Viên đại thiếu vừa mới nói muốn lấy tiền xong, lập tức, đưa tới những lái xe chạy đến muốn tham gia đua xe kia vô cùng bất mãn.
- Kháng nghị? Kháng nghị thì cút ngay cho ta.
Viên Cầu cầm Micro ạnh giọng quát:
- Ai dám nói thêm câu nữa, lập tức xéo đi cho ta.
- Các ngươi đã nghe chưa? Nghe được ai còn dám kháng nghị, tất cả đều đuổi đi cho lão tử.
Viên đại thiếu, diện mục dữ tợn nhìn những cảnh sát kia nói ra:
- Nếu như lại không đi, kéo ra ngoài đánh, còn không đi, trực tiếp xử bắn. Con mẹ nó, hết thảy hậu quả, lão tử đến phụ trách.
Viên Cầu, Viên đại thiếu, đại hoàn khố thứ hai gần với Trần gia Trần đại thiếu. Cũng không phải là loại người tốt gì. Càng thêm không phải là một người thiện lương.
Đây tuyệt đối là loại nói được làm được.
Chỉ là Trần đại thiếu làm việc càng thêm cực đoan, càng thêm hung hăng càn quấy, lấn át Viên đại thiếu mà thôi.
Nhưng mà, nếu ai dám không để ý đến Viên đại thiếu bưu hãn, khiêu khích Viên mập mạp, cái kia quyết sẽ phi thường thảm.
Xử bắn?
Loại chuyện này, Viên đại thiếu tuyệt đối là có thể làm ra đấy.
- Vâng, Viên đại thiếu!
Từng dãy cảnh sát ngay ngắn quát lớn, khí thế uy vũ bưu hãn, thanh thế mênh mông cuồn cuộn dọa người.
Viên đại thiếu!
Viên đại thiếu cũng không phải là người lương thiện gì a.
Những lái xe kháng nghị kia, trong nháy mắt tất cả đều yên tĩnh trở lại, không dám nói nhiều một câu. Tiếp tục kháng nghị, bị đánh không nói, còn bị người bắn chết.
- Con mẹ nó, thực cho là mình là lái xe, cho rằng có thể tham gia trận đua xe này sao?
Viên Cầu nhíu mày, tràn đầy khinh thường nói:
- Trong những người các ngươi, ta chỉ cho ra ba cái danh ngạch.
Ba danh ngạch?
Tất cả mọi người hít sâu một hơi, con mẹ nó, ở đây khoảng chừng trên trăm lái xe xịn a. Chỉ cho ba cái danh ngạch, đủ làm cái gì a.
Bắt đầu, bọn hắn đều vì Viên Cầu lấy tiền mà kháng nghị, bất mãn. Nhưng bây giờ vừa nghe nói, chỉ có ba danh ngạch, chỉ có ba người mới có tư cách lên sân khấu dự thi.
Bất mãn trong lòng kia, đã trực tiếp bị bọn hắn bỏ qua mất.
Con mẹ nó, cái kia không phải là người nào cũng có thể lên sân khấu tham gia đó a, thu ít tiền, tính là cái gì chứ. Có thể lên sân khấu tham gia, đua xe cùng quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, tốn chút tiền, chỉ là cộng lông?
- Khoảng cách 12h, còn còn có hai giờ.
Viên Cầu căn bản là không có để ý tới những người kia, ngạo nghễ nói ra:
- Ở bên trong hai giờ này, sẽ quyết định sở hữu ba cái danh ngạch này.
- Muốn đạt được danh ngạch này, muốn có được tư cách tranh tài, kỳ thật rất đơn giản, phi thường đơn giản.
Vẻ mặt Viên Cầu nhẹ nhõm nói:
- Cái kia chính là thông qua đua xe dành lấy, Top 3 người, có ba cái danh ngạch này.
- Nói nhảm ta cũng không nhiều lời, hiện tại bắt đầu báo danh trận đấu, phí báo danh một trăm vạn.
Viên Cầu nhíu mày, thản nhiên nói:
- Nếu như không có người nguyện ý báo danh, ba cái danh ngạch kia cũng giảm đi, đừng quấy rầy lão tử xem trận đấu.
- Thời gian báo danh chỉ có 10 phút, quy củ nơi này, chỉ lấy tiền mặt.
Vứt bỏ câu nói sau cùng, Viên Cầu ngồi ở trên ghế salon, nhắm mắt dưỡng thần.
Bề ngoài giống như đối với có người báo danh hay không, căn bản là không quan tâm.
Một trăm vạn?
Con mẹ nó, Viên Cầu hận không thể thu phí báo danh mỗi người 1000 vạn. Bất quá, cân nhắc đến những người này không có mang nhiều tiền mặt như vậy, mới nhịn đau nói ra một con số như vậy.
Đến đường Cửu Loan thi đấu đua xe, trên người ai không mang theo mấy trăm vạn tiền mặt a.
- Ta báo danh.
Lúc này, trong đám người có một thanh niên nam tử hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mang theo một valy tiền, rất nhanh chạy tới đài cao, đổ ra một trăm vạn, ghi danh.
Một trăm vạn, vừa đủ.
Đã có một cái dẫn đầu, lái xe khác cũng phía sau tiếp trước xông lên, không phải là một trăm vạn sao? Có cái gì quá không được, tham gia a.
Đương nhiên, còn có một bộ phận lái xe, bởi vì tiền mặt không đủ, mượn bốn phía, gom góp đủ rồi, rất cao hưng, không có gom góp đủ, vẻ mặt uể oải.
Năm phút đồng hồ sau, nên báo danh đều báo danh rồi, trước trước sau sau, tổng cộng có sáu mươi bốn người báo danh.
Thẳng đến sau khi báo danh chấm dứt, Viên Cầu mới mở hai mắt ra, nhìn danh sách báo danh cùng bảng số xe, trên mặt lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt.
- Chậc chậc, chỉ là năm phút đồng hồ liền buôn bán lời sáu ngàn 300 vạn, chuyện mua bán này, thật sự là thoải mái a.
Trong nội tâm Viên Cầu cao hứng không thôi.
Không sai, sáu mươi bốn người báo danh, buôn bán lời sáu ngàn 300 vạn.
Cái thứ nhất không thể chờ đợi được nhảy ra báo danh kia, là Viên đại thiếu trước đó an bài.
Là dụ dỗ a.
- Top 3 xông lên đỉnh núi, thì có tư cách dự thi.
Viên Cầu nhíu mày, cầm Micro quát:
- Bắt đầu đi.
Đối với đua xe kế tiếp, Viên đại thiếu không thèm để ý, mục đích của hắn là đến kiếm tiền.
Bất quá, trong nội tâm Viên Cầu lại thở dài không thôi:
- Vì sao chỉ là ba cái danh ngạch chứ? Sai Trần đại thiếu không cho thêm mấy cái danh ngạch, nói như vậy, ta có thể lợi nhuận nhiều hơn một chút.
Rất hiển nhiên, đây hết thảy đều là Viên Cầu bắt chuyện qua cùng Trần Thanh Đế.
Trần Thanh Đế chỉ cho ba danh ngạch, cái này cũng làm cho một ít lái xe không có lòng tin, buông tha cho báo danh dự thi, để cho Viên Cầu mê tiền này, buôn bán lời không ít.
Hơn một giờ sau, đua xe chấm dứt, Top 3 cũng đã tuyển ra.
Mà khoảng cách thi đấu chính thức bắt đầu, còn thừa lại không đến một giờ.
Kế tiếp, là chờ đợi.
Ông...
Sau nửa giờ, một chiếc Ferrari màu đỏ xuất hiện.
Ở phía sau, còn đi theo chiếc Agera màu đỏ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Xe thể thao Ferrari màu đỏ vừa xuất hiện, lập tức làm cho mọi người yên tĩnh trở lại, hít sâu một hơi, tất cả ánh mắt đều quăng tới.
Quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, ở đua xe lên cũng là siêu sao.
Bằng không thì như thế nào xứng với toàn năng?
Ai không biết, mỗi một lần Bùi Ngữ Yên đi đua xe, đều dùng chiếc xe thể thao mui trần, là Ferrari 599 màu đỏ?
- Bùi Ngữ Yên đã đến, chiếc xe thể thao Agera màu đỏ đi theo đằng sau kia, chẳng lẽ là xe của Trần Thanh Đế? Hắn cũng thật có tiền.
Bản thân xe Agera giá trị gần 2700 vạn, hơn nữa phí tổn tân trang, cái giá cả kia...
Ti...
Thanh âm lốp xe cùng mặt đất ma sát vang lên, xe thể thao Ferrari màu đỏ cùng chiếc Agera màu đỏ kia, trước sau hoàn thành một cái trôi đi hoàn mỹ, ngừng lại trên đường thi đấu.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người ngừng hô hấp lại rồi.
Ngay sau đó, Bùi Ngữ Yên bận quần áo thể thao màu trắng, mở cửa xuống xe, làm cho nơi này càng trở nên an tĩnh lại. Viên Cầu ngồi ở trên đài cao, hai mắt híp lại thành một tuyến.
Bùi Ngữ Yên.
Vị hôn thê của Trần đại thiếu.
Đồng dạng, cũng là một nữ nhân tổn thương Trần đại thiếu sâu nhất.
Đối với Bùi Ngữ Yên, Viên Cầu không có bất kỳ hảo cảm.
Ai bảo nàng làm tổn thương huynh đệ của Viên đại thiếu.
- Ân? Chuyện gì xảy ra, như thế nào không phải Trần Thanh Đế? Là một người nước ngoài? Con mẹ nó, một người nước ngoài, chạy tới đây xem náo nhiệt làm gì?
Khi Ước Hàn từ trong xe Agera màu đỏ đi xuống, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người. Con mẹ nó, hẳn là Trần Thanh Đế mới đúng, tại sao lại là một người nước ngoài?
- Đây chính là vợ chồng Bùi Ngữ Yên và vị hôn phu Trần Thanh Đế của nàng thi đấu đua xe, tên kia trộn lẫn làm cái gì?
Một lái xe giao một trăm vạn dự thi, lại bại trận oán niệm nói.
- Đúng đấy, chuyện vợ chồng thi đấu, dùng cách nhìn của ta, những người khác không được tham gia mới đúng.
Rất hiển nhiên, đây cũng là một mặt hàng thi rớt.
- Xem người nước ngoài này lái xe không tệ, cũng không biết kỹ thuật đua xe của hắn thế nào. Hay là đua ở quốc gia của hắn sợ mất mặt, lại chạy đến Hoa Hạ chúng ta lấy mất mũi.
...
Đối diện với những người kia nghị luận, Ước Hàn không nhìn thẳng, mà là đi tới bên người Bùi Ngữ Yên, trên mặt treo dáng tươi cười giống như thân sĩ.
Bất quá, thằng này mới mở miệng, tất cả đều có gai, vẻ mặt cần ăn đòn nói:
- Bùi Ngữ Yên, phế vật Trần Thanh Đế kia, sẽ không dám tới chứ? Cũng sắp bắt đầu rồi.
- Oa kháo... ngươi là cái thứ gì chứ? Nơi này có phần ngươi nói chuyện sao? Choáng nha, một người nước ngoài, cũng dám nhục nhã Trần Thanh Đế?
- Con mẹ ngươi, cái đồ chơi gì, muốn hung hăng càn quấy lăn về quốc gia các ngươi hung hăng càn quấy đi, đừng tìm đến Hoa Hạ chúng ta mất mặt xấu hổ.
- Nhục nhã Trần Thanh Đế? Chính ngươi cũng không nhìn ngươi là cái đồ chơi gì một chút.
- Đây là Bùi Ngữ Yên cùng vị hôn phu của nàng Trần Thanh Đế đua xe, Trần Thanh Đế sẽ không đến sao?
- Ngươi là một vai phụ đều đã đến, Trần Thanh Đế là nhân vật chính không đến? Ngươi con mẹ nó, bị điên sao?
- Con mẹ nó, đúng là cần ăn đòn.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng mắng nổi lên bốn phía, nguyên nhân rất đơn giản, cũng là bởi vì Ước Hàn khinh bỉ Trần Thanh Đế, trào phúng Trần Thanh Đế không dám tới.
Đương nhiên, những người này cũng không phải là Fans hâm mộ của Trần Thanh Đế, trái lại, còn hoặc nhiều hoặc ít ghen ghét vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên Trần Thanh Đế này.
Nhưng mà, Trần Thanh Đế cũng không phải ngươi một người nước ngoài có thể nhục nhã, châm chọc.
Khục khục... Nếu như bọn hắn biết rõ, Ước Hàn là cháu trai của giáo phụ Mafia nước Mỹ, cũng không biết bọn họ có bị dọa đến trực tiếp quỳ xuống hay không.
Đương nhiên, coi như là biết rõ thân phận Ước Hàn, mặc dù bọn hắn không dám mắng trước mặt, cũng sẽ ở trong nội tâm hung hăng mắng.
Hơn nữa, còn có thể mắng càng thêm ngoan độc.
- Không phải thời gian còn chưa tới sao?
Bùi Ngữ Yên nhíu mày, mặt mũi tràn đầy khinh thường nói:
- Như thế nào, Ước Hàn, ngươi muốn thua như vậy hay sao?
- Lấy phế vật Trần Thanh Đế kia, ta sẽ thua bởi Trần Thanh Đế?
Vẻ mặt Ước Hàn châm chọc, nói ra:
- Bùi Ngữ Yên, ngươi thật sự là quá đề cao vị hôn phu của mình đi à nha?
Ước Hàn không thể không khinh bỉ, kỹ thuật đua xe kia của Trần Thanh Đế, thật sự là quá rác rưởi. Từ khi tiến vào hàng ngũ đua xe, chỉ thắng qua một lần.
Đây là cái kỹ thuật *** chó gì?
Bại bởi một người như vậy, coi như là đánh chết Ước Hàn, Ước Hàn hắn cũng sẽ không tin tưởng.
- Bùi Ngữ Yên, không phải ta xem thường Trần Thanh Đế? Mà là ta ở trong Xa Thần Bảng xếp thứ bốn mươi tám?
Lông mày Ước Hàn giương lên, khiêm tốn nói:
- Thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng, tuy không phải thành tích không dậy nổi gì, nhưng cũng không phải Trần Thanh Đế có thể so sánh.
Ước Hàn nhìn như rất khiêm tốn, nhưng lại vô cùng cao ngạo, đồng thời, đối với Trần Thanh Đế cũng tràn đầy châm chọc, trào phúng.
Xếp thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng?
Đây chính là một biểu tượng thực lực a.
Vốn những lái xe khác còn muốn mắng Ước Hàn một phen, bất quá, vừa nghe đến hắn là người thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng, ngay ngắn không có nói một câu.
Thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng, có thể là người bình thường sao?
Người có thể chen vào trước 100 trong Xa Thần Bảng, kia đều là tồn tại lợi hại hò hét, sắc bén rối tinh rối mù a.
- Hừ.
Bùi Ngữ Yên hừ lạnh một tiếng, cũng không nói lời nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Đối với kỹ thuật đua xe của Ước Hàn như thế nào, Bùi Ngữ Yên không biết, dù sao không có được chứng kiến. Bất quá, xếp hạng thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng, sẽ tuyệt đối không đơn giản.
Tuy Bùi Ngữ Yên không để vào mắt, nhưng mà, nàng cũng không nhận ra, Trần Thanh Đế có thể là đối thủ của Ước Hàn.
Tuy kỹ thuật đua xe của Trần Thanh Đế tăng lên, nhưng mà, chênh lệch với Ước Hàn xếp thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng, thật sự là quá lớn.
Muốn thắng?
Không thể nghi ngờ là nói chuyện hoang đường viển vông.
Căn bản chính là chuyện không thể nào.
Dù Trần Thanh Đế có một tia hi vọng thắng Ước Hàn, Bùi Ngữ Yên cũng quyết không chỉ là hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa đơn giản như vậy.
Châm chọc Ước Hàn một phen là chắc chắn.
Thế nhưng mà không có biện pháp a, ngay cả một tia hi vọng cũng không có, Bùi Ngữ Yên nào có lực lượng gì châm chọc.
- Cái kia, cái chết máy gì đó. Đừng nhìn, nói đúng là ngươi đấy.
Đúng lúc này, Viên Cầu, Viên đại thiếu đã đi tới, nhìn xem Ước Hàn, khinh thường nói:
- Ngươi bề ngoài giống như rất lợi hại a? Cái gì xếp thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng, lại dám kiêu ngạo như vậy?
Viên Cầu đam mê đua xe, đương nhiên biết rõ Xa Thần Bảng. Đồng dạng cũng biết, nước xếp thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng, chính xác là rất lợi hại.
Nhưng mà, Ước Hàn dám nhục nhã huynh đệ Trần Thanh Đế của hắn, Viên Cầu là quyết sẽ không để cho hắn sống khá giả.
- Như thế nào? Ngươi có ý kiến?
Ước Hàn nhíu mày, mặt mũi tràn đầy khinh thường nói:
- Ngươi là Viên gia Viên mập mạp kia a? Nhìn cái bộ dáng này của ngươi, chỉ sợ ngay cả xe thể thao cũng ngồi không vào đi?
- Lão tử ngồi không vào thì có làm sao?
Hai mắt Viên Cầu nhắm lại, lành lạnh nói:
- Cho dù ngươi lại lợi hại như thế nào, chỉ cần lão tử nguyện ý, lão tử cao hứng, là có thể gọi người xếp thứ bốn mươi bảy, bốn mươi sáu, bốn mươi lăm... trong Xa Thần Bảng tới, tóm lại bài danh so với ngươi cao hơn tới hành hạ ngươi. Một con gà chết mà thôi, hung hăng càn quấy cọng lông?
Viên đại thiếu nói bài danh không cao, vừa lúc Ước Hàn có mặt nơi này, cái này là trần trụi nhục nhã, trắng trợn vẽ mặt.
- Ngươi...
Sắc mặt Ước Hàn lập tức trở nên khó coi không thôi, nếu như Viên đại thiếu cầm mấy người đứng đầu trong Xa Thần Bảng nói chuyện, Ước Hàn sẽ không cảm thấy cái gì.
Dù sao mấy người kia quá mạnh mẽ, thật sự là quá mạnh mẽ, căn bản không phải là Ước Hàn hắn đủ khả năng siêu việt.
Viên mập mạp, hết lần này tới lần khác cầm vài tên trên Ước Hàn, chênh lệch không lớn, đến nhục nhã hắn.
- Đừng ngươi ngươi với ta, hiện tại lão tử nói cho ngươi chính sự.
Viên Cầu nhíu mày, nói ra:
- Nơi này là địa bàn của lão tử, hết thảy do lão tử làm chủ.
- Thì tính sao?
Ước Hàn đương nhiên biết rõ, Viên Cầu là huynh đệ của Trần Thanh Đế, đồng dạng là một Siêu cấp đại hoàn khố.
- Vậy thì phải xem ngươi, có muốn tham gia trận thi đấu hay không?
Viên Cầu chậc lưỡi, nhéo nhéo thịt mỡ trên bụng mình, thản nhiên nói:
- Muốn, tranh thủ thời gian giao tiền, không muốn, tránh đi một bên, đừng ở chỗ này lải nhải.
- Đúng, tranh thủ thời gian giao tiền, không giao tiền, nên lăn đi đâu thì lăn.
Trong khoảng thời gian ngắn, những lái xe kia lần nữa kêu gào. Con mẹ nó, ngươi ở trong Xa Thần Bảng, bài danh thứ bốn mươi tám là rất lợi hại sao?
Không trả tiền, muốn đua xe, quản ngươi là ai, cái kia đều là không được.
- Người Hoa các ngươi Hạ chỉ biết tiền, ngoại trừ tiền, vẫn là tiền.
Mặt mũi Ước Hàn tràn đầy khinh thường nói:
- Nói đi, bao nhiêu tiền.
- Con mẹ nó, ngươi là có ý gì? Ngươi không kiếm tiền, chẳng lẽ mỗi ngày ngươi ăn đại tiện hay sao? Cái xe kia của ngươi, chẳng lẽ mẹ của ngươi đi ra ngoài bán thân, đổi lấy hay sao?
- Cho dù đi ra ngoài bán dâm, cũng vẫn là vì kiếm tiền, chỉ là phương thức kiếm tiền bất đồng mà thôi.
- Con mẹ nói, chẳng lẽ có một bà mẹ đi ra ngoài bán dâm, là có thể kiêu ngạo như vậy hay sao? Ngoại quốc điểu, nguyên lai có loại văn hóa này a.
- Không có tiền, không có tiền đừng nói đua xe, ngươi đại tiện cũng không kịp ăn, đoạt ăn với cho, ngươi còn không được.
...
Trong khoảng thời gian ngắn, Ước Hàn lại một lần nữa trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bị chửi rối tinh rối mù.
Rất hiển nhiên, lần này mắng càng thêm ngoan độc.
- Cái kia... Mọi người đều dừng lại a.
Viên Cầu vung tay lên, khoát tay áo nói ra:
- Bất kể mẹ người ta là làm gì, kiếm tiền như thế nào, đều là dùng sức lao động kiếm tiền, có cái gì không được hay sao?
- Người ta kiếm tiền, ta cũng kiếm tiền, hiện tại là đang kiếm tiền, cho nên, vẫn là nói chính sự.
Những người khác không biết thân phận Ước Hàn, nhưng Viên Cầu lại tinh tường biết rõ.
Viên đại thiếu hắn không sợ Ước Hàn, nhưng người khác thì không được.
Nên kiếm tiền thì kiếm tiền, làm phiền hà ủng hộ Trần đại ít thì được, nhưng người khác, vậy thì không tốt.
- Chết **, oa kháo, danh tự của ngươi thực đủ gợi cảm, đủ tiền vệ, bội phục a.
Viên Cầu hít sâu một hơi, nghiêm sắc mặt, nói ra:
- Muốn đua xe, giao tiền a, 100 triệu.
- Cái gì? 100 triệu?
Ước Hàn bị chửi, sắc mặt khó vô cùng coi, như thế nào cũng không nghĩ tới, Viên Cầu vậy mà sẽ sư tử há miệng.
- 100 triệu tính toán cái gì? Chúng ta đều giao một trăm vạn, chỉ là mua được tư cách quan sát. Không có tiền, cũng đừng trang bức, cút nhanh lên.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
- Đúng đấy, không có tiền giả trang bức cái gì? Còn hắn xếp thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng? Ngay cả 100 triệu cũng cầm không ra, ta nhìn ngươi cũng chỉ là một kẻ giả mạo.
- Ân ân, khả năng này còn là phi thường lớn.
- Cái gì gọi là phi thường lớn, hắn vốn chính là một đồ giả mạo.
Đồ giả mạo?
Những lái xe kia cũng sẽ không ngu xuẩn thực cho rằng Ước Hàn là đồ giả mạo, bọn hắn chỉ là muốn mỉa mai Ước Hàn mà thôi.
Xa Thần Bảng, ai dám đơn giản giả mạo?
Trang bức cũng không dám trang bức như vậy.
- Tranh thủ thời gian trả tiền, không có tiền cút ngay, ngay cả tư cách quan sát cũng không có. Xem Bùi Ngữ Yên cùng vị hôn phu của nàng Trần Thanh Đế đua xe, đây chính là phải có tiền đấy.
- Đúng, giống như chúng ta, cách Xa Thần Bảng chỉ có một chút, đều giao tiền. Bài danh thứ bốn mươi tám trong Xa Thần Bảng, liền muốn đặc thù sao?
- Phi, nơi này là Châu Á, muốn đặc thù, cút ngay về nước Mỹ của ngươi đi làm đặc thù.
Cái đích cho mọi người chỉ trích!
Đây chính là rất khổ.
Sắc mặt Ước Hàn trở nên vô cùng tái nhợt, hắn thực hận không thể giết tất cả mọi người ở đây, hoặc là, cho thấy thân phận của mình.
Hắn biết rõ, một khi cho thấy thân phận của mình, sẽ không có bất luận kẻ nào còn dám nói câu nữa.
Đồng dạng, hắn cũng biết, nếu thật làm như vậy, Bùi Ngữ Yên sẽ càng thêm xem thường hắn.
Cái này rất hiển nhiên, không phải Ước Hàn muốn thấy.
- Không phải chỉ là 100 triệu thôi sao? Ta còn không để vào mắt.
Ước Hàn hừ nhẹ một tiếng, lấy chi phiếu cùng một cây viết, liền chuẩn bị ghi.
Chỉ là 100 triệu, Ước Hàn thật đúng là không để vào mắt.
Với tư cách cháu trai giáo phụ Mafia, Ước Hàn há sẽ quan tâm chút tiền ấy hay sao?
Hơn nữa, trước kia bị Trần Thanh Đế hắc 1,9 tỷ, còn là đôla, Ước Hàn còn không phải cũng có thể lấy ra sao.
Tuy thời điểm Ước Hàn ghi chi phiếu, tay của hắn một mực run rẩy, tâm một mực nhỏ máu...
Bất quá, chỉ là 100 triệu, có thể tham gia đua xe, từ đó chế tạo ngoài ý muốn giết Trần Thanh Đế, Ước Hàn còn là phi thường cam tâm tình nguyện làm.
Rất đáng.
- A, đúng rồi.
Viên Cầu nhíu mày, như là nhớ ra cái gì đó, vẻ mặt châm chọc nói:
- Ngươi là người nước Mỹ, cho nên, một trăm triệu này là... Đôla!
Đôla.
Lại lấy đôla.
Tay Ước Hàn run lên, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, hắn thực hận không thể nuốt sống Viên mập mạp.
Đôla.
Hiện tại Ước Hàn hắn thống hận nhất, là nghe được hai chữ đôla này.
Ước Hàn hắn bởi vì đôla, đã ném mặt đi mấy lần, bị Trần Thanh Đế châm chọc, trào phúng, bị Bùi Ngữ Yên khinh bỉ, trào phúng.
Lúc đó Ước Hàn muốn trang bức đôla, chỉ là, trang bức không thành, lại bỏ ra một cái giá lớn.
- Ước Hàn, vẫn là tranh thủ thời gian đi, chỉ là 100 triệu... Đôla, mà thôi, không có cái gì quá không được.
Trong nội tâm Bùi Ngữ Yên buồn cười, thanh âm tràn đầy trào phúng nói.
Rất hiển nhiên, Viên đại thiếu cầm đôla nói chuyện, đó cũng là Trần Thanh Đế chỉ điểm.
Đối với chuyện này, Bùi Ngữ Yên cũng rất cam tâm tình nguyện nhìn thấy. Đồng dạng, Bùi Ngữ Yên cũng cảm giác, Viên mập mạp này cùng Trần Thanh Đế, thật đúng là một mặt hàng.
Quả thực là tổn hại huynh tổn hại đệ a.
- Oa kháo... không nghĩ tới thật sự có tác dụng?
Nhìn xem chi phiếu một trăm triệu đôla trong tay, trong nội tâm Viên đại thiếu rung động, nhịn không được thầm nghĩ:
- Trần đại thiếu thật lợi hại a, tên Ước Hàn này vậy mà thật sự cho.
Trong lòng Viên Cầu rung rung, cũng không phải là bởi vì một trăm triệu đôla này, coi như là cho hắn 1 tỷ, mười tỷ đôla, hắn cũng chỉ cao hứng, mà sẽ không rung động trong lòng.
Hoàn toàn là vì, đây hết thảy đều là Trần đại thiếu bàn giao nhắn nhủ, để cho Viên Cầu hắn làm như vậy.
Ước Hàn cùng Trần Thanh Đế tầm đó, bởi vì chuyện đôla mà nảy sinh bi kịch, Viên đại thiếu cũng không biết. Nhưng mà, Trần Thanh Đế lại nói cho Viên Cầu, thời điểm hắc tiền, cuối cùng nhớ rõ tăng thêm hai chữ đôla này.
Ước Hàn nhất định sẽ cho.
Ngay từ đầu, Viên Cầu còn chưa tin, ai ngờ, Ước Hàn vậy mà thật sự cho.
Trần đại thiếu uy vũ khí phách, lợi hại hò hét, sắc bén rối tinh rối mù a.
Viên Cầu lần nữa đối với Trần Thanh Đế vô cùng bội phục, suýt nữa quỳ xuống cúng bái.
- Trần đại thiếu bảo ta tận lực mà hắc, năm ba trăm triệu đôla cũng không coi là nhiều.
Viên Cầu nhìn chi phiếu trong tay, nhíu mày, nhịn không được thầm nghĩ:
- Ta muốn một trăm triệu đôla, có phải có chút ít hay không? Ta nhìn Ước Hàn kia, vẫn là rất sảng khoái đó a.
Tiền, kiếm dễ dàng như vậy, Viên đại thiếu thật đúng là nhịn không được nổi lên lòng tham.
Nếu như Viên mập mạp biết rõ, thật sự như hắn sở liệu như vậy, đừng nói chỉ là 100 triệu... Đôla.
Cho dù hắn sư tử ngoạm, há miệng đòi 1 tỷ, Ước Hàn muốn ở trong đua xe chế tạo ngoài ý muốn giết Trần Thanh Đế, hắn cũng sẽ cho...
Viên Cầu có thể ruột gan hối hận hay không?
Hối hận.
Hối hận không có nghe Trần đại thiếu a.
Cái này a... Kỳ thật cũng không thể trách Viên Cầu, càng không nên cho rằng Viên Cầu thiện lương. Thật sự là bởi vì, Viên Cầu không biết nội tình trong đó.
Viên Cầu sợ muốn nhiều hơn, cuối cùng Ước Hàn thông suốt, trực tiếp không tham gia nữa.
Đây chính là tổn thất a.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Thâm hụt tiền mua bán, Viên đại thiếu sẽ không đi làm.
Không sai.
Ở Viên đại thiếu xem ra, không có từ trong tay Ước Hàn lấy tới chút tiền, đối với Viên mập mạp hắn mà nói, chính là một mua bán thâm hụt.
Đương nhiên, nếu như Viên mập mạp biết rõ nội tình, đừng nói là trăm triệu, 1 tỷ. Cho dù cho Viên đại thiếu nhiều hơn nữa, hắn cũng quyết không để cho Ước Hàn tham gia đua xe.
Ước Hàn là muốn ở bên trong đua xe, giết huynh đệ Trần đại thiếu của Viên Cầu hắn đi. Số tiền này, Viên Cầu sẽ không kiếm, cũng không muốn kiếm.
Cái này cùng Trần đại thiếu có thể chế tác áo điều hòa chống đạn, là một cái Cây rụng tiền, không có bất kỳ quan hệ gì. Hoàn toàn là vì, Trần Thanh Đế là huynh đệ của Viên mập mạp hắn.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới không có nói cho Viên Cầu nội tình trong đó.
Ước Hàn muốn giết Trần Thanh Đế hắn, đồng dạng, Trần Thanh Đế hắn cũng muốn lợi dụng đua xe, giết Ước Hàn.
- Tiền cũng đã giao, Trần Thanh Đế này như thế nào đến bây giờ còn không có đến?
Ước Hàn nhìn Bùi Ngữ Yên, có chút không kiên nhẫn nói.
- Hừ.
Bùi Ngữ Yên hừ lạnh một tiếng, nhìn cũng không có nhìn Ước Hàn, lạnh như băng nói:
- Ngươi sốt ruột, có thể trở về trước.
Giờ phút này Bùi Ngữ Yên, ngay cả chính nàng cũng không biết vì cái gì, vậy mà ở sâu trong nội tâm cầu nguyện, cầu nguyện đêm nay Trần Thanh Đế không xuất hiện.
Rất không hiểu thấu.
Chẳng lẽ bởi vì ta lo lắng cho Trần Thanh Đế sao? Bởi vì ta biết rõ, Ước Hàn muốn ở bên trong đua xe, chế tạo ngoài ý muốn giết Trần Thanh Đế sao?
Ta không muốn Trần Thanh Đế chết? Lo lắng hắn chết ở trong đua xe?
Là vì như vậy sao?
Ta... ta không biết, ta thật sự không biết.
Bùi Ngữ Yên như thế nào cũng thật không ngờ, tin tức nàng đua xe cùng Trần Thanh Đế, vậy mà sẽ truyền ra, đây tuyệt đối không phải Bùi Ngữ Yên nàng muốn nhìn thấy.
Sức chiến đấu của Trần Thanh Đế rất mạnh, bất quá, trình độ đua xe còn ở đó. Ước Hàn muốn ở trong quá trình đua xe, chế tạo ngoài ý muốn, coi như là Bùi Ngữ Yên nàng cũng không ngăn cản được.
Từ đường Cửu Loan thi đấu lao xuống, coi như là thực lực có mạnh hơn nữa, cũng phải chết không thể nghi ngờ. Cho dù là đổi thành Bùi Ngữ Yên nàng, cũng không có một tia hi vọng sống.
Cường giả.
Sức chiến đấu có mạnh hơn nữa, cũng không cách nào làm được đến tình trạng Phi Thiên Độn Địa.
Từ trên đường núi cao như vậy, người và xe cùng một chỗ rơi xuống, thực lực lại mạnh như thế nào, cũng phải chết không thể nghi ngờ, muốn bất tử cũng khó khăn a.
- Có người lên núi rồi, là một chiếc BMW Z4 màu trắng.
Đúng lúc này, không biết là ai đột nhiên kêu một câu, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều đem ánh mắt, ngay ngắn hướng về phía dưới núi, tập trung ở trên chiếc BMW Z4 màu trắng kia.
- Đã đến.
Viên Cầu nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Trần đại thiếu đúng là Trần đại thiếu, để cho nhiều người như vậy chờ một mình hắn, thực có phong phạm cao thủ.
Người khác không biết là ai lái BMW Z4 màu trắng lên núi, nhưng Viên Cầu hắn là rất tinh tường.
Chiếc BMW Z4 màu trắng kia, là siêu cấp lợi khí chỉ có Viên đại thiếu hắn mới có a.
- Oa kháo, đến cùng là người nào, đã trễ như thế này còn lên núi? Sẽ không phải cũng là muốn tham gia đua xe cùng vợ chồng Bùi Ngữ Yên và Trần Thanh Đế chứ?
- Theo ta thấy, là đến xem trò vui, lái BMW Z4 chạy tới đua xe, đây không phải là không có việc gì tìm tai vạ sao?
- Đã trễ thế như, Trần Thanh Đế lại một mực không có xuất hiện. Các ngươi nói, người lái chiếc BMW Z4 kia, có khả năng là Trần Thanh Đế hay không?
- Móa, đầu óc ngươi bị sao vậy? BMW Z4, đua xe cùng Ferrari, Aston Martin...? Đầu của ngươi, bị cây hoa cúc kẹp ngu rồi hả?
- Đúng đấy, ngươi làm sao lại ngây thơ như vậy chứ?
- Bùi Ngữ Yên là quốc tế toàn năng siêu sao, ta nghe nói, kỹ thuật đua xe cũng rất trâu bò. Chẳng lẽ Trần Thanh Đế không có việc gì tìm tai vạ, lái BMW Z4 đua xe cùng vị hôn thê sao?
- Ngươi nghĩ ai cũng ngu xuẩn như ngươi sao?
- Hơn nữa, các ngươi xem, chiếc BMW Z4 màu trắng kia, lắc lư lắc lư, ở đâu như là đến đua xe, căn bản chính là đanh ngắm cảnh trên núi.
Chiếc BMW Z4 màu trắng kia, ở dưới mọi người chú ý, trọn vẹn dùng hơn năm phút mới chậm chạp chạy lên núi.
Hơn nữa, thẳng đến cuối cùng, cũng không có bất cứ động tĩnh gì, càng không có trôi đi gì. Chỉ là rất bình thản, đậu ở chính giữa Ferrari màu đỏ và Agera.
Khi mọi người thấy rõ ràng bên trong BMW Z4 màu trắng là Trần Thanh Đế, toàn bộ tràng diện lập tức trở nên vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh giống như chết.
Cái này... cái này là sao, làm sao có thể?
Trần Thanh Đế như thế nào lại lái một chiếc BMW Z4, chạy tới đua xe cùng vị hôn thê? Cái này không phải thuần túy là tìm tai vạ sao?
Chẳng lẽ là bởi vì, kỹ thuật đua xe của Trần Thanh Đế, đã lợi hại nghịch thiên? Chỉ là lái BMW Z4, cũng có thể đả bại vị hôn thê của hắn, Bùi Ngữ Yên?
Nếu như dùng xe hơi cao một chút, là khi dễ người?
Con mẹ nó, điều này sao có thể a!
Tất cả mọi người ở đây, ngoại trừ Viên Cầu, Viên đại thiếu ra, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, tất cả đều tràn đầy khiếp sợ, giật mình.
Quá không thể tưởng tượng nổi rồi.
Nhất là Bùi Ngữ Yên cùng Ước Hàn, biết rõ thân phận, bối cảnh chân chính của Trần Thanh Đế, càng cảm thấy khiếp sợ và khó hiểu.
Trần Thanh Đế có một chiếc CCXR, mà toàn bộ thế giới chỉ có ba chiếc, giá trị gần 5000 vạn. So với chiếc Agera của Ước Hàn, còn cao hơn rất nhiều.
Vì sao lại lái một chiếc BMW Z4?
Là xem thường bọn hắn sao?
Lấy chút kỹ thuật kia của người, cũng dám xem thường chúng ta?
- Trần Thanh Đế, ngươi là tới khôi hài, ngắm cảnh sao? Mượn cái này đua xe cùng chúng ta?
Ước Hàn đi đến, ngồi ở trong xe, cũng không có xuống xe, vẻ mặt xem thường, khinh thường nói:
- Ngươi cũng quá... quá không biết sống chết đi à nha?
- Đừng nói là ngươi, coi như là người bài danh thứ mười một trong Xa Thần Bảng, lái chiếc xe như thế này, cũng không phải là đối thủ của ta.
Ở trong hai con ngươi của Ước Hàn, hiện lên một đạo sát cơ, khinh thường trên mặt càng đậm:
- Loại đồ chơi đua xe này, là rất nguy hiểm, ngươi là cầm tánh mạng của ngươi nói giỡn đó.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương