Mi tâm chợt lóe thanh quang, Thanh Hoa Thần Mộc Thuấn xuất hiện ngay bên cạnh Cổ Thần, đồng thời hai tay kết quyền ấn, xoay người đánh một quyền về phía sau.
Tàng Thiên Cơ quả nhiên xuất hiện phía sau Cổ Thần, đột nhiên một đạo chưởng cương lôi điện vỗ mạnh sau lưng, nghênh tiếp nó chính là quyền cương cực lớn dựng thẳng như bàn thạch của Cổ Thần.
Tàng Thiên Cơ không chỉ tăng tiến tu vi bước vào Đoạt Xá kỳ, đối với tu luyện Mộc Lối Ấn cũng càng tăng thêm một tầng, lĩnh ngộ được tính áp súc mạnh mẽ, tuy rằng chưởng cương lôi điện bổ ra không lớn quá một trượng, thế nhưng lực lượng ẩn chứa trong đó so với cự chưởng nghìn trượng còn mạnh mẽ hơn không chỉ mười lần. Cự chưởng nghìn trượng chụp xuống, cao thủ Linh Anh kỳ có thể chống đỡ được, thế nhưng cao thủ Linh Anh kỳ vô luận như thế nào cũng không thể đỡ được Mộc Lôi Ấn chỉ lớn không tới một trượng này.
Nếu bị đánh trúng, đủ khiến bất cứ cao thủ Linh Anh kỳ nào cũng phải tan xương nát thịt, Mệnh Tuyền diệt, thậm chí ngay cả Linh Anh cũng bị thương nặng.
Cổ Thần không chỉ riêng là cao thủ Linh Anh kỳ, thực lực của hắn hiện rại so với dùng Côn Ngô Ấn tạm thời đề cao thực lực tại Côn Ngô Bí Cảnh càng nâng cao hơn một bước.
Trong Côn Ngô Bí Cảnh, tuy rằng Cổ Thần có tu vi Đoạt Xá hậu kỳ, thế nhưng cấp độ tu luyện bí pháp chỉ dừng lại ở cảnh giới Thần Hải cảnh, khi đó lực lượng cũng không phải là của bản thân Cổ Thần, không thể vận dụng linh hoạt giống như cánh tay.
Hiện tại tuy rằng chỉ có tu vi Linh Anh trung kỳ, thế nhưng thực lực lại không hề kém hơn so với đại cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ. Thân thể Cổ Thần trải qua hai lần thoát thai hoán cốt, đồng thời Thiên Cương Thối Thể đại pháp đã luyện tới cảnh giới đệ thập trọng, so với thời điểm Côn Ngô Bí Cảnh càng mạnh hơn. Linh Anh trung kỳ hiện tại là thực lực bản thân Cổ Thần tu luyện ra, dung hợp hai loại bí pháp vô thượng Hỗn Độn Âm Dương quyết và Đỉnh Thiên Quyết, còn có lực lượng lôi kiếp đệ nhị trọng, so với thời điểm Côn Ngô Bí Cảnh, thực lực càng mạnh hơn.
Cho dù không thể dùng Linh Lung bảo tháp, lấy thực lực của Cổ Thần hiện tại cũng đủ quét ngang Đoạt Xá kỳ rồi, tương đương với Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ có tiên bảo vô thượng Thái Hư Tiên Đỉnh, thế nhưng chỉ tại thời điểm tính mệnh bị uy hiếp mới bị kích phát ra, Cổ Thần có Như Ý Linh Lung bảo tháp, Cổ Thần có thể sử dụng tùy ý, nhưng lại chỉ mở được tầng thứ nhất.
Từ pháp bảo tính toán, Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ coi như lực lượng ngang nhau.
Cổ Thần có Như Ý Linh Lung bảo tháp, tuy rằng chiếm ưu thế tấn công, thế nhưng Tàng Thiên Cơ có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, tạo thành bất tử chi thân, nghiêm mặt tính toán, bất tử chi thân của Tàng Thiên Cơ tựa hồ càng biến thái hơn, bất luận tu sĩ nào nếu chọn địch nhân từ hai người Tàng Thiên Cơ và Cổ Thần, sợ rằng không ai nguyện ý lựa chọn Tàng Thiên Cơ.
Bất tử chi thân Tàng Thiên Cơ đã đứng tại vị trí bất bại, hoàn toàn có thể coi rẻ toàn bộ thiên hạ.
Thế nhưng Cổ Thần vừa vặn tu luyện Đỉnh Thiên Quyết, đối với Thái Hư Tiên Đỉnh của Tàng Thiên Cơ có lực ảnh hưởng nhất định, là người duy nhất có thể khắc chế được bất tử chi thân của Tàng Thiên Cơ.
Cho dù Tàng Thiên Cơ có thể coi rẻ toàn bộ người trong thiên hạ cũng không dám coi thường Cổ Thần, bởi vì Cổ Thần là khắc tinh chân chính của hắn!
Quyền và chưởng va chạm, cương khí pháp lực tản đi bốn phương tám hương, hình thành một vòng sóng khí, thân thể hai người đồng thời lui lại phía sau mấy bước mới ngừng lại được.
Đinh đinh…
Năm đạo âm thah liên tục vang lên, cũng là Tàng Thiên Cơ xuất thủ trước, ẩn giấu phóng ra Ngũ Linh Phân Thần trùy, từ năm phương hướng đồng thời đánh vào Cổ Thần, nhưng đều bị Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn cản lại.
Xích, bạch, thanh, hoàng, hắc, năm đạo quang mang chợt lóe, một kích không trúng liền lui vào mi tâm Tàng Thiên Cơ.
Mi tâm Cổ Thần lóe lên một đạo ô quang, chính là Thần Hình Câu Diệt kiếm, ô quang trương lên tạo thành một đạo kiếm cương thật dài, dọc theo Ngũ Linh Phân Thần trùy, tốc độ như chớp giật, tâm vào mi tâm Tàng Thiên Cơ.
Hai tay Tàng Thiên Cơ đột nhiên nhiều hơn một đôi bao tay trắng noãn bạch ngọc, hai tay đưa về phía trước, dĩ nhiên trực tiếp chộp mạnh Thần Hình Câu Diệt kiếm, đồng thời chưởng phải đánh mạnh, lại là Mộc Lôi Ấn.
Cổ Thần không lùi mà tiến tới, một bước đã tới trước mặt Tàng Thiên Cơ, chưởng phải kết pháp ấn, đối với Thần Hình Câu Diệt kiếm điểm ra một đạo pháp lực, Thần Hình Câu Diệt kiếm chấn động ong ong, rất nhanh bay ra khỏi bàn tay Cổ Thần.
Chưởng phải kết quyền ấn, Kim Cương Thần Quyền mạnh mẽ đánh ra, quyền cương và Mộc Lôi Ấn đối chiến, oanh kích nổ vang, khí lưu kịch kiệt khếch tán bốn phía, thổi trúng tóc tai hai người bay ngược phía sau.
