Đại chiến kinh thiên giữa Thánh Hoàng và yêu nghiệt oanh động bất cứ thế lực nào trong trung thổ, nhân tộc và yêu tộc đã nghìn năm trôi qua không hề xuất hiện tranh đấu gì quá lớn, ai cũng không biết được yêu tộc từ khi nào xuất hiện một yêu kình cự nghiệt cường đại như vậy, dĩ nhiên có thể tranh phong với Thánh Hoàng.
Hủy diệt thanh trì ngược lại coi như hiểu được, nhưng khiến nhân tộc trung thổ khiếp sợ chính là, Tiêu Thần đế quân của Đế Đình Đại Doanh dẫn đầu thế lực Đế Đình đánh Hư Thiên Tông không có kết quả, trên đường lui về vừa lúc gặp gỡ trận đại chiến giữa Thánh Hoàng và cự nghiệt yêu tọc, lúc này cự nghiệt yêu tộc kia nhảy ra một người giúp đỡ, cũng là một yêu vương.
Kết quả đế quân Đại Doanh Tiêu Thần bị yêu vương kia đánh trọng thương.
Tứ đại đế quân trung thổ, kế tiếp sau Mông Thiên Nguyên đế quân trọng thương trong tay yêu tộc, đế quân Đại Mông Tiêu thần là người thứ hai trọng thương bởi tay yêu tộc, bất quá Thiên Nguyên đế quân trực tiếp thụ thương mà chết, Tiêu Thần đế quân tuy cũng bị thương nặng, nhưng tình huống coi như tốt một chút, chưa tới mức phải chết, thế nhưng không có vài năm tĩnh dưỡng khó có thể khôi phục lại.
Hai đại đế quân đều bị hại trong tay yêu tộc, một chết một thương, trong lúc nhất thời quan hệ giữa hai tộc nhân, yêu lại trở nên khẩn trương, người người sợ hãi, cho rằng đại chiến nghìn năm trước lại một lần nữa tái hiện.
Hiện tại, hai tộc nhân, yêu chưa bùng phát đại chiến, nhưng đại chiến giữa Thánh Hoàng và cự nghiệt yêu tộc kia vẫn còn đang tiếp tục.
Túc Tiêu Thần đế quân trọng thương, Thánh Hoàng và cự nghiệt yêu tộc một đường đánh tới phía tây, từ Đại Mông đánh tới Đại Kiền, lại từ Đại Kiền đánh tới nơi biên thùy phía tây --- Đế Đình Đại Linh.
Có người nói, cự nghiệt yêu tộc kia cùng với yêu vương liên thủ, ngay cả Thánh Hoàng cũng không thể chiếm được ưu thế, cuối cùng Độ Thiên đại sư của Thiên Thiền Tự, một trong ba thánh địa thượng cổ xuất thủ, cùng với Thánh Hoàng đánh một trận với yêu nghiệt mới chiếm được thượng phong.
Cự nghiệt yêu tộc và yêu vương giúp đỡ chạy trốn vào sa mạc Tây Hoang, Thánh Hoàng và Độ Thiên đại sư cũng đuổi vào, bốn vị cường giả Độ Hư bí cảnh đến tột cùng là chiến đấu như thế nào trong sa mạc Tây Hoang? Đã đi hơn mười ngày, không một ai biết được!
Cổ Thần nghe được tin tức tự nhiên biết cự nhiệt yêu tộc kia khẳng định là Ngô Tinh, yêu vương giúp đỡ chính là Long Vô Hối, hai người chiến Thánh Hoàng, đánh Thánh Hoàng phải rơi vào hạ phong, quả thực khiếp sợ trung thổ.
Danh tiếng của Cổ Thần đoạn thời gian trước so với đại chiến giữa cự nghiệt yêu tộc và Thánh Hoàng hoàn toàn không đáng nhắc tới, trách không được bọn họ ở trong hạp tốc cách Băng Thần Tông hơn một tháng cũng không có người nào tới tìm họ phiền phức, nhất là Đế Đình Đại Doanh, nguyên lai là Tiêu Thần đế quân bị Long Vô Hối đánh trọng thương.
Cổ Thần mang tin tức này về nói cho Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm và Nam Thiên đạo nhân, ba người cũng khiếp sợ vô cùng, Mông Tiên Âm còn tốt một chút, từng cùng Cỏ Thần gặp qua trận chiến đấu giữa Thánh Hoàng và Ngô Tinh, mà Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân nghe nói Thánh Hoàng và Độ Thiên đại sư nhất tề xuất thủ, kinh hãi tới trừng mắt há mồm.
Nam Thiên đạo nhân liên tục kinh hô:
- Gió nổi mây phun… Gió nổi mây phun, thực sự là muốn thay trời rồi, chắng lẽ muốn phát sinh đại chiến chủng tộc như nghìn năm trước hay sao?
Ngay cả Nam Thiên đạo nhân còn khiếp sợ như vậy, người khác nghe được tin tức, kinh hãi như thế nào có thể nghĩ.
- Như vậy cũng tốt, ánh mắt của mọi người đều bị trận chiến giữa Thánh Hoàng và Ngô Tinh hấp dẫn, Thánh Đình cũng khó bận tâm được nhiều chuyện, có lợi cho chúng ta tham dự đại hội luận võ đoạt đế, bằng không luận võ đoạt đế quá mức hấp dẫn ánh mắt, nếu như ta xuất thủ trợ giúp Tiên Âm đoạt lấy vị trí đế quân Đại Mông, sợ là Thánh Đình và mấy vị đế quân đều sẽ nhìn chằm chằm vào ta, không phải là chuyện hay, chắc chắn sẽ áp đặt ngăn cản, hiện tại bọn họ không rảnh tới bên phía Đại Mông này rồi!
Suy nghĩ này của Cổ Thần thực tế không sai.
Mông Tiên Âm gật đầu nói:
- Đúng là như vậy, nếu như Thánh Đình nhúng tay vào luận võ đoạt đế, tất cả đều khó nói, hiện tại xem ra Thánh Đình ốc đều không mang nổi mình ốc, chính là thời cơ tốt cho chúng ta!
Lại qua hai ngày, đại hội luận võ đoạt đế rốt cuộc cũng bắt đầu, ngày hôm nay bốn người Cổ Thần khởi hành tiến vào Đế Đình Đại Mông.
Đế Đình Đại Mông ở phía đông bắc hơn hai vạn dặm, dọc đường đi đều là núi non trùng điệp, không có bao nhiêu con người qua lại, đế đô thì ở trong một bình nguyên rộng lớn chính giữa quần sơn, là một tòa đại thành siêu cấp phương viên chừng trăm dặm.
Phiến bình nguyên này dài chừng nghìn dặm, rộng bốn trăm dặm, ngoại trừ đế đô Đại Mông ra còn có một giải đất trống trải rất lớn, người đế đô Đại Mông gọi giải đất này tên là --- Bình Nguyên Đế Đô.
Đại hội luận võ đoạt đế tại Đế Đình Đại Mông sẽ diễn ra trên Bình Nguyên Đế Đô này.
Tại bắc bộ Bình Nguyên Đế Đô có kiến tạo một lôi đài phương viên hai nghìn tượng, trên mặt lôi dài bố trí rất nhiều pháp trận, cấm chế, cho dù là pháp bảo cực phẩm nhất cũng không thể hủy hoại lôi đình, tu sĩ tham gia đại hội luận võ đoạt đế sẽ tỷ thí ngay trên lôi dài này.
Cách hai nghìn trượng phía nam lôi dài có kiến tạo một tòa thành tường cao gần trăm trượng, dài tới nghìn trượng, rộng hơn mười trượng, trên thành tường có khắc rất nhiều pháp trận, cấm chế, không phải tiên bảo không thể phá hủy, nơi này chính là chỗ xem chiến đấu.
Hôm nay chính là ngày luận võ đoạt đế, lúc này trên thành tường đã có không ít tu sĩ đứng đợi, đại bộ phận đề là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, chừng hơn trăm người, có hơn mười người là tu sĩ là Kim Đan kỳ.
Nhưng tu sĩ này phân thành ba bộ phận đứng thẳng, bộ phận chính giữa, cao thủ Mệnh Tuyền cảnh nhiều nhất, chừng hơn bốn mươi người, đại bộ phận đều là lão giả râu tóc bạc trắng, những tu sĩ này là thành viên trực hệ của Đế Đình Đại Mông, trưởng giả Mông gia, phụ trách chủ trì đại hội luận võ đoạt đế lần này.
Bộ phận bên phải, số lượng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh chừng hơn ba mươi người, đại bộ phận là cao thủ Băng Thần Tông, còn lại một ít là các cao thủ tông môn khác có quan hệ tốt với Băng Thần Tông, đặc biệt đến đây trợ uy.
Bộ phận bên trái là thành viên chi thứ Mông gia lấy Mông Anh Hạo làm đại biểu, số lượng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh cũng có hơn ba mươi người, ngoại trừ đệ tử chi thứ ra cũng có một ít cao thủ được mời tới trợ giúp hoặc ủng hộ.
Thực lực của Đế Đình Đại Mông hầu như hoàn toàn hiển lộ toàn bộ ở nơi này, đồng thời còn có không ít người trợ giúp.
Thành viên trực hệ Mông gia và chi thứ đều là hậu nhân của đệ nhất đế quân Đại Mông --- Võ Tiên đế quân, nguyen bản không phân biệt lớn, khi Thiên Nguyên đế quân còn sống, trực hệ thế mạnh, thành viên chi thứ không dám có bất cứ hành động bất kính nào, hôm nay Thiên Nguyên đế quân đã tử vong, mấy đế tử đều là loại người bình thường, thậm chí là kém cỏi.
Mà trong thành viên chi thứ có mấy nhân vật thiên tài, nhất là Mông Anh Hạo càng nổi danh thiên tài trung thổ, nếu đều là hậu nhân của Võ Tiên đế quân, hôm nay đế tử bình thường, muốn cạnh tranh vị trí tiên đế cũng là chuyện bình thường, không có gì đáng trách.
Người tới đai đa số đều là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, không có bao nhiêu tính toán mưu kế, chỉ bằng thực lực tranh đoạt vị trí đế quân.
Luận võ đoạt đế, quy củ như sau: Mỗi phương phái ra ba đại biểu tham gia luận võ, người cạnh tranh phải tham chiến, mặt khác hai người còn lại có thể tìm người trợ giúp, tiến hành quyết đấu luân phiên một đối một, người thắng cuối cùng của bên nào, bên đấy sẽ lên làm đế quân.
Nếu là không tìm được người trợ giúp, vậy người cạnh tranh phải một đấu với ba.
Mọi người đều đã đến đầy đủ, đại hội luận võ đại đế bắt đầu, lúc này trên bầu trời có một đạo độn quang bay tới, đợi khi đến gần, là một thanh phi kiếm, trên phi kiếm có hai người, xuất hiện trong phạm vi tầm nhìn của mọi người!
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Tiên Âm?
Liên tiếp vang lên tiếng kinh hô từ trong đám người.
Hai người ngự kiếm phi độn bay tới không phải ai xa lạ, chính là Cổ Thần và Mông Tiên Âm, Mông Tiên âm đã biến mất gần bốn tháng, đột nhiên lại xuất hiện tại đại hội luận võ đoạt đế hiện tại, mọi người đều kinh hãi.
Hư Thiên Tông và Băng Thần Tông từ nghìn năm trước có cừu oán cực lớn, vị đế quân thứ nhất của Đế Đình Đại Mông chính là chưởng giáo Băng Thần Tông trước kia, tự nhiên Hư Thiên Tông và Đại Mông cũng có thù oán.
Tất cả cao thủ Mệnh Tuyền cảnh trong Đế Đình Đại Mông hầu như đã tụ tập nơi này, Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân khẳng định không thích hợp để tới, lúc này hai người đang ẩn nấp tại một ngọn núi cách mấy trăm dặm.
- A… Đó là Cổ Sát Thần!
Ánh mắt mọi người đều bị Mông Tiên Âm hấp dẫn, lúc này Cổ Thần không phải dùng Thiểm Thiên Phong Dực phi độn, lại đứng phía sau Mông Tiên Âm, không gây chú ý tới người khác, đột nhiên không biết là ai hô to một tiếng.
Nhất thời, vô số ánh mắt lập tức rơi vào người Cổ Thần, hơn một trăm cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều nhìn về phía hai người.
- Thực sự là Cổ Sát Thần?
- Hắn thật to gan, cũng dám tới đế đô Đại Mông?
Cổ Thần là đệ tử Hư Thiên Tông, hơn nữa hung danh không nhỏ, chúng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh nhìn Cổ Thần, trong ánh mắt mang theo vẻ bất thiện.
Tuy Cổ Thần có chân nhan đan, có thể thay đổi tướng mạo, để tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng không thể nhận ra được, thế nhưng dù sao hắn phải đánh nhau với người khác, chung quy sẽ bại lộ thân phận, so với lúc đó bị mọi người biết được, không bằng trực tiếp nói rõ thân phận ngay từ đó, rõ ràng nói cho bọn họ biết, nếu hắn đã dám đến, tự nhiên không sợ hãi!
Cổ Thần đón ánh mắt của hơn trăm vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, ánh mắt chưa từng lùi bước một chút, đối chọi gay gắt, đối diện với hơn trăm cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, không tỏ ra một chút yếu kém nào.
Mông Ngưng Băng nhìn thấy Mông Tiên Âm, thần sắc mạnh mẽ ngẩn ra, đột nhiên trong mắt sáng ngời, một loại biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, nhất thời lửa giận bốc lên trong lòng:
- Tiên Âm, người cùng Cổ Thần tiến vào Băng Thần Tông hôm đó, là ngươi?
Hơn hai mươi vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh nghe lời này, ánh mắt nhìn về phía Mông Tiên Âm đều hiện rõ vẻ tức giận, quát lớn:
- Mông Tiên Âm, ngươi thân là thánh nữ Băng Thần Tông, dám phản bội Băng Thần Tông? Phản bội Đại Mông?
Đối mặt với chúng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh chùng quát tháo, trên mặt Mông Tiên Âm ẩn hiện vẻ xấu hổ, bước chân lui về phía sau, nhất thời khí thế yếu đi nhiều.
Cổ Thần ở sau lưng âm thầm đưa tay, nâng sau lưng Mông Tiên âm, thần thức truyền âm nói:
- Không nên tỏ ra yếu kém, nàng hôm nay tới đoạt vị trí đế quân Đại Mông, nhất định phải cường thế.
Nói xong, Cổ Thần cười lớn một tiếng, quát lạnh:
- Một đám người vô tri, Huyền Băng Phong Thần đại trận đã sớm bị ta phá giải, nếu không có Tiên Âm thay các ngươi cầu tình, ngày ấy ta đã đại khai sát giới từ lâu, Băng Thần Tông sao có thể còn người sống? Các ngươi không cảm động nhớ kỹ ân tình của nàng thì thôi, ngược lại còn ngậm máu phun người, so với súc sinh có gì khác nhau đâu?
Cho dù đã cách nhiều ngày, thế nhưng hung uy của Cổ Thần vẫn còn, chúng cao thủ Băng Thần Tông bị Cổ Thần quát, đại bộ phận đều vâng vâng dạ dạ, không dám nói thêm.
Cổ Thần thừa thắng xông lên, tiếp tục quát lớn:
- Tiên Âm là nữ nhi của Thiên Nguyên đế quân, là công chúa Đại Mông, các ngươi lại đưa nàng tặng cho bực tiểu nhân như Tàng Thiên Cơ làm tiểu thiếp, các ngươi sao không thất vọng Đại Mông? Sao không thất vọng Thiên Nguyên đế quân? Nếu như Thiên Nguyên đế quân còn trên đời, đám nghịch tặc các ngươi chắc chắn bị tước đoạt pháp lực, hạ xuống làm phàm nhân, Tiên Âm công chúa không đành lòng chịu nhục, bị các ngươi hại phải lưu lạc khắp nơi, chịu cảnh tu sĩ Đế Đình Đại Doanh đuổi bắt, nhận hết đắng cay, đám nghịch tặc các ngươi sao dám to mồm nói hai chữ phản bội?
Ngôn từ Cổ Thần hùng tráng, mắng chúng tu sĩ Băng Thần Tông phải hộc máu, không thể chống đỡ nổi.
Mông Tiên Âm bị Cổ Thần nói trúng tâm sự, trong lòng cũng phát ra một cỗ lửa giận, khiếp ý tan hết, nói:
- Lúc phụ thân còn trên đời đối với ta yêu thương vô cùng, như hòn ngọc quý trên tay, hôm nay phụ thân vừa mới quy tiên, ngươi… Còn có ngươi…
Mông Tiên Âm chỉ vào Mông Ngưng Băng và Mông Anh Minh, quát lớn:
- Vì lợi ích cá nhân các ngươi, không thèm quan tâm ý kiến của ta đã coi ta như nô lệ, tặng cho người khác, đẩy ta vào hố lửa, thời điểm ta lưu lạc khắp nơi, nếu không có Cổ Thần cứu giúp, ta đã sớm bị thuộc hạ Tàng Thiên Cơ bắt đi, ngươi nói… Các ngươi có xứng là người Đại Mông? Các ngươi có xứng với phụ thân ta?
- Nghịch tặc Băng Thần Tông, Tiên Âm công chúa chính là hòn ngọc quý trên tay Thiên Nguyên đế quân, nữ nhi thương yêu nhất, các ngươi dám tặng nàng cho Tàng Thiên Cơ, các ngươi sao không khiến Thiên Nguyên đế quân thất vọng? Các ngươi còn có mặt mũi gì canh tranh vị trí đế quân Đại Mông?
- Băng Thần Tông vô sỉ, thẹn với Thiên Nguyên đế quân, thẹn với liệt tổ liệt tông Mông gia!
- May mà Tiên Âm công chúa đại phúc đại quý, không rơi vào ma chưởng của Tàng Thiên Cơ, bằng không Băng Thần Tông các ngươi tội không thể tha!
- Tiên Âm công chúa thoát ly ma chưởng, nhờ vào Cổ Thần đạo hữu tương trợ, Băng Thần Tông là tiểu nhân đê tiện, Mông Anh Minh ngay cả muội muội cũng bán đi, làm sao có thể làm đế quân Đại Mông? Ngay sau chẳng phải có thể đưa toàn bộ Đại Mông tặng đi hay sao?
Các đệ tử chi thứ lấy Mông Anh Hạo dẫn đầu tìm được một cơ hội để đả kích Băng Thần Tông vốn đế nâng đỡ Mông Anh Minh lên làm đế quân Đại Mông, tự nhiên giống như con ruồi nhìn thấy trứng thối, điên cuồng bám riết không tha.
Lý do thảo phạt Băng Thần Tông càng lúc càng trở nên vĩ đại, nói Băng Thần Tông chết cũng không tạ hết tội, chính là thẹn với Đại Mông, thẹn với liệt tổ liệt tông Mông gia, Mông Anh Minh còn dám cạnh tranh vị trí đế quân Đại Mông, quả thực là thiên lý không cho.
Chúng tu sĩ Băng Thần Tông dưới tình huống một người lại một người công kích nước bọt, mồ hôi lạnh liên tục, không ít người tràn đầy oán khí trong lòng, bởi vì việc này đều là do Mông Ngưng Băng cùng với bốn huynh đệ Mông Anh Hùng, Mông Anh Minh, Mông Anh Kiệt, Mông Anh Hào quyết định, đại đa số tu sĩ Băng Thần Tông đều bị liên lụa, hiện tại muốn được giải oan.
- Nhờ có Cổ đạo hữu cứu thoát Tiên Âm công chúa thoát khỏi khổ ải, còn hơn đám tiểu nhân đê tiện Băng Thần Tông này, đối với Đại Mông có trợ giúp thật lớn, nếu như Cổ đạo hữu không chê, Đại Mông vĩnh viễn coi ngươi trở thành bằng hữu.
- Không sai, tuy rằng ngươi xuất thân từ Hư Thiên Tông, nhưng ngươi đã cứu giúp Tiên Âm công chúa, chính là bằng hữu của Đại Mông chúng ta, không giống đám bại hoại Băng Thần Tông, tuy rằng xuất thân từ Đại Mông lại đưa Tiên Âm công chúa tặng cho Tàng Thiên Cơ, muốn làm tay sai của Tàng gia!
- Được rồi, được rồi…
Một vị lão giả Mông gia tóc trắng xóa quát lớn, người này là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ, vừa mới lên tiếng, lập tức đè éo tất cả thanh âm mọi người xuống!
Người này tên là Mông Thiên Phóng, là một vị trưởng giả đức cao vọng trọng Mông gia, cùng một bối phận với Mông Thiên Nguyên, năm nay đã thọ hơn bốn trăm sáu mươi tuổi, đại nạn sắp tới, tu vi giới hạn trong Nguyên Thần hậu kỳ, còn chưa thấy hi vọng bước vào Minh Khiếu kỳ, tính toán chỉ sợ không sống được mấy chục năm.
Sau Thiên Nguyên đế quân, Mông Thiên Phóng chính là cao thủ mạnh nhất Mông gia, ai tiếp nhận vị trí đế quân cuối cùng phải do Mông Thiên Phóng đồng ý, luận võ đoạt đế lúc này tuy rằng hai phương Mông Anh Hạo và Mông Anh Minh đưa ra, thế nhưng quá trình tỷ thí thì do chín vị trưởng giả Mông gia chủ trì, là đoàn đại biểu trưởng giả Mông gia.
Mông Thiên Phong chính là thủ lĩnh đoàn trưởng giả.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Mông Thiên Phóng mở lời, thanh âm tranh cãi hai bên lập tức dừng lại, hắn nhìn Mông Tiên Âm, nói:
- Tiên Âm có thể trở lại Đại Mông là may mắn Đại Mông ta, chúng ta nên cảm thấy vui vẻ vì nàng, cãi nhau như vậy còn ra thể thống gì?
Tu sĩ hai bên nghe lời, tất cả đều yên lặng, qua một lát Mông Thiên Phong tiếp tục nói:
- Hôm nay hầu như tất cả tầng cao nhất Mông gia đều tụ tập ở đây là vì cử hành đại hội luận võ đoạt đế chứ không phải để các ngươi đánh nước bọt, Tiên Âm có thể đến trước khi đại hội luận võ đoạt đế diễn ra liền có thể chứng minh đế quân tương lai của Đại Mông sản sinh, đây là chuyện tốt, cung nghênh Tiên Âm công chúa trở lại Đế Đình!
Mông Thiên Phóng nói xong, khom người đối với Mông Tiên Âm.
- Cung nghênh Tiên Âm công chúa trở lại Đế Đình!
Chúng tu sĩ thấy thế đều cùng kêu lên nói.
Cổ Thần ngự kiếm, cùng với Mông Tiên Âm hạ xuống thành tường, không ở bên trái, cũng không ở bên phải, mà trực tiếp hạ xuống chính giữa thành viên trực hệ Mông gia, mọi người thấy vậy vô cùng kỳ quái, Mông Tiên Âm hành động như vậy tựa hồ chứng minh bản thân không hề ủng hộ bất cứ phương nào, chỉ nhìn kết quả.
Mông Tiên Âm đột nhiên xuất hiện một đoạn thời gian biến mất, tuy rằng bên phía Mông Anh Hạo muốn nhân cơ hội này để đả kích Băng Thần Tông, thế nhưng Mông Thiên Phong lại ngưng cuộc chiến miệng lưỡi lại, bọn họ không tiện chủ động khơi mào phức tạp.
Hiển nhiên Mông Thiên Phóng không muốn lãng phí nhiều thời gian, lớn tiếng nói:
- Đại hội luận võ đoạt đế, hiện tại bắt đầu, hai vị cạnh tranh đế quân là Mông Anh Minh, Mông Anh Hạo, hai phương…
- Chờ một chút…
Mông Tiên Âm đột nhiên lên tiếng cắt đứt lời nói của Mông Thiên Phóng.
Mông Thiên Phong đang định bắt đầu lại bị người cắt đứt lời nói, giống như đột nhiên bị người bóp cổ, có chút không hài lòng, hỏi:
- Tiên âm, chuyện gì?
Mông Tiên Âm nói:
- Thiên Phóng thúc, Tiên Âm cũng muốn tham gia luận võ đoạt đế, tranh đoạt vị trí đế quân!
- Cái gì?
Hơn trăm vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh và hơn mười vị đại tu sĩ Kim Đan kỳ đứng trên thành tường đều trừng mắt há mồm nhìn Mông Tiên Âm, quả thực không thể tưởng tượng nổi. Mông Tiên Âm cạnh tranh vị trí đế quân Đại Mông, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
- Mở trò đùa gì vậy? Một nữ lưu cũng dám tranh đoạt vị trí đế quân?
Trong đám tu sĩ bên phía Mông Anh Hạo toát ra một tiếng cười nhạo.
Vừa rồi Mông Tiên Âm tới, bọn họ vừa lúc đả kích Băng Thần Tông, tự nhiên vô cùng hoan nghênh, hiện tại Mông Tiên Âm dĩ nhiên nói muốn tranh đoạt vị trí đế quân, đây chẳng phải là tranh chấp với Mông Anh Hạo? Bật người liền trở thành địch nhân bên kia.
Mông Anh Minh nghe xong cũng nhảy lên như sấm, lớn tiếng nói:
- Từ xưa tới nay, Cổ Hoang chưa từng có nữ tu làm Thánh Hoàng, nghìn năm trở lại đây cũng không hề có nữ tu nào làm đế quân, ngươi thân là nữ tử, dựa vào cái gì tranh đoạt vị trí đế quân? Quả thực khiến người trong thiên hạ chế nhạo!
- Đúng vậy… Thiên hạ từ khi nào tới phiên nữ nhân đứng ra làm thủ lĩnh?
- Quả thực là nói lung tung, Đại Mông chúng ta có một nữ đế quân, chẳng phải bị tam đại Đế Đình khác cười chê?
Thanh âm phản đối giống như sóng triều cuồn cuộn áp bức tới, một sóng lại cao hơn một sóng!
Từ xưa tới nay, xác thực chưa bao giờ có nữ Thánh Hoàng, nữ đế quân, đối mặt với mọi người quát hỏi, Mông Tiên Âm cảm giác như chính mình là con thuyền nhỏ chập chờn giữa sóng biển vô biên vô hạn, tựa hồ lúc nào cũng có thể bị sóng biển bao phủ.
Thấy sắc mặt Mông Tiên Âm đột nhiên trở lên trắng bệch, Cổ Thần bắt lấy cánh tay Mông Tiên Âm, thần thức truyền âm nói:
- Đừng sợ, có ta ở đây!
Thanh âm của Cổ Thần khiến Mông Tiên Âm giống như trong đại dương mênh mông trống trải khôn gì sánh được nhìn thấy rõ bến bờ, trái tim phập phềnh trong nháy mắt có chỗ dựa vào, không khỏi nắm chặt bàn tay Mông Tiên Âm, giống như nắm cọng rơm rạ cứu mạng.
Thần thức Cổ Thần truyền âm nói:
- Không nên tỏ ra yếu kém, trời có sập xuống cũng có ta chống đỡ, ta dạy cho nàng nói một câu, nàng liền nói một câu, có ta ở đây, không cần sợ!
Thanh Âm của Cổ Thần giống như tăng thêm cho Mông Tiên Âm lực lượng vô hạn, trong nháy mắt giúp nàng định thần lại.
“Có ta ở đây, không cần sợ…”
Thanh âm của Cổ Thần, thật sâu khắc ghi trong linh hồn của nàng.
Theo truyền âm của Cổ Thần, Mông Tiên Âm lớn tiếng nói:
- Ta muốn hỏi một câu, từa xưa tới nay, các đại Thánh Hoàng, các đại đế quân có từng lập di mệnh? Nói nữ tử không thể kế nhiệm Thánh Hoàng, kế nhiệm đế quân?
Mọi người sửng sốt, không thể thốt lời nào, đáp án đương nhiên là: không có!
Qua một lát mới có người nói:
- Thế nhưng từ xưa đến nay các đại Thánh Hoàng, các đại đế quân không một người nào là nữ tử, tuy rằng không có di mệnh nói nữ tử không thể kế nhiệm, nhưng đây là quy củ!
- Chê cười! Đây là quy củ gì?
Thanh âm của Mông Tiên Âm vang dội kêu lên, mọi người đang định phản bác, Mông Tiên Âm lại tiếp tục mở miệng:
- Nữ tử không thể kế nhiệm, đây không phải là quy củ, cường giả vi tôn mới là quy củ, mỗi một đời Thánh Hoàng, đế quân đều là nam tử đó là bởi vì trong các đời kế nhiệm Thánh Hoàng, đế quân, người mạnh nhất là nam tử, cường giả vi tôn, đây mới là quy củ chân chính!
Lúc này mọi người đều lập tức nuốt lại lời nói của mọi người vào trong. Lời của Mông Tiên Âm bọn họ không thể nào phản bác được, cường giả vi tôn mới là quy củ lớn nhất, đây cũng chính là tín điều lớn nhất của tu chân giới!
- Mông Ngưng Băng tuy là nữ tử, nhưng bà ta là người mạnh nhất Băng Thần Tông! Do đó bà ta là tông chủ Băng Thần Tông, có đúng hay không?
Mông Tiên Âm hỏi.
Mọi người không nói gì.
- Nhị ca của ta tuy là nam tử, nhưng lúc đế quân qua đời, tư chất của hắn bình thường, không có thực lực liền có người cho rằng hắn không có tư chất kế thừa vị trí đế quân, có đúng hay không?
Mông Tiên Âm hỏi một lần nữa.
- Đúng…
Lúc này có người trả lời cực nhanh, chính là tu sĩ bên phía Mông Anh Hạo.
- Mông Anh Hạo là thiên tài, lúc đế quân qua đời hắn có thực lực cường đại, tư chất thông minh, vì vậy liền có người muốn hắn lên làm đế quân, có đúng hay không?
Mông Tiên Âm tiếp tục hỏi.
- Đúng…
Lúc này số người trả lời càng nhiều hơn.
- Quy củ là cường giả vi tôn, không phân biệt nam nữ có đúng hay không?
Mông Tiên Âm nhận được lời nhắc nhở của Cổ Thần, vừa hỏi tiếp, khí thế như hồng.
Mọi người không nói gì, qua nửa ngày mới có người mở miệng nói:
- Đúng…
Bất quá thanh âm thưa thớt, ngữ khí yếu nhiều.
- Cường giả vi tôn, luận võ đoạt vị trí đế quân, có đúng hay không?
Mông Tiên Âm đánh theo rắn chọn gậy, một lần nữa quát hỏi.
- Đúng… Cường giả vi tôn, luận võ đoạt đế!
Lúc này đây chúng tu sĩ không còn trầm mặc, lớn tiếng đáp.
Mông Tiên Âm nói:
- Tuy ta là nữ tử, nhưng cũng là nữ nhi của Thiên Nguyên đế quân, Mông Ngưng Băng có thể làm tông chủ Băng Thần Tông, vì sao ta không thể tranh đoạt vị trí đế quân?
- Tuy ta là nữ tử, nhưng luận tư chất bốn vị huynh trưởng không thể theo kịp, năm nay tuổi chưa tròn hai mươi đã bước vào Kim Đan kỳ, không cần mấy năm sẽ bước vào Mệnh Tuyền cảnh, ta vì sao không thể tranh đoạt vị trí đế quân?
- Tuy ta là nữ tử, nhưng nếu cường giả vi tôn mới là quy củ lớn nhất, không phân biệt nam nữ, ta vì sao không thể tranh đoạt vị trí đế quân?
Mông Tiên Âm liên tục hỏi khiến mọi người há miệng không trả lời được.
- Ta đồng ý Tiên Âm tham gia luận võ đoạt đế!
Một vị lão giả tóc trắng xóa giơ tay phải nói.
- Ta đồng ý…
- Ta đồng ý…
Liên tục có sáu vị trưởng giả Mông gia giơ lên tay phải, đồng ý để Mông Tiên Âm tham gia luận võ đoạt đế.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chín vị cường giả, năm người đồng ý, nhân số đã vượt qua nửa, mà hiện tại có sáu người đồng ý, trên cơ bản là quyết địch được rồi.
- Ta đồng ý…
Mông Thiên Phong giơ lên tay phải, nói:
- Tư chất của Tiên Âm, Đại Mông hiếm có, ta vốn không đồng ý để nữ tử tham gia luận võ đoạt đế, thế nhưng Tiên Âm có thể nói ra những lời này, ta xem Tiên Âm không chỉ có tư chất cực cao, mà trí tuệ cũng hơn người, so với bốn huynh trưởng mạnh hơn nhiều, ngay cả bốn huynh trưởng của Tiên Âm còn có thể tham gia luận võ đoạt đế, nếu Tiên Âm không thể, Đại Mông ta chẳng phải mai một nhân tài?
- Ta đồng ý…
- Ta đồng ý…
Mông Thiên Phóng đã mở miệng, hai trưởng lão còn lại đều giơ tay phải lên, chín người đã thông qua toàn bộ.
Chín vị trưởng giả đã thông qua rồi, cho dù có người phản đối thì cũng không có kết quả gì.
- Mông Tiên Âm, tu sĩ quyết đấu, không phải khoa chân múa tay như vậy, pháp bảo không có mắt, hơi chút vô ý có thể tạo thành kết quả thần hình câu diệt!
Thanh âm Mông Anh Minh lạnh lùng vang lên.
Hiển nhiên Mông Tiên Âm muốn tranh đoạt vị trí đế quân với hắn, khiến trong lòng hắn giận dữ, cho dù là muội muội cũng nổi lên sát tâm.
- Nhị ca không cần phải hạ thủ lưu tình!
Mông Tiên Âm bình tình đáp lời.
Cổ Thần truyền âm nói:
- Vị ca ca này của nàng đối với nàng rất không ổn, lúc nữa ta tiễn hắn đi gặp phụ thân nàng, thế nào?
- Không cần! Chung quy là huynh muội, ta có thể đoạt được vị trí đế quân, kế thừa di nguyện của phụ thân là đủ rồi, phụ thân vô luận như thế nào cũng không muốn nhìn thấy huynh muội chúng tat ay chân tương tàn.
Mông Tiên Âm truyền âm nói.
- Đại hội luận võ đoạt đế, hiện tại bắt đầu!
Thanh Âm Mông Thiên Nguyên vang lên.
- Người tham gia luận võ đoạt đế tổng cộng có ba vị: Mông Anh Minh, Mông Anh Hạo, Mông Tiên Âm, trợ giúp Mông Anh Minh tham gia tỷ thí có hai vị Mông Ngưng Băng, Vu Đạo Tông; trợ giúp Mông Anh Hạo tham gia tỷ thí có hai vị, Hâu Quân Cực, A Cưu La vương…
Hai mắt Cổ Thần đột nhiên sáng ngời, Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương… Danh tiếng của ba người này tại thời điểm kiếp trước, khi Cổ Thần vẫn còn lưu lạc chân trời góc biển vẫn nghe được như sấm bên tai, vang vọng thiên hạ!
Cho dù là hôm nay, Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La Vương cũng vang danh thiên tài cấp độ tiếp cận Tàng Thiên Cơ nhất.
Mông Anh Minh đã mời được Vu Đạo Tông, hẳn là nhờ vào mặt mũi của Mông Ngưng Băng, Mông Ngưng Băng cũng là một đời thiên tài, đại cao thủ tuổi tác chưa tới một năm mà nửa bước bước vào Nguyên Thần kỳ, lại là tông chủ Băng Thần Tông, muốn mời Vu Đạo Tông không phải là không thể.
Thế nhưng Mông Anh Minh dĩ nhiên mời được Hầu Quân Cực và A Cưu La vương, khiến Cổ Thần giật mình không nhỏ. Tuy rằng Mông Anh Hạo đã là cao thủ tuyệt đỉnh mới bước vào Nguyên Thần kỳ, nhưng chung quy là thành viên chi thứ, Hầu Quân Cực và A Cưu La vương có địa vị cực lớn, vô luận thân phận, địa vị hay tư chất cũng không phải cùng một cấp bậc.
- Tiên Âm, ngươi có người tương trợ?
Mông Thiên Nguyên hỏi người tham gia giúp đỡ Mông Tiên Âm, nhất thời mọi người yên lặng.
- Cổ Thần, trợ giúp Tiên Âm một tay!
Cổ Thần mở miệng nói.
Trong nháy mắt, lời nói của Cổ Thần lại khiến xung quanh rối loạn, tuy rằng bọn họ đã sớm dự định trước, thế nhưng nghe Cổ Thần chính miệng nói ra vẫn cảm thấy sợ hãi.
- Không phải chứ? Dĩ nhiên là Cổ Sát Thần?
- Trời ạ, trách không được Cổ Sát Thần và Tiên Âm công chúa cùng tới, nguyên lai bọn họ sớm có chuẩn bị a!
- Tuy rằng Cổ Sát Thần lợi hại, thế nhưng danh tiếng của Hầu Quân Cực và A Cưu La vương càng thêm vang vọng, gần hai mươi năm trước đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, hôm nay tất cả đều là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ, ta xem cho dù là Cổ Sát Thần cũng không phải là đối thủ.
- Uhm, thanh danh Cổ Sát Thần mới nổi, so với Tàng Thiên Cơ còn bước vào Mệnh Tuyền cảnh sớm hơn, nhưng chung quy tuổi tác nhỏ một chút, theo thời gian trôi qua hẳn là sẽ vượt qua được thái tử Đại Doanh Tàng Thiên Cơ, thế nhưng hiện tại chưa hẳn đã là đối thủ của Hầu Quân Cực và A Cưu La vương, ta xem, Vu Đạo Tông bên kia mới là kình địch của bọn hắn!
- Không sợ… Vu Đạo Tông tuy nổi danh tương đương Hầu Quân Cực và A Cưu La vương, thế nhưng hắn chỉ có một người, cho dù may mắn thắng được một trận cũng không thể liên tiếp thắng hai trận, hắc hắc, bên phía chúng ta thắng định rồi.
- Nữ nhân Mông Ngưng Băng kia cũng không phải chuyện đùa, thân là người đứng đầu một tông, cũng là đại cao thủ nửa bước bước vào Nguyên Thần kỳ, danh khí rất lớn, chỉ thua ba người Vu Đạo Tông mà thôi!
Những câu đối thoại này xuất phát từ trong đám tu sĩ bên phía Mông Anh Hạo.
Mà bên phía Băng Thần Tông, nghe Cổ Thần muốn trợ giúp Mông Tiên Âm tranh đoạt vị trí đế quân, từng người từng người choáng váng.
Cổ Sát Thần là ai a? Tất cả các cao thủ Băng Thần Tông đều tận mắt nhìn thấy Cổ Thần cầm hai chân Tàng Thiên Cơ đập xuống đất như đập chó chết, Tàng Thiên Cơ là ai? Đệ nhất thiên tài trung thổ nghìn năm trở lại đây a!
Tuy rằng ba người Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương thành danh sớm hơn Tàng Thiên Cơ vài chục năm, tu vi cũng vượt qua Tàng Thiên Cơ hẳn một cảnh giới, thế nhưng Tàng Thiên Cơ có bất tử chi thân, quả thực là tiểu cường đánh không chết, tranh đấu với người khác định sắn đứng ở thế bất bại.
Ngay cả Tàng Thiên Cơ cũng giống như chó chết bị Cổ Thần quăng đập, các cao thủ Băng Thần Tông còn có lý do gì không tin, Cổ Thần cũng sẽ quăng đập các cao thủ khác giống như chó chết?
Bọn họ không suy nghĩ, Cổ Thần tu luyện Đỉnh Thiên Quyết, vừa vặn khắc chế Thái Hư Tiên Đỉnh của Tàng Thiên Cơ. Không có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thân, tuy rằng Tàng Thiên Cơ rất lợi hại, thế nhưng so với tuyệt đỉnh cao thủ Nguyên Thần kỳ, dù chỉ sơ kỳ cũng có chút không bằng.
Cổ Thần đối mặt với Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương so với đối mặt Tàng Thiên Cơ, muốn chiến thắng sẽ khó hơn nhiều.
- Trợ giúp Mông Tiên Âm tham gia tỉ thí chỉ có một người, Cổ Thần…
Mông Thiên Phong nói xong, có chút không quá tin tưởng liếc mắt nhìn Cổ Thần, hiển nhiên cho rằng Cổ Thần tuy thanh danh mới nổi, thế nhưng chỉ có một người, đối mặt với tuyệt đỉnh thiên tài thành danh Mệnh Tuyền gần hai mươi năm, tình huống không ổn.
Mông Thiên Phóng tiếp tục nói:
- Tỷ thí tổng cộng có ba phương, thay phiên lên đài, người cuối cùng đứng vững là người thắng, vòng thứ nhất do ba vị cạnh tranh tỷ thí, Mông Anh Minh, Mông Anh Hạo, Mông Tiên Âm, ba người các ngươi lên chọn số. Từ một đến ba, số một số hai lên đài tỷ thí, số ba chiến với người hắng, ba phương lần lượt thay phiên chiến đấu.
Mông Anh Minh lạnh lùng liếc mắt nhìn Mông Tiên Âm, rất âm trầm, giận dữ! Mông Anh Hạo thoạt nhìn giống như trung niên nhân chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, mặt chữ quốc, ngũ quan vô cùng tiêu chuẩn, vuông vắn bốn cạnh, hắn liếc mắt mìm cười, hắn là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ, tuy rằng Nguyên Thần mới thành lập, thế nhưng thực sự so với đại cao thủ Đoạt Xá kỳ cao hơn mấy lần.
Mông Anh Minh mới là Linh Anh trung kỳ, tự nhiên không đặt trong mắt Mông Anh Hạo, Mông Tiên Âm chưa bước vào Mệnh Tuyền cảnh, càng không cần phải nói.
- Ta buông tha tỷ thí…
Khi hai người Mông Anh Minh và Mông Anh Hạo đi tới bên cạnh chín vị trưởng giả, thân thể Mông Tiên Âm không nhúc nhích, mở miệng nói.
Đối với Mông Tiên Âm tham gia tranh đoạt vị trí đế quân rồi lại buông tha tỷ thí, chúng tu sĩ thoáng kinh ngạc một lúc, với tu vi của Mông Anh Minh, căn bản không thể chống lại cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, bản thân như thế nào tự hiểu lấy, hiển nhiên tất cả hi vọng đều đặt hết lên người Cổ Thần.
Mà Mông Anh Minh lại không có loại tự mình hiểu bản thân mình như Mông Tiên Âm, tuy rằng rõ ràng không phải đối thủ của Mông Anh Hạo, thế nhưng hắn khát vọng kỳ tích xuất hiện, luôn luôn khát vọng có một ngày mặt trời mọc từ phía tây!
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Mông Anh Hạo và Mông Anh Minh đồng thời bay lên cao, hạ xuống hai bên lôi dài dài rộng đều là hai nghìn trượng, đứng đối nhau cách nghìn trượng.
Cổ Thần đã làm tốt công tác chuẩn bị lên lôi đài, Mông Anh Minh và Mông Anh Hạo, một người tu vi Linh Anh trung kỳ, một người là Nguyên Thần sơ kỳ, cách hai cảnh giới, hoàn toàn là trên trời dưới đất, thắng bại phân biệt hầu như trong chớp mắt.
Quả nhiên, Mông Anh Hạo và Mông Anh Minh vừa mới lên lôi dài, Mông Anh Minh trợn tròn hai mắt tràn đầy lửa giận, đang định khai chiến, đột nhiên mi tâm Mông Anh Hạo chợt lóe, một bóng người thiểm điện lao ra, thân cao ba trượng, chính là nguyên thần.
Tu sĩ bước vào Mệnh Tuyền cảnh, Linh Anh kỳ linh hồn hóa anh, Đoạt Xá kỳ linh anh phát triển thành nguyên anh, cuối cùng sẽ biến thành kích cỡ như thân thể bình thường, Nguyên Thần kỳ nguyên anh đoạt phá quy tắc thiên địa, nguyên anh hóa thần, xưng là nguyên thần, giống như thần linh chi thần, bản thân có uy lực khó lượng, có thể phát triển vô hạn, nguyên thần lớn hơn một chút lại mạnh hơn một chút.
Nguyên thần của Mông Anh Hạo mới lớn ba trượng, chỉ là nguyên thần sơ kỳ, nguyên thần của Thánh Hoàng cao tới hơn ba nghìn trượng, giống như cả một ngọn núi khổng lồ, thực lực mạnh không thể dự đoán.
Linh hồn hóa anh chính là từ hư hóa thành thực, linh anh, nguyên anh đều biến thành thân thể huyết nhục, tuy rằng thực lực tăng mạnh, thế nhưng đã không còn thân thể hư huyễn, có thể bị pháp bảo thương tổn, thế nhưng từ nguyên anh hóa thần, nguyen thần giống như thần linh, sở hữu tính chất giống như linh hồn, không bị thực vật gây thương tích.
Chỉ có pháp bảo cấp bậc tiên bảo, ẩn chứa pháp tắc thiên địa mới có thể gây thương tích, tất cả pháp bảo dưới tiên bảo, ngoại trừ một số pháp bảo mang tính chất đặc thù ra, không thể thương tổn tới nguyên thần, vì vậy từ Đoạt Xá kỳ tới Nguyên Thần kỳ, tuy rằng pháp lực chỉ tăng trưởng vài lần mà thôi, nhưng thực lực cại khác nhau như trời và đất. Tất nhiên đối với đối thủ có tiên bảo ẩn chứa pháp tắc thương tổn nguyên thần thì khác biệt này sẽ rút ngắn lại.
Nguyên thần vừa ra, dưới Nguyên Thần kỳ, không gì địch nổi.
Mi tâm Mông Anh Minh bay ra một phi kiếm hàn băng tinh quang lập lòe, kiếm này vừa ra, nhiệt độ trong phương viên mấy nghìn trượng đột nhiên giảm xuống, hiển nhiên là một kiện bảo bối cực kỳ lợi hại.
Ngưng Băng Huyền Tinh kiếm, pháp bảo cực phẩm tiếng tăm lừng lẫy của đế quân Đại Mông, thời còn trẻ Thiên Nguyên đế quân đã từng sử dụng pháp bảo này. Tuy rằng Mông Anh Minh mới chỉ có tu vi Linh Anh trung kỳ, thế nhưng đủ sức ngang dọc Linh Anh kỳ rồi, đại cao thủ Đoạt Xá kỳ không có pháp bảo cực phẩm cũng không phải là đối thủ.
Thế nhưng Mông Anh Hạo không chỉ dừng lại ở tu vi Đoạt Xá kỳ, Hàn Băng Kiếm huyền tinh chợt lóe lướt qua, chém nguyên thần ba trượng thành hai đoạn, nguyên thân của Mông Anh Hạo tựa hồ không hề bất có bất cứ thương tổn gì, mũi kiếm lướt qua, hai nửa thân thể hợp lại làm một, trở thành một chỉnh thể duy nhất, trực tiếp bay tới trước mặt Mông Anh Minh.
Tuy rằng uy lực của Ngưng Băng Huyền Tinh kiếm không gì sánh được, nhưng không cách nào thương tổn tới nguyên thần.
Bàn tay to của nguyên thần Mông Anh Hạo giống như thiết trụ, đánh thẳng về phía Mông Anh Minh.
Một kiên pháp bảo giống như bạch ngọc từ trong mi tâm Mông Anh Minh bay ra, lóng lánh không gì sánh được, pháp bảo này tên là Hàn Cương Ngọc Bàn, cũng là một kiện pháp bảo cực phẩm lừng lẫy đế quân Đại Mông từng dùng.
Thế nhưng Mông Anh Minh mới chỉ có tu vi Linh Anh trung kỳ, pháp lực so sánh với Mông Anh Hạo giống như đom đóm so với mặt trăng, làm sao chống đỡ được công kích pháp lực cường đại không gì sánh được của Mông Anh Hạo.
Chỉ nghe thấy ầm một tiếng nổ vang, Mông Anh Minh và Hàn Cương Ngọc Bàn bị nguyên thần của Mông Anh Hạo tát một cái bay thẳng lên trời, trực tiếp vượt qua khoảng cách hơn nghìn trượng, toàn bộ lôi dài cũng chỉ dài hai nghìn trượng, Mông Anh Minh và Mông Anh Hạo đứng tại trung tâm lôi dài, đòn đánh này đã trực tiếp đẩy bật Mông Anh Minh ra khỏi lôi dài.
Cho dù có Hàn Cương Ngọc Bàn bảo hộ, Mông Anh Minh không bị thụ thương, thế nhưng hắn đã thất bại.
Nói thì trễ, diễn biến cực nhanh, từ khi Mông Anh Hạo xuất thủ đến lúc tát Mông Anh Minh bật khỏi lôi dài bất quá chỉ trong hai lần chớp mắt.
Nguyên thần của Mông Anh Hạo chuyển thành trảo, Ngưng Băng Huyền Tinh kiếm lập tức bị nắm trong tay, sau đó hắn mạnh mẽ ném đi, Ngưng Băng Huyền Tinh kiếm xẹt qua một đạo quang mang ánh sáng ngọc, trong sát na đã bay đi hơn nghìn trượng.
Mông Anh Minh vừa mới rơi xuống đất, chợt nghe thấy “vèo” một tiếng, cái cổ mát lạnh, Ngưng Băng Huyền Tinh kiếm cắm cách cái cổ hắn không đầy một tấc.
Chốc lát Mông Anh Hạo đã đánh bại được Mông Anh Minh, hét lớn một tiếng:
- Mặt hàng như vậy cũng dám tranh đoạt vị trí đế quân? Quả thực mất mặt xấu hổ!
Tuy rằng đã sớm có dự liệu Mông Anh Minh sẽ thua, thế nhưng mọi người thực sự không ngờ tới Mông Anh Minh lại vô dụng tới như vậy, bằng vào hai kiện pháp bảo cực phẩm Ngưng Băng Huyền Tinh kiếm và Hàn Cương Ngọc Bàn mà cũng không thể duy trì được một hiệp trước Mông Anh Hạo, trực tiếp bị một cát tát đánh văng khỏi lôi dài.
Trên mặt chúng tu sĩ Băng Thần Tông cảm thấy không ánh sáng.
Thành viên bên phía Mông Anh Hạo thì lớn tiếng quát tháo vang dội.
Đột nhiên, trên bầu trời chợt lóe điện quang, thành viên bên phía Mông Anh Hạo nhất thời dừng la lối, thành viên bên phía Băng Thần Tông nhất thời biến đổi thần tình chán chường, thay vào đó là ánh mắt hưng phấn.
Một đạo điện quang kia không phải ai khác, chính là Cổ Thần.
Mông Anh Hạo quyết đấu Cổ Sát Thần!
Một cao thủ tuyệt đỉnh đã bước vào Nguyên Thần kỳ, một người là đệ nhất thiên tài trung thổ thanh danh mới nổi, cuộc quyết đấu giữa hai người nhất thời hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, cả đám đều trừng lớn hai mắt, không muốn bỏ qua bất cứ một hình ảnh nhỏ nào.
- Mông Anh Hạo và Cổ Sát Thần, ai thắng ai thua?
- Luận tu vi, Mông Anh Hạo mạnh hơn, thế nhưng trên tay Cổ Sát Thần có một kiện tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp, bảo bối này không phải pháp bảo cực phẩm có thể so sánh được, uy lực vô cùng, nếu Mông Anh Hạo không có tiên bảo cùng giai chống lại, sợ là không phải đối thủ của Cổ Sát Thần.
…
Chúng tu sĩ quan chiến trên thành tường bắt đầu nghị luận sôi nổi, mỗi người đều cho rằng tu vi của Mông Anh Hạo hơn xa Cổ Thần, thế nhưng lại phải thua dưới tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Tuy rằng tu vi của Mông Anh Hạo hồn hậu, nhưng cũng không phải đệ tử trực hệ của Đại Mông, không có tiên bảo tốt nhất làm vũ khí, mọi người đều đặt hi vọng đánh bại Cổ Thần vào ba người Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương, ba người này có địa vị cực cao, trên người khẳng định có tiên bảo hộ thể, có thể chiến thắng được Cổ Thần.
Trong suy nghĩ của mọi người, danh tiếng của Cổ Thần tuy vang, thế nhưng tiên bảo vô thượng như Như Ý Linh Lung bảo tháp không thể thiếu, trên thực tế đích xác như vậy, nếu như không có Như Ý Linh Lung bảo tháp, Cổ Thần không thể một lần giết chết 34 vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, không thể trấn áp được Thái Hư Tiên Đỉnh, quăng đập Tàng Thiên Cơ như chó chết.
Bất quá Cổ Thần mở miệng nói một câu lại khiến tất cả cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tại hiện trường phải chấn kinh.
Thiểm Thiên Phong Dực vừa thu lại, Cổ Thần hạ xuống trước mặt Mông Anh Hạo cách mấy trăm trượng, hai tay chắp sau lưng, nói:
- Mông Anh Hạo, đối phó với ngươi, ta không cần sử dụng bất cứ pháp bảo nào!
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế