Chu Trướng, Trịnh Lục, Đoạn Phàm náo thành một đoàn, hào khí rất tốt, rất vui vẻ.
Bùi Ngữ Yên ngồi ở bên người Trần Thanh Đế, nhìn Trần Thanh Đế, hạ giọng nói ra:
- Xem ra tình huống đồ đệ này của ngươi, không phải quá tốt a.
- Ngươi rất quan tâm vấn đề này?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói. Đương nhiên, thanh âm của hắn ép tới rất thấp, trong phòng rượu này, cũng chỉ có Bùi Ngữ Yên là có thể nghe được.
Coi như là tên bảo tiêu cao thủ kia của Đoạn Phàm, cũng đừng muốn nghe đến.
- Thân phận đồ đệ này của ngươi, ngươi có lẽ đã biết a?
Bùi Ngữ Yên trừng hai mắt, thấp giọng nói ra:
- Trước kia, ngươi còn phi thường sùng bái lao cha Đoạn Thiên của hắn đấy.
- Hắc đạo ở thủ đô, trời muốn thay đổi.
Bùi Ngữ Yên nhìn Trần Thanh Đế thờ ơ, nhịn không được mở miệng nói:
- Chẳng lẽ ngươi không quan tâm đồ đệ của ngươi?
- Trời thay đổi hay không, cùng ta không có bất kỳ quan hệ gì.
Vẻ mặt Trần Thanh Đế khinh thường nhìn Bùi Ngữ Yên, nói ra:
- Ngươi sẽ không ngây thơ cho rằng, chỉ là hắc đạo, có thể làm gì được ta chứ?
- Hắc đạo có mạnh hơn nữa, cái kia cũng chỉ là hắc đạo, đương nhiên không cách nào đối kháng cùng chính phủ, quân đội rồi.
Bùi Ngữ Yên mỉm cười, nói ra:
- Chẳng lẽ ngươi không có ý định giúp đồ đệ của ngươi? Hoặc là, giúp thần tượng của ngươi? Đã từng là người ngươi sùng bái.
- Ta phát hiện, ngươi rất nhiều chuyện, làm cho người không thích.
Trong con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một tia chán ghét, cầm lấy một ly rượu đỏ uống vào.
Không thể phủ nhận, rượu đỏ này là hảo tửu, bất quá, cảm giác uống vào trong miệng, thật sự là không có quá nhiều cảm giác.
- Ngươi. . .
Bùi Ngữ Yên nghiến răng nghiến lợi, lại một câu cũng nói không nên lời.
- Sư phụ, cái kia. . .
Đúng lúc này, Đoạn Phàm một mực âm thầm chú ý Trần Thanh Đế, hoạt động thân thể, đi tới bên người Trần Thanh Đế:
- Sư phụ, đệ tử mời người.
- Sư phụ, đệ tử lại mời người. . .
Sau nửa giờ, Đoạn Phàm cảm thấy mình váng đầu hoa mắt, cả thân thể đều lắc lư, nhưng mà, hắn lại phát hiện, Trần Thanh Đế đánh rắm cũng không có.
Sư phụ không uống say, không chóng mặt, sao có thể thu hắn làm đồ đệ a.
Đoạn Phàm, bất kể thế nào nói, ngươi cũng là Tiểu Bá Vương trong rượu, như thế nào nhanh như vậy liền không được? Chiêu bài Tiểu Bá Vương trong rượu, ta cũng không thể đập phá, vì bái sư, tiếp tục uống.
Đoạn Phàm dùng sức lắc đầu, muốn mạnh mẽ để cho mình tỉnh táo lại. Bất quá, hắn không lắc đầu khá tốt, vừa lay đầu, lập tức đầu váng mắt hoa, ngã vào trên người Trần Thanh Đế.
Vù vù. . .
Sau một khắc, Đoạn Phàm nằm ngáy o..o....
Trong nháy mắt nằm ngủ đó, Đoạn Phàm biết rõ, hôm nay uống nhiều rượu như vậy là chùa rồi, còn không có thành công bái sư, đã làm mình uống gục.
Sư phụ là sư phụ, không chỉ có kỹ thuật đua xe ngưu bức, ngay cả uống rượu cũng sắc bén như thế.
Xem ra, đồ vật Đoạn Phàm ta phải học tập, vẫn là nhiều lắm.
- Ngươi trước đưa hắn về, bảo hắn hai ngày nữa đến trường học tìm ta.
Trần Thanh Đế bế Đoạn Phàm uống say lên, giao cho bảo tiêu của Đoạn Phàm.
- Ân!
Tên bảo tiêu kia tiếp nhận Đoạn Phàm, nhẹ gật đầu, quay người đi ra Đế Hào Tửu.
Đoạn Phàm gục xuống, Trịnh Lục cùng Chu Trướng cũng uống không ít, con mắt không mở ra được, nói chuyện cũng bắt đầu không rõ ràng.
- Trần đại thiếu.
Lúc này, Lý Vưu đã đi tới, liếc nhìn Bùi Ngữ Yên, ghé vào bên tai Trần Thanh Đế, thấp giọng nói ra:
- Có biến.
- Bùi Ngữ Yên, ngươi chiếu cố tốt bọn hắn.
Trần Thanh Đế đứng lên, nhìn Lý Vưu nói ra:
- Đi ra ngoài nói.
Nói xong, Trần Thanh Đế mang theo Lý Vưu, đã đi ra khỏi quán bar.
- Chuyện gì?
Ra khỏi quán bar, Trần Thanh Đế hạ giọng nói.
Trần Thanh Đế biết rõ, Lý Vưu nói có biến, tất nhiên không phải việc nhỏ gì. Sự tình Lý Vưu có thể xử lý, sẽ không nói cho Trần Thanh Đế.
Hơn nữa, cũng quyết không phải chuyện tốt.
- Tôi vừa rồi liên hệ Thiết Nam, lại liên lạc không được.
Lý Vưu trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Thiết Nam là một thành viên Huyết Nhận, chỉ cần còn an toàn, sẽ không xuất hiện loại tình huống này.
Thiết Nam đi điều tra Mạnh Ngưng Tuyết, Trần Thanh Đế cũng không phải quá yên tâm, sợ có nguy hiểm gì. Cho nên, Trần Thanh Đế để cho Lý Vưu cùng Thiết Nam giữ liên lạc.
- Đã mất đi liên hệ?
Trong con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang:
- Khoảng cách lần thứ nhất trước đó, liên hệ cùng Thiết Nam, đã qua bao lâu thời gian?
- Ba giờ trước, Thiết Nam còn chủ động gọi điện thoại cho ta.
Lý Vưu trầm giọng nói:
- Nàng nói phát hiện cái gì, ở trong hai giờ, vô luận kết quả như thế nào, đều sẽ gọi cho tôi.
- Ba giờ đi qua, y nguyên không có động tĩnh, tôi chủ động liên hệ nàng. . .
Sắc mặt Lý Vưu thật không tốt:
- Có lẽ Thiết Nam đã xảy ra chuyện.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
- Ta đã biết, ngươi đưa bọn người Chu Trướng trở về đi.
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, lóe ra hàn mang, mặt âm trầm nói ra:
- Sự tình Thiết Nam, giao cho ta.
- Vâng, đại thiếu!
Lý Vưu lên tiếng, quay người đi đến trong quán rượu. Bất quá, trên mặt Lý Vưu tất cả đều là vẻ lo lắng.
Bây giờ Thiết Nam đã rời Huyết Nhận, nhưng mà, nàng đã từng là một thành viên Huyết Nhận, càng là đồng đội đồng sanh cộng tử với Lý Vưu.
Trước đó lần thứ nhất ở Linh Vụ Sơn, nếu như không phải Trần Thanh Đế xuất hiện, bọn hắn sẽ chết cùng một chỗ.
Ở bên trong Huyết Nhận, tất cả bọn hắn đều là huynh muội, là chiến hữu.
Vô luận là ai xảy ra chuyện, những người khác đều sẽ rất quan tâm.
- Tạ Khinh Diệu, nếu như ngươi dám giết Thiết Nam, ta tất sẽ không bỏ qua ngươi.
Toàn thân Trần Thanh Đế tràn ngập sát khí khổng lồ, đối với Tạ Khinh Diệu triệt để động sát cơ.
Thiết Nam, nguyên danh Tạ Khinh Nhu, đây chính là chị gái của Tạ Khinh Diệu.
Nếu như Tạ Khinh Diệu ngay cả chị gái của nàng cũng giết, người như vậy, vô luận lớn lên như thế nào, xinh đẹp ra sao, Trần Thanh Đế cũng không ngại diệt sát.
Hơn nữa, hiện tại Thiết Nam là lực lượng trong tay Trần Thanh Đế hắn.
Nhìn Chu Trướng cùng Trịnh Lục uống say thần trí không rõ, được Thẩm Kỳ và Lý Vưu nâng lên đưa vào xe, rời khỏi Đế Hào Tửu, Bùi Ngữ Yên cũng đi tới bên người Trần Thanh Đế.
- Trần Thanh Đế, xảy ra chuyện gì?
Bùi Ngữ Yên cũng không phải là không có nghe lén, nhưng nàng lại phát hiện, dùng thực lực của nàng, một câu cũng nghe không được.
Chết tiệt là, thời điểm Trần Thanh Đế và Lý Vưu nói chuyện với nhau, là đưa lưng về phía quán bar, năng lực đọc môi của Bùi Ngữ Yên cũng mất đi tác dụng.
Căn bản là nhìn không tới môi của Trần Thanh Đế cùng Lý Vưu, còn đọc môi cái gì?
- Tính tiền chưa?
Trần Thanh Đế cũng không trả lời vấn đề của Bùi Ngữ Yên, mà là nhàn nhạt hỏi.
Phải biết rằng, Đoạn Phàm đã uống say rồi, sớm ly khai, nhưng tiền là phải trả đó.
- Ta đã trả tiền rồi, không cần cảm tạ ta, bữa nay coi như là ta mới.
Bùi Ngữ Yên nhướng nhướng mày, ngoài miệng nói như vậy, nhưng trên mặt lại lộ ra: Trần Thanh Đế, ngươi nên biểu lộ cảm tạ như thế nào.
- Với ta còn tính rõ ràng như vậy làm gì? Ngươi là vị hôn thê của ta a.
Trần Thanh Đế nhíu mày, đi tới trước xe của hắn, mở cửa xe chui vào:
- Ta còn có việc.
Nói xong, Trần Thanh Đế khởi động xe, nhìn cũng không nhìn Bùi Ngữ Yên, ra khỏi nhà hàng.
- Trần Thanh Đế, ngươi... ngươi hơi quá đáng.
Sắc mặt Bùi Ngữ Yên khó coi không thôi, nhìn BMW màu trắng ly khai, cắn răng mở miệng.
Nếu không phải cố kỵ hình tượng, còn có nhiều người nhìn xem như vậy, Bùi Ngữ Yên cần phải nhảy dựng lên chửi ầm.
Quá phận!
Quá phận!
- Hừ hừ, Trần Thanh Đế, ta quyết sẽ không bỏ qua ngươi.
Bùi Ngữ Yên chui vào Ferrari, khởi động xe, nhấn ga xông ra ngoài.
Rất nhanh biến mất trong đêm tối.
Ông...
BMW trực tiếp vọt vào trong biệt thự, dừng ở trước cửa, Trần Thanh Đế mở cửa xe, mặt âm trầm đi xuống xe, thẳng đến lầu hai.
Về phần xe, chỉ để ở trong sân biệt thự.
- Trần đại thiếu hôm nay là làm sao vậy? Xem ra rất tức giận, hơn nữa, còn tản ra một cổ sát khí làm cho lòng người rung động.
Liễu Nhất Thôn tiềm phục ở chỗ tối, trong lòng run lên, nhíu mày.
Sự tình mất đi liên hệ với Thiết Nam, Liễu Nhất Thôn cũng không biết, dù sao, hắn chỉ phụ trách bảo hộ Trần Hương Hương, không biết những chuyện này.
Liền Liễu Nhất Thôn cũng như thế, chớ nói chi là những quân nhân không phải thành viên Huyết Nhận. Nguyên một đám, đều bị sát khí trên người Trần Thanh Đế trấn trụ.
Phanh!
Đúng lúc này, một tiếng vang thật lớn đột nhiên vang lên, cửa phòng Mạnh Ngưng Tuyết, trực tiếp bị Trần Thanh Đế đá văng. Mạnh Nữ Thần nằm ở trên giường, trong lòng run rẩy, rất nhanh đứng lên.
Bất quá, trong con ngươi của Mạnh Ngưng Tuyết, lập tức hiện lên một tia hưng phấn:
- Chẳng lẽ Trần Thanh Đế rốt cục nhịn không được, muốn dùng sức mạnh sao? Cơ hội của ta đã đến.
Ở lại trong biệt thự, Mạnh Ngưng Tuyết một mực đều không được tự nhiên, khắp nơi cẩn thận từng li từng tí, sợ Trần Thanh Đế đột nhiên hạ độc thủ đối với nàng.
Minh đao dễ tránh, ám tiễn khó phòng a.
Lấy thủ đoạn trước kia của Trần đại thiếu, mặc dù Mạnh Ngưng Tuyết không có bái kiến, nhưng cũng đã được nghe nói. Thực tế là sau khi nàng vào biệt thự, còn cố ý nghe ngóng tư liệu về Trần Thanh Đế.
Cặn bã!
Cặn bã!
Cực phẩm cặn bã!
Cái này cũng khiến cho Mạnh Ngưng Tuyết càng thêm bức thiết tìm lý do rời khỏi biệt thự, thoát ly khổ hải. Hơn nữa, phương thức tốt nhất là, chờ Trần Thanh Đế dùng sức mạnh đối với nàng.
Kể từ đó, lý do Mạnh Nữ Thần ly khai biệt thự liền lớn hơn.
Bất quá rất nhanh, vẻ hưng phấn trong con ngươi của Mạnh Ngưng Tuyết liền bị quét sạch, mà chuyển biến thành tim đập nhanh, tim đập nhanh đến từ sâu trong linh hồn.
Sát khí trên người Trần Thanh Đế phát ra, thật sự là quá cường liệt, áp bách Mạnh Ngưng Tuyết có chút không thở nổi.
Sợ!
Lần thứ nhất, Mạnh Ngưng Tuyết cảm thấy Trần Thanh Đế vô cùng đáng sợ, cho dù là thời điểm nàng đối mặt sư phụ thần bí, cũng không có sợ hãi như hiện tại.
- Nói, hiện tại Thiết Nam thế nào, bị các ngươi giết? Hay là bị các ngươi bắt?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Trần Thanh Đế cũng không có quanh co lòng vòng, thẳng vào chủ đề.
Thiết Nam là điều tra Mạnh Ngưng Tuyết, bởi vì có chỗ phát hiện, mới đột nhiên mất liên hệ. Trần Thanh Đế không xác định có phải Tạ Khinh Diệu làm hay không, nhưng tuyệt đối cùng Mạnh Ngưng Tuyết có quan hệ.
Tìm Tạ Khinh Diệu, không bằng tìm Mạnh Ngưng Tuyết.
Quan trọng chính là, Trần Thanh Đế không biết Tạ Khinh Diệu hiện tại ở địa phương nào. Nếu như có thể tìm được Tạ Khinh Diệu, là có thể tìm được Thiết Nam rồi.
- Cái gì Thiết Nam, ta không biết.
Mạnh Ngưng Tuyết không dám nhìn Trần Thanh Đế, bất quá, thật sự nàng không biết có người tên Thiết Nam này tồn tại.
- Ta nhìn ngươi là muốn chết.
Linh khí trong cơ thể Trần Thanh Đế lập tức bộc phát, sát khí càng mạnh, trong toàn bộ phòng ngủ, đều tràn ngập sát khí khổng lồ.
Sát khí!
Sát khí đầm đặc đến gần như thực chất, đem trọn biệt thự, tất cả đều bao phủ.
- Trần Thanh Đế, ta thật không biết ngươi nói Thiết Nam là ai, ta thật sự không biết nàng, càng chưa từng gặp qua nàng.
Mạnh Ngưng Tuyết bị sát khí của Trần Thanh Đế phát ra, bức lui một bước, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt.
Không chỉ có như thế, Mạnh Ngưng Tuyết còn hoảng sợ phát hiện, không khí bốn phía đều giống như bị sát khí kia thay thế, làm cho nàng cảm thấy không cách nào hô hấp.
Có loại cảm giác thiếu dưỡng khí.
- Thiết Nam?
Liễu Nhất Thôn tiềm phục trong sân biệt thự, chấn động toàn thân, sắc mặt lập tức trở nên khó coi không thôi, hắn biết rõ, Thiết Nam đã xảy ra chuyện.
Rốt cuộc cũng biết, vì cái gì Trần Thanh Đế sẽ phát ra sát khí mãnh liệt, muốn giết người như thế.
Hết thảy đều là vì Thiết Nam.
Hiện tại mặc dù Thiết Nam ly khai Huyết Nhận, đã trở thành lực lượng trong tay Trần Thanh Đế, nhưng vẫn là đồng đội của Liễu Nhất Thôn hắn.
Ý thức được Thiết Nam gặp chuyện không may, Liễu Nhất Thôn cũng bất chấp nhiều như vậy, trực tiếp từ chỗ tối lách mình đi ra, vọt vào trong biệt thự, đi tới lầu hai.
- Trần đại thiếu, Thiết Nam nàng. . . , nàng làm sao vậy?
Liễu Nhất Thôn vọt tới bên người Trần Thanh Đế, vẻ mặt lo lắng, trong ánh mắt nhìn về phía Mạnh Ngưng Tuyết, tràn đầy địch ý.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Đã mất liên hệ.
- Đã mất liên hệ?
Sắc mặt Liễu Nhất Thôn lập tức trở nên khó coi không thôi, với tư cách thành viên Huyết Nhận, còn là tiểu đội trưởng, đương nhiên biết rõ, mất đi liên hệ ý vị như thế nào.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, lần nữa đem ánh mắt rơi vào trên người Mạnh Ngưng Tuyết:
- Mạnh Ngưng Tuyết, xem ra, ngươi thật sự sống không kiên nhẫn được nữa.
- Ngươi không phải là đối thủ của nàng, ta sẽ đích thân giết nàng.
Không phải là đối thủ của nàng?
Trong nội tâm Liễu Nhất Thôn ngưng tụ, vô cùng chấn động, bất quá hắn biết rõ, Trần Thanh Đế là quyết sẽ không lừa gạt hắn.
Nói hắn không phải đối thủ của Mạnh Ngưng Tuyết, Liễu Nhất Thôn hắn quyết không phải là đối thủ của Mạnh Ngưng Tuyết.
Đối với cái này, Liễu Nhất Thôn tin tưởng vững chắc không nghi ngờ.
Bởi vì Trần Thanh Đế rất mạnh.
Mặc dù nói, Liễu Nhất Thôn hắn muốn đích thân giết Mạnh Ngưng Tuyết báo thù cho Thiết Nam, nhưng mà hắn lại tinh tường biết rõ, thực lực của mình không đủ.
Không phải là đối thủ, còn động thủ, đó là gây thêm phiền cho Trần Thanh Đế.
- Mạnh Ngưng Tuyết, ta cho ngươi thêm một cơ hội, nói cho ta biết, hiện tại Thiết Nam ở nơi nào?
Mạnh Ngưng Tuyết biết rõ, Trần Thanh Đế thật sự sẽ động thủ, sẽ giết nàng.
Hơn nữa lúc này, Trần Thanh Đế tản ra sát khí làm cho nàng cơ hồ hít thở không thông, rất mạnh, nàng căn bản cũng không phải là đối thủ, ngay cả khả năng chạy trốn cũng không lớn.
- Ta thật không biết ngươi nói cái gì, ta cũng không biết Thiết Nam, càng chưa từng gặp qua Thiết Nam.
Trong lòng Mạnh Ngưng Tuyết trầm xuống, nói ra:
- Ta thừa nhận, ngươi rất mạnh, ta cũng nhìn sai rồi, ngươi muốn giết ta, cũng có thể làm được. Nhưng mà, ta thật không biết Thiết Nam là ai.
- Tốt, rất tốt.
Trần Thanh Đế cười lạnh không thôi, hắn có thể nhìn ra, Mạnh Ngưng Tuyết không có nói dối. Thậm chí là, Trần Thanh Đế phái người điều tra chuyện của nàng, nàng cũng không biết.
Nhưng mà, Thiết Nam cũng là bởi vì điều xa Mạnh Ngưng Tuyết, hiện tại mới có thể mất tích.
Sống không gặp người, chết không thấy xác.
Hiện tại thời gian còn ngắn, có lẽ tiếp qua một đoạn thời gian ngắn, thi thể của Thiết Nam cũng sẽ bị ném vào biệt thự, từ đó cảnh cáo Trần Thanh Đế, không cần tiếp tục điều xa.
- Ngươi không biết Thiết Nam, nhưng ngươi nhất định nhận thức Tạ Khinh Diệu a.
Trần Thanh Đế mục quang như đuốc, gắt gao nhìn chằm chằm vào hai mắt Mạnh Ngưng Tuyết.
- Ta không biết.
Nghe Trần Thanh Đế nói tới Tạ Khinh Diệu, ở chỗ sâu trong con ngươi của Mạnh Ngưng Tuyết hiện lên một tia bối rối không thể phát giác, cao thủ, thật đúng là đừng nghĩ phát hiện.
Bất quá, Trần Thanh Đế lại nhìn rất rõ ràng.
- Ngươi không biết Thiết Nam, ta biết rõ ngươi không có nói dối. Bất quá, ngươi nói không biết Tạ Khinh Diệu, lại là nói dối.
Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Mạnh Ngưng Tuyết, ta cho ngươi biết, trong mắt của ta, vô luận nam nhân hay là nữ nhân, vô luận nữ nhân này lớn lên xinh đẹp thế nào, chỉ cần chọc giận ta, ta sẽ giết không tha.
- Thật đáng tiếc, ngươi chọc giận ta.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Nói đến đây, Trần Thanh Đế cũng không nói nhảm, thân thể khẽ động, tốc độ lập tức bộc phát, rất nhanh công kích tới Mạnh Ngưng Tuyết.
Ra tay, không chút lưu tình.
- Ngươi. . .
Mạnh Ngưng Tuyết không nghĩ tới, Trần Thanh Đế sẽ gọn gàng như thế, sẽ thật sự động thủ đối với nàng, hơn nữa nhìn bộ dáng, thật sự là muốn giết nàng.
Oanh!
Mạnh Ngưng Tuyết chấn động toàn thân, dị năng xông mạnh, mặc dù nàng biết, mình không phải đối thủ của Trần Thanh Đế. Nhưng mà, bảo nàng ngồi chờ chết, đó là quyết không có khả năng.
Giờ khắc này, Trần Thanh Đế căn bản cũng không có thương hương tiếc ngọc gì, là thật sự hạ sát thủ, giết Mạnh Ngưng Tuyết nàng.
Phản kháng.
Không đến tình trạng vô lực phản kháng, Mạnh Ngưng Tuyết đương nhiên phải phản kháng, vì có thể sống mà phản kháng.
- Tinh thần dị năng của ngươi, so với Tạ Khinh Diệu còn yếu hơn một ít.
- Cút cho ta!
Trần Thanh Đế gầm nhẹ một tiếng, một cổ lực lượng tinh thần khổng lồ, nhắm tinh thần dị năng của Mạnh Ngưng Tuyết tập kích mà đến, tiến hành nghiền áp phản công.
Ở trước mặt Trần Thanh Đế chơi tinh thần dị năng?
Tìm tai vạ sao?
Phốc!
Chỉ là một tiếng gầm nhẹ, Mạnh Ngưng Tuyết liền trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, cả thân thể rất nhanh lui về phía sau, sắc mặt cũng lập tức trở nên trắng bệch.
Không chỉ có như thế, thân thể Mạnh Ngưng Tuyết lắc lư lợi hại, cảm giác trời đất quay cuồng.
Tinh thần của Mạnh Ngưng Tuyết, bị tổn thương nghiêm trọng.
Vèo!
Tiếng xé gió vang lên, một đạo phi tiêu tản ra hàn mang, cấp tốc kích bắn đến Trần Thanh Đế.
Oanh!
Một tiếng vang trầm đục, trên người Trần Thanh Đế tràn ngập Liệt Hỏa rào rạt, bất quá, chỉ là cực hạn ở quanh thân của hắn.
Bất kể nói thế nào, biệt thự này cũng là của Trần Thanh Đế hắn, đốt đi rất đáng tiếc.
Lập tức, Trần Thanh Đế đối với phi tiêu kích xạ mà đến kia một trảo, phi tiêu kia trực tiếp ngưng lại cách Trần Thanh Đế nửa mét.
Không tiến, không rơi, cứ như vậy huyền phù giữa không trung, dùng một xu thế kích xạ tới Trần Thanh Đế, đình trệ.
Gặp được một màn này, Liễu Nhất Thôn toàn thân rung mạnh, trên người Trần Thanh Đế tràn ngập Liệt Hỏa đã phi thường khủng bố, làm cho Liễu Nhất Thôn chấn kinh rồi.
Bất quá, với tư cách một thành viên Huyết Nhận, Liễu Nhất Thôn đương nhiên biết rõ Dị Năng giả tồn tại. Chỉ là, hắn như thế nào cũng thật không ngờ, Trần Thanh Đế dĩ nhiên là một dị năng giả.
Hỏa Dị Năng giả!
Càng làm cho Liễu Nhất Thôn rung động chính là, phi tiêu vậy mà ngưng lại, rất rõ ràng, là vì dị năng của Trần Thanh Đế.
Đình trệ trên không trung?
Khống vật?
Liễu Nhất Thôn lập tức không bình tĩnh rồi, đây quả thực là quá không thể tưởng tượng nổi, quá truyền thuyết rồi.
Coi như là Dị Năng giả, cũng không làm được điểm này a.
Chẳng lẽ là bởi vì, dùng thực lực của mình, còn không có tư cách tiếp xúc đến tầng này sao? Khi Dị Năng giả cường hãn đến trình độ nhất định, có thể khống vật?
Không biết, Liễu Nhất Thôn không biết.
Nhưng mà, sự thật lại bày ở trước mặt Liễu Nhất Thôn.
- Thiết Nam không chết, nàng ở trên tay của ta.
Đúng lúc này, từ bên ngoài biệt thự, truyền đến một thanh âm cực kỳ Phiêu Miểu:
- Đình chỉ hết thảy hành động của ngươi, ta sẽ thả Thiết Nam an toàn trở về.
Đây là thanh âm một nữ nhân, bất quá, chỉ là nghe thanh âm, căn bản là phân biệt không ra, người này bao nhiêu tuổi.
Còn một điều nữa là, Trần Thanh Đế có thể khẳng định, thanh âm này là cố ý ngụy trang, mà không phải thanh âm thật của nữ nhân này.
Từ thanh âm này là nhận không ra người.
Bất quá, Trần Thanh Đế cũng không có nghĩ nhiều như vậy, thân thể khẽ động, một chưởng đánh vào trên cổ Mạnh Ngưng Tuyết, trực tiếp đánh ngất Mạnh Ngưng Tuyết đi.
Chợt...
Trần Thanh Đế hoạt động rất nhanh ở trên người Mạnh Ngưng Tuyết, một cái trận pháp phong ấn, trong khoảnh khắc hoàn thành.
Tinh thần dị năng của Mạnh Ngưng Tuyết, trực tiếp bị phong ấn, cái này làm cho Mạnh Ngưng Tuyết tạm thời biến thành một nữ nhân hơi có chút thực lực.
Ít nhất, trước khi trận pháp phong ấn bị giải trừ, là như thế.
Có Liễu Nhất Thôn nhìn xem, Mạnh Ngưng Tuyết là trốn không thoát.
Hiện tại Mạnh Ngưng Tuyết, căn bản không phải là đối thủ của Liễu Nhất Thôn, ngay cả một quân nhân bình thường, cũng có thể đơn giản bắt Mạnh Ngưng Tuyết.
Cho nên, để cho Liễu Nhất Thôn nhìn Mạnh Ngưng Tuyết, Trần Thanh Đế còn là phi thường yên tâm.
- Coi chừng nàng.
Trần Thanh Đế ném Mạnh Ngưng Tuyết lên giường, lập tức, thân thể khẽ động, rất nhanh đi ra khỏi biệt thự. Hắn phải biết, rốt cuộc là ai đang làm thần bí.
Căn cứ Trần Thanh Đế suy đoán, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, đêm đó Mạnh Ngưng Tuyết lặng lẽ đi ra ngoài gặp người, là gặp người này.
- Trốn chỗ nào.
Trần Thanh Đế nhìn phía xa, một nữ nhân bận trang phục màu đen, lạnh quát một tiếng, rất nhanh truy kích tới.
- Đồ vật nhận không ra người, đi chết đi.
Tốc độ của nữ nhân rất nhanh, cực nhanh, coi như là Trần Thanh Đế toàn lực bộc phát, cũng đuổi không kịp tốc độ nữ nhân kia.
Nữ nhân kia, chỉ là cho Trần Thanh Đế một cái bóng lưng.
Oanh!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Ngọn lửa trên người Trần Thanh Đế, như là Hỏa Vân, bao phủ nữ nhân kia mà đi.
- Đây là Hỏa Dị Năng? Hỏa Dị Năng thật quỷ dị.
Nữ nhân phát ra một tiếng ngạc nhiên, bất quá, lại không quay đầu lại, một cổ tinh thần dị năng khổng lồ từ trong cơ thể nàng bộc phát.
Dưới tác dụng tinh thần dị năng cường đại, hoa cỏ cây cối bốn phía, ngay ngắn di động, như là mọc ra con mắt, rất nhanh công kích tới Trần Thanh Đế.
Rầm rầm...
Lúc này, Liệt Hỏa càng mạnh, hoa cỏ cây cối lập tức bị đốt thành tro tàn, ngay cả đá ở trong ngọn lửa của Trần Thanh Đế, cũng hóa thành tro tàn.
- Thiết Nam sẽ trở lại.
Trong hư không, truyền đến thanh âm Phiêu Miểu, Trần Thanh Đế phát hiện, nữ nhân trang phục hắc y kia, đã biến mất trong đêm tối.
Tốc độ, cực nhanh!
Nhanh đến cực hạn, ít nhất, không phải Trần Thanh Đế hiện tại có thể so sánh.
- Ta cảnh cáo ngươi, nếu như Thiết Nam mất một sợi tóc, ta cũng quyết không bỏ qua các ngươi.
Trần Thanh Đế đối với hư không, lạnh giọng quát.
Sát khí xông mạnh, Trần Thanh Đế hắn tuyệt đối là rất nghiêm túc.
- Thiết Nam hiện tại rất tốt.
Thanh âm Phiêu Miểu lần nữa vang lên, lập tức, biến mất vô tung vô ảnh. Trần Thanh Đế biết rõ, nữ nhân hắc y kia nghe được.
- Tinh thần dị năng thật cường hãn, vậy mà làm được khống vật.
Trần Thanh Đế ngừng lại, cũng không có tiếp tục truy kích. Đồng thời, Liệt Hỏa quanh thân Trần Thanh Đế, cũng rất nhanh biến mất, thu vào trong cơ thể.
Sở dĩ Liệt Hỏa của Trần Thanh Đế cường hãn, hoàn toàn là vì linh khí gia trì.
Do đó khiến cho hỏa diễm của Trần Thanh Đế, trở nên càng thêm sắc bén, càng thêm cường đại. Thật có thể nói là, gặp cái gì đốt cái đó, coi như là kim cương, cũng có thể hòa tan.
Đương nhiên, thời gian hơi lâu một chút, cũng sẽ hóa thành tro bụi.
- Tạ Khinh Diệu, Mạnh Ngưng Tuyết, tất cả đều là tinh thần dị năng, còn có... Bùi Ngữ Yên!
Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, hai con ngươi híp lại thành một tuyến:
-Bùi Ngữ Yên cùng các nàng có quan hệ gì hay không? Tinh thần dị năng của Bùi Ngữ Yên, cũng cường hãn đến tình trạng làm cho người ta tức lộn ruột.
- Có thể hay không...
Trong nội tâm Trần Thanh Đế sinh ra một cách nghĩ đáng sợ, nhịn không được thầm nghĩ:
- Nữ nhân này, sẽ không phải là Bùi Ngữ Yên chứ?
- Phải? Đồng dạng đều có tinh thần dị năng khiến người tức lộn ruột.
Trong lòng Trần Thanh Đế phân tích:
- Không phải? Dáng người các nàng tuy đều không tệ, nhưng lại không giống nhau, thanh âm cũng bất đồng.
- Ngụy trang? Vô luận là dáng người, thanh âm, đều có thể tiến hành ngụy trang.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ:
- Mà thanh âm nữ nhân này, hoàn toàn chính xác là có dấu vết ngụy trang.
- Không cần biết ngươi là ai, ta nhất định sẽ bắt được ngươi.
Trần Thanh Đế không dám xác định, nữ nhân này có phải Bùi Ngữ Yên hay không, dù sao, cái này quá không thể tưởng tượng rồi.
Phải biết rằng, Mạnh Ngưng Tuyết và Bùi Ngữ Yên tầm đó, rõ ràng không biết. Không chỉ có như thế, Mạnh Ngưng Tuyết đối với Bùi Ngữ Yên còn không phục, thường xuyên khiêu khích.
Đây hết thảy quyết không phải ngụy trang, Trần Thanh Đế có thể tinh tường nhìn ra.
Không nghĩ ra, Trần Thanh Đế cũng không nghĩ tiếp, bất kể là ai, chỉ cần uy hiếp được Trần Thanh Đế, kết quả kia chỉ có… chết.
Giống như là Mạnh Ngưng Tuyết, nếu như không phải hắc y nữ nhân kia đột nhiên ra tay, tất nhiên sẽ chết ở trong tay Trần Thanh Đế.
Một chút may mắn cũng sẽ không có.
Bây giờ đối phương lựa chọn thỏa hiệp, nói qua sẽ thả Thiết Nam, hơn nữa, dùng thực lực của Trần Thanh Đế, coi như là muốn lưu người lại, cũng làm không được.
Trần Thanh Đế cũng không thể tránh được.
- Thực lực, ta phải nhanh tăng tu vi của mình lên mới được.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế không hề dừng lại, thân thể khẽ động, rất nhanh về tới biệt thự.
- Trần đại thiếu.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế đã về, ở chỗ sâu trong con ngươi Liễu Nhất Thôn hàn mang bắn ra bốn phía, có mấy lần, hắn nhịn không được muốn động thủ giết Mạnh Ngưng Tuyết.
- Không cần lo lắng, Thiết Nam không bao lâu sẽ trở lại.
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến, nói ra:
- Thiết Nam coi như là mất một cọng tóc, ta cũng sẽ giết các nàng.
Các nàng?
Hắc y nữ nhân thần bí, Mạnh Ngưng Tuyết, Tạ Khinh Diệu, tất cả đều ở trong các nàng.
- Liễu Nhất Thôn, ngươi đi về trước đi.
Trần Thanh Đế vung tay lên, cái phi tiêu trên mặt đất kia bay lên, đã rơi vào trong tay Trần đại thiếu.
Nhìn thấy một màn này, Liễu Nhất Thôn lại chấn kinh rồi, bất quá, lại không có mãnh liệt như vừa mới bắt đầu.
- Vâng, Trần đại thiếu.
Không thể phủ nhận, thấy tận mắt toàn thân Trần Thanh Đế là hỏa, lại có thể khống vật, Liễu Nhất Thôn đối với Trần Thanh Đế càng thêm sùng bái.
Trước kia sùng bái, là vì Trần Thanh Đế cứu bọn hắn, để cho Liễu Nhất Thôn biết rõ, Trần Thanh Đế rất mạnh. Nhưng mà, về phần mạnh như thế nào, Liễu Nhất Thôn hắn cũng không có nhìn thấy.
Chỉ là một loại tưởng tượng mà thôi.
Hiện tại, lại tận mắt nhìn đến rồi.
Hỏa Dị Năng giả.
Đã cường đại đến tình trạng có thể khống vật.
Loại rung động này, so sánh với trong tưởng tượng, thì càng thêm mãnh liệt.
Nhìn thấy Liễu Nhất Thôn ly khai, Trần Thanh Đế đóng cửa phòng Mạnh Ngưng Tuyết lại, cầm cái phi tiêu kia, về tới trong phòng của mình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương