10-12-2010, 09:27 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
Chương 420: Thần mộ (P2)
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
Sáng sá»›m hôm sau, Lăng Tiêu thức dáºy sá»›m, vốn còn tưởng rằng phải phà má»™t hồi dò há»i má»›i có thể tìm được thần má»™, nhÆ°ng không ngá» từ cổ trấn có tá»›i mấy trăm ngÆ°á»i cùng Ä‘i vá» má»™t hÆ°á»›ng. Lăng Tiêu không còn gì để nói, hóa ra chỉ có mình không biết gì cả!
Lăng Tiêu cÅ©ng chen lẫn và o trong đám ngÆ°á»i, Ä‘i tá»›i má»™t ngá»n núi cách cổ trấn không xa. Ngá»n núi nà y cÅ©ng không cao, nhÆ°ng linh khà tháºt dÆ° thừa là m cho ngÆ°á»i ta có má»™t loại cảm giác vô cùng thoải mái.
Hắn phóng mắt nhìn hai bên sÆ°á»n núi, không ngá» còn có không Ãt lá»u trại, thì ra có ngÆ°á»i đã sá»›m tá»›i nÆ¡i nà y rồi.
Lăng Tiêu Ä‘i theo dòng ngÆ°á»i tiến lên phÃa trÆ°á»›c, ở chá»— cao nhất trên triá»n núi, thấy má»™t chá»— nổi gồ lên má»™t mô đất, gần bên ẩn má»™t hang Ä‘á»™ng. Nếu không theo đám ngÆ°á»i, e rằng Lăng Tiêu cÅ©ng để vuá»™t mất cÆ¡ há»™i rồi. Hắn không khá»i có chút bá»™i phục ngÆ°á»i phát hiện nÆ¡i đây, quả nhiên rất không bình thÆ°á»ng!
Tá»›i chá»— phÃa trÆ°á»›c dừng lại, sau đó nghe trong đám đông có ngÆ°á»i khoe khoang vá»›i ngÆ°á»i bên cạnh:
- Tại bên trong thần má»™ kia, kẻ trá»™m má»™ cuối cùng phát hiện có má»™t ngÆ°á»i khoanh chân ngồi ở má»™t tầng thấp nhất, lúc ấy hắn bị giáºt mình hoảng sợ đánh má»™t kÃch và o ngÆ°á»i ná», ngÆ°Æ¡i Ä‘oán xem thế nà o?
Má»™t ngÆ°á»i khác há»i:
- Váºy còn không phải đánh cho vỡ tan nát rồi sao?
- Hừ! Nếu đánh tan nát, còn có thể là thân xác của thần à ? Kẻ trá»™m má»™ kia có thá»±c lá»±c Kiếm Thần báºc năm, không cần nói gì khác má»™t kiếm san bằng đỉnh núi cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì, nhÆ°ng sá»± tháºt là hắn không thể là m rÆ¡i cả má»™t sợi tóc của thi thể đó! Má Æ¡i! NgÆ°Æ¡i nói có tà quái hay không?
- Có chuyện nà y à ?
Xung quanh có mấy ngÆ°á»i không kìm nổi Ä‘á»u hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh, sau đó nhìn ngÆ°á»i nói chuyện ná», có má»™t ngÆ°á»i há»i:
- Huynh đệ! Ngươi là từ đâu nghe được? Không phải là đặt chuyện chứ?
- Äặt chuyện?
NgÆ°á»i ná» không vui, thanh âm cÅ©ng Ä‘á» cao và i phần:
- Äặt chuyện váºy các ngÆ°Æ¡i tá»›i là m cái gì? Còn không phải Ä‘á»u là nghe nói xuất hiện thần má»™ nÆ¡i nà y, muốn đến góp nhiệt náo, nghÄ© không chừng có thể vá»› được chút gì đó sao? à má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giống nhau! Vá» phần ta biết cái gì nói cái đó. Hừ! Kẻ trá»™m má»™ kia má»™t hÆ¡i kÃch hÆ¡n mÆ°á»i đạo kiếm khà và o cổ thi thể, không những xác chết đó không phản ứng, đến ngay cả má»™ huyệt cÅ©ng không má»™t chút ảnh hưởng! Tên xui xẻo kia chỉ Ä‘Ã nh rá»i Ä‘i mang theo má»™t khối đá hắn nhặt được giống nhÆ° lệnh bà i gì đó, ngÆ°Æ¡i minh bạch chÆ°a? Nói cách khác, từ bên trong thần má»™ ngoà i cái lệnh bà i thần bà kia ra, hắn cÅ©ng khá»™ng kiếm chác được gì!
NgÆ°á»i ná» nói xong, nhìn mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i xung quanh Ä‘á»u lá»™ vẻ mặt kinh ngạc nhìn mình, hắn đắc ý dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc cÆ°á»i nói:
- Ha ha! Sợ là trÆ°á»›c khi đến đây các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u nghÄ© đến bảo váºt bên trong thần má»™ kia Ä‘á»u bị lấy Ä‘i sạch rồi? Ta nói tin nà y coi nhÆ° miá»…n phà cho các ngÆ°Æ¡i! Các ngÆ°Æ¡i ai có bản lÄ©nh thì cứ Ä‘i và o, nếu cảm thấy mình không đủ bản lÄ©nh, tốt hÆ¡n là xem náo nhiệt Ä‘i, nếu không...
- Nếu không như thế nà o?
Trong đám ngÆ°á»i có ngÆ°á»i há»i.
Trong mắt ngÆ°á»i kể chuyện bá»—ng nhiên dâng lên thần sắc ảm đạm, lắc lắc đầu, cÆ°á»i khổ nói:
- Nếu không thì xui xẻo giống như lão cha trộm mộ của ta, bị chết không minh bạch!
Tiếp theo hắn lại lắc đầu, lẩm bẩm nói:
- Nếu không ta nhÆ° thế nà o lại biết rõ rà ng đến nhÆ° váºy? Ta tháºt thà rằng giống nhÆ° các ngÆ°Æ¡i không biết gì cả!
PhÃa trÆ°á»›c phần má»™, còn có không Ãt ngÆ°á»i Ä‘ang nóng lòng muốn thá», nghe ngÆ°á»i nà y nói xong, Ä‘á»u không khá»i sững sỠđứng lặng nÆ¡i đó.
Ngay sau đó, mấy trăm ngÆ°á»i tại đây không ngá» lại vì những lá»i nà y, chợt tÄ©nh lặng đến cây kim rÆ¡i cÅ©ng có thể nghe được!
NgÆ°á»i nà y có lẽ không nghÄ© tá»›i, má»™t câu nói của mình lại tạo thà nh hiệu quả nhÆ° váºy, trên mặt hắn hiện ra và i phần lúng túng. Dù sao, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i nói ra lão cha của hắn chÃnh là kẻ trá»™m má»™ phát hiện ngôi thần má»™ nà y, cÅ©ng không phải là chuyện vẻ vang gì. Tuy nhiên tÃnh cách ngÆ°á»i nà y xem ra có vẻ nhiệt tình chân thá»±c, dù sao cÅ©ng đã nói ra rồi, nên liá»n dứt khoát nhắc nhở má»i ngÆ°á»i tốt hÆ¡n là tỉnh ngá»™.
- Các ngÆ°Æ¡i không nên coi thÆ°á»ng nÆ¡i nà y, sợ là mấy ngà y qua ngÆ°á»i Ä‘i và o đây nhiá»u vô số kể, ta phá»ng chừng không có mấy ngÆ°á»i thá»±c sá»± gặp qua thần thi! Cà ng đừng nói từ bên trong mang ra đồ váºt nà y ná». HÆ¡n nữa, qua và i ngà y nữa chỉ sợ cÅ©ng sẽ lại truyá»n ra có tin ngÆ°á»i thân bị chết.
Lúc nà y, bá»—ng vang lên má»™t giá»ng nói đầy bi thÆ°Æ¡ng, còn có chút nghẹn ngà o:
- Không cần qua và i ngà y, đã có ngÆ°á»i chết rồi...
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hÆ°á»›ng nhìn lên má»™t lá»u trại trên triá»n núi bên trái, không Ãt ngÆ°á»i lá»™ ra ánh mắt ngạc nhiên kinh hãi. Trong đám ngÆ°á»i, tháºm chà truyá»n đến má»™t hồi tiếng rÃt lạnh, hoá ra ngÆ°á»i vừa lên tiếng nói, lại là má»™t ngÆ°á»i khổng lồ dáng vóc cá»±c kỳ cao lá»›n!
Hắn ngồi ở chá»— đó cÅ©ng cao hÆ¡n ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng đứng!
HÆ¡n nữa bá»™ dạng ngÆ°á»i nà y cá»±c kỳ xấu xÃ, vẻ mặt hung ác dữ tợn, mắt giống nhÆ° chuông đồng, bắp thịt toà n thân nổi vồng dÆ°á»ng nhÆ° quần áo trên ngÆ°á»i sắp rách toạc ra. Tuy phần lá»›n đám ngÆ°á»i Ä‘á»u là cÆ°á»ng giả thá»±c lá»±c không kém, nhÆ°ng thình lình nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i tÆ°á»›ng mạo hung ác nhÆ° thế, cÅ©ng Ä‘á»u có chút không quen.
Nhất là Nam Cung Vân cô gái yểu Ä‘iệu nhÆ° váºy, vừa má»›i trông thấy ngÆ°á»i nà y, thiếu chút nữa sợ hãi kêu ra tiếng, may mà Má»™ Dung Phong đứng má»™t bên kịp bịt miệng của nà ng, nếu không ngÆ°á»i nà y tháºt có thể vứt bá» mặt mÅ©i rồi.
Con ngÆ°á»i Ä‘á»u thÃch cái đẹp, nhÆ°ng nếu Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Äại tiểu thÆ° Nam Cung gia lại bị má»™t hán tá» xấu xà dá»a cho hoảng sợ, tin tức nhÆ° váºy truyá»n ra ngoà i, không khá»i sẽ bị ngÆ°á»i nhạo báng. HÆ¡n nữa còn có thể thêm mắm thêm muối.
Trên mặt đại hán xấu xà dáng ngÆ°á»i cao lá»›n vẫn còn mang theo vẻ bi thÆ°Æ¡ng, quay lại nhìn thoáng qua căn lá»u, nói:
- Äại ca ta đây sau khi Ä‘i và o, hôm qua ra tá»›i, buổi sáng hôm nay liá»n chết Ä‘i! Hu hu! Sau nà y không ai chăm sóc ta nữa.
Má»™ Dung Phong nhìn đại hán xấu xà nhÆ° ngÆ°á»i khổng lồ nà y, thần sắc vừa Ä‘á»™ng, vừa định nói chuyện, lại thấy ngÆ°á»i ngà y hôm qua tranh phòng vá»›i bá»n há» bá»—ng nhiên Ä‘i tá»›i. Trên mặt Má»™ Dung Phong lá»™ ra má»™t chút tiếc nuối, đồng thá»i trong ánh mắt nhìn vá» phÃa Lăng Tiêu, mÆ¡ hồ kèm theo má»™t tia tán thưởng.
- Có thể để ta nhìn xem đại ca ngươi không?
Lăng Tiêu Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt đại hán xấu xÃ, ôn tồn nói.
Lúc nà y, không Ãt ngÆ°á»i xúm lại chung quanh. Bao gồm gã con của kẻ trá»™m má»™ phát hiện thần má»™ nà y cÅ©ng tiến lại gần, ai nấy Ä‘á»u muốn nhìn xem ngÆ°á»i trẻ tuổi nho nhã kia nếu dám đứng ra, có hay không từ ngÆ°á»i chết nắm chắc tìm được cách tiến và o má»™ địa.
Äại hán xấu xà ngẩng đầu, đôi mắt Ä‘á» bừng nhìn thoáng qua Lăng Tiêu má»™t cái, né thân mình nhÆ° tháp sắt qua má»™t bên, sau đó vừa khóc lá»›n vừa lên tiếng:
- Ngươi xem đại ca của ta cũng không thể sống nữa rồi, không ai chăm sóc ta! Hu hu...
- A!
Lăng Tiêu thấy đại hán xấu xà khóc lóc vô cùng thảm thiết nà y, cảm nháºn được trên ngÆ°á»i hắn má»™t cổ sức mạnh dồi dà o, thầm nghÄ©: “Mặc dù đại hán xấu xà nhÆ°ng thá»±c lá»±c mạnh mẽ, hiện tại mình là ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c, tuy là đang trốn tránh Ä‘uổi giết, nhÆ°ng cÅ©ng không tÃnh là cháºt váºt, mang theo hắn cÅ©ng không có gì. Bên cạnh có má»™t ngÆ°á»i Ä‘i theo cÅ©ng có thể đỡ cô quạnh phần nà o.â€
NghÄ© váºy, Lăng Tiêu ôn tồn nói:
- Không có việc gì! VỠsau ngươi cứ đi theo ta đi, ta lo cho ngươi ăn mặc.
- Tháºt sao?
Äại hán xấu xà lá»™ vẻ mặt nghi ngá» nhìn Lăng Tiêu. Cá»™c lốc nói:
- NgÆ°Æ¡i vì sao lại đối xá» tốt vá»›i ta nhÆ° váºy?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang vây quanh xem Ä‘á»u báºt cÆ°á»i, Ä‘á»u hoà i nghi trà thông minh của hắn có phải có vấn Ä‘á» hay không, hai ngÆ°á»i kia cÅ©ng tháºt rất hứng thú. Tuy nhiên trong đó có má»™t số ngÆ°á»i nhìn Lăng Tiêu vá»›i ánh mắt hâm má»™, nguyên vốn bá»n há» còn định sau khi chấm dứt chuyện nÆ¡i đây, má»›i lặng lẽ nháºn lãnh dẫn đại hán xấu xà nà y Ä‘i.
Có một tay đấm cảnh giới Kiếm Thần theo bên mình, ai lại không muốn chứ?
Tháºt ra, vÅ© giả cảnh giá»›i Kiếm Thần ở Thánh Vá»±c cÅ©ng không hiếm, phÃa trên còn có vô số ngÆ°á»i hùng mạnh hÆ¡n, nhÆ°ng vấn Ä‘á» là ở chá»—: cÆ°á»ng giả cao hÆ¡n cảnh giá»›i Kiếm Thần đâu có dá»… dà ng má»i chà o nhÆ° váºy? Huống chi vÅ© giả má»™t khi tiến và o cấp báºc Tiên Thiên, trên cÆ¡ bản Ä‘á»u dùng phần lá»›n thá»i gian và o việc tu luyện.
Má»i chà o nhân tà i là để sá» dụng chứ không phải để nuôi dưỡng. Cho nên, nếu tÃnh trên phÆ°Æ¡ng diện thá»±c dụng, vÅ© giả cảnh giá»›i Kiếm Thần ở bên trong Thánh Vá»±c vẫn rất được Æ°a chuá»™ng.
Giống nhÆ° thế lá»±c Âu DÆ°Æ¡ng gia đã đủ lá»›n, gia chủ Âu DÆ°Æ¡ng Thiên Phong má»™t ngÆ°á»i thuá»™c thế lá»±c mạnh nhÆ° váºy, mà đối vá»›i bốn gã Kiếm Thần bảo vệ quặng má» còn không nghÄ© đến chuyện khiển trách nặng ná».
Không nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y không biết từ đâu xuất hiện lại gá»n gà ng dứt khoát, cung cấp ăn uống liá»n lừa má»™t Kiếm Thần là m ngÆ°á»i tùy tùng. Khiến trong lòng những ngÆ°á»i cúng có ý đồ hối háºn không thôi: sá»›m biết nhÆ° thế ta... ta sá»›m má»™t chút nói ra hẳn tốt hÆ¡n rồi!?
Ãnh mắt Lăng Tiêu vô cùng chân thà nh nhìn đại hán xấu xà nói:
- Ngươi muốn đi theo ta thì đi, nếu không muốn ta cũng không bắt buộc, chỉ là nhìn thấy ngươi đáng thương mà thôi.
Nghe thấy Lăng Tiêu nói nhÆ° váºy, những ngÆ°á»i vừa má»›i Ä‘á»™ng tâm, tháºm chà bao gồm Má»™ Dung Phong, Ä‘á»u vẻ mặt chỠđợi nhìn đại hán xấu xÃ, hy vá»ng hắn có thể thẹn quá hóa giáºn sau đó cá»± tuyệt Ä‘i theo Lăng Tiêu, nhÆ° váºy bá»n há» có thể có cÆ¡ há»™i rồi.
NhÆ°ng ngược lại Nam Cung Vân, ở má»™t bên nhá» giá»ng than thở:
- Không phải chỉ là má»™t tên khổng lồ quái dị thôi sao, đâu có gì mà đá»u thèm muốn nhÆ° váºy?
Miệng cô bé thốt ra lá»i khắc nghiệt, nhÆ°ng nhãn lá»±c cÅ©ng không kém chút nà o đã nhìn ra không Ãt ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘á»™ng lòng vá»›i đại hán xấu xà nà y.
Gã đại hán xấu xà chá»›p chá»›p ánh mắt, sau đó nhìn Lăng Tiêu nói má»™t câu khiến ngÆ°á»i ta không kìm nổi vừa buồn cÆ°á»i vừa giáºn:
- Äại ca lúc sắp chết nói rằng: kẻ má»™t lòng lôi kéo ta, muốn cái gì cấp cái đó, nhất định là đang dối gạt ta, nếu không vá» sau cÅ©ng sẽ ức hiếp ta. Chỉ có ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i thông cảm vá»›i Thiết Äản nhÆ° váºy, má»›i là ngÆ°á»i tốt!
Má»™ Dung Phong nghe xong cÅ©ng không kìm nổi hai mắt trợn ngược thầm nghÄ©: “Äây là cái đạo lý gì thế? Còn có chuyện nhÆ° váºy à ! Tháºt đúng là ... Con bà nó!â€
Lăng Tiêu lúc nà y cÅ©ng buồn cÆ°á»i, thầm nghÄ©: “NgÆ°á»i kia thoạt nhìn hồ đồ ngốc nghếch, nhÆ°ng tháºt ra có chút khôn khéo.†Vì thế nói:
- Thiết Äản đúng rồi! Ta trÆ°á»›c nhìn xem đại ca ngÆ°Æ¡i Ä‘i.
- Ừ! Ta mang huynh ấy ra!
Thiết Äản nói xong, giÆ¡ tay lên từ trong lá»u lôi ra má»™t chiếc chiếu phÃa trên dùng tấm thảm che má»™t ngÆ°á»i, Thiết Äản nhìn thoáng qua, từng hạt nÆ°á»›c mắt lá»›n lại không nhịn được rÆ¡i xuống. Má»i ngÆ°á»i thấy váºy cÅ©ng không kìm nổi trong lòng có phần xúc Ä‘á»™ng. Tuy rằng chuyện sống chết là thÆ°á»ng tình, nhÆ°ng cảnh tá» biệt sinh ly nà y lại khiến ngÆ°á»i ta xót xa.
Lăng Tiêu giÆ¡ tay vá»— vá»— bả vai Thiết Äản, an ủi nói:
- NgÆ°á»i chết không thể sống lại. Ta xem ra ca ca ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không còn hy vá»ng nữa rồi! Tháºt khổ cho ngÆ°Æ¡i!
May mà Thiết Äản Ä‘ang ngồi ở đó, nếu đứng lên, e là Lăng Tiêu chỉ có thể vá»— vá»— và o đùi của Thiết Äản, nếu không má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không thể giáºt mình nhÆ° váºy.
Thiết Äản gáºt gáºt đầu, ừ má»™t tiếng.
Lăng Tiêu giÆ¡ tay cởi bá» tấm thảm che phÃa trên, không sai, đại ca của Thiết Äản là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, khuôn mặt thoạt nhìn bốn mÆ°Æ¡i tuổi, thần thái vô cùng an tÆ°á»ng, trên nét mặt không có chút thống khổ nà o, mà u da trông cÅ©ng rất sống Ä‘á»™ng, trông nhÆ° là ngÆ°á»i Ä‘ang ngủ đâu có giống ngÆ°á»i đã chết ná»a ngà y?
Nam Cung Vân theo phÃa sau Má»™ Dung Phong ló đầu ra nhìn, vị Äại tiểu thÆ° Nam Cung gia nà y tuy rằng thá»±c lá»±c rất mạnh, nhÆ°ng từ nhỠđến lá»›n, ngay cả con kiến cÅ©ng chÆ°a từng giết qua, cà ng đừng nói giết ngÆ°á»i thấy máu. Cho nên lần nà y bởi vì có Má»™ Dung Phong dẫn dắt, phụ thân của Nam Cung Vân cÅ©ng muốn cho nữ nhi ra ngoà i lịch lãm rèn luyện má»™t phen.
Dù sao cÅ©ng là con cháu của đại gia tá»™c, đến lúc nhìn thấy ngÆ°á»i chết sợ tá»›i mức gà o thét nhảy dá»±ng lên, chẳng phải vô cùng mất mặt sao?
Thấy ngÆ°á»i ná» không khác gì ngÆ°á»i Ä‘ang nằm ngủ, Nam Cung Vân nhá» giá»ng thì thà o nói vá»›i Má»™ Dung Phong:
- Hoá ra ngÆ°á»i chết cÅ©ng không có gì đáng sợ nhỉ!
Má»™ Dung Phong chỉ biết lắc đầu cÆ°á»i khổ, lúc nà y, cÅ©ng không thể giải thÃch cái gì cho vị Äại tiểu thÆ° nà y.
NgÆ°á»i con của kẻ trá»™m má»™ lúc nà y tiến và o, nhìn ca ca của Thiết Äản kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Giống nhau! Giống y nhÆ° đúc! Thá»i Ä‘iểm phụ thân của ta chết, cÅ©ng y nhÆ° hình dạng nà y! Lúc sắp chết còn nói: “Trên Ä‘á»i nà y chuyện hối háºn cuối cùng, chÃnh là đi Ä‘Ã o phần má»™ nà y để cuối cùng chôn vùi sinh mạng của mình!â€
Thiết Äản nhìn thoáng qua ngÆ°á»i nà y, nói:
- Äại ca của ta cÅ©ng không phải nói nhÆ° váºy, lúc sắp chết huynh ấy nói: “Không nên tò mò nhÆ° váºy.â€
Lăng Tiêu vÆ°Æ¡n tay dặt lên mạch đại ca của Thiết Äản. Dùng tinh thần lá»±c đã không cảm nháºn được chút sức sống gì của ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng tình trạng kinh mạch của đại ca Thiết Äản, lại khiến Lăng Tiêu giáºt mình kinh hãi, không ngá» mạch máu của ngÆ°á»i nà y... vẫn còn Ä‘ang lÆ°u Ä‘á»™ng!
Tuy rằng cá»±c kỳ cháºm, nhÆ°ng rõ rà ng là đang lÆ°u Ä‘á»™ng!
Trên mặt Lăng Tiêu cÅ©ng không kìm nổi lá»™ ra vẻ mặt kinh ngạc, loại chuyện nà y đã vượt khá»i hiểu biết của Lăng Tiêu từ trÆ°á»›c tá»›i nay. Má»™t ngÆ°á»i không có ná»a Ä‘iểm sức sống, không ngá» lại có phản ứng thế nà y?
tÃch cá»±c thanks nha
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
10-12-2010, 09:30 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
ChÆ°Æ¡ng 421: Lá»i nguyá»n khủng khiếp
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
Trong lòng Lăng Tiêu bá»—ng nhiên nghÄ© đến cổ thi thể trong phần má»™ được xÆ°ng là thần thi kia. Chẳng lẽ cÅ©ng giống nhÆ° bá»n há»? Trong lòng nghÄ© thế Lăng Tiêu không khá»i có chút do dá»±, nếu nhÆ° vị bên trong kia tháºt sá»± không chết, thần của đại lục ThÆ°Æ¡ng Lan... bất kể nói thế nà o thá»±c lá»±c cÅ©ng hÆ¡n xa mình, nếu mình tùy tiện hà nh Ä‘á»™ng, Ä‘Æ°a nguyên thần thứ hai gá»i và o trong đó, ngược lại bị ngÆ°á»i ta cắn trả bị rÆ¡i rụng, loại khả năng nà y cÅ©ng không phải không có!
Cho nên, lúc nà y cần xác định má»™t Ä‘iá»u: ca ca của Thiết Äản rốt cuá»™c đã chết hay chÆ°a chết.
Lăng Tiêu rót tinh thần lá»±c từng chút má»™t và o mi tâm của ca ca Thiết Äản, sau đó chạy dá»c theo kinh mạch của hắn từng Ä‘iểm má»™t. Äồng thá»i, Lăng Tiêu lặng lẽ lấy ra má»™t chiêu hồn phù cầm trong tay, nhẹ nhà ng bóp nát.
Ca ca của Thiết Äản đã chết còn chÆ°a tá»›i má»™t ngà y, nếu may mắn có lẽ có thể tìm được linh hồn của hắn, nếu nhÆ° chiêu hồn phù có công hiệu váºy chứng tá» hắn tháºt sá»± đã chết, nếu chiêu hồn phù không có hiệu quả... váºy cÅ©ng chứng minh hắn còn có khả năng sống sót!
Lăng Tiêu suy nghÄ© nhÆ°ng tinh thần lá»±c khổng lồ cÅ©ng không lÆ¡i lá»ng chút nà o tra xét tinh thần thức hải của ca ca Thiết Äản, phát hiện từ bên trong gần nhÆ° không thu được ná»a Ä‘iểm trà nhá»› nà o sót lại. Äồng thá»i, trong bầu không khà mÆ¡ hồ truyá»n đến dao Ä‘á»™ng của má»™t cá»— linh hồn, trong lòng Lăng Tiêu vừa Ä‘á»™ng, xem ra ca ca của Thiết Äản đã chết tháºt rồi!
Theo Lăng Tiêu táºp trung tinh thần tra xét, những ngÆ°á»i xung quanh cÅ©ng im lặng nhÆ° tá», bầu không khà khẩn trÆ°Æ¡ng mà ngÆ°ng trá»ng. Cho dù là cÆ°á»ng giả bên trong Thánh Vá»±c, cÅ©ng không phải là thần vạn năng, bá»n há» cÅ©ng có Ä‘iá»u không biết, cÅ©ng có Ä‘iá»u sợ hãi. Äối vá»›i cái chết không minh bạch nà y, loại sợ hãi đó tháºm chà cÅ©ng không khác gì ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
Lăng Tiêu hai mắt nhắm lại, thiên nhãn mi tâm mở ra thấy trong không khÃ, hình tượng má»™t ngÆ°á»i trung niên, Ä‘ang lá»™ vẻ mặt thống khổ nhìn Thiết Äản. Lăng Tiêu than nhẹ má»™t tiếng, dùng tinh thần lá»±c truyá»n thiện ý của mình qua, nói cho ca ca của Thiết Äản, mình sẽ chiếu cố cho đệ đệ của hắn.
Ca ca của Thiết Äản lá»™ vẻ mặt cảm kÃch nhìn Lăng Tiêu, linh hồn rất mẫn cảm cảm nháºn vá» thiện ác rất rõ rà ng, ca ca của Thiết Äản hÆ°á»›ng vá» phÃa Lăng Tiêu thi lá»… tháºt sâu, sau đó nhắc nhở Lăng Tiêu cẩn tháºn vá»›i má»™ huyệt nà y, ngà n vạn lần không nên Ä‘i và o. Sau đó linh hồn nÆ°Æ¡ng theo là n gió bay Ä‘i.
Thông qua phút giao lÆ°u ngắn ngủi vừa rồi, Lăng Tiêu đã biết ca ca của Thiết Äản, không ngá» có được cảnh giá»›i Kiếm Thần báºc sáu đỉnh! NgÆ°á»i có thá»±c lá»±c nhÆ° thế không ngá» lại bị chết má»™t cách không minh bạch.
NghÄ© váºy, Lăng Tiêu khẽ lắc đầu, sau đó hÆ°á»›ng vá» phÃa má»i ngÆ°á»i nói:
- Ta thấy tốt hÆ¡n là má»i ngÆ°á»i không nên Ä‘i và o! Ta không có dò tra được dấu hiệu trúng Ä‘á»™c gì trên ngÆ°á»i hắn, cÅ©ng không có dấu vết thÆ°Æ¡ng tÃch đánh nhau, cho nên, ở trong đó so vá»›i tưởng tượng của chúng ta còn phức tạp hÆ¡n nhiá»u.
Äối vá»›i ý tốt nhắc nhở của Lăng Tiêu nà y, có má»™t số ngÆ°á»i trầm ngâm suy nghÄ©, có ngÆ°á»i cÆ°á»i nhạt, còn có má»™t số ngÆ°á»i không cho là đúng.
Nam Cung Vân bĩu môi, nói:
- NgÆ°Æ¡i nói cứ nhÆ° là cao thủ vá» y đạo, ngÆ°Æ¡i nói không trúng Ä‘á»™c thì không trúng Ä‘á»™c? Vừa không trúng Ä‘á»™c, vừa không có bị thÆ°Æ¡ng váºy vì sao hắn lại chết nhÆ° thế?
Nam Cung Vân lá»i nà y, láºp tức được không Ãt ngÆ°á»i phụ há»a.
- Äúng váºy! Äúng váºy! NgÆ°Æ¡i là m sao biết không phải trúng Ä‘á»™c chết?
- Có lẽ là một loại chất độc hoà n toà n mới, ngươi căn bản là nhìn không ra thôi!
- Quên Ä‘i! Má»i ngÆ°á»i đừng tranh cãi! Dù sao nÆ¡i nà y ta là không Ä‘i và o, mặc kệ chết nhÆ° thế nà o Ä‘i và o đã chết hai ngÆ°á»i, chá»— nà y cÅ©ng tháºt là đáng sợ.
Có ngÆ°á»i nói xong, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i tháºm chà không chút do dá»±.
Còn có ngÆ°á»i đứng tại chá»— chần chừ, bởi vì bên trong phần má»™ nà y rất có thể có tà ng trữ thần khÃ! Tâm lý con ngÆ°á»i luôn tin và o váºn may, cho rằng ngÆ°á»i khác gặp chuyện không may, chÆ°a chắc ta cÅ©ng sẽ gặp chuyện không may!
Lăng Tiêu mỉm cÆ°á»i, nhÆ°ng cÅ©ng không giải thÃch Ä‘iá»u gì, bởi vì tháºt sá»± không cần thiết.
Äúng lúc nà y, bên trong má»™ huyệt bá»—ng nhiên truyá»n đến má»™t trà ng tiếng Ä‘á»™ng, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u sá»ng sốt, có má»™t ngÆ°á»i đã có mặt ở đây từ lâu nói:
- Hai ngà y trÆ°á»›c tổng cá»™ng Ä‘i xuống năm sáu ngÆ°á»i! Chỉ có ca ca ngÆ°á»i cao to nà y Ä‘i ra, những ngÆ°á»i khác còn chÆ°a có ai ra ngoà i đấy!
Má»i ngÆ°á»i vừa nghe lá»i nà y, láºp tức Ä‘á»u hứng thú lá»™ ra mặt: ở lại trong đó nhiá»u ngà y nhÆ° váºy vẫn còn có thể bình yên vô sá»±, Ä‘iá»u đó không phải chứng tá» là bá»n há» thu được bảo váºt hay sao?
Má»™t số ngÆ°á»i của Má»™ Dung gia và Nam Cung gia, lặng lẽ di chuyển vị trà nhằm ngăn chặn hÆ°á»›ng ngÆ°á»i bên trong có thể chạy Ä‘i. Má»™t khi phát hiện có ngÆ°á»i Ä‘i ra mang theo bảo váºt, bá»n há» láºp tức sẽ tiến hà nh chặn lại. Bản thân Nam Cung Vân có khả năng không biết, phụ thân của nà ng cÅ©ng không phải là không coi trá»ng chuyện nà y, mà căn bản là không có nói cho nà ng biết, bởi vì ngay trong đám há»™ vệ của nà ng, còn có má»™t gã cÆ°á»ng giả cảnh giá»›i Tiên Thiên! Má»™ Dung gia bên kia cÅ©ng thế! Tuy nhiên Má»™ Dung Phong thì biết sá»± việc đó. Loại chuyện nà y nếu để cho Nam Cung Vân biết, nói không chừng nà ng ta sẽ kÃch Ä‘á»™ng tiết lá»™ ra ngoà i.
Theo ánh mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u táºp trung và o trong phần má»™, liá»n thấy từ trong cá»a Ä‘á»™ng má»™t ngÆ°á»i dẫn đầu lao ra, khuôn mặt lá»™ vẻ kinh hoà ng đến cá»±c Ä‘iểm. Sau đó phát hiện nÆ¡i nà y không ngá» lại tụ táºp nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, hắn bá»—ng nhiên há miệng thở dốc, yết hầu chạy lên chạy xuống, nhÆ°ng cÅ©ng không nói má»™t câu nà o, sau đó thân mình láºp tức ngã nhà o xuống mặt đất, tay chân giáºt giáºt mấy cái rồi cứ nhÆ° váºy chết Ä‘i.
Theo sát sau đó, lại lao ra bốn ngÆ°á»i, lẽ ra cho dù ở bên trong phần má»™, cÅ©ng có thể nghe tiếng ồn à o náo nhiệt ở bên ngoà i, nhÆ°ng nhìn dáng vẻ những ngÆ°á»i nà y, trên nét mặt gần nhÆ° Ä‘á»u là y hệt nhau: trong khoảnh khắc từ trong phần má»™ lao ra Ä‘á»u lá»™ vẻ cá»±c kỳ kinh ngạc, trên mặt còn mang theo thần sắc kinh hoà ng.
Sau đó, chuyện xảy ra cà ng khiến ngÆ°á»i ta kinh ngạc hÆ¡n, những ngÆ°á»i đó Ä‘ang trong tình trạng cá»±c kỳ khủng khiếp chết Ä‘i, thế mà không ngá» thần sắc dần dần trở lại bình thÆ°á»ng, giống nhÆ° là đứa trẻ trở lại trong vòng tay ôm ấp của ngÆ°á»i mẹ, từng chút từng chút má»™t dần an ổn trở lại, sức sống... cÅ©ng dần dần từng chút má»™t đứt Ä‘oạn!
Nhìn thấy sau khi chết Ä‘i giống nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘ang ngủ là má»™t chuyện, nhÆ°ng trÆ¡ mắt nhìn ngÆ°á»i chết ở trÆ°á»›c mặt mình lại là má»™t chuyện khác, Nam Cung Vân sợ tá»›i mức úp mặt trong lòng Má»™ Dung Phong, cả ngÆ°á»i run láºp cáºp, hiển nhiên quá sợ hãi.
Tuy nhiên lúc nà y cÅ©ng không ai chú ý tá»›i sá»± thất thố của đại tiểu thÆ° Nam Cung gia, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bị cảnh tượng trÆ°á»›c mắt nà y dá»a cho hoảng sợ đến ngây ngÆ°á»i.
Rốt cuá»™c là loại lá»±c lượng gì, khiến những ngÆ°á»i nà y má»›i vừa thoát ra ngoà i Ä‘á»u chết sạch? Váºy vì sao kẻ trá»™m má»™ lúc ban đầu chạy ra ngoà i vẫn còn sống? DÆ°á»ng nhÆ° qua rất nhiá»u ngà y má»›i chết! Chẳng lẽ, trên phÆ°Æ¡ng diện nà y có huyá»n cÆ¡ gì hay sao?
Không ai chú ý tá»›i Lăng Tiêu sau khi nhìn thấy mấy ngÆ°á»i nà y lần lượt tá» vong, biểu tình trên mặt trở nên cá»±c kỳ ngÆ°ng trá»ng!
Bởi vì trong nháy mắt Lăng Tiêu nhìn những ngÆ°á»i nà y tá» vong, má»™t tia sức sống từ trong thân thể của bá»n há» bị hút ra, sau đó lại lÆ¡ lá»ng bay trở lại và o trong phần má»™. Còn linh hồn những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u rất nhanh tiêu tan Ä‘i!
Hồn bay phách lạc!
Tại sao có thể như thế?
Vừa rồi rõ rà ng chÃnh mình đã triệu táºp được hồn phách của ca ca Thiết Äản đến đây? Lăng Tiêu cau mà y, bá»—ng nhiên hắn nghÄ© đến, mấy ngÆ°á»i nà y vừa má»›i từ trong phần má»™ phóng ra, cổ khà thế trên ngÆ°á»i tuy rằng hùng mạnh, nhÆ°ng cÅ©ng không đạt tá»›i cảnh giá»›i Kiếm Thần, tất cả Ä‘á»u Ä‘ang khá»±ng lại ở cảnh giá»›i Kiếm Thánh không tiến lên được.
Hay là có liên quan tá»›i tu vi? NgÆ°á»i có tu vi cao thá»i gian chống lại lâu hÆ¡n má»™t chút? Lăng Tiêu ngẫm nghÄ© lại thấy không đúng, bởi vì kẻ trá»™m má»™ kia, thá»±c lá»±c của hắn nghe nói là Kiếm Thần báºc trung, mà ca ca Thiết Äản lại là Kiếm Thần báºc sáu đỉnh! Loại tu vi nà y, nếu có đủ tinh thạch cÅ©ng có hy vá»ng là cÆ°á»ng giả chân chÃnh tiến và o cảnh giá»›i Tiên Thiên!
NhÆ°ng thá»i gian chống đỡ lại không lâu dà i bằng kẻ trá»™m má»™, chẳng lẽ... ngÆ°á»i trong đó cố ý? NghÄ© váºy, Lăng Tiêu chuyển ánh mắt và o trong cá»a phần má»™ tối Ä‘en nhÆ° má»±c, trong lòng hắn cà ng hoà i nghi hÆ¡n.
Nam Cung Vân run rẩy cả thân mình, sau đó ở trong lòng Mộ Dung Phong lẩm bẩm nói:
- Äây quả thá»±c chÃnh là lá»i nguyá»n rủa! Tháºt quá đáng sợ! Phong ca ca! Chúng ta vá» nhà đi!
Lăng Tiêu Ä‘á»™t nhiên run lên, trong đầu linh quang chợt lóe: “Äúng váºy, loại tình huống nà y, rõ rà ng chÃnh là má»™t thuáºt nguyá»n rủa cá»±c kỳ cao minh! Äã tá»›i phạm vi giá»›i hạn chÃnh mình cÅ©ng không thể hiểu được!
NgÆ°á»i đó muốn sống lại? Lăng Tiêu được Nam Cung Vân vô tình nhắc nhở, láºp tức nghÄ© tá»›i khả năng nà y. Thi thể mãi mãi không bị hủy nát, bản thân cái nà y đã có thể nói lên vấn Ä‘á», bởi vì thần ngã xuống, trên cÆ¡ bản Ä‘á»u là hoà n toà n mai má»™t, cà ng là tồn tại hùng mạnh, cà ng sẽ không cho phép tôn nghiêm cùa mình bị vấy bẩn!
Hoặc là sống, hoặc là chết!
Tuyệt đối không có loại khả năng thứ ba!
Cho nên, cổ thi thể nà y có thể là của thần, rất có thể có được bản lĩnh một lần nữa sống lại!
Ãnh mắt Lăng Tiêu hÆ¡i lóe sáng: chết thì chết Ä‘i, còn sống lại là m gì chứ? Trong lòng có kết luáºn Lăng Tiêu cảm thấy nhẹ nhà ng thoải mái hẳn lên.
Lúc nà y, ngÆ°á»i ở đây đã bắt đầu tản Ä‘i, bảo váºt có hấp dẫn đến đâu Ä‘i nữa cÅ©ng không quý bằng tÃnh mệnh. Tuổi thá» của ngÆ°á»i trong Thánh Vá»±c lại cá»±c kỳ lâu dà i, vá»›i lại thỉnh thoảng sẽ có tin tức bảo váºt xuất thế. HÆ¡n nữa vì má»™t cổ thi thể có là của thần hay không còn chÆ°a biết mà mất Ä‘i sinh mạng của mình thì quả thá»±c không đáng!
Cho dù chiếm được thì phải là m thế nà o đây? Có ngÆ°á»i là muốn nghiên cứu vì sao nhiá»u năm nhÆ° váºy Thánh Vá»±c cÅ©ng không có thể phi thăng, nhÆ°ng có trá»i má»›i biết từ trên thi thể kia có tìm được đáp án hay không.
Cho nên, trong đám ngÆ°á»i đến nÆ¡i đây, ôm trong lòng đủ loại mục Ä‘Ãch, nhÆ°ng kết quả lại Ä‘á»u giống nhau, không ai muốn tiếp tục Ä‘i và o để chịu chết.
PhÃa sau vẫn còn có không Ãt ngÆ°á»i tá»›i, nhìn thấy thế sau má»™t hồi dò há»i biết rõ tình hình, trên cÆ¡ bản tất cả Ä‘á»u ngay láºp tức quay vá», má»™t và i ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i xem sao, sau khi thấy năm thi thể bao gồm cả ca ca của Thiết Äản, toà n bá»™ cÅ©ng không còn hứng thú xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Thá»i Ä‘iểm Má»™ Dung Phong rá»i Ä‘i hắn nhìn Lăng Tiêu tháºt sâu, nói tháºt, hắn có lòng tin chắc rằng ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y có gì đó không nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng. NhÆ°ng vừa thấy Nam Cung Vân bên cạnh lá»™ bá»™ dáng ghét cay ghét đắng Lăng Tiêu, ngẫm lại hay là quên Ä‘i, tuy nhiên hắn lại Ä‘i tá»›i bên má»™t tên há»™ vệ nói nhá» mấy câu.
Äợi cho ngÆ°á»i hai nhà đi xa sau đó tên thị vệ Má»™ Dung gia kia lặng lẽ Ä‘i vòng lại. Vì tên thị vệ mãi đến khi tá»›i gần Lăng Tiêu năm mÆ°á»i thÆ°á»›c má»›i bị Lăng Tiêu phát hiện dá»a cho Lăng Tiêu nhảy dá»±ng lên.
Trong lòng Lăng Tiêu cả kinh, nếu ngÆ°á»i nà y muốn gây bất lợi cho mình, vá»›i thá»±c lá»±c của mình hiện nay tất nhiên không địch lại!
Lăng Tiêu kinh sợ, tên thị vệ Má»™ Dung gia cà ng kinh sợ hÆ¡n, nguyên vốn còn vì thiếu gia phân phó mình đến truyá»n lá»i trong lòng hắn có chút bất mãn, cảm thấy chẳng qua là ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng nhÆ° bèo nÆ°á»›c gặp nhau thôi, lại không có thá»±c lá»±c gì, vì sao phải coi trá»ng hắn nhÆ° váºy?
Hắn trung thà nh vá»›i Má»™ Dung gia nà y không giả, nhÆ°ng hắn là cÆ°á»ng giả cảnh giá»›i Tiên Thiên! Äâu thèm để ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thế nà y ở trong mắt?
Tuy nhiên khi chứng kiến sá»± cảnh giác của ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y, trong lòng hắn ngược lại bá»™i phục đại thiếu gia có ánh mắt nhìn ngÆ°á»i, đồng thá»i lại vì đại thiếu gia không phải con dòng chÃnh mà cảm thấy tiếc nuối.
- Ta không có ác ý! Thiếu gia nhà chúng ta bảo ta truyá»n lá»i cho ngà i: ngà y 9 tháng 9, mÆ°á»i năm má»™t lần Nam Châu tổ chức đại há»™i tranh tà i, hy vá»ng có thể gặp mặt các hạ, thiếu gia nhà ta rất hứng thú vá»›i ngà i!
Lăng Tiêu thoáng sững sá», không ngá» Má»™ Dung Phong lại biểu lá»™ thiện ý truyá»n tin cho mình, tuy nhiên đại há»™i tranh tà i nà y là cái quái gì váºy? Lăng Tiêu gần nhÆ° phải nuốt vá»™i trở và o những lá»i nà y, bởi vì xem bá»™ dáng tùy ý của gã thị vệ nà y, hiển nhiên là già trẻ Ä‘á»u biết sá»± kiện đó, nếu nhÆ° mình há»i tá»›i váºy thì sẽ lá»™ ra bản thân không biết gì còn là chuyện nhá», bại lá»™ chÃnh mình đến từ nhân giá»›i má»›i là lá»›n chuyện!
Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu, nói:
- Äến lúc đó ta nhất định sẽ tá»›i!
Gã thị vệ gáºt gáºt đầu, sau đó vừa chắp tay chà o thân mình chợt bắn Ä‘i nhÆ° tia chá»›p.
Lăng Tiêu quay đầu lại, nhìn thấy triá»n núi vừa rồi còn vô cùng náo nhiệt, hiện tại lại trở nên vô cùng yên tÄ©nh, hắn khẽ lắc lắc đầu, nói vá»›i Thiết Äản vẫn còn ngồi ngốc ở đó:
- Có hai chuyện: thứ nhất, đại há»™i tranh tà i là cái gì váºy? Thứ hai, ta muốn bế quan, ngÆ°Æ¡i bảo vệ cho ta!
tÃch cá»±c thanks nha
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
10-12-2010, 09:32 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
Chương 422: Phân thần kỳ.
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
- Äại há»™i tranh tà i?
Thiết Äản gãi gãi đầu. Ãnh mắt nhiá»u Ãt có chút mÆ¡ hồ, sau mối bi thÆ°Æ¡ng tâm tình hắn còn chÆ°a kịp trấn tÄ©nh lại hoà n toà n, từ thuở nhá» hắn và ca ca sống nÆ°Æ¡ng tá»±a lẫn nhau, là ca ca má»™t tay cÆ°u mang chăm sóc hắn, sau đó lại dạy hắn vÅ© kỹ, giúp hắn trưởng thà nh nhÆ° ngà y nay. Có thể nói, Thiết Äản nếu không nhỠđại ca hắn không có khả năng sống cho tá»›i hôm nay, cà ng đừng nói còn có được má»™t thân bản lÄ©nh không kém nhÆ° váºy.
Thiết Äản nhìn Lăng Tiêu, ánh mắt dần dần trấn tÄ©nh lại, sau đó nói:
- Hẳn đúng là má»—i mÆ°á»i năm má»™t lần các loại so tà i, có luyện Ä‘an, còn có luáºn võ, còn có má»™t số so tà i khác, tá»· nhÆ° nói giao dịch các loại đồ váºt nà y ná», ta và ca ca có Ä‘i xem qua náo nhiệt nà y rất nhiá»u lần. Tuy nhiên, ca ca nói, mục Ä‘Ãch thá»±c sá»± của đại há»™i là các đại gia tá»™c ở Nam châu thiết láºp để thu hút má»i chà o nhân tà i. Ca ca chÆ°a bao giá» cho phép ta Ä‘i lên tá»· thÃ. Bởi vì chỉ cần Ä‘i và o các gia tá»™c thì sẽ không còn tá»± do nữa. Ta và ca ca còn rất nghèo, chúng ta cÅ©ng không có tiá»n Ä‘i mua đồ váºt nà y ná», cho nên, má»—i lần Ä‘á»u chỉ xem náo nhiệt mà thôi.
Khi Thiết Äản nói đến Ä‘iá»u nà y, hắn gãi gãi đầu nhiá»u Ãt có chút ngượng ngùng. Lăng Tiêu mỉm cÆ°á»i, tên to con nà y có tÆ°á»›ng mạo xấu xà tâm địa thuần phác kỳ tháºt cÅ©ng không ngốc, hắn chỉ là có hÆ¡i ngây thÆ¡.
- ChỠđến lúc đó ta dẫn ngÆ°Æ¡i Ä‘i, ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i mua cái gì ngÆ°Æ¡i thÃch!
Lăng Tiêu nhìn Thiết Äản, nhẹ giá»ng nói.
- Tháºt sá»± à !
Trên mặt Thiết Äản lá»™ ra thần sắc ngạc nhiên vui mừng, nhÆ°ng láºp tức ánh mắt lá»™ ra và i phần Ä‘au thÆ°Æ¡ng, nói:
- Ca ca kỳ tháºt đến đến nÆ¡i đây tìm bảo váºt, chÃnh là muốn có tiá»n mua cho Thiết Äản má»™t vÅ© khà thuáºn tay, không nghÄ© tá»›i bảo váºt không tìm được, ca ca còn vì váºy mà táng mạng, ta không nên đòi há»i để ca ca tá»›i đây.
Thiết Äản nói xong, nhìn ca ca nằm đó, đôi mắt lại Ä‘á» lên.
Lăng Tiêu nhìn tên to xác nà y lại tình cảm dạt dà o như thế, khẽ lắc lắc đầu, nói:
- Chuyện nà y không trách ngÆ°Æ¡i, ca ca ngÆ°Æ¡i vì ngÆ°Æ¡i Ä‘i là m cái gì, cÅ©ng Ä‘á»u là cam tâm tình nguyện. Ta giúp ngÆ°Æ¡i chôn ca ca ngÆ°Æ¡i Ä‘i, để ở đây cÅ©ng không phải chuyện hay.
Thiết Äản nÆ°á»›c mắt rÆ°ng rÆ°ng gáºt gáºt đầu.
.......
Nhìn trÆ°á»›c mặt nổi lên má»™t ngôi má»™ má»›i, trong lòng Lăng Tiêu cảm khái muôn và n. Lòng thầm nghÄ©: “Má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i, nhÆ° cá» cây mùa thu! Tu tiên cÅ©ng tốt, là m má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng cÅ©ng tốt, gắng đạt tá»›i sao cho cuá»™c sống của chÃnh mình trải qua không lÆ°u lại Ä‘iá»u gì tiếc nuối, má»›i là chân lý của Ä‘á»i ngÆ°á»i!â€
Lăng Tiêu không có tiến và o phần má»™, bởi vì thá»±c lá»±c hiện nay của hắn còn chÆ°a đạt tá»›i Phân Thần kỳ, hÆ¡n nữa nếu hắn cứ nhÆ° váºy Ä‘i và o, cÅ©ng nhất định sẽ là m Thiết Äản sợ hãi.
Lăng Tiêu không muốn khuấy động tên to xác nhạy cảm nà y thêm lần nữa.
Dá»c theo triá»n núi và o sâu bên trong, hai bên đại thụ cao ngất tà ng lá sum sê che lấp ánh sáng mặt trá»i, dÆ°á»›i chân má»™t tầng lá khô trải tháºt dà y, trong rừng sÆ°Æ¡ng mù dà y đặc, linh khà dÆ° thừa.
Lăng Tiêu tìm được má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng không lá»›n, chỉ có thể chứa ba bốn ngÆ°á»i, Thiết Äản nà y to lá»›n khẳng định là và o không được.
Lăng Tiêu nhìn Thiết Äản nói:
- Tự mình ngươi có thể săn thú không?
Thiết Äản gáºt gáºt đầu, loại chuyện săn thú nà y là sở trÆ°á»ng nhất của hắn.
Lăng Tiêu xuất ra từ trong chiếc nhẫn không gian má»™t viên đá dánh lá»a, má»™t bao muối ném cho Thiết Äản, nói:
- Tá»± mình Ä‘i tìm thú săn ăn Ä‘i, ta bố trà tráºn pháp tại cá»a Ä‘á»™ng. Ta không ra ngoà i, ngÆ°Æ¡i không được tá»± tiện xông và o, nếu không sẽ bị thÆ°Æ¡ng.
Thiết Äản không biết cái gì là tráºn pháp, nhÆ°ng vẫn nghiêm túc gáºt gáºt đầu, nói:
- Ca ca! Thiết Äản đã biết, ca ca không ra ngoà i, Thiết Äản tuyệt đối không Ä‘i và o.
- A... Ca ca?
Lăng Tiêu nhìn ánh mắt Thiết Äản mÆ¡ hồ Ä‘ang chỠđợi, thầm nghÄ©: được rồi, ca ca thì ca ca. Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu, nhìn Thiết Äản lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i, sau đó xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o Ä‘á»™ng, tiện tay ném ra mấy khối tinh hạch ma thú. DÆ°á»›i ánh mắt kinh ngạc của Thiết Äản, cá»a Ä‘á»™ng Ä‘ang hiển hiện rõ rà ng, thoắc cái biến mất tung tÃch! Biến thà nh má»™t tảng đá tháºt lá»›n.
Trên gÆ°Æ¡ng mặt dữ tợn của Thiết Äản co giáºt và i cái, hắn không kìm lòng được định bÆ°á»›c tá»›i giÆ¡ tay sá» xem sao, tuy nhiên nghÄ© đến ca ca vừa rồi nhắc nhở, hắn vá»™i lùi lại, trong lòng thầm nghÄ©: “Chỉ có ca ca nà y không chê mình xấu xÃ, trong mắt ca ca không há» thấy lá»™ ra vẻ chán ghét, ca ca là ngÆ°á»i tốt, Thiết Äản phải nghe lá»i!â€
Lăng Tiêu đứng ở trong Ä‘á»™ng, nhìn hà nh Ä‘á»™ng của Thiết Äản, nét cÆ°á»i trên mặt cà ng Ä‘áºm, ở trong mắt Lăng Tiêu: Thiết Äản bá» ngoà i tuy rằng xấu xà không chịu nổi, tháºm chà có chút dá»a ngÆ°á»i, nhÆ°ng tâm tÃnh lại cá»±c kỳ tinh thuần. ChÃnh mình nếu thà nh láºp thế lá»±c ở Thánh Vá»±c. Không phải chÃnh là cần ngÆ°á»i nhÆ° váºy sao? Ta đâu cần quản bá»™ dáng hắn thế nà o, chỉ cần má»™t lòng trung thà nh theo ta, ta sẽ vÄ©nh viá»…n che chở cho hắn!
Trong lòng nghÄ©, Lăng Tiêu khoanh chân ngồi xuống, năng lượng trong cÆ¡ thể tÃch tụ rất nhiá»u, nếu nhÆ° muốn Ä‘á»™t phá cảnh giá»›i Phân Thần kỳ đã có thể từ lâu. Cho nên, Lăng Tiêu nhắm mắt ngÆ°ng thần, trong lòng mặc niệm pháp quyết, chân nguyên trong cÆ¡ thể bắt đầu Ä‘iên cuồng váºn hà nh, toà n bá»™ chân nguyên Ä‘á»u không ngừng kÃch và o tá» phủ của Lăng Tiêu. Nguyên anh bên trong tá» phủ toà n thân chiến giáp mà u và ng phát ra vạn tia hà o quang, hai mắt nhắm nghiá»n, và đang khoanh chân ngồi đó tÆ° thế giống y hệt nhÆ° Lăng Tiêu.
Chân nguyên vô táºn kia xung kÃch và o tá» phủ sau đó Ä‘á»u hÆ°á»›ng tá»›i nguyên anh nhÆ° dòng nÆ°á»›c à o à o chảy tá»›i, bao phủ kÃn nguyên anh của Lăng Tiêu, sau đó lại vá»›i tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh rÆ¡i cháºm lại xuống dÆ°á»›i, nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u bị nguyên anh hấp thu!
Nguyên vốn nguyên anh hình dạng tháºt thể, nhÆ°ng từ lúc hấp thu chân nguyên, không ngừng trở nên trong suốt, rồi lại trong suốt! Äến cuối cùng, không ngá» trở nên giống nhÆ° má»™t đạo linh hồn. Mắt thÆ°á»ng không thể thấy, nhÆ°ng trong đạo linh hồn lúc nà y ẩn chứa năng lượng khổng lồ, đủ để khiến thiên địa phải biến sắc!
Mãi đến khi toà n bá»™ chân nguyên trong cÆ¡ thể Lăng Tiêu gần nhÆ° bị rút sạch không còn, nguyên anh má»›i mở mắt, hai mắt nhÆ° tia chá»›p, đứng ở bên trong tá» phủ của Lăng Tiêu, đầu Ä‘á»™i trá»i chân đạp đất, khóe miệng hiện lên vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, chợt biến mất trong tá» phủ!
Bản tôn Lăng Tiêu vẫn tÄ©nh tá»a trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, bắt đầu hấp thu thiên địa linh khà khôi phục chân nguyên trong cÆ¡ thể, mà nguyên thần lại bay vá» hÆ°á»›ng thần má»™.
Lúc nà y bên ngoà i Ä‘ang là ban đêm, nguyên thần Lăng Tiêu thấy Thiết Äản Ä‘ang ngồi ngẩn ngÆ°á»i trÆ°á»›c má»™t đống lá»a, trên ngá»n lá»a Ä‘ang nÆ°á»›ng má»™t con dã thú chảy mỡ, mùi thÆ¡m theo gió bay tá»›i, Lăng Tiêu ngá»i thấy không ngá» lại có cảm giác hÆ¡i thèm ăn!
Cảnh giá»›i Phân thân kỳ, quả nhiên không giống bình thÆ°á»ng!
TrÆ°á»›c đây nguyên thần xuất khiếu, trong sáu dục vá»ng chỉ có muốn nhìn, muốn nghe, và ý muốn là có thể hiển lá»™ ra, không nghÄ© tá»›i Phân Thần kỳ nà y, không ngá» lục dục Ä‘á»u cảm nháºn được!
Trong lòng Lăng Tiêu vui sÆ°á»›ng, lúc nà y nguyên thần Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c thần má»™, lại phát hiện gần đó không ngá» vẫn còn có ngÆ°á»i tiếp tục đến nÆ¡i đây, Lăng Tiêu thầm than trong lòng, xem ra lòng tham của con ngÆ°á»i cÅ©ng không thể tiêu trừ được. Bá»n há» nhÆ° thế, chÃnh mình... lúc đó chẳng phải cÅ©ng nhÆ° thế sao?
Khẽ lắc lắc đầu, Lăng Tiêu thầm nghÄ© đã đến đây rồi không thể chùn bÆ°á»›c được! Hắn vá»t và o bên trong thần má»™, má»›i vừa Ä‘i và o, nguyên thần của Lăng Tiêu liá»n rõ rà ng cảm giác được có má»™t uy áp tháºt lá»›n ùn ùn kéo đến phủ lên hắn. Láºp tức toà n thân chiến giáp mà u và ng chợt sáng lên, nếu Lăng Tiêu không sá»›m có phòng bị, sợ là chỉ má»™t cổ uy áp nà y cÅ©ng có thể là m cho nguyên thần bị tổn thÆ°Æ¡ng!
Äồng thá»i, Lăng Tiêu cÅ©ng phát hiện ở bên trong nà y, quả tháºt không thể nghe được chút tiếng Ä‘á»™ng nà o ở bên ngoà i, Lăng Tiêu gần nhÆ° cà ng thêm khẳng định suy Ä‘oán của mình lúc trÆ°á»›c: cổ thi thể kia tất nhiên là vì để sống lại đã là m ra việc nà y!
Lăng Tiêu còn cảm giác được uy áp tháºt lá»›n trong Ä‘á»™ng, cÅ©ng không phải có chủ váºt, mà do cổ thần thi ở trong nà y má»™t thá»i gian quá lâu đã tá»± hình thà nh ra uy áp đó!
Cái nà y giống nhÆ° con hổ là vua của muôn loà i thú, nhÆ° váºy cho dù lão hổ đã chết nằm ở nÆ¡i nà o xung quanh nÆ¡i đó cÅ©ng sẽ có má»™t uy áp. Cổ uy áp nà y chÃnh là dÆ° oai khi lão hổ còn sống lÆ°u lại! Äể chấn nhiếp kẻ khác không dám tùy tiện tá»›i gần!
Hổ còn nhÆ° thế, huống chi là má»™t vị thần! Cà ng hÆ¡n thế! Uy áp của thần, nếu là thần còn sống, đứng ở trÆ°á»›c mặt nhân loại thì hoà n toà n không cần phải nói câu gì, cÅ©ng không cần là m cái gì, cứ đứng ở nÆ¡i đó nhân loại Ä‘á»u sẽ run rẩy nói không ra lá»i!
Äây là má»™t loại chênh lệch đẳng cấp, giữa hai bên kém xa quá lá»›n! Cho dù là thá»±c lá»±c hùng mạnh nhất nhân loại chống lại chân thần, vị thần kia chỉ cần má»™t ngón tay cÅ©ng có thể nghiá»n chết hắn! Cái nà y giống nhÆ° má»™t con kiến thá»±c lá»±c hùng mạnh đến đâu Ä‘i nữa ở trÆ°á»›c mặt nhân loại, cÅ©ng chỉ yếu á»›t không chịu nổi má»™t kÃch, đó là má»™t đạo lý!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, thần đây là nói vá» thần ở Tu Chân Giá»›i của Lăng Tiêu, còn nhÆ° nói thần ở thế giá»›i nà y hình dáng ra sao Lăng Tiêu còn chÆ°a nhìn thấy, tá»± nhiên cÅ©ng không thể suy Ä‘oán được.
Toà n thân nguyên thần của Lăng Tiêu bùng phát ra vầng hà o quang và ng ánh, tại bên trong phần má»™ tối Ä‘en nhÆ° má»±c nà y trông nhÆ° má»™t ngá»n đèn di Ä‘á»™ng, chiếu sáng xung quanh phạm vi hÆ¡n mÆ°á»i thÆ°á»›c!
Huyệt má»™ trông giống nhÆ° má»™t tầng hầm ngầm giản dị, bình thÆ°á»ng, bên trong lối Ä‘i không ngừng tản ra là n hÆ¡i lạnh giá, nếu là thân thể ngÆ°á»i Ä‘i ở bên trong, sẽ bị loại khà lạnh nà y ảnh hưởng đến cảm xúc, tá»± nhiên sẽ trở nên khẩn trÆ°Æ¡ng lên.
Lăng Tiêu lúc nà y tuy là trạng thái nguyên thần, nhÆ°ng vẫn có thể cảm nháºn được hết thảy Ä‘iá»u nà y, nhÆ°ng vá»›i hắn mà nói, loại khà vị đáng sợ nà y hiển nhiên cÅ©ng không uy hiếp hắn chút nà o.
Bá»—ng nhiên từ phÃa sau truyá»n đến mấy tiếng reo ngạc nhiên vui mừng, Lăng Tiêu khẽ nhÃu mà y, thầm nghÄ©: Tháºt là đám ngÆ°á»i không sợ chết, không ngá» tháºt sá»± dám Ä‘i và o đây?
Thá»i Ä‘iểm Lăng Tiêu vừa má»›i và o, cÅ©ng đã biết bên ngoà i có mấy ngÆ°á»i, không nghÄ© tá»›i bá»n há» lại Ä‘i thẳng và o đây.
Lăng Tiêu thầm nghÄ© trong lòng, tâm niệm vừa Ä‘á»™ng, láºp tức thu hồi chiến giáp mà u và ng, bên trong hang Ä‘á»™ng lại rÆ¡i và o bóng Ä‘en vô táºn.
- Bảo váºt! Cái kia nhất định là bảo váºt! Các huynh mau Ä‘uổi theo kẻo bảo váºt bay mất!
- Äúng váºy đúng váºy! Vừa rồi ta rõ rà ng nhìn thấy phÃa trÆ°á»›c có ánh sáng!
- Thần khà đấy! Lấy được má»™t kiện chúng ta liá»n già u to rồi. Mẹ nó! Äám kia ngÆ°á»i ta nói trong phần má»™ nà y có lá»i nguyá»n rủa. Trong mắt lão tá» xem ra Ä‘á»u là nói hÆ°Æ¡u nói vượn! Là bá»n há» không có váºn may!
Mấy ngÆ°á»i ở phÃa sau hô to gá»i nhá», liá»u mạng Ä‘uổi theo hÆ°á»›ng Lăng Tiêu nÆ¡i nà y, Lăng Tiêu có chút dở khóc dở cÆ°á»i, thầm nghÄ©: “Mấy ngÆ°á»i nà y chết đến nÆ¡i còn không biết. Giữa ngÆ°á»i dÅ©ng cảm không biết sợ và kẻ không biết thì không sợ, chỉ khác biệt má»™t chút nhÆ° váºy, mà hai thứ cảm giác cÅ©ng hoà n toà n bất đồng!
Tháºt sá»± là má»™t đám ngu ngốc, chẳng lẽ bá»n há» không phát hiện ngôi má»™ má»›i bên ngoà i sao?
Lăng Tiêu chợt mỉm cÆ°á»i, không muốn đối mặt vá»›i những ngÆ°á»i nà y, hắn chợt tăng tốc chạy sâu và o trong huyệt má»™, bá» những ngÆ°á»i đó phÃa sau.
Cà ng và o sâu cổ uy áp kia lại cà ng rõ rà ng, đồng thá»i lại còn có má»™t loai sá»± thu hút kỳ dị nhÆ° Ä‘ang cổ vÅ© má»i ngÆ°á»i Ä‘i sâu và o. Luồng hÆ¡i lạnh giá cÅ©ng dần dần biến mất, bên trong hang Ä‘á»™ng lại có cảm giác nhÆ° mùa xuân ấm áp.
Khóe miệng Lăng Tiêu chợt hiện lên vẻ cÆ°á»i lạnh, thầm nghÄ©: “Giả thần giả quá»·! Thủ Ä‘oạn thÆ°á»ng thôi!â€
Hắn Ä‘ang nghÄ© ngợi phÃa sau lại truyá»n đến tiếng chuyện trò ầm Ä©.
Lăng Tiêu nhÃu mà y: “Äám ngÆ°á»i nà y tháºt đúng là đáng ghét, không thấy quan tà i không đổ lệ hay sao? Tốt lắm! Vừa lúc ta cÅ©ng mở mang kiến thức má»™t chút, xem thần thi nà y đến tá»™t cùng là m thế nà o hút sức sống trong cÆ¡ thể các ngÆ°Æ¡i.â€
tÃch cá»±c thanks nha
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
10-12-2010, 09:33 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
ChÆ°Æ¡ng 423: Tranh.
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
Mấy ngÆ°á»i kia Ä‘uổi theo đến đây trong lòng cÅ©ng rất bá»±c tức, vô cùng khó hiểu, vừa má»›i đây rõ rà ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn thấy bên trong Ä‘á»™ng nà y lóe sáng ánh và ng. Bởi vì ở trong hang tối Ä‘en nhÆ° má»±c, hÆ¡i có má»™t chút tia sáng cÅ©ng có thể trông thấy rõ rà ng, mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u tin chắc mình không có nhìn lầm, nhÆ°ng cùng Ä‘uổi theo đến nÆ¡i đây lại không phát hiện thứ gì... Äiá»u nà y khiến trong lòng mấy ngÆ°á»i vốn trà n đầy niá»m tin, cÅ©ng không khá»i xao Ä‘á»™ng thấp thá»m lo âu.
- Äại ca! Có phải... chúng ta Ä‘á»u xuất hiện ảo giác hay không?
Má»™t thanh âm có chút do dá»± vang lên, láºp tức bị má»™t thanh âm khác cắt ngang.
- Ảo giác cái rắm chó! Con bà nó! Bên trong Thánh Vá»±c nà y vô số năm cÅ©ng chÆ°a ngÆ°á»i nà o phi thăng, ta Ä‘oán chừng tráºn Thần chiến năm đó đã hủy hoại toà n bá»™ thần giá»›i, rồi các thần hồi đó cÅ©ng Ä‘á»u đã chết! Thần cÅ©ng không còn, má»™t cái thi thể thần thì tÃnh cái rắm gì!
Nguyên thần của Lăng Tiêu bay dáºt dá» phÃa trên hang Ä‘á»™ng, lặng lẽ nhìn mấy ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i.
NgÆ°á»i nói chuyện trÆ°á»›c đó lá gan rõ rà ng có hÆ¡i nhá», dè dặt nói:
- Dù sao ta cÅ©ng cảm thấy địa phÆ°Æ¡ng nà y có Ä‘iá»u cổ quái. Ôi! Chúng ta bá»—ng dÆ°ng chạy tá»›i nÆ¡i nà y là m cái gì chứ?
- Phù! Äồ nhát gan! Äợi đến lúc tìm được bảo bối, không có phần của ngÆ°Æ¡i!
Tên nói lá»i bất kÃnh vá»›i thần khinh bỉ nói vá»›i đồng bạn.
Lúc nà y, một thanh âm uy nghiêm vang lên:
- Äược rồi! Hai ngÆ°Æ¡i có thể đừng tranh cãi ầm Ä© nữa được không? Lão Tam nói không sai, ở trong nà y có Ä‘iá»u cổ quái. Lão Nhị! Xem ra lá»i nhắc nhở bên ngoà i là tháºt.
Lão Nhị là ngÆ°á»i bất kÃnh thần nghe xong, còn có vẻ không phục, tuy nhiên cÅ©ng không có phản bác lá»i của lão Äại, mà nói:
- Chết thì chết! Dù sao lão tỠđã sống lâu hÆ¡n má»™t ngà n năm rồi, nghe nói ở nhân giá»›i sống trăm năm đã tÃnh là trÆ°á»ng thá», so vá»›i bá»n há», chúng ta chÃnh là thần. Cho nên dù bây giá» có chết, ta cÅ©ng không có gì tiếc nuối!
Trong đám ngÆ°á»i, còn có má»™t ngÆ°á»i lên tiếng nói:
- Ta nói Tam ca nói đúng! Huynh đừng suốt ngà y cứ chết nà y chết kia, huynh chán sống, nhưng ta còn chưa sống đủ đấy!
Thanh âm trong trẻo, đúng là một nữ nhân.
Nguyên thần của Lăng Tiêu thừa dịp bá»n há» nói chuyện liá»n bay xuống tầng thấp nhất, nhÆ°ng vừa tiến và o, Lăng Tiêu biến sắc mặt!
Cái gá»i là nguyên thần thứ hai, kỳ tháºt chÃnh là linh hồn hùng mạnh có được ý thức của mình, theo tu vi tăng cao được luyện tế ra rất mạnh, cÅ©ng có thể là m má»i chuyện giống nhÆ° thân thể. Tuy nhiên dù sao cÅ©ng chỉ là linh hồn, rất nhạy cảm vá»›i các loại lá»±c lượng, còn xa má»›i hÆ¡n được thá»±c thể.
Lăng Tiêu vừa tiến và o đến phần má»™ tầng thấp nhất, đầu tiên cÅ©ng không có nhìn thấy cổ thi thể kia, nhÆ°ng cảm giác được ở dÆ°á»›i nà y trà n ngáºp năng lượng tháºt mạnh!
Äồng thá»i, đủ loại ảo cảnh tâm ma không há» có dấu hiệu báo trÆ°á»›c bá»—ng dÆ°ng xuất hiện ở trÆ°á»›c mắt Lăng Tiêu!
Chiến giáp mà u và ng chợt bá»™c phát ra hà o quang mãnh liệt, đồng thá»i trên khoảng không vang lên các loại âm tiết thần kỳ, bảo vệ tâm thần Lăng Tiêu, má»™t pháp tượng tháºt lá»›n xuất hiện ở phÃa sau nguyên thần của Lăng Tiêu. Äó là Äại Tá»± Tại Tâm Kinh cảm nháºn được uy hiếp mãnh liệt đã tá»± Ä‘á»™ng bảo vệ chủ nhân.
Tâm tÆ° Lăng Tiêu chỉ mê loạn trong nháy mắt liá»n tỉnh táo lại, đồng thá»i kinh ngạc không thôi, không thể tưởng được tầng thấp nhất của phần má»™ nà y lại là nhÆ° thế nà y, khó trách những ngÆ°á»i đó Ä‘á»u Ä‘iên cuồng chạy ra bên ngoà i. Sợ là đến chết cÅ©ng không biết chÃnh mình bị trầm mê giữa ảo cảnh rồi chết vì tâm ma của chÃnh mình!
Thủ Ä‘oạn tháºt cao minh! Nói nhÆ° thế ngÆ°á»i nà y ngay cả nhân quả cÅ©ng không há» dÃnh dáng tá»›i, mà có thể chỠở trong nà y thoải mái hấp thu sức sống của ngÆ°á»i khác. Tuy nhiên, lẽ ra loại chuyện nà y hẳn phải sá»›m đã xảy ra nhÆ°ng vì sao hắn đợi cho tá»›i hôm nay má»›i thá»±c hiện?
Ãnh mắt Lăng Tiêu chiếu và o giữa lòng phần má»™, phát hiện ở giữa Ä‘á»™ng má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang khoanh chân ngồi.
NgÆ°á»i nà y Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa Lăng Tiêu, dáng ngÆ°á»i cao lá»›n, đầu trá»c khoác áo choà ng mà u Ä‘en. Thân mình vẫn không nhúc nhÃch, nhÆ°ng tất cả năng lượng, toà n bá»™ Ä‘á»u phát ra từ trên thân ngÆ°á»i nà y!
Lăng Tiêu mở thiên nhãn chiếu vá» phÃa ngÆ°á»i nà y, năng lượng bên trong huyệt má»™ bị ánh mắt của Lăng Tiêu dẫn Ä‘á»™ng, cà ng bốc lên cuồn cuá»™n, trong không khà không ngừng vang lên tiếng nổ bùng bùng.
Mà lúc nà y, mấy ngÆ°á»i kia rốt cục cÅ©ng Ä‘i và o tá»›i chá»— sâu trong lòng má»™ nà y. Lão không tin thần là ngÆ°á»i đầu tiên bÆ°á»›c và o, gần nhÆ° ngay trong khoảnh khắc liá»n thét to má»™t tiếng Ä‘iên cuồng, xoay ngÆ°á»i chạy ra phÃa ngoà i!
Lối Ä‘i trong phần má»™ là hình xoắn ốc, luôn ngiêng xuống phÃa dÆ°á»›i. Cho nên, thá»i Ä‘iểm mấy đồng bá»n của hắn còn chÆ°a kịp hiểu chuyện gì xảy ra, chợt nghe tiếng thét hoảng sợ đến cá»±c Ä‘iểm của ngÆ°á»i ná» hÆ°á»›ng theo Ä‘Æ°á»ng vòng vang vá»ng lên.
Lăng Tiêu váºn thiên nhãn trong nháy mắt chiếu và o trong đầu khối thần thi, đồng thá»i trong miệng phát ra má»™t tiếng hét to:
- Rá»i khá»i nÆ¡i nà y!
Vách tÆ°á»ng dÆ°á»›i đáy má»™ cÅ©ng bị tiếng quát to của Lăng Tiêu chấn Ä‘á»™ng đến rung lên xà o xạc, từng khồi đất rÆ¡i xuống bá»™p bá»™p, là m cho mấy ngÆ°á»i định Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c kinh sợ đến sắc mặt đại biến!
Tuy nhiên Lăng Tiêu quát lên má»™t tiếng nà y vẫn là nhắc nhở có phần cháºm, trong đám ngÆ°á»i đó có má»™t ngÆ°á»i không kìm được Ä‘i xuống tá»›i nÆ¡i, vừa liếc mắt nhìn hÆ°á»›ng bên nà y má»™t cái, hắn ngạc nhiên vui mừng hét lá»›n:
- Bảo váºt!
Hắn vừa hét vừa chỉ và o chiến giáp mà u và ng bảo há»™ nguyên thần Lăng Tiêu, nhÆ°ng ngay sau đó, cÅ©ng phát ra má»™t tiếng thét hoảng sợ rồi bá» chạy ra phÃa ngoà i, mấy ngÆ°á»i theo sau kia lúc nà y dÆ°á»ng nhÆ° bị má»™t lá»±c lượng vô hình dẫn dắt, từng ngÆ°á»i từng ngÆ°á»i má»™t Ä‘i xuống tá»›i, sau đó cÅ©ng Ä‘á»u trông thấy tình hình bên trong.
Tháºm chà lão Äại trong đám ngÆ°á»i có tu vi cảnh giá»›i Kiếm Thần, còn rút kiếm bắn ra mấy đạo kiếm khà vá» phÃa Lăng Tiêu và cổ thi thể phÃa dÆ°á»›i, sau đó má»›i giá»±t mình hoảng sợ đến cá»±c Ä‘iểm bá» chạy ra phÃa ngoà i.
Lăng Tiêu lắc mình tránh thoát mấy đạo kiếm khÃ, nghe tiếng kêu sợ hãi dần dần Ä‘i xa, hắn khẽ thở dà i: “Sau khi hiểu được tình hình cụ thể mình liá»n cảnh cáo những ngÆ°á»i đó má»™t phen để cho bá»n há» rá»i Ä‘i là được. Không nghÄ© tá»›i năng lượng của cổ thi thể nà y, hùng mạnh hÆ¡n xa so vá»›i tưởng tượng của mình!†Lăng Tiêu nghÄ© đến đây, tiếp đó nhìn thấy năm đạo sức sống từ bên ngoà i nhẹ nhà ng bay và o, sau đó cùng xoay tròn quấn và o há»—n hợp năng lượng kia. Lúc nà y Lăng Tiêu đã hiểu rõ cổ lá»±c lượng nà y bắt nguồn từ đâu phát sinh. Xem ra, phần má»™ nà y không biết tồn tại bao nhiêu năm, vá»›i phÆ°Æ¡ng thức nà y không biết đã giết bao nhiêu ngÆ°á»i. Äáng tiếc chÃnh là vì quá mức cao minh, vì thế từ trÆ°á»›c đến nay vẫn không có ngÆ°á»i nà o cảnh giác.
Lúc nà y Lăng Tiêu không khá»i dâng lên má»™t tia cảm khái: Thánh Vá»±c quá lá»›n!
Äúng lúc nà y, cổ thi thể vẫn Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa Lăng Tiêu, thân mình chÆ°a Ä‘á»™ng, vẫn nhÆ° cÅ© khoanh chân cố định, nhÆ°ng không ngá» quay đầu lại, mặt mà y rõ rà ng, hình dạng cá»±c kỳ anh tuấn, tuy nhiên trong lòng Lăng Tiêu lại chợt căng thẳng, má»™t luồng hÆ¡i lạnh truyá»n khắp cả ngÆ°á»i Lăng Tiêu!
Bởi vì nà y khuôn mặt... cùng chÃnh mình, giống nhau nhÆ° đúc!
- Äợi nhiá»u năm nhÆ° váºy, rốt cục chỠđược má»™t ngÆ°á»i linh hồn hùng mạnh!
Má»™t thanh âm hùng háºu vang lên khắp bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng, dÆ°á»ng nhÆ° còn mang theo má»™t vẻ ngạc nhiên vui mừng:
- Vốn tưởng rằng còn phải ngủ say không biết bao nhiêu năm nữa. Nếu ngÆ°Æ¡i đã chủ Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a tá»›i cá»a, tuy rằng yếu má»™t chút, nhÆ°ng cÅ©ng tạm được. Äến đây Ä‘i! Từ nay vá» sau, ta là ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là ta!
Thanh âm dần dần trầm thấp xuống, giá»ng Ä‘iệu hết sức dụ hoặc!
Äồng thá»i, má»™t luồng sức mạnh mãnh liệt, bao trùm nguyên thần của Lăng Tiêu, kéo vá» hÆ°á»›ng cổ thi thể kia!
Thá»i Ä‘iểm Lăng Tiêu dùng thiên nhãn quan sát vừa rồi, kỳ tháºt cÅ©ng đã phát hiện, thi thể nà y rõ rà ng là má»™t khối năng lượng hoà n toà n thá»±c thể hóa hình thể ngÆ°á»i!
NhÆ°ng bên trong lại giống y nhÆ° đúc cÆ¡ thể con ngÆ°á»i! Nói cách khác, đối vá»›i Lăng Tiêu mà nói đây là má»™t thân thể lý tưởng nhất để gá»i nguyên thần thứ hai!
NhÆ°ng Lăng Tiêu cÅ©ng hiểu được, trên Ä‘á»i nà y nà o có chuyện tốt nhÆ° váºy? Váºy chẳng phải vô số năm trÆ°á»›c, có ngÆ°á»i đã tÃnh trÆ°á»›c sẽ có má»™t ngÆ°á»i tu chân đến từ Tu Chân Giá»›i, Ä‘i và o Thánh Vá»±c, sau đó vì chÃnh mình chuẩn bị sẵn má»™t phần đại lá»… nà y hay sao? HÆ¡i dùng đầu óc ngẫm lại, cÅ©ng biết đây là chuyện ảo tưởng.
Duy nhất có má»™t khả năng là nhân thể nà y hoà n toà n do năng lượng hình thà nh, là có ngÆ°á»i chuẩn bị cho bản thân! NhÆ°ng vì má»™t nguyên nhân nà o đó không thể Ä‘i và o trong được, cÅ©ng có thể có liên quan tá»›i lá»±c lượng, dù sao cÅ©ng cần phải có má»™t linh hồn hùng mạnh để là m váºt dẫn!
Mà sau khi thanh âm nà y truyá»n ra, trong đầu Lăng Tiêu chợt lóe linh quang, thanh âm nà y chỉ là má»™t ý niệm thần lÆ°u lại! Äây là thần má»™ không sai, có lẽ chÃnh là thá»i Ä‘iểm Thần chiến thá»i thượng cổ, có vị thần nà o đó bị thÆ°Æ¡ng đến nÆ¡i đây, sau đó lợi dụng thá»±c lá»±c còn sót lại của mình, tá»± tạo cho mình má»™t thân thể hoà n mỹ, nhÆ°ng lúc nà y hắn cÅ©ng nhÆ° đèn hết dầu gần tắt, nhÆ°ng lại không cam lòng để lại thân thể hùng mạnh nà y cho ngÆ°á»i khác, cho nên liá»n lÆ°u lại má»™t lÅ© thần niệm, đồng thá»i không ngừng hấp dẫn má»i ngÆ°á»i tá»›i tìm bảo, sau đó là m cho há» chết Ä‘i và sức sống tiến và o nÆ¡i đây, để có thể chống đỡ duy trì lÅ© thần niệm kia!
CÆ¡ hồ nhÆ° chỉ trong nháy mắt, Lăng Tiêu liá»n nghÄ© đến khả năng nà y, thanh âm trầm thấp kia tiếp tục nói:
- Äến đây Ä‘i! Dung hợp và o ta! Ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i trở thà nh ngÆ°á»i tồn tại hùng mạnh nhất... trong thiên địa! Äến lúc đó... ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng là ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là ta! Chúng ta cùng nhau trở thà nh Thần vÆ°Æ¡ng, trở thà nh đứng đầu chúng thần!
Trong thanh âm hà m chứa toà n bộ có liên quan tình tự dụ hoặc, nếu Lăng Tiêu không nhỠđã đạt thà nh toà n bộ thất tình lục dục, chỉ sợ đã bị rơi và o trong đó.
Món đại lá»… nà y không dá»… dà ng nháºn không công!
Lăng Tiêu cắn răng má»™t cái, muốn phú quý phải mạo hiểm, chẳng lẽ thần hồn của mình còn không bằng má»™t lÅ© thần niệm nà y hay sao? Cho dù bị đánh bại, bị đối phÆ°Æ¡ng đồng hóa, Lăng Tiêu cÅ©ng có nắm chắc bản thể sẽ tá»›i kịp rồi sau đó dùng tráºn pháp mạnh mẽ vây chặt nÆ¡i nà y. Cho dù ngÆ°á»i bên trong vốn là thần hiện tại cÅ©ng chỉ là má»™t thân thể năng lượng hùng mạnh mà thôi, Lăng Tiêu có đủ lòng tin vây khốn được hắn!
Bên trong Thánh Vá»±c nà y ngá»a hổ tà ng long, Lăng Tiêu từ khi tiến và o Thánh Vá»±c, trÆ°á»›c nay vẫn rất khiêm tốn, nhÆ°ng lại nói tiếp, Lăng Tiêu đạt tá»›i cảnh giá»›i Phân Thần, cho dù là gia chủ Âu DÆ°Æ¡ng Thiên Phong của Âu DÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng chÆ°a chắc là đối thủ của Lăng Tiêu!
Khiêm tốn chỉ là hắn không muốn quá mức khoa trương!
NgÆ°á»i có thá»±c lá»±c hùng mạnh đến mấy Ä‘i nữa, chung quy cÅ©ng không thể đối đầu vá»›i toà n bá»™ các gia tá»™c. NhÆ°ng nếu chỉ là má»™t thân thể năng lượng Lăng Tiêu phát Ä‘á»™ng tráºn thế vây khốn, sau đó luyện hóa nó cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á».
Cho nên, lúc nà y chỉ có má»™t lá»±a chá»n.
Già nh lấy!
Nguyên thần của Lăng Tiêu vừa tiến và o khối thân thể nà y, liá»n có loại cảm giác nhÆ° kẻ lãng du trở vá» nhà !
DÆ°á»ng nhÆ° thân thể nà y chÃnh là của mình, quá khứ là nó, hiện tại là nó, tÆ°Æ¡ng lai cÅ©ng là nó!
Lăng Tiêu lại rõ rà ng đây là lũ thần niệm kia giở trò quỷ!
Trong lòng Lăng Tiêu không ngừng niệm Äại Tá»± Tại Tâm Kinh, cố sức bảo vệ mình không để bị rÆ¡i và o dụ hoặc của đối phÆ°Æ¡ng, sẽ không khuất phục dÆ°á»›i uy áp của đối phÆ°Æ¡ng!
Bản thân chiến giáp mà u và ng lúc nà y lại bám và o trên thân thể, xuyên thấu qua năng lượng kia hình thà nh má»™t lá»›p áo choà ng mà u Ä‘en, sau đó Lăng Tiêu khống chế thân thể trÆ°á»›c tiên đứng lên, vung tay lên, năng lượng cuồn cuá»™n trong không gian má»™ huyệt, láºp tức phân tán tản ra bốn phÃa! Bao gồm năm đạo sức sống vừa má»›i bị hút và o.
Lăng Tiêu là m nhÆ° váºy, chÃnh là để cứu sống năm ngÆ°á»i kia!
HÆ¡n nữa, nguyên thần của Lăng Tiêu sau khi khống chế thân thể nà y, liá»n có loại cảm giác nhÆ° chÃnh mình có thể tùy ý khống chế sá»± sống chết của năm ngÆ°á»i nà y! Mặc kệ cách rất xa muốn tÃnh mạng của năm ngÆ°á»i đó, chẳng qua chỉ cần Ä‘á»™ng ý niệm trong đầu mà thôi!
Lăng Tiêu hiểu rằng đây cũng không phải là bản lĩnh của mình, mà là thần sáng tạo ra nhân thể năng lượng nà y mới có được bản lãnh đó!
Lăng Tiêu định tìm đến lÅ© sức sống của ca ca Thiết Äản, đáng tiếc là sá»›m đã bị đồng hóa toà n bá»™, nếu năm ngÆ°á»i nà y không may mắn trùng hợp, chỉ sợ qua má»™t thá»i gian cÅ©ng sẽ bị đồng hóa không còn khả năng sống sót.
Lúc nà y, trong đầu Lăng Tiêu bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu khẽ.
- Không ngá» ngÆ°Æ¡i còn có thần niệm? Quả có bản lÄ©nh! Không ngá» còn có thể cứu sống năm tên kia. Ha ha! Có hứng thú! Bổn tá»a tháºt muốn nhìn xem ngÆ°Æ¡i còn có bản lÄ©nh gì nữa?
Thanh âm hùng háºu của ngÆ°á»i trung niên nà y, tháºt giống nhÆ° giá»ng Ä‘iệu của mèo vá»n chuá»™t, mang theo và i phần ý vị chế giá»…u.
Äồng thá»i, Lăng Tiêu cảm giác tinh thần thức hải của mình giống nhÆ° bị hà ng nghìn hà ng vạn cái châm đồng thá»i đâm và o, cái loại Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt nà y, là m cho phân thân của Lăng Tiêu giữa huyệt Ä‘á»™ng và bản thể bên ngoà i cùng má»™t lúc kêu to thà nh tiếng.
May mà hang Ä‘á»™ng đã được Lăng Tiêu dùng tráºn pháp phong bế, nếu không Thiết Äản nghe thấy tiếng kêu thống khổ của Lăng Tiêu, nhất định sẽ xông và o xem. Bản thể Lăng Tiêu ngồi trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, hai tay ôm đầu, và phân thân đồng thá»i không ngừng Ä‘á»c Äại Tá»± Tại Tâm Kinh.
PhÃa sau bản tôn cÅ©ng nổi lên pháp tÆ°á»›ng tháºt lá»›n, bản thể Lăng Tiêu mở bừng hai mắt lóe sáng nhÆ° tia chá»›p, Ä‘á»™t nhiên đứng báºt lên, phá tan sÆ¡n Ä‘á»™ng bay nhanh vá» phÃa phần má»™, đồng thá»i ngang qua Thiết Äản Ä‘ang phòng ngá»± quát lên má»™t tiếng:
- Ở đây chỠta!
Nói xong, thân thể liá»n hóa thà nh má»™t đạo hà o quang trong nháy mắt biến mất không thấy.
Thiết Äản trợn to cặp mắt tròn xoe nhÆ° hai cái chuông đồng, đứng sững sá» tại chá»— không biết xảy ra chuyện gì, không biết ca ca rốt cuá»™c phát Ä‘iên hay sao, tuy nhiên mặc dù thá»i gian quen biết quá ngắn, nhÆ°ng Thiết Äản đối vá»›i Lăng Tiêu lại có loại tÃn nhiệm, hắn tin rằng ca ca nhất định sẽ không bá» mặc không bá» rÆ¡i mình.
Bản tôn Lăng Tiêu bay nhanh vá»t tá»›i phần má»™ trÆ°á»›c mặt, thấy năm ngÆ°á»i nằm trÆ°á»›c cá»a Ä‘á»™ng còn Ä‘ang hôn mê, hắn không dừng lại trá»±c tiếp xông thẳng và o hang Ä‘á»™ng.
Má»™t Ä‘Æ°á»ng vá»t tá»›i tầng thấp nhất, nhìn thấy khối phân thân hoà n mỹ Ä‘ang đứng giữa lòng Ä‘á»™ng, vẫn không nhúc nhÃch, nhÆ°ng má»i chi tiết Lăng Tiêu Ä‘á»u rất rõ rà ng, bởi vì nguyên thần thứ hai của mình Ä‘ang liá»u chết chống lại lÅ© thần niệm trong đó!
Cảnh giá»›i Phân Thần, nhìn nhÆ° huyá»n diệu, trên thá»±c tế dùng má»™t câu nói để giải thÃch, đó là “nhất tâm nhị dụng “!
Nói cách khác, bản tôn Lăng Tiêu và phân thân có thể cùng một lúc đi là m hai chuyện khác nhau!
Trong đầu phân thân vang lên thanh âm kia:
- A? Phân thân thuáºt? Không thể tưởng được ở Thánh Vá»±c nà y, lại có thần thông nhÆ° thế? Ta quả tháºt đã xem thÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i rồi! Tuy nhiên, ngÆ°Æ¡i tá»›i thì có thể là m gì? Có thể ngăn cản bổn tá»a sống lại Æ°? NgÆ°Æ¡i không có khả năng! HÆ¡n nữa, sau khi sống lại ta sẽ thu ngÆ°Æ¡i là m nô lệ cho bổn tá»a! Váºy nhất định rất thú vị đây! Ha ha ha ha ha!
Bản thể Lăng Tiêu lấy ra má»™t nắm lá»›n tinh thạch từ trong nhẫn không gian, rất nhanh bố trà bên trong huyệt má»™. Ngay sau đó, má»™t tráºn pháp bắt đầu váºn hà nh, thanh âm trong phân thân kia cả kinh kêu lên má»™t tiếng.
- Äây... đây là thần pháp gì? NhÆ° thế nà o lại có thể ngăn chặn thần uy của ta? Chẳng lẽ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là má»™t trong chúng thần năm đó?
Lăng Tiêu cÅ©ng không lên tiếng, hai tâm cùng sá» dụng, láºp tức từ thế yếu chiếm được thượng phong!
Mà Huyá»n Thiên từ trong nhẫn không gian của Lăng Tiêu bá»—ng nhiên Ä‘ang bế quan tu luyện chợt tỉnh lại, cảm nháºn được xung quanh nà y luồng năng lượng hùng mạnh, hắn lẩm bẩm:
- NhÆ° thế nà o lại có loại khà tức quen thuá»™c váºy? Chúng thần không phải Ä‘á»u ngã xuống rồi sao?
- Äồ không có kiến thức.
Ra ngoà i dá»± kiến của Huyá»n Thiên, tiểu mỹ nhân tiểu yêu kia, bá»—ng nhiên thốt ra má»™t câu nhÆ° váºy.
Lúc nà y, đã tá»›i hồi quyết liệt của tráºn đấu già nh thân thể giữa Lăng Tiêu và lÅ© thần niệm. Lăng Tiêu cảm nháºn được má»™t khi đối phÆ°Æ¡ng tháºt sá»± vùng lên, cổ uy áp hùng mạnh che trá»i phủ đất kia, hoà n toà n vượt khá»i nháºn thức và tưởng tượng của mình!
Tuy rằng lợi dụng sÆ¡ sẩy của đối phÆ°Æ¡ng, chÃnh mình vá»™i và ng bà y ra má»™t tráºn pháp bên trong nà y chặn lại phần nà o áp lá»±c, nhÆ°ng vá»›i loại lÅ© thần niệm thông hiểu thiên địa đó, đối vá»›i việc khống chế năng lượng, đối vá»›i hiểu biết vá» lá»±c lượng, hoà n toà n không phải sức của mình có thể so sánh được!
Khối phân thân cực kỳ hoà n mỹ với gương mặt anh tuấn của Lăng Tiêu đó giỠphút nà y trở nên cực kỳ vặn vẹo dữ tợn, hai mắt chảy ra dòng lệ đỠnhư máu, thân mình cũng lung lay sắp đổ gục.
Thần niệm ở trong đầu Lăng Tiêu cÆ°á»i lạnh:
- Tồn tại nhÆ° con kiến, váºy mà cÅ©ng dám mÆ°u toan cÆ°á»›p lấy thân thể hoà n mỹ của bổn tá»a là m ra? Tháºt đúng là mÆ¡ má»™ng hảo huyện!
tÃch cá»±c thanks nha
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
10-12-2010, 09:42 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
Chương 424: Một mất một còn.
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
Lăng Tiêu phản kÃch nói:
- NgÆ°Æ¡i hùng mạnh nhÆ° váºy, không phải cÅ©ng bị vây ở chá»— nà y vô số năm sao! Cuối cùng lại còn cần dá»±a và o lá»±c lượng linh hồn của ta, má»›i có thể Ä‘i và o được khối thân thể nà y. NgÆ°Æ¡i là m ra nhÆ°ng chÆ°a chắc đã thuá»™c vá» ngÆ°Æ¡i!
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i tháºt can đảm, ta coi trá»ng ngÆ°Æ¡i, tuy nhiên... ngÆ°Æ¡i Ä‘i chết Ä‘i!
Thanh âm kia quát lên má»™t tiếng lá»›n, dÆ°á»ng nhÆ° cÆ¡n giáºn của há»™ pháp, trong thanh âm mang theo lá»±c lượng chấn nhiếp vô táºn, bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng oanh kÃch tá»›i thần hồn Lăng Tiêu.
Lúc nà y bên trong tinh thần thức hải của phân thân, cứ giống nhÆ° trải qua má»™t cÆ¡n giông tố trên mặt biển, sóng to gió lá»›n thanh thế kinh ngÆ°á»i.
Nguyên thần của Lăng Tiêu trông nhÆ° má»™t con thuyá»n nhá» bấp bênh giữa đại dÆ°Æ¡ng, tại giữa cÆ¡n sóng dữ bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể láºt úp, nhÆ°ng má»—i lần Ä‘á»u vẫn cứ dừng lại trên ngá»n sóng, tuy rằng không ngừng nhấp nhô ngiêng ngả trên ngá»n sóng, lên lên xuống xuống không chừng, nhÆ°ng cuối cùng vẫn thoát được thổi quét của đối phÆ°Æ¡ng.
Lúc nà y, công kÃch của đối phÆ°Æ¡ng lại phát sinh biến hóa, trở nên giống nhÆ° là n không khÃ, không chá»— nà o không chui và o, thẩm thấu và o nguyên thần của Lăng Tiêu.
Mà nguyên thần Lăng Tiêu nhá» có Äại Tá»± Tại Tâm Kinh bảo há»™ cá»±c kỳ chắc chắn, thần niệm của đối phÆ°Æ¡ng liá»n hóa thà nh vô số quả chuỳ lá»›n, ầm ầm đánh lên trên vòng bảo há»™.
Oanh! Oanh! Oanh!
Ầm! Ầm! Ầm!
Thanh âm cà ng ngà y cà ng vang dá»™i, cà ng ngà y cà ng cấp bách... Äến cuối cùng ở trong đầu Lăng Tiêu vang thà nh tiếng ông ông!
Bản tôn Lăng Tiêu và phân thân toà n bá»™ thất khiếu Ä‘á»u chảy máu. Khối phân thân hoà n mỹ nà y sau khi có linh hồn tiến và o, láºp tức biến thà nh nhÆ° má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, tháºt có má»™t không hai máu chảy ra không ngá» cÅ©ng là mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i.
Thần niệm của kẻ địch hóa thà nh những quả chuỳ lá»›n nhiá»u vô số kể, trong nháy mắt đánh lên nguyên thần của Lăng Tiêu không biết bao nhiêu lần!
Äến cuối cùng, Lăng Tiêu chỉ có thể táºp trung tinh thần, dồn toà n bá»™ thần niệm đến chá»— sâu nhất trong tinh thần thức hải. Phong bế tất cả lối Ä‘i thông vá»›i ngoại giá»›i.
Cứ nhÆ° váºy, tức thì không còn cảm nháºn quấy nhiá»…u của ngoại giá»›i, cÅ©ng không xuất hiện cảm giác biến hóa của ngoại giá»›i, nhÆ°ng bản thể Lăng Tiêu lại mở thiên nhãn, phóng má»™t đạo tinh thần lá»±c và o mi tâm của phân thân!
Kẻ địch hừ lạnh má»™t tiếng, đến lúc nà y rốt cục cÅ©ng tháºt sá»± vùng lên, bởi vì hắn phát hiện nếu còn còn giữ thái Ä‘á»™ trêu chá»c đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° trÆ°á»›c, chỉ sợ là không được, sá»± hùng mạnh của tên nhân loại nà y đã vượt qua tưởng tượng của hắn!
“NhÆ° váºy là tốt nhất! Nếu quá yếu, ta còn cảm thấy không có ý nghÄ©a đấy!†NgÆ°á»i nà y trong lòng thầm nghÄ©: “Năm đó bổn tá»a ở tại thần giá»›i coi nhÆ° là má»™t tồn tại hùng mạnh, ở Thánh Vá»±c nà y phi thăng lên, lúc ấy ngÆ°á»i nà o không lá»… phép khách sáo vá»›i mình. Không thể tưởng được, ngay tại Thánh Vá»±c nà y, lại còn có tồn tại kỳ lạ nhÆ° thế. Xem ra chÃnh mình tháºt đã coi thÆ°á»ng nÆ¡i nà y rồi!â€
Tranh đấu lá»±c lượng tinh thần, không cẩn tháºn là sẽ vạn kiếp bất phục, mà Lăng Tiêu lại Ä‘Æ°a tinh thần lá»±c của bản thể thẩm thấu và o phân thân, không thể nghi ngá» là má»™t canh bạc vô cùng nguy hiểm tiá»n!
Thắng: từ nay vá» sau. thá»±c lá»±c của Lăng Tiêu sẽ tăng mạnh, khối phân thân nà y sẽ là má»™t vÅ© khà bà máºt, cÅ©ng trở thà nh con bà i chÆ°a láºt lá»›n nhất của Lăng Tiêu!
Thua: bản tôn có thể chạy thoát hay không là cả má»™t vấn Ä‘á»!
Tuy nhiên Lăng Tiêu lại thấy rằng: hết thảy những việc xảy ra trÆ°á»›c mắt rất đáng giá để mình mạo hiểm. Muốn cho thân nhân bằng hữu ở nhân giá»›i nà y mau chóng Ä‘oà n tụ cùng mình, muốn tại bên trong Thánh Vá»±c nà y chiếm được má»™t chá»— đứng nhá» nhá», muốn vá» sau không giống nhÆ° hiện tại... vì tránh né cừu gia phải chạy trốn khắp nÆ¡i... Duy nhất chỉ có lần nà y!
.......
Lúc nà y Huyá»n Thiên, ở trong nhẫn trữ váºt của Lăng Tiêu, bá»—ng nhiên cà ng thêm hứng thú sâu sắc vá»›i Tiểu yêu, bởi vì hắn Ä‘á»™t nhiên phát hiện, tiểu mỹ nhân nà y dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng có kiến thức rất khá, nhÆ°ng thá»±c lá»±c của cô ta lại nhá» yếu nhÆ° thế, nguyên nhân nà y khiến Huyá»n Thiên tháºt rất khó hiểu.
Tuy nhiên sau khi Tiểu yêu nói má»™t câu là m tổn thÆ°Æ¡ng lòng tá»± ái của hắn, rồi lặng thinh, mặc cho hắn gặn há»i thế nà o, cÅ©ng không mở miệng nói thêm câu nà o nữa.
Quang ảnh của Huyá»n Thiên từ trên lệnh bà i dâng lên, nhìn thanh bảo kiếm xinh đẹp, tiểu mỹ nhân ở bên trong khiến hắn thèm nhá» dãi, hắn xoay chuyển tròng mắt, bá»—ng nhiên nói:
- NgÆ°Æ¡i biết không, tiểu tá» kia giá» phút nà y Ä‘ang rÆ¡i và o nguy hiểm, tuy nhiên, nếu ta ra ngoà i, cam Ä‘oan tên khốn kia láºp tức thà nh tháºt ngoan ngoãn để chủ nhân của ngÆ°Æ¡i xá» lý.
- Khoác lác!
Yêu huyết kiếm cÅ©ng không lÆ°u lại cho Huyá»n Thiên má»™t chút mặt mÅ©i nà o. Tuy rằng trong chiếc nhẫn trữ váºt nà y không có tồn tại ngÆ°á»i thứ ba nhÆ° trong pháp bảo Hà m Hà n bảo đỉnh cÅ©ng chỉ là má»™t má»› ý thức há»—n Ä‘á»™n bị vây trong đó, nhÆ°ng Huyá»n Thiên vẫn cảm thấy tháºt mất mặt. Hắn hừ má»™t tiếng, láºp tức nói:
- Không tin à ! Chúng ta đánh cuộc cái gì đi?
- Không!
Bên trong Yêu Huyết Hồng Liên kiếm phát ra má»™t thanh âm cá»±c kỳ rõ rà ng, khiến mà mắt Huyá»n Thiên chá»›p chá»›p mấy cái.
Tuy nhiên Huyá»n Thiên ngẫm nghÄ© má»™t chút, vẫn quyết định giúp Lăng Tiêu má»™t phen, hắn còn hy vá»ng Lăng Tiêu giúp hắn hoà n toà n khôi phục lại!†Äể cho hắn thiếu nợ mình nhiá»u má»™t chút, sau nà y mình có việc cầu hắn thì cÅ©ng dá»… mở miệng.â€
NghÄ© váºy, Huyá»n Thiên chủ Ä‘á»™ng liên hệ Lăng Tiêu:
- Nà y, Thả ta ra đi!
NhÆ°ng hắn không nghÄ© tá»›i lúc nà y Lăng Tiêu đã dùng toà n bá»™ tinh thần lá»±c rót hết và o trong phân thân, là m sao còn có thể chú ý tá»›i lá»i kêu gá»i của Huyá»n Thiên.
- Há»ng rồi.â€
Trong chiếc nhẫn Huyá»n Thiên biến sắc, trong miệng thì thà o tá»± nói:
- Tên điên nà y, không ngỠkhông biết sống chết như thế! Không được! Ta phải ra ngoà i! Nà y! Tiểu yêu! Chủ nhân của ngươi sắp chết rồi. Ngươi còn không lại đây hỗ trợ?
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm và Lăng Tiêu tâm ý tương thông, tự nhiên biết chủ nhân giỠphút nà y đang lâm nguy, nó trầm mặc một lúc lâu, sau đó nói:
- Muốn ta là m cái gì?
- Chúng ta cùng nhau cố gắng xông phá ra ngoà i!
Trong mắt Huyá»n Thiên bùng phát ra hai luồng tinh quang, sau đó vẻ mặt kiên định nói.
- Ngu ngốc!
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm vừa má»›i hăng hái má»™t chút tinh thần liá»n uể oải xuống:
- Ra không được!
Huyá»n Thiên đổi lại thái Ä‘á»™ bình thÆ°á»ng, hết sức nghiêm túc nói:
- Hãy tin ta! Ta từng là pháp bảo của chủ thần! Loại không gian nà y còn không trói buộc được ta, nhưng hiện tại lực lượng của ta không đủ cần ngươi giúp ta một phen!
.......
Tinh thần lá»±c của Lăng Tiêu và lÅ© thần niệm của đối phÆ°Æ¡ng quấn cùng má»™t chá»—, cắn nuốt lẫn nhau, cấu xé lẫn nhau, giống nhÆ° là hai con ngÆ°á»i nguyên thủy nhất Ä‘ang đánh nhau, quấn lấy nhau quay cuồng, phóng ra uy áp hùng mạnh.
Uy áp của Lăng Tiêu đối vá»›i đối phÆ°Æ¡ng mà nói nhá» yếu tháºt đáng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng phóng ra uy áp, lại bị tráºn pháp của Lăng Tiêu triệt tiêu sạch, cho nên, song phÆ°Æ¡ng chỉ có thể dùng phÆ°Æ¡ng thức Ä‘Æ¡n giản nhất lại hữu hiệu nhất để tranh đấu vá»›i nhau.
PhÆ°Æ¡ng thức nà y chÃnh là cắn nuốt tinh thần lá»±c lẫn nhau!
Äến cuối cùng, rất có khả năng chÃnh là kết cục lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng. Tráºn chiến đấu nà y, chẳng phân biệt được chÃnh nghÄ©a tà ác, nhÆ°ng liên quan đến đại kế sinh tồn vì thế không có bên nà o chịu lùi bÆ°á»›c!
Lùi bÆ°á»›c đồng nghÄ©a vá»›i buông bá», mà buông bá» chÃnh là đại biểu cho cái chết, hay chÃnh xác nhất là hoà n toà n... bị mai má»™t!
Tinh thần lá»±c của Lăng Tiêu Ä‘á»™t nhiên ngÆ°ng kết thà nh hình ngÆ°á»i, sau đó ở trong tinh thần thức hải nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng:
- Tịch Diệt!
Má»™t đạo năng lượng vô cùng to lá»›n, ngay tại bên trong tinh thần thức hải của phân thân bùng phát ra. LÅ© thần niệm của đối phÆ°Æ¡ng nà y muôn và n lần không nghÄ© tá»›i: tên Ä‘iên nà y đánh không lại hắn, lại định khởi đầu là m chuyện phá hÆ°, khối thân thể nà y tuy rằng vô cùng hoà n mỹ, nhÆ°ng cÅ©ng không chống nổi loại gây sức ép nà y. Hắn cÅ©ng không muốn tháºt vất vả má»›i sống lại, lại vì thân thể bị tổn thÆ°Æ¡ng quá nhiá»u, chỉ có thể trở thà nh má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, sống cuá»™c sống tầm thÆ°á»ng vô vi mấy trăm năm sau đó không kèn không trống lặng lẽ chết Ä‘i.
- Muốn phá hÆ° thân thể của bổn tá»a, nằm mÆ¡ Ä‘i!
Thần niệm ngÆ°á»i nà y bá»™c phát ra ý phẫn ná»™ hùng mạnh, dòng phẫn ná»™ kia hóa thà nh từng đạo kiếm ý, táºp trung ngăn chặn tinh thần lá»±c của Lăng Tiêu, sau đó... mãnh liệt đánh úp lại!
Lăng Tiêu vừa tung ra chiêu Tịch Diệt, cũng là phá mở kim giáp thủ hộ nguyên thần thứ hai của mình, trong nháy mắt nguyên thần thứ hai của Lăng Tiêu tuôn ra khà thế hùng mạnh, hướng tới lũ thần niệm của đối phương cắn nuốt tới.
Ầm!
Nhất luồng năng lượng mãnh liệt mạnh mẽ phủ trùm lÅ© thần niệm đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Lăng Tiêu cÅ©ng không cho rằng nhÆ° váºy là có thể hủy diệt thần niệm đối phÆ°Æ¡ng, đối phÆ°Æ¡ng quá hùng mạnh! Hùng mạnh đến Lăng Tiêu vô cùng muốn thu được đầy đủ thần niệm của đối phÆ°Æ¡ng! Äể thông qua nó thì có thể biết vô số chuyện vá» Thần giá»›i!
Nếu nhÆ° bị đối phÆ°Æ¡ng biết lúc nà y trong đầu Lăng Tiêu còn có loại ý niệm nà y, nhất định sẽ giáºn dữ mà cÆ°á»i, mắng Lăng Tiêu không biết sống chết!
Tâm niệm của bản thể Lăng Tiêu và phân thân hợp hai là m một, tinh thần lực được tạo thà nh điên cuồng luyện hóa lũ thần niệm của đối phương. Mặc dù Lăng Tiêu biết rằng khối xương cốt nà y rất cứng, rất khó gặm, nhưng vẫn không nghĩ rằng, nó lại khó gặm đến mức nà y!
- Muốn luyện hóa bổn tá»a? NgÆ°Æ¡i quả tháºt biết không Ãt! Tuy nhiên, đây cÅ©ng chÃnh là điá»u ta muốn!
Äối phÆ°Æ¡ng hét to má»™t tiếng, Lăng Tiêu liá»n cảm giác được má»™t tráºn mê muá»™i tháºt lá»›n đánh úp lại, đồng thá»i sinh ra má»™t cảm giác vô lá»±c phát ra từ bản tâm. Rốt cục đối phÆ°Æ¡ng ở thá»i Ä‘iểm bị bức bách đến cá»±c Ä‘á»™ đã bá»™c phát ra toà n bá»™ năng lượng tiến hà nh đánh trả.
Vị thần kia hùng mạnh tá»›i trình Ä‘á»™ nà o không thể biết, nhÆ°ng lÅ© thần niệm nà y liá»n khiến Lăng Tiêu có cảm giác Phân Thần kỳ không thể địch nổi!
Mặc dù sau Nguyên Anh kỳ, má»—i lần nâng cao má»™t cảnh giá»›i, tu vi Ä‘á»u tăng lên mấy chục lần tháºm chà gấp trăm lần, nhÆ°ng trong lòng Lăng Tiêu đối vá»›i thần của đại lục ThÆ°Æ¡ng Lan nà y vẫn nhÆ° cÅ© sinh ra má»™t sá»± kÃnh sợ. Theo sát sau đó, chÃnh là loại tinh thần thuá»™c vá» Thục SÆ¡n kiếm tu luyện thà chết chứ không chịu khuất phục, trong nháy mắt trà n ngáºp tinh thần thức hải của Lăng Tiêu!
- Chết thì chết đi!
Bản thể Lăng Tiêu bá»—ng nhiên hét to má»™t tiếng chấn Ä‘á»™ng là m rung Ä‘á»™ng cả huyệt má»™, năm ngÆ°á»i bên ngoà i kia bị chấn Ä‘á»™ng nà y chấn tỉnh lại, liếc mắt nhìn nhau, Ä‘á»u từ trong mắt nhau nhìn thấy sá»± sợ hãi và may mắn, bá»n há» tháºm chà không biết vì sao mình còn sống được tá»›i giá»› nà y. Cho nên, phản ứng đầu tiên chÃnh là : Chạy!
Lá»±c lượng thà chết chứ không chịu khuất phục trên thần hồn của Lăng Tiêu kia, khiến đối phÆ°Æ¡ng chấn Ä‘á»™ng, tuy nhiên cÅ©ng chỉ là giáºt mình mà thôi, đồng thá»i còn thúc đẩy hắn cà ng thêm Ä‘iên cuồng luyện hóa thần hồn của Lăng Tiêu.
Thần hồn hùng mạnh như thế, nếu có thể hoà n toà n luyện hóa cho ta sỠdụng, chẳng phải quá thoải mái ư!
Äúng lúc nà y, chiếc nhẫn trên tay bản thể Lăng Tiêu kia, bá»—ng nhiên bá»™c phát ra má»™t vầng hà o quang kịch liệt, má»™t khối lệnh bà i chợt lao ra, mà n hà o quang kia chiếu sáng toà n bá»™ má»™ huyệt nhÆ° ban ngà y.
Má»™t cá»— uy áp khiếp ngÆ°á»i láºp tức bao phủ phân thân trong tráºn pháp kia và o bên trong.
- Bản tôn tới đây! Kẻ nà o dám lỗ mãng!
Bóng dáng Huyá»n Thiên mà u và ng hiển hiện ra rõ rà ng, thanh âm cá»±c kỳ lãnh khốc. Trong lòng lại nghÄ© đến: “Lúc nà y tiểu mỹ nhân nhất định sẽ bị bá»™ dáng của ta là m say mê, tâm hồn thầm tán thưởng đây!â€
Yêu huyết kiếm phản ứng thế nà o không biết, nhÆ°ng lÅ© thần niệm nà y lại Ä‘á»™t nhiên mất hết can đảm, hoảng sợ đến cá»±c Ä‘iểm, có hai chữ ngay tại bên miệng nhÆ°ng hoà n toà n không dám thốt ra khá»i miệng.
Tinh thần lá»±c của Lăng Tiêu lại không do dá»± chút nà o, nhÆ° sóng thủy triá»u hoà n toà n cắn nuốt đối phÆ°Æ¡ng, rất nhanh luyện hóa.
Huyá»n Thiên nhìn Lăng Tiêu, trong ánh mắt của quang ảnh, lại kèm theo má»™t vẻ tán thưởng, không có tranh công, hắn bay thẳng trở vá» trong nhẫn. Miệng thì thà o nói:
- Ngà y bản tôn nhìn thấy mặt trá»i không còn xa!
tÃch cá»±c thanks nha
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
bach luyen thanh tien , dau pha thuong khung , êåðàìîãðàíèò , ïåäàãîãè÷åñêèõ , ìåáåëü , ìàñòåð , ïåðåâîäîâ , ìàðãàðèòà , íîãòåé , ïîïêà , ìîñýíåðãîñáûò , ïðèêîëüíûå , kiem the lang van , lang kiem lang van , lang van kiem , lăng tiêu thà nh , ngaạo khà lăng vân , ngan kiem lang van , ngao kem lang van , ngao khi lang van , ngao khieu lang van , ngao kiem , ngao kiem lang can , ngao kiem lang va , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 198 , ngao kiem lang van 222 , ngao kiem lang van 282 , ngao kiem lang van 286 , ngao kiem lang van 314 , ngao kiem lang van 37 , ngao kiem lang van 4 , ngao kiem lang van 4vn , ngao kiem lang van 620 , ngao kiem lang van 664 , ngao kiem lang van da tu , ngao kiem lang van dich , ngao kiem lang van full , ngao kiem lang van lsb , ngao kiem lang van o 4vn , ngao kiem lang van tren , ngao kiem lang van txt , ngao kiem lang van' , ngao kiem lang van.net , ngao kiem lang vang 286 , ngao kiem lang vang vân , ngao kiem lang van\ , ngao kiem lang vna , ngao kiem langlăng vân , ngao kiem langvan , ngao kiem lau full vang , ngao kirm lang van , ngao lang van kiem 282 , ngao thi lang van , ngạo kiếm lăng vân , ngạo thị lăng vân , ngo kiem lang van , ôèíàì , õîñòèíã , sachiep ngukiemlangvan , ðàìáëåð