Sau một tiếng nổ vang, thân thể hai người Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ đồng thời biến mất không còn, một lần nữa xuất hiện hai người đã rời khỏi Băng Thần Điện, phiêu phù trên không trung Băng Thần Phong.
Không gian trong Băng Thần Điện quá nhỏ, không tiện thi triển quyền cước, tu vi của Tàng Thiên Cơ có đề cao, so với lúc tại Côn Ngô Bí Cảnh đã mạnh hơn mấy lần, Cổ Thần khó có thể thu thập hắn trong thời gian ngắn.
Hôm nay tuy là tới cứu giúp sư tỷ, thế nhưng nếu Tàng Thiên Cơ ở đây, nếu không thu thập Tàng Thiên Cơ trước thì không thể nói chuyện cứu người.
Tàng Thiên Cơ chân đạp thanh long ngoa, đứng giữa hư không, dưới chân dường như có hai đầu thanh long bay vút lên.
Cổ Thần mở Thiểm Thiên Phong Dực phía sau, rộng chừng hơn ba mươi trượng, cũng đững giữa hư không, cách Tàng Thiên Cơ xa nghìn trượng, đối lập chính diện.
Hai người đều là kình địch, tu vi không hề có bất cứ ẩn dấu nào, pháp lực hoàn toàn ngoại phóng, giống như hai luồng hỏa diễm cực nóng, tản ra quang mang chói mắt, hai cỗ khí tức kinh khủng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Băng Thần Tông. Toàn bộ mọi người trong Băng Thần Tông đều ngẩng đầu nhìn lên đỉnh Băng Thần Phong, vẻ mặt kinh ngạc.
Tàng Thiên Cơ có tu vi Đoạt Xá sơ kỳ, vận chuyển thông huyền linh thể, thực lực có thể tăng lên tới Đoạt Xá hậu kỳ, thế nhưng khí tức của hắn so với bất cứ cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ nào cũng kinh khủng hơn, đứng giữa hư không, uy áp giống như đại cao thủ Nguyên Thần kỳ phô thiên cái địa khuếch tán bốn phương.
Cổ Thần có tu vi Linh Anh trung kỳ, vận chuyển Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ thập trọng, trên thân thể phiếm một đạo thần quang, tuy rằng ba động pháp lực không cường liệt giống như Tàng Thiên Cơ, thế nhưng khí tức thân thể lại khiến đại cao thủ Đoạt Xá kỳ phải sợ hãi.
Mông Ngưng Băng, Nam Thiên đạo nhân, Mông Anh Minh cùng với bốn gã cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Băng Thần Tông trong nháy mắt vọt ra khỏi Băng Thần Điện, mấy người nhìn lên hai người trên bầu trời, không ai mở miệng, trong lòng bọn họ tự nhiên đều muốn nhìn một chút xem hai vị đại thiên tài này, đến tột cùng là ai mạnh hơn ai?
Vô số độn quang từ khắp các nơi trong Băng Thần Tông thoáng hiện, bay về lên đỉnh Băng Thần Phong. Tu sĩ Băng Thần Tông cả đời cũng không gặp qua loại tình huống này, dĩ nhiên có hai tuyệt đỉnh cao thủ gần như Nguyên Thần kỳ quyết đấu trên bầu trời Băng Thần Phong.
Cũng chỉ có tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mới có thể quan sát tại phụ cận, tu sĩ Thần Hải cảnh đều phải đứng cách xa mấy nghìn trượng, tu sĩ Tiên thiên cảnh đối mặt với uy áp của Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ đều không đứng thẳng nổi, tựa hồ tùy thời đều phải ngã xấp xuống dưới đất.
Sát sườn một ngọn núi tuyết, Mông Tiên Âm ẩn thân sau một hòn đá lớn, nhìn về phương hướng Băng Thần Tông, sắc mặt lo lắng, từ sau tảng đá nhìn về phía đỉnh Băng Thần Phong, hai đạo quang mang chói mắt tỏa uy áp kinh người.
“Cổ Thần, ngươi nhất định phải thắng!”
Trong lòng Mông Tiên Âm cầu khẩn.
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tại sườn một ngọn núi tuyết, cách Băng Thần Phong không quá hai nghìn trượng, hai người Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ rất rõ ràng rơi vào trong mắt Mông Tiên Âm.
Tàng Thiên Cơ dĩ nhiên xuất hiện tại Băng Thần Tông, điều này khiến Mông Tiên Âm thất kinh, từ ngày chạy ra khỏi Băng Thần Tông, trong lòng nàng sợ nhìn thấy nhất chính là Tàng Thiên Cơ. Tàng Thiên Cơ giống như một cơn ác mộng thường xuyên khiến nàng giật mình tỉnh giấc ngủ.
Hôm nay Tàng Thiên Cơ thực sự xuất hiện trước mắt nàng, nàng sao không sợ hãi?
- Cổ Thần! Ngươi nhất định phải thắng!
Trong lòng Mông Tiên Âm liên tục mặc niệm.
Tất cả hi vọng của nàng hôm nay đều đặt lên người Cổ Thần.
Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ, hai người đều là tuyệt đại thiên tài, tuy rằng Cổ Thần người sau vượt người trước, phá hủy ghi chép hai mươi tuổi bước vào Mệnh Tuyền cảnh của Tàng Thiên Cơ, thế nhưng dù sao cũng bước vào Mệnh Tuyền cảnh không lâu.
Mà Tàng Thiên Cơ đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh tán năm, tu vi càng đột phá cảnh giới thứ hai trong Mệnh Tuyền cảnh, Đoạt Xá kỳ, hơn nữa Ngũ Hành Phân Thần Ấn của Tàng gia là tuyệt học vô thượng, Tàng Thiên Cơ trời sinh có thông huyền linh thể, trong tay không chỉ có pháp bảo cực phẩm, ngay cả tiên bảo cũng có, dưới Nguyên Thần khó gặp đối thủ, coi như là tuyệt đỉnh cao thủ Nguyên Thần kỳ cũng không muốn đối địch.
Tàng Thiên Cơ uy danh hiển hách, từ khi ra đời đã được đội lên cái xưng hào thiên tài cánh thế, lúc bắt đầu tu chân càng danh chấn tám phương, vang vọng trung thổ hai mươi năm!
Tuy rằng Cổ Thần cũng mới nổi quang mang, danh chấn thiên hạ, một lần tru diệt hơn ba mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, khiến thiên hạ phải ghé mắt, nhưng thực ra so sánh với Tàng Thiên Cơ vẫn yếu hơn chút ít.
Hai đại thiên tài, một người uy danh hiển hách, giống như mặt trời chính ngọ, một người thanh danh mới nổi, giống như ánh mặt trời mới lên, nhuệ khí không thể ngăn cản.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ giống như hai nhân vật truyền kỳ chỉ xuất hiện trong truyền thuyết.
Hôm nay hai người này đối mặt nhau, ai thắng ai thua? Mỗi một vị tu sĩ Băng Thần Tông đều nhìn không chớp mắt lên bầu trời Băng Thần Tông, bọn họ muốn biết được đáp án này.
- Tông chủ, Tàng Thiên Cơ và Cổ Thần, người xem ai thắng ai thua?
Một vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh hỏi.
Mông Ngưng Băng nhìn hai người trong không trung, nói:
- Tàng Thiên Cơ như mặt trời giữa trưa, Cổ Thần thế không thể đỡ, khí tức của hai người đều cực kỳ đáng sợ, không phải cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ không thể địch nổi, thế nhưng Cổ Thần chung quy mới bước vào Mệnh Tuyền cảnh không lâu, cơ sở không vững chắc bằng Tàng Thiên Cơ, đồng thời Tàng Thiên Cơ có bất tử chi thân, định trước đứng ở thế bất bại, phần thắng của Tàng Thiên Cơ chiếm chín thành, một thành còn lại là thế hòa.
- Theo như lời tông chủ, Cổ Thần phải thua không thể nghi ngờ?
Tên cao thủ Mệnh Tuyền cảnh kia cười hắc hắc.
Mông Ngưng Băng gật đầu.
Mông Anh Minh lắc đầu nói:
- Ta thấy không hẳn, tuy rằng Cổ Thần mới bươc vào Mệnh Tuyền cảnh, thế nhưng đã từng liên tục tiêu diệt hơn ba mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, thực lực nhưu vậy coi như là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ cũng phải cam bái hạ phong, huống hồ vừa rồi Tàng Thiên Cơ bị Cổ Thần đánh cho hộc máu miệng, ta nhìn Tàng Thiên Cơ thế nào cũng không qua được Cổ Sát Thần!
Tuy rằng Mông Anh Minh không có tình cảm tốt đối với Cổ Thần, thế nhưng trong lòng hắn Tàng Thiên Cơ thủy chung càng đáng ghét hơn một chút.
Thấy vẻ mặt Mông Anh Minh tràn đầy chờ mong Cổ Thần thắng lợi, Mông Ngưng Băng thở ra một hơi thật dài, nói:
- Nếu là Tàng Thiên Cơ thắng, ngươi còn có hi vọng ngồi lên vị trí đế quân, nếu là Cổ Thần thắng, hi vọng ngươi có thể ngồi lên vị trí đế quân tối đa chỉ có hai thành!
- Vì sao?
Mông Anh Minh không giải thích được hỏi.
Mông Anh Minh không nói gì liếc mắt nhìn Mông Anh Minh, nói:
- Nếu Tàng Thiên Cơ cũng không thể đánh bại Cổ Thần? Vậy thì Băng Thần Tông càng khó lưu hắn lại, người giúp ngươi tham gia luận võ đoạt đế sẽ không còn ai!
- A… Nghiêm trọng như vậy?
Mông Anh Minh kinh hô một tiếng, lớn miệng nói:
- Tàng Thiên Cơ, nếu ngươi bị một người vừa mới bước vào Mệnh Tuyền cảnh như Cổ Thần đánh bại, như vậy mặt mũi của ngươi sẽ mất hết!
Thời điểm người bên ngoài nói chuyện với nhau, hai người Tàng Thiên Cơ và Cổ Thần cũng không rảnh rỗi, hai người giao thủ mang tính thử thực lực trong hậu điện Băng Thần Điện, lực lượng ngang nhau, hiện tại ra ngoài tự nhiên muốn thi triển quyền cước thoải mái.
- Ha ha ha ha…
Tàng Thiên Cơ đứng trong hư không, cười ha hả nói:
- Cổ Thần, ta đã bước vào Đoạt Xá kỳ, phụ quân ban cho ta tiên bảo Nhật Nguyệt Âm Dương toa, cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ cũng phải nhượng bộ lui binh, cho dù ngươi bước vào Mệnh Tuyền cảnh thì cũng không phải là đối thủ của ta, hôm nay ngươi tự chui đầu vào lưới, chắp cánh cũng khó thoát.
Thần thái Cổ Thần tự nhiên, không hề có vẻ lo lắng, nhưng cũng không có ý khinh định, nói:
- Tàng Thiên Cơ, trong Côn Ngô Bí cảnh ta có thể ngược ngươi, trở lại trung thổ ta cũng vẫn có thể ngược ngươi, cho dù ngươi bước vào Đoạt Xá kỳ thì đã sao? Ngươi vĩnh viên là thủ hạ bại tướng, lúc này đây không ngoại lệ!
Tàng Thiên Cơ tức giận hừ một tiếng, quát lớn:
- Cổ Thần, ta sẽ để ngươi biết hai chữ “muốn chết” viết như thế nào!
Nói xong thân thể chợt lóe, liền biến mất không còn. Thần thức Cổ Thần tản ra mấy nghìn trượng, bất cứ một ba động pháp lực nào cũng không thể tránh khỏi nhận biết của Cổ Thần.
Đồng thời, mi tâm chợt lóe quang mang màu xanh, Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn bay ra ngoài, bảo vệ bốn phía, cánh tay vừa nhấc, một tòa bảo tháp kim quang chín tầng lập tức di động hạ xuống lòng bàn tay.
Vèo vèo vèo vèo…
Năm tiếng gió thổi từ trên đỉnh đầu Cổ Thần cấp tốc vang lên, Ngũ Linh Phân Thần trùy phân thành năm vị trí, chia phương vị ngũ mang tinh trận, đồng thời bắn về phía Cổ thần.
Tuy rằng Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn bảo vệ bốn phía, thế nhưng không bảo vệ đỉnh đầu, thần thức Cổ Thần khẽ động, Thanh Hoa Thần Mộc thuấn trong nháy mắt di chuyển lên đỉnh đầu, ba cự thuẫn màu xanh xoay tròn trên đỉnh đầu, phương viên chừng trượng rưỡi.
Đinh đinh đinh đinh đinh… Năm tiến nổ đồng thời vang lên, Ngũ Linh Phân Thần trùy bị Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn ngăn cản.
Tuy rằng lực phá hoại của Ngũ Linh Phân Thần trùy đối với tu sĩ đặc biệt lớn, thế nhưng lực phá hoại đối với pháp bảo lại rất nhỏ, pháp bảo phòng ngự cùng giai rất khó công pháp, lúc này công kích của Tàng Thiên Cơ hoàn toàn phí công.
Bất quá Tàng Thiên Cơ không hề chờ mong Ngũ Linh Phân Thần trùy tạo thành hiệu quả đánh lén, mục đích của hắn chỉ đơn giản là để Thanh Hoa Thần Mộc Thuấn di chuyển vị trí chống đỡ mà thôi.
Ngay trong nháy mắt Ngũ Linh Phân Thần trùy chạm vào Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn, một cự chưởng lôi điện đột nhiên xuất hiện ngay bên phải Cổ Thần, cự chưởng hóa trảo, chộp thẳng vào Cổ Thần.
Tay phải Cổ Thần kết pháp ấn, càng không ngừng truyền pháp lực vào Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn, ngăn cản tấn công từ Ngũ Linh Phân Thần trùy, chưởng phải kết quyền ấn, Kim Cương Thần Quyền mạnh mẽ đánh về phía cự trảo lôi điện.
Cự trảo lôi điện tựa hồ không muốn giao phong chính diện với Cổ Thần, chợt lóe rồi qua, thần không biết quỷ không hay xuất hiện phía bên trái Cổ Thần, một chưởng chếch về phía sau lưng chụp mạnh.
Đúng lúc này, một cơn gió lốc đột nhiên bạo phát, một cự tháp kim quang chín tầng cao nghìn trượng từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ đè ép về phía Tàng Thiên Cơ.
Mộc Lôi Ấn của Tàng Thiên Cơ còn chưa kịp đụng tới thân thể Cổ Thần đã bị Như Ý Linh Lung bảo tháp trấn áp đánh xuống dưới mặt đất.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chớp mắt, thân thể Tàng Thiên Cơ biến mất không còn, Ngũ Linh Phân Thần trùy cũng đột nhiên thu lại, một lần nữa xuất hiện Ngũ Linh Phân Thần trùy phân thành trước, sau, trái, phải, trên, năm phương hướng khác nhau phóng vào Cổ Thần.
Thần thức khẽ động, ba mặt Thanh Hoa Mộc Thần thuẫn trong sát na liền chặn ba phương hướng sau, trái, phải, mi tâm Cổ Thần chợt lóe, Thần Hình Câu Diệt kiếm phá không xẹt qua một đạo bóng đen, chém mạnh về phía Kim Linh trùy trên đỉnh đầu.
Đồng thời, chưởng phải Cổ Thần kết pháp ấn, trong nháy mắt Như Ý Linh Lung bảo tháp thu hồi vào tay, chưởng trái đẩy mạnh về phía trước, Như Ý Linh Lung bảo tháp biến thành khổng lồ nghìn trượng, chặn đứng Mộc Linh Trùy đánh tới từ trước mặt.
Đinh đinh đinh…
Sau, trái, phải, Thủy Linh trùy, Hỏa Linh trùy, Mộc Linh trùy ba phía đều bị Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn ngăn cản.
Đỉnh đầu rắc nhẹ một tiếng, Kim Linh trùy bị Thần Hình Câu Diệt kiếm chém trúng, dù chưa bị chém thành hai đoạn, nhưng thân trùy đã xuất hiện vết nứt.
Ầm…
Mộc Linh trùy và Như Ý Linh Lung bảo tháp va chạm một chỗ, phát ra tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt liền bị văng ra ngoài nghìn trượng, căn bản không bị Cổ Thần khống chế, đủ bay đi hơn hai nghìn trượng mới dừng lại được, không bị núi tuyết cản lại.
Ngũ Linh Phân Thần trùy, tất cả đều bị ngăn cản, đồng thời còn đẩy lui một thanh, chém nứt một thanh, bắt đầu giao phong pháp bảo, Cổ Thần đã chiếm thượng phong.
Thế nhưng, đang lúc Cổ Thần chống đối lại Ngũ Linh Phân Thần trùy, hai cự chưởng lôi điện đột nhiên xuất hiện trước mặt Cổ Thần, một đánh thẳng vào lồng ngực, một đánh vào đan điền.
Một chỗ là trái tim, một chỗ là Mệnh Tuyền, đều là vị trí yếu hại trí mạng, Tàng Thiên Cơ vừa ra tay, đối với Cổ Thần hoàn toàn là hạ quyết tâm phải giết.
Hai cự chưởng lôi điện từ từ rung động, cho dù thân thể Cổ Thần cường đại, Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ thập trọng thôi động tới mức cao nhất cũng không dám để thân thể ngạng kháng song chưởng của Tàng Thiên Cơ.
Thân thể Cổ Thần chợt lóe, biến mất trong nháy mắt.
Thuấn di, cũng không phải chỉ một mình Tàng Thiên Cơ biết dùng, hiện tại Cổ Thần đã có tu vi Mệnh Tuyền cảnh, pháp lực cao cường, có thể sánh ngang đại cao thủ Đoạt Xá kỳ, sử dụng Phong Độn Thuật không hề cật lực giống như thời điểm tu vi còn ở mức Kim Đan hậu kỳ, có thể liên tục sử dụng hơn mười lần.
Phong Ảnh Độn, đủ thuấn di một lần trăm dặm, thế nhưng lúc này Cổ Thần không phải chạy trốn mà là chiến đấu, chỉ thuấn di trong khoảng cách mấy trăm trượng, hai tay đồng thời kết pháp ấn, tay trái chuyển thành chỉ đánh về phía Tàng Thiên Cơ.
Thần Hình Câu Diệt kiếm tỏa quang mang, trong nháy mắt chém ra một đạo kiếm cương nghìn trượng, đột nhiên đánh xuống Tàng Thiên Cơ.
Phi kiếm ô quang này vô cùng lợi hại, Tàng Thiên Cơ đã sớm kiến thức qua, Kim Linh Trùy bị phi kiếm chém trúng lập tức bị nứt một vết, bất quá Tàng Thiên Cơ cũng không hề né tránh, tay trái thành chưởng, một chưởng đánh về phía kiếm cương nghìn trượng.
Ầm…
Một tiếng nổ vang, kiếm cương nghìn trượng chém vào bàn tay của Tàng Thiên Cơ không thể tiến thêm, mà đôi bàn tay đeo bao tay bạch ngọc dĩ nhiên không hề tổn tại dưới công kích của Thần Hình Câu Diệt kiếm.
Pháp ấn chưởng phải điểm vào Tàng Thiên Cơ, Như Ý Linh Lung bảo tháp trong nháy mắt biến thành nghìn trượng, đè mạnh trên đầu Tàng Thiên Cơ.
Mở ra tầng thứ nhất kim hành chi tháp, công kích ẩn chứa pháp tắc hệ kim đối với Tàng Thiên Cơ không có bao nhiêu tác dụng, một khi bị pháp tắc công kích tương đương với thương tổn trí mạng, Thái Hư Tiên Đỉnh sẽ tự động hộ thể.
Tàng Thiên Cơ tương đương với miễn dịch công kích pháp tắc, Cổ Thần chỉ có thể dùng trọng lượng của Như Ý Linh Lung bảo tháp mạnh mẽ đè Tàng Thiên Cơ xuống dưới đất, chấn hắn tới mức đầu váng mắt hoa, chỉ thấy bầu trời kim tinh lập lòe.
Như Ý Linh Lung bảo tháp vừa mới rơi vào đỉnh đầu Tàng Thiên Cơ, Tàng Thiên Cơ chợt lóe liền biến mất không còn, có tiên bảo Nhật Nguyệt Âm Dương toa, Tàng Thiên Cơ hầu như có thể thuấn di vô hạn, người khác khó lòng phòng bị.
Chờ khi xuất hiện một lần nữa, Tàng Thiên Cơ đã thần không biết quỷ không hay xuất hiện ngay bên cạnh Cổ Thần, lôi quang hai bàn tay trương lên, vỗ về phía Cổ Thần.
Nếu Cổ Thần không duy trì cảnh giác cao độ, thần thức luôn luôn chú ý dò xét ba động pháp lực bốn phương tám hướng, Tàng Thiên Cơ đột nhiên thuấn di ngay bên cạnh, quả thực không thể ngăn lại, khó lòng phòng bị, rất dễ bị đánh trúng.
Tàng Thiên Cơ đã tu luyện Mộc Lôi Ấn tới cảnh giới áp súc chỉ còn một trượng, một chưởng đánh ra, lực chấn kích không mạnh mẽ bằng cự chưởng nghìn trượng, thế nhưng lực phá hoại lại mạnh hơn mười lần, cao thủ Linh Anh kỳ ngay cả đối chưởng cũng không dám, cho dù thân thể Cổ Thần cương hãn cũng không thể chỉ dựa vào cường độ thân thể để ngăn cản Mộc Lôi Ấn của Tàng Thiên Cơ.
Nhật Nguyệt Âm Dương toa chính là một kiện pháp bảo, có thể hấp thu chưa đựng rất nhiều tinh hoa nhật nguyệt, nếu như hấp thu đầy đủ có thể liên tục thuấn đi nghìn lần. Liên tục thuấn di tấn công, lấy thực lực của Tàng Thiên Cơ, cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ cũng phải nhượng bộ lui binh, không dám cam đoan mỗi một lần đều có thể ngăn cản được công kích xuất quỷ nhập thần của Tàng Thiên Cơ.
Chỉ thấy hai luồng quang mang chói mắt trên bầu trời, một đoàn đứng giữa hư không, giống như nắng gắt, một đoàn lúc ẩn lúc hiện, liên tục oanh kích về phía đoàn nắng gắt vĩnh hằng bất diệt, liên tục khởi xướng tấn công điên cuồng.
Ngoại trừ cao thủ Mệnh Tuyền cảnh hơi chút có thể nhìn thấy thân ảnh hai người Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ, tất cả các tu sĩ Thần Hải cảnh xa xa đều chỉ nhìn thấy hai luồng quang mang chói mắt.
Quang mang lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng xẹt qua giống như lưu linh lóe lên trong bầu trời đêm, đảo mắt hai người đã liên tục giao thủ hơn trăm lần, mỗi một lần công kích của Cổ Thần đều bị Tàng Thiên Cơ sử dụng thuấn di dễ dàng tránh thoát, ngược lại thế tiến công của Tàng Thiên Cơ càng lúc càng trở nên mạnh mẽ, càng lúc càng nhanh, tốc độ xuất quỷ nhập thần, khiến mắt nhìn hỗn loạn, nếu là một tu sĩ Đoạt Xá kỳ bình thường sợ là đã sớm bị Tàng Thiên Cơ oanh thành mảnh nhỏ.
Tuy rằng Cổ Thần hóa thân thành kim long thực lực sẽ mạnh hơn một bậc, thế nhưng đối mặt với Tàng Thiên Cơ hắn không thể hóa long, lấy tu vi của Cổ Thần hiện tại, hóa thành kim long thì thân thể dài hơn nghìn trượng, đầu đuôi khó đối phó với chiêu thuấn di của Tàng Thiên Cơ. Thân thể quá dài căn bản không thể tránh né chống đỡ hết, Cổ Thần chỉ có thể dùng bốn long trảo giao phong với pháp bảo cực phẩm, long thân bị pháp bảo cực phẩm công kích sẽ thụ thương, càng đừng nói tới dùng tiên bảo công kích.
Dưới trạng thái hình người phòng thủ nghiêm mật mới là biện pháp tốt nhất để ứng phó với Tàng Thiên Cơ.
- Cổ Sát Thần và thái tử Thiên Cơ, rốt cuộc người nào đánh thắng?
- Không biết a, chỉ là hai luồng quang mang, một đoạn lập lòe lúc ẩn lúc hiện còn một đoàn thì đứng giữa không trung không động, ngay cả luồng quang mang nào là Cổ Sát Thần, luồng nào là thái tử Thiên Cơ ta cũng không biết.
- Cái này cũng không biết? Đoàn quang mang không động chính là Cổ Sát Thần, ngươi xem phía sau hắn có một đôi cánh lập lòe lôi điện, nghe nói chính là pháp bảo phi hành cực phẩm tên là Thiểm Thiên Phong Dực! Không phải như vậy hắn làm sao không dùng pháp bảo cũng có thể đứng vững giữa hư không, hắn cũng không phải là tiên nhân Độ Hư cảnh.
- A, vậy đoàn quang mang lúc ẩn lúc hiện kia chính là thái tử Thiên Cơ rồi?
- Đúng vậy, thái tử Thiên Cơ từ nghìn năm trở lại đây vang danh đệ nhất thiên tài Cổ Hoang, ai biết Cổ Sát Thần ngang trời xuất thế, thanh danh mới hiện, mười tám tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh rồi, đoạt lấy danh hiệu đệ nhất thiên tài nghìn năm trở lại đây của thái tử Thiên Cơ, hai người này đều là thiên tài cái thế, chúng ta có thể nhìn thấy cuộc đại chiến giữa bọn họ là một loại phúc khí…
- Cũng đúng… Ai có vận khí tốt như vậy chứ, có thể nhìn thấy quyết đấu của hai đại thiên tài? Bất quá ta nhìn Cổ Sát Thần có điểm không ổn a! Thái tử Thiên Cơ lúc ẩn lúc hiện, cũng quá mức biên thái, nếu là có người đột nhiên xuất hiện bên cạnh ta, ta tuyệt đối không thể chống đỡ được!
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Uhm, nghe nói thái tử Thiên Cơ có một kiện tiên bảo tên là Nhật Nguyệt Âm Dương toa, có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, câu thông âm dương, trong khoảng cách ngắn liên tục thuấn di nhiều lần, loại bảo bối này quá mức biến thái, không hổ là tiên bảo. Cổ Sát Thần có thể ngăn cản lâu như vậy đã coi như vô cùng lợi hại rồi, ta nghĩ cho dù là cao thủ Đoạt Xá kỳ cũng không thể chống đỡ được thái tử Thiên Cơ tấn công nhiều lần như vậy!
- Đáng tiếc, Cổ Sát Thần chính là nhân vật so với thái tử Thiên Cơ còn thiên tài hơn nhiều, thế nhưng dù sao mới bước vào Mệnh Tuyền cảnh không lâu. Nếu như lần này chết trong tay thái tử Thiên Cơ, vậy thì quá bi ai rồi, nếu có thời gian Cổ Sát Thần khẳng định sẽ vượt qua thái tử Thiên Cơ…
- Ngươi ngốc a… Bi ai cái gì? Cổ Sát Thần chính là đệ tử Hư Thiên Tông, chúng ta là đệ tử Băng Thần Tông, chính là cừu nhân không đội trời chung, tự nhiên chết trong tay thái tử Thiên Cơ càng tốt, nếu như có một ngày Cổ Sát Thần bước vào Độ Hư cảnh, hắn diệt môn vô số, Băng Thần Tông chúng ta sợ là nguy hiểm.
- Đúng đúng… Để thái tử Thiên Cơ giết chết là tốt nhất!
- Uhm, ta xem hắn hiện tại thế nào cũng không thể đánh lại được thái tử Thiên Cơ.
Trước Băng Thần Điện, hơn hai mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Băng Thần Tông đều đã tề tụ đầy đủ, thậm chí ngay cả một ít lão bất tử bế quan nhiều năm không ra cũng bởi vì một hồi đại chiến giữa hai thiên tài mà đặc biệt xuất quan.
Nhìn hai luồng quang mang giữa không trung, tu sĩ Băng Thần Tông đều hiện rõ vẻ vui mừng trên mặt, duy nhất chỉ có một mình một người Nam Thiên đạo nhân âm thầm nóng ruột nóng gan, nhưng nơi này là Băng Thần Tông, cao thủ Mệnh Tuyền cảnh của Băng Thần Tông đều ở nơi này, hắn căn bản không có cơ hội ra tay trợ giúp, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn Cổ Thần, cầu mong hắn thắng lợi.
Đối với Cổ Thần, Nam Thiên đạo nhân vẫn có chút tin tưởng, thời điểm vừa mới rời khỏi Côn Ngô Bí Cảnh, tu vi của Cổ Thần mới chỉ là Kim Đan hậu kỳ, thế nhưng cũng đã đánh Tàng Thiên Cơ phải lăn lộn dưới đất, hiện tại Cổ Thần còn chưa sử dụng lá bài ẩn giấu kia, nói rõ Cổ Thần chưa thua, hắn đang một mực chờ đợi thời cơ.
- Chung quy là Tàng Thiên Cơ càng tốt hơn. Hắc hắc, thiên tài Hư Thiên Tông ngày hôm nay phải rơi xuống nơi này.
Một vi thái thượng trưởng lão cười hắc hắc nói.
- Chết tốt lắm, chết tốt lắm, ha ha ha!
Một vị thái thượng trưởng lão tiếp lời nói.
- May mà Cổ Thần này không biết trời cao đất rộng, nếu như muốn trốn trong Hư Thiên Tông tu luyện thêm một đoạn thời gian, chung quy sẽ có một ngày bước vào Minh Khiếu kỳ, trở thành đại cao thủ đứng đầu cấp bậc đế quân, thậm chí có hi vọng bước vào tiên đạo Độ Hư cảnh, như vậy đối với Băng Thần Tông chúng ta mà nói trăm lợi không có một hại. Hôm nay bị giết ngược lại không cần phải lo lắng, ha ha…
- Cổ Thần chống lại công kích của Tàng Thiên Cơ càng lúc càng chậm rồi, ta nhìn tối đa có thể ngăn cản thêm vài đợt tấn công của Tàng Thiên Cơ, hắn nhất định chết dưới tay Tàng Thiên Cơ…
Mông Ngưng Băng nhìn không trung, đưa ra đánh giá.
Tàng Thiên Cơ liên tục sử dụng hơn trăm lần thuấn di, đây hoàn toàn là tác dụng của tiên bảo Nhật Nguyệt Âm Dương toa, căn bản không hề tiêu hao pháp lực của Tàng Thiên Cơ, bằng không mà nói, cho dù là đứng giữa hư không cũng phi thường khó khăn, cho dù có bí pháp nào đó thì cũng phải có rất nhiều pháp lực chống đỡ mới có thể thuấn đi thành công.
Ví dụ như Phong Ảnh Độn của Cổ Thần, cho dù là pháp lực tương đương Đoạt Xá kỳ hiện tại tối đa chỉ có thể thuấn đi hơn mười lần, vì vậy Cổ Thần luôn tận lực ít dùng Phong Ảnh Độn.
Cổ Thần xuất thủ càng lúc càng chậm, thoạt nhìn tựa hồ pháp lực tiêu hao nghiêm trọng, đối mặt với công kích của Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần càng lúc càng nguy hiểm.
- Thế nào, nhanh không được như vậy sao? Ta mới thuấn di không tới hai trăm lần, Nhật Nguyệt Âm Dương toa đủ giúp bản thái tử thuấn di liên tục nghìn lần, ha ha… Cổ Thần, ngươi sao không dùng bát tự kim ấn của ngươi? Ngươi còn muốn nhờ vào Bát Tự Kim Ấn để đối phó ta? Vọng tưởng.
Thanh âm Tàng Thiên Cơ chợt nam chợt bắc, chợt cao chợt thấp truyền tới, mỗi một lần xuất thủ, Tàng Thiên Cơ đều xuất quỷ nhập thần đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh Cổ Thần, phát động công kích mạnh mẽ.
Cặp bao tay của Tàng Thiên Cơ cũng là một kiện pháp bảo cực phẩm đỉnh cấp, ngay cả Thần Hình Câu Diệt kiếm cũng không thể gây tổn hại, có thể đỡ được tất cả pháp bảo trong thiên hạ, cực kỳ lợi hại, không gì phá hủy nổi, Thần Hình Câu Diệt kiếm cũng không thể chiếm được thượng phong.
Tuy rằng Tàng Thiên Cơ nói lời cuồng ngạo, thế nhưng thực tế tinh thần bảo trì cảnh giác cao độ, phi thường cẩn thận, hắn đã bị bát tự kim ấn trấn áp qua một lần, biết bát tự kim ấn lợi hại, thế nhưng thời điểm phát ra bát tự kim ấn Cổ Thần nhất định kéo dãn một chút khoảng cách, hiện tại Tàng Thiên Cơ có thể xuất hiện, hoàn toàn có thể tại thời điểm mi tâm Cổ Thần bay ra bát tự kim ấn liền thuấn di rời đi.
Cũng giống như tránh thoát Như Ý Linh Lung bảo tháp, mặc cho tốc độ của Như Ý Linh Lung bảo tháp nhanh tới mưc nào, thế nhưng Tàng Thiên Cơ chung quy có thể thuấn di tránh khỏi từ sớm, tựa như vô luận Tàng Thiên Cơ thuấn di tới bên cạnh Cổ Thần bao nhiêu lần, Cổ Thần cũng có thể ngăn cản được công kích của hắn, tốc độ phản ứng của hai người đều nhanh tới cực điểm.
Cổ Thần bảo trì tinh thần tĩnh lặng, không hề để ý tới khiêu khích từ Tàng Thiên Cơ.
Hiện tại Tàng Thiên Cơ kiêng kỵ nhất chính là bát tự kim ấn, nếu như bị bát tự kim ấn ảnh hưởng, tuy có Thái Hư Thiên Đỉnh hộ thể, thế nhưng cũng sẽ bị chấn tới đầu óc choáng váng, có một chút thời gian không thể phản ứng nhanh nhạy như thường, đến lúc đó bị Như Ý Linh Lung bảo tháp đè xuống, Tàng Thiên Cơ trước mặt mất nghìn đệ tử Băng Thần Tông bị Cổ Thần làm mất mặt.
Mỗi lần Tàng Thiên Cơ thuấn di, lộ tuyến xuất hiện và đứng giữa hư không đều thành hình trong đầu Cổ Thần, đại não của hắn vận chuyển cực nhanh, liên tục tính toán thói quen của Tàng Thiên Cơ, thôi diễn địa điểm có khả năng xuất hiện nhất của Tàng Thiên Cơ sau khi thuấn di.
Theo đó tốc độ phòng thủ của Cổ Thần càng lúc càng chậm, tuy trong lòng Tàng Thiên Cơ có cảnh giác, thế nhưng công kích cũng dần dần thả lỏng hơn một chút.
Lúc này đây, Tàng Thiên Cơ đột nhiên xuất hiện bên tay phải Cổ thần, tựa hồ Cổ Thần đoán chắc Tàng Thiên Cơ sẽ xuất hiện ngay bên phải, cũng không quay đầu lại, hai tay nắm lại, hai chưởng đánh mạnh sang bên phải, quyền phải đối chiến với chưởng cương của Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ đột nhiên cười to một tiếng, thanh âm trong nháy mắt biến mất không thấy, lần này Cổ Thần nhìn như sớm tiến hành phòng thủ, nhưng trên thực tế Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn còn đang bảo hộ phía sau, trung môn mở rộng ra.
Thân ảnh Tàng Thiên Cơ đột nhiên xuất hiện trước mặt Cổ Thần, hai cự chưởng lôi diện đánh mạnh vào trái tim và Mệnh Tuyền của Cổ Thần.
Trên mặt Cổ Thần cũng đột nhiên xuất hiện nụ cười quỷ dị, phía sau tỏa ra một vòng nắng gắt, một cái gương màu đỏ lớn chừng hai thước bắn ra một đạo quang mang màu đỏ, trong nháy mắt bao phủ Tàng Thiên Cơ.
Đây chính là Xích Dương Thần Hỏa kính lấy được từ tay Tàng Hồng Cơ.
Tốc độ quang mang màu đỏ nhanh như thế nào? Cổ Thần đã tính chuẩn vị trí Tàng Thiên Cơ sẽ xuất hiện, quang mang màu đỏ và Tàng Thiên Cơ hầu như xuất hiện cùng một lúc, cho dù Tàng Thiên Cơ có sử dụng thuấn di cũng không kịp, liền bị quang mang màu đỏ chụp trúng.
- Thiên Vương Vấn Thiên!
Hai mắt Cổ Thần mở trùng, hét lớn một tiếng, thân thể trong nháy mắt bắn ra kim quang vạn trượng.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Trong kim quang vạn trượng, một hư ảnh màu vàng cao tới nghìn trượng đột nhiên xuất hiện, đầu đội kim ô quan, mặc hoàng kim bảo giáp, tay trái cầm tam xoa kích, tay phải nâng bảo tháp kim quang chín tầng, chính là cái bóng Bảo Tháp Thiên Vương.
Vẻ mặt Bảo Tháp Thiên Vương nghi hoặc, ngửa mặt lên trời hét lớn:
- Cảm vấn thương thiên, khả hữu chân tiên?
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo.
Tám đạo kim quang đột nhiên từ mi tâm Cổ Thần bắn ra ngoài, hóa thành tám chữ lớn màu vàng, mỗi một chứ lớn đều lớn nghìn trượng, giống như tám cự ấn.
Tám chữ lớn giống như ngọn núi mạnh mẽ đè xuống dưới mặt đất, bao toàn bộ bộ đỉnh Băng Thần Phong bên trong.
Quang mang từ Xích Dương Thần Hỏa kính bắn ra bao phủ Tàng Thiên Cơ tựa hồ có công năng trói buộc không gian, Tàng Thiên Cơ sử dụng Nhật Nguyệt Âm Dương toa thuấn di, thế nhưng không như hắn dự liệu, trong nháy mắt thuấn di hơn nghìn trượng, mới chỉ thuấn di được không tới trăm trượng đã hiện ra thân thể.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Bát tự kim ấn liên tục oanh kích, vị trí Tàng Thiên Cơ hiện ra còn chưa vượt qua khỏi phạm vi công kích của Thiên Vương Vấn Thiên thuật.
Băng Thần Điện tỏa ra một đạo thần quang, bát tự kim ấn va chạm với Băng Thần Điện đều biến thành hư vô, có thể thấy được Băng Thần Điện có cấm chế cực mạnh bảo hộ, Thiên Vương Vấn Thiên thuật cũng không hủy diệt được.
Tám tiếng nổ liên tục vang lên, toàn bộ Băng Thần Phong bị rung động kịch liệt, nếu như không có cấm chế cực kỳ lợi hại bảo vệ Băng Thần Phong, chỉ sợ bát tự kim ấn áp xuống, chí ít ngọn núi này cũng bị hạ thấp độ cao trăm trượng.
Tàng Thiên Cơ bị bát tự kim ấn trực tiếp oanh kích từ trên không trung xuống dưới đất, mặt đất có cấm chế cứng rắn không gì sánh được, bát cự kim ấn không thể phá vỡ, đánh như vậy cho dù là cao thủ Nguyên Thần kỳ cũng bị nghiền nát thân thể, Tàng Thiên Cơ vừa bị bát tự kim ấn áp xuống, lập tức có uy hiếp tới sinh mệnh, trong cơ thể chợt lóe quang mang màu xanh, một cự đỉnh mầu xanh thật lớn đột nhiên xuất hiện bảo vệ thân thể hắn.
Tuy rằng Tàng Thiên Cơ và cự đỉnh đều bị bát tự kim ấn oanh kích lún xuống mặt đất, thế nhưng không hề bị thương, chỉ là lực chấn động vô cùng to lớn khiến hắn choáng váng đầu óc, mắt nổ kim tinh, trong lúc nhất thời linh hồn xoay chuyển, không phân biệt rõ mọi chuyện, như lọt vào sương mù.
Cổ Thần đâu thể buông tha cơ hội này, hai tay kết pháp ấn, chỉ một ngón tay về phía Tàng Thiên Cư, Như Ý Linh Lung bảo tháp nhất thời hóa thành nghìn trượng, mạnh mẽ rơi xuống.
Oanh…
Một tiếng nổ, so với bát tự kim ấn đánh xuống Băng Thần Phong còn mạnh hơn, truyền khắp mấy trăm dặm, toàn bộ tu sĩ Băng Thần Tông đều nghe thấy vô cùng rõ ràng, nhìn một ngọn tháp cao nghìn trượng trên đỉnh Băng Thần Phong, cả đám khiếp sợ không nói ra lời.
Một tòa bảo tháp kim quang nghìn trượng lấy tốc độ khủng khiếp đè xuống, lực đánh sẽ lớn tới mứ nào? Chúng tu sĩ âm thầm líu lưỡi, quả thực không dám tưởng tượng.
Chúng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh trước Băng Thần Điện khiếp sợ không nói thành lời, mắt thấy tốc độ Cổ Thần chống đối Tàng Thiên Cơ càng lúc càng chậm, tựa hồ rất nhanh sẽ bị thua, nào từng nghĩ tới thắng bại phân ra nhanh như vậy? Trong chớp mắt Cổ Thần đã chuyển bại thành thắng, đánh Tàng Thiên Cơ lún xuống dưới nền đất, khiến Tàng Thiên Cơ không kịp thuấn di chạy trốn.
Mỗi một cao thủ Băng Thần Tông đều lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi, nhìn Cổ Thần, trong mắt nhiều hơn một tia kinh khủng.
- Sao có khả năng? Tàng Thiên Cơ sao có khả năng bại trận?
Mông Ngưng Băng thì thào nói, kết quả khiến nàng kinh hãi tới cực điểm.
Nếu là Tàng Thiên Cơ không thể thủ thắng, Băng Thần Tông sợ là không ai có thể ngăn cản được Cổ Thần, mà đáng sợ nhất chính là, Cổ Thần có thể vô thanh vô tức vượt qua Huyền Băng Phong Thần đại trận, chỗ dựa lớn nhất của Băng Thần Tông hoàn toàn là thùng rỗng kêu to.
Sắc mặt mọi người kinh hãi, duy nhất chỉ có Nam Thiên đạo nhân nói:
- Truyền kỳ chân chính sẽ không vì bất cứ thiên tài nào mà dừng bước chân, tư chất của Tàng Thiên Cơ cho dù tốt, thực lực cường đại hơn nữa cũng chỉ là một thiên tài, mà Cổ Thần lại là truyền kỳ, truyền kỳ sở dĩ xưng là truyền kỳ là bởi vì một đường đạp lên vô số thiên tài mà bước tới, Tàng Thiên Cơ nhất định bị Cổ Thần dẫm nát dưới chân!
- Hừ!
Nghe Nam Thiên đạo nhân nói như vậy, một vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tuổi tác hơi lớn một chút tức giận hừ một tiếng, nói:
- Tàng Thiên Cơ có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, bất tử chi thân, hiện tại tuy rằng bị thất thế, nhưng cũng không có nghĩa là sẽ thua, Cổ Thần không thể lấy tính mạng của hắn, thời gian trôi đi, Tàng Thiên Cơ nhất định chuyển bại thành thắng, Cổ Thân chung quy bước lên đường chết, truyền kỳ thì cũng có gì dùng, không quá bao lâu sẽ biến thành xác chết.
Các cao thủ Băng Thần Tông nghe vậy, tất cả đều gật đầu, Cổ Thần thắng đối với bọn họ mà nói trăm hại không có một lợi, vô luận như thế nào bọn họ cũng khát vọng Tàng Thiên Cơ thắng, Cổ Thần chết.
Cổ Thần đứng giữa hư không, hai tay kết pháp ấn, pháp ấn khẽ động, Như Ý Linh Lung bảo tháp vừa mới hạ xuống liền lập tức bay lên cao, vừa mới bay lên cao hơn mười trượng, pháp ấn của Cổ Thần lại điểm xuống Tàng Thiên Cơ.
Như Ý Linh Lung bảo tháp trong sát na dừng bay lên, ngược lại rất nhanh điên cuồng đè xuống dưới đất.
Bị bát tự kim ấn oanh kích tám lần, Tàng Thiên Cơ bị chấn tới đầu choáng não váng, sau đó lại bị Như Ý Linh Lung bảo tháp đè xuống, tức thì mắt nổ đom đóm.
Lúc này tuy rằng Như Ý Linh Lung bảo tháp đã rời khỏi thân thể hắn, thế nhưng thời gian quá ngắn, Tàng Thiên Cơ còn chưa kịp thanh tỉnh.
Oanh…
Lại một tiếng nổ vang, Như Ý Linh Lung bảo tháp tiếp tục chấn xuống mặt đất, khiến toàn bộ Băng Thần Phong bị chấn tới không ngừng lay động, tiếng vang truyền khắp mấy trăm dặm.
Cổ Thần tự nhiên sẽ không để Tàng Thiên Cơ có nửa điểm cơ hội tiếp tục thi triển thuấn di, hai tay kết pháp ấn ngự khống Như Ý Linh Lung bảo tháp, giống như một người cầm thiết chùy, liên tục đánh mạnh lên người Tàng Thiên Cơ.
Mỗi một lần đánh xuống chỉ trong thời gian sát na, tuy rằng phản ứng của Tàng Thiên Cơ cực kỳ nhanh chóng, thế nhưng mỗi lần bị Như Ý Linh Lung bảo tháp chấn kích như vậy đều sản sinh ngất lịm một đoạn thời gian, tuy rằng gần như chỉ trong nháy mắt, thế nhưng vừa mới có chút thanh tỉnh Như Ý Linh Lung bảo tháp đã hạ xuống Thái Hư Tiên Đỉnh, tiếp tục chấn hắn tới ngất ngư.
Chỉ thấy Như Ý Linh Lung bảo tháp trên đỉnh Băng Thần Phong liên tục lên xuống, liên tục đè mạnh xuống dưới mặt đất, Tàng Thiên Cơ không có một chút thời gian sử dụng thuấn di chạy trốn, vẫn luôn luôn bị Như Ý Linh Lung bảo tháp chấn đầu óc quay cuồng.
Đồng thời, theo mỗi lần Như Ý Linh Lung bảo tháp đánh xuống, thời gian ngất lịm của Tàng Thiên Cơ càng lâu, hầu như cơ hội xoay mình cũng không có.
Nếu như Cổ Thần có thể vô hạn không chế Như Ý Linh Lung bảo tháp đánh xuống như vậy coi như có thể vô hạn đè Tàng Thiên Cơ không ngóc đầu lên được, thậm chí liên tục vài năm, thân thể Tàng Thiên Cơ cũng có thể bị phá hủy. Thế nhưng Như Ý Linh Lung bảo tháp nặng nghìn vạn cân, cho dù pháp lực Cổ Thần cao cường hơn nữa cũng không thể vô hạn khống chế Như Ý Linh Lung bảo tháp lên xuống, dù là một khắc cũng không đủ sức.
Trước trước sau sau, liên tục chấn xuống Tàng Thiên Cơ mấy chục lần, thời gian Tàng Thiên Cơ bị ngất lịm hầu như bị kéo dài thành hai cái chớp mắt.
Sau khi chấn xuống vài chục lần, Cổ Thần đột nhiên thu Như Ý Linh Lung bảo tháp lại, Thiểm Thiên Phong Dực vỗ nhẹ, thân thể bay về phía trước hơn trăm trượng, đứng trên bầu trời đỉnh đầu Tàng Thiên Cơ ba trăm trượng.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế