 |
|

26-04-2008, 08:11 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Hồi 41
Không ai nhưá»ng ai
Trì Cung há»›p má»™t hÆ¡i dà i không khÃ:
- Diêm La Äao Lệ Tuyệt Linh?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Há»i Thân Xương Ngá»c thì biết.
Trì Cung đứùng lên, chấp tay là m lễ kỷ một chút, tiếp:
- Trá»i Æ¡i, thế mà ta trách bá»n thuá»™c hạ có mắt không tròng. ChÃnh ta cÅ©ng có mắt
không tròng như chúng. Äứng trước Thái SÆ¡n mà chẳng thấy núi má»›i đáng chết chứ. Lệ
lão đệ, Trì Cung xin là m lễ đây!
Lệ Tuyệt Linh cũng đứng lên, đáp lễ:
- Tại hạ không dám nháºn sá»± long trá»ng đó!
Cả hai cùng ngồi xuống. Trì Cung cao hứng vô cùng, nói vung vÃt:
- Äúng là kết tinh chiếu mạng ta đó lão Thân, Ä‘ang lúc ta cần có ngưá»i tiếp trợ,
thì bỗõng nhiên trá»i đưa đến cho ta cùng má»™t lúc hai vị thiên thần.
Thân Xương Ngá»c bình tÄ©nh thốt:
- Xếp cái cao hứng của ngươi qua một bên đi, hãy cho ta biết tình hình như thế
nà o?
Äoạn y há»i:
- Từ lúc ngươi dến Hồng Khẩu Phụ, hung thủ có xuất hiện chăng?
Trì Cung lắc đầu:
- Không há»!
Thân Xương Ngá»c bÄ©u môi:
- Hắn ngán ngươi chứ gì? Oai danh của ngươi to thế kia à ?
Trì Cung không cưá»i nổi:
- Äừng thổi phồng ta nữa, trước khi hà nh động hắn phải có dá» há»i kỹ chứ. Hắn
thừa hiểu là chÃnh ta đứng ra khai thác hai cÆ¡ sở sinh ý nà y mà , hắn vẫn là m thì đâu
phải là sợ ai. Hắn dám là m là có chá»— sở cáºy má»™t lá»±c lượng nà o đó, bởi thế ta lo.
Thân Xương Ngá»c há»i:
- Hắn có lưu lại một và i chi tiết chứng tỠlai lịch chăng?
iTrì Cung căm háºn:
- Chẳng có chi tiết nà o cả, ta có dỠxét khắp nơi song vẫn không tìm dược manh
mối nà o.
Lệ Tuyệt Linh lo:
- Trì huynh, hắn có đưa Ä‘iá»u kiện gì chăng?
Trì Cung đáp:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có, song những Ä‘iá»u kiện cá»§a hắn còn ác độc hÆ¡n là bắt buá»™c
ngưá»i ta đà o mồ cuốc mả tổ tông, hoặc giả mang cả gia đình ra treo cổ mà chết.
Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i:
- Nói cho nghe đi!
Trì Cung gằn từng tiếng:
- Hoặc chia đôi lợi tức vá» hai ngôi tá»u lâu hà ng tháng hoặc nhượng đứt cho hắn
má»™t trong hai tá»u lâu đó. Con mẹ nó, Ä‘iá»u kiện gì mà kỳ quái thế, đúng là yêu sách cá»§a
kẻ cướp.
Thân Xương Ngá»c bình tÄ©nh há»i:
- Ngược lại, y có hứa hẹn má»™t bảo đảm gì cho ngươi chăng, nếu ngươi chấp nháºn
Ä‘iá»u kiện.
Trì Cung nghiến răng:
- Chẳng có gì hết, hắn là má»™t cưá»ng đạo thì khi nà o có sá»± bồi thưá»ng cho khổ
chá»§?
Thân Xương Ngá»c trầm ngâm má»™t chút:
- Bằng và o thế lá»±c nà o mà hắn dám yêu sách như váºy?
Trì Cung hừ một tiếng:
- Còn thế nà o ngoà i cái tà i xuất chúng cá»§a hắn? Hắn hăm dá»a, nếu ta phản đối
thì hắn táºn diệt cả ngưá»i rồi Ä‘oạt cÆ¡ nghiệp luôn.
Thân Xương Ngá»c bắt đầu bất bình:
- Ngươi đã trả lá»i là m sao vá»›i hắn?
Trì Cung suýt lồng lộn lên:
- Trả lá»i gì nữa. Äừng nói sá»± yêu sách cá»§a hắn vô lý, hắn vá»›i ta có mối thù to lá»›n,
không khi nà o ta lỠđi được cái chết thảm của các thủ hạ.
Y vội chữa:
- Äúng hÆ¡n là thảm cảnh thá» thương cá»§a các thá»§ hạ. Bởi, hắn chưa gây ra má»™t
má»™t án mạng nà o.iThân Xương Ngá»c tặc lưỡi:
- Nghĩa là ngươi sẽ có thái độ quyết định với hắn. Hãy là m một cuộc cân phân
lực lượng song phương xem, ngươi liệu sức mình có thủ thắng nổi chăng?
Trì Cung thoáng đỠmặt:
- Tại hạ đã bảo hai vị là cứu tinh mà , thắng hay bại, tại hạ chỉ còn trông và o hai
vị thôi.
Äoạn y thở dà i, tiếp:
- Ngoà i vÅ© công ra, không còn cách đối phó nà o khác. Äiá»u kiện cá»§a y, nhất định
là không chấp nháºn được rồi.
Thân Xương Ngá»c Ä‘iá»m nhiên:
- Dù sao, trước khi động thá»§, chúng ta Ãt nhất cÅ©ng phải hiểu rõ rà ng vá» con ngưá»i
khiêu khÃch đó. Äã hai lượt thất bại, mà các ngươi không há» biết mảy may vá» kẻ thù,
Ä‘iá»u đó đáng trách lắm. Thá»§ hạ cá»§a ngươi kém quá, cần phải huấn luyện chúng kỹ hÆ¡n.
Trì Cung gáºt đầu:
- Ta công nháºn khuyết Ä‘iểm đó. Thá»±c sá»± thì chẳng có tên nà o dùng được cả.
Y quay đầu lại nhìn anh em há» Câu, tiếp nối vá»›i giá»ng chán nản:
- Nghe chứ? Phải huấn luyện chúng kỹ hơn.
Anh em há» Câu nÃn thin thÃt. Cả hai áy náy vô cùng. Tuy nhắm và o bá»n thuá»™c hạ
song Trì Cung mưá»ng tượng trách cứ há» không là m tròn nhiệm vụ. Há» là những ngưá»i
chịu trách nhiệm trá»±c tiếp vỠđám thuá»™c hạ kia mà . HỠđà khuấy động trá»n vùng Hồng
Khẩu Phụ song đối phương ẩn tránh như bóng ma thì hỠcòn là m gì được hơn? Dù sao,
há» cÅ©ng uất ức chứ. Há» không dám háºn chá»§ nhân, há» chỉ háºn là há» bất tà i thôi. MÃ
cũng bất hạnh luôn, bởi hỠgặp một đối phương quá lợi hại.
Thân Xương Ngá»c sợ anh em há» Câu hiểu lầm, nên giải thÃch rõ rà ng hÆ¡n, y
không bao quát anh em há» Câu trong câu phê bình, bởi hiện tại những ngưá»i hiện diện
trong hai tòa tá»u lâu Ä‘á»u là những ngưá»i má»›i đến từ Ngá»c Thúy SÆ¡n còn ngưá»i cÅ© thì
Ä‘á»u thá» thương cả rồi, cầm như phế nhân. Mà ngưá»i má»›i thì hiểu là m sao được ná»™i
tình? DÄ© nhiên cuá»™c Ä‘iá»u tra nghiên cứu không thể Ä‘em lại kết quả.
Lệ Tuyệt Linh chen và o:
- Nà o đã muộn đâu mà Trì huynh lại khẩn cấp? Vị bằng hữu đó chưa đạt được
mục Ä‘Ãch tất còn trở lại. Theo tại hạ nháºn thấy thì hắn muốn gặp Trì huynh má»™t lần, so
tà i cao thấp. Như váºy, chúng ta hãy nhẫn nại, bình tÄ©nh chá» hắn đến. Biết đâu, hắn
không thuá»™c hạng ngưá»i nóng tánh như Thân đại ca và tại hạ.iVừa lúc đó, có tiếng bước chân vá»™i và ng lên bên ngoà i, ẩn ước có tiếng hét la.
Bá»n Trì Cung cùng đứng lên, chưa kịp rá»i bà n, cánh cá»a sảnh đưá»ng mở tung. Hai gã
đại hán xuất hiện, mặt xanh rá»n, môi trắng nhợt. Trương trá»c đầu đổ mồ hôi lạnh đẫm
ướt chiếc đầu bóng loáng, cố thốt má»™t câu vì lưỡi cứ lÃu lưỡi:
- Äến rồi... chá»§ nhân …Vừa và o tá»›i cá»a là hắn đánh ngã hai huynh đệ cá»§a thuá»™c
hạ, xin chủ nhân…
Trì Cung suýt nhảy dựng lên, song cố giữ trầm tĩnh, quát:
- Là m gì mà rối lên như váºy? Có bá»n ta đây, dù cho sáºp trá»i vỡ đất cÅ©ng chưa
phải là điá»u đáng sợ kia mà .
Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i, thốt:
- Việc Ä‘á»i có nhiá»u cái tấu xảo quá, vừa má»›i nhắc hắn thì hắn đã dẫn xác đến
ngay.
Thân Xương Ngá»c lạnh lùng:
- Äi, chúng ta ra đó gặp hắn xem sao.
Trì Cung nghiến răng:
- Phải giáo huấn kỹ hắn một lần, cho hắn chừa bỠthói ngông.
Ba ngưá»i rá»i khách sảnh, bước nhanh ra phÃa trước tá»u lâu. Há» vừa vượt ná»a
đưá»ng hà nh lang, hÆ¡n mưá»i đại hán từ bên ngoà i chạy và o, ý chừng bị đối phương bức
thoái, chúng định và o báo cáo với chủ nhân, chúng gà o thét thảm thiết, vừa chạy vừa
ngã nghiêng, có kẻ chúi luôn xuống đất lăn tròn mấy vòng má»›i đứng dáºy được.
