu như còn chân ), trong lòng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
- Không cần a! Mong hãy buông tha cho ta. Nhá» không nhìn được núi thái sÆ¡n, đắc tá»™i mấy vị đại sư. Thỉnh các vị cao sÄ© buông than cho nhá» nà y má»™t mạng.Kỳ tháºt thì nhá» nà y váºn mạng cÅ©ng tháºt là bi thảm, từ khi từ khi…. Tiếp tá»›i là má»™t lá»at sá»± kiện được nói ra nhu hà kịch.
Chá»§ giác khi sinh thì váºn mệnh đã rất là bi thảm, cuối cùng bị ngưá»i hãm hại chết Ä‘i mà biến thà nh quá»· hồn. Bởi vì óan háºn thiên là bất công, cho nên chá»§ giác bắt đầu trở thà nh óan linh đến nÆ¡i nÆ¡i gây chuyện, sau đó thì đột nhiên sám hối, tá»± bảo mình thế nà o …..
Äại Minh nghe được Ä‘iá»u nà y thì không khá»i vá»— tay kêu hảo giống như thấy con quá»· nà y khi còn sống nói báºy nhiá»u lắm thì má»›i bị ngưá»i chém chết.
- Câm miệng cho ta! Bằng không bây giỠta bổ ngươi.
Thủy Vô Ngân nghe không thể chịu được nữa, nà ng từ trước đến giỠluôn quan niêm, ác thì chỉ có là quỷ.
Bóng ma láºp tức nhắm mồm lại, tháºt sá»± theo tiêu chuẩn hiếp kẻ thiện sợ kẻ ác.
- Bây giỠthì là m sao bây giỠ? Lão công, anh bảo là m gì đi.
Lâm Thi Hà m bế Mị nhân tiến đến.
- Trước tiên cứ buông tha cho nó đã, anh nghÄ© để nó bên cạnh thì có việc sá» dụng. Ngươi nói ngươi gá»i tên là gì?
- NhỠđược gá»i là Thưá»ng Chi.
Thưá»ng Chi căng thẳng trả lá»i.
- Trưá»ng Thiệt a….. tháºt là má»™t cái tên tốt.
Äại Minh cưá»i tháºt là vui vẻ, Thưá»ng Chi nhìn thấy thì da đầu run lên, Äại Minh trên mặt Ä‘ang cưá»i thì như thấy nụ cưá»i cá»§a ác ma.
CÅ©ng từ lúc nà y , nhà cá»§a Äại Minh đã có má»™t tên quá»· giữ nhà , chuyên môn phụ trách dò xét xung quanh, nếu có ngưá»i đến thì hắn chỉ cần dá»a cho ngưá»i ta sợ. Không cần phải mất tiá»n tháºt sá»± là quá lá»i.
Sáng sá»›m, Äại Minh ăn xong bữa sáng chuẩn bị rá»i Ä‘i, trước khi rá»i Ä‘i thì bảo A Ngốc hòan hảo coi nhà đừng có Ä‘i đâu cả. Äại Minh cÅ©ng chẳng biết Thi Hà m Ä‘ang là m gì mà không có Ä‘i há»c, thế nhưng sá»± việc cá»§a nà ng thì hắn không quan tâm chỉ cần nà ng cao hứng là tốt rất.
Còn Thị Kiá»m từ khi rá»i khá»i Luyện Yêu Tháp đến nay, cÅ©ng chẳng thấy hiện thân ra mà không hiểu nà ng hiện giá» suy nghÄ© Ä‘iá»u gì. Vốn muốn tìm nà ng để đến nhìn nhà mà bây giá» gá»i cÅ©ng không thấy đâu.
Trưá»ng há»c… là ở hướng nà y rồi.
Äại Minh tÃnh tóan khá»ang cách , chân phải dùng sức má»™t cái, ngưá»i như má»™t ánh sao phá không mà tá»›i. Ở trên không trung thì Äại Minh nhìn thấy cảnh váºt ở trên mặt đất rất nhanh trôi qua. Hắn nghÄ© ở trong lòng Ä‘i há»c kiểu nà y tháºt sá»± nhanh chóng.
- A Ä‘i quá rồi, xem ra là dùng nhiá»u sức rồi.
Thân thể cá»§a Äại Minh đã bay qua trưá»ng há»c,mà tốc độ không há» có cháºm lại, nếu cứ để như thế nà y thì chẳng biết bay đến đâu nữa.
Äại Minh quay ngưá»i lại, Ä‘em chân phải đạp và o chân trái mượn lá»±c. Tại không trung thay đổi phương hướng nhằm mặt đất hạ xuống.
- Cuồng long chuyển phong !
Xung quanh thân thể cá»§a Äại Minh bị má»™t tầng long quyển phong vây, cháºm lại thân thể hạ xuống tốc độ. Äại Minh má»™t chân bước xuống đất, láºp tức ổn định thân thể. Hiện trưá»ng ngoại trừ như má»™t tráºn gió thổi qua, như việc gì cÅ©ng chưa há» phát sinh.
Äại Minh ngÆ¡ ngác đứng ở trước cá»a trưá»ng há»c, nhìn thấy sáu năm không thấy trưá»ng há»c. Lúc nà y cÅ©ng sắp đến giá» và o há»c nên nhiá»u ngưá»i bắt đầu tiến và o cá»a trưá»ng, gặp thấy Äại Minh ngây ngốc đứng ở trước cá»a thì Ä‘á»u dùng ánh mắt kì quái nhìn hắn.
Äang lúc Äại Minh nhìn xuất thần, thì phÃa sau lưng bị ngưá»i vá»— má»™t cái tháºt lá»›n. Äại Minh theo thói quen tại Luyện Yêu Tháp, tay trái tá»± động ngưng khởi kiếm khÃ, phản xạ muốn rat ay. Tay trái sắp sá»a động thì Äại Minh láºp tức nhá»› lại nÆ¡i nà y không phải Luyện Yêu Tháp, vá»™i và ng dừng tay trái lại,tán Ä‘i kiếm khÃ. Mà ngưá»i đứng ở phÃa sau Äại Minh chẳng biết chÃnh mình vừa từ Quá»· môn quan trở lại.
- Trở vỠđúng rồi, tháºt là đúng, đã nghỉ nhiá»u rồi mà không nói má»™t câu. Ngươi không biết ta lo lắng lắm sao.
Ngưá»i ở phÃa sau Äại Minh giá»ng nói ai óan giống như Äại Minh thiếu hắn rất nhiá»u tiá»n.
Tháºt là quen thuá»™c a! Äại Minh mất má»™t lúc mà không nghÄ© được ngưá»i ở phÃa sau mình là , vì váºy quay đầu lại xem.
- Là m sao mà lại ngẩn ngưá»i ra như thế? Có phải thấy ta dạo nà y trở nên đẹp trai lên rất nhiá»u không? Khó trách ngươi không nháºn ra được.
Vá»›i dạng ngốc tá» như thế nà y thì Äại Minh nháºn biết chỉ có thể là má»™t ngưá»i.
- Nói Ãt thôi! A Äức ngươi dạo nà y đã câu dẫn bao nhiêu con gái nhà là nh a.
Äại Minh nói chuyện thì dáng vẻ rất là kÃch động.
- Äừng có nói câu dẫn, tháºt là khó nghe. Ta A Äức là má»™t ngưá»i bác ái, ta giúp những nữ tá» tịch mịch được tình yêu cá»§a ta là m dịu Ä‘i.
- Quỷ mới tin ngươi. Sắc phôi thì là sắc phôi, không cần kiểu nói khác khó nghe lắm.
- Nói đúng lắm.
Lão Hiếu cÅ©ng tại lúc nà y Ä‘i tá»›i gáºt đầu nói.
- Oa! Không ngỠcác ngươi vừa đến thì liên thủ để khi dễ ta.
A Äức bắt đầu tá»± than thở, dáng vẻ như Ä‘ang bị ăn hiếp. Thế nhưng Äại Minh cùng vá»›i Lão Hiếu không để ý tá»›i hắn.
- Tháºt lâu không thấy rồi.
- Äúng váºy, đã lâu rồi không thấy. ( Sáu năm không phải là dà i sao ?)
- Thay Äổi.
Lão Hiếu cảm giác như Äại Minh thay đổi rất nhiá»u, thế nhưng nhìn thế nà o cÅ©ng không thể nhìn ra.
- Ân ! Không sai. Tá» máºp máºp má»™t thá»i gian nà y ngươi Ä‘i lăn lá»™n ở nÆ¡i đâu thế ?
A Äức biểu diá»…n khóc xong thì trở lại bá»™ dáng thưá»ng ngà y.
- Ta lăn lộn ở địa ngục.
Hắn nói cÅ©ng chÃnh là sá»± tháºt, Luyện Yêu Tháp là m cho hắn cảm giác như địa ngục, mặc dù hắn chưa há» qua địa ngục bao giá» thế nhưng đại khải cÅ©ng giống như o trong tháp mà thôi.
Buổi há»c thứ nhất , Äại Minh do nghỉ lâu rồi thế nên nhìn thấy vị giáo viên anh văn má»›i thì đã quên rồi, Äại Minh cÅ©ng không lưu ý tá»›i nữa. Thế nhưng vị giáo viên kia đã nhìn thấy Äại Minh thì láºp tức chú ý đến hắn.
Khi buổi há»c thứ nhất nghỉ thì Lưu sư phụ Ä‘i đến bên cạnh Äại Minh nói : Vương Äại Minh đồng há»c! Có thể má»i em đến công thất được không? Ta có chút việc để nói.
- ÄÆ°á»£c!
Äại Minh ngòai miệng thì đáp ứng, nhưng trong lòng cảm thấy kỳ quái chÃnh mình có là m sá»± việc gì sao? Hay là muốn tìm chuyện vá»›i mình.
- Vương đồng há»c hai tuần nay không thấy mặt có chuyện gì sao? Ma em cả há»c kì nà y hình như xin nghỉ không Ãt, chắc là có phát sinh chuyện gì sao?
- Không có vấn đỠgì đâu, chỉ là em có chuyện cá nhân, cho nên sắp tá»›i lịch há»c em sẽ cố gắng để Ä‘uổi kịp tiến độ.
Nhưng thá»±c ra ở trong lòng Äại Minh Ä‘ang nói mình đã hòan tòan quên hết má»i thứ rồi.
- Tháºt sá»±! Nếu váºy thì yên tâm rồi! Có việc gì thì cứ nói Ä‘i, sư phụ sẽ giúp .
- Nhưng không có việc gì mà , sư phụ không phải lo lắng đâu.
Ã’ai sư phụ nà y tháºt là quan tâm quá.
- ÄÆ°á»£c rồi, đây là tư liệu cá»§a hai tuần vừa rồi, em hãy cầm lấy mà nhìn, nếu không hiểu thì tìm ta để há»i nhé.
- Dạ!
Äại Minh tiếp nháºn bà i giảng, hà nh lá»… xong thì yên tâm chạy ra khá»i phòng cá»§a thầy giáo.
Tiếp tá»›i những buổi há»c tiếp theo thì những giáo viên gặp Äại Minh trở vá» thì Ä‘á»u coi như không biết. Bởi vì Äại Minh ở trong thá»i gian nà y xin nghỉ rất nhiá»u cho nên các sư phụ cÅ©ng Ä‘á»u coi như bình thưá»ng.
- Cuối ngà y há»c thì chúng ta tụ há»p chứ.Äã lâu rồi chúng ta không có tụ há»p rồi.
Äến buổi trưa thì A Äức đột nhiên nhắc tá»›i sá»± việc nà y.
- Không được rồi, lão bà mới của ta không có quen công việc nà y, ta còn muốn trở vỠđể tiếp nà ng.
Äại Minh thuáºn miệng trả lá»i, nói xong má»›i nghÄ© đến….thảm rồi, nói sai rồi.
Quả nhiên A Äức cùng vá»›i lão Hiếu Ä‘á»u trừng mắt lên nhìn và o Äại Minh.
- ÄÆ°á»£c tiểu tá» nà y! Có lão bà má»›i. Nguyên là hai tuần nà y Ä‘i tán con gái,còn không nói rõ cho chúng ta.
- Oan Uổng a. Äại Nhân. Kia chÃnh là việc ngòai ý muốn, ta cÅ©ng không muốn váºy.
Äại Minh hô thảm lên má»™t tiếng cầu xin tha thứ. Ba ngưá»i trêu đùa má»™t lúc, cảnh tháºt sá»± kịch liệt.
- Ti bỉ! Cư nhiên sỠdụng chiêu Hầu TỠthâu đà o, muốn cho ta tuyệt tỠtuyệt tôn sao, ta còn muốn thú lão bà .
Äại Minh lui ra phÃa sau má»™t bước, nguy hiểm tháºt thiếu chút nữa bị chụp tá»›i rồi.
- Khốn kiếp! Ngươi không phải sá» dụng chiêu “ thần tiên thải bồ đà oâ€, muốn vặt long nhÅ© cá»§a ta sao. Äây chÃnh là tòan thế giá»›i ức vạn cô gái bởi vì thiếu cái nà y cá»§a ta mà khóc đấy.
A Äức xoa xoa bá»™ ngá»±c, tháºt đáng giáºn. Bị trảo tháºt là đau, thâm tÃm hết cả.
- Cái kia chÃnh là lão Hiếu sá» dụng, chứ ta thì sá» dụng chiêu “ đồng tá» bái quan âm “
- Nguyên lai là ngươi.
Lão Hiếu lạnh lùng nói, vừa rồi nguyên là Äại Minh vặt hắn.
- A! bị phát hiện rồi.
Äại Minh cưá»i trừ, không xong rồi, lão Hiếu cà ng tỉnh táo thì sắp tá»›i sẽ trảo cà ng cuồng.
Ba ngưá»i lại động thá»§ đồng thá»i, đã là m cho nhìn thấy lại tam quốc há»—n chiến. Äánh nhau má»™t hồi thì ba ngưá»i đồng thá»i nằm xuống dưới đất.
- A Minh, ngươi tháºt sá»± biến đổi nhiá»u.
Nghỉ ngÆ¡i má»™t hồi thì A Äức bắt đầu mở miệng nói chuyện.
- Tháºt sao, sao mà ta không nhìn thấy nhỉ?
Hắn vừa rồi hết sức giữ lại, nếu không sẽ bị nhìn ra sÆ¡ hở nhiá»u hÆ¡n.
- Ngươi đã trở nên khá» lắm, ta cùng vá»›i lão Hiếu liên thù mà cư nhiên không chụp được ngươi, mà ngươi thì tá»±a hồ còn có thừa lá»±c. Tháºt là đáng sợ nếu ngươi mà phát huy tòan lá»±c thì ta không dám tưởng tượng.
- Äúng váºy.
Lão Hiếu cÅ©ng phụ há»a theo.
- Mà trên ngưá»i ngươi phát ra khà thế trầm ổn không giống so vá»›i hồi trước. Mà cái nà y chỉ có thể thấy được ở lão ba cùng vá»›i Äoạn thúc cá»§a ta mà , cái nà y chÃnh là chỉ có nhân tà i ở giang hồ má»›i xuất hiện thôi. Nếu không phải tiểu tá» nà y cá tÃnh không có thay đổi thì ta cho rằng quái váºt Ä‘ang ở dưới lốt cá»§a Äại Minh thôi.
- Các ngươi muốn biết sá»± tình tháºt sá»± không?
Äại Minh cháºm rãi nói.
- Muốn chứ! Thế nhưng Ä‘iá»u đầu tiên ta muốn ngươi nguyện ý, ta không muốn ngươi miá»…n cưỡng nói.
Chẳng biết A Äức hai ngưá»i biết sá»± thá»±c thì là m sao mà tưởng tượng được. Äây không phải là hai bằng hữu tốt nhất cá»§a mình sao. Mình không muốn hai ngưá»i mình quen rồi cÅ©ng mất Ä‘i trên thế gian nà y.
- Nếu ngươi tháºt sá»± muốn biết phải cẩn tháºn nhìn nhé.
Äại Minh quyết định cho dù mất Ä‘i hai bằng hữu tốt thì chÃnh mình cÅ©ng không nên lừa gạt hai ngưá»i nữa.
Äại Minh lấy tay bá» mắt kÃnh xuống chÃnh thức cho hai ngưá»i bạn tốt nhìn thấy mặt tháºt cá»§a mình. Tiếp tá»›i không để ý tá»›i hai ngưá»i Ä‘ang trợn mắt há hốc mồm, Ä‘em tay trái thú hóa, nhẹ nhà ng nhằm đất trảo má»™t cái.
Lúc nà y ở trên mặt đất giống như Ä‘áºu há»§, Äại Minh dá»… dà ng Ä‘em lên má»™t hòn đá rồi sau đưa má»™t tia chân khà và o, cả hòn đá ở trong gió biến thà nh bá»™t phấn.
- Các ngươi nói bây giá» ta có phải là quái váºt hay không?
Äại Minh nói xong thì láºp tức biến tay trở lại bình thưá»ng. Äầu cÅ©ng không có nhìn lại mà tiêu sái xuống dưới lầu, rá»i Ä‘i nóc nhà .
Từ sau buổi trưa chấm dứt đến buổi há»c chiá»u , thì trong thá»i gian nà y A Äức cùng vá»›i lão Hiếu không há» nói vá»›i Äại Minh má»™t câu mà chỉ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn.
Cái nà y xem như đồ váºt má»›i. Äại Minh trong lòng thở dà i, thu tháºp má»i thứ chuẩn bị trở vá» nhà . Hắn nghÄ© bây giỠđã vÄ©nh viá»…n mất Ä‘i hai ngưá»i bằng hữu tốt rồi.
Khi đến cá»a thì không có nghÄ© thấy má»™t cảnh cÅ© quen thuá»™c lại diá»…n ra.
Rất nhiá»u xe ô tô ngoại quốc Ä‘ang đứng ở trước cá»a trưá»ng há»c,má»™t hà ng rất dà i bảo tiêu mặc quần áo Ä‘en đứng ở trước hà ng xe. Khi nhìn thấy Äại Minh Ä‘i đến thì láºp tức vây quanh hắn.
- Các ngươi muốn là m gì?
A Äức cùng vá»›i lão Hiếu từ phÃa sau Äại Minh thoát ra,má»™t tả má»™t hữu đứng ở trước ngưá»i cá»§a Äại Minh.
- Các ngươi…
Äại Minh không tưởng được hai ngưá»i có thể vì hắn mà xuất đầu.
- Tháºt là xin lá»—i! A Minh. Ta tháºt sá»± bị dá»a cho nên chẳng biết phản ứng thế nà o. Nhưng dù thế nà o ta nói kệ ngươi muốn biến thà nh dạng nà o ta vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u là bằng hữu cá»§a ngươi.
- Tháºt là không được.
Lão Hiếu cÅ©ng gáºt gáºt đầu nói.
Äại Minh hai tay ôm lấy bả vai cá»§a hai ngươi : các ngươi chÃnh là bằng hữu cá»§a ta không cần nói gì đâu.
- A A được. Nhưng bây giá» phải là m sao? Những ngưá»i nà y thế nà o?
- Không cần lo lắng, hắn chÃnh là ngưá»i cá»§a Thi Hà m.
Äại Minh vá»— vá»— bả vai hai ngưá»i tiếp tục nói : không phải ta nói ngoa, trên trái đất nà y ngưá»i muốn là m thương tổn ta thì không có xuất hiện, chỉ cần ta cố ý há»§y diệt và i tòa thà nh thị cÅ©ng chỉ là nhấc tay chi lao mà thôi, không cần phải lo lắng đâu.
- Oa tháºt là uy mãnh.
- Hì Hì ta tháºt là quái váºt mà , ta Ä‘i trước,tình hình thế nà o thì ngà y mai Ä‘i há»c ta sẽ nói cho các ngươi.
- Äi thôi.
Äại Minh Ä‘i đến trước mặt nhóm bảo tiêu nói má»™t câu, mà nhóm bảo tiêu cÅ©ng rất lão luyện đưa Äại Minh lên trên xe, không có biện pháp cái nà y tháºt sá»± là m và i lần nên quen rồi. Bảo tiêu cÅ©ng chẳng biết Äại Minh là ai, chÃnh là lão bản ra lệnh thế nên bá»n hắn cÅ©ng chỉ có thể nghe theo.
- A! tháºt là hòai niệm.
Äại Minh ngồi ở trong phòng chiêu đãi, má»—i lần hắn tá»›i Lâm gia thì Ä‘á»u ngồi ngây ngốc ở đây, thế nhưng nghÄ© lại tháºt lâu rồi không có ngồi ở đây.
- Äã lâu rồi không thấy a , Lâm Bá Phụ.
Äại Minh cưá»i nói, cha cá»§a Lâm Thi Hà m tiến và o trong cá»a phất tay bảo má»i ngưá»i Ä‘i ra ngòai, hắn hiện tại muốn cùng vá»›i Äại Minh nói chuyện.
- Nói sá»± tháºt, ta không có thá»i gian để lãng phà tại trên ngưá»i ngươi. Thế nhưng vì Thi Hà m cho nên ta muốn nói chuyện cùng vá»›i ngươi.
- Tâm tình của ngà i thì cháu đã hiểu, chỉ là cháu một tiểu tỠvô danh, ngà i muốn cùng với cháu nói chuyện gì sao?
Äại Minh dụng từ tương đối bén nhá»n, thế nhưng Lâm Phụ không hổ là ngưá»i kinh doanh nổi tiếng không há» biến sắc mặt.
- Thi Hà m đã một tháng không có trở vỠnhà , ta chẳng biết vì sao mà nha đầu kia ăn thứ gì mà lại đi theo ngươi. Thế nhưng ta chỉ có một nữ nhi bảo bối,mà chúng ta là cha mẹ không thể mặc kệ được.
- Thế chú để cô ấy Ä‘i bốn phÃa Ä‘i chÆ¡i mà cÅ©ng không lo lắng Ä‘iểm gì sao?
- Nha đầu kia bắt ép ta , cháu bảo ta phải là m sao bây gi�
Äại Minh trầm mặc xuống, hắn không nghÄ© tá»›i Thi Hà m là m tá»›i bước đó, vì hắn mà không tiếc cùng vá»›i gia đình quyết liệt.
- Cháu nói trước, cháu cùng với Thi Hà m hòan tòan trong sạch, chú muốn cháu phải là m sao?
Äiá»u nà y má»›i là quan trá»ng, Lâm Phụ không thể ở phÃa sau hắn là m âm mưu gì.
- Cháu không thể cho con gái ta hạnh phúc. Thi Hà m từ nhở Ä‘á»u sá» dụng những thứ tốt nhất, mà cháu thì sống khổ từ bé , cháu có thể cho Thi Hà m những thứ gì?
- Chú nói Ä‘iá»u nà y thì chứng tá» má»™t câu chú không hiểu được con gái cá»§a mình, Thi Hà m so vá»›i tưởng tượng cá»§a chú còn kiên cưá»ng hÆ¡n nhiá»u, buồn cưá»i chú là cha mà đối vá»›i Ä‘iá»u cÆ¡ bản cá»§a con gái mà cÅ©ng không hiểu. Äúng là không có sai, Thi Hà m Ä‘i vá»›i cháu thì chịu rất nhiá»u Ä‘au khổ, cháu Ä‘em cho nà ng cÅ©ng không nhiá»u lắm, nhưng mà cháu đối vá»›i nà ng là tháºt tình, ta sẽ cố gắng hết sức để Ä‘em lại hạnh phúc cho Thi Hà m.
Lâm Phụ nhìn Äại Minh nói má»™t hồi rồi nói.
- Cháu có thể khai giá tiá»n, muốn nhiá»u Ãt bao nhiêu thì cháu má»›i có thể rá»i Ä‘i Thi Hà m.
Lâm Phụ xuất ra chi phiếu, rất nhanh viết một hà ng số.
- Như thế nà y thì tiểu tá» ngươi có thể cả Ä‘á»i cÆ¡m áo vô ưu vô lo.
Lâm Phụ đặt ở trên mặt bà n. Äại Minh nhìn thấy má»™t ức, chẳng biết Thi Hà m nếu biết chÃnh mình giá trị má»™t ức thì trên mặt biểu hiện như thế nà o.
- Chú cho rằnn tiá»n là vạn năng sao? Cái gì cÅ©ng sá» dụng tiá»n là giải quyết tất cả sao?
- Äúng váºy, trước mắt cá»§a ta thì cái gì cÅ©ng có thể dùng tiá»n để giải quyết được.
Äại Minh không nói gì từ trong lòng ngá»±c Ä‘em ra má»™t bá»™ chi phiếu, chÃnh là MÄ© Hạnh trước khi Ä‘i Ä‘em giao cho hắn, nói vá»›i hắn muốn nhiá»u Ãt bao nhiêu tiá»n Ä‘á»u có thể dùng. Lúc nà y Äại Minh chÃnh là lần đầu tiá»n sá» dụng chi phiếu.
- Nếu váºy cháu dùng tấm chi phiếu nà y để mua Thi Hà m, để Ä‘em cho nà ng hạnh phúc.
Äại Minh viết sau rồi Ä‘em chi phiếu đưa cho Lâm Phụ.
Lâm Phụ tiếp nháºn chi phiếu, kÃch động má»™t lúc rồi thở dà i nói : Nữ nhân a! Nhìn ngưá»i so vá»›i ta tốt hÆ¡n, vi phụ cÅ©ng không thể so vá»›i cháu được, ta đã phục cháu rồi tiểu tá»!
|

21-02-2010, 12:36 PM
|
.gif) |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
|
|
Chương 42 : Tạo sự nghiệp
Dịch : dauqua
Nguồn : TTV
Lúc nà y cá»a đột nhiên mở ra, Lâm Thi Hà m nắm tay mẹ cá»§a nà ng, vừa Ä‘i vừa cưá»i. Äại Minh có cảm giác mình đã bị trúng kế.
- Lão Công quả nhiên anh không là m cho em thất vá»ng.
Lâm Thi Hà m vươn hai tay vòng qua ghế ôm lấy ná»a ngưá»i trên cá»§a Äại Minh, trên mặt nở ra nụ cưá»i vui sướng.
- Chuyện nà y là là m sao?
Äại Minh há»i vá»›i giá»ng nói khó chịu, Lâm Thi Hà m không ngá» còn dùng cách nà y để thá» hắn.
- Äúng là không thể chịu được, nhưng mà em vẫn kiên trì khảo nghiệm đối vá»›i anh.
- Ặc, thế thì kết quả được bao nhieu điểm ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là anh đạt Ä‘iểm tuyệt đối rồi, nhưng mà lão công có thấy lão bà cá»§a chà ng ánh mắt nhất lưu không?
- Äúng là tá»± tung hứng, nếu mà em có Ä‘uôi như khổng tước thì bây giá» nó cÅ©ng Ä‘ang giÆ¡ cao lắm đấy.
- Tháºt là chán ghét, ngay má»™t câu khen cÅ©ng sẽ là m cho ngưá»i ta chết a.
Hai cái miệng đấu đá nhau thế nhưng ở bên ngòai vợ chồng Lâm Thị không hỠthấy chán ghét chút nà o.
- Tẹo nữa hãy nói tiếp, để bay giá» ba còn có chuyện để thảo luáºn đây.
Lâm Phụ đưa tay ra để nhắc hai ngưá»i nghe hắn nói chuyện.
- Hôn sự của cháu với Thi Hà m phải không ạ ?
Äại Minh nghÄ© vấn đỠnà y thôi bằng không Lâm Phụ sẽ không khách sáo như thế, đại khái là Thi Hà m gặp hắn vá»›i Vô Ngân đã bái đưá»ng thà nh thân, cho nên không ngừng thúc giục ngưá»i nhà cá»§a hắn gáºt đầu.
- Xem ra là chú đã dùng ánh mắt nhỠđể nhìn cháu rồi.
Lâm Phụ nhìn Äại Minh đầy thâm ý.
- Cháu hiện giá» chưa tốt nghiệp, kỳ thá»±c cÅ©ng không cần nóng lòng như váºy.
- Nhưng mà nha đầu kia luôn muốn được sớm.
Lâm Phụ không thể ngăn được hÃt má»™t hÆ¡i , tháºt sá»± là con gái lá»›n không lưu được.
- à chú là là m sao váºy?
- Chú hiện giá» cÅ©ng không hy vá»ng Thi Hà m Ä‘i ra ngòai, cho nên trước tiên chá»n lấy má»™t ngà y tốt để cho hai đứa Ä‘Ãnh hôn, để cho Thi Hà m an tâm đã. Còn việc kết hôn thì đợi cho cháu tốt nghiệp rồi má»›i quyết định.
- Mẹ à !
Lâm Thi Hà m mặt đỠvô cùng, chỉ má»™t má»±c dấu ở trên vai cá»§a Äại Minh không dám ngẩng đầu lên.
- Ai da. Ta tháºt sá»± lần đầu tiên thấy con thẹn thùng đấy, có chồng quả nhiên thay đổi.
Lâm Phụ cố tình cưá»i trêu Thi Hà m.
- A Minh…. Cô có thể dùng tên nà y để gá»i cháu được chứ? Con gái cá»§a cô từ nay vá» sau muốn là m phiá»n cháu phà tâm chăm sóc rồi.
Lâm mẫu hiá»n là nh nói.
- Cái nà y là đương nhiên, cháu sẽ tìm má»i cách để tạo hạnh phúc cho Thi Hà m.
- Thế nhưng A Minh. Cái tá» chi phiếu nà y cháu có thể giải thÃch được không ? cái nà y là ngân hà ng Thụy SÄ© tạo ra, tuyệt đối có hiệu lá»±c, cháu từ nÆ¡i nà o mà có được?
Lâm Phụ không thể giải thÃch được Ä‘iá»u đó cho nên má»›i há»i, má»™t ngưá»i bình thưá»ng sẽ không có được loại chi phiếu nà y.
- Ãc! Cái nà y là do ngưá»i khác đưa cho chứ không phải tiá»n cá»§a chÃnh cháu.Cháu chỉ là má»™t tiểu tá» không có gì cả.
Äại Minh nếu không phải bất đắc dÄ© thì đã không váºn dụng tà i sản mà MÄ© Hạnh đưa cho hắn. Ngay cả mua nhà ở kia cÅ©ng chÃnh là Lâm Thi Hà m bá» tiá»n ra mua.
- Anh rốt cục là điá»n và o bao nhiêu a? Ba em rất Ãt phục ngưá»i khác. Mà anh đưa lại khiến cho ba em tâm phục khẩu phục, Ä‘iá»u nà y dá»a em má»™t tráºn rồi đấy.
Lâm Thi Hà m cũng rất tò mò.
Lâm Mẫu tiếp nháºn chi phiếu xong thì trên mặt cÅ©ng hiện lên ngạc nhiên : Thi Hà m, lão công cá»§a con khà độ quả không phải ngưá»i thưá»ng, đã coi con rất quan trá»ng. Tìm được ngưá»i như thế nà y yêu con thì ta chỉ có thể nói con có phi thưá»ng hạnh váºn.
Nhìn thấy mẹ cÅ©ng bị thuyết phục thì Lâm Thi Hà m cà ng tò mò, tay nháºn lấy chi phiếu nhìn má»™t cái.
Chi phiếu ngoại trừ có tên cá»§a Äại Minh ở phần chá»§ tà i khá»an, còn tiá»n thì để trống không.
- Anh tháºt là dÅ©ng cảm a, dám để không viết cho ngưá»i khác Ä‘iá»n tiá»n.
Thi Hà m không chịu được nói Äại Minh, nếu đã ra vẻ thì cÅ©ng vừa phải má»›i đúng chứ.
- Cho dù anh mất Ä‘i tiá»n cá»§a tòan thế giá»›i, nhưng anh còn có được em. Äối vá»›i anh mà nói thì em so vá»›i những phần còn lại cá»§a thế giá»›i thì quan trá»ng hÆ¡n nhiá»u, tháºm chà so vá»›i tÃnh mạng cá»§a anh còn quan trá»ng hÆ¡n.
Äại Minh vừa cưá»i vừa nói.
- Chán ghét,anh còn nói như thế, có phải muốn ngưá»i ta xấu hổ hay sao? Em bây giá» má»›i biết anh cÅ©ng là ngưá»i biết lấy lòng con gái đó.
Lâm Thi Hà m mắt đỠhồng, nước mắt đang trà n ra.
- Hì hì, cùng vá»›i A Äức Ä‘i ra ngòai đương nhiên phải há»c được má»™t Ä‘iểm gì đó. Thế nhưng ta chỉ có đối vá»›i em mà thôi, ngưá»i khác thì anh không quan tâm.
Äại Minh ở trong nhà Thi Hà m đến hÆ¡n chÃn giá», trong đó bà n bạc vá» lá»… kết hôn, nhưng mà Äại Minh cái gì cÅ©ng không hiểu, chỉ có thể giao cho Lâm Thị vợ chồng xá» lý.
- Vô Ngân một mình ở nhà sẽ khong có việc gì chứ?
Khi ngồi trên xe để vá», Äại Minh lo lắng nói.
- Yên tâm Ä‘i! Vá»›i công phu cá»§a Vô Ngân thì không có ngưá»i động được đến nà ng ta.
Thi Hà m Ä‘ang Ä‘i cùng vá»›i Äại Minh trở vá» nhìn thấy vẻ mặt cá»§a Äại Minh , thì không chịu được phải không ngừng an á»§i.ChÃnh mình nếu không có việc gì quan trá»ng thì cÅ©ng sẽ không tùy tiện rá»i Ä‘i.
- Nà ng ấy má»™t mình rá»i khá»i quê hương Ä‘i theo anh, Ä‘i đến má»™t nÆ¡i mà hòan cảnh khác hòan tòan, anh không thể nà o không lo lắng được.
Khi trá» vá» nhà thì Äại Minh nhìn thấy ở trong phòng đèn Ä‘ang sáng, lúc nà y thì hắn má»›i an tâm xuống được. Äây cÅ©ng lần thứ nhất Äại Minh có thể nghiệm tá»›i mình có má»™t gia đình, những ngưá»i ở trong gia đình Ä‘ang chá» hắn trở vá».
- Không có việc gì chứ?
Äại Minh Ä‘i và o trong cá»a nhìn thấy Vô Ngân đáng thương khóc há» há» Ä‘ang vá»t tá»›i, Ä‘em hắn ôm chặt cứng. Nhìn thấy động tác nà y thì cÅ©ng biết là không có việc gì cả, thế nhưng Vô Ngân vẫn dùng sức gáºt đầu, nà ng không muốn là m cho Äại Minh quá lo lắng.
- Xin lỗi em, lần nà y có việc nên phải để em ở nhà một mình, lần sau sẽ không thế nữa.
Äại Minh vuốt mái tóc dà i cá»§a Vô Ngân, nói rất ôn nhu.
- Không có việc gì đâu mà , đã có Mưu Già cùng với em rồi, em chỉ lo lắng cho tướng công mà thôi.
- Äứa nhá» ngốc! Anh bây giá» không phải để cho ngưá»i khác bắt nạt nữa, chỉ cần em ở nhà chá» anh, cho dù anh Ä‘ang ở trong thiên quân vạn mã thì anh cÅ©ng ra được để vá» nhà gặp em.
Äại Minh vừa Ä‘i vừa nói, khi tiến và o trong phòng quả nhiên nhìn thấy Mưu Già đang nằm ở trên mặt đất.
CÅ©ng may là phòng khách lá»›n cho nên Mưu Già ở đấy cÅ©ng không là m cho đầy. A Ngốc cùng vá»›i Mị Nhân Ä‘ang ở trên ngưá»i Mưu Già nghịch ngợm.
- Mưu Già nó có thể tự do thay đổi hình dáng có phải không ?
Äại Minh đột nhiên nghÄ© đến.
- Có thể được.
Thá»§y Vô Ngân nói xong thì thân thể cá»§a Mưu Già láºp tức thu nhá» lại, biến thà nh má»™t con sư tá» nhá» mà hình dáng so vá»›i Mị Nhân không khác nhiá»u lắm.
Mất đi chỗ dựa thì A Ngốc cùng với Mị Nhân từ không trung rơi xuống dưới đất, kêu lên rất đau, là m mà cũng không nói một câu.
- Ra đi ! Tiểu Tuyết.
Äại Minh nhìn thấy Ä‘ang náo nhiệt thì cÅ©ng gá»i Tiểu Tuyết ra.
Trong sáu năm chiến đấu thì những hoang thú mà Äại Minh có Ä‘á»u trưởng thà nh không Ãt. Vá»›i Tiểu Tuyết thì cÅ©ng đã tá»± nắm được lá»±c lượng ở trên ngưá»i mình, sẽ không là m phát sinh tình hình đóng băng như hồi trước nữa. Cho nên bây giá» Äại Minh má»›i yên tâm gá»i nà ng ra.
Tiểu Tuyết đến thì rất vui vẻ ôm lấy Äại Minh, nà ng ở trong thế giá»›i tạp phiến đã rất lâu rồi.
- Äây là Tiểu Tuyết. Tiểu Tuyết, đây là chị Vô Ngân.
Äại Minh cưá»i hìhì giá»›i thiệu cho hai ngưá»i biết nhau. Vô Ngân chưa có gặp Tiểu Tuyết bao giá» nên để cho nà ng nháºn thức đã.Tiểu Tuyết cúi chà o Vô Ngân, mà Vô Ngân cÅ©ng cưá»i đáp lá»….
Thi Hà m ôm lấy Tiểu Tuyết, nà ng cũng rất lâu rồi chưa có gặp Tiểu Tuyết, thà nh ra rất nhơ nà ng ấy.
- Ai a! Tháºt là náo nhiệt.
Biến mất đã lâu rồi Thị Kiếm lúc nà y cũng xuất hiện góp và o một chân.
- Ngươi bây giá» má»›i đến sao? Ta còn tưởng ngươi mất tÃch rồi.
Äại Minh tức giáºn nói.Äúng là như thế, lúc cần thì không thấy mặt đâu, lúc không cần thì cứ thấy nhảy nhót trước mặt mình.
Thế nhưng gặp thấy cảnh náo nhiệt kìa thì Äại Minh cÅ©ng không cần lo lắng từ nay vá» sau Vô Ngân không phải má»™t mình nhà m chán nữa.
Lâm Thi Hà m nói ra ý nghÄ© cá»§a mình.: phải rồi lão công, em định láºp má»™t kết giá»›i lá»›n để tạo má»™t không gian riêng. Nếu thế thì từ nay vá» sau Vô Ngân sẽ không bị không gian ô nhiá»…m ảnh hưởng nữa, chứ cứ để như thế nà y vá» lâu vá» dà i thì thân thể cá»§a em ấy sẽ bị thương tổn.
- Thế thì tổt rồi, chuyện cá»§a Vô Ngân thì không để cháºm được. Ngà y mai anh sẽ xin nghỉ, thì má»i ngưá»i sẽ bắt đầu là m việc.
Äại Minh không có nghÄ© đến được cách giải quyết cá»§a Lâm Thi Hà m, vấn đỠnà y đã là m cho hắn suy nghÄ© tháºt lâu.
- Không cần đâu! Anh chỉ cần đưa tất cả hoang thú mà anh Ä‘ang có cho em, bởi vì cần rất nhiá»u cây cối gạch đá nên mất rất nhiá»u sức, đại khái là ngà y mai hoặc ngà y kia sẽ hòan thà nh.
- Nếu thế thì được rồi, phiá»n tóai em quá.
- Ngưá»i cá»§a mình không cần phải khách khà như thế, Vô Ngân là tá»· muá»™i tốt cá»§a em, cái nà y phải là m mà .
Ngà y má»›i bắt đầu thì Äại Minh gá»i ra Dạ Xoa, Tu La cùng vá»›i tất cả hoang thú gá»i hết ra, trước khi Ä‘i còn ra lệnh chúng phải hết sức nghe lá»i cá»§a Thi Hà m.
- Bình thưá»ng các ngươi luôn không chịu nhau, nhưng ngà y hôm nay hai ngươi phải ở chung vá»›i nhau cho tốt.
Äại Minh nhìn Táºt Phong cùng vá»›i Tấn Lôi, hai đứa nhìn nhau Ä‘á»u không hợp mắt, hai tên nà y chỉ cần gặp nhau là có tình hình như thế nà y, nếu kịch liệt lên thì tháºm chà có thể đánh nhau. Äỉá»u nà y là m cho Äại Minh rất Ä‘au đầu.
Khi đến trưá»ng há»c thì hắn láºp tức bị A Äức cùng vá»›i lão Hiếu kéo Ä‘i kể chuyện xưa. Äại Minh đà nh phải Ä‘em hết má»i thứ nói ra. Bắt đầu từ kỳ ngá»™ ở trên hoang đảo, rồi nói má»™t hÆ¡i đến hà nh trình ở Luyện Yêu Tháp, ba ngưá»i cứ ở trên nóc nhà cho đến mặt trá»i hạ đằng tây thì má»›i nói hết.
- Cái nà y nói mà y váºn khà tốt mà cÅ©ng không tốt đấy.
A Äức nghe xong chuyện xưa thì trầm mặc má»™t lúc lâu. Dù sao thì chuyện nà y quá mức li kì, nếu không phải hắn đã táºn mắt thấy hình dáng thú hóa cá»§a Äại Minh thì hắn cÅ©ng cho rằng Äại Minh Ä‘ang nói xạo.
- Tao cũng chẳng biết sao nữa.
Äại Minh hiện giá» cÅ©ng Ä‘ang há»—n loạn vô cùng, thế nhưng trước mắt tình hình tạm thá»i yên cho nên trước hết cứ hưởng thụ nó Ä‘i đã. Chuyện sau nà y thì cứ để vá» sau.
- Có Ä‘iểm khó tiếp nháºn, thế nhưng tao tin tưởng mà y.
Lão Hiếu xem ra đã bị dá»a nghiệm trá»ng cho nên phá lệ nói rất nhiá»u chữ.
- Oa ! Phá kỉ lục rồi
A Äức không cam lòng nói lên, quen từ lâu rồi hắn má»›i thấy thằng bạn nói chuyện dà i đến thế.
- Bây giỠthì mà y có ý định gì chưa?
Äối vá»›i chuyện A Äức há»i thì Äại Minh chỉ có thể bất đắc dÄ© lắc lắc đầu.
- Äến đâu thì đến thôi. Ông trá»i đã đùa dỡn tao, thì tao tin tưởng rằng ông ấy sẽ không chịu dừng tay. Bây giá» là những ngà y Ä‘ang an tÄ©nh, nhưng khó mà đảm bảo rằng má»™t ngà y không nổi lên phong ba, không còn ngà y yên tÄ©nh nữa. Ai….
Äại Minh thở dà i má»™t tiếng.
- A Minh, nói má»™t cách tháºt sá»± thì tao đối vá»›i việc mà y gặp thì không hâm má»™, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không.
A Äức hiểu được cuá»™c sống cá»§a Äại Minh hiện giá» dáng sợ thế nà o, hắn cÅ©ng thÃch cuá»™c sống thanh nhà n, nÆ¡i nÆ¡i đẹp đẽ.
Tại A Äức cùng vá»›i lão Hiếu là m phiá»n thì Äại Minh chỉ có thể đáp dứng đưa hai đứa vá» nhà má»™t lần, thế nhưng không phải ngà y hôm nay.Ở Trên sưá»n núi thì hoang thú Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại dá»a cho ngưá»i khác há»ang sợ. ChÃnh là sắp tá»›i là ngà y lá»…, mà đến ngà y lá»… thì hắn còn phải trở vá» nhìn cha mẹ, sắp tá»›i tháºt là báºn rá»™n a.
Khi đã đến mảnh đất xung quanh nhà thì Äại Minh biết được nÆ¡i nà y má»i thứ Ä‘á»u thay đổi. Không khà thì thay đổi trong là nh Ä‘i rất nhiá»u, ngay cả thân thể cÅ©ng nhẹ nhà ng, giống như thoát li thế tục, cái cảm giác nà y như những ngà y ở tại Côn Lôn, tháºt là tá»± do tá»± tại.
Tháºt là má»™t tiên cảnh ở nhân gian, chẳng biết được Thi Hà m là m sao được như thế nà y.
Äại Minh Ä‘i đến gần cá»a thì nhìn thấy Vô Ngân Ä‘ang ở trong mái đình múa kiếm, xem ra Thi Hà m thiết kế cà i kết giá»›i nà y tháºt sá»± rất có hiệu quả, đã là m cho tinh thần Vô Ngân hòan tòan hồi phục rồi.
Mà hoang thú cá»§a Äại Minh cùng vá»›i A Ngốc, Mưu Già đang ngồi bệt ở mặt đất, xem ra ngà y hôm nay đã bị là m việc rất thảm.
- Má»i ngưá»i đã khổ rồi, trở vá» nghỉ ngÆ¡i nhé.
Äại Minh tay vung má»™t cái đưa tất cả hoang thú trở vá» tạp phiến, căn cứ nhiá»u năm kinh nghiệm thì hoang thú nếu bị mệt hoặc bị thương thì chỉ cần trở vá» tạp phiến sẽ tá»± động phục hồi lại, mà tốc độ nà y rất nhanh.
- Tướng công, anh đã trở vá».
Vô Ngân dừng trưá»ng kiếm trên tay, vừa Ä‘i vừa cưá»i hướng tá»›i Äại Minh.
- Em bây giá» thì khà sắc trông tốt hÆ¡n rất nhiá»u.
Äại Minh cầm lấy tay cá»§a Vô Ngân nhìn, không sai, Vô Ngân đã hồi phục lại giống như hối Äại Minh nhìn thấy THá»§y Vô Ngân ở Côn Lôn.
- Äiá»u nà y phải cảm Æ¡n đại tỉ.
- Thế Thi Hà m bây giỠđang ở đâu rồi?
- Äại tỉ bảo là ngà y hôm nay muốn tá»± mình nấu ăn, muốn thể hiện tốt má»™t phen.
- A a, tháºt khó tin.
Äại Minh nghÄ© thầm không khéo phải chuẩn bị thuốc Ä‘au bụng, thế nhưng hắn hồi trước ở Luyện Yêu Tháp rèn luyện đến không sợ gì nên không cần nữa rồi.
- Äi thôi! Anh muốn nhìn Thi Hà m là m ra sao?
Äại Minh cầm lấy tay cá»§a Vô Ngân Ä‘i và o trong phòng.
Mấy ngà y tiếp theo thì Äại Minh cho Táºt Phong cùng vá»›i Táºt Lôi biến thà nh những con động váºt bé nhá», tại xung quanh phòng tìm những chá»— bà máºt ở, để gia cưá»ng xung quanh thá»§ vệ. Mà trước khi Ä‘i thì dặn Táºt Phong có chuyện gì Ä‘á»u phải báo cho hắn biết.
- Mẹ kiếp ! Máºp máºp chết bầm, mà y ở nÆ¡i nà y không phải là nÆ¡i ở cá»§a ngưá»i.
Äến thứ sáu ngà y nghỉ thì A Äức cùng vá»›i lão Hiếu Ä‘i tá»›i chá»— ở cá»§a Äại Minh, chuẩn bị nhìn xem nÆ¡i ở trong miệng cá»§a Äại Minh nói vá» lão bà thần tiên như thế nà o. Thế nhưng khi hai ngưá»i vừa bước và o trong núi thì đã bị không khà ở trong nà y dá»a cho má»™t tráºn.
- Ân! Tiên Cảnh.
Lão Hiếu cÅ©ng từ cảm xúc mà nói ra. NÆ¡i nà y tháºt sá»± không phải nÆ¡i ở cá»§a ngưá»i thưá»ng mà nói là thiên đưá»ng cÅ©ng không đủ.
Äối vá»›i Lâm Thi Hà m, A Äức cùng vá»›i lão Hiếu đã nhìn qua. Thế nhưng khi nhìn lại lần nà y thì không thể thoát khá»i cảm giác kinh diá»…m, sau đó hai ngưá»i nhìn thấy Thá»§y Vô Ngân thì má»›i biết được câu “Äẹp như ngưá»i trá»i “ ý nghÄ©a như thế nà o.
Trong mắt hai ngưá»i thì đây không phải là ngưá»i nữa mà là tiên nữ ở chÃn tầng trá»i.. Nhìn thấy A Äức cùng vá»›i lão Hiếu ánh mắt Ä‘á»u biến thà nh hình dáng kì lạ, thì Thá»§y Vô Ngân có Ä‘iểm sợ hãi, tá»± giác tiến đến gần sát Äại Minh.
- Uy uy ! Hãy lau hết nước miếng Ä‘i, đừng có dá»a sợ ngưá»i khác chứ.
Äại Minh vá»™i hét nhanh để triệu hồi ba hồn bảy phách cá»§a hai ngưá»i.
- Tên tiểu tỠnà y!
Hai ngưá»i lấy lại tinh thần thì việc đầu tiên là cá»™t chặt lấy cổ Äại Minh, sá» dụng hòan tòan mưá»i ngón tay.
- Có Thi Hà m không đủ, cư nhiên còn chạy tá»›i câu dẫn má»™t vị tiên nữ hạ phà m. Mà y tháºt là hoa tâm a hoa đà i váºn cÅ©ng quá mạnh mẽ đấy.
A Äức không cam lòng nói, vá»›i cá»±c phẩm mỹ nữ nà y , hắn từ trước đến giá» không có gặp qua.
- Äúng ! Tháºt là không tốt, ta lần sau không dám nữ.
Äại Minh lên tiếng cầu xin tha thứ.
- A! Còn có lần sau. Lần nà y thì đưa vá» má»™t vị tiên nữ, lần sau thì đưa đến ngưá»i nà o? Chẳng lẽ là nữ thiên thần? Ma giá»›i công chúa? Tháºt đáng giáºn! Ta hâm má»™ quá.
A Äức tức giáºn rống to.
Thá»§y Vô Ngân không hiểu được quan hệ cá»§a Äại Minh vá»›i hai ngưá»i lúc nà y. Nhìn thấy lão công bị ngươi khi dá»…, thanh trưá»ng kiếm láºp tức rá»i khá»i vá», nhằm tá»›i hai ngưá»i A Äức cùng vá»›i lão Hiếu.
- Không được khi dễ tướng công của ta.
Một âm thanh vang lên, vang khắp cả núi, giống như rồng ngâm hổ gầm.
A Äức cùng vá»›i lão Hiếu thân thá»§ Ä‘á»u không tồi, thế nhưng khi trưá»ng kiếm cá»§a Thá»§y Vô Ngân còn cách chóp mÅ©i cá»§a chÃnh mình thì hai ngưá»i Ä‘á»u toát ra đầy ngưá»i mồ hôi lạnh. Bá»n hắn căn bản không có phát hiện Thá»§y Vô Ngân ra tay như thế nà o ,đừng nói đến phản ứng lại. Hai ngưá»i nhìn trưá»ng kiêm thì thấy hai ngón tay cá»§a Äại Minh Ä‘ang giữ lấy thân kiếm Thương Hải.
- Vô Ngân, hai ngưá»i chỉ là đùa vui vá»›i anh mà thôi, không cần khẩn trương đâu.
Äại Minh cưá»i khổ, phản ứng cá»§a Vô Ngân thá»±c sá»± là quá lá»›n.
Phát hiện mình là m không đúng thì Vô Ngân thu hồi nhanh Thương Hải, chỉ một mực cúi đầu không ngẩng đầu lên.
- Không có gì đâu.
Trong lòng thì lo sợ nhưng hai ngưá»i vẫy vẫy tay như không có Ä‘iá»u gì. Thế nhưng trong đầu thì nghÄ© ba từ “ tháºt đáng sợ “. Những ngưá»i ở cùng vá»›i Äại Minh tháºt sá»± Ä‘á»u là những ngưá»i không bình thưá»ng.
- Tiểu Tuyết!
A Äức nhìn thấy Tiểu Tuyết ở gần Thi Hà m, mà rất lâu rồi mình chưa gặp lại, láºp tức mặc kệ tất cả tiến tá»›i ôm lấy.
- Không được đâu.
Äại Minh lên tiếng ngăn cản, nhưng không ngăn kịp A Äức, kết quả A Äức nói cÅ©ng không nói được má»™t câu, cả ngưá»i đã hòan tòan biến thà nh đá. Äại Minh thầm than má»™t tiếng, tay cầm lấy A Äức hóa đá tiến và o trong phòng. Sá» dụng chân khi bức những hà n khà ở trong ngưá»i A Äức ra.
Mặc dù Tiểu Tuyết hiện tại đã nắm được lá»±c lượng cá»§a mình trong tay , nhưng Tuyết nữ chÃnh là Tuyết nữ, ngưá»i thưá»ng không thể động và o được. A Äức đã không thà nh khối băng đã là vạn hạnh, nhìn hắn lần sau còn dám đối vá»›i Tiểu Tuyết động thá»§ động cước.
Bị A Äức ôm thì Tiểu Tuyết đã bị dá»a, thiếu chút nữa khóc ra tiếng. Thi Hà m ôm lấy nà ng , ôn nhu an á»§i.
Äại Minh đưa cho A Äức má»™t chén trà nóng, miệng thì nói : Mà y nhìn! Tiểu Tuyết bị mà y dá»a rồi.
- Äúng … Äúng… Äúng là sai… a
A Äức hai tay cầm lấy trà nóng, miệng thì run rẩy nói. Hiện tại tình huống cá»§a hắn rất không tốt, tòan thân ướt đẫm, sắc mặt thì trắng bệch. Hắn hình dáng hiện tại như ngưá»i vừa ở trong núi tuyết thóat ra bên ngòai.
Äại Minh nói : A Äức! Tao lần trước không phải đã nói cho mà y Tiểu Tuyết không phải lòai ngưá»i, không thể chạm và o được mà .
- Ta .. Ta đã quên/
A Äức cưá»i khổ nói. Uống xong trà nóng, thân thể A Äức tốt hÆ¡n rất nhiá»u, nói chuyện cÅ©ng không run rẩy nhiá»u nữa.
- Äi
Äại Minh cùng lão Hiếu đưa hắn Ä‘i. Bây giá» má»›i nghÄ© đến A Äức cứ gặp mỹ nữ thì cái gì Ä‘á»u quên hết tất cả.
Trêu đùa má»™t lúc thì A Äức cùng vá»›i lão Hiếu cáo từ rá»i khá»i.
Trước chá»§ nháºt má»™t ngà y , Äại Minh chuẩn bị trở vá» gặp bố mẹ, nếu đưa cả hai cô gái trở vá» thì đến lúc đó Äại Minh chẳng biết giải thÃch ra sao nữa. Cho nên ngà y hôm nay hắn chỉ vá» má»™t mình.
Chiếu lệ nháºn lá»i há»i thăm như pháo nổ cá»§a cha mẹ, Äại Minh chạy nhanh trở vá» phòng. Là m cho Äại Minh không nói được sắp Ä‘Ãnh hôn vá»›i Thi Hà m, nói ra hai ngưá»i lại truy há»i thì khổ.
Nằm ở trên giưá»ng, Äại Minh nhìn bốn phÃa xem phòng mình có thay đổi gì lá»›n không? Xem ra mẹ vẫn hy vá»ng mình sẽ có ngà y trở vỠở lại. Thế nhưng vá»›i tình hình trước mắt thì cÆ¡ há»™i không lá»›n, dù sao hắn bây giỠđã có lão bà , trên vai còn trá»ng trách gia đình, trách nhiệm nà y không nhẹ a.
Khi nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y thì Äại Minh thở dà i,thân là ngưá»i đứng đầu nhà ,tất cả những việc ở nhà đá»u Thi Hà m bá» tiá»n ra, mặc dù trên ngưá»i mình có tiá»n thế nhưng không phải chÃnh mình kiếm ra. Äại Minh đương nhiên sẽ không dùng tiá»n nà y để nuôi vợ.
Bây giá» hắn tá»±a như ăn bám, ngà y ngà y ở nhà , nhìn thê tá» kiếm tiá»n nuôi hắn,cảm giác nà y là m cho Äại Minh thá»±c khó chịu.
Äi là m?
à nghÄ© nà y tháºt là khó được, cả tháng kiếm được nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ má»™t vạn, muốn nuôi gia đình không giống như trước nữa.
Không biết có công việc nà o thá»i gian ngắn mà kiếm được nhiá»u tiá»n không nhỉ?
Trừ phi Ä‘i cướp ngân hà ng. Vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Äại Minh bây giá» thì là m cưá»ng đạo cÅ©ng chỉ là việc nhá» . Nếu là m không tốt thì có thể tạo ra danh tiếng không nhá», thế nhưng hắn là m việc nà y thì Thi Hà m là m đầu tiên là li hôn vá»›i hắn, huống chi chÃnh mình cÅ©ng không muốn Ä‘i cướp ngân hà ng.
A! Tháºt là chá»§ ý ngu ngốc. Äại Minh cưá»i chÃnh mình Ä‘iên rồi, chÃnh ý tưởng đó mà cÅ©ng nghÄ© ra được.
Hắn nghÄ© đến má»i chuyện gần giống như Ä‘i cướp ngân hà ng. Äại Minh thì thà o nói : không là m được rồi..
- Cái gì không được ?
Vương Di Quân chẳng biết lúc nà o đã đứng ở cá»a phòng Äại Minh.
- Không có việc gì mà . Thế nhưng, chị tiến đến không gõ cá»a phòng, dá»a em má»™t tráºn đấy.
- ChÃnh là em không đóng cá»a mà còn dám nói sao?
- Ãc ! Quên mất.
- Lần trước khi sá»a lại phòng cá»§a em , gặp được thứ nà y, chị muốn há»i cái nà y là cái gì? Xem em còn cần không?
Nói xong, Vương Di Quân lấy ra má»™t cái há»™p, Äại Minh nhìn thấy láºp tức nhẩy báºt lên.
- Äây! Cái nà y chị đã thấy lâu rồi.
Trong há»™p chÃnh là hai con mắt cá»§a Tuyệt mà Äại Minh tìm mãi không thấy. Vương Di Quân đưa há»™p cho Äại Minh , rồi chÃnh mình tìm má»™t chá»— ngồi xuống.
- Cái nà y rất quan trá»ng vá»›i em sao?
- “Ân!â€
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cái nà y là Tuyệt lưu lại. Mặc dù chẳng biết nó có tác dụng gì nhưng cÅ©ng không thể để nó ra bên ngòai, phải thu hồi lại má»›i được, hồi trước hắn tháºt sÆ¡ sót.
Nhìn thấy vẻ mặt cá»§a Äại Minh rất cao hứng, Vương Di Quân không khách khà hắt cho hắn má»™t bát nước lạnh.
- Ngươi cÅ©ng biết chị là há»c y, cho nên đã Ä‘em cái nà y Ä‘i phân tÃch. Cái nà y bá» ngòai mặc dù trông như lam bảo thạch, nhưng qua nghiên cứu thì chị suy đóan cái nà y chÃnh là má»™t bá»™ pháºn trên sinh váºt . Mà từ kết cấu cá»§a cÆ¡ thể thì cái nà y đại khái là đôi mắt, thế nhưng tra thế nà o cÅ©ng không tìm ra được sinh váºt nà y là gì? Vì váºy chị đã ước lượng phù hợp vá»›i đôi mắt nà y thì hình thể cá»§a sinh váºt đó so vá»›i khá»§ng long còn lá»›n hÆ¡n.
Äại Minh không có nghÄ© đến bà chị tay chân lại nhanh thế, đã Ä‘em thứ nà y Ä‘i xem xét.
- Từ lần trước em và o bệnh viện gần như hồi sinh thì đã cho chị hòai nghi, sau đó lại mất tÃch rất nhiá»u ngà y, khi trở vá» thì lại Ä‘i ra ngòai ở. Bà chị nà y đã nhìn em lá»›n lên từ bé nên biết em là ngưá»i sống ná»™i tâm. Nếu không phát sinh chuyện gì thì không có là m những việc như thê. A Minh nha A Minh, em ở trên ngưá»i có rất nhiá»u bà máºt, em có nguyện ý kể cho chị nghe được không?
Äại Minh trầm mặc má»™t lúc rồi nói ra hai từ : không cần.
- Bây giá» em gặp phải những chuyện mà ngưá»i thưá»ng không thể giải thÃch được, cùng vá»›i chị nói cÅ©ng chỉ là vô bổ. Chị đừng có há»i nữ, việc cá»§a em thì chỉ có thể chÃnh mình giải quyết, dạng sống bình phà m an tÄ©nh trước kia đã Ä‘i xa, bây giá» trước mắt em thì tương lai không định trước được.
- Nếu em không muốn nói thì chị sẽ không miễn cưỡng, nhưng em là đệ đệ của chi, việc nà y chị nhất định sẽ tìm ra chân tướng.
Äại Minh nhìn thấy Vương Di Quân Ä‘i ra khá»i phòng, đầu bắt đầu Ä‘au, chị cá»§a hắn rất khó đối phó, gặp được việc gì khó hiểu phải tra ra rõ rà ng má»›i ngừng tay, mà đáng sợ nhất là bà chị hắn từ trước đến giá» không có từ thất bại.
Trá»i ạ ! Bà chị hắn lúc trước nên thi và o cảnh sát, chứ không nên há»c y.
Bắt đầu tuần má»›i Ä‘i há»c, Äại Minhláºp tức đưa ý kiếm tiá»n ra nói cho A Äức cùng vá»›i lão Hiếu. Bây giá» hắn không nghÄ© nhiá»u lắm, việc kiếm tiá»n nuôi gia đình chÃnh là việc quan trá»ng nhất.
- Chấp nháºn chứ.
A Äức vá»— tay kêu tốt, á»§ng há»™ ý tưởng mà Äại Minh đưa ra.
- Thế nhưng phải phiá»n tóai lão Hiếu ở trên internet thu tháºp tin tức, dù sao ở trên đó tin tức lưu thông nhanh nhất.
Äại Minh suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói.
- Ừm.
Lão Hiếu đưa ra một tư thế giao cho ta.
- Thế nhưng, máºp máºp đáng chết. Mà y bây giá» mà thiếu tiá»n hay sao? Nhà vợ mà y tiá»n nhiá»u lắm mà .
A Äức cảm khái há»i, hắn nhá»› rõ Thi Hà m có rất nhiá»u tiá»n,từ khà chất vá»›i đồ mặc thì biết đấy là thiên kim cá»§a nhà già u. Không phải là nhà giầu bình thưá»ng mà chÃnh thức thiên kim cá»§a nhà cá»±c giầu.
- ChÃnh là má»™t mình thì tao không thiếu tiá»n, thế nhưng bây giá» phải nuôi hai bà vợ, tiá»n đương nhiên là quan trá»ng. A Äức, tao há»i mà y, mà y có để cho vợ mà y nuôi mà y không?
- Nói cÅ©ng đúng, đây chÃnh là điểm tá»± tôn cÆ¡ bản nhất cá»§a nam nhân mà . Mà y yên tâm, ta sẽ tòan lá»±c giúp mà y, tuyệt đối sẽ không là m cho nam nhân chúng ta mất mặt mÅ©i.
Tam kiệt táºp thể hà nh động, thế nhưng tá»± nhiên biến thà nh má»™t táºp đòan kiá»m tiá»n. Qua má»™t ngà y A Äức cùng vá»›i lão Hiếu cầm tà i liệu tá»›i trưá»ng há»c, ba ngưá»i lại thảo luáºn rất sôi nổi.
- Trước tiên chá»n cái nà y Ä‘i, tiá»n thưởng là năm mươi vạn.
A Äức từ trong táºp tư liệu rút ra má»™t tá» giấy rồi chỉ.
- Äi tóm tá»™i phạm a, tao không có thá»i gian Ä‘i tìm hắn, rất mất thá»i gian.
Äại Minh lắc lắc đầu, quá tốn thá»i gian.
- Thế mà y quên à , gia đình tao là xã há»™i Ä‘en. Nắm giÅ© hà nh tung cá»§a những ngưá»i nà y tất nhiên phải có biện pháp.
- Nếu váºy thì không phải mà y bán đứng chÃnh ngưá»i mình sao?
- Những ngưá»i nà y ở hắc đạo cÅ©ng xem như có danh tiếng thôi, tao chỉ ngại có chuyện nên không xá» lý, nhưng bây giá» có mà y xá» lý thì tao còn cao hứng không kịp. Mà mà y như là còn má»™t hình dáng kháng mà , ở xã há»™i nà y như má»™t bóng mà có tìm cÅ©ng không thể tìm được.
- Äúng là không có thân pháºn không phải lo nghÄ© a! Bắt ngưá»i xong thì đưa đến cảnh sát lÄ©nh thưởng sao?
Äại Minh sẽ không sá» dụng hình sang bây giỠđể Ä‘i ra ngòai, mà xá» dụng hình ảnh bắt mắt, thân là Tam Nguyệt Ấn phó tổng tà i tên là Hắc Phát Ngá»± ÄÆ°á»ng.
Tam Lang cÅ©ng có ngưá»i nháºn ra , muốn đến muốn Ä‘i cÅ©ng chỉ là dùng diện mạo lam phát để xuất hiện.
- Mà y không phải lo lắng, đến lúc đó tao sẽ tìm ngưá»i để cùng vá»›i cảnh sát quan hệ để lấy tiá»n. Mặt ngòai thì tất cả công lao Ä‘á»u là cảnh sát, thế nhưng tiá»n thì Ä‘i và o túi tiá»n cá»§a ta. Vá»›i chuyện vui mừng lá»›n như thế nà y không có ngưá»i cá»± tuyệt được.
Äại Minh nghÄ© đúng là nên Ä‘i là m bắt ngưá»i kiếm tiá»n thôi. Vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a hắn chÃnh là có thể là m được thá»ai mái, mà tiá»n thù lao thì không Ãt. Äã không Ä‘i cướp ngân hà ng thì Ä‘i bắt những ngưá»i cướp ngân hà ng chÃnh là ý nghÄ© cá»§a Äại Minh.
Mà không chỉ Ä‘i bắt tá»™i phạm truy nã, chỉ cần ở trên mạng có ngưá»i bá» tiá»n để giải quyết việc khó khắn thì Ä‘á»u có thể tiếp.
Cứ như thế nà y thì chá»§ ý cá»§a ba ngưá»i từ từ Ä‘i và o trÆ¡n chu.
Bắt lấy tá»™i phạm truy nã đưa cho cảnh sát, cảnh sát cÅ©ng mở má»™t mắt nhắm má»™t mắt để cho Lam Phát Äại Minh tồn tại. Mà ở má»™t bên, bởi vì ba ngưá»i ở trên internet nhân công tác thì hòan thà nh Ä‘á»u má»™t trăm phần trăm, dần dần cÅ©ng tạo ra danh tiếng, thế nhưng không ngưá»i nà o có thể biết được hắn thân pháºn, chỉ biết hắn ở trên mạng có má»™t danh hiệu tá»± xưng.
“ Tuyệt “
|
 |
|
| |