Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 32: Khoáng mạch linh thạch (Hạ).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Cố sức nện vào ngực, Cổ Hà kìm nén xung động, không dám cười lớn, hắn không hề quên trong quáng động này còn có một đầu yêu thú thật lớn, nếu như tiếng cười hấp dẫn nó qua đây, vậy thì nguy rồi.
“Không biết tên tiểu phế vật kia có thể cầm cự được yêu thú bao lâu?”
Cổ Hà thầm nghĩ.
“Lấy thực lực của hắn, hẳn là không chống đỡ được quá nhiều thời gian, nói không chừng đã bị yêu thú ăn thịt rồi cũng nên, không biết yêu thú có đuổi theo mình hay không?”
“Vạn nhất yêu thú đuổi theo, ta còn có thể thoát được nữa hay không?”
Nhớ tới lực lượng kinh khủng của đầu yêu thú kia, trong lòng Cổ Hả vẫn còn kinh hãi.
“Có thể, ta hẳn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này, chạy khỏi quáng động.”
“Thế nhưng, ở đây còn có nhiều linh thạch như vậy, ta vào đúng bảo khố, sao có thể ra về tay không?”
“Ta không thể lấy cả tòa khoáng mạch linh thạch, nhưng vẫn có thể lấy đi một chút, vạn nhất yêu thú thực sự đuổi theo, liền hi sinh hai tấm Khôi Lỗi Phù, chỉ cần không ở tuyệt lộ, vẫn còn hi vọng chạy thoát…”
…
Trong lòng Cổ Hả đang đấu tranh, cuối cùng tham niệm đã chiến thắng lý trí, cầm Huyền Thiết Kiếm trong tay, bắt đầu đào bới khai thác.
“Đinh… Đinh… Đinh…”
Những khoáng thạch thuần màu xanh này còn cứng hơn khoáng thạch bình thường nhiều lắm, Huyền Thiết Kiếm của Cổ Hà chém tới, lập tức phát ra những thanh âm vang dội.
Bất quá, khoáng thạch màu xanh vẫn không thể chống đỡ được sự sắc bén của Huyền Thiết Kiếm, không qua bao lâu, Cổ Hà đã chém ra được một hố to, một khối nguyên linh thạch được đào ra.
Khối nguyên linh thạch này có kích cỡ tương đương hai khối linh thạch.
Cổ Hà mừng rỡ như điên, thu nguyên linh thạch vào trong túi trữ vật, tiếp tục đào móc.
Khối thứ hai…
Khối thứ ba…
Không qua bao lâu, Cổ Hà đã đào được hơn mười khối nguyên linh thạch, chỉ có hai khối tương đối nhỏ, còn đại bộ phận nguyên linh thạch đều có thể phân tách ra vài khối, chỉ có một khối nguyên linh thạch rất lớn, cỡ chừng mười khối linh thạch.
Thu nhập toàn bộ nguyên linh thạch đào được vào trong túi trữ vật, ánh mắt Cổ Hà sáng lên, tiếp tục đào móc.
Một khối lại một khối nguyên linh thạch được Cổ Hà đào ra, hắn sớm đã quên mất sự tồn tại của yêu thú, đã quên mất nguy hiểm bên trong quáng động.
Linh thạch… Lại một khối linh thạch…
Trong mắt hắn chỉ còn lại nét điên cuồng, vô cùng vô tận dục vọng.
Có một số việc, khi chưa bắt đầu còn có thể bảo trì tỉnh táo, nhưng một khi đã bắt đầu cũng rất dễ bị lạc lối, bị dục vọng chiếm hữu, không thể thoát ra được nữa.
Lại đào thêm một khối linh thạch, Cổ Hà cười lên điên cuồng, lần này giàu to rồi... Giàu to thực sự rồi.
“Những linh thạch này… Toàn bộ đều là của ta… của ta…”
Lại đào được một khối nguyên linh thạch có kích cỡ tương đương mười khối linh thạch, Cổ Hà cười lớn rồi gào thét lên điên cuồng.
- Hả?
Đột nhiên Cổ Hà ngưng bặt tiếng cười.
Một thiếu niên, trên vai ngồi một con bạch hồ xuất hiện trong tầm mắt hắn.
- Cổ Thần? Ngươi dĩ nhiên không chết?
Cổ Hà kinh ngạc nói, đột nhiên biến sắc, cảm giác lạnh toát truyền từ sống lưng tới đỉnh đầu, ánh mắt vội vàng nhìn về phía sau Cổ Thần, tai lắng nghe tìm kiếm một hồi.
Không thấy được bóng dáng yêu thú, cũng không có nghe được thanh âm nào khác, thần sắc Cổ Hà rất nhanh khôi phục lại bình thường.
Nhìn Cổ Hà, Cổ Thần lắc đầu thở dài, nói:
- Cổ Hà, ngươi thực không nên đi lầm đường.
- Ta đi lầm đường?
Cổ Hà liếc mắt nhìn sang Cổ Thần, giơ khối nguyên linh thạch cực lớn trong tay, cười nói:
- Đây là cái gì? Linh thạch, đây chính là linh thạch, ta đi nhầm đường sao, ha ha… Ta đi nhầm được lại phát hiện được khoáng mạch linh thạch? Ha ha ha…
Cười lớn hồi lâu, trong mắt Cổ Hà lộ ra hung quang, nói:
- Người đi nhầm chính là ngươi, ngươi không nên tới đây, thoát được khỏi miệng yêu thú, lẽ nào còn không hài lòng chạy ra ngoài động? Thực sự là đường sống không đi, lại đi vào đường chết.
- Chi chi, chi chi chi, chi chi…
Tiểu Bạch một tay không ngừng vỗ vai Cổ Thần, một tay lại ôm bụng, cười lên nghiêng ngả.
Cười nhạo, cười nhạo một cách trắng trợn.
Cổ Hà giận dữ:
- Tiểu hồ ly, ngươi cũng trốn không thoát, ta phải tróc da rút gân ngươi, chậm rãi rằn vặt ngươi tới chết…
Đây là lần thứ hai tiểu hồ ly kia dám cười nhạo hắn, hai lần bị một con hồ ly cười nhạo, lửa giận trong lòng Cổ Hà đang muốn phun trào.
Tiểu Bạch không bị lửa giận của Cổ Hà ảnh hưởng chút nào, càng cười dữ dội hơn.
- Chỗ khoáng mạch linh thạch này là của ta… Đều thuộc về ta, bất luận kẻ nào cũng không thể cướp đi, Cổ Thần, ngươi chịu chết đi…
Cổ Hà điên cuồng quát lên một tiếng, tay ném ra, một đạo phù chú xuất hiện, hóa thành một người cao hơn trượng đứng bên cạnh Cổ Hà.
- Giết hắn…
Hai mắt Cổ Hà như độc xà nhìn Cổ Thần chằm chằm, lạnh lùng ra lệnh.
Tại thôn nhỏ, Cổ Hà đã từng thử qua thực lực Cổ Thần, còn kém hắn rất xa, xuất ra một tấm phù như vậy là đủ rồi, khôi lỗi phù hóa thành người cao lớn, bản thân có thực lực Tiên Thiên cảnh tầng một.
Tuy rằng khôi lỗi không thể điều khiển pháp khí giống như tu sĩ, thế nhưng chỉ cần dựa vào thân thể có thực lực Tiên Thiên cảnh tầng một cũng đủ tiêu diệt Cổ Thần rồi.
“Có thể chạy thoát khỏi miệng yêu thú, Cổ Thương Khung khẳng định cho hắn bảo bối gì đó bảo mệnh, hừ… Tất cả đều thuộc về ta, bảo bối thuộc về ta, khoáng mạch linh thạch thuộc về ta… Đều là của ta…”
Cổ Hà mừng rỡ thầm nghĩ.
Theo mệnh lệnh phát ra từ miệng Cổ Hà, tinh quang trong mắt khôi lỗi cự nhân chợt lóe, hai chân khẽ động, lập tức vọt về phía Cổ Thần, nắm đấm đã vung ra đánh thẳng vào đầu Cổ Thần.
Khôi lỗi hình người khẽ động, Tiểu Bạch liền nhảy xuống khỏi đầu vai Cổ Thần, trèo lên một tảng đá cao, trong tay cầm theo một viên Dạ Minh Châu, chiếu sáng khắp quáng động.
Thị lực của khôi lỗi hình người sẽ không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng nhưng với Cổ Thần, tự nhiên càng sáng càng tốt.
Cổ Hà thấy Tiểu Bạch nhảy sang một bên, lửa giận trong mắt chợt lóe, lập tức đi về phía Tiểu Bạch.
Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ nhất trọng…
Lực lượng thân thể Cổ Thần tăng lên gấp đôi, cường độ thân thể cũng đồng thời tăng lên gấp đôi.
Phốc…
Chân trái đánh tấn về phía trước, tay phải Cổ Thần đánh thẳng ra, một tiếng chấn động nhất thời vang lên.
Cổ Hà vội vã đình chỉ cước bộ, kinh ngạc nhìn sang Cổ Thần, hắn dĩ nhiên… Dĩ nhiên chính diện liều mạng với khôi lỗi hình người Tiên Thiên cảnh?
Cổ Hà nào đâu biết được, Cổ Thần thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp, giúp cường độ thân thể tăng lên gấp bội, vượt qua cả Tiên Thiên cảnh tầng một.
Hậu Thiên tầng bảy có bảy thạch lực, khi lực lượng gia tăng gấp đôi, lực lượng thân thể có mười bốn thạch lực, lực lương tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một so ra vẫn còn kém mức này một đoạn, còn khôi lỗi hình người, lực lượng thân thể tự nhiên không thể sánh bằng tu sĩ có cùng thực lực Tiên Thiên cảnh tầng một được.
Hơn nữa, khôi lỗi hình người là vật chết, tuy rằng chiếm lợi thể về hình thể cao lớn, cũng không biết đau đớn nhưng khả năng phát huy lực lượng lại kém hơn Cổ Thần.
Cổ Thần tu luyện Đại Lực Kim Cương Quyền, quyền lực cương mãnh vô cùng, có thể phát huy ra lực lượng gấp mấy lần so với lực lượng cơ thể.
Thình thịch…
Cổ Thần đưa nắm tay đánh trúng nắm tay của khôi lỗi hình người, một tiếng nổ vang lên làm rung chuyển toàn bộ sơn động.
Bịch… Bịch… Bịch…
Khôi lỗi hình người thối lui ba bước, mỗi một bước đều lưu lại vết chân sâu cỡ một tấc trên bề mặt khoáng thạch màu xanh vốn rất cứng rắn, phát ra ba thanh âm trầm đậm.
- Ngươi… Ngươi… Ngươi dĩ nhiên đạt được tu vi Tiên Thiên cảnh?
Cổ Hà biến sắc, đầu lưỡi cứng đơ, lắp bắp nói.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 33: Cổ Hà chết.
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Khiếp sợ, Cổ Hà hoàn toàn khiếp sợ.
Thế nào lại có thể? Cổ Thần là tên phế tài nhất trong hàng đệ tử trực hệ đời thứ ba của gia tộc, cái tên vang danh tiểu phế vật như thế nào lại có tu vi đạt được Tiên Thiên cảnh?
- Ta nói rồi, ngươi đi lầm đường, ngươi không nên tới nơi này.
Cổ Thần tiến lên một bước, đánh ra một quyền, khôi lỗi hình người cũng đánh ra một đôi quyền rồi lại bị đẩy lùi ba bước.
Cổ Hà phất tay, lại phóng ra một tấm phù, một tên khôi lỗi hình người nữa xuất hiện, cả giận nói:
- Nguyên lai ngươi một mực đùa giỡn ta, tên vương bát đản ngươi, lão tử có hai tên khôi lỗi hình người Tiên Thiên cảnh, ngươi bất quá cũng chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng một, ha ha… Xem ngươi làm thế nào đấu được ta, hôm nay chính là ngày ngươi mất mạng…
- Toàn bộ lên hết cho ta, giết hắn… Đập hắn thành thịt vụn.
Cổ Hà cuồng loạn quát lên.
Hai khôi lỗi hình người đồng loạt lao lên, một trái một phải tiến hành giáp công Cổ Thần.
- Xem ngươi thế nào đánh thắng được hai tên khôi lỗi hình người…
Cổ Hà la lớn.
Cổ Thần nhìn thoáng qua Cổ Hà, trên mặt hiện một nụ cười quỷ dị, đột nhiên tăng mạnh tốc độ, nắm đấm của hai khôi lỗi hình người nhất thời rơi vào khoảng không.
Ầm…
Một tiếng nổ vang, Cổ Thần đánh ra một quyền trúng ngay eo một khôi lỗi cự nhân, thân thể khôi lỗi cự nhân tự nhiên không thể linh hoạt bằng người thật, lập tức bị đánh bay qua một bên.
Vù…
Một trận gió mạnh thổi qua, khôi lỗi hình người còn lại vung nắm đấm công kích tới.
Cổ Thần nghiêng người, nắm đấm thật lớn lướt qua đầu hắn, rơi vào khoảng không.
Hai chân giậm mạnh, Cổ Thần lập tức nhảy lên hơn trượng, phóng qua đỉnh đầu khôi lỗi hình người rồi lao thẳng xuống, song quyền liên tục xuất kích.
“Bang bang bang…” Liên tiếp những tiếng nổ vang, trong nháy mắt Cổ Thần liên tiếp đánh ra vài quyền, trúng giữa đầu khôi lỗi cự nhân.
Khôi lỗi cự nhân bị đẩy lui về phía sau mấy bước, thanh âm “răng rắc” vang lên, trên đầu có thêm vài vết nứt.
Khôi lỗi hình người kia vừa bò dậy đã vung nắm đấm nhằm phía sau gáy Cổ Thần đánh tới, Cổ Thần xoay người đánh ra một quyền, hai quyền lập tức va chạm, phát ra một tiếng nổ vang, khôi lỗi hình người này lại bị đẩy lui ba bước.
“Răng rắc”, trên cánh tay đồng thời xuất hiện vài vết nứt.
Hai đạo khôi lỗi phù dưới công kích của cự hình khôi lỗi đã tiêu hao phần lớn linh lực, lúc này lại bị Cổ Thần công kích liên tục, đã xuất hiện dấu hiệu tan vỡ.
Cổ Hà thất kinh, không nghĩ tới tốc độ Cổ Thần đột nhiên tăng nhanh gấp đôi, hai khôi lỗi hình người liên thủ, dĩ nhiên không chiếm được nửa điểm tiện nghi, ngược lại còn đồng loạt bị nứt ra.
Nếu ngay cả hai khôi lỗi hình người đều bị Cổ Thần đánh nát, Cổ Hà đơn độc đối mặt sao có thể là đối thủ của Cổ Thần?
Cắn răng một cái, Cổ Hà liền vọt qua hướng Cổ Thần, gia nhập cuộc chiến, quang hoa Huyền Thiết Kiếm lưu động, mạnh mẽ nhắm tới Cổ Thần chém xuống một kiếm.
- Tốc độ của ngươi quá chậm…
Cổ Thần cười lạnh một tiếng, thân thể đạt được tu vi Tiên Thiên cảnh tầng một, hơn nữa có Tật Vũ Phi Phong gia tốc, một kiếm của Cổ Hà đánh xuống, ngay cả góc áo của Cổ Thần cũng không chạm tới được.
Thình thịch… Thình thịch…
Lại liên tục đánh ra hai quyền, trên khôi lỗi hình người lại xuất hiện vài vết nứt.
Cổ Thần đánh xong một kích liền rút lui, đối phương có ba người, trong tay Cổ Hà còn có Huyền Thiết Kiếm nên Cổ Thần không cần mạnh mẽ liều mạng với đối phương, có Tật Vũ Phi Phong tăng tốc, tuy rằng quyền ảnh của hai khôi lỗi giao nhau, kiếm quang của Cổ Hà rất nhanh nhưng vẫn không thể làm gì được Cổ Thần.
Cố Hà có hai khôi lỗi hình người che chở ở hai bên, còn có Huyền Thiết Kiếm chặn trước, Cổ Thần không thể đột phá qua hai khôi lỗi hình người phòng thủ để trực tiếp tấn công tới Cổ Hà.
Thiết quyền lại vung lên, mỗi tay nhắm một tên khôi lỗi hình người, đối phương có khôi lỗi hình người che chở, vậy trước tiên đập nát chúng.
Tốc độ Cổ Thần quá nhanh, Cổ Hà là người nhanh nhẹn, nhưng tu vi quá thấp, tốc độ không thể so sánh với Cổ Thần, hai khôi lỗi hình người tuy rằng có cảnh giới tương đương Cổ Thần nhưng lại là vật chết, phản ứng quá chậm, hơn nữa tốc độ cũng kém hơn so với Cổ Thần.
Thình thịch…
Thình thịch…
Thình thịch…
…
Cổ Thần lại tung một đấm lên khôi lỗi hình người, những vết nứt trên thân khôi lỗi hình người mỗi lúc một nhiều thêm.
“Băng…”
Rốt cục, sau khi đánh ra liên tục hơn mười quyền, những vết nứt trên thân một khôi lỗi hình người đã tới cực hạn, bị Cổ Thần dùng một quyền đánh vỡ tan, linh lực của khôi lỗi phù hoàn toàn tiêu hao, biến thành một từng mảnh giấy vụn.
“Băng…” Không qua bao lâu, khôi lôi hình người thứ hai cũng bị Cổ Thần dùng một quyền đánh vỡ tan.
- Tìm chết cho ta…
Bắt lấy một cơ hội, Cổ Hà vung kiếm chém ra, muốn chém ngang Cổ Thần hành hai nửa.
Cổ Thần đánh ra một quyền, kiếm còn chưa chém tới người Cổ Thần thì nắm tay hắn đã bắt được cổ tay Cổ Hà.
“Keng…” Huyền Thiết Kiếm văng ra, rơi xuống mật đất.
Kim Cương Thích Tường…
Cổ Thần đá một cước trúng ngay giữa bụng Cổ Hà, lập tức Cổ Hà phun ra một ngụm máu, thân thể bay ngược về phía sau, ngã vật xuống mặt đất cách đó hơn ba trượng.
Ba tháng trước, Cổ Thần cũng dùng một chiêu Kim Cương Thích Tường này, đá Cổ Dương là đệ đệ Cổ Hà văng lên trời.
Khi đó, Cổ Thần chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng ba, chỉ sử dụng thực lực Hậu Thiên tầng hai.
Lúc này đây, Cổ Thần có tu vi Tiên Thiên tầng một, tự nhiên phải sử dụng thực lực Tiên Thiên tầng một.
Cổ Hà sao tránh được trọng thương?
- Chi chi… Chi chi chi…
Tiểu Bạch chỉ vào Cổ Hà, lại cười ha hả.
Cổ Thần chậm rãi bước tới trước người Cổ Hà, Cổ Hà cũng muốn giãy dụa đứng lên nhưng rốt cuộc vẫn không làm được.
Một bước, một bước… Cổ Thần ngày càng gần Cổ Hà.
Trong lòng Cổ Hà càng lúc càng sợ hãi:
- Không… Ta không muốn chết, ta không thể chế…
Xoạt…
Cổ Hà lạy sấp trên mặt đất, liên tục ngẩng đầu lên:
- Đừng… Đừng… Chúng ta đều là người Cổ gia, chúng ta là đồng tộc, Cổ Thần, chúng ta đều là một…
Thân hình Cổ Thần đột nhiên tăng tốc, một quyền đánh xuống đầu Cổ Hà, thanh âm Cổ Hà lập tức im bặt.
- Ta nói rồi, ngươi không nên tới đây.
Nắm đấm Cổ Thần nhắm rất chính xác, một quyền đoạt đi tính mạng Cổ Hà nhưng vẫn giữ nguyên trạng đầu hắn, cho hắn một cái chết toàn thây.
Bịch…
Cổ Hà đổ người ngã xuống mặt đất, khí đã tuyệt.
- Ta muốn cứu ngươi là vì chúng ta đều là người Cổ gia, nhưng nếu ta muốn giết ngươi, là ngươi là ai thì có gì khác nhau sao?
Cổ Thần lạnh lùng nhìn thi thể Cổ Hà, tay còn lục lọi lấy túi trữ vật của hắn.
- Chi chi chi… Chi chi…
Tiểu Bạch lại vỗ vài cái trên vai Cổ Thần, tay chỉ vào thi thể Cổ Hà, tiếp tục cười rộ lên.
- Được rồi, Tiểu Bạch…
Cổ Hà sờ sờ đầu Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại liếc nhìn Cổ Thần, biểu tình ngoan ngoãn ngồi yên trên đầu vai Cổ Thần.
Trên tay cầm túi trữ vật của Cổ Hà, rót chân khí vào, Cổ Thần lập tức thấy được tất cả bên trong.
Chủ yếu là một ít thực vật, trừ một ít hoang tệ còn lại là rất nhiều nguyên linh thạch đều do Cổ Hà vừa đào được.
- Biết rõ trong quáng động này có phệ linh thú to lớn vẫn còn dừng lại chỗ này đào nhiều nguyên linh thạch như vậy, ngươi đã bị đúng lòng tham của mình hại rồi.
Cổ Thần vừa nói vừa đổ hết nguyên linh thạch ra rồi trả túi trữ vật trở lại thi thể Cổ Hà.
Có Càn Khôn Trạc trong tay, Cổ Thần không để mắt tới túi trữ vật, ngoại trừ nguyên linh thạch, những vật phẩm trong túi trữ vật kia đối với hắn không có tác dụng, Cổ Thần tự nhiên không ham những thứ đó của Cổ Hà.
Bất luận những vật phẩm nào của Cổ Hà lưu lại trên người đều là một tai họa ngầm, tất cả đều là người Cổ gia, Cổ Thần không thể sau khi trở về Cổ gia còn ra mẽ: chính ta đã giết Cổ Hà…
Tất cả những mối liên quan tới Cổ Hà đều phải tiêu trừ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 34: Đột phá Tiên Thiên (thượng).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Nhìn thoáng qua bốn phía động bích, Cổ Thần lộ dáng hài lòng, cười:
- Những linh thạch này có thể nói quá nhiều, chỉ có mình ta khai thác, ít cũng được tới ngàn vạn, ở chỗ này tu luyện Phệ Linh Quyết, không bao giờ còn phải lo thiếu linh thạch nữa rồi.
Không để tâm quá lâu tới nguyên linh thạch, ánh mắt Cổ Thần lại rơi xuống trên thi thể Cổ Hà, tuy rằng thu thập được những linh thạch này khiến hắn vui vẻ mười phần, nhưng cũng không đến mức bị dục vọng che mất tâm tính.
Đi tới bên người Cổ Hà, nhặt Huyền Thiết Kiếm của hắn lên, xoát xoát xoát… Liên tục chém ra hơn trăm nhát, đào ra một hố to dưới nền đất.
Ném thi thể Cổ Hà vào bên trong, Huyền Thiết Kiếm cũng cho vào, rất nhanh đã bị Cổ Thần vùi kín không còn dấu vết.
Làm xong tất cảm Cổ Thần cũng không lập tức đi khai thác nguyên linh thạch mà thu lấy toàn bộ nguyên linh thạch vừa đổ ra cho vào trong Càn Khôn Trạc, sau đó lại xoay người nhắm lối vào chạy đi, không qua bao lâu liền rời khỏi khỏi khu vực khoáng mạch linh thạch.
Không quay đầu lại, Cổ Thần tiếp tục đi, một đường đi tới động thính đánh chết phệ linh thú to lớn, lúc này thi thể phệ linh thú to lớn vẫn yên ổn nằm đó.
Nhìn thoáng qua thi thể phệ linh thú to lớn, cước bộ Cổ Thần vẫn chưa dừng lại, nhắm phía thông đạo ngoài quáng động đi đến, tiếp tục bước…
Tiểu Bạch ngồi trên đầu vai Cổ Thần, liên tục ngoái đầu lại nhìn hướng khoáng mạch linh thạch, hai mắt nhìn Cổ Thần tràn đầy nghi hoặc, không biết vì sao Cổ Thần phải rời khỏi nơi tràn ngập linh khí kia.
Vẫn đi… Vẫn đi…
Thẳng đến khi tới quáng động nơi đại chiến với hai đầu phệ linh thú, đầu phệ linh thú bình thường vẫn lẳng lặng nằm ở chỗ này, không ai biết bên trong quáng động phát sinh bất luận sự tình gì.
Đi qua thi thể phệ linh thú, Cổ Thần vẫn không dừng lại, tiếp tục đi về phía trước, đi đủ một ngày đường chí ít cũng được hơn mười dặm.
Thẳng đến khi phía trước lòng quáng động đột nhiên thu hẹp lại, cũng là quáng động nơi thợ mỏ làm việc, lúc này Cổ Thần mới dừng cước bộ.
Tay phải nắm chặt, Thanh Ly Kiếm từ trong Càn Khôn Trạc xuất hiện trong tay, tay trái vỗ vỗ Tiểu Bạch, ý bảo lui lại phía sau tránh né, Tiểu Bạch hội ý lập tức nhảy xuống khỏi đầu vai, chạy về phía sau cách đó hơn mười trượng.
Hai tay Cổ Thần cầm kiếm, thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp, thân thể trong nháy mắt đạt được tu vi Tiên Thiên Cảnh tầng một.
Sau đó…
Bổ mạnh một kiếm lên vách động phía trước.
Thanh Ly Kiếm là pháp khí trung phẩm, cho dù Cổ Thần không cần chân khí Tiên Thiên ngự khống cũng sắc bén vô cùng, so với Huyền Thiết Kiếm của Cổ Hà còn sắc bén hơn nhiều lắm, hiện tại khoáng thạch nơi này cũng không phải loại thuần màu xanh như bên trong khoáng thạch linh mạch, tự nhiên độ cứng giảm đi rất nhiều.
Một kiếm của Cổ Thần chém lên vách động tạo thành một vết rách lớn, liên tục bổ xuống vài kiếm, lập tức trên vách động rơi xuống vô số những tảng đá lớn.
Cổ Thần dẫm lên những tảng đá này, liên tục chém ra mấy kiếm lên đỉnh vách động, toàn bộ đỉnh xuất hiện mười mấy vết kiếm, rất nhanh liền sụp xuống.
Cổ Thần một bên liên tục xuất kiếm, một bên chậm rãi lui lại phía sau, trước chém vào hai bên vách động, sau lại chém lên trên đỉnh, không qua bao lâu toàn bộ quáng động phía trước đều bị Cổ Thần đánh rớt xuống những tảng đá lớn rồi chồng chất lên nhau.
Nếu có người ngoài từ quáng động Bắc Thai Sơn tiến vào theo thông đạo của thợ mỏ đào đến đây, chỉ biết rằng nơi này đã không còn đường, tuyệt đối không tưởng tượng được động khẩu bị phong kín phía sau là kiệt tác của Cổ Thần.
Hai người Cổ Thần và Cổ Hà đồng loạt mất tích tại quáng động Bắc Thai Sơn, Cổ gia khẳng định sẽ phái người tới nơi này tìm kiếm, thông đạo nơi này là do phệ linh thú đào ra, so với thông đạo do thợ mỏ đào lớn hơn rất nhiều.
Ý tứ của Cổ Thần rất rõ ràng, không muốn người Cổ gia tới đây, tìm thấy quáng động thông đạo này.
Cổ Thần ngược lại không phải sợ người Cổ gia tìm được mình mà chỉ không muốn cho bất kể người nào biết được khoáng mạch linh thạch bên trong kia.
Cổ gia đông người khó giấu, vạn nhất tin tức khoáng mạch linh thạch bị người truyền ra ngoài, cho dù mười Cổ Thần cũng không giữ được Cổ gia, một khi tin tức khoáng mạch linh thạch truyền ra ngoài, những đại tông phái tu tiên khẳng định sẽ đua nhau tìm tới như ong thấy mật, ngay cả tu sĩ Thần Hải cảnh cũng được xuất động.
Bởi vậy, chỉ có phong bế lại khoáng mạch linh thạch trong quáng động này, cho nó không thấy được ánh mặt trời, chỉ có một mình Cổ Thần biết tới, chờ sau khi chính mình tự có năng lực nắm giữ khoáng mạch linh thạch, lúc đó trở lại khai thác cũng không trễ.
Tiểu Bạch ôm đầu, nó không hiểu sao Cổ Thần lại bít kín thông đạo phía trước, tự vây mình lại trong quáng động là có ý gì?
Cổ Thần lấp kín một đoạn thông đạo chừng hơn mười trượng mới dừng lại, nhìn vô số tảng đá lấy kín thông đạo trước mắt, thầm nghĩ:
- Như này sẽ không có người nào có thể phát hiện được chỗ khoáng mạch linh thạch này…
…
Làm xong tất cả, Cổ Thần mới chạy lại chỗ khoáng mạch linh thạch, Tiểu Bạch cũng nhảy lên ngồi trên đầu vai hắn.
Từ hôm nay trở đi, Cổ Thần liền bế quan tu luyện ngay tại khoáng mạch linh thạch này, thời khắc tu luyện Phệ Linh Quyết, không hề ngưng nghỉ.
Thức ăn đã có tụ nguyên linh dịch thượng phẩm thay thế, cứ như vậy, Cổ Thần liên tục tu luyện trong khoáng mạch linh thạch, ngày qua ngày…
Cổ Thần cắt nguyên linh thạch thành kích cỡ chính quy, kích cỡ linh thạch tu sĩ trên Cổ Hoang Đại Lục qua vô số năm tìm tòi đúc kết ra kinh nghiệm, nếu linh thạch quá nhỏ thì hàm lượng linh khí không đủ, còn linh thạch quá lớn lại khó hấp thu linh khí bên trong.
Mỗi ngày Cổ Thần tu luyện Phệ Linh Quyết cơ hồ đều tiêu tốn hơn mười linh thạch, hơn nữa còn liên tục sử dụng tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, tu vi của Cổ Thần tăng trưởng rất nhanh, càng ngày càng tinh tiến.
Gần nửa tháng thời gian, Cổ Thần liền chạm tới bình chướng Hậu Thiên tầng bảy, ba ngày sau, Cổ Thần đột phá bình chướng, tu vi bước vào cảnh giới Hậu Thiên tầng tám.
Xu thế tăng trưởng tu vi rất nhanh của Cổ Thần vẫn chưa dừng lại, còn đang tiếp tục.
Lại qua thêm thời gian nửa tháng, Cổ Thần đột phá bình cảnh Hậu Thiên tầng tám, bước vào Hậu Thiên tầng chín, chỉ cần tiến thêm nửa bước là có thể bước vào hàng tu sĩ Tiên Thiên Cảnh.
Ngắn ngủi trong năm tháng, tu vi Cổ Thần từ Hậu Thiên cảnh tầng hai một đường thẳng tiến, liên tục đột phá bảy tầng bình cảnh, đạt được cảnh giới Hậu Thiên tầng chín đỉnh phong.
Hậu Thiên cảnh tầng chín, rốt cục đã có thể tu luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ nhị trọng rồi.
Thiên Cương Thối Thể đại pháp tổng cộng có mười trọng, trong đó hai trọng đầu tiên dành cho Hậu Thiên cảnh tu luyện, năm trọng tiếp theo dành cho Tiên Thiên Cảnh tu luyện, trọng thứ sáu, trọng thứ bảy dành cho Thần Hải cảnh tu luyện, còn lại từ trọng thứ tám đến trọng thứ mười cần phải có tu vi Mệnh Tuyền cảnh mới có thể tu luyện.
Hậu Thiên cảnh tầng năm và tầng chín có thể lần lượt tu luyện trọng thứ nhất và trọng thứ hai.
Tiên Thiên cảnh tầng ba, tầng sáu và tầng chín lần lượt tu luyện trọng thứ nhất, trọng thứ tư, trọng thứ năm.
Thần Hải cảnh Dẫn Hồn Kỳ, Kim Đan Kỳ có thể tu luyện trọng thứ sáu va trọng thứ bảy.
Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh Kỳ, Đoạt Xá Kỳ, Nguyên Thần Kỳ có thể tu luyện trọng thứ tám, trọng thứ chín và cuối cùng là trọng thứ mười.
Hiện Cổ Thần đã tới Hậu Thiên cảnh tầng chín, thân thể có chín thạch lực, thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp trọng thứ nhất, lực lượng và cường độ thân thể đều được cường hóa gấp đôi, có thể so với hai hổ lực, trong hàng tu sĩ Tiên Thiên Cảnh tầng một cũng có thể coi là mạnh nhất.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 34: Đột phá Tiên Thiên (Hạ).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Nếu như luyện thành Thiên Cương Thối Thể trọng thứ hai, cường độ và lực lượng thân thể có thể tăng thêm gấp ba, nghĩa là hai mươi bảy thạch lực, trong hàng ngũ tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng hai cũng được xếp hạng thượng đẳng.
Cho dù tu sĩ Tiên Thiên cảnh có được chân khí Tiên Thiên, có thể ngự khống pháp khí, nếu Cổ Thần thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ nhị trọng, bằng vào lực lượng thân thể, Cổ Thần tuyệt đối tự tin khi đối diện với tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một, không chút sợ hãi.
Công lực cần phải tăng tiến trầm ổn, Cổ Thần liên tiếp đột phá hai cấp độ tầng tám, tầng chín, vẫn chưa có tiến hành củng cố tu vi, nếu trực tiếp đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên, sẽ có ảnh hưởng không tốt tới căn cơ tu luyện, thiếu mất cảm giác ngưng trọng.
Nghĩ vậy, Cổ Thần quyết định, mỗi ngày dành phân nửa thời gian tu luyện dùng để cường hóa thân thể, tu luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp.
Đợi khi luyện thành Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ nhị trọng, căn cơ được ổn định, lúc đó mới trở lại toàn lực trùng kích lên Tiên Thiên cảnh.
Cổ Thần đứng dậy, thi triển ra toàn bộ Đại Lực Kim Cương Quyền, hiện tại lấy thực lực Hậu Thiên cảnh tầng chín đỉnh phong thi triển Đại Lực Kim Cương Quyền cũng không khác gì luyện tập những bộ quyền pháp bình thường khác, dễ dàng đánh ra trọn bộ.
Cường độ thân thể mạnh hơn so với trước đây đâu chỉ mạnh hơn gấp mười lần.
Hiện tại cho Cổ Thần chính diện đối chiến với Cổ Hà, không cần sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp, chỉ dùng một quyền cũng đủ sức đánh bay Cổ Hà rồi.
Trong lúc Cổ Thần tu luyện Đại Lực Kim Cương Quyền, Tiểu Bạch ngồi tại một bên theo dõi, mấy ngày nay Cổ Thần vẫn luôn tu luyện, còn Tiểu Bạch cứ cách ba ngày lại ăn một lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm đại bộ phận thời gian đều dành luyện hóa linh dịch, mặc dù cả hai ngây người trong động đã hơn hai tháng nhưng coi như yên ổn trôi qua.
Qua thời gian hai tháng, thân thể Tiểu Bạch không thấy có dấu hiệu lớn lên, nhưng đã nặng hơn trước rất nhiều, hầu như nặng thêm gấp ba lần so với khi tiến nhập quáng động Bắc Thai Sơn.
Tốc độ cũng được tăng thêm, Cổ Thần lấy tu vi Hậu Thiên tầng chín, nếu không dùng Tật Vũ Phi Phong tăng tốc mà nói, so với Tiểu Bạch cũng không nhanh hơn được là bao.
Hậu Thiên tầng chín, mỗi lần Cổ Thần đánh ra một quyền đều có bạo âm phát ra, có lúc tốc độ ra quyền quá nhanh, bạo âm biến thành một tràng pháo nổ, khi thi triển trong quáng động, âm vang tựa như sét đánh ngang trời.
Mỗi ngày Cổ Thần đều chia ra phân nửa thời gian tu luyện chân khí, một phần tư thời gian tu luyện Đại Lực Kim Cương Quyền, một phần tư thời gian còn lại tu luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ nhị trọng.
Hậu Thiên tầng chín muốn bước vào Tiên Thiên độ khó còn lớn hơn rất nhiều so với Hậu Thiên tầng tám đột phá lên tầng chín, không chỉ có lực lượng thân thể đột phá, cái chính yếu nhất là chân khí trong cơ thể đột phá.
Bởi vậy, tại trước Hậu Thiên tầng chín, lấy tu luyện Đại Lực Kim Cương quyền luyện thể là chính, nhưng sau khi đạt tới Hậu Thiên tầng chín thì việc tu luyện chân khí trong cơ thể mới là chính.
Tốc độ tu luyện nhanh nhất vẫn là Thiên Cương Thối Thể đại pháp, loại tu luyện này sẽ không ảnh hưởng tới quá trình đề thăng cảnh giới tu vi của tu sĩ, chỉ đơn thuần là công pháp cường hóa thân thể người tu luyện, lại có kinh nghiệm từ kiếp trước nên một đường tu luyện thuận lợi, làm ít hưởng nhiều.
Mà khó khăn chân chính lại là việc tăng trưởng chân khí, cường hóa lên chân khí Tiên Thiên, tuy rằng Cổ Thần đã có kinh nghiệm, nhưng loại kinh nghiệm này cũng chỉ có thể giúp hắn bớt đi đường vòng, việc đề thăng tu vi vẫn là dựa vào tích lũy hàng ngày và cần cù tu luyện, muốn dựa vào kinh nghiệm căn bản là vô ích.
Ngày qua ngày, Cổ Thần ở trong quáng động tu luyện nên không thể dùng mắt để phân biệt thời gian trôi đi, nhưng là một tu sĩ, mỗi canh giờ đi qua đều có cảm nhận, ban ngày và ban đêm, mọc trời khi mọc khi lặn, cho dù không cần dùng mắt quan sát cũng có thể cảm nhận được, thế nên dù tu luyện trong quáng động, Cổ Thần vẫn nhớ rõ được thời gian.
Bế quan tu luyện trong quáng động, thời gian trôi qua tương đối nhanh, đảo mắt lại thêm một tháng nữa trôi qua, tu vi Cổ Thần so với một tháng trước đây đã tinh thâm hơn không ít.
Lúc này, Cổ Thần đang nhắm mắt tu luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp trọng thứ hai, hiện tại đã tới thời điểm quan trọng, chân khí hồn hậu trong cơ thể chạy dọc theo kinh mạch đi khắp toàn thân, giúp Cổ Thần không ngừng cường hóa thân thể…
Một lát sau, Cổ Thần đưa toàn bộ chân khí trong hàng ức vạn kinh mạch thu hồi về thập nhị chính kinh và kỳ kinh bát mạch, thân thể mất đi chân khí cường hóa, rất nhanh thoát hóa trở lại cảnh giới Hậu Thiên tầng chín.
Ngay lúc này…
Chân khí toàn thân giống như bùng nổ, trong sát na ùn ùn kéo trở lại hàng ức vạn những kinh mạch nhỏ nhất.
Oanh oanh…
Chân khí trong sát na lan tỏa đến khắp mọi bộ vị của thân thể Cổ Thần, phát sinh một tiếng nổ.
Cổ Thần mở trừng hai mắt, mạnh mẽ đứng dậy, một quyền lại một quyền đánh ra vào hai bên vách động bằng khoáng thạch màu xanh.
Băng…
Toàn bộ quáng động lay chuyển kịch liệt, vách động bị Cổ Thần đánh tạo thành một hố sâu chừng hơn chục nắm tay, đá vụn văng ra tung tóe, toàn bộ vách động lấy hố sâu làm trung tâm hiện lên vô số vết rạn nứt như mạng nhện, trải rộng ra phạm vi vài trượng.
Cổ Hà cần dùng tới Huyền Thiết Kiếm mới có thể đánh vỡ khoáng thạch màu xanh, đào lấy nguyên linh thạch.
Cổ Thần chỉ cần một quyền đã đánh ra một hố to.
Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ nhị trọng…
Rốt cuộc đã luyện thành.
…
Luyện thành Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ nhị trọng, sau này mỗi ngày Cổ Thần có thể dùng ba phần tư thời gian để tu luyện chân khí, cường hóa rồi chậm rãi hướng tới gần chân khí Tiên Thiên.
Lại hơn một tháng trôi qua, thân thể Cổ Thần được Đại Lực Kim Cương Quyền rèn đúc, cùng với tụ nguyên linh dịch thượng phẩm cường hóa, sớm đã đạt tới trình độ Hậu Thiên tầng chín đỉnh phong, chỉ chờ tu vi chân khí đuổi kịp…
Là có thể trong nháy mắt bước vào cảnh giới Tiên Thiên.
Đã liên tục mấy ngày nay, Cổ Thần đều chú tâm trùng kích bình cảnh Hậu Thiên tầng chín, chân khí trong cơ thể như sóng triều, từng lớp từng lớp liên tục đánh lên bầu trời.
Chân khí cuồng bạo đánh lên bình cảnh Hậu Thiên tầng chín, trong nháy mắt phát tán ra bốn phía, có không ít dọc theo hàng ức vạn những kinh mạch li ti tỏa ra ngoài cơ thể, hình thành một mảnh mây mù màu trắng bao bọc xung quanh Cổ Thần.
Cổ Thần biết, bản thân chỉ còn cách Tiên Thiên cảnh một tầng mỏng, chỉ cần đột phá tầng mỏng này liền có thể đả thông cây cầu nối giữa thiên địa, chân khí trong cơ thể mỗi thời khắc đều tương thông với linh khí thiên địa, chuyển biến thành chân khí Tiên Thiên…
Chân khí của Hậu Thiên cảnh chỉ có thể vận hành trong cơ thể, mà chân khí Tiên Thiên lại có thể thông qua cầu nối thiên địa tản mát ra bên ngoài cơ thể, lập tức hình thành khí trường phòng ngự, lại có thể ngự khống pháp khí tiến hành công kích khoảng cách xa.
Đương nhiên, nếu như cầm tay trực tiếp sử dụng pháp khí, có chân khí Tiên Thiên rót vào, uy lực so với ngự khống lớn hơn nhiều.
Qua vài ngày liên tục không ngừng trùng kích bình chướng tầng chín, bình chướng tầng chín đã bắt đầu lung lay sắp đổ, rốt cuộc đang bị những cơn sóng chân khí cực lớn bao phủ.
Ông…
Đột nhiên, trong đầu Cổ Thần vang lên tiếng nổ vang vọng, cầu nối thiên địa xuất hiện ngay trước mắt, vô số tinh hoa linh khí từ bầu trời quán nhập trong cơ thể Cổ Thần, thông quan cầu nối thiên địa, đi tới hàng ức vạn kinh mạch li ti trong cơ thể Cổ Thần.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 35: Rời động, khiếp sợ (thượng).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Lúc này không thể so sánh với những lần đột phá trước đó, nếu những lần trước tinh hoa thiên địa chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi biến mất, lần này cầu nối thiên địa được đả thông, chân khí trong cơ thể mỗi thời khắc duy trì liên hệ với thiên địa, đồng thời chân khí trong cơ thể cũng nhanh chóng biến đổi, cường hóa trở thành chân khí Tiên Thiên.
Cổ Thần xoay tay, một khối nguyên linh thạch từ xa xa bay lại vào tay hắn.
Hư không nhiếp vật, trong lòng Cổ Thần mừng rỡ như điên.
Tiên Thiên cảnh, rốt cuộc hắn đã đặt chân bước vào Tiên Thiên cảnh…
Kiếp trước, phải mất thời gian trăm năm mới đặt chân tới Tiên Thiên, kiếp này chỉ cần mười năm đã đạt được…
Nhớ tới cuộc sống tu luyện gian nan ở kiếp trước, lại so sánh tốc độ tu luyện thần tốc của kiếp này, khác biệt hoàn toàn đối lập như trời với đất, hai mắt Cổ Thần không khỏi ướt át.
- Một kiếp này, ai cũng không thể cản trở vận mệnh của ta… Cừu nhân kiếp trước, kiếp này ta muốn tiêu diệt toàn bộ, những tiếc nuối của kiếp trước, kiếp này ta muốn bù đắp toàn bộ.
Giờ khắc này, Cổ Thần hét lớn lên một tiếng, phá vỡ trời cao.
…
Từ khi tiến vào quáng động, thời gian đã qua hơn bốn tháng, tu vi Cổ Thần từ Hậu Thiên cảnh tầng bảy, một đường thẳng tiến rốt cuộc bước vào cảnh giới Tiên Thiên.
Hơn nữa, tính thêm thời gian hai tháng từ Hậu Thiên tầng hai lên đến tầng bảy, tổng cộng dùng thời gian bảy tháng từ Hậu Thiên tầng hai liên tục thăng cấp bước vào cảnh giới Tiên Thiên, đùng nói địa phương nho nhỏ như Nhạc Thủy Thành, cho dù toàn bộ Đại Doanh Triều cũng là tốc độ tu luyện hàng nhất đẳng.
Bảy tháng, cũng là hơn nửa năm, Cổ Thần từ mười tuổi rưỡi đã biến thành một thiếu niên mười một tuổi, sinh nhật của hắn cũng vô thanh vô thức qua đi ngay trong quáng động.
Ngắn ngủi trong vòng bảy tháng, Cổ Thần không chỉ đề thăng tu vi lên Tiên Thiên cảnh, thân thể cũng cao lên thêm gần hai chục phân, tuy rằng mới có mười một tuổi, nhưng thoạt nhìn lại giống như một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi rồi.
Bước vào cảnh giới Tiên Thiên, rốt cục cũng có thực lực đi thu nhập ba loại tài liệu cấu thành Tam Tuyệt đại trận là dẫn hồn hoa, huyết hống, nội đan chích hổ, chỉ khi thu thập đủ ba loại tài liệu này mới có thể phá được Tu Di Kim Cương đại trận, lấy được vô số linh thảo bên trong Hạo Thiên Động Phủ.
Cổ Thần không muốn lãng phí những linh thảo này.
Bước vào cảnh giới Tiên Thiên, tụ nguyên linh dịch không còn mấy hiệu quả đối với việc tu luyện, chỉ có thể coi là một loại linh dược chữa thương, linh đan có tác dụng đề thăng tu vi Tiên Thiên cảnh cần phải luyện chế từ những loại linh thảo đã ngoài 200 năm, trong đó hữu hiệu nhất chính là nguyên linh đan.
Lúc này tu vi đã bước vào Tiên Thiên cảnh, đủ điều kiện đi tìm dẫn hồn hoa, Cổ Thần lập tức quyết định rời khỏi quáng động, trở lại Nhạc Thủy Thành một chuyến, luyện chế nguyên linh đan, sau đó mới đi Đông Hoang tìm kiếm dẫn hồn hoa.
Hơn nữa, ngây người trong quáng động này đã được hơn bốn tháng, 100 lọ tụ nguyên linh dịch cũng bị Cổ Thần và Tiểu Bạch sử dụng hết, bọn họ bắt buộc phải rời khỏi nơi này.
Tuy rằng thông đạo ra ngoài đã bị phong bế, nhưng đối với Cổ Thần vừa bước vào Tiên Thiên cảnh mà nói, hoàn toàn không phải vấn đề gì… Cho dù phải mở ra thông đạo rồi lại phong bế, đối với hắn mà nói, dễ như trở bàn tay.
Trước khi rời khỏi quáng động, Cổ Thần khai thác lượng lớn linh thạch, ít cũng chừng hơn vạn khối, toàn bộ đều cho vào trong Càn Khôn Trạc, sau này vẫn nên ít tới nơi này, tránh khỏi bị người khác để ý tới rồi phát hiện ra điều gì.
Bước vào Tiên Thiên cảnh, mỗi chiều không gian bên trong Càn Khôn Trạc cũng tăng thêm hơn hai trượng, thể tích tương đương với mấy gian phòng bình thường, dù hơn vạn khối linh thạch là một đống rất lớn, nhưng vẫn có thể thu phóng dễ dàng.
Mạch khoáng linh thạch này có quy mô thuộc hạng trung, Cổ Thần đơn giản ước đoán phỏng ước chừng có thể khai thác ít nhất hơn mười vạn khối linh thạch, số này cũng đã tính cả phần nơi giải đất trung tâm, chờ sau này Cổ gia thịnh vượng, chỗ mạch khoáng linh thạch này chắc cũng đủ cung cấp nhu cầu linh thạch rồi.
Khai thác xong linh thạch, Cổ Thần vẫy tay gọi Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lập tức nhảy lên đầu vai hắn, sau khi liếc mắt nhìn qua mạch khoáng linh thạch một lần, Cổ Thần liền xoay người đi ra khỏi quáng động.
Cổ Thần hiện tại có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng một, có Tật Vũ Phi Phong tăng tốc, lúc này hắn chạy trên đường giống như một cơn gió, chưa tới nửa khắc đã vượt qua khoảng cách hơn mười dặm, đi tới đống loạn thạch do hắn bày ra nhằm phong bế quáng động trước đó.
Phóng ra Thanh Ly Kiếm, dùng chân khí Tiên Thiên ngự khống, rất nhanh đào ra một thông đạo vừa lối một người đi trong đống loạn thạch, đi ra khỏi thông đạo này Cổ Thần liên đi tới quáng động do thợ mỏ đào ra.
Ngự khống phi kiếm mạnh mẽ chém lên đỉnh quáng động, một lần nữa hoàn toàn phong bế lại thông đạo, Cổ Thần phong ấn tu vi bản thân tại cảnh giới Hậu Thiên tầng chín, lúc này mới xông ra khỏi quáng động.
Lấy thính lực hiện tại của Cổ Thần, trong tình huống đặc thù như quáng động này, đủ có thể nghe được tiếng vang tại phạm vi hơn mười dặm, nghe được tiếng “leng keng” vang lên, hắn hiểu trong quáng động đang có người khai thác quặng.
Những tiếng “leng keng” đang dần lớn hơn, Cổ Thần tự nhiên nghe thấy được.
Tu vi Cổ Thần hiện tại là Tiên Thiên cảnh, trong Nhạc Thủy Thành coi như là một tu sĩ cao cấp rồi, cho dù những tu sĩ có cảnh giới Tiên Thiên cao hơn hắn, nhưng hắn có Tật Vũ Phi Phong, đánh không được thì không thể chạy sao? Không cần phải lo lắng bị người ta biết tu vi đề thăng quá nhanh như trước nữa.
Đương nhiên, Cổ Thần cũng không muốn việc mình thăng cấp lên Tiên Thiên cảnh hấp dẫn chú ý của nhiều người, dù sao Tiên Thiên cảnh tầng một ở Nhạc Thủy Thành cũng không phải cao thủ gì quá lợi hại.
Không muốn tu vi Tiên Thiên cảnh hấp dẫn nhiều chú ý, cũng không muốn vì điệu thấp mà chịu thêm uất ức, tự nhiên Cổ Thần biểu hiện ra bên ngoài chỉ là tu vi Hậu Thiên tầng chín.
Hậu Thiên cảnh tầng chín, tại Nhạc Thủy Thành cũng đủ trấn trụ nhiều người rồi.
Cổ Thần và Cổ Hà tiến vào quáng động Bắc Thai Sơn, sau nửa tháng liền không thấy tin tức, lập tức khiến người Cổ gia coi trọng, phái đội tìm kiếm vào trong quáng động điều tra.
Cổ Thương Khung nghe được tin nhi tử thất tung, trong lòng khẩn trương vô cùng, đang trong thời điểm bế quan khẩn yếu cũng đình chỉ, gia nhập đội tìm kiếm tiến nhập trong quáng động Bắc Thai Sơn nhằm tìm kiếm tung tích Cổ Thần.
Thế nhưng, đội tìm kiếm ở trong quáng động suốt mười ngày mười đêm cũng không tìm thấy nửa điểm tung tích của hai người Cổ Thần và Cổ Hà, tự nhiên là do Cổ Thần cố ý phong bế thông đạo dẫn tới khoáng mạch linh thạch, đội tìm kiếm làm sao có kết quả được?
Không thấy Cổ Thần và Cổ Hà, dường như cả hai đã thất tung, trong quáng động ngay cả yêu thú cũng không thấy có… Cổ Thương Khung nản lòng thoái chú, chỉ cho rằng nhi tử đã chết.
Qua một tháng, trong quáng động cũng không thấy yêu thú gì lạ xuất hiện, Cổ gia lại tổ chức cho thợ mỏ tới khai thác quặng, đến khi Cổ Thần đi ra, mỏ quặng đã sớm khôi phục lại náo nhiệt ngày thường rồi.
Cổ Thần lấy tốc độ của Hậu Thiên cảnh tầng chín âm thầm chạy nhanh ra khỏi động, có không ít thợ mỏ tại hơn bốn tháng trước từng gặp qua Cổ Thần ở thôn nhỏ, lúc này nhìn thấy hắn, trong mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc, có thợ mỏ còn can đảm hô lên một tiếng “Cổ thiếu gia”.
Cổ Thần vẫn chưa dừng cước bộ, đối với những tiếng chào hỏi của thợ mỏ chỉ gật đầu ý bảo đã biết, sau một canh giờ liền rời khỏi quáng động Bắc Thai Sơn.
- Cổ thiếu gia… Người còn sống?
Cổ Thần mới ra khỏi quáng động, chợt nghe thấy một tiếng thét kinh hãi, theo đó có một người thất thểu chạy lại.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc