Ghi chú đến thành viên
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #41  
Old 28-04-2013, 04:35 PM
mimcuoi93 mimcuoi93 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2013
Đến từ: ha noi
Bài gởi: 29
Thời gian online: 15 giờ 5 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 17 Times in 12 Posts
Trích:
Nguyên văn bởi Thiên Mạc View Post
Để viết được một câu truyện hay thì dĩ nhiên là khó rồi!
Đọc cv thì chủ yếu là đọc những truyện có tình tiết hay thôiChứ nó mà chú trọng miêu tả thì cho nó next sớm! Nói chung thì đọc cv chỉ để giải cơn nghiện thôi chứ mình vẫn thích đọc truyện đã dịch hơn!
^^ còn tùy người mà bạn. Truyện hay mà dịch chán thì như không.
Tài sản của mimcuoi93

Trả Lời Với Trích Dẫn
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của mimcuoi93
  #42  
Old 28-04-2013, 04:40 PM
Dương Thiên Mạc's Avatar
Dương Thiên Mạc Dương Thiên Mạc is offline

Sáng Thế Đọa Lạc
Cỏ non của Chan
 
Tham gia: Jun 2012
Đến từ: Vô gia cư.
Bài gởi: 6,716
Thời gian online: 3 tháng 1 tuần 2 ngày
Xu: 210
Thanks: 3,360
Thanked 75,248 Times in 4,586 Posts
Trích:
Nguyên văn bởi mimcuoi93 View Post
^^ còn tùy người mà bạn. Truyện hay mà dịch chán thì như không.
Ừ, công nhận, nhiều khi đọc truyện dịch của người ta rồi vô tình đọc bản vp thấy người ta dịch sai khá nhiều ý. Nhưng nếu mình đọc mấy chương đầu mà cách dịch chán thì mình cũng không còn kiên nhẫn đọc chương sao nữa
Tài sản của Dương Thiên Mạc
Nữ sát thủ Đoạ Lạc 3 Người đẹp KOMIA Nữ sinh Bạch phát tiên nữ Nòng Nọc 2 Đoạ Lạc 7 Chu Tước Dong Binh Thánh Cấp Tiểu Kỳ

Chữ ký của Dương Thiên Mạc
Có những lúc dậy sóng như đại dương.
Mênh mông như biển.
Cao như bầu trời.
Có lúc lại lặng như cỏ, êm đềm như mây và lãng du vô định theo gió.


Ma Giới Đích Nữ Tế
Tội Ác Chi Thành
Đại Học Khủng Bố
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #43  
Old 28-04-2013, 04:44 PM
mimcuoi93 mimcuoi93 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2013
Đến từ: ha noi
Bài gởi: 29
Thời gian online: 15 giờ 5 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 17 Times in 12 Posts
Mình định viết thế này ^^.Đọc nó sao sao >.<~



Một đám đông người vây quanh một cô gái trẻ ngã ở trên đường. Cô gái bị tai nạn, trông không rõ mặt mũi, máu chảy thấm xuống đường, trông rất thê thảm. Xung quanh xì xào bàn tán:

- Thật tội nghiệp, còn trẻ thế mà...

- Có ai gọi xe cấp cứu chưa?

- Không biết có cứu sống nổi không?



Người mà họ nói chính là ta. Khi ta tỉnh lại đã thấy mình trôi lơ lửng trên không lúc đấy ta rất hoảng sợ không hiểu chuyện gì xảy ra, cho đến khi nhìn thấy ở dưới đất có người nhìn trông rất quen. Đó là bộ áo phông với jeans ta mặc lúc sáng đây mà. Đó chính là ta. Ta chết rồi sao? Ta nhớ trước đó lúc ta sang đường có ánh đèn chiếu vào mắt khiến ta phải nhắm mắt lại nhưng không cảm nhận thấy đau. Không phải trước khi chết phải thấy đau sao? Không, không phải, chắc ta đang hôn mê, đúng, ta đang hôn mê. Ta vẫn nghĩ thế cho đến khi người thân của ta chôn cất thi hài của chính mình, nhìn từng người thân của mình già đi rồi chết. Tưởng rằng họ chết ta sẽ được nhìn thấy họ nhưng ta không thấy một ai. Trái tim lạnh dần đến khi không còn cảm xúc. Mấy trăm năm qua, ta vất vưởng từ nơi này sang nơi khác, ta không biết tại sao ta vẫn còn ý thức mà không tan biến.

Khi ta đang nằm trên không nhìn lên bầu trời có tiếng nói :

- Ngươi là linh hồn, sao không đi siêu sinh mà vật vờ chốn nhân gian, linh hồn của ngươi sẽ tiêu tan và biến mất.

- Ai, ai vậy?


Ta nhìn xung quanh nhưng không thấy một ai,tiếng nói lại xuất hiện:

- Ta là Thần Không Gian, thấy ngươi là người hợp ý ta nên muốn giúp ngươi.

- Người là thần, xin người hãy cho con chết, người thân của con đã mất hết, trên thế gian này chỉ có mình con cô độc, xin người hãy giúp con.

- Ngươi là linh hồn mấy trăm năm qua đã hấp thu linh khí của trời đất, nếu cứ thế mà phá đi thì thật tiếc, coi như ta và ngươi có duyên, ta sẽ đưa ngươi sang không gian khác, coi như thêm 1 cơ hội sống lại.

- Con có thể thấy người thân của con sao?

- Không, người thân của ngươi đã đầu thai sang kiếp khác của nhân gian.

- Nếu ở nơi đó con chết thì con sẽ chết hẳn sao?

- Đúng vậy.

- Cảm ơn người đã giúp con, xin người hãy mang con đi đến nơi đó.
Tài sản của mimcuoi93

Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của mimcuoi93
  #44  
Old 28-04-2013, 05:10 PM
Gấu Lười's Avatar
Gấu Lười Gấu Lười is offline
Đọa Lạc tộc viên
Vợ Yêu Của Phiêu
 
Tham gia: Jan 2013
Đến từ: Perfectly Imperfect
Bài gởi: 88
Thời gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngày
Xu: 3,500
Thanks: 1,243
Thanked 632 Times in 66 Posts
hơ mình k giỏi viết văn nên cũng k dám nx gì nhiều, chỉ là mình thấy nếu bạn mới bắt đầu viết truyện, chưa có kinh nghiệm gì thì nên kể truyện theo ngôi thứ 3, nó sẽ dễ dàng cho bạn hơn trong việc miêu tả nhân vật cũng như chi tiết chung quanh. Còn về cách viết thì mình thấy đoạn này nó đỡ hơn cái đoạn bạn post ở #1 nhưng vẫn chưa được mượt mà lắm, chẳng hạn như câu đầu tiên:
Trích:
Nguyên văn bởi mimcuoi93 View Post
Một đám đông người vây quanh một cô gái trẻ ngã ở trên đường. Cô gái bị tai nạn, trông không rõ mặt mũi, máu chảy thấm xuống đường, trông rất thê thảm. Xung quanh xì xào bàn tán:
theo mình thì nó bị dư một vài từ, như: "Một", "người", từ "cô gái" thì nên thay thành từ "cô" thôi cho nó khỏi lặp với câu trước....
Bạn có thể viết lại thế này (bà con đọc đừng chém e e cũng là gà mờ thôi): Đám đông tụ tập quanh một vụ tai nạn trên đường, nạn nhân là một cô gái trẻ. Cô bị thương khá nặng, máu chảy đầm đìa che kín cả khuôn mặt, nhìn thê thảm vô cùng. Những người chung quanh nhỏ giọng xì xào, bàn tán:
Với mình nghĩ bạn nên kiếm một vài bộ nào đó đọc để tham khảo, học hỏi cách viết, cách xây dựng nhân vật, tình huống....
Cứ thế đã, hết ý rồi
Tài sản của Gấu Lười
Siêu mẫu KURI Đoạ Lạc 5 Đoạ Lạc 1
Chữ ký của Gấu Lười
Do not waste time looking for the perfect person
Get lost with that person that makes you perfect!
Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Lười
  #45  
Old 28-04-2013, 05:11 PM
Dương Thiên Mạc's Avatar
Dương Thiên Mạc Dương Thiên Mạc is offline

Sáng Thế Đọa Lạc
Cỏ non của Chan
 
Tham gia: Jun 2012
Đến từ: Vô gia cư.
Bài gởi: 6,716
Thời gian online: 3 tháng 1 tuần 2 ngày
Xu: 210
Thanks: 3,360
Thanked 75,248 Times in 4,586 Posts
Ừ, khá hơn trước... Nhưng tình tiết truyện trôi qua quá nhanh. Nghĩa là bạn hầu như chỉ tả các tính tiết mà không có miêu tả nhiều.
Lấy VD như đoạn này:
Trích:
Người mà họ nói chính là ta. Khi ta tỉnh lại đã thấy mình trôi lơ lửng trên không lúc đấy ta rất hoảng sợ không hiểu chuyện gì xảy ra, cho đến khi nhìn thấy ở dưới đất có người nhìn trông rất quen. Đó là bộ áo phông với jeans ta mặc lúc sáng đây mà. Đó chính là ta. Ta chết rồi sao? Ta nhớ trước đó lúc ta sang đường có ánh đèn chiếu vào mắt khiến ta phải nhắm mắt lại nhưng không cảm nhận thấy đau. Không phải trước khi chết phải thấy đau sao? Không, không phải, chắc ta đang hôn mê, đúng, ta đang hôn mê. Ta vẫn nghĩ thế cho đến khi người thân của ta chôn cất thi hài của chính mình, nhìn từng người thân của mình già đi rồi chết. Tưởng rằng họ chết ta sẽ được nhìn thấy họ nhưng ta không thấy một ai. Trái tim lạnh dần đến khi không còn cảm xúc. Mấy trăm năm qua, ta vất vưởng từ nơi này sang nơi khác, ta không biết tại sao ta vẫn còn ý thức mà không tan biến.
Mình cảm thấy bạn có thể viết dài dài thêm một chút. Đoạn này rất thích hợp để mô tả tâm lý nhân vật.
Mình mạn phép viết thêm thế này, bạn xem nó thế nào.

Trích:
Khi ta cảm nhận được mọi thứ xung qua thì đã thấy mình trôi lơ lửng trên không. Lúc đấy ta rất hoảng sợ. Điều này là sao? Chuyện gì đã xảy ra! Ta không ngừng tự hỏi trong cơn hoảng loạn. Cho đến khi nhìn thấy một cô gái nằm ở dưới đất. Mặc áo phông, quần jeans... Đó... Đó không phải là ta sao? Tại sao? Tại sao lại có một "ta" nằm ở đó?

Ta ngỡ ngàng, không tin vào mắt mình! Ta đã chết sao?

- Không! Đây nhất định không phải là sự thực! - Ta cười tự nhủ.

- Đây chắc là một cơn ác mộng... Không cần phải hoảng sợ, khi mày tỉnh lại rồi mọi truyện sẽ như cũ thôi. - Ta tự nói thầm.

Và rồi, ta cứ để mình tiếp tục cơn ác mộng đó. Cứ vậy, ta đi theo "chính mình", nhìn "chính mình" được người nhà chôn cất. Sau đó, ta thấy anh chị em ta lần lượt lấy chồng cưới vợ, cha mẹ ta từng người ra đi, rồi thì anh chị em ta cũng già và chết.

Ta tự hỏi, giấc mộng này cho đến khi nào mới có thể kết thúc. Ta mệt mỏi rồi, trái tim cũng vì chờ đợi mà lạnh dần, lạnh dần... Ta cũng từng thử tự tử, muốn thoát khỏi cái cuộc sống cô độc chết tiệt này nhưng dù có cố gắng đâm dao vào người thì con dao đó cũng xuyên qua người ta, dù có thả người nhảy từ cao ốc xuống thì người ta cũng bồng bềnh rơi xuống từ từ.

Cứ vậy, thời gian trôi...

Một trăm năm 4 tháng 3 ngày rồi, ta vất vưởng từ nơi này qua nơi khác. Ta đã không còn phí sức để tự sát nữa vì ta biết tất cả mọi cách đều vô dụng. Ta không hiểu sao mình mãi vẫn chưa thoát khỏi cơn ác mộng khủng khiếp này.
.... Mình nghĩ một cô gái trẻ bị đâm chết kiểu này thì điều đầu tiên trong tiềm thức tất nhiên phải phủ nhận việc mình đã chết rồiĐấy là ý kiếm của riêng mình Có gì bạn cứ sửa thêm!
Cái ngày tháng kia thì một người cô độc, không có ai nói truyện, không có việc gì khác thì chắc đếm thời gian cũng là một thú vui!
Thêm nữa, sao bạn không xưng là "tôi" nhỉ? Nghe có vẻ hay và thân thiết hơn từ ta đấy!
Tài sản của Dương Thiên Mạc
Nữ sát thủ Đoạ Lạc 3 Người đẹp KOMIA Nữ sinh Bạch phát tiên nữ Nòng Nọc 2 Đoạ Lạc 7 Chu Tước Dong Binh Thánh Cấp Tiểu Kỳ

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

Từ khóa được google tìm thấy
ban ve panapol, cac giai toan panapol, panapol noi ve cha, sống sót mimcuoi93, sống sót trở về, song sot tro ve 4vn, song sot tro ve page 14, suy nghĩ về np, tiểu thuyết nt np, truyện np sắc, truyen np nt



©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™