Một số khác lục tục chạy theo sau, hiển nhiên tốp chạy trước bị đánh trước, tốp
chạy sau bị đánh sau, tất cả Ä‘á»u thất Ä‘iên bát đảo. Trong cảnh đó, Trì Cung giáºn sùi bá»t
mép, quát tháo ầm ĩ, mắng thuộc hạ vô dụng. Anh em hỠCâu tiến lên, vung tay tát
mạnh và o mặt đại hán, tát đến máu miệng, máu mÅ©i vá»t ra. Câu Quần tung chân đá
bay má»™t đại hán, Câu VÄ© vung tay hất má»™t tên văng xa. Cả hai phụ há»a chá»§ nhân mắng
thuá»™c hạ không tiếc lá»i, đánh không tiếc tay. Trì Cung vẫn quát tháo Ä‘á»u Ä‘á»u.
Vừa lúc đó, má»™t bóng ngưá»i hiện ra nÆ¡i đầu hà nh lang, thái độ biểu thị sá»± lạnh
lùng khinh khỉnh, gói ghém trong cái vẻ ung dung, bình tĩnh, như khách nhà n du, ngoại
cảnh. Hắn và o trạc tuổi tứ tuần, đôi mắt nhá», đã thế hắn còn khép ná»a phần, thà nh
nhá» hÆ¡n, dà i hÆ¡n. MÅ©i hắn nhá»n, thẳng, xương gò má cao môi má»ng. Trông hắn như
má»™t ngưá»i thưá»ng, chẳng có oai phong biểu lá»™.
Gã Trương trá»c rung rung tay chỉ:
- Hắn đó thưa chủ nhân.
Trì Cung hừ mũi một tiếng, tiến lên hai bước, quát:i- Ngươi định giỡn mặt với tỠthần phải không? Bằng và o đâu mà ngươi đòi chia cơ
nghiệp của ta? Ta bóp nát ngươi như bóp một quả trứng.
Äối phương từ từ ngẩng mặt lên, lạnh lùng há»i:
- Ngươi nói chuyện với ta?
Trì Cung hét:
- Ngươi còn vỠvĩnh nữa ư?
Äối phương nhếch má»™t bên mép:
- Gã há» Trì kia, ngươi là cái thá gì mà dám lên giá»ng hách dịch chứ.
Trì Cung hét to:
- Ta nghÄ© ngươi chưa mù đôi mắt sao ngươi không tá»± nhìn thấy trước mặt ngươi lÃ
ai? Gan ngươi bao lớn mà dám mạo hiểm vuốt râu hùm?
Thay vì nao núng, ngưá»i đó tiến tá»›i gần hÆ¡n, thốt:
- Trì Cung, ngươi bất quá là một thủ lợn, một cái xác chó, bằng và o đâu mà dám
và mình vá»›i hùm? Cái địa phương nà y đâu phải là giang sÆ¡n cá»§a má»™t phế váºt là ngươi?
Thì ngươi đâu có tư cách độc chiếm má»i quyá»n lợi trên vùng nà y? Váºy hãy cút Ä‘i nÆ¡i
khác gấp, trì hoãn là mất mạng đấy!
Trì Cung sôi giáºn:
- Thế ra ngươi muốn bỠxác tại đây?
Äối phương gằn từng tiếng:
- Ngươi vẫn ngoan cố, chưa thấy quan tà i chưa đổ lệ ư?
Trì Cung hét:
- Câm cái miệng khoác lác của ngươi lại.
Äối phương quan sát Trì Cung từ đầu đến chân, vẻ khinh miệt hiện rõ nÆ¡i ánh
mắt:
- Ngươi cút Ä‘i là hÆ¡n, ta không nỡ giết má»™t con ngưá»i còn ham sống.
Trì Cung lại hét:
- Ngươi đừng mong thoát chết hôm nay!
Äối phương cưá»i lạnh:
- Sừng sộ hò hét mỗi lúc có cuộc đánh nhau như ngươi đó trên giang hồ không
hiếm. Ngưá»i như thế mà mong có ngôi vị cao thì tháºt là khôi hà i. Ta nghÄ©, chẳng lẽ
giang hồ hiện nay không có má»™t nhân váºt nà o đáng để xem hay sao?
Trì Cung chá»›p mắt luôn, môi không ngừng mấp máy, răng nghiến trèo trẹo. Äối
phương chốc chốc lại mở mắt ra, mở rồi khép lại như cÅ©, má»—i lần mở là tinh quangibắn sáng như Ä‘iện song lạnh lùng hÆ¡n giá băng, ánh mắt quét qua ngưá»i nà o là ngưá»i
đó rợn mình. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ánh mắt đó không sao dao động nổi Thân Xương Ngá»c và Lệ
Tuyệt Linh. Rồi hắn khÃch:
- Ngươi liệu sừng sá»™ có giết được ta không hay lại chÃnh bản thân ngươi?
Trì Cung mắng lại oang oang. Äối phương khoát tay:
- Cái thứ ngưá»i như ngươi, dù ta có nói bao nhiêu lá»i cÅ©ng không thá»§ng mà ng nhÄ©
dà y như da trâu. Ta há»i ngươi Ä‘iá»u kiện cá»§a ta đưa ra đó, ngươi nghÄ© như thế nà o? Chấp
nháºn hay không chấp nháºn?
Trì Cung hét:
- Ngươi đừng có nằm mÆ¡, ngươi phải bồi thưá»ng cho thuá»™c hạ cá»§a ta má»›i đúng
đó!
Äối phương bước tá»›i má»™t bước:
- Ngươi muốn ngoan cố?
Trì Cung gầm lên:
- Ta giết ngươi!
Äối phương lạnh lùng:
- Ngươi thiệt là ngu quá, không chịu tỉnh mộng để tự cứu.
Hắn cưá»i. Nhân cưá»i, hắn bà y hai hà m răng trắng nhá»n như hai hà ng tiểu kiếm
chá»i và o nhau, trông tà n khốc lạ lùng. Hai hà m răng nhá»n biểu hiện Ãt nhiá»u thú tánh ở
con ngưá»i vô nhân bất lương. Hắn tiếp:
- Trì Cung, ngươi muốn lấy thân che của?
Trì Cung quát:
- ChÃnh ngươi vì cá»§a mà liá»u thân, như con thiêu thân thấy đèn là lao mình và o.
Äối phương bước tá»›i thêm hai bước nữa:
- Ngươi không thấy Ä‘á»i đáng yêu sao, tá»™i gì mà phải chết gấp váºy?
Trì Cung hứ một tiếng:
- Giả như ta phải chết, thì không khi nà o ta chết nơi tay một tên bất tà i như ngươi
đâu.
Mãi đến lúc đó, Thân Xương Ngá»c từ trong đám thuá»™c hạ cá»§a Trì Cung bước ra,
khoát tay ngăn chặn Trì Cung rồi ung dung thốt:
- Bằng hữu kia, nếu có thể tránh chết oan thì cÅ©ng nên tránh, bởi Ä‘á»i đáng yêu
quá, như bằng hữu vừa nói đó, hãy sống mà hưởng thụ chứ.iVừa trông thấy Thân Xương Ngá»c, đối phương giáºt mình nhưng chỉ thoáng qua
thôi. Hắn nhếch mép, không cưá»i, thốt:
- Thảo nà o mà gã há» Trì chẳng vênh váo mặt tá» ra có khà phách can trưá»ng, thì ra
y có viêän thá»§. Äiá»u nà y chứng minh y không đến ná»—i ngu như lá»i đồn.
Thân Xương Ngá»c lắc đầu:
- Không, y không ngu dâu. Bởi đã có má»™t thá»i y vẫy vùng vang danh tại Thiểm
Tây, con ngưá»i ngu độn thì khi nà o lại già nh được má»™t chá»— đứng trên giang hồ?
Rồi Thân Xương Ngá»c tiếp:
- Nà y bằng hữu! Có lẽ bằng hữu cũng biết thế nà o là hợp lý, thế nà o là phi lý?
Tuy nhiên, tại hạ xin nói với bằng hữu, nói do thiện chà của đồng đạo vô lâm, còn nghe
hay không thì tùy nơi bằng hữu.
Äối phương bÄ©u môi:
- Nói đi, ta đang lắng nghe đây!
Thân Xương Ngá»c nghiêm giá»ng:
- Ngà y trước, Trì Cung vốn là má»™t nhân váºt hữu danh song y chán cái cảnh sống
không được quang minh nên bỠđất cÅ© vá» dá»±ng lên hai ngôi tá»u lâu, thu hoa lợi chi trì
những ngà y tà n, đồng thá»i nuôi dưỡng số anh em còn trung thà nh vá»›i y, dù sao cÆ¡
nghiệp của y cũng do tâm huyết mà nên, chứ nà o phải tự nhiên mà có? Bằng hữu bỗng
nhiên từ phương trá»i xa đến đây, đòi chia cá»§a, dùng võ công uy hiếp, ngồi mát ăn bát
và ng. Là m như váºy, bằng hữu không thấy vô lý sao? Và trên Ä‘á»i, có ai chấp nháºn
những sự vô lý chứ?
Äối phương ngẩng cao mặt:
- à tứ của ngươi như thế nà o?
Thân Xương Ngá»c tiếp:
- Các hạ nên rút lui, bá» sá»± đòi há»i ngang ngược đó, phần tại hạ thì khuyên Trì
Cung nên dĩ hoà vi quý, phôi pha mối thù cũ trên sự thương tổn của một số thuộc hạ
của y do sự tà n bạo của các hạ gây nên.
Äối phương cưá»i lạnh:
- Nếu ta không ly khai nơi nà y?
Thân Xương Ngá»c đáp:
- Thì cái gì phải đến sẽ đến, không tránh khá»i!
Äối phương hừ má»™t tiếng:
- Ngươi muốn động thá»§?iThân Xương Ngá»c mỉm cưá»i:
- Nếu bằng hữu bắt buộc, tại hạ không từ chối đâu.
|

26-04-2008, 08:14 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Hồi 42
Äại náo quan đông
Äối phương báºt cưá»i vang, lá»™ rõ sá»± khinh miệt câu nói cá»§a Thân Xương
Ngá»c. Cưá»i dứt, y đảo cặp mắt nhìn quanh rồi dừng lại nÆ¡i Thân Xương
Ngá»c. Chà ng vẫn cưá»i nụ há»i:
- Tại hạ có là m gì cho bằng hữu không hà i lòng sao? Xin cho biết ý kiến.
Vẫn vá»›i con mắt nhắm há», đối phương đáp sau khi tắt nụ cưá»i:
- Ta cưá»i vì ngươi tá» vẻ ngây ngô quá đáng. Có khi nà o ta đến nÆ¡i nà y để dạo
chơi à .
Thân Xương Ngá»c vẫn bình tÄ©nh:
- à cá»§a tại hạ là dÄ© hoà vi quý, mong bằng hữu chấp thuáºn để tránh các cuá»™c xô
xát có thể xảy ra.
Äối phương lạnh lùng mở mắt nhìn Thân Xương Ngá»c, cháºm rãi nói:
- CÅ©ng được. Ta không muốn có sá»± xô xát xảy ra, ngươi cứ bảo lão Trì bá» Ä‘i khá»i
dây là không có việc gì xảy ra hết. Ta vui lòng bỠlỗi cho lão. Tha mạng sống cho hắn
vỠcái tội ngu.
Trì Cung nhảy dựng lên:
- Ngươi câm cái mõm chó lại, ngươi dám bảo ta là ngu à ? Ta lá»™t da ngươi mưá»i
lần má»›i hả giáºn cá»§a ta. Tên khốn nạn.
Äối phương vẫn thản nhiên:
- Ngươi đừng là m bộ là m tịch như thế. Cứ ra đây thỠxem. Núp bóng kẻ khác thì
có hay ho gì mà hò mà hét.
Rồi gã quắc mắt nhìn Thân Xương Ngá»c há»i:
- Còn ngươi có mau cút đi không hay còn chỠđợi ta hạ thủ?
Thân Xương Ngá»c bình tÄ©nh há»i lại:
- Bằng hữu đã nghĩ kỹ chưa?
Äối phương mỉa mai:
- Chẳng lẽ ngươi nói mấy tiếng ta phải Ä‘i ngay? Dù sao chúng ta phải so tà i thá»
xem, biết đâu ta không thủ thắng?
Thân Xương Ngá»c Ä‘iá»m nhiên:
- Cũng được. Song tại hạ nhắc nhở bằng hữu là đao kiếm vô tình, tay chân không
có mắt đấy nhé. Tại hạ chỉ sợ qua cuộc thỠnghiệm, bằng hữu không còn cơ hội tiếc
háºn nữa thôi.
Äối phương thoáng biến sắc, lá»™ vẻ không tin:
- Sanh mạng đà nh rằng đáng quý nhưng chẳng lẽ vì quý nó mà tham sống bất
chấp danh dá»±! Có nhiá»u trưá»ng hợp sanh mạng đứng hà ng thứ nhì, sau danh dá»±, huống
chi ngoà i danh dự, vẫn còn cái thứ khác quý giá ngang sanh mạng?
Má»™t giá»ng lạnh lùng vang lên:
- Thứ chi nữa? Dùng cưá»ng lá»±c Ä‘oạt lợi tức cÆ¡ nghiệp cá»§a ngưá»i ta? á»¶ có tà i
khinh miệt ngưá»i ta, muốn hạ nhục ai, cứ vung tay đấm đá, phải những thứ đó chăng?
Nhìn theo hướng phát ra âm thanh, trông thấy Lệ Tuyệt Linh đang chống đao
xuống đất, đứng riêng ra má»™t góc, nhìn vá» cục trưá»ng, đối phương phẫn ná»™ há»i:
- Ngươi là ai?
Lệ Tuyệt Linh há»i lại:
- Ngươi là ai?
Äối phương ngẩng cao đầu:
- Äâu phải ai cÅ©ng có thể há»i tên há» ta? Chỉ có những nhân váºt hữu danh má»›i có
tư cách đó.
Lệ Tuyệt Linh báºt cưá»i hắc hắc:
- Bất kể ngươi xuất xứ từ đâu, bất kể ngươi là hạng ngưá»i nà o, cho ngươi biết ta
thừa sức áp đảo ngươi.
Äối phương xì má»™t tiếng:
- Ngươi không nháºn ra mình cuồng vá»ng đáng buồn cưá»i sao?
Lệ Tuyệt Linh trầm giá»ng:
- ChÃnh ngươi má»›i là kẻ đáng buồn cưá»i!
Äối phương gằn từng tiếng:
- Tên ta, nếu nói ra, ngươi sẽ chết không đất chôn.
Lệ Tuyệt Linh bĩu môi:
- Cứ nói!
Thở một hơi dà i, đối phương buông từng tiếng:
- Dá»±c Hổ Triệu Trá»ng SÆ¡n!Tên đối vá»›i ngưá»i, như bóng đối vá»›i cây, cây lá»›n bóng dà i, ngưá»i tà i, danh lá»›n.
Tuy Thân Xương Ngá»c và Lệ Tuyệt Linh không biểu lá»™ má»™t cảm tình nà o ngoà i mặt,
song bên trong thoáng giáºt mình. Riêng Trì Cung thì khÃch động đến đổ mồ hôi lạnh.
Triệu Trá»ng SÆ¡n là má»™t cưá»ng dạo khét tiếng ngoà i Quan Äông, cÅ©ng độc hà nh
đại đạo như Lệ Tuyệt Linh, cao võ công, độc tâm tánh, thân pháp và thủ pháp cực kỳ
nhanh, nên có cái hiệu là cá»p có cánh.
Thân Xương Ngá»c ung dung thốt:
- Thì ra bằng hữu là Triệu Trá»ng SÆ¡n!
Lệ Tuyệt Linh chép miệng:
- Cái tên nghe quen quá!
Triệu Trá»ng SÆ¡n hừ má»™t tiếng:
- Bây giỠtới lượt ngươi xưng tên.
Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:
- Gấp gì, sớm muộn rồi ngươi cũng biết.
Triệu Trá»ng SÆ¡n bÄ©u môi:
- Ngươi sợ?
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Là m gì có chuyện đó, đã sợ thì ta đâu chưá»ng mặt ra đây?
Triệu Trá»ng SÆ¡n mỉa:
- Chỉ có bá»n vô tà i bất lương khoác lác danh không tháºt, má»›i không dám xưng
tên, sợ lộ đuôi chồn. Nhưng thôi, ngươi có xưng tên cũng thế thôi, bởi ngà y tà n của
ngươi là hôm nay đó.
Lệ Tuyệt Linh cưá»i:
- Ngươi khiêu chiến với ta ư?
Triệu Trá»ng SÆ¡n hừ lạnh:
- Ta có ý định táºn diệt số ngưá»i tại đây. Trong dó có ngươi.
- Nên nhớ là ngươi có ước hẹn với ta?
Triệu Trá»ng SÆ¡n gáºt đầu:
- Chá» má»™t chút, ta thu tháºp tên nà y trước rồi cùng ngươi đùa sau. Ta bảo đảm cho
ngươi cơ hội đầy hứng thú.
Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:
- Sẽ không có cÆ¡ há»™i đó đâu!Triệu Trá»ng SÆ¡n báºt cưá»i vang:
- Ngươi tự tin thắng nổi ta ư?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Không sai!
Thân Xương Ngá»c già nh, Trì Cung ngăn, bảo nhưá»ng tráºn đầu cho Lệ Tuyệt Linh.
Thân Xương Ngá»c tặc lưỡi:
- Sau khi Lệ Tuyệt Linh rồi, thì đâu còn tráºn đấu gì nữa, ngươi phải biết vá»›i Lệ
Tuyệt Linh, đừng ai mong sống sót.
DÄ© nhiên Trì Cung và Thân Xương Ngá»c đứng cách cục trưá»ng xa xa, cả hai nói
chuyện vá»›i nhau Triệu Trá»ng SÆ¡n không nghe lá»t.
Song phương cùng ngầm quan sát nhau, cùng ước độ bản lãnh cùng thân pháp.
Có thể cho rằng há» là má»™t đôi kỳ phùng địch thá»§, tướng ngá»™ lương tà i, ngưá»i nà o cÅ©ng
trầm ổn, chứng tỠlà tay thượng thặng.
Riêng Triệu Trá»ng SÆ¡n vì chưa biết đối phương là ai nên có phần nà o kinh dị,
thầm há»i Trì Cung tìm ở đâu ra má»™t viện thá»§ có hạng như váºy. Hắn cất tiếng trước:
- Ngươi không dùng vũ khà à ?
Lệ Tuyệt Linh dáp:
- Sao lại không?
Triệu Trá»ng SÆ¡n tiếp:
- Ta chỉ bằng và o đôi tay nà y.
Lệ Tuyệt Linh nghiêm sắc mặt đáp:
- Ngươi sẽ phải hối háºn đấy!
Triệu Trá»ng SÆ¡n lắc dầu:
- Bình sanh ta chưa há» biết hối háºn là gì.
Lệ Tuyệt Linh tiếp:
- Một chiêu thôi cũng đủ rồi!
Triệu Trá»ng SÆ¡n chá»›p mắt:
- Nghĩa là sao?
Lệ Tuyệt Linh giải thÃch:
- Vá»›i má»™t chiêu, ta có thể bắt buá»™c ngươi phải dùng đến vÅ© khÃ. Ngươi mà dùng
tay không khi giao đấu là ngươi đã có chá»§ kiến sai lầm, ngươi chưa đạt được mức há»a
hầu để bảo đảm cái chủ kiến đó đâu.
Triệu Trá»ng SÆ¡n phun má»™t bãi nước bá»t:- Tá»± tin ngoà i giá»›i hạn tà i nghệ là khoác lác. Ta khuyên ngươi nên khiêm nhượng
má»™t chút là hÆ¡n. Ngươi hãy xuất thá»§ Ä‘i, ta không có nhiá»u thá»i gian đâu đấy!
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu, lấy Ä‘ao vừa nhồi lên vừa thốt:
- Chú ý!
Äao chưa chá»›p, Triệu Trá»ng SÆ¡n đã bay lên đỉnh đầu chà ng, song chưởng xoay
má»™t vòng, chưởng ảnh loang loáng, có tiếng gió rÃt lên, chưởng xoáy xuống. Trông hắn
như con hổ chớp cánh, vồ xuống con mồi. Bây giỠthì đao chớp thực sự.
Chiêu thức vừa thà nh hình, ná»™i lá»±c chưa phát huy, Triệu Trá»ng SÆ¡n thấy thế Ä‘ao
rất mạnh, không dám khinh thưá»ng, vá»™i thu song chưởng thoái lui nguyên vị. Nhưng
chân chưa chấm đất, hắn nghe một tiếng soạt vang khẽ, chéo áo bị khoét một lỗ bằng
bà n tay.
Hắn vừa đáp xuống, mảnh vải khoét cÅ©ng rÆ¡i theo. Triệu Trá»ng SÆ¡n nhìn mảnh
vải, ngây ngưá»i má»™t thoáng. CÅ©ng may Lệ Tuyệt Linh bất động tại chá»—, không lướt tá»›i.
Thịt nÆ¡i mặt giáºt liên hồi, hắn há»i:
- Tháºt ra ngươi là ai?
Lệ Tuyệt Linh đảo nhanh đao một vòng, thốt:
- Ngươi sẽ biết trong phút giây.
Triệu Trá»ng SÆ¡n cho tay và o minh. Khi hắn đưa tay ra, thì ở má»—i bà n tay có má»™t
vòng tròn bằng da nai, bên ngoà i vòng tròn có má»™t đưá»ng giây bằng da trâu. Ngoà i đầu
giây, có một quả ngân châu, to bằng nắm tay, quả ngân châu có bốn lỗ đối chiếu nhau.
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Chưởng Tâm Lôi, váºt chÆ¡i khá đó!
Triệu Trá»ng SÆ¡n gượng cưá»i:
- Kiến thức cá»§a các hạ quả tháºt đáng khen.
Lệ Tuyệt Linh Ä‘iá»m nhiên:
- Ngươi cÅ©ng thừa nháºn như váºy sao?
Lệ Tuyệt Linh tiếp:
- Rồi cái gì đến sẽ đến, ta nói đâu có đó mà , chẳng hạn bạn ta bảo, sau một
chiêu ngươi sẽ dùng dến vÅ© khÃ, thì đó ngươi thấy chưa?
Triệu Trá»ng SÆ¡n nghiến răng:
- Nhưng chưa đến lúc kết cuộc, đừng hợm mình quá sớm.Thanh đao cắm lên mặt đất theo thói quen, Lệ Tuyệt Linh từ từ rút lên vẽ một
vòng tròn trước mặt. Aùnh đao chớp chớp như sóng dợn, từng lượn từng lượn cuốn tới đối
phương, mặc dù chà ng chưa là m một động tác nà o thêm.
Bất thình lình Triệu Trá»ng SÆ¡n quát:
- Trúng nà y!
Tay tả chá»›p, ngân châu bay ra, ngân châu đà bay được ná»a đà , ngân châu hữu
bay theo. Lệ Tuyệt Linh vẫn đứng nguyên má»™t chá»—, tay nhÃch động Sanh Tá» Kiá»u, xẹt
lên, quét xuống. Hai tiếng coong coong vang liá»n. Äôi chưởng Tâm lôi cá»§a Triệu Trá»ng
Sơn bị hất vẹt ra hai bên.
Triệu Trá»ng SÆ¡n quát lên má»™t tiếng, hai quả ngân châu bay trở lại cái vèo. Lệ
Tuyệt Linh khi nà o chịu kém thế, Sanh Tá» Kiá»u trong tay chà ng chá»›p chá»›p như ngà n
sao sa. Tuy nhiên đánh như thế chà ng cốt biễu diễn một đao pháp có hoa dáng đẹp, để
hoang mang cho đối phương thôi, chứ ngón nghỠđộc hại chưa được chà ng thi thố đến.
Rồi cái gì phải đến, đã đến.
Má»™t đưá»ng Ä‘ao từ bên dưới xẹt lên, má»™t tiếng thét hãi hùng vang tiếp. Hai bóng
ngưá»i phân khai, nhưng chỉ thoáng thôi rồi hai bóng ngưá»i lại chụp chung như trước.
Lần nà y, cả hai cùng nháºp há»™i không lâu lắm.
Triệu Trá»ng SÆ¡n nhún chân bay lên không, hai quả ngân châu đảo lá»™n má»™t vòng
trở lại phÃa háºu. Lệ Tuyệt Linh vá»t theo đối tượng liá»n.
Ngoáy hai đưá»ng giây lấy đà , Triệu Trá»ng SÆ¡n theo vòng cầu vụt hai quả ngân
châu xuống. Chiêu nà y có tên là Phi Hổ Hiển Trảo, một tuyệt kỹcủa hắn. Còn ở trên
cao cách mặt đất khá xa, Lệ Tuyệt Linh rút tay ngắn lại, cong ngưá»i lạng qua má»™t bên,
chá»c mÅ©i Ä‘ao từ dưới lên trên. Hai quảngân châu đồng chạm và o thân Ä‘ao.
Cái chạm rất mạnh, dồn chà ng xuống đất. Lệ Tuyệt Linh chá»i mÅ©i Ä‘ao, ngưá»i đè
lên, Ä‘ao cong lại nương đà đao lên trên đầu. Äúng lúc đó, Triệu Trá»ng SÆ¡n cÅ©ng vừa
xuống.
Äao chá»›p, ngưá»i rÅ©, Triệu Trá»ng SÆ¡n bị hất ra xa ngoà i bảy bước. Lưng hắn đẫm
ướt máu hồng.
|

26-04-2008, 08:15 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Hồi 43
Lương tâm kẻ cướp
Bá»n thuá»™c hạ cá»§a Trì Cung reo hò vang dá»™i. Lệ Tuyệt Linh đứng nguyên tại
chá»—, cách đối phương độ mưá»i bước, Ä‘ao chá»i đất, thở mạnh hÆ¡n bình
thưá»ng. Chà ng mệt, song không tổn thương. Triệu Trá»ng SÆ¡n tợ hồ chưa
chết, nằm dưới đất nhưng tay chân còn máy động, thân hình run, tay bấu đất, lưng
ngá»a lên, lên xuống theo hÆ¡i thở tà n. Vết thương dà i độ ná»a thước, máu không ngừng
chảy. Trì Cung nhảy qua lan can, hét:
- Các ngươi đâu? Cắt đầu hắn, treo lên!
Anh em há» Câu theo ra, rút Ä‘ao khá»i vá», sắp sá»a hạ thá»§.
Lệ Tuyệt Linh lau mồ hôi mặt, thốt:
- Äừng giết hắn!
Quá»· Äầu Äao Câu Quần trố mắt:
- Tại sao …
Y nhìn Câu Vĩ, Câu Vĩ lại nhìn Trì Cung. Lệ Tuyệt Linh thở dà i, tiếp:
- Trì huynh! Tại hạ mong Trì huynh cháºp nháºn cho sá»± thỉnh cầu đó!
Trì Cung đáp nhanh:
- ÄÆ°á»£c chứ! Tá»± nhiên tại hạ sẵn sà ng! Có Ä‘iá»u tại hạ không hiểu tại sao…
Lệ Tuyệt Linh cháºn lại:
- Hắn quả có thực tà i và những việc là m không phải của hắn đã có báo ứng rồi.
Hắn chưa hỠgây án mạng, chúng ta nên tha thứ cho hắn!
Trì Cung cưá»i vuốt:
- Lệ huynh nói đúng! Bất quá, tại hạ nghĩ, trảm thảo phải trừ căn, biết đâu ngà y
sau hắn sẽ không trở lại báo cái háºn hôm nay?
Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:
- Tại hạ tưởng rằng, với sự giáo huấn hôm nay, hắn đã lạnh lòng, hồi đầu hướng
thiện!
Trì Cung toan viện dẫn thêm lý do. Thân Xương Ngá»c khoát tay:
- Trì lão đệ! Oan gia nên mở không nên buá»™c. Giết hắn, ngươi có Ãch lợi gì nhưng
nếu tha hắn, cho hắn chữa trị thuộc hạ của ngươi, chẳng hay hơn sao?
Trì Cung thức ngộ, không còn thắc mắc nữa. Y day qua anh em hỠCâu, bảo:
- Gịt thuốc cầm máu cho hắn.
Anh em há» Câu vâng lịnh, là m liá»n. Má»™t lúc sau, Triệu Trá»ng SÆ¡n tỉnh lại. Gương
mặt nhăn nhó, không phải vì đau, mà là vì một cảm nghĩ nà o đó, là m cho hắn khó chịu
lạ lùng. Lệ Tuyệt Linh bước đến gần hắn, thốt:
- Triệu bằng hữu! Thắng bại đã định phân rồi, hy vá»ng bằng hữu không vì cái bại
mà sanh niá»m thắc mắc! Mang nghiệp võ và o thân thì đừng xem thắng bại là m Ä‘iá»u,
bởi chúng ta Ä‘á»u là con ngưá»i chưa có ai thà nh thánh, là m gì có được toà n năng, là m gì
khá»i bị xâm phạm Ãt nhất cÅ©ng má»™t lần trong Ä‘á»i ?
Triệu Trá»ng SÆ¡n thở dà i:
- Chung quy cũng có một ngà y như hôm nay !
Rồi hắn tiếp:
- Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân! Mưá»i ba năm rồi, ta má»›i gặp má»™t
địch thá»§! Dù sao, cái bại hôm nay cÅ©ng là m cho ta khó chịu, sau mưá»i ba năm dà i, tá»±
tôn tự đại, nếu biết trước có một ngà y như hôm nay, thì ta đâu phóng túng buông lung,
xem nhân loại như cỠrác! Ta khó chịu vì ta quen với tự phụ mất rồi! Ta luôn luôn
thắng, cứ tưởng mình sẽ thắng suốt Ä‘á»i! Bây giá», thức ngá»™ ra, ta thấy muá»™n!
Äoạn hắn tiếp luôn:
- Bây giá», ta biết ngươi là ai!
Lệ Tuyệt Linh Ä‘iá»m nhiên:
- Nói thỠnghe xem!
Triệu Trá»ng SÆ¡n thở ra:
- Diêm La Äao Lệ Tuyệt Linh!
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Äúng! Bằng hữu thức ngá»™ nhanh đấy!
Triệu Trá»ng SÆ¡n cau mà y:
- Nhanh? Nếu nhanh, thì ta đâu khinh thưá»ng dùng đôi tay không giao đấu vá»›i
ngưá»i thoạt đầu !
Lệ Tuyệt Linh tán:
- Thực sự ta rất khâm phục công lực của các hạ! Cao thủ cỡ các hạ, bình sanh ta
không thưá»ng gặp! Các hạ có má»™t lá»—i là đã quá ngông cuồng!
Triệu Trá»ng SÆ¡n chữa:
- Tự tôn thì phải hơn!Hắn thở dà i, tiếp:
- Æ n tha mạng, Æ¡n cứu mạng, toà n là những thứ đại đức ta không nói lá»i cảm tạ
là m gì, ta chỉ kÃnh phục ngươi thôi.
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Ngươi tháºt là thẳng thắn!
Thân Xương Ngá»c vụt há»i:
- Tại Quan Äông, ngươi sung sướng chán, tá»™i gì phải lặn lá»™i đến nÆ¡i nà y?
Vẻ mÆ¡ mà ng chợt hiện nÆ¡i ánh mắt, Triệu Trá»ng SÆ¡n thấp giá»ng:
- Nói ra, chỉ thêm hổ thẹn…
Thân Xương Ngá»c tiếp:
- Ta xem ngươi không thù vá»›i Trì Cung, mà mẫu ngưá»i cá»§a ngươi đâu có thể vâng
sá»± sai sá» cá»§a bất cứ ai! Hẳn là ngươi muốn dá»i cÆ¡ nghiệp vỠđây ! Hay muốn thêm má»™t
ngà nh sanh hoạt mới?
Triệu Trá»ng SÆ¡n lắc đầu:
- Sai hết !
Trì Cung chen và o:
- Hay là ngươi thÃch cÆ¡ nghiệp cá»§a ta?
Triệu Trá»ng SÆ¡n lắc đầu luôn:
- ThÃch thì có thÃch tháºt, không thÃch thì khi nà o ta hạ thá»§ ? Nhưng tha thiết thì
không! Bất quá nhân đây lúc trước ta thấy phong cảnh nà y ở được. Rồi một cơn hứng
phát sanh ta trở lại, định tìm má»™t chá»— dừng chân khi má»i gối giang hồ.
Trì Cung cưá»i ha hả:
- Má»™t cái hứng chết ngưá»i!
Triệu Trá»ng SÆ¡n tiếp:
- Hồng Khẩu Phụ không lá»›n không nhá», không vắng vẻ mà cÅ©ng không quá nhá»™n
nhà ng, nó lại không xa trục lưu thông mà cũng không gần sát. Gia dĩ dân phong rất
thuần hòa. ChÃnh những Ä‘iểm đó kÃch thÃch cái hứng cá»§a ta!
Thân Xương Ngá»c há»i:
- Cái lý do chánh khiến ngươi tới đây là sao?
Triệu Trá»ng SÆ¡n thở dà i:
- Ta bị bức bách rá»i Quan Äông! Hiện tại ta không có đất cắm dùi !
Thân Xương Ngá»c chá»›p mắt:- A? Có việc như váºy nữa sao? Nhưng, sá»± tình thế nà o?
Triệu Trá»ng SÆ¡n cưá»i khảy :
- Ta gây nên tá»™i quá nhiá»u! Mà ta thì là má»™t đại đạo độc hà nh, đơn thân, đơn lá»±c.
Ta không đánh lại số đông, ta phải thất bại trước một lực lượng liên minh. Ta phải ly
khai chốn cũ! Hay nói một cách khác là ta phi tẩu đà o mạng!
Thân Xương Ngá»c gáºt đầu:
- Kết quả dĩ nhiên là thế ! Cho nên, không gì hiểm bằng gây phẫn nộ công cộng !
Triệu Trá»ng SÆ¡n tiếp:
- Äánh Ä‘uổi ta chạy Ä‘i rồi, bá»n ngưá»i đó chưa cam tâm lắm, há» lại truy tầm ta
khắp nơi, quyết giết cho được ta.
Lệ Tuyệt Linh chen và o:
- Rồi ngươi định trốn! Trốn mãi mà được sao? Ngươi phải là m một cái gì chứ,
chẳng lẽ chịu thua h�
Triệu Trá»ng SÆ¡n trầm giá»ng:
- Hiện tại thì chỉ còn có cách đó thôi! Sau nà y ta sẽ nghĩ đến cách đối phó với
há»! Ta nhẫn nhịn chứ không hèn khiếp đâu! Khi há» phân tán rồi, ta sẽ tìm từng ngưá»i
má»™t tỉa dần ! Báo cái háºn thấu xương nà y.
Thân Xương Ngá»c chỉnh sắc mặt:
- Dù sao, ngươi cÅ©ng phải tu tỉnh lại, bá» tà , theo chánh, bá»n cừu địch có thể vì đó
mà lá» Ä‘i mối háºn ngà y xưa. ÄÆ°á»£c như váºy rồi ngươi trở vá» quê cÅ© không còn ai là m khó
dễ ngươi nữa! Ta khuyên ngươi, cái gì đã qua cứ để cho qua luôn, oan gia nên mở,
không nên buộc.
Triệu Trá»ng SÆ¡n thở dà i:
- Những tao ngá»™ trong thá»i gian gần đây là m cho ta suy nghÄ© nhiá»u. Ta có nghÄ©
đến ý đó thực sự, nhưng cũng còn tùy thái độ của đối phương! Ngươi nên hiểu, muốn
cho cây lặng, thì gió đừng thổi nữa!
Trì Cung báºt cưá»i ha hả:
- Phải chi ngươi có ý đó sớm một chút, thì ta đâu phải tức uất hai lần qua?
|

26-04-2008, 08:16 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Hồi 44
Bà ng hoà ng tiếc thương
Triệu Trá»ng SÆ¡n há»i gượng:
- Chỉ vì… Hồng Khẩu Phụ hợp với ta, hơn nữa, một mình ngươi lại là m chủ
đến hai tá»u lầu… Còn ta thì chẳng có má»™t mái nhà , má»™t nguồn lợi nhá»! Ta
tin tưởng áp đảo nổi ngươi, để chia chác phần nà o…
Hắn thở dà i, buông tiếp:
- Tình thế không thuáºn như ý muốn!
Trì Cung hừ một tiếng:
- Nếu không có lão Thân và lão Lệ, thì cÆ¡ nghiệp cá»§a ta vá» tay ngươi rồi ! Trá»i xui
đất khiến, hai ngưá»i đó đến đúng lúc quá!
Triệu Trá»ng SÆ¡n vụt ngẩng đầu lên:
- Ngươi nói Lệ Tuyệt Linh và Thân Xương Ngá»c đến bất ngỠư? Thế ngươi không
có ước hội với hỠà ?
Trì Cung mỉm cưá»i:
- Há» vừa đến đây thôi ! Chứ ta có biết hỠở phương trá»i nà o để nhắn tin, ước há»™i?
Triệu Trá»ng SÆ¡n thở ra:
- Số mạng! Váºn ta Ä‘en quá! Ta không dá» thám kỹ cà ng! Nếu biết trước có hỠở
đây, thì có thể là ta không đến!
Trì Cung bĩu môi:
- Thế hai lần trước, ngươi có dỠthám kỹ?
Triệu Trá»ng SÆ¡n gáºt đầu.
Thân Xương Ngá»c thốt:
- Ta muốn há»i ngươi mấy câu.
Triệu Trá»ng SÆ¡n nhìn y:
- Cứ nói.
Thân Xương Ngá»c tiếp:
- Có má»™t hạng ngưá»i biết phải quấy, biết ân oán, cÅ©ng có hạng ngưá»i phản ngược
lại. Váºy ngươi thuá»™c hạng nà o?
Triệu Trá»ng SÆ¡n cưá»i khổ:
- Ta biết cái ý cá»§a ngươi! Tuy là ngưá»i trong hắc đạo, ta thỠân ai cÅ©ng biết lo báo
đáp chứ! Ta cÅ©ng hiểu thù oán nên mở không nên buá»™c! Ngươi yên chÃ, ta sẽ không bao
giá» trở lại quấy nhiá»…u Trì Cung nữa đâu. Äối vá»›i hai ngưá»i, ta cÅ©ng không há» oán háºn.
HÆ¡n thế, ta luôn luôn ghi nhá»› tác phong cá»§a hai ngưá»i, hẹn có ngà y đáp lại cái Æ¡n hôm
nay!
Thân Xương Ngá»c gáºt đầu:
- Có váºy má»›i đáng là má»™t hảo hán! Có váºy má»›i không phụ hảo ý cá»§a lão đệ ta!
Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:
- Trên giang hồ tháºt lắm Ä‘iá»u quái dị, chẳng hạn có đánh nhau chỉ chết má»›i thân
nhau chà tình. Ta cũng muốn mong ngươi quên đi nhát dao đó, song thiết tưởng ngươi
không cần!
Triệu Ngá»c SÆ¡n lắc đầu:
- Thá»±c sá»± như váºy!
Äoạn hắn tiếp:
- ChÃnh ta phải biết Æ¡n ngươi nhẹ tay đó! Nếu gặp kẻ khác thì ta đâu còn mạng
sống?
Trì Cung chợt nhá»› ra má»™t việc vá»™i há»i:
- Ngươi có cách giải cứu số thuộc hạ ta chứ?
Triệu Trá»ng SÆ¡n gáºt đầu:
- Tự nhiên là ta sẵn sà ng cứu chúng!
Lệ Tuyệt Linh cÅ©ng há»i:
- Ngươi dùng thủ pháp chi thế ?
Triệu Trá»ng SÆ¡n cưá»i khan:
- Thủ pháp Thố Cân và chà pháp Kiết Mạnh dung hợp lại. Thực ra thì không cần
chữa trị, má»™t tháng sau thì nạn nhân bình phục như thưá»ng.
Lệ Tuyệt Linh gáºt gù:
- Dung hợp được hai thứ đó, kể ra ngươi cÅ©ng có công phu rất cao váºy!
Triệu Trá»ng SÆ¡n mỉm cưá»i:
- Ngươi quá khen!
Lệ Tuyệt Linh tiếp:
- Trì huynh Ä‘ang nóng nảy chá» ngươi cứu chữa bá»n thuá»™c hạ đó!
Trì Cung khoát tay:
- Không sao ! Vả lại, lão Triệu đâu có thể Ä‘i vá»™i!Triệu Trá»ng SÆ¡n rên khẽ:
- Ãt nhất, ta cÅ©ng phải nán lại thêm ná»a hôm!
Lệ Tuyệt Linh đỠnghị:
- Ngươi cứ lưu lại đây, dưỡng thương.
Chà ng day qua Thân Xương Ngá»c, há»i:
- ÄÆ°á»£c chứ?
Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i:
- Còn tùy và o lão Trì!
Trì Cung đáp nhanh:
- Không thà nh vấn Ä‘á»! Nếu Trá»ng SÆ¡n không nÆ¡i trú ngụ, thì cứ ở đây ! Có hắn thì
cÅ©ng vui cá»a vui nhà , ngại chi đó mà phải đắn Ä‘o?
Triệu Trá»ng SÆ¡n lá»™ vẻ cảm kÃch:
- Äa tạ… Ta không biết sẽ phải là m gì để đáp lại thịnh tình cá»§a các ngươi…
Trì Cung cưá»i ha hả:
- Cứ tá»± nhiên, hạng ngưá»i như chúng ta không thÃch những khách sáo! Nếu ngươi
bằng lòng, ta sẽ á»§y nhiệm ngươi phần việc tổng kiểm tra hai tòa tá»u lâu!
Triệu Trá»ng SÆ¡n ấp úng:
- Ta thiệt ngại quá …
Trì Cung nghiêm sắc mặt:
- Ta thà nh tháºt đấy, ngươi không nên áy náy, ngươi cứ ở lại, ở bao lâu cÅ©ng được,
là m một và i việc với ta cho vui, khi nà o muốn đi, cứ đi ta không ngăn trở!
Triệu Trá»ng SÆ¡n vòng tay:
- Trì huynh ! Có thể bảo là , tại hạ trong cái há»a tìm được cái phúc …
Trì Cung cưá»i vang:
- Triệu lão đệ đừng quan trá»ng hóa sá»± tình !
Triệu Trá»ng SÆ¡n rung rung giá»ng:
- Äa tạ !… Äa tạ ! …
Trì Cung gá»i:
- Bây đâu? Khiêng Triệu lão đệ và o gian phòng dà nh cho khách, hai tên luôn
phiên phục thị kỹ nhé. Cho bá»n bị thương hai lần trước đó, biết là chúng sẽ được chữa
trị là nh mạnh như cũ!
Anh em há» Câu chỉ huy bá»n thuá»™c hạ thi hà nh mêïnh lịnh cá»§a chá»§ nhân.Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i thốt:
- Vui quá ! Có đánh nhau, mới có thêm bằng hữu!
Lệ Tuyệt Linh cÅ©ng cưá»i:
- Lâu lắm rồi ta mới thấy một cảnh vui như thế nà y !
Trì Cung ngẩng cao mặt:
- Tại hạ quyết định như váºy, có cao minh chăng?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Cao ! Rất cao minh!
Thân Xương Ngá»c hừ má»™t tiếng:
- Ngươi thì có tà i lấy phấn tự tô mặt, nếu chẳng có lão đệ ta ngăn cản, ngươi đã
chặt đầu Triệu Trá»ng SÆ¡n rồi ! Còn gì mà dương dương tá»± mãn?
Trì Cung bối rối:
- Thì … Thì … ai khá»i vấp phải má»™t và i phút nóng giáºn?
Thân Xương Ngá»c xì má»™t tiếng:
- Ngưá»i ta dá»n đưá»ng cho ngươi Ä‘i, chứ ngươi có sáng kiến gì mà vênh váo?
Trì Cung cưá»i lý:
- Ngươi nói sao cÅ©ng được, ta vẫn thấy là ta đã là m má»™t việc cao minh, Ä‘iá»u đó
không chối cãi được rồi !
Thân Xương Ngá»c hừ má»™t tiếng:
- Cao minh hay không ta chưa cần biết, Ä‘iá»u đáng nói là bá»n ta xuất lá»±c cho
ngươi, ngươi lại bỠđói bá»n ta! Cái lối đãi khách cá»§a ngươi như thế đó, phải không?
Trì Cung kêu lên:
- Ạ! Ạta quên mất!
Quay đầu lại, y quát:
- Câu lão nhị đâu ? Có nghe Thân đại ca đòi há»i đó chăng? Nhanh lên! Ta cÅ©ng
thấy đói nữa đây!
Thân Xương Ngá»c cưá»i nhẹ:
-Cho ăn thì cho, gì cÅ©ng được, song đừng dá»n cái thứ thịt ngưá»i như ngà y nà o
ngươi còn khai thác hắc điếm đấy!
Trì Cung trừng mắt, nhìn thoáng qua Lệ Tuyệt Linh, Ä‘oạn cưá»i khan:
- Lệ huynh đừng tin y! Là m gì có việc đó! Y nói xấu tại hạ đấy!
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:- Tại hạ hiểu rồi !
Trì Cung vụt thở dà i:
- Äúng ra, cÅ©ng nhá» có mấy ngôi hắc Ä‘iếm mà tại hạ quen vá»›i Thân đại ca! Bây
giỠy có nói gì thì tại hạ cũng đà nh chịu!
Äoạn y bảo:
- Thôi ! Mình và o nhà !
Thân Xương Ngá»c gá»i Lệ Tuyệt Linh, hai ngưá»i Ä‘i trước, Trì Cung kèm phÃa sau,
Câu VÄ© cuối cùng. Bá»—ng má»™t hán tá» trung niên váºn áo lam chữ thá», vóc máºp, mưá»ng
tượng một trưởng quỷ, hối hả chạy đến.
Hắn vừa chạy đến, vừa gá»i :
- Chủ nhân ! Bên ấy có rắc rối …
Trì Cung giáºt mình, đứng lại quay đầu há»i:
- Ạ! Dương Äại Tà i! Việc gì đó ? ThÃch Vị Lâu bốc há»a à ? Hay có bá»n cướp nà o
đến vơ vét tất cả số vốn của các ngươi?
Dương Äại Tà i, là vị quản gia cá»§a tòa ThÃch Vị tá»u lâu sợ hãi trình:
- Bẩm chủ nhân, nơi sòng bạc, thuộc hạ vừa thua mất số bạc bảy nghìn lượng…
Trì Cung thở phì gắt:
- Tưởng gì, chứ cái việc chứa bạc thì có ăn, có thua lạ chi lắm mà ngươi đến quấy
nhiễu ta? Ngươi không thấy ta đang tiếp khách quý đấy à ?
Dương Äại Tà i gáºt đầu:
- Nếu chỉ có thế thôi, thì thuá»™c hạ đâu có dám đến đây tìm chá»§ nhân? Bá»n thuá»™c
hạ thấy thua nhiá»u, nên tạm bãi sòng, không đánh nữa, đồng thá»i má»i gã vừa ăn số bạc
to đó đi ra, gã không đi, lại còn đánh ngã mấy tên gia nhân của chúng ta!
Trì Cung trố mắt:
- Gã là ai ?
Dương Äại Tà i đáp:
- Má»™t nữ nhân, trong lứa tuổi trên hai mươi, dưới ba mươi, không máºp không ốm,
không cao không thấp, rất đẹp. Nà ng không Ä‘i, ai Ä‘uổi Ä‘i là nà ng đánh, đòi bá»n thuá»™c
hạ tiếp tục đổ bạc. Chừng như nà ng muốn ăn sạch sà nh sanh vốn liếng trong ThÃch Vị
Lâu, thuá»™c hạ biết nà ng đánh láºn, song không phát hiện nổi chá»— chÆ¡i láºn cá»§a nà ng,
món đổ bạc nà o nà ng cũng rà nh cả.
Trì Cung gầm lên:
- Má»™t lượn sóng lặn rồi, lượn khác nổi lên! Tức chưa! Thá»i váºn chi gì mà đen thế!Thân Xương Ngá»c bình tÄ©nh há»i Dương Äại Tà i:
- Dương huynh biết thân pháºn, lai lịch nà ng chăng?
Dương Äại Tà i lắc đầu:
- Chẳng ai nháºn ra nà ng cả!
Thân Xương Ngá»c lại há»i:
- Nà ng có đặc điểm gì không?
Dương Äại Tà i đáp:
- Lạnh lùng, tà n khốc, Ãt nói, nói là lanh lợi, không ai cãi lý mà thắng nổi nà ng!
Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:
- Lại một tay khá nữa đến chà o mừng Trì huynh đó! Chẳng rõ nà ng xuất xứ từ
đâu?
Thân Xương Ngá»c lắc đầu:
- Nữ nhân xuất hiện trên giang hồ không Ãt, chúng ta là m sao biết cho hết ? Vả
lại, chúng ta cũng không lưu ý tìm hiểu vỠhỠcho lắm thì là m gì nghe bóng mà biết
được hình?
Lệ Tuyệt Linh thốt:
- Bất quá, theo sự mô tả của vị nhân huynh hỠDương kia thì nà ng cũng là một tay
chÆ¡i có hạng lắm! Nà ng rà nh nghỠđổ bạc, thì không hẳn là con chim non má»›i táºp
tà nh bay lượn giữa khung trá»i!
Thân Xương Ngá»c đồng tình:
- Ta cÅ©ng nghÄ© như váºy!
Lệ Tuyệt Linh day đầu lại, há»i:
- Có tháºt là lão huynh không khám phá ra má»™t sÆ¡ hở trong nghá» chÆ¡i cá»§a nà ng ?
Dương Äại Tà i quả quyết:
- Nhất định không!
Rồi hắn tiếp:
- Bị bức quá, bá»n thuá»™c hạ bắt buá»™c phải gầy sòng trở lại, xin chá»§ nhân tìm biện
pháp gì, ngăn chặn kịp thá»i, nếu không thì bá»n thuá»™c hạ thua Ä‘áºm hết vốn đấy!
Trì Cung hét:
- Cần phải đợi ngươi hối thúc à ? Chết ta chứ chết gì ngươi mà chỠngươi nhắc?
Lệ Tuyệt Linh thốt:
- Chúng ta đến đó xem sao!Trì Cung cưá»i khan:
- Việc nhá» má»n, hai vị đừng báºn tâm! Thá»±c tại thì …
Thân Xương Ngá»c khoát tay:
- Äừng nói nhiá»u! Chúng ta Ä‘i ngay thôi!
|

26-04-2008, 08:17 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Hồi 45
Lấy đức báo oán
Há» rá»i Cam Di Hiên, cùng kéo nhau đến ThÃch Vị Lâu. Trì Cung tạ lá»—i:
- Hai vị thứ cho ! Việc xảy ra ngoà i ý muốn ! Trở vỠrồi, chúng ta sẽ uống
má»™t bữa tháºt say ! Tiểu đệ tin rằng việc nà y sẽ được thanh toán nhanh
chóng.
Thân Xương Ngá»c không cưá»i:
- Muốn ăn uống của ngươi, kể ra cũng vất vả thiệt.
Trì Cung báºt cưá»i ha hả:
- Nếu không có cái uống cái ăn, chẳng lẽ ngươi Ä‘iá»m nhiên nhìn kẻ khác là m thịt
ta? ÄÆ°á»£c rồi! Ngươi nên á»§y thác giúp ta Ä‘i! Ta sẽ Ä‘á»n bù công lao xứng đáng. Nếu có
ngưá»i đủ tư cách trách ta, thì ngưá»i đó là Lệ huynh đệ.
Thân Xương Ngá»c ngẩng mặt nhìn Trì Cung:
- Lão máºp! Ta xem ngươi giỠăn nói lanh hÆ¡n xưa nhiá»u! Ta nghÄ©, nếu ngươi hà nh
nghá» du thuyết, chắc phát tà i hÆ¡n khai thác mấy tòa tá»u lâu nà y.
Trì Cung cà ng cưá»i lá»›n.
ThÃch Vị Lâu nằm bên con lá»™ nhiệt náo nhất tại Hồng Khẩu Phụ. CÅ©ng như Cam
Di Hiên, tòa tá»u lầu gồm hai phần phÃa trước bán ăn, uống có phòng trá» cho thuê, phÃa
sau là nÆ¡i dà nh chứa bạc, sinh ý ở đây phồn thịnh hÆ¡n Cam Di Hiên nên Trì Cung Ãt ở
lại, vì y sợ nhiệt náo.
Äang đói, trông thấy cảnh ngưá»i đông ăn uống, chuyện trò vui vẻ, Thân Xương
Ngá»c thở dà i:
- Trước sự thừa thải của chủ nhân, mà chủ nhân lại là bằng hữu, ta để cho dạ dà y
Ä‘au khổ, thì tháºt là chẳng có sá»± mâu thuẫn nà o mỉa mai bằng!
Lệ Tuyệt Linh khoát tay:
- Äừng nói nữa đại ca, đệ Ä‘ang dá»— cái dạ dà y cho nó ngá»§ yên đây, đại ca đừng
chá»c nó thức dáºy là chết đệ mất!
Trì Cung hấp tấp thốt:
- Thì mình dùng tạm mấy món điểm tâm đi!
Thân Xương Ngá»c lắc đầu:
- Khá»i! Tánh ta lạ lắm, nếu ăn thì phải ăn no, không ăn thì thôi, nhịn đói mấy
hôm cÅ©ng được! Chứ còn tạm dùng lưng lá»ng thì xin chịu!
Lệ Tuyệt Linh chép miệng:
- Váºy thì cố mà nhịn, xong việc rồi sẽ ăn!
Thân Xương Ngá»c hừ má»™t tiếng:
- Không cố cũng chẳng còn là m gì khác hơn được!
Nơi chứa bạc là một tòa tiểu lâu phụ thuộc, tùy theo mùa đông hay hạ mà đổi tên
Noãn Các hay Lương Các.
DÄ© nhiên, ở đó nhiệt náo phi thưá»ng, ngà y cÅ©ng như đêm. Nhìn bóng ngưá»i lố
nhố dưới ánh đèn sáng rá»±c dưới lầu, trên lầu, Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i thốt:
- Tham! Tham tâm là động cÆ¡ cá»§a má»i náo nhiệt! Trong sòng bạc, cái tham còn
bắt nguồn cho sá»± lưá»i! Chỉ muốn trong phút chốc trở thà nh triệu phú, ai cÅ©ng muốn
trong phút chốc trở thà nh triệu phú, mà ai ai cũng cạn máu, ráo tim! Kẻ nà o bà y ra ra
những môn đổ bác, kẻ đó ác độc vô cùng ! Không kể bao nhiêu ngưá»i thất tiết, bất
trung bất nhân, bá»™i tÃn! Há» bán hết, kể cả lương tâm, liêm sỉ, để được ngồi và o chiếu
bạc chÆ¡i má»™t và i canh! Há» là những ngưá»i sống vá»›i má»™ng, má»™t cách thá»±c tế! Bởi chÃnh
hỠđi tìm mộng !
Trì Cung cưá»i khà khà :
- Có kẻ thua cÅ©ng có ngưá»i ăn! Tiá»n tà i phải luôn chuyển chứ!
Lệ Tuyệt Linh thở dà i:
- Hoạnh tà i vô trưá»ng phú! Thá»±c sá»± thì có con bạc nà o láºp thà nh sá»± nghiệp? Ä‚n
sòng nà y thua sòng khác, giá»i môn nà y, ngu môn khác. Chỉ có vấn đỠthá»i gian thôi Trì
huynh ạ! Mà thá»i gian thì hạn chế trong má»™t Ä‘á»i ngưá»i chấm dứt trước má»™t Ä‘á»i ngưá»i!
HỠdừng chân dưới lầu, Câu Vĩ và mấy đại hán đứng bên cạnh. Nơi đó là một
khoảng sân lá»™ thiên. Dương Äại Tà i má»™t mình lên lầu, thám dá» tình hình. Không lâu
lắm, hắn hấp tấp trở xuống, theo sau có má»™t ngưá»i vóc gầy khô, da nhăn nheo tròng
không còn nhân dạng. Cả hai cùng ướt đẫm mồ hôi, cùng thở hổn hển.
Dương Äại Tà i thiểu não quá chừng, thốt như khóc:
- ChÃn ngà n lượng rồi, chá»§ nhân Æ¡i ! ChÃn ngà n lượng cúng không nhang đèn! Các
huynh đệ cho thay đổi nhau liá»n liá»n, môn chÆ¡i cÅ©ng thay đổi liá»n liá»n. Nhưng thua vẫn
hoà n thua! Hiện tại, các huynh đệ bao vây tứ phÃa, trên lầu dưới lầu như nhau, song
chưa ai dám vá»ng động! Chắc là phải đóng cá»a hiệu mất!
Ngưá»i theo sau hắn tiếp nói:- Bẩm chá»§ nhân! Nà ng ấy quả là má»™t tay cá»±c kỳ lợi hại! ChÆ¡i món nà o cÅ©ng
chiếm cá»a trên ! Lại còn có võ công cao, má»›i ác!
Dương Äại Tà i nóng nảy:
- Phải ra tay gấp mới được! Nếu không thì nà ng ấy tóm thâu hết cơ nghiệp của
chúng ta đó!
Trì Cung giáºn tÃm mặt:
- Ta sẽ lột da xé xác con tiện tỳ đó!
Dương Äại Tà i giục:
- Nhanh lên đi chủ nhân!
Trì Cung lại mắng:
- Cá» gian bạc láºn là thứ đê tiện nhất Ä‘á»i!
Hướng qua Thân Xương Ngá»c và Lệ Tuyệt Linh, y tiếp:
- Chúng ta bắt đầu hà nh động chứ?
Thân Xương Ngá»c Ä‘iá»m nhiên:
- Gấp gì ! Nà ng trốn Ä‘i đâu khá»i mà sợ!
Dương Äại Tà i lo âu:
- Nà ng ăn, chẳng phải bạc mặt, mà toà n là ngân phiếu. Nếu thấy tình hình bất
lợi, nà ng chuồn Ä‘i, mang ngân phiếu theo dá»… dà ng, không vướng báºn như mang tiá»n
bạc…
Lệ Tuyệt Linh báºt cưá»i khanh khách:
- Dương huynh yên trà ! Dù nà ng mình không cũng chẳng chạy thoát được đâu!
Tại hạ bảo đảm Ä‘iá»u đó !
Trì Cung giục:
- Mình lên ngay chứ ? Äể sổng mất nà ng vá»›i số bạc vạn cá»§a tại hạ thì chết tại hạ
rồi!
Lệ Tuyệt Linh rùn vai:
- Thì lên!
Day qua ngưá»i Ä‘i theo Dương Äại Tà i, Trì Cung bảo:
- Ngươi ở đây ! Có ngươi trong việc đánh nhau cà ng vướng báºn cho ta.
Ngưá»i đó đáp:
- Vâng !
Dương Äại Tà i dẫn đầu, cả bá»n há» theo ngã háºu tiến lên lầu.Nữ nhân đưa lưng vá» phÃa há». Chung quanh nà ng là những con bạc khác, trước
mặt là tay cái. Quanh phòng, hơn hai mươi đại hán bao vây, ngăn chặn các lối xuất
nháºp, tên nà o cÅ©ng trầm trầm gương mặt, thần sắc ngưng trá»ng, sẵn sà ng ứng phó má»i
biến cố. Chúng tay không, nhưng tay áo cộm lên, chứng tỠbên trong có một món vũ
khà nà o đó. Trước mặt nữ nhân, ngân phiếu chồng chất khá cao. Nà ng trầm tĩnh vô
cùng.
Lúc đó nà ng Ä‘ang chăm chú nhìn mấy hạt xúc xắc. Khi bá»n Trì Cung xuất hiện,
má»™t đại hán đỠmặt nhón chân bước đến trước mặt y, nghiêng mình cung kÃnh nói:
- Là nà ng Ä‘ang quay lưng vá» phÃa đó!
Dương Äại Tà i há»i:
- Cuộc vừa qua, thua bao nhiêu?
Äại hán mặt đỠđáp:
- Một ngà n hai trăm lượng !
Dương Äại Tà i kêu khẽ:
- Nà ng muốn vét sạch vốn chúng ta mà !
Trì Cung há»i:
- Không ai ăn được nà ng một cuộc nà o sao?
Ngưá»i mặt đỠlắc đầu:
- Tất cả Ä‘á»u thua ! Còn chÆ¡i, còn thua nữa, thua Ä‘áºm.
Trì Cung nhăn mặt:
- Hẳn là nà ng có tà i phép rồi !
Có tiếng kêu lên:
- Trá»i Æ¡i ! Lại trúng nữa rồi.
- Ôi ! Hay quá ! Tháºt là thần đổ bác nháºp và o nà ng ta rồi.
- Hai ngà n lượng ! Cả một gia tà i đây.
Trì Cung cà ng nghe nói cà ng nóng mặt. Hắn đưa mắt nhìn Dương Äại Tà i ra hiệu.
Dương Äại Tà i hiểu ý nhìn bá»n võ sÄ© canh giữ sòng bạc gáºt đầu má»™t cái. Hai tên to con
vạm vỡ bước tới sau lưng nữ nhân. Một tên cúi xuống nói với nữ nhân:
- Xin cô nương dừng tay lại có được không ?
Nữ nhân không thèm quay lại, khẽ gắt:
- Cút đi !
Hai tên vệ sĩ chịu không được nữa. Hai gã cùng nắm vai nữ nhân kéo cô ta đứng
dáºy. Không thấy nữ nhân hà nh động gì. Cô nà ng theo đà kéo cá»§a hai tên vệ sÄ© đứngdáºy. Hai cánh tay nà ng vung mạnh ra. Hai tên vệ sÄ© rú lên thê thảm bắn ra hai bên, rÆ¡i
phịch xuống đất, mặt mà y trắng nhợt, miệng rỉ máu tươi, hÆ¡i thở khó nhá»c. Bá»n vệ sÄ©
khác chỉ chá» có thế, liá»n áp lại bao quanh nữ nhân. Cuá»™c há»—n chiến bắt đầu.
Bao nhiêu tên vệ sÄ© mặt mà y hung dữ tay cầm binh khà lần lượt rá»i khá»i vòng
chiến vá»›i thương tÃch trên ngưá»i. Trì Cung nóng mặt hét lá»›n:
- Dừng tay lại !
Bá»n vệ sÄ© vì có chá»§ nhân đứng đó. Nên dù đánh không lại, cÅ©ng cố gắng mÃ
đánh không dám dừng. Nay nghe lệnh, liá»n láºt Ä‘áºt dừng lại, lùi ra phÃa sau.
Nữ nhân từ từ quay lại nhìn Trì Cung. Ãnh mắt nà ng ta nhìn thấy Lệ Tuyệt Linh
và Thân Xương Ngá»c đứng phÃa sau liá»n khẽ gáºt đầu. Lệ Tuyệt Linh và Thân Xương
Ngá»c nháºn ra ngưá»i đó chÃnh là Hà Tinh Huỳnh liá»n cưá»i gáºt đầu chà o lại.
Trì Cung nóng nảy quát:
- Ai cần ngươi lễ độ với ta.
Hà Tinh Huỳnh cưá»i nhạt:
- Ai lễ độ với ngươi. Hừ ! Thứ đồ Trư bát giới mà cũng là m tà ng.
Trì Cung quát:
- Hừ ! Hôm nay mi đừng hòng bước ra được khá»i nÆ¡i đây.
Hà Tinh Huỳnh đáp:
- Ngươi là m gì được ta hở Trư bát giới?
Trì Cung tru tréo:
- Treo cổ ngươi, nổi lá»a đốt ngươi, như nướng heo!
Hà Tinh Huỳnh cưá»i khanh khách:
- Tà i chi đó mà hống hách? Ngươi im Ä‘i cho ta nhá»!
Câu VÄ© can thiệp liá»n:
- Ngươi không được vô lễ với chủ nhân ta!
Hà Tinh Huỳnh xì một tiếng:
- Chủ nhân ngươi còn kém tư cách nói chuyện với ta, nói chi ngươi ! Hãy nép qua
một bên, cúi đầu ngoan ngoãn, may ra ta tha chết cho!
Lão Triệu tức quá, kêu lên:
- Chá»§ nhân! Cho phép thuá»™c hạ thu nháºp tiểu tỳ nà y!
Hà Tinh Huỳnh khÃch:
- Thì cứ và o! Ta cÅ©ng muốn đùa vá»›i các ngươi má»™t lúc! Mua vui cho Lệ đại gia vÃ
Thân đại gia !Trì Cung quay đầu lại:
- Lão Thân! Lệ lão huynh! Mình và o chứ!
Hà Tinh Huỳnh giáºt mình:
- Lệ đại gia! Thân đại gia! Hai vị quen với tên bát giới đó ư?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu.
Thân Xương Ngá»c từ từ thốt:
- Chẳng những quen, mà còn là thân nữa đó. Thực ra, chúng ta đến đây là để
tiếp trợ y, đối phó vá»›i cô nương! ÄÆ°Æ¡ng nhiên, chúng ta không biết trước là cô nương đã
gây náo loạn!
Nà ng hét:
- Ngươi đừng tưởng có quen vá»›i lão Thân và Lệ huynh rồi kêu gá»i hai vị đó đứng
ngoà i vòng! Tháºt là khéo nuôi má»™ng! Ngươi có và o lạy, vị tất hai vị tá»a thị bà ng quan
cho ngươi!
Lệ Tuyệt Linh khẽ nắm áo Thân Xương Ngá»c giáºt. Thân Xương Ngá»c bước tá»›i, vá»›i
giá»ng hòa hoãn khuyên hai đà ng:
- Tất cả chẳng phải xa lạ gì với nhau đó, không nên cãi vả với nhau nữa. Võ lực
chưa hẳn là má»™t phương tiện giải quyết vấn Ä‘á». Hãy dằn lòng má»—i ngưá»i má»™t chút,
thương lượng êm thắm với nhau! Hai vị nghĩ sao?
Trì Cung hấp tấp há»i:
- Nà ng với ngươi quen nhau như thế nà o? Ngươi bảo ta thương lượng với nà ng ư?
Thương lượng cái quái gì chứ? Nà ng cứ hoà n lại cho ta số ngân phiếu đã đoạt bằng
cách chÆ¡i gian láºn, rồi cút Ä‘i, may ra ta tha thứ cho nà ng cái tá»™i đánh Ä‘áºp thuá»™c hạ cá»§a
ta!
Hà Tinh Huỳnh cưá»i khanh khách:
- Bát giới ca ơi! Số bạc ăn trong đêm nay, tôi sẽ không lấy một đồng nà o cả! Tôi
sẽ trao hoà n cho các vị, ngoà i ra, tôi cÅ©ng trao thêm năm trăm lượng, Ä‘á»n bù thiệt hại
cho các ngưá»i thá» thương. Rồi tôi sẽ công khai tạ lá»—i. Như váºy có được chăng?
Trì Cung cÅ©ng như bá»n thuá»™c hạ, vô cùng kinh ngạc. Há» tá»± há»i, tại sao Thân
Xương Ngá»c chỉ nói mấy câu, mà nữ la sát lại biến thà nh nữ bồ tát!
Thái độ cá»§a nà ng khó hiểu tháºt. Há» là m sao biết được cái quả ngà y nay là do cái
nhân ngà y trước ?
Trì Cung trố mắt:
- Ngươi … ngươi … Tại sao …Hà Tinh Huỳnh không nói gì thêm, ung dung trở vỠchiếu, ngồi xuống, gom ngân
phiếu, tiá»n phỉnh, bạc nén, bạc vụn, cho và o chiếc khăn tay to lá»›n cá»§a nà ng cá»™t lại kỳ,
đoạn mang đến trước mặt Trì Cung, thốt:
- Tôi thà nh tháºt lắm! Tất cả là má»™t vạn tám ngà n chÃn trăm lượng, toà n bằng
ngân phiếu, không kể số bạc phiếu năm trăm lượng, tiá»n riêng cá»§a tôi, Ä‘á»n bù thiệt hại
cho các đệ huynh thỠthương.
Trước cỠchỉ đại lượng của nà ng, Trì Cung đâm hoang mang, mất cả chủ kiến.
Y trố mắt nhìn Hà Tinh Huỳnh, rồi nhìn chiếc bá»c, chẳng biết có nên nháºn hay
từ khước. Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i, gáºt đầu, thầm tán thưởng sá»± xá» trà cá»§a Hà Tinh
Huỳnh. Y nghĩ:
- Nà ng biết Ä‘iá»u quá! Có thể gá»i là nữ trung hà o kiệt.
Y vỗ tay lên vai Trì Cung thốt:
- Lão máºp ! Tá»± nhiên Ä‘i ! Do dá»± mãi rồi cÅ©ng đến phải nháºn thôi! Tránh bá»›t
những tiểu tiết, cho khá»i mất thá»i giá»!
Trì Cung thoáng đỠmặt, hướng qua một bên, nạt thuộc hạ:
- Chá» gì nữa mà chưa nháºn?
Câu VÄ© hoang mang bước tá»›i, đưa tay ra đón tiếp chiếc bá»c.
Trì Cung cưá»i gượng ấp úng:
- Cô nương đại độ … tại hạ … cung kÃnh bất như phụng mạng !
Hà Tinh Huỳnh cưá»i khà :
- Các hạ không phải áy náy!
Bá»—ng, Trì Cung Ä‘áºp tay lên đầu, kêu to:
- Tại hạ hồ đồ quá ! Là m sao nháºn được năm trăm lượng cá»§a cô nương? Cứ theo
quy luáºt, tại hạ chỉ có thể thu hồi trá»n số, váºy cô nương giữ lại năm ngà n lượng số đó
tượng trưng phần nà o kÃnh ý cá»§a tại hà mà cÅ©ng để thù lao công khó cá»§a cô nương
trong hôm nay….
Hà Tinh Huỳnh chá»›p mắt, cưá»i hì hì:
- Tôi lấy tư cách gì mà nháºn năm ngà n lượng đó? Äúng ra, phần lá»—i vá» tôi mà !
Thân Xương Ngá»c thốt:
- CÅ©ng may mà lão máºp chưa tiêu tan sá»± nghiệp nếu đã váºy thì cái lá»—i cá»§a cô
nương lớn hơn nữa, phải không?
Tất cả Ä‘á»u cưá»i. Trì Cung cố cưỡng bách Hà Tinh Huỳnh nháºn bạc, Hà Tinh
Huỳnh má»™t má»±c từ chối. Lệ Tuyệt Linh bèn lên tiếng:- Thôi, để tại hạ là m trá»ng tà i cho, Hà cô nương hãy nháºn chút Ãt, cho có lá»…, nếu
không thì Trì huynh chẳng an tâm đâu. Tại hạ đỠnghị hai ngà n.
Hà Tinh Huỳnh gáºt đầu:
- Cũng được!
Trì Cung quyết tặng hết năm ngà n.
Thân Xương Ngá»c nghiêm sắc mặt:
- Ai còn đắn Ä‘o, là ngưá»i đó kém thà nh tháºt !
|
 |
|
| |