Chiến Thiên
Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc -----oo0oo-----
Quyển 5: Vô Đề
Chương 125: Bàn mạng tinh chỉ thệ.(*)
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
(*)Bản mạng tinh chỉ thệ: lời thể với sao bản mạng.
Nhưng đám mảy tràn ngập bầu trời đột nhiên rung chuyển kịch liệt.
Tiếp đó, giữa một đám mảy đột nhiên khuếch tán ra ngoài, để lại một khoảng không trống rỗng. Phảng phất như ở đó vừa xuất hiện năng lượng thể khổng lồ, nung bay toàn bộ mây mù xung quanh vậy.
Mười thân ảnh phảng phất như mười tia chớp lóe lên. từ trong bay ra. Nhưng khi mười thân ảnh đó vừa mới ra khỏi đám sương mù. toàn bộ mảy mù ở lồ hổng đó liền lập tức khôi phục lại nguyên trạng.
Mười người này chính là những thái trượng trưởng lão trú đóng tại Phiêu Miểu vân Hải của bát đại siêu cấp môn phái.
Đương nhiên, trừ tám vị trưởng lão thường trú ra. còn có Nguyên Liêm và Nghiêm Lôi Minh.
Mười người bọn họ ai cùng là cường giả linh thể cường đại. Hoàn cảnh nơi đây đối với tinh anh đệ tử các phái có lẽ còn là một khảo nghiệm khó khăn, nhưng ở trong mắt bọn họ. thì chẳng khác nào trò trẻ con cả.
"Nghiêm sư huynh. chúng ta đã tới nơi rồi. Ngươi còn có thể cảm ứng được địa điểm tia tinh thần lạc ấn tiêu tán không?" Trần Hùng Địch trầm giọng nói.
Trần Tà chính là một trong những môn hạ đắc ý nhất của Nghiêm Lõi Minh, thiên tư tác tuyệt, được đánh giá là một trong những cường giả trẻ tuổi có hy vọng trùng kích cảnh giới linh thể nhất trong đám môn hạ của Nghiêm Lôi Minh.
Chỉ là hiện giờ, Trần Tà chẳng những sinh tử không rõ, mà ngay cả ngụy pháp khí Khốn Long tác trên người hắn cũng không thấy đầu. cho nên Trần Hùng Địch đương nhiên phải lo lắng vạn phần.
Ngụy pháp khí tuy không phải là pháp khí chân chính, nhưng dù sao cũng đã vượt qua một cửa ải khó khăn nhất.
Cũng giống như tu luyện giả nhân loạị trước nhất giai đã lĩnh ngộ được lực lượng ý chí. sau này nhất định có the tấn chức cảnh giới linh thể vậy.
Chỉ cần kiện ngụy pháp khí này không xảy ra điều gi ngoài ý muốn, thì sau này chuyên trở thành pháp khí gần như là ván đã đóng thuyền.
Hơn nữa chỉ tính riêng uy lực của kiện pháp khi này. cùng đủ khiến đám cường giả linh thể bọn họ phải thèm nhỏ đãi rồi.
Cho nên, Trần Tà có thể chết, nhưng kiện ngụy pháp khí kia trên người hắn tuyệt đổi không thể mất.
Sắc mặt Nghiêm Lôi Minh nghiêm nghị, hắn than nhẹ một tiếng, nói: "Để lão phu thử tìm xem."
Hắn há miệng phun ra một ngụm khí trong trong đan điền.
Ngay sau đó. một luồng quang mang nhàn nhạt liền hiện ra trước mắt mọi người. Luồng quang mang này lay động một hồi lâu. cuối cùng chậm rãi phát sinh biến hóa, biến thành một cái tên ngắn.
Trên mặt Nghiêm Lôi Minh hiện lên một tia vui mừng. Hắn khẽ quát một tiếng: "Đi..."
Cái tên hư ảo do quang mang biến thành kia lập tức bắn thẳng về một phương hướng.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng phi thân, đuổi theo cái tên đó.
Cái tên này tuy tốc độ cực nhanh, nhưng đuổi theo nó là nhân vật nào chứ. Bọn họ không nhanh không chậm đi theo, giữ nguyên khoảng cách mà đường như vẫn còn dư lực.
Một canh giờ sau. cái tên ngán kia rốt cuộc cũng đã ngừng lại.
Nơi đây là một ngọn núi hoang vu, chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra, nơi này nhất đã từng xảy ra một cuộc chiến đắu kịch liệt, chỉ là mọi đầu vết còn lại đều đã bị người phá hủy. cuối cùng cùng chẳng còn gì hữu dụng nữa.
Nghiêm Lôi Minh đảo mắt, nói: "Lão phu có thể cảm ứng được vị trí là nơi này. Đây chính là nơi Khốn Long tác xuất hiện lẳn cuối cùng." Ánh mắt mọi người lóe lên tinh quang, đánh giá tứ phía. Dương Bất ủy đột nhiên kinh hô một tiếng, trong lòng nổi lên một cảm giác không ổn.
Nghiêm Lời Minh trầm giọng nói: "Dương huynh. ngươi phát hiện ra điều gì ư?"
Dương Bất ủy lạnh nhạt nói: ''Ta cảm ứng được khí tức của Không Văn ở chỗ này. Hắn gặp phải cường địch rồi.”
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, chẳng lẽ Mặc Không Văn và Trần Tà lại đánh nhau rồi? Bất quá, với thực lực của Mặc Không Vãn, có the chạy thoát khỏi tay Trần Tà đã là giới lắm rồi, muốn nói hắn có thể tập sát Trần Tà. chỉ sợ chẳng ai tin nổi.
Dương Bắt ủy khẽ lầm bẩm, hắn đột nhiên vung tay lên. cũng phóng ta một luồng quang mang nhàn nhạt.
Đạo quang mang này xoay tròn trên không trung một lúc, cuối cùng bay vụt về phía sâu trong sơn mạch.
Mọi người lại lần theo, chỉ nửa canh giờ sau. đạo quang mang đột nhiên biến hướng, lao xuống phía dưới, đổng thời tan biến trong một cái huyệt động u ám.
Thân hỉnh Dương Bất ủy nhoáng lên một cái đã xuất hiện bên cửa huyệt động, nhưng đúng lúc này. một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên:" Thái thượng trưởng lão. làm sao ngài lại tới đây."
Lúc này Dương Bất ủy mới thở phào một hơi. bất quá khi ánh mắt rơi lên người Mặc Không Văn trong huyệt động, sắc mặt lập tức đại biến, nói: ” Không Văn, sao lại thế này?" Lúc này, sắc mặt Mặc Không Văn đã trắng bệch, bọn họ chỉ cần nhìn qua cùng biết, nhất định là hắn đã bị nội thương cực kỳ nghiêm trọng.
Mặc Không Văn đưa mắt nhìn tất cả cường giả linh thể xung quanh, rồi cúi đầu. cung kính nói: "Bái kiến các vị thái trượng trưởng lão."
Trẳn Hùng Địch vung tay lên, nói: ” Mặc Không Văn. ngươi không cần đa lề. sau khi tiến vào đây, ngươi đã gặp Trần Tà phải không? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gỉ?"
Mặc Không Văn hít sâu một hơi, nói:" Các vị thái trượng trưởng lão. sau khi vãn bối tới đây, quả thật đã gặp Trần Tà sư huynh của Phong Thần nhaiHẩn hơi dừng lại một chút, nói:" Vãn boi cùng Trần Tà sư huynh mới gặp đã quen, cho nên quyết định kết bạn đồng hành.”
Tất cả mọi người đều khẽ nhíu mày. cho dù là Dương Bắt ủy cũng cảm thấy có gió thổi hơi man mắt.
Một tu luyện giả cửu giai đỉnh phong, trên người lại có ngụy pháp khí. làm sao lại có thể nguyện ý đi cùng một tu luyện giả thất giai nho nhỏ chứ.
Ẩn ước. trong lòng mọi người đều đoán ra một số thứ. còn sắc mặt Cao cầu càng lúc lại càng trở nên khó coi.
"Nếu các ngươi đồng hành với nhau, sau bộ dạng lại chật vật thế này?" Trần Hùng Địch trầm giọng nói
Mặc Không Văn cười khổ một tiếng nói: ''Hơn nửa tháng trước,, hai người vãn bối đi tới một nơi trong sơn mạch, nhưng đúng lúc đó lại bị tập kích bất ngờ."
"Kẻ tập kích là ai?" Trần Hùng Địch lạnh lẽo hỏi
Mặc Không Văn lắc đầu, nói: "Vãn bối không biết, bất quá thực lực người này cao thâm mạt trắc, vừa ra tay đã đả thương vãn bối và Trần Tà sư huynh. Vãn bối quyết định thật nhanh, vứt bỏ một con khôi lỗi, lúc này mới may mắn chạy thoát, cuối cùng ẩn nấp ở đây tĩnh đường thương thế."
Trẳn Hùng Địch khẽ ngây người. truy hỏi: ''Vậy Trần Tà ở nơi nào?"
Trên mặt Mặc Không Văn lộ ra vẻ xấu hồ, nói: "Lúc ấy vãn bối lo chạy trối chết, chỉ loáng thoáng nhìn thấy Trần Tà sư huynh hình như đã giao thủ với người đó.” hắn khom người, hành ll với Trần Hùng Địch một cái, nói: ''Vãn bối lâm trận bỏ chạy, xin tiền bối trách phạt."
Dương Bất ủy vung tay lên, nói: "Trách phạt cái rắm. biết thực lực bản thân không đủ. lập tức bỏ chạy, đó mới là biết thời biết thế. hành động của đại anh hùng nên làm. Lão phu thật vui mùng, việc này sao có thể trách ngươi.” Khóe miệng Nghiêm Lôi Minh và Trần Hùng Địch khẽ giật giật, trong lòng cực kỳ khó chịu, giống như vừa phải nuốt một con ruồi vậy.
Mỗi người đều có lập trường khác nhau, cho nên cách nhìn nhận cũng khác nhau.
Đối với Dương Bất ủy mà nói, chỉ cần Mặc Không Văn có thể sống sót, thì tất cả đều không thành vấn đề.
Mà đối với Nghiêm Lỏi Minh và Trần Hùng Địch mà nói, trong lòng lại thầm thống hận kẻ lâm trận bỏ chạy này vô cùng. Nếu Mặc Không Văn và Trần Tà liên thủ chiến đấu. thì có lẽ Trần Tà đã bình yên vô sự thoát thân rồi.
Nhưng bọn họ lại không biết, cũng chính bởi vì Mặc Không Văn và Trần Tà liên thủ chiến đấu. cho nên Trịnh Hạo Thiên mới dễ dàng giết chết Trần Tà đương trường.
Con ngươi Trần Hùng Địch vừa chuyển, đột nhiên nói: "Cao huynh, các phái chúng ta đều có thủ đoạn đặc biệt để liên hệ với môn hạ đệ tử. Không biết Trịnh Hạo Thiên giờ đang ở nơi nào?"
Sắc mặt Cao cầu âm trầm như nước, nói: ''Sao Trần huynh lại đột nhiên để cập tới Trịnh Hạo Thiên. Chẳng lẽ ngươi hoài nghi hung thủ là hắn."
Những người còn lại đều thẩm lắc đầu. Trịnh Hạo Thiên tuy có tiềm vô cùng. Nhưng đó là tiềm lực chứ không phải nàng lực, nói một Trịnh Hạo Thiên lục giai đã có thể đả thương Trần Tà cùng ngụy pháp khí thì thật sự quá mức khó tin rồi.
Trẳn Hùng Địch vội xua xua tay, nói: ''Cao huynh quá cả nghĩ rồi. Trịnh Hạo Thiên chính là một trong những nhân tài mới xuất hiện của nhân tộc chúng ta. Tran mồ chảng qua là quan một chút mà thôi.''
Cao Cầu trong lòng khẽ động. Nếu nhân vật thần bí kia có thể tập kích Trần Tà và Mặc Không Văn. vậy nếu hắn đối phó với Trịnh Hạo Thiên thì sao?
"Muốn tìm Trịnh Hạo Thiên sao? Đi theo ta."
Một giọng nói thanh thoát, lạnh lùng vang lên. Lành tiên tử cẩt người bay lên, hướng về phía xa lao đi.
Mọi người ù ù cạc cạc đưa mất nhìn nhau, không rõ Lãnh tiên tử từ khi nào đã trở nên thần thông quảng đại như vậy. Ngay cả đệ tử môn phái khác cũng biết được phương vị cụ thể.
Dương Bắt ủy vừa phất tay áo lên đã cuốn lấy Mặc Không Văn, cùng mọi người hóa thành những đạo quang mang, đuổi theo Lãnh tiên tử.
Tốc độ phi hành của Lãnh tiên tử đương nhiên là hơn xa người thường, chỉ sau một khắc đồng hồ. nàng đã đi tới một nơi ngoài sơn mạch.
"Băng Hải....” Thanh âm của Lãnh tiên tử vừa nhẹ nhàng vang lên. An Băng Hải đã lập tức từ trong huyệt động đằng xa bước ra.
Thần niệm của mọi người đều tản ra. Lập tức. ánh mặt mọi người gần như cùng lúc hướng về phía một huyệt động cách đó vài dặm.
Ớ đó. mọi người cảm ứng được hai cỗ khí tức.
Một trong hai cổ khí tức mạnh mẽ kiên cường mà hữu lực. Tuy hiện giờ nó không quá cường đại. nhưng bắt luận kẻ nào cũng có thể cảm ứng rõ ràng tiềm lực vô tận trong cỗ khí tức đó.
Mà cỗ khí tức còn lại lại có vẻ hơi quỳ dị.
Cổ khí tức này tựa hồ cường đại hơn cỗ khí tức kia không ít, nhưng khiến người ta cảm thấy quý dị chính là, cỗ khí tức này cực kỳ bắt ổn. phập phả phập phồng, phảng phất như xe ngựa đi trên đường xóc vậy.
Loại trạng thái này tuyệt đối không bình thường.
Lãnh tiên tử khẽ nhíu mày, nói: "Băng Hải, Trịnh Hạo Thiên và Du Uy Hoa của Vạn Kiếm tông đều ở đó?"
"Vảng, bọn họ đều ở đó.”
"Người nói lại toàn bộ mọi chuyện một lần."
"Vâng.” An Băng Hải cung kinh nói: "Sau khi đệ tử tiển vào đây. đã xảo ngộ gặp được Trịnh Hạo Thiên sư đệ và Dư Uy Hoa sư đệ. Lúc đó Trịnh sư đệ vừa đánh chết yêu thú. đột nhiên có cảm ngộ. cho nên mới bế quan tu luyện ở đây. còn đệ tử cũng thuận tiện ở lại hộ pháp."
''Các ngươi ở nơi này bao lâu rồi?"
"Từ khi ngày đầu tiên tiến vào đây đã dừng lại đây."
"Trong thời gian đó, hai người bọn họ có rời khỏi đây không?"
''Tuyệt đối không."
"Ngươi có nguyện lấy sao bản mạng ra thể không?”
"Đệ tử nguyện ý." vẻ mặt An Băng Hải trở nên nghiêm nghị. Không chút do dự. cao giọng nói: ''Đệ tử lấy sao bản mạng lập thệ. trong nửa tháng qua. hai người bọn họ chưa từng rời khỏi huyệt động nửa bước."
Lãnh tiên tử quay đầu. lạnh nhạt nói: "Nghiêm huynh, Trần huynh. các ngươi nghe rõ chưa?”
Sắc mặt Nghiêm Lôi Minh không chút thay đỗi, nói: "Lão phu hiểu rồi. chuyện Trần Tà không hề liên quan tới bọn chúng."
Đến tận lúc này, mọi người mới hiểu rõ nguyên cớ bên trong.
Ngũ Sát điện và Phong Thần nhai này liên thủ lại, muốn tìm Trịnh Hạo Thiên trả thù, nhưng Lãnh tiên tử lại phát An Bàng Hải tới bảo hộ hai người bọn Trịnh Hạo Thiên.
Cao Cầu cảm kích gật đầu với Lành tiên tử một cái. thẩm nghĩ trong lòng, không hổ là Thiên Tinh môn, tinh toán chẳng sót điểm nào.
Trẳn Hùng Địch đang định nói chuyên thì đột nhiên kinh ngạc, ồ lên một tiếng.
Tất cả mọi người đều ngẩn người, thần niệm lại tràn về phía huyệt động kia.
Ớ đó. đột nhiên bộc phát ra một cổ dao động lực lượng khổng lồ...
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chiến Thiên
Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc -----oo0oo-----
Quyển 5: Vô Đề
Chương 126: Linh khí thất giai.
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Khí xoáy trong cơ thể xoay tròn kịch liệt. Được tam đại thần công liên hợp kích thích, tốc độ xoay tròn đã vượt xa với quá khứ. đạt tới cực hạn mà hắn có thể đạt tới.
Bất quá, lúc này. trong lòng Trịnh Hạo Thiên lại cực kỳ sung sướng và vui vẻ.
Bởi vì hắn đã cảm ứng thấy, dưới sự nỗ lực không ngừng của hắn và Mộng Yểm. Khốn Long tác đã giống như nỏ mạnh hết đà. không thể nào kháng cự vận mệnh bị luyện hóa nữa rồi.
Chỉ cần luyện hóa nó hoàn toàn, thì sẽ tạo được một lực lượng khổng lồ. không ai có thể tướng tượng được.
Mà một khi thừa kế được cỗ lực lượng này. thì hắc ám thần binh viên bát sẽ có cơ hội thần thăng thành ngụy pháp khí.
Trịnh Hạo Thiên cũng không biết hắn đã bế quan hơn mười ngày rồi. Lúc này. đối với hắn mà nói. đã không còn khái niệm thời gian trôi qua nữa rồi.
Hắn dồn hết toàn bộ tinh khí thần, chìm đắm vào việc luyện hóa Khốn Long tác.
Cuối cùng, khi lực lượng hắc ám đã vượt quá lực lượng quang minh toàn điện, trong viên bát đột nhiên phát ra một tiếng gào thét thê lương, toàn bộ Khốn Long tác đã mất đi lực lượng phòng hộ, cứ như vậy bị Trịnh Hạo Thiên liên thủ Mộng Yểm mài chết hoàn toàn.
Chỉ là, ngay trong thời điểm đó, bắt kể là Trịnh Hạo Thiên hay là Mộng Yểm đều bị dọa cho nhảy dựng lên, thiếu chút nữa ngay cả linh khí của mình cũng không khống chế được.
Trong khoảnh khắc khi Khốn Long tác biến mất, một tiếng gào thét tựa hả mang theo một lực lượng khổng lồ. không thể nào hình dung được đột nhiên bộc phát.
Cổ lực lượng này thuần khiết, hùng hậu. mênh mông, phảng phất như đánh thẳng vào bản tâm, gào thét trong nội tâm Trịnh Hạo Thiên.
Bất ngờ không kịp đề phòng. Trịnh Hạo Thiên căn bản không có bất cứ năng lực chồng đỡ nào.
Nếu như là tu luyện giả lục giai bình thường, thậm chí là cửu giai, một khi bị tập kích như vậy, chỉ sợ đã bị dọa ngất đương trường, đồng thời bị tổn thương vĩnh viễn không thể nào lành lại.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại khác, hắn là tu luyện giả đã lũih ngộ được lực lượng ý chỉ.
Nội tâm hắn kiên định, cường đại vô cùng. Tiếng gào thét mặc dù đã tạo thành một chút ảnh hướng cho hẳn. nhưng chỉ một lát sau. hắn đã khôi phục lại như bình thường.
Thân hình Mộng Yểm run rẩy không thôi, tựa hồ đã bị tiếng gào thét khiến cho thụ thương không nhẹ.
Nhưng dù sao Mộng Yểm cũng là lão tổ tông chơi ảo ảnh và mị hoặc nhân tâm. cho nên đạo thanh âm này cũng không thể tạo thành thương tồn quá lớn cho nó.
Lúc này, sau khi từ tù tinh táo trở lại, trong lòng bọn hắn đều cực kỳ sợ hãi.
Ngụy pháp khí quả nhiên thần kỳ vô cùng, không ngờ ở ở thời điểm cuối cùng lại có thể phát ra một tiếng gào thét như vậy.
Nhưng bọn hắn lại không biết, đó không phải là năng lực của ngụy pháp khí. mà chính là tia tỉnh thần lạc ấn của Nghiêm Lỏi Minh trong Khốn Long tác.
Hai người bọn hắn có thể sống sót dưới tiếng gào thét của tinh thần lạc ấn cường giả linh thể. cũng coi như hiếm thấy rồi.
Mộng Yểm giày dụa thân hỉnh không có hỉnh thể. trên người lại phản liệt ra một tia quanamang hắc sắc nhàn nhạt.
Tuy đây chỉ là một tia, nhỏ bé không đáng kể, nhưng khi một tia quang mang màu đen này vừa rời khỏi bản thể, tinh thần Mộng Yểm lập tức trở nên uề oải.
Tiếp đó, tia quang mang màu đen này xâm nhập vào trong viên bát.
Lúc này. ngay cả Trịnh Hạo Thiên cũng lộ vẻ vô cùng khẩn trương.
Hắc ám thần binh viên bát có thuận lợi kích phát khí phách chỉ linh, trở thành ngụy pháp khí hay không, thì phải xem tạo hóa của nó vào giờ khắc này.
Dưới sự cảm ứng của hắn và Mộng Yểm, tia quang mang màu đen cuối cùng cùng tiến vào trong viên bát.
Lúc này, lực lượng của viên bát đã vô cùng mênh mông, cường liệt, phảng phất như là một khối lực lượng hồn độn vậy.
Đây là bởi vì nó đã hấp thụ được một lực lượng quá cường đại. những lực lượng này vốn không phải một cái bảo khí viên bát nho nhỏ có thể dung nạp được, cho nên vào giờ phút này, chúng đã hoàn toàn ngưng tụ lại một chỗ. muốn phá thoát ra ngoài.
Nhưng khi một tia quang mang màu đen kia tiền vào trong viên bát. chúng lập tức xảy ra biền hóa nghiêng trời lệch đất.
Một tia quang mang màu đen giống như đã biến thành trung tâm của cả thế giới này. Nó bắt đầu thong thả hấp thụ lực lượng hắc ám xung quanh. Mà càng quỷ dị chính là, những lực lượng hắc ám này lại cam tâm tỉnh nguyện, tranh nhau tiến vào đó giống như chỉ sợ rớt lại phía sau.
Đương nhiên, khi tia quang mang màu đen này hấp thụ càng nhiều lực lượng hắc ám, đao động do nó tạo ra cũng càng lúc càng lớn.
Dẩn dần. nó từ một tia nho nhỏ. không một ai có thể lưu ỷ đến sự tồn tại của nó. đã biến thành một cơn long quyển phong khổng lồ. có thể thổi quét toàn bộ thế giới.
Toàn bộ năng lượng trong viên bát bị nó khống chế. bắt đầu tàn phá tứ phía.
Mà gần như cùng lúc đó. dưới sự khống chế của nó. những lực lượng cường đại này bắt đầu tiếp xúc. trao đổi với viên bát ở một mức độ nào đó.
Mức độ giao hòa của song phương dẩn đần trở nên chặt chẽ. đồng thời chậm rãi dung hợp lại với nhau.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng vừa kinh ngạc vừa vui mừng. hắn có thể cảm ứng được, lực lượng hắc ám thần binh viên bát đã đạt tới điểm giới hạn. chỉ cần cho nó cơ hội thì nó nhất định sẽ phát sinh biến hóa căn bản. trở thành một kiện ngụy pháp khí cao cao tại thượng.
''Tán....''
Bỗng nhiên, trong viên bát. Mộng Yểm vẫn đang cẩn thận quan sát từng biến hóa nhỏ nhất đột nhiên kêu lên.
"Oanh...." Quả nhiên như lời Mộng Yểm nói. luồng quang mang màu đen trong trung tâm viên bát thần binh đột nhiên tiêu tán.
Bất quá, Trịnh Hạo Thiên lại biết, đây không phải do Mộng Yểm muốn buông bó, mà là đây chính là một bước quan trọng nhất trước khi viên bát trở thành ngụy pháp khí. Bọn họ phải khiến một tia ý thức thể phân liệt của Mộng Yểm dung nhập thành còng vào viên bát. hoàn toàn thay thế vị trí của khí phách chỉ linh.
Tiếng kêu bén nhọn, phảng phất có thể xuyên thấu tận trời xanh này khiến cho Trịnh Hạo Thiên hơi choáng váng. Nhưng lúc này. Trịnh Hạo Thiên cũng không có ý trách cứ Mộng Yểm. bởi vì hắn cùng đang vô cùng hồi hộp và kích động.
Những thanh âm như kim loại va chạm từ trong viên bát liên tiếp vang lên.
Khi một tia quang mang màu đen tiếp xúc với viên bát. không ngờ lại phát ra âm thanh giao phong mạnh mẽ đến thể.
Tiếp đó. thanh âm đần dằn nhỏ đần. Cuối cùng khi toàn bộ thanh âm đã biến mất. toàn bộ viên bát tựa hồ đã xảy ra biến hóa vi điệu nào đó.
Trịnh Hạo Thiên lẳng lặng cảm ứng viên bát trong khí xoáy.
Tuy lúc này. nhìn bề ngoài hắc ám thần binh viên bát không hề khác gi lúc trước, nhưng hắn biết, kiện hắc ám thần binh này đã khác xa trước kia rồi.
Trong viên bát. tất cả quang mang hắc sắc đã biến mất.
Chúng, đã thành công dung hợp thành một thể.
Thời gian quang mang màu đen bạo liệt và dung hợp không quá lâu. chỉ trong một lát đã hoàn thành toàn bộ quá trình dung hợp.
Nhưng một lát ngẩn ngủi đó trong đối với Trịnh Hạo Thiên lại giống như dài cả vạn năm vậy.
Trịnh Hạo Thiên thở hắt ra một hơi nhẹ nhôm. Hắn đã cảm ứng được, lúc này viên bát giống như một thùng thuốc nổ. tràn đầy lực lượng, chỉ cần đụng nhẹ một cái. là có thể oanh kẻ xâm phạm thành bột cảm.
Uy năng của nó, so với thương long tự bạo của mình thì mạnh hơn nhiều lắm
Ngụy pháp khí. đây chính là ngụy pháp khí. Lực lượng của bản thân nó. e rằng cùng chỉ có cường giả thập giai mới có thể chống cự được.
Trong khi Trịnh Hạo Thiên và Mộng Yểm đang hoan hi với nhau, từ trong viên bát đột nhiên tỏa ra một cơn sóng xung kích khổng lồ, không thể tướng tượng nổi.
Luồng sóng xung kích này bất thỉnh lỉnh tràn ra. không có bất cứ một dấu hiệu báo trước này, nhưng thế tới lại mãnh liệt, phảng phất như lực lượng bài sơn đảo hải, căn bản không gì có thể ngăn
trở và chống cự lại được.
"Ba. ba, ba...."
Khí xoáy của Trịnh Hạo Thiên tuy cường đại, nhưng đối diện với cỗ lực lượng này lại có vẻ quá nhỏ bé. không đáng kể.
Phàm là khí xoáy bị cỗ lực lượng này nhấn chìm, trong nháy mắt đều bị hoàn toàn tan vô, tiêu tán.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng kinh hãi, đang đưa kiện thần binh hắc ám đáng sợ này ra khỏi cơ thể. nhưng chỉ đáng tiếc, ý niệm của hắn lúc này đã không thể chỉ huy cái viên bát khủng bố này nữa rồi.
''Oanh, ba..."
Thanh âm nổ tung ầm ầm vang lên. chỉ trong giây lát đã bao trùm tất cả khí xoáy.
Toàn bộ sáu mươi khí xoáy, cứ như vậy mà hoàn toàn biến mất.
Bất quá, chuyên xảy ra tiếp theo lại khiến Trịnh Hạo Thiên vui mừng như điên.
Năng lượng sinh ra sau khi khí xoáy nổ tung không hề tiêu tán vào thiên địa. mà đồn toàn bộ về phía hắc ám than binh viên bát.
Viên bát điên cuồng chuyển động, mỗi một lần chuyển động, tựa hồ lại hút vào vô số lực lượng.
Khi cỗ lực lượng này đã bị hấp thụ gần hết, viên bát đột nhiên khựng lại, tiếp đó. một luồng linh lực vô cùng vô tận bỗng nhiên từ trong viên bát tràn ra.
Những luồng linh lực này lấy viên bát làm trung tâm. lần lượt tạo thành những luồng khí xoáy mới.
Tình huống thế này đối với Trịnh Hạo Thiên cũng chẳng xa lạ gì. Bỡi vì hắn đã từng trải qua rồi.
Đây là tấn chức, số lượng khí xoáy tăng lên, cũng đảng nghĩa với việc thực lực bản thân tăng lên.
"Đi....”
Sau một tràng những tiếng nổ đỉnh tai nhức óc, khí xoáy trong não vực Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cũng ồn định trở lại.
Hấn lặng lẽ cảm ứng. cả người thiếu chút nữa phát run lên vi hưng phần.
Lúc này, số lượng khí xoáy trong nào vực của hắn. không còn là sáu mươi như trước nữa, mà đã lên tới bảy mươi cái.
Biển cố vừa rồi xảy ra quá nhanh, quả thực khiến hắn trở tay không kịp, hơn nữa dưới sự trợ giúp của hắc ám thần binh viên bát. quá trình này có thể nói thuận buồm xuôi gió. thân thể hắn căn bản không phải chịu bầt cứ sức ép đáng kể nào.
Cho nên thậm chí ngay cả yêu hóa biến thân hắn cũng không thực hiện.
Đây chính là lần đầu tiên Trịnh Hạo Thiên tấn chức đẳng giai linh khí mà không cần yêu hóa biến thân.
Bởi vậy có thể thấy được, thực lực hắc ám thần binh viên bát này rốt cuộc là cường hãn đến mức nào.
Cũng không biết đã trải qua bao lầu. tâm cảnh Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cũng bình ồn trở lại.
Không thể tường được, viên bát vừa mới tấn chức thành công, nó đã hồi báo chủ nhân mình như thế. Dưới sự oanh kích, ngưng hợp và trợ giúp của nó. Trịnh Hạo Thiên thuận lợi bước qua ranh giới khổng lồ giữa lục giai và thất giai, chính thức trở thành một thành viên của giới tu luyện giả cao giai.
Hắn thu liềm linh lực toàn thân lại, chậm rãi mớ hai mắt ra.
Nhưng đúng lúc đó. hắn lại cảm ứng được có mấy đạo thần niệm cường hãn. cùng nhau đảo qua thân thể hẳn.
Dưới những luồng thần niệm của cường giả, thân thể hắn không ngờ bắt đầu nổi lên một tầng da gà
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chiến Thiên
Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc -----oo0oo-----
Quyển 5: Vô Đề
Chương 127: Hiểu Lầm
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
"Thất giai..."
"Không ngờ hẳn đã tấn chức đến thất giai rồi."
Mấy vị thái trượng trưởng lão thi nhau chẹp miệng xưng kỳ. Đến lúc này. cho dù là Nghiêm Lôi Minh và Trần Hùng Địch cũng đã tin vào lời An Băng Hải nói.
Nếu không phải Trịnh Hạo Thiên đột nhiên có cảm ngộ, bế quan tu luyện thì hôm nay làm sao có thể đột phá cực hạn. từ giờ trở đi trở thành một tu luyện giả cao giai được.
Tu luyện giả muốn đột phá một giai? Đây là việc nói dễ hơn làm.
Đặc biệt là linh khí sư: muốn đột phá đến đẳng cấp giai hơn đồng thời bảo trì đẳng cấp không thay đổi. thường thường bọn họ phải bỏ ra rất nhiều công sức chuẩn bị.
Cho nên vào giờ khắc này, cho dù là có người bảo với bọn hắn. vụ tập kích Trần Tà và Mặc Không Văn là do một tay Trịnh Hạo Thiên đựng lên. thì bọn họ cũng chỉ cười khẩy mà thôi.
Chỉ là, sau khi cảm ứng được khí tức thắt giai nồng đậm. ngưng thực từ trên người Trịnh Hạo Thiên tỏa ra, biều tình tất cả mọi người đều vô cùng kỳ lạ.
Nghiêm Lôi Minh. Trần Hùng Địch và Dvrơng Bắt ủy đương nhiên là vô cùng cảm khái, còn Cao Cầu lại không hề che đấu sự vui mừng của mình chút nào. hắn cắt tiếng cười dài, nói: "Không nghĩ tới Trịnh Hạo Thiên lại tiếp tục đột phá. Đây thật sự là chuyện vui lớn của Vạn Kiếm tông chúng ta. Ha ha, các vị, chờ sau khi trở về, lão phu sẽ làm chủ, mời mọi người tới uống một chén, thế nào?"
Mấy người Lãnh tiên tử, Thuần Liễu Liễu và Nguyên Liêm lập tức đáp ứng. không chút do dự.
Trong lòng bọn hắn có lẽ cũng có vài phần đố kỵ. nhưng Trịnh Hạo Thiên có thể tấn chức vào lúc này. khiến tất cả mọi người phải công nhận khả năng của hắn. cho nên một chút đố kỵ đó chỉ thoáng lóe lên rồi lập tức biến mắt.
Nghiêm Lỏi Minh phất phất tay áo, nói: "Các vị, lão phu còn phải đi tìm Trần Tà. thứ lỗi không bồi tiếp được.”
Dứt lời, hắn liền hóa thành một đạo quang mang, bay về phương xa. Trần Hùng Địch ho khan một tiếng, nói: ''Các vị, người nọ có thể đả thương Trần Tà cả bổn môn và Mặc Không Văn của Ngũ Sát điện, đương nhiên cũng có thể uy hiếp môn hạ đệ tử của các vị. chẳng lẽ các vị nghĩ rằng. một khi đám môn hạ đệ tử đụng độ phải kẻ đó. cũng có thể bỏ lại đồng đội, chạy thoát giống như Mặc Không Văn sao?"
Sắc mặt mọi người đều khẽ biến, đặc biệt là Dương Bất ủy, sắc mặt lại càng trở nên khỏi coi.
Trẳn Hùng Địch nói như vậy. không cẩn nghĩ cũng biết, chinh là đang châm chọc Mặc Không Văn bỏ rơi bằng hữu mà bỏ chạy. Hắn hừ lạnh một tiếng: "Không Văn, sau này hành sự phải cẩn thận hơn một chút, gặp địch quá mạnh mẽ thì phải đặt an toàn bản thân lên đầu. có thể tự động bỏ chạy, ngàn vạn lẳn không được bảt chước người nào đó, bắt giữ hai đồng đội, uy hiếp đồng tộc, hiểu chưa?"
Mặc Không Văn lập tức khom người cung kính nói: "Đệ tử tuân mệnh."
Cơ nhục trên mặt đám người Lành tiên tử đều khẽ giật giật, như cười như không, còn sắc mựt Trần Hùng Địch lại càng xanh lét. Hẳn tức giận hừ một tiếng, cũng hóa thành một đạo quang mang bay đi, chỉ trong nháy mắt đã không thấy bóng đáng đầu nữa.
Dương Bắt ủy lạnh lùng, cười nói: "Không tự xem lại mình dạy đồ ra cái thứ gi lại còn đi chỉ trích người khác, hừ...."
Nguyên Liêm ho nhẹ một tiếng, nói: ''Các vị, thật ra Trần huynh nói cũng có vài phần đạo lý. Lão phu cũng có chút không yên. muốn đi tìm kiếm một phen."
Đám người Lãnh tiên tử ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng đều khẽ gật đầu.
Người nọ quá mức thần bí và cường đại. ngay cả Trần Tà mang theo ngụy pháp khí Khốn Long tác gặp phải người này. e rằng cùng đã lành ít dữ nhiều. Nếu môn hạ đệ tử các phái khác gặp phải, hậu quả chắc cũng chẳng khá hơn được.
Mà trong Phiêu Miểu vân Hải đều là đệ tử tinh anh ưu tú nhất của các phái, cho dù là ai cùng không thể ngồi yên. không lý tới.
Nguyên Liêm cong ngón tay, liên tục búng ra. truyền tin tức nơi này về cho mấy vị thái trượng trưởng lão trong Phiêu Miểu vân Hải. Tiếp đó toàn bộ mười vị thái thượng trưởng lão ở đây cùng nhau liên thủ. dốc toàn lực tim kiếm mấy ngày.
Chỉ là. thời hạn một tháng đã trôi qua, đệ tử tinh anh các phái cũng phải trở về, nhưng mọi người đều không thu hoạch được gì.
Nghiêm Lôi Minh và Trần Hùng Địch mặc dù không cam lòng, nhưng cũng chẳng biết nên làmthế nào.
Bọn họ thậm chí còn hoài nghi Mặc Không Văn, nhưng lại không có chứng cứ cho nên cũng không có cách nào, cuối cùng đành phải thường thức hương vị ngầm bồ hòn làm ngọt như Hồn Độn sơn.
Thân thể Trịnh Hạo Thiên khẽ rung lên một cái. cảm thụ những cổ khí tức cường đại trấng trợn tra xét thân thể hắn mà không dám có bất cứ chút phản kháng nào.
Những luồng khí tức này. cái nào cùng cường đại vô cùng. Đối diện với chúng. Trịnh Hạo Thiên đã tiến giai thành công nhưng vẫn có vẻ quá nhỏ bé. phảng phất như người ta chỉ cần thò tay ra là có thể dễ dàng bóp chết hắn.
Vào giờ khắc này, tất cả lòng kiêu ngạo và tự tin của hắn đều sụp đồ hoàn toàn.
Nếu hắn có thực lực tương đương với cường giả linh thể, thì những người này làm sao dám trắng trợn dùng thân niệm tra xét như thế. khiến hắn giống như vị đặt dưới kính hiền vi. cả người từ trên xuống dưới bị người ta nhìn không sót chút nào.
Cái cảm giác này thực sự quá khó chịu và cực kỳ nhục nhã.
Bất quá, đối điện với một đám cường giả linh thể. từ tận đáy lòng hắn cũng có một cảm giác bấtlực.
Nhưng cái loại cảm giác nản lòng, bất lực này chỉ lóe lên trong thời gian ngắn, rồi lập tức bị hắn đập tan thành từng mảnh nhỏ.
Hẩn đã nắm giữ lực lượng ý chí cường đại trong thiên địa. bản tâm đã sớm cứng rắn như kim cường. Tuy bị khí thế cường giả trấn áp. nhưng hắn tuyệt đối không bởi thế mà nổi giận.
Lúc này, sau khi nổi khiếp sợ qua đi. trong lòng phảng phất như đang điên cuồng hô hét.
"Thực lực. thực lực. ta muốn thực lực...."
Hắn phảng phất như lại tràn đầy động lực phấn đấu. trong đôi mắt lại trở nên sáng ngời.
Chỉ cần có thực lực cường đại hơn mấy thái trượng trưởng lão. thì hắn mới được bọn họ chẩp nhận và tôn trọng.
Trịnh Hạo Thiên thẩm thể trong lòng, nhất định có một ngày, hắn sẽ khiến mọi người phải nhìn hắn với ánh mất khác, phải khiến cho bọn họ vĩnh viễn không dám khinh suất dùng thần niệm trước mặt minh.
Dẳn dẩn. mấy đạo thần niệm âm hàn. hoặc cường liệt, hoặc là tràn đầy khí tức lãng lệ lẳn lượt rời khỏi thân thể hắn.
Trịnh Hạo Thiên thở phào nhẹ nhôm một hơi. sắc thái khác thường trong con ngươi dẩn đần bình ồn trở lại.
Hắn chậm rãi đứng lên, sải bước ra ngoài.
Lúc này. trên người hắn đã không còn lộ ra bất cứ cảm xúc xao động nào nữa rồi. giống như chuyện vừa rồi chưa từng phát sinh vậy.
Tại cửa huyệt động. Dư Uy Hoa đang đứng yên, vẻ mặt nghiêm nghị. Tuy hắn không hề yêu hóa biến thân, nhưng trên người lại tràn ngập một loại khí tức kiên cường quyết liệt.
Mười cường giả linh thể trắng trợn dừng thần niệm tra xét, hắn đương nhiên cũng có cảm ứng.
Tâm tình Dư Uy Hoa giờ khắc này tuyệt đối không bình tĩnh nổi. sở dĩ hắn đứng ở cửa huyệt động, cũng là có ý định xả thân ngăn địch. Nếu đám cường giả linh thể muốn xông vào chỗ Trịnh Hạo Thiên bế quan tu luyện, thì trước tiên phải bước qua xác hẳn đà.
Bất quá, đám cường giả linh thể này cũng không quá đáng, sau khi Trịnh Hạo Thiên xuất động, tuyệt đại đa số thần niệm đều đột nhiên biến mất.
"Hạo Thiên. Uy Hoa. các ngươi ra đi." Một giọng nói quen thuộc vang lên bên ngoài động.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, thẩm thở phào một hơi nhẹ nhôm.
Hai đạo thân ảnh vừa lóe lên đã rời khỏi huyệt động, lao đi nhanh như chớp, trực tiếp xuất hiện trước người Cao cầu.
"Bái kiến thái trượng trưởng lão."
Đối diện với thái trượng trưởng lão của bổn môn. tâm tình của bọn họ hoàn toàn thả lòng, không còn cảm giác phẫn nộ mà nặng nể lúc trước.
Cao Cầu mỉm cười gật đầu, nói: "Hạo Thiên ngươi... quả nhiên không làm ta thất vọng."
Trịnh Hạo Thiên vội vàng nói: "Thái thượng trưởng lão. đệ tử lần này tấn chức bất quá chỉ là may mắn và thôi.”
Cao Cầu không nhịn được, cất tiếng cười ha hả, nói: ''Tu luyện giả tiến giai chính là kết quả của việc tích lũy thực lực. Nhưng muốn thuận lợi tiến giai, kỳ thật cũng là vận may. Hắc hắc, năm đó lão phu cũng từ một đám may mắn mà chui ra. Ngươi đó, không cần khiêm tốn thế đâu...."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người. Không nghĩ tới, vị thái trượng trưởng lão này cùng có lúc khôi hãi như thế.
Nhưng hắn lại không biết, tâm tình Cao cầu lúc này thật sự là rất tốt. có thể nói là mấy chục năm qua chưa từng có.
Bát đại siêu cấp môn phái mặc dù dà kết thành liên minh, thậm chí còn dùng chung nguồn tài nguyên trong Phiêu Miểu vân Hải. nhưng thực chất. giữa các môn các phái vẫn quan hệ cạnh tranh.
Hiện giờ mấy người Trịnh Hạo Thiên có biểu hiện xuất sắc như vậy. công lao của hắn cùng càng lớn, sau này được môn phái đánh giá càng cao.
Trịnh Hạo Thiên đảo mất nhìn sang bên cạnh, thấy An Bàng Hải đang im lặng đứng một bên, vội vàng nói: "An sư tỷ. đa tạ sư tý đã hộ pháp cho tiểu đệ.”
Cao Cầu thu hồi vẻ tuơi cười, cong ngón tay búng ra. một bình ngọc đã rơi trên tay An BăngHải.
"Người có công thủ hộ đệ tử bổn tòng, đây là lão phu thường cho ngươi, nhận lấy đi."
An Băng Hải hơi do dự một chút, cuối cùng khẽ khom người, nói: "Trướng giả ban thường không dám từ. đa tạ Cao thái trượng trưởng lão.”
Cao Cầu nhẹ nhàng nói: "Hạo Thiên, nếu các ngươi đã xong xuôi, vậy theo An Băng Hải trở về Vân Hải đi."
Trịnh Hạo Thiên nghiêm nghị nói: ''Thái thượng trưởng lão, thời gian săn thú còn chưa kêt thúc, cho nên...."
Nhưng hắn còn chưa kịp nói xong thì Cao cầu đã vung tay chặn lại, đem chuyện một vị cao thủ thần bí đột nhiên xuất hiện ngoài vân hải. đồng thời đánh trọng thương Mặc Không Văn. tập sát Trẳn Tà kể lại một lượt.
Hắn trầm giọng nói: "Người này lai lịch quỷ dị khó lường, trước khi điều tra rõ. các ngươi phải hành động cấn thận, cho nên lần săn thú này không cẩn tiếp tục nữa."
Lúc này Trịnh Hạo Thiên mới gật mạnh đầu, bất quá, trong ánh mắt hắn và Dư Uy Hoa nhìn về phí An Bàng Hải lại ít nhiều có một chút áy náy và tạ lồi.
Vị An sư tỷ này đã thủ hộ an toàn cho bọn hẳn. tuyệt đối có thể nói là tận tâm tận lực, nhưng bọn hẳn lại lợi dụng chuyên này, khiến nàng đứng ra làm chứng cho bọn hắn.
Bất quá, nếu không phải như vậy. đám người Nghiêm Lõi Minh làm sao lại dề dàng tin tưởng chuyện này không liên quan đến bọn hắn.
Trong tai Trịnh Hạo Thiên và Dư Uy Hoa đột nhiên vang lên thanh âm lầm bẩm, tựa như tiếng côn trùng của Cao cầu.
"Trên người Trần Tà có mạng ngụy pháp khí Khốn Long tác. Dù sao cũng là một kiện chí bảo. Có lẽ là Mặc Không Văn tham bảo bối. cho nên liên hợp môn hạ Ngũ sát điện vây giết người này. Hắc hắc, bất quá chuyện này chẳng có chứng cứ, Nghiêm Lõi Minh cũng chẳng làm gi được, cứ để cho bọn chúng chó cắn chó. chúng ta đứng ngoài xem trò vui đi.”
Trịnh Hạo Thiên Dư Uy Hoa hai người đưa mắt nhìn nhau. Lúc này bọn họ mới hiểu ra. thì trong lòng đám thái trượng trưởng lão đều nghi ngờ như vậy.
Cao Cầu vừa vung tay áo lên. đã tạo ra một cơn cuồng phong, mọi người vào bên trong, đồng thời hóa thành một đạo quang mang, bay thẳng vào trong vân hải.
Hiện giờ ở ngoài vân hải đã có chút hung hiểm, hắn cũng không muốn hai nhân tài mới xuất hiện của bổn tông này lại gặp phải nguy hiểm gì....
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chiến Thiên
Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc -----oo0oo-----
Quyển 5: Vô Đề
Chương 128: Thực lực biến hóa
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Khi hai người Trịnh Hạo Thiên trở về đỉnh núi trong vân hải. đương nhiên rất được mọi người hoanh nghênh và hỏi han.
Cường giả linh thể xuất động quy mỏ lớn như vậy cũng không hề che đấu. cho nên đã kinh động đến đám người cừu Hinh Dư. Bất quá với thân phận và địa vị của bọn họ. vẫn không có cách nào biết được, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra. cho nên trong lòng không tránh khỏi có chút lo lắng.
Đến tận lúc này. sau khi thấy hai người Trịnh Hạo Thiên bình an trở về. mọi người mới an tâm trở lại.
Trịnh Hạo Thiên nhanh chóng kể lại sơ lược một lượt, nhưng vì không muốn mọi người lo lắng, cho nên cũng không nói ra việc minh đã giết Trần Tà.
Bất quá, khi mọi người biết Trịnh Hạo Thiên đã thuận lợi đột phá linh lực lục giai, đạt tới thất giai, tất cả đều vô cùng vui mừng.
Từ lục giai đến thất giai chính là một cửa ải lớn. Trên con đường tu luyện, cái cửa ải này chỉ xếp sau từ cửu giai lên thập giai mà thỏi.
Đại đa số tu luyện giả cho dù dùng hết cả đòi cùng không thể bước qua một bước này. vậy mà Trịnh Hạo Thiên lại dễ dàng vượt qua như thế. vì vậy bọn họ đương nhiên mừng rỡ không thời.
Chỉ là bọn họ cũng không biết, sỡ dĩ Trịnh Hạo Thiên có thể dễ dàng vượt qua cửa ải này, thật ra là đựa vào lực lượng của ngụy pháp khí hắc ám viên bát.
Nếu như nói nhân loại tu luyện khó khăn thì thần binh tấn chức lại càng khó hơn
Tù bảo khí tấn thăng thành ngụy pháp khí. đối với thần binh mà nói. khó khăn chẳng kém gì một tu luyện giả thập giai đỉnh phong muốn ngưng thành linh thể cả.
Khi hắc ám thần binh viên bát từ bảo khí tấn thăng thành ngụy pháp khí. nó đã phóng ra một lượng linh khí khổng lồ. không gì so sánh nổi. Mà chính bởi vì hấp thụ được lượng linh khí đó. cho nên Trịnh Hạo Thiên mới có thể hoàn thành thăng cấp đẳng giai linh lực trong nháy mắt.
Bất quá chuyện tốt như vậy, cũng chỉ có một lần này thối.
Sau khi gặp lại mọi người. Trịnh Hạo Thiên trở về chỗ ở của mình, bắt đầu tiếp tục bế quan.
Linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết sau mỗi lần tấn chức đẳng giai, đều phải tiến hành câu thông giữa các khí xoáy một lần nữa, đồng thời kích phát thần binh chỉ quang.
Đây là điều căn bản khi tu luyện của linh khí sư Vạn Kiếm tông, mấy người cừu Hinh Dư cũng biết rõ điều này. cho nên khi hắn bắt đầu bế quan, cũng không có người nào tới quấy rẩy.
Bước vào trong phòng, Trịnh Hạo Thiên mới chân chinh buông lòng một chút.
Nơi này là không gian hoàn toàn thuộc về hắn. cho dù là Cao cầu cũng không tùy tiện tới quẩyrầy.
Trong lòng hắn chậm rãi bình tĩnh trở lại, đưa tinh thần ý niệm tập trung vào trong khí xoáy.
Lúc này, toàn bộ bảy mươi cái khí xoáy dang chậm rãi xoay tròn. Khi số lượng khí xoáy đã lên tới bảy mươi, chúng sẽ lại phát sinh biến hóa kỳ diệu.
Nếu như lúc tứ giai, khí xoáy đã bước đầu hỉnh thành hỉnh thái lập thể. thì khi đạt tới thất giai, cái hình thái lập thể này lại càng trở nên mềm mại. tự nhiên.
Hơn nữa. khi tập trung tinh thần ý niệm quan sát, Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn có thể tìm được một tia đấu hiệu tương thông, tuần hoàn trong khí xoáy.
Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa cao giai linh khí sư từ thất giai trở lên và trung giai linh khí sư.
Từ thắt giai trở lên. khí xoáy sẽ trở nên thông thuận hơn. hơn nữa ẩn ước còn có cảm giác trọn vẹn tự nhiên.
Vào giờ khắc này. Trịnh Hạo Thiên giống như đã chạm vào được một tia thiên cơ. Hắn từ trong khí xoáy của mình, thấy được một phương thế giới bí mật.
Bảy mươi khí xoáy cùng giống như vô Tận Kiếm Hải của hắn.
Đẳu cuối nối liền, liên miên bất tuyệt, vĩnh viễn không bao giờ dừng lại.
Linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết, Sở dĩ sau khi trở thành tu luyện giả cao giai mới có thể nắm giữ Vô Tận Kiếm Hải. đương nhiên là bởi vì vấn để số lượng kiếm quang bị hạn chế. nhưng cùng có một phần lớn do liên quan đến kết cầu khí xoáy.
Chỉ có kết cấu khí xoáy của linh khí sư cao giai mới có thể giúp bọn họ vận dụng, biến hóa vànắm giữ linh khí tốt hơn, có thể thi triển ra vô Tận Kiếm Hải tụ thành một phương thế giới kia.
"Khí xoáy của ngươi lại cường đại hơn rồi.” Thanh âm Mộng Yểm đột nhiên từ trong một khí xoáy vang lên.
Tinh thần Trịnh Hạo Thiên lập tức rung lên, nói: "Ngụy pháp khí thành?"
"Thành."
Tiếng nói vừa vang lên. một khối quang mang màu đen từ trong khí xoáy đã bay vụt ra.
Bên trong khối quang mang màu đen này là một cái viên bát nho nhỏ, chính là hắc ám thần binh mà bọn hắn vừa khổ cực ngưng luyện thành công.
"Khí phách chỉ linh, hiện thân...."
Viên bát lập tức xoay tròn kịch liệt, tiếp đó. một khối hào quang hình người nho nhỏ từ trong viên bát chậm rãi hiện lên.
Bất quá, khối hào quang này có chút bất đồng với Khốn Long tác ở chỗ. khối hào quang này hoàn toàn có một màu đen nhánh, phảng phất như một cái hắc động đáng sợ nhất trong vũ trụ. lộ ra loại lực lượng chắn nhiếp nhân tâm.
Tinh thần ý niệm Trịnh Hạo Thiên tập trung lên nhân ảnh vừa xuất hiện. Hẳn có cảm ứng rất rõ ràng lực lượng khổng lồ ấn chứa trong nhân ảnh kia.
Có lẽ lực lượng của nó lúc này so với Khốn Long tác chỉ phách thì nhỏ hơn một chút. Nhưng vô luận là thế nào đây cùng chính là một cái khí phách chỉ linh, có thể trưởng thành, trở thành tồn tại giống như cường giả linh thể.
Chỉ cần nó không bị hủy diệt giữa đường như Khốn Long tác. thì ngày sau, trong giới cường giả linh thể nhất định sẽ có chỗ đứng cho nó.
''Ta phải tiếp tục bồi dưỡng.” Mộng Yểm dương đương đắc ý nói: "Cho ta ba thángthời gian. Ta nhất định có thể khiến nó hỉnh thành lực chiến đấu. Hắc hác. nếu ta liên thủ với nó, nhất định có thể chiến thắng Khốn Long tác."
Mộng Yểm từng bị Khốn Long tác chà đạp một lần, chó 3%H1Ó vấn thù mãi không quên chuyệnnày.
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, chỉ cần sau ba tháng, trong tay hắn lại có thêm một tẩm sát thủ giảnrồi.
Quang mang hắc sắc chợt lóe lên, Mộng Yểm cùng hắc ám thần binh viên bát đã trốn vào trong khí xoáy.
Trịnh Hạo Thiên nhanh chóng thu liềm tâm thần, tam đại công pháp trong cơ thể gần như cùng lúc đó đã đồng thời bắt đầu vận chuyển
Đại Quang Minh Thánh Linh pháp quyết.
Đại Hắc Ám Tà Linh pháp quyết.
Hồn Độn Âm Dương quyết...
Tam đại pháp quyết bắt đầu vận chuyển khí xoáy trong nào vực bắt đầu xoay tròn kịch liệt, linh lực trong mỗi một cái khí xoáy đều trở nên sống động, tỏa ra sinh cơ võ hạn.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu. mỗi cái thông đạo khí xoáy mới đã được đả thông, tiếp đó tỉnh huống như vậy lại điền ra càng lúc càng nhanh, từng cái từng cái thông đạo khí xoáy mới lần lượt ra đời. Mỗi lần có một thông đạo mới sinh ra. cũng đổng nghĩa số lượng kiếm quang Trịnh Hạo Thiên có thể khống chế lại nhiều thêm một đạo. cũng chứng tò. tạo nghệ của hắn trên Vạn Kiếm quyết lại cao hơn một bậc.
Lần bế quan này, Trịnh Hạo Thiên đã tiêu hao một mạch hai tháng thời gian.
Trong hai tháng này. bên ngoài đã xảy ra rất nhiều chuyện. Đám người Nghiêm Lôi Minh tìm kiếm không có kết quả. quả nhiên đưa ánh mắt hoài nghi chĩa thẳng về phía Mạc Không Văn.
Nhưng cũng giống như Hồn Độn sơn không làm gì được Trần Tà. bọn họ cũng không thể không lý tới hậu trường khủng bố của Mạc Không Văn được.
Bát đại siêu cấp môn phái gặp những người ngoài, đương nhiên có thể dùng thế đè người, chỉ dựa vào suy đoán của mình là có thể quyết định sinh tử người khác. Nhưng khi đối thủ của bọn họ cùng có cùng đẳng cấp, thì chỉ có nước khóc mà thôi.
Đối với tất cả chuyên này, Trịnh Hạo Thiên không hề quan tâm chút nào. Hắn đang dồn toàn bộ tâm thần vào công việc khai thông những thông đạo khí xoáy mới.
Hai tháng qua đi. sau khi đả thông thông đạo khí xoáy cuối cùng, hắn mới thở phào nhẹ nhôm một hơi, từ trong trạng thái đắm chìm này tinh lại.
Tuy hẳn lúc trước hắn đã từng sáng tạo kỳ tích, chỉ trong một tháng đã đả thông trăm vạn thông đạo khí xoáy, nhưng hiện giờ, cái kỳ tích này lại một lần nữa bị hắn phá vỡ.
Trong hai tháng, hắn chỉ dùng hai tháng thời gian, đã thành công đả thông ngàn vạn thông đạo khí xoáy.
Lúc này, số lượng kiếm quang hắn có thể khống chế đã đạt tới con số kinh người - ngàn vạn.
Từ nay về sau, hẳn mới xem như chân chính bước vào bậc cửa tu luyện giả cao giai.
Cổ tay khẽ vung lên. lấy ra Òn Dưỡng hồ lô. đưa thần niệm vào thăm dò bên trong. Lúc này, điều hắn lo lắng duy nhất ngược lại chính là thương long thiền trượng trong Òn Dưỡng hồ lô.
Kiện bảo khí này đã theo hắn từ khi hắn mới bắt ðầu tu luyện Vạn Kiếm quyết.
Chỉ trong mấy năm ngấn ngùi thương long thiền trượng đã cung cấp cho hắn vô số kiếm quang tiểu long. Nếu đổi lại là thần binh khác, nhất định đã đại thương nguyên khí rồi. Nhưng thương long thiền trượng lại có Ôn Dưỡng hồ lô và Ma thạch bồi dưỡng, chẳng những không bị thương tồn gì. mà ngược lại còn càng lúc càng mạnh, không ngừng trưởng thành.
Lẳn trước, sau khi thôn phệ Khốn Long tác chỉ phách, thương long thiền trượng đã tiến vào một trạng thái cực kỳ vi điệu.
Trịnh Hạo Thiên từng có kinh nghiệm bồi dưỡng, ngưng luyện hắc ám thần binh viên bát. cho nên hắn biết, thương long đang tiến hành một loại lột xác. Nếu có thể lột xác thành công, thì bản thân nó sẽ có rất nhiều lợi ích.
Có lẽ, một kiện ngụy pháp khí thứ hai sẽ ra đời trong tay hắn. Bất quá, hiện giờ thương long thiền trượng rõ ràng còn chưa lột xác xong, chỉ cần cảm ứng quang manh bạch nhũ sắc nhàn nhạt trên bề mặt của nó, Trịnh Hạo Thiên đã biết, nó chưa thể luyện hóa hoàn toàn khí phách chỉ linh của Khốn Long tác.
Do dự một hồi lâu. Trịnh Hạo Thiên cuối cùng đành thở dài một tiếng.
Hắn quyết định không lấy thương long thiền trượng ra nữa. Bởi vì hắn biết. Nghiêm Lõi Minh hiện giờ vẫn chưa rời khỏi Phiêu Milu vân Hải. mà Khốn Long tác lại được hắn coi trọng như vậy, có trời mới biết, hắn có động tay động chân gì lên Khốn Long tác chỉ phách hay không.
Trước khi thương long thiền trượng luyện hóa hoàn toàn được nó, hẳn tuyệt đối không thể vận đụng kiện thần binh này nữa.
Cổ tay lại vung lên, Trịnh Hạo Thiên lấy ra một thanh trường kiếm.
Đây là một thanh trường kiếm bản rộng, thân kiếm đây, nặng nề. toàn thân tỏa ra một cổ khí tức cổ xưa mà cường hãn.
Đây cũng là một kiện bảo khí. nếu chỉ từ khí tức trong bảo khí mà đánh giá. nó tuyệt đối đạt tới tiêu chuẩn thượng phẩm.
Nó chính bảo khí Trịnh Hạo Thiên thu được trong Vạn Kiếm các. sau khi xông qua vô Tận Kiếm Hải.
Nếu thứ này rơi vào tay người khác, bọn họ nhất định sẽ coi nó như trân bảo. đem làm thần binh bản mạng.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên đã có thương long thiền trượng, đương nhiên sẽ không bỏ gốc lấy ngọn rồi. Bất quá hiện giờ thương long thiền trượng đã không thể sử dụng, hắn cũng chỉ có thể lui một bước thời.
Ngón tay liên tục búng ra. từng tia quang mang bạch sắc không ngừng tiến vào trong trường kiếm, tiếp đó từng đạo từng đạo kiếm quang bạch sắc cũng lần lượt xuất hiện, chui vào trong khí xoáy của hắn.
Một canh giờ sau. trong khí xoáy của Trịnh Hạo Thiên đã có tới một ngàn vạn đạo kiếm quang.
Cảm nhận số lượng kinh khủng này. ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy kinh hỉ vô cùng.
Bất quá, sau khi xuất ra ngàn vạn đạo kiếm quang, bảo khí trường kiếm nhanh chóng trở nên ảm đạm. phảngphắtnhưcó thể rớt xuống đẳng giai bất cứ lúc nào.
Trịnh Hạo Thiên vội vàng đưa nó vào trong Òn Dường hồ lô. có Ỏn Dường hồ lô và Ma thạch làm chữa trị. bảo khí trường kiếm mắ đi đại lượng linh lực trong thời gian ngán sẽ khôi phục lại như ban đầu.
Cuối cùng, hắn lấy ra bảo điển gia truyền, bắt đầu học những loại phù triện mới.
Thất giai....
Quang minh phù triện
Hắc ám phù triện....
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chiến Thiên
Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc -----oo0oo-----
Quyển 5: Vô Đề
Chương 129: Thất giai phù triện
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Lúc này. ở giữa sườn núi một ngọn đại sơn. trong một căn phòng có phần âm u. đột nhiên lóe lên một vầng quang mang.
Vầng quang mang không quá mãnh liệt, chói mắt, mà giống như một ánh sao nhu hòa, biến thành một bộ đồ án kỳ dị giữa hư không trong phòng.
Trịnh Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào đồ án trước mắt. đồn tất cả tinh lực vào trong đó.
Đây chính là bảo điển gia truyền của hắn. và đồ án hiện ra phía trên bảo điển chính là một tắm quang minh phù triện thắt giai.
Phù triện, ở trong mắt tất cả tu luyện giả. thủy chung đều là một môn thuật pháp thần kỳ.
Phù triện cường đại. thậm chí còn có thể thay đổi chiến cuộc trong nháy mắt. cho dù là phù triện bình thường, trong những trường hợp riêng, bình thường cũng có thể phát huy được hiệu quả thần ký không tướng được.
Bất quá, muốn tiến xa trên con đường ngọc phù sư lại không phải là một chuyện đơn giản.
Đặc biệt là quang minh và hắc ám ngọc phù sư: bởi vì rất đặc biệt, cho nên họ đã được chú định từ trước, trước khi tấn chức tới thất giai, hai loại ngọc phù sư này không thể nào luyện chế ra phù triện công kích chân chính.
Chỉ là, một khi bọn họ tấn thăng đến thất giai, thì không những thực lực bản thân tăng lên rất nhiều, mà quan trọng hơn chính là, bọn họ cũng có thể luyện chế phù triện có thuộc tính công kích cường đại.
Quang Đạn phù triện...
Đây chính quang minh phù triện thất giai Trịnh Hạo Thiên nhìn thấy bên trên bảo điền gia truyền.
Quang đạn. tên đúng như nghĩa, là một thuật pháp ngưng tụ lực lượng quang minh lại thành một quang cầu. đồng thời bắn ra ngoài.
Mà Quang Đạn phù triện chính là đề luyện loại thuật pháp nậy trước, sau đó. đến khi sử dụng thì có thể lập tức phóng xuất ra bất cứ lúc nào mà không cần thi triển.
Trịnh Hạo Thiên lặng lẽ ghi nhớ toàn bộ Quang Đạn phù triện, khí xoáy trong nào vực cũng bắt đầu chậm rãi gia tốc xoay tròn.
Mộng Yểm đang ẩn nấp trong một khí xoáy, dùng thân thể minh bao bọc lấy hắc ám ngụy pháp khí viên bát, cố gắng nép sang một bên.
Tuy nó rất chán ghét cái loại khí tức quang minh mãnh liệt trong khí xoáy này, hơn nữa mỗi khi loại khí tức này trở nên cường đại. tốc độ ngưng luyện viên bát lại chậm đi rất nhiều.
Nhưng nó cũng biết, đây là con đường phải vượt qua nếu Trịnh Hạo Thiên muốn trở thành cường giả. cho nên nó cũng chỉ lẩm bẩm mấy câu, rồi tiếp đó lại trở nên ngoan ngoãn.
Sau khi ghi nhớ toàn bộ tấm phù triện, Trịnh Hạo Thiên lấy ra một tấm thất giai phù triện và Ngưng Tâm bút.
Trước khi hắn tiến vào Phiêu Miểu Vân Hải, hẳn cũng không thể ngờ tới. chỉ trong một năm ngán ngùi hắn lại có thể tấn chức liên tục hai giai, trở thành một vị linh khí sư thất giai.
Cho nên, trong túi không gian của hắn lúc này, phù triện trắng đẳng giai cao nhất cũng chỉ là thắt giai mà thôi.
Mặc dù hắn có thể xin Cao cầu cung cấp phù triện trắng bát giai, thậm chí là cửu giai, nhưng hắn cũng không muốn mình bị chú ỷ quá nhiều.
Lấy ra huyết Mặc trấp tương ứng. Trịnh Hạo Thiên bình tâm tĩnh khí một hồi lâu, tập trung toàn bộ tinh thần lại.
Tiếp đó, hắn hạ bút như bay. nhanh chóng vẽ lên tẩm phù triện trắng một đồ án thần kỳ, tràn đầy lực lượng huyền ảo.
Khi hắn hoàn thành nét bút cuối cùng, lực lượng quang minh trong não vực đã xảy ra biến hóa cực kỳ vi điệu, một bộ đồ án Quang Đạn phù triện đã lờ mờ hiện lên.
Tuy bộ đồ án phù triện này mong manh vô cùng, nhưng chỉ cần hắn không ngừng luyện tập và họa phù, thì nó nhất định sẽ dẩn dẩn rõ ràng hơn. cuối cùng đạt tới mức tiện tay cùng có thể họa ramột tấm phù.
Chậm rãi nhắc linh bút lên. một luồng dao động linh khí mãnh liệt lập tức tràn ngập khắp căn phòng.
Phù triện thất giai đã là phù triện cao giai rồi. không chỉ cần quán thâu linh lực của linh thạch bên trên linh bút trong quá trinh luyện chế. hơn nữa. trong khoảnh khắc khi sáp hoàn thành, nó còn có thể tự động hấp thụ linh lực từ trong hư không đề tăng cao ti lệ thành công và phẩm cấp bản thân.
Phù triện cao giai thế này, nói chung cũng chỉ có thể xuất hiện ở trong Đại Linh giới. Bởi vì mức độ linh lực trong Tiểu Linh giới quá mức loãng, cho dù có thực lực luyện chế. thì xác xuất thành công cũng thấp đến mức khiến người ta phát điên.
Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhàng thở ra một hơi. hài lòng nhìn tẩm Quang Đạn phù triện đạt tới tiêu chuẩn siêu phẩm hoàn mí' trước mắt.
Phù triện thuộc tính công kích cùng giống phù triện phụ trợ. được chia làm ngũ phẩm.
Phẩm chất càng cao thì uy lực phù triện cũng càng lớn.
Hơn nữa. phù triện công kích còn có một đặc điểm cực kỳ đặc biệt, đó chính là không thể nào sử dụng vượt cấp.
Linh khí sư hoặc là luyện yêu võ giả thất giai thì cũng chỉ có thể sử dụng phù triện thất giai mà thôi. Cho dù trong tay hắn có phù triện công kích cao giai hơn. thì hắn cũng chẳng sử dụng được.
Chính vì vậy, phù triện công kích có phẩm chất cao lại càng trở nên quý hiếm và hữu đụng.
Nói chung, phù triện do ngọc phù sư luyện chế ra phần lớn là trung phẩm hoặc là thượng phẩm. Nhưng nếu phẩm cấp của phù triện đạt tới mức cao nhất, thì uy lực của nó sẽ tăng lên một giai, thậm chí còn có thể so sánh với phù triện cao hơn hai giai.
Ví dụ như Quang Đạn phù triện thất giai siêu phẩm Trịnh Hạo Thiên vừa luyện chế ra. Nếu chỉ đơn thuần nói đến uy lực, nó cũng có thể so sánh với Quang Đạn phù triện bát giai thượng phẩm và cửu giai hạ phẩm rồi.
Nhưng hai cái sau lại không phải là thứ thất giai tu luyện giả có thể sử dụng.
Thoáng suy nghĩ một chút. Trịnh Hạo Thiên lại họa một tẩm Quang Đạn phù triện mới. Bất quá, lúc này hắn lại hơi can thiệp một chút, khiến cho phù triện không được hoàn mỹ vô khuyết.
Bất quá, cho dù như thế, khi hắn buông Ngưng Tâm bút xuống, trước mặt vẫn xuất hiện tới mười tẩm Quang Đạn phù triện thượng phẩm và cực phẩm.
Đương nhiên, mấy thứ này đều dùng để che mắt người ngoài, con bài tẩy chân chính của hắn làm sao có thể để người khác dễ dàng biết được.
Nghi ngơi một lát, hắn lại đặt tay lên bảo điển gia truyền.
Lực lượng hắc ám lập tức cuộn trào, ồ ạt đồ vào trong bảo điền gia truyền.
Sau một lát, một vẳng quang mang màu đen kỳ dị đột nhiên xuất hiện, rồi một lần nữa hóa thành một bộ đồ án phù triện trong căn phòng ảm u này.
Hắc ám hệ. thất giai phù triện.
Trịnh Hạo Thiên lặng lẽ quan sát những thông tin liên quan đến loại phù triện này. càng xem. hai mắt hắn càng lúc càng sáng.
Khi một tu luyện giả bước qua cánh cửa lục giai, thăng cấp thành thất giai, thì thực lực của hắn sẽ tăng đột biến.
Quang minh ngọc phù sư khi đạt tới thất giai sẽ luyện chế được phù triện công kích đầu tiên - Quang Đạn phù triện, và hắc ám ngọc phù sư cũng như vậy.
Phù triện công kích thất giai hắc ám hệ. Hủ Thực phù.
Trong loại phù triện này ẩn chứa một lực lượng hắc ám khổng lồ. mà đặc điểm lớn nhất của loại lực lượng hắc ám này chính là hủ thực (ăn môn).
Một khi bị loại phù triện này vỗ trúng, thì vô luận là bản thân tu luyện giả, hay là thần binh bọn họ sử dụng đều sẽ bị lực lượng hắc ám không ngừng ăn môn. Lực lượng hủ thực cường đại tuyệt đổi giống như một con giỏi trong xương, khiến cho người ta cực kỳ đau đầu.
Có lẽ tác dụng phá hoại trong nháy mắt của loại phù triện này không bằng Quang Đạn phù triệnnhưng hiệu lực kéo dài của nó tuyệt đổi sẽ khiên cho người ta giật minh.
Trịnh Hạo Thiên thở ra một hơi thật dài, trong lòng vui sướng vạn phần.
Thắt giai hắc ám phù triện, đối với hắn mà nói, tuyệt đối hữu dụng hơn hắc ám phù triện lục giai nhiều.
Hắc ám hệ lục giai phù triện là Àm Phong phù.
Loại phù triện này có thể tạo ra một cơn âm phong, bao bọc lấy cơ thể người sử dụng, trong thời gian âm phong tồn tại. tất cả khí tức và nhiệt độ cơ thể. sinh mạng đều sẽ được che dấu.
Trong một số trường hợp, đây tuyệt đối là loại phù triện để chạy trốn và bảo vệ minh tốt nhất.
Nhưng đối với kẻ có Mộng Yểm như Trịnh Hạo Thiên mà nói. loại phù triện này lại chẳng khác gì gân gà (bỏ thì thương, vương thì tội).
Bất quá, lần này. Hủ Thực phù lại mang đến cho hắn cực kỳ kinh hỉ.
Không chút do dự. hắn lại lấy ra một tẩm phù triện trắng. Ngưng Tâm bút trong tay hắn lại giống như có được sinh mạnh, phiêu dật bay múa giống như một vật thể sống vậy.
Chỉ trong chốc lát ngẩn ngủi, hắn đã luyện chế thành công một tắm Hủ Thực phù.
Con ngươi khẽ đảo một vòng, hắn nhanh chóng thu tắm phù này lại. Hắc ám hệ phù triện, đổng dạng cũng là một con bài tẩy bảo mệnh của hẩn. Nếu sử dụng thích hợp, nó sẽ phát huy tác đụng không thể tướng tượng được.
Cẩn thận gấp lại bảo điển gia truyền, đổng thời cất vào trong túi không gian.
Khi thực lực hắn khônangừng tăng lên, Trịnh Hạo Thiên càng lúc càng nhận thấy được sự quan trọng và cường đại của cuốn bảo điển gia truyền này.
Bên trong nó, không ngờ có ghi lại phù triện các giai của quang minh hệ và hắc ám hệ. Thậm chí. chẳng những ghi rõ tên gọi. tác dụng mà còn có cả phương pháp luyện chế chỉ tiết.
Đây quả thực là chuyện khó tướng tượng nổi.
Hấn ẩn ước cảm thấy, nhân vật tạo ra quyển bảo điển gia truyền này của Trịnh gia tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản, chỉ là với thực của hắn hiện giờ. vẫn chưa thể tìm hiểu được đến cùng thôi.
Sửa sang lại phòng một chút. Trịnh Hạo Thiên chậm rãi ra ngoài tản bộ.
Diện tích Phiêu Miểu vân Hải rất rộng lớn. nhưng số lượng đệ tử các phái có quyền cư ngụ ở đây lại bị khống chế rất chặt.
Dù sao thực lực và tài lực của bát đại siêu cấp môn phái cũng có giới hạn. không thể nào cung cấp tài nguyên phong phú như vậy cho tất cả mọi người được.
Cho nên, mỗi một đệ tử các phái ở đây đều có một căn đình viên không nhỏ làm chỗ ở riêng. Mà mọi người trên cơ bản đều ở trong đình viện của mình tu luyện, rất ít khi rảnh rỗi ra ngoài đi dạo.
Trịnh Hạo Thiên lặng lẽ đi tới một nơi hoang vấng không người. Hẩn hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn lấy ra một tấm Quang Đạn phù triện thượng phẩm.
Mặc dù trong bảo điển gia truyền đã có nói qua. linh khí sư hai hệ quang ám một khi tấn chức thắt giai, thì phù triện công kích do bọn họ luyện chế ra sẽ có uy lực mạnh hơn phù triện công kích cùng giai khác hệ. Nhưng trước khi tự mình thử nghiệm, hắn vẫn không dám tin tuớng.
Ánh mất tập trung lên một tảng kim thạch thí luyện.
Đây là một loại đá đặc thù mà đám môn hạ đệ tử các phái chuyên môn dùng để thử nghiệm. Loại đá náy rất cứng rắn, kim thạch bình thường không thể so sánh được. Trịnh Hạo Thiên từng sử dụng Vô Tận Kiếm Hải oanh kích lên một tảng kim thạch thí luyện. Kết quả là chỉ đánh vỡ một lớp đá vụn nho nhỏ.
Bởi vậy có thể thấy được, loại kim thạch này cứng rắn đến cỡ nào.
Nhẹ nhàng vung tay lên. Quang Đạn phù triện đã bị xé đôi.
Ngay sau đó. một đạo quang mang chợt bấn ra. giống như một tia chớp, oanh kích lên kim thạch thí luyện....
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào