Con chó giúp thằng Dược Thiên Sầu bản chính chạy,thằng nvc vừa xuyên sang thì quen biết j` con chó ấy.
Mà thằng DTS chết vì đói -> thằng nvc thịt luôn con chó là đúng rùi còn j`,không lẽ học tập Phật Tổ "Ta không vào địa ngục thì ai vào ?" (Theo quan điểm cua tui thì để thằng khác vào)
Nghe các bạn kể truyện này thằng nvc giết con chó cứu mình thấy thế thì vô nhân đạo quá nên cũng không mún đọc nhưng nếu theo như lời bác này thì thằng nvc đúng là ko quen con chó nên có chén thì cũng không vấn đề j mà đúng ko các bợn , ko phải chúng ta vẫn chén suốt đó thôi
Mình không hiểu mọi người nghĩ thế nào chứ mình thấy nhân cách của thằng này đồi bại nghiêm trọng:
- Việc đầu tiên nó làm khi sống lại là giết con chó. Cho dù nó ko quen con chó thì cũng đừng quên là nó giết kẻ vô tội.
- Vì muốn cướp đồ của thằng Quan Vũ mà nó giết thằng bẻ đang định cứu sư phụ mình.
- Vì bị lừa đi dọn phân mà thằng này chửi bới, sỉ nhục em Phù Dung trong khi em này chẳng làm gì nó cả.
Nhất là cách đối xử của thằng này với em Khúc Bình Nhi:
- Lúc nói chuyện với em này ở khách điếm, ngay từ đầu nó đã có ý nghĩ chỉ cần KBN giấu giếm điều gì với nó thì nó liền chơi xong rồi vứt ngay.
- Lúc cha mẹ nó gặp nguy, KBN chỉ hỏi nó có chuyện gì không mà nó nói "Cút ngay cho ta" rồi đẩy ngã em này.
- Em KBN muốn nó cứu sư phụ thì nó lại cảm thấy khó chịu. Khi nghe tin sư phụ em này có thể đã chết thì nó lại thấy thoải mái. Nếu như không phải sư phụ mà là cha mẹ KBN thì chắc nó cũng cảm thấy như vậy.
Kết luận được một điều, rốt cuộc nó coi KBN là người hay thú cưng? Cảm thấy thích thì cưng chiều, nếu không thì vứt bỏ. Nó với KBN đâu có khác gì mấy thằng thời xưa đối xử với tiểu thiếp đâu.