"Tứ đại đế tử" thân phận phi phàm, đều được trưởng lão và chưởng môn xem trọng."Lý Kiền Thiên" thân phận tuy hiển hách nhưng cho dù trưởng lão sau lưng có tức giận cũng không thể trách tội lên người của bọn họ.
- Không phải.
Lý Hồng Hoang lắc đầu:
- Lúc chúng ta phát hiện thì cũng cho rằng hắn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng mà không ngờ rằng tâm mạch của hắn vẫn còn đập yếu ớt. Nếu như không chú ý sẽ không phát hiện ra được. Ta cùng huyền Hoàng sư huynh đặc biệt bảo vệ tâm mạch của hắn, nghĩ tới bảo trụ hắn một hơi cũng xem như tận nhân sự, xem có thể cứu hắn được hay không.
- Ah?
Trong lòng Trường Sinh đế tử hơi động, sau đó dường như cũng phát hiện vấn đề, kinh dị nói:
- Quả là thế.
Đát!
Kim quang khởi động, trường sinh tiên khí mênh mông cuồn cuộn giống như biển bay ra bên ngoài. Bước chân Trường Sinh đế tử di động đi tới chỗ của "Lý Kiền Thiên".
Phanh!
Lúc đi qua Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang thì thân hình Trường Sinh đế tử hơi dồn, đột nhiên bước chân giẫm mạnh, sông núi chấn động, hai người lập tức một luồn chân khí cường đại cổ xưa đánh vào trong cơ thể, trong nháy mắt chân khí kịch độc làm khó hai người cũng được giải trừ, đồng thời tiên khí mênh mông cuồn cuộn trực tiếp quét qua đạo quả.
Oanh!
Độc khí "Tương Liễu" dâng lên, một đạo nước biển chảy ra ngoài. Từng tia tiên khí xâm nhập vào đạo quả đại viên mãn, nó lập tức , trong ngoài vầng sáng, khôi phục đổi mới hoàn toàn.
- Đa tạ sư huynh!
Tinh thần Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang chấn động, cười gập cả lưng sau đó rất vui lòng phục tùng.
Kịch độc "Thượng cổ Tương Liễu" dung hợp yêu khí cực kỳ khó chơi. Hai người cố gắng hồi lâu nhưng cũng chỉ trì hoãn lại chứ không phải trấn áp..
Bọn họ chiến đấu với "Phổ Lạc Tư" hóa thân "Thượng cổ Tương Liễu ", kịch chiến lâu nhất và cũng bị trúng độc nặng nhất.
Hai người dùng rất nhiều phương pháp nhưng chẳng làm gì được, "Trường Sinh đế tử" vừa tới chỉ cần phất tay một cái là xua tan kịch độc "Tương Liễu" thành vô hình, thậm chí công lực của hai người khôi phục viên mãn.
Tuyệt học của "Tứ đại đế tử" hiển thị rõ ràng không thể nghi ngờ!
Trường Sinh đế tử không có nhiều lời, chỉ gật đầu mà thôi, đi vào cung điện đứng gần "Lý Kiền Thiên".
Ông!
Một đạo tiên khí tiến sâu vào trong người Lý Kiền Thiên.
- Ồ?
"Trường Sinh đế tử" hơi ồ một tiếng, kinh ngạc nhìn qua Lý Kiền Thiên, trong mắt hiện kỳ quang.
- Có ý tứ... , chuôi pháp kiếm trong mắt của hắn là ai làm?
Trong lòng hai người trầm xuống, Trường Sinh đế tử nói câu này kỳ thật là hỏi ai đã giết Lý Kiền Thiên.
Lý Hồng Hoang trầm mặc không nói, lúc kịch chiến hắn đặt tâm ý lên "Phổ Lạc Tư" và chín đại "Yêu tộc lãnh chúa", căn bản không có chú ý tới Lý Kiền Thiên trúng kiếm như thế nào.
Pháp kiếm là pháp bảo sử dụng rộng rãi nhất trong giới tiên đạo, Tiên Đạo Đại Thế Giới có ngàn vạn thanh pháp kiếm, muốn bằng vào một thanh "Pháp kiếm " tập trung thân phận hung thủ là không thể nào.
- Chúng ta đều không có nhìn thấy. Nhưng ta có một loại cảm giác, nếu như ta đoán không sai thì chuôi kiếm nầy vô cùng có khả năng chính là của tên đệ tử Thần Tiêu Tông mà chúng ta đuổi bắt.
Bên cạnh Dương Huyền Hoàng trầm mặc một lát, mở miệng nói.
- Ah? Các ngươi nói chính là Thần Tiêu Tông Lâm Hi, hắn cấu kết với yêu tộc trong phong bạo chi môn đối phó Lý Kiền Thiên?
Ánh mắt Trường Sinh đế tử lóe lên, trong khoảng thời gian ngắn đã hiểu rõ những suy nghĩ trong lời nói của Dương Huyền Hoàng.
- Vâng!
Dương Huyền Hoàng gật gật đầu.
Tuy không muốn thừa nhận nhưng là Yêu tộc không có khả năng biết rõ mưu kế "Giương đông kích tây ", "Điệu hổ ly sơn", cũng không có khả năng ám toán "Lý Kiền Thiên" có tu vi cao hơn chúng một bậc.
- A! Có ý tứ, một thanh pháp kiếm có thể ám toán cường giả ‘ ba quả chi cảnh ’... , nếu ta nhớ không lầm Lâm Hi kia còn chưa có tu vi thánh tử nha?
Trường Sinh đế tử cười nói.
- Vâng.
Dương Huyền Hoàng cảm giác trên mặt như bị cái tát.
- A, có thể bằng vào một thanh pháp kiếm chém giết Kiền Thiên Sư đệ, cả Tiên Đạo Đại Thế Giới trong hàng ngũ Pháp Lực Kỳ chỉ sợ cũng chỉ có hắn là làm được, có trí tuệ và thủ đoạn này trách không được hắn nhiều lần phá vỡ kế hoạch của các ngươi, còn chạy trốn trong mắt các ngươi.
Trường Sinh đế tử thản nhiên nói.
- Sư huynh, ý của ngươi là...
Lý Hồng Hoang nghe vậy lập tức cảm thấy nội tâm trầm xuống, cảm giác hy vọng xa vời. So với việc của Lâm Hi thì hắn càng quân tâm sinh tử của Lý Kiền Thiên.
- Yên tâm đi, ... Hắn còn chưa có chết!
Trường Sinh đế tử gạt bỏ suy đoán của Lý Hồng Hoang, gương mặt của hắn có mây mù tiên khí che phủ cho nên không thấy rõ ràng:
- A, cũng không biết do hắn mạng lớn hay khả năng vận dụn pháp kiếm của Lâm Hi rất cao. Trong đầu người có vài khe hở phi thường ẩn mật, cho dù dùng tiên khí dò xét cũng không rõ ràng.
- Một kiếm của tên đệ tủ Thần Tiêu Tông xuyên thủng qua con mắt của Lý Kiền Thiên, xuyên thủng qua khe hở và đâm thẳng vào trong não. Nhưng mà mạng của Kiền Thiên sư đệ không mất chính là do lúc trúng kiếm trong lòng có oán khí nên bảo hộ được một tia tâm mạch cuối cùng. Hai cái phối hợp khiến hắn sống tới bây giờ.
"Trường Sinh đế tử" nói xong tay phải duỗi ra điểm lên trán của Lý Kiền Thiên một cái.
Phanh!
Một đạo tiên khí mãnh liệt tiến vào trong óc của Lý Kiền Thiên. Thân hình "Lý Kiền Thiên" chấn động, bờ môi nhếch lên và gương mặt hơi hồng lại.
- Sư đệ!
Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang vui mừng quá đỗi..
Trong "Tứ đại đế tử" thì "Trường Sinh đế tử" là người thiện trị liệu nhất. Đây cũng là nguyên nhân hai người mời "Trường Sinh đế tử" tới đây. Hôm nay quả nhiên hữu hiệu.
- Tốt rồi! Ta đã bảo vệ đại não của hắn rồi. Hắn hiện tại cho dù muốn chết cũng không chế được. Nhưng mà mầm tai vạ thì khó tránh khỏi. Không tu dưỡng mấy tháng là không khỏi được, Kiền Thiên giao cho ta. Chuyện tại đây do các ngươi quyết định lưu hay ở.
Âm thanh của Trường Sinh đế tử vang vọng hư không.
Oanh!
Thiên địa chấn động, một đạo kim quang từ trong mặt đất bắn thẳng ra ngoài, trong một chớp mắt chui vào hư không, biến mất khỏi Vương Quan đại vị diện.
- Ông!
Một "Pháp phù" từ trong "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại" bay ra ngoài. Pháp phù chiều dài một thước, trên đó tử khí bốc lên cao ẩn ẩn chỉ về hướng bắc.
- Chủ nhân, đây là cái gì?
Âm thanh của Địa Ngục Ma Long bên cạnh truyền tới, trừng mắt nhìn qua pháp phù màu tím trên cao..
- Pháp phù.
Lâm Hi cũng không quay đầu lại trả lời.
"..."
Địa Ngục Ma Long vẻ mặt tối tăm phiền muộn.
Đương nhiên ta biết rõ là pháp phù, ta không hỏi chuyện này.
- Lão đại, pháp phù này ba ngày trước đã xuất hiện rồi. Hơn nữa dường như nó chỉ thông đạo hướng bắc đấy.
Ma Đồ cảm giác mình cần phải ám chỉ chủ nhân một chút, thường thức của "Pháp phù" này nó biết rõ ràng.
- Đúng!
Lâm Hi nhìn qua pháp phù màu tím bay lên bên cạnh mình, mỉm cười:
- Điều này nói rõ chúng ta có bằng hữu cũ, ba ngày trước đã xuất hiện rồi, hơn nữa còn ở ngay hướng bắc cách chúng ta không xa.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Nghe được những lời này có đánh chết nó cũng không nói nữa.
- Khanh khách.
Tạp Mễ Lạp nhìn qua bộ dáng kinh ngạc của Địa Ngục Ma Long, cười rộ lên. Nàng nhìn qua Lâm Hi, xuyên thấu qua ấn ký linh hồn bất động thanh sắc nói:
- Chủ nhân thứ này hẳn là thu được ở Tử Vong Hắc Hỏa Sơn đúng không?
Tạp Mễ Lạp vẫn đi theo Lâm Hi, cũng chỉ có tách ra khi ở "Tử Vong Hắc Hỏa Sơn" mà thôi.
- Đúng vậy, ngươi đã đoán trúng!
Lâm Hi cười rộ lên. Trong đầu hiện ra Hư tiên áo trắng Lý Thiếu Quân ở Tử Vong Hắc Hỏa Sơn.
Pháp phù này là do hắn đưa cho mình. Tử khí trên pháp phù này chính là chứng minh tốt nhất.
Đối với "Lý Thiếu Quân", Lâm Hi biết rõ cũng không phải rất nhiều nhưng mà cảm thấy trên người của hắn che dấu cái gì đí. Dùng năng lực "Hư tiên" có thể tế luyện "Tuyệt phẩm pháp khí", đây cũng không phải chuyện ai cũng làm được.
Hơn nữa có thể tế luyện sử dụng!
Không có khả năng có người hao phí đại lượng tinh lực, vật lực, tài lực chỉ vì tế luyện một pháp khí mà bản thân không dùng được.
Lâm Hi hôm nay có được lực lượng "Mười tám thánh tử", lực lượng mãnh liệt đã vượt qua Hư tiên đỉnh phong. Nhưng mà chân khí hùng hồn này là dựa vào đan dược thiêu đốt sinh ra năng lượng, mới có thể thúc dục "Sơn Hà Ấn", càng không cần nói những người khác.
Không hề nghi ngờ Lý Thiếu Quân tuyệt đối không như hắn công bá là Hư tiên độc lai độc vãng. Một "Hư tiên" tán tu tuyệt đối không có khả năng có tuyệt phẩm pháp khí.
Ban đầu ở Tử Vong Hắc Hỏa Sơn, hai người ước định tương kiến ở Bắc Băng Nguyên. Nhưng mà về sau xảy ra nhiều chuyện nên Lâm Hi đã quên đi.
Nhưng mà không ngờ ba ngày trước Lâm Hi rõ ràng cảm ứng được khí tức của "Lý Thiếu Quân", hơn nữa rõ ràng còn ở trong Phong Bạo Chi Môn.
- Phía bắc, phía bắc... Đây chính là vị trí của "vị diện trụ cột" nha? Hắn đi vào từ chỗ nào?
Trong nội tâm Lâm Hi như có điều suy nghĩ.
Thông đạo phía bắc của "Vương Quan Phong" đã bị đại quân chủ lực của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái trấn áp. Cũng là vị diện duy nhất đại quân yêu tộc không tấn công.
Sở dĩ Lâm Hi không công kích nơi đó cũng không phải "Phổ Lạc Tư" không có nghe hắn, mà là không nên chọc vào nhân tố không cần thiết.
- Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A bên kia mấy ngày nay điều tra thế nào rồi?
Đột nhiên Lâm Hi ngẩng đầu lên nhìn qua Tạp Mễ Lạp.
- Không có động tĩnh, vẫn bình tĩnh như không có gì xảy ra, ta cũng không có cảm giác được bọn họ có động tĩnh đặc biệt gì.
Tạp Mễ Lạp lắc lắc đầu nói.
Chủng tộc của nàng có thiên phú phân thân, diễn hóa thành con dơi nhỏ đi trinh sát là quá tốt. Khó bị phát hiện và không mang theo nguy hiểm quá lớn, hơn nữa còn có thể đồng thời sinh sát nhiều mục tiêu.
- Không có động tĩnh sao?
Lâm Hi lắc đầu, như có điều suy nghĩ:
- Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái bị yêu tộc công kích ăn tổn thất không nhỏ. Có thể nói là điên cuồng. Ba phái từ trước tới nay làm việc vô cùng ngang ngược, vì một quả trứng Hắc Long cũng có thể xuất động trưởng lão đoạt đi từ trong tay phái khác. Chớ nói chi là ăn thiệt thòi trong tay yêu tộc mà chúng xem thường..., Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A hiện tại bình tĩnh chính là khoảng lặng trước cơn bão.
! ! !
Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long nghe xong chấn động, toàn thân run lên.
- Mấy vị...
Một âm thanh đột nhiên từ phía sau truyền tới:
- Đại Vương cho mời!
Một hỏa viên Pháp Lực Kỳ ngồi xổm cách đó không xa kêu Lâm Hi.
- Bá!
Lâm Hi mở năm ngón tay ra thu thập "Pháp phù" vào trong "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại". Lâm Hi đối ngoại tuyên bố thân phận chính là một yêu quái đoạt xá thân thể người, hiểu một ít đồ vật của nhân loại mới không khiến người ta sinh nghi.
- Đi thôi!
Lâm Hi đứng dậy quay người đi ra ngoài.
Vương Quan Phong, trong đại điện to lớn có ăn uống linh đình.
"Phổ Lạc Tư" ngồi ở chủ vị, hai bên là một đám "Yêu tộc lãnh chúa" cùng "Đại yêu Hư tiên" . Nhìn thấy Lâm Hi tiến đến thì một đám đại yêu và "Yêu tộc lãnh chúa" hiện ra thần sắc kính trọng.
Trong "Yêu tộc lãnh chúa" bao quát cả "Đại yêu Hư tiên" lúc bắt đầu còn tràn ngập hoài nghi Lâm Hi. Nhưng mà qua một trận chiến Lâm Hi dùng hành động của mình nhận được tôn kính của yêu tộc.
Đặc biệt là những đại yêu Hư tiên tham gia chặn giết "Lý Càn Thiên" rất kính trọng Lâm Hi. Hơn mười đại yêu Hư tiên bị "Lý Càn Thiên" giết té *** té đái, còn chết thật nhiều người.
Kết quả Lâm Hi vừa xuất hiện mấy hô hấp đã giết chết "Lý Càn Thiên", chính thức khiến những cường giả yêu tộc này cung kính với hắn..
- Lâm Hi, đây!
Bàn tay "Phổ Lạc Tư" ném một chén rượu lớn tới.
Bàn tay Lâm Hi mở ra tiếp được. Cúi đầu nhìn qua rượu có màu hồng đỏ như máu.
Đây cũng không phải là máu của nhân loại ép ra, mà là Hỏa Hầu Tửu tiếng tăm lừng lẫy của Tiên Đạo Đại Thế Giới. Cũng là đám khỉ trong vị diện này thu thập thực vật, hoa, quả sản xuất ra.
Bầy khỉ cỡ lớn đều có thói quen sản xuất Hỏa Hầu Tửu, hương vị đặc biệt, lừng danh thế tục. Thậm chí rất nhiều thương nhân thế tục tổ chức thương đội bắt bầy vượn nuôi dưỡng dùng sản xuất "Hầu Nhi Tửu".
Người trong tiên đạo nhìn chúng không phải "Hầu Nhi Tửu" bình thường rồi. Nhưng mà đám khỉ sản xuất "Hỏa Hầu Tửu" lại không giống bình thường, chỉ chọn dùng những thiên tài địa bảo để sản xuất mà thôi.
Dùng thiên tài địa bảo mấy trăm năm, mấy ngàn năm sản xuất rượu, lại trải qua đám khỉ tinh chế thì hương vị của "Hỏa Hầu Tửu" phi thường đặc biệt, có tác dụng tẩm bổ chân khí và an thần.
Hơn nữa bởi vì thứ này cực kỳ hiếm có, hỏa hầu cũng không thường xuyên sản xuất, cho nên cực kỳ được hoan nghênh. Có chút người trong tiên đạo thậm chí chuyên môn vơ vét Hỏa Hầu Tửu này sau đó chuyên bán giá cao thu đan dược về.
Sau lần chiến đấu chiến thắng này, Vương Quan Phong chúc mừng ba ngày ba đêm, uống chính là Hỏa Hầu Tửu này.
- Đa tạ Đại nhân!
Chén rượu được Lâm Hi một hơi uống cạn sạch. Một hương vị cay và dịu ngọt trợt xuống yết hầu. Chất rượu vào bụng thì một hương vị đậm đặc từ trong bụng bay lên, lập tức trong miệng tràn ngập hương vị thơm mát.
- Lâm Hi, chén này mời ngươi, nếu không có ngươi ra tay vào lúc mấu chốt thì chỉ sợ ta đã chết trong tay đám Luyện Khí Sĩ kia rồi.
"Phổ Lạc Tư" trong mắt bắn ra tinh quang, cực kỳ hào hứng cầm chén rượu lên uống cạn.
- Tốt!
- Đại Vương tốt lắm!
...
Yêu tộc hai bên toàn lực ủng hộ.
Lâm Hi cũng không nói, sau khi âm thanh hoan nghênh dừng lại mới nói:
- Đại nhân khách khí. Nếu không nhờ đại nhân vào lúc mấu chốt ngăn cơn sóng dữ thì sợ rằng chúng ta đã thảm bại. Cho nên ta đề nghị chúng ta nên kính đại vương một ly.
Chén rượu của Lâm Hi đã cạn sạch, một tiểu yêu bên cạnh lập tức rót đầy cho Lâm hi.
- Đúng vậy, chúc mừng đại vương!
- Chúc mừng đại vương!
...
Mọi người nhao nhao giơ chén rượu lên và uống cạn sạch. Lúc này chủ khách tận hoan, vui vẻ hòa thuận.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
- Đúng rồi, Lâm Hi, ngươi nói ngươi tới từ Thiên Lôi vị diện, lúc trước ta đã quên hỏi Thiên Lôi vị diện là vị diện dạng gì, cũng nói ra cho mọi người hiểu rõ hơn.
Đột nhiên "Phổ Lạc Tư" hỏi.
Trong nội tâm Lâm Hi máy động, cho dù là Tạp Mễ Lạp cùng Ma Đồ cũng biến sắc trong lòng.
Chuyện của Lâm Hi đã qua một thời gian ngắn. "Phổ Lạc Tư" nhắc tới chuyện xưa ai cũng bất ngờ.
Lâm Hi liếc mắt nhìn qua "Phổ Lạc Tư" ngồi ở chỗ cao, khóe miệng của hắn mỉm cười, sắc mặt như thường không nhìn ra có gì biến hóa.
- Đại nhân, chuyện này đã qua một thời gian ngắn. Ta không muốn nhắc lại.
Trong nội tâm Lâm Hi hơi suy nghĩ, lộ ra thần sắc bi thương.
Lũ yêu cho rằng hắn nhớ lại nổi đau cũng không có để ý. Thậm chí mấy đại yêu Hư tiên cùng Lâm Hi chém giết Lý Càn Thiên cũng nói khích:
- Chuyện đã qua, Lâm Hi không muốn nói cũng không có sao.
- A.
Phổ Lạc Tư chỉ cười cười, không có truy cứu. Hắn cúi đầu uống một ngụm và nói:
- Lại nói tiếp, Thiên Lôi vị diện đúng là không giống bình thường nha. Người bên trong lại thiện sử dụng yêu pháp thủy hệ và hỏa hệ, hơn nữa còn là Lâm Hi ngươi nữa, ngươi dùng quá thuần thục. Thật sự là không dễ dàng ah. Yêu tộc trong Vương Quan đại vị diện chúng ta nhiều yêu tộc như vậy có ai qua được Lâm Hi.
Lời này không nặng không nhẹ, giống như đang nói chuyện phiếm mà thôi. "Phổ Lạc Tư" cũng không có biểu lộ ra chút khác thường nào cả, nhưng mà ngay cả tiểu yêu bên cạnh cũng biết khác thường.
Người sáng suốt cũng nhìn ra được "Phổ Lạc Tư" chết cũng cầm lấy chuyện này không buông, rõ ràng không giống biểu hiện lạnh nhạt của hắn.
- Đại nhân nói đùa, ta chỉ chiếm cứ thân thể của nhân loại mà thôi, biết được vài pháp môn của nhân loại cũng bỏ đi.
Mí mắt Lâm Hi hơi nhảy một cái, trả lời lạnh nhạt.
- Rốt cục đã tới rồi!
Lâm Hi nhìn qua "Phổ Lạc Tư" ngồi trên bảo tọa, trên mặt bất động thanh sắc nhưng trong lòng thì hiện ra nhiều ý niệm trong đầu.
"Có thể hoạn nạn, không thể chung phú quý", đây là câu truyền lưu rộng rãi nhất trong nhân loại, cũng nói rõ đây là đạo lý đối nhân xử thế.
Lúc gặp phải uy hiếp của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái thì "Phổ Lạc Tư" rất dễ dàng lựa chọn tin tưởng Lâm Hi. Thậm chí còn áp dụng rất nhiều đề nghị của hắn. Nhưng sau đại chiến uy hiếp đã không còn, ít nhất trong lòng "Phổ Lạc Tư" cho rằng là như vậy thì đã khác trước.
Đối với Lâm Hi, "Phổ Lạc Tư" cũng dùng ánh mắt khác thường đối đãi lần nữa.
Biểu hiện của Lâm Hi đúng là quá nổi bật.
Cho dù liên hợp mười tên đại yêu Hư tiên chém giết "Lý Càn Thiên", hoặc vào lúc mấu chốt cứu "Phổ Lạc Tư", một thân yêu pháp thủy hỏa xuất chúng đối với một yêu tộc mà nói quá mức xuất sắc rồi.
"Phổ Lạc Tư" không thể không hoài nghi lai lịch của Lâm Hi. Hơn nữa trong phương diện khác sau đại chiến Lâm Hi lăng không xuất hiện trong đại quân yêu tộc đạt được hoan hô cùng ủng hộ quá nhiều, chuyện này làm "Phổ Lạc Tư" có chút không quá quen.
Trong "Vương Quan đại vị diện" dĩ vãng chỉ có hắn và chín "Yêu tộc lãnh chúa" mới có thể hưởng thụ loại ủng hộ này, hiện tại nhiều ra một kẻ.
Hào khí trong đại điện bắt đầu biến thành quỷ dị.
Bất kể là Lâm Hi, Tạp Mễ Lạp, Địa Ngục Ma Long hay là Yêu tộc lãnh chúa hai bên cùng đám đại yêu Hư tiên cũng cảm thấy quỷ dị.
Trong nội tâm Lâm Hi nặng trịch, lễ mừng mấy ngày qua hắn không có tham gia. Nhưng mà hôm nay "Phổ Lạc Tư" đột nhiên phái tiểu yêu tới gọi hắn thì hắn cũng hiểu đây là vì cái gì.
Ti!
Âm thanh rượu chảy qua yết hầu, trong đại điện chỉ còn lại âm thanh uống rượu của "Phổ Lạc Tư". Cơ hồ tất cả Yêu tộc kể cả "Yêu tộc lãnh chúa" đều nhìn qua Phổ Lạc Tư trên bảo tọa.
"Lâm Hi" có được thân hình nhân loại nhưng kỳ thật không phải nhân loại, mà là Yêu tộc. Tin tức này là "Phổ Lạc Tư" để lộ ra ngoài, hơn nữa dùng uy vọng bản thân của hắn cũng khiến lũ yêu tin tưởng.
Nhưng mà hiện tại người đầu tiên hoài nghi thân phận của Lâm Hi lại là hắn.
Chuyện đột ngột này làm cho mọi người nhìn qua "Phổ Lạc Tư", chờ hắn trả lời thuyết phục.
- Mấy ngày nay ta từ chỗ những Luyện Khí Sĩ kia đạt được một tin tức...
"Phổ Lạc Tư" quay đầu không quan tâm uống rượu của mình, giống như vô tình ý nói:
- Nghe nói bọn họ lần này tới đây vây quét không phải là yêu tộc chúng ta. Mà là muốn đối phó một nhân loại, mà nhân loại này là...
"Phổ Lạc Tư" nói đến chỗ này đột nhiên dừng một chút, mãnh liệt ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, hàn quang trong mắt lóe lên và biến mất.
- Lâm Hi! !
Ầm ầm!
Long trời lở đất, Yêu tộc hai bên cả kinh kêu lên, đứng lên nhìn qua Lâm Hi.
- Làm sao có thể!
- Nhân loại nhằm vào lại là hắn!
- Có thể lầm hay không?
- Không thể nào! Nhưng hắn kề vai chiến đấu với chúng ta nha.
...
Không ngừng có âm thanh yêu tộc truyền ra trong đại điện ngay cả mấy tên "Yêu tộc lãnh chúa" cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ.
- Đại ca, việc này không phải chuyện đùa. Lâm Hi chính là công thần của chúng ta lần này, làm sao có thể chứ?
Tuy lúc bắt đầu còn có người tỏ vẻ hoài nghi thân phận của Lâm Hi là bọn hắn. Nhưng lúc này người không muốn tin tưởng ngược lại chính là những Yêu tộc lãnh chúa.
Dù sao "Phổ Lạc Tư" ném ra tin tức quá mức kinh người!
Đây quả thực là bom tấn mà!
Chuyện này ở mức độ nào đó mà nói là do mọi người chiến đấu sinh tử với nhau mới ngày qua.
- Lâm Hi, ngươi cứ nói đi?
Ánh mắt "Phổ Lạc Tư" lóe lên nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, trong mắt hàn quang lạnh lẽo, ánh mắt lạnh như băng quả thực khiến người ta lạnh thấu xương.
- Ông!
Trong óc Lâm Hi chấn động, âm thanh "Phổ Lạc Tư" làm cho bọn họ rơi vào hầm băng.
Địa Ngục Ma Long nghe âm thanh chất vấn quả thực là sợ tới mức chân mềm ra.
- Đáng chết ah đáng chết! Thằng này là làm sao biết! Chuyện này quá nhanh rồi!
Địa Ngục Ma Long quả thực khiếp sợ phát lạnh trong lòng.
Trước một khắc những tên yêu tộc này đáng yếu như vậy, nhưng mà sau một khắc lại biến thành sát cơ lạnh lẽo.
Ai cũng không biết "Phổ Lạc Tư" làm sao biết được. Ngay cả Tạp Mễ Lạp cũng biến sắc mấy lần, nhưng mà làn da của nàng vốn trắng nõn trong khoảng thời gian ngắn không nhìn ra cái gì.
Sát cơ!
Sát cơ đậm đặc.
Lâm Hi cảm giác mình giống như con thuyền nhỏ đang đi trong bão lớn, tùy thời cũng có thể lật úp.
Ngoài ý muốn tới quá nhanh!
Mặc dù Lâm Hi không trông cậy vào việc sẽ bảo tồn bí mật này. Nhưng mà chân tướng này tiết lộ quá nhanh thật khiến người ta không trở tay kịp thời.
Lâm Hi nhìn qua "Phổ Lạc Tư", sâu trong mắt của hắn thì hắn cảm giác được sát cơ không chút che giấu nào cả. Lâm Hi cảm giác được một đạo khí cơ mạnh mẽ bao phủ thân thể của hắn, chỉ cần hắn có vọng động thì tiếp theo đó chính là một kích lôi đình, trực tiếp đánh chết hắn tại chỗ.
Giữa hai người chênh lệch quá lớn, "Phổ Lạc Tư" thậm chí có thể một chiêu miểu sát hắn.
Trong sát cơ đậm đặc hóa thành thực chất của "Phổ Lạc Tư" thì Lâm Hi biết rõ một chuyện.
Nếu như chuyện này không thể dễ giải quyết thì nghênh đón hắn chính là tử vong!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Trong đại điện âm thanh cây kim rơi cũng nghe được, ánh mắt của tất cả yêu tộc nhìn qua Lâm Hi. Chờ hắn trả lời.
- Trấn định! Trấn định!...
Trong nội tâm Lâm Hi âm thầm khuyên bảo chính mình. Hắn muốn tĩnh hạ tâm lai nhưng mà khí tức tử vong quá dày đặc.
Trước một khắc còn ỷ vào minh hữu với yêu tộc, giờ khắc này lại biến thành nguy cơ lớn nhất của hắn.
- Còn có biện pháp, nhất định còn có biện pháp!...
Trong đầu Lâm Hi hiện ra vô số ý niệm trong đầu, nhưng không được làm cho "Phổ Lạc Tư" nhìn thấu chân tướng, nghênh đón Lâm Hi chính lửa giận ngập trời của yêu tộc đại lãnh chúa, cho dù dùng bất cứ phương pháp nào thì hắn cũng không thể đào thoát khỏi bàn tay của Phổ Lạc Tư được.
Trong đầu Lâm Hi liên tiếp suy nghĩ, ngàn vạn ý niệm hiện ra trong đầu, nhưng mà những ý niệm này bị phủ định ngay. Nhưng mà trong lúc vô tình Lâm Hi nhìn ra được trong thần sắc lạnh như băng và đồng tử của "Phổ Lạc Tư" không nhúc nhích, đột nhiên xuất hiện một đạo điện quang trong óc, đột nhiên Lâm Hi trấn định lại.
- Hắn chỉ đang hoài nghi! Hắn cũng không xác định đây có phải là thật hay không!
Trong nội tâm Lâm Hi nói thầm, sau đó hắn bình tĩnh trở lại.
Tình huống Lâm Hi hiện tại phải đối mặt có thể nói là nguy hiểm cực độ. Vừa mới là minh hữu thoáng cái biến thành địch nhân, càng đáng chết chính là Lâm Hi bây giờ đang ở trong đại điện này, chung quanh tụ tập toàn bộ cường giả yêu tộc của Vương Quan đại vị diện.
Những yêu tộc này nếu tức giận thì trong nháy mắt có thể xé hắn thành mảnh nhỏ giống như trang giấy vậy, ngay cả tư cách chạy trốn cũng không có.
Nhưng mà uy hiếp lớn nhất lại tới từ "Phổ Lạc Tư". Trong mắt của hắn hung quang chớp động, sát cơ lạnh thấu xương. Ngay cả Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang cũng không làm gì được hắn, bị hắn giết tới đại bại, nếu hắn muốn giết Lâm Hi thì quá dễ dàng.
Nhưng mà hoàn toàn không thể tranh luận chính là "Phổ Lạc Tư" tuy tuyên bố cái gọi là "Chân tướng", hơn nữa không che dấu sát cơ của chính mình, nhưng mãi cho tới bây giờ hắn còn chưa có động thủ.
Yêu tộc lúc nào đã có "Dân chủ" như vậy?
Lâm Hi ngụy trang thành Yêu tộc, khơi mào chiến tranh của yêu tộc Vương Quan đại vị diện với Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái, loại chuyện này với yêu tộc nơi đây tuyệt đối là chuyện không cách nào tha thứ được.
Vậy mà "Phổ Lạc Tư" còn chưa động thủ sao? Thói quen nắm đấm là chân lý của yêu tộc đã mất rồi sao? Hay là như nhân loại muốn tổ chức tòa án sau đó thẩm lý rồi mới xử tội?
Đây là chuyện cười mà thôi.
Chuyện duy nhất Lâm Hi có thể nghĩ tới là do "Phổ Lạc Tư" căn bản không có gì chắc chắn cả, thậm chí chính hắn cũng hoài nghi tính chân thật của câu chuyện này.
Chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì cái gì "Phổ Lạc Tư" nói ra "Chân tướng" còn chậm chạp không động thủ ngay.
Nhưng mà có một điểm không cần hoài nghi là "Phổ Lạc Tư" tuy cho hắn một cơ hội, nhưng nếu như hắn không làm cho Phổ Lạc Tư hài lòng, như vậy hoài nghi sẽ biến thành niềm tin chắc chắn, kết quả cuối cùng vẫn là vạn kiếp bất phục.
Nghĩ đến đây trong nội tâm Lâm Hi nhanh chóng trấn định lại.
- Tạp Mễ Lạp, Ma Đồ, không nên sợ. Chuyện này, ta đến xử lý, không nên loạn trận tuyến.
Âm thanh của Lâm Hi đồng thời vang lên trong lòng Hấp Huyết Nữ Vương cùng Địa Ngục Ma Long.
Nghe được Lâm Hi nói thì Hấp Huyết Nữ Vương cùng Địa Ngục Ma Long nhanh chóng yên ổn lại. Tuy tình cảnh của ba người không theo kịp biến hóa, nhưng từ thói quen lâu dài bọn họ lại tin tưởng Lâm Hi nói chuyện.
Hắn không mở miệng cũng không tính, nhưng nếu nói "Ta sẽ xử lý" thì hắn chắc chắn sẽ xử lý được.
- Đáng chết, rốt cuộc là gia hỏa nào để lộ bí mật vậy?
Trong lòng Địa Ngục Ma Long mắng tên nói bí mật này xối máu chó. Tuy Lâm Hi đã từng nói qua sẽ xử lý chuyện này, nhưng Địa Ngục Ma Long vẫn canh cánh trong lòng.
Trong đại điện im ắng, tất cả mọi người chờ Lâm Hi trả lời.
- Đây là hãm hại!
Âm thanh của Lâm Hi vang vọng trong đại điện, âm thanh vô cùng khẳng định, không có chút do dự nào cả.
- Ah!
Trong đại điện kinh ngạc, lũ yêu đều cho rằng Lâm Hi sẽ cố gắng phân bua nhưng không ngờ rằng Lâm Hi trả lời chỉ có bốn chữ như vậy.
Một tên Yêu tộc nhìn qua Lâm Hi, chỉ thấy trong mắt của hắn trấn định và sáng ngời, không có chút khiếp sợ nào cả, trong lúc vô hình mang cho người ta cảm giác tin phục mãnh liệt, gia tăng sức thuyết phục trong lời nói của hắn.
- Đây là đám tu sĩ tiên đạo đang hãm hại!
Lâm Hi lặp lại lần nữa, ngữ khí vô cùng khẳng định.
- Chúng ta đánh thắng trận cho nên bọn chúng dùng lời đồn phân rã chúng ta, trong lúc vô hình chúng ta sẽ nghi kỵ lẫn nhau, sau đó suy yếu thực lực của chúng ta đấy, kế tiếp chính là trả thù điên cuồng. Mọi người suy nghĩ một chút đi, tại sao đám tu sĩ tiên đạo này có thể phát động công kích lớn như vậy chỉ để đối phó một mình ta?
Lâm Hi chỉ sửa lại hai chữ "Lùng bắt" đổi thành "Đối phó", hai chữ đơn giản nhưng mà ý nghĩa khác nhau.
Phạm vi quá lớn, phái nhiều nhân thủ đi lùng bắt hay phái nhiều người đi "Đối phó" là quá khác biệt.
Dựa theo lẽ thường, muốn dùng nhiều người như thế "Đối phó" một người, kẻ có thể khiến nhiều người ra tay "Đối phó" phải có giá trị trọng yếu gì đó. Không hề nghi ngờ Lâm Hi không có đủ giá trị này, ít nhất tu vi của hắn chưa đủ khiến ba phái và "Bảy quả Thánh Vương" cùng xông lên đối phó hắn.
Quả nhiên vừa nói ra lời này hỏa khí trong đại điện giảm đi thật nhiều. Rất nhiều yêu tộc vốn hùng hổ dọa người lập tức cũng trở nên bán tín bán nghi.
Mặc dù thực lực của Lâm Hi không tệ, nhưng mà những kẻ mạnh như Hỏa Viên lãnh chúa còn có chênh lệch không nhỏ, chớ nói chi là kẻ thống trị vị diện như "Phổ Lạc Tư". Nhưng mà cho dù là "Phổ Lạc Tư " cũng không nhất định khiến ba phái đại động can qua chớ nói chi là Lâm Hi.
Những kẻ này làm vậy là có mục đích, chỉ cần là kẻ có chút trí tuệ sẽ hiểu ra vấn đề này. Cho nên âm thanh Lâm Hi vừa vang lên thì lập tức khiến nhiều yêu tộc nghiền ngẫm.
Một chuyện tin tưởng không thể nghi ngờ, nếu như xuất hiện câu này thì quá nhiều câu hỏi hoài nghi sẽ bị bác bỏ.
Chuyện của Lâm Hi chính là như vậy!
Trong quy luật ảnh hưởng thì rất nhiều Yêu tộc thậm chí không tự chủ mà suy nghĩ vấn đề sâu hơn.
- Không sai! Lâm Hi mấy ngày nay chiến đấu cho chúng ta, vào sinh ra tử, tại sao hắn đi làm gian tế chứ?
- Một nhân loại cấp thấp sao có thể tin tưởng. Bọn họ nhất định là có ý hãm hại.
- Lâm Hi vào lúc mấu chốt cứu đại vương. Bọn họ khẳng định sẽ căm thù hắn, cho nên mới thả tin tức này ra.
- Đại vương không nên tin tưởng nha.
...
Một đám yêu tộc nhao nhao nghị luận, đều ủng hộ Lâm Hi. Thậm chí tiểu yêu bưng trà đưa nước cũng đứng bên cạnh Lâm Hi. Vẻ mặt không tin.
Đối với thân phận Lâm Hi lũ yêu thật ra cũng có chút hoài nghi, bây giờ chậm rãi tin tưởng.
Trong mấy ngày này, Lâm Hi phát huy tác dụng, cùng người khác cùng nhìn. Nếu như không phải Lâm Hi kế hoạch, người trong tiên đạo binh hợp nhất chỗ, Vương Quan đại vị diện Yêu tộc chỉ sợ tổn thất thảm trọng, tại hiện tại mấy lần đã ngoài, thậm chí trực tiếp rơi vào tay giặc đều là khả năng.
Chớ nói chi là Lâm Hi cuối cùng còn giúp trợ "Phổ Lạc Tư ", trực tiếp, gián tiếp đối phó tu sĩ tiên đạo, tạo thành tổn thất cực lớn.
Nói Lâm Hi là gian tế, lũ yêu càng muốn tin tưởng cách nói của Lâm Hi hơn, hắn lập quá nhiều công lao, khiến cho những tu sĩ kia ghét hận, muốn dùng loại tư thái này đối phó hắn.
- Hừ!
"Phổ Lạc Tư" chỉ là hừ lạnh một tiếng, một đạo uy áp vô hình bao phủ đại điện.
- Ta cho ngươi thêm một cơ hội, thừa nhận hay phủ nhân!
"Phổ Lạc Tư" trầm giọng nói, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, băng hàn rét lạnh thấu xương. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Lâm Hi ngẩng đầu và không chút né tránh, trấn định nhìn qua "Phổ Lạc Tư ", và lắc đầu.
Lúc này cho dù như thế nào hắn cũng không thừa nhận. Nếu không hắn chỉ có đường chết.
- Hừ! Còn không thừa nhận!
Ánh mắt "Phổ Lạc Tư" sát cơ lạnh như băng, âm thanh lạnh lẽo nói:
- Ta hỏi ngươi. Nếu bọn chúng không tới đây vì ngươi, vậy tại sao ngay cả tiểu tu sĩ của nhân loại cũng biết tên của ngươi? Thanh danh của ngươi quá hiển hách nha?
- Răng rắc!
Âm thanh khớp xương giòn tan vang lên.
Thân thể Phổ Lạc Tư có chút nghiêng về phía trước, nắm đấm của hắn xiết chặt ghế dựa phát ra từng đạo sát cơ kinh người. Lâm Hi cảm giác được sát khi bao phủ trên thân thể đậm đặc như thực chất, còn đậm đặc hơn trước kia quá nhiều.
Giờ khắc này "Phổ Lạc Tư" giống như mũi tên vận sức chờ phát động, phát ra một kích hủy diệt lôi đình.
Trong lòng Lâm Hi biết hiện tại chính là mấu chốt.
Tên của Lâm Hi đệ tử ba phái đều biết rõ. Lâm Hi ngụy trang thành yêu tộc thì đây chính là sơ hở lớn nhất.
Người khác còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng Lâm Hi lại biết chuyện này chỉ sợ là ngẫu nhiên, còn không phải Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang bài mưu hãm hại hắn.
Bởi vì trên thực tế bọn họ căn bản không xác định hắn có phải liên hợp với Yêu tộc hay không.
Hơn nữa dùng tính cách cao ngạo của Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang thì không cần sử dụng loại phương pháp này. Hai người càng có khả năng biết vị trí của Lâm Hi sau đó dùng phương pháp cùng xông lên một loạt bắt lấy Lâm Hi.
Chuyện xảy ra trong đại điện này hoàn toàn ngoài ý muốn mà thôi.
Bởi vì nguyên nhân không đoán trước nào đó, "Phổ Lạc Tư" bắt được một tu sĩ nhân loại và biết được tin tức này. Tên tu sĩ này có khả năng không biết Lâm Hi ở đâu, nhưng mà lúc hắn nói ra cái tên "Lâm Hi" thì lập tức khiến Phổ Lạc Tư liên tưởng nhiều chuyện.
- Duy nhất may mắn chính là yêu tộc không có thói quen bắt giữ tù binh!
Lâm Hi cơ hồ tám phần khẳng định "Phổ Lạc Tư" bắt được tên tu sĩ kia đã chết. Nếu không cũng không cần hắn đối chất làm gì!
Lâm Hi nhìn qua "Phổ Lạc Tư" trong đại điện, nhưng trong nội tâm hiện tại đang suy nghĩ tình cảnh sinh tử tồn vong trước mặt, nếu như không thể giải thích nghi vấn trong lòng "Phổ Lạc Tư" thì Phổ Lạc Tư sẽ lập tức ra tay, tuyệt đối sẽ không lưu tình chút nào, cho dù Lâm Hi từng cứu mạng của hắn.
Ở phương diện này mới là bản tính của yêu tộc. Một khi xác nhận là địch nhân thì không chút do dự ra tay chém giết, cho dù đó là bằng hữu!
- Ta không biết!
Lâm Hi bình tĩnh nói, hắn nhìn rõ đồng tử của "Phổ Lạc Tư" co rụt lại, một đạo sát cơ lạnh lẽo bao phủ cả đại điện này, thời điểm "Phổ Lạc Tư" sắp ra tay thì Lâm Hi nói một câu.
- Tuy ta không biết đại nhân bắt được tên tu sĩ nhân loại kia làm sao biết được tên của ta. Nhưng mấy ngày nay ta nói ra tên của mình thì chỉ có lúc trước khi ra tay cứu đại nhân giết chết tên cường giả Đạo Quả.
- Theo ta được biết tên cường giả Đạo Quả này có danh vọng cực cao trong nhân loại, rất được đám đệ tử cấp thấp xem trọng. Chỉ có hắn trước khi chết kêu tên của ta ra mà thôi! Điểm ấy những người ở đây có thể làm chứng.
Lâm Hi đúng là đang "Thả con tép, bắt con tôm", quả nhiên đã khiến người khác chú ý và phối hợp với Lâm Hi, chính là đám đại yêu hư tiên vây giết "Lý Kiền Thiên" cũng nhớ lại.
Ở chuyện này bọn họ đều là người trong cuộc. Cũng có quyền lên tiếng nhất.
- Đúng vậy! Điểm này ta có thể làm chứng!
- Tên kia quá mạnh mẽ, giết người của chúng ta quá nhiều. Căn bản không thể ngăn cản hắn được.
- Nếu như không phải Lâm Hi nghĩ biện pháp dụ hắn xâm nhập, sau đó xếp đặt thiết kế chém giết thì chỉ sợ chúng ta đã chết sạch rồi!
- Tên kia đúng là có địa vị cao. Trước khi hắn chết ta thấy hai tên cường giả nhân loại kia rất quan tâm tới hắn, đều lộ ra vẻ lo lắng.
- Đại Vương! Ta tuyệt không tin hắn là gian tế.
...
Hơn mười người đại yêu hư tiên cùng liên thủ với Lâm Hi đánh chết Lý Kiền Thiên nhao nhao kích động lên. Chuyện "Lý Kiền Thiên" chúng là người tham dự chính, trước trước sau sau biết rõ rành mạch, ở phương diện này lời của chúng rất có trọng lượng.
- Đại Vương! Lâm Hi lập nhiều đại công, đánh chết tên cường giả Đạo Quả, lại cứu đại Vương, trực tiếp thay đổi chiến cuộc. Nhân loại ghét hắn là đương nhiên rồi. Ngàn vạn không thể bởi vì những lời của nhân loại không đáng tin mà giết huynh đệ của mình.
Một đại yêu hư tiên nói.
- Vậy cũng qua rồi!
Trong nội tâm Lâm Hi thở phào, nói thầm.
Nếu không phải Lý Kiền Thiên nhận ra thân phận của hắn, trước khi "Sắp chết" cao giọng kêu tên của hắn. Chuyện ngày hôm nay đúng là quá khó giải thích rồi.
Lúc này trên đại điện còn trầm mặc chính là vài tên "Yêu tộc lãnh chúa" . Vài tên này ánh mắt lập lòe nhìn qua "Phổ Lạc Tư", như có điều suy nghĩ.
- Đại ca!
Một tên lãnh chúa lên tiếng:
- Tuy ta không cách nào xác định thật giả của chuyện này, nhưng theo ý ta chuyện này nên cân nhắc cẩn thân, những lời đồn của nhân loại thời gian gần đây không đáng tin đâu.
Chuyện đã phát triển tới mức này rồi, lập tức xuất hiện chuyển biến mới. Lâm Hi trần thuật và những đại yêu hư tiên phối họp lập tức khiến những điểm đáng ngờ kia biến thành khả nghi.
Dù sao Lâm Hi nói không đáng tin, nhưng mà đám đại yêu hư tiên nói thì không giả được. Cũng không có lý do gì trợ giúp Lâm Hi.
Trên amwtj "Phổ Lạc Tư" vẫn lạnh lùng, ai cũng nhìn không ra suy nghĩ chính thức của hắn.
- Ngươi thật sự không thừa nhận sao?
"Phổ Lạc Tư" không nhìn qua hai bên, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, ánh mắt của hắn như lợi kiếm ra khỏi vỏ.
Lâm Hi trấn định nhìn qua "Phổ Lạc Tư ", sau đó kiên định lắc đầu.
- Thực không thừa nhận?
Đồng tử "Phổ Lạc Tư" co rúm lại, ánh mắt sắc bén làm cho người bên cạnh cũng phải hoảng sợ.
Lâm Hi lần nữa lắc đầu.
Trong đại điện này im lặng, dường như đang có hai con quái vật đang giằng co với nhau.
Đây là một loại đọ sức khác.
Hào khí lần này phi thường khẩn trương!
Thời gian chậm rãi trôi qua, ánh mắt của hai người nhìn chằm chăm vào nhau, không thèm quan tâm mà đấu trí với nhau.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555