Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 466: Lần đầu giao đấu
Nguồn: MT
- Hủy diệt...
Giọt nước từ khuôn mặt Âu Dương lăn dài nhỏ vào trong suối, lòng hắn bỗng run lên.
Hủy diệt! Mới rồi mình múc nước lên nếu thật sự tính toán thì đó xem như hủy đi một phần nước chảy trong suối, nhưng bây giờ nước vẫn cứ trôi!
- Hủy diệt tân sinh!
Dường như Âu Dương hiểu ra được điều gì, hủy diệt không đại biểu triệt để biến mất, sau hủy diệt đương nhiên là có sự sống mới, điều này tương đương với một thời đại kết thúc thì sẽ có một thời đại khác thay thế vậy.
- Thì ra là vậy! Thì ra đây mới là hủy diệt!
Trong đầu Âu Dương như phát hiện đại lục mới, khi hắn hiểu đạo lý này thì lệ khí đáng sợ quanh người hắn bắt đầu biến mất.
- Một đường giết chóc là con đường hủy diệt, chỉ khác hủy diệt không phải vì muốn giết mà giết, hủy diệt là vì cho sự sống mới sinh ra, chỉ có hiểu được điều này mới chân chính ngộ hủy diệt.
Lệ khí qua đi, Âu Dương phát hiện bản tâm hủy diệt khó thể khống chế lại lần nữa trở về.
Lúc trước mình giết người là vì trưởng thành, lúc đó tín niệm giết chóc vô tận chống đỡ mình không ngừng tiến lên, bây giờ mình bước trên con đường hủy diệt nhưng không biết vì sao giết chóc, cho nên xảy ra một vấn đề. Bây giờ Âu Dương đã hiểu mấu chốt ý chí hủy diệt, hắn lại biến trở về bản thân trước kia, không còn là giết chỉ vì muốn giết.
*Ầm!*
Hai chân mạnh giẫm, Âu Dương như là đạn pháo phóng lên trời cao, dòng suối nhỏ mới nãy hắn ở gần thì giống như cự thú cũng vọt lên cao, hóa thành một thủy long muốn bắt hắn vào tay.
- Tài mọn!
Âu Dương phất tay, Đại Đế chân thân hiện ra sau lưng hắn, tiếp theo Thứ Kiêu cung bay ra khỏi Đại Đế chân thân bị hắn nắm trong tay.
Âu Dương kéo Thứ Kiêu cung, hắn lên, Đại Đế chân thân bị kéo căng, huyết sắc tên to lớn không gì sánh được như ánh sáng diệt thế đánh vào thủy long bay tới gần. Thủy long bị một mũi tên bắn thủng, biến thành mưa đầy trời rơi xuống đất.
Âu Dương bắn ra mũi tên xong trên đỉnh đầu một bàn tay đen từ bầu trời ấn xuống, bàn tay đó có linh khôi lực khiến người thấy khủng bố. Tùy theo bàn tay di chuyển, không gian xung quanh nó đều bị lực linh hồn đáng sợ vặn vẹo.
Âu Dương nhìn bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống, dù là hắn cũng hơi giật mình, lực lượng của bàn tay khổng lồ quá đáng sợ, không kém gì hồn viễn cổ.
Hồn viễn cổ là dựa bào bản năng chiến đâu, vậy nên dù nó có được ý chí tứ phương nhưng rất khó phát huy sức chiến đấu siêu mạnh, điểm này thì chủ nhân bàn tay khổng lồ khác hẳn, ít nhất chủ nhân bàn tay khổng lồ có được ý chí tam phương!
Ý chí tam phương cùng tụ tập trong tay một người sẽ sinh ra lực lượng rất đáng sợ.
- Rốt cuộc là ai? Không phải là sau thời viễn cổ thì không ai có được hai loại ý chí trong người sao?
Âu Dương giật mình nhìn bàn tay giáng xuống, trong đầu suy nghĩ chủ nhân bàn tay khổng lồ rốt cuộc là người nào.
Bàn tay khổng lồ mang theo lực linh hồn mạnh mẽ từ trên trào cao ấn vào đỉnh đầu Âu Dương. Âu Dương thoàn thân đốt cháy huyết sắc liệt diễm. Bàn tay khổng lồ và huyết sắc liệt diễm như là nước với lửa, đây là lần đầu tiên Âu Dương đụng phải linh hồn huyết sắc liệt diễm không thể đốt cháy.
- A!
Âu Dương ngửa đầu hú dài, ngọn lửa màu đỏ phóng lên cao, xung quan hắn đã trải rộng ngọn lửa linh hồn. Bàn tay khổng lồ cuối cùng không thể ngăn cản huyết sắc liệt diễm của Âu Dương, *xèo* một tiếng bị đốt thủng một lỗ, sau đó biến thành vô số điểm sáng tan biến trong thiên địa.
Đôi mắt vàng của Âu Dương liếc bốn phía, hắn biết Hồn Giới này đáng sợ hơn hắn tưởng tượng. Chỗ này hoàn toàn là thế giới độc lập, hèn chi bao nhiêu năm vẫn không ai có thể đặt chân ra thiên ngoại thiên tìm tòi bí mật, lý do thì có lẽ bởi vì Hồn Giả chỗ này quá mạnh.
Đừng nói là Đại Đế bình thường, dù là sư phụ Bạch Hủ Minh của hắn đến đây, mới rồi bàn tay đen đó có thể bắt giữ khiến lão không có chút sức phản kháng.
Có thể nói muốn tìm kiếm bí mật ở Hồn Giới e rằng khắp thiên hạ chỉ một mình Âu Dương có thể làm được.
- Linh Hồn Liệt Diễm thật đáng sợ! Không ngờ liệt diễm của hắn có mang lực lượng doanh thù diệt, có lẽ hắn sẽ ngộ được ý chí hủy diệt!
Ngoài mười vạn dặm, Vệ Thi sắc mặt cực kỳ khó xem. Mới nãy nàng ra tay muốn thử sâu cạn của Âu Dương, dùng bảy phần uy lực lượng Phù không Nhất Kích gần với Linh Hồn Liệt Diễm, dốc hết sức ra tay như vậy hoàn toàn có thể bắt lấy tiểu tử đó. Nhưng tiểu tử kia trên người có mang lực hủy diệt chính nàng cũng không biết, đó là tiền độc ý chí hủy diệt, Vệ Thi không thể tưởng tượng rốt cuộc là nhân tài gì mới ngộ được ý chí hủy diệt.
- Bệ hạ, người này rất mạnh?
Xung quanh mười trưởng lão chưa giao đấu với Âu Dương giờ thấy bộ dạng của Vệ Thi thì rất kinh ngạc. Vài năm trước Mã Phong cũng là một cường giả ý chí, thế nhưng bệ hạ không cần sử dụng Thiên Khải Thánh, phất tay một cái đã bắt được Mã Phong cách ngàn vạn dặm. Hôm nay bệ hạ đích thân đến đây, Phù không Nhất Kích lại không thể bắt giữ người.
- Hắn rất đặc biệt.
Thân thể Vệ Thi lúc ảo lúc thật, nàng từ viễn cổ sống đến bây giờ đã thấy rất nhiều gió mưa thay đổi, ba loại ý chí tụ tập khiến Vệ Thi từ thể linh hồn bắt đầu thực thể hóa, nếu cuối cùng có thể ngộ ý chí hủy diệt thì nàng sẽ có được thân thể thật sự, rồi thì vũ hóa phi tiên.
Nhưng mấy vạn năm nay Vệ Thi luôn đi tìm ý chí hủy diệt lại vẫn không cách nào bắt được, hiện tại thanh niên đột nhiên xuất hiện trong Hồn Giới của nàng không chỉ có được Linh Hồn Liệt Diễm mà còn có ý chí hủy diệt, điều này khiến Vệ Thi tìm ra hy vọng mới.
Nếu mình có thể cướp được lực hủy diệt này thì có thể ngộ đạo ý chí hủy diệt, đến khi bốn loại ý chí tụ tập thì mình có thể mở ra Hồn Giới bị phong tỏa này, Hồn Giả sắp lần nữa bước vào Chân Linh Giới.
Một trưởng lão mở miệng đề nghị:
- Bệ hạ, có cần chúng ta liên hợp bắt lấy người này không?
Vệ Thi lắc đầu nói:
- Không được, mấy người các ngươi đi lên chắc chắn sẽ chết hết.
Dù mới rồi nàng chỉ đấu với Âu Dương một lần nhưng đã hiểu lực hủy diệt đó phối hợp với huyết sắc liệt diễm quá khó đối phó, nàng tự nghĩ chính mình còn chịu thiệt, để người khác đi đúng là đút đầu chịu chết.
Vệ Thi ra lệnh mười trưởng lão dưới tay mình:
- Các ngươi quay về Thiên Khải thành đi, có ở đây cũng không giúp gì được cho ta. Ta sẽ nghĩ cách tiếp cận hắn.
- Bệ hạ...
- Không lẽ các ngươi không yên tâm thực lực của ta?
Vệ Thi trừng mắt khiến mười trưởng lão há mồm lập tức câm miệng. Lúc này Vệ Thi so với tổ tiên thời viễn cổ của họ không kém bao nhiêu, nếu ngay cả nàng cũng không thể ngăn cản người đó thì bọn họ ở ở lại cũng không giúp ích được gì.
- Bệ hạ cẩn thận một chút!
Đám trưởng lão hành lễ với Vệ Thi rồi thở dài, xoay người đi.
Mười trưởng lão đi rồi, vương miện trên đầu Vệ Thi biến mất, la quần thay thế hoàng bào màu hồng, mặc la quần máu tím phối hợp với diện mạo xinh đẹp động lòng người, cùng với khí chất siêu phàm thoát tục.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 467: Hy vọng
Nguồn: MT
Vệ Thi tin tưởng lúc này nàng có thể làm tất cả người đàn ông trên đời mê muội. Người kia cũng là đàn ông, mặc kệ hắn là nhân loại hay Hồn Giả thì nàng có thể tiếp cận hắn.
Vệ Thi hóa thành vệt sáng bay nhanh hướng phương xa, chỗ Âu Dương ở.
....
Âu Dương từ trên trời chậm rãi đáp xuống đất, cường giả mới rồi cường đại vượt qua sức tưởng tượng của hắn, nếu không phải là Hồn Giả mà là một cường giả có xác thịt thì trừ phi hắn có thể lại kích hoạt lực lượng Tứ Phương chiến kỳ lần nữa, vậy hắn chết chắc.
Tiếc rằng hiện tại Thứ Kiêu cung đã mất đi Tây Phương Hủy Diệt chiến kỳ, thiếu rất nhiều lực lượng để có thể lai bùng phát lực phi tiên, nếu mình muốn lại được đến lực lượng đó thì cách duy nhất là hoàn toàn hấp thu Tứ Phương chiến kỳ.
Âu Dương thở dài một hơi, nhìn phía xa, chỗ đó mới rồi lóe tia sáng sinh mệnh, chắc là có cường giả nhân loại tồn tại. Nếu ở chỗ khác, Âu Dương sẽ không quan tâm sự chết sống của người này, nhưng đây là Hồn Giới, khắp nơi là dị tộc, dưới tình huống đối diện dị tộc có thể tìm ra mấy đồng loại cũng là việc tốt.
- Xem như các ngươi may mắn!
Âu Dương biến thành tia chớp đen lao hướng chỗ lóe tia sáng sinh mệnh.
Âu Dương không hay biết cách hắn mười vạn dặm có một cô gái luôn nhìn hắn, muốn tìm cơ hội cướp đi lực hủy diệt của hắn.
Vệ Thi tính toán thất bại, quan trọng là nàng không biết Âu Dương có được Thần Sư Chi Nhãn, mặc dù nàng rất gần với nhân loại nhưng rốt cuộc vẫn không phải là con người, thân thể của nàng có lẽ lừa được Chân Thực Chi Nhãn nhưng đáng tiếc, tuyệt đối không thể qua mắt Thần Sư Chi Nhãn của Âu Dương.
.......
Đất tù cấm, trong mười hai cường giả, Mã Phong trợn to mắt nhìn phương xa. Mới rồi Mã Phong lại cảm nhận được lực lượng diệt thế đáng sợ xuất hiện, nhưng lần này lực lượng không dẫn động thiên địa biến đổi, chỉ xuất hiện rồi biến mất, điều này khiến gã lấy làm lạ, không lẽ lực lượng của nữ vương không cách nào bắt được đồng loại mình?
Từ Uy khó hiểu nhìn Mã Phong, lên tiếng hỏi:
- Mã ca, làm sao vậy?
Mã Phong nói ra điều thắc mắc:
- Mới rồi nữ vương ra tay, chắc nàng giao đấu với người đó.
- Nữ vương? Vậy kết quả thế nào?
Những người khác đều không có lực ý chí, không thể biết được rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Mã Phong lắc đầu, nói:
- Ta cũng không rõ nữa, nhưng hiện tại chắc chỉ có hai loại khả năng, một là lực lượng tương đương!
Mã Phong nói đến đây thì lại lắc đầu, chính gã cũng không tin có thể xuất hiện cường giả nhân loại lực lượng tương đương với nữ vương.
Mã Phong nói tiếp:
- Còn có loại khác là người đó đã bị giết.
Khi Mã Phong thốt ra câu này thì đám người lắc đầu cười khổ, mặc dù họ không có tu vi cường đại như gã nhưng có kiến thức, bảo họ tin có cường giả nhân loại lực lượng tương đương với nữ vương Hồn Giới thì nói sao cũng không tin được, vậy nên đa số người đều cho rằng Âu Dương đã bị giết!
- Đừng từ bỏ! Có lẽ hiện tại hắn đang trên đường đến cứu chúng ta!
Đông Phương Tường tràn ngập hy vọng nhìn phía xa.
Âu Dương dọc theo ký ức lao đi, trên đường gặp phải bốn, năm trấn nhỏ nhưng hắn không đồ sát, chỉ từ trên cao giết một số cường giả.
Nhưng dù Âu Dương không đồ sát thì một mũi tên diệt vô số cường giả vẫn tạo thành hỗn loạn.
Những Hồn Giả bị Âu Dương bắn chết tùy tiện đặt ở bên ngoài đều là cấp Đại Đế cả, tuy nhiên, dù Hồn Giả có là đỉnh Đại Đế cũng khó thể cản mũi tên của hắn.
Không phải nói cấp Đại Đế không làm được mà bởi vì chúng không có thân thể, chúng rõ ràng là một thể linh hồn. Ngay cả siêu cường giả lĩnh ngộ ý chí tam phương đối kháng với Âu Dương đều chỉ ngang tay.
Cường giả như vậy nếu xuất hiện ở Chân Linh Giới thì lực lượng đủ càn quét nguyên Chân Linh Giới.
- Chắc vẫn còn khá xa.
Âu Dương bay hai ngày, cảm thấy chắc đã tiến vào phạm vi đông đúc Hồn Giới Hồn Giả.
Phương xa, một tinh thể màu xanh thẫm chồng chất tạo thành một thành thị giống như là thành lũy ác ma, xung quanh vô số ngọn lửa xanh ở trong đêm khuya đốt cháy, trông rất quái dị.
Tòa thành thị này có chút giống với Diêm La điện trước kia Âu Dương từng nghe nói, nhưng đó chỉ là thần thoại, hắn thấy qua đủ loại chuyện huyền bí, dù bây giờ có vào Diêm La điện cũng không thể lay động bản tâm của hắn được.
Âu Dương bềnh bồng trên tòa Quỷ thành, hắn dùng Thần Sư Chi Nhãn xem xét trong thành.
- Chuyện gì vậy? Tại sao không có linh hồn cấp ý chí?
Âu Dương có chút buồn bực. Lẽ ra thành thị to lớn như vậy tính theo kiểu Hồn Giới chắc chắn nên có linh hồn cấp ý chí đóng giữ mới đúng, tại sao chỗ này không có?
Mặc dù Âu Dương không chính mắt trông thấy nhưng Thần Sư Chi Nhãn có thể nhìn thấu hết căn nguyên ẩn giấu sâu trong, lực lượng dao động trong thành rất là lớn, nhưng chúng không thuộc về cường giả nào mà là do vô số linh hồn cường đại tụ tập lại sinh ra lực lượng dao động.
- Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, giết người thành nhân!
Âu Dương tạo ra lý do đàng hoàng xong Đại Đế chân thân hiện ra, Thứ Kiêu cung nằm trong tay. Âu Dương tay trái cầm cung, tay phải kéo dây Thứ Kiêu cung. Mặc dù cách tường thành nhưng nó cũng là dùng một năng lượng giống với thể linh hồn tạo dựng, Âu Dương không cho rằng những năng lượng này có thể ngăn cản huyết sắc tên của mình.
*Vèo!*
Ngoài trăm dặm, Âu Dương bắn một mũi tên rạch không gian, huyết sắc tên đốt cháy liệt diễm hừng hực như là quái thú dữ tợn xẹt qua tường thành Quỷ thành, sau đó tên bay vào thành, hướng tới nơi Thần Sư Chi Nhãn thấy lực lượng tập trung nhất.
Lúc này bên trong Quỷ thành, phủ thành chủ, một đám cường giả đang thảo luận vấn đề gần đây bỗng xuất hiện một sát tinh. Trưởng lão đóng giữ thành trì này đã bị nữ vương gọi đến Thiên Khải thành tới nay chưa về, khiến họ cảm thấy khó hiểu.
Có người chất vấn:
- Rốt cuộc là loại người nào mà khiến nữ vương ra tay cũng không bắt được?
Có người vững bụng nói:
- Không biết nữa, tên kia chắc là nhân loại, tuy nhiên, nếu nữ vương đã ra tay thì chúng ta cần gì lo lắng nữa?
Dù sao nữ vương Vệ Thi ở trong mắt họ chính là không gì làm không được, gánh lấy hy vọng của cả Hồn tộc.
Vô số người đều cho rằng một ngày nào đó nữ vương Vệ Thi có thể mở ra con đường thông giữa Hồn Giới và Chân Linh Giới năm xưa bị Hoắc Khải Phong đã phong kín, ngày đó chắc chắn họ sẽ lao ra khỏi Hồn Giới, giết vào Chân Linh Giới.
Năm đó Hoắc Khải Phong đơn độc xông Hồn Giới, dùng sức mạnh một người càn quét cả Hồn Giới. Tất cả cường giả Hồn tộc Gần như chết trận hết, Hoắc Khải Phong càng lấy thông thiên chỉ có thể một hơi phong kín con đường Hồn Giới và Chân Linh Giới, bất cứ linh hồn nào đều không thể vượt qua phong ấn này.
Muốn đánh vỡ phong ấn, cách duy nhất là đi bên ngoài Hồn Giới dùng lực lượng nghịch thiên đánh mở. Nhưng Hồn Giả trong Hồn Giới vốn không có thân thể, chính là nói bước đầu tiên của họ đã thất bại, muốn đi ra Hồn Giới đều thành vấn đề, càng đừng nói tới lực lượng nghịch thiên cái gì.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 468: Ta rất thưởng thức người không sợ chết
Nguồn: MT
Điều duy nhất phân biệt giữa Hồn Giả và nhân loại chính là con người thì có thân xác, Hồn Giả thì không có cơ thể. Nhân loại tu luyện thân thể và linh hồn, Hồn Giả thì tu luyện tu luyện linh hồn mạnh mẽ đến thực thể hóa, nhưng cuối cùng vẫn là đạo thù đồng quy. Dù là nhân loại hay Hồn Giả, khi ý chí tứ phương đều đủ sẽ bước vào một loại công kích thân thể và linh hồn hợp thành một, đó chính là cảnh giới phi tiên.
Hiện nay nữ vương Hồn Giới Vệ Thi cách phi tiên chỉ có một bước, nếu như có thể lĩnh ngộ lực hủy diệtv thì Vệ Thi có thể phá tan cực hạn bước vào phi tiên.
Mà một bước này cũng không phải dễ đi, Vệ Thi bị kẹt ở đây không biết bao nhiêu năm, đây cũng là tại sao nàng phát hiện Âu Dương có lực hủy diệt thì muốn cướp đoạt như vậy.
*Ầm!*
Một tiếng nổ thật lớn, mọi người ngoái đầu nhìn chỗ phát ra thanh âm, nhưng chỉ thấy một vệt đỏ từ xa xẹt tới trước mặt họ. Ba thể linh hồn đỉnh cấp Đại Đế lại bị một mũi tên của Âu Dương đâm xuyên thành xâu mứt quả.
Huyết sắc tên xuyên qua thân thể Hồn Giả, giống như băng dưới mặt trời nhanh chóng tan biến thành huyết lực nhập vào người Âu Dương.
Hiện tại Âu Dương sớm đạt đến đỉnh, dù có nhiều hơn lực huyết thì tựa như lúc trước hắn ở cửu giai, chỉ thành một loại bổ sung.
Lần này so với lúc cửu giai càng kích thích, lần cửu giai chỉ là mình kẹt ở ngoài một cánh cửa, nếu có thể bắt giết một tồn tại cường đại là có thể lập tức đẩy ra cánh cửa đó ngay. Hiện tại Âu Dương ở trước một ngọn núi cao, dù có cố gắng cỡ nào cũng không thể đẩy sụp núi, muốn trèo núi thì hắn hiểu cách duy nhất là giết ra con đường hủy diệt, tạo ra một con đường thuộc về mình.
Lực hủy diệt, muốn lĩnh ngộ nó không có đường tắt nào mà chỉ có một chữ, giết! Như Âu Dương đã nói, giết thân thành nhân, lực hủy diệt không phải lực lượng, nó là một loại tích lũy sát khí, khi sát khí đạt đến một loại hruy thiên diệt địa thì đó là lúc hắn từ đỉnh Đại Đế bước vào cấp ý chí.
Cường giả lực hủy diệt được gọi là có sức chiến đấu thiên hạ vô song, Âu Dương tin rằng chỉ cần mình có thể giết ra lực hủy diệt thì ở bên ngoài Khúc Hướng Tiền chờ bị hắn bóp chết đi.
Gã muốn canh giữ mình chứ gì? Muốn lấy mạng của mình chứ gì? Không sao, đợi đến khi mình lĩnh ngộ ý chí hủy diệt rồi chắc chắn sẽ đem đến 'niềm vui bất ngờ' cho gã. Lúc đó cũng sẽ ném Khúc Hướng Tiền vào trong Hồn Giới, mình cũng sẽ canh giữ bên trong này nhìn xem gã có thể sinh hoạt ở đây hay không!
Âu Dương thật tà ác, nếu trực tiếp giết Khúc Hướng Tiền thì không đủ kích thích, điều hắn muốn làm là quậy tung Hồn Giới trời long đất lở, khiến Hồn Giả nhìn thấy nhân loại liền muốn lột da rút gân, tốt nhất là vĩnh viễn cầm tù dến chết. Khi hắn quậy xong ra ngoài túm Khúc Hướng Tiền từ thiên ngoại thiên ném vào Hồn Giới, để xem gã làm sao sống!
- Sát tinh đó tới rồi!
Một mũi tên bắt chết ba Hồn Giả, mấy tên khác vèo một tiếng hóa thành mây khói chạy tán loạn.
Tuy nhiên, Âu Dương không sốt ruột, liệt diễm lan tràn từ người hắn, đem cả Quỷ thành bao trùm trong huyết sắc liệt diễm. Quỷ thành bị quỷ huả xanh khiến cực kỳ quái dị bây giờ quỷ hỏa xanh cùng huyết sắc liệt diễm đốt cháy, trông Quỷ thành càng quái dị, càng khiến người thấy sợ hơn.
- Sát tinh đó đến tàn sát hàng loạt dân trong thành! Chạy nhanh đi!
Trong thành, các Hồn Giả kinh hoàng hốt hoảng, mọi người trong Hồn Giới đều biết tin Âu Dương một đường đồ sát, đồn rằng nữ vương có ra tay nhưng mà, nữ vương ra tay rồi tên sát tinh còn chạy đến đây, có thể tưởng tượng cái tên này đáng sợ cỡ nào.
Có người bình tĩnh nói:
- Đừng hốt hoảng! Chắc nữ vương sẽ nhanh chóng tới! Chúng ta chỉ cần giữ vững, nữ vương sẽ đến cứu chúng ta!
Vệ Thi ở trong mắt họ là thần linh kính ngưỡng, đó là không gì làm không được.
- Nữ vương? Có phải là người lĩnh ngộ bất tử, bất khuất, và trung hậu ý chí không?
Âu Dương đứng trên không trung, bầu trời toàn thành thị đã biến thành biển lửa máu, hiện tại ai cũng đừng mơ lao ra khỏi đây.
- Hừ! Biết thì tốt, khi nữ vương đến ngươi chết chắc rồi!
Có người nghe Âu Dương hỏi Vệ Thi thì vẻ mặt trào phúng nhìn hắn, tên đó cảm thấy chỉ cần nữ vương của họ xuất hiện lập tức sẽ tiêu diệt hắn ngay.
Âu Dương lạnh nhạt cười, mấy ngày trước hắn có đánh nhau với nữ vương rồi, không thể phủ nhận là nữ vương đúng thật cường đị. Đừng nói ý chí tam phương gia thân, coi như có một trong ý chí nào ở trong người, thậm chí nữ vương của họ chỉ là một đỉnh Đại Đế bình thường, Âu Dương không cảm thấy có thể đấu với nàng được.
Đáng tiếc vỏ quýt dày có móng tay nhọn, đạo lý này vĩnh viễn tồn tại. Linh Hồn Liệt Diễm khắc bất cứ linh hồn nào, linh hồn bên dưới phi tiên đối mặt Linh Hồn Liệt Diễm thì chỉ có con đường chết.
Đừng nói Âu Dương là đỉnh Đại Đế, dù là một người bình thường chỉ cần kích hoạt Linh Hồn Liệt Diễm, ngươi kéo đến một Hồn Giả cấp Đại Đế cũng đừng mơ làm gì được hắn.
Âu Dương liếc mắt Quỷ thành, hỏi:
- Hôm nay ta cũng không muốn tàn sát hàng loạt dân trong thành! Tuy nhiên, đó là nếu các ngươi đừng ép ta. Nói đi, nhốt đồng loại của ta ở đâu?
- Muốn giết thì giết! Chúng ta sẽ không...
Một tên giả bộ cứng rắn mới nói một nửa thì một huyết sắc tên đâm xuyên yết hầu khiến gã không có cả cơ hội sửa lời.
Âu Dương nói lời cực kỳ tàn nhẫn:
- Ta chưa bao giờ là người có kiên nhẫn, Hồn Giả cùng nhân loại không đội trời chung, cho nên ta không quan tâm nếu muốn giết sạch các ngươi!
Không thể trách hắn, nếu như hắn không có Linh Hồn Liệt Diễm thì lúc trước mới vào thiên ngoại thiên Hắc Mạn đã mất mạng rồi.
Chịu đau khổ nhiều lần khiến Âu Dương biết rằng nhân từ nương tay tuyệt đối đừng bao giờ áp dụng với kẻ địch, đối thủ sẽ không nhớ ơn ngươi từng thả đi, họ sẽ chỉ nhớ mối thù với ngươi. Vậy nên trên đường Âu Dương không thèm hỏi trắng đen gì chỉ biết giết đến bây giờ.
Lại một tên giả bộ cứng đầu nữa lên tiếng:
- Chúng ta không bao giờ...
Tuy nhiên, gã nối gót theo người xưa.
Âu Dương đứng trên bầu trời, Thứ Kiêu cung bị kéo ra, huyết sắc tên chĩa xuống bên dưới:
- Ta rất thưởng thức người không sợ chết, nhưng ta muốn biết các ngươi có phải đều là không sợ chết?
…
Nhân loại ở trong Hồn tộc không khác gì yêu thú, đối với Hồn tộc thì nhân loại tương đương với con khỉ trong vườn thú, lúc họ tò mò thì đi ngắm, chứ không có cảm giác tồn tại gì cả.
Nhân loại đối với Hồn tộc cũng như vậy, ở trong mắt nhân loại thì Hồn tộc không khác gì tộc yêu thú, chẳng qua bộ dạng Hồn tộc càng gần với nhân loại.
Âu Dương chắc chắn là độc rồi, đừng nói với Hồn tộc, dù là đối với nhân loại thì hắn giết người không nương tay. Cho kẻ địch để lại cơ hội thì chính là tìm rắc rối cho mình, Âu Dương không phải loại người thích rắc rối.
- Nhân loại, từ thời viễn cổ chúng ta từng sóng vai chiến đấu, không lẽ các ngươi đã quên hết rồi sao?
Một ông lão Hồn tộc tay cầm cây gậy chống màu đen, run cầm cập nhìn Âu Dương.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Từ đầu đến bây giờ hắn đã bắn chết mười mấy Hồn Giả. Đối với ác ma quyết đoán giết chóc này ông lão hơi sợ, có lẽ hắn nói tàn đồ thành không phải là nói chơi.
- Sóng vai chiến đấu? Các ngươi dùng bắt để biểu thị với chiến hữu sóng vai chiến đấu?
Âu Dương sẽ không vì lời tìm tình cảm của ông lão mà lung lay.
- Ta...
Ông lão không biết nên tiếp lời làm sao. Đúng như Âu Dương nói, phía nam trăm vạn dặm có Phụng Thiên thành đúng là Hồn tộc đã bắt nhốt mười mấy nhân loại.
Hơn nữa mười mấy nhân loại đó tối thiểu nhất cũng bị nhốt ngàn năm, trong thời gian đó còn khó chịu hơn là giết một người.
Giết một người chỉ coi là ác, mà nhốt người mấy ngàn năm là ác độc. Hồn tộc có thù với nhân loại bởi vì Hoắc Khải Phong đã phong kín con đường nơi này liên thông Chân Linh Giới, khiến chủng tộc Hồn tộc đầy dã tâm không thể rong ruổi trong Chân Linh Giới. Sau đó Hồn tộc đối với mỗi một nhân loại bước vào đây hoặc là bắt lấy nhốt không có thời hạn mãi đến khi chết, hoặc là trực tiếp giếta tại chỗ. Bây giờ cường giả nhân loại xuất hiện tại đây dùng cách tương tự với họ coi như là nhân quả báo ứng.
Cuối cùng ông lão cũng chịu nói:
- Bọn họ ở Phụng Thiên thành cách trăm vạn dặm về phía nam...
Lão thấy ra quyết tâm trong mắt Âu Dương, nếu không nói tin tức những đồng loại cho hắn thì có lẽ hắn thật sự sẽ đồ thành.
Ông lão vừa thốt lời, bên cạnh lão một Hồn Giả trẻ tuổi vẻ mặt giận dữ bật thốt:
- Hồ lão! Lão...
Nhưng gã chưa nói xong đã bị Âu Dương một mũi tên xuyên tim, hòa tan ngay tại chỗ.
Ông lão chỉ vào Âu Dương, chất vấn:
- Ngươi! Ngươi đã được đến tin tức rồi tại sao còn muốn giết người của chúng ta!?
Theo lão thấy thì cái tên này không phải hạng tiểu nhân không giữ lời.
Nhưng hiển nhiên lão đã xem nhẹ Âu Dương, hắn luôn là nói được thì làm được, đối diện những kẻ không có sức phản kháng thì hắn không chuẩn bị tiếp tục đồ sát, mới nãy chẳng qua là giết gà dọa khỉ. Giết cường giả Hồn Giới có thể khiến sát khí của hắn không ngừng tăng lên, nhưng vô cớ giết một ít Hồn Giả không có chút sức chống cự, chuyện đó chỉ xảy ra lúc trước ý chí hủy diệt ảnh hưởng bản tâm của hắn, chỉ một ý nghĩ giết chóc.
Âu Dương liếc ông lão, hắn không ra tay tiếp mà xoay người bay hướng nam.
Sau khi Âu Dương rời đi, Hồn Giả toàn Hồn tộc thở phào, sát tinh này sát khí tận trời, tất cả năng lượng của Hồn Giả không có tác dụng gì với hắn, trong tay hắn nắm cây cung quái dị mỗi lần bắn ra sẽ mang đi một hoặc vài mạng sống. Nếu hắn thật sự không giữ lời thì giết hết dân trong thành thì có lẽ Hồn tộc thật sự sẽ biến thành Hồn tộc.
Có người tức giận nói:
- Hừ! Nữ vương bệ hạ nhất định sẽ lấy lại công đạo cho chúng ta!
Hồ lão nói tin tức cho Âu Dương biết thì lắc đầu, thở dài nói:
- Ài, các ngươi suy nghĩ đơn giản quá, hắn biết hết ý chí tam phương của nữ vương bệ hạ, điều này chỉ có một khả năng!
Người đứng cạnh giật mình nhìn ông lão:
- Hồ lão, ý lão nói...
Hồ lão lắc đầu thở dài:
- Đúng vậy, có lẽ nữ vương đã đấu với hắn rồi...
Nếu như nữ vương không ra tay thì người này không thể nào biết ý chí tam phương của nữ vương bọn họ, nếu nữ vương ra tay mà người này vẫn tung hoành ở Hồn Giới thì chỉ có một khả năng, đó là nữ vương có lẽ cũng không thể ngăn cản bước chân của hắn.
Có người không dám tin nói:
- Không phải đâu! Nữ vương bệ hạ đã rất gần với phi tiên...
Dù sao nữ vương Vệ Thi là thần linh không gì không làm được trong mắt họ, các trưởng lão đều nói nếu có thể mở ra cánh cửa tiến vào Chân Linh Giới, vậy Hồn tộc của họ đủ thống trị Chân Linh Giới.
Hồ lão nói:
- Trên người hắn mang hơi thở hủy diệt, đó là căn nguyên hủy diệt tinh thuần nhất, nếu hắn ngộ ý chí hủy diệt thì dựa vào lực hủy diệt, cộng thêm Linh Hồn Liệt Diễm của hắn, e rằng nữ vương bệ hạ cũng không phải là đối thủ...
Hồ lão dù gì sống đã lâu, có biết chút ít bí văn. Người ta không cảm thấy căn nguyên hủy diệt đáng là gì, nhưng lão hiểu căn nguyên chính là căn nguyên, ý chí khác vĩnh viễn không thể sánh bằng.
Ngoài mười vạn dặm, Vệ Thi chính mắt nhìn thấy hết mọi chuyện, tuy nhiên mặt nàng lộ nụ cười.
Vệ Thi ngọt ngào cười nói:
- Hừ, ngay cả ý chí hủy diệt cũng không thể ảnh hưởng tâm trí của ngươi, thật là cái tên làm người ta nhìn không thấu.
Nàng đang chờ đợi, nàng cho rằng hiện tại chưa đến lúc ra tay cướp lấy căn nguyên hủy diệt, thời cơ xuống tay tốt nhất chính là lúc Âu Dương ngộ đạo ý chí hủy diệt. Lúc đó Vệ Thi ra tay thì có chín phần tin chắc cướp được căn nguyên hủy diệt, bước vào phi tiên cảnh.
- Ý chí hủy diệt chắc chắn phải lấy vô tận sát khí tích lũy, ta không thể giống như ngươi tru sát thần dân. Nhưng mặc kệ ngươi làm gì, cuối cùng chỉ là may áo cho ta.
Vệ Thi tính toán rất hay, tiếc rằng đến bây giờ nàng không biết Âu Dương thật ra là thần sư, nếu biết thì có lẽ kế hoạch của nàng sẽ biến đổi.
Vệ Thi đi theo bước chân của Âu Dương bay hướng nam, nàng muốn xem rốt cuộc hắn định làm gì.
Ở Hồn Giới ban ngày rất ngắn ngủi, phần lớn là buổi tối, cho nên dù ngươi ở đâu trong Hồn Giới đều có loại cảm giác âm u khủng bố.
Hồn Giới còn có nhiều linh hồn loại nhỏ bay tứ xư, Âu Dương biết chúng nó là khi Hồn Giả bùng phát lực lượng thì tán trong thiên địa, tự nhiên hình thành một loại linh thể, chúng nó sẽ không tồn tại quá lâu.
Phất tay cuốn lấy lốc xoáy thổ trận xua tán đám quỷ hồn hướng đến mình, Âu Dương tiếp tục ở bên cạnh đốt lửa, quan sát huyết sắc liệt diễm của mình.
Huyết sắc liệt diễm là một loại năng lực kèm theo thân thể hắn, trước kia yêu đan kích phát ra liệt diễm này đốt cháy, hiện tại yêu đan vỡ nát dung hợp cùng Tứ Phương chiến kỳ, cho nên Tứ Phương chiến kỳ thay vào kích thích liệt diễm.
Hiện tại ba phương chiến kỳ đông nam bắc của Tứ Phương chiến kỳ biến đổi vì yêu đan, Âu Dương không biết có một ngày nếu Tứ Phương chiến kỳ hoàn toàn hấp thu thì sẽ biến thành cái gì. Dù sao từ xưa đến nay chưa từng có tu luyện giả nào khác loại như hắn, mỗi một bước đi Âu Dương chỉ có thể dựa vào bản thân lần mò tiến tới.
Bên ngoài Chân Linh Giới, Vân Đỉnh thiên cung bị hủy diệt, đệ tử thiên cung bị Vạn iên Sơn khu trục đến Tây Vực Sa châu hoang vắng nhất, tuy nhiên, bị khu trực là đệ tử tử trung với thiên cung, có một phần là gió thổi chiều nào nghiêng chiều nấy sửa sang đầu vào môn hạ khác.
Một tông phái căn cơ bị hủy, Vân Tiêu bảo điện tượng trưng cho quyền lực tối cao bị người cướp đi, điều này là đả kích vô cùng lớn với đệ tử môn hạ.
Vân Đỉnh thiên cung đã từng rơi trên mặt đất, sau đó bị Âu Dương một mũi tên hủy diệt, lúc này Vân Đỉnh thiên cung để lại đồ vật gì rất ít.
Chỉ có số ít phế tích là còn bảo tồn tại đó. Trong phế tích, Khúc Hướng Tiền quỳ trên mặt đất, gã đã quỳ mấy ngày trời.
Một bước đi sai thua cả bàn cờ, năm đó mình ở sau lưng bát tông ham muốn Trung Châu phồn vinh, muốn chiếm cứ lấy Trung Châu, nhưng ai ngờ dẫn ra một ma vương như vậy!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 470:Không được khóc
Nguồn: MT
- Liệt tổ liệt tông, Khúc Hướng Tiền tại đây xin thề, dù Âu Dương lúc nào đi ra thì Khúc Hướng Tiền đều chờ đợi ở chỗ này, dùng máu của tên đó tế điện thiên cung!
Khúc Hướng Tiền khuôn mặt dữ tợn vô cùng, mối hận Âu Dương đã thăng hoa đến mức độ khó tin.
Khúc Hướng Tiền biết Âu Dương có Linh Hồn Liệt Diễm không sợ cả hồn viễn cổ, trong Hồn Giới chắc hắn sẽ không chết. Nhưng, hắn không có khả năng vĩnh viễn co đầu rụt cổ trong Hồn Giới, sẽ có lúc đi ra, đó là lúc gã tru sát.
Khúc Hướng Tiền chỉ nghĩ đến những điều đó, không biết nó trúng ý Âu Dương. Nếu lúc này Khúc Hướng Tiền chạy Âu Dương mới buồn bực, gã là quả bom hẹn giờ, không ai biết khi nào thì bạo tạc, lấy tính cách của hắn nhất định phải hủy diệt dù phải trả cái giá gì.
Hai người ôm nỗi niềm riêng, Khúc Hướng Tiền phát điên muốn lấy mạng Âu Dương. Âu Dương cũng không định thả Khúc Hướng Tiền, nếu không phải Tứ Phương chiến kỳ thiếu hủy diệt chiến kỳ thì hắn chắc chắn sẽ vắt óc nghĩ hết cách lại kích hoạt Tứ Phương chiến kỳ từ thiên ngoại thiên đi ra một bàn tay đập chết Khúc Hướng Tiền.
Vạn Tiên sơn, lúc này các đệ tử ai nấy đi ra ngoài mở mày mở mặt cả, hiện tại Vạn Tiên sơn dám xưng là thiên hạ đje nhất, không vì cái gì khác, chỉ bởi Vạn Tiên sơn có thái thượng trưởng lão Âu Dương tồn tại.
Từ sau cuộc chiến thiên cung Âu Dương liền được phong làm thái thượng trưởng lão, tên của hắn đã khắc vào trong cung Phụng đường, vào hàng các đời tổ tiên Vạn Tiên sơn!
Bên cạnh Thông Thiên phong, một ngọn núi cao Hồi Hồn phong càng bị Lỗ Tu điêu khắc nguyên ngọn núi thành pho tượng Âu Dương.
Pho tượng cao mấy ngàn trượng, Âu Dương mắt nhìn phía trước, tay cầm Thứ Kiêu cung đứng đó tựa như viễn cổ thần linh không thể lay động. Tất cả đệ tử Vạn Tiên sơn khi đối diện pho tượng phải hành lễ cao nhất.
Không vì điều gì khác, chỉ bởi Âu Dương làm ra cống hiến quá lớn cho Vạn Tiên sơn. Từ ngày Vạn Tiên sơn thành lập, các đời tổ tiên Vạn Tiên sơn đều đi tới một cộng đồng mục tiêu, đó là thiên hạ đệ nhất!
Nhưng cái tên thiên hạ đệ nhất mấy vạn năm nay ở Chân Linh Giới không ai dám xưng, hôm nay Vạn Tiên sơn đã làm được rồi. Hiện tại Vạn Tiên sơn đi bên ngoài có ai hỏi đều dám quang minh chính đại đáp rằng:
- Ta là đệ tử Vạn Tiên sơn! Ta là đệ tử của thiên hạ đệ nhất tông!
Ở sơn môn Vạn Tiên sơn, Lỗ Tu, Bạch Hủ Minh, và các trưởng lão Vạn Tiên sơn đều tụ tập lại. Có một tấm biển hình vuông cao to trăm trượng thay thế tấm biển Vạn Tiên sơn cũ treo chính giữa sơn môn. Tấm biển phủ lớp vải đỏ to chờ đợi vén màn.
Mấy chục vạn đệ tử Vạn Tiên sơn tụ tập ở sơn mộc, vô số cường giả tông phái, thánh địa đều tiến đến, chứng kiến giờ phút này sinh ra.
Hôm nay chính là ngày Vạn Tiên sơn lại lập sơn môn, ngày đó Khúc Hướng Tiền dẫn người đến sơn môn gây chuyện, người Vạn Tiên sơn không lại lập sơn môn nữa mà đợi đến hôm nay. Tuy nhiên, chờ đợi cũng không phải uổng phí, ít nhất chờ thời gian dài như vậy Vạn Tiên sơn rốt cuộc trở thành tông phái thứ nhất từ sau thời viễn cổ dám quang minh chứng đại đứng ra xưng là thiên hạ đệ nhất tông.
Thiên hạ đệ nhất, bốn chữ này không phải ngươi tự phong thì nó sẽ thành sự thật, thiên hạ đệ nhất phải được các tông phái khác không phản bác mới được.
Cuộc chiến Vân Đỉnh thiên cung Âu Dương nhất cấp tam chiết xé rách không gian, từ đất trục xuất quay trở về Chân Linh Giới, phi tiên tam chấn chấn tôn thiên hạ, từ đó về sau trong thiên địa không ai không biết cái tên Âu Dương, không ai không nghe danh tiếng Vạn Tiên sơn, cũng không ai dám phản đối Vạn Tiên sơn là thiên hạ đệ nhất. Không sai, hiện tại Âu Dương bước chân vào thiên ngoại thiên nhưng chắc chắn thiên ngoại thiên không thể ngăn cản được hắn, thiên cung là ví dụ tốt nhất. Khi Âu Dương rời đi, thiên cung trang đại vĩ tam căn muốn cướp Trung Châu, kết quả là trộm gà không được còn mất nắm gạo, hiện tại khiến thiên cung không thể vào được tám đại tông phái một hơi nổi tiếng thiên hạ, rớt xuống làm môn phái nhất lưu.
Cứ như thế muốn lại đứng dậy là quá khó khăn, trừ phi họ giống như Vạn Tiên sơn ra một người Âu Dương, nhưng điều này có thể không?
Bạch Hủ Minh nhìn cường giả các tông đứng đó, trong lòng hào khí vạn trượng, lúc trước mộng tưởng của lão là càn quét thiên hạ. Bạch Hủ Minh danh hiệu chiến đế có được mỹ danh là thiên hạ đệ nhất, nhưng thiên hạ đệ nhất này chỉ đại biểu một mình lão.
Muốn khiến cả Vạn Tiên sơn có được danh thiên hạ đệ nhất, Bạch Hủ Minh không làm được như vậy. Nhưng lão không làm được cũng không sao, ánh mắt Bạch Hủ Minh đủ sắc bén, từ ngày Âu Dương đặt chân vào Vạn Tiên sơn thì lão đã biết Yêu Cung Thủ khai kiêm giả khác với người thường này chắc chắn có tiềm lực phi phàm.
Một người không thể hấp thu linh nguyên chuyển hóa yêu khí thế nhưng đều có thể bước vào cửu giai, càng dám chém Linh Sử, điều này không chỉ cần có can đảm dám đấu với trời, còn cần sức chiến đấu không gì sánh bằng.
Lý Vĩ với Trận Đồ Sư hào quang đúng là khiến ánh mắt nhiều người nhìn vào gã, Lam Thông thiên phú siêu cường càng khiến người ký thác kỳ vọng cao, nhưng có ai ngờ mười năm sau cực cảnh phá diệt đều không thể giết chết Âu Dương, hắn trở về Vạn Tiên sơn?
Lần này Âu Dương trở về Vạn Tiên sơn, mang đến Tứ Phương chiến kỳ hy vọng cho Vạn Tiên sơn!
Từ ngày Âu Dương có được Tứ Phương chiến kỳ thì Bạch Hủ Minh liền biết lão có hai lựa chọn, dùng thủ đoạn cướp được Tứ Phương chiến kỳ, hai là nhìn một phi tiên từng bước một trưởng thành.
Có lẽ rất nhiều người đều lựa chọn điều thứ nhất, nhưng Bạch Hủ Minh lại chọn loại thứ hai, sự thật chứng minh lão đã chọn chính xác. Dù lão không thể có được Tứ Phương chiến kỳ nhưng nhìn thấy đệ tử của mình từng bước trưởng thành, từng bước biến thành một cường giả siêu cấp.
Cuộc chiến thiên cung Âu Dương dùng lực phi tiên nổi danh thiên hạ, dù cho vô số người chất vấn lực lượng đến từ Tứ Phương chiến kỳ thì sao? Có ai không phục thì cứ học tập theo thiên cung đi.
- Vén biển!
Lỗ Tu nhìn sắc trời, giờ lành đã đến, giây phút Vạn Tiên sơn chờ đợi từ viễn cổ rốt cuộc đến!
Bốn trưởng lão Vạn Tiên sơn bay lên cao, mỗi người nắm một góc vải đỏ trăm thước, Lỗ Tu ra lệnh một tiếng, bốn người cùng mở tấm mành to lớn.
[Thiên hạ đệ nhất tông]
Năm chữ to màu vàng chớp lóe tỏa sáng. Khi năm chữ lộ ra thì các đệ tử Vạn Tiên sơn đều quỳ gối xuống đất, một số đệ tử kích động nức nở khóc.
- Khóc cái gì! Hôm nay chính là ngày Vạn Tiên sơn ta dương danh thiên hạ! Không cho khóc!
Lỗ Tu nói là vậy nhưng chính gã cũng cảm thấy hốc mắt ướt át.
Thiên hạ đệ nhất tông, từng là đứng đầu bát tông biến thành thiên hạ đệ nhất tông!
Lỗ Tu liếc mắt các đệ tử Vạn Tiên sơn, nói:
- Thiên hạ đệ nhất tông, đây là thái thượng trưởng lão Âu Dương dùng vô song chiến lực quét ngang thiên hạ, từ hôm nay đệ tử Vạn Tiên sơn phải dùng sinh mệnh của mình bảo vệ thiên hạ đệ nhất này!
Lỗ Tu nói xong hai đầu gối quỳ xuống đất.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius